Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 631: Triệu Dật lập tức có lòng tin.


Chương 632: Nhóm nhạc Sungirl  

             Ngụy Xuyên bị ruồng bỏ không chút nghi ngờ.  

             Bốn người bọn tôi đi ăn chơi, cậu mang theo bạn gái giả bộ chính nhân quân tử, làm tình thánh, đây là muốn so bì với bọn tôi à?  

             Lập tức Ngụy Xuyên rất bất đắc dĩ, nhưng mà cậu ta cũng biết, mình bị từ chối đó là chuyện hợp tình lý.  

             Đổi thành cậu ta đang phấn chấn bừng bừng chuẩn bị đi ra ngoài ăn chơi, bỗng nhiên huynh đệ mang theo vợ đến cùng thì cậu ta cũng sẽ rất lúng túng.  

             Ngụy Xuyên: Được, không cùng nhau, nhưng mà trước ngày mồng một tháng năm chúng ta phải cùng ăn bữa cơm, tôi dẫn cô ấy theo cậu giúp tôi nhìn một chút. Tuy rằng tôi đã có giác ngộ hiến thân vì chính trị, nhưng mà tốt xấu nhân phẩm cũng phải ổn áp đúng không?  


             Triệu Dật: Cái này không thành vấn đề gì, thế này đi, chờ tôi báo tin, trước ngày mồng một tháng năm chúng ta cũng tổ chức một buổi tụ họp. Tất cả đều mang theo bạn gái, tôi thuận tiện quan sát giúp cậu một chút.  

             Ngụy Xuyên: Được, cũng chỉ hai ngày, tôi đợi cậu thông báo bất cứ lúc nào.  

             Triệu Dật: Ok.  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này hay là nói một tiếng với Diệp Thiến. Nếu không, đến lúc đó Diệp Thiến cũng không biết, nghĩ nhiều thì làm sao bây giờ?  

             Triệu Dật: Thiến Thiến, anh giúp Bạch Nguyệt tìm một công việc, MC đài phát thanh.  

             Diệp Thiến: Thật vậy sao, vậy thì tốt quá rồi.  

             Triệu Dật: Gần đây anh với nhà Tôn Lượng, Lục Đào bọn họ có chút hợp tác. Anh hỏi Tôn Lượng, Tôn Lượng hỗ trợ tìm giúp, có lẽ hai ngày này có thể làm xong thủ tục rồi. Đúng rồi, nghỉ lễ ngày mồng một tháng năm em định làm gì?  

             Diệp Thiến: Cứ như vậy thôi, luyện nhảy, ở nhà, anh thì sao?  

             Triệu Dật: Anh cược với Lục Đào, cậu ta thua nên mời phòng ngủ bọn anh đi Hàn Quốc chơi một vòng. Bởi vì cũng không mang theo bạn gái, vì vậy thiệt thòi cho em rồi.  

             Diệp Thiến: Không sao, anh chơi vui vẻ là được.  

             Triệu Dật: Phỏng chừng hai ngày này Bạch Nguyệt sẽ nhận được công việc, Ngụy Xuyên hẹn chúng ta tụ họp một lần. Anh chuẩn bị đợi ngày Bạch Nguyệt nhận được việc, mời mọi người ăn cơm, em cũng đến nhé?  

             Diệp Thiến: Được.  

             Triệu Dật cũng không phải là không muốn ở riêng với Bạch Nguyệt. Nhưng mà hiện tại Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đều ở cùng nhau, làm việc như vậy chuyện quan trọng nhất khẳng định là giấu giếm không ngừng. Vì vậy dứt khoát thẳng thắn, chủ động mời Diệp Thiến.  

             Về phần mình và Bạch Nguyệt, Bạch Nguyệt đều tới nội thành làm việc rồi, mình còn sợ không có cơ hội ở chung sao?  

             Triệu Dật: Được, tụ họp một lần trước, Hàn Quốc bên kia em có thích cái gì, anh mang về cho em.  

             Diệp Thiến: Hình như không nghĩ ra được cái gì, trong nháy mắt em nhớ tới chính là thịt nướng, đồ chua, sochu gì gì đó. Nhưng mà những thứ này nơi chúng ta đều có, chẳng muốn phiền anh mang theo xa như vậy, anh không cần quan tâm em, cứ đi chơi cho vui đi.  

             Bạn gái như vậy tri kỷ như thế, hiền huệ như thế còn đòi hỏi gì chứ?  

             Không chỉ không trách mình cùng bạn bè đi ra ngoài ăn chơi, mà còn không cần quà cáp gì...  

             Triệu Dật: Em đừng như vậy, anh chơi vui vẻ, cũng phải khiến em vui vẻ. Em thích cái gì, anh mang về cho em!  

             Diệp Thiến: Vô ích thôi, em thích nhóm nhạc nữ Hàn Quốc, chẳng lẽ anh còn có thể mang về một nhóm cho em?  

             Triệu Dật: ...  

             Hiệu suất của Tôn Lượng rất cao, sau khi gửi sơ yếu lý lịch qua đã đàm phán xong với bên kia rồi, ngày thứ ba, Bạch Nguyệt ăn mặc chỉnh tề đi phỏng vấn ở tập đoàn phát thanh và truyền hình Giang Châu.

 
Chương 631: Triệu Dật lập tức có lòng tin.


Chương 632: Nhóm nhạc Sungirl  

             Ngụy Xuyên bị ruồng bỏ không chút nghi ngờ.  

             Bốn người bọn tôi đi ăn chơi, cậu mang theo bạn gái giả bộ chính nhân quân tử, làm tình thánh, đây là muốn so bì với bọn tôi à?  

             Lập tức Ngụy Xuyên rất bất đắc dĩ, nhưng mà cậu ta cũng biết, mình bị từ chối đó là chuyện hợp tình lý.  

             Đổi thành cậu ta đang phấn chấn bừng bừng chuẩn bị đi ra ngoài ăn chơi, bỗng nhiên huynh đệ mang theo vợ đến cùng thì cậu ta cũng sẽ rất lúng túng.  

             Ngụy Xuyên: Được, không cùng nhau, nhưng mà trước ngày mồng một tháng năm chúng ta phải cùng ăn bữa cơm, tôi dẫn cô ấy theo cậu giúp tôi nhìn một chút. Tuy rằng tôi đã có giác ngộ hiến thân vì chính trị, nhưng mà tốt xấu nhân phẩm cũng phải ổn áp đúng không?  


             Triệu Dật: Cái này không thành vấn đề gì, thế này đi, chờ tôi báo tin, trước ngày mồng một tháng năm chúng ta cũng tổ chức một buổi tụ họp. Tất cả đều mang theo bạn gái, tôi thuận tiện quan sát giúp cậu một chút.  

             Ngụy Xuyên: Được, cũng chỉ hai ngày, tôi đợi cậu thông báo bất cứ lúc nào.  

             Triệu Dật: Ok.  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này hay là nói một tiếng với Diệp Thiến. Nếu không, đến lúc đó Diệp Thiến cũng không biết, nghĩ nhiều thì làm sao bây giờ?  

             Triệu Dật: Thiến Thiến, anh giúp Bạch Nguyệt tìm một công việc, MC đài phát thanh.  

             Diệp Thiến: Thật vậy sao, vậy thì tốt quá rồi.  

             Triệu Dật: Gần đây anh với nhà Tôn Lượng, Lục Đào bọn họ có chút hợp tác. Anh hỏi Tôn Lượng, Tôn Lượng hỗ trợ tìm giúp, có lẽ hai ngày này có thể làm xong thủ tục rồi. Đúng rồi, nghỉ lễ ngày mồng một tháng năm em định làm gì?  

             Diệp Thiến: Cứ như vậy thôi, luyện nhảy, ở nhà, anh thì sao?  

             Triệu Dật: Anh cược với Lục Đào, cậu ta thua nên mời phòng ngủ bọn anh đi Hàn Quốc chơi một vòng. Bởi vì cũng không mang theo bạn gái, vì vậy thiệt thòi cho em rồi.  

             Diệp Thiến: Không sao, anh chơi vui vẻ là được.  

             Triệu Dật: Phỏng chừng hai ngày này Bạch Nguyệt sẽ nhận được công việc, Ngụy Xuyên hẹn chúng ta tụ họp một lần. Anh chuẩn bị đợi ngày Bạch Nguyệt nhận được việc, mời mọi người ăn cơm, em cũng đến nhé?  

             Diệp Thiến: Được.  

             Triệu Dật cũng không phải là không muốn ở riêng với Bạch Nguyệt. Nhưng mà hiện tại Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đều ở cùng nhau, làm việc như vậy chuyện quan trọng nhất khẳng định là giấu giếm không ngừng. Vì vậy dứt khoát thẳng thắn, chủ động mời Diệp Thiến.  

             Về phần mình và Bạch Nguyệt, Bạch Nguyệt đều tới nội thành làm việc rồi, mình còn sợ không có cơ hội ở chung sao?  

             Triệu Dật: Được, tụ họp một lần trước, Hàn Quốc bên kia em có thích cái gì, anh mang về cho em.  

             Diệp Thiến: Hình như không nghĩ ra được cái gì, trong nháy mắt em nhớ tới chính là thịt nướng, đồ chua, sochu gì gì đó. Nhưng mà những thứ này nơi chúng ta đều có, chẳng muốn phiền anh mang theo xa như vậy, anh không cần quan tâm em, cứ đi chơi cho vui đi.  

             Bạn gái như vậy tri kỷ như thế, hiền huệ như thế còn đòi hỏi gì chứ?  

             Không chỉ không trách mình cùng bạn bè đi ra ngoài ăn chơi, mà còn không cần quà cáp gì...  

             Triệu Dật: Em đừng như vậy, anh chơi vui vẻ, cũng phải khiến em vui vẻ. Em thích cái gì, anh mang về cho em!  

             Diệp Thiến: Vô ích thôi, em thích nhóm nhạc nữ Hàn Quốc, chẳng lẽ anh còn có thể mang về một nhóm cho em?  

             Triệu Dật: ...  

             Hiệu suất của Tôn Lượng rất cao, sau khi gửi sơ yếu lý lịch qua đã đàm phán xong với bên kia rồi, ngày thứ ba, Bạch Nguyệt ăn mặc chỉnh tề đi phỏng vấn ở tập đoàn phát thanh và truyền hình Giang Châu.

 
Chương 624: “Nhượng lại đất?”


Chương 625: Các người quá tham lam  

             Lập tức, sắc mặt Hoàng Đào hơi thay đổi: “Nhà họ Tôn sao? Tại sao bọn họ lại quen biết nhà họ Tôn vậy? Thế còn đầu tư Thần Minh lại là công ty của ai nữa?”  

             Lại có một tổng giám đốc nhỏ giọng nói: “Lục Thần là em trai của Lục Phong. Lục Phong kia là người của chính phủ thành phố Giang Châu…”  


             Hoàng Đào lập tức biến sắc, sắc mặt trở nên có chút khó coi. Hắn liếc mắt nhìn Triệu Minh Dương ở bên cạnh, thấy sắc mặt Triệu Minh Dương cũng hơi trầm xuống.   

             Chắc chắn bọn họ không thể ngờ được rằng bất động sản Tứ Hải đã bắt tay với nhà họ Tôn và nhà họ Lục nhanh như vậy. Năng lực của hai nhà này rất mạnh, một nhà là quan chức, một nhà là doanh nhân. Đặc biệt là nhà họ Lục, nếu Lục Phong đã đứng ra thì không ai dám coi thường.  

             Quyền, mãi mãi cao hơn tiền một tầng.  

             Chỉ có điều là cả đám người cùng kéo đến như vậy mà chỉ vì nghe thấy tên tuổi của nhà họ Tôn và nhà họ Lục thì lại trở nên rụt rè như vậy, sợ là sau này sẽ trở thành trò cười cho mọi người mất.   

             Dù như thế nào đi nữa thì tóm lại là muốn ăn thịt thì phải chịu!   

             Chỉ có điều là có sự tham dự của nhà họ Tôn và nhà họ Lục nên dã tâm khi trước của mấy người này đã vơi đi rất nhiều, không còn ôm suy nghĩ rất lớn như trước nữa.  

             Triệu Minh Dương lạnh lùng nói: “Đúng là bất động sản Nhã Cư rất có năng lực. Nhưng mà suy cho cùng cũng không phải là doanh nghiệp địa phương của Giang Châu nên nguồn lực sẽ có hạn. Nhà họ Tôn và nhà họ Lục cũng có năng lực rất lớn, nhưng mà vấn đề của giới bất động sản thì cuối cùng vẫn cần phải có nhân tài của giới bất động sản chúng ta giải quyết thì mới được. Nếu các ông muốn phát triển thì đến lúc đó toàn bộ các công ty của chúng tôi sẽ cùng nghĩ cách để kiềm chế các ông. Đừng nói đến tiến độ, chỉ sợ khởi công cũng là một vấn đề đấy…”  

             “Vậy các anh có ý kiến gì thì nói thử để chúng tôi có thể tham khảo xem sao.”  

             Cao Minh cũng không trực tiếp từ chối. Dù sao thì trước tiên nghe một chút lợi thế của đối phương cũng không có vấn đề gì.   

             Trong đám đông, một người đàn ông trung niên tiến lên trước, trầm giọng nói: “Tôi là Trương Việt. Đây là gì vậy?”

 
Chương 632: Thật hay là giả vậy?


Chương 633: Tiệc chúc mừng Bạch Nguyệt  

             Bạch Nguyệt với tư cách tốt nghiệp chuyên ngành chính quy, giọng nói đương nhiên là không thể chê. Tuy rằng kinh nghiệm rất non nớt, nhưng mà chương trình phát thanh giao thông cũng không phải chương trình gì quá phức tạp, công việc chính là dựa theo như tình hình giao thông mà đọc, ngẫu nhiên xen kẽ một chút lời của mình. Hơn nữa chương trình này vì là chương trình thực tế nên MC nói chuyện cũng không cần phải nhất định trịnh trọng trang nghiêm, vì vậy Bạch Nguyệt đi phỏng vấn giống như là cho có hình thức là có thể nhận được công việc và ký hợp đồng, sau ngày mồng một tháng năm thì bắt đầu chính thức đi làm.  

             Triệu Dật: Chúc mừng em tìm được công việc, buổi tối hôm nay chúc mừng một chút nha...  

             "Anh Lượng, chuyện công việc đã làm phiền anh rồi, em kính anh một ly!"  

             Bạch Nguyệt nâng ly rượu, mời rượu với Tôn Lượng, Tôn Lượng cười khoát tay nói: "Khách sáo gì chứ, ở đây không có người ngoài, nếu em chính thức như vậy thế mấy người chúng tôi mỗi lần đều phải lần lượt kính rượu chú em Triệu mất..."  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Đương nhiên em cũng cảm kích Triệu đại gia, nhưng mà ly rượu này nhất định phải kính anh Lượng."  

             Tôn Lượng cười ha hả nói: "Được, ly rượu này anh uống, về sau ở trong đó có người bắt nạt em, làm khó dễ hoặc là muốn đổi công việc gì đó thì cứ trực tiếp nói với anh, anh giúp em đối phó."  


             "Được, cám ơn anh Lượng."  

             Chỗ ngồi hôm nay có hơi thay đổi một chút, bên trái Triệu Dật là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến. Dù sao chủ đề của ngày hôm nay là ăn mừng ngày lễ, chúc mừng Bạch Nguyệt tìm được công việc, cô tìm được việc làm là vì Triệu Dật, do đó theo Triệu Dật, cũng dễ mời rượu hơn.  

             Khi Bạch Nguyệt nói chuyện với Tôn Lượng, ánh mắt Triệu Dật đã rơi vào trên người bạn gái của Ngụy Xuyên dẫn đến, là Tào Tiểu Giai.  

             Theo như lời Ngụy Xuyên, Tào Tiểu Giai quả thực rất xinh đẹp, ánh mắt trong trẻo rất có thần, trên người tự có khí chất của con cháu gia tộc hào môn, hiển nhiên xuất thân bất phàm.  

             "Hệ thống, quét hình Tào Tiểu Giai!"  

             "Vâng! Hệ thống đang quét hình thông tin mục tiêu Tào Tiểu Giai."  

             ...  

             Họ tên: Tào Tiểu Giai  

             Tuổi Tuổi tác: 23  

             Chiều cao: 168 cm  

             Cân nặng: 52 kg  

             Nhan sắc: 93  

             Dáng người: 88  

             Điểm đặc thù: 93  


             Độ thiện cảm: 62  

             Nhan sắc 90+, dáng người có hơi kém, dù sao vòng một của cô thì tất cả mọi người vừa nhìn là hiểu, hơi phẳng...  

             Cũng may điểm đặc thù của cô không thấp, tận 93 điểm. Điều này nói rõ cô còn là một cô gái rất thuần khiết, hơn nữa tác phong sinh hoạt cũng rất tốt.  

             Được rồi, về phần tính cách thế nào?  

             Liên quan gì tới mình, dù sao cũng không phải mình sống cùng người ta!  

             Tốt thì Ngụy Xuyên chịu, xấu thì Ngụy Xuyên cũng phải chịu!  

             Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật quan sát Tào Tiểu Giai, đại khái đoán được Triệu Dật đang ‘xem tướng’ cho Tào Tiểu Giai nên cậu ta giả vờ chọc cười trêu ghẹo, phân tán lực chú ý của Tào Tiểu Giai: "Anh Dật, bên trái anh là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến, đều là đại mỹ nữ. Nhìn qua thế nào cũng giống như bạn gái của anh, hiện tại anh hoàn toàn giống dáng vẻ nhân sĩ thành công, ngồi hưởng tề nhân chi phúc đó nha..."  

             Mẹ nó!  

             Gọi cậu tới cổ vũ, cậu lại đến chọc ngoáy...  

             Tôi có ý tốt đánh giá xem bạn gái cậu có tốt hay không, cậu lại lấy dao găm chọc tôi trước!  

             Triệu Dật cũng biết cái này hoàn toàn là người nói vô tình người nghe có ý, thật ra nói đơn giản chính là mình có tật giật mình, vốn đây chỉ là một câu đùa vui mà thôi.  

             Triệu Dật cười ha hả một tiếng nói: "Cậu nói lời này, không sợ tôi bị Thiến Thiến đánh chết sao?"  

             Nếu như Diệp Thiến không phải thăm dò, mà là xác định chính xác chuyện này, vậy thời điểm này Triệu Dật phủ nhận cũng không tốt.

 
Chương 632: Thật hay là giả vậy?


Chương 633: Tiệc chúc mừng Bạch Nguyệt  

             Bạch Nguyệt với tư cách tốt nghiệp chuyên ngành chính quy, giọng nói đương nhiên là không thể chê. Tuy rằng kinh nghiệm rất non nớt, nhưng mà chương trình phát thanh giao thông cũng không phải chương trình gì quá phức tạp, công việc chính là dựa theo như tình hình giao thông mà đọc, ngẫu nhiên xen kẽ một chút lời của mình. Hơn nữa chương trình này vì là chương trình thực tế nên MC nói chuyện cũng không cần phải nhất định trịnh trọng trang nghiêm, vì vậy Bạch Nguyệt đi phỏng vấn giống như là cho có hình thức là có thể nhận được công việc và ký hợp đồng, sau ngày mồng một tháng năm thì bắt đầu chính thức đi làm.  

             Triệu Dật: Chúc mừng em tìm được công việc, buổi tối hôm nay chúc mừng một chút nha...  

             "Anh Lượng, chuyện công việc đã làm phiền anh rồi, em kính anh một ly!"  

             Bạch Nguyệt nâng ly rượu, mời rượu với Tôn Lượng, Tôn Lượng cười khoát tay nói: "Khách sáo gì chứ, ở đây không có người ngoài, nếu em chính thức như vậy thế mấy người chúng tôi mỗi lần đều phải lần lượt kính rượu chú em Triệu mất..."  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Đương nhiên em cũng cảm kích Triệu đại gia, nhưng mà ly rượu này nhất định phải kính anh Lượng."  

             Tôn Lượng cười ha hả nói: "Được, ly rượu này anh uống, về sau ở trong đó có người bắt nạt em, làm khó dễ hoặc là muốn đổi công việc gì đó thì cứ trực tiếp nói với anh, anh giúp em đối phó."  


             "Được, cám ơn anh Lượng."  

             Chỗ ngồi hôm nay có hơi thay đổi một chút, bên trái Triệu Dật là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến. Dù sao chủ đề của ngày hôm nay là ăn mừng ngày lễ, chúc mừng Bạch Nguyệt tìm được công việc, cô tìm được việc làm là vì Triệu Dật, do đó theo Triệu Dật, cũng dễ mời rượu hơn.  

             Khi Bạch Nguyệt nói chuyện với Tôn Lượng, ánh mắt Triệu Dật đã rơi vào trên người bạn gái của Ngụy Xuyên dẫn đến, là Tào Tiểu Giai.  

             Theo như lời Ngụy Xuyên, Tào Tiểu Giai quả thực rất xinh đẹp, ánh mắt trong trẻo rất có thần, trên người tự có khí chất của con cháu gia tộc hào môn, hiển nhiên xuất thân bất phàm.  

             "Hệ thống, quét hình Tào Tiểu Giai!"  

             "Vâng! Hệ thống đang quét hình thông tin mục tiêu Tào Tiểu Giai."  

             ...  

             Họ tên: Tào Tiểu Giai  

             Tuổi Tuổi tác: 23  

             Chiều cao: 168 cm  

             Cân nặng: 52 kg  

             Nhan sắc: 93  

             Dáng người: 88  

             Điểm đặc thù: 93  


             Độ thiện cảm: 62  

             Nhan sắc 90+, dáng người có hơi kém, dù sao vòng một của cô thì tất cả mọi người vừa nhìn là hiểu, hơi phẳng...  

             Cũng may điểm đặc thù của cô không thấp, tận 93 điểm. Điều này nói rõ cô còn là một cô gái rất thuần khiết, hơn nữa tác phong sinh hoạt cũng rất tốt.  

             Được rồi, về phần tính cách thế nào?  

             Liên quan gì tới mình, dù sao cũng không phải mình sống cùng người ta!  

             Tốt thì Ngụy Xuyên chịu, xấu thì Ngụy Xuyên cũng phải chịu!  

             Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật quan sát Tào Tiểu Giai, đại khái đoán được Triệu Dật đang ‘xem tướng’ cho Tào Tiểu Giai nên cậu ta giả vờ chọc cười trêu ghẹo, phân tán lực chú ý của Tào Tiểu Giai: "Anh Dật, bên trái anh là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến, đều là đại mỹ nữ. Nhìn qua thế nào cũng giống như bạn gái của anh, hiện tại anh hoàn toàn giống dáng vẻ nhân sĩ thành công, ngồi hưởng tề nhân chi phúc đó nha..."  

             Mẹ nó!  

             Gọi cậu tới cổ vũ, cậu lại đến chọc ngoáy...  

             Tôi có ý tốt đánh giá xem bạn gái cậu có tốt hay không, cậu lại lấy dao găm chọc tôi trước!  

             Triệu Dật cũng biết cái này hoàn toàn là người nói vô tình người nghe có ý, thật ra nói đơn giản chính là mình có tật giật mình, vốn đây chỉ là một câu đùa vui mà thôi.  

             Triệu Dật cười ha hả một tiếng nói: "Cậu nói lời này, không sợ tôi bị Thiến Thiến đánh chết sao?"  

             Nếu như Diệp Thiến không phải thăm dò, mà là xác định chính xác chuyện này, vậy thời điểm này Triệu Dật phủ nhận cũng không tốt.

 
Chương 625: "Rốt cuộc bên trong là cái gì?"


Chương 626: Không thể trêu vào  

             Cao Minh mỉm cười nói: “Đây là một phần quà mà ông chủ của chúng tôi đã cho chuẩn bị cho các vị. Cậu ấy nói rằng nếu như sau khi các anh đã biết rõ chúng tôi đã hợp tác với nhà họ Tôn, nhà họ Lục và bất động sản Nhã Cư rồi mà vẫn không chịu nhượng bộ như cũ thì hãy phát thứ này cho các anh. Sau khi xem xong thì có lẽ các anh sẽ đổi ý.”  

             Trương Việt nhận lấy túi tài liệu và mở ra. Bên trong chứa một số bức ảnh và tài liệu rất dày.  

             Trong lòng ông ta trầm xuống theo phản xạ. Ông ta không vội vàng lấy tài liệu ra mà đi tới một góc phòng để tránh khỏi ánh mắt của một đám người xung quanh, rồi mới dựa lưng vào tường và lấy tài liệu bên trong ra xem.  


             Trương Việt xem cũng không lâu, chỉ khoảng năm phút, nhưng sắc mặt của ông ta đã tái đi một chút. Trong mắt cũng hiện lên sự sợ hãi.   

             Ông ta đút tất cả tài liệu vào trong túi, đi đến trước mặt Cao Minh, giữa tất cả ánh mắt đang chăm chú và phức tạp của mọi người, ông ta nhìn trầm giọng nói: “Ngoài đưa cho anh những thứ này thì ông chủ của anh còn dặn dò gì nữa không?”  

             Cao Minh mỉm cười nói: “Ông chủ của chúng tôi nói là cậu ấy không định trở thành kẻ thù của giới bất động sản Giang Châu. Chỉ là muốn kiếm ít tiền đúng luật pháp mà thôi. Cậu ấy cũng rất muốn làm bạn với các anh bởi vì trong tương lai cũng không thể chắc chắn là hạng mục đầu tư trung tâm thương mại không cần đến sự hỗ trợ của các anh. Cũng như mọi người đã nói đấy, diện tích đất rất lớn nên chúng tôi cũng không hoàn toàn có đủ nguồn lực để phát triển…”  

             Hơi dừng một chút, Cao Minh phủi túi tài liệu: “Vật trong này tôi cũng chưa xem nên tôi cũng không biết là gì. Ông chủ tôi nó có lẽ người xem qua sẽ bằng lòng kết bạn với bất động sản Tứ Hải. Đương nhiên là nếu không muốn thì cậu ấy cũng không ép buộc. Dù sao thì mọi người đều có suy nghĩ khác nhau…”   

             “Tôi bằng lòng!”   

             Trương Việt ngắt ngang lời Cao Minh, không hề do dự nói: “Bất động sản Thúy Phong bằng lòng kết bạn với bất động sản Tứ Hải. Nếu trong quá trình bất động sản Tứ Hải phát triển mảnh đất trống này mà cần hợp tác hay trợ giúp gì thì xin mời liên hệ với bất động sản Thúy Phong. Ngoài ra, tôi cũng hy vọng có thể gặp mặt ông chủ của anh một lần…”   

             Cao Minh cười nói: “Ông chủ của chúng tôi sống rất kín đáo, không thích xuất đầu lộ diện. Cho nên tôi là đại diện công ty, sẽ toàn quyền quyết định công việc. Nếu có gì cần hợp tác thì tôi sẽ trao đổi với các anh.”  

             Trương Việt gật đầu, siết chặt túi tài liệu: “Được! Cho tôi gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến ông chủ của quý công ty. Tôi xin phép về trước. Thật xin lỗi vì hôm nay đã mạo muội đến đây…”  

             Cao Minh mỉm cười gật đầu, nhưng lại thở phào nhẹ nhõm trong lòng.  

             Quả thực ông chưa xem đồ trong túi văn kiện, bởi vì Triệu Dật đã dặn dò, bảo ông ta đừng nhìn.  

             Ông ta có thể đoán được đại khái bên trong là cái gì, chắc là một ít đồ khiến mấy người này sợ hãi kiêng dè, điểm này có thể nhìn ra từ biểu cảm căng thẳng của Trương Việt.  

             Trương Việt quay người rời đi, Hoàng Đào bên cạnh mở miệng gọi lại: "Trương tổng?"  

             Trương Việt dừng lại nói: "Ngại quá, các vị, việc này bất động sản Thúy Phong chúng tôi sẽ không nhúng tay nữa, sợ là không giúp được gì, tôi xin đi trước."  



 
Chương 633: Độ thiện cảm vẫn cao như vậy!


Chương 634: Lời giải thích duy nhất  

             Cô ấy chọn thời điểm này nói lời này, hiển nhiên là có mục đích. Đây không chỉ là đơn thuần nói đùa, bởi vì tụ họp lần trước đó, trò đùa này đã từng xảy ra rồi.  

             Huống chi lần này cô ấy còn chỉ mặt gọi tên hỏi mình...  

             Theo như tính cách của Diệp Thiến, có lẽ không đến mức trước mặt mọi người làm khó dễ mình, khiến mình mất mặt, thế thì...  

             Rất nhiều ý tưởng đều trong nháy mắt hiện lên trong đầu Triệu Dật, sau đó hắn quyết định.  

             Thừa nhận!  

             Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, trên mặt Triệu Dật lộ ra nụ cười, thoáng có chút lúng túng: "Khụ khụ. chuyện này, thời điểm này nói ra thật sự hơi khó xử... Khó kìm lòng nổi, khó kìm lòng nổi..."  

             Trong lòng Bạch Nguyệt loạn thành một vòng dây rối, cô tin chắc bản thân chưa từng thừa nhận với Diệp Thiến quan hệ giữa mình và Triệu Dật, vì sao đột nhiên Diệp Thiến lại nói vậy?  


             Là mình đã lộ ra sơ hở ở đâu ư?  

             Hay là cô ấy chỉ là nói đùa, hoặc là trong lòng có hoài nghi nên thử một lần?  

             Bạch Nguyệt lấy dũng khí nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Thiến, nhưng mà trong mắt Diệp Thiến cô chỉ thấy mấy phần phức tạp, còn có vài phần vui vẻ.  

             Không có mỉa mai, không có châm biếm, không có căm thù.  

             Lòng Bạch Nguyệt đang treo lơ lửng đột nhiên rơi xuống, nhưng mà vẫn trong lòng vẫn lúng túng như trước.  

             Bị phát hiện rồi sao?  

             Mình không phải đã ẩn giấu nội tâm rất tốt sao, không có bất kỳ lời quá đáng nào.  

             Từ sau khi khai giảng, Triệu Dật vẫn luôn bận rộn, bản thân chưa bao giờ đang nói chuyện trước mặt Diệp Thiến và Triệu Dật. Triệu Dật đã tới Bạch Bối một lần, Bạch Nguyệt cũng rất quy củ, không có bất kỳ sự lén lút hay mắt đi mày lại với Triệu Dật. Cô lấy thân phận bạn thân ở chung, Diệp Thiến làm sao phát hiện được?  

             Đương nhiên đám người Lục Đào cũng không thể nào biết rõ ý nghĩ trong lòng ba người, bọn họ chỉ thấy Diệp Thiến nói ra, Triệu Dật thừa nhận còn Bạch Nguyệt ngượng ngùng...  

             "Mẹ nó, cái này lại là thật sao? Anh Dật, tôi đối với anh ngưỡng mộ như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, tất cả mọi người là huynh đệ, nếu không cậu chỉ điểm cho tôi một chút được không? Tôi cảm thấy tôi có thể còn cứu được một chút..."  

             Tôn Lượng cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà chốc lát lại nở nụ cười.  

             Anh ta là người từng trải nhất trong xã hội phức tạp, thấy cũng nhiều nhất. Tuy rằng thoáng giật mình, nhưng cũng không tính vô cùng kinh ngạc.  

             Triệu Dật có thể nói là sở hữu hết thảy thứ đồ mà con gái tha thiết ước mơ, vậy thì bạn thân cùng thích Triệu Dật, đây không phải là rất bình thường sao?  

             Hơn nữa, bạn gái chính quy của Triệu Dật chính là Liễu Vũ Phi, những người khác tuy rằng cũng đều là bạn gái Triệu Dật, Triệu Dật đối xử với các cô cũng đều thật lòng, nhưng địa vị trong lòng thì khẳng định vẫn có chênh lệch nhất định.  

             Có lẽ, Diệp Thiến biết mình lúc đầu vốn cũng không phải là chính cung, cho nên không sao cả?  

             Vị trí chính cung chỉ có một, nếu như không phải mình thì nhiều thêm vài phi tử thì chẳng phải là cũng có thể chấp nhận được sao?  

             Mặc dù nói quan hệ bạn thân hơi có chút gì đó, nhưng mà nghĩ ngược lại thì đây không phải có chỗ tốt sao?  

             Hai mỹ nữ, hoa tỷ muội bạn thân, đối với Triệu Dật chẳng phải là có lực hấp dẫn càng lớn?  

             Hơn nữa địa vị như nhau, hai em gái cũng có thể chống đỡ an ủi lẫn nhau, không cần phải một mình đau khổ chống đỡ?  

             Ngụy Xuyên chớp chớp mắt, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ, muốn nói gì đó nhưng liếc Tào Tiểu Giai bên cạnh rồi ngậm miệng lại.  

             Cậu ta ngậm miệng nhưng mà biểu cảm trên mặt lại bán đứng cậu ta.  

             Tào Tiểu Giai cười hì hì nói: "Ngụy Xuyên, có phải anh rất hâm mộ anh Dật hay không, cũng muốn giống như anh ấy, trái ôm phải ấp?"  

             Mắt Ngụy Xuyên sáng lên, con mẹ nó, chẳng lẽ còn có thể xoay chuyển sao?  

             Ngụy Xuyên quay sang nhìn Tào Tiểu Giai: "Giai Giai, lời này của em có ý gì?"  

             Tào Tiểu Giai cười cười nói: "Anh có đẹp trai như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên lắc đầu: "Đương nhiên là không."  

             Tào Tiểu Giai lại hỏi: "Anh có bản lĩnh như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên nghe được câu thứ hai, lập tức đã hiểu đại khái ý Tào Tiểu Giai, vẻ mặt đau khổ: "Được rồi, anh hiểu rồi, em không cần nói nữa."  

             Tào Tiểu Giai mím môi mỉm cười: "Em cũng chưa nói gì mà."  

             Đây có lẽ là lời giải thích duy nhất rồi

 
Chương 633: Độ thiện cảm vẫn cao như vậy!


Chương 634: Lời giải thích duy nhất  

             Cô ấy chọn thời điểm này nói lời này, hiển nhiên là có mục đích. Đây không chỉ là đơn thuần nói đùa, bởi vì tụ họp lần trước đó, trò đùa này đã từng xảy ra rồi.  

             Huống chi lần này cô ấy còn chỉ mặt gọi tên hỏi mình...  

             Theo như tính cách của Diệp Thiến, có lẽ không đến mức trước mặt mọi người làm khó dễ mình, khiến mình mất mặt, thế thì...  

             Rất nhiều ý tưởng đều trong nháy mắt hiện lên trong đầu Triệu Dật, sau đó hắn quyết định.  

             Thừa nhận!  

             Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, trên mặt Triệu Dật lộ ra nụ cười, thoáng có chút lúng túng: "Khụ khụ. chuyện này, thời điểm này nói ra thật sự hơi khó xử... Khó kìm lòng nổi, khó kìm lòng nổi..."  

             Trong lòng Bạch Nguyệt loạn thành một vòng dây rối, cô tin chắc bản thân chưa từng thừa nhận với Diệp Thiến quan hệ giữa mình và Triệu Dật, vì sao đột nhiên Diệp Thiến lại nói vậy?  


             Là mình đã lộ ra sơ hở ở đâu ư?  

             Hay là cô ấy chỉ là nói đùa, hoặc là trong lòng có hoài nghi nên thử một lần?  

             Bạch Nguyệt lấy dũng khí nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Thiến, nhưng mà trong mắt Diệp Thiến cô chỉ thấy mấy phần phức tạp, còn có vài phần vui vẻ.  

             Không có mỉa mai, không có châm biếm, không có căm thù.  

             Lòng Bạch Nguyệt đang treo lơ lửng đột nhiên rơi xuống, nhưng mà vẫn trong lòng vẫn lúng túng như trước.  

             Bị phát hiện rồi sao?  

             Mình không phải đã ẩn giấu nội tâm rất tốt sao, không có bất kỳ lời quá đáng nào.  

             Từ sau khi khai giảng, Triệu Dật vẫn luôn bận rộn, bản thân chưa bao giờ đang nói chuyện trước mặt Diệp Thiến và Triệu Dật. Triệu Dật đã tới Bạch Bối một lần, Bạch Nguyệt cũng rất quy củ, không có bất kỳ sự lén lút hay mắt đi mày lại với Triệu Dật. Cô lấy thân phận bạn thân ở chung, Diệp Thiến làm sao phát hiện được?  

             Đương nhiên đám người Lục Đào cũng không thể nào biết rõ ý nghĩ trong lòng ba người, bọn họ chỉ thấy Diệp Thiến nói ra, Triệu Dật thừa nhận còn Bạch Nguyệt ngượng ngùng...  

             "Mẹ nó, cái này lại là thật sao? Anh Dật, tôi đối với anh ngưỡng mộ như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, tất cả mọi người là huynh đệ, nếu không cậu chỉ điểm cho tôi một chút được không? Tôi cảm thấy tôi có thể còn cứu được một chút..."  

             Tôn Lượng cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà chốc lát lại nở nụ cười.  

             Anh ta là người từng trải nhất trong xã hội phức tạp, thấy cũng nhiều nhất. Tuy rằng thoáng giật mình, nhưng cũng không tính vô cùng kinh ngạc.  

             Triệu Dật có thể nói là sở hữu hết thảy thứ đồ mà con gái tha thiết ước mơ, vậy thì bạn thân cùng thích Triệu Dật, đây không phải là rất bình thường sao?  

             Hơn nữa, bạn gái chính quy của Triệu Dật chính là Liễu Vũ Phi, những người khác tuy rằng cũng đều là bạn gái Triệu Dật, Triệu Dật đối xử với các cô cũng đều thật lòng, nhưng địa vị trong lòng thì khẳng định vẫn có chênh lệch nhất định.  

             Có lẽ, Diệp Thiến biết mình lúc đầu vốn cũng không phải là chính cung, cho nên không sao cả?  

             Vị trí chính cung chỉ có một, nếu như không phải mình thì nhiều thêm vài phi tử thì chẳng phải là cũng có thể chấp nhận được sao?  

             Mặc dù nói quan hệ bạn thân hơi có chút gì đó, nhưng mà nghĩ ngược lại thì đây không phải có chỗ tốt sao?  

             Hai mỹ nữ, hoa tỷ muội bạn thân, đối với Triệu Dật chẳng phải là có lực hấp dẫn càng lớn?  

             Hơn nữa địa vị như nhau, hai em gái cũng có thể chống đỡ an ủi lẫn nhau, không cần phải một mình đau khổ chống đỡ?  

             Ngụy Xuyên chớp chớp mắt, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ, muốn nói gì đó nhưng liếc Tào Tiểu Giai bên cạnh rồi ngậm miệng lại.  

             Cậu ta ngậm miệng nhưng mà biểu cảm trên mặt lại bán đứng cậu ta.  

             Tào Tiểu Giai cười hì hì nói: "Ngụy Xuyên, có phải anh rất hâm mộ anh Dật hay không, cũng muốn giống như anh ấy, trái ôm phải ấp?"  

             Mắt Ngụy Xuyên sáng lên, con mẹ nó, chẳng lẽ còn có thể xoay chuyển sao?  

             Ngụy Xuyên quay sang nhìn Tào Tiểu Giai: "Giai Giai, lời này của em có ý gì?"  

             Tào Tiểu Giai cười cười nói: "Anh có đẹp trai như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên lắc đầu: "Đương nhiên là không."  

             Tào Tiểu Giai lại hỏi: "Anh có bản lĩnh như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên nghe được câu thứ hai, lập tức đã hiểu đại khái ý Tào Tiểu Giai, vẻ mặt đau khổ: "Được rồi, anh hiểu rồi, em không cần nói nữa."  

             Tào Tiểu Giai mím môi mỉm cười: "Em cũng chưa nói gì mà."  

             Đây có lẽ là lời giải thích duy nhất rồi

 
Chương 626: "Bọn họ có nói gì không?"


Chương 627: Quay lại cắn tôi thì họ sẽ phải hối hận  

             Triệu Minh Dương mặt biến sắc, trong ánh mắt có vài phần hoảng sợ không che giấu được, có điều ông ta đang đưa lưng về phía mọi người để xem, vì vậy mọi người căn bản không nhìn thấy vẻ mặt của ông ta.  

             Triệu Minh Dương hít một hơi thật sâu, xoay đầu lại cười nói: "Cao tổng, có thể hẹn ông chủ của anh không, tôi muốn gặp mặt nói chuyện một chút."  

             Cao Minh cười nói: "Ông chủ tôi đoán được có lẽ sẽ có một vài vị tổng giám đốc muốn gặp mặt nói chuyện với cậu ấy, cho nên bảo tôi nói với các vị, thảo luận thì không cần đâu, mọi người nước sông không phạm nước giếng, phát triển hoà bình là được. Cậu ấy chỉ là muốn âm thầm, làm một địa chủ nhàn nhã mà thôi, không hề có hứng thú với các loại ân oán đấu tranh."  

             Triệu Minh Dương nhìn Cao Minh thật sâu, gật đầu: "Được, vậy quyết định như thế."  

             Triệu Minh Dương quay đầu nhìn lướt qua những người đang nhìn mình chằm chằm, cười nói: "Tôi rút khỏi, nếu như các anh muốn tiếp tục, có thể tiếp tục đàm phán với bọn họ."  

             Đàm phán?  

             Còn nói cái lông ấy.  

             Mấy người các ông là lão đại bất động sản có thực lực mạnh nhất bị một cái túi giấy  của người ta đuổi đi luôn rồi, một người hai người đều lộ ra vẻ rất sợ hãi, vậy mà còn bảo chúng tôi đàm phán?  

             Các ông đều không chọc nổi, chẳng lẽ chúng tôi chọc nổi?  

             Không thấy trên bàn làm việc trước mặt Cao Minh vẫn còn hai ba cái túi giấy  à?  

             Triệu Minh Dương cũng mặc kệ bọn họ, quay người rời đi.  

             Mấy người còn  lại ở bên trong phòng, có một ông già ánh mắt rơi vào trên ba cái túi giấy còn lại  kia, ông ta ho khan một tiếng nói: "Cao tổng, ba túi giấy kia là cho ai vậy?”  


             Cao Minh cười nói: "Cái này cũng không quan trọng, quan trọng là các vị còn muốn đàm phán với bất động sản Tứ Hải chúng tôi không?”  

             Mấy người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đồng thời lắc đầu.  

             Được rồi, không thể trêu vào! Mặc dù là còn chưa cầm tới túi giấy , nhưng mà ai biết bên trong có phần của mình hay không?  

             Quan trọng là cho dù bên trong không có mình, thì sẽ có nghĩa là bản thân bình an vô sự sao?  

             Mình không thẹn với lương tâm sao?  

             Cả đời chưa từng làm chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng sao?  

             "Những thứ trong túi giấy sẽ khiến bọn họ sợ hãi nhưng mà không đến mức bí quá hoá liều đi trả thù tôi. Lại nói nếu thật sự có người nào không biết cao thấp mà quay lại cắn  tôi thì hắn sẽ phải hối hận cho xem ."

 
Chương 634: Cô ấy thực sự chấp nhận sao?


Chương 635: Chú em nhặt được bảo bối rồi.  

             Được rồi, nếu như đã bị vạch trần, đó cũng là chuyện tốt!  

             Hai người mình và Bạch Nguyệt không phải lén lút nữa.  

             Bạch Nguyệt cũng không cần như kẻ trộm, lòng mang áy náy với Diệp Thiến.  

             Trong lòng Triệu Dật chợt nhớ tới một chuyện khác, nếu như Diệp Thiến cũng biết quan hệ của mình với Bạch Nguyệt, mà còn không biểu hiện ra dáng vẻ để ý, vậy đó phải chăng chứng tỏ bản thân có cơ hội ăn cả hai?  

             Năng lực đánh trận của Triệu Dật quá mạnh mẽ, dẫn đến mỗi lần không thể thoải mái tận hứng, cả đôi đương nhiên có thể giải quyết vấn đề này hiệu quả.  

             Huống chi, làm một thằng đàn ông, ai không muốn cái này đúng không?  

             “Tôi đi vệ sinh!”  

             Triệu Dật uống một ly rồi đứng dậy, Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật rời khỏi bàn, chớp mắt mấy cái cũng đứng dậy: “Chờ đã! Chúng ta cùng đi!”  

             Sau khi rời khỏi bàn ăn, Ngụy Xuyên đến gần Triệu Dật khẽ hỏi: “Anh Dật! Anh thật quá trâu bò rồi! Làm sao mà bọn họ có thể chung sống hòa thuận như vậy?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Tôi cũng không biết đâu! Tôi cũng không làm gì cả!”  

             Ngụy Xuyên sửng sốt: “Tình huống là như thế nào vậy?”  

             Triệu Dật thản nhiên nói: “Những chuyện Diệp Thiến nói tôi cũng chưa chuẩn bị trước. Cậu không thấy tôi cũng rất ngạc nhiên sao?”  


             Ngụy Xuyên kinh ngạc hỏi: “Anh và Bạch Nguyệt thật sự ở bên nhau sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Ừm! Thực ra là lần đó tôi giả làm bạn trai rồi về nhà cô ấy cũng đã xảy ra một số chuyện, làm giả hóa thật rồi. Nhưng mà qua năm mới khi trở lại Giang Châu thì chúng tôi mới xác định quan hệ…”  

             Ngụy Xuyên ồ một tiếng, giải thích nói: “Ha ha! Giả làm bạn trai chắc chắn rất dễ dàng trở thành sự thật. Chủ yếu là anh rất phù hợp với hình tượng bạn trai của hầu hết các nữ sinh, cũng là con rể trong tưởng tượng của các phụ huynh. Tôi nghĩ chắc chắn anh đã mua cho nhà cô ấy không ít đồ nha!”  

             Triệu Dật gật đầu: “Mua đồ tết và quà tặng hết mấy chục nghìn tệ.”  

             Ngụy Xuyên cười nói: “Không phải là như vậy sao? Như vậy thì ai mà không bị giao động chứ? Diệp Thiến vạch trần ngay lúc này, xem ra cô ấy cũng lựa chọn chấp nhận. Nhưng mà nếu như sau này anh dẫn theo cô ấy hay Bạch Nguyệt đi ăn cơm cùng chúng tôi, còn không bằng cô ấy trực tiếp làm rõ. Như vậy sau này cậu cũng không cần khó xử để dẫn theo ai hay không dẫn theo ai nữa, chỉ sợ đụng phải ai rồi thì cũng bị bại lộ…”  

             Triệu Dật hơi sững sờ, xoa cằm, nghe cũng giống như có ý gì đó nha!  



 
Chương 634: Cô ấy thực sự chấp nhận sao?


Chương 635: Chú em nhặt được bảo bối rồi.  

             Được rồi, nếu như đã bị vạch trần, đó cũng là chuyện tốt!  

             Hai người mình và Bạch Nguyệt không phải lén lút nữa.  

             Bạch Nguyệt cũng không cần như kẻ trộm, lòng mang áy náy với Diệp Thiến.  

             Trong lòng Triệu Dật chợt nhớ tới một chuyện khác, nếu như Diệp Thiến cũng biết quan hệ của mình với Bạch Nguyệt, mà còn không biểu hiện ra dáng vẻ để ý, vậy đó phải chăng chứng tỏ bản thân có cơ hội ăn cả hai?  

             Năng lực đánh trận của Triệu Dật quá mạnh mẽ, dẫn đến mỗi lần không thể thoải mái tận hứng, cả đôi đương nhiên có thể giải quyết vấn đề này hiệu quả.  

             Huống chi, làm một thằng đàn ông, ai không muốn cái này đúng không?  

             “Tôi đi vệ sinh!”  

             Triệu Dật uống một ly rồi đứng dậy, Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật rời khỏi bàn, chớp mắt mấy cái cũng đứng dậy: “Chờ đã! Chúng ta cùng đi!”  

             Sau khi rời khỏi bàn ăn, Ngụy Xuyên đến gần Triệu Dật khẽ hỏi: “Anh Dật! Anh thật quá trâu bò rồi! Làm sao mà bọn họ có thể chung sống hòa thuận như vậy?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Tôi cũng không biết đâu! Tôi cũng không làm gì cả!”  

             Ngụy Xuyên sửng sốt: “Tình huống là như thế nào vậy?”  

             Triệu Dật thản nhiên nói: “Những chuyện Diệp Thiến nói tôi cũng chưa chuẩn bị trước. Cậu không thấy tôi cũng rất ngạc nhiên sao?”  


             Ngụy Xuyên kinh ngạc hỏi: “Anh và Bạch Nguyệt thật sự ở bên nhau sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Ừm! Thực ra là lần đó tôi giả làm bạn trai rồi về nhà cô ấy cũng đã xảy ra một số chuyện, làm giả hóa thật rồi. Nhưng mà qua năm mới khi trở lại Giang Châu thì chúng tôi mới xác định quan hệ…”  

             Ngụy Xuyên ồ một tiếng, giải thích nói: “Ha ha! Giả làm bạn trai chắc chắn rất dễ dàng trở thành sự thật. Chủ yếu là anh rất phù hợp với hình tượng bạn trai của hầu hết các nữ sinh, cũng là con rể trong tưởng tượng của các phụ huynh. Tôi nghĩ chắc chắn anh đã mua cho nhà cô ấy không ít đồ nha!”  

             Triệu Dật gật đầu: “Mua đồ tết và quà tặng hết mấy chục nghìn tệ.”  

             Ngụy Xuyên cười nói: “Không phải là như vậy sao? Như vậy thì ai mà không bị giao động chứ? Diệp Thiến vạch trần ngay lúc này, xem ra cô ấy cũng lựa chọn chấp nhận. Nhưng mà nếu như sau này anh dẫn theo cô ấy hay Bạch Nguyệt đi ăn cơm cùng chúng tôi, còn không bằng cô ấy trực tiếp làm rõ. Như vậy sau này cậu cũng không cần khó xử để dẫn theo ai hay không dẫn theo ai nữa, chỉ sợ đụng phải ai rồi thì cũng bị bại lộ…”  

             Triệu Dật hơi sững sờ, xoa cằm, nghe cũng giống như có ý gì đó nha!  



 
Chương 627: Là vì chúng ta sao?


Chương 628: Chắn gió che mưa cho em  

             "Còn nếu như bọn họ chọn rút lui thì mọi chuyện coi như xong xuôi. Không cần phải quan tâm họ nữa, những chuyện còn lại chú  tự xem xét rồi làm đi."  

             Cao Minh nghe Triệu Dật giải thích như vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật ra hắn đang thầm lo sợ rằng Triệu Dật khống chế tình huống như vậy sẽ gây ra hậu quả khó lường. Nhỡ đâu người ta bị dồn ép vào đường cùng bí quá hoá liều thì sao.  

             Đương nhiên Cao Minh không biết Triệu Dật có hệ thống cảnh báo trước các tình huống nguy hiểm. Nếu thật sự có kẻ ngu ngốc muốn trả thù Triệu Dật mà lên kế hoạch thâm độc thì Triệu Dật sẽ là người biết đầu tiên.  Vậy cuối cùng, ai đối phó ai cũng còn chưa biết đâu.  


             Lúc trước sau khi Triệu Dật trở về từ buổi đấu giá đã âm thầm nhờ ‘công ty bảo an’ bảo bọn họ bí mật điều tra các chủ công ty trong giới bất động sản, nhất là những người lúc trước đã cùng tham gia đấu giá với Triệu Dật. Triệu Dật sớm đã đoán được bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội cướp đoạt vơ vét tài sản của hắn. Quả nhiên mọi chuyện không nằm ngoài suy tính của Triệu Dật, càng giúp Triệu Dật thể hiện được bản lĩnh vốn có.   

             Vụ việc này nhất định sẽ được lan truyền trong giới bất động sản rồi truyền đến tai những đối thủ kia, thậm chí là đến tai các đối tác làm ăn của họ.  

             Chung quy đều là chuyện tốt.   

             Chỉ cần để cho mọi người biết được, nếu muốn dùng thủ đoạn chơi xấu Triệu Dật thì nên cân nhắc hậu quả trước khi làm.   

             Triệu Dật cúp điện thoại, Phùng Tiếu Tiếu đi ra từ trong phòng bếp và bưng một đĩa lê đã được xắt miếng thơm ngon. Cô đến ngồi bên cạnh Triệu Dật rồi dùng tăm xiên một miếng đút cho hắn ăn.  

             "Sao mấy ngày này anh lại rảnh rỗi tới mức nằm dài trên ghế thế này? Không bận sao?"  

             Triệu Dật cười nói: " Ở nhà nằm dài không tốt sao? Như vậy mới có thời gian ở cùng em chứ."  

             Phùng Tiếu Tiếu khẽ cười nói: "Đương nhiên là tốt, chỉ là sợ làm trễ nải công việc của anh thôi."  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Chuyện của anh cơ bản sắp xong rồi, còn những thứ vụn vặn thì để cho cấp dưới chống đỡ, anh làm ông chủ chỉ tay năm ngón là được rồi. Dù sao với việc kiếm tiền chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống thôi. Còn em nha, đương nhiên đối với em việc kiếm tiền rất quan trọng vì đó là một cách giúp em thể hiện bản lĩnh của mình. Nhưng mà lúc ở bên cạnh anh, kiếm tiền thật sự không phải chuyện quan trọng nhất với em..."  

             Phùng Tiếu Tiếu lại xiên thêm một miếng lê đưa tới miệng Triệu Dật, nói: "Bởi vì dù em cố gắng kiếm tiền như thế nào đi nữa, cũng không kiếm lại bằng anh, đúng không?"   

             Triệu Dật cười hì hì nói: "Nói như vậy hình như cũng có lý. Anh làm xong dự án này thì cơ bản là  có thể về hưu, cả đời này không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền nữa. Chẳng qua anh còn trẻ và nhàn rỗi nên nếu có cơ hội thì vẫn muốn làm thêm chút chuyện."  

             Phùng Tiếu Tiếu không nhịn được tò mò hỏi: "Dự án này của anh lớn như vậy sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Em thử nghĩ xem, một khu trung tâm thương mại sau khi mở bán các tổ hợp căn hộ nhà ở và văn phòng xong. Còn lại tất cả mặt bằng các cửa hàng, khu giải trí và cả đất nền đều thuộc quyền sở hữu của anh. Em thử tính xem giá trị của chúng đáng bao nhiêu tiền?"   

             Triệu Dật gật đầu nói: "Cũng nhanh đấy, còn ba tháng nữa mới đến, vậy bây giờ em có thông cáo khác hay không?"

 
Chương 635: Là Diệp Thiến!


Chương 636: Trừng phạt Diệp Thiến  

             Vẻ mặt Ngụy Xuyên đau khổ: “Biết là không thể so sánh với anh được. Vừa rồi chẳng phải Tào Tiểu Giai cũng đưa ra so sánh sao? Đàn ông như anh đối với phụ nữ chính là độc dược, không có thuốc giải. Dù là những cô gái kia sẽ không có tương lai với anh, dù biết rõ anh đã có bạn gái thì họ cũng chỉ sẽ hỏi anh là “có thêm bạn gái sao” mà thôi. Đến nỗi cuối cùng có thể trở thành chính cung nương nương hay không thì các cô ấy thực sự cũng không quan tâm lắm…”  

             Triệu Dật bật cười nói; “Tốt nhất cậu vẫn nên nói về chuyện yêu đương của mình đi thôi. Ít nhất Tào Tiểu Giai là một cô gái rất xinh đẹp, hơn nữa gia cảnh còn rất tốt. Đối với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không mất mát gì nha!”  

             Ngụy Xuyên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đúng là điều kiện của cô ấy rất tốt, tôi cũng rất hài lòng. Chỉ là tôi còn trẻ nha, lòng tôi cũng sẽ không yên đâu. Tôi không muốn để thanh xuân của mình nằm một chỗ đâu, tôi vẫn có chút không can tâm…”  

             Triệu Dật vỗ vai Ngụy Xuyên: “Anh Xuyên! Nấm mồ hôn nhân, lên đường bình an nha…”  

             Bởi vì đều dẫn theo bạn gái nên mọi người lại đến KTV hát hò một lúc.  

             Nửa đêm, mọi người ngừng hát. Sau khi những người khác rời đi thì chỉ còn lại ba người Triệu Dật, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.  

             Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng nhiên có chút yên lặng, còn có cảm giác khó chịu. Triệu Dật cười nói: “Hôm nay cũng đã trễ như vậy rồi, hay là chúng ta đến phòng trọ của anh ngủ lại, ngày mai rồi quay về trường học?”  


             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc mắt nhìn nhau: “Được!”  

             Ba người đến phòng trọ của Triệu Dật, Triệu Dật đang muốn đi vào phòng ngủ chính, bỗng nhiên Diệp Thiến quay người lại nói: “Hôm nay em và Bạch Nguyệt ngủ ở phòng ngủ chính, anh ở phòng ngủ phụ, có được không?”  

             Trong lòng Triệu Dật đang lo lắng không yên, nào dám phản đối chứ?  

             “Anh ngủ một mình sao?”  

             Diệp Thiến như cười như không nhìn Triệu Dật: “Nếu không thì Bạch Nguyệt ngủ cùng với anh, em sẽ ngủ một mình!”  

             Triệu Dật còn chưa trả lời, Bạch Nguyệt đã mãnh liệt lắc đầu: “Em sẽ ngủ chung với Thiến Thiến!”  

             Thôi! Thôi!  

             Không thể trêu vào!  

             Hôm nay vừa mới vạch trần sự thật, Triệu Dật cảm thấy không có sóng gió đã là rất may mắn rồi. Bây giờ sóng yên gió lặng, Triệu Dật đã rất thỏa mãn.  

             Chơi hai người cùng lúc sao?  

             Quên đi! Tạm thời không dám nghĩ!  

             Xem trước tình hình mà nói.  

             Nếu như các cô ấy không khóa cửa thì nửa đêm mình có thể kiếm gì uống rồi mơ màng đi nhà vệ sinh, theo thói quen trở về phòng ngủ chính rồi mượn cớ đi vào?  

             Diệp Thiến nhìn chằm chằm Triệu Dật, chờ Triệu Dật trả lời.  

             Triệu Dật trả lời rất dứt khoát: “Mặc dù trong lòng anh rất mất mát, nhưng mà anh còn có thể làm gì được chứ? Đương nhiên là đáp ứng các em rồi!  

             Diệp Thiến trừng mắt nhìn Triệu Dật, đưa tay kéo cánh tay Bạch Nguyệt đi về cửa phòng ngủ chính. Sau đó Triệu Dật lập tức nghe được một âm thanh thanh thúy giòn tan.  

             Khóa trái cửa!  

             Xong rồi! Ý nghĩ đánh úp bất ngờ nửa đêm xem như bỏ!  

             Thôi! Thôi!  

             Đi tắm!  

             Triệu Dật từ bỏ ảo tưởng cuối cùng, thành thật đi tắm, sau đó cũng rất thành thật trở về phòng ngủ phụ. Mà lúc này cửa phòng ngủ chính cũng mở ra, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lần lượt đi rửa mặt.  

             Hai ông hòa thượng uống nước, ba ông hòa thượng không uống nước!  

             Ngủ!  

             Căn bản là Triệu Dật cũng uống khá nhiều rượu, không lâu sau đã ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu, lúc nửa đêm, cửa phòng ngủ của Triệu Dật bỗng được mở ra.  

             Một bóng người xinh đẹp từ ngoài cửa lách mình vào phòng, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại rồi sờ soạng hướng về phía giường.  

             Trong khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Triệu Dật cũng đã tỉnh.  

             Ai vậy?  

             Bạch Nguyệt?  

             Bóng người kia chạy vào trong chăn Triệu Dật, còn chưa kịp tới gần đã bị Triệu Dật nằm im trong chăn yên lặng chờ đợi hồi lâu kéo lại, sau đó trực tiếp đè lên.  

             Một bóng dáng xinh đẹp lại lần nữa luồn vào.

 
Chương 635: Là Diệp Thiến!


Chương 636: Trừng phạt Diệp Thiến  

             Vẻ mặt Ngụy Xuyên đau khổ: “Biết là không thể so sánh với anh được. Vừa rồi chẳng phải Tào Tiểu Giai cũng đưa ra so sánh sao? Đàn ông như anh đối với phụ nữ chính là độc dược, không có thuốc giải. Dù là những cô gái kia sẽ không có tương lai với anh, dù biết rõ anh đã có bạn gái thì họ cũng chỉ sẽ hỏi anh là “có thêm bạn gái sao” mà thôi. Đến nỗi cuối cùng có thể trở thành chính cung nương nương hay không thì các cô ấy thực sự cũng không quan tâm lắm…”  

             Triệu Dật bật cười nói; “Tốt nhất cậu vẫn nên nói về chuyện yêu đương của mình đi thôi. Ít nhất Tào Tiểu Giai là một cô gái rất xinh đẹp, hơn nữa gia cảnh còn rất tốt. Đối với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không mất mát gì nha!”  

             Ngụy Xuyên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đúng là điều kiện của cô ấy rất tốt, tôi cũng rất hài lòng. Chỉ là tôi còn trẻ nha, lòng tôi cũng sẽ không yên đâu. Tôi không muốn để thanh xuân của mình nằm một chỗ đâu, tôi vẫn có chút không can tâm…”  

             Triệu Dật vỗ vai Ngụy Xuyên: “Anh Xuyên! Nấm mồ hôn nhân, lên đường bình an nha…”  

             Bởi vì đều dẫn theo bạn gái nên mọi người lại đến KTV hát hò một lúc.  

             Nửa đêm, mọi người ngừng hát. Sau khi những người khác rời đi thì chỉ còn lại ba người Triệu Dật, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.  

             Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng nhiên có chút yên lặng, còn có cảm giác khó chịu. Triệu Dật cười nói: “Hôm nay cũng đã trễ như vậy rồi, hay là chúng ta đến phòng trọ của anh ngủ lại, ngày mai rồi quay về trường học?”  


             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc mắt nhìn nhau: “Được!”  

             Ba người đến phòng trọ của Triệu Dật, Triệu Dật đang muốn đi vào phòng ngủ chính, bỗng nhiên Diệp Thiến quay người lại nói: “Hôm nay em và Bạch Nguyệt ngủ ở phòng ngủ chính, anh ở phòng ngủ phụ, có được không?”  

             Trong lòng Triệu Dật đang lo lắng không yên, nào dám phản đối chứ?  

             “Anh ngủ một mình sao?”  

             Diệp Thiến như cười như không nhìn Triệu Dật: “Nếu không thì Bạch Nguyệt ngủ cùng với anh, em sẽ ngủ một mình!”  

             Triệu Dật còn chưa trả lời, Bạch Nguyệt đã mãnh liệt lắc đầu: “Em sẽ ngủ chung với Thiến Thiến!”  

             Thôi! Thôi!  

             Không thể trêu vào!  

             Hôm nay vừa mới vạch trần sự thật, Triệu Dật cảm thấy không có sóng gió đã là rất may mắn rồi. Bây giờ sóng yên gió lặng, Triệu Dật đã rất thỏa mãn.  

             Chơi hai người cùng lúc sao?  

             Quên đi! Tạm thời không dám nghĩ!  

             Xem trước tình hình mà nói.  

             Nếu như các cô ấy không khóa cửa thì nửa đêm mình có thể kiếm gì uống rồi mơ màng đi nhà vệ sinh, theo thói quen trở về phòng ngủ chính rồi mượn cớ đi vào?  

             Diệp Thiến nhìn chằm chằm Triệu Dật, chờ Triệu Dật trả lời.  

             Triệu Dật trả lời rất dứt khoát: “Mặc dù trong lòng anh rất mất mát, nhưng mà anh còn có thể làm gì được chứ? Đương nhiên là đáp ứng các em rồi!  

             Diệp Thiến trừng mắt nhìn Triệu Dật, đưa tay kéo cánh tay Bạch Nguyệt đi về cửa phòng ngủ chính. Sau đó Triệu Dật lập tức nghe được một âm thanh thanh thúy giòn tan.  

             Khóa trái cửa!  

             Xong rồi! Ý nghĩ đánh úp bất ngờ nửa đêm xem như bỏ!  

             Thôi! Thôi!  

             Đi tắm!  

             Triệu Dật từ bỏ ảo tưởng cuối cùng, thành thật đi tắm, sau đó cũng rất thành thật trở về phòng ngủ phụ. Mà lúc này cửa phòng ngủ chính cũng mở ra, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lần lượt đi rửa mặt.  

             Hai ông hòa thượng uống nước, ba ông hòa thượng không uống nước!  

             Ngủ!  

             Căn bản là Triệu Dật cũng uống khá nhiều rượu, không lâu sau đã ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu, lúc nửa đêm, cửa phòng ngủ của Triệu Dật bỗng được mở ra.  

             Một bóng người xinh đẹp từ ngoài cửa lách mình vào phòng, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại rồi sờ soạng hướng về phía giường.  

             Trong khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Triệu Dật cũng đã tỉnh.  

             Ai vậy?  

             Bạch Nguyệt?  

             Bóng người kia chạy vào trong chăn Triệu Dật, còn chưa kịp tới gần đã bị Triệu Dật nằm im trong chăn yên lặng chờ đợi hồi lâu kéo lại, sau đó trực tiếp đè lên.  

             Một bóng dáng xinh đẹp lại lần nữa luồn vào.

 
Chương 628: Đó là đất nước hoa anh đào và Hàn Quốc.


Chương 629: Thắng cược  

             Phùng Tiếu Tiếu lắc đầu: "Hiện tại em có chút danh tiếng, ngược lại cũng có không ít thông cáo. Thế nhưng công ty không muốn em bận lòng những chuyện này, bảo em cứ chuyên tâm luyện ca. Nếu mà chỉ chuyên tâm chạy thông cáo thì một là hạ thấp giá trị, hai là ảnh hưởng đến trạng thái. Hiện tại chuyện quan trọng nhất là chuẩn bị cho tốt album đầu tiên, chỉ khi album đầu tiên tốt rồi thì địa vị mới có thể vững chắc hơn, đến lúc đó mới có thể đi tham gia một ít chương trình ca hát để gia tăng lưu lượng."  

             Triệu Dật cười nói: "Xem như là thật sự vào nghề rồi đó nha, nếu có cái gì cần anh giúp thì cứ việc nói ra nhé."  

             Phùng Tiếu Tiếu lắc đầu nói: "Hiện tại hết thảy đều rất tốt, anh chỉ cần khích lệ em thì em đã thỏa mãn. Dù sao có anh ở đây, em sẽ không có bất kỳ nỗi lo về sau."  

             "Ừm, vậy livestream của em thì sao?"  

             Phùng Tiếu Tiếu giải thích nói: "Bây giờ thời gian phát sóng trực tiếp em đã giảm bớt rất nhiều, chỉ phát livestream rất tối thiểu  coi như là duy trì view, phần lớn sức lực em đều dành cho việc luyện ca rồi."  

             Triệu Dật rất hài lòng, vậy cũng xem như là đang  chuyển từ livestreamer sang ca sĩ, hơn nữa với tư cách ca sĩ thì khẳng định cũng phải gìn giữ giá trị bản thân. Nếu cứ suốt ngày ca hát trên livestream, vậy ai còn coi trọng bạn nữa chứ?   

             Phong cách của ca sĩ, là phải nuôi dưỡng mà ra.  

             Bất động sản Tứ Hải bên kia rất thuận lợi, từ sau khi báo cáo khảo sát uy tín nhất được đưa ra, Cao Minh bên này lại bắt đầu đẩy mạnh việc khởi động lại kế hoạch trung tâm thương mại lần nữa. Đồng thời đang trưng cầu ý kiến của Triệu Dật, có nên nhượng ra không ít diện tích đất dùng để xây dựng các công trình công cộng.  

             Sau một phen khảo sát, khu mới phía bắc cuối cùng chính thức gửi công văn khởi động lại kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại lần nữa. Thậm chí về sau còn muốn dời khu chính phủ đến khu vực này luôn, tàu điện ngầm cũng sẽ liên thông. Tóm lại, theo như dự đoán thì năm năm về sau, nơi đây sẽ trở thành khu vực trung tâm thương mại mới nhất phía bắc Giang Châu.  

             Lúc này, thời gian đã lẳng lặng tới cuối tháng tư, kỳ nghỉ ngày mồng một tháng năm sắp đến.  

             Triệu Dật: Anh Đào, ván cược lần đó của chúng ta đến hạn rồi, lần này anh phải chảy máu rồi đó!  

             Lúc trước Triệu Dật đã từng đánh cược với Lục Đào, Lục Đào nói Triệu Dật trước tháng năm nhất định sẽ cưa đổ được trợ lý cá nhân xinh đẹp Quan Tâm kia của hắn. Tuy rằng Triệu Dật từng có một chút tiếp xúc với Quan Tâm, thế nhưng cho đến tận bây giờ hai người cũng không có tiếp xúc sâu hơn.  

             Vì vậy, Lục Đào thua ván cược.  

             Dựa theo cá cược của hai người, từ ngày mồng một tháng năm thì  trong bảy ngày này bọn họ sẽ ra nước ngoài du lịch. Người thua sẽ chịu tất cả chi phí, vì thế, Quách Đông Lai và Lý Dương và cả Triệu Dật dưới sự dưới sự thúc giục đều đã làm xong hộ chiếu.  

             Triệu Dật: Đúng, sở thích nghiệp dư mà thôi, về sau tiếng Nhật tôi cũng suy xét học một chút. Dù sao cũng là quốc gia lân cận, hơn nữa hai quốc gia này mỹ nữ nhiều như vậy, ngôn ngữ này không thông thì nói chuyện nhạt nhẽo cỡ nào chứ.

 
Chương 636: Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!


Chương 637: Tiện nghi cho hắn  

             Cái gì?  

             Còn chưa chịu khuất phục?  

             Còn muốn tìm lại địa vị?  

             Triệu Dật kéo người sang, lập tức hơi sững sờ.  

             Bạch Nguyệt!  


             Mẹ kiếp! Thế mà đổi người rồi sao?  

             Bạch Nguyệt khẽ nói: “Cậu ấy ngủ rồi, ngủ rất sâu…”  

             Triệu Dật bật cười, lập tức hiểu được. Cũng không nói nhảm gì, bắt đầu hình thức chiến đấu.  

             “Lúc nãy các em tâm sự chuyện gì vậy?”  

             Bạch Nguyệt cắn môi ôm chặt cái gối, đồng thời khẽ đáp: “Lần trước không phải em và cậu ấy ngủ chung sao? Em ôm lấy anh theo thói quen, trong lúc mơ màng còn bại lộ động tác em và anh lúc ngủ…”  

             Triệu Dật bừng tỉnh, kinh ngạc hỏi: “Vậy chẳng phải là đêm hôm đó cô ấy đã phát hiện sao? Nhưng vẫn không có nói?”  

             Bạch Nguyệt khẽ đáp: “Cậu ấy cũng do dự không biết có nên nói hay không. Nhưng lần này anh giúp em tìm việc làm, lại còn ở thành phố, sau này em và cậu ấy cũng sẽ tách ra. Cho nên cậu ấy đã cân nhắc đến điểm ấy, quyết định làm rõ chuyện này. Như vậy, sau này cũng không cần phải khó xử khi dẫn theo ai hay không nữa…”  

             Sau khi chiến đấu mãnh liệt một hồi lâu, Triệu Dật cuối cùng cũng hài lòng ngã xuống giường.  

             Bạch Nguyệt không dám ở lại lâu, không nói lời nào lập tức nhanh chóng rời đi. Chạy vào phòng vệ sinh, không lâu sau lại lặng lẽ chạy về phòng ngủ chính, nằm xuống bên cạnh Diệp Thiến.  

             Diệp Thiến vẫn ngủ say như cũ.  

             Bạch Nguyệt cẩn thận nằm trong chăn để cho cơ thể mình ấm lên một chút, lúc này mới dám tiến lại gần Diệp Thiến, từ từ nhắm mắt lại.  

             Bên trong phòng ngủ phụ, Triệu Dật đang rất thỏa mãn.  


             Sảng khoái!  

             Mặc dù không thực sự là chơi hai người cùng lúc, nhưng mà hai người một trước một sau chiến đấu bổ sung cho nhau khiến cho Triệu Dật đặc biệt hưng phấn. Cũng vì vậy mà hắn cực kỳ thoải mái.  

             Loại cảm giác này là vô cùng thỏa mãn, trước giờ chưa từng có.  

             1+1 quả nhiên lớn hơn 2!  

             Ha ha!  

             Từ trong câu trả lời đứt quãng của Bạch Nguyệt, Triệu Dật biết chuyện gì đã xảy ra. Thức ra lần trước lúc Diệp Thiến và Bạch Nguyệt ngủ chung một phòng đã phát hiện được chuyện giữa Triệu Dật và Bạch Nguyệt. Dù sao hôm đó Bạch Nguyệt cũng uống say, có vài hành vi không theo sự khống chế của não bộ, làm lộ ra một vài lời nói hay hành động nhỏ nào đó cũng là rất bình thường.  

             Hai tháng nay Diệp Thiến vẫn rất do dự, cũng đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng mà cuối cùng vẫn không bỏ được Triệu Dật. Dù sao Triệu Dật đối với cô thực sự không có gì để nói. Hơn nữa chuyện này cũng là cô nhờ Triệu Dật giúp đỡ, để cho bọn họ cùng về nhà. Nếu không cho dù bọn họ muốn đột phá cũng không thể nào nhanh như vậy.  

             Mặc dù ý muốn lúc đầu của Diệp Thiến là giúp đỡ, Bạch Nguyệt cũng cảm thấy hổ thẹn với sự giúp đỡ này. Nhưng mà dáng vẻ nhường nhịn cúi đầu như tiểu nhân của Bạch Nguyệt khiến cô căn bản không thể nào tức giận với cô ấy được.  

             Không có cách nào tức giận với Bạch Nguyệt, lại không thể bỏ được Triệu Dật, như vậy thì phải làm sao đây?  

             Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!  

             Khuôn mặt Diệp Thiến lập tức ửng đỏ như hai đám mây hồng: “Hừ! Thật là tiện nghi cho hắn!”

 
Chương 636: Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!


Chương 637: Tiện nghi cho hắn  

             Cái gì?  

             Còn chưa chịu khuất phục?  

             Còn muốn tìm lại địa vị?  

             Triệu Dật kéo người sang, lập tức hơi sững sờ.  

             Bạch Nguyệt!  


             Mẹ kiếp! Thế mà đổi người rồi sao?  

             Bạch Nguyệt khẽ nói: “Cậu ấy ngủ rồi, ngủ rất sâu…”  

             Triệu Dật bật cười, lập tức hiểu được. Cũng không nói nhảm gì, bắt đầu hình thức chiến đấu.  

             “Lúc nãy các em tâm sự chuyện gì vậy?”  

             Bạch Nguyệt cắn môi ôm chặt cái gối, đồng thời khẽ đáp: “Lần trước không phải em và cậu ấy ngủ chung sao? Em ôm lấy anh theo thói quen, trong lúc mơ màng còn bại lộ động tác em và anh lúc ngủ…”  

             Triệu Dật bừng tỉnh, kinh ngạc hỏi: “Vậy chẳng phải là đêm hôm đó cô ấy đã phát hiện sao? Nhưng vẫn không có nói?”  

             Bạch Nguyệt khẽ đáp: “Cậu ấy cũng do dự không biết có nên nói hay không. Nhưng lần này anh giúp em tìm việc làm, lại còn ở thành phố, sau này em và cậu ấy cũng sẽ tách ra. Cho nên cậu ấy đã cân nhắc đến điểm ấy, quyết định làm rõ chuyện này. Như vậy, sau này cũng không cần phải khó xử khi dẫn theo ai hay không nữa…”  

             Sau khi chiến đấu mãnh liệt một hồi lâu, Triệu Dật cuối cùng cũng hài lòng ngã xuống giường.  

             Bạch Nguyệt không dám ở lại lâu, không nói lời nào lập tức nhanh chóng rời đi. Chạy vào phòng vệ sinh, không lâu sau lại lặng lẽ chạy về phòng ngủ chính, nằm xuống bên cạnh Diệp Thiến.  

             Diệp Thiến vẫn ngủ say như cũ.  

             Bạch Nguyệt cẩn thận nằm trong chăn để cho cơ thể mình ấm lên một chút, lúc này mới dám tiến lại gần Diệp Thiến, từ từ nhắm mắt lại.  

             Bên trong phòng ngủ phụ, Triệu Dật đang rất thỏa mãn.  


             Sảng khoái!  

             Mặc dù không thực sự là chơi hai người cùng lúc, nhưng mà hai người một trước một sau chiến đấu bổ sung cho nhau khiến cho Triệu Dật đặc biệt hưng phấn. Cũng vì vậy mà hắn cực kỳ thoải mái.  

             Loại cảm giác này là vô cùng thỏa mãn, trước giờ chưa từng có.  

             1+1 quả nhiên lớn hơn 2!  

             Ha ha!  

             Từ trong câu trả lời đứt quãng của Bạch Nguyệt, Triệu Dật biết chuyện gì đã xảy ra. Thức ra lần trước lúc Diệp Thiến và Bạch Nguyệt ngủ chung một phòng đã phát hiện được chuyện giữa Triệu Dật và Bạch Nguyệt. Dù sao hôm đó Bạch Nguyệt cũng uống say, có vài hành vi không theo sự khống chế của não bộ, làm lộ ra một vài lời nói hay hành động nhỏ nào đó cũng là rất bình thường.  

             Hai tháng nay Diệp Thiến vẫn rất do dự, cũng đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng mà cuối cùng vẫn không bỏ được Triệu Dật. Dù sao Triệu Dật đối với cô thực sự không có gì để nói. Hơn nữa chuyện này cũng là cô nhờ Triệu Dật giúp đỡ, để cho bọn họ cùng về nhà. Nếu không cho dù bọn họ muốn đột phá cũng không thể nào nhanh như vậy.  

             Mặc dù ý muốn lúc đầu của Diệp Thiến là giúp đỡ, Bạch Nguyệt cũng cảm thấy hổ thẹn với sự giúp đỡ này. Nhưng mà dáng vẻ nhường nhịn cúi đầu như tiểu nhân của Bạch Nguyệt khiến cô căn bản không thể nào tức giận với cô ấy được.  

             Không có cách nào tức giận với Bạch Nguyệt, lại không thể bỏ được Triệu Dật, như vậy thì phải làm sao đây?  

             Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!  

             Khuôn mặt Diệp Thiến lập tức ửng đỏ như hai đám mây hồng: “Hừ! Thật là tiện nghi cho hắn!”

 
Chương 629: Triệu Dật: Ít nhất hiện tại là tôi thắng!


Đề cử quyền sách 'Bắt đầ từ một cái giếng biến dị' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 630: Phát thanh viên  

             Lục Đào: Tôi bày tỏ thái độ hoài nghi, không phải là anh chỉ nói được vài câu Oppa Op má hay gì đó chứ?  

             Triệu Dật: Tinh thông tiếng Hàn, biết cái gì gọi là tinh thông hay không, các cậu đã quên năng lực học tập của tôi rồi à, tôi muốn học cái gì còn không nhanh chắc?  


             Lý Dương: Nếu như anh Dật tinh thông tiếng Hàn, vậy thì chúng ta đây đi Hàn Quốc đi, dù sao mời người phiên dịch nào tốt bằng người của chúng ta. Người đẹp Hàn Quốc cũng cực kỳ nhiều, khẳng định chơi rất vui.  

             Quách Đông Lai: Đồng ý! Nhóm nhạc nữ Hàn Quốc rất xinh đẹp đấy!  

             Lục Đào: Anh Dật, Hàn Quốc, thế nào?  

             Triệu Dật: Được, tôi không ý kiến gì, nếu là Hàn Quốc mà nói, bảo đảm mọi người chơi vui vẻ.  

             Nếu như Triệu Dật hiểu tiếng Hàn, cũng tán thành đi nơi này thì Lục Đào cũng lập tức đánh nhịp: Được, chúng ta đi Hàn Quốc, tôi đi đặt vé!”  

             Triệu Dật: Được, dù sao lần này không làm thịt cậu một lần thì sao xứng đáng với ván cược này, cậu dám nghi ngờ nhân phẩm của tôi, cậu nhất định phải trả giá đắt!  

             Lục Đào: Anh Dật, chỉ là anh cố ý kéo, có lẽ tạm thời mà thôi, sau cùng còn không phải là không chạy được!  

             Triệu Dật: Ít nhất hiện tại là tôi thắng!  

             Lục Đào: Phải phải phải, anh thắng, tôi biết mà! Chúng ta đi Seoul à?  

             Triệu Dật: Hành trình chính là Seoul rồi đến đảo Jeju, nhưng thông thường người ta sẽ đi đảo Jeju trước, sau đó mới về Seoul bắt đầu ‘mua mua mua’ rồi sau đó lên máy bay về địa điểm xuất phát.  

             Lục Đào: Vậy trước tiên đến đảo Jeju là được, tôi phải nghiên cứu xem kế hoạch và lộ trình, đặt khách sạn trước, vậy mới có thể chơi thoải mái. Chẳng qua tôi có một vấn đề, chẳng lẽ bốn thằng đàn ông chúng ta đi du lịch thôi sao, hay là để tôi liên hệ kiếm vài bạn đồng hành nhé?  

             Triệu Dật: Cậu không thể mang mấy em gái Trung Quốc đi theo được nha, vậy còn có ý gì nữa chứ. Muốn tìm cũng phải tìm mỹ nữ Hàn Quốc xinh đẹp mềm mại mới được đó.  

             Lục Đào: Chỗ chúng ta chỉ có anh là biết tiếng Hàn, vậy chuyện này nhất định phải giao cho anh rồi.  

             Bạch Nguyệt biết rõ Triệu Dật có tiền, nhưng mà hắn cũng không phải người địa phương, có tiền cũng chưa chắc có quan hệ. Vì vậy Bạch Nguyệt chưa hề xin Triệu Dật giúp mình tìm việc làm, nhưng không ngờ Triệu Dật vẫn để chuyện của mình trong lòng.

 
Chương 637: Đừng mua! Em không cần!”


Chương 638: Thẳng thắn nói chuyện  

             Ngập ngừng một lát, Diệp Thiến khẽ hỏi: “Hắn như thế nào?”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt cũng ửng hồng: “Quá mạnh mẽ! Mình nghĩ phụ nữ có được người đàn ông như vậy thật sự sẽ rất hạnh phúc. Ừm! Cái đó… cũng rất hạnh phúc!”  

             Diệp Thiến chớp mắt mấy cái: “Cậu chịu được bao lâu?”  

             Bạch Nguyệt cũng chớp mắt mấy cái: “Khoảng chừng bốn mươi phút nha!”  


             Ánh mắt Diệp Thiến bỗng nhiên trở nên phức tạp: “Đúng là gia súc mà!”  

             Đương nhiên Bạch Nguyệt hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Thiến, gật đầu tán thành: “Đúng vậy!”  

             Diệp Thiến bỗng nhiên thăm dò, hôn lên mặt Bạch Nguyệt một cái: “Cũng tốt! Ít nhất chúng ta cũng không cần lo lắng ai sẽ bị lạnh nhạt…”  

             Bạch Nguyệt lại lần nữa khéo léo đồng ý: “Mình cảm thấy nếu như hắn chọn cả hai chúng ta cũng không phải là vấn đề, cơ thể của hắn quá tốt!”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt hồng hồng, khẽ nói: “Vậy chẳng phải hắn sẽ sướng chết sao? Đàn ông mà, ai mà không muốn chuyện này chứ? Đoán chừng tối hôm qua hắn cũng đã thèm chảy nước miếng nha, nằm mơ cũng phải bật cười đó!”  

             Bạch Nguyệt đưa tay ôm lấy Diệp Thiến: “Dù sao mình và cậu đều cùng một chiến tuyến. Nhưng mà mình cảm thấy thực ra cũng không phải là không được nha! Chuyện này ai cũng không cần phải lúng túng hay khó chịu, mình nghĩ đây chỉ là chuyện sớm muộn…”  

             “Cậu là cái đồ phản bội!”  

             Diệp Thiến liếc nhìn Bạch Nguyệt, tức giận nói: “Cậu cứ vậy mà theo hắn, tại sao phải nghe theo hắn chứ?”  

             Bạch Nguyệt bật cười nói: “Không biết nữa, những gì mình nói đều là sự thật! Cho dù ai ở cùng với hắn thì người kia cũng sẽ rất lúng túng. Vậy để không phải xấu hổ thì tất cả mọi người đều tham gia, không được sao? Dù sao đây cũng là chuyện nhà mình, cái gì vui vẻ thì mình làm thôi!”  

             Diệp Thiến đưa tay ôm lấy Bạch Nguyệt: “Cậu không cảm thấy ngại ngùng sao?”  


             Bạch Nguyệt tiến lại bên tai Diệp Thiến, bỗng nhiên cắn nhẹ lên vành tai của Diệp Thiến. Chỉ trong nháy mắt, lỗ tai xinh đẹp của Diệp Thiến lập tức ửng đỏ, cả người cũng giống như bị điện giật.  

             Bạch Nguyệt cười hì hì buông Diệp Thiến ra, khẽ nói: “Suy nghĩ kỹ thì thật là có chút mong đợi đấy!”  

             Diệp Thiến cảm giác nhịp tim của mình bỗng nhiên tăng nhanh.  

             “Cậu là cái đồ hoa si!”  

             Diệp Thiến nhanh chóng đẩy Bạch Nguyệt ra: “Mau dậy đi! Đừng lề mề nữa!”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì đồng ý nói: “Đúng vậy nha! Mình chính là hoa si đó! Nếu không mình cũng không đến nỗi lưu lạc ở đây!”  

             Sau khi hai người thay xong quần áo đi ra ngoài thì Triệu Dật đã dọn xong bữa sáng, tâm trạng lập tức trở nên có chút kỳ lạ.  

             Mặc dù Triệu Dật tuổi còn trẻ nhưng cũng là ông chủ nắm trong tay tài sản nghìn tỷ, nhưng vẫn giống như một người đàn ông bình thường, sẽ đích thân đi mua bữa sáng cho người mình thích. Cảm giác như thế này thật khiến cho lòng người ấm áp.  

             Triệu Dật nhìn thái độ cương quyết của Bạch Nguyệt lần nữa, lập tức cũng không miễn cưỡng, cười nói: “Được! Vậy chờ sau này công việc của em ổn định hơn, anh sẽ mua cho em một căn nhà ở gần đó. Còn bây giờ anh sẽ nhờ Quan Tâm đi cùng em, thuê cho em một căn phòng thật tốt ở gần đài phát thanh truyền hình… Như vậy có được không?”

 
Chương 637: Đừng mua! Em không cần!”


Chương 638: Thẳng thắn nói chuyện  

             Ngập ngừng một lát, Diệp Thiến khẽ hỏi: “Hắn như thế nào?”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt cũng ửng hồng: “Quá mạnh mẽ! Mình nghĩ phụ nữ có được người đàn ông như vậy thật sự sẽ rất hạnh phúc. Ừm! Cái đó… cũng rất hạnh phúc!”  

             Diệp Thiến chớp mắt mấy cái: “Cậu chịu được bao lâu?”  

             Bạch Nguyệt cũng chớp mắt mấy cái: “Khoảng chừng bốn mươi phút nha!”  


             Ánh mắt Diệp Thiến bỗng nhiên trở nên phức tạp: “Đúng là gia súc mà!”  

             Đương nhiên Bạch Nguyệt hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Thiến, gật đầu tán thành: “Đúng vậy!”  

             Diệp Thiến bỗng nhiên thăm dò, hôn lên mặt Bạch Nguyệt một cái: “Cũng tốt! Ít nhất chúng ta cũng không cần lo lắng ai sẽ bị lạnh nhạt…”  

             Bạch Nguyệt lại lần nữa khéo léo đồng ý: “Mình cảm thấy nếu như hắn chọn cả hai chúng ta cũng không phải là vấn đề, cơ thể của hắn quá tốt!”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt hồng hồng, khẽ nói: “Vậy chẳng phải hắn sẽ sướng chết sao? Đàn ông mà, ai mà không muốn chuyện này chứ? Đoán chừng tối hôm qua hắn cũng đã thèm chảy nước miếng nha, nằm mơ cũng phải bật cười đó!”  

             Bạch Nguyệt đưa tay ôm lấy Diệp Thiến: “Dù sao mình và cậu đều cùng một chiến tuyến. Nhưng mà mình cảm thấy thực ra cũng không phải là không được nha! Chuyện này ai cũng không cần phải lúng túng hay khó chịu, mình nghĩ đây chỉ là chuyện sớm muộn…”  

             “Cậu là cái đồ phản bội!”  

             Diệp Thiến liếc nhìn Bạch Nguyệt, tức giận nói: “Cậu cứ vậy mà theo hắn, tại sao phải nghe theo hắn chứ?”  

             Bạch Nguyệt bật cười nói: “Không biết nữa, những gì mình nói đều là sự thật! Cho dù ai ở cùng với hắn thì người kia cũng sẽ rất lúng túng. Vậy để không phải xấu hổ thì tất cả mọi người đều tham gia, không được sao? Dù sao đây cũng là chuyện nhà mình, cái gì vui vẻ thì mình làm thôi!”  

             Diệp Thiến đưa tay ôm lấy Bạch Nguyệt: “Cậu không cảm thấy ngại ngùng sao?”  


             Bạch Nguyệt tiến lại bên tai Diệp Thiến, bỗng nhiên cắn nhẹ lên vành tai của Diệp Thiến. Chỉ trong nháy mắt, lỗ tai xinh đẹp của Diệp Thiến lập tức ửng đỏ, cả người cũng giống như bị điện giật.  

             Bạch Nguyệt cười hì hì buông Diệp Thiến ra, khẽ nói: “Suy nghĩ kỹ thì thật là có chút mong đợi đấy!”  

             Diệp Thiến cảm giác nhịp tim của mình bỗng nhiên tăng nhanh.  

             “Cậu là cái đồ hoa si!”  

             Diệp Thiến nhanh chóng đẩy Bạch Nguyệt ra: “Mau dậy đi! Đừng lề mề nữa!”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì đồng ý nói: “Đúng vậy nha! Mình chính là hoa si đó! Nếu không mình cũng không đến nỗi lưu lạc ở đây!”  

             Sau khi hai người thay xong quần áo đi ra ngoài thì Triệu Dật đã dọn xong bữa sáng, tâm trạng lập tức trở nên có chút kỳ lạ.  

             Mặc dù Triệu Dật tuổi còn trẻ nhưng cũng là ông chủ nắm trong tay tài sản nghìn tỷ, nhưng vẫn giống như một người đàn ông bình thường, sẽ đích thân đi mua bữa sáng cho người mình thích. Cảm giác như thế này thật khiến cho lòng người ấm áp.  

             Triệu Dật nhìn thái độ cương quyết của Bạch Nguyệt lần nữa, lập tức cũng không miễn cưỡng, cười nói: “Được! Vậy chờ sau này công việc của em ổn định hơn, anh sẽ mua cho em một căn nhà ở gần đó. Còn bây giờ anh sẽ nhờ Quan Tâm đi cùng em, thuê cho em một căn phòng thật tốt ở gần đài phát thanh truyền hình… Như vậy có được không?”

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom