Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 743: “Nghe nói công ty lại có thêm một bộ phim?”


Chương 744: Chọc tới, cùng nhau đánh ngã!  

             Triệu Dật gửi kịch bản cho Kim Ji Hyun. Hôm sau, Kim Ji Hyun gọi điện thoại cho Triệu Dật.  

             Trong giọng nói của Kim Ji Hyun mang theo vài phần ngạc nhiên: “Triệu Dật, kịch bản này thật sự do cậu viết sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, sao lại không tin em. Kịch bản “Niềm tin trỗi dậy” mà công ty em vừa quay xong kia cũng do em viết, đề tài khoa học viễn tưởng…”  

             Kim Ji Hyun thở dài: “Không nhìn ra cậu lại đa tài đến vậy.”  

             Triệu Dật hỏi: “Thế nào, chị Ji Hyun, có muốn hợp tác một phen hay không? Đến Giang Châu, em mời chị ăn thịt nướng, ăn lẩu.”  


             Kim Ji Hyun cười nói: “Kịch bản rất tốt, được rồi, vậy chúng ta cứ hợp tác một phen. Đáng tiếc cậu không đóng phim, nếu không cậu đóng vai nam chính thì sẽ rất thú vị.  

             Triệu Dật cũng không muốn làm diễn viên gì đó, nếu nổi tiếng thì sao?  

             Tuy bây giờ tài sản của Triệu Dật lên đến mấy chục tỷ nhưng căn bản không ai chú ý đến hắn, cho nên hắn có thể quang minh chính đại mà đi dạo phố với các bạn gái. Nếu như thật sự đi đóng phim, trở thành nhân vật của công chúng được mọi người chú ý, vậy thì hắn còn lăn lộn cái rắm gì nữa.  

             Triệu Dật cười nói: “Tuy rằng người của công ty em có thể sang Hàn Quốc ký hợp đồng với chị, nhưng em vẫn hy vọng chị đến Giang Châu một chuyến, coi như đến đây chơi để cho em hoàn thành hết sức nghĩa vụ của chủ nhà.”  

             Kim Ji Hyun vui vẻ đồng ý: “Được, trở về chị sẽ sắp xếp lịch trình tới đây. Cậu nói tiếng Hàn tốt vậy, tôi cũng không cần phải tìm đến người phiên dịch.”  

             Triệu Dật mỉm cười, nói: “Được rồi, đến lúc đó em làm người phiên dịch riêng cho chị.”  

             Kim Ji Hyun cười ha hả trêu chọc nói: “Tôi là một người phụ nữ lớn tuổi, có gì mà riêng. Ngược lại là Kim Na Hee của cậu, có muốn tôi đưa cô ấy đến đây để hai người nối là tình xưa không…”  

             “Kim Na Hee?”  

             Triệu Dật thoáng có hai phần xấu hổ: “Trong bộ phim này hình như không có nhân vật thích hợp với cô ấy. Quên đi, chuyện lúc trước vốn là một giao dịch, cũng không nợ gì nhau. Người ta cũng không dễ dàng gì, cũng đừng nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của người ta…”  

             Kim Ji Hyun cười ha hả: “Đúng là anh tình tôi nguyện, không kéo nợ gì nhau. Vậy cậu còn giúp cô ấy làm gì, cậu còn đưa tiền đấy.”  

             Triệu Dật cười khổ: “Chị Ji Hyun cũng đừng trêu chọc em nữa.”  


             Kim Ji Hyun cười tủm tỉm nói: “Tôi đây cũng không phải đang trêu chọc cậu, mà tôi đang cảm thấy cậu cũng không tệ. Coi như cậu có tình có nghĩa, người bình thường có đồ ngon mà không chiếm lấy thì chính là đồ ngu, sao còn có thể nghĩ tới việc đứng sau giúp đỡ?”  

             Triệu Dật có chút không chịu được sự trêu chọc của Kim Ji Hyun, cười nói: “Được rồi được rồi, công ty sẽ gửi lời mời cho chị. Sau khi xác nhận chị đến em sẽ tự mình tiếp đón.”  

             Kim Ji Hyun cũng không nói nhiều: “Được!”  

             Cúp máy, Triệu Dật thở ra một hơi. Đúng là không dễ chọc, lại còn luôn bị trêu chọc.  

             Ngự Tỷ quả không tầm thường!  

             Chọc tới, cùng nhau đánh ngã!  

             Xem chị còn muốn trêu chọc tôi nữa không?  

             …..  

             Dự án phim nhanh chóng được lập hồ sơ, mà căn cứ vào danh sách đề cử của hệ thống, đạo diễn và diễn viên chính cũng đã được xác định.  

             Giang Dĩnh: “Cảm ơn ông chủ, ông chủ uy vũ!”

 
Chương 751: "Em thích là được rồi."


Chương 752: Không thể trách anh  

             Khổng Hi ngước nhìn Triệu Dật bằng ánh mắt vui mừng rồi hôn hắn một cái và nói: "Cảm ơn. Em rất thích."  

             Triệu Dật giúp Khổng Hi ôm bó hoa hồng vào nhà. Trong nhà, ông của Khổng Hi đang ngồi trên sô pha xem TV.  

             "Tiểu Triệu đến chơi à?"  

             Triệu Dật cười nói: "Ông nội, lâu rồi không gặp ông. Sức khỏe của ông dạo này vẫn tốt chứ?"  

             Ông của Khổng Hi nhìn chằm chằm vào bó hoa lớn trên tay Triệu Dật, trong tích tắc ánh mắt có hơi phức tạp.  

             Ông rất cảm kích Triệu Dật nhưng mà từ đầu đến cuối ông vẫn cảm thấy so với Khổng Hi thì Triệu Dật còn quá nhỏ tuổi.  

             Tuy ông luôn lo lắng cho tương lai của hai người nhưng ông không nói ra. Dù sao Triệu Dật cũng là ân nhân cứu mạng ông, vả lại cháu gái ông cũng rất thích hắn.  

             Hai người họ đã xác định rõ quan hệ, ông còn có thể nói gì nữa?  


             "Ông vẫn khỏe. Hiện giờ dự án ở Giang Châu của cháu ra sao rồi?..."  

             Ngày 20 tháng 7, Tập đoàn Thiên Hà được niêm yết lên sàn chứng khoán.  

             Cổ phiếu của Tập đoàn Thiên Hà vừa niêm yết đã tăng vọt, vốn hóa thị trường của tập đoàn trực tiếp tăng vọt lên hơn 40 tỷ.  

             Trong tay Triệu Dật có 28% cổ phần của tập đoàn của Thiên Hà, vốn hóa thị trường lập tức tăng vọt lên hơn mười tỷ.  

             Lại tiếp tục bận rộn, rất nhanh đã qua bảy tháng.  

             Sinh nhật Khổng Hi vào ngày 1 tháng 8.  

             Buổi sáng, Triệu Dật ăn sáng cùng Khổng Hi.  

             Triệu Dật cười nói: "Hôm nay là sinh nhật, em không muốn nghỉ ngơi một ngày sao?”  

             Khổng Hi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Em không giống anh chỉ cần chỉ huy người khác mà không cần làm gì cả. Em thật đáng thương, còn phải  giúp anh kiếm tiền.”  

             Triệu Dật không nhịn được nở nụ cười.  

             Triệu Dật là cổ đông của tập đoàn Thiên Hà, Khổng Hi là tổng giám đốc đồng thời cũng là quản lý, cuối cùng thì Khổng Hi đúng là đang giúp Triệu Dật kiếm tiền.  

             "Được rồi, anh chờ em tan làm."  

             Khổng Hi mỉm cười nói: "Không cần ăn mừng đâu, buổi tối chúng ta ăn cơm ở nhà cùng ông nội đi..."  

             Dừng lại một chút, Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật: "Em hiểu tấm lòng của anh, tặng quà thích hợp là được rồi. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Được!”  

             Khổng Hi ăn sáng xong đi làm, Triệu Dật thì lấy điện thoại ra gọi điện.  

             Vào buổi trưa, một chiếc siêu xe có hình dáng tuyệt đẹp đã được vận chuyển đến biệt thự, sau đó được lái vào nhà để xe và phủ lên một tấm vải.  

             Tuy rằng trước đây Khổng Hi đã từng nói ra mong ước của mình, cô biết Triệu Dật sẽ tặng mình một chiếc xe nhưng không biết Triệu Dật sẽ mua xe gì.  


             Cuối cùng vẫn là một niềm vui bất ngờ.  

             Lúc Khổng Hi trở về, lần đầu tiên liền nhìn thấy chiếc xe có phủ một tấm vải, trên mặt không giấu nổi vẻ tươi cười.  

             Quay đầu lại, Khổng Hi nhìn thấy Triệu Dật đang đứng ở cửa ra vào mỉm cười với mình.  

             "Đây là quà của em?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, em mở ra xem thử có thích nó không?”  

             Khổng Hi đưa tay giữ chặt tấm vải phủ phía trên, sau đó dùng sức kéo, chiếc xe phía dưới lập tức lộ ra.  

             Ánh mắt Khổng Hi lập tức trợn tròn.  

             "Pagani!"  

             Một chiếc xe thể thao Pagani màu đen xuất hiện trước mặt hai người, bề ngoài chói lóa giống như nam châm thu hút ánh mắt của Khổng Hi.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Em thích không?”  

             Ánh mắt Khổng Hi ngạc nhiên pha lẫn mừng rỡ: "Em rất thích! Chiếc xe này trên thị trường hoàn toàn không thể mua được, đây là anh đặc biệt đặt riêng cho em sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: "Đúng vậy. Anh liên hệ trực tiếp với công ty Pagani đặt hàng đúng lúc bọn họ lập kế hoạch sản xuất mẫu xe mới nên anh nhanh chóng đặt một chiếc. Vận may của em không tệ, dù sao Pagani không phải muốn mua là được..."  

             Khổng Hi chớp chớp mắt: "Hẳn là rất đắt tiền.”  

             Triệu Dật cười cười: "Em thích là được rồi.”  

             Khổng Hi truy hỏi: "Nó bao nhiêu tiền vậy? ”  

             Triệu Dật rất tùy ý trả lời: "Ba mươi triệu.”  

             Triệu Dật quay đầu nhìn Phùng Tiếu Tiếu ở bên kia: "Ca sĩ lớn, cảm giác như thế nào?”

 
Chương 744: Không có món gì không cay sao?”


Chương 745: Món ăn Giang Châu đều rất cay  

             Cuối tháng sáu, toàn bộ công ty điện ảnh Phi Dật và các diễn viên chính đều đã đạt được sự đồng thuận, bắt đầu lục tục ký kết hợp đồng. Kim Ji Hyun và người quản lý cũng đã bay tới Giang Châu.  

             Triệu Dật đích thân đến sân bay đón người cùng với Quan Tâm. Nếu chỉ đơn thuần là công việc thì ông chủ như hắn cũng chẳng cần đích thân đi đón người, nhưng Kim Ji Hyun vẫn là bạn bè.  

             Lúc Triệu Dật ở Hàn Quốc, Kim Ji Hyun là chủ nhà đã tận tình tiếp đãi. Bây giờ Triệu Dật là chủ nhà, đương nhiên hắn phải nhiệt tình một chút.  

             Kim Ji Hyun và trợ lý từ trong lối ra đi ra. Cô đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, che nửa khuôn mặt thế nhưng vẫn không ngăn nổi khí chất của cô.  

             Triệu Dật nhiệt tình nghênh đón.  


             “Đã lâu không gặp, chị Ji Hyun!”  

             Triệu Dật vừa đưa tay, Kim Ji Hyun cũng rất hào phóng mà đưa hai cánh tay ra.  

             Nụ cười trên mặt Triệu Dật tươi thêm hai phần, cũng đưa hai tay, hai người nhiệt tình ôm một cái.  

             “Chào mừng đến Giang Châu!”  

             Trợ lý của Kim Ji Hyun nhìn Kim Ji Hyun, trong mắt tràn đầy kinh sợ.  

             Kim Ji Hyun và Triệu Dật lại có quan hệ tốt đến vậy sao?  

             Đây là sân bay.  

             Thế mà một chút cũng không kiêng kị, chẳng lẽ không sợ người ta chụp ảnh sao?  

             …….  

             Kim Ji Hyun buông Triệu Dật ra, mỉm cười nói: “Lúc trước đã nghĩ đến nhưng vẫn luôn không tìm được lý do. Bây giờ cuối cùng cũng tìm được lý do thích hợp…”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Từ Giang Châu bay thẳng đến Seoul chỉ mất ba tiếng đồng hồ, chị muốn đến lúc nào thì đến, đến thăm em còn cần tìm lý do hay sao?”  


             Kim Ji Hyun mím môi cười nói: “Cậu vẫn biết nói chuyện như vậy.”  

             “Đi, ra ngoài rồi nói.”  

             Dù sao cũng là nhân vật của công chúng, cộng thêm trai xinh gái đẹp rất dễ khiến người ta chú ý.  

             Triệu Dật dẫn Kim Ji Hyun rời đi. Ra đến cửa, Quan Tâm đã lái xe đợi sẵn bên ngoài.  

             Ánh mắt Kim Ji Hyun dừng lại trên người Quan Tâm: “Đây là…”  

             Triệu Dật cười nói:  “Trợ lý của em, Quan Tâm.”  

             Kim Ji Hyun phất tay với Quan Tâm xem như chào hỏi, dù sao Quan Tâm cũng không biết tiếng Hàn.  

             Mấy người lên xe, Quan Tâm khởi động xe đi về phía Thiên Môn.  

             “Chúng ta về khách sạn cất đồ trước, buổi tối em sẽ giúp chị đón gió tẩy trần, mời chị ăn lẩu Giang Châu chính thống, có chút cay đó, chị đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”  

             Quan trọng hơn là tài sản của Triệu Dật đều là do hắn kiếm được, có lẽ đây cũng là điểm Kim Ji Hyun yêu thích nhất và cũng là điểm cô khâm phục Triệu Dật nhất.

 
Chương 752: "Cô ấy không để tâm sao?”


Chương 753: Tần Băng Lạc gặp cha mẹ Triệu Dật  

             Album tháng 6 của Phùng Tiếu Tiếu được phát hành, khoảng thời gian này có thể nói là đang rất hot. Hơn nữa Phùng Tiếu Tiếu còn xinh đẹp, công ty phát triển mọi mặt, còn lên các loại chương trình, có lượng người hâm mộ đông đảo. Có thể nói bây giờ cô chính là ca sĩ đang ở trên đỉnh cao.  

             Phùng Tiếu Tiếu mím môi cười khẽ: "Cảm giác rất tốt.”  

             Triệu Dật cười nói: "Bây giờ em là ca sĩ, ngày thường đi ra ngoài gì đó phải chú ý bảo vệ sự riêng tư của mình nhất là nơi ở, tốt nhất là không để người khác biết. Nếu không thì khó có thể bảo đảm sẽ không xuất hiện rắc rối.”  

             Phùng Tiếu Tiếu gật đầu: "Vâng, điều này em đã chú ý đến. Bây giờ ngay cả lái xe em cũng để ý xem có bị người ta theo dõi hay không.”  

             Triệu Dật buồn cười: "Cẩn thận như vậy sao. Nhưng cẩn thận như vậy cũng không sai..."  

             Diệp Thiến còn ở quê, trong phòng chỉ có ba người Triệu Dật. Buổi tối, cuối cùng Triệu Dật cũng đòi được nợ của Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt.  


             Cả hai!  

             Được toại nguyện!  

             Triệu Dật tỏ ra mạnh mẽ, xuân phong dào dạt.  

             Những ngày hạnh phúc bắt đầu từ đây!  

             ......  

             Ngay khi Triệu Dật đang trong thời gian ngọt ngào lại nhận được điện thoại của Tần Băng Lạc.  

             Cô ấy đã đến Thiên phủ!  

             Triệu Dật lập tức vô cùng hoảng hốt nhớ tới chuyện tám tháng trước cô nói muốn đến Thiên phủ để tham gia thi đấu.  

             Trận thi đấu này không lớn, vấn đề lớn là cô ấy nói nếu đã đến Thiên phủ sẽ tiện đường thăm cha mẹ Triệu Dật một lát!  

             Triệu Dật vội vàng lái xe một mạch chạy như điên trở lại Thiên phủ về nhà trước.  

             Trần Mỹ Quyên đang ở trên sô pha xem TV, nhìn Triệu Dật vào cửa kinh ngạc hỏi: "Ơ, không phải chuẩn bị khai giảng sao, anh chạy về đây làm gì?”  

             Triệu Dật cười nói: "Cái này không phải là nhớ mẹ sao? Nên con lập tức trở về thăm mẹ.”  

             "Bớt nói nhảm! Nói đi, rốt cuộc chuyện gì làm anh bỗng nhiên chạy trở về đây?”  


             Triệu Dật ngồi xuống bên cạnh Trần Mỹ Quyên, cười nói: "Có một người bạn đến, con trở về tiếp đón.”  

             Trần Mỹ Quyên hừ một tiếng nói: "Tôi biết anh không phải tốt lành gì mà, sao có thể đột nhiên chạy về đây thăm tôi. Nói cả nửa ngày cuối cùng là tiện đường.”  

             Triệu Dật lắc đầu: "Thật sự không phải thuận tiện, bởi vì người bạn kia của con muốn đến ra mắt cha mẹ. Cho nên, việc này còn phải nhờ hai người ra mặt một chút..."  

             "Ai da, còn đặc biệt đến ra mắt hai người bọn ta?"  

             Trần Mỹ Quyên đầu tiên thuận miệng trả lời một câu bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt rơi trên mặt Triệu Dật: "Nam hay là nữ?”  

             Sắc mặt Triệu Dật lập tức có hơi xấu hổ. Nhưng việc này hoàn toàn không thể giấu được, cuối cùng vẫn phải nói thật.  

             "Nữ, là đại mỹ nữ."  

             Trên mặt Trần Mỹ Quyên lập tức lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn vẻ mặt triệu dật, càng thấy không đúng.  

             "Đại mỹ nữ? Đại mỹ nữ vì sao phải đến ra mắt hai người chúng ta... Thằng nhóc thối, có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với Tiểu Liễu rồi đúng không?”  

             Triệu Dật ho khan một tiếng: "Con đây là tìm thêm hai người con dâu cho mẹ, sau này sinh thêm mấy đứa cháu cho mẹ..."  

             Trần Mỹ Quyên mở to hai mắt: "Thằng nhóc thối, con nói nghiêm túc sao?”  

             Trần Mỹ Quyên nhìn khuôn mặt nghiêm túc của con trai, có chút bất đắc dĩ: "Việc này con còn phải hỏi ý kiến của cha con, cẩn thận ông ấy sẽ đánh chết con đấy!”

 
Chương 752: "Cô ấy không để tâm sao?”


Chương 753: Tần Băng Lạc gặp cha mẹ Triệu Dật  

             Album tháng 6 của Phùng Tiếu Tiếu được phát hành, khoảng thời gian này có thể nói là đang rất hot. Hơn nữa Phùng Tiếu Tiếu còn xinh đẹp, công ty phát triển mọi mặt, còn lên các loại chương trình, có lượng người hâm mộ đông đảo. Có thể nói bây giờ cô chính là ca sĩ đang ở trên đỉnh cao.  

             Phùng Tiếu Tiếu mím môi cười khẽ: "Cảm giác rất tốt.”  

             Triệu Dật cười nói: "Bây giờ em là ca sĩ, ngày thường đi ra ngoài gì đó phải chú ý bảo vệ sự riêng tư của mình nhất là nơi ở, tốt nhất là không để người khác biết. Nếu không thì khó có thể bảo đảm sẽ không xuất hiện rắc rối.”  

             Phùng Tiếu Tiếu gật đầu: "Vâng, điều này em đã chú ý đến. Bây giờ ngay cả lái xe em cũng để ý xem có bị người ta theo dõi hay không.”  

             Triệu Dật buồn cười: "Cẩn thận như vậy sao. Nhưng cẩn thận như vậy cũng không sai..."  

             Diệp Thiến còn ở quê, trong phòng chỉ có ba người Triệu Dật. Buổi tối, cuối cùng Triệu Dật cũng đòi được nợ của Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt.  


             Cả hai!  

             Được toại nguyện!  

             Triệu Dật tỏ ra mạnh mẽ, xuân phong dào dạt.  

             Những ngày hạnh phúc bắt đầu từ đây!  

             ......  

             Ngay khi Triệu Dật đang trong thời gian ngọt ngào lại nhận được điện thoại của Tần Băng Lạc.  

             Cô ấy đã đến Thiên phủ!  

             Triệu Dật lập tức vô cùng hoảng hốt nhớ tới chuyện tám tháng trước cô nói muốn đến Thiên phủ để tham gia thi đấu.  

             Trận thi đấu này không lớn, vấn đề lớn là cô ấy nói nếu đã đến Thiên phủ sẽ tiện đường thăm cha mẹ Triệu Dật một lát!  

             Triệu Dật vội vàng lái xe một mạch chạy như điên trở lại Thiên phủ về nhà trước.  

             Trần Mỹ Quyên đang ở trên sô pha xem TV, nhìn Triệu Dật vào cửa kinh ngạc hỏi: "Ơ, không phải chuẩn bị khai giảng sao, anh chạy về đây làm gì?”  

             Triệu Dật cười nói: "Cái này không phải là nhớ mẹ sao? Nên con lập tức trở về thăm mẹ.”  

             "Bớt nói nhảm! Nói đi, rốt cuộc chuyện gì làm anh bỗng nhiên chạy trở về đây?”  


             Triệu Dật ngồi xuống bên cạnh Trần Mỹ Quyên, cười nói: "Có một người bạn đến, con trở về tiếp đón.”  

             Trần Mỹ Quyên hừ một tiếng nói: "Tôi biết anh không phải tốt lành gì mà, sao có thể đột nhiên chạy về đây thăm tôi. Nói cả nửa ngày cuối cùng là tiện đường.”  

             Triệu Dật lắc đầu: "Thật sự không phải thuận tiện, bởi vì người bạn kia của con muốn đến ra mắt cha mẹ. Cho nên, việc này còn phải nhờ hai người ra mặt một chút..."  

             "Ai da, còn đặc biệt đến ra mắt hai người bọn ta?"  

             Trần Mỹ Quyên đầu tiên thuận miệng trả lời một câu bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt rơi trên mặt Triệu Dật: "Nam hay là nữ?”  

             Sắc mặt Triệu Dật lập tức có hơi xấu hổ. Nhưng việc này hoàn toàn không thể giấu được, cuối cùng vẫn phải nói thật.  

             "Nữ, là đại mỹ nữ."  

             Trên mặt Trần Mỹ Quyên lập tức lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn vẻ mặt triệu dật, càng thấy không đúng.  

             "Đại mỹ nữ? Đại mỹ nữ vì sao phải đến ra mắt hai người chúng ta... Thằng nhóc thối, có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với Tiểu Liễu rồi đúng không?”  

             Triệu Dật ho khan một tiếng: "Con đây là tìm thêm hai người con dâu cho mẹ, sau này sinh thêm mấy đứa cháu cho mẹ..."  

             Trần Mỹ Quyên mở to hai mắt: "Thằng nhóc thối, con nói nghiêm túc sao?”  

             Trần Mỹ Quyên nhìn khuôn mặt nghiêm túc của con trai, có chút bất đắc dĩ: "Việc này con còn phải hỏi ý kiến của cha con, cẩn thận ông ấy sẽ đánh chết con đấy!”

 
Chương 745: "Không phải vậy."


Chương 746: Tôi có thể gặp nhóm bạn gái của cậu không?  

             Dù gì thì phụ nữ thường khâm phục những người đàn ông biết cố gắng. Mà người đàn ông lớn lên đẹp trai có phong thái tự nhiên càng dễ được người khác mến mộ.  

             Triệu Dật cười nói: "Chị cũng biết công ty của em là công ty đầu tư, ông chủ công ty đầu tư cũng sẽ không bận rộn như chị Ji Hyun. Bên dưới có người hỗ trợ làm việc, nên em chỉ cần quyết định có đầu tư hay không là được.”  

             Kim Ji Hyun trêu ghẹo: "Nhà tư bản thật thoải mái. Đúng rồi, kịch bản lần này thật sự là cậu viết sao?”  

             Đương nhiên là trên kịch bản có viết tên, lúc trước Triệu Dật trong điện thoại cũng từng nói qua nhưng Kim Ji Hyun vẫn muốn trực tiếp xác nhận một chút, ngộ nhỡ là Triệu Dật mua kịch bản của người khác sau đó tính là của mình thì sao?  

             Hứng thú của người giàu, đó là không thể nói chính xác.  

             Triệu Dật cười nói: "Xem ra Ji Hyun không có lòng tin với em gì hết.”  

             Kim Ji Hyun cười nói: "Không phải tôi đây đang xác nhận trực tiếp sao.”  

             Triệu Dật khẳng định: "Đúng vậy, là do em viết. Chị cảm thấy thế nào?”  

             "Rất tốt, rất thú vị, có xung đột, có căng thẳng hơn nữa rất có rất nhiều yếu tố lịch sử, chỉ là không ngờ rằng cậu lại hiểu rõ khoảng thời gian chiến tranh lạnh này nhiều như vậy,tra không ít tư liệu phải không?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đó là đương nhiên, cũng không thể viết ra rồi bị người ta đánh vào mặt, vì viết sai kiến thức lịch sử…”  

             Ăn lẩu xong, Triệu Dật nâng cổ tay lên nhìn thời gian, cười nói: "Ji Hyun, chị đi đường xa đến, đường xá vất vả nên hôm nay sớm nghỉ ngơi một chút. Buổi sáng chị nghỉ ngơi thật tốt, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm nha.”  

             Kim Ji Hyun cũng không khách sáo với Triệu Dật, dù sao quan hệ của hai người cũng rất thân quen, có thể uống rượu say trước người kia thì đương nhiên đều là người có cùng chung sở thích. Hơn nữa có thể cùng ngủ trên một cái giường không thèm để ý đến người khác, có thể thấy được mối quan hệ thân thiết.  

             Nếu là mối quan hệ bình thường, nếu phát sinh chuyện như vậy, chỉ sợ sớm đã rất xấu hổ.  

             Ngày hôm sau, ăn trưa là món ăn Trung Quốc tại nhà hàng Thiên Môn. Buổi chiều tại công ty đầu tư Phi Dật, Phi Dật Điện Ảnh và Kim Ji Hyun hoàn thành việc ký kết hợp đồng. Bộ phim sẽ bắt đầu quay vào tháng chín, dự kiến có thể bắt kịp dịp Tết Nguyên đán, ngược lại coi như là một ngày tốt.  

             Sau khi hoàn thành ký kết, Triệu Dật dẫn Kim Ji Hyun đi dạo một vòng, sau đó gọi Giang Dĩnh cùng lên núi ăn một bữa canh cá quả không cay. Kim Ji Hyun luôn miệng khen ngợi, đồng thời cũng thỏa mãn giấc mơ được gặp thần tượng  của Giang Dĩnh.  

             Dù sao thời điểm Kim Ji Hyun nổi tiếng, Giang Dĩnh vẫn còn là học sinh trung học cơ sở, khi đó Kim Ji Hyun hoàn toàn ở cấp độ thần tượng, có ảnh hưởng siêu lớn đối với học sinh.  

             Sau khi ăn cơm xong, Triệu Dĩnh lập tức ngoan ngoãn chủ động rời đi, Triệu Dật thì đi ngắm cảnh đêm cùng Kim Ji Hyun.  

             Đứng ở trên cao, nhìn toàn bộ cảnh đêm Giang Châu và cảnh đèn Thiên môn, Kim Ji Hyun đột nhiên hỏi: "Cô Giang kia cũng là bạn gái của cậu sao?”  

             Triệu Dật lắc đầu: "Không phải, chỉ là bạn bè.”  

             "Thật sự không phải?"  

             Triệu Dật cười khổ: "Nếu lúc trước em đã quyết định nói thẳng chuyện này với chị thì em cũng chẳng việc gì phải giấu làm gì.”  

             Kim Ji Hyun cười và nháy mắt: "Tôi có thể gặp nhóm bạn gái của cậu không?”  

             Triệu Dật sững sờ.  

             Kim Ji Hyun muốn gặp nhóm bạn gái của hắn ư?  

             Tất cả đều không phải, đơn giản là Triệu Dật coi cô như người nhà nên mới mời cô tới nhà, chỉ vậy thôi.

 
Chương 753: Bắt lại hết


Chương 754: Bắt lại hết  

             Triệu Dật cười theo: "Lúc cha sắp đánh chết con, mẹ giúp con ngăn ông ấy một chút là được.”  

             Trần Mỹ Quyên cười lạnh: "Mẹ sẽ không ngăn cản, nên đánh cho con một trận để cho con nhớ lâu một chút!”  

             Trần Mỹ Quyên cũng không nói nhiều, dù sao Tần Băng Lạc biết Triệu Dật có bạn gái nhưng vẫn tình nguyện ở bên Triệu Dật thì bà còn có thể nói gì nữa?  

             Tần Băng Lạc có điều kiện tốt như vậy lại tình nguyện làm người thứ ba thì có thể thấy được cô ấy cũng yêu Triệu Dật đến tận xương tủy.  


             Trần Mỹ Quyên gọi Triệu Nham còn ở công ty trở về rồi kể lại sự việc. Khi nghe xong Triệu Nham lập tức đen mặt lại.  

             Khuyên can mãi, cuối cùng cũng trấn an được hai người đồng ý tiếp đãi Tần Băng Lạc.  

             Hai người cũng rất tò mò, Tần Băng Lạc rốt cuộc là người như thế nào.  

             Buổi tối hôm đó, Triệu Dật lập tức dẫn Tần Băng Lạc tới cửa, Tần Băng Lạc còn mang theo quà tặng quý giá cho hai vợ chồng Triệu Nham.  

             Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên nhìn thấy Tần Băng Lạc lập tức kinh ngạc.  

             Một cô gái xinh đẹp, còn có điều kiện tốt như vậy thì muốn loại đàn ông nào chẳng được mà lại vẫn cứ thích con trai mình?  

             Cuối cùng thì cha mẹ vẫn là cha mẹ, tuy rằng Triệu Nham rất bất mãn với thói trăng hoa của của con trai nhưng rốt cuộc cũng chỉ dạy dỗ Triệu Dật một trận.  

             Vợ chồng Triệu Nham nhiệt tình tiếp đãi Tần Băng Lạc, nhìn Tần Băng Lạc xinh đẹp, có năng lực lại còn khéo léo hiểu lòng người. Hơn nữa họ biết cô ấy đã trao lần đầu tiên của mình cho Triệu Dật, trong lòng hai vợ chồng đều thay Tần Băng Lạc cảm thấy giận dữ bất bình.  

             Không phải là bọn họ không thích Liễu Vũ Phi mà là cảm thấy cô gái tốt như Tần Băng Lạc tại sao không tìm một người bạn trai để yên ổn dựa vào cả đời?  


             Trần Mỹ Quyên làm một bữa tối thịnh soạn chiêu đãi Tần Băng Lạc. Cơm nước xong, Trần Mỹ Quyên còn cùng Tần Băng Lạc tán gẫu một ít chuyện gia đình.  

             Trong lời nói của Trần Mỹ Quyên thoáng lộ ra ý tứ thăm dò, Tần Băng Lạc dịu dàng trả lời Trần Mỹ Quyên và tỏ rõ thái độ của mình.  

             Trần Mỹ Quyên nghe Tần Băng Lạc nói, trong lòng không khỏi thở dài.  

             Tuy rằng bà là mẹ của Triệu Dật, chắc chắn sẽ đứng về phía Triệu Dật hơn nữa việc này cũng là đôi bên tình nguyện nhưng bà cũng là một người phụ nữ, vẫn có chút tiếc thay cho Tần Băng Lạc.  

             Không còn cách nào, điều kiện của Tần Băng Lạc quá ưu tú.  

             Đứa con trai của mình, hầy...  

             Cảm xúc bà rất phức tạp, một mặt cảm thấy việc con trai mình làm không thể chấp nhận được, mặt khác lại cảm thấy con trai mình lợi hại, có bản lĩnh.  

             Hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần Choi HyunA và ba người kia vẫn đi theo cô ấy thì mấy năm sau, hắn sẽ chia cổ phần công ty này thành bốn phần cho các cô, để các cô ấy cả đời không phải lo cơm áo.

 
Chương 753: Bắt lại hết


Chương 754: Bắt lại hết  

             Triệu Dật cười theo: "Lúc cha sắp đánh chết con, mẹ giúp con ngăn ông ấy một chút là được.”  

             Trần Mỹ Quyên cười lạnh: "Mẹ sẽ không ngăn cản, nên đánh cho con một trận để cho con nhớ lâu một chút!”  

             Trần Mỹ Quyên cũng không nói nhiều, dù sao Tần Băng Lạc biết Triệu Dật có bạn gái nhưng vẫn tình nguyện ở bên Triệu Dật thì bà còn có thể nói gì nữa?  

             Tần Băng Lạc có điều kiện tốt như vậy lại tình nguyện làm người thứ ba thì có thể thấy được cô ấy cũng yêu Triệu Dật đến tận xương tủy.  


             Trần Mỹ Quyên gọi Triệu Nham còn ở công ty trở về rồi kể lại sự việc. Khi nghe xong Triệu Nham lập tức đen mặt lại.  

             Khuyên can mãi, cuối cùng cũng trấn an được hai người đồng ý tiếp đãi Tần Băng Lạc.  

             Hai người cũng rất tò mò, Tần Băng Lạc rốt cuộc là người như thế nào.  

             Buổi tối hôm đó, Triệu Dật lập tức dẫn Tần Băng Lạc tới cửa, Tần Băng Lạc còn mang theo quà tặng quý giá cho hai vợ chồng Triệu Nham.  

             Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên nhìn thấy Tần Băng Lạc lập tức kinh ngạc.  

             Một cô gái xinh đẹp, còn có điều kiện tốt như vậy thì muốn loại đàn ông nào chẳng được mà lại vẫn cứ thích con trai mình?  

             Cuối cùng thì cha mẹ vẫn là cha mẹ, tuy rằng Triệu Nham rất bất mãn với thói trăng hoa của của con trai nhưng rốt cuộc cũng chỉ dạy dỗ Triệu Dật một trận.  

             Vợ chồng Triệu Nham nhiệt tình tiếp đãi Tần Băng Lạc, nhìn Tần Băng Lạc xinh đẹp, có năng lực lại còn khéo léo hiểu lòng người. Hơn nữa họ biết cô ấy đã trao lần đầu tiên của mình cho Triệu Dật, trong lòng hai vợ chồng đều thay Tần Băng Lạc cảm thấy giận dữ bất bình.  

             Không phải là bọn họ không thích Liễu Vũ Phi mà là cảm thấy cô gái tốt như Tần Băng Lạc tại sao không tìm một người bạn trai để yên ổn dựa vào cả đời?  


             Trần Mỹ Quyên làm một bữa tối thịnh soạn chiêu đãi Tần Băng Lạc. Cơm nước xong, Trần Mỹ Quyên còn cùng Tần Băng Lạc tán gẫu một ít chuyện gia đình.  

             Trong lời nói của Trần Mỹ Quyên thoáng lộ ra ý tứ thăm dò, Tần Băng Lạc dịu dàng trả lời Trần Mỹ Quyên và tỏ rõ thái độ của mình.  

             Trần Mỹ Quyên nghe Tần Băng Lạc nói, trong lòng không khỏi thở dài.  

             Tuy rằng bà là mẹ của Triệu Dật, chắc chắn sẽ đứng về phía Triệu Dật hơn nữa việc này cũng là đôi bên tình nguyện nhưng bà cũng là một người phụ nữ, vẫn có chút tiếc thay cho Tần Băng Lạc.  

             Không còn cách nào, điều kiện của Tần Băng Lạc quá ưu tú.  

             Đứa con trai của mình, hầy...  

             Cảm xúc bà rất phức tạp, một mặt cảm thấy việc con trai mình làm không thể chấp nhận được, mặt khác lại cảm thấy con trai mình lợi hại, có bản lĩnh.  

             Hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần Choi HyunA và ba người kia vẫn đi theo cô ấy thì mấy năm sau, hắn sẽ chia cổ phần công ty này thành bốn phần cho các cô, để các cô ấy cả đời không phải lo cơm áo.

 
Chương 746: Cùng câu hỏi!


Chương 747: Cô ấy và anh?  

             Triệu Dật phấn khích gật đầu nói: "Được, vậy chiều mai đến nhà em chơi nha. Đúng rồi, nhà em có một cái hồ bơi, chị có muốn mang theo đồ bơi đến bơi lội một chút không?"  

             Kim Ji Hyun chớp mắt nói: "Hồ bơi? Nhà cậu đúng là giàu quá nha!"  

             Triệu Dật cười nói: "Chị Ji Hyun chê cười em rồi."  

             Kim Ji Hyun tò mò hỏi: "Tôi có thể gặp mặt bao nhiêu bạn gái của cậu?"  

             "Ba người, ngày thường mọi người đều bận rộn, vào cuối tuần cả nhà mới tụ họp đông đủ…"  

             Kim Ji Hyun mở to hai mắt, giật mình hỏi: "Họ đều biết nhau và sống cùng một nhà sao? Họ không ghen à?"  

             Triệu Dật giải thích qua loa mấy câu, Kim Ji Hyun chợt thở dài.   

             "Cậu cũng lợi hại quá nha. Ba người bạn gái cùng chung sống hòa hợp dưới một mái nhà. Đúng là lợi hại thật!"  

             Triệu Dật cảm thán nói: "Chúng em đều trẻ tuổi và mới biết yêu lần đầu, nên rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Càng yêu nhiều thì càng chấp nhận hy sinh nhiều. Thực sự mà nói, họ đều rất bao dung và vị tha với em. Chính vì thế mà em luôn tâm niệm phải nỗ lực cố gắng để che chở và bảo vệ họ suốt đời, có như vậy mới xứng đáng với tình cảm mà họ dành cho tôi."  

             Kim Ji Hyun chớp mắt mấy cái, vẻ mặt có hơi thất thần, hỏi: "Cả đời sao?"  

             Triệu Dật gật đầu và cười nói: "Đúng vậy. Chính là bởi vì hai chữ "cả đời" nên họ mới đồng ý chung sống dưới một mái nhà. Dù sao đi nữa thì sớm muộn gì họ cũng biết đến sự tồn tại của nhau, nên thà nói thẳng ra để mọi người cùng chiếu cố và giúp đỡ lẫn nhau."  

             Kim Ji Hyun nhìn thật sâu vào mắt Triệu Dật, nói: "Cả đời là chuyện rất dài nha…"  

             Triệu Dật cười rồi đáp lời: "Đúng vậy. Cho nên phải cùng nhau sống thật tốt. Chắc chắn trong cuộc sống sẽ có nhiều chông gai trắc trở, nhưng nếu thật lòng yêu thương nhau thì hoàn toàn có thể cùng sống tới răng long đầu bạc."  

             Kim Ji Hyun lấy lại tinh thần rồi cười khổ nói: "Cậu mới 19, 20 tuổi, vậy mà đã tính sẵn chuyện cả đời rồi sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Bản thân em không có dã tâm gì lớn, chỉ là muốn tranh thủ kiếm chút tiền để thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt. Nhưng hiện tại em đã kiếm đủ số tiền cần dùng, hơn nữa số tiền mỗi ngày một tăng. Chẳng lẽ em nhất định phải trở thành người giàu nhất thế giới sao? Em của bây giờ tự do tự tại biết mấy, nhưng nếu trở thành ông trùm tỷ phú gì đó thì nhất cử nhất động đều làm liên lụy đến vô số người, đến lúc đó chỉ sợ không thể ung dung thoải mái như hiện giờ."  

             Triệu Dật hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: "Khi chúng ta mải mê kiếm tiền cũng là lúc đồng tiền dần dần chi phối trái tim và sự tự do của chúng ta. Khi người ta chìm đắm trong vòng xoáy tiền bạc thì thực sự lúc đó họ đã hoàn toàn trở thành nô lệ của đồng tiền và không còn là chính mình nữa."  

             "Nói vậy không có nghĩa là em không thích kiếm tiền. Chỉ là không muốn vì mải mê kiếm tiền mà buông thả bản thân, xem nhẹ cuộc sống và những người bên cạnh. Nếu may mắn kiếm được nhiều tiền hơn nữa thì sau này em sẽ đem số tiền đó đi làm từ thiện. Giúp đỡ người khác cũng là một cách để bản thân vui vẻ yêu đời hơn."  

             Đây đều là những lời thật lòng của Triệu Dật. Nhờ có hệ thống mà Triệu Dật có được thành tựu như hiện tại. Tài sản của Triệu Dật đa số đều là bất động sản hoặc cổ phần công ty. Dù tạm thời vẫn đang trong giai đoạn trả nợ vay vốn ngân hàng, nhưng một hai năm nữa nếu mọi việc phát triển đúng hướng thì Triệu Dật sẽ có rất nhiều tiền. Đến lúc đó hắn sẽ xuất ra một khoản để làm từ thiện.  

             Nhiều tiền như vậy, Triệu Dật và gia đình hắn có thể tiêu xài hết sao?  

             Bạch Nguyệt: Đừng nói là… Cô ấy và anh…?

 
Chương 754: Bên trái? Hay bên phải?


 

             Ngày sinh nhật của Alyssa vào cuối năm nay, Triệu Dật đã bay đến Thụy Điển chi hàng trăm triệu để tổ chức một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng và mơ mộng cho Alyssa. Đồng thời thú nhận với Alyssa rằng mình đã có bạn gái, đã từng lừa dối cô.  

             Alyssa không để ý tới chuyện này, cô nói cho Triệu Dật biết thật ra cô đã sớm đoán được nhưng không quan tâm, cô chỉ muốn một tình yêu nồng cháy và bây giờ cô đã có được.  

             Cô không cần tình yêu dài lâu mãi mãi mà chỉ quan tâm những thứ mình đã có.  

             Có lẽ sau này cô sẽ lập gia đình nhưng đó cũng là chuyện sau này, chỉ cần phần tình cảm này còn thì cô vẫn sẽ tiếp tục ở bên Triệu Dật.  

             Trong tay Triệu Dật có mấy chục tỷ vốn cùng với tập đoàn Nhã Cư và tập đoàn Tứ Hải làm nền tảng, kết hợp tài nguyên của hai nhà họ Tôn và họ Lục, tất cả góp vốn thành lập một công ty bất động sản mới,  Bất động sản Hy Vọng.  

             Được nhà họ Lục giới thiệu, Triệu Dật đã gặp tổng phụ trách đặc khu phía Tây Trịnh Thụy, Triệu Dật sử dụng một tấm thẻ đã dành riêng cho Trịnh Thụy.  


             Thẻ tin cậy.  

             Trịnh Thụy bị sử dụng thẻ tin cậy nên đối với Triệu Dật sinh ra cảm giác tin cậy và đồng cảm rất lớn. Sau khi kiểm tra thực lực cùng tiềm lực công ty của Triệu Dật lập tức không chút do dự đưa Bất động sản Hy Vọng vào danh sách.  

             Không chỉ Triệu Dật đạt được lợi ích mà còn làm cầu nối đưa tập đoàn Thiên Hà vào danh sách này, dù sao muốn phát triển thì phương diện mạng lưới thông tin liên lạc là không thể thiếu.  

             Tập đoàn Thiên Hà đã là nhân tài hàng đầu của ngành sản xuất trong nước, việc tham gia vốn cũng không phải là chuyện gì lớn nhưng có Triệu Dật là đồng bọn "đáng tin cậy", tham gia lại càng là chuyện đương nhiên.  

             Đến lúc này thì Triệu Dật, Bất động sản Nhã Cư, nhà họ Lục, nhà họ Tôn đều bị ràng buộc với nhau, bước vào thời kỳ thu nhập lợi ích dài hạn đến mười năm.  

             Tuy Ngụy Xuyên không gia nhập bất động sản Hy Vọng nhưng Triệu Dật để cho anh ta đầu tư vào phát triển trung tâm thương mại, lợi nhuận cũng không nhỏ.  

             Ngày ký kết hợp đồng, tất cả mọi người đều rất phấn khích.  

             Dù sao đây giống như bước lên con thuyền lớn của quốc gia, tương lai ở trong tầm tay.  

             Lục Đào đề nghị mọi người tụ họp chúc mừng một chút lập tức được mọi người đồng ý.  

             Mọi người thảo luận một phen, hẹn địa điểm tụ tập ở Phật Sơn.  

             Cuối tuần Triệu Dật, Tô Nhã và Liễu Vũ Phi cùng Tôn Hoành và Tôn Lượng, Lục Thần và Lục Đào, Ngụy Xuyên và bạn gái Ngụy Xuyên là Tào Tiểu Giai.  

             "Triệu Dật, lần này đều là nhờ cậu cậu thuyết phục cục trưởng Trịnh, nếu không chỉ sợ lần này sẽ không thuận lợi như vậy..."  

             "Đúng vậy, Triệu Dật thật sự rất lợi hại, lúc trước cục trưởng Trịnh còn đang do dự nhưng gặp mặt Triệu Dật một lần. Sau khi nói chuyện thái độ lập tức thay đổi, sắp khen Triệu Dật lên trời rồi. Lập tức kiểm tra theo quy tắc một lượt đã không chút do dự ký hợp đồng."  


             "Có cơ hội lần này, chúng ta coi như là leo lên được con thuyền lớn, rốt cuộc không cần lo lắng."  

             Mọi người anh một câu tôi một câu khen Triệu Dật, đây không phải là tâng bốc mà là lời thật lòng của bọn họ.  

             Trong thời gian hai năm ngắn ngủi, mỗi người ngồi đây vì quen biết Triệu Dật mà đã thay đổi rất nhiều.  

             Trong đợt thị trường hàng hóa phái sinh lúc trước, Triệu Dật cũng mang theo bọn họ, chỉ là bởi vì bọn họ huy động không đủ tiền, so với Triệu Dật thì kém hơn nhiều nhưng bốn nhà cộng lại thì lợi nhuận ít nhất cũng gần 1 tỷ.  

             Chưa bàn về tương lai, bây giờ chỉ riêng lợi nhuận từ thị trường chứng khoán cũng đủ để cho mọi người thán phục hắn rồi.  

             Càng đừng nói trung tâm thương mại tại sao lại mua được giá rẻ một cách thần kỳ như vậy, bây giờ mọi người đều tâm niệm đó chính là đi theo Triệu Dật chắc chắn không cần phải lo lắng gì hết.  

             Hôm nay Tô Nhã cũng buông lỏng bản thân mà uống rượu, dù sao hôm nay cũng không phải xã giao, hơn nữa cô còn rất vui vẻ.  

             Lúc trước một mình cô vất vả chống đỡ công ty nhưng dường như tất cả đã thay đổi khi cô gặp được Triệu Dật.  

             Trong nhà có thêm một người đàn ông đáng tin cậy để dựa vào.  

             Con gái mình tìm được tình yêu đích thực, tương lai không phải lo lắng, cuộc sống sau này của mình cũng tìm được chỗ dựa...  

             Thật hạnh phúc!  

             Bên phải?

 
Chương 754: Bên trái? Hay bên phải?


 

             Ngày sinh nhật của Alyssa vào cuối năm nay, Triệu Dật đã bay đến Thụy Điển chi hàng trăm triệu để tổ chức một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng và mơ mộng cho Alyssa. Đồng thời thú nhận với Alyssa rằng mình đã có bạn gái, đã từng lừa dối cô.  

             Alyssa không để ý tới chuyện này, cô nói cho Triệu Dật biết thật ra cô đã sớm đoán được nhưng không quan tâm, cô chỉ muốn một tình yêu nồng cháy và bây giờ cô đã có được.  

             Cô không cần tình yêu dài lâu mãi mãi mà chỉ quan tâm những thứ mình đã có.  

             Có lẽ sau này cô sẽ lập gia đình nhưng đó cũng là chuyện sau này, chỉ cần phần tình cảm này còn thì cô vẫn sẽ tiếp tục ở bên Triệu Dật.  

             Trong tay Triệu Dật có mấy chục tỷ vốn cùng với tập đoàn Nhã Cư và tập đoàn Tứ Hải làm nền tảng, kết hợp tài nguyên của hai nhà họ Tôn và họ Lục, tất cả góp vốn thành lập một công ty bất động sản mới,  Bất động sản Hy Vọng.  

             Được nhà họ Lục giới thiệu, Triệu Dật đã gặp tổng phụ trách đặc khu phía Tây Trịnh Thụy, Triệu Dật sử dụng một tấm thẻ đã dành riêng cho Trịnh Thụy.  


             Thẻ tin cậy.  

             Trịnh Thụy bị sử dụng thẻ tin cậy nên đối với Triệu Dật sinh ra cảm giác tin cậy và đồng cảm rất lớn. Sau khi kiểm tra thực lực cùng tiềm lực công ty của Triệu Dật lập tức không chút do dự đưa Bất động sản Hy Vọng vào danh sách.  

             Không chỉ Triệu Dật đạt được lợi ích mà còn làm cầu nối đưa tập đoàn Thiên Hà vào danh sách này, dù sao muốn phát triển thì phương diện mạng lưới thông tin liên lạc là không thể thiếu.  

             Tập đoàn Thiên Hà đã là nhân tài hàng đầu của ngành sản xuất trong nước, việc tham gia vốn cũng không phải là chuyện gì lớn nhưng có Triệu Dật là đồng bọn "đáng tin cậy", tham gia lại càng là chuyện đương nhiên.  

             Đến lúc này thì Triệu Dật, Bất động sản Nhã Cư, nhà họ Lục, nhà họ Tôn đều bị ràng buộc với nhau, bước vào thời kỳ thu nhập lợi ích dài hạn đến mười năm.  

             Tuy Ngụy Xuyên không gia nhập bất động sản Hy Vọng nhưng Triệu Dật để cho anh ta đầu tư vào phát triển trung tâm thương mại, lợi nhuận cũng không nhỏ.  

             Ngày ký kết hợp đồng, tất cả mọi người đều rất phấn khích.  

             Dù sao đây giống như bước lên con thuyền lớn của quốc gia, tương lai ở trong tầm tay.  

             Lục Đào đề nghị mọi người tụ họp chúc mừng một chút lập tức được mọi người đồng ý.  

             Mọi người thảo luận một phen, hẹn địa điểm tụ tập ở Phật Sơn.  

             Cuối tuần Triệu Dật, Tô Nhã và Liễu Vũ Phi cùng Tôn Hoành và Tôn Lượng, Lục Thần và Lục Đào, Ngụy Xuyên và bạn gái Ngụy Xuyên là Tào Tiểu Giai.  

             "Triệu Dật, lần này đều là nhờ cậu cậu thuyết phục cục trưởng Trịnh, nếu không chỉ sợ lần này sẽ không thuận lợi như vậy..."  

             "Đúng vậy, Triệu Dật thật sự rất lợi hại, lúc trước cục trưởng Trịnh còn đang do dự nhưng gặp mặt Triệu Dật một lần. Sau khi nói chuyện thái độ lập tức thay đổi, sắp khen Triệu Dật lên trời rồi. Lập tức kiểm tra theo quy tắc một lượt đã không chút do dự ký hợp đồng."  


             "Có cơ hội lần này, chúng ta coi như là leo lên được con thuyền lớn, rốt cuộc không cần lo lắng."  

             Mọi người anh một câu tôi một câu khen Triệu Dật, đây không phải là tâng bốc mà là lời thật lòng của bọn họ.  

             Trong thời gian hai năm ngắn ngủi, mỗi người ngồi đây vì quen biết Triệu Dật mà đã thay đổi rất nhiều.  

             Trong đợt thị trường hàng hóa phái sinh lúc trước, Triệu Dật cũng mang theo bọn họ, chỉ là bởi vì bọn họ huy động không đủ tiền, so với Triệu Dật thì kém hơn nhiều nhưng bốn nhà cộng lại thì lợi nhuận ít nhất cũng gần 1 tỷ.  

             Chưa bàn về tương lai, bây giờ chỉ riêng lợi nhuận từ thị trường chứng khoán cũng đủ để cho mọi người thán phục hắn rồi.  

             Càng đừng nói trung tâm thương mại tại sao lại mua được giá rẻ một cách thần kỳ như vậy, bây giờ mọi người đều tâm niệm đó chính là đi theo Triệu Dật chắc chắn không cần phải lo lắng gì hết.  

             Hôm nay Tô Nhã cũng buông lỏng bản thân mà uống rượu, dù sao hôm nay cũng không phải xã giao, hơn nữa cô còn rất vui vẻ.  

             Lúc trước một mình cô vất vả chống đỡ công ty nhưng dường như tất cả đã thay đổi khi cô gặp được Triệu Dật.  

             Trong nhà có thêm một người đàn ông đáng tin cậy để dựa vào.  

             Con gái mình tìm được tình yêu đích thực, tương lai không phải lo lắng, cuộc sống sau này của mình cũng tìm được chỗ dựa...  

             Thật hạnh phúc!  

             Bên phải?

 
Chương 747: Cũng là bị anh ấy hớp hồn như vậy sao?"


Chương 748: Cậu chính là con thiêu thân sao?  

             Triệu Dật: Đừng nghĩ nhiều nữa. Anh và chị ấy chỉ là bạn thân thôi. Lần trước đi Hàn Quốc đã có cơ hội quen biết với cô ấy. Sắp tới anh chuẩn bị đầu tư một bộ phim truyền hình nên muốn mời Kim Ji Hyun đóng vai nữ chính. Vì vậy chị ấy tới đây để ký hợp đồng, anh là chủ nhà đương nhiên phải đón tiếp chu đáo.  

             Bạch Nguyệt: Ha ha, thì ra là như vậy. Em còn tưởng rằng anh bắt cóc được chị ấy luôn chứ, vậy chẳng phải chúng em sẽ có thêm một người chị lớn sao?  

             Triệu Dật: Nếu thật sự bắt cóc được chị ấy, liệu các em có ghen không?  

             Phùng Tiếu Tiếu: Không nha, tuyệt đối không ghen! Em rất hâm mộ chị ấy, người gì đâu mà vừa đẹp vừa cá tính!  


             Diệp Thiến: Đúng vậy, hâm mộ vô cùng. Nếu anh có bản lĩnh bắt cóc chị ấy về ở cùng chúng em thì thật tốt quá!  

             Bạch Nguyệt: Anh Dật, hay là cố gắng bắt cóc chị ấy về đây đi!  

             Triệu Dật: Mấy em cứ trêu chọc anh tiếp đi. Được rồi, ngày mai anh và chị ấy ăn cơm trưa xong sẽ về nhà. Buổi tối cả nhà cùng nhau ăn cơm, các em hãy chuẩn bị đồ ăn ngon để tiếp đãi thần tượng đi nha…  

             Phùng Tiếu Tiếu: Được rồi, giao cho bọn em đi. Tuyệt đối sẽ không làm anh mất mặt!  

             Triệu Dật: Tài nấu ăn của các em đều vô cùng tuyệt đỉnh, sao có thể mất mặt được!   

             Quả thực Triệu Dật không nói ngoa chút nào. Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt có kỹ năng nấu ăn không thua kém gì đầu bếp chuyên nghiệp. Tuy Diệp Thiến kém hơn một chút nhưng tay dao tay thớt cũng tương đối ổn.  

             Một bữa tiệc gia đình thịnh soạn không thể làm khó được họ.  

             Diệp Thiến: À mà anh Dật, anh định nói với chị ấy về quan hệ của chúng ta như thế nào?  

             Triệu Dật: Cứ thẳng thắn nói thật, không cần suy nghĩ nhiều đâu!  

             Diệp Thiến: Được.  


             Sáng sớm thứ bảy, ba người cùng tụ họp một chỗ và cùng nhau thương lượng xem nên chuẩn bị bữa tiệc hôm nay như thế nào. Sau đó soạn ra một menu đầy các món ngon đặc sắc rồi giao cho Quan Tâm đi mua nguyên liệu   

             Trong khoảng thời gian này, Quan Tâm đã thuê một trợ lý để phụ giúp những việc lặt vặt trong biệt thự. Vì vậy, nếu chẳng may Quan Tâm đi công chuyện với Triệu Dật thì vẫn có người quản lý biệt thự.  

             Vả lại ba người nhóm Phùng Tiếu Tiếu không phải kiểu thiên kim tiểu thư kiêu ngạo lười biếng nên họ thường chủ động làm rất nhiều việc trong nhà.  

             Sau khi ăn trưa xong, cả ba người cùng quây quần trong bếp để sơ chế mấy loại nguyên liệu mà trợ lý mua về. Vừa làm vừa tán gẫu vui vẻ.  

             Phùng Tiếu Tiếu nói: "Anh Dật cũng lợi hại quá đi. Anh ấy đi Hàn Quốc một chuyến, tuy không ở đó lâu nhưng lại có thể quen biết với Kim Ji Hyun."  

             Bạch Nguyệt cười hì hì trả lời: "Không ai có thể cưỡng lại mị lực của anh Dật nha."  

             Diệp Thiến mỉm cười và không nói gì nhưng ánh mắt lại có phần nhu hòa.   

             Lần đi Hàn Quốc đó, Triệu Dật đã tặng cho cho Diệp Thiến một món quà vô cùng đặc biệt, đủ để cô ghi nhớ suốt đời. Món quà này là độc nhất vô nhị, chỉ tặng cho một mình cô.  

             Chính là kiểu đàn ông làm cho người ta không thể cưỡng lại được…

 
Chương 755: Dự định kết hôn


Chương 756: Dự định kết hôn  

             Lúc này đầu óc Triệu Dật đã có chút choáng váng, mọi người vẫn đang tán gẫu sôi nổi, âm thanh cũng lớn nên nhất thời không nhớ rõ. Bây giờ đầu óc hắn càng thêm choáng váng, càng không nhớ được.  

             Hình như ở bên phải đúng không?  

             Triệu Dật đi tới gõ cửa phòng.  

             Gõ một lúc thì cửa phòng được mở ra, trong phòng chỉ mở một ngọn đèn ngủ, ánh đèn khá tối. Một thân hình mảnh mai đứng trước cửa, ánh mắt cũng mờ mịt.  

             Triệu Dật đi vào cửa lập tức ôm lấy cô, hôn lên.  

             "Hôm nay thật sự rất vui. Phi Phi, người em thật thơm..."  

             Cơ thể người phụ nữ đột nhiên cứng đờ.  

             ......  

             Do say rượu nên trưa hôm sau mọi người mới tỉnh, lại tụ tập cùng ăn cơm trưa.  


             "Ôi chao, đã lâu không uống nhiều như vậy, bây giờ đầu tôi còn có chút choáng váng..."  

             “Tôi cũng vậy, tửu lượng của người trẻ tuổi thật tốt, tôi uống không lại!”  

             Ánh mắt Lục Thần nhìn một vòng hỏi: "Tiểu Liễu, sao tôi không thấy giám đốc Tô đâu, cô ấy còn chưa dậy sao? ”  

             Liễu Vũ Phi đặt một chén trà trước mặt Triệu Dật, cười trả lời: "Công ty mẹ có chút việc, sáng sớm đã lái xe đi trước, trễ một chút bọn cháu còn phải đi nhờ xe mọi người trở về. ”  

             Triệu Dật ở bên cạnh im lặng không nói, ánh mắt lại có vài phần khác lạ.  

             "Giám đốc Tô về rồi à. Vậy mọi người đã đến đủ, chúng ta bắt đầu ăn thôi. Về sau lúc không có việc gì mọi người cứ tụ tập như này, thả lỏng một chút cũng rất tốt."  

             "Đúng, chúng ta tranh thủ một tháng tụ tập một lần có thể trò chuyện lại có thể thả lỏng, vừa đi công tác vừa giải trí!"  

             ......  

             Thời gian trôi qua, đảo mắt một cái Triệu Dật đã tốt nghiệp đại học.  

             Thời gian bốn năm đối với sinh viên bình thường thì chỉ là bốn năm đại học nhưng đối với cuộc sống của Triệu Dật thì lại là thay đổi hoàn toàn.  

             Tài sản của Triệu Dật đã vượt qua trăm tỷ, chiếm cứ cổ phần của nhiều công ty trên thị trường nhưng Triệu Dật dùng phương pháp đặc biệt là nắm giữ chéo cổ phần của các công ty. Để hắn hoàn toàn ẩn nấp phía sau không ai biết, trở thành một ông chủ lớn thần bí sau màn.  

             Triệu Dật thành lập một quỹ từ thiện y tế, mỗi năm chuyển rất nhiều tiền giúp đỡ một số lượng lớn bệnh nhân vì nghèo đói mà không được chăm sóc y tế đúng cách.  

             Triệu Dật cảm thấy hệ thống thần trợ là quà tặng ông trời ban cho mình, mà mình nên chia sẻ phần thiện ý này đến những nơi rộng lớn hơn.  

             Tiền, cuối cùng là kiếm cũng khong hết.  

             Một trăm triệu, một tỷ, thật sự đối với Triệu Dật mà nói chỉ là một con số.  

             Cho dù bây giờ Triệu Dật không kiếm được một đồng nào, tất cả tài sản có mất hết thì chỉ cần dựa vào thu nhập bảo đảm của hệ thống, một năm luôn có ít nhất một trăm triệu trở lên, càng không nói đến những thứ khác.  

             Kiếm tiền để làm những điều tốt đẹp, giúp đỡ người khác, khiến bản thân hạnh phúc là tốt rồi.  

             Tốt nghiệp, hôn sự của Triệu Dật và Liễu Vũ Phi cũng được lên kế hoạch.  

             Kết hôn là Triệu Dật chủ động đưa ra, hắn đã nói rằng muốn bù đắp cho Liễu Vũ Phi, muốn cho Liễu Vũ Phi hạnh phúc.  


             Khi Triệu Dật cầu hôn Liễu Vũ Phi, trong mắt Liễu Vũ Phi xuất hiện những giọt nước mắt lấp lánh.  

             "Anh chắc chứ?"  

             Triệu Dật mỉm cười giơ chiếc nhẫn kim cương khổng lồ lên: "Chắc hơn cả viên kim cương này!”  

             Liễu Vũ Phi chớp chớp mắt: "Không phải mới tốt nghiệp sao, sao anh lại gấp như vậy?”  

             Triệu Dật cười nói: "Anh đã nói sẽ cho em hạnh phúc thì anh sẽ cố gắng làm được.”  

             Liễu Vũ Phi nhìn chiếc nhẫn kim cương trước mắt, do dự vài giây rồi nói: "Các cô ấy thì sao?”  

             Sắc mặt Triệu Dật đột nhiên cứng đờ, lập tức thoáng có chút lúng túng.  

             Phụ nữ đều là những người tinh tế và nhạy cảm, trong bốn năm sớm chiều bên nhau, muốn nói Liễu Vũ Phi không biết sự tồn tại của những người khác thì hoàn toàn không có khả năng.  

             Dù sao Triệu Dật rất nhiều lần không có ở lại tòa nhà Đức Phong. Cho dù là cuối tuần cũng ở lại trường học hoặc đi nơi khác, muốn Liễu Vũ Không nghĩ tới thì hoàn toàn không có khả năng.  

             Chỉ là cho tới bây giờ Liễu Vũ Phi chưa từng nhắc tới việc này, đương nhiên Triệu Dật cũng sẽ không chủ động nhắc tới.  

             Liễu Vũ Phi nhìn sắc mặt Triệu Dật, hé miệng cười cười đưa tay cho Triệu Dật: "Anh đeo cho em đi.”  

             Triệu Dật thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy nhẫn kim cương đặt trên ngón tay Liễu Vũ Phi.  

             Liễu Vũ Phi giơ tay lên nhìn một chút, ánh mắt vui sướng.  

             Triệu Dật khẽ cười nói: "Đến lúc đó gọi cha mẹ hai bên cùng ăn một bữa cơm, xem ngày rồi quyết định thời gian.”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng, trong lòng tràn ngập cảm xúc vui sướng và hạnh phúc.  

             Hơi chần chờ một chút, Liễu Vũ Phi hỏi: "Em muốn gặp các cô ấy một lần.”  

             Triệu Dật lập tức lại trở nên lúng túng, sờ sờ mũi: "Không cần thiết đâu?”  

             Tuy rằng trong miệng không nói gì nhưng trong lòng đều biết rõ, chẳng qua Liễu Vũ Phi dễ dàng tha thứ cho mình.

 
Chương 755: Dự định kết hôn


Chương 756: Dự định kết hôn  

             Lúc này đầu óc Triệu Dật đã có chút choáng váng, mọi người vẫn đang tán gẫu sôi nổi, âm thanh cũng lớn nên nhất thời không nhớ rõ. Bây giờ đầu óc hắn càng thêm choáng váng, càng không nhớ được.  

             Hình như ở bên phải đúng không?  

             Triệu Dật đi tới gõ cửa phòng.  

             Gõ một lúc thì cửa phòng được mở ra, trong phòng chỉ mở một ngọn đèn ngủ, ánh đèn khá tối. Một thân hình mảnh mai đứng trước cửa, ánh mắt cũng mờ mịt.  

             Triệu Dật đi vào cửa lập tức ôm lấy cô, hôn lên.  

             "Hôm nay thật sự rất vui. Phi Phi, người em thật thơm..."  

             Cơ thể người phụ nữ đột nhiên cứng đờ.  

             ......  

             Do say rượu nên trưa hôm sau mọi người mới tỉnh, lại tụ tập cùng ăn cơm trưa.  


             "Ôi chao, đã lâu không uống nhiều như vậy, bây giờ đầu tôi còn có chút choáng váng..."  

             “Tôi cũng vậy, tửu lượng của người trẻ tuổi thật tốt, tôi uống không lại!”  

             Ánh mắt Lục Thần nhìn một vòng hỏi: "Tiểu Liễu, sao tôi không thấy giám đốc Tô đâu, cô ấy còn chưa dậy sao? ”  

             Liễu Vũ Phi đặt một chén trà trước mặt Triệu Dật, cười trả lời: "Công ty mẹ có chút việc, sáng sớm đã lái xe đi trước, trễ một chút bọn cháu còn phải đi nhờ xe mọi người trở về. ”  

             Triệu Dật ở bên cạnh im lặng không nói, ánh mắt lại có vài phần khác lạ.  

             "Giám đốc Tô về rồi à. Vậy mọi người đã đến đủ, chúng ta bắt đầu ăn thôi. Về sau lúc không có việc gì mọi người cứ tụ tập như này, thả lỏng một chút cũng rất tốt."  

             "Đúng, chúng ta tranh thủ một tháng tụ tập một lần có thể trò chuyện lại có thể thả lỏng, vừa đi công tác vừa giải trí!"  

             ......  

             Thời gian trôi qua, đảo mắt một cái Triệu Dật đã tốt nghiệp đại học.  

             Thời gian bốn năm đối với sinh viên bình thường thì chỉ là bốn năm đại học nhưng đối với cuộc sống của Triệu Dật thì lại là thay đổi hoàn toàn.  

             Tài sản của Triệu Dật đã vượt qua trăm tỷ, chiếm cứ cổ phần của nhiều công ty trên thị trường nhưng Triệu Dật dùng phương pháp đặc biệt là nắm giữ chéo cổ phần của các công ty. Để hắn hoàn toàn ẩn nấp phía sau không ai biết, trở thành một ông chủ lớn thần bí sau màn.  

             Triệu Dật thành lập một quỹ từ thiện y tế, mỗi năm chuyển rất nhiều tiền giúp đỡ một số lượng lớn bệnh nhân vì nghèo đói mà không được chăm sóc y tế đúng cách.  

             Triệu Dật cảm thấy hệ thống thần trợ là quà tặng ông trời ban cho mình, mà mình nên chia sẻ phần thiện ý này đến những nơi rộng lớn hơn.  

             Tiền, cuối cùng là kiếm cũng khong hết.  

             Một trăm triệu, một tỷ, thật sự đối với Triệu Dật mà nói chỉ là một con số.  

             Cho dù bây giờ Triệu Dật không kiếm được một đồng nào, tất cả tài sản có mất hết thì chỉ cần dựa vào thu nhập bảo đảm của hệ thống, một năm luôn có ít nhất một trăm triệu trở lên, càng không nói đến những thứ khác.  

             Kiếm tiền để làm những điều tốt đẹp, giúp đỡ người khác, khiến bản thân hạnh phúc là tốt rồi.  

             Tốt nghiệp, hôn sự của Triệu Dật và Liễu Vũ Phi cũng được lên kế hoạch.  

             Kết hôn là Triệu Dật chủ động đưa ra, hắn đã nói rằng muốn bù đắp cho Liễu Vũ Phi, muốn cho Liễu Vũ Phi hạnh phúc.  


             Khi Triệu Dật cầu hôn Liễu Vũ Phi, trong mắt Liễu Vũ Phi xuất hiện những giọt nước mắt lấp lánh.  

             "Anh chắc chứ?"  

             Triệu Dật mỉm cười giơ chiếc nhẫn kim cương khổng lồ lên: "Chắc hơn cả viên kim cương này!”  

             Liễu Vũ Phi chớp chớp mắt: "Không phải mới tốt nghiệp sao, sao anh lại gấp như vậy?”  

             Triệu Dật cười nói: "Anh đã nói sẽ cho em hạnh phúc thì anh sẽ cố gắng làm được.”  

             Liễu Vũ Phi nhìn chiếc nhẫn kim cương trước mắt, do dự vài giây rồi nói: "Các cô ấy thì sao?”  

             Sắc mặt Triệu Dật đột nhiên cứng đờ, lập tức thoáng có chút lúng túng.  

             Phụ nữ đều là những người tinh tế và nhạy cảm, trong bốn năm sớm chiều bên nhau, muốn nói Liễu Vũ Phi không biết sự tồn tại của những người khác thì hoàn toàn không có khả năng.  

             Dù sao Triệu Dật rất nhiều lần không có ở lại tòa nhà Đức Phong. Cho dù là cuối tuần cũng ở lại trường học hoặc đi nơi khác, muốn Liễu Vũ Không nghĩ tới thì hoàn toàn không có khả năng.  

             Chỉ là cho tới bây giờ Liễu Vũ Phi chưa từng nhắc tới việc này, đương nhiên Triệu Dật cũng sẽ không chủ động nhắc tới.  

             Liễu Vũ Phi nhìn sắc mặt Triệu Dật, hé miệng cười cười đưa tay cho Triệu Dật: "Anh đeo cho em đi.”  

             Triệu Dật thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy nhẫn kim cương đặt trên ngón tay Liễu Vũ Phi.  

             Liễu Vũ Phi giơ tay lên nhìn một chút, ánh mắt vui sướng.  

             Triệu Dật khẽ cười nói: "Đến lúc đó gọi cha mẹ hai bên cùng ăn một bữa cơm, xem ngày rồi quyết định thời gian.”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng, trong lòng tràn ngập cảm xúc vui sướng và hạnh phúc.  

             Hơi chần chờ một chút, Liễu Vũ Phi hỏi: "Em muốn gặp các cô ấy một lần.”  

             Triệu Dật lập tức lại trở nên lúng túng, sờ sờ mũi: "Không cần thiết đâu?”  

             Tuy rằng trong miệng không nói gì nhưng trong lòng đều biết rõ, chẳng qua Liễu Vũ Phi dễ dàng tha thứ cho mình.

 
Chương 748: Thật vinh hạnh quá!"


Chương 749: Khách đến nhà  

             Lúc ba người đang vu vơ suy nghĩ thì cổng sắt mở ra, một chiếc xe ô tô tiến vào sân.  

             Ba người liếc nhau nhưng không ai dám nhúc nhích.  

             Căn bản là trong lòng ai cũng lúng túng…  

             Dù hâm mộ thần tượng nhưng thần tượng cũng vừa là người ngoài vừa là khách quý.   

             Nếu là một bà chủ nhà nhiệt tình ra nghênh đón thì khẳng định không sao. Nhưng mà có tận ba bà chủ nhà, nếu cùng nhau xuất hiện thì có hơi kỳ…  


             Bỏ đi, dù sao Quan Tâm cũng ra đón khách rồi.  

             Rất nhanh, tiếng bước chân truyền tới gần. Triệu Dật và Kim Ji Hyun đi vào biệt thự, phía sau họ là Quan Tâm.   

             Ba người vốn đang sơ chế nguyên liệu trên bàn, vừa nhìn thấy Triệu Dật thì đồng loạt đứng lên, vẻ mặt ai cũng phấn khởi.  

             Người thì lúng túng, người thì xấu hổ khi được gặp thần tượng!  

             Kim Ji Hyun nhìn ba cô gái đang đứng cạnh bàn bếp, ánh mắt lập tức sáng rực lên.  

             Toàn là người đẹp!  

             Quan trọng hơn là ba người đang cùng nhặt rau, trông rất hòa thuận và thân thiết nha!  

             Triệu Dật thật lợi hại!  

             Ba người họ lau tay sạch sẽ và tiếp đón khách, Phùng Tiếu Tiếu lên tiếng trước: "Kim tiểu thư, hoan nghênh chị đến nhà. Em là fan của chị đó, không ngờ có thể gặp chị ở Giang Châu, thật sự là quá vinh dự!"  

             Triệu Dật đang chuẩn bị phiên dịch thì Kim Ji Hyun đã dùng giọng tiếng Trung hơi ngọng của cô để trả lời: "Xin chào mọi người, tôi là… Kim Ji Hyun. Rất vui được gặp mọi người."  

             Triệu Dật ngạc nhiên nhìn Kim Ji Hyun, nói: "Uây, chị biết nói tiếng Trung Quốc hả?"  

             Kim Ji Hyun tỏ vẻ đắc ý, cô giơ ngón trỏ và ngón tay cái cái ra rồi làm mấy động tác biểu thị ý tứ, kiểu như đang dùng thủ ngữ và nói: "Một chút… Nhưng không quen lắm."  

             Triệu Dật hỏi lại: "Chị có thể nghe hiểu chúng em nói gì không?"  

             Kim Ji Hyun gật đầu nói: "Có thể nghe hiểu, nói thì hơi khó."  

             Triệu Dật giơ ngón tay cái lên nói: "Lợi hại nha. Tuy rằng phát âm chưa chuẩn nhưng có thể nghe hiểu đã là lợi hại lắm rồi. Em còn đang chuẩn bị phiên dịch cho chị, không ngờ chị lại có thể nghe hiểu tiếng Trung. Sao lúc trước không thấy chị nói?"  

             Kim Ji Hyun trả lời bằng tiếng Hàn: "Tiếng Hàn của cậu tốt như vậy thì sao tôi phải nói tiếng Trung? Mặc dù tôi có thể nói một chút nhưng nói ra cũng khá vất vả."  

             Triệu Dật cười nói: "Được rồi, có thể nghe hiểu cũng rất lợi hại rồi nha. Xem ra em không phải vất vả nữa, vốn dĩ em còn nghĩ một mình làm phiên dịch cho ba, bốn người thì có hơi cực."  

             Triệu Dật quay qua nhìn ba người Diệp Thiến, nói: "Chị ấy nói có thể nghe hiểu lời các em nói, vì thế hãy nói tiếng phổ thông và nói chậm một chút. Chị ấy nói tiếng Trung không giỏi nhưng nói chậm thì nghe hiểu sẽ không thành vấn đề."  

             Ba người đều vui mừng không thôi, dù sao tán gẫu mà mỗi câu đều phải phiên dịch thì mất hết cảm giác vui vẻ rồi.  

             Triệu Dật giới thiệu với Kim Ji Hyun: "Đây là Phùng Tiếu Tiếu, em ấy là ca sĩ. Còn đây là Diệp Thiến, hiện tại Thiến Thiến đang là sinh viên khoa múa và chưa tốt nghiệp. Cuối cùng, đây là Bạch Nguyệt, em ấy vừa mới tốt nghiệp và đang là người dẫn chương trình trên đài phát thanh…"  

             Kim Ji Hyun hơi ngạc nhiên một chút, ca sĩ, MC và sinh viên vũ đạo, cô lại là diễn viên nên xem ra có thể tạm gọi họ là đồng nghiệp.  

             Triệu Dật ngồi bên hồ bơi nhìn các người đẹp tán gẫu, trong lòng tràn đầy thỏa mãn và đắc ý.

 
Chương 756: Kết cục


 

             Triệu Dật không nhịn được đưa tay ôm Liễu Vũ Phi: "Anh biết điều anh làm là sai, cảm ơn em có thể dễ dàng tha thứ cho sai lầm của anh. Anh sẽ dùng khả năng của mình để báo đáp phần tình cảm này của em, sẽ không để cho em đau lòng và khổ sở.”  

             Liễu Vũ Phi cũng có chút động lòng, đưa tay ôm eo Triệu Dật: "Anh đấy, lớn lên đẹp trai, có khí chất, có tiền lại còn ấm áp như vậy . Nếu anh nói anh không được người con gái khác thích thì em cũng không tin. Em cũng không phải là một người tàn nhẫn... Nói đi, rốt cuộc có bao nhiêu người?”  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ: "Ở Thiên phủ có một người, Thượng Hải một, Giang Châu... Khụ khụ, bốn người..."  

             Mắt Liễu Vũ Phi lập tức mở lớn: "Bốn người! Anh bận rộn đến vậy sao?”  

             Cho dù da mặt Triệu Dật dày nhưng trong chốc lát mặt đỏ tới mang tai vì quá xấu hổ.  

             "Ngày thường các cô ấy luôn bận rộn với sự nghiệp của mình. Nếu có trở về thì các cô ấy đều ở cùng một chỗ, cho nên ngoại trừ những việc chỉ cần hai người thì những việc khác đều sẽ cùng nhau chung sống sinh hoạt..."  

             Liễu Vũ Phi khiếp sợ nhìn Triệu Dật: "Em vẫn quá coi thường anh rồi!”  

             Triệu Dật xấu hổ cười cười, không dám lên tiếng.  

             Liễu Vũ Phi thở phì phì cấu lên người Triệu Dật hai cái: "Anh là đồ đại củ cải hoa tâm!”  

             Triệu Dật chịu đựng để Liễu Vũ Phi tùy ý xả giận, chẳng qua tuy Liễu Vũ Phi tức giận nhưng cũng sợ cấu đau Triệu Dật nên véo một hai cái lập tức dừng lại, còn lấy tay xoa cho hắn hai cái.  

             "Kể cho em nghe về các cô ấy đi, kể cho em nghe chuyện xưa, để em hiểu rõ một chút. Cũng không thể không gặp mặt mà lại hoàn toàn không biết gì về các cô ấy..."  

             Triệu Dật thấy Liễu Vũ Phi tự nguyện nghe, thấy đó là chuyện tốt nên lập tức ôm Liễu Vũ Phi chậm rãi kể lại chuyện xưa của mỗi người.  

             Liễu Vũ Phi nghe xong, ánh mắt liền mở to.  

             Ôi!  

             Tất cả đều tuyệt vời như vậy sao?  

             Phùng Tiếu Tiếu, bây giờ là ca sĩ hot nhất trong nước, từ lúc cô ấy ra mắt mỗi năm đều ra một album, một bài hát đều là kinh điển phổ biến không lỗi thời, được xưng là nữ hoàng biến ảo...  

             Bạch Nguyệt, người dẫn chương trình tiêu điểm dân sinh của đài truyền hình Giang Châu, được ca ngợi là người dẫn chương trình đẹp nhất Giang Châu...  

             Diệp Thiến, điều hành một studio nhảy múa tham gia mọi loại cuộc thi nhảy mũa, còn giành được các giải thưởng lớn nhỏ khác nhau, cũng đã giành được giải nhất trong cuộc thi nhảy múa Rồng Vàng của quốc gia…  

             Giang Dĩnh, ba năm trước tham gia bộ phim "Niềm tin trỗi dậy" lập tức trở nên nổi tiếng, hai năm nay tham gia nhiều bộ phim, toàn bộ thành tích đều bùng nổ. Bởi vì nhan sắc tốt nên đã được ca ngợi là một trong bốn đương kim tiểu hoa đán có ảnh hưởng rất lớn, cũng chính thức ở bên Triệu Dật hai năm trước...  

             Liễu Vũ Phi không quen Diệp Thiến và Bạch Nguyệt. Có lẽ cô cũng đã nhìn thấy Bạch Nguyệt trên TV nhưng không chú ý nhiều. Nhưng mà Phùng Tiếu Tiếu và Giang Dĩnh một người là ca sĩ, một người là diễn viên, Liễu Vũ Phi rất thích xem các cô ấy hát và diễn!  

             Liễu Vũ Phi hoàn toàn không ngờ tới các cô ấy lại là bạn gái của Triệu Dật!  

             Nghe chuyện Triệu Dật quen biết với các cô ấy, Liễu Vũ Phi lại phát hiện thành quả của các cô ấy không thể không có Triệu Dật. Ngoại trừ nỗ lực của bọn họ, còn có Triệu Dật trợ giúp hết sức...  

             Ngoài ra, còn có mỹ nữ cưỡi ngựa Tần Băng Lạc ở Thượng Hải có gia sản hơn mười tỷ, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hà ở Thiên Phủ là Khổng Hi có vốn hóa thị trường vượt qua năm mươi tỷ…  

             Tất cả các cô ấy vậy mà đều là người yêu của Triệu Dật!  

             Các cô ấy biết rõ Triệu Dật không thể cưới các cô ấy nhưng vẫn không rời, yên lặng làm người phụ nữ sau lưng hắn.  

             Triệu Dật nói xong, thoáng có chút xấu hổ nói: "Ừm, chính là như vậy. Không còn nữa..."  

             Liễu Vũ Phi sững sờ nhìn Triệu Dật: "Anh là đồ xấu xa, thật sự là làm cho người ta vừa tức vừa yêu, hạnh phúc của nhiều người con gái như vậy, anh gánh vác được sao?”  

             Triệu Dật không nói gì, chỉ cầm tay Liễu Vũ Phi.  

             Liễu Vũ Phi thở dài: "Ai, ai bảo em cả đời này xác định ở bên anh rồi chứ. Anh hẹn các cô ấy đi, em muốn gặp các cô ấy. Cũng đã đi theo anh mấy năm, cũng nên gặp nhau nói chuyện đúng không?”  

             Triệu Dật ừ một tiếng: "Được, anh sẽ báo cho các cô ấy tập trung ở biệt thự.”  

             Liễu Vũ Phi gật đầu, liếc mắt nhìn Triệu Dật một cái: "Bể bơi, biệt thự lớn, hừ, em cũng muốn đi bơi!”  

             “Được! Đừng nói bơi, em muốn cái gì cũng được!”  

             Sau khi nói chuyện với Liễu Vũ Phi, Triệu Dật lập tức thông báo chuyện này, thoáng chốc các cô gái đều trở nên vô cùng căng thẳng.  

             Bốn năm sinh hoạt, bốn cô gái trong biệt thự đã sớm thân mật như người một nhà, cho dù Khổng Hi ở Thiên phủ cùng Tần Băng Lạc ở Trung Hải cũng sẽ đến biệt thự ở chung, các cô ấy cũng đều có một căn phòng riêng.  

             Các cô ấy đã quen thuộc coi Liễu Vũ Phi là chính cung còn bọn họ là những người phụ nữ khác. Bây giờ chính cung muốn gặp các cô?  

             Là để tuyên bố chủ quyền sao?  

             Nhưng cho dù như thế nào, bất kể đang ở đâu, bọn họ đều từ chối tất cả mọi chuyện để cuối tuần tập trung ở biệt thự.  

             Trong biệt thự, sáu người con gái có thể nói là trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết.  

             Khổng Hi giống như người chị gợi cảm, Phùng Tiếu Tiếu vẻ mặt đáng yêu, Tần Băng Lạc trong trẻo lạnh lùng, Diệp Thiến điềm đạm nho nhã, Bạch Nguyệt vui tươi, Giang Dĩnh khí chất trang nhã...  

             Khi Triệu Dật lái xe chở Liễu Vũ Phi vào biệt thự, các cô đang nói chuyện phiếm trên sô pha, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng.  

             Thật ra Liễu Vũ Phi cũng rất hồi hộp, để so sánh thì cô là người trẻ tuổi nhất trong số những người này, ít kinh nghiệm xã hội và đơn thuần nhất...  

             Liễu Vũ Phi khoác tay Triệu Dật đi vào biệt thự, nhìn sáu người con gái xinh đẹp giống như mai lan cúc trúc, tâm trạng cô trong chốc lát cũng vô cùng kỳ quái.  

             Cô không ghen ghét mà chỉ là ngạc nhiên.  

             Dù sao sáu người con gái này, mỗi người đều có thể nói là con cưng của trời nhưng bây giờ lại giống như chị em yêu cùng một người đàn ông...  

             Sau khi giới thiệu một lượt, thế nhưng bầu không khí ngoài dự đoán của mọi người lại hài hòa bất ngờ.  

             Bản thân Liễu Vũ Phi không phải vì muốn gây sự mà đến, hơn nữa tính cách cô dịu dàng, lòng dạ rộng lớn. Hơn nữa các cô gái ngồi đây đều làm trong lòng cô có chút khâm phục, ngược lại cảm thấy mình mới là người không có bản lĩnh nhất.  

             Không có người ngoài, mọi người tự mình bắt tay vào cùng nhau làm tiệc rượu, không khí hài hòa.  

             Vốn tâm trạng của sáu cô gái vô cùng căng thẳng cũng đều đồng loạt yên tâm.  

             Không thể tưởng được chính cung lại là một người như vậy, nếu đổi lại chính mình thì chỉ sợ cũng không được như cô ấy?  

             Hoàn.

 
Chương 756: Kết cục


 

             Triệu Dật không nhịn được đưa tay ôm Liễu Vũ Phi: "Anh biết điều anh làm là sai, cảm ơn em có thể dễ dàng tha thứ cho sai lầm của anh. Anh sẽ dùng khả năng của mình để báo đáp phần tình cảm này của em, sẽ không để cho em đau lòng và khổ sở.”  

             Liễu Vũ Phi cũng có chút động lòng, đưa tay ôm eo Triệu Dật: "Anh đấy, lớn lên đẹp trai, có khí chất, có tiền lại còn ấm áp như vậy . Nếu anh nói anh không được người con gái khác thích thì em cũng không tin. Em cũng không phải là một người tàn nhẫn... Nói đi, rốt cuộc có bao nhiêu người?”  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ: "Ở Thiên phủ có một người, Thượng Hải một, Giang Châu... Khụ khụ, bốn người..."  

             Mắt Liễu Vũ Phi lập tức mở lớn: "Bốn người! Anh bận rộn đến vậy sao?”  

             Cho dù da mặt Triệu Dật dày nhưng trong chốc lát mặt đỏ tới mang tai vì quá xấu hổ.  

             "Ngày thường các cô ấy luôn bận rộn với sự nghiệp của mình. Nếu có trở về thì các cô ấy đều ở cùng một chỗ, cho nên ngoại trừ những việc chỉ cần hai người thì những việc khác đều sẽ cùng nhau chung sống sinh hoạt..."  

             Liễu Vũ Phi khiếp sợ nhìn Triệu Dật: "Em vẫn quá coi thường anh rồi!”  

             Triệu Dật xấu hổ cười cười, không dám lên tiếng.  

             Liễu Vũ Phi thở phì phì cấu lên người Triệu Dật hai cái: "Anh là đồ đại củ cải hoa tâm!”  

             Triệu Dật chịu đựng để Liễu Vũ Phi tùy ý xả giận, chẳng qua tuy Liễu Vũ Phi tức giận nhưng cũng sợ cấu đau Triệu Dật nên véo một hai cái lập tức dừng lại, còn lấy tay xoa cho hắn hai cái.  

             "Kể cho em nghe về các cô ấy đi, kể cho em nghe chuyện xưa, để em hiểu rõ một chút. Cũng không thể không gặp mặt mà lại hoàn toàn không biết gì về các cô ấy..."  

             Triệu Dật thấy Liễu Vũ Phi tự nguyện nghe, thấy đó là chuyện tốt nên lập tức ôm Liễu Vũ Phi chậm rãi kể lại chuyện xưa của mỗi người.  

             Liễu Vũ Phi nghe xong, ánh mắt liền mở to.  

             Ôi!  

             Tất cả đều tuyệt vời như vậy sao?  

             Phùng Tiếu Tiếu, bây giờ là ca sĩ hot nhất trong nước, từ lúc cô ấy ra mắt mỗi năm đều ra một album, một bài hát đều là kinh điển phổ biến không lỗi thời, được xưng là nữ hoàng biến ảo...  

             Bạch Nguyệt, người dẫn chương trình tiêu điểm dân sinh của đài truyền hình Giang Châu, được ca ngợi là người dẫn chương trình đẹp nhất Giang Châu...  

             Diệp Thiến, điều hành một studio nhảy múa tham gia mọi loại cuộc thi nhảy mũa, còn giành được các giải thưởng lớn nhỏ khác nhau, cũng đã giành được giải nhất trong cuộc thi nhảy múa Rồng Vàng của quốc gia…  

             Giang Dĩnh, ba năm trước tham gia bộ phim "Niềm tin trỗi dậy" lập tức trở nên nổi tiếng, hai năm nay tham gia nhiều bộ phim, toàn bộ thành tích đều bùng nổ. Bởi vì nhan sắc tốt nên đã được ca ngợi là một trong bốn đương kim tiểu hoa đán có ảnh hưởng rất lớn, cũng chính thức ở bên Triệu Dật hai năm trước...  

             Liễu Vũ Phi không quen Diệp Thiến và Bạch Nguyệt. Có lẽ cô cũng đã nhìn thấy Bạch Nguyệt trên TV nhưng không chú ý nhiều. Nhưng mà Phùng Tiếu Tiếu và Giang Dĩnh một người là ca sĩ, một người là diễn viên, Liễu Vũ Phi rất thích xem các cô ấy hát và diễn!  

             Liễu Vũ Phi hoàn toàn không ngờ tới các cô ấy lại là bạn gái của Triệu Dật!  

             Nghe chuyện Triệu Dật quen biết với các cô ấy, Liễu Vũ Phi lại phát hiện thành quả của các cô ấy không thể không có Triệu Dật. Ngoại trừ nỗ lực của bọn họ, còn có Triệu Dật trợ giúp hết sức...  

             Ngoài ra, còn có mỹ nữ cưỡi ngựa Tần Băng Lạc ở Thượng Hải có gia sản hơn mười tỷ, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hà ở Thiên Phủ là Khổng Hi có vốn hóa thị trường vượt qua năm mươi tỷ…  

             Tất cả các cô ấy vậy mà đều là người yêu của Triệu Dật!  

             Các cô ấy biết rõ Triệu Dật không thể cưới các cô ấy nhưng vẫn không rời, yên lặng làm người phụ nữ sau lưng hắn.  

             Triệu Dật nói xong, thoáng có chút xấu hổ nói: "Ừm, chính là như vậy. Không còn nữa..."  

             Liễu Vũ Phi sững sờ nhìn Triệu Dật: "Anh là đồ xấu xa, thật sự là làm cho người ta vừa tức vừa yêu, hạnh phúc của nhiều người con gái như vậy, anh gánh vác được sao?”  

             Triệu Dật không nói gì, chỉ cầm tay Liễu Vũ Phi.  

             Liễu Vũ Phi thở dài: "Ai, ai bảo em cả đời này xác định ở bên anh rồi chứ. Anh hẹn các cô ấy đi, em muốn gặp các cô ấy. Cũng đã đi theo anh mấy năm, cũng nên gặp nhau nói chuyện đúng không?”  

             Triệu Dật ừ một tiếng: "Được, anh sẽ báo cho các cô ấy tập trung ở biệt thự.”  

             Liễu Vũ Phi gật đầu, liếc mắt nhìn Triệu Dật một cái: "Bể bơi, biệt thự lớn, hừ, em cũng muốn đi bơi!”  

             “Được! Đừng nói bơi, em muốn cái gì cũng được!”  

             Sau khi nói chuyện với Liễu Vũ Phi, Triệu Dật lập tức thông báo chuyện này, thoáng chốc các cô gái đều trở nên vô cùng căng thẳng.  

             Bốn năm sinh hoạt, bốn cô gái trong biệt thự đã sớm thân mật như người một nhà, cho dù Khổng Hi ở Thiên phủ cùng Tần Băng Lạc ở Trung Hải cũng sẽ đến biệt thự ở chung, các cô ấy cũng đều có một căn phòng riêng.  

             Các cô ấy đã quen thuộc coi Liễu Vũ Phi là chính cung còn bọn họ là những người phụ nữ khác. Bây giờ chính cung muốn gặp các cô?  

             Là để tuyên bố chủ quyền sao?  

             Nhưng cho dù như thế nào, bất kể đang ở đâu, bọn họ đều từ chối tất cả mọi chuyện để cuối tuần tập trung ở biệt thự.  

             Trong biệt thự, sáu người con gái có thể nói là trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết.  

             Khổng Hi giống như người chị gợi cảm, Phùng Tiếu Tiếu vẻ mặt đáng yêu, Tần Băng Lạc trong trẻo lạnh lùng, Diệp Thiến điềm đạm nho nhã, Bạch Nguyệt vui tươi, Giang Dĩnh khí chất trang nhã...  

             Khi Triệu Dật lái xe chở Liễu Vũ Phi vào biệt thự, các cô đang nói chuyện phiếm trên sô pha, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng.  

             Thật ra Liễu Vũ Phi cũng rất hồi hộp, để so sánh thì cô là người trẻ tuổi nhất trong số những người này, ít kinh nghiệm xã hội và đơn thuần nhất...  

             Liễu Vũ Phi khoác tay Triệu Dật đi vào biệt thự, nhìn sáu người con gái xinh đẹp giống như mai lan cúc trúc, tâm trạng cô trong chốc lát cũng vô cùng kỳ quái.  

             Cô không ghen ghét mà chỉ là ngạc nhiên.  

             Dù sao sáu người con gái này, mỗi người đều có thể nói là con cưng của trời nhưng bây giờ lại giống như chị em yêu cùng một người đàn ông...  

             Sau khi giới thiệu một lượt, thế nhưng bầu không khí ngoài dự đoán của mọi người lại hài hòa bất ngờ.  

             Bản thân Liễu Vũ Phi không phải vì muốn gây sự mà đến, hơn nữa tính cách cô dịu dàng, lòng dạ rộng lớn. Hơn nữa các cô gái ngồi đây đều làm trong lòng cô có chút khâm phục, ngược lại cảm thấy mình mới là người không có bản lĩnh nhất.  

             Không có người ngoài, mọi người tự mình bắt tay vào cùng nhau làm tiệc rượu, không khí hài hòa.  

             Vốn tâm trạng của sáu cô gái vô cùng căng thẳng cũng đều đồng loạt yên tâm.  

             Không thể tưởng được chính cung lại là một người như vậy, nếu đổi lại chính mình thì chỉ sợ cũng không được như cô ấy?  

             Hoàn.

 
Chương 749: Chắc là dạo này em bận rộn lắm phải không?


Chương 750: Trang sức đặc biệt  

             Triệu Dật và Kim Ji Hyun không phát sinh thêm chuyện gì nữa.  

             Mấy ngày này nhiệt tình đón tiếp Kim Ji Hyun, cuối cùng cô ấy cũng trở về Hàn Quốc còn Triệu Dật thì bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ.  

             Sau một thời gian tập trung học tập ở trường và tham gia thi cuối kỳ, cuối cùng cũng chính thức bước vào kỳ nghỉ hè.  


             Diệp Thiến ở lại biệt thự vài ngày rồi trở về quê nhà, dù sao cô cũng phải chăm sóc cho cha mẹ.  

             Vào cuối tháng 6, Phùng Tiếu Tiếu chính thức phát hành album đầu tay mang tên "Tình yêu là lửa cháy". Album được đặt theo tên bài hát cấp S thứ hai mà Triệu Dật sáng tác cho Phùng Tiếu Tiếu.  

             Album chứa tám bài hát, bao gồm cả ca khúc "Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn" được phát hành trước đó. Sáu bài còn lại là do công ty quản lý của Phùng Tiếu Tiếu giúp cô chọn lựa.  

             Sau khi phát hành, album nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên mạng xã hội và đổ bộ vào các bảng xếp hạng của các trang web âm nhạc uy tín. Trong đó, nổi bật nhất là bài hát "Tình yêu là lửa cháy".  

             Bài hát "Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn" được phát hành trong buổi họp báo cuối năm ngoái. Khi ấy Phùng Tiếu Tiếu chỉ là một người mới chân ướt chân ráo vào nghề, nên căn bản đó chỉ là một bài hát nổi tiếng trên mạng chứ không được đề cử chính thống.  

             Lần này Phùng Tiếu Tiếu đã là nghệ sĩ có công ty quản lý riêng, vả lại bài hát lúc trước nổi tiếng đã giúp Phùng Tiếu Tiếu sở hữu một lượng fan hâm mộ nhất định. Lượt theo dõi trên Weibo của cô đạt hơn 500 ngàn người, mỗi ngày đều có fan hâm mộ hỏi cô khi nào thì ra mắt bài hát mới.  

             Trong lĩnh vực livestream, Phùng Tiếu Tiếu trở thành streamer siêu nổi tiếng có hàng triệu người hâm mộ. Cho nên xét từ mọi phương diện mà nói thì lần này Phùng Tiếu Tiếu đã có một nền móng vững chắc để phát hành album.   

             Được công ty giải trí đề cử và nâng đỡ, lại có nhiều người theo dõi trên Weibo, cộng thêm số người xem khủng khi livestream và hơn hết thời gian này không có ca sĩ nổi tiếng nào phát hành album nên không phải lo lắng vấn đề cạnh tranh…  

             Nhiều yếu tố khác nhau khiến album của Phùng Tiếu Tiếu vừa phát hành đã được người hâm mộ đón nhận nồng nhiệt và giành được vị trí top đầu trên các bảng xếp hạng âm nhạc lớn.  

             Vì vậy mà Phùng Tiếu Tiếu vô cùng bận rộn. Ngày nào cũng đi tuyên truyền bài hát mới và tham gia các hoạt động giải trí. Nổi tiếng rồi thì bắt đầu lưu diễn ở khắp nơi.  

             Bạch Nguyệt lái chiếc Porsche Panamera đi làm. Công việc của cô không phải làm theo giờ giấc tiêu chuẩn là từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, cho nên có thể tránh được việc tắc đường vào giờ cao điểm. Vì vậy chỉ cần Triệu Dật ở biệt thự thì cô sẽ đến biệt thự.  

             Nếu Triệu Dật không ở biệt thự thì cô lập tức lười biếng chạy đi chơi đây đó. Dù sao Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến đều không có ở đây nên cô ở nhà một mình cũng buồn chán.  

             Triệu Dật ở lại vài ngày với Liễu Vũ Phi rồi trở về Thiên Phủ để thăm cha mẹ và gặp Khổng Hi.  

             Triệu Dật: Được, anh cũng chuẩn bị đi ăn cơm đây, lát nữa nói chuyện nha.

 
Chương 750: "Tặng cho em ư?"


Chương 751: Món quà nhỏ thôi, em thích là được!  

             Triệu Dật tắt điện thoại và yên tâm chờ đợi. Sở dĩ hắn gọi điện cho Khổng Hi là vì muốn thăm dò xem cô có ý định tăng ca hay không.   

             Chờ đợi khoảng 20 phút, cuối cùng Triệu Dật cũng nhìn thấy Khổng Hi. Cô mặc trang phục công sở, chân mang giày cao gót và bước đi trông thật uyển chuyển lôi cuốn.  

             Khổng Hi đi đến gần xe của cô, đang chuẩn bị lên xe thì bỗng nhiên chiếc xe đối diện bật đèn pha chói sáng.  

             Trong nháy mắt, ánh đèn pha rực rỡ rọi thẳng vào Khổng Hi và xe của cô.  

             Khổng Hi nhíu mày và hơi nghiêng mặt.  

             Tên này bị thần kinh rồi sao?  

             Sớm không bật đèn, muộn không bật đèn, đúng lúc mình đi qua lại bật đèn, muốn chiếu mù mắt mình hay gì?  

             Khổng Hi mở cửa xe và chuẩn bị bước vào. Đột nhiên chiếc xe đối diện tắt đèn, cửa xe mở ra và một người đàn ông bước xuống, hắn nhìn cô cười tủm tỉm.  

             "Mỹ nữ ơi, đi ăn với anh một bữa được không?"  

             Sắc mặt Khổng Hi lạnh lùng, nhưng khi cô quay đầu qua nhìn thì ánh mắt lại tràn đầy kinh ngạc, khóe miệng theo bản năng cũng cong lên.  

             Triệu Dật!  

             Tên này lén lút chạy đến đây!  

             Thì ra vừa rồi nói chuyện phiếm với mình là vì muốn do thám tình hình!  

             Tên đáng ghét này!  

             Khổng Hi bĩu môi, lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: "Không rảnh! Tên háo sắc này, để tôi gọi bảo an xuống đánh cho anh một trận!"  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Bảo an nơi này không đánh lại anh đâu, em gọi họ xuống cũng vô dụng. Ở đây chỉ có duy nhất một người đánh thắng được anh, đó chính là em. Bởi vì nếu em ra tay thì chắc chắn anh sẽ không đánh trả."  

             Khổng Hi không nhịn được cười nói: "Sớm biết thế này thì em nói không có ở công ty, để cho anh tốn công vô ích một chuyến…"  

             Triệu Dật cười nói: "Vậy thì khổ cho anh rồi."  

             Khổng Hi nhìn xe Triệu Dật nói: "Anh muốn mời em ăn cơm đúng không?"  

             Triệu Dật cười nói: Đúng vậy, lên xe của anh đi. Xe của em cứ để lại đây cũng được."  

             "Được!"  

             Khổng Hi khóa kỹ xe rồi cùng Triệu Dật ngồi lên chiếc Ferrari của hắn.  

             "Sao bỗng nhiên lại trở về mà không chịu báo trước một tiếng?"  

             Triệu Dật cười nói: "Muốn cho em bất ngờ một chút. Anh trở về từ hai ngày trước nhưng ở nhà với cha mẹ…"  


             Khổng Hi mỉm cười nói: "Anh không ở lại Giang Châu với bạn gái sao?"  

             Triệu Dật giải thích: "Phùng Tiếu Tiếu mới phát hành album đầu tay nên hiện tại cô ấy đang lưu diễn khắp nơi. Diệp Thiến về quê thăm cha mẹ còn Bạch Nguyệt thì đi làm. Liễu Vũ Phi cũng ở cùng mẹ, không phải đang nghỉ hè sao? Anh cũng trở về thăm cha mẹ và thăm em…"  

             Ánh mắt Khổng Hi sáng lên: "Phùng Tiếu Tiếu phát hành album sao? Em thực sự không biết. Bài hát lần trước của cô ấy nghe rất hay, bài hát lần này có phải cũng do anh sáng tác không?"  

             Triệu Dật gật đầu nói: "Có một bài, chính là bài hát chủ đề trong album của cô ấy."  

             Ánh mắt Khổng Hi lộ ra vẻ khâm phục, nói: "Anh thật sự rất đa tài nha."  

             Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên rồi, không thể lúc nào cũng dựa dẫm vào các em được. Mặc dù bác sĩ nói dạ dày anh không khỏe nên cần phải ăn bám…"  

             Khổng Hi bị lời nói của Triệu Dật chọc cười, nói: "Kỳ thực em không ngại nuôi anh đâu nha."  

             Triệu Dật cười nói: "Nhưng anh ngại."  

             Khổng Hi hỏi: "Lần này trở về anh dự định ở lại bao lâu?"  

             Triệu Dật nghiêng đầu cười nói: "Không phải sinh nhật em là mùng 1 tháng 8 sao? Anh ở lại tổ chức sinh nhật cho em xong rồi mới đi…"  

             Khổng Hi kinh ngạc hỏi: "Vậy chẳng phải là ở lại đây một tháng sao? Giữa chừng anh có định đi đâu không?"  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Không, anh đang tính đến nhà em ăn nhờ ở đậu đây."  

             Khổng Hi không nhịn được cười, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng nói: "Được rồi, hoan nghênh anh tới."  

             Đến nhà hàng, cả hai cùng tận hưởng bữa tối ngọt ngào dưới ánh nến lãng mạn. Sau đó lái xe về thẳng nhà.  

             "Món quà nhỏ thôi, nhưng em thích là tốt rồi."

 
Chương 751: "Em thích là được rồi."


Chương 752: Không thể trách anh  

             Khổng Hi ngước nhìn Triệu Dật bằng ánh mắt vui mừng rồi hôn hắn một cái và nói: "Cảm ơn. Em rất thích."  

             Triệu Dật giúp Khổng Hi ôm bó hoa hồng vào nhà. Trong nhà, ông của Khổng Hi đang ngồi trên sô pha xem TV.  

             "Tiểu Triệu đến chơi à?"  

             Triệu Dật cười nói: "Ông nội, lâu rồi không gặp ông. Sức khỏe của ông dạo này vẫn tốt chứ?"  

             Ông của Khổng Hi nhìn chằm chằm vào bó hoa lớn trên tay Triệu Dật, trong tích tắc ánh mắt có hơi phức tạp.  

             Ông rất cảm kích Triệu Dật nhưng mà từ đầu đến cuối ông vẫn cảm thấy so với Khổng Hi thì Triệu Dật còn quá nhỏ tuổi.  

             Tuy ông luôn lo lắng cho tương lai của hai người nhưng ông không nói ra. Dù sao Triệu Dật cũng là ân nhân cứu mạng ông, vả lại cháu gái ông cũng rất thích hắn.  

             Hai người họ đã xác định rõ quan hệ, ông còn có thể nói gì nữa?  


             "Ông vẫn khỏe. Hiện giờ dự án ở Giang Châu của cháu ra sao rồi?..."  

             Ngày 20 tháng 7, Tập đoàn Thiên Hà được niêm yết lên sàn chứng khoán.  

             Cổ phiếu của Tập đoàn Thiên Hà vừa niêm yết đã tăng vọt, vốn hóa thị trường của tập đoàn trực tiếp tăng vọt lên hơn 40 tỷ.  

             Trong tay Triệu Dật có 28% cổ phần của tập đoàn của Thiên Hà, vốn hóa thị trường lập tức tăng vọt lên hơn mười tỷ.  

             Lại tiếp tục bận rộn, rất nhanh đã qua bảy tháng.  

             Sinh nhật Khổng Hi vào ngày 1 tháng 8.  

             Buổi sáng, Triệu Dật ăn sáng cùng Khổng Hi.  

             Triệu Dật cười nói: "Hôm nay là sinh nhật, em không muốn nghỉ ngơi một ngày sao?”  

             Khổng Hi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Em không giống anh chỉ cần chỉ huy người khác mà không cần làm gì cả. Em thật đáng thương, còn phải  giúp anh kiếm tiền.”  

             Triệu Dật không nhịn được nở nụ cười.  

             Triệu Dật là cổ đông của tập đoàn Thiên Hà, Khổng Hi là tổng giám đốc đồng thời cũng là quản lý, cuối cùng thì Khổng Hi đúng là đang giúp Triệu Dật kiếm tiền.  

             "Được rồi, anh chờ em tan làm."  

             Khổng Hi mỉm cười nói: "Không cần ăn mừng đâu, buổi tối chúng ta ăn cơm ở nhà cùng ông nội đi..."  

             Dừng lại một chút, Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật: "Em hiểu tấm lòng của anh, tặng quà thích hợp là được rồi. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Được!”  

             Khổng Hi ăn sáng xong đi làm, Triệu Dật thì lấy điện thoại ra gọi điện.  

             Vào buổi trưa, một chiếc siêu xe có hình dáng tuyệt đẹp đã được vận chuyển đến biệt thự, sau đó được lái vào nhà để xe và phủ lên một tấm vải.  

             Tuy rằng trước đây Khổng Hi đã từng nói ra mong ước của mình, cô biết Triệu Dật sẽ tặng mình một chiếc xe nhưng không biết Triệu Dật sẽ mua xe gì.  


             Cuối cùng vẫn là một niềm vui bất ngờ.  

             Lúc Khổng Hi trở về, lần đầu tiên liền nhìn thấy chiếc xe có phủ một tấm vải, trên mặt không giấu nổi vẻ tươi cười.  

             Quay đầu lại, Khổng Hi nhìn thấy Triệu Dật đang đứng ở cửa ra vào mỉm cười với mình.  

             "Đây là quà của em?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, em mở ra xem thử có thích nó không?”  

             Khổng Hi đưa tay giữ chặt tấm vải phủ phía trên, sau đó dùng sức kéo, chiếc xe phía dưới lập tức lộ ra.  

             Ánh mắt Khổng Hi lập tức trợn tròn.  

             "Pagani!"  

             Một chiếc xe thể thao Pagani màu đen xuất hiện trước mặt hai người, bề ngoài chói lóa giống như nam châm thu hút ánh mắt của Khổng Hi.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Em thích không?”  

             Ánh mắt Khổng Hi ngạc nhiên pha lẫn mừng rỡ: "Em rất thích! Chiếc xe này trên thị trường hoàn toàn không thể mua được, đây là anh đặc biệt đặt riêng cho em sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: "Đúng vậy. Anh liên hệ trực tiếp với công ty Pagani đặt hàng đúng lúc bọn họ lập kế hoạch sản xuất mẫu xe mới nên anh nhanh chóng đặt một chiếc. Vận may của em không tệ, dù sao Pagani không phải muốn mua là được..."  

             Khổng Hi chớp chớp mắt: "Hẳn là rất đắt tiền.”  

             Triệu Dật cười cười: "Em thích là được rồi.”  

             Khổng Hi truy hỏi: "Nó bao nhiêu tiền vậy? ”  

             Triệu Dật rất tùy ý trả lời: "Ba mươi triệu.”  

             Triệu Dật quay đầu nhìn Phùng Tiếu Tiếu ở bên kia: "Ca sĩ lớn, cảm giác như thế nào?”

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom