Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2104


Chương 2104:

“Vậy để tôi nói cho các người biết, tông sư cũng không phải là điểm cuối cùng, chỉ mới là bắt đầu mà thôi! Trên tông sư vẫn còn các cảnh giới khác”

“Cái giì cơ?” Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Từ trước tới nay bọn họ luôn nghĩ rằng tông sư là mạnh nhất! Tiêu chuẩn của nước ngoài cũng là như thế.

Cho dù có mạnh hơn Bắc Ma cũng chỉ là tông sưt “Vậy tôi sẽ nói cho các người biết, trên tông sư còn có cấp chí tôn”

“Cường giả cấp tông sư cũng đã đủ mạnh rồi đúng không? Những cường giả cấp tông sư như Bắc Ma thì cả một quốc gia cũng chẳng làm gì được!”

“Thật ra vẫn có cách để giết chết Bắc Ma! Đó chính là dùng vũ khí hạt nhân, cho dù Bắc Ma có mạnh đến đâu thì cũng không thể nào đối đầu với vũ khí hạt nhân được! Nhưng không phải trường hợp bất đắc dĩ thì không thể nào sử dụng vũ khí hạt nhân được.”

“Nhưng cường giả cấp Chí tôn lại càng thêm mạnh mẽ, ngay cả vũ khí hạt nhân cỡ nhỏ cũng không giết được họ”

Đám người kia nghe thấy vậy thì đều rất kinh ngạc.

Vũ khí hạt nhân cũng không giết được ư?

Mạnh đến mức độ này luôn sao?

Đây chắc chắc đã mạnh tới nỗi vượt qua phạm vi của nhân loại rồi!

Bọn họ cảm giác như đang nghe kể chuyện thần thoại cổ đại vậy!

“Tại sao lâu như thế rồi nhưng chúng tôi chưa từng nghe thấy có cường giả chí tôn xuất hiện?”

Mọi người đều rất thắc mắc.

“Gần trăm năm nay không có một ai có thể đạt tới cấp chí tôn cả, tất cả các nước đều như vậy: “Mà những cường giả chí tôn khác đều im lặng sống trong bóng tối. Điều này cũng làm cho cấp bậc chí tôn trở thành truyền thuyết, thành cơ mật” Quản lý cấp cao giải thích.

“Hả? Tại sao cường giả cấp chí tôn lại lựa chọn im lặng, gần trăm năm rồi mà chưa từng xuất hiện chứ?” Có người đưa ra câu hỏi.

“Điều này đến cả tôi cũng không biết!”

“Từ hồ sơ tuyệt mật cho thấy, các cường giả chí tôn ở Lạc Việt và toàn thế giới đều lựa chọn im lặng trong một đêm, cũng không biết là vì cái gì!”

“Đáng sợ quái”

“Đến cùng là đã có chuyện gì xảy ra? Khiến cho tất cả các cường giả chí tôn trên thế giới đều biến mất? Bọn họ đang e dè điều gì?” Đây là điều mà tất cả mọi người đều thắc mắc.

“Không biết, trong hồ sơ của Vệ binh Viêm Long cũng không có ghichép!”

Quản lý cấp cao đều lắc đầu nguầy nguậy.

“Hôm nay chúng tôi để mọi người nhìn hồ sơ cơ mật này với mục đích rất đơn giản… rất có thể cường giả cấp chí tôn sắp xuất hiện!”

“Tổng hợp tất cả các tình huống hiện tại, sự xuất hiện của cường giả cấp chí tôn sẽ đi kèm với khó khăn và nguy hiểm là điều tất nhiên!”

“Đừng nhìn bây giờ Lạc Việt rất uy phong, khiến cho mấy nước khác không ngóc đầu lên được!”

“Chỉ khi nào bọn họ thả ra ác ma chân chính, còn chưa biết hươu chết vào tay ai đâu!”

Mọi người bắt đầu lo lắng: “Vậy thì làm sao bây giờ? Lỡ đâu cường giả chí tôn xuất hiện thì chúng ta thật sự không còn cách nào à?”

“Vậy Lạc Việt phải làm gì bây giờ?”

Việc này đã vượt khỏi phạm vi khống chế.

Vệ binh Viêm Long cũng đành chịu.

Đúng lúc này, mấy quản lý cấp caõ nhìn nhau một cái rồi cười: “Lúc nguy hiểm tiến đến thì chắc chăn sẽ có người ra giải quyết!”

“Lúc Bắc Ma làm loạn thì cũng đâu có ai ra giải quyết? Còn chẳng phải là dựa vào Diệp Lâm Quân!”
 
Chương 2105


Chương 2105:

“Đó là vì Bắc Ma không đủ tư cách để bọn họ ra mặt! Hoặc là nói mức độ nguy hiểm của Bắc Ma chưa đạt tới tiêu chuẩn để bọn họ ra tay!”

Đáng sợi Thật sự rất đáng sợ!

Đến:cùng là thế giới này đang ẩn giấu điều gì chứ?

Những bí mật kia đều bị một nhóm người đứng đầu che giấu.

Điều quan trọng là đến Vệ binh Viêm Long cũng chỉ có thể biết một góc của núi băng mà thôi!

“Nhưng chúng ta cũng phải chuẩn bị, ví dụ như kế hoạch Tiềm Long! Hi vọng có thể tạo ra mấy cường giả sánh với Bắc Mail”

“Không chừng ngày nào đó nguy hiểm sẽ giáng xuống!”

Quản lý cấp cao của Vệ binh Viêm Long rất sợ ngày này sẽ tới. Nhưng nhất định phải chuẩn bị kỹ càng.

Lúc này, trong nhà gỗ ở vùng Đông Bắc đầy tuyết.

Mấy người ba của Hắc Long cũng rất thất vọng.

Bọn họ phái rất nhiều người đi điều tra nhưng đều không có manh mối.

Giống như là không hề có ai bảo vệ Diệp Lâm Quân vậy.

“Tôi không chờ được nữa, người giết con trai tôi còn sống, tôi không chịu được!”

“Đúng thế, chúng ta phải báo thù cho thằng bat”

Trong mắt ba của Hắc Long và hai người anh của anh ta hiện lên sát ý nồng đậm.

“Bớt giận nào! Bây giờ cường giả cấp chí tôn xuất hiện, thế giới sẽ trở nên hỗn loạn!”

“Chắc chắn phải giết, những chúng ta phải nghĩ những cách khác.”

Những người khác khuyên nhủ.

“Vậy thì phải nghĩ nhanh lên! Không nghĩ ra được thì tôi tự mình ra tay đi giết Diệp Lâm Quân.

Đương nhiên là Diệp Lâm Quân biết mình đã bị người khác hận, nhưng anh không quan tâm, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu.

Anh vẫn sống như bình thường, ngoại trừ sinh hoạt thì lúc rảnh rỗi sẽ huấn luyện mấy người bé Quân.

Rất nhanh sau đó Diệp Lâm Quân phát hiện ra thiên phú của Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên đều vô cùng cao.

Thậm chí còn cao hơn các học viên trong kế hoạch Tiềm Long.

Bọn họ tiến bộ quá nhanh, gần với tốc độ của bé Quân: Nhưng hai người Lý Từ Nhiệm cũng không biết điều này, bọn họ chỉ cho rằng mình đang rèn luyện sức khỏe mà thôi.

Bọn họ không biết rằng Diệp Lâm Quân đang dẫn dắt bọn họ trở thành cao thủ tuyệt thết Sau đó, dường như là tất cả mọi nơi đều tu luyện trong điên cuồng.

Trong căn cứ của kế hoạch Tiềm Long.

Sau khi đám người Thiệu Hình Thiên ép Diệp Lâm Quân đi thì đều vô cùng hưng phấn và thoải mái.

Bọn họ tu luyện càng nhiều, bởi vì muốn dùng thành tích để làm Diệp Lâm Quân mất mặt.

Nhưng sau khi làm thế ba này trời thì bọn họ đột nhiên phát hiện ra mộtvấn đề. Dường như bọn họ không thể tiến bộ được.

Rõ ràng là mối một học viên đều hoàn thành bài huấn luyện của Kim Phụng Thiên và ba người huấn luyện viên, nhưng không hề có chút dấu hiệu tiến bộ nào.

Không thể nào so sánh với tốc độ tiến bộ của giai đoạn đầu được.

Ngay từ đầu mọi người còn không xem chuyện này ra gì. Nhưng năm ngày sau bọn họ vẫn không tiến bộ được!

Thế là bọn họ bắt đầu luống cuống.

Bảy ngày không có tiến bộ.
 
Chương 2106


Chương 2106:

Mười ngày không có tiến bộ.

Nửa tháng đã trôi qua, mặc dù mọi người có tiến bộ nhưng cơ bảïfï có thể xem là bằng không.

Dường như tiềm lực của bọn họ đã bị khai phá tới mức lớn nhất, không thể nào khai phá tiếp được nữa.

Các học viên bắt đầu luống cuống, đám huấn luyện viên và người phụ trách của Vệ binh Viêm Long cũng đều rất sốt ruột.

Đây chẳng khác nào là dậm chân tại chỗ cả.

Không thể như thế được.

Kế hoạch huấn luyện đều đi theo Chương trình, không hề xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Các học viên cũng không có vấn đề gì hết!

Vậy đến cùng là vấn đề năm ở đâu?

Chủ yếu là giai đoạn thứ nhất bọn họ tiến bộ rất nhanh chóng, khiến người ta không thể nào.

tưởng tượng được.

Nhưng tại sao giai đoạn thứ hai, sau khi đuổi Diệp Lâm Quân đi thì lại tịt ngòi rồi?”

“Huấn luyện viên Kim,có chuyện.gì xảy ra vậy? Nếu cứ như thế nữa thì chúng ta sẽ bị Diệp Lâm Quân chê cười đó!”

Đám người Thiệu Hình Thiên đều sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.

“Có lẽ là phương án huấn luyện này của chúng ta có vấn đề, các người đã bị phát triển tới giới hạn rồi, chúng ta phải đổi một phương án huấn luyện khác.” Kim Phụng Thiên nói.

“Đồng ý!”

Hai người huấn luyện viên khác cũng nhao nhao đồng ý.

Thế là bọn họ lại đổi một phương án huấn luyện mà tiếp tục.

“Tôi không tin!”

Tất cả mọi người đều không chịu thua.

Thật không ngờ rằng việc bọn họ không tiến bộ được chẳng liên quan gì tới phương án huấn luyện cả, chỉ liên quan tới sự ra đi của Diệp Lâm Quân mà thôi.

Trái lại, nhóm học viên đầu tiên của kế hoạch Tiềm Long thất bại thì lại tiến bộ vô cùng nhanh.

Nhất là khi đám người Tiêu Phong đã nhận ra được hàm nghĩa chân chính của công pháp này!

Bọn họ càng ngày càng mạnh, tốt hơn những gì Diệp Lâm Quân dự đoán rất nhiều! Thậm chí có hi vọng đạt tới dự tính ban đầu của Vệ binh Viêm Long, đó là chế tạo ra ba người như Nhất Vũ Kiên Vương! Dường như chuyện này sắp có thể thực hiện rồi! “Các người luyện tập thêm một thời gian nữa, đến lúc đó chúng ta đi đánh với đám học viên thứ hai của kế hoạch Tiêm Long một lân!”

Đám Tiêu Phong nghe thấy thế thì đều vô cùng vui vẻ.

Bởi vì bọn họ đã có cơ hội chứng minh chính mình rồi.

“Tôi nói cho các người biết, bọn họ rất mạnh.

Các người phải cố găng gấp bôi mới được!” Diệp Lâm Quân hô lên với đám người, để kích thích tâm lý hiếu thẳng của bọn họ.

Một trăm người Tiêu Phong siết chặt năm đấm, trong đôi mắt của bọn họ ánh lên sự hiếu thắng.

“Chúng tôi muốn thắng!” “Chúng tôi phải chứng minh cho Lạc Việt thây rằng chúng tôi không phải là kẻ vô dụng, chúng tôi là mạnh nhất!” Tất cả mọi người gào thét.

Vì điều này mà bọn họ đã nhẫn nhịn rất lâu rồi! Bọn họ muốn nói cho những người đã vứt bỏ bọn họ rằng…

kẻ mạnh đã trỏ về! Sau đó đám người Tiêu Phong thật sự liêu mạng mà huấn luyện.

Tất nhiên là đám học viên Thiệu Hình Thiên kia cũng rất liều mạng.
 
Chương 2107


Chương 2107:

Thay đổi phương án huấn luyện, muốn kích thích thiên phú của bọn họ lần nữa.

Nhưng kết quả không hề như mong đợi.

Ba ngày không có hiệu quả.

Bảy ngày không có hiệu quả.

Bọn họ lại đổi một phương án huấn luyện khác.

Nhưng cũng chẳng hề có chút hiệu quả nào.

Khi sự thật bày ngay trước mắt thì đám người Kim Phụng Thiên mới trợn cả mắt lên.

“Chuyện gì thế này?” “Chúng ta không có khả năng không tiến bộ chứ? Giai đoạn thứ nhất chúng ta đã tiến bộ nhanh chóng như thế mà?

“Ai có thể nói cho tôi biết đây là vì sao không?”

Đám người Thiệu Hình Thiên khó chịu như ăn trúng con sâu.

Ba huấn luyện viên cũng trợn tròn mắt.

Thế này là thế nào đây? Tại sao bọn họ không hề tiến bộ một chút nào? Kim Phụng Thiên nghĩ kỹ từ đầu tới đuôi một lần nhưng vẫn không phát hiện có vấn đề gì cả.

Điều quan trọng là tốn thời gian, đã thử nghiệm mấy phương án huấn luyện rồi. Nhưng chẳng hề có chút hiệu quả nào cả!

“Có thể nào là do kế hoạch huấn luyện này từ khi mới bắt đầu đã không có hiệu quả rồi không?

Là do tiềm lực của chúng ta đã bị khai phá gần hết?”

Có người đưa ra câu hỏi.

Dù sao trong kế hoạch huấn luyện của Kim Phụng Thiên thì chính là khai phá tiềm lực của cơ thể người một cách lớn nhất.

“Nhưng trong giai đoạn thứ nhất chúng ta đã tăng cường gấp ba! Đó không phải là hiệu quả đấy sao?” Kim Phụng Thiên hỏi ngược lại.

“Điều này…”

Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ không có cách nào phản bác được!

“Vậy thì đã xảy ra chuyện gì chứ? Chẳng lẽ giai đoạn đầu tiên đã khai phá xong hết tiềm lực của chúng tôi rồi?” Thiệu Hình Thiên hỏi.

“Không thể thế được! Các cậu có rất nhiều tiềm lực có thể khai phá!”

“Ví dụ như cậu đi-Thiệu Hình Thiên, chúng tôi dự đoán rằng tương lai của cậu rất có thể sẽ đạt được thực lực Bắc Ma, sẽ không thể dừng bước ở đây được!”

“Vậy việc này là như thế nào đây? Tôi cần một lời giải thích! Nếu không Diệp Lâm Quân tới rồi nhìn thấy cảnh này thì sẽ cười nhạo chúng tôi đó!”

“Đúng thế!” Mọi người nhao nhao hô lên.

“Mọi người bình tĩnh một chút, tôi cũng đang nghĩ cách đây! Để tôi nghĩ xem đến cùng là chỗ nào có vấn đề.” Kim Phụng Thiên nói với vẻ giận dỗi.

Người phụ trách Vệ binh Viêm Long cũng phụ họa cho ông ta: “Đúng thế, vốn huấn luyện này cũng chỉ là thí nghiệm mà thôi, có sai sót cũng là điều thường tình! Cái này phải đi từng bước từng bước một.”

“Thế nhưng…” Tất cả mọi người đều rất lo lắng.

Dù sao thì chuyện này cũng tương đương với bọn họ đang cá cược với Diệp Lâm Quân.

“Mọi người nói có khi nào là nguyên nhân nằm trên người Diệp Lâm Quân không?”

“Anh ta đi khỏi đây thì chúng ta chưa từng tiến bộ thêm được!”

Có người thuận miệng nói nhưng lại khiến cho tất cả mọi người ở đây dậy sóng.
 
Chương 2108


Chương 2108:

Tất cả mọi người đều giật mình, hình như đúng là như thế thật! Những điều kỳ quái này đều xuất hiện sau khi Diệp Lâm Quân đi! Từ khi Diệp Lâm Quân không còn tham gia kế hoạch huấn luyện thì bọn họ cũng không tiến bộ nữal Cũng đã lâu như vậy rồi nhưng bọn họ đều là đậm chân tại chỗit Đám người nghĩ tới đây thì đều rất kinh ngạc.

Không phải là trùng hợp chứ? Thật sự có liên quan tới Diệp Lâm Quân sao? Kim Phụng Thiên và Thiệu Hình Thiên cũng đã ý thức được vấn đề này.

Bọn họ sợ tới nỗi mồ hôi lạnh chảy ướt sững cả áo.

Nếu là thật thì đáng sợ quá! Co thể của Lý Trường An run lẩy bẩy.

Anh ta là một trong số ít người tin tưởng Diệp Lâm Quân.

“Tôi cảm thấy có thể lắm! Sau khi huấn luyện viên Quân đi thì chúng ta đều không tiến bộ nữa!

Bây giò chúng ta cũng không kiểm tra ra được vấn đề gì, chỉ có chuyện của huấn luyện viên Quân là mọi người chưa nghĩ tới mà thôi!” “Nói không chừng việc học viên tiến bộ liên quan tới huấn luyện viên Quân, chẳng liên quan gì tới ba huấn luyện viên còn lại!” Lý Trường An cảm thấy rất có thể là như vậy.

Anh ta vừa nói xong thì tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

“Tôi cũng cảm thấy rất có thể là như thế! Còn nhớ những lời huấn luyện viên Quân nói lúc anh ấy đi chứ?

Có học viên đưa ra câu hỏi.

Mọi người vội vàng nhớ lại Diệp Lâm Quân đã nói gì trước khi đi, đường như mọi chuyện diễn biến theo đúng như những gì anh nói thật.

“Không thể nào!” Kim Phụng Thiên nói với vẻ giân dữ.

“Mọi người cũng biết những gì Diệp Lâm Quân huấn luyện rồi đó, toàn là trò trẻ con mà thôi!

Những thứ cơ sở đến nỗi không thể nào cơ sở hơn thì làm sao có hiệu quả được!” “Phương án huấn luyện hoàn hảo như thế còn không thể để cho bọn họ có tiến bộ thì chẳng lẽ mấy trò trẻ con kia có thể ư? Buồn cười thật đấy!” Kim Phụng Thiên vừa nói xong thì đám bọn họ cũng kịp phản ứng lại.

Đúng thế! Những thứ Diệp Lâm Quân dạy quá đơn giản, cho dù nghĩ thế nào cũng không thể để cho người ta tiến bộ được! “Đúng vậy, sự tiến bộ của chúng ta không liên quan gì tới Diệp Lâm Quân!” Thiệu Hình Thiên vừa nói như thế thì đám người còn lại cũng chẳng nghỉ ngờ gì nhiều nữa! “Vậy mọi người nói xem là nguyên nhân gì đi?” Lý Trường An hỏi ngược lại.

“Tạm thời tôi cũng không biết nhưng sớm muộn gì tôi cũng sẽ giải quyết được nó thôi!” Kim Phụng Thiên nói.

Người phụ trách của Vệ binh Viêm Long nói với vẻ nóng nảy: “Mong huấn luyện viên nhanh hơn một chút, thời gian không.còn nhiều nữa rồi.”

Dù sao bọn họ đã nhận được thông báo khẩn cấp của cấp trên. Cần bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất để chế tạo ra cường giả!

“Chúng tôi chỉ cho ông thời gian ba ngày! Nếu như ba ngày sau ông không giải quyết được chuyện này thì chỉ có thể thay người mà thôi! Giải thưởng ban đầu cũng sẽ bị rút lại” Người phụ trách nói.

“Được! Tôi nhất định sẽ giải quyết nó trong vòng ba ngày.’ Sắc mặt của Kim Phụng Thiên có chút khó coi.

Sau khi mọi người giải tán thì ông ta đi lên nói chuyện với đại sư luyện thể thuật.

“Ông thật sự có thể điều tra ra vấn đề trong thời gian ba ngày à?”

Đại sư luyện thể thuật hỏi với vẻ sốt ruột.

“Tra không được, chắc có lẽ là đám nhóc con này đã hết tiềm lực ồil”

“Trong giai đoạn đầu bợn họ tiến bộ quá nhanh, dẫn đến việc tất cả mọi người đều cho.

rằng tiềm lực của bọn họ là vô hạn! Lạc Việt càng cho rằng như thế, lại còn yêu cầu chúng ta chế tạo ra cường giả với tốc độ nhanh nhất nữa chứ…”

Kim Phụng Thiên than thở.
 
Chương 2109


Chương 2109:

“Nhưng nếu chúng ta không thể làm cho bọn họ hài lòng thì chúng ta cũng chẳng còn cái gì nữa!” Kim Phụng Thiên nghĩ nghĩ, trong đôi mắt của ông ta hiện lên sự độc ác.

“Tôi có cách!”

“Cách gì?”

“Nước Chiến Ưng có một loại thuốc đặc biệt, sử dụng trong thời điểm quan trọng có thể kích thích tiềm năng của cơ thể, để cho người ta mạnh lên: “Nhưng cái giá phải trả chính là thiêu đốt sinh mệnh, nói thẳng ra là dùng tuổi thọ để đổi!”

Kim Phụng Thiến lấy thuộc đó ra.

“Nếu như dùng hết một bình thuốc thì thực lực có thể tăng lên gấp mười trong nháy mắt, nhưng cái giá phải trả chính là chết ngay tại chỗ!”

Đại sư luyện thể thuật cũng sợ hãi mà hít vào một hơi.

“Cho nên ông định dùng thuốc để cho bọn học viên này tiến bộ trong thời gian ngắn? Để Lạc Việt nhìn thấy hiệu quả ư?”

Đại sư luyện thể thuật hỏi.

“Đúng thế, chúng ta dùng một ít thôi là có thể đạt được hiệu quả rồi, như thế thì Lạc Việt sẽ hài lòng” Kim Phụng Thiên gật đầu.

“Hiệu quả thì có đó, Lạc Việt cũng sẽ hài lòng nhưng làm thế thì đám nhóc này sẽ bị hủy hoại mất! Dù là ông dùng một ít nhưng thứ mất đi chính là tuổi thọ của bọn chúng!”

“Cả đời này của bọn-chúng đều sẽ bị hủy hoại.”

Đại sư luyện thể thuật lên tiếng chất vấn.

Lúc dừng thuốc thì bọn‹họ sẽ tiến bộ rất rõ ràng. Chỉ là khi thuốc mất tác dụng thì tuổi thọ của bọn họ sẽ giảm đi, tỉnh khí cũng sẽ bị xói mòn.

Đừng nói tới chuyện trở thành cường giả tuyệt thế, ngay cả chuyện có thể sống tiếp được hay không cũng là một vấn đề khó giải.

Biện pháp độc ác này không công bằng đối với bọn họ!

Nếu như bọn họ vì chuyện này mà bị hủy hoại thì đại sư luyện thể thuật sẽ rất áy náy!

“Thế nhưng bây giờ chúng ta làm gì còn cách nào khác? Chỉ cho có ba ngày, nếu chúng ta không làm được thì chúng ta sẽ mất hết tất cả!”

Kim Phụng Thiên nhìn chằm chằm ông ta với vẻ điên cuồng. Điều này khiến cho ông ta im lặng.

“Nhưng lỡ đâu bị phát hiện thì sao?”

“Chờ đến khi bón họ phát hiệnđược thì chúng †a đã lấy được thứ chúng ta muốn rồi. Đến lúc đó chưa chắc đã là vấn đề của chúng ta, là vấn đề của chính bản thân học sinh mà thôi.”

Đại sư luyện thể thuật đã bị Kim Phụng Thiên thuyết phục.

Hôm sau.

Kim Phụng Thiên triệu tập tất cả mọi người lại, nói là ông ta đã phát hiện ra vấn đề.

Sau đó ông ta nói răng đổi một phương án khác, đảm bảo rằng sẽ có hiệu quả.

Đám người vùi đầu vào huấn luyện mà chẳng hề có chút nghi ngờ nào cả.

Quả nhiên lần này đã có hiệu quả.

Theo thời gian trôi qua thì tiến bộ càng thêm rõ rệt.

Sau bảy ñgày, đã đạt tới tốc độ tiến bô của giai đoạn thứ nhất.

Đồng thời vẫn không ngừng tiến bộ, càng ngày càng nhanh.

Các học viên rất hài lòng!

Vệ binh Viêm Long lại càng hài lòng hơn!

Bọn họ đều nhao nhao khen Kim Phụng Thiên.

cũng lộ ra sự nhiệt huyết.
 
Chương 2110


Chương 2110:

Kim Phụng Thiên được tâng bốc giống như là một vị thần vậy.

Nhất là các học viên thì lại càng sùng bái ông ta.

Có ai mà không thích nhìn chính bản thân mình mạnh lên từng này chứ?

Nhưng dưới bề ngoài hoa lệ này chính là trăm ngàn lỗ thủng.

Cho dù thực lực đột nhiên tăng lên nhưng sức khỏe lại đang bị hao mòn. Chẳng qua là đám người Thiệu Hình Thiên không biết mà thôi.

Rõ ràng là đám người Kim Phụng Thiên dùng cơ thể, tuổi thọ của bọn Thiệu Hình Thiên để đạt được cái mình muốn. Kết quả đám học viên còn cảm ơn Kim Phụng Thiên, tâng bốc ông ta.

“Thấy chưa! Bọn họ không phát hiện, chúng †a có thể thêm liều lượng rồi!”

Kim Phụng Thiên nở một nụ cười ác độc.

“Gấp bảy, chúng ta tiến bộ gấp bảy. Diệp Lâm Quân thấy chưa!”

“Mau gọi Diệp Lâm Quân tới xem đi.”

Kim Phụng Thiên cho thêm thuốc nên mọi người tiến bộ cảng thêm nhanh chóng: Đã đạt tới hiệu quả trong dự đoán.

Điều đầu tiên Thiệu Hình Thiên nghĩ tới đó chính là đi tìm Diệp Lâm Quân.

Anh ta rất muốn để Diệp Lâm Quân biết rằng bây giờ mình mạnh tới cỡ nào.

Anh ta là học viên được hi vọng đạt được cấp độ như Bắc Ma nhất.

Cả người Thiệu Hình Thiên đều tràn đầy sự tự tin. Ngoại trừ Kim Phụng Thiên ra thì anh ta chẳng thèm liếc mắt nhìn ai cả.

“Sau ba ngày, tôi sẽ tổ chức một trận đấu quốc tế, để mấy người trẻ tuổi các cậu so tài một chút”

“Đến lúc đó sẽ có thiên tài của mười nước tới tham gia. Bọn họ cũng không yếu, các cậu không thể lười biếng được.” Kim Phụng Thiên nói, làm thế này chủ yếu là vì nghiệm thu kết quả huấn luyện, để cho Lạc Việt tin tưởng.

Như thế thì bọn’họ có thể đạt được càng nhiều lợi ích hơn.

Điều trùng hợp chính là các nước khác cũng đang tiến hành những kế hoạch như kế hoạch Tiềm Long.

Cho nên Kim Phụng Thiên đã dùng quan hệ của mình làm một trận thi đấu quốc tế.

“Huấn luyện viên Phụng Thiên, nhất định phải để cho Diệp Lâm Quân đến xem, để anh ta nhìn cho kỹ” Thiệu Hình Thiên hô lên Cuối cùng người phụ trách Vệ binh Viêm Long chuyên môn đi tìm Diệp Lâm Quân để nói cho anh biết chuyện thi đấu giải quốc tế.

“Đúng lúc, tôi cũng muốn để cho bọn họ luyện tay một chút!”

Diệp Lâm Quân còn muốn tìm cái gì đó cho bọn người Tiêu Phong luyện tập, không ngờ rằng cơ hội tới nhanh đến-thế.

“Hả? Luyện tay cái gì cơ?”

Đối phương nhìn Diệp Lâm Quân với vẻ thắc mắc.

“Anh còn nhớ nhóm học viên đầu tiên của kế hoạch Tiềm Long không?”

“Nhớ, không phải là bị cậu dẫn đi à? Thế nào?”

Diệp Lâm Quân cười cười rồi nói: “Bây giờ bọn họ đã khôi phục rồi, hơn nữa thực lực cũng đã tăng mạnh! Tôi muốn cho bọn họ tham gia trận đấu này!”

“Không thể nào, cậu đừng có lừa chúng tôi!

Tất cả mọi người đều biết bọn họ đều đã phế cả rồi, cũng không thể nào luyện võ giống như cậu vậy! Còn muốn tham gia thi đấu?”

Không có người nào đồng ý, Diệp Lâm Quân cũng chỉ có thể bỏ qua việc này!

Rất nhanh sau đó giải thi đấu quốc tế bắt đầu.
 
Chương 2111


Chương 2111:

Diệp Lâm Quân đi tới nơi để quan sát.

Thi đấu rất kịch liệt.

Một trăm học viên của kế hoạch Tiềm Long dùng một thế công vô cùng mạnh mẽ quét sạch thiên tài của chín nước còn lại, lấy được chức quán quân của giải thi đấu quốc tế.

Sức mạnh của bọn họ khiến cho chín nước còn lại đều sợ ngây cả người.

Dường như mọi người đều không cùng một đẳng cấp!

Vệ binh Viêm Long rất hài lòng với thành tích mà đám người Thiệu Hình Thiên lấy được, Lạc Việt cũng rất hài lòng.

Tất cả mọi người đánh giá rất cao với ba người huấn luyện viên Kim-Phụng Thiên.

Vệ binh Viêm Long cảm thấy may mắn vì mình đã làm ra những quyết định đúng đắn.

Thứ nhất, lúc trước bọn họ không để cho Diệp Lâm Quân làm huấn luyện viên chính mà mời Kim Phụng Thiên tới làm.

Thứ hai là đã đuổi Diệp Lâm Quân đúng lúc không làm ảnh hướng tới huấn luyện.

Kim Phụng Thiên nhìn về phía Diệp Lâm Quân với ánh mắt đắc ý và khoe khoang.

“Diệp Lâm Quân, anh thấy chưa? Không có anh quấy rầy thì chúng tôi tiến bộ càng nhanh hơn!”

“Trong học viên cùng thời kỳ, chúng tôi chính là vô địch!”

“Trong khoảng thời gian này chúng tôi đã tiến bộ gấp mười! Anh không ngờ được chứ gì? Anh còn có lời gì muốn nói nữa không?”

“Không phải anh nói là chúng tôi rời khỏi anh là không thể nào tiến bộ à? Bây giờ thế nào?” Đám người Thiệu Hình Thiên trừng mắt nhìn Diệp Lâm Quân rồi nói, bọn họ cho rằng anh sẽ lộ ra vẻ hối hận hay kinh ngạc. Nhưng anh lại chẳng có chút phản ứng nào cả.

Diệp Lâm Quân nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói: “Đúng là các người tiến bộ rất nhanh, nhưng mà…

“Nhưng mà cái gì?”

Mấy người Thiệu Hình Thiên nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân.

“Nhưng các người đang tự làm mất tuổi thọ và nguyên khí của mình! Các người sắp toi đời rồi!” Tất nhiên là Diệp Lâm Quân có thể nhìn ra được trạng thái của mấy-người này, bên ngoài thì đẹp đẽ nhưng bên trong đã thối nát cả rồi.

“Hả?” Kim Phụng Thiên nghe anh nói thế thì sắc mặt trở nên khó coi: Diệp Lâm Quân đã nhận ra rồi ư? Không ổn rồi!

Mặc dù Kim Phụng Thiên đứng ở phía xa nhưng sự chú ý của ông ta đều đặt ở trên người Diệp Lâm Quân.

Trong đôi mắt của ông ta hiện lên một sự khát máu.

Đã lâu như thế rồi nhưng vẫn chẳng ai nhận ra, hết lần này tới lân khác Diệp Lâm Quân lại nhận ra được.

Đám người Thiệu Hình Thiên nghe thế thì trừng mắt nhìn Diệp Lâm Quân với vẻ phẫn nộ: “Anh có ý gì đây?” “Tôi khuyên các người mau dừng việc huấn luyện lại đi, nếu không thì các người sẽ rất thảm hại đấy! Cho dù không chết thì cũng sẽ tở thành người tàn phế!” Diệp Lâm Quân khuyên nhủ một cách chân thành.

Bọn họ đang bị rút nguyên khí và tinh huyết để làm tăng thực lực, đây chính là đang hao tổn tuổi thọ.

Ngay cả công pháp Bất Phá Bất Lập cũng không thể cứu được bọn họ.

“Hả? Diệp Lâm Quân anh có thể nói rõ ràng hơn một chút được không, đến cùng là anh đang muốn biểu đạt điều gì?” Mọi người nghe thế thì đều rất sững sờ.

“Nói trắng ra là các người đang dùng thuốc, có lẽ các người đã được cho dùng một loại thuốc kích thích nào đó!” “Thuốc này sẽ khiến cho các người mạnh hơn rất nhiều trong thời gian ngắn nhưng đây đều là cùng tuổi thọ để đổi lấy: Diệp Lâm Quân vừa nói đứt lời thì bọn họ lại càng thêm sững sờ.

Trước kia đã có không ít người cảm thấy chuyện này có vấn đề rồi.

Lý Trường An đứng cách đây không xa cũng là một trong số đó.

Trước kia anh ta vẫn luôn nghỉ ngò, bây giờ nghe Diệp Lâm Quân nói như thể thì cũng đã hiểu ra được ít nhiều.
 
Chương 2112


Chương 2112:

Chẳng lẽ đúng là thế ư? Anh ta nhìn về phía Kim Phụng Thiên theo bản năng, sợ tới nỗi toát cả mồ hôi lạnh.

“Diệp Lâm Quân anh đang nói bậy bạ gì thế hả? Tại sao chúng tôi không biết rằng mình đang thiêu đốt nguyên khí sinh mệnh chứ?” “Đúng vây, cơ thể của chúng tôi sao chúng tôi lại không biết?” Mấy người Thiệu Hình Thiên hỏi ngược lại.

Diệp Lâm Quân cười cười rồi nói: “Tới đây, tôi dạy cho mọi người một phương pháp, làm thử là sẽ biết cơ thể của các người có vấn đề hay không ngay thôi.”

“Làm thì làm, tôi cũng không tin!” “Tôi cũng làm”

Diệp Lâm Quân đang định dạy mọi người thì hai người Kim Phụng Thiên lao tới với vẻ hung hăng.

“Diệp Lâm Quân anh làm cái gì thế hả?” “Tại sao lại tới đây trách móc học viên của chúng tôi, bọn họ có vấn đề gì chứ?”

Kim Phụng Thiên quát lên với vẻ giận dữ.

“Đúng thế, anh đang khích bác ly gián đấy phỏng?” Đại sư luyện thể thuật cũng quát lên.

Bọn họ đã nhận ra rằng rất có thể Diệp Lâm Quân đã biết điều gì đó, đương nhiên bọn họ sẽ không để anh tiếp tục.

“Các người làm (cái gì thì tự mình biết! Vì lợi ích của mình mà chẳng từ thủ đoạn nào cả!”

“Chẳng lẽ các người muốn hủy hoại một trăm thiên tài này s4ø? Đừng tưởng rằng người khác không biết những gì mấy người làm!”

Diệp Lâm Quân càng nói như thế thì bọn họ càng bối rối.

“Anh hỏi tất cả mọi người mà xem, có phải là chúng tôi đều huấn luyện một cách bình thường không? Vệ binh Viêm Long đều biết rõ từng quá trình một!”

“Còn nữa, đây đều là học sinh của tôi, tại sao tôi lại phải hại bọn họI”

“Anh đang lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, anh hận tôi vì tôi đã khiến anh bị đuổi ra khỏi vị trí huấn luyện viên này!”

Hai người Kim Phụng Thiên sốt ruột mà hô lên.

Giọng điệu càng lúc càng gay gắt.

“Các cậu tin tưởng anh ta hay là tin tưởng tôi?”

Kim Phụng Thiên không đợi Diệp Lâm Quân nói chuyện thì đã quay lại hỏi đám học viên.

“Đương nhiên là chúng tôi tin tưởng vào huấn luyện viên Kim Phụng Thiên rồi, nếu không có ông thì làm sao có chúng tôi hôm nay được!”

“Rõ ràng Diệp Lâm Quân đang châm ngòi ly gián, chúng tôi sẽ không mắc mưu đâu.”

Đám học viên Thiệu Hình Thiên đều tỏ thái độ. Không có một ai tin tưởng Diệp Lâm Quân, dù sao Kim Phụng Thiên cũng đã khiến cho bọn họ tiến bộ nhanh chóng như thế, bọn họ không có lý do không tin tưởng ông ta.

“Đương nhiên là chúng tôi tin huấn luyện viên Kim Phụng Thiên rồi, hơn nữa ông cũng đã tạo ra thành tích!”

“Chúng tôi không thấy ông hại người mà chỉ nhìn thấy sự tiến bộ.”

Người phụ trách Vệ binh Viêm Long lại nhìn về phía Diệp Lâm Quân mà nói: ‘Lần này là do anh không đúng, không nên nói xấu huấn luyện viên Kim Phụng Thiên, nhanh xin lỗi ông ấy đi!”

Chủ yếu là những gì Đương Hạo Quân nói chẳng hề có chút căn cứ nào cả, huống chỉ Kim Phụng Thiên còn tạo ra thành tích! Lạc Việt và Vệ binh Viêm Long đều vô cùng tin tưởng ông ta.

Lúc này Diệp Lâm Quân lại nói là Kim Phụng Thiên có vấn đề thì rất giống với đang châm ngòi ly gián vậy.

Anh nhìn thoáng qua đám người một cái rồi nói: “Được rồi, dù sao tôi cũng đã nhắc rồi, các người không nghe thì thôi vậy”

“Nếu các người cứ tiếp tục huấn luyện thì không chết cũng tàn phết” “Diệp Lâm Quân, anh muốn chết đúng không!” Thiệu Hình Thiên nổi giân.
 
Chương 2113


Chương 2113:

Diệp Lâm Quân không để ý tới những người này nữa mà là quay người rời đi.

Trong đôi mắt của hai người Kim Phụng Thiên tràn đầy sát ý.

Dường như Diệp Lâm Quân đã biết điều gì đó, cách tốt nhất chính là tiêu diệt anh ta.

Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật mà thôi! Lúc này, Lý Trường An vẫn đang nhìn chằm chăm hai người.

Một khoảng thời gian trước, mặc dù anh ta cũng là một trong ba huấn luyện viên nhưng thật ra không tham dự vào chuyện huấn luyện nhiều.

Cho dù là chuyện gì thì Kim Phụng Thiên và đại sư luyện thể thuật đều tự mình bàn bạc, không cho Lý Trường An tham dự.

Chắc chắn có vấn đề! Lý Trường An quyết định đi điều tra xem có chuyện gì xảy ra.

Sau khi Diệp Lâm Quân trở vê thì tiếp tục huấn luyện cho đám người Tiêu Phong.

“Nhóm học viên thứ hai của kế hoạch Tiêm Long vẫn còn mạnh hơn các cậu! Con đường mà các cậu phải đi còn rất dài!” Diệp Lâm Quân nói.

Nhưng thật ra một trăm người Thiệu Hình Thiên không thể nào sánh được với đám người Tiêu Phong.

Cả hai bên đều chẳng thuộc về cùng một cấp bậc.

Dù là một trăm người Thiệu Hình Thiên dùng thuốc nhưng vẫn không thể đuổi kịp sự tiến bộ của đám người Tiêu Phong.

Nhưng Diệp Lâm Quân cố ý nói như thế để cho bọn họ cô gắng thêm nữa! Các cậu nhất định phải cố gắng trong âm thâm rồi làm cho toàn thế giới kinh sợt Diệp Lâm Quân nhìn đám thanh niên đang siết chặt nảm đấm với ánh mắt tràn đầy chò mong.

Sau khi đám người Kim Phụng Thiên trỏ lại căn cứ thì bắt đầu huấn luyện tiếp.

Lý Trường An cũng bắt đầu chú ý tới hai người họ.

Nhưng hai người bọn họ hoàn toàn không biết gì về chuyện này!

“Diệp Lâm Quân đã nhận ra điều gì đó rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Đại sư luyện thể thuật rất bối rối, ông ta hỏi.

“Nếu không thì chúng ta rút tay lại đi, tôi cũng không đành lòng nhìn những đứa trẻ này bị hủy hoại. Hơn nữa ông cũng là người của Lạc Việt, chẳng lẽ ông nhẫn tâm trơ mắt nhìn đồng bào của mình chết ư?”

Ai ngờ Kim Phụng Thiên cười khẩy rồi nói: “Thật ra trái tim của tôi vẫn thuộc về nước Chiến Ưng, trở về lại quốc tịch Lạc Việt chẳng qua là vì điều kiện bọn họ đưa qua quá hấp dẫn mà thôi!

Sống chết của đám người Lạc Việt này có liên quan gì tới tôi đâu chứ?”

“Vẫn làm như cũ, giảm bớt lượng thuốc đi một chút là được rồi, đừng để cho người khác phát hiện ra cái gì” Kim Phụng Thiên nói.

“Vê phần Diệp Lâm Quân, tôi sợ anh ta sẽ làm ra chuyện gì đó, tìm người giết anh ta đi!”

Trên người Kim Phụng Thiên bắt đầu xuất hiện sát khí.

“Được, giao chuyện này cho tôi “Diệp Lâm Quân sẽ khống sống qua tới ngày mai.”

Hai người bọn ñọ sẽ không ba6 giờ ngờ rằng cuộc đối thoại của mình đã bị Lý Trường An nghe thấy, trên mặt anh ta xuất hiện sự tức giận tột cùng.

Hai người này vì lợi ích của mình mà hủy hoại cả trăm học sinh!

Không đúng!

Bọn họ còn muốn giết Diệp Lâm Quân!

Mình nhất định phải ngăn cản.

Lý Trường An lựa chọn án binh bất động trước, anh ta sợ rút dây động rừng.

Chờ sau khi anh ta thu thập đầy đủ chứng cứ thì sẽ vạch trần hai người này sau.

Điều cần làm bây giờ là phải báo cho Diệp Lâm Quân đã.

Lý Trường An đi tới chỗ Diệp Lâm Quân rồi nói cho anh biết tin hai người Kim Phụng Thiên muốn giết anh.
 
Chương 2114


Chương 2114:

Ai ngờ Diệp Lâm Quân lại nở một nụ cười đầy bình tĩnh rồi nói: “Tôi biết, chắc chắn bọn họ.

sẽ tới giết tôi!”

“Vậy mà anh còn cười được à?”

Lý Trường An rất thắc mắc.

“Đến thì đến thôi, tới bao nhiêu tôi giết bấy nhiêu!”

Diệp Lâm Quân nói với vẻ mặt không quan trọng khiến cho Lý Trường An sợ ngây người.

Nếu là trước kia thì cho dù toàn thế giới có nhằm vào, anh ta không sợ là đúng.

Nhưng hôm nay anh ta đã trở thành một người bình thường mà vẫn còn chẳng thèm để ý? Đang dùng sinh mệnh của mình để nói đùa à? “Còn việc gì không? Nếu không thì mau đi đi!” Diệp Lâm Quân ra lệnh tiễn khách.

“Vậy thì chính anh cẩn thận một chút, tốt nhất là trốn đi, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh đâu”

Lý Trường An nhìn chằm chăm Diệp Lâm Quân mà nói.

“Anh cũng cẩn thận một chút, đừng để bọn họ biết được mà diệt khẩu!” Diệp Lâm Quân nhắc nhở anh ta.

Lý Trường An cười cười rồi trả lời: “Yên tâm đi, chuyện này sẽ không xảy ra đâu! Tôi là huấn luyện viên đặc chủng của Vệ binh Viêm Long, bọn họ không dám giết tôi!” Lý Trường An không có để chuyện này trong lòng, thậm chí anh ta còn cảm thấy Diệp Lâm Quân suy nghĩ nhiều quá.

Không quan tâm đến sự sống chết của chính bản thân mình mà lại quan tâm người khác.

Nhưng Lý Trường An vẫn câu nguyện Diệp Lâm Quân có thể vượt qua được kiếp nạn này.

Sau khi Lý Trường An về lại căn cứ thì phát hiện hai người Kim Phụng Thiên đúng là đang lén lút sự dụng thuốc.

Anh ta vội vàng ghi chép chứng cứ lại.

Một bên khác, cao thủ mà Đại sư luyện thể thuật tìm đã tới.

Tám người lén lút lẻn vào Giang Bắc để ám sát Diệp Lâm Quân.

Rất nhanh hai bên đã gặp nhau.

“Các người đi lên thử xem” Diệp Lâm Quân để sáu hộ vệ mà Thục Thiên Vương phái tới đi lên thử.

Sáu người này vẫn luôn đi theo Diệp Lâm Quân thực hiện huấn luyện.

Thử xem có tiến bộ chút nào không? Hai bên đánh một trận nhưng không phân được thăng bại!

Điều này đối với sáu người đó mà nói là sự tiến bộ vượt bậc.

Dù sao tám người kia là cao thủ ẩn thế của nước Thái Vương! Bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ, sáu tên nhóc này mà có thể ngăn cản được mình ư? “Bé Quân lên đi con!” Điều kinh ngạc nhất là Diệp Lâm Quân còn kéo bé Quân tới trước mặt mình.

Tám cao thủ nhìn bé Quân đi tới khiêu chiến thì đều trợn tròn cả mắt.

Đây là đang khinh thường bọn họ đúng không? Còn phái một con nhóc tới đối phó với bọn họi Khiêu khích! Khiêu khích một cách trắng trọn.

“Giết nó!” Một người trong đó không thể nhịn được nữa mà xông lên phía trước bắt đầu đánh bé Quân.

Nhưng một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, người này bị bé Quân đá bay.

Sau khi anh ta rơi xuống đất thì không đứng lên được nữa. Bảy người khác thấy thế thì đều ngây ngẩn cả người.

“Lên! Cùng lên đi!” Bảy người còn lại Lý Trường An nhao nhaora tay.

Bé Quân đánh nhau với bảy người này, rất nhanh sau đó bảy cao thủ đều bị bé đánh bay ra ngoài.

Bọn họ ngã trên mặt đất rồi nhìn chằm chằm bé Quân với vẻ không thể nào tin tưởng được.

Bọn họ sắp điên rồi!
 
Chương 2115


Chương 2115:

Tám đại cao thủ của nước Thái Vương mà chẳng đánh được một con nhóc!

Điều này không thể nào tưởng tượng được!

Sáu hộ vệ cũng sợ ngây người!

Vậy mà tám người này đều chẳng phải là đối thủ của bé Quân.

Đáng sợ! Thật sự quá đáng sợ.

Điều quan trọng là bé Quân còn quá nhỏ. Sáu hộ vệ nghĩ tới đây thì càng thêm quyết tâm đi theo Diệp Lâm Quân. Đi theo anh thì tương lai của bọn họ sẽ càng thêm sáng chói!

“Xử lý bọn họ đi!” Diệp Lâm Quân nói xong rồi dẫn bé Quân rời khỏi đây.

Hôm nay Diệp Lâm Quân dẫn bé Quân tới để đánh trận thực chiến đầu tiên, sự thật chứng minh là rất thành công!

Sau này bé Quân muốn mạnh lên thì còn phải chiến đấu nhiều, bây giờ chỉ mới là bắt đầu mà thôi!

Rất nhanh hai người Kim Phụng Thiên đã biết được chuyện này!

“Cái gì? Thất bại rồi ư?”

“Không thể thế được, tôi cố ý tìm tám cao thủ mạnh nhất nước Thái Vương cơ mài Tại sao lại thất bại chứ?”

“Diệp Lâm Quân là người bình thường, bên cạnh anh ta cũng không có cao thủ! Sau tám người kia lại thất bại được?” Hai người thốt lên với vẻ mặt kinh ngạc.

Khi Lý Trường An biết được chuyện này thì anh ta cũng vô cùng kinh ngạc. Diệp Lâm Quân còn sống ư?

Chuyện này là không thể nào!

Diệp Lâm Quân là người bình thường cơ mà?

Hoang mang!

Quá khó hiểu!

Kẻ hoang mang không chỉ có mỗi bọn họ mà còn có ba của Hắc Long.

Cái thế lực xuất hiện cường giả chí tôn này vẫn nghỉ ngò vê Diệp Lâm Quân.

Cuối cùng bọn họ bàn bạc ra được một phương án.

“Lần này phái người đi không phải là để giết Diệp Lâm Quân, mà là để thăm dò đến cùng là ai đang bảo vệ anh ta!” “Ừ đúng thế, thăm dò trước rồi lại giết anh ta cũng không muộn!” “Được rồi, cứ làm theo ý kiến của các người đi!” Ba của Hắc Long cũng đồng ý với chuyện này! “Cho nên lân này phái một cường giả cấp chí tôn giả! Như thế sẽ không làm người kia chú ý, cũng có thể trốn thoát nếu gặp nguy hiểm” “Có thể” Cái gọi là cường giả cấp chỉ tôn giả, có nghĩa là người đó chỉ mới bước một chân vào cấp chí tôn, nhưng chưa phải là chí tôn chân chính.

Đương nhiên họ cũng rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Bắc Ma.

Một bên khác trong căn cứ kế hoạch Tiêm Long.

Hai người Kim Phụng Thiên cũng đang điều tra nguyên nhân vì sao Diệp Lâm Quân không chất.

Đúng lúc này thì Thiệu Hình Thiên tìm tới.

“Huấn luyện viên Kim Phụng Thiên, có câu này tôi không biết nên nói hay không”

“Nói đi, có chuyện gì?” Hai người nhìn Thiệu Hình Thiên.

“Tôi phát hiện gân đây huấn luyện viên Lý Trường An không quan tâm tới học viên mà cứ lén lút nhìn chằm chăm các ông.

Tôi còn thấy anh ta đi tới chỗ ở của các ông, không biết là làm cái gì? Các ông có biết chuyện này không?” Thiệu Hình Thiên nói với vẻ tò mò.

Hai người Kim Phụng Thiên nghe thế thì đầu óc như muốn nổ tung lên.

Không được! Chắc chắn là Lý Trường An đã biết thứ gì đó Chẳng trách gần đây anh ta rất quái đị, ngay cả đám người Kim Phụng Thiên cũng cảm thầy tò mò.

Đúng rồi! Nếu không có chuyện gì bất ngờ thì chính là do anh ta cứu Diệp Lâm Quân.
 
Chương 2116


“Chúng tôi biết rồi! Chuyện này không được nói ra ngoài, Lý Trường An rất có thể đã phản bội Lạc Việt!” Kim Phụng Thiên nói.

“Cái gì?” Lý Trường An là huấn luyện viên nổi tiếng cơ mà? Sao lại phản bội Lạc Việt được chứ?

Nhưng những gì Lý Trường An làm quá kỳ quái, rất có thể chính là đang nhìn trộm bí mật, tiết lộ kế hoạch huấn luyện…

“Đừng rêu rao, để tôi xử lý chuyện này!” Kim Phụng Thiên võ vai Thiệu Hình Thiên rồi nói.

Đôi mắt của Kim Phụng Thiên hiện lên lên một chút sát ý: “Lý Trường An phải chết, anh ta không chết thì người chết chính là chúng ta.”

“Không sai, chắc chắn anh ta đã phát hiện từ lâu rồi, sợ rằng bây giờ đang thu thập chứng cứ mà thôi!”

Đại sư luyện thể thuật nói: “Chúng ta phải nhanh lên, nếu như Lý Trường-An vạch trần chúng tathì chúng ta chết chắc!”

Kim Phụng Thiên đã không thể chờ được nữa rồi.

Lý Trường An vẫn còn tiếp tục thu thập chứng cứ, nhưng anh ta lại không biết rằng hai người Kim Phụng Thiên đã phát hiện và đang nhìn chằm chằm anh ta.

Sau khi Lý Trường An thu thập đầy đủ chứng cứ thì anh ta thở dài một hơi: “Cũng chẳng biết sao mà Diệp Lâm Quân phát hiện ra được!

Lần này đã có chứng cứ đầy đủ, tôi xem các người trốn đi đâu”

Lý Trường An cầm chứng cứ lên rồi định rời đi nhưng đột nhiên phát hiện cửa lớn ở đây đã bị đóng.

Không tốt, bị phát hiện rồi!

“Lý Trường :An to gan nhỉ, vậy mà còn dám chạy tới địa bàn của chúng tôi.”

Lý Trường An nhíu mày rồi nói: “Hai người các ông là thứ vô liêm sỉ, vì lợi ích của mình mà hủy hoại thiên tài của Lạc Việt! Các người tự thú đi, tôi sẽ suy xét mà tha cho các người một mạng.”

Kim Phụng Thiên cười cười rồi nói: “Thế nhưng người chết không biết nói! Chỉ cần anh không nói thì chẳng ai biết cả!”

“Đúng thế, chỉ cần anh chết thì sẽ chẳng ai biết được bí mật của chúng tôi.’ Đại sư luyện thể thuật cũng nở một nụ cười quái dị.

Giờ phút này, Lý Trường An cảm nhận được một lưỡng sát ý vô cùng mãnh liệt.

“Tôi là người của Vệ binh Viêm Long, các người dám giết tôi ư?” Lý Trường An thay đổi sắc mặt.

“Các người có biết giết người của Vệ binh Viêm Long sẽ có hậu quả gì không?” Lý Trường An không tin rằng bọn họ dám giết mình.

“Nếu như anh là kẻ phản bội thì sao? Cho dù anh chết thì mọi người cũng võ tay khen hay!” Đột nhiên Kim Phụng Thiên lại cười.

“Các ông…’ Lý Trường An nhận ra được điều gì đó mà vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi.

Anh ta nghĩ tới những gì Diệp Lâm Quân đã nhắc nhở. Đám người này thật sự muốn giết anh tal “Đi” Lý Trường An nghĩ tới chuyện chạy trốn.

“Muốn chạy à? Đã trễ rồi!” Hai người Kim Phụng Thiên chặn lại đường chạy trốn của Lý Trường An ngay lập tức.

“Giết!” Lý Trường An chỉ có thể dựa vào chính mình mà chạy ra ngoài.

Trong không gian chật hẹp phát sinh một quá trình chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Nhưng cuối cùng Lý Trường An vẫn thua.

Cuối cùng anh ta nằm thoi thóp trong vũng máu. Còn Kim Phụng Thiên thì giả vờ như bản thân cũng bị thương.

“Âm ầm”

Ngay lúc này, cửa phòng thí nghiệm được mở ra, sau đó Thiệu Hình-Thiên dẫn theo mọi người đi vào.

“Trước đó tôi,chỉ là nghi ngờ, nhưng không ngờ rằng anh thật sự phản bội Lạc Việt, chạy tới phòng thí nghiệm trộm tài liệu!” Thiệu Hình Thiên nhận được thông báo của hai người Kim Phụng Thiên nên vội vàng chạy tới.
 
Chương 2117


Anh ta nhìn thấy cảnh trước mắt, rõ ràng là Lý Trường An muốn cướp tại liệu nhưng lại bị Kim Phụng Thiên ngăn lại.

“Huấn luyện viên Kim Phụng Thiên, ông không sao chứ?”

Đám người Thiệu Hình Thiên bắt đầu đi quan tâm Kim Phụng Thiên.

“May mắn các cậu tới nhanh, nếu không thì anh ta sẽ chạy trốn mất” Kim Phụng Thiên lau vết máu bên miệng rồi nói.

Lý Trường An-nằm trong vũng máu mà trợn tròn mắt!

“Ông ta…

Cuối cùng anh ta chẳng nói được cái gì.

Lý Trường An chết rồi.

Điều này khiến cho cả căn cứ kế hoạch Tiềm Long vô cùng bất ngờ. Cả Vệ binh Viêm Long cũng thế.

Lý Trường An trộm bí mật của Lạc Việt, tiết lộ kế hoạch huấn luyện, bán nước cầu vinh, bị hai huấn luyện viên Kim Phụng Thiên và vô số học viên phát hiện, giết ngay tại chỗ!

Mặc dù chuyện này rất kỳ quái nhưng lại có đầy đủ chứng cứ.

Hai ngày nay đám người Kim Phụng Thiên đã thiết kế chứng cứ Lý Trường An thông đồng với địch bán nước.

Hoàn toàn không có khả năng thay đổi!

Lý Trường Anh đã chết, còn phải đeo trên lưng cái danh bán nước!

Kim Phụng Thiên và đám học viên thì được khen ngợi!

“Tiếp xuống có thể tiêu diệt Diệp Lâm Quân một cách dễ dàng rồi” Hai người Kim Phụng Thiên nở một nụ cười khát máu.

Lúc bọn họ đang lên kế hoạch giết Diệp Lâm Quân thì anh cũng đã nhận được tin Lý Trường An đã chết.

Anh vốn cho rằng Lý Trường An có thể tránh khỏi.

“Tại sao lại như thế?”

“Giết đồng bào của tôi, lại còn khiến cho anh ta gánh cái danh quân bán nước!” Diệp Lâm Quân vô cùng tức giận.

Về tình về lý thì anh đều phải đòi lại công bằng thay cho Lý Trường An.

Trước đó Lý Trường An còn chuyên môn chạy tới để nhắc nhở anh cẩn thận.

Diệp Lâm Quân vẫn nhớ kỹ chuyện này trong lòng.

“Lúc đầu tôi không muốn nhúng tay vào.

chuyện này! Là các người ép tôi đó!” Diệp Lâm Quân vô cùng tức giận.

“Tôi sẽ tự mình đi tới căn cứ để đòi lại công bằng”

Diệp Lâm Quân đi về phía trụ sở huấn luyện của kế hoạch Tiềm Long.

Sự xuất hiện của anh khiến cho đám người kia đều vô cùng kinh-ngạc.

“Anh tới đây làm gì?” Không ít học viên nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân: Diệp Lâm Quân hét to lên: “Hung thủ giết Lý Trường An cút ra đây cho tôi!”

Tiếng hét này của anh như tiếng sấm to, vang vọng khắp căn cứ.

Tất cả mọi người đều nghe được nên vội vàng chạy tới.

Khi bọn họ thấy là Diệp Lâm Quân thì vô cùng tức giận mà nói: “Diệp Lâm Quân, tại sao anh lại tới đây?”

“Tôi tới tìm hung thủ.” Diệp Lâm Quân nói một cách lạnh lùng.

“Anh đi nhầm chỗ rồi à? Tìm hung thủ cái gì chứ, nơi này là trụ sở huấn luyện, không có hung thủ mà anh muốn tìm!”

“Mau rời khỏi đây, đừng có gây chuyện nữa!”

Người phụ trách Vệ binh Viêm Long nhìn về phía Diệp Lâm Quân với vẻ không vui.
 
Chương 2118


Diệp Lâm Quân có thể nào yên lặng một chút không hả?

Sau khi rớt khỏi vị trí quan trọng thì hầu như là ngày nào Diệp Lâm Quân cũng đang quậy.

Lần này lại chạy tới trụ sở huấn luyện để quậy phá.

“Tôi tới tìm hung thủ giết hại Lý Trường An!” Diệp Lâm Quân nói.

“Anh làm càn, Lý Trường An thông đồng với địch-bán nước; bị người khác phát hiện trộm bí mật quốc gia. Chết là đúng tội!”

“Sao lại có chuyện hung thủ giết người chứ?”

Người phụ trách Vệ binh Viêm Long nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân với vẻ tức giận.

Người này càng ngày càng điên khùng.

“Không sai! Chúng tôi tận mắt nhìn thấy chứng cứ Lý Trường An thông đồng với địch bán nước, hơn nữa nó vô cùng xác thực!”

“Giết anh ta là đúng, Lạc Việt không nên giữ lại mối nguy hiểm như thế này!”

“Diệp Lâm Quân, anh cố ý đến gây chuyện đúng không?” Mấy người Thiệu Hình Thiên nói.

“Đúng thế, Lý Trường An tội ác tày trời, chúng tôi đã phát hiện anh-ta.phản bội Đại Hạ từ lâu rồi, anh ta đã nhiều lần trộm bí mật bán.

Chúng tôi đã thu thập được đầy đủ chứng cứ!”

“Anh muốn sửa lại án sai cho Lý Trường An là không thể nào! Đừng có nói anh là đồng bọn của Lý Trường An nhé?” Kim Phụng Thiên trả đũa, dội nước bẩn lên người Diệp Lâm Quân.

Hai người Kim Phụng Thiên nhìn nhau rồi cười một tiếng, bọn họ vốn nghĩ đi đối phó với Diệp Lâm Quân, ai ngờ anh ta lại tự mình đưa tới cửa chứt “Đồng bọn?” Ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía Diệp Lâm Quân rất kỳ quái.

“Thật sự là quá vô liêm sỉ, hai người các ngươi chính là hung thủ đã giết hại Lý Trường An!”

Diệp Lâm Quân nhìn chằm chằm hai người Kim Phụng Thiên.

“Đúng thế, đúng là hai người chúng tôi đã giết Lý Trường An, nhưng đó là vì anh ta thông đồng với-địch bán nước, chúng tôi chỉ có thể giết anh ta mà thôi!”

“Chúng tôi cũng đâu có làm sai cái gì chứ?”

Kim Phụng Thiên hỏi lại.

“Không sai, huấn luyện viên Kim Phụng Thiên làm đúng lắm. Vệ binh Viêm Long ủng hộ các ông, Lạc Việt ủng hộ các ông!”

“Các ông không có sail”

Bởi vì có chứng cứ nên Vệ binh Viêm Long lựa chọn tin tưởng hai người Kim Phụng Thiên.

Diệp Lâm Quân ngẩng đầu nhìn trời với vẻ bất đắc dĩ, anh nở một nụ cười đầy nét lạnh lùng rồi nói: “Các người bị ngu à? Tại sao Lý Trường An lại phải phản bội Lạc Việt chứ? Rõ ràng là do hai người này giở trờ, rõ ràng là Lý Trường An phát hiện bọn họ làm bậy nên mới bị diệt khẩu!”

“Diệp Lâm Quân, chứng cứ đều có cả, anh còn có lời nào muốn nóiI”

Người phụ trách Căn cứ ném chứng cứ cho Diệp Lâm Quân xem.

Anh xem từng tờ một, càng xem thì nụ cười trên mặt anh lại càng thêm tươi rói.

Chứng cứ liên quan tới việc Lý Trường An thông đồng với địch bán nước rất đầy đủ, bọn họ làm tới nỗi không hề có một kẽ hở. Cũng không thể tìm ra được chỗ giả dối.

Còn về phần chứng cứ mà Lý Trường An thu thập thì đã bị bọn họ đốt từ lâu rồi.

Không thể nào dựa vào chứng cớ mà sửa lại án sai cho Lý Trường An được!

Cả đời này cũng không.

€oi trọng chứng cớ chỉ có thể chứng minh Lý Trường An là một kẻ phản nước, hai người Kim Phụng Thiên là người có công!

Diệp Lâm Quân xem hết chứng cứ thì nở một nụ cười.

“Thế nào? Bây giờ anh còn lời gì muốn nói, anh còn muốn tìm hung thủ giết người không?”

Đám người kia hỏi lại.
 
Chương 2119


“Không sai, nếu như dùng pháp luật thì tôi không thể nào lấy lại công bằng cho Lý Trường An được” Tất cả mọi người nghe thế thì đều cười.

Nhất là hai người Kim Phụng Thiên, các ông cười vô cùng đắc ý.

Diệp Lâm Quân biết rõ rằng là bọn họ có tội nhưng lại chẳng thể làm gì được!

“Nhưng tôi sẽ dựa theo cách của mình mà đòi lại công bằng!” Anh vừa nói dứt lời thì đám người cũng vô cùng kinh ngạc.

Diệp Lâm Quân muốn làm gì chứ?

“Chỉ dựa Vào arih à? Anh muối lấy lại dông bằng như thế nào?”

Kim Phụng Thiên nhìn chằm chằm Diệp Lâm Quân với vẻ kinh ngạc.

“Tôi sẽ giết các người!” Diệp Lâm Quân nói với vẻ đẳng đằng sát khí.

Ánh mắt kia đáng sợ như kiểu anh vừa mới bước ra từ địa ngục vậy.

Chi mấy chữ đơn giản nhưng lại làm nhấc lên bão tố, khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng sững, SỜ.

Theo pháp luật của Lạc Việt thì cho dù như thế nào tội của Lý Trường An cũng là tội chết, hai người Kim Phụng Thiên giết anh ta chính là lập công, không cấu thành tội! Dù sao thì chứng cứ cũng quá đầy đủ, khiến cho người ta không thể nào phản bác được.

Dù Diệp Lâm Quân biết được rằng tất cả đều là âm mưu của Kim Phụng Thiên, là bọn họ hại chết Lý Trường An còn khiến cho anh ta gánh tội bán nước! Nhưng anh không có cách nào cả!

Quy tắc và luật pháp đều cho rằng Lý Trường An có tội.

Anh không thể nào giải oan cho Lý Trường An được! Không làm gì được! Giống như là ăn cơm nghẹn ở cổ họng, có gai đâm vào sau lưng.

Loại cảm giác này khiến cho người khác rất tuyệt vọng.

Chỉ có thể than thở rằng ông trời không công bằng! Chỉ có thể nhìn hung thủ cười tươi rói còn oan hồn của Lý Trường An thì chịu nhục.

Không có cách nào cả, bởi vì bọn họ chuẩn bị quá đầy đủ.

Bên trong Vệ binh Viêm Long cũng có có không ít người là bạn thân với Lý Trường An! Sau bọn họ không nhìn ra chuyện này quá kỳ quái được chứ? Nhưng nào có cách gì đâu? Bọn họ không có chứng cớ chỉ về phía bọn người Kim Phụng Thiên, chỉ có thể ngâm bồ hòn làm ngọt mà thôi.

Nhưng Diệp Lâm Quân lại khác, mặc dù anh không thể nào sửa lại án sai cho Lý Trường An.

Nhưng anh có thể báo thù, có thể giết chết hung thủ đã sát hại Lý Trường An! Bây giò anh không muốn quan tâm tới quy tắc hay luật pháp nữa mà chỉ muốn giết hai người Kim Phụng Thiên! Đây chính là cách của anh!” “Diệp Lâm Quân điên rồi à? Anh muốn giết người ư?” Tất cả mọi người đều vô cùng sững sờ.

“Đúng, tôi muốn giết người báo thù, đây là cách của tôi!” Trong đôi mắt của Diệp Lâm Quân hiện lên sự giận đữ, anh nhìn chằm chằm Kim Phụng Thiên với ánh mắt chết chóc.

“Anh không thèm để ý tới luật pháp của Lạc Việt? Không muốn để ý tới tất cả quy tắc ư? Anh làm bậy quá rồi đấy!”

“Anh dám giết người ngay trước mặt chúng tôi ư?”

“Luật pháp của Lạc Việt sao lại có thể để cho anh làm xăng làm bậy chứ? Nhanh về đi, chúng tôi sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”

Người phụ trách-căn cứ đã nổi giận.

“Dám chứ, có gì mà không dám!”

“Tôi chính là muốn giết hai người này trước mặt tất cả mọi người, ngay trước quy tắc của Lạc Việt, ngay trước toàn thế giới!”

Vẻ mặt của Diệp Lâm Quân rất kiên quyết, không giống như là đang nói dối.

“Diệp Lâm Quân chớ có làm loạn! Anh phải khống chế tâm trạng của mình! Anh…” Người phụ trách căn cứ đã bắt đầu lo lắng.
 
Chương 2120


Ngay lúc này Thiệu Hình Thiên lại cười mà nói: “Anh ta muốn giết người à? Nực cười thật, cứ buông ra xem anh ta có thể giết ai? Anh ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!”

Nghe Thiệu Hình Thiên thì tất cả mọi người mới phản ứng lại kịp.

Đúng thế, Diệp Lâm Quân chỉ là một người bình thường mà thôi, anh ta có thể giết được ai chứ?”

Hai người Kim Phụng Thiên đứng im ở đó, để anh ta giết anh ta cũng chưa chắc đã giết được.

Mọi người nghĩ tới đây thì đều nở nụ cười, một nụ cười chế giều.

Hai người Kim Phụng Thiên liếc nhau một cái rồi cũng cười.

Một người bình thường mà còn la hét muốn giết bọn họ ư? Buồn cười thật đấy.

“Tới đây, chúng tôi đứng im cho anh giết!”

“Các người đưa dao cho anh ta!” Hai người Kim Phụng Thiên cười to mà nói.

“Mượn dao của các người dùng một chút!”

Diệp Lâm Quân lấy một thanh dao của học viên đứng bên cạnh rồi đi về phía hai người Kim Phụng Thiên.

“Diệp Lâm Quân mau dừng lại đi! Chỉ cần anh ra tay thì tính chất sự việc sẽ thay đổi đó!” Có người hô lớn lên.

Diệp Lâm Quân bước nhanh về phía hai người Kim Phụng Thiên. Một vệt sáng lóe lên rồi máu bắn ra.

Hộc hộc!

Hộc hộc!

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ không ngờ được: Vậy mà Diệp Lâm Quân lại thọc cho hai người Kim Phụng Thiên mỗi người một đao.

Trợn tròn mắt.

Cả hai người Kim Phụng Thiên cũng trừng to mắt rồi nhìn về phía Diệp Lâm Quân với vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Chuyện gì thế này?

Tại sao một người bình thường lại có thể nhanh như thế chứ?

Nhanh tới nỗi hai người chẳng hề có cơ hội phản ứng.

Ý thức của hai người Kim Phụng Thiên dần dần tan rã.

Dựa vào khí thế của Diệp Lâm Quân thì bọn họ cũng biết rằng chắc chắn anh sẽ ra tay.

Nhưng một người bình thường mà thôi, bọn họ có thể đỡ được. Cứ kệ cho anh muốn làm sao thì làm: Nhưng không ngờ rằng Diệp Lâm Quân vừa ra tay thì hai cao thủ là bọn họ còn chẳng có thời gian để phản ứng.

Đến chết hai người mới nhận ra được, Diệp Lâm Quân chẳng phải là người bình thường! Anh vẫn mạnh mẽ như trước.

Mạnh tới nỗi bọn họ chẳng kịp đánh trả thì đã bị giết rồi!

Nhưng trong mắt người khác thì đây là một chuyện khác nữa Là hai người Kim Phụng Thiên đứng im ở đó để cho Diệp Lâm Quân giết.

Tất cả mọi người đều cho rằng anh không dám ra tay, nhưng anh đã làm!

Hai người Kim Phụng Thiên không phòng bị nên mới.bị Diệp Lâm Quân giết chết.

“Không có công bằng thì tôi sẽ giết ra một công bằng”

“Các người không cho tôi giết thì tôi cứ muốn giết đấy.”

“Giết người phải đền mạng là chuyện vô cùng bình thường.” Cả người Diệp Lâm Quân đều chìm trong sát khí, cứ như là thần chết đòi mạng vậy.

Chơi cứng với anh à? Anh sẽ càng cứng hơn.

Tôi không chỉ giết, mà còn giết trước mặt tất cả mọi người!

Tất cả mọi người đều sợ tới nỗi ngây ngẩn.
 
Chương 2121


Một người bình thường sao lại có được khí thế như vậy chứ? Một ánh mắt của Diệp Lâm Quân cũng đủ làm cho đám người ở đây cứng cả người.

Cho tới khi cơ thể của hai người Kim Phụng Thiên ngã sầm xuống đất thì tất cá mọi người mới kịp phản ứng lại.

“Huấn luyện viên!” Mấy người Thiệu Hình Thiên nhào tới ngay lập tức.

Chỉ là hai nhát dao của Diệp Lâm Quân vô cùng dứt khoát, hoàn toàn không để cho hai người này có cơ hội sống.

“Diệp Lâm Quân anh thì hay rồi, anh toi đời rồi đó!”

“Anh giết hai huấn luyện viên của kế hoạch Tiềm Long!” Đám người Thiệu Hình Thiên trừng mắt nhìn anh.

“Anh điên rồi Diệp Lâm Quân!”

“Anh không chỉ giết hai người mà hai người đó còn là người có công! Anh giết chết hy vọng của Lạc Việt đó!”

“Anh-đã tự tay.phá hủy kế hoạch Tiềm Long, tự tay làm hỏng đi tương lai của Lạc Việt!”

Người phụ trách căn cứ tức tới nỗi hét lên.

Hai người này chết rồi.

Tương đương với chuyện kế hoạch Tiềm Long đã bị hủy hoại.

Về tình về lý về quy tắc thì Diệp Lâm Quân đều không thể giết.

“Diệp Lâm Quân, anh đang khiêu khích sự uy nghiêm của Vệ binh Viêm Long, anh đang khiêu khích Lạc Việt!”

“Anh đã biết còn cố ý vi phạm, anh thật sự muốn đối đầu với Lạc Việt ư?” Đám người kia nhìn chăm chăm vào anh.

“Không, tôi chưa-từng nghĩ tới chuyện khiêu khích Lạc Việt! Tôi một lòng vì nước, chỉ là tôi dùng cách của mình để làm một số chuyện vô cùng đúng đẫn mà thôi” “Tôi đã báo thù cho anh rồi Lý Trường An à, anh cứ yên tâm mà đi đi, không cần lo lắng”

Diệp Lâm Quân hét lên rồi cất bước rời đi.

“Các anh em cứ để anh ta đi như thế sao?”

Thiệu Hình Thiên hét lên.

“Không thể, anh ta giết huấn luyện viên, không thể nào cho anh ta rời đi.

Đám người kia lao tới rồi vây quanh Diệp Lâm Quân.

“Giết người thì đền mạng!” Đám người Thiệu Hình Thiên từng bước mà ép sát vào Diệp Lâm Quân.

“Mẹ nó, tránh ra cho tôi!” Trong đôi mắt của Diệp Lâm Quân lóe-lên sự giận dữ.

“Chúng tôi không cho đấy, hôm nay anh đừng hòng sống mà rời khỏi đây,’

Mấy người Thiệu Hình Thiên đã quyết định báo thù cho hai người Kim Phụng Thiên.

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chằm Diệp Lâm Quân với ánh mắt tràn đầy sát khí.

“Không biết tự lượng sức mình”

Bây giờ, trong mắt của Diệp Lâm Quân thì bọn họ còn nhỏ yếu hơn cả con sâu cái kiến.

Một đầu ngón tay của anh cũng có thể làm cho bọn họ nổ tung mà chết.

Bầu không khí vô cùng căng thẳng.

“Từ đã, để cho anh ta đi đi!” Người phụ trách căn cứ hô lên.

Chuyện này quá quan trọng, vượt khỏi phạm trù quản lý của người phụ trách. Anh ta phải báo cho cấp trên để giải quyết.

Bây giờ thì chỉ có thể để Diệp Lâm Quân rời khỏi đây mà thôi.

“Anh ta đã giết huấn luyện viên mà cứ để cho anh ta địnhư thế .à?”
 
Chương 2122


“Tôi không phục.” Mấy người Thiệu Hình Thiên không đồng ý.

“Không thể để cho anh ta đi!”

Tất cả học viên như phát điên lên, bọn họ muốn ngăn cản Diệp Lâm Quân.

“Để cho anh ta đi, đây là mệnh lệnh.” Người phụ trách Vệ binh Viêm Long nói một cách rất nghiêm túc.

Mọi người chỉ có thể né thành một con đường cho Diệp Lâm Quân rời khỏi đây.

“Không thể không nói anh đã tự tay hủy đi kế hoạch Tiềm Long!”

Trước khi Diệp Lâm Quân bước ra khỏi cửa lớn thì người phụ trách nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Lạc Việt tốn bao nhiêu công sức mới có thể tạo dựng lên nhưng bây giờ lại bị hủy hoại trong tay Diệp Lâm Quân.

Nhưng anh lại cười cười rồi nói: “Ai nói kế hoạch Tiềm Long bị hủy? Tôi tặng cho các người một nhóm học viên ưu tú hơn nhiều!

Một trăm người Tiêu Phong lại còn không mạnh hơn đám người Thiệu Hình Thiên chắc?

Đây mới là người nối nghiệp chân chính của Diệp Lâm Quân trên ý nghĩa!

Chuyện này anh không làm sai.

Ngăn cản Kim Phụng Thiên đúng lúc, để cho một trăm người Thiệu Hình Thiên không bị hãm hại.

Đồng thời còn loại bỏ hai cái u ác tính là hai người Kim Phụng Thiên.

“Anh chờ hậu quả đi!” Đám người kia tức tới nỗi gào-thét.

Người phụ trách vội vàng báo cáo chuyện này lên cấp trên.

Diệp Lâm Quân đang đi trên đường thì đột nhiên nở một nụ cười kỳ quái. Anh nhận ra có một cao thủ rất mạnh đang âm thầm đi theo mình.

Đi theo từ lúc anh rời khỏi căn cứ kế hoạch Tiềm Long!

Rất mạnh, vô cùng mạnh! Mạnh hơn Bắc Ma rất nhiều.

Thậm chí có thể nói là đây là đối thủ mạnh nhất mà Diệp Lâm Quân từng gặp.

Nếu là trước đây thì chắc chắn Diệp Lâm Quân sẽ tuyệt vọng khi đụng phải người này.

Nhưng may sao anh có ân sư, để anh có được một cuộc sống mới.

Diệp Lâm Quân mặc kệ cho người đó đi theo, về tới tận Giang Bắc, đi vào trong trụ sở huấn luyện anh chế tạo.

Đám người Tiêu Phong đang luyện tập một cách nghiêm túc, sáu người hộ vệ và bé Quân cũng ở trong đó.

Đám người nhìn thấy Diệp Lâm Quân về thì đều ngừng lại rồi chào anh một cách cung kính.

Cao thủ chí tôn giả kia cũng vô cùng sững sờ, hóa ra Diệp Lâm Quân huấn luyện nhiều cao thủ đến thế ư?

Ông ta có thể nhận ra được rằng đám người này mạnh hơn nhóm người của kế hoạch Tiềm Long nhiều!

Còn có cô bé kia, lại-có thiên phú cao như thế ư?

Cho.dù là ở chỗ bọn họ cũng không thể tìm thấy người như thết Thật sự rất kinh khủng, quả nhiên Diệp Lâm Quân có quá nhiều bí mật!

Ông ta trở nên vô cùng kích động.

Diệp Lâm Quân nhìn bọn họ một cái rồi nói: “Hôm nay tôi lại sắp xếp cho các cậu một trận thực chiến!”

“Đối thủ rất mạnh, mạnh tới nỗi khiến cho các cậu tuyệt vọng! Các cậu cần phải dùng hết sức của mình mà giết Ông ta. Ông ta không chết thì người chết chính là các cậu!”

“Tôi sẽ không ra tay, cho dù các cậu có cận kề với cái chết cũng không!” Đám người Tiêu Phong nghe thấy thế thì đều nâng tinh thần chiến đấu lên.

“Chúng ta phải sống, phải đánh bại đối thủ.”
 
Chương 2123


Tiêu Phòng gào thét, những-người còn lại cũng bắt đầu gào thét.

“Được rồi bắt đầu đi”

Đột nhiên Diệp Lâm Quân nhìn về một phía rồi nói: “Anh bạn đi theo tôi một đoạn đường rồi, ra đây đi!”

“Hả?” Chí tôn giả đang núp trong bóng tối vô củng kinh ngạc.

Hóa ra mình đã bị phát hiện từ lâu rồi.

Không ổn, Diệp Lâm Quân không phải là người bình thường! Anh ta lừa tất cả mọi người.

Chí tôn giả từ từ xuất hiện.

Diệp Lâm Quân nỏ một nụ cười, sở đĩ anh không bắt người này ngay tại chỗ chính là muốn dùng ông ta để tạo một cuộc thực chiến sống còn cho bọn người Tiêu Phong.

Với thực lực của bọn họ thì cũng đã đủ để đánh với người này rồi.

Nhưng bọn họ còn chưa trải qua cuộc chiến sống còn.

Phải trải qua một trận chiến như thể mới có thể hoàn toàn là kẻ mạnh.

Xem như đây là cuộc thi tốt nghiệp của lần huấn luyện này.

Nhưng người khác thi là làm bài, còn bọn người Tiêu Phong là dùng mạng mà thi.

Đối thủ vô cùng mạnh! Chí tôn giả cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Diệp Lâm Quân đang dùng mình để luyện tay đây mà.

“Diệp Lâm Quân, cậu nghĩ những thằng nhóc này có thể giết được tôi à? Nằm mơ đi!” “Tôi đã là chí tôn giả rôi! Chỉ cân chí tôn không xuất hiện thì trên đời này chẳng có ai tổn thương được tôi cát” Ông ta hô lên.

Đám người Tiêu Phong chưa từng nghe có chí tôn giả, nên bọn họ vô cùng giật mình.

Nhưng bọn họ cũng có thể nhận ra được người này mạnh hơn Bắc Ma rất nhiều! Bọn họ rất khó thắng được ông tai “Trước nay chưa từng có đối thủ nào mạnh hơn ông ta, muốn sống thì nhất định phải giết ông ta! Chúc các người may mắn”

Diệp Lâm Quân để lại hai câu nói rồi dẫn bé Quân và sáu người hộ vệ rời khỏi đây.

Anh còn khóa trụ sở lại, không cho ai chạy ra ngoài.

Người sống mới có tư cách bước ra khỏi đây.

Trận chiến này diễn ra ròng rã nửa ngày trời, ngay cả vách tường làm bằng hợp kim của căn cứ cũng đầy vết xước.

Có thể nhận ra là trận chiến này kịch liệt đến đâu.

Diệp Lâm Quân chờ tới khi không còn có tiếng động nữa mới trỏ lại trụ sở huấn luyện.

Khi cửa hợp kim được mở ra thì có một mùi máu tươi gay mũi đập vào mặt anh.

Bên trong trụ sở huấn luyện không hề có người nào đứng.

Toàn bộ đều nằm trên mặt đất, có người nằm sấp, có người nửa ngôi.

Khắp người đều là máu, vô cùng nhếch nhác.

Thậm chí có mấy người còn đang run rẩy mà thoi thóp.

Diệp Lâm Quân phát hiện chí tôn giả năm ngay giữa sân, ông ta đã không còn hơi thở.

Sống sờ sờ bị một trăm người đánh cho chết.

Mặc dù đám người Tiêu Phong này bị thương rất nặng nhưng không ai tắt thở cả.

Bọn họ đã đánh thắng chí tôn giả trong trại thái sống sót!

Không ai biết bọn họ đã trả qua cái gì, bọn họ phải dựa vào tín niệmrất mạnh mẽ mới có thể sống sót.

Sở dĩmột trăm người không ai chết là vì bọn họ phối hợp rất ăn ý.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ xem nhau như anh em ruột thịt, có thể giao đằng sau lưng cho nhau.

Niềm tin của bọn họ là sống thì sống hết, chết thì chết hết. Không từ bỏ bất cứ ai.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom