Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 653


Anh đã sắp Nguyên Anh đại viên mãn, thiếu chút nữa thôi là đặt chân vào Xuất Khiếu Cảnh, một lão già tu võ có thể bằng được ba phần thực lực của anh, đương nhiên sẽ khiến anh khiếp sợ!  

 

Lúc Lâm Phong đang tự hỏi, lão già áo xám đã dẫn các cường giả Võ Hồn Cảnh đi tới.  

 

 

Tôn Kiến Vân nhìn thấy viện binh đến, thở phào một hơi. Ông ta quay lại cung kính nói với lão già:  

 

 

“Vu lão.”  

 

 

“Có chuyện gì, khiến cậu phải dùng cả Vu Thần lệnh để xin giúp đỡ?” Vu lão hỏi.  

 

Adv

 

Vu Thần lệnh là lệnh bài chỉ những nhân vật quan trọng trong liên minh Nam Lĩnh mới có, cũng là công cụ để liên lạc với Vu tộc!  

 

 

Mỗi khi trong liên minh có nhân vật quan trọng nào gặp nạn, có thể dùng Vu Thần lệnh xin giúp đỡ!  

 

 


Một khi Vu Thần lệnh được dùng, cường giả Võ Hồn trung kỳ trở lên trong liên minh nhất định phải bỏ chuyện đang làm, chạy tới cứu viện!  

 

 

Tôn Kiến Vân kể lại chuyện đã xảy ra một lượt.  

 

Adv

 

Vu lão nghe xong, trong con mắt đục ngầu ánh lên chút bất mãn, không ngờ Tôn Kiến Vân lại dùng Vu Thần lệnh chỉ để báo thù cho con trai!  

 

 

Các cường giả Võ Hồn Cảnh khác cũng tức giận!  

 

 

Thân phận của bọn họ là gì?  

 

 

Đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ này, bọn họ là tồn tại có ảnh hưởng cực lớn!  

 

 

Bây giờ lại bị Tôn Kiến Vân gọi đến đây báo thù cho bảo bối nhỏ của mình, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, không phải sẽ thành trò cười sao?  

 

 

“Mọi người, tôi cũng không còn biện pháp, chỉ có thể xin mọi người đến hỗ trợ! Tôn Bình con tôi bị người ta đánh thành thịt vụn rồi, thù này không báo, tôi không xứng làm ba!”  

 

 

Tôn Kiến Vân đột nhiên quỳ xuống, dập đầu với bọn họ!  

 

 

Một đám người thấy vậy cũng thở dài, không tiện chỉ trích gì nữa.  

 

 

Vu lão lại đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, quan sát một chút, kết quả lại phát hiện mình không nhìn thấu được thực lực của Lâm Phong!  

 

 

Thời khắc này, Lâm Phong đứng ở đó, trông chỉ như người bình thường.  

 

 

“Có lời đồn trong số những người vô danh, thực lực của cậu rất mạnh, sợ là không kém tôi!” Vu lão từ từ nói.  

 

 

“Ông là người của Vu tộc sao?” Lâm Phong hơi hứng thú hỏi.  


 

 

“Đúng vậy, cậu hỏi làm gì? Chẳng lẽ muốn tạo quan hệ?”  

 

 

“Không phải, tôi chợt nghĩ đến hai Vu tộc trước kia tôi giết, chỉ là họ yếu hơn ông một chút.” Lâm Phong cười nhẹ.  

 

 

Vu lộc nhìn Lâm Phong một lúc, chậm rãi nói:  

 

 

“Cậu rất giống lời đồn, kiêu ngạo hống hách! Nhưng hôm nay cũng sẽ phải nằm xuống thôi…”  

 

 

Dứt lời, Vu lão hình như bị Lâm Phong chọc tức, lạnh lùng nói:  

 

 

“Không lãng phí thời gian, dùng Thập Nhị Thiên Đô trấn linh trận, bắt người này!”  

 

 

“Rõ!”  

 

 

Các cường giả của liên minh Nam Lĩnh gật đầu, tự lấy Vu Thần lệnh đỏ hồng trong lòng ra, chuẩn bị bày trận!  

 

 

Đây là đại trận cấp cao của Vu tộc.  

 

 

Tương truyền, mười hai Vu Tổ nhìn thiên địa đại đạo mà có cảm hứng nên sáng tạo ra, sử dụng để tru diệt mãnh thú từ thời cổ đại.  

 

 

Tuy rằng thực lực của bọn họ quá yếu, còn lâu mới có thể hoàn toàn giải phóng sức mạnh của trận pháp này ra, nhưng đối phó với Lâm Phong thì như vậy là đủ rồi!  

 

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên!  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 745


 

Trái tim Trương Lỵ đập bình bịch, lúc Lâm Phong ra mặt giúp cô ta quá đẹp trai!  

 

Nhìn thấy vậy, Doãn Diệu thật sự không hiểu.  

 

 

Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Lâm Phong giết người. Khí phách, thẳng thắn, lưu loát…  

 

 

Nhưng một người như thế lại không muốn giúp cô ta báo thù.  

 

 

Lẽ nào Lâm Phong thật sự kiêng dè nhà họ Lận ư?  

 

 

Lúc này, Phùng Mục Trần đột nhiên cười hỏi:  

 

Adv

 

“Diệu Diệu, em thấy sư đệ của anh thế nào?”  

 

 

“Cậu ta có lợi hại hơn nữa, nổi tiếng hơn nữa cũng chẳng liên quan gì đến em!”  

 

 

Doãn Diệu trả lời một câu, rồi đi vào khách sạn.  

 

 

Phùng Mục Trần thở dài một hơi, sao anh ta không biết suy tính của Doãn Diệu được chứ?  

 

Adv

 

Nhưng bây giờ chưa phải lúc.  

 

 

Với thực lực hiện tại của anh ta thật sự không dễ dàng để đối phó với Lận Vô Song cho nên định đột phá Nguyên Anh hậu kỳ trước đã. Thế nhưng Doãn Diệu bị hận thù che mắt, quá vội!  

 

 

…  

 

 

Các võ giả đi vào khách sạn, Chu Bỉnh Quyền cũng bò dậy khỏi mặt đất. Ông ta lau máu bên khóe miệng, gương mặt âm u vô cùng!  

 

 

Đúng là cực kì nhục nhã!  

 

 

Nhưng đối mặt với Lâm Phong quá cường đại hiện tại ông ta cũng không có biện pháp nào. Cho dù nhà họ Chu phái hết người tinh nhuệ ra cũng chưa chắc đã đánh lại được Lâm Phong!  

 

 

Lúc này, Chu Chiến vừa ngất đi cũng chậm rãi mở mắt ra.  

 

 

Anh ta thấy mình đang nằm trong lòng Chu Bỉnh Quyền, không khỏi ngẩn ra, hỏi:  

 

 

“Ba, sao ba lại ở đây?”  

 

 

Chu Bỉnh Quyền không hề do dự mà cho con trai một cái tát:  

 

 

“Ngu xuẩn, sao con lại đi chọc vào Lâm Phong? Lần trước ba đã nói với con thế nào?”  

 

 

“Con…”  

 

 

Chu Chiến ngơ ngác, anh ta vừa ngất đi nên không hiểu có chuyện gì xảy ra.  

 

 

Lúc này, một thuộc hạ đi tới kể lại chuyện ban nãy.  

 

 

Chu Chiến nghe xong, vẻ mặt lập tức u ám, quay lại nói với ba mình:  

 

 

“Ba, ba yên tâm, thù này con nhất định sẽ báo giúp ba!”  

 

 

“Báo thù? Ba còn không có biện pháp, con có gì?”  

 

 

Chu Bỉnh Quyền lạnh lùng nói.  

 

 

Trước kia ông ta nhìn đứa con này cũng thuận mắt, bây giờ nhìn sao cũng thấy tức giận!  

 

 

“Ba, ba đừng nóng giận, nghe con nói đã.”  

 

 

Chu Chiến trấn an ba mình, sau đó từ từ nói:  

 

 

“Lâm Phong rất mạnh, chỉ dựa vào bản thân nhà ta thì không được, nhưng tối nay sẽ có một nhân vật quan trọng xuất hiện!”  

 

 

“Ai?”  

 

 

“Lận Vô Song của Côn Lôn! Trước kia ở Nam Lĩnh con có qua lại với cậu ta một thời gian, cậu ta đối xử với con cũng rất tốt! Chỉ cần chúng ta nhờ vả, nhất định cậu ta sẽ giúp chúng ta!”  

 

 

Trong mắt Chu Chiến lấp lánh ánh sáng!  

 

 

“Con chắc chưa? Lận Vô Song không phải kẻ ngu, hiện tại Lâm Phong đang rất nổi tiếng, tối nay Long soái quân bộ lục quân còn mở tiệc chiêu đãi cho cậu ta, Lận Vô Song sẽ vì chúng ta mà đắc tội Lâm Phong sao?” Chu Bỉnh Quyền hỏi.  

 

 

“Ba, ba không hiểu tính cách Lận Vô Song! Người này cực kì kiêu ngạo, coi con như đàn em của mình! Chỉ cần con nói chuyện một chút, cậu ta nhất định sẽ nhúng tay! Còn việc ba nói Long soái Quân bộ chiêu đãi Lâm Phong, thì càng không đáng nhắc tới! Tối nay Lận Vô Song là do Long soái quân bộ mời tới, quan hệ giữa Lận Vô Song và Long soái quân bộ không tệ… vừa là thầy vừa là bạn!”  

 

 

Chu Chiến vừa nói vừa nhếch miệng cười.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 655


 

 Tôn Kiến Văn nghe xong, nở một nụ cười khổ sở.  

 

Đây là giới võ đạo! Luôn tàn khốc như thế, chỉ nói thực lực, không nhắc tình nghĩa!  

 

 

“Bình Nhi, ba… ba theo con!”  

 

 

Tôn Kiến Văn dần cứng lại, cơ thể cũng lăn ra đất!  

 

 

Nhìn thấy vậy, cường giả Võ Hồn Cảnh của liên minh Nam Lĩnh đều lộ vẻ mặt phức tạp.  

 

 

Adv

Trong số bọn họ, thực lực của Tôn Kiến Văn là mạnh nhất. Một Võ Hồn đỉnh phong cũng vì con trai đắc tội Lâm Phong mà phải chết thảm!  

 

 

Mọi chuyện trên thế gian, một phần cũng do người…  

 


 

Người nhà họ Trần, Trương Lương, Trương Lỵ cũng tiếc thay cho Tôn Kiến Văn.  

 

 

Tôn Kiến Văn là một người ba tốt, nhưng cũng không phải!  

 

Adv

 

Nếu trước kia ông ta giáo dục Tôn Bình thật tốt chứ không bắt Tôn Bình đi theo Trương Lỵ, muốn bám vào nhà họ Trương để đặt chân ở thủ đô, có lẽ cũng không đến mức như thế này!  

 

 

Đương nhiên bây giờ những lời này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, người cũng chết rồi.  

 

 

“Tôi đã đánh chết đầu sỏ gây chuyện, hôm nay chuyện này cứ thế là xong, được chứ?” Vu Ti Mệnh chậm rãi nói.  

 

 

“Vu tộc các người vẫn hung ác như thế!” Khương Ngôn Khê cười lạnh nói.  

 

 

“Không phải Vu tộc hung ác, mà bây giờ ở thế giới này chúng ta phải biết cầm biết buông, nếu không Vu tộc đã không được kéo dài tới bây giờ rồi!”  

 

 

Vu Ti Mệnh phất tay, ý bảo các võ giả liên minh rời khỏi nơi này.  

 

 

Nếu Tôn Kiến Văn đã chết, lão ta còn ở đây cũng chẳng để làm gì!  

 

 

Nhưng lúc này Lâm Phong lại cười lạnh một tiếng, vỗ thẳng về phía Vu Ti Mệnh: “Tôi cho các người đi chưa?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, vỗ thẳng một chưởng vào Vu Ti Mệnh.  

 

 

Vu Ti Mệnh vươn tay phải, trên tay có một ký hiệu vòng tròn lóe lên ánh sáng thần thánh.  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Bàn tay của Lâm Phong vỗ mạnh lên vòng tròn vàng kim đó, nổ tung!  


 

 

Một giây sau, Vu Ti Mệnh lùi về sau mấy chục bước, mỗi bước để lại một dấu chân thật sâu trên nền đá cẩm thạch.  

 

 

Cuối cùng, khóe miệng ông ta còn trào ra một chút máu tươi.  

 

 

Còn Lâm Phong thì vẫn không nhúc nhích!  

 

 

Điều này khiến mọi người giật mình!  

 

 

Nhất là đám cường giả của liên minh càng rợn tóc gáy.  

 

 

Vu Ti Mệnh luôn là tồn tại siêu cấp gần như minh chủ của liên minh, là cường giả Võ Thánh, lúc va phải Lâm Phong lại rơi vào thế hạ phong?  

 

 

“Lâm Phong? Cậu còn muốn gì nữa? Ba con nhà họ Tôn có thù oán với cậu cũng đã chết, còn giữa chúng ta không có!”  

 

 

Vu Ti Mệnh lau máu tươi, trong lòng dậy sóng!  

 

 

Lão ta tưởng rằng trong ba người, Khương Ngôn Khê có thực lực mạnh nhất! Nhưng bây giờ có lẽ lão ta nhầm rồi, Lâm Phong mới là kẻ mạnh nhất!  

 

 

“Giết ông cần lý do không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh nhạt trả lời một câu, cả người biến mất ngay tại chỗ.  

 

 

Một giây sau anh đã xuất hiện trước mặt Vu Ti Mệnh, hung hăng đánh ra một đấm!  

 

 

Không có thuật pháp lấp lánh hoa mỹ, chỉ đơn thuần là sức mạnh trong cơ thể!  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 654


 

Thấy Phùng Mục Trần đột nhiên xuất hiện, không khí im lặng chốc lát, sau đó Vu lão nói:  

 

“Phùng Mục Trần! Người đứng đầu Thập Vạn Đại Sơn, Chân Long Chi Tử được điều động nội bộ, thực lực đúng là kinh người! Chỉ là bằng cậu và Lâm Phong còn chưa đủ!”  

 

 

“Bớt nói nhảm, đánh thì đánh, tôi theo! Mới Võ Thánh đã nghĩ mình vô địch rồi à?”  

 

 

Phùng Mục Trần cười lạnh, đi tới cạnh Lâm Phong, nói.  

 

 

Lâm Phong nhìn Phùng Mục Trần, không nói gì.  

 

Adv

 

Tuy rằng anh không cần lục sư huynh hỗ trợ, nhưng thời khắc mấu chốt lục sư huynh ra tay trợ giúp, vẫn khiến anh cảm thấy ấm áp!  

 

 

Đúng lúc này, một giọng nói lanh lảnh vang lên.  

 


 

“Vu tộc các người khinh người của Khương Ngôn Khê tôi đúng không?”  

 

 

Nhị sư tỷ Khương Ngôn Khê tới!  

 

Adv

 

Cô ta hóa thành một luồng sáng, vụt một cái đã đứng bên cạnh Lâm Phong.  

 

 

Hôm nay nhị sư tỷ không mặc Hán phục, mà mặc một bộ đồ hiện đại nóng bỏng. Áo trắng ôm sát lấy người, thắt lưng nhỏ nhắn, quần short màu lam nhạt bên dưới ôm lấy cặp chân ngọc ngà, phối hợp với gương mặt tinh xảo của cô ta, khiến vài người đàn ông đã phải nhìn tới ngây người!  

 

 

Trần Y Nặc, Trương Lỵ và Trần Y Thủy đều lộ vẻ mặt phức tạp.  

 

 

Bọn họ ao ước mình được đứng cạnh Lâm Phong, kề vai chiến đấu, nhưng có vài chuyện không thể ước được!  

 

 

Ví dụ như võ đạo!  

 

 

Không có thiên phú, dù tu luyện khắc khổ cũng không thành cường giả được.  

 

 

Khương Ngôn Khê đáp xuống đất, đôi mắt đẹp liếc nhìn Lâm Phong, hỏi:  

 

 

“Không sao chứ?”  

 

 

“Nếu chị đến muộn một chút thì tôi đã giết sạch bọn họ rồi.” Lâm Phong đáp lời.  

 

 

Khương Ngôn Khê nghe xong bĩu môi, không nói gì thêm.  

 

 

Đêm hôm đó đánh với tiểu sư đệ một trận hết sức, cô ta đã biết tiểu sư đệ mạnh cỡ nào, dù sao thì đến cô ta cũng không chống lại được.  

 

 


“Sao mọi người tới đây?” Lâm Phong tò mò hỏi.  

 

 

“Không lâu trước đây đại sư huynh truyền lời cho chị, là tin tức về sư phụ nên chị tới tìm cậu, ai ngờ lại thấy cậu bị người của Vu tộc bắt nạt.” Khương Ngôn Khê đáp.  

 

 

Lâm Phong nghe xong, trong lòng chấn động, muốn hỏi thêm nhưng nhị sư tỷ đã dời mắt đi.  

 

 

“Vu Ti Mệnh, ai cho ông lá gan đến gây phiền phức cho sư đệ tôi?” Khương Ngôn Khê lạnh lùng nói.  

 

 

“Vu tộc càng ngày càng phách lối, vì không có đại sư huynh ở đây, không thì anh ấy đã một mình đến lật tung Vu tộc lên rồi!”  

 

 

Phùng Mục Trần cười lạnh.  

 

 

Vu Ti Mệnh nghe hai người nói, gương mặt u ám.  

 

 

Nếu như chỉ một mình Lâm Phong thì bọn họ có thể đối phó, nhưng thêm Phùng Mục Trần và Khương Ngôn Khê, thì khác!  

 

 

Hai người kia không thua kém Lâm Phong là bao, thực lực đều rất kinh khủng!  

 

 

Hơn nữa, đại sư huynh trong miệng Phùng Mục Trần…  

 

 

Chính là tồn tại khiến Chưởng giáo Đạo môn, Phật Đà Phật môn và Kiếm Thánh của Thục Sơn cũng phải mặc cảm, nếu người đó chạy tới Vu tộc của họ thật thì hậu quả khó mà tưởng tượng!  

 

 

Nghĩ tới đây, Vu Ti Mệnh đột nhiên quay lại tát Tôn Kiến Văn sau lưng một cái. Tôn Kiến Văn không hiểu vì sao, nên không phản ứng kịp, bị vỗ một cái lên đầu.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 746


 Sáu giờ rưỡi.  

 

Trong bữa tiệc được tổ chức ở khách sạn hàng đầu thủ đô đã kín chỗ ngồi.  

 

 

Các võ giả của thế lực lớn ở thủ đô đều yên lặng ngồi tại chỗ của mình, chăm chú nhìn Lâm Phong, Phùng Mục Trần và Doãn Diệu đang đi từ ngoài cửa vào.  

 

 

Đương nhiên, hầu hết ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Lâm Phong.  

 

 

Gần đây người này rất nổi tiếng, là lực lượng mới xuất hiện thực sự khiến người ta tò mò!  

 

 

Adv

Tất cả mọi người không hiểu vì sao trong Đại Hạ lại đột nhiên xuất hiện một yêu nghiệt như thế.  

 

 

Khi bọn họ đang quan sát Lâm Phong thì chuyện phát sinh ở bên ngoài cũng truyền vào tai bọn họ, khiến con ngươi bọn họ đều co lại, trong lòng cực kì khiếp sợ!  

 

 

Tiệc tối nay là tiệc chiêu đãi do Long soái quân bộ tự tay tổ chức nhưng Lâm Phong vẫn dám giết người ngay ngoài cửa, bắt người nhà họ Chu quỳ xin lỗi?  


 

 

“Lâm Phong, cuối cùng cậu cũng tới!”  

 

 

Adv

Lúc này, Bộ trưởng bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu tiến lên đón, cười chào hỏi.  

 

 

“Lần đầu gặp mặt, mong bộ trưởng chỉ bảo nhiều hơn.”  

 

 

Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười hiếm hoi.  

 

 

Trên đường tới đây, lục sư huynh dã giới thiệu cho anh vài người phe mình.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu là một trong số đó, còn Triệu Vô Cực, Hoàn Mi Đạo Nhân đều là cấp dưới của ông ấy.  

 

 

“Ha ha, chỉ bảo thì không dám nhận, nhưng giao lưu một chút thì có thể.”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu không ngờ Lâm Phong sẽ khách khí với mình như vậy, không khỏi vui vẻ ra mặt.  

 

 

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên ông ấy và Lâm Phong gặp mặt, trong lời đồn, Lâm Phong là người rất kiêu ngạo…  

 

 

“Lâm Phong, mời cậu lên đây trước.”  

 

 

Lúc này, một ông già trên lễ đài cất giọng hiền hòa.  

 

 

Đây chính là Long soái!  

 

 

Ông ấy cao chừng hơn mét bảy, mét tám, đứng trên lễ đài như một cây cột bê tông, dáng người cao lớn cường tráng, rõ ràng là một lão già tóc hoa râm nhưng mang lại cảm giác cực kì bất khuất!  

 

 

“Lâm Phong, tối nay là của cậu, tôi không quấy rầy nữa! Lát nữa buổi lễ kết thúc, cậu tới chỗ tôi, chúng ta tâm sự một chút.”  


 

 

Tư Đồ Vân Tiêu cười nói một câu, sau đó dẫn Phùng Mục Trần và Doãn Diệu ngồi xuống bàn đầu.  

 

 

Trên cơ bản ở đó đều là các nhân vật lớn trong nước!  

 

 

Mỗi một người đều có vẻ không tầm thường, mắt sáng như đuốc, thực lực sâu không lường được.  

 

 

Lâm Phong không suy nghĩ nhiều, sải bước thật dài mấy chục thước, nháy mắt đã đi lên lễ đài, đứng bên cạnh Long soái.  

 

 

Chiêu thức đó đủ để khiến các cường giả có mặt phải nheo mắt lại, vẻ mặt thoáng qua chút kinh sợ.  

 

 

…  

 

 

Trên lễ đài, Long soái đánh giá Lâm Phong bên cạnh mình, trong mắt lóe ra ánh sáng.  

 

 

Đúng là một thanh niên điềm đạm, không hề tầm thường!  

 

 

Quả là danh bất hư truyền.  

 

 

Một thanh niên có thể để lại ấn tượng như thế này với ông ấy cũng mới chỉ có mấy người được điều động nội bộ làm Chân Long Chi Tử!  

 

 

“Lâm Phong, coi như đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.”  

 

 

Long soái mỉm cười nói.  

 

 

“Mọi việc có lần đầu thì cũng có lần thứ hai.”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 656


 Trong nháy mắt va chạm vừa nãy, lão ta đã biết thực lực của Lâm Phong, nên không dám khinh thường, lập tức thôi thúc năng lượng toàn thân bắn ra tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng kim trước người.  

 

Giây sau, nắm đấm của Lâm Phong đột nhiên đánh lên vòng bảo hộ của lão ta!  

 

 

“Rắc rắc!”  

 

 

Dưới năng lượng kinh khủng ập tới, lá chắn vàng kim nứt vỡ!  

 

 

Nắm đấm của Lâm Phong không giảm tốc độ, đánh mạnh lên ngực Vu Ti Mệnh!  

 

 

Adv

“Rầm!”  

 

 

Vu Ti Mệnh bay ra ngoài, cơ thể già nua đập mạnh lên tường, đập thủng một lỗ, bay tiếp ra ngoài!  

 

 

“Quay lại đây!”  

 

 

Lâm Phong duỗi tay ra, hút Vu Ti Mệnh đang bay ra ngoài về, nặng nề ném xuống đất, sau đó dẫm lên mặt lão ta:  

 

Adv

 

“Ông biết sao tôi muốn giết ông không?”  

 

 

“Tha… tha tôi.”  

 

 

Hiện tại, Vu Ti Mệnh đã chồng chất vết thương, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.  

 

 

Lão ta cho rằng thực lực của mình và Lâm Phong không kém nhau là bao! Cũng chưa từng nghĩ Lâm Phong có thể chèn ép mình dễ dàng như thế.  

 

 

Đến cả minh chủ của liên minh cũng không làm được!  

 

 

Lâm Phong này quá mạnh!  

 

 

“Tôn Kiến Văn đúng là nên chết, nhưng chỉ tôi mới được giết ông ta, ông không nên đụng vào. Hiểu chưa?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Dứt lời, không để Vu Ti Mệnh đáp lại, anh hung hăng dẫm thẳng xuống, biến Vu Ti Mệnh thành một vũng máu!

 

Khoảnh khắc này, hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh!  

 

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Chết…chết rồi!  

 

 

Một vị võ thánh mà cứ chết như thế sao?  

 


 

Nhiều năm như vậy, không biết đã bao lâu rồi nước Đại Hạ mới có một cường giả võ thánh chết!  

 

 

Mà vào lúc này, Lâm Phong lại nhìn về phía rất nhiều cường giả Võ Hồn Cảnh của liên minh Nam Lĩnh, lạnh lùng nói:  

 

 

“Các người muốn sống hay muốn chết?”  

 

 

“Muốn…muốn sống!”  

 

 

Một đám cường giả Võ Hồn Cảnh bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch ra.  

 

 

“Muốn sống thì giao hết linh thạch ở trên người ra đây cho tôi.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Mẹ nó, không ngờ lại bị cướp?  

 

 

Rất nhiều cường giả Võ Hồn cảm thấy cực kỳ ấm ức, nhưng cũng không dám nhiều lời, lần lượt bỏ ra linh thạch trên người rồi vội vàng chạy khỏi Trần gia!  

 

 

Lâm Phong tiến tới kiểm kê một lượt, phát hiện linh thạch của đám người này thực ra cũng không nhiều, tổng cộng khoảng 1500 viên….  

 

 

Có điều chuyện này cũng bình thường!  

 

 

Dù sao thì võ giả cũng không có nhiều nhu cầu về linh thạch, một người mang tầm một trăm viên đã là khá nhiều rồi!  

 

 

“Tiểu sư đệ, cậu giết Vu Ti Mệnh, xem như là đắc tội với Vu tộc rồi đấy!”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 655


 

 Tôn Kiến Văn nghe xong, nở một nụ cười khổ sở.  

 

Đây là giới võ đạo! Luôn tàn khốc như thế, chỉ nói thực lực, không nhắc tình nghĩa!  

 

 

“Bình Nhi, ba… ba theo con!”  

 

 

Tôn Kiến Văn dần cứng lại, cơ thể cũng lăn ra đất!  

 

 

Nhìn thấy vậy, cường giả Võ Hồn Cảnh của liên minh Nam Lĩnh đều lộ vẻ mặt phức tạp.  

 

 

Adv

Trong số bọn họ, thực lực của Tôn Kiến Văn là mạnh nhất. Một Võ Hồn đỉnh phong cũng vì con trai đắc tội Lâm Phong mà phải chết thảm!  

 

 

Mọi chuyện trên thế gian, một phần cũng do người…  

 


 

Người nhà họ Trần, Trương Lương, Trương Lỵ cũng tiếc thay cho Tôn Kiến Văn.  

 

 

Tôn Kiến Văn là một người ba tốt, nhưng cũng không phải!  

 

Adv

 

Nếu trước kia ông ta giáo dục Tôn Bình thật tốt chứ không bắt Tôn Bình đi theo Trương Lỵ, muốn bám vào nhà họ Trương để đặt chân ở thủ đô, có lẽ cũng không đến mức như thế này!  

 

 

Đương nhiên bây giờ những lời này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, người cũng chết rồi.  

 

 

“Tôi đã đánh chết đầu sỏ gây chuyện, hôm nay chuyện này cứ thế là xong, được chứ?” Vu Ti Mệnh chậm rãi nói.  

 

 

“Vu tộc các người vẫn hung ác như thế!” Khương Ngôn Khê cười lạnh nói.  

 

 

“Không phải Vu tộc hung ác, mà bây giờ ở thế giới này chúng ta phải biết cầm biết buông, nếu không Vu tộc đã không được kéo dài tới bây giờ rồi!”  

 

 

Vu Ti Mệnh phất tay, ý bảo các võ giả liên minh rời khỏi nơi này.  

 

 

Nếu Tôn Kiến Văn đã chết, lão ta còn ở đây cũng chẳng để làm gì!  

 

 

Nhưng lúc này Lâm Phong lại cười lạnh một tiếng, vỗ thẳng về phía Vu Ti Mệnh: “Tôi cho các người đi chưa?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, vỗ thẳng một chưởng vào Vu Ti Mệnh.  

 

 

Vu Ti Mệnh vươn tay phải, trên tay có một ký hiệu vòng tròn lóe lên ánh sáng thần thánh.  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Bàn tay của Lâm Phong vỗ mạnh lên vòng tròn vàng kim đó, nổ tung!  


 

 

Một giây sau, Vu Ti Mệnh lùi về sau mấy chục bước, mỗi bước để lại một dấu chân thật sâu trên nền đá cẩm thạch.  

 

 

Cuối cùng, khóe miệng ông ta còn trào ra một chút máu tươi.  

 

 

Còn Lâm Phong thì vẫn không nhúc nhích!  

 

 

Điều này khiến mọi người giật mình!  

 

 

Nhất là đám cường giả của liên minh càng rợn tóc gáy.  

 

 

Vu Ti Mệnh luôn là tồn tại siêu cấp gần như minh chủ của liên minh, là cường giả Võ Thánh, lúc va phải Lâm Phong lại rơi vào thế hạ phong?  

 

 

“Lâm Phong? Cậu còn muốn gì nữa? Ba con nhà họ Tôn có thù oán với cậu cũng đã chết, còn giữa chúng ta không có!”  

 

 

Vu Ti Mệnh lau máu tươi, trong lòng dậy sóng!  

 

 

Lão ta tưởng rằng trong ba người, Khương Ngôn Khê có thực lực mạnh nhất! Nhưng bây giờ có lẽ lão ta nhầm rồi, Lâm Phong mới là kẻ mạnh nhất!  

 

 

“Giết ông cần lý do không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh nhạt trả lời một câu, cả người biến mất ngay tại chỗ.  

 

 

Một giây sau anh đã xuất hiện trước mặt Vu Ti Mệnh, hung hăng đánh ra một đấm!  

 

 

Không có thuật pháp lấp lánh hoa mỹ, chỉ đơn thuần là sức mạnh trong cơ thể!  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 657


Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

 

Khương Ngôn Khê khẽ bĩu môi, nói qua chuyện khác:  

 

 

“Nếu sự việc đã kết thúc rồi! Vậy chị và lục sư huynh đi trước đây! Có điều 8 giờ tối nay chị đợi cậu ở bờ sông Vân Xuyên, có vài chuyện cần nói với cậu!”  

 

 

“Được!”  

 

 

Lâm Phong gật đầu, anh biết chuyện mà nhị sư tỷ muốn nói có lẽ liên quan đến lão già!  

 

 

Adv

…….  

 

 

Mặc dù chuyện của liên minh Nam Lĩnh khiến cho trên dưới Trần gia cảm thấy vô cùng lo sợ, nhưng cũng xem như tuy kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm gì!  

 

 


Mà sau khi trải qua chuyện này, trên dưới Trần gia rõ ràng càng thêm đoàn kết, cũng càng kính phục Lâm Phong hơn!  

 

 

…..  

 

 

Adv

Ăn xong bữa tối đã là sáu giờ chiều. Mặt trời lặn ở phía tây, hoàng hôn với ánh chiều tà!  

 

 

Ráng chiều cuối tháng 10 thật khác biệt!  

 

 

Lâm Phong cùng Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến đi dạo trên phố.  

 

 

Tiểu Luyến Luyến lấy ra một con phệ linh trùng, nhảy nhót dọc đường, chơi đùa cực kỳ vui vẻ!  

 

 

Còn Lâm Phong và Trần Y Nặc thì tay trong tay đi theo phía sau.  

 

 

“Nếu như có thể cứ tiếp tục đi mãi thế này thì tốt biết mấy!”  

 

 

Trần Y Nặc đột nhiên nói.  

 

 

“Sao bỗng dưng lại nói như vậy?”  

 

 

Lâm Phong tỏ vẻ kinh ngạc  

 

 

Bước chân của Trần Y Nặc đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong, dưới ánh hoàng hôn đôi mắt xinh đẹp của cô trở nên sáng rực.  

 

 

“Em không thể tu tiên, không thể học võ…”  

 

 

“Thời gian trôi qua, em sẽ dần dần già đi. Tới lúc đó khuôn mặt của anh vẫn như vậy, nhưng còn em thì đã một bà già rồi!”  

 

 

“Hôm nay nhị sư tỷ bá đạo đứng bên cạnh anh, chống lưng cho anh, em thực sự muốn người phụ nữ đó là em! Đáng tiếc….”  

 

 

Sắc mặt Trần Y Nặc tối sầm lại.  

 

 

“Đừng nghĩ nhiều nữa! Anh nhất định sẽ tìm được cách giúp em tu luyện!”  

 

 

Lâm Phong nói,  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy khẽ gật đầu, sau đó lại nói:  

 

 

“Nếu như có một ngày em già rồi, vậy em sẽ chủ động rời xa anh! Tới lúc đó anh có thể tìm một người đồng đạo thích hợp với anh hơn…”  

 

 

“Em đang nói linh tinh gì vậy?”  

 

 

Lâm Phong nắm chặt lấy tay Trần Y Nặc.  

 

 

“Em không nói linh tinh, đây là chuyện rất thực tế! Em cảm thấy con người của nhị sư tỷ rất tốt….em chỉ có một thỉnh cầu, đó là hai người có thể chăm sóc tốt cho Tiểu Luyến Luyến!”  

 

 

Trần Y Nặc khẽ mỉm cười.  

 

 

Lâm Phong nhìn Trần Y Nặc, chỉ cảm thấy trong lòng như có một sợi dây sắp đứt, vừa bế tắc vừa đau lòng….  

 

 

“Anh đảm bảo! Anh sẽ tìm được cách khác để tu tiên hoặc tu võ!”  

 

 

Lâm Phong nghiêm túc nói.  

 

 

Trong đầu anh chợt hiện lên khuôn mặt của Hoa Vân Phi, trước đó đám người Triệu Vô Cực có nói, chỉ cần Hoa Vân Phi nghiên cứu thành công thì mọi người đều có thể luyện võ được….  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 747


Đương nhiên là anh hiểu ý của Long soái.  

 

 

Cống hiến một chút cho quốc gia cũng không thành vấn đề, nhưng toàn tâm toàn ý thì không thể nào!  

 

 

Tự cổ chí kim, tu tiên luôn đứng trên cả hoàng quyền!  

 

 

Anh theo đuổi việc tu tiên, trường sinh bất tử, không hề hứng thú với quyền lực của thế tục.  

 

 

Adv

Chỉ là trong trường hợp như thế này, anh sẽ không nói thẳng ra, mà chỉ im lặng là tốt nhất!  

 

 

Cũng may hình như Long soái biết suy nghĩ của Lâm Phong, nên không nói tiếp.  

 


 

Ánh mắt sáng như đuốc của ông ấy quét xuống bên dưới, lấy micro lên nói:  

 

 

Adv

“Được rồi, nhân vật của tối nay đều đã đến cả, còn những người chưa tới thì chúng ta không cần đợi nữa!”

 

Vừa dứt lời, khoảng sân bỗng chốc yên ắng, vô số nhân vật quyền quý tại Kinh Thành đồng loạt đổ dồn ánh nhìn vào Long Soái và Lâm Phong trên bục nghi lễ!  

 

“Tôi tin rằng có rất nhiều người đã quen biết vị bên cạnh tôi, tuy nhiên vẫn cần giới thiệu qua cho phải phép!”  

 

 

“Vị bên cạnh tôi đây chính là Lâm Phong. Ngài ấy là con cưng của trời, đồng thời là trụ cột nước nhà!”  

 

 

Long Soái giới thiệu sơ qua.  

 

 

Thấy ánh nhìn ngờ vực của hàng loạt người, ông ấy lại từ tốn nói tiếp: “Tôi biết chắc rằng mọi người đang thầm thắc mắc, dẫu sao chuyện phát sinh hôm qua cũng quá ầm ĩ! Tuy nhiên tiếp theo đây, mời mọi người xem một đoạn video, xong thì ắt sẽ hiểu rõ!”  

 

 

Nói xong, Long Soái nhẹ nhàng vỗ tay.  

 

 

Nhiều thiết bị trình chiếu trong phòng tiệc được mở ra. Phông nền trên bục nghi lễ lập tức biến thành một chiếc màn hình TV cực lớn, trên màn hình chiếu vô số cảnh liên quan tới việc Hạ Vân Đỉnh bán đứng quốc gia, cấu kết với gia tộc Adam! Thậm chí Hạ Vân Đỉnh còn có liên quan tới cả nhóm Bát Kỳ nước Oa!  

 

 

Trước đây, nguyên nhân khiến rất nhiều nhà khoa học trong nước bất ngờ phải chịu khổ về cơ bản đều có dính dáng tới Hạ Vân Đỉnh. Hồi còn sống, Hạ Vân Đỉnh đánh yểm trợ, thành thử không ai tra được những chứng cứ này. Tuy nhiên, ông ta vừa chết, những tay sai kia của ông ta đã trở nên hoảng loạn, không chống đỡ nổi. Sau một đợt bị ép hỏi cung, chúng đồng loạt khai rành rành toàn bộ, cầu xin được khoan hồng giữ tính mạng!  

 

 

Theo những hình ảnh lần lượt lướt qua, khán đài lập tức dậy sóng. Người thuộc các thế lực lớn trong Kinh Thành đều ngạc nhiên ra mặt.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh là tổ trưởng tổ thủ vệ, cũng là đứa con rồng thuộc thế hệ trước, địa vị cao quý khỏi phải bàn. Người như vậy thế mà lại cấu kết với thế lực bên ngoài? Khỏi phải bàn việc ấy khiến người ta sởn tóc gáy biết bao.  

 


 

Lần này, nếu Lâm Phong không ra tay thì e rằng họ sẽ mãi mãi không biết Hạ Vân Đỉnh là kẻ phản quốc!  

 

 

Nhất thời, người dưới khán đài đồng loạt phẫn nộ lên án, chửi mắng Hạ Vân Đỉnh thậm tệ, lôi cả mười tám đời tổ tiên nhà ông ta ra một lượt!  

 

 

Dĩ nhiên, trong đó cũng có không ít người ca ngợi Lâm Phong.  

 

 

Chứng kiến phản ứng của người dưới khán đài, Long Soái rất hài lòng, cười nói: “Bây giờ mọi người đã hiểu lý do tôi đặc biệt tổ chức yến hội tối nay rồi chứ? Nhân vật như thế đủ xứng với hai chữ ‘Quốc sĩ’ sao?! Vì thế, tôi tuyên bố, kể từ tối nay, Lâm Phong sẽ trở thành vị Quốc sĩ thứ bảy của Đại Hạ chúng ta…”  

 

 

Vừa dứt lời, người thuộc các thế lực dưới khán đài đồng loạt gật đầu ủng hộ. Lâm Phong nhìn cảnh này mà nhíu mày, bỗng có cảm giác không trâu bắt chó đi cày!  

 

 

“Lâm Phong, cậu còn lời nào muốn nói với mọi người không?” Lúc này, Long Soái mỉm cười hỏi.  

 

 

“Không!” Lâm Phong khẽ lắc đầu.  

 

 

“Một khi đã vậy, tôi xin tuyên bố, yến hội bắt đầu! Tối nay cũng là dịp hiếm có mọi người tụ hội với nhau, nhất định phải uống cho đã đời!” Long Soái cất cao giọng.  

 

 

...  

 

 

Sau một tràng diễn thuyết.  

 

 

Lâm Phong và Long Soái cùng nhau ngồi xuống bàn của Tư Đồ Vân Tiêu, lục sư huynh.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 656


 Trong nháy mắt va chạm vừa nãy, lão ta đã biết thực lực của Lâm Phong, nên không dám khinh thường, lập tức thôi thúc năng lượng toàn thân bắn ra tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng kim trước người.  

 

Giây sau, nắm đấm của Lâm Phong đột nhiên đánh lên vòng bảo hộ của lão ta!  

 

 

“Rắc rắc!”  

 

 

Dưới năng lượng kinh khủng ập tới, lá chắn vàng kim nứt vỡ!  

 

 

Nắm đấm của Lâm Phong không giảm tốc độ, đánh mạnh lên ngực Vu Ti Mệnh!  

 

 

Adv

“Rầm!”  

 

 

Vu Ti Mệnh bay ra ngoài, cơ thể già nua đập mạnh lên tường, đập thủng một lỗ, bay tiếp ra ngoài!  

 

 

“Quay lại đây!”  

 

 

Lâm Phong duỗi tay ra, hút Vu Ti Mệnh đang bay ra ngoài về, nặng nề ném xuống đất, sau đó dẫm lên mặt lão ta:  

 

Adv

 

“Ông biết sao tôi muốn giết ông không?”  

 

 

“Tha… tha tôi.”  

 

 

Hiện tại, Vu Ti Mệnh đã chồng chất vết thương, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.  

 

 

Lão ta cho rằng thực lực của mình và Lâm Phong không kém nhau là bao! Cũng chưa từng nghĩ Lâm Phong có thể chèn ép mình dễ dàng như thế.  

 

 

Đến cả minh chủ của liên minh cũng không làm được!  

 

 

Lâm Phong này quá mạnh!  

 

 

“Tôn Kiến Văn đúng là nên chết, nhưng chỉ tôi mới được giết ông ta, ông không nên đụng vào. Hiểu chưa?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Dứt lời, không để Vu Ti Mệnh đáp lại, anh hung hăng dẫm thẳng xuống, biến Vu Ti Mệnh thành một vũng máu!

 

Khoảnh khắc này, hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh!  

 

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Chết…chết rồi!  

 

 

Một vị võ thánh mà cứ chết như thế sao?  

 


 

Nhiều năm như vậy, không biết đã bao lâu rồi nước Đại Hạ mới có một cường giả võ thánh chết!  

 

 

Mà vào lúc này, Lâm Phong lại nhìn về phía rất nhiều cường giả Võ Hồn Cảnh của liên minh Nam Lĩnh, lạnh lùng nói:  

 

 

“Các người muốn sống hay muốn chết?”  

 

 

“Muốn…muốn sống!”  

 

 

Một đám cường giả Võ Hồn Cảnh bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch ra.  

 

 

“Muốn sống thì giao hết linh thạch ở trên người ra đây cho tôi.”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Mẹ nó, không ngờ lại bị cướp?  

 

 

Rất nhiều cường giả Võ Hồn cảm thấy cực kỳ ấm ức, nhưng cũng không dám nhiều lời, lần lượt bỏ ra linh thạch trên người rồi vội vàng chạy khỏi Trần gia!  

 

 

Lâm Phong tiến tới kiểm kê một lượt, phát hiện linh thạch của đám người này thực ra cũng không nhiều, tổng cộng khoảng 1500 viên….  

 

 

Có điều chuyện này cũng bình thường!  

 

 

Dù sao thì võ giả cũng không có nhiều nhu cầu về linh thạch, một người mang tầm một trăm viên đã là khá nhiều rồi!  

 

 

“Tiểu sư đệ, cậu giết Vu Ti Mệnh, xem như là đắc tội với Vu tộc rồi đấy!”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 658


 Sông Vân Xuyên là con sông dài nhưng hẹp bao quanh thành phố Vân Xuyên, nước sông không sâu, hai bên bờ sông trồng những cây liễu dài mảnh khảnh, dưới ánh đèn neon soi chiếu, một con gió nhẹ thổi qua, cây đung đưa nhẹ nhàng, tràn đầy ý cảnh!  

 

Thần thức của Lâm Phong quét nhẹ qua liền nhìn thấy nhị sư tỷ đang ngồi trên một chiếc ghế dài ở bên bờ sông.  

 

 

Buổi tối cô ta mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, hai tay chống cằm nhìn dòng sông, ngẩn ngơ thất thần cũng không biết đang nghĩ điều gì.  

 

 

“Đại sư huynh gửi tin cho chị nói những gì?”  

 

 

Lâm Phong bước tới hỏi.  

 

 

Adv

“Cậu ngồi xuống rồi nói.”  

 

 

Khuôn mặt nhị sư tỷ lộ ra một nụ cười ngọt ngào.  

 

 


Lâm Phong làm theo lời ngồi bên cạnh nhị sư tỷ, nói:  

 

 

“Rốt cuộc nói gì?  

 

Adv

 

“Đại sư huynh gặp được sư phụ rồi! Bây giờ sư phụ đang làm một chuyện lớn! Chuyện lớn này khả năng có liên quan vận mệnh tương lai của địa cầu!”  

 

 

Nhị sư tỷ vẻ mặt nghiêm túc nói.  

 

 

“Chuyện lớn gì cơ?”  

 

 

Lâm Phong tỏ ra kinh ngạc.  

 

 

“Chị không biết, đại sư huynh không nói với chị! Có điều anh ấy nói chiếc chìa khóa thứ ba của phần mộ ẩn giấu của tiên nhân, phải đợi cậu đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh mới có thể mở ra được!”  

 

 

“Bởi vì bên trong phần mộ đó rất nguy hiểm, nếu như cậu không đạt tới Xuất Khiếu Cảnh, đi vào đó chỉ có đường chết!”  

 

 

Nhị sư tỷ nhìn Lâm Phong nói, đôi mắt xinh đẹp vô cùng sáng ngời, tựa hồ như có sao trong đó vậy.  

 

 

“Xuất Khiếu Cảnh….”  

 

 

Lâm Phong khẽ cau mày!  

 

 

Bây giờ anh cách Xuất Khiếu Cảnh gần cũng không gần nhưng xa cũng không xa, chỉ cần có thể tìm thấy được Sâm Tụ Hồn, luyện chế Thần Hồn Đan, mọi thứ đều sẽ dễ dàng!”  

 

 

Nhưng mà thứ như Sâm Tụ Hồn chủ yếu vẫn là duyên phận, muốn mù quáng tìm kiếm, tìm mấy năm cũng chưa chắc tìm được!  

 

 

“Đúng rồi! Tiểu sư đệ, chị có việc này, cậu có thể giúp chị được không?”  

 


 

Nhị sư tỷ đột nhiên nói.  

 

 

“Cứ việc nói!”  

 

 

“Là như vậy! Chị cần cậu đi đảo Long giúp chị giết một người cải tạo của nước Mỹ!”  

 

 

Trong ánh mắt của nhị sư tỷ lộ ra một tia sát ý, lại nói tiếp:  

 

 

“Đảo Long từ xưa tới nay đều là lãnh thổ của nước Đại Hạ, thế nhưng bây giờ đảo chủ của Đảo Long lại muốn tự lập cửa ngõ, giờ lại câu kết với phòng thí nghiệm gen nước Mỹ!”  

 

 

“Được, giao cho tôi! Tôi rất thích giết những người cải tạo kia!”  

 

 

Lâm Phong trực tiếp đồng ý.  

 

 

“Cảm ơn cậu, tiểu sư đệ.”  

 

 

Nhị sư tỷ nghe vậy khuôn mặt nở một nụ cười, anh mắt cũng dịu đi không ít, lại nói:  

 

 

“Nếu như cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ, chị có thể có thưởng cho cậu!”  

 

 

“Thưởng cái gì?”  

 

 

“Tùy cậu, chỉ cần cậu nói, chị đều có thể đáp ứng cậu!”  

 

 

“Thật sao?”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 748


 “Chào Lâm Phong, tôi là gia chủ nhà Thượng Quan, Thượng Quan Phi Dương!”  

 

Hết nhân vật lớn này đến nhân vật lớn khác bưng ly rượu tới mời rượu Lâm Phong rất đỗi nhiệt tình!  

 

 

Nói thật thì Lâm Phong không hề thích cảnh này, nhưng chuyện đã tới nước vậy thì không dễ rời khỏi, đành phải lần lượt đối đáp một cách bình tĩnh.  

 

 

Bấy giờ, gia chủ nhà họ Trương cũng dẫn theo Trương Lương và Trương Lỵ tới.  

 

 

“Chào Lâm Phong! Tôi là gia chủ nhà họ Trương, Trương Đống! Mời cậu một ly!”  

 

Adv

 

“Chào chú Trương!”  

 

 

Lâm Phong đứng dậy, nở nụ cười tươi. Trương Đống thấy thế thì hơi ngạc nhiên.  


 

 

Trước đó, khi các gia chủ khác mời rượu, Lâm Phong chỉ lịch sự nhấp một hớp, thái độ rất qua loa.  

 

Adv

 

Thế nhưng bây giờ gặp mình, cậu ấy lại đứng dậy. Điều đó khiến ông vui trong lo sợ, vội nói: “Lâm Phong, chúng ta có thể giao lưu ngang hàng, tôi không dám nhận tiếng ‘chú’ này!”  

 

 

“Không sao đâu! Cháu là bạn thân của con gái chú! Trước đây con gái chú còn từng giúp cháu việc lớn!”  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Trương Lỵ, mỉm cười nói.  

 

 

Trương Lỵ phát hiện ánh nhìn của Lâm Phong, mặt đẹp ửng hồng, coi bộ rất ngại ngùng.  

 

 

Thấy vậy, vẻ mặt Trương Đống lập tức như bừng tỉnh. Ông ấy biết Lâm Phong quen con gái mình, song không ngờ mối quan hệ lại tốt đến vậy! Điều ấy khiến cho ông ấy hết sức mừng rỡ trong lòng!  

 

 

Nếu con gái ở bên Lâm Phong thì chuyện này sẽ đem đến lợi lộc cực lớn cho nhà họ Trương họ!  

 

 

“Ha ha, thì ra là thế! y dà, chúng tôi già lụ khụ rồi! Cậu và Lỵ Lỵ còn trẻ, sau này có thể giao lưu sâu sắc thêm!”  

 

 

Trương Đống không khỏi cười sang sảng.  

 

 

“Giao lưu sâu sắc là điều chắc chắn rồi! Về sau chú Trương có việc gì cần cũng có thể tới tìm cháu!” Lâm Phong mỉm cười, khẽ gật đầu.  

 

 

Trước đó, do anh hấp thụ trái tim thiên sứ nên âm dương mất cân bằng, nếu không nhờ Trương Lỵ thì hiện giờ không biết anh sẽ ra sao!  

 

 

Anh luôn khắc ghi công ơn của những người đã giúp đỡ mình.  

 

 

Chứng kiến cảnh này, gia chủ các thế lực khác trong sân đều thể hiện vẻ mặt vô cùng hâm mộ. Ông già Trương Đống này sinh được đứa con gái tốt quá! Tối nay chắc sướng bay lên tận trời rồi!  

 

 

Có thể mường tượng được, vì câu này của Lâm Phong, sợ rằng trong tương lai, sẽ không một ai ở Kinh Thành dám trêu chọc nhà họ Trương!  

 

 

...  

 

 

Cùng lúc đó, tại một bàn tiệc cách không xa, mặt mày đám người Chu Bỉnh Quyền và Chu Chiến nặng nề như sắp vắt ra nước!  

 

 

Nhà họ Trương và nhà họ Chu ở hai chiến tuyến đối lập!  

 

 

Bây giờ nhà họ Trương được nâng bật lên không phải chuyện tốt lành gì với nhà họ Chu bọn họ.  

 

 

Bọn họ đã cảm nhận được rõ biểu hiện hơi xa cách của gia chủ một số nhà, đó là bởi nhà họ Trương đã đứng được về phe Lâm Phong!  

 

 

“Chiến Nhi, ngài Lận tới đâu rồi?” Chu Bỉnh Quyền hỏi khẽ.  

 

 

Giờ ông ta phải đợi Lận Vô Song tới lấy lại thể diện cho mình!  

 

 

“Sắp rồi ạ, ngài Lận vừa gửi tin cho con, nói ngài ấy tới bãi đỗ xe của khách sạn rồi ạ!” Chu Chiến đáp.  

 

 

Nghe vậy, Chu Bỉnh Quyền khẽ gật đầu, vẻ lạnh lùng nhoáng lên trong mắt, thầm nghĩ: Trương Đống, ông đừng tưởng về được phe của Lâm Phong là sẽ chèn ép được nhà họ Chu bọn tôi! Lát nữa Lận Vô Song tới, tôi muốn ông tận mắt chứng kiến Lâm Phong ông lấy làm tự hào phải xin lỗi tôi ra sao!

 

Mọi người dời mắt nhìn lại. Khi thấy được người mới tới là ai, ánh mắt họ đều khẽ động đậy, cất giọng bàn tán sôi nổi: “Lạ thật! Sao tối nay Lận Vô Song lại tới? bữa tiệc này liên quan gì tới ngài ấy đâu?”  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 657


Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

 

Khương Ngôn Khê khẽ bĩu môi, nói qua chuyện khác:  

 

 

“Nếu sự việc đã kết thúc rồi! Vậy chị và lục sư huynh đi trước đây! Có điều 8 giờ tối nay chị đợi cậu ở bờ sông Vân Xuyên, có vài chuyện cần nói với cậu!”  

 

 

“Được!”  

 

 

Lâm Phong gật đầu, anh biết chuyện mà nhị sư tỷ muốn nói có lẽ liên quan đến lão già!  

 

 

Adv

…….  

 

 

Mặc dù chuyện của liên minh Nam Lĩnh khiến cho trên dưới Trần gia cảm thấy vô cùng lo sợ, nhưng cũng xem như tuy kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm gì!  

 

 


Mà sau khi trải qua chuyện này, trên dưới Trần gia rõ ràng càng thêm đoàn kết, cũng càng kính phục Lâm Phong hơn!  

 

 

…..  

 

 

Adv

Ăn xong bữa tối đã là sáu giờ chiều. Mặt trời lặn ở phía tây, hoàng hôn với ánh chiều tà!  

 

 

Ráng chiều cuối tháng 10 thật khác biệt!  

 

 

Lâm Phong cùng Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến đi dạo trên phố.  

 

 

Tiểu Luyến Luyến lấy ra một con phệ linh trùng, nhảy nhót dọc đường, chơi đùa cực kỳ vui vẻ!  

 

 

Còn Lâm Phong và Trần Y Nặc thì tay trong tay đi theo phía sau.  

 

 

“Nếu như có thể cứ tiếp tục đi mãi thế này thì tốt biết mấy!”  

 

 

Trần Y Nặc đột nhiên nói.  

 

 

“Sao bỗng dưng lại nói như vậy?”  

 

 

Lâm Phong tỏ vẻ kinh ngạc  

 

 

Bước chân của Trần Y Nặc đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong, dưới ánh hoàng hôn đôi mắt xinh đẹp của cô trở nên sáng rực.  

 

 

“Em không thể tu tiên, không thể học võ…”  

 

 

“Thời gian trôi qua, em sẽ dần dần già đi. Tới lúc đó khuôn mặt của anh vẫn như vậy, nhưng còn em thì đã một bà già rồi!”  

 

 

“Hôm nay nhị sư tỷ bá đạo đứng bên cạnh anh, chống lưng cho anh, em thực sự muốn người phụ nữ đó là em! Đáng tiếc….”  

 

 

Sắc mặt Trần Y Nặc tối sầm lại.  

 

 

“Đừng nghĩ nhiều nữa! Anh nhất định sẽ tìm được cách giúp em tu luyện!”  

 

 

Lâm Phong nói,  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy khẽ gật đầu, sau đó lại nói:  

 

 

“Nếu như có một ngày em già rồi, vậy em sẽ chủ động rời xa anh! Tới lúc đó anh có thể tìm một người đồng đạo thích hợp với anh hơn…”  

 

 

“Em đang nói linh tinh gì vậy?”  

 

 

Lâm Phong nắm chặt lấy tay Trần Y Nặc.  

 

 

“Em không nói linh tinh, đây là chuyện rất thực tế! Em cảm thấy con người của nhị sư tỷ rất tốt….em chỉ có một thỉnh cầu, đó là hai người có thể chăm sóc tốt cho Tiểu Luyến Luyến!”  

 

 

Trần Y Nặc khẽ mỉm cười.  

 

 

Lâm Phong nhìn Trần Y Nặc, chỉ cảm thấy trong lòng như có một sợi dây sắp đứt, vừa bế tắc vừa đau lòng….  

 

 

“Anh đảm bảo! Anh sẽ tìm được cách khác để tu tiên hoặc tu võ!”  

 

 

Lâm Phong nghiêm túc nói.  

 

 

Trong đầu anh chợt hiện lên khuôn mặt của Hoa Vân Phi, trước đó đám người Triệu Vô Cực có nói, chỉ cần Hoa Vân Phi nghiên cứu thành công thì mọi người đều có thể luyện võ được….  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 659


Nghe lời Lâm Phong.  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của nhị sư tỷ ửng hồng, cảm thấy mình thật xấu hổ.  

 

 

Còn tưởng rằng tiểu sư đệ muốn...  

 

 

Không biết nghĩ đến điều gì.  

 

 

Khuôn mặt của Khương Ngôn Khê càng thêm đỏ ửng, ngượng ngùng đến nỗi hận không thể tìm một khe đất chui vào.  

 

 

Nếu lúc này có người hiểu rõ tính cách của cô ta ở đây,  

 

Adv

 

Chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc!  

 

 

Khương Ngôn Khê có tiếng là sư tử Hà Đông, vậy mà lại biết đỏ mặt sao?  

 


 

Lúc này, Lâm Phong chú ý đến sắc mặt của nhị sư tỷ, không khỏi cau mày hỏi:  

 

 

"Chị không khỏe sao? Tôi có thể giúp chị kiểm tra cơ thể..."  

 

Adv

 

"Không có! Chỉ là đột nhiên cảm thấy hơi nóng!"  

 

 

Nhị sư tỷ vội vàng chuyển chủ đề, hỏi:  

 

 

"Đa số là những võ giả già yếu mới mua sâm Tụ Hồn về để nuôi dưỡng thần hồn, cậu cần thứ này làm gì?"  

 

 

"Tôi muốn luyện chế Thần Hồn Đan!"  

 

 

Lâm Phong không hề giấu giếm.  

 

 

"Luyện chế Thần Hồn Đan?"  

 

 

Nhị sư tỷ có chút kinh ngạc.  

 

 

Theo như cô ta biết.  

 

 

Tụ Hồn Sâm chỉ là nguyên liệu bố sung của Thần Hồn Đan mà thôi.  

 

 

Muốn luyện chế ra Thần Hồn Đan thì nhất định phải có Quả Hồn.  

 

 

Mà Quả Hồn lại quá hiếm, nhìn khắp thời thượng cổ, cũng không thấy được mấy cây!  

 

 

Có vẻ như đoán được suy nghĩ của nhị sư tỷ, Lâm Phong trực tiếp nói:  

 

 

"Tôi có Quả Hồn! Các nguyên liệu phụ khác cũng đã thu thập được không ít trong Dược Vương cốc, bây giờ chỉ thiếu sâm Tụ Hồn, tôi sẽ có cách luyện chế ra Thần Hồn Đan!"  

 

 

"Mà chỉ cần luyện chế ra Thần Hồn Đan, tôi có thể thử đột phá cảnh giới Xuất Khiếu, mở ra mộ tiên nhân!"  

 

 

Nhị sư tỷ nghe vậy, đôi mắt đẹp hơi động.  

 

 

Trong lòng nghĩ tiểu sư đệ quả nhiên là linh thể trời sinh, là người có vận khí lớn!  

 

 

Trong thời đại linh khí khan hiếm như thế này, vậy mà lại có thể thu thập được Quả Hồn!  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát, mới khẽ mở lời:  

 

 

"Trước đây trong mấy buổi đấu giá thường có thể mua được sâm Tụ Hồn, nhưng bây giờ đã rất ít thấy rồi! Tôi có thể giúp cậu tìm thử xem, nhưng không dám đảm bảo!"  

 

 

"Vậy thì cảm ơn nhị sư tỷ!"  

 

 

Lâm Phong đứng dậy, chắp tay với nhị sư tỷ.  

 

 

"Khách sáo với tôi làm gì."  

 

 

Trên khuôn mặt mê người của nhị sư tỷ lộ ra một nụ cười xinh đẹp.  

 

 

Dưới ánh trăng nhàn nhạt.  

 

 

Lâm Phong phát hiện ra nhị sư tỷ vậy mà lại có hai chiếc răng khểnh!  

 

 

Khiến cho nhị sư tỷ bề ngoài lạnh lùng, lúc này vậy mà lại có vẻ hơi đáng yêu...  

 

 

Lúc này, nhị sư tỷ cũng đứng dậy, nói:  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 749


 Cùng với âm thanh bàn tán của mọi người, Lâm Phong cảm nhận rõ ràng cơ thể Doãn Diệu ngồi cạnh khẽ run lên. Cô  siết chặt nắm tay, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp giờ đây thế mà hơi méo xẹo!  

 

 

“Diệu Diệu, bình tĩnh!”  

 

 

Lục sư huynh Phùng Mục Trần khẽ trấn an.  

 

 

Nghe vậy, Doãn Diệu thở hắt ra một hơi, cảm xúc cũng dần bình tĩnh lại.  

 

 

Cô ta biết bây giờ mình phẫn nộ đến mấy cũng vô ích, thậm chí nếu gây sự chú ý của Lận Vô Song thì không chừng tối nay cô  còn phải chết tại nơi đây!  

 

Adv

 

Lúc này, Long Soái bên cạnh cười lớn một tiếng, đi qua đón tiếp!  

 

 

“Ha ha, cuối cùng cậu cũng tới rồi à Vô Song!”  


 

 

Khi Long Soái tiến lên, chủ các thế lực lớn trong sân cũng lần lượt vây quanh, cười chào hỏi.  

 

 

Adv

Nhìn cảnh này là đủ biết thân phận của Lận Vô Song cao quý đến nhường nào!  

 

 

Ít nhất trong mắt chủ các thế lực lớn, vị thế của Lận Vô Song chắc chắn chỉ có hơn Lâm Phong chứ chẳng kém.  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh quan sát Lận Vô Song đang được bao vây săn đón!  

 

 

Tuy người này không phải dân tu tiên nhưng lại tu luyện võ đạo tới trình độ vô cùng cao sâu!  

 

 

Gốc rễ võ đạo trong cơ thể này hùng hậu hơn hẳn người thường, linh khí cuồn cuộn bao vây võ hạch lộng lẫy, tụ lại bên nhau như sông sâu biển lớn!  

 

 

Có thể nói, chiến lực của Lận Vô Song ở Võ Thánh trung kỳ sợ rằng còn mạnh hơn cả gia chủ mười dòng họ lớn!  

 

 

Điều này khiến Lâm Phong hơi ngạc nhiên. Đây là lần đầu anh gặp một người có thể tu võ đạo tới trình độ này. Võ Thánh trung kỳ đã có thể địch nổi Nguyên Anh sơ kỳ, thậm chí là Nguyên Anh trung kỳ. Nó đã kéo gần vô hạn khoảng cách giữa võ đạo và tiên đạo.  

 

 

Chẳng qua…  

 

 

Chỉ đến thế mà thôi!  

 

 

Trong mắt Lâm Phong, Lận Vô Song cũng mới là con kiến to hơn chút xíu…  

 

 

Đừng nói hiện tại, dẫu Lận Vô Song bước vào hàng Võ Thánh đỉnh thì cũng không có cửa thành đối thủ của anh!  

 

 

“Lục sư huynh, anh thuật lại qua cho tôi về tình hình Côn Luân đi… Vị thế của nhà họ Lận ra sao? Nghe nói nhị sư tỷ cũng đến từ Côn Luân?” Lâm Phong mỉm cười hỏi.  

 

 

Nghe vậy, Phùng Mục Trần suy tư một lát, mới nói: “Chắc hẳn sư phụ cũng kể với cậu về chuyện lớn từ thời thượng cổ rồi?”  

 

 

Lâm Phong khẽ gật đầu.  

 

 

“Một khi đã vậy, tôi cũng tiện giải thích! Sau kiếp nạn lớn thời thượng cổ, thực ra vẫn còn một số thế gia tiên đạo trụ lại được. Những thế gia tiên đạo này tập trung lần lượt ở Côn Luân, Thái Sơn, Hoàng Sơn và Đảo Bồng Lai!”  

 

 

“Vậy nên thời hiện đại về sau mới có câu này: Côn Luân lên trời, Thái Sơn cúng bái, Hoàng Sơn giữ lăng, Bồng Lai thành tiên!”  

 

 

“Người từ bốn nơi này tương đương với người bảo vệ Đại Hạ chúng ta! Qua năm tháng vĩnh cửu, từ tiền Tần đến nay, triều đại thay đổi liên miên, chỉ riêng bọn họ là vĩnh hằng!!!”  

 

 

Phùng Mục Trần khẽ nói nhanh.  

 

 

Khi nói những điều này, vẻ mặt Phùng Mục Trần hết sức nặng nề, rõ ràng là vô cùng kiêng kị.  

 

 

Dừng một lát, anh ta lại nói: “500 năm trước, triều nhà Minh có một vị đại tướng võ đạo qua Tây Dương, không hiểu sao gây sự với vô số Thần Tộc ở phương Tây, dẫn ra một cuộc chiến rung chuyển đất trời! Thời ấy, người thuộc bốn nơi này chính là lực lượng chính! Nếu không có sự ra mặt của bốn thế gia tiên đạo thì e rằng Đại Hạ đã gặp nguy rồi!”  

 

 

“Ồ? Anh nghe nói, không phải có một đại năng Độ Kiếp ra tay mới dẹp yên được chiến loạn sao?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Vị đại năng Độ Kiếp kia về sau thấy tình hình không ổn nên mới xuất hiện…” Phùng Mục Trần khẽ lắc đầu.  

 

 

“Người đó là ông cụ sao?” Lâm Phong tiếp tục truy hỏi.  

 

 

“Anh đã từng hỏi sư phụ về việc này! Tuy nhiên sư phụ đã phủ nhận, thành thử anh cũng không rõ tình huống cụ thể cho lắm!” Phùng Mục Trần trả lời.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 658


 Sông Vân Xuyên là con sông dài nhưng hẹp bao quanh thành phố Vân Xuyên, nước sông không sâu, hai bên bờ sông trồng những cây liễu dài mảnh khảnh, dưới ánh đèn neon soi chiếu, một con gió nhẹ thổi qua, cây đung đưa nhẹ nhàng, tràn đầy ý cảnh!  

 

Thần thức của Lâm Phong quét nhẹ qua liền nhìn thấy nhị sư tỷ đang ngồi trên một chiếc ghế dài ở bên bờ sông.  

 

 

Buổi tối cô ta mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, hai tay chống cằm nhìn dòng sông, ngẩn ngơ thất thần cũng không biết đang nghĩ điều gì.  

 

 

“Đại sư huynh gửi tin cho chị nói những gì?”  

 

 

Lâm Phong bước tới hỏi.  

 

 

Adv

“Cậu ngồi xuống rồi nói.”  

 

 

Khuôn mặt nhị sư tỷ lộ ra một nụ cười ngọt ngào.  

 

 


Lâm Phong làm theo lời ngồi bên cạnh nhị sư tỷ, nói:  

 

 

“Rốt cuộc nói gì?  

 

Adv

 

“Đại sư huynh gặp được sư phụ rồi! Bây giờ sư phụ đang làm một chuyện lớn! Chuyện lớn này khả năng có liên quan vận mệnh tương lai của địa cầu!”  

 

 

Nhị sư tỷ vẻ mặt nghiêm túc nói.  

 

 

“Chuyện lớn gì cơ?”  

 

 

Lâm Phong tỏ ra kinh ngạc.  

 

 

“Chị không biết, đại sư huynh không nói với chị! Có điều anh ấy nói chiếc chìa khóa thứ ba của phần mộ ẩn giấu của tiên nhân, phải đợi cậu đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh mới có thể mở ra được!”  

 

 

“Bởi vì bên trong phần mộ đó rất nguy hiểm, nếu như cậu không đạt tới Xuất Khiếu Cảnh, đi vào đó chỉ có đường chết!”  

 

 

Nhị sư tỷ nhìn Lâm Phong nói, đôi mắt xinh đẹp vô cùng sáng ngời, tựa hồ như có sao trong đó vậy.  

 

 

“Xuất Khiếu Cảnh….”  

 

 

Lâm Phong khẽ cau mày!  

 

 

Bây giờ anh cách Xuất Khiếu Cảnh gần cũng không gần nhưng xa cũng không xa, chỉ cần có thể tìm thấy được Sâm Tụ Hồn, luyện chế Thần Hồn Đan, mọi thứ đều sẽ dễ dàng!”  

 

 

Nhưng mà thứ như Sâm Tụ Hồn chủ yếu vẫn là duyên phận, muốn mù quáng tìm kiếm, tìm mấy năm cũng chưa chắc tìm được!  

 

 

“Đúng rồi! Tiểu sư đệ, chị có việc này, cậu có thể giúp chị được không?”  

 


 

Nhị sư tỷ đột nhiên nói.  

 

 

“Cứ việc nói!”  

 

 

“Là như vậy! Chị cần cậu đi đảo Long giúp chị giết một người cải tạo của nước Mỹ!”  

 

 

Trong ánh mắt của nhị sư tỷ lộ ra một tia sát ý, lại nói tiếp:  

 

 

“Đảo Long từ xưa tới nay đều là lãnh thổ của nước Đại Hạ, thế nhưng bây giờ đảo chủ của Đảo Long lại muốn tự lập cửa ngõ, giờ lại câu kết với phòng thí nghiệm gen nước Mỹ!”  

 

 

“Được, giao cho tôi! Tôi rất thích giết những người cải tạo kia!”  

 

 

Lâm Phong trực tiếp đồng ý.  

 

 

“Cảm ơn cậu, tiểu sư đệ.”  

 

 

Nhị sư tỷ nghe vậy khuôn mặt nở một nụ cười, anh mắt cũng dịu đi không ít, lại nói:  

 

 

“Nếu như cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ, chị có thể có thưởng cho cậu!”  

 

 

“Thưởng cái gì?”  

 

 

“Tùy cậu, chỉ cần cậu nói, chị đều có thể đáp ứng cậu!”  

 

 

“Thật sao?”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 660


 Nhị sư tỷ nhìn bóng lưng thon dài của Lâm Phong dần đi xa, trong đôi mắt đẹp thoáng qua một tia lạnh lẽo:  

 

 

"Sư đệ đi Đảo Long, mình cũng nên đi giải quyết chuyện của Nước Oa rồi!"  

 

 

"Kế hoạch đồ Long? Từng người một, thực sự coi nước Đại Hạ quốc của bà mày là quả hồng mềm sao?"  

 

 

...  

 

 

Lâm Phong về đến nhà, thấy Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến đều đã ngủ.  

 

 

Anh không quấy rầy hai mẹ con, mà tìm một chỗ trong sân ngồi xếp bằng, suy nghĩ về chuyện Đảo Long.  

 

Adv

 

Vài nghìn năm trước.  

 

 

Nơi đó từng là một vùng đất hoang vu!  


 

 

Sau đó có một vài tu sĩ đi ngang qua Đảo Long, phát hiện ra linh khí trên đảo rất nồng, thích hợp để mở tông lập phái, vì vậy đã lập nên một thế lực có tên là Long Linh Tông trên đảo!  

 

 

Tuy nhiên, theo thời gian, linh khí thiên địa cạn kiệt.  

 

Adv

 

Long Linh Tông cũng theo dòng chảy thời đại mà tan biến.  

 

 

Long Linh Tông tuy đã biến mất, nhưng Đảo Long vẫn còn, và trong hàng trăm năm qua, dựa vào sự giao lưu với các khu vực khác trong nước đã phát triển trên quy mô lớn.  

 

 

Cái gọi là no ấm sinh dâm dục.  

 

 

Đảo Long sau khi phát triển liền cảm thấy mình cứng cáp rồi, muốn đơn phương độc mã, tự mình lớn mạnh.  

 

 

Và lần này.  

 

 

Chủ của Đảo Long muốn giao lưu với mấy tên lãnh đạo cấp cao ở phòng thí nghiệm gen của Mỹ, đây rõ ràng là một hành vi khiêu khích rất nghiêm trọng!  

 

 

Nghĩ đến đây, Lâm Phong không khỏi cười lạnh một tiếng:  

 

 

"Có một số loài cầm thú không đánh cho một trận ra trò thì chúng không biết ai mới là chủ của chúng!!"  

 

 

"Ngày mai mình sẽ tắm máu Đảo Long, xem thử ai dám nhởn nhơ!"  

 

 

...  

 

 

Sáng hôm sau.  

 

 

Lâm Phong ăn sáng cùng vợ và Tiểu Luyến Luyến, sau đó lại đến võ trường đá cho Diệp Thiên Tâm vài cái.  

 

 

Kể từ khi Diệp Thiên Tâm biết được bí quyết bị đánh là có thể trở nên mạnh mẽ hơn thì đã tìm được hướng đi đúng đắn.  

 

 

Bây giờ lão ta thực sự tiến bộ rất nhanh!  

 

 

Chỉ trong vài ngày, lão ta đã đột phá từ Địa Cảnh đỉnh phong lên đến Hậu Thiên tầng thứ ba!  

 

 

Hơn nữa vì ăn quá nhiều đan dược luyện thể, nên bây giờ toàn thân lão ta đều căng phồng cơ bắp, giống như một vận động viên thể hình, nhìn qua rất hung dữ, rất có sức đe doạ!  

 

 

"Cậu Lâm! Lần sau cậu có thể nhẹ tay một chút được không, mấy cú đá của cậu làm tôi đau nhức hết cả người rồi!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm xoa xoa mông, vẻ mặt oán trách nói.  

 

 

"Muốn trở nên mạnh mẽ, chịu chút khổ có là gì?"  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghe vậy, cười toe toét, cũng không nói gì nữa!  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong đột nhiên phát hiện ra ba vợ Trần Sơn đang nằm trên một chiếc ghế dài, khóe miệng nở một nụ cười không rõ, nhìn trộm bên này.  

 

 

Điều này khiến anh thấy hơi kỳ lạ!  

 

 

Sáng sớm, Trần Sơn là gia chủ nhà họ Trần, không đi lo chuyện làm ăn, vậy mà lại ở đây xem Diệp Thiên Tâm bị đánh...  

 

 

Diệp Thiên Tâm chú ý tới ánh mắt của Lâm Phong,  

 

 

Không biết nghĩ đến điều gì, lão ta liền hạ giọng nói:  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 750


 “Thế nhà họ Lận này là thế lực nào? Bọn họ kế thừa thế gia tiên đạo thời thượng cổ, vì sao không tu tiên?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Thực ra ở Côn Luân có rất nhiều, nhưng cầm đầu là bốn thế gia tiên đạo lớn, lần lượt là nhà họ Khương, nhà họ Hoàng, nhà họ Triệu và nhà họ Lận! Chênh lệch sức mạnh giữa bốn gia tộc này không nhiều! Nhị sư tỷ là người nhà họ Khương, Lận Vô Song thì lại thuộc nhà họ Lận!”  

 

 

Ngừng một lát, Phùng Mục Trần lại nói: “Về phần câu hỏi của cậu, rằng tại sao không tu tiên. Hiển nhiên là do không có linh căn… thời đại mạt pháp, linh khí khô cạn, khó sinh linh căn! Vậy nên võ đạo mới ra đời vào đúng dịp này! Dĩ nhiên, trong bốn dòng họ lớn này, chắc chắn vẫn có sự tồn tại của người tu tiên, nhưng rất hiếm!”  

 

 

……  

 

 

Nghe xong, Lâm Phong đã hiểu tình hình cơ bản!  

 

 

Adv

Nói như vậy, quả thực vị thế của Lận Vô Song không nhỏ!  

 

 

Trương Lương, Chu Chiến được ca ngợi là cậu ấm số một tại Kinh Thành cũng thấp hơn một bậc lớn khi đứng trước Lận Vô Song.  

 

 


Lúc này, Doãn Diệu bỗng nhiên nói: “Hờ hờ, khó trách anh cứ trì trệ mãi không muốn giúp em, thì ra anh sợ nhà họ Lận đến vậy!”  

 

 

“Không phải anh sợ! Mà do anh không nắm chắc phần thắng!” Phùng Mục Trần khẽ lắc đầu.  

 

Adv

 

Doãn Diệu nghe vậy cười lạnh một tiếng, không có đáp lời!  

 

 

Đúng lúc này, nhóm người đằng xa đã chuyện trò xong, Long Soái dẫn theo Lận Vô Song đi tới chỗ Lâm Phong.  

 

 

Sau lưng Lận Vô Song còn có chủ một số thế lực đi theo, trong đó bất ngờ bao gồm Chu Bỉnh Quyền và Chu Chiến!  

 

 

Giờ phút này, hai cha con nhếch mép cười đầy hả hê, so với thái độ nặng trĩu lúc vừa rồi, bây giờ nom có vẻ rất đỗi khí phách oai phong!  

 

 

Chẳng mấy chốc, đám người đã tới trước bàn Lâm Phong.  

 

 

Nhóm người bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu, Lý Đại Long thấy thế vội vàng đứng dậy, đồng loạt cười nói: “Cậu chủ Vô Song! Đã lâu không gặp!!”  

 

 

“Đúng là hơi lâu ngày chưa gặp, chủ yếu do dạo gần đây tôi ở nước ngoài suốt, không về nước!” Lận Vô Song trả lời.  

 

 

Đối diện với hai lão làng bộ chấp pháp, vẻ mặt hắn rất thản nhiên, chẳng có chút cung kính sợ sệt nào, cứ như nói chuyện với hai người bạn bình thường!  

 

 

Lúc này, Lận Vô Song dời mắt về phía Lâm Phong, thế mà lại nở nụ cười, chủ động vươn tay: “Cậu chính là Lâm Phong đúng không?”  

 

 

“Ừm!” Lâm Phong lạnh nhạt gật đầu, chẳng hề có ý bắt tay với đối phương.  

 

 

Lận Vô Song nhíu mày, cánh tay vươn ra cứng đờ giữa không trung!  

 

 

Chứng kiến cảnh ấy, cõi lòng chủ các thế lực vây xem giữa sân đều bị đánh động.  

 

 


Bọn họ biết tính tình Lâm Phong kiêu ngạo khó khuất phục, song không ngờ đến Lận Vô Song cũng không được đối phương nể mặt!  

 

 

Ánh mắt Long Soái đứng cạnh khẽ động đậy, tuy nhiên ông ấy không nói gì thêm.  

 

 

Trên thực tế, ông ấy cũng rất muốn biết Lâm Phong hay Lận Vô Song mạnh hơn?  

 

 

Nếu tối nay hai người có thể đánh một trận tăng phần hứng thú cho mọi người thì cũng tốt.  

 

 

Hai cha con Chu Bỉnh Quyền lại thầm mừng quýnh lên. Chu Chiến còn lớn tiếng nói: “Lâm Phong! Ý cậu là sao? Không thấy ngài Lận muốn bắt tay với cậu à?”  

 

 

Lâm Phong nhìn Chu Chiến, không nói gì.  

 

 

Chu Chiến chú ý tới ánh mắt của Lâm Phong, vẻ mặt khẽ thay đổi, thế mà trong chốc lát cũng không dám nói gì thêm!  

 

 

Đúng lúc này, Lận Vô Song thu tay lại. Hắn liếc nhìn kỹ Lâm Phong, còn nói thêm: “Lâm Phong! Tôi nghe nói cậu mới đánh hai cha con nhà họ Chu ở bên ngoài? Còn giết kha khá người?”  

 

 

Lâm Phong lắc nhẹ ly rượu vang đỏ, hờ hững hỏi: “Sao nào? Chẳng lẽ không được?”  

 

 

“Cậu đánh ai tôi mặc kệ, nhưng Chu Chiến dẫu sao cũng là bạn chí cốt của tôi. Cậu ấy bị đánh, tôi ắt phải hỏi!”  

 

 

“Nể mặt tôi, xin lỗi hai cha con nhà họ Chu thì chuyện này sẽ xong xuôi, thế nào?” Lận Vô Song thốt ra từng câu từng chữ.  

 

 

Vừa dứt lời, Chu Chiến lập tức nhếch mép cười đắc chí. Anh ta nhìn thoáng qua đám người nhà họ Trương mặt mũi khó coi gần đó, sau đấy nói với Lâm Phong: “Nghe ngài Lận nói gì chưa, còn không xin lỗi đi?”  

 

 

“Uỳnh!”  

 

 

Lâm Phong dùng một cái tát đập Chu Chiến thành bãi máu.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 659


Nghe lời Lâm Phong.  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của nhị sư tỷ ửng hồng, cảm thấy mình thật xấu hổ.  

 

 

Còn tưởng rằng tiểu sư đệ muốn...  

 

 

Không biết nghĩ đến điều gì.  

 

 

Khuôn mặt của Khương Ngôn Khê càng thêm đỏ ửng, ngượng ngùng đến nỗi hận không thể tìm một khe đất chui vào.  

 

 

Nếu lúc này có người hiểu rõ tính cách của cô ta ở đây,  

 

Adv

 

Chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc!  

 

 

Khương Ngôn Khê có tiếng là sư tử Hà Đông, vậy mà lại biết đỏ mặt sao?  

 


 

Lúc này, Lâm Phong chú ý đến sắc mặt của nhị sư tỷ, không khỏi cau mày hỏi:  

 

 

"Chị không khỏe sao? Tôi có thể giúp chị kiểm tra cơ thể..."  

 

Adv

 

"Không có! Chỉ là đột nhiên cảm thấy hơi nóng!"  

 

 

Nhị sư tỷ vội vàng chuyển chủ đề, hỏi:  

 

 

"Đa số là những võ giả già yếu mới mua sâm Tụ Hồn về để nuôi dưỡng thần hồn, cậu cần thứ này làm gì?"  

 

 

"Tôi muốn luyện chế Thần Hồn Đan!"  

 

 

Lâm Phong không hề giấu giếm.  

 

 

"Luyện chế Thần Hồn Đan?"  

 

 

Nhị sư tỷ có chút kinh ngạc.  

 

 

Theo như cô ta biết.  

 

 

Tụ Hồn Sâm chỉ là nguyên liệu bố sung của Thần Hồn Đan mà thôi.  

 

 

Muốn luyện chế ra Thần Hồn Đan thì nhất định phải có Quả Hồn.  

 

 

Mà Quả Hồn lại quá hiếm, nhìn khắp thời thượng cổ, cũng không thấy được mấy cây!  

 

 

Có vẻ như đoán được suy nghĩ của nhị sư tỷ, Lâm Phong trực tiếp nói:  

 

 

"Tôi có Quả Hồn! Các nguyên liệu phụ khác cũng đã thu thập được không ít trong Dược Vương cốc, bây giờ chỉ thiếu sâm Tụ Hồn, tôi sẽ có cách luyện chế ra Thần Hồn Đan!"  

 

 

"Mà chỉ cần luyện chế ra Thần Hồn Đan, tôi có thể thử đột phá cảnh giới Xuất Khiếu, mở ra mộ tiên nhân!"  

 

 

Nhị sư tỷ nghe vậy, đôi mắt đẹp hơi động.  

 

 

Trong lòng nghĩ tiểu sư đệ quả nhiên là linh thể trời sinh, là người có vận khí lớn!  

 

 

Trong thời đại linh khí khan hiếm như thế này, vậy mà lại có thể thu thập được Quả Hồn!  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát, mới khẽ mở lời:  

 

 

"Trước đây trong mấy buổi đấu giá thường có thể mua được sâm Tụ Hồn, nhưng bây giờ đã rất ít thấy rồi! Tôi có thể giúp cậu tìm thử xem, nhưng không dám đảm bảo!"  

 

 

"Vậy thì cảm ơn nhị sư tỷ!"  

 

 

Lâm Phong đứng dậy, chắp tay với nhị sư tỷ.  

 

 

"Khách sáo với tôi làm gì."  

 

 

Trên khuôn mặt mê người của nhị sư tỷ lộ ra một nụ cười xinh đẹp.  

 

 

Dưới ánh trăng nhàn nhạt.  

 

 

Lâm Phong phát hiện ra nhị sư tỷ vậy mà lại có hai chiếc răng khểnh!  

 

 

Khiến cho nhị sư tỷ bề ngoài lạnh lùng, lúc này vậy mà lại có vẻ hơi đáng yêu...  

 

 

Lúc này, nhị sư tỷ cũng đứng dậy, nói:  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 661


 "Ông ta có biến thái hay không thì tôi không biết! Nhưng ông chắc chắn là biến thái, thích người khác đánh mình!"  

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghe vậy thì bối rối gãi gãi mông.  

 

 

"Được rồi! Ông tiếp tục chịu đòn đi, tôi còn có việc, đi trước đây!"  

 

 

Lâm Phong rời khỏi võ trường.  

 

 

Adv

Lại đi chỉ bảo cho Trần Thiên Hủ và Trần Thiên Hành.  

 

 

Hai anh em nhà vợ thực ra có thiên phú võ học khá tốt, chỉ là trước đây hơi lười biếng.  

 

 

Bây giờ sau nhiều chuyện như vậy, hai anh em biết được tầm quan trọng của thực lực, cũng nỗ lực hơn gấp bội!  

 

 

Tóm lại, mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt!  

 

 

Adv

...  

 

 

Khoảng chín giờ sáng.  

 

 

Có một lão già mặc trang phục xưa cũ đến nhà họ Trần, muốn gặp Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong đánh giá lão già một cái.  

 

 

Phát hiện ra lão già này thực lực cũng khá tốt, là một cường giả Võ Hồn Cảnh trung kỳ!  

 

 

"Lão phu tên là Đường Tam Thái, là tổ trưởng tổ sáu của Bộ chấp pháp! Nhận lệnh của Khương tiểu thư, dẫn đường cho cậu Lâm đến Đảo Long!"  

 

 

Lão già cúi người chắp tay.  

 

 

Rõ ràng ông ta biết thực lực của Lâm Phong, cho nên biểu hiện rất cung kính.  

 

 

"Đường Tam Thái? Cái tên này nghe rất vui tai đó!"  

 

 

Lâm Phong mỉm cười.  

 

 

"Cậu Lâm nói đùa rồi! Cái tên này của lão phu lấy từ đồ gốm thời Đường! Lúc nhỏ vì cái tên này mà lão phu bị bạn bè đồng trang lứa chế giễu rất nhiều lần, nói lão phu là cái lọ gốm!"  

 

 

"Nhưng mà, sau này lão phu cũng mặc kệ! Đồ gốm thời Đường là bảo vật quốc gia, lão phu có thể lấy tên này, là may mắn của lão phu!"  

 

 

Lão già cười nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì liếc nhìn lão già, hỏi:  

 

 

"Ông rất thích đất nước này sao?"  

 

 

Biểu cảm của Đường Tam Thái lập tức nghiêm túc, miệng thốt ra mười sáu chữ:  

 

 

"Sinh ra ở Đại Hạ, chết ở Đại Hạ, quê hương của lão phu, sao có thể không yêu?"

 

Tiếp theo.  

 

Hai người lại trò chuyện một lúc.  

 

 

Lâm Phong phát hiện ra ông lão này nói rất nhiều, mà những gì ông ta nói cũng rất hay!  

 

 

Đối với nhiều chuyện trong nước, ông ta đều có quan điểm riêng, cũng hiểu rất rõ!  

 

 

Ví dụ như chuyện Đảo Long lần này.  

 

 

Ông ta cho rằng bề ngoài không thể hành động thiếu suy nghĩ, nhưng trong bóng tối nhất định phải ra tay như sấm sét, phải dùng máu tươi để chứng minh uy phong của quốc gia!  

 

 

"Cậu Lâm, chuyện này phải trông cậy vào cậu rồi! Theo tin tình báo, lần này bên Mỹ quyết tâm rất cao, để đảm bảo không có sai sót, đã phái đi vài tên cường giả được máy móc cải tạo lại cơ thể, toàn thân khoác giáp đỏ."  

 

 

"Ngoài ra, một số gia tộc môn phái trên Đảo Long, cũng có rất nhiều người đứng về phía Mỹ, chắc chắn sẽ liều mạng bảo vệ!"  

 

 

Đường Tam Thái nghiêm trọng nói.  

 

 

"Không sao, đến bao nhiêu tôi giết bấy nhiêu, cho đến khi không còn ai dám đứng ra nữa!"  

 

 

Lâm Phong nói.  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom