Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 427


 “Ồ? Vân Mai, cô có cao kiến gì hả?”  

 

Đàm Thiên Hồng cười hỏi.  

 

 

“Kể từ ngày hôm nay, cả giới võ đạo thành phố Kim Lăng sẽ phục tùng ta! Cần gì phải liên minh chứ?”  

 

 

Chu Vân Mai nói với vẻ mặt ngạo nghễ.  

 

 

Mọi người nghe vậy đều nghệch mặt ra, không hiểu vì sao Chu Vân Mai lại nổi điên.  

 

 

Adv

Vào lúc này.  

 

 

“Cạch cạch cạch!”  

 

 

Tiếng bước chân khẽ khàng vang lên từ bên ngoài.  

 

 

Ngay sau đó có một cô gái trẻ tuổi mặc đồ trắng, vóc dáng mảnh mai, gương mặt đẹp tuyệt trần chậm rãi bước vào.  

 

Adv

 

Khi nhìn thấy cô gái trẻ tuổi đi vào, nét mặt Chu Vân Mai lập tức trở nên kính cẩn, cô ta tiến tới một bước, quỳ một chân xuống đất:  

 

 

“Chu Vân Mai của Tam Khẩu Đường, cung kính nghênh tiếp Giang tiên tử!"

 

Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều nhíu mày.  

 

Có chuyện gì vậy?  

 

 

Cô gái trẻ tuổi này là ai?  

 

 

Tại sao Chu Vân Mai lại quỳ gối trước cô ta?  

 

 

Ở đây chỉ có Đàm Thiên Hồng không biết nghĩ tới gì đó, mặt khẽ biến sắc.  

 

 

Giang tiên tử?  

 

 

Ông ta nhớ mười mấy năm trước nhà họ Giang có một cô bé gia nhập Huyền Linh Môn trên núi, từ đó không còn tung tích!  

 

 

Lẽ nào người này là cô bé năm xưa?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Đàm Thiên Hồng như đang vang vọng tiếng lộp bộp, loáng thoáng cảm thấy không ổn!  

 

 

Trong giới võ đạo ngày nay có một quy tắc bất thành văn, đó là một khi có người trên núi xuống núi sẽ mang ý nghĩa vô địch!  

 

 

Tông môn trên núi đại diện cho đỉnh cao thực lực của giới võ đạo nước Đại Hạ!  

 


 

Hơn nữa… tông môn không nằm trong tầm quản lý của pháp luật!  

 

 

Chỉ cần không làm gì quá đáng, ví dụ như phản quốc, quốc gia cũng sẽ không can thiệp vào chuyện của tông môn, điều này đã có thể chứng minh cho sự đáng sợ của tông môn!  

 

 

Và giờ con gái cả nhà họ Giang xuống núi, dù có phải suy nghĩ bằng mông Đàm Thiên Hồng cũng biết mục đích của đối phương!  

 

 

“Tìm được người giúp tôi chưa?”  

 

 

Giang Tịch Vũ lạnh nhạt hỏi.  

 

 

Nét mặt cô ta lạnh tanh, áo trắng tựa tuyết, trông hệt như tiên nữ không dính khói lửa nhân gian.  

 

 

“Giang tiên tử, là thế này! Đàm Thiên Hồng là chó săn của tên Lâm Phong đó, vì vậy nên chỉ cần bảo ông ta gọi điện cho Lâm Phong là được ạ!”  

 

 

Chu Vân Mai bò dậy, cười nịnh nọt.  

 

 

“Vân Mai, cô đừng ăn nói lung tung!”  

 

 

Nghe vậy, Đàm Thiên Hồng thay đổi sắc mặt, lập tức lớn tiếng quát.  

 

 

“Ông đang sợ đấy à? Lúc trước tôi đã nói Lâm Phong ngang ngược, không đáng tin rồi! Vậy mà ông cứ không chịu nghe lời tôi, khăng khăng cố chấp!”  

 

 

“Bây giờ đại nhân của Huyền Linh Môn xuống núi, ông mới biết sợ hả? Có buồn cười lắm không?”  

 

 

Chu Vân Mai cười khẩy.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 520


Chết… chết rồi ư?  

 

Thấy thi thể Hàn Nhất Kiếm nằm úp sấp trên đất, đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái đều tái mặt.  

 

 

Cho dù đám người Trần Bắc Huyền hay Dược Trần cũng khiếp sợ!  

 

 

Đây không phải con chó con mèo gì, mà là một Môn chủ của tông môn lánh đời!  

 

 

Giới võ đạo của nước Đại Hạ đã lâu không có chuyện một Môn chủ của tông môn tử vong rồi!  

 

 

Adv

“Cậu… Cậu dám giết Môn chủ của bọn tôi, cậu…”  

 

 

Một đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái chỉ vào Lâm Phong, định nói gì đó, nhưng đối mặt với ánh mắt của Lâm Phong, hắn lập tức dừng lại.  

 

 

“Có ý kiến gì?”  

 

 

Lâm Phong nhìn hắn ta, hỏi:  

 

 

Adv

“Không có! Tôi vừa thấy cậu khá đẹp trai, nên muốn khen thôi.”  

 

 

Đệ tử nuốt nước bọt, trên mặt nặn ra nụ cười thảo mai:  

 

 

“Đúng, ý tôi là thế.”  

 

 

“Thế à? Sau này nói gì cũng phải rõ ràng một chút, nếu không con người tôi nhanh tay, một cái tát là đập chết anh, không phải anh đã chết vô ích rồi sao?”  

 

 

Lâm Phong nở nụ cười hòa nhã.  

 

 

Nhưng nụ cười này đối với đệ tử kia chẳng khác gì ma quỷ, nên hắn vội cúi đầu.  

 

 

Lúc này, Ngô Cuồng siết chặt nắm tay, kìm lại sợ hãi trong lòng, lớn tiếng nói: “Lâm Phong, mày thì tính gì là cao thủ? Môn chủ của ta còn chưa dùng chiêu “Người kiếm hợp nhất”, vì sao mày không dám quang minh chính đại đánh một trận? Có phải mày sợ không?”  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Lâm Phong tát một phát, biến Ngô Cuồng thành thịt vụn, ánh mắt liếc qua đám người Thanh Thành Kiếm Phái, lạnh nhạt nói:  

 

 

“Mấy câu nói ngu như thế này, tôi không muốn nghe lại nữa, hiểu chưa?”  

 

 

“…”  

 

 

Đám đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái thấy thế, cả người run rẩy.  

 

 

Nếu không phải trong lòng còn chút tôn nghiêm thì họ đã xụi lơ trên đất từ lâu rồi.  

 

 


Thật là đáng sợ!  

 

 

Lâm Phong này đáng sợ quá!  

 

 

Là kẻ cuồng sát sao? Một lời không hợp là giết luôn người ta…  

 

 

“Lời tôi nói các người nghe chưa?”  

 

 

Giọng Lâm Phong lạnh hẳn đi.  

 

 

“Hiểu!”  

 

 

“Chúng tôi hiểu!”  

 

 

Đám đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái đều hoảng sợ đáp.  

 

 

Lâm Phong thấy vậy, hài lòng gật đầu.  

 

 

Vốn dĩ anh định vơ vét chút linh thạch cũng được, nhưng nếu Môn chủ của Thanh Thành Kiếm Phái đã chết, thì anh không cần mỗi linh thạch đơn giản như thế nữa!  

 

 

“Anh tên gì?”  

 

 

Lâm Phong nhìn đám người còn lại, chỉ một cường giả Võ Hồn Cảnh còn sống, hỏi:  

 

 

“Thưa tiền bối, tôi là Hàn Phi!”  

 

 

Hàn Phi căng thẳng, vội trả lời.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 429


 Giang Tịch Vũ lập tức vung tay lên, lại có thêm một thành viên cốt cán của Tam Khẩu Đường biến thành sương máu!  

 

“Cô bảo là một phút cơ mà?”  

 

 

Đàm Thiên Hồng phẫn nộ.  

 

 

“Quy tắc do tôi quyết định, tôi muốn đổi thì đổi, ông có thể làm gì được tôi?”  

 

 

Giang Tịch Vũ thản nhiên đáp.  

 

 

Adv

Lời vừa dứt.  

 

 

Tất cả mọi người của Tam Khẩu Đường đều run lên!  

 

 

Giang Tịch Vũ quá tàn nhẫn, chẳng thua kém gì cậu Lâm! Muốn giết bạn sẽ giết thẳng tay, không hề cho bạn cơ hội biện minh!  


 

 

Còn Chu Vân Mai thì kích động đến mức mặt mày đỏ bừng, sắp ngất xỉu luôn tại chỗ!  

 

Adv

 

Như vậy có mạnh quá rồi không!  

 

 

Có cao thủ đẳng cấp này chống lưng, sắp tới chẳng phải Chu Vân Mai cô ta sẽ một tay che trời cả thành phố Kim Lăng hay sao?  

 

 

Cô ta muốn giẫm đạp lên hài cốt của Lâm Phong, một bước lên trời, nói cho người của những thế lực khác biết rằng Chu Vân Mai cô ta mới là kẻ cười đến cuối cùng!  

 

 

Đàm Thiên Hồng thở ra một hơi, cuối cùng vẫn phải lấy điện thoại của mình gọi cho Lâm Phong.  

 

 

Chẳng qua cuộc gọi vừa được kết nối, ông ta đã kích động hét thật to:  

 

 

“Cậu Lâm, cao nhân Huyền Linh Môn tới tìm cậu báo thù, cậu mau trốn đi, trốn đi nhanh lên!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Giang Tịch Vũ lạnh mặt tát Đàm Thiên Hồng văng ra, sau đó lấy điện thoại, lạnh lùng hỏi:  

 

 

“Anh là Lâm Phong à?”  

 

 

Lâm Phong ở đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi hỏi ngược lại:  

 

 

“Cô là ai?”  

 

 

“Tôi? Tôi là một người ngoài tầm hiểu biết của anh!”  

 

 

“Lâm Phong, anh có một tiếng đồng hồ để chạy tới trụ sở chính của Tam Khẩu Đường. Nếu vượt quá thời gian cho phép, tôi sẽ giết hết toàn bộ người của Tam Khẩu Đường! Chắc anh không mong chó săn của mình chết thảm vì anh đâu nhỉ?”  


 

 

“Cô sẽ hối hận!”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh đáp.

 

"Ha ha. . ."  

 

Giang Tịch Vũ cười gằn, cô ta cúp điện thoại ngay tức khắc.  

 

 

Hối hận?  

 

 

Một người chỉ mới làm mưa làm gió ở trần gian mà dám nói như vậy trước mặt cô ta?  

 

 

Nhưng thế cũng tốt, nếu Lâm Phong đã nói vậy thì chứng tỏ chắc chắn lát nữa anh sẽ tới, mình chỉ cần im lặng chờ đợi là được!  

 

 

Những người khác ở giữa sân thấy vậy đều câm như hến, không dám thở mạnh.  

 

 

Đàm Tử Minh ôm người cha bị thương nặng, trong ánh mắt lạnh lẽo chất chứa sự lo lắng. . .  

 

 

Giang Tịch Vũ này mang đến cảm giác quá khủng bố, nếu như ngài Lâm không địch lại được thì coi như xong!  

 

 

...  

 

 

Một bên khác.  

 

 

Trong siêu thị Kim Ưng.  

 

 

Lâm Phong nghiêm mặt cúp điện thoại!  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 892


"Đúng vậy! Không cần chém giết căng thẳng, một chết một sống, chỉ cần ngồi xuống thương lượng cũng có thể giải quyết được vấn đề, chẳng hạn như những lợi ích mà nước Đại Hạ muốn, bên chúng tôi cũng có thể xem xét thoả thuận!"  

 

Kurashi Nina cười nói.  

 

 

Trận chiến vừa rồi đã có rất nhiều cao thủ phải bỏ mạng.  

 

 

Ngoài những vị Thần linh ngủ say, không ai có thể ngăn cản Lâm Phong,  

 

 

Ngay cả người bên cạnh ông ta, được mệnh danh là cao thủ số một của nhà Kawada, Kawada Yumi, cũng không phải đối thủ của Lâm Phong!  

 

 

Kể cả khi trong lòng ông ta cảm thấy uất ức, nhưng ông ta cũng chỉ có thể khuất phục!  

 

 

Adv

"Thương lượng cũng được, ông hãy tìm mười người cho tôi giết đi, hiện giờ tôi đang cần thư giãn!"  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

"Điều này…"  

 

 

Kurashi Nina sửng sốt.  

 

 

Những người Oa khác trong sân đều rùng mình, cảm thấy chân tay mình lạnh toát!  

 

Adv

 

Sắc mặt của Kurashi Nina thay đổi liên tục, nói:  

 

 

"Lâm Phong, yêu cầu của cậu có phải hơi… biến thái không?"  

 

 

"Biến thái?"  

 

 

"Đối với những kẻ như mấy người, tôi có biến thái hơn nữa cũng không quá đáng!"  

 

 

Lâm Phong nói xong, đột nhiên vỗ một cái, trực tiếp tát chết hàng chục người của Đội hộ vệ, sau đó lạnh lùng nói:  

 

 

"Có một số việc phải dùng máu để rửa sạch! Bây giờ ông quỳ xuống cho tôi, nếu không người chết sẽ là ông đấy!”  

 

 

Kurashi Nina siết chặt tay, sắc mặt vô cùng khó coi!  

 

 

Và ngay lúc này.  

 

 

“Xoẹt~”  

 

 

Một bóng đen uyển chuyển đột nhiên lao về phía Lâm Phong.  

 

 

Chính là nữ cận vệ của Thiên hoàng, Kawada Yumi đã ra tay, cô ta thử hành động bất ngờ, xem liệu có thể hạ gục Lâm Phong không!  

 

 

“Múa rìu qua mắt thợ sao, trò vặt vãnh!”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, vỗ một cái.  

 

 

Trực tiếp tát bóng đen uyển chuyển đó thành một đám sương đen,  

 

 


Sau đó một người bay ra từ đám sương đen, va mạnh vào tường, nện bức tường lõm xuống tạo thành cái hố lớn, miệng còn phun ra một ngụm máu tươi!  

 

 

"Hửm?"  

 

 

Trong mắt Lâm Phong hiện lên một tia khác thường,  

 

 

Không ngờ đối phương lại dùng nhẫn thuật kỳ quái để chặn đứng sát chiêu của anh!  

 

 

“Thuật Ảnh Phân Thân sao?”  

 

 

Lâm Phong cười khẩy, lại vươn tay về phía Kawada Yumi.  

 

 

Kawada Yumi cố gắng chống cự, nhưng đều vô ích, cô ta bị Lâm Phong bóp cổ, nhấc bổng lên!  

 

 

Mặc dù cô ta xinh đẹp như tiên nữ, nhưng trong mắt Lâm Phong, cô ta cũng chỉ là hồng nhan bạc mệnh, không đáng để nhắc tới!  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Nhiều người Oa vừa đau lòng vừa sợ hãi!  

 

 

Lâm Phong mạnh đến mức khiến họ tuyệt vọng!  

 

 

Ngay cả ninja đỉnh phong, sắp trở thành Bán Thần như Kawada Yumi cũng hoàn toàn không phải là đối thủ, giống như một con gà con, bị anh tùy ý bóp nặn!  

 

 

"Lũ kiến hôi mấy người, cũng dám khiêu khích tôi?"  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Kawada Yumi tái mặt, trong lòng tuyệt vọng đến cực điểm,  

 

 

Quá mạnh, quá mạnh!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 428


 “Đúng vậy! Chính tôi đã thông báo cho Huyền Linh Môn! Thật ra từ lúc nhà họ Giang bị tiêu diệt, tôi đã báo cho họ rồi!”  

 

“Đáng tiếc Giang tiên tử đang trong thời kỳ bế quan, không thể xuống núi kịp thời, nếu không thì đã không để thằng Lâm Phong đó vênh váo thời gian dài như vậy rồi!”  

 

 

Chu Vân Mai khinh thường đáp.  

 

 

Đàm Thiên Hồng tức đến mức run cả người, giơ tay chỉ thẳng vào mặt Chu Vân Mai, run rẩy nói:  

 

 

“Cô… Sao cô có thể làm như vậy được? Uổng công tôi…”  

 

 

Adv

“Ồn quá!”  

 

 

Lúc này, Giang Tịch Vũ đột nhiên “hừ” một tiếng, vung tay tát Đàm Thiên Hồng từ xa.  

 

 

Đàm Thiên Hồng hoàn toàn không phản ứng kịp, ngay tức khắc bị tát văng ra xa rồi va đập mạnh vào tường.  

 

 

“Phụt!”  

 

 

Adv

Đàm Thiên Hồng giãy giụa đứng dậy, không kìm được hộc ra một búng máu.  

 

 

“Ba ơi!”  

 

 

Đàm Tử Minh hơi đổi sắc mặt, lập tức chạy tới đỡ Đàm Thiên Hồng dậy.  

 

 

“Đại đường chủ! Ngài không sao chứ?”  

 

 

Các thành viên Tam Khẩu Đường khác cũng vừa kinh ngạc lại vừa hoảng sợ, lo lắng hỏi.  

 

 

Khi nhìn thấy cảnh này, Chu Vân Mai cười thầm như được mùa.  

 

 

Không hổ danh là cao thủ đến từ tông môn trên núi!  

 

 

Chỉ với một cái tát nhẹ nhàng thôi cũng đủ đánh bay Đàm Thiên Hồng, thực lực thế này có khoa trương quá không?  

 

 

“Gọi điện bảo Lâm Phong mau tới đây đi, nếu không thì phải chết!”  

 

 

Giang Tịch Vũ nhìn Đàm Thiên Hồng, lạnh lùng hạ lệnh.  

 

 

“Nghe chưa vậy? Thằng Lâm Phong đó ngông cuồng lắm cơ mà? Bảo cậu ta tới đây nhanh lên!”  

 

 

Chu Vân Mai đứng cạnh cáo mượn oai hùm, lớn tiếng sai sử.  

 

 

Người Tam Khẩu Đường thấy thế đều rất tức giận, nhưng lại chẳng dám nói năng gì.  

 

 


Mặc dù họ không nhìn thấu được thực lực của Giang Tịch Vũ, nhưng chỉ với thân phận đệ tử của một trưởng lão tông môn trên núi cũng đủ khiến họ sợ hãi đến nỗi hít thở không thông rồi!  

 

 

“Giang tiên tử, nếu cô muốn báo thù anh Lâm thì đi tìm anh ấy đi, cớ gì phải ức hiếp chúng tôi? Như vậy có khác gì không có phong thái của cao nhân đâu?”  

 

 

Đàm Tử Minh cố kìm nén cơn giận trong lòng, trầm giọng trách cứ.  

 

 

“Chát!”  

 

 

Giang Tịch Vũ thẳng tay tát vào mặt Đàm Tử Minh, làm cho gương mặt điển trai của cậu ta sưng vù cả lên.  

 

 

“Ức hiếp các cậu thì sao?”  

 

 

“Ở trong mắt tôi tính mạng của các cậu chỉ bằng con heo con chó thôi, đừng nói là ức hiếp, cho dù giết các cậu cũng chưa là gì hết cả!”  

 

 

Nét mặt của Giang Tịch Vũ cực kỳ lạnh lùng và tàn nhẫn.  

 

 

Kể từ khi lên núi bái sư, tâm tính của cô ta đã thay đổi!  

 

 

Cô ta cực khổ tập võ, không tiếc trao tấm thân trong sạch của mình cho lão già kia, chẳng phải là vì có thể ngự trị chúng sinh sao?  

 

 

Đây là cảm giác sung sướng chỉ cao thủ mới có được!  

 

 

Mà bây giờ cô ta chính là cao thủ vô địch này!  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Giang Tịch Vũ tiện tay tát cho một thành viên cốt cán của Tam Khẩu Đường thành sương máu, sau đó nói tiếp:  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 521


 Đúng là hắn đã nhíu mày, lui ra sau mọi người!  

 

 

Bởi vì hắn rất cẩn thận.  

 

 

Sau khi nhìn thấy Lâm Phong nhẹ nhàng giết một cường giả Võ Hồn Cảnh xong, hắn đã thấy có gì đó không đúng…  

 

 

Nhất là khi Lâm Phong thoải mái giết Hàn Nhất Kiếm xong, trong lòng hắn càng chắc chắn suy đoán của mình đúng, nên mới trốn sau lưng mọi người, cúi đầu, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình!  

 

 

Thanh Thành Kiếm Phái như thế này cũng khiến hắn khó chịu, nhưng bảo hắn đi chịu chết vì Thanh Thành Kiếm Phái thì hắn không đồng ý!  

 

 

Adv

Hàn Phi hắn mới đột phá Võ Hồn Cảnh, còn chưa hưởng thụ cuộc sống…  

 

 

“Anh cũng họ Hàn, liên quan gì đến Hàn Nhất Kiếm không?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Không có, tôi và ông ấy không có quan hệ gì…”  


 

 

Hàn Phi ngoài mặt cung kính nhưng trong lòng thấy nặng nề.  

 

 

Adv

Với biểu hiện lạnh lùng ban nãy của Lâm Phong, hắn biết bây giờ mình đã có thể thành cái xác không rồi.  

 

 

Hắn âm thầm vận chuyển linh khí trong cơ thể hòa vào kiếm, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào, dù Lâm Phong mạnh tới đâu, hắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội sống sót!  

 

 

Nhưng lúc này, Lâm Phong lại bình thản nói:  

 

 

“Được, từ giờ trở đi anh là Môn chủ của Thanh Thành Kiếm Phái!”  

 

 

Hàn Phi ngẩn người.  

 

 

Những người khác cũng ngây ra!  

 

 

Đệ tử Thanh Thành Kiếm Phái thì lại càng khó mà tin được.  

 

 

Mặc dù Hàn Phi là Võ Hồn Cảnh nhưng thực lực cũng chẳng đáng là gì, dù Môn chủ và Ngô Cuồng đã chết nhưng cũng không đến lượt Hàn Phi làm Môn chủ…  

 

 

“Sao? Anh không muốn làm à?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

Hàn Phi có biểu hiện như vừa nãy, chắc chắn là người thông minh!  

 

 

Anh thích người thông minh nên cho Hàn Phi một cơ hội…  

 

 

Đương nhiên nếu lá gan của Hàn Phi nhỏ thật, không dám làm gì thì anh cũng không ép!  

 

 

Tiện tay đập chết, tìm người khác là được.  

 

 


Dù sao anh cũng định nắm Thanh Thành Kiếm Phái trong tay rồi.  

 

 

Hàn Phi ngẩng đầu, yên lặng nhìn Lâm Phong, dường như đang đắn đo ý tứ của anh.  

 

 

Im lặng hồi lâu hắn mới nói:  

 

 

“Tiền bối không biết, trong Thanh Thành Kiếm Phái còn có một vị Phó môn chủ và thái thượng trưởng lão nữa. Nói cách khác, vị trí này còn chưa tới lượt tôi.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì cười phá lên.  

 

 

“Đây là vấn đề à? Lâm Phong tôi cho anh làm Môn chủ, ai dám phản đối?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, nhìn đám đệ tử kia hỏi:  

 

 

“Các người dám không?”  

 

 

Các đệ tử nghe xong câm như hến, gương mặt trắng bệch.  

 

 

Không biết vì sao, Lâm Phong mà nói chuyện là bọn họ có cảm giác mình sẽ biến thành thịt vụn bất cứ lúc nào…  

 

 

Cảm giác sợ hãi này dường như đã khắc vào xương cốt…  

 

 

Trong lòng Hàn Phi giãy dụa.  

 

 

Hắn là người thông minh, tự biết mục đích Lâm Phong làm như thế là muốn mình thần phục, lợi dụng mình để khống chế Thanh Thành Kiếm Phái…  

 

 

Nhưng vị trí Môn chủ có sức hấp dẫn rất lớn!  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 893


 

 "Ông quỳ xuống thì tôi sẽ nói chuyện tử tế với ông!"  

 

Lâm Phong lãnh đạm nói.  

 

 

"Không thể! Thiên Hoàng đại nhân, ngài không thể quỳ!"  

 

 

Kawada Yumi gian nan lên tiếng.  

 

 

Kurashi Nina siết chặt nắm tay, nội tâm không ngừng giãy dụa…  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bóp nát cổ Kawada Yumi, đem thi thể ném đến trước mặt Kurashi Nina!  

 

 

Kurashi Nina ngơ ngác nhìn thi thể Kawada Yumi,  

 

Adv

 

Nhìn nửa ngày cũng không thể lấy lại tinh thần!  

 

 

Ông ta làm sao chấp nhận được, người phụ nữ đêm qua còn vui vẻ nằm trong ngực ông ta, bây giờ chỉ còn lại thi thể lạnh lẽo thế kia…  

 

 

"Cậu… cậu dám giết người phụ nữ của tôi!"  


 

 

Hai mắt Kurashi Nina đột nhiên đỏ bừng.  

 

 

"Bùm!"  

 

 

Adv

Lâm Phong vung tay, tát bay Kurashi Nina.  

 

 

Sau đó di chuyển tức thời phi lên, một cước hung hăng giẫm lên mặt Kurashi Nina, lạnh lùng cười nói:  

 

 

"Tôi giết đấy, ông làm gì được tôi?"  

 

 

"Cậu..."  

 

 

Trong nháy mắt, Kurashi Nina bình tĩnh lại, trán toát ra một tia mồ hôi lạnh.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Một tiếng thở dài đột nhiên từ bên trong đền thờ truyền đến:  

 

 

"Người trẻ tuổi, cậu có chút quá đáng rồi!"  

 

 

...  

 

 

Mọi người nhìn lại.  

 

 

Thấy một ông lão tóc trắng chậm rãi đi tới.  

 

 

Ông lão mặc bộ quần áo võ sĩ cổ xưa, tay cầm thanh đao phủ bụi, trông như người từ thế kỷ khác xuyên không đến!  

 

 

Vừa nhìn thấy lão già.  

 

 

Hai mắt của mấy người nước Oa đều sáng lên, dường như nhớ ra điều gì, trên mặt lộ vẻ kích động.  

 

 

Thần bộc!  

 

 

Thần bộc trong truyền thuyết!  

 

 

Mỗi vị Thần linh ngủ say đều có một người hầu cận,  

 

 

Những người này được gọi là Thần bộc.  

 

 

Mà kẻ có thể trở thành Thần bộc đều là những người mạnh nhất trong giới võ đạo nước Oa, thực lực thâm sâu khó lường, thường là Bán Thần trở lên…  


 

 

Quan trọng nhất là.  

 

 

Bây giờ Thần Bộc xuất hiện.  

 

 

Có nghĩa là các vị thần linh đã tỉnh, đang chú ý những chuyện xảy ra ở đây đúng không?  

 

 

"Cứu tôi! Đại nhân, cứu tôi!"  

 

 

Kurashi Nina kích động gào lên.  

 

 

"Cẩn thận một chút, thực lực người này rất mạnh!"  

 

 

Lý Nguyên Hạo và những người khác nhìn chằm chằm vào ông lão.  

 

 

Đối phương chỉ đứng đó, nhưng lại khiến họ cảm thấy bị đe dọa, điều này rất bất thường!  

 

 

Sắc mặt Lâm Phong vẫn không đổi.  

 

 

Anh liếc mắt đã nhìn ra thực lực của ông lão này chỉ tương đương với Xuất Khiếu Cảnh!  

 

 

"Ông là ai?"  

 

 

"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cậu có chút quá đáng, người khác nhẫn nhịn, không có nghĩa là cậu có thể được voi đòi tiên!"  

 

 

Ông lão chậm rãi nói.  

 

 

"Ồ? Ông có tư cách nói câu này với tôi?"  

 

 

Khóe miệng Lâm Phong hơi nhếch lên.  

 

 

"Có tư cách hay không thì thử mới biết!"  

 

 

Ông lão đột nhiên rút thanh đao phủ bụi trong tay ra!  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Nhanh!  

 

 

Quá nhanh!  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 430


 "Là chuyện của Tam Khẩu Đường! Có người lấy mạng sống của tất cả mọi người ở Tam Khẩu Đường ra để uy hiếp anh, nói anh đến đó."  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Vậy anh mau đi đi, Đàm Thiên Hồng không phải người xấu, trước đây cũng giúp anh không ít việc!"  

 

 

Trần Y Nặc nói.  

 

 

"Nhưng anh không đi cùng em với con được nữa."  

 

Adv

 

"Chúng ta còn ở bên nhau lâu dài, kiểu gì chẳng có dịp!"  

 

 

Trần Y Nặc mỉm cười.  

 


 

Lâm Phong nhìn thoáng qua trần Y Nặc, khẽ gật đầu rồi không nói gì nữa, đi thẳng đến Tam Khẩu Đường!  

 

 

...  

 

Adv

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Tại tổng bộ của liên minh võ đạo.  

 

 

Một võ giả vội vàng chạy vào, quỳ một chân xuống đất, cung kính nói với Triệu Vô Cực:  

 

 

"Báo cáo ngài Triệu, căn cứ vào tình báo của người báo tin, hôm qua đệ tử chân truyền Giang Tịch Vũ của Huyền Linh Môn đã xuống núi, bây giờ đang ở Tam Khẩu Đường, tuyên bố muốn tìm Lâm Phong báo thù!"  

 

 

"Giang Tịch Vũ?"  

 

 

Triệu Vô Cực khẽ nhíu mày.  

 

 

"Chính là con gái dầu của nhà họ Giang kia, nghe nói được một vị trưởng lão của Huyền Linh Môn nhận làm đồ đệ."  

 

 

Người chấp pháp thành phố Kim Lăng - Vân Trung Thiên vội vàng đáp.  

 

 

"Không biết tự lượng sức mình! Đến cả tôi còn không dám nói chắc chắn sẽ thắng Lâm Phong, chỉ là một đệ tử chân truyền mà dám đi tìm phiền phức!"  

 

 

"Nếu là sư phụ của cô ta thì nghe còn tạm được!"  

 

 

Triệu Vô Cực lắc đầu, sau đó đứng lên, bình tĩnh nói:  

 

 


"Nếu đã vậy, tôi sẽ đi tìm Lâm Phong!"  

 

 

"Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long, hai người ở đây trông coi Hoa viện sĩ! Không thể để cho Hoa viện sĩ bất ngờ làm loạn!"  

 

 

"Tôi tranh thủ khống chế Lâm Phong tại trong vòng một canh giờ, sẽ về nhanh thôi!"  

 

 

Nói xong, Triệu Vô Cực chạy về phía Tam Khẩu Đường như một tia chớp!  

 

 

Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long thấy đây, mặt mày bắt đầu nghiêm lại.  

 

 

"Anh Diệp, anh nói xem lần này ngài Lâm có thể giải quyết được không?"  

 

 

"Giải quyết? Chú không biết thân phận của ngài Vô Cực hả, ông ta có thể được xếp vào hàng ngũ hai mươi cao thủ giỏi nhất tổng bộ, chỉ thiếu chút nữa đã có thể bước vào tông sư võ đạo hậu kỳ! Lần này có lẽ ngài Lâm phải giơ cờ trắng thôi!"  

 

 

"Nhưng tôi đoán cũng không can gì, thái độ bên phía tổng bộ đối với ngài Lâm tương đối mập mờ, trước khi chưa điều tra rõ được thân phận của ngài Lâm, cho dù là tổng bộ cũng sẽ không làm hại đến tính mạng ngài Lâm!"  

 

 

"Dù sao. . . một thanh niên khoảng ba mươi tuổi có thể giết chết tổng chấp pháp Long cũng thực sự quá kinh khủng!"  

 

 

"Nói đi cũng phải nói lại, nếu như ngài Lâm có thể gia nhập bộ chấp pháp của chúng ta, cống hiến vì đất nước thì tốt biết mấy!"  

 

 

Vân Trung Thiên nói với vẻ phức tạp.  

 

 

...  

 

 

Một bên khác.  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 429


 Giang Tịch Vũ lập tức vung tay lên, lại có thêm một thành viên cốt cán của Tam Khẩu Đường biến thành sương máu!  

 

“Cô bảo là một phút cơ mà?”  

 

 

Đàm Thiên Hồng phẫn nộ.  

 

 

“Quy tắc do tôi quyết định, tôi muốn đổi thì đổi, ông có thể làm gì được tôi?”  

 

 

Giang Tịch Vũ thản nhiên đáp.  

 

 

Adv

Lời vừa dứt.  

 

 

Tất cả mọi người của Tam Khẩu Đường đều run lên!  

 

 

Giang Tịch Vũ quá tàn nhẫn, chẳng thua kém gì cậu Lâm! Muốn giết bạn sẽ giết thẳng tay, không hề cho bạn cơ hội biện minh!  


 

 

Còn Chu Vân Mai thì kích động đến mức mặt mày đỏ bừng, sắp ngất xỉu luôn tại chỗ!  

 

Adv

 

Như vậy có mạnh quá rồi không!  

 

 

Có cao thủ đẳng cấp này chống lưng, sắp tới chẳng phải Chu Vân Mai cô ta sẽ một tay che trời cả thành phố Kim Lăng hay sao?  

 

 

Cô ta muốn giẫm đạp lên hài cốt của Lâm Phong, một bước lên trời, nói cho người của những thế lực khác biết rằng Chu Vân Mai cô ta mới là kẻ cười đến cuối cùng!  

 

 

Đàm Thiên Hồng thở ra một hơi, cuối cùng vẫn phải lấy điện thoại của mình gọi cho Lâm Phong.  

 

 

Chẳng qua cuộc gọi vừa được kết nối, ông ta đã kích động hét thật to:  

 

 

“Cậu Lâm, cao nhân Huyền Linh Môn tới tìm cậu báo thù, cậu mau trốn đi, trốn đi nhanh lên!”  

 

 

“Bốp!”  

 

 

Giang Tịch Vũ lạnh mặt tát Đàm Thiên Hồng văng ra, sau đó lấy điện thoại, lạnh lùng hỏi:  

 

 

“Anh là Lâm Phong à?”  

 

 

Lâm Phong ở đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi hỏi ngược lại:  

 

 

“Cô là ai?”  

 

 

“Tôi? Tôi là một người ngoài tầm hiểu biết của anh!”  

 

 

“Lâm Phong, anh có một tiếng đồng hồ để chạy tới trụ sở chính của Tam Khẩu Đường. Nếu vượt quá thời gian cho phép, tôi sẽ giết hết toàn bộ người của Tam Khẩu Đường! Chắc anh không mong chó săn của mình chết thảm vì anh đâu nhỉ?”  


 

 

“Cô sẽ hối hận!”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh đáp.

 

"Ha ha. . ."  

 

Giang Tịch Vũ cười gằn, cô ta cúp điện thoại ngay tức khắc.  

 

 

Hối hận?  

 

 

Một người chỉ mới làm mưa làm gió ở trần gian mà dám nói như vậy trước mặt cô ta?  

 

 

Nhưng thế cũng tốt, nếu Lâm Phong đã nói vậy thì chứng tỏ chắc chắn lát nữa anh sẽ tới, mình chỉ cần im lặng chờ đợi là được!  

 

 

Những người khác ở giữa sân thấy vậy đều câm như hến, không dám thở mạnh.  

 

 

Đàm Tử Minh ôm người cha bị thương nặng, trong ánh mắt lạnh lẽo chất chứa sự lo lắng. . .  

 

 

Giang Tịch Vũ này mang đến cảm giác quá khủng bố, nếu như ngài Lâm không địch lại được thì coi như xong!  

 

 

...  

 

 

Một bên khác.  

 

 

Trong siêu thị Kim Ưng.  

 

 

Lâm Phong nghiêm mặt cúp điện thoại!  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 522


 “Được, bây giờ tôi cùng anh đến xem Thanh Thành Kiếm Phái…”  

 

Lâm Phong hài lòng nói.  

 

 

Hàn Phi gật đầu.  

 

 

Thực tế, nếu Lâm Phong không hỏi thì hắn cũng sẽ nhắc.  

 

 

Nếu không có Lâm Phong hỗ trợ, hắn quay về nói mình lên làm Môn chủ Thanh Thành Kiếm Phái thì chẳng khác nào tự tìm chết.  

 

 

Adv

“Mọi người, tôi đến Thanh Thành Kiếm Phái một chuyến.”  

 

 

Lâm Phong quay lại chào hỏi với đám người Trần Bắc Huyền, sau đó cùng Hàn Phi quay về Thanh Thành Kiếm Phái.  

 

 

…  

 

 

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, đám người Trần Bắc Huyền đứng ở đó mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt đầy cảm khái.  

 

Adv

 

Những chuyện xảy ra hôm nay như một giấc mộng, khiến bọn họ cảm thấy không được chân thật cho lắm!  

 

 

Thương Vương Trần Tử Ngang, Môn chủ Hàn Nhất Kiếm, tất cả đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy…  

 

 

Nhưng đều bị Lâm Phong dễ dàng giết thẳng tay!  

 

 

“Cậu Lâm quả nhiên là một vị thần! nước Đại Hạ ta có nhân tài như thế, quả là đáng mừng!”  

 

 

Dược Trần không nhịn được mà cảm khái.  

 

 

Nghĩ vậy, mọi người đều tỏ vẻ đương nhiên.  

 

 

“Ha ha, ai nói Trần Sơn tôi không được? Trần Sơn tôi sinh được đứa con gái tốt! Có một đứa con rể có thể địch lại thiên quân vạn mã!”  

 

 

Trần Sơn thoải mái cười ha ha.  

 

 

Đám người Dược Trần nhìn Trần Sơn, vẻ mặt đầy hâm mộ.  

 

 

Có thể đoán được, sau này nhà họ Trần sẽ phất lên rất nhanh.  

 

 

“Bắc Huyền, xong chuyện rồi, chúng tôi cũng không tiện làm phiền, ngày khác sẽ tới thăm hỏi! Dược Vương cốc chúng tôi và nhà các ông cũng coi như gần nhau, sau này có thể qua lại nhiều hơn chút.”  

 

 

Dược Trần vừa cười với Trần Bắc Huyền vừa nói.  

 

 


“Được chứ!” Trần Bắc Huyền cười đáp.  

 

 

Có thể giao du với thế lực như Dược Vương cốc, ông cầu còn không được!  

 

 

Lát sau, Dược Trần, Dược Viêm, Hoàng Mi Đạo Nhân và Triệu Vô Cực cũng nhanh nhẹn rời đi.  

 

 

Chỉ còn lại một đám người nhà họ Trần.  

 

 

“Tiểu Sơn, cho người tới dọn dẹp một chút, chuẩn bị đồ ăn ngon, chờ Lâm Phong quay về chúng ta sẽ mở tiệc. Tối hôm qua mất mặt quá, tối nay phải bù lại mới được!” Trần Bắc Huyền cười nói.  

 

 

Trần Sơn nghe xong cười hì hì, định nói gì đó thì đột nhiên Trương Diệu với vẻ mặt vặn vẹo từ trong góc tối đi ra.  

 

 

Kích động! Vô cùng kích động!  

 

 

Bà ta vốn đã hoàn toàn tuyệt vọng, định lát nữa sẽ chạy khỏi nhà họ Trần, nhưng không ngờ ông trời lại cho bà ta một cơ hội tuyệt vời như thế!  

 

 

Bây giờ Lâm Phong đã tới Thanh Thành Kiếm Phái, người của Dược Vương cốc cũng đã rời đi, toàn bộ nơi này có ai là đối thủ của bà ta nữa?  

 

 

Quả nhiên, người luôn nỗ lực sẽ không quá xui xẻo!  

 

 

“Các người vui mừng quá sớm rồi đấy!”  

 

 

Nghe thấy vậy, người nhà họ Trần vốn định tản đi đều dừng bước, quay lại nhìn Trương Diệu với ánh mắt kì lạ, không hiểu bà ta muốn làm gì.  

 

 

“Trương Diệu, bà không còn là người của nhà này nữa rồi! Cút nhanh!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 431


 "Người trong điện thoại kia rất ngạo mạn, chắc chắn không phải Tiên Thiên Cảnh! Có lẽ là một người hoàn toàn khác mới đúng, nhưng vì sao thần thức của mình không quét được?"  

 

"Chẳng lẽ cao thủ này có thể tránh được sự thăm dò của thần thức của mình hay sao?"  

 

 

Lâm Phong nhắm mắt lại.  

 

 

Nếu thật sự là vậy thì cũng khá đáng gờm!  

 

 

Từ khi xuống núi đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh dùng vẻ mặt nghiêm túc, quyết định dốc sức đối phó!  

 

 

Adv

"Ầm!"  

 

 

Lâm Phong đá tung cửa, sải bước đi thẳng vào.  

 

 

Nhưng mấy phút sau, anh đã đi tới phòng họp của Tam Khẩu Đường, gặp được mọi người trong phòng!  


 

 

"Ngài Lâm!"  

 

 

Adv

"Ngài Lâm!"  

 

 

Đám Đàm Thiên Hồng nhìn thấy Lâm Phong đến thì đều kích động!  

 

 

Nhưng ngay sau đó, bọn họ lại cảm thấy, lo lắng, sợ Lâm Phong không đánh lại được Giang Tịch Vũ.  

 

 

Bởi vì từ khi Giang Tịch Vũ xuất hiện đến bây giờ, chưa có ai là đối thủ của cô ta, mang đến cảm giác cực kỳ áp đảo cho bọn họ!  

 

 

"Lâm Phong, cuối cùng mày cũng đến rồi! Còn không mau quỳ xuống nhận lấy cái chết!"  

 

 

Lúc này, Chu Vân Mai ở bên cạnh quát lớn.  

 

 

Vẻ mặt Sông tịch Vũ lạnh lùng, chỉ nhìn Lâm Phong với vẻ hờ hững chứ không nói gì, dường như đang chờ Lâm Phong quỳ xuống.  

 

 

Ánh mắt Lâm Phong lướt qua từng người, từ Chu Vân Mai cho đến Giang Tịch Vũ, sau đó nhìn bao quát xung quanh, lạnh lùng nói:  

 

 

"Cao thủ vừa gọi điện thoại kêu tôi tới đây chịu chết mau bước ra đây! Cần gì phải lẩn trốn? Chẳng lẽ muốn trốn ở trong tối để đánh lén tôi hay sao?"  

 

 

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm thấy hoang mang.  

 

 

Giang Tịch Vũ là người mạnh nhất ở đây, sao ngài Lâm lại không thấy?  

 

 

"Lâm Phong, mày mở to con mắt chó của mày mà xem thật kỹ, chẳng phải Giang tiên tử đang bên cạnh tao hay sao?"  

 

 

Chu Vân Mai cười lạnh đáp.  

 

 

"Ý cô là cô ta tìm tôi báo thù?"  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Giang Tịch Vũ, khẽ nhíu mày.  

 

 

"Không sai! Đây chính là đệ tử chân truyền của Huyền Linh Môn, Giang tiên tử! Mày còn không mau quỳ xuống xin tha, có lẽ sẽ giữ được cho mày toàn thây!"  

 

 

Chu Vân Mai cười gằn.  

 

 

Lâm Phong: ...  

 

 

Anh bỗng không biết nên nói gì.  

 

 

Một người vưà mới diệt Quỷ Ẩn Tông vào tối hôm qua như anh thực sự khó có thể tưởng tượng được, một võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng một yếu ớt lại dám tìm mình báo thù?  

 

 

"Lâm Phong ơi Lâm Phong, mày cũng có ngày phải sợ hãi sao?"  

 

 

Chu Vân Mai nhếch miệng cười mỉa mai.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Lâm Phong đập Chu Vân Mai thành một bãi máu chỉ trong một đòn.

 

Không khí đột nhiên yên tĩnh.  

 

Thấy Lâm Phong tát một cái, Chu Vân Mai đã nát bấy, đám người Đàm Thiên Hồng đều tự cảm thấy đó là bình thường.  

 

 

Dù sao, Lâm Phong trong ấn tượng của họ chính là như thế.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 894


 

"Võ công trong thiên hạ, phải nhanh mới không bị phá vỡ! Tốc độ của cậu quá chậm!"  

 

Thấy Lâm Phong chuẩn bị tấn công mình.  

 

 

Lão già cười nhạo một tiếng,  

 

 

Trong nháy mắt, lão già giơ thanh đao phủ bụi trong tay lên, chém ngang chém dọc hai lần!  

 

 

"Xoẹt!"  

 

 

"Xoẹt!"  

 

 

"Khiếu Không Thập Tự Trảm!"  

 

Adv

 

Một luồng đao khí hình chữ thập có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tỏa ra ánh sáng màu trắng tím, bay về phía bàn tay khổng lồ do Lâm Phong hóa thành!  

 

 

Tốc độ của luồng đao khí này quá nhanh!  

 

 

Nhanh đến mức ánh mắt của mọi người gần như tan rã, mất đi tiêu cự khi phải dõi theo nó!  

 

 

Giây tiếp theo!  

 

 

Dưới sự kinh hãi của mọi người!  

 

Adv

 

Bàn tay vàng khổng lồ và luồng đao khí hình chữ thập va chạm mạnh mẽ vào nhau,  

 

 

Khoảnh khắc này thời gian dường như ngừng lại.  

 

 

Chỉ thấy hai bên đụng độ chưa đến một giây!  

 

 

Bàn tay vàng khổng lồ đã hủy diệt luồng đao khí hình chữ thập, dư âm tạo ra quét ngang, đánh bay lão già văng ra ngoài mấy chục mét, cuối cùng đập nát vô số bài vị trong đền thờ!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái ngây ngốc.  

 

 

Đặc biệt là Kurashi Nina, vẻ mặt ông ta tràn ngập kinh hãi.  

 

 

Sao… sao có thể?  

 

 

Đây chính là một vị Thần bộc vô cùng cường đại!  

 

 

Phục vụ bên cạnh các vị Thần linh ngủ say không biết bao nhiêu năm, ngày ngày nghe thần linh dạy dỗ, thừa hưởng một phần chân truyền của thần linh.  

 

 

Tồn tại mạnh mẽ như thế…  

 

 

Vậy mà không địch nổi một cái tát của Lâm Phong?  

 

 

"Sư đệ quả thật mạnh đến đáng sợ!"  

 

 

"Năm đó sư phụ hết lòng vì sư đệ, đem chúng ta đuổi xuống núi, chúng ta còn không phục… Bây giờ xem ra mắt nhìn của sư phụ vẫn tốt hơn chúng ta nhiều!"  

 

 

"Sư đệ xứng đáng là người đứng đầu sau Đại sư huynh, cho dù là Nhị sư tỷ cũng không bằng!"  

 

 

Lý Nguyên Hạo, Gia Cát Tiểu Minh, Võ Bá đều đang lẩm bẩm thán phục Lâm Phong.  

 

 

Phùng Mục Trần siết chặt nắm tay.  

 

 

Mặc dù anh ta không nói gì, nhưng vẻ mặt của anh ta đã bán đứng tâm trạng hiện tại của mình!  

 

 

Thật ra, từ khi Lâm Phong giết chết Doãn Diệu,  

 

 

Tâm lý của anh ta cũng bắt đầu thay đổi!  

 

 

Anh ta muốn đánh bại Lâm Phong, lấy lại tôn nghiêm của mình.  

 

 

Muốn nói cho Lâm Phong biết, cho dù người phụ nữ của anh ta có làm sai chuyện gì đi nữa, cũng không đến lượt Lâm Phong làm chủ!  

 

 

Nhưng bây giờ…  

 

 

Đối mặt với Lâm Phong cường đại như vậy, bản thân anh ta thật sự có hy vọng đánh bại Lâm Phong sao?  

 

 

Lúc này.  

 

 

Lão già Thần bộc từ trong đống đổ nát đổ nát giãy giụa bò dậy.  

 

 

Cả người lão già đầy máu, không còn khí thế kiêu ngạo như vừa rồi!  

 

 

Lão già nhìn về phía Lâm Phong, đang định nói chuyện,  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong đột nhiên vươn bàn tay ra, đầu ngón tay bắn ra một luồng kiếm khí, kiếm khí xuyên qua cơ thể lão già, mang theo một chuỗi máu tươi…  

 

 

"Đàn ông mà nhanh quá thì không phải chuyện tốt, quan trọng là chất lượng, kiếp sau nhất định phải nhớ kỹ đạo lý này đấy!"  

 

 

“Cậu…cậu…"  

 

 

Lão già há miệng muốn nói gì đó, nhưng thanh âm nào cũng không phát ra được.  

 

 

Cuối cùng, thân thể gầy gò ốm yếu ngã gục xuống đất, máu từ trong cơ thể chảy ra nhuộm đỏ một mảng lớn đổ nát…  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 523


 Trần Sơn không phản ứng kịp, đã bị Trương Diệu túm cổ giơ lên.  

 

 

Tình huống bất ngờ khiến mọi người khiếp sợ!  

 

 

Gì đây? Trương Diệu là võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng ba sao có thể đánh bại được gia chủ?  

 

 

“Bà…”  

 

 

Trần Sơn nhìn Trương Diệu, trong vẻ kinh ngạc có chút khó hiểu.  

 

 

Đây là người phụ nữ đêm nào cũng nằm trong vòng tay mình ư?  

 

Adv

 

“Buông ba tôi ra!”  

 

 

Đám Trần Y Nặc, Trần Y Thủy và Trần Thiên Hủ thấy vậy đều kêu lên.  


 

 

“Rốt cuộc cô là ai?”  

 

 

Trần Bắc Huyền nhận ra có điều không đúng.  

 

Adv

 

Khi Trương Diệu vừa bùng nổ khí tức, ông ấy đã cảm thấy chút nguy hiểm.  

 

 

Nói cách khác, thực lực của Trương Diệu không hề kém, thậm chí còn hơn ông ấy…  

 

 

Vừa nghĩ một nhân vật lớn như thế không ngại gả cho Trần Sơn, ngủ đông vài chục năm ở nhà mình, trong lòng ông ấy cực sợ hãi!  

 

 

“Tôi là ai không quan trọng!”  

 

 

Trương Diệu vừa nói vừa ném Trần Sơn ra ngoài!  

 

 

Trần Sơn coi bà ta như con bò hành hạ vài chục năm, đương nhiên bà ta sẽ không để Trần Sơn chết dễ dàng!  

 

 

“Khụ!”  

 

 

Trần Sơn ôm cổ, ho khan, cảm giác mình vừa lượn qua Quỷ Môn Quan.  

 

 

Trần Y Nặc, Trần Y Thủy vội vàng tiến tới đỡ Trần Sơn dậy, sau đó cảnh giác nhìn Trương Diệu.  

 

 

Còn Trần Bắc Huyền thì nặng nề.  

 

 

Ông ấy còn tưởng đối phương sẽ bắt Trần Sơn để uy hiếp mình nhưng không có!  

 

 

Như này nghĩa là gì?  

 

 

Nghĩa là Trương Diệu không để nhà họ Trần vào mắt…  

 

 

“Trần Bắc Huyền, đưa phương pháp tu tiên của nhà họ Trần ra đây! Đừng ép tôi ra tay!”  

 

 

Trương Diệu lạnh lùng nói.  

 

 

“Sao cô biết chuyện này?”  

 

 

Vẻ mặt Trần Bắc Huyền thay đổi.  

 

 

Đây là bí mật lớn nhất nhà họ Trần, chỉ mình Trần Bắc Huyền biết!”  

 

 

“Không phải chuyện ông có thể hỏi! Mau đem nó giao ra đây, nếu không đừng trách tôi đại khai sát giới.”  

 

 

Trương Diệu cười lạnh nói.  

 

 

Trần Bắc Huyền cuối cùng cũng biết nguyên nhân bà ta ẩn núp trong nhà họ Trần lâu như thế…  

 

 

Ông ấy im lặng một chốc, nói:  

 

 

“Thực ra nhà họ Trần không có phương pháp tu tiên gì, đó chỉ là một phong thư tình tạm biệt mà thôi.”  

 

 

“Khặc Khặc.”  

 

 

Trương Diệu che miệng cười rộ lên.  

 

 

“Trần Bắc Huyền ơi Trần Bắc Huyền, ông cho rằng Âm Dương Ma Quân này bị ngu ư? Tôi sẽ tin lời nói như thế sao?”  

 

 

“Cô là Âm Dương Ma Quân?”  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 430


 "Là chuyện của Tam Khẩu Đường! Có người lấy mạng sống của tất cả mọi người ở Tam Khẩu Đường ra để uy hiếp anh, nói anh đến đó."  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Vậy anh mau đi đi, Đàm Thiên Hồng không phải người xấu, trước đây cũng giúp anh không ít việc!"  

 

 

Trần Y Nặc nói.  

 

 

"Nhưng anh không đi cùng em với con được nữa."  

 

Adv

 

"Chúng ta còn ở bên nhau lâu dài, kiểu gì chẳng có dịp!"  

 

 

Trần Y Nặc mỉm cười.  

 


 

Lâm Phong nhìn thoáng qua trần Y Nặc, khẽ gật đầu rồi không nói gì nữa, đi thẳng đến Tam Khẩu Đường!  

 

 

...  

 

Adv

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Tại tổng bộ của liên minh võ đạo.  

 

 

Một võ giả vội vàng chạy vào, quỳ một chân xuống đất, cung kính nói với Triệu Vô Cực:  

 

 

"Báo cáo ngài Triệu, căn cứ vào tình báo của người báo tin, hôm qua đệ tử chân truyền Giang Tịch Vũ của Huyền Linh Môn đã xuống núi, bây giờ đang ở Tam Khẩu Đường, tuyên bố muốn tìm Lâm Phong báo thù!"  

 

 

"Giang Tịch Vũ?"  

 

 

Triệu Vô Cực khẽ nhíu mày.  

 

 

"Chính là con gái dầu của nhà họ Giang kia, nghe nói được một vị trưởng lão của Huyền Linh Môn nhận làm đồ đệ."  

 

 

Người chấp pháp thành phố Kim Lăng - Vân Trung Thiên vội vàng đáp.  

 

 

"Không biết tự lượng sức mình! Đến cả tôi còn không dám nói chắc chắn sẽ thắng Lâm Phong, chỉ là một đệ tử chân truyền mà dám đi tìm phiền phức!"  

 

 

"Nếu là sư phụ của cô ta thì nghe còn tạm được!"  

 

 

Triệu Vô Cực lắc đầu, sau đó đứng lên, bình tĩnh nói:  

 

 


"Nếu đã vậy, tôi sẽ đi tìm Lâm Phong!"  

 

 

"Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long, hai người ở đây trông coi Hoa viện sĩ! Không thể để cho Hoa viện sĩ bất ngờ làm loạn!"  

 

 

"Tôi tranh thủ khống chế Lâm Phong tại trong vòng một canh giờ, sẽ về nhanh thôi!"  

 

 

Nói xong, Triệu Vô Cực chạy về phía Tam Khẩu Đường như một tia chớp!  

 

 

Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long thấy đây, mặt mày bắt đầu nghiêm lại.  

 

 

"Anh Diệp, anh nói xem lần này ngài Lâm có thể giải quyết được không?"  

 

 

"Giải quyết? Chú không biết thân phận của ngài Vô Cực hả, ông ta có thể được xếp vào hàng ngũ hai mươi cao thủ giỏi nhất tổng bộ, chỉ thiếu chút nữa đã có thể bước vào tông sư võ đạo hậu kỳ! Lần này có lẽ ngài Lâm phải giơ cờ trắng thôi!"  

 

 

"Nhưng tôi đoán cũng không can gì, thái độ bên phía tổng bộ đối với ngài Lâm tương đối mập mờ, trước khi chưa điều tra rõ được thân phận của ngài Lâm, cho dù là tổng bộ cũng sẽ không làm hại đến tính mạng ngài Lâm!"  

 

 

"Dù sao. . . một thanh niên khoảng ba mươi tuổi có thể giết chết tổng chấp pháp Long cũng thực sự quá kinh khủng!"  

 

 

"Nói đi cũng phải nói lại, nếu như ngài Lâm có thể gia nhập bộ chấp pháp của chúng ta, cống hiến vì đất nước thì tốt biết mấy!"  

 

 

Vân Trung Thiên nói với vẻ phức tạp.  

 

 

...  

 

 

Một bên khác.  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 432


 Rõ ràng Chu Vân Mai chính là chó săn của Giang Tịch Vũ!  

 

 

Bây giờ ngay trước mặt Giang Tịch Vũ, giết chết Chu Vân Mai, chẳng khác nào đang đè mặt Giang Tịch Vân xuống đất mà cọ!  

 

 

Nói không phải điêu, bọn họ thậm chí còn thấy được sương lạnh đang phủ xuống mặt Giang Tịch Vũ rồi!  

 

 

Lát nữa sẽ có một cuộc đại chiến nổ ra, không biết cậu Lâm có phải đối thủ của cô gái này không!  

 

 

Người của Tam Khẩu Đường nuốt nước bọt, kinh sợ nghĩ.  

 

 

“Quả nhiên anh rất điên!”  

 

Adv

 

Giang Tịch Vũ nói.  

 

 

Giọng của cô ấy lạnh như gió đông khắc nghiệt.  

 


 

Vừa dứt lời, một luồng khí tức cường bạo nháy mắt tràn ra từ cơ thể cô ấy, khiến bàn ghế rung bần bật, cũng thổi bay người của Tam Khẩu Đường, ngã ngổn ngang, gương mặt tái nhợt.  

 

 

“Đáng tiếc anh kiêu ngạo sai chỗ rồi…”  

 

Adv

 

“Hôm nay là ngày đầu tiên tôi xuống núi, cũng là lần cuối cùng!”  

 

 

“Giết chết anh, tôi sẽ rời khỏi phàm trần rác rưởi này, lên núi theo đuổi cảnh giới võ đạo của mình!”  

 

 

Giang Tịch Vũ lạnh lùng nhìn Lâm Phong.  

 

 

“Ha ha…” Lâm Phong bật cười.  

 

 

Bình thường anh rất nghiêm túc, nhưng giờ anh không nhịn được.  

 

 

Cô gái này trong đầu chứa phân à?  

 

 

“Có phải cô thấy cô rất mạnh không?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Ha ha… Một con kiến hôi luôn cảm giác mình sẽ đánh được voi!”  

 

 

Giang Tịch Vũ lạnh lùng lắc đầu, cô ấy không định lãng phí thời gian!  

 

 

Cô ấy muốn giống ban nãy, gậy ông đập lưng ông, dùng một cái tát khiến người này thành đống thịt vụn!  

 

 

Nhưng đúng lúc này cô ấy thấy Lâm Phong giơ tay phải về phía mình. Sau đó cô ấy cảm thấy cơ thể mình bị khống chế, không làm được gì.  

 

 

Cuối cùng cái cổ xinh đẹp đã bị Lâm Phong túm lấy!  

 

 


“Anh…”  

 

 

Gương mặt xinh đẹp của Giang Tịch Vũ lộ ra vẻ mờ mịt, sợ hãi và khiếp đảm…  

 

 

Những người còn lại thì hóa đá luôn!  

 

 

“Thực ra cô nói rất hài, nhưng có một câu tôi công nhận, hôm nay là ngày đầu tiên cô xuống núi, cũng là lần cuối cùng.”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười nói xong, tay phải dùng chút lực.  

 

 

“Rắc rắc!”  

 

 

Cổ của Giang Tịch Vũ gãy.  

 

 

Cơ thể cô ấy nháy mắt đã mềm đi, khuôn mặt xinh đẹp cho đến tận lúc chết vẫn có vẻ không thể tin nổi.  

 

 

Tại sao lại như vậy?  

 

 

Mình ở trên núi tu luyện khổ cực mấy chục năm, hai mươi bảy tuổi bước vào Tiên Thiên Cảnh, đưa mắt nhìn khắp Huyền Linh môn, cũng là thiên tài số một số hai!  

 

 

Nhưng vì sao vừa xuống núi đã bị bẻ gãy cổ?  

 

 

Đáng tiếc cô ấy mãi mãi sẽ không biết được!  

 

 

Lâm Phong bắn một ngọn linh hỏa ra, thiêu rụi cơ thể Giang Tịch Vũ thành tro tàn.  

 

 

Mặc dù Giang Tịch Vũ có xinh đẹp thế nào đi nữa, trong mắt anh cũng chỉ là bộ xương khô mà thôi.  

 

 

Mọi người nhìn tàn tro trên đất, gương mặt đầy tiếc nuối.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 895


 Lâm Phong phóng một luồng linh hỏa thiêu đốt thi thể lão già thành tro bụi, sau đó nhìn về phía Kurashi Nina đang quỳ dưới chân.  

 

 

Kurashi Nina chú ý tới ánh mắt của Lâm Phong, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, sợ hãi đến mức cả người đều run rẩy, run giọng nói:  

 

 

"Đừng giết tôi, cầu xin cậu đừng giết tôi!"  

 

 

"Hiện tại ông muốn sống sót thì nhất định phải làm theo lời tôi!"  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Vị Thiên Hoàng này chỉ là một người bình thường mà thôi, giết cũng không có ý nghĩa gì, ngược lại có thể lợi dụng thân phận của ông ta để làm một số chuyện khác!  

 

 

"Cậu nói đi! Chỉ cần không giết tôi, cái gì tôi cũng làm cho cậu!"  

 

 

Adv

Kurashi Nina vội vàng nói.  

 

 

"Thứ nhất, liệt kê danh sách kế hoạch đồ Long ra đây cho tôi!"  

 

 

"Thứ hai, mau chóng tuyên bố, tất cả vùng biển lân cận phía nam biển Đông đều thuộc bản đồ của nước Đại Hạ! Không được tranh chấp!"  


 

 

"Thứ ba, thừa nhận tất cả tội lỗi đã phạm phải trước đây, sửa đổi toàn bộ sách sử trong nước, đưa vào hệ thống giáo dục bắt buộc!"  

 

 

"Thứ tư, nói cho tôi biết vị trí phòng thí nghiệm người cải tạo của nước M!"  

 

 

Adv

Sắc mặt Lâm Phong lạnh lùng nói!  

 

 

Theo từng lời anh nói ra.  

 

 

Mấy người Lý Nguyên Hạo, Võ Bá đều không tự chủ được mà siết chặt nắm đấm, trong lòng phấn khích không thôi!  

 

 

Mấy Quan lớn Nội các nước Oa đang đứng bên dưới, ai nấy sắc mặt xám xịt như tro tàn.  

 

 

"Ba điều trước tôi có thể làm được hết, nhưng vị trí phòng thí nghiệm quá bí mật, tôi cũng không biết!!!"  

 

 

Kurashi Nina run rẩy đáp lại.  

 

 

"Ông là Thiên Hoàng, còn là chó săn của bọn họ, vậy mà không biết vị trí phòng thí nghiệm?"  

 

 

Trên người Lâm Phong bắt đầu toả ra sát ý!  

 

 

"Tôi thật sự không biết, nếu như tôi biết thì tôi nói ngay chứ sao mà tôi dám giấu cậu! Đứng sau phòng thí nghiệm người cải tạo đó là Thiên Sứ Thần Tộc, đây cũng là bí mật lớn nhất của nước M!"  

 

 

"Ngoại trừ một vài nhân vật cấp cao thì không ai biết hết!"  

 

 

Kurashi Nina sợ hãi liên tục dập đầu, ông ta lo Lâm Phong không tin, sẽ vung chưởng tát chết ông ta!  

 

 

Lời vừa nói xong.  

 

 

Lông mày Lâm Phong hơi nhíu lại!  

 

 

Phòng thí nghiệm của nước M hãm hại anh rất nhiều lần!  

 

 

Anh đã sớm muốn đem cái cô tiến sĩ Annie kia đạp dưới chân, hành hạ cô ta một trận để cô ta biết sự lợi hại của anh!  

 

 

Nhưng anh dùng hết mọi cách mà vẫn không biết được vị trí phòng thí nghiệm!  

 

 


"Rầm!"  

 

 

Lâm Phong một cước đá văng Kurashi Nina, sau đó nhìn qua bên Phùng Mục Trần nói:  

 

 

"Lục sư huynh, anh liên hệ với Tư Đồ Bộ trưởng đi"  

 

 

"Bảo ông ấy trông chừng cái tên Thiên Hoàng này, ba yêu cầu vừa rồi em nói phải bắt ông ta thực hiện hết!”  

 

 

Phùng Mục Trần gật đầu,  

 

 

Anh ta lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Tư Đồ Vân Tiêu!  

 

 

Mặc dù hiện tại anh ta đang có khúc mắc với Lâm Phong, nhưng là người Đại Hạ, đối với những việc mang tính chất quốc gia, anh ta vẫn sẽ nghiêm túc thực hiện!  

 

 

Rất nhanh.  

 

 

Đầu dây bên kia đã bắt máy!  

 

 

Mấy lão già ở Đại Hạ đang rất lo cho đám người Lâm Phong, không ngờ lúc nhận tin tức từ Phùng Mục Trần còn được tặng kèm thêm chuyện vui như vậy!  

 

 

Mấy người Long Soái, Tư Đồ Vân Tiêu kích động không thôi, gào to Lâm Phong lợi hại, còn cam đoan sẽ lập tức phái người qua xử lý!  

 

 

"Ông cũng nghe được đúng chứ? Người bên Đại Hạ sẽ qua để xử lý sớm thôi, đến lúc đó cần làm gì thì ông cũng tự biết đúng không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

"Biết, biết!"  

 

 

Kurashi Nina mỉm cười nịnh nọt.  

 

 

"Hy vọng ông biết điều chút, nếu ông dám giở trò, tôi có thể lấy mạng chó ông bất cứ lúc nào đấy, lúc đó không ai cứu được ông nữa đâu!”  

 

 

Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

Xử lý xong một việc, anh liếc mắt nhìn vào chỗ sâu trong đền thờ Thiên Hoàng, nở nụ cười lạnh lẽo.  

 

 

Anh có thể cảm nhận được trong đền thờ có mấy khí tức rất khủng bố đang nhìn qua chỗ anh.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 431


 "Người trong điện thoại kia rất ngạo mạn, chắc chắn không phải Tiên Thiên Cảnh! Có lẽ là một người hoàn toàn khác mới đúng, nhưng vì sao thần thức của mình không quét được?"  

 

"Chẳng lẽ cao thủ này có thể tránh được sự thăm dò của thần thức của mình hay sao?"  

 

 

Lâm Phong nhắm mắt lại.  

 

 

Nếu thật sự là vậy thì cũng khá đáng gờm!  

 

 

Từ khi xuống núi đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh dùng vẻ mặt nghiêm túc, quyết định dốc sức đối phó!  

 

 

Adv

"Ầm!"  

 

 

Lâm Phong đá tung cửa, sải bước đi thẳng vào.  

 

 

Nhưng mấy phút sau, anh đã đi tới phòng họp của Tam Khẩu Đường, gặp được mọi người trong phòng!  


 

 

"Ngài Lâm!"  

 

 

Adv

"Ngài Lâm!"  

 

 

Đám Đàm Thiên Hồng nhìn thấy Lâm Phong đến thì đều kích động!  

 

 

Nhưng ngay sau đó, bọn họ lại cảm thấy, lo lắng, sợ Lâm Phong không đánh lại được Giang Tịch Vũ.  

 

 

Bởi vì từ khi Giang Tịch Vũ xuất hiện đến bây giờ, chưa có ai là đối thủ của cô ta, mang đến cảm giác cực kỳ áp đảo cho bọn họ!  

 

 

"Lâm Phong, cuối cùng mày cũng đến rồi! Còn không mau quỳ xuống nhận lấy cái chết!"  

 

 

Lúc này, Chu Vân Mai ở bên cạnh quát lớn.  

 

 

Vẻ mặt Sông tịch Vũ lạnh lùng, chỉ nhìn Lâm Phong với vẻ hờ hững chứ không nói gì, dường như đang chờ Lâm Phong quỳ xuống.  

 

 

Ánh mắt Lâm Phong lướt qua từng người, từ Chu Vân Mai cho đến Giang Tịch Vũ, sau đó nhìn bao quát xung quanh, lạnh lùng nói:  

 

 

"Cao thủ vừa gọi điện thoại kêu tôi tới đây chịu chết mau bước ra đây! Cần gì phải lẩn trốn? Chẳng lẽ muốn trốn ở trong tối để đánh lén tôi hay sao?"  

 

 

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm thấy hoang mang.  

 

 

Giang Tịch Vũ là người mạnh nhất ở đây, sao ngài Lâm lại không thấy?  

 

 

"Lâm Phong, mày mở to con mắt chó của mày mà xem thật kỹ, chẳng phải Giang tiên tử đang bên cạnh tao hay sao?"  

 

 

Chu Vân Mai cười lạnh đáp.  

 

 

"Ý cô là cô ta tìm tôi báo thù?"  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Giang Tịch Vũ, khẽ nhíu mày.  

 

 

"Không sai! Đây chính là đệ tử chân truyền của Huyền Linh Môn, Giang tiên tử! Mày còn không mau quỳ xuống xin tha, có lẽ sẽ giữ được cho mày toàn thây!"  

 

 

Chu Vân Mai cười gằn.  

 

 

Lâm Phong: ...  

 

 

Anh bỗng không biết nên nói gì.  

 

 

Một người vưà mới diệt Quỷ Ẩn Tông vào tối hôm qua như anh thực sự khó có thể tưởng tượng được, một võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng một yếu ớt lại dám tìm mình báo thù?  

 

 

"Lâm Phong ơi Lâm Phong, mày cũng có ngày phải sợ hãi sao?"  

 

 

Chu Vân Mai nhếch miệng cười mỉa mai.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Lâm Phong đập Chu Vân Mai thành một bãi máu chỉ trong một đòn.

 

Không khí đột nhiên yên tĩnh.  

 

Thấy Lâm Phong tát một cái, Chu Vân Mai đã nát bấy, đám người Đàm Thiên Hồng đều tự cảm thấy đó là bình thường.  

 

 

Dù sao, Lâm Phong trong ấn tượng của họ chính là như thế.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 524


 Người đó tính cách kì quặc, thích đến nhiều nơi sưu tầm công pháp, vì vậy đắc tội không ít môn phái của Thập Vạn Đại Sơn, cuối cùng bị cường giả các môn phái vây công, trọng thương nhảy xuống vực, bỏ mình!  

 

Sao… còn sống được?  

 

 

“Không sai, tôi chính là Âm Dương Ma Quân!”  

 

 

Trương Diệu phát ra một giọng nam hùng hậu, rồi lại che miệng cười khanh khách, lộ ra vẻ quyến rũ.  

 

 

Thể hiện cực rõ ràng sự bất nam bất nữ của mình.  

 

 

Adv

Nhìn thấy vậy, mọi người đều choáng váng.  

 

 

Bọn họ đưa mắt nhìn Trần Sơn, ánh mắt đầy kì lạ.  

 

 

Khó trách gia chủ và Trương Diệu đã ở chung vài chục năm nhưng không có con nối dõi…  

 

 

Gương mặt Trần Sơn trắng bệch, nhớ lại những ngày qua, cảm giác như mình vừa nuốt một cục phân vậy!

 

Adv

Cảm nhận được ánh mắt kì lạ của mọi người, cuối cùng Trần Sơn không nhịn được nữa, phẫn nộ nói:  

 

“Trương Diệu, bà đúng là ác độc!”  

 

 

“Tôi ác?”  

 

 

Trương Diệu cười lạnh, tiếp tục nói:  

 

 

“Trước đó tôi nói nên chia giường mà ngủ, tôi nói không nên… Ông đã nói cái gì? Ông nói ông rất hiểu suy nghĩ của phụ nữ, nói không là có! Tôi cực kì muốn đập chết ông đấy ông biết không?”  

 

 

“Bà…”  

 

 

Trần Sơn tức giận không nói ra lời.  

 

 

“Chỉ là từ mức độ nào đó thì tôi cũng muốn cảm ơn ông, tôi là đàn ông nhưng ông lại giúp tôi cảm nhận được sự sung sướng của phụ nữ!” Trương Diệu cố tình thêm vào.  

 

 

Mục đích chính là khiến Trần Sơn ngu xuẩn này tức chết!  

 

 

Trần Sơn nghe vậy thì lảo đảo, cổ họng hơi tanh, suýt nữa đã phun máu!  

 

 

“Không ngờ Trần Sơn tôi một đời lừng lẫy lại thua bởi người lưỡng tính như bà!”  

 

 

Mặt Trần Sơn trắng bệch.  

 

 

“Bây giờ nói mấy cái này còn ý nghĩa gì!”  

 

 

Trương Diệu biết thời gian cấp bách, không thể lãng phí nữa. Vì vậy bà ta đưa mắt nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh lùng nói:  

 

 

“Tôi hỏi một lần nữa, ông có giao ra không?”  

 

 

“Tôi nói, không có phương pháp nào cả, chỉ có một phong thư tình!”  

 

 

Trần Bắc Huyền lắc đầu.  

 

 

Trương Diệu nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, “ong” một tiếng, cả người biến thành làn sương, mất tích tại chỗ.  

 

 

“Ngũ Hành Độn Thuật?”  

 

 

Trần Bắc Huyền đổi sắc mặt, tay lập tức tạo kiếm quyết.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Long Vân kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành vô số ảo ảnh quây xung quanh Trần Bắc Huyền.  

 

 

“Âm Dương Ma Công!”  

 

 

Trương Diệu chợt xuất hiện trước mặt Trần Bắc Huyền, tay trái lạnh lẽo, tay phải nóng rực, nóng lạnh giao thoa, hình thành một quả cầu đen trắng, toát ra năng lượng kinh người!  

 

 

“Khí rời cổ tay, ngược lại quá xung, càn khôn đảo ngược, hóa nhu thành cương!"  

 

 

“Lấy kiếm của ta, một hóa vạn nghìn!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 433


 

Đàm Thiên Hồng ép lại sự chấn động trong lòng, được Đàm Tử Minh đỡ, đi tới trước mặt Lâm Phong, cảm kích nói.  

 

“Cảm ơn cậu Lâm!”  

 

 

Những người khác cũng rất cung kính nói, trên mặt tràn ngập vẻ kính nể! Vốn tưởng rằng cậu Lâm và cao nhân trên núi kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng ngờ Giang tiên tử này ở trước mặt cậu Lâm cũng chẳng là gì!  

 

 

Chỉ có thể nói, cậu Lâm đã mạnh quá sức tưởng tượng của mọi người.  

 

 

“Không cần cảm ơn, có lòng thì sưu tầm nhiều linh thạch hơn giúp tôi.”  

 

 

Adv

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

“Cậu Lâm, cậu yên tâm đi! Sau này chúng tôi nhất định sẽ coi chuyện tìm linh thạch là quan trọng hàng đầu, tôi sẽ kêu gọi các thế lực khác ở Kim Lăng cũng tham gia!”  

 

 


Đàm Thiên Hồng vội vàng nói.  

 

 

“Tốt lắm.”  

 

Adv

 

Lâm Phong nở nụ cười thỏa mãn.  

 

 

Đàm Thiên Hồng này không tồi, sau này có thể bồi dưỡng nhiều hơn một chút.  

 

 

Lúc này, một bóng dáng chạy như bay tới.  

 

 

Người tới là Triệu Vô Cực!  

 

 

Ánh mắt sắc bén của Triệu Vô Cực quét quanh một lượt, cuối cùng dừng lại ở đống tro tàn trên đất, nhíu mày lại.  

 

 

Ông ta nhìn ra đây là tro cốt người!  

 

 

Không ngờ mình dùng tốc độ nhanh nhất để tới mà vẫn đến chậm!  

 

 

“Lâm Phong! Cậu giết đệ tử chân truyền của Huyền Linh môn, Giang Tịch Vũ?  

 

 

Triệu Vô Cực nặng nề hỏi.  

 

 

Đàm Thiên Hồng định lên tiếng nhưng bị Lâm Phong cản lại.  

 

 

Lâm Phong nhìn Triệu Vô Cực, phát hiện thực lực của người trung niên này không kém mấy trưởng lão của Quỷ Ẩn Tông, điều này khiến anh hơi ngạc nhiên.  

 

 

“Ông là ai?”  

 

 


Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Tôi là Triệu Vô Cực của tổng bộ chấp pháp!”  

 

 

Triệu Vô Cực nói thẳng ra thân phận của mình!  

 

 

Người của Tam Khẩu Đường nghe vậy đều nhăn mặt lại, trái tim run rẩy!  

 

 

Người của Tổng bộ chấp pháp!  

 

 

Trong lòng mọi người đều thấy hơi không ổn, nghĩ sẽ xảy ra chuyện lớn tới nơi rồi!  

 

 

Trước kia cậu Lâm ở thành phố Kim Lăng hoành hành không kiêng nể ai, giết không ít người, bây giờ quả nhiên người phía trên đã để ý rồi!  

 

 

Bất kể ra sao, nếu đã bị nhà nước chú ý, thì chắc chắn là vấn đề lớn!  

 

 

“Tên Triệu Vô Cực nghe cũng không khác gì mấy tên chết sớm trong truyện, ông cũng tới làm phiền tôi à?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.

 

“Lâm Phong! Cậu quả đúng như lời đồn, thật ngông cuồng!”  

 

Triệu Vô Cực giễu cợt, rồi nói tiếp:  

 

 

“Tôi không muốn phí lời với cậu nữa, bây giờ hãy ngoan ngoãn theo tôi về tiếp nhận điều tra đi!”  

 

 

“Tôi có thể trực tiếp nói rõ cho cậu biết, phía trên có một nhân vật lớn đã mở lời muốn bảo vệ cậu! Cho nên…cậu sẽ không gặp nguy hiểm gì tới tính mạng đâu! Nhưng tội chết có thể miễn, còn tội sống có tha!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 896


 

Lâm Phong và mấy vị sư huynh nhanh chóng rời đi.  

 

Kurashi Nina đang hèn mọn quỳ dưới đất lập tức bò dậy, vẻ mặt ông ta trông cực kỳ u ám!  

 

 

Vô cùng nhục nhã!  

 

 

Thật sự là vô cùng nhục nhã!  

 

 

Suốt cả chiều dài lịch sử nước Oa, chưa bao giờ có giai đoạn nào nhục nhã đến mức này!  

 

 

"Thiên Hoàng đại nhân, chẳng lẽ thật sự phải làm hết mấy điều kiện của Lâm Phong sao?”  

 

Adv

 

Lúc này, một vị Đại thần nội các run rẩy hỏi!  

 

 

"Cái thứ phế vật nhà ông! Lúc nãy sao ông không đứng ra hỏi đi! Nhìn tôi bị đánh, bị sỉ nhục đã rồi mới nói?”  

 

 


Kurashi Nina tức điên, tát vị dại thần nọ một bạt tai, lực mạnh đến mức khiến khoé môi đại thần trào ra máu tươi.  

 

 

"Bịch!"  

 

 

Adv

Nhìn thấy một màn này.  

 

 

Mấy vị đại thần nội các sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất!  

 

 

Dù Lâm Phong có thể vô tư hành hạ Kurashi Nina, nhưng trong mắt bọn họ, Kurashi Nina vẫn là sự tồn tại khiến bọn họ e sợ!  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

"Vù vù~"  

 

 

Một thân ảnh khủng bố đột nhiên xuất hiện trong đền thờ!  

 

 

Thân ảnh đó bị kim quang bao phủ, trông rất mờ ảo, không xác định được tướng mạo, khí tức khủng bố từ trên người thân ảnh đó không ngừng toả ra ngoài, khiến người khác sợ hãi, người này chắc chắn là cường giả có thực lực vượt xa tưởng tượng của con người.  

 

 

"Thần linh!"  

 

 

Mấy vị đại thần căng thẳng, lập tức cung kính vái chào.  

 

 

Chỉ có Kurashi Nina vẫn còn tức giận, ông ta gầm lên tra hỏi:  

 

 

"Tại sao, tại sao vừa rồi không ra tay?"  

 

 

"Ngươi tưởng ta không muốn ra tay sao? Ta còn tức giận hơn các ngươi, ta hận không thể băm vằm Lâm Phong thành trăm mảnh!"  

 

 

"Nhưng ta không thể! Sau lưng Lâm Phong có đại năng thời thượng cổ che chở, thần niệm của vị đại năng đó đã khóa chặt nơi này, nếu ta ra tay, nhất định sẽ bị xử lý! Lúc đó sẽ càng phiền phức hơn!"  

 

 

Thần linh lạnh lùng nói.  

 

 

Nghe những lời này.  

 

 

Trong lòng Kurashi Nina và những người khác đều căng thẳng, sống lưng toát ra từng đợt hàn khí lạnh lẽo!  

 

 

Vị đại năng thời thượng cổ khiến các thần linh phải e dè.  

 

 

Rốt cuộc mạnh đến mức nào?  

 

 

"Được rồi! Mấy ngày sắp tới các ngươi phải nhẫn nhịn, đừng gây thêm phiền phức nữa, đợi thời cơ là được!!"  

 

 

"Đợi thời cơ?"  

 

 

"Đúng vậy, đợi thời cơ! Yên tâm đi, sẽ không lâu đâu!"  

 

 

"Đến lúc đó tất cả đều sẽ bị quét sạch! Có thù báo thù, có oán báo oán, cho dù là đại năng thời thượng cổ của Đại Hạ cũng không làm gì được!"  

 

 

"Còn muốn mơ tưởng thành tiên sao? Đúng là buồn cười!"  

 

 

Thần linh cười lạnh một tiếng,  

 

 

Trong nháy mắt, bóng dáng đã biến mất!  

 

 

...  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Bờ bên kia đại dương, phòng thí nghiệm người cải tạo.  

 

 

Tiến sĩ Annie khoanh tay trước ngực, ngồi sau bàn, vẻ mặt vô cùng u ám!  

 

 

Chết rồi!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom