Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 550: "Nhưng Trương Tam nhìn thấy mà?”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 550: Thử thách của khoa luật  

             Rất nhanh tiết thứ hai đã bắt đầu, Liễu Vũ Phi không trở về vị trí trước đó mà ngồi cạnh Triệu Dật, còn cầm một quyển sách cho Triệu Dật. Nếu không trước mặt trống rỗng như thế, có một số giáo viên sẽ không quản, nhưng cũng có giáo viên sẽ nói.  

             Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi vừa học, vừa dùng điện thoại di động nói chuyện phiếm, dù sao như vậy sẽ không gây ra âm thanh ảnh hưởng đến người khác.  

             Nhưng mặc dù vậy, hai người mắt đi mày lại dáng vẻ tươi cười vẫn rơi vào mắt thầy giáo trên bục giảng.  


             Không có biện pháp, ai bảo Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi hai người nam thanh nữ tú quá bắt mắt cơ chứ.  

             Giáo viên trung niên đeo kính quay lại nói: "Bạn nam phía sau, là bạn nam mặc đồ đen phân tích cho tôi ví dụ này."  

             Triệu Dật đang cùng Liễu Vũ Phi tán gẫu trên trời dưới đất, bỗng nhiên cảm giác rất nhiều người nhìn chăm chú vào mình, lập tức sợ hãi cả kinh. Ngẩng đầu thì nhìn thấy giáo viên trung niên đang chỉ vào mình: "Đúng, chính là cậu đó, cậu lên phân tích một chút đi. ”  

             Hả?  

             Triệu Dật nhanh chóng nhét tay vào ngăn kéo. Sau đó đứng dậy trong lòng cười khổ, đây xem như là diễn ân ái nên sẽ chết nhanh hay sao?  

             Giáo viên cũng không vừa mắt mình sao?  

             Giáo viên trung niên nhìn chằm chằm Triệu Dật, thần thái thoải mái nói: "Cậu nghe cho kỹ, Trương Tam ở phòng nghỉ bến xe nghỉ ngơi nhưng lúc đó điện thoại di động hết pin. Hắn đem điện thoại di động đặt ở chỗ sạc của trạm xăng, sau đó tự mình ngồi ở trên ghế bên cạnh cách mấy mét nhìn điện thoại di động sạc. Lúc này Lý Tứ đi tới, nhìn thấy điện thoại di động đang sạc thì xông lên rút điện thoại xuống rồi bỏ chạy. Trương Tam lập tức bắt đầu đuổi theo Lý Tứ nhưng không đuổi kịp, về sau Lý Tứ bị bắt... Như vậy xin hỏi, hành vi của Lý Tứ này là trộm cắp tài sản hay là cướp tài sản? ”  

             Tất cả học sinh cũng đều nghe giáo viên đưa ra đề tài, trong lúc nhất thời đều có chút sửng sốt.  

             Trộm cắp tài sản, hay cướp tài sản?  

             Cướp tài sản hình như không phải, dù sao không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào, cũng không có bất kỳ thủ đoạn uy hiếp nào. Nhưng nếu nói là trộm tài sản thì rõ ràng hành vi này chính là quang minh chính đại ở dưới tầm mắt chủ nhân điện thoại mà cầm đi?  

             Nói thế nào cũng không đúng.  

             Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có chút sững sờ, ngay cả Liễu Vũ Phi bên cạnh ánh mắt cũng có chút mê mang, khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ khẽ cúi xuống.  

             Xong rồi.  

             Triệu Dật sắp bị mất mặt rồi.  

             Sớm biết vậy đã không nói chuyện phiếm với canh ấy.  

             Ánh mắt người trong phòng học đồng loạt rơi vào trên người Triệu Dật, không ít nam sinh trong ánh mắt toát ra vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa.  

             Thật là hả hê!  

             …

 
Chương 558: Khổng Hi gọi điện thoại tới.


Chương 558: Chuẩn bị lướt cổ phiếu Mỹ  

             Triệu Dật lên xe Audi TT của Phùng Tiếu Tiếu đang đậu bên đường, đêm nay đương nhiên phải đi với cô ấy, cũng lâu rồi bọn họ không gặp.  

             Ngày hôm sau, Triệu Dật bị điện thoại đánh thức.  

             Khổng Hi gọi điện thoại tới.  

             Bên tập đoàn Thiên hà đã có kết quả, việc thay đổi cổ phần của các thành viên của tập đoàn Thiên hà đã làm xong. Căn cứ vào việc Triệu Dật có 28,5% cổ phần muốn thế chấp để vay ngân hàng thì số cổ phần này theo định giá ít nhất là 5 tỷ. Nhưng đi vay mà, cũng không thể định giá là 5 tỷ được, nhất định sẽ phải giảm bớt một chút, kết quả cuối cùng là tập đoàn Thiên Hà đứng ra vay được 4 tỷ.  

             Nắm giữ 28,5% số cổ phần này là công ty đầu tư Phi Dật, đương nhiên sẽ cùng Khổng Hi của tập đoàn Thiên Hà ký kết hợp đồng. Nếu trong thời gian quy định, công ty đầu tư Phi Dật không thể trả lại 4 tỷ này, vậy thì 28,5% cổ phần của tập đoàn thiên hà trên danh nghĩa của đầu tư Phi Dật sẽ thuộc về Khổng Hi, nếu như trả đủ tiền vậy đương nhiên sẽ không sao cả.  

             Chuyện này, Khổng Hi đã ra sức lắm rồi. Nếu không thì dựa trên tư cách chủ tịch công ty lẫn người đại diện pháp nhân công ty là ông cụ Khổng không gật đầu đồng ý, khoản vay này chắc chắn không thể đến tay. Dù sao Triệu Dật có cổ phần, nhưng lại không phải là pháp nhân của công ty, trừ khi giống như lời Cao Minh nói là đi tìm chỗ khác vay tiền thì mới được. Nhưng mà, chưa kể vay tiền mấy kiểu không phải ngân hàng chính quy lãi suất đã cao mà mức vay cũng sẽ nhỏ hơn nhiều, còn có thể gặp rất nhiều phiền phức.  

             Cho nên nói, đối với chuyện vay tiền này, xem như Triệu Dật nợ Khổng Hi một nhân tình.  

             Đương nhiên, lúc trước Triệu Dật giúp đỡ Khổng Hi dọn sạch hết thảy chướng ngại trong công ty cũng coi như là giúp Khổng Hi. Hiện tại hắn có cổ phần làm bảo đảm, Khổng Hi cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì, đây cũng chỉ có thể xem như là thuận nước đẩy thuyền.  

             Sau khi vay xong, tài chính chuyển dời đến đầu tư Phi Dật.  

             Nếu tiền đã đến, Triệu Dật cũng chuẩn bị thao tác một chút. Lần này có tiền vốn 4 tỷ, chắc hẳn có thể phất lớn một khoản, dù sao cách chơi thị trường chứng khoán, chính là tiền vốn càng nhiều lợi nhuận càng lớn, cũng giống như việc lăn cầu tuyết, càng lăn sẽ càng lớn.  

             Sau khi Triệu Dật xác nhận hết thảy đều đúng, tiếp đó đợi thêm vài ngày nữa là đến 27 tháng 2. Lúc này mới mở ra thẻ dự đoán thông tin cổ phiếu chứng khoán Mỹ ra sử dụng.  

             Sở dĩ chọn ngày 27 tháng 2 là bởi vì mùng 1 tháng 3 nước Mỹ sẽ tuyên bố những phương pháp cải cách y tế mới. Trong đó đề cập tới nhiều lĩnh vực, chắc chắn sẽ tạo thành chấn động giá cổ phiếu của các công ty trên diện rộng.  

             Ngày 27 xem xét thẻ dự đoán thông tin cổ phiếu chứng khoán Mỹ, như vậy thì hắn sẽ có thể biết chính xác xu thế cổ phiếu của ngày 28 tháng 3 và ngày mùng 1, mùng 2. Nhờ thế mà có thể chọn lựa đúng xu thế cổ phiếu, từ đó thu hoạch lợi ích lớn nhất.  

             Hệ thống sẽ lựa chọn cổ phiếu có chỉ số biến động trong phạm vi khá lớn, mà Triệu Dật thì lựa chọn cổ phiếu là loại có liên quan đến chính sách lần này để xem xét, như vậy thì sẽ có phần nắm chắc hơn.  

             Sau khi Triệu Dật khó chịu vài giây đồng hồ, nghĩ kỹ lại thì giá cổ phiếu dao động lớn hơn AbbVie y dược này khẳng định là vẫn có, nhưng mà loại cổ phiếu đấy cổ phiếu toàn bộ công ty vốn hóa thị trường cũng chỉ tầm 100, 200 triệu, cho dù tăng thêm 200% thì có thể kiếm được bao nhiêu đâu chứ?

 
Chương 558: Khổng Hi gọi điện thoại tới.


Chương 558: Chuẩn bị lướt cổ phiếu Mỹ  

             Triệu Dật lên xe Audi TT của Phùng Tiếu Tiếu đang đậu bên đường, đêm nay đương nhiên phải đi với cô ấy, cũng lâu rồi bọn họ không gặp.  

             Ngày hôm sau, Triệu Dật bị điện thoại đánh thức.  

             Khổng Hi gọi điện thoại tới.  

             Bên tập đoàn Thiên hà đã có kết quả, việc thay đổi cổ phần của các thành viên của tập đoàn Thiên hà đã làm xong. Căn cứ vào việc Triệu Dật có 28,5% cổ phần muốn thế chấp để vay ngân hàng thì số cổ phần này theo định giá ít nhất là 5 tỷ. Nhưng đi vay mà, cũng không thể định giá là 5 tỷ được, nhất định sẽ phải giảm bớt một chút, kết quả cuối cùng là tập đoàn Thiên Hà đứng ra vay được 4 tỷ.  

             Nắm giữ 28,5% số cổ phần này là công ty đầu tư Phi Dật, đương nhiên sẽ cùng Khổng Hi của tập đoàn Thiên Hà ký kết hợp đồng. Nếu trong thời gian quy định, công ty đầu tư Phi Dật không thể trả lại 4 tỷ này, vậy thì 28,5% cổ phần của tập đoàn thiên hà trên danh nghĩa của đầu tư Phi Dật sẽ thuộc về Khổng Hi, nếu như trả đủ tiền vậy đương nhiên sẽ không sao cả.  

             Chuyện này, Khổng Hi đã ra sức lắm rồi. Nếu không thì dựa trên tư cách chủ tịch công ty lẫn người đại diện pháp nhân công ty là ông cụ Khổng không gật đầu đồng ý, khoản vay này chắc chắn không thể đến tay. Dù sao Triệu Dật có cổ phần, nhưng lại không phải là pháp nhân của công ty, trừ khi giống như lời Cao Minh nói là đi tìm chỗ khác vay tiền thì mới được. Nhưng mà, chưa kể vay tiền mấy kiểu không phải ngân hàng chính quy lãi suất đã cao mà mức vay cũng sẽ nhỏ hơn nhiều, còn có thể gặp rất nhiều phiền phức.  

             Cho nên nói, đối với chuyện vay tiền này, xem như Triệu Dật nợ Khổng Hi một nhân tình.  

             Đương nhiên, lúc trước Triệu Dật giúp đỡ Khổng Hi dọn sạch hết thảy chướng ngại trong công ty cũng coi như là giúp Khổng Hi. Hiện tại hắn có cổ phần làm bảo đảm, Khổng Hi cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì, đây cũng chỉ có thể xem như là thuận nước đẩy thuyền.  

             Sau khi vay xong, tài chính chuyển dời đến đầu tư Phi Dật.  

             Nếu tiền đã đến, Triệu Dật cũng chuẩn bị thao tác một chút. Lần này có tiền vốn 4 tỷ, chắc hẳn có thể phất lớn một khoản, dù sao cách chơi thị trường chứng khoán, chính là tiền vốn càng nhiều lợi nhuận càng lớn, cũng giống như việc lăn cầu tuyết, càng lăn sẽ càng lớn.  

             Sau khi Triệu Dật xác nhận hết thảy đều đúng, tiếp đó đợi thêm vài ngày nữa là đến 27 tháng 2. Lúc này mới mở ra thẻ dự đoán thông tin cổ phiếu chứng khoán Mỹ ra sử dụng.  

             Sở dĩ chọn ngày 27 tháng 2 là bởi vì mùng 1 tháng 3 nước Mỹ sẽ tuyên bố những phương pháp cải cách y tế mới. Trong đó đề cập tới nhiều lĩnh vực, chắc chắn sẽ tạo thành chấn động giá cổ phiếu của các công ty trên diện rộng.  

             Ngày 27 xem xét thẻ dự đoán thông tin cổ phiếu chứng khoán Mỹ, như vậy thì hắn sẽ có thể biết chính xác xu thế cổ phiếu của ngày 28 tháng 3 và ngày mùng 1, mùng 2. Nhờ thế mà có thể chọn lựa đúng xu thế cổ phiếu, từ đó thu hoạch lợi ích lớn nhất.  

             Hệ thống sẽ lựa chọn cổ phiếu có chỉ số biến động trong phạm vi khá lớn, mà Triệu Dật thì lựa chọn cổ phiếu là loại có liên quan đến chính sách lần này để xem xét, như vậy thì sẽ có phần nắm chắc hơn.  

             Sau khi Triệu Dật khó chịu vài giây đồng hồ, nghĩ kỹ lại thì giá cổ phiếu dao động lớn hơn AbbVie y dược này khẳng định là vẫn có, nhưng mà loại cổ phiếu đấy cổ phiếu toàn bộ công ty vốn hóa thị trường cũng chỉ tầm 100, 200 triệu, cho dù tăng thêm 200% thì có thể kiếm được bao nhiêu đâu chứ?

 
Chương 551: Thật là lợi hại!


Chương 551: Triệu Dật quá lợi hại  

             “Nông dân trồng dưa họ Triệu đã dọa rồi nhưng vẫn có người trộm dưa hấu của ông ta, thế là nông dân họ Triệu càng thêm tức giận nên thật sự đã bơm thuốc trừ sâu vào trong năm quả dưa hấu khá to trên ruộng dưa. Ông ta còn treo bảng cảnh cáo ‘Trong dưa có độc, xin đừng ăn’ để cảnh báo người hái trộm.  

             “Hàng xóm họ Trương đi ngang qua ruộng dưa, chuẩn bị trộm dưa thì nhìn thấy tấm bảng cảnh cáo nhưng nghĩ là bảng đó để dọa người mà thôi. Cho nên ông ta vẫn trộm hai quả dưa hấu, một quả to, một quả bé. Quả dưa hấu to thì có thuốc trừ sâu, quả nhỏ thì không có. Sau khi đem về nhà, người hàng xóm họ Trương này ăn xong quả dưa hấu nhỏ thì đi làm việc, nhưng nhà ông ta lại có ba vị khách đến nhà chơi.”  

             “Vợ của người hàng xóm họ Trương kia là bà Lý, thấy trong nhà có dưa hấu, nghĩ là ông chồng mua về nên đã dùng để đãi khách. Kết quả làm hai người khách kia bị trúng độc chết, một người may mắn qua khỏi."  

             Nghe đến đây, mọi sinh viên đều tỏ ra thích thú.  


             Tôi thấy vụ án này đã đủ rắc rối rồi.  

             Chỉ là không biết vấn đề là gì?  

             Lần này, chắc chắn nam sinh này không trả lời được!  

             Thầy giáo trung nếu nêu xong tình huống thì dừng lại một chút rồi mỉm cười hỏi: "Câu hỏi thứ nhất, nông dân trồng dưa họ Triệu có phạm tội hay không, nếu cấu thành tội thì hình thức phạm tội là gì?”  

             Triệu Dật mỉm cười, hắn nhớ tình huống này, dù sao thì đây cũng là một ví dụ kinh điển, nhưng tân sinh viên khoa Luật năm nhất chưa chắc là đã biết.  

             Triệu Dật bình tĩnh trả lời: "Hành vi của nông dân họ Triệu có cấu thành tội cố ý giết người, nông dân họ Triệu biết rõ hành vi đánh thuốc trừ sâu của mình có thể dẫn đến cái chết của kẻ trộm dưa hấu. Thế nhưng lại cố tình để phát sinh tình huống này nên cấu thành tội gián tiếp cố ý giết người.”  

             Thầy giáo trung niên tiếp tục đặt câu hỏi: "Câu hỏi thứ hai, hành vi trộm dưa của hàng xóm họ Trương có cấu thành tội trộm cắp hay không, có cấu thành tội gián tiếp làm chết người hay không?”  

             Triệu Dật trả lời trôi chảy: "Hành vi của hàng xóm họ Trương không cấu thành tội trộm cắp, bởi vì giá trị của hai quả dưa hấu rất nhỏ nên chưa tính là tội trộm cắp, hành vi của hàng xóm họ Trương cấu thành tội gián tiếp làm chết người.”  

             Thầy giáo trung niên lại hỏi: "Vậy bà Lý có tội hay không?”  

             Triệu Dật lại trả lời lưu loát: "Vô tội, bà Lý không cố ý cũng không cấu thành tội giết người,hành vi này thuộc loại ngoài ý muốn.”  

             Thầy giáo trung niên không hỏi nữa, hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Dật: "Bạn nam này, tên cậu là gì?”  

             Triệu Dật bỗng hơi xấu hổ đáp: "Thưa thầy, em là Triệu Dật, em không phải sinh viên khoa Luật, em thích chương trình của khoa Pháp luật nên mới đến nghe giảng một chút.”  

             Nghe giảng?  

             Nam sinh xung quanh đồng loạt nhìn khinh bỉ.  

             Rõ ràng là cậu ta đến để tán gái.  

             Giả vờ là học sinh giỏi cái gì, vừa nãy còn thấy cậu ta nói chuyện phiếm với Liễu Vũ Phi, đâu có thấy cậu ta nghe giảng?  

             Tuy mọi người khinh bỉ, nhưng trong lòng vẫn hơi bội phục.  

             …

 
Chương 559: Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.


Chương 559: Gặp gỡ thiếu niên nhân kiệt  

             Cổ phiếu chung quy không thể so với hợp đồng tương lai, thị trường hàng hoá kỳ hạn có thể nói là vô tận, bất kể là của vị phú hào nào. Hắn tham gia vào đó thì cũng không nổi được bong bóng gì, bởi vì hợp đồng tương lai là đối mặt cả thị trường, mà cổ phiếu chỉ là đối với một công ty nào đó.  

             3 tỷ thì 3 tỷ, chung quy là cũng có thể kiếm lớn một khoản.  

             Nếu như tiền của mình không có cách nào sử dụng toàn bộ, vậy chuyện này cũng không cần gọi mấy người bọn họ, tự mình làm vậy.  

             Dẫn người kiếm tiền, loại chuyện thế này đương nhiên là phải thỏa mãn bản thân trước, có dư sức mới đi quan tâm đến người khác, nếu không thì đó chính là cầm lợi ích của bản thân đi cho người khác mà thôi.  

             Triệu Dật đã dẫn bọn họ theo mấy lần rồi, tình cảm qua lại cũng chẳng thiếu một lần này.  

             Động tác lần này, lặng yên không một tiếng động.  

             Mùng 2 tháng 3, khi thị trường chứng khoán Mỹ ngừng lại, tiền vốn Triệu Dật đưa vào thị trường chứng khoán đã an toàn rút lui toàn bộ.  

             85%.  

             Tiền vốn 3 tỷ, lợi nhuận đạt tới trăm triệu.  

             Hiện tiền vốn trong tay Triệu Dật đã đạt tới 6,6 tỷ, có 6,6 tỷ này làm cơ sở Triệu Dật tràn ngập tin tưởng với buổi đấu giá phân đất tháng tư.  

             Nếu như đã làm, vậy làm lớn một lần đi, Triệu Dật phải nghĩ biện pháp mua lại toàn bộ mảnh đất trống kia để tối đa hóa lợi ích!  

             Hiện tại chỉ có Triệu Dật mới biết được giá trị mảnh đất kia, cũng không thể tự mình đi làm việc, bản thân vất vả, người khác lại theo mình nằm kiếm tiền.  


             Mảnh đất trống kia bây giờ giá trị cũng không cao, mình bây giờ có đầy đủ tài chính sao có thể để cho người khác đi kiếm tiền chứ?  

             Cho dù thật sự hợp tác với người khác, Triệu Dật cũng nhất định sẽ hợp tác với Tô Nhã hoặc là Tôn gia, Lục gia, tốt xấu gì cũng không phải người ngoài.  

             Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.  

             Làm xong đợt này, Triệu Dật cũng tạm nghỉ, tiếp đó chính là thời gian tổ diễn đàn sinh viên trẻ tuổi khởi nghiệp toàn quốc.  

             Nếu như Triệu Dật đã đồng ý với Tống Dịch Minh, vậy đương nhiên phải đến cổ động một chút.  

             Mùng 4 Triệu Dật nhận được điện thoại của Tống Dịch Minh, để cho hắn đến phòng học 4002 gặp mặt làm quen với mấy bạn học khác cùng tham gia diễn đàn lần trước. Nếu như đều là đại biểu của đại học công thương, mọi người cũng phải hiểu rõ lẫn nhau mới được, dù sao đến lúc đó tất cả vị trí đều là lấy trường học làm đơn vị đấy.  

             Nhớ tới những người tốt nghiệp xong vội vàng tìm việc khắp nơi, vấp phải khó khăn, lại nhìn họ là biết bọn họ mạnh cỡ nào.

 
Chương 559: Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.


Chương 559: Gặp gỡ thiếu niên nhân kiệt  

             Cổ phiếu chung quy không thể so với hợp đồng tương lai, thị trường hàng hoá kỳ hạn có thể nói là vô tận, bất kể là của vị phú hào nào. Hắn tham gia vào đó thì cũng không nổi được bong bóng gì, bởi vì hợp đồng tương lai là đối mặt cả thị trường, mà cổ phiếu chỉ là đối với một công ty nào đó.  

             3 tỷ thì 3 tỷ, chung quy là cũng có thể kiếm lớn một khoản.  

             Nếu như tiền của mình không có cách nào sử dụng toàn bộ, vậy chuyện này cũng không cần gọi mấy người bọn họ, tự mình làm vậy.  

             Dẫn người kiếm tiền, loại chuyện thế này đương nhiên là phải thỏa mãn bản thân trước, có dư sức mới đi quan tâm đến người khác, nếu không thì đó chính là cầm lợi ích của bản thân đi cho người khác mà thôi.  

             Triệu Dật đã dẫn bọn họ theo mấy lần rồi, tình cảm qua lại cũng chẳng thiếu một lần này.  

             Động tác lần này, lặng yên không một tiếng động.  

             Mùng 2 tháng 3, khi thị trường chứng khoán Mỹ ngừng lại, tiền vốn Triệu Dật đưa vào thị trường chứng khoán đã an toàn rút lui toàn bộ.  

             85%.  

             Tiền vốn 3 tỷ, lợi nhuận đạt tới trăm triệu.  

             Hiện tiền vốn trong tay Triệu Dật đã đạt tới 6,6 tỷ, có 6,6 tỷ này làm cơ sở Triệu Dật tràn ngập tin tưởng với buổi đấu giá phân đất tháng tư.  

             Nếu như đã làm, vậy làm lớn một lần đi, Triệu Dật phải nghĩ biện pháp mua lại toàn bộ mảnh đất trống kia để tối đa hóa lợi ích!  

             Hiện tại chỉ có Triệu Dật mới biết được giá trị mảnh đất kia, cũng không thể tự mình đi làm việc, bản thân vất vả, người khác lại theo mình nằm kiếm tiền.  


             Mảnh đất trống kia bây giờ giá trị cũng không cao, mình bây giờ có đầy đủ tài chính sao có thể để cho người khác đi kiếm tiền chứ?  

             Cho dù thật sự hợp tác với người khác, Triệu Dật cũng nhất định sẽ hợp tác với Tô Nhã hoặc là Tôn gia, Lục gia, tốt xấu gì cũng không phải người ngoài.  

             Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.  

             Làm xong đợt này, Triệu Dật cũng tạm nghỉ, tiếp đó chính là thời gian tổ diễn đàn sinh viên trẻ tuổi khởi nghiệp toàn quốc.  

             Nếu như Triệu Dật đã đồng ý với Tống Dịch Minh, vậy đương nhiên phải đến cổ động một chút.  

             Mùng 4 Triệu Dật nhận được điện thoại của Tống Dịch Minh, để cho hắn đến phòng học 4002 gặp mặt làm quen với mấy bạn học khác cùng tham gia diễn đàn lần trước. Nếu như đều là đại biểu của đại học công thương, mọi người cũng phải hiểu rõ lẫn nhau mới được, dù sao đến lúc đó tất cả vị trí đều là lấy trường học làm đơn vị đấy.  

             Nhớ tới những người tốt nghiệp xong vội vàng tìm việc khắp nơi, vấp phải khó khăn, lại nhìn họ là biết bọn họ mạnh cỡ nào.

 
Chương 552: như vậy em sẽ rất vất vả đó.”


Chương 552: Gặp lại đồng bọn phải khoe khoang một chút  

             Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Dù sao bạn gái tôi sau này có thể sẽ trở thành đại luật sư mà, tôi phải học một chút. Như vậy về sau mới có tiếng nói chung với cô ấy, nếu không thì chẳng phải ngay cả việc nói chuyện phiếm với cô ấy cũng không được rồi sao? ”  

             "Wow!"  

             “Cậu cũng quá tri kỷ rồi đó!”  

             "Thật cảm động, mình hâm mộ các cậu đến phát khóc luôn rồi, Triệu Dật, cậu làm như vậy sẽ kéo cao tiêu chuẩn tìm bạn trai của chúng tôi lên mất. Sau này nếu tìm không được bạn trai, chúng tôi sẽ đem toàn bộ oán giận trút hết lên người của cậu, tự nhiên sao lại ưu tú như vậy làm gì chứ!"  

             Triệu Dật cười hắc hắc nói: "Thật đúng là xin lỗi các cô, tôi vẫn luôn là ưu tú như vậy mà, ha ha ha. Đi thôi, đi ăn khuya, muốn ăn cái gì nào? ”  

             "Chúng ta đi đến phố ăn vặt đi, ở đó thứ gì cũng có."  

             Tất cả mọi người đều biết Triệu Dật chính là đại gia, dù sao chỉ tổ chức một buổi sinh nhật cũng đã tiêu tốn hai ba triệu, tự nhiên sẽ không để ý việc bọn họ sẽ ăn cái gì.  

             Triệu Dật nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Vũ Phi, Liễu Vũ Phi cười nói: "Vậy chúng ta đi đến phố ăn vặt đi.”  

             Từ sau bữa tiệc sinh nhật đó, Ngô Lỵ và ba người kia cũng không còn bất kỳ tâm tư nào nữa, có lẽ nhìn thấy Triệu Dật tuổi trẻ đã tài giỏi như vậy thì đều có một chút tâm tư nịnh bợ. Hiện tại quan hệ bạn cùng phòng của các cô cũng đã không tệ.  

             Ít nhất là trong tình huống không có khó khăn gì, mọi người nhìn qua vẫn rất thân thiết.  

             Triệu Dật cảm thấy như vậy là đủ rồi.  

             Dù sao bây giờ cũng chỉ mới là năm nhất, nếu như thuê phòng ở bên ngoài, vậy thì cuộc sống đại học sau này cũng sẽ thiếu đi rất nhiều niềm vui.Triệu Dật không hy vọng Liễu Vũ Phi sẽ trưởng thành sớm như vậy.  

             Hắn vẫn hy vọng cô có thể vô tư trải qua những năm tháng đại học.  

             Sau khi tốt nghiệp, không ai còn có thể vô tư như vậy nữa, dù cho có tiền hay không đi nữa thì bọn cũng sẽ có lúc phải đối mặt với buồn phiền.  

             Sau khi mọi người ở bên ngoài trường học ăn một bữa ăn khuya thật thịnh soạn, đám người Ngô Lỵ lập tức trở về ký túc xá, Triệu Dật thì mang theo Liễu Vũ Phi đi đến khách sạn.  

             Hai người đã không gặp nhau một đoạn thời gian dài, tự nhiên sẽ trải qua một phen hỗn chiến hung ác.  

             Tuy rằng Liễu Vũ Phi đã cố gắng phản kháng, nhưng cô làm sao có thể là đối thủ của Triệu Dật được chứ, cho nên bị Triệu Dật đánh cho buôn khôi giáp đầu hàng, cả người thiếu chút nữa thoát lực…  

             "Phi Phi, em có cảm thấy bất tiện khi ở khách sạn như vầy không, hay là anh thuê hoặc mua cho em một căn hộ ở gần đây có được không?"  

             Liễu Vũ Phi suy nghĩ một chút lập tức nói: "Hiện tại quan hệ của em với những người bạn cùng phòng vẫn còn rất tốt, không cần phải chuyển đi đâu. Tuy rằng hiện tại nếu thuê một căn phòng thì sẽ thuận tiện hơn nhưng mà tính thực dụng không lớn. À, đúng rồi, không phải anh nói với em là căn phòng ở tòa nhà Đức Phong đã được trang trí xong rồi sao, nơi đó có thể ở lại được không?”  

             Triệu Dật: “Tất nhiên là thật rồi! Không những là mỹ nữ mà còn là một vị công chúa xinh đẹp.”

 
Chương 560: "Cậu nghiêm túc?"


Chương 560: Mọi người cùng chào hỏi  

             "Tôi là Triệu Dật, đại học năm nhất khoa quản trị kinh doanh, tôi có mở một công ty đầu tư tên là đầu tư Phi Dật. Chủ yếu làm hoạt động đầu tư cổ phiếu, hợp đồng tương lai, cũng có đầu tư thêm những mảng khác, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng..."  

             (Ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng: ý có nghĩa là làm không liên tục, thường gián đoạn.)  

             Triệu Dật giới thiệu rất ngắn gọn, cuối cùng tự bình phẩm mình một câu, càng khiến mọi người nở nụ cười.  

             Chu Đình cười nói: "Cậu cũng quá khiêm tốn rồi, công ty đầu tư không giống bọn tôi làm cu li kiếm tiền vất vả, các cậu đều là nắm giá thị trường, đợt nào giá thị trường xuống đều kiếm được đầy bồn đầy bát, ba năm không khai trương, khai trương một lần ăn ba năm chính là để nói cậu đó..."  

             Triệu Dật cười nói: "Đâu nhẹ nhàng như vậy, thị trường chứng khoán hung hiểm, hơi không chú ý là táng gia bại sản, vẫn là các cậu làm công thương nghiệp ổn định hơn, đó đều là vốn liếng vững chắc."  

             Chu Đình cười nói: "Cậu xem, năm người chúng ta cũng chỉ có một nữ sinh là tôi, cũng chỉ có tôi kiếm là tiền vất vả, các cậu đều làm cái gì mà là phần mềm, bản vẽ thiết kế, kinh doanh online, cổ phiếu, tất cả đều là công nghệ cao."  

             Đỗ Vân cười nói: "Đều là kiếm tiền vất vả, lập trình này, đồ họa này, cũng không dễ dàng gì, lại nói lần này các cậu tham gia hoạt động, có ý tưởng gì không?"  

             Ngô Ba cười nói: "Chỗ tôi đương nhiên là vì để giới thiệu phần mềm, nếu như có thể quan hệ hợp tác đạt thành với một số người ở những thành thị khác, tương đương mở rộng thị trường tiêu thụ phần mềm của tôi. Dù lợi nhuận tỉnh ngoài ít hơn chút, nhưng chung quy sẽ gia tăng thu nhập. . ."  

             Triệu Dật tò mò hỏi: "Hợp tác tỉnh ngoài, đại lý tiêu thụ à, cậu làm thế nào để kiểm soát tính an toàn của phần mềm."  

             Ngô Ba cười nói: "Cái này không hề phức tạp, mỗi một phần mềm đều có mã khoá, mã khoá này là công ty bọn tôi quản lý, cho dù người khác tự bán phần mềm đi nhưng nếu không có key mã khoá này thì cũng không sử dụng được."  

             Đỗ Vân cười nói: "Tôi tham gia chỉ là góp cho đủ số lượng thôi, công ty nhỏ bọn tôi thật ra cũng chỉ trợ giúp cho các đại lão ở viện thiết kế, bọn họ nhận lẻ, lợi nhuận lớn, bọn tôi kiếm chút tiền nhỏ. Đợi thêm vài năm, có cơ sở nhất định rồi, có lẽ có thể nhận đơn lẻ của riêng mình."  

             Hứa Chương cũng gật đầu, phụ họa nói: "Tôi cũng thế, kinh doanh cửa hàng online coi như là mở mang kiến thức một chút, Chu Đình, lần này có phải là cậu muốn kéo đầu tư hay không?"  


             Chu Đình gật đầu: "Có ý này, tôi muốn mở rộng chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện ra toàn bộ Giang Châu, nhưng tài chính trước mắt gặp khó khăn. Nếu tôi tự mở rộng, chu kỳ này sẽ rất dài, vì vậy tôi muốn thử xem có thể kêu gọi đầu tư hay không."  

             Đỗ Vân cười nói: "Không phải Triệu Dật mở công ty đầu tư sao, cậu cứ thuyết phục cậu ấy, để cậu ấy đầu tư cho cậu là được rồi."  

             Chu Đình thẳng thắn cười: "Nếu như có thể, thì đương nhiên là tốt, tiền ai mà chả là tiền chứ."  

             Triệu Dật cười nói: "Cậu như này là chuẩn bị làm lớn chuỗi cửa hàng mì à, năm cửa tiệm vẫn còn chê ít? Cậu chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện hay sao? Không suy xét phương thức nhượng quyền cửa hàng à?"  

             Chu Đình gật đầu: "Suy nghĩ rồi, nhưng tôi cảm thấy nhượng quyền cửa hàng không dễ quản lý, dễ xảy ra sai sót, vì vậy tôi chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng, thống nhất quản lý, thống nhất cung cấp hàng, cũng có thể giảm giá thành. Hơn nữa tôi còn chuẩn bị làm đóng gói gia vị cùng mì gói. Dù Giang Châu tuy nhỏ nhưng cũng là một thành thị, thị trường tiêu thụ vẫn còn rất lớn."  

             Triệu Dật gật đầu tán thưởng: "Nữ cường đó nha, lần này cậu chuẩn bị bỏ vốn đầu tư bao nhiêu thế."  

             Chu Đình bước nhanh đuổi kịp Triệu Dật, cười nói: "Triệu Dật, có hứng đi ăn một bát mì bây giờ hay không?"

 
Chương 560: "Cậu nghiêm túc?"


Chương 560: Mọi người cùng chào hỏi  

             "Tôi là Triệu Dật, đại học năm nhất khoa quản trị kinh doanh, tôi có mở một công ty đầu tư tên là đầu tư Phi Dật. Chủ yếu làm hoạt động đầu tư cổ phiếu, hợp đồng tương lai, cũng có đầu tư thêm những mảng khác, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng..."  

             (Ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng: ý có nghĩa là làm không liên tục, thường gián đoạn.)  

             Triệu Dật giới thiệu rất ngắn gọn, cuối cùng tự bình phẩm mình một câu, càng khiến mọi người nở nụ cười.  

             Chu Đình cười nói: "Cậu cũng quá khiêm tốn rồi, công ty đầu tư không giống bọn tôi làm cu li kiếm tiền vất vả, các cậu đều là nắm giá thị trường, đợt nào giá thị trường xuống đều kiếm được đầy bồn đầy bát, ba năm không khai trương, khai trương một lần ăn ba năm chính là để nói cậu đó..."  

             Triệu Dật cười nói: "Đâu nhẹ nhàng như vậy, thị trường chứng khoán hung hiểm, hơi không chú ý là táng gia bại sản, vẫn là các cậu làm công thương nghiệp ổn định hơn, đó đều là vốn liếng vững chắc."  

             Chu Đình cười nói: "Cậu xem, năm người chúng ta cũng chỉ có một nữ sinh là tôi, cũng chỉ có tôi kiếm là tiền vất vả, các cậu đều làm cái gì mà là phần mềm, bản vẽ thiết kế, kinh doanh online, cổ phiếu, tất cả đều là công nghệ cao."  

             Đỗ Vân cười nói: "Đều là kiếm tiền vất vả, lập trình này, đồ họa này, cũng không dễ dàng gì, lại nói lần này các cậu tham gia hoạt động, có ý tưởng gì không?"  

             Ngô Ba cười nói: "Chỗ tôi đương nhiên là vì để giới thiệu phần mềm, nếu như có thể quan hệ hợp tác đạt thành với một số người ở những thành thị khác, tương đương mở rộng thị trường tiêu thụ phần mềm của tôi. Dù lợi nhuận tỉnh ngoài ít hơn chút, nhưng chung quy sẽ gia tăng thu nhập. . ."  

             Triệu Dật tò mò hỏi: "Hợp tác tỉnh ngoài, đại lý tiêu thụ à, cậu làm thế nào để kiểm soát tính an toàn của phần mềm."  

             Ngô Ba cười nói: "Cái này không hề phức tạp, mỗi một phần mềm đều có mã khoá, mã khoá này là công ty bọn tôi quản lý, cho dù người khác tự bán phần mềm đi nhưng nếu không có key mã khoá này thì cũng không sử dụng được."  

             Đỗ Vân cười nói: "Tôi tham gia chỉ là góp cho đủ số lượng thôi, công ty nhỏ bọn tôi thật ra cũng chỉ trợ giúp cho các đại lão ở viện thiết kế, bọn họ nhận lẻ, lợi nhuận lớn, bọn tôi kiếm chút tiền nhỏ. Đợi thêm vài năm, có cơ sở nhất định rồi, có lẽ có thể nhận đơn lẻ của riêng mình."  

             Hứa Chương cũng gật đầu, phụ họa nói: "Tôi cũng thế, kinh doanh cửa hàng online coi như là mở mang kiến thức một chút, Chu Đình, lần này có phải là cậu muốn kéo đầu tư hay không?"  


             Chu Đình gật đầu: "Có ý này, tôi muốn mở rộng chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện ra toàn bộ Giang Châu, nhưng tài chính trước mắt gặp khó khăn. Nếu tôi tự mở rộng, chu kỳ này sẽ rất dài, vì vậy tôi muốn thử xem có thể kêu gọi đầu tư hay không."  

             Đỗ Vân cười nói: "Không phải Triệu Dật mở công ty đầu tư sao, cậu cứ thuyết phục cậu ấy, để cậu ấy đầu tư cho cậu là được rồi."  

             Chu Đình thẳng thắn cười: "Nếu như có thể, thì đương nhiên là tốt, tiền ai mà chả là tiền chứ."  

             Triệu Dật cười nói: "Cậu như này là chuẩn bị làm lớn chuỗi cửa hàng mì à, năm cửa tiệm vẫn còn chê ít? Cậu chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện hay sao? Không suy xét phương thức nhượng quyền cửa hàng à?"  

             Chu Đình gật đầu: "Suy nghĩ rồi, nhưng tôi cảm thấy nhượng quyền cửa hàng không dễ quản lý, dễ xảy ra sai sót, vì vậy tôi chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng, thống nhất quản lý, thống nhất cung cấp hàng, cũng có thể giảm giá thành. Hơn nữa tôi còn chuẩn bị làm đóng gói gia vị cùng mì gói. Dù Giang Châu tuy nhỏ nhưng cũng là một thành thị, thị trường tiêu thụ vẫn còn rất lớn."  

             Triệu Dật gật đầu tán thưởng: "Nữ cường đó nha, lần này cậu chuẩn bị bỏ vốn đầu tư bao nhiêu thế."  

             Chu Đình bước nhanh đuổi kịp Triệu Dật, cười nói: "Triệu Dật, có hứng đi ăn một bát mì bây giờ hay không?"

 
Chương 553: Tước vị cổ vịt à?”


Chương 553: Đáng đời cẩu độc thân  

             Lục Đào lập tức quay người lại, ngay cả trò chơi cũng không màng đến: “Mẹ kiếp! Có thật hay không vậy? Cậu định lừa chúng tôi hả?”  

             Triệu Dật cười nói: “Tôi lừa mấy người làm gì? Có một tiểu công chúa đến từ Thụy Điển, tên là Alyssa Megan.”  

             Lục Đào vội vàng mở máy lục tìm trên mạng, không lâu sau tìm được một bức ảnh của Alyssa xinh đẹp xuất hiện trên máy tính.  

             Lục Đào: “Là cô ấy sao?”  

             Triệu Dật lấy điện thoại di động ra, mở ra bức ảnh hai người chụp chung.  


             “Tôi có lừa mấy cậu không?”  

             Lục Đào cùng Quách Đông Lai tiến lại gần xem, nhìn thấy bức ảnh Triệu Dật và Alyssa chụp cùng nhau thì lập tức vô cùng kinh ngạc!  

             Lục Đào: “Anh Dật! Sau này tôi sẽ gọi anh là ông chủ, anh chính là thần tượng của tôi. Thật đấy! Tôi không phục ai, chỉ phục mỗi anh!”  

             Quách Đông Lai bày ra vẻ mặt cực kì ngưỡng mộ nói: “Triệu Dật! Câu thật là lợi hại, có thể quen biết được với cả công chúa, còn kết bạn nữa chứ….”  

             Triệu Dật biểu cảm bình tĩnh, tràn đầy mị lực: “Ai bảo tôi đẹp trai lại còn có khí chất như vậy chứ?”  

             “Ọe!”  

             Lục Đào và Quách Đông Lai giả vờ nôn mửa.  

             Ngưỡng mộ thì ngưỡng mộ, nhưng chuyện gì nên trêu chọc thì vẫn trêu chọc.  

             Lục Đào tiến lại gần, vẻ mặt nham hiểm nói: “Có lên không?”  

             Triệu Dật dùng ánh mắt khinh bỉ liếc Lục Đào: “Thô thiển! Bọn tôi là bạn, bạn thân, là sự kết giao hữu nghị giữa Trung Quốc và Thụy Điển. Sao có thể dùng những ngôn ngữ thô thiển vậy để nói chứ?”  

             Lục Đào lập tức thay đổi sắc mặt khi biết mình sai: “Đúng đúng đúng! Là lỗi của tôi, tôi sai. Tôi sửa lại, tôi nói lại lần nữa. Anh Dật! Anh đã có bất kỳ hành động nào vượt quá tình bạn với công chúa Thụy Điển này chưa? Anh đã cho cô ấy thấy sức mạnh và sự xuất sắc của những người đàn ông Trung Quốc chúng ta chưa? Anh đã ghi dấu ấn không thể xóa nhòa trên cơ thể cũng như trong tâm trí của cô ấy chưa? Đây là một điều tốt để thúc đẩy tình hữu nghị giữa hai nước…”  

             Triệu Dật bị Lục Đào chọc cho bật cười: “Tôi thích cậu như thế này, nói chuyện một cách nghiêm túc chứ không phải nói những điều vô nghĩa!”  


             Lục Đào bật cười: “Thôi! Cậu cũng đừng nản lòng, dù gì người ta cũng là công chúa, chỉ mới gặp cậu mấy ngày. Mặc dù đúng là cậu đẹp trai thật đấy, nhưng thời gian quá ngắn, khó có thể kết thân cũng là chuyện bình thường. Sau này cậu có thể đi Thụy Điển, ha ha ha. Thật đáng tiếc là cậu kết hôn bên ngoài thì Trung Quốc cũng không cho phép. Nếu không, cậu có thể gả cho công chúa Thụy Điển nha, biết đâu lại có một tước vị….”  

             “Còn có tước vị? Tước vị cổ vịt à?”  

             Triệu Dật bật cười, bỏ vali xuống, cởi giày ra và nằm xuống giường một cách thoải mái.  

             Lục Đào nhớ tới một chuyện: “Mà này, ba người bọn tôi đã ăn sashimi cá ngừ vây xanh mà cậu gửi về ký túc xá rồi. Thật sự rất ngon! Cậu thật may mắn, ra biển một lần đã câu được cá ngừ vây xanh!”  

             Quách Đông Lai cũng tỏ rõ sự ngưỡng mộ: “Đi biển câu cá thật sự rất vui phải không?”  

             Triệu Dật chưa kịp trả lời, Lục Đào đã cười nói: “Không phải lúc trước tôi và cậu đã đánh cược với nhau sao? Vẫn còn hai tháng nữa, bất kể thắng hay thua thì chúng ta vẫn sẽ đi du lịch vào ngày mùng 1 tháng 5.”  

             Triệu Dật biết vụ cá cược mà Lục Đào đang nói liên quan đến Quan Tâm. Lục Đào đánh cược trong vòng nửa năm hắn sẽ theo đuổi được Quan Tâm, cũng chính hắn đánh cược rằng nửa năm sẽ không phát sinh tình cảm. Người thua sẽ mời cả ký túc xá đi du lịch một tuần và chu lo toàn bộ chi phí.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Cậu chuẩn bị tiền đi là vừa!”  

             Lục Đào thản nhiên nói: “Cậu cố chấp hơn tôi tưởng. Dù sao bên cạnh cậu cũng có nhiều cô gái, nên sẽ không để ý tới Quan Tâm. Tôi cảm thấy sớm muộn gì cậu cũng chạy trốn.”  

             Triệu Dật bật cười: “Cho dù cậu có nói gì đi nữa thì vụ cược này tôi thắng chắc.”  

             Tìm một người vợ, nếu xinh đẹp thì tốt. Nhưng nếu cô ấy xinh đẹp mà mình không đủ năng lực thì đó lại là một loại áp lực. Dù sao trong xã hội này, có cô gái xinh đẹp nào mà bên cạnh không có nhiều người vây quanh chứ?

 
Chương 561: Nhiên Tiểu Diện của cô là mười triệu à.”


Chương 561: Đầu tư  

             Dù sao cũng không có chuyện gì làm, nên Triệu Dật cùng Chu Đình tản bộ ra khỏi trường học.  

             Quán mì Nhiên Tiểu Diện đối diện trường học, bên cạnh là một quán cà phê internet, chẳng qua ngoài cửa hàng này ra thì Triệu Dật còn nhìn thấy ít nhất ba tiệm mì nữa.  


             Triệu Dật cười cảm thán: “Tiệm mì cạnh tranh cũng không ít đâu nha.”  

             Chu Đình cười nói: “Đúng vậy, một ngày của người Giang Châu đều bắt đầu từ một bát mì nhỏ, cho dù là ban ngày thì người ăn mì cũng rất nhiều, nhu cầu lớn tất nhiên cạnh tranh cũng rất kịch liệt.”  

             Hơi dừng lại một lúc, vẻ mặt Chu Đình thoáng chút kiêu ngạo nói: “Hai tiệm mì khác đều là tiệm đã mở lâu năm rồi, tiệm này của tôi chỉ mới mở một năm, nhưng việc làm ăn có thể nói là quán mì tốt nhất nơi đây.”  

             Triệu Dật cùng Chu Đình đi vào trong tiệm, trong tiệm chỉ có hai người, một người phụ trách phòng bếp, một người phụ trách thu ngân và thu dọn bát đũa.  

             Lúc này không phải giờ cơm, nhưng trong tiệm vẫn có ba bốn khách đang ăn mì.  

             “Tới một bát mì.”  


             Triệu Dật cười nói: “Một ngày như thế này cô có thể bán được bao nhiêu vậy?”  

             Chu Đình cười nói: “Một ngày khoảng chừng có thể bán 600 bát, doanh thu tầm sáu nghìn tệ.”  

             Một tiệm mì chẳng tính là lớn, một ngày có thể bán tầm 600 bát thì đã coi như là buôn bán cực kỳ đắt hàng rồi.  

             Tuy Triệu Dật chưa từng làm ăn liên quan tới tiệm mì, nhưng cũng biết việc làm ăn của tiệm mì lợi nhuận tầm 50%. Nói cách khác, một cửa tiệm nhỏ này của Chu Đình, nếu như một ngày doanh thu là 600, vậy thì lợi nhuận chính là 3000 rồi, trừ đi tiền lương hai người làm công khoảng ba trăm, tiền thuê cửa hàng ba trăm, phí quản lý và điện nước các loại  ra, lợi nhuận ròng tối thiểu có thể đạt tới 2000 trở lên.  

             Chu Đình mỉm cười, không nói chuyện, nhưng mà trong mắt vẫn có một chút căng thẳng.

 
Chương 561: Nhiên Tiểu Diện của cô là mười triệu à.”


Chương 561: Đầu tư  

             Dù sao cũng không có chuyện gì làm, nên Triệu Dật cùng Chu Đình tản bộ ra khỏi trường học.  

             Quán mì Nhiên Tiểu Diện đối diện trường học, bên cạnh là một quán cà phê internet, chẳng qua ngoài cửa hàng này ra thì Triệu Dật còn nhìn thấy ít nhất ba tiệm mì nữa.  


             Triệu Dật cười cảm thán: “Tiệm mì cạnh tranh cũng không ít đâu nha.”  

             Chu Đình cười nói: “Đúng vậy, một ngày của người Giang Châu đều bắt đầu từ một bát mì nhỏ, cho dù là ban ngày thì người ăn mì cũng rất nhiều, nhu cầu lớn tất nhiên cạnh tranh cũng rất kịch liệt.”  

             Hơi dừng lại một lúc, vẻ mặt Chu Đình thoáng chút kiêu ngạo nói: “Hai tiệm mì khác đều là tiệm đã mở lâu năm rồi, tiệm này của tôi chỉ mới mở một năm, nhưng việc làm ăn có thể nói là quán mì tốt nhất nơi đây.”  

             Triệu Dật cùng Chu Đình đi vào trong tiệm, trong tiệm chỉ có hai người, một người phụ trách phòng bếp, một người phụ trách thu ngân và thu dọn bát đũa.  

             Lúc này không phải giờ cơm, nhưng trong tiệm vẫn có ba bốn khách đang ăn mì.  

             “Tới một bát mì.”  


             Triệu Dật cười nói: “Một ngày như thế này cô có thể bán được bao nhiêu vậy?”  

             Chu Đình cười nói: “Một ngày khoảng chừng có thể bán 600 bát, doanh thu tầm sáu nghìn tệ.”  

             Một tiệm mì chẳng tính là lớn, một ngày có thể bán tầm 600 bát thì đã coi như là buôn bán cực kỳ đắt hàng rồi.  

             Tuy Triệu Dật chưa từng làm ăn liên quan tới tiệm mì, nhưng cũng biết việc làm ăn của tiệm mì lợi nhuận tầm 50%. Nói cách khác, một cửa tiệm nhỏ này của Chu Đình, nếu như một ngày doanh thu là 600, vậy thì lợi nhuận chính là 3000 rồi, trừ đi tiền lương hai người làm công khoảng ba trăm, tiền thuê cửa hàng ba trăm, phí quản lý và điện nước các loại  ra, lợi nhuận ròng tối thiểu có thể đạt tới 2000 trở lên.  

             Chu Đình mỉm cười, không nói chuyện, nhưng mà trong mắt vẫn có một chút căng thẳng.

 
Chương 554: “Bởi vì anh ấy rất có bản lĩnh lớn nha.”


Chương 534: Đàn ông phân biệt lớn nhỏ thì dựa vào năng lực  

             Nếu như bạn không đủ năng lực, tài chính và sức hút thì lấy gì để chống lại những cám dỗ của thế giới hào hoa ngoài kia dành cho vợ bạn đây?  

             Nói vậy không phải nói những cô gái xinh đẹp là người không tốt, nhưng những cô gái xinh đẹp thường sẽ có tâm lý so sánh ganh đua. Các cô ấy sẽ nghĩ rằng người nọ, người kia không xinh bằng mình, sao họ có thể lấy được chồng giàu có tốt như vậy? Chẳng lẽ chúng ta không nên cố gắng để trở nên giàu có, để có mức sống tốt hơn sao?  

             Đó cũng là lý do vì sao nhiều cặp vợ chồng ở tuổi trung niên thường xuyên cãi nhau, nếu như người chồng không đủ bản lĩnh thì những người vợ từng là những cô gái xinh đẹp sẽ nói với chồng mình rằng: “Lúc đầu tôi được rất nhiều người theo đuổi, điều kiện của ai cũng tốt, không hiểu sao tôi lại chọn anh”. Câu nói đó rõ ràng thể hiện sự bất lực trước cuộc đời và sự hối hận vì lựa chọn ban đầu.  

             Đối mặt với kiểu trách móc này, người chồng có thể làm gì được đây?  

             Chịu đựng thôi.  

             Cho nên khi lấy vợ thì cũng phải biết lượng sức mình. Nếu không, sẽ rất đau đớn cho cả hai người.  

             Từ xưa đến nay, hôn nhân đều chú trọng đến việc xứng đôi vừa lứa, thật sự rất hợp tình hợp lý.  

             Bên cạnh Lục Đào là một cô gái chân dài, trẻ trung xinh đẹp.  

             Dù sao người như Lục Đào, vừa đẹp trai vừa có tiền, dù hắn không có bạn gái đi chăng nữa thì cũng sẽ không thiếu những cô gái vây quanh hắn.  

             Ở đại học chỉ cần có tiền thì còn sợ không gặp được mỹ nữ hay sao?  

             Chưa nói đến chuyện trở thành bạn gái, mà đơn giản chỉ là một người bạn có thể ăn uống chơi đùa cùng nhau, vậy còn không dễ dàng ư?  

             Vì vậy chỉ với một cuộc điện thoại thì Lục Đào đã có thể mời một em gái của khoa quản lý du lịch tên là Mạnh Hoan.  

             Quách Đông Lai thì thảm rồi, một mình cô đơn và khốn khổ.  

             Mọi người đang trò chuyện luyên thuyên thì Phùng Tiếu Tiếu mặc áo len có mũ trùm đầu, đi giày thể thao bước vào cửa hàng xiên nướng, tiến thẳng vào phòng riêng.  

             Gọi là phòng riêng thì cũng không hẳn, ở đây đằng trước là nhà ở bình thường. Phía trước vỉa hè có bày ra mấy cái bàn, còn bên trong là phòng khách, tiếp đến là phòng ngủ.  

             Đây là nơi sinh viên tụ tập, đương nhiên không phải là nơi hoành tráng, cao sang gì. Nhưng mà đồ ăn ở đây rất ngon.  

             Đây cũng là cái đặc sắc của ẩm thực Giang Châu. Nhà hàng cao cấp đều là để lừa du khách hoặc đãi tiệc, đồ ăn ngon đích thực là những món ăn tại các cửa tiệm nhỏ nằm trong các con hẻm.  

             Mặc dù lúc này Phùng Tiếu Tiếu khá nổi tiếng. Dù sao bài hát đó bây giờ cũng đã nổi tiếng khắp cả nước, đã trở thành bài hát nhất định phải hát của những người trẻ tuổi khi đến KTV. Nhưng mà mọi người chỉ quen thuộc với bài hát đó chứ không phải cô ấy.  

             Nếu không, chắc hẳn cô ấy cũng không dám đến đây ăn.  

             Là một siêu sao cũng có những lợi thế của nó, nhưng cũng có không ít những điểm bất tiện.  

             Dù bạn có bực tức thế nào, tâm trạng có tồi tệ đến đâu thì khi có người hâm mộ vây quanh bạn, bạn cũng không được mất phát cáu. Nếu không bị lan truyền trên mạng, lập tức sẽ bị mọi người soi mói, và những anh hùng bàn phím cũng sẽ khiến sự nghiệp của bạn tiêu tan.  

             “Anh Dật!”  

             Triệu Dật vừa cười vừa kéo ghế ra: “Tới rồi sao? Ngồi xuống đi! Chờ em nãy giờ…. Đây là Phùng Tiếu Tiếu, bạn của tôi….”  

             Triệu Dật cười rồi giới thiệu, nhưng lần này không nói là bạn gái.  

             Mạnh Hoan hét lên một tiếng, lập tức che miệng lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Thật sự là cô sao? Trời ạ! Tôi rất thích bài hát của cô, đáng tiếc là tôi không thể hát giống như cô được, giọng hát của cô quá đặc biệt. Ừm! Có thể ăn cùng bàn với cô, quá hạnh phúc rồi.”

 
Chương 562: Quả thực cô rất quyết đoán,


Chương 562: Ký hợp đồng  

             Triệu Dật gắp mì lên, đưa vào trong miệng, mỹ vị tươi mới trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ khoang miệng.  

             Triệu Dật còn chưa kịp tán thưởng, trong đầu cũng đã truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.  

             “Ký chủ thưởng thức một bát mì nhỏ tươi mới, mùi vị tê cay mỹ vị, cảm nhận sinh hoạt tốt đẹp của người bình thường, ban thưởng một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp.”  

             Ồ?  

             Triệu Dật kinh ngạc, mình ăn một bát mì nhỏ, vậy mà lại được phần thưởng!  

             Lúc trước cũng không biết đã ăn bao nhiêu bát mì, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện ban thưởng, vậy mà hôm nay lại được ban thưởng một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp!  

             Điều này chứng tỏ điều gì?  

             Chứng minh mì này thật sự có chỗ độc đáo của nó, dù sao chỉ khi ăn được món ăn ngon cực kỳ và đặc sắc thì hệ thống mới có thể ban thưởng.  

             Xem ra cách điều chế này của Chu Đình thật sự là tuyệt chiêu bí truyền, thảo nào một cửa hàng nhỏ này của cô một tháng có thể kiếm sáu mươi ngàn, cũng khó trách cô ấy có lòng tin như vậy, dám lập tức triển khai hơn 30 cửa tiệm.  

             Một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp, hạn mức tiêu phí là 500 ngàn, có được 3 cơ hội tiêu phí và còn được hoàn tiền từ 1-3 lần. Cho dù vận may kém vô cùng, mỗi lần chỉ có thể được bội số hoàn tiền là 1, vậy thì cũng có 1,5 triệu.  

             Đầu tư?  

             Đầu tư luôn, vì sao không đầu tư chứ?  

             Nếu như không phải nói chuyện đầu tư, chỉ sợ bản thân vĩnh viễn cũng sẽ không đi vào trong tiệm này. Hơn nữa còn ăn được một bát mì có thể khiến hệ thống phán định là mỹ thực, vậy thì cũng sẽ không có phần thưởng này.  

             Dưới cái nhìn chăm chú của Chu Đình, Triệu Dật từng miếng từng miếng ăn hết tô mì này, sau đó lấy khăn giấy lau miệng sạch sẽ.  

             Chu Đình hỏi: “Cảm thấy thế nào?”  

             Triệu Dật cười nói: “Rất ngon, xem ra đúng là có bí phương độc nhất vô nhị.”  

             Chu Đình thở dài một hơi, hé miệng cười nói: “Vậy cậu cảm thấy tôi bỏ ra 20% cổ phần công ty để gọi vốn 2 triệu, yêu cầu này có quá đáng không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Như những gì cô nói, độc môn điều chế bí truyền này thật sự rất khó dùng một giá trị cụ thể nào đó để đánh giá. Thông thường chỉ quyết định theo cảm tính chủ quan là có đáng giá hay không, nhưng khi ăn bát mì này của cô thì tôi cảm thấy hình như không đầu tư vào thì không hợp lý cho lắm.”  

             Mắt Chu Đình sáng lên: “Vậy là cậu đồng ý đầu tư?”  

             Triệu Dật thỏa thuận nhanh chóng hiệu quả: “Vậy được, tôi gọi người phụ trách công ty tới đây.”

 
Chương 562: Quả thực cô rất quyết đoán,


Chương 562: Ký hợp đồng  

             Triệu Dật gắp mì lên, đưa vào trong miệng, mỹ vị tươi mới trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ khoang miệng.  

             Triệu Dật còn chưa kịp tán thưởng, trong đầu cũng đã truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.  

             “Ký chủ thưởng thức một bát mì nhỏ tươi mới, mùi vị tê cay mỹ vị, cảm nhận sinh hoạt tốt đẹp của người bình thường, ban thưởng một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp.”  

             Ồ?  

             Triệu Dật kinh ngạc, mình ăn một bát mì nhỏ, vậy mà lại được phần thưởng!  

             Lúc trước cũng không biết đã ăn bao nhiêu bát mì, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện ban thưởng, vậy mà hôm nay lại được ban thưởng một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp!  

             Điều này chứng tỏ điều gì?  

             Chứng minh mì này thật sự có chỗ độc đáo của nó, dù sao chỉ khi ăn được món ăn ngon cực kỳ và đặc sắc thì hệ thống mới có thể ban thưởng.  

             Xem ra cách điều chế này của Chu Đình thật sự là tuyệt chiêu bí truyền, thảo nào một cửa hàng nhỏ này của cô một tháng có thể kiếm sáu mươi ngàn, cũng khó trách cô ấy có lòng tin như vậy, dám lập tức triển khai hơn 30 cửa tiệm.  

             Một thẻ hoàn tiền tiêu phí trung cấp, hạn mức tiêu phí là 500 ngàn, có được 3 cơ hội tiêu phí và còn được hoàn tiền từ 1-3 lần. Cho dù vận may kém vô cùng, mỗi lần chỉ có thể được bội số hoàn tiền là 1, vậy thì cũng có 1,5 triệu.  

             Đầu tư?  

             Đầu tư luôn, vì sao không đầu tư chứ?  

             Nếu như không phải nói chuyện đầu tư, chỉ sợ bản thân vĩnh viễn cũng sẽ không đi vào trong tiệm này. Hơn nữa còn ăn được một bát mì có thể khiến hệ thống phán định là mỹ thực, vậy thì cũng sẽ không có phần thưởng này.  

             Dưới cái nhìn chăm chú của Chu Đình, Triệu Dật từng miếng từng miếng ăn hết tô mì này, sau đó lấy khăn giấy lau miệng sạch sẽ.  

             Chu Đình hỏi: “Cảm thấy thế nào?”  

             Triệu Dật cười nói: “Rất ngon, xem ra đúng là có bí phương độc nhất vô nhị.”  

             Chu Đình thở dài một hơi, hé miệng cười nói: “Vậy cậu cảm thấy tôi bỏ ra 20% cổ phần công ty để gọi vốn 2 triệu, yêu cầu này có quá đáng không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Như những gì cô nói, độc môn điều chế bí truyền này thật sự rất khó dùng một giá trị cụ thể nào đó để đánh giá. Thông thường chỉ quyết định theo cảm tính chủ quan là có đáng giá hay không, nhưng khi ăn bát mì này của cô thì tôi cảm thấy hình như không đầu tư vào thì không hợp lý cho lắm.”  

             Mắt Chu Đình sáng lên: “Vậy là cậu đồng ý đầu tư?”  

             Triệu Dật thỏa thuận nhanh chóng hiệu quả: “Vậy được, tôi gọi người phụ trách công ty tới đây.”

 
Chương 555: “Triển lãm thành tựu khoa học kỹ thuật?”


Chương 555: Rốt cuộc Triệu Dật đã kiếm được bao nhiêu tiền?  

             Triệu Dật nghiêng đầu trêu chọc nói: “Chà! không tệ nha! Tiếu Tiếu! Cô đã bắt đầu có fan hâm mộ rồi đó!”  

             Phùng Tiếu Tiếu đánh Triệu Dật một cái: “Anh cứ nói quá!”  

             Trên mặt Tô Mai cũng lộ ra vẻ vui mừng, mặc dù cô không theo đuổi thần tượng nhưng cảm giác được ăn tối cùng bàn với một ca sĩ nổi tiếng, lại còn tiếp xúc gần như vậy vẫn là một cảm giác mới lạ.  

             Cô ấy là bạn của Triệu Dật?  

             Cô ấy còn gọi Triệu Dật là Anh Dật?  

             Đây là lần đầu tiên Tô Mai gặp Triệu Dật, ấn tượng của cô đối với Triệu Dật vẫn còn rất tốt. Bởi vì qua lời kể của Lý Dương, cô biết rằng Triệu Dật đã ký hợp đồng với trường học để thuê cửa hàng thức ăn nhanh và đầu tư mở rộng. Mục đích là để giúp đỡ các bạn học sinh nghèo trong lớp.  

             Chỉ riêng điểm này đã đủ cho người ta có cảm tình rồi.  

             Ngoài ra, cô còn biết được Triệu Dật đã tự mình lập nghiệp ở bên ngoài, có công ty của riêng mình, kiếm lời không ít tiền. Tóm lại, anh ấy rất trâu bò.  

             Triệu Dật và ca sĩ Phùng Tiếu Tiếu chỉ là bạn thôi sao? Hơn nữa nhìn qua thấy quan hệ của họ còn rất tốt?  

             Là kiểu có thể tùy ý đùa giỡn?  

             Mạnh Hoan háo hức nói: “Phùng Tiếu Tiếu! Tôi có thể xin chữ ký và chụp chung một bức ảnh không?”  

             Phùng Tiếu Tiếu cười nói: “Không vấn đề gì!”  

             Bàn ăn tràn ngập không khí vui vẻ, Triệu Dật nói đùa: “Sau này tụ tập không nên gọi người bạn này theo mới được, hoàn toàn chiếm hết ánh đèn sân khấu của một người đẹp trai như tôi.”  

             Mọi người cười phá lên, Phùng Tiếu Tiếu khẽ nói: “Vậy thì sau này tôi sẽ tàng hình khi đi cùng anh, lúc đó còn có thể thắng anh được sao?”  

             Triệu Dật đưa ánh mắt nhìn Quách Đông Lai trêu chọc nói: “Đông Lai! Nhìn Lý Dương và mọi người như này, cậu không thấy ghen tị sao?”  

             Nói không ghen tị là nói dối.  

             Ai lại không muốn có bạn gái xinh đẹp chứ?  

             Quách Đông Lai cũng không để mất đi ý chí, khẽ nói: “Chỉ là chuyện sớm muộn, chấp các cậu chạy trước 39 mét.”  

             Lục Đào cười nói: “Tô Mai! Mạnh Hoan! Có đối tượng nào không? Giới thiệu cho Đông Lai đi! Hoàng tử bóng rổ đó nha! Thân thể khỏe mạnh, rất có cảm giác an toàn!”  

             Tô Mai và Mạnh Hoan đều bật cười, Mạnh Hoan nói: “Được thôi! Lần sau chúng ta tụ tập, tôi sẽ rủ các bạn cùng phòng của tôi cùng đi. Họ đều rất xinh đẹp, thích người nào thì tôi sẽ giúp hai người tìm hiểu.”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Chuyện này được đó nha! Mạnh Hoan! cô đúng là bạn tốt…. Chúng ta là tình bạn lâu dài, khó có đảm bảo sẽ không gặp được nhau, rồi tình bạn sẽ biến thành tình yêu.”  

             Lục Đào đột nhiên hỏi: “À đúng rồi! Anh Tống có gọi điện thoại cho cậu không?”  

             Triệu Dật nghiêng đầu: “Sao? Có việc gì vậy?”  

             Lục Đào cười nói: “Không phải gần đây đang diễn ra diễn đàn làm giàu cho sinh viên đại học toàn quốc sao? Chà! Có lẽ anh Tống muốn biết về tình hình của cậu, xem thử cậu có thể đại diện trường chúng ta tham gia hay không?”  

             Vậy từ khi thành lập công ty Triệu Dật đã kiếm được bao nhiêu tiền?

 
Chương 563


Chương 563: Hợp đồng đầu tư chớp nhoáng  

             Triệu Dật cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho Đới Lương.  

             “Chú Đới, mang con dấu công ty tới đại học công thương một chuyến, tôi có một hạng mục đầu tư nhỏ, cần ký cái hợp đồng...”  

             Chu Đình nghe Triệu Dật nói chuyện điện thoại xong, mở miệng cười nói: “Hai triệu chỉ hạng mục nhỏ, Triệu Dật việc kinh doanh của cậu làm rất khá đó nha, hoàn toàn không giống quy mô ba triệu mà cậu đã ghi trong tài liệu.”  

             Triệu Dật cười cười: “Tôi cũng chỉ là đi gom góp thu nhặt thôi, nghiêm túc như vậy làm gì.”  


             Chu Đình tò mò hỏi: “Cậu làm đầu tư cổ phiếu này, so với tôi đầu tư cửa hàng thì cảm giác khoảng cách thật lớn, cũng khó cho cậu có hứng...”  

             Triệu Dật nhún nhún vai: “Có thể kiếm tiền, vì sao không thể có hứng đây, ai lại ngại tiền cơ chứ?”  

             "Vậy anh ngoài đầu tư cổ phiếu ra còn đầu tư những hạng mục khác nữa sao?”  

             Triệu Dật cười nói: "Có, nhưng tôi không có kế hoạch cụ thể nào cả, chỉ là đầu tư loạn vậy thôi, bữa đói bữa no.”  

             Chu Đình tò mò hỏi: "Có thể tiết lộ một khoản đầu tư nào đó không? Nói cho tôi nghe đi, để tôi mở mang tầm mắt.”  

             Triệu Dật cười nói: "Giáng Sinh năm ngoái công chiếu bộ phim ‘Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ’ bộ phim ấy tôi đã đầu tư 3 triệu, chiếm 75% cổ phần.”  

             "Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ?"  

             Chu Đình kinh ngạc nhìn Triệu Dật nói: "Bộ phim kinh dị này tôi không xem, nhưng tôi đã xem bình luận trên mạng, khán giả đánh giá điểm số cũng không tệ lắm. Anh thật sự đã đầu tư bộ phim này ư?”  

             Triệu Dật gật đầu đáp: "Đúng vậy. Tôi đã nói rồi, chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì cái gì cũng có thể làm.”  

             Chu Đình cầm lấy điện thoại di động để kiểm tra một chút số lượng vé bán ra, sau đó đôi mắt lập tức mở to.  

             "Gần 50 triệu vé được bán ra, 3 triệu đầu tư chiếm 75% tỷ lệ lợi nhuận. Một lần đầu tư này của anh lợi nhuận đạt hơn 15 triệu.”  

             Triệu Dật mỉm cười: "Cũng xấp xỉ.”  

             Chu Đình khâm phục nhìn Triệu Dật: "Thì ra anh mới thực sự là ông chủ lớn ẩn mình, che giấu tài năng và thực lực, thật sự là quá khiêm tốn rồi!”  

             Triệu Dật cười nói: "Nếu sau này chuỗi cửa hàng ‘Nhiên Tiểu Diện’ của cô phát triển thuận lợi, sau này cần đầu tư tài chính thì hoan nghênh tới tìm tôi.”  

             Chu Đình bĩu môi nói: "Vẫn là anh đầu tư lợi hại, dễ dàng kiếm tiền như vậy, sau này tôi sẽ quên ăn quên ngủ làm việc cho anh. ”  

             Đầu tư chuỗi cửa hàng mì ‘Nhiên Tiểu Diện’ của Chu Đình chỉ là hành động tiện tay của Triệu Dật, hơn nữa về lâu dài nhất định là kiếm ra tiền. Không nói gì đến giá trị thương hiệu, chỉ riêng 30 chuỗi cửa hàng làm ăn đã không tệ rồi, một ngày thu lại lợi nhuận cũng không nhỏ.  

             Sau khi 30 cửa hàng toàn bộ bắt đầu kinh doanh bình thường, cho dù bình quân có tụt xuống đi chăng nữa thì mỗi cửa hàng mỗi ngày lợi nhuận ròng cũng là 1.000 nhân dân tệ, vậy mỗi ngày tổng lợi nhuận cũng là 30.000 nhân dân tệ. Một năm lợi nhuận ròng cũng đạt hơn 10 triệu, chi phí đầu tư 2 triệu của Triệu Dật không phải sẽ thu hồi lại rồi sao. Sau này nhất định sẽ kiếm được tiền, huống chi nhìn cửa hàng của cô ấy buôn bán như vậy, một ngày lợi nhuận cũng không chỉ có 1,000…  



 
Chương 563


Chương 563: Hợp đồng đầu tư chớp nhoáng  

             Triệu Dật cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho Đới Lương.  

             “Chú Đới, mang con dấu công ty tới đại học công thương một chuyến, tôi có một hạng mục đầu tư nhỏ, cần ký cái hợp đồng...”  

             Chu Đình nghe Triệu Dật nói chuyện điện thoại xong, mở miệng cười nói: “Hai triệu chỉ hạng mục nhỏ, Triệu Dật việc kinh doanh của cậu làm rất khá đó nha, hoàn toàn không giống quy mô ba triệu mà cậu đã ghi trong tài liệu.”  

             Triệu Dật cười cười: “Tôi cũng chỉ là đi gom góp thu nhặt thôi, nghiêm túc như vậy làm gì.”  


             Chu Đình tò mò hỏi: “Cậu làm đầu tư cổ phiếu này, so với tôi đầu tư cửa hàng thì cảm giác khoảng cách thật lớn, cũng khó cho cậu có hứng...”  

             Triệu Dật nhún nhún vai: “Có thể kiếm tiền, vì sao không thể có hứng đây, ai lại ngại tiền cơ chứ?”  

             "Vậy anh ngoài đầu tư cổ phiếu ra còn đầu tư những hạng mục khác nữa sao?”  

             Triệu Dật cười nói: "Có, nhưng tôi không có kế hoạch cụ thể nào cả, chỉ là đầu tư loạn vậy thôi, bữa đói bữa no.”  

             Chu Đình tò mò hỏi: "Có thể tiết lộ một khoản đầu tư nào đó không? Nói cho tôi nghe đi, để tôi mở mang tầm mắt.”  

             Triệu Dật cười nói: "Giáng Sinh năm ngoái công chiếu bộ phim ‘Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ’ bộ phim ấy tôi đã đầu tư 3 triệu, chiếm 75% cổ phần.”  

             "Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ?"  

             Chu Đình kinh ngạc nhìn Triệu Dật nói: "Bộ phim kinh dị này tôi không xem, nhưng tôi đã xem bình luận trên mạng, khán giả đánh giá điểm số cũng không tệ lắm. Anh thật sự đã đầu tư bộ phim này ư?”  

             Triệu Dật gật đầu đáp: "Đúng vậy. Tôi đã nói rồi, chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì cái gì cũng có thể làm.”  

             Chu Đình cầm lấy điện thoại di động để kiểm tra một chút số lượng vé bán ra, sau đó đôi mắt lập tức mở to.  

             "Gần 50 triệu vé được bán ra, 3 triệu đầu tư chiếm 75% tỷ lệ lợi nhuận. Một lần đầu tư này của anh lợi nhuận đạt hơn 15 triệu.”  

             Triệu Dật mỉm cười: "Cũng xấp xỉ.”  

             Chu Đình khâm phục nhìn Triệu Dật: "Thì ra anh mới thực sự là ông chủ lớn ẩn mình, che giấu tài năng và thực lực, thật sự là quá khiêm tốn rồi!”  

             Triệu Dật cười nói: "Nếu sau này chuỗi cửa hàng ‘Nhiên Tiểu Diện’ của cô phát triển thuận lợi, sau này cần đầu tư tài chính thì hoan nghênh tới tìm tôi.”  

             Chu Đình bĩu môi nói: "Vẫn là anh đầu tư lợi hại, dễ dàng kiếm tiền như vậy, sau này tôi sẽ quên ăn quên ngủ làm việc cho anh. ”  

             Đầu tư chuỗi cửa hàng mì ‘Nhiên Tiểu Diện’ của Chu Đình chỉ là hành động tiện tay của Triệu Dật, hơn nữa về lâu dài nhất định là kiếm ra tiền. Không nói gì đến giá trị thương hiệu, chỉ riêng 30 chuỗi cửa hàng làm ăn đã không tệ rồi, một ngày thu lại lợi nhuận cũng không nhỏ.  

             Sau khi 30 cửa hàng toàn bộ bắt đầu kinh doanh bình thường, cho dù bình quân có tụt xuống đi chăng nữa thì mỗi cửa hàng mỗi ngày lợi nhuận ròng cũng là 1.000 nhân dân tệ, vậy mỗi ngày tổng lợi nhuận cũng là 30.000 nhân dân tệ. Một năm lợi nhuận ròng cũng đạt hơn 10 triệu, chi phí đầu tư 2 triệu của Triệu Dật không phải sẽ thu hồi lại rồi sao. Sau này nhất định sẽ kiếm được tiền, huống chi nhìn cửa hàng của cô ấy buôn bán như vậy, một ngày lợi nhuận cũng không chỉ có 1,000…  



 
Chương 556: Cậu thấy chuyện này như thế nào?”


Chương 556: Tham gia diễn đàn sinh viên khởi nghiệp  

             Triệu Dật cười mắng: “Mẹ kiếp! Cậu có biết các trường đại học và cao đẳng trên toàn quốc có bao nhiêu người tài giỏi không? Kiểu khoe khoang nhảm nhí này, có mà bị đánh cho sưng mặt.”  

             Lục Đào bật cười, đưa mắt nhìn Tô Mai và Mạnh Hoan rồi nói: “Dù sao khoe khoang cũng không cần đóng thuế, trong lòng tôi cậu tuyệt đối là số 1!”  

             Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại của Triệu Dật đổ chuông.  

             Triệu Dật cầm điện thoại lên xem, sắc mặt trở nên kỳ lạ: “Này! nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi!”  


             Lục Đào cười nói: “Anh Tống sao?”  

             Triệu Dật gật đầu, nhận điện thoại: “Chà! Anh Minh…. Ừm! Ở đây! Tôi vừa mới đi Tam Á về…. Bây giờ tôi đang ở quán thịt xiên phía sau ký túc xá đây…. Ừm! Nếu không thì anh Minh đến đây với chúng tôi…. Được chứ! Chúng tôi cũng vừa mới đến…. Ừm! Đúng! Quán Xuyên Xuyên…. Được! Bọn tôi sẽ chờ.”  

             Triệu Dật tắt điện thoại, cười nói: “Anh Minh sẽ tới đây ngay.”  

             Lục Đào cười nói: ”Xem ra trong lòng anh ấy vẫn khá là gấp gáp nha!”  

             Vẻ mặt Triệu Dật thản nhiên: “Chỉ nói chuyện thôi. Nếu không có chuyện gì thì giúp anh ấy một chút cũng không sao. Dù sao anh ấy cũng là giáo viên phụ trách của chúng ta, chiếu cố chúng ta rất nhiều. Nhưng mà nếu quá phức tạp, vậy thì quên đi.”  

             Không lâu sau Tống Dịch Minh đã đến và ngồi bên cạnh Quách Đông Lai, ngay bên trái Triệu Dật. ”  

             Triệu Dật mở một chai bia và rót cho Tống Dịch Minh, Tống Dịch Minh nhanh chóng nhận lấy, cười nói: “Tôi tự làm được, dù sao bây giờ cậu cũng là ông chủ rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Anh Minh bớt đùa, dù tôi có là ông chủ thì tôi vẫn phải nghe lời anh mà.”  

             Tống Dịch Minh đưa mắt nhìn Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Bạn gái của cậu sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Là bạn thôi, tên là Phùng Tiếu Tiếu, một ca sĩ trẻ mới nổi…. Tiếu Tiếu! Đây là anh Minh, giáo viên phụ trách của lớp chúng tôi.”  

             “Anh Minh! Xin chào!”  

             “Xin chào, xin chào…. Phùng Tiếu Tiếu?”  

             Cũng giống như Mạnh Hoan vừa nãy, sau khi suy nghĩ một lúc, hai mắt Tống Dịch Minh sáng lên: ‘Đêm có gió nhớ anh nhiều hơn’, bài hát này có phải là do cô hát không?”  

             Triệu Dật cùng mọi người cười phá lên.  

             Tống Dịch Minh ngại ngùng hỏi: “Sao vậy? Tôi hỏi không đúng sao?”  

             Quách Đông Lai cười giải thích: “Bởi vì chuyện anh vừa hỏi, lúc nãy cũng đã có người hỏi như vậy rồi.”  

             Tống Dịch Minh định thần lại, cười nói: “Xin lỗi! Tôi thực sự không ngờ Triệu Dật lại có bạn là ca sĩ. Bài hát này của Phùng Tiếu Tiếu hiện đang nổi tiếng khắp cả nước…”  



 
Chương 564: Sơ yếu lý lịch cuộc sống


Chương 564: Diễn đàn đầu tư và khởi nghiệp  

             Hứa Chương tò mò hỏi: "Làm sao cô có thể thuyết phục Triệu Dật đầu tư vậy?”  

             Chu Đình cười nói: "Ở cửa ra vào của cửa hàng tôi mời anh ta ăn một bát mì nhỏ. Tiếp đó anh ấy ăn xong mì thì không có ý định đầu tư, sau đó lại quay lại đầu tư.”  

             Hứa Chương cười ha ha nói: "Đáng tiếc tôi vừa mở cửa hàng online, bằng không tôi cũng nhanh chóng ôm đùi Triệu Dật, kéo một khoản đầu tư rồi nói sau. ”  

             Ngô Ba và Đỗ Vân cũng đều nở nụ cười. Đúng ra mà nói mấy chuyện bọn họ làm đúng là cũng chỉ có Chu Đình cần vốn đầu tư, phần mềm của Ngô Ba, thiết kế hay bản vẽ của Đỗ Vân, đều không cần gì đến đầu tư. Bởi vì cho dù có cầm vốn đầu tư trong tay thì bọn họ cũng không biết tiêu như thế nào.  

             Chu Minh Chu chủ nhiệm ở bên cạnh nghe được, cười nói: "Chu Đình, đầu tư này của cô đã có được, bước tiếp theo cô định sẽ làm gì? ”  


             Chu Đình cười nói: "Chính là mở chuỗi cửa hàng phải thống nhất phong cách trang trí, thông báo tuyển dụng thêm nhân viên, thống nhất đào tạo. Quán mì mà thôi, thật ra rất dễ quản lý, cũng không giống mấy người bọn họ làm công nghệ cao như vậy..."  

             Ngô Ba cười nói: "Nói là nói như vậy, một chén nguyên liệu kia của cô phải thật sự có là bản lĩnh mới làm ra được, cũng không phải ai cũng có thể làm ra nha...".  

             Trung tâm hội nghị và triển lãm rộng lớn, đã dựng lên rất nhiều gian hàng bên cạnh, mỗi gian hàng giống như một túp lều vuông, mỗi một túp lều đều có một cái bàn giống ở trên bục giảng của trường đại học.  

             Đám người Triệu Dật tìm được vị trí bàn của Đại học Công Thương, sau đó cùng với giúp đám người Ngô Ba chuẩn bị máy tính, dựng áp phích tuyên truyền lên.  

             Toàn bộ trung tâm hội nghị và triển lãm rất đông đúc và náo nhiệt.  

             Mục tiêu tổ chức của sự kiện lần này là hướng đến xã hội, mọi công dân quan tâm đều có thể đến tham dự. Những người tham dự có thể là khách hàng tiềm năng, cũng có thể là cộng tác viên tiềm năng hoặc là các nhà đầu tư.  

             Năm người tham gia mỗi người đều có một áp phích tuyên truyền. Áp phích đại khái chính là minh họa những gì họ đang làm và loại hình công ty, dự án kinh doanh,....  

             Trao đổi lẫn nhau, học hỏi lẫn nhau, tìm kiếm cơ hội hợp tác, đây là mục đích của diễn đàn lần này.  

             Ở đây tập hợp tất cả các sinh viên đại học đang lập nghiệp, mặc dù chắc chắn không phải là tất cả các sinh viên lập nghiệp đều ở đây nhưng hầu hết các tài năng hàng đầu đang  lập nghiệp đều đến nơi này.  

             Cũng bởi vì vậy mà có không ít người của các công ty đầu tư cũng xuất hiện ở đây. Dù sao cũng chỉ là những sinh viên nên chắc chắn không có vốn để khởi nghiệp, nhưng bọn họ lại có thể có một dự án tốt, mà đây chính là mục đích của các công ty đầu tư.  

             Đầu tư, nắm cổ phần, thu lợi nhuận!  

             Triệu Dật giúp mọi người bố trí gian hàng xong thì không có việc gì để làm, hắn chào hỏi mọi người xong thì ra ngoài đi dạo.  


             Triệu Dật cũng tò mò các sinh viên ưu tú muốn lập nghiệp này sẽ có những ý tưởng gì đây.  

             Triệu Dật đi dạo một vòng, thật đúng là mở rộng tầm mắt.  

             Mặc dù tất cả mọi người vẫn còn là sinh viên, nhưng sức sáng tạo và trí tưởng tượng là không có giới hạn, cũng không có ranh giới. Thế giới vốn rộng lớn, giống như một cánh rừng vậy, loại người nào cũng có.  

             Triệu Dật đi qua nhìn từng tấm áp phích tuyên truyền, trong những sinh viên khởi nghiệp này đa số quy mô đầu tư đều rất nhỏ, nhưng cũng có một ít áp phích với quy mô công ty đều đã đạt tới 10 triệu trở lên.  

             "Chú ý! Ký chủ xin lưu ý! Phát hiện nhân tài đặc biệt!”  

             “Ồ!”  

             Triệu Dật đột nhiên dừng bước, ánh mắt hơi sáng lên.  

             “Nhân tài đặc biệt?”  

             Lúc trước Triệu Dật đã từng thông qua hệ thống phát hiện nhân tài quản lý tài chính tài giỏi. Bây giờ hệ thống lại đưa ra gợi ý, Triệu Dật lập tức có chút mong đợi, không biết lần này hệ thống phát hiện là nhân tài đặc biệt là gì đây.  

             Phải biết rằng nếu hệ thống phát hiện thì đều là nhân tài đặc biệt cấp S.  

             Phải biết rằng Đại học Viện Hàn Lâm Khoa học Trung Quốc chính là trường đại học siêu trâu bò, có thể nói là học viện khoa học kỹ thuật cao cấp nhất ở Trung Quốc, trực thuộc Viện khoa học Trung Quốc. Tiến sĩ khoa học đầu tiên của Trung Quốc, tiến sĩ kỹ thuật đầu tiên, nữ tiến sĩ đầu tiên, tiến sĩ song bằng đầu tiên đều là từ nơi này đi ra!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom