Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 610: Có tiền thì công ty còn sợ không có ai sao?


Chương 611: Phong hồi lộ chuyển  

             ần ngồi xuống quán rượu này, bọn họ ngồi đến 11 giờ đêm.  

             Sau khi làm rõ suy nghĩ cùng với quan hệ của hai người, bầu không khí lại trở nên ấm áp.  

             Lúc trước Khổng Hi không quá hiểu rõ Triệu Dật, nhưng thông qua lần nói chuyện về mấy người bạn gái của hắn này, cô đã hiểu rõ Triệu Dật hơn.  

             Mặc dù Triệu Dật có khuyết điểm là một tên đào hoa, nhưng hắn dũng cảm, dám đánh đổi, dám đối mặt với khó khăn, thậm chí là nguy hiểm.  

             Hắn có thể không màng đến việc mình vắng một buổi thi mà ảnh hưởng đến kết quả, lại dũng cảm làm việc nghĩa nhảy xuống hồ cứu người.  

             Hắn có thể dũng cảm chiến đấu với những kẻ cướp đe dọa tính mạng, bảo vệ bản thân và bạn bè.  

             Hắn có thể vì bạn gái mà tiêu tiền như nước. Mua nhà mua xe thì không nói, nhưng vì để cho Phùng Tiếu Tiếu vào được trận chung kết mà mạnh tay chi ra 40 triệu. Cuối cùng giúp cho Phùng Tiếu Tiếu có thể biểu diễn trên sân khấu lớn cùng với rất nhiều ngôi sao khác, gây ảnh hưởng lớn. Từ đó một đường bước vào giới ca sĩ, trở thành tân binh trong giới.  

             Hắn cũng có thể đến viện dưỡng lão làm việc tốt cùng bạn gái, thăm hỏi, gửi tình yêu thương và sự ấm áp đến cho người già neo đơn mà không cần lời hồi đáp.  

             Nhược điểm là điều rõ ràng nhưng ưu điểm càng rõ ràng hơn.  

             Một nam sinh như vậy, có lẽ ngoại trừ việc không thể toàn tâm toàn ý đối với một người thì tất cả các yêu cầu khác hắn đều có thể thỏa mãn.  

             Khổng Hi ra xã hội nhiều năm, cô sớm đã hiểu được một đạo lý.  

             Để có được vài thứ, luôn phải trả giá hoặc mất đi vài thứ.  

             Có thể cũng có người toàn tâm toàn ý đối với bạn, nhưng có lẽ hắn không đủ đẹp trai, năng lực cũng không đủ tốt, cũng không đủ dũng cảm, không thể bảo vệ bạn, thậm chí còn có ý nghĩ rình mò đến tài sản của bạn.  

             Đối với Triệu Dật, ngoài việc hay trêu ghẹo con gái ra thì hắn cũng tính là một người bạn trai đủ tư cách.  

             Cũng vì thế mà không những Khổng Hi không chán ghét, ngược lại còn thân mật với Triệu Dật hơn so với trước kia.  

             Từ trong chuyện của bọn họ, Khổng Hi đại khái cũng biết được khi mình lại gặp vấn đề thì Triệu Dật sẽ đối với mình như thế nào.  

             Cho dù cách tham khảo này có hơi quái dị, thế nhưng cũng không còn mơ hồ như trước.  

             Hai người ra khỏi quán rượu, Triệu Dật cười nói: “Anh đưa em về.”  

             “Ừm!”  

             Xe chạy thẳng một đường đến trước cổng biệt thự nhà họ Khổng, Triệu Dật dừng xe lại: “Được rồi, đi vào đi, ngủ ngon.”  

             Khổng Hi tháo dây an toàn, quay đầu lại nhìn Triệu Dật giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cô cũng chỉ gật đầu: “Chúc ngủ ngon, anh trai!”  

             Khổng Hi đi được hai bước, Triệu Dật xuống xe, cười nói: “Tuần sau anh sẽ về Giang Châu, cuối tuần này chúng ta lái xe đi du ngoạn hai ngày đi.”  

             Mặt Khổng Hi ửng đỏ, một nam một nữ lái xe đi du ngoạn, lại còn hai ngày thì chuyện gì sẽ xảy ra?  

             Suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng ra được đáp án. Khổng Hi hơi do dự một chút, sau đó dứt khoát đồng ý: “Được!”  

             Nhìn theo bóng dáng của Khổng Hi đi vào biệt thự, trên mặt Triệu Dật bỗng nở nụ cười.  

             Đêm nay thật đúng là phong hồi lộ chuyển.  

             (Phong hồi lộ chuyển: Thay đổi 180 độ)  

             Kết thúc nằm ngoài dự liệu nhưng cũng may là kết cục mà mình muốn.  

             Một đại mỹ nữ như Khổng Hi, nếu thật sự bỏ lỡ thì có thể sẽ tiếc nuối cả đời.  

             Khi đó sự nghiệp của Triệu Dật sẽ một bước lên mây.

 
Chương 618: Hay lắm!


Chương 619: Bắt đầu triển khai kế hoạch  

             Trừ khi những mảnh đất này có giá trị và trung tâm thương mại vẫn được phép xây dựng.  

             Nhưng không phải quan chức chính phủ đã ra báo cáo chính thức rồi sao?  

             Chẳng lẽ bản báo cáo chính thức có điểm sai sót và Triệu Dật đã biết được việc này nên mới kiên trì muốn mua toàn bộ số đất?  


             Nếu thật sự là như vậy thì có thể giải thích hết mọi vấn đề. Nhưng xác xuất cho trường hợp này cũng quá thấp đi.  

             Không thể nào.  

             Nhưng dường như đây là khả năng duy nhất.  

             Một mặt Cao Minh làm sát thủ giơ bảng giá, mặt khác tự hỏi trong lòng. Dáng vẻ mạnh mẽ này khiến cho bao nhiêu thương nhân bất động sản khác đều phải  ngó nhìn.  

             Quá mạnh mẽ!  

             Đây rõ ràng chính là đang muốn thông sát nha!  

             Người ta điên cuồng ra giá, mình cũng không thể điên cuồng liều mạng như người ra.  

             Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Cao Minh dần mua được từ lô đất này đến lô đất khác.   


             Tuy rằng mỗi người đều muốn công ty mình may mắn đấu giá thành công nhưng lại không có ai thắng được công ty Tứ Hải. Lợi dụng điều này, giá đất đã bị cố tình đẩy lên cao. Nhưng Cao Minh không phản ứng gì mà vẫn bình tĩnh đấu giá.  

             Tuy rằng giá đất bị đẩy lên cao khiến công ty Tứ Hải tốn thêm một khoản tiền lớn. Song từng lô đất vẫn lần lượt về tay công ty Tứ Hải.  

             "Chúc mừng công ty bất động sản Tứ Hải đấu giá thành công lô đất D12 với giá 380 triệu. Hôm nay đã đấu giá xong tất cả các lô đất. Chúng ta hãy chúc mừng công ty Tứ Hải trở thành người chiến thắng lớn nhất hôm nay!"  

             Cuối cùng sắc mặt Cao Minh cũng lộ ra một chút  ý cười. Mặc kệ nói gì đi nữa, hắn đã làm xong nhiệm vụ mà Triệu Dật giao cho, là thu mua toàn bộ số đất này.  

             Hay lắm!  

             Trong lòng Triệu Dật cũng vui vẻ mà hoan hô một tiếng, thành công thu mua hết toàn bộ lô đất rồi!  

             Triệu Dật mỉm cười, gật đầu nói: “Cho nên tôi chuẩn bị giao toàn quyền quyết định hạng mục này cho chú, nhưng mà hiện giờ trong tay tôi chỉ có hơn một tỷ thôi. Ngoài ra, trong vòng một năm, tôi còn phải trả cho tập đoàn Thiên Hà bốn tỷ tiền vay nữa. Chú cảm thấy chúng ta có khả năng phát triển được không?”

 
Chương 618: Hay lắm!


Chương 619: Bắt đầu triển khai kế hoạch  

             Trừ khi những mảnh đất này có giá trị và trung tâm thương mại vẫn được phép xây dựng.  

             Nhưng không phải quan chức chính phủ đã ra báo cáo chính thức rồi sao?  

             Chẳng lẽ bản báo cáo chính thức có điểm sai sót và Triệu Dật đã biết được việc này nên mới kiên trì muốn mua toàn bộ số đất?  


             Nếu thật sự là như vậy thì có thể giải thích hết mọi vấn đề. Nhưng xác xuất cho trường hợp này cũng quá thấp đi.  

             Không thể nào.  

             Nhưng dường như đây là khả năng duy nhất.  

             Một mặt Cao Minh làm sát thủ giơ bảng giá, mặt khác tự hỏi trong lòng. Dáng vẻ mạnh mẽ này khiến cho bao nhiêu thương nhân bất động sản khác đều phải  ngó nhìn.  

             Quá mạnh mẽ!  

             Đây rõ ràng chính là đang muốn thông sát nha!  

             Người ta điên cuồng ra giá, mình cũng không thể điên cuồng liều mạng như người ra.  

             Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Cao Minh dần mua được từ lô đất này đến lô đất khác.   


             Tuy rằng mỗi người đều muốn công ty mình may mắn đấu giá thành công nhưng lại không có ai thắng được công ty Tứ Hải. Lợi dụng điều này, giá đất đã bị cố tình đẩy lên cao. Nhưng Cao Minh không phản ứng gì mà vẫn bình tĩnh đấu giá.  

             Tuy rằng giá đất bị đẩy lên cao khiến công ty Tứ Hải tốn thêm một khoản tiền lớn. Song từng lô đất vẫn lần lượt về tay công ty Tứ Hải.  

             "Chúc mừng công ty bất động sản Tứ Hải đấu giá thành công lô đất D12 với giá 380 triệu. Hôm nay đã đấu giá xong tất cả các lô đất. Chúng ta hãy chúc mừng công ty Tứ Hải trở thành người chiến thắng lớn nhất hôm nay!"  

             Cuối cùng sắc mặt Cao Minh cũng lộ ra một chút  ý cười. Mặc kệ nói gì đi nữa, hắn đã làm xong nhiệm vụ mà Triệu Dật giao cho, là thu mua toàn bộ số đất này.  

             Hay lắm!  

             Trong lòng Triệu Dật cũng vui vẻ mà hoan hô một tiếng, thành công thu mua hết toàn bộ lô đất rồi!  

             Triệu Dật mỉm cười, gật đầu nói: “Cho nên tôi chuẩn bị giao toàn quyền quyết định hạng mục này cho chú, nhưng mà hiện giờ trong tay tôi chỉ có hơn một tỷ thôi. Ngoài ra, trong vòng một năm, tôi còn phải trả cho tập đoàn Thiên Hà bốn tỷ tiền vay nữa. Chú cảm thấy chúng ta có khả năng phát triển được không?”

 
Chương 611: Điều này thật không phải điều dễ dàng gì.


Chương 612: Em chưa từng…  

             Đỉnh núi Nga Sơn.  

             Khách sạn Tùng Hà.  

             Hai người họ mở cửa phòng, sắp xếp đồ đạc xong xuôi, Khổng Hi nhìn thời gian một chút rồi nói: “Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta đi dạo một chút đi.”  


             “Được!”  

             Hai người cùng ra ngoài rồi đi dạo đến địa điểm ngắm mặt trời mọc, Triệu Dật nói: “Muốn ngắm mặt trời mọc thì ngày mai phải dậy thật sớm!”  

             Khổng Hi ừ một tiếng rồi tiếp lời: “Nếu tối nay ngủ sớm một chút thì ngày mai có thể dậy sớm rồi…”  

             Khổng Hi nhìn trái nhìn phải vài lần rồi nói: “Anh và Phùng Tiếu Tiếu đã quen nhau ở chỗ này sao?”  

             Sắc mặt Triệu Dật thoáng có vài phần quái dị. Từ sau khi Khổng Hi biết chuyện hắn có bạn gái khác, thỉnh thoảng cô có nhắc tới vài ba lần giống như đang tò mò hóng chuyện, trông cô đang vô cùng hứng thú.  

             Triệu Dật chỉ nhìn vào một góc, nói: “Ừ, chính là thế này. Lúc đó cô ấy đang livestream, anh ở bên cạnh nhìn vào màn hình điện thoại của cô ấy thấy rất thảm, không có nhiều khán giả xem live…”  

             Triệu Dật dừng một chút, bất đắc dĩ nói tiếp: “Chẳng lẽ em muốn đi tới chốn cũ để cảm nhận một chút kinh nghiệm của anh và Phùng Tiếu Tiếu sao? Không lẽ em chưa từng tới núi Nga Sơn này?”  


             Khổng Hi mỉm cười nói: “Anh đừng nên nói thì hơn! Ngoại trừ lúc đi học em từng đến đây một lần thì đúng là sau khi tốt nghiệp em cũng chưa trở lại lần nào. Khi đó đi cùng với bạn bè, vui đùa ầm ĩ náo nhiệt đến nhường nào. Bây giờ bạn bè ít đi, công việc cũng bận rộn, cũng chả có tâm tình hay hứng thú ra ngoài du lịch. Ông nội em cũng lớn tuổi, không tiện ra ngoài cho nên hầu như em cũng không đi chơi…”  

             Triệu Dật lập tức có chút đồng tình, hắn nhớ tới một chuyện, nói: “Em được ông nội nuôi lớn, Liễu Vũ Phi cũng có cùng cảnh ngộ như em. Khi mẹ cô ấy mang thai cô ấy, cha cô ấy đã bỏ đi với một người phụ nữ đã có chồng khác. Thế nhưng mẹ cô ấy vẫn rất mạnh mẽ mà sinh cô ấy ra. Nói cách khác, từ nhỏ tới bây giờ cô ấy chưa từng được cha yêu thương, dù chỉ là một chút…”  

             Ánh mắt Khổng Hi lộ ra vài phần thương tiếc: “Nói như vậy cô ấy cũng thật đáng thương. Em cũng thật khâm phục mẹ cô ấy, bà ấy vừa nuôi dạy tốt con gái lại vừa gây dựng được sự nghiệp lớn như vậy, thật là lợi hại. Đúng rồi, sau khi công ty Tô Nhã lớn mạnh hơn thì người đàn ông kia có trở về tìm họ hay không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Không có, người đàn ông kia cưới một phụ nữ cũng là một phú hào nổi danh của thành phố, gia cảnh không hề kém cạnh. Hơn nữa dù có tìm thì cũng vô dụng, Tô Nhã sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ta. Liễu Vũ Phi cũng vậy, cô ấy nói với anh rằng cô ấy không có cha, cũng sẽ không nhận ông ta là cha. Cô chỉ mong ông ta vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của cô ấy. Cô ấy và mẹ sống rất hạnh phúc. Ừm… Hiện tại còn có thêm anh…”  

             Khổng Hi đồng cảm nói: “Anh chính là siêu anh hùng trong cuộc đời của cô ấy, chắc hẳn là cô ấy sẽ coi anh quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác. Ây da, anh nói xem nếu như cô ấy biết chuyện của những người bạn gái khác thì sẽ như thế nào?”  

             Dù sao thì hầu như nữ sinh bây giờ đều bắt đầu yêu đương từ khi mới lên đại học rồi thuê phòng ở chung. Sau khi tốt nghiệp đại học lại càng công khai sống chung. 26 tuổi là đã tốt nghiệp được ba bốn năm vậy mà vẫn có thể độc thân, còn có thể giữ tấm thân trong trắng…

 
Chương 619: Chủ tịch, thế thì nhiều lắm!”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 620: 5%  

             Cao Minh cười nói: “Chúng ta có đất mà, trước hết chúng ta chỉ cần khảo sát lại địa chất nơi này và đẩy nhanh tiến độ kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại. Sau đó chúng ta có thể dùng nó để thế chấp vay ngân hàng. Chỉ cần giá đất hồi phục thì ít nhất cũng có hai mươi đến ba mươi tỷ, muốn đi vay cũng rất dễ.”  

             “Thế chấp đất để xây dựng, xây dựng đến một mức độ nhất định thì mở bán, đến lúc đó có thể thu hồi vốn. Đây là cách mà những nhà đầu tư bất động sản hay làm. Hơn nữa dự án của chúng ta được chính phủ cấp phépnên chúng ta có thể giấy xin xác thực của Chính phủ mà. Dù sao thì đất của chúng ta ở đây, nguyên vật liệu của chúng ta cũng ở đây, ngân hàng hoàn toàn không sợ chúng ta trốn mất nên không lo không vay được đâu…”  

             Cao Minh hơi dừng lại để suy nghĩ một chút: “Có điều lần này bất động sản Tứ Hải chúng ta mua toàn bộ đất nên sau khi vấn đề địa chất bị thay đổi thì sợ là sẽ có một số người phản ứng. Tôi nghĩ sẽ có một số người ghen ghét nên sẽ tìm mọi cách để can thiệp, thậm chí có thể sẽ bị một số quan chức địa phương phản đối.”  

             Triệu Dật gật đầu hiểu. Hắn lợi dụng lúc giá đất rẻ để thu mua thì chắc chắn sẽ có người bị thua lỗ.  

             Mặc dù có hợp đồng giấy trắng mực đen rõ ràng nhưng nếu không có người chống lưng cho thì có thể bị người khác hại chết ngay lập tức.  

             Triệu Dật suy nghĩ rồi hỏi: “Vậy có cách gì không?”  

             Cao Minh không hề do dự, trả lời: “Tôi không rõ rốt cuộc ông chủ có quyền lực gì, nhưng suy cho cùng thì những người này cũng chỉ vì lợi ích thôi. Nên chỉ cần ông chủ bằng lòng chia một phần lợi ích thì việc này sẽ trở nên dễ dàng hơn.”   

             Triệu Dật nhìn Cao Minh chằm chằm, hỏi: “Ví dụ như?”  

             Cao Minh cười nói: “Hợp tác cùng phát triển. Dự án này rất lớn nhưng bây giờ trong công ty chúng ta chỉ có mình tôi giải quyết. Chúng ta như đứa trẻ vớ được núi vàng, nhưng không thể  khai thác toàn bộ trong một thời gian ngắn được. Nên chúng ta có thể giữ lại những khu đất và dự án có chất lượng tốt nhất và lợi dụng sự chênh lệch giữa các khu đất để hợp tác phát triển với các công ty bất động sản khác. Cách này vừa có thể đảm bảo tiến độ của dự án này, lại chắc chắn có thêm đồng minh giúp sức, không đến nỗi đi đâu cũng gặp kẻ thù.”  

             Triệu Dật gật đầu đồng ý: “Chú đi thăm dò tình hình địa chất trước, còn tôi sẽ nghĩ cách phía quan chức địa phương.”   

             “Được!”  


             Triệu Dật hơi ngừng lại: “Bây giờ bàn chuyện đãi ngộ. Chuyện này tôi cũng không nói đùa được, nếu chú toàn tâm toàn ý giúp tôi làm tốt dự án này, tôi sẽ chia cho chú 5% cổ phần công ty.”  

             Năm phần trăm!  

             Cao Minh lập tức mở to hai mắt ngạc nhiên, đây không phải dự án mấy chục triệu, mấy trăm triệu mà là dự án lớn hàng chục tỷ thậm chí hàng trăm tỷ!  

             5% là bao nhiêu?   

             Giả sử toàn bộ giá trị của dự án là 50 tỷ thì 5% là 2,5 tỷ. Nếu giá trị của dự án là 100 tỷ thì 5% là 5 tỷ!  

             Mặc dù chắc chắn hạng mục này không thể làm xong trong một hoặc hai năm, nhưng kể cả mất ba, năm năm mới xong thì sau đó mình chính là phú ông với tài sản hàng tỷ!  



 
Chương 619: Chủ tịch, thế thì nhiều lắm!”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 620: 5%  

             Cao Minh cười nói: “Chúng ta có đất mà, trước hết chúng ta chỉ cần khảo sát lại địa chất nơi này và đẩy nhanh tiến độ kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại. Sau đó chúng ta có thể dùng nó để thế chấp vay ngân hàng. Chỉ cần giá đất hồi phục thì ít nhất cũng có hai mươi đến ba mươi tỷ, muốn đi vay cũng rất dễ.”  

             “Thế chấp đất để xây dựng, xây dựng đến một mức độ nhất định thì mở bán, đến lúc đó có thể thu hồi vốn. Đây là cách mà những nhà đầu tư bất động sản hay làm. Hơn nữa dự án của chúng ta được chính phủ cấp phépnên chúng ta có thể giấy xin xác thực của Chính phủ mà. Dù sao thì đất của chúng ta ở đây, nguyên vật liệu của chúng ta cũng ở đây, ngân hàng hoàn toàn không sợ chúng ta trốn mất nên không lo không vay được đâu…”  

             Cao Minh hơi dừng lại để suy nghĩ một chút: “Có điều lần này bất động sản Tứ Hải chúng ta mua toàn bộ đất nên sau khi vấn đề địa chất bị thay đổi thì sợ là sẽ có một số người phản ứng. Tôi nghĩ sẽ có một số người ghen ghét nên sẽ tìm mọi cách để can thiệp, thậm chí có thể sẽ bị một số quan chức địa phương phản đối.”  

             Triệu Dật gật đầu hiểu. Hắn lợi dụng lúc giá đất rẻ để thu mua thì chắc chắn sẽ có người bị thua lỗ.  

             Mặc dù có hợp đồng giấy trắng mực đen rõ ràng nhưng nếu không có người chống lưng cho thì có thể bị người khác hại chết ngay lập tức.  

             Triệu Dật suy nghĩ rồi hỏi: “Vậy có cách gì không?”  

             Cao Minh không hề do dự, trả lời: “Tôi không rõ rốt cuộc ông chủ có quyền lực gì, nhưng suy cho cùng thì những người này cũng chỉ vì lợi ích thôi. Nên chỉ cần ông chủ bằng lòng chia một phần lợi ích thì việc này sẽ trở nên dễ dàng hơn.”   

             Triệu Dật nhìn Cao Minh chằm chằm, hỏi: “Ví dụ như?”  

             Cao Minh cười nói: “Hợp tác cùng phát triển. Dự án này rất lớn nhưng bây giờ trong công ty chúng ta chỉ có mình tôi giải quyết. Chúng ta như đứa trẻ vớ được núi vàng, nhưng không thể  khai thác toàn bộ trong một thời gian ngắn được. Nên chúng ta có thể giữ lại những khu đất và dự án có chất lượng tốt nhất và lợi dụng sự chênh lệch giữa các khu đất để hợp tác phát triển với các công ty bất động sản khác. Cách này vừa có thể đảm bảo tiến độ của dự án này, lại chắc chắn có thêm đồng minh giúp sức, không đến nỗi đi đâu cũng gặp kẻ thù.”  

             Triệu Dật gật đầu đồng ý: “Chú đi thăm dò tình hình địa chất trước, còn tôi sẽ nghĩ cách phía quan chức địa phương.”   

             “Được!”  


             Triệu Dật hơi ngừng lại: “Bây giờ bàn chuyện đãi ngộ. Chuyện này tôi cũng không nói đùa được, nếu chú toàn tâm toàn ý giúp tôi làm tốt dự án này, tôi sẽ chia cho chú 5% cổ phần công ty.”  

             Năm phần trăm!  

             Cao Minh lập tức mở to hai mắt ngạc nhiên, đây không phải dự án mấy chục triệu, mấy trăm triệu mà là dự án lớn hàng chục tỷ thậm chí hàng trăm tỷ!  

             5% là bao nhiêu?   

             Giả sử toàn bộ giá trị của dự án là 50 tỷ thì 5% là 2,5 tỷ. Nếu giá trị của dự án là 100 tỷ thì 5% là 5 tỷ!  

             Mặc dù chắc chắn hạng mục này không thể làm xong trong một hoặc hai năm, nhưng kể cả mất ba, năm năm mới xong thì sau đó mình chính là phú ông với tài sản hàng tỷ!  



 
Chương 612: Còn tận 11 tháng nữa mới đến!


Chương 613: Chính sách quan trọng  

             Nếu như nói dáng vẻ của Khổng Hi xấu xí, điều kiện kém cỏi thì còn tạm chấp nhận. Nhưng cô ấy lại có nhan sắc và gia cảnh như vậy, bên cạnh chắc chắn có không biết bao nhiêu người theo đuổi, trong đó khẳng định là không thiếu người xuất sắc. Mà cô ấy vẫn luôn giữ vững được sự trong trắng để trao cho người mà cô thật lòng yêu.  

             Đây quả thực là ơn huệ lớn mà ông trời dành cho hắn.  

             Người con gái cực phẩm như vậy, mình nhất định sẽ thương yêu và nâng niu thật tốt.  

             Triệu Dật cười tủm tỉm trêu chọc: “Anh nói trước là sẽ đau đến muốn chết, bây giờ anh cho phép em đầu hàng trước.”  

             Khuôn mặt Khổng Hi lập tức đỏ bừng, vỗ ngực Triệu Dật một cái rồi nói: “Anh này…”  


             Tuy rằng đây là lần đầu tiên của Khổng Hi, Nhưng có ‘lão tài xế’ Triệu Dật dẫn đường, quá trình diễn ra như nước chảy mây trôi.  

             Trải nghiệm đầu tiên vô cùng tuyệt vời!  

             Đối với Triệu Dật mà nói, tự nhiên cũng tràn đầy cảm giác có thành tựu.  

             Dù sao dáng người tuyệt đẹp giống như nhân vật anime này của cô, khiến việc chỉ nhìn bằng thị giác so với việc trải nghiệm trực tiếp là hoàn toàn khác nhau.  

             Trước mắt mà nói, bởi vì đây là lần đầu của Khổng Hi nên cô rất ngượng ngùng, không thể thoải mái biểu lộ cảm xúc. Nhưng nếu sau này, khi cô không còn là ‘tài xế mới’ nữa mà trở thành ‘lão tài xế’ dày dạn kinh nghiệm thì khẳng định là trải nghiệm của hắn cũng sẽ tăng theo cấp số nhân.  

             Đôi chân cực phẩm ư?  

             Đây mới chỉ là cách hình dung đơn giản nhất về nhan sắc tuyệt trần của Khổng Hi.  

             Khổng Hi ôm cách tay của Triệu Dật mà ngủ thiếp đi, Triệu Dật tạm thời vẫn chưa buồn ngủ. Dù sao hắn cũng rất mê đắm Khổng Hi nên mức độ ân ái này còn chưa đủ để làm nóng người hắn.  

             Nhưng tương lai…  

             “Ký chủ và Khổng Hi đã hoàn thành lần trao đổi chuyên sâu đầu tiên, nhan sắc của Khổng Hi 96, dáng người 98, điểm đặc thù 96, độ thiện cảm 97, phù hợp với yêu cầu của Chiết Hoa Thủ. Đặc biệt ban thưởng cho ký chủ một phần quà Chiết Hoa Thủ, mời ký chủ nhanh chóng nhận lấy.”  

             Trong đêm tối, Triệu Dật nhận được phần quà Chiết Hoa Thủ từ Khổng Hi.  


             “Hệ thống, nhận lấy phần quà Chiết Hoa Thủ và mở ra.”  

             “Vâng, ký chủ tiếp nhận Chiết Hoa Thủ và mở Chiết Hoa Thủ, phần thưởng của Chiết Hoa Thủ như sau.”  

             “Phần thưởng 1: ‘Chính sách quan trọng về việc phát triển đặc khu kinh tế Tây Nam.’”  

             “Phần thưởng 2: Thẻ chữa thương x1.”  

             “Phần thưởng 3: Thẻ xui xẻo x1.”  

             “Lưu ý 1: Chương trình chính sách thời sự, ký chủ tự tìm hiểu.”  

             “Lưu ý 2: Thẻ chữa thương có thời hạn sử dụngtrong một năm, có thể chữa lành được bất kỳ vết thương nào có thể dẫn đến tử vong, chỉ cần chưa chết thì đều có thể chữa khỏi.”  

             “Lưu ý 3: Thẻ xui xẻo, người bị dính thẻ xui xẻo sẽ bị vận xui bám thân, hiệu quả trong 24 giờ.”  

             Tự tìm hiểu?  



 
Chương 620: Cậu muốn hợp tác như thế nào?


Chương 621: Làm cầu nối  

             Sau khi nhận được số liệu báo cáo, Triệu Dật xác định đúng là bản báo cáo thăm dò địa chất trước đây có vấn đề nên đã nhanh chóng chuẩn bị tìm kiếm đối tác.  

             Như Cao Minh đã nói, khi chuyện này sáng tỏ thì nhất định sẽ xảy ra một trận chiến lớn trong giới bất động sản, ngay cả quan chức địa phương cũng sẽ có người tham lam muốn được chia chút lợi ích. Thế nên Triệu Dật phải chuẩn bị trước.   

             “@Mọi người, mọi người ơi, tôi đang chuẩn bị một dự án lớn, có ai muốn hợp tác cùng hay không?”  

             Triệu Dật gửi một tin nhắn, nhắc tất cả mọi người trong nhóm đầu tư. Nhóm đầu tư đang im ắng không có hoạt động gì thì bỗng nhiên trở nên sôi nổi hẳn.   

             Lục Đào: Nếu anh Dật đã nói đây là dự án lớn thì chắc chắn là lớn thật luôn, anh Dật mau nói xem là dự án gì đi!  

             Tôn Lượng: Thần tài lên tiếng, cảm giác lại sắp kiếm được tiền rồi.  

             Tô Nhã: Tiểu Dật, dự án lớn gì?  

             Triệu Dật: Vài ngày trước tôi có mua một số mảnh đất và có kế hoạch phát triển. Nhưng mà mọi người đều biết rồi đấy, tôi chỉ là một giám đốc nghèo thôi Mặc dù tôi mới thành lập một công ty bất động sản nhưng tài sản cũng không có nhiều nên tôi muốn mời các công ty bất động sản của nhà họ Lục, nhà họ Tôn cùng hợp tác, nếu Ngụy Xuyên có hứng thú thì cũng có thể góp một phần. Tất nhiên là khi có lợi nhuận thì mọi người sẽ cùng nhau hưởng.   

             Lục Thần: Tổng giám đốc Triệu, nghe khẩu khí này của cậu thì có lẽ cậu mua không ít đất đâu.  

             Triệu Dật: Tôi bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua đất, nhưng vì địa chất ở đó có vấn đề nên giá đất đã giảm khoảng hai phần ba…  

             Lục Đào: !!! Giá trị đất bị giảm còn một phần ba mà cậu cũng dám bỏ 5,5 tỷ ra để mua sao?  

             Tôn Hoành:  Công ty bất động sản Tứ Hải là của cậu sao…?  

             Triệu Dật: Tổng giám đốc Tôn nắm bắt tin tức thật nhanh nhạy, tôi mới nói số tiền thôi mà ông đã nghĩ ra rồi.  

             Tô Nhã: Tiểu Dật, là cháu à? Cháu là người đã mua toàn bộ số lô đất từ D3 đến D12 sao ? Lúc trước cháu tìm cô để hỏi tư liệu của khu vực này…  

             Triệu Dật: Công ty  bất động sản Tứ Hải là của tôi.  

             Tôn Hoành: Tổng giám đốc Triệu, cậu cũng thật là liều lĩnh Mặc dù chúng tôi không làm về bất động sản nhưng cũng nghe nói đến chuyện trong giới bất động sản có một người mua hết toàn bộ khu đất trong một lần, không ngờ lại là cậu. Chỉ có điều là báo cáo thăm dò địa chất của khu vực đó có vấn đề nên không thể xây dựng nhà cao ốc, kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại trước đó cũng phải ngừng thi công…  

             Triệu Dật: Bây giờ, đội khảo sát chuyên nghiệp bao gồm các chuyên gia hàng đầu của Trung Quốc đang khảo sát lại khu đất của tôi.  

             Trong group này, ngoài Lục Đào, Ngụy Xuyên hơi non nớt ra thì những người khác đều rất sành sỏi, thấy Triệu Dật nói vậy thì bọn họ lấy lại tinh thần ngay lập tức!  

             Triệu Dật mua một lúc nhiều đất như vậy, lại mời một nhóm chuyên gia hàng đầu đến để thăm dò lại địa chất. Việc này nói lên điều gì?  

             Chỉ trong một buổi chiều, Tô Nhã, nhà họ Tôn và nhà họ Lục đã nắm rõ được tình hình. Họ cũng thảo luận được có nên hợp tác hay không, cách thức, mức vốn và thu hoạch.

 
Chương 620: Cậu muốn hợp tác như thế nào?


Chương 621: Làm cầu nối  

             Sau khi nhận được số liệu báo cáo, Triệu Dật xác định đúng là bản báo cáo thăm dò địa chất trước đây có vấn đề nên đã nhanh chóng chuẩn bị tìm kiếm đối tác.  

             Như Cao Minh đã nói, khi chuyện này sáng tỏ thì nhất định sẽ xảy ra một trận chiến lớn trong giới bất động sản, ngay cả quan chức địa phương cũng sẽ có người tham lam muốn được chia chút lợi ích. Thế nên Triệu Dật phải chuẩn bị trước.   

             “@Mọi người, mọi người ơi, tôi đang chuẩn bị một dự án lớn, có ai muốn hợp tác cùng hay không?”  

             Triệu Dật gửi một tin nhắn, nhắc tất cả mọi người trong nhóm đầu tư. Nhóm đầu tư đang im ắng không có hoạt động gì thì bỗng nhiên trở nên sôi nổi hẳn.   

             Lục Đào: Nếu anh Dật đã nói đây là dự án lớn thì chắc chắn là lớn thật luôn, anh Dật mau nói xem là dự án gì đi!  

             Tôn Lượng: Thần tài lên tiếng, cảm giác lại sắp kiếm được tiền rồi.  

             Tô Nhã: Tiểu Dật, dự án lớn gì?  

             Triệu Dật: Vài ngày trước tôi có mua một số mảnh đất và có kế hoạch phát triển. Nhưng mà mọi người đều biết rồi đấy, tôi chỉ là một giám đốc nghèo thôi Mặc dù tôi mới thành lập một công ty bất động sản nhưng tài sản cũng không có nhiều nên tôi muốn mời các công ty bất động sản của nhà họ Lục, nhà họ Tôn cùng hợp tác, nếu Ngụy Xuyên có hứng thú thì cũng có thể góp một phần. Tất nhiên là khi có lợi nhuận thì mọi người sẽ cùng nhau hưởng.   

             Lục Thần: Tổng giám đốc Triệu, nghe khẩu khí này của cậu thì có lẽ cậu mua không ít đất đâu.  

             Triệu Dật: Tôi bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua đất, nhưng vì địa chất ở đó có vấn đề nên giá đất đã giảm khoảng hai phần ba…  

             Lục Đào: !!! Giá trị đất bị giảm còn một phần ba mà cậu cũng dám bỏ 5,5 tỷ ra để mua sao?  

             Tôn Hoành:  Công ty bất động sản Tứ Hải là của cậu sao…?  

             Triệu Dật: Tổng giám đốc Tôn nắm bắt tin tức thật nhanh nhạy, tôi mới nói số tiền thôi mà ông đã nghĩ ra rồi.  

             Tô Nhã: Tiểu Dật, là cháu à? Cháu là người đã mua toàn bộ số lô đất từ D3 đến D12 sao ? Lúc trước cháu tìm cô để hỏi tư liệu của khu vực này…  

             Triệu Dật: Công ty  bất động sản Tứ Hải là của tôi.  

             Tôn Hoành: Tổng giám đốc Triệu, cậu cũng thật là liều lĩnh Mặc dù chúng tôi không làm về bất động sản nhưng cũng nghe nói đến chuyện trong giới bất động sản có một người mua hết toàn bộ khu đất trong một lần, không ngờ lại là cậu. Chỉ có điều là báo cáo thăm dò địa chất của khu vực đó có vấn đề nên không thể xây dựng nhà cao ốc, kế hoạch xây dựng trung tâm thương mại trước đó cũng phải ngừng thi công…  

             Triệu Dật: Bây giờ, đội khảo sát chuyên nghiệp bao gồm các chuyên gia hàng đầu của Trung Quốc đang khảo sát lại khu đất của tôi.  

             Trong group này, ngoài Lục Đào, Ngụy Xuyên hơi non nớt ra thì những người khác đều rất sành sỏi, thấy Triệu Dật nói vậy thì bọn họ lấy lại tinh thần ngay lập tức!  

             Triệu Dật mua một lúc nhiều đất như vậy, lại mời một nhóm chuyên gia hàng đầu đến để thăm dò lại địa chất. Việc này nói lên điều gì?  

             Chỉ trong một buổi chiều, Tô Nhã, nhà họ Tôn và nhà họ Lục đã nắm rõ được tình hình. Họ cũng thảo luận được có nên hợp tác hay không, cách thức, mức vốn và thu hoạch.

 
Chương 613: Trịnh Đoan.


Chương 614: Trịnh Đoan  

             Mấy mươi năm trước, đất nước đã làm công tác giải quyết nghèo đói, hiệu quả rất rõ ràng, người dân đều no đủ. Bây giờ nhà nước khởi động giai đoạn phát triển thứ hai, cơ bản là giúp cho cuộc sống của người dân trở nên giàu có.  

             Nếu muốn giàu có thì đầu tiên phải sửa đường, tăng giao thương giữa các khu vực.  

             Khoản tiền chính sách này sẽ được đầu tư mạnh mẽ vào lĩnh vực xây dựng. Sau đó kết nối toàn bộ các tỉnh Tây Nam, tiếp đến phát triển nhiều ngành công nghiệp. Ước tính ban đầu là giai đoạn này phải mất một thập kỷ.  

             Triệu Dật chú ý đến các ngành nghề trọng điểm có liên quan trong đó. Mặc kệ là đầu tư xây dựng hay đầu tư phát triển gì đi nữa thì trước tiên nhà nước sẽ phải chọn ra một nhóm doanh nghiệp có thực lực tốt làm tiên phong, đảm nhận trách nhiệm khai phá. Đương nhiên nhà nước sẽ trả tiền, không để cho các doanh nghiệp này làm không công. Nói cách khác, mặc kệ là doanh nghiệp gì, chỉ cần được chọn vào danh sách doanh nghiệp tiên phong, thì mười năm tới cơ bản là không cần lo lắng không có việc làm, càng không cần lo lắng vấn đề tiền bạc, chỉ cần đốc sức phát triển là được!  

             Phát triển đặc khu kinh tế Tây Nam, mười năm không biết sẽ phải đổ bao nhiêu nghìn tỷ vào để đầu tư. Nếu có thể tiến vào danh sách tiên phong này thì không chỉ có thể cống hiến cho đất nước mà còn có thể lọt vào mắt xanh của các quan chức trung ương Trung Quốc. Hơn nữa còn có thể đưa doanh nghiệp của mình phát triển vượt bậc.  

             Kiếm tiền như thế nào là lợi hại nhất?  

             Đi theo chính sách này mới là lợi hại nhất.  

             Trước đó Triệu Dật nhờ vào số cổ phiếu chứng khoán đang sở hữu mà thu được nhiều lợi nhuận. Chủ yếu là bởi chính sách phát triển khiến thị trường chứng khoán dao động liên tục. Triệu Dật dựa vào dự đoán tương lai rồi thuận thế làm theo chính sách đầu tư, nhờ vậy kiếm được số tiền lớn.  

             Hiển nhiên đây sẽ là đợt sóng đầu tư vô cùng lớn của hắn.  


             Có thể dự đoán trước được tương lai, vậy chẳng khác nào đang nắm thiên cơ trong tay.  

             Bước nhanh hơn một bước thì từng bước đều nhanh, tụt lại phía sau một bước thì từng bước đều chậm.  

             Trong văn kiện không chỉ xác nhận chính sách mà còn ghi tên người phụ trách thi hành chính sách này. Ánh mắt Triệu Dật ngừng lại ở tên người phụ trách cao nhất.  

             Trịnh Đoan.  

             Nói về tư cách gia nhập, trong số những người có quan hệ tốt ở hiện tại thì tập đoàn Thiên Hà của Khổng Hi chắc chắn sẽ có tên trong danh sách, ngoài ra còn có tập đoàn Nhã Cư của Tô Nhã.

 
Chương 621


Chương 622: Phương thức hợp tác  

             Khi tất cả mọi người cùng tụ tập lại một chỗ một lần nữa thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Triệu Dật, còn có vẻ phức tạp.  

             Một sinh viên năm nhất mới mười chín tuổi quyết định bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua đất.  

             Quan trọng hơn chính là chẳng phải trước đó cậu ta vừa mới hoàn thành một hợp đồng tương lai và thu được hai tỷ hay sao? Đã được bao lâu đâu mà cậu ta đã có thể có năm tỷ rưỡi để mua đất rồi vậy!  

             Tài sản đã tăng gần gấp đôi!  

             Cậu ta kiếm tiền cũng nhanh quá đi.  

             Bây giờ, cậu ta bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua một khu đất lớn như thế, chờ đến khi báo cáo thăm dò địa chất được công khai thì có lẽ là giá của khu đất này sẽ có giá tăng vọt lên đến mức hơn hai mươi tỷ. Mà đến khi kế hoạch trung tâm thương mại được phê duyệt thì giá cả còn tăng mạnh hơn nữa!  

             Mười chín tuổi có tài sản hai mươi, ba mươi tỷ!  

             Thế cũng đủ làm người khác kinh ngạc quá rồi!  

             Hơn nữa, cậu ta còn đang định tự mình phát triển. Phát triển một diện tích đất lớn như vậy thì giá trị của trung tâm thương mại có thể lên đến bao nhiêu nữa?  

             Năm mươi tỷ hay là một trăm tỷ?  

             Vốn dĩ tất cả mọi người vẫn chỉ cảm thấy Triệu Dật là một hậu bối rất có năng lực, nhưng bây giờ xem lại mới thấy chỉ trong thời gian ngắn mà Triệu Dật đã vượt xa nhóm người bọn họ.  

             Ít nhất, về mặt tài sản là như thế.  

             Lục Thần đầu tư công ty với quy mô khoảng hơn hai tỷ. Tất cả tài sản của nhà họ Tôn cộng lại cũng khoảng hơn ba tỷ. Tập đoàn Nhã Cư của Tô Nhã có quy mô tương đối lớn nhưng xét về tương lai, tiềm lực thì cộng cả ba người lại cũng không thể bằng một hạng mục như thế của Triệu Dật được.  

             Triệu Dật còn gọi riêng cho Tô Nhã một cuộc điện thoại trước để nói rõ đầu đuôi. Tô Nhã vừa nghe đã có kế hoạch phát triển rất cụ thể. Trong lần hợp tác này, hai bên có thể hợp tác đến mức độ sâu sắc nhất, hơn nữa Triệu Dật còn có kế hoạch cho năm tiếp theo.  

             Rõ ràng Lục Thần đã sớm trao đổi qua chuyện này với cha của Lục Đào, gật đầu nói: “Tất nhiên là tất cả mọi người sẽ làm việc theo hợp đồng. Ít nhất thì đám quan chức sẽ không có ai dám ngang nhiên làm khó cậu, cùng lắm là chỉ có thể giở một chút thủ đoạn thôi nên nhà họ Lục và nhà họ Tôn hoàn toàn có thể giúp giải quyết.”

 
Chương 621


Chương 622: Phương thức hợp tác  

             Khi tất cả mọi người cùng tụ tập lại một chỗ một lần nữa thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Triệu Dật, còn có vẻ phức tạp.  

             Một sinh viên năm nhất mới mười chín tuổi quyết định bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua đất.  

             Quan trọng hơn chính là chẳng phải trước đó cậu ta vừa mới hoàn thành một hợp đồng tương lai và thu được hai tỷ hay sao? Đã được bao lâu đâu mà cậu ta đã có thể có năm tỷ rưỡi để mua đất rồi vậy!  

             Tài sản đã tăng gần gấp đôi!  

             Cậu ta kiếm tiền cũng nhanh quá đi.  

             Bây giờ, cậu ta bỏ ra năm tỷ rưỡi để mua một khu đất lớn như thế, chờ đến khi báo cáo thăm dò địa chất được công khai thì có lẽ là giá của khu đất này sẽ có giá tăng vọt lên đến mức hơn hai mươi tỷ. Mà đến khi kế hoạch trung tâm thương mại được phê duyệt thì giá cả còn tăng mạnh hơn nữa!  

             Mười chín tuổi có tài sản hai mươi, ba mươi tỷ!  

             Thế cũng đủ làm người khác kinh ngạc quá rồi!  

             Hơn nữa, cậu ta còn đang định tự mình phát triển. Phát triển một diện tích đất lớn như vậy thì giá trị của trung tâm thương mại có thể lên đến bao nhiêu nữa?  

             Năm mươi tỷ hay là một trăm tỷ?  

             Vốn dĩ tất cả mọi người vẫn chỉ cảm thấy Triệu Dật là một hậu bối rất có năng lực, nhưng bây giờ xem lại mới thấy chỉ trong thời gian ngắn mà Triệu Dật đã vượt xa nhóm người bọn họ.  

             Ít nhất, về mặt tài sản là như thế.  

             Lục Thần đầu tư công ty với quy mô khoảng hơn hai tỷ. Tất cả tài sản của nhà họ Tôn cộng lại cũng khoảng hơn ba tỷ. Tập đoàn Nhã Cư của Tô Nhã có quy mô tương đối lớn nhưng xét về tương lai, tiềm lực thì cộng cả ba người lại cũng không thể bằng một hạng mục như thế của Triệu Dật được.  

             Triệu Dật còn gọi riêng cho Tô Nhã một cuộc điện thoại trước để nói rõ đầu đuôi. Tô Nhã vừa nghe đã có kế hoạch phát triển rất cụ thể. Trong lần hợp tác này, hai bên có thể hợp tác đến mức độ sâu sắc nhất, hơn nữa Triệu Dật còn có kế hoạch cho năm tiếp theo.  

             Rõ ràng Lục Thần đã sớm trao đổi qua chuyện này với cha của Lục Đào, gật đầu nói: “Tất nhiên là tất cả mọi người sẽ làm việc theo hợp đồng. Ít nhất thì đám quan chức sẽ không có ai dám ngang nhiên làm khó cậu, cùng lắm là chỉ có thể giở một chút thủ đoạn thôi nên nhà họ Lục và nhà họ Tôn hoàn toàn có thể giúp giải quyết.”

 
Chương 614: "Cố lên anh yêu!"


Chương 615: Yêu tinh  

             Nghiêm túc mà nói, tập đoàn Nhã Cư của Tô Nhã thực lực còn yếu một chút. Nhưng tập đoàn thiết bị internet Thiên Hà thì đã đủ tư cách để gia nhập.  

             Trong lĩnh vực bất động sản, có rất nhiều công ty bất động sản lớn mạnh hơn tập đoàn Nhã Cư. Nhưng trong lĩnh vực thiết bị internet, tập đoàn Thiên Hà là thương hiệu hàng đầu trong nước.  

             Nếu kế hoạch thu mua đất thuận lợi, thì sau một năm công ty bất động sản Tứ Hải của Triệu Dật sẽ phát triển lên rất nhiều, nhưng vẫn có vẻ non nớt. Lý lịch và nhiều phương diện khác vẫn còn khá yếu kém.  

             Có lẽ nên cùng tập đoàn Nhã Cư hợp tác một phen. Hợp lực các nguồn tài nguyên để cùng lấy một chỗ đứng trong ngành bất động sản.  

             Triệu Dật tự hỏi một hồi, trong lòng đại khái đã có dự định. Sau đó thả lỏng tâm trạng và nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.  

             Sáng hôm sau, chuông báo thức làm hai người bừng tỉnh, Triệu Dật bật dậy.  

             "Đi nào! Đến giờ rồi, dậy ngắm bình minh!"  

             Khổng Hi mơ màng khẽ mở mắt hỏi: "Sớm như vậy sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Hôm qua không phải chúng ta đã ngủ rất sớm sao? Không phải em cũng ngủ được bảy, tám tiếng rồi à?"  

             Khổng Hi mím môi rồi trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.  

             Đi ngủ sớm nhưng không ngủ mà.  

             Còn không phải lỗi của anh sao?  

             Triệu Dật hiểu được ý tứ trong ánh mắt của Khổng Hi, cười nói: "Mặc quần áo xong, anh cõng em ra ngoài. Rồi lát nữa lại cõng em trở về, để em hưởng thụ cảm giác được phục vụ tận tình."  

             Khổng Hi bị Triệu Dật dỗ dành bằng lời nói ngọt ngào, bèn lên tiếng trách móc: "Anh cõng em sau lưng đi ngắm mặt trời mọc, chỉ sợ người ngoài nhìn vào không chừng sẽ nghĩ em bị tàn phế! Cho nên bạn trai mới không rời không bỏ, cõng em lên núi ngắm bình minh…"  

             Ngày cuối tuần, Triệu Dật và Khổng Hi nghỉ ngơi ở Nga Sơn. Cả hai gắn bó như hình với bóng, xem ra đã hoàn toàn xác định rõ quan hệ.  

             Chiều chủ nhật, Triệu Dật và Khổng Hi cùng trở về Thiên Phủ. Dù sao Khổng Hi cũng là tổng giám đốc công ty giống như Triệu Dật nên không phải lúc nào cũng rảnh rỗi, thường ngày đều phải đi làm.  

             Tuy rằng Khổng Hi và Triệu Dật đã cùng nhau thân mật, nhưng cô vẫn rất ngượng ngùng khi quang minh chính đại đưa Triệu Dật về nhà. Dẫu sao ông của cô vẫn còn ở đây.  

             Nếu thấy hai người thân thiết e là ông của cô sẽ muốn bàn tính chuyện gì đó.  

             Triệu Dật đưa Khổng Hi về đến nhà nhưng không có ý định vào nhà.  

             Những chuyện từng bước hướng tới căn phòng hôn nhân này, Triệu Dật chung quy vẫn thấy hơi thiếu tự nhiên.  

             "Ngày mai anh sẽ về Giang Châu sao?"  

             Triệu Dật gật đầu: "Đúng, có dự án sắp khởi động, anh phải trở về để giám sát.”  

             Khổng Hi tò mò hỏi: "Dự án gì vậy?”  

             Triệu Dật cười nói: "Mua đất và đầu tư xây dựng trung tâm thương mại.”  

             Khổng Hi mở to hai mắt: "Anh được đó! Mới ở tuổi này đã có dự định làm lớn như vậy."  

             Triệu Dật cười nói: "Các em ai cũng nhiều tiền như vậy, còn có năng lực tài giỏi như vậy anh cũng không thể để mình bị tụt lại phía sau được. Nếu không làm sao xứng đôi với các em?"  

             Nếu như hắn chịu nói thật thì cô cũng sẽ khoan hồng. Khi hai người nói về những người bạn gái khác, Triệu Dật và Khổng Hi đều rất thoải mái. Thậm chí Khổng Hi còn có thể lấy chuyện này ra trêu ghẹo Triệu Dật.  

             "Vậy cũng đúng, dù sao phải dỗ dành nhiều bạn gái như vậy thì không thể không có chút tiền vốn. Về sau nói không chừng mọi chuyện bị phanh phui sẽ phải đối mặt với phụ huynh nhà gái. Nếu thực lực kinh tế không đủ mạnh, làm sao có thể giải quyết được đây!"  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy. Cho nên anh phải thật cố gắng. Tốt xấu gì trước tiên phải kiếm được khoảng 100 tỷ, như vậy nếu gặp phải chuyện bất trắc gì còn có thể xoay sở được một chút. Đúng không?"  

             Tự mình thiết kế rồi tự mình tu sửa!

 
Chương 622: Sao cũng được mà, không cần tiền lãi cũng được.


Chương 623: Không thể theo kịp  

             Tôn Hoành gật đầu: “Mặc dù trước đây nhà họ Tôn không làm về bất động sản nhưng mà quanh đi quanh lại thì vẫn chỉ là những người đấy thôi nên chúng tôi có thể đảm bảo rằng không ai có thể giở thủ đoạn với cháu được, đảm bảo phát triển thuận lợi.”  

             Triệu Dật mỉm cười: “Thế thì cháu yên tâm rồi, tiếp theo là muốn xem mọi người muốn hợp tác ở phương diện nào…”  


             Triệu Dật thật sự chỉ chịu trách nhiệm làm cầu nối thôi, mọi thứ còn lại đều giao cho Cao Minh trình bày với bọn họ.  

             Tất nhiên Cao Minh sẽ dựa vào những gì Triệu Dật truyền đạt lại để chốt những vấn đề cần hợp tác, chắc chắn vẫn phải có sự đồng ý của Triệu Dật. Bởi vì mặc dù Triệu Dật hợp tác với nhà họ Lục, nhà họ Tôn vì lợi ích nhưng Triệu Dật cũng phải nắm chắc phần mình.  

             Thế nên bữa cơm này mới chỉ xác định được khái quát phương hướng hợp tác chứ chưa đưa ra được kế hoạch chi tiết nào.  

             Có thể hình dung được rằng Triệu Dật sẽ dành thời gian ở bên ngoài để xây dựng thêm các mối quan hệ riêng tư với mấy nhà này.  

             Mặc dù Triệu Dật giao cho Cao Minh nhiệm vụ đàm phán chi tiết nhưng đương nhiên hắn phải đến để xác định khái quát phương hướng hợp tác giữa nhà họ Lục và nhà họ Triệu, còn Cao Minh chỉ đưa ra đầy đủ các điều khoản cụ thể.   

             Bữa cơm kết thúc. Tô Nhã, Tôn Hoành và Lục Thần về trước. Tôn Lượng, Lục Đào và Ngụy Xuyên vẫn ở lại.  


             “Tìm một chỗ để uống tiếp nhé?”  

             “Được!”  

             Có người lớn ở đây thì tất nhiên Tôn Lượng và Lục Đào sẽ nói ít đi rất nhiều. Bây giờ mấy người họ đã đi rồi nên những người trẻ tuổi cũng tự nhiên hơn.  

             Bọn họ cũng không đi quầy rượu mà chỉ vào bừa một quán ăn, gọi đồ và rượu để uống.  

             Tôn Lượng bưng rượu lên nói: “Người giỏi còn có người giỏi hơn. Núi cao còn có núi cao hơn. Nhân tài như chú em Triệu cũng khó mà gặp được một lần chứ nói gì đến chuyện có thể quen biết, đây đúng là may mắn của chúng ta!”

 
Chương 622: Sao cũng được mà, không cần tiền lãi cũng được.


Chương 623: Không thể theo kịp  

             Tôn Hoành gật đầu: “Mặc dù trước đây nhà họ Tôn không làm về bất động sản nhưng mà quanh đi quanh lại thì vẫn chỉ là những người đấy thôi nên chúng tôi có thể đảm bảo rằng không ai có thể giở thủ đoạn với cháu được, đảm bảo phát triển thuận lợi.”  

             Triệu Dật mỉm cười: “Thế thì cháu yên tâm rồi, tiếp theo là muốn xem mọi người muốn hợp tác ở phương diện nào…”  


             Triệu Dật thật sự chỉ chịu trách nhiệm làm cầu nối thôi, mọi thứ còn lại đều giao cho Cao Minh trình bày với bọn họ.  

             Tất nhiên Cao Minh sẽ dựa vào những gì Triệu Dật truyền đạt lại để chốt những vấn đề cần hợp tác, chắc chắn vẫn phải có sự đồng ý của Triệu Dật. Bởi vì mặc dù Triệu Dật hợp tác với nhà họ Lục, nhà họ Tôn vì lợi ích nhưng Triệu Dật cũng phải nắm chắc phần mình.  

             Thế nên bữa cơm này mới chỉ xác định được khái quát phương hướng hợp tác chứ chưa đưa ra được kế hoạch chi tiết nào.  

             Có thể hình dung được rằng Triệu Dật sẽ dành thời gian ở bên ngoài để xây dựng thêm các mối quan hệ riêng tư với mấy nhà này.  

             Mặc dù Triệu Dật giao cho Cao Minh nhiệm vụ đàm phán chi tiết nhưng đương nhiên hắn phải đến để xác định khái quát phương hướng hợp tác giữa nhà họ Lục và nhà họ Triệu, còn Cao Minh chỉ đưa ra đầy đủ các điều khoản cụ thể.   

             Bữa cơm kết thúc. Tô Nhã, Tôn Hoành và Lục Thần về trước. Tôn Lượng, Lục Đào và Ngụy Xuyên vẫn ở lại.  


             “Tìm một chỗ để uống tiếp nhé?”  

             “Được!”  

             Có người lớn ở đây thì tất nhiên Tôn Lượng và Lục Đào sẽ nói ít đi rất nhiều. Bây giờ mấy người họ đã đi rồi nên những người trẻ tuổi cũng tự nhiên hơn.  

             Bọn họ cũng không đi quầy rượu mà chỉ vào bừa một quán ăn, gọi đồ và rượu để uống.  

             Tôn Lượng bưng rượu lên nói: “Người giỏi còn có người giỏi hơn. Núi cao còn có núi cao hơn. Nhân tài như chú em Triệu cũng khó mà gặp được một lần chứ nói gì đến chuyện có thể quen biết, đây đúng là may mắn của chúng ta!”

 
Chương 615: Ông chủ thật là bá đạo nha!


Chương 616: Đấu giá  

             Ngày hôm sau Triệu Dật đến công ty bất động sản Tứ Hải xem xét tình hình. Cao Minh làm một bản báo cáo đưa cho Triệu Dật.  

             Thực sự cũng không có quá nhiều việc để báo cáo. Dù sao cơ sở chính của công ty là bất động sản nên chỉ khi đã nắm chắc lô đất trong tay thì kế hoạch mới có thể triển khai.  

             Cao Minh đem tất cả tài liệu đấu giá lô đất đặt ở trước mặt Triệu Dật, nói: "Lô D3 đến lô D12 tổng cộng là 10 lô đất, tất cả tài liệu đều ở đây. Chỉ là chủ tịch Triệu, tôi có chút không hiểu, không phải tất cả lô đất này đều có vấn đề sao? Đất này không được phép xây công trình cao tầng mà chỉ được xây nhà ở. Tại sao chúng ta lại phải đấu giá thu mua những lô đất này? Chẳng lẽ chủ tịch định mua chúng để xây biệt thự sao?"  

             Không được phép xây dựng cao ốc, đương nhiên việc muốn xây dựng trung thương mại xem ra chẳng khác gì là đang nói nhảm. Khả năng duy nhất chính là xây dựng khu quần thể biệt thự. Dù sao không xây dựng được cao ốc thì xây biệt thự ít tầng cũng không có vấn đề gì.  

             Triệu Dật quét độ thiện cảm của Cao Minh đối với hắn, phát hiện độ thiện cảm đã tăng lên 91 điểm. Đây đã là mức độ anh em ruột rồi. Tất nhiên hai người không phải anh em mà là quan hệ cấp trên và cấp dưới. Vậy thiện cảm này nên hiểu là sự trung thành.  

             Xem ra vì Triệu Dật đã giúp đỡ cha của Cao Minh, cộng thêm sự coi trọng và sự ủy quyền của Triệu Dật đối với hắn, đã làm cho hắn sinh lòng biết ơn với Triệu Dật. Từ đó nảy sinh lòng trung thành với Triệu Dật và muốn cố gắng làm việc để báo đáp Triệu Dật.  

             Triệu Dật cười nói: "Trước tiên cứ đấu giá đi. Chờ sau khi thu mua thành công thì chúng ta tiếp tục bàn luận. Yên tâm, đây chính là dự án quan trọng nhất trong tương lai, tôi sẽ không làm loạn đâu."  

             Cao Minh thấy Triệu Dật không trả lời rõ thì không gặng hỏi nữa. Dẫu sao Triệu Dật cũng là ông chủ, hắn chỉ là người làm thuê. Hơn nữa vào đây làm đã được một khoảng thời gian, hắn nghe  Đới Lương nói Triệu Dật vô cùng sáng suốt tài giỏi…  

             "Vậy chúng ta chuẩn bị đấu giá một lô đất hay mấy lô đất?"  

             Triệu Dật hé miệng cười cười: "Trẻ con mới lựa chọn, người lớn chọn hết toàn bộ!"  

             Cao Minh mở to hai mắt, hít một hơi rồi nói: "Triệu tổng, ý của cậu là thu mua toàn bộ số đất này sao? ”  

             Tất nhiên phải thu mua hết tất cả!  


             Một khi báo cáo khảo sát địa chất được đưa ra, giá đất ở nơi này sẽ tăng chóng mặt. Dù chỉ là một mảnh đất nhỏ cũng có thể kiếm được rất nhiều lợi nhuận, hơn nữa còn có thể xây dựng cao ốc!  

             Giá đất tăng lên vậy công trình được xây dựng trên đó không phải cũng tăng giá theo sao?  

             Lợi nhuận của dự án xây trung tâm thương mại có thể không tăng sao?   

             Lợi nhuận như vậy nếu không thu mua mà để cho người khác giành được, thì khác nào là tiền tới tay rồi còn để bay mất? Như thế chẳng phải Triệu Dật sẽ tức hộc máu sao?   

             "Tôi chuẩn bị 6,5 tỷ, chắc hẳn sẽ đủ để mua hết số đất này. Dù sao đất ở nơi này hiện tại cũng không đáng giá…"  

             Cao Minh khiếp sợ nhìn Triệu Dật, trong lòng tràn ngập chấn động.  

             Công ty bất động sản Tứ Hải chỉ vừa mới đăng ký kinh doanh. Trước kia Cao Minh lưu lạc ở Thiên Phủ nên những người ở đây không ai biết hắn. Vì vậy, hiện tại Triệu Dật và Cao Minh chính là nhân vật có cũng như không ở nơi này.

 
Chương 623: Bất động sản Nhã Cư à?


Chương 624: Liên thủ đè ép  

             Triệu Dật cười ha hả nói: “Các anh nói như vậy là không tốt đâu nha, nhiều tiền hay ít tiền thì chúng ta vẫn ăn cơm uống rượu như nhau, phải không nào?”  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: “Đúng đúng đúng, mặc kệ có tiền hay không thì chúng ta đều ăn cơm uống rượu, rất vui.”  

             Lục Đào hơi dừng lại một chút, hỏi: “Đúng rồi, cậu đi đây đi đó. Bây giờ lại vội vàng lo sự nghiệp, cậu vẫn còn có thời gian dành cho những bạn gái của cậu sao?”  

             Triệu Dật bất đắc dĩ trả lời: “Chẳng phải tôi vừa đi Thượng Hải ăn sinh nhật với Tần Băng Lạc sao? Sắp tới hạng mục này sẽ cực kỳ bận rộn, tôi cũng chẳng biết phải làm sao. Vậy cho nên tôi mới tính phải giải quyết công việc thật nhanh, sau đó chỉ vung tay làm chưởng quỹ . Tuy có thể sẽ kiếm được ít tiền hơn nhưng mình không thể trở thành nô lệ của đồng tiền được nha…”  


             “Cậu không muốn làm nô lệ của đồng tiền nhưng mà cậu lại quỷ háo sắc!”   

             Một đêm này, Lục Đào nói ra hết những lời kinh điển nhất.   

             Triệu Dật cảm thấy rất tốt.   

             Sự nghiệp và tình yêu thì cũng chính là tiền tài và mỹ nữ mà.   

             Vừa kiếm tiền, vừa hưởng thụ sự ôn nhu của mỹ nữ. Chuyện này có gì là xấu đâu?   

             Gần đây, Triệu Dật vẫn luôn ở cùng Phùng Tiếu Tiếu. Dù sao cũng rất gần trường học nên không ảnh hưởng đến công việc của hắn.   

             Báo cáo thăm dò địa chất cuối cùng cũng được công khai, kết quả đều khiến tất cả xôn xao.  

             Rất nhiều công ty bất động sản ghen tức đỏ con mắt.  

             Bất động sản Tứ Hải có thể nói là đã làm ra chuyện động trời.  

             Rất nhiều công ty bất động sản đều sinh ra nghi ngờ với lần đấu giá này. Mặc dù biết chắc chắn việc này là do sơ suất chứ không phải là do chính quyền hợp tác với doanh nghiệp để bán phá giá tài sản nhà nước. Nhưng việc này vẫn khiến họ rất cay cú, nghi ngờ, thậm chí là bịa đặt làm ồn ào một trận.   


             Biết đâu chừng chính quyền sẽ hủy bỏ kết quả của lần đấu giá này để tiến hành đấu giá lại thì sao?   

             Dù sao cũng chẳng biết bất động sản Tứ Hải này từ đâu chui ra, cũng không nghe nói có ai chống lưng, làm gì thì làm cũng phải bảo vệ doanh nghiệp địa phương một chút chứ có phải không?  

             Có người đã liên hệ chính quyền nghĩ biện pháp xuống tay, cũng có người liên hệ trực tiếp với bất động sản Tứ Hải để nói bóng nói gió muốn được cắn một miếng thịt.   

             Một nhóm người tập trung trong văn phòng của bất động sản Tứ Hải. Bọn họ đều là những tổng giám đốc có tiếng tăm trong lĩnh vực bất động sản ở Giang Châu.  

             “Tứ Hải chơi chiêu này ác quá. Không để lại cho chúng ta một ngụm canh nào. Người ngoại tỉnh mà phách lối như thế thì nhất định phải giáo huấn cho bọn họ một chút.”  

             “Chính xác! Nếu hôm nay hắn không nôn ra ít nhất một nửa khu đất thì chúng ta cũng không thể để yên cho hắn!”   

             “Triệu tổng, bất động sản Long Huy chính là người dẫn đầu của giới bất động sản Giang Châu, vậy nên lần này Triệu tổng phải đại diện cho chúng ta để nói chuyện.”  

             Triệu Minh Dương của bất động sản Long Huy vẻ mặt lạnh lùng nói: “Chắc chắn rồi. Lần này cũng không phải chỉ có một hai nhà mất mặt mà là tất cả mọi người chúng ta đều mất mặt. Một công ty không có căn cơ gì mà lại muốn ăn một tảng thịt lớn như thế thì cũng phải xem hắn có bản lãnh hay không đã.”  

             Một người đàn ông ở bên cạnh kéo nhẹ Hoàng Đào một cái, nhỏ giọng nói: “Phụ tùng Thiên Hải là người của nhà họ Tôn…”

 
Chương 623: Bất động sản Nhã Cư à?


Chương 624: Liên thủ đè ép  

             Triệu Dật cười ha hả nói: “Các anh nói như vậy là không tốt đâu nha, nhiều tiền hay ít tiền thì chúng ta vẫn ăn cơm uống rượu như nhau, phải không nào?”  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: “Đúng đúng đúng, mặc kệ có tiền hay không thì chúng ta đều ăn cơm uống rượu, rất vui.”  

             Lục Đào hơi dừng lại một chút, hỏi: “Đúng rồi, cậu đi đây đi đó. Bây giờ lại vội vàng lo sự nghiệp, cậu vẫn còn có thời gian dành cho những bạn gái của cậu sao?”  

             Triệu Dật bất đắc dĩ trả lời: “Chẳng phải tôi vừa đi Thượng Hải ăn sinh nhật với Tần Băng Lạc sao? Sắp tới hạng mục này sẽ cực kỳ bận rộn, tôi cũng chẳng biết phải làm sao. Vậy cho nên tôi mới tính phải giải quyết công việc thật nhanh, sau đó chỉ vung tay làm chưởng quỹ . Tuy có thể sẽ kiếm được ít tiền hơn nhưng mình không thể trở thành nô lệ của đồng tiền được nha…”  


             “Cậu không muốn làm nô lệ của đồng tiền nhưng mà cậu lại quỷ háo sắc!”   

             Một đêm này, Lục Đào nói ra hết những lời kinh điển nhất.   

             Triệu Dật cảm thấy rất tốt.   

             Sự nghiệp và tình yêu thì cũng chính là tiền tài và mỹ nữ mà.   

             Vừa kiếm tiền, vừa hưởng thụ sự ôn nhu của mỹ nữ. Chuyện này có gì là xấu đâu?   

             Gần đây, Triệu Dật vẫn luôn ở cùng Phùng Tiếu Tiếu. Dù sao cũng rất gần trường học nên không ảnh hưởng đến công việc của hắn.   

             Báo cáo thăm dò địa chất cuối cùng cũng được công khai, kết quả đều khiến tất cả xôn xao.  

             Rất nhiều công ty bất động sản ghen tức đỏ con mắt.  

             Bất động sản Tứ Hải có thể nói là đã làm ra chuyện động trời.  

             Rất nhiều công ty bất động sản đều sinh ra nghi ngờ với lần đấu giá này. Mặc dù biết chắc chắn việc này là do sơ suất chứ không phải là do chính quyền hợp tác với doanh nghiệp để bán phá giá tài sản nhà nước. Nhưng việc này vẫn khiến họ rất cay cú, nghi ngờ, thậm chí là bịa đặt làm ồn ào một trận.   


             Biết đâu chừng chính quyền sẽ hủy bỏ kết quả của lần đấu giá này để tiến hành đấu giá lại thì sao?   

             Dù sao cũng chẳng biết bất động sản Tứ Hải này từ đâu chui ra, cũng không nghe nói có ai chống lưng, làm gì thì làm cũng phải bảo vệ doanh nghiệp địa phương một chút chứ có phải không?  

             Có người đã liên hệ chính quyền nghĩ biện pháp xuống tay, cũng có người liên hệ trực tiếp với bất động sản Tứ Hải để nói bóng nói gió muốn được cắn một miếng thịt.   

             Một nhóm người tập trung trong văn phòng của bất động sản Tứ Hải. Bọn họ đều là những tổng giám đốc có tiếng tăm trong lĩnh vực bất động sản ở Giang Châu.  

             “Tứ Hải chơi chiêu này ác quá. Không để lại cho chúng ta một ngụm canh nào. Người ngoại tỉnh mà phách lối như thế thì nhất định phải giáo huấn cho bọn họ một chút.”  

             “Chính xác! Nếu hôm nay hắn không nôn ra ít nhất một nửa khu đất thì chúng ta cũng không thể để yên cho hắn!”   

             “Triệu tổng, bất động sản Long Huy chính là người dẫn đầu của giới bất động sản Giang Châu, vậy nên lần này Triệu tổng phải đại diện cho chúng ta để nói chuyện.”  

             Triệu Minh Dương của bất động sản Long Huy vẻ mặt lạnh lùng nói: “Chắc chắn rồi. Lần này cũng không phải chỉ có một hai nhà mất mặt mà là tất cả mọi người chúng ta đều mất mặt. Một công ty không có căn cơ gì mà lại muốn ăn một tảng thịt lớn như thế thì cũng phải xem hắn có bản lãnh hay không đã.”  

             Một người đàn ông ở bên cạnh kéo nhẹ Hoàng Đào một cái, nhỏ giọng nói: “Phụ tùng Thiên Hải là người của nhà họ Tôn…”

 
Chương 616: "Xin mời bắt đầu ra giá!"


Chương 617: Phô bày thực lực  

             "Tổng giám đốc Hoàng, ông định đấu giá lô đất nào trong cơn lốc bất động sản này?"  

             "Uầy! Mấy lô đất này chẳng có khác biệt gì mấy. Gần đây công ty tôi không có dự án bất động sản nào. Mà công ty từ trên xuống dưới nhiều miệng ăn như vậy, nên dù sao cũng phải kiếm chút việc để có chút tiền. Mấy lô đất này tuy không được phép xây cao ốc nhưng nếu xây một quần thể biệt thự cao cấp thì hẳn là không có vấn đề. Triệu tổng, công ty bất động sản Long Huy của ông lần này dự định mua mấy lô đất?"  

             "Có thể đấu giá được một lô cũng không tệ. Cảm giác mấy lô đất này giống như gân gà vậy, ăn thì không ngon mà bỏ thì đáng tiếc."  

             "Đúng thật! Giá tiền tuy không tính là đắt nhưng giá trị đất nền lại quá thấp. Quả thật có chút thiếu ý nghĩa."  

             "Lúc trước nghe nói là đầu tư xây dựng trung tâm thương mại, tôi còn đang kích động suy nghĩ làm sao để lấy được hai miếng đất. Kết quả lại xảy ra chuyện này…"  

             Nghe các vị tổng giám đốc nói chuyện với nhau như vậy, Cao Minh chợt nhíu mày.  

             Các đại gia khác đều muốn mua đất để phát triển quần thể biệt thự cao cấp. Có lẽ đây cũng là lựa chọn duy nhất, bởi thực sự không thể mua đất về để xây dựng nhà máy hay cửa hàng, vậy thì quá lãng phí. Dù sao vị trí này cũng rất tốt, không phải lúc trước từng khảo sát xây trung tâm thương mại ở khu vực này à? Vị trí có thể không tốt sao?  

             Triệu Dật và Cao Minh lẳng lặng ngồi chờ đợi ở một góc.  

             Không bao lâu sau, MC đấu giá đã lên đài.  

             MC đấu giá cầm búa nhỏ gõ gõ rồi cười nói: "Các vị bằng hữu trong giới bất động sản, mong rằng các vị đều đã nắm rõ thông tin và tình trạng của những lô đất này. Dù sao trong tài liệu đều đã ghi rất rõ ràng rồi nên bây giờ chúng tôi không giải thích lại nữa mà sẽ lập tức tiến vào phần quan trọng của buổi đấu giá. Bắt đầu đấu giá từ lô đất D2, ai trả giá cao sẽ được. Mỗi lần ra giá không được ít hơn 1 triệu…"  

             "Bây giờ bắt đầu đấu giá lô đất D2, lô đất này ở phía đông bắc của khu đất…"  

             MC đấu giá thuần thục giới thiệu tình trạng của lô D2, bao quát diện tích và tổng giá tiền: "Giá khởi điểm của lô đất này là 204 triệu , xin mời quý vị ra giá!"  

             Giống như MC đấu giá đã nói, tài liệu về những lô đất này đã sớm được ghi chép vô cùng tường tận. Các công ty bất động sản lớn không chỉ nghiên cứu đầy đủ mà còn có khảo sát thực địa. Mỗi công ty tham gia đấu giá đều đã nhắm trúng một lô đất nào đó. Hôm nay tới đây là để trực tiếp tung tiền cạnh tranh.  

             "Bất động sản Long Huy, 210 triệu."  

             "Bất động sản Đông Nguyên 220 triệu."  

             Giá cả không ngừng tăng lên, tất cả mọi người đều có dự tính. Chỉ cần khoảng 300 triệu là có thể thu mua được mảnh đất này.  

             "Bất động sản Long Huy, 300 triệu."  

             Khi bất động sản Long Huy ra giá 300 triệu, những người tấp nập ra giá trước đó đã ngừng lại.  

             Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng công ty bất động sản Long Huy đã trúng thầu thì đột nhiên Cao Minh giơ bảng giá.  

             "Bất động sản Tứ Hải 310 triệu!"  

             Trong tức khắc, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Cao Minh.  

             Công ty bất động sản Tứ Hải.  

             Chưa từng nghe qua tên này nha, ở đâu ra vậy?  

             Tổng giám đốc công ty bất động sản Long Huy là Triệu Minh Dương đảo mắt nhìn qua, ánh mắt có chút ngạc nhiên.  

             Giới bất động nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Những công ty thể bỏ ra mấy triệu để đầu tư mua đất, Triệu Minh Dương quen biết không ít. Nhưng chưa từng nghe qua tên công ty bất động sản Tứ Hải.  

             Triệu Minh Dương lại giơ bảng.  

             "Bất động sản Long Huy 320 triệu!  

             Tuy nói rằng mỗi lần ra giá ít nhất là 10 ngàn nhưng Triệu Minh Dương muốn thể hiện quyết tâm của hắn nên một hơi tăng lên 10 triệu.  

             Đây trận đấu giá đầu tiên nên bất động sản Long Huy muốn giành chiến thắng.  

             Cao Minh không chút do dự giơ bảng lần nữa.  

             "Bất động sản Tứ Hải 330 triệu!"  

             Sắc mặt Triệu Minh Dương tối sầm lại, công ty Tứ Hải này cũng một cọng rơm cứng đó nha.  

             "Bất động sản Long Huy 340 triệu!"  

             Gương mặt Cao Minh lạnh lùng, tiếp tục giơ bảng   

             "Công ty bất động sản Tứ Hải 350 triệu!"  

             Chung quanh đều xôn xao bàn tán!  

             "Bất động sản Tứ Hải này xuất hiện từ đâu ra vậy? Sao lại hung hăng như thế?"  

             "350 triệu ư! Thật đáng giá!"  

             "Trả giá cao như vậy e là dù có mua được đất thì cũng không có lợi nhuận."  

             "Thực lực rất đáng gờm đó nha."

 
Chương 624: “Nhượng lại đất?”


Chương 625: Các người quá tham lam  

             Lập tức, sắc mặt Hoàng Đào hơi thay đổi: “Nhà họ Tôn sao? Tại sao bọn họ lại quen biết nhà họ Tôn vậy? Thế còn đầu tư Thần Minh lại là công ty của ai nữa?”  

             Lại có một tổng giám đốc nhỏ giọng nói: “Lục Thần là em trai của Lục Phong. Lục Phong kia là người của chính phủ thành phố Giang Châu…”  


             Hoàng Đào lập tức biến sắc, sắc mặt trở nên có chút khó coi. Hắn liếc mắt nhìn Triệu Minh Dương ở bên cạnh, thấy sắc mặt Triệu Minh Dương cũng hơi trầm xuống.   

             Chắc chắn bọn họ không thể ngờ được rằng bất động sản Tứ Hải đã bắt tay với nhà họ Tôn và nhà họ Lục nhanh như vậy. Năng lực của hai nhà này rất mạnh, một nhà là quan chức, một nhà là doanh nhân. Đặc biệt là nhà họ Lục, nếu Lục Phong đã đứng ra thì không ai dám coi thường.  

             Quyền, mãi mãi cao hơn tiền một tầng.  

             Chỉ có điều là cả đám người cùng kéo đến như vậy mà chỉ vì nghe thấy tên tuổi của nhà họ Tôn và nhà họ Lục thì lại trở nên rụt rè như vậy, sợ là sau này sẽ trở thành trò cười cho mọi người mất.   

             Dù như thế nào đi nữa thì tóm lại là muốn ăn thịt thì phải chịu!   

             Chỉ có điều là có sự tham dự của nhà họ Tôn và nhà họ Lục nên dã tâm khi trước của mấy người này đã vơi đi rất nhiều, không còn ôm suy nghĩ rất lớn như trước nữa.  

             Triệu Minh Dương lạnh lùng nói: “Đúng là bất động sản Nhã Cư rất có năng lực. Nhưng mà suy cho cùng cũng không phải là doanh nghiệp địa phương của Giang Châu nên nguồn lực sẽ có hạn. Nhà họ Tôn và nhà họ Lục cũng có năng lực rất lớn, nhưng mà vấn đề của giới bất động sản thì cuối cùng vẫn cần phải có nhân tài của giới bất động sản chúng ta giải quyết thì mới được. Nếu các ông muốn phát triển thì đến lúc đó toàn bộ các công ty của chúng tôi sẽ cùng nghĩ cách để kiềm chế các ông. Đừng nói đến tiến độ, chỉ sợ khởi công cũng là một vấn đề đấy…”  

             “Vậy các anh có ý kiến gì thì nói thử để chúng tôi có thể tham khảo xem sao.”  

             Cao Minh cũng không trực tiếp từ chối. Dù sao thì trước tiên nghe một chút lợi thế của đối phương cũng không có vấn đề gì.   

             Trong đám đông, một người đàn ông trung niên tiến lên trước, trầm giọng nói: “Tôi là Trương Việt. Đây là gì vậy?”

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom