Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 945: Chương 945


“Cửu Huyền Môn, còn có cái gọi là chính thống đặi phái, cuối cùng có một ngày, các ngươi đều sẽ bị Vu Thần Môn ta giẫm ở dưới chân.” Ninh Quân Tiếu bắt đầu ước định tương lai.

Thiên hạ tất cả đều thuộc về Vu Thần Mổn.

“Xin chúc Ninh tiên sinh.” Tiếu Âm Kỳ đẩy Hoàng Ngọc Hằng đi tới, đồng thời nói: “Ngọc Hằng, ngươi có thấy không? Ninh tiên sinh làm, cũng không phải là muốn giết các người, mà là cho các người một cơ hội ngàn năm có một, để cho các người một bước lên trời, có được kỳ ngộ người thường không cách nào tưởng tượng, càng sớm dùng
thân thể của mình để tẩm bồ Thi Cổ, càng sớm có thể bưởc vào cảnh giởi khôi phục trí nhớ.”
Ánh mắt Hoàng Ngọc Hằng toát ra điên cuồng, nhìn Ninh Quân cười, đột nhiên hai tay chống xe lăn lên, cả người quỳ xuống nằm trên mặt đất: “Ngọc Hằng khẩn cầu Ninh tiên sinh ban cổ.” Ánh mắt Hoàng Ngọc Hằng mang theo cuồng nhiệt, máu đỏ.

Ninh Quân cười ha ha: “Được! Hoàng Ngọc Hằng, ngươi có phần tâm tư này, như vậy, ngươi sẽ trở thành Thi cổ cường đạị nhất trong tay ta!”
Ằm!
Hoàng Tú Tú bị đánh bay, ngã xuống đất.

Cỗ thi thể kia cũng không có tiếp tục truy kích, đã bị Ninh Quân Tiếu triệu hồi trờ về, khoanh chân ngồi.


“Ngọc Hằng, anh điên rồi sao?” Hoàng Tú Tú hét lớn, khó có thể tin được.

Hoàng Ngọc Hằng nằm trên mặt đất, tựa như tín đồ cuồng nhiệt nhất, ngẩng đầu nhìn Ninh Quân Tiếu.

“Ngươi đã chuẳn bị xong chưa?” Ninh Quân cười cất bưởc tiến lẽn.

Khuôn mặt của Hoàng Ngọc Hằng toát lên nụ cười ước định,
đợi trí nhớ của ta khôi phục, ta sẽ là đỉnh cao của thế gian này.

Khuôn mặt Hoàng Ngọc Hằng mỉm cười, thân thể ầm ầm ngã xuống.

Mang theo hạnh phúc, khát vọng, và hy vọng tốt đẹp cho tương lai, dũng càm chịu chết.

Con sâu màu xanh lá cây bắt đầu nhúc nhích, chậm rãi chui vào cổ họng Hoàng Ngọc Hằng..

Hoàng Tú Tú tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Hoàng Ngọc Hằng là người thứ hai, kế tiếp, mỗi ngưòi ờ đây đều khó thoát khỏi xui xẻo
Toàn bộ tầng hầm, một lần nữa rơi vào trạng thái im lặng.

Lối vào khu nghỉ dưỡng Tây Gia, một chiếc xe tựa như mũi ten rời cung bay vào.

“Khắp nơi đều là công trình chưa hoàn thành.” Tống Thu cảm thán nói: “Lủc trước nói muốn xây dựng khu nghĩ dưỡng này, tôi còn rất hưng phấn, kết quả, quy mồ không như ý muốn thay đổi, hiện tại phòng chừng cũng không có người tới nơi này đi, kỳ quái, Hoàng gia làm sao lại đến cái chỗ này?”
“Còn cách vị trí cùa cô Đào gửi bao xa?” Sờ Trần hỏi.


Tống Thu nhìn thoáng qua: “Khoảng mười phút.”
Sở Trần gật đầu, nhìn thoáng qua Nam Cung Quân bên cạnh:
“Quản tỷ tỷ, đang suy nghĩ cái gì?H
Nam Cung Quân nhìn hướng xe chạy, liễu mi nhíu lại: “Rất đậm mùi máu tanh.”
Nghe vậy, khuôn mặt Sở Trần biến đổi.

Tầng hầm tối tăm.

Từng ‘đạo ánh mắt đều nhìn chăm chú vào Hoàng Ngọc Hằng đang nằm trên mặt đất.

Một lát sau, thân thể Hoàng Ngọc Hằng khẽ rung động, xương cốt phát ra tiếng va chạm.

Giống như thi thể lúc trước, Hoàng Ngọc Hằng nhẹ nhàng đứng lên, rất nhanh, đứng thẳng người.

Nếu Hoàng Ngọc Hằng còn ý thức thì giờ phút này nhất định sẽ vui mừng đến phát khỏe.

Hắn, Hoàng Ngọc Hằng, cuối
cùng cũng đứng dậy được.


Hoàng Ngọc Hằng phảng phất không giống người trước, hai tròng mắt của hắn bắt đầu xuất hiện hào quang màu đỏ như máu, nhìn qua dị thường khủng bố.

“Chuyện ta đáp ứng ngươi, há lại nuốt lời?” Tiếu Âm Kỳ nở nụ cười: “Ngươi xem, ngươi hiện tại không phái đã đứng lên rồi sao?”
“Cuối cùng thành công rồi.”
Nếu như thành công của vật thí nghiệm đầu tiên cũng là may mắn, thì thành công của Hoàng Ngọc Hằng khiến Ninh Quân Tiếu hoàn toàn yên tâm.

Hắn âm thầm lên kế hoạch trong nhiều nãm, sau một thời gian dài
thử nghiệm, cuối cùng hắn đã nghiên cứu ra Thi cổ.

“Có Thi Cổ, tất cà tổn thất đều xứng đáng.” Ninh Quân Tiếu cười dữ tợn, lẩm bầm nói: “Em trai, cho dủ em bị kết án tử hình, anh không có cơ hội cứu em, nhưng anh nhất định phải có cách giải cứu thi thề của em, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em.

Đó là điều duy nhất anh trai có thề bù dắp cho em.”.

 
Chương 946: Chương 946


Tầng hầm yên tĩnh.

Từng khuôn mặt tuyệt vọng sợ hãi, nhìn Ninh Quân Ttếu.

Đây là một kẻ điên, một con quỷ.

“Tán tận lương tâm.” Thanh âm Hoàng Tú Tú phát run: “Các người làm ra loại chuyện này, nhất định sẽ gặp báo ứng.”
Ninh Quân Tiếu khuôn mặt mỉm cười, nhỉn Hoàng Tú Tú, chậm rãi cất bước đi tới: ‘Ta không nhớ lầm, ngươi là người tiếp theo dũng cảm chịu chết.”
Hoàng Tú Tú sắc mặt tái nhợt, nhìn Ninh Quân Tiếu từng bước từng bước đến gần…
Nội tâm tuyệt vọng.

Hoàng Tú Tú biết mình không cách nào chống cự, hai mắt chỉ có thể tuyệt vọng nhắm lại, cô không cách nào đối mặt với ánh mắt ác ma này.

Ảm!
Chợt, một tiếng nổ lớn, kinh thiên động địa.

Trong lòng mọi người đều chấn động.

Hoàng Tú Tú cũng mở mắt ra.

Âm thanh gì?
Ninh Quân Tiếu bước chân cũng ngừng lại, quay đầu nhìn lại.

Tiếu Âm Kỳ nhướng mày, nhìn phương hướng cửa vào tầng hầm.


*
Thanh âm bước chân đột ngột vang lên, tới gần lối vào tầng hầm…
Ánh mắt Tiếu Âm Kỳ hiện lên một đạo sát khí, theo bản năng áp sát.

Bụp!
Cửa lớn tầng hầm bị đẩy ra.

Một chùm ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, đồng thời, một đạo
thốn ảnh đứng ở cừa, cao lớn cao ngất.

Bên ngoài ánh đèn rất sáng, trong lúc nhất thời nhìn khong thấy dung mạo của thân ảnh này, chỉ cố thể nhln thấy đại khái hình dáng.

Ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú tới.

Đạo thân ảnh này đi vào bên trong đi vài bưởc.

Con ngươi Hoàng Tú Tú đột nhiên phóng đại, mở to đến cực hạn, không thề tin nhìn người tới.

Cô nhận ra.

Hoàng Tú Tú môi phảt run, kinh hô thanh tiếng, mang theo kích động.

Sở Trần!”

Tầng hầm tuyệt vọng và khủng khiếp đột nhiên xuất hiện một chùm ánh sáng.

Hoàng Tú Tú không cách nào hình dung cảm giác khi nhìn thấy Sở Trằn, cô chỉ có liều mạng gọi tên Sở Trần, phóng thích sợ hãi trong lòng.

Sở Trần tới rồi.

Tuy rằng mình gọi điện thoại cho Sờ Trần, nhưng Hoàng Tú Tú căn bản không dám tưởng tưựng, Sở Trần thật sự có thể nhanh như vậy chạy tới.

Khó trách anh trai trước khi rời khỏi nhà, quyết đoán dặn dò cô cùng cha, mặc kệ lập trường bất luận kẻ nào của Hoàng gia, bọn họ tuyệt đối không cùng Sở Trần là địch.

Cũng may mình vẫn luôn tỏ ra thiện ý với Sở Trần, mới cỏ thể có một màn lúc này.

“Cứu mạng!”
“Cứu chúng tôi!”
Mọi người ở Hắc Diệu Đường Hoàng gia thấy có người tiến vào, giống như người chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, một đám hô to.

“Là Sở Trần!”
“Sở Trần, cứu mạng a, Ninh Quân Tiếu là một cuồng ma giết người!”
Tầng hầm của cả biệt thự là nơi có mùi máu tươi nồng nặc nhất, sau khi tới gần biệt thự, không cần Nam Cung Quân nhắc nhở, Sở Trần cũng đã nhận ra.

Nhưng mà, hình ảnh bên trong tầng hầm, vẫn nằm ngoài dự liệu của Sở Trần.

Mùi máu đỏ tươi nồng đậm vô cùng, đây là nguồn gốc của mùi máu tươi mà Quân tỷ tỷ nói, ánh mắt Sờ Trần nhìn lại, dưới ánh đèn tầng hầm chiếu rọi, từng cỗ thi thể nhuộm đầy máu tươi, ngồn ngang nằm trên mặt đất, nam nữ già trẻ, chết không nhắm mắt.

Thoạt nhìn, đây là địa ngục trần gian.

Bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu cứu.

Tầm mắt Sờ Trần rơi vào trên người một người, đồng tử đột nhiên chấn động.

Hoàng Ngọc Hằng!.

 
Chương 947: Chương 947


Hoàng Ngọc Hằng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, giờ phút này hai tròng mắt lóe lên ánh sáng đỏ như máu, nhìn Sở Trần.

Hoàng Ngọc Hằng dĩ nhiên đứng lên rồi?
Chuyện gì đã xảy ra với thi thề ở khắp mọi nơi?
“Sở Trần, Ninh Quân Tiếu muốn bắt chúng tôi tới nghiên cứu Thi Cổ!” Thanh âm của Hoàng Tú Tú hét to.

Thi Cổ!
Trong đầu Sờ Trần tựa như có sấm sét chợt nổỉ lên, đột nhiên nhìn chằm chằm Ninh Quân Tiếu cả người nhiễm máu.

Thi thể khắp nơi, Hoàng Ngọc Hằng đứng, Hoàng Tú Tú đã bị
bắt…
Từng hình ảnh lướt qua trong đầu Sở Trần.


Anh hiểu rồi.

Thăm dò nghiên cứu Thi cổ, không chỉ là Vu Thần Môn chủ Ninh Quản Hà, còn có người trước mắt này, Ninh Quân Tiếu.

“Sinh ra lảm người, ngay cả một chút lương tri cũng đánh mất, Ninh Quân Tiếu, ngươi không bằng súc sinh.” Sở Trần hít sâu một hơi, cố gắng áp chế lửa giận tràn đầy, thi thể khắp nơi, đang im lặng tố cáo tội ác của Ninh Quân Tiếu, hai tay Sờ Trần khẽ run rầy, không phải sợ hãi, là phẫn nộ.

“Thắng làm vua thua lảm giặc, đây là chân lý từ xưa đến naỵ
không thay đổi.” Ánh mắt Ninh Quân Tiếu khóa chặt Sờ Tran, nhìn Sở Trần từng bước đi xuống: “Thiên đường có đường ngươi không đi, lạỉ muốn bước lẽn bậc thang xuống địa ngục, Sở Trần, ta tuy rằng không biết vì sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này, thế nhưng ta biết chính là, đây là bất hạnh lớn nhất đời này của ngươi.”
“Ha ha ha!” Tiếu Âm Kỳ tùy ý cười: “Thi cổ đã nghiên cứu thành công, chúng ta vừa lúc muốn tìm ngươi, không nghĩ tới, ngươi lại tự động đưa tới cửa.

Ngọc Hằng, không phải ngươi muốn tìm Sở Trần báo thù sao? Cơ hội của ngươi đến rồi.” Tiêu Âm Kỳ nhìn về phía Hoàng Ngọc Hằng.

Khóe miệng Ninh Quân Tiếu khẽ nhếch, tâm niệm vừa động,
Hoàng Ngọc Hằng lập tức vọt về phía Sờ Trần.

Âm!
Sở Trằn đấm vào người Hoàng Ngọc Hằng, thân hỉnh CỎ3 Hoàng Ngọc Hảng bời vì quán tính lảo đảo vàí cái, nhưng cãn bản không cần điều chỉnh, trực tiếp nhào về phía Sở Trằn.

“Sờ Trần cản thận.” Hoàng Tú Tú lo lắng hô to: “Hoàng Ngọc Hằng đã bị Ninh Quân Tiếu giết chết, đây là thi thể bị Thi cổ khống che.”
Thi Cổ, dã dutọc nghiên cửu thành công.


Ánh mắt Sở Trần dừng trên người Hoàng Ngọc Hằng, anh âm thầm vui mừng, may măn anh để ý, không có cúp điện thoại của
quả không thể tường tượng nổi một khi người nơi này toàn bộ bị giết sạch, lại dùng Thi cồ khống chế, Ninh Quân Tiếu sau khi rời đi, lại thông qua Thi cổ khống chế người bên ngoài, một đám thâm nhập… Sở Trần không có cách nào tưởng tượng, đó sẽ là hình ảnh gl.

Sở Trằn trong lúc bất chợt ý thức được cái gì, nhìn về phía Tiếu Âm Kỳ, tầm mắt khẽ híp lại: “Đảy là lý do ngươi dám giết ta?”
Biết rõ mình là đệ tử Cửu Huyền, Tiếu Âm Kỳ còn dám hạ sát thù với anh trước mắt bao người, Tiếu Âm Kỳ cậy vào, nhất định là Thi Cổ.

.

Truyện Quan Trường
“Ta vẫn cảm thấy ngươi là người thông minh, nhưng mà, người thông minh làm sao có thẻ tự
đâm đầu vào lưới?” Tiếu Âm Kỳ nở nụ cười, hứng thú nhìn Sở Trần vả Hoàng Ngọc Hằng chiến đấu.

Thực lực của Hoàng Ngọc Hằng so với Sở Trần còn kém quá xa, cho dù là bị Thi cổ khống chế, cũng mãi mãi không bằng Sở Trần đã bước vào Tiên Thiên cảnh giới, nhưng mà, Thi cổ không sợ hãi bất luận cái gì công kích, thậm chí có thể nói, cho dù Sở Trần chém đầu Hoàng Ngọc Hằng xuống, Hoàng Ngọc Hằng cũng có thể phát động công kích Sở Trần.

Hoàng Ngọc Hằng lần lượt bị đánh bay, lại lần lượt đứng len, điên cuồng tấn công Sờ Trần.


Hoàng Tú Tú trong lòng căng thăng, nhìn cừa lớn tầng hầm đã mở ra, lại nhìn hai người giờ phút này đang chiến đấu, Hoàng Tú Tú hít sâu một hơi, trầm giọng mở miệng nói: “Sở Trần đến là cơ hội sống sót duy nhất của chúng ta, mọi người không cần chờ nữa, cùng nhau lên, có thể chạy ra một là một.”
Dứt lời, Hoàng Tú Tú dẫn đầu xông lên.

Còn lại thành viên Hắc Diệu Đường Hoàng gia liếc nhau một cái, cũng nhao nhao ra tay.

Thay vì chờ chết, chi bằng buông tay đánh một trận.

Sờ Trần xuất hiện cho bọn họ hy vọng cực lớn, bởi vì, ngay tại cuộc thi Sư Vương tranh bá vừa mới kết thúc, Sở Trần dưới sự truy sát cùa Tiếu Âm Kỳ chiếm được quán quân.

“Liều mạng với hắn!”.

 
Chương 948: Chương 948


Thấy hình ảnh này, khóe miệng Tiếu Âm Kỳ khẽ lạnh lùng giơ lên “Không biết tự lượng sức mình.”
Thân ảnh Tiếu Âm Kỳ tựa như quỷ mị chợt lóe, nhất thời, mấy thành viên Hắc Diệu Đường Hoàng gia bị đánh bay ra ngoài.

“Đừng quá dùng lực, đây đều là những bảo bối của ta a.” Ninh Quân Tiếu đứng ở một bên, cười tủm tỉm mở miệng, khóe măt bất chợt liếc về phía lối vào tầng hầm, đồng tử theo bản năng co rụt lại, loi vào tầng hầm không
biết từ ỉủc nào lại có thêm một người, ánh đèn bên ngoài quá sáng, không thấy rõ khuôn mặt, tửng bước từng bước đi xuống bặc thang, Ninh Quân Tiếu cuối cùng thấy rõ ràng, đó là một khuôn mặt phảng phất như không ăn lửa khói nhân gỉan, áo trắng như tuyết, không nhiễm một hạt bụi, hai tròng mắt bao trùm hàn sương lạnh như băng.

Phía sau cô, một thiếu niên đi theo, thiếu niên trong mắt tràn đầy lửa giận, nắm chặt nắm dắm, nhìn tình huống bên trong tầng hầm.

“Ngươi là ai?M Ninh Quân Tiếu có loại cảm giác bất an khó hiều dâng lên trong lòng, gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ áo trắng.

Cô xuất hiện ở tầng hầm, giống
như là tiên từ áo trắng lơ đãng rơi xuống địa ngục Tu La.

Tiếu Ẩm Kỳ cũng nhận ra Nam Cung Quân đến, thân ảnh chợt lóe, nhìn Nam Cung Quân.


Trong lòng có bất an mãnh liệt.

Nam Cung Quân nhìn thoáng qua I Ninh Quân Tiếu, trong lúc bất chợt mở miệng, thanh âm rất nhạt: “Quỳ xuống.”
Đối với Ninh Quân Tiếu mà nói, giống như lả trong lúc cuồng phong bão táp nhấc lên, đột nhiên nhào tới phía hắn.

Ninh Quân Tiếu hô hấp tựa hồ đều muốn bị bóp chết, sửc mạnh vô hình phô thiên cái địa nghiền ép mà đến, tập trung ờ trên hai
nặng ngàn cân, khuôn mặt nghẹn đến tím tái, thân thể cực lực muốn ngàn cản, nhưng đoi mặt với khí thế khùng bố này, Ninh Quân Tiếu cuối cùng vẩn quỳ xuống.

Ằm!
Hai đầu gối quỳ xuống đất.

Trong tầng hầm, mọi người nhìn thấy một màn này, đều sợ ngây người.

Bọn họ không có cảm nhận được Ninh Quân Tiếu thừa nhận khí thế, chỉ là nghe thấy người phụ nữ áo trắng hời hợt một tiếng ‘Quỳ xuống’, Ninh Quân Tiếu liền đáp ứng quỳ.

‘Thần tiên tỷ tỷ.” Ánh mắt Tống Thu càng thêm cuồng nhiệt, từ giờ trở đi, anh rẻ chính thức xếp
thứ hai, thần tiên tỷ tỷ mởi là thần tượng thứ nhất.

So với vẻ mặt sợ ngây người của mọi người, khuôn mặt Tiếu Âm Kỳ trực tiếp toát ra hoảng sợ, đồng tử lâm vào trong sợ hãi vô hạn, không thể tin được: “Khí Tức Cảnh…” Thân ảnh Tiếu Âm Kỳ như điện, chạy như điên về phía lối ra tầng hầm.

Hắn khống biết thân phận cụ thể của Nam Cung Quân, thế nhưng, hắn biết khủng bố của Khí Tức Cảnh.

Dùng thực lực của hắn, đối mặt vởi Khí Tức Cảnh, ngay cả tỷ lệ thắng một phần vạn cũng không tồn tại.

Chạy trốn!

Đây là ý niệm duy nhất trong đầu
Tiếu Âm Kỳ lúc này.

Nhưng mà, ngay khi Tiếu Âm Kỳ săp vọt tới lối ra tầng hầm, ngươi áo trăng như khói, đứng ở trước mặt hắn.

“Ngươi không phải nói, đây là bậc thang dẫn đến địa ngục
sao?”’
Nam Cung Quân vung tay lên, trực tiếp đánh bay Tiếu Âm Kỳ xuống.

“Nếu là địa ngục, vậy hẳn là nơi trở về của ngươi.

Tiếu Âm Kỳ ngã xuống đất, một ngụm máu tươi phun ra.

Đám người Hoàng Tú Tú nhìn sợ ngây người.

Bọn họ hiểu rõ thực lực của Tiếu
Âm Kỳ, mấy ngày nay, Tiếu Âm Kỳ xuất hiện ở Hoàng gia, giống như là nhân vật thần tiên được cung phụng chiêu đãi.


Nhưng bây giờ, ở trước mặt người phụ nữ áo trắng này, Tiếu Am Kỳ, không chịu nổi một kích.

“Thật sự là tiên tử hạ phàm sao?” Hoảng Tú Tú lẩm bẩm mở miệng.

“Chúng ta có được cứu không?” Có người hốc mắt đỏ bừng mở miệng, gặp phải hôm nay, đối với bọn họ mả nói, không cách nào xóa nhòa.

Khi bóng tối phủ xuống, bọn họ cho rằng chắc chắn phải chết, không nghĩ tới, ở thời khắc cuối cùng, lại có thần binh trời gỉáng, cứu bọn họ.

Củng có người ánh mắt phức
tạp, đối với Hoàng gia mà nóì, Sờ Trần là kẻ thù lớn, Tiếu Âm Kỳ lả hy vọng báo thù của bọn họ, nhưng kết quả lại đảo ngược lại, Tiếu Âm Kỳ muốn mạng của bọn họ, mà Sở Trần, cứu bọn họ.

“Từ nay về sau, bất luận Hoàng gia đối đãi Sờ Trần là thái độ gì, Sở Trần, ià ân nhân cả đời của tôi.”
“Tôi cũng vậy.”.

 
Chương 949: Chương 949


“Nếu như không có Sở Trần, chúng ta hôm nay khó thoát khòỉ một kiếp.”
Sờ Tran cat bước đi về phía mọi người; “Các người hẳn là nên cảm ơn Hoàng Tú Tú.”
Mọi người sửng sốt.

“Nếu không phải lả điện thoại của Hoảng Tú Tú, tôi không có khả năng biết các người bị nhốt ở chỗ này.” Sở Trần nói: “Cho nên nói, mạng của các ngừơi, là Hoàng Tú Tú cứu trờ về.”
Hoàng Tú Tú là một người thông minh, biết Sờ Trần đang giúp cô táng địa vị trong gia tộc, mím môi, mờ miệng nói: “Trước khi tôi bị bắt tới, gọi điện thoại cho Sở Trần, nhưng cỏn chưa kịp mở miệng, vô cùng may mắn, Sờ Trần thần thông quảng đại, dĩ nhiên có thể đoán được chúng ta bên này xảy ra chuyện, hơn nữa chạy tới đúng lúc.” ầ
Mọi người rốt cục hiểu được vì sao Sở Trằn lại giống như thằn binh trời giáng xuống.

Nhìn Tiếu Âm Kỳ giờ phút này gian nan đứng lên, lại liếc mắt nhìn người phụ nữ áo trắng không nhiễm một hạt bụi kia, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.


“Chúng ta được cứu rồi?” Mấy người bình thường cuộn mình ờ góc tường lúc này cũng phản ứng lại, vui mừng mà khóc, khóc rống lẽn.

Bọn họ bị giam giữ ở cái chỗ này đã không chỉ một ngày, ở nơi tăm tối này, đối mặt với ác ma giết người như ngóe, nội tâm sớm đâ sụp đổ.

Bọn họ nằm mơ đều là ác ma giương nanh múa vuốt, chưa
từng dám nghĩ tới, sẽ có người mang đến cho bọn họ ánh sáng.

“Quỳ xuống!”
Lại hét nhẹ một tiếng.

Tiếu Âm Kỳ đã bị thương hai đầu gối trực tiếp quỳ trên mặt đất, hai tay càng chống đỡ mặt đất lạnh như bàng, không ngừng run rẩy, cúi đầu cầu xin tha thứ: ‘Tha mạng, tôi bị ép cùng Ninh Quân Tiểu hợp tác…”
“Quân tỷ ta không cần phải nghe bất kỳ lý do gì.” Sờ Trần cắt đứt lời của Tiếu Âm Kỳ: “Đây là bậc thang đến địa ngục, ngươi có lời gỉ, đỉ gỉải thích với Diêm La Vương đi.”
“Quân Tỳ.” Tiếu Âm Kỳ đột nhiên ngẳng đầu lên, nhìn Nam Cung Quân, trong đầu có một cái tên
tựa như nhanh như chớp lưởt qua, khuôn mặt kinh hãi, tái nhợt không sắc: “Quân… ngươi là Quân ma nữ!”
Bụp!
Tống Thu cất bước đi lên trước, một cước đá bay Tiếu Âm Kỳ ra ngoài: “Xinh đẹp không! Cả nhà ngươi đều là ma nữ! Dám vũ nhục thần tiên tỷ tỷ của ta.”
Khóe miệng Sờ Trần khẽ nhếch lên, Quân tỷ tỷ ở giới võ giả có hai danh hiệu thái cực.

Những người yêu thương cô, sẽ gọi cô là Quân tiên tử.


Người hận cô, cô chính là Quân ma nữ.

“Mọi người đều là nạn nhân bị Tiếu Âm Kỳ cùng Ninh Quân Tiếu
bắt tới nơi này, tôi cùng Quân tỷ tỷ nhận được điện thoại cầu cứu giúp mọi người.” Sở Trần nhìn xung quanh mọi người một cái, mở miệng nói: “Trong lúc hỗn chiến, Tiếu Âm Kỳ cùng Ninh Quân Tiếu bị quần đấu đến chết, mọi ngươi cũng là tự vệ.”
Tống Thu trước tiên hiểu được ý tứ của Sở Trần, một cước đạp về phía Tiếu Âm Kỳ: “Mọi người còn chờ gì nữa?”
Tiếu Âm Kỳ bị Tống Thu một cước đá ra ngoài.

Hắn mặc dù ỉả võ đạo Tông Sư, nhưng vừa rồi bị một chiêu cùa Nam Cung Quân bị thương nặng, hiện tại trong đầu đều là ba chữ ‘Quân ma nữ’, cãn bản không kịp phục hồi tinh thần lại, liền bị thương lần nữa, ánh mảt Tiếu Âm Kỳ bắt đầu toát ra tuyệt vọng,
hắn đến từ phái Thanh Dương, chính thong đại phái, bởi vậy hắn càng thêm hiểu rõ một số chuyện trong giới võ giả.

Cửu Huyền Môn, thiên hạ đệ nhất kỳ môn.

Nếu như nói muốn ở trong Cửu Huyền Môn tìm ra một người không thề trêu chọc nhất, người kia nhất định là Quân ma nữ.


Luận thực lực, trong Cửu Huyền Môn chưa chắc Quân ma nữ đã là mạnh nhất, nhưng chọc phải Quân ma nữ hậu quả thảm nhất, đây là sự thật được giới võ già công nhận.

Ánh mắt Hoàng Tú Tú nhìn chằm chằm Tiếu Âm Kỳ ngã xuống đất, hận ý trong mắt hiện lên: “Phản kích đi, chung ta không thẻ ngồi
rất nhiều người rồi.” Hoàng Tú Tú nói xong, đột nhiên xông lên, thừa dịp Tiếu Âm Kỳ còn chưa thờ dốc, vung quyền đam đi”
Lại Hoàng Tú Tú dẫn đầu, mọi người Hắc Diệu Đường Hoàng gia còn lại cũng nhao nhao xông lên.

Tiếu Âm Kỳ cùng Ninh Quân Tiếu đã bị thương căn bản không có biện pháp ngăn càn, tựa như một con hổ đang gặp phải bầy sói đói khát.

Nhìn Tiếu Âm Kỳ cùng Ninh Quân Tiếu bị mọi người vây quanh nuốt chửng, Sở Trần xoay mặt nhìn về phía Tống Thu: “Báo cảnh sát chưa?”.

 
Chương 950: Chương 950


Tống Thu gật đầu: “Trước khi vào em đã báo cảnh sát rồi.”
Một trận thanh âm bước chân đi tới, Sở Trần quay đầu lại nhln, bốn người quỳ gối trước mặt anh, khóc cảm ơn.

Bọn họ là người bình thường bị Ninh Quân Tiếu bắt tới.

“Mọi người mau đứng lên.” Sờ Trần nói: “Ác ma đã đền tội, mọi người cũng có thể trờ về cùng người nhà đoàn tụ rồi.”
Một người trung niên đôi mắt đỏ hoe nói: “Chúng tôi là hai anh em cùng bị bắt, em trai tôi đã…”
Tống Thu không nhịn được, xông về phía Ninh Quân Tiếu: “Giết người không bằng cầm thú!”
Sờ Trần cùng Nam Cung Quân rời khỏi đại sảnh tầng một biệt thự.

“Không thể tường được, Vu Thần Môn lại nghiên cứu cổ thuật tà ác như Thi cổ, nếu như không phải bị ngươi kịp thời bắt gặp, Thi cồ tắt sẽ ờ giới võ giả dấy lên gió tanh mưa máu.” Nam Cung Quân khẽ thở dài một tiếng.


“Vu Thần Môn nghiên cứu Thi cổ 5 6 năm, không biết hại chết bao nhiêu sinh mệnh vô tội.” Sở Trần nhìn hướng cửa vào tầng hầm, anh vừa rồi sở dĩ ám chỉ Hoàng Tú Tú, là bởi vì Ninh Quân Tiếu đã nghiên cứu ra Thi cổ, không đánh hắn chết tạị chỗ, một khi bị hắn tim được cơ hội, hậu hoạn vô cùng.

Tiếng còi xe cảnh sát gầm rủ đến.

Làm cho Sờ Trần có chút bất ngờ chính là, dĩ nhiên là Giang Ánh Đào tự minh dẫn đội.

“Cô Đào, cô đã công khai thân phận cục đặc chiến của mình rồi sao?” Sở Trần nhìn thấy Giang Ánh Đào, nhịn không được tò mò hỏi một càu.

Giang Ánh Đào một đôi mắt hoa đào vẫn câu hồn nhiếp phách như trước, một thân váy dài màu đen, thẩm thấu ra ý vị mê người, nháy mắt cười với Sở Trần: “Tôi là lấy thân phận người báo án đi theo.”
Giang Ánh Đào cũng không mặc đồng phục.

“Bên trong là tình huống gì?” Giang Ánh Đào hỏi.

“Cô Đào có thề di vào xem một chút, có điều… tốt nhất là chuẩn bị tâm lý.” Sở Trần nói.

“Không phải là hai tên cuồng giết người, thấy bọn họ còn phải chuẩn bị tâm lý sao?” Tư Đồ Tĩnh ờ một bên sải bước xuống tầng hầm, đưa mắt nhìn lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, thân thể phảng phất như bị nưởc đá chui qua, mùi máu tươi xông vào mũi xông tới, làm Tư Đồ Tĩnh có laạỉ cảm giác dạ dày đảo ngược, nhất thời xoay người nôn.

“Tu La địa ngục.”
Hai tay run rầy của Giang Ánh Đào lúc này biểu hiện ra nội tâm không bình tĩnh.

“Báo cáo tổ trưởng Giang.” Một lát sau, một người đi tới, thanh

thủ đều đã bị đánh tại chổ đến chết, các đồng nghiệp đang ghi chép.”
“Chết tốt.” Tư Đồ Tĩnh chậm lạj một hơi, khuôn mặt tái nhợt: “Bọn họ không chết, làm sao có thể xứng đáng với oan hồn đầy đát?”
“Đưa mọi người trở lại.” Giang Ánh Đào hạ mệnh lệnh: “Chuyện kế tiếp giao cho các người xử lý, cục đặc chiến liền không ra mặt.”
Đám người Sờ Trần cùng Giang Ánh Đào cùng nhau đi ra biệt thự.

“Vụ án Thi cổ cuối cùng cũng chấm dừt.” Giang Ánh Đào thở phào nhẹ nhõm.

Sở Trằn hiểu được Giang Ánh Đào đang lo lắng cái gì, từ đầu đến cuối, tập đoàn Quang Minh
tuy rằng cũng thuộc về một trong những cổ đông của Vĩnh Dạ, nhưng mả, cũng không cổ bất kỳ dấu vết nào liên quan đến Thi cổ, Giang Ánh Đào cũng không cần một hồi đại nghĩa diệt thân.

“Sờ Trần, anh thật sự không có ý định gia nhập cục đặc chiến sao?” Giang Ánh Đào nhịn khòng được lại hòi một tiếng.

Sở Trần trầm ngâm một hồi, vẫn là tạm thời không có nói chuyện bộ phận đặc biệt Thiên Võng Điện đã mời mình gia nhập cục đặc chiến cho Giang Ánh Đào, dù sao chuyện này còn liên quan đến thân phận của anh, Sở Trần tạm thời không muốn đề cho người khác biết.

“Kỳ thật, anh gia nhập cục đặc chiến còn có một chỗ tốt, chính Ịà có thể bớt đi rất nhiều phiền toái

thấy Sờ Trằn
không nói gì,
nhịn
không đưực lại mở miệng nói: “Ví dụ như lần này đoàn võ sư Nam Mỹ gây sự, nếu như anh có tầng thân phận này, đoàn võ sư Nam Mỹ nhất định không dám trắng trợn cô tinh gây sự như vậy.

Trên đường tôi tới nhận được tin tức, cường giả Nam Mỹ bên kia đã khởi hành, đích đến chính là Dương Thành.”
HCÕ Đào, kiến nghị của cô, tôi sè suy nghĩ thật nghiêm túc.” Sò’ Trần nói: “Về phần đoàn võ sư Nam Mỹ, chỉ là mấy tên hề Nam Mỹ, không đáng nhắc tới.”
Có Quân tỷ tỷ ở bên cạnh, Sờ Trần ƯỚC gì cái gọi là cưởng già Nam Mỹ kia đến sớm một chút.

Ngay trên đường mấy người Sở Trần trở về thành, Thiền Thành,
một chuyện khác đã lên men, bao trùm toàn thành..

 
Chương 951: Chương 951


Trong một ngày, Bắc Trằn Cường Sinh Hoàn thông qua Linh Bảo Đường làm bàn đạp, cường thế đăng nhập vào Thiền Thành, vững vàng chiếm cứ một phần thị trường Thiền Thành.

Đây là một hoạt động thần thánh mà tất cả mọi người trong ngành không thể tưởng tượng được.

Khiếp sợ, dần dần, có người bắt đầu nghĩ đến đánh cược giữa Sở Trần và Tiền lão gia.

Nếu Bắc Trần bại, Sở Trần rời khỏi Thiền Thành.

Nếu Bắc Trần thắng, Tiền lão gia tự minh rót trà nhặn saỉ vởi Sờ Trần.

“So sánh ra, Sở Trần đối với Tiền lão gia thật sự quá nhân từ, chỉ là đẻ cho ông ta noi lời xin lỗi mà thôi, mà Tiền lão gia lại muốn đuổi tận sát tuyệt, đuổi Sờ Trần ra khỏi Thiền Thành.”
“Khó trách Sờ Trần có thể thắng, cái này gọi là chính nghĩa trên trời hậ xuống.”

“Tiền lão gia ra mặt, xin lỗi Sở Trần.”
Đề tài Tiễn lão gia xin lỗi Sở Trần đang tàng vọt, leo lên đằu bảng hot search của Thiền Thành.

Cả thành phố đang thảo luận sôi nổi.

“Một cuốn sách được viết bằng máu của hàng nghìn người, Tiền lão gia quỳ cầu xin lỗi Sờ Trần.”
‘Tiền lâo gia quỳ rồi.”
“Xen kẽ một quảng cáo, Bắc Trần Cường Sinh Hoàn thật sự dùng rất tốt, bản thân tôi đã trải nghiệm.”
“Tiền lão gia cùng một chén trà xin lỗi Sở Trần, mỗ bảo liên tiếp như sau…”
Tòa nhà Kim Bãi tầng 21, trong phòng làm việc, Hạ Tam thiếu gia hóa thân thành cư dân mạng nhiệt huyết, tham gia vào trận thảo luận sôi nổi này trước mặt mọi người, thần sắc tràn ngập kích động.

“Tiểu Bắc, gia tộc vừa mới cỏ thông báo tới, quyết định đầu tư thêm 30 triệu vào Dược Phẩm Bắc Trần, số tiền này, ngươi có thề tủy tiện dùng.” Khuôn mặt Hạ Ngôn Hoan mỉm cười đẩy cừa đi
vào.

Trận chiến này, tên phế liệu cùa Hạ tam thiếu gia ờ Hạ gia, hoàn toàn xóa bỏ.

Trong phòng làm việc, khuôn mặt Hạ Bắc tràn đầy ý cười, hắn đứng lên, đi về phía vị trí cửa sổ, nhìn xuống, nhìn ánh đèn thành thị dần dần sáng lên, đôi mắt giống như sao sáng chói.

Hắn nghĩ đến những lời Sờ Trần từng nói với hắn, cuối cùng có một ngày, hắn sẽ trở thành người đứng đầu Thập công tử Thiên Nam.

Giờ khắc này, Hạ Bắc thật sự động tâm.


Bắc Trần đánh một trận, làm hắn trực tiếp xoay người, thoát khỏi danh tiếng phế liệu của gia tộc, có lẽ thật sự có một ngày, hắn có thể trở thảnh Thập công tử Thiên Nam… đứng đầu.

Khuôn mặt Hạ Ngôn Hoan cũng toát ra nụ cười.

Cháu trai trong gia tộc, có không ít người trẻ tuổi xuất chúng, nhưng Hạ Ngôn Hoan vẫn luôn coi trọng Hạ Bắc không lộ ra trước măt mọi người, đây cũng là nguyên nhân Hạ Bắc được phái đến Thiền Thành tôi luyện, gánh vác nhiệm vụ gần như không có khả nảng hoàn thành này, Hạ Ngôn Hoan chủ động đứng ra, vì hắn mưu tính nguyên nhân.

Ánh đèn chiếu vào cửa sổ, Hạ Ngôn Hoan có loại cảm giác, tam thiếu gia Hạ gia trước mắt này, đang lột xác.

Biểu ngữ trước cửa khách sạn Thụy cầm đã sớm gỡ bỏ, yến tiệc mừng vốn thuộc về Tiền thị, trong trẻo vô cùng lạnh lẽo, bất À luận là chủ nhân hay tân khách,
đều đâ sớm rời khỏi hiện trường.

Cách cửa khách sạn không xa, có một chiếc xe đậu, từ ban ngày đến hoàng hôn, vẫn bất động, bên trong xe còn có một người ngồi.

Lâm Tín Bình.


Lâm Tín Bình ngẩng đầu, nhìn tòa nhà Kim Bãi cao chót vót, ánh đèn lấp lánh, có loại cảm giác mộng ảo không chân thật.

“Nhất định là giả!” Lâm Tín Bình đột nhiên lắc đầu, lẩm bẩm, tất cả những gì xảy ra hôm nay, đều tựa như mộng ảo, tuyệt không chân thật, tình thế chắc chắn phải chết của Bắc Trần, hắn chờ đợi lâu như vậy Sở Tran tận thế, đĩ nhiên không có xảy ra.

“Linh Bào Đường rõ ràng là đổi__
tác của Tiền thị, làm sao có thẻ ờ sau lưng đâm đao, trợ giúp Bắc Trần đối phó Trả tiền thị?” Lâm Tín Bình hai tay nắm chặt vô lãng: “Tuyệt đối không thể nào.”
Lâm Tín Bình phảng phất lâm vào trong tự thôi miên, ánh mắt mang theo điên cuồng.

Từ sau khi Sở Trần xuất hiện, địa vị của hắn ở Tống gia xuống dốc không phanh, thậm chí hiện tại ngay cả tư cách bước vào cửa Tống gia cũng không có.

Nếu lả bình thường, cũng không có gì, nhưng Tống gia bây giờ ở Thiền Thành cực kỳ hưng thịnh, tất cả mọi người đều biết con rể lớn của Tống gia hắn, lại không có cách nảo thơm lây theo, điều này làm hắn trở thành một trò cười..

 
Chương 952: Chương 952


Bịch bịch!
Cửa sổ đột nhiên bị rung lên.

Lâm Tín Bình bình tĩnh lại, quay đầu nhìn lại, đồng thời hạ cưa sổ xe xuống, thần sắc nghi hoặc: “Anh là ai?”
“Tôi là Tiền Trang Nhàn, tôi muốn biết về những gì đã xảy ra trong 5 năm kể từ khi Sở Trần vào Tống gia.

Người trung niên trầm giọng mở miệng.

Lâm Tín Bình giật mình, thật lâu sau, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm người trung niên.

Họ Tiền.

Tiền thị muốn tìm hiểu thêm về Sở Tran?
Đây có phải là ý nghĩa, Tiền thị muốn phản kích hay không!
Hô hấp của Lâm Tín Binh nhất thời trở nên dồn dập, liên tiếp gật đầu: “Không thành vấn đề, anh ngồi vào, chúng ta từ từ nói chuyện.

Thực tế, thành thật mà nói, trong lòng tôi cũng có rất nhiều nghi ngờ, càn bản nghĩ không thông.”

Màn đêm buông xuống.

Tống gia.

Bữa tiệc chúc mừng đơn giản được tổ chức ở nhà, Hạ Bắc và Hạ Ngôn Hoan cũng đến.

“Nào, chúng ta nâng ly chúc mừng trước.” Tống Trường Thanh mặt đỏ bừng, tươi cười xán lạn, nâng chén rượu Ịêm “Chúc mừng Bắc Trần đại thăng/
Cạn ly!
Bắc Trần đại thắng, liên quan đến đánh cược giữa Sở Trần và Tiền lão gia, đây là một cái gai trong lòng mọi người Tống gia.

Hôm nay, cái gai này đã được nhổ hoàn toàn.

Ngay cả Tống Nhan cũng phá lệ uống một ly rượu vang đỏ, một chén rưựu xuống, khuôn mặt phấn hồng, hai tròng mắt lưu quang chớp động, ngồi bên cạnh Sở Trần, hai má có loại cảm giác dần dần nóng lên.

Sở Trần là đại công thần, tất cả mọi người đều kính rượu anh, Sờ Trần tự nhiên người tới không cự tuyệt, một chén một chén, mặt không đổi sắc.

Cơm nước no nê, Hạ Ngôn Hoan

và Hạ Bắc phải suốt đêm trở về Dương Thành, Sờ Trần đưa Tong Nhan đã có chút say trở về phòng.

Nhìn dung nhan tuyệt thế khuynh thành này, da thịt như ngọc thêm một chút ửng hồng, Sờ Trần không khỏi tim đập thình thịch.

Ánh mắt hai người nhìn nhau.

Đôi mắt Tống Nhan cũng dần dần nhắm lại, lông mi run rẩy, không che giấu được nội tâm căng thẳng.

Sờ Trần ôm Tống Nhan lại, rèm giường nhẹ nhàng hạ xuống, hơi run rẩy…
Bóng đêm như bạc, đổ xuống, tắm rửa biệt thự trang viên này.

Trang viên Tống gia đêm nay, đặc
biệt an tĩnh.

Trái ngược hoàn toàn với cơn bão chủ đề ‘Tiền lão gia xin lỗi Sở Trần’trên mạng.

Mặt trời mọc.

Mặt trời mọc về phía đông.

Sở Trần và Tống Nhan tay trong tay đi xuống cầu thang..

 
Chương 953: Chương 953


“Tam tiểu thư, hôm nay tôi đặc biệt nấu cháo cho cô.” Thím Tường nhìn Tống Nhan, toát ra nụ cười ý vị thâm trường: “Bồi bổ than thể.”
Tống Nhan giật mình, khuôn mặt xinh đẹp nhát thời thêm một chút ừng hồng.

“Cậu ba, hôm nay tôi cũng đặc biệt nấu cháo cho cậu.” Ánh mắt thím Tường nhìn về phía Sở Trần, khuôn mặt đồng dạng toát ra ý vị thâm trường ý cười, vẫn là bốn chữ: “Bồi bổ thân thể.”
Mặt cậu Sờ dày hơn rất nhiều, kéo tay Tống Nhan đi tới.

Sau khi ăn sáng, tiếng sáo nhẹ nhàng truyền đến từ xa.

“Quân tỷ bảo anh qua.” Sờ Trần nhìn Tống Nhan, thanh âm ôn
nhu: “Anh rảnh rỗi liền đến công ty tim em.”
Tống Nhan nhu thuận gật đầu, trong đầu không tự chù được hiện lên hình ảnh kiều diễm tối hôm qua, hai má nhất thời lại đỏ lên: “Em đến công ty trước đi.”
Đề lại một câu, vội vảng xoay người rởi đi.

Nhỉn bống lưng Tổng Nhan, khuôn mặt Sờ Trần cũng theo bản năng hiện lên nụ cười hạnh phức.


ôm mỹ nhãn về.

Đây là mục tiêu lớn nhất của anh ờ Tổng gia.

Bên hồ Tống, trên cột hoa mai.

Áo trắng phiêu phiêu, tóc theo gió, một khúc âm xong, Nam
Cung Quân nhìn Sở Trần, chế nhạo cười khẽ::Trần Trần, thoạt nhìn tâm tình không tệ nha.”
Sờ Trần ho nhẹ một tiếng: “Quân tỷ tỷ, chào buổi sáng.”
“Trước khi ngươi dậy, Trương Vận Quốc tới tìm ngươi, nhưng, ta không để hắn quấy rầỵ ngươi.” Nam Cung Quân nói: “Hắn đã tra được một bộ phận danh sách, về đoàn võ sư Nam Mỹ bên kia.”
“Trương đạo trường nhanh như vậy tra được?” Sở Trần kinh hỉ, anh càng ngày càng cảm thấy Trương đạo trường là tài liệu tốt đế điều tra, lúc trước điều tra chính là tinh báo của Thiền Thành, cỏ Thanh Phong đạo trưởng trọ’ giúp, Trương đạo trưởng có thể thuận buồm xuôi gió, không có gì ngạc nhiên, nhưng lúc này đây hắn điều tra
chính là đoàn võ sư Nam Mỹ, có thể nói là đề tài siêu cương, Trương đạo trưởng thế nhưng còn có thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Nhân tài như vậy nếu tiến vào Cửu Huyền Môn khổ tu, quả thực quá mức chôn vùi.

Hắn thích họp làm thủ lĩnh tình báo, mơ hồ ờ thành phố.


Trương Vận Quốc nằm mơ cũng không nghĩ ra, hắn cố gắng biểu hiện muốn tiến vào Cửu Huyền Môn, lại bất tri bất giác, đường càng đi càng hẹp…
Sờ Trần hy vọng hắn ở lại.

“Lại nói tiếp, đoản võ sư Nam Mỹ còn rất coi trọng ngươi.” Nam Cung Quân nhln Sở Trần, khuôn mặt mỉm cười nói: “Ngày hôm
qua trong đội ngũ Nam Mỹ đã khởi hành, ít nhất có 5 gã cao thủ cách đấu cưởng đại, thực lực của bọn họ có thể so với võ đạo Tông Sư.”
Tầm mắt Sở Trần nhẹ nhàng híp lại.

Đối phó với một mình anh, không cần dùng đến 5 gã võ đạo tông sư.

“Giới quyền anh Nam Mỹ, thế tới hùng hổ, nói không chừng không chỉ hướng về phía ta.” Sở Trần nói: “Ta hoài nghi bọn họ chỉ là muốn mượn cơ hội này, ý đồ đến Trung Quốc biểu hiện một chút uy phong gọi là cao thủ cách đấu của bọn họ.”
“Chỉ bằng bọn họ?” Ánh mắt Nam Cung Quân mang theo hoài nghi nhìn Sở Trần.

“Có lẽ, bọn họ cảm thấy mình thiên hạ vô địch.” Sở Trần cười cười, không hề phỏng đoán ý đồ của đoàn võ sư Nam Mỹ nữa: “Quân tỷ tỷ, tỷ có ý nghĩ gì không?”
“Người đến là khách” Nam Cung Quân nói: “Trương đạo trưởng tra được tin tức, bọn họ 1 giờ chiều sẽ đến sân bay Dương Thành, chúng ta đi đón họ.”
Sờ Trần nhướng mày: “Đón họ?”
“Đương nhiên rồi.” Nam Cung Quân cười khanh khách: “Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, ngay tại chỗ đuổi bọn họ trở về.”
Sờ Trần ngây người.

Nhịn không được não bổ sung một bức tranh….

 
Chương 954: Chương 954


Cường giả cách đấu Nam Mỹ thế hùng hổ, đến Dương Thành, khi họ chuẩn bị thể hiện kỹ năng của minh thi đã bị giáng một đòn trực diện.

Ngay cả phần chửi bới lưu manh trước khi đánh nhau cũng bỏ qua, giọng nói của đại diện Nam Mỹ bị nghẹn lại trong cổ họng, sau đó trực tiếp bóp chết bọn họ…
Sờ Trần đột nhiên có chút chờ mong.

“Quân tỷ tỷ nói rất đúng, người đến là khách!”
Dương Thảnh, khách sạn Hồng Diệp.

Sản nghiệp của Ninh gia, nơi ở của các đội dự thi trong cuộc thi Sư Vương tranh bá, đại diện chính thức của Sư Vương tranh bá cũng ở tại khách sạn Hồng Diệp, bao gồm hội trường Hiệp hội võ sư Trung Quốc, Cung Thường Hồng.


Giờ phút này thần sắc Cung Thường Hồng cũng không tốt, mặt trầm thấp, ngồi trên sô pha.

“Tiểu Du, cậu lại đi thương lượng một chút.” Cung Thường Hồng trầm giọng nói: “Đoàn võ sư Nam Mỹ lúc này muốn tổ chức buổi gặp mặt truyền thông, đến cuối cùng là có ý gì.”
Người thanh niên gật đầu, xoay người đi ra ngoài, khống bao lâu
sau, lại đi trờ về, mặt mang vẻ khó xử: Triệu Phương Tuyền nói, hôm qua đoàn Nam Mỹ của bọn họ đã chính thức đưa ra yêu cầu với ban tổ chức, nhưng lại bị ban tổ chức bác bỏ, cho nên, tất cả bọn họ làm bây giờ, không liên quan đến ban tổ chức, ban tổ chức không có quyền can thiệp.”
Cung Thường Hồng phẫn nộ đứng lên.

Đoàn Nam Mỹ cố ý gây sự, yêu cầu ban tổ chức giải thích về việc Triệu Thiên Hạo bị ép khỏa thân bơi khắp Châu Giang, ngay lập tức đã bị Cung Thường Hồng bác bỏ.

Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Cung Thường Cung đương nhiên đã sớm hiểu rõ, đoàn Nam Mỹ / dường như đã quen kiêu ngạo / ương ngạnh, nuốt không trôi
khẩu khí này.

Cung Thường Hồng đi ra khỏi phòng, rất nhanh liền đi tới cửa phòng Triệu Phương Tuyền ử, ấn chuông cửa.

Rất nhanh, cửa phòng mở ra, Triệu Thiên Hạo thấy Cung Thường Hồng, theo bản năng nhíu mày một chút, lập tức khuôn mặt vẫn nặn ra một tia ý cười:
“Thl ra là Cung hội trường, mời vào.” Triệu Thiên Hạo nghiêng người mở cửa.

Trong phòng, ngoại trừ Triệu Phương Tuyền, còn có vài đại diện của đoàn võ sư Nam Mỹ.


“Triệu sư phụ.” Cung Thường Hồng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi muốn biết, các người đột nhiên tổ chức họp báo, mục đích là gi.”
“Triệu Thiên Hạo là đại đệ tử của tôi, càng thêm đại diện cho thể diện của giới quyền anh Nam Mỹ.” Triệu Phương Tuyền nói chuyện không chút khách khí, thậm chí khi nhìn thấy Cung Thường Hồng đi tới, vẫn ngồi vững trên sô pha, thản nhiên nói: “Ban tổ chức đối với chúng tôi không có giải thích, chúng tôi thông qua phương thức của mình để đòi giải thích, Cung hội trưởng nếu như nể mặt, đợi lát nữa gặp mặt truyền thông, không ngại cùng nhau tham dự?”
Cung Thường Hồng nhướng mày.

Nửa hồi.

Cung Thường Hồng trầm giọng nói: “Triệu sư phụ, anh và tôi cũng quen biết nhiều năm, ở góc độ cá nhân, tôi nhắc nhở anh, lúc
này khiêu khích Sờ Trần, tuyệt đối không phải là một lựa chọn sáng suốt.”
Triệu Phương Tuyền cười ha ha: “Anh là lo lắng bị người phát hiện, cái gọi là quán quân Sư Vương tranh bá chỉ là hàng nhái sao? Cung hội trưởng, tôi cũng ỏ’ góc độ cá nhân, nhắc nhở sâu sắc đến anh, chuyện này, ban tổ chức nếu không tham dự, vậy thì đừng quan tâm quá nhiều, bời vì… các người cũng không quản được.”
Cung Thường Hồng nhlu mày.

Ngữ khí Triệu Phương Tuyền kiêu ngạo cuồng vọng, ngoài dự liệu của Cung Thường Hồng.


Hắn tựa hồ quên mất sợ hãi bị cô gái Nam Cung chi phối bên bờ sông Châu Giang?
“Anh đừng quên, sư phụ Sở Trần…” Cung Thường Hồng vẫn nhịn không được nhắc nhở, hy vọng Triệu Phương Tuyền có thể hủy bỏ buổi gặp mặt truyền thông lần này.

Nhưng mà, Triệu Phương Tuyền căn bản không muốn nhắc tới đoạn lịch sử đen tối kia, trực tiếp vung tay lên, cắt ngang lời Cung Thường Hồng: “Không có chuyện gì khác, tiếp theo chúng tôi phải chuẩn bị buổi gặp mặt truyền thông, Cung hội trường, mời trở về.

Cung Thường Hồng nhìn Triệu Phương Tuyến.

Hắn rất tò mò giới quyền anh Nam Mỹ đến tột cùng là đại nhân/ vật gì, vậy mà có thể làm cho / Triệu Phương Tuyền tự tin như / thế, có thể một lần hành động
rửa sạch sỉ nhục bẽn bờ sông Châu Giang..

 
Chương 955: Chương 955


Cung Thường Hồng khuyên nhủ không được Triệu Phương Tuyền, chỉ có thể rời đi.

“Triệu Phương Tuyền này, quả thực chỉnh là không coi ai ra gì.” Thanh niên Tiểu Du tức giận nói: “Cuộc thi Sư Vương tranh bá đã kết thúc, các phái đoàn lớn đều lần lượt rời khỏi khách sạn Hồng Diệp, nhưng họ vẫn còn nán lại ở đó, hiện tại còn náo loạn như vậy, đợl lát nữa truyền thông tới đây khẳng định không ít, bị phái đoàn Nam Mỹ cố ý rêu rao, khẳng định sẽ có truyền thông muốn bắt đầu bôi nhọ ban tổ chức Sư Vương tranh bá chúng ta.”
“Phái đoàn Nam Mỹ bên ngoài là hướng về phía Sờ Trần, sau lưng còn ôm tâm tư đen tối g), li.ền
không biết được.” Cung Thường Hồng hừ nhẹ một tiếng: “Nhưng, ta đã nhắc nhờ bọn họ, bọn họ lại muốn trêu chọc Sở Trần vào lúc này, vậy chỉ có thể tự minh nhận xui xẻo.”
“Cung hội trưởng.” Thanh niên Tiểu Du chần chừ một chút: “Phái đoàn Nam Mỹ thoạt nhìn rất tự tin, người bọn họ phái tới, có thể vô cùng cường đại hay không…”
I “Cho dù quyền giới Nam Mỹ dốc toàn lực, cũng không có ai có thề đối phó được sư phụ Sở Trần.” Cung Thường Hồng nghiêm túc nói.

Đồng tử thanh niên Tiểu Du đột nhiên co rụt lại, thần sắc không che giấu đưọ’c kích động..


Một lúc lâu sau, thanh niên Tiểu Du nhịn không được mở miệng:
“Vậy, đoàn Nam Mỹ sẽ tổ chức họp báo, nếu thật sự hướng về phía Sở Trần, chẳng phải là muốn nhấc tảng đá đập chân mình sao?”
“Ta vừa rồi không phải nhắc nhờ bọn họ sao?” Cung Thường Hồng hừ một tiếng: “Nếu bọn họ không cảm kích, tự mình chuốc lấy cực khổ, vậy ta không còn lời nào để nói.”
12 giờ trưa.

Một hội trường lớn của khách sạn Hống Diệp, các phóng viên truyền thông được mời đã lần lượt có mặt, cũng có một bộ phận truyền thông ngửi được hơi thờ bất thường, đi tới cửa khách sạn Hồng Diệp, làm cho người ta bất ngờ chính là, cho dù là ở trước cửa khách sạn Hồng Diệp, cũng có đoàn Nam Mỹ tiếp đãi, chuẩn bị trà cho các phóng viên truyền thông từ xa đến.

Từng khẩu súng trường pháo ngắn hướng về phía vị trí đài chủ tịch.

“Sư Vương tranh bá vốn đã kết thúc, phái đoàn Nam Mỹ đột nhiên triệu tập cuộc gặp gỡ / truyền thông này, nghe noi là / muốn vạch trần một màn đen / động trời.”
“Lại nói tiếp tôi cũng cảm thấy kỳ quái, cuộc thi Sư Vương tranh bá hoành tráng, cường giả như mây, người đoạt quán quân cuối cùng, lại là con rể tời rế Tống gia Thiền Thành, quá trình đoạt quán quân lại càng tràn ngập kịch tính, hiện tại ngẫm lại, đúng là có mèo vờn chuột.”
“Làm thế nào chúng ta có thể sử dụng các phương tiện hạ lưu chống lại bạn bè quốc tế? Nếu thật sự có người hủy hoại danh tiếng đất nước vĩ đại của tôi, tôi nhất định không chút khách khí toàn bộ quá trình báo cáo, công khai thảo phạt.”
Bầu không khí tại hiện trường rất ấm áp, môi phóng viên vào có thể nhận được một phong bì màu đỏ lớn, tâm trạng vui vẻ.

‘Triệu sư phụ tới rồi.”
Một đạo thanh àm đột ngột vang lên.


Đoàn nam Mỹ do Triệu Phương Tuyền dẫn dầu bước vào, đi tới trước đài chủ tịch ngồi xuống.

Triệu Phương Tuyền ngồi ở vị trí giữa, ánh đèn sân khấu bao quanh.

“Cảm ơn bạn bè truyền thông đã dành thời gian để tham dự cuộc họp tạm thời này.” Triệu Phương Tuyền đi thẳng vào vấn đề, sau khi nói đơn giản vài câu, liền trầm giọng nói: “Hôm nay triệu tập buổi gặp mặt này, chủ yếu là có mấy câu muốn nói.”
Triệu Phương Tuyền ngữ khí dừng lại, ánh mắt đảo qua toàn trường, chậm rãi nói: “Sư Vương tranh bá vừa mới kết thúc quán quân Sờ Trần, căn bản không có
thực lực đạt được quán quân, quán quân cùa hắn, đã được xác định trưóc.”
Tiếng ồn ào vang lên, ánh mẩt của không It phóng viên truyền thông nhắt thời phát sáng, kích động vô cùng.

Nghề này của bọn họ, thích nhất chính là tin tức bất ngờ.


Khiến cơn bão đến dữ dội hơn.

“Toàn bộ quá trình thi đấu đều công khai, xin hỏi đây là nội định như thế nào?” Lập tức có phóng viên truyền thông theo lời Triệu Phương Tuyền hỏi một câu.

“Rất đơn giản.” Triệu Phương Tuyền nói: “Sờ Trần lợi dụng triệt đế sơ hờ trong quy tắc, trù tính đánh tất cả đối thủ bao gồm cả tôi xuống lôi đài, sau đó, chính
minh thì nhặt ngư ông đắc lợi.

Có người có lẽ sẽ nói, đây cũng là vận khí cùa Sở Trần, nhưng mà, thật xin lỗi, đại đệ tử của tôi, sau khi trận đấu chấm dứt, muốn đi hỏi Sờ Trần vài câu, kết quả, lại bị Sở Trần nhục nhã, trưó’c mắt bao người, trần truồng bơi ở Châu Giang.”.

 
Chương 956: Chương 956


Triệu Phương Tuyền càng nói càng tức giận, vỗ mạnh lên mặt bàn: “Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục! Phái đoàn Nam Mỹ của tôi, không thể chịu đựng được sự ấm ức này!”
Hình ảnh Triệu Phương Tuyền đột nhiên đập bàn bị phóng viên ở đây đều chụp được, một đám phóng viên giống như dã thú ngửi được hơi thở con mồi, ánh mắt mang theo cuồng nhiệt, trường thương đoản phao nhắm về phía Triệu Phương Tuyền: “Trần
truồng bơi ờ Châu Giang?
Chuyện gì xảy ra vậy? Sờ Trần lại hoành hành ngang ngược như vậy sao?”
“Kinh ngạc! Quán quân cuộc thi Sư Vương tranh bá Sở Trần lại lảm ra chuyện này với đại diện đoàn võ sư Nam Mỹ bên bờ sông Châu Giang.”
“Sờ Trần khinh người như vậy quá đáng, không ai quản sao?”
Từng đạo thanh âm vang lên.


Triệu Phương Tuyền cười lạnh: “Sở Trần tự cho mình cỏ người làm chỗ dựa, không kiêng nể gì, không coi ai ra gì, đệ tử của tôi bị ép khỏa thân bơi ở Châu Giang, thân là sư phụ, tôi tự nhiên phải đứng ra, bảo vệ đệ tử, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, lại bị Sở Trần nhục nhã trước mặt mọi
người, nếu không cúi đầu xin lỗi hắn, thề không bỏ qua.” Triệu Phương Tuyền tức giận không thể kìm được, chấn thanh hạ xuống: “Việc này, có đông đảo đại diện Sư Vương tranh bá tận măt chứng kiến, còn có…”
Triệu Phương Tuyền ngữ khí dừng lại, lại ném một quả đạn pháo hạng nặng: “Tổng phụ trách ban tổ chức Sư Vương tranh bá, Hội trường Hiệp hội võ sư Trung Quốc, Cung Thường Hồng, cũng có mặt tại hiện trường.”
Dứt lời, toàn trường lại là một mảng lớn thanh âm ồn ào, sau đó thần sắc càng thêm kích động.

Đây chắc chắn lả tin tức lớn!
Nếu như nói chỉ là ân oán cá ị nhân giữa Sở Trần và Triệu / Phương Tuyền, đề tài lớn hơn 1
nữa cũng không dẫn nồi quá nhiều bàn tán sôi nổi.

Nhưng nếu sau lưng Sở Trần là ban tổ chức Sư Vương Tranh Bá, thì ý nghĩa hoàn toàn khác.

Đây chính là tấm màn đen kinh thiên mà Triệu Phương Tuyền nói ngay từ đầu?
“Thật không nghĩ tới, Sư Vương tranh bá trước mắt bao người, dĩ nhiên cũng có mờ ám.”
“Tôi đã nói rồi, Triệu sư phụ là người đứng đầu được bình chọn đoạt quán quân, làm sao có thể thất thủ đây? Hóa ra là bị nhắm vào.”
“Nghệ thuật không biên giới, tuy nói võ sư là quốc túy truyền thống của Trung Quốc chúng ta, nhưng bây giờ trên toàn thế giới

đều có những người yêu thích múa sư, người khác vượt qua chúng ta, chúng ta cố gắng đuổi theo trở về là được, cần gì phải sử dụng loại thủ đoạn hạ lưu này? Thắng không anh hùng a!”
Trong phòng khách sạn, ánh mắt Cung Thưòng Hồng phẫn nộ: “Triệu Phu’O’ng Tuyen này, chính mình tạo hlnh thành hình tượng người bị hại, chuyện xảy ra bên bờ sông, chân tướng hắn so với bất luận kẻ nảo cũng rõ ràng, nếu như không phải Triệu Thiên Hạo kia khí thế bức người khiêu khích Sở Trần, sẽ có chuyện phía sau?”
Cung Thường Hồng nhln điện thoại di động đặt trên mặt bàn, trên màn hình rõ ràng hiện ra bộ dạng Triệu Phương Tuyền nói chuyện, hắn an bài người của mình đi vào phát sóng trực tiếp cuộc họp báo này của Triệu Phương Tuyền.

“Cung hội trưởng, chúng ta có phải cũng tổ chức một buồi gặp mặt truyen thông hay không, làm rõ sự thật, vạch trần bộ mặt Triệu
Phương Tuyền.” Thanh niên Tiểu Du trầm giọng nói.

Cung Thường Hồng nhìn thoáng qua Triệu Phương Tuyền còn đang nói chuyện, lắc đầu: “Trước tiên nhìn xuống, chúng ta lúc này đáp lại, sẽ bị một số người có dụng tâm khác nói là chính thức rửa đất, điều này xác nhận tuyên bố rằng chúng ta ở sau lưng Sở Trần làm chỗ dựa.

Hừ, ta ngược lại muốn làm chỗ dựa cho Sở Trần, nhưng Sờ Trần không cần a.”
Thanh niên Tiểu Du trong lòng càng thêm kinh ngạc.


Ị Hắn rất tò mò, sư phụ Sờ Trần đến cuối cùng là nhân vật gì, vì sao Cung hội trường lại tôn sùng như vậy.


Trên đài chủ tịch, hai tay Triệu
Phương Tuyền nhẹ nhàng đè lên, nhất thời an tĩnh lại, thần sắc Triệu Phương Tuyền cũng khôi phục bình tĩnh, thản nhiên nói: “Đối với chuyện nảy, đoàn Nam Mỹ chúng tôi chinh thức nộp đơn khiếu nại lên ban tổ chức Sư Vương tranh bá, nhưng mà, ha ha, không có gì bất ngờ, khiêu nại của chúng tôi trực tiếp bị bác bo”
Triệu Phương Tuyền đứng lên: “Hôm nay đoàn Nam Mỹ chúng tôi tổ chức buổi gặp mặt này, không phải tỏ vẻ đau khổ, cũng không phải giả bộ đáng thương, mà là hy vọng thông qua bạn bè truyền thông lớn, thông qua tiếng nói của giới quyền anh Nam Mỹ, thể hiện thái độ của chúng tôi.”.

 
Chương 957: Chương 957


Thanh âm càng lúc càng mạnh mẽ: “Đoàn Nam Mỹ tôi sẽ phái ra 5 võ sĩ, bọn họ nửa giờ sau sẽ
đến Dương Thành, khiêu chiến Sở Trần, cùng tất cả lực lượng phía sau.

Nói một cách đơn giản, giới quyền anh Nam Mỹ sẽ khởi xướng khiêu chiến với giới quyền anh Trung Quốc ờ Dương Thành.”
Khuôn mặt Triệu Phương Tuyền lướt qua một tia lạnh lẽo: “Để cho cả thế giới chứng kiến, thuật cận chiến Nam Mỹ cùng công phu cổ của Trung Quốc, ai mạnh hơn.”
Toàn trường trong nháy mắt nhấc lên một trận thanh âm xôn xao.

Thuật cận chiến Nam Mỹ vs công phu cổ của Trung Quốc?
Đây mới là mục đích cơ bản của Triệu Phương Tuyền tổ chức buổi gặp mặt truyền thông hôm nay.


Hắn không chỉ muốn một sỉ nhục
Sư Vương tranh bá, mà còn phải nhân cơ hội phát huy thuật cận chiến Nam Mỹ.

“Lần này náo nhiệt, giới quyền anh Nam Mỹ khí thế hung hung a.”
“Nếu võ công cổ Trung Quốc thất bại, hậu quả có thể tường tượng… mà tạo thành tất cả, chính là Sờ Trần, cùng với, sau lưng thúc đẩy tất cả ban tổ chức Sư Vương tranh bá.”
“Cao thủ cách đấu giới quyền anh Nam Mỹ nửa giờ nữa sẽ đến, đây không phải là rõ ràng muốn đánh võ công cổ Trung Quốc chúng ta trờ tay không kịp sao?
Mọi người nghị luận sôi nổi, I phóng viên truyền thông ở đây / lồng mày đá nhíu lại, không thề
đoán đội Nam Mỹ thúc đẩy.

Năm đại cường giả Nam Mỹ dắt tay nhau mả đen, đến Dương Yhành, phô trương đưo’ng nhiên không thể nhỏ.

“Bây giờ, tôi sẽ giới thiệu với mọi người, 5 võ sĩ Nam Mỹ sắp đến Dương Thành.” Trẽn màn hình lớn phía sau Triệu Phương Tuyền, xuất hiện một tấm ảnh, cùng với nhân vật giới thiệu: “Người thứ nhất, quán quân cuộc thi đấu 10 quốc gia Nam Mỹ lần thứ 7, cũng là sư phụ khai sáng tôi, Lai Đặc Mã Luân.

Không cần tôi giới thiệu nhiều, tôi tin tường rất nhiều người đổi với Mã Luân sư phụ rất quen thuộc, đệ tử Mã Luân sư phụ trải rộng quyền giới Nam Mỹ, có thể nói là bậc thầy của quyền giới Nam Mỹ.”
I Các phóng viên có mặt có không
ít thần sắc ngưng trọng.

Công bằng mà nói, nội tâm bọn họ tự nhiên càng nghiêng về phía võ công cồ Trung Quốc, nhưng quyền thù đầu tiên Triệu Phương Tuyền giới thiệu chính là nhân vật nặng ký như vậy.


Nam Mỹ, thế mạnh!
“Dĩ nhiên là Lai Đặc Mã Luân!” Trong phòng khách sạn, thanh niên Tiểu Du thần sắc ngưng trọng vô cùng: “Hắn chính là một đại thần của giới quyền anh Nam Mỹ, thành danh nhiều năm, người này một thân thiết quyền công phu, uy chấn toàn cầu.”
Lúc này, đồng tử Cung Thường Hồng cũng co rụt lại một chút.

Hắn tin tường cho dù là Lai Đặc Mã Luân, cũng chưa chắc là đối thủ của cô gái Nam Cung, thế nhưng, nếu như 5 người tới trong giới quyền anh Nam Mỹ, đều là cấp bậc Lai Đặc Mã Luân, cô gái Nam Cung hai quyền khó địch bốn tay.

“Vị thứ hai, Nam Mỹ có một tòa quỵền quán, phân quán trải rộng khắp thế giới, đó chính là quyền quán của gia tộc Hoài Đặc!”
Thanh âm Triệu Phương Tuyền vang vọng lên: “Vị này, chinh lả cao thủ cách đấu đệ nhất của gia tộc Hoài Đặc, Hoài Đặc Tạp Nhĩ Văn.”
Sắc mặt Cung Thưởng Hồng thay đổi, cuối cùng vẫn cầm lấy điện thoại di động, gọi điện thoại một cái: “Đội Sờ, anh có biết chuyện đang xảy ra ở khách sạn Hồng Diệp khong?”
“Xem trước đi, yên lặng theo dõi kỳ biến.” Thanh âm Sờ Khái Bình bình tĩnh: “Quyền giới Nam Mỹ quả thật có chuần bị mà đến, 5 đại cao thủ, đều là đại diện cho chiến lực đỉnh phong của quyền giới Nam Mỹ a… Tôi cúp máy trước, cá cắn câu rồi.”
Điện thoại phát ra âm thanh mù.


Khóe miệng Cung Thường Hồng
khẽ giật giật, nhưng, nội tâm ngược lại an ổn không ít, lúc này Sờ Khai Binh còn có tâm tinh câu cá, chứng tỏ quyền giới Nam Mỹ tuy rằng thế tới hung hăng, cục đặc chiến Trung Quốc cũng có kế sách đối phó.

Sau khi trầm ngâm một hồi, Cung Thường Hồng tlm được số điện thoại của Sờ Trần, gọi tới.

“Sờ Trần, tôi là Cung Thường Hồng.” Cung Thường Hồng nói thẳng: “Phái đoàn Nam Mỹ đang tổ chức một cuộc họp báo…”
“Tôi biết, tôi đang trên đường đến sân bay.” Sở Trần trả lời.

Đồng tử Cung Thường Hồng co rụt lại..

 
Chương 958: Chương 958


Sau khi điện thoại cúp máy, Cung Thường Hồng dột nhiên đứng
lên
“Sở Trần đến sân bay?”
Cung Thường Hồng nhìn về phía thanh niên Tiểu Du: “Tiểu Du, vừa rồi Triệu Phương Tuyền nói, 5 đại cao thủ cách đầu ờ Nam Mỹ, còn bao lâu nữa đến?”
“Nửa liếng nữa.” Thanh niên Tiểu Du trả lời, miệng đột nhiên há to vài phần, sợ ngây người: “Sở Trần lúc này đến sân bay, muốn làm gi?”
“Lải xe, chúng ta đến sân bay.” Cung Thường Hồng lập tức mờ miệng.

Cao thủ cách đấu Nam Mỹ khiêu chiến võ công cồ Trung Quốc!
Chủ đề vẫn đang nóng lên, lên men.

Không ít nền tảng phát sóng trực tiếp có thể nhìn thấy Triệu Phương Tuyền đang tổ chức buổi gặp mặt truyền thông.

Khi tên của một cao thủ quyền anh Nam Mỹ xuất hiện trên màn ảnh rộng, trên mạng đã gây sốt.

“Tôi không biết dùng từ ngữ gi để hình dung tâm tình của tôi lúc này, nhưng mà, tôi có thể nói cho mọi người biết, 5 đại cao thủ này, bất kỳ một người nào, phóng thích thế giới quyền giới, đều là một đại thần, loại cường giả cấp bậc này dắt tay nhau mà đến, đội hình quá đáng sợ.”
“Chuyện này tựa hồ là bời vì Sờ Trần mà lên a, không biết Sờ Trần sẽ có phản ứng gì?”
“Tôi phỏng chừng Sờ Trần không đợi được ngày Tiền lão gia xin lỗi

hắn rồi.

Tinh Anh quyền quán, đông đảo đệ tử nhln hlnh ảnh phát sóng trực tiếp, tập thể trầm mặc.

“Quá đáng rồi, 5 tiền bối tiếng thét lừng lẫy của giới quyền anh lại liên thủ khi dễ Sở sự phụ.” Tôn Tiểu Nguyệt phẫn nộ bất bình: “Nếu có bản lĩnh…” Tôn Tiểu Nguyệt suy nghĩ một chút, sắc mặt có chút khó chịu, cô nghĩ không ra có người nào có thề đối phó 5 cường giả này.

“Tôi tin tưởng ban tổ chức Sư Vương tranh bá khẳng định sẽ không khoanh tay đứng nhìn, dù sao, Triệu Phương Tuyền nói rất rõ, bọn họ muốn khiêu chiến, chính là toàn bộ võ công cổ Trung Quốc.”
“Thật hy vọng có người có thẻ
đứng ra, diệt một chút uy phong của bọn họ! Mọi người nhln bộ mặt Triệu Phương Tuyền này, còn chưa đánh đã cảm thấy bọn họ chắc chắn thắng.”
“Không biết Sở sư phụ hiện tại đang làm gì?”
Toàn bộ mạng lưới bàn tán sôi nổi.

Sờ Trần cũng không biết Triệu Phương Tuyền cao giọng tuyên dương 5 đại cường giả Nam Mỹ đến như vậy, lúc này anh đã đi tới sân bay Dương Thành.

“Quân tỳ tỷ, chúng ta có cần lấy một tấm biển hay không, viết mấy chữ, hoan nghênh khách nhân Nam Mỹ?” Sở Trần cười tủm tỉm nói.

Con ngươi Nam Cung Quân liếc
mắt một cái: “Còn cần chúng ta viết sao?”

Sờ Trần theo ánh mắt Nam Cung Quân nhìn qua, phía trước, biểu ngữ thật lớn kéo lên…
Nhiệt liệt hoan nghênh tông sư quyền giới Nam Mỹ đến Dương Thành.

Khỏe miệng Sở Trần khẽ nhếch lên.

Phóng mắt nhìn lại, mấy cái biểu ngữ, khí thế không nhỏ, làm cho anh cảm giác châm chọc chính là, những thanh niên kéo biểu ngữ này, từng gương mặt phương Đông đều là da vàng mắt đen.

Sờ Trần càng cảm thấy, quyết định nảy của Quân tỷ tỷ thật sự là quá thông minh.

Nếu đối phương đến ý không tốt, vậy nên dùng phương thức thẳng thắn nhất đánh trờ về.

Khách sạn Hồng Diệp.

Triệu Phương Tuyền sau khi giới thiệu tư liệu của 5 đại cường giả Nam Mỹ, nhìn thoáng qua thời gian, khuôn mặt mỉm cười, trầm giọng nói: “Kế tiếp, mời thường thức một hồi, thịnh yến cận chiến Nam Mỹ.”
Triệu Phương Tuyền nờ nụ cười.

Thân hình thẳng tắp đứng sừng sững, khí định thần nhàn, chờ mong cơn bão sắp nhấc lên từ Nam Mỹ này.

Còn 10 phút nữa, 5 đại cường giả đình phong đến từ Nam Mỹ sắp ra mắt.

Triệu Phương Tuyền liếc mắt nhìn 5 tấm ảnh xuất hiện trên màn hình lớn, trong lòng vẫn chấn động.

Đội hình này, mộng ảo đủ để khiêu chiến giới quyền anh thế giới!.

 
Chương 959: Chương 959


Mộng của đội Nam Mỹ.

Khóe miệng Triệu Phương Tuyền lau qua một tia tươi cười.

Lai Đặc Mã Luân, Hoài Đặc Tạp Nhĩ Van…
Đội hình mạnh nhất của giới quyền anh Nam Mỹ sắp làm cho cả thế giới kinh ngạc.

“Mọi người, xin dời bước đến võ quán Uy Dương gần đây, chúng ta sẽ chờ đợi Sờ Trần cùng với sư phụ công phu Trung Quốc phía sau hắn đi ra ứng chiến, giới hạn một ngáy, nếu Sở Trần không dám xuất hiện, như vậy, liền chấp nhận, thuật cận chiến cưérng đại nhất thế giới, đến từ Nam Mỹ, mà hắn… chung quy chẳng qua chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi.”
Triệu Phương Tuyền chính thức hạ chiến thư.


Các nền tảng xã hội lớn đang tranh luận sôi nổi, chủ đề đang
nóng lên mạnh mẽ, lên men.

“Giới hạn một ngày? Đây rõ ràng là muốn đánh công phu Trung Quốc chúng ta trở tay không kịp, thật sự quá vô sỉ rồi.”
“Sờ Trần vội vồng tim trợ thủ tới, nếu như thua, sẽ làm cho đối phương kiêu ngạo càng thêm kiêu ngạo, nhưng Sở Trần ngộ nhỡ không xuất hiện, đối phương lại là một bộ lý do khoái thác.”
“Uy Dương quyền quán lại làm sân nhà của giới quyền anh Nam Mỹ? Đây không phải là sản nghiệp của Vệ gia sao? Tôi nhớ ra, lúc trước Liên minh Tông Sư Cửu Thành ném cành ô liu về phía Sờ Trần, lại bị Sờ Trần cự tuyệt, lúc ấy dại diện cho Liên minh Tông Sư Cữu Thảnh, chính là quán chủ Vệ gia quyền quán, Vệ Thu Căn.

Vệ Thu Căn vốn có
thù với Sở Trần, hiện tại vừa vặn có cơ hội này, hắn liền đáp ứng đoàn Nam Mỹ.”
“A, đừng trách tôi nói thẳng thắn, Vệ Thu Căn chính là tay sai Nam My!”
Khắp nơi đều đã kinh động.

Các phóng viên truyền thông nghe tin mà động, đại đa số đều xông về phía Uy Dương quyền quán, cũng có một bộ phận đi thẳng đến sân bay, hy vọng có thể thu được hình ảnh trực tiếp của của 5 đại cường giả Nam Mỹ ở sân bay Dương Thành.

Uy Dương quyền quán, một cái biểu ngữ thật lớn treo lên cao.

Nội dung biểu ngữ… [Cao thủ cận đấu Nam Mỹ khiêu chiến võ công cổ Trung Quốc]!

Uy Dương quyền quán nằm giữa thành phố náo nhiệt Dương Thành, biểu ngữ treo ra, rất nhanh đã thu hút sự chú ý.

Ngày càng có nhiều người đến gần Uy Dương quyền quán, đồng thời, chụp ảnh gửi cho một nhóm bạn hoặc đăng lên Weibo.

Rất được chú ý.

“Quán chủ, trên mạng xuất hiện phát ngôn bôi nhọ Uy Dương quyền quán của chúng ta, nói…” Một thanh niên thần sắc do dự:
“Nói chúng ta đang làm việc cho đại diện Nam Mỹ.”
“Lời nói của tiểu Hắc Tử không cần để ý tới.” Vệ Thu Căn khoát tay áo, chợt cười lạnh một chút: “Đảy chính là cơ hội ngàn năm có một, giới quyền anh Nam Mỹ muốn gây sự, mặc dù không tìm
Uy Dương quyền quán chúng ta, còn có thể có quyền quán khác đáp ứng bọn họ, làm sân chính của trận đấu.

Với sức nóng hiện tại, chính là thời cơ tốt để Uy Dương quyền quán chúng ta đánh ra danh tiếng, chỉ là một vài hiệp sĩ bàn phím, không tinh là cái gì.”

“Hơn nữa, ân oán giữa chúng ta và Sở Trần ở quyền giới cũng không phải là bí mật gì.” Vệ Thu Căn ngồi nghiêm chỉnh, cầm lấy chén trà trên mặt bàn, bình tĩnh thường thức một ngụm trà:
“Chính là chuyện giang hồ, giang hồ, cho dù chúng ta đứng về phía quyền giới Nam Mỹ, đối phó Sờ Trần, vậy cũng không có gì đár “ trách.”
“Cậu lớn nói đúng.” Cô gái trè tuồi ngồi bên cạnh Vệ Thu Căn, rõ ràng chính là tiểu thư Diệp gia
Diệp Yên, giờ phút này, trong con ngươi Diệp Yên tràn đầy thù hận: “Đây là quyết định một mũi tên trúng hai con nhạn, quan trọng nhất là, chỉ cần Sở Trần dám xuất hiện, liền để cho Sở Trần không thể rởi khỏi Uy Dương quyền quán, mặc kệ tốn giá bao nhiêu, tôi nhất định phải dùng cái chết của Sờ Trần để tế điện linh hồn của Ngọc Hằng trên trời.”
Diệp Yên vừa dứt lời, Vệ Thu Căn không khỏi sửng sốt một chút: “Hoàng Ngọc Hằng hắn…”
Hốc mắt Diệp Yên đỏ lên, nắm chặt nắm đấm: “Hoàng gia có tin tức truyền đến, Ngọc Hằng bời vì chữa trị hai chân của hắn, xảy ra một chút ngoài ý muốn, hắn… chết rồi.” I
Vệ Thu Căn hít sâu một hơi, vỗ vỗ bả vai Diệp Yên: “Yên Nhi,
cháu yên tâm, cậu sẽ giúp cháu báo thù, ta nghe Triệu sư phụ nói, bọn họ sắp tiên hành tỷ đấu, đều phải ký kết khế ước sinh từ, đến lúc đó, quyền cước không có mắt, sinh tử do mệnh.”
Diệp Yên nặng nề gật đầu..

 
Chương 960: Chương 960


Sân bay.

“Tôi đang ở sân bay, đúng, không sai.” Sờ Trần cúp điện thoại, có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Nam Cung Quân bên cạnh.

Anh đã nhận được mấy cuộc điện thoại, đồng thời, Sở Trần cũng biết được Triệu Phương Tuyền tổ chức buổi gặp mặt truyền thông này.

“Quân tỷ tỷ, chúng ta ngược lại muốn tốc chiến tốc thắng, đẻ cho bọn họ không kịp kêu gào, liền
rời khỏi Trung Quốc, nhưng không nghĩ tởi, đối phương khẩn cấp như vậy.” Sở Trần bất đắc dĩ nói: “Tỷ nói bọn họ mưu đồ gì?”
Nam Cung Quân khẽ cười: “Chứng tỏ bọn họ rất thông minh, nếu không, ngay cả cơ hội công phu miệng lưỡi cũng không có.”
“Toàn trường tập trung, toàn bộ mạng bàn tán sôi nổi.” Sở Trần khóe miệng khẽ nhếch lên, nhìn lối đi phía trước: “Làm nền ngược lại làm đầy rồi, chỉ là, kết cục chưa chắc đã như bọn họ mong muốn.

Đúng rồi, Quân tỷ tỷ, đại diện Nam Mỹ có 5 đại cao thủ, tỷ có hứng thú tìm hiểu tư liệu của bọn họ một chút không?”
“Thông tin về 3 người trong đó, giống như Trương đạo trường nghe được.” Nam Cung Quân nói: “Năm người bọn họ cùng nhau lên, có lẽ có thể mang đến cho ta một chút phiền toái.”
Nghe vậy, Sở Trần càng thêm yên tâm.

Đỗi lại là bất kỳ khoảng thời gian nào, phái đoàn Nam Mỹ nổi lên một cơn bão như vậy, Sở Trằn đều khó có thể ứng phó.


Nhưng hôm nay vừa vặn, Quân tỷ tỷ ở bên cạnh anh.

Quân tỷ tỷ là một trong những cường giả đứng ở đỉnh phong giới võ giả Trung Quốc.

Không ít tiếng bước chân dồn dập chạy về phla này.

Có người bình thường xem náo nhiệt, cũng có phóng viên truyền thông.

Cung Thường Hồng cùng thanh niên Tiểu Du cũng đến.

“Cung hội trường xem đi.” Tiểu Du chỉ về phía trước: “Chúng ta tới vừa đủng lúc, đoản Nam Mỹ
đã đến.

Đông đảo ánh mắt nhìn về phía cửa lối đi.

Một đám người đi ra, trong đó 5 đạo thân ảnh bị vây quanh, như là chúng tinh củng nguyệt, cất bước đi tới.

Cho dù là người bình thường, cũng ở giờ khắc này nhận ra một cỗ khí tức áp bách vô hình, hai mắt mở to.

“Năm đại cường giả!”
“Thật là mạnh!”
“Lai Đặc Mã Luân đẹp trai quá!”
Có người đồng loạt xông lên, nhưng, phái đoàn Nam Mỹ hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, mười mấy vệ sĩ mặc âu phục giày da
tách đám người ra.

“Mã Luân sư phụ tôn kinh, xin chào.”Triệu Thiên Hạo cũng đi tới mấy trận, mạnh mẽ áp chế kích động trong lòng, sau khi chào hỏi vài tên cường giả đại diện cho giới cận chiến Nam Mỹ dỉnh phong, cuối cùng hướng nói với Lai Đặc Mã Luân: “Tôi là đệ tử Triệu Phương Tuyền, sư phụ đang tổ chức buổi gặp mặt truyền thông, cho nên đẻ cho tôi đến đón mấy vị sư phụ.”
Lai Đặc Mã Luân hơi gất đầu, bốn người còn lại thần sắc lạnh nhạt, phảng phất đã sớm quen với cục diện như vậy.

“Mấy vị sư phụ, mời…” Triệu Thiên Hạo nghiêng người xua tay, nói tiếng Nam Mỹ lưu loát, trong lúc bất chợt, thanh âm đột nhiên dừng lại, đồng tử đột nhiên

mờ to đến cực hạn, không thể tin nhìn về phía trước…
Trong đám người, hai đạo thân ảnh chậm rãi cất bước đi ra.

Người phụ nữ quần áo trắng hơn tuyết, dung nhan khuynh thế, tuyệt mỹ như tiên tử đi xuống phàm trần, cho dù là đi ra trong đám người, cũng có vài phần khí tức siêu phàm thoát tục.

Người đàn ông… Triệu Thiên Hạo không muốn hình dung, dù sao hắn thoạt nhìn cực kỳ không vừa mắt, chính là Sở Trần!
“Sở Trần!” Triệu Thiên Hạo theo bản năng lui về phía sau một bước, hắn nhớ tới sợ hãi bị Sở Trần chi phối bên bờ sông Châu Giang.

“Sờ Trần quả nhiên tới.” Cung
Thường Hồng theo bản năng nin thờ, hắn phảng phất đoản được mục đích của Sở Trần.

Lúc này, rất nhiều người chú ý tới Sở Trần.

Có người trực tiếp thốt ra: “Mẹ kiếp!”
“Mẹ kiếp!”
“Mẹ kiếp!”
Hai chữ liên tiếp, biẻu đạt khiếp sợ của mọi người ở đây.

“Tôi vừa bình luận trên Weibo một câu, đây là đoàn Nam Mỹ đang hát một vở kịch solo đi, một nhân vật chính khác Sở Trần căn bản không đáp lại, vậy, Sở Trần làm sao lại đến sàn bay?”
“Tôi làm sao cảm giác Sở Trần
cũng là tới làm gì đó.”

“Người phụ nữ bên cạnh Sở Trần, thật đẹp a! Cảm giác giống như tiên tử trong truyền thuyết Đông Phương tiên hiệp chúng ta vậy.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

Không dám tin Sờ Trần lại xuất hiện ờ sân bay Dương Thành.

Sờ Trần nhìn về phỉa đám người Lai Đặc Mã Luân, khuôn mặt tuấn lãng toát ra ý cười ôn hòa như ngọc, rực rỡ đến cực điểm:
“Chào mừng đến Trung Quốc.”
Chung Định Anh là phóng viên thực tập thời sự buổi tối cùa Dương Thành, mười hai giờ trưa vốn đã tan làm, nhưng mà, tạm thời nhận được thông báo của
lãnh đạo, muốn cô đến sản bay Dương Thành, chụp một số hlnh ảnh về đoàn Nam Mỹ khi đến sân bay Dương Thành.

Trên đường ra sân bay, Chung Định Anh đã tlm hiểu toàn bộ sự việc.

Sau khi đến sân bay, Chung Định Anh hội ngộ cùng đồng nghiệp Chương Chấn.

“Khi phái đoàn Nam Mỹ đi ra, hãy nhớ chụp thêm vài bức ảnh cận cảnh về 5 cao thủ như Lai Đặc Mã Luân, đây là báo cáo chính.” Chương Chấn là người có thâm niên thời sự buổi tối ở Dương Thành, vừa đi về phía trước, vừa cản dặn, giao phó Chung Định Anh một số chuyện..

 
Chương 961: Chương 961


Chương Chấn nhìn cô gái trẻ tuổi này, dần dần, sâu trong nội tâm phảng phất như có cái gi đó bị va chạm trúng, một lát sau, Chương Chấn cười: “Được! Cô nói đúng, mặc kệ người khác đưa tin như thế nào, thời sự buổi tối Dương Thảnh chúng ta, liền rõ ràng đứng ở bên Sờ Trằn, cô cử việc chụp ảnh nhiều hơn, chủ biên bên kia, tôi sẽ xử lý.”
Nghe vậy, Chung Định Anh nhất thời kích động, mừng rỡ gật đầu: “Cảm ơn anh Chương.”
“Tôi cảm ơn cô mới đúng, cô nói đúng, chúng ta tuy rằng là nhân vật nhỏ, thế nhưng, nhân vật nhò cũng có kiên định và nguyên tắc của những nhân vật nhỏ.” Chương Chấn đột nhiên nghiêm túc hướng Chung Định Anh nói, “Đa tạ ngươi, để cho ta tìm lại chính minh.”
Chương Chắn đột nhiên hô to về phía
trưởc một tiếng: “Sở Trần, cố lẽn!’
“Cố lên! Sở Tràn!”
“Sở Tràn, vậy mới được chừ!”
Đám đông có người liên lục lên tiếng.

Triệu Thiên Hạo thần sầc toát ra cười nhạo, ảnh mắt khinh miệt nhìn Sờ Trằn:
“Sờ Trần, ngươi không phải rất giỏi đánh sao? Nếu có bản lĩnh, đáp ứng khiêu chiển của 5 đại cao thủ Nam Mỹ.”
Sờ Trần nghiêng mặt nhìn về phía Nam Cung Quân: “Quân tỷ tỷ, chiến thư xuống.”
Nam Cung Quàn cắt bước đi về phía trước hai bước: “Trung Quốc còn cỏ rất nhiều châm ngôn điển cố, ví dụ như tự cao tự đại, ếch ngồi đáy giếng, kỳ thật đều rất thích hợp với các người.” Nam Cung Quân nờ nụ cười, thanh âm thanh thúy linh động:
■‘Nếu các người muốn khiêu chiến võ thuật Trung Quốc, vậy thi, các người cùng lên đi.


Trẩn Trằn, lùi lại.”
Sờ Trần không chút do dự lui về phía sau vài bước.

Thanh âm xôn xao tại hiện trường trong nháy mắt bốc lên trời.

Trước khi Nam Cung Quân mờ miệng, không ít người đều nghi hoặc thân phận của cồ, thậm chí chưa từng gặp qua Tống Nhan, cỏn suy đoán cô có phải là Tam tiểu thư Tống gia trong truyền thuyết hay không.

Nhưng không nghĩ tới, cô thế nhưng thay Sở Trần ứng chiến, hơn nữa muốn một lần khiêu chiến 5 đại cao thủ đỉnh phong Nam Mỹ.

Sở Trằn… còn ngoan ngoãn lui xuống.

Ị “Cái này … sao lại như vậy?” Chung Định Anh không thể tin vào mẳt minh, cường giả I Nam Mỹ thế lực hung hăng, bị một người I phụ nữ áo trắng chắn ờ sân bay?
“Nhanh, chụp lại!” Chương Chắn lẩy lại tinh thần, vội vàng thúc giục.

Trong đám người, còn có thanh âm hồ to: “Thần tiên tỷ tỷ, cố lên!”

Âm thanh quen thuộc.

Sở Trần quay đầu nhìn lại, rõ ràng là Tống Thu, hắn thế nhưng cũng chạy tới.

Điều khiến Sở Trần phiền não nhất chính là, tên này đã trực tiếp không để ý đến anh, trong mắt chỉ có thần tiên tỷ tỷ.

“Cung hội trưởng, cô gái này…” Thanh niên Tiều Du vừa muốn mở miệng, ánh mắt thoáng nhìn Cung Thường Hồng, thấy thần
sắc Cung Thường Hồng mơ hỏ mang theo hưng phấn chờ mong, không khỏi sửng sốt.

“Cô ầy là SƯ phụ của Sờ Trằn.” Cung Thưởng Hồng nói: “Câu nói vừa rồi, cô ấy có tư cách nói.”
Đồng tử của thanh niên Tiểu Du chấn động!
Câu nói vừa rồi…
Để cho 5 đại cao thủ Nam Mỹ cùng lên?
Thanh niên Tiểu Du nín thờ, hắn có loại cảm giác, cục diện kế tiếp, hắn sẽ cả đời khó quên.

Toàn trường chú ý, áo trắng hơn tuyết, chói mắt.

Khuôn mặt Sở Trần như thường, bình tĩnh
tự nhiên, tươi cười, ánh mắt chờ mong nhìn Nam Cung Quân..

 
Chương 962: Chương 962


“Anh rể, anh thật sự định đề thần tiên tỷ tỷ một mình đối mặt với 5 đại cao thủ Nam Mỹ sao?” Tống Thu vội vàng chen qua đám người đi tới: “Nghe nói 5 vị này, nhưng đại diện cho sự tồn tại đỉnh cao của giới quyền anh Nam Mỹ.”
Tống Thu thằn sắc lo lắng, hận không thể tự minh xông lên.

“Nhìn cho thật kỹ đi.” Sờ Tràn nói: “Quân tỷ tỷ sẽ dạy bọn họ làm người, đẻ cho bọn họ biết cái gì gọi là kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hơn.”
Đồng tử Tống Thu co rụt lại.

Lúc này, đám người Lai Đặc Mã Luân cũng biết ý tứ của Nam Cung Quân dưới sự phiên dịch của Triệu Thiên Hạo, cả đám
trực tiếp bật cười.

Nãm đại cao thủ cận chiến ánh mắt đều rơi vào trên người Nam Cung Quân, đôi mắt không che dấu dược một tia kinh diễm.

“Đúng là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng đầu óc lại không tốt lắm.” Lai Đặc Mả Luân cười mỏ’ miệng: “Cậu nói với cỏ ấy, những người như cô ấy, trong giới quyền anh Nam Mỹ, ngay cả hạng ba cũng không tính là.”
Triệu Thiên Hạo có 5 đại cao thủ làm chỗ dựa, nói chuyện cũng cứng rắn, nói nguyên vẹn lời của Lai Đặc Mã Luân.

Một trận gió nhẹ nhàng bay lên, áo trắng phất phất, con ngươi Nam Cung Quân bình tĩnh: “Bớt nói nhảm, đi lên đánh một trận.


Năm đại cao thủ cận chiến Nam Mỹ, chẳng lẽ là 5 đại cao thủ miệng lưỡi?”
Sau khi thanh âm cùa Triệu Thiên Hạo phản ứng qua, một gã Nam Mỹ lưng hùm vai gếu hô to xông ra, khuôn mặt toát ra nhe răng cười, dáng người cùa hắn đứng lén, giồng như quái vật khổng lồ đứng ở trước mặt Nam Cung Quân: ‘Thủ đoạn độc ác, cứ đẻ Á Nhĩ Mạn ta làm đi.”
A Nhĩ Mạn thân cao gần 2 mét, thân hình khổng lồ cùng một bộ áo trắng tao nhã phía trước tạo thành đối lập mãnh liệt.

Không ít người kinh hỏ thành tiếng, lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh.

Cũng có người diện thoại di động hướng về phía trước.

Trong thời đại mà mọi người đều là tự truyền thông, tốc độ truyền tải tin tức quá nhanh, trong lúc phát sóng trực tiếp trên một nền tảng nào đó, một tiêu đề vô cùng bắt mắt…
“Sân bay người phụ nữ phương Đông bí ẩn chặn 5 đại cao thủ cận chiến của Nam Mỹ!”
Trong lúc nhất thời, dẫn tới vô số người quan sát.

“Dĩ nhiên là thật! Tôi còn tường rằng nó chỉ là một loại tiêu đề.”
“Phái đoàn Nam Mỹ không phải bày lôi đài ờ Uy Dương quyền quán, chờ Sờ Trằn đến ‘ sao? Sao còn chưa ra khỏi sân bay, đã bị người chặn lại rồi?”
“Mọi người có thấy không? Phía sau người phụ nữ áo trắng, là Sở Trần!!!”
“Người chủ tri có thể cho chúng tôi biết chuyện gi đang xảy ra ờ hiện trường không?”

“Sư phụ Sở Trằn xuất hiện, nói thẳng một
I mình đấu 5 đại cao thủ cận chiến, hiện tại I xuất hiện trước mặt có chính là đệ nhất I giới nhu thuật Nam Mỹ, Á Nhĩ Mạn, một thân nhu thuật cùa hắn nghe nói đã đến I mức xuẳt thẩn nhập hóa, thi triển, làm cho I người ta khó lòng phòng bị.”.

Rất nhiều người thắt chặt nội tâm.

Bên trong Uy Dương quyền quán.

I Triệu Phương Tuyền đã dẫn theo đông đảo ‘ phóng viên truyền thông đến, trường thương đoản pháo, khí phái vô cùng.

“Hoan nghênh Triệu SU’ phụ.” Khuôn mặt Vệ Thu Căn mỉm CƯỜI, nhìn đông đảo phóng viên truyền thông không ngừng chụp ảnh quyền quán của hắn, nội tâm Vệ Thu Căn vui vẻ nở hoa.

Một mũi tên trúng mấy con chim!
Vệ Thu Cản thật sự quá mong chờ khoảnh khắc hai bên triền khai quyết đấu.

Trong số các phóng viên truyền thông, đột nhiên có người hét lên.

“Đánh nhau rồi!”
Đám đỏng xôn xao.

Không ít người nhao nhao lấy điện thoại di động ra, ánh mắt toát ra không thề tin được..

 
Chương 963: Chương 963


Triệu Phương Tuyền và Vệ Thu Căn cũng nhanh chỏng nhận được tin tức.

“Bí ần sân bay người phụ nữ phương Đông chặn 5 đại cao thủ cận chiến Nam Mỹ?”
Khuôn mặt Triệu Phương Tuyền trực tiếp trầm xuống, hắn trước tiên liền đoán được thân phận người phụ nữ phương Đông
thân bí kia.

Bên bờ sông Châu Giang, hắn ngay cả một I chiêu người phụ nữ phương Đông thẩn bí Ị kia cũng không địch lại.

Nhưng mà, làm cho Triệu Phương Tuyền 1 hơi an tâm chính là, ở trước mặt 5 đại cường giả đỉnh phong Nam Mỹ ờ Dương Thành, hắn đòng dạng một chiêu cũng không địch lại.

‘ Điều này có nghĩa là họ tồn tại cùng một cắp độ.

“Hừ, chặn đường sân bay? Bọn họ khống thể chờ đợi đưọc muốn tự rước lấy nhục nhã a.” Đại diện Nam Mỹ cười khẩy lèn tiếng.

Vệ Thu Cản cau mày, nội tâm thầm mắng, Sờ Trần thật không biết xấu hồ, lại tình nguyện ở sân bay xấu mặt, cũng không để
Uỵ Dương quyền quản của ta gia tăng độ phơi bày.

Diệp Yên không lên tiếng, mà cẩm lấy di động, tìm được phòng livestream, nhấn vào.


Ánh mắt toàn mạng đều tập trung ở sân bay Dương Thành.

Á Nhĩ Mạn sải bước về phía trước, đồng thời nhe răng cười rộ lên, miệng hô to: “Cô gái phương Đông, đề cho cô cảm thụ một chút lực đàn ông đến từ Nam Mỹ!”
Cự chưởng như quạt vỗ về phía Nam Cung Quân…
Đôi mắt Nam Cung Quân nhìn chằm chằm, tầm mắt khẽ híp lại.

Một chưởng nhìn như tùy tiện, kì thực ẩn chứa mấy loại biến hóa, tùy thời ứng biến.

Á Nhĩ Mạn không phải kẻ ngốc, người dám đi ra ngăn cản bọn họ vào lúc này, nhất định có chỗ bất phàm, trong miệng hắn tuy rẳng tràn đẩy khinh thường, nhưng mà, ra tay lại là vô cùng cẩn thận.

Mục đích cùa bọn họ đến Dương Thành, là dương oai thuật cận chiến Nam Mỹ với Trung Quốc, mỗi một trận chiến, đều sẽ không xem nhẹ.

Ngàn cán treo sợi tóc, tim Tống Thu đập thinh thịch như trực tiếp kẹt ờ cồ họng, đồng tử mờ to nhìn.

Lỏng bàn tay đầy mò hôi lạnh.

Áo trắng vừa động, thân ành như gió, không có tránh né, ngược lại, chợt lóe về
phía trước.


Dựa theo một trận thanh âm kinh hô, thân ảnh Nam Cung Quân tựa như quỷ mị đánh
trúng Á Nhĩ Mạn.

Bụp bụp!
Liên tiếp ám kinh điên cuồng vỡ.

Á Nhĩ Mạn khuôn mặt mãnh biến, nhanh chóng thi triển nhu thuật, trỏ’ tay đánh về phía Nam Cung Quân.

Nam Cung Quân thân hình linh động vô cùng, gót chân phát lực, đi bên hông, sức lực tụ tập ỏ’ mũi tay, mỗi một quyền oanh kích trên người Á Nhĩ Mạn, đều cỏ loại cảm giác long trời lờ đất.

Àm! Àm! Àm!
Trong lúc đối mặt, Á Nhĩ Mạn lảo đảo lui về phía sau vài bước, lần nữa giương mắt, ánh mắt mang theo cực kỳ kinh hãi nhìn Nam Cung Quân: “Đây là thuật cận chiến
gì?”
Hắn chưa bao giờ cám nhận dược sức mạnh nảy.

Người phụ nữ ảo trắng tay ngọc nhỏ dài, thoạt nhin không có lực sát thương gì, nhưng mỗi một quyền ờ trên người hắn, đều làm hắn đau đến nhếch miệng.

“Võ thuật Trung Quốc.” Nam Cung Quân thản nhiên đáp lại một câu.

Thấy một màn này, ở hiện trường không thể kiềm chế được một trận cồ vũ.

Lúc Á Nhĩ Mạn đi ra đối diện Nam Cung Quân, không ít người đều vì Nam Cung Quân mà toát một trận mồ hôi lạnh, nhưng không nghĩ tới, Nam Cung Quân ra tay, phiêu dật linh động đồng thời, đầu ngón tay lại ấn chứa sức mạnh cương mãnh, trực tiếp áp chế Á Nhĩ Mạn..

 
Chương 964: Chương 964


Trời ạ, đây chính là đệ nhất nhu thuật
Nam Mỹ, ở trong giới nhu thuật, hắn chính
là bá chủ tuyệt đối! Nhưng ờ trước mặt người phụ nữ thần bí này, lại không chịu nổi một kích như vậy?”
“Tôi phỏng chừng là Á Nhĩ Mạn vừa rồi khinh địch, chiến đấu vừa mới bắt đầu.”
“Quá lợi hại!” Thanh niên Tiểu Du vô cùng kích động, ánh mắt nóng rực, nhìn chằm chằm phía trước, cuối cùng hắn hiểu được lời Cung hội trường nói.

Sức nóng trong livestream càng tăng vọt, màn hình nồi lẽn khiếp sợ.

Uy Dương quyền quán, lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

“Thần tiên tỷ tỷ!” Tống Thu phấn chán:
“Anh rể, thần tiên tỷ tỷ thi triển võ thuật gì, cái này cũng quá lợi hại đi.

“Rung vai đụng trời ngã xuống, giậm chân chắn động Cửu Châu.” Khuôn mặt Sở Trằn mỉm cười, trầm giọng nói: “Đây là Bát Cực Quyền do Quân tỷ tỷ tự mình cải tiến, giữ uy lực của Bát Cực Quyền trong mười ngón tay, ngược lại không có thủ đoạn rung vai, nhưng thân pháp linh động phiêu dật phối hợp Bát Cực Báng lực giữa mười ngón tay, lảm uy lực Bát Cực Quyền tăng lên mấy cấp độ.” Sở Trần nhìn bóng lưng Nam Cung Quân, khóe miệng khẽ nhếch lên, Bát Cực Quyền được Quân tỷ tỷ cải tiến uy lực quả thật cường đại, nhưng còn

không phải là kỷ nàng thật sự của Quản tỷ tỷ, Quân tỷ tỷ dúng Bảt Cực Quyền đối phó Á Nhĩ Mạn, điều này có nghĩa là, thực lực của đối phương căn bản không bị Quân tỷ tỷ dặt ờ trong mắt.

“Giậm chân chấn động Cửu Châu.” Ánh mắt Tống Thu cuồng nhiệt, phấn chấn vô cùng, bộ quyền này của thần tiên tỷ tỳ, phiêu dật đồng thời ẩn chứa khí phách:
“Em trước kla sao lại không biết Bát Cực Quyền lợi hại như vậy! Quá lợi hại.”
Sờ Trần lắc đầu: “Giới võ già vẫn có một cảu nói, văn có Thái Cực thế giới an ồn, võ có Bát Cực định càn khôn.

Chẳng qua, trong thế tục có quá nhiều người lạm dụng, Bát Cực Quyền thật sự, ngược lại không có mấy người được thừa kế.”
Tống Thu dừng một chút, sâu kín nhìn Sở Trần một cái: “Anh rể, anh đừng nói nữa.”
Ị Sờ Trần nghi hoặc nhỉn Tống Thu.

Tống Thu bĩu môi: “Anh thoáng cái giậm I chán chấn động Cửu Châu, thoáng cái cái gi võ có Bát Cực định càn khôn, mà em,
I chỉ biết hô to mẹ nó, lợi hại…”
Sờ Trần:“…”
I Lúc này, Á Nhĩ Mạn đã xông lẽn một lần nữa.


Thân hình khổng lồ, mỏ’ hai tay ra, giống như hùng ưng giương cánh, sức mạnh hùng hậu giẫm lên sàn nhà, phát ra tiếng ầm ằm buồn bực.

Đặc biệt cùa nhu thuật Nam Mỹ, lấy kỹ năng bắt làm chủ.

Á Nhĩ Mạn tự tin, chỉ cần mình bắt được người phụ nữ trước mắt này, cô ta liền thoát không ra nhu thuật cồng kích cùa
minh.

ở một mức độ nào dó mà nói, nhu thuật Nam Mỹ chủ trọng, cũng là dùng sự mềm mại để chinh phục sức mạnh.

Nhung mà, hôm nay Á Nhĩ Mạn đối mặt với Nam Cung Quân, cải tạo Bát Cực Quyền vốn cương mãnh như sấm thành quyền pháp cương nhu hòa hợp, sức lực ẩn chứa trên mười đầu ngón tay, thân pháp như mị, mặc cho Á Nhĩ Mạn công kích như thế nào, ngay cả góc áo Nam Cung Quân cũng không thể chạm vào, ngược lại, công kích của Nam Cung Quản giống như vũ bão đánh vào người Á Nhĩ Mạn, Á Nhĩ Mạn thỉnh thoảng lui về phía sau.

Dần dần, tâm thái Á Nhĩ Man
sụp đồ, phát
ra tiếng gầm giận dữ, giống như một con gắu đen, điên cuồng phát động thế tấn công.

I “Anh Chương, anh có thắy không? Võ thuật Trung Quốc Hoa Hạ chúng ta!”
Chung Định Anh vô cùng kích động, không ngửng chụp ảnh: “Phiêu dật mạnh mẽ, tiêu I sải tự nhiên! Ngược lại, Á Nhĩ Man ở Nam Mỹ, chính là võ phu thô bỉ.”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom