Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 346


 Long Ngạo Thiên đột nhiên hỏi.  

 

"Trông thì có vẻ là tôi đang cứu cậu ta, nhưng thật ra là đang cứu ông đó!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói.  

 

 

Vừa dứt lời, vẻ mặt tất cả mọi người ở đây đều hơi thay đổi!  

 

 

Ý lời này là gì đây?  

 

Adv

 

Chẳng lẽ trong mắt Hoa viện sĩ, ngài tổng chấp pháp đây lại không phải là đối thủ của Lâm Phong hay sao?  

 

 

"Hoa viện sĩ, cậu coi trọng cái tên Lâm Phong đó? Hay là đang coi thường tôi?"  

 

 

Đôi mắt Long Ngạo Thiên nheo lại.  

 

 

"Đương nhiên là tôi vô cùng tin tưởng vào thực lực của tổng chấp pháp Long, chỉ là tên Lâm Phong thật sự vô cùng kỳ lạ!"  

 

Adv

 

"Trên thế giới này có rất ít kẻ mà tôi không thể nhìn thấu, Lâm Phong có thể được coi là một trong số đó!"  

 

 

"Từ nét mặt, hành động và lời nói của cậu ta, tôi hoàn toàn không thể đoán ra được bước tiếp theo cậu ta định làm gì! Không nhất thiết phải khiêu khích loại người thế này!"  

 

 

"Với lại đúng là cậu ta đã cứu chúng ta, đương nhiên là nên trả chút thù lao rồi!"  

 

 

Hoa Vân Phi từ tốn nói.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một vẻ kỳ dị.  

 

 

Ông ta và Hoa Vân Phi cũng được coi như là đã quen nhau nhiều năm, đây lại là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Hoa Vân Phi đánh giá về một người thế này!  

 

 

Tên Lâm Phong này thật sự thâm sâu khó lường vậy sao?  

 

 

"Tổng chấp pháp Long, tôi biết hành động vừa rồi của ông là vì muốn thị uy với Lâm Phong, nhưng cách làm này không phải áp dụng được với bất kỳ ai!"  

 

 

"Với người yếu hơn ông thì người ta sẽ sợ! Nhưng với người ngang cỡ ông, thậm chí còn mạnh hơn ông, thì sẽ chỉ cảm thấy nhục nhã thôi!"  

 

 

"Ông có thể tự suy nghĩ kỹ lý lẽ này!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói xong thì đứng dậy, khẽ gật đầu nói:  

 

 

"Mọi người, tôi cảm thấy không khỏe, đi xuống nghỉ ngơi trước, xin lỗi vì không tiếp mọi người được."  

 

 

Tiểu Thanh nghe vậy thì vội vàng tới đỡ Hoa Vân Phi.  

 

 

Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người.  

 

 

...  

 

 

Nhìn Hoa Vân Phi rời đi, sắc mặt Long Ngạo Thiên vẫn không thay đổi.  

 

 

Đương nhiên, ông ta không để lời Hoa Vân Phi nói trong lòng!  

 

 

Cho dù Lâm Phong có lợi hại, có kỳ dị đến đâu, thì chắc chắn cũng không thể là đối thủ của ông ta được!  

 

 

Đây chính là sự tự tin của một kẻ mạnh!  

 

 

Ngoại trừ một vài lão quái vật trên núi ra thì Long Ngạo Thiên tự tin có thể đánh bại bất cứ kẻ nào!  

 

 

Cho dù là cường giả kiếm đạo thần bí lúc trước, chỉ cần cho ông ta thời gian là ông ta chắc chắn có thể tiêu diệt được kẻ đó!  

 

 

"Vân Trung Thiên, chuyện mà Lâm Phong hỏi ông trước khi rời đi là chuyện gì thế?"  

 

 

Long Ngạo Thiên nói với Vân Trung Thiên.  

 

 

"Là thế này!"  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 440


 “Lâm Phong ơi Lâm Phong, thằng nhãi như cậu, Triệu Vô Cực tôi chẳng lẽ lại không biết nắn sao?”  

 

Triệu Vô Cực không nhịn được mà cười ha hả.  

 

 

Đám người Đàm Thiên Hồng đứng cạnh nghe vậy, thầm thở dài một hơi.  

 

 

Bọn họ còn tưởng người của Bộ chấp pháp muốn mượn tay Huyền Linh Môn để tiêu diệt cậu Lâm, thì ra chỉ là rèn luyện thôi!  

 

 

Trong lòng mọi người đều ao ước.  

 

Adv

 

Được quốc gia coi trọng như thế, cả nước này được mấy người đây?

 

Huyền Linh Môn.  

 

Dưới một cây tùng trên núi, có hai người ngồi đối diện nhau chơi cờ vây.  

 

 

“Chưởng môn! Tài nghệ đánh cờ của ông càng lúc càng cao! Tôi thật sự không phải đối thủ!”  

 

Adv

 

Huyền Đức đặt một nước cờ cuối cùng lên bàn cờ, chịu thua nói.  

 

 

“Trong lúc chơi cờ, ông không phải đối thủ của tôi. Nhưng đùa giỡn con gái thì lại rất lợi hại.”  

 

 

Chưởng môn Huyền Trần của Huyền Linh Môn lạnh lùng nói.  

 

 

Huyền Đức nghe vậy thì sững người, lập tức mỉm cười nói:  

 

 

“Chưởng môn hiểu lầm rồi! Tôi và Giang Tịch Vũ kia đã nói chuyện xong, hai bên tình nguyện, cũng không tính là vi phạm quy định chứ?”  

 

 

“Mặc dù không tính, nhưng truyền ra ngoài cũng mất mặt Huyền Linh Môn ta! Huyền Đức, cậu phải biết Huyền Linh Môn là danh một chính phái, tổ sư Huyền Linh Chân của chúng ta ghét ác như kẻ thù, đến Quỷ Lệ của Quỷ Ẩn Tông cũng phải kiêng dè mấy phần! Cho nên bất cứ thứ gì tà đạo cũng không được phép có ở Huyền Linh Môn!”  

 

 

Huyền Trần lạnh nhạt nói.  

 

 

Huyền Đức nghe vậy, vẻ mặt hơi khó chịu!  

 

 

Lão ta còn định chờ Giang Tịch Vũ về, hấp thu nguyên âm khí thêm mấy lần xem có thể đột phá Tông Sư hậu kỳ không đây! Không ngờ Chưởng môn quản cả việc này!  

 

 

“Chưởng môn…”  

 

 

Huyền Đức còn định nói gì nhưng bị Huyền Trần lạnh lùng cắt ngang:  

 

 

“Từng hành động bây giờ của ông, đừng tưởng tôi không biết! Tu luyện tà pháp của Hợp Hoan Tông là thứ ông nên học sao? Nếu không nể mặt sư thúc, ông nghĩ rằng tôi có thể bình tĩnh nói chuyện với ông như này ư? Còn nữa, khi Giang Tịch Vũ kia về, trục xuất khỏi tông môn luôn đi! Cô gái này vì thăng tu vi, không thèm giữ mình trong sạch, giữ lại, tương lai là một tai họa! Về phần ông, từ nay trở đi, lên dốc Tư Quá ngồi nhìn tường hai tháng!”  

 

 

Huyền Trần nói xong, nhìn Huyền Đức hỏi:  

 

 

“Hiểu chưa?”  

 

 

“Tôi…”  

 

 

Huyền Đức chuẩn bị nói chuyện thì đúng lúc này, một đệ tử chạy tới, nói:  

 

 

“Chưởng môn, không hay rồi! Có một thanh niên áo trắng đột nhiên xông vào Huyền Linh Môn ta, nói chúng ta phải bồi thường phí tổn thất tinh thần, một vạn viên linh thạch!”  

 

 

Huyền Trần nhíu mày nói:  

 

 

“Sau đó thì sao?”  

 

 

“Chúng con không cho, hắn đánh luôn rồi! Quan trọng là chúng ta không đánh lại hắn, mấy vị trưởng lão Chấp Pháp đường cũng không phải đối thủ!”  

 

 

Vẻ mặt đệ tử đầy lo lắng, còn nói thêm:  

 

 

“Chưởng môn, chấp pháp sư thúc thật sự hết cách, người mau qua xem, nếu không thanh niên áo trắng kia sẽ giết người mất!”  

 

 

Huyền Trần nghiêm túc hẳn lên.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 813


Nhưng anh vẫn kịp thấy được dáng vẻ của đối phương.  

 

 

Tóc tai bù xù, quần áo rách rưới, thân hình gầy gò, mặt xanh nanh vàng, toàn thân tỏa ra sát khí cực kỳ nồng đậm...  

 

 

Đối phương không phải là người, mà là một con cương thi!  

 

 

Một con cương thi có thể tàng hình!  

 

 

Chẳng lẽ là... Phi cương?  

 

 

Sắc mặt Phùng Mục Trần trở nên nghiêm trọng.  

 

Adv

 

Theo cách nói của Đạo gia.  

 

 

Cương thi là chỉ khi con người chết đi, ba hồn tan biến, còn bảy phách bị trói buộc trong thi thể, do đó có thể khống chế cơ thể hành động!  

 

 

Hơn nữa thi thể chỉ có ba hồn nên không thể luân hồi.  

 

 

Vì vậy.  

 

 

Adv

Cương thi được gọi là siêu thoát khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành!  

 

 

Cương thi có thể được chia thành các cấp độ.  

 

 

Bạch cương, Hắc cương, Khiêu cương, Phi cương, Hạn Bạt...  

 

 

Trong đó Phi cương là do Khiêu cương hấp thụ ánh trăng âm u mà biến đổi, hành động nhanh nhẹn, nhảy nhót như bay, hút tinh phách mà không để lại vết thương ngoài...  

 

 

Đến bước này của cương thi.  

 

 

Đã thành tinh, từng bước sinh ra ý thức của riêng mình, hiểu được một số thuật pháp U Minh...  

 

 

Mà theo thời gian tồn tại khác nhau.  

 

 

Thực lực của mỗi một con Phi cương sẽ không giống nhau.  

 

 

Một số con Phi cương tồn tại hàng nghìn năm, sắp hóa thành Hạn Bạt, ngay cả đại năng Hóa Thần Cảnh cũng chưa chắc có thể hạ được!  

 

 

Tất nhiên.  

 

 

Con trước mắt này còn lâu mới đạt đến mức độ Hạn Bạt!  

 

 

"Hai người bọn mày thật không sợ chết, lại còn ngầm nuôi dưỡng thứ tà ác như thế kia!"  

 

 

Phùng Mục Trần lạnh lùng liếc nhìn Phương Bất Phàm và Vạn Kha, trong lòng lại đang suy nghĩ tại sao Phi cương không tấn công hai tên này?  

 

 

"Ke ke, chỉ cần có thể giết được mày! Mọi thứ đều có thể dùng!"  

 


 

Vạn Kha cười lạnh lẽo.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

"Vù vù~"  

 

 

Con Phi cương trong bóng tối lại bắt đầu một đợt tấn công,  

 

 

Phùng Mục Trần rõ ràng có thể cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ truyền đến, muốn hút sạch tinh khí trong cơ thể anh ta...  

 

 

Đối mặt với thứ tà ác chưa biết này.  

 

 

Anh ta cũng không dám khinh thường,  

 

 

Ngay lập tức ngồi xếp bằng, bảo vệ tâm thần!  

 

 

Đồng thời.  

 

 

Từng đạo phù văn màu vàng tỏa ra từ trong cơ thể anh ta.  

 

 

Sức mạnh thần thánh mênh mông trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đại sảnh, chống lại sức mạnh tà ác của Phi cương, hình thành trạng thái giằng co!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Phương Bất Phàm và Vạn Kha đều kinh ngạc!  

 

 

Con Phi cương này là tổ chức ngầm nuôi dưỡng mấy chục năm, tiêm vào đủ loại thuốc quý...  

 

 

Có thể bay trên trời, đi dưới đất, tàng hình đấu pháp, sức chiến đấu kinh người!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 349


 Chắc là không thể nào rồi!  

 

Chuyện này rõ ràng làm cẩn mật như vậy, không có người thứ hai biết được!  

 

“Thứ lỗi cho tôi ngu dốt, tôi thực sự không hiểu ý của lão Vân ngài đây là gì!? Ở thành phố Kim Lăng, Thành Phong tôi luôn cư xử đúng mực, tuân thủ phép tắc!”  

 

Thành Phong dè dặt nói.  

 

“Được rồi! Anh cũng không cần phải giả vờ với tôi nữa, chuyện anh bỏ ra mấy tỷ để thuê sát thủ của tổ chức Thiên Sát âm thầm giết Lâm Phong, tôi biết rõ mồn một!”  

 

Adv

“Trong nước Đại Hạ, cấm sát thủ nước ngoài vào! Anh thân là nhân vật có máu mặt trong thành phố Kim Lăng, biết luật mà vẫn phạm luật!!! Tôi đã có thể bắt anh rồi đấy!”  

 

Vân Trung Thiên lạnh lùng nói.  

 

“Phịch!”  

 

Trong lòng Thành Phong run lên, lập tức quỳ sạp xuống đất, hoảng sợ nói:  

 

Adv

“Lão Vân, tôi sai rồi! tôi bị ma xui quỷ khiến, mới đi tìm sát thủ! Nhưng tôi chỉ là vì báo thù ân oán cá nhân thôi! Chứ không hề phản quốc!”  

 

“Phản quốc? Nếu anh thực sự có suy nghĩ này thì sớm đã trở thành thi thể từ hai ngày trước rồi!”  

 

“Anh đứng dậy nói chuyện đi!”  

 

Vân Trung Thiên cười lạnh một tiếng.  

 

Thành Phong nghe vậy thì thở phào một hơi, cười xòa rồi bò dậy khỏi mặt đất, nhưng đầu óc lại nhanh chóng thay đổi.  

 

Vân Trung Thiên mới sáng sớm đã tới tìm mình, rốt cuộc là muốn làm gì?  

 

Ông ta gặng hỏi:  

 

“Vậy không biết lão Vân đích thân tới đây tìm tôi là vì?”  

 

“Tôi tới đây là muốn nhắc nhở anh một chú, Anh gặp phiền toái lớn rồi đấy! Hôm nay Lâm Phong sẽ tới đây giết cả nhà anh!”  

 

Vân Trung Thiên chậm rãi nói.  

 

Sắc mặt Thành Phong đột nhiên thay đổi nói:  

 

“Lâm Phong? Lâm Phong không phải chết rồi sao? Chính miệng sát thủ đó nói với tôi là đã trừ khử được Lâm Phong rồi!”  

 

“Anh đúng là suy nghĩ viển vông! Anh có biết Lâm Phong là cao thủ đẳng cấp cỡ nào không? Một xạ thủ xếp hạng chín nhỏ nhỏi cũng đòi giết được Lâm Phong?”  

 

Vân Trung Thiên lạnh nhạt nói.  

 

Thành Phong tim đập thình thịch khi nghe thấy điều này.  

 

Trước đó, sau khi Will  nói chuyện điện thoại với ông ta xong, ông ta tưởng rằng Lâm Phong đã chết rồi, nên hưng phấn tới mức đêm đó tìm luôn năm em người mẫu 18 tuổi vui vẻ suốt đêm!  

 

Kết quả, bây giờ Lâm Phong lại chưa chết, hơn nữa lại còn muốn tới tìm mình báo thù?  

 

Chuyện này khiến trong lòng ông ta vô cùng lo sợ!  

 

Cảnh tượng lúc đầu Lâm Phong diệt Giang gia lần lượt tái hiện lại trong đầu ông ta, càng khiến toàn thân ông ta run rẩy.  

 

“Phịch!”  

 

Hai chân Thành Phong mềm nhũn, lại quỳ sạp xuống, giọng run rẩy nói:  

 

“Lão Vân, ông nhất định phải cứu tôi! Lâm Phong đó giết em trai và con trai tôi, tôi báo thù cũng là chuyện bình thường! Tôi không có phạm sai lầm gì!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 347


Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một tia sáng, lập tức cười khẩy nói:  

 

"Lâm Phong muốn tiêu diệt Phong Vân Bang, nhưng tôi lại cứ không cho cậu ta tiêu diệt đó! Thật sự tưởng rằng muốn làm gì ở thành phố Kim Lăng là làm đó à? Hơi tí là diệt cả nhà người ta!"  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy không nói gì, nhưng trong lòng thì thở dài một hơi.  

 

 

Chỉ mong đến lúc đó đừng có rước thêm phiền toái lớn gì!  

 

 

...  

 

Adv

 

Trăng tròn như mâm bạc.  

 

 

Trong một khu rừng nhỏ trong công viên, một người đàn ông mặc áo vải đang ngồi khoanh chân.  

 

 


Người đàn ông khoảng chừng bốn mươi tuổi, dáng người cường tráng, mặt chữ "Quốc", toàn thân tỏa ra một thứ khí thế không cho phép người lạ tới gần.  

 

 

Ngoài ra.  

 

Adv

 

Đằng sau anh ta còn có một thanh kiếm dài!  

 

 

Thanh kiếm dài hơn bốn thước, bề mặt thân màu xanh sẫm, lưỡi kiếm đơn, sắc bén khủng khiếp.  

 

 

Đây là một thanh Tachi!  

 

 

Hơn nữa... Trên chuôi kiếm được khắc rõ ràng hai chữ tiếng Nhật: "Danh kiếm"!  

 

 

"Hồng hộc!"  

 

 

Đúng lúc này, một tiếng thở hổn hển yêu kiều vang lên ở sâu trong rừng cây.  

 

 

Người đàn ông mặc áo vải đột nhiên mở bừng hai mắt, giơ tay chém, âm thanh im bặt lại.  

 

 

Nhìn kỹ lại, dưới lưỡi kiếm có một giọt máu đang từ từ chảy xuống, dưới ánh trăng, trông nó lại có phần lạnh lẽo đáng sợ!  

 

 

"Loại người cẩu thả, đáng chém!"  

 

 

Giọng nói của Đao Ma lạnh lùng.  

 

 

Lúc này, điện thoại di động vang lên.  

 

 

Anh ta bắt máy, phía đối diện lập tức vang lên giọng nói dịu dàng mà lại lạnh lùng:  


 

 

"Mã Đông Phong chết rồi!"  

 

 

"Chết rồi?"  

 

 

Đao Ma nhíu mày, lập tức nói lại:  

 

 

"Rõ ràng là tôi đã ngăn cản Long Ngạo Thiên, đồng thời còn ngăn cản cả hai người chấp pháp trong khoảng hơn hai mươi phút!"  

 

 

"Với sức mạnh của Mã Đông Phong thì sao mà chết được chứ?"  

 

 

"Hẳn là trong thành phố Kim Lăng xuất hiện một nhân tố mà chúng ta không thể khống chế! Tôi nghi ngờ Quỷ Anh, Phong Hành Giả và Mã Đông Phong đều chết dưới tay kẻ này!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia có vẻ phẫn nộ, rõ ràng là đang rất tức giận.  

 

 

Lần này nhóm Bát Kỳ bọn họ thiệt hại mất ba tinh anh, vậy mà vẫn không giết được Hoa Vân Phi, điều này khiến anh ta không thể nào chấp nhận nổi, đây là sự sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay của anh ta!  

 

 

Đao Ma im lặng một lát rồi hỏi:  

 

 

"Bây giờ đã đánh rắn động cỏ rồi, có sự bảo vệ của Long Ngạo Thiên, tôi không thể nào có cơ hội ra tay được!"  

 

 

"Trước mắt hãy từ bỏ việc ám sát Hoa Vân Phi đi đã! Bây giờ anh lập tức đi tìm cái nhân tố nằm ngoài tầm kiểm soát này đi! Cho dù kẻ đó có là ai thì tôi vẫn muốn kẻ đó phải trả giá bằng máu!"  

 

 

"Không tru di cửu tộc, không xóa bỏ được mối hận trong lòng tôi!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia lạnh lùng nói.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 441


Bị tìm tận cửa để trả thù!  

 

“Thanh niên kia có nói mình có thân phận gì không?”  

 

 

Huyền Trần nặng nề hỏi.  

 

 

“Hắn nói mình tên Lâm Phong.”  

 

 

Đệ tử lo lắng đáp.  

 

 

“Lâm Phong?”  

 

Adv

 

Huyền Đức nghe vậy, vẻ mặt thay đổi, trong lòng dậy sóng.  

 

 

Vì chuyện của Giang Tịch Vũ, lão ta rất quen với cái tên này!  

 

 

Lát sau, lão ta cảm thấy là trùng tên thôi!  


 

 

Một võ giả tầm thường sao có thể mạnh như vậy được!  

 

 

Adv

“Nghe giọng ông kinh ngạc như thế, lẽ nào là ông tự rước về?”  

 

 

Huyền Trần lạnh lùng nhìn Huyền Đức.  

 

 

“Không thể! Tôi cũng không quen Lâm Phong nào cả, hơn nữa Huyền Minh sư huynh còn không phải đối thủ thì sao tôi dám trêu vào cường giả như thế!”  

 

 

Huyền Đức ho khan một cái, vội vàng phủ nhận.  

 

 

“Ông chắc chứ?”  

 

 

Huyền Trần nheo mắt lại.  

 

 

“Tôi có thể dùng nhân cách của mình để đảm bảo!”  

 

 

Huyền Đức nghiêm túc trả lời.  

 

 

Huyền Trần không hỏi nữa, nhìn đệ tử nói:  

 

 

“Người kia đang ở đâu?”  

 

 

“Ở phòng họp chờ người!”  

 

 

Đệ tử đáp lời.  

 

 

“Đi, qua xem thế nào.”  

 

 

Huyền Trần nặng nề nói.  

 

 

Cả người ông ta biến thành một luồng sáng, bay về phía phòng họp trên núi.  


 

 

Huyền Đức thấy vậy đứng ngồi không yên.  

 

 

Thật sự không phải Lâm Phong kia đấy chứ?  

 

 

Nếu vậy thì lão ta khẳng định Chưởng môn sư huynh sẽ giết mình mất!  

 

 

…  

 

 

Trong phòng họp của Huyền Linh Môn.  

 

 

Lâm Phong không hề khách khí mà ngồi chỗ cao nhất, chậm rãi uống trà.  

 

 

Mười mấy trưởng lão còn lại sưng mặt sưng mũi đứng dưới, ánh mắt nhìn Lâm Phong đầy kính sợ.  

 

 

Thanh niên này quá mạnh!  

 

 

Mười mấy người họ cùng đánh còn bị đối phương thoải mái đáp trả, hoàn toàn không tốn sức!  

 

 

Có lẽ toàn bộ Huyền Linh Môn chỉ có Chưởng môn đánh lại được!  

 

 

Lúc này Lâm Phong đột nhiên đặt chén trà lên bàn, lạnh lùng nói:  

 

 

“Mười phút rồi, Chưởng môn của các người còn chưa tới! Xem ra tôi phải giết người mua vui thôi, nếu không các người không coi tôi ra gì!”  

 

 

“Tiền bối chờ một lát! Chưởng môn sư huynh của tôi chắc đang tới! Dù Huyền Linh Môn tôi đắc tội cậu thế nào thì cũng nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời thuyết phục!”  

 

 

Huyền Minh vội vàng cười làm lành.  

 

 

“Đúng vậy tiền bối, cậu cứ yên tâm đi! Huyền Linh Môn chúng tôi là danh môn chính phái, nói lời sẽ giữ lời!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 814


 Vạn Kha sợ hãi nói.  

 

Phương Bất Phàm trong lòng có chút bất an.  

 

 

Hiện tại tình hình đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn họ.  

 

 

"Mày nói thử coi, nó có thể giết chết Phùng Mục Trần không?"  

 

 

"Chắc… chắc là có thể ha?"  

 

 

Vạn Kha cũng không dám chắc!  

 

Adv

 

"Không được! Nơi này quá nguy hiểm, chúng ta phải rời khỏi đây trước đã..."  

 

 

Phương Bất Phàm cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất, chuẩn bị rời khỏi hiện trường!  

 


 

Gã ta thật sự sợ rồi!  

 

 

Ngay cả lúc trước bị đuổi khỏi phái Thục Sơn, suýt bị sư phụ Vô Cực Kiếm Thánh giết chết, gã ta cũng chưa từng sợ hãi như vậy...  

 

Adv

 

Vạn Kha do dự một lát, cũng đi theo sát phía sau!  

 

 

Dù sao thì việc cần làm cũng đã làm!  

 

 

Nếu cuối cùng Phi cương không phải là đối thủ của Phùng Mục Trần, bọn họ ở lại đây cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong từ bên ngoài nhanh chóng đi vào, đụng mặt hai người!  

 

 

“Con mẹ nó là mày!"  

 

 

Đồng tử Vạn Kha co lại.  

 

 

Phương Bất Phàm càng thêm lạnh cả người, đôi mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, không nói nên lời!  

 

 

"Sao thế? Thấy tao thì kinh ngạc dữ vậy sao?"  

 

 

Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười.  

 

 

Nhưng nụ cười này rơi vào mắt hai người, quả thực còn đáng sợ hơn cả ác quỷ!  

 

 

Đúng lúc nguy cấp.  

 

 

Vạn Kha gấp gáp nghĩ ra cách, vội vàng nói:  

 


 

"Lâm thiếu, lục sư huynh của cậu bị tà vật tấn công, hai chúng tôi đang chuẩn bị đi tìm người giúp đỡ! May mà cậu tới! Cậu mau đi phụ sư huynh đi, chúng tôi tiếp tục tìm ai đó tới cứu viện!”  

 

 

Nói xong!  

 

 

Vạn Kha đưa cho Phương Bất Phàm một ánh mắt, hai người bèn tính toán đi vòng qua Lâm Phong rời khỏi đây...  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Lâm Phong đột nhiên đưa tay bóp nát cổ Vạn Kha.  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Phương Bất Phàm chỉ cảm thấy hai chân run rẩy, suýt nữa ngã nhào xuống đất!  

 

 

Nếu nói đối với Phùng Mục Trần.  

 

 

Gã ta còn có ý định chống cự, nghĩ rằng liều mạng, có lẽ còn có thể chạy thoát...  

 

 

Vậy thì trước mặt Lâm Phong.  

 

 

Gã ta hoàn toàn không nảy sinh một chút ý định phản kháng nào!  

 

 

Người đàn ông này quá mạnh, mạnh đến mức chỉ cần nhìn hắn chút thôi, gã ta đã mềm nhũn cả người, tay chân mất hết sức lực...  

 

 

"Lâm... Lâm thiếu! Tôi cái gì cũng không biết, tôi thật sự cái gì cũng không biết! Đều là Vạn Kha dẫn tôi đến đây..."  

 

 

Phương Bất Phàm sắc mặt trắng bệch, khổ sở cầu xin.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 350


 “Người này là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, ngài Long! Người còn lại là chấp pháp Diệp của thành phố Dương Châu.”  

 

Vân Trung Thiên giới thiệu.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.  

 

 

Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?  

 

 

Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!  

 

Adv

 

Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!  

 

 

Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!  

 

 

Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!  

 

 

Adv

Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?  

 

 

Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!  

 

 

Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!  

 

 

Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?  

 

 

Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!  

 

 

Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:  

 

 

“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”  

 

 

“Ừm!”  

 

 

Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!  

 

 

Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.  

 

 

“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”  

 

 


Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.  

 

 

Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.  

 

 

Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:  

 

 

“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”  

 

 

“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”  

 

 

Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!  

 

 

Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!  

 

 

Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!  

 

 

Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!  

 

 

Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 348


Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong tỉnh dậy từ trong cơn mơ.  

 

 

Anh dịu dàng nhìn người phụ nữ trong vòng tay mình, lặng lẽ chuẩn bị đứng dậy mặc quần áo, nhưng không ngờ Trần Y Nặc vẫn bị làm cho thức giấc.  

 

 

“Anh yêu, sao anh thức dậy sớm vậy, không ngủ thêm một chút đi?”  

 

 

“Hôm nay anh có chút việc phải làm.”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười nói.  

 

 

“Đi tới Phong Vân Bang sao?”  

 

Adv

 

Trần Y Nặc hỏi.  

 

 

“Đúng vậy…sát thủ mà Phong Vân Bang tìm đến, đã cho nổ tung nhà anh, anh không thể nào tha bọn chúng.”  


 

 

Lâm Phong khẽ gật đầu.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy thì suy nghĩ một lúc rồi nói:  

 

Adv

 

“Vậy anh giúp em lấy chiếc váy ngắn màu đen bên trong hành lý qua đây, quần áo hôm qua đều đã bị anh xé rách hết rồi.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đi giúp Trần Y Nặc lấy chiếc váy ngắn màu đen ra.  

 

 

Nhìn Trần Y Nặc đứng dậy mặc quần áo, Lâm Phong nhất thời không nhịn được mà nhìn đi chỗ khác.  

 

 

Đây có lẽ là phong cảnh đẹp nhất thế giới phải không?  

 

 

“Chỉ biết nghĩ linh tinh, anh mau qua phòng bên cạnh xem thử Tiểu Luyến Luyến đã dậy chưa, may mà tối qua em đưa Tiểu Luyến Luyến qua phòng anh trai em trước, nếu không con bé lại tưởng chúng ta đánh nhau!”  

 

 

Trần Y Nặc nói không vui vẻ cho lắm.  

 

 

“Trẻ con biết cái gì đâu!”  

 

 

“Trẻ con bây giờ biết nhiều hơn anh đấy!”  

 

 

“….”  

 

 

Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu.  

 

 

Anh sang phòng bên cạnh, đánh thức Tiểu Luyến Luyến và Trần Thiên Hủ.  

 

 

Sau đó, bốn người đến phòng ăn của khách sạn dùng bữa sáng.  

 

 

“Lâm Phong, hôm qua tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi, cũng đã nói cậu sẽ cùng về với chúng tôi! Nhưng khả năng mẹ tôi vẫn còn chút thành kiến với cậu, tới lúc đó cậu đừng có trở mặt đấy nhé!”  


 

 

Trần Thiên Hủ vừa ăn bánh bao vừa nói.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy, cũng chuyển sự chú ý sang Lâm Phong.  

 

 

“Anh nghĩ Lâm Phong tôi là người như thế nào vậy? Lâm Phong này đã từng trở mặt với người khác bao giờ chưa? Toàn là người khác trở mặt với tôi nên tôi bị ép phải phản kháng lại mà thôi.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Thiên Hủ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cười nói.  

 

 

“Vậy chúng ta khi nào về Vân Xuyên?”  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ rồi nói:  

 

 

“Ngày kia đi…hai ngày này tôi có nhiều việc phải làm.”  

 

 

Sau khi dùng bữa sáng xong, Lâm Phong trực tiếp đi thẳng tới Phong Vân Bang.  

 

 

…..  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Phòng nghị sự của Phong Vân Bang.  

 

 

Bang chủ Phong vân Bang Thành Phong, nhìn người đứng trước mắt, vẻ mặt cố nặn ra một nụ cười và hỏi:  

 

 

“Lão….lão Vân, hôm nay sao ngài lại rảnh rỗi tới chỗ tôi vậy?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 442


 Phàm là có chút cốt khí của những tông môn tu luyện thì Huyền Linh Môn đã bị anh diệt sạch luôn rồi.  

 

 

Lúc này, Huyền Trần dẫn Huyền Đức tới.  

 

 

“Chưởng môn sư huynh! Cuối cùng ông cũng tới!”  

 

 

Trưởng lão có mặt thấy Huyền Trần đến, đều kéo nhau ra chào hỏi.  

 

 

Huyền Trần và Huyền Đức nhìn thấy mặt mũi sưng vù của bọn họ, đều kinh hãi!  

 

 

Đây là Huyền Linh Môn, có người có thể đơn thương độc mã chạy vào, đánh đám trưởng lão thành ra thế này?  

 

Adv

 

“Rốt cuộc là có chuyện gì?”  

 

 

Huyền Trần hỏi.  

 

 

Huyền Minh vội vàng kể lại.  

 

 

Huyền Trần nghe vậy, vẻ mặt cực kì nghiêm trọng, lập tức đưa mắt đánh giá Lâm Phong!  

 

Adv

 

Nhưng một cái nhìn này khiến ông ta rùng mình! Vì ông ta không nhìn thấu được thanh niên này, dường như đây chỉ là một người bình thường.  

 

 

Điều này không có khả năng!  

 

 

Chắc chắn cậu ta đã dùng bí pháp che giấu tu vi của mình!  

 

 

Huyền Trần thầm nghĩ.  

 

 

Đúng lúc đó, Lâm Phong cũng đang quan sát Huyền Trần.  

 

 

Đây là Chưởng môn Huyền Linh Môn sao?  

 

 

Đúng là không tầm thường, đã là cường giả Võ Hồn Cảnh!  

 

 

Võ Hồn Cảnh đã tương đương với tu giả Nguyên Anh kỳ rồi!  

 

 

“Không biết vị đạo hữu này, có thể cho biết Huyền Linh Môn đắc tội cậu chỗ nào, để cậu tự mình tới cửa gây chiến không?”  

 

 

Huyền Trần rất lịch sự hỏi.  

 

 

“Ông biết Giang Tịch Vũ chứ?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Giang Tịch Vũ?”  

 

 

Vẻ mặt Huyền Trần thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Huyền Đức.  

 


 

Huyền Đức đang lau mồ hôi lạnh trên trán, cả người rét run.  

 

 

Thật sự là Lâm Phong ở Kim Lăng kia!  

 

 

Lão ta nhớ hôm qua, đồ đệ Giang Tịch Vũ xuống núi đi tìm Lâm Phong này để báo thù, bây giờ Lâm Phong đã tìm tới cửa, nghĩa là đồ đệ đã chết!  

 

 

Điều này khiến lão ta vừa tiếc vừa sợ!  

 

 

Mẹ nó, Chưởng môn sư huynh hiện tại rất muốn làm thịt lão ta rồi đây!  

 

 

Nhưng ai mà ngờ Lâm Phong này lại mạnh thế!  

 

 

Một mình đánh lại được đám cường giả võ đạo Tông Sư, ở thế tục đã rất kinh khủng rồi!

 

“Xem phản ứng của ông thì chắc cũng biết chuyện này. Cho tôi một vạn viên linh thạch, chuyện này coi như xong. Nếu không thì đừng nói Lâm Phong tôi lòng dạ ác độc!”  

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Huyền Trần nghe vậy, lạnh lùng nhíu mày, nói:  

 

 

“Thứ nhất, Giang Tịch Vũ này đã bị tôi trục xuất khỏi tông môn! Thứ hai, cậu có biết một vạn viên linh thạch là như thế nào không? Toàn bộ tông môn tôi cũng chỉ có thể lấy được nhiều lắm là một nghìn viên.”  

 

 

“Vậy một nghìn viên đi!” Lâm Phong lập tức nói.  

 

 

Huyền Trần: …  

 

 

Các trưởng lão: …  

 

 

Bọn họ rất nghi ngờ Lâm Phong chỉ đến báo một con số lừa bọn họ!  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 815


 Lâm Phong hơi lắc đầu.  

 

Sau đó, ánh mắt chuyển hướng vào phòng khách của biệt thự!  

 

 

Thực ra trên đường đến đây.  

 

 

Anh đã dùng thần thức quét qua một lượt.  

 

 

Nhưng ngay cả anh.  

 

 

Cũng không thể phát hiện ra sự tồn tại của Phi cương!  

 

 

Adv

Chỉ biết trong bóng tối có một sinh vật tà ác đang đánh nhau với lục sư huynh...

 

"Ẩn mình trong hư không, che giấu thần thức? Có chút thú vị..."  

 

Đôi mắt sâu thẳm của Lâm Phong dần trở nên hư ảo, thậm chí còn lóe lên một tia sáng màu tím vàng.  

 

 

Tử Kim Nhãn Thuật!  

 

 

Có thể nhìn thấu mọi ảo ảnh trên thế gian!  

 

 

Adv

Rất nhanh.  

 

 

Thân hình của Phi cương hiện ra trong mắt Lâm Phong.  

 

 

"Mẹ nó, bố mày còn tưởng là thứ gì đó lợi hại, hóa ra chỉ là một con cương thi nhỏ!"  

 

 

Lâm Phong thờ ơ đưa tay ra, trong không trung vỗ về phía Phi cương...  

 

 

"Gào!"  

 

 

Đôi mắt phi cương đỏ ngầu, gầm lên một tiếng.  

 

 

Nó tạm thời từ bỏ việc đấu với Phùng Mục Trần, thay vào đó đưa bàn tay đen dài khô quắt ra, muốn chống lại đòn tấn công của Lâm Phong.  

 

 

Ngay sau đó!  

 

 

Lâm Phong nắm lấy bàn tay đen của phi cương, hơi dùng sức.  

 

 

"Xé!"  

 

 

Cả cánh tay phải của phi cương bị xé toạc một cách thô bạo...  

 

 

Mà cảnh tượng này.  

 

 

Phùng Mục Trần cũng lập tức cảm ứng được.  

 

 

Anh ta mở mắt quay đầu lại, khi nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt hiện lên một tia phức tạp, nhưng vẫn nói:  

 

 

"Cẩn thận một chút, đây là một con Phi cương thành tinh!"  

 


 

"Không sao!"  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, sau đó bước ra một bước, trong nháy mắt đã đến trước mặt Phi cương.  

 

 

"Gào~"  

 

 

Phi cương gầm lên một tiếng,  

 

 

Cơ thể khô quắt biến mất trong không khí.  

 

 

Nó đã có ý thức của riêng mình, cũng biết rằng mình không phải là đối thủ của người đàn ông trước mặt này, vì vậy muốn tàng hình trốn thoát.  

 

 

"Tàng hình của mày đối với tao không có tác dụng,"  

 

 

Lâm Phong hờ hững.  

 

 

Vươn tay tùy ý bóp lấy cổ Phi cương.  

 

 

Phi cương liên tục gầm lên, trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm khí đen nồng nặc, lao thẳng vào mặt Lâm Phong.  

 

 

"Phù~"  

 

 

Lâm Phong cũng thở ra một ngụm linh khí.  

 

 

Linh khí và khí đen giao nhau, dần dần tan biến...  

 

 

Ngay sau đó.  

 

 

"Cộp!"  

 

 

Đầu của Phi cương bị Lâm Phong kéo đứt một cách thô bạo.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 351


 Và…khi mọi người vừa bước vào đã lập tức cúi đầu chào cấp trên Long Ngạo Thiên:  

 

“Tần gia Tần Vô Đạo kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng kính chào ngài Long!”  

 

 

…..  

 

Adv

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thành Phong cả kinh, không hiểu những người này chạy tới đây là có ý gì!  

 

 

Mà ngay lúc này, Long Ngạo Thiên phía trên lạnh lùng nói:  

 


 

“Thời gian gần đây, vì sự tồn tại của một ai đó mà khiến cho thành phố Kim Lăng trở nên hỗn loạn ngột ngạt!!”  

 

 

Adv

“Hôm nay tôi đặc biệt gọi hết mọi người tới đây, chính là để nói cho mọi người biết, một người cho dù thực lực mạnh tới đâu đi nữa mà muốn làm càn trong địa bàn của tôi! Thì cũng chỉ là tự chuốc nhục vào mình!!!”  

 

 

……..

 

Nghe được lời này của Long Ngạo Thiên, sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng đột nhiên trở nên tế nhị!  

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng chấp pháp Long trông nổi giận đến thế??  

 

 

Chính vào lúc này, Lâm Phong từ ngoài cửa chậm rãi bước vào.  

 

 

Mọi người nhìn thấy Lâm Phong tới, trong ánh mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng bàn luận:  

 

 

“Vậy mà lại là cậu Lâm! Sao cậu Lâm cũng tới vậy?”  

 

 

“Không phải cũng bị tổng chấp pháp Long gọi tới đây sao?”  

 

 

“Trời ơi! Tổng chấp pháp Long là tổng chấp pháp mà! Vậy mà đến cả kiểu người tàn nhẫn như cậu Lâm cũng phải nghe lời ngài ấy!”  

 

 

“Ông không phải đang nói thừa à? Ngài Long là ai chứ? Đó chính là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, là người đứng đầu trong giới võ đạo, cậu Lâm có mạnh đến mấy mà còn không nghe lời của chấp pháp Long ư!”  

 

 

…..  

 

 

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói nhưng cũng lười đi giải thích!  

 

 

Sự thực thì, sau khi nhìn thấy ba người Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long này thì anh đã lờ mờ đoán ra được tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy rồi.  


 

 

Một tên đần Long Ngạo Thiên, rõ ràng sống quá an nhàn nên nếu không tìm đường chết thì trong lòng ông ta rất khó chịu.  

 

 

“Thành Phong, là ai?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn hội trường, nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Tuy rằng anh biết là do bang chủ của Phong Vân Bang làm, nhưng vẫn chưa thực sự biết được cụ thể là ai.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội vàng dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên cầu cứu.  

 

 

Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói:  

 

 

“Lâm Phong, cậu vẫn thực sự xem thành phố Kim Lăng này là lò mổ của gia đình nhà cậu rồi sao? Muốn giết ai thì giết hả?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Long Ngạo Thiên, tiếp tục nói:  

 

 

“Tôi hỏi lại lần nữa, Thành Phong là ai? Nếu không ai lên tiếng, tôi sẽ dùng cách riêng của mình tìm từng người một.”  

 

 

“Lâm Phong, tôi nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”  

 

 

Giọng điệu của Long Ngạo Thiên đột nhiên trở nên sắc lạnh.  

 

 

Không biết vì sao, ông ta nhìn thấy dáng vẻ ngông cuồng này của Lâm Phong, trong lòng bỗng nổi lên một cơn thịnh nộ khó hiểu, hận không thể đem mặt của Lâm Phong mà ấn mạnh vào hố xí!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 349


 Chắc là không thể nào rồi!  

 

Chuyện này rõ ràng làm cẩn mật như vậy, không có người thứ hai biết được!  

 

“Thứ lỗi cho tôi ngu dốt, tôi thực sự không hiểu ý của lão Vân ngài đây là gì!? Ở thành phố Kim Lăng, Thành Phong tôi luôn cư xử đúng mực, tuân thủ phép tắc!”  

 

Thành Phong dè dặt nói.  

 

“Được rồi! Anh cũng không cần phải giả vờ với tôi nữa, chuyện anh bỏ ra mấy tỷ để thuê sát thủ của tổ chức Thiên Sát âm thầm giết Lâm Phong, tôi biết rõ mồn một!”  

 

Adv

“Trong nước Đại Hạ, cấm sát thủ nước ngoài vào! Anh thân là nhân vật có máu mặt trong thành phố Kim Lăng, biết luật mà vẫn phạm luật!!! Tôi đã có thể bắt anh rồi đấy!”  

 

Vân Trung Thiên lạnh lùng nói.  

 

“Phịch!”  

 

Trong lòng Thành Phong run lên, lập tức quỳ sạp xuống đất, hoảng sợ nói:  

 

Adv

“Lão Vân, tôi sai rồi! tôi bị ma xui quỷ khiến, mới đi tìm sát thủ! Nhưng tôi chỉ là vì báo thù ân oán cá nhân thôi! Chứ không hề phản quốc!”  

 

“Phản quốc? Nếu anh thực sự có suy nghĩ này thì sớm đã trở thành thi thể từ hai ngày trước rồi!”  

 

“Anh đứng dậy nói chuyện đi!”  

 

Vân Trung Thiên cười lạnh một tiếng.  

 

Thành Phong nghe vậy thì thở phào một hơi, cười xòa rồi bò dậy khỏi mặt đất, nhưng đầu óc lại nhanh chóng thay đổi.  

 

Vân Trung Thiên mới sáng sớm đã tới tìm mình, rốt cuộc là muốn làm gì?  

 

Ông ta gặng hỏi:  

 

“Vậy không biết lão Vân đích thân tới đây tìm tôi là vì?”  

 

“Tôi tới đây là muốn nhắc nhở anh một chú, Anh gặp phiền toái lớn rồi đấy! Hôm nay Lâm Phong sẽ tới đây giết cả nhà anh!”  

 

Vân Trung Thiên chậm rãi nói.  

 

Sắc mặt Thành Phong đột nhiên thay đổi nói:  

 

“Lâm Phong? Lâm Phong không phải chết rồi sao? Chính miệng sát thủ đó nói với tôi là đã trừ khử được Lâm Phong rồi!”  

 

“Anh đúng là suy nghĩ viển vông! Anh có biết Lâm Phong là cao thủ đẳng cấp cỡ nào không? Một xạ thủ xếp hạng chín nhỏ nhỏi cũng đòi giết được Lâm Phong?”  

 

Vân Trung Thiên lạnh nhạt nói.  

 

Thành Phong tim đập thình thịch khi nghe thấy điều này.  

 

Trước đó, sau khi Will  nói chuyện điện thoại với ông ta xong, ông ta tưởng rằng Lâm Phong đã chết rồi, nên hưng phấn tới mức đêm đó tìm luôn năm em người mẫu 18 tuổi vui vẻ suốt đêm!  

 

Kết quả, bây giờ Lâm Phong lại chưa chết, hơn nữa lại còn muốn tới tìm mình báo thù?  

 

Chuyện này khiến trong lòng ông ta vô cùng lo sợ!  

 

Cảnh tượng lúc đầu Lâm Phong diệt Giang gia lần lượt tái hiện lại trong đầu ông ta, càng khiến toàn thân ông ta run rẩy.  

 

“Phịch!”  

 

Hai chân Thành Phong mềm nhũn, lại quỳ sạp xuống, giọng run rẩy nói:  

 

“Lão Vân, ông nhất định phải cứu tôi! Lâm Phong đó giết em trai và con trai tôi, tôi báo thù cũng là chuyện bình thường! Tôi không có phạm sai lầm gì!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 443


 “Không nên tự chuốc lấy đau khổ! Tôi biết ông là cao thủ Võ Hồn Cảnh, nhưng vẫn kém xa tôi.”  

 

 

Lâm Phong lắc dầu.  

 

 

Mặc dù Võ Hồn Cảnh tương đương với Nguyên Anh, nhưng chiến lực thực sự của Huyền Trần mới ở Kim Đan kỳ, không phải đối thủ của anh.  

 

 

“Vậy tôi muốn học hỏi một chút!”  

 

 

Huyền Trần nheo mắt lại.  

 

 

Adv

Hai tay ông ta nhanh chóng kết ấn, một năng lượng đáng sợ từ trong người bộc phát ra, khiến đám người vây quanh đều lùi về sau!  

 

 

“Đây là tuyệt kĩ của Chưởng môn sư huynh, Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ!”  

 

 

“Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ là tuyệt kĩ chỉ Võ Hồn Cảnh mới sử dụng được! Yêu cầu nguyên thần lực cực kì cao!”  


 

 

“Xem ra Chưởng môn sư huynh cực kì kiêng dè Lâm Phong này, vừa lên đã dùng hết toàn lực!”  

 

 

Adv

“Tuy Lâm Phong này cực kì lợi hại, nhưng Chưởng môn cũng không yếu, bây giờ sử dụng tuyệt kĩ, nhất định có thể lấy lại mặt mũi cho Huyền Linh Môn ta!”  

 

 

Đám trưởng lão đều kích động nói.  

 

 

Lâm Phong nghe những âm thanh bàn tán này, trong lòng tò mò.  

 

 

Kỹ năng của Võ Hồn Cảnh?  

 

 

Chẳng lẽ kỹ năng này còn cần nguyên thần lực cường đại mới dùng được sao?  

 

 

Lúc này, Huyền Trần đột nhiên quát nhẹ một câu:  

 

 

“Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, Ngọc Nhân thổi tiêu!”  

 

 

Linh khí nhàn nhạt nháy mắt bao phủ toàn bộ nơi này.  

 

 

Trong nháy mắt phòng họp đã tối om, đưa tay ra không thấy năm ngón.  

 

 

Ngay sau đó, một vầng trăng chậm rãi mọc lên.  

 

 

Ánh sáng sắc nhọn rơi xuống đất, hóa thành hai mươi bốn cây cầu đá…  

 

 

Trên cầu đá, có người bằng ngọc cúi đầu thổi tiêu.  

 

 

Khung cảnh xa hoa, khiến người nhìn ngây dại.  

 

 


Lâm Phong cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, có cảm giác kỳ lạ như rơi vào ảo cảnh.  

 

 

Nhưng giây sau, anh phát hiện có một luồng sát khí lao về phía mình.  

 

 

Không! Nói đúng hơn là vô số sát khí!  

 

 

Những sát khí này ngập tràn năng lượng kì lạ, mãnh liệt dâng lên xung quanh anh, phong tỏa toàn bộ đường lui, trong đó còn có một chút uy áp thần hồn!  

 

 

Có thể nói, nếu một cường giả Tông Sư đỉnh phong đối mặt với công kích này có lẽ đã thất khiếu chảy máu từ lâu!  

 

 

Nhưng Lâm Phong không sao cả.  

 

 

“Cũng được. Xem ra võ đạo cũng không đơn giản như mình tưởng. Kỹ năng này của Võ Hồn Cảnh hóa ra có thể như thế này! Lấy ảo ảnh đánh người, không một khe hở!”  

 

 

Lâm Phong tự lẩm bẩm.  

 

 

Để tỏ lòng tôn trọng với Huyền Trần, anh hơi nghiêm túc một chút, triệu hồi kiếm bổn mạng của mình, tiện tay bổ một cái.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Kiếm quang phá vỡ bóng tối.  

 

 

Toàn bộ những ảo ảnh tuyệt đẹp nháy mắt vỡ tan, mọi thứ quay về nguyên trạng.  

 

 

“Phụt!”  

 

 

Chưởng môn Huyền Trần phun ra một búng máu tươi, lảo đảo ngã xuống đất.  

 

 

“Chưởng môn!”  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 816


 Một con Phi cương mạnh mẽ như vậy, trong tay Lâm Phong lại giống như một món đồ chơi...  

 

 

Lúc này.  

 

 

Cơ thể gã ta giống như một cái sàng không ngừng run rẩy!  

 

 

Gã ta sợ chết!  

 

 

Thật sự rất sợ chết!  

 

 

Năm đó, chính vì sợ chết, gã ta đã bỏ rơi sư muội nhỏ bé ngây thơ, khiến sư muội chết thảm ở nước ngoài, nên mới bị trục xuất khỏi phái Thục Sơn!  

 

Adv

 

Sắc mặt Phùng Mục Trần phức tạp.  

 

 

Mặc dù anh ta đã nhiều lần chứng kiến sức mạnh của sư đệ, nhưng lần này vẫn cảm thấy chấn động!  

 


 

Con Phi cương này!  

 

 

Một mình anh ta nhất thời không thể hạ gục được, nhưng sư đệ lại dễ dàng giải quyết!  

 

Adv

 

Nói cách khác.  

 

 

Ngay cả anh ta khi ở trước mặt sư đệ, cũng chỉ là một nhân vật tầm thường mà thôi!  

 

 

"Bụng của nó hẳn là có một viên thi hạch, là vật cực âm của thế gian! Cậu lấy nó ra, ngày sau có lẽ sẽ dùng đến!"  

 

 

Phùng Mục Trần nói!  

 

 

Lâm Phong nghe vậy gật đầu, một luồng kiếm khí dễ dàng cắt bụng của Phi cương.  

 

 

Quả nhiên có một viên thi hạch bên trong!  

 

 

Thi hạch toàn thân đen sì, giống như cục than,  

 

 

Bên trong ẩn chứa một luồng khí âm tà nồng nặc, nếu người thường cầm vào tay, e rằng sẽ lập tức hóa thành tượng băng...  

 

 

"Anh có muốn thứ này không?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Cậu giữ lấy đi!"  

 

 

Phùng Mục Trần đáp lại.  

 

 

Lâm Phong gật đầu, không từ chối, cất thi hạch vào túi Càn Khôn.  

 

 


Ngay sau đó.  

 

 

Anh lại đưa tay ra, cách một khoảng tóm lấy Phương Bất Phàm.  

 

 

"Lâm thiếu, tôi sai rồi! Tôi thực sự biết mình sai rồi! Đừng giết tôi, tôi không muốn chết!"  

 

 

Phương Bất Phàm khổ sở cầu xin.  

 

 

Lâm Phong không hề lay động, trực tiếp thi triển thuật soát hồn...  

 

 

Rất nhanh.  

 

 

Phương Bất Phàm không còn giãy dụa nữa, giống như bị động kinh, miệng sùi bọt mép, co giật từng cơn.  

 

 

"Thế nào? Soát được thông tin gì không?"  

 

 

Phùng Mục Trần hỏi.  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại trí nhớ của Phương Bất Phàm một cách đơn giản, sau đó kể lại từng cái một!  

 

 

Sau khi Phương Bất Phàm bị trục xuất khỏi phái Thục Sơn, tâm lý dần dần trở nên méo mó, cuối cùng bị thế lực nước ngoài dụ dỗ, trở thành chó săn của thế lực nước ngoài.  

 

 

Còn về Vạn Kha.  

 

 

Người này có thể coi là con lai!  

 

 

Ba gã ta là một ninja Nước Oa, giỏi thuật ám sát, còn mẹ gã ta là một cô gái làm việc trong hộp đêm ở nước M.  

 

 

Cả hai hiện đều nghe theo lệnh của một tiến sĩ tên là Annie trong phòng thí nghiệm số 9.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 350


 “Người này là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, ngài Long! Người còn lại là chấp pháp Diệp của thành phố Dương Châu.”  

 

Vân Trung Thiên giới thiệu.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.  

 

 

Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?  

 

 

Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!  

 

Adv

 

Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!  

 

 

Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!  

 

 

Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!  

 

 

Adv

Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?  

 

 

Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!  

 

 

Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!  

 

 

Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?  

 

 

Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!  

 

 

Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:  

 

 

“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”  

 

 

“Ừm!”  

 

 

Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!  

 

 

Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.  

 

 

“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”  

 

 


Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.  

 

 

Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.  

 

 

Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:  

 

 

“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”  

 

 

“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”  

 

 

Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!  

 

 

Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!  

 

 

Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!  

 

 

Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!  

 

 

Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 352


 Bọn họ vốn tưởng rằng cậu Lâm là được Long Ngạo Thiên mời tới, nhưng bây giờ xem ra rõ ràng là không phải!  

 

 

Không lẽ sở dĩ vừa rồi ngài Long tức giận như vậy, nguyên do chính là vì cậu Lâm sao?  

 

 

Nghĩ tới đây, những người đứng đầu của các thế lực lớn đều cảm thấy rùng mình.  

 

 

Cậu Lâm như vậy cũng hung hãn quá rồi!  

 

 

Đến cả tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam cũng dám đắc tội?  

 

Adv

 

Đây là người đứng đầu giới võ đạo của tỉnh Giang Nam đấy, tùy ý giơ một ngón tay ra thôi cũng có thể dễ dàng đè bẹp bất cứ người nào có mặt ở hội trường!  

 

 

Đường chủ Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng thấy tình hình không ổn, vội vàng đi tới bên cạnh Lâm Phong, nhỏ giọng nói.  

 


 

“Ngài Lâm, người này là ngài tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam!”  

 

 

Ông ta còn tưởng rằng Lâm Phong không biết Long Ngạo Thiên!  

 

Adv

 

“Thành Phong là người nào?”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì hơi sững lại, do dự trong chốc lát rồi mới chỉ ngón tay về phía Thành Phong cách trước mặt Long Ngạo Thiên không xa, nhỏ giọng nói:  

 

 

“Người đó chính là Thành Phong!”  

 

 

Lâm Phong nhìn theo hướng ngón tay.  

 

 

Thành Phong thấy vậy cũng dứt khoát không trốn tránh nữa!  

 

 

Dù gì hôm nay có ngài tổng chấp pháp Long ở đây, ông ta có gì mà phải sợ chứ?  

 

 

Lâm Phong có mạnh đến mấy, lẽ nào lại dám đụng đến mình trước mặt tổng chấp pháp Long?  

 

 

“Đúng vậy! Tôi chính là bang chủ Phong Vân Bang, Thành Phong, anh muốn thế nào?”  

 

 

Thành Phong bước ra, khinh thường nói.  

 

 

“Sát thủ trên web đen trước đó là do ông tìm tới phải không?”  

 

 


Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Đúng thế! Chính là tôi! Anh giết em trai và con trai tôi, tôi tìm sát thủ đi giết anh, chuyện này rất hợp lý mà đúng không?”  

 

 

Khóe miệng Thành Phong hiện lên một nụ cười giễu cợt, lại khinh thường nói:  

 

 

“Hơn nữa chuyện này tôi cũng đã báo cáo lại với ngài tổng chấp pháp rồi! Bất kể cục chấp pháp có trừng phạt thế nào, tôi cũng sẽ không oán thán lời nào! Còn anh, đến từ đâu thì về lại đó đi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên rất hài lòng với câu trả lời của Thành Phong.  

 

 

Mục đích chính của ông ta hôm nay chính là sỉ nhục Lâm Phong thật nặng nề, cho nên ông ta tiếp tục nói:  

 

 

“Lâm Phong, thành phố Kim Lăng không phải là nơi anh có thể tùy tiện hỗn láo! Chuyện Giang gia trước đó, tôi vẫn…”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lâm Phong tát Thành Phong đang cười đắc ý thành màn sương máu.  

 

 

Sau đó, anh dời ánh mắt qua Long Ngạo Thiên nói:  

 

 

“Long Ngạo Thiên, tôi thấy hôm nay ấn đường của ông có màu đen, có thể sắp có tai họa đẫm máu đấy! Mà tai họa đẫm máu này buộc phải dùng đá linh bạo hóa giải, ông có mang theo trên người không?”  

 

 

“Cậu….”  

 

 

Long Ngạo Thiên đứng phắt dậy, hai đồng tử chằm chằm nhìn Lâm Phong, tức đến mức không nói được lời nào!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 444


Một kiếm!  

 

 

Chỉ một kiếm!  

 

 

Cậu ta phá tan được Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ mà mình vốn kiêu ngạo!  

 

 

Giờ khắc này, Huyền Trần nhận được cú sốc lớn nhất từ trước đến nay.  

 

 

Ba tuổi tập võ, mười lăm tuổi đã lên Địa Cảnh, hai mươi tuổi đặt chân vào Tiên Thiên Cảnh, ba mươi tuổi đã là Tông Sư!  

 

 

Adv

Gần ngay sau đó, bước một chân vào Võ Hồn Cảnh, trở thành yêu nghiệt gần bằng với sư tổ Huyền Linh chân nhân của Huyền Linh Môn!  

 

 

Mà bây giờ, ông ta lại thua trong tay một thanh niên chừng ba mươi tuổi!  

 

 

“Cứ tiếp tục như vậy, tâm đạo của ông sẽ bị phế.”  


 

 

Lúc này, giọng nói đầy lạnh nhạt của Lâm Phong truyền vào tai Huyền Trần.  

 

 

Adv

Huyền Trần nghe vậy, giật mình, đôi con ngươi nguội lạnh dần tỉnh táo lại, nhưng không nói gì.  

 

 

“Ông không cần nghĩ nhiều, vì ông chênh lệch quá nhiều với tôi, thua cũng là bình thường.”  

 

 

Lâm Phong chân thành nói.  

 

 

Anh phát hiện, ngoại trừ vài người khác thì người ở Huyền Linh Môn cũng không tệ!  

 

 

Hoặc là vì núp trên rừng núi lâu để tu võ, nên trong đầu mấy người này cũng có chút gì đó khôn ngoan hơn.  

 

 

“Phù!”  

 

 

Huyền Trần thở phào một hơi, ổn định tâm trạng.  

 

 

Ông ta biết nếu không phải vừa nãy Lâm Phong nói một câu đúng lúc quan trọng thì mình đã tẩu hỏa nhập ma rồi.  

 

 

Vì vậy chắp tay nói:  

 

 

“Tại hạ thụ giáo!”  

 

 

“Một nghìn viên linh thạch, mau đưa cho tôi! Chuyện giữa chúng ta coi như xong!” Lâm Phong nói.  

 

 

Huyền Trần gật đầu, nhìn trưởng lão canh kho.  

 

 

Ông ta hơi giật khóe miệng, tuy rất tiếc nhưng vẫn quay người vội vã đi lấy linh thạch…  

 

 


Nhìn thấy vậy, ánh mắt các trưởng lão đều rất phức tạp!  

 

 

Huyền Linh Môn bọn họ thật mất mặt!  

 

 

Bị một người đánh tan!  

 

 

Việc này nếu truyền ra ngoài, sau này người của bọn họ phải cúi đầu mà đi.  

 

 

“Đạo hữu, đã đưa linh thạch cho cậu rồi, không biết có thể đồng ý một yêu cầu quá đáng của tôi không?”  

 

 

“Nói!”  

 

 

“Tuy rằng Huyền Linh Môn chúng tôi xuống dốc, không được huy hoàng như ngày đó, nhưng dù sao cũng là một tông môn hàng đầu. Cho nên… chuyện ngày hôm nay có thể không nói ra ngoài không?”  

 

 

Huyền Trần cẩn thận hỏi.  

 

 

“Có thể!”  

 

 

Lâm Phong gật đầu.  

 

 

Anh không phải người thích khoe mẽ, không truyền chuyện này ra ngoài, anh cũng không để ý.  

 

 

Huyền Trần nghe xong, thở phào một hơi, cảm kích nói:  

 

 

“Lâm đạo hữu, rất cảm ơn cậu!”  

 

 

“Sau này đừng nói mấy chữ cảm ơn, cứ cho tôi linh thạch là được.”  

 

 

Lâm Phong đáp.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 817


 "Năm trăm năm là một vòng luân hồi..."  

 

"Năm xưa các tiền bối bảo vệ quốc gia, thương vong thảm hại! Nợ máu này, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đòi lại gấp đôi!"  

 

 

......  

 

 

Sau khi dọn dẹp phòng khách xong.  

 

 

Lâm Phong và Phùng Mục Trần ngồi trên ghế sofa, cùng nhau xem bộ phim Tây Du Ký đang chiếu trên tivi, không ai nói gì...  

 

 

Im lặng hồi lâu.  

 

Adv

 

Lâm Phong lên tiếng:  

 

 

"Chuyện ban ngày..."  

 

 

"Chuyện đã qua thì cho qua đi, bây giờ cứ bận tâm đến chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả!"  

 

 

Phùng Mục Trần ngắt lời Lâm Phong.  

 

Adv

 

Lâm Phong sâu sắc nhìn Phùng Mục Trần.  

 

 

Cũng không nói thêm gì nữa!  

 

 

Đây là một loại ăn ý giữa những người đàn ông...  

 

 

Anh hiểu, tôi hiểu, mọi người đều hiểu!  

 

 

Cứ như vậy.  

 

 

Trong bầu không khí hoàn toàn tĩnh lặng.  

 

 

Hai người tiếp tục xem bộ phim Tây Du Ký đang chiếu trên tivi...  

 

 

Khoảng hơn mười hai giờ đêm.  

 

 

Lâm Phong đứng dậy, tạm biệt ra về.  

 

 

Phùng Mục Trần tiễn Lâm Phong đi, thở dài một hơi!  

 

 

......  

 

 

Sau khi Lâm Phong trở về khách sạn, anh hiếm khi châm một điếu thuốc lá Hoa Tử để hút.  

 

 

Nhìn phản ứng của Lục sư huynh tối nay.  

 

 


Anh biết mình và lục sư huynh không thể quay về như trước được nữa!  

 

 

Doãn Diệu giống như một cái gai, đâm sâu vào trái tim lục sư huynh, ngay cả khi bây giờ nhổ cái gai này ra, vẫn sẽ để lại vết thương...  

 

 

Tuy nhiên.  

 

 

Xét về góc độ của một người đàn ông,  

 

 

Thực ra Lâm Phong cũng khá hiểu cách làm của lục sư huynh, vì vậy cứ thuận theo tự nhiên đi...  

 

 

Dù sao thì trên thế giới này.  

 

 

Không tồn tại đạo lý ai nhất định phải nhường nhịn ai.  

 

 

......  

 

 

Sáng hôm sau.  

 

 

Lâm Phong bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là Vân Trung Thiên, người chấp pháp ở Kim Lăng gọi đến!  

 

 

"Cậu Lâm, không ổn rồi! Lý Tiểu Khả mất tích rồi."  

 

 

"Có ý gì?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

Trong đầu anh hiện lên câu nói kỳ lạ mà Lý Tiểu Khả nói với mình hôm qua, trong lòng có chút bất an.  

 

 

"Tôi cũng không biết! Rõ ràng tối qua cô ấy vẫn còn trong phòng bệnh, sáng nay mở cửa ra thì người đã không thấy đâu nữa! Nhưng cô ấy để lại một bức thư tuyệt mệnh!"  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 351


 Và…khi mọi người vừa bước vào đã lập tức cúi đầu chào cấp trên Long Ngạo Thiên:  

 

“Tần gia Tần Vô Đạo kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng kính chào ngài Long!”  

 

 

…..  

 

Adv

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thành Phong cả kinh, không hiểu những người này chạy tới đây là có ý gì!  

 

 

Mà ngay lúc này, Long Ngạo Thiên phía trên lạnh lùng nói:  

 


 

“Thời gian gần đây, vì sự tồn tại của một ai đó mà khiến cho thành phố Kim Lăng trở nên hỗn loạn ngột ngạt!!”  

 

 

Adv

“Hôm nay tôi đặc biệt gọi hết mọi người tới đây, chính là để nói cho mọi người biết, một người cho dù thực lực mạnh tới đâu đi nữa mà muốn làm càn trong địa bàn của tôi! Thì cũng chỉ là tự chuốc nhục vào mình!!!”  

 

 

……..

 

Nghe được lời này của Long Ngạo Thiên, sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng đột nhiên trở nên tế nhị!  

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng chấp pháp Long trông nổi giận đến thế??  

 

 

Chính vào lúc này, Lâm Phong từ ngoài cửa chậm rãi bước vào.  

 

 

Mọi người nhìn thấy Lâm Phong tới, trong ánh mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng bàn luận:  

 

 

“Vậy mà lại là cậu Lâm! Sao cậu Lâm cũng tới vậy?”  

 

 

“Không phải cũng bị tổng chấp pháp Long gọi tới đây sao?”  

 

 

“Trời ơi! Tổng chấp pháp Long là tổng chấp pháp mà! Vậy mà đến cả kiểu người tàn nhẫn như cậu Lâm cũng phải nghe lời ngài ấy!”  

 

 

“Ông không phải đang nói thừa à? Ngài Long là ai chứ? Đó chính là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, là người đứng đầu trong giới võ đạo, cậu Lâm có mạnh đến mấy mà còn không nghe lời của chấp pháp Long ư!”  

 

 

…..  

 

 

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói nhưng cũng lười đi giải thích!  

 

 

Sự thực thì, sau khi nhìn thấy ba người Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long này thì anh đã lờ mờ đoán ra được tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy rồi.  


 

 

Một tên đần Long Ngạo Thiên, rõ ràng sống quá an nhàn nên nếu không tìm đường chết thì trong lòng ông ta rất khó chịu.  

 

 

“Thành Phong, là ai?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn hội trường, nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Tuy rằng anh biết là do bang chủ của Phong Vân Bang làm, nhưng vẫn chưa thực sự biết được cụ thể là ai.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội vàng dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên cầu cứu.  

 

 

Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói:  

 

 

“Lâm Phong, cậu vẫn thực sự xem thành phố Kim Lăng này là lò mổ của gia đình nhà cậu rồi sao? Muốn giết ai thì giết hả?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Long Ngạo Thiên, tiếp tục nói:  

 

 

“Tôi hỏi lại lần nữa, Thành Phong là ai? Nếu không ai lên tiếng, tôi sẽ dùng cách riêng của mình tìm từng người một.”  

 

 

“Lâm Phong, tôi nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”  

 

 

Giọng điệu của Long Ngạo Thiên đột nhiên trở nên sắc lạnh.  

 

 

Không biết vì sao, ông ta nhìn thấy dáng vẻ ngông cuồng này của Lâm Phong, trong lòng bỗng nổi lên một cơn thịnh nộ khó hiểu, hận không thể đem mặt của Lâm Phong mà ấn mạnh vào hố xí!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom