Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 542: Sở hữu một căn hộ ở Hàn Quốc."


Chương 542: Cướp công chúa  

             Một trận bận rộn này chính là mất tới ba giờ, mãi cho đến sáu rưỡi tối tất cả mỹ thực mới chế biến xong và được bày lên bàn. Các loại hương thơm xông vào mũi, làm cho người ta thèm ăn nhỏ dãi.  

             Triệu Dật thừa dịp Alyssa bận rộn, lại cùng đám người Liễu Vũ Phi tán gẫu.  

             Lúc trước Triệu Dật uỷ thác Quan Tâm đặt hoa tươi cho mỗi người các cô. Riêng phần mình chuẩn bị một sợi dây chuyền, dây chuyền này đương nhiên không phải là loại dây chuyền kim cương có giá mấy triệu. Mà là loại dây chuyền hằng ngày có thể đeo trên người, sợi dây chuyền này chỉ có giá hơn 10.000.  

             Một bữa ăn chính thống của Thuỵ Điển kết hợp với sashimi cá ngừ vây xanh khiến mọi người ăn đến mức rất hài lòng.  

             Bữa cơm này ăn đến 9 giờ tối, sau khi uống rượu vang đỏ Triệu Dật nắm tay Alyssa đi dạo bên bờ biển, hai người cứ như vậy đi chân trần dọc theo bờ biển, chậm rãi đi tới.  

             Sóng biển, gió mát, đêm quyến rũ, xen kẽ với trái tim bồn chồn.  

             Đi một đoạn, Triệu Dật dừng bước quay đầu nhìn Alyssa, ánh mắt thoáng có chút nóng bỏng.  

             Bỏ qua tất cả các yếu tố khác, Alyssa chính là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, bản thân cô mang theo một loại khí chất thanh lịch và cao quý, vô cùng có mị lực.  

             Khuôn mặt Triệu Dật lộ dưới ánh trăng, càng thêm thâm thúy, càng thêm mê người. Nhất là đôi mắt kia tỏ ra sự nóng bỏng, làm cho trái tim Alyssa cũng theo sát nhảy lên dồn dập.  

             Cô tựa hồ ý thức được cái gì, nhẹ nhàng cắn môi vẻ mặt thoáng có chút ngượng ngùng.  

             Triệu Dật hiểu tâm tư của cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng sau đó hôn tới.  

             Alyssa hơi rụt đầu lại, hai tay chống lên ngực Triệu Dật nhưng không có cự tuyệt.  

             Tuy rằng chỉ quen biết hai ngày, nhưng tất cả biểu hiện của Triệu Dật đều hấp dẫn Alyssa.  

             Người thuộc hoàng gia Thuỵ Điển yêu đương cũng được, hôn nhân cũng tốt, cũng không có yêu cầu gì quá đặc biệt. Công chúa hoàng gia gả cho người dân cũng có rất nhiều, dân chúng đối với hôn nhân của công chúa luôn rất khoan dung. Có lẽ là bởi vì dân chúng bọn họ đều hy vọng công chúa xinh đẹp của bọn họ có thể nhận được cuộc sống hạnh phúc.  

             Cũng bởi vậy, Alyssa đối với Triệu Dật cũng không có lòng kháng cự, hơn nữa quốc gia bọn họ tập tục rất cởi mở, sùng bái tình yêu, sùng bái sự lãng mạn.  


             Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở Tam Á khiến Alyssa đối với Triệu Dật có sự rung động tình cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.  

             Hơn nữa hôm nay là ngày lễ tình nhân, ban ngày dắt tay, còn tặng cô dây chuyền kim cương 6 triệu tệ, hai người cùng nhau xuống bếp vô cùng ấm áp. Bãi biển này, sóng biển này, ánh trăng này, gió biển này... Tất cả mọi thứ dường như đều viên mãn , giống như là góp thêm không khí vào lúc này.  

             Tất cả mọi thứ kể cả bầu không khí đều đang ủng hộ, vậy tại sao phải cự tuyệt?  

             Từ một nụ hôn nông đến một nụ hôn sâu.  

             Triệu Dật và Alyssa đều đắm chìm trong đó, hai trái tim đều kịch liệt nhảy lên.  

             Ngay tại lúc này, trong vô thức độ thiện cảm của Alyssa đối với Triệu Dật rốt cục lại có được sự đột phá, rốt cục cũng vượt qua ngưỡng 89, đạt tới 90. Hơn nữa còn một lần nữa kéo lên 2 điểm, đạt tới 92 điểm.  

             Hai người tách ra, ánh mắt Triệu Dật nóng rực nhìn Alyssa: "Đến chỗ anh chứ?”  

             Alyssa do dự khoảng một giây, cuối cùng đưa ra quyết định khẽ gật đầu.  

             Nhưng sau khi Triệu Dật tính toán lại một chút thì phát hiện số tiền đó thực ra chỉ bằng 20 triệu của Trung Quốc, tương đương với tài sản trước mắt của Triệu Dật. Mà hắn có được 20% cổ phần thì tương đương với 4 triệu!

 
Chương 543: Triệu Dật khẽ đánh thức Alyssa.


Chương 543: Một ngày vui vẻ  

             Tuy 4 triệu nghe cũng không ít, nhưng nhìn thấy lưu ý trong 5 năm không được bán, Triệu Dật lập tức giảm đi mấy phần vui mừng.  

             Đây là tài sản cố định rồi.  

             Nghe có vẻ nhiều tiền, hơn nữa còn sắp niêm yết lên thị trường, căn bản là không có cách nào biến chúng thành tiền mặt ngay được.  

             Tuy nhiên, nếu có thể niêm yết thành công thì giá trị của số cổ phần 20% này có thể tăng lên rất nhiều.  

             Phía sau còn tặng một căn hộ ở trung tâm thủ đô, Triệu Dật cũng không quá vui mừng vì hắn đâu thể qua đó ở được.  

             Biệt thự lớn không ở, lại đến ở trong căn hộ 84 mét vuông làm gì?  

             Ặc, Không đúng!  

             Triệu Dật tính toán một hồi rồi đột nhiên lấy lại tinh thần.  

             Nghĩ đi, vì sao lại thưởng cho hắn cổ phần công ty ở Hàn Quốc?  

             Muốn ban thưởng sao không trực tiếp thưởng cổ phần của những công ty trong nước, hay các công ty ở Giang Châu, chẳng lẽ cổ phần của những công ty này không tốt hơn sao?  

             Chẳng lẽ bởi vì Alyssa là công chúa, là người nước ngoài cho nên phần quà Chiết Hoa Thủ này mới ban thưởng tài sản nước ngoài?  

             Cũng có chút thần kỳ đó nha!  

             Vốn còn tưởng rằng sẽ có thêm thẻ dự đoán xu hướng cổ phiếu hoặc thẻ dự đoán thị trường tương lai, nhưng mà chẳng những không được, lại còn tặng cho mình cổ phần công ty nước ngoài, đã vậy còn không thể bán!  

             Dùng làm cái gì đây?  

             Không những không thể bán còn phải giữ đó để nhìn, chỉ đành chờ xem 5 năm sau liệu số cổ phần này sẽ đáng giá bao nhiêu?  

             Triệu Dật chửi thầm một hồi rồi bất đắc dĩ tiếp nhận số cổ phần mà hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể chuyển hóa thành tiền mặt.  

             Dù nói thế nào thì tóm lại vẫn là không ít tiền.  

             5 năm thì 5 năm thôi.  

             Hiện tại là bốn triệu, một khi niêm yết thành công, vốn hóa thị trường sẽ tăng gấp bội. Đặc biệt là loại công ty giải trí thế này sẽ tạo ra bong bóng thị trường khiến giá trị bị đẩy lên cao gấp mười lần hai mươi lần, điều này là hoàn toàn có thể.  

             Ít nhất thì hắn cũng có thêm khả năng nói tiếng Hàn thành thạo, đây không phải cũng là thu hoạch sao?  

             Chính là vẫn không hiểu, Alyssa là người Thụy Điển, muốn tặng phần thưởng nước ngoài chẳng phải nên bắt đầu từ Thụy Điển trước hay sao?  


             Chẳng lẽ là bởi vì Thủy Điển quá xa mà Hàn Quốc thì liền kề Trung Quốc?  

             Được rồi, phần thưởng đã được nhận.  

             Triệu Dật mở bảng điều khiển ra nhìn một chút, bên trong còn có một đống rương báu tàu đắm chưa được mở.  

             Triệu Dật cũng không sốt ruột, ai biết mở ra sẽ được thứ gì càng không biết có thể gửi lại hệ thống hay không, hay là về Giang Châu trước rồi mới mở đi.  

             ...  

             Chín giờ sáng, Triệu Dật đang say giấc mơ hồ thì chợt tỉnh, gió biển êm ái thổi qua cửa sổ và ánh mặt trời ấm áp rọi vào, lưu lại một mảng sáng chói trên sàn nhà.  

             Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động nhìn đồng hồ rồi mải miết nhìn Alyssa, trên mặt hiện lên vài phần ý cười.  

             Mình thật sự đã bắt cóc được công chúa!  

             Hắn nhân cơ hội tiện tay quét độ thiện cảm của Alyssa, không ngờ đã tăng vọt lên chín mươi bốn điểm.  

             Quả nhiên lối nhỏ rợp bóng râm là con đường mau lẹ nhất để tiến vào trái tim nữ nhân, nữ nhân như lối nhỏ còn sự ân cần của hắn chính là bóng râm.  

             Triệu Dật gửi tin nhắn cho Quan Tâm.  

             Triệu Dật: Ngủ dậy chưa?  

             Ngoài những lúc hoan lạc, Triệu Dật còn đích thân nấu một bữa ăn quê nhà của Thiên Phủ rất thịnh soạn cho Alyssa. Điều hắn rất bất ngờ chính là việc Alyssa có thể ăn cay, còn ăn rất vui vẻ và khen ngợi không ngừng.

 
Chương 543: Triệu Dật khẽ đánh thức Alyssa.


Chương 543: Một ngày vui vẻ  

             Tuy 4 triệu nghe cũng không ít, nhưng nhìn thấy lưu ý trong 5 năm không được bán, Triệu Dật lập tức giảm đi mấy phần vui mừng.  

             Đây là tài sản cố định rồi.  

             Nghe có vẻ nhiều tiền, hơn nữa còn sắp niêm yết lên thị trường, căn bản là không có cách nào biến chúng thành tiền mặt ngay được.  

             Tuy nhiên, nếu có thể niêm yết thành công thì giá trị của số cổ phần 20% này có thể tăng lên rất nhiều.  

             Phía sau còn tặng một căn hộ ở trung tâm thủ đô, Triệu Dật cũng không quá vui mừng vì hắn đâu thể qua đó ở được.  

             Biệt thự lớn không ở, lại đến ở trong căn hộ 84 mét vuông làm gì?  

             Ặc, Không đúng!  

             Triệu Dật tính toán một hồi rồi đột nhiên lấy lại tinh thần.  

             Nghĩ đi, vì sao lại thưởng cho hắn cổ phần công ty ở Hàn Quốc?  

             Muốn ban thưởng sao không trực tiếp thưởng cổ phần của những công ty trong nước, hay các công ty ở Giang Châu, chẳng lẽ cổ phần của những công ty này không tốt hơn sao?  

             Chẳng lẽ bởi vì Alyssa là công chúa, là người nước ngoài cho nên phần quà Chiết Hoa Thủ này mới ban thưởng tài sản nước ngoài?  

             Cũng có chút thần kỳ đó nha!  

             Vốn còn tưởng rằng sẽ có thêm thẻ dự đoán xu hướng cổ phiếu hoặc thẻ dự đoán thị trường tương lai, nhưng mà chẳng những không được, lại còn tặng cho mình cổ phần công ty nước ngoài, đã vậy còn không thể bán!  

             Dùng làm cái gì đây?  

             Không những không thể bán còn phải giữ đó để nhìn, chỉ đành chờ xem 5 năm sau liệu số cổ phần này sẽ đáng giá bao nhiêu?  

             Triệu Dật chửi thầm một hồi rồi bất đắc dĩ tiếp nhận số cổ phần mà hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể chuyển hóa thành tiền mặt.  

             Dù nói thế nào thì tóm lại vẫn là không ít tiền.  

             5 năm thì 5 năm thôi.  

             Hiện tại là bốn triệu, một khi niêm yết thành công, vốn hóa thị trường sẽ tăng gấp bội. Đặc biệt là loại công ty giải trí thế này sẽ tạo ra bong bóng thị trường khiến giá trị bị đẩy lên cao gấp mười lần hai mươi lần, điều này là hoàn toàn có thể.  

             Ít nhất thì hắn cũng có thêm khả năng nói tiếng Hàn thành thạo, đây không phải cũng là thu hoạch sao?  

             Chính là vẫn không hiểu, Alyssa là người Thụy Điển, muốn tặng phần thưởng nước ngoài chẳng phải nên bắt đầu từ Thụy Điển trước hay sao?  


             Chẳng lẽ là bởi vì Thủy Điển quá xa mà Hàn Quốc thì liền kề Trung Quốc?  

             Được rồi, phần thưởng đã được nhận.  

             Triệu Dật mở bảng điều khiển ra nhìn một chút, bên trong còn có một đống rương báu tàu đắm chưa được mở.  

             Triệu Dật cũng không sốt ruột, ai biết mở ra sẽ được thứ gì càng không biết có thể gửi lại hệ thống hay không, hay là về Giang Châu trước rồi mới mở đi.  

             ...  

             Chín giờ sáng, Triệu Dật đang say giấc mơ hồ thì chợt tỉnh, gió biển êm ái thổi qua cửa sổ và ánh mặt trời ấm áp rọi vào, lưu lại một mảng sáng chói trên sàn nhà.  

             Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động nhìn đồng hồ rồi mải miết nhìn Alyssa, trên mặt hiện lên vài phần ý cười.  

             Mình thật sự đã bắt cóc được công chúa!  

             Hắn nhân cơ hội tiện tay quét độ thiện cảm của Alyssa, không ngờ đã tăng vọt lên chín mươi bốn điểm.  

             Quả nhiên lối nhỏ rợp bóng râm là con đường mau lẹ nhất để tiến vào trái tim nữ nhân, nữ nhân như lối nhỏ còn sự ân cần của hắn chính là bóng râm.  

             Triệu Dật gửi tin nhắn cho Quan Tâm.  

             Triệu Dật: Ngủ dậy chưa?  

             Ngoài những lúc hoan lạc, Triệu Dật còn đích thân nấu một bữa ăn quê nhà của Thiên Phủ rất thịnh soạn cho Alyssa. Điều hắn rất bất ngờ chính là việc Alyssa có thể ăn cay, còn ăn rất vui vẻ và khen ngợi không ngừng.

 
Chương 544: Tôi là người đứng đắn!


Chương 544: Không thể tiếp tục trầm mê  

             Một ngày nữa lại trôi qua, Triệu Dật đã hoàn toàn chinh phục được thân thể và tâm hồn của Alyssa, thiện cảm tiếp tục tăng vọt lên 98 điểm.  

             Đây là độ thiện cảm vô cùng cao, cơ hồ đã đại diện cho tình yêu không thể phá vỡ và sự trung trinh.  

             Đương nhiên, sự ảnh hưởng của những nhân tố khác trong tương lai có thể làm độ thiện cảm này giảm xuống. Ví dụ như xa cách địa lý hoặc như thời gian dần trôi qua, hay như là có người khác xen vào, hay do thái độ của Triệu Dật và vô số lý do khác. Nếu như thiện cảm giảm xuống dưới 90 thì nghĩa là không còn tình cảm như hiện tại nữa mà trở về làm bạn thân, thậm chí có thể vì yêu mà sinh hận.  

             Sáng hôm sau, sau lần hoan hợp vong tình cuối cùng, Alyssa nằm trên người Triệu Dật, ánh mắt nhìn hắn đăm chiêu tràn ngập tiếc nuối.  

             "Lần sau chúng ta có thể gặp lại khi nào, hoặc là, không bao giờ sẽ gặp lại?"  

             Triệu Dật cười nói: "Bất cứ khi nào em đến Trung Quốc anh đều sẽ đi thăm em, tuy rằng cách xa nhau nhưng chỉ mất mười giờ ngồi máy bay thôi, thời gian nửa ngày không phải là vấn đề.  

             Alyssa nháy mắt mấy cái, trong mắt lóe lên sự vui mừng, cô nói: "Anh sẽ đến Thụy Điển để gặp em chứ?"  

             Triệu Dật gật đầu khẳng định đáp: "Tất nhiên rồi, em là bạn gái của anh, anh tất nhiên sẽ đến thăm em rồi. ”  

             Alyssa mím môi cười nói: "Được rồi, em sẽ chờ anh, đừng để em chờ quá lâu, đợi em hết bận rồi em cũng sẽ đến Trung Quốc ở một thời gian ngắn."  

             "Được!"  

             Có lẽ vì thái độ khẳng định của Triệu Dật mà tâm tình của Alyssa có chút vui vẻ.  

             Thực ra cô biết là cô chưa hiểu rõ về con người Triệu Dật, luyến lưu tình cảm như vậy chưa chắc sẽ được kết quả gì, nhưng mà cô cũng không hề hối hận.  

             Dũng cảm khi yêu, không yêu thì buông tay, đây là quan điểm của cô về cuộc sống.  

             Mặc kệ tương lai như thế nào, cô hiện tại vẫn sẽ cố gắng yêu Triệu Dật và quý trọng đoạn tình cảm này rồi đi thẳng đến lễ đường hôn nhân hoặc cũng có thể là duyên phận kết thúc tan tành đường ai nấy đi.  

             Triệu Dật đưa Alyssa và William đến sân bay rồi ôm cô lần cuối và tiễn cô vào lối đi an ninh.  

             Quan Tâm nhìn theo bóng Alyssa đang dần biến mất rồi nghiêng đầu nói: "Ông chủ, tôi thật sự bái phục anh, có thể theo đuổi một vị công chúa như vậy. Hơn nữa tôi còn nhìn ra được cô ấy đối với anh chính là tình ý chân thành…"  

             Triệu Dật chỉ cười mà không trả lời Quan Tâm.  

             Giờ phút này, tâm tình của hắn cũng có vài phần phức tạp.  

             Hắn cứ không ngừng nghĩ về ánh mắt của Alyssa lúc cô rời đi, bỗng nhiên hắn cảm thấy hành vi của bản thân có chút quá đáng.  

             Mặc dù Triệu Dật cảm giác được Alyssa không hiểu rõ tình hình, nhưng có lẽ cô cũng chỉ coi cuộc gặp gỡ bất ngờ với hắn là đoạn tình lãng mạn chớp nhoáng. Cô ấy và hắn không thể có tương lai, nhưng chung quy lại thì do hắn lừa cô ấy.  

             Tuy rằng hắn quả thật cũng thích cô ấy, dù sao thì cô ấy vừa xinh đẹp, vừa có khí chất tốt lại nấu ăn ngon, là người rất có mị lực. Thế nhưng phụ nữ xinh đẹp nhiều như vậy, chẳng lẽ mỗi lần hắn nhìn thấy một mỹ nữ ba chín thì đều phải bắt lại hay sao?  

             Ngồi trên xe trở về, Triệu Dật trầm ngâm suy nghĩ lại.  

             Là hắn nghiện gói quà tặng Chiết Hoa Thủ nên thích thú muốn đạt được thiện cảm cao của các cô gái, đạt được rồi thì bỏ mặc họ, lại còn cảm thấy chuyện này là điều tất nhiên??  

             Ba đến năm người hắn còn có thể chăm sóc được nhưng sau này có thêm nhiều người khiến hắn phải phân thân thì quá mệt mỏi. Nhưng mà cũng không có cách nào để cùng chăm sóc và yêu thương các cô gái, không phải cuối cùng trở thành kẻ lừa gạt làm tất cả cùng tổn thương hay sao?  

             Tại sao lại có bộ dạng rầu rĩ không vui thế này?

 
Chương 544: Tôi là người đứng đắn!


Chương 544: Không thể tiếp tục trầm mê  

             Một ngày nữa lại trôi qua, Triệu Dật đã hoàn toàn chinh phục được thân thể và tâm hồn của Alyssa, thiện cảm tiếp tục tăng vọt lên 98 điểm.  

             Đây là độ thiện cảm vô cùng cao, cơ hồ đã đại diện cho tình yêu không thể phá vỡ và sự trung trinh.  

             Đương nhiên, sự ảnh hưởng của những nhân tố khác trong tương lai có thể làm độ thiện cảm này giảm xuống. Ví dụ như xa cách địa lý hoặc như thời gian dần trôi qua, hay như là có người khác xen vào, hay do thái độ của Triệu Dật và vô số lý do khác. Nếu như thiện cảm giảm xuống dưới 90 thì nghĩa là không còn tình cảm như hiện tại nữa mà trở về làm bạn thân, thậm chí có thể vì yêu mà sinh hận.  

             Sáng hôm sau, sau lần hoan hợp vong tình cuối cùng, Alyssa nằm trên người Triệu Dật, ánh mắt nhìn hắn đăm chiêu tràn ngập tiếc nuối.  

             "Lần sau chúng ta có thể gặp lại khi nào, hoặc là, không bao giờ sẽ gặp lại?"  

             Triệu Dật cười nói: "Bất cứ khi nào em đến Trung Quốc anh đều sẽ đi thăm em, tuy rằng cách xa nhau nhưng chỉ mất mười giờ ngồi máy bay thôi, thời gian nửa ngày không phải là vấn đề.  

             Alyssa nháy mắt mấy cái, trong mắt lóe lên sự vui mừng, cô nói: "Anh sẽ đến Thụy Điển để gặp em chứ?"  

             Triệu Dật gật đầu khẳng định đáp: "Tất nhiên rồi, em là bạn gái của anh, anh tất nhiên sẽ đến thăm em rồi. ”  

             Alyssa mím môi cười nói: "Được rồi, em sẽ chờ anh, đừng để em chờ quá lâu, đợi em hết bận rồi em cũng sẽ đến Trung Quốc ở một thời gian ngắn."  

             "Được!"  

             Có lẽ vì thái độ khẳng định của Triệu Dật mà tâm tình của Alyssa có chút vui vẻ.  

             Thực ra cô biết là cô chưa hiểu rõ về con người Triệu Dật, luyến lưu tình cảm như vậy chưa chắc sẽ được kết quả gì, nhưng mà cô cũng không hề hối hận.  

             Dũng cảm khi yêu, không yêu thì buông tay, đây là quan điểm của cô về cuộc sống.  

             Mặc kệ tương lai như thế nào, cô hiện tại vẫn sẽ cố gắng yêu Triệu Dật và quý trọng đoạn tình cảm này rồi đi thẳng đến lễ đường hôn nhân hoặc cũng có thể là duyên phận kết thúc tan tành đường ai nấy đi.  

             Triệu Dật đưa Alyssa và William đến sân bay rồi ôm cô lần cuối và tiễn cô vào lối đi an ninh.  

             Quan Tâm nhìn theo bóng Alyssa đang dần biến mất rồi nghiêng đầu nói: "Ông chủ, tôi thật sự bái phục anh, có thể theo đuổi một vị công chúa như vậy. Hơn nữa tôi còn nhìn ra được cô ấy đối với anh chính là tình ý chân thành…"  

             Triệu Dật chỉ cười mà không trả lời Quan Tâm.  

             Giờ phút này, tâm tình của hắn cũng có vài phần phức tạp.  

             Hắn cứ không ngừng nghĩ về ánh mắt của Alyssa lúc cô rời đi, bỗng nhiên hắn cảm thấy hành vi của bản thân có chút quá đáng.  

             Mặc dù Triệu Dật cảm giác được Alyssa không hiểu rõ tình hình, nhưng có lẽ cô cũng chỉ coi cuộc gặp gỡ bất ngờ với hắn là đoạn tình lãng mạn chớp nhoáng. Cô ấy và hắn không thể có tương lai, nhưng chung quy lại thì do hắn lừa cô ấy.  

             Tuy rằng hắn quả thật cũng thích cô ấy, dù sao thì cô ấy vừa xinh đẹp, vừa có khí chất tốt lại nấu ăn ngon, là người rất có mị lực. Thế nhưng phụ nữ xinh đẹp nhiều như vậy, chẳng lẽ mỗi lần hắn nhìn thấy một mỹ nữ ba chín thì đều phải bắt lại hay sao?  

             Ngồi trên xe trở về, Triệu Dật trầm ngâm suy nghĩ lại.  

             Là hắn nghiện gói quà tặng Chiết Hoa Thủ nên thích thú muốn đạt được thiện cảm cao của các cô gái, đạt được rồi thì bỏ mặc họ, lại còn cảm thấy chuyện này là điều tất nhiên??  

             Ba đến năm người hắn còn có thể chăm sóc được nhưng sau này có thêm nhiều người khiến hắn phải phân thân thì quá mệt mỏi. Nhưng mà cũng không có cách nào để cùng chăm sóc và yêu thương các cô gái, không phải cuối cùng trở thành kẻ lừa gạt làm tất cả cùng tổn thương hay sao?  

             Tại sao lại có bộ dạng rầu rĩ không vui thế này?

 
Chương 545: "Anh đã cứu mạng cô ấy sao?”


Chương 545: Chuyện xưa của Triệu Dật  

             Tiếp đó lại thấy biểu cảm trên mặt Triệu Dật dần thoải mái hơn, Quan Tâm thở phào một hơi rồi dịu dàng nói: "Ông chủ, anh không thoải mái ở chỗ nào hay sao? ”  

             Triệu Dật quay đầu, mỉm cười với Quan Tâm rồi nói: "Không, chỉ là đang suy nghĩ rõ một số chuyện... có lẽ sau này tôi sẽ lừa gạt tỉnh cảm của các cô gái nữa."  

             "Ồ, ý anh là sau này anh sẽ không lừa gạt người khác chuyện anh đã có bạn gái nữa sao?”  

             Triệu Dật gật đầu khẳng định đáp: "Đúng vậy, đây là quyết định tôi vừa đưa ra, tôi vừa mới suy nghĩ lại và cảm thấy việc nói dối người khác như vậy là không đúng, lấy chuyện tình cảm ra lừa lọc càng không đúng."  

             Quan Tâm nhìn Triệu Dật, ánh mắt có chút ngạc nhiên, lại có chút mừng rỡ nói: "Sao bỗng nhiên anh lại cảm thấy như vậy, trước đây… chưa từng thấy anh có ý nghĩ như vậy nha."  

             Triệu Dật hiển nhiên không biết phải giải thích thế nào để Quan Tâm hiểu về phần quà Chiết Hoa Thủ, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Chuyện với Alyssa, tôi vốn tưởng rằng tôi sẽ an tâm thoải mái, nhưng khi cô ấy rời đi tôi mới phát hiện tôi không thể làm được."  

             Triệu Dật nhìn chằm chằm vào Quan Tâm, nói: "Ban nãy tôi đã suy xét cẩn thận, sở dĩ tôi giấu diếm Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu hay Diệp Thiến và những cô gái khác.ỳ Thực ra là do bọn họ đều ở bên cạnh tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể làm bạn với họ và chăm sóc cho họ, nên dù có lừa gạt họ một chút thì tôi vẫn yên tâm. Thế nhưng Alyssa ở tận Thụy Điển, cô ấy đem lần đầu cho tôi mà tôi lại lừa gạt cô ấy, hơn nữa tôi lại không có cách nào làm bạn và chăm sóc cho cô ấy, tôi cảm thấy rất thiệt thòi cho cô ấy."  

             Quan Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: "Không phải là những người đẹp phương Tây thường thích lãng mạn phóng khoáng sao, có lẽ cô ấy cũng coi cuộc gặp gỡ đẹp đẽ này là một kinh nghiệm tình trường và không đòi hỏi anh phải chịu trách nghiệm?”  

             Triệu Dật nhẹ giọng nói: "Có lẽ đúng là cô ấy nghĩ như vậy, nhưng tôi nói dối rằng tôi độc thân rồi còn tặng cô ấy nhiều quà để thiện cảm của cô ấy đối với tôi tăng cao, tất cả chỉ vì muốn có một đêm vui vẻ với cô ấy. Tôi cảm thấy hành vi này là không đúng đắn cho nên vừa rồi tôi đã suy nghĩ lại… "  

             Ánh mắt Triệu Dật đầy suy tư, hắn thấp giọng giải thích: "Lúc đầu tôi gặp Phùng Tiếu Tiếu, Phùng Tiếu Tiếu chỉ là một người phát livestream trực tiếp có mấy chục người xem, vô cùng ảm đạm. Tôi ba lần bốn lượt giúp đỡ khiến cô ấy cảm thấy mắc nợ với tôi, cô ấy từng hỏi có phải tôi muốn bao nuôi cô ấy hay không? Lúc đó vì để cho cô ấy an tâm nên tôi đã trả lời rằng, cô hãy xem như tôi đang bồi dưỡng cô và muốn giúp cô trở thành ca sĩ nổi tiếng, tôi muốn nhìn cô tỏa sáng trên sân khấu…"

 
Chương 545: "Anh đã cứu mạng cô ấy sao?”


Chương 545: Chuyện xưa của Triệu Dật  

             Tiếp đó lại thấy biểu cảm trên mặt Triệu Dật dần thoải mái hơn, Quan Tâm thở phào một hơi rồi dịu dàng nói: "Ông chủ, anh không thoải mái ở chỗ nào hay sao? ”  

             Triệu Dật quay đầu, mỉm cười với Quan Tâm rồi nói: "Không, chỉ là đang suy nghĩ rõ một số chuyện... có lẽ sau này tôi sẽ lừa gạt tỉnh cảm của các cô gái nữa."  

             "Ồ, ý anh là sau này anh sẽ không lừa gạt người khác chuyện anh đã có bạn gái nữa sao?”  

             Triệu Dật gật đầu khẳng định đáp: "Đúng vậy, đây là quyết định tôi vừa đưa ra, tôi vừa mới suy nghĩ lại và cảm thấy việc nói dối người khác như vậy là không đúng, lấy chuyện tình cảm ra lừa lọc càng không đúng."  

             Quan Tâm nhìn Triệu Dật, ánh mắt có chút ngạc nhiên, lại có chút mừng rỡ nói: "Sao bỗng nhiên anh lại cảm thấy như vậy, trước đây… chưa từng thấy anh có ý nghĩ như vậy nha."  

             Triệu Dật hiển nhiên không biết phải giải thích thế nào để Quan Tâm hiểu về phần quà Chiết Hoa Thủ, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Chuyện với Alyssa, tôi vốn tưởng rằng tôi sẽ an tâm thoải mái, nhưng khi cô ấy rời đi tôi mới phát hiện tôi không thể làm được."  

             Triệu Dật nhìn chằm chằm vào Quan Tâm, nói: "Ban nãy tôi đã suy xét cẩn thận, sở dĩ tôi giấu diếm Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu hay Diệp Thiến và những cô gái khác.ỳ Thực ra là do bọn họ đều ở bên cạnh tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể làm bạn với họ và chăm sóc cho họ, nên dù có lừa gạt họ một chút thì tôi vẫn yên tâm. Thế nhưng Alyssa ở tận Thụy Điển, cô ấy đem lần đầu cho tôi mà tôi lại lừa gạt cô ấy, hơn nữa tôi lại không có cách nào làm bạn và chăm sóc cho cô ấy, tôi cảm thấy rất thiệt thòi cho cô ấy."  

             Quan Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: "Không phải là những người đẹp phương Tây thường thích lãng mạn phóng khoáng sao, có lẽ cô ấy cũng coi cuộc gặp gỡ đẹp đẽ này là một kinh nghiệm tình trường và không đòi hỏi anh phải chịu trách nghiệm?”  

             Triệu Dật nhẹ giọng nói: "Có lẽ đúng là cô ấy nghĩ như vậy, nhưng tôi nói dối rằng tôi độc thân rồi còn tặng cô ấy nhiều quà để thiện cảm của cô ấy đối với tôi tăng cao, tất cả chỉ vì muốn có một đêm vui vẻ với cô ấy. Tôi cảm thấy hành vi này là không đúng đắn cho nên vừa rồi tôi đã suy nghĩ lại… "  

             Ánh mắt Triệu Dật đầy suy tư, hắn thấp giọng giải thích: "Lúc đầu tôi gặp Phùng Tiếu Tiếu, Phùng Tiếu Tiếu chỉ là một người phát livestream trực tiếp có mấy chục người xem, vô cùng ảm đạm. Tôi ba lần bốn lượt giúp đỡ khiến cô ấy cảm thấy mắc nợ với tôi, cô ấy từng hỏi có phải tôi muốn bao nuôi cô ấy hay không? Lúc đó vì để cho cô ấy an tâm nên tôi đã trả lời rằng, cô hãy xem như tôi đang bồi dưỡng cô và muốn giúp cô trở thành ca sĩ nổi tiếng, tôi muốn nhìn cô tỏa sáng trên sân khấu…"

 
Chương 546: Cô ấy sẽ không nói. ”


Chương 546: Quan Tâm nổi cơn bát quái  

             "Năm ngoái, tôi từng thưởng bốn mươi triệu để giúp cô ấy giữ vững vị trí cao nhất trong giới livestream, lại tranh thủ giúp cô ấy được ca hát trên sân khấu. Nhưng mà cô ấy lấy ra hai mươi triệu đưa lại cho tôi, còn nói thiếu nợ tôi hai mươi triệu về sau sẽ trả lại, tôi sáng tác bài hát cho cô ấy, giúp cô ấy thành danh… Cô ấy có lẽ đã mơ hồ biết tôi có bạn gái nhưng cô ấy nói chỉ cần tôi muốn thì cả đời của ấy sẽ thuộc về tôi…"  

             Quan Tâm khiếp sợ mở to hai mắt, thưởng bốn mươi triệu để giúp Phùng Tiếu Tiếu trở thành streamer số một?  

             Bốn mươi triệu!  

             Tặng thưởng!  

             Như thế thì cũng cam lòng tình nguyện đâm đầu vào quá rồi.  

             Không những thế Triệu Dật còn viết bài hát cho cô ấy?  

             Bài ca nổi tiếng mà Phùng Tiếu Tiếu hát là do Triệu Dật sáng tác ư?  

             Bao nuôi?  

             Bồi dưỡng thành tài?  

             Mẹ ơi, bỏ nhiều công sức như vậy thì chỉ sợ phụ nữ khắp thiên hạ không có mấy ai là không muốn nha.  

             Có điều cô Phùng Tiếu Tiếu này đúng thật là rất có tính cách, vậy mà muốn trả lại số tiền thưởng không cần phải trả lại, còn nói cả đời đều thuộc về Triệu Dật...  

             Cho dù đây thật sự là bao nuôi hay thật sự là bồi dưỡng thì…  


             Ai dám nói đó không phải là tình yêu cơ chứ?  

             Quan Tâm cảm nhận được ngọn lửa bát quái trong lòng cô đang cháy hừng hực.  

             Cô biết quan hệ của Triệu Dật và mấy người bạn gái, biết cả thân phận của họ nhưng cô lại không biết bọn họ đến với nhau như thế nào. Nhất là những chuyện trước đây của Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu và Tần Băng Lạc.  

             Điều duy nhất cô biết rõ có lẽ chính là mối giao hảo giữa Diệp Thiến và Triệu Dật.  

             "Vị tiểu thư Tần Băng Lạc kia thì sao?"  

             Quan Tâm nghe Triệu Dật phân tích thì thấy hứng thú vô cùng.  

             Sắc mặt Quan Tâm cũng trở nên có chút kỳ lạ, cô cảm thán nói: "Ông chủ, anh thật là lợi hại!"

 
Chương 546: Cô ấy sẽ không nói. ”


Chương 546: Quan Tâm nổi cơn bát quái  

             "Năm ngoái, tôi từng thưởng bốn mươi triệu để giúp cô ấy giữ vững vị trí cao nhất trong giới livestream, lại tranh thủ giúp cô ấy được ca hát trên sân khấu. Nhưng mà cô ấy lấy ra hai mươi triệu đưa lại cho tôi, còn nói thiếu nợ tôi hai mươi triệu về sau sẽ trả lại, tôi sáng tác bài hát cho cô ấy, giúp cô ấy thành danh… Cô ấy có lẽ đã mơ hồ biết tôi có bạn gái nhưng cô ấy nói chỉ cần tôi muốn thì cả đời của ấy sẽ thuộc về tôi…"  

             Quan Tâm khiếp sợ mở to hai mắt, thưởng bốn mươi triệu để giúp Phùng Tiếu Tiếu trở thành streamer số một?  

             Bốn mươi triệu!  

             Tặng thưởng!  

             Như thế thì cũng cam lòng tình nguyện đâm đầu vào quá rồi.  

             Không những thế Triệu Dật còn viết bài hát cho cô ấy?  

             Bài ca nổi tiếng mà Phùng Tiếu Tiếu hát là do Triệu Dật sáng tác ư?  

             Bao nuôi?  

             Bồi dưỡng thành tài?  

             Mẹ ơi, bỏ nhiều công sức như vậy thì chỉ sợ phụ nữ khắp thiên hạ không có mấy ai là không muốn nha.  

             Có điều cô Phùng Tiếu Tiếu này đúng thật là rất có tính cách, vậy mà muốn trả lại số tiền thưởng không cần phải trả lại, còn nói cả đời đều thuộc về Triệu Dật...  

             Cho dù đây thật sự là bao nuôi hay thật sự là bồi dưỡng thì…  


             Ai dám nói đó không phải là tình yêu cơ chứ?  

             Quan Tâm cảm nhận được ngọn lửa bát quái trong lòng cô đang cháy hừng hực.  

             Cô biết quan hệ của Triệu Dật và mấy người bạn gái, biết cả thân phận của họ nhưng cô lại không biết bọn họ đến với nhau như thế nào. Nhất là những chuyện trước đây của Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu và Tần Băng Lạc.  

             Điều duy nhất cô biết rõ có lẽ chính là mối giao hảo giữa Diệp Thiến và Triệu Dật.  

             "Vị tiểu thư Tần Băng Lạc kia thì sao?"  

             Quan Tâm nghe Triệu Dật phân tích thì thấy hứng thú vô cùng.  

             Sắc mặt Quan Tâm cũng trở nên có chút kỳ lạ, cô cảm thán nói: "Ông chủ, anh thật là lợi hại!"

 
Chương 547: mọi chuyện do anh quyết định."


Chương 547: Trở về Giang Châu  

             Triệu Dật đưa tay lên vuốt mũi, vẻ mặt có phần hơi ngượng ngùng nói: "Không thuận mắt tôi thì cứ việc nói thẳng đi, không cần phải trào phúng mỉa mai tôi làm chi đâu, tôi đã cũng cô tâm sự thì không sợ bị cô đánh giá…"  

             Quan Tâm khẽ cười nói: "Bạch Nguyệt đã tự linh cảm được, mà Diệp Thiến và Bạch Nguyệt là bạn thân tri kỉ, vậy có lẽ nào Diệp Thiến cũng đã linh cảm được việc ấy? ”  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Chuyện này tôi cũng không biết, tôi từng hỏi qua Bạch Nguyệt vấn đề này, cô ấy nói chưa từng nghe Diệp Thiến đề cập qua. Cho nên cô cũng không dám nhắc tới, có điều tôi cảm thấy sớm muộn gì Diệp Thiến cũng biết chuyện của tôi và Bạch Nguyệt…"  


             Quan Tâm nghĩ một chút rồi nói: "Không phải Bạch Nguyệt sắp tốt nghiệp rồi sao, nếu như cô ấy tìm được việc làm thì bọn họ sẽ cách xa nhau, như vậy là không có vấn đề gì nữa và tất nhiên không còn sợ mọi chuyện bị phơi bày."  

             Triệu Dật cười nói: "Hãy thuận theo tự nhiên đi, không cần phải vội vàng… Nói nhiều như vậy, có phải là trong lòng cô đang điên cuồng khinh bỉ tôi hay không?"  

             Quan Tâm cười ha hả nói: "Thật sự không có, mặc dù đối với chuyện anh lừa gạt phụ nữ tôi cũng có một chút ý kiến nhỏ. Thế nhưng nhìn tổng thể mà nói thì ông chủ vẫn là một người tốt, lại rất có mị lực và còn cam lòng trả giá vì nữ sinh. Nào là khen thưởng mấy chục triệu, mua nhà mấy triệu, mua xe mấy triệu, mua dây chuyền mấy triệu. Hơn nữa còn chuyên tâm đối đãi với họ, tôi cảm thấy nếu muốn nói anh là cặn bã thì chắn chắn anh phải là một cặn bã siêu hấp dẫn…"  

             Cặn bã siêu hấp dẫn?  

             Nói như vậy là tốt hay xấu đây?  

             Triệu Dật nhân tiện quét một chút độ thiện cảm của Quan Tâm đối với hắn, hả, 80 điểm?  

             Mấy ngày trước hắn quét qua hình như mới có 75 điểm, chính hắn còn cảm thán một phen, sao bây giờ lại tăng lên 5 điểm rồi?  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, à, có lẽ là vì lần trước đỡ bóng giúp cô ấy và cứu cô ấy khỏi chết đuối mà sinh ra va chạm thân thể chăng?  

             "Vậy còn Alyssa, ông chủ có dự tính như thế nào?"  

             Quân Tâm hỏi ra thắc mắc cuối cùng của cô, dù sao lúc trước Triệu Dật từng nói hắn cảm thấy Alyssa có chút thiệt thòi.  

             Triệu Dật trả lời rất thản nhiên: "Chờ một thời gian rồi tôi sẽ đi Thụy Điển một chuyến, tự tôi sẽ giải thích mọi chuyện với Alyssa, hy vọng có thể đạt được sự thông cảm từ cô ấy."  

             Quân Tâm thầm nghĩ, xem ra Triệu Dật thực sự có chút hối hận, ông chủ này của cô cũng có điểm khác biệt với những kẻ nhiều tiền khác.  

             Những người giàu có hoặc những kẻ phú nhị đại liệu có mấy ai sẽ quan tâm đến những chuyện này?  



 
Chương 547: mọi chuyện do anh quyết định."


Chương 547: Trở về Giang Châu  

             Triệu Dật đưa tay lên vuốt mũi, vẻ mặt có phần hơi ngượng ngùng nói: "Không thuận mắt tôi thì cứ việc nói thẳng đi, không cần phải trào phúng mỉa mai tôi làm chi đâu, tôi đã cũng cô tâm sự thì không sợ bị cô đánh giá…"  

             Quan Tâm khẽ cười nói: "Bạch Nguyệt đã tự linh cảm được, mà Diệp Thiến và Bạch Nguyệt là bạn thân tri kỉ, vậy có lẽ nào Diệp Thiến cũng đã linh cảm được việc ấy? ”  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Chuyện này tôi cũng không biết, tôi từng hỏi qua Bạch Nguyệt vấn đề này, cô ấy nói chưa từng nghe Diệp Thiến đề cập qua. Cho nên cô cũng không dám nhắc tới, có điều tôi cảm thấy sớm muộn gì Diệp Thiến cũng biết chuyện của tôi và Bạch Nguyệt…"  


             Quan Tâm nghĩ một chút rồi nói: "Không phải Bạch Nguyệt sắp tốt nghiệp rồi sao, nếu như cô ấy tìm được việc làm thì bọn họ sẽ cách xa nhau, như vậy là không có vấn đề gì nữa và tất nhiên không còn sợ mọi chuyện bị phơi bày."  

             Triệu Dật cười nói: "Hãy thuận theo tự nhiên đi, không cần phải vội vàng… Nói nhiều như vậy, có phải là trong lòng cô đang điên cuồng khinh bỉ tôi hay không?"  

             Quan Tâm cười ha hả nói: "Thật sự không có, mặc dù đối với chuyện anh lừa gạt phụ nữ tôi cũng có một chút ý kiến nhỏ. Thế nhưng nhìn tổng thể mà nói thì ông chủ vẫn là một người tốt, lại rất có mị lực và còn cam lòng trả giá vì nữ sinh. Nào là khen thưởng mấy chục triệu, mua nhà mấy triệu, mua xe mấy triệu, mua dây chuyền mấy triệu. Hơn nữa còn chuyên tâm đối đãi với họ, tôi cảm thấy nếu muốn nói anh là cặn bã thì chắn chắn anh phải là một cặn bã siêu hấp dẫn…"  

             Cặn bã siêu hấp dẫn?  

             Nói như vậy là tốt hay xấu đây?  

             Triệu Dật nhân tiện quét một chút độ thiện cảm của Quan Tâm đối với hắn, hả, 80 điểm?  

             Mấy ngày trước hắn quét qua hình như mới có 75 điểm, chính hắn còn cảm thán một phen, sao bây giờ lại tăng lên 5 điểm rồi?  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, à, có lẽ là vì lần trước đỡ bóng giúp cô ấy và cứu cô ấy khỏi chết đuối mà sinh ra va chạm thân thể chăng?  

             "Vậy còn Alyssa, ông chủ có dự tính như thế nào?"  

             Quân Tâm hỏi ra thắc mắc cuối cùng của cô, dù sao lúc trước Triệu Dật từng nói hắn cảm thấy Alyssa có chút thiệt thòi.  

             Triệu Dật trả lời rất thản nhiên: "Chờ một thời gian rồi tôi sẽ đi Thụy Điển một chuyến, tự tôi sẽ giải thích mọi chuyện với Alyssa, hy vọng có thể đạt được sự thông cảm từ cô ấy."  

             Quân Tâm thầm nghĩ, xem ra Triệu Dật thực sự có chút hối hận, ông chủ này của cô cũng có điểm khác biệt với những kẻ nhiều tiền khác.  

             Những người giàu có hoặc những kẻ phú nhị đại liệu có mấy ai sẽ quan tâm đến những chuyện này?  



 
Chương 548: Thế thì có lớn mấy đâu?


Chương 548: Mở rương tàu đắm  

             Bảy chiếc rương báu cấp đồng, ba chiếc rương báu cấp bạc, hai chiếc rương báu cấp vàng.  

             Triệu Dật mở bảng điều khiển hệ thống ra rồi nhận lấy tất cả rương báu, đồng thời trực tiếp hạ lệnh mở ra.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một giá nến bằng bạc."  

             "Ghi chú thứ nhất: Đồ trang trí của nhà giàu."  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một thanh kiếm hải tặc."  

             "Ghi chú thứ hai: Kiếm của hải tặc, ngoài sắc bén ra không có gì hơn. "  

             "Mở rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một rương đĩa sứ."  

             "Ghi chú thứ ba: Đồ sứ cổ xưa tinh xảo được sản xuất số lượng lớn, có thể tìm mua trên thị trường, giá trị lịch sử không cao."  

             Triệu Dật nhìn từng cái rương báu cấp đồng được mở ra, phát hiện giá trị vật phẩm đều không cao, kể cả rương đồ sứ kia nếu giải thích rõ ràng thì là đồ được sản xuất theo số lượng lớn. Tuy rằng tinh xảo tuyệt mỹ và cũng là đồ cổ, nhưng nếu không có giá trị lịch sử thì hiển nhiên giá trị cũng không cao.  

             Tại sao đồ cổ lại có giá trị, một mặt là vì kỹ năng chế tác tinh xảo, nhưng giá trị cao phần nhiều là phụ thuộc vào giá trị lịch sử và sự hiếm có trên thị trường.  

             Loại đồ sứ cổ được sản xuất hàng loạt trên thị trường này, giá trị có thể đáng bao nhiêu chứ?   

             Vật phẩm cấp đồng quả nhiên là không có gì ra hồn mà.  

             Bảy chiếc rương báu của tàu đắm cấp đồng đã được mở ra, xong không có niềm vui bất ngờ nào cả. Triệu Dật đã cân nhắc đem rương đồ sứ và kiếm lưỡi cong gì đó đặt ở trong nhà để sử dụng.  

             Tuy mấy đĩa sứ đó không phải đồ siêu quý giá nhưng cũng là đồ cổ tinh xảo, dùng để đựng thức ăn sẽ làm tăng thêm vài phần ý vị. Người khác vừa nhìn thấy hắn dùng đồ cổ đựng thức ăn sẽ thấy hắn có chút phong cách…  

             Kiếm hải tặc?  

             Dùng làm đồ trang trí, nếu có kẻ trộm vào nhà thì còn có thể dùng để phòng thân chém giết một trận.  

             Vẫn là mong chờ rương báu của tàu đắm cấp bạc hơn.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một rương nhỏ đá quý chất lượng tinh khiết."  

             "Ghi chú thứ nhất: Sapphire, Hồng ngọc, Mã Não các loại, có giá trị không tầm thường, nhưng không đủ để làm cho bạn giàu có."  

             Thật không?  

             Một rương nhỏ đá quý ?  

             Thật tốt quá rồi!  

             Đá quý chất lượng tinh khiết, có thể được sử dụng để làm các loại đồ trang sức.  

             Dây chuyền, vòng đeo tay, nhẫn, bông tai...  

             Những thứ này mặc kệ đáng giá bao nhiêu, dùng để chế tác làm quà tặng người khác thì khẳng định là vô cùng tốt.   

             Cấp bạc quả nhiên đã bắt đầu có thu hoạch lớn!  

             Tiếp tục kỳ vọng!  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một vòng tay ngọc bích."  

             "Ghi chú thứ nhất: Chế tác tinh xảo từ tinh thể ngọc bích loại một, giá trị không nhỏ."  

             Vòng tay ngọc bích?  

             Đúng vậy, chắc hẳn giá trị không nhỏ, quan trọng là có thể dùng để tặng người khác.  

             Bây giờ muốn mua được vòng tay ngọc bích trên thị trường không chỉ khó khăn mà còn rất dễ bị hét giá đắt…  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một miếng ngọc cổ hình rồng."  

             "Ghi chú thứ nhất: Hiện vật văn hóa cuối thời Tây Chu có giá trị không nhỏ."  

             Một hiện vật văn hóa?  

             Vật này cũng có chút thú vị.  

             Triệu Dật cũng không cảm thán nhiều bởi vì tiết mục mở phần thưởng quan trọng nhất đã tới.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp vàng, thu được một bát sâm ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’(bát sâm họa tiết dây hoa mướp màu xanh), đây là một cái bát sứ Thanh Hoa đời nhà Nguyên.."  

             "Ghi chú thứ nhất: Sứ Thanh Hoa là một dòng sứ có từ đời nhà Nguyên, mà bát sâm ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’ này chính là tinh phẩm trong dòng gốm sứ này. Lúc trước từng có một chiếc bát sứ họa tiết  ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’ đã được bán đấu giá là 140 triệu."  

             Triệu Dật mở vật phẩm ra nhìn một chút, toàn bộ đều còn ở trong mục chờ lấy của hệ thống, nhưng tất cả có 24 giờ đếm ngược. Nói cách khác, trong 24 giờ phải lấy hết những vật phẩm này ra nếu không chúng sẽ biến mất.

 
Chương 548: Thế thì có lớn mấy đâu?


Chương 548: Mở rương tàu đắm  

             Bảy chiếc rương báu cấp đồng, ba chiếc rương báu cấp bạc, hai chiếc rương báu cấp vàng.  

             Triệu Dật mở bảng điều khiển hệ thống ra rồi nhận lấy tất cả rương báu, đồng thời trực tiếp hạ lệnh mở ra.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một giá nến bằng bạc."  

             "Ghi chú thứ nhất: Đồ trang trí của nhà giàu."  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một thanh kiếm hải tặc."  

             "Ghi chú thứ hai: Kiếm của hải tặc, ngoài sắc bén ra không có gì hơn. "  

             "Mở rương báu của tàu đắm cấp đồng, thu được một rương đĩa sứ."  

             "Ghi chú thứ ba: Đồ sứ cổ xưa tinh xảo được sản xuất số lượng lớn, có thể tìm mua trên thị trường, giá trị lịch sử không cao."  

             Triệu Dật nhìn từng cái rương báu cấp đồng được mở ra, phát hiện giá trị vật phẩm đều không cao, kể cả rương đồ sứ kia nếu giải thích rõ ràng thì là đồ được sản xuất theo số lượng lớn. Tuy rằng tinh xảo tuyệt mỹ và cũng là đồ cổ, nhưng nếu không có giá trị lịch sử thì hiển nhiên giá trị cũng không cao.  

             Tại sao đồ cổ lại có giá trị, một mặt là vì kỹ năng chế tác tinh xảo, nhưng giá trị cao phần nhiều là phụ thuộc vào giá trị lịch sử và sự hiếm có trên thị trường.  

             Loại đồ sứ cổ được sản xuất hàng loạt trên thị trường này, giá trị có thể đáng bao nhiêu chứ?   

             Vật phẩm cấp đồng quả nhiên là không có gì ra hồn mà.  

             Bảy chiếc rương báu của tàu đắm cấp đồng đã được mở ra, xong không có niềm vui bất ngờ nào cả. Triệu Dật đã cân nhắc đem rương đồ sứ và kiếm lưỡi cong gì đó đặt ở trong nhà để sử dụng.  

             Tuy mấy đĩa sứ đó không phải đồ siêu quý giá nhưng cũng là đồ cổ tinh xảo, dùng để đựng thức ăn sẽ làm tăng thêm vài phần ý vị. Người khác vừa nhìn thấy hắn dùng đồ cổ đựng thức ăn sẽ thấy hắn có chút phong cách…  

             Kiếm hải tặc?  

             Dùng làm đồ trang trí, nếu có kẻ trộm vào nhà thì còn có thể dùng để phòng thân chém giết một trận.  

             Vẫn là mong chờ rương báu của tàu đắm cấp bạc hơn.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một rương nhỏ đá quý chất lượng tinh khiết."  

             "Ghi chú thứ nhất: Sapphire, Hồng ngọc, Mã Não các loại, có giá trị không tầm thường, nhưng không đủ để làm cho bạn giàu có."  

             Thật không?  

             Một rương nhỏ đá quý ?  

             Thật tốt quá rồi!  

             Đá quý chất lượng tinh khiết, có thể được sử dụng để làm các loại đồ trang sức.  

             Dây chuyền, vòng đeo tay, nhẫn, bông tai...  

             Những thứ này mặc kệ đáng giá bao nhiêu, dùng để chế tác làm quà tặng người khác thì khẳng định là vô cùng tốt.   

             Cấp bạc quả nhiên đã bắt đầu có thu hoạch lớn!  

             Tiếp tục kỳ vọng!  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một vòng tay ngọc bích."  

             "Ghi chú thứ nhất: Chế tác tinh xảo từ tinh thể ngọc bích loại một, giá trị không nhỏ."  

             Vòng tay ngọc bích?  

             Đúng vậy, chắc hẳn giá trị không nhỏ, quan trọng là có thể dùng để tặng người khác.  

             Bây giờ muốn mua được vòng tay ngọc bích trên thị trường không chỉ khó khăn mà còn rất dễ bị hét giá đắt…  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp bạc, thu được một miếng ngọc cổ hình rồng."  

             "Ghi chú thứ nhất: Hiện vật văn hóa cuối thời Tây Chu có giá trị không nhỏ."  

             Một hiện vật văn hóa?  

             Vật này cũng có chút thú vị.  

             Triệu Dật cũng không cảm thán nhiều bởi vì tiết mục mở phần thưởng quan trọng nhất đã tới.  

             "Mở ra rương báu của tàu đắm cấp vàng, thu được một bát sâm ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’(bát sâm họa tiết dây hoa mướp màu xanh), đây là một cái bát sứ Thanh Hoa đời nhà Nguyên.."  

             "Ghi chú thứ nhất: Sứ Thanh Hoa là một dòng sứ có từ đời nhà Nguyên, mà bát sâm ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’ này chính là tinh phẩm trong dòng gốm sứ này. Lúc trước từng có một chiếc bát sứ họa tiết  ‘Thanh hoa quấn cành thu quỳ văn cung’ đã được bán đấu giá là 140 triệu."  

             Triệu Dật mở vật phẩm ra nhìn một chút, toàn bộ đều còn ở trong mục chờ lấy của hệ thống, nhưng tất cả có 24 giờ đếm ngược. Nói cách khác, trong 24 giờ phải lấy hết những vật phẩm này ra nếu không chúng sẽ biến mất.

 
Chương 541: "Nhiều cá như vậy sao? ”


Chương 541: Alyssa xuống bếp  

             Quan Tâm ở bên cạnh âm thầm líu lưỡi, đây chính là phương thức tán gái đúng đắn nhất hay sao?  

             Lúc trước tán gái thì tặng xe, tặng nhà. Hiện tại gặp phải công chúa thì trực tiếp tặng dây chuyền gần 6 triệu?  

             Cái này cũng quá hào phóng rồi phải không?  

             Chỉ vì một đêm phong lưu với công chúa mà làm vậy?  

             Đầu tư này cũng quá lớn rồi đó!  

             Quan Tâm đương nhiên không biết ở sau màn còn có phần thưởng Chiết Hoa Thủ. Nếu không, chắc chắn sẽ không lấy làm lạ như vậy, ngược lại sẽ cảm thấy Triệu Dật còn quá thu liếm ấy chứ.  

             Tán gái là có thể kiếm tiền, hơn nữa còn rất nhiều tiền. Người bình thường gặp chuyện tốt này thì chỉ sợ mỗi ngày đều bận rộn ở bên ngoài đi tán gái.  

             Dây chuyền mua xong thì mọi người lại tiếp tục đi dạo, chỉ là lúc này đây, tay của Triệu Dật lại không hề buông ra. Cứ như vậy nắm tay Alyssa giống như là một đôi tình lữ yêu nhau nồng nhiệt.  

             Alyssa dường như cũng ngầm chấp thuận sự thân mật này, cũng không có cố ý lảng tránh.  

             Triệu Dật lướt qua độ hảo cảm của Alyssa một chút, phát hiện độ thiện cảm đã tăng lên tới 89.  

             Đang ở giới hạn của bạn bè thân thiết, thiếu một bước nữa là đến giới hạn người yêu 90 điểm!  

             Ngược lại Triệu Dật cũng không có sốt ruột, không phải còn nửa ngày hay sao?  

             Huống chi, đây cũng chỉ là một lần thử, tuy rằng đưa tặng cho Alyssa hơn sáu triệu nhưng Triệu Dật cũng không có thiệt thòi nha...  

             Cho dù thật sự không thành công, vậy cũng không sao cả.  

             Kết làm bạn bè thân thiết với một vị công chúa, tựa hồ cũng không tính là kém đâu nhỉ.  

             Làm hết sức mình, nghe theo thiên mệnh.  

             Dù sao, nếu không có biện pháp đẩy ngã thì cũng chỉ đành chấp nhận thôi. Nói gì thì người ta cũng là công chúa, yêu cầu cao một chút hay gì đó đều cũng có thể hiểu.  

             Tiếp đó mọi người cùng nhau tìm một nhà hàng ở đó ăn cơm, sau đó lại cùng nhau xem một bộ phim.  

             Trong rạp chiếu phim tắt đèn đều tối đen như mực, Triệu Dật nhẹ nhàng nắm tay Alyssa. Tuy rằng những thứ khác cái gì cũng không làm, nhưng trong lòng hai người cũng đều có từng vòng gợn sóng.  

             Xem phim xong, mọi người ngồi xe trở lại khu nghỉ dưỡng, Alyssa trước đó dặn dò khu dịch vụ chuẩn bị các loại nguyên liệu nấu ăn. Những thứ này cũng đều do cô đặt ra, Alyssa mặc lên tạp dề để bắt đầu chuẩn bị bữa tối.  

             Quan Tâm tuân theo chỉ thị của Triệu Dật, dẫn theo William đến bờ biển để nhặt vỏ sò, hai vệ sĩ cũng thức thời đứng ở bên ngoài phòng.  

             "Tôi đến giúp cô, có cái gì cần làm không?"  

             Alyssa mỉm cười nhìn Triệu Dật: "Anh biết nấu cơm không? ”  

             Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên, nam nhân Trung Quốc chúng tôi rất nhiều người đều biết nấu cơm, hơn nữa tay nghề đều rất tốt. Thậm chí trong rất nhiều gia đình, đều là nam nhân nấu cơm, cô ở Trung Quốc du học một năm, chắc hẳn là biết tình huống này nhỉ. ”  

             Thỉnh thoảng Alyssa sẽ giới thiệu cho Triệu Dật nguyên liệu mỗi món ăn và lịch sử của chúng. Triệu Dật nghe rất say sưa,một đại mỹ nữ như vậy mà xuống bếp nấu cơm. Không cần nói cái gì khác, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui rồi.

 
Chương 549: Có mỏ vàng trong nhà rồi!


Chương 549: Chúng tôi là vợ chồng già  

             Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.  

             Vậy thì lấy ra thôi.  

             Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.  

             Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.  

             Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.  

             Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.  

             Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.  

             Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.  

             Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.  

             Kiếm được thật nhiều tiền!  

             Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.  

             Triệu Dật: Đang học à?  

             Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?  

             Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?  

             Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?  

             Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.  

             Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.  

             Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.  

             Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.  

             Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.  

             Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.  

             Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?  

             Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.  

             Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.  

             Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.  

             Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!  

             Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?  

             Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!  

             Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.  

             Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.  


             Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!  

             Thật là khí chất.  

             Tim cô đập thình thịch…  

             Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.  

             Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .  

             Là bạn trai của cô gái nào đây?  

             Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.  

             Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”  

             "Buổi chiều."  

             Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.  

             "Muốn đi bây giờ sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”  

             Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”  

             Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”  

             “Được!”  

             Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

 
Chương 549: Có mỏ vàng trong nhà rồi!


Chương 549: Chúng tôi là vợ chồng già  

             Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.  

             Vậy thì lấy ra thôi.  

             Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.  

             Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.  

             Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.  

             Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.  

             Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.  

             Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.  

             Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.  

             Kiếm được thật nhiều tiền!  

             Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.  

             Triệu Dật: Đang học à?  

             Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?  

             Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?  

             Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?  

             Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.  

             Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.  

             Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.  

             Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.  

             Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.  

             Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.  

             Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?  

             Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.  

             Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.  

             Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.  

             Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!  

             Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?  

             Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!  

             Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.  

             Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.  


             Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!  

             Thật là khí chất.  

             Tim cô đập thình thịch…  

             Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.  

             Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .  

             Là bạn trai của cô gái nào đây?  

             Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.  

             Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”  

             "Buổi chiều."  

             Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.  

             "Muốn đi bây giờ sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”  

             Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”  

             Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”  

             “Được!”  

             Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

 
Chương 542: Sở hữu một căn hộ ở Hàn Quốc."


Chương 542: Cướp công chúa  

             Một trận bận rộn này chính là mất tới ba giờ, mãi cho đến sáu rưỡi tối tất cả mỹ thực mới chế biến xong và được bày lên bàn. Các loại hương thơm xông vào mũi, làm cho người ta thèm ăn nhỏ dãi.  

             Triệu Dật thừa dịp Alyssa bận rộn, lại cùng đám người Liễu Vũ Phi tán gẫu.  

             Lúc trước Triệu Dật uỷ thác Quan Tâm đặt hoa tươi cho mỗi người các cô. Riêng phần mình chuẩn bị một sợi dây chuyền, dây chuyền này đương nhiên không phải là loại dây chuyền kim cương có giá mấy triệu. Mà là loại dây chuyền hằng ngày có thể đeo trên người, sợi dây chuyền này chỉ có giá hơn 10.000.  

             Một bữa ăn chính thống của Thuỵ Điển kết hợp với sashimi cá ngừ vây xanh khiến mọi người ăn đến mức rất hài lòng.  

             Bữa cơm này ăn đến 9 giờ tối, sau khi uống rượu vang đỏ Triệu Dật nắm tay Alyssa đi dạo bên bờ biển, hai người cứ như vậy đi chân trần dọc theo bờ biển, chậm rãi đi tới.  

             Sóng biển, gió mát, đêm quyến rũ, xen kẽ với trái tim bồn chồn.  

             Đi một đoạn, Triệu Dật dừng bước quay đầu nhìn Alyssa, ánh mắt thoáng có chút nóng bỏng.  

             Bỏ qua tất cả các yếu tố khác, Alyssa chính là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, bản thân cô mang theo một loại khí chất thanh lịch và cao quý, vô cùng có mị lực.  

             Khuôn mặt Triệu Dật lộ dưới ánh trăng, càng thêm thâm thúy, càng thêm mê người. Nhất là đôi mắt kia tỏ ra sự nóng bỏng, làm cho trái tim Alyssa cũng theo sát nhảy lên dồn dập.  

             Cô tựa hồ ý thức được cái gì, nhẹ nhàng cắn môi vẻ mặt thoáng có chút ngượng ngùng.  

             Triệu Dật hiểu tâm tư của cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng sau đó hôn tới.  

             Alyssa hơi rụt đầu lại, hai tay chống lên ngực Triệu Dật nhưng không có cự tuyệt.  

             Tuy rằng chỉ quen biết hai ngày, nhưng tất cả biểu hiện của Triệu Dật đều hấp dẫn Alyssa.  

             Người thuộc hoàng gia Thuỵ Điển yêu đương cũng được, hôn nhân cũng tốt, cũng không có yêu cầu gì quá đặc biệt. Công chúa hoàng gia gả cho người dân cũng có rất nhiều, dân chúng đối với hôn nhân của công chúa luôn rất khoan dung. Có lẽ là bởi vì dân chúng bọn họ đều hy vọng công chúa xinh đẹp của bọn họ có thể nhận được cuộc sống hạnh phúc.  

             Cũng bởi vậy, Alyssa đối với Triệu Dật cũng không có lòng kháng cự, hơn nữa quốc gia bọn họ tập tục rất cởi mở, sùng bái tình yêu, sùng bái sự lãng mạn.  


             Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở Tam Á khiến Alyssa đối với Triệu Dật có sự rung động tình cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.  

             Hơn nữa hôm nay là ngày lễ tình nhân, ban ngày dắt tay, còn tặng cô dây chuyền kim cương 6 triệu tệ, hai người cùng nhau xuống bếp vô cùng ấm áp. Bãi biển này, sóng biển này, ánh trăng này, gió biển này... Tất cả mọi thứ dường như đều viên mãn , giống như là góp thêm không khí vào lúc này.  

             Tất cả mọi thứ kể cả bầu không khí đều đang ủng hộ, vậy tại sao phải cự tuyệt?  

             Từ một nụ hôn nông đến một nụ hôn sâu.  

             Triệu Dật và Alyssa đều đắm chìm trong đó, hai trái tim đều kịch liệt nhảy lên.  

             Ngay tại lúc này, trong vô thức độ thiện cảm của Alyssa đối với Triệu Dật rốt cục lại có được sự đột phá, rốt cục cũng vượt qua ngưỡng 89, đạt tới 90. Hơn nữa còn một lần nữa kéo lên 2 điểm, đạt tới 92 điểm.  

             Hai người tách ra, ánh mắt Triệu Dật nóng rực nhìn Alyssa: "Đến chỗ anh chứ?”  

             Alyssa do dự khoảng một giây, cuối cùng đưa ra quyết định khẽ gật đầu.  

             Nhưng sau khi Triệu Dật tính toán lại một chút thì phát hiện số tiền đó thực ra chỉ bằng 20 triệu của Trung Quốc, tương đương với tài sản trước mắt của Triệu Dật. Mà hắn có được 20% cổ phần thì tương đương với 4 triệu!

 
Chương 550: "Nhưng Trương Tam nhìn thấy mà?”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 550: Thử thách của khoa luật  

             Rất nhanh tiết thứ hai đã bắt đầu, Liễu Vũ Phi không trở về vị trí trước đó mà ngồi cạnh Triệu Dật, còn cầm một quyển sách cho Triệu Dật. Nếu không trước mặt trống rỗng như thế, có một số giáo viên sẽ không quản, nhưng cũng có giáo viên sẽ nói.  

             Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi vừa học, vừa dùng điện thoại di động nói chuyện phiếm, dù sao như vậy sẽ không gây ra âm thanh ảnh hưởng đến người khác.  

             Nhưng mặc dù vậy, hai người mắt đi mày lại dáng vẻ tươi cười vẫn rơi vào mắt thầy giáo trên bục giảng.  


             Không có biện pháp, ai bảo Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi hai người nam thanh nữ tú quá bắt mắt cơ chứ.  

             Giáo viên trung niên đeo kính quay lại nói: "Bạn nam phía sau, là bạn nam mặc đồ đen phân tích cho tôi ví dụ này."  

             Triệu Dật đang cùng Liễu Vũ Phi tán gẫu trên trời dưới đất, bỗng nhiên cảm giác rất nhiều người nhìn chăm chú vào mình, lập tức sợ hãi cả kinh. Ngẩng đầu thì nhìn thấy giáo viên trung niên đang chỉ vào mình: "Đúng, chính là cậu đó, cậu lên phân tích một chút đi. ”  

             Hả?  

             Triệu Dật nhanh chóng nhét tay vào ngăn kéo. Sau đó đứng dậy trong lòng cười khổ, đây xem như là diễn ân ái nên sẽ chết nhanh hay sao?  

             Giáo viên cũng không vừa mắt mình sao?  

             Giáo viên trung niên nhìn chằm chằm Triệu Dật, thần thái thoải mái nói: "Cậu nghe cho kỹ, Trương Tam ở phòng nghỉ bến xe nghỉ ngơi nhưng lúc đó điện thoại di động hết pin. Hắn đem điện thoại di động đặt ở chỗ sạc của trạm xăng, sau đó tự mình ngồi ở trên ghế bên cạnh cách mấy mét nhìn điện thoại di động sạc. Lúc này Lý Tứ đi tới, nhìn thấy điện thoại di động đang sạc thì xông lên rút điện thoại xuống rồi bỏ chạy. Trương Tam lập tức bắt đầu đuổi theo Lý Tứ nhưng không đuổi kịp, về sau Lý Tứ bị bắt... Như vậy xin hỏi, hành vi của Lý Tứ này là trộm cắp tài sản hay là cướp tài sản? ”  

             Tất cả học sinh cũng đều nghe giáo viên đưa ra đề tài, trong lúc nhất thời đều có chút sửng sốt.  

             Trộm cắp tài sản, hay cướp tài sản?  

             Cướp tài sản hình như không phải, dù sao không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào, cũng không có bất kỳ thủ đoạn uy hiếp nào. Nhưng nếu nói là trộm tài sản thì rõ ràng hành vi này chính là quang minh chính đại ở dưới tầm mắt chủ nhân điện thoại mà cầm đi?  

             Nói thế nào cũng không đúng.  

             Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có chút sững sờ, ngay cả Liễu Vũ Phi bên cạnh ánh mắt cũng có chút mê mang, khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ khẽ cúi xuống.  

             Xong rồi.  

             Triệu Dật sắp bị mất mặt rồi.  

             Sớm biết vậy đã không nói chuyện phiếm với canh ấy.  

             Ánh mắt người trong phòng học đồng loạt rơi vào trên người Triệu Dật, không ít nam sinh trong ánh mắt toát ra vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa.  

             Thật là hả hê!  

             …

 
Chương 550: "Nhưng Trương Tam nhìn thấy mà?”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 550: Thử thách của khoa luật  

             Rất nhanh tiết thứ hai đã bắt đầu, Liễu Vũ Phi không trở về vị trí trước đó mà ngồi cạnh Triệu Dật, còn cầm một quyển sách cho Triệu Dật. Nếu không trước mặt trống rỗng như thế, có một số giáo viên sẽ không quản, nhưng cũng có giáo viên sẽ nói.  

             Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi vừa học, vừa dùng điện thoại di động nói chuyện phiếm, dù sao như vậy sẽ không gây ra âm thanh ảnh hưởng đến người khác.  

             Nhưng mặc dù vậy, hai người mắt đi mày lại dáng vẻ tươi cười vẫn rơi vào mắt thầy giáo trên bục giảng.  


             Không có biện pháp, ai bảo Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi hai người nam thanh nữ tú quá bắt mắt cơ chứ.  

             Giáo viên trung niên đeo kính quay lại nói: "Bạn nam phía sau, là bạn nam mặc đồ đen phân tích cho tôi ví dụ này."  

             Triệu Dật đang cùng Liễu Vũ Phi tán gẫu trên trời dưới đất, bỗng nhiên cảm giác rất nhiều người nhìn chăm chú vào mình, lập tức sợ hãi cả kinh. Ngẩng đầu thì nhìn thấy giáo viên trung niên đang chỉ vào mình: "Đúng, chính là cậu đó, cậu lên phân tích một chút đi. ”  

             Hả?  

             Triệu Dật nhanh chóng nhét tay vào ngăn kéo. Sau đó đứng dậy trong lòng cười khổ, đây xem như là diễn ân ái nên sẽ chết nhanh hay sao?  

             Giáo viên cũng không vừa mắt mình sao?  

             Giáo viên trung niên nhìn chằm chằm Triệu Dật, thần thái thoải mái nói: "Cậu nghe cho kỹ, Trương Tam ở phòng nghỉ bến xe nghỉ ngơi nhưng lúc đó điện thoại di động hết pin. Hắn đem điện thoại di động đặt ở chỗ sạc của trạm xăng, sau đó tự mình ngồi ở trên ghế bên cạnh cách mấy mét nhìn điện thoại di động sạc. Lúc này Lý Tứ đi tới, nhìn thấy điện thoại di động đang sạc thì xông lên rút điện thoại xuống rồi bỏ chạy. Trương Tam lập tức bắt đầu đuổi theo Lý Tứ nhưng không đuổi kịp, về sau Lý Tứ bị bắt... Như vậy xin hỏi, hành vi của Lý Tứ này là trộm cắp tài sản hay là cướp tài sản? ”  

             Tất cả học sinh cũng đều nghe giáo viên đưa ra đề tài, trong lúc nhất thời đều có chút sửng sốt.  

             Trộm cắp tài sản, hay cướp tài sản?  

             Cướp tài sản hình như không phải, dù sao không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào, cũng không có bất kỳ thủ đoạn uy hiếp nào. Nhưng nếu nói là trộm tài sản thì rõ ràng hành vi này chính là quang minh chính đại ở dưới tầm mắt chủ nhân điện thoại mà cầm đi?  

             Nói thế nào cũng không đúng.  

             Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có chút sững sờ, ngay cả Liễu Vũ Phi bên cạnh ánh mắt cũng có chút mê mang, khuôn mặt nhỏ nhắn chột dạ khẽ cúi xuống.  

             Xong rồi.  

             Triệu Dật sắp bị mất mặt rồi.  

             Sớm biết vậy đã không nói chuyện phiếm với canh ấy.  

             Ánh mắt người trong phòng học đồng loạt rơi vào trên người Triệu Dật, không ít nam sinh trong ánh mắt toát ra vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa.  

             Thật là hả hê!  

             …

 
Chương 543: Triệu Dật khẽ đánh thức Alyssa.


Chương 543: Một ngày vui vẻ  

             Tuy 4 triệu nghe cũng không ít, nhưng nhìn thấy lưu ý trong 5 năm không được bán, Triệu Dật lập tức giảm đi mấy phần vui mừng.  

             Đây là tài sản cố định rồi.  

             Nghe có vẻ nhiều tiền, hơn nữa còn sắp niêm yết lên thị trường, căn bản là không có cách nào biến chúng thành tiền mặt ngay được.  

             Tuy nhiên, nếu có thể niêm yết thành công thì giá trị của số cổ phần 20% này có thể tăng lên rất nhiều.  

             Phía sau còn tặng một căn hộ ở trung tâm thủ đô, Triệu Dật cũng không quá vui mừng vì hắn đâu thể qua đó ở được.  

             Biệt thự lớn không ở, lại đến ở trong căn hộ 84 mét vuông làm gì?  

             Ặc, Không đúng!  

             Triệu Dật tính toán một hồi rồi đột nhiên lấy lại tinh thần.  

             Nghĩ đi, vì sao lại thưởng cho hắn cổ phần công ty ở Hàn Quốc?  

             Muốn ban thưởng sao không trực tiếp thưởng cổ phần của những công ty trong nước, hay các công ty ở Giang Châu, chẳng lẽ cổ phần của những công ty này không tốt hơn sao?  

             Chẳng lẽ bởi vì Alyssa là công chúa, là người nước ngoài cho nên phần quà Chiết Hoa Thủ này mới ban thưởng tài sản nước ngoài?  

             Cũng có chút thần kỳ đó nha!  

             Vốn còn tưởng rằng sẽ có thêm thẻ dự đoán xu hướng cổ phiếu hoặc thẻ dự đoán thị trường tương lai, nhưng mà chẳng những không được, lại còn tặng cho mình cổ phần công ty nước ngoài, đã vậy còn không thể bán!  

             Dùng làm cái gì đây?  

             Không những không thể bán còn phải giữ đó để nhìn, chỉ đành chờ xem 5 năm sau liệu số cổ phần này sẽ đáng giá bao nhiêu?  

             Triệu Dật chửi thầm một hồi rồi bất đắc dĩ tiếp nhận số cổ phần mà hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể chuyển hóa thành tiền mặt.  

             Dù nói thế nào thì tóm lại vẫn là không ít tiền.  

             5 năm thì 5 năm thôi.  

             Hiện tại là bốn triệu, một khi niêm yết thành công, vốn hóa thị trường sẽ tăng gấp bội. Đặc biệt là loại công ty giải trí thế này sẽ tạo ra bong bóng thị trường khiến giá trị bị đẩy lên cao gấp mười lần hai mươi lần, điều này là hoàn toàn có thể.  

             Ít nhất thì hắn cũng có thêm khả năng nói tiếng Hàn thành thạo, đây không phải cũng là thu hoạch sao?  

             Chính là vẫn không hiểu, Alyssa là người Thụy Điển, muốn tặng phần thưởng nước ngoài chẳng phải nên bắt đầu từ Thụy Điển trước hay sao?  


             Chẳng lẽ là bởi vì Thủy Điển quá xa mà Hàn Quốc thì liền kề Trung Quốc?  

             Được rồi, phần thưởng đã được nhận.  

             Triệu Dật mở bảng điều khiển ra nhìn một chút, bên trong còn có một đống rương báu tàu đắm chưa được mở.  

             Triệu Dật cũng không sốt ruột, ai biết mở ra sẽ được thứ gì càng không biết có thể gửi lại hệ thống hay không, hay là về Giang Châu trước rồi mới mở đi.  

             ...  

             Chín giờ sáng, Triệu Dật đang say giấc mơ hồ thì chợt tỉnh, gió biển êm ái thổi qua cửa sổ và ánh mặt trời ấm áp rọi vào, lưu lại một mảng sáng chói trên sàn nhà.  

             Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động nhìn đồng hồ rồi mải miết nhìn Alyssa, trên mặt hiện lên vài phần ý cười.  

             Mình thật sự đã bắt cóc được công chúa!  

             Hắn nhân cơ hội tiện tay quét độ thiện cảm của Alyssa, không ngờ đã tăng vọt lên chín mươi bốn điểm.  

             Quả nhiên lối nhỏ rợp bóng râm là con đường mau lẹ nhất để tiến vào trái tim nữ nhân, nữ nhân như lối nhỏ còn sự ân cần của hắn chính là bóng râm.  

             Triệu Dật gửi tin nhắn cho Quan Tâm.  

             Triệu Dật: Ngủ dậy chưa?  

             Ngoài những lúc hoan lạc, Triệu Dật còn đích thân nấu một bữa ăn quê nhà của Thiên Phủ rất thịnh soạn cho Alyssa. Điều hắn rất bất ngờ chính là việc Alyssa có thể ăn cay, còn ăn rất vui vẻ và khen ngợi không ngừng.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom