Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 604: "Anh có bao nhiêu bạn gái? ”


Chương 605: Làm chuyện trái lương tâm, làm sao có thể ung dung tự tại được  

             "Lúc trước em đều suy đoán như vậy sao?"  

             Sắc mặt Triệu Dật thoáng có hai phần chua xót. Xem ra phụ nữ thật sự rất thông minh. Khi nam nữ thật sự ở bên nhau thì mấy ai ngốc đến mức không cảm nhận được những thay đổi bất thường từ đối phương đây?  

             Ngay cả Bạch Nguyệt ở chung cùng mình không bao lâu cũng có thể một mực kết luận mình có cô gái khác, chứ đừng nói là người thực sự có tình với mình.  

             Tần Băng Lạc biết chuyện biển hoa, còn nhìn thấy mình gọi video với Liễu Vũ Phi, lại giả vờ không quan tâm.  

             Cô ấy thực sự không biết sao?  

             Tất nhiên là không phải!  


             Ban đầu Phùng Tiếu Tiếu định nghĩa quan hệ hai bên là bao nuôi, thậm chí có thể cùng đi học và vui vẻ ăn cơm với bạn bè. Không phải bởi vì cô chấp nhận việc hắn có bạn gái khác, mà bởi trong suy nghĩ của cô, có lẽ cô tự coi mình là tình nhân hoặc tiểu tam, cho nên mới dè dặt từng chút như vậy sao?  

             Lại nói tới Diệp Thiến, cô cũng thật sự không phát hiện ra chút gì sao?  

             Chỉ sợ cho dù không chắc chắn, cô ấy cũng sẽ có vài phần hoài nghi. Dù sao Bạch Nguyệt có thể cảm giác được chuyện này, không lý nào Diệp Thiến lại không linh cảm được dù chỉ một chút, chỉ là không muốn vạch trần mà thôi.  

             Có lẽ các cô đều nghĩ dù sao hiện tại chưa bàn tính chuyện kết hôn và họ cũng đều thật lòng yêu hắn cho nên mới nhịn không nói ra.  

             Cũng may Triệu Dật có hệ thống gian lận, có thể xem xét sự biến hóa của thiện cảm. Từ đó biết được tình cảm của bọn họ đối với hắn có sự thay đổi, có phải đã không còn yêu hắn nữa hay không.  

             Tuy rằng không thể xác định trong lòng các cô ấy nghĩ gì, nhưng ít nhất có thể nhìn thấy thiện cảm của họ đối với hắn.  

             Khổng Hi hé miệng, cầm lấy cái nĩa, vô thức gạt mì trên đĩa nói: "Đúng vậy, có lẽ là vì phụ nữ đều rất mẫn cảm đối với vấn đề này. Huống chi, một nam sinh ưu tú như anh thì bên cạnh không thể thiếu các nữ sinh xinh đẹp vây quanh. Ở tuổi này nếu như nói không có bạn gái, vậy chắc chắn anh không bình thường...  

             Triệu Dật ngạc nhiên, lại còn có thể suy luận như vậy sao?  

             Không có bằng chứng thực tế, dựa vào cảm giác?  

             Hoàn toàn chỉ là suy luận!  

             Mình không có bạn gái là không bình thường, có mới là bình thường…  

             Được rồi, nói như vậy nghĩa là hắnkhông hẳn đã sai.  

             Tất cả mọi người đều là thanh niên nhiệt huyết, ai mà không thích mỹ nữ?  


             Hắn có thể thích Khổng Hi, tất nhiên cũng sẽ thích những mỹ nữ khác. Tuy rằng tỉ lệ xuất hiện đại mỹ nữ là rất thấp, nhưng ở Thiên Phủ có mỹ nữ, Giang Châu cũng có mỹ nữ, trên đời này thiếu gì mỹ nữ?  

             Hắn có tiền tài còn có ngoại hình, chẳng lẽ muốn hắn làm hòa thượng sao?  

             Vì vậy, lý luận này của Khổng Hi là hoàn toàn chính xác và không có vấn đề gì.  

             Triệu Dật sửng sốt hai giây, dù sao cũng đã hạ quyết tâm nói thật, vậy thì phải nói thật đến cùng.  

             Có chết thì chết thoải mái một chút!  

             "Đúng, em đoán không sai, anh quả thật có bạn gái, hơn nữa còn không chỉ có một người!"  

             Triệu Dật đã bất chấp tất cả, lợn chết không sợ bỏng, trực tiếp nói ra chân tướng Miệng thì nói dứt khoát nhưng trong lòng lại là một mảnh đau thương.  

             Có lẽ, ra khỏi cánh cửa này, từ nay về sau chỉ có thể là bạn bè bình thường?  

             Không!  

             Thà không làm bạn, thà không gặp lại nhau!  

             Nhìn cô ấy yêu đương, nhìn cô ấy kết hôn lập gia đình, mình không thể chịu nổi!  

             Khổng Hi chớp mắt mấy cái, nghiêm túc nhìn Triệu Dật nói: "Em có một nghi vấn, nếu bạn gái của anh không chỉ có một, vậy chuyện giấu diếm bạn gái kết giao với người khác, anh hẳn là đã làm không chỉ một lần. Vì sao rõ ràng còn chưa có được em, đã nói hết chân tướng với em, anh không hối hận sao?"

 
Chương 597: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"


Chương 598: Xe thần Tây Sơn  

             Ăn sáng xong, Triệu Dật cầm điện thoại di động lên và hẹn ăn tối với mấy người bạn.  

             Triệu Dật: Các anh em tối nay có rảnh không, cùng nhau uống rượu được chứ?  

             Nhậm Phi Long: Chú em Triệu đến Thượng Hải rồi à?  

             Triệu Dật: Đúng vậy. Hôm qua bạn gái sinh nhật em đã tới đây, cũng được hai ngày rồi. Chỉ là vội vàng chăm sóc bạn gái và chuẩn bị quà sinh nhật các thứ nên chưa kịp hẹn mọi người ra gặp mặt.  

             Nhậm Phi Long: Vậy chắc chắn phải uống nha. Đã lâu không gặp, nhất định phải uống một chầu say sưa. Tối nay tôi sẽ an bài mọi chuyện.  

             Trương Tử Sơn: Anh Dật đã tới đây, em nhất định phải đến uống, tính cả phần của em vào nha!  

             Chu Văn Tĩnh: Xe thần Tây Sơn hạ giá đến nhất định phải tới bái kiến nha! Đã lâu không gặp anh Dật, anh Dật bây giờ anh đã là huyền thoại tiếng tăm lưu truyền là xe thần ở đây rồi. Ngay cả vị xe thần kia cũng không dám lên tiếng, giống như trong tiểu thuyết nói "Kiếm sáng trên trời cao, quần hùng phải khuất phục", cực kỳ khí phách!  

             Mộc Dao: Uống rượu đua xe, nơi nào có chúng, nơi đó có tôi!  

             Triệu Dật: Được rồi, mọi người đông đủ cả. Anh Nhậm, anh không cần phải bận rộn đâu. Mọi người đã nể mặt như vậy bữa tiệc này nhất định phải để tôi sắp xếp nha. Lát nữa tôi sẽ đi đặt tiệc.  

             Nhậm Phi Long: Ở đây cậu là khách, đạo lý nào lại để khách tổ chức tiệc chứ? Nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị người ta chê cười sao?  

             Trương Tử Sơn: Đúng vậy, bữa tiệc rượu này phải để chúng tôi lo liệu.  

             Triệu Dật: Đừng khách sáo, ha ha. Dù sao tôi ở đây tận mười ngày, chúng ta còn nhiều thời gian để uống rượu. Hôm nay tôi là người khởi xướng vậy hãy để tôi mời! Cứ quyết định như vậy đi nha, mọi người hãy nghe theo tôi!  

             Nhậm Phi Long: Chú em Triệu, cậu thật là khách sáo. Thôi được, vậy hôm khác hãy để tôi mời.  

             Triệu Dật: Ok! Đợi lát nữa tôi đặt được chỗ tốt sẽ thông báo với mọi người, buổi tối gặp nha.  

             Gần 10 giờ mới thấy Tần Băng Lạc xuất hiện. Trên gương mặt tỏa ra sự rạng rỡ, giống như hoa hồng tươi đẹp ướt át sau mưa.  

             Quách Kết Phương nhìn con gái, ánh mắt hơi sững sờ rồi theo bản năng liếc nhìn Triệu Dật, khóe mắt có nhiều hơn mấy phần ý cười.  

             Nhân lúc Triệu Dật lên lầu thay quần áo, Quách Kết Phương ngồi cạnh con gái đang ăn sáng, thấp giọng hỏi: "Sao lại dậy muộn như vậy? Tiểu Dật đã dậy rồi mà con còn nằm trên giường?"  

             Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Băng Lạc chợt hiện ra hai phần xấu hổ ngượng ngùng: "Hôm qua có hơi mệt mỏi…"  

             Quách Kết Phương cười cười, bà là người từng trải sao có thể không rõ.  

             Nhậm Phi Long nói thêm: "Trương Tử Sơn nói không sai. Nếu biết cậu tới, khẳng định sẽ có rất nhiều người muốn mời cậu ăn cơm và muốn làm quen với cậu một chút…"

 
Chương 605: Triệu Dật mở to hai mắt, trốn nợ?


Chương 606: Bây giờ anh hối hận?    

             Không hối hận sao?  

             Triệu Dật thở dài: "Bây giờ anh hối hận. ”  

             Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật, truy hỏi: "Vậy tại sao anh lại muốn nói? ”  

             Triệu Dật thản nhiên nói: "Anh đã từng tự kiểm điểm, tự nhủ mình không thể lại lừa gạt cô gái khác, cho dù đối phương có thể không vui, nhưng ít nhất mình không nên lừa gạt họ. Đương nhiên đây là chuyện sau khi quen biết em, nhưng thật sự thứ làm cho anh quyết định thẳng thắn là chuyến đi Thượng Hải lần này. Anh ở cùng bạn gái hơn mười ngày, một ít lời nói của cô ấy, một ít hành động, làm cho anh rất xúc động. Hóa ra yêu một người, cần phải trả giá rất nhiều, không chỉ là tiền bạc..."  

             Lời đều đã nói, chết hay sống, kết quả đều đã định, Triệu Dật cũng trở nên thản nhiên.  

             "Anh đã lừa gạt em, lừa gạt nụ hôn đầu tiên của em, còn lừa gạt tình cảm của em nhưng cũng giúp em một ít công việc bận rộn, hy vọng trong lòng em không còn hận anh."  


             Khổng Hi mím môi, lông mày cũng nhíu lại: "Anh chuẩn bị thẳng thắn với em, sau đó là rời đi sao? ”  

             Triệu Dật vỗ vỗ quần áo của mình, đứng lên: "Nếu không thì sao, ở lại tự rước lấy nhục sao... Sau này chúng ta cũng đừng liên lạc nữa, anh không có cách nào đối xử với em như bạn bè, càng không thể nhìn em quen bạn trai khác, nhìn em sau này kết hôn, vậy anh sẽ vô cùng khó chịu... Cuối cùng anh muốn nói một câu: “Anh thực sự thích em, nhưng đã lừa dối em, là anh không đúng, anh có lỗi với em.”  

             Triệu Dật nói xong hơi khom người cúi đầu một chút, không dám nhìn ánh mắt Khổng Hi, tiếp đó xoay người rời đi.  

             Đi qua vị trí quầy lễ tân, Triệu Dật còn tiện tay thanh toán, sau đó cũng không quay đầu trực tiếp đi ra cửa.  

             Đi ra khỏi cửa, hít một hơi không khí trong lành lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời.  

             Bầu trời tối tăm, không có mặt trăng.  

             Ngay cả những ngôi sao lấp lánh cũng không có.  

             Triệu Dật thở ra một hơi thật dài, trong lòng giống như mất đi thứ gì đó, vô cùng khó chịu.  

             Con mẹ nó, làm người tốt nhất định phải trả giá sao?  

             Triệu Dật móc ra một điếu thuốc, châm lên, hít một hơi thật sâu. Sau đó đi về phía bãi đỗ xe, nhưng mới đi được vài bước, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi của Khổng Hi.  

             "Anh định cứ như vậy mà đi sao?"  

             Triệu Dật xoay người, thoáng có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi đuổi theo từ cửa nhà hàng đang bước nhanh về phía mình.  

             Theo như bình thường, không phải là cô ấy nên chờ mình rời đi, rồi lặng lẽ rời đi sao?  

             Triệu Dật miễn cưỡng cười nói: "Nếu không thì sao? ”  


             Khổng Hi đi tới trước mặt Triệu Dật, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Triệu Dật, vành mắt đã đỏ lên, nước mắt bỗng nhiên vô thức không một tiếng động chảy ra: "Anh trắng trợn xông vào thế giới của em như vậy, lấy đi trái tim em, bây giờ quay đầu lập tức rời đi mà không quan tâm cảm xúc của em sao? ”  

             Triệu Dật sửng sốt.  

             Hắn theo bản năng muốn đưa tay lau nước mắt cho Khổng Hi, nhưng giơ tay lên mới phát hiện còn cầm điếu thuốc. Hắn vội vàng ném điếu thuốc xuống, lần nữa đưa tay lên nhưng khi ngón tay sắp chạm vào mặt Khổng Hi thì đột nhiên dừng lại.  

             Hắn có tư cách này sao?  

             Triệu Dật trầm mặc vài giây hỏi: "Tại sao em lại đuổi theo? ”  

             Khổng Hi nước mắt chảy nhiều hơn, nhưng cô không quan tâm, cứ như vậy gắt gao nhìn Triệu Dật, dường như sợ chỉ trong nháy mắt Triệu Dật lập tức ở trước mắt bay đi.  

             "Em sợ nếu em không đuổi theo, anh sẽ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của em."  

             Sắc mặt Triệu Dật có chút phức tạp nói: "Anh không có cách nào làm bạn bè của em, làm anh trai của em..."  

             Khổng Hi bỗng nhiên đưa tay, ôm lấy eo Triệu Dật: "Vậy thì coi như bạn trai của em, anh đã nói rồi mà! ”  

             Triệu Dật sửng sốt.  

             Cái gì?  

             Chính mình nghe nhầm rồi sao?  



 
Chương 605: Triệu Dật mở to hai mắt, trốn nợ?


Chương 606: Bây giờ anh hối hận?    

             Không hối hận sao?  

             Triệu Dật thở dài: "Bây giờ anh hối hận. ”  

             Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật, truy hỏi: "Vậy tại sao anh lại muốn nói? ”  

             Triệu Dật thản nhiên nói: "Anh đã từng tự kiểm điểm, tự nhủ mình không thể lại lừa gạt cô gái khác, cho dù đối phương có thể không vui, nhưng ít nhất mình không nên lừa gạt họ. Đương nhiên đây là chuyện sau khi quen biết em, nhưng thật sự thứ làm cho anh quyết định thẳng thắn là chuyến đi Thượng Hải lần này. Anh ở cùng bạn gái hơn mười ngày, một ít lời nói của cô ấy, một ít hành động, làm cho anh rất xúc động. Hóa ra yêu một người, cần phải trả giá rất nhiều, không chỉ là tiền bạc..."  

             Lời đều đã nói, chết hay sống, kết quả đều đã định, Triệu Dật cũng trở nên thản nhiên.  

             "Anh đã lừa gạt em, lừa gạt nụ hôn đầu tiên của em, còn lừa gạt tình cảm của em nhưng cũng giúp em một ít công việc bận rộn, hy vọng trong lòng em không còn hận anh."  


             Khổng Hi mím môi, lông mày cũng nhíu lại: "Anh chuẩn bị thẳng thắn với em, sau đó là rời đi sao? ”  

             Triệu Dật vỗ vỗ quần áo của mình, đứng lên: "Nếu không thì sao, ở lại tự rước lấy nhục sao... Sau này chúng ta cũng đừng liên lạc nữa, anh không có cách nào đối xử với em như bạn bè, càng không thể nhìn em quen bạn trai khác, nhìn em sau này kết hôn, vậy anh sẽ vô cùng khó chịu... Cuối cùng anh muốn nói một câu: “Anh thực sự thích em, nhưng đã lừa dối em, là anh không đúng, anh có lỗi với em.”  

             Triệu Dật nói xong hơi khom người cúi đầu một chút, không dám nhìn ánh mắt Khổng Hi, tiếp đó xoay người rời đi.  

             Đi qua vị trí quầy lễ tân, Triệu Dật còn tiện tay thanh toán, sau đó cũng không quay đầu trực tiếp đi ra cửa.  

             Đi ra khỏi cửa, hít một hơi không khí trong lành lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời.  

             Bầu trời tối tăm, không có mặt trăng.  

             Ngay cả những ngôi sao lấp lánh cũng không có.  

             Triệu Dật thở ra một hơi thật dài, trong lòng giống như mất đi thứ gì đó, vô cùng khó chịu.  

             Con mẹ nó, làm người tốt nhất định phải trả giá sao?  

             Triệu Dật móc ra một điếu thuốc, châm lên, hít một hơi thật sâu. Sau đó đi về phía bãi đỗ xe, nhưng mới đi được vài bước, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi của Khổng Hi.  

             "Anh định cứ như vậy mà đi sao?"  

             Triệu Dật xoay người, thoáng có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi đuổi theo từ cửa nhà hàng đang bước nhanh về phía mình.  

             Theo như bình thường, không phải là cô ấy nên chờ mình rời đi, rồi lặng lẽ rời đi sao?  

             Triệu Dật miễn cưỡng cười nói: "Nếu không thì sao? ”  


             Khổng Hi đi tới trước mặt Triệu Dật, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Triệu Dật, vành mắt đã đỏ lên, nước mắt bỗng nhiên vô thức không một tiếng động chảy ra: "Anh trắng trợn xông vào thế giới của em như vậy, lấy đi trái tim em, bây giờ quay đầu lập tức rời đi mà không quan tâm cảm xúc của em sao? ”  

             Triệu Dật sửng sốt.  

             Hắn theo bản năng muốn đưa tay lau nước mắt cho Khổng Hi, nhưng giơ tay lên mới phát hiện còn cầm điếu thuốc. Hắn vội vàng ném điếu thuốc xuống, lần nữa đưa tay lên nhưng khi ngón tay sắp chạm vào mặt Khổng Hi thì đột nhiên dừng lại.  

             Hắn có tư cách này sao?  

             Triệu Dật trầm mặc vài giây hỏi: "Tại sao em lại đuổi theo? ”  

             Khổng Hi nước mắt chảy nhiều hơn, nhưng cô không quan tâm, cứ như vậy gắt gao nhìn Triệu Dật, dường như sợ chỉ trong nháy mắt Triệu Dật lập tức ở trước mắt bay đi.  

             "Em sợ nếu em không đuổi theo, anh sẽ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của em."  

             Sắc mặt Triệu Dật có chút phức tạp nói: "Anh không có cách nào làm bạn bè của em, làm anh trai của em..."  

             Khổng Hi bỗng nhiên đưa tay, ôm lấy eo Triệu Dật: "Vậy thì coi như bạn trai của em, anh đã nói rồi mà! ”  

             Triệu Dật sửng sốt.  

             Cái gì?  

             Chính mình nghe nhầm rồi sao?  



 
Chương 598: Đúng là giàu có!


Chương 599: Mua nhà ở Thượng Hải  

             Mộc Dao cười hì hì nói: "Tuy cậu không phải người giang hồ nhưng trong giang hồ lại lưu truyền truyền thuyết của cậu."  

             Nhâm Phi Long cười ha hả nói: "Hôm khác tôi tổ chức, có muốn tôi giới thiệu mấy người bạn cho cậu quen biết không? Đều là nhân vật có mặt mũi trong giới phú nhị đại ở Thượng Hải. Trong đó có hai người đối với cậu vô cùng bội phục, còn nói muốn nhận cậu làm thầy…"  

             Triệu Dật xua xua tay, khiêm tốn nói: "Quên đi, tôi chỉ là khách qua đường, thường ngày cũng không ở Thượng Hải nên không thể gặp gỡ nhiều. Nếu sau này có thời gian ở đây nhiều hơn mới quen thêm bạn bè cũng không muộn."  

             Nhậm Phi Long cũng không miễn cưỡng, Triệu Dật nói cũng có đạo lý.  


             Thứ giao tình này, trừ phi là vô cùng sâu đậm nếu không, ở xa nhau không thường xuyên gặp gỡ sẽ rất nhanh phai nhạt.  

             Ngay như mấy người bọn họ, nửa năm xa cách, lúc mới gặp lại có chút xa lạ.  

             "Cũng được, khi nào cậu đến đây phát triển sự nghiệp tôi sẽ giới thiệu cho vài người, đều là bạn bè giúp sức."  

             "Được, vậy cảm ơn anh Nhậm trước."  

             Kỳ thực Triệu Dật mời họ họp mặt cũng chỉ muốn uống rượu bình thường, không hề có mục đích nào khác, coi như là duy trì tình cảm một chút.  

             Tuy rằng không có bất kỳ vướng mắc lợi ích gì nhưng cứ giao tiếp nhàn nhạt và ăn một bữa cơm nhạt nhẽo như vậy, vui vẻ một chút không phải tốt hơn sao?  

             Ăn cơm xong, Triệu Dật mời mọi người đi bar uống một chút. Dù sao cũng là người trẻ tuổi, đều thích náo nhiệt, thích rượu ngon và thích gái đẹp.  

             Vì Triệu Dật dẫn theo bạn gái nên dưới sự yêu cầu của Triệu Dật, Nhậm Phi Long gọi tới bốn cô gái xinh đẹp. Tổng cộng là 10 người, vừa vặn đáp ứng đủ yêu cầu 8 đến 10 người của thẻ uống rượu ngon.  

             Quy tắc cũ, họ kêu lên một combo rượu thần long cộng thêm mấy loại rượu ngoại, sau đó lại gọi thêm một số thứ khác.  

             Thượng Hải là đô thị lớn, cho dù rượu thần long cùng loại ở chỗ này đều có giá hơn 138 ngàn, đắt hơn 50 ngàn!  


             Hai combo rượu như vậy, cuối cùng chi phí khoảng 300 ngàn.  

             "Hệ thống, sử dụng thẻ rượu ngon."  

             "Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ uống rượu ngon. Giới hạn tiêu phí tối đa là 200 ngàn. Hiện tại tiêu phí 300 ngàn, bội số ngẫu nhiên là 9. Tiệc rượu có 10 người tham dự, mức độ hài lòng là 9.72 điểm. Vậy có công thức tính toán là 200 ngàn*9*9.72, số tiền hoàn lại là 17.496 triệu. Tiền hoàn lại được lưu vào hệ thống, ký chủ có thể tùy lúc rút tiền."  

             Gấp 9 lần!  

             Ha ha, đây đúng là thời điểm tốt mà!  

             Thoáng cái kiếm được một triệu bảy, bữa rượu này có nhiều lợi nhuận thật.  

             Vừa đủ để hắn mua một căn nhà ở Thượng Hải. Giá nhà ở khu đô thị Thượng Hải ước chừng khoảng 100 ngàn một mét vuông. Vậy hơn 17 triệu này chắc hẳn đủ để mua một căn có diện tích từ 160m² đến 170m².  

             Tốt quá rồi.  

             Chỉ vài ngày người môi giới chăm chỉ đã đã nhanh chóng thu thập được một số lượng lớn thông tin về bất động sản. Sau đó anh ta tự mình đi khảo sát thực địa, cuối cùng chọn ra mấy bộ tài liệu tốt rồi gửi cho Triệu Dật.

 
Chương 606: "Phùng Tiếu Tiếu?"


Chương 607: Anh và bọn họ quen nhau thế nào  

             Khổng Hi ngồi ở ghế phụ trên xe Triệu Dật, cầm khăn giấy ướt nhìn gương trang điểm lau nước mắt trên mặt mình.  

             Triệu Dật lái xe: "Chúng ta đi đâu đây?”  

             Khổng Hi khép gương trang điểm lại: "Tìm một chỗ uống rượu, chúng ta tâm sự.”  

             Triệu Dật nghiêng mặt nhìn thoáng qua Khổng Hi: "Quán bar? Quán rượu lớn? Quán rượu nhỏ? ”  

             Khổng Hi chần chờ một chút: "Quán rượu nhỏ đi, không ồn ào. ”  


             “Được!”  

             Triệu Dật tìm kiếm một chút, theo chỉ dẫn đi đến một quán rượu gần nhất tên là Thuần Dương Tiểu Tửu Quán.  

             Rất nhanh đến nơi, Triệu Dật dừng xe xong, hai người xuống xe.  

             Hai người sóng vai đi vào quán rượu, tìm một vị trí ở trong góc, gọi hai bình rượu hoa đào nhỏ và một ít đồ nhắm cùng với đồ ăn vặt.  

             Làm xong những thứ này, hai người ngồi đối diện nhau, nhất thời đều có chút im ắng, dường như không biết bắt đầu từ đâu.  

             Triệu Dật chung quy nhịn không được, lập tức mở miệng nói: "Hi Hi, rốt cuộc em nghĩ gì vậy, anh bị em làm cho mơ hồ..."  

             Khổng Hi quay đầu lại nói: "Anh có thể kể cho em nghe câu chuyện về bạn gái anh không? ”  

             Triệu Dật thoáng có chút lúng túng: "Tại sao em lại với thú với chuyện này, muốn nghe anh cặn bã như thế nào sao? ”  

             Khổng Hi cũng không trả lời, chỉ nhẹ giọng nói: "Em muốn nghe, có thể kể một chút được không? ”  

             Triệu Dật suy nghĩ một lát, dù sao mình cũng đã thẳng thắn, vậy muốn nghe thì nói rõ ràng thôi.  

             Dù sao kết quả tồi tệ nhất đơn giản chỉ là từ nay về sau hai người xem nhau như người qua đường mà thôi.  


             "Được rồi, chỉ sợ câu chuyện này có thể hơi dài..."  

             "Không sao, đêm rất dài, thời gian rất nhiều."  

             Khổng Hi rót cho mình một ly rượu hoa đào, uống một ngụm: "Trước kia khi em còn bé, thích nhất là nghe mẹ kể chuyện xưa, đáng tiếc..."  

             Triệu Dật cười khổ, mẹ kể chuyện xưa cho con nghe, đó là hạnh phúc, anh kể chuyện xưa cho em nghe thì đó là tự đâm mình.  

             Càng chứng minh anh xấu, chẳng phải em càng ghét anh sao?  

             Càng cảm thấy bị anh lừa gạt?  

             "Vậy bắt đầu từ kỳ thi tuyển sinh đại học năm ngoái đi, vào ngày thi đại học cuối cùng, trên đường đến phòng thi, anh phát hiện một chiếc xe buýt lao vào hồ nhân tạo. Kỹ năng bơi của anh rất tốt nên lập tức nhảy xuống hồ cứu người. Lúc ấy anh cứu được năm người, trong đó người cuối cùng chính là bạn gái hiện tại Liễu Vũ Phi của anh. Hầy, xem như là bạn gái chính thức đi, đương nhiên, lúc ấy bọn anh không biết nhau..."  

             Khổng Hi kinh ngạc mở to hai mắt: "Chuyện xe buýt lao vào hồ nhân tạo năm ngoái sao? ”  

             Triệu Dật gật đầu: "Ừm, anh không thích bị đưa tin, bị người ta chú ý vả lại lúc ấy cứu người cũng không chỉ có một mình anh. Cấp trên vốn là chuẩn bị đem anh làm đối tượng tuyên truyền thì bị anh từ chối, nên đem cơ hội nhường cho một người cứu trợ khác. Bởi vì anh cứu người nên kiệt sức mà hôn mê, sau đó được đưa đến bệnh viện, bỏ lỡ kỳ thi. Cũng bởi vậy, không thi đậu đại học trọng điểm, nên anh đã đăng ký vào một trường gần nhà là đại học công thương Giang Châu. ”  

             Triệu Dật hồi tưởng lại lúc mình và Phùng Tiếu Tiếu quen biết, trên mặt cũng nhịn không được mà lộ ra ý cười: "Sau khi tốt nghiệp, anh một mình đi du lịch khắp nơi thì gặp cô ấy ở đỉnh núi Nga Sơn, lúc đó đang ngắm mặt trời mọc. Khi đó cô ấy còn là một streamer nhỏ, còn mới vừa từ chức, đang cùng đường..."

 
Chương 599: Thật thích thú!


Chương 600: Em không có lòng tin sao?  

             Bây giờ đa số dịch vụ môi giới đều cho phép xem nhà qua video, cho nên Triệu Dật dù không trực tiếp đi tới nơi nhưng cũng có thể thấy rõ phòng ốc như thế nào.  

             Triệu Dật rất nhanh đã chọn được một căn nhà lớn có bốn phòng ngủ, hai phòng khách và ban công rộng rãi, diện tích 164 mét vuông, chủ sở hữu hét giá 16 triệu 800 ngàn.  

             Triệu Dật ủy thác cho nhân viên môi giới giúp mình thương lượng giá cả, người này ra sức thương lượng. Lần đầu Triệu Dật và chủ sở hữu trao đổi, người này nói không thể ít hơn 16 triệu 500 ngàn. Sau đó người môi giới lúc thì mềm mỏng, khi lại cứng rắn giúp Triệu Dật đem giá tiền bớt xuống 300 ngàn, cuối cùng giá giao dịch là 16 triệu 200 ngàn. Hai bên hẹn ký hợp đồng và sang tên vào ngày hôm sau.  


             Sáng hôm sau, ăn cơm cùng Tần Băng Lạc xong, Triệu Dật cười nói: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước rồi đi theo anh đi!”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước để làm gì, đi đăng ký kết hôn sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Cho dù anh muốn đăng ký thì cục dân chính cũng không cho phép, anh còn chưa đủ tuổi mà.”  

             Tần Băng Lạc tò mò hỏi: "Vậy anh muốn làm gì?”  

             Triệu Dật biết việc này nhất định phải nói trước với cô, nếu không với tính cách của cô thì cho dù hợp đồng bày ra trước mặt, cô cũng chưa chắc đã chịu ký.  

             “Anh chọn mua một căn nhà ở gần đây, hôm nay đi ký hợp đồng sang tên. Em cũng biết đấy, ở Thượng Hải không phải muốn là có thể mua nhà, anh không phải ng­ười ở đây nên việc mua bán bất động sản sẽ rất phiền phức. Cho nên anh dự định để em đứng tên, em là người địa phương nên sẽ không bị những hạn chế này ràng buộc…”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Anh mua nhà để làm gì?”  


             Triệu Dật cười nói: “Sau này anh khẳng định sẽ phải thường xuyên đến Thượng Hải, dù sao vẫn phải có nhà riêng, không thể cứ ở nhà bạn gái mãi được. Hơn nữa anh cũng muốn có một thế giới riêng của hai chúng ta. Ví dụ như cả ngày đều ở trên giường không ra ngoài, nếu ở nhà em thì có chút xấu hổ…”  

             Tần Băng Lạc nhíu mày nói: “Căn nhà anh mua trông như thế nào?”  

             “Căn nhà rộng một trăm sáu mươi bốn mét vuông, ngay tại Khu đô thị Quốc Tế, cách nơi này không xa. Mua căn nhà này rồi thì em về nhà ở cũng được mà ở đó cũng được. Sau này anh ở đó cũng được, đến nhà em cũng được, đều rất thuận tiện, em nói có đúng không?”  

             Tần Băng Lạc giật mình nói: "Một trăm sáu mươi bốn mét vuông, vậy số tiền phải trả ước chừng khoảng 16 triệu. Anh để em đứng tên căn nhà như vậy đâu được. Anh đã tặng em nhiều đồ như vậy, đồng hồ đeo tay, ngựa, vòng ngọc, xe... Ngôi nhà này quá đắt, em không thể nhận nó đâu.”  

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Không phải, để anh giải thích! Việc này là em đang giúp anh mà, anh không mua được nhà ở đây vì anh không đủ điều kiện . Anh cũng không nói tặng em, chỉ là căn nhà sẽ đứng tên em mà thôi, anh không lo lắng thì em lo lắng cái gì? Hơn nữa, giấy tờ nhà đứng tên anh hay đứng tên em không phải đều giống nhau hay sao? Đâu có gì khác biệt đúng không nào?. Chẳng lẽ em không có lòng tin với tương lai của chúng ta sao?”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật trở lại nhà mới. Trước đó hai người đã tới xem qua nhà một lần, trang trí rất đẹp. Tuy rằng không quá đặc biệt xa hoa nhưng phong cách Bắc Âu làm cho nội thất thoạt nhìn rất tối giản và thời thượng.

 
Chương 606: "Phùng Tiếu Tiếu?"


Chương 607: Anh và bọn họ quen nhau thế nào  

             Khổng Hi ngồi ở ghế phụ trên xe Triệu Dật, cầm khăn giấy ướt nhìn gương trang điểm lau nước mắt trên mặt mình.  

             Triệu Dật lái xe: "Chúng ta đi đâu đây?”  

             Khổng Hi khép gương trang điểm lại: "Tìm một chỗ uống rượu, chúng ta tâm sự.”  

             Triệu Dật nghiêng mặt nhìn thoáng qua Khổng Hi: "Quán bar? Quán rượu lớn? Quán rượu nhỏ? ”  

             Khổng Hi chần chờ một chút: "Quán rượu nhỏ đi, không ồn ào. ”  


             “Được!”  

             Triệu Dật tìm kiếm một chút, theo chỉ dẫn đi đến một quán rượu gần nhất tên là Thuần Dương Tiểu Tửu Quán.  

             Rất nhanh đến nơi, Triệu Dật dừng xe xong, hai người xuống xe.  

             Hai người sóng vai đi vào quán rượu, tìm một vị trí ở trong góc, gọi hai bình rượu hoa đào nhỏ và một ít đồ nhắm cùng với đồ ăn vặt.  

             Làm xong những thứ này, hai người ngồi đối diện nhau, nhất thời đều có chút im ắng, dường như không biết bắt đầu từ đâu.  

             Triệu Dật chung quy nhịn không được, lập tức mở miệng nói: "Hi Hi, rốt cuộc em nghĩ gì vậy, anh bị em làm cho mơ hồ..."  

             Khổng Hi quay đầu lại nói: "Anh có thể kể cho em nghe câu chuyện về bạn gái anh không? ”  

             Triệu Dật thoáng có chút lúng túng: "Tại sao em lại với thú với chuyện này, muốn nghe anh cặn bã như thế nào sao? ”  

             Khổng Hi cũng không trả lời, chỉ nhẹ giọng nói: "Em muốn nghe, có thể kể một chút được không? ”  

             Triệu Dật suy nghĩ một lát, dù sao mình cũng đã thẳng thắn, vậy muốn nghe thì nói rõ ràng thôi.  

             Dù sao kết quả tồi tệ nhất đơn giản chỉ là từ nay về sau hai người xem nhau như người qua đường mà thôi.  


             "Được rồi, chỉ sợ câu chuyện này có thể hơi dài..."  

             "Không sao, đêm rất dài, thời gian rất nhiều."  

             Khổng Hi rót cho mình một ly rượu hoa đào, uống một ngụm: "Trước kia khi em còn bé, thích nhất là nghe mẹ kể chuyện xưa, đáng tiếc..."  

             Triệu Dật cười khổ, mẹ kể chuyện xưa cho con nghe, đó là hạnh phúc, anh kể chuyện xưa cho em nghe thì đó là tự đâm mình.  

             Càng chứng minh anh xấu, chẳng phải em càng ghét anh sao?  

             Càng cảm thấy bị anh lừa gạt?  

             "Vậy bắt đầu từ kỳ thi tuyển sinh đại học năm ngoái đi, vào ngày thi đại học cuối cùng, trên đường đến phòng thi, anh phát hiện một chiếc xe buýt lao vào hồ nhân tạo. Kỹ năng bơi của anh rất tốt nên lập tức nhảy xuống hồ cứu người. Lúc ấy anh cứu được năm người, trong đó người cuối cùng chính là bạn gái hiện tại Liễu Vũ Phi của anh. Hầy, xem như là bạn gái chính thức đi, đương nhiên, lúc ấy bọn anh không biết nhau..."  

             Khổng Hi kinh ngạc mở to hai mắt: "Chuyện xe buýt lao vào hồ nhân tạo năm ngoái sao? ”  

             Triệu Dật gật đầu: "Ừm, anh không thích bị đưa tin, bị người ta chú ý vả lại lúc ấy cứu người cũng không chỉ có một mình anh. Cấp trên vốn là chuẩn bị đem anh làm đối tượng tuyên truyền thì bị anh từ chối, nên đem cơ hội nhường cho một người cứu trợ khác. Bởi vì anh cứu người nên kiệt sức mà hôn mê, sau đó được đưa đến bệnh viện, bỏ lỡ kỳ thi. Cũng bởi vậy, không thi đậu đại học trọng điểm, nên anh đã đăng ký vào một trường gần nhà là đại học công thương Giang Châu. ”  

             Triệu Dật hồi tưởng lại lúc mình và Phùng Tiếu Tiếu quen biết, trên mặt cũng nhịn không được mà lộ ra ý cười: "Sau khi tốt nghiệp, anh một mình đi du lịch khắp nơi thì gặp cô ấy ở đỉnh núi Nga Sơn, lúc đó đang ngắm mặt trời mọc. Khi đó cô ấy còn là một streamer nhỏ, còn mới vừa từ chức, đang cùng đường..."

 
Chương 607: "Điều kiện rất tốt."


Chương 608: Em đã từng gặp qua?  

             Triệu Dật thành thành thật thật kể lại quá trình quen biết của mình và Phùng Tiếu Tiếu, kể chuyện hồi xưa cô bị trẹo chân. Kể chuyện mình tiễn cô ấy đến Giang Châu, tự mình giúp cô ấy lựa chọn vẹt để cho cô ấy đạt được danh hiệu nữ hoàng luyện vẹt, cứ như vậy một lời kể lại...  

             Khổng Hi nghe xong, cảm thấy câu chuyện này có hơi bình thường một chút.  

             Dùng sức mạnh đồng tiền cứu vớt cô bé Lọ Lem trong những câu chuyện cổ tích kinh điển.  

             Cuối cùng nghe được Phùng Tiếu Tiếu chủ động hỏi phải chăng Triệu Dật là đang bao nuôi cô ấy. Hơn nữa cô ấy còn chấp nhận mối quan hệ này, trong lòng Khổng Hi đã mơ hồ có chút hiểu được nội tâm của người cô gái này.  

             Đã nhận quá nhiều trợ giúp từ Triệu Dật, không thể báo đáp. Hơn nữa không thể kìm nén tình cảm với Triệu Dật, vậy có thể làm sao bây giờ?  


             Chỉ có thể tự tìm cho mình một lý do, cho dù lý do này là bao nuôi, cũng chỉ có như vậy cô ấy mới có thể danh chính ngôn thuận ở bên Triệu Dật, mới có thể báo đáp hắn.  

             Khi nghe thấy Triệu Dật lén thưởng bốn mươi triệu giúp Phùng Tiếu Tiếu đoạt được vị trí thứ nhất, cô ấy kiên quyết trả lại hai mươi triệu cho Triệu Dật. Hơn nữa cô ấy còn nói sau này sẽ kiếm tiền trả Triệu Dật, nhất thời Khổng Hi có thêm không ít thiện cảm đối với Phùng Tiếu Tiếu.  

             Có lẽ cô ấy yêu có chút hèn mọn, nhưng cô ấy không ngừng cố gắng, hi vọng có thể tốt hơn ở trước mặt Triệu Dật.  

             Cô ấy đã thành công.  

             Bây giờ cô ấy đã là tân binh đang nổi trong giới ca nhạc. Tiếng tăm lừng lẫy, công chúa Phùng Tiếu Tiếu kỳ ảo!  

             Tất cả những điều này đều là Triệu Dật giúp cô thực hiện, giúp cô từ một người dẫn chương trình nhỏ nhoi thành một người dẫn chương trình nổi tiếng, thành công bước vào giới ca hát, trở thành một ca sĩ xuất sắc, tương lai rộng mở!  

             Tuy rằng năng lực tài chính của Triệu Dật là một nhân tố rất quan trọng, nhưng tài năng thiên bẩm của Phùng Tiếu Tiếu cùng nỗ lực của cô ấy cũng chiếm một phần rất lớn.  

             "Chỉ cần anh muốn em, cả đời này em đều là của anh."  

             Những lời này, chính là lời thề của cô ấy đối với Triệu Dật.  

             Đây là tiết tấu muốn được bao nuôi đến cùng.  

             Khổng Hi cũng tin tưởng, cho dù Phùng Tiếu Tiếu trở thành Thiên hậu trong giới ca hát, chỉ sợ cô ấy ở trước mặt Triệu Dật cũng vẫn giống như lúc trước, là một tình nhân hèn mọn.  

             Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quả thật Triệu Dật đối với cô ấy vô cùng tốt, coi như chỉ là đầu tư, Triệu Dật vì cô mà đầu tư bao nhiêu?  

             Không chỉ vậy, số tiền này mỗi lần đều lên một tầm cao mới, làm cho sự nghiệp của cô ấy càng đi càng xa.  

             Nếu đây không phải yêu, đó là gì?  

             Thích?  

             Trong lòng Khổng Hi lại tiếp nhận quan hệ bạn gái của Phùng Tiếu Tiếu, cho dù cô là đàn ông, quả thật rất khó lựa chọn.  

             "Đánh đổi bằng sự nỗ lực và chăm chỉ sẽ luôn đạt được thứ gì đó, anh thật lòng cho đi, cô ấy sẽ thật lòng báo đáp... Ừm, người tiếp theo. ”  

             Liên tục kể ra hai người, vẻ mặt Khổng Hi không có thái độ phản cảm nào, Triệu Dật hơi phục hồi một chút tin tưởng.  

             "Người thứ ba tên là Tần Băng Lạc, người Thượng Hải, là sinh viên đại học, có tài năng cưỡi ngựa. Tuy rằng chưa tốt nghiệp nhưng đã tham gia các cuộc thi cưỡi ngựa. Lúc trước anh quen biết mấy người bạn thích cưỡi ngựa ở Giang Châu, về sau anh đi New Zealand mua ngựa với họ, sau đó Tần Băng Lạc cũng đi mua ngựa cùng, cha cô ấy và anh đều quen biết Đặng tổng cho nên mọi người kết bạn mà đi..."  

             Triệu Dật nói hai người cùng đi du lịch, bởi vì Tần Băng Lạc chụp những thứ không nên chụp bị người ta đuổi giết, cuối cùng mình dựa vào kỹ năng huấn luyện thú mà dẫn chó cắn địch còn làm trọng thương vài tên côn đồ, cuối cùng hai người mới bình yên trốn thoát.  

             Khổng Hi nghe rất nghiêm túc, khi nghe được hai người bị bắt, nhịn không được nắm chặt tay.  

             Ánh mắt Khổng Hi thoáng có hai phần phức tạp: "Gặp qua một hai lần, nhưng mà không quen. Dù sao đều ở Thiên phủ, lúc tham dự sự kiện đã từng gặp qua...".

 
Chương 600: “Căn nhà đứng tên Tiểu Lạc sao?”


Chương 601: Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao?  

             Triệu Dật dạo một vòng rồi ngồi xuống sô pha cười nói: “Từ bây giờ trở đi, nơi này chính là nhà của chúng ta ở Thượng Hải. Những đồ nội thất và sô pha này em có muốn thay đổi không?”  

             Tần Băng Lạc ngồi xuống cảm nhận một chút, cười nói: “Không cần đâu! ghế sô pha này là da thật, không có bất kỳ hư hỏng nào, không cần phải lãng phí tiền bạc. Khi nào thấy có những thứ bị hư hoặc không thích thì đổi một cái là được rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, dù sao cũng do em quyết định.”  

             Tần Băng Lạc cười cười nói: “Anh còn phải ở lại đây vài ngày nữa, vậy mấy ngày này chúng ta trang trí nhà mới đi. Nếu chúng ta cùng nhau trang trí thì em nghĩ sẽ càng có ý nghĩa hơn.”  

             Triệu Dật vốn không có việc gì, nhiệm vụ duy nhất chính là ở cùng Tần Băng Lạc. Hai ngày trước hai người đã đi chơi khắp nơi rồi, thật sự không có chỗ nào để đi nữa, trang trí nhà mới cũng là một cách giải trí không tệ.  

             Cùng người yêu của mình trang trí ngôi nhà tương lai, đây không phải là một điều rất lãng mạn sao?  

             “Được.”  

             Triệu Dật nhanh chóng đồng ý rồi chợt cười nói: “Hôm nay mới mua nhà, buổi tối nên ăn mừng tân gia một chút đi, mời thêm chú và thím đến chung vui…”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: “Được, em gọi điện thoại cho cha mẹ.”  

             Hôm nay là cuối tuần nên Tần Hải không đi làm, đang ở nhà với Quách Kết Phương xem TV, nhận được điện thoại của Tần Băng Lạc thì giật cả mình.  

             Hai người không phải đi ra ngoài chơi, mà là đi mua nhà ư?  

             Tiền mua nhà toàn bộ trả hết trong một lần, thủ tục đều đã làm xong?  


             “Được, chúng ta lập tức đi qua đó.”  

             Tần Hải cúp điện thoại, vẻ mặt có chút tò mò.  

             Quách Kết Phương ở bên cạnh không nghe rõ bèn thuận miệng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?, Nhà gì vậy?”  

             Tần Hải cười khổ nói: “Triệu Dật mua một căn nhà hơn 160 mét vuông ở Khu đô thị Quốc Tế, giá ngôi nhà là 16 triệu…”  

             Quách Kết Phương sửng sốt một chút rồi nói: “Cậu ấy cảm thấy trong nhà chúng ta không thoải mái sao?”  

             “Chắc là như vậy. Một người đàn ông có sự nghiệp thành công như cậu ấy thì trong lòng sẽ có một chút kiêu ngạo, làm sao có thể chấp nhận việc cứ ở mãi trong nhà bạn gái chứ.”  

             Triệu Dật cười nói: “Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao? Giữa chúng cháu không phân biệt của người này hay của người kia.”

 
Chương 607: "Điều kiện rất tốt."


Chương 608: Em đã từng gặp qua?  

             Triệu Dật thành thành thật thật kể lại quá trình quen biết của mình và Phùng Tiếu Tiếu, kể chuyện hồi xưa cô bị trẹo chân. Kể chuyện mình tiễn cô ấy đến Giang Châu, tự mình giúp cô ấy lựa chọn vẹt để cho cô ấy đạt được danh hiệu nữ hoàng luyện vẹt, cứ như vậy một lời kể lại...  

             Khổng Hi nghe xong, cảm thấy câu chuyện này có hơi bình thường một chút.  

             Dùng sức mạnh đồng tiền cứu vớt cô bé Lọ Lem trong những câu chuyện cổ tích kinh điển.  

             Cuối cùng nghe được Phùng Tiếu Tiếu chủ động hỏi phải chăng Triệu Dật là đang bao nuôi cô ấy. Hơn nữa cô ấy còn chấp nhận mối quan hệ này, trong lòng Khổng Hi đã mơ hồ có chút hiểu được nội tâm của người cô gái này.  

             Đã nhận quá nhiều trợ giúp từ Triệu Dật, không thể báo đáp. Hơn nữa không thể kìm nén tình cảm với Triệu Dật, vậy có thể làm sao bây giờ?  


             Chỉ có thể tự tìm cho mình một lý do, cho dù lý do này là bao nuôi, cũng chỉ có như vậy cô ấy mới có thể danh chính ngôn thuận ở bên Triệu Dật, mới có thể báo đáp hắn.  

             Khi nghe thấy Triệu Dật lén thưởng bốn mươi triệu giúp Phùng Tiếu Tiếu đoạt được vị trí thứ nhất, cô ấy kiên quyết trả lại hai mươi triệu cho Triệu Dật. Hơn nữa cô ấy còn nói sau này sẽ kiếm tiền trả Triệu Dật, nhất thời Khổng Hi có thêm không ít thiện cảm đối với Phùng Tiếu Tiếu.  

             Có lẽ cô ấy yêu có chút hèn mọn, nhưng cô ấy không ngừng cố gắng, hi vọng có thể tốt hơn ở trước mặt Triệu Dật.  

             Cô ấy đã thành công.  

             Bây giờ cô ấy đã là tân binh đang nổi trong giới ca nhạc. Tiếng tăm lừng lẫy, công chúa Phùng Tiếu Tiếu kỳ ảo!  

             Tất cả những điều này đều là Triệu Dật giúp cô thực hiện, giúp cô từ một người dẫn chương trình nhỏ nhoi thành một người dẫn chương trình nổi tiếng, thành công bước vào giới ca hát, trở thành một ca sĩ xuất sắc, tương lai rộng mở!  

             Tuy rằng năng lực tài chính của Triệu Dật là một nhân tố rất quan trọng, nhưng tài năng thiên bẩm của Phùng Tiếu Tiếu cùng nỗ lực của cô ấy cũng chiếm một phần rất lớn.  

             "Chỉ cần anh muốn em, cả đời này em đều là của anh."  

             Những lời này, chính là lời thề của cô ấy đối với Triệu Dật.  

             Đây là tiết tấu muốn được bao nuôi đến cùng.  

             Khổng Hi cũng tin tưởng, cho dù Phùng Tiếu Tiếu trở thành Thiên hậu trong giới ca hát, chỉ sợ cô ấy ở trước mặt Triệu Dật cũng vẫn giống như lúc trước, là một tình nhân hèn mọn.  

             Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quả thật Triệu Dật đối với cô ấy vô cùng tốt, coi như chỉ là đầu tư, Triệu Dật vì cô mà đầu tư bao nhiêu?  

             Không chỉ vậy, số tiền này mỗi lần đều lên một tầm cao mới, làm cho sự nghiệp của cô ấy càng đi càng xa.  

             Nếu đây không phải yêu, đó là gì?  

             Thích?  

             Trong lòng Khổng Hi lại tiếp nhận quan hệ bạn gái của Phùng Tiếu Tiếu, cho dù cô là đàn ông, quả thật rất khó lựa chọn.  

             "Đánh đổi bằng sự nỗ lực và chăm chỉ sẽ luôn đạt được thứ gì đó, anh thật lòng cho đi, cô ấy sẽ thật lòng báo đáp... Ừm, người tiếp theo. ”  

             Liên tục kể ra hai người, vẻ mặt Khổng Hi không có thái độ phản cảm nào, Triệu Dật hơi phục hồi một chút tin tưởng.  

             "Người thứ ba tên là Tần Băng Lạc, người Thượng Hải, là sinh viên đại học, có tài năng cưỡi ngựa. Tuy rằng chưa tốt nghiệp nhưng đã tham gia các cuộc thi cưỡi ngựa. Lúc trước anh quen biết mấy người bạn thích cưỡi ngựa ở Giang Châu, về sau anh đi New Zealand mua ngựa với họ, sau đó Tần Băng Lạc cũng đi mua ngựa cùng, cha cô ấy và anh đều quen biết Đặng tổng cho nên mọi người kết bạn mà đi..."  

             Triệu Dật nói hai người cùng đi du lịch, bởi vì Tần Băng Lạc chụp những thứ không nên chụp bị người ta đuổi giết, cuối cùng mình dựa vào kỹ năng huấn luyện thú mà dẫn chó cắn địch còn làm trọng thương vài tên côn đồ, cuối cùng hai người mới bình yên trốn thoát.  

             Khổng Hi nghe rất nghiêm túc, khi nghe được hai người bị bắt, nhịn không được nắm chặt tay.  

             Ánh mắt Khổng Hi thoáng có hai phần phức tạp: "Gặp qua một hai lần, nhưng mà không quen. Dù sao đều ở Thiên phủ, lúc tham dự sự kiện đã từng gặp qua...".

 
Chương 608: Ý là bệnh của ông em sao?”


Chương 609: Cam tâm tình nguyện  

             “Còn ai nữa không?”  

             Triệu Dật hơi lúng túng gật đầu: “Còn có một người..”  


             Thực ra còn có hai người, nhưng trước tiên đừng nhắc tới Bạch Nguyệt..  

             Dù sao việc mình quen với bạn thân của bạn gái cũng có chút xấu hổ, tuy rằng trong chuyện này Bạch Nguyệt có chút chủ động nhưng đường đường là nam tử hán cũng không thể đem chuyện này đổ lên đầu của một cô gái, đúng không?  

             “Còn có một sinh viên khoa múa đại học Tất Nam, Diệp Thiến, chuyện của anh và cô ấy đơn giản hơn một chút…”  

             Triệu Dật kể lại một cách ngắn gọi chuyện mình quen biết với Diệp Thiến, chuyện cùng nhau đi viện dưỡng lão thăm người già. Tiếp đó qua lại vài lần, cứ như vậy mà trở thành người yêu.  

             Khổng Hi gật đầu: “Chuyện này quả thật đơn giản, đây mới là câu chuyện tình yêu phù hợp với sinh viên đại học mà anh hướng đến, cũng là tưởng tượng của em về câu chuyện tình yêu năm mười chín tuổi của anh với bạn gái…”  

             Triệu Dật nâng ly rượu, một hơi cạn sạch: “Đúng vậy, cứ coi là như vậy, còn có vài chuyện khác nhưng cũng chẳng đáng nhắc đến.”  

             Ví dụ như Giang Dĩnh, như Alyssa.  

             Tuy rằng có lẽ hoặc sẽ phát sinh quan hệ thân mật nhưng dự định ban đầu của họ không hề giống nhau. Hơn nữa, cho dù không phát sinh quan hệ thân mật thì cũng không cảm thấy có gì phải nuối tiếc.  

             Cho nên không nói.  

             “Bây giờ anh mới mười chín tuổi. Tuy rằng anh rất trưởng thành, nhưng thời gian trôi qua, nhiều thứ sẽ thay đổi, hiện tại nói cả đời còn quá sớm. Em cũng có thể hứa hẹn như Phùng Tiếu Tiếu, chỉ cần anh vẫn yêu em như cũ thì cả đời này em sẽ yêu anh không rời. Em có thể chịu ủy khuất, dù sao thứ em học được từ nhỏ đến lớn chính là độc lập, miễn là lòng anh có em thì sẽ chẳng có vấn đề gì…”

 
Chương 601: À, bây giờ anh đang ở một mình sao?


Chương 602: Một phen hú vía  

             Tần Hải rất hài lòng với câu trả lời của Triệu Dật, nhưng vẫn phải bày tỏ thái độ nên có, nói rõ ràng trước. Nếu không người khác biết sẽ tưởng rằng hắn khi dễ đứa nhỏ này, chiếm đoạt tiền của cậu ấy.  

             Tuy rằng nhà họ Tần không thuộc dạng giàu có bậc nhất nhưng vẫn có tài sản chục tỷ. Nếu không phải như thế thì làm sao giới thượng lưu ở Thượng Hải lại coi nhà họ Tần là nhân vật tai to mặt lớn?  

             Ở thời đại bây giờ, khắp nơi đều có người sở hữu tài sản một trăm triệu hoặc mấy chục triệu, nên những người này không tính là đại gia. Thật sự muốn tự xưng là đại gia, tốt xấu gì cũng phải có tài sản ít nhất là vài tỷ...  

             Cũng bởi vậy mà Tần Hải thật sự khinh thường việc đi chiếm đoạt tiền của một hậu bối. Thậm chí trong lòng hắn cũng cân nhắc đến việc nếu như sau này hai người bọn họ kết hôn, thì sẽ mua lại cho hai đứa một căn biệt thự làm quà cưới. Mặc kệ sau này chúng nó ở Thượng Hải, Thiên Phủ hay ở Giang Châu cũng không thể để con gái của mình bị yếu thế được.  

             Nói cho cùng, mình chỉ có một đứa con gái này. Sau này già yếu, gia sản chục tỷ này không phải cũng đều là để lại cho con gái và chồng của nó sao?  


             "Đi thôi, ăn mừng nhà mới nào. Tối nay phải ăn mừng thật lớn, phải uống vài chén mới được."  

             Quách Kết Phương cười nói: "Ông lại tìm được lý do quang minh chính đại để uống rượu rồi nha.”  

             Tần Hải cười ha hả nói: "Chuyện vui thế này chẳng lẽ lại không uống rượu chúc mừng sao? ”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật cũng nhịn không được mà nở nụ cười.  

             Những ngày bình thường Tần Hải uống rượu quá nhiều sẽ bị Quách Kết Phương phê bình, thế nên Tần Hải luôn uống trong lo lắng và luôn sợ bị phát hiện.Hiện giờ có cơ hội uống rượu quá hợp lý, làm sao hắn có thể bỏ qua?  

             ...  

             Mấy ngày tiếp theo, Triệu Dật và Tần Băng Lạc chuyển đến nhà mới ở.  

             Không có cha mẹ ở bên cạnh, cuộc sống của hai người trở nên rất dễ chịu và thoải mái.  

             Ban ngày hôn chụt chụt, buổi tối rên a a.  

             Ngủ đến khi nào muốn dậy thì dậy, tay trong tay cùng nhau dạo phố.  

             Hai người đem những món nội thất nhìn không thuận mắt hoặc đồ đạc không thích đều ném đi và tìm người quét dọn sạch sẽ một lượt. Sau đó thì bắt đầu mua về đủ loại đồ dùng và chuyển vào nhà mới.  

             Trong vài ngày, toàn bộ căn nhà nhanh chóng tràn ngập hơi thở của cuộc sống.  

             Trên ban công có nhiều hoa, trong phòng có thêm nhiều cây xanh trang trí.Còn có đủ loại đồ vật nhỏ được lựa chọn kỹ lưỡng.  

             Hai người bắt đầu cuộc sống sớm chiều gắn bó với nhau.  

             Trong thời gian chung sống với Tần Băng Lạc, Triệu Dật còn phải liên lạc với Liễu Vũ Phi. Dù sao cũng là người yêu của nhau, bạn trai cho dù đi công tác thì cũng không thể biến mất luôn như vậy được.  

             Trong mấy cô bạn gái thì chỉ có Phùng Tiếu Tiếu là ít khi chủ động tìm Triệu Dật, nhiều nhất cũng chỉ hỏi thăm ân cần một chút. Cô sẽ không đột nhiên gọi điện thoại nói chuyện phiếm với Triệu Dật.Cho dù có việc cũng là nhắn tin trên Wechat hoặc gửi tin nhắn thoại gì đó.  

             Diệp Thiến mỗi ngày đều nói chuyện phiếm với Triệu Dật, nhưng mà sẽ không tán gẫu nhiều. Chủ yếu là nói về những chuyện đáng nói xảy ra trong ngày, tuy là hay bất chợt gọi điện nhưng mà cũng rất ít. Dù sao trong xã hội bây giờ việc mọi người liên lạc với nhau qua điện thoại đã ngày càng ít đi, Wechat và các ứng dụng nhắn tin càng ngày càng nhiều.  

             Liễu Vũ Phi thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, có đôi khi là ban ngày đang đi học, có khi là buổi tối nằm trên giường.  

             Liễu Vũ Phi: Chuyện hôm nay đã làm xong chưa?  

             Triệu Dật: Xong rồi, thật ra cũng không có nhiều việc quan trọng, chỉ là gặp gỡ vài người rồi cùng tán gẫu, ăn uống vui chơi các kiểu.  

             Liễu Vũ Phi: Vậy bây giờ anh đang ở đâu, khách sạn sao?  

             Sự việc xảy ra đột ngột, Triệu Dật căn bản không kịp tránh né, hắn cảm thấy mồ hôi lạnh toát đang chảy trên lưng.

 
Chương 608: Ý là bệnh của ông em sao?”


Chương 609: Cam tâm tình nguyện  

             “Còn ai nữa không?”  

             Triệu Dật hơi lúng túng gật đầu: “Còn có một người..”  


             Thực ra còn có hai người, nhưng trước tiên đừng nhắc tới Bạch Nguyệt..  

             Dù sao việc mình quen với bạn thân của bạn gái cũng có chút xấu hổ, tuy rằng trong chuyện này Bạch Nguyệt có chút chủ động nhưng đường đường là nam tử hán cũng không thể đem chuyện này đổ lên đầu của một cô gái, đúng không?  

             “Còn có một sinh viên khoa múa đại học Tất Nam, Diệp Thiến, chuyện của anh và cô ấy đơn giản hơn một chút…”  

             Triệu Dật kể lại một cách ngắn gọi chuyện mình quen biết với Diệp Thiến, chuyện cùng nhau đi viện dưỡng lão thăm người già. Tiếp đó qua lại vài lần, cứ như vậy mà trở thành người yêu.  

             Khổng Hi gật đầu: “Chuyện này quả thật đơn giản, đây mới là câu chuyện tình yêu phù hợp với sinh viên đại học mà anh hướng đến, cũng là tưởng tượng của em về câu chuyện tình yêu năm mười chín tuổi của anh với bạn gái…”  

             Triệu Dật nâng ly rượu, một hơi cạn sạch: “Đúng vậy, cứ coi là như vậy, còn có vài chuyện khác nhưng cũng chẳng đáng nhắc đến.”  

             Ví dụ như Giang Dĩnh, như Alyssa.  

             Tuy rằng có lẽ hoặc sẽ phát sinh quan hệ thân mật nhưng dự định ban đầu của họ không hề giống nhau. Hơn nữa, cho dù không phát sinh quan hệ thân mật thì cũng không cảm thấy có gì phải nuối tiếc.  

             Cho nên không nói.  

             “Bây giờ anh mới mười chín tuổi. Tuy rằng anh rất trưởng thành, nhưng thời gian trôi qua, nhiều thứ sẽ thay đổi, hiện tại nói cả đời còn quá sớm. Em cũng có thể hứa hẹn như Phùng Tiếu Tiếu, chỉ cần anh vẫn yêu em như cũ thì cả đời này em sẽ yêu anh không rời. Em có thể chịu ủy khuất, dù sao thứ em học được từ nhỏ đến lớn chính là độc lập, miễn là lòng anh có em thì sẽ chẳng có vấn đề gì…”

 
Chương 609: Chính vì vậy, anh càng phải tốt với em hơn để bù đắp.”


Đề cử quyền sách 'Bắt đầ từ một cái giếng biến dị' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 610: Đàn ông và phụ nữ, chẳng lẽ phụ nữ lại thua được sao  

             Bây giờ nói cả đời còn quá sớm?  

             Phải, thật sự còn quá sớm.  

             Tuy bây giờ Triệu Dật cũng coi như thành công trong sự nghiệp, nhưng chung quy thì vẫn là một cậu sinh viên năm nhất mười chín tuổi, hình như cũng không khiến cho người ta yên tâm cho lắm.  


             Hơn nữa, với hoàn cảnh của Triệu Dật thì nói chuyện một đời quả thật quá sớm.  

             Thực ra trong lòng Triệu Dật cũng hiểu được, bây giờ những người bạn gái của hắn nhẫn nhịn chưa chắc là không có vài phần suy nghĩ dùng chuyện yêu đương để trốn tránh. Nhưng khi đến một khắc quyết định cuối cùng thì có mấy người có thể thật sự hạ quyết tâm làm tình nhân cả đời cơ chứ?  

             Bây giờ còn quá sớm, chúng ta hãy cứ chờ xem.  

             Có lẽ bây giờ mọi người còn chưa có đủ lòng tin đối với hắn, vậy thì chỉ có thể dùng thời gian để chứng minh.  

             Quyết định của Khổng Hi khiến Triệu Dật có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới việc Khổng Hi biết mình có tới mấy người bạn gái nhưng vẫn nguyện ý kết giao với mình, vẫn nguyện ý làm bạn gái mình.  

             Điều này khiến cho hắn có chút khó hiểu.  

             Dù sao Khổng HI cũng xinh đẹp như thế, có dáng vẻ và gia cảnh như vậy cũng không đến mức phải chia sẻ bạn trai với người khác chứ?  

             “Tại sao em lại… quyết định như vậy?”  

             Triệu Dật hỏi một câu, sợ Khổng Hi hiểu lầm nên giải thích: “Đương nhiên quyết định này của em khiến anh vui mừng khôn xiết, nhưng theo lý mà nói thì thật kỳ quái. Người ưu tú như em làm sao có thể…”  


             “Sao lại làm tình nhân cho người ta, đúng không?”  

             Nét mặt của Khổng Hi bây giờ đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, thậm chí còn mang theo vài ý cười: “Nói là tình nhân thì còn quá sớm, bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, không phải sao?”  

             “Tuy rằng anh nói Liễu Vũ Phi là bạn gái chính thức, nhưng ai biết được chuyện của mấy năm sau. Vạn nhất mọi người đều rời đi, hoặc cho dù không rời đi thì cũng phải chờ đến khi anh kết hôn những người khác mới được coi là tình nhân. Hiện tại tất cả mọi người đều quang minh chính đại là yêu đương, đều là bạn gái của anh, chẳng qua là do một chân anh đạp mấy thuyền mà thôi.”  

             Triệu Dật hơi xấu hổ nhưng cũng phải cố gắng gượng, ai bảo hắn đúng là một chân đạp mấy chiếc thuyền chứ!  

             Chằng qua là hình như Khổng Hi nói cũng có lý. Bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, trước khi kết hôn thì mọi người đều giống nhau. Chỉ có sau khi kết hôn thì theo đạo đức mới phải phân chia chủ thứ, mới phân ra làm vợ và tình nhân.  

             Suy cho cùng hiện tại Triệu Dật cũng không yêu ai một cách giấu giếm. Mẹ của Liễu Vũ Phi hắn đã gặp qua, chung sống rất tốt. Cũng đã gặp cha mẹ của Bạch Nguyệt, không thành vấn đề. Trò chuyện cùng cha mẹ Tần Băng lạc cũng vô cùng vui vẻ. Ít ra hắn vẫn có dáng vẻ của một người bạn trai chứ không phải cái loại chỉ đưa tiền cho người ta ăn uống chơi bời.  

             Mình đều tập trung vào tình cảm!  

             Triệu Dật mỉm cười: “Anh đang nhìn Khổng Hi của anh, khuôn mặt đỏ này, thật đẹp…”

 
Chương 602: Bốn bộ ga giường?


Chương 603: Bị đánh trúng tim đen  

             Dáng vẻ của Triệu Dật rõ ràng chính là đang nói chuyện video với người khác. Tần Băng Lạc liếc nhìn một cái nhưng lại không đi tới mà lại đi về phía ban công.  

             Dù Triệu Dật can đảm hay da mặt dày đến mức nào thì giờ phút này trong lòng cũng cảm thấy chột dạ, trên lưng đổ mồ hôi.  

             Tần Băng Lạc tuy rằng chỉ là nhàn nhạt nhìn sang bên này một cái, thậm chí cũng không nói gì. Nhưng cái liếc mắt kia rõ ràng làm cho Triệu Dật cảm thấy cô ấy thật sự đã nhìn thấu tất cả.  

             Tuy rằng vì muốn an toàn nên Triệu Dật mang tai nghe để nói chuyện, Tần Băng Lạc không nghe được tiếng của Liễu Vũ Phi. Nhưng mà chỉ cần Tần Băng Lạc cất tiếng nói, Liễu Vũ Phi hoàn toàn có thể nghe được!  

             Muốn kết thúc cuộc gọi video ngay bây giờ sao?  

             Như vậy chẳng phải là đang chột dạ ư?  

             Nhưng nếu như không kết thúc cuộc gọi video này, lỡ như Tần Băng Lạc từ ban công lại gần xem hoặc là nói mấy câu, vậy không phải tất cả đều kết thúc sao?  


             Không được!  

             “Ừm, bạn anh gọi, anh cúp máytrước, lát nữa lại nói chuyện nha.”  

             Triệu Dật không dám nói bất cứ từ nào quá nhạy cảm, khóe mắt lại liếc về phía ban công.  

             Tần Băng Lạc đến ban công để lấy chiếc khăn lông lớn được giặt vào hai hôm trước Việc này hiển nhiên là không mất nhiều thời gian, rất nhanh sẽ đi vào trong này. Cũng may là Liễu Vũ Phi ngược lại rất dứt khoát, lưu loát nói: “Được, anh đi đi, lát nữa lại nói chuyện, tạm biệt!”  

             “Ừm, được, tạm biệt!”  

             Ngay lúc nói những lời này, Tần Băng Lạc cầm khăn lông đi vào.  

             Tần Băng Lạc nhìn Triệu Dật cười cười, nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục đi vào phòng ngủ rồi vào phòng tắm.  

             Nụ cười thật đẹp, nhưng giờ phút này Triệu Dật lại có cảm giác sợ hãi.  

             Sợ hãi!  

             Triệu Dật kết thúc video, thở dài một hơi.  

             Lưng áo ướt đẫm mồ hôi!  

             Sau khi uống một ngụm nước thật lớn, lúc này Triệu Dật mới cẩn thận suy nghĩ lại tình huống vừa rồi.  

             Tần Băng Lạc vừa rồi không nói gì là xuất phát từ việc được giáo dục lễ phép hay là cô ấy tránh né?  

             Những lời mình nói lúc nãy, hẳn là cô ấy ít nhiều đều nghe được một chút, chẳng lẽ cô ấy không bận tâm sao?  

             Cảm giác có chút kỳ quái?  

             Triệu Dật bỗng nhiên nhớ tới lúc trước Tần Băng Lạc và hắn đã từng nói chuyện về biển hoa, điều này chứng tỏ cô ấy chắc chắn biết chuyện của Liễu Vũ Phi.  


             Có lẽ chưa chắc cô ấy đã biết nữ sinh được tặng một biển hoa kia là ai nhưng chắc hẳn cô ấy đã biết bên cạnh mình còn có cô gái khác, hơn nữa không phải chỉ là quan hệ bạn bè bình thường. Nhưng tới bây giờ cô ấy vẫn chưa từng hỏi qua một câu.  

             Tại sao lại như vậy?  

             Chẳng lẽ chuyện này cô ấy để ở trong lòng, hoặc là cho dù biết cũng làm bộ không biết?  

             Nói cách khác, trong lòng cô ấy thật sự chấp nhận chuyện này?  

             Triệu Dật nghĩ như vậynhưng trong lòng lại hoài nghi.  

             Tần Băng Lạc sẽ không làm vậy phải không?  

             Cô ấy vừa có gia cảnh ưu tú lại vừa xinh đẹp, còn có tài năng cưỡi ngựa, có thể nói cô là người có tính cách vô cùng độc lập. Chẳng lẽ với điều kiện tốt như vậy Tần Băng Lạc lại có thể chấp nhận sự thật rằng mình có bạn gái khác?  

             Hoặc là cô ấy cảm thấy có thể khiến mình suy nghĩ lại mà tiếp tục ởbên cạnh cô ấy ?  

             Triệu Dật có chút thấp thỏm nhưng cũng không lập tức rời đi mà tiếp tục ngồi trên sô pha xem tivi. Không thể đi ra ngoài nghe video thì bật tivi, sau đó kết thúc video lập tức tắt tivi, làm như vậy không phải càng đáng nghi hay sao.  

             Triệu Dật cầm điện thoại di động chơi game và xem tivi khoảng nửa giờ thì Tần Băng Lạc từ trong phòng tắm đi ra.  

             Triệu Dật xem thêm vài phút rồi tắt tivi, cất điện thoại di động và trở về phòng ngủ.  

             Tần Băng Lạc đang ngồi trước bàn trang điểm sấy tóc. Triệu Dật đi tới vừa cười vừa cầm lấy máy sấy tóc nói: “Nào, để anh giúp em sấy tóc.”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nhìn Triệu Dật rồi đưa máy sấy tóc cho hắn.  

             Triệu Dật cẩn thận giúp Tần Băng Lạc sấy tóc, trong lòng thì thấp thỏm chờ đợi.  

             “Triệu Dật, anh sẽ luôn thật lòng cưng chiều và yêu thương em cả đời chứ?”

 
Chương 609: Chính vì vậy, anh càng phải tốt với em hơn để bù đắp.”


Đề cử quyền sách 'Bắt đầ từ một cái giếng biến dị' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 610: Đàn ông và phụ nữ, chẳng lẽ phụ nữ lại thua được sao  

             Bây giờ nói cả đời còn quá sớm?  

             Phải, thật sự còn quá sớm.  

             Tuy bây giờ Triệu Dật cũng coi như thành công trong sự nghiệp, nhưng chung quy thì vẫn là một cậu sinh viên năm nhất mười chín tuổi, hình như cũng không khiến cho người ta yên tâm cho lắm.  


             Hơn nữa, với hoàn cảnh của Triệu Dật thì nói chuyện một đời quả thật quá sớm.  

             Thực ra trong lòng Triệu Dật cũng hiểu được, bây giờ những người bạn gái của hắn nhẫn nhịn chưa chắc là không có vài phần suy nghĩ dùng chuyện yêu đương để trốn tránh. Nhưng khi đến một khắc quyết định cuối cùng thì có mấy người có thể thật sự hạ quyết tâm làm tình nhân cả đời cơ chứ?  

             Bây giờ còn quá sớm, chúng ta hãy cứ chờ xem.  

             Có lẽ bây giờ mọi người còn chưa có đủ lòng tin đối với hắn, vậy thì chỉ có thể dùng thời gian để chứng minh.  

             Quyết định của Khổng Hi khiến Triệu Dật có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới việc Khổng Hi biết mình có tới mấy người bạn gái nhưng vẫn nguyện ý kết giao với mình, vẫn nguyện ý làm bạn gái mình.  

             Điều này khiến cho hắn có chút khó hiểu.  

             Dù sao Khổng HI cũng xinh đẹp như thế, có dáng vẻ và gia cảnh như vậy cũng không đến mức phải chia sẻ bạn trai với người khác chứ?  

             “Tại sao em lại… quyết định như vậy?”  

             Triệu Dật hỏi một câu, sợ Khổng Hi hiểu lầm nên giải thích: “Đương nhiên quyết định này của em khiến anh vui mừng khôn xiết, nhưng theo lý mà nói thì thật kỳ quái. Người ưu tú như em làm sao có thể…”  


             “Sao lại làm tình nhân cho người ta, đúng không?”  

             Nét mặt của Khổng Hi bây giờ đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, thậm chí còn mang theo vài ý cười: “Nói là tình nhân thì còn quá sớm, bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, không phải sao?”  

             “Tuy rằng anh nói Liễu Vũ Phi là bạn gái chính thức, nhưng ai biết được chuyện của mấy năm sau. Vạn nhất mọi người đều rời đi, hoặc cho dù không rời đi thì cũng phải chờ đến khi anh kết hôn những người khác mới được coi là tình nhân. Hiện tại tất cả mọi người đều quang minh chính đại là yêu đương, đều là bạn gái của anh, chẳng qua là do một chân anh đạp mấy thuyền mà thôi.”  

             Triệu Dật hơi xấu hổ nhưng cũng phải cố gắng gượng, ai bảo hắn đúng là một chân đạp mấy chiếc thuyền chứ!  

             Chằng qua là hình như Khổng Hi nói cũng có lý. Bây giờ tất cả mọi người đều là bạn gái, trước khi kết hôn thì mọi người đều giống nhau. Chỉ có sau khi kết hôn thì theo đạo đức mới phải phân chia chủ thứ, mới phân ra làm vợ và tình nhân.  

             Suy cho cùng hiện tại Triệu Dật cũng không yêu ai một cách giấu giếm. Mẹ của Liễu Vũ Phi hắn đã gặp qua, chung sống rất tốt. Cũng đã gặp cha mẹ của Bạch Nguyệt, không thành vấn đề. Trò chuyện cùng cha mẹ Tần Băng lạc cũng vô cùng vui vẻ. Ít ra hắn vẫn có dáng vẻ của một người bạn trai chứ không phải cái loại chỉ đưa tiền cho người ta ăn uống chơi bời.  

             Mình đều tập trung vào tình cảm!  

             Triệu Dật mỉm cười: “Anh đang nhìn Khổng Hi của anh, khuôn mặt đỏ này, thật đẹp…”

 
Chương 610: Có tiền thì công ty còn sợ không có ai sao?


Chương 611: Phong hồi lộ chuyển  

             ần ngồi xuống quán rượu này, bọn họ ngồi đến 11 giờ đêm.  

             Sau khi làm rõ suy nghĩ cùng với quan hệ của hai người, bầu không khí lại trở nên ấm áp.  

             Lúc trước Khổng Hi không quá hiểu rõ Triệu Dật, nhưng thông qua lần nói chuyện về mấy người bạn gái của hắn này, cô đã hiểu rõ Triệu Dật hơn.  

             Mặc dù Triệu Dật có khuyết điểm là một tên đào hoa, nhưng hắn dũng cảm, dám đánh đổi, dám đối mặt với khó khăn, thậm chí là nguy hiểm.  

             Hắn có thể không màng đến việc mình vắng một buổi thi mà ảnh hưởng đến kết quả, lại dũng cảm làm việc nghĩa nhảy xuống hồ cứu người.  

             Hắn có thể dũng cảm chiến đấu với những kẻ cướp đe dọa tính mạng, bảo vệ bản thân và bạn bè.  

             Hắn có thể vì bạn gái mà tiêu tiền như nước. Mua nhà mua xe thì không nói, nhưng vì để cho Phùng Tiếu Tiếu vào được trận chung kết mà mạnh tay chi ra 40 triệu. Cuối cùng giúp cho Phùng Tiếu Tiếu có thể biểu diễn trên sân khấu lớn cùng với rất nhiều ngôi sao khác, gây ảnh hưởng lớn. Từ đó một đường bước vào giới ca sĩ, trở thành tân binh trong giới.  

             Hắn cũng có thể đến viện dưỡng lão làm việc tốt cùng bạn gái, thăm hỏi, gửi tình yêu thương và sự ấm áp đến cho người già neo đơn mà không cần lời hồi đáp.  

             Nhược điểm là điều rõ ràng nhưng ưu điểm càng rõ ràng hơn.  

             Một nam sinh như vậy, có lẽ ngoại trừ việc không thể toàn tâm toàn ý đối với một người thì tất cả các yêu cầu khác hắn đều có thể thỏa mãn.  

             Khổng Hi ra xã hội nhiều năm, cô sớm đã hiểu được một đạo lý.  

             Để có được vài thứ, luôn phải trả giá hoặc mất đi vài thứ.  

             Có thể cũng có người toàn tâm toàn ý đối với bạn, nhưng có lẽ hắn không đủ đẹp trai, năng lực cũng không đủ tốt, cũng không đủ dũng cảm, không thể bảo vệ bạn, thậm chí còn có ý nghĩ rình mò đến tài sản của bạn.  

             Đối với Triệu Dật, ngoài việc hay trêu ghẹo con gái ra thì hắn cũng tính là một người bạn trai đủ tư cách.  

             Cũng vì thế mà không những Khổng Hi không chán ghét, ngược lại còn thân mật với Triệu Dật hơn so với trước kia.  

             Từ trong chuyện của bọn họ, Khổng Hi đại khái cũng biết được khi mình lại gặp vấn đề thì Triệu Dật sẽ đối với mình như thế nào.  

             Cho dù cách tham khảo này có hơi quái dị, thế nhưng cũng không còn mơ hồ như trước.  

             Hai người ra khỏi quán rượu, Triệu Dật cười nói: “Anh đưa em về.”  

             “Ừm!”  

             Xe chạy thẳng một đường đến trước cổng biệt thự nhà họ Khổng, Triệu Dật dừng xe lại: “Được rồi, đi vào đi, ngủ ngon.”  

             Khổng Hi tháo dây an toàn, quay đầu lại nhìn Triệu Dật giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cô cũng chỉ gật đầu: “Chúc ngủ ngon, anh trai!”  

             Khổng Hi đi được hai bước, Triệu Dật xuống xe, cười nói: “Tuần sau anh sẽ về Giang Châu, cuối tuần này chúng ta lái xe đi du ngoạn hai ngày đi.”  

             Mặt Khổng Hi ửng đỏ, một nam một nữ lái xe đi du ngoạn, lại còn hai ngày thì chuyện gì sẽ xảy ra?  

             Suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng ra được đáp án. Khổng Hi hơi do dự một chút, sau đó dứt khoát đồng ý: “Được!”  

             Nhìn theo bóng dáng của Khổng Hi đi vào biệt thự, trên mặt Triệu Dật bỗng nở nụ cười.  

             Đêm nay thật đúng là phong hồi lộ chuyển.  

             (Phong hồi lộ chuyển: Thay đổi 180 độ)  

             Kết thúc nằm ngoài dự liệu nhưng cũng may là kết cục mà mình muốn.  

             Một đại mỹ nữ như Khổng Hi, nếu thật sự bỏ lỡ thì có thể sẽ tiếc nuối cả đời.  

             Khi đó sự nghiệp của Triệu Dật sẽ một bước lên mây.

 
Chương 610: Có tiền thì công ty còn sợ không có ai sao?


Chương 611: Phong hồi lộ chuyển  

             ần ngồi xuống quán rượu này, bọn họ ngồi đến 11 giờ đêm.  

             Sau khi làm rõ suy nghĩ cùng với quan hệ của hai người, bầu không khí lại trở nên ấm áp.  

             Lúc trước Khổng Hi không quá hiểu rõ Triệu Dật, nhưng thông qua lần nói chuyện về mấy người bạn gái của hắn này, cô đã hiểu rõ Triệu Dật hơn.  

             Mặc dù Triệu Dật có khuyết điểm là một tên đào hoa, nhưng hắn dũng cảm, dám đánh đổi, dám đối mặt với khó khăn, thậm chí là nguy hiểm.  

             Hắn có thể không màng đến việc mình vắng một buổi thi mà ảnh hưởng đến kết quả, lại dũng cảm làm việc nghĩa nhảy xuống hồ cứu người.  

             Hắn có thể dũng cảm chiến đấu với những kẻ cướp đe dọa tính mạng, bảo vệ bản thân và bạn bè.  

             Hắn có thể vì bạn gái mà tiêu tiền như nước. Mua nhà mua xe thì không nói, nhưng vì để cho Phùng Tiếu Tiếu vào được trận chung kết mà mạnh tay chi ra 40 triệu. Cuối cùng giúp cho Phùng Tiếu Tiếu có thể biểu diễn trên sân khấu lớn cùng với rất nhiều ngôi sao khác, gây ảnh hưởng lớn. Từ đó một đường bước vào giới ca sĩ, trở thành tân binh trong giới.  

             Hắn cũng có thể đến viện dưỡng lão làm việc tốt cùng bạn gái, thăm hỏi, gửi tình yêu thương và sự ấm áp đến cho người già neo đơn mà không cần lời hồi đáp.  

             Nhược điểm là điều rõ ràng nhưng ưu điểm càng rõ ràng hơn.  

             Một nam sinh như vậy, có lẽ ngoại trừ việc không thể toàn tâm toàn ý đối với một người thì tất cả các yêu cầu khác hắn đều có thể thỏa mãn.  

             Khổng Hi ra xã hội nhiều năm, cô sớm đã hiểu được một đạo lý.  

             Để có được vài thứ, luôn phải trả giá hoặc mất đi vài thứ.  

             Có thể cũng có người toàn tâm toàn ý đối với bạn, nhưng có lẽ hắn không đủ đẹp trai, năng lực cũng không đủ tốt, cũng không đủ dũng cảm, không thể bảo vệ bạn, thậm chí còn có ý nghĩ rình mò đến tài sản của bạn.  

             Đối với Triệu Dật, ngoài việc hay trêu ghẹo con gái ra thì hắn cũng tính là một người bạn trai đủ tư cách.  

             Cũng vì thế mà không những Khổng Hi không chán ghét, ngược lại còn thân mật với Triệu Dật hơn so với trước kia.  

             Từ trong chuyện của bọn họ, Khổng Hi đại khái cũng biết được khi mình lại gặp vấn đề thì Triệu Dật sẽ đối với mình như thế nào.  

             Cho dù cách tham khảo này có hơi quái dị, thế nhưng cũng không còn mơ hồ như trước.  

             Hai người ra khỏi quán rượu, Triệu Dật cười nói: “Anh đưa em về.”  

             “Ừm!”  

             Xe chạy thẳng một đường đến trước cổng biệt thự nhà họ Khổng, Triệu Dật dừng xe lại: “Được rồi, đi vào đi, ngủ ngon.”  

             Khổng Hi tháo dây an toàn, quay đầu lại nhìn Triệu Dật giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cô cũng chỉ gật đầu: “Chúc ngủ ngon, anh trai!”  

             Khổng Hi đi được hai bước, Triệu Dật xuống xe, cười nói: “Tuần sau anh sẽ về Giang Châu, cuối tuần này chúng ta lái xe đi du ngoạn hai ngày đi.”  

             Mặt Khổng Hi ửng đỏ, một nam một nữ lái xe đi du ngoạn, lại còn hai ngày thì chuyện gì sẽ xảy ra?  

             Suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng ra được đáp án. Khổng Hi hơi do dự một chút, sau đó dứt khoát đồng ý: “Được!”  

             Nhìn theo bóng dáng của Khổng Hi đi vào biệt thự, trên mặt Triệu Dật bỗng nở nụ cười.  

             Đêm nay thật đúng là phong hồi lộ chuyển.  

             (Phong hồi lộ chuyển: Thay đổi 180 độ)  

             Kết thúc nằm ngoài dự liệu nhưng cũng may là kết cục mà mình muốn.  

             Một đại mỹ nữ như Khổng Hi, nếu thật sự bỏ lỡ thì có thể sẽ tiếc nuối cả đời.  

             Khi đó sự nghiệp của Triệu Dật sẽ một bước lên mây.

 
Chương 603: "Anh có bạn gái rồi, phải không?"


Chương 604: Anh có bạn gái rồi phải không?  

             Không vui?  

             Đúng vậy, quả thật là không vui.  

             Bởi vì Triệu Dật quyết định thú nhận chuyện mình có bạn gái với Khổng Hi.  

             Trước đó khi ở Tam Á phát sinh quan hệ thân mật cùng Alyssa, Triệu Dật đã nghĩ lại chuyện mình và các cô gái khác đang ở bên nhau, kết quả cuối cùng cảm thấy lừa gạt như vậy là sai trái.  

             Hắn đặt ra mục tiêu cho bản thân, cho dù sau này có ai thích hắn hay vì tài sản của hắn mà tình nguyện ở cùng thì hắn cũng sẽ không lừa dối người đó.  

             Không tự nhận là người độc thân càng không hứa hẹn bừa bãi.  


             Lúc trước Triệu Dật không thẳng thắn nói chuyện hắn có bạn gái với Khổng Hi là bởi vì Triệu Dật cảm thấy hắn và Khổng Hi đã sớm quen biết nhau lại không có khả năng hứa hẹn gì trong tương lai, thứ hai là vì Khổng Hi thật sự rất có mị lực.  

             Xét về nhan sắc, vóc dáng, Khổng Hi đứng đầu trong tất cả các bạn gái của hắn!  

             Về điểm này, ngay cả hệ thống quyết định cho điểm cũng có thể nhìn ra, nhan sắc 96, dáng người 98, đây đã là siêu cấp bá đạo rồi.  

             Khí chất của tổng giám đốc, nhan sắc cấp nữ thần, còn có vóc người so với anime còn cường điệu hơn, thật sự khiến người ta khó có thể từ bỏ.  

             Là một người đàn ông, ai không muốn có một người phụ nữ như vậy?  

             Nhưng lần này sống chung với Tần Băng Lạc hơn mười ngày, đã lộ ra rất nhiều vấn đề.  

             Chẳng hạn như việc gọi video với Liễu Vũ Phi.  

             Dù Tần Băng Lạc chấp nhận chuyện này nhưng nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô và cả hành động lén lau nước mắt khi ấy…  

             Những thứ này đều làm cho Triệu Dật một lần nữa nhận ra rằng thực tế muốn làm cho một người phụ nữ hạnh phúc không phải là chuyện đơn giản. Mà cần rất nhiều thời gian để làm bạn và cần nhiều tình cảm, không chỉ đơn thuần là mua một căn nhà, mua một chiếc xe là được.  

             Triệu Dật dù sao cũng không phải tra nam.  

             Cho nên hắn quyết định chấp nhận đau lòng mà buông bỏ cảm giác không nỡ, thẳng thắn thừa nhận mọi chuyện với Khổng Hi.  

             Khổng Hi có điều kiện tốt như vậy, chỉ sợ nếu thành thực thừa nhận thì về sau e là chỉ có thể làm anh em bạn bè.  

             Thật sự rất đau lòng!  

             Trong đầu hắn đang suy nghĩ như vậy, thì hắn có thể vui vẻ được sao?  


             Triệu Dật cười nhưng nụ cười lại hơi thiếu tự nhiên, nói: "Không có, có thể gần đây anh uống hơi nhiều rượu, có chút mệt mỏi thôi. ”  

             Khổng Hi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, thoáng có chút nghi hoặc nhưng lại không gặng hỏi nữa, chỉ nhẹ nhàng dặn dò: "Tuy rằng còn trẻ, nhưng anh uống rượu vẫn phải có giới hạn, phải biết tiết chế, uống nhiều rượu không tốt cho sức khỏe. ”  

             Triệu Dật thấy Khổng Hi giống như người vợ ôn nhu đang dặn dò chồng, cảm xúc trong lòng càng thêm chua xót.  

             Đây quả thực là lòng đau như cắt!  

             "Ừm, sau này anh sẽ hết sức chú ý."  

             Triệu Dật không muốn để Khổng Hi phát hiện mình có điểm khác thường bèn cúi đầu ăn bít tết.  

             Trên bàn ăn, bởi vì Triệu Dật khác thường nên không khí có chút nặng nề. Tình huống này trước kia chưa bao giờ xuất hiện giữa Triệu Dật và Khổng Hi. Trước đó, hai người cho dù ăn gì hay làm gì thì cũng tuyệt đối không rơi vào tình trạng như thế này.  

             Khổng Hi ăn mấy miếng bít tết rồi buông dao nĩa xuống, nhìn Triệu Dật như đang suy nghĩ gì đó rồi lại cúi đầu tiếp tục ăn. Khổng Hi nhìn chằm chằm một lúc rồi nhẹ giọng nói: "Có phải anh có chuyện gì gạt em, hoặc là có chuyện gì muốn nói với em phải không? ”  

             Dao nĩa trên tay Triệu Dật bỗng nhiên dừng lại, giống như thời gian bỗng nhiên bất động.  

             Vài giây sau, Triệu Dật cười khổ một chút, thở ra một hơi thật dài. Hắn buông dao nĩa trong tay xuống, cầm lấy khăn lau miệng một chút rồi chậm rãi đặt xuống.  

             "Biểu hiện của anh rõ ràng như vậy sao?"  

             Triệu Dật cầm lấy bình rượu vang đỏ, rót cho mình hơn phân nửa chén.  

             Chúng ta phải xem trọng những rung động trong lòng, anh và tôi đều cam tâm tình nguyện đến với nhau, đúng không? Dù sao Triệu Dật cũng là một người đàn ông tốt!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom