Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 349


 Chắc là không thể nào rồi!  

 

Chuyện này rõ ràng làm cẩn mật như vậy, không có người thứ hai biết được!  

 

“Thứ lỗi cho tôi ngu dốt, tôi thực sự không hiểu ý của lão Vân ngài đây là gì!? Ở thành phố Kim Lăng, Thành Phong tôi luôn cư xử đúng mực, tuân thủ phép tắc!”  

 

Thành Phong dè dặt nói.  

 

“Được rồi! Anh cũng không cần phải giả vờ với tôi nữa, chuyện anh bỏ ra mấy tỷ để thuê sát thủ của tổ chức Thiên Sát âm thầm giết Lâm Phong, tôi biết rõ mồn một!”  

 

Adv

“Trong nước Đại Hạ, cấm sát thủ nước ngoài vào! Anh thân là nhân vật có máu mặt trong thành phố Kim Lăng, biết luật mà vẫn phạm luật!!! Tôi đã có thể bắt anh rồi đấy!”  

 

Vân Trung Thiên lạnh lùng nói.  

 

“Phịch!”  

 

Trong lòng Thành Phong run lên, lập tức quỳ sạp xuống đất, hoảng sợ nói:  

 

Adv

“Lão Vân, tôi sai rồi! tôi bị ma xui quỷ khiến, mới đi tìm sát thủ! Nhưng tôi chỉ là vì báo thù ân oán cá nhân thôi! Chứ không hề phản quốc!”  

 

“Phản quốc? Nếu anh thực sự có suy nghĩ này thì sớm đã trở thành thi thể từ hai ngày trước rồi!”  

 

“Anh đứng dậy nói chuyện đi!”  

 

Vân Trung Thiên cười lạnh một tiếng.  

 

Thành Phong nghe vậy thì thở phào một hơi, cười xòa rồi bò dậy khỏi mặt đất, nhưng đầu óc lại nhanh chóng thay đổi.  

 

Vân Trung Thiên mới sáng sớm đã tới tìm mình, rốt cuộc là muốn làm gì?  

 

Ông ta gặng hỏi:  

 

“Vậy không biết lão Vân đích thân tới đây tìm tôi là vì?”  

 

“Tôi tới đây là muốn nhắc nhở anh một chú, Anh gặp phiền toái lớn rồi đấy! Hôm nay Lâm Phong sẽ tới đây giết cả nhà anh!”  

 

Vân Trung Thiên chậm rãi nói.  

 

Sắc mặt Thành Phong đột nhiên thay đổi nói:  

 

“Lâm Phong? Lâm Phong không phải chết rồi sao? Chính miệng sát thủ đó nói với tôi là đã trừ khử được Lâm Phong rồi!”  

 

“Anh đúng là suy nghĩ viển vông! Anh có biết Lâm Phong là cao thủ đẳng cấp cỡ nào không? Một xạ thủ xếp hạng chín nhỏ nhỏi cũng đòi giết được Lâm Phong?”  

 

Vân Trung Thiên lạnh nhạt nói.  

 

Thành Phong tim đập thình thịch khi nghe thấy điều này.  

 

Trước đó, sau khi Will  nói chuyện điện thoại với ông ta xong, ông ta tưởng rằng Lâm Phong đã chết rồi, nên hưng phấn tới mức đêm đó tìm luôn năm em người mẫu 18 tuổi vui vẻ suốt đêm!  

 

Kết quả, bây giờ Lâm Phong lại chưa chết, hơn nữa lại còn muốn tới tìm mình báo thù?  

 

Chuyện này khiến trong lòng ông ta vô cùng lo sợ!  

 

Cảnh tượng lúc đầu Lâm Phong diệt Giang gia lần lượt tái hiện lại trong đầu ông ta, càng khiến toàn thân ông ta run rẩy.  

 

“Phịch!”  

 

Hai chân Thành Phong mềm nhũn, lại quỳ sạp xuống, giọng run rẩy nói:  

 

“Lão Vân, ông nhất định phải cứu tôi! Lâm Phong đó giết em trai và con trai tôi, tôi báo thù cũng là chuyện bình thường! Tôi không có phạm sai lầm gì!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 724


 "Không cần phải giãy giụa, ông đã không còn khả năng sống sót nữa rồi!"  

 

Lâm Phong trực tiếp dùng thuật soát hồn lên đầu Hạ Vân Đỉnh!  

 

 

Rất nhanh.  

 

 

Ký ức của Hạ Vân Đỉnh giống như thủy triều ùa vào trong đầu anh...  

 

 

Mà sau khi xem xét ký ức của Hạ Vân Đỉnh,  

 

 

Adv

Lâm Phong nheo mắt lại!  

 

 

Tên Hạ Vân Đỉnh này quả nhiên không phải thứ tốt lành gì!  

 

 

Dám cấu kết với gia tộc Adam.  

 

 

Bán đứng bí mật quốc gia!  

 

 

Adv

Thậm chí không lâu trước đây, ông ta xông vào phòng thí nghiệm người cải tạo để lấy tài liệu, cũng là một hành động bán nước đã được lên âm mưu từ trước!  

 

 

Những tài liệu đó đều là giả!  

 

 

Muốn lấy nội dung của những tài liệu đó để làm thí nghiệm, loại thuốc nước sản xuất ra sẽ gây ra vụ nổ lớn, uy lực không kém gì một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ.  

 

 

Mà một khi nổ tung!  

 

 

Đến lúc đó, các nhà khoa học trong nước sẽ chết sạch.  

 

 

Còn Hạ Vân Đỉnh?  

 

 

Đến lúc đó tùy tiện tìm một lý do, nói rằng mình cũng không rõ, tin rằng cũng chẳng có ai trách tội ông ta!  

 

 

"Người tốt không làm, lại đi làm chó!"  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Lâm Phong một chưởng vỗ chết Hạ Vân Đỉnh đã sùi bọt mép thành một màn sương máu!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Các cường giả Kinh Thành sắc mặt tái nhợt, lần lượt ngã gục xuống đất, trong lòng như tro tàn!  

 

 

Bọn họ nhiều người như thế, vậy mà lại không bảo vệ được một công thần của quốc gia!  

 

 


"Lâm Phong, cậu quá tàn nhẫn rồi! Cậu coi thường pháp luật, cậu không yêu nước..."  

 

 

Hoàng lão thế mà lại khóc.  

 

 

Giàn giụa nước mắt, trông rất đau buồn!  

 

 

"Não là một thứ tốt, nhưng tiếc là mấy người không có!"  

 

 

"Tôi nói cho mấy người biết, những tài liệu mà Hạ Vân Đỉnh mang về đều là giả, chẳng liên quan gì đến người cải tạo cả, đó là quy trình chế tạo một quả bom hóa học, loại bom này cực kỳ không ổn định! Một khi chế tạo ra, sẽ lập tức phát nổ!"  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

"Cậu nói bậy!"  

 

 

Hoàng lão nói.  

 

 

"Tin hay không tùy ông! Tôi đã nói hết lời rồi, có một đám ngu xuẩn như mấy người, sớm muộn gì quốc gia cũng tiêu tùng!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, chuẩn bị dựa theo vị trí trong đầu Hạ Vân Đỉnh để đi cứu em gái...  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Phùng Mục Trần ngăn anh lại, trầm giọng hỏi:  

 

 

"Sư đệ, những gì cậu vừa nói đều là thật sao!"  

 

 

"Đương nhiên là thật! Tên Hạ Vân Đỉnh đó cấu kết với gia tộc Adam, đã làm không ít chuyện bán nước hại dân, cũng đã hại chết không ít trung thần nghĩa sĩ!"  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 259


Trần Thiên Hủ lắc đầu, không biết Lâm Phong hỏi mình chuyện này làm gì.  

 

Lâm Phong trầm mặc trong chốc lát, nói:  

 

 

“Vậy thì tôi chắc là cảnh giới trên cả tông sư võ đạo đấy.”  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe thấy lời này thì giật mình, sau đó hiểu được hẳn là Lâm Phong không muốn nói ra, cho nên cố ý nói như vậy để trêu mình.  

 

 

Lâm Phong biết Trần Thiên Hủ không tin, nhưng cũng không có ý định giải thích làm gì.  

 

Adv

 

Anh không thể đi thi triển sức mạnh cường hãn của mình như một thằng hề để có được sự tin tưởng của Trần Thiên Húc, thực sự thì chuyện này cũng chẳng cần thiết.  

 

 

Sau đó, trong phòng yên ắng trong giây lát.  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ hút hết điếu thuốc trong tay, anh ta mới hít một hơi thật sâu nói:  

 

 

Adv

“Lâm Phong! Tôi nói thật với cậu vậy!”  

 

 

“Mười năm trước, cho dù cậu không biến mất, tới Trần gia tôi, cậu và em gái cũng không có khả năng được! Thực lực của Trần gia vượt xa tưởng tượng của cậu…”  

 

 

Lâm Phong gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu!  

 

 

Anh từng nghĩ rằng chỉ cần hai người yêu nhau, thì có thể không quan tâm đến giàu nghèo, không quan tâm đến địa vị xã hội, nhưng tới tận hôm nay, anh mới hiểu được những gì mình nghĩ quá đơn giản rồi.  

 

 

Có điều chuyện đó đều đã là quá khứ, hiện giờ anh đã có đủ thực lực để ở bên cạnh Y Nặc, không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai cả.  

 

 

Lúc này, Trần Thiên Hủ tiếp tục nói:  

 

 

“Thật ra sau khi cậu biến mất, cha mẹ cậu cũng tới Vân Xuyên tìm cậu! Lúc đó Trần gia bọn tôi vốn định phái người cảnh cáo bố mẹ cậu, nhưng lại không nghĩ tới người trong nhà tôi vừa gặp cha mẹ cậu, thì cha mẹ cậu đã bị đụng xe!”  

 

 

“Sau đó, võ giả nhà tôi nhìn thấy cha mẹ cậu được một người thần bí cứu đi!”  

 

 

“Là ý gì? Người thần bí?”  

 

 

Lâm Phong sắc mặt thay đổi.  

 

 

“Ý của tôi là cha mẹ của cậu có khả năng chưa chết!”  

 

 


Trần Thiên Hủ trả lời.  

 

 

“Vậy còn tro cốt thì sao? Em gái tôi nói tro cốt kia từ Vân Xuyên gửi tới là chuyện gì?”  

 

 

Lâm Phong đè nén rung động trong lòng, bình tĩnh hỏi.  

 

 

“Tro cốt?”  

 

 

Trần Thiên Húc có vẻ giật mình, sau đó lắc đầu nói:  

 

 

“Tôi không biết tro cốt gì đó! Lúc đầu sau khi cha mẹ cậu được người thần bí cứu đi, phía nhà tôi liền phái người điều tra bối cảnh gia đình cậu!”  

 

 

“Kết quả rất kỳ lạ, cha mẹ cậu đột nhiên đến Kim Lăng vào 20 năm trước, còn về sau đó cũng không điều tra được gì thêm.”  

 

 

“Đương nhiên, bối cảnh gia đình của cậu đối với Trần gia chúng tôi mà nói thực ra hoàn toàn không quan trọng.”  

 

 

“Chuyện quan trọng là, lúc đó em gái tôi không chịu nghe lời khuyên can, nhất quyết đến thành phố Kim Lăng tìm cậu! Cha tôi bất đắc dĩ mới sắp xếp ba người đóng giả làm cha mẹ và em gái cậu, muốn em gái tôi từ bỏ!”  

 

 

“Vừa rồi em tôi khóc thương tâm như thế, chắc hẳn đã đoán được chuyện này, cảm thấy rất có lỗi với cậu…”  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ nói xong những lời này, lại lấy ra thêm một điếu thuốc, ra hiệu cho Lâm Phong giúp mình châm lửa.  

 

 

Sau khi Lâm Phong búng ngón tay, giúp Trần Thiên Húc xong, thì trầm giọng hỏi:  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 256


Cô nhớ rất rõ, lúc đó chính cô gái này đã nắm tay Lâm Phong trước cổng trường đại học Kim Lăng, khiến cô thất vọng mà quay đầu bỏ đi, dẫn đến hiểu lầm rất lớn.  

 

 

“Lâm Phong, người này là?”  

 

 

Trần Y Nặc lên tiếng hỏi.  

 

 

“Giới thiệu một chút, đây là em gái anh Lâm Vân Dao, ảnh lúc nhỏ của em ấy, anh đã từng cho em xem qua, em còn khen em ấy xinh đẹp đấy!”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười giới thiệu.  

 

 

Adv

Lâm Vân Dao nghe vậy thì tiến tới một bước, cởi mở giới thiệu về mình:  

 

 

“Chào chị dâu, em là em gái Lâm Phong, Lâm Vân Dao.”  

 

 

“Em…em là Tiểu Dao?”  

 

 

Trần Y Nặc sắc mặt hơi thay đổi, dáng vẻ khó mà tin được.  

 

Adv

 

Lâm Vân Dao nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt của Trần Y Nặc, cảm thấy kỳ lạ hỏi:  

 

 

“Sao vậy ạ?”  

 

 

“Không…không sao cả!”  

 

 

Trần Y Nặc lập tức bừng tỉnh, cố nở nụ cười trên môi, mời Lâm Vân Dao mau chóng ngồi xuống.  

 

 

Nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng xáo động.  

 

 

Bởi vì trước đó khi tới nhà Lâm Phong, Lâm Vân Dao mà cô nhìn thấy căn bản không phải là người này, mà là một cô gái lùn lùn mập mập.  

 

 

Lại liên tưởng tới chuyện Lâm Phong nói với cô cách đây không lâu, cha mẹ đã qua đời, cũng không có chuyện mua nhà trong thành phố.  

 

 

Cô lập tức hiểu hết mọi chuyện.  

 

 

Nhất định là cha mẹ lại giở trò!  

 

 

Cô rời khỏi Trần gia mười năm trước, tới thành phố Kim Lăng tìm Lâm Phong, kết quả lại gặp một người ở bến xe, người này tự xưng là bác cả của Lâm Phong, còn lấy ra ảnh hổi nhỏ của Lâm Phong cho cô xem.  

 

 

Cô đi theo người bác cả này, tới trong nhà Lâm Phong, gặp cha mẹ và em gái của Lâm Phong.  

 

 

Nhưng lại chưa từng nghĩ tới thái độ vô cùng lạnh nhạt của ba người này đối với cô, còn nói Lâm Phong đã ra nước ngoài rồi, nói cô đừng tới quấy rầy Lâm Phong nữa.  

 


 

Lúc đó cô đang mang thai, đau lòng tột độ, muốn tự sát trong tuyệt vọng, nhưng cuối cùng vẫn cứng rắn vượt qua được quãng thời gian khổ sở này!  

 

 

Sau khi sinh ra Tiểu Luyến Luyến, cô lấy lại hy vọng, trong lòng nghĩ rằng cho dù thế nào, mình cũng phải tìm thấy Lâm Phong hỏi cho rõ ràng!  

 

 

Cùng với niềm tin này, cô cùng con gái đã chịu đựng gian khổ suốt mười năm.  

 

 

Bây giờ xem ra, ba người kia chắc chắn là do người khác đóng giả!  

 

 

Mục đích chính là để khiến cô triệt để từ bỏ Lâm Phong!  

 

 

Mà người đứng sau chỉ đạo mọi chuyện, chính là cha mẹ cô ở Vân Xuyên xa xôi!  

 

 

Cô thực sự không thể hiểu nổi tại sao cha mẹ lại phải trăm phương nghìn kế lừa mình như vậy?  

 

 

Chẳng qua mình chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc của bản thân, tại sao bọn họ lại không thể ủng hộ mình, mà lại luôn phá hoại như thế?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Y Nặc vô cùng khó chịu.  

 

 

Thì ra trong suốt mười năm qua bản thân vẫn luôn không hề hay biết gì!  

 

 

Thì ra bản thân chỉ là trò cười mà thôi!  

 

 

“Y Nặc, em làm sao vậy?”  

 

 

Lâm Phong nhận ra có gì đó không ổn, cau mày hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 350


 “Người này là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, ngài Long! Người còn lại là chấp pháp Diệp của thành phố Dương Châu.”  

 

Vân Trung Thiên giới thiệu.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.  

 

 

Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?  

 

 

Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!  

 

Adv

 

Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!  

 

 

Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!  

 

 

Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!  

 

 

Adv

Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?  

 

 

Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!  

 

 

Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!  

 

 

Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?  

 

 

Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!  

 

 

Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:  

 

 

“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”  

 

 

“Ừm!”  

 

 

Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!  

 

 

Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.  

 

 

“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”  

 

 


Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.  

 

 

Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.  

 

 

Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:  

 

 

“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”  

 

 

“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”  

 

 

Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!  

 

 

Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!  

 

 

Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!  

 

 

Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!  

 

 

Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.  

 

 

Mà chính vào lúc này.  

 

 

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 725


 "Vì thí nghiệm người cải tạo, quốc gia đã đầu tư rất nhiều, nếu dừng lại..."  

 

Tư Đồ Vân Tiêu lộ vẻ do dự.  

 

"Tôi tin sư đệ của tôi! Hơn nữa, ông có thể để họ dùng liều lượng nhỏ để thử nghiệm trước, có thể chứng minh được thật giả."  

 

Phùng Mục Trần từng câu từng chữ nói.  

 

"Được!"  

 

Tư Đồ Vân Tiêu gật đầu.  

Adv

 

Sau khi Tư Đồ Vân Tiêu rời đi, Lý Nguyên Hạo hỏi:  

 

"Mục Trần, Tiểu Minh và nhị sư tỷ đâu? Chú không thông báo cho hai người bọn họ sao?"  

 

"Nhị sư tỷ đi nước Oa rồi, còn về phần sư huynh Tiểu Minh, anh ấy tu luyện Thiên Cơ Toán Thuật, cả ngày thần thần bí bí, ngày nào cũng lang thang trong rừng rậm Amazon... Không biết tại sao anh ấy vẫn chưa đến.  

 

Adv

...  

 

Bên kia.  

 

Lâm Phong đến một ngôi nhà ngói ở ngoại ô.  

 

Ngôi nhà ngói này nhìn từ bên ngoài rất cũ kỹ, có vẻ như đã lâu không có người ở!  

 

Nhưng trong ký ức của Hạ Vân Đỉnh.  

 

Chỗ này, ngay bên dưới lòng đất cất giấu một căn phòng bí mật có diện tích 1.560 mét vuông, năm xưa tàn dư của Ám Ảnh Môn được Hạ Vân Đỉnh giấu ở đây!  

 

"Rầm!"  

 

Lâm Phong đá tung cửa chính, đi vào.  

 

Anh nhìn thấy ngay.  

 

Cách cửa ra vào không xa, trên mặt đất nằm mấy xác người mặc đồ đen.  

 

Tư thế của các xác chết rất kỳ lạ, làm ra vẻ đang bò về phía cửa chính, dường như là muốn trốn khỏi đây...  

 

Hơn nữa nhìn vào độ cứng của xác chết, thời gian tử vong vào khoảng một tiếng trước!  

 

"Không ổn!"  

 

Sắc mặt Lâm Phong hơi đổi, lập tức chạy dọc theo lối vào phòng bí mật, xuống tầng hầm.  

 

Kết quả là trên đường đi, toàn là xác chết!  

 

Những người này không có ngoại lệ, tất cả đều mặc đồ đen, là người của Ám Ảnh Môn năm xưa!  

 

Rất nhanh.  

 

Lâm Phong đã đến trước một căn phòng bí mật.  

 

Theo ký ức của Hạ Vân Đỉnh.  

 

Trước đó em gái đã bị trói trong căn phòng bí mật này.  

 

Anh đá tung cánh cửa lớn của căn phòng bí mật, nhưng bên trong căn phòng bí mật chẳng có gì cả, chỉ có một cái ghế, trên ghế đặt mấy sợi xích sắt đã trói Tiểu Dao trước đó...  

 

Thấy cảnh này.  

 

Lâm Phong trong lòng lạnh ngắt!  

 

Anh không phải thằng ngốc, rõ ràng là không lâu trước đây đã có cao thủ đến đây, người này giết chết hết đám người của Ám Ảnh Môn, sau đó bắt em gái anh đi...  

 

Còn bắt em gái anh đi để làm gì...  



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 260


“Được rồi, những chuyện cần nói tôi đều đã nói rồi, cậu tự suy nghĩ kỹ đi, tôi đi an ủi em gái tôi đã, tránh cho em ấy suy nghĩ lung tung.”  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ nói xong chân tướng mọi chuyện, thở dài một hơi như trút được gánh nặng và rời khỏi căn phòng.  

 

 

Lâm Phong một mình ngồi trên ghế sô pha, suy tư rất nhiều.  

 

 

Trong lòng anh vừa vui mừng vừa nghi hoặc.  

 

 

Vui mừng là vì cha mẹ vẫn chưa chết, còn nghi hoặc vì không biết người thần bí kia là ai?  

 

Adv

 

Với thân phận của Trần gia còn tra không ra lai lịch của người thần bí đó, đủ để chứng minh bối cảnh người này e khó mà lường được.  

 

 

Lâm Phong lại hồi tưởng về chuyện lúc còn nhỏ.  

 

 

Trong ký ức của anh, cha mẹ đều là những người làm công bình thường, họ cần cù cả đời để nuôi dưỡng anh và em gái, xưa nay chưa bao giờ thể hiện ra điểm gì đặc biệt!  

 

 

Adv

Cho nên, thực sự anh khó lòng tin được cha mẹ mình lại có bối cảnh gì đó!  

 

 

“Người thần bí kia, có khi nào là lão già không?”  

 

 

Trong lòng Lâm Phong nghĩ tới một khả năng!  

 

 

Nhưng rất nhanh anh lại phủ định phỏng đoán này.  

 

 

Với tính cách coi chúng sinh như sâu kiến, một lòng chỉ muốn phá bỏ gông xiềng của trời đất để thành tiên của ông già, sao có thể cứu cha mẹ mình được chứ?  

 

 

Mà cứ cho như là lương tâm ông già trỗi dậy cứu cha mẹ đi, vậy bây giờ cha mẹ đâu?  

 

 

Chẳng lẽ ông già cũng nhốt cha mẹ ở nơi nào đó, ép hai người họ tu tiên sao?  

 

 

Chuyện này rõ ràng là không thể!  

 

 

Bởi vì ông đã chết rồi, chính tay mình chôn cất ông ấy, bây giờ có lẽ cỏ trên mộ ông già cũng không biết mọc cao cỡ nào nữa rồi!  

 

 

“Đúng rồi! Tro cốt….”  

 

 

Trong lòng Lâm Phong xúc động, cái này có lẽ chính là một manh mối đột phá.  

 

 

Nghĩ tới đây, Lâm Phong lập tức trở về phòng bên cạnh.  

 

 

Bên trong gian phòng kế bên, hai anh em Trần Thiên Hủ và Trần Y Nặc đang nhỏ giọng nói gì đó, em gái anh thì đang bên cạnh Tiểu Luyến Luyến cùng xem heo peppa, hai người một lớn một nhỏ cười khanh khách.  

 

 

“Tiểu Dao, qua đây một chút.”  

 

 

Lâm Phong gọi em gái ra ngoài cửa.  

 

 

“Anh, sao thế? Em đang cùng với cháu gái xem phim hoạt hình!”  

 

 

Lâm Vân Dao có chút ngờ vực.  

 

 

Hai tay Lâm Phong nắm lấy vai em gái, vẻ mặt rất nghiêm túc nói:  

 

 

“Tiểu Dao, nếu như anh nói cha mẹ chúng ta chưa chết, em sẽ nghĩ như thế nào?”  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong lời này thì sửng sốt, nhưng rất nhanh đã lắc đầu nói:  

 

 

“Anh…anh đừng lấy chuyện này ra để đùa.”  

 

 

“Anh nói thật mà!”  

 

 

Lâm Phong nói ra hết những gì mà Trần Thiên Hủ nói với mình trước đó.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 257


Tiểu Luyến Luyến ném đi chiếc điều khiển trong tay, có chút hốt hoảng nói.  

 

 

Lâm Phong cũng tỏ vẻ ngờ vực, không biết tại sao Y Nặc lại đột nhiên trở nên như vậy.  

 

 

Anh có thể cảm nhận được sự đau khổ của Y Nặc vào lúc này, là cảm xúc đau khổ đến tuyệt vọng.  

 

 

“Chuyện đã qua rồi thì hãy để cho nó qua đi! Không cần phải lúc nào cũng nghĩ về nó. Từ nay trở đi, chúng ta sống thật tốt là được mà!”  

 

 

Lâm Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Y Nặc, ản ủi nói.  

 

Adv

 

“Chị dâu! Có phải em tới đây, khiến chị nghĩ nhiều không? Chị yên tâm, em không phải người nhỏ mọn! Chỉ cần chị với anh có thể bên nhau hạnh phúc, em sẽ chúc phúc cho hai người!”  

 

 

Lâm Vân Dao ở một bên cũng sốt ruột nói.  

 


 

Cô ấy thực sự bị dọa sợ rồi.  

 

 

Bản thân chỉ chào hỏi một chút thôi, vậy mà lại khiến Trần Y Nặc khóc thành thế này.  

 

Adv

 

“Không…không phải như thế này! Lâm Phong..em có lỗi với anh.”  

 

 

Trần Y Nặc đột nhiển ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ.  

 

 

Bởi vì cô nghĩ tới một chuyện rất đáng sợ!  

 

 

Ban đầu cha mẹ Lâm Phong đi Vân Xuyên tìm Lâm Phong, kết quả lại vô tình qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, không lẽ chuyện này là do cha mẹ cô đã làm sao?  

 

 

Nếu như thực sự là vậy…  

 

 

Trần Y Nặc không dám nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ tới nữa.  

 

 

Bởi vì chỉ cần nghĩ tới khả năng này thôi là cổ họng của cô lại tanh tanh, giống như muốn phun ra một ngụm máu vậy.  

 

 

Lúc này.  

 

 

Lâm Phong cũng đã nhận thấy được có chuyện không ổn.  

 

 

Anh không biết Y Nặc nghĩ tới chuyện gì, nhưng chuyện này tuyệt đối có liên quan đến mình….  

 

 

Chẳng lẽ Tiểu Luyến Luyến thực ra không phải con anh?  

 

 


Sắc mặt Lâm Phong thay đổi, nhìn không được lại dùng thần thức quét qua khí tức huyết mạch của con gái.  

 

 

Không sai mà!  

 

 

Huyết mạch tương thích với mình 99% mà!  

 

 

Nếu đây mà không phải con gái mình, vậy thì thực sự khó hiểu quá rồi!  

 

 

Nhưng Y Nặc khóc tới mức này, lại còn liên tục nói xin lỗi mình là ý gì?  

 

 

…..

 

“Y Nặc, bất kể là chuyện gì đi nữa, em hãy nói ra rồi chúng ta cùng nhau đối mặt! Có anh đây…không sao đâu!”  

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Y Nặc khuôn mặt đẫm nước mắt, cắn môi, lắc đầu không muốn nói thêm.  

 

 

Mà chính vào lúc này, Trần Thiên Hủ nằm ở trên giường đột nhiên lên tiếng nói:  

 

 

“Lâm Phong, đừng hỏi em gái tôi, để tôi nói cho cậu vậy.”  

 

 

“Anh…Anh biết hết sao?”  

 

 

Trần Y Nặc quay đầu lại nhìn, vẻ mặt tức giận.  

 

 

Trần Thiên Húc thở dài một hơi, chậm rãi nói:  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 351


 Và…khi mọi người vừa bước vào đã lập tức cúi đầu chào cấp trên Long Ngạo Thiên:  

 

“Tần gia Tần Vô Đạo kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tạc Thiên Bang Đế Thích Thiên kính chào ngài Long!”  

 

 

“Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng kính chào ngài Long!”  

 

 

…..  

 

Adv

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thành Phong cả kinh, không hiểu những người này chạy tới đây là có ý gì!  

 

 

Mà ngay lúc này, Long Ngạo Thiên phía trên lạnh lùng nói:  

 


 

“Thời gian gần đây, vì sự tồn tại của một ai đó mà khiến cho thành phố Kim Lăng trở nên hỗn loạn ngột ngạt!!”  

 

 

Adv

“Hôm nay tôi đặc biệt gọi hết mọi người tới đây, chính là để nói cho mọi người biết, một người cho dù thực lực mạnh tới đâu đi nữa mà muốn làm càn trong địa bàn của tôi! Thì cũng chỉ là tự chuốc nhục vào mình!!!”  

 

 

……..

 

Nghe được lời này của Long Ngạo Thiên, sắc mặt của những người đứng đầu các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng đột nhiên trở nên tế nhị!  

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến tổng chấp pháp Long trông nổi giận đến thế??  

 

 

Chính vào lúc này, Lâm Phong từ ngoài cửa chậm rãi bước vào.  

 

 

Mọi người nhìn thấy Lâm Phong tới, trong ánh mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, không khỏi nhỏ giọng bàn luận:  

 

 

“Vậy mà lại là cậu Lâm! Sao cậu Lâm cũng tới vậy?”  

 

 

“Không phải cũng bị tổng chấp pháp Long gọi tới đây sao?”  

 

 

“Trời ơi! Tổng chấp pháp Long là tổng chấp pháp mà! Vậy mà đến cả kiểu người tàn nhẫn như cậu Lâm cũng phải nghe lời ngài ấy!”  

 

 

“Ông không phải đang nói thừa à? Ngài Long là ai chứ? Đó chính là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, là người đứng đầu trong giới võ đạo, cậu Lâm có mạnh đến mấy mà còn không nghe lời của chấp pháp Long ư!”  

 

 

…..  

 

 

Lâm Phong đều nghe hết lời mọi người nói nhưng cũng lười đi giải thích!  

 

 

Sự thực thì, sau khi nhìn thấy ba người Long Ngạo Thiên, Vân Trung Thiên, Diệp Thiên Long này thì anh đã lờ mờ đoán ra được tại sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy rồi.  


 

 

Một tên đần Long Ngạo Thiên, rõ ràng sống quá an nhàn nên nếu không tìm đường chết thì trong lòng ông ta rất khó chịu.  

 

 

“Thành Phong, là ai?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn hội trường, nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Tuy rằng anh biết là do bang chủ của Phong Vân Bang làm, nhưng vẫn chưa thực sự biết được cụ thể là ai.  

 

 

Thành Phong nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, vội vàng dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên cầu cứu.  

 

 

Long Ngạo Thiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói:  

 

 

“Lâm Phong, cậu vẫn thực sự xem thành phố Kim Lăng này là lò mổ của gia đình nhà cậu rồi sao? Muốn giết ai thì giết hả?”  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn Long Ngạo Thiên, tiếp tục nói:  

 

 

“Tôi hỏi lại lần nữa, Thành Phong là ai? Nếu không ai lên tiếng, tôi sẽ dùng cách riêng của mình tìm từng người một.”  

 

 

“Lâm Phong, tôi nói chuyện với cậu, cậu không nghe thấy sao?”  

 

 

Giọng điệu của Long Ngạo Thiên đột nhiên trở nên sắc lạnh.  

 

 

Không biết vì sao, ông ta nhìn thấy dáng vẻ ngông cuồng này của Lâm Phong, trong lòng bỗng nổi lên một cơn thịnh nộ khó hiểu, hận không thể đem mặt của Lâm Phong mà ấn mạnh vào hố xí!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 726


 

“Rầm!”  

 

Lâm Phong tung cú đấm cho bức tường trước mặt vỡ tan tành, sau đó bước vào căn mật thất kế bên.  

 

 

Trong căn mật thất này chỉ có một chiếc giường, một người áo đen đang nằm trên đó.  

 

 

Toàn thân người áo đen đẫm máu, tiếng rên rỉ đau đớn ban nãy phát ra từ miệng hắn ta.  

 

 

Khi thấy Lâm Phong đến, trong đôi mắt u tối của hắn ta có vẻ mong chờ thoáng qua, hắn ta yếu ớt nói:  

 

 

Adv

“Cứu… Cứu tôi với!”  

 

 

“Là anh à!”  

 

 


Lâm Phong lập tức nhận ra giọng của đối phương, đây là người đã bắt cóc Tiểu Dao và nói chuyện với anh trước đó.  

 

 

Mà trong ký ức của Hạ Vân Đỉnh, người này tên là Ám Nhất, thủ lĩnh Ám Ảnh Vệ, một cao thủ Võ Thánh trung kỳ.  

 

 

Adv

Rốt cuộc là ai mà lại có thể khiến cho một cao thủ Võ Thánh trung kỳ thành ra thế này?  

 

 

“Cứu… Cứu tôi với…”  

 

 

Ý thức của Ám Nhất đã hơi mơ hồ, trong miệng phát ra tiếng cầu cứu nhỏ đến mức không thể nghe thấy.  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng đặt tay lên đầu của người áo đen, chuẩn bị soát hồn.  

 

 

Nhưng vào lúc này, cơ thể Ám Nhất đột nhiên trở nên cứng đơ, hắn ta phun ra một búng máu lớn rồi tắt thở.  

 

 

“Chết tiệt!”  

 

 

Nét mặt của Lâm Phong cực kỳ khó coi.  

 

 

Ám Nhất là người sống sót duy nhất tại hiện trường và cũng là manh mối duy nhất liên quan đến vụ mất tích của em gái anh, nhưng giờ hắn ta đã chết!  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Lâm Phong đấm một cú cho thi thể Ám Nhất thành sương máu.  

 

 

Anh buộc mình phải bình tĩnh lại.  

 

 

Những lúc như thế này không thể bối rối, bởi vì bối rối không giải quyết được bất cứ vấn đề gì cả.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Thần thức khổng lồ của Lâm Phong bao trùm cả căn mật thất, muốn tìm ra manh mối nào đó.  

 

 

Nhưng nơi đây yên lặng như tờ, thậm chí không có lấy một dấu vết đánh nhau nào!  

 

 

Nhiều cao thủ Ám Ảnh Môn thế kia mà cứ như thể bị cao thủ bí ẩn nào đó hành hạ đến chết, không hề có sức chống cự!  

 

 

Lúc này bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài mật thất.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Lâm Phong lập tức biến mất tại chỗ, đi ra bên ngoài.  

 

 

Một người đàn ông tóc dài mặc đồ trắng cầm một con gà nướng ăn say sưa, miệng dính đầy dầu mỡ, trông cực kỳ thích thú.  

 

 

Nguyên Anh trung kỳ!  

 

 

Lâm Phong vừa nhìn đã biết được cảnh giới của người đàn ông tóc dài.  

 

 

Không ngờ trừ anh và mấy sư huynh sư tỷ đồng môn ra, thế giới ngày nay vẫn còn tu giả Nguyên Anh khác!  

 

 

“Anh là ai? Những người trong mật thất kia do anh giết đúng không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh giọng hỏi.  

 

 

Người đàn ông tóc dài lau mỡ dính trên khoé môi, nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới rồi cười tủm tỉm đáp:  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 261


Lúc này, Lâm Phong trầm giọng nói:  

 

 

“Tiểu Dao, lúc đó là ai đưa tro cốt của cha mẹ cho em, em còn nhớ không?”  

 

 

Lâm Vân Dao dụi cặp mắt đang đau nhức, suy nghĩ một lúc rồi nói:  

 

 

“Lúc đó em chưa đến mười tuổi, rất nhiều chuyện đều nhớ không rõ nữa! Em chỉ biết là có một người đàn ông mặc quần áo đen, dáng vẻ tầm hơn 30 tuổi, cao khoảng một mét tám,….”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì cau mày.  

 

Adv

 

Những đặc trưng này mà em gái nói quá phổ biến, tìm đại trên phố cũng có thể tìm thấy cả nghìn người, căn bản không phải là manh mối hữu hiệu  

 

 

“Đúng rồi! Người đàn ông kia hình như bị què, đi cứ tập tễnh tệp tễnh.”  

 

 

Lâm Vân Dao đột nhiên lại nói.  

 

 

Adv

Lâm Phong gật đầu, nhưng trong lòng lại thở dài.  

 

 

Mười năm!  

 

 

Khoảng thời gian này quá dài, bây giờ muốn tìm kiếm một người giống vậy chẳng khác nào mò kim đáy bể.  

 

 

Mà điều quan trọng là đối phương làm như vậy có mục đích gì?  

 

 

Chẳng lẽ chỉ để chứng minh cha mẹ đã chết rồi, bảo em gái tuổi còn nhỏ đừng có đi tìm?  

 

 

“Anh….nếu cha mẹ thực sự chưa chết, vậy tại sao họ không trở về tìm chúng ta? Anh vì bị giam cầm để tu tiên, chẳng lẽ cha mẹ cũng vậy sao?”  

 

 

Lâm Vân Dao đột nhiên hỏi.  

 

 

“Cái này cũng khó nói, mọi chuyện đều có khả năng! Điều có thể chắc chắn là, nếu như cha mẹ chưa chết, vậy hai người họ chắc chắn đã bị hạn chế tự do, nếu không thì tuyệt đối sẽ không bỏ rơi không quan tâm đến chúng ta.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

“Vậy chúng ta còn có thể tìm được cha mẹ không?”  

 

 

Lâm Vân Dao nhìn anh trai vẻ mặt đầy mong đợi.  

 

 

“Có chứ! Chắc chắn có!”  

 

 

Lâm Phong nghiêm túc nói.  

 

 

Sau khi hai anh em nói chuyện một hồi lâu, tâm trạng cả hai cũng đều cảm thấy có chút phấn khởi.  

 

 

Bất luận thế nào, đây đều là một tin tức tốt, chí ít đã đem tới hy vọng cho hai anh em.  

 

 

Lúc này, Lâm Phong đột nhiên nhớ tới Thôn Linh Quyết mà trước đó anh tìm thấy trên người lão già Khô Tâm, liền nói:  

 

 

“Tiểu Dao, trước đó anh vẫn luôn nói muốn dạy em tu tiên, em còn nhớ không?”  

 

 

“Em có thể tu tiên sao?”  

 

 

Lâm Vân Dao có chút sốt ruột.  

 

 

“Tất nhiên có thể! Anh đã xem qua tư chất của em rồi, mặc dù không tốt lắm nhưng cũng không tệ…Chỉ cần em tu luyện chăm chỉ, sau này chưa chắc không thể trở thành một tu giả Kim Đan Kỳ thậm chí là Nguyên Anh kỳ.  

 

 

Nói xong, Lâm Phong ấn ngón tay lên trán em gái.  

 

 

Lâm Vân Dao chỉ cảm thấy trán mình tê dại, rất thoải mái.  

 

 

Đợi cô phản ứng lại, thì phát hiện có đến hàng chục dòng chữ xuất hiện trong đầu mình.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 258


 Trần Y Nặc cười khổ.  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe xong liền trầm mặc, nhất thời không biết trả lời thế nào.  

 

 

Với anh ta mà nói, vì tốt cho em gái hay tốt cho Trần gia thì hai chuyện này vốn không hề mâu thuẫn.  

 

 

Ban đầu Lâm Phong là một kẻ tay trói gà không chặt, gia cảnh bình thường, không quyền không thế, mà em gái anh ta là con gái chính thống của Trần gia!  

 

 

Thân phận hai người giống như công chúa và kẻ ăn xin vậy, sao có thể ở bên nhau được?  

 

Adv

 

“Lâm Phong, cậu đi với tôi, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho cậu! Cậu bây giờ, đã có tư cách biết hết mọi thứ rồi!”  

 

 

Trần Thiên Hủ cố gắng bò dậy khỏi giường.  


 

 

Trước đó anh ta bị thương rất nặng, nhưng sau khi được Lâm Phong chữa trị, hiện tại đã khá hơn rất nhiều, chỉ có điều vẫn còn hơi yếu.  

 

 

Adv

“Tiểu Dao, em nhìn chị dâu và cháu gái em chút nhé.”  

 

 

Lâm Phong nói với Lâm Vân Dao, sau đó cùng Trần Thiên Hủ đi qua gian phòng bên cạnh.  

 

 

Vì để lấy lòng Lâm Phong, Phùng Hải của thương hội Bách Vân, đã đặt hết toàn bộ tầng trên cùng của khách sạn Kim Lăng, cho nên đi đến phòng nào cũng được.  

 

 

…….  

 

 

Bên trong một phòng tổng thống khác.  

 

 

Lâm Phong và Trần Thiên Hủ ngồi đối diện nhau.  

 

 

“Nói đi? Rốt cuộc là chuyện gì? Mà làm ra vẻ thần bí như vậy.”  

 

 

Lâm Phong hỏi thẳng vào vấn đề.  

 

 

“Có thuốc không? Tôi muốn hút điếu thuốc cho tỉnh táo.”  

 

 

Trần Thiên Hủ nói.  

 

 

Sau khi anh ta tỉnh lại, ngoại trừ chuyện Lâm Phong tu tiên là không biết, còn những chuyện khác đều đã biết cả.  

 

 

Lâm Phong không những giết chết lão già áo đen Tiên Thiên Cảnh khả nghi kia, mà còn  đơn thương độc mã tiêu diệt Giang gia!  

 

 

Thực lực cỡ này, đã đủ để anh ta coi trọng!  

 

 

Cho dù đối mặt với Trần gia lớn mạnh thì Lâm Phong cũng đã có tư cách để đàm phán!  

 

 

“Hút đi…”  

 

 

Từ trong tủ đồ trong phòng, Lâm Phong lấy ra một bao Cửu Ngũ Chí Tôn ném cho Trần Thiên Hủ.  

 

 

Trần Thiên Hủ mở bao thuốc lá lấy ra một điếu, nhưng lại phát hiện không có lửa.  

 

 

“Pặc~”  

 

 

Lâm Phong búng ngón tay.  

 

 

Điều thuốc trên đầu ngón tay của Trần Thiên Hủ lập tức được châm lửa, chuyện này khiến anh ta ngây người trong chốc lát.  

 

 

Anh ta rít một hơi rồi hỏi với vẻ mặt có chút phức tạp:  

 

 

“Lâm Phong, rốt cuộc hiện giờ thực lực của cậu là gì? Thuộc ở bậc mấy Tiên Thiên rồi?”  

 

 

“Trên tông sư võ đạo là cảnh giới gì?”  

 

 

Lâm Phong hỏi ngược lại.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 352


 Bọn họ vốn tưởng rằng cậu Lâm là được Long Ngạo Thiên mời tới, nhưng bây giờ xem ra rõ ràng là không phải!  

 

 

Không lẽ sở dĩ vừa rồi ngài Long tức giận như vậy, nguyên do chính là vì cậu Lâm sao?  

 

 

Nghĩ tới đây, những người đứng đầu của các thế lực lớn đều cảm thấy rùng mình.  

 

 

Cậu Lâm như vậy cũng hung hãn quá rồi!  

 

 

Đến cả tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam cũng dám đắc tội?  

 

Adv

 

Đây là người đứng đầu giới võ đạo của tỉnh Giang Nam đấy, tùy ý giơ một ngón tay ra thôi cũng có thể dễ dàng đè bẹp bất cứ người nào có mặt ở hội trường!  

 

 

Đường chủ Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng thấy tình hình không ổn, vội vàng đi tới bên cạnh Lâm Phong, nhỏ giọng nói.  

 


 

“Ngài Lâm, người này là ngài tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam!”  

 

 

Ông ta còn tưởng rằng Lâm Phong không biết Long Ngạo Thiên!  

 

Adv

 

“Thành Phong là người nào?”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.  

 

 

Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì hơi sững lại, do dự trong chốc lát rồi mới chỉ ngón tay về phía Thành Phong cách trước mặt Long Ngạo Thiên không xa, nhỏ giọng nói:  

 

 

“Người đó chính là Thành Phong!”  

 

 

Lâm Phong nhìn theo hướng ngón tay.  

 

 

Thành Phong thấy vậy cũng dứt khoát không trốn tránh nữa!  

 

 

Dù gì hôm nay có ngài tổng chấp pháp Long ở đây, ông ta có gì mà phải sợ chứ?  

 

 

Lâm Phong có mạnh đến mấy, lẽ nào lại dám đụng đến mình trước mặt tổng chấp pháp Long?  

 

 

“Đúng vậy! Tôi chính là bang chủ Phong Vân Bang, Thành Phong, anh muốn thế nào?”  

 

 

Thành Phong bước ra, khinh thường nói.  

 

 

“Sát thủ trên web đen trước đó là do ông tìm tới phải không?”  

 

 


Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Đúng thế! Chính là tôi! Anh giết em trai và con trai tôi, tôi tìm sát thủ đi giết anh, chuyện này rất hợp lý mà đúng không?”  

 

 

Khóe miệng Thành Phong hiện lên một nụ cười giễu cợt, lại khinh thường nói:  

 

 

“Hơn nữa chuyện này tôi cũng đã báo cáo lại với ngài tổng chấp pháp rồi! Bất kể cục chấp pháp có trừng phạt thế nào, tôi cũng sẽ không oán thán lời nào! Còn anh, đến từ đâu thì về lại đó đi!”  

 

 

Long Ngạo Thiên rất hài lòng với câu trả lời của Thành Phong.  

 

 

Mục đích chính của ông ta hôm nay chính là sỉ nhục Lâm Phong thật nặng nề, cho nên ông ta tiếp tục nói:  

 

 

“Lâm Phong, thành phố Kim Lăng không phải là nơi anh có thể tùy tiện hỗn láo! Chuyện Giang gia trước đó, tôi vẫn…”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Lâm Phong tát Thành Phong đang cười đắc ý thành màn sương máu.  

 

 

Sau đó, anh dời ánh mắt qua Long Ngạo Thiên nói:  

 

 

“Long Ngạo Thiên, tôi thấy hôm nay ấn đường của ông có màu đen, có thể sắp có tai họa đẫm máu đấy! Mà tai họa đẫm máu này buộc phải dùng đá linh bạo hóa giải, ông có mang theo trên người không?”  

 

 

“Cậu….”  

 

 

Long Ngạo Thiên đứng phắt dậy, hai đồng tử chằm chằm nhìn Lâm Phong, tức đến mức không nói được lời nào!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 727


 Người đàn ông tóc dài mắng một câu, sau đó ném con gà nướng trong tay về phía Lâm Phong.  

 

Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện.  

 

 

Con gà nướng phát ra ánh sáng bảy màu, biến thành một con gà rừng oai phong rồi cục ta cục tác bay về phía Lâm Phong.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

“Bùm!”  

 

 

Adv

Dưới một nguồn sức mạnh đáng sợ, con gà rừng lập tức nổ tung.  

 

 

“Đờ mờ! Gà của tôi!”  

 

 

Người đàn ông tóc dài kêu than, nhưng lúc này anh ta cũng không có thời gian tiếc nuối.  


 

 

Anh ta lập tức chắp tay trước ngực, lẩm nhẩm một câu đạo pháp vô thượng:  

 

 

Adv

“Càn là trời, khôn là đất, thuỷ lôi truân, sơn thuỷ mông…”  

 

 

“Vù!”  

 

 

Trong nháy mắt, ánh sáng trắng nóng rực toả ra xung quanh.  

 

 

Chiếc túi vải trên lưng người đàn ông tóc dài biến thành hình Âm Dương Bát Quái rồi xuất hiện trước mặt anh ta.  

 

 

“Soạt!”  

 

 

Đôi cá âm dương trên hình chuyển động, mơ hồ xuất hiện dị tượng.  

 

 

Có dị tượng vua chúa cúng bái, cả dị tượng bách tính giỗ tổ…  

 

 

Có thể nói là cục diện thăng trầm, thần kỳ khác lạ!  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Bàn tay của Lâm Phong đánh thật mạnh vào hình Âm Dương Bát Quái, làm phát ra tiếng nặng nề.  

 

 

Ánh sáng toả ra chói loá muôn nơi, hình Âm Dương Bát Quái vặn vẹo một lúc rồi chặn được đòn tấn công của Lâm Phong.  

 

 

“Tiên Thiên Bát Quái, càn khôn tái thế! Không ngờ anh lại biết thuật dịch lý!”  

 

 

Lâm Phong nói giọng lạnh lùng, sát khí hiện rõ trên gương mặt đẹp trai của anh.  


 

 

Người này có thực lực mạnh mẽ như thế, khả năng bắt cóc em gái anh cực kỳ lớn!  

 

 

Người đàn ông tóc dài đưa tay phải ra làm hành động bắt thứ gì đó, hình Âm Dương Bát Quái phát sáng chói loá kia lập tức biến thành một chiếc túi vải được anh ta đeo lên lưng.  

 

 

Sau đó anh ta nói với vẻ đắc ý:  

 

 

“Gia Cát Tiểu Minh tôi đây trên thông thiên văn, dưới rành địa lý! Năm trăm năm của quá khứ hay tương lai đều nằm trong lòng bàn tay của tôi, biết thuật dịch lý chẳng phải bình thường lắm sao?”  

 

 

“Được lắm, đã bắt cóc em gái tôi mà còn dám láo xược trước mặt tôi! Tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết!”  

 

 

Lâm Phong lạnh giọng hét lớn rồi thi triển kiếm quyết.  

 

 

“Vù vù vù!”  

 

 

Hàng nghìn bóng kiếm xuất hiện, đồng loạt bắn về phía Gia Cát Tiểu Minh, tạo thành một kiếm trận đáng sợ xung quanh anh ta.  

 

 

Cực Kiếm Sát Trận!  

 

 

Trước đó Lâm Phong đã từng dùng kiếm trận cực mạnh này đánh bại Nhị sư tỷ.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh cảm nhận được kiếm khí sắc bén ở xung quanh, nụ cười đắc ý trên mặt lập tức cứng đơ.  

 

 

Cái đệch!  

 

 

Kiếm trận gì thế này?  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 259


Trần Thiên Hủ lắc đầu, không biết Lâm Phong hỏi mình chuyện này làm gì.  

 

Lâm Phong trầm mặc trong chốc lát, nói:  

 

 

“Vậy thì tôi chắc là cảnh giới trên cả tông sư võ đạo đấy.”  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe thấy lời này thì giật mình, sau đó hiểu được hẳn là Lâm Phong không muốn nói ra, cho nên cố ý nói như vậy để trêu mình.  

 

 

Lâm Phong biết Trần Thiên Hủ không tin, nhưng cũng không có ý định giải thích làm gì.  

 

Adv

 

Anh không thể đi thi triển sức mạnh cường hãn của mình như một thằng hề để có được sự tin tưởng của Trần Thiên Húc, thực sự thì chuyện này cũng chẳng cần thiết.  

 

 

Sau đó, trong phòng yên ắng trong giây lát.  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ hút hết điếu thuốc trong tay, anh ta mới hít một hơi thật sâu nói:  

 

 

Adv

“Lâm Phong! Tôi nói thật với cậu vậy!”  

 

 

“Mười năm trước, cho dù cậu không biến mất, tới Trần gia tôi, cậu và em gái cũng không có khả năng được! Thực lực của Trần gia vượt xa tưởng tượng của cậu…”  

 

 

Lâm Phong gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu!  

 

 

Anh từng nghĩ rằng chỉ cần hai người yêu nhau, thì có thể không quan tâm đến giàu nghèo, không quan tâm đến địa vị xã hội, nhưng tới tận hôm nay, anh mới hiểu được những gì mình nghĩ quá đơn giản rồi.  

 

 

Có điều chuyện đó đều đã là quá khứ, hiện giờ anh đã có đủ thực lực để ở bên cạnh Y Nặc, không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai cả.  

 

 

Lúc này, Trần Thiên Hủ tiếp tục nói:  

 

 

“Thật ra sau khi cậu biến mất, cha mẹ cậu cũng tới Vân Xuyên tìm cậu! Lúc đó Trần gia bọn tôi vốn định phái người cảnh cáo bố mẹ cậu, nhưng lại không nghĩ tới người trong nhà tôi vừa gặp cha mẹ cậu, thì cha mẹ cậu đã bị đụng xe!”  

 

 

“Sau đó, võ giả nhà tôi nhìn thấy cha mẹ cậu được một người thần bí cứu đi!”  

 

 

“Là ý gì? Người thần bí?”  

 

 

Lâm Phong sắc mặt thay đổi.  

 

 

“Ý của tôi là cha mẹ của cậu có khả năng chưa chết!”  

 

 


Trần Thiên Hủ trả lời.  

 

 

“Vậy còn tro cốt thì sao? Em gái tôi nói tro cốt kia từ Vân Xuyên gửi tới là chuyện gì?”  

 

 

Lâm Phong đè nén rung động trong lòng, bình tĩnh hỏi.  

 

 

“Tro cốt?”  

 

 

Trần Thiên Húc có vẻ giật mình, sau đó lắc đầu nói:  

 

 

“Tôi không biết tro cốt gì đó! Lúc đầu sau khi cha mẹ cậu được người thần bí cứu đi, phía nhà tôi liền phái người điều tra bối cảnh gia đình cậu!”  

 

 

“Kết quả rất kỳ lạ, cha mẹ cậu đột nhiên đến Kim Lăng vào 20 năm trước, còn về sau đó cũng không điều tra được gì thêm.”  

 

 

“Đương nhiên, bối cảnh gia đình của cậu đối với Trần gia chúng tôi mà nói thực ra hoàn toàn không quan trọng.”  

 

 

“Chuyện quan trọng là, lúc đó em gái tôi không chịu nghe lời khuyên can, nhất quyết đến thành phố Kim Lăng tìm cậu! Cha tôi bất đắc dĩ mới sắp xếp ba người đóng giả làm cha mẹ và em gái cậu, muốn em gái tôi từ bỏ!”  

 

 

“Vừa rồi em tôi khóc thương tâm như thế, chắc hẳn đã đoán được chuyện này, cảm thấy rất có lỗi với cậu…”  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ nói xong những lời này, lại lấy ra thêm một điếu thuốc, ra hiệu cho Lâm Phong giúp mình châm lửa.  

 

 

Sau khi Lâm Phong búng ngón tay, giúp Trần Thiên Húc xong, thì trầm giọng hỏi:  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 262


 “Anh, đây là?”  

 

 

Lâm Vân Dao có chút sửng sốt.  

 

 

“Một phương pháp luyện hít thở cấp thấp! Em dùng tạm trước, đợi sau này anh tìm thấy cái tốt hơn sẽ lại đổi cho em!”  

 

 

Lâm Phong nói xong lại lấy ra ba viên linh thạch trong túi càn khôn đưa cho em gái, nói:  

 

 

“Đây là ba viên linh thạch, hiện giờ em chưa có khí cảm. Đến thời điểm khi em tu luyện, thì hãy nắm ba viên linh thạch này trong tay, như vậy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!”  

 

Adv

 

“Đợi khi nào em có thể cảm thấy được kinh mạch trong cơ thể có một luồng khí dâng lên. Nhất định phải nói với anh! Anh sẽ nghĩ cách tôi luyện thân thể cho em.  

 

 

“Linh thạch này chắc chắn rất quý phải không?”  


 

 

Lâm Vân Dao nhìn linh thạch trong tay mình, nhỏ giọng nói.  

 

 

Adv

“Cũng không thể coi là quý, chỉ có thể xem là hiếm, chỉ hơn 100 triệu mà thôi, có điều có giá nhưng không có thị trường.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Lâm vân Dao nghe vậy thì hơi cắn nhẹ môi, hai mắt hơi đỏ lên nói:  

 

 

“Anh, anh tốt với em quá.”  

 

 

“Bây giờ em cũng thật mít ướt quá. Anh không tốt với em thì tốt với ai?”  

 

 

Lâm Phong vẻ mặt bất đắc dĩ.  

 

 

“Anh, em nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, không phụ sự kỳ vọng của anh, đợi em tu luyện thành công, sau này em sẽ bảo vệ anh!”  

 

 

Lâm Vân Dao nắm chặt tay nghiêm túc nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì xoa đầu em gái, không nói gì.  

 

 

Có lý tưởng đương nhiên là điều tốt.  

 

 

Nhưng anh biết chuyện này là không thể, bởi vì em gái anh không thể nào vượt qua mình được.  

 

 

Chính vào lúc này, Lâm Phong phát hiện điện thoại của mình reo lên.  


 

 

Anh nhìn vào tên người hiện ở trên điện thoại, phát hiện người gọi lại là Huyết Thủ Nhân Đồ Diệp Thiên Tâm gọi tới.  

 

 

Ban đầu, anh để Diệp Thiên Tâm đi Vân Xuyên một chuyến giúp mình dò hỏi vài chuyện của Trần gia, bây giờ xem ra Diệp Thiên Tâm đã trở về rồi.  

 

 

“Tiểu Dao, em về phòng trước đi, anh đi nghe điện thoại.”  

 

 

Lâm Phong dặn dò em gái, sau đó thì đi tới một góc rồi nghe điện thoại.  

 

 

Không ngờ vừa kết nối điện thoại, giọng nói có chút gấp gáp của Diệp Thiên Tâm truyền đến:  

 

 

“Ngài Lâm.”  

 

 

“Sao vậy?”  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

“Ngài Lâm, ngài nói tôi điều tra thực lực của Trần gia, tôi đã điều tra ra đại khái một vài chuyện rồi”  

 

 

“Trần gia được xếp vào một trong ba gia tộc hàng đầu trong giới võ đạo của toàn tỉnh Vân Xuyên! Nhìn bề ngoài thì Trần gia có không dưới 20 võ giả Thiên Cảnh trong tộc, trong đó có ít nhất có 8 người Tiên Thiên Cảnh, lão tổ của Trần gia, Trần Bắc Huyền đã là bậc 8 Tiên Thiên Cảnh từ 5 năm trước, bây giờ rất có thể đã là bậc 9 Tiên Thiên rồi!”  

 

 

Diệp Thiên Tâm vội vàng nói.  

 

 

Có điều, giọng ông ta càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng yếu không thể nghe thấy, giống như là có thể chết bất kỳ lúc nào.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 353


 Nói ngài Lâm sai sao?  

 

Nói ngài Lâm không nên ngu ngốc đến mức giết người trước mặt tổng chấp pháp Long như vậy?  

 

 

Đoán chừng câu này vừa nói ra, một giây sau bản thân ông ta chắc cũng đi theo Thành Phong luôn.  

 

 

Diệp Thiên Long và Vân Trung Thiên vẻ mặt phức tạp!  

 

 

Mọi chuyện đã đi đến mức này rồi sao?  

 

Adv

 

Tối qua nhờ có Hoa Viện Sĩ hòa giải, nên giữa ngài tổng chấp pháp và Lâm Phong mới không đánh nhau!  

 

 

Nhưng bây giờ thì không có ai dám dám hòa giải cả!  

 


 

Hơn nữa vừa rồi ngài tổng chấp pháp đã tỏ rõ thái độ của mình, muốn bảo vệ Thành Phong, còn Lâm Phong vẫn không hề do dự mà giết chết Thành Phong, đây rõ ràng là đem mặt mũi của ngài tổng chấp pháp ấn xuống đất mà chà xát nặng nề!  

 

 

Adv

Cho nên, cho dù là hai người họ cũng đều cảm thấy Lâm Phong có chút quá đáng!  

 

 

Chỉ trong chốc lát, những người khác trong hội trường, như đám người Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang cũng khẽ lắc đầu, thờ dài nói:  

 

 

“Cậu Lâm, chung quy vẫn là tuổi trẻ bồng bột, không biết tiết chế!”  

 

 

“Thật ra với thực lực của cậu Lâm, ở thành phố Kim Lăng thậm chí là tỉnh Giang Nam, cậu có thể ngạo mạn trước mặt bất kỳ ai, nhưng duy chỉ có trước mặt chấp pháp Long là không thể hỗn xược được!”  

 

 

“Ai nói không phải chứ? Tổng chấp pháp Long là người đứng đầu giới võ đạo trong tỉnh Giang Nam, ở Giang Nam, tổng chấp pháp Long chính là tồn tại vô địch!”  

 

 

“Tuổi trẻ tràn đầy khí lực! Tuổi trẻ tràn đầy khí lực!”  

 

 

…..  

 

 

Mà vào ngay lúc này, Long Ngạo Thiên không thể kìm được lửa giận trong lòng nữa, ông ta lạnh giọng nói:  

 

 

“Lâm Phong! Tối qua nể mặt Hoa Viện Sĩ, tôi mới không đụng tới cậu! Vậy mà cậu lại dám hỗn xược trước mặt tôi!”  

 

 

“Hôm nay, tôi sẽ cho cậu biết, thế nào gọi là núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn!”  

 

 

Giây tiếp theo.  

 

 

“Ầm!”  


 

 

Một luồng khí tức đáng sợ thuộc về tông sư võ đạo tràn ra từ trong cơ thể ông ta.  

 

 

Trong nháy mắt, nhiệt độ trong hội trường dường như đã giảm xuống dưới 0.  

 

 

Sự áp bức cực lớn càn quét qua khiến bàn ghế trong phòng nghị sự kêu lên răng rắc!  

 

 

Khiến cho những người đứng đầu của các thế lực lớn xung quanh đang quan sát đều phải lảo đào lùi lại, gần như không thở được!  

 

 

“Xì~”  

 

 

Mọi người tại hiện trường hít vào một hơi khí lạnh, nhìn Long Ngạo Thiên mạnh mẽ trước mặt mà sởn cả da gà!  

 

 

Đây chính là tồn tại đỉnh cao trong giới võ đạo chỉ có trong truyền thuyết, tông sư võ đạo sao?  

 

 

Thực lực cỡ này cũng khó tránh khỏi có chút ngạo mạn!  

 

 

Chỉ dựa vào khí tức tràn ra thôi đã khiến bọn họ thở dốc, huyết dịch toàn thân dường như đều đông cứng lại!  

 

 

Mạnh!  

 

 

Thực sự quá mạnh!  

 

 

……..



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 728


 Sắc mặt Lâm Phong lạnh như băng, lúc này vạt áo anh phấp phới, tóc không có gió vẫn tung bay, trông như thần ma giáng thế!  

 

“Đừng! Tôi là ngũ sư huynh của cậu, Gia Cát Tiểu Minh đây! Thằng nhóc này, sao cậu xốc nổi thế hả!”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh tức giận nói.  

 

 

Ngũ sư huynh?  

 

 

Lâm Phong ngẩn ra, sau đó nhìn Gia Cát Tiểu Minh thật kỹ:  

 

 

Adv

“Bất kể anh có phải là ngũ sư huynh của tôi hay không, một khi tôi đã thi triển Cực Kiếm Sát Trận thì không thể thu lại được, anh tự cầu phúc đi!”  

 

 

“Á đù! Bố tổ cha tiên sư nhà cậu, đệch con mẹ cậu…”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh đổi thái độ, bắt đầu chửi ầm lên…  


 

 

Nhưng ngay sau đó anh ta không chửi được nữa, bởi vì vô số bóng kiếm kia đã bao phủ cả người anh ta, phát ra từng tiếng sột soạt.  

 

 

Adv

“Tiểu sư đệ, cứu tôi với! Tôi không chịu nổi…”  

 

 

“Tiểu sư đệ… Ngũ sư huynh có bảo bối cho cậu xem này, cậu mau cứu tôi với!”  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh liên tục cầu cứu, khi thấy Lâm Phong không trả lời, anh ta lại tức tối chửi:  

 

 

“Đờ mờ! Thằng ranh nhà cậu tàn nhẫn thật đó!”  

 

 

…  

 

 

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Phong vô cùng bình tĩnh.  

 

 

Từ đầu anh đã không có ý định giết đối phương nên anh chỉ dùng một phần ba thực lực cho sát trận này. Với thực lực Nguyên Anh trung kỳ của Gia Cát Tiểu Minh cộng thêm túi pháp bảo kia, chắc chắn anh ta sẽ chịu được!  

 

 

Có điều sẽ hơi cực chút xíu!  

 

 

Nhưng có thể trách ai được đây?  

 

 

Ai bảo cái tên ngũ sư huynh này mới gặp đã tỏ ra bỉ ổi như vậy, còn bảo anh đoán xem á?  

 

 

Đoán cái đầu anh!  

 

 

Có khác gì muốn ăn đòn đâu?  

 

 

…  

 


 

Sau một lúc chuyển động, kiếm trận vỡ ra hoàn toàn để lộ Gia Cát Tiểu Minh ở bên trong.  

 

 

Lúc này anh ta trong bộ dạng quần áo tả tơi, thở hồng hộc, trên người còn có mấy vết thương nhưng không trí mạng, chẳng qua nhìn hơi nhếch nhác.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh hồi sức một lúc rồi nhìn về phía Lâm Phong, hậm hực nói:  

 

 

“Cái thằng nhóc trời đánh này, không ngờ cậu lại đối xử với ngũ sư huynh của mình kiểu đó, tôi… Bố tổ cha tiên sư nhà cậu!”  

 

 



 

“Anh là người đã cứu em gái tôi à?”  

 

Lâm Phong ngắt lời ngũ sư huynh.  

 

 

Nếu lần đầu gặp ngũ sư huynh vào lúc bình thường thì có lẽ anh sẽ vui vẻ trò chuyện với anh ta, nhưng bây giờ anh không có tâm trạng này, chỉ muốn biết tung tích của em gái Tiểu Dao mà thôi.  

 

 

Gia Cát Tiểu Minh bò từ dưới đất dậy, con ngươi đảo nhanh một vòng, cười tủm tỉm nói:  

 

 

“Chuyện này hả, cậu…”  

 

 

“Hửm?”  

 

 

Vừa thấy Lâm Phong cau mày, Gia Cát Tiểu Minh vội vàng dừng lại để nói câu khác:  

 

 

“Em gái của cậu bị sư phụ bắt đi!”  

 

 

“Sư phụ?”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 263


“Ngài Lâm, nếu như có một ngày, mong ngài hãy báo thù cho tôi, báo thù cho 137 thành viên của toàn Diệp gia tôi!”  

 

“Tôi độc ác….rất độc ác, nhưng cho dù tôi điên cuồng hơn 20 năm, không ngần ngại hút máu người, luyện tập ma pháp, thế nhưng vẫn cứ xanh xao yếu ớt như vậy.”  

 

 

Diệp Thiên khó khăn nói ra từng câu từng chữ.

 

Không đợi Lâm Phong đáp lời, đầu bên kia điện thoại đã truyền ra tiếng cười nham hiểm khinh thường.  

 

“Ai da thứ bỏ đi này đang gọi điện cho ai đấy? Chỉ bằng mày mà cũng muốn báo thù à? Ha ha, Diệp Thiên Tâm, tao giết cả nhà mày thì mày làm gi được? Tao rất thích nhìn thấy mày tức muốn điên lên nhưng không làm gì được cả.”  

 

Adv

 

“Vương Minh, tao liều mạng với mày.”  

 

 

“A!” Diệp Thiên Tâm phát ra một tiếng kêu thê lương.  


 

 

“Tút!” Điện thoại bị cắt đứt.  

 

Adv

 

Lâm Phong bình tĩnh gọi điện lại một lần nữa, nhưng không gọi được!  

 

 

Hiển nhiên, điện thoại của Diệp Thiên Tâm đã bị đập vỡ.  

 

 

“Vương Minh…” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Tuy rằng anh ghét phiền phức, nhưng dù sao Diệp Thiên Tâm cũng là một đàn em đầu tiên mà anh thu nhận từ khi xuống núi tới giờ.  

 

 

Người đàn ông nào cũng có lần đầu tiên, ý nghĩa rất lớn!  

 

 

Đừng nói chi là Diệp Thiên Tâm còn đang làm việc cho mình mà bị kẻ thù tìm thấy…  

 

 

Lâm Phong quay về phòng bao, nói với mấy người Trần Y Nặc:  

 

 

“Anh cần ra ngoài làm chút chuyện, nếu về muộn mọi người cứ đi nghỉ ngơi trước, có gì mai tính tiếp.”  

 

 

“Anh, anh định đi đâu?” Lâm Vân Dao hỏi.  

 

 

“Có nhớ trước kia em từng đưa cho một lão già một con hạc giấy không?”  


 

 

“A… Có phải cái người thực ra mới năm mươi tuổi, thoạt nhìn đã tám chín mươi tuổi không?” Lâm Vân Dao hô lên.  

 

 

“Không sai, có lẽ ông ta đã chết, anh đi nhặt xác giúp ông ta.” Lâm Phong gật đầu, sau đó xoay người rời đi.  

 

 

Trước kia vì đề phòng Diệp Thiên Tâm hai lòng, anh đã để lại một dấu ấn trên người lão ta, cho nên chỉ cần đi theo khí tức của dấu ấn là có thể tìm được vị trí của Diệp Thiên Tâm.  

 

 

Lâm Phong tìm đúng một phương hướng, cả người hóa thành một luồng sáng phóng lên cao, nhanh chóng biến mất giữa trời đêm.  

 

 

…  

 

 

Biên giới Vân Xuyên.  

 

 

Ngoài đồng, trong một công xưởng bị bỏ hoang, Diệp Thiên Tâm đang bị trói trên ghế.  

 

 

Cơ thể lão ta xụi lơ, trên mặt toàn máu, hô hấp mỏng manh, trong miệng vô thức phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.  

 

 

Từ đó có thể thấy lão ta chắc chắn vừa bị hành hạ vô nhân đạo, cho nên một võ giả Địa Cảnh lại có vẻ sống không bằng chết như vậy.  

 

 

Trước mặt Diệp Thiên Tâm là một người đàn ông trung tuổi mặc áo bào màu xám tro.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 260


“Được rồi, những chuyện cần nói tôi đều đã nói rồi, cậu tự suy nghĩ kỹ đi, tôi đi an ủi em gái tôi đã, tránh cho em ấy suy nghĩ lung tung.”  

 

 

Sau khi Trần Thiên Hủ nói xong chân tướng mọi chuyện, thở dài một hơi như trút được gánh nặng và rời khỏi căn phòng.  

 

 

Lâm Phong một mình ngồi trên ghế sô pha, suy tư rất nhiều.  

 

 

Trong lòng anh vừa vui mừng vừa nghi hoặc.  

 

 

Vui mừng là vì cha mẹ vẫn chưa chết, còn nghi hoặc vì không biết người thần bí kia là ai?  

 

Adv

 

Với thân phận của Trần gia còn tra không ra lai lịch của người thần bí đó, đủ để chứng minh bối cảnh người này e khó mà lường được.  

 

 

Lâm Phong lại hồi tưởng về chuyện lúc còn nhỏ.  

 

 

Trong ký ức của anh, cha mẹ đều là những người làm công bình thường, họ cần cù cả đời để nuôi dưỡng anh và em gái, xưa nay chưa bao giờ thể hiện ra điểm gì đặc biệt!  

 

 

Adv

Cho nên, thực sự anh khó lòng tin được cha mẹ mình lại có bối cảnh gì đó!  

 

 

“Người thần bí kia, có khi nào là lão già không?”  

 

 

Trong lòng Lâm Phong nghĩ tới một khả năng!  

 

 

Nhưng rất nhanh anh lại phủ định phỏng đoán này.  

 

 

Với tính cách coi chúng sinh như sâu kiến, một lòng chỉ muốn phá bỏ gông xiềng của trời đất để thành tiên của ông già, sao có thể cứu cha mẹ mình được chứ?  

 

 

Mà cứ cho như là lương tâm ông già trỗi dậy cứu cha mẹ đi, vậy bây giờ cha mẹ đâu?  

 

 

Chẳng lẽ ông già cũng nhốt cha mẹ ở nơi nào đó, ép hai người họ tu tiên sao?  

 

 

Chuyện này rõ ràng là không thể!  

 

 

Bởi vì ông đã chết rồi, chính tay mình chôn cất ông ấy, bây giờ có lẽ cỏ trên mộ ông già cũng không biết mọc cao cỡ nào nữa rồi!  

 

 

“Đúng rồi! Tro cốt….”  

 

 

Trong lòng Lâm Phong xúc động, cái này có lẽ chính là một manh mối đột phá.  

 

 

Nghĩ tới đây, Lâm Phong lập tức trở về phòng bên cạnh.  

 

 

Bên trong gian phòng kế bên, hai anh em Trần Thiên Hủ và Trần Y Nặc đang nhỏ giọng nói gì đó, em gái anh thì đang bên cạnh Tiểu Luyến Luyến cùng xem heo peppa, hai người một lớn một nhỏ cười khanh khách.  

 

 

“Tiểu Dao, qua đây một chút.”  

 

 

Lâm Phong gọi em gái ra ngoài cửa.  

 

 

“Anh, sao thế? Em đang cùng với cháu gái xem phim hoạt hình!”  

 

 

Lâm Vân Dao có chút ngờ vực.  

 

 

Hai tay Lâm Phong nắm lấy vai em gái, vẻ mặt rất nghiêm túc nói:  

 

 

“Tiểu Dao, nếu như anh nói cha mẹ chúng ta chưa chết, em sẽ nghĩ như thế nào?”  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong lời này thì sửng sốt, nhưng rất nhanh đã lắc đầu nói:  

 

 

“Anh…anh đừng lấy chuyện này ra để đùa.”  

 

 

“Anh nói thật mà!”  

 

 

Lâm Phong nói ra hết những gì mà Trần Thiên Hủ nói với mình trước đó.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom