Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 704: Tất cả đều là tốt nhất!


Chương 705: Còn có gì phải lo lắng nữa?  

             Diệp Thiến ừ một tiếng, ánh mắt nhìn vào mấy bức ảnh có chữ ký trong hộp bên cạnh, nhất thời trong lòng cảm thấy rối bời.  

             Cô hiểu rõ ý tứ của Triệu Dật, Triệu Dật không muốn cứ mãi trốn tránh lẫn nhau như vậy, điều có cũng có nghĩa là hắn phải hao phí nhiều tinh lực hơn để ứng phó với mỗi người bạn gái. Nhưng nếu như các bạn gái đều quen biết lẫn nhau, thậm chí có thể ngồi cùng bàn, sống cùng nhà thì tất cả những vấn đều kia không còn phải là vấn đề nữa. Ở chung với nhau sẽ càng thẳng thắn, càng tự nhiên hơn.  

             Nói như vậy, thời gian của Triệu Dật sẽ càng dư dả, có thể có nhiều thời gian để làm bạn với mình hơn hoặc cũng có thể nói là làm bạn gái. Ví dụ như muốn đi dạo phố, vậy khi nào có thời gian có thể cùng nhau đi dạo, liên hoan, cũng có thể cùng ăn cơm, thậm chí có thể cùng ở một căn phòng. Có thể hoàn thành hết những việc mà có lẽ phải hai đến ba ngày mới làm được trong một ngày, hơn nữa cũng không cần phải che che giấu giấu  

             Có lẽ người duy nhất bị che giấu là cô bạn gái thực sự kia.  


             Kỳ thực Diệp Thiến cũng muốn hỏi chút về người bạn gái thực sự kia nhưng do dự một chút vẫn không nói ra miệng.  

             Nếu như trong lòng Triệu Dật có phân chia chính phụ thì mình còn hỏi cái gì, không phải là tự mình chuốc lấy đau lòng sao?  

             Suy nghĩ lại.  

             Dù sao đây cũng là chuyện cả một đời.  

             Tuy rằng bây giờ nam nữ độc thân ngày càng nhiều, nữ nhân độc thân càng ngày càng chú trọng chất lượng cuộc sống của mình. Nhưng rốt cuộc thì chuyện một nam nhiều nữ này vẫn khiến cho Diệp Thiến khó có thể chấp nhận trong phút chốc.  

             Lúc trước là vì không biết, hoặc cũng có thể nói là giả vờ không biết. Nhưng hiện tại đã nói ra thì nhất định phải đối mặt với một lựa chọn.  

             Rời đi hoặc tiếp tục.  

             Giả làm đà điểu cũng không có quá nhiều ý nghĩa, bởi vì đó cũng là tiếp tục tâm thái đà điểu. Nếu thật sự muốn tiếp tục, không bằng cứ vui vẻ mà chấp nhận tất cả. Còn nếu không thể vui vẻ chấp nhận, vậy không bằng cứ dứt khoát rời đi.  

             Dù sao thì Diệp Thiến cũng không kiên trì được bao lâu, dù sao thì hôm nay Triệu Dật cũng khiến cho cô vô cùng cảm động. Hơn nữa hắn khiến cô vô cùng có cảm giác an toàn, vả lại Diệp Thiến có thể chắc chắn rằng Triệu Dật đối với cô là thật lòng.  


             Quả thực Triệu Dật có đào hoa nhưng hắn không phải người dùng tiền để chơi đùa.  

             Nói hắn có thể tham lam, nói hắn muốn hết tất cả, nhưng quả thực hắn vì nó mà rất nỗ lực, cũng rất có lòng.  

             Buổi tối, Triệu Dật lại lần nữa khiến cho Diệp Thiến cảm nhận được sức chiến đấu mạnh mẽ giống như chiến thần. Cho đến khi Diệp Thiến sức cùng lực kiệt thì tình thần Triệu Dật vẫn phấn chấn như trước, mười phần tinh lực.  

             Diệp Thiến bỗng nhiên cảm thấy, người đàn ông như vậy nếu thật sự có người phụ nữ khác giúp mình chống đỡ thì cũng không phải không thể.  

             Trong màn đêm, Diệp Thiến dựa trên người Triệu Dật bỗng nhẹ giọng nói: “Em không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng em muốn cố gắng thử một lần.”  

             Triệu Dật hơi sửng sốt, chợt vui vẻ mà ôm chặt lấy Diệp Thiến: “Được! Chúng ta cùng cố gắng!”  

             Triệu Dật hơi dùng một chút rồi thấp giọng nói: “Anh biết em lo lắng cái gì. Chẳng qua chỉ là lời đồn đại của người khác và áp lực gia đình mà thôi. Sinh sống ở thành phố cho nên ai không cần phải để ý đến ai. Trong gia đình, anh là bạn trai của em, sau này cũng là chồng của em, cha mẹ em cũng sẽ là cha mẹ vợ của anh, có vấn đề gì anh sẽ dốc sức giải quyết, sẽ không để cho em chịu bất cứ ấm ức nào…”  

             Còn gì để lo lắng nữa?

 
Chương 697: “Sau này, đây chính là nhà của chúng ta à?”


Chương 698: Thật tốt khi có người để dựa vào  

             Lúc trước mấy nhà liên kết lại để mua cổ phiếu của tập đoàn Dược Nghiệp, sau khi con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn Dược Nghiệp xảy ra xung đột với Triệu Dật phát sinh thì bỗng nhiên vô cớ đi ra nước ngoài rồi mất tích, bốc hơi khỏi thế giới này.  

             Lúc trước, bất động sản Long Huy tập hợp các chủ tịch của nhiều công ty bất động sản đến bất động sản Tứ Hải để tạo áp lực cho bất động sản Tứ Hải, muốn chiếm đoạt quyền khai phát một phần đất. Nhưng kết quả là sau khi được Cao Minh phát cho một túi tài liệu thì từng người đều đi về, sau đó không dám tiếp tục tơ tưởng nữa, làm gì cũng phải tránh động chạm.  

             Hơn nữa Triệu Dật còn có được nhiều tin tức bí mật như vậy......  

             Xem ra phía sau Triệu Dật thật sự có một nhóm người có vai trò là át chủ bài mà mình không biết. Có lẽ đây cũng là thành công lớn nhất của hắn.  


             Thành công của mỗi người đều có thành công của hắn.  

             Triệu Dật mới mười chín tuổi, chỉ trong một năm mà đã nổi bật lên. Nói hắn không có điểm gì, cái gì đặc biệt thì cũng khó mà tin được.  

             Lại nói đến chuyện yêu nhau của con gái với Triệu Dật, mà hơn nữa còn có vẻ như đã tính chuyện trăm năm, thì bản thân mình cũng được thơm lây .  

             Lúc trước đầu tư cổ phiếu thu được lợi nhuận 450 triệu. Bây giờ lại là nhà đầu tư hợp tác với bất động sản Tứ Hải phát triển khu trung tâm thương mại mới. Chẳng sợ công việc không kiếm ra tiền, nếu sang năm lại xây dựng đặc khu phía Tây nữa thì tương lai mười năm sau cũng không cần phải lo nghĩ.  

             Cảm giác có người để dựa vào thật sự rất tốt......  

             Tô Nhã nhìn các phòng một lượt, sau đó chọn phòng ngủ ở cạnh phòng ngủ chính. Dù sao căn hộ này cũng có mấy cái phòng ngủ, phòng ngủ chính thì chắc chắn là có các điều kiện đều tốt nhất. Nhưng mà phòng ngủ phụ cách nhau có một bức tường thôi thì cũng không kém gì cả.  

             Phòng ngủ phụ cũng có cửa sổ sát đất rất to, tầm nhìn rất tốt. Nằm ở trên giường, kéo rèm cửa sổ ra là có thể nhìn thấy ánh đèn và phong cảnh núi ở phía xa xa.  

             Điều kiện ở đây tốt hơn nhiều này so với nhà cũ của cô.  

             Chỉ có điều là đến lúc ngủ thì cô đã phải hối hận vì bản thân đáng lẽ ra nên chọn căn phòng ở tận trong xó xỉnh kia mới đúng......  

             Hiệu quả cách âm của tường không được tốt rồi.  

             Tòa nhà Đức Phong dán giấy phản quang vào cửa sổ nên bên ngoài nhìn vào là màu xanh, còn bên trong nhìn ra thì lại là màu trong suốt như cửa kính.  

             Chuyển vào nhà mới, Liễu Vũ Phi rất cao hứng, nhiệt liệt giao lưu một trận thân thiết với Triệu Dật trước cửa sổ.  

             Chỉ có Tô Nhã ở phòng bên cạnh âm thầm kêu khổ trong lòng.  

             Mặt này Triệu Dật cũng thật lợi hại mà.  

             Mãi chưa xong......  

             Nếu không thì ngày mai đổi phòng?  

             Nhưng căn phòng ở trong chắc là có tầm nhìn kém hơn nhiều lắm, mà tự mình mới chọn căn phòng này thì lấy lý do gì để đổi phòng khác bây giờ?   

             Triệu Dật cười cười giải thích: “Biết chứ, chính là kiểu mọi người giả vờ thôi đúng không. Cậu cười thì tôi cũng cười, nhìn thì có vẻ rất hòa hợp nhưng mà thực ra lại không phải như thế. Chỉ có thể coi là chịu đựng lẫn nhau, cũng sẽ không nói ra lời thật lòng của bản thân. Có phải là ý này không?”

 
Chương 705: “Người theo đuổi sao?”


Chương 706: Anh định giới thiệu bọn em với nhau sao?  

             Nếu như nói điều duy nhất phải lo lắng có lẽ là người vợ sau này của Triệu Dật. Nhưng Triệu Dật cũng đã nói, hắn sẽ xử lý tất cả, sẽ không để cho cô hoặc các cô gái chịu ấm ức vì khó xử. Thậm chí không bài trừ hai bên mà còn có thể cùng ngồi lại ăn cơm nói chuyện, dạo phố…”  

             Diệp Thiến tin tưởng Triệu Dật.  

             Hắn là người đàn ông đầu tiên của Diệp Thiến, cũng là người đầu tiên cô yêu bằng cả trái tim. Cô nguyện ý thử một lần, dù cho mình đầy thương tích!  

             Nếu có thể hạnh phúc, tất nhiên đó là chuyện tốt nhất. Nếu như không thể hạnh phúc thì cũng không hối hận vì đã từng cố gắng.  


             “Em tin tưởng anh!”  

             Cuối cùng Diệp Thiến cũng hạ quyết tâm, mặc kệ thế nào cũng phải dũng cảm yêu một lần.  

             “Ừm, để anh nói chuyện một chút với Phùng Tiếu Tiếu, sau đó mọi người hẹn nhau ăn cơm, quen biết một chút. Cũng không cần lo lắng, tính cách Phùng Tiếu Tiếu rất dễ ở chung.”  

             “Em nghe theo anh.”  

             ……  

             Ngày hôm sau, mới sáng sớm Diệp Thiến đã đến trường, Triệu Dật cũng rời khỏi Bạch Bối, trở lại trường học ngay sau khi tỉnh ngủ.  

             Kế hoạch ở biệt thự đối với Triệu Dật bây giờ vô cùng quan trọng, cho nên hắn không ngại dành thêm chút thời gian. Đây là một lần trả giá, cả đời hưởng lợi!  

             Danh sách đi du lịch cuối tuần đã được xác định. Cả lớp bốn mươi người, có hai mươi hai người mời thêm bạn bè đi cùng. Nói cách khác, tổng số người đã đạt đến sáu mươi hai người.  

             Triệu Dật gọi điện thoại cho Quan Tâm, nhờ cô tìm hai chiếc xe buýt, sau đó chạy một chuyến đến khu du lịch Thiết Phiến Bình để xác định lại lịch trình trong hai ngày.  

             Sau khi giải quyết xong tất cả, tan học Triệu Dật lại lén chuồn mất, lần này là đi tìm Bạch Nguyệt.  

             Lúc Bạch Nguyệt rời khỏi tòa nhà đã thấy Triệu Dật tựa vào tường nghịch điện thoại di động, trên mặt cô lộ ra nụ cười mừng rỡ. Cô nhanh chóng tạm biệt hai đồng nghiệp bên cạnh sau đó bước nhanh đến bên cạnh Triệu Dật, không chút kiêng kỵ mà kéo tay Triệu Dật.  

             Triệu Dật cất điện thoại di động, nhìn lướt qua hai đồng nghiệp nam cách không xa đang nhìn về phía này, cười nói: “Đói bụng chưa, mời em đi ăn tôm hùm đất!”  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt lập tức sáng lên: “Được, được, bây giờ vào mùa tôm hùm đất, là thời điểm thích hợp nhất!”  

             Triệu Dật đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu của Bạch Nguyệt: “Xem dáng vẻ ham ăn của em kìa, ha ha.”  

             Bạch Nguyệt không chút để ý đến lời trêu chọc của Triệu Dật, cười hì hì nói: “Em chỉ là thích ăn thôi!”  

             “Đi thôi!”  

             Triệu Dật đi đến chiếc xe Ferrari của mình một cách nhanh chóng, hai người ngồi lên xe.  

             Bạch Nguyệt tiếp tục động tác trên tay cô, vừa tiếp tục bóc tôm hùm đất vừa cười nói: “Em đúng là đang vui vẻ. Anh muốn giới thiệu bọn em với nhau chính là chuẩn bị thực sự tiếp nhận em. Dù sao em cũng chỉ là một người đến sau, là người đến sau một người đến sau khác nữa. Em cũng không có địa vị gì, ngoan ngoãn và nghe lời anh là tốt rồi.”

 
Chương 705: “Người theo đuổi sao?”


Chương 706: Anh định giới thiệu bọn em với nhau sao?  

             Nếu như nói điều duy nhất phải lo lắng có lẽ là người vợ sau này của Triệu Dật. Nhưng Triệu Dật cũng đã nói, hắn sẽ xử lý tất cả, sẽ không để cho cô hoặc các cô gái chịu ấm ức vì khó xử. Thậm chí không bài trừ hai bên mà còn có thể cùng ngồi lại ăn cơm nói chuyện, dạo phố…”  

             Diệp Thiến tin tưởng Triệu Dật.  

             Hắn là người đàn ông đầu tiên của Diệp Thiến, cũng là người đầu tiên cô yêu bằng cả trái tim. Cô nguyện ý thử một lần, dù cho mình đầy thương tích!  

             Nếu có thể hạnh phúc, tất nhiên đó là chuyện tốt nhất. Nếu như không thể hạnh phúc thì cũng không hối hận vì đã từng cố gắng.  


             “Em tin tưởng anh!”  

             Cuối cùng Diệp Thiến cũng hạ quyết tâm, mặc kệ thế nào cũng phải dũng cảm yêu một lần.  

             “Ừm, để anh nói chuyện một chút với Phùng Tiếu Tiếu, sau đó mọi người hẹn nhau ăn cơm, quen biết một chút. Cũng không cần lo lắng, tính cách Phùng Tiếu Tiếu rất dễ ở chung.”  

             “Em nghe theo anh.”  

             ……  

             Ngày hôm sau, mới sáng sớm Diệp Thiến đã đến trường, Triệu Dật cũng rời khỏi Bạch Bối, trở lại trường học ngay sau khi tỉnh ngủ.  

             Kế hoạch ở biệt thự đối với Triệu Dật bây giờ vô cùng quan trọng, cho nên hắn không ngại dành thêm chút thời gian. Đây là một lần trả giá, cả đời hưởng lợi!  

             Danh sách đi du lịch cuối tuần đã được xác định. Cả lớp bốn mươi người, có hai mươi hai người mời thêm bạn bè đi cùng. Nói cách khác, tổng số người đã đạt đến sáu mươi hai người.  

             Triệu Dật gọi điện thoại cho Quan Tâm, nhờ cô tìm hai chiếc xe buýt, sau đó chạy một chuyến đến khu du lịch Thiết Phiến Bình để xác định lại lịch trình trong hai ngày.  

             Sau khi giải quyết xong tất cả, tan học Triệu Dật lại lén chuồn mất, lần này là đi tìm Bạch Nguyệt.  

             Lúc Bạch Nguyệt rời khỏi tòa nhà đã thấy Triệu Dật tựa vào tường nghịch điện thoại di động, trên mặt cô lộ ra nụ cười mừng rỡ. Cô nhanh chóng tạm biệt hai đồng nghiệp bên cạnh sau đó bước nhanh đến bên cạnh Triệu Dật, không chút kiêng kỵ mà kéo tay Triệu Dật.  

             Triệu Dật cất điện thoại di động, nhìn lướt qua hai đồng nghiệp nam cách không xa đang nhìn về phía này, cười nói: “Đói bụng chưa, mời em đi ăn tôm hùm đất!”  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt lập tức sáng lên: “Được, được, bây giờ vào mùa tôm hùm đất, là thời điểm thích hợp nhất!”  

             Triệu Dật đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu của Bạch Nguyệt: “Xem dáng vẻ ham ăn của em kìa, ha ha.”  

             Bạch Nguyệt không chút để ý đến lời trêu chọc của Triệu Dật, cười hì hì nói: “Em chỉ là thích ăn thôi!”  

             “Đi thôi!”  

             Triệu Dật đi đến chiếc xe Ferrari của mình một cách nhanh chóng, hai người ngồi lên xe.  

             Bạch Nguyệt tiếp tục động tác trên tay cô, vừa tiếp tục bóc tôm hùm đất vừa cười nói: “Em đúng là đang vui vẻ. Anh muốn giới thiệu bọn em với nhau chính là chuẩn bị thực sự tiếp nhận em. Dù sao em cũng chỉ là một người đến sau, là người đến sau một người đến sau khác nữa. Em cũng không có địa vị gì, ngoan ngoãn và nghe lời anh là tốt rồi.”

 
Chương 706: Sau này tôi sẽ xử lý em thật tốt!


Chương 707: Nếu như anh toàn tâm toàn ý, em làm sao có cơ hội  

             Triệu Dật không nhịn được mà bị lời nói của Bạch Nguyệt chọc cười, hắn nói: “Em ngoan như vậy, nghe lời như vậy sao?”  

             Bạch Nguyệt ghé đầu tới gần Triệu Dật, hơi hạ thấp âm thanh một chút nói: “Làm tình nhân phải có giác ngộ của người làm tình nhân nha! Dù sao anh vui vẻ, em cũng vui vẻ, vậy là tốt rồi, những chuyện khác em cũng không lo lắng lắm. Hơn nữa nếu như thật sự có chuyện gì thì khẳng định anh cũng sẽ giúp chúng em giải quyết, anh nói đúng không?”  


             Triệu Dật cười nói: “Em ngược lại suy nghĩ rất rõ ràng đó.”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì nói: “Làm người phải tự biết mình. Anh yên tâm, cho dù là vợ lớn vợ nhỏ hay trước sau phân chia như thế nào em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo, sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Em yên tâm đi, không có phân chia cái gì, vui vẻ hòa thuận sống cùng nhau. Tính cách này của em so với Thiến Thiến nghĩ thông hơn nhiều.”  

             Bạch Nguyệt tò mò hỏi: “Thiến Thiến nói như thế nào? Cậu ấy đã đồng ý chưa?”  

             Triệu Dật gật đầu nói: “Đã đồng ý rồi. Vậy nên anh mới đến đây hỏi em xem thử, nếu như có thể thì anh mời mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.”  

             Bạch Nguyệt không chút do dự đồng ý nói: “Chỉ cần em không bận đi làm thì lúc nào đi cũng được, dù sao tất cả đều nghe anh. Đúng rồi! Triệu đại gia, anh muốn chúng em đi gặp không phải là chính cung nương nương đấy chứ?”  


             Triệu Dật trả lời: “Chính cung nương nương? Em coi anh là hoàng đế đấy à?”  

             Triệu Dật chợt nghiêm túc giải thích: “Không phải cô ấy, việc này anh tạm thời không nói cho cô ấy biết. Có lẽ trong thời gian ngắn anh cũng sẽ không nói, chờ sau này đến thời điểm thích hợp sẽ nói.”  

             Bạch Nguyệt lập tức hiểu được, cô nói: “Hiểu rồi, Triệu đại gia hiện tại hết cách phân thân rồi nha! Ha ha… Đây là chuẩn bị để cho tình nhân gặp mặt, như vậy thì về sau cũng không cần trốn tránh nữa. Hơn nữa anh cũng không cần bận rộn đến nơi này lại không tới được nơi khác, về sau cũng chỉ chia làm hai chỗ, trong nhà cùng ngoài nhà, là ý này đúng chứ?”  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, nhưng vẫn thản nhiên gật đầu nói: “Đúng vậy, anh cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng là vừa có lợi lại vừa có hại. Nguyên nhân lớn nhất vẫn là như em vừa rồi nói. Mặt khác mà nói, mọi người nếu như coi nhau như bằng hữu cũng tốt, chị em cũng tốt, chung quy lại vẫn tốt hơn chỉ có một mình. Dù sao anh cũng không có cách nào mỗi ngày đều có thể ở cùng mọi người.”  



 
Chương 698: “Cậu đã có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ hè chưa vậy?”


Chương 699: Tiền đã đủ dùng cả đời  

             “Đúng, chính là ý này!”  

             Liễu Vũ Phi bất đắc dĩ nói: “Nếu không phải do em lười, ngày nào cũng muốn ngủ cố thêm một chút thì em sẽ ở đây và lái xe đi học hàng ngày.”  

             “Thôi, em vẫn nên trải nghiệm cuộc sống đại học. Nếu quan hệ với các bạn cùng phòng ký túc xá không được thật thì hãy đi kết bạn với vài người đáng giá đi. Bốn năm đại học rất đặc sắc, nếu bỏ lỡ thì sau này nhất định sẽ tiếc nuối đấy.”  

             Triệu Dật ôm Liễu Vũ Phi cười nói: “Ngủ đi, em là học sinh ngoan mà, ngày mai còn phải dậy sớm để lên lớp nữa đấy.”  

             Liễu Vũ Phi cười nói: “Đúng vậy, thật hâm mộ lực học của anh, có thể được giáo viên tha cho. Em không có khả năng như anh nên vẫn phải chăm chỉ học hành thôi. Sau này lợi hại rồi, nếu công ty của anh liên quan đến pháp luật thì em cũng có thể giúp một tay.”  

             Triệu Dật cười ha ha nói: “Được, vậy em cố gắng lên nhé. Tốt nghiệp xong về công ty, anh sẽ thành lập một bộ phận pháp lý để cho em làm quản lý, phụ trách tất cả mọi vấn đề liên quan đến pháp luật của công ty!”  

             Liễu Vũ Phi cười rạng rỡ: “Được, có vẻ sau này công việc của em cũng bận đây. Vậy chúng ta một lời đã định.”  

             Triệu Dật cười nói: “Một lời đã định.”  

             ......  

             Sáng hôm sau, Liễu Vũ Phi đến trường, Tô Nhã đi làm, hai người đi trước. Còn Triệu Dật ngủ để lấy lại sức, mãi mới ra khỏi giường.  

             Đứng trước cửa sổ, làm mấy động tác thể dục đơn giản, nhìn thành phố có vẻ phồn vinh phía dưới, tâm trạng của Triệu Dật cũng thoải mái hơn.  

             Đây vẫn là lần đầu tiên Triệu Dật ở đây.  

             Chỉ có điều sau này Tô Nhã và Liễu Phi Phi ở đây thì cũng gần, chỉ cách trường học của mình khoảng sáu, bảy kilomet, cùng lắm là mất 20 phút lái xe, thời gian về nhà nhất định phải tăng lên.  

             Nhất là cuối tuần, mình muốn tự do đi khắp nơi thì sợ là cũng phải tìm lý do, lợi dụng mọi kẽ hở thì mới được.  

             Nhất định phải đẩy nhanh kế hoạch vào ở biệt thự......  

             “Trời ạ, cậu còn biết đường về sao? Chúng tôi đều nghĩ là cậu đã bị người ngoài hành tinh bắt cóc đi rồi cơ đấy!”  

             Giữa trưa, Triệu Dật trở lại ký túc xá làm cho cả bọn Lục Đào đều ngạc nhiên.  

             Triệu Dật cười nói: “Tôi cũng rất bận đấy. Ở lại mấy ngày thôi, sau đó sẽ đến Thượng Hải, rồi lại đến Bắc Kinh, cuối cùng mới quay lại Giang Châu…”  

             Lục Đào lấy làm lạ hỏi: “Cậu đi tới đi lui làm gì vậy? Vì công việc của công ty à?”  

             Triệu Dật thẳng thắn trả lời: “Tôi đi Thượng Hải để gặp một người bạn và đưa cô ấy đi du lịch một vòng Bắc Kinh.”  

             Mắt Lục Đào sáng lên: “Người đẹp!”  

             Triệu Dật cười hắc hắc không hề giấu giếm gì: “Nói đùa thôi các đại lão gia à, du lịch mà còn phải dẫn đi hay sao?”  

             Lục Đào giơ ngón tay cái: “Anh Dật à, tôi thật bái phục cậu đấy! Lại là bạn gái của cậu nữa à?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Đúng!”  

             Triệu Dật không cần phải làm gì mà chỉ cần hàng năm nhận hoa hồng của những cổ phần này cũng đủ để sống thoải mái.

 
Chương 706: Sau này tôi sẽ xử lý em thật tốt!


Chương 707: Nếu như anh toàn tâm toàn ý, em làm sao có cơ hội  

             Triệu Dật không nhịn được mà bị lời nói của Bạch Nguyệt chọc cười, hắn nói: “Em ngoan như vậy, nghe lời như vậy sao?”  

             Bạch Nguyệt ghé đầu tới gần Triệu Dật, hơi hạ thấp âm thanh một chút nói: “Làm tình nhân phải có giác ngộ của người làm tình nhân nha! Dù sao anh vui vẻ, em cũng vui vẻ, vậy là tốt rồi, những chuyện khác em cũng không lo lắng lắm. Hơn nữa nếu như thật sự có chuyện gì thì khẳng định anh cũng sẽ giúp chúng em giải quyết, anh nói đúng không?”  


             Triệu Dật cười nói: “Em ngược lại suy nghĩ rất rõ ràng đó.”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì nói: “Làm người phải tự biết mình. Anh yên tâm, cho dù là vợ lớn vợ nhỏ hay trước sau phân chia như thế nào em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo, sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Em yên tâm đi, không có phân chia cái gì, vui vẻ hòa thuận sống cùng nhau. Tính cách này của em so với Thiến Thiến nghĩ thông hơn nhiều.”  

             Bạch Nguyệt tò mò hỏi: “Thiến Thiến nói như thế nào? Cậu ấy đã đồng ý chưa?”  

             Triệu Dật gật đầu nói: “Đã đồng ý rồi. Vậy nên anh mới đến đây hỏi em xem thử, nếu như có thể thì anh mời mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.”  

             Bạch Nguyệt không chút do dự đồng ý nói: “Chỉ cần em không bận đi làm thì lúc nào đi cũng được, dù sao tất cả đều nghe anh. Đúng rồi! Triệu đại gia, anh muốn chúng em đi gặp không phải là chính cung nương nương đấy chứ?”  


             Triệu Dật trả lời: “Chính cung nương nương? Em coi anh là hoàng đế đấy à?”  

             Triệu Dật chợt nghiêm túc giải thích: “Không phải cô ấy, việc này anh tạm thời không nói cho cô ấy biết. Có lẽ trong thời gian ngắn anh cũng sẽ không nói, chờ sau này đến thời điểm thích hợp sẽ nói.”  

             Bạch Nguyệt lập tức hiểu được, cô nói: “Hiểu rồi, Triệu đại gia hiện tại hết cách phân thân rồi nha! Ha ha… Đây là chuẩn bị để cho tình nhân gặp mặt, như vậy thì về sau cũng không cần trốn tránh nữa. Hơn nữa anh cũng không cần bận rộn đến nơi này lại không tới được nơi khác, về sau cũng chỉ chia làm hai chỗ, trong nhà cùng ngoài nhà, là ý này đúng chứ?”  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, nhưng vẫn thản nhiên gật đầu nói: “Đúng vậy, anh cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng là vừa có lợi lại vừa có hại. Nguyên nhân lớn nhất vẫn là như em vừa rồi nói. Mặt khác mà nói, mọi người nếu như coi nhau như bằng hữu cũng tốt, chị em cũng tốt, chung quy lại vẫn tốt hơn chỉ có một mình. Dù sao anh cũng không có cách nào mỗi ngày đều có thể ở cùng mọi người.”  



 
Chương 707: Công chúa của Thuỵ Điển?


Chương 708: Cưới công chúa thì anh chính là thân vương  

             Triệu Dật nhất thời dở khóc dở cười, tuy rằng Bạch Nguyệt nói là sự thật nhưng Bạch Nguyệt tự mình nói ra lại cảm giác đúng thật là...  

             Bạch Nguyệt nhìn biểu hiện của triệu Dật thì cười hì hì nói: “Đây là em tự mình lựa chọn, em rất hài lòng. Em cũng không cảm thấy thiếu thốn cái gì hay nghĩ đến việc cuối cùng em có được cái gì. Trước tiên nói về hiện tại, mối quan hệ yêu đương này đã đủ thỏa mãn mong muốn của bất kỳ cô gái nào. Sau này nếu thật sự cùng anh sống cả đời thì em cảm thấy ngoại trừ việc anh không thể mỗi ngày ở cùng em, những thứ khác hình như cũng không có vấn đề gì. Anh là người đàn ông có tình có nghĩa, tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với ai.”  


             “Nếu như sinh con cũng không khác biệt gì lắm so với các cặp vợ chồng bình thường. Hơn nữa, anh có bản lĩnh như vậy, lại có thể kiếm được rất nhiều tiền, cuộc sống của ai cũng sẽ không khổ sở. Khổ trên thế gian này nói cho cùng đa phần vẫn là bởi vì nghèo. Nếu em nói vậy anh có nghĩ em thực tế quá không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Thực tế cũng không có gì sai, ai lại không muốn sống tốt một chút, lý tưởng quá thuần khiết tất nhiên là tốt nhưng hiện thực luôn mang đến cảm giác chân thực nhất. Nếu như anh nghèo khổ không có tiền trong tay, đừng nói mấy bạn gái, một người bạn gái thôi sợ là chỉ cảm thấy ghét bỏ anh không có bản lĩnh, điều này không phải rất bình thường sao.”  

             Bạch Nguyệt cười cười, thở phào nhẹ nhõm nói: “Anh nghĩ như vậy là được rồi, em chỉ lo anh cảm thấy em thực tế, trong lòng khinh thường em.”  

             Triệu Dật nâng ly rượu lên chạm nhẹ vào ly của Bạch Nguyệt, hắn nói: “Anh sẽ không như vậy, em đừng nghĩ nhiều. Con người ở thế gian này làm sao có thể hoàn toàn lý tưởng hóa, điều này không thực tế. Anh không phải cũng là người rất thực tế sao? Em xem, bạn gái anh mỗi người đều xinh đẹp như vậy, vóc dáng lại đẹp, tính cách cũng tốt, đều là mỹ nữ đứng đầu.”  

             Lời nói của Triệu Dật chọc Bạch Nguyệt cười, cô hỏi: “Anh còn có bao nhiêu bạn gái?”  


             Triệu Dật cười nói: “Trừ một cô gái ở Giang Châu ra chỉ có một người, không còn ai khác nữa.”  

             Bạch Nguyệt chớp chớp mắt hỏi: “Giang Châu? Vậy là ở thành phố khác anh còn có bạn gái khác nữa phải không?”  

             Triệu Dật có thể thản nhiên nói ra tất cả với Bạch Nguyệt bởi vì bản thân cô hình như đối với việc này cũng không để ý, có lẽ cô đã nghĩ thông suốt tất cả rồi.  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt có chút ngạc nhiên, chợt cười nói: "Lời này của anh nếu là ba mươi tuổi nói thì cũng bình thường, anh mới mười chín tuổi nói ra những lời như vậy thật sự là làm cho người khác cảm thấy có chút ngạc nhiên đó.”

 
Chương 699: “Thiết Phiến Bình có gì mà chơi?”


Chương 700: Nam có thể mời nữ, nữ có thể mời nam  

             Mặc dù còn cách danh xưng người giàu nhất rất xa nhưng mà cơ bản bây giờ đã không có gì mà hắn không mua được.Tự chủ tài chính hoàn toàn, thậm chí còn có thể nghỉ hưu sớm .  

             Khi Triệu Dật đến lớp học lần nữa thì ngay lập tức đã trở thành chủ đề nóng của các bạn cùng lớp.  

             “Ôi, Triệu Dật, cậu vẫn còn đi học cơ à.”  

             “Triệu Dật, nghe nói cậu không lên lớp là để đi khởi nghiệp à?”  

             “Trước kia cậu còn đại diện trường học tham gia Diễn đàn Thanh niên Khởi nghiệp và Làm giàu dành cho Sinh viên Đại học. Cuối cùng thì bây giờ cậu đang làm gì vậy hả?”  

             “Thần long thấy đầu không thấy đuôi, cậu là lớp phó giải trí nhưng lại không ở đây nên hoạt động giải trí của lớp chúng ta hoàn toàn trì trệ không tiến lên nổi.”  

             Triệu Dật nghe rất nhiều bạn học trêu ghẹo mình thì cười trả lời: “Ra ngoài tìm mấy phú bà bao nuôi ai ngờ may mắn hai mươi năm nữa không cần phải phấn đấu, chớp mắt đã lên đến đỉnh cao cuộc sống rồi!”  

             Một bạn học nữ bất ngờ cười to.  

             Mặc dù Triệu Dật càng ngày càng ít lên lớp nhưng mà cậu ta lại rất ngầu. Tổ chức cho mọi người ăn lẩu, xem phim, chơi bóng rổ, mời mọi người uống trà sữa và nhiều hoạt động khác nên mọi người vẫn luôn háo hức mong chờ và hào hứng tham gia mọi hoạt động.  

             Lớp trưởng Sở Lê Lê cười híp mắt nói: “Ông chủ Triệu, chẳng nhẽ cậu trở về chốn cũ mà lại không mời mọi người ăn một bữa ngon để mọi người cùng chào mừng cậu đã trở về sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Mời khách là chuyện nhỏ nhưng chỉ sợ các bạn không nể mặt thôi.”  

             “Cậu đã mời thì chắc chắn chúng tôi sẽ đến!”  


             “Nhất định sẽ đến!”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, nếu mọi người đã nói như vậy thì cuối tuần này tôi sẽ tổ chức du lịch cho cả lớp chúng ta. Tôi sẽ bao hết mọi chi phí. Còn nội dung cụ thể thì sẽ thông báo sau. Cho nên mong tất cả các bạn hãy để trống lịch của hai ngày cuối tuần này nhé.”  

             Triệu Dật vậy bỗng nhiên làm cho lớp học bùng nổ.  

             “Oa, du lịch!”  

             “Tuyệt vời!”  

             “Triệu Dật, lớp phó giải trí thiên tài, không làm thì thôi, vừa lên kế hoạch đã làm mọi người kinh ngạc!”  

             Triệu Dật cười nói: “Ý kiến này được đấy. Tôi là lớp phó giải trí nên cũng muốn góp chút công sức vào sự nghiệp yêu đương của các bạn trong chúng ta.”

 
Chương 707: Công chúa của Thuỵ Điển?


Chương 708: Cưới công chúa thì anh chính là thân vương  

             Triệu Dật nhất thời dở khóc dở cười, tuy rằng Bạch Nguyệt nói là sự thật nhưng Bạch Nguyệt tự mình nói ra lại cảm giác đúng thật là...  

             Bạch Nguyệt nhìn biểu hiện của triệu Dật thì cười hì hì nói: “Đây là em tự mình lựa chọn, em rất hài lòng. Em cũng không cảm thấy thiếu thốn cái gì hay nghĩ đến việc cuối cùng em có được cái gì. Trước tiên nói về hiện tại, mối quan hệ yêu đương này đã đủ thỏa mãn mong muốn của bất kỳ cô gái nào. Sau này nếu thật sự cùng anh sống cả đời thì em cảm thấy ngoại trừ việc anh không thể mỗi ngày ở cùng em, những thứ khác hình như cũng không có vấn đề gì. Anh là người đàn ông có tình có nghĩa, tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với ai.”  


             “Nếu như sinh con cũng không khác biệt gì lắm so với các cặp vợ chồng bình thường. Hơn nữa, anh có bản lĩnh như vậy, lại có thể kiếm được rất nhiều tiền, cuộc sống của ai cũng sẽ không khổ sở. Khổ trên thế gian này nói cho cùng đa phần vẫn là bởi vì nghèo. Nếu em nói vậy anh có nghĩ em thực tế quá không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Thực tế cũng không có gì sai, ai lại không muốn sống tốt một chút, lý tưởng quá thuần khiết tất nhiên là tốt nhưng hiện thực luôn mang đến cảm giác chân thực nhất. Nếu như anh nghèo khổ không có tiền trong tay, đừng nói mấy bạn gái, một người bạn gái thôi sợ là chỉ cảm thấy ghét bỏ anh không có bản lĩnh, điều này không phải rất bình thường sao.”  

             Bạch Nguyệt cười cười, thở phào nhẹ nhõm nói: “Anh nghĩ như vậy là được rồi, em chỉ lo anh cảm thấy em thực tế, trong lòng khinh thường em.”  

             Triệu Dật nâng ly rượu lên chạm nhẹ vào ly của Bạch Nguyệt, hắn nói: “Anh sẽ không như vậy, em đừng nghĩ nhiều. Con người ở thế gian này làm sao có thể hoàn toàn lý tưởng hóa, điều này không thực tế. Anh không phải cũng là người rất thực tế sao? Em xem, bạn gái anh mỗi người đều xinh đẹp như vậy, vóc dáng lại đẹp, tính cách cũng tốt, đều là mỹ nữ đứng đầu.”  

             Lời nói của Triệu Dật chọc Bạch Nguyệt cười, cô hỏi: “Anh còn có bao nhiêu bạn gái?”  


             Triệu Dật cười nói: “Trừ một cô gái ở Giang Châu ra chỉ có một người, không còn ai khác nữa.”  

             Bạch Nguyệt chớp chớp mắt hỏi: “Giang Châu? Vậy là ở thành phố khác anh còn có bạn gái khác nữa phải không?”  

             Triệu Dật có thể thản nhiên nói ra tất cả với Bạch Nguyệt bởi vì bản thân cô hình như đối với việc này cũng không để ý, có lẽ cô đã nghĩ thông suốt tất cả rồi.  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt có chút ngạc nhiên, chợt cười nói: "Lời này của anh nếu là ba mươi tuổi nói thì cũng bình thường, anh mới mười chín tuổi nói ra những lời như vậy thật sự là làm cho người khác cảm thấy có chút ngạc nhiên đó.”

 
Chương 700: “Cảm ơn, anh có lòng rồi.”


Chương 701: Thỏ không ăn cỏ gần hang  

             Lục Đào cười nói: “Tôi cảm thấy không nên gọi cậu là lớp phó giải trí nữa, mà phải gọi là Nguyệt lão. Mỗi một hoạt động đều nóng lòng ghép đôi và làm mối, mà hơn nữa còn ngày càng thành công......”  

             Triệu Dật đánh nhịp: “Vậy thì quyết định như vậy nhé. Chúng ta đi Thiết Phiến Bình ăn Hoa Tiêu Kê. Muộn nhất là ngày mai chốt quân số để tôi đặt khách sạn và các hoạt động liên quan.”  

             “Được!”  

             Sau khi mọi người xác nhận thì Triệu Dật đề nghị mọi người báo danh cho lớp trưởng Sở Lê Lê khi tan học.  

             Cả lớp lập tức reo hò.  

             Sở Lê Lê cười, trêu ghẹo: “Đây chẳng phải là việc của lớp phó giải trí hay sao mà lại đẩy cho tôi vậy?”  

             Triệu Dật cười hì hì trả lời: “Cậu là lớp trưởng mà, người giỏi thì luôn có nhiều việc phải làm.”  

             Sở Lê Lê trợn mắt lườm Triệu Dật một cái: “Cậu lười nên mới đẩy cho tôi chứ gì?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đến tối đó tôi sẽ mời cậu hai ly để tạ tội.”  

             Sở Lê Lê cười xinh đẹp nói: “Cậu nói thì phải làm đấy.”  

             Triệu Dật đệm theo: “Chỉ hai ly rượu thôi mà có gì đâu.”  

             Sở Lê Lê nhếch miệng cười khẽ: “Có vẻ như cậu là người được hâm mộ nhất lớp, lại là người tổ chức hoạt động lần này. Thế nên cậu đoán xem đêm hôm đó sẽ có bao nhiêu người mời rượu cậu?”  

             Triệu Dật hơi sững người, bỗng bướng bỉnh nói: “Cùng lắm thì uống gục thôi, sợ khỉ gì!”  

             “Có khí phách đấy. Để tôi chống mắt lên xem!”  

             Triệu Dật nhìn khuôn mặt tươi cười của Sở Lê Lê thì bất chợt nhớ ra là từ khi hệ thống có chức năng quét hình cho đến bây giờ thì dường như mình chưa bao giờ quét Sở Lê Lê. Dù sao thì mình không có gì ý nghĩ với cô ấy. Mặc dù cô ấy xinh đẹp nhưng mà thỏ không ăn cỏ gần hang. Nếu ăn cỏ gần hang thì sau này người khác tới trường học sẽ rất phiền phức?  

             Huống hồ là yêu đương lớp học rất vướng víu, làm gì còn có thời gian dành cho người khác nữa?  

             Nhưng với sự tò mò thì Triệu Dật vẫn quyết định quét thử.  

             “Họ tên: Sở Lê Lê  

             Tuổi: 19 tuổi  

             Chiều cao: 170cm  

             Nhan sắc: 93  

             Dáng người: 96  

             Điểm đặc thù: 91  

             “Độ thiện cảm: 90.”  

             Độ thiện cảm 90?  

             Triệu Dật bỗng hơi ngạc nhiên. Đúng là lúc trước bản thân có trêu ghẹo Sở Lê Lê. Nhất là lần kia còn làm anh hùng cứu mỹ nhân giúp cô. Nhưng mà sau đó Triệu Dật căn bản không thừa nhận.  

             Triệu Dật không ngờ độ thiện cảm vẫn còn cao như vậy.  

             Chỉ có điều là đây cũng chỉ đơn giản là ngạc nhiên thôi chứ Triệu Dật không có động lòng dù chỉ một giây.  

             Thỏ không ăn cỏ gần hang, mình vẫn nên giữ quan hệ bạn bè cùng lớp trong sáng. Như vậy thì càng đáng tin hơn…  

             Buổi tối tự học, Triệu Dật lén chuồn đi trước, lái xe đến Bạch Bối.  

             Triệu Dật đến biệt thự, sau khi mở cửa phòng, hắn ngồi lên sô pha bật TV rồi tiện tay cầm điện thoại chụp một tấm hình gửi cho Diệp Thiến.  

             Nhìn thấy ảnh chụp, Diệp Thiến biết Triệu Dật đã đến.  

             Diệp Thiến: Anh đến khi nào?  

             Triệu Dật: Vừa đến, bao giờ em tan học?  

             Diệp Thiến: Được rồi, còn 10 phút nữa là tan học.  

             Triệu Dật: Cứ bình tĩnh, không vội.  

             Khoảng hai mươi phút sau, Triệu Dật nghe được tiếng xe ngoài cửa sau đó Diệp Thiến mở cửa bước vào.  

             Triệu Dật đứng dậy từ sô pha, nhìn thấy Diệp Thiến mặc áo thun, quần đùi, giày thể thao lộ ra dáng người xinh đẹp, vừa cười vừa giang rộng hai cánh tay.  

             Diệp Thiến tựa vào trong ngực Triệu Dật, dù sao hai người cũng đã không gặp nhau nửa tháng kể từ ngày lễ quốc tế lao động.  

             Diệp Thiến kinh ngạc nhận lấy xấp ảnh, cô nhanh chóng nhìn qua mấy tấm, lại nhìn chữ ký phía sau, ngẩng đầu nhìn Triệu Dật với vẻ mặt nghi hoặc: “Anh tìm được ảnh có chữ ký ở đâu mà nhiều như vậy, đều là thật sao?”

 
Chương 708: “Tôi còn đang do dự.”


Chương 709: Anh không mang theo bạn gái sao?  

             “Phòng cũng không tệ lắm…”  

             Triệu Dật thăm nơi ở của Bạch Nguyệt một chút, cười nói: “Tuy rằng phòng không lớn nhưng rất ấm áp.”  


             Bạch Nguyệt cười nói: “Đúng vậy, chị Quan Tâm hỗ trợ giúp em thuê lại nơi này, em lại không cần phải trả tiền phòng. Một mình em ở rất thoải mái, quan trọng là cách nơi làm việc của em rất gần.”  

             Triệu Dật đứng ở cửa phòng bếp, nhìn thoáng qua phòng bếp hỏi: “Em ở một mình cũng nấu cơm ư?”  

             Bạch Nguyệt gật đầu trả lời: “Đúng vậy, em ở một mình nên cũng không muốn đi dạo phố gì đó, muốn ăn gì thì tự mình mua về làm, dù sao lúc rảnh rỗi thì cũng chỉ nghỉ ngơi mà thôi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Ở nơi này đi làm rất thuận tiện. Em suy nghĩ lại xem muốn mua nhà ở đâu trong thành phố?”  

             Bạch Nguyệt lắc đầu nói: "Em hiện tại thật sự không cần nhà, mua nhà cũng đâu có sử dụng. Để sau đi, chờ anh tốt nghiệp, công việc của em cũng ổn định, khi đó có nhu cầu thì mua.”  

             Triệu Dật cười nói: “Bây giờ em đã bắt đầu đi làm rồi, sau này cha mẹ hoặc em gái em cũng sẽ đến thăm em, dù sao cũng phải có chỗ ở. Vì sao phải đợi đến sau này? Anh mua cho em một căn nhà, nếu như mấy năm sau khi em vẫn còn chưa kết hôn thì ít nhất cũng có thể dùng chuyện này để ổn định tâm tư của cha mẹ em, để cho bọn họ không lo lắng anh và em chỉ là chơi đùa…”  


             Bạch Nguyệt cười, vẫn kiên trì như trước nói: "Thật sự là không cần vội. Không phải anh cũng đã nói sao, chúng ta là chuyện cả đời, nếu đã như vậy thì cần gì phải sốt ruột. Phòng của em hiện tại ở cũng rất tốt, vả lại không phải anh nói ở biệt thự em cũng có một phòng sao, như vậy thì chuyện nhà cửa không cần sốt ruột nữa. Cứ quyết định vậy đi, nếu như anh thật sự muốn mua thì mua cho em một chiếc xe đi. Không cần mua xe sang trọng đắt tiền, mua xe khoảng một trăm đến hai trăm ngàn là được rồi, như vậy cũng thuận tiện để sau này em đi qua biệt thự.”  

             Dường như Bạch Nguyệt lo lắng Triệu Dật lại mua xe sang hai ba triệu, cô tiếp tục nói: “Em chỉ là một nhân viên văn phòng, lái một chiếc xe quá sang trọng cũng không tốt đâu đó.”  

             Triệu Dật thấy Bạch Nguyệt kiên trì như vậy thì không thuyết phục cô nữa: “Được rồi, chuyện nhà cửa chờ một thời gian nữa. Qua hai năm thì tìm cho em một công việc trong đài truyền hình, đến lúc đó khi công việc ổn định rồi thì mua cho em một căn nhà hiện đại một chút hoặc một căn biệt thự ở gần đài truyền hình. Còn xe thì hai trăm ba trăm cũng quá kém rồi, cho dù em muốn khiêm tốn một chút thì cũng phải mua một chiếc xe tám trăm ngàn. Dù sao xe tốt cũng an toàn hơn nhiều, an toàn là quan trọng nhất, về phần muốn mua loại xe gì thì em chọn.”  

             “Việc này cứ quyết định như vậy đi. Mua xe tốt một chút cũng giảm bớt đi những người có ý gì với em, giảm bớt một ít phiền toái không cần thiết.”  

             Lục Đào cười ha ha nói: “Do dự cái gì? Anh đang do dự có nên rủ bạn gái đi cùng hay không ư? Lần này khẳng định phải gọi Liễu mỹ nữ của anh đi chơi rồi, lúc trước Liễu mỹ nữ cùng anh học chung mấy môn, tất cả mọi người đều mặc định cô ấy là bạn gái anh. Hơn nữa cô ấy coi như là bạn gái chính thức của anh, quang minh chính đại cùng tham gia hoàn toàn không có vấn đề gì.”

 
Chương 708: “Tôi còn đang do dự.”


Chương 709: Anh không mang theo bạn gái sao?  

             “Phòng cũng không tệ lắm…”  

             Triệu Dật thăm nơi ở của Bạch Nguyệt một chút, cười nói: “Tuy rằng phòng không lớn nhưng rất ấm áp.”  


             Bạch Nguyệt cười nói: “Đúng vậy, chị Quan Tâm hỗ trợ giúp em thuê lại nơi này, em lại không cần phải trả tiền phòng. Một mình em ở rất thoải mái, quan trọng là cách nơi làm việc của em rất gần.”  

             Triệu Dật đứng ở cửa phòng bếp, nhìn thoáng qua phòng bếp hỏi: “Em ở một mình cũng nấu cơm ư?”  

             Bạch Nguyệt gật đầu trả lời: “Đúng vậy, em ở một mình nên cũng không muốn đi dạo phố gì đó, muốn ăn gì thì tự mình mua về làm, dù sao lúc rảnh rỗi thì cũng chỉ nghỉ ngơi mà thôi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Ở nơi này đi làm rất thuận tiện. Em suy nghĩ lại xem muốn mua nhà ở đâu trong thành phố?”  

             Bạch Nguyệt lắc đầu nói: "Em hiện tại thật sự không cần nhà, mua nhà cũng đâu có sử dụng. Để sau đi, chờ anh tốt nghiệp, công việc của em cũng ổn định, khi đó có nhu cầu thì mua.”  

             Triệu Dật cười nói: “Bây giờ em đã bắt đầu đi làm rồi, sau này cha mẹ hoặc em gái em cũng sẽ đến thăm em, dù sao cũng phải có chỗ ở. Vì sao phải đợi đến sau này? Anh mua cho em một căn nhà, nếu như mấy năm sau khi em vẫn còn chưa kết hôn thì ít nhất cũng có thể dùng chuyện này để ổn định tâm tư của cha mẹ em, để cho bọn họ không lo lắng anh và em chỉ là chơi đùa…”  


             Bạch Nguyệt cười, vẫn kiên trì như trước nói: "Thật sự là không cần vội. Không phải anh cũng đã nói sao, chúng ta là chuyện cả đời, nếu đã như vậy thì cần gì phải sốt ruột. Phòng của em hiện tại ở cũng rất tốt, vả lại không phải anh nói ở biệt thự em cũng có một phòng sao, như vậy thì chuyện nhà cửa không cần sốt ruột nữa. Cứ quyết định vậy đi, nếu như anh thật sự muốn mua thì mua cho em một chiếc xe đi. Không cần mua xe sang trọng đắt tiền, mua xe khoảng một trăm đến hai trăm ngàn là được rồi, như vậy cũng thuận tiện để sau này em đi qua biệt thự.”  

             Dường như Bạch Nguyệt lo lắng Triệu Dật lại mua xe sang hai ba triệu, cô tiếp tục nói: “Em chỉ là một nhân viên văn phòng, lái một chiếc xe quá sang trọng cũng không tốt đâu đó.”  

             Triệu Dật thấy Bạch Nguyệt kiên trì như vậy thì không thuyết phục cô nữa: “Được rồi, chuyện nhà cửa chờ một thời gian nữa. Qua hai năm thì tìm cho em một công việc trong đài truyền hình, đến lúc đó khi công việc ổn định rồi thì mua cho em một căn nhà hiện đại một chút hoặc một căn biệt thự ở gần đài truyền hình. Còn xe thì hai trăm ba trăm cũng quá kém rồi, cho dù em muốn khiêm tốn một chút thì cũng phải mua một chiếc xe tám trăm ngàn. Dù sao xe tốt cũng an toàn hơn nhiều, an toàn là quan trọng nhất, về phần muốn mua loại xe gì thì em chọn.”  

             “Việc này cứ quyết định như vậy đi. Mua xe tốt một chút cũng giảm bớt đi những người có ý gì với em, giảm bớt một ít phiền toái không cần thiết.”  

             Lục Đào cười ha ha nói: “Do dự cái gì? Anh đang do dự có nên rủ bạn gái đi cùng hay không ư? Lần này khẳng định phải gọi Liễu mỹ nữ của anh đi chơi rồi, lúc trước Liễu mỹ nữ cùng anh học chung mấy môn, tất cả mọi người đều mặc định cô ấy là bạn gái anh. Hơn nữa cô ấy coi như là bạn gái chính thức của anh, quang minh chính đại cùng tham gia hoàn toàn không có vấn đề gì.”

 
Chương 709: “Liễu mỹ nữ, đã lâu không gặp!”


Chương 710: Không sợ sao Hỏa đâm vào Trái Đất ư?  

             Triệu Dật nghĩ một chút hình như cũng đúng. Hiện tại trong lớp đã có mấy đôi, lớp có 22 người thì ít nhất số người đi cũng là 30 người. Tất cả mọi người đều có đôi, một mình đi cảm thấy có chút cô đơn.  

             Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến lén lút tụ tập với nhau như thế nào cũng được, nhưng nếu tham gia hoạt động lớp học thì khó có thể tránh được việc bất đắc dĩ phải giao lưu với nhau, như vậy có thể dẫn đến một chút phiền toái.  

             Triệu Dật nói: “Được rồi, vậy để tôi hỏi cô ấy xem có thời gian đi chơi không.”  

             “Lớp của anh đi du lịch... Em có thuận tiện để đi không? Hơn nữa anh còn tài trợ, mọi người đều có bạn trai bạn gái đi cùng... Được rồi, vậy chúng ta cùng đi!”  

             “Được, vậy thứ sáu em về nhà, ngày hôm sau chúng ta cùng nhau đến trường. Đến lúc đó sẽ cùng nhau ngồi xe buýt.”  


             “Được.”  

             Thứ sáu, buổi chiều sau khi tan học, Triệu Dật lập tức trở về tòa nhà Đức Phong.  

             Triệu Dật gọi điện thoại cho Tô Nhã biết được sau khi tan tầm cô không có tiệc xã giao nên cũng sẽ về nhà, Triệu Dật đi dạo siêu thị mua một ít đồ về nấu ăn.  

             Về đến nhà, Triệu Dật cũng không chờ đợi mà lập tức bắt đầu chuẩn bị cơm tối.  

             Tuy rằng tài nấu nướng của Triệu Dật cũng bình thường nhưng nấu cơm, sơ chế chuẩn bị thức ăn thì vẫn có thể làm tốt.  

             Triệu Dật nấu cơm, vừa chuẩn bị các nguyên liệu hơn phân nửa thì Tô Nhã đã về đến cửa.  

             "Dì Tô, dì về rồi ạ."  

             Tô Nhã thay dép lê, mỉm cười nói: “Đúng vậy, Phi Phi đâu?”  

             "Em ấy nói là đang đi về, chắc là bị kẹt xe. Hôm nay là thứ sáu, giờ cao điểm nên chắc chắn khắp nơi đều tắc đường."  

             Tô Nhã đi đến cửa phòng bếp vừa nhìn, cười nói: “Đã chuẩn bị xong rồi hả, dì đi thay quần áo xong sẽ xào rau.”  

             Tô Nhã vừa đi làm về, quần áo trên vừa nữ tính vừa chuyên nghiệp, lại rất xinh đẹp, thành thục và ổn trọng, mang đậm phong cách lãnh đạo. Sau đó rất nhanh Tô Nhã thay đổi trang phục, áo thun rộng thùng thình nhẹ nhàng cùng quần giản dị mỏng manh. Giữa hai hàng lông mày cô bớt đi sự sắc bén và cường thế, ngược lại tăng thêm vài phần dịu dàng và ôn nhu.  


             Tô Nhã cầm lấy tạp dề mang lên, bắt đầu nấu ăn, Triệu Dật thì ở bên cạnh giúp bóc tỏi.  

             Hai người vừa bận rộn chuyện trong tay lại vừa trao đổi chuyện công ty, tuy là tùy ý tán gẫu thế nhưng lại hài hòa kỳ lạ.  

             Âm thanh mở cửa vang lên, Triệu Dật xoay người đi ra khỏi phòng bếp.  

             Trong phòng bếp đột nhiên trống rỗng, cũng đột nhiên an tĩnh lại, chỉ có tiếng xẻng va chạm đáy nồi.  

             Tô Nhã bỗng nhiên sửng sốt, mình và Triệu Dật lại tùy ý nói chuyện phiếm như bạn bè ngang hàng, hơn nữa lại hợp như thế?  

             Một người xào rau, một người hỗ trợ, tán gẫu chuyện công ty, hài hòa như thế, lại cảm giác giống như cuộc sống gia đình của một đôi vợ chồng là như thế nào?  

             Tô Nhã vội vàng thu lại phần tâm tư này của mình, đồng thời âm thầm cảnh cáo mình không nên suy nghĩ lung tung.  

             Đều ở dưới một mái nhà, mình cũng phải có bộ dáng trưởng bối.  

             "Ngày mai hai đứa đi Khu du lịch Thiết Phiến Bình chơi hả?"  

             Huống chi quan hệ yêu đương của Liễu Vũ Phi và Triệu Dật được cha mẹ hai bên tán thành, đã cùng nhau chung sống. Hiện tại cũng là quang minh chính đại ở cùng một chỗ, cô còn sợ cái gì?

 
Chương 709: “Liễu mỹ nữ, đã lâu không gặp!”


Chương 710: Không sợ sao Hỏa đâm vào Trái Đất ư?  

             Triệu Dật nghĩ một chút hình như cũng đúng. Hiện tại trong lớp đã có mấy đôi, lớp có 22 người thì ít nhất số người đi cũng là 30 người. Tất cả mọi người đều có đôi, một mình đi cảm thấy có chút cô đơn.  

             Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến lén lút tụ tập với nhau như thế nào cũng được, nhưng nếu tham gia hoạt động lớp học thì khó có thể tránh được việc bất đắc dĩ phải giao lưu với nhau, như vậy có thể dẫn đến một chút phiền toái.  

             Triệu Dật nói: “Được rồi, vậy để tôi hỏi cô ấy xem có thời gian đi chơi không.”  

             “Lớp của anh đi du lịch... Em có thuận tiện để đi không? Hơn nữa anh còn tài trợ, mọi người đều có bạn trai bạn gái đi cùng... Được rồi, vậy chúng ta cùng đi!”  

             “Được, vậy thứ sáu em về nhà, ngày hôm sau chúng ta cùng nhau đến trường. Đến lúc đó sẽ cùng nhau ngồi xe buýt.”  


             “Được.”  

             Thứ sáu, buổi chiều sau khi tan học, Triệu Dật lập tức trở về tòa nhà Đức Phong.  

             Triệu Dật gọi điện thoại cho Tô Nhã biết được sau khi tan tầm cô không có tiệc xã giao nên cũng sẽ về nhà, Triệu Dật đi dạo siêu thị mua một ít đồ về nấu ăn.  

             Về đến nhà, Triệu Dật cũng không chờ đợi mà lập tức bắt đầu chuẩn bị cơm tối.  

             Tuy rằng tài nấu nướng của Triệu Dật cũng bình thường nhưng nấu cơm, sơ chế chuẩn bị thức ăn thì vẫn có thể làm tốt.  

             Triệu Dật nấu cơm, vừa chuẩn bị các nguyên liệu hơn phân nửa thì Tô Nhã đã về đến cửa.  

             "Dì Tô, dì về rồi ạ."  

             Tô Nhã thay dép lê, mỉm cười nói: “Đúng vậy, Phi Phi đâu?”  

             "Em ấy nói là đang đi về, chắc là bị kẹt xe. Hôm nay là thứ sáu, giờ cao điểm nên chắc chắn khắp nơi đều tắc đường."  

             Tô Nhã đi đến cửa phòng bếp vừa nhìn, cười nói: “Đã chuẩn bị xong rồi hả, dì đi thay quần áo xong sẽ xào rau.”  

             Tô Nhã vừa đi làm về, quần áo trên vừa nữ tính vừa chuyên nghiệp, lại rất xinh đẹp, thành thục và ổn trọng, mang đậm phong cách lãnh đạo. Sau đó rất nhanh Tô Nhã thay đổi trang phục, áo thun rộng thùng thình nhẹ nhàng cùng quần giản dị mỏng manh. Giữa hai hàng lông mày cô bớt đi sự sắc bén và cường thế, ngược lại tăng thêm vài phần dịu dàng và ôn nhu.  


             Tô Nhã cầm lấy tạp dề mang lên, bắt đầu nấu ăn, Triệu Dật thì ở bên cạnh giúp bóc tỏi.  

             Hai người vừa bận rộn chuyện trong tay lại vừa trao đổi chuyện công ty, tuy là tùy ý tán gẫu thế nhưng lại hài hòa kỳ lạ.  

             Âm thanh mở cửa vang lên, Triệu Dật xoay người đi ra khỏi phòng bếp.  

             Trong phòng bếp đột nhiên trống rỗng, cũng đột nhiên an tĩnh lại, chỉ có tiếng xẻng va chạm đáy nồi.  

             Tô Nhã bỗng nhiên sửng sốt, mình và Triệu Dật lại tùy ý nói chuyện phiếm như bạn bè ngang hàng, hơn nữa lại hợp như thế?  

             Một người xào rau, một người hỗ trợ, tán gẫu chuyện công ty, hài hòa như thế, lại cảm giác giống như cuộc sống gia đình của một đôi vợ chồng là như thế nào?  

             Tô Nhã vội vàng thu lại phần tâm tư này của mình, đồng thời âm thầm cảnh cáo mình không nên suy nghĩ lung tung.  

             Đều ở dưới một mái nhà, mình cũng phải có bộ dáng trưởng bối.  

             "Ngày mai hai đứa đi Khu du lịch Thiết Phiến Bình chơi hả?"  

             Huống chi quan hệ yêu đương của Liễu Vũ Phi và Triệu Dật được cha mẹ hai bên tán thành, đã cùng nhau chung sống. Hiện tại cũng là quang minh chính đại ở cùng một chỗ, cô còn sợ cái gì?

 
Chương 701: “Cổ đông!”


Chương 702: Có tiền thì muốn làm gì thì làm  

             Diệp Thiến hoài nghi hoàn toàn có lý, anh nói anh tìm được một ảnh có chữ ký thì còn hiểu được. Mười mấy tấm ảnh này của anh, mối tấm đều có chữ ký của cả bốn thành viên nhóm nhạc, các cô ký không mệt sao, chẳng lẽ lại ký cho một mình Triệu Dật?  

             Triệu Dật vui vẻ hỏi: “Thế nào, em cảm thấy quá nhiều ảnh, nên cảm thấy chữ ký không giống thật sao?”  

             Diệp Thiến do dự hỏi: “Em chỉ cảm thấy các cô ấy bận rộn như vậy, cho dù anh có tìm được họ thì làm sao họ có thể ký cho anh nhiều như vậy?”  

             Triệu Dật cười, cầm lấy điện thoại mở MV đã được công ty Bighit biên tập và xử lý.  

             “Nếu em không tin thì xem cái này đi!”  


             Diệp Thiến nghiêng đầu, chỉ nhìn thoáng qua nhưng cô đã bị hình ảnh trong video thu hút.  

             Đây không phải nhóm nhạc nữ Sungirl sao?  

             Điệu nhảy mới của họ?  

             Ở giữa còn có một người nam đang cúi đầu, đó là ai?  

             Từ trước tới nay trong vũ đạo của nhóm nhạc Sungirl chưa từng xuất hiện nam…  

             Trong âm thanh mạnh mẽ, người nam kia cúi đầu bắt đầu xoay người và nhảy múa, sau đó anh ta nghiêng đầu.  

             Diệp Thiến đột nhiên đưa tay che miệng lại, ánh mắt chấn kinh.  

             Triệu Dật!  

             Người nam trong MV của nhóm nhạc Sungirl lại là Triệu Dật!  

             Tại sao hắn có thể nhảy cùng với nhóm nhạc Sungirl?  

             Trong lòng Diệp Thiến vô cùng hưng phấn nhưng cũng có rất nhiều nghi hoặc.  

             Người trong MV vẫn tiếp tục nhảy, vũ điệu từ nhẹ nhàng ngày càng trở nên mạnh mẽ, mỗi động tác giống như đánh thẳng vào lòng người, khiến cho trái tim xao động.  

             Đã thế động tác của Triệu Dật còn vô cùng đẹp mắt, mạnh mẽ dứt khoát, dương quang soái khí.  

             Khi MV bỗng nhiên cất lên lời bài hát là tiếng Trung, Diệp Thiến nghe thấy tên mình. Bài hát này tựa hồ như đã đem tên của cô viết vào đồng thời còn là lời thổ lộ của Triệu Dật với cô.  

             Diệp Thiến chăm chú nhìn người đang nhảy với động tác mạnh mẽ dứt khoát như nước chảy mây trôi, hốc mắt cô bỗng nhiên đỏ lên.  

             Băng dày ba thước không chỉ vì một ngày lạnh, Triệu Dật có thể nhảy tốt như vậy, không biết đã phải học trong bao lâu?  

             Cũng bởi vì trước kia mình nói thích nhóm nhạc Sungirl, thích nhất là điệu nhảy của Choi HyunA. Triệu Dật nói sẽ mang quà về cho mình, không ngờ tới hắn lại mang bài nhảy của hắn cùng với nhóm Sungirl về tặng mình!  

             Phải thân thiết như thế nào!  

             Phải có tâm cỡ nào!  

             Có một người bạn trai như vậy, còn có cái gì để không hài lòng?  

             “Em có thích không?”  

             Liếc thấy Diệp Thiến vô cùng cảm động, Triệu Dật cười giải thích: “Dù sao thì đầu tư cổ phiếu cũng có tiền, cho nên anh đành thuận thế mà làm. Nếu không thì tìm vài quan hệ, chụp vài bức ảnh, kiếm vài chữ ký, quay một đoạn video hay gì đó vẫn rất đơn giản, dù sao nếu có tiền thì thật sự là muốn làm gì thì làm. Ở Hàn Quốc, nghệ sĩ cũng không có bao nhiêu quyền lợi, đều phải nghe theo sắp xếp của công ty.”

 
Chương 702: Hơn nữa còn là… cả đời?


Chương 703: Anh cam đoan với em  

             Trong lòng Diệp Thiến vô cùng ấm áp. Tuy Triệu Dật đã nói rất rõ ràng rằng đầu tư có thể kiếm tiền, nhưng theo suy nghĩ của Diệp Thiến thì đầu tư quả thật có thể kiếm tiền, nhưng đó lại là tài sản ở nước ngoài, chẳng phải sẽ rất phiền phức sao?”  

             Nếu như không phải vì mình thì liệu Triệu Dật có cân nhắc mua cổ phiếu không?  

             Ít nhất thì có phải nguyên nhân lớn nhất của lần mua cổ phiếu này là do mình?  

             Thật cảm động!  


             Cho dù Triệu Dật có bao nhiêu đào hoa nhưng đối với mình, quả thật hắn vô dùng dụng tâm. Đến nước này cũng đủ để cho mình tha thứ cho sự đào hoa của hắn.  

             Ngay cả khi ta tìm được một người đàn ông tâm đầu ý hợp để nói về chuyện yêu đương kết hôn thì chẳng lẽ tâm tư của hắn sẽ không bay nơi khác sao? Thời buổi này nữ nhân xinh đẹp phải đối mặt với nhiều cám dỗ, nam nhân có năng lực chẳng phải là cũng giống như vậy ư?  

             Thôi vậy, hắn muốn như thế nào thì cứ như thế ấy đi. Chỉ cần hắn đối tốt với mình thì hết thảy có thể hiểu được.  

             Diệp Thiến cảm động ôm Triệu Dật, tựa đầu vào vai hắn: “Cảm ơn anh đã có lòng như vậy! Kỳ thật em cũng chỉ là một cô gái bình thường, anh hết lòng đối với em như vậy khiến cho em rất vui. Em sẽ luôn yêu anh, yêu cho đến khi một ngày nào đó anh không còn yêu em, không còn cần em nữa!”  

             Triệu Dật cười nói: “Làm sao có thể, chúng ta còn muốn như vậy đến già, như vậy cả một đời.”  

             Diệp Thiến ngẩng đầu, mím môi, nhìn chằm chằm vào mắt Triệu Dật, ánh mắt cô bỗng có chút đau buồn: “Thật sự có thể cả đời sao?”  

             Triệu Dật bị ánh mắt này của Diệp Thiến nhìn đến nhất thời không chịu nổi, hàm nghĩa trong đó hắn rất rõ ràng.  

             Anh có bạn gái rồi, chúng ta có thể sống mãi không?  

             Triệu Dật bỗng nhiên cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt để thẳng thắn. Nhân lúc Diệp Thiến đang cảm động, một lời nói rõ ràng tất cả mọi chuyện có lẽ đối với mọi người đều tốt.  

             Triệu Dật nhẹ nhàng hôn Diệp Thiến, mỉm cười nói: “Vì sao lại hoài nghi?”  


             Diệp Thiến có chút rối rắm, hiển nhiên cô cũng đang do dự có nên nói hay không. Dù sao một số việc sau khi nói ra thì không thể vãn hồi được nữa.  

             Nhìn thấu không nói ra, nói ra sẽ không còn đường quay đầu.  

             Triệu Dật quyết định chủ động mở miệng: “Có phải em muốn hỏi anh có bạn gái khác không?”  

             Trong mắt Diệp Thiến lóe lên hai phần bối rối, cô vừa định phủ nhận nhưng khi nhìn ánh mắt ẩn chứa dịu dàng và yêu thương của Triệu Dật, trái tim nhất thời cũng bình tĩnh lại nhưng trong lòng lại dâng lên vài phần ấm ức tủi thân, vì vậy mà vành mắt cô cũng hơi đỏ lên.  

             “Anh đã có bạn gái trước khi gặp em, đúng không?  

             Triệu Dật bình tĩnh gật đầu: “Đúng vậy, nhưng anh rất tham lam…”  

             Diệp Thiến ngày càng cảm thấy tủi thân, nước mắt dường như cũng chực trào ra: “Anh đối với em chỉ là chơi đùa, đúng không?  

             Triệu Dật kiên quyết lắc đầu, đưa tay ôm lấy Diệp Thiến: “Đương nhiên không phải, chuyện cả đời làm sao có thể nói chỉ là chơi đùa?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Mặc dù chỉ có một chút như vậy, nhưng cũng đủ để cho thấy anh thật lòng. Thế nhưng nó không phải là trọng tâm, mà thực lòng thì anh cảm thấy chúng ta cần nên mới đưa. Những thứ ấy không ảnh hưởng hướng đi của quan hệ chúng ta về sau.”

 
Chương 710: Tâm trí không thể trong sáng lên một chút được sao?"


Chương 711: Nếu tâm trí cậu trong sáng thì sao lại biết mọi người đang cười cái gì?  

             Liễu Vũ Phi dù có lui về phía sau mười nghìn bước mà nói, Triệu Dật và Sở Lê Lê thật sự có cái gì thì cô cũng là bạn gái chính hiệu, Sơ Lê Lê chỉ là người thứ ba. Chẳng lẽ cô ấy còn dám ở trước mặt Liễu Vũ Phi nhe răng trợn mắt, lớn tiếng nói chuyện sao?  

             Triệu Dật cười nói: "Tình hình như thế nào rồi?”  

             Sở Lê Lê thu hồi ánh mắt, cười trả lời: "Mọi người đa số đều đã đến, còn có mười người đang trên đường đi, vài phút nữa là tới. ”  

             Triệu Dật ừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Quan Tâm hỏi: “Mọi thứ đều đã sắp xếp xong rồi chứ?”  

             Quan tâm mở túi xách trong tay lấy ra lịch trình chuyến đi đưa cho Triệu Dật nói: "Mọi thứ đều đã sắp xếp xong, ông chủ anh xem qua một chút.”  

             Triệu Dật cầm lấy, nhanh chóng đọc lướt qua rồi cười nói: "Rất tốt, nên để cho mọi người có nhiều thời gian tự do một chút.”  

             Ánh mắt Sở Lê Lê đảo qua Quan Tâm, trong mắt thoáng có một chút phức tạp.  

             Cái tên Triệu Dật này thật sự là rất khó lường mà.  

             Bạn gái xinh đẹp như vậy, ngay cả trợ lý nữ cũng xinh đẹp như thế. Nữ trợ lý xinh đẹp như vậy mà bạn gái cũng không ghen sao?  

             Liễu Vũ Phi thật sự không có ghen.  

             Chẳng qua chỉ là một nữ trợ lý xinh đẹp thôi.  

             Nếu Triệu Dật thực sự muốn thì bên cạnh hắn sẽ có vô số người đẹp. Chưa nói đến việc Triệu Dật có ngoại hình hoàn hảo, chỉ dựa vào ưu điểm trẻ tuổi và nhiều tiền là đã quá đủ rồi.  

             Mới mười tám mười chín tuổi đã tự mua được xe Ferrari, Porsche. Nếu như hắn muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thì không phải là quá dễ dàng sao?  

             Liễu Vũ Phi chưa bao giờ hỏi về sinh hoạt hằng của Triệu Dật. Càng chưa từng hỏi hắn, có phải đang cùng với con gái khác ăn uống, hẹn hò, đi công tác hay nằm chung một giường hay không.  

             Chỉ là cô lười biếng không muốn hỏi mà thôi.  


             Những chuyện nam nữ này, phải hỏi như thế nào đây?  

             Nếu như vốn dĩ không có chuyện gì mà mỗi ngày đều tra hỏi thì sẽ làm cho người ta bất mãn. Còn nếu thực sự có và tra hỏi được thì biết tính sao đây?  

             Chính cô sẽ phải rời xa Triệu Dật sao?  

             Đó là việc mà cô không thể làm được!  

             Từ giây phút Triệu Dật cứu cô khỏi chết đuối, hình bóng hắn đã in đậm trong tâm trí cô, vĩnh viễn không thể phai mờ.  

             Hắn chính là người hùng của đời cô!  

             Lục Đào không mời bạn gái đến. Triệu Dật bèn nói đùa rằng hắn đang muốn xây dựng hình tượng đứng đắn tử tế ở trường học…  

             Trong trường học thì quy củ nghiêm túc, ra khỏi cổng trường thì ăn chơi phóng túng, bay nhảy như con thiêu thân!  

             "Buổi chiều tự do vui chơi tới 6 giờ tối thì quay lại nhà hàng này ăn cơm, nướng dê nguyên con và cùng uống rượu. Còn lại không còn gì để nói, mọi người ăn cơm vui vẻ!"

 
Chương 710: Tâm trí không thể trong sáng lên một chút được sao?"


Chương 711: Nếu tâm trí cậu trong sáng thì sao lại biết mọi người đang cười cái gì?  

             Liễu Vũ Phi dù có lui về phía sau mười nghìn bước mà nói, Triệu Dật và Sở Lê Lê thật sự có cái gì thì cô cũng là bạn gái chính hiệu, Sơ Lê Lê chỉ là người thứ ba. Chẳng lẽ cô ấy còn dám ở trước mặt Liễu Vũ Phi nhe răng trợn mắt, lớn tiếng nói chuyện sao?  

             Triệu Dật cười nói: "Tình hình như thế nào rồi?”  

             Sở Lê Lê thu hồi ánh mắt, cười trả lời: "Mọi người đa số đều đã đến, còn có mười người đang trên đường đi, vài phút nữa là tới. ”  

             Triệu Dật ừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Quan Tâm hỏi: “Mọi thứ đều đã sắp xếp xong rồi chứ?”  

             Quan tâm mở túi xách trong tay lấy ra lịch trình chuyến đi đưa cho Triệu Dật nói: "Mọi thứ đều đã sắp xếp xong, ông chủ anh xem qua một chút.”  

             Triệu Dật cầm lấy, nhanh chóng đọc lướt qua rồi cười nói: "Rất tốt, nên để cho mọi người có nhiều thời gian tự do một chút.”  

             Ánh mắt Sở Lê Lê đảo qua Quan Tâm, trong mắt thoáng có một chút phức tạp.  

             Cái tên Triệu Dật này thật sự là rất khó lường mà.  

             Bạn gái xinh đẹp như vậy, ngay cả trợ lý nữ cũng xinh đẹp như thế. Nữ trợ lý xinh đẹp như vậy mà bạn gái cũng không ghen sao?  

             Liễu Vũ Phi thật sự không có ghen.  

             Chẳng qua chỉ là một nữ trợ lý xinh đẹp thôi.  

             Nếu Triệu Dật thực sự muốn thì bên cạnh hắn sẽ có vô số người đẹp. Chưa nói đến việc Triệu Dật có ngoại hình hoàn hảo, chỉ dựa vào ưu điểm trẻ tuổi và nhiều tiền là đã quá đủ rồi.  

             Mới mười tám mười chín tuổi đã tự mua được xe Ferrari, Porsche. Nếu như hắn muốn trêu hoa ghẹo nguyệt thì không phải là quá dễ dàng sao?  

             Liễu Vũ Phi chưa bao giờ hỏi về sinh hoạt hằng của Triệu Dật. Càng chưa từng hỏi hắn, có phải đang cùng với con gái khác ăn uống, hẹn hò, đi công tác hay nằm chung một giường hay không.  

             Chỉ là cô lười biếng không muốn hỏi mà thôi.  


             Những chuyện nam nữ này, phải hỏi như thế nào đây?  

             Nếu như vốn dĩ không có chuyện gì mà mỗi ngày đều tra hỏi thì sẽ làm cho người ta bất mãn. Còn nếu thực sự có và tra hỏi được thì biết tính sao đây?  

             Chính cô sẽ phải rời xa Triệu Dật sao?  

             Đó là việc mà cô không thể làm được!  

             Từ giây phút Triệu Dật cứu cô khỏi chết đuối, hình bóng hắn đã in đậm trong tâm trí cô, vĩnh viễn không thể phai mờ.  

             Hắn chính là người hùng của đời cô!  

             Lục Đào không mời bạn gái đến. Triệu Dật bèn nói đùa rằng hắn đang muốn xây dựng hình tượng đứng đắn tử tế ở trường học…  

             Trong trường học thì quy củ nghiêm túc, ra khỏi cổng trường thì ăn chơi phóng túng, bay nhảy như con thiêu thân!  

             "Buổi chiều tự do vui chơi tới 6 giờ tối thì quay lại nhà hàng này ăn cơm, nướng dê nguyên con và cùng uống rượu. Còn lại không còn gì để nói, mọi người ăn cơm vui vẻ!"

 
Chương 711: Một đêm thật vui vẻ!


Chương 712: Cả gia đình cùng đi du lịch  

             Tất cả đều vui vẻ nhiệt liệt vỗ tay.  

             Xem ra lần này Triệu Dật đã tốn không ít tiền tài trợ cho chuyến đi.  

             Bàn ăn nhìn rất thịnh soạn, còn có không ít hải sản, chắc chắn bàn ăn này phải đáng giá ít nhất 1,800. Buổi tối còn nướng dê nguyên con, mỗi bàn một con vậy ít nhất là hơn 1 ngàn. Trưa mai còn ăn thêm một bữa và còn ba mươi phòng khách sạn nên chi phí cũng phải chừng 20, 30 ngàn. Tính trung bình mỗi người cũng khoảng 300 đến 400 tệ.  

             Ăn cơm xong, Liễu Vũ Phi phấn khởi nói: "Chúng ta đi câu cá nha."  

             "Được."  

             Câu cá được hai tiếng đồng hồ lại đi leo núi một vòng. Có thể nhìn thấy khắp nơi đều là bóng dáng các đôi tình nhân. Có nhiều cặp đôi chỉ mới bắt đầu hẹn hò, vẫn còn ngượng ngùng e thẹn. Triệu Dật nhìn thấy như vậy, trong lòng chợt có chút cảm thán.  


             Buổi tối nướng dê và tụ tập liên hoan. Có rất nhiều người uống rượu, ngay cả giáo viên chủ nhiệm Tống Dịch Minh cũng ngồi chung bàn với Triệu Dật và cùng hắn thoải mái uống rượu.  

             Sân khấu karaoke ngoài trời đã được bố trí xong, chỉ cần có hứng thú thì lập tức có thể ra hát. Triệu Dật bị một đám bạn liên tục rót rượu, bèn viện cớ muốn ca hát để chạy trốn.  

             "Phi Phi, chúng ta cùng hát đi."  

             "Đươc!"  

             "Hát bài gì?"  

             "Hát bài Thần Thoại nha?"  

             "Ok!"  

             Nhạc đệm vang lên, Triệu Dật và Liễu Vũ Phi bắt đầu tình tứ song ca.  

             "Giải thoát anh khỏi sự chờ đợi huyền bí. Ngàn sao rơi rụng và gió tung bay…"  

             Triệu Dật nhìn chằm chằm vào mắt của Liễu Vũ Phi, hát được một nửa thì đột nhiên chủ động nắm lấy tay Liễu Vũ Phi.  

             "Ngàn năm đợi chờ có anh nguyện ước. Dẫu phải qua bao nhiêu mùa đông buốt giá."  

             Bài hát Thần Thoại đã làm cho cả lớp xôn xao hết lên, mọi người đồng loạt vỗ tay và không ngừng hò reo.  

             Sở Lê Lê nhìn hai người tình tứ song ca, ánh mắt không giấu nổi sự ngưỡng mộ.  


             Khi hai người họ hát xong, bỗng nhiên Sở Lê Lê cầm hai ly rượu rồi đứng lên.  

             "Hát quá hay! Tôi thấy hay là hai cậu nên uống rượu giao bôi đi! Mọi người nghĩ sao?"  

             "Tốt!"  

             "Giao bôi!"  

             "Giao bôi!"  

             Mọi người đồng loạt hưởng ứng và reo hò điên cuồng, tình huống thật hỗn loạn.  

             Triệu Dật cao ráo đẹp trai còn Liễu Vũ Phi thì yêu kiều duyên dáng. Hai người mặt đối mặt tình tứ ca hát, quả thực khiến cho người ta cũng nóng lòng thúc giục.  

             Những người độc thân thì tỏ vẻ đã chịu tổn thương rất lớn. Còn những người đang yêu thì giống như được tiếp sức để có thêm dũng khí thể hiện tình cảm với người mình yêu.  

             Triệu Dật nhận lấy chén rượu và hào sảng cười nói: "Uống thì uống!"  

             Đôi má Liễu Vũ Phi ửng đỏ, dù sao uống rượu giao bôi dưới ánh nhìn của hơn sáu mươi người thì cũng có chút xấu hổ.  

             Nhưng trong lòng cô cũng khá vui mừng nên không từ chối.  

             Sắc mặt Liễu Vũ Phi vô cùng vui vẻ, nói: "Ừ, rất tốt nha. Em thích nhất là cả gia đình cùng đi du lịch. Mẹ sống cô đơn một mình và lúc nào cũng chăm chỉ làm việc rất hiếm khi nghỉ ngơi. Đối với mẹ thì việc nghỉ ngơi rất khó chịu, mẹ không bao giờ để cho bản thân nhàn rỗi. Vì nếu rảnh rỗi mẹ sẽ thấy ở một mình thật cô đơn."

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom