Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 245


Chương 245


“Ai xót anh ta chứ!”


“Vậy ao? Nếu không xót thì tôi Vụ, 3 Nói rồi, Ôn Khanh-Mộ cầm cái chổi lông gà lên, có ý.


đứng thẳng người dậy.


Tô Lam liền tóm lấy cái chổi lông gà.


“Nửa đêm anh diều võ giương oai ở nhà người ta để làm gì?”


Mục Nhiễm Tranh đáng thương nhìn Tô Lam.


Đúng vậy, không biết là ai nửa đêm diễu võ giương oai ở nhà người khác, hai người họ không hổ là vợ chồng trên giấy tời Quan Triều Viễn buông chổi lông gà ra.


“Vậy được thôi, về nhà chúng ta”


Quan Triều Viễn thuận thế nắm lấy cổ tay Tô Lam, kéo cô dậy khỏi sofa.


Kéo cô dậy rồi liền đi ra ngoài, lúc lướt qua Mục Nhiễm Tranh, còn cười với anh ta.


“Chú đưa thím cháu về đây, ngủ sớm đi”


Câu “thím” kia, Quan Triều Viễn dẫn giọng nói, dường như đang cảnh cáo gì đó.


Tô Lam cũng không nói gì, giờ không phải lúc nói chuyện với Mục Nhiễm Tranh, về nhà cô phải tính sổ với người đàn ông này!


Quan Triều Viễn kéo Tô Lam ra khỏi cửa.


Tô Lam cảm thấy một cơn đau đớn dữ dội truyền tới từ cổ tay.


“Anh buông tôi ra! Tay tôi sắp bị anh bóp gãy rồi!”


Quan Triều Viễn liền buông tay ra.


Tô Lam bóp nhẹ cổ tay mình, sao người đàn ông này lại khỏe thế chứ?


Quan Triều Viễn nói nói gì, trực tiếp ngồi vào trong xe, ngaysau đó Tô Lam liền ngồi vào ghế phụ lái.


Ở nơi khác, Mộ Dung Dịch đang tiên khách trong nhà ra về, tiễn khách xong, vừa đẹp liền thấy Tô Lam đứng trước chiếc xe kia, dường như đang bóp cổ tay mình.


Sao cô lại xuất hiện ở đây?


Mộ Dung Dịch nhìn căn biệt thự phía sau cô, số 6, là căn biệt thự của Mục Nhiễm Tranh.


Quan hệ của hai người họ đã thân thiết đến mức nửa đêm còn đến biệt thự một chuyến sao?


Tô Lam, cô được lắm!


Quan Triều Viễn đưa Tô Lam về khu Rainbow, Triệu Ni Ni vẫn ngủ trong phòng mình như trước, cô ta trước giờ luôn ngủ rất sâu.


Hai người ngồi trong phòng khách, chia ra ngồi ở hai đầu bàn uống nước.


Một người dựa vào sofa, vênh mặt hất hàm, một người vắt chân chữ ngũ, nheo mắt lại, mang dáng vẻ giương. cung bạt kiếm.


“Cô không có gì để nói?” Vẫn là Quan Triều Viễn mở lời trước.


“Ly hôn”


Tô Lam nói kiên quyết.


Quan Triều Viễn cười lạnh.


“Cũng không biết lúc trước là ai nói, sẽ không ly hôn với chồng mình, còn thề non hẹn biển, nói rằng chồng mình là ân nhân cứu mạng, đã không đếm xỉa gì tới tất cả của mình”


Tô Lam hạ chân xuống, hai tay chống trên đầu gối.
 
Chương 246


Chương 246


“Khi đó hình như tôi còn nói hai chữ trừ khi, lúc đó anh còn hỏi tôi trừ khi cái gì, giờ tôi có thể thể nói cho anh biết rồi”


Con ngươi Quan Triều Viễn hơi co rút.


“Trừ khi chồng tôi là đồ cầm thú, một tên cầm thú giả trang thành một người đàn ông khác quyến rũ vợ mình, cố hết sức khiến vợ mình ngoại tình!”


Tô Lam nói xong, quay đầu sang một bên.


Quan Triều Viễn lại không hề tức giận.


“Nếu người cô gặp được lúc trước không phải là tôi, há chẳng phải đã cắm sừng tôi rồi sao, tôi thăm dò cô, có vấn đề gì sao?”


“Ôi cái đậu xanh tôi từng nói với anh, đó là bất đắc dĩ!


Anh thăm dò tôi đủ rồi, có phải có thể nói cho tôi nghe chân tướng không, anh hết lần này đến lần khác trêu đùa tôi, là có ý gì?”


Tô Lam chỉ cảm thấy cực kì nhục nhã.


“Cô đã kết hôn rồi, muốn sinh con còn cần chạy ra ngoài †ìm người đàn ông khác, vì sao cô không tìm tôi?”


“Đm tôi có biết anh là ai đâu?”


Tô Lam có lẽ cũng tức giận, liên tiếp nói tục vài lần.


Quan Triều Viễn cũng triệt để cạn lời.


Tô Lam thấy anh không nói gì nữa, liền ném ra hai chữ: “Ly hôn”


Quan Triều Viễn cẩn thận đánh giá Tô Lam, mắt hơi híp lại.


“Cô không muốn sinh con nữa?”


Khi nghe thấy lời này, trái tim Tô Lam chỉ cảm thấy đau nhói.


Đúng vậy, cô không muốn sinh con nữa sao?


Cô nằm mơ cũng muốn.


Nếu thật sự ly hôn, cô sinh con với ai chứ?


“Cô không cần kiêng dè em mình nữa sao?”


Tô Lam lại cảm thấy tim nhói lên lần nữa.


“Nếu em trai cô biết chúng ta ly hôn rồi, cô cảm thấy nó sẽ nghĩ thế nào? Phải biết rằng hiện giờ nó cực kì thích người anh rể là tôi”


Quan Triều Viễn vừa nói, vừa thờ ơ nhìn ngón tay mình.


Tô Lam không có lời nào đáp lại.


Khoảnh khắc đó, cô nhìn Quan Triều Viễn, trong đầu chỉ có hai chữ.


Ác ma.


Cô giải thích thế nào với Tô Kiêm Mặc đây?


Đến lúc đó, nhất định Tô Kiêm Mặc sẽ truy hỏi đến cùng, hơn nữa, cô luôn tạo ra ảo cảnh quan hệ vợ chồng cực kì tốt đẹp, chắc chắn Tô Kiêm Mặc sẽ không hiểu được.


Nhỡ đâu nó lại…


Khi nghe thấy lời này, trái tim Tô Lam chỉ cảm thấy đau nhói.
 
Chương 247


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 247


Đúng vậy, cô không muốn sinh con nữa sao?


Cô nằm mơ cũng muốn.


Nếu thật sự ly hôn, cô sinh con với ai chứ?


“Cô không cần kiêng dè em mình nữa sao?”


Tô Lam lại cảm thấy tim nhói lên lần nữa.


“Nếu em trai cô biết chúng ta ly hôn rồi, cô cảm thấy nó sẽ nghĩ thế nào? Phải biết rằng hiện giờ nó cực kì thích người anh rể là tôi”


Quan Triều Viễn vừa nói, vừa thờ ơ nhìn ngón tay mình.


Tô Lam không có lời nào đáp lại.


Khoảnh khắc đó, cô nhìn Quan Triều Viễn, trong đầu chỉ có hai chữ.


Ác ma.


Cô giải thích thế nào với Tô Kiêm Mặc đây?


Đến lúc đó, nhất định Tô Kiêm Mặc sẽ truy hỏi đến cùng, hơn nữa, cô luôn tạo ra ảo cảnh quan hệ vợ chồng cực kì tốt đẹp, chắc chắn Tô Kiêm Mặc sẽ không hiểu được.


Nhỡ đâu nó lại…


“Tôi có thể không dùng biện pháp tránh thai, nhưng có thể có thai hay không phải xem tạo hóa của cô, về sau không mang thai được đừng có quay ra trách t Tô Lam không nói gì nữa.


Cô còn trẻ như này, cho dù sức khỏe không tốt, uống thuốc vào chắc chắn sẽ không còn vấn đề gì, chỉ cần anh không dùng biện pháp tránh thai, tin rằng rất nhanh cô có thể mang thai rồi.


“Tôi cũng có điều kiện”


Một lát sau, Tô Lam bỗng nói.


Quan Triều Viễn nhếch miệng cười.


“Nói nghe xem”


€ó đồng ý hay không, anh nói mới tính.


“Tôi muốn đón Kiêm Mặc qua đây sống”


“Không được!”


Lời của Tô Lam vừa dứt, Quan Triều Viễn liền thẳng thừng từ chối.


Khó khăn lắm anh mới có thể quang minh chính đại ngủ với vợ mình, về nhà lại thêm một cái bóng đèn nữa!


“Anh cũng biết nó không khỏe, một mình nó sống ở bên kia, mỗi ngày tôi đều lo lắng không thôi, hơn nữa, nếu anh xuất hiện sớm hơn một chút, có khả năng tôi đã sớm đón nó qua đây rồi”


Trước giờ Quan Triều Viễn chưa từng mềm lòng, nhưng nghĩ tới khuôn mặt không chút huyết sắc của Tô Kiêm Mặc, lại thêm dáng vẻ lo lắng của Tô Lam.


“Được”


Thấy Quan Triều Viễn đồng ý, Tô Lam liền nói tiếp: “Tôi còn có một điều kiện!”


“Tô Lam! Cô có biết một vừa hai phải là gì không?”


Tô Lam lè lưỡi, biểu cảm trên mặt cũng thoải mái hơn.


“Điều kiện này tốt cho cả anh và tôi, lẽ nào anh không muốn nghe sao?”


“Nói!” Quan Triều Viễn rất tức giận.


“Quan hệ của hai người chúng ta vẫn không nên nói cho người khác thì hơn”

Ủng hộ Vietwriter để ra truyện nhanh hơn tại:
- MOMO: https://me.momo.vn/vietwriter
- STK: Vietcombank 0151000590082 PHAM NGOC HOA
Chúng tôi chân thành cảm ơn /styles/default/xenforo/heart emoticon.png

Xem thêm...
 
Chương 248


Chương 248


Dường như Quan Triều Viễn hiểu được ý của Tô Lam.


“Ý của cô là muốn giấu chuyện kết hôn?”


Tô Lam gật đầu.


“Lý do?”


“Anh nghĩ xem, nếu người khác biết anh có vợ rồi, vậy không phải có rất nhiều phụ nữ không dám có ý nghĩ quá phận với anh nữa, không phải vận đào hoa của anh bị tôi hủy rồi sao, đúng không?”


Quan Triều Viễn cười lạnh: “Tương tự, cô cũng vậy”


“Không không không, anh cũng biết lúc trước vì sao tôi lại kết hôn, giờ ngoài Kiêm Mặc và sự nghiệp của mình, những thứ khác tôi không nghĩ tới nữa, cho dù có vận đào hoa, tự tôi cũng bóp chết nó!”


“Cô không lo tôi có phụ nữ ở bên ngoài sao?”


Tô Lam lắc đầu như trống bỏi, anh có phụ nữ ở bên ngoài là chuyện tốt đối với cô!


Anh chỉ cần xuất hiện vào kỳ rụng trứng của cô, cung cấp tinh trùng là được, thời gian còn lại, vẫn nên để người phụ nữ khác phục vụ anh thì hơn!


“Tô! Lam!”


Quan Triều Viễn cảm thấy dường như bản thân bị giễu cợt.


“Anh yên tâm, tôi rất thoáng, như giấu chuyện kết hôn tốt cho cả anh và tôi, dù sao hào quang của anh lớn như thế, nghề nghiệp của tôi hiện giờ cũng đặc biệt, đúng không?”


Quan Triều Viễn cố gắng đè xuống cơn giận.


“Còn có gì muốn nói không?”


Tô Lam nghĩ kỹ lại, hình như không còn gì nữa, liền lắc đầu.


Quan Triều Viễn đi tới trước mặt Tô Lam, cúi người xuống.


“Anh làm gì thế?”


Quan Triều Viễn thuận thế bế Tô Lam lên khỏi sofa.


“Sinh con” Khóe miệng anh vẽ ra nụ cười gian tà.


Tô Lam coi như triệt để hết cáu giận.


Quan Triều Viễn bế Tô Lam đi thẳng lên tầng, vào phòng ngủ.


Ngày hôm sau Tô Lam mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, cả người đau đến mức không nhịn được mà chửi một câu.


“Đm anh!”


€ô duỗi tay về phía điện thoại trên tủ đầu giường, nhìn đồng hồ, đúng mười giờ.


Vậy mà lại ngủ đến tận mười giờ.


Ngay khi cô chuẩn bị ngồi dậy, khí tức nóng rực phả vào tai cô.


“Vừa rồi cô nói gì?”


“A..” Tô Lam giật mình, lập tức ôm lấy chăn quấn chặt lấy người mình, hoảng hốt nhìn Quan Triều Viễn ở bên cạnh.


Quan Triều Viễn chỉ đắp chăn nửa người, nửa thân trên không mặc áo, lộ ra bờ ngực màu mật và cơ bụng săn chắc.


Vóc dáng này, hoàn hảo.


“Sao anh còn chưa đi?”
 
Chương 249


Chương 249


Thường ngày không phải xong việc anh đều phủi mông rời đi sao?


“Vi sao tôi phải đi? Đây là địa bàn của tôi”


Ánh mắt kiêu ngạo kia của Quan Triều Viễn, vô cùng tự hào.


Anh không đi, Tô Lam lại khó xử.


Người đàn ông này lần nào cũng xé nát quần áo của cô theo thói quen, lần này cũng không ngoại lệ, trên người cô không mặc gì cả!


Dậy kiểu gì giờ?


Rời giường kiểu gì đây?


Thấy Tô Lam cứ ôm chặt chăn mãi, Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy buồn cười.


“Mỗi tấc da thịt trên người cô, tôi đều từng chạm vào, còn che gì nữa chứ? Hả?”


Tô Lam liền mặt đỏ tía tai, quay đầu sang một bên.


“Đã mấy giờ rồi anh còn chưa dậy? Anh không cần đi làm sao? Còn chưa đi?”


“Đúng vậy, đã mấy giờ rồi mà cô còn chưa dậy?”


Quan Triều Viễn sán lại gần Tô Lam, duỗi tay ôm cô vào lòng.


“Có phải muốn võ về thêm chút nữa? Dù sao tối qua tôi cũng chưa tận hứng”


Nói rồi, Quan Triều Viễn xốc chăn của Tô Lam lên, nằm lấy cánh tay cô.


“A.”


Thấy Tô Lam kêu đau, Quan Triều Viễn liền dừng lại.


“Sao thế?”


“Còn không phải tại anh?”


Quan Triều Viễn nhìn theo ánh mắt của Tô Lam, cánh tay cô xanh tím một mảng lớn.


“Có phải anh có xu hướng bạo lực không?”


Lần nào làm xong, trên người cô cũng xuất hiện nhiều chỗ xanh tím, mấy ngày sau mới có thể hết thâm.


Quan Triều Viễn cũng không còn cách nào khác, sức của anh vốn khỏe hơn người thường rất nhiều, lúc hưng phấn, nào có để ý được những thứ này?


“Thuốc ở đâu?”


“Trong ngăn kéo bên dưới tủ đầu giường”


Quan Triều Viễn xuống giường, lấy thuốc trong ngăn kéo ra, dùng tăm bông nhúng vào nước thuốc, nhẹ nhàng bôi cho Tô Lam.


Không lâu sau, một bộ đồ ngủ rơi thẳng lên đầu Tô Lam.


“Dậy”


Lúc này Tô Lam mới thở phào một hơi.


Đánh răng rửa mặt xong, Tô Lam xuống tầng.


Trong phòng ăn, Tô Lam đã chuẩn bị xong bữa sáng thịnh soạn, nói đúng ra phải là bữa sáng muộn.


Vì Quan Triều Viễn ở đây, Triệu Ni Ni trở nên cực kì ân cần, còn lấy bát đũa cho cô.


Lúc dùng bữa, Triệu Ni Ni cũng cung kính đứng ở một bên.


Tô Lam chỉ để ý ăn cơm, cô không có khẩu vị, ăn rất chậm.


Quan Triều Viễn thấy vậy, gắp một cái đùi gà thả vào bát của cô, lại gắp ít thức ăn nữa, chất hết vào trong bát của cô.
 
Chương 250


Chương 250


“Cả người được có hai lạng thịt, còn dồn hết về phía sau!


Ăn hết cho tôi!”


“Hì..” Triệu Ni Ni nhịn không được bật cười.


Là người thì đều biết, nói vậy là có ý gì, không phải là nói Tô Lam không có ngực sao.


Quan Triều Viễn liếc nhìn Triệu Ni Ni.


Trước kia khi anh ăn cơm một mình, không cảm thấy người giúp việc ỏ bên cạnh chướng mát thế này.


“Cười cái gì? Ra ngoài!”


Triệu Ni Ni lập tức ra ngoài.


“Quá ngấy” Tô Lam đang định gắp đùi gà bỏ ra ngoài, đũa của Quan Triều Viễn liền kẹp lấy đũa của cô.


“Tối qua đồng ý v cái gì? Phải nghe lời”


Tô Lam hung dữ trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn, cuối cùng cô cũng biết vì sao Quan Triều Viễn không ly hôn rồi.


Nhất định là do anh biến thái thích ngược đãi người khác, giữ cô lại để giày vò cô!


“Nếu không nghe lời, cẩn thận tôi…hừ”


“Tôi ăn!”


Tô Lam cầm đùi gà lên, dùng sức cán một miếng to.


Quan Triều Viễn mặt mày rạng rỡ, xoa đầu cô: “Ngoan.”


Nói xong, lại múc canh cho Tô Lam.


Sau bữa ăn, Tô Lam no căng như người có bầu, lâu rồi không ăn no như này!


Chiều đến, Quan Triều Viễn lái xe đưa Tô Lam đến Diêm Thành.


Tô Lam không muốn, nhưng không còn cách nào khác, đã đồng ý nghe lời anh, chỉ đành mặc cho anh đưa đi.


Đến cổng Diêm Thành, vốn Tô Lam định tháo dây an toàn xuống xe, Quan Triều Viễn lại nắm lấy tay cô.


“Làm gì thế?” Tô Lam muốn giằng tay ra, nhưng căn bản không đấu nổi với anh.


“Vì có thể sớm sinh con, có thể mấy hôm nữa tôi sẽ đến khách sạn tìm cô”


“Anh..”


Rõ ràng là muốn ngủ với cô, lại cứ nói là vì sinh con.


Chẳng qua nói như vậy cũng không có gì sai, không ngủ với nhau, sao có thể có thai chứ?


“Vậy anh kín đáo một chút, đừng để người khác thấy!”


Tô Lam rụt tay lại: “Tôi phải đi đây, còn chưa buông ra?”


Quan Triều Viễn lại kéo tay Tô Lam đến trước mặt mình, nhẹ hôn lên, lúc này mới buông tay cô ra.


Tô Lam nhanh chóng xuống xe, lau mu bàn tay.


Cái tên đàn ông biến thái này!


Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam vào trong, lúc này mới lái xe đến công ty.


Mà Doãn Cẩn đã ở đó chờ anh, sáng nay chuyện anh gửi †in nhắn giao cho anh ta làm, anh ta đã làm xong.


“Chủ tịch, chuyện anh giao cho tôi, tôi đã làm xong, chỉ là…
 
Chương 251


Chương 251


Quan Triều Viễn nhíu chặt mày.


“Nói”


“Đây là đơn thuốc tôi tìm được ở chỗ một bác sĩ đông y lớn tuổi, nghe nói tổ tiên vị bác sĩ này là ngự y, thời cổ đại, nếu hoàng đế không muốn phi tần nào mang thai, sẽ dùng đơn thuốc này, cực kì hiệu nghiệm, thế nhưng, trên thế giới này không có cách tránh thai một trăm phần trăm, hơn nữa..”


“Đừng ấp a ấp úng nữa!”


“Đơn thuốc này quả thật ít gây hại cho phụ nữ hơn thuốc tránh thai, nhưng thuốc có ba phần độc, bác sĩ đông y nói, nếu dùng trong thời gian dài, cũng có tổn hại đến sức khỏe phụ nữ, sẽ dẫn đến kinh nguyệt rối loạn, nếu nghiêm trọng, có thể sẽ..”


Doãn Cẩn cũng là nghe bác sĩ đông y già kia nói, bản thân anh ta cũng không hiểu quá rõ, chỉ có thể thuật lại lời vị bác sĩ kia thôi.


“Cậu có thể nói một mạch được không?”


Sự kiên nhãn của Quan Triều Viễn đã đến cực hạn.


“Sẽ dẫn đến vô sinh, đương nhiên, bác sĩ đông y kia nói là dùng thuốc thường xuyên trong thời gian dài mới có khả năng này”


Quan Triều Viễn cũng rất ngạc nhiên.


Từ khi Mục Chỉ Huyên đến lần trước, nhắc anh nhớ phải dùng biện pháp tránh thai, anh đã tìm kiếm rất nhiều biện pháp tránh thai.


Trước mắt, trên thế giới này không có biện pháp tránh thai một trăm phần trăm, cách có hiệu quả nhất chính là dùng bao cao su, nhưng anh đã đồng ý với Tô Lam sẽ không dùng biện pháp tránh thai.


Về con cái, anh không có quá nhiều tình cảm, nếu anh là một con người bình thường, Tô Lam muốn có con, theo ý cô là được.


Thế nhưng, anh là một thể kết hợp giữa ma cà rồng và con người, bản thân vốn đã là một bi kịch.


Tuyệt đối anh không thể tạo ra thêm một bi kịch khác nữa.


Thuốc này nhất định phải dùng.


Điều duy nhất anh có thể làm, chính là giảm cơ hội thân mật với Tô Lam, khiến số lần cô dùng thuốc ít đi.


“Cậu mang số thuốc này giao cho người giúp việc ở khu Rainbow, nói cho cô ta cách dùng, nhớ kỹ, phải dặn cô ta, nhất định không được nói cho bất kì ai, nhất là phu nhân”


“Vâng, tôi lập tức đi làm”


“Ngoài ra, cậu gửi bệnh án của Tô Kiêm Mặc cho các chuyên gia và bệnh viện hàng đầu trên khắp thế giới, hỏi xem có cách nào tốt không, cho dù là thuốc giúp kéo dài tuổi thọ cũng được”


Nếu không thể cho cô một đứa con, vậy chỉ có thể dùng cách khác bù đắp cho cô.


Nếu Tô Kiêm Mặc có thể sống tiếp, có lẽ sự trông mong về đứa nhỏ của Tô Lam sẽ giảm đi một chút.


Hơn nữa, đến lúc đó, nói không chừng phong ấn của anh được giải, sẽ có thể cùng Tô Lam sinh con.


“Vâng, chủ tịch”


“Ra ngoài đi”


Diêm Thành Sau khi Tô Lam về đến khách sạn của đoàn phim, Mục Nhiễm Tranh liền tìm đến, tối hôm đó, sau khi Quan Triều Viễn dẫn Tô Lam đi, Mục Nhiễm Tranh sững sờ đến mức một tin nhắn cũng không dám gửi.


“Lam, cô và chú tôi sao rồi?”


Tô Lam lườm anh.


“Có phải anh gọi tôi là thím sẽ hợp lí hơn không?”
 
Chương 252


Chương 252


“Biến, cô mau kể cho tôi, rốt cuộc thế nào rồi?”


Bảo anh gọi cô là thím?


Đâm anh một nhát chết luôn cho xong!


“Còn có thể thế nào nữa? Hai người chúng tôi đi tới thỏa thuận, giờ tôi chỉ muốn có một đứa con”


“Cô cô cô… thỏa hiệp rồi?”


Vốn Mục Nhiễm Tranh cho rằng, với tính cách của Tô Lam, cô sẽ đấu tranh tới cùng, không ngờ cô lại thỏa hiệp!


Tô Lam trịnh trọng gật đầu với Mục Nhiễm Tranh.


“Cô cũng quá không có tiền đồ! Tinh thần dũng cảm đấu tranh với chủ nghĩa bá quyền của cô trước kia đâu rồi?


Sau lại thỏa hiệp dễ dàng thế chứ?”


Mục Nhiễm Tranh nói xong, mới ý thức được, anh quên mất, Tô Lam đã không còn là Tô Lam lúc trước nữa.


“Tôi còn có thể làm gì chứ? Hai người chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, chuyện nên làm cũng làm rồi, anh bảo.


tôi phải làm sao chứ? Tình trạng hiện giờ của Kiêm Mặc, tôi nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị sinh cho nó một đứa cháu, ngoài chú anh ra, anh bảo tôi đi đâu tìm tinh trùng chứ?”


“Cô có thể..” tìm tôi…


Anh vui lòng cống hiến sức lực, cực kì vui lòng!


Hơn nữa, tinh trùng của anh cũng mang gen tốt, có được không?


Nhưng lời này, anh cố sức nuốt xuống bụng.


“Vậy, nếu cô thật sự sinh con thì sao? Làm gì nữa?”


Hai mắt Tô Lam vô hồn, lắc đầu.


“Có khả năng sẽ ly hôn, cũng có khả năng sẽ cứ kéo dài mãi, cho tới ngày Kiêm Mặc…”


Chữ “chết” này, từ đầu đến cuối, Tô Lam đều không nói ra.


Tô Lam ngước mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.


“Hắc Thổ, anh có biết không? Giờ tôi cực kì mâu thuẫn!


Tôi vừa hi vọng có thể nhanh chóng kết hôn, vừa hy vọng Kiêm Mặc có thể sống khỏe mạnh mãi, nhưng hai chuyện này lại mâu thuẫn với nhau”


Nói rồi, Tô Lam thở dài một hơi.


Mục Nhiễm Tranh thấy biểu cảm mất mát của Tô Lam, trong lòng cũng đang gào thét.


Lam, chẳng phải tôi cũng rất mâu thuẫn sao?


Tôi cũng hy vọng Kiêm Mặc sống khỏe mạnh, cũng hy vọng cô mau chóng ly hôn, nhưng Kiêm Mặc qua đời, cô mới có thể ly hôn…


“Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, đến đâu hay đến đó”


Tô Lam gật đầu.


Một lúc sau, Mục Nhiễm Tranh vẫn hơi không yên tâm.


“Tôi nói này Lam, không phải cô cũng động lòng với chú tôi rồi chứ?”
 
Chương 253


Chương 253


“Hả?”


“Chú tôi giàu như thế, đẹp trai như thế, có phải cô.


Mục Nhiễm Tranh đánh giá Tô Lam một lượt, ánh mắt suy xét, dường như muốn nhìn thấu Tô Lam.


“Anh thần kinh à?” Tô Lam duỗi tay đánh lên ngực Mục Nhiễm Tranh.


“Anh cũng rất giàu, cũng rất đẹp trai, tôi quen anh bốn năm rồi, tôi động lòng với anh chưa?”


Nghe thấy lời này, thật sự Mục Nhiễm Tranh không biết bản thân nên vui hay nên buồn…


Vui là vì cô không động lòng với chú anh.


Buồn là vì cô cũng không động lòng với bản thân anh!


Tô Lam nhìn anh, lấy một lọ thuốc từ trong túi của mình ra, ném vào trong tay Mục Nhiễm Tranh.


“Tối hôm trước đánh anh quá mạnh, thuốc này rất có hiệu quả”


Mục Nhiễm Tranh liền mặt mày vui vẻ, cô vẫn đối xử tốt với mình!


“Nhưng, đừng hòng tôi xin lỗi anh, là anh có lỗi với tôi trước! Tôi nói cho anh biết, Hắc Thổ, nếu anh dám bán đứng tôi lần nữa, tôi lập tức tuyệt giao với anh!”


“Vâng vâng vâng, không dám nữa, không dám nữa, cái đó, thuốc này có phải cô nên thoa giúp tôi không, phía sau lưng tôi không với tới: Mục Nhiễm Tranh liền bày ra ánh mắt đáng thương.


“Cút! Tìm anh Khiêm!”


Mục Nhiễm Tranh im tịt.


Sau khi kết thúc giải Kim Điệp, người chiến thắng lớn nhất của giải Kim Điệp không khỏi là Tô Nhược Vân.


Vai nữ phụ đầu tiên trong đời đã giúp cô ta đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, hơn nữa còn là vị hôn phu của mình đích thân trao giải.


Các đầu báo sau hôm đó bị Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch bá chiếm suốt một tuần.


Tô Nhược Vân được công nhận là nhân sinh doanh gia @).


€ó người chồng tốt như vậy, còn có sự nghiệp và tương lai tốt nữa.


Thật sự khiến người khác ngưỡng mộ.


Mặc dù có rất nhiều điểm bùng nổ trong lễ trao giải Kim Điệp, nhưng ngoài sự quay lại của Mục Nhiễm Tranh khiến mọi người hơi chú ý một chút, những điểm khác đều không thể lấy đi chút nổi bật nào trên người đôi tình nhân Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch.


Tô Lam đoán được những tin tức mấy ngày nay là gì, vì thế mấy hôm liền đều không đọc tin.


Cùng lúc đó, Từ Tinh Như cũng mang đến một tin tốt cho Tô Lam.


(*) Nhân sinh doanh gia: thường dùng để chỉ người vô cùng thành đạt, thành công trong cuộc sống, khiến những người khác phải ganh ghét, ghen tị.


Mấy ngày trước, Từ Tinh Như đã giúp Tô Lam đăng kí làm người đại diện cho băng vệ sinh Thời Quang thiếu nữ, hiện giờ đã có kết quả ban đầu.


Tô Lam được chọn.


Lúc đầu, Từ Tinh Như cũng muốn Tô Lam nhận vài hãng nhỏ, khiến mọi người quen mặt trước, cũng giúp Tô Lam kiếm chút tiền.


Nhưng tiếp xúc dần dần, Từ Tinh Như lại thay đổi chiến lược.


Muốn nhận, phải nhận hãng lớn.


Cô cảm thấy, ánh hào quang của Tô Lam là vô hạn.
 
Chương 254


Chương 254


Đừng thấy Thời Quang thiếu nữ chỉ là một hãng băng vệ sinh, thế nhưng, nó chiếm ba mươi phần trăm tỉ trọng thị trường, cũng coi như là nhãn hàng băng vệ sinh hàng đầu.


Mặt hàng như băng vệ sinh nói thì không dễ nghe, thế nhưng, nhỏ thì mười mấy tuổi, lớn thì mấy chục tuổi, tất cả phụ nữ đều cần nó.


Đến khi quảng cáo này tung ra, độ nhận biết của người đại diện có thể tưởng tượng được.


Từ Tinh Như nói với Tô Lam, chủ đề của vòng hai chỉ có hai chữ: thoải mái.


Dặn Tô Lam suy nghĩ cẩn thận trong mấy ngày này.


Mấy ngày nay quay phim, Tô Lam luôn trăn trở vấn đề này.


Vừa khéo, mấy ngày nay Tô Lam cũng đến ngay.


Ban ngày còn đỡ, lúc quay phim, một khi nhập tâm liền quên mất, nhưng tối đến thật sự trần trọc khó ngủ được.


Giật mình, Tô Lam bỗng ngồi dậy.


“Có rồi!”


Một tuần sau, Từ Tinh Như lái xe đến đón Tô Lam.


Trên xe.


“Lam, đồ cô nhờ tôi đã mang theo rồi, chỉ là cô cần thứ này làm gì?”


Từ Tinh Như không hiểu.


“Mang rồi là được, đến lúc đó chị sẽ biết, chị Tinh Như”


Từ Tinh Như cười: “Không thể nói trước với tôi sao?”


Tô Lam sán lại gần tai Từ Tinh Như, nói thầm.


Từ Tinh Như gật đầu: “Đúng là khá ổn”


Một lúc sau, dường như Tô Lam hơi căng thẳng.


“Chị Tinh Như, có phải Tô Nhược Vân cũng đăng kí tham gia đại diện nhãn hàng này không?”


“Đúng, cô ta cũng đăng kí, lúc trước cô ta đã có trong tay quảng cáo của Blossom Love, đăng kí cái này cũng không trùng lặp, hơn nữa rất giống với hình tượng cá nhân của cô ta, lần này có vẻ nhất định phải giành được”


Tô Lam thở dài một hơi.


Cô càng không muốn thấy cô ta, lại càng phải đối mặt với cô ta, hơn nữa là đối mặt một cách trần trụi như thế này.


Từ Tinh Như nhíu mày.


“Lam, cô và Tô Nhược Vân… có phải cô có chuyện giấu tôi không?”


“Á Tô Lam biết rằng chuyện gì cũng không giấu được Từ Tinh Như, chỉ đành nói rõ ràng đầu đuôi gốc ngọn cho cô ấy.


Bao gồm, quan hệ của cô và Tô Nhược Vân, bao gồm chuyện tình tay ba giữa bản thân, Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch.


Nghe những chuyện này, Từ Tinh Như cũng cực kì ngạc nhiên, dường như cô đã trải qua nhiều chuyện, cũng không cảm thấy gì nữa.


“Những chuyện này không thể coi thường, coi như không hề có chuyện gì, bao gồm chuyện cô và Tô Nhược Vân là chị em cùng cha khác mẹ, cũng không được nhắc với người ngoài, còn có quan hệ của cô và Mộ Dung Dịch nữa”


Tô Lam gật đầu.
 
Chương 255


Chương 255


“Chị yên tâm đi, em đã sớm không muốn nhắc tới những chuyện này rồi”


“Có vài thứ, lúc khác tôi sẽ để cô chuẩn bị một chút, phòng lúc cần tới”


“Vâng”


Trong lòng Tô Lam cũng hiểu rất rõ, giấy không gói được lửa, vì cô và Tô Nhược Vân đều gia nhập giới giải trí, chuyện cũ của ba người bọn họ sớm muộn cũng sẽ bị bóc trần trước mắt mọi người.


Từ Tinh Như chuẩn bị từ trước, cũng không phải không có lý.


Chỉ là, Tô Lam thật sự không hy vọng ngày này sẽ tới.


Trong khi hai người nói chuyện, xe đã đến nơi diễn ra vòng hai lần này – Tòa nhà Thời Quang.


Nhãn hiệu Thời Quang thiếu nữ chịu sự quản lý của nhãn hàng Thời Quang, bọn họ dựa theo độ tuổi của phụ nữ mà chia thành hai dòng sản phẩm: Thời Quang thiếu nữ, Thời Quang thanh nhã.


Người đại diện của Thời Quang thanh nhã luôn là nữ thần không tuổi – Mạnh Tâm Nghiên.


Chỉ có đại diện của dòng sản phẩm Thời Quang thiếu nữ thay đổi mãi.


Nghe nói việc lựa chọn đại diện cho Thời Quang thiếu nữ năm nay cực kì khắc nghiệt, bất luận là người đại diện của lần nào cũng không so được với dòng sản phẩm Thời Quang thanh nhã mà Mạnh Tâm Nghiên đại diện, vì thế, năm nay cũng dốc vốn liếng, mời đại diện hàng đầu trong nước Nghiêm Kha đến.


Nghiêm Kha, biệt danh “Nghiêm khắc”, ông có yêu cầu cực kì khát khe với diễn viên, hơn nữa còn không cho chút mặt mũi nào.


Bước vào tòa nhà Thời Quang, có nhân viên dẫn bọn họ vào thang máy chuyên dụng lên tầng cao nhất, cũng chính là nơi diễn ra vòng hai.


Ra khỏi thang máy, Tô Lam hỏi nhân viên rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh thay quần áo.


Thay quần áo xong, Tô Lam vào phòng nghỉ.


Cơ bản tất cả các ngôi sao đều đã đến, hơn nữa còn có không ít khuôn mặt quen thuộc.


Vì chủ đề thuyết minh lần này là “thoải mái”, tất cả các ngôi sao đều vắt óc nghĩ ra nhiều chiêu thức.


Ca sĩ đang nổi – Nhậm Phi Phi mặc một bộ quần áo ở nhà thoải mái, trong định nghĩa của mọi người, thoải mái nhất không phải chính là mặc quần áo ở nhà sao?


Còn có idol nữ đang nổi – Tô Yên Vũ, vì ra mắt sớm, hiện giờ còn đang là sinh viên, cô ta mặc một bộ đồng phục, trang phục này rất phù hợp với định hướng của Thời Quang thiếu nữ.


Trong tất cả mọi người, trang phục của Tô Nhược Vân là nổi bật nhất, cô ta trực tiếp mặc đồng phục của đội cổ động tới!


Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Nhược Vân, Tô Lam liền thất thần!


Đồng phục của đội cổ động đương nhiên là áo hở eo kết hợp với chân váy ngắn hay quần đùi, bộ của Tô Nhược Vân phối xanh vàng, nếu đặt trên sân cổ động, chắc chắn cực kì hút mắt!


Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Nhược Vân, sự tự tin của Từ Tinh Như giảm đi hơn nửa.


Cô ta và Tô Lam không hổ là chị em, nghĩ cùng một hướng!


Trang phục Tô Lam chọn cũng là đồng phục của đội cổ động.


Thiếu nữ + thoải mái.


Một bộ đồng phục của đội cổ động hoàn toàn có thể giải thích được!


“Lam, lần này tranh đại diện nhãn hàng với cô, Tô Nhược Vân là người có hy vọng lớn nhất trong các ứng cử viên, cô ta vừa đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất giải Kim Điệp, tin rằng bên phía thương hiệu cũng sẽ cân nhắc đến chuyện này, vì thế..”


Tô Lam hiểu ý của Từ Tinh Như, chính là bảo cô đừng trông mong quá nhiều.
 
Chương 256


Chương 256


“Chị Tinh Như, em sẽ cố gắng”


Từ Tinh Như gật đầu.


Trường hợp thế này lại trùng ý tưởng!


Quan trọng là Tô Nhược Vân đến trước, Tô Lam xuất hiện thế này trước mặt mọi người, chắc chắn sẽ nói cô bắt chước!


Nên làm thế nào đây?


Không đợi cô bắt đầu, sợ là đã kết thúc rồi!


Tô Lam thật sự không ngờ tới, vậy mà lại nghĩ cùng một hướng với Tô Nhược Vân!


“Chị Tinh Như, em cần xuống tầng một chuyến”


Từ Tinh Như nhìn Tô Lam, rồi lại xem thời gian.


“Nhanh một chút”


Tô Lam gật đầu, lập tức chạy như bay xuống tầng.


Một mình Từ Tinh Như vào phòng nghỉ, tìm một ghế trống ngồi xuống.


Những nghệ sĩ ngôi sao này, gần như Từ Tinh Như đều biết, còn thậm chí có vài người từng qua tay cô, Nhậm Phi Phi là một trong số đó.


Gặp trong trường hợp thế này, đương nhiên không thể thiếu màn chào hỏi.


“Ôi, đây không phải là chị Tinh Như đại danh đỉnh đỉnh sao? Sao không thấy nghệ sĩ nhà chị thế?” Nhậm Phi Phi đi tới.


Khi xưa, khi Từ Tinh Như dẫn dắt Nhậm Phi Phi, cô ta thường xuyên bị máng.


“ở phía sau, lát nữa sẽ tới” Từ Tinh Như mặt không biểu cảm.


“Nghe nói giờ chị Tinh Như ở Quốc tế Tinh Hoàng, nhưng em tôi nghe nói Quốc tế Tinh Hoàng sáp phá sản rồi, chị Tinh Như, còn không nhân cơ hội giờ chưa phá sản, mau chóng tìm công ty khác? Cần tôi làm mối giúp chị không?”


Tinh Như cười nhạt.


“Cảm ơn, không cần”


“Chị Tinh Như, nhất định đừng dồn mình vào ngõ cụt!


Nghe nói ngôi sao chị dẫn dắt là một ngôi sao nhỏ.


không nổi tiếng, có kiếm đủ tiền tiêu không? Có muốn cân nhắc qua chỗ em không, một tháng em trả cho chị năm nghìn tệ, thế nào?”


Nhậm Phi Phi nói rồi che miệng cười.


Từ Tinh Như vẫn mặt không biểu cảm như trước.


Năm nghìn tệ?


Đây rõ ràng là đang làm nhục nhân cách của Từ Tinh Như!


Ai không biết trước kia Từ Tinh Như là người quản lý hàng đầu, thu nhập mỗi tháng có thể đạt tới một trăm nghìn!


Hơn nữa, trong giới giải trí, nghệ sĩ không kiếm được tiên, người quản lý căn cản cũng không lấy được tiền gì.


Hiện giờ trong tay Tô Lam không có đại ngôn nào, cát- xê phim cũng không cao, Từ Tinh Như kiếm tiền ở đâu chứ?


Vị thế, Nhậm Phi Phi vừa nói, không ít người cười ồ lên.
 
Chương 257


Chương 257


Tô Nhược Vân ngồi ở một bên, chỉ cười mà không nói gì.


Vòng hai bất đầu, dựa theo kết quả bốc thăm trước đó, các ngôi sao bắt đầu lần lượt đi vào phòng thi.


Thứ tự của Tô Lam nằm ở tốp sau, vì thế vẫn còn thời gian.


Một lúc sau, chỉ thấy một người vô cùng lo lắng xông vào phòng nghỉ.


Tất cả mọi người đều nhìn về phía cô!


Chỉ thấy Tô Lam lại mặc… đồ diễn!


Cảnh diễn hôm nay là cảnh Tô Lam trong quân doanh, đương nhiên trên người cô mặc áo giáp, thế nhưng, vì là phụ nữ, đương nhiên áo giáp trên người cũng mềm mại, không vừa dày vừa nặng như áo giáp của phái nam.


“Đây là nghệ sĩ của ai thế, vậy mà lại mặc đồ diễn chạy tới đây, thật sự là không tôn trọng Thời Quang thiếu nữ và đạo diễn Nghiêm!” Nhậm Phi Phi mở lời trước.


“Đúng vậy, ít nhất cũng phải chuẩn bị một chút chứ?” Tô Yên Vũ hùa theo.


Tô Nhược Vân thấy dáng vẻ tinh thần sa sút của Tô Lam, thật sự trong lòng mừng đến phát điên.


“Mặc đồ diễn đến thi, không sợ bị đạo diễn Nghiêm đuổi thẳng cổ sao?” Cô ta cười lạnh.


Tô Lam không hề để ý, mà ngồi xuống bên cạnh Từ Tinh Như.


Khi thấy Tô Lam mặc đồ diễn, Từ Tinh Như cũng hơi ngây người, nhưng cũng không nói gì, dù sao hôm nay đã định trước Tô Nhược Vân sẽ thắng, Tô Lam có cố thế nào, sợ là cũng mất công.


Mọi người thấy Tô Lam ngồi bên cạnh Từ Tinh Tỉnh, cũng đoán được cô là ai.


“Một ngôi sao nhỏ vô danh mà cũng dám đến tranh đại diện của Thời Quang thiếu nữ, thật là buồn cười!”


“Đúng vậy, cũng không soi lại mình xem, xem xem cái đức hạnh của cô tai”


“Tôi thấy, vẫn là Nhược Vân có cơ hội lớn nhất, thiếu nữ và thoải mái đều thể hiện được, không có bộ nào thích hợp hơn nữa!”


“Đúng vậy đúng vậy, chiêu này của chị Nhược Vân thật sự lợi hại, chúng em thật sự tâm phục khẩu phục!”


Vài ngôi sao thấy mình không có phần thẳng, liền nhanh chóng nịnh hót Tô Nhược Vân vài câu.


Đặc biệt là nghệ sĩ của Quốc tế Nghệ Tân, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này để nịnh nọt bà chủ tương lai! Tô Lam ngồi ở một góc, không hé răng nửa lời.


Điều này khiến Từ Tinh Như có chút ngạc nhiên.


Tuổi còn trẻ, đối mặt với những lời bêu rếu nhảm nhí như: này vẫn trấn tĩnh như vậy, không đơn giản.


Nghệ sĩ vào phòng thi lần lượt đi ra hết, có người thậm chí còn vừa khóc vừa đi ra, đạo diễn Nghiêm Kha trước giờ mắng người rất ghê gớm.


Tất cả mọi người đều không khỏi cảm thấy căng thẳng.


Nhậm Phi Phi và Tô Yên Vũ đi vào, cũng cúi đầu tiu nghỉu đi ra.


“Số 15, cô Tô Nhược Vân!”


Tô Nhược Vân ngẩng cao đầu, lập tức sải bước, uyển chuyển đi vào.


Cô ta trực tiếp nhảy một đoạn nhảy cổ động trong phòng.


Nghiêm Kha gật đầu.


Cảm giác thiếu nữ, có.


Cảm giác thoải mái, có.
 
Chương 258


Chương 258


Thế nhưng, ông ta vẫn cứ cảm thấy không quá hài lòng.


Trợ lý ở hai bên Nghiêm Kha lần đầu thấy ông ta gật đầu, cũng thở phào một hơi, hai người trợ lý này đều bị Quốc tế Nghệ Tân mua chuộc, đến lúc đó bọn họ sẽ cố hết sức nói giúp cho Tô Nhược Vân!


Biểu diễn kết thúc, một trợ lý bên cạnh gật đầu với Tô Nhược Vân, tảng đá trong lòng cô ta cũng coi như hạ xuống.


Ra khỏi phòng, biểu cảm trên mặt Tô Nhược Vân càng thêm kiêu ngạo.


Có người lập tức đi tới.


“Nhược Vân, thế nào rồi? Thấy biểu cảm của cô, chắc là… được rồi?”


Tô Nhược Vân mím môi cười: “Có lẽ thế, đạo diễn Nghiêm gật đầu, cũng không nói gì”


“Vậy không phải là được rồi sao? Lúc chúng tôi bước vào, đạo diễn Nghiêm cứ lắc đầu mãi!”


“Trời ơi, thật sự là tốt quá! Nhược Vân, chúc mừng cô nha!”


Lời này, đương nhiên Tô Lam cũng nghe thấy.


Từ Tinh Như mỉm cười với Tô Lam: “Không được thì coi như rèn luyện một lần”


Tô Lam gật đầu.


“Số 16, cô Tô Lam!”


Tô Lam liền mặc đồ diễn đi vào trong phòng.


“Chúng ta xem xem trong vòng ba giây cô ta có bị đuổi ra ngoài không?”


“Tôi đoán mười giây!”


“Tôi đoán một phút!”


Vài nghệ sĩ vây lấy Tô Nhược Vân bật cười.


“Nhược Vân, nếu đã xác định là cô rồi, sao còn để Tô Lam đi vào chứ?”


Tô Nhược Vân cười khiêm tốn: “Tôi cũng không rõ, dù sao cô ta cũng đến rồi, cũng phải để cô ta hết hy vọng chứ?”


“Đúng đúng đúng, để cô ta hết hy vọng ở đây luôn!”


“Xem xem một diễn viên vô danh như cô ta còn dám đăng ký đại diện nhấn hiệu lớn nữa không?”


Tô Lam vừa vào phòng, Nghiêm Kha và hai trợ lý liền ngây người.


Một trợ lý liền nhíu mày.


“Mặc đồ diễn còn dám đến đây! Quá không tôn trọng Thời Quang thiếu nữ!”


“Đúng vậy, cũng không tôn trọng đạo diễn Nghiêm!”


“Ra ngoài, ra ngoài đi!”


Nghiêm Kha ho một tiếng: “Số 16, Tô Lam?”


“Là tôi “Tôi từng xem “Yên hồng thiên hạ’ mà cô diễn, diễn xuất cũng được, hôm nay cô mặc đồ diễn đến là vì không kịp giờ sao?”


“Đương nhiên không phải, đây là do tôi đặc biệt chuẩn bị”


“Hử?” Nghiêm Kha liền thấy có hứng thú: “Cô có biết chủ đề của chúng tôi lân này là gì không?”


“Thoải mái”


“Nhưng tôi thấy bộ đồ diễn này của cô không thoải mái chút nào”
 
Chương 259


Chương 259


Tô Lam mỉm cười.


“Đạo diễn Nghiêm, tôi có thể bắt đầu chưa?”


“Được, bắt đầu”


Tô Lam nhìn xung quanh, bên cạnh có một chiếc ghế, cô liền kê chiếc ghế lại, chẳng qua, cô không ngồi trên ghế, mà trực tiếp ngồi xuống đất, dựa vào trên ghế.


Cô cứ dựa như vậy, tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại.


Không sai, cô nhắm mắt lại!


Không có lời thoại, không có động tác gì, chỉ là nhắm mắt lại.


Phần biểu diễn của cô dường như chính là… ngủ.


Ba mươi giây trôi qua…


Một phút trôi qua…


Hai phút trôi qua…


Trên mặt Tô Lam là nụ cười mỉm, không hề động đậy, dường như thật sự ngủ mất rồi!


“Thật quá đáng! Đến biểu diễn ngủ sao?” Trợ lý lại bắt đầu.


“Đạo diễn, tôi cảm thấy cô ta căn bản đến để làm trò cười!”


“Tôi đồng ý! Cô ta cố ý!”


Trong mắt Nghiêm Kha lại là thâm ý sâu xa.


Đúng ba phút, Tô Lam từ từ mở mắt ra.


“Biểu diễn của tôi kết thúc rồi”


Ngay khi trợ lý chuẩn bị mở lời, Nghiêm Kha liền nói trước.


“Cô có thể giải thích một chút không?”


Tô Lam gật đầu.


“Đương nhiên là có thể”


“Mỗi người đều có nghề nghiệp của mình, ví dụ như tôi, tôi là một diễn viên, tin rằng rất nhiều người đều có nỗi lo ngày ấy, thế nhưng, khi một người hoàn toàn nhập tâm vào công việc của mình, sẽ quên đi sự tồn tại của ngày ấy, mà vừa khéo vào ban đêm, khi đang nghỉ ngơi, khi chỉ có một mình, mới nhận ra sự tồn tại của nó”


Trên mặt Tô Lam là nụ cười tự tin.


Cô mặc áo giáp, cột tóc đuôi ngựa, trên mặt không chút phấn son, mang theo vẻ thanh xuân phơi phới.


Thiếu nữ phiên bản cổ trang, một chút cũng không quá lời.


“Giống như nghề của tôi, khi nghỉ ngơi, có khả năng không phải nằm trên giường, nếu lúc này mà đến ngày, vậy kết quả có thể tưởng tượng được”


“Sự thoải mái mà tôi hiểu, là bất luận ở vào trường hợp nào, đang mặc trang phục ra sao, vào lúc tôi nghỉ ngơi, có thể khiến tôi bình yên say giấc”


Cuối cùng trên mặt Nghiêm Kha cũng lộ ra nụ cười hài lòng.


“Rất tốt, cô là người đầu tiên dùng cách này thể hiện sự thoải mái”


Cách thể hiện sự thoải mái của những người khác quá phổ thông.


‘Vươn vai, bước chân thanh nhã, những thứ này đều là những thứ mọi người bình thường đều có thể nghĩ tới.
 
Chương 260


Chương 260


Đối với Nghiêm Kha, ngoài điệu nhảy cổ động của Tô Nhược Vân có chút sáng tạo, những thứ khác đều quá tầm thường.


Trợ lý ở hai bên hơi sốt ruột.


“Đạo diễn Nghiêm, điệu nhảy cổ động của cô Tô Nhược.


Vân vừa rồi, tôi cảm thấy phù hợp hơn, ngài xem, nếu phụ nữ có thể không chút ảnh hưởng nào khi nhảy cổ động, đó mới là thoải mái thật sự”


“Đúng vậy, biểu diễn nhảy cổ động rất khó, hơn nữa cô Tô Nhược Vân trẻ trung xinh đẹp, cũng rất phù hợp với nhãn hiệu Thời Quang thiếu nữ này”


Nghiêm Kha dùng lực đập bàn một cái.


“Nếu không có cô Tô Lam, có lẽ tôi cũng sẽ chọn cô Tô Nhược Vân! Thế nhưng, cô Tô Lam đã nói, mỗi người đều có nghề nghiệp của mình, khi nhập tâm vào công việc, phái nữ sẽ quên đi mình đang trong kỳ sinh lý, chỉ khi đi ngủ, khi ở một mình, sự thoải mái lúc này mới là sự thoải mái thật sự”


“Thiếu nữ? Cái gì là thiếu nữ? Ánh mắt nhất định phải trong sáng! Mặc dù cô Tô Nhược Vân nhìn bên ngoài rất thiếu nữ, nhưng ánh mát của cô ta, quá phức tạp, không hề trong sáng!”


Nghiêm Kha đập bàn, trừng mắt, trợ lý ở hai bên cũng không dám nói gì nữa.


“Được rồi, khi mời tôi đến đây, lãnh đạo cấp cao của Thời Quang thiếu nữ đã ni lể một mình tôi quyết định, chuyện này tôi đã quyết rồi!


Từ Tinh Như đợi ở bên ngoài, Tô Nhược Vân cũng đang đợi, cô ta mong đợi khoảnh khắc đạo diễn Nghiêm Kha bước ra, tuyên bố cô ta là người đại diện, lúc đó, không biết Tô Lam thấy rồi sẽ cảm thấy thế nào.


Một lúc sau, cuối cùng Tô Lam cũng đi ra.


Biểu cảm trên mặt nhìn không thấu, nói không rõ.


“Chị Tinh Như, chúng ta đi thôi”


“Ừ” Nghe ý của Tô Lam, Từ Tinh Như cũng biết, có lẽ là xong chuyện rồi.


Miễn cho mọi người khó xử, rời đi sớm một chút thì tốt hơn.


“Này, đừng đi vội thế, còn chưa biết là ai được mà, cứ đi như vậy sao?” Nhậm Phi Phi ăn nói quái gở.


“Đúng vậy, chắc là bị đạo diễn Nghiêm mắng cho sấp mặt, vì thế mới chán chường rời đi chứ gì?”


Tô Lam không thèm để ý, mà rời đi cùng Từ Tinh Như.


Đạo diễn Nghiêm Kha đi từ trong ra.


Một lát sau, có một lãnh đạo cấp cao của công ty cũng đi ra.


“Rất cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, buổi thử vai thứ hai đã kết thúc, mời mọi người quay về”


Tất cả các nghệ sĩ còn ở lại quay mặt nhìn nhau, còn chưa công bố kết quả, sao lại bảo mọi người về chứ?


“Xin hỏi, không biết vị trí đại diện này chọn ai thế?”


Vị lãnh đạo cấp cao này cười.


“Đây là bí mật, đến lúc đó mọi người sẽ biết”


Để lại câu nói đầy ẩn ý rồi rời đi.


Ánh mắt mọi người đều dán lên người Tô Nhược Vân.


“Nhược Vân, có phải cô không? Vừa rồi cô vào liền trực tiếp ký hợp đồng rồi sao?”
 
Chương 261


Chương 261


“Đúng đấy, Nhược Vân, ngoài cô ra cũng không còn ai nữa, vừa rồi đạo diễn Nghiêm nói với cô rồi sao?”


Tô Nhược Vân cười gượng gạo.


Cô ta không ký hợp đồng ở bên trong, Nghiêm Kha cũng không trực tiếp nói với cô ta là cô ta được chọn!


Chỉ là hai người trợ lý gật đầu với cô ta, chắc là không có vấn đề gì.


Thế nhưng, theo lý mà nói nên công bố luôn tại đây chứ?


Cũng không có ai nói chỉ tiết với cô ta.


“Nhược Vân, thật ngưỡng mộ cô quái”


Đám nghệ sĩ lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.


Tất cả đều nhận định là Tô Nhược Vân, cũng không thể là Tô Lam được?


Chắc là chính cô ta, có lẽ vài ngày nữa sẽ bàn bạc chuyện hợp đồng.


Nghĩ như, Tô Nhược Vân cũng không nghĩ nhiều nữa.


Về đến xe, Từ Tinh Như muốn an ủi Tô Lam vài câu.


“Lam, sau này chúng ta cũng như vậy, không ph: bộ phim, mỗi đại diện đều có thể nhận được, từ mỗi lần thất bại, cô phải rút ra bài học, tổng kết kinh nghiệm…”


Tô Lam cười với Từ Tinh Như.


“Chị Tinh Như, em giành được rồi!”


“Cái gì?” Từ Tinh Như trợn to mắt không dám tin.


“Em nói là em giành được rồi, đạo diễn Nghiêm nói, vài ngày nữa sẽ có người gọi điện bàn bạc hợp đồng với chị, thời gian quay quảng cáo cụ thể sẽ thông báo sau”


“Thật sao?”


“Sao em lại lừa chị chứ?”


“Thế nhưng, nghe ý của bọn họ, giống như…”


“Vừa rồi lãnh đạo cấp cao bước vào nói là chọn em, cũng khá bất ngờ, bọn họ nói là muốn cho công chúng bất ngờ, vì thế mới không công bố là ai”


Từ Tinh Như gật đầu.


Lần này Từ Tinh Như liền thay đổi cách nhìn về Tô Lam xem ra cô nhóc này có bản lĩnh!


Quay lại đoàn phim, Tô Lam bắt đầu khua chiêng gõ mõ quay phim như cũ.


Cùng với sự đi sâu vào tình tiết bộ phim, vai diễn Hạ Phi Tuyết của Tô Lam không ngừng khiến đạo diễn và biên kịch ngạc nhiên, đạo diễn và biên kịch cùng quyết định muốn thêm đất diễn cho Tô Lam, kịch bản cũng cần thay đổi một chút.


Vì thế, Tô Lam có thể nghỉ ngơi vài ngày.


Vừa khéo Tô Kiêm Mặc cũng đi du lịch về, Quan Triều Viễn đích thân đón cậu đến biệt thự khu Rainbow.


Chỉ là, Tô Kiêm Mặc sống ở khu Rainbow, khiến Quan Triều Viễn thật sự không quen, vì không để Tô Kiêm Mặc nghi ngờ, bắt buộc cứ vài ba bữa anh phải về nhà.


Dù sao anh và Tô Lam “ân ái” như thế, không ở cùng nhau, lẽ nào không kỳ lạ sao?


Vì thế, Quan Triều Viễn lại điều hai người giúp việc đến phục vụ.


Dưới ánh mắt cực kì ngưỡng mộ của Mục Nhiễm Tranh, Tô Lam chuẩn bị rời Diêm Thành về nhà.


“Lam, sao cô sướng thế? Lại được nghỉ rồi! Không giống tôi, thật đáng thương!”


Tô Lam lườm Mục Nhiễm Tranh.
 
Chương 262


Chương 262


“Hắc Thổ, quay phim tử tế, chờ tôi quay lại sẽ mang đồ ăn ngon cho anh!”


“Thật sao?” Mục Nhiễm Tranh liền trở nên phấn chấn.


“Lừa anh thì là chó!”


“Được, nhất ngôn cửu đỉnh! Lúc khác tôi viết thực đơn cho côi! Đi quay phim đây!”


Mục Nhiễm Tranh chớp mắt liền biến mất.


Tô Lam thật sự cạn lời, đúng là được voi đòi tiên!


Còn viết thực đơn nữa!


Tô Lam đi thẳng khỏi Diêm Thành, khi đi được nửa đường, bỗng cảm thấy hình như trong bụi cây có tiếng động kỳ lạ.


Cô đi về phía phát ra âm thanh.


Bụi cây cứ lay động mãi.


Xào xạc.


Tô Lam nhìn theo hướng đó, cẩn thận vạch bụi cây ra, bỗng một cái đầu nhỏ thò ra.


Một chú chó hoang.


Trong mát chú chó hoang tràn đầy sợ hãi, cơ thể run lẩy bẩy, lông toàn thân bẩn thỉu.


Tô Lam cúi người xuống, duỗi tay ra, chú chó hoang liền lùi về sau.


Tô Lam nghĩ một lát, lấy một miếng bánh quy từ trong túi của mình ra, đặt trong lòng bàn tay, đưa về phía nó.


Lúc đầu chú chó hoang hơi cảnh giác, chỉ nhìn chằm chằm Tô Lam.


€ó lẽ là không chịu được mê hoặc của đồ ăn, nó lại gần, ăn miếng bánh quy trong tay Tô Lam.


Tô Lam thuận thế vuốt lông nó.


Nhìn vẻ bên ngoài của chú chó này, không giống như giống chó địa phương, chắc là có người bỏ rơi nó.


Trước kia cô từng nghe nói, một vài diễn viên ở đây thỉnh thoảng sẽ nuôi chó, lúc rảnh rỗi sẽ đùa giỡn một lúc, nhưng đến khi rời đoàn phim là tặng chó cho người khác, hoặc là trực tiếp vứt đi.


“Chị đưa em về nhà được không?”


Tô Lam ôm chú chó hoang vào lòng, vì xe buýt không cho phép mang chó lên, cô chỉ đành bắt taxi.


Về đến khu Rainbow, vừa vào cửa, Tô Lam liền nhìn thấy hai khuôn mặt xa lạ.


Một dì khoảng bốn mươi tuổi, mặt mũi hiền lành, còn một người tầm tuổi Triệu Ni Ni, nhìn có vẻ là một cô bé cực kì lanh lợi.


Người dì này trước giờ chưa từng thấy Tô Lam, căn nhà này trước giờ cũng chưa từng có người phụ nữ nào đến.


Có thể cầm chìa khóa mở cửa, vậy chắc chắn là nữ chủ nhân của căn nhà này.


“Phu nhân về rồi?”


Bỗng nghe thấy có người gọi mình là phu nhân, Tô Lam cảm thấy rất kỳ cục.


“Đừng gọi tôi là phu nhân, gọi Lam là được, em trai tôi đâu?”


“Hôm nay cậu Tô ra ngoài chơi với bạn, không về ăn tối”


Nghe cách gọi “cậu Tô” này, Tô Lam hơi ngẩn ngơ.
 
Chương 263


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 263


Nhà họ Tô cũng coi như gia tộc lớn, lúc còn nhỏ, người giúp việc trong nhà chỉ gọi Tô Nhược Diệu là “cậu Tô”, trước giờ chưa từng gọi Tô Kiêm Mặc là “cậu Tô”.


“Ừ, tôi biết rồi, mọi người đi làm việc đi”


Tô Lam ôm chú chó hoang lên tầng, đưa thẳng vào.


nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ cho nó.


Không ngờ sau khi tắm rửa sạch sẽ, chú chó hoang bẩn thỉu lại trở thành một chú Chihuahua cả người trắng như tuyết.


Đôi mắt to cực kì lanh lợi, hai chiếc tai dựng thẳng, cực kì hưng phấn.


Sau khi tắm xong, chú ta cực kì hưng phấn, hăng hái nhảy nhót trên mặt đất!


“Được rồi, em ra ngoài chơi đi, chị phải tắm đã”


Tô Lam mở cửa ra, chú nhóc liền xông ra ngoài.


Cô lắc đầu, thật sự là một chú nhóc hoạt bát!


Đóng cửa lại, Tô Lam liền đi tắm.


Quan Triều Viễn biết Tô Lam nghỉ phép về nhà, vừa làm xong công việc liền lái xe phi thẳng về nhà.


Chớp mát, đã non nửa tháng chưa gặp nhau.


Nhớ chết mất!


Quan Triều Viễn vội vã mở cửa, vừa vào cửa, chân bước lên mặt đất!


Bỗng có cảm giác không lành!


Dính dính!


Đồng thời, anh ngửi thấy mùi thối!


Cúi đầu nhìn!


Quả nhiên là cứt chó!


“Là ai?”




“Bé con, em chịu thiệt thòi ở đây một chút nha, chờ chị bàn bạc với tên biến thái kia xong rồi đến đón em, ngoan nhat”


Nói xong, Tô Lam liền xuống tầng.


Vì bữa tối đã làm xong, Tô Lam cũng đã đói, liền bắt đầu dùng bữa.
 
Chương 264


Chương 264


Mãi cho tới khi cô ăn xong, cũng không thấy Quan Triều Viễn đi xuống.


Lại qua nửa tiếng nữa, vị kia cuối cùng cũng từ từ đi xuống, trong tay còn ôm bộ quần áo vừa rồi.


Đã giặt bao nhiêu lần rồi đây?


Đến mức đó sao?


“Vứt bộ quần áo này đi cho tôi!”


Quan Triều Viễn trực tiếp vứt bộ quần áo cho người giúp việc, người giúp việc liền cảm bộ quần áo vứt vào thùng rác bên ngoài.


Tô Lam lắc đầu.


Có tiền, quả nhiên tùy hứng.


Ánh mắt của Quan Triều Viễn dính chặt lên người Tô Lam.


“Ăn cơm!”


“À, tôi ăn rồi, anh đi ăn đi”


“Vì sao cô không đợi tôi?” Anh rất không thoải mái.


Giờ Tô Lam không muốn trêu chọc Quan Triều Viễn, dù sao cô còn muốn giữ chú chó kia lại, đây lại là địa bàn của Quan Triều Viễn.


“Con chó kia đâu?”


“Trong gác xép, anh ăn cơm trước đi, chờ anh ăn xong, chúng ta nói chuyện tử tế”


“Không được, không giải quyết nó, tôi không ăn được cơm!”


Quan Triều Viễn xoay người, đi lên tầng.


Tô Lam liền đi theo phía sau anh.


“Này này này, có gì từ từ rồi nói!”


Khi Quan Triều Viễn đi tới tầng ba, cuối cùng Tô Lam cũng chạy được tới trước mặt Quan Triều Viễn, giang hai tay chắn trước mặt anh.


“Chúng ta có thể bàn bạc chút không?”


“Không thể!”


Quan Triều Viễn tiến lên hai bước, Tô Lam lập tức ôm lấy anh.


“Không thể bàn bạc chút sao?”


Chiếc ôm đột nhiên xuất hiện khiến sự tức giận của Quan Triều Viễn tan biến trong chớp mắt.


“Muốn bàn bạc?”


“Được, đến thư phòng”


Tô Lam liền buông tay, Quan Triều Viễn đi về phía thư phòng, trên mặt mang theo nụ cười gian xảo.


Tô Lam đi theo phía sau, hoàn toàn không thể đoán được sẽ xảy ra chuyện gì.


Đến thư phòng, Tô Lam vẫn còn cẩn thận, không khóa cửa thư phòng.


Nhỡ tên đàn ông này muốn đánh cô, cô còn dễ chạy!


“Cô muốn bạc thế nào, hả?”


Trong mắt Quan Triều Viễn là lửa dục vọng tràn đầy, không bút nào tả xiết.


(*) Nguyên gốc là “vận cứt chó”: Vận cứt chó giống như: không biết vận may ở đâu rớt xuống, cũng có thể hiểu là trong lúc xui xẻo có được chút may mắn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom