Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 101


Chương 101

“Chị, trời còn sớm mà, không bằng chơi đùa cùng mọi người đi?”

“Tôi buồn ngủ Tô Lam lạnh lùng nói, nghe thấy tiếng chị kia, muốn bao phần chế giễu có bấy nhiêu.

Phương Vi bước một bước dài xông tới trước mặt Tô Lam: “Mọi người cùng một đoàn phim, cùng nhau chơi đùa mà, đi đi đi, đến phòng của chị Nhược Vân”

Đương nhiên Tô Lam muốn từ chối, kết quả Phương Vi khỏe hơn kéo cô đi, cũng không để ý xem cô có muốn hay không.

Gần như là bị lôi đến phòng của Tô Nhược Vân.

Mọi người vừa xông vào trong phòng của Tô Nhược Vân, ríu ra ríu rít mãi không thôi.

Đột nhiên Phương Vi nhạy bén nói: “Chị Nhược Vân, hay là chúng ta chơi thật hay thách đi!”

“Được đó!” Tô Nhược Vân đồng ý ngay.

“Nhưng không có nam giới nha, chán chết” Một diễn viên trong đó ỉu xìu nói.

“Không có nam giới, chúng ta chơi kích thích hơn nha!”

Phương Vĩ tỏ ra cực kì hưng phấn.

Tô Lam trợn trắng mắt: “Mọi người chơi đi, tôi về đây”

“Chị, chơi đi mà, một mình chị về chán lắm” Tô Nhược Vân vội giữ lại.

Phương Vi liền kéo một phát, ấn Tô Lam ngồi lên sofa, Tô Lam biết bản thân không trốn nổi, trước giờ cô không hòa hợp với mọi người, nhưng trong giới giải trí, cô bắt buộc phải hòa hợp, đây là điều Tiêu Mạch Nhiên nói với cô hôm nay.

Trong giới giải trí không có bạn bè thật sự, nhưng cũng không thể có kẻ thù.

Hôm nay cô không chơi, mấy người cùng đoàn phim này sẽ là kẻ thù của cô.

“Được rồi”

Mức độ con gái chơi thật hay thách, thật sự khiến người khác đỏ mặt tía tai.

Cái gì mà làm chuyện đó với đàn ông một đêm nhiều nhất mấy lần, cái gì mà thích tư thế nào, cởi đồ lót trước mặt mọi người.

Tóm lại, thật sự khiến Tô Lam mở mang tầm mắt.

Đám con gái này quả thật quá… thoải mái rồi!

Mặc dù cô đã từng tiếp xúc da thịt với nam giới, nhưng nghe thấy những chủ đề này, vẫn đỏ mặt tía tai như trước.

Nhưng rất ít khi đến lượt Tô Lam, căn bản đều là Tô Nhược Vân trúng đạn.

Chuyện của Tô Nhược Vân cũng bị hỏi từng cái một.

“Thích đàn ông như thế nào nhất?”

“Đương nhiên là anh Dịch nhà tôi”

“Một đêm nhiều nhất mấy lần?”

“Hình như là bốn lần, ôi, xấu hổ quá!”

“Thích ở trên hay ở dưới?”

“Ở dưới… các người xấu quái”

Rõ ràng là đang khoe ân ái.

Tô Lam cho rằng vận may tối nay bạo phát, có lẽ sẽ không tới lượt mình, bằng không những câu hỏi này mà hỏi cô, thật sự không biết trả lời thế nào.
 
Chương 102


Chương 102

Kết quả, thần may mắn trực tiếp chỉ thẳng Tô Lam.

“Lam, thật hay thách?”

“Thật” Lam nghĩ một lát rồi trả lời.

Tô Nhược Vân giơ tay: “Để tôi, để tôi, câu hỏi này để tôi hỏi”

Hai chị em nhìn thẳng vào mắt nhau, Tô Lam cảm thấy Tô Nhược Vân đang tính kế.

“Nói xem người gần đây chị ngủ cùng trông như thế nào?

“Ha ha haI” Tất cả đám con gái đều cười lớn.

Câu hỏi này đỉnh, mọi người đều nói Tô Lam ngủ với lãnh đạo cấp cao, bây giờ chắc chắn Tô Lam sẽ khai ral Bọn họ dựa theo câu trả lời của Tô Lam, không phải sẽ có thể biết được rốt cuộc là vị lãnh đạo cấp cao nào của Tinh Hoàng sao?

Mặt Tô Lam đỏ bừng, suy cho cùng là lần đầu tiên chơi trò kiểu này, suy cho cùng cũng là lần đầu tiên chơi lớn như vậy!

Đám con gái vừa cười haha lúc nãy, thấy mặt Tô Lam đỏ bừng, bây giờ bắt đầu nhịn cười, tạo bầu không khí yên tĩnh, yên lặng nghe lời Tô Lam nói.

Lúc này, nếu cô chùn bước, chắc chắn sẽ khiến người khác nói dám chơi mà không dám chịu.

Cho dù xấu hổ hơn nữa, cũng vẫn phải nói!

Tô Lam bình tĩnh mím môi: “Một mét tám, tóc ngắn, cơ bắp săn chác, trên eo có một vết sẹo.”

Lúc nói câu cuối cùng, Tô Lam còn nhìn Tô Nhược Vân như có như không!

Tô Nhược Vân liền trừng mắt nhìn Tô Lam.

“Ha ha ha, tốt! Tô Lam, đủ chân thực!” Đám con gái lập tức vỗ †ay.

Trước mặt nhiều người như này, Tô Nhược Vân cũng không dám nổi giận, cô ta mặt không đổi sắc, đương nhiên cũng không có người nào biết chuyện này.

Miêu tả của Tô Lam rõ ràng đang ám chỉ một người — Mộ Dung Dịch!

Ngủ cùng Mộ Dung Dịch nhiều lần như thế, đương nhiên Tô Nhược Vân biết trên eo của Mộ Dung Dịch có một vết sẹo, hơn nữa những miêu tả phía trước, đều cực kì đúng với Mộ Dung Dịch.

Trò chơi tiếp tục.

Lần này vẫn là Tô Lam.

Tô Lam coi như cũng biết, tối nay mãi không tới lượt mình, là để chờ tới cuối cùng chơi lớn!

Tô Nhược Vân tiếp tục hỏi: “Thật hay thách?”

“Thật” Tô Lam đón lấy ánh mắt của Tô Nhược Vân.

“Người chị nói kia có phải là người của Quốc tế Tinh Hoàng hay Quốc tế Nghệ Tân không?”

Đương nhiên cô ta cần kiểm chứng một chút!

Chẳng qua tất cả mọi người đều cho rằng, Tô Nhược Vân đang moi ra xem rốt cuộc có phải Tô Lam ngủ với lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng không, chứ không biết thực ra Tô Nhược Vân muốn biết rốt cuộc có phải Tô Lam ngủ với Mộ Dung Dịch hay không!

Mọi người đều đang chờ câu trả lời của Tô Lam.

Tô Lam mỉm cười, cầm ly rượu trên bàn, ừng ực, uống ba ly lớn liên tiếp!

“Tôi chịu phạt ba ly, vấn đề này không thể trả lời” Tô Lam mím môi cười.
 
Chương 103


Chương 103

Sắc mặt Tô Nhược Vân càng thêm khó coi, đây rõ ràng là lạy ông tôi ở bụi này!

“Xít” Mọi người cũng cảm thấy mất hứng.

Phương Ví lén lút nói với cô gái bên cạnh: “Lát nữa Tô Lam say rồi, chúng ta lột sạch cô ta chụp ảnh, haha, nghĩ mà thấy kích thích”

Đám con gái này sẽ không đối xử tử tế với Tô Lam.

Tiếp đó, lại đến lượt Tô Lam vài lần, nếu lần nào cũng quay đến cô, vậy sẽ bị nghỉ ngờ là chơi ăn gian, Tô Nhược Vân cũng không dám quá lộ liễu.

Chỉ là, mỗi lần đến lượt Tô Lam, đối mặt với những vấn đề nhạy cảm, Tô Lam đều bình thản uống rượu, cứ một ly rồi lại một ly.

Mọi người cứ cho rằng uống thêm một ly, cô sẽ say, nhưng cô vẫn mặt không đổi sắc.

Lần này cuối cùng cũng đến lượt Tô Nhược Vân.

Người ra câu hỏi là Tô Lam.

Tô Nhược Vân chọn thật.

“Làm chuyện đó cùng với một người đàn ông bị hạ thuốc có cảm giác thế nào?”

Câu hỏi này vừa đưa ra, tất cả mọi người đều trợn to mắt nhìn Tô Nhược Vân.

Bọn họ là chị em, biết chuyện gì đó của nhau cũng không lấy làm lạ, Tô Lam đã hỏi như thế, vậy rõ ràng là chắc chắn Tô Nhược Vân từng làm chuyện đó cùng một người đàn ông bị hạ thuốc.

Mà trước kia, Tô Nhược Vân luôn nói Mộ Dung Dịch là tình đầu của mình.

Lế nào người đàn ông bị hạ thuốc kia chính là Mộ Dung Dịch?

“Tôi chưa từng làm chuyện đó với người bị hạ thuốc” Tô Nhược Vân quay đầu sang một bên, hơi mất tự nhiên.

“Hình như cô chọn sự thật mà” Tô Lam nhắc nhở.

Tô Nhược Vân trợn mắt nhìn Tô Lam, uống ba ly liên tiếp.

Đã rất muộn rồi, có vài người cảm thấy chán, ngáp một cái rồi rời đi.

Mọi người trong phòng đều đi gần hết, Tô Lam cũng chuẩn bị rời đi, Tô Nhược Vân nắm lấy cánh tay của Tô Lam.

“Có phải chị từng lên giường với A Dịch?”

Ánh mắt cô ta cực kì sắc bén, hận không thể chọc một lỗ trên người Tô Lam.

Tô Lam vẫn bình thản như trước: “Nhịn lâu như vậy, cuối cùng vẫn không nhịn được nữa”

“Rốt cuộc có hay không?” Tô Nhược Vân gầm lên.

“Vậy cô đi hỏi anh ta đi!” Tô Lam hất bàn tay nắm lấy †ay mình của Tô Nhược Vân ra.

“Chị… Đê tiện!”

“Cô đang tự gọi mình sao? Là ai cướp bạn trai của chị mình? Là ai ngủ với anh rể tương lai của bản thân? Tô Nhược Vân, so độ đê tiện, tôi không thắng nổi cô!”

“Căn bản chị không thích A Dịch! A Dịch cũng không thích chị” Tô Nhược Vân tức giận quát lên.

“Vì thế, đây chính là lý do cô quyến rũ anh ta?” Tô Lam hỏi ngược lại.

“Tôi…”

Tô Nhược Vân nghẹn họng, không nói thành lời.

Tô Lam cười lạnh: “Tôi nói cho cô biết, người không phạm tôi, tôi sẽ không phạm người, sau này cô đi đường cô tôi đi đường tôi, đừng gây chuyện với tôi nữa, chả có lợi gì cho cô đâu”
 
Chương 104


Chương 104

Nói xong, Tô Lam đi thẳng ra khỏi phòng.

Tô Nhược Vân nắm tay thành nắm, đạp đổ cái ghế bên cạnh chân.

Hoàng Xán lập tức đi tới: “Chị Nhược Vân, chúng ta sợ cái gì chứ, giờ chị mới là bạn gái danh chính ngôn thuận của thiếu gia Mộ Dung, cho dù Tô Lam nói ra, thiếu gia Mộ Dung chắc chắn cũng sẽ bênh vực chị, đến lúc đó không phải cô ta tự tát mặt mình sao”

Tô Nhược Vân không thèm để ý, xông thẳng vào trong nhà tắm.

Đương nhiên cô ta không dám chất vấn Mộ Dung Dịch, cô ta cướp Mộ Dung Dịch từ tay Tô Lam chưa lâu, mặc dù Mộ Dung Dịch rất chiều cô ta, cái gì tốt cũng mua cho.

cô ta, nhưng suy cho cùng Mộ Dung Dịch và Tô Lam yêu nhau những năm năm.

Từ khoảnh khắc khi cô ta trở thành bạn gái của Mộ Dung Dịch, không có ngày nào cô ta không lo lắng sợ hãi, sợ có một ngày Mộ Dung Dịch lại đi tìm Tô Lam.

Vì thế, cô ta hận không thể ngay lập tức kết hôn với Mộ Dung Dịch!

Tô Lam càng che đậy như này, Tô Nhược Vân càng nghỉ ngờ!

Vài ngày sau đó, quay phim vẫn thuận lợi, không biết có phải lời nói ngày hôm đó thật sự kích thích Tô Nhược Vân không, cô ta không hề làm gì cô nữa.

Tô Lam đoán rằng cô ta đang nghĩ đủ mọi cách để moi tin từ chỗ Mộ Dung Dịch!

Chớp mắt đã qua một nửa thời gian quay phim, Tô Lạc.

Ly nhận được thông báo của trường, bắt đầu tiến hành cuộc thi vấn đáp tốt nghiệp rồi.

Cô không còn cách nào khác, chỉ đành lại đi xin nghỉ phép, đạo diễn Lâm Xuyên lại không nói gì, trực tiếp cho cô nghỉ phép.

Tô Lam đeo ba lô chuẩn bị ra cổng bắt xe, liền nhìn thấy một chiếc LaFerrari thời thượng đỗ trước cửa Diêm Thành.

Súc vật!

Người đàn ông này, âm hồn bất tán!

Sao anh ta biết cô nghỉ phép chứ?

ồ, hình như cô có đăng trạng thái trên trang cá nhân, chắc là thấy trạng thái của cô nên mới tới.

“Sao anh lại đến đây?” Tô Lam đi tới trước mặt Quan Triều Viễn.

“Đến đón cô mài” Quan Triều Viễn tỏ vẻ hưng phấn không thôi.

Tô Lam đang chuẩn bị nói gì đó, phía sau liền truyền tới giọng nói không được hài hòa kia.

“Chị!”

Nghe thấy giọng nói này, Tô Lam cảm thấy người sởn hết da gà!

Có thể đừng buồn nôn như thế được không?

Tô Lam quay người lại, quả nhiên thấy khuôn mặt mang nụ cười vô hại của Tô Nhược Vân.

“Tôi nói này Tô Nhược Vân, ở đây không có người ngoài, không cần phải gọi chị khiến tôi buồn nôn được không?”

Vì không có ai, chị em hai người không cần phải giả vờ như thế.

Quan Triều Viễn thấy cảnh tượng này lập tức xuống xe, một tay ôm lấy vai Tô Lam, điều này khiến Tô Nhược Vân hơi trở tay không kịp.

Tô Lam lườm Quan Triều Viễn, nhỏ giọng nói: “Anh làm gì thế?”
 
Chương 105


Chương 105

“Cô, cô có hài lòng không?”

“Cút!”

Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.

“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới , không biết vị này làm việc ở đâu?”

Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?

“Anh ta..” Tô Lam không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.

“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”

ÐĐM…

Tô Lam ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn, người đàn ông này đang nói gì vậy?

Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?

Cái quái gì đây?

Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại: ) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”

“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Quan Triều Viễn nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.

“Không còn gì nữa”

Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lam.

“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”

Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lam chỉ cảm thấy nhức mắt.

Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.

Cuối cùng vẫn đến ngày này.

Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.

Tô Nhược Vân thấy Quan Triều Viễn nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”

“Gọi anh rể là được” Quan Triều Viễn quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!

“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”

Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.

Tô Lam quay người lại, nhìn chăm chăm Quan Triều Viễn: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”

“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Quan Triều Viễn cảm thấy bản thân mình rất oan ức.

“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lam gầm lên.

“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Quan Triều Viễn hét to hơn, át giọng của Tô Lam.

Tô Lam lập tức bước tới bụm miệng Quan Triều Viễn lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”
 
Chương 106


Chương 106

Đúng lúc này, trong bụi cây rậm rạp hai bên cổng Diêm Thành, Tô Nhược Vân đang nấp ở đó.

Tô Lam mải cãi nhau với Quan Triều Viễn, không để ý thấy, Tô Nhược Vân căn bản không đi thẳng vào cổng, mà núp ở trong bụi cây.

Nghe thấy hai người nói chuyện, cuối cùng cô ta thở phào một hơi.

Lãnh đạo cấp cao Quốc tế Tinh Hoàng cái gì chứ, thì ra chỉ là một tên trai bao.

Tô Nhược Vân lặng lẽ thở dài, không biết Mộ Dung Dịch biết bạn gái cũ của mình ở bên một tên trai bao, anh sẽ cảm thấy thế nào.

Tô Lam lôi Quan Triều Viễn lên xe, ở đây là Diêm Thành, có khả năng sẽ có rất nhiều “chó săn” chụp trộm, may là cô là người mới vào nghề, không có khả năng bùng tin, bằng không thì thảm rồi.

Nhưng an toàn là trên hết, vẫn nên rời khỏi đây thì hay hơn.

Dọc đường, Tô Lam đang giận dỗi.

“A Khanh A A Khanh, anh thật sự hại chết tôi rồi, tôi đưa anh đi tham gia lễ đính hôn, vậy chồng tôi làm thế nào?

Nhỡ ngày nào đó chồng tôi xuất hiện trước mặt họ, không chừng Tô Nhược Vân lại bôi nhọ tôi, chắc chắn sẽ còn nói với chồng tôi chuyện tôi và anh ở cùng nhau này nọ…

Nghĩ tới những thứ này, Tô Lam liền cảm thấy đau đầu.

Quan Triều Viễn liếc nhìn cô, ông đây đã sớm biết rồi!

“Không phải cô rất ghét chồng mình sao? Sao giờ lại bắt đầu bênh vực anh ta rồi?”

“Tôi phát hiện con người của chồng tôi vẫn khá tốt, mấy ngày trước tôi bị ốm, chồng tôi chăm tôi suốt ba ngày ba đêm đó”

“Xí, không phải là chăm sóc thôi sao? Có gì tốt chứ?”

“Có gì tốt sao, lúc tôi ốm anh đang ở đâu chứ?” Tô Lam trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn.

“Không phải tôi đang..” Ở cạnh chăm sóc cô sao?

Quan Triều Viễn háng giọng: “Kiếm tiền”

“Đúng vậy, lúc tôi ốm, không chừng anh đang bán sức trên người vị khách nào đó, vì thế, dựa vào điểm này, anh không có lí do bôi nhọ chồng tôi!”

Quan Triều Viễn chu môi, chồng cô không phải chính là tôi Sao.

“Nhỡ chồng tôi biết tôi lên giường với anh, còn thân mật với anh như này, phải làm sao đây? Nhỡ giờ tôi đang để anh xuất hiện với vai trò là chồng tôi, sau này chồng tôi lại xuất hiện, thì phải làm sao?”

Tô Lam cứ lẩm bẩm mãi, quả thật cô đau đầu chết mất!

“Được rồi, đừng cứ tụng kinh nữa có được không? Nói đến mức tôi cũng đau đầu!”

“Còn không phải tại anh?”

“Cũng không biết là ai, lúc đầu vừa chảy nước mũi vừa chảy nước mắt xin tôi giả vờ làm chồng mình để an ủi em trai?” Quan Triều Viễn gầm lên.

Tô Lam liền không nói gì nữa.

Đúng vậy, là cô tự hại mình!

Thế nhưng, rõ ràng cô chỉ nhờ anh an ủi em trai mình, anh cứ thỉnh thoảng lại giả làm chồng cô là làm sao?

Quan Triều Viễn liếc nhìn cô: “Được rồi, chồng cô sẽ không xuất hiện đâu!”
 
Chương 107


Chương 107

“Tại sao?” Tô Lam quay đầu nhìn anh.

Vì tôi chính là chồng cô, đồ ngốc!

Chẳng qua, hiện giờ Quan Triều Viễn tuyệt đối sẽ không nói ra.

“Không tin thì cô hỏi anh ta đi”

Đôi mắt Tô Lam lập tức bừng sáng: “Đúng rồi, tôi có thể thử hỏi dò anh ta!”

Lúc Quan Triều Viễn thấy Tô Lam rút điện thoại mở ‘wechat ra, mới biết rằng tự mình đào hố chôn mình!

Điện thoại anh lúc này đang để giữa hai người, điện thoại anh cài một phần mềm, có thể cài đặt hai phần mềm wechat, đăng nhập hai tài khoản.

Một cái anh lấy thân phận trai bao A Khanh, một cái anh lấy thân phận chồng của Tô Lam.

Hơn nữa, anh cài đặt, có tin nhắn sẽ trực tiếp hiển thị trên màn hình.

Nếu tin nhắn của Tô Lam gửi tới, điện thoại reo lên, chắc chắn cô sẽ vô thức nhìn về phía điện thoại của anh!

Đến lúc đó thì lộ chuyện mất!

Không được, anh phải nghĩ cách.

Chính lúc này, Tô Lam đã soạn xong tin nhắn, gửi cho chồng của mình.

“Tít tít!” Một giây sau, điện thoại của Quan Triều Viễn kêu lên!

Kêu rồi!

Kêu rồi!

Thật sự kêu rồi!

Xong rồi!

Con ñ§ười khi nghề thấy một ấấn thăện kĩ Ìạ, sẽ bất biác nhìn Về phía phát ra âm thanh, đây là bản năng của con người.

Tô Lam quay mặt nhìn về phía điện thoại của Quan Triều Viễn.

“Kít..”

Đột nhiên phanh gấp, cả người Tô Lam mất thăng bảng nhào về phía trước, sau đó lại nhanh chóng bật trở lại ghế ngồi, may là đã thắt dây an toàn, bằng không, sẽ có chuyện chết người!

Tỉnh táo lại, Tô Lam võ ngực: “Anh điên à?”

Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam, nói ra câu nói mất hình tượng nhất từ trước tới nay.

“Tôi bị đi ngoài! Phải vào nhà vệ sinh!”

Nói xong, Quan Triều Viễn nhanh chóng cầm lấy điện thoại, xuống xe nhanh như chớp.

Tô Lam nhìn anh nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mình.

“Không xem điện thoại thì không đi được à?” Tô Lam lắc đầu, trái tim cô vẫn đang đập loạn đây.

Sau này lên xe của người đàn ông này nhất định phải thận trọng, nói không chừng lúc nào đó sẽ chết người mất.

Quan Triều Viễn nhanh chóng tìm một góc Tô Lam không thể nhìn được, lấy điện thoại ra xem tin nhắn wechat mà cô gửi.
 
Chương 108


Chương 108

“Tôi phải tham gia đám cưới của em gái, anh có thể đến không?”

Quan Triều Viễn nhìn ra, mặc dù Tô Lam chỉ viết một câu này, nhưng lời cô nói cẩn thận từng li từng tí, anh có thể cảm nhận được.

Tô Lam đang ôm điện thoại nhắm mắt thư giãn thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, cô vội vàng lấy ra xem.

“Không được”

Lúc thấy câu này, Tô Lam hơi ngẩn ngơ.

Vẫn không được.

Người đàn ông này nói chưa đến lúc gặp nhau, vậy rốt cuộc lúc nào mới đến lúc gặp nhau chứ?

“Được rồi” Cô trả lời một câu: “Vậy lúc nào mới có thể gặp mặt?”

“Sau này sẽ gặp.”

Tô Lam nhìn dòng chữ trên màn hình, thật sự muốn lôi đầu tên kia raI Người lớn như này rồi vẫn còn thích chơi trò huyền bí!

Cô không trả lời, sau đó wechat lại trả lời một tin: “Tối nay tôi về nhà”

Quan Triều Viễn sải bước quay về, điện thoại đã được thiết lập lại, wechat có tin nhắn mới sẽ không hiển thị nội dung trên màn hình.

Anh ngồi vào ghế lái.

Tô Lam quay đầu liếc nhìn anh: “Anh nói đúng, chồng tôi sẽ không xuất hiện”

“Hả? Anh ta trả lời cô rồi?” Quan Triều Viễn biết rõ còn hỏi, vờ như không để ý, khởi động xe.

Tô Lam thất vọng gật đầu: “Cũng không biết lúc nào.

mới có thể gặp anh ta”

“Cô muốn gặp anh ta như thế cơ à?” Quan Triều Viễn vừa lái xe vừa hỏi.

“Nói thừa! Nếu là anh, đã lên giường với vợ mình vài lần rồi, không muốn xem vợ mình trông thế nào sao?”

Quan Triều Viễn mừng thầm, anh đã thấy rồi…

“Tối nay anh ta về nhà” Tô Lam biết hôm nay định sẵn là một ngày bị giày vò suốt cả đêm.

“Vậy không phải vừa đẹp là cơ hội của cô sao?”

“Cơ hội?” Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn.

“Đúng vậy, anh ta về nhà, cô tắm rửa sạch sẽ, chải chuốt trang điểm, thay một bộ đồ ngủ xinh đẹp, làm cả người thơm tho sạch sẽ, tối đến phối hợp với anh ta, đàn ông trên giường đều. ói chuyện, cô dỗ dành anh ta tử tế, không phải có thể gặp sao?”

Đôi mày Tô Lam ngày càng nhíu chặt.

Quan Triều Viễn phát hiện bản thân nói xong, đối phương không nói gì, liền quay đầu nhìn.

Mẹ tôi ơi!

Suýt chút nữa bị dọa chết khiếp!

Người phụ nữ này đang trợn trừng mát hung ác nhìn chằm chằm anh.

“Sao cô lại nhìn tôi như vậy? Dọa tôi lên cơn đau tim, cô ở trên xe cũng chả tốt lành gì!”

Để che đậy sự chột dạ của mình, Quan Triều Viễn tức giận gầm lên.
 
Chương 109


Chương 109

“Hôm nay vì sao anh lại nói giúp chồng tôi? Không phải trước kia anh luôn muốn..”

“ĐMI Bà cô ơi, tôi coi cô là anh em mới nói cho cô biết có được không? Không phải cô muốn gặp chồng cô sao? Tôi muốn lập kế hoạch cho cô mà thôi!”

“Thật sự?” Tô Lam nửa tin nửa ngờ.

“Lừa cô thì tôi là trai bao!”

“Anh vốn đã là trai bao!” Tô Lam lườm anh, chẳng qua đối với đề nghị của anh, cô cũng suy nghĩ một chút.

Quan Triều Viễn khẽ thở phào, may là bà cô này không nghi ngờ, bằng không sắp lộ hết rồi!

“Anh vừa gọi tôi là anh em? Ai là anh em của anh? Tôi là nữ đói”

Quan Triều Viễn vô thức liếc về phía ngực của Tô Lam: “Cô còn dám nói mình là nữ, chồng cô làm tình với cô, có phân biệt được trước sau không?”

“Cút!”

Quan Triều Viễn đưa Tô Lam tới gần khu Rainbow, Tô Lam tuyệt đối sẽ không cho anh biết mình ở khu nào.

Điểm này Quan Triều Viễn cực kì hài lòng về vợ mình, nói rõ cô vẫn giữ cảnh giác, không tùy tiện nói nơi ở của mình cho người đàn ông khác.

Quan Triều Viễn cũng không dây dưa, dù sao tối nay anh cũng sẽ đến.

Buổi tối, Tô Lam đang ở trong phòng kiểm tra lại một lượt luận văn tốt nghiệp và phần trình chiếu lúc vấn đáp tốt nghiệp.

Chắc chắn không có vấn đề, mới thở dài một hơi.

Cô ôm máy tính của mình, mở trang mạng đọc truyện hay đăng nhập ra, điền tài khoản và mật khẩu, xem bình luận một lát, cũng không nói gì, liền tắt đi.

Trong đầu nhớ tới lời của Quan Triều Viễn.

Cô tắm rửa sạch sẽ, chải chuốt trang điểm, thay một bộ đồ ngủ xinh đẹp, làm cả người thơm tho sạch sẽ, tối đến phối hợp với anh ta, đàn ông trên giường đều dễ nói chuyện, cô dỗ dành anh ta tử tế, không phải có thể gặp sao?

€ó lẽ anh nói cũng có vẻ đúng.

Nếu có thể cùng chồng mình giống như bao cặp vợ chồng bình thường khác, Tô Lam cũng cảm thấy mãn nguyện rồi.

Cô không có ý nghĩ khác, chỉ muốn có một gia đình của riêng mình, có một gia đình có thể khiến Tô Kiêm Mặc yên tâm.

Cho dù người đàn ông kia bốn mươi tuổi, cô cũng không So đo gì.

Dù sao, từ lúc đưa ra quyết định kết hôn, cô đã đặt cược hạnh phúc nửa đời sau của mình.

Tô Lam đứng dậy đi vào phòng ngủ, tắm rửa sạch sẽ tử tế, trước kia tám rửa đều vội vàng cho xong, lần này cô rất cẩn thận.

Tắm xong, cô bôi sữa dưỡng thể, trước kia cảm thấy thứ này rất phiền phức, lại thêm cô thường bận đến khuya, vì thế không phải lần nào cũng bôi.
 
Chương 110


Chương 110

Cô cẩn thận sấy khô tóc, ngồi trước bàn trang điểm, cẩn thận chăm sóc da.

Tô Lam rất nghèo, không mua nổi đồ dưỡng da đắt tiền, vì thế đồ dưỡng da của cô chẳng qua chỉ là xịt khoáng và giữ ẩm, đều là hãng nhỏ nội địa không đáng tiền.

Chẳng qua, hãng nhỏ nội địa mặc dù giá rẻ, nhưng cô lại rất thích, có mùi hoa oải hương nhàn nhạt, cũng không ngấy.

Nhìn bản thân trong gương, Tô Lam mỉm cười.

Hoa ghen thua sắc, tuyết hờn kém xinh.

Chính là dáng vẻ của cô bây giờ.

Triệu Ni Ni gõ cửa, đi vào, thấy cô đang ngồi trước bàn trang điểm, trên bàn trang điểm còn đang bày đồ dưỡng da.

“Hồ ly tinh”

Cô ta không nhịn được lẩm bẩm một câu.

“Cô có chuyện gì sao?”

Sau khi ra viện, Tô Lam biết cô ta lừa mình, đối xử với cô ta càng không thoải mái.

“Uống cái này đi!” Triệu Ni Ni đặt một bát canh trước mặt cô.

Tô Lam nhìn bát canh, không biết cô ta bày trò gì.

“Bảo cô uống thì cô uống đi, còn sợ tôi hạ độc giết cô sao?” Triệu Ni Ni nói đến đây, nghĩ tới gì đó, đột nhiên xòe tay ra: “Tiên thưởng cô hứa cho tôi đâu? Hai nghìn!”

Thời buổi này sao lắm người mặt dày thế?

Rõ ràng chuyện cô được đưa vào bệnh viện không có chút quan hệ nào với cô ta, vậy mà cô ta còn dám dày mặt đòi cô tiền thưởng? ƒ “Này, có cho không? Nói lời phải giữ lấy lời có phải không?” Triệu Ni Ni thấy Tô Lam không nói gì, cuống đến mức trợn trừng mắt.

Tô Lam hừ lạnh một tiếng: “Không cho, không có!”

“Cô nói lời mà không giữ lời” Triệu Ni Ni chống eo, dáng vẻ muốn ăn tươi nuốt sống Tô Lam.

“Không giữ lời thì làm sao?” Tô Lam cầm lược trên bàn trang điểm, chải đầu.

“Tôi đi mách ông chủ!”

Vừa nghe vậy, Tô Lam càng thấy buồn cười: “Được thôi, vậy cô đi đi”

“Cô..” Đương nhiên Triệu Ni Ni không dám đi nói với Quan Triều Viễn, cô ta chỉ dọa Tô Lam mà thôi, không ngờ Tô Lam lại không mắc bẫy!

Từ lúc nào cô ta đã trở nên lợi hại như này? Vậy mà lại không mắc bẫy của mình?

Triệu Ni Ni liền bình tĩnh, lạnh lùng cười: “Nhìn dáng vẻ lắng lơ của cô xem! Nửa đêm rồi còn tắm rửa, chăm sóc da, còn không phải chuẩn bị dụ dỗ ông chủ lên giường!”

Tô Lam không hề tức giận!

Đúng thì sao? Anh ta là chồng tôi, chúng tôi có giấy chứng nhận rồi: “Gô..” Triệu Ni Ni tức đến không nói thành lời, lập tức xoay người rời đi.

Hừ!!

Cô chờ đấy cho tôi, Tô Lam!

Tô Lam lặng lẽ thở phào một hơi, tại sao con nhóc nhà quê này lại lợi hại thế chứ?

Cô chuẩn bị xong, tự mình lên giường trước, biết chồng mình về nhà, cô cố gắng lấy quyển sách đọc, chờ anh ta.

Nhưng ai biết được, chờ không được, vẫn chờ không được.
 
Chương 111


Chương 111

Tô Lam ngáp một cái, thật sự buồn ngủ rồi, hơn nữa mai còn phải vấn đáp nữa, đúng chín giờ sáng mai.

Nghĩ vậy, Tô Lam liền chuẩn bị đi ngủ.

Cô tắt đèn, nằm trên giường mơ màng muốn ngủ.

Có lẽ vì đã chuẩn bị chờ người đàn ông kia, Tô Lam có chút không ngủ được…

Trằn trọc không ngủ được.

Ngay khi cô xoay người, bỗng nghe thấy tiếng mở cửa, một bóng đen lập tức lách cửa mà vào. Tô Lam liền căng thẳng nám chặt chăn.

Anh đến rồi.

Quan Triều Viễn đã sai Triệu Ni Ni sập cầu dao, cả tòa biệt thự tối om.

‘Vốn anh cho rằng Tô Lam đã ngủ rồi, ra sức chờ tới muộn như này mới tới, vì thế anh cứ như thường ngày, vừa tới liền tốc chăn của Tô Lam lên.

Đôi môi nóng ẩm và thân người cùng lúc đè xuống.

Ngay khi đôi môi anh chạm vào môi Tô Lam, đột nhiên cô đáp lại nụ hôn của anh!

Điều này khiến Quan Triều Viễn cực kì kinh ngạc!

Khác với vẻ làm thinh lúc cô tỉnh táo trước kia, khác với bản năng cơ thể khi cô ngủ mê trước kia.

Cô chủ động!

Anh có thể cảm thấy cơ thể cô khẽ run, nụ hôn cũng hơi vụng về, nhưng anh có thể cảm nhận được cô đang tỉnh táo!

Cực kì tỉnh táo!

Cực kì chủ động!

Năng lượng cả người Quan Triều Viễn bỗng chốc bị kích thích đến đỉnh điểm!

Lần đầu tiên!

Đây là lần đầu tiên!

Nói đến cùng, người đàn ông nào thích cưỡng ép chứ?

Chuyện nam nữ quan hệ này, phải là đôi bên cùng phối hợp mới thú vị.

Thật ra, từ lần trước nhập viện, Tô Lam đã nghĩ tới chuyện này.

Biết rằng chồng mình không phải loại người máu lạnh vô tình, coi mình là búp bê tình dục, cô cảm thấy phải sửa chữa mối quan hệ này.

Quan Triều Viễn dùng nụ hôn thuận nước đẩy thuyền, cạy mở bờ môi Tô Lam, nhanh chóng công thành cướp đất.

Không biết vì sao, trước kia anh luôn thích nhanh chóng vào chủ đề chính, mà giờ đây anh lại trầm mê vào nụ hôn này, không thể thoát ra.

Tô Lam chỉ cảm thấy cả người cực kì khô nóng, cả cơ thể tê dại, giống như có dòng điện chạy dọc qua mỗi tế bào trên cơ thể.

Tê dại, ngưa ngứa.

Cô có thể cảm nhận được làn da của mình nổi lên từng †âng mụn.

Đêm nay định sẵn là một đêm kiều diễm đẹp đẽ.
 
Chương 112


Chương 112

Quan Triều Viễn từ lần đầu phá giới, cho đến nay vẫn chưa có đêm nào thật sự thỏa mãn.

Vì thế, anh đòi hỏi rất mãnh liệt.

Cứ một lần rồi lại một lần, lần này nối tiếp lần kia.

Cả người Tô Lam mềm oặt không xương, rất nhanh không chịu nổi thế tiến công của Quan Triều Viễn.

“Tôi… sáng mai, còn phải… vấn đáp… vấn đáp tốt nghiệp nữa… không… không thể đến muộn… đúng chín giờ…”

Tô Lam vừa thở gấp, vừa nỉ non bên tai Quan Triều Viễn.

Cô muốn nói với anh, bảo anh tiết chế chút.

Thế nhưng, hôm nay Quan Triều Viễn hưng phấn như thế, nào chịu tiết chế lại?

Tiếp tục…

Cho tới khi, lần cuối cùng.

Quan Triều Viễn thỏa mãn nhoài lên giường, Tô Lam quả thật không còn chút sức lực nào, đã ngủ thiếp đi.

Trong màn đêm, anh có thể nhìn thấy khuôn mặt đẫm mồ hôi, hàng lông mi như cánh bướm và bờ môi hồng thơm của cô một cách rõ ràng.

Đúng vậy, Tô Lam hôm nay mang theo mùi hương nhè nhẹ, trước kia anh chưa từng ngửi thấy.

Quan Triều Viễn khẽ hôn lên mặt cô, rồi mặc quần áo.

Không biết vì sao, không vội rời đi như thường ngày, anh lại muốn ở thêm một lát trong căn phòng này.

Vì thế, anh đi tới trước bàn trang điểm, cầm đồ dưỡng da mà cô dùng lên xem.

Nhã An.

Tên hãng mỹ phẩm này.

Anh lấy lên ngửi thử, thì ra mùi hương trên người Tô Lam là từ đây mà ra.

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên khuôn mặt anh, đôi mắt màu lam thoáng qua tia ấm áp.

Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam lần cuối, ra khỏi phòng ngủ, anh vẫn chưa muốn đi, cứ muốn hiểu thêm về người phụ nữ này một chút.

Vì thế, anh lại đi vào thư phòng.

Trong thư phòng có máy tính của Tô Lam.

Mở máy, mật khẩu.

Quan Triều Viễn không biết gì về Tô Lam, sao có thể biết mật khẩu mở máy của cô chứ?

Thế nhưng, chút vấn đề nhỏ này đối với một thiên tài lập trình phát triển game quả thật là vấn đề nhỏ tới không thể nhỏ hơn được nữa, ba giây, anh đã giải được mật mã mở máy tính của Tô Lam.

Nhanh chóng mở lịch sử lên mạng một tháng gần đây của cô.

Kì lạ là, ngoài mấy trang mạng tìm tư liệu viết luận văn ra, còn lại chính là một trang đọc truyện.

Khi anh mở trang ra, khóe miệng Quan Triều Viễn kéo lên một độ cong tà mị.

“Thú vị đấy”

Quan Triều Viễn còn cần quay về nghỉ ngơi, xem xong máy tính của Tô Lam, anh liền rời đi.

Tô Lam bên này ngủ rất say, rất say.

Cô đã đặt đồng hồ sáu giờ dậy, đánh răng rửa mặt, đi tới trường, có lẽ còn cần một khoảng thời gian nhất định, trước giờ cô không thích đi muộn.

Nhưng kết quả chuông vài lần, cô vẫn chưa tỉnh dậy.
 
Chương 113


Chương 113

Không biết có phải vì trong lòng luôn nhớ chuyện vấn đáp tốt nghiệp hay không, cô đột nhiên mở mát, nhìn đồng hồ!

Tám rưỡi!

Xong rồi!

Sắp muộn rồi!

Bên này cô lập tức gọi xe đến trường, cũng cần gần một tiếng mới tới.

Tô Lam lập tức ngồi dậy, mặc bộ đồ công sở cần mặc lúc vấn đáp, lau mặt qua loa rồi ra ngoài.

Cho dù hiện giờ cô ra ngoài lập tức bắt được xe, cũng không thể đến trường kịp lúc chín giờ!

Hơn nữa, vì khu Rainbow ít người ra vào, rất nhiều taxi và xe buýt đều không muốn đi qua đây.

Cô bắt buộc phải đi bộ mười phút phút, đến một con đường khác mới có thể bắt xel Gay go rồi!

Xong rồi!

Tô Lam tóc tai rối mù, cầm USB chạy như bay ra khỏi nhà.

Không thể đến muộn!

Nhất định không được đến muộn!

Nhưng hiện giờ nhất định sẽ muộn!

Mặc đồ công sở đương nhiên phải đi cao gót, Tô Lam mang giày cao gót chạy như điên.

Trong đầu toàn là những ý nghĩ không hay.

Học viện điện ảnh trường đại học Z cực kì coi trọng vấn đáp tốt nghiệp, khác hẳn với các học viện nghệ thuật chuyên ngành khác, một khi cô nổi tiếng ký hợp đồng với công ty, vấn đáp hay không, đều như mây bay.

Thế nhưng, học viện điện ảnh trường đại học Z trước giờ nổi tiếng nghiêm khắc tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.

Trước kia có một ngôi sao đã nổi đình nổi đám lúc tốt nghiệp, bởi vì không xếp được lịch trình, không đến tham gia vấn đáp tốt nghiệp.

Kết quả, nhà trường sống chết không phát bằng tốt nghiệp, thậm chí còn thêm tên ngôi sao này vào danh.

sách đen của trường, đồng thời yêu cầu ngôi sao này phải học lại một năm rồi tham gia vấn đáp lại theo quy định của nhà trường, bằng không, mọi chuyện đều khỏi bàn.

Học viện điện ảnh trường đại học Z bồi dưỡng ra vô số ngôi sao, cũng cho ra lò nhiều đạo diễn, biên kịch nổi tiếng, một khi vào danh sách đen, chuyện này có ảnh hưởng cực kì đáng sợ đối với một ngôi sao.

Sau này ngôi sao kia không thể không nghe theo, lúc này nhà trường mới bỏ qua.

Vấn đáp tốt nghiệp trước giờ luôn chặt chẽ cẩn thận, được lãnh đạo nhà trường cực kì coi trọng, một khi bỏ lỡ, hậu quả chính là học lại một năm.

Tô Lam không thể học lại, cô không thể chậm trễ nữa!

Nghĩ tới đây, Tô Lam càng vội đến phát điên.

Chính vào lúc này, một chiếc xe quen thuộc đỗ bên cạnh cô.

LaFerrari màu lam!

Mắt Tô Lam sáng lên, nhanh chóng mở cửa ghế phụ ngồi vào
 
Chương 114


Chương 114

“Nhanh đưa tôi đến trường, tôi sắp muộn rồi! Hôm nay tôi vấn đáp tốt nghiệp!”

Lúc này, cô cũng không để ý nổi tại sao Quan Triều Viễn lại xuất hiện ở đây, anh đã vô duyên vô cớ xuất hiện vài lần rồi.

Lúc này, Tô Lam đột nhiên rất cảm kích vì Quan Triều Viễn xuất hiện đột ngột thế này.

“Yên tâm, đã có ông đây!” Quan Triều Viễn nhấn chân ga, chiếc Ferrari “vù” một tiếng lao đi.

Tô Lam giật mình sợ hãi.

Quan Triều Viễn lái xe rất nhanh, lúc này đã gần như qua giờ cao điểm, đường không hề tắc.

Tô Lam nhìn đồng hồ, còn hai mươi phút.

Sợ là đến không kịp.

Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam: “Yên tâm, ông đây sẽ không để cô muộn đâu”

Tô Lam ngẩng đầu nhìn nụ cười đùa giỡn với đời trên khuôn mặt của Quan Triều Viễn, đột nhiên cảm thấy rất đau khổ trong lòng.

Quan Triều Viễn một tay cầm bánh lái, một tay mở ngăn kéo trước xe, lấy ra một chiếc hộp.

“Lão nhân gia người vẫn nên xử lí cái ổ gà trên đầu một chút đi”

Quan Triều Viễn mở tấm chắn sáng trước ghế phụ, bên trong tấm chắn sáng có một mặt kính.

Tô Lam vừa nhìn, đây nào phải ổ gà? Rõ ràng là ổ chó!

Cô lập tức chải đầu.

Quan Triều Viễn chỉ cái ngăn kéo vừa rồi: “Có khách của tôi để lại đồ trang điểm, lão nhân gia người vẫn có thời gian chải chuốt một chút”

Nếu cô dậy sớm, trang điểm là bắt buộc, đây là sự tôn trọng đối với trường.

Cô nhanh chóng lấy đồ trang điểm, đánh phấn nền, tô son.

Mặc dù, Quan Triều Viễn lái rất nhanh, nhưng cũng lái rất vững.

Tô Lam trang điểm xong, nhìn bản thân trong gương, thể hiện sự hài lòng.

Chính vào lúc này, chiếc xe cũng vững vàng đỗ lại.

Cô chăm chú nhìn, đến rồi!

Liền ngơ người!

Quãng đường đi xe một tiếng, Quan Triều Viễn đi có hai mươi phút?

Đây là tốc độ quái gì thế?

“Cô vẫn còn một phút để đi vào, còn không mau đi?”

“Vậy tôi đi đây” Tô Lam nhanh chóng xuống xe.

Hôm nay cô mặc đồ công sở, đi cao gót, khác hẳn với mọi ngày, giống như một tinh anh văn phòng.

Quan Triều Viễn nhìn bóng lưng Tô Lam, mở cửa xe hét lên: “Tô Lam, cố lên!”

Tô Lam ngây người.

Bước chân lập tức dừng lại chỗ.

Cố lên…

Lớn thế này, đây là lần thứ hai có người bảo cô cố lên.
 
Chương 115


Chương 115

Từ nhỏ đến lớn, bất kể là thi, hay đi xin việc, hay là chuyện gì khác, trước giờ đều chỉ có một mình cô đối mặt, một mình cô đơn chiến đấu.

Không có ai bảo cô cố lên.

Chỉ có một lần duy nhất, là năm cô năm tuổi, khi lần đầu tham gia cuộc thi nhảy cổ động, mẹ cô nói với cô cố lên.

Tô Lam, đừng căng thẳng, cố lên.

‘Viền mát Tô Lam không khỏi đỏ lên, không quay đầu lại, mà giơ tay vây vẫy, rồi nhanh chóng xông vào trong hội trường vấn đáp tốt nghiệp.

Thấy Tô Lam biến mất trong tầm mắt của mình.

Quan Triều Viễn lặng lẽ thu tầm mắt, cúi đầu nhìn…

“Không phải đổi phong cách thôi sao, không phải trang điểm trước mặt mày thôi sao, mày kích động cái gì? Tối qua vừa cho mày ăn no, ngừng lại chút có được không?”

Tô Lam đến hiện trường vấn đáp, giáo viên hướng dẫn nhìn thấy cô, cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Thứ tự vấn đáp tốt nghiệp dựa vào bốc thăm, cô không tới, đương nhiên là rút cái còn lại kia, số 35.

Hay lắm, còn sớm, cô vẫn còn thời gian chuẩn bị.

Bình ổn lại trái tim thấp thỏm lo sợ của mình, cô lấy luận văn tốt nghiệp bản giấy đã chuẩn bị từ trước từ trong túi ra.

Cuộc vấn đáp hôm nay tất cả đều thuận lợi.

Sau khi vấn đáp xong, Tô Lam cũng coi như thở phào.

một hơi, mặc dù vấn đáp không có thành tích ngay, nhưng chỉ cần không có sơ sót quá lớn, cơ bản đều cho qua, chỉ là xem điểm số cuối cùng mà giáo viên đánh giá.

Đối với Tô Lam mà nói, qua là được.

Vấn đáp tốt nghiệp kết thúc, ở trường còn có chút việc, chờ tới khi làm xong cũng đã là bảy giờ tối.

Tô Lam ngân nga điệu hát dân ca rời khỏi trường, chỉ thấy người qua người lại đang bàn tán gì đó.

“Chao ôi, anh chàng kia đẹp trai quá!”

“Hình như là con lai!”

“Ferrari thật hút mất nha!”

Ferrari màu laml Quá hút mắt!

Còn chưa đi?

Tô Lam lập tức chạy tới trước chiếc Ferrari, Quan Triều Viễn ngồi trên ghế lái, đang cầm điện thoại chơi game!

Cô gõ cửa kính xe: “Anh còn chưa đi?”

“ĐMI” Quan Triều Viễn vứt thẳng điện thoại sang một bên: “Cuối cùng cô cũng ra rồi!”

“Anh đang chờ tôi, chờ cả ngày?” Tô Lam ngạc nhiên hỏi.

“Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên mà, sao, có phải rất cảm động không? Nếu cảm động, có muốn ngủ cùng tôi..”

Tô Lam giơ tay gõ lên đầu Quan Triều Viễn: “Má anh, tôi coi anh là anh em, anh lại cứ muốn lên giường với tôi!”

Quan Triều Viễn hừ một tiếng: “Lên xe, mời tôi đi ăn!”

Hử?

Thường thì đàn ông đến đón phụ nữ, không phải đều là, lên xe, mời cô đi ăn sao?
 
Chương 116


Chương 116

Sao người đàn ông này lại đổi ngược lại rồi?

Nhưng Tô Lam vẫn lên xe.

“Ngày mai định làm gì?” Quan Triều Viễn tùy ý hỏi một câu.

Tô Lam gõ trán: “Tôi quên mất! Ngày mai phải tham gia lễ đính hôn của Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch! Tôi còn chưa chuẩn bị trang phục! Xong rồi! Xong rồi!”

“Ôi giời ơi, cô bé, may mắn phết đấy, may là mai tôi có chuẩn bị lễ phục mang cho khách, cô lấy mặc trước đi”

Quan Triều Viễn chỉ chiếc hộp phía sau xe.

Ánh mắt Tô Lam lập tức trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn vừa quay mặt liền thấy dáng vẻ này của cô.

“Cô làm gì thế? Ông đây đẹp trai cũng thế thôi! Nhìn nhiều thu tiền đó!”

“Không phải anh Cố tình tặng tối chứ?” Tổ Lam không tin lại trùng hợp như thế.

“Hi hi hit” Quan Triều Viễn cười gian.

“Biết ngay mà!”

“Không đáng tiền, hàng nhái đó, chẳng qua, cô yên tâm, hãng nhái này không tồi, gần như có thể giả mà như thật”

Mặc dù Tô Lam nhìn rõ tâm tư của Quan Triều Viễn, nhưng trong lòng vẫn ấm áp.

Người đàn ông này, đối xử tốt với mình, còn để ý đến cả lòng tự tôn của cô, không nói thẳng ra, chính vì như thế, mới khiến trái tim cô ấm áp.

“không tiện làm anh tốn kém, tự tôi sẽ nghĩ cách”

Xuất hiện tại lễ đính hôn của Tô Nhược Vân, cô không thể ăn mặc quá xuề xòa, dù sao với thân phận của Mộ Dung Dịch, đến lúc đó ngôi sao các thứ, ông chủ lớn các loại đều sẽ tới.

‘Vốn dĩ, cô không muốn đi, thế nhưng, trong nhà cũng không cho phép.

Tô Kiêm Mặc chắc chắn không thể đi, chỉ có cô tự mình đi.

“Cái gì gọi là tốn kém, tôi đã nói không đáng tiền rồi, một bộ đồ nhái thì đáng bao tiền? Cô mặc đi, cô không cần, tôi cũng không có ai để tặng, thứ nhất khách của tôi sẽ không để mắt tới đồ nhái, thứ hai, với thân phận của cô, hứ..”

“Tôi làm sao, vóc dáng tôi làm sao?”

Tô Lam lườm Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn liếc nhìn cô, ý là cô tự mình hiểu đi.

Ý đó như muốn nói, tự cô đáng mấy đồng cô không biết à?

Tô Lam buồn bực thở dài: “Được rồi, bà đây cho anh mặt mũi, nhận đồ!”

Vốn dĩ, Quan Triều Viễn đã đưa Tô Lam tới khi nhà cũ trước kia, bảo Tô Lam mời khách, vậy nhất định Tô Lam sẽ tự mình xuống bếp!

Ai ngờ Tô Lam vừa xuống xe, Quan Triều Viễn đang chuẩn bị xuống xe thì nhận được một cuộc điện thoại.

“Thiếu gia, tôi xem qua thiên văn, tối nay sẽ xuất hiện trăng tròn, cậu mau quay về đi!” Trong điện thoại, giọng nói của Vương Vĩ cực kì sốt ruột.

Quan Triều Viễn ngước mắt nhìn trời.
 
Chương 117


Chương 117

Thời khắc này, mặt trăng trên bầu trời đang bị đám mây che mất nửa non, nhưng đám mây kia đang dần chuyển động, thời tiết hôm nay rất quang đãng, trăng tròn sắp xuất hiện rồi.

“Được, tôi biết rồi” Quan Triều Viễn ngắt máy.

Mãi không thấy Ôn Khánh Mộ xuống xe, Tô Lam ôm hộp quà yên lặng đứng đợi.

Quan Triều Viễn xuống xe: “Tôi vừa nhận được một cuộc điện thoại, có khách muốn tôi tối nay qua đó, hôm khác nhé”

Trên mặt Tô Lam hiện lên tia thất vọng.

Đúng vậy, thỉnh thoảng, cô quên mất Quan Triều Viễn là trai bao.

Là một tên trai bao lấy lòng phụ nữ trên giường.

“Sao vậy? Biết ông đây hẹn cùng người phụ nữ khác, trong lòng khó chịu?” Quan Triều Viễn nhướn mày.

“Vô sỉ! Tôi mừng lắm! Hôm nay không cần nấu cơm cho anh nữa!”

“Vậy cô nợ tôi! Hôm khác nấu!”

“Ngày mai anh có tham gia lễ đính hôn không?”

Quan Triều Viễn nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm đi, thiệp mời tự tôi nhận, tôi có thể không đi sao? Chờ ông đây lên đồ xuất hiện giúp cô nở mày nở mặt!”

“Được”

Quan Triều Viễn chui vào trong xe, lưu luyến rời đi.

Rời khỏi Tô Lam, sắc mặt anh lập tức trở nên cực kì khó coi.

Liên tục đạp hết cỡ chân ga, cho tới khi về tới hoa viên Crystal.

Đây là nơi giống như một tòa lâu đài nằm ven biển, nhìn không thấy đầu, cũng không thấy đuôi, bên trong tường quây cao cao là cây cối rậm rạp, từng hàng cực kì xanh tốt.

Ngoài cùng hướng đông giáp biển, là biển tình nhân nổi tiếng nhất thành phố Z, bãi biển tình nhân vốn là cảnh điểm rất nổi tiếng ở thành phố Z, chỉ tiếc nơi đây là sát ranh giới biển tình nhân, nằm bên ngoài cảnh điểm.

Tòa cung điện to lớn oai hùng này, mang phong cách kiến trúc Địa Trung Hải lãng mạn, không mang đường nét bên ngoài, cửa vòm tròn, xanh và trắng, nơi đâu cũng lộ rõ vẻ lãng mạn.

Thực ra, mọi người không hề biết tòa cung điện này có tên thật là gì, chỉ cảm thấy nó có khí thế, mỗi viên ngạc mái ngói đều cực kì quý giá, vì thế đặt cái tên như này: hoa viên Crystal.

Thực tế, tên của tòa cung điện này là gì, cũng chỉ có chủ nhân hiện giờ của nó biết.

Quan Triều Viễn chính là chủ nhân toàn cung điện này.

Vừa vào cửa, quản gia Vương Vĩ đã tới đón, Vương Vĩ là một người đàn ông hói đầu, nhìn có vẻ hòa nhã dễ gần.

“Thiếu gia, cuối cùng cậu cũng về rồi”

Thời khắc thấy Quan Triều Viễn trở về, Vương Vĩ cũng coi như thở phào một hơi.

“Ừ” Trông Quan Triều Viễn có vẻ không vui.

Làm phiền anh hẹn hò, anh còn có thể vui được sao?

“Người làm tôi đã sắp xếp cả rồi, sẽ không có ai làm phiền thiếu gia, thiếu gia mau về phòng đi.”

Quan Triều Viễn đi thẳng lên tầng, đi tới một căn phòng ở †ầng trên cùng, bước vào.

Vương Vĩ khóa trái từ bên ngoài, căn phòng này chỉ có một lớp khóa ở bên ngoài, bên trong không mở ra được.
 
Chương 118


Chương 118

Ngay khi mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, tầng mây tản ra, mặt trăng tròn vành vạnh treo trên bầu trời.

Vương Vĩ cảm thán một câu, lặng lẽ rời khỏi.

Nghĩ tới mỗi ngày sau này, mỗi đêm trăng tròn, Quan Triều Viễn đều phải chịu đựng sự giày vò này, người quản gia già như ông không khỏi hơi đau lòng.

Đúng vậy, Quan Triều Viễn không phải là người bình thường, anh là nửa người nửa ma cà rồng.

Anh có một nửa dòng máu đến từ gia tộc ma cà rồng.

Khi mẹ anh mang thai anh vẫn là một con người, mà mẹ anh lại là một ma cà rồng, không ai biết anh sẽ đến với thế giới này.

Trong lời đồn, loài người mà kết hợp với ma cà rồng sẽ phải chịu lời nguyền, mà thể kết hợp này sẽ là một thể kết hợp bị phong ấn.

Quan Triều Viễn vừa đúng chứng minh cho tất cả những điều này.

Mỗi đêm trăng tròn, anh đều giống như một ma cà rồng thực sự, sẽ gào thét, sẽ điên loạn muốn hút máu người.

Anh ghét nhất là ánh trăng, ghét nhất là trăng tròn.

Một thể kết hợp.

Anh là sự kết hợp giữa loài người và ma cà rồng, có dòng máu của ma cà rồng, có nhịp tim của con người, nhưng không có độ ấm cơ thể như loài người.

Người bình thường cần ngủ tám tiếng, anh chỉ cần ngủ bốn tiếng là có thể tinh lực tràn đầy.

Mà đôi mắt màu lam như lưu li, không phải vì anh là con lai, mà vì anh là thể kết hợp.

Từ nhỏ anh đã lớn lên trong xã hội loài người, nhìn có vẻ không khác gì với người thường, đây cũng là ý của bố mẹ anh, dù sao mặc dù anh mang trong mình dòng máu ma cà rồng, nhưng bất kì ma cà rồng nào cũng có thể dễ dàng giết chết anh, anh sống trong xã hội loài người vẫn an toàn hơn.

Từ khi anh ra đời, bố mẹ anh luôn tìm cách giúp anh giải trừ phong ấn.

Chỉ tiếc là mãi vẫn chưa tìm được.

Ở nơi khác, Tô Lam đang chuẩn bị mặc thử trang phục mà Quan Triều Viễn tặng.

Về nhãn hiệu, Tô Lam không quá hiểu, chỉ biết hãng quần áo này là ANGLE, là một hãng quần áo quốc tế có tiếng.

Hàng nhái thì hàng nhái, dù sao, bộ này so với bất kì bộ nào của cô cũng đẹp hơn.

Mặt trăng bên ngoài cửa sổ lên cao.

Tô Lam đi tới bên giường, mặt trăng thật đẹp nha!

Mặt trăng như một chiếc đĩa vàng khổng lồ treo trên bầu trời, làn mây xung quanh như có như không.

Trong đầu Tô Lam nhớ tới một câu nói.

Đãn nguyện nhân trường cửu, thiên lý cộng thiền quyên.

(*) Điềm lành.

(*) Thơ của Tô Thức, thể hiện nỗi nhớ người thân nơi phương xa.

Khi mặt trăng từ từ xuống núi, mặt trời từ từ nhô lên, một ngày mới lại tới.

Gió khẽ thổi bay lớp rèm cửa màu lam, thổi lên cơ thể người anh.

Đôi mắt màu lam nhạt sáng như lưu ly, lúc này nhuộm màu đỏ tươi, tóc anh hơi hôn loạn, biểu cảm trên mặt mang theo nét mệt mỏi rã rời.
 
Chương 119


Chương 119

Nhưng dù cho chật vật như thế, cũng không hề ảnh hưởng tới vẻ ngoài đẹp đẽ của anh.

Một đêm khó khăn cuối cùng cũng kết thúc.

Tiếng mở cửa truyền tới.

Cửa mở ra.

Vương Vĩ đi vào, trong tay bê một chiếc ly không trong suốt, không nhìn thấy chất lỏng bên trong, bên trên còn cắm một chiếc ống hút.

“Thiếu gia, đỡ hơn chưa?” Vương Vĩ đi tới bên cạnh Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn lặng lẽ đứng dậy: “

“Uống chút đi, sẽ đỡ hơn”

Quan Triều Viễn nhận lấy chiếc ly kia từ trong tay Vương Vĩ, chất lỏng ấm nóng đi vào trong cơ thể, quả thật đỡ hơn.

Một ly chất lỏng rất nhanh đi vào trong cơ thể Quan Triều Viễn, anh tiện tay vứt đi, chiếc ly rơi vào trong thùng rác.

“Chuẩn bị xe”

“Thiếu gia, không bằng hôm nay ở nhà nghỉ ngơi đi”

Vương Vĩ cẩn thận hỏi dò.

“Hôm nay phải tham gia lễ đính hôn, chuẩn bị quần áo giúp tôi.”

“Vâng”

Quan Triều Viễn sải bước đi thẳng ra cửa.

Vương Vĩ lặng lẽ thở dài, biết rằng tâm trạng Quan Triều Viễn không tốt, cũng không dám ngăn anh lại.

Sau đêm trăng tròn, quả thật tâm trạng Quan Triều Viễn rất kém, anh là một thể kết hợp, một thể kết hợp bị phong ấn.

Gia tộc ma cà rồng không chấp nhận anh, xã hội loài người cũng cần che giấu đủ điều.

Thật sự không biết cái phong ấn chết tiệt kia lúc nào mới có thể gỡ bỏ?

Cả ngày hôm nay ở công ty, tâm trạng Quan Triều Viễn cực kì kém, gần nhưng mỗi người đến phòng làm việc của anh đều bị mắng xối xả.

Khuôn mặt âm trầm của anh khiến ai nấy đều nơm nớp lo sợ, thậm chí đến thở mạnh cũng không dám.

Trong phòng họp Mỗi người của bộ phận phát triển game đều cực kì lo sợ, hôm nay tâm trạng Quan Triều Viễn không tốt, đây là chuyện ai cũng biết.

Thế nhưng, cuộc họp hôm nay lại không thể không mở.

Dark Region khởi nghiệp nhờ game, những năm gần đây, ngành game ngày càng cạnh tranh khốc liệt.

Mà Dark Region từ đầu đến cuối đều ở thế bất bại, bất luận game quy mô lớn hay game quy mô nhỏ, và cả game điện thoại, game do Dark Region tạo ra luôn nằm trong top mười.

Đặc biệt là game quy mô lớn mà Dark Region tạo ra, nếu một người chơi game chưa từng chơi, vậy có thể nói người này căn bản chưa từng chơi game.

“Một tháng trước, yêu cầu tôi đưa ra là gì?” Giọng nói trầm khàn của Quan Triều Viễn giống như tiếng vọng lại từ địa ngục.
 
Chương 120


Chương 120

Người của bộ phận phát triển game đều là do Quan Triều Viễn tự tay đào tạo, phải biết rằng nòng cốt của bộ phận này chính là bản thân Quan Triều Viễn, anh mới là thiên tài phát triển game.

Vì thế, đối với bộ phận này, yêu cầu của anh cực kì cao.

Sau lưng bọn họ thầm gọi Quan Triều Viễn là đại ma Vương.

Quả thật anh chính là đại ma vương.

Không ai dám nói gì.

“Rầm!” Tay Quan Triều Viễn đập xuống bàn, trên bàn liền đập thành một cái lỗ.

“Các người điếc sao? Nói mau!” Giọng nói trầm thấp của Quan Triều Viễn lại vang lên lần nữa.

Rõ ràng không có gầm thét gắt gỏng, âm thanh cũng không quá lớn, nhưng cực kì đáng sợ.

€ó vài người nuốt nước bọt, pháp không trách chúng (*), chỉ cần mọi người đều không nói gì, chủ tịch Quan cũng không làm gì được.

Ngay lúc này, điện thoại của Quan Triều Viễn reo lên.

Trong phòng họp yên tĩnh, tiếng chuông điện thoại cực kì chói tai.

Mẹ ơi!

Là ai chán sống thế, vậy mà dám gọi điện cho đại ma vương?

A di đà phật, thiện tai, thiện tai.

Mong là đại ma vương nghe xong điện thoại, có thể rời đi sự chú ý.

Thế nhưng, bọn họ thấy gì chứ?

Khóe môi Quan Triều Viễn khẽ thả lỏng, sau đó, kéo thành nụ cười!

ĐM…

Thấy ma rồi sao?

€ó người thậm chí còn dụi mắt, nghi ngờ mắt mình mù rồi!

Quan Triều Viễn nghe điện thoại: “Alo, sao mới một ngày không gặp đã nhớ tôi rồi?”

Tô Lam ở đầu dây bên kia nghe thấy vậy, thật sự hận không thể lập tức ném điện thoại vào bồn cầu!

“Anh nghiêm chỉnh chút được không?”

“Tôi rất nghiêm chỉnh”

“Tối qua anh đi vội quá, quên không nói cho anh biết nơi tổ chức lễ đính hôn, ở khách sạn Emgrand, chúng ta gặp nhau ở đâu? Hay là tôi đi thẳng tới khách sạn Emgrand, đến lúc đó gặp nhau ở cửa?”

Tô Lam nói một hơi, không hề để ý đến trò “rất nghiêm chỉnh” của Quan Triều Viễn chút nào.

“Tôi đến đón cô”

“Vậy vẫn ở chỗ cũ, tắt trước đây, tôi bận”

Tô Lam không cho Quan Triều Viễn có cơ hội tiếp tục “rất nghiêm chỉnh”, trực tiếp ngắt máy.

Quan Triều Viễn dần nở nụ cười, rõ ràng đã ngắt máy, nhưng vẫn nhìn chăm chằm màn hình điện thoại mà ngây người.

Khiến tất cả mọi người trong phòng họp ngơ ngác!

Quan Triều Viễn tỉnh táo trở lại, đứng thẳng lên: “Tan họp!”

Nói xong, đi thẳng ra ngoài phòng họp.

Đã không chờ được muốn gặp cô.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom