Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 250


 “Cảm ơn tôi làm gì? Tôi chỉ tiện tay đập con ruồi vo ve bên tai tôi mà thôi, chứ không phải ra mặt thay cho các ông.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Thực tế thì từng câu anh nói đều là thật.  

 

 

Sở dĩ anh ra tay, đơn giản là vì Nam Cung Vấn Thiên cứ phải tỏ vẻ tình cảm trước mặt anh, khiến anh thấy có chút phiền phức mà thôi.  

 

 

Adv

Nhưng mấy người Tần Vô Đạo thì lại không hề nghĩ như vậy!  

 

 

Bọn họ cảm thấy Lâm Phong chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng điển hình, vừa rồi sở dĩ nói ra những lời đó, chẳng qua là để đả kích lòng tin của bọn họ mà thôi.  

 


 

Nhưng không ngờ ngài Lâm bên ngoài thủ đoạn độc ác, nhưng bên trong lại là người nhiệt tình như vậy!  

 

 

Adv

Trong lòng mấy người có chút cảm động, bỗng nhiên cảm thấy Lâm Phong trước mặt thật dễ thương.  

 

 

Chính vào lúc này.  

 

 

“Lâm Phong, anh muốn chết hả!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên hoàn hồn trở lại, thét lên giận dữ.  

 

 

Luồng khí đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn càn quét qua phòng khách rộng lớn, những người trong phòng khách đều bị thổi cho lật nhào.  

 

 

Toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, bắn xả về phía Lâm Phong.  

 

 

Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở hiện trường như hít một hơi lạnh.  

 

 

Lúc này bọn họ mới nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên không phải là hạng chó mèo gì, mà là một cường giả bậc bốn Hậu Thiên!  

 

 

Sở dĩ vừa rồi bị Lâm Phong nện cho, rất có khả năng chỉ là vì hắn sơ ý mà thôi!  

 

 

“Xì xào!”  

 

 

Lâm Phong cau mày, tát tới Nam Cung Vấn Thiên đang trong không trung.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Nam Cung Vấn Thiên trực tiếp bị nổ thành một đám sương máu, chết thảm tại trận.  

 

 

“Cực kỳ nhàm chán!”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, cảm thấy không có gì thú vị, trực tiếp đưa em gái và Tiểu Khả rời khỏi trang viên Lý gia.

 

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, Tần Vô Đối, Đế Thích Thiên,  Long Hạo và Vương Phú Quý mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.  

 

Bọn họ đã coi trọng thực lực của Lâm Phong rồi, nhưng chưa từng nghĩ rằng vẫn không đủ!  

 

 

“Các ông nói, rốt cuộc cậu Lâm đã tới cảnh giới gì rồi?” Đế Thích Thiên đột nhiên hỏi.  

 

 

“Có thể coi một võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng bốn như món đồ chơi để đùa giỡn, ít nhất cũng phải có chênh lệch trình độ kha khá, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng sáu! Chỉ là với những gì cậu Lâm thể hiện thì tôi nghĩ thực lực của cậu ta hẳn là cao hơn nữa!”  

 

 

“Chắc là Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!”  

 

 

Vẻ mặt Long Hạo rất khoái chí, lập tức nói tiếp:  

 

 

“Thực ra suy nghĩ kĩ lại, chúng ta đều hiểu lầm cậu Lâm, rõ ràng cậu ta là một người tốt có tinh thần trượng nghĩa!”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 719


 Lâm Phong lại có nhiều sư huynh thế kia...  

 

Xem ra từng người một, người sau lợi hại và dữ dằn hơn hẳn người trước nhiều….  

 

 

Lúc này đây.  

 

 

Ngay cả Hoàng lão, Phong Trần Hải, Ảnh Hồng Tuyết cũng có chút hoài nghi về cuộc đời của mình.  

 

 

Bọn họ cứ tin rằng ba Chân Long Chi Tử liên thủ là có thể dễ dàng hạ gục Lâm Phong, nhưng không ngờ Lâm Phong lại có nhiều sư huynh đến thế...  

 

 

Adv

"Tiểu Bá, dù sao Hạ Vân Đỉnh cũng là một nhân vật tai to mặt lớn, sao chú có thể đối xử với ông ta như vậy?"  

 

 

Lúc này, Lý Nguyên Hạo chuyển tầm mắt sang Võ Bá, vẻ mặt trách móc nói.  

 

 


Võ Bá dường như có chút kính sợ tam sư huynh, cười ngây ngô nói:  

 

 

"Vậy anh nói em phải làm sao?"  

 

Adv

 

Lý Nguyên Hạo suy nghĩ một lát, cười nói.  

 

 

"Không cần tra tấn nữa, chú chỉ cần giữ nguyên xác ông ta cho anh là được..."  

 

 

Hạ Vân Đỉnh nghe vậy, trong lòng hoảng sợ.  

 

 

Ông ta mới gặp Lý Nguyên Hạo lần đầu, thấy anh vẻ ngoài hiền lành như vậy, còn tưởng đối phương dễ nói chuyện, không ngờ Lý Nguyên Hạo lại là một tên âm hiểm, vừa tới đã muốn giết ông ta!  

 

 

Mấy tên sư huynh của Lâm Phong, quả thực ai nấy đều tàn nhẫn!  

 

 

Hạ Vân Đỉnh chuyển ánh mắt về phía Hoàng lão, cầu cứu:  

 

 

"Chú cứu con! Con chưa thể chết! Con còn muốn sống để cống hiến cho quốc gia!"  

 

 

Hoàng lão nghe vậy, sắc mặt âm trầm bất định!  

 

 

Tình hình hiện tại có vẻ hơi ngoài tầm kiểm soát của lão ta rồi.  

 

 

Nếu ngay từ đầu biết Lâm Phong lại có nhiều sư huynh lợi hại như vậy thì lão ta tuyệt đối sẽ không cứng rắn, mà sẽ lựa chọn hòa giải với Lâm Phong…  

 

 

Nhưng bây giờ nói những điều này có tác dụng gì nữa đâu!  

 

 

Dù thế nào thì Hạ Vân Đỉnh cũng không được chết!  

 


 

Hạ Vân Đỉnh là công thần của quốc gia, nếu chỉ vì thực lực mạnh mà có thể giết công thần, thì chẳng phải nước Đại Hạ của họ sẽ trở thành trò cười sao?  

 

 

"Chuyện hôm nay cứ bỏ qua hết đi, thế nào?"  

 

 

Hoàng lão đột nhiên nói.  

 

 

Rất nhiều võ giả có mặt tại đây nghe vậy đều lộ vẻ mặt phức tạp.  

 

 

Bọn họ biết Hoàng lão đang nhún nhường rồi.  

 

 

Điều này cũng bình thường thôi!  

 

 

Đối mặt với mấy vị sư huynh đệ mạnh mẽ như vậy, nếu muốn cứng rắn thì cái giá phải trả sẽ quá lớn!  

 

 

"Sư đệ, cậu thấy sao?"  

 

 

Lý Nguyên Hạo, Võ Bá, Phùng Mục Trần ba người lần lượt chuyển ánh mắt về phía Lâm Phong, lên tiếng hỏi.  

 

 

"Hạ Vân Đỉnh, em gái tôi ở đâu?"  

 

 

Lâm Phong lên tiếng hỏi.  

 

 

"Em gái gì chứ! Tôi thật sự không bắt cóc em gái cậu!"  

 

 

Hạ Vân Đỉnh đương nhiên không thể thừa nhận!  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 254


 Lâm Phong này rốt cuộc là ai? Đã mạnh tới mức độ này!  

 

Một giây sau, Lâm Phong túm được cổ Bạch Vũ.  

 

 

Vẻ măt Bạch Vũ kinh hoảng, không còn vẻ kiêu ngạo ban nãy, chỉ run giọng hỏi:  

 

 

“Một cao nhân như anh vì sao phải bắt nạt một  gia tộc võ đạo nhỏ nhoi như thế?”  

 

 

“Cậu nói sai rồi, là bọn họ chọc tôi trước.” Lâm Phong lắc đầu, sau đó đặt tay còn lại lên đầu Bạch Vũ, sử dụng Sưu Hồn Thuật.  

 

Adv

 

Không ngờ đúng lúc này, trong đầu Bạch Vũ vang lên một tiếng hét phẫn nộ:  

 

 

“Láo xược, dám mơ tưởng đến thuật pháp của Huyền Linh Môn này!”  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong nao nao.  

 

 

Adv

Một giây sau, bộ óc của Bạch Vũ nổ tung, cả người hắn như con cá chết, từ từ trượt xuống đất, chết hoàn toàn.  

 

 

Lâm Phong thấy thế hơi nhíu mày.  

 

 

Trước kia lão nhân dạy anh Sưu Hồn Thuật, có nói:  

 

 

“Một vài thế lực lớn cũng sẽ bày cấm chế trong não đệ tử vì để tránh cho người khác ăn cắp công pháp của tông môn, cho nên nếu gặp phải tình huống này, không có thực lực thì nên cẩn thận một chút.  

 

 

“Huyền Linh Môn này cũng khá thú vị! Không hổ danh tông môn trên núi!” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Suy nghĩ xong, anh vung tay lên, linh hỏa trào ra.  

 

 

Cơ thể Bạch Vũ nháy mắt đã biến thành tro cốt bay khắp trời, bị gió thổi bay đến quán ăn đằng xa, khiến một đám đang ăn tôm hùm uống bia ho sặc sụa.  

 

 

“Mẹ nó, ông chủ, ông có thể dùng than đắt hơn một chút không, tro thổi hết vào bát chúng tôi đây này!”  

 

 

“Đúng thế, sao mà ăn được nữa!”  

 

 

…  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại chiến lợi phẩm.  

 

 

Lúc này đoạt được năm viên linh thạch từ tay Bạch Vũ, hơn nữa còn có hai viên đạn linh bạo mà Đàm Thiên Hồng cho, hiện tại trong tay anh đã có bảy viên linh thạch!  

 

 

Đáng tiếc là không sưu hồn thành công được, phía bên đó có lẽ sẽ hơi phiền toái!  

 

 

“Nếu tìm được Huyền Linh Môn ở nơi nào thì tốt rồi, có thể tới tham quan xem nông sâu thế nào.” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Vân Dao nhanh chóng bước tới, cô ấy đã thấy hết tất cả, hơi không chắc chắn hỏi:  

 

 

“Anh, có chuyện gì vậy?”  

 

 

“Một nhân vật nhỏ tới tìm chết mà thôi, không phải vấn đề lớn.” Lâm Phong cười trả lời.  

 

 

“Anh… em cảm thấy bây giờ anh lúc nào cũng trong thế nguy hiểm, em hơi sợ.” Lâm Vân Dao lo lắng nói.  

 

 

“Con đường tu tiên, có đánh nhau sống chết là chuyện bình thường. Sau này khi em tu tiên rồi, suy nghĩ đương nhiên sẽ thay đổi. Huống hồ những người này không biết thực lực của anh, em nghĩ là nguy hiểm, nhưng trong mắt anh chẳng khác nào người tốt cả.”  

 

 

“Người tốt là sao?”  

 

 

“Thích tặng đồ, em xem Bạch Vũ này đưa cho anh năm viên linh thạch, anh mong có thêm hai người như vậy tới nữa đây.”  

 

 

“À… Em hiểu, giết người cướp của hả.”

 

Huyền Linh Môn.  

 

Trong một sảnh lớn nguy nga tráng lệ, có một ông già mặc áo choàng xám đang khoanh gối ngồi thiền.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 345


Long Ngạo Thiên vung tay lên, dẫn mọi người chuẩn bị rời đi.  

 

“Tôi cho các người đi chưa?” Lâm Phong lạnh nhạt hỏi.  

 

 

Long Ngạo Thiên quay đầu, đôi mắt nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, hỏi:  

 

 

“cậu còn muốn làm gì?”  

 

 

Lâm Phong không để ý Long Ngạo Thiên, chỉ đưa mắt nhìn Vân Trung Thiên, hỏi:  

 

Adv

 

“Đã hơn nửa thời gian ba ngày, tôi bảo ông điều tra kẻ đứng sau, tra ra chưa?”  

 

 

Cơ thể Vân Trung Thiên căng lên, nhìn Lâm Phong rồi lại nhìn Long Ngạo Thiên, không dám nói.  

 

 

“Cứ nói đi, nhìn tôi làm gì?” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

Lúc này Vân Trung Thiên mới lên tiếng:  

 

 

“Tay bắn tỉa Will kia là do Bang chủ Phong Vân Bang tìm thuê! Trước đó ở hội đấu giá của thương hội Bách Vân, cậu giết chết Thành Vân và Thành Khôn nên mới khiến Thành Phong ghi hận!”  

 

 

Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

Phong Vân Bang là một trong tứ đại bang phái của Kim Lăng.  

 

 

So với Tạc thiên Bang, Long Môn Đường, Tam Khẩu Đường thì cũng coi như có chút thực lực!  

 

 

Chỉ có điều cảm giác tồn tại của bang phái này quá thấp, anh chưa từng để ý tới nó!

 

Đưa mắt nhìn đám người Long Ngạo Thiên rời đi, Lâm Phong không nghĩ ngợi nhiều mà đi thẳng vào trong phòng luôn, chuẩn bị tiếp tục xem Anh em Hồ lô cùng con gái.  

 

Theo anh, Phong Vân Bang chỉ là một nhân vật tiểu tốt mà thôi, ngày mai anh tìm giờ nào đó tiện thể đi giết là được!  

 

 

Còn về phần Long Ngạo Thiên ấy à?  

 

 

Mặc dù là tông sư võ đạo, nhưng trong mắt Lâm Phong thì cũng chỉ là một loài sâu kiến mà thôi.  

 

 

Sở dĩ anh không thèm động tay, một mặt là vì mặc dù Long Ngạo Thiên rất thích khoe khoang, nhưng không thể phủ nhận lòng yêu nước của ông ta, nếu không thì lúc thấy anh bóp lấy Hoa Vân Phi ông ta sẽ không tỏ ra khẩn trương như thế.  

 

 

Mặt khác là vì nể tình hai trăm viên đạn linh bạo.  

 

 

Nếu như xử lý Long Ngạo Thiên thì xác định là mất luôn hai trăm viên đạn linh bạo kia!  

 


 

"Lâm Phong, Long Ngạo Thiên chính là tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam, còn là cường giả tông sư võ đạo, anh dọa ông ta như thế thì liệu có vấn đề gì không?"  

 

 

Trần Y Nặc vừa chứng kiến tất cả, vẻ mặt có hơi lo lắng.  

 

 

"Yên tâm đi! Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay anh."  

 

 

Lâm Phong nhéo cái mũi nhỏ của Trần Y Nặc, sau đó lại nhìn về phía Tiểu Luyến Luyến, thấy Tiểu Luyến Luyến đã ngủ thiếp đi trên sô pha rồi.  

 

 

Anh bước tới nhẹ nhàng đắp chăn cho Tiểu Luyến Luyến, sau đó lại kéo Trần Y Nặc vào trong phòng tắm.  

 

 

"Anh... Anh định làm gì đấy."  

 

 

Trần Y Nặc cúi đầu, giọng nói như muỗi kêu.  

 

 

Lâm Phong nâng cằm Trần Y Nặc lên, khóe môi khẽ nhếch lên cười, anh cố tình nói:  

 

 

"Cô nam quả nữ ở chung trong phòng tắm, em nói xem còn làm gì được nữa?"  

 

 

"Anh... Anh phải bình tĩnh lại."  

 

 

"Không được!"  

 

 

...  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 251


 “Gia chủ Tần, chuyện qua rồi thì cho qua đi! Tôi nghe nói con trai ông chết vì có ý xấu với em gái của cậu Lâm, cũng là có nguyên nhân, không thể trách người ta được!” Long Hạo vỗ vai Tần Vô Đạo.  

 

 

Tần Vô Đạo thở hắt ra một hơi, gật đầu nói: “Ông nói cũng phải, rất nhiều chuyện là do chúng ta thiên vị quá! Trên thực tế nếu đứng trên góc độ của cậu Lâm, cậu ta làm vậy cũng không sai. Sai là do chúng ta trêu chọc cậu ta trước!”  

 

 

…  

 

 

Bên phía Lâm Phong đương nhiên không biết mấy thế lực lớn đang tự biện lý do cho mình. Nếu như biết, chắc anh sẽ vô cùng cảm thán.  

 

 

Adv

Quả nhiên, chỉ cần có thực lực thì bạn làm gì cũng đúng hết!  

 

 

“Anh Phong, chuyện lúc nãy thật sự cảm ơn anh.” Lý Tiểu Khả nghiêm túc nói.  

 

 

Vừa nãy dưới yêu cầu mãnh liệt của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả cuối cùng cũng không gọi anh là chú nữa, mà đổi thành anh Phong.  

 

 

“Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi.” Lâm Phong không đồng ý, lắc đầu.  

 

Adv

 

“Đúng vậy Tiểu Khả, cậu đừng khách khí như thế! Anh trai tớ nhiệt tình, sao chuyện của cậu mà anh ấy bỏ mặc được!” Lâm Vân Dao đứng bên cạnh cười hì hì nói.  

 

 

Lý Tiểu Khả nghe vậy rất cảm động, gật đầu, sau đó nói mình hơi mệt nên muốn quay về ký túc xá nghỉ ngơi một chút.  

 

 

Hai anh em đưa Lý Tiểu Khả về ký túc xá.  

 

 

Sau đó Lâm Vân Dao chuẩn bị đồ đến thư viện để đọc sách nhưng bị Lâm Phong gọi lại.  

 

 

“Tiểu Dao, anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em.”  

 

 

“A? Chuyện gì?” Lâm Vân Dao hơi khó hiểu.  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ chốc lát rồi nói chuyện của Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến ra.  

 

 

Lâm Vân Dao nghe xong thì im lặng, một lúc lâu không biết nên đáp lại thế nào.  

 

 

Đối với cái tên Trần Y Nặc này, cô ấy không xa lạ gì, bởi vì trước kia hai người này còn yêu nhau, anh trai luôn nhắc tới cái tên này trước mặt cô ấy, khiến cô ấy ấn tượng tới bây giờ.  

 

 

Mười năm trước anh trai mất tích, cha mẹ đến Vân Xuyên tìm Trần Y Nặc, không lâu sau đó truyền tới tin cha mẹ gặp tai nạn. Điều ấy khiến cho cô bé chín tuổi là cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng, nên không có ấn tượng gì tốt với Trần Y Nặc này.  

 


 

“Sao vậy?” Lâm Phong thấy em gái khác thường, cười hỏi.  

 

 

“Không sao, nếu như anh thích, mà cô ấy cũng thật lòng với anh thì em chúc hai người hạnh phúc!” Lâm Vân Dao nói rất chân thành.  

 

 

Lâm Phong thở dài một hơi, anh thật sự sợ em gái sẽ phản đối, điều này sẽ làm khó anh.  

 

 

“Em cũng đi gặp Y Nặc với anh đi, tiện gặp luôn cháu gái nhỏ của em.”  

 

 

“Ừ.” Lâm Vân Dao gật đầu.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, hình như cô ấy nhớ ra điều gì đó, bèn nói:  

 

 

“Anh… Anh về cũng được một thời gian rồi, nhưng đã đến thăm mộ cha mẹ chưa.”  

 

 

Lâm Phong nghe thấy vậy thì ngẩn người, ánh mắt phức tạp nói:  

 

 

“Người mất như đèn tắt thôi, xem hay không cũng đâu có ý nghĩa gì? Chỉ đau lòng thêm.”  

 

 

Từ sau khi tu tiên, Lâm Phong phát hiện quan niệm của mình đã thay đổi nhiều.  

 

 

“Vậy ngày mai anh có thể đi cùng em không? Em bỗng rất nhớ cha mẹ.”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 720


Lục soát hồn phách là một loại tà thuật thời cổ đại, đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.  

 

Ông ta không ngờ Lâm Phong lại biết loại thuật pháp này!  

 

 

Không được!  

 

 

Tuyệt đối không thể để Lâm Phong đắc thủ!  

 

 

Bằng không thì chuyện mình cấu kết với gia tộc Adam không phải sẽ bại lộ sao.  

 

 

Adv

Nghĩ đến đây.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh phun ra một ngụm máu tươi, bi phẫn nói:  

 

 

"Muốn vu oan giá họa gì thì cứ việc! Hạ Vân Đỉnh tôi cả đời tận tâm tận lực vì quốc gia, không ngờ cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này!"  


 

 

"Thôi được! Thôi được.... Người xưa có câu, sống trên đời ai mà chẳng phải một chết, chỉ mong được lưu danh sử sách!"

 

Dứt lời.  

Adv

 

Sắc mặt Hạ Vân Đỉnh đỏ bừng, làm ra vẻ chuẩn bị tự đoạn kinh mạch, muốn chết!  

 

 

"Vân Đỉnh, dừng tay!"  

 

 

Hoàng lão lập tức lên tiếng ngăn cản.  

 

 

"Chú, con hiểu nỗi khó xử của chú, chú không cần phải lo cho con!"  

 

 

Hạ Vân Đỉnh nói.  

 

 

Hoàng lão nghe vậy trong lòng rất khó chịu.  

 

 

Cả đời lão ta trung thành, yêu nước, vì sự phục hưng của Đại Hạ, có thể nói là tận tụy hết mình, chết cũng không hối tiếc!  

 

 

Lúc này nhìn thấy một người yêu nước như Hạ Vân Đỉnh lộ ra vẻ thê lương như vậy, làm sao lão ta có thể nhìn nổi?  

 

 

"Lâm Phong, tôi hỏi cậu lần cuối, chuyện này cứ bỏ qua hết, cậu thấy thế nào?"  

 

 

Hoàng lão thở ra một hơi, từng chữ từng chữ nói.  

 

 

"Tôi cũng nói lần cuối đấy! Không là không!"  

 

 

Lâm Phong nói xong, thân thể biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã đến trước mặt Hạ Vân Đỉnh, chuẩn bị lục soát hồn phách của ông ta!  

 

 

Chứng kiến cảnh này.  


 

 

Hạ Vân Đỉnh có thể nói là sợ mất mật, vội vàng âm thầm uy hiếp:  

 

 

"Lâm Phong, cậu dám động vào tôi, tôi đảm bảo em gái cậu sẽ chết không có chỗ chôn!"  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, động tác trong tay khựng lại...  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Hoàng lão lạnh lùng nói:  

 

 

"Lâm Phong, cậu thật sự cho rằng tìm được mấy vị sư huynh thì tôi sẽ không đối phó được với cậu sao?"  

 

 

Hoàng lão lấy ra một tờ giấy vàng trong tay, quăng lên trời, giấy vàng trong nháy mắt hóa thành một tia sáng rực rỡ, nở rộ trên bầu trời!  

 

 

"Nghe lệnh của tôi, nhanh chóng đến Tổ Thủ Vệ!"  

 

 

…..  

 

 

Không lâu sau.  

 

 

Lại có tám bóng người khủng bố giáng xuống sân.  

 

 

Tám bóng người này có khí tức sâu không lường được, mỗi người đều khiến người ta cảm thấy áp lực rất lớn.  

 

 

"Chiến đội người được chọn thế hệ hai!"  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 255


 “Thầy…thầy ơi! Mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ rồi!”  

 

 

Học trò run rẩy nói.  

 

 

Ông già mặc áo xám nghe vậy thì đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc bất định.  

 

 

Mệnh bài là pháp khí cấp thấp do mỗi học trò của Huyền Linh Môn dùng huyết mạch để chế tạo ra, pháp khí này có liên quan mật thiết đến tính mạng của học trò, một khi học trò chết đi thì mệnh bài mà người đó chế tạo ra cũng sẽ theo đó mà vỡ nát!  

 

 

“Chuyện xảy ra từ khi nào?”  

 

Adv

 

“Vừa mới lúc nãy, con đi quét dọn vệ sinh phòng mệnh bài như thường lệ, kết quả phát hiện thấy mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ!”  

 

 

Học trò căng thẳng nói.  

 

 

Anh ta là học trò của Huyền Linh Môn, quét dọn phòng mệnh bài đã hơn 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp mệnh bài bị vỡ, chuyện này khiến trong lòng anh ta cực kỳ lo sợ!  

 

 

Adv

Lão già mặc áo xám nghe vậy thì sắc mặt âm trầm bất định, suy tư trong chốc lát, cả người hóa thành một luồng ánh sáng đi tới trên đỉnh núi.  

 

 

Trên đỉnh núi, có một cô gái mặc đồ trắng khuynh quốc khuynh thành đang khoanh chân tu luyện, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi lên người cô ta, dịu dàng xinh đẹp, khiến cô giống như tiên nữ giáng trần!  

 

 

“Thầy! Sao người lại tới đây vậy?”  

 

 

Giang Tịch Vũ cảm nhận được sự xuất hiện của lão giả, nên chậm rãi mở mắt ra.  

 

 

Tiểu Vũ xuống núi báo thù cho Giang gia nhà con, hiện giờ mệnh bài đã vỡ!”  

 

 

Lão già áo xám chậm rãi nói:  

 

 

Giang Tịch Vũ nghe vậy, khuôn mặt tuyệt sắc có chút sững sờ, gần như không nghĩ tới kết cục lại như vậy.  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát rồi nói:  

 

 

“Giới võ đạo ở Kim Lăng yếu kém, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên ra, hẳn là không có ai có thể giết được Tiểu Vũ.”  

 

 

“Ý của con là kẻ tiêu diệt Giang gia nhà con có liên quan đến người chấp pháp?”  

 

 

Lão già áo xám cau mày.  

 


 

“Cũng có thể, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Tạm thời đừng quản Lâm Phong này nữa! Hiện giờ con đã tới giai đoạn đột phá quan trọng, đợi sau khi con đột phá, sẽ đích thân xuống núi giết anh ta.”  

 

 

Giang Tịch Vũ chậm rãi nói.  

 

 

Nghe vậy, lão già áo xám đang tức giận lại thấy vui mừng hỏi:  

 

 

“Tịch Vũ, con cảm nhận được thời cơ để đột phá rồi sao?”  

 

 

“Đúng vậy! Dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm hôm là con sẽ ngưng tụ được căn cơ võ đạo, chính thức bước vào Tiên Thiên Cảnh!”  

 

 

“Tốt! Tốt lắm…Con chỉ mới lên núi có mười lăm năm thôi, vậy mà đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, tư chất cỡ này đúng là có một không hai! Tương lai bước vào Tôn Sư Cảnh sẽ nằm trong tầm tay!”  

 

 

Lão già áo xám hài lòng gật đầu nói thêm:  

 

 

“Nếu đã như vậy, đợi sau khi con đột phá, đích thân đi giết chết Lâm Phong kia, để chứng minh tấm lòng võ đạo của mình!”  

 

 

…….  

 

 

Khoảng 7 giờ rưỡi tối.  

 

 

Lâm Phong đưa em gái tới một khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng, rồi đi thẳng lên trên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.  

 

 

Bên trong căn phòng, Trần Y Nặc đang cùng Tiểu Luyến Luyến xem phim hoạt hình heo peppa.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 252


 

 Anh vẫn luôn tránh đề cập đến chuyện này, nhưng hôm nay nghe thấy lại khiến anh cảm thấy khó chịu. Cảm giác không thoải mái chút nào! Anh rất không thích!  

 

“Đi, ngày mai chúng ta cùng đến thăm mộ cha mẹ, để cha mẹ thấy cháu gái nhỏ của họ.” Lâm Phong gật đầu.  

 

 

…  

 

 

Adv

Sau khi trao đổi một hồi, Lâm Phong gọi điện cho Trần Y Nặc, biết bọn họ được Phùng Hải sắp xếp cho ở trong khách sạn hàng đầu ở Kim Lăng, anh bèn chuẩn bị dẫn em gái đến đó.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một quán vỉa hè ở ven đường hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong.  

 

 

Lúc này là chạng vạng hơn sáu giờ, là giờ cao điểm, trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước. Nhưng cái quán vỉa hè đó lại bày ở góc vắng vẻ nhất, hơi có vẻ kỳ lạ.  

 

Adv

 

“Anh, làm sao thế?” Lâm Vân Dao nhìn theo ánh mắt anh trai, cũng phát hiện ra cái quán nhỏ kia.  

 

 

Có một thanh niên mặc áo trắng ngồi ở đó, thanh niên có khuôn mặt sắc cạnh, sau lưng đeo một thanh kiếm, tản ra khí chất phiêu diêu thần tiên.  

 

 

Trước mặt thanh niên đó để vài viên đá màu trắng.  

 

 

Trừ những thứ đó ra thì không có gì khác!  

 

 

Chơi cosplay hả?  

 

 

Lâm Vân Dao hơi ngạc nhiên.  

 

 

“Em đứng đây chờ anh, anh qua xem!” Lâm Phong nói với em gái một câu, sau đó rảo bước đi về phía đó.  

 

 

Anh nhìn thoáng qua mấy viên đá màu trắng, trong lòng vui mừng.  

 

 

Không ngờ đống đá này lại là linh thạch!  

 

 

Linh thạch đúng nghĩa, chứ không phải mấy cái viên đạn linh bạo kia!  

 

 

Trong những viên linh thạch này còn nồng đậm linh khí, tốt xấu gì cũng thuộc tầm trung!  

 

 

“Ông chủ, thứ này bao nhiêu tiền?” Lâm Phong cầm viên linh thạch của sạp hàng vỉa hè lên hỏi.  

 

 

Thanh niên mặc áo trắng ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong nói: “Thứ này không bán bằng tiền, mà bằng duyên! Nếu như người có duyên, đưa luôn thì đã sao?”  

 

 

Lâm Phong nhìn thanh niên với ánh mắt sâu xa, hỏi:  

 

 

“Vậy người nghĩ tôi có duyên không?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 346


 Long Ngạo Thiên đột nhiên hỏi.  

 

"Trông thì có vẻ là tôi đang cứu cậu ta, nhưng thật ra là đang cứu ông đó!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói.  

 

 

Vừa dứt lời, vẻ mặt tất cả mọi người ở đây đều hơi thay đổi!  

 

 

Ý lời này là gì đây?  

 

Adv

 

Chẳng lẽ trong mắt Hoa viện sĩ, ngài tổng chấp pháp đây lại không phải là đối thủ của Lâm Phong hay sao?  

 

 

"Hoa viện sĩ, cậu coi trọng cái tên Lâm Phong đó? Hay là đang coi thường tôi?"  

 

 

Đôi mắt Long Ngạo Thiên nheo lại.  

 

 

"Đương nhiên là tôi vô cùng tin tưởng vào thực lực của tổng chấp pháp Long, chỉ là tên Lâm Phong thật sự vô cùng kỳ lạ!"  

 

Adv

 

"Trên thế giới này có rất ít kẻ mà tôi không thể nhìn thấu, Lâm Phong có thể được coi là một trong số đó!"  

 

 

"Từ nét mặt, hành động và lời nói của cậu ta, tôi hoàn toàn không thể đoán ra được bước tiếp theo cậu ta định làm gì! Không nhất thiết phải khiêu khích loại người thế này!"  

 

 

"Với lại đúng là cậu ta đã cứu chúng ta, đương nhiên là nên trả chút thù lao rồi!"  

 

 

Hoa Vân Phi từ tốn nói.  

 

 

Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một vẻ kỳ dị.  

 

 

Ông ta và Hoa Vân Phi cũng được coi như là đã quen nhau nhiều năm, đây lại là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Hoa Vân Phi đánh giá về một người thế này!  

 

 

Tên Lâm Phong này thật sự thâm sâu khó lường vậy sao?  

 

 

"Tổng chấp pháp Long, tôi biết hành động vừa rồi của ông là vì muốn thị uy với Lâm Phong, nhưng cách làm này không phải áp dụng được với bất kỳ ai!"  

 

 

"Với người yếu hơn ông thì người ta sẽ sợ! Nhưng với người ngang cỡ ông, thậm chí còn mạnh hơn ông, thì sẽ chỉ cảm thấy nhục nhã thôi!"  

 

 

"Ông có thể tự suy nghĩ kỹ lý lẽ này!"  

 

 

Hoa Vân Phi nói xong thì đứng dậy, khẽ gật đầu nói:  

 

 

"Mọi người, tôi cảm thấy không khỏe, đi xuống nghỉ ngơi trước, xin lỗi vì không tiếp mọi người được."  

 

 

Tiểu Thanh nghe vậy thì vội vàng tới đỡ Hoa Vân Phi.  

 

 

Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người.  

 

 

...  

 

 

Nhìn Hoa Vân Phi rời đi, sắc mặt Long Ngạo Thiên vẫn không thay đổi.  

 

 

Đương nhiên, ông ta không để lời Hoa Vân Phi nói trong lòng!  

 

 

Cho dù Lâm Phong có lợi hại, có kỳ dị đến đâu, thì chắc chắn cũng không thể là đối thủ của ông ta được!  

 

 

Đây chính là sự tự tin của một kẻ mạnh!  

 

 

Ngoại trừ một vài lão quái vật trên núi ra thì Long Ngạo Thiên tự tin có thể đánh bại bất cứ kẻ nào!  

 

 

Cho dù là cường giả kiếm đạo thần bí lúc trước, chỉ cần cho ông ta thời gian là ông ta chắc chắn có thể tiêu diệt được kẻ đó!  

 

 

"Vân Trung Thiên, chuyện mà Lâm Phong hỏi ông trước khi rời đi là chuyện gì thế?"  

 

 

Long Ngạo Thiên nói với Vân Trung Thiên.  

 

 

"Là thế này!"  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 721


 Thậm chí một số thành viên dưới sự tôi luyện của chiến trường, đã sớm đạt đến cảnh giới Chân Long Chi Tử!  

 

Nói cách khác!  

 

 

Tám người này gần như tương đương với tám Chân Long Chi Tử!  

 

 

Cộng thêm Ảnh Hồng Tuyết và Phong Trần Hải, hiện tại đã có mười cường giả Võ Thánh đỉnh phong!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Adv

Xa xa lại truyền đến vài luồng khí tức khủng bố!  

 

 

Mỗi luồng đều kinh thiên động địa, mỗi luồng đều khiến đất trời biến sắc, mỗi luồng đều khiến toàn thân nổi da gà!  

 

 

Là gia chủ mười gia tộc lớn ở Kinh Thành tới!  

 

 

Nhà họ Đường, nhà họ Chu, nhà họ Trương, nhà họ Thượng Quan...  

 

Adv

 

Mười gia chủ liên thủ kéo đến.  

 

 

Cảm giác áp bức đó thực sự khiến vô số võ giả có mặt tại đây gần như ngạt thở!  

 

 

"Hoàng lão! Chuyện gì vậy?"  

 

 

"Hoàng lão! Chú dùng bùa điều động gọi chúng tôi tới đây, rốt cuộc là vì chuyện gì?"  

 

 

"Hoàng lão... gặp phải rắc rối gì sao?"  

 

 

"Hoàng lão...."  

 

 

Từng nhân vật lớn lên tiếng hỏi.  

 

 

"Các vị, bùa triệu tập vốn nên được dùng vào thời khắc quan trọng nhất, để chống lại nguy cơ từ bên ngoài! Nhưng chuyện ngày hôm nay, tôi không thể không dùng!"  

 

 

Hoàng lão đối mặt với những nhân vật này, cũng không dám kiêu ngạo, biểu hiện rất là khách khí!  

 

 

"Là như thế này!"  

 

 

Hoàng lão kể lại chuyện vừa rồi..  

 

 

Mà theo lời Hoàng lão kể xong.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh trực tiếp quỳ cả hai gối xuống đất, nước mắt lưng tròng nói:  

 

 

"Các vị đồng liêu, là do tôi không tốt, làm phiền mọi người tới cứu viện!"  

 

 

Lúc này.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh đã mất cả hai cánh tay và tai phải.  

 

 

Cả người như bị nhuộm đỏ bằng máu, khiến người ta có cảm giác kinh tâm động phách!  

 

 

Quá bi thảm!  

 

 

Tất cả cường giả có mặt đều không khỏi đau lòng, sợi dây mềm mại nhất trong lòng như bị chạm vào!  

 

 

"Hạ Vân Đỉnh, ông yên tâm! Có chúng tôi ở đây, có thể bảo đảm ông bình an vô sự!"  

 

 

Một cường giả Võ Thánh đỉnh phong trầm giọng nói.  

 

 

Những cường giả khác cũng đều phụ họa.  

 

 

Sau đó, ba mươi mấy cường giả đỉnh cấp vây quanh bốn sư huynh đệ Lâm Phong, Võ Bá, Lý Nguyên Hạo, Phùng Mục Trần, trên mặt mỗi người đều lộ ra sát ý lạnh lẽo!  

 

 

Ba người Lý Nguyên Hạo, Võ Bá, Phùng Mục Trần nhíu mày.  

 

 

Bọn người này gần như đại diện cho chiến lực đỉnh cao nhất của giới võ thuật Kinh Thành, giờ phút này tụ tập ở đây, khiến ba người cũng cảm thấy áp lực khá lớn.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 256


Cô nhớ rất rõ, lúc đó chính cô gái này đã nắm tay Lâm Phong trước cổng trường đại học Kim Lăng, khiến cô thất vọng mà quay đầu bỏ đi, dẫn đến hiểu lầm rất lớn.  

 

 

“Lâm Phong, người này là?”  

 

 

Trần Y Nặc lên tiếng hỏi.  

 

 

“Giới thiệu một chút, đây là em gái anh Lâm Vân Dao, ảnh lúc nhỏ của em ấy, anh đã từng cho em xem qua, em còn khen em ấy xinh đẹp đấy!”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười giới thiệu.  

 

 

Adv

Lâm Vân Dao nghe vậy thì tiến tới một bước, cởi mở giới thiệu về mình:  

 

 

“Chào chị dâu, em là em gái Lâm Phong, Lâm Vân Dao.”  

 

 

“Em…em là Tiểu Dao?”  

 

 

Trần Y Nặc sắc mặt hơi thay đổi, dáng vẻ khó mà tin được.  

 

Adv

 

Lâm Vân Dao nhìn thấy sự ngạc nhiên trong ánh mắt của Trần Y Nặc, cảm thấy kỳ lạ hỏi:  

 

 

“Sao vậy ạ?”  

 

 

“Không…không sao cả!”  

 

 

Trần Y Nặc lập tức bừng tỉnh, cố nở nụ cười trên môi, mời Lâm Vân Dao mau chóng ngồi xuống.  

 

 

Nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng xáo động.  

 

 

Bởi vì trước đó khi tới nhà Lâm Phong, Lâm Vân Dao mà cô nhìn thấy căn bản không phải là người này, mà là một cô gái lùn lùn mập mập.  

 

 

Lại liên tưởng tới chuyện Lâm Phong nói với cô cách đây không lâu, cha mẹ đã qua đời, cũng không có chuyện mua nhà trong thành phố.  

 

 

Cô lập tức hiểu hết mọi chuyện.  

 

 

Nhất định là cha mẹ lại giở trò!  

 

 

Cô rời khỏi Trần gia mười năm trước, tới thành phố Kim Lăng tìm Lâm Phong, kết quả lại gặp một người ở bến xe, người này tự xưng là bác cả của Lâm Phong, còn lấy ra ảnh hổi nhỏ của Lâm Phong cho cô xem.  

 

 

Cô đi theo người bác cả này, tới trong nhà Lâm Phong, gặp cha mẹ và em gái của Lâm Phong.  

 

 

Nhưng lại chưa từng nghĩ tới thái độ vô cùng lạnh nhạt của ba người này đối với cô, còn nói Lâm Phong đã ra nước ngoài rồi, nói cô đừng tới quấy rầy Lâm Phong nữa.  

 


 

Lúc đó cô đang mang thai, đau lòng tột độ, muốn tự sát trong tuyệt vọng, nhưng cuối cùng vẫn cứng rắn vượt qua được quãng thời gian khổ sở này!  

 

 

Sau khi sinh ra Tiểu Luyến Luyến, cô lấy lại hy vọng, trong lòng nghĩ rằng cho dù thế nào, mình cũng phải tìm thấy Lâm Phong hỏi cho rõ ràng!  

 

 

Cùng với niềm tin này, cô cùng con gái đã chịu đựng gian khổ suốt mười năm.  

 

 

Bây giờ xem ra, ba người kia chắc chắn là do người khác đóng giả!  

 

 

Mục đích chính là để khiến cô triệt để từ bỏ Lâm Phong!  

 

 

Mà người đứng sau chỉ đạo mọi chuyện, chính là cha mẹ cô ở Vân Xuyên xa xôi!  

 

 

Cô thực sự không thể hiểu nổi tại sao cha mẹ lại phải trăm phương nghìn kế lừa mình như vậy?  

 

 

Chẳng qua mình chỉ muốn theo đuổi hạnh phúc của bản thân, tại sao bọn họ lại không thể ủng hộ mình, mà lại luôn phá hoại như thế?  

 

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Y Nặc vô cùng khó chịu.  

 

 

Thì ra trong suốt mười năm qua bản thân vẫn luôn không hề hay biết gì!  

 

 

Thì ra bản thân chỉ là trò cười mà thôi!  

 

 

“Y Nặc, em làm sao vậy?”  

 

 

Lâm Phong nhận ra có gì đó không ổn, cau mày hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 253


Không thể không nói, thanh niên áo trắng rất mạnh, mạnh hơn Nam Cung Vấn Thiên kia nhiều!  

 

Đáng tiếc so với Lâm Phong thì vẫn còn yếu, dù đã phóng hết uy áp ra nhưng với Lâm Phong, nó vẫn yếu đến đáng thương.  

 

 

“Dừng lại.” Lâm Phong nhẹ nhàng phẩy tay, uy áp kinh khủng lập tức tan ra.  

 

 

“Quả nhiên có chút bản lĩnh!”  

 

 

Adv

Đôi mắt thanh niên áo trắng lóe sáng, huy động chân khí trong cơ thể, đấm thẳng vào Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong dễ dàng bắt được nắm đấm của hắn, tiện đà ném đi, thanh niên áo trắng nháy mắt đã bay ra hơn mười mét, cuối cùng lảo đảo trên đất thêm chừng vài chục bước nữa mới ổn định được thân mình!  

 

 

“Cậu bày hàng ở đây không phải vì chờ tôi đấy chứ?”  


 

 

Lâm Phong vừa nhặt linh thạch trên đất lên bỏ vào túi càn khôn, vừa điềm tĩnh hỏi.  

 

Adv

 

Thực ra anh đã nhìn ra được cảnh giới của thanh niên này rồi, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng năm.  

 

 

Thực lực như vậy xuất hiện trên người một thanh niên hai bảy hai tám tuổi cũng hơi bất ngờ.  

 

 

“Không sai! Tôi vì giết anh mà tới!”  

 

 

Thanh niên áo trắng nặng nề nói, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.  

 

 

Thực lực của Lâm Phong còn mạnh hơn hắn nghĩ, chỉ vài chiêu đã đánh tan đòn tấn công của hắn.  

 

 

Điều này nghĩa là hắn phải ra tuyệt chiêu!  

 

 

“Giết tôi? Chúng ta lần đầu gặp mặt đúng không?” Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 

 

“Tôi vì nhà họ Giang! Sư tỷ của tôi là tiểu thư nhà họ Giang, Giang Tịch Vũ! Anh vì một mối thù mà diệt cả nhà họ, đúng là làm hại cả thiên hạ.” Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày. Anh cho rằng mình đã diệt sạch cả nhà họ Giang, không ngờ vẫn còn mầm mống tai họa.  

 

 

Anh nhớ trước kia Trần Thiên Hủ từng nói với mình nhà họ Giang có một nhân vật lớn, chính vì thế mà hai nhà Giang, Trần mới đính hôn với nhau…  

 

 

Nói như vậy nhân vật lớn này chính là Giang Tịch Vũ rồi!  


 

 

“Chậc, đúng là cháy rừng mãi không tắt, gió thổi chút thôi lại bùng lên.” Lâm Phong thở dài một hơi.  

 

 

Lúc này, thanh niên áo trắng rút trường kiếm sau lưng mình ra.  

 

 

Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí bén nhọn xuất hiện, khiến không khí xung quanh xơ xác tiêu điều.  

 

 

“Anh còn di ngôn nào không?”  

 

 

“Vì sao sư tỷ của cậu không tự ra mặt? Lại phái cậu tới đây tìm chết?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Buồn cười, sư tỷ của tôi là người thế nào chứ, sao lại tự tới tìm anh được? Vừa nãy cho anh ba phần, anh nghĩ mình thật sự là đối thủ của tôi sao?” Thanh niên áo trắng cười khẽ, đưa kiếm chỉ Lâm Phong, lạnh lẽo nói:  

 

 

“Nhỡ kĩ, tối nay, người giết anh là Bạch Vũ của Huyền Linh Môn!”  

 

 

“Ong!”  

 

 

Bạch Vũ không hề do dự, bổ luôn hai phát ra.  

 

 

Hai luồng kiếm khí nhanh chóng lao ra, chém nát mấy hàng cây xung quanh, nhưng khi vọt tới trước mặt Lâm Phong, vẫn bị Lâm Phong dễ dàng đón được.  

 

 

“Không hổ là đệ tử tông môn, biết cách rót linh lực vào kiếm, có thể nói, mấy nhát kiếm này của cậu, ở phàm thế này, võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng sáu hay thậm chí là tầng bảy cũng không phải đối thủ của cậu!” Lâm Phong giương mắt nhìn về phía Bạch Vũ, rồi thản nhiên nói: “Đáng tiếc là cậu gặp tôi!”  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 347


Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một tia sáng, lập tức cười khẩy nói:  

 

"Lâm Phong muốn tiêu diệt Phong Vân Bang, nhưng tôi lại cứ không cho cậu ta tiêu diệt đó! Thật sự tưởng rằng muốn làm gì ở thành phố Kim Lăng là làm đó à? Hơi tí là diệt cả nhà người ta!"  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy không nói gì, nhưng trong lòng thì thở dài một hơi.  

 

 

Chỉ mong đến lúc đó đừng có rước thêm phiền toái lớn gì!  

 

 

...  

 

Adv

 

Trăng tròn như mâm bạc.  

 

 

Trong một khu rừng nhỏ trong công viên, một người đàn ông mặc áo vải đang ngồi khoanh chân.  

 

 


Người đàn ông khoảng chừng bốn mươi tuổi, dáng người cường tráng, mặt chữ "Quốc", toàn thân tỏa ra một thứ khí thế không cho phép người lạ tới gần.  

 

 

Ngoài ra.  

 

Adv

 

Đằng sau anh ta còn có một thanh kiếm dài!  

 

 

Thanh kiếm dài hơn bốn thước, bề mặt thân màu xanh sẫm, lưỡi kiếm đơn, sắc bén khủng khiếp.  

 

 

Đây là một thanh Tachi!  

 

 

Hơn nữa... Trên chuôi kiếm được khắc rõ ràng hai chữ tiếng Nhật: "Danh kiếm"!  

 

 

"Hồng hộc!"  

 

 

Đúng lúc này, một tiếng thở hổn hển yêu kiều vang lên ở sâu trong rừng cây.  

 

 

Người đàn ông mặc áo vải đột nhiên mở bừng hai mắt, giơ tay chém, âm thanh im bặt lại.  

 

 

Nhìn kỹ lại, dưới lưỡi kiếm có một giọt máu đang từ từ chảy xuống, dưới ánh trăng, trông nó lại có phần lạnh lẽo đáng sợ!  

 

 

"Loại người cẩu thả, đáng chém!"  

 

 

Giọng nói của Đao Ma lạnh lùng.  

 

 

Lúc này, điện thoại di động vang lên.  

 

 

Anh ta bắt máy, phía đối diện lập tức vang lên giọng nói dịu dàng mà lại lạnh lùng:  


 

 

"Mã Đông Phong chết rồi!"  

 

 

"Chết rồi?"  

 

 

Đao Ma nhíu mày, lập tức nói lại:  

 

 

"Rõ ràng là tôi đã ngăn cản Long Ngạo Thiên, đồng thời còn ngăn cản cả hai người chấp pháp trong khoảng hơn hai mươi phút!"  

 

 

"Với sức mạnh của Mã Đông Phong thì sao mà chết được chứ?"  

 

 

"Hẳn là trong thành phố Kim Lăng xuất hiện một nhân tố mà chúng ta không thể khống chế! Tôi nghi ngờ Quỷ Anh, Phong Hành Giả và Mã Đông Phong đều chết dưới tay kẻ này!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia có vẻ phẫn nộ, rõ ràng là đang rất tức giận.  

 

 

Lần này nhóm Bát Kỳ bọn họ thiệt hại mất ba tinh anh, vậy mà vẫn không giết được Hoa Vân Phi, điều này khiến anh ta không thể nào chấp nhận nổi, đây là sự sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay của anh ta!  

 

 

Đao Ma im lặng một lát rồi hỏi:  

 

 

"Bây giờ đã đánh rắn động cỏ rồi, có sự bảo vệ của Long Ngạo Thiên, tôi không thể nào có cơ hội ra tay được!"  

 

 

"Trước mắt hãy từ bỏ việc ám sát Hoa Vân Phi đi đã! Bây giờ anh lập tức đi tìm cái nhân tố nằm ngoài tầm kiểm soát này đi! Cho dù kẻ đó có là ai thì tôi vẫn muốn kẻ đó phải trả giá bằng máu!"  

 

 

"Không tru di cửu tộc, không xóa bỏ được mối hận trong lòng tôi!"  

 

 

Giọng nam dịu dàng kia lạnh lùng nói.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 722


 

 Thân thể Lâm Phong biến mất tại chỗ, trực tiếp xông vào đám người!  

 

Anh một người một kiếm, đơn độc đối đầu với ba mươi mấy cường giả mạnh nhất Kinh Thành, không hề có chút sợ hãi nào!  

 

 

"Làm càn!"  

 

 

Ba mươi mấy cường giả tức giận tới cực điểm!  

 

 

Chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị giẫm đạp không thương tiếc!  

 

 

Một tên tiểu bối, vậy mà còn dám chủ động công kích?  

 

Adv

 

"Ầm!"  

 

 

"Rầm!"  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Hai bên trong nháy mắt đã giao chiến.  

 

Adv

 

Quyền phong gào thét, chưởng khí quanh quẩn, vô số kiếm khí bay loạn trong đám người...  

 

 

Mọi loại năng lượng đáng sợ giao hội với nhau, phát ra từng tiếng nổ vang!  

 

 

Chỉ trong chốc lát.  

 

 

Trụ sở Tổ Thủ Vệ có diện tích mười vạn mét vuông, thế mà bị san thành bình địa!  

 

 

Chứng kiến cảnh này.  

 

 

Rất nhiều võ giả đang vây xem đều rơi vào trạng thái đờ đẫn!  

 

 

Hoàng lão há to miệng.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh sắc mặt hoảng sợ, trong lòng lần đầu tiên cảm thấy hối hận.  

 

 

Ngay cả Lý Nguyên Hạo, Võ Bá, Phùng Mục Trần cũng đều lộ vẻ khó tin!  

 

 

Đó chính là ba mươi mấy Võ Thánh đỉnh phong...  

 

 

Mỗi một Võ Thánh đỉnh phong đều đã đạt tới cực hạn mà võ giả bình thường có thể đạt tới, đang ở ranh giới phân chia của một cảnh giới lớn!  

 

 

Dựa theo cách nói của giới tu tiên, thực lực Võ Thánh đỉnh phong ở vào khoảng Nguyên Anh sơ kỳ hoặc trung kỳ.  

 

 

Nói cách khác.  

 

 

Lâm Phong hiện tại lấy một địch ba mươi mấy tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ mà không bại trận!  

 

 

Điều này thực sự quá mức khoa trương  

 

 

"Tam sư huynh, tứ sư huynh, chúng ta có cần giúp không?"  

 

 

Phùng Mục Trần đột nhiên hỏi.  

 

 

"Giúp!"  

 

 

Võ Bá định xông lên, nhưng lại bị Lý Nguyên Hạo ngăn lại!  

 

 

"Không cần, nhìn dáng vẻ thong dong tự tại của sư đệ, chúng ta mà lên giúp, chẳng phải là đang sỉ nhục sư đệ sao!"  

 

 

Lời chua nói xong.  

 

 

Lý Nguyên Hạo tiếp tục:  

 

 

"Hơn nữa, năm đó sư phụ đuổi chúng ta xuống núi, chính là để bồi dưỡng sư đệ, chẳng lẽ hai chú không tò mò về thực lực hiện tại của sư đệ sao?"

 

Trận chiến chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi!  

 

Hơn ba mươi cường giả của Kinh Thành, đã cảm thấy có chút bất lực.  

 

 

Trán đổ mồ hôi, thở hổn hển!  

 

 

Lúc này trên người bọn họ ít nhiều đều mang theo vết thương,  

 

 

Đều bị kiếm khí làm bị thương, đau rát!  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 257


Tiểu Luyến Luyến ném đi chiếc điều khiển trong tay, có chút hốt hoảng nói.  

 

 

Lâm Phong cũng tỏ vẻ ngờ vực, không biết tại sao Y Nặc lại đột nhiên trở nên như vậy.  

 

 

Anh có thể cảm nhận được sự đau khổ của Y Nặc vào lúc này, là cảm xúc đau khổ đến tuyệt vọng.  

 

 

“Chuyện đã qua rồi thì hãy để cho nó qua đi! Không cần phải lúc nào cũng nghĩ về nó. Từ nay trở đi, chúng ta sống thật tốt là được mà!”  

 

 

Lâm Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Y Nặc, ản ủi nói.  

 

Adv

 

“Chị dâu! Có phải em tới đây, khiến chị nghĩ nhiều không? Chị yên tâm, em không phải người nhỏ mọn! Chỉ cần chị với anh có thể bên nhau hạnh phúc, em sẽ chúc phúc cho hai người!”  

 

 

Lâm Vân Dao ở một bên cũng sốt ruột nói.  

 


 

Cô ấy thực sự bị dọa sợ rồi.  

 

 

Bản thân chỉ chào hỏi một chút thôi, vậy mà lại khiến Trần Y Nặc khóc thành thế này.  

 

Adv

 

“Không…không phải như thế này! Lâm Phong..em có lỗi với anh.”  

 

 

Trần Y Nặc đột nhiển ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ.  

 

 

Bởi vì cô nghĩ tới một chuyện rất đáng sợ!  

 

 

Ban đầu cha mẹ Lâm Phong đi Vân Xuyên tìm Lâm Phong, kết quả lại vô tình qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, không lẽ chuyện này là do cha mẹ cô đã làm sao?  

 

 

Nếu như thực sự là vậy…  

 

 

Trần Y Nặc không dám nghĩ tới, cũng không muốn nghĩ tới nữa.  

 

 

Bởi vì chỉ cần nghĩ tới khả năng này thôi là cổ họng của cô lại tanh tanh, giống như muốn phun ra một ngụm máu vậy.  

 

 

Lúc này.  

 

 

Lâm Phong cũng đã nhận thấy được có chuyện không ổn.  

 

 

Anh không biết Y Nặc nghĩ tới chuyện gì, nhưng chuyện này tuyệt đối có liên quan đến mình….  

 

 

Chẳng lẽ Tiểu Luyến Luyến thực ra không phải con anh?  

 

 


Sắc mặt Lâm Phong thay đổi, nhìn không được lại dùng thần thức quét qua khí tức huyết mạch của con gái.  

 

 

Không sai mà!  

 

 

Huyết mạch tương thích với mình 99% mà!  

 

 

Nếu đây mà không phải con gái mình, vậy thì thực sự khó hiểu quá rồi!  

 

 

Nhưng Y Nặc khóc tới mức này, lại còn liên tục nói xin lỗi mình là ý gì?  

 

 

…..

 

“Y Nặc, bất kể là chuyện gì đi nữa, em hãy nói ra rồi chúng ta cùng nhau đối mặt! Có anh đây…không sao đâu!”  

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Y Nặc khuôn mặt đẫm nước mắt, cắn môi, lắc đầu không muốn nói thêm.  

 

 

Mà chính vào lúc này, Trần Thiên Hủ nằm ở trên giường đột nhiên lên tiếng nói:  

 

 

“Lâm Phong, đừng hỏi em gái tôi, để tôi nói cho cậu vậy.”  

 

 

“Anh…Anh biết hết sao?”  

 

 

Trần Y Nặc quay đầu lại nhìn, vẻ mặt tức giận.  

 

 

Trần Thiên Húc thở dài một hơi, chậm rãi nói:  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 254


 Lâm Phong này rốt cuộc là ai? Đã mạnh tới mức độ này!  

 

Một giây sau, Lâm Phong túm được cổ Bạch Vũ.  

 

 

Vẻ măt Bạch Vũ kinh hoảng, không còn vẻ kiêu ngạo ban nãy, chỉ run giọng hỏi:  

 

 

“Một cao nhân như anh vì sao phải bắt nạt một  gia tộc võ đạo nhỏ nhoi như thế?”  

 

 

“Cậu nói sai rồi, là bọn họ chọc tôi trước.” Lâm Phong lắc đầu, sau đó đặt tay còn lại lên đầu Bạch Vũ, sử dụng Sưu Hồn Thuật.  

 

Adv

 

Không ngờ đúng lúc này, trong đầu Bạch Vũ vang lên một tiếng hét phẫn nộ:  

 

 

“Láo xược, dám mơ tưởng đến thuật pháp của Huyền Linh Môn này!”  

 

 

Vẻ mặt Lâm Phong nao nao.  

 

 

Adv

Một giây sau, bộ óc của Bạch Vũ nổ tung, cả người hắn như con cá chết, từ từ trượt xuống đất, chết hoàn toàn.  

 

 

Lâm Phong thấy thế hơi nhíu mày.  

 

 

Trước kia lão nhân dạy anh Sưu Hồn Thuật, có nói:  

 

 

“Một vài thế lực lớn cũng sẽ bày cấm chế trong não đệ tử vì để tránh cho người khác ăn cắp công pháp của tông môn, cho nên nếu gặp phải tình huống này, không có thực lực thì nên cẩn thận một chút.  

 

 

“Huyền Linh Môn này cũng khá thú vị! Không hổ danh tông môn trên núi!” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Suy nghĩ xong, anh vung tay lên, linh hỏa trào ra.  

 

 

Cơ thể Bạch Vũ nháy mắt đã biến thành tro cốt bay khắp trời, bị gió thổi bay đến quán ăn đằng xa, khiến một đám đang ăn tôm hùm uống bia ho sặc sụa.  

 

 

“Mẹ nó, ông chủ, ông có thể dùng than đắt hơn một chút không, tro thổi hết vào bát chúng tôi đây này!”  

 

 

“Đúng thế, sao mà ăn được nữa!”  

 

 

…  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại chiến lợi phẩm.  

 

 

Lúc này đoạt được năm viên linh thạch từ tay Bạch Vũ, hơn nữa còn có hai viên đạn linh bạo mà Đàm Thiên Hồng cho, hiện tại trong tay anh đã có bảy viên linh thạch!  

 

 

Đáng tiếc là không sưu hồn thành công được, phía bên đó có lẽ sẽ hơi phiền toái!  

 

 

“Nếu tìm được Huyền Linh Môn ở nơi nào thì tốt rồi, có thể tới tham quan xem nông sâu thế nào.” Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Vân Dao nhanh chóng bước tới, cô ấy đã thấy hết tất cả, hơi không chắc chắn hỏi:  

 

 

“Anh, có chuyện gì vậy?”  

 

 

“Một nhân vật nhỏ tới tìm chết mà thôi, không phải vấn đề lớn.” Lâm Phong cười trả lời.  

 

 

“Anh… em cảm thấy bây giờ anh lúc nào cũng trong thế nguy hiểm, em hơi sợ.” Lâm Vân Dao lo lắng nói.  

 

 

“Con đường tu tiên, có đánh nhau sống chết là chuyện bình thường. Sau này khi em tu tiên rồi, suy nghĩ đương nhiên sẽ thay đổi. Huống hồ những người này không biết thực lực của anh, em nghĩ là nguy hiểm, nhưng trong mắt anh chẳng khác nào người tốt cả.”  

 

 

“Người tốt là sao?”  

 

 

“Thích tặng đồ, em xem Bạch Vũ này đưa cho anh năm viên linh thạch, anh mong có thêm hai người như vậy tới nữa đây.”  

 

 

“À… Em hiểu, giết người cướp của hả.”

 

Huyền Linh Môn.  

 

Trong một sảnh lớn nguy nga tráng lệ, có một ông già mặc áo choàng xám đang khoanh gối ngồi thiền.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 348


Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong tỉnh dậy từ trong cơn mơ.  

 

 

Anh dịu dàng nhìn người phụ nữ trong vòng tay mình, lặng lẽ chuẩn bị đứng dậy mặc quần áo, nhưng không ngờ Trần Y Nặc vẫn bị làm cho thức giấc.  

 

 

“Anh yêu, sao anh thức dậy sớm vậy, không ngủ thêm một chút đi?”  

 

 

“Hôm nay anh có chút việc phải làm.”  

 

 

Lâm Phong mỉm cười nói.  

 

 

“Đi tới Phong Vân Bang sao?”  

 

Adv

 

Trần Y Nặc hỏi.  

 

 

“Đúng vậy…sát thủ mà Phong Vân Bang tìm đến, đã cho nổ tung nhà anh, anh không thể nào tha bọn chúng.”  


 

 

Lâm Phong khẽ gật đầu.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy thì suy nghĩ một lúc rồi nói:  

 

Adv

 

“Vậy anh giúp em lấy chiếc váy ngắn màu đen bên trong hành lý qua đây, quần áo hôm qua đều đã bị anh xé rách hết rồi.”  

 

 

Lâm Phong nghe vậy vẻ mặt có chút ngượng ngùng, nhanh chóng đi giúp Trần Y Nặc lấy chiếc váy ngắn màu đen ra.  

 

 

Nhìn Trần Y Nặc đứng dậy mặc quần áo, Lâm Phong nhất thời không nhịn được mà nhìn đi chỗ khác.  

 

 

Đây có lẽ là phong cảnh đẹp nhất thế giới phải không?  

 

 

“Chỉ biết nghĩ linh tinh, anh mau qua phòng bên cạnh xem thử Tiểu Luyến Luyến đã dậy chưa, may mà tối qua em đưa Tiểu Luyến Luyến qua phòng anh trai em trước, nếu không con bé lại tưởng chúng ta đánh nhau!”  

 

 

Trần Y Nặc nói không vui vẻ cho lắm.  

 

 

“Trẻ con biết cái gì đâu!”  

 

 

“Trẻ con bây giờ biết nhiều hơn anh đấy!”  

 

 

“….”  

 

 

Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu.  

 

 

Anh sang phòng bên cạnh, đánh thức Tiểu Luyến Luyến và Trần Thiên Hủ.  

 

 

Sau đó, bốn người đến phòng ăn của khách sạn dùng bữa sáng.  

 

 

“Lâm Phong, hôm qua tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi, cũng đã nói cậu sẽ cùng về với chúng tôi! Nhưng khả năng mẹ tôi vẫn còn chút thành kiến với cậu, tới lúc đó cậu đừng có trở mặt đấy nhé!”  


 

 

Trần Thiên Hủ vừa ăn bánh bao vừa nói.  

 

 

Trần Y Nặc nghe vậy, cũng chuyển sự chú ý sang Lâm Phong.  

 

 

“Anh nghĩ Lâm Phong tôi là người như thế nào vậy? Lâm Phong này đã từng trở mặt với người khác bao giờ chưa? Toàn là người khác trở mặt với tôi nên tôi bị ép phải phản kháng lại mà thôi.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Trần Thiên Hủ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cười nói.  

 

 

“Vậy chúng ta khi nào về Vân Xuyên?”  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ rồi nói:  

 

 

“Ngày kia đi…hai ngày này tôi có nhiều việc phải làm.”  

 

 

Sau khi dùng bữa sáng xong, Lâm Phong trực tiếp đi thẳng tới Phong Vân Bang.  

 

 

…..  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Phòng nghị sự của Phong Vân Bang.  

 

 

Bang chủ Phong vân Bang Thành Phong, nhìn người đứng trước mắt, vẻ mặt cố nặn ra một nụ cười và hỏi:  

 

 

“Lão….lão Vân, hôm nay sao ngài lại rảnh rỗi tới chỗ tôi vậy?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 723


 Lúc này, Chân Long Chi Tử Phong Trần Hải lớn tiếng nói:  

 

 

"Các vị, không thể tiếp tục như vậy được nữa! Tên này có lẽ đã là cảnh giới Võ Thần, nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta chắc chắn sẽ bại!"  

 

 

"Mọi người liên thủ, toàn lực tấn công, phá vỡ thế bế tắc!"  

 

 

Lời này vừa nói ra.  

 

 

Các cường giả của Chiến đội người được chọn thế hệ hai, chủ các gia tộc đứng đầu Kinh Thành đều gật đầu phụ họa, chuẩn bị dốc toàn lực, liên thủ tung ra chiêu mạnh nhất!  

 

 

Adv

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong đột nhiên cắm mạnh thanh kiếm trong tay xuống đất.  

 

 

"Chủng Kiếm Thuật!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Adv

Một cỗ năng lượng mênh mông theo mặt đất lan tỏa ra bốn phía.  

 

 

Hơn ba mươi cường giả vây công xung quanh Lâm Phong không chịu nổi năng lượng của đợt sóng xung kích này, lần lượt bị đánh bay ra ngoài, cuối cùng giống như tiên nữ tán hoa*, từ trên không trung rơi xuống đất.  

 

 

*Tiên nữ tán hoa: là một thành ngữ Trung Quốc, dùng để miêu tả cảnh tượng nhiều vật thể nhỏ rơi xuống từ trên cao như những cánh hoa đang bay lả tả trong gió. Thành ngữ này thường được sử dụng trong văn học và thơ ca để tạo nên một hình ảnh đẹp và thơ mộng.  

 

 

"Phụt!"  

 

 

"Phụt!"  

 

 

"Phụt!"  

 

 

Hơn ba mươi cường giả đều ôm ngực, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn!  

 

 

Bọn họ nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi, chỉ cảm thấy tim như muốn nứt ra!  

 

 

Tên thanh niên này tại sao lại có thể khủng bố như vậy?  

 

 

Bọn họ nhiều người liên thủ, vậy mà lại không chịu nổi một kích!  

 

 

Thậm chí.  

 

 

Bọn họ đều có cảm giác.  

 

 

Lâm Phong dường như từ đầu đến cuối đều không dùng hết toàn lực, cảm giác giống như đang đùa vậy...  

 


 

Ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong chuyển đôi mắt sâu thẳm của mình sang phía Hoàng lão.  

 

 

Hoàng lão trán rịn ra một tia mồ hôi lạnh, không khỏi lùi lại mấy bước.  

 

 

Lão ta vừa định nói gì đó, thì phát hiện Lâm Phong đã dời mắt đi, hướng về phía Hạ Vân Đỉnh đi tới!  

 

 

"Lâm Phong, cậu..."  

 

 

Hoàng lão không nhịn được lên tiếng.  

 

 

"Ông thật sự cho rằng tôi không dám giết ông sao?"  

 

 

Lâm Phong cắt ngang lời Hoàng lão, lại lạnh lùng nói.  

 

 

"Đừng có nói với tôi cái gì mà Hạ Vân Đỉnh là công thần của quốc gia, khi ông ta bắt cóc em gái tôi, nhiều lần hãm hại tôi, thì mấy người đang ở đâu?"  

 

 

"Hay là, mấy người chỉ tin lời ông ta nói, mà không thể tin lời tôi nói?"  

 

 

Lâm Phong nói xong cũng không đợi Hoàng lão trả lời, trực tiếp xách Hạ Vân Đỉnh lên khỏi mặt đất.  

 

 

Hạ Vân Đỉnh trong lòng vô cùng hối hận.  

 

 

Nếu sớm biết thực lực của Lâm Phong đã đạt tới mức độ như vậy, ông ta tuyệt đối sẽ không chọc giận Lâm Phong...  

 

 

"Lâm Phong, cậu buông tôi ra... Tôi bảo đảm em gái cậu sẽ bình an vô sự!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 258


 Trần Y Nặc cười khổ.  

 

 

Trần Thiên Hủ nghe xong liền trầm mặc, nhất thời không biết trả lời thế nào.  

 

 

Với anh ta mà nói, vì tốt cho em gái hay tốt cho Trần gia thì hai chuyện này vốn không hề mâu thuẫn.  

 

 

Ban đầu Lâm Phong là một kẻ tay trói gà không chặt, gia cảnh bình thường, không quyền không thế, mà em gái anh ta là con gái chính thống của Trần gia!  

 

 

Thân phận hai người giống như công chúa và kẻ ăn xin vậy, sao có thể ở bên nhau được?  

 

Adv

 

“Lâm Phong, cậu đi với tôi, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho cậu! Cậu bây giờ, đã có tư cách biết hết mọi thứ rồi!”  

 

 

Trần Thiên Hủ cố gắng bò dậy khỏi giường.  


 

 

Trước đó anh ta bị thương rất nặng, nhưng sau khi được Lâm Phong chữa trị, hiện tại đã khá hơn rất nhiều, chỉ có điều vẫn còn hơi yếu.  

 

 

Adv

“Tiểu Dao, em nhìn chị dâu và cháu gái em chút nhé.”  

 

 

Lâm Phong nói với Lâm Vân Dao, sau đó cùng Trần Thiên Hủ đi qua gian phòng bên cạnh.  

 

 

Vì để lấy lòng Lâm Phong, Phùng Hải của thương hội Bách Vân, đã đặt hết toàn bộ tầng trên cùng của khách sạn Kim Lăng, cho nên đi đến phòng nào cũng được.  

 

 

…….  

 

 

Bên trong một phòng tổng thống khác.  

 

 

Lâm Phong và Trần Thiên Hủ ngồi đối diện nhau.  

 

 

“Nói đi? Rốt cuộc là chuyện gì? Mà làm ra vẻ thần bí như vậy.”  

 

 

Lâm Phong hỏi thẳng vào vấn đề.  

 

 

“Có thuốc không? Tôi muốn hút điếu thuốc cho tỉnh táo.”  

 

 

Trần Thiên Hủ nói.  

 

 

Sau khi anh ta tỉnh lại, ngoại trừ chuyện Lâm Phong tu tiên là không biết, còn những chuyện khác đều đã biết cả.  

 

 

Lâm Phong không những giết chết lão già áo đen Tiên Thiên Cảnh khả nghi kia, mà còn  đơn thương độc mã tiêu diệt Giang gia!  

 

 

Thực lực cỡ này, đã đủ để anh ta coi trọng!  

 

 

Cho dù đối mặt với Trần gia lớn mạnh thì Lâm Phong cũng đã có tư cách để đàm phán!  

 

 

“Hút đi…”  

 

 

Từ trong tủ đồ trong phòng, Lâm Phong lấy ra một bao Cửu Ngũ Chí Tôn ném cho Trần Thiên Hủ.  

 

 

Trần Thiên Hủ mở bao thuốc lá lấy ra một điếu, nhưng lại phát hiện không có lửa.  

 

 

“Pặc~”  

 

 

Lâm Phong búng ngón tay.  

 

 

Điều thuốc trên đầu ngón tay của Trần Thiên Hủ lập tức được châm lửa, chuyện này khiến anh ta ngây người trong chốc lát.  

 

 

Anh ta rít một hơi rồi hỏi với vẻ mặt có chút phức tạp:  

 

 

“Lâm Phong, rốt cuộc hiện giờ thực lực của cậu là gì? Thuộc ở bậc mấy Tiên Thiên rồi?”  

 

 

“Trên tông sư võ đạo là cảnh giới gì?”  

 

 

Lâm Phong hỏi ngược lại.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 255


 “Thầy…thầy ơi! Mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ rồi!”  

 

 

Học trò run rẩy nói.  

 

 

Ông già mặc áo xám nghe vậy thì đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc bất định.  

 

 

Mệnh bài là pháp khí cấp thấp do mỗi học trò của Huyền Linh Môn dùng huyết mạch để chế tạo ra, pháp khí này có liên quan mật thiết đến tính mạng của học trò, một khi học trò chết đi thì mệnh bài mà người đó chế tạo ra cũng sẽ theo đó mà vỡ nát!  

 

 

“Chuyện xảy ra từ khi nào?”  

 

Adv

 

“Vừa mới lúc nãy, con đi quét dọn vệ sinh phòng mệnh bài như thường lệ, kết quả phát hiện thấy mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ!”  

 

 

Học trò căng thẳng nói.  

 

 

Anh ta là học trò của Huyền Linh Môn, quét dọn phòng mệnh bài đã hơn 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp mệnh bài bị vỡ, chuyện này khiến trong lòng anh ta cực kỳ lo sợ!  

 

 

Adv

Lão già mặc áo xám nghe vậy thì sắc mặt âm trầm bất định, suy tư trong chốc lát, cả người hóa thành một luồng ánh sáng đi tới trên đỉnh núi.  

 

 

Trên đỉnh núi, có một cô gái mặc đồ trắng khuynh quốc khuynh thành đang khoanh chân tu luyện, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi lên người cô ta, dịu dàng xinh đẹp, khiến cô giống như tiên nữ giáng trần!  

 

 

“Thầy! Sao người lại tới đây vậy?”  

 

 

Giang Tịch Vũ cảm nhận được sự xuất hiện của lão giả, nên chậm rãi mở mắt ra.  

 

 

Tiểu Vũ xuống núi báo thù cho Giang gia nhà con, hiện giờ mệnh bài đã vỡ!”  

 

 

Lão già áo xám chậm rãi nói:  

 

 

Giang Tịch Vũ nghe vậy, khuôn mặt tuyệt sắc có chút sững sờ, gần như không nghĩ tới kết cục lại như vậy.  

 

 

Cô ta suy nghĩ một lát rồi nói:  

 

 

“Giới võ đạo ở Kim Lăng yếu kém, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên ra, hẳn là không có ai có thể giết được Tiểu Vũ.”  

 

 

“Ý của con là kẻ tiêu diệt Giang gia nhà con có liên quan đến người chấp pháp?”  

 

 

Lão già áo xám cau mày.  

 


 

“Cũng có thể, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Tạm thời đừng quản Lâm Phong này nữa! Hiện giờ con đã tới giai đoạn đột phá quan trọng, đợi sau khi con đột phá, sẽ đích thân xuống núi giết anh ta.”  

 

 

Giang Tịch Vũ chậm rãi nói.  

 

 

Nghe vậy, lão già áo xám đang tức giận lại thấy vui mừng hỏi:  

 

 

“Tịch Vũ, con cảm nhận được thời cơ để đột phá rồi sao?”  

 

 

“Đúng vậy! Dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm hôm là con sẽ ngưng tụ được căn cơ võ đạo, chính thức bước vào Tiên Thiên Cảnh!”  

 

 

“Tốt! Tốt lắm…Con chỉ mới lên núi có mười lăm năm thôi, vậy mà đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, tư chất cỡ này đúng là có một không hai! Tương lai bước vào Tôn Sư Cảnh sẽ nằm trong tầm tay!”  

 

 

Lão già áo xám hài lòng gật đầu nói thêm:  

 

 

“Nếu đã như vậy, đợi sau khi con đột phá, đích thân đi giết chết Lâm Phong kia, để chứng minh tấm lòng võ đạo của mình!”  

 

 

…….  

 

 

Khoảng 7 giờ rưỡi tối.  

 

 

Lâm Phong đưa em gái tới một khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng, rồi đi thẳng lên trên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.  

 

 

Bên trong căn phòng, Trần Y Nặc đang cùng Tiểu Luyến Luyến xem phim hoạt hình heo peppa.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom