Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 590: "Lần này tới đây anh dự định ở lại bao lâu?"


Chương 591: Anh ghen sao?  

             Mộc Dao không nhịn được cười nói: "Còn chê bạn trai mình quá ưu tú sao? Con gái ở độ tuổi này ai không hy vọng chồng mình là một hoàng tử toàn năng vừa đẹp trai vừa ấm áp. Lại còn có thể kiếm nhiều tiền và cưng chiều mình như công chúa…"  

             Tần Băng Lạc tủm tỉm cười và nói: "Thực sự rất đẹp trai. Bởi vì anh ấy đẹp trai như vậy nên mình mới nghĩ, kiểu người hoàn mỹ này e là chỉ có người máy mới làm được. Là người nhất định phải có khuyết điểm chứ đâu thể hoàn mỹ như thế…"  

             Tần Băng Lạc nhìn bóng lưng thon dài của Triệu Dật, trong lòng không hiểu sao lại thở dài một hơi.  


             Triệu Dật và Tần Hải cùng dạo quanh tiếp khách một vòng rồi trở lại bên cạnh Tần Băng Lạc.  

             "Mộc Dao, đã lâu không gặp. Dạo này thế nào?"  

             Mộc Dao cười hắc hắc, nói: "Tôi đang cố gắng tập lái xe, anh Nhâm giúp tôi có thêm một số mối quan hệ mới. Tôi đã gia nhập đội xe nên hiện tại cũng coi như là người của club. Có điều kỹ thuật của tôi chưa đủ tốt nên chỉ có thể thăng cấp bằng lái xe từng chút một."  

             Triệu Dật cười nói: "Vậy cũng không tệ nha, tôi mới đến hai ngày còn chưa hẹn gặp họ. Hay là ngày mai hẹn họ đi ăn một bữa cơm rồi cùng uống rượu… Đúng rồi Lạc Lạc, ngày mai em có kế hoạch gì chưa? Nếu em bận thì đổi sang ngày ngày khác, dù sao anh cũng không vội..."  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: "Dù sao cũng không phải ngày lễ ngày tết nên không bận việc gì cả."  

             Triệu Dật cười nói: "Được, vậy ngày mai anh liên lạc với họ, đã tới đây rồi dù gì cũng nên liên lạc hỏi thăm mấy câu."  

             Mộc Dao đứng lên nói: "Hai người trò chuyện đi, tôi đi ăn đây, không tiện làm kỳ đà cản mũi hai người nữa."  

             Sau khi Mộc Dao rời đi Triệu Dật cười nói: "Trước đó có phải rất tức giận hay không?"  

             Tần Băng Lạc trừng mắt nhìn Triệu Dật nói: "Còn không biết xấu hổ. Mấy người hợp tác lừa gạt em, làm em suýt nữa đã khóc rồi. Nếu anh xuất hiện trễ thêm một chút, em chắc chắn sẽ không thèm để ý đến anh."  

             Triệu Dật cười nói: "Thật sự sau khi em xuất hiện, anh đã lập tức dùng tiếng đàn để thu hút em, kết quả em hoàn toàn không chú ý tới. Anh không còn cách nào, về sau đành phải đột ngột đàn sang khúc nhạc khác mới có thể thu hút được ánh nhìn của em."  

             Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái rồi bỗng cười nói: "Lúc đó Quan Trạch đang nói chuyện với em, ha ha, anh ghen sao?"  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Không hẳn vậy, anh rất có lòng tin với bạn gái của mình nha. Tên đó thích em là chuyện của hắn, em không thích hắn là được. Chỉ là anh không muốn em bị hắn quấy rầy cho nên mới cắt ngang…"  

             Tần Băng Lạc hỏi: "Sau khi anh tới đây đã liên lạc ngay với cha em sao?"  

             Triệu Dật hỏi: "Vậy chẳng phải em sẽ rất bận rộn sao?"

 
Chương 598: Đúng là giàu có!


Chương 599: Mua nhà ở Thượng Hải  

             Mộc Dao cười hì hì nói: "Tuy cậu không phải người giang hồ nhưng trong giang hồ lại lưu truyền truyền thuyết của cậu."  

             Nhâm Phi Long cười ha hả nói: "Hôm khác tôi tổ chức, có muốn tôi giới thiệu mấy người bạn cho cậu quen biết không? Đều là nhân vật có mặt mũi trong giới phú nhị đại ở Thượng Hải. Trong đó có hai người đối với cậu vô cùng bội phục, còn nói muốn nhận cậu làm thầy…"  

             Triệu Dật xua xua tay, khiêm tốn nói: "Quên đi, tôi chỉ là khách qua đường, thường ngày cũng không ở Thượng Hải nên không thể gặp gỡ nhiều. Nếu sau này có thời gian ở đây nhiều hơn mới quen thêm bạn bè cũng không muộn."  

             Nhậm Phi Long cũng không miễn cưỡng, Triệu Dật nói cũng có đạo lý.  


             Thứ giao tình này, trừ phi là vô cùng sâu đậm nếu không, ở xa nhau không thường xuyên gặp gỡ sẽ rất nhanh phai nhạt.  

             Ngay như mấy người bọn họ, nửa năm xa cách, lúc mới gặp lại có chút xa lạ.  

             "Cũng được, khi nào cậu đến đây phát triển sự nghiệp tôi sẽ giới thiệu cho vài người, đều là bạn bè giúp sức."  

             "Được, vậy cảm ơn anh Nhậm trước."  

             Kỳ thực Triệu Dật mời họ họp mặt cũng chỉ muốn uống rượu bình thường, không hề có mục đích nào khác, coi như là duy trì tình cảm một chút.  

             Tuy rằng không có bất kỳ vướng mắc lợi ích gì nhưng cứ giao tiếp nhàn nhạt và ăn một bữa cơm nhạt nhẽo như vậy, vui vẻ một chút không phải tốt hơn sao?  

             Ăn cơm xong, Triệu Dật mời mọi người đi bar uống một chút. Dù sao cũng là người trẻ tuổi, đều thích náo nhiệt, thích rượu ngon và thích gái đẹp.  

             Vì Triệu Dật dẫn theo bạn gái nên dưới sự yêu cầu của Triệu Dật, Nhậm Phi Long gọi tới bốn cô gái xinh đẹp. Tổng cộng là 10 người, vừa vặn đáp ứng đủ yêu cầu 8 đến 10 người của thẻ uống rượu ngon.  

             Quy tắc cũ, họ kêu lên một combo rượu thần long cộng thêm mấy loại rượu ngoại, sau đó lại gọi thêm một số thứ khác.  

             Thượng Hải là đô thị lớn, cho dù rượu thần long cùng loại ở chỗ này đều có giá hơn 138 ngàn, đắt hơn 50 ngàn!  


             Hai combo rượu như vậy, cuối cùng chi phí khoảng 300 ngàn.  

             "Hệ thống, sử dụng thẻ rượu ngon."  

             "Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ uống rượu ngon. Giới hạn tiêu phí tối đa là 200 ngàn. Hiện tại tiêu phí 300 ngàn, bội số ngẫu nhiên là 9. Tiệc rượu có 10 người tham dự, mức độ hài lòng là 9.72 điểm. Vậy có công thức tính toán là 200 ngàn*9*9.72, số tiền hoàn lại là 17.496 triệu. Tiền hoàn lại được lưu vào hệ thống, ký chủ có thể tùy lúc rút tiền."  

             Gấp 9 lần!  

             Ha ha, đây đúng là thời điểm tốt mà!  

             Thoáng cái kiếm được một triệu bảy, bữa rượu này có nhiều lợi nhuận thật.  

             Vừa đủ để hắn mua một căn nhà ở Thượng Hải. Giá nhà ở khu đô thị Thượng Hải ước chừng khoảng 100 ngàn một mét vuông. Vậy hơn 17 triệu này chắc hẳn đủ để mua một căn có diện tích từ 160m² đến 170m².  

             Tốt quá rồi.  

             Chỉ vài ngày người môi giới chăm chỉ đã đã nhanh chóng thu thập được một số lượng lớn thông tin về bất động sản. Sau đó anh ta tự mình đi khảo sát thực địa, cuối cùng chọn ra mấy bộ tài liệu tốt rồi gửi cho Triệu Dật.

 
Chương 598: Đúng là giàu có!


Chương 599: Mua nhà ở Thượng Hải  

             Mộc Dao cười hì hì nói: "Tuy cậu không phải người giang hồ nhưng trong giang hồ lại lưu truyền truyền thuyết của cậu."  

             Nhâm Phi Long cười ha hả nói: "Hôm khác tôi tổ chức, có muốn tôi giới thiệu mấy người bạn cho cậu quen biết không? Đều là nhân vật có mặt mũi trong giới phú nhị đại ở Thượng Hải. Trong đó có hai người đối với cậu vô cùng bội phục, còn nói muốn nhận cậu làm thầy…"  

             Triệu Dật xua xua tay, khiêm tốn nói: "Quên đi, tôi chỉ là khách qua đường, thường ngày cũng không ở Thượng Hải nên không thể gặp gỡ nhiều. Nếu sau này có thời gian ở đây nhiều hơn mới quen thêm bạn bè cũng không muộn."  

             Nhậm Phi Long cũng không miễn cưỡng, Triệu Dật nói cũng có đạo lý.  


             Thứ giao tình này, trừ phi là vô cùng sâu đậm nếu không, ở xa nhau không thường xuyên gặp gỡ sẽ rất nhanh phai nhạt.  

             Ngay như mấy người bọn họ, nửa năm xa cách, lúc mới gặp lại có chút xa lạ.  

             "Cũng được, khi nào cậu đến đây phát triển sự nghiệp tôi sẽ giới thiệu cho vài người, đều là bạn bè giúp sức."  

             "Được, vậy cảm ơn anh Nhậm trước."  

             Kỳ thực Triệu Dật mời họ họp mặt cũng chỉ muốn uống rượu bình thường, không hề có mục đích nào khác, coi như là duy trì tình cảm một chút.  

             Tuy rằng không có bất kỳ vướng mắc lợi ích gì nhưng cứ giao tiếp nhàn nhạt và ăn một bữa cơm nhạt nhẽo như vậy, vui vẻ một chút không phải tốt hơn sao?  

             Ăn cơm xong, Triệu Dật mời mọi người đi bar uống một chút. Dù sao cũng là người trẻ tuổi, đều thích náo nhiệt, thích rượu ngon và thích gái đẹp.  

             Vì Triệu Dật dẫn theo bạn gái nên dưới sự yêu cầu của Triệu Dật, Nhậm Phi Long gọi tới bốn cô gái xinh đẹp. Tổng cộng là 10 người, vừa vặn đáp ứng đủ yêu cầu 8 đến 10 người của thẻ uống rượu ngon.  

             Quy tắc cũ, họ kêu lên một combo rượu thần long cộng thêm mấy loại rượu ngoại, sau đó lại gọi thêm một số thứ khác.  

             Thượng Hải là đô thị lớn, cho dù rượu thần long cùng loại ở chỗ này đều có giá hơn 138 ngàn, đắt hơn 50 ngàn!  


             Hai combo rượu như vậy, cuối cùng chi phí khoảng 300 ngàn.  

             "Hệ thống, sử dụng thẻ rượu ngon."  

             "Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ uống rượu ngon. Giới hạn tiêu phí tối đa là 200 ngàn. Hiện tại tiêu phí 300 ngàn, bội số ngẫu nhiên là 9. Tiệc rượu có 10 người tham dự, mức độ hài lòng là 9.72 điểm. Vậy có công thức tính toán là 200 ngàn*9*9.72, số tiền hoàn lại là 17.496 triệu. Tiền hoàn lại được lưu vào hệ thống, ký chủ có thể tùy lúc rút tiền."  

             Gấp 9 lần!  

             Ha ha, đây đúng là thời điểm tốt mà!  

             Thoáng cái kiếm được một triệu bảy, bữa rượu này có nhiều lợi nhuận thật.  

             Vừa đủ để hắn mua một căn nhà ở Thượng Hải. Giá nhà ở khu đô thị Thượng Hải ước chừng khoảng 100 ngàn một mét vuông. Vậy hơn 17 triệu này chắc hẳn đủ để mua một căn có diện tích từ 160m² đến 170m².  

             Tốt quá rồi.  

             Chỉ vài ngày người môi giới chăm chỉ đã đã nhanh chóng thu thập được một số lượng lớn thông tin về bất động sản. Sau đó anh ta tự mình đi khảo sát thực địa, cuối cùng chọn ra mấy bộ tài liệu tốt rồi gửi cho Triệu Dật.

 
Chương 591: "Em giúp anh sắp xếp lại quần áo nha


Chương 592: Dọn vào phòng  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: "Đến lúc ấy chắc chắn phải chọn lựa rồi mới tham gia. Dù sao thế giới có nhiều cuộc thi đua ngựa như vậy, làm sao em có thể tham gia hết được. Chỉ có thể chọn các cuộc thi thích hợp hoặc có tiền thưởng cao…"  

             Triệu Dật cười nói: "Anh thấy em chỉ cần dựa vào số tiền thưởng đó cũng có thể phát tài lớn. Năm ngoái đến đảo Thiệu Tư thi đấu không phải đã thắng 500 ngàn sao?"  

             Năm ngoái, Tần Băng Lạc rời Giang Châu mang theo hai con ngựa tới đảo Thiệu Tư tham gia giải thi đấu cưỡi ngựa. Vốn chỉ muốn luyện tập cho hai chú ngựa nhưng không ngờ sức chiến đấu của chúng lại quá cao.  

             Chú ngựa Tinh Thần đạt được vị trí thứ ba trong phần thi tốc độ, còn chú ngựa Như Ý đạt được vị trí thứ năm trong phần thi vượt chướng ngại vật. Tuy rằng thứ bậc không cao nhưng cũng không thấp, hơn nữa đây còn là lần đầu chúng thi đấu, thành tích như vậy có thể coi là khá ưu tú.  

             Tần Băng Lạc cười nói: "Không phải đều là nhờ có anh giúp huấn luyện ngựa hay sao? Bằng không sao có thể nhanh chóng đạt giải như vậy. Anh biết không, lúc thi đấu xong em đã rất kinh ngạc…"  

             "Hai ngày nay anh ở đâu?"  

             "Ở trong một khách sạn cách nhà em không xa."  

             Tần Băng Lạc ừ một tiếng rồi đứng lên nói: "Đi thôi, em sẽ đi lấy hành lý cùng anh. ”  

             Triệu Dật chớp mắt mấy cái nói: "Em định mang chúng đi đâu? ”  

             Tần Băng Lạc hiển nhiên đáp: "Tới nhà em. Anh đến nhà em chơi mà lại ở khách sạn như vậy có hợp lý hay không?"  

             Triệu Dật cười nói: "Không phải, là anh sợ bất tiện, cha mẹ em cũng ở nhà mà…"  

             Tần Băng Lạc bĩu môi nói: "Bây giờ em 22 tuổi, đã đủ tuổi lập gia đình từ hai năm trước. Hơn nữa em cũng đã nói với cha mẹ chuyện hai chúng ta ở cùng một chỗ. Nếu anh ở khách sạn thì mới là đang khách sáo."  

             Triệu Dật nghe xong đành bất đắc dĩ đồng ý: "Được rồi được rồi, vậy anh chuyển hành lý tới."  

             Tuy rằng Triệu Dật cảm thấy có chút xấu hổ, dù sao ở chung một nhà với cha mẹ Tần Băng Lạc như vậy thì có hơi vội rồi.  

             Mà không được, hai ngày nữa hắn sẽ tự mình đi mua một căn nhà. Sau này đến Thượng Hải không cần phải ở khách sạn và cũng không cần ở tại nhà của Tần Băng Lạc nữa.  


             Mua nhà cho những bạn gái khác, vậy cũng nên mua một căn cho Tần Băng Lạc. Không thể để nặng bên này nhẹ bên kia được.  

             Tần Băng Lạc phụ giúp Triệu Dật chuyển hành lý, khi trở về biệt thự đã yên tĩnh trở lại. Vợ chồng Tần Hải đang ngồi xem tivi và chờ hai người ở phòng khách.  

             Thấy Triệu Dật vừa vào cửa Tần Hải đã cười nói: "Lúc trước đã bảo cháu hãy trực tiếp ở trong nhà, kết quả cháu một mực muốn kiên trì ở trong khách sạn, muốn cho Tiểu Lạc bất ngờ, rốt cuộc hại chú bị Tiểu Lạc giận oan một trận."  

             Triệu Dật cười nói: "Cháu chỉ sợ sẽ quấy rầy cô chú thôi. ”  

             Tần phu nhân nhiệt tình cười nói: "Sao lại nói là quấy rầy, chỉ có người ngoài mới mới nói quấy rầy. Nơi này chính là nhà của Lạc Lạc nên cháu tuyệt đối đừng khách sáo. Cháu hãy coi như đang ở nhà của chính mình, muốn làm gì thì cứ làm, không biết thì cứ hỏi. Hỏi Tiểu Lạc hay hỏi chúng ta cũng được nhưng tuyệt đối đừng câu nệ. Căn nhà này phải nhiều người một chút mới náo nhiệt và có hơi ấm."  

             Triệu Dật cười nói: "Tuân lệnh.”  

             Tần Hải khua tay nói: "Mau đi sắp xếp hành lý đi, thu dọn xong xuống đây uống với chú đôi ba chén rượu và ăn chút đồ ăn khuya. Đi tới đi lui suốt buổi tối, lại nói chuyện suốt một buổi, đều đói cả rồi."  

             "Vâng."  

             Triệu Dật không còn lời nào để nói đành cởi bỏ bộ âu phục trắng của mình rồi thay bộ quần áo ở nhà này vào.

 
Chương 599: Thật thích thú!


Chương 600: Em không có lòng tin sao?  

             Bây giờ đa số dịch vụ môi giới đều cho phép xem nhà qua video, cho nên Triệu Dật dù không trực tiếp đi tới nơi nhưng cũng có thể thấy rõ phòng ốc như thế nào.  

             Triệu Dật rất nhanh đã chọn được một căn nhà lớn có bốn phòng ngủ, hai phòng khách và ban công rộng rãi, diện tích 164 mét vuông, chủ sở hữu hét giá 16 triệu 800 ngàn.  

             Triệu Dật ủy thác cho nhân viên môi giới giúp mình thương lượng giá cả, người này ra sức thương lượng. Lần đầu Triệu Dật và chủ sở hữu trao đổi, người này nói không thể ít hơn 16 triệu 500 ngàn. Sau đó người môi giới lúc thì mềm mỏng, khi lại cứng rắn giúp Triệu Dật đem giá tiền bớt xuống 300 ngàn, cuối cùng giá giao dịch là 16 triệu 200 ngàn. Hai bên hẹn ký hợp đồng và sang tên vào ngày hôm sau.  


             Sáng hôm sau, ăn cơm cùng Tần Băng Lạc xong, Triệu Dật cười nói: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước rồi đi theo anh đi!”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước để làm gì, đi đăng ký kết hôn sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Cho dù anh muốn đăng ký thì cục dân chính cũng không cho phép, anh còn chưa đủ tuổi mà.”  

             Tần Băng Lạc tò mò hỏi: "Vậy anh muốn làm gì?”  

             Triệu Dật biết việc này nhất định phải nói trước với cô, nếu không với tính cách của cô thì cho dù hợp đồng bày ra trước mặt, cô cũng chưa chắc đã chịu ký.  

             “Anh chọn mua một căn nhà ở gần đây, hôm nay đi ký hợp đồng sang tên. Em cũng biết đấy, ở Thượng Hải không phải muốn là có thể mua nhà, anh không phải ng­ười ở đây nên việc mua bán bất động sản sẽ rất phiền phức. Cho nên anh dự định để em đứng tên, em là người địa phương nên sẽ không bị những hạn chế này ràng buộc…”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Anh mua nhà để làm gì?”  


             Triệu Dật cười nói: “Sau này anh khẳng định sẽ phải thường xuyên đến Thượng Hải, dù sao vẫn phải có nhà riêng, không thể cứ ở nhà bạn gái mãi được. Hơn nữa anh cũng muốn có một thế giới riêng của hai chúng ta. Ví dụ như cả ngày đều ở trên giường không ra ngoài, nếu ở nhà em thì có chút xấu hổ…”  

             Tần Băng Lạc nhíu mày nói: “Căn nhà anh mua trông như thế nào?”  

             “Căn nhà rộng một trăm sáu mươi bốn mét vuông, ngay tại Khu đô thị Quốc Tế, cách nơi này không xa. Mua căn nhà này rồi thì em về nhà ở cũng được mà ở đó cũng được. Sau này anh ở đó cũng được, đến nhà em cũng được, đều rất thuận tiện, em nói có đúng không?”  

             Tần Băng Lạc giật mình nói: "Một trăm sáu mươi bốn mét vuông, vậy số tiền phải trả ước chừng khoảng 16 triệu. Anh để em đứng tên căn nhà như vậy đâu được. Anh đã tặng em nhiều đồ như vậy, đồng hồ đeo tay, ngựa, vòng ngọc, xe... Ngôi nhà này quá đắt, em không thể nhận nó đâu.”  

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Không phải, để anh giải thích! Việc này là em đang giúp anh mà, anh không mua được nhà ở đây vì anh không đủ điều kiện . Anh cũng không nói tặng em, chỉ là căn nhà sẽ đứng tên em mà thôi, anh không lo lắng thì em lo lắng cái gì? Hơn nữa, giấy tờ nhà đứng tên anh hay đứng tên em không phải đều giống nhau hay sao? Đâu có gì khác biệt đúng không nào?. Chẳng lẽ em không có lòng tin với tương lai của chúng ta sao?”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật trở lại nhà mới. Trước đó hai người đã tới xem qua nhà một lần, trang trí rất đẹp. Tuy rằng không quá đặc biệt xa hoa nhưng phong cách Bắc Âu làm cho nội thất thoạt nhìn rất tối giản và thời thượng.

 
Chương 599: Thật thích thú!


Chương 600: Em không có lòng tin sao?  

             Bây giờ đa số dịch vụ môi giới đều cho phép xem nhà qua video, cho nên Triệu Dật dù không trực tiếp đi tới nơi nhưng cũng có thể thấy rõ phòng ốc như thế nào.  

             Triệu Dật rất nhanh đã chọn được một căn nhà lớn có bốn phòng ngủ, hai phòng khách và ban công rộng rãi, diện tích 164 mét vuông, chủ sở hữu hét giá 16 triệu 800 ngàn.  

             Triệu Dật ủy thác cho nhân viên môi giới giúp mình thương lượng giá cả, người này ra sức thương lượng. Lần đầu Triệu Dật và chủ sở hữu trao đổi, người này nói không thể ít hơn 16 triệu 500 ngàn. Sau đó người môi giới lúc thì mềm mỏng, khi lại cứng rắn giúp Triệu Dật đem giá tiền bớt xuống 300 ngàn, cuối cùng giá giao dịch là 16 triệu 200 ngàn. Hai bên hẹn ký hợp đồng và sang tên vào ngày hôm sau.  


             Sáng hôm sau, ăn cơm cùng Tần Băng Lạc xong, Triệu Dật cười nói: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước rồi đi theo anh đi!”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Lấy sổ hộ khẩu và thẻ căn cước để làm gì, đi đăng ký kết hôn sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Cho dù anh muốn đăng ký thì cục dân chính cũng không cho phép, anh còn chưa đủ tuổi mà.”  

             Tần Băng Lạc tò mò hỏi: "Vậy anh muốn làm gì?”  

             Triệu Dật biết việc này nhất định phải nói trước với cô, nếu không với tính cách của cô thì cho dù hợp đồng bày ra trước mặt, cô cũng chưa chắc đã chịu ký.  

             “Anh chọn mua một căn nhà ở gần đây, hôm nay đi ký hợp đồng sang tên. Em cũng biết đấy, ở Thượng Hải không phải muốn là có thể mua nhà, anh không phải ng­ười ở đây nên việc mua bán bất động sản sẽ rất phiền phức. Cho nên anh dự định để em đứng tên, em là người địa phương nên sẽ không bị những hạn chế này ràng buộc…”  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt hỏi: “Anh mua nhà để làm gì?”  


             Triệu Dật cười nói: “Sau này anh khẳng định sẽ phải thường xuyên đến Thượng Hải, dù sao vẫn phải có nhà riêng, không thể cứ ở nhà bạn gái mãi được. Hơn nữa anh cũng muốn có một thế giới riêng của hai chúng ta. Ví dụ như cả ngày đều ở trên giường không ra ngoài, nếu ở nhà em thì có chút xấu hổ…”  

             Tần Băng Lạc nhíu mày nói: “Căn nhà anh mua trông như thế nào?”  

             “Căn nhà rộng một trăm sáu mươi bốn mét vuông, ngay tại Khu đô thị Quốc Tế, cách nơi này không xa. Mua căn nhà này rồi thì em về nhà ở cũng được mà ở đó cũng được. Sau này anh ở đó cũng được, đến nhà em cũng được, đều rất thuận tiện, em nói có đúng không?”  

             Tần Băng Lạc giật mình nói: "Một trăm sáu mươi bốn mét vuông, vậy số tiền phải trả ước chừng khoảng 16 triệu. Anh để em đứng tên căn nhà như vậy đâu được. Anh đã tặng em nhiều đồ như vậy, đồng hồ đeo tay, ngựa, vòng ngọc, xe... Ngôi nhà này quá đắt, em không thể nhận nó đâu.”  

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Không phải, để anh giải thích! Việc này là em đang giúp anh mà, anh không mua được nhà ở đây vì anh không đủ điều kiện . Anh cũng không nói tặng em, chỉ là căn nhà sẽ đứng tên em mà thôi, anh không lo lắng thì em lo lắng cái gì? Hơn nữa, giấy tờ nhà đứng tên anh hay đứng tên em không phải đều giống nhau hay sao? Đâu có gì khác biệt đúng không nào?. Chẳng lẽ em không có lòng tin với tương lai của chúng ta sao?”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật trở lại nhà mới. Trước đó hai người đã tới xem qua nhà một lần, trang trí rất đẹp. Tuy rằng không quá đặc biệt xa hoa nhưng phong cách Bắc Âu làm cho nội thất thoạt nhìn rất tối giản và thời thượng.

 
Chương 592: "Nhưng cháu cũng sắp phải rời đi rồi."


Chương 593: Cháu còn kinh doanh bất động sản?  

             Tần Băng Lạc tuy hơi thẹn thùng một chút nhưng ánh mắt không hề tránh né. Dù sao hai người cũng đã trên mức thân mật với nhau.  

             Chờ Triệu Dật mặc quần áo xong, Tần Băng Lạc đưa tay sửa lại cổ áo cho hắn. Sau đó lùi về một bước và ngắm nhìn từ trên xuống dưới rồi nói: "Anh đúng là một cái móc áo trời sinh, nếu đi làm người mẫu khẳng định là có thể kiếm cơm."  

             "Đâu chỉ có thể kiếm miếng cơm manh áo, nói không chừng đã bị phú bà bao nuôi rồi. Tuổi 20 thiếu phấn đấu."  

             Triệu Dật trêu nghẹo mấy lời xong tranh thủ hôn một cái và nói: "Cảm ơn em. Em thật chu đáo, ngay cả những thứ này cũng giúp anh chuẩn bị tốt."  


             Tần Băng Lạc nhẹ nhàng nói: "Không phải mùa đông sắp qua rồi sao? Hôm đó em đi dạo mua sắm quần áo mùa xuân thấy trang phục nam giới rất đẹp nên tiện tay mua. Chẳng may nếu anh không chịu mặc thì sẽ cân nhắc tặng lại cho cha em…"  

             Triệu Dật nghe Tần Băng Lại giải thích, nhịn không được mà nở nụ cười. Rõ ràng là cố ý chuẩn bị cho hắn lại giả vờ nói như vô tình mua được vậy.  

             Nếu thật sự chỉ là tiện tay mua thì cần gì phải cẩn thận như vậy. Ngay cả tủ quần áo cũng sớm nhường chỗ cho hắn để đồ sao?  

             Triệu Dật cứ thế mặc quần áo ở nhà và mang dép bông rồi trở lại lầu một.  

             Vợ chồng Tần Hải quay đầu lại nhìn, ánh mắt bừng sáng.  

             Tần Hải cười nói: "Người có vóc dáng mặc đồ đúng là rất đẹp, ngay cả bộ đồ ở nhà mặc lên nhìn cũng như người mẫu đang catwalk. Nhớ năm đó tôi cũng gầy như vậy, mặc đồ cũng đẹp như Tiểu Dật…"  

             Quách Kết Phương cũng chính là mẹ của Tần Băng Lạc cười mắng: "Anh nên xem lại mặt mũi của mình đi, đã già rồi còn thích khoác lác."  

             Tần Hải từ trên ghế sofa lập tức đứng dậy rồi kéo Triệu Dật lại cười nói: "Lúc tối chú bận đi xã giao nên chưa kịp ăn gì, chúng ta đi ăn uống một chút thôi…"  

             Triệu Dật cười nói: "Vâng!"  

             Tần Hải ngồi xuống bàn ăn và lấy ra một bình rượu mao đài rồi rót cho Triệu Dật một ly rượu.  

             Trên mặt bàn bày một đĩa thịt kho, một đĩa vịt sốt tương, một đĩa thịt xông khói chiên. Còn có cả một đĩa sò nướng mỡ hành và một đĩa đậu phộng, nhìn rất thịnh soạn.  

             Triệu Dật quay đầu lại cười nói: "Dì Tần, dì không ăn một chút sao?”  

             Quách Kết Phương cười nói: "Dì sợ mập, qua giờ cơm tối thì không ăn gì nữa. Mọi người cứ ăn tự nhiên đi dì đi xem TV."  

             Tần Hải khua khua tay nói: "Mặc kệ bà ấy chúng ta đi uống thôi. Ây da, thực ra thì sinh nhật của Tiểu Lạc chú rất muốn bày mấy bàn lớn cho các đại gia cùng ngồi ăn uống. Nhưng lại làm tiệc theo kiểu Tây thành ra rượu uống cũng không thấy ngon, đồ ăn càng không ngon…"  

             Triệu Dật không nhịn được cười, Tần Hải lúc này nói chuyện thật thẳng thắn, khác hẳn Tần Hải mặc âu phục đi giày da lúc tối.  

             "Ngồi ăn uống thì giới hạn số người nói chuyện với nhau trong một bàn. Còn tiệc rượu kiểu Tây thì quan khách có thể đi dạo và làm quen với nhau. Cháu thấy làm tiệc kiểu Tây mục đích chính là để xã giao…"  

             Tần Hải cười nói: "Còn không phải sao, bày vẽ những thứ đó để làm gì? Kỳ thực đều là tạo điều kiện cho mọi người có dịp xã giao với nhau. Mấy khi mới có dịp ăn uống vui vẻ như thế này. Để chú nói cho cháu nghe, mỗi lần chú đi làm ăn ở bên ngoài về đều làm một chén say sưa rồi đi ngủ. Hoặc là đôi khi không vui chú cũng tự mình nấu vài món và uống một chút rượu."  

             Tần Hải ồ một tiếng rồi nói: "Cháu không chỉ đầu tư kinh doanh mà còn muốn kinh doanh bất động sản nữa sao?"

 
Chương 600: “Căn nhà đứng tên Tiểu Lạc sao?”


Chương 601: Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao?  

             Triệu Dật dạo một vòng rồi ngồi xuống sô pha cười nói: “Từ bây giờ trở đi, nơi này chính là nhà của chúng ta ở Thượng Hải. Những đồ nội thất và sô pha này em có muốn thay đổi không?”  

             Tần Băng Lạc ngồi xuống cảm nhận một chút, cười nói: “Không cần đâu! ghế sô pha này là da thật, không có bất kỳ hư hỏng nào, không cần phải lãng phí tiền bạc. Khi nào thấy có những thứ bị hư hoặc không thích thì đổi một cái là được rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, dù sao cũng do em quyết định.”  

             Tần Băng Lạc cười cười nói: “Anh còn phải ở lại đây vài ngày nữa, vậy mấy ngày này chúng ta trang trí nhà mới đi. Nếu chúng ta cùng nhau trang trí thì em nghĩ sẽ càng có ý nghĩa hơn.”  

             Triệu Dật vốn không có việc gì, nhiệm vụ duy nhất chính là ở cùng Tần Băng Lạc. Hai ngày trước hai người đã đi chơi khắp nơi rồi, thật sự không có chỗ nào để đi nữa, trang trí nhà mới cũng là một cách giải trí không tệ.  

             Cùng người yêu của mình trang trí ngôi nhà tương lai, đây không phải là một điều rất lãng mạn sao?  

             “Được.”  

             Triệu Dật nhanh chóng đồng ý rồi chợt cười nói: “Hôm nay mới mua nhà, buổi tối nên ăn mừng tân gia một chút đi, mời thêm chú và thím đến chung vui…”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: “Được, em gọi điện thoại cho cha mẹ.”  

             Hôm nay là cuối tuần nên Tần Hải không đi làm, đang ở nhà với Quách Kết Phương xem TV, nhận được điện thoại của Tần Băng Lạc thì giật cả mình.  

             Hai người không phải đi ra ngoài chơi, mà là đi mua nhà ư?  

             Tiền mua nhà toàn bộ trả hết trong một lần, thủ tục đều đã làm xong?  


             “Được, chúng ta lập tức đi qua đó.”  

             Tần Hải cúp điện thoại, vẻ mặt có chút tò mò.  

             Quách Kết Phương ở bên cạnh không nghe rõ bèn thuận miệng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?, Nhà gì vậy?”  

             Tần Hải cười khổ nói: “Triệu Dật mua một căn nhà hơn 160 mét vuông ở Khu đô thị Quốc Tế, giá ngôi nhà là 16 triệu…”  

             Quách Kết Phương sửng sốt một chút rồi nói: “Cậu ấy cảm thấy trong nhà chúng ta không thoải mái sao?”  

             “Chắc là như vậy. Một người đàn ông có sự nghiệp thành công như cậu ấy thì trong lòng sẽ có một chút kiêu ngạo, làm sao có thể chấp nhận việc cứ ở mãi trong nhà bạn gái chứ.”  

             Triệu Dật cười nói: “Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao? Giữa chúng cháu không phân biệt của người này hay của người kia.”

 
Chương 600: “Căn nhà đứng tên Tiểu Lạc sao?”


Chương 601: Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao?  

             Triệu Dật dạo một vòng rồi ngồi xuống sô pha cười nói: “Từ bây giờ trở đi, nơi này chính là nhà của chúng ta ở Thượng Hải. Những đồ nội thất và sô pha này em có muốn thay đổi không?”  

             Tần Băng Lạc ngồi xuống cảm nhận một chút, cười nói: “Không cần đâu! ghế sô pha này là da thật, không có bất kỳ hư hỏng nào, không cần phải lãng phí tiền bạc. Khi nào thấy có những thứ bị hư hoặc không thích thì đổi một cái là được rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, dù sao cũng do em quyết định.”  

             Tần Băng Lạc cười cười nói: “Anh còn phải ở lại đây vài ngày nữa, vậy mấy ngày này chúng ta trang trí nhà mới đi. Nếu chúng ta cùng nhau trang trí thì em nghĩ sẽ càng có ý nghĩa hơn.”  

             Triệu Dật vốn không có việc gì, nhiệm vụ duy nhất chính là ở cùng Tần Băng Lạc. Hai ngày trước hai người đã đi chơi khắp nơi rồi, thật sự không có chỗ nào để đi nữa, trang trí nhà mới cũng là một cách giải trí không tệ.  

             Cùng người yêu của mình trang trí ngôi nhà tương lai, đây không phải là một điều rất lãng mạn sao?  

             “Được.”  

             Triệu Dật nhanh chóng đồng ý rồi chợt cười nói: “Hôm nay mới mua nhà, buổi tối nên ăn mừng tân gia một chút đi, mời thêm chú và thím đến chung vui…”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nói: “Được, em gọi điện thoại cho cha mẹ.”  

             Hôm nay là cuối tuần nên Tần Hải không đi làm, đang ở nhà với Quách Kết Phương xem TV, nhận được điện thoại của Tần Băng Lạc thì giật cả mình.  

             Hai người không phải đi ra ngoài chơi, mà là đi mua nhà ư?  

             Tiền mua nhà toàn bộ trả hết trong một lần, thủ tục đều đã làm xong?  


             “Được, chúng ta lập tức đi qua đó.”  

             Tần Hải cúp điện thoại, vẻ mặt có chút tò mò.  

             Quách Kết Phương ở bên cạnh không nghe rõ bèn thuận miệng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?, Nhà gì vậy?”  

             Tần Hải cười khổ nói: “Triệu Dật mua một căn nhà hơn 160 mét vuông ở Khu đô thị Quốc Tế, giá ngôi nhà là 16 triệu…”  

             Quách Kết Phương sửng sốt một chút rồi nói: “Cậu ấy cảm thấy trong nhà chúng ta không thoải mái sao?”  

             “Chắc là như vậy. Một người đàn ông có sự nghiệp thành công như cậu ấy thì trong lòng sẽ có một chút kiêu ngạo, làm sao có thể chấp nhận việc cứ ở mãi trong nhà bạn gái chứ.”  

             Triệu Dật cười nói: “Của cháu không phải là của Lạc Lạc sao? Giữa chúng cháu không phân biệt của người này hay của người kia.”

 
Chương 593: "Anh ấy là bạn trai của con


Chương 594: Tần Băng Lạc và mẹ trò chuyện  

             Triệu Dật giải thích: "Kiếm được tiền thì làm thôi, hơn nữa cháu chỉ phụ trách kiểm soát quyết toán vốn đầu tư, những việc còn lại đều do cấp dưới phụ trách…"  

             Tần Hải tò mò hỏi: "Cháu nói dự án lớn, vậy lớn tới cỡ nào?"  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Rất khó nói, hiện tại còn quá sớm. Có thể thành công hay không vẫn là ẩn số."  


             Tần Hải không truy hỏi nữa nhưng trong lòng lại âm thầm cân nhắc. Có thể khiến Triệu Dật gọi là dự án lớn, e rằng cũng phải mấy tỷ hoặc nhiều hơn không chừng."  

             Nếu Tần Hải thực sự biết được kế hoạch của Triệu Dật, chỉ sợ là sẽ nhảy dựng lên kinh ngạc.  

             Mấy tỷ?  

             Chỉ đủ để mua đất thôi!  

             Hơn nữa lấy số tiền này mua đất thì chỉ mua được những miếng đất đã giảm giá hai ba phần!  

             Chỉ cần bản báo cáo thăm dò địa chất được chỉnh sửa thì dự án xây dựng trung tâm thương mại sẽ tiếp tục được tiến hành. Giá đất ở đó không chỉ không giảm mà còn có thể tăng vọt, ít nhất là tăng gấp đôi giá đất ban đầu!  

             Mua được giá bằng 1/3 giá gốc, sau khi dự án thành công giá đất tăng gấp đôi, như vậy là lời được mấy lần?  

             Gấp 6 lần!  


             Chưa kể đến việc xây dựng văn phòng trên trung tâm thương mại rồi cho thuê, chỉ tính riêng giá mặt bằng thôi cũng đã tăng gấp 6 lần!  

             Theo lý thuyết thì nếu Triệu Dật đầu tư 5 tỷ tiền mua đất, sau khi dự án thu hồi vốn, giá trị của mảnh đất này sẽ đáng giá 30 tỷ!  

             Ba chục tỷ cộng thêm trung tâm thương mại và cho thuê văn phòng cùng các loại nhà ở, những thứ này xong khi làm xong giá trị sẽ là bao nhiêu?  

             Còn tính thêm cả tiềm năng của trung tâm thương mại trong tương lai, một khi thành công thì nó chính là dự án tỷ đô!  

             Tần Băng Lạc sửa soạn lại rồi xuống lầu, nhìn thấy cha cô và Triệu Dật đang hăng hái tán gẫu trên bàn ăn. Mẹ cô dù nói là xem TV nhưng rõ ràng đang vểnh tai nghe lén cuộc trò chuyện.  

             Tần Băng Lạc không nhịn được, khóe miệng khẽ mỉm cười đôi phần.  

             Quách Kết Phương cười mắng: "Không phải mẹ vội vàng muốn bế cháu ngoại, mẹ và cha con đều còn trẻ. Chỉ là một gia đình chung quy phải có một đứa trẻ mới hoàn chỉnh, đó vừa là trách nhiệm vừa là chỗ nương tựa cho tinh thần. Cha mẹ luôn mong con có một gia đình nhỏ viên mãn, như vậy chúng ta cũng yên tâm."

 
Chương 601: À, bây giờ anh đang ở một mình sao?


Chương 602: Một phen hú vía  

             Tần Hải rất hài lòng với câu trả lời của Triệu Dật, nhưng vẫn phải bày tỏ thái độ nên có, nói rõ ràng trước. Nếu không người khác biết sẽ tưởng rằng hắn khi dễ đứa nhỏ này, chiếm đoạt tiền của cậu ấy.  

             Tuy rằng nhà họ Tần không thuộc dạng giàu có bậc nhất nhưng vẫn có tài sản chục tỷ. Nếu không phải như thế thì làm sao giới thượng lưu ở Thượng Hải lại coi nhà họ Tần là nhân vật tai to mặt lớn?  

             Ở thời đại bây giờ, khắp nơi đều có người sở hữu tài sản một trăm triệu hoặc mấy chục triệu, nên những người này không tính là đại gia. Thật sự muốn tự xưng là đại gia, tốt xấu gì cũng phải có tài sản ít nhất là vài tỷ...  

             Cũng bởi vậy mà Tần Hải thật sự khinh thường việc đi chiếm đoạt tiền của một hậu bối. Thậm chí trong lòng hắn cũng cân nhắc đến việc nếu như sau này hai người bọn họ kết hôn, thì sẽ mua lại cho hai đứa một căn biệt thự làm quà cưới. Mặc kệ sau này chúng nó ở Thượng Hải, Thiên Phủ hay ở Giang Châu cũng không thể để con gái của mình bị yếu thế được.  

             Nói cho cùng, mình chỉ có một đứa con gái này. Sau này già yếu, gia sản chục tỷ này không phải cũng đều là để lại cho con gái và chồng của nó sao?  


             "Đi thôi, ăn mừng nhà mới nào. Tối nay phải ăn mừng thật lớn, phải uống vài chén mới được."  

             Quách Kết Phương cười nói: "Ông lại tìm được lý do quang minh chính đại để uống rượu rồi nha.”  

             Tần Hải cười ha hả nói: "Chuyện vui thế này chẳng lẽ lại không uống rượu chúc mừng sao? ”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật cũng nhịn không được mà nở nụ cười.  

             Những ngày bình thường Tần Hải uống rượu quá nhiều sẽ bị Quách Kết Phương phê bình, thế nên Tần Hải luôn uống trong lo lắng và luôn sợ bị phát hiện.Hiện giờ có cơ hội uống rượu quá hợp lý, làm sao hắn có thể bỏ qua?  

             ...  

             Mấy ngày tiếp theo, Triệu Dật và Tần Băng Lạc chuyển đến nhà mới ở.  

             Không có cha mẹ ở bên cạnh, cuộc sống của hai người trở nên rất dễ chịu và thoải mái.  

             Ban ngày hôn chụt chụt, buổi tối rên a a.  

             Ngủ đến khi nào muốn dậy thì dậy, tay trong tay cùng nhau dạo phố.  

             Hai người đem những món nội thất nhìn không thuận mắt hoặc đồ đạc không thích đều ném đi và tìm người quét dọn sạch sẽ một lượt. Sau đó thì bắt đầu mua về đủ loại đồ dùng và chuyển vào nhà mới.  

             Trong vài ngày, toàn bộ căn nhà nhanh chóng tràn ngập hơi thở của cuộc sống.  

             Trên ban công có nhiều hoa, trong phòng có thêm nhiều cây xanh trang trí.Còn có đủ loại đồ vật nhỏ được lựa chọn kỹ lưỡng.  

             Hai người bắt đầu cuộc sống sớm chiều gắn bó với nhau.  

             Trong thời gian chung sống với Tần Băng Lạc, Triệu Dật còn phải liên lạc với Liễu Vũ Phi. Dù sao cũng là người yêu của nhau, bạn trai cho dù đi công tác thì cũng không thể biến mất luôn như vậy được.  

             Trong mấy cô bạn gái thì chỉ có Phùng Tiếu Tiếu là ít khi chủ động tìm Triệu Dật, nhiều nhất cũng chỉ hỏi thăm ân cần một chút. Cô sẽ không đột nhiên gọi điện thoại nói chuyện phiếm với Triệu Dật.Cho dù có việc cũng là nhắn tin trên Wechat hoặc gửi tin nhắn thoại gì đó.  

             Diệp Thiến mỗi ngày đều nói chuyện phiếm với Triệu Dật, nhưng mà sẽ không tán gẫu nhiều. Chủ yếu là nói về những chuyện đáng nói xảy ra trong ngày, tuy là hay bất chợt gọi điện nhưng mà cũng rất ít. Dù sao trong xã hội bây giờ việc mọi người liên lạc với nhau qua điện thoại đã ngày càng ít đi, Wechat và các ứng dụng nhắn tin càng ngày càng nhiều.  

             Liễu Vũ Phi thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, có đôi khi là ban ngày đang đi học, có khi là buổi tối nằm trên giường.  

             Liễu Vũ Phi: Chuyện hôm nay đã làm xong chưa?  

             Triệu Dật: Xong rồi, thật ra cũng không có nhiều việc quan trọng, chỉ là gặp gỡ vài người rồi cùng tán gẫu, ăn uống vui chơi các kiểu.  

             Liễu Vũ Phi: Vậy bây giờ anh đang ở đâu, khách sạn sao?  

             Sự việc xảy ra đột ngột, Triệu Dật căn bản không kịp tránh né, hắn cảm thấy mồ hôi lạnh toát đang chảy trên lưng.

 
Chương 601: À, bây giờ anh đang ở một mình sao?


Chương 602: Một phen hú vía  

             Tần Hải rất hài lòng với câu trả lời của Triệu Dật, nhưng vẫn phải bày tỏ thái độ nên có, nói rõ ràng trước. Nếu không người khác biết sẽ tưởng rằng hắn khi dễ đứa nhỏ này, chiếm đoạt tiền của cậu ấy.  

             Tuy rằng nhà họ Tần không thuộc dạng giàu có bậc nhất nhưng vẫn có tài sản chục tỷ. Nếu không phải như thế thì làm sao giới thượng lưu ở Thượng Hải lại coi nhà họ Tần là nhân vật tai to mặt lớn?  

             Ở thời đại bây giờ, khắp nơi đều có người sở hữu tài sản một trăm triệu hoặc mấy chục triệu, nên những người này không tính là đại gia. Thật sự muốn tự xưng là đại gia, tốt xấu gì cũng phải có tài sản ít nhất là vài tỷ...  

             Cũng bởi vậy mà Tần Hải thật sự khinh thường việc đi chiếm đoạt tiền của một hậu bối. Thậm chí trong lòng hắn cũng cân nhắc đến việc nếu như sau này hai người bọn họ kết hôn, thì sẽ mua lại cho hai đứa một căn biệt thự làm quà cưới. Mặc kệ sau này chúng nó ở Thượng Hải, Thiên Phủ hay ở Giang Châu cũng không thể để con gái của mình bị yếu thế được.  

             Nói cho cùng, mình chỉ có một đứa con gái này. Sau này già yếu, gia sản chục tỷ này không phải cũng đều là để lại cho con gái và chồng của nó sao?  


             "Đi thôi, ăn mừng nhà mới nào. Tối nay phải ăn mừng thật lớn, phải uống vài chén mới được."  

             Quách Kết Phương cười nói: "Ông lại tìm được lý do quang minh chính đại để uống rượu rồi nha.”  

             Tần Hải cười ha hả nói: "Chuyện vui thế này chẳng lẽ lại không uống rượu chúc mừng sao? ”  

             Tần Băng Lạc và Triệu Dật cũng nhịn không được mà nở nụ cười.  

             Những ngày bình thường Tần Hải uống rượu quá nhiều sẽ bị Quách Kết Phương phê bình, thế nên Tần Hải luôn uống trong lo lắng và luôn sợ bị phát hiện.Hiện giờ có cơ hội uống rượu quá hợp lý, làm sao hắn có thể bỏ qua?  

             ...  

             Mấy ngày tiếp theo, Triệu Dật và Tần Băng Lạc chuyển đến nhà mới ở.  

             Không có cha mẹ ở bên cạnh, cuộc sống của hai người trở nên rất dễ chịu và thoải mái.  

             Ban ngày hôn chụt chụt, buổi tối rên a a.  

             Ngủ đến khi nào muốn dậy thì dậy, tay trong tay cùng nhau dạo phố.  

             Hai người đem những món nội thất nhìn không thuận mắt hoặc đồ đạc không thích đều ném đi và tìm người quét dọn sạch sẽ một lượt. Sau đó thì bắt đầu mua về đủ loại đồ dùng và chuyển vào nhà mới.  

             Trong vài ngày, toàn bộ căn nhà nhanh chóng tràn ngập hơi thở của cuộc sống.  

             Trên ban công có nhiều hoa, trong phòng có thêm nhiều cây xanh trang trí.Còn có đủ loại đồ vật nhỏ được lựa chọn kỹ lưỡng.  

             Hai người bắt đầu cuộc sống sớm chiều gắn bó với nhau.  

             Trong thời gian chung sống với Tần Băng Lạc, Triệu Dật còn phải liên lạc với Liễu Vũ Phi. Dù sao cũng là người yêu của nhau, bạn trai cho dù đi công tác thì cũng không thể biến mất luôn như vậy được.  

             Trong mấy cô bạn gái thì chỉ có Phùng Tiếu Tiếu là ít khi chủ động tìm Triệu Dật, nhiều nhất cũng chỉ hỏi thăm ân cần một chút. Cô sẽ không đột nhiên gọi điện thoại nói chuyện phiếm với Triệu Dật.Cho dù có việc cũng là nhắn tin trên Wechat hoặc gửi tin nhắn thoại gì đó.  

             Diệp Thiến mỗi ngày đều nói chuyện phiếm với Triệu Dật, nhưng mà sẽ không tán gẫu nhiều. Chủ yếu là nói về những chuyện đáng nói xảy ra trong ngày, tuy là hay bất chợt gọi điện nhưng mà cũng rất ít. Dù sao trong xã hội bây giờ việc mọi người liên lạc với nhau qua điện thoại đã ngày càng ít đi, Wechat và các ứng dụng nhắn tin càng ngày càng nhiều.  

             Liễu Vũ Phi thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, có đôi khi là ban ngày đang đi học, có khi là buổi tối nằm trên giường.  

             Liễu Vũ Phi: Chuyện hôm nay đã làm xong chưa?  

             Triệu Dật: Xong rồi, thật ra cũng không có nhiều việc quan trọng, chỉ là gặp gỡ vài người rồi cùng tán gẫu, ăn uống vui chơi các kiểu.  

             Liễu Vũ Phi: Vậy bây giờ anh đang ở đâu, khách sạn sao?  

             Sự việc xảy ra đột ngột, Triệu Dật căn bản không kịp tránh né, hắn cảm thấy mồ hôi lạnh toát đang chảy trên lưng.

 
Chương 594: Suy nghĩ này thực sự độc hại!


Chương 595: Lý do mẹ chồng nàng dâu thường khó sống chung là gì  

             "Được rồi mẹ, bây giờ mới xác định được quan hệ yêu đương, mẹ cứ nói xa như vậy không sợ hù dọa người ta sao. Chuyện tình cảm không thể tính toán kế hoạch mà phải thuận theo tự nhiên."  

             Quách Kết Phương gật đầu nói: "Cái này mẹ hiểu, chỉ là Triệu Dật đích thực rất ưu tú. Khả năng là sẽ có nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh cậu ta mà hai con lại không ở cùng một chỗ, đây mới là điều khiến cha mẹ lo lắng…"  

             Tần Băng Lạc cười nói: "Đây là thử thách mà mỗi người đều phải trải qua, mẹ đừng bận tâm nữa."  


             "Đúng vậy, phụ nữ đẹp luôn có nhiều đàn ông theo đuổi, đàn ông thành đạt cũng sẽ có nhiều gái đẹp vây quanh. Mỗi người đều phải trải qua thử thách hồng trần này. Cho nên mẹ mới nói, nếu tình cảm của hai con thuận lợi thì nên cân nhắc đính hôn sớm một chút có được không…"  

             Tần Băng Lạc xua tay nói: "Đính hôn gì chứ, cũng đâu có hiệu lực pháp lý, nếu muốn chạy vẫn sẽ chạy. Lại nói, cho dù kết hôn rồi nếu không thực lòng vẫn sẽ nuôi tiểu tam, nuôi tình nhân ở ngoài. Mẹ à, con trưởng thành rồi và con biết mình muốn cái gì, mẹ không cần quan tâm đâu."  

             Tần Băng Lac hơi ngừng một chút rồi tiếp tục dặn dò: "Đúng rồi mẹ, những lời này mẹ và cha đừng nói với Triệu Dật nha, đừng hù dọa người ta, người ta mới 19 tuổi thôi đó."  

             Quách Kết Phương gật đầu rồi có chút hối tiếc, nói: "Tiểu Dật cái gì cũng tốt chỉ là tuổi tác nhỏ hơn con một chút…"  

             Tần Băng Lạc chỉ cười và không nói gì nữa, cô nhìn về phòng ăn nơi cha đang uống rượu với Triệu Dật. Ánh mắt cô trông thật nhu hòa nhưng trong lòng lại thoảng qua đôi phần lo sợ.  

             Chỉ sợ Triệu Dật cũng có bạn gái khác.  

             Ô tô trắng nghênh đón và biển hoa hồng, nghe nói là nữ sinh đó rất xinh đẹp…  

             Tên này, hừ!  


             Lá gan thực sự lớn!  

             Nếu cha mẹ mình biết được chỉ sợ sẽ rất tức giận cho xem.  

             "Tiếp tục không?"  

             "Nghỉ ngơi một chút còn chưa kịp hồi sức nữa mà… Cái tên này, sao anh lại lợi hại tới như vậy?"  

             Triệu Dật đưa tay vuốt ve mái tóc dài của Tần Băng Lạc rồi cài tóc vào tai cô và mỉm cười nói: "Không mệt chút nào, bởi vì anh muốn em hạnh phúc."  

             Tần Băng Lạc đánh yêu Triệu Dật một cái, trong lòng tràn đầy nhu tình.  



 
Chương 602: Bốn bộ ga giường?


Chương 603: Bị đánh trúng tim đen  

             Dáng vẻ của Triệu Dật rõ ràng chính là đang nói chuyện video với người khác. Tần Băng Lạc liếc nhìn một cái nhưng lại không đi tới mà lại đi về phía ban công.  

             Dù Triệu Dật can đảm hay da mặt dày đến mức nào thì giờ phút này trong lòng cũng cảm thấy chột dạ, trên lưng đổ mồ hôi.  

             Tần Băng Lạc tuy rằng chỉ là nhàn nhạt nhìn sang bên này một cái, thậm chí cũng không nói gì. Nhưng cái liếc mắt kia rõ ràng làm cho Triệu Dật cảm thấy cô ấy thật sự đã nhìn thấu tất cả.  

             Tuy rằng vì muốn an toàn nên Triệu Dật mang tai nghe để nói chuyện, Tần Băng Lạc không nghe được tiếng của Liễu Vũ Phi. Nhưng mà chỉ cần Tần Băng Lạc cất tiếng nói, Liễu Vũ Phi hoàn toàn có thể nghe được!  

             Muốn kết thúc cuộc gọi video ngay bây giờ sao?  

             Như vậy chẳng phải là đang chột dạ ư?  

             Nhưng nếu như không kết thúc cuộc gọi video này, lỡ như Tần Băng Lạc từ ban công lại gần xem hoặc là nói mấy câu, vậy không phải tất cả đều kết thúc sao?  


             Không được!  

             “Ừm, bạn anh gọi, anh cúp máytrước, lát nữa lại nói chuyện nha.”  

             Triệu Dật không dám nói bất cứ từ nào quá nhạy cảm, khóe mắt lại liếc về phía ban công.  

             Tần Băng Lạc đến ban công để lấy chiếc khăn lông lớn được giặt vào hai hôm trước Việc này hiển nhiên là không mất nhiều thời gian, rất nhanh sẽ đi vào trong này. Cũng may là Liễu Vũ Phi ngược lại rất dứt khoát, lưu loát nói: “Được, anh đi đi, lát nữa lại nói chuyện, tạm biệt!”  

             “Ừm, được, tạm biệt!”  

             Ngay lúc nói những lời này, Tần Băng Lạc cầm khăn lông đi vào.  

             Tần Băng Lạc nhìn Triệu Dật cười cười, nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục đi vào phòng ngủ rồi vào phòng tắm.  

             Nụ cười thật đẹp, nhưng giờ phút này Triệu Dật lại có cảm giác sợ hãi.  

             Sợ hãi!  

             Triệu Dật kết thúc video, thở dài một hơi.  

             Lưng áo ướt đẫm mồ hôi!  

             Sau khi uống một ngụm nước thật lớn, lúc này Triệu Dật mới cẩn thận suy nghĩ lại tình huống vừa rồi.  

             Tần Băng Lạc vừa rồi không nói gì là xuất phát từ việc được giáo dục lễ phép hay là cô ấy tránh né?  

             Những lời mình nói lúc nãy, hẳn là cô ấy ít nhiều đều nghe được một chút, chẳng lẽ cô ấy không bận tâm sao?  

             Cảm giác có chút kỳ quái?  

             Triệu Dật bỗng nhiên nhớ tới lúc trước Tần Băng Lạc và hắn đã từng nói chuyện về biển hoa, điều này chứng tỏ cô ấy chắc chắn biết chuyện của Liễu Vũ Phi.  


             Có lẽ chưa chắc cô ấy đã biết nữ sinh được tặng một biển hoa kia là ai nhưng chắc hẳn cô ấy đã biết bên cạnh mình còn có cô gái khác, hơn nữa không phải chỉ là quan hệ bạn bè bình thường. Nhưng tới bây giờ cô ấy vẫn chưa từng hỏi qua một câu.  

             Tại sao lại như vậy?  

             Chẳng lẽ chuyện này cô ấy để ở trong lòng, hoặc là cho dù biết cũng làm bộ không biết?  

             Nói cách khác, trong lòng cô ấy thật sự chấp nhận chuyện này?  

             Triệu Dật nghĩ như vậynhưng trong lòng lại hoài nghi.  

             Tần Băng Lạc sẽ không làm vậy phải không?  

             Cô ấy vừa có gia cảnh ưu tú lại vừa xinh đẹp, còn có tài năng cưỡi ngựa, có thể nói cô là người có tính cách vô cùng độc lập. Chẳng lẽ với điều kiện tốt như vậy Tần Băng Lạc lại có thể chấp nhận sự thật rằng mình có bạn gái khác?  

             Hoặc là cô ấy cảm thấy có thể khiến mình suy nghĩ lại mà tiếp tục ởbên cạnh cô ấy ?  

             Triệu Dật có chút thấp thỏm nhưng cũng không lập tức rời đi mà tiếp tục ngồi trên sô pha xem tivi. Không thể đi ra ngoài nghe video thì bật tivi, sau đó kết thúc video lập tức tắt tivi, làm như vậy không phải càng đáng nghi hay sao.  

             Triệu Dật cầm điện thoại di động chơi game và xem tivi khoảng nửa giờ thì Tần Băng Lạc từ trong phòng tắm đi ra.  

             Triệu Dật xem thêm vài phút rồi tắt tivi, cất điện thoại di động và trở về phòng ngủ.  

             Tần Băng Lạc đang ngồi trước bàn trang điểm sấy tóc. Triệu Dật đi tới vừa cười vừa cầm lấy máy sấy tóc nói: “Nào, để anh giúp em sấy tóc.”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nhìn Triệu Dật rồi đưa máy sấy tóc cho hắn.  

             Triệu Dật cẩn thận giúp Tần Băng Lạc sấy tóc, trong lòng thì thấp thỏm chờ đợi.  

             “Triệu Dật, anh sẽ luôn thật lòng cưng chiều và yêu thương em cả đời chứ?”

 
Chương 602: Bốn bộ ga giường?


Chương 603: Bị đánh trúng tim đen  

             Dáng vẻ của Triệu Dật rõ ràng chính là đang nói chuyện video với người khác. Tần Băng Lạc liếc nhìn một cái nhưng lại không đi tới mà lại đi về phía ban công.  

             Dù Triệu Dật can đảm hay da mặt dày đến mức nào thì giờ phút này trong lòng cũng cảm thấy chột dạ, trên lưng đổ mồ hôi.  

             Tần Băng Lạc tuy rằng chỉ là nhàn nhạt nhìn sang bên này một cái, thậm chí cũng không nói gì. Nhưng cái liếc mắt kia rõ ràng làm cho Triệu Dật cảm thấy cô ấy thật sự đã nhìn thấu tất cả.  

             Tuy rằng vì muốn an toàn nên Triệu Dật mang tai nghe để nói chuyện, Tần Băng Lạc không nghe được tiếng của Liễu Vũ Phi. Nhưng mà chỉ cần Tần Băng Lạc cất tiếng nói, Liễu Vũ Phi hoàn toàn có thể nghe được!  

             Muốn kết thúc cuộc gọi video ngay bây giờ sao?  

             Như vậy chẳng phải là đang chột dạ ư?  

             Nhưng nếu như không kết thúc cuộc gọi video này, lỡ như Tần Băng Lạc từ ban công lại gần xem hoặc là nói mấy câu, vậy không phải tất cả đều kết thúc sao?  


             Không được!  

             “Ừm, bạn anh gọi, anh cúp máytrước, lát nữa lại nói chuyện nha.”  

             Triệu Dật không dám nói bất cứ từ nào quá nhạy cảm, khóe mắt lại liếc về phía ban công.  

             Tần Băng Lạc đến ban công để lấy chiếc khăn lông lớn được giặt vào hai hôm trước Việc này hiển nhiên là không mất nhiều thời gian, rất nhanh sẽ đi vào trong này. Cũng may là Liễu Vũ Phi ngược lại rất dứt khoát, lưu loát nói: “Được, anh đi đi, lát nữa lại nói chuyện, tạm biệt!”  

             “Ừm, được, tạm biệt!”  

             Ngay lúc nói những lời này, Tần Băng Lạc cầm khăn lông đi vào.  

             Tần Băng Lạc nhìn Triệu Dật cười cười, nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục đi vào phòng ngủ rồi vào phòng tắm.  

             Nụ cười thật đẹp, nhưng giờ phút này Triệu Dật lại có cảm giác sợ hãi.  

             Sợ hãi!  

             Triệu Dật kết thúc video, thở dài một hơi.  

             Lưng áo ướt đẫm mồ hôi!  

             Sau khi uống một ngụm nước thật lớn, lúc này Triệu Dật mới cẩn thận suy nghĩ lại tình huống vừa rồi.  

             Tần Băng Lạc vừa rồi không nói gì là xuất phát từ việc được giáo dục lễ phép hay là cô ấy tránh né?  

             Những lời mình nói lúc nãy, hẳn là cô ấy ít nhiều đều nghe được một chút, chẳng lẽ cô ấy không bận tâm sao?  

             Cảm giác có chút kỳ quái?  

             Triệu Dật bỗng nhiên nhớ tới lúc trước Tần Băng Lạc và hắn đã từng nói chuyện về biển hoa, điều này chứng tỏ cô ấy chắc chắn biết chuyện của Liễu Vũ Phi.  


             Có lẽ chưa chắc cô ấy đã biết nữ sinh được tặng một biển hoa kia là ai nhưng chắc hẳn cô ấy đã biết bên cạnh mình còn có cô gái khác, hơn nữa không phải chỉ là quan hệ bạn bè bình thường. Nhưng tới bây giờ cô ấy vẫn chưa từng hỏi qua một câu.  

             Tại sao lại như vậy?  

             Chẳng lẽ chuyện này cô ấy để ở trong lòng, hoặc là cho dù biết cũng làm bộ không biết?  

             Nói cách khác, trong lòng cô ấy thật sự chấp nhận chuyện này?  

             Triệu Dật nghĩ như vậynhưng trong lòng lại hoài nghi.  

             Tần Băng Lạc sẽ không làm vậy phải không?  

             Cô ấy vừa có gia cảnh ưu tú lại vừa xinh đẹp, còn có tài năng cưỡi ngựa, có thể nói cô là người có tính cách vô cùng độc lập. Chẳng lẽ với điều kiện tốt như vậy Tần Băng Lạc lại có thể chấp nhận sự thật rằng mình có bạn gái khác?  

             Hoặc là cô ấy cảm thấy có thể khiến mình suy nghĩ lại mà tiếp tục ởbên cạnh cô ấy ?  

             Triệu Dật có chút thấp thỏm nhưng cũng không lập tức rời đi mà tiếp tục ngồi trên sô pha xem tivi. Không thể đi ra ngoài nghe video thì bật tivi, sau đó kết thúc video lập tức tắt tivi, làm như vậy không phải càng đáng nghi hay sao.  

             Triệu Dật cầm điện thoại di động chơi game và xem tivi khoảng nửa giờ thì Tần Băng Lạc từ trong phòng tắm đi ra.  

             Triệu Dật xem thêm vài phút rồi tắt tivi, cất điện thoại di động và trở về phòng ngủ.  

             Tần Băng Lạc đang ngồi trước bàn trang điểm sấy tóc. Triệu Dật đi tới vừa cười vừa cầm lấy máy sấy tóc nói: “Nào, để anh giúp em sấy tóc.”  

             Tần Băng Lạc mỉm cười nhìn Triệu Dật rồi đưa máy sấy tóc cho hắn.  

             Triệu Dật cẩn thận giúp Tần Băng Lạc sấy tóc, trong lòng thì thấp thỏm chờ đợi.  

             “Triệu Dật, anh sẽ luôn thật lòng cưng chiều và yêu thương em cả đời chứ?”

 
Chương 595: Chẳng phải là rất xấu hổ sao?


Chương 596: Suy nghĩ của Tần Băng Lạc  

             Tần Băng Lạc suy nghĩ một chút rồi nói: "Em đọc được một bài viết ở trên mạng cảm thấy rất có đạo lý. Chung quy thì việc con gái lập gia đình giống như hắt nước ra ngoài, nói cách khác là gả cho gà phải theo gà, gả cho chó phải theo chó, gả cho khỉ thì đi khắp núi. Còn con trai cưới vợ là nhận thêm người về nhà, tất nhiên tâm tính không giống nhau…"  

             "Con rể và cha mẹ vợ ở chung khó xảy ra mâu thuẫn là vì trái tim đàn ông đều ở bên ngoài, chuyện vụn vặt trong nhà căn bản không thèm để ý cho nên sẽ không có xung đột. Nhưng đa số gia đình đều là do phụ nữ quản lý và giáo dục con cái, hơn nữa mỗi người có cách quản giáo riêng, thành ra mẹ chồng và con dâu dễ xảy ra mâu thuẫn. Hai người cùng chăm nom quản lý gia đình chắc chắn sẽ có xung đột, bởi quan điểm tư tưởng của mỗi người mỗi khác. Hơn nữa trước kia con trai thương mẹ nhất, sau khi kết hôn có thể sẽ thương vợ nhiều hơn, trong lòng mẹ chồng e là sẽ không thoải mái…"  

             Triệu Dật nghe ra ý tứ bèn cười nói: "Rất có nghiên cứu nha, anh thấy nói rất có đạo lý."  

             Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái, nói: "Em không hề có ý định quản thúc anh, không có hứng thú cũng không muốn ai phải làm theo ý của em. Sau này ở chung với cha mẹ anh, em nghĩ chắc hẳn sẽ không có mâu thuẫn lớn đâu…"  

             Triệu Dật ngạc nhiên, chợt cười ha hả nói: "Mẹ anh hiện tại xinh đẹp và tâm thái tươi trẻ như một chị gái. Nếu thật sự ở cùng một chỗ e là em và mẹ sẽ nắm tay nhau đi dạo phố. Còn nếu ở chung lỡ có xảy ra mâu thuẫn thì chắc chắn mẹ sẽ đánh anh một trận. Mẹ càng không cưng chiều anh nhất, ngược lại em xinh đẹp hiền thục thế này, khẳng định mẹ sẽ cưng chiều em lên tận mây xanh…"  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt nói: "Dì còn trẻ như vậy sao?"  

             Triệu Dật tiện tay cầm lấy điện thoại di động rồi bật một video ghi lại cảnh lúc cả nhà cùng nhau đi dạo vào ngày tết.  

             "Đây, đây là cha anh và đây là mẹ anh...."  

             Tần Băng Lạc tựa người vào Triệu Dật xem video, ánh mắt chợt hiện ra vẻ kinh ngạc: "Đây là mẹ anh ư? Thật trẻ và xinh đẹp quá đi. Nhìn qua giống như mới hai bảy hai tám tuổi, dì ấy dưỡng nhan như thế nào mà trẻ đẹp quá vậy!"  

             Triệu Dật không có cách nào giải thích chuyện mỹ nhan đan, dù sao thứ này cũng là một sản phẩm nghịch thiên. Lúc ấy lại chỉ có một viên về sau không có khả năng tạo thêm viên thứ hai, nói ra e là bị người khác chê cười là hoang tưởng.  

             "Có lẽ là trời sinh thể chất tốt, hơn nữa tâm tính lại đẹp, suốt ngày cười tủm tỉm…"  

             "Dì ấy thật trẻ tuổi và xinh đẹp, anh không nói thì em căn bản không tin dì ấy là mẹ anh…"  

             Tần Băng Lạc vô cùng kinh ngạc và chân thành tán thưởng.  

             Khó trách Triệu Dật nói mẹ hắn thoạt nhìn giống như chị gái...  

             Nếu cùng đi chung với Triệu Dật, hai người lại có phần giống nhau thì ai cũng sẽ nhầm tưởng họ là hai chị em.  


             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, anh và mẹ đi dạo phố, người ta đều tưởng mẹ là chị anh."  

             Tần Băng Lạc chớp chớp mắt nói: "Nửa năm sau có một trận thi đấu tương đối quan trọng được tổ chức ở Thiên Phủ. Đến lúc đó em sẽ tham gia và đi thăm dì ấy một chút nha."  

             Triệu Dật hơi kinh hãi, chủ động như vậy sao?  

             Đây chẳng phải là muốn ra mắt mẹ chồng sao?  

             Triệu Dật trong lòng muốn thay đổi ý nghĩ của cô nhưng miệng lại không chút do dự nói: "Được nha, đến lúc đó anh cũng về Thiên Phủ."  

             Điều này rõ ràng là không thể từ chối.  

             Hắn đã gặp cha mẹ cô rồi nên cô cũng muốn ra mắt cha mẹ hắn một chút. Nếu hắn cứ né tránh không chịu, lề mà lề mề che che giấu giấu thì chẳng phải càng chứng minh là có vấn đề sao?  

             Tần Băng Lạc cười nói: "Đến lúc đó nói sau đi bây giờ vẫn còn sớm. ”  

             Bên cạnh hắn liệu sẽ thiếu người đẹp ư?

 
Chương 603: "Anh có bạn gái rồi, phải không?"


Chương 604: Anh có bạn gái rồi phải không?  

             Không vui?  

             Đúng vậy, quả thật là không vui.  

             Bởi vì Triệu Dật quyết định thú nhận chuyện mình có bạn gái với Khổng Hi.  

             Trước đó khi ở Tam Á phát sinh quan hệ thân mật cùng Alyssa, Triệu Dật đã nghĩ lại chuyện mình và các cô gái khác đang ở bên nhau, kết quả cuối cùng cảm thấy lừa gạt như vậy là sai trái.  

             Hắn đặt ra mục tiêu cho bản thân, cho dù sau này có ai thích hắn hay vì tài sản của hắn mà tình nguyện ở cùng thì hắn cũng sẽ không lừa dối người đó.  

             Không tự nhận là người độc thân càng không hứa hẹn bừa bãi.  


             Lúc trước Triệu Dật không thẳng thắn nói chuyện hắn có bạn gái với Khổng Hi là bởi vì Triệu Dật cảm thấy hắn và Khổng Hi đã sớm quen biết nhau lại không có khả năng hứa hẹn gì trong tương lai, thứ hai là vì Khổng Hi thật sự rất có mị lực.  

             Xét về nhan sắc, vóc dáng, Khổng Hi đứng đầu trong tất cả các bạn gái của hắn!  

             Về điểm này, ngay cả hệ thống quyết định cho điểm cũng có thể nhìn ra, nhan sắc 96, dáng người 98, đây đã là siêu cấp bá đạo rồi.  

             Khí chất của tổng giám đốc, nhan sắc cấp nữ thần, còn có vóc người so với anime còn cường điệu hơn, thật sự khiến người ta khó có thể từ bỏ.  

             Là một người đàn ông, ai không muốn có một người phụ nữ như vậy?  

             Nhưng lần này sống chung với Tần Băng Lạc hơn mười ngày, đã lộ ra rất nhiều vấn đề.  

             Chẳng hạn như việc gọi video với Liễu Vũ Phi.  

             Dù Tần Băng Lạc chấp nhận chuyện này nhưng nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô và cả hành động lén lau nước mắt khi ấy…  

             Những thứ này đều làm cho Triệu Dật một lần nữa nhận ra rằng thực tế muốn làm cho một người phụ nữ hạnh phúc không phải là chuyện đơn giản. Mà cần rất nhiều thời gian để làm bạn và cần nhiều tình cảm, không chỉ đơn thuần là mua một căn nhà, mua một chiếc xe là được.  

             Triệu Dật dù sao cũng không phải tra nam.  

             Cho nên hắn quyết định chấp nhận đau lòng mà buông bỏ cảm giác không nỡ, thẳng thắn thừa nhận mọi chuyện với Khổng Hi.  

             Khổng Hi có điều kiện tốt như vậy, chỉ sợ nếu thành thực thừa nhận thì về sau e là chỉ có thể làm anh em bạn bè.  

             Thật sự rất đau lòng!  

             Trong đầu hắn đang suy nghĩ như vậy, thì hắn có thể vui vẻ được sao?  


             Triệu Dật cười nhưng nụ cười lại hơi thiếu tự nhiên, nói: "Không có, có thể gần đây anh uống hơi nhiều rượu, có chút mệt mỏi thôi. ”  

             Khổng Hi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, thoáng có chút nghi hoặc nhưng lại không gặng hỏi nữa, chỉ nhẹ nhàng dặn dò: "Tuy rằng còn trẻ, nhưng anh uống rượu vẫn phải có giới hạn, phải biết tiết chế, uống nhiều rượu không tốt cho sức khỏe. ”  

             Triệu Dật thấy Khổng Hi giống như người vợ ôn nhu đang dặn dò chồng, cảm xúc trong lòng càng thêm chua xót.  

             Đây quả thực là lòng đau như cắt!  

             "Ừm, sau này anh sẽ hết sức chú ý."  

             Triệu Dật không muốn để Khổng Hi phát hiện mình có điểm khác thường bèn cúi đầu ăn bít tết.  

             Trên bàn ăn, bởi vì Triệu Dật khác thường nên không khí có chút nặng nề. Tình huống này trước kia chưa bao giờ xuất hiện giữa Triệu Dật và Khổng Hi. Trước đó, hai người cho dù ăn gì hay làm gì thì cũng tuyệt đối không rơi vào tình trạng như thế này.  

             Khổng Hi ăn mấy miếng bít tết rồi buông dao nĩa xuống, nhìn Triệu Dật như đang suy nghĩ gì đó rồi lại cúi đầu tiếp tục ăn. Khổng Hi nhìn chằm chằm một lúc rồi nhẹ giọng nói: "Có phải anh có chuyện gì gạt em, hoặc là có chuyện gì muốn nói với em phải không? ”  

             Dao nĩa trên tay Triệu Dật bỗng nhiên dừng lại, giống như thời gian bỗng nhiên bất động.  

             Vài giây sau, Triệu Dật cười khổ một chút, thở ra một hơi thật dài. Hắn buông dao nĩa trong tay xuống, cầm lấy khăn lau miệng một chút rồi chậm rãi đặt xuống.  

             "Biểu hiện của anh rõ ràng như vậy sao?"  

             Triệu Dật cầm lấy bình rượu vang đỏ, rót cho mình hơn phân nửa chén.  

             Chúng ta phải xem trọng những rung động trong lòng, anh và tôi đều cam tâm tình nguyện đến với nhau, đúng không? Dù sao Triệu Dật cũng là một người đàn ông tốt!

 
Chương 603: "Anh có bạn gái rồi, phải không?"


Chương 604: Anh có bạn gái rồi phải không?  

             Không vui?  

             Đúng vậy, quả thật là không vui.  

             Bởi vì Triệu Dật quyết định thú nhận chuyện mình có bạn gái với Khổng Hi.  

             Trước đó khi ở Tam Á phát sinh quan hệ thân mật cùng Alyssa, Triệu Dật đã nghĩ lại chuyện mình và các cô gái khác đang ở bên nhau, kết quả cuối cùng cảm thấy lừa gạt như vậy là sai trái.  

             Hắn đặt ra mục tiêu cho bản thân, cho dù sau này có ai thích hắn hay vì tài sản của hắn mà tình nguyện ở cùng thì hắn cũng sẽ không lừa dối người đó.  

             Không tự nhận là người độc thân càng không hứa hẹn bừa bãi.  


             Lúc trước Triệu Dật không thẳng thắn nói chuyện hắn có bạn gái với Khổng Hi là bởi vì Triệu Dật cảm thấy hắn và Khổng Hi đã sớm quen biết nhau lại không có khả năng hứa hẹn gì trong tương lai, thứ hai là vì Khổng Hi thật sự rất có mị lực.  

             Xét về nhan sắc, vóc dáng, Khổng Hi đứng đầu trong tất cả các bạn gái của hắn!  

             Về điểm này, ngay cả hệ thống quyết định cho điểm cũng có thể nhìn ra, nhan sắc 96, dáng người 98, đây đã là siêu cấp bá đạo rồi.  

             Khí chất của tổng giám đốc, nhan sắc cấp nữ thần, còn có vóc người so với anime còn cường điệu hơn, thật sự khiến người ta khó có thể từ bỏ.  

             Là một người đàn ông, ai không muốn có một người phụ nữ như vậy?  

             Nhưng lần này sống chung với Tần Băng Lạc hơn mười ngày, đã lộ ra rất nhiều vấn đề.  

             Chẳng hạn như việc gọi video với Liễu Vũ Phi.  

             Dù Tần Băng Lạc chấp nhận chuyện này nhưng nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô và cả hành động lén lau nước mắt khi ấy…  

             Những thứ này đều làm cho Triệu Dật một lần nữa nhận ra rằng thực tế muốn làm cho một người phụ nữ hạnh phúc không phải là chuyện đơn giản. Mà cần rất nhiều thời gian để làm bạn và cần nhiều tình cảm, không chỉ đơn thuần là mua một căn nhà, mua một chiếc xe là được.  

             Triệu Dật dù sao cũng không phải tra nam.  

             Cho nên hắn quyết định chấp nhận đau lòng mà buông bỏ cảm giác không nỡ, thẳng thắn thừa nhận mọi chuyện với Khổng Hi.  

             Khổng Hi có điều kiện tốt như vậy, chỉ sợ nếu thành thực thừa nhận thì về sau e là chỉ có thể làm anh em bạn bè.  

             Thật sự rất đau lòng!  

             Trong đầu hắn đang suy nghĩ như vậy, thì hắn có thể vui vẻ được sao?  


             Triệu Dật cười nhưng nụ cười lại hơi thiếu tự nhiên, nói: "Không có, có thể gần đây anh uống hơi nhiều rượu, có chút mệt mỏi thôi. ”  

             Khổng Hi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, thoáng có chút nghi hoặc nhưng lại không gặng hỏi nữa, chỉ nhẹ nhàng dặn dò: "Tuy rằng còn trẻ, nhưng anh uống rượu vẫn phải có giới hạn, phải biết tiết chế, uống nhiều rượu không tốt cho sức khỏe. ”  

             Triệu Dật thấy Khổng Hi giống như người vợ ôn nhu đang dặn dò chồng, cảm xúc trong lòng càng thêm chua xót.  

             Đây quả thực là lòng đau như cắt!  

             "Ừm, sau này anh sẽ hết sức chú ý."  

             Triệu Dật không muốn để Khổng Hi phát hiện mình có điểm khác thường bèn cúi đầu ăn bít tết.  

             Trên bàn ăn, bởi vì Triệu Dật khác thường nên không khí có chút nặng nề. Tình huống này trước kia chưa bao giờ xuất hiện giữa Triệu Dật và Khổng Hi. Trước đó, hai người cho dù ăn gì hay làm gì thì cũng tuyệt đối không rơi vào tình trạng như thế này.  

             Khổng Hi ăn mấy miếng bít tết rồi buông dao nĩa xuống, nhìn Triệu Dật như đang suy nghĩ gì đó rồi lại cúi đầu tiếp tục ăn. Khổng Hi nhìn chằm chằm một lúc rồi nhẹ giọng nói: "Có phải anh có chuyện gì gạt em, hoặc là có chuyện gì muốn nói với em phải không? ”  

             Dao nĩa trên tay Triệu Dật bỗng nhiên dừng lại, giống như thời gian bỗng nhiên bất động.  

             Vài giây sau, Triệu Dật cười khổ một chút, thở ra một hơi thật dài. Hắn buông dao nĩa trong tay xuống, cầm lấy khăn lau miệng một chút rồi chậm rãi đặt xuống.  

             "Biểu hiện của anh rõ ràng như vậy sao?"  

             Triệu Dật cầm lấy bình rượu vang đỏ, rót cho mình hơn phân nửa chén.  

             Chúng ta phải xem trọng những rung động trong lòng, anh và tôi đều cam tâm tình nguyện đến với nhau, đúng không? Dù sao Triệu Dật cũng là một người đàn ông tốt!

 
Chương 596: "Em ấy vẫn còn đang ngủ."


Chương 597: Ý định của Triệu Dật  

             Tần Băng Lạc đã biết rõ sự tồn tại của nữ sinh kia và cả chuyện nghênh đón bằng biển hoa hồng. Đây có thể không phải quan hệ bạn bè bình thường, nhưng nếu tính toán thời gian thì cô mới là kẻ đến sau, mới là người chen chân vào cuộc tình tay ba này. Đây cũng là nguyên nhân lớn khiến cô không có đủ sức lực lật tẩy hắn.  

             Dù sao hai người yêu xa nên không thể mỗi ngày đều yêu đương, nói chuyện và ở cùng nhau.  

             Hưởng thụ tình cảm lưu luyến này, hưởng thụ sự ôn nhu này, những thứ khác hãy coi như không biết, cần gì phải truy hỏi tận gốc.  

             Chuyện này để sau mới nói.  

             Dù sao thì vẫn còn trẻ.  

             Nếu như tình cảm với Triệu Dật vẫn sâu nặng, vậy sau này tới tuổi kết hôn nhất định phải đối mặt thì mới bàn luận. Nếu tình cảm dần phai nhạt đi thì coi như đã yêu đương một trận không hối hận."  

             Đây chính là suy nghĩ thật sự của Tần Băng Lạc.  


             Cô thực sự không màng bất kỳ thứ gì của Triệu Dật. Gia đình cô không thiếu tiền mà cô lại là con gái duy nhất, cha mẹ yêu chiều muốn gì được nấy, hơn nữa cô còn có thể tự kiếm tiền. Cho nên cô chính là tham luyến loại cảm giác an toàn và sự che chở ôn nhu mà Triệu Dật mang đến.  

             Dù sao lúc trước ở trong tình cảnh sinh tử cực đoan kia, Triệu Dật đã một mình giải quyết nhiều tay súng để cứu cô. Đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được.  

             Hoạn nạn mới thấy chân tình, dưới tình huống như thế hắn còn không vứt bỏ cô thì chuyện kia có thể làm khó hắn sao?  

             Triệu Dật đồng ý để cho cô đi gặp cha mẹ hắn, tuy rằng không đoán được trong lòng Triệu Dật rốt cuộc đang nghĩ gì, nhưng ít nhất cách làm của hắn làm cho người ta rất an tâm.  

             Tần Băng Lạc đang suy nghĩ chợt phát hiện Triệu Dật lại lần nữa bắt đầu không ở yên.  

             Tần Băng Lạc vỗ vào tay Triệu Dật nói: "Đang nói chuyện mà."  

             Triệu Dật cười nói: "Nói chuyện dùng miệng không ảnh hưởng nha, em muốn nói gì cứ nói anh vẫn đang nghe."  

             Tần Băng Lạc đỏ mặt trừng mắt nhìn Triệu Dật nói: "Không thể nghiêm túc trò chuyện được sao?"  

             Triệu Dật tủm tỉm cười nói: "Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, em lại xinh đẹp như vậy, nếu lúc này anh còn có thể yên lặng nói chuyện phiếm cùng em thì anh thành thánh nhân hoặc bị bệnh rồi…"  

             Tần Băng Lạc cắn môi, hừ một tiếng rồi nói: "Miệng lưỡi thật trơn tru! ”  

             Triệu Dật hừ hừ nói: "Còn dám nói anh như thế, xem ra tinh thần vẫn tốt nha. Vậy chúng ta tiếp tục luyện tập một chút, hôm nay nhất định phải khiến em cầu xin tha thứ!"  

             Sắc mặt Tần Băng Lạc ửng đỏ nói: "Anh… Đúng là động vật!"  

             Động vật?  

             Có con vật nào không biết mệt mỏi chịu đựng nhọc nhằn giỏi như anh sao?  

             Triệu Dật cười hắc hắc rồi trực tiếp động thủ.  

             Để cho cô biết thế nào là năng lực không ngã và cho cô biết hắn là nam nhân không thể trêu chọc!  

             Không thể trêu chọc thì sao?  

             Ngoan ngoãn làm theo, ngoan ngoãn nghe lời…  

             Điều gì có thể làm cho một người đàn ông cảm thấy thành công hơn việc chinh phục được một người phụ nữ?  

             Sáng sớm, Triệu Dật tinh thần phấn chấn rời khỏi giường. Tần Băng Lạc thì giống như một chú mèo nhỏ còn đang mệt mỏi say ngủ.  

             92 điểm thể lực cho thấy chút tập luyện tối qua chỉ là khởi động. Huống chi ngày đầu tiên ở nhà bạn gái mà ngủ nướng thì có hơi ngượng ngùng.  

             Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Triệu Dật muốn mua một căn nhà ở Thượng Hải.  

             Chung quy thì ở nhà của mình vẫn là thoải mái nhất.  

             Muốn ngủ bao lâu cũng được.  

             Muốn ngủ trên ghế sofa thì ngủ trên ghế sofa, muốn ngủ trong phòng tắm thì ngủ trong phòng tắm, nếu không sợ thì ngủ ở ban công cũng được.  

             Ở nhà bạn gái dù sao cũng phải kiêng kỵ một chút.  

             Lo sợ ảnh hưởng tới cha mẹ vợ, lo lắng bị họ nhìn nhận, luôn không thoải mái như khi ở nhà mình.  

             Mua!  

             Phải mua một ngôi nhà!  

             "Tuân lệnh!"

 
Chương 604: "Anh có bao nhiêu bạn gái? ”


Chương 605: Làm chuyện trái lương tâm, làm sao có thể ung dung tự tại được  

             "Lúc trước em đều suy đoán như vậy sao?"  

             Sắc mặt Triệu Dật thoáng có hai phần chua xót. Xem ra phụ nữ thật sự rất thông minh. Khi nam nữ thật sự ở bên nhau thì mấy ai ngốc đến mức không cảm nhận được những thay đổi bất thường từ đối phương đây?  

             Ngay cả Bạch Nguyệt ở chung cùng mình không bao lâu cũng có thể một mực kết luận mình có cô gái khác, chứ đừng nói là người thực sự có tình với mình.  

             Tần Băng Lạc biết chuyện biển hoa, còn nhìn thấy mình gọi video với Liễu Vũ Phi, lại giả vờ không quan tâm.  

             Cô ấy thực sự không biết sao?  

             Tất nhiên là không phải!  


             Ban đầu Phùng Tiếu Tiếu định nghĩa quan hệ hai bên là bao nuôi, thậm chí có thể cùng đi học và vui vẻ ăn cơm với bạn bè. Không phải bởi vì cô chấp nhận việc hắn có bạn gái khác, mà bởi trong suy nghĩ của cô, có lẽ cô tự coi mình là tình nhân hoặc tiểu tam, cho nên mới dè dặt từng chút như vậy sao?  

             Lại nói tới Diệp Thiến, cô cũng thật sự không phát hiện ra chút gì sao?  

             Chỉ sợ cho dù không chắc chắn, cô ấy cũng sẽ có vài phần hoài nghi. Dù sao Bạch Nguyệt có thể cảm giác được chuyện này, không lý nào Diệp Thiến lại không linh cảm được dù chỉ một chút, chỉ là không muốn vạch trần mà thôi.  

             Có lẽ các cô đều nghĩ dù sao hiện tại chưa bàn tính chuyện kết hôn và họ cũng đều thật lòng yêu hắn cho nên mới nhịn không nói ra.  

             Cũng may Triệu Dật có hệ thống gian lận, có thể xem xét sự biến hóa của thiện cảm. Từ đó biết được tình cảm của bọn họ đối với hắn có sự thay đổi, có phải đã không còn yêu hắn nữa hay không.  

             Tuy rằng không thể xác định trong lòng các cô ấy nghĩ gì, nhưng ít nhất có thể nhìn thấy thiện cảm của họ đối với hắn.  

             Khổng Hi hé miệng, cầm lấy cái nĩa, vô thức gạt mì trên đĩa nói: "Đúng vậy, có lẽ là vì phụ nữ đều rất mẫn cảm đối với vấn đề này. Huống chi, một nam sinh ưu tú như anh thì bên cạnh không thể thiếu các nữ sinh xinh đẹp vây quanh. Ở tuổi này nếu như nói không có bạn gái, vậy chắc chắn anh không bình thường...  

             Triệu Dật ngạc nhiên, lại còn có thể suy luận như vậy sao?  

             Không có bằng chứng thực tế, dựa vào cảm giác?  

             Hoàn toàn chỉ là suy luận!  

             Mình không có bạn gái là không bình thường, có mới là bình thường…  

             Được rồi, nói như vậy nghĩa là hắnkhông hẳn đã sai.  

             Tất cả mọi người đều là thanh niên nhiệt huyết, ai mà không thích mỹ nữ?  


             Hắn có thể thích Khổng Hi, tất nhiên cũng sẽ thích những mỹ nữ khác. Tuy rằng tỉ lệ xuất hiện đại mỹ nữ là rất thấp, nhưng ở Thiên Phủ có mỹ nữ, Giang Châu cũng có mỹ nữ, trên đời này thiếu gì mỹ nữ?  

             Hắn có tiền tài còn có ngoại hình, chẳng lẽ muốn hắn làm hòa thượng sao?  

             Vì vậy, lý luận này của Khổng Hi là hoàn toàn chính xác và không có vấn đề gì.  

             Triệu Dật sửng sốt hai giây, dù sao cũng đã hạ quyết tâm nói thật, vậy thì phải nói thật đến cùng.  

             Có chết thì chết thoải mái một chút!  

             "Đúng, em đoán không sai, anh quả thật có bạn gái, hơn nữa còn không chỉ có một người!"  

             Triệu Dật đã bất chấp tất cả, lợn chết không sợ bỏng, trực tiếp nói ra chân tướng Miệng thì nói dứt khoát nhưng trong lòng lại là một mảnh đau thương.  

             Có lẽ, ra khỏi cánh cửa này, từ nay về sau chỉ có thể là bạn bè bình thường?  

             Không!  

             Thà không làm bạn, thà không gặp lại nhau!  

             Nhìn cô ấy yêu đương, nhìn cô ấy kết hôn lập gia đình, mình không thể chịu nổi!  

             Khổng Hi chớp mắt mấy cái, nghiêm túc nhìn Triệu Dật nói: "Em có một nghi vấn, nếu bạn gái của anh không chỉ có một, vậy chuyện giấu diếm bạn gái kết giao với người khác, anh hẳn là đã làm không chỉ một lần. Vì sao rõ ràng còn chưa có được em, đã nói hết chân tướng với em, anh không hối hận sao?"

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom