Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 753


"Gràoooo...”  

 

 

Quái nhân gầm khẽ một tiếng, dừng hành động hút máu, thình lình xoay người, vươn bàn tay to phủ kín gân xanh vồ vào nắm đấm của cường giả đỉnh phong Võ Hồn.  

 

 

“Xoẹt xoẹt...”  

 

 

Nguyên cánh tay phải của cường giả đỉnh phong Võ Hồn cứ thế bị xé xuống. Y thét lên một tiếng thảm thương!  

 

 

Ngay sau đó, quái nhân nhoáng cái lại tới trước mặt y, cắn cổ y rồi hút mạnh vào!  

 

 

Adv

Chứng kiến cảnh này, đông đảo võ giả trong sân lập tức nổi da gà. Người vừa chết chính là gia chủ của một thế gia nhánh thứ ba, vốn định làm người đầu tiên ra tay để nổi bật, nào ngờ nhoáng cái đã bị hạ gục!  

 

 

Nói cách khác, quái nhân này tối thiểu cũng phải ở bậc Võ Thánh!  

 

 


“Mọi người lui về sau, đừng hy sinh vô ích nữa!”  

 

 

Lúc này, Lận Vô Song lên tiếng.  

 

 

Adv

Vốn dĩ hắn đã ôm bụng căm tức vì Lâm Phong, giờ mượn cơ hội trút cơn giận, tiện thể lấy lại chút thể diện!  

 

 

“Vậy làm phiền cậu rồi Vô Song!” Long Soái nói.  

 

 

“Tất nhiên! Đâu giống ai đó, ỷ mình có chút sức mạnh đã không thèm đặt quốc gia vào mắt!” Lận Vô Song nói mỉa một câu.  

 

 

Sau đó, hắn khẽ nhún chân phải, bay thẳng tới sau quái nhân, vươn tay đập mạnh vào quái nhân một cách dứt khoát.  

 

 

“Gràoooo...”  

 

 

Quái nhân ném cái xác xuống, gầm khẽ một tiếng, lập tức đánh trả.  

 

 

“Rầm!” Khoảnh khắc bàn tay to của hai người chạm nhau, không gian bữa tiệc đong đưa!  

 

 

Kế đó, quái nhân bị Lận Vô Song đập bay ra xa hơn mười mét, cuối cùng đập mạnh vào tường, tạo ra một cái hố lớn trên mặt tường.  

 

 

“Không chịu nổi một đòn!” Lận Vô Song đứng chắp tay ra sau tại chỗ, khinh thường nói.  

 

 

Hắn đã phán đoán được năng lực của quái nhân, nhìn chung ở ngưỡng Võ Thánh sơ hoặc trung kỳ, hoàn toàn không đáng nhắc tới.  

 

 

Nhìn cảnh này, đông đảo võ giả trong sân đều kích động trầm trồ ngợi khen, tuôn ra đủ lời lẽ tâng bốc.  

 

 

Ngay cả Long Soái củng mỉm cười, nói: “Vô Song quả đúng là nòng cốt của Đại Hạ chúng ta!”  

 

 

……  

 

 

“Gràoooo...”  

 

 

Lúc này, quái nhân kia thình lình bò dậy từ dưới đất, thét giận xông thẳng tới chỗ Lận Vô Song.  

 

 

“Cậu đây chẳng hứng chơi với mày, chết đi!”  

 

 

Lận Vô Song cười khẩy một tiếng, chuẩn bị tung một đấm đánh chết quái nhân.  

 

 

Chẳng qua, đúng lúc này.  

 

 

“Xoẹt...”  

 

 

Bóng dáng Lâm Phong chợt ngăn giữa hai người. Anh đập bay Lận Vô Song ra, sau đó bóp chặt cổ quái nhân, quan sát kỹ càng.  

 

 

Cảnh tượng bất ngờ dọa sợ mọi người ở đây.  

 

 

Không ai ngờ rằng Lâm Phong lại ra tay tấn công Lận Vô Song vào lúc này!  

 

 

“Lâm Phong! Ý cậu là sao?”  

 

 

Lận Vô Song bò dậy từ dưới đất, bụm mặt, vẻ mặt âm u tới tột độ!  

 

 

“Người này không thể chết được!” Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

“Không thể chết được?” Lận Vô Song ngẩn ra, sau đó không biết nghĩ tới gì, hắn lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ cậu chính là người đưa quái nhân này đến?”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 286


“Người anh em, chúng tôi đường đột quá! Tôi là Đỗ Tử Đằng của nhà họ Đỗ ở Vân Xuyên, tôi xin lỗi cậu trước.”  

 

Đỗ Tử Đằng mỉm cười, lời nói cũng rất có thâm ý.  

 

 

Đầu tiên là chỉ ra lai lịch của mình, cảnh cáo Lâm Phong, tôi không phải người cậu có thể trêu vào! Sau đó lại nói một câu xin lỗi hời hợt, ý rằng tôi đã cho cậu mặt mũi, cậu cũng nên nể mặt tôi, mọi người cứ vậy cho qua thôi!  

 

 

Hắn ta tin rằng Lâm Phong nhất định có thể nghe hiểu ý mình.  

 

 

Adv

“Đau bụng?”  

 

 

Lâm Phong giương mắt nhìn, đá thẳng một cái vào bụng Đỗ Tử Đằng.  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Đỗ Tử Đằng không phản ứng kịp, bị đá bay ra ngoài, cơ thể cong như con tôm, cuối cùng nặng nề đập xuống đất.  

 

Adv

 

“Phụt!”  

 

 

Đỗ Tử Đằng ôm lấy bụng, trong miệng phun ra máu tươi, cảm thấy lục phủ ngũ tạng đã thay đổi cả vị trí, một lúc lâu sau không đứng lên nổi!  

 

 

Nhìn thấy vậy, đám người có mặt đều tê rần cả da đầu.  

 

 

Thanh niên này to gan quá nhỉ?  

 

 

Giết Nam Cung Tầm thì thôi, ngay cả Đỗ Tử Đằng cũng dám đánh? Chẳng lẽ cậu ta không biết đây là Vân Xuyên sao? Đánh người của nhà họ Đỗ trên đất Vân Xuyên, chẳng khác nào đánh nhau trên đầu Thái Tuế, không biết chữ chết viết thế nào!  

 

 

“Một lời không hợp là đánh! Con mẹ nó quá hung tàn, còn ác hơn cả anh Thiên Hủ!” Trần Thiên Hành không nhịn được mà nói.  

 

 

“Thật lợi hại! Anh trai này rất bạo lực! Em thích!” Trần Y Thủy nắm chặt nắm đấm nhỏ, gương mặt trắng trẻo đỏ bừng lên, kích động nói.  

 

 

“Cậu Lâm ơi cậu Lâm! Bất kể là ở Kim Lăng hay Vân Xuyên đều kiêu ngạo như một!”  

 

 

Vương Nhạc Hiên cảm khái không thôi, trong lòng bỗng nhiên được an ủi không ít.  

 

 

So sánh với Nam Cung Tầm và Đỗ Tử Đằng thì cậu Lâm đã đối xử với mình nhẹ nhàng lắm rồi!  

 

 

Ông ta âm thầm đi ra ngoài, nhưng cũng không khiến mọi người chú ý vì hiện tại ánh mắt mọi người đều đang dồn vào Lâm Phong rồi.  

 

 


Đúng lúc này, Lâm Phong đưa mắt nhìn về phía Thượng Quan Phi Hồng, lão ta căng thẳng, vội vàng tự giới thiệu mình:  

 

 

“Chàng trai, tôi là…”  

 

 

“Rầm!”  

 

 

Lâm Phong lại tát bay Thượng Quan Phi Hồng ra ngoài.  

 

 

Nhìn thấy thế, những người khác trong sân tỏ vẻ rất bình tĩnh, nói đúng hơn là đã chết lặng.  

 

 

Đỗ Tử Đằng đã bị đánh, Thượng Quan Phi Hồng cũng bị đánh là chuyện bình thường. Lâm Phong nhìn hai người bọn họ, suy nghĩ chốc lát rồi lạnh nhạt nói:  

 

 

“Hai người các người, mỗi người chuẩn bị cho tôi một trăm viên đạn linh bạo, chuyện này coi như bỏ qua!”  

 

 

“Một trăm viên đạn linh bạo?” Vẻ mặt Đỗ Tử Đằng và Thượng Quan Phi Hồng thay đổi.  

 

 

Một viên đạn linh bạo có giá hơn một tỷ, một trăm viên là một trăm tỷ! Hơn nữa đạn linh bạo có tiền cũng khó mua, trong khoảng thời gian ngắn muốn mua được một trăm viên, ba trăm tỷ chưa chắc đã mua nổi!  

 

 

Lâm Phong đúng là dám dùng công phu sư tử ngoạm!  

 

 

“Có phải cậu hơi quá đáng không, trưởng lão nhà chúng tôi chỉ giễu cợt cậu mấy câu mà thôi, cậu lại vơ vét tới mức ấy? Một trăm viên đạn linh bạo là gì cậu biết không?”  

 

 

“Trào phúng vài câu thôi à?” Lâm Phong nhìn võ giả của nhà họ Đỗ.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 289


 Mà đằng sau ông ta còn có một đám võ giả nhân cơ hội chạy vào xem trò hay.  

 

 

Không bao lâu sau, trong phòng họp đã chật kín người!  

 

 

Một đám võ giả nhỏ giọng bàn tán sôi nổi:  

 

 

”Chậc chậc, không ngừ Tôn lão cũng sẽ chạy tới đây! Nhà họ Tăng thảm rồi!”  

 

 

”Vừa nãy trong số ba võ giả bị đánh chết có đồ đệ quý của Tôn lão, đương nhiên là Tôn lão muốn báo thù.  

 

Adv

 

“Tôn lão cũng là võ giả Tiên Thiên Cảnh, cho dù thế nào cũng hơn hẳn võ giả Hậu Thiên Cảnh! Không biết vị võ giả kiêu ngạo ban nãy có trụ nổi không.”  

 

 

Nghe đến đây, đám người nhà họ Tăng trắng cả mặt.  


 

 

Lão già này là Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Adv

Sắc mặt Tăng Tam Thuỷ cũng rất khó coi.  

 

 

Bởi vì ở giới võ đạo, bình thường cường giả Tiên Thiên Cảnh rất hiếm khi xuất hiện, xuất hiện tương đương với vô địch!  

 

 

“Là ai giết chết con trai tao? Mau bước ra!”  

 

 

Tôn lão không hề che giấu sát khí của mình, uy áp thuộc về cường giả Tiên Thiên Cảnh trấn áp toàn bộ, khiến võ giả ở đây sắp hít thở không thông!  

 

 

Thật đáng sợ, đây là thực lực của võ giả Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Võ giả Tiên Thiên Cảnh đã bắt đầu xây dựng căn cơ trong đan điền của mình, hấp thụ thiên địa lực không ngừng, gần như đã tương đương với thần tiên rồi?  

 

 

Tăng Tam Thuỷ định nói chuyện lại bị Diệp Thiên Tâm ngăn lại.  

 

 

“Thứ chó má gì lại chạy tới đây sủa loạn thế? Có tin tao dùng một chưởng giết chết luôn không?”  

 

 

Diệp Thiên Tâm chấp tay sau lưng, sáng vẻ cao nhân thoát tục.  

 

 

Tôn lão nghe vậy, ánh mắt nghiêm túc lại, đánh giá Diệp Thiên Tâm.  

 

 

Nhưng dù lão ta nhìn thế nào thì cũng chỉ thấy một võ giả Địa Cảnh đỉnh phong mà thôi!  

 

 

“Một võ giả Địa Cảnh như mày cũng dám lên mặt với tao?” Tôn lão lạnh lùng nói.  

 

 

“Ha ha, võ giả Địa Cảnh? Mày nhìn thấy tao như vậy chẳng qua là vì tao chỉ cho mày thấy tu vi tới mức đó mà thôi! Tu vi thật sự của tao là mày có thể nhìn thấy được sao?”  

 

 

Diệp Thiên Tâm nhịn không được mà cười lớn, lại nói:  

 

 

“Một con kiến như mày há có thể biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào?”  

 

 

Vừa nói xong, đám đông võ giả đứng xem điều âm thầm run lên. Đến cả Tôn lão cũng không nhận ra tu vi thật sự của lão ta?  

 

 

Trong lời nói còn coi võ giả Tiên Thiên Cảnh như con kiến hôi! Đây là khí phách của cường giả đẳng cấp sao?  

 

 

“…”  

 

 

Tôn lão nghe vậy, sắc mặt không ngừng thay đổi. Chẳng lẽ bản thân lão ta nhìn lầm rồi ư? Người trước mặt này thực tế là một cường giả siêu cấp ư?  

 

 

Trong bóng tối có hai người đang yên lặng xem biến. Một người trung niên áo xanh,người còn lại là một lão già tóc hoa râm.  

 

 

Hai người này cũng là cường giả Tiên Thiên Cảnh tầng một, chẳng qua vì cẩn thận nên họ không hiện thân.  

 

 

“ m lão quái, người này nói thật không?” Lý Vực không nhịn được hỏi.  

 

 

“Không nhìn ra, trong mắt tôi thì người này chính là một võ giả Địa Cảnh!”  m lão quái lắc đầu, nghiêm túc nói:  

 

 

“Nếu là thật thì người này cũng hơi đáng sợ, có thể tùy tiện khống chế khí tức võ đạo của mình, chỉ võ đạo tông sư mới có thể làm được!”  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 380


Ngũ trưởng lão nhà họ Vương, Vương Đông Lai lập tức đưa ánh mắt lạnh băng nhìn Lưu Năng!  

 

Vẻ mặt Lưu Năng thay đổi, rõ ràng vừa nãy ông ta nói rất nhỏ, đối phương nghe thấy kiểu gì?  

 

 

“Người anh em này, hiểu lầm rồi, tôi không nói gì cả!” Lưu Năng muốn biện minh.  

 

 

“Nhầm? Tao nghe rất rõ, coi như một tiếng động như muỗi kêu cách hơn trăm mét tao cũng nghe thấy! Dám sỉ nhục người nhà tao ngay trước mặt tao, chán sống à?” Vẻ mặt Vương Đông Lai toàn sát ý.  

 

 

Lưu Năng nghe vậy lập tức tái mặt.  

 

Adv

 

Thính thuật?  

 

 

Nhà này còn có người tu luyện mấy cái này ư?  

 

 

“Lăn ra đây, quỳ xuống, tự chặt một tay thì tao tha chết! Nếu không hôm nay mày không rời khỏi Kinh Hàng được đâu!” Vương Đông Lai lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

Gương mặt Lưu Năng trắng bệch, không khỏi cầu xin nhìn Ngưu Bôn và Lâm Phi Hải.  

 

 

Trong lòng Ngưu Bôn đã mắng Lưu Năng gần chết, đang bình thường còn không biết giữ cái mồm!  

 

 

Chỉ là ông ta vẫn vừa cười vừa nói:  

 

 

“Lưu Năng chỉ mồm nhanh hơn não mà thôi, không nhất thiết đến mức đấy chứ? Tôi thay mặt ông ta xin lỗi được chứ?”  

 

 

“Xin lỗi? Mày kể chuyện cười đấy à? Hôm nay hắn ta nhất định phải trả cái giả thật lớn cho lời mình nói!”  

 

 

Vẻ mặt Vương Đông Lai vẫn rất lạnh lẽo.  

 

 

Lúc này, Vương Thước cũng lạnh nhạt nói:  

 

 

“Mau quỳ xuống chặt một tay đi, kiên nhẫn của tao có hạn, người của nhà họ Lâm không bao che nổi cho mày!”  

 

 

Nghe tới đây, Lưu Năng sợ tới mức mềm nhũn, lão ta đưa mắt nhìn Lâm Phi Hải và Ngưu Bôn, để hai người nói giúp mình mấy câu, nhưng cả hai đều im lặng!  

 

 

Rõ ràng nhà họ Vương và nhà Nam Cung đã kết minh, hôm nay vì Lưu Năng mà chống lại Nam Cung Thần Thoại, bọn họ chưa có khả năng làm thế!  

 

 

Hơn nữa, Lưu Năng chỉ là một Tiên Thiên Cảnh tầng ba, bỏ cũng không sao.  

 

 

“Các người…”  

 

 


Lưu Năng lộ vẻ tuyệt vọng, không ngờ bạn bè mình lại quả quyết từ bỏ mình như thế.  

 

 

Chẳng lẽ hôm nay mình chỉ có thể chặt tay để được sống ư?  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Phong lạnh nhạt nói:  

 

 

“Lưu Năng qua đây, tôi xem ai dám động vào ông.”

 

Nghe Lâm Phong nói, đám võ giả có mặt ở đó đều bất ngờ!  

 

Đại đa số bọn họ không biết Lâm Phong, ở trong mắt họ, Lâm Phong không có khí tức võ đạo, thoạt nhìn như một con kiến tay trói gà không chặt!  

 

 

Thế mà bây giờ một con gà yếu nhớt lại dám nói như thế?  

 

 

“Giả vờ!” Lâm Phi Hải cười lạnh một tiếng.  

 

 

Bây giờ ông ta cứ nhìn Lâm Phong là thấy khó chịu.  

 

 

“May mà hôm qua tôi và cậu ta không còn hợp tác nữa, nếu không với tính cách này thì quá chết người!”  

 

 

Ngưu Bôn cảm thấy may mắn.  

 

 

Tuy rằng Lâm Phong rất mạnh nhưng ông ta đoán cũng chỉ tầm Kim Hoa bà bà mà thôi.  

 

 

Bây giờ Lâm Phong vì Lưu Năng mà đi đắc tội nhà họ Vương? Nói thật chẳng khác gì trò cười, nói khó nghe chút là ngu!  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 754


“Tôi cũng tin tưởng anh Lâm! Anh ấy nói vậy chắc chắn là có lý do!”  

 

 

“Các vị hãy bình tĩnh chút! Chúng ta nghe Lâm Phong giải thích đã!”  

 

 

Trương Lỵ, Trương Đống và người nhà họ Trương cũng lên tiếng biện luận!  

 

 

Thế nhưng lúc này hiển nhiên không ai nghe lọt nữa!  

 

 

Hành động trước đấy của Lâm Phong đã khiến họ khó chịu sẵn, giờ lại ra tay ngăn cản họ giết quái vật cắn xé thịt người, điều này đã khơi bùng ngọn lửa giận dữ trong họ!  

 

Adv

 

“Ban nãy lúc quái vật giết hai người, đâu thấy Lâm Phong ra tay trợ giúp! Hiện giờ ngài Lận chuẩn bị đánh chết quái vật, cậu ta lại chạy ra ngăn cản! Còn gì để giải thích nữa?”  

 

 

“Tôi cứ cảm giác tính cách Lâm Phong là lạ, giết người như ngóe. Tôi nghi ngờ cậu ta là người thuộc Ma Môn!”  


 

 

……  

 

 

Adv

Lâm Phong nhìn về phía hai người kêu hăng nhất, ánh mắt khẽ động đậy.  

 

 

Anh bóp nát tay chân quái nhân, vứt gã xuống đất, sau đó vươn bàn tay to.  

 

 

“Cút ra đây cho tôi!”  

 

 

Ngay sau đó…  

 

 

“Xoạt xoạt!”  

 

 

Hai cường giả Võ Hồn Cảnh cứ thế bị anh hút vào tay.  

 

 

“Lâm… Lâm Phong, cậu muốn làm gì?”  

 

 

“Lâm Phong, hai chúng tôi mới quát cậu vài câu, chẳng lẽ cậu lại muốn giết chúng tôi nữa? Chúng tôi chính là người thuộc tổ thủ vệ…”  

 

 

Hai người kia nói với gương mặt tái mét.  

 

 

Lâm Phong không hề dài dòng, lập tức soát hồn hai người.  

 

 

Quả như anh dự đoán, hai người này quả nhiên là phần tử trong kế hoạch Giết Rồng của nước Oa. Thêm vào đó, anh còn lục tìm được thông tin về quái nhân từ ký ức của hai người.  

 

 

Quái nhân là thể thí nghiệm số 9 tại phòng thí nghiệm Gen của nước M, trong cơ thể cất chứa bom năng lượng phân tử cao, một khi bị nổ tung, người dưới Võ Thánh sẽ không thể chống trả!  


 

 

Quái nhân chính do hai người này thầm điều khiển, nhập cư trái phép vào đây từ tối qua!  

 

 

……  

 

 

Cùng lúc đó, bầu không khí trong sân đã áp lực tới tột độ.  

 

 

Đặc biệt là Long Soái. Ông ấy nhìn hai thành viên tổ thủ vệ trong tay Lâm Phong, mắt trợn trắng lên, miệng sùi bọt mép, cuối cùng cũng không dằn nổi lửa giận hừng hực trong lòng nữa!  

 

 

Xấc xược!  

 

 

Quá xấc xược!  

 

 

Đây là coi mạng người như cỏ rác, không biết trời cao đất dày rồi!  

 

 

Long Soái lạnh lùng nói: “Lâm Phong! Đã lâu lắm rồi tôi chưa giận dữ tới vậy! Cậu năm lần bảy lượt khiêu chiến giới hạn của tôi. Hai người trong tay cậu là tinh nhuệ của tổ thủ vệ, chỉ vì lắm lời nói đôi câu đã bị cậu…”  

 

 

“Rắc rắc!”  

 

 

Lâm Phong bóp nát cổ hai người, sau đó hờ hững nói: “Nói thật, ông không hợp chưởng quản quân đội đâu! Từ nay về sau ông hãy đảm đương chức Đại Phật Nhạc Sơn đi!”  

 

 

“Cậu…”  

 

 

“Chớ dông dài với tôi!” Lâm Phong cắt ngang lời Long Soái, sau đó bình tĩnh nói: “Hai người tôi vừa giết là gián điệp của nước Oa! Về phần quái nhân này, gã là thể thí nghiệm số 9, trong cơ thể có giấu bom năng lượng phân tử cao! Nước M đã cố tình đưa gã tới! Bom năng lượng liên kết với trái tim của quái nhân, chỉ cần quái nhân chết, trái tim ngừng đập thì bom sẽ nổ tung! Đến lúc đó, toàn bộ những người dưới Võ Thánh sẽ chết hết!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 287


 “Bốp!”  

 

 

Lâm Phong tiện tay tát một cái biến gã thành sương máu, sau đó nhìn quanh một lượt, nói:  

 

 

“Còn ai nghĩ tôi quá đáng không?”  

 

 

Nghe anh hỏi vậy, mọi người trong sân đều câm như hến, không dám thở mạnh. Ngay cả Đỗ Tử Đằng và Thượng Quan Phi Hồng định nói gì đó cũng giữ im lặng. Quá áp lực! Người thanh niên này, thủ đoạn rất độc ác. Nói giết là giết luôn, không cho người ta cơ hội mở miệng.  

 

 

“Một đám người như kiến hôi! Trong lòng các người nghĩ gì tôi biết rõ, mà vẫn đứng đây nói nhăng nói cuội.” Lâm Phong cười lạnh.  

 

Adv

 

Anh biết rõ Đỗ Tử Đằng và Thượng Quan Phi Hồng chế nhạo mình là vì thấy với thực lực của mình sẽ không dám ra tay làm gì. Nếu như đổi thành người khác ở đây, sợ là đã bị họ tiêu diệt luôn rồi!  

 

 

Như vậy còn giả vờ trước mặt mình làm gì?  


 

 

Thực sự là buồn cười!  

 

 

Adv

“Lời tôi nói hai người nghe thấy không?” Lâm Phong lạnh lẽo hỏi.  

 

 

Đỗ Tử Đằng run lên, cố nặn ra một nụ cười nói:  

 

 

“Đã nghe rồi! Tối nay tôi sẽ về chuẩn bị đạn linh bạo cho cậu!”  

 

 

“Tôi cũng vậy.” Thượng Quan Phi Hồng nói theo.  

 

 

“Vậy thì tốt!” Lâm Phong cười lạnh một tiếng, lại nói:  

 

 

“Cho các người ba ngày, ba ngày nữa tôi đích thân tới cửa thăm hỏi. Nếu như không có, đừng trách tôi vô tình!”  

 

 

Thượng Quan Phi Hồng và Đỗ Tử Đằng nghe vậy đều thầm cười lạnh, thằng nhãi này phách lối quên đường về luôn rồi!  

 

 

Còn dám tự mình tới cửa luôn à? Thật sự cho rằng mình là võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám, chín gì đó đã là vô địch thiên hạ rồi sao? Đến lúc đó nếu như mày thật sự dám làm loạn lên, mày sẽ chỉ có đi mà không có về! Mặc dù trong lòng hai người nghĩ như thế nhưng ngoài mặt vẫn cung kính nói:  

 

 

“Được! Ba ngày sau chúng tôi nhất định sẽ chuẩn bị xong đạn linh bạo, đợi ngài đến thăm.”  

 

 

“Mong các người có đầu óc một chút.” Lâm Phong nói.  

 

 

Đúng lúc này, Trần Y Thủy cầm điện thoại di động, cẩn thận đi tới, vẻ mặt sùng bái nhìn Lâm Phong:  

 

 

“Anh ơi!”  


 

 

Đúng là càng nhìn càng thích! Cô bé nhìn anh trai này vừa đẹp trai, thực lực cũng mạnh, hơn nữa hành động dứt khoát, thực sự hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn kén chồng của mình! Thực ra cô bé thích đàn ông như vậy là vì bị chị gái mình ảnh hưởng!  

 

 

Chị gái cô bé là Trần Y Nặc, vì một người đàn ông nhu nhược, không chịu trách nhiệm mà phải chịu khổ mươi năm. Điều này khiến tâm hồn nhỏ bé của cô bé bị tổn thương nghiêm trọng, sợ rằng sau này mình cũng thê thảm như chị gái!  

 

 

Cho nên từ đó trở đi, cô bé âm thầm thề trong lòng, sau này mình nhất định phải tìm đối tượng là một cường giả dứt khoát!  

 

 

Mà Lâm Phong trong mắt cô bé chính là cường giả như thế!  

 

 

“Anh trai, em rất thích anh! Có thể kết bạn QQ không?”  

 

 

Trần Y Thủy to gan thể hiện tấm lòng mình.  

 

 

Lâm Phong liếc cô bé một cái.  

 

 

Buộc tóc đuôi ngựa, mặc váy công chúa, đi tất chân trắng tới đầu gối, gương mặt tròn xoe trắng như cục bột. Còn có… Cặp chân ngắn ngủn.  

 

 

“Chừng nào em phát triển hoàn toàn rồi hẵng đi thổ lộ với người ta!”  

 

 

Lâm Phong cạn lời lắc đầu, sau đó vọt lên một cái, biến mất trong đêm tối mênh mông.  

 

 

Trần Y Thủy giơ điện thoại di động, ngơ ngác nhìn Lâm Phong rời đi, một lúc lâu không lấy lại tinh thần.  

 

 

Trần Thiên Hành thầm thở dài một hơi, nghĩ may mà Lâm Phong từ chối em gái, nếu không là xảy ra chuyện lớn rồi.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 381


 Tuy rằng Lâm Phong mạnh nhưng cũng chỉ có một người.  

 

Còn bên nhà họ Vương có mấy cường giả Tiên Thiên Cảnh, thậm chí còn có người của nhà Nam Cung đang nhìn!  

 

 

Lão ta không muốn mình liên lụy tới Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong nghe Lưu Năng nói, vẻ mặt hơi kinh ngạc.  

 

 

Lưu Năng này cũng ra gì đấy chứ! Nếu là người khác có lẽ đã lập tức núp sau lưng mình rồi!  

 

 

Adv

Đúng lúc này, Vương Đông Lai cười lạnh một tiếng, nói:  

 

 

“Tao nói chứ hai đứa mày đang hát tuồng ở đây à? Nếu dám ra hỗ trợ thì cũng đừng nghĩ mình được bỏ qua!”  

 

 

Nói xong Vương Đông Lai chỉ Lâm Phong, lạnh lùng nói:  


 

 

“Mày cũng đi ra đây!”  

 

 

Adv

Không để Lâm Phong đáp lời, Lưu Năng đã vội vàng nói:  

 

 

“Vương trưởng lão, chuyện này không liên quan đến cậu ấy, không phải ông muốn cánh tay của tôi sao? Tôi tự chặt đứt tay mình!”  

 

 

“Muộn rồi!”  

 

 

Vương Đông Lai cắt lời lão ta, đôi mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giọng nói lạnh như băng:  

 

 

“Ông bảo mày ra đây quỳ xuống, mày điếc à?”  

 

 

Nhìn thấy vậy, đám người vây xem đều không nhịn được mà cười chế giễu.  

 

 

Thằng nhóc này hay nhỉ? Không có chuyện gì tự dưng xen vào, giả vờ anh hùng làm gì?  

 

 

Nhưng một giây sau!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Lâm Phong đã quay ra đánh Vương Đông Lai một đòn.  

 

 

Vương Đông Lai không phản ứng kịp, cả người đã nổ tung ra, hóa thành một làn sương máu ào ào rụng xuống đất!  

 

 

“Hít…”  

 

 

Đám võ giả thấy vậy đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Lâm Phong nghiêm túc hơn không ít!  


 

 

Đây là võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng bốn đấy? Chết dễ dàng như vậy ư?  

 

 

Lúc này Lâm Phong đứng lên, đôi mắt sâu thẳm nhìn mấy người còn lại của nhà họ Vương, bình tĩnh nói:  

 

 

“Nhà họ Vương to mồm, nhưng thực lực cũng chẳng có gì!”  

 

 

“Rốt cuộc mày là ai? Dám đối đầu với nhà tao? Mày biết làm vậy có kết cục gì không?  

 

 

Một cường giả Tiên Thiên Cảnh tầng năm lạnh lùng hỏi.  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Một chưởng của Lâm Phong đánh nát tên này, tiếp tục nói:  

 

 

“Tôi cũng muốn biết kết cục của mình đấy.”  

 

 

Dứt lời, vẻ mặt Lâm Phong đột nhiên lạnh lẽo, lại đánh ra một cái tát.  

 

 

“Kim Cương Tráo!”  

 

 

Một võ giả Tiên Thiên Cảnh nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc linh khí trong cơ thể, tạo thành một vòng bảo hộ màu vàng nhạt bên ngoài mình.  

 

 

Đây là một vũ kỹ phòng ngự!  

 

 

Bền, nước lửa bất xâm!  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 290


 

Diệp Thiên Tâm hưởng thụ ánh mắt kính sợ của mọi người.  

 

Đã nhiều năm rồi, vì bị liên minh võ đạo truy sát, lão ta luôn sống trong bóng tối, giống như con chuột chui trong cống thoát nước, người người đòi đánh! Mà bây giờ, cuối cùng lão ta cũng có thể quang minh chính đại vùng lên rồi!  

 

 

Trong lòng lão ta rất cảm kích Lâm Phong. Nếu như không có Lâm Phong, nào có lão ta ngày hôm nay?  

 

 

Nghĩ tới đây, Diệp Thiên Tâm nhìn về phía Tôn lão, lạnh lùng nói:  

 

 

“Nếu không muốn chết thì mau cút cho tao!”  

 

Adv

 

Tôn lão nghe vậy, vẻ mặt lạnh lẽo. Với thân phận của ông ta, đi tới đâu cũng được mọi người chú ý, chưa từng bị sỉ nhục như vậy!  

 

 

“Mày quá kiêu ngạo! Tao rất muốn xem thử mi có bản lĩnh cao như vậy thật hay không!” Tôn lão hừ lạnh.  

 


 

Một luồng khí tức thuộc về cường giả Tiên Thiên Cảnh từ trong cơ thể ông ta gào thét mà ra.  

 

 

Trong giây lát, không khí trong phòng cuồng khởi động, thổi đám võ giả lùi về phía sau. Ngay cả Diệp Thiên Tâm cũng lay động mấy cái. Dù sao thực lực của lão ta cũng chỉ là Địa Cảnh đỉnh phong, cách Tiên Thiên Cảnh quá xa!  

 

Adv

 

“Ha ha… ngay cả uy áp của tao mà cũng không đỡ được! Con kiến hôi như mày cũng dám làm càn trước mặt tao? Chết đi!”  

 

 

Tôn lão ra quyết định, một phát đập lên người Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Chưởng lực sắc bén, sức mạnh kinh người, thậm chí còn phát ra từng âm thanh xé gió, nhìn kĩ sẽ thấy trên tay ông ta còn có ánh sáng nhạt lóe ra.  

 

 

Đây là thực lực đáng sợ của Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Đông đảo võ giả ở đây đều lộ vẻ kinh hãi.  

 

 

Cho dù là người của nhà họ Tăng cũng rét run, tuyệt vọng.  

 

 

Một chưởng này, ai mà đỡ được?  

 

 

“Hừ, không biết lượng sức mình!” Diệp Thiên Tâm hừ lạnh một tiếng, giơ tay phải của mình lên, cách không vỗ xuống Tôn lão một cái, trong lòng bàn tay, chữ giết lóe ra sáng lóa, tản ra năng lượng kinh người!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Tôn lão Tiên Thiên Cảnh tầng một chưa phản ứng kịp đã bị vỗ thành một làn sương máu!  

 

 

Nhìn thấy thế, đám người vây xem lập tức yên lặng.  

 

 

Tất cả mọi người đều đờ đẫn, cảm thấy cả người tê rần!  

 

 

Một chưởng đập chết cao thủ Tiên Thiên Cảnh tầng một? Đây là chuyện mà người có thể làm được sao? Rõ ràng, ánh mắt của đám võ giả nhìn về phía Diệp Thiên Tâm đã thay đổi, trở nên kính nể, sợ hãi, giống như đang nhìn thấy một vị thánh sống trên đời!  

 

 

Bề ngoài Diệp Thiên Tâm rất bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng kích động! Lhông hổ là pháp chỉ mà cậu chủ Lâm ban cho! Quá mạnh!  

 

 

Đáng tiếc chỉ có thể dùng ba lần, mình đã dùng hai lần rồi, lần cuối phải dùng để báo thù mới được! Nghĩ như vậy, Diệp Thiên Tâm liếc nhìn tất cả, lạnh nhạt nói:  

 

 

“Một con kiến hôi Tiên Thiên Cảnh mà thôi, cũng dám làm loạn trước mặt tôi! Các người còn ai không phục nữa?”  

 

 

Đám võ giả nghe vậy đều thay đổi vẻ mặt, sợ đến lui về sau vài bước!  

 

 

Đến cả Tôn lão là Tiên Thiên Cảnh cũng bị một chưởng đập chết, bọn họ còn ai dám không phục?  

 

 

Lúc này, Tăng Tam Thủy ổn định tinh thần, nói:  

 

 

“Diệp lão đệ, hôm nay cậu đúng là để tôi phải mở rộng tầm mắt!”  

 

 

“Đâu, chuyện này với tôi mà nói rất bình thường, đừng nói là Tiên Thiên Cảnh tầng một, cho dù là tầng tám chín cũng chỉ có kết cục như thế!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm chắp tay sau lưng, nhẹ nhàng nói.  

 

 

Đúng lúc này, tiếng vỗ tay vang lên.  

 

 

“Đặc sắc! Thực sự rất đặc sắc! Ông giả vờ đúng là rất giống!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 755


 Gián điệp! Thể thí nghiệm số 9! Bom năng lượng phân tử cao!...  

 

 

Từng câu từng từ hiện lên trong đầu họ, khuấy đảo cõi lòng họ gợi cơn sóng trào!  

 

 

Nói vậy thì… Lâm Phong vừa mới cứu chúng ta? Nhưng chúng ta lại hiểu lầm cậu ấy? Còn muốn lên tiếng trừng phạt cậu ấy?  

 

 

Nhớ lại lời Lâm Phong nói trước khi đi, nguyên đám người bỗng thầm thấy hối hận sâu sắc…  

 

 

Đặt tay lên ngực tự hỏi! Nếu việc này xảy đến với bất kỳ ai trong số họ, sợ rằng ai cũng sẽ thấy nản lòng thoái chí, đúng không?

 

Lúc này, tiếng nói lạnh lùng của Lận Vô Song phá vỡ sự yên tĩnh ở hiện trường.  

Adv

 

“Mọi người, Lâm Phong chỉ thuận miệng nói vậy thôi, mấy người tin thật hả?”  

 

 

“Vô Song, ý của cậu là?”  

 


 

Long soái hỏi.  

 

 

“Nghĩ thôi là biết không có khả năng rồi! Thực lực của quái vật này rất mạnh, phải cỡ thực lực Võ Thánh trung kỳ! Làm gì có quốc gia nào lại nỡ dùng một Võ Thánh đi làm thí nghiệm?”  

 

Adv

 

Lận Vô Song cười lạnh một tiếng.  

 

 

Mọi người trong phòng nghe vậy, ánh mắt có chút dao động, đua nhau suy luận nhưng không có trả lời.  

 

 

“Tôi chắc chắn là Lâm Phong lại nói dối! Nếu như không tin, bây giờ tôi chứng minh cho mọi người xem!”  

 

 

Lận Vô Song vẻ mặt lạnh lùng, tóm lấy một tên quái nhân trên mặt đất lao ra ngoài, định tìm một nơi trống trải giết chết quái nhân này.  

 

 

Mọi người trong phòng thấy vậy liền vội vàng đi theo sau!  

 

 

Rất nhanh, đám người đã tới một khu vực trống trải!  

 

 

Lận Vô Song yêu cầu mọi người lùi về sau 2 km, sau đó không chút do dự tát chết tên quái nhân này.  

 

 

Khoảnh khác tiếp theo!  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Một trận chấn động khủng khiếp ngay lập tức càn quét qua, lấy nơi quái nhân đó làm trung tâm trực tiếp hình thành một đám mây hình nấm nhỏ có đường kính một kilomet!  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, những võ giả của các thể lực lớn bao gồm cả Long Soái trong đó đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Cho dù đã cách xa như thế nhưng bọn họ vẫn có thể cảm thấy được một luồng bức xạ nhiệt tràn tới, đốt cháy làn da vô cùng đau rát!  

 

 

Có thể hình dung được, nếu như lúc này bọn họ ở trung tâm vụ nổ, cho dù là Võ Thánh cũng sẽ bị trọng thương!  

 

 

“Mẹ nó!! Đúng là bom thật!”  

 

 

Lúc này, Lận Vô Song từ trong đám mây hình nấm lao ra.  

 

 

Hắn lúc này cực kỳ thê thảm, quần áo bị nổ cho không còn gì, da toàn thân cháy xém, đến cả lông trên người cũng bị đốt cháy, không còn dáng vẻ kiêu hãnh như vừa nãy.  

 

 

…..  

 

 

Ở một nơi khác, Lâm Phong vừa về đến nơi ở của mình thì nghe thấy phía ngoại thành truyền đến tiếng nổ!  

 

 

“Xem ra vẫn có thằng ngu đem quái nhân đi giết rồi!”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Theo như anh thấy, bản thân mình đã nói rõ như thế rồi! Nhưng hễ là người có chút đầu óc thì nên lập tức đưa quái nhân trở về phòng thí nghiệm của quốc gia, nghiên cứu một phen, biết đâu lại có thể phát triển được công nghệ chuyển đổi nào đó!  

 

 

Có điều mọi thứ đã không liên quan tới anh nữa. Những việc anh làm đã đủ nhiều rồi!  

 

 

Cứu Hoa Vân Phi, giết người cải tạo, đi đến đảo Long, phát hiện ra rất nhiều gián điệp, phát hiện kế hoạch đồ Long…..  

 

 

Nếu lấy bất kỳ chuyện nào trong số những chuyện này ra, chẳng phải đều là công lao hiển hách hay sao?  

 

 

Nhưng cho dù như vậy vẫn bị những người đó nghi ngờ.  

 

 

Còn về phần ba con Chu gia?  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 288


“Ai nói em đau lòng!”  

 

 

Trần Y Thủy quay lại lườm một cái, rồi ngưỡng mộ nói:  

 

 

“Anh trai này thật sự quá đỉnh!”

 

Vân Xuyên, nhà họ Tăng.  

 

Sau khi tin tức về mộ tiên nhân truyền ra, nhà họ Tăng bị người của các thế lực lớn vây chật kín.  

 

 

Adv

Cho dù bây giờ là buổi tối nhưng vẫn có rất nhiều võ giả đang âm thầm quan sát, chăm chú theo dõi bất cứ người nào ra vào nơi này, rất sợ sẽ bỏ qua cái gì.  

 

 

Trên thực tế, trước kia đã có nhiều cường giả vào nhà họ Tăng hỏi thăm, nhưng Tăng Tam Thủy rất cứng, không chịu nói gì.  

 

 

Có mấy võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám định bức ép Tăng Tam thủy, nhưng không ngờ vào lúc mấu chốt lại có một siêu cấp cường giả lao tới, đơn giản vỗ chết đám người đó!  

 

 

“Các người biết rốt cuộc tên đó là ai không? Ba cường giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám bị hắn ta tát một cái là nát bấy luôn!”  

 

Adv

 

“Chắc chắn là nhân vật lớn trên núi! Lúc hắn ra tay, tôi có mặt ở đó! Tôi còn thấy lòng bàn tay hắn phát ra ánh sáng vàng, là một chữ giết!”  

 

 

“Chữ giết? Chẳng lẽ là Thất Sát chưởng trong truyền thuyết?”  

 

 

“Aiz, không thể nào!”  

 

 

…  

 

 

Phòng hội nghị nhà họ Tăng.  

 

 

Một đám nhân vật quan trọng vây lại quanh Diệp Thiên Tâm, kính nể nói:  

 

 

“Không ngờ mấy ngày không gặp, Diệp tiền bối đã lợi hại như vậy!”  

 

 

“Diệp tiền bối thật đáng nể! Một cái tát đập chết ba võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám, bây giờ chắc ông đang là Tiên Thiên Cảnh đại năng rồi hả?”  

 

 

“Chậc, khi nào tôi mới được như Diệp tiền bối chứ!”  

 

 

Nhìn thấy vậy, Diệp Thiên Tâm cười không nói, nhưng trong lòng có cảm giác thoải mái lạ thường! Đây chính là cảm giác của cường giả sao?  

 

 

Lúc này Tăng Tam Thủy nghiêm nghị nói:  

 

 

“Được rồi! Diệp lão đệ chính là khách quý của nhà chúng ta, là bạn tốt tri kỷ với tôi! Các người đừng đứng đây nói linh tinh vớ vẩn nữa, còn ra thể thống gì!”  


 

 

Vừa nói xong, đám người lập tức yên tĩnh lại.  

 

 

Rất hiển nhiên, Tăng Tam Thủy làm gia chủ nhà họ Tăng vẫn có uy thế nhất định!  

 

 

“Diệp lão đệ, ngại quá, để cậu chê cười rồi.”  

 

 

Tăng Tam Thủy đưa mắt nhìn Diệp Thiên Tâm, cười nói.  

 

 

“Anh Tăng, anh nói thế thì khách khí quá! Trước kia nếu không có anh thu lưu, chắc tôi đã chết sớm rồi!  n đức của anh dành cho tôi, cả đời này Diệp Thiên Tâm không bao giờ quên!” Diệp Thiên Tâm cười trả lời.  

 

 

Người đời đều nói lão ta thủ đoạn độc ác, lấy mạng người tu luyện tà công, nhưng không biết lão ta là một người có ơn tất báo!  

 

 

Những người từng có ân vơi lõ ta, chỉ cần có năng lực, lão ta sẽ giúp lại mười lần!  

 

 

Đừng nói chi Tăng Tam Thủy còn có ơn cứu mạng với lão ta!  

 

 

Cho nên khi Lâm Phong để lại cho lão ta một pháp chỉ, lão ta lập tức muốn đến nhà họ Tăng giải quyết, cường thế đập chết luôn ba võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám, uy hiếp mọi người!  

 

 

Tăng Tam Thủy vỗ nhẹ lên tay Diệp Thiên Tâm, không nói thêm gì nữa, có mấy câu chỉ cần dùng một lời là đủ, nói thêm nữa thì lại có vẻ hơi kiêu!  

 

 

“Diệp lão đệ, sao bỗng dưng cậu lại trở nên lợi hại như thế?” Tăng Tam Thủy do dự chốc lát, hỏi.  

 

 

“Không phải là tôi không muốn nói với anh, mà là chuyện này liên quan đến một nhân vật lớn, tôi không thể nói!” Diệp Thiên Tâm lắc đầu.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 382


 Mọi người đều đã hóa đá!  

 

Mười mấy giây ngắn ngủi, nhà họ Vương mất ba vị võ giả Tiên Thiên Cảnh, trong đó còn có một siêu cấp cường giả tầng năm!  

 

 

Thanh niên áo trắng này rốt cuộc là thần thánh phương nào?  

 

 

Tàn sát cường giả Tiên Thiên Cảnh như giết con kiến hôi!  

 

 

Trước kia họ thấy Lâm Phong chỉ có một mình còn cười nhạo, nghĩ thằng nhãi này chắc bị ngu. Nhưng bây giờ nhìn thấy điều này, bọn họ mới phát hiện thì ra họ mới là diễn viên hài!  

 

Adv

 

Vẻ mặt Lâm Phi Hải tái nhợt.  

 

 

Rốt cuộc ông ta cũng hiểu vì sao Ngưu Bôn liều mạng ngăn cản mình không để mình và Lâm Phong xung đột!  

 

 

Phải biết rằng ông ta cũng là Tiên Thiên Cảnh tầng năm mà thôi!  

 

 

Adv

Lâm Phong có thể thoải mái đánh chết một Tiên Thiên Cảnh tầng năm, cũng có nghĩa có thể thoải mái giết ông ta.  

 

 

“Kim Hoa bà bà, bà cảm thấy mình là đối thủ của Lâm Phong không?”  

 

 

Ngưu Bôn lấy lại tinh thần, nhìn Kim Hoa bà bà, nhỏ giọng hỏi.  

 

 

“Từ đây có thể thấy nếu tôi đánh nhau với Lâm Phong, phần thắng chưa được năm phần!” Kim Hoa bà bà lắc đầu.  

 

 

Ngưu Bôn nghe vậy thì  thấy nặng nề.  

 

 

Kim Hoa bà bà là cao thủ tầng bảy, cũng nhận mình đánh không lại Lâm Phong?  

 

 

Điều này chứng tỏ Lâm Phong và Nam Cung Thần Thoại có thể cùng cấp bậc!  

 

 

Trong lòng ông ta không khỏi cảm thấy cực kì hối hận!  

 

 

Nếu như hôm qua ông ta và Lâm Phong không xích mích thì tốt biết bao?  

 

 

Như vậy bây giờ ông ta cũng không cần sợ, Nam Cung Thần Thoại khiêu khích cũng có thể to gan tỏ thái độ!  

 

 

Đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận!  

 

 

“Đẹp trai quá đi!”  

 

 

Trong mắt Doãn Tử Nguyệt lấp lánh ánh sáng lạ, phát hiện mình càng lúc càng hứng thú với Lâm Phong.  

 

 

Cô ấy là một người kiêu ngạo, cho rằng không có người đàn ông nào xứng với mình, mãi tới khi gặp Lâm Phong…  

 

 

Người đàn ông này không hề thấy hứng thú với cô ấy, chửi cô ấy ngu, thực lực còn mạnh như thế…  

 

 

Sau một hồi khiếp sợ ngắn ngủi, Vương Thước cũng tỉnh táo lại.  

 

 

Hắn ta nhìn về phía Lâm Phong, gằn giọng nói:  

 

 

“Người anh em này, hình như cậu làm thế hơi quá đáng?”  

 

 

“Hả? Giờ lại xưng anh gọi em rồi à? Không phải các người vừa bảo tôi quỳ xuống xin tha sao?” Vẻ mặt Lâm Phong đầy kinh ngạc, hỏi.  

 

 

“Bỏ qua chuyện bọn tôi bắt cậu quỳ xuống nói chuyện, lẽ nào cậu không…”  

 

 

Vương Thước còn chưa dứt lời đã thấy Lâm Phong vỗ mình một cái.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Cả người Vương Thước nát bét!  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía hai võ giả Tiên Thiên Cảnh còn lại của nhà họ Vương, lạnh nhạt nói: “Tìm một người hiểu chuyện chút ra nói chuyện với tôi, tôi không nói chuyện với bọn ngu!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 291


 Trừ cái đó ra, Lý Vực còn có thân phận đáng sợ khác, người của nhà họ Lý ở Vân Xuyên! Ở nơi này, nhà họ Lý là gia tộc lâu đời cực hùng mạnh, dù nhà họ Trần cũng kém hơn chút!  

 

 

Diệp Thiên Tâm nhìn Lý Vực, hai mắt nheo lại, đang định nói gì đó. Nhưng ngay lúc ấy:  

 

 

“Ha ha… Đúng là biết dọa người! Suýt nữa là dọa được cả tôi rồi!”  

 

 

Âm lão quái cũng đi ra, trên mặt đây vẻ trêu chọc.  

 

 

Thấy Âm lão quái, đám người vây xem đều hít một hơi lạnh.  

 

Adv

 

Không ngờ lại là Âm Vô Mệnh, Âm lão quái! Đây cũng là một kẻ Tiên Thiên Cảnh độc ác!  

 

 

“Hai vị có ý gì?” Diệp Thiên Tâm bình tĩnh hỏi, nhưng trong lòng lại có cảm giác xấu.  

 

 

“Ý của chúng tôi, lẽ nào ông không biết sao?” Âm lão quái lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

“Ông cũng chỉ là một võ giả Địa Cảnh đỉnh phong mà thôi, dám ở Vân Xuyên này ra vẻ? Ai cho ông lá gan đó?”  

 

 

Lời nói khiến mọi người ồ lên. Tất cả đều kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Tâm.  

 

 

“Địa cảnh đỉnh phong? Ông đã từng gặp người nào như thế mà đập một phát chết luôn Tiên Thiên Cảnh chưa?” Vẻ mặt Diệp Thiên Tâm không thay đổi.  

 

 

“Cái này có liên quan đến chữ trong lòng bàn tay ông! Nếu tôi đoán không sai, chắc nó là một dạng ký hiệu, mà ký hiệu này có phải do Tăng Tam Thủy đưa hay không? Quả nhiên là Tăng Tam Thủy đã vào trong mộ tiên nhân! Nếu không thì sao lại có đồ tốt thế này!” Trong mắt Âm lão quái xẹt qua ánh sáng nóng bỏng.  

 

 

Vừa nãy lão ta và Lý Vực âm thầm quan sát từng cử động của Diệp Thiên Tâm, bao gồm động tác lúc Diệp Thiên Tâm ra tay, tất cả chứng minh Diệp Thiên Tâm tuyệt đối không phải võ đạo tông sư!  

 

 

Diệp Thiên Tâm có thể đập chết Tôn lão cũng là vì chữ giết trong lòng bàn tay!  

 

 

Bọn họ còn cảm nhận được, lúc Diệp Thiên Tâm đập chết Tôn lão, sức mạnh của chữ giết rõ ràng đã yếu đi nhiều…  

 

 

Nói cách khác, ký hiệu này có hạn sử dụng!  

 

 

Những người xung quanh nghe Âm lão quái nói xong, đều lạnh lùng Diệp Thiên Tâm.  

 

 

Thì ra là như vậy!  

 

 

Người này thì ra vốn chỉ là một võ giả Địa Cảnh lại dám giả vờ trước mặt đám võ giả Hậu Thiên Cảnh bọn họ, quá buồn cười!  

 


 

“Diệp lão đệ, cậu…”  

 

 

Tăng Tam Thủy định nói gì đó nhưng Diệp Thiên Tâm lại lắc đầu ngăn lại.  

 

 

“Cao thủ đúng là cao thủ! Lời ông nói có một nửa đúng, chữ trong lòng bàn tay tôi đúng là một ký hiêu! Nhưng thế thì sao, tôi có thể đập phát chết luôn Tôn lão, cũng có thể làm vậy với ông!” Diệp Thiên Tâm bình thản nói.  

 

 

“Đúng không? Ký hiệu của ông có thể sử dụng vô hạn à?” Âm lão quái phì cười một tiếng, nắm một võ giả Hậu Thiên Cảnh đứng cạnh ném ra. Người đó trắng bệch cả mặt, còn cho rằng mình sẽ chết, nhưng không ngờ Diệp Thiên Tâm chỉ nghiêng người tránh đi.  

 

 

“Sao vậy? Không phải vừa nãy bảo sinh mạng con người chỉ như kiến hôi sao? Sao giờ không đập chết người ta?” Âm lão quái cười hỏi.  

 

 

Nhìn hành động của Diệp Thiên Tâm, lão ta càng chắc chắn suy đoán trong lòng mình!  

 

 

Ký hiệu cũng có hạn sử dụng! Đồng thời chỉ có thể dùng được một lần, nếu không Diệp Thiên Tâm vừa rồi còn rất kiêu ngạo sao giờ chỉ biết né tránh?  

 

 

“Tôi muốn giết ai thì giết, ông nói nhảm gì vậy?” Diệp Thiên Tâm mạnh miệng nói.  

 

 

Pháp chỉ cậu Lâm ban cho chỉ còn một lần dùng cuối cùng, lão ta dùng để báo thù, không thể sử dụng!  

 

 

“Phải không? Tôi thấy ông không dám dùng mới đúng!”  

 

 

Âm lão quái phì cười một tiếng, lập tức nhìn võ giả Hậu Thiên Cảnh kia, hỏi:  

 

 

“Cậu tên gì?”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 756


 Thế nhưng trên đời người ta luôn chỉ nhìn vào kết quả mà không bao giờ nghĩ tới nguyên nhân….  

 

 

“Ở cùng với đám người đó không hề có chút nghĩa lý gì!”  

 

 

“Mình vẫn nên chuyên tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Xuất Khiếu Cảnh, mở ra phần mộ của tiên nhân, tìm được cha mẹ và em gái!”  

 

 

Nghĩ tới đây, Lâm Phong lấy điện thoại ra gọi cho nhị sư tỷ, muốn hỏi về chuyện Sâm Tụ Hồn!  

 

 

Kết quả lần này điện thoại của nhị sư tỷ lại bị tắt máy!  

 

 

“Không lẽ thực sự xảy ra chuyện rồi chứ?”  

 

Adv

 

Trong lòng Lâm Phong đột nhiên cảm thấy bất an!  

 

 

Lúc này, cửa phòng khách sạn có người gõ cửa, sau khi mở cửa phòng ra, Phùng Mục Trần liền bước vào.  


 

 

“Tiệc kết thúc rồi à?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

Adv

 

Đối với việc lục sư huynh không cùng rời đi với mình, anh cũng không nghĩ nhiều.  

 

 

Lục sư huynh không như mình, phía sau anh còn có Thần Võ Môn, bề ngoài còn là Chân Long Chi Tử đã được ấn định!  

 

 

Hơn nữa lúc đó còn có đám người Tư Đồ Vân Tiêu có mặt, nếu lục sư huynh đi cùng với mình, chắc chắn không thích hợp!  

 

 

“Bữa tiệc vốn tổ chức vì anh, một khi anh đi thì đương nhiên tiệc cũng sẽ tàn!”  

 

 

Phùng Mục Trần nói xong liền kể lại chuyện Lận Vô Song giết chết quái nhân không lâu trước đó.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, trong miệng liền thốt ra hai từ: “Ngu xuẩn!”  

 

 

“Đúng là rất ngu! Nhưng mà hắn cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu!”  

 

 

Phùng Mục Trần trả lời.  

 

 

“Anh định giết hắn à?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Đúng vậy! Đợi anh đột phá Nguyên Anh hậu kỳ cũng chính là ngày chết của Lận Vô Song! Đây là lời hứa của anh với Diệu Diệu.”  

 

 

Phùng Mục Trần khẽ gật đầu.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy suy nghĩ nói:  

 

 

“Lục sư huynh, anh cũng đừng trách em nhiều lời!”  

 

 

“Em cảm thấy Doãn Diệu không phù hợp với anh, tính cách người phụ nữ này có chút cực đoan, tàn nhẫn với bản thân, cũng tàn nhẫn với người khác! Là kiểu người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn!”  

 

 

Phùng Mục Trần đột nhiên thở dài một hơi nói”  

 

 

“Nếu cậu biết được thân thế bối cảnh của cô ấy, có lẽ cậu sẽ hiểu!”  

 

 

“Doãn Diệu cũng xuất thân từ một thế gia võ đạo! Trừ ba mẹ ra, cô ấy còn có một người anh trai!”  

 

 

“Lúc anh cô ấy chuẩn bị kết hôn với một người phụ nữ thì bị Lận Vô Song giết tới tận cửa, còn cướp đi vợ chưa cưới của anh cô ấy!”  

 

 

“Mà lúc đó Doãn Diệu mới chỉ có tám tuổi!”  

 

 

“Lận Vô Song nhìn thấy cô ấy tuổi còn nhỏ nên không nổi sát tâm, cô ấy mới có thể may mắn sống sót!”  

 

 

“Cậu nói xem Doãn Diệu trưởng thành dưới tình cảnh như vậy, trong lòng cô ấy sao có thể không ngập tràn oán giận cơ chứ?”  

 

 

…..  

 

 

Khi nghe những lời này, Lâm Phong nhất thời không biết nên nói gì!  

 

 

Đầu tiên là cảm thấy Lận Vô Song thật sự ngu xuẩn, cả đạo lý diệt cỏ diệt tận gốc còn không hiểu!  

 

 

Thứ hai là, nếu lục sư huynh đã nói như thế, vậy mình có tiếp tục khuyên nữa cũng vô dụng!  

 

 

“Dù sao anh cũng không phải là con nít, trong lòng chắc có tính toán, tự mình chú ý chút là được!”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 289


 Mà đằng sau ông ta còn có một đám võ giả nhân cơ hội chạy vào xem trò hay.  

 

 

Không bao lâu sau, trong phòng họp đã chật kín người!  

 

 

Một đám võ giả nhỏ giọng bàn tán sôi nổi:  

 

 

”Chậc chậc, không ngừ Tôn lão cũng sẽ chạy tới đây! Nhà họ Tăng thảm rồi!”  

 

 

”Vừa nãy trong số ba võ giả bị đánh chết có đồ đệ quý của Tôn lão, đương nhiên là Tôn lão muốn báo thù.  

 

Adv

 

“Tôn lão cũng là võ giả Tiên Thiên Cảnh, cho dù thế nào cũng hơn hẳn võ giả Hậu Thiên Cảnh! Không biết vị võ giả kiêu ngạo ban nãy có trụ nổi không.”  

 

 

Nghe đến đây, đám người nhà họ Tăng trắng cả mặt.  


 

 

Lão già này là Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Adv

Sắc mặt Tăng Tam Thuỷ cũng rất khó coi.  

 

 

Bởi vì ở giới võ đạo, bình thường cường giả Tiên Thiên Cảnh rất hiếm khi xuất hiện, xuất hiện tương đương với vô địch!  

 

 

“Là ai giết chết con trai tao? Mau bước ra!”  

 

 

Tôn lão không hề che giấu sát khí của mình, uy áp thuộc về cường giả Tiên Thiên Cảnh trấn áp toàn bộ, khiến võ giả ở đây sắp hít thở không thông!  

 

 

Thật đáng sợ, đây là thực lực của võ giả Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Võ giả Tiên Thiên Cảnh đã bắt đầu xây dựng căn cơ trong đan điền của mình, hấp thụ thiên địa lực không ngừng, gần như đã tương đương với thần tiên rồi?  

 

 

Tăng Tam Thuỷ định nói chuyện lại bị Diệp Thiên Tâm ngăn lại.  

 

 

“Thứ chó má gì lại chạy tới đây sủa loạn thế? Có tin tao dùng một chưởng giết chết luôn không?”  

 

 

Diệp Thiên Tâm chấp tay sau lưng, sáng vẻ cao nhân thoát tục.  

 

 

Tôn lão nghe vậy, ánh mắt nghiêm túc lại, đánh giá Diệp Thiên Tâm.  

 

 

Nhưng dù lão ta nhìn thế nào thì cũng chỉ thấy một võ giả Địa Cảnh đỉnh phong mà thôi!  

 

 

“Một võ giả Địa Cảnh như mày cũng dám lên mặt với tao?” Tôn lão lạnh lùng nói.  

 

 

“Ha ha, võ giả Địa Cảnh? Mày nhìn thấy tao như vậy chẳng qua là vì tao chỉ cho mày thấy tu vi tới mức đó mà thôi! Tu vi thật sự của tao là mày có thể nhìn thấy được sao?”  

 

 

Diệp Thiên Tâm nhịn không được mà cười lớn, lại nói:  

 

 

“Một con kiến như mày há có thể biết thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào?”  

 

 

Vừa nói xong, đám đông võ giả đứng xem điều âm thầm run lên. Đến cả Tôn lão cũng không nhận ra tu vi thật sự của lão ta?  

 

 

Trong lời nói còn coi võ giả Tiên Thiên Cảnh như con kiến hôi! Đây là khí phách của cường giả đẳng cấp sao?  

 

 

“…”  

 

 

Tôn lão nghe vậy, sắc mặt không ngừng thay đổi. Chẳng lẽ bản thân lão ta nhìn lầm rồi ư? Người trước mặt này thực tế là một cường giả siêu cấp ư?  

 

 

Trong bóng tối có hai người đang yên lặng xem biến. Một người trung niên áo xanh,người còn lại là một lão già tóc hoa râm.  

 

 

Hai người này cũng là cường giả Tiên Thiên Cảnh tầng một, chẳng qua vì cẩn thận nên họ không hiện thân.  

 

 

“ m lão quái, người này nói thật không?” Lý Vực không nhịn được hỏi.  

 

 

“Không nhìn ra, trong mắt tôi thì người này chính là một võ giả Địa Cảnh!”  m lão quái lắc đầu, nghiêm túc nói:  

 

 

“Nếu là thật thì người này cũng hơi đáng sợ, có thể tùy tiện khống chế khí tức võ đạo của mình, chỉ võ đạo tông sư mới có thể làm được!”  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 383


Mà bây giờ Vương Thước đã chết!  

 

Có thể đoán được lúc Vương Hữu Chí nghe thấy tin này sẽ phản ứng thế nào?  

 

 

Là một võ đạo tông sư, lửa giận của ông ta ai mà chịu nổi?  

 

 

Nam Cung Thần Thoại nhìn vậy, ánh mắt hơi động đậy nhưng không nói gì thêm!  

 

 

Thực ra từ lúc Lâm Phong ra tay là lão ta đã tỉ mỉ quan sát!  

 

Adv

 

Sau đó phát hiện mình không nhìn thấu thanh niên áo trắng trước mặt này?  

 

 

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Phong rất có thể cũng mạnh ngang lão ta.  

 

 

Mặc dù quan hệ giữa lão ta và nhà họ Vương không tệ, nhưng không đến mức đi đắc tội cường giả bậc này!  

 

 

Quan trọng là, Lâm Phong còn rất trẻ tuổi.  

 

Adv

 

Cường giả trẻ tuổi thế này, đằng sau chắc chắn có thế lực đáng sợ làm chỗ dựa, điều này càng khiến lão ta kiêng dè!  

 

 

Lúc này, một võ giả Tiên Thiên Cảnh của nhà họ Vương bước lên!  

 

 

Ông ta nhìn vết máu Vương Thước, sau đó lại nhìn Lâm Phong, lạnh lùng nói:  

 

 

“Đúng là cậu rất mạnh, bọn tôi đã nhận thức được! Chỉ là nếu gia chủ biết chuyện này, đến lúc đó vẫn mong cậu có thể phách lối như trước…”  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Lâm Phong lại tát đối phương nát bấy, thản nhiên nói: “Người nhà họ Vương đều ngu vậy à? Thế mà gia tộc cũng có thể tồn tại được, đúng là trời đất khó dung!”  

 

 

Dứt lời, Lâm Phong đưa mắt nhìn một người cuối cùng, đây là bát trưởng lão của nhà họ Vương, tên Vương Bá!  

 

 

Vương Bá thấy Lâm Phong nhìn mình, trong lòng căng thẳng.  

 

 

Sau khi mấy người đều chết, ông ta biết Lâm Phong nhất định sẽ giết mình, đồng thời còn không thèm nói lý.  

 

 

Ông ta thông minh, biết ở đây chỉ có Nam Cung Thần Thoại cứu được mình, vội vàng lớn tiếng nói: “Nam Cung tiền bối, cứu tôi!”  

 

 

Nam Cung Thần Thoại nghe thấy thế nhíu mày, lão ta muốn giữ im lặng nhưng Vương Bá cũng đã cầu cứu rồi, không nói gì đó thì mặt mũi để đâu?  

 

 

Nghĩ vậy, Nam Cung Thần Thoại nở nụ cười, nói:  

 

 

“Anh bạn trẻ này, tôi là…”  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Lâm Phong đập chết Vương Bá, sau đó nhìn Nam Cung Thần Thoại hỏi:  

 

 

“Ông định nói gì?”  

 

 

Nam Cung Thần Thoại ngẩn người, trong mắt có chút lạnh lẽo!  

 

 

Mình đã lên tiếng mà Lâm Phong vẫn dám giết người, đây không phải là không để mình vào mắt sao?  

 

 

“Ông nghe không hiểu à, tôi hỏi ông định nói gì?”  

 

 

Đôi mắt hờ hững của Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Nam Cung Thần Thoại, lạnh lùng nói.  

 

 

Mọi người vây xem đều cảm thấy da đầu mình tê dại.  

 

 

Trong lòng không ngừng chửi thề!  

 

 

Cậu Lâm này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Mạnh tới mức này!  

 

 

Lạnh lùng tiêu diệt cả đội ngũ nhà họ Vương xong, đảo mắt đã nhắm tới Nam Cung Thần Thoại!  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 292


 Âm lão quái bảo mình đi thử ư!  

 

“Cậu không đi, tôi làm thịt cậu!”  

 

Âm lão quái lạnh lùng nói.  

 

Trương Tam nghe vậy cắn răng, biết mình không còn lựa chọn nào khác, lập tức đập một phát về phía Diệp Thiên Tâm.  

 

Vẻ mặt Diệp Thiên Tâm thay đổi, đối mặt với công kích của một võ giả Hậu Thiên Cảnh, lão ta không thể né tránh được, bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đập lên vách tường.  

 

Mọi người xôn xao.  

Adv

 

Thì ra người này đang ra vẻ, dựa vào một ký hiệu để hù dọa họ!  


 

“Ha ha… Quả nhiên chỉ là một võ giả Địa Cảnh! Thứ rác rưởi dám làm loạn ở Vân Xuyên này, không biết võ đạo trải rộng khắp Vân Xuyên này sao?”  

 

Trương Tam không nhịn được cười lớn, dấn thân lên, đá ra một phát.  

 

Adv

“Muốn chết…”  

 

Diệp Thiên Tâm gầm lên một tiếng, giơ tay lên. Nhưng nghĩ tới món nợ máu của mình lại để xuống.  

 

Trương Tam hung hăng đá một cái lên người Diệp Thiên Tâm.  

 

“Phụt!” Diệp Thiên Tâm phun ra một búng máu tươi, lăn hơn mười cái trên đất mới tạm dừng lại!

“Đi chết đi!”  

 

Trương Tam cười lạnh một tiếng, chuẩn bị giết luôn Diệp Thiên Tâm.  

 

Đúng lúc này…  

 

“Dừng tay!”  

 

Tăng Tam Thủy vọt tới, ngăn cản công kích của Trương Tam, sau đó lại vọt tới chỗ Diệp Thiên Tâm, đỡ Diệp Thiên Tâm lên, lo lắng nói:  

 

“Diệp lão đệ, không sao chứ?”  

 

“Không… không có vấn đề!”  

 

Diệp Thiên Tâm cố gắng đứng dậy, nhìn xung quanh, trong lòng rét run.  


 

Lão ta vốn tưởng rằng mình chỉ cần giết chết Tôn lão Tiên Thiên Cảnh là có thể khiến mọi người kinh sợ, nhưng chưa từng nghĩ sẽ thành ra thế này!  

 

“Tăng Tam Thủy, ông có ý gì?” Trương Tam lạnh lùng nói.  

 

Tăng Tam Thủy cũng chỉ là Hậu Thiên Cảnh tầng một, gã không e ngại.  

 

“Nơi này là nhà họ Tăng, không phải chỗ cho cậu làm loạn!” Tăng Tam Thủy trả lời.  

 

Diệp Thiên Tâm vì nhà họ Tăng mới rơi vào kết cục này, ông ta đương nhiên không thể mặc kệ.  

 

“Chỉ bằng ông?” Trương Tam nheo mắt lại.  

 

Đúng lúc này, Lý Vực đột nhiên mỉm cười nói:  

 

“Gia chủ Tăng, lẽ nào ông còn muốn bảo vệ người này?”  

 

“Trưởng lão Lý, Diệp lão đệ là tri kỷ của tôi, còn xin ông nể mặt tôi, bỏ qua được chứ?”  

 

“Mặt mũi của ông? Tuy rằng ông dựa vào linh đan diệu dược để thăng lên Hậu Thiên Cảnh, nhưng trong mắt tôi cũng chỉ là rác rưởi mà thôi! Có mặt mũi gì đáng nể?” Lý Vực cười khẽ một tiếng.  

 

Tăng Tam Thủy nghe vậy, sắc mặt thay đổi, không ngờ Lý Vực không cho mình thể diện như vậy, điều này khiến ông ta tức giận đồng thời cũng có cảm giác bất lực cực kì.  

 

Hiện tại ở đây có hai võ giả Tiên Thiên Cảnh, hơn mười Hậu Thiên Cảnh, hơn mười Địa Cảnh! Nhiều cường giả như thế một khi đã làm loạn lên, đủ để tiêu diệt nhà họ Tăng!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 757


 Cùng lúc này, bên trong đại viện của thủ đô, có vài lão già đang tụ tập lại với nhau, tranh luận không ngớt về chuyện bữa tiệc tối nay!  

 

“Lão Long à, ông xem ông làm ra chuyện tốt gì kìa! Trước đó chúng ta thương lượng thế nào? Bảo ông phải lôi kéo được Lâm Phong, thế sao ông lại làm chuyện thành ra thế này?”  

 

 

“Ông còn có thể làm chuyện gì đó thiết thực không?”  

 

 

Bộ trưởng Chiến bộ rất tức giận, mắng Long Soái đến xịt máu.  

 

 

Long Soái nghe vậy cũng có chút tức giận nói:  

 

Adv

 

“Chuyện này có thể trách tôi sao? Ông không biết được lúc đó Lâm Phong ngạo mạn thế nào đâu! Muốn giết ai là giết, đến cả người của Lận gia Côn Lôn cũng bị tát bay đi! Nếu là ông, ông nhịn nổi sao?”  

 

 

“Đương nhiên là tôi nhịn nổi! Lâm Phong liên tiếp lập được nhiều công lớn như thế, cho dù anh ta bảo tôi đi ăn cứt tôi cũng ăn!”  

 

 

Bộ trưởng Chiến bộ giận dữ trừng mắt nói.  

 

 

Adv

“Ông đừng có điêu! Một sát thần chiến trường như ông mà sẽ đi ăn cứt?”  

 

 

Long Soái giận dữ cười đáp lại.  

 

 

“Đại trượng phu co được duỗi được, chỉ cần dốc sức cho quốc gia, chuyện gì tôi cũng dám làm!!”  

 

 

“Được rồi, được rồi, chuyện đã như vậy, hai người các anh cũng đừng tranh cãi nữa!”  

 

 

Bộ trưởng Bộ tuần tra cắt ngang cuộc cãi vã của hai người, ông ta dời anh mắt về phía Bộ trường bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu, hỏi:  

 

 

“Vân Tiêu, quan hệ giữa ông và Lâm Phong cũng tốt! Ông cảm thấy có cách nào cứu vãn được không?”  

 

 

Lời này vừa nói ra, trong phòng lập tức im bặt.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Thực ra chuyện đêm nay tôi cảm thấy Lâm Không không sai!”  

 

 

“Căn nguyên của sự việc tôi cũng có biết, là Chu Chiến sỉ nhục hai anh em nhà Trương gia trước, mà vừa hay Trương Lỵ kia lại là bạn của Lâm Phong!”  

 

 

“Lần đầu Lâm Phong đã tha chọn bọn họ rồi, nhưng sau đó bọn họ lại muốn nhờ cậy Lận Vô Song để đi báo thù nên mới triệt để chọc tức Lâm Phong!”  

 

 

“Hơn nữa, tính cách ba con Chu gia mấy người cũng đều biết rồi, cậy mình có chút thực lực đi khắp nơi gây rối sinh sự, những người bị giết trong những năm này còn ít sao? Chỉ là lần này đúng lúc bọn họ gặp phải Lâm Phong, như đá vào tấm thép mà thôi.”  

 

 

……

 

Long Soái hừ lạnh một tiếng nói: “Mấy lời này, sao lúc đó ông không nói?”  


 

“Tôi cũng muốn nói đấy, nhưng ông cho tôi cơ hội nói sao? Ông với Lận Vô Song quan hệ khá tốt…. Ngay từ lúc đầu đã có ý thiên vị! Dừng tưởng tôi không nhìn ra.”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu cười chế nhạo.  

 

 

Long Soái nghe vậy thì mở miệng nhưng lại không biết nên trả lời thế nào.  

 

 

“Vậy ông thấy bây giờ nên làm thế nào?”  

 

 

Bộ trưởng Bộ tuần tra hỏi.  

 

 

Tư Đồ Vân Xuyên suy nghĩ rồi nói: “Lâm Phong này là người có lòng dạ sắt đá! Tùy tiện đến nhà cũng chỉ khiến bản thân tự chuốc lấy nhục, không biết chừng lại còn nguy hiểm tính mạng!!”  

 

 

“Nhưng, nếu Long Soái có thể dẫn các thế lực lớn đi đến chịu đòn nhận tội với Lâm Phong, khả năng còn có hy vọng đó!”  

 

 

……  

 

 

Bên kia đại dương!  

 

 

Trong một căn phòng thí nghiệm bí mật!  

 

 

Một người phụ nữ trung niên mặc áo blue trắng, đeo mắt kính đang bận làm thí nghiệm!  

 

 

Mà nằm phía trước mặt bà ta chính là người đàn ông có thể chất hoàn hảo kia!  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 290


 

Diệp Thiên Tâm hưởng thụ ánh mắt kính sợ của mọi người.  

 

Đã nhiều năm rồi, vì bị liên minh võ đạo truy sát, lão ta luôn sống trong bóng tối, giống như con chuột chui trong cống thoát nước, người người đòi đánh! Mà bây giờ, cuối cùng lão ta cũng có thể quang minh chính đại vùng lên rồi!  

 

 

Trong lòng lão ta rất cảm kích Lâm Phong. Nếu như không có Lâm Phong, nào có lão ta ngày hôm nay?  

 

 

Nghĩ tới đây, Diệp Thiên Tâm nhìn về phía Tôn lão, lạnh lùng nói:  

 

 

“Nếu không muốn chết thì mau cút cho tao!”  

 

Adv

 

Tôn lão nghe vậy, vẻ mặt lạnh lẽo. Với thân phận của ông ta, đi tới đâu cũng được mọi người chú ý, chưa từng bị sỉ nhục như vậy!  

 

 

“Mày quá kiêu ngạo! Tao rất muốn xem thử mi có bản lĩnh cao như vậy thật hay không!” Tôn lão hừ lạnh.  

 


 

Một luồng khí tức thuộc về cường giả Tiên Thiên Cảnh từ trong cơ thể ông ta gào thét mà ra.  

 

 

Trong giây lát, không khí trong phòng cuồng khởi động, thổi đám võ giả lùi về phía sau. Ngay cả Diệp Thiên Tâm cũng lay động mấy cái. Dù sao thực lực của lão ta cũng chỉ là Địa Cảnh đỉnh phong, cách Tiên Thiên Cảnh quá xa!  

 

Adv

 

“Ha ha… ngay cả uy áp của tao mà cũng không đỡ được! Con kiến hôi như mày cũng dám làm càn trước mặt tao? Chết đi!”  

 

 

Tôn lão ra quyết định, một phát đập lên người Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Chưởng lực sắc bén, sức mạnh kinh người, thậm chí còn phát ra từng âm thanh xé gió, nhìn kĩ sẽ thấy trên tay ông ta còn có ánh sáng nhạt lóe ra.  

 

 

Đây là thực lực đáng sợ của Tiên Thiên Cảnh ư?  

 

 

Đông đảo võ giả ở đây đều lộ vẻ kinh hãi.  

 

 

Cho dù là người của nhà họ Tăng cũng rét run, tuyệt vọng.  

 

 

Một chưởng này, ai mà đỡ được?  

 

 

“Hừ, không biết lượng sức mình!” Diệp Thiên Tâm hừ lạnh một tiếng, giơ tay phải của mình lên, cách không vỗ xuống Tôn lão một cái, trong lòng bàn tay, chữ giết lóe ra sáng lóa, tản ra năng lượng kinh người!  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Tôn lão Tiên Thiên Cảnh tầng một chưa phản ứng kịp đã bị vỗ thành một làn sương máu!  

 

 

Nhìn thấy thế, đám người vây xem lập tức yên lặng.  

 

 

Tất cả mọi người đều đờ đẫn, cảm thấy cả người tê rần!  

 

 

Một chưởng đập chết cao thủ Tiên Thiên Cảnh tầng một? Đây là chuyện mà người có thể làm được sao? Rõ ràng, ánh mắt của đám võ giả nhìn về phía Diệp Thiên Tâm đã thay đổi, trở nên kính nể, sợ hãi, giống như đang nhìn thấy một vị thánh sống trên đời!  

 

 

Bề ngoài Diệp Thiên Tâm rất bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng kích động! Lhông hổ là pháp chỉ mà cậu chủ Lâm ban cho! Quá mạnh!  

 

 

Đáng tiếc chỉ có thể dùng ba lần, mình đã dùng hai lần rồi, lần cuối phải dùng để báo thù mới được! Nghĩ như vậy, Diệp Thiên Tâm liếc nhìn tất cả, lạnh nhạt nói:  

 

 

“Một con kiến hôi Tiên Thiên Cảnh mà thôi, cũng dám làm loạn trước mặt tôi! Các người còn ai không phục nữa?”  

 

 

Đám võ giả nghe vậy đều thay đổi vẻ mặt, sợ đến lui về sau vài bước!  

 

 

Đến cả Tôn lão là Tiên Thiên Cảnh cũng bị một chưởng đập chết, bọn họ còn ai dám không phục?  

 

 

Lúc này, Tăng Tam Thủy ổn định tinh thần, nói:  

 

 

“Diệp lão đệ, hôm nay cậu đúng là để tôi phải mở rộng tầm mắt!”  

 

 

“Đâu, chuyện này với tôi mà nói rất bình thường, đừng nói là Tiên Thiên Cảnh tầng một, cho dù là tầng tám chín cũng chỉ có kết cục như thế!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm chắp tay sau lưng, nhẹ nhàng nói.  

 

 

Đúng lúc này, tiếng vỗ tay vang lên.  

 

 

“Đặc sắc! Thực sự rất đặc sắc! Ông giả vờ đúng là rất giống!”  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 384


Đến đây, Nam Cung Thần Thoại mỉm cười nói:  

 

 

“Ha ha, chàng trai trẻ, chúng ta không thù không oán, không cần giương cung bạt kiếm như thế.”  

 

 

“Phải không? Nam Cung Vấn Thiên và Nam Cung Tầm có phải người nhà Nam cung không?” Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

Vừa dứt lời, không chỉ Nam Cung Thần Thoại mà mấy người đằng sau lưng ông ta đều co rụt con ngươi!  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên và Nam Cung Tầm đã biến mất mấy ngày liền, bọn họ dang tìm nhưng không ngờ lại nghe thấy hai cái tên này từ chỗ Lâm Phong!  

 

Adv

 

“Chàng trai, cậu nói vậy là có ý gì?” Nam Cung Thần Thoại hỏi.  

 

 

“Không có gì, chỉ muốn nói cho ông biết hai người họ là do tôi giết.” Lâm Phong đáp.  

 

 

Nam Cung Thần Thoại ngẩn ra, sau đó vẻ mặt bình tĩnh cười nói:  

 

 

Adv

“Không sao, hai người họ bị mù, đắc tội cậu, bị giết cũng là do họ tự tìm, không trách được ai! Tôi còn phải cảm ơn cậu Lâm đã diệt trừ tai họa này cho nhà Nam Cung!”  

 

 

Tài thật!  

 

 

Lâm Phong thầm nghĩ như thế!  

 

 

Lão rùa già này đỉnh đấy!  

 

 

Chắc chắn là người có sức chịu đựng nhất mà anh từng gặp từ khi xuống núi tới nay.  

 

 

“Cảm ơn cậu Lâm.” Vẻ mặt Nam Cung Thần Thoại cực kì thành khẩn!  

 

 

“Không cần cảm ơn.”  

 

 

Lâm Phong nhìn qua Nam Cung Thần Thoại, xoay người về chỗ, khoanh chân ngồi xuống.  

 

 

Anh tiêu diệt cả đội nhà họ Vương chủ yếu là vì Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Nhà họ Vương giết cả nhà Diệp Thiên Tâm, giở trò với vợ con lão ta, để Diệp Thiên Tâm sống không bằng chết!  

 

 

Là lão đại của Diệp Thiên Tâm, anh đương nhiên sẽ không bỏ qua cho người nhà họ Vương.  

 

 

Nhưng nhà Nam Cung thì khác, anh và nhà Nam Cung đúng là không có thù oán gì!  

 

 

Nếu có thù oán thì cũng do anh giết người nhà họ trước.  

 

 

Nếu Nam Cung Thần Thoại đã nhịn như thế rồi thì cứ bỏ qua một bên trước đã.  

 

 

Chuyện này kết thúc, đám võ giả có mặt ở đó cũng bình tĩnh lại.  

 

 

Ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Phong đều kính sợ hơn nhiều.  

 

 

Lâm Phong quá mạnh!  

 

 

Đến cả Nam Cung Thần Thoại cũng không muốn đắc tội!  

 

 

Ngưu Bôn âm thầm tiếc hận vô cùng, hận không thể cho mình hai cái tát!  

 

 

Rõ ràng đã ôm được cái đùi Lâm Phong này rồi, nhưng vì mình ngu xuẩn mà Lâm Phong rời khỏi đội.  

 

 

Ông ta do dự một lát rồi đi tới trước mặt Lâm Phong, nặn ra một nụ cười nói:  

 

 

“Cậu Lâm…”  

 

 

“Cút!”  

 

 

Lâm Phong phun ra một chữ.  

 

 

Ngưu Bôn chán nản, không dám nói tiếp cái gì, quay về lại bên cạnh Lâm Phi Hải.  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 293


 Lão ta hơi hối hận vì vừa nãy hành động quá lỗ mãng, nếu như có thể khiêm tốn một chút thì đã không gây ra chuyện này!  

 

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt từ bên ngoài vọng vào.  

 

 

“Tối rồi, cả đám không ngủ được đứng ở đây làm gì vậy?”  

 

 

Mọi người đều ngẩn ra, đưa mắt nhìn qua, phát hiện một thanh niên áo trắng, không khỏi giật mình.  

 

 

“Người này là ai thế?”  

 

 

“Không biết, chỉ là trên người không có khí tức, hẳn không phải là nhân vật gì lớn!”  

 

Adv

 

“Buồn cười, không thấy ở đây có nhiều cường giả như vậy ư? Một con tép riu cũng dám đứng đây nói vớ vẩn!”  

 

 

…  

 

 


Âm lão quái nhìn thoáng qua Lâm Phong rồi lập tức thu hồi tầm mắt, một con gà không đáng để lão ta coi trọng.  

 

 

Lý Vực lại hứng thú nhìn Lâm Phong mấy lần.  

 

 

Adv

Dám nói ra một câu kinh người như thế ở chỗ này, một là kẻ ngu, hai là sẽ có hậu thuẫn và thực lực nhất định!  

 

 

Thanh niên áo trắng trước mặt là loại nào đây?  

 

 

Ở đây chỉ có một mình Diệp Thiên Tâm cực kì kích động, mũi lão ta đau xót, suýt nữa đã rơi nước mắt.  

 

 

Cậu chủ Lâm! Không ngờ!  

 

 

Mỗi khi mình rơi vào tuyệt vọng, cậu Lâm lại giống như ánh sáng chiếu rọi!  

 

 

“Cậu chủ Lâm, cậu lại tới rồi!” Diệp Thiên Tâm nghẹn ngào nói.  

 

 

Lâm Phong tiến lên trước, cau mày nói:  

 

 

“Ông làm sao đấy? Sao lần nào cũng thấy bị người đánh thế?”  

 

 

“Tôi…”  

 

 

Diệp Thiên Tâm chuẩn bị giải thích thì đúng lúc này, Trương Tam cắt ngang lời lão ta.  

 

 

“Còn tưởng ai tới, hóa ra là một phe với ông à!”  

 

 

Trương Tam nhìn chằm chằm Lâm Phong, hài hước nói:  

 

 

“Nhãi ranh, tôi khuyên cậu một câu, từ đâu tới đây thì lăn về đó, đừng làm vướng chân vướng tay ở chỗ này, nếu không lát nữa cũng biết được chữ chết viết thế nào đấy!”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy quay đầu nhìn Trương Tam một cái:  

 

 


“Đang nói chuyện với tôi à?”  

 

 

“Không thì với ai?” Trương Tam cười lạnh.  

 

 

Lâm Phong nhổ nước bọt về phía Trương Tam.  

 

 

“Bụp!”  

 

 

Trương Tam lập tức nổ thành làn sương máu.  

 

 

Máu tươi ào ào đổ xuống, như trời đang mưa vậy.  

 

 

Nhìn thấy thế, tiếng cười xung quanh khựng lại.  

 

 

Yên lặng! Kinh khủng!  

 

 

Tất cả mọi người đều mờ mịt, có người còn dụi mắt cho rằng mình nhìn nhầm.  

 

 

Một bãi nước bọt cho nổ luôn võ giả Hậu Thiên Cảnh?  

 

 

Trong miệng có bom à?  

 

 

“Thú vị!” Khóe miệng Lý Vực nhếch lên.  

 

 

Xem ra thanh niên trước mặt là loại thứ hai! Cũng có chút thực lực nhưng không nhiều lắm…  

 

 

“Thứ tà thuật gì đây? Hay là…” Âm lão quái nheo mắt lại.  

 

 

Lão ta khẳng định được thanh niên này không phải võ giả, nếu không sẽ không thể không có một chút khí tức võ đạo nào! Xem ra nhất định đã cao nhân bàng môn tà đạo nào rồi!  

 

 

“Được rồi, nói tiếp đi, rốt cuộc là có chuyện gì?”  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom