Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 2109


Hình Nhất Phàm thấy cô uống hết nửa cốc rượu, anh trầm giọng hỏi: “Em thích uống sao?”

 

“Ừm! Anh rót thêm cho em nửa ly nữa được không?” Bạch Hạ gật đầu.

 

Hình Nhất Phàm đứng dậy rót thêm nửa ly cho cô, dưới ánh nến, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh như hoa của Bạch Hạ nhuốm một tầng ửng hồng, lộ ra khí chất yêu kiều của một cô gái, khiến Hình Nhất Phàm mắt hồn vài giây.

 

Bạch Hạ tiếp tục uống rượu vang đỏ, cô không muốn say, nhưng cô hy vọng như vậy có thể giúp cô thả lỏng hơn.

 

Hình Nhất Phàm nhìn thấu suy nghĩ của cô nên cũng để cho cô tiếp tục uống, nhưng anh cảm thấy suy nghĩ này của cô rất đáng yêu.

 

Bạch Hạ uống xong hai ly rượu đỏ, thật sự cảm thấy hơi say, cô chống cằm, môi đỏ mọng hơi mím lại, chăm chú ngắm nhìn, thưởng thức người đàn ông đối diện.

 

“Hình Nhát Phàm, em muốn ngủ trên giường của anh tối nay.”

 

“Ngủ giường trên giường của anh hay là ngủ với anh?”

 

Hình Nhất Phàm hỏi thẳng. Bạch Hạ nắc cụt lên một cái, rất chắc chắn đáp: “Ngủ với anh.”

 

Hai mắt Bạch Hạ đầy mông lung, chắc là do cô đã uống rượu! Lúc này đây, cô ấy không còn cảm giác xấu hỗ nữa mà thay vào đó cô lại thể hiện sự mong đợi của mình trước mắt Hình Nhất Phàm.

 

Dù gì cô cũng đã hai mươi bốn, gần hai mươi lăm tuổi, về loại chuyện này, cho dù cô có xáu hổ hơn nữa cũng phải cố mà đối mặt.

 

Nghe được những suy nghĩ chân thành của cô, Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Được, tối nay cho em ngủ.”

 

Bạch Hạ chống cằm, cười rộ lên đầy đáng yêu, dường như có thêm chút men say biến cô thành một tiểu yêu tinh quyền rũ, trong mắt cô cũng lộ ra một chút bướng bỉnh.

 

Bạch Hạ lại vươn tay rót rượu, Hình Nhất Phàm thấy vậy, lập tức bước tới giật lây ly rượu vang đỏ từ tay cô.

 

Bạch Hạ không khỏi chớp chớp đôi mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương nói: “Sao vậy?”

 

“Em không được uống nữa.” Hình Nhất Phàm ngăn cô lại, anh không muốn cô gái này uống say mắt.

 

Bạch Hạ không khỏi “hừ” một tiếng: “Keo kiệt, không phải chỉ uống chút rượu của anh thôi sao!”

 

“Xong tối nay đã rồi hẳn tính.” Đôi mắt của Hình Nhất Phàm đã hừng hực lửa nóng.

 

“Tối nay, em không được phép say.” Hình Nhất Phàm bá đạo mà trầm giọng lên tiếng.

 

Bạch Hạ lúc này mới hiểu nguyên nhân tại sao anh không cho cô uống rượu, cô không khỏi bật cười: “Em không dễ say như vậy đâu!”

 

Hình Nhất Phàm mới không tin cô. Có điều, dưới ánh nền, cô nở một nụ cười xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng và hàm răng trắng bóng, tươi non lại ngon lành. Anh biết tối nay, sức chịu đựng của mình đã đến giới hạn, anh không thể đợi lâu hơn được nữa, không muốn đợi thêm dù chỉ một ngày.

 

Bạch Hạ bị anh nhìn chằm chằm như vậy không khỏi đỏ ửng mặt, cơm cũng đã ăn no nê, cũng đã uống xong hai ly rượu, Bạch Hạ liền chống bàn muốn đứng dậy.

 

Nào ngờ, có lẽ vì uống rượu, cô chỉ cảm thấy cơ thể bao đảo, sau đó sà vào vòng tay của người đàn ông bên cạnh, ôm lấy anh: “Hình Nhất Phàm, em hơi say.”

 

Hình Nhất Phàm cúi đầu nhìn cô, đôi lông mỉ dài của cô chớp chớp vô cùng đáng yêu. Anh vươn tay xoa đầu cô: “Vậy chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng, hóng chút gió trời cho tỉnh táo.”

 

Mới ăn no xong cũng không thích hợp để vận động, vậy nên anh cũng không vội, dù sao đêm nay còn rất dài!

 

Bạch Hạ khẽ “ừm” một tiếng, Hình Nhất Phàm ôm vai cô bước ra khỏi phòng khách, cảnh đêm bên ngoài vô cùng bình lặng, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào khu vườn yên tĩnh, giữa sự lãng mạn lại thêm vào một chút huyền bí.

 

Hình Nhất Phàm vòng tay ôm lấy eo cô, không cho cô đi cách xa mình, anh sợ cô thực sự say thì đi sẽ ngã mắt.

 

Thực ra Bạch Hạ không say đến vậy, chỉ là hơi chuếnh choáng, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lắm, nhưng lại phiêu rất vui vẻ, giống như một đứa trẻ, trong đầu chỉ có niềm hạnh phúc đơn giản nhất.

 

Hình Nhất Phàm dẫn cô đến một con đường yên tĩnh trong vườn, chỉ có người có phận sự mới có thể vào, lúc này cũng có thể nhìn thấy một số phụ huynh dẫn con đi chơi, nhưng cách bọn họ khá xa, sẽ không quấy rầy đến nhau.

 

Gió đêm từ xung quanh thổi đến, Bạch Hạ quả thật tỉnh táo hơn nhiều, cô ngẳắng đầu lên ngắm nhìn người đàn ông bên cạnh, anh tuần không tầm thường, thân hình cao gầy rắn chắc, anh hoàn mỹ hệt như nam chính thường xuất hiện trong truyện tranh của cô.

 

Bạch Hạ không khỏi có cảm giác cô thực sự trở thành nữ chính trong truyện tranh, thế thì tối nay cô cứ để bản thân trở thành nữ chính vậy! Làm những gì cô muốn làm với nam chính trong truyện tranh của cô.
 
Chương 2110


Hình Nhất Phàm đưa tay xoa nhẹ sau đầu cô: “Đỡ hơn chưa này?”

 

“Ừm, đỡ hơn nhiều rồi ạ.” Bạch Hạ ngẳng đầu cười rạng rỡ, cô buông tay anh ra, bước đến trước mặt anh xoay nhẹ một vòng.

 

Ánh trăng chiếu xuống bóng hình của cô, hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng không tay, cô xoay một vòng, chiếc váy khẽ tung lên, cô như một nàng tiên bên dưới vằng trăng sáng tỏ, làn da trắng như tuyết, trong suốt như pha lê, mái tóc mềm mượt và khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.

 

Hình Nhất Phàm ngần ngơ vài giây, Bạch Hạ mỉm cười tiến lại gần anh, cánh tay cường tráng của anh không nhịn được đưa tay ôm lấy Bạch Hạ, cô mỉm cười ngước mắt lên, nụ hôn của anh đã rơi xuống môi đỏ mọng của cô.

 

“Chúng ta trở về thôi!” Hình Nhất Phàm trầm khàn lên tiếng.

 

Bạch Hạ cảm nhận được sự khó chịu trong giọng nói của anh, cô gật đầu: “Được!”

 

Trở lại biệt thự, Hình Nhất Phàm bảo cô ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi một chút, anh đi dọn dẹp chén bát.

 

“Để em giúp anh.” Bạch Hạ không muốn nghỉ ngơi, cô muốn chia sẻ công việc với anh.

 

Hình Nhất Phàm chỉ cho cô mang mấy cái đĩa vào bếp, sau đó liền bảo cô quay trở lại phòng tắm rửa.

 

Hôm nay chuyển nhà, cả người Bạch Hạ cũng đầy mồ hôi, cô gật đầu nói: “Được, vậy em về phòng tắm rửa sau đó đợi anh vào.”

 

“Hay là đợi anh cùng nhau tắm đi?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại hỏi cô.

 

Bạch Hạ ngượng ngùng từ chối: “Tối nay không được.”

 

Bạch Hạ nói xong liền trở lại phòng ngủ chính, bước vào phòng đựng quần áo, ở đây rất lớn, treo đầy áo quần của Bạch Hạ. Bạch Hạ đến trước dãy treo quần áo ngủ, đồ ngủ của cô đa số đều có kiểu dáng rất bảo thủ, Bạch Hạ lật đến một chiếc váy ngủ màu đỏ rượu ở phía cuối cùng.

 

Bộ váy ngủ này 1 năm trước cô đột nhiên nóng đâu đã mua về, nhưng cô chưa bao giờ mặc nó.

 

Bởi vì đó là một chiếc váy hai dây rất gợi cảm, Bạch Hạ vẫn luôn treo nó trong tủ, mà đêm nay có vẻ như có thể cho nó lên sàn diễn rồi.

 

Bạch Hạ cũng không muốn Hình Nhất Phàm cảm thấy mình không biết tình thú, Bạch Hạ vươn tay lấy nó ra, cầm nó đi về phía phòng tắm.

 

Hình Nhất Phàm dọn dẹp xong nhà bếp thì bước ra ngoài, nến trong phòng khách đã cháy gần hết. Sau khi Hình Nhất Phàm thỏi tắt từng cái một, anh chỉ để lại một ngọn đèn tường màu vàng mò trong phòng khách, bèn bưng một ly nước ấm lên lầu. nước ấm trên mặt nước.

 

Bạch Hạ đã tắm rửa xong cả rồi, chỉ có điều, vừa rồi đứng trước gương, ngắm nhìn dáng vẻ mặt chiếc váy ngủ này của bản thân trong gương, cô sắp ngượng chết mắt thôi.

 

Vì vậy, lúc này cô đã chui vào trong chăn của Hình Nhất Phàm, trốn rất kỹ, phần bên dưới cổ toàn bộ được bọc kỹ trong chăn.

 

Hình Nhất Phàm bưng ly nước bước vào, nhìn thấy cô gái đang cuộn chặt trong chăn bông, cổ họng anh không khỏi cảm thấy căng cứng, anh nghĩ, có phải bên dưới tắm chăn ấy là dáng vẻ cô không mặc gì đang đợi anh không?

 

“Em không nóng sao?” Hình Nhất Phàm buồn cười hỏi cô.

 

Bạch Hạ lắc đầu: “Không nóng, vừa vặn.”

 

“Được, anh đi tắm đây.” Dứt lời, ngón tay mảnh khảnh của Hình Nhất Phàm mở chiếc áo sơ mi đen ra, anh vừa cởi cúc áo vừa đi về phía phòng tắm.

 

Trước khi đi vào, anh đã cởi bỏ xong áo sơ mi, vòng eo rắn chắc, giống như có thêm một đôi cánh nhỏ, toát ra vẻ quyền rũ không thẻ diễn tả bằng lời nói.

 

Mà từ thắt lưng quần tâu trở xuống, đôi chân thon dài của anh lại có tỉ lệ vô cùng cân đối, ẳn chứa sức mạnh bùng nỗ.

 

Bạch Hạ không khỏi nuốt nước bọt, nhìn theo anh đi vào phòng tắm.

 

Bạch Hạ vừa đóng của lại, cô không nhịn được nhấc chăn bông lên một chút, bởi vì vừa rồi cô vẫn ổn, nhưng không hiểu sao sau khi nhìn thấy bộ dáng của Hình Nhất Phàm, toàn thân cô lại nóng hồi, đổ đầy mồ hôi.

 

Bạch Hạ nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm truyền ra, trống ngực cô đập thình thịch, không hiểu sao cô lại có chút căng thẳng Giờ phút này cô không làm gì cả, chỉ chăm chú lắng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, cô vốn dĩ có trí tưởng tượng vô cùng phong phú, lúc này đây càng không kiềm được tưởng tượng ra dáng vẻ đứng dưới vòi hoa sen của người đàn ông kia.

 

Càng nghĩ lại càng thấy nóng, trên trán cô đã bắt đầu lắm tắm mồ hôi. Trong phòng tắm, tiếng nước chảy đột nhiên dừng lại, dưới làn sương mờ ảo, một bóng người cường tráng quyến rũ đáng đứng đấy, lòng bàn tay to vuốt ngược mái tóc đen trên trán, trên mái tóc chốc chóc lại chảy ra vài giọt nước, cong cong như một chiếc ngòi bút. Bên dưới sống mũi đáng tự hào của anh là đôi môi mỏng vô cùng gợi cảm, dọc theo đường quai hàm đẹp đẽ, bên dưới hầu kết là khuôn ngực săn chắc của anh. Càng xuống bên dưới, những giọt nước càng to gan hơn mơn trớn, trượt dài trên thân thể tráng kiện của người đàn ông.
 
Chương 2115


“Gen nhà ta tốt ấy mà.” Hình Nhất Phàm cười, không nhịn được khen ngợi: Di, dì chính là người đẹp hạng nhất nhì mài!”

 

ði, nếu mà có thể trở lại tuổi hai mươi, dì sẽ vui chết mật.” Tưởng San cười nói đùa.

 

Bạch Hạ lúc này đứng trước tủ tủ kính ngắm nhìn váy cưới bên trong, hai mắt cô sáng rực lên, mặc dù những bộ váy cưới hoàn mỹ, nhưng trái tim cô lại chỉ bị bộ váy trước mặt mê hoặc.

 

Thật đẹp làm sao!

 

Tưởng San nói với Hình Nhất Phàm: “Đi thôi, sang đó nhìn xem, đó chính là chiếc váy cưới mà dì đã chuẩn bị cho Bạch Hạ đấy. Cháu hỏi xem con bé thấy thế nào.”

 

Tưởng San nhìn thấy Bạch Hạ dừng lại trước chiếc váy cưới này đứng im không đi nữa, bà ấy cười hỏi Bạch Hạ: “Tiểu Hạ, cháu thích chiếc này sao?”

 

“Dạ, cháu rất thích, đẹp quá ạ.” Bạch Hạ phát hiện vốn từ vựng của mình thật nghèo nàn.

 

Tưởng San nói với trợ lý bên cạnh: “Lấy ra để Tiểu Hạ mặc thử.”

 

*“Dì nhỏ, cháu chỉ ngắm một chút thôi.”

 

không muốn làm phiền bọn họ.

 

Bạch Hạ cũng Hình Nhất Phàm ở bên nói: “Vậy thì em cứ thử xem đi!

 

Đây là chiếc váy cưới mà dì nhỏ đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho em mặc trong đám cưới của mình đấy.”

 

Bạch Hạ không khỏi vui mừng: “Cảm ơn dì nhỏ.”

 

“Dì cũng không ngờ cháu xem biết bao nhiêu bộ váy như vậy, lại thích chiếc này nhất. Đây quả thực là một thiết kế dì đặc biệt dành cho cháu đấy. Trẻ trung, hợp thời trang, lãng mạn và mơ mộng, tất cả nguyên tố này được trộn lẫn với nhau. Dì hy vọng cháu thực sự thích nó. “

 

“Cháu thật sự rất thích, cháu vừa nhìn đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy chứ.” Bạch Hạ cười nói với bà ấy cảm giác của mình.

 

Hình Nhất Phàm ở bên không nhịn được tiếp lời: “Cũng giống như em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên đúng không?”

 

Bạch Hạ quay đầu cư: Chúng ta hình như không phải yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên mà nhỉ?”

 

Hình Nhất Phàm khẽ cứng miệng, Tưởng San ở bên đã bị chọc cho buồn cười, bà nói với Hình Nhất Phàm: “Nhất Phàm, khỏi phải nói, lúc trước dì còn lo lắng cho chuyện yêu đương của cháu, sợ cháu sẽ kết hôn muộn ấy.”

 

*Tại sao chứ?” Hình Nhất Phàm thắc mắc hỏi.

 

“Bởi vì cháu có khí chất quá mức lạnh lùng, cho dù có đẹp trai đi nữa cũng doạ các cô gái sợ chạy mất.” Tưởng San nói ra những lo lắng trước đây của mình.

 

Bạch Hạ nghĩ Tưởng San nói đúng, đây cũng là cảm giác mà Hình Nhất Phàm cho cô khi lần đầu gặp mặt.

 

Lúc này, một trợ lý đi tới nói với Tưởng San có một vấn đề về đơn hàng cần được xử lý.

 

Tưởng San nói với Hình Nhất Phàm: “Dì đi giải quyết chút công việc, các cháu cứ thử trước đi, chỗ nào chưa vừa ý thì cứ nói với dì.”

 

“Dạ, dì cứ đi làm việc đi ạ, tụi cháu tự xem được!” Hình Nhất Phàm đáp.

 

Tưởng San dẫn theo trợ lý đi xử lý công việc, Bạch Hạ cũng đang đợi người phục vụ lấy váy cưới từ trong tủ kính ra mặc thử.

 

Lúc này, đột nhiên có một cánh tay bá đạo ôm lấy vòng eo của cô, Bạch Hạ không khỏi ngẳng đầu lên, chạm phải một đôi mắt có chút khó chịu. Hình Nhất Phàm hơi cúi người xuống, môi mỏng nói thì thầm bên tai cô: “Sau này, anh muốn lâu ngày sinh tình với em.”

 

Bạch Hạ quả nhiên là người đã từng trải, chỉ một giây thôi cô đã hiểu ý câu nói này của anh, cô đỏ bừng mặt, cô cười xinh đẹp, trừng anh: “Không cần!”

 

“Cần, ai bảo trước mặt dì anh em nói em với anh không phải yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ?” Hình Nhất Phàm có chút bực bội.

 

Bạch Hạ vô tội chớp mắt: “Em nói thật mà!”

 

Hình Nhât Phàm không kìm được mà siết chặt eo cô: “Lân Sau em phải vì anh mà nói dối đấy.”

 

Bạch Hạ: “…”

 

Sao mà bá đạo như vậy được chứ? Chẳng lẽ việc này cũng làm tổn thương đến lòng tự trọng đàn ông của anh sao?

 

“Dạ được!” Bạch Hạ mỉm cười, đồng ý với anh.
 
Chương 2121


Hình Nhất Nặc và Ôn Lương Diệu hiện đang sống trong một khu chung cư cao cấp ở trung tâm thành phó, điều này cũng thuận tiện cho công việc của Hình Nhất Nặc, hơn nữa khu phức hợp này cũng toàn những người quen, giao lưu cũng tốt.

 

Môi trường là hàng đầu và an ninh cũng là hàng đầu.

 

Công việc hiện tại của Hình Nhất Nặc là đồng hành cùng con gái nhiều hơn, còn Ôn Lương Diệu cũng gác lại mọi công việc để đồng hành cùng hai mẹ con.

 

Con bé hơn một tuổi, rất dễ thương, mũm mĩm hồng hồng, giống một con búp bê, Hình Nhất Nặc lại có trái tim thiếu nữ nên mặc đồ bánh bèo cho con mỗi ngày.

 

Ai nhìn thấy cũng muốn ôm chằm lấy cô nhóc đáng yêu.

 

Hình Nhất Nặc ôm con gái đi chơi trên đệm êm dưới ghế sofa, Ôn Lương Diệu xuống siêu thị dưới lầu mua đồ ăn, cũng là để chào hỏi vợ chồng Hình Nhát Phàm một chút.

 

Đúng lúc này, chuông cửa có kết nối video vang lên, cô cười ôm con gái xuống lầu mở cửa cho Hình Nhất Phàm.

 

Một lúc sau, Hình Nhất Phàm dẫn Bạch Hạ đứng ở cửa, Hình Nhất Nặc lập tức nhiệt tình mời anh: “Anh ba, chị dâu, hai người vào đi!”

 

Bạch Hạ cũng không thể đoán trước được, một ngày nào đó cô sẽ trở thành chị dâu của Hình Nhất Nặc, Hình Nhất Nặc là nữ diễn viên yêu thích nhất của cô, đọc nhất vô nhị.

 

Cô ấy giống như một dòng nước trong veo trong giới showbiz, không có scandal chỉ dựa vào những tác phẩm của mình để nổi tiếng và tác phẩm nào của cô ấy cũng là một sản phẩm tót.

 

Cô ấy không cần quảng cáo rằm rộ, không cần dựa vào nhãn quan của các chương trình tạp kỹ, đã có được rất nhiều người hâm mộ trung thành, không chỉ ở trong nước mà còn rất nỗi tiếng ở nước ngoài.

 

Nhưng Bạch Hạ nhìn em bé như một con búp bê nhỏ màu hồng trong tay cô ấy bây giờ, cảm thấy đằng sau máy quay, Hình Nhất Nặc càng xinh đẹp và nữ tính.

 

“Hình Nhất Nặc.”

 

Bạch Hạ gọi cô.

 

Hình Nhất Phàm nóng lòng ôm cô cháu gái nhỏ vào lòng và hôn lên má hồng.

 

“Gọi cậu đi nào!”

 

Hình Nhất Phàm nói với nhóc.

 

Hình Nhất Nặc không nhịn được cười: “Con bé chỉ có thể gọi ba mẹ thôi, anh phải dạy nó mới biết.”

 

Cô nhóc bình tĩnh ngậm núm vú giả nhìn cậu đẹp trai của mình, đôi mắt to tròn vô cùng tò mò, Hình Nhất Phàm lập tức không sợ người khác làm phiền nói với cô nhóc: “Nói cùng cậu nào, cậu.”

 

Cô nhóc không đọc theo mà chỉ cười khúc khích. Đôi mắt to đen láy trông thật dễ thương.

 

Bạch Hạ cũng ở một bên, kinh ngạc nhìn cô nhóc, ờ sờ cánh tay nhỏ bé của cô, cánh tay non nớt mềm mại như: củ sen, sờ vào cảm thấy thật thoải mái.

 

“Hai người chuẩn bị đi, cưới xong làm một đứa.”

 

Hình Nhất Nặc nói với hai người.

 

Hình Nhất Phàm n lắc đầu nói: “Hiện tại anh không muốn có con, hai năm tận hưởng xong thế giới của hai người rồi tính.”

 

Bạch Hạ không nhịn được cười: “Chị còn chưa có dự định!”

 

“Không sao! Chị còn trẻ mà! Cứ tận hưởng thế giới của hai người đi, sinh xong lại có thêm một tiểu địch thủ.

 

Nói xong, đôi mắt của Hình Nhất Nặc nhìn con gái của mình, lộ rõ vẻ cưng chiều.

 

Nhóc con như cảm nhận được mẹ đang chê mình, ngây thơ mở to đôi mắt to, khuôn mặt nhỏ nhắn kết hợp tất cả những ưu điểm của ba mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn nà.

 

Hình Nhát Phàm một bên nói không muốn có con, một bên ôm cháu gái không buông tay, ngồi xuống đệm bên cạnh, đặt con bé xuống chơi đùa cùng nhau.

 

Bạch Hạ cũng để ý thấy, thật ra, Hình Nhát Phàm rất thích trẻ con, nên trong thâm tâm, cô cũng sẽ không kiên trì đến tận hai năm sau mới sinh, cứ để sau một năm rồi để tùy duyên vậy! Bởi vì thế giới của họ cần một đứa trẻ, nó sẽ càng sống động hơn.

 

Một lúc sau, cánh cửa từ bên ngoài mở ra, Ôn Lương Diệu cầm một túi rau bước vào. Là một nhà sản xuất vàng hàng đầu, anh có nhiều nhân dạng khác nhau, nhưng bên ngoài mạnh mẽ và cứng răn bao nhiêu thì trong ngôi nhà này, anh ta chỉ là một người ba, người chồng cuồng vợ.

 

Một chiếc áo sơ mi trắng, kết hợp với quần tây vải lanh tối màu, giản dị nhưng vẫn thanh lịch, hơi thở ám áp của Ôn Lương Diệu càng làm tăng thêm phong vị của một người đàn ông trưởng thành.
 
Chương 2122


Ôn Lương Diệu là kiểu người mang lại cho mọi người cảm giác an toàn bên trong, điều này không liên quan gì đến tiền bạc và địa vị, mà là khí chát độc đáo của anh áy.

 

Được một người đàn ông như vậy yêu thương, nhất định sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.

 

Nhiều năm qua, Ôn Lương Diệu luôn đặt cô ở vị trí quan trọng nhất nơi đáy lòng anh, không để cô phải chịu một chút ủy khuất, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ vì cô, vì hạnh phúc của Hình Nhất Nặc là sự nghiệp quan trọng nhất của anh.

 

Ôn Lương Diệu giống như một tia sáng trong những năm tháng dài, với vẻ ngoài dịu dàng và trái tim kiên định, biết kiềm chế và mạnh mẽ, cùng một tâm hồn rộng lớn bao dung mọi thứ.

 

Nhiều năm trôi qua, Hình Nhất Nặc vẫn sống như một cô thiếu nữ là nhờ được anh nuông chiều và chở che, cô có trái tim thuần khiết biết ý nghĩa thực sự của việc yêu một người, cô đã tích cực đáp lại sự hy sinh của Ôn Lương Diệu làm hai trái tim gắn kết chặt chế hơn.

 

“Ba ơi…” Ôn Lương Diệu còn chưa đặt túi xuống đã nghe thấy tiếng con gái, cô nhóc đang giỡn với Hình Nhát Phàm trên ghế sofa, bỗng đứng dậy, hơi loạng choạng lao về phía ba mình.

 

Ôn Lương Diệu ngay lập tức đặt túi xuống, ngồi xổm xuống, vững vàng bắt lấy con gái của, lập tức ôm cô nhóc vào lòng: “Ba, ba…”

 

Hình Nhất Phàm mỉm cười, Bạch Hạ cũng cảm nhận được sự ấm áp của hai ba con, dường như có một đứa con, cuộc sống càng thêm viên mãn và viên mãn!

 

“Nhất Phàm, anh đến à!”

 

Ôn Lương Diệu ôm con gái mỉm cười bước đến, anh gật đầu cười với Bạch Hạ một chút.

 

“Xem ra Hình Nhất Nặc của chúng ta thật sự có tình địch.

 

Hiện tại, em không địch lại được!”

 

Hình Nhất Phàm nói đùa với em gái của mình.

 

Trong mắt Hình Nhất Nặc có tí tranh sủng nào sao?

 

Ôn Lương Diệu ánh mắt rơi vào người vợ của mình, ánh mắt của hai người đan xen vào nhau, tràn đầy yêu thương tỏa ra.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Nặc ở một bên cũng nhìn nhau và mỉm cười, Bạch Hạ thực sự rất vui khi thấy Hình Nhất Nặc – có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như vậy.

 

Kỹ năng nấu nướng của Ôn Lương Diệu không phải là dùng để trưng cho đẹp, Bạch Hạ phát hiện đàn ông Hình gia đều thích nấu ăn, tài náu nướng của họ đều là đỉnh cao.

 

Chuyện này Bạch Hạ tháy rất đúng, cả anh cả của Hình Nhất Phàm là Hình Liệt Hàn mấy năm gần đây đều là cao thủ, bởi vì nấu ăn cho gia đình cũng là một cách để chiều chuộng vợ.

 

Đã ăn xong cơm trưa, Hình Nhất Nặc cho con đi ngủ, Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ cũng tạm biệt.

 

Bai Xia cũng rất mong đợi concert, vừa hay tối nay có luôn concert ở gần, cũng có thể qua xem một chút, Bạch Hạ trước đây chỉ có một mình, nhưng bây giờ có cả Hình Nhát Phàm.

 

Cô cũng thích cuộc sống bên ngoài hơn, không giống như trước đây, cô có thể ở trong một ngôi nhà không ra ngoài cả tuần.

 

Bên cạnh phòng trưng bày nghệ thuật lớn của concert, đã .

 

có rất nhiều người mua lightstick, máy món cỗ vũ và nhiều người hâm mộ đã đến chờ từ trước.

 

Đêm nay sẽ có một buổi concert bùng nổ, bởi vì mức độ nổi tiếng của Liên Thiếu Phong những năm gần đây chỉ có cao không thấp, tối nay sẽ có một vị khách bí ẩn giúp đỡ!

 

Hình Nhất Phàm nhìn poster anh quả thực rất trẻ và đẹp trai, nhưng anh vẫn cảm thấy mình tốt hơn khi xét về khí chất nam tính với người đàn ông này.

 

Người ta nói đàn ông có bạn gái sẽ trở nên trẻ con, có lẽ bây giờ ngay cả Hình Nhất Phàm cũng không nhận ra mình đã trở nên trẻ con như thế nào.

 

Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ đang đợi ở một quán cà phê gần đó, dù sao thì họ cũng không vội, nhưng xung quanh đây có rất nhiều người, còn có rất nhiều cô gái trẻ.

 

Hình Nhất Phàm đang dùng điện thoại di động của mình để xử lý email, còn Bạch Hạ thì ngồi lướt tin tức, chỉ nghe thấy một cô gái sau lưng anh thì thầm cảm thán.

 

“Ôi trời! Đẹp trai quá!”

 

Đấy là từ chiếc bàn sau lưng Bạch Hạ, năm cô gái trẻ lớn mật dò xét Hình Nhất Phàm, đại khái là người đông thế mạnh đi Mấy cô gái nọ đều bị dáng vẻ lười biếng ngồi trên sofa của Hình Nhất Phàm hớp hồn.

 

Chiếc áo sơ mi tối màu đơn giản của Hình Nhất Phàm kết hợp với quần tây đen giản dị, toát lên khí chất sang trọng và giản dị so với những anh chàng đẹp trai hiện nay, cũng như khí chất cao lãnh, cắm dục, chính là kiểu con trai hớp hồn con gái hiện giờ.

 

Loại đàn ông này, có lẽ phụ nữ nào gặp anh ta cũng muốn xin số, cho dù bị từ chối cũng không cảm thầy mắt mặt.
 
Chương 2123


Khi mấy cô đang đùn đầy nhau, họ chọn một cô gái có da mặt tương đối dày, lá gan rất lớn, thân hình hơi mập cũng rất dũng cảm, cô cúi xuống nói: “Nói rồi đó, nếu mình có thể xin số anh ấy, các cậu phải trả tiền vé concert tối nay cho mình.”

 

“Đi đi! Nếu cậu lấy cho mình số điện thoại của anh ấy, mình sẽ bao cậu bữa tối luôn.”

 

Cô gái xinh đẹp nhất đã đưa ra một lời hứa, bởi vì cô ta biết rằng trong số những cô gái ở đây mình có nhiều cơ: hội nhất.

 

Tuy nhiên, họ lại phót lờ cô gái đối diện Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ quay đầu lại với họ, họ đương nhiên bỏ qua, hơn nữa ở xã hội này, cạnh tranh công bằng mà? Nguyên nhân chính là sức hấp dẫn của Hình Nhất Phàm quá lớn, coi như khiến cái này các cô gái bỏ đi sự ngượng ngùng cũng muốn tiếp cận anh.

 

Bạch Hạ vừa đeo tai nghe, vừa thưởng thức trà sữa, vừa xem truyện tranh mới ra mắt, thời gian nhàn nhã như vậy quả thật tuyệt vời.

 

Bên kia, Hình Nhất Phàm cũng đang trả lời email bằng điện thoại di động, khi nhìn thấy có người từ ghế sofa đi tới bên cạnh Bạch Hạ, ánh mắt anh lập tức nâng lên cảnh giác, khi anh ta quét qua thì thấy một cô gái mặc váy, đang nở một nụ cười trên môi hướng anh đi đến.

 

“Chào anh chàng đẹp trai, em được bạn nhờ đến, bạn em rất có hứng thú với anh. Anh có thể cho cậu ấy phương – thức liên lạc được không?”

 

Cô gái này dáng dấp phổ thông, lá gan lại rất lớn.

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, từ phía sau cô lướt qua bàn bốn năm cô gái, các cô gái lập tức nở những nụ cười quyền rũ nhất và vẫy tay chào anh.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô gái đang đắm chìm trong truyện tranh phía đối diện, anh không khỏi buồn cười, chồng em bị cướp mà em không thèm quan tâm sao?

 

Vì Bạch Hạ đang nhìn nghiêng, cô thực sự không nhận ra rằng Hình Nhất Phàm bị bắt chuyện.

 

Hình Nhất Phàm nói với cô gái trước mặt anh: “Tôi phải hỏi vợ tôi về vấn đề này.”

 

Nói xong liền nghiêng người vẫy vẫy tay với Bạch Hạ ở đối diện.

 

Bạch Hạ lập tức ngắng đầu nhìn anh, tháo nút tai, tò mò hỏi: “Làm sao vậy?”

 

Cô gái mập mạp trước mặt lập tức quay đầu lại nhìn thấy Bạch Hạ, trong lòng không khỏi cảm thán.

 

Ôi trời! Vợ của anh chàng đẹp trai này lại xinh đẹp thuần khiết, cô ta đột nhiên cảm thấy có chút xáu hổ, vội vàng cười nói: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì, xin lỗi.”

 

Nói xong cô ta nhanh chóng quay lại bàn của họ.

 

Bạch Hạ không khỏi kinh ngạc nhìn Hình Nhất Phàm: “Làm sao vậy? Vừa rồi có chuyện gì xảy ra với cô gái đó à?”

 

Hình Nhất Phàm đột nhiên không muốn nói cho cô biết sự thật, anh cười: “Không có gì đâu, cô gái đến hỏi anh mượn cục sạc, anh nói không có.”

 

Có lẽ sẽ rất vui khi trêu chọc cô một chút, nhưng Hình Nhất Phàm nghĩ để tâm trí của cô an yên quan trọng hơn.

 

Cho nên, chuyện không có ý nghĩa, anh không muốn làm.

 

Bạch Hạ cong môi nói với anh: “Em muốn uống cà phê của anh!”

 

Hình Nhất Phàm đưa cà phê cho cô, Bạch Hạ vừa uống một ngụm vừa cầm cốc, mái tóc dài được gom lại, cô quay đầu liếc nhìn những người xung quanh.

 

Mấy cô gái ở bàn đó cũng tình cờ nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Hạ, lập tức có cảm giác choáng váng, lúc này mới bị thuyết phục.

 

Có vẻ như một người đàn ông đẹp trai như vậy thực sự chỉ có thần tiên mới xứng đáng, cho các cô thưởng thức một chút là được rồi.

 

Trên tầng tê liệt bên ngoài buổi hòa nhạc, một người phụ nữ mua một lô hàng hóa, lập tức chiếm cứ lấy một vị trí, đem hàng hóa triển khai, mời gọi người hâm mộ từ khắp nơi mua nó.

 

Người phụ nữ này mặc một chiếc áo phông bình thường, cột tóc sau đầu, ánh nắng buổi trưa vẫn còn rất gay gắt, bà ta đang quấn một chiếc khăn lụa quanh đầu để tránh bị rám nắng.

 

Người phụ nữ này không phải ai khác, chính là Diệp Giai Mi, bà ta nghe nói nơi này bắt đầu có concert, những cái đồ này mua rất dễ dàng, tiền lời cũng rất lớn nên đã tìm đến.

 

Bà ta vừa mới ly hôn, số tiền bà ta có ở trong thẻ đã bị lầy mắt, giờ đây, cuộc sống của bà ta bỗng chốc rơi vào cảnh túng quấn, điều tồi tệ hơn là Hồ Thắng và vợ cũng đang trong vụ kiện ly hôn. Chuyện Hồ Thắng ngoại tình với Diệp Giai Mị, còn có đứa con ngoài giá thú được lan truyền.

 

Hô Thắng kiện ly hôn cũng không dành phần thắng, người vợ quyền lực của ông ta đã lấy hết tài sản bao năm qua và đuổi ông ta ra khỏi nhà.
 
Chương 2124


Diệp Giai Mị vốn tưởng dựa vào Hồ Thắng, nhưng hiện tại khả năng chống đỡ áp lực của Hồ Thắng quá yếu, một khi ly hôn, ông ta mắt đi tinh thần chiến đấu, bắt đầu dựa vào rượu để sống, vì vậy Diệp Giai Mị để ông ta cút luôn.

 

Bây giờ Diệp Giai Mị cũng lớn tuổi rồi, không có trình độ học vấn, vì vậy nếu muốn kiếm tiền, chỉ có thể dựa vào mấy cái này.

 

Bây giờ là bốn giờ, cửa bắt đầu mở, lượng fan trên toàn quốc rất đông, đây là vé hạng thường, Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm đều có ghé VỊP nên không vội vàng.

 

Khoảng sáu giờ rưỡi, Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm nắm tay nhau đi về phía cửa ra vào.

 

“Em đi mua vòng tay với lightstick.”

 

Bạch Hạ cảm thấy xem buổi hòa nhạc không thể thiếu những thứ này, càng thêm không khí.

 

Hình Nhất Phàm đi cùng cô đến quầy hàng bên cạnh, Diệp Giai Mị vừa chào hỏi một vị khách bên cạnh đã lập tức muốn vẫy khách từ quầy hàng bên cạnh ngắng lên thì quay mặt đi hoảng loạn.

 

Bà ta ngàn vạn lần không nghĩ đến, một thành phó to như vậy, lại dễ dàng đụng mặt Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ.

 

Diệp Giai Mị vội vàng rủ mắt xuống, cầm khăn lụa che thật chặt má như thế này không thể để Bạch Hạ nhìn thấy, bà ta sợ Bạch Hạ nhìn thấy chế nhạo mình.

 

Nhưng Bạch Hạ và Hình Nhát Phàm đã mua hàng ở quầy kia, Bạch Hạ vui vẻ nhìn, Hình Nhất Phàm tự nhiên ôm lấy cô đi về phía cửa ra vào.

 

Bà ta nhìn bóng dáng của Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm với vẻ ghen tị, có thể cảm nhận được tình cảm của họ trong đám đông.

 

Bà ta không khỏi thở dài, thát thần, nhìn về phía Bạch Hạ, bà ta phải thừa nhận rằng thật có lỗi, năm đó sử dụng thủ đoạn như vậy, bức tử mẹ cô, cướp chồng bà ấy, là một chuyện sai trái.

 

Nếu như lúc bà ta còn trẻ, giống như Bạch Hạ bây giờ, tìm một người đàn ông mình thích, bây giờ chắc cũng không rơi vào tình cảnh như thế này.

 

Bà ta nhìn lại chính mình, gạ gẫm khách cả buồi chiều mà chỉ bán được một phần ba số hàng, kiếm được hơn trăm đồng, không kìm được nước mắt.

 

Tuy nhiên, lúc này bà ta đã không còn chỗ dựa, còn tiền sinh hoạt của con cái và áp lực cuộc sống, bà ta không thể không buông xuống tự tôn, mặt mũi đi kiếm tiền.

 

Bà ta biết kiếp này mình sẽ khó mà đi lên, thanh danh của bà ta cũng đi đứt, không biết ai tung tin về mình, máy chị em chơi mạt chược bà ta thường hẹn, đem sự tích của bà ta trở thành trò cười bàn tán.

 

Có lần bà ta định vay tiền họ thì phát hiện tất cả các số điện thoại đều đã chặn bà.

 

Diệp Giai Mị vòng tay muốn khóc nhưng có khách đi qua vội vàng tươi cười chào hỏi, đây mới là đời thực, buộc bà ta phải cúi đầu.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm tìm được vị trí, bầu không khí hiện trường rất ấm áp, trong mắt Bạch Hạ cũng lộ ra vẻ phán khích.

 

Hình Nhất Phàm cũng không phải quá vui, anh đến đây là vì Bạch Hạ, trong lòng hết lần này tới lần khác ghen tị.

 

Buổi biểu diễn bắt đầu, bầu không khí vô cùng cuồng nhiệt, Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ ở cạnh nhau, vòng tay mạnh mẽ của anh ôm chặt lấy cô. Trong mắt Bạch Hạ phản chiếu trong ánh sáng trên sân khấu, nhìn sân khấu hát và nhìn Liên Thiếu Phong, cô như một fan nhỏ vậy.

 

Nhưng cô không biết bên cạnh cô một đôi mắt sâu thảm, chua chua nhìn mình, nội tâm Hình Nhất Phàm sắp tràn ngập ghen tị, lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của Bạch Hạ phần khích như vậy, không phải là nhìn anh, mà là nhìn trên sân khấu. Dù biết là cô đang ngưỡng mộ nghệ sĩ nhưng trong lòng anh vẫn khó chịu.

 

Khoảng tám giờ, Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ ra ngoài, Bạch Hạ được trải nghiệm cảm giác fangirl sẵn sàng đi theo anh. Nhìn người đàn ông như ăn giấm cả đêm, cô cười níu cánh tay anh: “Giận hả?”

 

Hình Nhất Phàm cũng không muốn tức giận, anh mạnh mẽ giữ lấy cô: “Không! Anh chỉ muốn ra ngoài đi dạo.”

 

“Được rồi! Vậy thì em đi với anh, em tận hưởng thế được À¡m rồi.

 

Bạch Hạ nắm chặt cánh tay của anh, ánh mắt đều ở trên người anh.

 

Cô biết vì xem buổi biểu diễn này mà người đàn ông này khó chịu, hiện tại cô vẫn nên ngoan ngoãn muốn lấy lòng anh.

 

Hình Nhất Phàm nhìn thấy gương mặt chuộc lỗi đáng yêu – của cô, mọi cảm xúc trong lòng anh đều biến mắt, anh ôm cô vào lòng và hôn lên trán cô một nụ hôn.

 

“Đi thôi, anh đói bụng, ăn chút gì đi.”

 

Bạch Hạ gật đầu cười: “OKI”
 
Chương 2125


Tối nay tập đoàn Bùi thị có bữa cơm không thẻ từ chối, bên kia chỉ mời chủ tịch tập đoàn Bùi Nguyệt Hoàng nhưng Lam Thiên Thần cũng đi theo.

 

Trong bữa tiệc, thật không may lại đụng phải Triệu Đống từng theo đuỏi cô trước kia.

 

Triệu Đống trước kia đối với Bùi Nguyệt Hoàng có ý tứ, vì cô là mẫu người con gái anh ta thích, anh ta lại bị “đào thải”, Bùi Nguyệt Hoàng lại yêu một người đàn ông nhỏ hơn cô ba tuổi, điều này khiến trái tim của Triệu Đống không được vui.

 

Ngồi vào bàn ăn uống hai ly rượu, Triệu Đống không khỏi bắt đầu có chút lâng lâng, anh ta biết bây giờ Bùi Nguyệt Hoàng cùng Lam Thiên Thần đang dự trù cho hôn lễ, tất nhiên anh ta không có cơ hội, vậy thì phá cho hôi trút giận.

 

“Lam thiếu gia, cậu nói, cậu sao có thể chịu đựng được Bùi Nguyệt Hoàng vậy?”

 

*Tôi hơi lo lắng cho cậu đầy!”

 

Triệu Đống bắt đầu nói.

 

Lam Thiên Thần rất ghim chuyện Triệu Đống cả tối cứ nhìn Bùi Nguyệt Hoàng, anh nhẹ nhàng đáp lại: “Anh không cần phải lo lắng về điều này. Tôi yêu Nguyệt Hoàng rất nhiều.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đã cảm nhận được cảm xúc của Lam Thiên Thần, tay cô nhẹ nhàng nắm lấy tay anh ở dưới bàn, dù sao cũng đang trên bàn tiệc, cô không hy vọng Lam Thiên Thần và Triệu Đống nảy sinh xung đột.

 

“Haiz! Cậu không biết Bùi Nguyệt Hoàng có bao nhiêu mê người đâu, đàn ông mà nhìn sẽ hoàn toàn choáng ngợp!”

 

Triệu Đống nói xong, mập mờ nhìn Bùi Nguyệt Hoàng: “Nguyệt Hoàng, anh vẫn còn chưa quên em đâu, trong lòng anh, em là người không thể thay thế được.”

 

“Triệu Đống, đủ rồi đó.”

 

Khuôn mặt của Bùi Nguyệt Hoàng trở nên lạnh lùng, cảnh cáo anh ta.

 

“Cho nên nói! Phụ nữ á mà, người có được em nếu như không đủ tốt sẽ mát thể diện, anh thấy Lam thiếu đây còn trẻ như vậy và sự nghiệp của cậu áy chắc cũng không tốt như Nguyệt Hoàng. Anh sợ rằng sẽ có rất nhiều rắc rồi trong tương lai.”

 

Triệu Đống muốn ám chỉ ra rằng trong tương lai, Bùi Nguyệt Hoàng sẽ coi thường anh và ruồng rẫy anh.

 

Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Thần tràn đầy tức giận, vừa định đánh trả đã thấy Bùi Nguyệt Hoàng bên cạnh đứng dậy, độc đoán cầm chiếc cốc trước mặt hát lên mặt Triệu Đồng.

 

“Bụp!

 

Có tiếng nước vang lên, cả người Triệu Đống mới tỉnh táo lại một chút tinh thần.

 

Những người có mặt đều là người trong giới làm ăn, lúc này đều bị sự bá đạo của Bùi Nguyệt Hoàng làm cho sửng sốt, Triệu Đống lập tức khó chịu đứng lên: “Bùi Nguyệt Hoàng em thật quá đáng.”

 

“Nêu anh còn dám nôn ra ngà voi trong miệng chó, tôi sẽ càng quá đáng hơn.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng hừ lạnh một câu.

 

Lam Thiên Thần đứng dậy, ôm lấy Bùi Nguyệt Hoàng, cảnh cáo Triệu Đống: “Còn dám giở với chúng tôi nữa, tôi sẽ không để yên cho anh đâu.”

 

Triệu Đống lập tức phản bác lại: “Lam Thiên Thần, cậu có thể làm gì được tôi?”

 

“Chồng tôi tuy còn trẻ, nhưng năng lực kinh doanh rất tốt, Triệu Đống, tình huống của công ty anh thường xuyên xuất hiện, tốt nhất anh nên cần thận.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nói xong, quay sang nói với Lam Thiên Thần: “Chúng ta đi trước!”

 

Câu này có hàm ý cảnh báo.

 

Vẻ mặt của Triệu Đống lập tức thay đổi, anh ta biết sự kinh khủng đẳng sau lời cảnh báo này.

 

Gần đây Bùi Nguyệt Hoàng có Lam Thiên Thần trợ lực, gần đây có rất nhiều động thái. Chẳng lẽ muốn ra tay với công ty anh ta sao?

 

Triệu Đống lập tức tỉnh táo một nửa.

 

Lam Thiên Thần theo Bùi Nguyệt Hoàng ra ngoài, ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng dịu dàng nhìn người đàn ông bên cạnh: “Đừng bận tâm chuyện của tên Triệu Đống đó.”

 

Lam Thiên Thần mỉm cười ôm lấy vai cô: “Đừng lo lắng, anh không lo người khác nói gì, anh chỉ muốn em ở bên cạnh.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng trấn an đưa tay vỗ vỗ bờ vai của anh: “Mặc dù hiện tại thân phận của em là chủ tịch, cao hơn anh một cấp, nhưng sau khi kết hôn, em sẽ giao thân phận này cho anh!”

 

Lam Thiên Thần lắc đầu, nghiêm túc nhìn cô: “Không, em so với anh thích hợp hơn.”
 
Chương 2126


“Nhưng…” Bùi Nguyệt Hoàng trong lòng có chút lo lắng, bởi vì bên ngoài có quá nhiều lời đồn đại, cô lo lắng lòng tự tôn đàn ông của anh sẽ bị tổn hại.

 

Đương nhiên, Lam Thiên Thần đối với tin đồn trong công ty rất rõ ràng, mọi người đều cho rằng anh muốn tham ô tài sản của gia đình cô mới cưới cô.

 

Từ cơn tức giận ban đầu của Lam Thiên Thần đến sự bình yên hiện tại, anh cảm thấy người bên ngoài nói gì cũng không quan trọng, điều quan trọng là trái tim của hai người đều nương tựa vào nhau.

 

“Nguyệt Hoàng, đừng lo lắng, anh sẵn sàng làm người đàn ông sau lưng em, cho dù người ngoài hiểu lầm cuộc sống của chúng ta như thế nào.”

 

Lam Thiên Thần rất sẵn lòng, cho dù anh có nói xấu thế nào, anh cũng sẽ không bị đâm.

 

Bùi Nguyệt Hoàng thương tâm đưa tay ra ôm lấy mặt anh: “Nhưng em không muốn… Em đau lòng, em muốn trở thành người phụ nữ sau lưng anh.”

 

Lam Thiên Thần trong lòng không khỏi cảm động, nắm lấy tay cô: “Về trước đã.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đi ra cùng anh, để trợ lý bên ngoài tự mình rời đi, cô ngồi trong xe của Lam Thiên Thần, đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi, loại mệt mỏi này không phải là tinh thần mà là thể chất.

 

“Em mệt sao?”

 

Lam Thiên Thần lập tức quan tâm hỏi.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắc đầu: “Chắc hôm nay có vài cuộc họp.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng một bên nói, nghĩ nghĩ, phút chốc, cô liền nói với Lam Thiên Thần bên cạnh: “Chốc lát đi ngang qua tiệm thuốc, vào mua thứ gì đó!”

 

Lam Thiên Thần lập tức hiểu được cô định mua cái gì, khuôn mặt tuấn tú của anh có chút hoảng hót: “Sẽ không phải là em…”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn anh như vậy hoảng hốt, cô cũng có chút hoảng hót: “Không phải đâu, em chỉ muốn kiểm tra cho an tâm thôi.”

 

Bởi vì có một buổi tối, không có biện pháp an toàn, Lam Thiên Thần nói muốn đi ra mua, nhưng cô lại đau lòng không muốn anh nửa đêm nửa hôm đi nên…

 

Chẳng lẽ trúng số?

 

Một lần không có ba con sói lại trúng luôn?

 

Lam Thiên Thần nhìn thấy một hiệu thuốc ở phía trước, anh đậu xe trên đường lái xe, nói: “Em đang đợi anh trên xe, anh sẽ quay lại ngay.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng gật gật đầu: “Ừ, anh đi đi!”.

 

Lam Thiên Thần mua năm que thử, khi đưa cho Bùi Nguyệt Hoàng anh vẫn còn căng thẳng, bởi vì loại chuyện này với anh mà nói là không nên sai phạm.

 

Đám cưới của họ vẫn chưa được tổ chức, anh không muốn quá vội vàng qua loa như thế.

 

Nhìn que thử do Lam Thiên Thần mua, tâm trạng của Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên thoải mái trở lại, cô nghĩ, có một đứa bé chơi cùng thì thật vui! Đây là sự thay đổi trong suy nghĩ của một người phụ nữ, có thể một giây trước cô đã nói rằng cô không muốn có con, nhưng khi có một sinh mệnh nuôi dưỡng trong cơ thể, dường như cả thế giới đều mềm mại và ấm áp.

 

Sẽ ngay lập tức chấp nhận và mong chờ sự xuất hiện của trẻ.

 

“Chắc không đâu, Nguyệt Hoàng em đừng lo quá.”

 

Lam Thiên Thần hy vọng không phải bây giờ, bởi vì anh vẫn muốn cho cô một đám cưới lãng mạn, sau đó là tuần trăng mật sau khi kết hôn, mặc dù anh cũng rất thích có con, nhưng anh hy vọng sẽ là một năm nữa.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười nhìn anh, hơi nhướng mày: “Nếu là thật, anh muốn nó là con trai hay con gái?”

 

Ánh mắt Lam Thiên Thần lập tức kích động vui mừng máy.

 

phần: “Em thực sự muốn có sao?”

 

“Giả sử thôi! Anh muốn trai hay gái?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng muốn nghe câu trả lời của anh.

 

Ánh mắt của Lam Thiên Thần rơi vào khuôn mặt ấm áp và duyên dáng của cô, anh nói một cách chân thành: “Anh hy vọng đó là một bé gái! Một cô gái xinh đẹp như em vậy!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng bật cười, cô hy vọng đó là một bé trai, một chàng trai tuần tú và khôi ngô như anh! “Về nhà! Về nhà kiểm tra đi, có phải thật hay không, chúng ta đều rất mong chờ!”

 

Tốc độ lái xe của Lam Thiên Thần cũng chậm đi, lái xe hết sức thận trọng. Đôi mắt của Bùi Nguyệt Hoàng cũng dịu dàng, dường như sau khi gặp Lam Thiên Thần mọi suy nghĩ của cô đã thay đổi.

 

Đây có phải là sức mạnh của tình yêu không?
 
Chương 2127


Mọi suy nghĩ trước đây của cô đều bị đảo ngược.

 

Trước đây cô sao có thể thích một đứa trẻ được?

 

Sao lại muốn lấy chồng kết hôn chứ?

 

Bây giờ, cô không chỉ muốn kết hôn với anh ngay lập tức, mà còn muốn có một đứa con với anh có lẽ cô có thể có thêm một đứa con, cô sẽ tràn đầy hy vọng cho cuộc sống tương lai.

 

“Nguyệt Hoàng, anh xin lỗi! Là do anh quá xúc động!”

 

Lam Thiên Thần quay đầu lại vẻ mặt hói lỗi.

 

Nếu đêm đó anh kìm lại và đợi đến ngày hôm sau để mua các biện pháp an toàn, anh sẽ không sợ hãi như vậy.

 

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười: “Anh bị sao vậy! Đêm đó rõ ràng là do em chủ động, OK?”

 

“Vậy chắc là lúc đó anh nên từ chối em…” Bùi Nguyệt Hoàng lập tức giả vờ tức giận. “Cái gì?”

 

“Anh dám cự tuyệt em?”

 

Lam Thiên Thần sợ tới mức quay đầu lại nhìn cô, nhanh chóng thay đổi lời nói: “Không phải, anh không có ý đó.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi khanh khách một tiếng: “Đùa anh chút thôi! Anh tuy rằng nghiêm túc, nhưng mà thật sự không trách anh đâu. Tối hôm đó, cho dù anh từ chối em cũng sẽ không để cho anh cự tuyệt.”

 

“Vì sao?”

 

Lam Thiên Thần nhìn chằm chằm.

 

Bùi Nguyệt Hoàng phồng má đạo: “Chẳng lẽ anh không biết em chịu đựng nhiều năm thế rồi à, nhu cầu lớn lắm!

 

Em sắp ba mươi rồi đó!”

 

Lam Thiên Thần nhịn cười nghiêm mặt đáp: “Được, vậy anh sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn em.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng hài lòng gật đầu: “Được rồi! Vậy thì anh phải thỏa mãn em thật tốt.”

 

Đây là thói quen hàng ngày của hai vợ chồng, dù có nói vài câu bông đùa nhạt nhẽo thì họ cũng không cảm thấy xấu hỗ nữa.

 

Xe của Lam Thiên Thần lái vào biệt thự của anh, sau khi xuống xe, anh lập tức đi vòng qua đầu xe đến ghế phụ, mở cửa cho Bùi Nguyệt Hoàng đang cằm túi đi trước.

 

Trong lòng Bùi Nguyệt Hoàng ngọt ngào. Thật sự may mắn khi có một người chồng chu đáo và chu đáo như vậy!

 

Bùi Nguyệt Hoàng hôm nay vẫn đi giày cao gót, cô bước xuống, dáng người cao gây, rất quyền rũ.

 

Lam Thiên Thần đưa tay qua, ôm cô vào đại sảnh, Bùi Nguyệt Hoàng nói với anh: “Em vào WC.”

 

“Anh đi với em.”

 

Lam Thiên Thần theo sát.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười xấu hổ: “Không muốn, anh ở đây chờ đi.”

 

Nhưng Lam Thiên Thần vẫn đi theo cô đến cửa phòng tắm, nhìn cánh cửa đóng chặt, thân hình mảnh mai dựa vào bức tường ngoài cửa.

 

Ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống đầu khiến nét mặt vừa lo lắng vừa phấn khích, không thể nghỉ ngờ.

 

Lam Thiên Thần nghiêng người một lúc, mới đưa tay đỡ khung cửa, từ động tác của anh có thể thấy anh rất muốn biết đáp án.

 

“Nguyệt Hoàng, em có sao không?”

 

Lam Thiên Thần hỏi bên trong.

 

Bùi Nguyệt Hoàng thử que rồi, khi biết được kết quả chỉ có một vạch, trong lòng cô có cảm giác mắt mát sâu sắc, thì ra cô không có thai. Cô nghĩ kỹ rồi, đó hẳn là do sắp đến kỳ kinh nguyệt nên cô cảm thấy hơi mệt mỏi.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ra mở cửa, cô nhìn người đàn ông lo lắng ngoài cửa, cô thở dài, vòng tay ra và ôm lầy anh.

 

“Thật thất vọng! Không mang thai.”
 
Chương 2128


Sau khi Bùi Nguyệt Hoàng nói xong, cô tiếp tục ôm anh.

 

Lam Thiên Thần cảm thấy không biết nên buồn, hay anh nên yên tâm, vì cô sắp kết hôn và còn nhiều việc phải bận, nếu cô mang thai vào thời điểm này, cô sẽ chắc chắn là rất mệt mỏi.

 

Thậm chí, anh còn hy vọng sau khi kết hôn, họ sẽ có một đứa con, như vậy, cô sẽ thoải mái hơn.

 

“Chuyện của đứa nhỏ sau này tính. Chờ hôn lễ xong xuôi, nêu em muôn có con, chúng ta sẽ có sau.”

 

Lam Thiên Thần nhẹ giọng an ủi.

 

Chôn trong vòng tay của anh, Bùi Nguyệt Hoàng đáp: – “Được!”

 

Sau khi nói xong, Bùi Nguyệt Hoàng vẫn ôm anh như vậy, giữ một lúc.

 

Lam Thiên Thần mỉm cười vỗ vỗ vai cô: “Em đến sofa nghỉ ngơi đi.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng khoác tay anh và cùng nhau đi đên ghê sofa, Lam Thiên Thần ngồi xuống và ôm lấy cô.

 

“Trước đây em không thích trẻ con. Em nghĩ chúng rất ồn ào và làm em nhức đầu. Nhưng vừa rồi ở trên xe, em rất mong có một đứa trẻ thuộc về chúng ta. Em đột nhiên cảm thấy đứa trẻ thật đáng yêu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười lắc đầu.

 

Lam Thiên Thần mỉm cười, vươn tay chải mái tóc dài của cô: “Thật sao? Anh ngược lại rất thích con nít, anh trai anh chuẩn bị có con rồi, nếu như em thích đến lúc đó chúng ta về đấy thăm một chút.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười và gật đầu: “Được! Em cũng có thể học cách chăm sóc em bé.”

 

Lam Thiên Thần cúi người xuống, đôi môi mỏng đã hằn lên đôi môi đỏ mọng của cô, vì mát mát này mà Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy một loại điên cuồng, cô vòng tay qua cổ anh để nụ hôn sâu hơn.

 

Lam Thiên Thần cười nói, khàn khàn nói: anh sẽ thỏa mãn em.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi nóng mặt, câu nói đùa vừa rồi thành trò đùa lớn rồi, nhưng cô cũng rất thích ở bên anh.

 

Một hồi sợ bóng sợ gió, lại không hiểu vì sao lại khiến cho hai trái tim càng lúc càng nóng, đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.

 

Biệt thự Hình Nhát Nặc, Hình Nhất Phàm vừa lái xe đưa Bạch Hạ về, hai người cùng nhau đi dạo, bây giờ đã là mười giờ.

 

Có rất nhiều người trong buổi biểu diễn nên toàn thân ướt đẫm mò hôi, Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm: “Em tắm trước!”

 

“Thế này rồi, hai chúng ta tắm chung đi.”

 

Hình Nhất Phàm đột nhiên nói.

 

Bạch Hạ đỏ mặt lập tức cự tuyệt: “Không được, tắm riêng.”

 

“Có khác biệt gì không?”

 

Hình Nhất Phàm cười hỏi cô: “Cùng tắm còn tiết kiệm được tiền nước.”

 

Bạch Hạ không khỏi tức giận nở nụ cười: “Em thấy anh cũng đâu phải không trả nỏi tiền nước! Anh trả không nồi thì em trả cho.”

 

Hình Nhất Phàm có chút không nói nên lời, tiền nước có .

 

phải là trọng điểm đâu?

 

Vấn đề là anh ấy muốn tắm chung với cô ấy.

 

Chúng ta đã ở bên nhau rồi, còn ngại ngùng gì nữa?

 

Hình Nhất Phàm kiên trì nói: “Cùng tắm đi.”

 

Bạch Hạ lập tức vội vàng xoay người lên lầu, vừa chạy vội lên lầu, cô từ lầu hai đối với anh một câu trả lời: “Không được, em đi tắm rửa trước.”

 

Hình Nhất Phàm lập tứcliên tiếp đi lên hai bước dài, Bạch Hạ nghe thấy tiếng bước chân phía sau, lập tức cười tủm tỉm chạy nhanh vào phòng tắm: “Hình Nhất Phàm không được giành với em.”

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô lao vào phòng tắm, anh chợt nghĩ ra điều gì đó, buổi sáng anh lấy khăn tắm từ trong phòng tắm ra giặt và lau khô, người phụ nữ này phải năn nỉ anh một hồi.

 

Bạch Hạ vừa bước vào, cô nghiêm túc ló đầu ra, ra lệnh cho người đàn ông trong phòng: “Đừng vào!”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Lát nữa em đừng có mà năn nỉ anh vào.”

 

Bạch Hạ rất chắc chắn rằng cô sẽ không tắm chung với anh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom