Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 280: Cả một ngày dài…


Ta sửa một chút cách diễn đạt câu thoại bằng “ ” nhé. ^_^

---------

Rủa Afurodite cho đã, Phi Linh lại thở dài thiếu sức sống, cậu lầm bầm:

“Không biết Eri đi đâu rồi? Thật tình!”

Dù sao thì, cậu cũng thầm nghĩ rằng sẽ đi tìm chỗ ở của Afurodite sớm thôi. Giải quyết cái thắc mắc này, đồng thời cho tên đó một trận.

Phi Linh sử dụng Teleport quay về nhà.

“Maru-chan, Eri có về nhà không?”

Phi Linh mở toang cửa và chạy vào tìm lấy Chachamaru hỏi. Chachamaru lại không có nhà, Illyasviel cũng đi đâu đó mất rồi.

“Trời ạ! Cái máu tsundere của em lại nổi lên nữa hả, Eri?”

Phi Linh linh động con mắt cứ chao đảo, đầu thì cứ suy nghĩ liên hồi, không biết Eriserine đi đâu mất tiêu rồi. Sau đó cậu chạy ra khỏi nhà và đi tìm Eriserine.

---------

Lúc Phi Linh và Afurodite nói chuyện với nhau về vụ cá cược giữa hai người, Eriserine đã xuất hiện tại một vùng ven biển.

Gió biển thổi vi vút qua đôi tai của Eriserine, tóc dài màu bạch kim bay trong gió, bộ váy ngắn của cô tương tự cũng bị gió thổi bay loạn xạ, để lộ ra quần lót màu đen được ẩn bên trong chiếc vớ tất dài.

Lý do cô chạy ra đây thì cô cũng không biết nữa, tùy tâm trạng của cô thôi. Nhưng có một điều chắc rằng cô hiện giờ khá là giận Phi Linh, ngay thời điểm đó có thể cho tên Thần kia một nhát dù không chết nhưng cũng được hả giận. Mà cái giận cần được xả có liên quan đến toàn bộ Chư Thần chứ không riêng gì Afurodite không thôi.

“Tên ngốc ấy, lúc cần giết thì không giết, lúc không nên giết thì lại cứ thích làm bừa.”

Eriserine hiểu tính cách của Phi Linh trong lòng bàn tay, nhưng cô không làm gì được cậu cả, cô cực kỳ không thích cái việc này, một phần được Lambdadelta ủng hộ nhưng không sửa được tính cách của Phi Linh thì thật mất mặt cho 2 chữ “Tuyệt Đối”.

“Có lẽ nên xử lý xong những sự kiện tại thế giới này cho ổn thỏa rồi đến nơi kia để giúp tên ngốc ấy lấy lại cơ thể.”

Eriserine tự nói với mình trong khi chìm sâu trong suy nghĩ. Cô nhìn thấy được mọi thứ, nhìn xa trong Vô Hạn Khả Năng thì sẽ có một số thứ thay đổi so với thế giới không có bước chân của cô và Phi Linh, rồi tự lẩm bẩm:

“Nhưng mọi chuyện phải từ từ, ước muốn của Thành Công của mình đã bị biến dạng vài phần sau khi hợp nhất 2 tính cách Eri. Sức mạnh không ổn định cho lắm…”

Vừa nói, đột nhiên lại có một con thức thần dạng chim từ ‘Học Viên Mahora’ gửi đến cho Eriserine, cô cầm lấy và nhận được thông tin báo cáo từ nó, rồi sau đó lại im lặng.

“Em đây rồi. Làm anh lo chết mất.” Phi Linh đột nhiên xuất hiện phía sau Eriserine cách tầm 1m, từ lúc rời khỏi nhà đến lúc này cỡ 15 phút, nhưng cậu đã đi toàn nước Nhật vùng bờ biển để tìm tung tích của Eriserine, vì sao lại là bờ biển và ven biển? Đơn giản là đó là những Eriserine lúc xưa thường hay lui tới những lúc cô buồn thôi, Phi Linh đâu phải tên không có nhiều suy nghĩ cho bạn gái mình mà không tìm hiểu mọi thứ về Eriserine, mà không cần tìm cũng hiện ngay trước mắt cậu nữa cơ, 16-17 năm sống chung, hiện tại còn gắn bó hơn nhiều, hỏi không biết được gì thì nên đào hố chôn tự chôn đi.

Và còn nữa là khế ước pactio của Phi Linh và Eriserine giúp cậu xác định được vị trí của Eriserine nên cậu tìm thấy cô cũng không mất quá nhiều thời gian, nhưng cái đó là lúc cậu tốn hết 15 phút đồng hồ đi lòng vòng rồi mới nghĩ ra.

*Hử* Eriserine thốt lên một cách nhỏ nhẹ như thể cô không biết Phi Linh sẽ xuất hiện ấy, cô nói.

“Anh tìm em làm gì? Em có phải con nít đâu mà anh lo.”

“Thôi nào, anh làm gì sai để em giận như vậy?” Phi Linh vẻ mặt buồn rượi hỏi Eriserine.

“…”

Eriserine chẳng thèm trả lời cậu nữa, nó khiến cậu càng cảm thấy tội của mình lớn lắm.

“Anh có thể làm gì cho em đây?” Phi Linh nghiêm túc hỏi Eriserine. Nhưng thay vì cô quay lại nói ra yêu cầu, cô lại quay sang tặng cho Phi Linh một đấm vào bụng, pha này có chút hơi mạnh tay, khiến Phi Linh như một khoan một lỗ trong ruột gan vậy, cậu nằm xuống ôm bụng, Eriserine đứng trước mặt cậu và nói.

“Anh đừng có lúc nào cũng chỉ biết dễ dãi như thế?”

“Cough….nhưng…” Phi Linh ho ra một ngụm máu nhưng không thể không chăng chối. Eriserine xoay đầu đi, khoanh tay cô nói.

“Ngày mai anh đi theo bọn em là được”

“Hả?” Phi Linh ngờ vực, Eriserine đơn giản chỉ mong muốn như vậy thì thật không bình thường rồi.

“Không được?” Lần này thay vì làm nũng, Eriserine không có hứng làm phương thức đó nữa mà chuyển sang hầm hực.

“À không, anh không có làm việc nếu lớp 3-A không đi học, tất nhiên anh sẽ đi chung với bọn em rồi.” Phi Linh mỉm cười nói, may là điều này không có cái gì trở ngại. Không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra nữa đấy.

Phi Linh nghĩ thôi cũng rùng mình.

“Thế thì tốt. Đừng có mà lợi dụng tôi đi đâu mà anh lén phén với con nào đi nhé.” Eriserine *hừ* một cái rồi nói. Dù sao cô nói thế cũng dư thừa, cô có thể quan sát Phi Linh mọi lúc, chỉ là cô không muốn Phi Linh mất đi tự do của một người đàn ông thôi, thân làm vợ mà lúc nào cũng quản thúc thì thật là quá đáng, cô cũng là suy nghĩ văn minh mà.

“Về thôi, anh về làm vài món em thích đền cho ngày hôm nay.” Phi Linh nhanh chóng nắm lấy tay Eriserine rồi cười nói.

Eriserine nhìn lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình được Phi Linh nắm lấy đúng là hơi to thì phải.

“To….” Eriserine đột nhiên nghĩ đến đến cái gì đó, cô thì thầm, Phi Linh không có nghe thấy.

“To!” Eriserine nghĩ ra rồi, cô từ từ đỏ chín cả mặt, Phi Linh tự nhiên thấy Eriserine, cậu liền vén mái tóc của Eriserine lên và đưa trán mình chạm vào trán cô để xem cô có sốt không.

“Em bị sốt à?”

Ầm.

Vừa mới làm thế, Eriserine chợt định thần mà nhìn thấy Phi Linh ghé sát khuôn mặt vào cô như vậy, lại làm cô đỏ mặt lại càng thêm đỏ. Cô vai run lên bần bật. Cô siết chặt nắm đấm kí thẳng vào đầu cậu.

“….tại sao….anh có làm gì sai….” Phi Linh hoàn toàn đơ càng sau một cú đánh của Eriserine đã nốc ao cậu. Phi Linh lẩm bẩm một cách mớ sản những điều mình bị oan uổng.

Eriserine hình như nghĩ đến thứ gì đó khiến cô cảm thấy khó chịu nên mới đỏ mặt như vậy, nhưng đụng cái đánh cũng là tội cho Phi Linh quá rồi.

Eriserine đánh xong mở [Teleport] bỏ về nhà luôn. Phi Linh một hồi sau mới tỉnh lại.

Riết rồi cậu cũng chả bận tâm về việc Eriserine đánh mình thế nào cả, cơn đau trôi qua nhanh thôi, nhưng mà cái lý do cho việc bị đánh chính là làm Phi Linh ấm ức nhất, khi không Eriserine nghĩ cái thứ gì trong đầu là lại ở trước mặt câu nghĩ và rồi đánh cậu luôn.

“Dù sao cũng là Eri, mình chẳng thể nào nổi giận với cô ấy được. Geez…Nhiều lúc thật là bất công!” Phi Linh không khỏi trầm tư một chút về nhiều lối suy nghĩ. Tồn tại đến tận bây giờ cũng đã hơn hai cái nghìn năm, tìm hiểu và chăm sóc Eriserine lại là điều cậu cố đuổi theo, nghe sao lại buồn cười đến vậy. Nghĩ, Phi Linh lại tự giễu bản thân, liệu cậu có như nhược quá rồi không?

“Yosh! Mấy điều đó có hay không quan trọng ta cũng mặc, dù em có mạnh đến mức nào, anh cũng sẽ đuổi theo em như những lúc em đứng nhất trong quá khứ. Cứ đợi anh, một ngày nào đó anh sẽ không cho tính cách Witch kia lộng hành nữa.” Phi Linh cười tự bạch.

Thực tế Phi Linh còn chả biết cái tính cách nào đang hoành hành và hành cậu nữa là.

“Aicha, quay về thôi. Chiều còn chưa làm bữa tối thì Eri lại phàn nàn.” Phi Linh nhận ra sắc trời đã không còn sớm nên cậu vội vàng quay về nhà.

Lúc quay về thì Illyasviel đã lăn đùng ra với vẻ mặt mệt mỏi, buổi trưa cô bé đói nhưng không có bữa trưa, Chachamaru tự làm bữa nhưng chẳng may bật lớn lửa quá nên khét mọi thứ, Chachamaru ra ngoài mua đồ ăn nhưng mãi không thấy cô về nên Illyasviel nằm thẳng cẳng không còn chút sức gì nữa, Phi Linh thấy vậy chạy ngay vào bếp và làm bữa tối ngay, Eriserine lúc Phi Linh cũng thấy cô bình thường trở lại nên không lo lắng gì nhiều nữa.

Và quan trọng là Chachamaru đang ở đâu?

---------

Tại một con kênh nước với hàng cây anh đào ở hai rìa, Chachamaru vì đi mua thức ăn cho Illyasviel đang đói vật vả ở nhà mà phải đến siêu thị đến mua, và đi đến đoạn đường này lại gặp phải một cô bé khoảng 4-5 tuổi trượt tay mà làm bóng bay của cô bé bay đi và vướng vào cây. Chachamaru đại loại là một người máy nhưng khá đặc biệt, suy nghĩ cũng rất giống con người không khác là mấy. Cô đã giúp cô bé lấy lại quả bóng bay. Và có hai ba đứa trẻ khác cũng quen với cô mà theo cô để chơi nữa, Chachamaru có vẻ thân thiện với mọi người. Đến một đoạn đường đông đúc thì cô lại giúp một bà lão đi lên chiếc cầu đường bắc ngang sang bên đường danh cho người đi bộ, hơn nữa bà lão này cũng quen với Chachamaru nói chuyện rất vui vẻ. Đến đoạn kênh khác và gặp con mèo bị bỏ rơi và đang trôi trên nước, cô nhảy xuống và cứu nó. Sau đó lại đến nhà thờ và cho lũ mèo con mà cô thường chăm sóc ăn, và những gì cô cho lũ mèo ăn đáng lẽ phải cho Illyasviel ăn, nhưng cô quên luôn vụ này và cho lũ mèo ăn luôn, và đến đây trời cũng gần tối, cô quay lại mà chẳng có gì, nhưng lại gặp một số chuyện với Negi và đây là nguyên nhân làm Illyasviel nằm vật vờ ở nhà từ trưa đến khi Phi Linh quay về.

--------

“Maru-chan vừa đi đâu về thế?” Phi linh không khỏi thắc mắc vì không thấy Chachamaru ở đâu từ trưa giờ không thấy. Và thêm nữa là lúc Phi Linh quay về cũng không có vào phòng của Illyasviel nên không biết cô bé đang đói nằm rạp trong phòng mình.

“Vâng, tôi đi mua bữa trưa cho tiểu thư.” Chachamaru tỉnh bơ trả lời trong khi trời đã tối, câu trả lời làm Phi Linh không biết nói gì hết, cậu nói.

“Vậy đồ ăn đâu?”

“Vâng, tôi đã cho lũ mèo ở nhà thờ ăn rồi ạ.” Chachamaru vẫn bộ mặt đó đáp lại câu hỏi của Phi Linh. Lần này tương tự câu hỏi trước, cậu im thinh thích luôn.

“Thôi em vào luôn đi, bữa tối đã có rồi.” Phi Linh thở dài và cười bảo Chachamaru ngồi vào bàn cũng với Illyasviel đang nằm như người mất hồn trên bàn, Eriserine lại lấy một quyển sách nào đó ra và đọc.

Mọi người dùng bữa tối cùng nhau, Illyasviel ban đầu hơi khó khăn nhưng khi ngửi thấy mùi thức ăn thì sức sống tràn đầy không biết từ nơi nào mà có được và ai nấy ăn như một cái hạm, ai cũng là một cái máy bào. Bữa tối Phi Linh đã làm gấp 5 lần bình thường mà vẫn phải làm thêm, Phi Linh cười khổ với cái dã dày không đáy của các cô gái.
 
Chương 281: Cũng ngày hôm đó (1)


Cùng ngày mà Phi Linh và Eriserine đến đền Shibamata Taishakuten, ở học viện Mahora ngầm xảy ra một vụ việc không hề nhỏ nhưng cũng không hề đánh động đánh đến những người không biết gì về Phép Thuật.

Lúc mà Phi Linh và Eriserine vắng mặt, những tên pháp sư vẫn luôn theo dõi xung quanh học viện, đặc biệt là nhà của hai người, vì vậy khi cả hai đã rời đi, thì đó chính là cơ hội tốt cho bọn xấu thực hiện kế hoạch của mình.

Tại khu ký túc xá của học viện, Zazie Rainyday, luôn ở một mình trong phòng và không có bạn cùng phòng, do cô có 1 số chuyện đặc biệt bí mật không thể nói với ai. Thứ nhất, cô là Quỷ, thứ hai, cô cũng giống một số người bạn cùng lớp khác, cũng hoạt động trong bóng tối, và dạo gần đây tin đồn về Vô Hạn Pháp Sư đã lan đến chỗ cô, và cô được thuê để bắt cóc người đó, nhưng vì chỉ không thể tìm được manh mối nào về tin đồn đó ngoại trừ người đã tiếp xúc với việc có liên quan gần nhất là quỷ tham thực kia, vì thế, cô may mắn biết tin Phi Linh và Eriserine đã rời đi nhà của mình để đi chơi nên cô mới quyết định hôm nay mình sẽ hành động. Bắt cóc Konoka. Vì sao cô lại đi bắt cóc Konoka? Dĩ nhiên là do nhóm thuật sĩ nào đó muốn triệu hồi một con quỷ nào đó.

Vì Phi Linh và Eriserine có mặt nên hoạt động là quá khó khăn, đây là cơ hội rất tốt.

“Vậy số tiền cho việc này sẽ ở mức 1 triệu yên, nên cô hãy thực hiện theo kế hoạch.” Zazie cầm chiếc điện thoại với giọng điệu trầm thấp ở đầu kia điện thoại nói chuyện với cô, Zazie có vẻ là một người ít nói. Và phía bên đầu kia của điện thoại là phe thuật sĩ muốn triệu hồi quỷ rồi.

Thật ra trong đám bạn lớp 3-A, cô thừa biết có rất nhiều người có năng lực không phải dạng vừa đâu, mà cô cũng không quan tâm vụ này cho lắm, chỉ là cô nghĩ nếu là bắt cóc được Konoka trong đám bạn giấu danh tính giống như cô liệu có thành công hay không?

Hiện giờ Konoka đang đi chung với Negi, có vẻ như hai người đi chơi chung với nhau là bí mật đối mọi người thì phải. Konoka hôm nay ăn mặc thoải mái một chiếc áo dài tay cổ rộng có một chiếc áo trong, một chiếc túi xách dễ thương và một chiếc nón gatsby (gg-sensei nhé).

Nhưng mà cuộc hẹn này đã bị ba cô bạn cùng lớp với cô dòm nghía từ một phía nào đó, nói này cũng chỉ là tình cờ mà thôi. Tính luốn Zazie là 4 đi. Ba cô bạn kia, bao gồm Misa Kakizaki, Madoka Kugimiya và Shiina Sakurako.

Misa đã được nói đã nói qua, người đã gợi lên lời đồn thổi lúc mọi người trong lớp có người biết người không. Sakurako là cô bạn nạn nhân trong trước ngày bắt đầu học kỳ mới của vụ quỷ tham thực vừa qua, còn Madoka, cô gái với mái tóc ngắn màu đen tím.

Ba cô nàng này cũng chỉ là đi mua sắm để ngày mai có thể đi chơi với những bộ đồ mới, nào ngờ bắt gặp Negi và Konoka đang đi trên phố và cười nói rất vui vẻ với nhau.

Konoka và Negi đi vào một tiệm bán quần áo, trong lúc Negi tìm kiếm một món đồ theo ý của mình nhưng vẫn đang băn khoăn, Konoka đã chọn được một chiếc áo có cách bày trí khá là giản đơn. Negi còn khen rằng Konoka chọn đồ rất đẹp, bầu khí của hai mà ba cô gái đang làm gián điệp quan sát ở nơi khuất bóng thì có vẻ như hai người khá là tình tứ.

Zazie rất tỉnh bơ mà đứng quan sát cả 3 cô gái và Negi và Konoka trong tiệm quần áo mặc cho người đi đi qua và nhìn thấy nhìn cô với những ánh mắt tò mò, bởi vì cô đang mặc 1 bộ đồ con gấu dùng để quảng cáo cho một quán nào đó, thường thì người làm công việc này phải năng nộ nhưng vẻ mặt của Zazie hơi “đơ” nên cảm thấy không bình thường.

Vì chưa có thời cơ tốt để hành động nên cô vẫn quan sát nhất cử nhất động của Konoka lẫn Negi.

Sau đó Negi và Konoka rời tiệm quần áo nhưng hình như vẫn chưa mua được cái gì cả. Và hai người lại tiếp tục đi ra phố và tìm kiếm một thứ gì đó hợp ý của hai người.

Trong khi đó, Asuna nhận được cuộc điện thoại của Misa về cuộc hẹn của Negi và Konoka trong khi cô đang đánh một giác ngủ ngon lành, Misa dự định thông báo với Asuna để cô ngăn cản chuyện này lại, nhưng dù đã gửi mail kèm theo ảnh chụp hai người đang cười đùa vui vẻ chọn đồ lúc nãy, thì Asuna vẫn cho nó là vớ vẩn không thèm nghe máy nữa, cô tiếp tục giấc ngủ trong ngày nghỉ của mình.

Trong lúc đám của Misa lộn xộn tại chỗ núp của mình, Negi có cảm giác có ai đó đang nhìn mình nên quay lại phía sau quan sát xung quanh, ba cô nàng kia xém bị lộ.

“Có chuyện gì sao, Negi?” Konoka đi ngay bên cạnh Negi thấy cậu hơi lạ nên hỏi.

“À, không có gì. Chỉ thấy hơi lạ…” Negi cười cho qua vấn đề mình đang nghĩ. Rồi cậu lại nói.

“Xin lỗi Konoka. Hiếm khi bạn được nghỉ thế này…Ngày mai là đi rồi bạn còn phải chuẩn bị…vậy mà tôi…”

“Không đâu, mình vui lắm chứ. Vì cậu đã lo cho mình mà.” Konoka nhẹ nhàng nói, cô không cảm thấy khó chịu khi Negi nhờ cô đi với cậu trong ngày nghỉ.

“Bạn Konoka…” Negi vô cùng cảm thấy, đồng thời thiện cảm với Konoka một hẹn mà tăng lên rất nhiều. Ba bà nương núp lùm đang ghen ăn tức ở, Misa lại gọi cho Asuna 1 lần nữa.

Asuna giờ đã dậy và đi đến khu mua sớm dạo chơi cùng với Kamo, con chồn đã đến đây với danh nghĩa hỗ trợ Negi, lần trước cũng là nó giúp Negi lập khế ước pactio với Asuna.

*Ring ring…*

Điện thoại bật nắp của Asuna vang lên tiếng nhạc chuông đồng thời run run kế bên chiếc ghế cô đặt nó ở trên và đang dùng bữa sáng là hamberger, khoai tây chiên và nước ngọt.

Asuna cầm điện thoại lên và bắt máy.

“Alô? Hả? Lại là cậu nữa à, Kakizaki? Muốn gì nữa?”

“Cậu không tin nổi đâu, Asuna! Cứ như hai người định sẽ bỏ học rồi lấy nhau ấy!” Misa lớn giọng bên đầu kia của điện thoại. Asuna nghe mà khó hiểu và kể lại lời hồi sáng.

“Hai cậu ấy nói chỉ đi mua đồ thôi mà…”

“Không! Là hẹn hò! Một cuộc hẹn hò bí mật đó! Kyaa!!!” Ba cô gái đồng thanh nói qua điện thoại, với giọng điệu vô cùng phấn khích đồng thời hơi ghen tị nữa.

“Có việc gì sao, Asuna?” Đột ngột Ayaka bắt gặp Asuna nên đến chào hỏi một chút.

“Ế?! Kh-Không có gì! Thật đấy!” Asuna bất ngờ và không kiềm chế được câu trả lời của mình. Và Misa bên đầu kia điện thoại nói.

“Được rồi…Tụi tớ sẽ tiếp tục theo dõi. Chờ đấy, tớ sẽ cho cậu xem ảnh luôn.”

“À, không cần đâu, Kakizaki!” Asuna vội đáp. Nhưng ngay sau đó điện thoại của Asuna vang lên âm thanh thông báo *you got mail*, Ayaka lập tức bị cuốn hút bởi nó. Asuna vẫn để điện thoại đó, Ayaka xem bức ảnh mà Misa gửi cho Asuna.

“Cái quỷ gì thế này?! Đùa cũng phải có giới hạn thôi chứ!” Với Ayaka thì tấm ảnh này không được cô suy nghĩ rõ ràng lắm. Tấm ảnh được gửi đến là hình Negi và Konoka đang dùng thức uống đặc biệt dành cho các cặp đôi của một tiệm bán thức ăn và nước uống. Ayaka hét toáng lên khi nhìn thấy tấm ảnh này, Asuna oan uổng nhưng chả làm gì được.

Misa tắt mày và tin rằng khi có Ayaka thì Asuna cũng sẽ tham gia vụ này, và nhóm của Misa sau một hồi suy nghĩ cho mối quan hệ của Negi và Konoka thì cả ba đều có ý muốn ủng hộ hết mình cho họ. Và tiếp đến, điện thoại của Misa rung lên, số điện thoại đang gọi cô là Asuna, khi cô bắt máy.

“Dừng lại ngay!” Ayaka hét toáng lên trong điện thoại, khiến cả bọn hết hồn một chập. Ayaka đã giựt điện thoại của Asuna và gọi lại cho Misa, cô lớn giọng nói.

“Đây là chỉ đạo trực tiếp của lớp trưởng lớp 3-A! Tuyệt đối không thể để hành động trái đạo đức thầy trò ấy tiến xa thêm! Ngăn họ lại ngay lập tức!”

Mặc dù nói thế, nhưng cô nàng Ayaka này không muốn Negi yêu ai khác ngoài mình thì có, bà cô này cuồng Negi lắm.

“Kakizaki, Kugimiya, Sakurako! Nhiệm vụ của các cậu là không được để cho cuộc hẹn này đi quá xa!” Ayaka vẫn đang lớn giọng ở đầu bên kia điện thoại. Bộ ba cô gái tuy rằng thắc mắc, nhưng đã bị bộ mặt hung tợn Ayaka vừa gửi mail qua điện thoại của Misa, cả ba nhìn mà phát khiếp mà chấp hành mệnh lệnh ngay lập tức luôn.

Sau đó ba cô gái chạy đi hóa trang để không bị Negi và Konoka nhận ra.

Zazie quan sát tình hình mọi chuyện cũng hơi hơi thua cái lối suy nghĩ của những cô gái này. Nhưng mà càng đông thì thử thách càng lớn, như vậy lại thú vị hơn.

Nhóm của Misa sau khi hóa trang liên tục phá bỉnh Negi và Konoka đi mua hàng, họ thấy cái gì được đều bị biệt đội hóa trang phá đám mua sạch, Negi không khỏi lên cơn hãi với sự ngang ngược của những người lạ trên phố này.

Negi ngớ ngẩn thì Konoka đã chọn được món quà mà mình ưng ý rồi.

Cả hai sau khi mua sắm được thứ mình muốn rồi, cả hai lại kiếm một chỗ để nghỉ ngơi, bậc thang trước trước khu mua sắm có vẻ khá vắng nên cả hai chọn nó làm nơi dừng chân.

Nói chuyện một hồi thì Negi do đi từ sáng đến giờ mà mệt mỏi đâm ra cậu gật gù bắt đầu chìm vào cơn say ngủ. Konoka cho Negi gối đùi mà ngủ. Ba cô gái kia nãy giờ vẫn liên tục quan sát hai người này, và đang tỏ ra rất ghen tị vì Negi gối đùi Konoka mà ngủ.

Phía bên Zazie, cô quan sát từ tòa nhà cao cao phía sau lưng Konoka và Negi, chỉ cần quay lưng là thấy cô ở đằng xa xa rồi, nhận thấy Negi đã đi vào giấc ngủ, chính là lúc thuận lợi nhất để tiến hành kế hoạch, Zazie lúc này đã không còn mặc cái trang phục quảng cáo gì nữa mà là một bộ đồ màu đen với chiếc nón đỉnh chia làm hai mũi và dài ra đến lưng, khá giống mũ của chú hề nhưng thực ra là của diễn viên nhào lộn. Cô đeo lên một chiếc mặt nạ nửa bên là hình mặt cười, nửa còn lại là hình mặt buồn đang khóc.

“Kế hoạch tiến hành” Zazie trong đầu tự ngẫm, sau đó cô nhảy xuống từ phía tòa nhà cao.
 
Chương 282: Cũng ngày hôm đó (2)


“Nhìn mặt Negi lúc ngủ thật đúng là dễ thương. Thật đúng là con nít mà…Chắc do mình dẫn cậu ấy đi lâu chăng?” Konoka nhìn Negi lúc ngủ một cách vui vẻ. Konoka lúc nào cũng tươi cười, trong lúc nhìn Negi ngủ, cô làm ra một hành động rất đáng yêu.

“Mệt mỏi, mau tan biến đi!” Giọng nói ngọt xớt, vô cùng khả ái của một thiếu nữ 13-14 tuổi. Cô như một cô gái phép thuật xua tan mọi mệt mỏi của người mà cô thi phép lên. Và một vòng hào quang nho nhỏ bỗng chốc lóe lên trên đầu ngón tay Konoka.

Misa và hai cô bạn nhìn thấy tưởng là mình hoa mắt, nhưng Zazie thì khác, cô nhận ra đó là ma lực, Konoka bởi vì khả năng bẩm sinh vốn đã là thiên tài trong sử dụng Phép Thuật, lượng ma lực của cô thật là rất khổng lồ, nhưng Konoemon không bao giờ để cô biết về điều này. Và cũng vì nguồn ma lực này mà bọn thuật sĩ nào đó đang cố thuê Zazie bắt lấy Konoka.

“A, đúng rồi! Vụ lá bài! Chỉ cần hôn Negi là nó xuất hiện.” Konoka nhớ ra và tự nói với chính mình. Rồi cô nhìn Negi cười nói.

“Tuyệt thật…cậu ấy ngủ say rồi…”

Nghe được ý định của Konoka, Misa mặt ngớ ra vì cô chú ý đến “lá bài” mà Konoka nói, còn hai cô bạn Sakurako và Madoka thì đỏ mặt lên vì từ “hôn”.

“Kyu……” Konoka ghé mặt lại sát với Negi, cô nhắm hai mắt lại và tiếp tục ý định hôn Negi để có lá bài pactio, mặc dù không biết nó có công dụng gì, và không có Kamo ở đây cũng chẳng thể thực hiện nghi thức nhưng cô vẫn đang tiến hành hành động hôn Negi. Ba cô gái kia loạn lên và nhảy ra từ vị trí bụi cây gần đó để cản Konoka lại.

Nhưng mà Konoka đột nhiên dừng lại.

“Thôi bỏ đi. Dù sao hôn trộm đứa nhỏ khi đang ngủ thế này không vui tí nào.” Konoka cười nói, cô lấy tay vén lại mái tóc dài của mình. Ba cô gái kia vì hố hàng mà nhảy ra không thu về được, vì muốn dừng lại đột ngột nên cạp đất luôn. Đồng thời Ayaka kéo theo Asuna đã đến nơi sau khi bỏ một chút thời gian đi tàu điện.

“Này! Dừng lại mau!!” Ayaka chạy từ phía xa đến vừa la lối om sòm lên, Konoka cũng bị thu hút.

“Lớp trưởng? Cả Asuna nữa?” Konoka nhìn thấy Ayaka và Asuna không khỏi gọi tên hai người, sau đó cô vẫy tay chào hai người.

“Sao các cậu lại…” Konoka đang nói, đột ngột tầm nhìn của cô tối sầm lại.

“Này! Tên kia! Ngươi là ai?” Tuy nghe được tiếng la lối của Asuna và Ayaka, nhưng Konoka lại không thể nhìn thấy gì nữa, cô tự thắc mắc tại sao xung quanh mình lại tối đen như mực, mà còn không gian lại khó di chuyển, chật chọi như thế này.

Phía bên ngoài, ngay khi Asuna va Ayaka chạy đến, Zazie đã dùng một bao bố, nhảy từ trên không xuống bắt lấy Konoka. Do trong trang phục lạ lùng đã che dấu đi diện mạo của cô nên cô không bị phát hiện.

“Ủa? Ai tắt đèn thế? Tối quá!” Konoka hình như ngây thơ không hiểu tình hình, cô ở ngay trong chiếc bao bố được Zazie xách ở sau lưng. Lúc này bộ ba Misa cũng đã đứng dậy sau cú khựng lại và chạy đến kế bên Asuna và Ayaka.

“Tên bắt cóc kia! Thả bạn của ta ra!” Asuna vội vàng nói. Negi đang ngủ nhưng mất đi cặp đùi của Konoka, cậu ta té nhào xuống đất, nhưng vẫn nằm ngủ ngon lành, tên này ngủ rất dai, đã ngủ thì rất khó mà gọi dậy được.

Zazie không đáp lại yêu cầu của Asuna mà cô quay người rời đi.

“Kh…khoan đã!!!!! Thả Konoka ra!!!” Asuna lớn giọng hét. Nhìn thấy Zazie bỏ chạy với cô bạn thân của mình, Konoka, Asuna không thể nào để chuyện này xảy ra, cô nhanh chóng đuổi theo Zazie phương hướng.

“Asuna!!” Ayaka hướng bàn tay gọi lấy tên Asuna trong khi Asuna đã chạy đi khá xa rồi. Với vẻ mặt lo lắng, Ayaka quay lại nhìn Misa, Sakurako, Madoka.

“Giờ tính sao?” Misa cũng trưng ra bộ mặt lo lắng nói. Ayaka nhìn Negi đang ngủ nướng thế kia. Sau đó cô suy nghĩ, rồi quay lại nói.

“Các cậu ở đây chăm sóc Negi-sensei đi. Mình sẽ đuổi theo Asuna, cậu ấy một mình đuổi theo tên bắt cóc kia làm mình lo thêm thôi.”

“Lớp trưởng…” Misa nói nhưng giọng từ từ nhỏ hẳn lại. Ayaka mỉm cười nói.

“Không sao. Mình đi hỗ trợ cậu ấy, các cậu đi gọi thêm người giúp đi. Chúng mình phải nhanh chóng mới được.”

Sau đó Ayaka nhanh chóng sử dụng hết khả năng của mình mà chạy về hướng mà Asuna đã đuổi theo Zazie.

“Giờ tính sao?” Misa đổ mồ hôi vì mọi chuyện tự nhiên lại căng thẳng hơn khiến ai cũng phải trầm ngâm chứ không thể nào cười nổi nữa.

“Ha….hay là chúng ta đưa Negi-sensei quay về học viện trước đi.” Sakurako đưa ra ý kiến.

“Phải rồi. Mau đánh thức Negi-sensei trước đã.” Misa nói.

“Phải rồi, phải rồi.” Sakurako lia lịa gật đầu đồng ý. Madoka từ nãy giờ vẫn chưa thể nói câu nào cả.

“Negi-sensei…Negi-sensei….” Misa ngồi xuống lay tỉnh Negi dậy nhưng cậu ta cứ ngủ như chết ấy. Và tiếp đó không được nên Sakurako bảo Misa tránh ra để cô thực hiện việc này, cô nhéo má Negi.

“Ái…..ái!!!!! Đau quá!! Chuyện gì vậy? Ủa? Bạn Kakizaki? Bạn Sakurako? Cả bạn Kugimiya nữa? Sao các bạn….ủa? Bạn Konoka đâu rồi?” Negi chợt bị tuyệt chiêu nhéo của Sakurako gọi tỉnh và mớ ngủ quay qua quay lại hỏi.

“Negi-sensei, Konoka!!! Konoka bị người ta bắt cóc rồi! Bây giờ lớp trưởng và Asuna đã đuổi theo tên bắt cóc rồi.” Sakurako tán loạn khi Negi đã tỉnh dậy.

“Sao?! Bạn Konoka bị bắt cóc! Phải nhanh chóng đuổi theo mới được!” Negi không chừng chừ mà ngay lập tức đứng dậy và chạy đi. Misa và Sakurako tự nhiên nhìn theo hướng Negi chạy.

“Này! Negi, tên bắt cóc chạy về hướng kia cơ mà!” Madoka vẫn còn tỉnh táo để nhận ra Negi đi nhầm đường mà gọi cậu lại, thay vì hướng Bắc nhưng Negi lại chạy đi hướng Nam, chả nghe ai nói gì cũng chạy đi, đúng là vội vàng như mấy đứa con nít vậy!

“Oa! Xin lỗi! Cảm ơn bạn Kugimiya! Tôi đi đây!” Negi vòng lại và phóng đi nhanh chóng đồng thời âm thầm thi cường hóa với phép gió để tốc độ được cải thiện hơn.

“Chạy gì mà nhanh quá vậy trời!” Ba cô gái không hẹn mà cùng nhau thốt lên kinh ngạc với tốc độ của Negi.

“Giờ tính sao?” Lại một câu hỏi này được lập lại nhưng lần này là từ Madoka. Cả ba cô gái nhìn nhau một hồi, rồi Sakurako nói.

“Tại sao tụi mình không đuổi theo luôn nhỉ?”

“Ý kiến hay đấy!” Misa nói.

“Nhưng….” Madoka lưỡng lự nói. Nhưng hai cô kia đã không nói gì mà chạy đi luôn rồi.

“Negi ơi! Đợi với!” Misa và Sakurako vừa chạy vừa hô, mặc dù Negi đã chạy đi mất bóng rồi nhưng cả hai vẫn hô tên cậu.

“Này! Thế còn mua đồ thì sao? Này!!! Mou~! Thật tình! Đợi tớ với!!!!” Madoka bực dộc nhưng không còn cách rồi cũng quyết định đuổi theo hai cô nàng kia.

---------

Lúc bấy giờ, Asuna đang dùng hết tốc lực để đuổi theo Zazie, và khoảng cách vẫn ổn định không có đổi nhưng Asuna cũng đã hơi mệt mỏi, ngược lại cô lại cảm thấy không mệt mỏi lắm, bởi vì cô nhận ra bài tập luyện khí của Phi Linh dạy mình quả là đang phát huy tác dụng, cơ thể cô hiện giờ trông vậy thôi nhưng bền bỉ lắm đấy.

“Đứng lại!!!” Asuna hét lớn, trong khi Zazie thì liên tục nhảy lên nhảy xuống những nốc nhà và cành cây, tiện thể thì Zazie có kỹ năng nhào lộn cực kỳ kinh người, chắc là đăng phong tạo cực luôn rồi. Người bị bắt cóc bên trong bao bố, Konoka hoàn toàn bị chóng mặt vì những pha nhào lộn khiến tuyến tiền đình của cô chịu không nổi áp lực và cô đã ngất xỉu mất rồi.

Zazie nhìn xuống trong khi đang nhảy trên không trung, Asuna vừa thở vừa chạy, hơi thở rất đều, không có dấu hiệu là cô sẽ chậm lại. Zazie nhìn cô và mỉm cười sau chiếc mặt nạ đang đeo che đi diện mạo cô. Trong tay cô từ đâu lấy ra ba chiếc dao nhọn hoắc.

Zazie quay người lại và phóng 3 con dao một cách bất ngờ khiến Asuna chợt thốt lên bị hết hồn đồng thời cô cũng mấp mé mà tránh được.

“Nguy hiểm quá!” Asuna lẩm bẩm sau khi đã tránh được trong gang tấc, Asuna tiếp tục chạy và đuổi theo Zazie.

Phản ứng của Asuna làm Zazie cũng bất ngờ lắm, nhìn Asuna tránh thì giống như ăn may hơn là có thể tránh nhưng thật không thể chối cải là vừa rồi đã tránh được, Asuna thật cũng không phải dạng vừa, tuy không biết Asuna thân thế, nhưng Zazie đối Asuna không xem thường.

Zazie trong thầm nghĩ sử dụng Phép Thuật.

Quan cảnh xung quanh Zazie đột nhiên thay đổi, trở nên xáo trộn hơn, có lẽ vậy.

Zazie đang sử dụng Phép Thuật đặc trưng của mình thường hay sử dụng, [Ảo Cảnh], hay là [Ảo Giac] cũng được.

Bên dưới Asuna vẫn đề phòng cảnh giác cao nhưng mọi chuyện chẳng có gì xảy ra tiếp theo làm cô thấy lạ.

Zazie còn thấy lạ hơn, bởi vì cô dùng ảo thuật để đánh lừa thị giác của Asuna, nhưng tại sao Asuna vẫn vẻ mặt tỉnh bơ đó mà đuổi theo. Đấy là khó mà tin được, Phép Thuật của cô, thuộc Quỷ tộc thường mạnh hơn người thường thi triển ra, nhưng vậy mà Asuna không hề hấn. Zazie thầm nghĩ Asuna rất bất thường.

“Bạn Asuna!!!” Negi đột nhiên từ phía xa đằng sau Asuna bay lên với chạy gậy phép của mình đã gọi đến từ ký túc xá. Hơn nữa Kamo nhìn thấy Negi không khỏi mừng rỡ hô lên “ca ca”. Asuna nghe thấy Negi gọi cũng nhìn thấy cậu ta từ phía sau rồi.

“Bạn Asuna, tôi giúp bạn đây!” Negi lớn tiếng nói, sau đó cậu lẩm nhẩm câu chú.

“[Sagitta Magica]!” Negi chĩa một cây đũa phép nho nhỏ hình ngôi sao ở phần đầu. Hàng loạt 6-7 mũi tên được tạo từ gió xoáy chuyển xung quanh Negi theo lệnh của cậu bắn vế phía Zazie.

Mũi tên bắn thẳng về Zazie rất nhanh, và ngay khi gần tới nơi, Zazie dùng một tay đang rảnh rỗi của mình, trên bàn tay, những chiếc móng tay đột nhiên dài ra và nhọn hoắc nhưng những con dao, tổng cộng 5 cái trên năm đầu ngón tay, Zazie liên tục và nhanh chóng quét sạch 6 mũi tên gió do Negi bắn ra.

“Cái gì?!” Negi ngạc nhiên vì tốc độ phá đi những mũi tên của Zazie khá là nhanh nên cậu phải liên tục tạo thêm 4-5 đợt mũi tên gió và bắn về phía Zazie.

Asuna ở phía dưới mặt đất vẫn đang chạy đuổi theo và đồng thời quan sát trận chiến của hai người trên không trung.
 
Chương 283: Cũng ngày hôm đó (3)


Trở lại vấn đề chính, Zazie đã sử dụng Phép Thuật lên Asuna, nhưng Asuna lại không chịu ảnh hương của ảo thuật mà Zazie thi triển, một điều khó mà tin được, nhưng từ sự kiện quỷ tham thực trước thì không quá lạ đối với người trong cuộc, và Zazie không phải người trong cuộc lần đó nên còn thấy lạ. Vụ lần trước, Asuna phá được cả Phép Thuật của con quỷ nên mới thắng chứ làm sao có cơ hội cho Negi và cô ấy đây, cấp độ của con quỷ lần đó không phải kém đâu.

Asuna chạy dưới, Negi bay trên trời, bay cao thì không ai để ý, nhưng mà phía dưới Asuna chạy thì bị để ý nhiều, trong có Chachamaru đang đi mua đồ ăn cho Illyasviel nhưng đã cho lũ mèo cô hay cho ăn ăn hết phần ăn của Illyasviel rồi, cũng thấy Asuna chạy ngang qua mình và nhìn theo Asuna.

“Kagurazaka? Cô ấy tại sao lại chạy nhanh như thế?” Chachamaru lẩm bẩm rồi cô nhìn lên phía không trung, nó làm cô hiểu ra được phần nào đó của chuyện này. Negi đang bay trên không trung và đang đuổi theo một người nào đó cứ liên tục nhảy trên trần nhà này sang trần nhà nọ và rất nhanh, có mang theo 1 cái bao bố hình như đang vác theo cái gì đó.

Sau đó Chachamaru thấy lạ nên cũng theo sau và cô quên luôn Illyasviel ở nhà đang xỉu trên sàn nhà tại nhà mình.

Chachamaru đơn giản dùng hệ thống phản trọng lực ở sau lưng do Eriserine lắp vào cho cô, vì không phải ở phố nữa mà đã là gần học viện rồi nên không có mấy người có thể thấy Chachamaru bay đi.

Cuộc rượt đuổi kéo dài từ Thành Phố Mahora trở vào Học Viện Mahora và đang tiếp tục tiến thẳng đến Đào Thư Viện.

Và giữa đoạn đường này vẫn là cây cầu làm bằng thép được gia cô với ma lực. Zazie chọn nơi này để chạy vì nơi này địa hình uốn lượn nhiều chỗ gấp khúc do kiến trúc cấu thành nên cây cầu như những cây cầu lớn và dài bắt qua những thành phố người ta thường dùng làm con đường cao tốc.

Chạy trong 1 đoạn đường dài từ thành phố vào học viện rồi lại đến cây cầu quả thật đã rút sạch gần hết sức lực của Asuna. Negi vẫn đang cố gắng sử dụng Phép Thuật của mình đẩy Zazie xuống mặt đất.

“Bạn Asuna, giúp tôi với!” Negi vừa giữ tốc độ ổn định đuổi theo Zazie, vừa quay lại nhìn Asuna và nói. Asuna nghe xong nhưng chưa kịp phản ứng, Negi đã hoàn thành câu chú của mình và Asuna cơ thể bỗng nhẹ bổng và sức lực tràn trề hơn.

“Tên ngốc này sao nãy giờ không sử dụng cường hóa cho mình chứ? Làm mình chạy mệt chết đi được.” Asuna nhận được phép cường hóa của Negi nhưng vẫn không quên mắng Negi lấy một câu.

Tốc độ của Asuna sau khi được cường hóa lại được tăng lên, Asuna dần thu hẹp khoảng cách với Negi và Zazie. Negi thấy Asuna đang đuổi tới gần mình cũng thấy ổn hơn và quay lại nhìn phía trước Zazie.

(Ủa? Đâu mất tiêu rồi?) Negi không khỏi ngờ vực, bởi vì bóng dáng Zazie.

Negi dừng lại và nhìn ngó xung quanh trong khi Asuna đuổi tới cậu và càm thấy Negi có vấn đề. Trong khi Negi dừng lại thì Zaize đã chạy đi rồi, Asuna thật tức điên lên mà.

Negi dừng lại cũng là ảo thuật của Zazie gây ra, Asuna không có tác dụng không phải Negi không bị ảnh hưởng.

Negi bị dính đòn và tưởng rằng Zazie đã chạy đi đâu mất trong khi mình hỗ trợ cường hóa cho Asuna mặc dù Zazie vẫn chạy ở ngay trước mắt cậu.

Asuna rốt cuộc đuổi tới không có chừng chừ mà giáng một cú đấm vào đầu Negi, bởi cái hành động dừng lại khi đang đuổi bắt đó.

Bị đánh một cái thật mạnh đồng thời cũng là từ Asuna, Negi đã được hóa giải ảo thuật.

“Ủa? Bạn Asuna, tại sao tôi đang đuổi theo tên bắt cóc lại không thấy hắn đâu hết?” Negi ôm đầu xoa xoa, mắt ứa ra nước và thấp giọng nói.

“Mi bị cái gì thế?! Tên bắt cóc vẫn ở ngay trước mắt mà mi lại dừng lại.” Asuna lớn giọng quát mắng Negi. Thậm chí cậu ta còn không biết mình bị dính ảo thuật nữa cơ mà.

“Ca ca có lẽ bị dính phải ảo thuật rồi.” Kamo ở ngay trên vai của Asuna và nói. Lúc nãy Zazie thi triển ảo thuật lên Asuna, thì Kamo cũng bị dính, chỉ là một thời gian sau lại hết tác dụng.

“Ảo thuật?” Asuna và Negi đồng thanh thắc mắc.

“Đúng vậy đó. Ảo thuật là tầm nhìn của chúng ta bị lệch lạc.” Kamo gật đầu.

“Thế ta phải làm gì bây giờ?” Negi lại lo lắng nói, hiện giờ đã mất dấu Zazie rồi nên cậu không biết nên làm gì.

“Giờ phải tìm cho bằng được tên đó, Konoka bị bắt đi là không ổn đâu.” Asuna quyết định.

---------

Zazie sau khi đánh lạc hướng được Negi và Asuna đã dừng lại ở trên cột trụ của cây cầu, nơi nối những sợi dây cáp dùng để cấu thành nên cây cầu. Từ phía trên đó nhìn xuống phía xa xa bên dưới thì có thể thấy Negi và Asuna đang nói chuyện với nhau.

Zazie cúi người xuống và mở bao bố ra, Konoka đã ngất đi trong quá trình di chuyển, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.

“Ngươi đang làm gì ở đây?” Một giọng nói ngang ngang không có lên xuống gì cả của Chachamaru vang lên ở gần Zazie làm cô quay lại nhìn.

Khi quay lại nhìn, khuôn trang của Konoka ở trong bao bố mà Zazie chưa kéo lại đã được hiện ra, Chachamaru nhìn thấy được rồi im khoảng 1s rồi nói.

“Đã xác nhận, #13. Konoka Konoe.” Chachamaru nhận dạng Konoka danh tính rồi sau đó nhìn Zazie.

“Có thể thả Konoe xuống được chứ?” Chachamaru lời lẽ có phần lịch sự, nhưng ẩn sau đó là đe dọa. Bởi vì mệnh lệnh gần đây của Phi Linh chính là bảo vệ bạn bè xung quanh, cho nên Konoka ở đây với người đeo mặt nạ này là không bình thường, Chachamaru tự xác định Konoka đang gặp nguy hiểm nên cô tiến hành tra khảo Zazie sau chiếc mặt nạ hề kia.

Zazie không hề nói lấy một từ, thậm chí là một chữ cái cũng không chịu mở miệng nói. Chachamaru đã không nghe được câu trả lời của Zazie, cô âm thầm quét mặt của Zazie sau lớp mặt nạ.

“Đã xác nhận, #31. Zazie Rainyday.” Chachamaru hoàn thành xác định thân phận của Zazie và một số thông tin khác nữa.

Khi nghe được Chachamaru nói được tên của mình ngay sau đó, Zazie lập tức vác chiếc bao bố lên và lui về phía sau một bước.

“Yêu cầu Rainyday-san để Konoe-san xuống và từ bỏ hành động vừa rồi lại ngay, nếu không tôi sẽ cho đay là hành động gây nguy hiểm đến nữ sinh của ‘Học Viện Mahora’ và tôi sẽ chấp hành ý muốn của chủ nhân là sẽ tiêu diệt những thành phần gây nguy hiểm cho các bạn nữ sinh.” Chachamaru nói. Tuy là đe dọa, nhưng trên người Chachamaru không có tỏa ra áp lực gì nặng nề cho xung quanh, như khí tức áp bách Phi Linh thường tỏa ra hoặc sát khí trong 1 số trường hợp.

Rốt cuộc, Zazie vẫn không trả lời mà tiếp kiệm lời không nói câu F9EdfMSJ nào. Chachamaru tự mình xác nhận nó là từ chối hợp tác, nên cô chuyển sang trạng thái chiên đấu. Trên tay xuất ra hai thanh kiếm kiểu dáng không quá to, khoảng trường kiếm nhưng được bao trùm bởi một lớp ánh sáng, trên đôi vai cô xuất hiện hai khẩu súng tiêu liên. Chachamaru bắt đầu lơ lửng lên không trung.

Zazie lui thêm một bước nữa, cũng là bước cuối cùng rồi, lui nữa thì rớt xuống cây cầu thật đấy.

“Nhưng mà mất đi dấu vết rồi thì tìm như thế nào đây?” Kamo thêm vào một câu khiến Negi và Asuna nản lòng, không có bóng dáng thì đuổi bằng niềm tin, cây cầu này cũng rất cáo và dài, nếu đi nơi này rồi bên kia sẽ tên bắt cóc tận dụng thời cơ bỏ chạy đi nơi khác thì…

“Chúng ta phải nhanh lên, trời tối là càng khó tìm hơn đấy.” Asuna nhìn sắc trời đã xế chiều và Mặt Trời đang dần lặn xuống nhường chỗ cho Trăng lên.

“Thế chia nhau ra tìm đi. Giá như có nhiều người hơn thì…” Negi mặt mày rầu rỉ, và đang nói thì,

Boommm…

Phía trên cột trụ của cây câu gần vị trí hai người đột nhiên phát nổ lớn, nhìn lên là thấy đám khói đang bốc lên.

“Nó là gì vậy? Một vụ nổ trên cầu sao?” Asuna là người hỏi đầu tiên.

Bang bang bang bang………

Rồi vô số những tiếng súng đạn rời khỏi nòng vang lên trả lời cho câu hỏi của Asuna và tạo cho cả hai một câu hỏi mới.

Tiếng súng.

Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra làm hai người càng ngày càng đau đầu, nhưng hai người cũng nhanh chạy lên phía trên cột trụ mà tìm hiểu.

Phía trên đó, Chachamaru liên tục xả đạn từ hai cây tiểu liên trên vai mình vào Zazie. Không kể đến việc thỉnh thoảng Chachamaru lại ném ra một quả bom phiên bản nhỏ, phạm vi nổ cũng vì vậy mà thu nhỏ đi, nó không tạo sát thương quá lớn để phá vỡ cây cầu mà dù không vậy thì cầu đã được gia cố với ma lực thì sát thương vật lý cũng không ảnh hướng mấy đâu, đa phần là không cho Konoka hay Zazie bị thương quá nặng trong quá trình cưỡng chế thôi.

Zazie không nói nhưng không phải không thấy khó chịu, cô liên tục lộn nhào qua lại và luôn tìm thời cơ để thoát khỏi Chachamaru, nhưng điều này hơi khó khăn nếu cô không sử dụng sức mạnh của Quỷ. Đan thì chặn hết đường di chuyển, hơn nữa Chachamaru về khoảng cận chiến tuy không có kỹ thuật gì cao cấp nhưng sức mạnh cũng không phải người thường so sánh được, nếu so sánh với Zazie thì ngang nhau.

Nói chung có thể thoát nhưng khá bất tiện, thêm vào đó cô đã chọc vào trúng điểm mấu chốt của Học Viện Mahora, gia đình Phi Linh, hay đúng là gia đình Eriserine, “Ác Mông Cứu Thế” đã gây chấn động cả giới pháp sư của cả Trái Đất lẫn Thế Giới Phép Thuật. Điều này làm cô không thể khinh suất hơn được nữa,

“Chachamaru-san?!” Lúc này, Negi và Asuna đã lên được đến đỉnh của cột trụ, hơi mất chút thời gian, bởi như thường lệ cây gậy phép chở Negi bay đi bình thường nhưng có thêm Asuna lên thì nó làm như không thể di chuyển nổi luôn ấy, thành ra cả hai phải đợi người này người nọ.

Lên được đến nơi thì thấy Chachamaru bắn điên cuồng như thế cũng lấy làm hết hồn, Negi chưa thấy người ta dùng súng thât xả đạn bao giờ.

“Sao Chachamaru-san bay được thế, hơn nữa hai tay và súng trên vai nữa?” Asuna thắc mắc.

“Cô ta là người máy, không lẽ hai người không biết sao?” Kamo sáng mắt nhất nhìn ra vấn đề.

“Thật sao?!” Tỏ ra bất ngờ, cả hai người Negi và Asuna đều hô lớn.

Lúc này thì trận xả đạn của Chachamaru đang tiếp tục có sự quan sát của Negi, Asuna và Kamo thì điện thoại Asuna lại reo lên. Asuna lấy ra xem thì lại không biết số đang gọi, bởi vì nó khá lạ.

Asuna nhấc máy lên.

“Alô?”

“Kagurazaka-san, tôi Chachamaru đây.” Giọng nói trong điện thoại vang lên là của Chachamaru, nó làm Asuna và Negi lại một lần nữa thêm bất ngờ.
 
Chương 284: Chuẩn bị khởi hành!!!


“Cái gì vậy trời!!!!” Cả hai cùng hét toáng lên tưởng là ma đang gọi. Bởi vì Chachamaru đang đánh nhau đằng kia làm sao nói chuyện điện thoại được.

“Làm ơn đừng hét lên như thế. Tôi đã hack vào điện thoại của Kagurazaka-san để có thể nói chuyện với hai người.” Chachamaru vừa chiến đấu nhưng cũng vừa giải thích tình hình cho cả hai người. Cuối cùng hiểu vì sao Chachamaru ở đây, hai người thở phào, nhưng Chachamaru không có nói danh tính của Zazie cho Negi biết nên tạm thời Zazie vẫn ổn về phần giấu mặt.

Đồng thời Chachamaru phổ biến một chút kế hoạch tác chiến trong lúc cô vẫn đang bắn tới bắn lui mà đạn thì không hết hay sao ấy. Thỉnh thoảng Zazie lại tiến lại gần và cận chiến nhưng lại bị Chachamaru chặn lại bằng hai thanh kiếm có hào quang phủ lên nó, và lúc ở xa đi thì Zazie lại ném ra vô số những con dao sắt nhọn để khiên Chachamaru bị chùn bước, nhưng Chachamaru lại có lá chắn từ, nên đã cản được hết mọi thứ, cuộc chiến hiện giờ đang là so sánh về độ bền bỉ, nhưng nếu có một yếu tố hỗ trợ từ một bên nào đó thì bên kia sẽ ngay lập tức thua thôi.

Negi sẽ giúp Chachamaru thêm vào tấn công hỗn loạn để Zazie loạn hơn, mà người ra đòn quyết định sẽ là Asuna, bởi vì với thông tin mà Eriserine cung cấp cho Chachamaru, cô có thể phân tích được khả năng của bất kỳ ai, miễn là nó đã từng được sử dụng. Vì lần trước Chachamaru có quan sát Asuna chiến đấu với tham thực quỷ, nên cô có thông tin về năng lực của Asuna.

Bang bang bang bangggg……..

“[Sagitta Magica]!” Negi đồng thời phát động Phép Thuật [Sagitta Magica] theo thuộc tính mong muốn của mình thường dùng là gió, và có thêm cả thuộc tính ánh sáng nữa. Hàng loạt những mũi tên bay về phía Zazie tạo ra chấn động không nhỏ cho lớp ma lực gia cố cho cây cầu.

Bằng cách phối hợp như thế này, Zazie không thể bỏ chạy được, nhưng phản công lại cũng vô cùng khó khăn, và đó là nếu cô ấy không dùng chế độ Quỷ, tất nhiên cô ấy cũng không có ý định dùng nó, việc này không quan trọng, bởi vì Chachamaru không nói danh tính của cô ra cũng là một điều đã chứng tỏ rằng Chachamaru không có ý định dồn cô vào đường cùng.

Nói sao nhỉ? Ánh sáng từ những mũi tên Phép Thuật khi va chạm vào bề mặt của cây cầu thì vẫn giống như va chạm với mặt đất, nó phát ra những tia sáng chói mắt, làm hạn chế tầm nhìn của Zazie trong khi cô đang né tránh làn đạn và mũi tên gió của Negi và Chachamaru.

Thêm vào đó là một số khác những chiếc mũi tên và những viên đạn tạo ra trận khói bụi bay lên, cũng ảnh hưởng đến tầm nhìn nay lại còn khó nhìn hơn nữa.

“Asuna! Chính là lúc này!” Negi và Chachamaru đồng thanh nhắc nhở Asuna. Bởi Asuna từ nãy giờ vẫn chờ thời cơ đến để áp dụng theo kế hoạch bàn trước, cô được cường hóa với Phép Thuật của Negi về cả tốc độ lẫn sức mạnh.

“Adeat!” Asuna hô lớn, trên tay lá bài pactio sáng lên và sau đó là một chiếc quạy dài và to hiện trên tay của Asuna thay vì lá bài.

Cứ như vậy, Asuna tiếp cận sát với Zazie mà không tốn bao nhiêu công sức và cũng vì Asuna đến gần do mọi người nhắc nhở, Zazie cũng cảnh giác mà nhảy lui về sau trong khi Asuna giáng 1 đòn quyết định bằng cây quạt của cô.

Dù đã lui về sau, nhưng chiếc quạt của Asuna mấp mé đánh vào người của Zazie, nhưng lạ lùng chiếc bao bố lại lạ lùng đi theo một đường kỳ lạ nằm ngay quỹ đạo của chiếc quạt mà Asuna đang đánh.

Chính là cơn gió của từ những mũi tên gió mà Negi tạo ra, tưởng chừng như chúng đã trật hết, nhưng ngay thời khắc này, dưới sự tính toán của Chachamaru, thì đã đủ để chiếc bao bố được thay đổi phương hướng.

Kết quả cuối cùng là Asuna đánh bay chiếc bao bố có chứa Konoka ra khỏi tay của Zazie. Cảm giác được rằng chiếc bao bố đã rời tay, Zazie nhanh chóng nhào lộn và nhảy lui về phía sau đứng sát với vách cầu, thêm 1 bước là rơi xuống biển luôn.

Chiếc bao bố bị đánh đã được Chachamaru chụp lại từ trên không trung, mở bao ra thì Konoka, người bị bắt đang choáng váng với hai mắt xoắn ốc.

“Bạn Konoka vẫn ổn!” Negi mừng rỡ đưa mắt nhìn Chachamaru nói.

“Vâng, nhưng còn…” Chachamaru gật đầu và hướng mắt về phía Zazie. Asuna canh phòng không cho Zazie tiến gần đến chỗ của Negi và Konoka.

Dù kế hoạch có thất bại, nhưng dù sao như thế cũng đủ cho Zazie rồi. Cái bắt cóc Konoka, Zazie chỉ xem nhẹ chứ không đặt nặng, vì thế cô quyết định bỏ cuộc ở đây.

Zazie lui thêm một bước nữa, cả cơ thể cô để cho trọng lực kéo mình xuống phía dưới, hoàn toàn rơi tự do. Asuna nhìn thấy không khỏi đưa tay vội vàng lớn tiếng nói.

“Khoan đã!”

Và cô chạy nhanh đến vách cột trụ, nhìn xuống chỉ thấy một dòng biển trong xanh cứ như vậy chảy qua ở phía dưới cầu, không thấy bóng dáng của Zazie đâu cả. Asuna giật mình và lo lắng nhưng phiền muộn đó nhanh chóng qua đi vì Negi gọi cô bởi Konoka đã tỉnh rồi. Mọi việc Chachamaru để lại cho Negi xử lý, cô thì quay về nhà sau khi nhận được cuộc gọi về nhà của Phi Linh.

Tiện thể thì Ayaka lúc kia chạy theo Asuna đã nằm la liệt trên đường vì đuối sức, Asuna chạy quá nhanh nên cô không bắt kịp, cố quá thành quá cố, cô hết sức mà xỉu, may nhò có ba cô gái bọn Misa vác cô về.

---------

Qua đi một ngày đầy sự kiện liên tiếp như thế, ngày hôm sau đã đến, hôm nay lớp 3-A đi dã ngoại ở Kyoto.

Vì theo lịch trình, mọi người sẽ tập trung vào lúc 9 giờ, vậy nên vẫn còn khá nhiều thời gian để gia đình Phi Linh đến nơi, đấy là gia đình của cậu, còn cậu thì phải đến sớm, cậu là dJalwXfr giáo viên mà. Vì thế 6 giờ cậu phải ở đó để chuẩn mọi thứ, cậu cũng không quên tạo cho mình một cái hộ chiếu, cũng là thời đại phát triển chứ không phải vào thời cổ xưa, Trung Cổ đâu mà lại long nhong đi đây đi đó, ý ở đây là đi bằng phương tiện công cộng chứ không phải đi bằng Phép Thuật.

Trước khi đi, Phi Linh vẫn phải làm bữa sáng cho cả nhà, nên cậu dậy cũng rất sớm. Dù sao cơ thể của cậu được cung ứng ma lực từ Chén Thánh để duy trì, vì thế cậu không cần ngủ cũng được.

Và vì Phi Linh phải đi sớm nên ai cũng muốn đi theo cậu mới đông vui, và thế là Eriserine, Illyasviel, Chachamaru đều đã dậy sớm để giúp cậu với công việc nội trợ và nhanh lẹ dùng bữa sáng mặc dù trời còn chưa có sáng nắng ban mai nữa.

“Bữa sáng hôm nay ngon miệng chứ?” Phi Linh chuẩn bị đã xong, cậu hỏi han xem sự háo hức của cả ba như thế nào.

“Đồ ăn Phi Linh làm vẫn ngon như mọi khi.” Illyasviel háo hức tươi cười đáp lại Phi Linh.

“Vâng, như tiểu thư nói. Món ăn của ngài làm vẫn rất ngon thưa chủ nhân.” Chachamaru nói.

“Này, Maru. Từ lúc Linh ở đây, ngươi gọi anh ấy là chủ nhân có qua sự đồng ý của ta chưa?” Eriserine dù không để tâm nhưng vẫn là hỏi cho vui.

“Không thưa chủ nhân, vì chủ nhân là chồng của chủ nhân nên tôi gọi chủ nhân cũng là chủ nhân.” Chachamaru nói một cách hơi có phần xoắn não.

“Chủ nhân là chủ nhân của chủ nhân….hơ hơ…” Illyasviel đôi mất hiện lên hai hình xoắn ốc, cô tự mò mẩm cái ý tứ của lời nói Chachamaru nói ra và đã thất bại.

“Ha ha, được rồi, Maru-chan. Illya chống hết cả mặt rồi kìa.” Phi Linh cười nói.

“Vâng.” Chachamaru đáp.

Sau đó, cả bốn người đều lên đường đến ga tàu cao tốc để hội họp cùng những giáo viên của học viện Mahora.

Tuy là mục tiêu chính là chuyển thư cho Hiệp Hội Phép Thuật Kansai ở Kyoto, nhưng đã lấy danh là một chuyến đi dã ngoại nên mục tiêu kia là bí mật. Phi Linh và gia đình mình chỉ có ý định tận hưởng chuyến đi này chứ không muốn dính vào mấy vụ rắc rối giữa các Hiệp Hội Phép Thuật.

Tại ga tàu cao tốc.

“Ara ara~ Linh-sensei đến sớm quá!” Shizuna ngó tới dòm lui xung quanh, vì cô ấy cũng là giáo viên tham dự chuyến đi lần này, Shizuna là quản lý của cuộc dã ngoại lần này, nhưng cô đồng thời cũng là người không biết là mục đích của chuyến đi.

“Ồ, Shizuna-sensei cũng đến sớm hơn cả tôi nữa chứ, cô không phải dạng vừa đâu!” Phi Linh cười nói.

“Thôi nào, chuyện đó rất là bình thường mà.” Shizuna một tay cầm cái bảng danh sách vẫy vẫy, một tay che miệng cười.

“Mọi người tới cũng sớm quá nhỉ?!” Phi Linh đảo mắt sang những nơi xung quanh, có hai giáo viên xung cũng đã ở đây, hai người này, một người là Seruhiko-sensei, đồng thời anh là một pháp sư bí mật trong học viện Mahora, anh có mặt trong chuyến đi lần này là để bảo vệ học sinh, một người nữa là Nitta-sensei, người này chỉ là giáo viên chỉ huy các hoạt động ngoại khóa của học viện.

Và cũng đã có một vài em học sinh lớp 3-A có mặt sớm ở đây với một vẻ hào hứng đầy mong chờ tham gia chuyến đi lần này.

“Các em đến sớm quá! Không ở ký túc xá ngủ thêm tí nữa đi.” Phi Linh nhìn các học sinh lớp 3-A vì nôn nao mà đã dậy sớm và đến trước thậm chí cả 3 tiếng đồng hồ. Phi Linh không khỏi bất ngờ mà nghĩ về thời gian đó có thể ngủ nướng bao lâu.

“Chào buổi sáng, Phi-sensei!” Shiina vẫy tay chào hỏi, những cô bạn của cô cũng đồng thời chào Phi Linh và quấn lấy Illyasviel, xem nào có Yuna Akashi, Nodoka, Yue, Haruna Saotome, có cả Kuu Fei và Kaede Nagase nữa.

“Hồi hộp quá nên đến quá ấy mà.” Kuu Fei gãi đầu cười nói.

“Ôi cha! Mọi người đến sớm hơn cả mình nữa!” Negi rốt cuộc đã đến, cậu ta vác một chiếc ba-lô trong không có cồng kềnh so với lần đến đây đầu tiên, cậu ta vẫn mang theo cây gậy phép được quấn vải của mình.

Mọi người cảm nhận được sự năng nổ, hăng hái của Negi vào buổi sớm mơi thật đúng là được tiếp theo động lực. Các em học sinh nữ cũng chào Negi như đã chào Phi Linh nhưng hăng hái hơn một chút.

Mấy cô gái vây quanh Negi và trò chuyện. Phi Linh, Eriserine, Illyasviel và Chachamaru đứng một bên nghe được hết mọi chuyện, và đa phần cuộc trò chuyện chỉ là tám nhảm thôi. Phi Linh cười nhưng cậu lại quay đi sang một bên cột tường, cậu cảm nhận có ai đó đang nhìn chằm chằm phía này nên cậu làm thế. Và cậu thấy một cô học sinh khá quen trong lớp cậu.
 
Chương 285: Khởi hành


“Sakurazaki, em làm gì mà không đến cùng với mọi người đi, đứng một mình như vậy có ổn không?” Phi Linh đến gần cột trụ gần đó, bởi vì cậu thấy một cô nữ sinh mặc đồng phục Học Viện Mahora với mái tóc đen không dài lắm, một phần tóc ở phía sau được cột lên cho gọn và nó dài ngang gáy. Setsuna mang theo sau lưng một cái thứ gì đó đặt trong bao vải, nhưng nhìn thấy chiều dài và kiểu dáng bên ngoài Phi Linh có thể đoán ngay nó là một thanh kiếm katana rồi.

“!!!” Được Phi Linh hỏi han trong khi cô không đề phòng, vì theo phản xạ, cô dự định rút thanh kiếm từ trong bao ra, nhưng khi nhìn thấy Phi Linh, Setsuna mới nhận ra mình vừa làm điều không nên làm.

“Xin lỗi thầy, Phi-sensei!” Setsuna cất thanh kiếm lại vào bao vải rồi cúi đầu xin lỗi Phi Linh.

“À, không có gì. Tại thầy đi vào góc khuất quá nên em không thấy thầy mà thôi. Cơ mà em mang theo cả 1 thanh kiếm katana cơ à.” Phi Linh cười tha thứ và hỏi để lách sang chủ đề khác.

“…” Phi Linh có ý hỏi về lý do mang theo thanh kiếm, Setsuna bỗng dưng không có ý trả lời.

“…Thôi, không trả lời cũng không sao. Nhưng đừng có dùng vào mục đích xấu nhé. Fuhu…”

Phi Linh phất tay, cậu cười. Setsuna cảm thấy không cần trả lời câu hỏi trước cũng nhẹ nhàng, và nhìn Phi Linh có phần hơi thả lỏng. Cô nói.

“Thanh kiếm này luôn đi với em rồi. Em không muốn rời khỏi nó mà thôi.”

“Thế à.” Phi Linh gật đầu.

“…”

“…”

Cả hai cùng im lặng không nói gì, bởi vì một người thì đợi người kia rời đi, một người thì chờ người kia trả lời câu hỏi còn lại.

“Em ở 1 mình được rồi. Không cần phải…” Setsuna giải thích.

“Rồi, thầy không nói về nó nữa, tùy em vậy.” Phi Linh nhúng vai nói. Sau đó cậu rời đi để Setsuna tự nhiên. Phi Linh thực tế muốn nói chuyện với các em học sinh để hiểu rõ mọi người hơn thôi, không có ý đồ gì cả. Hơn nữa một nữ sinh cầm 1 thanh kiếm lại có ai bình thường? Tìm hiểu một chút có gì cậu còn có cách mà dạy từng người dựa theo từng đặc điểm của họ.

Sau một hồi lâu chuẩn bị mọi thứ cho việc đi lại, cuối các em học sinh của lớp 3-A lẫn các lớp có tham giac vào chuyến đi lần này đã có mặt đầy đủ. Ai nấy đều háo hức như đi đón năm mới.

“Lớp 3-A, 3-D, 3-H, 3-J và 3-S đi Kyoto, hạy theo chủ nhiệm của mình để điểm danh và chia nhóm.” Shizuna gọi để tập trung các bạn nữ sinh nhanh chóng về lớp của mình.

Negi đang chỉ đạo mọi người của lớp mình chia thành 6 nhóm, Phi Linh cũng ở ngay kế bên cậu.

“Chuyến tàu Shinkasen Amasa 506 sẽ khởi hành trong ít phút nữa” Chuyến tàu thuộc chuyến đi lần này đã được thông báo qua loa. Mọi người cũng mau chóng lên tàu.

Theo thứ tự từng nhóm lên tàu.

Nhóm đầu gồm chị em sinh đôi Fuuka và Fumika, Madoka, Misa, Sakurako.

Nhóm thứ hai gồm Kuu, Chao Lingshen, Satomi Hakase, Kaede, Misora Kasuga, Satsuki Yotsuba.

Nhóm thứ ba gồm Ayaka, Chizuru Naba, Natsumi Murakami, Chisame Hasegawa, Kazumi Asakura.

Nhóm thứ tư gồm Makie, Yuuna, Ako Izumi, Mana, Akira Okochi.

Nhóm thứ năm gồm Konoka, Asuna, Yue, Nodoka, Haruna.

Nhóm cuối cùng là Setsuna, Zazie, Eriserine, Illyasviel và Chachamaru.

(Ảnh minh họa đã được cập nhật)

Một toa tàu quả thật rất rộng, cả đoàn của Học Viện Mahora chỉ chiếm chưa tới 1 toa tàu, nhưng vẫn được trả để có được 1 toa trên tàu.

Mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi. Negi và Shizuna đúng tại giữa hành lang của toa tàu để thực hiện trách nhiệm phổ biến như 1 hướng dẫn viên.

“Chuyến dã ngoại lần thứ 15 thường niên xin được phép bắt đầu. Mong các bạn sẽ biết thêm nhiều điều bổ ích trong chuyến đi 5 ngày 4 đêm này!” Shizuna và Negi thay phiên nhau lần lượt nói. Mọi người chào đón điều này bằng cách hô hoán “Yeah!!!”.

“Các bạn sẽ có cơ hội vui chơi thoải mái nhờ vào thời gian tự do rất nhiều! Cố gắng đừng để chấn thương, bị lạc hay khiến người dân than phiền, các nên ý thức về hành động của bản thân.” Negi nói với nụ cười trên miệng mình, cậu cũng hào hức không thua gì các bạn nữ sinh cả.

“Chúng ta phải chắc rằng không ai bị….Á….” Vẫn đang dặn dò mọi người, cô nhân viên bán hàng trên tàu đột ngột đẩy xe hàng đi qua thì đâm phải Negi, khiến cả lớp cười 1 tràng.

“Vui lòng làm theo hướng dẫn tiếp viên và giữ vị trí ngồi…” Loa thông bao tiếp tục nhắc nhở mọi người để đảm bảo chuyến đi không xảy ra bất kỳ sự cố nào.

Chuyến tàu cuối cùng đã khởi hành, mọi người ổn định chỗ ngồi khi tàu xuất phát và các bạn nữ sinh bắt đầu tự tổ chức những trò chơi nhỏ với nhau như đánh bài,…để tận dụng thời gian trên tàu không làm gì mà giải trí.

Phi Linh ngồi ở một hàng, một hàng có 3 chỗ ngồi kế tiếp nhau và hai hàng ghế đối diện nhau. Eriserine ngồi kế cửa sổ cho yên lành và Illyasviel thì ngồi ghế kế hành lang. Chachamaru ngồi ở hàng ghế đối diện cùng với Setsuna và Zazie theo nhóm đã được phân, Phi Linh là thành phần dư thừa chen vào nhóm 6 để ngồi thôi.

Lúc này Negi đã đi khỏi cửa ngăn cách toa xe với nhau nên hiện không có quan sát mọi người, thay vào đó Shizuna-sensei sẽ đảm nhận công việc, có vẻ Phi Linh là giáo viên nhàn nhã nhất ở đây rồi.

Phi Linh lúc bấy giờ đã ngủ thẳng luôn với chiếc bịt mắt ngủ và đi ngủ ngay và luôn rồi.

Vì có người muốn tham gia trò chơi và có người thì không nên chỗ ngồi cũng tán loạn rồi, Illyasviel cũng tham gia vào mấy trò vui nhộn chứ cô đâu chịu ngồi yên. Setsuna thì đứng dậy và đi ra khỏi toa tàu, không biết cô muốn đi đâu.

Ở hàng ghế của đang chơi một thể loại trò chơi bài, Illyasviel nghe được hình như tên là Trading card, dùng bài ma thuật đấu với nhau, nghe có vẻ khá thú vị nên Illyasviel cũng chen vào xem.

“Trông nhức đầu quá…” Illyasviel đầu quay cuồng, lúc cần đến những thứ liên quan đến Phép Thuật thì cô không thua ai, nhưng mấy lúc vận dụng đầu óc một chút thì đầu óc cô quay mồng mồng rồi.

Và có vẻ Haruna đã thua Yuna trong trận đấu này và cô phải trả tiền cược là mấy thỏi chocolate, Haruna tiếc nuối lấy trong túi xách của mình hộp chocolate.

Haruna mở nó ra.

“Hả?!” Cô mở chiếc hộp ra, và thứ cô nhìn thấy không phải chocolate, thậm chí chiếc hộp cũng to ngang 1 gang tay rộng mà lại không có lấy 1 thỏi chocolate, nhìn vào sẽ nghĩ tiệm bán chocolate này là lừa đảo, mà thay vì chocolate, Haruna lại thấy 1 con ếch.

“Pyo~~~n” Con ếch từ trong chiếc nhảy ra ngoài, Haruna nhìn thấy con ếch ngay lúc đầu đã chết đứng rồi, giờ nó nhảy ra bất ngờ thế này làm cô bật khóc vì sợ.

“Á….ááááá….!!” Haruna vì sợ mà la toáng lên, phía đối diện Yuna đang chờ phần thưởng cho chiến thắng của mình thấy con ếch nhảy cũng giật bắn người, các bạn nữ khác đang tại đó cũng ai nấy hết hồn.

Và từ từ, có vài người chú ý đến con ếch đang ngồi ở trên đầu Yuna, Fumika do buồn miệng nên mở hộp thức ăn cô chuẩn bị sẵn và đem lên tàu để ăn, nhưng mở ra thì toàn ếch với ếch. Cùng lúc đó, Shizuna mở nắp bình đựng nước được bằng inox của cô cũng đồng dạng cả đàn ếch nhảy ra, Shizuna sợ đến mức bất tỉnh nhân sự ngay lập tức.

Illyasviel bản thân trải qua nhiều thứ đáng sợ rồi nên không có sợ mấy con ếch này, cô bé nhìn tràng cảnh náo loạn này mà đổ mồ hôi, Eriserine là không thèm để tâm, có một con ếch nhảy lên trên đầu cô, cô chỉ nhắm hờ con mắt một cái, con ếch trên đầu cô đột ngột tan biến, rồi cô nghĩ đến thủ phạm của vụ gây rối này.

Phi Linh đang ngon giấc lại bị đánh thức bởi tiếng la hét sợ hãi của các cô học sinh, cậu mở miếng bịt mắt ra và thì thào.

“Chuyện gì mà ồn ào thế? Ồn cũng phải có giới h…” Phi Linh nhìn đối diện Chachamaru, cô vẫn đang ngồi yên nhìn cậu với con ếch đang ngồi ngay trên đầu cô khiến Phi Linh đang nói giữa chừng lại đứng hình.

Phi Linh một chập đứng hình quay sang nhìn Eriserine, cô không có làm gì nên cậu yên tâm, tiếp đó lại quay sáng Illyasviel lại không thấy cô đâu cả.

Phi Linh đứng dậy và nhìn thấy Illyasviel ở gần hàng ghế của các cô bạn mình, nhưng ai nấy đều la thất thanh bên trong toa tàu đã đầy ấp những con ếch trên sàn tàu.

Phi Linh nhìn thấy nhiều ếch như vậy và dựa vào cảm nhận của mình, phán đoán về thủ phạm không quá khó khăn.

Cả toa tàu loạn cả lên rồi, Negi nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ toa này nên mới quay lại, nào ngờ lại thấy toàn ếch với ếch, cậu nhanh nhanh lấy bao ni-lông bắt những con ếch lại và cho chúng vào bao. Với sự giúp đỡ của mấy bạn nữ khác, cuối cùng bọn ếch cũng bị bắt xong, Negi chỉ đạo mọi người gọi y tế giúp Shizuna đáng thương đã bất tỉnh, cơ mà đội trưởng y tế cũng ngất luôn nên tình hình không khá hơn bao nhiêu.

Được một lúc ổn định vì đã không còn ếch nữa, Negi nói chuyện nhỏ Kamo đang ngồi trên vai mình, sau đó lấy ra một lá thư từ trong áo mình.

“Hử?” Phi Linh hừ nhẹ một tiếng khi đột nhiên cảm nhận một loại shikigami đang hoạt động.

Vút…

Bức thư được Negi cầm trên tay biến mất, nói đúng hơn là bị con shikigami dạng chim Phi Linh mới cảm nhận được giựt đi mất, và nó đang bay thẳng về phía toa xe kế tiếp. Negi nhanh chóng đuổi theo con shikigami mặc cho Asuna thắc mắc vì sao cậu lại vội vả như thế.

Phi Linh tuy nhìn thấy như vậy, cậu cũng không thèm ra tay giúp đỡ, đấy là nhiệm vụ của Negi, không thể bảo vệ được một lá thư thì làm sao sau này có thể phát triển đây.

Nói đến đây, Phi Linh nhúng vai sau đó ngồi lại chỗ ngồi của mình, vì chuyến đi kéo dài khoảng 25 phút thôi, chuyện đó là vì phải chuyển tàu sau khi đến ga Tokyo, trong vòng 10 phút sẽ tiếp tục khởi hành trên chuyến Shinkansen Hikari 213 và sau đó là mất 2 tiếng rưỡi cho việc di chuyển. Chuyến tàu thứ 2 vì chán nên Eriserine ôm lấy cánh tay phải của Phi Linh và lăn ra ngủ, Illyasviel chơi mệt rồi cũng ôm lấy tay còn lại của cậu để ngủ luôn, Phi Linh lúc này không biết vui hay nên biết buồn, phía trước có Chachamaru thì không nói gì, nhưng mà còn có người khác nữa mà, may thay Setsuna đã rời đi không biết lý do cá nhân, Zazie mặt tỉnh bơ cũng không nói gì. Phi Linh chịu cảnh này trong vòng 2 tiếng đồng hồ cho tới khi đến ga Kyoto.
 
Chương 286: Chuyến đi này cũng khá rắc rối?!


Negi đã trở về sau cuộc rượt đuổi nhỏ kia, cậu ta may mắn được Setsuna giúp đỡ nên đã lấy lại được lá thư của hiệu trưởng.

---------

Hoàn toàn không thể cử động bởi hai mẹ con nhà cậu đã chiếm hết tiện nghi rồi, mà không biết là cậu chiếm tiện nghi của hai người họ hay ngược lại nữa, tuy ngực của hai người có phần không lớn nhưng chúng vẫn có, cỡ A-B đấy chứ, hơn cậu còn bị tra tấn bởi một vài cặp mắt tò mò của mấy cô nữ sinh khác không có chuyện làm.

“Tàu sắp đén ga Kyoto trong ít phút nữa. Quỷ khách vui lòng kiểm tra hành lý…” Thông báo từ loa tàu nhằm thông báo cho mọi người chuẩn bị. Cuối cùng cũng sắp nên nơi rồi.

“Chuẩn bị xuống tàu nào mọi người.” Negi hăng hái nói, đã đến nơi khiến cậu còn hào hứng hơn nữa cơ. Mọi người đang sửa soạn lại đồ đạc chuẩn bị xuống tàu.

Tuy không có mang theo nhiều đồ, vì đã có không gian trữ vật, nhưng gia đình Phi Linh vẫn phải mang theo chút đồ để đánh lừa ánh nhìn của người xung quanh chứ. Và Phi Linh và Chachamaru là người giữ hết hành lý của cả nhà.

Và sau đó mọi người đi xe theo chuyến đặt sẵn để đến đền Kiyomizu. Khi đến nơi, cảnh trí đập vào mắt mọi người là nó ở trên cao, núi bao vây xung quanh gần ¾ ngôi đền.

Kiyomizu là ngồi đền được xây dựng vào năm 778, bản thân ngồi đền cũng được xây dựng ngay trên núi, được bao phủ xung quanh bởi màu xanh của cánh rừng mát mẻ.

Vừa mới đến thôi, mọi người đã hào Fppb9LZv hứng chụp ảnh lưu niệm rồi, sau khi đã chụp ảnh xong, mọi người tiến vào trong khuôn viên của đền.

Ai cũng có cái để mà ngắm và thỏa sức chụp hình.

Tại một nhóm, Yue vừa cầm một hộp nước hoa quả, vừa kể.

“Nơi này thường dùng làm nơi để tổ chức ca múa, diễn thông về Phật Nghìn Tay…”

Negi ngạc nhiên với vốn kiến thức Yue, Yuna không khỏi khen ngợi Yue.

“Yue rất thích tìm hiểu về chùa chiền tượng phật mà.” Haruna giải thích cho Yuna.

Tại một nơi khác gần đó, cũng là các cô gái của lớp 3-A ngắm cảnh tại ban công, nhìn xuống đúng là rất cao, nhưng ngược lại với độ cao chính là phong cảnh rất đẹp.

Tham quan một chút phần ngoài của đền, đoàn dã ngoại tiếp tục hướng đến kiến trúc khác của đền, đi qua một dãy các bậc thang. Các cô nữ sinh lại náo nức với câu chuyện về hòn đá bói tình duyên của Yue, hòn đá đó đặt ngay gần lối vào khi chúng ta bước lên đến điểm cuối của đoạn bậc thang này.

Quá trình để bối tình duyên là như này, có một hòn đá đặt ở ngay khi hoàn thành việc đi thang bộ, và cách hòn đá đó 20m chính là một hòn đá khác, Yue nói rằng khi nhắm mắt lại và bước đi từ hòn đá đầu đến hòn đá cách 20m đó thì tình duyên sẽ như ý.

Ayaka, Makie và cả Nodoka đều muốn tham gia, mọi người ở ngoài đứng cổ vũ và chỉ đường, đắng cay Nodoka khá là hậu đậu, mọi người chỉ cô đường đúng, cô lại đi đường sai.

“Mình có linh cảm chẳng hay ho gì khi trò Yukihiro và trò Sasaki tham gia vụ này.” Phi Linh tự lẩm bẩm. Trong lúc đó Illyasviel cũng muốn tham gia nhưng có chút không tự tin về vụ tình cảm này, Eriserine dĩ nhiên chẳng để tâm đến trò này rồi.

“Tớ cược 50 yên cho Makie!!”

“100 yên cho lớp trưởng!”

Vì Nodoka đã hoàn toàn rời khỏi trận chiến tình duyên này nên cả đám đã biến trận đấu này thành 1 vụ cá cược không hợp pháp với hai đối thủ.

“!!!” Lại 1 lần nữa, Phi Linh lại cảm giác được dấu hiệu của ma lực ở đây. Linh lực là một cách gọi khác của ma lực mà thôi, còn nhớ hay không đã từng để cập đến pháp sư phương Đông cùng phương Tây, phương Tây gọi nó là ma lực, còn phương Đông chính là gọi linh lực. Cho nên ở đây pháp sư phương Đông thường sẽ gọi năng lượng thi triển là linh lực.

Quảng đầu đi từ từ, nhưng ngay sau đó.

“Xác định mục tiêu, tớ đi trước đây!”

“Á! Lớp trưởng chơi xấu!” Makie thốt.

Ayaka đột nhiên tăng tốc, cô chạy nhanh đến phía hòn đá cỡ trung nằm ngay trước mặt cô, khiến mọi người bất ngờ tưởng rằng cô ăn gian, nhưng nhờ cách nào đó mà Ayaka không hề mở mắt, Makie lại ăn mở hờ mắt để đuổi theo Ayaka.

“Ăn gian! Cậu chơi mở mắt phải không?” Makie mở hờ mắt mà rượt theo Ayaka.

“Hô hô hô! Tớ đạu cần phải làm thế! Lần này tình cảm của tớ với giáo viên “N” sẽ được đảm bảo rồi!” Ayaka tự tin giọng điệu, cô cười nói.

“Kya!!!!”

Tiếp đó, 1 chuyện chả ai ngờ, hai cô gái đang thi dua với nhau đột nhiên rớt tọt xuống 1 cái hố. Ai làm 1 cái hố ngay giữa đường như thế cơ chứ?

Mọi người thấy thế cũng bị hốt hoảng 1 chập, sau đó mọi người chạy lại trước cái hố để xem.

“Lại là ếch ư?!!” Giọng của Ayaka và Makie hét toáng lên ngay dưới cái hố, mọi người ở trên nhìn xuống thấy hai người họ ở dưới với cái tư thế hơi thiếu tế nhị một chút, còn nữa là có cả đống ếch cùng họ nữa.

Phi Linh nhìn lại tự hỏi, bọn thuật sĩ ở Hiệp Hội Pháp Sư Kansai sao toàn làm mấy trò con nít không thế?

Negi và Asuna cùng môt số bạn nữ khác cùng nhau kéo Ayaka và Makie khỏi cái hố chứa đầy ếch. Trong lúc đó, Nodoka cuối cùng đã mò ra được hòn đá được coi là đích đến một cách khó mà hiểu được.

“Cậu làm trò gì vậy hả lớp trưởng? dám đây là trời phạt cái tội ăn gian đó!” Asuna trách móc Ayaka một chút.

“Gì…tớ không ăn gian mà!” Ayaka chối cải.

Cười hờ cho cuộc tranh cải này, Negi ngó nghiên xung quanh nhằm tìm ra ai giở trò. Negi ngẫu nhiên lại nhìn thấy Setsuna ở gần đó.

“Bỏ đi, giờ tới suối Otowa nào.” Asuna dẹp mọi chuyện và đề xuất. Phi Linh lúc này đi đến kế bên Negi trong lúc cậu ta vẫn đang suy nghĩ. Cậu đặt tay lên đầu Negi và nói.

“Nhóc Negi này, đừng có nhìn người mà đoán nọ, không tốt cho lắm đâu.” Phi Linh nhẹ khuyên bảo và trong đó có ẩn ý rằng Setsuna không phải như Kamo nói.

Sau đó Phi Linh quay lại với Eriserine, Negi đứng nhìn bóng lưng cậu và lấy tay sờ lên đầu rồi suy nghĩ.

“Anh nói với nó điều đó làm gì? Như vậy mất cả trò vui!” Eriserine có hơi hậm hực.

“Ma~ mặc dù anh nói như vậy nhưng chắc gì nhóc ấy đã nghe và làm theo. Con chồn kia nói nhiều thứ thừa thì nhóc ấy cũng tin thì lời anh có đi vào đâu.” Phi Linh nhúng vai giải thích với Eriserine.

“Oa! Hình như là nước suối như ý phải không?” Illyasviel vừa chỉ tay về phía 3 dòng nước chày xuống từ phía trên của 3 đường dẫn nước được làm bằng gỗ được thiết kế chảy xuống một chiếc hồ từ trên cao.

“Tính từ phải qua là sức khỏe, sự thành đạt và hôn nhân….” Yue đáp lại với Illyasviel.

“Sức khỏe, thành đạt, hôn nhân…” Illyasviel tự thì thầm và suy nghĩ về ba điều này. Cô bé hình như không thể quyết định mình nên hứng nước ở dòng chảy nào. Sức khỏe thì cô không lo bởi vì cơ thể cô bất tử, thành đạt thì, tuy có hơi khó nói, nhưng với Chén Thánh, có lẽ không có gì không làm được, con về hôn nhân…

Illyasviel vẫn chưa có ý nghĩ hay dự định về nó cả. Cô bé đành từ bỏ việc dùng ráo hứng nước từ dòng chảy ơ ngay phía trên trong khi mọi người ai cũng hứng nước ở dòng chảy hôn nhân. Nhìn mọi người chen chúc nhau trông cũng rất vui.

Hứng xong, mọi người ai cũng uống nước trong ráo mình vừa hứng, uống liên tục càng nhiều càng tốt, nhưng không hiểu sao uống xong thì cả đám lăn ra ngủ.

“Trời ạ! Trong nước có rượu sake!” Phi Linh lo lắng nói, cậu quay tìm Eriserine, hình như cô vợ của cậu vừa lấy một ráo từ cái này để uống thì phải.

“Uwa?! Eri?!” Tự nhiên cậu bị kéo xuống nằm trên đất, Eriserine thân người nhỏ nhắn ngồi lên người của cậu, vẻ mặt đỏ ửng, đôi mắt cong xuống một cách yêu kiều, hơi thở có phần hơi nóng.

“Linh…” Eriserine lửng chửng nói.

“Eri, em bị say thật đó hả?” Phi Linh không dám suy nghĩ bậy bạ vào lúc này, cần phải ngăn Eriserine lại trước khi cô làm cái gì đó, nếu không thì tai họa ập vào thế giới cũng không chừng.

“Em nóng quá….”Eriserine áp sát cơ thể cô vào người cậu, nhìn từ góc nhìn của Phi Linh có thể thấy chiếc của Eriserine đang phanh phui ra một bộ ngực khiêm tốn, chân của Eriserine đang thúc giục phần dưới của Phi Linh một cách khiến cậu khó mà kiểm soát.

Phi Linh tâm có chút loạn, cái này là thật hay giả đây? Eriserine đúng là chơi ác!

Phi Linh chịu thua rồi. Và lúc này thì…

Eriserine hôn nhẹ lên trán Phi Linh một cái, sau đó cô đứng lên.

“Fuhu…lừa anh đúng là vui khó tả!” Eriserine cười một khoái chí nói. Phi Linh nghe vậy lập tức cứng đơ cả người, hóa ra cậu nghĩ Eriserine đang đùa giỡn là thật, nhưng cách Eriserine diễn thật làm cậu không thể nào kiềm chế được cơ thể mình, mặc dù tâm chí vẫn có suy nghĩ ổn định.

“Em đùa quá rồi, làm anh chết mất!” Phi Linh than thở với Eriserine.

“Cái đó ít nhất nên như thế, em chán lắm!” Eriserine nói.

“Rồi, sắp tới có trò vui phải không? Em cứ tận hưởng là được rồi, anh không có khiến cho nó kết thúc sớm đâu.” Phi Linh dỗ Eriserine mất một lúc, sau đó nhìn xem các nữ sinh lớp 3-A, xém tí nữa các giáo viên khác biết chuyện có rượu rồi, nếu mà biết thì chuyến đi coi như tan tành, cũng may là không có ai nghi ngờ.

Sau đó, đoàn dã ngoại bắt xe buýt những em bị say về khách sạn. Illyasviel cũng mau chóng giúp đỡ mọi người di chuyển các bạn khác, cũng may cô suy nghĩ kỹ không uống mấy thứ nước đó, không thì tình trạng không biết sẽ như thế nào. Nghĩ đến Illyasviel thực sự có phần hơi rùng mình. Không biết có làm gì xấu nếu có chuyện đó xảy ra.

Phi Linh nghĩ đến cô nàng Setsuna, khi không lại biến mất, không đi chúng với mọi người, làm cho hiểu lầm của nhóc Negi ngày càng lớn, mọi chuyện càng lúc càng khó mà giải thích.

“Ít nhất muốn bảo vệ con bé Konoka thì cũng đừng đi đâu xa con bé chứ.” Phi Linh tự nói với bản thân, và đó là lời khuyên cậu muốn nói cho Setsuna nhưng tạm thời thì chưa có dịp rồi.
 
Chương 287: Giúp đỡ


Bắt xe buýt và đến khu du lịch Arashiyama, vì không thể nhờ vào các giáo viên khác để dìu các bạn đã say về phòng nên Phi Linh đành cõng một cô về phòng, và vì lý do “thấy toàn bộ và không được nói” mà Phi Linh lúc này cõng Ayaka phía sau lưng.

“Anh đi tắm đây, tổ giáo viên đến giờ tắm rồi.” Khi quay về phòng của mình, Eriserine ngồi trên ghế, giáo viên được sắp xếp ở phòng riêng với học sinh nên không có chuyện Eriserine và cậu ngủ chung với nhau rồi, nhưng Eriserine đột nhiên xuất hiện trong phòng của giáo viên nam, may là Nitta-sensei và Naruhiko-sensei đã đi trước đến phòng tắm rồi.

“Ồ, đợi em tắm rồi anh tắm chung luôn đi~” Eriserine cười nói.

“Thôi em muốn anh chết thế nào chứ kiểu chết đó anh không ham.” Phi Linh nói.

Sau đó Phi Linh rời khỏi phòng nghỉ của giáo viên nam và đi đến phòng tắm, Eriserine cũng không có hứng lại nếu không có Phi Linh, nên cô cũng đi khỏi đó.

Tại phòng tắm dành cho nam.

Lúc Phi Linh đi vào thì hai giáo viên Nitta và Naruhiko đều đã tắm xong rồi.

“Làm cái gì mà nhanh thế? Không lẽ mình cõng người mà cũng làm thời gian trôi nhanh vậy à?” Phi Linh lẩm bẩm, thường thì tắm nước nóng phải lâu lắm. Nhìn lại đồng hồ treo trên tường ở phòng thay đồ, lúc này đã khoảng 7 giờ rồi.

“Thế…mình lại tắm 1 mình rồi…” Phi Linh tự nói với chính mình.

Tại trong tầm mắt của Phi Linh là một phòng tắm lộ thiên, hơi nước xông lên do nhiệt độ của nước cao và những bệ đá trong nước nhú lên cũng tạo cho bể nước nóng này thêm phần đặc sắc, rất đẹp.

Gió thổi vi vút trên núi nên ở đây cũng mát.

“Sao mình thấy lẻ loi quá…” Phi Linh giọng từ từ hạ thấp xuống.

“Ai nói rằng anh ở đây một mình.” Eriserine khi nào đã ở ngay kế bên Phi Linh và chẳng có thứ gì che thân cả.

“Đúng rồi, có em ở đây làm sao anh cô đơn được cơ chứ.” Có hay không cậu đã biết thế Eriserine cũng lầy lội mà xuất hiện trong này.

“Haizz…Để anh gội đầu cho em.” Phi Linh đành chọn việc này để làm.

“Umu.” Eriserine gật đầu đồng ý, sau đó cả hai bước sang một bên của bể tắm là 1 khoảng trống để tắm rửa.

Phi Linh lấy dầu gội từ chai đã có sẵn trong phòng tắm, chà trên tay cho đến khi ra bọt rồi gội đầu cho Eriserine.

Sau khi gọi đầu cho Eriserine xong thì Phi Linh cũng tự mình gội rồi Phi Linh xuống bể tắm nước nóng đầy hơi nước. Nước nóng nhưng không khí rất mát làm cho việc tắm lộ thiên không thấy lạnh chút nào, ngược lại rất thoải mái.

Eriserine dáng người nhỏ nhắn, cô thuận tiện ngồi vào lòng của Phi Linh. Không khí có phần mùi mẫn hơn nhiều.

“Nghĩ lại hình như chúng ta chưa tắm với nhau bao giờ nhỉ?” Phi Linh thấy không khí khá im lặng nên cậu mở lời bắt chuyện trước.

“Vậy à…” Eriserine đáp.

Rầm…..

Đột nhiên ở bên bể tắm nữ vọng ra tiếng động lớn ầm ĩ khiến bầu không khí mùi mẫn của Phi Linh cùng Eriserine tan đi.

“Bọn chúng lại có chuyện rồi.” Phi Linh thở dài, sắp tới lại nhiều thứ để xử lý rồi.

“Umu…” Eriserine ngâm mình trong nước lâu và ngồi với Phi Linh hơi lâu nên cô ngủ gục mất rồi, vừa rồi chỉ là thấp thoáng cô nghe và theo phản xạ mà đáp lại thôi.

“Yare yare~ Buồn ngủ tới mức này sao?” Phi Linh nhận ra Eriserine đã thiếp đi mất rồi, nên cậu chỉ tự nói với mình câu vừa rồi.

“…” Phi Linh lúc này phải lau cả thân thể cho Eriserine thay vì sử dụng Phép Thuật để hong khô người cho cô, bởi vì Eriserine vô cùng mẫn cảm với Phép Thuật, có khi dùng đến ma lực còn khiến cô ấy dễ dàng tỉnh giác còn hơn là việc lau cơ thể một cách thủ công.

Dường như đã quen với việc quan sát cơ thể của Eriserine, Phi Linh chẳng thấy có gì lạ, cậu không hề thấy đỏ mặt xấu hổ vì phải nhìn thấy “chúng”. Giống như kiểu là “Eriserine thì chúng ra sao cũng được, cậu nhìn quen rồi”.

Khi đã lau mình xong cho Eriserine, Phi Linh lấy khăn tắm che lại cho cơ thể nhỏ nhắn của cô và bế cô lên. Sau đó là đi ra ngoài.

“!!!” Lúc ra thì Phi Linh nhìn thấy Konoka và Asuna đang đứng phía bên ngoài bể tắm nữ, hình như hai người nghe được tiếng động bên trong phòng tắm. Phi Linh xoay người len lén chuồn đi trong yên lặng.

“Are~ hình như có ai đó vừa mới đi qua đây phải không vậy?” Konoka quay lại phía Phi Linh, nhưng Phi Linh không có đó.

“Hả? Cậu bị sao thế? Làm gì có ai.” Asuna nhìn Konoka nói.

“Ừ, chắc mình nhìn nhầm.” Konoka cười nói.

Trong lúc đó một góc của hành lang chỉ ở ngay đó, Phi Linh đã nhanh chóng kịp thời rẽ vào để hai cô gái không thấy mình nữa.

“Hên thật! Xém nữa là hai đứa nó thấy Eri trong bộ dạng này với mình từ trong phòng tắm ra thì không biết sẽ có chuyện gì nữa…” Phi Linh vừa kịp trốn không khỏi cảm thấy may mắn.

Sau khi đã thoát được ánh nhìn của mọi người như một ninja, Phi Linh đến được phòng của Eriserine và Illyasviel cùng với Chachamaru, Zazie và Setsuna vẫn chưa về.

“Ể?! Sao Phi Linh không gọi Illya đi tắm cùng?” Illyasviel hơi bất mãn, Chachamaru đảm nhận việc sắp xếp cho ngủ cho Eriserine.

“Thôi nào, Illya. Con chuẩn bị đi ngủ chung với Eri đi. Ta cũng mệt lắm rồi.” Phi Linh phiền muộn nói.

“Hừm mu…..” Illyasviel không can tâm gầm gừ một cách dễ thương.

“Thôi ta đi đây. Illya nhờ và em nhé Rainyday-san.” Phi Linh mở cửa kéo và đi ra ngoài.

Trên đường đến hành lang Phi Linh đi với tốc độ không hề nhanh chút nào, cứ như cậu đang bán chút thời gian chỉ để đi bộ trên hành lang này vậy.

Đi một cách vô định, Phi Linh lại gặp cô bé Setsuna đang bắt ghế lên và dán một vài tấm bùa trên khung cửa lối ra vào.

“Em làm gì thế, Sakurazaki?” Phi Linh nhìn Setsuna mà hỏi. Bị hỏi, Setsuna giật mình, quay lại và định rút thanh kiếm ra, nhưng vì thấy Phi Linh là người gọi mình nên không rút kiếm nữa.

“Vâng…” Setsuna có vẻ không biết Phi Linh cũng là “pháp sư” nên biết phải nói thế nào.

“A! Phi-sensei, Sakurazaki-san!” Negi và Asuna từ một phía cầu thang đi xuống, không biết là làm gì, có lẽ cũng vô định dạo chơi như Phi Linh.

“Bạn đang làm gì vậy?” Negi thắc mắc nhìn Setsuna hỏi.

“…” Setsuna nhìn Phi Linh im lặng không nói.

“Oi cha! Tưởng Sakurazaki biết danh tính của thầy rồi chứ. Nhóc Negi hỏi thì về nó thì em cứ nói, thầy cũng là pháp sư mà.” Phi Linh cười giải thích. Bên Negi và Asuna đã biết từ lúc đi quán ca-fê hôm kia rồi nên không quá bất ngờ lắm.

“…! Vậy ạ. Em đang lập kết giới để chặn bọn shikigami…” Setsuna nghe Phi Linh, không hề nghi gì, và cô nói dự định của mình khi trèo và dán những tấm bùa lúc nãy.

Sau đó Negi và Asuna xuống cầu thang và đến một chiếc ghế nghỉ để ngồi đồng thời mua một chút nước uống từ máy bán hàng tự động gần đó.

“Ừm…Setsuna này…Bạn biết dùng Phép Thuật của người Nhật không?” Negi thông thả hỏi Setsuna.

“Vâng…nó để bổ sung cho kiếm thuật của em.” Setsuna đi xung quanh và dán những tấm bùa nhưng không quên trả lời Negi.

“Ra thế! Vậy cô chắc như một kiếm thuật sĩ rồi!” Kamo đứng trên đầu Negi và nói.

“Mà Kagurazaki cũng biết về Phép Thuật sao?” Setsuna băn khoăn về việc người lạ biết về Phép Thuật nên hỏi

“Được mà, không sao đâu!”

“Là người trong cuộc luôn ấy chứ!”

Negi nói và Asuna thêm vào ngay sau đó.

“Cơ mà, lúc này thầy nghe có tiếng động khá lớn trong phòng tắm nữ. Bộ có chuyện gì sao?” Phi Linh thắc mắc.

Nghe được Phi Linh hỏi, Negi lẫn Setsuna nhìn cậu sau đó quay sang nhìn nhau rồi hơi hơi đó mặt. Phi Linh cảm thấy không khí hơi lạ nên đổi chủ đề.

“Thôi. Chuyện đó chắc không hay ho gì…(dù sao bên mình cũng có tốt gì).” Phi Linh nói nhưng trong tâm thầm nghĩ thoáng lại vụ Eriserine bay vào bể tắm chung với cậu.

“…Trở ngại đối phương gây ngày càng tăng…Nếu cứ tiếp tục thế này, càng thêm nguy hiểm cho tiêu thư Konoka, chúng ta cần phải có biện pháp để đối phó với chúng.” Setsuna nghiêm túc nói.

Cô quay sang nhìn Negi.

“Negi-sensei này, nghe đâu thầy là 1 pháp sư phương tây thuộc loại cao tay, thầy nghĩ có cách gì không? Mà hình như đối phương cứ lấn tới là do biện pháp của chúng không mấy tác dụng.”

“X…xin lỗi mà!” Negi như bị ghim vài mũi kim vào chỗ đau, có vẻ cậu ta còn non nên không có mấy cách xử dGHc45p4 lý.

“Vậy…cô thật sự bên phe chúng tôi à?” Kamo hỏi.

“Vâng!” Setsuna đáp.

“Hình như con chồn này vẫn hay nghi ngờ người khác quá nhỉ.” Phi Linh và Asuna tư tưởng lớn gặp nhau. Kamo hơi thộn cái mặt ra nhưng nó nhanh chóng xin lỗi Setsuna, cả Negi cũng thành thật xin lỗi cô.

“Bạn có thể cho tôi biết rõ hơn về đối phương được không?” Negi hỏi.

“….Đối phương là những thuật sĩ onmyou (âm dương), một phân nhánh của Hiệp Hội Pháp Sư Kansai, thế nên họ cũng biết sử dụng shikigami…”

“Những thuật sĩ này xuất hiện ở Kyoto từ lâu rồi, họ sử dụng thuật Onmyou riệng biệt của người Nhật. Cũng như các pháp sư tây Phương như Negi-sensei và Phi-sensei, điểm yếu của họ là không tự phòng vệ được khi niệm chú.”

“Nếu các pháp sư Tây phương có partner trợ giúp thì những thuật sị Onmyou đẳng cấp cao dùng quỷ Zenki (tiền quỷ) và Goki (hậu quỷ) để tự về. Bao lâu vị thuật sĩ còn, không gươm giáo hay Phép thuật nào có thể tác động đến chúng.”

“Zenki và Goki à?” Negi lẩm bẩm. Asuna có vẻ ngu người. Phi Linh gật đầu đã hiểu.

“Hơn nữa, Hiệp Hội Pháp Sư Kansai cũng có mối quan hệ mật thiết với võ đường Shimeiryuu. Shinmeiryuu bản chất là 1 tổ chức trừ tà, bảo vệ kinh đô. Không nói sang gì, nhưng họ thực là một lực lượng thiện chiến. Nhưng kiếm sĩ Shinmeiryuu kết hợp với các thuật sĩ sẽ thành 1 tổ đội khó lường…” Setsuna liên tục giải thích mọi thứ cho mọi người.

“Chà…Thầy không có ý nói gì, nhưng thầy thực sự muốn quan chiến thử các tuyệt kỹ mà kiếm thuật phái Shinmeiryuu đấy.” Phi Linh cười nói.

“Phi-sensei là một kiếm sư sao?” Setsuna nhìn Phi Linh mà thắc mắc.

“Ừm…tạm gọi như vậy cũng được.” Phi Linh gật đầu đáp.

“Nói như Setsuna thì Shinmeiryuu cũng là kẽ thù sao?!” Negi lo lắng nói.
 
Chương 288: Có chuyện bất thường?


“E là họ sẽ xem em như 1 kẻ phản bội, viì em đã bỏ Kansai đến Kantou. Nhưng vì muốn bảo vệ tiểu thư, em không thể làm khác.”

Setsuna nói.

“Chỉ cần cô ấy an toàn là em mãn nguyện rồi.”

Nhìn Setsuna bày tỏ 1 cách rất chân thành, Negi và Asuna có vẻ như đã bị thuyết phục bởi tấm chân tình.

“Hiểu rồi, Sakurazaki!” Asuna đột nhiên đứng dậy và mạnh miệng hô. Hành động này khiến ba người ngồi gần chú ý hướng hết ánh mắt về cô.

“Biết cậu không hề ghét Konoka là đủ rồi! Bạn của bạn mình cũng là bạn, phải không? Tớ sẽ giúp cậu!” Asuna lời lẽ vui vẻ nhưng nửa phần đáng tin đấy.

“Kagurazaka…”

“Đúng rồi! Quyết định vậy đi!” Negi tán thành.

“Đội thiên thần hộ mệnh lớp 3-A được thành lập!! Chúng ta sẽ bảo về lớp 3-A khỏi Hiệp Hội Phép Thuật Kansai!” Negi tự biên tự diễn.

“Tên gì kỳ vậy?!” Asuna thắc mắc.

“…” Phi Linh im lặng từ nãy đến giờ để cho mấy cô cậu này thông thả nói chuyện.

“Phi-sensei? Thầy nghĩ sao?” Setsuna là người chú ý đến Phi Linh từ đầu đến giờ, cô thấy Phi Linh không lên tiếng vì tôn trọng mấy cô cậu này, nên cô cũng muốn hỏi ý kiến của Phi Linh về việc này.

“Ừm…ngay từ đầu thầy đã thấy ý định của em rồi. Thầy là 1 giáo viên, thầy không thể thấy học sinh của mình gặp nguy hiểm mà không cứu được.” Phi Linh cười nói.

Setsuna nghe được không khỏi mừng rỡ, dù sao Phi Linh cũng là người lớn, hơn nữa là pháp sư, có thể sẽ giúp được rất nhiều.

“Nếu em đã cố gắng đến như vậy để bảo vệ Konoe, thế thì em có thể sang bên phòng của nhóm 1 để ngủ cũng không thành vấn đề. Có gì thì nhóc Negi sẽ chịu trách nhiệm.” Phi Linh chỉ ngón cái về phía Negi.

“Đúng vậy, đúng vậy….ủa? Sao tôi lại phải chịu trách nhiệm?” Negi gật gật đầu nhưng sau đó lại thắc mắc.

“Tất nhiên là vì nhóc là chủ nhiệm rồi.” Phi Linh nói.

“Đúng rồi…” Negi vẻ mặt bí xị. Asuna cười vào mặt Negi.

“Thôi không cần như vậy đâu thầy, chỉ cần nhờ Asuna là được rồi, em sẽ đi cùng cậu ấy sẽ xem qua một chút.” Setsuna nói.

“Em muốn sao cũng được.” Phi Linh nói.

“Thôi tôi đi canh gác xung quanh, có khi đối phương sẽ quay lại…” Negi gác chuyện chịu trách nhiệm kia sáng 1 bên rồi chạy đi.

“Ấy! Chờ chút, Negi!” Thấy Negi vội vội vàng vàng, Asuna gọi Negi.

“Không sao đâu. Bọn mình đi canh các phòng là được.” Setsuna nói với Asuna, sau đó nhìn Phi Linh.

“Vậy mọi chuyện nhờ thầy hỗ trợ, Phi-sensei.”

“Ừm, cứ để thầy lo.” Phi Linh nói. Sau đó Setsuna và Asuna chạy về phòng của nhóm 5.

“Oái!”

“Ối!”

Setsuna va Asuna vừa mới rời đi, Phi Linh lại nghe tiếng Negi và 1 người nào nữa thốt ở ngoài kia. Phi Linh bước ra ngoài cửa, nhìn qua tấm kính, cậu thấy Negi đang giúp 1 cô giúp việc thu gom lại đống khăn lau bị rơi lung tung ra ngoài.

“Tên nhóc này hậu đậu thế?” Phi Linh đổ mồ hôi.

Sau khi đã dọn xong, Negi liên tục xin lỗi và tiếp tục chạy ra khỏi khách sạn.

Cô gái giúp việc tóc đen hơi dài, lấy cặp kính ra và đeo lên, sau đó đột nhiên có 1 vài con khỉ ngáo ngáo xuất hiện.

“Một tiểu pháp sư dễ thương đấy, phải không nào?” Cô gái thì thầm.

“Ồ, biết tên nhóc đó là pháp sư cơ à? Cô không phải dạng tầm thường đâu nha.” Phi Linh đứng kế bên cô và nói.

“…” Cô gái do nghe được tiếng Phi Linh mà quay lại, cô nhìn Phi Linh, Phi Linh khoánh tay đứng trước mặt cô gật đầu. Cả hai im lặng.

“Kya!!!!” Cô gái như có tật giật mình khi nhìn thấy Phi Linh. Sau đó vội vã chạy vào trong khách sạn.

“Hửm? Làm cái gì hoảng thế? Ồ mà…hình như trên người cô ta có tỏa ra ma lực…” Phi Linh nhìn bóng lưng cô gái kia đẩy chiếc xe vội vã mà nhíu mày.

“Ma~ kệ vậy.” Phi Linh nhúng vai, sau đó đi về phòng của mình.

---------

“Tên kia danh phận là cái gì? Hắn ta nói “pháp sư”, không lẽ hắn cũng là một pháp sư phương Tây sao? Mình không cảm nhận bất kỳ linh lực gì từ hắn cả…” Cô gái tóc tên lúc này chạy vội đi lúc này giảm tốc, ngực vẫn đang nhấp nhô do mệt.

“Nếu tên kia là đó có lẽ không vấn đề gì đâu. Nhìn bảnh trai nhưng chỉ là tên đầu đất thôi.” Cô gái lẩm bẩm.

---------

Mười lăm phút sau. Sau khi Setsuna và Asuna đến phòng nghỉ của nhóm 5.

“Tớ đi trước đây.” Sau khi đã biết Konoka không có vấn đề, Setsuna an tâm giao việc trong coi lại Asuna và chào tạm biệt.

“Lát gặp nhé.” Asuna vẫy tay tạm biệt Setsuna. Setsuna rời đi.

“Haa…Mệt thật…” Asuna cởi áo khoác để lộ ra bộ đồ ngủ của khách sạn dành cho khách.

“Um…ai đó?...Asuna?” Konoka bỗng dưng đang ngủ lại thức dậy.

“A, xin lỗi, tớ lỡ làm cậu thức…” Asuna xin lỗi.

Konoka lật chăn mình ra và đứng dậy, do vừa mới thức nên hơi có phần mớ ngủ mà đi đứng không được vững vàng.

“Này, cậu đi đâu vậy?” Asuna thấy Konoka đột ngột quá nên hỏi. Dù sao cô cũng đang giám sát Konoka mà.

“Toilet…” Konoka vừa đi vừa đáp.

“Ô~cẩn thận nhé!”

“Ừ~”

“…Oa, buồn ngủ quá rồi!” Asuna lấy tay che miệng mình lại trong khi đang ngáp.

Mười phút sau…

“Kỳ vậy…” Asuna đột nhiên có cảm giác gì kỳ lạ nên không ngủ được.

“Cậu chưa ngủ nữa hả, Asuna?” Yue cũng mơ màng tỉnh dậy vì muốn đi toilet.

“Yue, cậu cũng dGCpTc3p đi toilet à?” Asuna hỏi.

“Ừ, bộ có người trong toilet à?” Yue vẻ mặt hơi khó chịu, chắc cô nhịn lâu rồi đây. Asuna vẻ mặt ngày càng lo lắng hơn, nhưng vừa nãy năm phút trước cô đã vào mà hỏi thử nhưng bên trong có giọng Konoka nhưng lại là “đang có người” liên tục.

“Bạn Kagurazaka! Tiểu thư Konoka đâu?” Setsuna đột nhiện mở xầm cửa ra mà hỏi Asuna, Yue không thể nào chịu nổi nữa, vẻ mặt có phần đỏ chót.

“C…cậu ấy vẫn còn trong toilet…” Asuna chỉ chỉ về phía lối vào toilet.

“Bao lâu rồi?!” Setsuna bộ dạng gấp gáp hỏi.

“Mười phút rồi đấy…Ư…” Yue nhảy tưng tửng vì cô không thể di chuyển được nữa thì phải, có chút đáng thương.

“Konoka, cậu còn trong đó chứ?” Asuna gõ cửa toilet. Và đáp lại cậu là “đang có người” như lúc nãy cô đã nghe.

“Konoka!! Tớ đang cần đi gấp này!!!” Yue chạy lại đập cửa liên hồi, ý chí sắt đá cỡ nào mới khiến cô tiến được đến cửa toilet.

“Đang có người….” Vẫn câu trả lời tương tự, giọng ý chang mà ngữ điệu cũng y chang đến khó chịu.

“Ư…ư…” Đáng thương cho cô gái dễ thương của lớp 3-A, Yue chịu hết nổi không, cô đang khóc đấy.

“T…tớ nhịn hết nổi rồi….” Yue giọng yếu ớt nói. Trong khi Asuna và Setsuna đã nghi vấn chuyện này đến cực điểm rồi.

“Tiểu thư, tôi xin thất lễ!” Setsuna đồng thời cùng với Yue đang rất gấp gáp phá cửa mà vào. Bên trong toilet lại không có bóng dáng của Konoka, thay vào đó là 1 tấm bùa phát ra tiếng.

“Chết tiệt! Chúng ta bị lừa rồi!” Setsuna tức tối quát. Trong khi đó Yue mặc kệ trời trăng mây gió mà đuổi hết hai cô nàng khác ra ngoài để có thể thông thả đi toilet.

“Kagurazaka, cậu đi thông báo cho Negi-sensei và Phi-sensei đi, mình sẽ đuổi theo.” Setsuna nói.

“Khoan, cậu có biết đường nào mà mò?” Asuna hỏi.

“…” Setsuna không thể không chấp nhận điều Asuna vừa nói.

“Hả?! Tiếng của Negi?” Asuna đột nhiên tự lẩm bẩm.

---------

Phi Linh lúc này không ngủ được. Cậu lại ra ngoài hóng gió một chút. Trông cậu khá cô đơn, cậu không có mang theo cái gì dùng làm đồ nhấm hay bia để uống cả, tuy là người lớn rồi nhưng cậu cực kỳ ghét bia và rượu, thuốc lá tương tự như vậy, nó làm cậu khó chịu cực kỳ, cũng vì vậy mà cậu chẳng bao giờ dùng túy quyền một cách thành thục được.

“Oiya~ trăng hôm nay khuyết nhưng sao lại có một con khỉ to thế nhỉ?” Phi Linh híp mắt lại nhìn vào bóng đen được soi sáng bởi ánh trăng khuyết, hình dáng của một con khỉ, nó nhảy rất cao, và đáp xuống ở ngoài xa xa khách sạn.

Nhìn con khỉ, Phi Linh chợt nhớ ra, lúc nãy khi nhận lời giúp đỡ Setsuna, cậu lại quên không cho cô cái gì để liên lạc.

“May là mình còn có định vị tọa độ của con bé.” Phi Linh lẩm bẩm.

“Không biết bọn họ giờ đang làm gì?” Phi Linh hoàn toàn không có biết chuyện gì đang diễn ra ở ngoài đó. Con khỉ vừa rồi chính là người vừa Konoka đi, và chạm mặt Negi, Negi yếu thế hẳn bởi những con shikigami chặn mồm cậu lại và không thể đọc chú ngữ được.

“Mình nên kiểm tra một chút Eri và Illya đã ngủ chưa.” Phi Linh nói với chính mình, sau đó nhảy xuống từ mái nhà khách sạn và đi đến phòng của nhóm 6.

Cậu như một tên ninja, nhảy xuống và nhìn sang khe cửa sổ, lén lút quan sát tình hình của hai vợ con mình như thế nào. Eriserine đã chìm vào giấc ngủ rồi, dù tối ra sao, dù cô có mạnh cỡ nào thì Eriserine vẫn thích ngủ vào ban đêm thôi.

“Thật đúng tính lười của em chả bao giờ bỏ được cả.” Phi Linh cười.

“Ui da!” Phi Linh nhìn thấy 1 cây dao bay ngang qua mặt mình, sau đó nó biến mất. Phi Linh chợt đổ mồ hôi lạnh vì cái này không ai khác ngoài Eriserine làm hết.

“Trời ạ! Cái này em cũng coi là chê sao?” Phi Linh than vãn.

Sau đó cậu đành để Eriserine ngủ tiếp, mặc dù biết Eriserine vừa mới tỉnh sau cái câu “khen” của cậu.

“Con nhóc kia bị bắt rồi.” Eriserine lẩm bẩm trong khi hai mắt vẫn đang nhắm lại. Zazie thực không dám manh động khi có Eriserine ở ngay trong phòn, mà dù sao cô cũng không có lý do gì để làm gì cả.

Phi Linh sau khi đi còn thiết lập một kết giới phong tỏa ma lực tuôn vào phòng Eriserine tránh cho cô nàng tỉnh dậy như lúc nãy.

“Hình như 1 bỏ sót 1 cái gì đó. Mình lại cảm nhận được có Phép Thuật hoạt động ngay trong khách sạn...” Phi Linh hiện đứng ở phía bên ngoài của khách sạn, một cây cầu bắt ngang qua khu du lịch Arashiyama.

“…lại có cả dòng ma lực còn đọng lại ở nơi này, không lẽ vừa mới có ai sử dụng Phép Thuật ở đây sao?” Phi Linh tò mò, cảm nhận về dòng chảy ma lực của như đã nói trước là rất nhạy bén, dù chỉ tiết ra một chút ít ma lực thôi cậu cũng nghe được. Phi Linh ngờ vực về việc bọn thuật sĩ đã đến đây.

Sau đó Phi Linh chạy theo dòng ma lực còn lưu đọng lại, phía phương hướng là nhà ga…
 
Chương 289: Cứu trợ


Năm phút sau, Phi Linh sử dụng tốc độ của chính mình mà chạy đến nhà ga gần nhất, nơi cậu cảm nhận ma lực đang lưu động rõ rệt nhất.

“…Cảm giác này…tác dụng xua đuổi?! Quả nhiên bọn chúng đã đến rồi.” Phi Linh vắt tay lên cằm và tiếp tục từ từ lần theo dấu vết ma lực.

Đến trạm soát vé.

Phi Linh không có ý định phá cần chặn soát vé, nhưng cậu hiện đang mặc đồ của nhà nghỉ lấy đâu ra giấy tờ để kiểm tra.

“Xin lỗi.”

Phi Linh nói, sau đó cậu nhảy quá trạm kiểm soát và nhanh chóng chạy đến chỗ ầm ĩ kia.

Do ma lực dấu vết kéo dài theo một cái đường ray, nên chắc hẳn là bọn thuật sĩ đã sử dụng Phép Thuật ở trên tàu. Phi Linh nhanh chóng đuổi theo chuyến tàu.

Chả mấy chốc bởi vì không có ai và cũng không đợi ai, nên Phi Linh chạy dọc theo đường ray mất hết không quá 10 phút.

---------

Bang…

Ào ào…..

Ngay khi Phi Linh bước vào trong nhà ga kế tiếp sau khi đã chạy mất một quảng, tiếng động lớn phát ra từ bên trong, Phi Linh nhanh chóng chạy dọc theo khu vực chờ tàu

Đến khu vực đợi tàu, tại đó có vẻ như đang diễn ra một trận đánh, và một trong hai bên là phe của Phi Linh, Negi, Setsuna và Asuna, cả ba người đều ướt sủng hết người, mà bộ đồ nghỉ dù có làm bằng chất liệu mềm thoải mái đi nữa thì nó hiện đang để lộ hết cả cơ thể có thể nhìn xuyên thấu luôn.

“Nhóc Negi, chuyện gì đang diễn ra thế? Bọn thuật sĩ đến rồi sao?” Phi Linh hô lớn thu hút sự chú ý của Negi.

“Phi-san!” Negi nghe được tiếng kêu quay lại nhìn thấy Phi Linh mà mừng rỡ. Mà phía trước, lại có một thân ảnh của con khỉ đang chạy và ẩm theo Konoka chạy đi.

“Konoe!” Phi Linh nhìn thấy dGiNjZhb Konoka đang bị đưa đi liền không thể không gọi tên cô.

Sau đó cả đám đuổi theo con khỉ to kia.

“Bạn Setsuna, thế này là thế nào? Không phải họ muốn cản chúng ta ư? Sao mụ khỉ kia lại chỉ nhắm vào việc bắt cóc Konoka?” Negi vừa chạy vừa hỏi.

“S..sự thật là trước đây có nhiều thành viên trong Hiệp Hội đã không đồng tình về việc để tiểu thư Konoka đến học ở Mahora thuộc miền Đông.”

“Chung quy mà nói, họ muốn lợi dụng sức mạnh của tiểu thư Konoka để kiểm soát toàn bộ Hiệp Hội Pháp Thuật Kansai.” Setsuna nói. Trông Asuna và Negi rất sửng sốt khi nghe về điều này, Phi Linh vẫn không có đổi sắc mặt, và trong lòng thầm nghĩ, con người đúng là vẫn luôn tham lam…

“Cả em lẫn hiệu trưởng đều không ngờ họ dám làm việc này, bắt cóc cô ấy ngay giữa chuyến dã ngoại như vậy.”

“Nhưng Hiệp Hội Pháp Sư Kansai từ lạu đã có nhiều tai tiếng về mấy phi vụ bất chính, chẳng lạ gì khi để đạt được mục đích, họ sẵn sàng làm hại người khác.” Setsuna vẻ mặt rất nghiêm trọng, cô nói.

Chạy đến trạm soát vé khác. Phi Linh ổn định tốc độ song hành cùng Setsuna, cả hai nhanh chóng đi trước và “đi” qua trạm soát vé lần nữa.

Đuổi theo ra khỏi nhà ga, đến một quảng trường với hàng dãy các bậc thang có đến hơn trăm bậc.

Lúc này không thấy con khỉ to bự kia đâu mà lại thấy cô gái nhân viên tóc đen lúc nãy Phi Linh gặp, trong tay cô ta còn có một lá bùa.

“Hê hê, theo ta đến đây là khá lắm rồi….” Cô gái cười nói.

“A!”

“Cô ta bỏ bộ hóa trang à?”

Negi lẫn Asuna đều ngạc nhiên, Phi Linh mém nữa đầu đập xuống đất vì cô gái này cậu đã gặp nhưng không ngờ lại là thuật sĩ của Kansai.

“Đúng thế! Nhưng bọn mi chẳng đi xa hơn nữa đâu. Nếm thử lá bùa thứ ba của ta đi.” Cô gái nhấc tay với lá bùa trong tay lên và cười nói.

“Đừng hòng!” Setsuna nhanh chóng phản xạ mà phóng thẳng về phía cô gái kia với thanh kiếm katana dài vắt bên hông.

“Bùa ơi! Hãy mở đường thoát thân cho ta!” Cô gái phi lá bùa ra, dòng chữ được viết bằng mực đen trên lá bùa đột nhiên phát sáng theo câu chú ngữ mà cô gái niệm ra.

Lúc này lá bùa phát sáng chói lòa và sau đó biến mất, để lại là một sự bùng nổ, một khối lửa lớn lan tỏa ra xung quanh, tạo thành một hình chữ “đại” lớn và nó được làm bằng lửa.

“A!!!”

“Sakurazaki!!”

Một lượng sóng nhiệt đột ngột đập vào mặt Setsuna, khiến cô phải lui về sau, không thể tiến thêm bước nữa. Asuna nhanh chóng chạy đến vì lo lắng cho Setsuna khi thấy cô lui lại.

“Hô hô…Bọn mi không thể bước thể bước qua ngọn lửa này đâu. Tạm biệt nhá!” Cô gái cười đắc ý.

Negi rút ra cây đũa phép bắt đầu niệm chú.

“Ngươi nghĩ mình có thể đi sao?”

Phi Linh giọng trầm thấp vang lên trong lúc khó khăn khiến mọi người tập trung ánh mắt vào cậu, Negi đang niệm phép cũng câu có câu không mà nhìn cậu.

Phi Linh từ không khí rút ra một thanh kiếm, thanh kiếm chất liệu được làm bằng thủy tinh, màu sắc của nó đúng là rất đặc trưng, bản ánh lại màu của ban đêm này rất đẹp.

Phi Linh dáng đi hiên ngang đến trước ngọn lửa lớn đang ngán đường trước mặt, cậu cầm thanh kiếm ở ngay bên tay của mình.

“Seijin Budou kenjutsu, [Ouningu Shikei Shikkou]!” (Võ Thánh kiếm kỹ, [Bạt Đao])

Phi Linh quát lớn, tư thế cậu thay đổi, rướng người về trước, đồng thời thanh kiếm thủy tinh đã từ khi nào theo tay của Phi Linh quét ngang một đường. Cùng lúc với đường kiếm quét ngang của Phi Linh, một cơn bạo phong theo kiếm thủy tinh mà ra, cơn gió lớn đánh thẳng vào ngọn lửa lớn, thổi tan luôn ngọn lửa, tạo cho ngọn lửa thành hình đường kiếm mà Phi Linh đã đánh ra.

“Ku….!!!” Cô gái chợt cảm thấy lạnh sống lưng mà lui về sau ngay lúc Phi Linh vừa đưa kiếm chém ra, nhưng chỉ suýt soát né được khả năng lan rộng của kiếm khí mà Phi Linh chém. Bộ đồ phục bị rạch ra một đường tuy nói nông nhưng không nông, Phi Linh đã dè chừng việc này rồi. Chỉ cần cô gái thuật sĩ ấy không chịu lui lại, thì cơ thể của cô ta cũng trở thành hai phần rồi. Và kiếm khí không đến cô gái, nhưng gió thì hoàn toàn đẩy cô ta lui về phía sau, Konoka đang nằm kế bên bộ đồ con khỉ.

Trong bốn người đang kinh ngạc, có cả con chồn Kamo nữa, Setsuna là kinh ngạc nhất, Phi Linh vừa rồi đánh ra một loại kiếm kỹ mạnh đến khó tin, cô cảm nhận Phi Linh không phải dạng kiếm sư thông thường.

Vừa rồi Phi Linh sử dụng chiêu thức chỉ là thức thứ nhất trong hai thức của [Ouningu Shikei Shikkou] mà thôi, vừa rồi Phi Linh cũng không dùng toàn lực, vì thế cô gái vẫn toàn mạng.

“Phi-sensei, để tôi giúp thầy. Bạn Asuna! Chúng ta mau dùng Artifact!” Negi chạy đến phía Phi Linh và cậu nhìn Asuna đồng thời rút ra là bài pactio.

“Được, đưa ta nhanh, Negi!” Asuna chạy về phía Phi Linh cùng Setsuna và nói.

Sau đó Negi thực hiện cường hóa cho Asuna và giúp cô triệu hồi Artifact dạng quạt lớn cho cô, đến giờ Negi và Asuna vẫn không hiểu tại sao trong lá bài Artifact có hình thanh đại đao, nhưng lúc triệu hồi ra thì lại ra cây quạt.

“Lên luôn đi!” Asuna hăng hái nói, dù cho là cây quạt nhưng năng lực của nó là không thể bàn cải.

“Có khí thế lắm, Asuna! Thầy sẽ giúp em.” Phi Linh cười nói, sau đó theo sau Setsuna và Asuna.

Cả 3 người cùng nhau phóng về phía cô gái thuật sĩ kia. Tuy có hơi tiểu nhân, nhưng dù sao cũng là kẻ thù.

Khi vừa tiến gần đến cô gái thuật sĩ, bỗng dưng hai con gấu bông dạng gấu và khỉ lại dưng dậy, đỡ đòn cho cô gái thuật sĩ, còn cô thì đỡ lấy Konoka đang mê man.

“Cái quái gì thế này? Sao bọn thú bông chuyển động được?” Asuna hốt hoảng nói.

“Chúng là Zenki và Goki mà tớ đã kế đấy!” Setsuna đáp.

Asuna và Setsuna 1 con Zenki chặn lại, còn Phi Linh thì bị 1 con còn lại Goki chặn đứng.

“Tsk…” Phi Linh tặc lưỡi.

“Đừng coi thường vẻ bề ngoài của chúng, Phi-sensei!” Setsuna nói.

“Hô hô, Enki Yuuki của ta mạnh lắm! Bọn mi cứ từ từ mà chời đùa với chúng nhá!” Cô gái thuật sĩ đứng dậy vác Konoka lên 1 cách bạo lực và nói.

“Konoka!! Quỷ tha ma bắt nhà ngươi!” Asuna tức giận, sau đó lại như những lần trước, năng lực kỳ lạ phá tan mọi Phép Thuật của Asuna khiến cho con Zenki bị tiêu diệt. Khiến cho Phi Linh cũng phải ngạc nhiên.

Cô gái thuật sĩ kia tất nhiên kinh ngạc không ngậm được mồm.

“Hay lắm, Kagurazaka!” Phi Linh nói. Sau đó thanh kiếm thủy tinh của cậu biến mất, thay vào đó là một thanh đại kiếm dài gần 2m. Lúc thay đổi vũ khí, cậu nhảy lui về sau 2 bước.

“Thầy cũng giải quyết con này luôn.” Phi Linh cười.

Cậu đưa ngón tay cái của mình lên miệng, sau đó máu tràn ra, Phi Linh cắn chảy máu cả ngón tay mình. Sau đó cậu thoa máu của mình lên thanh đại kiếm. Mới nhìn vào chẳng ai hiểu Phi Linh làm gì. Nhưng tiếp theo cậu làm mọi người khiếp vía.

Phi Linh hành động, cậu phóng tới trước con Goki trong nháy mắt cùng với thanh đại kiếm rướm máu trên lưỡi kiếm trên tay.

Con Goki dùng tay ngắn ngủn của mình đánh về phía Phi Linh, cậu hạ thấp người xuống, cú đánh của con Goki trượt qua lưng cậu.

Khoảnh khắc gần như chậm lại, nhưng Phi Linh dường như không có vẻ gì là bị ảnh hưởng bởi điều này. Phi Linh đã tiếp cận sát với con Goki. Tiếp đến Phi Linh đưa tay phải lên trước mặt mình, sau đó siết chặt lại, cậu hô.

“Kyouki Tatakai kenjutsu, [Ketsueki Amarugamu]!” (Cuồng Chiến kiếm kỹ, [Huyết Hống])

Ngay khi lời của cậu vừa dứt, phía dưới chân cậu xuất hiện vô số những bọc máu đỏ tươi, con Goki cảm nhận được thứ nguy hiểm đang tiếp cận mình, vũng máu lan tràn sang phía dưới nó vì nó ngay sát Phi Linh, nó muốn nhảy ra, nhưng vì vũng máu, thậm chí lúc này nó muốn nhảy ra cũng không thể nhảy được, nó hoàn toàn bị cố định.

Sau đó, con Goki đã chết lặng. Vũng máu dưới chân Phi Linh và Goki bùng nổ, nó nổ lên trên không trung thành một cột máu dựng thẳng lên.

Ầm ầm ầm……

Vô số lần nổ mạnh bên trong cột máu bao trùm lấy cả Phi Linh và con Goki, mọi người bên ngoài chứng kiến cảnh máu me này cứng họng. Chỉ năm giây sau, thân ảnh Phi Linh hiện ra khi cột máu đỏ tươi kia đã thôi không bùng nổ và đang biến mất.
 
Chương 290: Eri ham vui


Chiêu thức của Phi Linh thi triển đã đến hồi kết, cột máu tản đi, tạo thành một cơn mưa máu sau khi những cơn bùng nổ hướng lên trời và giờ thì chúng theo trọng lực mà rơi xuống như cơn mưa, nhuốm máu đầy đất, tuy là vậy, chúng nhanh chóng bốc khói khi rơi xuống mặt đất.

Mặc dù khá kinh hãi với chiêu thức của Phi Linh, Setsuna vẫn không quên Konoka, cậu nhanh chóng phóng tới phia cô gái thuật sĩ kia.

“Thả tiểu thư Konoka ra mau!”

“Yaa~~~~!”

Khi phóng tới phía cô gái đó, lại có một giọng nói khá nhẹ vang lên và nhìn về phía bên trên của cô gái thuật sĩ lại có cô gái với bộ váy màu hồng phấn, cùng với chiếc nón rộng vành cũng màu hồng phấn, mái tóc màu nâu nhạt.

“!!!” Vì thấy được sự xuất hiện của cô gái trẻ đó, Setsuna cảnh giác khi cô phóng tới phía mình, cùng với một thanh kiếm chém thẳng về phía cô.

Keng!

“Ai daaaa~~…”

Âm thanh của hai thanh kiếm va chạm nhau, Setsuna phóng tới cô gái thuật sĩ phải nhảy lui về sau sau vụ chạm trán chưa đầy 2s. Và cô gái trẻ kia thì đáp xuống một cách không lành lặn, cô gái té đầu đập xuống đất.

Setsuna lui lại nhìn chằm chằm cô gái, bởi vì cô đang ngờ vực rằng cô gái trẻ đằng kia đến từ cùng môn phái với cô.

“Ui…đau chân…” Cô gái trẻ đứng dậy phủi bụi, và than đau.

“Xin chào~em từ Shinmeiryuu đến. Hân hạnh được làm quen!” Cô gái trẻ mặc cho cú đập đầu để lại khối u sẽ rất đau đối với các cô gái thông thường, cô còn cười giới thiệu về mình. Trong tay cô có cả hai thanh kiếm, một thanh kiếm katana cỡ trung ngắn hơn thanh của Setsuna và một cây dao với cán được làm từ trúc, tất nhiên cán kiếm của Setsuna và thanh cỡ trung của cô gái trẻ cũng được làm từ trúc nốt.

“C..cô là 1 kiếm sĩ Shinmeiryuu sao?” Setsuna cẩn trọng hỏi.

“Đúng thế ạ~ em là Tsukuyomi!” Tsukuyomi giới thiệu bản thân, giọng đúng là yểu điệu thục nữ.

Trông thấy Setsuna, Tsukuyomi cũng thông qua pha va chạm vừa rồi mà lờ mờ đoán ra Setsuna là đồng môn với cô.

“Hình như chị thuộc lớp đàn chị ở Shinmeiryuu, nhưng mà nhiệm vụ của em là bảo vệ cô kia phảo đặt lên trên hết!”

“Phái 1 kẻ như cô đến, bộ Shinmeiryuu hết người rồi à…” Setsuna quan sát Tsukuyomi và đánh giá cô dựa vào khúc dạo đầu của cuộc chạm trán.

“Mi sẽ phải hối hận nếu coi thường con bé đấy. Chăm sóc nó đi, Tsukuyomi!” Cô gái thuật sĩ nói. Tsukuyomi gật đầu đáp lại.

Sau đó, Tsukuyomi phóng về phía Setsuna với tốc độ khó tin. Cô tung ra liên tiếp những đòn chém với cả hai thứ vũ khí trong tay mình khiến Setsuna phải dùng hết toàn lực mình để chống đỡ, những đòn đánh này cũng khiến cô phải lui lại không thể tiến lên phản công. Setsuna cũng không ngờ rằng vừa nãy Tsukuyomi còn dV63i9nM tỏ ra rất vô dụng, nhưng giờ đây lại là một chiến binh thuận cả hai tay, tấn công tới tấp như vậy.

“Sakurazaki!!” Asuna lo lắng hô. Trong khi đó cả một đám khỉ con phiền shikigami lại xuất hiện ngày một đông cản trở Asuna. Phi Linh đồng dạng bị bọn khỉ phiền phức đó chặn lại, cậu cứ chém chết con này lại có con khác xuất hiện.

“Hô hô…thế là xong! Ta đi đây!” Cô gái thuật sĩ tự đặc mà dùng những con shikigami khỉ khiên Konoka đi.

Trong khi đó, Negi đang niệm chú.

“[Sagitta Magica Air Capture]!” 11 mũi tên gió được Negi triệu hồi và bắn về phía cô gái thuật sĩ nhằm ngăn cô ta rời đi. Cô ta nghe được giọng niệm chú lớn của Negi mà quay lại.

Khi thấy tên gió hướng về phía mình mà Zenki lẫn Goki đều không còn, Tsukuyomi đang bận tay, cô ta chỉ còn cách vớ được vật gì đỡ được thì đỡ, nên cô ta vô thức chọn ngay Konoka làm lá chắn.

Negi mất thời gian niệm chú ngữ nhưng vì thấy Konoka bị lợi dụng làm lá chắn như vậy, cậu nhanh chóng thay đổi hướng đi của tên gió đang hướng thẳng về phía Konoka.

Phi Linh trông thấy hành động này của cô gái thuật sĩ, tâm trạng cậu trở xấu.

“Thả Konoka ra đi! Bỉ ổi quá!” Negi tâm trạng khó xử nói. Giờ cậu chẳng thế làm gì ngoài việc nói vậy cả.

“Ô hô hô…Không ngờ con bé này hữu dụng đến như vậy! Từ giờ nó sẽ là vật thế thân cho ta!” Cô gái thuật sĩ một lần nữa biểu hiện sự đắc ý của mình.

“Cô..cô định làm gì Konoka?” Asuna vẫn đang bị vây công trong đám khỉ shikigami, nhưng cô vẫn còn tâm trạng hỏi.

“Để xem…chắc ta sẽ dùng tà dược với Phép Thuật để điều khiển nó, con bé sẽ trờ thành 1 bù nhìn mặc ta tha hồ sai khiến thú vị lắm đây! Hi hi….” Cô gái thuật sĩ cười nói.

Negi sửng sốt, Asuna nửa sửng sốt nửa tức giận, Setsuna trên trán nổi lên vài đường gân xanh, Phi Linh của chúng ta lúc này đứng yên, bọn khỉ shikigami đã bu khắp người cậu rồi.

“Ta thắng rồi!” Cô gái thuật sĩ vừa nói vừa lấy tay vỗ bờ mông trắng lộ rõ ra, thậm chí là quần lót màu trắng thuần của Konoka cũng đã lộ ra khi bộ đồ khách sạn của cô bị vén lên một cách không hề có ý tứ che lại.

“Hẹn gặp lại sau nhé! Chào tạm biệt cái mông con bé đi nào!” Cô ta vẫn còn hết sức tỉnh táo để nói ra điều này.

“Mi nghĩ mi có thể mang con bé đi trong khi chưa có sự cho phép của ta sao?” Giọng điệu băng lãnh của Phi Linh vang lên ngay đằng sau cô gái thuật sĩ.

“Cái…” Cô gái ngay lập tức nhận ra khi Phi Linh lên tiếng, cô ta dự định quay lại nhìn Phi Linh để chắc chắn rằng cậu ở ngay sau mình theo phản xạ.

Phía bên kia, Asuna và Setsuna mặc dù tức giận và đã sẵn sàng xông thẳng về phía cô gái thuật sĩ, nhưng giờ đây lại cảm giác Phi Linh bộ dạng hoàn toàn khác với thường ngày, bộ dạng vô tư, thoải mái khiến mọi người cảm giác rất yên bình, giống như đang ở bên Tự Nhiên giờ lại không còn, thay vào đó là một cảm giác khiến ai cũng muốn tránh xa.

“Mi chỉ cần di chuyển thêm 1 tí nữa thì cái đầu mi có thể chào tạm biệt cái thân thể mi rồi đấy.”

Khi cô gái thuật sĩ quay lại, Phi Linh đặt một thanh trường kề ngay cổ cô, cổ cạ vào lưỡi kiếm làm làn da trắng không tì vết của cô đã ngay tức khắc bị vạch ra một đường máu nông, máu bắt đầu chảy ra, vẻ mặt của cô gái tái nhợt đi nhiều phần so với vẻ tự tin đắc thắng lúc nãy của cô.

Thứ làm cô tái nhợt thần sắc là do sát khí kinh khủng mà Phi Linh tỏa ra ngay lúc này đây, và một phần nhỏ là do Phi Linh tốc độ quá không bình thường, nhưng đa phần là do sát khí.

Tại gần đó Asuna, Setsuna hay Negi cùng con chồn Kamo kia đứng ngoài cuộc cũng phải khiếp vía với sự khủng bố này.

“S….sát khí kinh khủng quá!” Setsuna có lẽ là người cảm nhận ra nhất, cũng chỉ có thốt ra những từ này để hinh dung. Asuna và Negi lặng thinh, không phải vì không muốn nói mà là không nói được, cảm giác áp bách đó trải rộng và nặng nề như thế thì những người chưa bao giờ đụng gì đến giết chóc như hai người này thì sao có thể chịu được.

Quay về với người trong cuộc, cô gái thuật sĩ lúc này hai chân bủn rủn, bị chèn ép trực tiếp như thế này thì có nước ngất ngay lập tức rồi, cô ta cuối cùng đứng không vững mà ngã xuống. Ngồi xuống và không dám làm gì cả, cả người cô run bần bật. Vì đã bị như vậy, cô ta chả còn sức đâu mà vác Konoka, Phi Linh đã nhanh chóng đón lấy Konoka, cậu thu hồi lại sát khí của mình, trong nháy mắt đã không còn, nhưng dư âm vẫn còn đó, nổi sợ khó mà quên được.

Tiện thể Tsukuyomi kia cũng bị sát khí của Phi Linh dọa cho ngất đi luôn rồi, xem ra cô ta cũng có cảm nhận nhạy bén nên dính phải quá nhiều sát khí của Phi Linh.

Phi Linh mang Konoka quay về và giao lại cho Setsuna, Setsuna nhận lấy Konoka, nhưng ánh mắt của cô nhìn cậu có vẻ có chút khang khác.

“Làm ơn đừng nhìn thầy như thế.” Phi Linh vẻ mặt có chút buồn, cậu không muốn học sinh của mình thấy mình trong cái khoảng khắc của 1 kẻ sát nhân máu lạnh bao giờ.

“À…không thưa thầy, em chỉ nghĩ rằng thầy rất tuyệt vời như vừa rồi. Em m…muốn có thể mạnh như thầy 1 ngày nào đó.” Setsuna vội vàng giải thích.

“Tin thầy đi, em sẽ không hề muốn chuyện đó xảy ra đâu.” Phi Linh cười khổ nói. Nghĩ đi thì kiếp sống đầu tiên của cậu chính cô đơn, không ai nương tựa, chẳng có bạn bè, may sao vẫn được chết do đi quá niên hạn chứ không phải bị ai đó âm thầm ám sát.

“….?” Phi Linh nói như vậy có hơi khó hiểu, làm cho Setsuna nghiêng đầu khó hiểu.

“Thôi, em không nghĩ nhiều về nó đâu….Coi kìa Koe tỉnh rồi kìa.”

Phi Linh nói. Sau đó Setsuna liền bỏ đi ý nghĩ thắc mắc đó mà quan tâm Konoka. Phi Linh nhìn về phía cô gái thuật sĩ cùng với Tsukuyomi nằm xỉu trên mặt đất.

Phi Linh vừa định bước đến phía cô gái, thì bất ngờ 1 chuyện lại diễn ra ngoài dự kiến nhưng Phi Linh nhìn vào đã biết là ai làm rồi.

Một cột sáng với phạm vi kéo ngang ngăn cách lối của Phi Linh tiến đến phía cô gái, đây rõ ràng là sự can thiệp có chủ đích, mà cái loại này đại hình Ma Pháp chỉ có thể do 1 người bày ra…

Eriserine.

Phi Linh trông thấy Đại Hình Ma Pháp này là không nghi ngờ gì mà không thể không nghĩ đến Eriserine, vơ của mình. Cậu ngó ngang ngó dọc tìm kiếm sự hiện diện của cô, nhưng không hề phát hiện cô ở đâu cả.

Đồng thời, lúc cột sáng xuất hiện, choáng ngợp bởi cảnh tượng này, Negi và Asuna một lần nữa chết lặng, lần này là do ấn tượng về cái lượng ma lực khủng khiếp so với sát khí của Phi Linh tỏa ra lúc này còn hơn rất nhiều.

Sau đó khi cột sáng tan biến, cô gái thuật sĩ và Tsukuyomi đồng loạt cả hai đều biến mất, có thể nói là trốn đi rồi. Phi Linh cũng không có dự định làm gì hai người đó cả, chỉ dọa như vậy để họ sợ mà thôi.

Phi Linh, Negi, Setsuna, Asuna và Konoka quay về khách sạn ngay sau đó.

---------

“Haizzz… chán chết đi được, hiếm lắm mới có vài trò vui thì anh lại tính phá nó nữa à, Linh?” Eriserine hiện vẫn đang nằm tại phòng của nhóm 6 trong khách sạn, cô còn chưa bước ra ngoài lấy một bước, nhưng tình hình trận đấu diễn ra thế nào đều nằm trong tầm tay cô cả.
 
Chương 291: Tham quan Nara


Ngày thứ hai của chuyến dã ngoại. Sau một buổi tối chiến đấu âm thầm, dủ tiêu hao thể lực đến mấy Phi Linh vẫn chẳng ngủ được.

Sáng sớm, Phi Linh không thể nào chạy sang phòng của nhóm 6 để gặp Eriserine cả, tuy rằng Phi Linh không có ý định trách móc gì cô cả, có trách được thì Phi Linh làm gì phải lo lắng Eriserine phá tan chỗ này.

Mọi học sinh tham gia buổi dã ngoại lần này đã có mặt đông đủ tại nhà nhà để dùng bữa sáng.

“Itadakimasu!” Illyasviel cầm cây đũa đôi tách của mình và giơ hai tay lên cầu nguyện, sau đó cô bé tách hai chiếc đũa ra.

Hiện cô đang như thường lệ ngồi kế bên Chachamaru và kế bên Phi Linh lại là Eriserine, Chachamaru ngồi đối diện Phi Linh.

Không khí cần phần lúng túng một chút giữa Phi Linh và Eriserine, còn Illyasviel vẫn mãi mê ăn uống, mặc dù bữa ăn không có bằng Phi Linh làm thường ngày, nhưng “nhập gia tùy tục”, có cái gì cứ ăn cái ấy, không nên phí phạm thức ăn.

“Eri à, mặc dù anh không trách gì em chuyện hôm qua, nhưng có thể giái thích với anh vì sao Fs9hcSOL em lại làm thế chứ?” Phi Linh ngấm ngầm hỏi trong khi Eriserine đang nâng chiếc chén lên và xới một đũa cơm thật lớn cho vào miệng mình. Đôi má cô phồng lên trong khi nhai trông khá là dễ thương.

*Mogu mogu* Eriserine tiếp tục nhai trong khi Phi Linh chờ đợi nhai hết nắm cơm trong miệng mình.

*Goku* Âm thanh nhỏ từ việc Eriserine nuốt thức ăn vào trong cổ họng.

“Anh đang nói gì thế~?” Eriserine cười với gương mặt còn dính một hạt cơm ngay trên miệng mình.

“Coi kìa, ăn cũng để dính như vậy…Để anh.” Phi Linh nhìn thấy Eriserine như vậy, đưa tay lên gần môi của Eriserine, nơi hạt cơm còn dính đó. Phi Linh lấy nó xuống, có vẻ cậu bị dính bẫy của Eriserine rồi. Lúc cậu lấy xuống thì nhận ra mình bị Eriserine chuyển chủ đề. Cậu xoa xoa thái dương mình.

“Fu…anh thật là! Sắp tới gần có trò vui, anh lại đi phá nó! Có biết nó là thứ làm em vui trong chuyến đi lần này không?” Eriserine đặt chiếc chén lên bàn và trách cậu.

“Chuyện này….” Phi Linh riết cũng lười cải với cô nàng.

“So với chuyến đi này bình yên thì việc để con đàn bà đó đi để triệu hồi bọn quỷ ra thì thú vị hơn nhiều.” Eriserine gấp một con tôm trong khẩu phần ăn bự chảng của mình cho nó vào miệng rồi vừa nhai vừa nói.

“!!!” Phi Linh nghe được điều này từ Eriserine không khỏi giật mình, triệu hồi quỷ sao? Liệu chúng có mạnh không, Phi Linh thầm nghĩ. Nhưng có chuyện gì xảy ra thì cậu sẽ dốc toàn lực xử lý nó, hơn nữa nếu cản nó lại giữa chừng khi nó chưa xảy ra thì Eriserine chắc chắn không chấp nhận đâu.

*Ha…* Phi Linh phà ra một hơi thở dài nhức não với vợ mình, sau này còn nhiều chuyện mà cô đã quậy đến mức này thì…

Trong lúc đó Negi đang chào buổi sáng đến mọi người, các học sinh thì bắt đầu dùng bữa sáng rồi.

Ayaka có vẻ vẫn còn ê ẩm vụ rượu sake ngày hôm qua, sau khi về khách sạn thì mấy cô nàng uống rượu ngủ tới sáng luôn mà.

“Ồ nhóc Negi, trông xuống sắc thế, hôm qua ngủ không được sao?” Phi Linh nhìn qua Negi vừa đi ngang qua, cậu hỏi.

“A! Phi-sensei. Không có gì đâu. Anh ăn ngon miệng.” Negi chào hỏi, sau đó lại chào cậu rồi đến bàn ăn trống, tiếp đó Konoka xuất hiện với mâm thức ăn của mình và chào Negi.

“Trông cậu như thiếu ngủ ấy, Negi!”

“A! Chào buổi sáng, bạn Konoka!” Negi thấy Konoka đang đi về phía mình nên cũng chào hỏi lại. Konoka cảm ơn Negi về việc tối hôm qua, mặc dù cô không nhớ gì về nó cả. Negi tránh không đề cập đến chuyện ngày hôm qua.

“A! Sec-chan!” Konoka thường gọi Setsuna bằng cái tên đó, được Konoka gọi, Setsuna đang ăn lại bưng mâm của mình rời đi.

“Ơ kìa! Sao lại bỏ đi? Đừng có ngại mà! Tụi mình cùng ăn với nhau nhé!” Konoka nói. Nhưng Setsuna không hề dừng lại, cô tiếp tục rời đi, Konoka đuổi theo cô.

“Sec-chan! Cậu chạy đi đâu vậy?” Konoka mau mau đuổi theo Setsuna. Cả hai cùng cầm mâm thức ăn và chạy vòng vòng quanh khu vực ăn uống.

Chuyến đi kế tiếp là tham quan Nara, Negi được mọi người mời đi chung rất nhiều, riêng Phi Linh chẳng thấy bóng ai mời, mà có mời thì cậu cũng đi với Eriserine thôi. Negi vì suy nghĩ về việc bảo vệ Konoka mà đã đồng ý với lời mời của Nodoka trong nhóm 5.

Sau khi dùng bữa, mọi người khởi hành đến Nara như lịch trình.

Công viên Nara trong thành phố Nara thuộc tỉnh Nara.

Công viên Nara, với khuôn viên trải dài toàn là cây, nhưng cây cối cách nhau rất thưa, có cả một bồ hồ rất lớn được vây quanh bởi ¾ là rừng, còn ¼ là núi. Đã nghe là một công viên, không thể không nhắc đến diện tích của nó quả là rất rộng lớn. Đặc trưng của công viên Nara không chỉ có thế, mà lớn nhất chính là nơi có rất nhiều hưu sao, khu vực thành phố và đường đều có mặt của những con hưu sao, chúng hoàn toàn hòa nhập với con người, dù sao đường phố của tỉnh Nara này cũng không quá đông, có thể nói là giống vùng quê yên bình.

Hưu sao cứ ở khắp nơi, người đi đường còn cho chúng ăn rất nhiều thứ nữa.

Negi là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy hưu sao bằng da bằng thịt, cậu ta khá là phấn khích.

“Nhìn tôi này Asuna! Hay chưa?!” Negi đưa tay ra cho một con hưu sao lại gần và liếm lấy tay cậu, háo hức quá mà cậu nhảy cẩn lên.

Mọi người cũng bắt đầu chia nhau ra mà tham quan cùng chơi với những con hưu sao. Negi cùng với Nodoka đi tham quan nhiều nơi, lý do là Haruna, Konoka cùng Yue đã giở trò, đuổi Asuna và Setsuna đi, nên Nodoka mới có dịp một mình đi với Negi.

Cả gia đình nhà Phi Linh cũng tách ra mà tham quan, vào ngôi đền tham quan tượng Phật, rồi đến xin xăm.

“Hoe~ Illya có thẻ “cát”!” Illyasviel vừa mới xon được một quẻ xăm “cát”, cô bé hôm nay có vẻ khá là may mắn đây. Phi Linh thì không xin xăm, trừ hai mẹ con Eriserine và Illyasviel.

“Eri, em xin được…” Phi Linh quay sang định hỏi Eriserine nhưng thấy trên quẻ xin xăm lại viết hai chữ “đại hung” to tướng, vẻ mặt Eriserine hầm hầm khó chịu nên Phi Linh bỏ ngay ý định vừa rồi. Cô rút thêm một lần nữa.

“…” Nhìn trên thanh gỗ, vẫn là một quẻ “đại hung”, Eriserine sắc mặt có phần khó mà diễn tả.

“Eri à. Hay là thôi đi. Nó không có tác dụng gì với em đâu.” Thực tế những thứ may rủi đó chẳng ảnh hưởng gì đến Eriserine, dù sao cả việc mình may mắn hay xui xéo cũng là tự cô quyết định mà, nhưng cô lại đi rút xem điều này thì thật đúng là sở thích của cô ấy rồi. Phi Linh có lời khuyên can.

“Không phải em thích việc này đâu nhé! Em chỉ làm cho vui thôi!” Eriserine vứt thanh gỗ xăm lên bàn và hậm hực đi chỗ khác, còn nữa, cô bực bội đã đành, cô còn kéo tay Phi Linh đi luôn, hơn nữa cô siết rất chặt tay cậu, đang trút giận lên cậu đây mà. Phi Linh im lặng lãnh đủ, nhưng có vẻ nó chẳng hề hấn gì khi Eriserine làm điều đó cả.

Sau đó, Eriserine lôi Phi Linh đi dạo cả một vòng lớn xung quanh công viên. Đừng chân tại nơi không gần địa điểm tập trung lắm, nhưng mà ở đó họ gặp người quen, Asuna và Setsuna đang ngồi trong bụi cây không biết để làm gì.

“Mình chọn quả nhiên đúng người! Xem ra, tỉ ấy thực sự rất nghiêm túc!” Kamo thì thầm to nhỏ một cách hưng phấn.

“Nhưng…Negi chỉ mới 10 tuổi thôi mà! Thổ lộ có hơi…” Asuna hơi ngượng nói.

“Vớ vẩn! Tình yêu không phân biệt tuổi tác đâu!” Kamo nóng nảy cải cọ, xem ra tên này có âm mưu lắm.

“Ừm ừm….nghe có vẻ hay đấy. Thầy tham gia được chứ?” Phi Linh ngồi xuống ngay kế bên Setsuna, Asuna.

“Tất nhiên là không….!!! Phi-sensei?! Thầy làm gì ở đây vậy? Còn có Evang….à ờ….” Asuna tranh cải với Kamo và khi nghe Phi Linh nói thế cũng theo quán tính đáp lại, nhưng tiếp theo cô mới phát hiện ra Phi Linh có mặt, cả Eriserine và Illyasviel, Chachamaru, gọi tên Eriserine nhưng lại ấp úng không biết dùng tên gì cho đúng, bởi vì lần trước uống nước còn khá lưng lửng cái tên của Eriserine.

Setsuna cũng không mấy ngạc nhiên lắm, Phi Linh xuất hiện mà cô không cảm giác được cũng cho thấy cậu che giấu rất tốt rồi. Hơn nữa, bản thân cô đang tập trung vào chuyện tình ở đằng kia.

“Gọi Eriserine là được rồi.” Eriserine nói.

“À, ừm…Eriserine, Illyasviel và cả Chachamaru cũng có mặt ở đây sao?” Asuna tiếp tục câu thoại đang lỡ dỡ của mình.

“Suỵt! Nhìn đi kìa!” Setsuna nói.

Phía bên ngoài, Nodoka và Negi đang đứng đối diện nhau. Hình như là tỏ tình. Khúc này khá gay cấn nên Asuna, Setsuna lẫn Kamo rất ưa là vội vội vàng vàng sợ lỡ mất đoạn nào ấy.

Nodoka ngoài kia hít một hơi thật sâu, từ nãy giờ Phi Linh để ý cô bé toàn là chơi chơi trong lúc hỗn loạn. Dường như lúc này có chút quyết tâm rồi.

“Thưa thầy, em đã thích thầy từ ngày đầu gặp mặt! E…em yêu thầy lắm, thầy Negi!” Nodoka dồn hết toàn bộ quyết tâm của mình để thổ lộ trước mặt Negi.

“Ế?” Negi ngớ ra một cách ngu người, mặt có phần đỏ lên vì bất ngờ.

“Nói ra rồi!” Cả ba người trong bụi cây này chơi trò theo dõi đồng thanh thì thào. Phi Linh cười trong lòng, Negi há có đủ bình tĩnh để đáp lại. Và đúng như Phi Linh nghĩ, Negi chả nói được câu gì tiếp theo đó. Nodoka dành phần nói sạch

“Em hiểu rằng đường đột như thế này chắc sẽ gây phiền phức cho thầy, dù gì chúng cùng là thầy trò…Em xin lỗi. Nhưng em muốn để thầy biết cảm giác của em…”

Nói xong, Nodoka quay người chạy một mạch đi. Negi với với tay muốn gọi cô lại, nhưng mà cậu bị sốc quá nên chả nói được lấy một từ hoàn chỉnh.

Sau khi Nodoka chạy đi, Negi lăn đùng ra bất tỉnh vì suy nghĩ quá nhiều, tóm lại tạm thời gọi là stress tạm thời. Asuna thấy vậy chạy lại lay tỉnh cậu nhưng không có tác dụng.

Trong khi đó cả nhà Phi Linh còn tại bụi rậm mà ôm miệng cười trong im lặng.

Lúc sau Konoka, Haruna và Yue quay lại với Setsuna và Asuna thì thấy Negi như vậy cũng hốt hoảng lắm, Haruna lấy nhiệt kế ra đo cho Negi thì thấy cậu nóng đến nổi nhiệt kế cho ra con số 38 luôn, Yue phán một câu chả ăn nhập gì với vấn đề.

“Cậu ấy đang thay răng ấy mà!”

Chuyến tham quan công viên Nara cả ngày hôm nay của Negi kết thúc luôn. Còn gia đình Phi Linh còn dư kha khá thời gian nên vẫn dạo chơi xung quanh cả thành phố Nara.
 
Chương 292: Náo loạn “nhỏ” trong nhà tắm


Thời điểm quay về tới khách sạn Arashiyama, Negi vẻ mặt vẫn ngu ngơ mãi suy nghĩ về việc Nodoka thổ lộ với cậu, thần sắc thẩn thờ, khuôn mặt thì đỏ chót như quả cà chua.

Illyasviel đi về thấy Negi ngồi ra như vậy cũng không có cách gì khiến cậu ta bình tĩnh lại được. Con chồn Kamo ở ngay kế cậu cũng không làm được gì huống hồ Illyaviel.

Đột ngột Negi ôm lắc qua lắc lại cái đầu của cậu, hành đồng bất ngờ này làm Illyasviel giật mình, Illyasviel giật mình và làm ra một tư thế khá dị. Sau đó Negi lăn lông lốc trên mặt đất trong hành lang khách sạn, Ayaka và một vài cô gái khác trong lớp 3-A cũng tò mò không biết Negi đang có vấn đề gì.

“Illya, lại đây cho mình hỏi tí đi.” Ayaka nhìn thấy Illyasviel ở gần Negi nên cô vẫy tay gọi Illyasviel để hỏi thăm. Illyasviel nhanh nhanh đến bên Ayaka.

“Illya, cho mình hỏi Negi-sensei rốt cuộc bị cái gì thế?” Ayaka tò mò nhìn Illyasviel mong chờ một câu trả lời. Không chỉ Ayaka mà mấy cô gái khác cũng gật gật đầu quan tâm lời của Illyasviel sắp nói.

Tình huống khá khó khăn cho Illyasviel, thật thì nếu nói ra sự thật cũng không hại gì cô nhưng sẽ có chuyện phiền phức, đối với con gái, chuyện tỏ tình là chuyện lớn. Mấy cô nàng này hễ mà nghe xong không nhốn nháo mới là lạ.

“À….Ưm….mình hông biết nữa. Ehehehe….” Illyasviel nói trong khi lấy ngón tay trỏ vút vút chiếc má dễ thương của mình và cong miệng cười gượng gạo. Các cô có vẻ thất vọng về câu trả lời này.

*Ji~~~~* Riêng Ayaka lại nhìn chằm chằm cô một cách im lặng nhưng vẫn làm cho cô nhận ra bởi vì cô là người bị nhìn mà, Illyasviel nhìn cũng phải đổ mồ hôi. Và cô lờ cái ánh nhìn đó đi trong bộ mặt cười gượng đó.

Ayaka rốt cuộc từ bỏ việc hỏi thăm Illyasviel mà dẫn đầu nhóm đến hỏi thăm Negi.

“Thầy Negi gặp vấn đề gì à?” Ayaka cúi xuống hỏi Negi chống tay trên mặt đất mà bối rối.

“Kh…không có đâu! Chẳng ai thổ lộ với tôi hay…” Negi giật mình và vì trong trạng thái hoảng loạn mà nói hết ra những gì cậu nghĩ. Illyasviel lúc này lấy ôm mặt quay đầu đi, lộ hết rồi!

Tiếp thì chả còn nghi ngờ gì, ai cũng nháo nhào lên vì chuyện này. Negi càng lúc càng không thể giải quyết được nữa, có vẻ mọi chuyện vượt quá sức với cậu rồi, quá rối nên cậu việc cớ có họp với Shizuna và chuồn lẹ đi luôn.

Dù Negi đã chạy đi thì những cô vẫn băn khoăn về việc người nào đã thổ lộ với Negi. Asuna khá lo lắng cho cậu. Và mấy cô gái lại bày trò, đến nhờ Kazumi, cô nàng chuyên gia săn ảnh và đồng thời cô nàng này cũng là phóng viên cho báo của Học Viên Mahora.

Vì chủ đề “Hành vi không đứng đắn giữa thầy và trò” nên làm cô có hứng thú.

“Vậy đối tượng là ai? Nitta-sensei hay Naruhiko-sensei?” Kazumi hỏi.

“Sự thật là…” Ayaka kể lại tình hình mặc dù không rõ ràng lắm. Kazumi lấy quyển sổ của minh ghi chép lại.

“Tóm lại là có ai đó thổ lộ với Negi-sensei.” Sakurako đứng sau lưng Kazumi nói.

“Thế thì có gì không đúng đắn chứ?!” Kazumi nói với một vẻ mặt chuyện không đúng đắn là sai. Ayaka vẫn tiếp tục cứng đầu cho nó là hành vi không đúng, bởi cô không đồng ý bất cứ ai thổ lộ ngoại trừ cô với Negi. Mặc dù lúc đầu Kazumi còn có vẻ từ chối, nhưng sau đó suy nghĩ một lúc cô lại cảm thấy có vẻ thú vị nên cô nhận.

---------

Kazumi dạo bước bên hành lang của khách sạn một mình không người mà lẩm bẩm sau khi đã nhận việc mà cô cho là khá thú vị. Lý do cô nhận vụ này cũng vì cô cảm thấy lớp quá yên ả, không có chuyện gì đáng để coi là nóng. Vừa nãy cô đã tìm hiểu xong ai là người thổ lộ với Negi, với tầm nhìn rộng của cô, chả ai khác ngoài Nodoka cả, cô còn lừa tình thu cả băng cát-sét nữa nhưng cô lại thấy mình muốn ủng hộ hai người này nên ý định đem giấu cuộn cát-sét.

Đang đi dạo đến gần lối ra của khách sạn thì cô gặp Negi đang lừ đừ chán nản, đi đứng rất loạng choạng. Trên vai còn có con chồn thường đi chung với Negi.

Negi vẫn tiếp tục đi ra ngoài đường với tâm trạng đó, Kazumi đi theo sau.

“Thầy ấy có vẻ suy nghĩ hơi nhiều. Một lời thổ lộ đúng là cú sốc với đứa trẻ 10 tuổi.” Kazumi lẩm bẩm trong lúc bám theo Negi đi ra khỏi khách sạn.

Vừa ra lại gặp ngay chú mèo con đang dụi mắt của mình giữa đường, mà có ngay một chiếc xe hơi gần đó đang chạy tới khá nhanh. Kamo nhắc nhở Negi nhìn về phía con mèo, Negi bản tính không để chuyện con mèo bị tông, nên cậu chạy nhanh về phía con mèo để cứu nó, Kazumi nhìn thấy thế hoảng hốt, Negi trong mắt Kazumi lúc này là cậu bé 10 tuổi bình thường, xe hơi chạy nhanh như thế mà Negi muốn cứu con mèo đó là không thể, vì thế cô mới hoảng hốt mà thốt lên.

Trong lúc đó, Negi đã lấy cây gậy phép mà cậu lúc nào cũng quỷ trọng nó, đeo ngay sau lưng mình và bắt đầu niệm phép.

Một luồng gió mạnh mẽ hất tung chiếc xe hơi lên không trung tầm 2m so với mặt đất rồi rớt xuống đất vừa vẵn vững vàng không có lật xe hay gì cả, tài xế trong xe thì bị sốc nhẹ do chấn động từ sự đàn hồi từ hệ thống giảm sốc của xe. Kazumi nhìn thấy thứ chưa hề thấy bao giờ, cũng như chưa hề nghĩ nó sẽ có thật.

“Hi hi…ca ca có khác! Ngay cả khi đang có rắc rối, cậu vẫn ra tay giúp người hoạn nạn!” Kamo khen ngợi Negi.

“Nhưng tránh dùng Phép Thuật bừa bãi như thế đi!” Kamo quay sang mắng dù 1s trước nó còn khen Negi.

Kazumi lại biết thêm một chuyện nữa, con chồn của Negi biết nói.

Negi xin lỗi Kamo rồi sau đó dùng gậy của mình để bay đi. Kazumi lại biết Negi biết bay. Kazumi vừa ngộ ra, đây chính là bản tin siêu chấn động. Cô thậm chí còn mốc máy ảnh ra tức khắc ghi lại hình ảnh Negi bay nữa.

Nếu Eriserine ở đây chắc sẽ hợp tác với cô nàng này để tìm kiếm trò vui và quậy banh nóc đây.

---------

Chiều đến, Negi quay về khách sạn sau khi đi thả lỏng một chút, cậu ta nhanh chóng chui vào bể tắm nước nóng.

*Ha….* Negi không buồn mà thở dài một cái.

“Thôi nào, ca ca! Đừng thở dài nữa!” Kamo động viên Negi.

“Cậu mà chủ quan, khóe lại có cô nào xuất hiện nữa thì…” Kamo nói.

“Đừng lo…đạy là giờ dành cho giáo viên…” Negi biện giải. Sau đó cậu lại hạ thấp cơ thể mình và miệng của mình chìm xuống nước.

“Hà…Tôi thật sự mệt mỏi vì mấy rắc rối đó…” Negi chán nản nói.

Lúc này đột nhiên có người mở cửa phòng tắm ra. Thân ảnh của Shizuna lại xuất hiện ở đây.

---------

Trước thời điểm Shizuna vào phòng tắm nam vài phút.

Phi Linh cũng chọn giờ này để đi tắm, và không có cách nào để ngăn Eriserine việc cô muốn tắm chung với cậu, nên cậu mới chọn sẵn giờ này để tắm, giờ của giáo viên và mọi người dường như đã hoàn toàn xong xuôi việc này rồi.

“Anh chả biết làm gì với em nữa!” Phi Linh thuận miệng nói ra.

“Bởi anh có làm gì được em đâu.” Eriserine phản biện.

“…Ờ, cũng đúng…” Phi Linh nghe thế đành chọn cách hờ hửng đáp lại. Và cả hai đang đi vào phòng tắm, mà còn lại vào phòng tắm nam mới đau.

“Xin phép!” Phi Linh mở cửa phòng tắm ra, vẫn là bể tắm lộ thiên như ngày hôm qua.

“Cho tôi xem đi mà, Negi~” Giọng nói này khá giống với Shizuna, và khung cảnh này có phần làm Phi Linh khó mà nói được gì.

Shizuna đang lấy tay ép cả mặt Negi vào bộ ngực sữa của cô và nài nỉ làm điều gì đó. Có vẻ hai người không chú ý đến việc Phi Linh và Eriserine hiện diện.

“Sao thế, Negi? Tuyệt lắm phải không?” Shizuna nói.

“Cô Shizuna này…Ngực cô nhỏ lại à?” Negi thản nhiên hỏi ngay khi rút đầu ra.

“C…cái đồ bất lịch sự! Của em lớn thứ tư trong lớp đấy!” Shizuna đột nhiên nói như vậy làm Negi nghi ngờ thân phận của cô không phải như bề ngoài. Rồi “Shizuna” tự nhiên tháo mái tóc màu vàng và lại hiện ra mái tóc màu nâu dài đến gáy mà thôi, cô nàng Kazumi.

Trông như vậy chứ toàn bộ chuyện này Phi Linh và Eriserine chứng kiến sạch. Cuộc tranh cải tiếp tục, Negi muốn xóa kí ức của Kazumi nhưng cô dự định sẵn nên đã chuẩn bị việc tin tức này lên mạng xã hội chỉ với một lần nhấn điện thoại của mình, khiến Negi khó xử. Và vì khó xử với 1 tên nhóc 10 tuổi như Negi thì hơi quá đáng, cuối cùng Negi bật khóc vì nếu thông tin bị tiêt lộ thì cậu không thể làm thầy giáo nữa cũng như việc biến thành con chồn giống Kamo.

*Ầm….* Năng lực của Negi đột ngột bùng phát ra, sức bộc phá mạnh mẽ làm bể nước nóng lấy cậu làm trung tâm, nước bắn tung tóe ra. Nguyên nhân chính là do Negi ma lực rất khủng bố, và vì còn nhỏ nên chưa kiểm soát được nó nên thường hay bị vượt kiểm soát và xuất hiện dưới dạng những lần bùng nổ kiểu như này, nhưng lần này có lẽ mạnh hơn thông thường. Phi Linh khá là ngạc nhiên với việc này.

Kazumi bị gió mạnh đẩy văng lên không trung rồi. Negi nhanh chóng cứu cô với phép bay của mình một cách kịp thời. Nhưng do dư chấn nhiều quá đã làm vỡ mất điện thoại của cô nàng, thế là mất bằng chứng.

“….” Lúc này có một sự im lặng khó chịu, bầy giờ Negi và Kazumi với phát hiện hình như có người khác trong phòng, cả hai từ từ quay đầu lại nhìn trong tâm trạng run run.

“Ta nghĩ ta không thấy gì hết.” Phi Linh nhìn hai cô cậu này và cười nói. Hai người này lúc này mặt mày tái đi. Bị người ta thấy hết cả những chuyện này, không phải nói chuyện dùng Phép Thuật, mà là chuyện nãy giờ.

“P...Phi-sensei, thầy ở đây bao lâu rồi?” Kazumi run run giọng hỏi.

“Xem nào…chắc từ lúc hai người tình tứ với nhau và Asakura trong hình dáng Shizuna-sensei nhỉ.” Phi Linh vắt tay lên cằm và nói.

“Đúng không, Eri nhỉ?” Phi Linh sau đó nhìn sang Eriserine hỏi.

“Đừng có hỏi em, con nhóc kia mau dẹp ngay cái bộ ngực sữa bò của mi đi, không thì ta sẽ cho chúng bị san bằng thành san bay đấy!” Eriserine không thích lắm bộ ngực của Kazumi đang lõa lồ ra thế kia.

Tình huống hơi có chút lúng túng…

-

Chán đời...
 
Chương 293: Tạm thời không có chuyện lớn


Tình hình như thế đã đành giờ còn có thêm việc cả đám Ayaka vì nghe tiếng động lớn từ cơn bùng nổ của Negi mà chạy vào trong phòng tắm nam, kết quả là thấy cả Phi Linh, Eriserine và hai cô cậu Negi và Kazumi trong bể tắm nước nóng.

Kazumi bị cả đám hội đồng, còn Phi Linh thì mắng cho cả đám một trận vì tự tiện vào phòng tắm khi còn trong giờ của giáo viên, kể cả Kazumi cũng bị mắng một chập nữa.

---------

7:30 tối ngày thứ hai của chuyến dã ngoại.

Kazumi đã không bị gì sau vụ lộn xộn kia, có thể nói là cô giống Asuna rồi, không tiết lộ với ai về Phép Thuật.

“Kamocchi, Phi-sensei cũng là pháp sư hả? Cả Evangeline nữa?” Kazumi lúc này đã đang cho Kamo tham khảo một chút những tài liệu mà cô thu thập về thông tin cá nhân của các bạn nữ trong lớp 3-A. Kamo lấy làm ngạc nhiên về số thông tin, nó nhận ra để Kazumi qua phe chính là một lựa chọn khôn ngoan.

“Phóng viên tỉ tỉ không biết đấy thôi. Hai người đó cực mạnh luôn! Tôi không dám nói chuyện với họ luôn đấy!” Kamo nói.

“Họ kinh khủng thế sao?” Nhìn thấy Negi sức mạnh lúc ở bể tắm thì cô có hơi rùng mình, nghĩ đến Phi Linh và Eriserine còn khủng bố hơn thì sẽ thế nào.

“Theo tôi thì…Phi-san quá mạnh trong chiến đấu cận chiến, còn Eriserine lại mạnh trong Phép Thuật, cô ta vô cùng nổi tiếng trong giới pháp sư.” Kamo suy nghĩ.

“Sao lại là Eriserine?” Kazumi thắc mắc.

“Phóng viên tỉ tỉ không biết đấy thôi, Evangeline là tên giả của cô ta thôi.” Kamo nói.

“Tại sao lại dùng tên giả làm gì?” Kazumi hỏi.

“Aida…Làm sao tôi biết được chứ.” Kamo than. Kazumi lù lù viết lại những thông tin này vào quyển sổ tay của mình.

Kamo và Kazumi sau đó tiến hành hợp tác với nhau, Kazumi giữ kín chuyện liên quan đến pháp sư, còn Kamo sẽ cung cấp cho Kazumi những thông tin mà cô cần.

---------

“Cái gì?! Có người phát hiện ra Phép Thuật cậu á! Mà lại còn là Asakura nữa sao?!” Negi sau vụ lộn xộn đã chạy đi nói với Asuna chuyện này, Asuna cũng khó mà giải quyết.

“Đúng thế…” Negi cúi đầu cảm thấy có lỗi.

Asuna lại mắng cho một lúc, Negi không thể làm gì ngoài lắng tai mà nghe, Setsuna cũng cảm thấy tội thay Negi.

“B…biết sao được! Lúc đó tôi còn phải cứu người…à, con mèo mà!” Negi lấy tay lau nước mắt vừa ứa ra.

“Hừm…Asakura mà biết thì coi như cả thế giới biết hết rồi còn gì!” Asuna khẳng định. Setsuna nghe vậy cũng cả thấy khá nghiêm trọng, cô cũng phải tặc lưỡi.

“Thế là xong! Rồi mọi người sẽ sớm biết thân phận của cậu, người ta sẽ biến cậu thành Ermine và tống cổ về nhà!” Asuna nhúng vai chịu thua.

“Asuna, bạn Setsuna! Làm ơn giúp tôi với!” Negi nghe Asuna nói mà phát khóc, nhìn mà thấy tội.

“Hay là nhờ Phi-sensei giúp?” Setsuna đưa ra gợi ý nho nhỏ.

“…” Asuna và Negi nghe thế cũng bắt đầu suy nghĩ.

“Chào Negi-sensei!” Kazumi bị tới chỗ của Negi và chào hỏi. Trên vai cô còn có Kamo nữa. Negi hoảng hồn khi thấy như gặp phải ma ấy.

Kazumi đến để nói rằng cô ấy sẽ ở phe của Negi, và cô đưa hết bằng chứng cho Negi để cậu an tâm. Mấy cô gái lúc này mò vào phòng tắm sau cơn chấn động cũng đã tắm xong, ra gặp Negi vẫn chào hỏi bình thường.

Khoảng 8h30, các cô gái đã phải đi ngủ theo lời của Nitta-sensei. Nhưng vì có vài cô không được chơi ngày hôm qua vì rượu sake, nên giờ lại bắt đầu quậy phá với màn ném gối. Mấy cô nàng khác ở phòng bên cũng thi nhau kể chuyện ma trong khi tắt hết đèn trong phòng.

Điều dẫn các giáo viên khác đến “thăm” các cô là quá ồn ào, kể chuyện mà thì la ó ôm xồm, ném gối cũng tương tự và còn náo nhiệt hơn nữa cơ.

Thế là Nitta-sensei, Naruhiko và Shizuna phải đến mà khiển trách mấy cô, nhóm 6 của Eriserine có vẻ khá yên ổn hơn, Setsuna thì đi tuần với Asuna để kiểm tra có ai khả nghi không, nhưng phòng của nhóm 5 vẫn rất ồn ào vì buổi nói chuyện của các cô gái.

Và Nitta-sensei đã ra quy định, ai ra khỏi phòng mình, nếu bị Nitta-sensei bắt gặp sẽ ngồi xếp ở hành lang. Các cô gái bày tỏ tâm trạng sợ hãi của mình khi nghe được Nitta-sensei nói ra điều này.

Ba giáo viên rời khỏi hành lang phòng dành cho các học sinh, các cô gái dường như đang chán vì quy định mới không được rời khỏi phòng.

“Hưm! Chán quá đi! Tớ muốn chơi đập gối với Negi cơ!” Fuuka trông khá là chán, cô nói.

“Giá mà tớ được kể chuyện cho cậu nghe~” Misa tự tin vắt tay lên cằm nói.

“Còn tớ thì muốn ngủ chung nệm với Negi…” Makie nói.

“Đủ rồi! Ai về phòng nấy cả đi!” Ayaka nghe không cũng đủ lên máu rồi.

Lúc này Kazumi đã xuất hiện và đứng tựa lưng ở cửa ra vào.

“Xem ra có ai đó làm cậu bực rồi” Kazumi khoanh tay tựa lưng như thể rất ngầu.

“Asakura!” Ayaka nhíu mày thốt.

Sau đó Kazumi phổ biến nội dung trò chơi với phần thưởng là một nụ hôn của Negi, và một lá bài pactio, đây là mọi người không biết nó là gì hay công dụng của nó, chỉ biết nếu ai có được phần thường này thì lá bài chắc chắn có hình mình trên nó, nghe lạ nên ai cũng tham gia. Trong lúc đó Negi đã ra ngoài và để lại khá là nhiều shikigami với hình dáng giống hệt mình. Vụ này khá là gây rắc rối cộng thêm trò chơi của mấy cô gái lớp 3-A khiến cả khách sạn trở nên hơi bị nhộn, cuối cùng cả thay toàn bộ những người tham gia trò chơi lẫn bày ra trò chơi đều bị Nitta-sensei bắt lại hết. Kamo thu được cả thảy 6 lá pactio từ những con shikigami làm loạn trò chơi của các cô gái, người chiến thắng là Nodoka và cô hôn Negi vừa mới đi ra ngoài về, sau đó mối quan hệ của hai người cũng trở nên ổn thỏa hơn so với lúc vừa mới thổ lộ, cả hai sẽ bắt đầu với tình bạn.

Còn các nhân vật chính của chúng ta thì đã lập kết giới cách âm và ngủ ngon tới sáng hôm sau.

Chuyến dã ngoại ngày thứ ba, 8:30. Theo lịch trình, hôm nay mọi người được sinh hoạt tự do, nên sẽ sửa soạn đồ đạc. Sau khi đã dùng bữa sáng xong, Eriserine có vẻ hơi chán, cả ngày thứ hai cô không thể làm gì khác ngoài việc đi theo Phi Linh để cậu dỗ dành cô như một người chồng thương vợ. Nhưng chuyện đó làm đi làm lại riết cũng chán, cô đang hậm hực.

Phi Linh dù có nhận ra Eriserine đang giận dỗi vì chán, cậu cũng không thể làm khác được, chỉ có thể cười khổ.

Nodoka cũng có được phần thưởng tối hôm qua là lá bài pactio của mình, vì cô ngẫu nhiên nhìn thấy Asuna giới thiệu khả năng sử dụng pactio của mình cho Setsuna khi cô hỏi về nó, và Nodoka tò mò về cách sử dụng lá bài và đã thử sử dụng nó, mặc dù Artifact của Nodoka xuất hiện bất ngờ từ lá bài nhưng cô vẫn không quá nghi ngờ về nó mà còn thấy hứng thú với nó nữa.

Mọi người bắt đầu rời khách sạn và đi chơi xung quanh thành phố Nara. Phân chia nhiều theo nhóm, ai muốn đi đâu thì đi, Phi Linh và Eriserine còn Illyasviel thì Chachamaru thì lại đi chung với Zazie và nhóm của Ayaka.

Phi Linh có lẽ chọn đi theo nhóm của Negi, dù sao Illyasviel đi một mình không có vấn đề gì, cô bé còn có Chachamaru trông chừng và còn cả con “thú cưng” của mình làm con át chủ bài rồi.

Tới một trung tâm trò chơi điện thử, vì Konoka rủ vào một chiếc máy trò chơi diện tử về một thể loại game đấu bài ma thuật gì đó, nên Negi cũng muốn thử tham gia.

Trong lúc đang chơi, lại có một cậu nhóc trạc tuổi Negi đến và tham gia chung trò chơi với Negi. Cậu nhóc đội mũ len trùm đầu, nhưng mái tóc đen khá dài và cứng được cột lại bằng một tờ giấy hay dạng như vậy. Trông thấy cậu nhóc này, Phi Linh cảm thấy cậu nhóc tuy là nhỏ con nhưng không tầm thường.

Chỉ mất một lúc sau và trận đấu kết thúc, Negi bại trận trước cậu nhóc lạ mặt kia. Haruna còn đứng kế quan sát trận đấu nãy giờ cũng an ủi Negi.

“Cậu chơi không tệ chút nào. Nhưng còn phải cố gắng nữa mới có thể thành pháp sư chính hiệu được.” Cậu nhóc lạ mặt cười nói. Negi nhận câu nói của cậu nhóc lạ mặt như một lời khen và Negi cảm ơn cậu.

“Gặp lại sau nhé, Negi Springfield.” Cậu nhóc lạ mặt nói và dự định rời đi. Negi giật mỉnh vì cậu nhóc biết tên của Negi, cậu nhóc giải thích rằng Negi có ghi tên của mình ngay trong trò chơi.

“Tạm biệt!” Cậu nhóc chạy đi. Khi chạy đi, nhóc lạ mặt không để ý mà đâm phải Nodoka, cả hai té xuống. Nhóc lạ mặt chỉnh lại nón của mình mình rồi xin lỗi Nodoka và chạy đi.

Phi Linh bỗng nhiên cảm nhận được vài luồng dao động của ma lực gần nơi này. Và tiếp đó, Negi và Asuna rời đi để giao lá thư mà hiệu trưởng đã giao cho Negi đến Hiệp Hội Phép Thuật Kansai.

Trông theo bóng lưng của Negi và Asuna chạy đi, Phi Linh nhíu mày.

“Chuyến này của hai người họ chắc chắn không yên ả gì rồi.”

“Mặc bọn chúng đi, chúng đi để phát triển, mà chúng đi mới có chuyện vui kế tiếp chứ.” Eriserine lẩm bẩm chỉ riêng mình Phi Linh nghe thấy.

“Em tính toán kỹ quá…” Phi Linh giọng từ từ nhỏ đi.

“Đấy không phải là tính toán, mà bản chất của dòng Thời Gian này chúng đã đi theo hướng như vậy rồi. Chúng ta có mặt ở tuy có làm ảnh hưởng đến dòng Thời Gian này, nhưng không có quá nhiều thay đổi mấy so với những dòng Thời Gian khác.” Eriserine nói.

“Vậy à…ít ra chúng còn có thể như vậy…” Phi Linh cười thầm.

“Cơ mà…con bé Miyazaki đâu rồi?” Phi Linh liếc mặt một lượt không thấy Nodoka đâu cả nên tự hỏi.

“Con bé đó đi theo hai đứa kia rồi. Anh dạo này lo lắng cho học sinh của mình nhiều quá nhỉ?” Eriserine đáp lại và sau đó là nhìn Phi Linh như muốn nói rằng “anh đang không lo lắng cho em đấy, lo cho em nhiều vào đi”. Phi Linh trông thấy thế cũng gãi đầu, cười.

“Anh lo cho Eri nhất. Không ai sánh bằng em!” Phi Linh trong khi cậu xoa xoa đầu Eriserine, Eriserine từ từ tận hưởng cảm giác gần gủi với Phi Linh. Và trong lúc làm việc đó thì cậu cũng không quên suy nghĩ về những luồng ma lực lạ lúc này đão rời đi.
 
Chương 294: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (1)


Negi, Asuna và Nodoka rời đi cũng không lâu sau đó, Phi Linh và Eriserine và chọn ở lại quán trò chơi điện tử để chơi game trong khi Setsuna, Konoka và một vài thành viên khác trong nhóm lại xin phép đi chơi ở lại khác.

Phía bên kia Negi sau khi bắt chuyến tàu đi đến một ngồi đến cổ là chính điện của Hiệp Hội Phép Thuật Kansai, khi tiến vào trong đền thì bị phục kích bởi cậu nhóc lạ mặt kia, cậu ta tên Kotaou, có vẻ cậu nhóc này là một con sói hóa thành người, người sói, cậu ta có vẻ khá giống ninja. Sau đó Asuna và Negi có một trận đánh khá khó khăn với Kotarou trong lúc bước vào trong kết giới bất tận không gian, thành thử muốn thoát ra cũng khó khăn nên phải vừa chiến đấu vừa tìm cách.

Mặt khác, Setsuna và Konoka lại gặp phải sự truy đuổi của Tsukuyomi, kế đó cả hai còn đánh với nhau một trận tại phố điện ảnh với sự chứng kiến của nhiều người, khách tham quan tưởng rằng chỉ là kỹ xảo điện ảnh nên chả để ý chỉ tiết. Tại đó, hai người còn gặp cả cô thuật sĩ hôm trước đã bắt Konoka đi nữa, nhưng lại do sự cố nên tạm thời bỏ qua lần này.

Sau đó Negi, Asuna, Nodoka lại gặp Setsuna, Konoka và nhóm 5 ở gần đền cổ Kagabiko mà Negi nói rằng đó là chính điện của Hiệp Hội Pháp Thuật Kansai. Negi tại đó đã thành công giao lá thư của hiệu trưởng cho cha của Konoka cũng tức là con của Konoemon.

Và hội trưởng quan Tây đã hứa sẽ cố gắng giải quyết những mâu thuẫn theo đúng ý của Konoemon. Và hội trưởng quan Tây cũng mời Negi và các cô gái có mặt ở đây ở lại qua đêm và ông cũng sẽ cho một số hình nhân shikigami trở về để không làm mọi người chú ý có gì không ổn.

Negi rất mừng khi nghe được điều đó. Tối đến, bên trong Kagabiko tổ chức tiệc ăn mừng sự quay về của Konoka, có thêm những cô gái, không khí trở nên nhộn nhịp hẳn ra.

Về phía gia đình Phi Linh, Illyasviel và Chachamaru đã quay về khách sạn sinh hoạt, trong khi Phi Linh và Eriserine vẫn còn rong rong ở ngoài để chơi đêm. Dù có hay không cũng không ai phát hiện Phi Linh và Eriserine đi ra ngoài cả, bởi Eriserine dùng Phép Thuật trực tiếp tác động lên tâm trí mọi người rồi, Illyasviel và Chachamaru không bị ảnh hưởng nên giờ cô ngồi trong bể tắm với gương mặt có phần giận dỗi, nhưng lại không quá như vậy, bởi vẫn có bạn bè tắm chung với cô.

À thì, tắm chung có vẻ không như cô bé mong đợi. Trong bể tắm lúc này có Ayaka, Misa, Chisame, Makie, và cô.

Đắng cay một điều mà bao người phụ nữ không quá phát triển, Illyasviel phải chịu chung số phận ngắm nhìn những bộ ngực “không phải của học sinh sơ-cao trung” của Ayaka, Misa và Chisame, với người đồng chí của cô Makie, bộ ngực của Illyasviel dường như còn khấm khá hơn của Makie một chút, Makie trông vẻ mặt tự tin đến đáng buồn trong bể tắm chỉ có 5 cô gái trẻ.

Và tới cặp “vợ chồng” Phi Linh và Eriserine, hai người này đang đi lung tung “trên” cả thành phố Nara. Nói trong ngoặc tức là phía trên đấy. Quan sát mọi thứ từ trên cao sẽ dễ dàng hơn.

Phi Linh đứng trên không trung mà không có một thiết bị bay nào, cũng chỉ đơn giản là dùng phép gió để nâng cơ thể mình lên thôi. Eriserine ngay kế bên cậu.

“Lại suy nghĩ lung tung gì thế?” Eriserine một lúc nhìn khung cảnh thành phố phía dưới, sau đó cô quay sang trông thấy Phi Linh trầm tư nên cô hỏi.

“…?! À, xin lỗi em, Eri. Anh vừa nghĩ về một số chuyện thôi…” Phi Linh sửng người và nhìn Eriserine.

“…” Eriserine im lặng, Phi Linh nghĩ đến là chuyện vài ngày trước vấn đề cá cược về người quen kia, không biết là ai. Nhưng Eriserine thấy cậu như vậy, cậu cũng chẳng muốn nghĩ thêm về nó nữa.

Lúc này cũng khoảng 7h đêm rồi, đột nhiên có một con chim được làm bằng giấy và bay hướng về phía Phi Linh và Eriserine. Con chim giấy nhan chóng đậu trên tay của Phi Linh khi cậu đưa tay ra, cảm thấy tò mò, con chim hóa thành một lá thứ.

“Chuyện gì thế?” Eriserine đợi Phi Linh đọc sau một lúc thì hỏi cậu.

“Hiệu trưởng nhận được cuộc gọi nhờ trợ giúp của Negi ở chính điện Hiệp Hội Phép Thuật Kansai, nên ông ta muốn nhờ anh đi xem qua một chút cháu của ông ta.” Phi Linh gấp lá thư lại rồi, trong lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa, lá thư bị ngọn lửa nuốt trọn, hoàn toàn bị thiêu cháy.

“Lão già đó lo lắng ghê nhỉ? Ơ ngay trong trụ sở mà còn sợ nữa.” Eriserine nhếch môi cười.

“Thôi nào. Dù sao cũng có việc làm, có còn hơn không, biết đâu có gì đó thú vị. Con quỷ mà em muốn nó được triệu hồi chắc cũng nằm trong chuyến đi tới chính điện rồi.” Phi Linh nắm lấy tay Eriserine, sau đó cả hai nhanh chóng bay đi, phương hướng tiến thẳng đến phía đền Kagabiko.

Cũng ngay tại thời điểm này, Illyasviel đang ở khu vực chờ ở tầng trệt trước lối ra vào của khách sạn cùng với những cô bạn của mình.

*Para~…* Tiếng chuông điện thoại của Kaede vang lên trong khi cô ngồi nghỉ trên chiếc ghế sô-fa, cô mặc một bộ đồ kiểu dáng rất “trung hoa”.

“Nagase nghe, degozaru. Ồ? Baka leader?” Kaede nhấc máy và mở một nụ cười thường lệ trên gương mặt.

“A! là nhạc chương “bố già”! Tớ thích bài này, aru!~” Kuu đến trước mặt trong khi Kaede nghe máy. Baka leader là biệt danh mà nhóm học bị điểm kém nhất của lớp 3-A. có Kuu, Kaede, Yue, Asuna và cả Makie.

“Hửm? Sao vậy, sếp Yue? Bình tĩnh đã nào, degozaru! Bình tĩnh~” Keade từ tốn cầm một miếng khoai tây chiên và cắn ăn trong khi nghe Yue vội vã nói.

Bên phía chính điện gặp chút vấn đề rồi. Có kẻ lạ đột nhập vào kết giới được giăng xung quanh đền và biến mọi người thành tượng đá, chỉ còn mỗi Yue chạy thoát được, hiện cô không biết tình hình phía khác thế nào nên cô đã nghĩ ra nhờ Kaede, Kuu cứu giúp.

Đúng lúc này Mana và Illyasviel từ hai hướng khác nhau đi ngang qua Kaede, nghe được Kaede nói.

“Chuyện gì thế, Kaede?” Mana tình cờ bước qua và hỏi. Illyasvviel và Kuu cũng đứng tò mò khi vừa đến kế bên Kaede.

---------

Phía Negi, hiện tại chỉ còn lại 3 nhóm vẫn còn có khả năng di chuyển được trong Hiệp Hội Phép Thuật Kansai. Yue ở một mình, Asuna và Konoka ở đi chung, Setsuna và Negi là một nhóm. Yue di chuyển vào trong rừng để trốn còn hai nhóm kia hiện đang đi tìm nhau.

Asuna và Konoka lúc này chạy đến phòng tắm của đền, phòng tắm ở đây rộng không bằng bên khách sạn và cũng không có ở ngoài trời nhưng nó lại thiết kế khá bắt mắt với sàn gỗ và đèn lồng đặt trên sàn, xung quanh có một vài cây trúc được trồng ngay trong nhà.

“H…hình như Negi chưa đến….” Asuna ngập ngừng nói trong lúc quan sát xung quanh với cây quạt Artifact mà cô đang cầm làm vũ khí.

“Cũng không thấy Sec-chan đâu cả…” Konoka đứng nếp gần với Asuna.

Ngay từ phía sau hai người, từ trong bể bơi lại nổi lên một hình bóng của một cậu bé tóc trắng, ầm thầm nhẹ nhàng khiến hai cô gái không hề cảm thấy có gì lạ cả.

*Chát…*

Asuna đột nhiên quay người về phía sau và dùng cây quạt của mình quét ngang một cái, cậu bé tóc trắng bị quật thẳng vào mặt, âm thanh va chạm nghe có vẻ hơi đau đấy. Asuna thật tự nhiên lại cảm nhận có gì đó không ổn nên mới phản xạ theo bản năng, Konoka bị Asuna làm cho giật mình, quay lại cũng đã phát hiện cậu bé tóc trắng.

“Thật đáng ngạc nhiên. Cô phản ứng không kém gì một chiến binh thực thụ.” Cậu bé tóc trắng bình thản sắc mặt nói trong làn nước trong bể tắm đang cứ lơ lửng xung quanh cậu.

“Nhưng bấy nhiêu vẫn chưa để để bảo vệ công chúa. Ngủ một giấc đi.” Cậu bé tóc trắng nói trong lúc đang thì thầm từng câu chú ngữ niệm phép.

Ngay sau đó.

*Bùm* Một vụ nổ nhỏ với làn khói trắng xám xuất hiện bao trùm lấy Asuna, vì bất ngờ mà Konoka hoảng hốt thốt lên.

“Á!” Asuna hét lên trong đám khói, bởi vì bộ độ của Asuna đang mặc lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà hóa đá.

“Asuna!” Konoka hốt hoảng gọi tên Asuna.

*Crắc* Thanh âm của tượng đá trên người Asuna xuất hiện, có một vết rạn nứt trên người cô.

….

Sau đó Konoka bị bắt đi, trong khi Asuna thì bị “hành” đến đuối sức với chiêu thọc lét của cậu bé tóc trắng.

Negi và Setsuna lúc sau đó đến và thấy Asuna như thế cũng như việc Konoka bị bắt đi thật rất phiền muộn, nhưng hiện trông chờ vào cứu viện đúng không thể. Chỉ vừa mới tìm được Asuna, một lúc thì cậu bé tóc trắng lại xuất hiện một lần và ra tay đánh Setsuna cô bị thương khi giao đấu với cậu nhóc, sau đó đối thoại một lúc, Negi vẫn chưa biết cậu bé là ai, nhưng cậu ta mạnh hơn Negi nhiều lắm, nên cậu ta vẫn không thể làm gì, nói xong cậu bé tóc trắng hóa thành nước rồi biến mất. Cả ba người nhanh chóng tìm đến vị trí bất thường nhất của khu vực và đã tìm ra địa điểm tiến hành nghi lễ của cô gái thuật sĩ nọ, cô ta tên Chigusa Amagasaki, cô cũng thuộc Hiệp Hội Phép Thuật Kansai, nhưng cô ta hiềm khích sâu sắc với pháp sư phương Tây nên mới ngăn cản Negi như vậy.

Tại nơi tiến hành nghi lễ, thì mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn tất cả rồi, Chigusa hiện đang cho con Zenki của mình bế Konoka trong lúc cô đang bị trói cả hai tay và không thể nói được do bị dán tấm bùa vào miệng.

“Hô hô…cuối cùng thì tiểu thư đã ở đã ở trong tay ta…giờ chỉ việc mang cô ta đến “đó” nữa là xong.” Chigusa cười. Konoka giãy dụa trong tuyệt vọng.

“Đừng lo, tiểu thư Konoka. Tôi hứa sẽ không làm hại cô đâu.” Chigusa mặc một bộ furisode với việc thả lỏng phần trên hơi quá cỡ, để lộ gần một nửa phần trên bộ ngực mình, phần vai cũng theo đó mà lộ ra.

“Giờ thì đến bệ thờ thôi!” Chigusa cất bước.

“Khoan đã!!” Giọng nói của Setsuna từ phía sau vang lên. Cả ba người đã đến nơi rồi.

“Mau thả tiểu thư ra!!” Setsuna lớn giọng nói, Negi và Asuna ở ngay phía sau cô mà thôi. Chigusa vừa cất bước quay lại nhìn thấy nhóm của Negi không khỏi nhếch mép cười khinh.
 
Chương 295: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (2)


Nhóm Negi có mặt tại hồ nước, nhưng khá nông, Chigusa trông thấy nhóm của Negi đã đến cô ta bước chân xuống hồ.

Phía sau còn có con Zenki đang ẩm Konoka, cậu bé tóc trắng.

Cô ta bắt đầu niệm chú, hàng loạt những vòng sáng, kể cả dưới chân cô ta cũng có. Konoka ngay sau đó liền không ngừng rên rỉ. Ma lực của cô đang đi rút đi một cách nhanh chóng, khiến cô cảm thấy một cơn đau đớn không thể nào hiểu thấu đang tràn vào tâm trí cô.

“Tiểu thư!!”

“Konoka!?”

Trông thấy Konoka nét quần quại trong khổ sở mà không thể giúp gì, Setsuna, Asuna và Negi thốt lên một cách lo lắng.

Ngay sau đó, từ mặt nước xung quanh, dần dần xuất hiện những con quỷ mà như từ nước trồi lên mặt dù là chúng được triệu hồi.

Một đội quân quỷ được triệu hồi nhờ ma lực của Konoka bao vây kín mít xung quanh 3 người. Cả đội trong tay gươm giáo rìu tạ đầy đủ, khuôn mặt rất “quỷ”, dáng vẻ đáng sợ và số lượng có đến hơn 150.

“Đ…đâu ra cả đống thế này?!” Asuna nhìn xung quanh mà rơi ra nước mắt, mặc dù đã từng một lần nhìn thấy và chiến đấu với quỷ, nhưng những 150 con quỷ thì làm sao cô đánh được.

“Quỷ tha ma bắt! Mụ ta lợi dùng sức mạnh của Konoka tỉ tỉ để triệu hồi bọn quỷ!” Kamo vừa tức vừa sợ nói.

“Tụi bay ở lại chơi vui vẻ với nhau nhé!” Chigusa cười nói. Sau đó rời đi.

“K..khoan đã!!” Setsuna thấy Chigusa rời đi mang theo Konoka liền muốn đuổi theo nhưng tạm thời là không thể.

Bọn quỷ biết nói, có vẻ là bọn thuần quỷ chứ không phải quỷ từ người hóa thành, nhưng bọn quỷ này dường như không có mạnh bằng con quỷ lần kia. Bọn quỷ bắt đầu bàn tán về 3 người chúng vây quanh.

“Se..Setsuna t..tớ không cho là tớ có thể….” Và Asuna cũng không xác định được thực lực của bọn quỷ này ra sao, nhưng thấy số lượng là quá rồi thì cô cũng sợ lắm, cô liến nhìn Setsuna với giọng nói đang run, cả người cô đồng dạng run theo.

“Bình tĩnh đi, Asuna! Sẽ ổn cả mà!” Setsuna chấn an Asuna trong lúc Negi đang âm thầm niệm chú.

“Hỡi cơn bão gió mùa xuân, hãy bảo vệ chúng ta bằng ngọn gió của mình, [Flans Paries Venti Vertentis]!”

Chỉ vừa dứt lời, một cơn lốc xoáy lớn bộc phát ra, cơn lốc xoáy xoay vòng xung quanh Negi và hai cô gái, bảo vệ họ tách biệt khỏi đám quỷ, có vài con quỷ vì ở gần mà đi lốc xoáy cuốn bay.

“Cái gì đây?!” Asuna bỡ ngỡ nên quay sang nhìn Negi và hỏi.

“[Kết Giới] bằng gió, nhưng nó chỉ giữ được tầm 2-3 phút thôi.” Negi đáp. Negi sử dụng phép này để tạo thêm thời gian cho mọi người cùng nhau suy nghĩ chiến thuật.

“Hết cách rồi…Chúng ta phải tách nhóm thôi…Em sẽ ở lại giữ chân bọn quỷ, nhân lúc đó, hai người hãi đi giải cứu tiểu thư.” Setsuna đắn đo nói. Cả hai người kia nghe được không thể nhịn được mà hoảng lên.

“Không sao đâu. Dù gì việc thường ngày của tớ là đối đầu với chúng mà.’ Setsuna cười khẽ nói.

“Nhưng…” Asuna nhìn Setsuna trong khi cô đang cười cố, dù có đã từng chiến đấu hay không, con số là hơn trăm đấy, làm sao có thể để như vậy được.

“Vậy thì tớ cũng sẽ ở lại với cậu!!” Asuna lớn tiếng nói. Cô làm Setsuna và Negi hết hồn vì bất ngờ vì quá đột ngột.

“Bạn Asuna!” Negi nói, Asuna là partner của Negi, hiện không có cô thì cận chiến với cậu khá là khó khăn.

“Ta không thể để Setsuna lại một mình được!!” Asuna giữ nguyên ý định mặc Negi nói gì.

“Chờ đã nào...ý này không phải tệ! Cây quạt của đại tỉ chỉ quơ một phát là tiễn bọn quỷ đó về chầu trời! Để cô ấy ở lại đây có khi lại hay hơn chăng?” Kamo phân tích về khả năng Artifact của Asuna và đưa ra quan điểm.

Kamo đưa ra một kế hoạch tiếp sau đó, cuối cùng, Setsuna tiến hành hôn Negi theo yêu cầu của Kamo cũng như thực hiện nguyện vọng cứu Konoka, khế ước pactic tạm thời giữa Setsuna và Negi được thiết lập.

Một lúc sau tất cả, [Kết Giới] mỏng manh của Negi đã đến giới hạn của nó và dần tan biến. Bọn quỷ túc trực sẵn nãy giờ vẫn mong ngóng ba người,

Khi thấy dấu hiệu tan biến của [Kết Giới] bọn chúng đã để ý thấy thân ảnh Negi ở trong hiện ra. Negi lúc này đã niệm xong phép của mình.

“[Jovis Tempestas Fulguriens]!” Negi quát lớn khi [Kết Giới] biến mất.

Một công kích loại hình tầm xa vô cùng mạnh mẽ được phóng ra, như một tia beam khủng bố được bao quanh bởi sấm chớp và giớ lốc, hai loại nguyên tố liên tục xoay quanh cột sáng phóng thẳng ra ngoài rất tráng lệ. Nó quét sách một vùng trước mắt trong một cơn bão lớn với năng lượng hủy diệt.

Nhưng tuyệt chiêu vừa rồi chỉ dùng để mở đường, và Negi ngay sau đó phóng đi với cây gậy phép của mình trong khi bọn quỷ còn đang bị đánh lạc hướng với chiêu thức của mình. Còn lại Asuna và Setsuna hai mình chống lại đội quân quỷ ở tứ phía.

Tại đền thờ ngay giữa hồ nước rộng lớn, đền thờ của cấu trúc nối với bờ là một cây cầu dài nhỏ làm bằng gỗ, điểm đến là một khu kiến trúc không có đền mà chỉ là ngoài trời, phía dưới được thiết kế hình hai hình vuông đan xen nhau tạo thành hình của một trận đồ, còn phần nền như một nền nổi trên mặt nước với những ngọn đuốc được đặt ở sáu hướng.

Chigusa đang có ý định gỡ bỏ phong ấn của Quỷ Thần mà hội trưởng quan Tây đã cùng Thousand Master, Nagi Springfield hợp sức phong ấn. Konoka có thừa ma lực để phá phong ấn và triệu hồi con Quỷ Thần trở về nhân gian.

Konoka đã được đặt nằm trên bệ thờ, tuy thế, cô lại đang không mặc bất cứ thứ gì ngoại một mảnh vải che trên người, không hề có thứ gì gò bó nhưng cô vẫn không thể cử động, Chigusa có vẻ đã ẻm bùa lên người cô.

“Bắt đầu nào.” Chigusa đặt tay lên miệng vào niệm chú. Ngay khi vừa niệm ra từ đầu tiên, bệ thờ phía dưới Konoka phát sáng lên. Konoka cảm thấy cơ thể mình như bị chích điện, làm mình phải liên tục co giật, cảm giác đau đớn liền tràn và khắp cơ thể cô.

Đau đớn nhưng không thể làm gì, Konoka chỉ có thể rên rỉ không thành tiếng liên tục mà thôi.

“Hỡi Thần ngự Cao tiên nguyên Thần tạo hóa vạn vật. Thần che chở vạn mạng. Tập tập hợp hợp Bát bách vạn Thần. Cùng lập mưu mưu lược lược với ta…” Chigusa bình thản niệm chú mà không lo lắng gì.

Tiếp tục với việc niệm chú, Chigusa vẫn đang trong lúc quan trọng nhất mà không có ai cản trở. Chigusa đọc nốt những dòng chú còn lại để hoàn thành nghi thức phá vỡ phong ấn.

“Vạn tảo bộ hồn cô nhi, lo sự trận vạn thế...

….

Bừng lên và sống lại, Thành Sang nương. Túc nương. Thần nương.”

Đến lúc này, phía trước điện thờ đã xuất hiện đị tượng khó tin, một cột sáng to lớn như đánh thẳng xuống đáy hồ, khiến cho nước trên hồ bắt đầu khoáy động như điên cuồng.

….

Negi đang trên đuổi đến, cậu đã cảm nhận được nguồn ma lực đang thất thoát ra ngoài rất lớn, rất dễ để có thể thấy được. Đã thấy được nơi thờ tế, có cả cột sáng đang hướng thẳng lên trời và Konoka chính là điểm xuất phát của cột sáng ấy, Negi không khỏi thốt lên tên Konoka.

*Grào….”

Cả thẩy 4 con sói đen ngồm được nối với nhau bởi những nguồn ma lực đen thẳm đang bay thẳng về phía Negi. Negi nhận ra chúng ngay từ xa, cậu niệm chú. Nhưng không may là chúng quá nhanh so với tốc độ miệng của cậu, chúng đâm thẳng vào cậu, khiến cậu rớt khỏi cây gậy phép của mình.

Negi bất ngờ nhưng cậu lấy lại tinh thần và trở mình dùng Phép Thuật của mình để giảm lực rơi tự do, và cậu đáp xuống đất an toàn.

“Yo, Negi!” Giọng nói khá quen với Negi đi ngang qua cậu, Negi hướng mắt về phía giọng nói, và cậu nhanh chóng kinh ngạc trông thấy người quen này.

“Hê hê…Ngạc nhiên thật đấy…Không ngoờ trận tái đấu của chúng lại đến sớm như vậy. Lần này mày sẽ không thoát khỏi tay ra đâu!”

“Kotarou!!!”

Tràn đầy chiến ý, Kotarou cười nhìn Negi trong khi Negi kêu tên cậu ta một cách khó chịu.

….

Quay lại với hai cô nàng Asuna và Setsuna. Hai cô nàng này đánh nhau rất xung, cả một quân đội quỷ hai cô tiêu diệt quá nửa rồi, và trên người cũng chồng chất đầy những vết thương, nhưng đánh như thế mà cả hai vẫn nở một nụ cười vui vẻ vì cả hai đang được kề vai sát cánh với nhau mà chiến đấu.

Dường như những con quỷ mạnh mẽ hơn đã bắt đầu nhập cuộc sau trận lần quan sát hai cô gái trẻ chiến đấu với thể lực giờ đã giảm đi không ít.

Cả hai đều đã gặp đối thủ khó đối phó rồi. Asuna phải đánh với một con quỷ là điểu nhân, con quỷ này thiên về tốc độ, Asuna lại kém về tốc nên nhanh chóng rơi vào thế yếu. Setsuna bên kia cũng tương tự gặp phải hai con quỷ, một con to khủng bố, một con quỷ thì khá giống với Nhân Loại phụ nữ, cả chiều cao lẫn hình dáng. Nhân hình quỷ nữ kia có kỹ thuật tấn công rất xảo quyệt và con to đầu lại thiên về sức mạnh, khiến Setsuna khó mà trở tay.

---------

Kaede sau khi nhận cuộc gọi cầu cứu của Yue đã dẫn theo 3 người biết chuyện, Kuu, Mana và cả Illyasviel theo, bắt chuyến tàu đến đây. Cả 4 người cùng nhau chạy đến đền thờ Kagabiko. Cả ba cô gái đều rất mạnh về mặt thể lực trong khi Illyasviel hơi yếu một chút nhưng cô vẫn dùng [Teleport] liên tục để bắt kịp ba cô gái ngay trước mắt.

“Kaede, cậu đi đâu vậy?” Illyasviel thắc mắc khi thấy Kaede có ý định chuyển hướng tách ra khỏi ba người bọn họ.

“Mình thấy Yue rồi. Mình đi giúp cậu ấy. Các cậu đi trước đi.” Kaede luôn hịp đôi mắt cười rất bình thản và nói với Illyasviel cũng như nói cho 2 cô gái còn lại. Cả ba gật đầu và chạy đi.

Đi khoảng một đoạn nữa, cả ba người đã gặp phải cảnh Asuna và Setsuna đang yếu thế trước bọn quỷ rồi.

“Phải nhanh ra cứu họ!” Illyasviel nói và nhìn về phía Mana và Kuu. Trong lúc đó, Mana đặt chiếc va-li và chiếc túi dài màu đen mà mình luôn mang theo xuống đất, cô mở mở túi dài ra trước, bên trong là một khẩu súng bắn tỉa, bên trong túi còn có khá nhiều dụng cụ, ống ngắm,…

Sau khi lấy ra và lắp chung lại với nhau, Mana đã có một cây súng bắn tỉa hoàn chỉnh, tuy vậy cô lại không dùng băng đạn.

“Đây là súng thật sao?” Illyasviel lẫn Kuu thắc mắc nhìn Mana với vẻ mặt tò mò.

“Không, chỉ là súng hơi thôi.” Dù có nói đùa, nhưng Kuu lại tin là thật mà Illyasviel thông minh hơn nhiều liền biết là Mana nói xạo rồi.
 
Chương 296: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (3)


Lúc này phía ngoài chiến trường giữa Setsuna và Asuna không chỉ có quỷ mà Tsukuyomi cũng đã xuất hiện khiến tình hình thêm căng thẳng, Asuna cũng bị bắt thốp. Tóm lại tình hình không khả quan mấy.

Mana đã hoàn thành lắp ráp khẩu súng bắn tỉa của mình, và đặt bản thân gần bụi rậm để có thể nhìn thấy được đối tượng.

Bị bao vậy 3 cả ba đối thủ khó nhằn, Setsuna đi đến bước đường cùng mà có ý dịnh sử dụng sát chiêu của mình.

*Bang…* Âm thanh vang khắp, một viên xuyên thẳng qua đầu của quỷ điểu nhân, khiến đầu hắn ta vỡ tung khi còn chưa kịp nhận ra rằng mình đã toi.

Rồi sau đó liên tiếp bất ngờ mấy làn đạn bắn ra gây tổn thất đến cho hai con quỷ đã gây khó cho Setsuna. Không những có đạn Phép Thuật mà còn có cả những mũi tên hoàn toàn cấu thành từ ma lực của Illyasviel bắn ra, khiến bọn quỷ không có đường phản công. Mana cũng khá là ngạc nhiên với trình độ xạ thủ của Illyasviel.

Mana bắn xong thì dọn đồ bước ra, Kuu và Illyasviel bước ra cùng. Khiến cho Asuna và Setsuna ngạc nhiên lẫn mừng rỡ.

Tại trận giao đấu của Negi và Kotarou. Mặc cho Negi từ chối chiến đấu thê nào, Kotarou vẫn có thể dùng những lời lẽ đâm chọc vào lòng tự tôn của con trai mà Negi dù là có chút trưởng thành hơn so với tuổi của mình để có thể có tử cách làm thầy giáo, và Kotarou đã chọn được đúng thứ để khiến Negi bản tính con nít của mình phải trỗi dậy.

“May mà có cậu. Nhưng bây giờ phải tìm đến chỗ của Negi-sensei trước đã.” Yue đang được Kaede bế, Yue không khỏi cảm thấy cảm kích Kaede vì đã kịp thời đến đây cũng như mang theo 3 người khác đến cứu viện kịp thời.

“Không có gì đâu, degozaru. Mà không cần đi xa nữa, thầy ấy ở kia kìa.” Kaede cười nói. Nghe được Kaede nói nên Yue cũng mau nhìn về phía của Negi.

Negi chuẩn bị xong thẳng về Kotarou và đồng dạng Kotarou cũng thế. Kaede thấy như thế nên cô mau chóng không biết từ đâu xuất hiện một chiếc phi tiêu 4 cánh khổng lồ và ném thẳng nó về vị trí ở giữa cả hai người.

*Ầm*

Phi tiêu cắm thẳng vào đất, khiến cho trận đấu của hai cậu nhóc sắp sửa khai tranh mà lại bị ngưng lại một cách bất ngờ.

Kaede sau đó phân ra khi thấy đã làm được việc ngăn cản kịp thời, tiếp đó cô nhảy lên cành cây một cách lặng lẽ rồi cô sử dụng kỹ năng đặc thù của mình, nhẫn thuật. Cô phân thân ra và một phân thân của cô nhảy xuống dưới nhanh chóng đứng trước mặt Kotarou và dùng một chiêu đẩy lùi cậu ta ra. Xong việc, phân thân biến mất theo ý của Kaede.

“Dư ảnh?! Thuật phân thân?! Ngươi là ai?” Kotarou đã hoãn lại được dư lực do Kaede đánh ra, đòn vừa rồi của Kaede cũng làm Kotarou đẩy xa ra không ít. Negi nhìn lên trên cây, cậu thấy Kaede và Yue liền vừa mừng vừa ngạc nhiên nói tên cả hai người.

“Để mất tự chủ và quên đi mục đích vào lúc quan trọng…cậu vẫn còn thiếu sự quyết tâm lắm, nhóc Negi degozaru…” Luôn giữ một vẻ mặt bình thản và một nụ cười nhẹ trên mặt, Kaede nói với Negi.

“Chị là ai vậy hả?!” Kotarou bực tức chỉ tay về phía Kaede mà hỏi.

“B..bạn Nagase…nhưng làm sao….?: Negi bất ngờ hơn là vui mừng, cậu khó hiểu vì sao Kaede lại có mặt ở đây.

“Em gọi bạn ấy đến đây, Negi-sensei.” Kaede thả Yue xuống và Yue nói.

“Chuyện ở đây cứ tở giải quyết. Có việc khác cần cậu hơn đúng chứ?” Kaede nói. Neggi vẫn còn hơi chừng chừ.

“Không còn thời giản để do dự đâu, nhóc Negi. Chúng ta sẽ nói chuyện sau degozaru.” Kaede cắt đi lời của Negi và nói tiếp.

“Cậu không cần phải lo cho tớ. giờ là lúc phải hành động rồi, đừng nghĩ ngợi nữa.” Kaede nói, và đẩy Negi đi để cậu ta có động lực. Dù không hiểu nhưng Negi chỉ đành cất bước chạy đi như lời của Kaede và để mọi chuyện lại cho cô.

Nhìn thấy Negi chạy, Kotarou không cam tâm để thế, cậu đuổi theo nhưng ngay khi vừa được khoảng 2-3 bước chân, Kaede đã hai chiếc dao để chặn cậu lại.

“Này…bà chị lớn kia! Đừng có xía vào chuyện của ta. Ta vốn không hứng đánh nhau với phụ nữ nhưng nếu…” Kotarou tức giận liếc mắt về phía Kaede, cậu nói được chút Kaede lại chen ngang.

“Hưm…Kotarou phải không? Cậu có cái nhìn sắc bén, để nhận ra Negi là 1 đối thủ xứng tầm….Nhưng liệu cậu có thể bỏ qua sự kiềm chế không? Vì ngay lúc này, tôi còn mạnh hơn cả nhóc Negi đấy!” Kaede mở đôi mắt luôn híp của mình, với một nụ cười tự tin cũng chất chứa đầy bá khí, khiến cô trở thành hình tượng của một nữ sát thủ dưới ánh trăng.

….

Tại chiến trường của Asuna và Setsuna, sau sự góp mặt của Mana, Kuu và Illyasviel, tầm khả quan của trận chiến này về phần thắng cho phe các cô gái lớp 3-A đã cao hơn.

“Illya, mọi chuyện trên kia thế nào?” Mana vẻ mặt vẫn luôn nghiêm nghị, hiếm khi thấy cô cười. Illyasviel năng lực cô cũng đoán được là pháp sư, nhưng về tầm sâu thì cô chịu thua.

“Kaede đã tìm được Yue và giúp Negi-sensei giảm bớt 1 trở ngại.” Illyasviel báo cáo, Mana có vẻ làm chỉ huy lại hay. Illyasviel sử dụng ma lực chuyển hóa thành gió và khiến mình lở lửng trên không, dù sao những lúc rảnh rỗi cô bé không quên học tập để phát triển hơn, cô bé không có quên sư phụ mới của mình, Ange đã bảo rằng phải tự nghiên cứu đâu, hiện cô còn phải học khá nhiều thứ khác ngoài chuyên môn của mình.

“Illya, đến kia giúp Negi-sensei một tay đi. Bọn này ở đây xử lý được rồi.” Mana nhìn lên phía trên nói với Illyasviel.

“Umu, để đó cho mình.” Illyasviel nghe và gật đầu, sau đó cô sử dụng tầm nhìn mở rộng của mình từ [Phạm Vi] để phóng to vị trí mình muốn đến.

“[Teleport]….” Illyasviel nhỏ giọng nói, thân ảnh cô biến mất, Mana trông thấy Illyasviel biến mất, trên má đổ một giọt mồ hôi không biết đang nghĩ cái gì.

Sau đó cô bỏ cái suy nghĩ đi và chống gối xuống đất, chĩa súng về phía bọn quỷ và xả đạn liên tục không cần gạt đạn, Mana dường như sử dụng loại đạn Phép Thuật sử dụng chính ma lực của cô.

Trông thấy bọn quỷ liên tiếp bị bắn hạ, Kuu không khỏi nhìn lại hỏi đồ thật hay giả, Mana vẫn một câu “súng hơi” mà đáp.

Bọn quỷ lợi dụng lúc hai người nói chuyện mà áp sát không để cho Mana tùy ý sử dụng khẩu bắn tỉa của mình. Mana cười khẽ khi bọn quỷ đắc ý. Cô dùng chân nhấn vào nút bật để mở khóa va-li của mình ngay dưới chân cô.

Va-li vừa bật nắp, hai khẩu súng lục liền theo hệ thống bật mà Mana đã thiết kế cho va-li xuất hiện ngay trước mặt Mana. Cô nhan chóng bắt lấy chúng và thực hiện cách chiến đấu gunkata, liên hoàn những phát đạn gần kết hợp với kỹ thuật của Mana, vô số con quỷ bao vây cô và Kuu bị triệt hạ.

Asuna trông thấy Mana mạnh như thế là kinh ngạc há hốc mồm, Setsuna giải thích một chút Mana vô số lần giúp đỡ của cô trong việc tiêu diệt quỷ.

Kuu đến lúc này cũng được ra tay khi bọn quỷ kia lại chọn đối tượng đánh trước là cô.

Con quỷ vung chùy đánh về phía Kuu, nhưng Kuu liền quay lại với tốc độ rất nhanh, cô dùng tay không đỡ, không hề đỡ lấy cây chùy, cô chặn ngay phần tay vung. Tiếp đó chân phải làm chân trụ, cô dậm mạnh xuống đất và chân trái tiến thẳng cũng dậm mạnh xuống đất trong khi tay phải đấm vào con quỷ.

“Haa!!” Kuu hô lớn trong lúc ra chiêu, một đòn thức hiên ngang đâm thẳng vào người con quỷ, tuy vậy với dáng người nhỏ nhắn, Kuu lại cho ra một đòn không thể mong đợi vào một cô bé 14-15 tuổi. Sử dụng võ thuật Trung Hoa mà cô không ngừng học hỏi và là một thiên tài. Một đòn chấn bay cả một đội hình theo một đường thẳng, 4-5 tên quỷ đứng phía sau con quỷ bị Kuu đánh cũng chịu cảnh bị thổi bay bởi tấn công mạnh mẽ của Kuu.

….

Cùng lúc, phía chiến trường của Kaede. Cô cùng Kotarou có 1 trận chiến rất nảy lửa. Kaede liên tục sử dụng những phân thân của mình để chiến đấu, Kotarou lại sử dụng sức mạnh từ khuyển ma mà mình có liên tiếp đánh chặn và tiến công, nhưng so với số lượng và kỹ năng lẫn kinh nghiệm chiến đấu thì cậu ta bị yếu thế hơn nhiều.

Yue đứng ở một bên quan chiến cũng phải suy nghĩ về năng lực của Kaede lẫn Kotarou rồi từ từ suy luận ra khả năng về Phép Thuật.

“Yue….” Illyasviel lúc này từ trên cao rơi xuống và cô gọi tên Yue, làm Yue đang suy nghĩ đứt đoạn mạch suy nghĩ mà nhìn lên trên.

“Illya?!” Yue kinh hô. Illyasviel lúc này đáp xuống và chạy về phía Yue hỏi han.

“Cậu không sao chứ, Yue?”

“Cậu cũng ở đây?” Bất ngờ về sự góp mặt của Illyasviel trong trận chiến này, Yue hỏi.

“Tất nhiên rồi! Cứu bạn làm sao lại thiếu mình được!” Illyasviel tự hào ưỡn ngực nói.

“Mình đi giúp Negi-sensei một chút. Cậu ở lại nha.” Illyasviel vẫy tay chào, trông thấy Yue ổn là tâm trí cũng được phần nào thả lỏng.

Illyasviel lại biến mất nhờ sử dụng [Teleport], Yue thấy Illyasviel biến mất giật mình, cô thở hồng hộc ôm ngực.

“Quả nhiên Phép Thuật là có thật…” Yue giọng từ từ nhỏ đi rồi cô quay lại quan chiến.

Illyasviel rời đi lại xuất hiện ở trên bầu trời gần đó không xa, cô đã trông thấy cột sáng tại phía hồ nước cách cô cũng khá xa. Illyasviel liền sử dụng [Phạm Vi] phóng to tầm nhìn của mình phía hồ nước, cô thấy chính là Negi đang cưỡi gậy phép của mình và tăng tốc hướng thẳng về phía nơi hiến thờ.

Rồi đột nhiên lại có một con quỷ to lớn xuất hiện ngay tại đền hiến thờ bay về phía Negi.

“Không ổn!” Lúc này Illyasviel lại lấy ra từ không gian trữ vật của mình cây cung mình thường sử dụng.

“[Muti Teleport Gate]” Sau lời kêu gọi của Illyasviel, hàng loạt những cổng dịch chuyển mở ra ngay trước mắt cô.

“[Thousands Mana Arrow]” Kế đến là hàng loạt mũi tên cấu thành từ ma lực thuần túy hiện ra phía sau Illyasviel. Illyasviel trong khẽ ra lệnh, vô số mũi tên bắn vào cổng dịch chuyện và biến mất.

Tại phía trước mặt Negi, đột nhiên xuất hiện những cảnh cổng dịch chuyện, hàng ngàn những mũi tên ma lực phá không mà bắn ra.

*Grào……* Như hàng ngàn hàng vạn mũi kim xuyên thấu, con quỷ rống lên đau đớn. Negi trông thấy bất ngờ nhưng cậu giữ bình tĩnh và nghĩ rằng có người hỗ trợ mình, Negi niệm chú….
 
Chương 297: Biến cố tại Hiệp Hội Kansai (4)


Con quỷ to lớn bị hàng ngàn mũi tên được làm bằng ma lực gâm xuyên vào từng lớp da thịt trên người, nó gào lên đau đớn, con quỷ này cơ bản là mạnh mẽ về sức mạnh vật lý, công kích bằng Phép Thuật như vậy quá là quá sức với nó dù có là quỷ cấp cao nhưng cũng bị thương không hề nhẹ.

Tại trước mắt thấy được lợi thế, Negi nhanh chóng đảm nhận phần cuối cùng trong công đoạn tiêu diệt con quỷ cản đường bằng cách tăng tốc và đâm xuyên qua cả thân thể con quỷ. Con quỷ đã hóa thành cát bụi ngay sau đó.

Negi tiếp tục tăng tốc hơn nữa với Phép Thuật [Maxima Acceleratio] (Gia Tốc Tối Đa) cường hóa tốc độ đến mức tối đa và bay về phía đền hiến thờ và niệm chú sử dụng [Flas Saltatio Pulverea] (Phong Hoa Bảo Phấn) tạo ra một cơn gió mạnh thổi tung nước của hồ lên, khiến nước trở thành làn sương mù mịt che khuất tầm mắt của Chigusa lẫn cậu bé tóc trắng.

Bay trong màn sương, Negi nhân lúc đó mà sử dụng khế ước 3s tăng cường toàn diện năng lực của Negi lên trong 3s. Ngay trong sương mù, cậu nhóc tóc trắng vẫn bình tĩnh quan sát ngay phía trước mà khẳng định rằng Negi đang ngay phía trước, cậu hướng tay về phía trước chuẩn bị đánh phủ đầu Negi trong làn sương trắng xóa.

Nhưng ngay lập tức, cậu bé tóc trắng phải ngờ vực vì xuất hiện từ trước mặt cậu trong làn sương lại chỉ có cây trượng của Negi, còn cậu thì không thấy bóng dáng đâu cả.

*Hừ…* Một giọng hắng giọng ở phía sau cậu bé tóc trắng đột ngột được phát ra, Negi đã nhảy ra sau và lấy đà từ chiếc đèn lòng được làm bằng đá bày trí xung quanh nơi hiến thờ.

Negi dậm mạnh vào cột đèn và bay thẳng về cậu bé tóc trắng với toàn lực dồn vào một đấm của mình. Negi quát lớn thể hiện ý chí mạnh mẽ của mình.

*Binh* Âm thanh phát ra không phải từ cú đánh của Negi trung mục tiêu là cậu bé tóc trắng, mà lại là kết giới phòng hộ của cậu ta. Kamo không thể nào nhịn được mà kinh hãi, kể cả nắm đấm được bao bọc bởi Phép Thuật và được tăng cường toàn diện bởi khế ước 3s, Negi vẫn không thể chạm đến được một cọng tóc của cậu bé đang liếc mặt nhìn Negi mà khinh thường.

“Ta đã cảnh cáo ngươi. Tốt hơn là người đừng thử mà…Thật vô vi…” Cậu bé tóc trắng không thể hiện bất kỳ cảm xúc gì trên mặt, nhưng lời nói thì thể hiện sự khinh thường đới với Negi, trong lúc nói, cậu bắt lấy cổ tay Negi.

“Sao ngươi lại định đấu giáp lá cà với kẻ mạnh hơn người nhiều chứ? Con trai của Thousand Master…ngươi chẳng hơn gì một đứa trẻ cả. Ta đã nhìn lầm…” Cậu bé tóc trắng thất vọng nói, tay còn lại giơ ra định ra đòn kết liễu Negi, lại trông thấy bộ mặt thoải mái của Negi làm cậu khó hiểu.

“Bị lừa rồi.” Negi cười, sau đó giơ tay còn tự do của mình đặt trước bụng của cậu bé tóc trắng. Negi khẽ nói.

“Emittam (Giải phóng).”

Một luồng ánh sáng lóe lên tại vùng bụng nơi, nơi mà Negi đặt tay. Sau đó, hàng loạt 4 mũi tên phát sáng bao vây xung quanh cậu bé tóc trắng, và khóa chặt chuyển động của cậu lại. Negi lức đã cầm lấy cây trượng mà mình bỏ rơi vài giây trước.

Vừa rồi Negi lúc đang tiến thẳng vào làn sương đã niệm chú cho phép [Sagitta Magica Aer Capturae] (Tên Phong Ấn) và sử dụng kỹ năng thuật “Delay spell” để dời việc thi triển khoảng vài giây.

Kỹ thuật “Delay spell” thường được sử dụng bởi những pháp sư cao cấp, đây là một kỹ thuật cao cấp, bởi việc niệm phép và dời thời gian phép xuất ra tốn kha khá sức lực cũng như đòi hỏi kỹ năng rất cao, Negi cũng không kéo dài được lâu.

“Xem ra với 1 kẻ còn ít kinh nghiệm chiến đấu như người, thì quả là tiến bộ đáng ngạc nhiên. Ta rút lại nhận xét ban đầu về người, Negi Springfield.” Cậu bé tóc trắng không có vẻ gì là hối hả thoát thân và liếc mắt nhìn Negi.

Negi không nói nhiều để tiết kiệm thời gian, cậu chạy về phía bệ tế nhưng lạ không thấy Konoka. Ngước nhìn lên phía trên mặt nước ngay trước mặt. Negi trừng lớn đôi mắt nhìn lấy vật thể đang được triệu hồi trong vẻ mặt kinh hãi.

“Đ…đó là cái gì…?!” Illyasviel trừng to con mắt của mình khi đang lơ lửng trên không trung và dùng [Phạm Vi] để quan sát phía thứ đang hiển hiện ngay trong cột sáng lớn kia.

Tại chiến trường của Kaede, có vẻ Kaede dành được phần thắng rồi, Kotarou thua sát đất, giờ còn đang bị Kaede ngồi lên trên lưng và đã đưa vào thế khóa tay ngược rồi. Yue và Kaede cũng bị luồng sáng và cả thứ to lớn ở khu vực gần đó thu hút sự chú ý. Cả Setsuna và Asuna, Mana lẫn Kuu ở xa nơi đó cũng phải hoảng hốt, nhất là Setsuna, người nắm rõ chuyện gì đang diễn ra.

“Phải nhanh lên, Negi-sensei gặp nguy mất!” Illyasviel thầm nghĩ, nhanh chóng [Teleport].

Tại nơi hiến thờ, Sau khi trông Quỷ Thần đã được triệu, chứng tỏ nghi thức đã hoàn thành, cậu đã chậm 1 bước, tuy vậy Negi vẫn dùng sức của mình cố lay chuyển con Quỷ Thần nhưng không được, [Jovies Tempests Fulguriens] (Cuồng Phong Sấm Sét) của cậu thậm chí ngao ngốn gần như hết thể lực của cậu, tạo ra một đòn tấn công xoắn ốc mạnh mẽ được bao trùm bởi gió và sấm sét đánh thẳng vào người Quỷ Thần nhưng không có mảy may tác dụng.

Lúc này cậu đuối sức khụy gối trong khi cậu bé tóc trắng đã thoát ra từ [Sagitta Magica Aer Capturae] của Negi và tiến về phía cậu như báo trước điềm không lành. Cậu bé tóc trắng đưa tay ra và muốn ra đòn quyết định.

Negi dùng vài phần sức lực của mình để sử dụng khả năng của lá bài pactio, triệu hồi hai người hỗ cả mình, Asuna và Setsuna.

Trông thấy con quỷ phía sau, Asuna giật mình mà lớn giọng la lên.

“Thế các người tính làm gì đây?” Cậu bé tóc trắng vẻ mặt chán nản nói. Sau đó trong tay cậu phát sáng, cậu bắt đầu niệm chú đồng thời điều khiển cử động của tay của mình theo nhịp của câu chú để hoàn tất việc niệm phép.

“Hỡi Basilisk, Chúa tể loại bò sát 8 chân với đôi mắt quỷ dữ. Hãy phà luồng hơi độc cướp lấy thời gian!”

Trong lúc đó Kamo hối thúc Setsuna và Asuna ngăn cản việc niệm lại bởi vì nó biết khi phép này được hoàn thành thì rất nguy hiểm.

“Thuyên Thiên Tiễn…” Một giọng nói nữ tính vang lên từ gần đó, Illyasviel kéo căng dây cung với Thuyên Thiên Tiễn đang được lên tễn, cô khẽ lẩm bẩm.

“[Pnoē Petras] (Hơi Thở của Đá)” Cậu bé tóc trắng nói. Luồng sáng trên tay cậu tỏa ra một loại khí rất nguy hiểm nhìn vào có thể cảm nhận được.

“[Thiên Thủ Hộ]!” Illyasviel hô lên, thả tay kéo cung, cây [Đinh Tiễn] dài ra thành tiễn bắn đi rất nhanh, có vẻ khoảng cách cũng còn khá là xa, cô bé lại mở ra cho nó một cổng dịch chuyển, [Đinh Tiễn] đi vào trong.

*Pon…*

*Pacchi*

Đồng lúc hai thanh âm vang lên, một làn khói trắng xám bao phủ cả khu thờ hiến. Bên trong đám khói lúc bắt đầu lan tỏa ra xung quanh lại xuất hiện một vệt sáng màu vàng nhẹ chớp nháy một lần rồi tắt.

---------

Tiến vào ngay thời điểm hai âm thanh vừa vang lên. Tiếng bùng nổ do cậu bé tóc trắng thi phép tạo ra làn khói trắng xám kia, và một âm thanh do [Đinh Tiễn] của Illyasviel đi qua một cổng dịch chuyển và cắm ngay xuống mặt sàn gỗ của khu vực hiến thờ và vị trí của nó ngay trước mặt Negi, một vầng hào quang toát ra từ nó, ngay khi Asuna và Setsuna định lôi Negi đi cũng bị cây tiễn kỳ lạ không biết từ đâu thế này bắn ra gây chú ý.

Hào quang màu vàng kim lóe lên vào ngăn cách nhóm Negi với làn khói nguy hiểm đang bao trùm xung quanh mình, sau đó, ba cánh cổng dịch chuyển phía dưới chân của họ, mất đi chỗ đứng, ba người chỉ có thể chớp mắt một cái rồi đã rơi xuống cổng dịch chuyển dưới chân mình.

Tại cây cầu giữa nơi hiến thờ và bờ hồ, cổng dịch chuyển mở ra từ trên không trung cách mặt cầu vừa đủ để nhóm của Negi rớt xuống không có bị thương.

“Asuna, Setsuna, Negi-sensei! Ba người ổn chứ?” Illyasviel đáp xuống mặt cầu trong khi ba người họ còn đang ngơ ngác chưa tỉnh táo chuyện vừa rồi.

“Bạn Einzbern! Tại sao bạn lại ở đây? Tại sao tụi mình…?!” Negi có chút khó khắn nói, vì thể lực và ma lực của cậu vừa rồi đã hao tốn cho việc triệu hồi hai cô gái minister của mình gần như hết sạch rồi. Hai cô gái nhìn cô cũng khá băn khoăn.

“Thật là~ gọi em là Illya là được rồi.” Illyasviel cười nói, trong lúc cười, cô bé phất tay về phía làn khói và quật tay về phía mình một cái, như gọi cái gì về ấy.

Kế tiếp, trong làn khói mau chóng bắn ra một một vật thể, [Đinh Tiễn] nghe theo lệnh Illyasviel nhanh chóng quay về. Khi trông thấy cây [Đinh Tiễn], Setsuna liền phát hiện ra đây là cây tiễn vừa rồi bắn xuống sàn và tạo ra một lớp lá chắn màu vàng kim kia ngăn lại làn khói nguy hiểm được tạo từ cậu bé tóc trắng.

“Einzbern…vừa rồi cậu đã cứu bọn mình?!” Setsuna nhìn Illyasviel hỏi.

“…Đã bảo là gọi mình la Illya là được rồi! À, đúng là Illya đã cứu ba người…với cái này.” Illyasviel hừ nhẹ và khoanh tay lại trong khi nói, sau đó lại chỉnh sửa thái độ của mình và lắc lư [Đinh Tiễn] đã trở về hình đang thu gọn của nó.

“A!” Negi chợt nhớ ra lá chắn màu vàng kim lần trước đã đỡ đòn cho cậu. Negi bất chợt thốt lên như vậy làm Asuna giật mình và hỏi.

“Chuyện gì nữa vậy?”

“B…bạn Illya! Lần trước là bạn cứu mình sao?” Negi nói.

“Ể?!....à….Negi-sensei, thầy nhầm người đấy…em làm sao cứu thầy được.” Illyasviel liếc mắt tránh nhìn Negi và nói với vẻ mặt không muốn Negi cho là suy nghĩ của mình là đúng.

“Vậy sao…thế mà tôi cứ tưởng…” Negi thấp giọng nói, rồi cậu chợt đứng không vững mà lảo đảo, Asuna đỡ lấy cậu. Trông thấy Negi như vậy, Setsuna trậm lặng một lúc, sau đó nói.

“Ba người, hãy rời khỏi nơi này đi. Tiểu thư cứ để mình em giải quyết!”

“Gì cơ?!” Nghe một điều khó đoán thế, cả ba người còn lại miệng chữ o nhìn Setsuna.

“Tiểu thư và Chigusa đang trên vai tên khổng lồ…Nếu chỉ 1 mình, em có thể đến đó.” Setsuna nhíu mày và ngước đầu nhìn về phía vai phải của con Quỷ Thần đang phát sáng với 4 cánh tay đã cử động khá chậm chạp.

Setsuna thắc mắc nên hỏi, Setsuna liền đáp lại bằng việc cho ba người xem đôi cánh sau lưng của cô mà cô đã giấu từ rất lâu rồi.

Đôi cánh trắng sau lưng Setsuna, dường như là do sự kế thừa huyết thống của quỷ, đúng hơn là Setsuna chính là một bán quỷ, một cô gái lai giữa dòng máu Nhân Loại và Quỷ.

Bất ngờ mà một lúc ba người không nói nên lời được. Setsuna liếc nhìn ba người rồi nói.

“…Đây là hình dạng thật của em. Em cũng là 1 con quỷ…như bọn chúng.”

Giọng nói của cô như cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo rồi cô không hẹn lại cười trong sắc mặt có phần phiền muộn.
 
Chương 298: Đến rồi!


“Xin đừng hiểu lầm….em thật lòng muốn bảo về tiểu thư! Lý do em giữ bí mật chuyện này là vì…em sợ tiểu thư sẽ ghét em khi trông thấy bộ dáng xấu xí này! Miyazaki thậm chí còn can đảm hơn em…em chỉ là 1 kẻ nhát gan…” Setsuna nói trong tâm trạng thật vọng và cũng tuyệt vọng vì nghĩ rằng sẽ bị cười nhạo hay bị xa lánh.

Asuna bước đén và chạm vào đôi cánh trắng tinh của Setsuna, soi mói nó một cách không thèm để ý xung quanh tí nào. Sau đó cô lại vỗ vào lưng Setsuna.

“Thiệt tình, cậu nói gì vậy, Setsuna? Tớ lại thấy nó tuyệt đấy chứ!” Asuna cười vui vẻ với Setsuna thay vì làm vẻ mặt lạnh như trong suy nghĩ của Setsuna.

Asuna liền thuyết phục Setsuna và đã thành công, Negi và Illya cũng gật đầu đồng ý giúp Setsuna cứu Konoka.

Sau khoảng nói chuyện và cũng vừa dưỡng tí sức lực, cậu nhóc tóc trắng từ trong làn khói trắng xám bước ra.

“Thầy Negi, cảm ơn thầy đã gắng hết sức mình bảo về Konoka-chan.” Setsuna cười, sau đó đập cánh bay lên cao bỏ qua cậu bé tóc trắng và hường về phía con Quỷ Thần. Cậu bé tóc trắng định bắn hạ cô nhưng Negi đã cản lại bằng tên phép của mình. Asuna là người đỡ cậu.

“Illya, cậu giúp bọn mình đi.” Asuna nhìn Illyasviel.

“Tất nhiên rồi. Không giúp thì không được đâu.” Illyasviel chọt nghĩ về Phi Linh sẽ làm gì nếu cô bé không giúp.

“Ra nào, Sudo-chan!” Illyasviel đứng chắn trước mặt Negi và Asuna. Mắt trái của Illlyasviel đột nhiên hóa thành một màu vàng của ánh nắng ban mai, trông rấ huyền ảo khi nhìn vào mắt cô. Và sau đó con mắt trái của cô bé sáng lóe lên, và tiếp đó, một con Rồng với hình hài khá nhỏ, cỡ một cái ba lô cỡ trung chắc sẽ vừa đủ để diễn ta, con Rồng với toàn thân cứ như được bọc trong giáp màu trắng kim, có hai đôi cánh khá gọn.

“Tôi đến theo lời triệu hồi của chủ nhân. Tôi có thể làm gì?” Con Rồng há cái miệng và phát ra giọng nói. Negi và Asuna giật mình khi con Rồng xuất hiện và giờ còn có thể nói nữa. Đúng lúc này điện thoại của Asuna tự nhiên lại vang lên, Asuna thấy lạ nên bắt máy.

“Moshimoshi?....Phi-sensei?” Asuna bất ngờ với giọng nói cô nghe từ đầu bên kia điện thoại.

Trong lúc đó, Illyasviel đang nói chuyện với Stardust Dragon của mình, cô đặt tên theo hai chữ đầu tiên của con Rồng, “Su” trong “Sutarudusuto” và “Do” trong “Doragon” (cách phát âm trong tiếng Nhật). Dù bị gọi như thế, chú Rồng Sudo cũng không phản bác được, bởi khế ước chủ tớ của Ange đặt ra có quyền năng quá lớn mà nó không thể chống lại, buộc lòng nó phải ngậm cay ghét đắng mà nghe lời.

“Umu, Sudo-chan hãy bắn hạ con quỷ đằng kia đi.” Illyasviel chỉ tay về phía Quỷ Thần và nói, Sudo cũng nhìn theo, và nó cười thầm. Nghĩ sao thứ đó mà lại đi so sánh với nó cơ chứ.

“Tất nhiên là được rồi. Xin hãy đợi tôi một chút.” Sudo nói. Sau đó từ từ di chuyển một chút. Cậu bé tóc trắng vẫn đứng yên quan sát kỹ lưỡng.

Sudo hé miệng mình ra, hai đôi cánh sải rộng, trước miệng tích tụ một luồng sáng hình cầu, Illyasviel thế liền gật gật đầu. Có lẽ cô nhớ lại lần chạm trán với Sudo trong lần đầu gặp mặt đã bắn ra những tia beam khủng khiếp kia.

*Pon~* Quả cầu ánh sáng trước miệng Sudo bắn ra. Nhưng chỉ ra khói nhỏ ra tắt ngúm. Illyasviel đang tự tin rằng tia beam sẽ diệt được con Quỷ Thần đang hiên ngang như một vị thần kia.

“Hể?”

Nhưng kết quả không như mong đợi, Sudo không bắn ra một tia beam hủy diệt nào mà bắn ra một đám khói. Illyasviel đứng tự hào và cả Sudo là người bắn beam cũng tròn xoe đôi mắt chớp chớp mà nhìn. Asuna lẫn Negi cũng có đôi mắt như Illyasviel và Sudo. (|||O.O)

“Gì kỳ vậy?!!!” Illyasviel hoảng loạn, hai tay nắm bế Sudo mà hỏi.

“Tôi không biết nữa, chủ nhân. Chắc tại cơ thể bị thu nhỏ khiến sức mạnh của tôi cũng…” Sudu bị Illyasviel lắc tới lắc lui chóng cả mặt mà trả lời.

“Các ngươi nói nhiều quá. Xử lý các ngươi trước, trông ngươi có vẻ nguy hiểm nhất…” Cậu bé tóc trắng đã dịch chuyển đến trước mắt Illyasviel và nói trong khi tay đã nắm thành đấm và dự định đấm Illyasviel. Không thể nói là dịch chuyển, mà chỉ là di chuyển quá nhanh so với mắt của mọi người ở đây có thể thấy được.

“A!” Illyasviel để ý cậu bé tóc trắng lúc này đã ở ngay trước mắt mà hoảng hồn mà la lên, sau đó lại biến mất khỏi vị trí đó. Cậu bé tóc trắng đấm hụt vào không khí, nhưng đòn đánh cũng đưa đến một dư lực mạnh, áp lực tạo ra khiến Negi va Asuna cũng cảm nhận được một cơn gió tạt vào mặt mình dù chỉ đứng ở phía xa. Với cảm nhận thần thánh của mình, Asuna lại phát giác hành động tiếp theo của cậu bé tóc trắng nhắm vào cô và Negi, Asuna nhanh chóng đánh cây Artifact hình quạt của mình về phía trước. Nhưng cậu bé tóc trắng đã đứng ngay trước Asuna để cô có thể kịp làm thứ gì thì cậu bé đã cho cô một đấm vào bụng khiến cô bay đi và đập vào sàn gỗ. Negi sửng sốt gọi tên Asuna rồi cũng bị cậu bé đánh bay về phía Asuna. Asuna đứng dậy mà có định đón lấy Negi đang bay đi cũng bị lực mạnh mẽ trên người Negi đánh cho bay thêm vài mét nữa.

“May quá, mới nãy nguy hiểm thật!” Illyasviel đột nhiên cảm thấy may mắn vì Sudo vừa sử dụng [Teleport] nằm trong sở trường của mình cứu cô kịp thời khỏi đòn tấn công bất ngờ kia của cậu bé tóc trắng.

Nhưng hôm nay không phải ngày may mắn của cô bé rồi.

*Futo~~* Ngay khi cô bé thở phào nhẹ nhỏm, thì đột nhiên cô bị dính phải hai quả tạ Asuna và Negi bị đánh bay đi và giờ cô cũng là nạn nhân của vụ này.

Vừa rồi Phi Linh có gọi cho Asuna bảo rằng hai người cầm cự một chút cậu sẽ đến đó ngay, nhưng kiểu như này thì có hơi khó khăn.

Và cả ba dính chung một chỗ thuận tiện cho cậu bé tóc trắng ra đòn tiếp theo, cậu ta lại tiếp tục niệm phép [Pnoē Petras].

“Không tốt! Negi-sensei, Asuna!!” Illyasviel nhanh chóng ngồi dậy và sử dụng [Thiên Thủ Hộ] đỡ lấy toàn bộ đám khói kia. Trong làn khói đó, tầm nhìn của Illyasviel bị che khuất. Cậu bé tóc trắng bay đến và tung một nắm đấm đánh vào lớp lá chắn màu vàng kim của Thuyên Thiên Tiễn, không mảy may vết xước, cậu bé chợt nhíu mày vì phòng ngự chắc chắn của Illyasviel.

“[Wind Geblasen] (Quét Tan đi, Gió ơi) Illyasviel cười nhẹ một cái và khẽ nói. Một cơn gió thổi tan làn khói xung quanh đang bao trùm lấy khu vực, lúc này, Negi đã niệm xong phép rồi.

“[Sagitta Magica Aer Capturae]!” Negi quát lớn với khí lực khá yếu của mình và thì triển số ma lực ít ỏi của mình vào trong phép tên phong ấn giúp cả bọn cố định cậu bé tóc trắng lại. Và người ra đòn là Asuna, vì làn khói đã được giải tỏa, nên Asuna thuận tiện hơn, cô di chuyển ra phía sau cậu bé tóc trắng và dùng Artifact của mình đánh vào đầu cậu bé thật mạnh.

Cùng lúc đó, Setsuna đã cứu được Konoka khỏi tay Chigusa một cách nhanh gọn và lẹ. Và Negi ra tay đánh thẳng vào mặt của cậu bé tóc trắng khi Asuna đã phá được kết giới phòng ngự xung quanh cậu, Asuna không có đủ mạnh để đánh một đấm thật mạnh như Negi. Nếu cường hóa bằng ma lực thì có thể nhưng dù sao việc đấm nhau vẫn để đàn ông con trai làm.

“Chúng ta thắng chưa?” Asuna tò mò và hồi hộp hỏi.

“…” Cả thảy đều yên lặng nhìn cậu bé tóc trắng vẫn đang hướng mặt đi vì Negi đã đánh mình khiến mặt cậu phải xoay về hướng đó.

“…Đây là lần đầu tiên có kẻ chạm tay vào ta…Negi Springfield!” Tức giận, cậu bé tóc trắng dù khá tức giận thông qua lời nói nhưng vẫn không thể hiện qua nét mặt của mình, tuy vậy, cậu vẫn tung ra một đấm thẳng về phía Negi.

“Negi!” Asuna không hẹn gọi tên Negi trong lúc khẩn cấp nhất nhằm nhắc nhở Negi về đòn tấn công nguy hiểm của cậu bé tóc trắng, nhưng Negi khó mà di chuyển được nữa, chân cậu hiện đứng còn run lẩy bẩy đấy chứ. Negi yếu lắm rồi. Có thể có một phép màu nào đó thì cậu sẽ tránh được kiếp nạn lần này…

*Dan------“

Tại thời điểm gay cấn mà cũng coi như nguy hiểm nhất đối với nhóm của Negi, đột nhiên lại xuất hiện một dị tượng, một âm thanh kinh thiên động địa lại vang ầm lên từ một phía trong hồ nước. Một vùng nước khá là gần cây cầu nơi mà Negi đang giao tranh như có một mảng thiên thạch lớn vừa rớt xuống vậy. Nước bắn trào lên không trung và rơi xuống tạo thành những tiếng *Bisha bisha* (lách tách lách tách) như mưa trên mặt nước. Gây cho tất cả mọi người sự chú ý đến nơi diễn ra sự quái lạ đó.

Illyasviel nhanh nhanh dùng [Thiên Thủ Hộ] như một cây dù để tránh bị nước từ trên cao và từ hồ nước vỗ mạnh.

Cậu bé tóc trắng cũng dừng lại khi nghe được động lớn đến mức như thế, quay sang nhìn cái thứ đang diễn ra.

*Bika* Lại âm thanh của điện xẹt ngang qua cậu bé tóc trắng, bóng người chợt đứng ngay sau lưng cậu bé khiến cậu không khỏi cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Cậu xoay lại nhìn về phía thân ảnh trên người lượn lờ một chút sấm sét, hơn nữa người này còn đang tỏa ra một khí thế áp bách khiến cậu phải nhún nhường mặc dù không cảm thấy bất kỳ ma lực nào từ người này.

*Shi--*

Khi cậu bé tóc trắng chỉ vừa liếc mắt sang muốn nhìn lấy diện mạo của người mang một khí chất khá nguy hiểm cho cậu, một thanh kiếm sắt bén đã được kề lên cổ cậu một cách hết sức êm ái. Negi, Asuna và nhất là Illyasviel nhìn thấy người thanh niên này ánh mắt của cô sáng long lanh lên, miệng cô cong lên cười.

“Có vẻ ngươi muốn làm hại con gái yêu dấu và học sinh của ta nhỉ, Nhóc con?” Giọng của người thanh niên phát ra âm trầm nhưng có vài phần cảm thấy may mắn vò đã kịp thời cứu viện. Cậu nhìn về phía Illyasviel với khuôn mặt cười dịu dàng vì thấy cô không sao. Illyasviel cũng cười lại với cậu và còn gọi cậu một cách mừng rỡ, cả Asuna và Negi cũng gọi tên cậu nhưng bị giọng nói của Illyasviel lấn áp mất rồi nên khó mà nghe được.

“Phi Linh!!” 
 
Chương 299: Xuất hiện đi! Tenma Dourin!


“Mi muốn đánh con gái của ta mà chưa có sự đồng ý của ta sao, nhóc con?” Phi Linh vẻ mặt không vui vẻ gì mà còn đang rất tức giận, để Illyasviel một mình nguy hiểm với con Quỷ Thần như vậy thì cậu không thể nào ngồi yên.

Cảm nhận được bất thường, cậu bé tóc trắng liền muốn tránh khỏi lưỡi kiếm có thể lấy mạng của cậu bất kỳ lúc nào, bản thân kết giới phòng ngự của cậu cũng bị Asuna phá tan nên cũng chưa có thời gian khôi phục.

Thay vì sử dụng thanh kiếm đang gác trên cổ cậu bé tóc trắng, Phi Linh lại thu thanh kiếm về nhanh chóng và ra một đòn đa ngang cực mạnh, khiến cậu bé phải trừng lớn con mắt vì và hứng chịu một lực khiến mình bay đi, còn có một số luồng khí màu đen tím lượn lờ khi Phi Linh ra chiêu.

“Đấu Hồn Chiến Kỹ, [Sát Thần Chấn Minh]” Phi Linh lẩm bẩm. Một trong những chiêu thức đã lâu cậu không xài đến, chụp lấy đối phương và tung một cú đá chớp nhoang nhưng không thiếu đi phần mạnh mẽ, đánh bay đối thủ một khoảng khá xa.

Cậu bé tóc trắng bị đánh lướt trên mặt nước, hết quán tính mà chưa đủ để chạm đến bờ hồ, cậu ta chìm xuống nước ngay sau đó.

“Phi Linh!!!” Illyasviel thu hồi Sudo trở lại con mắt trái màu vàng ban mai huyền ảo của mình và trở lại thành màu đỏ, sau đó chạy và nhảy vồ vào Phi Linh.

“Ôi ôi~ con bé này! Ta ở ngoài xa đã cảm nhận được Illya dùng Giới Quan của Thiên Chúa rồi. Việc gì cần phải dùng đến nó, triệu một Anh Linh ra là có thể an tâm.” Phi Linh cười.

“Illya không thích nhờ người khácn nhiều quá thôi!” Illyasviel nói. Phi Linh đáp lại bằng một vẻ cười thông thả.

“Vậy ra đây là Quỷ Thần sao? Trông dữ dội quá!” Phi Linh ngước đầu nhìn Quỷ Thần từ phía cầu cũng khá to lớn.

“Phi Linh, Eri không đi với Phi Linh sao?” Illyasviel quay tới quay lui, tò mò hỏi.

“À, Eri đang xem kịch ấy mà. Illya không cần để ý Eri đâu…Illya à, lùi về sau một chút nhé, ta đi xử lý Quỷ Thần kia rồi dẫn mấy đứa về.” Phi Linh cười đáp, và nhìn về phía Quỷ Thần trong khi bảo Illyasviel lui về gần Negi để cô chữa trị cho Negi và Asuna.

“[Khởi Nguyên]...”

Phi Linh trong miệng khẽ nói, kích hoạt [Khởi Nguyên] và một luồng khí lạ lùng màu đỏ vây quanh lấy cậu, đồng thời cả cơ thể cậu cũng dần lơ lửng lên không trung, khí thế của Phi Linh giờ lại thay đổi, lúc này đã trở thành một khí thế hiên ngang của một vị tướng thời kỳ chiến tranh ngày xưa.

“Đem đến tai họa cho ba ngàn thế giới…”

Dương như có một dạng dị tượng đang diễn ra, Phi Linh từ từ lơ lửng trên không trung, khí thế khiến kẻ địch phải khó thở nhưng không khiến người phe mình cảm thấy khó chịu. Đang nói đến đây, bỗng dưng xung quanh lóe lên một làn ánh sáng, bắt đầu từ Phi Linh mà ra. Ánh sáng chói mắt khiến ai cũng phải nhắm mắt để tránh đi ánh sáng đó.

Lúc ánh sáng biến mất, hiển hiện trước mặt Negi, Asun, Illyasviel và kể cả kẻ thù cũng thấy được, đó là một dàn súng hỏa mai, muốn đếm chính là đếm cũng không hết được, toàn bộ chúng ở ngay phía dưới chân Phi Linh trong khi cậu đang lơ lửng, đồng loạt chúng chĩa thẳng lên không trung, như vậy phạm vi cũng bao phủ cả Quỷ Thần bên trong.

Chigusa đứng trên vai Quỷ Thần tròn mắt lên có phần hơi hoảng, nhưng chưa có quá sợ hãi khi nhìn thấy cả một dàn súng vô hạn như thế kia. Tưởng rằng súng đồ chơi do Phi Linh dùng ảo thuật mà tạo ra để cho vui mà thôi, về cơ bản cô chỉ biết khả năng của Phi Linh là kiếm sĩ mà thôi.

“…hô hô….lừa được ai với trò trẻ con đó. Mi nghĩ với chúng, mi có thể làm được gì Sakuna? Gãi ngứa sao?” Chigusa cười nói.

“Vậy à, thế cứ thử mùi vị của nó một chút rồi hẳn hay… Ta là Ma Vương của Ba Ngàn Thế Giới. Tenma Dourin! Khai Hỏa Ba Ngàn Thế Giới.”

Phi Linh khẽ nhếch môi cười, sau đó hướng tay chỉ về hướng của Quỷ Thần, không khí xung quanh nóng dần lên do những cây súng hỏa mai bắt đầu có dấu hiệu khai hỏa.

*Pa pa pa------* Hàng loạt những khẩu súng hỏa mai bắt đầu khai hỏa, liên tiếp âm thanh vang lên chói tai, những tia beam từ nòng súng bắn ra không thể ngừng lại mà tiến vào không trung, thiêu đốt đi mọi trở ngại. Dĩ nhiên Quỷ Thần nằm trong tằm ngắm cũng bị lôi vào trong những dòng beam nóng đến cực độ kia. Những dòng beam tuy không lớn, nhưng chúng liên tiếp bắn ra như vô hạn, không hề ngừng lại, dù Quỷ Thần có cứng đến đâu, thì sau nhiều đợt tấn công bởi ma lực như vậy, tức cũng như việc tràn ma lực mà chết thôi. Chỉ sau vài đợt khai hỏa, Quỷ Thần hoàn toàn không thể chống chịu trước cơn mưa beam ngược của Phi Linh bắn ra mà bị xuyên thủng từng lỗ một trên cơ thể vĩ đại của mình. Số phận của Quỷ Thần đến đây coi như kết thúc mặc dù được giải phong ấn nhưng chưa có làm được gì.

Thân là người sử dụng Bảo Khí, Phi Linh có thể chỉ định ai sẽ bị trúng đòn và ai sẽ không, cho nên Setsuna cứu Konoka trên trời không hề bị thương, kể cả cô nàng Chigusa đứng trên vai Quỷ Thần cũng chỉ bị xay xác nhẹ do quá sợ hãi và rơi khỏi vai Quỷ Thần.

Thực tế, bởi lẽ khả năng của Bảo Khí Phi Linh dùng mà có thể xuyên thủng Quỷ Thần một cách dễ dàng chứ không phải chỉ sức công phá liên tục có thể đánh bại Quỷ Thần dễ dàng như vậy.

Bản thân Tenma Dourin Sansen Sekai (Ba Ngàn Thế Giới) đã có khả năng xuyên phá mọi loại phòng ngự rồi, xuyên giáp cho ngắn gọn cũng không có vấn đề gì.

Tenma Dourin hoàn thành mục tiêu của Phi Linh sau đó liền biến mất, kết quả mà nó mang lại chỉ có hủy diệt. Thử hỏi có loại giáp nào chịu được loại tấn công này đây?

Quỷ Thần với thân hình vĩ đại kia bị bắn đến không còn một manh giác nào. Vì mất đi Konoka nên Chigusa không thể cung cấp ma lực cho bọn quỷ bên phía Mana và Kuu tiếp tục duy trì tồn tại được nữa nên chúng cũng mau chóng tan biến, quay lại với nơi của chính mình. Tsukuyomi cũng mau chóng quay về vì không còn việc cho mình nữa, cô còn có vẻ thân thiện nhờ Mana gửi lời chào đến Setsuna. Phía bên Kaede cũng đã ổn thỏa, Kotarou không có chủ động gây hứng với cả, bởi chỉ có hai cô gái Kaede và Yue ở đây với cậu thì cậu đánh với ai.

“Phi-san (sensei)” Negi và Asuna chạy đến kế Phi Linh và Illyasviel, cả hai đồng thanh nói, mặt mày hớn hở.

“Ou~ Hai người không sao nhỉ? Cầm cự được như thế là hay lắm rồi.” Phi Linh ngoác mặt sang nhìn hai người và đáp lại.

“À….bởi có Illya-san ở đây nên bọn tôi mới có thể…” Negi vội vàng nói.

“Ho hou~ thấy không Phi Linh? Illya cực giỏi nha!” Illyasviel đặc ý cười nhìn Phi Linh.

“Được rồi. Mọi chuyện ở đây coi như không vấn đề nữa rồi. Chúng ta mau chóng rời…Mà trước tiên…”

Phi Linh nhìn sơ lại một lượt xung quanh, cậu không có phá hoại cái gì, nên nói. Nhưng sau đó lời của cậu có phần hơi khựng lại.

“Ta nên xử lý nốt nhóc con cứng đầu này một chút…”

Phi Linh vừa nói, tay vừa hành động, cậu đẩy Illyasviel về phía Asuna, Asuna, Negi và Illyaviel bất ngờ vì hành động của Phi Linh nhưng ngay sau đó lại thấy được cậu bé tóc trắng đã quay lại, hinh bóng mờ nhạt của cậu xuất hiện ngay phia sau Phi Linh, vẻ mặt của ba người dần chuyển từ bất ngờ sang hoảng hốt.

Lúc đẩy Illyasviel ra, trên tay của Phi Linh cũng nhanh chóng xuất hiện một thanh kiếm thủy tinh hình dáng có đôi chút khác với thanh trước nhưng cũng không khác biệt quá nhiều. Phi Linh quay về phía sau và đối diện mặt đối mặt với cậu bé tóc trắng.

“[Dóry Pétras] (Ngọn Lao Đá)” Cậu bé tóc trắng âm trầm vẻ mặt nhưng lại hành động lại mang theo sát khí. Phía sau, cậu nhờ một bức tường làm bằng chất liệu đá để sử dụng phép của mình được hiệu quả hơn.

Cũng vào lúc cậu bé tóc trắng niệm chú, Phi Linh cũng nâng thanh kiếm lên và miệng mấp máy.

“Võ Thánh Kiếm Kỹ, [Du Trảm].” Phi Linh lướt đi như một cơn gió, ngay khi cậu rời đi, những ngọn giáo bằng đá đâm thẳng ra từ phía cậu bé tóc trắng, mỗi một ngọn giáo có thể xé rách da thịt của người thường, đòn tấn công này phải nói là có thể giết chết Phi Linh nếu cậu là người thường và không để ý thứ gì.

Nhưng cậu đã di chuyển trước khi những ngọn giáo đá có thể chạm vào được cậu.

Một khoảng lặng giữa lần giao tranh này, lúc này cậu bé tóc trắng đã bị Phi Linh chém với thanh kiếm thủy tinh của mình, nhưng lại không có một giọt máu nào từ trên người cậu bé tóc trắng, thay vào đó lại là nước mà thôi.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Cậu bé tóc trắng liếc mắt nhìn Phi Linh, mặc cho cơ thể của mình bị thế nào.

“Một thầy giáo bình thường không có một chút ma lực nào trong người.” Phi Linh điều chỉnh thế đứng của mình và liếc mắt nhìn cậu bé tóc trắng.

“…” Cậu bé tóc trắng im lặng, nhưng người vẫn lơ lửng trong không khí với xung quanh là nước.

“Fuhuhu~ trò vui đến đây là được rồi.” Một giọng nói không kém phần quen thuộc với Phi Linh đi ngang qua tai cậu và mọi người ở đây.

Phi Linh nghe được giọng nói này, liền tâm trạng đổi khác.

“Eri, cuối cùng em cũng hài lòng rồi sao? Thật tình, ra sớm hơn chút thì anh cũng không phải giải quyết tên nhóc này rồi.” Phi Linh nói. Người vừa xuất hiện chính là Eriserine. Từ nãy đến giờ cô chỉ xem mọi chuyện từ một nơi nào đó mà thôi, chuyện tận hưởng trò vui đối với cô là chuyện thường làm rồi.

“…tên nhóc?! Kể ra cũng đã mấy năm kể từ lần gặp mặt với những tên kia rồi, mi là tên mới nhất phải không, nhóc?” Eriserine nhìn Phi Linh sau đó đảo mắt về cậu bé tóc trắng và cười nói.

“…” Cậu bé tóc trắng lúc này vẻ mặt không có như lúc đầu vô cảm, mà hiện giờ đã có vài nét sợ hãi, có vẻ như cậu ta đang nhớ về Eriserine theo một hình tượng nào đó vô cùng đáng sợ.

Chuyện gì đang diễn ra?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom