Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 461


 

 Trần Thiên Hành vẫn không lên tiếng, nhưng hai tay đã siết chặt lại.   

 

Anh ta thân là cậu hai của Trần gia, chưa từng bị ai sỉ nhục tới vậy?  

 

 

Nếu không phải kiêng dè lai lịch của đối phương quá lớn, lo sợ liên lụy đến gia tộc thì anh ta đã sớm phản kháng lại rồi.   

 

 

“Ngài buông anh tôi ra!!”  

 

 

Lúc này, Trần Y Thủy tức giận xông tới trước, muốn hất tay Hoàng Phủ Vân ra nhưng lại bị Hoàng Phủ Vân đẩy nhẹ ra ngã nhào xuống đất.   

 

 

Adv

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những trưởng lão của Trần gia ở trong phòng đều rất khó coi.   

 

 

Cho dù là Trần Sơn người muốn liên hôn với thương hội Bách Vân cũng hơi cau mày, trong lòng tức giận.  

 

 

Hoàng Phủ Vân này quá ngông cuồng rồi!  

 

 

Hoàn toàn không coi Trần gia chúng ta ra gì!  

 

 

Adv

Trước mặt ông ấy, trêu chọc con gái ông, đánh con trai của ông, bất luận là người cha nào đi chăng nữa đều tuyệt đối không thể nhịn được.   

 

 

Trần Sơn đè nén lửa giận trong lòng nói:  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, nếu như ngài thích con gái của tôi, chúng ta có thể bàn chuyện hôn sự, nhưng bây giờ ngài làm như vậy, có phải là có chút không ổn?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nghe thấy lời này liền cười lớn, khinh thường nói:  

 

 

“Ông có hiểu nhầm không vậy? Thích con gái của ông? Con gái ông là cái thá gì? Chẳng qua tôi chỉ muốn xem cô ta xinh đẹp cỡ nào, muốn chơi đùa cô ta mà thôi!”  

 

 

“Dựa vào cô ta mà cũng xứng gả cho Hoàng Phủ Vân tôi sao?”  

 

 

“Ông tưởng rằng tôi là kiểu người như Lâm Phong, ngu ngốc đến mức kiểu phụ nữ nào cũng muốn sao?”  

 

 

Lâm Phong?  

 

 

Trần Sơn nghe thấy lời này mà trong lòng chấn động!  

 

 

Cái tên này không hề xa lạ với ông ấy!  

 

 

Trước đó con cả ông ta Trần Thiên Hủ gọi điện cho ông, nói rằng người đàn ông của Y Nặc tên là Lâm Phong!  

 

 

Nếu vậy thì, Hoàng Phủ Vân là vì Lâm Phong mà tìm tới tận cửa hay sao?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Sơn trở nên vô cùng tức giận,   

 

 

Ông ấy vốn đã không hài lòng gì với Lâm Phong rồi, bây giờ Lâm Phong lại còn gây ra phiền phức lớn như thế cho Trần gia, rõ ràng giống như mang vận xui đến tận cửa vậy!  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, lời nói của ngài có chút quá đáng rồi! Bây giờ mong ngài hãy buông con trai tôi ra. Có chuyện gì chúng ta có thể từ từ nói!”  

 

 

Trần Sơn trầm giọng nói.   

 

 

“Nếu tôi không buông thì sao?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân thờ ơ nói.   

 

 

Hôm nay, mục đích gã tới đây chính là để chinh phục Trần gia, khiến Trần gia phải quỳ lạy gã.   

 

 

Đến lúc Lâm Phong tới, lại mượn sức Trần gia cạnh khóe ra oai với Lâm Phong, từ đó khiến Lâm Phong khuất phục mình!  

 

 

Cho nên những người của Trần gia càng phẫn nộ thì gã sẽ càng vui!  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, ngài làm thế! Vậy Trần gia cũng không thể để mặc ngài ức hiếp được!”  

 

 

Lời Trần Sơn vừa dứt, rất nhiều trưởng lão của Trần gia hừ lạnh một tiếng rồi bao vây quanh Hoàng Phủ Vân.   

 

 

Mà chính vào lúc này, một cỗ uy áp đáng sợ thuộc về hậu kỳ tông sư võ đạo ngay lập tức bao phủ lấy toàn căn phòng, là do đại trưởng lão của thương hội Bách Vân Lý Phúc đứng dậy.  

 

 

Đôi mắt sáng như đuốc quét qua toàn bộ căn phòng, lạnh lùng nói:  

 

 

“Trần gia các người muốn cả nhà bị diệt luôn sao?”  

 

 

“Xì~”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 552


 Không ngờ mình lại đột ngột bị Lâm Phong tát một cái, tốc độ nhanh đến mức hắn thậm chí không kịp phản ứng!  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

sự nghi ngờ trong lòng hắn đã được thay thế bằng sự tức giận!  

 

 

Bị sỉ nhục trước mặt bao nhiêu người như vậy, khiến cho một người vốn kiêu ngạo như hắn không thể chịu đựng được!  

 

 

"Mày dám đánh tao? Mày có biết tao là ai không?"  

 

 

Adv

Người thanh niên áo xanh vừa lên tiếng dọa nạt Lâm Phong, vừa vận động toàn bộ linh khí trong cơ thể, muốn giãy dụa thoát ra!  

 

 

Ngay lập tức.  

 

 


Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể người thanh niên áo xanh lan tỏa ra, khuấy động không khí trong sảnh rung lên ầm ầm, khiến những người xung quanh không khỏi hoảng sợ, nhao nhao lui về phía sau, tránh để bị ảnh hưởng!  

 

 

Tuy nhiên.  

 

 

Adv

Ngay sau đó.  

 

 

Luồng khí tức kinh hoàng kia đột ngột dừng lại.  

 

 

Chỉ nghe "rắc!" một tiếng,  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bẻ gãy cổ người thanh niên áo xanh, cũng như trước đó, tiện tay ném xuống đất!  

 

 

Đôi mắt của người thanh niên áo xanh mở to, đôi đồng tử dần xám xịt tràn đầy vẻ hoang mang và sợ hãi, dường như không ngờ rằng mình lại chết dễ dàng như vậy...  

 

 

"Ngu ngốc! Nhìn tao giống quan tâm mày là ai chắc? Cho dù mày là Thiên Vương Lão Tử, trước mặt tao cũng như nhau."  

 

 

Lâm Phong cười khẩy, sau đó bắn ra một tia linh hỏa, thiêu rụi cả xác chết của người thanh niên áo xanh và Thượng Quan Phi Hồng thành tro bụi.  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Mấy người trong sảnh đều hóa đá!  

 

 

Đặc biệt là những người biết thân phận của người thanh niên áo xanh, sắc mặt càng trở nên tái nhợt, mồ hôi đầm đìa trên trán.  

 

 

Xong rồi, xong rồi.  

 

 

Lần này thực sự xảy ra chuyện lớn rồi!  

 

 


Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng với thực lực của người thanh niên áo xanh, vậy mà trong nháy mắt đã bị Lâm Phong giết chết, thậm chí còn không kịp nói ra lai lịch của mình!  

 

 

Theo họ thấy, nếu người thanh niên áo xanh nói ra lai lịch của mình, Lâm Phong tuyệt đối không dám ra tay sát hại.  

 

 

Nhưng giờ nói những điều này rõ ràng đã muộn!  

 

 

"Hửm?"  

 

 

Ngay lúc này, Lâm Phong đột nhiên phát hiện trong tro cốt của người thanh niên áo xanh có một hạt màu đen nhỏ xíu.  

 

 

Điều này rất không bình thường!  

 

 

Với nhiệt độ cao của linh hỏa, ngay cả thép cũng phải tan chảy, vậy mà hạt màu đen này lại hoàn toàn nguyên vẹn?  

 

 

Lâm Phong vung tay, bắt lấy hạt màu đen, nhìn kỹ một chút.  

 

 

Dường như là một hạt giống?  

 

 

Nhưng loại hạt giống nào có thể chịu được nhiệt độ cao của linh hỏa?  

 

 

Biết vậy đã tra xét hồn phách rồi!  

 

 

Suy nghĩ mãi không ra, Lâm Phong đành bỏ hạt đen vào túi càn khôn, định về nhà nghiên cứu kỹ hơn.  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Một ông lão ở cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bảy đột nhiên lên tiếng nói:  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 460


Nhìn thấy cảnh này, trong lòng mọi người ở Trần gia nhất thời cảm thấy có gì đó không ổn.   

 

Hôm nay Hoàng Phủ Vân đột nhiên tới đây với vẻ cao cao tại thượng, giờ lại còn trách mắng Trần Thiên Hủ, rõ ràng là gã đến không có ý tốt!  

 

 

Nhưng mà….Trần gia lại chưa hề đắc tội với Hoàng Phủ Vân!  

 

 

Sao Hoàng Phủ Vân lại làm như vậy?  

 

 

Lúc này, Trần Sơn đứng dậy, mỉm cười nói:  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, với thân phận của ngài hà tất phải chấp nhặt với hai đứa tiểu bối làm gì!”  

 

Adv

 

“Nói có lý!”  

 

 

Hoàng Phủ Vân gật đầu, sau đó lại nhìn Trần Y Thủy, rất có hứng thú nói.  

 


 

“Gia chủ Trần, đây là con gái ông hả?”  

 

 

“Đúng vậy! Chính là con gái út của tôi.”  

 

Adv

 

Trần Sơn khẽ mỉm cười, trong lòng lại trở nên dao động.   

 

 

Trước mắt có thể thấy Hoàng Phủ Vân rõ ràng có ý với Y Thủy!  

 

 

Nếu có thể mượn chuyện này làm cầu nối với thương hội Bách Vân, đối với Trần gia mà nói sẽ có trăm cái lợi mà không gây hại gì!  

 

 

Vốn dĩ ông ấy muốn thông qua con gái lớn Trần Y Nặc để kết hôn với Giang gia, bắc cầu nối với Huyền Linh Môn.   

 

 

Đáng tiếc là con gái lớn vô dụng, lại nhất quyết ở bên cạnh một thằng nhóc mà ông ấy chưa từng nghe nói đến, hôm nay lại đưa về gặp ông ấy, chuyện này khiến trong lòng ông rất bất lực.   

 

 

“Gia chủ Trần, con gái út của ông đẹp quá!”  

 

 

Hoàng Phủ Vân cười nói.   

 

 

Thực ra Hoàng Phủ Vân nhớ đến Trần Y Thủy cũng là có nguyên do.   

 

 

Gã nhớ người phụ nữ của Lâm Phong hình như tên Trần Y Nặc gì đó, vậy Trần Y Thủy này rõ ràng là em gái của Trần Y Nặc!  

 

 

Lâm Phong chơi cô chị!  

 

 

Vậy Hoàng Phủ Vân gã muốn chơi cô em, sao cũng không thể thua kém Lâm Phong được?  

 

 

“Y Thủy, còn không mau chào thiếu chủ Hoàng Phủ một tiếng đi.”  

 

 

Trần Sơn nói với cô con gái nhỏ ở bên cạnh.  

 

 

Trần Y Thủy do dự trong chốc lát, vẫn quyết định bước tới chào hỏi:  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, chào ngài!”  

 

 

“Ha ha…cô bé này ngoan quá, em tới bên cạnh tôi.”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nói xong định cầm lấy tay của Trần Y Thủy, nhưng lại bị Trần Y Thủy né tránh!  

 

 

Khoảnh khắc đó nhất thời khiến sắc mặt của Hoàng Phủ Vân trở nên khó coi, lạnh lùng nói:  

 

 

“Tôi bảo cô qua đây, nghe không hiểu lời tôi nói sao?”  

 

 

“Tôi không muốn!”  

 

 

Khuôn mặt nhỏ bé của Trần Y Thủy bị dọa đến trắng bệch, vội vàng trốn phía sau lưng anh trai Trần Thiên Hành.   

 

 

“Em gái tôi…”  

 

 

Trần Thiên Hành ổn định lại tâm trạng, khuôn mặt cố nặn ra một nụ cười, đang vừa định nói gì đó liền bị Hoàng Phủ Vân tát cho một phát vào mặt.  

 

 

“Bốp!!!”  

 

 

Cái tát này quả thực rất mạnh!  

 

 

Khuôn mặt tuấn tú của Trần Thiên Hành nhanh chóng đỏ bừng lên, khóe miệng chảy ra một vệt máu, nhìn thấy mà đau lòng!  

 

 

“Tôi nói rồi, anh không có tư cách nói chuyện trước mặt tôi, nếu thêm lần nữa, tôi trực tiếp đập nát đầu của anh, hiểu rõ chưa?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 462


 Không hề nghĩ rằng lão giả này lại là một tông sư võ đạo!  

 

“Đại trưởng lão, đừng hung dữ như thế chứ! Dù gì Trần gia cũng là thế gia võ đạo đứng đầu Vân xuyên! Hãy giữ chút thể diện cho người ta.”  

 

 

Khóe miệng Hoàng Phủ Vân lộ ra nụ cười trêu chọc.  

 

 

“Thiếu chủ, một đám sâu kiến mà thôi, cần gì thể diện chứ?”  

 

 

Đại trưởng lão không hề để tâm nói.   

 

 

Adv

“Cũng đúng! Ha ha…Vẫn là đại trưởng lão hiểu biết thấu triệt!”  

 

 

Hoàng Phủ Vân cười lớn.  

 

 

Nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, những người Trần gia ở hiện trường đều cảm thấy toàn thân ớn lạnh.  


 

 

Thực lực của đối phương quá mạnh!  

 

 

Adv

Bọn họ căn bản không thể đối kháng được!  

 

 

Toàn bộ Trần gia, e là chỉ có lão gia chủ Bắc Huyền Vương mới có thể chống lại đôi chút!  

 

 

Nhưng Bắc Huyền Vương lại đang bế quan, rõ ràng không thể xuất quan trong thời gian ngắn được!  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Bên ngoài bỗng nhiên truyền tới tiếng bước chân, chính là Diệp Thiên Tâm dẫn theo mười ba võ giả Tiên Thiên Cảnh, xách theo những túi quà tặng lớn nhỏ hết sức phấn khởi đi vào!  

 

 

“Là bọn họ?”  

 

 

Trần Sơn rõ ràng nhận ra đám người Diệp Thiên Tâm, trong mắt hiện lên vẻ ngờ vực.  

 

 

Nói cách khác, giờ đây trong giới võ đạo ở Vân Xuyên không ai mà không biết Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Chỉ vì đám người này là đàn em của Khẩu Kỹ Vương kia!  

 

 

Mà theo lời đồn thì Khẩu Kỹ Vương thần bí kia thâm sâu khó lường, một ngụm nước bọt thôi đã có thể dễ dàng giết chết Tiên Thiên Cảnh, tuyệt đối là một cường giả tông sư võ đạo!  

 

 

Nhưng mà, người của Khẩu Kỹ Vương tới đây làm gì?  

 

 

“Gia chủ trần, chúng tôi theo lệnh của Khẩu Kỹ Vương, hôm nay đặc biệt tới đây thăm hỏi!”  


 

 

Diệp Thiên Tâm vừa bước vào liền cười lớn nói. Nhưng lời vừa nói ra, ông ta liền phát hiện có gì đó không đúng! Cậu anh vợ của ngài Lâm lại đang bị người ta nâng lên?  

 

 

“Cậu là ai? Mau thả người xuống cho tôi!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm lập tức lạnh giọng nói.   

 

 

Hoàng Phủ Vân nhìn Diệp Thiên Tâm từ trên xuống, phát hiện đối phương chỉ là một đỉnh phong Địa Cảnh, lập tức mất hứng, tùy ý xua tay:  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm bị hất văng ra ngoài, đập mạnh xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

 

“Anh Diệp!”  

 

 

“Anh Diệp, anh không sao chứ!”  

 

 

Rất nhiều cường giả Tiên Thiên Cảnh cùng đến với Diệp Thiên Tâm lập tức bước lên đỡ Diệp Thiên Tâm dậy.  

 

 

Diệp Thiên Tâm lau máu nơi khóe miệng, sắc mặt lạnh lùng, lớn tiếng nói:  

 

 

“Lý nào lại vậy! Các anh em, bắt người này lại cho tôi!”  

 

 

“Để tôi!”  

 

 

Một võ giả bậc ba Tiên Thiên Cảnh lao ra, xông thẳng tới Hoàng Phủ Vân.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 553


 Thần Võ Môn là một tông môn ẩn thế hàng đầu trong Thập Vạn Đại Sơn, trong số rất nhiều môn phái ở nước Đại Hạ, có thể miễn cưỡng chen chân vào thế lực hạng nhất!  

 

Trong giới võ thuật Vân Xuyên.  

 

 

Ba chữ Thần Võ Môn chính là một điều cấm kỵ!  

 

 

Bất kể võ giả nào lợi hại đến đâu, khi nghe ba chữ Thần Võ Môn cũng phải nể phục!  

 

 

Nếu lời người kia nói là sự thật, thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!  

 

Adv

 

"Ông nói hắn là đệ tử của Thần Võ Môn?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

Theo như anh biết, lục sư huynh Phùng Mục Trần cũng xuất thân từ Thần Võ Môn, hình như ba của lục sư huynh chính là môn chủ của Thần Võ Môn?  

 

 

Adv

"Đúng vậy! Bây giờ cậu biết sợ rồi sao? Đáng tiếc đã muộn rồi! Đệ tử của những môn phái lớn như vậy đều có mệnh bài! Khi hắn chết, mệnh bài sẽ vỡ! Nếu tôi đoán không sai, trưởng lão của Thần Võ Môn chắc đang trên đường đến đây rồi!"  

 

 

"Cho dù cậu lợi hại đến đâu, đối mặt với một thế lực khổng lồ như Thần Võ Môn, cũng chỉ có con đường chết!"  

 

 

Ông lão ở cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bảy cười lạnh.  

 

 

"Bốp!"  

 

 

Lâm Phong vung tay tát ông lão thành sương máu.  

 

 

Sau đó anh rút điện thoại ra định gọi cho lục sư huynh, nhưng lại phát hiện điện thoại đã hết pin từ lâu.  

 

 

"Diệp Thiên Tâm, cho tôi mượn điện thoại!"  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm giật mình, tưởng rằng cậu Lâm muốn nhờ cậy thế lực sau lưng mình, nên vội vàng đưa chiếc điện thoại Huawei p90 của mình cho Lâm Phong.  

 

 

Những người khác trong sảnh cũng đều có vẻ mặt ngưng trọng, suy nghĩ của họ cũng giống như Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Lâm Phong tuổi trẻ tài cao, thực lực lại mạnh mẽ như vậy, chắc chắn cũng có thế lực riêng của mình!  

 

 

Việc gọi điện thoại lúc này rõ ràng là muốn thông báo cho thế lực sau lưng!  

 

 

Chỉ không biết thế lực sau lưng anh có thể chống đỡ được Thần Võ Môn hay không!  

 

 

Lâm Phong cầm lấy điện thoại, gọi cho Phùng Mục Trần.  

 

 

Rất nhanh, giọng nói như cười như không của Phùng Mục Trần vang lên từ đầu dây bên kia:  

 

 

"Sư đệ, sao mới đó đã tìm anh rồi? Có phải biết mình gặp phải phiền phức lớn, muốn anh giúp đỡ không?"  

 

 

"Quả thật gặp một chút phiền phức!"  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Haha… anh biết ngay mà, tiểu tử cậu mới xuống núi, còn quá non nớt! Chẳng sao cả, anh đã sắp xếp ổn thỏa… không cần lo lắng."  

 

 

Phùng Mục Trần không nhịn được cười to.  

 

 

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Phong khựng lại, có chút không hiểu ý của lục sư huynh.  

 

 

Tuy nhiên, anh cũng không suy nghĩ nhiều, mà nói:  

 

 

"Em gọi điện cho anh là muốn nói cho anh biết, em vừa mới giết chết một đệ tử chân truyền của Thần Võ Môn các anh tên là Ngụy Chấn Thiên!"  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 461


 

 Trần Thiên Hành vẫn không lên tiếng, nhưng hai tay đã siết chặt lại.   

 

Anh ta thân là cậu hai của Trần gia, chưa từng bị ai sỉ nhục tới vậy?  

 

 

Nếu không phải kiêng dè lai lịch của đối phương quá lớn, lo sợ liên lụy đến gia tộc thì anh ta đã sớm phản kháng lại rồi.   

 

 

“Ngài buông anh tôi ra!!”  

 

 

Lúc này, Trần Y Thủy tức giận xông tới trước, muốn hất tay Hoàng Phủ Vân ra nhưng lại bị Hoàng Phủ Vân đẩy nhẹ ra ngã nhào xuống đất.   

 

 

Adv

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt những trưởng lão của Trần gia ở trong phòng đều rất khó coi.   

 

 

Cho dù là Trần Sơn người muốn liên hôn với thương hội Bách Vân cũng hơi cau mày, trong lòng tức giận.  

 

 

Hoàng Phủ Vân này quá ngông cuồng rồi!  

 

 

Hoàn toàn không coi Trần gia chúng ta ra gì!  

 

 

Adv

Trước mặt ông ấy, trêu chọc con gái ông, đánh con trai của ông, bất luận là người cha nào đi chăng nữa đều tuyệt đối không thể nhịn được.   

 

 

Trần Sơn đè nén lửa giận trong lòng nói:  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, nếu như ngài thích con gái của tôi, chúng ta có thể bàn chuyện hôn sự, nhưng bây giờ ngài làm như vậy, có phải là có chút không ổn?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nghe thấy lời này liền cười lớn, khinh thường nói:  

 

 

“Ông có hiểu nhầm không vậy? Thích con gái của ông? Con gái ông là cái thá gì? Chẳng qua tôi chỉ muốn xem cô ta xinh đẹp cỡ nào, muốn chơi đùa cô ta mà thôi!”  

 

 

“Dựa vào cô ta mà cũng xứng gả cho Hoàng Phủ Vân tôi sao?”  

 

 

“Ông tưởng rằng tôi là kiểu người như Lâm Phong, ngu ngốc đến mức kiểu phụ nữ nào cũng muốn sao?”  

 

 

Lâm Phong?  

 

 

Trần Sơn nghe thấy lời này mà trong lòng chấn động!  

 

 

Cái tên này không hề xa lạ với ông ấy!  

 

 

Trước đó con cả ông ta Trần Thiên Hủ gọi điện cho ông, nói rằng người đàn ông của Y Nặc tên là Lâm Phong!  

 

 

Nếu vậy thì, Hoàng Phủ Vân là vì Lâm Phong mà tìm tới tận cửa hay sao?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Sơn trở nên vô cùng tức giận,   

 

 

Ông ấy vốn đã không hài lòng gì với Lâm Phong rồi, bây giờ Lâm Phong lại còn gây ra phiền phức lớn như thế cho Trần gia, rõ ràng giống như mang vận xui đến tận cửa vậy!  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, lời nói của ngài có chút quá đáng rồi! Bây giờ mong ngài hãy buông con trai tôi ra. Có chuyện gì chúng ta có thể từ từ nói!”  

 

 

Trần Sơn trầm giọng nói.   

 

 

“Nếu tôi không buông thì sao?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân thờ ơ nói.   

 

 

Hôm nay, mục đích gã tới đây chính là để chinh phục Trần gia, khiến Trần gia phải quỳ lạy gã.   

 

 

Đến lúc Lâm Phong tới, lại mượn sức Trần gia cạnh khóe ra oai với Lâm Phong, từ đó khiến Lâm Phong khuất phục mình!  

 

 

Cho nên những người của Trần gia càng phẫn nộ thì gã sẽ càng vui!  

 

 

“Thiếu chủ Hoàng Phủ, ngài làm thế! Vậy Trần gia cũng không thể để mặc ngài ức hiếp được!”  

 

 

Lời Trần Sơn vừa dứt, rất nhiều trưởng lão của Trần gia hừ lạnh một tiếng rồi bao vây quanh Hoàng Phủ Vân.   

 

 

Mà chính vào lúc này, một cỗ uy áp đáng sợ thuộc về hậu kỳ tông sư võ đạo ngay lập tức bao phủ lấy toàn căn phòng, là do đại trưởng lão của thương hội Bách Vân Lý Phúc đứng dậy.  

 

 

Đôi mắt sáng như đuốc quét qua toàn bộ căn phòng, lạnh lùng nói:  

 

 

“Trần gia các người muốn cả nhà bị diệt luôn sao?”  

 

 

“Xì~”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 463


 Nhìn thấy cảnh tượng này, hiện trường cũng lập tức im bặt.   

 

Bất kể là người của Trần gia hay đám người Diệp Thiên Tâm đều cảm thấy ớn lạnh.   

 

 

Một cường giả bậc ba Tiên Thiên Cảnh lại bị giết chết như vậy?  

 

 

Trần Y Thủy sắc mặt trắng bệch như tuyết, thân thể thanh tú kẽ run lên,   

 

 

Trong đầu cô bé bất giác nghĩ đến khuôn mặt thần bí của người anh ở thập vạn đại sơn đêm đó.   

 

 

Nếu có anh đó ở đây thì tốt rồi….  

 

Adv

 

Anh trai có thể giết chết yêu thú báo đen, chắc chắn cũng có thể đánh bại được lão giả này!  

 

 

“Rốt cuộc các người là ai?”  

 

 


Diệp Thiên Tâm đè nén chấn động trong lòng, trầm giọng nói.   

 

 

“Thứ rác rưởi như ông cũng xứng biết tôi là ai??”  

 

Adv

 

Hoàng Phủ Vân tiện tay ném Trần Thiên Hành xuống đất, sau đó lạnh lùng nói:  

 

 

“Trong vòng mười giây, tôi muốn thấy các người đều phải quỳ xuống, người nào không quỳ, chết!”  

 

 

“Cậu dám, bọn tôi là người của Khẩu Kỹ Vương!”  

 

 

Một võ giả Tiên Thiên Cảnh lớn tiếng nói.   

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lý Phúc lại vung tay tát người đang nói trở thành một đám sương máu, sau đó lạnh lùng nói:  

 

 

“Khẩu Kỹ Vương? Đây là danh xưng vô dụng nào vậy? Nếu hắn mà dám tới đây, lão phu cũng sẽ tát chết hắn thôi!”  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tim của tất cả những người ở hiện trường như chìm xuống đáy vực!  

 

 

Quá mạnh!  

 

 

Lão già này quá mạnh!

 

“Mười, chín, tám…”  

 

Hoàng Phủ Vân ngồi trên chiếc ghế bằng gỗ đỏ, đôi con ngươi lạnh nhạt nhìn qua mọi người có mặt, bắt đầu lạnh lùng đếm ngược.  

 

 

Qua mười giây, ai không quỳ, chết!  

 

 

Đây là lời Hoàng Phủ Vân vừa nói.  

 

 

Lúc này, không khí trong sân nặng nề vô cùng.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Có người không chịu nổi không khí đè nén như thế này, quỳ xuống ngay lập tức.  

 

 

Mà có người làm gương, những người khác cũng không cứng nổi, đều quỳ gối xuống đất, trên mặt đầy nhục nhã và uất hận!  

 

 

Bọn họ là ai?  

 

 

Là cường giả tiếng tăm lừng lẫy của giới võ đạo ở Vân Xuyên, mà bây giờ không thể không quỳ xin tha thứ!  

 

 

Đây là điều bọn họ có thể làm ư?  

 

 

“Còn mấy người các người? Muốn chết phải không?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nhìn về phía đám người Trần Sơn và Diệp Thiên Tâm, lạnh lẽo hỏi.  

 

 

Vẻ mặt Trần Sơn thay đổi.  

 

 

Ông ấy là gia chủ nhà họ Trần, sao mà quỳ được?  

 

 

Về phần Diệp Thiên Tâm, lại càng không muốn quỳ, từ khi theo Lâm Phong, lão ta ăn sung mặc sướng, nào có bị sỉ nhục như thế này bao giờ?  

 

 

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng quát lạnh lùng.  

 

 

“Thương hội Bách Vân của các người có phải hơi quá đáng rồi không?”  

 

 

Mọi người đưa mắt nhìn qua, thấy một lão già áo xám sải bước đi đến.  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 554


 "Nếu cô ta mắng cậu, cậu cứ nghe, đánh cậu, cậu cứ chịu. Như vậy có thể bớt khổ một chút."  

 

 

Phùng Mục Trần nghiêm túc truyền thụ lại cho anh kinh nghiệm của bản thân.  

 

 

……  

 

 

Sau khi cúp điện thoại.  

 

 

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng!  

 

 

Bây giờ, hắn thực sự rất mong muốn được chiến đấu ba trăm hiệp với nhị sư tỷ, xem ai mạnh ai yếu!  

 

 

Cứ phải ức hiếp một số kẻ rác rưởi, thật sự chẳng có ý nghĩa gì!  

 

Adv

 

Nghĩ đến đây.  

 

 

Lâm Phong nhìn các võ giả của mấy gia tộc võ thuật ở Vân Xuyên nói:  

 

 

"Tôi cũng không muốn nói nhảm với mấy ngươi nữa, mỗi người một trăm viên linh thạch, không có thì lấy mạng bù! Hiểu chưa?"  

 

 

Nghe vậy, sắc mặt của các võ giả đều thay đổi, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhưng nghĩ đến sự hung tợn của Lâm Phong, lại không dám nói gì, chỉ mong những nhân vật lớn của Thần Võ Môn có thể giúp họ báo thù!  

 

 

"Bốp!"  

 

Adv

 

Lâm Phong tùy ý vỗ chết một người, lạnh lùng nói:  

 

 

"Tôi hỏi mấy người hiểu chưa, điếc cả rồi sao?"  

 

 

"Hiểu rồi, hiểu rồi! Chúng tôi sẽ về nhà gom linh thạch ngay!"  

 

 

"Về nhà gom ngay, về nhà gom ngay!"  

 

 

Trên khuôn mặt của các võ giả hiện lên một nụ cười gượng gạo còn khó coi hơn cả khóc.  

 

 

"Về nhà gom? Mấy người nghĩ đơn giản quá rồi?"  

 

 

"Bây giờ gọi điện thoại cho người nhà mang đến đây ngay, trong vòng một tiếng mà tôi không thấy linh thạch, mấy người chờ chết đi!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh.  

 

 

Đáy mắt của một đám võ giả đều hiện lên một tia oán độc, họ đã mềm mỏng như vậy rồi, Lâm Phong còn không cho họ chút đường lui nào!  

 

 

Tuy nhiên, họ cũng không nói gì, từng người lấy điện thoại gọi về nhà,  

 

 

Mà nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Tăng Tam Thủy lại không đành lòng, tiến lên nói:  

 

 

"Cậu Lâm, thật ra bọn họ chỉ đến để cổ vũ..."  

 

 

"Cổ vũ? Hôm nay nếu không có tôi, ông thử xem bọn họ sẽ làm gì? Cho dù là bây giờ, chỉ cần bọn họ có một chút khả năng chống cự, cũng sẽ không ngoan ngoãn cúi đầu nhận thua!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, lại nhìn Tăng Tam Thủy nói:  

 

 

"Sau này đừng có ý nghĩ thánh mẫu như vậy nữa, nếu không ông không hợp để đi theo tôi!"  

 


 

"Đúng vậy! Tăng lão ca, ngàn vạn lần đừng có lòng dạ thánh mẫu!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm sợ Tăng Tam Thủy chọc Lâm Phong tức giận, nên vội vàng khuyên nhủ.  

 

 

Tăng Tam Thủy nghe vậy gật đầu, không nói gì nữa.  

 

 

.....  

 

 

Theo thời gian trôi qua từng phút từng giây.  

 

 

Rất nhanh, một tiếng đã trôi qua!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Từ cổng nhà họ Tăng truyền đến từng luồng khí tức kinh hoàng, các luồng khí tức hòa quyện vào nhau, xông thẳng lên trời, khiến cho bầu trời quang đãng bỗng chốc trở nên tối tăm.  

 

 

Ngay sau đó.  

 

 

Một người bảo vệ canh cổng nhà họ Tăng lăn lê bò trườn chạy vào đại sảnh nghị sự, giọng run rẩy nói:  

 

 

"Không... không xong rồi! Bên ngoài có vô số võ giả đến, ước chừng hơn một nghìn người, khí thế hung hãn, tôi đếm không xuể."  

 

 

Lời vừa dứt.  

 

 

"Cái gì?"  

 

 

Sắc mặt Tăng Tam Thủy và những người khác biến sắc, lập tức đứng dậy khỏi ghế.  

 

 

Mà các cường giả của các gia tộc võ thuật lớn đang đứng trong sảnh đều nở một nụ cười lạnh trên môi.  

 

 

Cuối cùng cũng đến!  

 

 

Lâm Phong ngươi tuy lợi hại, nhưng muốn lấy sức một mình chống lại cả giới võ đạo Vân Xuyên bọn họ, đúng là si tâm vọng tưởng!!!  

 

 

Nhiều kiến còn có thể cắn chết voi, huống chi bọn họ không phải là kiến!  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 462


 Không hề nghĩ rằng lão giả này lại là một tông sư võ đạo!  

 

“Đại trưởng lão, đừng hung dữ như thế chứ! Dù gì Trần gia cũng là thế gia võ đạo đứng đầu Vân xuyên! Hãy giữ chút thể diện cho người ta.”  

 

 

Khóe miệng Hoàng Phủ Vân lộ ra nụ cười trêu chọc.  

 

 

“Thiếu chủ, một đám sâu kiến mà thôi, cần gì thể diện chứ?”  

 

 

Đại trưởng lão không hề để tâm nói.   

 

 

Adv

“Cũng đúng! Ha ha…Vẫn là đại trưởng lão hiểu biết thấu triệt!”  

 

 

Hoàng Phủ Vân cười lớn.  

 

 

Nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, những người Trần gia ở hiện trường đều cảm thấy toàn thân ớn lạnh.  


 

 

Thực lực của đối phương quá mạnh!  

 

 

Adv

Bọn họ căn bản không thể đối kháng được!  

 

 

Toàn bộ Trần gia, e là chỉ có lão gia chủ Bắc Huyền Vương mới có thể chống lại đôi chút!  

 

 

Nhưng Bắc Huyền Vương lại đang bế quan, rõ ràng không thể xuất quan trong thời gian ngắn được!  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Bên ngoài bỗng nhiên truyền tới tiếng bước chân, chính là Diệp Thiên Tâm dẫn theo mười ba võ giả Tiên Thiên Cảnh, xách theo những túi quà tặng lớn nhỏ hết sức phấn khởi đi vào!  

 

 

“Là bọn họ?”  

 

 

Trần Sơn rõ ràng nhận ra đám người Diệp Thiên Tâm, trong mắt hiện lên vẻ ngờ vực.  

 

 

Nói cách khác, giờ đây trong giới võ đạo ở Vân Xuyên không ai mà không biết Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Chỉ vì đám người này là đàn em của Khẩu Kỹ Vương kia!  

 

 

Mà theo lời đồn thì Khẩu Kỹ Vương thần bí kia thâm sâu khó lường, một ngụm nước bọt thôi đã có thể dễ dàng giết chết Tiên Thiên Cảnh, tuyệt đối là một cường giả tông sư võ đạo!  

 

 

Nhưng mà, người của Khẩu Kỹ Vương tới đây làm gì?  

 

 

“Gia chủ trần, chúng tôi theo lệnh của Khẩu Kỹ Vương, hôm nay đặc biệt tới đây thăm hỏi!”  


 

 

Diệp Thiên Tâm vừa bước vào liền cười lớn nói. Nhưng lời vừa nói ra, ông ta liền phát hiện có gì đó không đúng! Cậu anh vợ của ngài Lâm lại đang bị người ta nâng lên?  

 

 

“Cậu là ai? Mau thả người xuống cho tôi!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm lập tức lạnh giọng nói.   

 

 

Hoàng Phủ Vân nhìn Diệp Thiên Tâm từ trên xuống, phát hiện đối phương chỉ là một đỉnh phong Địa Cảnh, lập tức mất hứng, tùy ý xua tay:  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm bị hất văng ra ngoài, đập mạnh xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

 

“Anh Diệp!”  

 

 

“Anh Diệp, anh không sao chứ!”  

 

 

Rất nhiều cường giả Tiên Thiên Cảnh cùng đến với Diệp Thiên Tâm lập tức bước lên đỡ Diệp Thiên Tâm dậy.  

 

 

Diệp Thiên Tâm lau máu nơi khóe miệng, sắc mặt lạnh lùng, lớn tiếng nói:  

 

 

“Lý nào lại vậy! Các anh em, bắt người này lại cho tôi!”  

 

 

“Để tôi!”  

 

 

Một võ giả bậc ba Tiên Thiên Cảnh lao ra, xông thẳng tới Hoàng Phủ Vân.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 464


 “Bắc Huyền vương tới!”  

 

Người của nhà họ Trần có ở đó cũng rất kích động, khóe mắt thậm chí còn chảy ra nước mắt sung sướng!  

 

 

Bọn họ thật sự không ngờ, lúc mà nguy cấp nhất, Bắc Huyền vương lại xuất quan!  

 

 

Cảm giác rơi vào đường cùng lại tìm được đường sống, quả thực quá sung sướng!  

 

 

“Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền!”  

 

 

Adv

Diệp Thiên Tâm và người khác nhìn thấy lão già cũng cực kì khiếp sợ!  

 

 

Ở giới võ đạo của Vân Xuyên, Trần Bắc Huyền là một truyền thuyết.  

 

 

Có người nói khi Trần Bắc Huyền đã lên Tiên Thiên Cảnh tầng chín, đã có thể vượt cấp, đối đầu với võ đạo Tông Sư…  


 

 

Ông ấy cực kì am hiểu kiếm đạo!  

 

 

Adv

Một kiếm có thể giết thần, cũng diệt được quỷ, chém yêu, phá vạn vật!  

 

 

Người có tên, cây có bóng!  

 

 

Bây giờ Trần Bắc Huyền chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến tim bọn họ đập nhanh!  

 

 

“Ông nội!”  

 

 

Trần Y Thủy nhìn thấy Trần Bắc Huyền tới, lập tức khóc lóc nhào vào lòng ông ấy.  

 

 

Trần Bắc Huyền nhìn cháu gái mình khóc tới mức vậy, gương mặt càng lạnh lùng hơn.  

 

 

Khí tức của một võ đạo Tông Sư bao phủ khắp nơi, khiến mọi người đều nhanh chóng không hít thở nổi!  

 

 

“Quả nhiên chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh, mới ra cửa!”  

 

 

Trần Sơn kích động.  

 

 

Trước kia chú Bắc Huyền ở Tiên Thiên Cảnh tầng chín đã có thể đánh bại võ đạo Tông Sư sơ kỳ!  

 

 

Hiện tại chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh thì sẽ mạnh tới mức nào?  

 

 

“Ông chính là Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền? Thoạt nhìn cũng không có gì lạ, là võ đạo Tông Sư sơ kỳ thôi…”  

 

 

Lúc này, Hoàng Phủ Vân hơi hứng thú liếc nhìn Trần Bắc Huyền.  


 

 

“Phải không?”  

 

 

Trần Bắc Huyền không tỏ vẻ gì, đột nhiên quát lớn một tiếng:  

 

 

“Kiếm tới!”  

 

 

“Vù!”  

 

 

Một thanh trường kiếm dài chừng ba thước bắn ra từ trong vỏ kiếm, bị Trần Bắc Huyền nắm vào tay, bổ thẳng xuống đầu Hoàng Phủ Vân.  

 

 

“Vụt!”  

 

 

Kiếm khí kinh khủng còn tạo ra tàn ảnh giữa không trung, lấy tốc độ mắt thường khó mà nhận ra được để chém về phía Hoàng Phủ Vân!  

 

 

Hoàng Phủ Vân thấy vậy, con ngươi hơi co lại.  

 

 

Một kiếm này, gã không đỡ được!  

 

 

Đúng lúc này, đại trưởng lão Lý Phúc của thương hội Bách Vân hiện đang ở Tông Sư hậu kỳ hừ lạnh một tiếng!  

 

 

Ông ta gần như đã thuấn di tới trước mặt Hoàng Phủ Vân, sau đó đưa hai tay mình ra!  

 

 

Năng lượng kinh khủng từ hai tay ông ta  tràn ra ngoài!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 555


"Lâm Phong!! Cậu nói mấy đại gia tộc phái người đến đưa linh thạch cho cậu, bây giờ người đã đến rồi, chúng ta cùng ra ngoài nghênh đón đi!"  

 

 

Một cường giả của gia tộc võ đạo không nhịn được vênh mặt nói.  

 

 

Thực sự là nhịn quá lâu rồi!  

 

 

Trước kia dưới uy thế của Lâm Phong, bọn họ không thể không khuất phục, nhưng bây giờ tình thế đã đảo ngược, bọn họ cũng không cần phải sợ Lâm Phong nữa rồi!  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng liếc nhìn võ giả đang nói, định nói gì đó,  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Adv

 

Có một người nhanh chóng xông vào.  

 

 

Nhìn kỹ lại.  

 

 

Thì ra là Triệu Vô Cực!  

 

 

Triệu Vô Cực vội vàng chạy đến, hơi thở hổn hển, trông rất mệt mỏi.  

 

Adv

 

Ánh mắt hắn đảo quanh toàn trường, khi nhìn thấy Lâm Phong, lập tức thở ra một hơi, đi đến bên cạnh Lâm Phong, nhanh chóng nói:  

 

 

"Lâm Phong, cậu mau đi theo tôi!"  

 

 

"Đi theo ông? Tại sao?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

"Cậu cứ đi theo tôi! Cậu còn nhớ lão già cầm thương mà cậu đã giết trước đó không? Người đó là bạn thân của tổ trưởng tổ thủ vệ Hạ Vân Đỉnh!"  

 

 

"Tôi vừa nhận được tin, Hạ Vân Đỉnh đã điều động quân đội chiến đấu khu vực phía Đông, có đến mười vạn người! Nhiều nhất là nửa giờ nữa, sẽ đến Vân Xuyên!"  

 

 

"Tôi biết cậu không sợ những gia tộc võ đạo bên ngoài kia, nhưng quân đội thì khác! Máy bay chiến đấu, xe bọc thép, bom đạn pháo có uy lực lớn... Những thứ này không phải võ giả có thể ngăn cản được!"  

 

 

Triệu Vô Cực nhanh chóng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, trong mắt không khỏi lóe lên một tia lạnh lẽo.  

 

 

Theo anh thấy.  

 

 

Bất kể hai bên đấu thế nào, đó cũng là ân oán cá nhân của mỗi người!  

 

 

Trong giới võ đạo, luật pháp không thể can thiệp, lấy thực lực làm chủ, ai mạnh người đó giỏi, nhưng sử dụng quân đội thì tính chất rõ ràng đã thay đổi.  

 

 

"Chuyện này người bên trên hẳn đều biết chứ? Không ai ngăn cản sao?"  

 


 

"Hay là họ thấy Lâm Phong tôi chỉ là một kẻ cô độc, chết cũng không sao, đúng không?"  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

"Cái này..."  

 

 

Triệu Vô Cực nhất thời không biết trả lời như thế nào!  

 

 

Thực ra ông ta cũng rất khó hiểu, tại sao một chuyện lớn như vậy, bên trên lại không có động tĩnh gì?  

 

 

"Chuyện này tôi nghe được từ một người bạn ở khu vực chiến đấu phía Đông! Cách đây không lâu tôi cũng gọi điện thoại cho bên tổng bộ, nhưng bên kia bảo tôi đừng quan tâm!"  

 

 

Triệu Vô Cực đáp.  

 

 

"Vậy ông cũng đừng quan tâm!"  

 

 

‘Nếu họ không coi Lâm Phong tôi ra gì! Vậy hôm nay cũng đừng trách Lâm Phong tôi vô tình!"  

 

 

Lâm Phong cảm thấy lạnh lòng.  

 

 

Mặc dù từ khi xuống núi, anh luôn tỏ ra rất lạnh lùng và vô tình, nhưng thực ra cũng có giới hạn của riêng mình!  

 

 

Giới hạn này chính là không tổn hại đến lợi ích của nước Đại Hạ!  

 

 

Như Phong Hành Giả, Quỷ Anh, Cuồng Nhân, Đao Ma, Hắc Ảnh...  

 

 

Những sát thủ ngoại quốc này.  

 

 

Ai không phải do anh tiêu diệt?  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 463


 Nhìn thấy cảnh tượng này, hiện trường cũng lập tức im bặt.   

 

Bất kể là người của Trần gia hay đám người Diệp Thiên Tâm đều cảm thấy ớn lạnh.   

 

 

Một cường giả bậc ba Tiên Thiên Cảnh lại bị giết chết như vậy?  

 

 

Trần Y Thủy sắc mặt trắng bệch như tuyết, thân thể thanh tú kẽ run lên,   

 

 

Trong đầu cô bé bất giác nghĩ đến khuôn mặt thần bí của người anh ở thập vạn đại sơn đêm đó.   

 

 

Nếu có anh đó ở đây thì tốt rồi….  

 

Adv

 

Anh trai có thể giết chết yêu thú báo đen, chắc chắn cũng có thể đánh bại được lão giả này!  

 

 

“Rốt cuộc các người là ai?”  

 

 


Diệp Thiên Tâm đè nén chấn động trong lòng, trầm giọng nói.   

 

 

“Thứ rác rưởi như ông cũng xứng biết tôi là ai??”  

 

Adv

 

Hoàng Phủ Vân tiện tay ném Trần Thiên Hành xuống đất, sau đó lạnh lùng nói:  

 

 

“Trong vòng mười giây, tôi muốn thấy các người đều phải quỳ xuống, người nào không quỳ, chết!”  

 

 

“Cậu dám, bọn tôi là người của Khẩu Kỹ Vương!”  

 

 

Một võ giả Tiên Thiên Cảnh lớn tiếng nói.   

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lý Phúc lại vung tay tát người đang nói trở thành một đám sương máu, sau đó lạnh lùng nói:  

 

 

“Khẩu Kỹ Vương? Đây là danh xưng vô dụng nào vậy? Nếu hắn mà dám tới đây, lão phu cũng sẽ tát chết hắn thôi!”  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tim của tất cả những người ở hiện trường như chìm xuống đáy vực!  

 

 

Quá mạnh!  

 

 

Lão già này quá mạnh!

 

“Mười, chín, tám…”  

 

Hoàng Phủ Vân ngồi trên chiếc ghế bằng gỗ đỏ, đôi con ngươi lạnh nhạt nhìn qua mọi người có mặt, bắt đầu lạnh lùng đếm ngược.  

 

 

Qua mười giây, ai không quỳ, chết!  

 

 

Đây là lời Hoàng Phủ Vân vừa nói.  

 

 

Lúc này, không khí trong sân nặng nề vô cùng.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Có người không chịu nổi không khí đè nén như thế này, quỳ xuống ngay lập tức.  

 

 

Mà có người làm gương, những người khác cũng không cứng nổi, đều quỳ gối xuống đất, trên mặt đầy nhục nhã và uất hận!  

 

 

Bọn họ là ai?  

 

 

Là cường giả tiếng tăm lừng lẫy của giới võ đạo ở Vân Xuyên, mà bây giờ không thể không quỳ xin tha thứ!  

 

 

Đây là điều bọn họ có thể làm ư?  

 

 

“Còn mấy người các người? Muốn chết phải không?”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nhìn về phía đám người Trần Sơn và Diệp Thiên Tâm, lạnh lẽo hỏi.  

 

 

Vẻ mặt Trần Sơn thay đổi.  

 

 

Ông ấy là gia chủ nhà họ Trần, sao mà quỳ được?  

 

 

Về phần Diệp Thiên Tâm, lại càng không muốn quỳ, từ khi theo Lâm Phong, lão ta ăn sung mặc sướng, nào có bị sỉ nhục như thế này bao giờ?  

 

 

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng quát lạnh lùng.  

 

 

“Thương hội Bách Vân của các người có phải hơi quá đáng rồi không?”  

 

 

Mọi người đưa mắt nhìn qua, thấy một lão già áo xám sải bước đi đến.  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 465


 

 “Rất mạnh!”  

 

Vẻ mặt Lý Phúc nghiêm túc hơn.  

 

 

Trần Bắc Huyền mới võ đạo Tông Sư sơ kỳ, còn ông ta đã là hậu kỳ!  

 

 

Nhưng khi hai đòn tấn công vừa đụng nhau, ông ta vẫn rơi vào thế yếu hơn, điều này hơi đáng sợ!  

 

 

Lúc này, Hoàng Phủ Vân mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt dữ tợn nói:  

 

 

“Một thứ vứt đi như ông cũng dám ra tay với tôi? Đại trưởng lão, đập chết ông ta đi!”  

 

Adv

 

Lý Phúc gật đầu!  

 

 

Tuy rằng thực lực của Trần Bắc Huyền không tệ, nhưng ông ta không tin mình không đánh lại!  

 

 

Hiện tại ông ta cao hơn Trần Bắc Huyền hai cảnh giới nhỏ!  

 

 

“Không ngờ trong giới võ đạo ở Vân Xuyên nhỏ bé cũng xuất hiện cường giả bậc này… Chỉ đáng tiếc hôm nay gặp phải tôi!”  

 

 

Adv

Lý Phúc nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh nhạt nói.  

 

 

“Nói nhảm!”  

 

 

Trần Bắc Huyền hừ lạnh một tiếng, chém ra một kiếm.  

 

 

Một chiêu này, rõ ràng nghiêm túc hơn trước nhiều…  

 

 

Kiếm khí bén nhọn gần như biến hóa, không trung chập chờn, kiếm ý kinh khủng như trời gầm, cuồn cuộn và mãnh liệt ép xuống, khiến người trong  

 

 

sân có cảm giác thịt của mình sắp bị lóc ra!  

 

 

Đây là Bắc Huyền vương ư?  

 

 

Không biết cậu Lâm có đánh bại được người này không!  

 

 

Diệp Thiên Tâm khiếp sợ thầm nghĩ.  

 

 

Đối mặt với chiêu này, Lý Phúc cũng sử dụng chút bản lĩnh của mình!  

 

 

“Thất Tinh Quyền!”  

 

 

Lý Phúc quát một tiếng lạnh lẽo.  

 

 

Đôi tay ông ta nhanh chóng khua lên, linh khí nhàn nhạt cuốn quanh nắm đấm của ông ta, ẩn chứa năng lượng kinh người.  

 

 

Một giây sau, kiếm khí của Trần Bắc Huyền và quyền phong của Lý Phúc đụng nhau, phát ra tiếng nổ ầm trời.  

 

 

“Đùng đùng rầm!”  

 

 

Dưới lực đạo kinh khủng, cả người Lý Phúc lùi về sau liền mấy chục bước, cuối cùng lùi đến cạnh tường mới ổn định lại được!  

 

 

Trái lại, Trần Bắc Huyền vẫn không nhúc nhích, đến vẻ mặt cũng không có biến hóa!  

 

 

Nhìn thấy vậy, mọi người đều giật mình sững sờ.  

 

 

Người nhà họ Trần nuốt một ngụm nước bọt, bọn họ cũng biết lão tổ nhà mình rất mạnh, nhưng không ngờ đã mạnh tới mức này!  

 

 

Một kiếm nghiền ép đại trưởng lão của thương hội!  

 

 

Mạnh mẽ, kinh khủng tới cỡ nào!  

 

 

Dù Hoàng Phủ Vân cũng cực kì khó tin!  

 

 

Sao lại thế?  

 

 

Tại sao một võ giả Tông Sư sơ kỳ có thể đánh bại đại trưởng lão?  

 

 

“Nể mặt cha mày là Hoàng Phủ Hằng, cút khỏi nhà họ Trần này, còn dám bước vào đây, chết!”  

 

 

Trần Bắc Huyền lạnh lẽo nói.  

 

 

Hoàng Phủ Vân nghe vậy, vẻ mặt u ám cực kì.  

 

 

Gã tới đây để giương oai, nhưng bây giờ chẳng khác gì con chó vừa rơi xuống nước!  

 

 

“Người này, thực lực sâu không lường được, không thể trông mặt mà bắt hình dong, chúng ta nên rời đi trước thôi!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 556


 Nhưng bây giờ người của tổ thủ vệ lại sử dụng quân đội quốc phòng để đối phó với mình, những người bên trên kia lại không quan tâm, điều này khiến anh thực sự cảm thấy lạnh lòng!  

 

 

"Lâm Phong, cậu bình tĩnh lại trước, đi cùng tôi rời khỏi đây, tôi..."  

 

 

"Không cần thiết! Lâm Phong tôi cả đời hành sự chỉ tiến không lùi, ai có thể khiến tôi lùi lại nửa bước?"  

 

 

“Khu vực chiến đấu phía Đông thì sao? Muốn lấy mạng Lâm Phong tôi, cứ việc đến thử!”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng cắt ngang lời Triệu Vô Cực.  

 

 

Sắc mặt Triệu Vô Cực trở nên tái xanh.  

 

Adv

 

Ông ta cũng biết tính cách của Lâm Phong, nên không khuyên nhủ nữa, mà đi sang một bên gọi điện thoại cho bộ chấp pháp, nhưng bên kia vẫn không có biểu hiện gì, chỉ bảo ông ta đừng xen vào chuyện người khác!  

 

 

Thật đáng chết!  

 


 

Triệu Vô Cực nắm chặt tay, một cảm giác bất lực dâng trào trong lòng.  

 

 

Dù ông ta là tổ trưởng tổ 17 của bộ chấp pháp, nhưng trong tình huống này, ông ta có thể làm gì được?  

 

Adv

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Cuộc trò chuyện của hai người cũng được những người xung quanh nghe thấy.  

 

 

Nhiều võ giả của các gia tộc võ thuật Vân Xuyên suýt bật cười, không ngờ Lâm Phong ngu ngốc này dám đắc tội với cả tổ trưởng tổ thủ vệ!  

 

 

Hiện nay, mười vạn quân đội khu vực chiến đấu phía Đông sắp đến, Lâm Phong chắc chắn sẽ chết!  

 

 

Ngược lại.  

 

 

Sắc mặt của Tăng Tam Thủy và những người khác trở nên tái nhợt, toàn thân lạnh toát!  

 

 

Mười vạn quân đội!  

 

 

Dưới hỏa lực mạnh mẽ, cho dù là thần tiên hạ phàm, cũng phải bị đánh cho tan xác không còn gì đúng không?  

 

 

"Cậu Lâm, tôi sẽ đồng sinh cộng tử với cậu!!"  

 

 

Lúc này, Diệp Thiên Tâm bước lên, kiên quyết đứng bên cạnh Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong nhìn Diệp Thiên Tâm, lại nhìn Tăng Tam Thủy và những người khác,  

 

 

Nhưng anh phát hiện ra rằng Tăng Tam Thủy, bang Khẩu Kỹ và những người khác đều né tránh ánh mắt của anh, không dám nhìn anh!  

 

 

Lâm Phong không hề tức giận!  

 

 


Xét cho cùng, nói đi cũng phải nói lại, anh đối với nhà họ Tăng và bang Khẩu Kỹ thực ra không có mối quan hệ gì sâu đậm.  

 

 

Vợ chồng còn như chim liền cành, đại họa đến đầu thì mỗi người bay, huống chi là những người này!  

 

 

Điều khiến anh có chút bất ngờ là Diệp Thiên Tâm...  

 

 

Kẻ cuồng ăn đòn này, vậy mà không bỏ rơi mình?  

 

 

"Đó là mười vạn người đấy, ông không sợ sao?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Sợ! Nhưng cậu Lâm đã cứu tôi nhiều lần như vậy, tôi sợ thì có thể làm gì? Chỉ tiếc là nếu hôm nay tôi chết, thù của nhà họ Diệp tôi sẽ không báo được!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm sắc mặt phức tạp.  

 

 

"Quên nói với ông, trước đây tôi đi thành phố Kinh Hàng, đã tiện tay báo thù cho ông! Võ giả có chút thực lực của nhà họ Vương đều bị tôi tiêu diệt! Ông tìm thời gian qua đó, xử lý hậu sự là được."  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghe vậy sững người một chút, sau đó hai mắt dâng lên những giọt nước mắt đục ngầu, nhếch miệng cười nói:  

 

 

"Đã như vậy, thì tôi càng không có gì phải sợ nữa!"  

 

 

Lâm Phong không nói gì, mà đưa cho Diệp Thiên Tâm một lọ thuốc.  

 

 

"Đây là?"  

 

 

“Thối Thể Đan! Mỗi tuần ăn một viên!"  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 464


 “Bắc Huyền vương tới!”  

 

Người của nhà họ Trần có ở đó cũng rất kích động, khóe mắt thậm chí còn chảy ra nước mắt sung sướng!  

 

 

Bọn họ thật sự không ngờ, lúc mà nguy cấp nhất, Bắc Huyền vương lại xuất quan!  

 

 

Cảm giác rơi vào đường cùng lại tìm được đường sống, quả thực quá sung sướng!  

 

 

“Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền!”  

 

 

Adv

Diệp Thiên Tâm và người khác nhìn thấy lão già cũng cực kì khiếp sợ!  

 

 

Ở giới võ đạo của Vân Xuyên, Trần Bắc Huyền là một truyền thuyết.  

 

 

Có người nói khi Trần Bắc Huyền đã lên Tiên Thiên Cảnh tầng chín, đã có thể vượt cấp, đối đầu với võ đạo Tông Sư…  


 

 

Ông ấy cực kì am hiểu kiếm đạo!  

 

 

Adv

Một kiếm có thể giết thần, cũng diệt được quỷ, chém yêu, phá vạn vật!  

 

 

Người có tên, cây có bóng!  

 

 

Bây giờ Trần Bắc Huyền chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến tim bọn họ đập nhanh!  

 

 

“Ông nội!”  

 

 

Trần Y Thủy nhìn thấy Trần Bắc Huyền tới, lập tức khóc lóc nhào vào lòng ông ấy.  

 

 

Trần Bắc Huyền nhìn cháu gái mình khóc tới mức vậy, gương mặt càng lạnh lùng hơn.  

 

 

Khí tức của một võ đạo Tông Sư bao phủ khắp nơi, khiến mọi người đều nhanh chóng không hít thở nổi!  

 

 

“Quả nhiên chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh, mới ra cửa!”  

 

 

Trần Sơn kích động.  

 

 

Trước kia chú Bắc Huyền ở Tiên Thiên Cảnh tầng chín đã có thể đánh bại võ đạo Tông Sư sơ kỳ!  

 

 

Hiện tại chú Bắc Huyền đã đột phá lên Tông Sư Cảnh thì sẽ mạnh tới mức nào?  

 

 

“Ông chính là Bắc Huyền vương Trần Bắc Huyền? Thoạt nhìn cũng không có gì lạ, là võ đạo Tông Sư sơ kỳ thôi…”  

 

 

Lúc này, Hoàng Phủ Vân hơi hứng thú liếc nhìn Trần Bắc Huyền.  


 

 

“Phải không?”  

 

 

Trần Bắc Huyền không tỏ vẻ gì, đột nhiên quát lớn một tiếng:  

 

 

“Kiếm tới!”  

 

 

“Vù!”  

 

 

Một thanh trường kiếm dài chừng ba thước bắn ra từ trong vỏ kiếm, bị Trần Bắc Huyền nắm vào tay, bổ thẳng xuống đầu Hoàng Phủ Vân.  

 

 

“Vụt!”  

 

 

Kiếm khí kinh khủng còn tạo ra tàn ảnh giữa không trung, lấy tốc độ mắt thường khó mà nhận ra được để chém về phía Hoàng Phủ Vân!  

 

 

Hoàng Phủ Vân thấy vậy, con ngươi hơi co lại.  

 

 

Một kiếm này, gã không đỡ được!  

 

 

Đúng lúc này, đại trưởng lão Lý Phúc của thương hội Bách Vân hiện đang ở Tông Sư hậu kỳ hừ lạnh một tiếng!  

 

 

Ông ta gần như đã thuấn di tới trước mặt Hoàng Phủ Vân, sau đó đưa hai tay mình ra!  

 

 

Năng lượng kinh khủng từ hai tay ông ta  tràn ra ngoài!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 466


 Hoàng Phủ Vân nói xong, dẫn Lý Phúc rời khỏi nhà họ Trần.  

 

 

Mọi người vây xem đều thầm thở dài một hơi!  

 

 

Tuy rằng vừa nãy bọn họ bị Hoàng Phủ Vân sỉ nhục, nhưng cũng không dám mơ tưởng báo thù…  

 

 

Dù sao sau lưng Hoàng Phủ Vân cũng là một quái vật lớn như thương hội Bách Vân!  

 

 

Bây giờ mãi mới có thể đuổi được Hoàng Phủ Vân đi, coi như là tốt nhất rồi!  

 

 

Đúng lúc này, đám người Lâm Phong và Trần Y Nặc đi tới.  

 

Adv

 

“Cậu Lâm!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm nhìn thấy Lâm Phong, kích động hô lên một tiếng.  

 


 

Người nhà họ Trần đều nhướng mày.  

 

 

Bọn họ đều biết hôm nay tiểu thư muốn dẫn người đàn ông của mình về nhà họ Trần, không ngờ lại kịp lúc như thế này.  

 

Adv

 

“Là anh ta!”  

 

 

“Anh đẹp trai sao lại tới đây!”  

 

 

Trần Y Thủy và Trần Thiên Hành hơi ngẩn ra, không thể tin nổi.  

 

 

Lâm Phong không để ý ánh mắt mọi người ở đây, anh chỉ để ý vết máu trên khóe miệng Diệp Thiên Tâm, nhíu mày hỏi:  

 

 

“Rốt cuộc là ông làm sao đấy? Sao lần nào gặp ông đều thấy ông bị người ta đánh?”  

 

 

“Cậu Lâm, hu hu… Tôi đáng thương quá!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm với vẻ mặt bi phẫn kể lại chuyện ban nãy.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, đưa mắt nhìn Hoàng Phủ Vân.  

 

 

“Thì ra đây là đàn em của anh à! Nhưng đàn em phải ra dáng đàn em, tôi giúp anh dạy dỗ một phen, không cần cảm ơn!”  

 

 

Hoàng Phủ Vân nhởn nhơ nói.  

 

 

Nhưng một giây sau, cái tát của Lâm Phong đã đáp lên mặt Hoàng Phủ Vân, khiến Hoàng Phủ Vân bị đánh văng ra hơn ba mươi mét, cuối cùng nặng đập lên trên tường, miệng không ngừng phun ra máu tươi, lạnh lùng nói:  

 

 

“Người của tôi mà anh cũng dám dạy à?”

 

Nhìn thấy thế, mọi người có mặt đều hóa đá!  

 

Đây là thiếu chủ của thương hội Bách Vân!  

 

 

Là con ông cháu cha!  

 

 

Sao anh dám làm thế? Không sợ thương hội Bách Vân trả thù sao?  

 

 

Cho dù là Trần Bắc Huyền cũng phải nhíu mày, đôi mắt quan sát tỉ mỉ Lâm Phong, phát hiện mình không nhìn thấu được anh.  

 

 

Thằng nhóc này không đơn giản!  

 

 

Tuy rằng không có khí tức võ đạo nhưng thực ra là ẩn giấu vào trong, là một cao thủ!  

 

 

Trong mắt Trần Bắc Huyền xẹt qua một tia sáng.  

 

 

Cho dù ban nãy đối mặt với Lý Phúc, ông ấy cũng không hề sợ hãi!  

 

 

Nhưng bây giờ nhìn thấy Lâm Phong, ông ấy rất cảnh giác, có cảm tưởng rằng ngay cả mình cũng chưa chắc đã thắng Lâm Phong!  

 

 

Nhưng lát sau ông ấy lại lắc đầu, cảm thấy mình quá lo lắng!  

 

 

Một thanh niên chừng ba mươi tuổi, mạnh tới mức nào được?  

 

 

“Thiếu chủ, cậu không sao chứ!”  

 

 

Lý Phúc phản ứng rất nhanh, chạy tới đỡ Hoàng Phủ Vân dậy.  

 

 

Hoàng Phủ Vân đẩy Lý Phúc ra, cảm thấy cả người mình đau nhức!  

 

 

Thân là thiếu chủ của thương hội Bách Vân, từ nhỏ đã ngậm thìa vàng lớn lên, gã chưa từng nhục nhã như vậy bao giờ!  

 

 

Nhất là ánh mắt khác thường của người xung quanh khiến gã như bị gai đâm, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui vào…  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 557


 Mà ngay lúc này.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Cổng lớn nhà họ Tăng bị người ta đấm nát từ bên ngoài, ngay sau đó một đám võ giả Vân Xuyên nhanh chóng xông vào.  

 

 

Chẳng mấy chốc!  

 

 

Trong khuôn viên rộng lớn của nhà họ Tăng đã chật kín người!  

 

 

Adv

Ngoài ra.  

 

 

Ngoài cổng, còn rất nhiều người chưa vào!  

 

 

Nhìn qua, những người này đều là võ giả mạnh mẽ, thấp nhất cũng là Hậu Thiên Cảnh, Tông Sư Cảnh không đếm xuể, thậm chí còn có mười bảy mười tám vị cường giả Võ Hồn Cảnh!  


 

 

Đây chính là sức mạnh võ đạo đáng sợ của Vân Xuyên!  

 

 

Adv

Vân Xuyên tiếp giáp với Thập Vạn Đại Sơn, có mối liên hệ mật thiết với các tông môn ẩn thế trong Thập Vạn Đại Sơn, cho nên lực lượng võ đạo ở đây, khu vực Giang Nam không thể sánh bằng!  

 

 

Mà giờ phút này...  

 

 

Vì hành động ngông cuồng đòi linh thạch của Lâm Phong, gần như đã đắc tội với tất cả các gia tộc võ đạo ở Vân Xuyên!  

 

 

Là gia tộc võ đạo, ai không có chút kiêu ngạo trong lòng?  

 

 

Làm sao có thể dung túng cho một thanh niên thải phân lên đầu mình?  

 

 

Tuy nhiên, những gia tộc võ đạo này cũng không hành động thiếu suy nghĩ, sau khi biết được thực lực của Lâm Phong không tầm thường, họ lập tức thông báo cho tông môn ẩn thế sau lưng mình...  

 

 

Hơn mười vị cường giả Võ Hồn Cảnh kia, chính là người của các tông môn ẩn thế đó!

 

"Ai là Lâm Phong?”  

 

Một ông lão đứng ra, lên tiếng trước.  

 

 

Lão ta sắc mặt hờ hững, ánh mắt khinh thường đảo qua, hoàn toàn không coi mấy người nhà họ Tăng ra gì.  

 

 

Chưa đợi Lâm Phong trả lời, đám võ giả trước đây bị Lâm Phong uy hiếp đã ùa ra, hòa vào đội quân hùng hậu, sau đó chỉ vào Lâm Phong, lớn tiếng nói:  

 

 

"Gia chủ nhà họ Đỗ! Thằng đó chính là Lâm Phong, chính nó vừa giết trưởng lão nhà họ Đỗ, Đỗ Tử Đằng!"  

 

 

“Thằng đó không chỉ giết Đỗ Tử Đằng, còn giết cả Thượng Quan Phi Hồng, giết trưởng lão nhà họ Phạm, Phạm Chí Vân! Thằng đó còn ngông cuồng yêu cầu mỗi gia tộc võ đạo chúng ta mỗi người nộp cho hắn một trăm viên linh thạch!"  

 

 

"Kẻ này quá kiêu ngạo! Hoàn toàn không coi giới võ đạo Vân Xuyên của chúng ta ra gì!"  

 


 

Theo lời tố cáo của những người này.  

 

 

Bầu không khí trong sân chớp mắt trở nên vô cùng áp lực!  

 

 

Một đám võ giả hùng mạnh ồ ạt tiến lên, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, trong mắt tràn đầy sát khí!  

 

 

"Lâm Phong! Quỳ xuống nhận tội đi! Giới võ đạo Vân Xuyên của chúng ta không thể bị nhục mạ!"  

 

 

Gia chủ nhà họ Đỗ lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nhìn mọi chuyện trước mắt, sắc mặt không hề gợn sóng, chỉ nhàn nhạt hỏi:  

 

 

"Tôi chỉ hỏi mấy người một câu, đã mang linh thạch đến chưa?"  

 

 

Lời này vừa nói ra.  

 

 

Cả sảnh im lặng trong giây lát, sau đó tiếng cười chê vang lên khắp nơi!  

 

 

"Ha ha, tên nhóc này không phải bị dọa ngốc chứ? Vậy mà còn muốn linh thạch?"  

 

 

"Phụt, bình thường tôi không cười, trừ khi nhịn không được!"  

 

 

"Thằng nhãi này bị sao vậy? Hay là tự cho mình là thiên hạ vô địch, có thể không coi chúng ta ra gì?"  

 

 

...  

 

 

“Mọi người nghe thấy chưa?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 465


 

 “Rất mạnh!”  

 

Vẻ mặt Lý Phúc nghiêm túc hơn.  

 

 

Trần Bắc Huyền mới võ đạo Tông Sư sơ kỳ, còn ông ta đã là hậu kỳ!  

 

 

Nhưng khi hai đòn tấn công vừa đụng nhau, ông ta vẫn rơi vào thế yếu hơn, điều này hơi đáng sợ!  

 

 

Lúc này, Hoàng Phủ Vân mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt dữ tợn nói:  

 

 

“Một thứ vứt đi như ông cũng dám ra tay với tôi? Đại trưởng lão, đập chết ông ta đi!”  

 

Adv

 

Lý Phúc gật đầu!  

 

 

Tuy rằng thực lực của Trần Bắc Huyền không tệ, nhưng ông ta không tin mình không đánh lại!  

 

 

Hiện tại ông ta cao hơn Trần Bắc Huyền hai cảnh giới nhỏ!  

 

 

“Không ngờ trong giới võ đạo ở Vân Xuyên nhỏ bé cũng xuất hiện cường giả bậc này… Chỉ đáng tiếc hôm nay gặp phải tôi!”  

 

 

Adv

Lý Phúc nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh nhạt nói.  

 

 

“Nói nhảm!”  

 

 

Trần Bắc Huyền hừ lạnh một tiếng, chém ra một kiếm.  

 

 

Một chiêu này, rõ ràng nghiêm túc hơn trước nhiều…  

 

 

Kiếm khí bén nhọn gần như biến hóa, không trung chập chờn, kiếm ý kinh khủng như trời gầm, cuồn cuộn và mãnh liệt ép xuống, khiến người trong  

 

 

sân có cảm giác thịt của mình sắp bị lóc ra!  

 

 

Đây là Bắc Huyền vương ư?  

 

 

Không biết cậu Lâm có đánh bại được người này không!  

 

 

Diệp Thiên Tâm khiếp sợ thầm nghĩ.  

 

 

Đối mặt với chiêu này, Lý Phúc cũng sử dụng chút bản lĩnh của mình!  

 

 

“Thất Tinh Quyền!”  

 

 

Lý Phúc quát một tiếng lạnh lẽo.  

 

 

Đôi tay ông ta nhanh chóng khua lên, linh khí nhàn nhạt cuốn quanh nắm đấm của ông ta, ẩn chứa năng lượng kinh người.  

 

 

Một giây sau, kiếm khí của Trần Bắc Huyền và quyền phong của Lý Phúc đụng nhau, phát ra tiếng nổ ầm trời.  

 

 

“Đùng đùng rầm!”  

 

 

Dưới lực đạo kinh khủng, cả người Lý Phúc lùi về sau liền mấy chục bước, cuối cùng lùi đến cạnh tường mới ổn định lại được!  

 

 

Trái lại, Trần Bắc Huyền vẫn không nhúc nhích, đến vẻ mặt cũng không có biến hóa!  

 

 

Nhìn thấy vậy, mọi người đều giật mình sững sờ.  

 

 

Người nhà họ Trần nuốt một ngụm nước bọt, bọn họ cũng biết lão tổ nhà mình rất mạnh, nhưng không ngờ đã mạnh tới mức này!  

 

 

Một kiếm nghiền ép đại trưởng lão của thương hội!  

 

 

Mạnh mẽ, kinh khủng tới cỡ nào!  

 

 

Dù Hoàng Phủ Vân cũng cực kì khó tin!  

 

 

Sao lại thế?  

 

 

Tại sao một võ giả Tông Sư sơ kỳ có thể đánh bại đại trưởng lão?  

 

 

“Nể mặt cha mày là Hoàng Phủ Hằng, cút khỏi nhà họ Trần này, còn dám bước vào đây, chết!”  

 

 

Trần Bắc Huyền lạnh lẽo nói.  

 

 

Hoàng Phủ Vân nghe vậy, vẻ mặt u ám cực kì.  

 

 

Gã tới đây để giương oai, nhưng bây giờ chẳng khác gì con chó vừa rơi xuống nước!  

 

 

“Người này, thực lực sâu không lường được, không thể trông mặt mà bắt hình dong, chúng ta nên rời đi trước thôi!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 467


Bọn họ tình nguyện nhìn thấy Hoàng Phủ Vân nổi trận lôi đình, chứ không muốn gã tỉnh táo như thế…  

 

“Nhưng anh không nên ra tay với tôi! Anh đang tự đẩy mình vào vực sâu đấy…”  

 

 

Dứt lời, gã quay sang nhìn Lý Phúc, gằn từng chữ:  

 

 

“Đại trưởng lão! Tôi muốn ông không tiếc bất cứ giá nào để bắt Lâm Phong! Có kẻ nào ngăn cản, giết không cần nói! Nếu không được, tôi sẽ gọi người của tổng bộ tới! Hôm nay, tôi muốn Lâm Phong phải quỳ xuống trước mặt tôi xin lỗi! Tôi muốn mọi người biết, kết cục của việc chọc giận Hoàng Phủ Vân này chỉ có một!”  

 

 

“Đó chính là chết!”  

 

 

Adv

Mấy câu ngắn gọn làm không khí trong sân nặng nề kinh khủng.  

 

 

Tất cả mọi người biết Hoàng Phủ Vân tức giận thật rồi!  

 

 

Có thể nói ra những lời đáng sợ như thế, có thể thấy lúc này lửa giận trong lòng Hoàng Phủ Vân kinh khủng tới mức nào!  

 

 

Hoàng Phủ Vân là thiếu chủ của thương hội Bách Vân!  

 

 

Adv

Cha của gã là Hội chủ…  

 

 

Một lời nói, hành động của gã hoàn toàn có thể đại diện cho ý của thương hội!  

 

 

Nói cách khác, cái tát vừa rồi của Lâm Phong đã đắc tội toàn bộ thương hội Bách Vân!  

 

 

Nghĩ vậy, người của nhà họ Trần đều nuốt nước bọt, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.  

 

 

Xong rồi!  

 

 

Lâm Phong này chọc vào họa lớn rồi!  

 

 

Cho dù là Diệp Thiên Tâm cũng thấy tự trách, có phải ban nãy lão ta không nên kể khổ với cậu Lâm không?  

 

 

Nếu không phải vì ra mặt cho mình thì cậu Lâm cũng sẽ không gặp chuyện như thế.  

 

 

“Lâm Phong, cậu nghĩ rồi đúng không? Giờ để tôi động tay, hay tự cậu quỳ xuống xin lỗi? Nếu như cậu tự quỳ xuống xin lỗi, có khi thiếu chủ nhà tôi còn để cho cậu được toàn thây!”  

 

 

Lý Phúc đưa mắt nhìn Lâm Phong đầy lạnh lẽo, trong mắt đằng đằng sát khí.  

 

 

Cái tát vừa nãy của Lâm Phong cũng khiến ông ta tức giận!  

 

 

Lúc này, ông ta là người bảo vệ, ra ngoài trải nghiệm với Hoàng Phủ Vân, phụ trách an toàn cho gã.  

 

 

Mà bây giờ, mặt của Hoàng Phủ Vân đã bị đánh sưng lên!  

 

 


Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, chắc chắn Hội chủ sẽ trách móc ông ta!  

 

 

“Vì sao luôn cảm thấy sự ngu dốt đầy rẫy ra trước mặt mình thế này? Đúng là khiến người khác khó ở!”  

 

 

Lâm Phong thở dài một hơi.  

 

 

Sau đó, anh nâng tay phải lên, vỗ cho Lý Phúc một cái.  

 

 

“Hừ! Muốn chết!”  

 

 

Lý Phúc hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không sợ, sử dụng kỹ năng Thất Tinh Quyền của mình, định đánh lại!  

 

 

Nhưng vô dụng!  

 

 

Bàn tay to của Lâm Phong cực kì bễ nghễ, áp đảo mọi thứ, nháy mắt đã đánh tan khí thế của Lý Phúc, sau đó hung hăng vỗ lên người ông ta.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Tiếng động nặng nề vang lên, Lý Phúc bị đánh thành thịt vụn.  

 

 

Nhìn thấy thế, đám người vây xem đều tê dại cả người.  

 

 

Dù là Trần Bắc Huyền cũng phải khiếp sợ.  

 

 

Một cái tát đập chết võ đạo Tông Sư đỉnh phong?  

 

 

Hình ảnh này quả thực là nằm mơ giữa ban ngày, nếu không tận mắt chứng kiến sẽ chẳng ai tin được!  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 558


 “Triệu Vô Cực, chuyện này không liên quan đến ông! Đừng tưởng rằng mình là tổ trưởng tổ 17 của bộ chấp pháp là có thể chống lại giới võ đạo Vân Xuyên chúng ta!”  

 

 

Đỗ Tử Dương sắc mặt không đổi.  

 

 

“Ông…”  

 

 

Triệu Vô Cực sắc mặt khó coi.  

 

 

Nếu là bình thường, một tên Đỗ Tử Dương nho nhỏ gặp ông ta còn chẳng dám hó hé, giờ dám nói vậy, chẳng qua là dựa vào chỗ đông người nên ỷ mạnh mà thôi!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Adv

 

Lâm Phong nhấc mí mắt, hỏi:  

 

 

“Nói vậy, mấy người không mang linh thạch đến?”  

 


 

“Mang linh thạch? Hơn một nghìn võ giả ở đây, nếu mỗi người thật sự đưa cho mày một trăm viên linh thạch, mày có dám nhận không?”  

 

 

Đỗ Tử Dương cười lạnh một tiếng.  

 

 

Adv

“Xoẹt!”  

 

 

Lâm Phong đột ngột vung tay, tóm lấy Đỗ Tử Dương, mặc cho Đỗ Tử Dương giãy dụa thế nào cũng vô ích!  

 

 

“Nếu đã như vậy, từ nay về sau, giới võ đạo Vân Xuyên có thể đổi chủ rồi!”  

 

 

“Rắc!”  

 

 

Lâm Phong mặt không biểu cảm, trực tiếp bóp nát cổ Đỗ Tử Dương!  

 

 

Thấy xác Đỗ Tử Dương mềm oặt ngã xuống đất, rất nhiều võ giả trong sân đều lộ vẻ kinh ngạc.  

 

 

Thật sự vừa kinh vừa giận!  

 

 

Đối mặt với nhiều cường giả như vậy, Lâm Phong còn dám ra tay trước?  

 

 

Thằng này… sao dám?  

 

 

“Lâm Phong, mày dám giết cả người được Thiên Đường Môn che chở?”  

 

 

Lúc này, cường giả Võ Hồn Cảnh của tông môn ẩn thế sau lưng nhà họ Đỗ lạnh lùng quát lên.  

 

 

“Xoẹt!”  

 

 

Thân hình Lâm Phong biến mất khỏi vị trí ban đầu.  

 

 

Ngay khoảnh khắc sau.  

 

 

Anh đã xuất hiện trước mặt cường giả Võ Hồn Cảnh của Thiên Đường Môn, dễ dàng bóp lấy cổ của gã, nhấc bổng lên, giọng điệu hờ hững nói:  

 

 

“Giết thì giết, mấy người làm gì được tôi chứ?”  

 

 

“Mày…”  

 

 

Sắc mặt của cường giả Võ Hồn cảnh Thiên Đường Môn đột ngột thay đổi, lập tức vận chuyển linh lực, muốn tấn công Lâm Phong, nhưng lại phát hiện toàn thân mình trống rỗng, vậy mà không cảm ứng được chút linh khí nào!  

 

 

Phong Linh Thuật!  

 

 

Lúc Lâm Phong bóp cổ gã, đã sớm phong ấn toàn bộ linh lực trong cơ thể gã!  

 

 

“Rắc!”  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bóp nát cổ của cường giả Võ Hồn Cảnh Thiên Đường Môn.  

 

 

Mà nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Bầu không khí trong sân chớp mắt trở nên im lặng.  

 

 

Lúc này, một cường giả Võ Hồn Cảnh khác lạnh lùng nói:  

 

 

“Mọi người, kẻ này thực lực không đơn giản, chúng ta cùng lên! Đừng cho thằng đó cơ hội ra tay!”  

 

 

“Đúng vậy, mọi người cùng ra tay! Cho dù thằng đó có ba đầu sáu tay, hôm nay cũng chỉ có thể chết!”  

 

 

Nghe vậy, vô số võ giả xung quanh lập tức phản ứng lại, đồng loạt thi triển thần thông, tấn công Lâm Phong!  

 

 

“Long Hổ Kình!!”  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom