Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3586


Chương 3586

Sau khi uống đan dược mà Đỗ Bá đưa cho, Dương Thanh cảm nhận được vết thương của mình đã khá hơn, hay nói đúng hơn, uống đan dược xong, vết thương của anh lập tức ổn định.

Cho dù bây giờ anh không thể phát huy 100% thực lực thì cũng phát huy được 80%.

Ít nhất, khi đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu dốc toàn lực thì anh tự tin mình sẽ đánh bại đối phương.

Đỗ Minh Viễn định giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đúng là muốn bị ngược đãi.

“Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu đi!”

Đỗ Minh Viễn tức giận quát, “rầm” một tiếng, ông ta hơi nhích chân, xông tới chỗ Dương Thanh.

Dương Thanh có thể cảm nhận được, đúng là Đỗ Minh Viễn chỉ giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

Anh đứng im, không coi đòn tấn công của đối phương ra gì hết.

Đỗ Minh Viễn thấy thế, càng tức giận hơn: “Cậu muốn chết à!”

Sau khi dứt lời, ông ta tung một đòn toàn lực ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đấm mạnh về phía Dương Thanh.

Trong khoảnh khắc đó, Dương Thanh bỗng vươn tay phải ra, tung chưởng về phía trước.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, nắm đấm của Đỗ Minh Viễn đập mạnh vào tay phải Dương Thanh.

Năng lượng khủng khiếp lan ra bốn phía.

Đỗ Bá khoát tay, một luồng khí thế vô cùng ôn hòa lan khắp xung quanh, khí thế bùng nổ sau khi tay Dương Thanh và Đỗ Minh Viễn va vào nhau lập tức tan thành mây khói, nhờ thế nên đồ trong phòng mới không bị hư hại gì.

Đỗ Minh Viễn mở to mắt, nhìn Dương Thanh với vẻ không dám tin, ông ta biết Dương Thanh có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nên mới giữ cảnh giới của mình ở mức đó.

Nhưng ông ta không bao giờ ngờ, một đòn toàn lực của mình lại bị Dương Thanh hời hợt đỡ lấy, thậm chí anh vẫn đứng im, không lùi lại chút nào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Phải biết rằng tuy ông ta đã giữ cảnh giới ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng sau cùng ông ta vẫn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật, tuy có thể áp chế cảnh giới nhưng không thể đè nén khí thế.

Cao thủ cảnh giới cao có thể áp chế cao thủ cảnh giới thấp, theo lẽ thường, Dương Thanh không thể đứng im khi đỡ một đòn toàn lực của ông ta.

Nhưng Dương Thanh đã làm được.

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nếu muốn đánh bại tôi bằng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì còn thiếu nhiều lắm”.

Sau khi anh dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ tay phải anh.

Đỗ Minh Viễn còn chưa hoàn hồn thì đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ bùng nổ từ tay phải Dương Thanh, sức mạnh này đi từ nắm đấm đến cánh tay ông ta, thậm chí lan khắp người.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Đỗ Minh Viễn bị luồng sức mạnh này đẩy lùi bảy, tám bước rồi mới ngừng lại.

Lúc này, vẻ khinh thường trong mắt Đỗ Minh Viễn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn sự kinh hãi rõ rệt.

Từ đầu đến cuối, Dương Thanh chỉ đứng im mà vẫn đẩy lùi được Đỗ Minh Viễn chủ động tấn công mình, đúng là chuyện khó tin.

Đỗ Bá cũng rất kinh ngạc, lão ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng cũng biết con mình mạnh đến đâu, nhưng Đỗ Minh Viễn vẫn thua Dương Thanh.

Dương Thanh thản nhiên hỏi: “Có muốn tiếp tục nữa không?”

Đỗ Minh Viễn cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nói: “Có thể khiến tôi chịu thiệt như thế, không thể không thừa nhận, tôi đã xem thường cậu, nếu tôi cùng cảnh giới với cậu, chắc chắn tôi không phải đối thủ của cậu đâu”.

Dương Thanh hơi bất ngờ, anh không nghĩ người trung niên kiêu ngạo trước mặt lại có thể nói những lời như thế.

“Tiếp đến, tôi sẽ giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh với cậu”.

Sau khi Đỗ Minh Viễn dứt lời, khí thế của ông ta lại tăng vọt, lập tức đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Đỗ Bá cũng không ngăn cản, vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế mây, có vẻ cũng muốn xem xem rốt cuộc sức chiến đấu của Dương Thanh mạnh đến mức nào.
 
Chương 3587


Chương 3587

Sau khi cảm nhận được thực lực của Đỗ Minh Viễn, Dương Thanh cũng trở nên nghiêm túc, huyết mạch cuồng hóa lập tức được kích hoạt trên phạm vi lớn, mắt anh chuyển sang màu đỏ ngầu.

Anh vốn bị thương nặng, giờ chỉ có thể miễn cưỡng phát huy 80% thực lực thôi.

Tuy thế, anh vẫn không lấy Huyết Chủy ra, đây là chiêu cuối cùng của anh, trừ khi đến lúc sống còn, bằng không anh sẽ không dễ dàng sử dụng Huyết Chủy.

Chỉ cần là linh khí, mỗi khi sử dụng đều sẽ mang lại tác dụng phụ rất lớn cho cơ thể, tuy Huyết Chủy đã bị vỏ dao hóa giải phần lớn sức cắn trả, nhưng khi Dương Thanh dùng thì vẫn bị cắn trả như trước, chỉ là sức cắn trả yếu hơn trước đó nhiều thôi.

Tuy không dùng Huyết Chủy, nhưng Dương Thanh lại âm thầm kích hoạt sức mạnh Thủ Hộ.

Sức mạnh Thủ Hộ như một lớp áo giáp vô hình của anh, khi anh bị tấn công, nó có thể giảm bớt một phần sát thương, mấu chốt là đối thủ cũng không biết anh dùng sức mạnh Thủ Hộ.

Quan trọng nhất, việc kích hoạt sức mạnh Thủ Hộ cũng như dùng kỹ năng bị động trong game, chỉ khi bị người khác tấn công thì mới có thể dùng.

Nói đơn giản hơn, sau khi kích hoạt sức mạnh Thủ Hộ, linh khí trong người anh sẽ không bị tiêu hao liên tục vì sức mạnh nguyên tố, mà chỉ khi anh bị tấn công, sức mạnh Thủ Hộ mới bảo vệ cơ thể anh, đồng thời tiêu hao linh khí trong người.

Nó khác với sức mạnh nguyên tố Thủy mà Dương Thanh đã lĩnh ngộ, chỉ cần anh dùng sức mạnh nguyên tố Thủy, linh khí trong người sẽ liên tục bị tiêu hao, cũng như khi anh dùng sức mạnh nguyên tố Thủy để tạo ra mưa kiếm, với thực lực của anh bây giờ, chỉ thi triển được nhiều nhất ba lần, sau đó linh khí trong người sẽ cạn kiệt.

Khi Dương Thanh kích hoạt sức mạnh Thủ Hộ, Đỗ Bá đang ngồi trên ghế mây bỗng lặng lẽ nhíu mày, không hiểu sao lão ta vừa cảm nhận được sức mạnh vô cùng thần bí bùng nổ từ người Dương Thanh.

Nhưng chỉ chốc lát sau, sức mạnh đó lại hoàn toàn biến mất, ngay cả lão ta cũng không cảm nhận được.

Tuy lão ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn rằng trên cơ thể Dương Thanh đã có sự thay đổi lớn.

Đỗ Minh Viễn bỗng nói lớn: “Chuẩn bị đỡ đòn tấn công của tôi đi!”

Nhưng ông ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã biến mất rồi lại xuất hiện trước mặt ông ta, đấm mạnh về phía ông ta.

Đỗ Minh Viễn hoảng hốt, ông ta không ngờ tốc độ của Dương Thanh lại nhanh đến thế, ông ta còn chưa kịp phản ứng thì Dương Thanh đã xông tới trước mặt ông ta rồi.

Vào lúc này, Đỗ Minh Viễn có muốn đỡ cũng không kịp nữa, thấy nắm đấm của Dương Thanh đang đến gần mình, ông ta bỗng giơ tay chắn trước ngực.

“Rầm!”

Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, nắm đấm của Dương Thanh đập mạnh vào hai cánh tay đang giao nhau của Đỗ Minh Viễn.

“Bịch bịch bịch!”

Dưới sức mạnh khổng lồ này, Đỗ Minh Viễn liên tục lùi bảy bước rồi mới ngừng.

Lúc này, đòn tấn công của Dương Thanh lại ập đến.

“Rầm!”

Lần này, Đỗ Minh Viễn vừa mới ngừng lại, chưa kịp hoàn hồn thì đã bị Dương Thanh đá vào ngực, sau một tiếng động lớn, Đỗ Minh Viễn lại bị đá bay.

Trong mắt Đỗ Bá cũng lóe lên vẻ kinh ngạc, Đỗ Minh Viễn đã tăng thêm thực lực, không ngờ thực lực của Dương Thanh cũng tăng theo.

Lão ta là bố Đỗ Minh Viễn nên hiểu rõ con trai mình mạnh đến mức nào, hồi còn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ông ta đã đánh ngang tay với cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Sau khi bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, rất khó để vượt cảnh giới đánh bại kẻ địch, chứ đừng nói gì đến việc đánh ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Nhưng bây giờ, Dương Thanh lại dùng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ để áp đảo Đỗ Minh Viễn đang giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, chẳng phải là với thực lực của Dương Thanh bây giờ, anh đã có thể đánh ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi ư?

Vậy nếu Dương Thanh bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thì sao chứ?

Khi đó, thực lực của Dương Thanh sẽ mạnh đến mức nào?
 
Chương 3588


Chương 3588

Tuy Đỗ Bá rất kinh ngạc trước thực lực của Dương Thanh, nhưng trong mắt lão ta không hề có vẻ không vui, mà còn có sự mong chờ, lão ta muốn xem xem rốt cuộc thực lực thật sự của Dương Thanh mạnh đến đâu.

“Minh Viễn, dốc toàn lực đi!”

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, Đỗ Minh Viễn có vẻ đờ đẫn, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, ông ta siết chặt nắm tay.

Ông ta biết rõ nếu giữ cảnh giới ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ông ta sẽ không phải đối thủ của Dương Thanh, cũng có nghĩa là thiên phú của Dương Thanh vượt xa người thừa kế Võ Tông là ông ta.

Tuy không cam lòng, nhưng ông ta cũng biết, phải phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì mới có thể đánh bại Dương Thanh.

“Ầm!”

Khí thế của ông ta lập tức tăng vọt, đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trong chớp mắt.

Rất nhiều cao thủ Võ Tông đều cảm nhận được khí thế mạnh mẽ này, ai cũng biến sắc, chạy đến nơi ở của tông chủ.

“Tông chủ, có chuyện gì thế?”

Mấy ông lão có hơi thở mạnh mẽ cùng đến phòng Đỗ Bá, thi nhau hỏi.

Đỗ Bá bình tĩnh nói: “Minh Viễn đang so tài với cậu Thanh, các vị ở đây xem luôn đi”.

Lúc này đám người mới phát hiện, khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đến từ Đỗ Minh Viễn.

Nhưng cậu Thanh mà Đỗ Bá nói là ai?

Vừa hay lúc này Dương Thanh đang quay lưng về phía cửa, còn Đỗ Minh Viễn thì đứng đối mặt với cửa, nên đám người cũng không nhìn thấy mặt Dương Thanh.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, các quý tộc Võ Tông đều thầm kinh ngạc, Đỗ Minh Viễn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có thể so tài với Đỗ Minh Viễn, tức là cậu Thanh này cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong à?

Đỗ Minh Viễn hét lớn: “Cậu nhóc, để tôi xem rốt cuộc cậu có thể mạnh đến đâu?”

Nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị chưa từng có, anh nhìn chằm chằm vào Đỗ Minh Viễn, anh tự tin rằng có thể đánh bại cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng nếu muốn chống lại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, anh phải dùng Huyết Chủy.

Nếu không có linh khí trong tay, anh chỉ là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sao có thể là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chứ?

Khí thế cuồng bạo lan ra từ người Dương Thanh, chắc chắn những người không biết cảnh giới của anh sẽ nghĩ anh là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

“Hả? Cậu nhóc á?”

Có người chú ý đến lời Đỗ Minh Viễn nói, cảm thấy hơi khó hiểu, họ thấy cách xưng hô của Đỗ Minh Viễn với Dương Thanh rất lạ.

Chẳng phải những cao thủ có thể so tài với Đỗ Minh Viễn đều đã sáu, bảy mươi tuổi rồi ư?

Dù sao, không phải ai cũng là yêu nghiệt giống Đỗ Minh Viễn, bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khi mới 50 tuổi.

Dương Thanh chợt nói: “Chỗ này nhỏ quá, chúng ta ra ngoài đánh đi!”
 
Chương 3589


Chương 3589

Anh nói rồi quay người đi ra ngoài.

Lúc anh quay lại, tất cả cao thủ Võ Tông đều sững sờ, mãi đến khi Dương Thanh và Đỗ Minh Viễn đã rời khỏi phòng, họ vẫn chưa hoàn hồn.

Nhìn tuổi của Dương Thanh, chắc còn chưa đầy 30 tuổi nhỉ?

“Tông chủ, ông chắc chắn rằng Minh Viễn sẽ so tài với thanh niên này ư?”

“Tông chủ, có phải Minh Viễn phải giữ cảnh giới ở mức dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh không thế?”

“Chắc chắn Minh Viễn phải áp chế cảnh giới rồi, ai lại ức hiếp một cao thủ chưa đầy 30 tuổi đây?”



Cả đám quý tộc Võ Tông thi nhau nói.

Đỗ Bá mỉm cười: “Chúng ta ra ngoài xem trận chiến đi!”

Cả đám người đi theo Đỗ Bá ra ngoài.

Dương Thanh và Đỗ Bá đang đứng đối mặt với nhau, khí thế của Đỗ Bá đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn là mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà thôi, rõ ràng ông ta vẫn kìm hãm thực lực.

Khí thế của Dương Thanh cũng hết sức mạnh mẽ, đã đạt tới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Trong lúc nhất thời, các quý tộc Võ Tông đứng cạnh Đỗ Bá càng thêm kinh hãi.

Họ không ngờ thanh niên so tài với Đỗ Minh Viễn lại mạnh đến thế, chẳng lẽ là yêu nghiệt đến từ gia tộc Cổ Võ ư?

Đúng lúc hai người chuẩn bị chiến đấu, Đỗ Bá chợt nói lớn: “Dương Thanh, nếu cậu thua, Đỗ Trọng sẽ chết!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc, tức giận nhìn Đỗ Bá: “Thế nào mới tính là tôi thắng?”

Đỗ Bá bình tĩnh nói: “Mười phút! Chỉ cần cậu trụ được dưới tay Đỗ Minh Viễn mười phút thì xem như cậu thắng!”

Lão ta nói rồi nhìn Đỗ Minh Viễn: “Đừng giữ sức, ta muốn con dốc toàn lực!”

“Bố!”

Đỗ Minh Viễn cũng biến sắc, ông ta không xem thường Dương Thanh nữa, nhưng cũng cảm nhận được khi đánh với ông ta hồi nãy, Dương Thanh đã đến cực hạn rồi.

Bây giờ ông ta phát huy thực lực vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã là quá đáng lắm rồi, Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi.

Một khi ông ta dốc toàn lực, chắc chắn Dương Thanh sẽ không trụ nổi mười phút.

Đỗ Bá không muốn họ so tài, mà đang định lấy mạng Dương Thanh!

Các quý tộc Võ Tông phía sau Đỗ Bá cũng có vẻ kinh ngạc, họ biết rõ Đỗ Minh Viễn mạnh đến mức nào, có lẽ khi đối mặt với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, ông ta cũng có tư cách đánh một trận.

Đỗ Bá lại muốn Đỗ Minh Viễn đánh hết sức, tức là Dương Thanh sẽ phải đánh với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm bằng cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ ư?

Tuy chỉ phải kiên trì mười phút, nhưng Dương Thanh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi đấy!

“Con không hiểu ta nói gì à?”

Trước sự bất mãn của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Bá nhíu mày.
 
Chương 3590


Chương 3590

Đỗ Minh Viễn run lên, lúc này mới cắn răng, đáp: “Vâng!”

Tuy ông ta là con trai Đỗ Bá, nhưng từ nhỏ, Đỗ Bá đã rất nghiêm khắc với ông ta, ông ta chưa bao giờ làm trái mệnh lệnh của Đỗ Bá.

“Cậu nhóc, cậu chuẩn bị xong chưa?”

Đỗ Minh Viễn lại nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu, còn nói: “Nếu cậu không chịu nổi đòn tấn công của tôi thì có thể nhận thua”.

Trong mắt Dương Thanh cũng tràn ngập ý chí chiến đấu, anh có thể cảm nhận được thực lực của Đỗ Minh Viễn rất mạnh, gần như cùng cấp bậc với thành chủ Hoài Thành.

Trong những lần đánh với thành chủ Hoài Thành, anh thường xuyên phải chạy trối chết, chứ không chiến đấu trực diện.

Lần này, anh sẽ đối đầu trực diện với Đỗ Minh Viễn.

Anh cũng biết mình không thể đánh bại Đỗ Minh Viễn, chỉ cần anh trụ được mười phút, chỉ cần anh kiên trì mười phút thôi, Đỗ Trọng sẽ không phải chết.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Dương Thanh nhìn Đỗ Bá, lạnh lùng nói: “Hy vọng ông sẽ giữ lời!”

Đỗ Bá nghiêm nghị nói: “Cứ yên tâm, dù sao Đỗ Bá này cũng là chủ của một tông môn, không thể đi lừa gạt người bề dưới được, chỉ cần cậu trụ được mười phút dưới sự tấn công toàn lực của Đỗ Minh Viễn, cho dù cậu thắng, Đỗ Trọng cũng không chết đâu”.

Dương Thanh không quan tâm đến Đỗ Bá nữa, chậm rãi rút một con dao găm màu đen ra khỏi vỏ, nhìn về phía Đỗ Minh Viễn, nói: “Bắt đầu đi!”

“Linh khí!”

Thấy Dương Thanh lấy Huyết Chủy ra, các ông lớn của Võ Tông đều có vẻ kinh ngạc.

Dương Thanh vốn không định dùng đến Huyết Chủy, nhưng bây giờ Đỗ Trọng đang gặp nguy hiểm, anh không quan tâm được nhiều nữa, nhất định phải cầm cự mười phút dưới đợt tấn công toàn lực của Đỗ Minh Viễn.

Nếu anh không trụ được mười phút, Đỗ Trọng sẽ chết.

Trên mặt Đỗ Bá cũng có vẻ nghiêm nghị, với tư cách là chủ của Võ Tông, đương nhiên lão ta hiểu rõ sức sát thương của linh khí.

Một khi Dương Thanh đả thương Đỗ Minh Viễn bằng linh khí, nó sẽ khiến Đỗ Minh Viễn bị thương nặng.

Điều khiến người ta kiêng dè nhất của linh khí là những vết thương do linh khí gây ra đều hồi phục rất chậm.

Ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng vô cùng e ngại linh khí.

Nhưng điều khiến các ông lớn Võ Tông không hiểu chính là, Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi, sao có thể khống chế linh khí chứ?

Phải biết rằng trong tình huống bình thường, chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có thể nắm giữ linh khí, hơn nữa cực ít cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong làm được điều này.

“Tông chủ, xin hãy ngừng cuộc so tài này lại! Minh Viễn là hy vọng của Võ Tông chúng ta, vết thương do linh khí gây ra sẽ khiến cơ thể Minh Viễn bị tổn hại nặng nề, ảnh hưởng tới nền tảng võ thuật!”

“Đúng thế, không thể tiếp tục được, không thể để Minh Viễn gặp chuyện!”
 
Chương 3591


Chương 3591

Các ông lớn của Võ Tông phía sau Đỗ Bá thi nhau khuyên.

Trong mắt họ tràn ngập vẻ sốt ruột, ở Võ Tông, Đỗ Minh Viễn là chủ tương lai của Võ Tông, cũng là thiên tài có thiên phú yêu nghiệt nhất Võ Tông trong một trăm năm qua.

Trong tương lai, Đỗ Minh Viễn có hy vọng rất lớn để bước vào Thiên Cảnh.

Đối với bất kỳ thế lực thế tục nào, một khi có cao thủ bước vào Thiên Cảnh, thế lực đó cũng sẽ vùng lên theo.

Trong mắt Đỗ Bá cũng có vẻ do dự, lão ta muốn để Đỗ Minh Viễn ép Dương Thanh phát huy thực lực mạnh nhất, nhưng cũng không mong Đỗ Minh Viễn sẽ bị thương vì linh khí.

Ngay cả lão ta cũng e ngại vết thương do linh khí gây ra.

Hơn nữa vừa rồi, Dương Thanh đã thể hiện thực lực vô cùng mạnh mẽ, sau khi anh điều khiển linh khí, thực lực sẽ tăng vọt, cho dù Đỗ Minh Viễn dốc toàn lực thì cũng rất có thể sẽ bị thương.

Nếu là vũ khí bình thường thì không phải lo, chỉ cần không đâm trúng chỗ hiểm thì không chết được, nhưng vũ khí trong tay Dương Thanh là linh khí thực thụ, vết thương mà nó gây ra cho người luyện võ rất khó lành.

Hình như Đỗ Minh Viễn cũng hiểu nỗi lo của bố mình, chợt nói: “Bố, cứ để con đánh với cậu ta đi!”

Đỗ Bá nhìn nét mặt nghiêm túc của Đỗ Minh Viễn, sau cùng gật đầu: “Ừ!”

Đỗ Minh Viễn nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt có vẻ nghiêm nghị chưa từng có, trầm giọng nói: “Cậu rất mạnh! Ngay cả cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc đã mạnh như cậu!”

Dương Thanh nghiêm nghị nhìn về phía đối phương, nói: “Bây giờ tính là bắt đầu rồi chứ?”

Đỗ Minh Viễn gật đầu: “Tính chứ! Đương nhiên là tính rồi!”

Lúc này Dương Thanh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phương thừa nhận như thế là được rồi, nếu có thể không ra tay, chắc chắn anh sẽ không ra tay.

Anh biết cho dù có Huyết Chủy, anh cũng không phải đối thủ của Đỗ Minh Viễn, đã vậy, anh cũng không cần thắng, chỉ cần cầm cự mười phút là được.

“Minh Viễn, ra tay đi!”

Đỗ Bá nóng lòng muốn ép Dương Thanh phát huy sức chiến đấu mạnh nhất, bèn nói.

Đỗ Minh Viễn gật đầu, khí thế của ông ta bỗng tăng đến đỉnh điểm, các ông lớn của Võ Tông đều có vẻ kích động.

“Khí thế của Minh Viễn đã mạnh hơn, lại gần với Thiên Cảnh thêm một bước rồi!”

“Không hổ là yêu nghiệt có thiên phú mạnh nhất Võ Tông chúng ta, mới 50 tuổi mà đã mạnh đến thế, nếu cho Minh Viễn mười năm nữa, chắc chắn Minh Viễn sẽ bước vào Thiên Cảnh!”

“Không chừng chưa đầy mười năm, Minh Viễn đã bước vào Thiên Cảnh rồi!”



Các ông lớn của Võ Tông đều kích động nói.

“Rầm!”

Đỗ Minh Viễn bỗng giậm mạnh chân, đá xanh dưới chân ông ta lập tức vỡ vụn, còn ông ta thì đã biến mất.

Vào giây phút ông ta hành động, Dương Thanh cũng di chuyển, xông tới chỗ Đỗ Minh Viễn.
 
Chương 3592


Chương 3592

Huyết Chủy trong tay anh đen nhánh, hơi thở nguy hiểm bùng nổ từ Huyết Chủy, ập đến chỗ Đỗ Minh Viễn.

Đỗ Minh Viễn vừa tung chưởng thì đã thấy Huyết Chủy trong tay Dương Thanh chém về phía mình, ông ta biến sắc, bỗng giậm mạnh chân, lùi ra sau.

Ông ta không chần chừ chút nào, đúng lúc ông ta lùi lại, Huyết Chủy cũng gần như lướt qua ngực ông ta, vừa hay rạch rách áo ông ta.

May mà Huyết Chủy vẫn chưa tổn thương cơ thể ông ta.

Các ông lớn của Võ Tông không khỏi hít hà.

Đỗ Bá cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa thở phào xong, lão ta lại thấy Dương Thanh cầm Huyết Chủy, chủ động lao tới chỗ Đỗ Minh Viễn.

Tuy Đỗ Minh Viễn rất mạnh, nhưng trước đòn tấn công từ Huyết Chủy trong tay Dương Thanh, ông ta không thể chống trả nổi, liên tục lùi bước.

Điều này khiến ông ta ngày càng khiếp sợ, tuy ông ta đã né được mọi đòn tấn công của Dương Thanh, nhưng Dương Thanh có thể dồn ông ta đến bước này bằng cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Các ông lớn của Võ Tông cũng có vẻ căng thẳng, sợ Huyết Chủy trong tay Dương Thanh sẽ tổn thương Đỗ Minh Viễn.

Dương Thanh không hề nương tay, điên cuồng vung Huyết Chủy, Đỗ Minh Viễn không dám đến gần, chỉ có thể liên tục né tránh.

“Tông chủ, rốt cuộc thanh niên này có lai lịch thế nào? Sao cậu ta có thể nắm giữ linh khí với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ chứ?”

“Chẳng phải ông nên chú ý đến việc cậu ta còn trẻ như thế mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nắm giữ được linh khí, còn ép cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong lùi bước ư?”

“Tông chủ, mau ngừng trận so tài này lại thôi, cậu ta rất mạnh, còn có linh khí, nguy hiểm lắm!”

Cả đám ông lớn của Võ Tông đều thuyết phục Đỗ Bá.

Đỗ Bá như không nghe thấy gì, vẫn nhìn chằm chằm vào hai người đang chiến đấu.

Từng giây từng phút trôi đi, trận chiến giữa Dương Thanh và Đỗ Minh Viễn vẫn tiếp diễn, Đỗ Minh Viễn không còn coi thường Dương Thanh nữa, mà xem Dương Thanh như cao thủ cùng thế hệ.

Càng đánh, Đỗ Minh Viễn càng khiếp sợ, ông ta biết, cho dù Dương Thanh không sử dụng linh khí, sức chiến đấu cao nhất của anh cũng đã ngang ngửa cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi.

Cho dù là ở gia tộc Cổ Võ, có lẽ cũng không ai có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới khi ở Siêu Phàm Cửu Cảnh như thế, ít nhất ông ta chưa từng nghe nói đến.

Đỗ Minh Viễn vừa mất tập trung, một luồng sáng màu máu lập tức lao về phía ông ta, ông ta hoàn hồn, hơi nhích chân, định lùi lại.

Cao thủ so tài, biết thắng bại trong chớp mắt, nói gì đến việc ông ta đang đánh với Dương Thanh cầm linh khí trong tay.

Đến khi Đỗ Minh Viễn phản ứng lại thì đã muộn, Huyết Chủy trong tay Dương Thanh đang đâm về phía ngực ông ta, một khi đâm trúng, vết thương không thể mau chóng lành sẽ bắt đầu mưng mủ trên người ông ta, khi đó ông ta khó mà sống sót.
 
Chương 3593


Chương 3593

“Ngừng tay!”

Đỗ Bá lập tức biến sắc, quát lớn.

Các ông lớn của Võ Tông đã trợn tròn mắt từ nãy, ai cũng có vẻ sợ hãi, một khi Huyết Chủy trong tay Dương Thanh đâm vào ngực Đỗ Minh Viễn, đây sẽ là tổn thất nặng nề chưa từng có của Võ Tông.

Thấy Huyết Chủy trong tay Dương Thanh sắp đâm vào ngực Đỗ Minh Viễn, các ông lớn của Võ Tông đều biến sắc, thi nhau quát.

Họ định xông lên ngăn cản, nhưng tốc độ của Dương Thanh quá nhanh, đã đến trước mặt Đỗ Minh Viễn, Huyết Chủy trong tay anh sắp đâm trúng, không ngăn kịp nữa rồi.

Đỗ Minh Viễn cũng biến sắc, định né nhưng đã muộn.

Khi mũi nhọn của Huyết Chủy chỉ cách ngực Đỗ Minh Viễn một chút, Dương Thanh bỗng ngừng tay, mũi Huyết Chủy đã rạch rách áo Đỗ Minh Viễn, nếu anh mạnh tay thêm tí nữa là nó đã đâm vào người Đỗ Minh Viễn rồi.

Mọi người đều kinh ngạc, hình như không ngờ Dương Thanh lại kiểm soát sức mạnh chính xác như thế.

Đỗ Minh Viễn thở hổn hển, ông ta biết rõ mức độ nghiêm trọng của vết thương do linh khí gây ra nên cũng hiểu rõ, nếu Dương Thanh muốn giết ông ta, anh chỉ cần đâm mạnh là sẽ làm được.

“Hết mười phút rồi!”

Dương Thanh thu hồi Huyết Chủy, thản nhiên nói.

Đám người như vừa tỉnh giấc mộng, Đỗ Minh Viễn nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, nghiêm nghị nói: “Tôi thua!”

Ông ta cũng không bất mãn gì trước việc thua Dương Thanh, ban đầu ông ta vốn coi thường Dương Thanh, nhưng giờ đã xem Dương Thanh là cao thủ ngang hàng với mình.

Đỗ Minh Viễn bỗng bổ sung thêm: “Cảm ơn cậu đã nương tay, tôi nợ cậu một cái mạng!”

Dương Thanh khẽ lắc đầu, nhìn Đỗ Minh Viễn: “Nếu đang trong trận chiến sống còn, tôi đã chết dưới tay ông từ lâu, ông không nợ tôi thứ gì, chỉ là tôi có linh khí nên mới may mắn cầm cự được”.

“Nếu muốn nói cảm ơn, cũng là tôi cảm ơn ông vì đã nương tay mới đúng, ông Đỗ không cần cảm thấy nợ tôi”.

Dương Thanh cũng không nịnh mà đó là sự thật.

Tuy anh suýt giết Đỗ Minh Viễn, nhưng hồi nãy khi đánh với Đỗ Minh Viễn, rõ ràng Đỗ Minh Viễn cũng có điều kiêng dè, không định khiến anh bị thương nặng.

Thậm chí có mấy lần, khi đòn chí mạng của Đỗ Minh Viễn sắp giáng xuống, ông ta lại đổi hướng tấn công.

Bằng không, với thực lực của Đỗ Minh Viễn, ông ta đã giết được Dương Thanh từ lâu rồi.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Đỗ Minh Viễn nhìn anh bằng ánh mắt hài lòng, nghiêm nghị nói: “Nếu cậu Thanh đã nói vậy, tôi cũng không khách sáo nữa, sau này, chúng ta kết bạn ngang hàng, nếu cậu không chê thì cứ gọi tôi là anh Đỗ, tôi vẫn nợ cậu một ân tình”.

Dương Thanh cũng khá tán thưởng Đỗ Minh Viễn, nhưng không ngờ người trung niên hơn 50 tuổi này lại muốn kết bạn ngang hàng với anh.

Dương Thanh cũng không làm giá, khẽ gật đầu, mỉm cười: “Anh Đỗ!”

Đỗ Minh Viễn lập tức vui mừng: “Ha ha, tốt lắm!”

Dương Thanh cũng không ngại kết bạn ngang hàng với Đỗ Minh Viễn, chuyện này chỉ có lợi chứ không có hại gì cho anh.

Dù sao bây giờ Đỗ Trọng vẫn đang ở Võ Tông, Đỗ Minh Viễn là người thừa kế của Võ Tông, mối quan hệ này sẽ giúp anh đưa Đỗ Trọng bình an quay về.
 
Chương 3594


Chương 3594

Lúc này, Đỗ Bá cũng cười nói: “Nếu cậu đã kết bạn ngang hàng với Minh Viễn, vậy cậu cũng gọi tôi là bác đi”.

Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ.

Đỗ Minh Viễn muốn kết bạn ngang hàng với Dương Thanh thì cũng thôi, nhưng Đỗ Minh Viễn là chủ của một tông môn, làm ông Dương Thanh cũng đủ, sao còn bảo Dương Thanh gọi lão ta là bác chứ?

Dương Thanh lập tức hơi lúng túng, cho dù thế nào, việc anh gọi Đỗ Bá là bác vẫn có vẻ không phù hợp.

Đỗ Minh Viễn vội nói: “Cậu Thanh, tông chủ là bố tôi, tôi và cậu kết bạn ngang hàng, cậu gọi ông ấy là bác cũng không thất lễ”.

Dương Thanh cười khổ, nhìn về phía Đỗ Bá: “Bác ạ!

Đỗ Bá lập tức cười lớn: “Ha ha, tốt lắm!”

Lão ta lập tức khoát tay, nói: “Mở tiệc chiêu đãi đứa cháu này của tôi”.

“Vâng!”

Có người đi sắp xếp ngay.

Dương Thanh hơi sốt ruột, anh không đến Võ Tông để làm thân, mà để cứu Đỗ Trọng, đến giờ anh vẫn chưa biết tình trạng của Đỗ Trọng thế nào.

Dương Thanh không khỏi hỏi: “Thưa bác, giờ ông Đỗ sao rồi? Có thể thu xếp cho cháu gặp ông ấy không?”

Đã gọi bác rồi, chắc Đỗ Bá sẽ không làm khó anh nhỉ?

Đỗ Bá cười nói: “Đừng vội, đi với ta một chút đã!”

Dương Thanh cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng không dám trái lời, anh cũng không ngông cuồng đến mức nghĩ rằng mình thực sự có tư cách gọi Đỗ Bá là bác.

Dù sao nơi này cũng là Võ Tông, không rõ Đỗ Trọng thế nào rồi, ở Võ Tông có tận mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đấy.

Nếu bây giờ anh trở mặt với Võ Tông, chẳng những không cứu được Đỗ Trọng mà còn bỏ mạng tại đây.

Anh theo Đỗ Bá đi dạo trong tông môn, Đỗ Minh Viễn cũng đi cùng.

Võ Tông không hổ là một trong những thế lực hàng đầu của Ma Sơn, có vô số cao thủ, mới đi theo Đỗ Minh Viễn một lát mà Dương Thanh đã cảm nhận được rất nhiều cao thủ đỉnh cao, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nhiều không kể xiết.

Ngay cả đội hình mạnh mẽ thế này vẫn không tính là thế lực Cổ Võ, có thể tưởng tượng được thế lực Cổ Võ khủng khiếp đến mức nào.

Đỗ Bá chợt hỏi: “Dương Thanh, cháu thấy Võ Tông thế nào?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt, không hiểu tại sao Đỗ Bá lại hỏi như vậy.

Anh đáp: “Rất mạnh ạ!”

Đỗ Bá cười nói: “Ở Ma Sơn, trừ Võ Tông ra, vẫn còn bốn thế lực khác như Võ Tông”.

Dương Thanh không hề bất ngờ, anh đã sớm biết Ma Sơn có năm thế lực hàng đầu, mà Võ Tông chỉ là một trong số đó.

Đỗ Bá không nói gì nữa, tiếp tục dẫn Dương Thanh đi về phía trước.

Ở những nơi họ đến, chỗ nào cũng có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.

Võ Tông rất rộng, không thể đi hết ngay.
 
Chương 3595


Chương 3595

Ba người đi khoảng mười phút, tham quan mấy nơi quan trọng của Võ Tông một lượt, mỗi khi đến nơi nào, Đỗ Minh Viễn lại giới thiệu cho Dương Thanh.

Điều khiến Dương Thanh kinh ngạc chính là những nơi mà Đỗ Bá dẫn anh đến đều là những chỗ quan trọng nhất của Võ Tông.

Có thể nói, nếu Dương Thanh là cao thủ do phe đối đầu Võ Tông cử tới, chỉ với những bí mật mà anh vừa được biết, anh đã có thể lên kế hoạch đả kích Võ Tông hết sức chuẩn xác rồi.

Dương Thanh thực sự không hiểu tại sao Đỗ Bá lại dẫn anh đi tham quan những nơi đó.

Sau khi ba người đi đến bên sông bảo vệ thành, Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Ta muốn Võ Minh sáp nhập vào Võ Tông, cháu nghĩ sao?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc, không ngờ Võ Tông lại nhòm ngó Võ Minh.

Nhưng Dương Thanh nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, Võ Tông đã mạnh đến thế rồi, trong Võ Minh, trừ anh ra, cũng không còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nào khác.

Có thể nói, Võ Tông chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đi là đã có thể đánh sập cả Võ Minh.

Dương Thanh cũng cảm nhận được, ở Võ Tông có tận năm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn chưa bao gồm các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đang không ở Võ Tông nữa.

Dương Thanh đoán, Võ Tông có ít nhất mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Thế lực mạnh mẽ thế này có thể được coi là thế lực số một dưới thế lực Cổ Võ, tại sao lại nhòm ngó Võ Minh nhỏ bé ở thế tục?

Dương Thanh trầm tư một lát rồi nhìn về phía Đỗ Bá, nghiêm nghị nói: “Cháu thừa nhận, thực lực của Võ Tông rất mạnh, nếu Võ Tông muốn ra tay với Võ Minh ở thế tục, chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đi là sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt Võ Minh”.

“Nhưng Võ Minh là thế lực dân chủ do cao thủ thế tục cùng xây dựng, cho dù bây giờ cháu là minh chủ, khi có chuyện quan trọng, cháu cũng sẽ không tự ý quyết định”.

“Hy vọng bác giơ cao đánh khẽ, cho Võ Minh một con đường sống!”

Thái độ của Dương Thanh hết sức thành khẩn, bây giờ anh đang rất khó xử, đến giờ anh vẫn chưa biết tình hình của Đỗ Trọng, sau khi biết sự mạnh mẽ của Võ Tông, anh không thể nghĩ đến việc khai chiến với Võ Tông nữa.

Cũng không phải anh nhát, mà Võ Tông thực sự quá mạnh, đây là thế lực mạnh nhất mà anh từng thấy ngoài thế lực Cổ Võ.

Võ Minh vốn không đủ tư cách khai chiến với Võ Tông, anh cũng không có tư cách, chỉ mình ông lão trước mặt đã có thể dễ dàng giết chết anh rồi.

Trước chênh lệch khổng lồ như vậy, còn đấu với Võ Tông kiểu gì chứ?

Trừ khi anh ngu.

Đương nhiên, nếu Đỗ Bá định ép anh cho Võ Minh sáp nhập vào Võ Tông thật, anh cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục, chờ đến ngày anh đủ mạnh để trấn áp Võ Tông rồi kéo Võ Minh khỏi Võ Tông.

Đỗ Bá chợt nói: “Nếu ta nói ta sẽ để cháu làm tông chủ Võ Tông thì sao?”

Dương Thanh lập tức sững sờ, thậm chí anh hơi nghi ngờ, có phải Đỗ Bá già nên lú lẫn, nói nhảm không thế?

Nhưng khi thấy Đỗ Minh Viễn vẫn bình tĩnh, trong mắt không hề có vẻ kinh ngạc, anh mới nhận ra Đỗ Bá đang nói nghiêm túc chứ không đùa.
 
Chương 3596


Chương 3596

Ở Võ Tông, Đỗ Minh Viễn mới là người thừa kế được chỉ định, bây giờ tông chủ đương nhiệm lại định giao vị trí này cho người khác ngay trước mặt ông ta, mà ông ta vẫn không có phản ứng, chuyện này quá bất thường.

Dương Thanh bỗng nhớ ra, từ sau khi anh tiến vào Võ Tông, Đỗ Minh Viễn vẫn luôn có thái độ thù địch rõ rệt với anh, thậm chí còn so tài với anh nữa.

Mãi đến khi Dương Thanh may mắn chiến thắng, thái độ thù địch của Đỗ Minh Viễn mới hoàn toàn biến mất, thay bằng sự tán thưởng.

Mặt khác, Đỗ Trọng cũng họ Đỗ, trạc tuổi Đỗ Bá, tên cũng rất khớp nhau, điều này đã nói lên một số vấn đề.

Quan trọng nhất là Đỗ Bá và Đỗ Trọng trông rất giống nhau, đúng là đúc từ một khuôn.

Nhưng cảnh giới của hai người chênh nhau quá nhiều.

Điều này khiến Dương Thanh không thể không nghi ngờ rằng Đỗ Bá và Đỗ Trọng là anh em ruột.

Sau khi anh hôn mê vì bị thương nặng, Đỗ Trọng đã đến Võ Tông để tìm Hồi Hồn Đan cứu anh, hơn nữa trước khi đi, rõ ràng ông ta rất chắc chắn rằng mình sẽ tìm được Hồi Hồn Đan.

Nhưng sau khi ông ta đến Võ Tông, Võ Tông lại tung tin Đỗ Trọng đã bị Võ Tông của Ma Sơn bắt giữ, đồng thời bảo Dương Thanh một mình đến Võ Tông đón người.

Sau khi liên kết mọi chuyện với nhau, Dương Thanh bỗng nhận ra, Đỗ Trọng cũng không gặp nguy hiểm đến tính mạng, từ đầu tới cuối, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Đỗ Bá.

Mục đích thực sự của Đỗ Bá là muốn gặp anh.

Tuy đã đoán ra những chuyện này nhưng Dương Thanh vẫn cảm thấy rất viển vông, Đỗ Bá thực sự muốn anh thừa kế vị trí vị trí tông chủ Võ Tông à?

Đỗ Minh Viễn là con ruột lão ta đấy, chẳng lẽ lão ta muốn thay người thừa kế của Võ Tông thật ư?

“Cậu Thanh, đây chính là cơ hội của cậu, cậu cũng thấy sự mạnh mẽ của Võ Tông rồi đấy, nếu cậu trở thành tông chủ, từ nay trở đi, cậu cũng sẽ có năng lực bảo vệ mình”.

Lúc này Đỗ Minh Viễn mới mở miệng, nghiêm nghị nói: “Không giấu gì cậu, chúng tôi đã điều tra về cậu từ lâu, cũng biết tình cảnh của cậu bây giờ gay go đến mức nào, để bảo vệ người nhà, cậu còn giấu họ đi”.

“Nhưng cậu không thể giấu người nhà mãi được đúng không? Tuy Võ Tông tạm thời còn chưa bằng thế lực Cổ Võ, nhưng cũng không kém nhiều. Ít nhất ở thế tục, Võ Tông cũng là thế lực đứng đầu, nếu cậu thừa kế vị trí tông chủ Võ Tông, ai dám làm hại người nhà của cậu chứ?”

“Cậu Thanh, tôi rất mong cậu có thể thừa kế vị trí tông chủ Võ Tông”.

Đỗ Bá không nói gì, nhưng trong mắt cũng tràn ngập vẻ mong chờ, rõ ràng cũg có ý như Đỗ Minh Viễn.

“Chuyện tốt” bất ngờ này khiến Dương Thanh cảm thấy rất khó tin.

Nửa tiếng trước, anh vẫn coi Võ Tông là kẻ địch, thậm chí đánh nhau dữ dội với Đỗ Minh Viễn, nếu không kiêng dè Võ Tông, hơn nữa chưa cứu được Đỗ Trọng, anh đã có thể giết Đỗ Minh Viễn rồi.

Kết quả bây giờ, anh và Đỗ Minh Viễn lại xưng anh gọi em với nhau, thậm chí họ còn bảo anh thừa kế vị trí tông chủ Võ Tông.

Dương Thanh im lặng, Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn cũng không nói gì nữa, cả hai đều nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ.

Vào giây phút này, Dương Thanh nghĩ đến rất nhiều chuyện, anh biết việc thừa kế vị trí tông chủ Võ Tông sẽ mang lại lợi ích lớn bao nhiêu.
 
Chương 3597


Chương 3597

Cũng như Đỗ Minh Viễn vừa nói, sau khi anh trở thành tông chủ, còn ai uy hiếp được người nhà của anh nữa?

Ở thế tục, cao thủ Thiên Cảnh không được phép ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh, Võ Tông có mười mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, ở nơi này, ai có thể làm hại người nhà của anh chứ?

Đến khi đó, gia đình họ có thể đoàn tụ rồi.

Nhưng anh cũng hiểu, không có món lợi nào là miễn phí, Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn muốn anh thừa kế vị trí tông chủ Võ Tông, chắc chắn sẽ có lý do.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới hỏi: “Tại sao?”

Anh chỉ hỏi hai chữ, nhưng Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều hiểu ý anh.

Hai bố con nhìn nhau, Đỗ Minh Viễn nói: “Bố, cứ để con nói cho ạ!”

Đỗ Bá gật nhẹ đầu, lúc này Đỗ Minh Viễn mới nói với đôi mắt đỏ hoe, có vẻ bi thương: “Không giấu gì cậu, giờ Võ Tông đang gặp nguy hiểm, nếu không có bố tôi ở đây, Võ Tông đã bị các thế lực khác của Ma Sơn phân chia từ lâu rồi”.

Dương Thanh hơi khó hiểu: “Ở thế tục, cao thủ Thiên Cảnh không được phép ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh, chắc thực lực của bác đã rất gần với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ rồi nhỉ?”

“Bác mạnh như thế, cho dù những thế lực khác ở Ma Sơn muốn ra tay với Võ Tông thật thì cũng sẽ chịu tổn thất nặng nề đúng không?’

Mắt Đỗ Minh Viễn càng đỏ hơn, ông ta nhìn bố mình rồi nói: “Vết thương của bố tôi rất nặng, trừ khi đột phá Thiên Cảnh, bằng không chẳng mấy nữa, tuổi thọ ông ấy sẽ hết, Võ Tông không có bố, sẽ sớm trở thành dĩ vãng thôi”.

Sau khi nghe Đỗ Minh Viễn nói thế, Dương Thanh mới nhận ra trạng thái của Đỗ Bá đúng là rất không ổn.

Anh có thể cảm nhận được áp lực hết sức mạnh mẽ từ Đỗ Bá, với thực lực của Dương Thanh bây giờ, chỉ cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ mới có thể khiến anh cảm thấy áp lực như thế thôi.

Nhưng áp lực từ Đỗ Bá cũng không ổn định, lúc mạnh lúc yếu, thỉnh thoảng lại không có chút áp lực nào.

Mãi đến khi Đỗ Minh Viễn nói xong, Dương Thanh mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đỗ Bá bỗng nghiêm nghị nói: “Dương Thanh, ta hy vọng cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ, việc trở thành tông chủ Võ Tông không hề có hại cho cháu chút nào”.

Đỗ Minh Viễn cũng nhìn Dương Thanh với vẻ mong chờ, Dương Thanh lập tức im lặng.

Một lúc lâu sau, anh mới hỏi: “Cho dù vết thương của bác quá nặng, không thể duy trì sức chiến đấu đỉnh cao mãi, nhưng Võ Tông vẫn còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác, cả anh Đỗ cũng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn có sức chiến đấu mạnh mẽ như thế, để anh Đỗ thừa kế vị trí tông chủ không hợp lý hơn à?”

“Còn cháu chỉ là người ngoài, tuy hồi nãy may mắn thắng anh Đỗ, nhưng anh Đỗ cũng chưa dốc toàn lực, nếu anh Đỗ đánh hết sức, cháu cũng không có cơ hội nào”.

Dương Thanh nghiêm nghị nói, đây cũng là những chuyện khiến anh thấy khó hiểu.

Anh không mạnh bằng Đỗ Minh Viễn, cũng không phải người của Võ Tông, hơn nữa chỉ mới quen Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn, tại sao họ lại muốn giao vị trí tông chủ Võ Tông cho anh?

Đỗ Bá nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trịnh trọng nói: “Cháu nói không sai, đúng là thực lực của Minh Viễn cao hơn cháu, nhưng hai đứa không chênh nhau quá nhiều”.

“Vấn đề là cháu còn trẻ, nếu cháu gia nhập Võ Tông, không lâu sau, chắc chắn thực lực của cháu sẽ vượt xa Minh Viễn”.

“Ta biết cháu cũng nghi ngờ về chuyện này, nhưng ta nói nghiêm túc cho cháu biết, ta thật lòng muốn cháu thừa kế vị trí tông chủ, chỉ có cháu mới là ứng cử viên thích hợp nhất thôi!”
 
Chương 3598


Chương 3598

Đỗ Minh Viễn cũng vội nói: “Đúng thế, cậu chính là ứng cử viên trời chọn cho Võ Tông, chúng tôi biết cậu vào lúc nguy nan nhất, đây vốn là ý trời, cậu Thanh, cậu hãy nghe theo ý trời, thừa kế chức tông chủ đi!”

Hai bố con đều nhìn Dương Thanh với vẻ mong đợi.

Dương Thanh im lặng một lát rồi lắc đầu, áy náy nhìn Đỗ Bá: “Bác, rất xin lỗi! Cháu không hứng thú với vị trí tông chủ Võ Tông”.

Tuy hai bố con này đã rất thẳng thắn, nhưng Dương Thanh vẫn thấy như đang mơ, anh đến Võ Tông để cứu Đỗ Trọng, kết quả vẫn chưa thấy Đỗ Trọng đâu, lại gặp được Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn, họ còn muốn anh trở thành tông chủ Võ Tông.

Anh không có hứng thú với quyền thế, hồi nãy anh do dự trong chốc lát không phải vì anh ham mê quyền lực, mà vì anh sẽ có thể bảo vệ người thân và bạn bè tốt hơn sau khi thừa kế vị trí tông chủ.

Nhưng sau khi anh trở thành tông chủ Võ Tông, anh sẽ không gặp nguy hiểm nữa chắc?

Chẳng những nguy hiểm không biến mất mà còn lớn hơn.

Bây giờ quanh anh không còn nhiều nguy hiểm nữa, nhưng nếu anh trở thành chủ Võ Tông, kẻ địch của anh chính là những thế lực hàng đầu khác đang nhòm ngó Võ Tông ở Ma Sơn.

Quan trọng nhất chính là anh thực sự không muốn trở thành tông chủ Võ Tông, ngay cả với chức vị trí minh chủ Võ Minh ở thế tục, anh cũng chỉ tạm thời tiếp nhận nó, sau khi đưa Đỗ Trọng bình an quay về, anh sẽ giao vị trí minh chủ cho Đỗ Trọng.

Bây giờ anh chỉ muốn mau chóng đưa vợ con về bên mình, sau khi giải quyết xong việc, anh chỉ muốn tìm nơi mà không ai biết anh, có thể là vùng nông thôn xa xôi, mua một trang trại rồi xây một căn tứ hợp viện, trong sân trồng cây ăn quả và rau, còn cả hoa nữa, sau đó sống ẩn dật bên vợ con.

Anh không muốn nhúng tay vào chuyện ở thế tục và giới võ thuật nữa.

Thấy Dương Thanh từ chối, trong mắt hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều tràn ngập vẻ thất vọng.

Đỗ Minh Viễn không cam lòng, lại nói: “Cậu Thanh, cậu không nghĩ lại thật à? Tôi có thể cam đoan với cậu, chỉ cần cậu đồng ý nhận chức tông chủ Võ Tông, chúng tôi sẽ bảo vệ người thân của cậu thật tốt”.

Dương Thanh lắc đầu với vẻ cay đắng: “Anh Đỗ, xin lỗi anh!”

Đỗ Minh Viễn đang định thuyết phục tiếp, Đỗ Bá lại thở dài, nói: “Thôi! Nếu cháu đã không muốn ở đây, ta cũng không ép”.

Lúc này Dương Thanh mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh nói: “Bác, bây giờ Đỗ Trọng đang ở đâu? Có ổn không ạ?”

Đỗ Bá gật nhẹ đầu, cười nói: “Chắc tiệc chiêu đãi cháu đã được chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi ăn cơm đi”.

Ba người nhanh chóng đến một căn nhà cổ kính ở Võ Tông.

“Minh chủ!”

Vừa bước vào căn nhà cổ kính, Dương Thanh đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc, sau đó anh thấy Đỗ Trọng đang kích động nhìn về phía mình, vui vẻ nói: “Minh chủ, cậu khỏe chứ?”

Đỗ Trọng không bị thương, trông trạng thái rất tốt, rõ ràng ông ta sống khá ổn ở Võ Tông.

Cuối cùng Dương Thanh cũng bớt lo, anh cười nói: “Tôi khỏi hẳn rồi!”

“Ha ha, tốt quá!”

Đỗ Trọng kích động nói: “Cuối cùng minh chủ cũng khỏi, tôi tin chẳng mấy nữa, Võ Minh sẽ trở thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu”.
 
Chương 3599


Chương 3599

Lúc này Đỗ Bá nói: “Cho dù biến Võ Minh thành thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu thì sao chứ? Em vẫn nên nghe lời anh, quay về giúp anh đi”.

Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn Đỗ Bá: “Dù có chết ở ngoài, tôi cũng không về giúp anh đâu”.

Sắc mặt Đỗ Bá lập tức xám xịt, không nói năng gì.

Đỗ Minh Viễn cười nói: “Chú hai, cho dù thế nào, chúng ta cũng là người nhà, chú nể mặt cháu, đừng so đo với bố cháu nữa, về đi ạ! Võ Tông cần chú!”

Nghe thấy Đỗ Minh Viễn nói thế, sắc mặt của Đỗ Trọng dịu đi rất nhiều, ông ta nói: “Minh Viễn, không phải là chú hai không nể mặt cháu, mà thực lực của chú quá yếu, còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù quay về thì sao? Chú cũng không giúp được gì”.

Quả nhiên Đỗ Bá và Đỗ Trọng là anh em.

Nhưng hai anh em có mâu thuẫn rất lớn, có thể nhận thấy điều này từ giọng điệu của Đỗ Trọng với Đỗ Bá, may mà Đỗ Trọng không tính ân oán của thế hệ trước lên người bề dưới, vẫn rất khách sáo với Đỗ Minh Viễn.

Đỗ Minh Viễn vội nói: “Chú hai, xem chú nói gì kìa, đừng nói chú còn chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, cho dù chú chỉ là người tàn phế thì sao chứ? Ai nói chỉ cao thủ hàng đầu mới giúp được Võ Tông? Với tài trí của chú, nếu chú ở lại Võ Tông thì quá đáng mừng”.

“Hơn nữa, nếu không phải chú không chịu bước vào từ đường, với thiên phú của chú, có lẽ đã thức tỉnh sức mạnh Võ Thần từ lâu”.

Sức mạnh Võ Thần ư?

Dương Thanh thầm kinh ngạc, anh biết ở một số gia tộc Cổ Võ sẽ có truyền thừa, theo lời Đỗ Minh Viễn, chắc hẳn sức mạnh Võ Thần là truyền thừa của Võ Tông.

Võ Tông có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong như thế, chắc cũng liên quan đến sức mạnh Võ Thần nhỉ?

Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ là suy đoán của Dương Thanh.

Đỗ Trọng lập tức im lặng, là người trong giới võ thuật, sao ông ta lại không muốn mạnh hơn chứ?

Bây giờ ông ta mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, còn Đỗ Bá – anh ruột ông ta chỉ tiến thêm bước nữa là sẽ bước vào Thiên Cảnh.

Ngay cả cháu ông ta – Đỗ Minh Viễn cũng đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Thế nên chắc chắn thiên phú của Đỗ Trọng cũng không quá tệ, nhưng ông ta không muốn có sức mạnh Võ Thần.

“Chú hai, cháu biết, thật ra chú cũng hiểu, tuy bố cháu có trách nhiệm trong chuyện năm đó, nhưng không thể trách mỗi ông ấy, cho dù thế nào, chúng ta cũng là người nhà, Minh Viễn rất mong chú sẽ quay về Võ Tông”.

Thấy Đỗ Trọng không nói gì, Đỗ Minh Viễn lại nói, trong mắt tràn ngập vẻ thành khẩn.

Dương Thanh là người ngoài cuộc, cảm thấy rất mất tự nhiên, muốn rời khỏi đây.

Đỗ Trọng bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Bá, trong mắt ông ta không có vẻ căm thù, chỉ có tình cảm phức tạp.

Đỗ Bá cũng đang im lặng nhìn Đỗ Trọng.

Một lúc lâu sau, Đỗ Bá mới thở dài, nói: “Anh biết em hận anh, cũng không ép em ở lại giúp anh, nhưng… dù sao em cũng là người của Võ Tông, anh hy vọng em có thể tới từ đường một chuyến”.

Trong mắt Đỗ Trọng tràn ngập vẻ cô độc, ông ta bỗng lắc đầu, nói: “Quy định người của gia tộc có thể nhường cơ hội bước vào từ đường cho người ngoài có còn không?”

Đỗ Bá gật đầu: “Đây là quy định do tổ tiên Võ Tông để lại, đương nhiên không thể bỏ”.
 
Chương 3600


Chương 3600

Đỗ Trọng nói: “Nếu thế, tôi sẽ nhường cơ hội này cho Dương Thanh”.

Nghe thấy thế, Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều có vẻ kinh ngạc, hình như họ không ngờ Đỗ Trọng lại nhường cơ hội quan trọng như thế cho Dương Thanh.

Có lẽ người ngoài không biết tầm quan trọng của việc bước vào từ đường Võ Tông, nhưng người của Võ Tông thì lại biết rất rõ.

Ở Võ Tông, cứ năm năm từ đường sẽ mở ra một lần, chỉ những người có thiên phú xuất sắc nhất trong số các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Võ Tông mới có tư cách bước vào đó.

Không những thế, số người bước vào từ đường của Võ Tông còn bị giới hạn, chỉ có ba suất thôi.

Trong đó, tông chủ có một suất chỉ định người bước vào từ đường, còn hai suất khác sẽ dành cho người có thiên phú mạnh nhất trong các cao thủ Võ Tông.

Người của Võ Tông chỉ được bước vào từ đường một lần duy nhất trong đời.

Sau khi bước vào từ đường, họ sẽ có cơ hội được thừa kế sức mạnh Võ Thần của tổ tiên, sau khi nhận truyền thừa, tốc độ tu luyện của họ sẽ tăng vọt.

Đương nhiên, đó chỉ là hy vọng mà thôi, hơn nữa hy vọng này vô cùng xa vời, cứ gần mười năm mới có một người thừa kế sức mạnh Võ Thần.

Đỗ Bá chính là người nhận được truyền thừa Võ Thần sau khi bước vào từ đường, mà Đỗ Minh Viễn cũng thế.

Những người nhận được truyền thừa Võ Thần sẽ đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong là ít nhất, còn mức cao nhất mà họ có thể vươn tới là gì, không ai biết được.

Bởi vì rất nhiều cao thủ bước vào Thiên Cảnh của Võ Tông đã biến mất, không ai biết họ đã đi đâu.

Một số người nói vì cao thủ Thiên Cảnh không được tùy ý bước vào thế tục, cũng không thể nhúng tay vào tranh đấu giữa cao thủ dưới Thiên Cảnh, nên những cao thủ Võ Tông đã bước vào Thiên Cảnh mới không xuất hiện nữa.

Dương Thanh cũng không biết tầm quan trọng của truyền thừa Võ Thần, nhưng anh biết đối với Đỗ Trọng, chắc chắn cơ hội bước vào từ đường sẽ rất quý giá.

Anh vội từ chối: “Ông Đỗ, tôi không nhận đâu!”

Anh thực sự rất cảm kích Đỗ Trọng, để cứu anh, Đỗ Trọng đã quay lại Võ Tông mà ông ta rời đi suốt mấy chục năm, chỉ để xin một viên đan dược cứu mạng anh từ nơi này.

Bây giờ Đỗ Trọng còn định nhường cơ hội quý giá như thế cho anh, sao anh có thể nhận chứ?

Đỗ Trọng nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ thành khẩn: “Minh chủ, tôi quá già rồi, cho dù bước vào từ đường thì cũng không lĩnh ngộ được sức mạnh Võ Thần đâu, để tôi đi thì đúng là lãng phí cơ hội”.

“Thiên phú của cậu rất mạnh, nếu bước vào từ đường, chắc chắn cậu sẽ nhận được sức mạnh của truyền thừa Võ Thần, sau khi lĩnh ngộ truyền thừa Võ Thần, tốc độ tu luyện của cậu sẽ nhanh hơn, đến khi đó, dưới Thiên Cảnh, không ai làm gì được cậu nữa”.

Dương Thanh dứt khoát lắc đầu, nói: “Ông Đỗ, đây là cơ hội của ông, cho dù ông không lĩnh ngộ được thì cũng nên bước vào từ đường Võ Tông”.

Đây là giới hạn của Dương Thanh, tuy anh muốn mạnh hơn nhưng sẽ không cướp kỳ ngộ của người khác.

Từ Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn thì có thể thấy, thiên phú của Đỗ Trọng sẽ không quá yếu, chỉ vì một số nguyên nhân nên Đỗ Trọng mới chán nản, bỏ lỡ thời điểm tu luyện tốt nhất.
 
Chương 3601


Chương 3601

Có lẽ việc này có liên quan đến ân oán giữa Đỗ Bá và Đỗ Trọng.

Đỗ Bá nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Dương Thanh, thật ra ta có cách để giúp cả cháu và Đỗ Trọng bước vào từ đường”.

Dương Thanh từ chối ngay: “Cảm ơn ý tốt của bác, nhưng cháu cũng không phải người Võ Tông, nên thôi ạ”.

Đỗ Bá nói: “Cháu đừng vội từ chối, nghe ta nói rồi hãy quyết định xem có cùng bước vào từ đường với Đỗ Trọng không”.

Dương Thanh không nói gì nữa, chờ Đỗ Bá giải thích.

Đỗ Bá nói tiếp: “Đỗ Trọng muốn nhường cơ hội bước vào từ đường cho cháu, không phải vì nó không muốn bước vào từ đường, tuy nó đã bỏ lỡ độ tuổi bước vào từ đường tốt nhất, nhưng giờ vẫn chưa muộn”.

“Nếu nó nhận được truyền thừa Võ Thần, việc tu luyện sẽ tiến triển cực nhanh, cùng lắm chỉ mất năm năm, nó sẽ đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, Dương Thanh cảm thấy hơi khó tin, khoa trương quá, năm năm có thể giúp Đỗ Trọng đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong từ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ thật à?

Phải biết rằng Đỗ Trọng đã lớn tuổi, tốc độ tu luyện sẽ ngày càng chậm hơn.

Đỗ Bá nói thêm: “Có lẽ cháu sẽ nghĩ ta nói quá lên, nhưng dựa vào tình trạng của người thừa kế Võ Thần đã lĩnh ngộ sức mạnh Võ Thần trước kia, sau khi nhận được truyền thừa, họ đều tu luyện rất nhanh”.

“Ta nhận được truyền thừa Võ Thần khi đã 40 tuổi, lúc đó ta mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng chỉ ba năm ngắn ngủi, ta đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rồi”.

“Còn Minh Viễn thì nhận được truyền thừa Võ Thần vào năm 45 tuổi, bây giờ mới đầy 50 tuổi, nó đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

Nghe Đỗ Bá nói xong, Dương Thanh mới biết Đỗ Bá không hề nói khoác, sau khi nhận được truyền thừa Võ Thần, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn thật.

Ở thế tục, anh chưa bao giờ thấy cao thủ nào có tốc độ tu luyện nhanh như thế.

Dương Thanh hỏi: “Phải làm thế nào thì cháu và ông Đỗ mới có thể cùng bước vào từ đường Võ Tông?”

Đỗ Bá nghiêm nghị nói: “Chỉ cần cháu gia nhập Võ Tông, trong thế hệ trẻ của Võ Tông, thiên phú của cháu sẽ cao nhất, không cần ta chỉ định, cháu vẫn có thể nhận được suất bước vào từ đường Võ Tông”.

“Còn ta chỉ cần giao suất mà ta nắm giữ cho Đỗ Trọng, chỉ định Đỗ Trọng là hai người sẽ có thể cùng bước vào từ đường”.

Đỗ Minh Viễn cũng vội gật đầu, nói: “Cậu Thanh, gia nhập Võ Tông đi!”

Lần này, Dương Thanh cũng không vội từ chối mà nhìn về phía Đỗ Trọng, Đỗ Trọng nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Tôi mong cậu có thể vào từ đường Võ Tông, tuy thiên phú của cậu vô cùng xuất chúng, nhưng nếu đạt được truyền thừa Võ Thần, tốc độ tu luyện của cậu sẽ càng nhanh hơn”.

“Mặt khác, cậu cũng không cần nghĩ cho tôi, tôi lớn tuổi rồi, các khía cạnh đều kém xa thanh niên, cho dù tôi tiến vào từ đường thì cũng chỉ lãng phí cơ hội, kể cả cậu không gia nhập Võ Tông thì vẫn có thể nhận được cơ hội bước vào từ đường Võ Tông từ tôi”.

Đỗ Bá nói thêm: “Ta vẫn chưa nói xong, sở dĩ ta muốn cháu và Đỗ Trọng cùng bước vào từ đường Võ Tông cũng vì một nguyên nhân vô cùng quan trọng, không giấu gì cháu, ta cũng có ý đồ riêng, sau khi bước vào từ đường, cháu sẽ có hy vọng đạt được sức mạnh Võ Thần rất lớn”.

“Cháu cũng thấy rồi đấy, ở Võ Tông có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, những người này đều mạnh hơn sau khi bước vào từ đường, không có ngoại lệ, có người nhận được truyền thừa Võ Thần, cũng có người được thần lực gột rửa, tuy họ không nhận được truyền thừa nhưng vẫn hưởng lợi rất nhiều, tốc độ tu luyện của họ về sau đều nhanh gấp mấy lần”.
 
Chương 3602


Chương 3602

“Nếu cháu nhận được truyền thừa Võ Thần, cho dù Đỗ Trọng không có được truyền thừa thì vẫn sẽ được thần lực gột rửa, chuyện này có tác dụng rất lớn với việc tu luyện sau này của nó”.

“Ta đã nói xong rồi, bây giờ cháu cứ nghĩ xem có cùng bước vào từ đường Võ Tông với Đỗ Trọng không đi!”

Đỗ Trọng lập tức nổi giận, căm tức nhìn Đỗ Bá: “Đồ khốn, anh đừng hòng dùng thủ đoạn này với minh chủ, cho dù anh chỉ định tôi bước vào từ đường, tôi cũng không chấp nhận đâu, dù sao tôi cũng sẽ giao suất của mình cho Dương Thanh”.

Ông ta nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh: “Nếu cậu không muốn gia nhập Võ Tông thì không cần gia nhập, tôi sẽ nhường suất của mình cho cậu, cậu đừng nghe anh ta nói quá lên, cho dù tôi được thần lực gột rửa thì cũng không nhận được nhiều lợi ích”.

“Tôi quá già rồi, đối với tôi, được thần lực gột rửa hay không cũng không sao hết”.

Dương Thanh không nói gì, đang đấu tranh tư tưởng.

Tuy anh không muốn gia nhập Võ Tông, nhưng vẫn muốn giúp Đỗ Trọng, nếu anh không đồng ý bước vào từ đường, chắc chắn Đỗ Trọng cũng sẽ không đồng ý.

Đối với Đỗ Trọng, chắc chắn việc nhận được truyền thừa Võ Thần hay được thần lực gột rửa đều sẽ mang lại rất nhiều lợi ích.

Rốt cuộc anh có nên gia nhập Võ Tông không đây?

“Cậu Thanh, đừng do dự nữa, hãy gia nhập Võ Tông đi! Chúng tôi có thể cam đoan với cậu rằng sẽ không hạn chế tự do của cậu, nếu Võ Tông cần cậu, cậu quay về là được rồi, những lúc khác cũng không cần làm bất cứ chuyện gì cho Võ Tông đâu”.

Đỗ Minh Viễn vội khuyên.

Đỗ Bá cũng gật đầu: “Minh Viễn nói không sai, nếu cháu đồng ý gia nhập Võ Tông thì cũng không cần làm gì khác, đương nhiên, nếu ngày nào đó Võ Tông cần cháu, cháu chỉ cần về giúp Võ Tông vượt qua khó khăn là đủ rồi”.

“Dĩ nhiên nếu cháu không đồng ý giúp Võ Tông, bọn ta cũng không ép, mọi chuyện đều dựa theo ý muốn của cháu”.

Họ đã nói đến mức này, nếu Dương Thanh vẫn từ chối thì hơi quá đáng đúng không?

Nếu chỉ vì truyền thừa Võ Thần, anh sẽ thẳng thừng từ chối ngay, nhưng sau khi gia nhập Võ Tông, anh sẽ có thể bước vào từ đường cùng Đỗ Trọng, Đỗ Trọng cũng đạt được lợi ích.

Rốt cuộc Dương Thanh cũng quyết định: “Được rồi, cháu sẽ gia nhập Võ Tông!”

Thấy Dương Thanh đồng ý, hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn đều có vẻ kích động.

Đỗ Minh Viễn kích động nói: “Tốt quá! Cậu Thanh, rốt cuộc cậu cũng đồng ý gia nhập Võ Tông, cậu cứ yên tâm, sau khi gia nhập Võ Tông, chắc chắn cậu sẽ không hối hận!”

Đỗ Bá cũng cười nói: “Dương Thanh, chào mừng cháu gia nhập Võ Tông!”

Đỗ Trọng có vẻ ngạc nhiên, nhưng cũng rất mừng rỡ.

Tuy ông ta đã rời khỏi Võ Tông nhiều năm, nhưng ông ta vốn là người của Võ Tông, sống ở đây từ nhỏ, nếu không vì một số ân oán, sao ông ta lại rời Võ Tông chứ?

Việc Dương Thanh gia nhập Võ Tông là thu hoạch lớn của Võ Tông.

Quan trọng nhất chính là, nếu Dương Thanh có thể tiến vào từ đường, ông ta tin chắc anh sẽ lĩnh ngộ được truyền thừa Võ Thần với thiên phú của anh.
 
Chương 3603


Chương 3603

Ông ta bỗng thấy hơi mong chờ, liệu thành tựu của Dương Thanh sau này sẽ cao đến đâu chứ?

Sau bữa tiệc, Đỗ Minh Viễn sắp xếp chỗ ở cho Dương Thanh và Đỗ Trọng, ba ngày nữa chính là lúc từ đường mở sau năm năm, Dương Thanh cứ tạm thời ở lại đây, đợi khi ra khỏi từ đường rồi mới tính chuyện khác.

“Cậu Thanh, tôi biết, thật ra cậu cũng không muốn gia nhập Võ Tông, chỉ vì muốn giúp tôi nên cậu mới gia nhập Võ Tông, xin lỗi cậu!”

Sau khi Đỗ Minh Viễn rời đi, Đỗ Trọng nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ chân thành.

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Ông Đỗ nói quá rồi, ông đã quay về Võ Tông mà mình rời đi mấy chục năm để tìm thuốc cho tôi, còn tôi chỉ gia nhập Võ Tông thôi, hơn nữa còn có cơ hội nhận được truyền thừa Võ Thần, đối với tôi, việc gia nhập Võ Tông không có hại gì hết, sao ông lại xin lỗi tôi?”

Đỗ Trọng cũng không già mồm, tuy rất cảm động nhưng vẫn nghiêm nghị nói: “Tuy tôi và Đỗ Bá có ân oán cá nhân, nhưng nói câu công bằng, nếu anh ta đã đồng ý rằng sẽ không hạn chế tự do của cậu, vậy chắc chắn anh ta sẽ làm như thế”.

“Bây giờ, cảnh giới của cậu ngày càng cao, thực lực cũng ngày càng mạnh, nhưng sau khi cậu đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, tiến độ tu luyện của cậu sẽ giảm đi rất nhiều”.

“Ở Võ Tông có rất nhiều sách võ thuật, còn có cả cảm nhận khi tu luyện do các cao thủ Thiên Cảnh đã rời khỏi Võ Tông để lại, có tác dụng rất lớn khi cậu đột phá Thiên Cảnh”.

“Quan trọng nhất là Võ Tông có nhiều cao thủ đỉnh cao, có thể bảo vệ người nhà và bạn bè cậu tốt hơn”.

Dương Thanh không ngờ Võ Tông có cả ghi chép cảm nhận của một số cao thủ đã đột phá Thiên Cảnh, đây đúng là thứ mà anh cần nhất bây giờ.

Dương Thanh mỉm cười, gật đầu: “Ông nói không sai, việc gia nhập Võ Tông sẽ mang lại cho tôi rất nhiều lợi ích”.

Đỗ Trọng thở dài, nói: “Nhưng khi thiếu cậu, thực lực của Võ Minh sẽ giảm đi rất nhiều”.

Dương Thanh chợt hỏi: “Ông thấy việc sáp nhập Võ Minh vào Võ Tông, để nó trở thành chi nhánh của Võ Tông ở Chiêu Châu thế nào?”

Đỗ Trọng sửng sốt, thoáng trầm tư rồi gật đầu: “Đây là lựa chọn tốt, với thực lực của Võ Tông, Võ Tông cũng không cần Võ Minh làm gì, ngược lại, nếu Võ Minh được Võ Tông che chở, ở Chiêu Châu sẽ có ít thế lực uy hiếp được Võ Minh hơn”.

Dương Thanh và Đỗ Trọng lập tức đồng ý với nhau, quyết định sáp nhập Võ Minh vào Võ Tông.

Trước đó Đỗ Bá đã đề nghị sáp nhập Võ Minh vào Võ Tông, bây giờ xem ra, lão ta cũng không định lợi dụng Võ Minh, mà chỉ muốn lôi kéo Dương Thanh nên mới yêu cầu như thế.

Ở Võ Minh, trừ Dương Thanh ra, cũng không còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nào khác, còn Võ Tông lại có mười mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, sao Võ Tông lại phải lợi dụng Võ Minh chứ?

Phía bên kia, sau khi rời đi, Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn lập tức mở cuộc họp khẩn cấp ở Võ Tông.

Trong phòng họp của Võ Tông, mười lăm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đang ngồi quanh bàn lớn, hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn cũng ở trong số đó.

Nếu rời khỏi Ma Sơn, cho dù ở bất cứ đâu, đội ngũ này cũng có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

“Tông chủ, sao tự dưng lại tổ chức cuộc họp khẩn cấp thế? Có chuyện lớn gì à?”

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhìn về phía Đỗ Bá đang ngồi ở ghế chính, hỏi.

Ở Võ Tông, chỉ những cuộc họp vô cùng khẩn cấp mới có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong tham gia.

Còn với cuộc họp bình thường, những ai đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đều có tư cách tham dự.
 
Chương 3604


Chương 3604

Rõ ràng, cuộc họp hôm nay vô cùng quan trọng, thế nên chỉ những cao thủ có sức chiến đấu cao nhất Võ Tông mới được ngồi đây.

Đỗ Bá nhìn quanh, nói: “Tôi muốn nói với các vị một chuyện rất quan trọng”.

Nghe thấy thế, mọi người đều có vẻ nghiêm nghị, nhìn về phía Đỗ Bá, chờ lão ta nói tiếp.

Đỗ Bá thoáng trầm ngâm rồi mới nói: “Ba ngày nữa, từ đường sẽ mở ra, tôi đã xác định được người mà tông chủ chỉ định tiến vào từ đường rồi”.

“Ngoài Kim Huy, hai thành viên khác vừa gia nhập Võ Tông cũng sẽ tiến vào từ đường với Kim Huy”.

Nghe thấy thế, mọi người đều có vẻ kinh ngạc.

“Tông chủ, hai thành viên mới gia nhập Võ Tông có tư cách gì để bước vào từ đường chứ? Nếu làm thế, những người đã chờ đợi nhiều năm trong gia tộc sẽ nghĩ thế nào?”

Có người phản đối ngay, nói lớn: “Mong tông chủ nghĩ lại, đừng khiến người trong gia tộc thất vọng”.

Có người mở đầu, những người khác cũng nói lớn theo: “Mong tông chủ nghĩ lại!”

“Mong tông chủ nghĩ lại!”



Trong lúc nhất thời, cả phòng họp tràn ngập tiếng thuyết phục của đám người.

Đỗ Bá vẫn bình tĩnh, không hề tức giận vì người trong gia tộc phản đối, bởi vì mọi thứ mà lão ta làm đều là vì Võ Tông, cũng theo đúng quy định của Võ Tông.

Sau khi nhốn nháo một lúc, các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới bình tĩnh lại, nhìn về phía Đỗ Bá, họ biết nếu Đỗ Bá đã nói thế, chắc chắn sẽ có lý do riêng.

Thấy mọi người đã bình tĩnh lại, Đỗ Bá mới nói tiếp: “Cứ yên tâm, tôi cũng không lạm dụng quyền lực của tông chủ, mọi thứ đều phù hợp với quy tắc của gia tộc”.

“Theo quy định của gia tộc, với tư cách là chủ gia tộc, tôi có thể chỉ định một người bước vào từ đường”.

“Bao năm qua, tôi chưa từng dùng đặc quyền này, nhưng hôm nay tôi sẽ dùng để chỉ định Đỗ Trọng – em trai ruột tôi bước vào từ đường, các vị không có ý kiến gì chứ?”

Chuyện Đỗ Trọng quay về gia tộc đã được lan truyền từ lâu, những người ngồi đây đều là quý tộc của Võ Tông, đương nhiên cũng biết Đỗ Trọng.

“Ở Võ Tông, cứ năm năm một lần, lại có ba thành viên Võ Tông được phép tiến vào từ đường, và trong ba suất này, sẽ có một suất do tông chủ chỉ định, trước kia tông chủ chưa từng dùng suất này, lần này dùng cũng không đáng trách gì, tôi không có ý kiến”.

“Tuy Đỗ Trọng đã rời khỏi gia tộc rất lâu, nhưng dù sao ông ấy cũng vẫn là người của Võ Tông, tông chủ để suất dùng đặc quyền cho ông ấy, tôi cũng không có ý kiến”.

“Tông chủ, chủ gia tộc như ông chỉ có một suất dùng đặc quyền mà thôi, nhưng ông vừa nói, đã xác định thêm hai người tiến vào từ đường ngoài Kim Huy, một người trong đó là Đỗ Trọng, vậy người kia là ai thế? Cho dù ông muốn người đó tiến vào từ đường thì cũng nên để chúng tôi biết đối phương có tư cách tiến vào từ đường không”.

Có người chất vấn ngay.

Đỗ Bá nói: “Một cao thủ mới 28 tuổi nhưng đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sức chiến đấu mạnh nhất có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thậm chí đánh bại Đỗ Minh Viễn, nhân vật yêu nghiệt như thế đã gia nhập Võ Tông, vậy cậu ta có tư cách tiến vào từ đường Võ Tông không?”
 
Chương 3605


Chương 3605

Nghe thấy thế, cả đám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đều tròn mắt, có vẻ đờ đẫn.

“Sao có thể chứ? Tôi chưa bao giờ nghe nói đến cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nào 28 tuổi, ngay cả trong gia tộc Cổ Võ cũng không có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ trẻ như thế nhỉ?”

“Nếu có thiên tài yêu nghiệt như thế thật, người ta cũng không gia nhập Võ Tông chúng ta, không thế lực Cổ Võ nào từ chối người có thiên phú như thế”.

“Tông chủ, ông đừng đùa với chúng tôi nữa, ngoài Kim Huy và Đỗ Trọng, rốt cuộc người cuối cùng tiến vào từ đường là ai?”



Các cao thủ Võ Tông không hề tin lời Đỗ Bá.

Dương Thanh còn quá trẻ, thực lực cũng rất mạnh, sao có thể gia nhập Võ Tông?

Chuyện này cũng không trách được người của Võ Tông, thiên phú của Dương Thanh quá yêu nghiệt, ngay cả ở thế lực Cổ Võ, anh cũng là yêu nghiệt trong số các yêu nghiệt.

Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn nhìn nhau cười, Đỗ Minh Viễn nói: “Các vị, những lời mà bố tôi nói đều là thật, cậu ấy tên Dương Thanh, lần này Đỗ Trọng quay về gia tộc cũng là vì Dương Thanh”.

“Bây giờ Dương Thanh đang ở Võ Tông chúng ta, đã được bố tôi thuyết phục rồi, cậu ấy đồng ý gia nhập Võ Tông”.

“Mặt khác, đúng là cậu ấy mới 28 tuổi, cũng đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, hồi nãy cậu ấy còn đánh bại tôi, tuy tôi khinh địch, nhưng thực lực của cậu ấy thực sự rất mạnh, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bình thường không phải đối thủ của cậu ấy”.

Nghe thấy Đỗ Minh Viễn nói thế, mọi người đều sững sờ, vì mới nãy, đúng là họ đã cảm nhận được một trận chiến vô cùng dữ dội.

Tuy họ không ở nơi chiến đấu, nhưng vẫn cảm nhận rõ trận chiến dữ dội đấy, hai người đang đánh đều có thực lực cực mạnh, hơn nữa họ cũng biết một người trong đó chính là Đỗ Minh Viễn.

Chẳng lẽ Đỗ Minh Viễn đã thua cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mới 28 tuổi kia thật ư?

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Đỗ Minh Viễn thầm cảm thấy nhẹ nhõm, ông ta bỗng hơi mong chờ phản ứng của mấy lão già này sau khi tận mắt chứng kiến sự mạnh mẽ của Dương Thanh.

“Tông chủ, cho dù ông muốn để dành suất tiến vào từ đường cuối cùng cho Dương Thanh thì cũng nên để chúng tôi mở mang tầm mắt một chút chứ? Chúng tôi thế nào cũng được, nhưng có những cao thủ đã chờ rất nhiều năm trong gia tộc đang mong đợi cơ hội bước vào từ đường, nếu họ biết suất cuối cùng đã bị một thanh niên chỉ 28 tuổi lấy mất, chắc chắn họ sẽ không phục”.

Có người đứng lên, nghiêm nghị nói: “Thế nên, tôi hy vọng Võ Tông sẽ tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường cuối cùng, nếu Dương Thanh giành được suất tiến vào từ đường qua chiến đấu, tôi nghĩ sẽ không có ai phản đối nữa đâu”.

Có người mở đầu, những người khác cũng bày tỏ suy nghĩ của mình, trừ Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn ra, có thêm bảy trong số mười ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đồng ý tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường.

Hai bố con Đỗ Bá và Đỗ Minh Viễn không hề thấy bất ngờ, họ đã lường trước chuyện này, hơn nữa họ cũng muốn xác lập địa vị của Dương Thanh ở Võ Tông qua một cuộc đấu võ trực quan.

“Vậy quyết định thế đi, 9 giờ sáng mai sẽ tổ chức một cuộc so tài để tranh giành suất tiến vào từ đường ở sân đấu võ, trừ suất trong tay tôi ra, hai suất khác sẽ được xác định qua cuộc so tài này”.

Đỗ Bá nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Làm thế rồi, các vị không có ý kiến gì nữa chứ?”

Thấy Đỗ Bá có vẻ tức giận, các ông lớn của Võ Tông đều hơi lo lắng, thi nhau nói mình không có ý kiến gì.

“Cuộc họp kết thúc!”

Đỗ Bá hùng hổ nói rồi quay người rời đi, Đỗ Minh Viễn cũng đi theo.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom