Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2440


Nhìn vô số sinh vật khởi nguyên, cường giả vô thượng tràn vào trong Bất Hủ thành, Cổ Trần nhíu mày lại, cảm thấy có chút nghi hoặc.

Tòa thành này, đúng là tòa thành từ thời đại của Bàn sao? Nó đã từng cùng Bàn từng tiến vào chỗ sâu nhất trong con đường khởi nguyên mà vẫn hoàn chỉnh ra ngoài sao?- Tòa thành này, có vấn đề.

Cổ Trần hiểu được chút gì đó, hắn nói.

Với cảnh giới bây giờ, hắn có thể thấy được những thứ mà người khác không thấy được, trong tòa thành kia cất giấu bí mật và một số thứ kinh người.

Không quan tâm lai lịch của nó thế nào, muốn thu nạp vô số sinh vật và cường giả khởi nguyên, hiển nhiên là có mục đích gì đó không thể cho ai biết.


Chẳng lẽ, nó muốn dùng đám sinh vật và cường giả khởi nguyên làm pháo hôi hay sao?Gần như chín phần cường giả và sinh vật khởi nguyên đều đã tiến vào Bất Hủ thành, khiến khí tức của nó không ngừng tăng mạnh, càng cường đại hơn, lập tức đụng nát tấm màn đen khổng lồ chắn trước cửa vào con đường khởi nguyên.

Một tiếng nổ lớn vang, Bất Hủ thành giết vào trong, lao vào giữa dòng nước lũ màu đen mênh mông.

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều cường giả chưa kịp đi lên, cường giả vẫn còn do dự có chút hối hận.

- Vĩnh Hằng Chi Chu, mở!Lúc này, Cổ Trần đột nhiên mở vòng phòng ngự bên ngoài Vĩnh Hằng Chi Chu ra, ánh sáng và khí tức cường đại chiếu sáng Hỗn Độn, thiêu đốt hắc ám khởi nguyên.

Trong khoảnh khắc này, Vĩnh Hằng Chi Chu giống như ngọn hải đăng trong bóng tối, khi khởi nguyên đang bị hắc ám ăn mòn, nhìn nó vô cùng chói mắt.

- Vĩnh Hằng Chi Chu, chứa đựng tín niệm cầu đạo của chúng sinh, chư vị trong khởi nguyên, còn chờ gì nữa?Cổ Trần hét lớn thành tiếng, truyền khắp Hỗn Độn hắc ám vô tận, đánh thức vô số sinh vật và cường giả khởi nguyên đang thấp thỏm lo âu.

- Đi!- Tới Vĩnh Hằng Chi Chu.

- Thiên Đạo đang ở đó!- Có lẽ, Vĩnh Hằng Chi Chu là lựa chọn tốt hơn.

Một số cường giả lộ ra vẻ mặt vui mừng, có vẻ đã hiểu ra, cảm thấy Vĩnh Hằng Chi Chu mới là lựa chọn tốt nhất.

Bởi vì nơi đó có Vô Thượng Thiên Đạo, còn có Cổ Trần, tồn tại nửa bước Bất Hủ, có thể so với người đứng đầu Hỗn Độn ngày trước.

Đây là một tín hiệu, Cổ Trần muốn thu nạp cường giả và sinh linh trong khởi nguyên, cùng nhau giết vào con đường khởi nguyên.


Ầm ầm! Gần như chỉ trong nháy mắt, vô số cường giả đã lao tới, phá vỡ Hỗn Độn hư vô, bước một bước vào trong Vĩnh Hằng Chi Chu.

Lần này, có tổng cộng hơn nghìn tên cường giả Vô Thượng cảnh tới đây, có cường giả hình người, có cường giả hình thú, có tướng mạo kỳ lạ.

Tóm lại, trong số cường giả tới lần này, có hơn nghìn vị cường giả vô thượng, khiến trong lòng Cổ Trần có chút kinh ngạc.

số lượng cường giả trong khởi nguyên nhiểu thật, chưa nói đến cường giả Vô Thượng cảnh, chỉ riêng cường giả Thiên Đạo cảnh thôi đã hơn vạn người, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Cỗ lực lượng này, nếu dùng tốt thật sự sẽ như hổ mọc thêm cánh, không gì không phá được.

Ầm!Đúng vào lúc này, từng cơn chấn động mạnh mẽ truyền đến từ trong khởi nguyên, hắc ám bị phá nát, có thứ gì đó đáng sợ hiện lên.

- Hỗn Độn Thú tổ!- Còn có, Phong Sào!- Nghĩ sào! (Tổ kiến)Cường giả khắp nơi đều kinh ngạc kêu lên, nhìn từng tòa Hỗn Độn Hung Sào xuất hiện, có Thú Sào, Phong Sào, và cả vài toà Hung Sào to lớn khác bọn họ chưa bao giờ trông thấy.

Bọn chúng đều xuất hiện không có ngoại lệ, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn khí, bên trên mơ hồ lộ ra từng bóng người đáng sợ.

- Chín đại Hung Sào trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, chỉ còn lại bảy tòa.

Cổ Trần nhìn mấy tòa Hỗn Độn Hung Sào kia hình như nghĩ đến điều gì đó, Long Sào, Thú Sào, Phong Sào hắn đã từng trông thấy, hiện giờ trong số đó còn có mấy tòa Hung Sào hắn chưa bao giờ gặp phải, ví dụ như một tòa hung sào siêu cấp kinh khủng trong số đó.

Chính là Nghĩ sào.


Vô số bóng người kinh khủng bò đầy Nghĩ sào, tản ra khí tức đáng sợ.

Nghĩ sào, Phong Sào, là một trong số Hung Sào kinh khủng nhất.

Vòn về Long Sào, khi Cổ Trần triệu hồi Phân thân Tổ Long đã thì mang nó về từ trước rồi, Long Sào đã nằm trong tay hắn.

- Trước đây có một truyền ngôn: Chín hung mở đường, vì Bàn giết ra một con đường máu.

Có cường giả khởi nguyên lẩm bẩm, nói ra bí mật không muốn đề ai biết này.

Chín đại Hung Sào trong Hỗn Độn, trước đây từng mở đường cho Bàn, cho nên, có rất ít người biết, thật ra trong việc mở con đường khởi nguyên chín đại Hung Sào cống hiến sức mạnh rất lớn.

Cổ Trần nghe thấy thế dường như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt hắn rơi trên Phong Sào, đúng lúc ấy cũng trông thấy Phong Hậu đang nhìn sang bên này.

.


 
Chương 2441


- Thiên Đế, Hỗn Độn Hung Sào chúng ta, đi trước một bước.

Phong Hậu mở miệng, truyền đến một câu nói như vậy.

Ý tứ của nàng rất rõ ràng, chính là muốn mở đường cho Cổ Trần, làm tiên phong mở đường, câu nói ấy khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Cổ Trần.

Vị Phong Hậu đáng sợ kia, từng là hung vật mạnh mẽ trong thời đại của Bàn, mạnh đến mức không còn gì để nói, sống từ thời trước cho đến ngày hôm nay.

Có thể nói, Phong Hậu vô cùng khủng bố, ngay cả Cổ Trần hiện giờ cũng không có cách nào nắm chắc chính xác lai lịch chân chính của đối phương.


Đối với đám Hỗn Độn hung vật này mà nói, sống càng lâu thì càng khủng bố hơn.

- Long Sào, cũng đi cùng chứ.

Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, lập tức lấy Long Sào ra, hóa thành một đám Hỗn Độn quang mang gia nhập vào trong mấy đại hung tổ kia.

- Tổ Long, đi thôi.

Một khắc sau, một đạo long ảnh bay ra khỏi cơ thể Cổ Trần, nó há mồm gào thét, từng tiếng rồng gầm truyền khắp Khởi Nguyên Hỗn Độn, khiến vô số sinh linh chấn động.

Một con Tổ Long, bay ra từ trong người Cổ Trần, cảnh tượng ấy có thể nói là chấn động lòng người, khiến hơn nghìn cường giả vô thượng trong Vĩnh Hằng Chi Chu đều sững sờ.

Hỗn Độn Long Sào không chỉ nằm trong tay Cổ Trần, mà chủ nhân của Long Sào, Tổ Long, còn là một đạo phân thân của Cổ Trần, tin tức ấy đúng là khủng bố dọa người.

- Gào!Tổ Long gào thét một tiếng, cuốn lấy Long Sào nhanh chóng bay đi, gia nhập vào trong đám đại hung tổ, cùng nhau xông vào trong con đường khởi nguyên hắc ám mênh mông.

- Đám sinh vật bị hắc ám ô nhiễm này, đều là sinh vật đến từ tương lai sao?Cổ Trần lẩm bẩm, nhìn đám sinh vật hắc ám mênh mông không nhìn thấy bờ bến kia, hình như chúng đều là các giống loài đến từ tương lai.

Những giống loài này, đều bị ô nhiễm, hắc hóa, trở thành tồn tại thần bí.

- Đại đạo ngay phía trước, xé nát hắc ám, chém chết tất cả ngăn cản!- Giết!Một khắc sau, Cổ Trần vung tay đánh tan tấm màn đen cuồn cuộn phía trước, mang theo Vĩnh Hằng Chi Chu cường thế giết vào bên trong, trên con đường nó đi qua, tất cả hắc ám ngăn cản đều vỡ nát.


Bảy Đại Hỗn Độn Hung Sào mở đường phía trước, Vĩnh Hằng Chi Chu nhanh chóng theo sau, mang theo chúng sinh, tỏa ra ánh hào quang chiếu sáng con đường cầu đạo của chúng sinh trong bóng tối mênh mông.

Lúc này ở ngay phía trước, còn có một tòa thành, Bất Hủ thành, nó tiến vào đầu tiên, nhưng lại gặp phải phiền toái.

Sâu trong bóng tối, một tòa Bất Hủ thành nằm ở nơi đó, đã bị cản lại.

Ầm!- Ngao! - Gào!Ngăn cản nó là vô số sinh vật hắc ám cường đại, bọn chúng đều có một điểm chung, đều là sinh vật Vô Thượng cảnh.

Hắc ám, mục nát, mang theo lực lượng kinh khủng, có thể thôn phệ, đồng hóa tất cả, cản trở con đường đi về phía trước của Bất Hủ thành.

- Giết!Bất Hủ thành chấn động, hàng tỷ sinh vật khởi nguyên bên trong triển khai chém giết, đại chiến kịch liệt, đánh sập cả một mảng thành tường lớn.

Trên tường thành, từng tấm phù văn bất hủ đang lóe sáng, tản ra lực lượng cường đại, chống lại đám sinh vật dị chủng hắc ám cường đại đếm không hết này.

Bọn chúng không có ý thức, không có bản thân, chỉ còn lại tàn nhẫn, hung bạo và một loại ý chí thống nhất nữa.

Đó chính là hủy diệt.

Trên người chúng nó đều mang theo ý chí thống nhất này, là do một loại vật chất hắc ám ở cuối con đường khởi nguyên, ăn mòn, thống trị bọn chúng.


Thậm chí, Cổ Trần còn nhìn thấy vô số bóng người, lít nha lít nhít, đều là Nhân tộc, không sai, là Nhân tộc tương lai, số lượng nhiều đến kinh người.

- Nhân tộc, đã bị ô nhiễm?Sắc mặt Cổ Trần run lên, nhìn vô số Nhân tộc bước ra từ trong bóng tối, trong lòng đau nhức vô cùng giống như có một cây gai.

Nhân tộc tương lai bị ô nhiễm, ăn mòn, hóa thành dáng vẻ này, mỗi người đều mang theo lệ khí hủy diệt, đồng hóa tất cả mọi thứ.

- Nhân tộc nghe lệnh!Cổ Trần đột nhiên hét lớn một tiếng, truyền khắp toàn trong ngoài bộ Vĩnh Hằng Chi Chu, khiến vô số Nhân tộc chấn động trong lòng, vô thức sinh ra dự cảm không tốt lành.

- Chủ nhân tương lai, đang bị vật chất thần bí khống chế, mất sự tự do.

Cổ Trần vừa mở miệng, đã khiến vô số Nhân tộc rung động, bọn họ nhìn thấy vô số Nhân tộc đi ra từ trong bóng tối, hai mắt đen như mực, hoàn toàn không có tròng trắng mắt, không có đồng tử.

Bọn họ chỉ còn lại sự điên cuồng, muốn hủy diệt tất cả, hoàn toàn đánh mất bản thân, bị thứ gì đó không rõ nguồn gốc nắm trong tay.

- Giải thoát cho bọn họ, giết!.


 
Chương 2442


Yên lặng một lúc lâu, cuối cùng Cổ Trần giơ cao tay, truyền đạt mệnh lệnh chém giết.

Ầm!- Giết!- Các tộc nhân, chúng ta giải thoát cho các ngươi.

Trong Vĩnh Hằng Chi Chu, từng nhánh Thiên Quân của Nhân tộc giết ra ngoài, huyết khí dâng lên bừng bừng, tám trăm vị Chí Tôn của Nhân tộc cầm đầu, dùng thế không thể ngăn cản lao lên, bẻ gãy nghiền nát vô số bóng người trong bóng tối phía trước.

Bọn họ đều là Nhân tộc tương lai, bị vật chất không rõ nguồn gốc ô nhiễm, hóa thành dáng vẻ hiện giờ.

Cho dù bọn họ đã đánh mất bản thân, nhưng khi đối mặt với Nhân tộc trong Hồng Hoang, bọn họ lại có chút quái dị, dường như xuất hiện cơn chấn động khó hiểu.


- Nhân! Tộc!- Ta! Chính là Nhân tộc!Trong bóng tối, một cái giọng nói khàn khàn truyền đến, mang theo cảm giác thống khổ, giận dữ, giãy dụa.

Một bóng người khôi ngô hiện lên, đứng trong bóng tối, tản ra khí tức khủng bố, khiến vô số cường giả rung động.

Hắn là một vị cường giả vô thượng, giờ phút này hắn đang đứng ở đó, dẫn theo vô số Nhân tộc đã bị hắc hóa ngăn cản đường đi.

Nhưng từ khi Cổ Trần xuất hiện, từ khi Nhân tộc Hồng Hoang tiến công, huyết khí, ý chí thuộc về Nhân tộc, hình như đã kích thích, làm thức tỉnh một tia ý chí của Nhân tộc còn sót lại.

- Nhân tộc, bại!- Ta! Có tội! - Thẹn với Nhân Hoàng, thẹn với tổ tiên! Từng tiếng gào thét truyền đến từ trong bóng tối, tràn đầy cảm giác thống khổ, mang theo vẻ bi phẫn, tiếng rống giận dữ phá tan hắc ám.

Chỉ trong nháy mắt, vô số bóng người thần bí lộ ra khỏi bóng tối mênh mông, lít nha lít nhít, giống như thủy triều hắc ám đang dâng lên, không nhìn thấy bờ.

- Tới đây, các tộc nhân, đạp trên thi hài chúng ta mà giết tới.

Đột nhiên, vị cường giả Nhân tộc bị hắc hóa Vô Thượng cảnh hét lớn một tiếng, vô số Nhân tộc hắc hóa đột nhiên sững sờ, vậy mà toàn bộ đều ngừng lại.

Trong ánh mắt bọn họ đều lộ ra hắc quang nồng đậm, lóe sáng kịch liệt, giống như đang ảnh hưởng, thao túng bọn họ, ép bọn họ phải tiến công giết hại, hủy diệt.


Nhưng mà cả đám người này lại không hề nhúc nhích, đứng sừng sững ở đó như những pho tượng, mặc cho các Đại Thiên quân Nhân tộc Hồng Hoang nghiền ép, đánh tan, hủy diệt bọn họ.

Giờ phút này, trong lòng Cổ Trần đang run rẩy, hắn đã xác định được bọn họ thật sự là Nhân tộc tương lai.

Tai kiếp của Nhân tộc, trong tương lai thảm liệt đến thế, vậy mà không còn sót lại một mống, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?- Lên đường bình an!- Các tộc nhân, yên tâm lên đường thôi!- Chúng ta, sẽ mang theo ý chí của các ngươi, giết tới chỗ sâu nhất.

- Giết!Nhân tộc Hồng Hoang giết đỏ mắt, cố nén nước mắt bùng nổ, đánh vô số Nhân tộc hắc hóa, trực tiếp tiêu diệt bọn họ.

Không có chút phản kháng nào, không có chút kháng cự nào, để các tộc nhân của mình tùy ý chém giết thân thể mục nát của bọn họ, giải thoát ý chí và niềm tin của bản thân.

- Chúng ta, tự do rồi!Một đám Nhân tộc hắc hóa bị đánh nát, trước khi tiêu tán bọn họ đều nở nụ cười, hắc quang trong mắt lóe sáng kịch liệt, nhưng không có cách nào tiếp tục thao túng bọn họ.

Đứng trước mặt Nhân Hoàng, không có bất kỳ Nhân tộc nào có thể công kích hắn, đó là ý chí đã in sâu vào trong linh hồn, là tôn kính và ủng hộ xuất phát từ tận đày lòng, không thể xóa nhòa.

Thân là Nhân tộc, cho dù hắc hóa, vẫn nhớ bản thân là Nhân tộc như cũ.

Nhìn thấy cảnh này, chúng sinh, vô số chủng tộc trong Hồng Hoang đều rung động, cảm thấy khiếp sợ sâu sắc vì niềm tin và ý chí bất khuất không gì sánh nổi của Nhân tộc.


- Ý chí như thế, sau khi linh hồn hắc hóa vẫn giữ được tín niệm của Nhân tộc sao?Yêu tộc, Vu tộc, Ma tộc… Vô số sinh linh, cường giả của các chủng tộc khác, đều bị cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ rung động.

Bọn họ nghĩ mãi không ra, tại sao Nhân tộc lại có tín niệm khiến người ta kính sợ và rung động đến mức này.

Cho dù linh hồn, thân thể đã bị ô nhiễm, bị khống chế, nhưng vẫn không ra tay với tộc nhân của mình như cũ, thậm chí cam nguyện bị tộc nhân của bọn họ chém giết.

- Nhân tộc! Nhân tộc!Hàng tỷ Nhân tộc trong Hồng Hoang cố nén nước mắt, giơ cao binh khí, phát ra tiếng gào thét đầy tức giận với bóng đêm vô tận.

Cảm giác tim đau như cắt, máu và nước mắt đan xen lẫn nhau, tự tay chém giết vô số tộc nhân tương lai, tương đương với việc đang chém giết đời sau trong tương lai của bọn họ.

Nhưng bọn họ không thể không làm vậy, bởi vì những người kia đã hắc hóa triệt để, hoàn toàn đánh mất bản thân, giờ phút này, bởi vì nhìn thấy đồng tộc, bị huyết khí và tín niệm của Nhân tộc trùng kích, nên thức tỉnh ngắn ngủi.

- Ngươi tên gì?.


 
Chương 2443


Cổ Trần bước ra một bước, đã đi tới trước mặt tên Nhân tộc hắc ám cường đại nhất kia, sắc mặt trịnh trọng hỏi hắn.

Bóng người mạnh mẽ kia ngẩng đầu, nhìn Cổ Trần một cái, vẻ mặt sửng sốt, giống như nhìn thấy điều gì không thể tin nổi.

- Ngài là! Thiên Đế?Hắn giống không chắc chắn lắm hỏi lại một câu.

Sau đó thân thể kêu tạch tạch tạch rồi tan vỡ, lập tức hóa thành vô số điểm đen tiêu tán khắp nơi, trước khi tiêu tán hình như hắn đã hiểu rõ điều gì đó.

- Khởi nguyên, cuối cùng đã chồng lên.


- Các tộc nhân, Thiên Đế, đã trở về rồi.

Roạt!Hắn vừa nói xong, đã hoàn toàn tan thành mây khói, thậm chí ngay cả một tia ý chí cũng không còn tồn tại, hoàn toàn biến mất.

Cổ Trần nhìn cảnh ấy thì yên lặng không nói gì, tâm trạng không hiểu sao có chút trầm trọng, giống như nhìn thấy được cảnh tượng đánh nhau sống chết đẫm máu của vô số Nhân tộc tương lai.

Nhưng cuối cùng vẫn thua, thất bại thảm hại, nếu không sẽ không có tình cảnh hiện giờ.

Nhân tộc tương lai bại trận!Nhưng bây giờ, Nhân tộc vẫn chưa thất bại.

- Giết!Cổ Trần giận dữ hét lên, khí tức trên người bùng nổ, ý chí bất hủ đảo qua hắc ám phía trước, tấm màn đen vô tận bị sức mạnh xé rách.

Tay hắn cầm một tòa bất hủ tiên môn, bước từng bước một đạp nát hắc ám, tản ra tiên quang vô lượng, chiếu sáng con đường phía trước cho hàng trăm vạn hàng tỷ Nhân tộc sau lưng.

- Đại đạo tiên lộ, ta vi tôn!- Tiên Đạo bất hủ!Sau khi Cổ Trần rít lên một tiếng, trên người tuôn ra hảng tỷ tia tiên quang, đan xen lẫn nhau, phun trào trải ra một con đường đại đạo mênh mông dưới chân.

Con đường Tiên Đạo, đã được Cổ Trần trực tiếp ngưng tụ ra, không ngừng kéo dài, phá tan hắc ám, xé rách hư vô ngăn cản.

Tiên quang bất hủ kia, chiếu sáng mỗi người, để bọn họ nhìn thấy con đường đại đạo phía trước, không tiếp tục mê mang, không tiếp tục bàng hoàng nữa.

Trong khoảnh khắc ấy, vô số sinh linh đều cảm thấy từng tia sáng chiếu vào mắt của mình, tâm linh, thậm chí ngay cả linh hồn cũng được chiếu sáng.


- Tiên!- Đại đạo bất hủ!Một đám cường giả lẩm bẩm, trong lòng vô cùng rung động.

Bọn họ nhìn thấy mỗi một hành động mỗi một cử chỉ của Cổ Trần, vậy mà lại dẫn dắt ra một con đường đại đạo tiên lộ, hắn cứ như thế dùng hàng tỷ tia tiên quang của mình mở ra một con đường Tiên đạo.

Con đường này, nằm dưới chân hắn, những nơi nó đi qua hắc ám đều lui lại, tiên quang vĩnh tồn.

- Đây là con đường Tiên đạo đi thẳng tới Đại Đạo Chi Môn!- Đi, theo sau!Một tiếng hét lớn truyền đến từ trong Bất Hủ thành, có cường giả khủng bố kêu lên thành tiếng.

Ngay lập tức, cả tòa Bất Hủ thành phát ra ánh sáng chói lòa, trong nháy mắt đã xông phá hắc ám trùng điệp đang phong tỏa, lập tức chui vào trong Tiên lộ huy hoàng kia.

Ầm!Cùng lúc đó, Vĩnh Hằng Chi Chu cũng lao tới, một thành, một thuyền, đi theo bóng người cao lớn phía trước không ngừng tiến lên trong bóng đêm.

Cổ Trần, giống như một người khổng lồ bất hủ, tản ra tiên quang vô lượng, dẫn dắt chúng sinh đánh tan trói buộc của hắc ám, tìm kiếm đại đạo chân lý.

- Ánh sáng chân lý, chiếu rọi chúng sinh, con đường đại đạo, đang ở dưới chân.

Mỗi bước đi Cổ Trần lại rống to một tiếng, ánh sáng trên cơ thể càng loá mắt, nóng bỏng hơn, thậm chí còn thiêu đốt hắc ám cháy bừng bừng.

Xì xì! - A! Hắc ám tan ra, tán loạn, vô số tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Cổ Trần dùng khí thể không thể ngăn cản quét ngang hắc ám, thắp sáng đại đạo tiên lộ.

Vầng sáng kia, mang theo một loại chân lý, chính là ánh sáng tinh khiết trong lòng Cổ Trần, là ánh sáng tâm linh, chiếu rọi chúng sinh, thắp sáng con đường cầu đạo.


Đại đạo, đang ở dưới chân.

- Tập hợp lực lượng chúng sinh, mở đường cho Thiên Đế!Đột nhiên, vô số tia sáng lít nha lít nhít sáng lên trên Vĩnh Hằng Chi Chu, hội tụ lại, càng ngày càng nhiều, tập hợp toàn bộ tín niệm của vô số sinh linh trên Vĩnh Hằng Chi Chu.

- Gào!Một tiếng rít gào truyền đến từ trong bóng tối phía trước, bảy đại Hung Sào chấn động, rơi vào trong vòng vây hắc ám, bị ăn mòn, bị ô nhiễm, không ngừng sụp đổ.

Có lực lượng đáng sợ đang trùng kích bọn họ, gây ra tổn thương rất lớn.

Cổ Trần lập tức đưa tay điểm ra một chỉ, hàng tỷ tia tiên quang hội tụ, bao bọc ngọn lửa tín niệm của chúng sinh vượt qua tất cả mọi thứ, lửa cháy lan tỏa, thắp sáng một con đường đại đạo tươi sáng.

Oành oành oành! Gần như chỉ trong nháy mắt, bảy đại Hung Sào đồng loạt thất bại bị đánh lui lại, bị thương mạnh yếu khác nhau, không có cách nào diễn tả bằng lời.

Lực lượng trong bóng tối kia, có thể phá hủy tất cả, bao gồm cả thực thể và tâm linh ý chí, toàn bộ đều bị hắc ám nhấn chìm, ăn mòn.

.


 
Chương 2444


Hắc ám trùng điệp vô cùng đáng sợ ấy, lại bị một chút ánh sáng do Cổ Trần điểm ra phá vỡ, tiến thẳng về phía trước.

- Không có bất kỳ tồn tại, bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản con đường cầu đạo của chúng sinh, đại đạo bất hủ, vĩnh hằng siêu thoát, thứ chúng ta theo đuổi, người nào ngăn cản chắc chắn sẽ biến thành tro bụi.

Một câu của Cổ Trần, khiến hắc ám cũng run rẩy, không ngừng vỡ vụn, tán loạn, dưới ánh sáng tiên quang từng cái hắc ảnh nối tiếp nhau cháy rừng rực.

Bọn chúng đều bị tiên quang thiêu đốt, cháy thành tro tàn.

Ầm!Đúng vào lúc này, một cơn chấn động truyền đến từ nơi sâu nhất trong bóng đêm vô tận, khí tức đáng sợ lan tràn, cuốn lấy hắc ám vô tận ầm ầm phủ xuống.


Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, tiên quang bị ngăn cản, không có cách nào tiến thêm.

Hai mắt Cổ Trần nheo lại, hắn cảm nhận được uy hiếp cường đại, uy hiếp mạnh nhất từ trước tới nay.

- Nửa bước Bất Hủ?Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên, hai mắt phát ra hai tia thần mang, xé tan bóng đêm, nhìn thấy được một bóng người kinh khủng hiện lên ở cuối con đường khởi nguyên.

Đó là một tồn tại nửa bước Bất Hủ cường đại, cường đại đến mức không thể tin nổi, hình như hắn chính là ngọn nguồn của tất cả hắc ám.

- Khí tức này! Rất quen thuộc!Cổ Trần lẩm bẩm, trong mắt lộ ra một tia khó hiểu, giống như đã đoán được điều gì đó, trên mặt lộ ra cảm xúc bi phẫn.

- Ngươi đến rồi! Đột nhiên, một tiếng nói khàn khàn từ trong bóng tối truyền đến.

Trong nháy mắt khi Cổ Trần nghe thấy giọng nói này, đầu óc hắn lập tức kêu ong ong, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, nhìn người đang chậm rãi đi ra từ trong bóng tối.

Roạt!Hắc vụ tiêu tán, lộ ra một người mặc hắc bào, trong tay hắn đang cầm một cái cốt trượng, tỏa ra ánh sáng màu đen nồng đậm.

Đôi chân trần của hắn giẫm lên từng đám hắc khí bước đến.

- Cuối cùng, ngươi đã đến rồi.


Người thần bí kia vừa mở miệng, đã khiến sắc mặt Cổ Trần thay đổi.

- Ngươi! Đồng tử trong mắt Cổ Trần co lại, nhìn chòng chọc vào người đi chân trần mặc hắc bào trước mắt.

Giọng nói của hắn vô cùng quen thuộc, hơn nữa khí tức trên người cũng đem đến cho Cổ Trần cảm giác đã từng quen biết.

Không chỉ riêng Cổ Trần, tám trăm vị Chí Tôn đứng trên Vĩnh Hằng Chi Chu ở phía sau lưng đều sửng sốt khi nghe thấy giọng nói này.

- Đại! Đại Vu Chúc?Chín vị Chí Tôn cường đại nhất đứng đầu trong tám trăm vị Chí Tôn, ai nấy đều khiếp sợ không thôi, kinh hãi người tỏa ra hắc khí và điềm xấu trước mắt.

Hắn, vậy mà lại là Đại Vu Chúc!- Là ngươi, cái lão già chết tiệt này!Cổ Trần rít gào một tiếng, đánh tan hắc ám bốn phía, khí tức cường đại khiến hắc bào trên người áo đen kia tung bay, lộ ra hình dáng của hắn.

Nhìn thấy hình dáng của hắn, tất cả Nhân tộc đều trợn tròn mắt.

Đặc biệt là Hắc Thổ, hắn mang vẻ mặt choáng váng nhìn người kia, đại não vang lên tiếng nổ ầm ầm.

Lão Vu Chúc!Lão Vu Chúc, người đã chết từ lâu rồi trong bộ lạc nhỏ bé ngày xưa, hắn còn sống.

Điều khiến bọn họ khiếp sợ hơn là, tại sao trên người lão Vu Chúc lại tỏa ra hắc khí, lộ ra điềm xấu, hiển nhiên hắn chính là nguồn ô nhiễm tản ra hắc ám.

- Ha ha ha! Nhìn thấy đám người Cổ Trần đã nhận ra hắn, lão Vu Chúc cười ha ha, trong mắt tỏa ra hắc quang nồng đậm, nhìn rất quỷ dị.


Sắc mặc Cổ Trần vô cùng không tốt, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, sau khi giết vào nơi sâu nhất trong con đường khởi nguyên, hắn lại gặp phải một người khiến hắn bất ngờ như vậy.

Lão Vu Chúc, cũng chính là Đại Vu Chúc, cái lão già chết tiệt này!- Ngươi vẫn luôn lừa ta?Cổ Trần nổi giận, cảm giác giống như bị chơi xỏ vậy.

Khí tức trên người hắn sôi trào kịch liệt, hắc ám bốn phía xung quanh đều bị chấn vỡ, tiên quang vô tận đan xen lẫn nhau, bao phủ cả mảnh hắc ám này.

Tiên quang cường đại kia, chiếu vào khuôn mặt tà dị, khủng bố của lão Vu Chúc, trong ánh mắt lão ta hoàn toàn không có một chút lòng trắng nào, đen nhánh khiến người ta sợ hãi.

Nhìn giống như hai cái hắc động, mang theo khí tức thôn phệ lòng người, nhìn một chút thôi cũng khiến người ta hoảng sợ.

- Khà khà…Đại Vu Chúc nhếch miệng cười một tiếng, rồi liếc mắt quan sát Cổ Trần.

Sau đó đột nhiên lão ta mở miệng nói:- Nhóc con, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, nếu ngươi còn chưa đến, chắc ta phải sai người đi bắt ngươi đến mất.

Huyệt thái dương của Cổ Trần nhảy thình thịch, đen mặt hỏi:- Ngươi rốt cuộc là ai, lão Vu Chúc, Đại Vu Chúc, hay căn bản ngươi chính là ngọn nguồn tà ác?- Ta à!.


 
Chương 2445


Lão Vu Chúc lẩm bẩm, giống như đang bắt đầu nhớ lại.

Sau đó hắn thở dài thườn thượt nói:- Đã vô số năm rồi, lâu đến mức ta sắp quên mất tên thật của mình.

- Ngày xưa, trong ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên, có người gọi ta là Phục Hi, có người gọi ta là Đại Vu Chúc, lâu dần ta đã quên mất rồi.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Cổ Trần lập tức thay đổi.

- Mẹ kiếp, ngươi là Phục Hi?Cổ Trần trợn trừng mắt, có chút choáng váng.

Lão Vu Chúc trước mắt, vậy mà lại là Phục Hi.


Phía sau lưng, trên Vĩnh Hằng Chi Chu, Hồng Quân mang vẻ mặt giật mình hiểu ra, hình như đã nhận ra người kia.

- Phục Hi, hóa ra là ngươi.

Hồng Quân nhẹ nhàng nói một câu.

Ánh mắt Lão Vu Chúc nhìn tới, khẽ gật đầu:- Hồng Quân, ngươi trọng tu lại từ đầu, không tệ, đáng tiếc, ngươi đã không còn là thằng nhóc Hồng Quân ngày xưa nữa.

Hồng Quân nghe thấy lời này thì da mặt run lên, ba vị đệ tử đứng sau lưng hắn nhìn nhau, có chút mơ hồ.

- Lão già nát rượu, ngươi vẫn luôn lợi dụng ta?Trong lòng Cổ Trần vô cùng không thoải mái, cảm giác bị lợi dụng.

Cái lão già Vu Chúc này, vậy mà lại là Phục Hi, hơn nữa sao hắn lại hắc hóa, mẹ kiếp, chẳng trách trong số Nhân tộc ở Hồng Hoang, Phục Hi lại không tồn tại.

Trong ghi chép của Thiên Đạo cũng không tồn tại người này, hóa ra, Phục Hi đã có từ rất lâu rồi, hắn là một trong ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên.

Chuyện này đã giải thích một số nghi vấn trong lòng Cổ Trần, nhưng lại xuất hiện nghi vấn khác càng lớn hơn.

Phục Hi làm sao vậy, vì sao lại biến thành dạng này?- Ngươi là Phục Hi, vậy Nữ Oa! Đầu óc Cổ Trần đột nhiêu kêu ong ong, mặt cũng đen lại.

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Cổ Trần, Đại Vu Chúc cười ha hả.

- Ngươi đoán không sai, Nữ Oa, chính là Tam muội của ta.


Phục Hi cười to nhìn Cổ Trần.

Sắc mặt Cổ Trần thay đổi, cố nén giận hỏi:- Tất cả những chuyện này có phải đều do các ngươi thiết kế không? Nữ Oa xuất hiện có phải cũng chính là do ngươi sắp xếp?- Không sao, nói đúng ra, là do đại huynh an bài.

Phục Hi trực tiếp gật đầu thừa nhận.

Có điều đại huynh trong lời hắn nói, người ấy là ai?Nhìn thấy nghi hoặc trong mắt Cổ Trần, Phục Hi cười nói:- Chắc chắn ngươi rất nghi hoặc muốn biết đại huynh của ta là ai, nhưng ngươi không đoán được đâu.

- Đại huynh của ta, là Bàn, người đứng đầu Hỗn Độn, ba nghìn Nhân tộc đều tôn trọng gọi hắn một tiếng đại huynh, là huynh trưởng của ba nghìn Nhân tộc.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở chỗ này, cường giả khắp nơi đều yên lặng, đều rơi vào tình trạng vô cùng chấn động.

Bàn, người đứng đầu Hỗn Độn, là huynh trưởng của ba nghìn Nhân tộc.

Hắn là người được thai nghén sinh ra đầu tiên trong khởi nguyên, cho nên, được ba nghìn Nhân tộc sinh ra sau đó tôn kính gọi là huynh trưởng.

- Nữ Oa thì sao?Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Phục Hi hắc hóa trước mặt.

Gã này quá quỷ dị, thậm chí còn rất hư hỏng, từ trước tới giờ lão ta chưa bao giờ để lộ bất kỳ tin tức hay bí mật nào trước mặt hắn.

Đến tận hôm nay Cổ Trần mới biết, lão ta chính là Phục Hi, đúng là khiến người ta rung động.

- Nữ Oa à, muốn gặp nàng, đánh bại ta trước rồi nói.


Sau đó sắc mặt Phục Hi thay đổi, hắc khí trên người lan tràn ra xung quanh, cốt trượng trong tay phát ra ánh sáng đáng sợ, lập tức ép tiên quang của Cổ Trần xuống.

Nguy hiểm!Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại, cảm nhận được nguy cơ đến từ Đại Vu Chúc trước mắt, Phục Hi, người này đã từng là một trong ba nghìn Nhân tộc.

Vị đại lão này, mạnh đến mức không còn gì để nói.

- Lão già nát rượu, ta đã từng nói, lần sau gặp lại, nhất định sẽ đánh ngươi một trận, hôm nay, ta sẽ đánh ngươi răng rơi đầy đất.

Cổ Trần cắn răng nghiến lợi nói, sau đó thân thể lóe lên một cái, đã lao tới trước mặt Phục Hi, trực tiếp vung ra một quyền.

- Ha ha ha, tốt lắm, bây giờ mới giống ngươi!Phục Hi cảm nhận được một quyền cường đại của Cổ Trần, lão ta lại cười ha hả, không hoang mang chút nào, tay nâng cốt trượng lên nhẹ nhàng điểm một cái đánh lên nắm đấm của Cổ Trần.

Đinh!Nắm đấm và cốt trượng va vào nhau, không có bất kỳ tiếng nổ tung nào truyền đến, càng không có sóng gió lớn kinh thiên động địa.

Nhưng nơi hai người đứng tấn công, lại nhanh chóng đổ sụp, chôn vùi, từng cơn lốc xoáy diệt thế hiện ra lan tràn khắp nơi.

Một tiếng ầm ầm vang lên, thân thể Cổ Trần nhanh chóng bay ngược ra sau mấy chục mét, còn vị Đại Vu Chúc Phục Hi thì lui về sau một bước nhỏ, nhìn qua là biết ai cao ai thấp.

Phục Hi, mạnh không hợp lẽ thường!- Nửa bước Bất Hủ!.


 
Chương 2446


Sắc mặt Cổ Trần thay đổi, qua một lần tiếp xúc vừa rồi, Đại Vu Chúc cái lão già nát rượu này mạnh quá thể.

- Cũng ra hình ra dạng đấy, đáng tiếc, còn kém xa.

Phục Hi không ngừng cười to, ánh mắt có chút bất mãn nhìn Cổ Trần, hình như không hài lòng lắm.

Lão ta hừ một tiếng:- Chỉ có chút năng lực ấy, ngươi còn muốn gặp lại Nữ Oa, sợ là ngươi không có cái mệnh này.

- Nói thật cho ngươi biết, nhóc con, thực lực của ngươi bây giờ, thậm chí ngay cả con của ngươi, ngươi cũng không đánh lại, đúng là khiến ta cực kỳ thất vọng.


Phục Hi mang vẻ mặt thất vọng lắc đầu nói.

Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, nghĩ tới điều gì đó:- Nữ Oa, và cả! Con trai ta cũng đang ở nơi đây?- Không sai, Nữ Oa, còn cả đứa con trai kia của ngươi cũng đang ở đây.

Đại Vu Chúc gật đầu, sau đó nói:- Nói ra thì, đứa con trai kia của ngươi rất khó lường đó, trò giỏi hơn thầy, mất tổng cộng một trăm tám mươi chín nghìn sáu trăm năm thai nghén mới sinh ra, hiện giờ đã vượt qua ngươi, vị phụ thân này từ lâu rồi.

- Nếu như ngươi có thể đánh bại ta, có lẽ, ngươi vẫn còn cơ hội nhìn thấy bọn họ, nếu như ngươi bại, hôm nay, toàn bộ sinh linh tiến vào nơi này, đều bị đồng hóa.

- Tới đây, phát ra lực lượng mạnh nhất của ngươi, đánh với ta một trận, để ta nhìn xem mấy năm qua rốt cuộc ngươi có tiến bộ hay không.

Đại Vu Chúc nói xong, vung cốt trượng lên, bóng tối vô tận xung quanh lan tới, hắc ám cường đại thôn phệ từng tia tiên quang của Cổ Trần, bắt đầu chèn ép.

- Triệu hồi phân thân của ngươi đi, nếu không, khả năng ngươi vừa đối mặt đã thua rồi.

Đại Vu Chúc nhẹ nhàng điểm một chỉ, ngay lập tức Long Sào đang bị hắc ám giam giữ lập tức bay ra, rơi xuống trước người Cổ Trần.

Tổ Long hoảng sợ nhìn Đại Vu Chúc, lão già này quá mạnh?Sắc mặt Cổ Trần thay đổi liên tục, vừa rồi cái lão già nát rượu này nói, con trai hắn thai nghén một trăm tám mươi chín nghìn sáu trăm năm sao?Mẹ kiếp, trâu như vậy?Nhưng hiện giờ con trai hắn sao rồi, nghe có vẻ cũng giống như Phục Hi, đều bị hắc hóa rồi?Nghĩ đến điều này Cổ Trần lập tức đứng ngồi không yên, trong lòng sinh ra dự cảm không tốt, tương lai bị phá diệt, con trai mình lại đang ở trong tương lai, chẳng phải là nói hắn cũng giống Đại Vu Chúc sao?- Lão già nát rượu, hôm nay, nhất định ta sẽ đánh ngươi răng rơi đầy đất.


Cổ Trần khẽ gầm lên một tiếng, cả người Tổ Long run lên, hóa thành một tia sáng dung nhập vào trong cơ thể Cổ Trần, Long Sào tự động bay tới.

Một bóng người bay ra từ trong Long Sào, chính là Long Nữ.

Nàng mang vẻ mặt phức tạp nhìn Cổ Trần, sau đó bị một cỗ lực lượng vô hình đưa vào trong Vĩnh Hằng Chi Chu, Long Sào hóa thành một tia sáng dung nhập vào trong Bất Hủ Tiên môn trên đỉnh đầu Cổ Trần.

Ầm!Tiên môn rung động, tiên quang vô lượng nở rộ, trong nháy mắt đã đâm xuyên hắc ám, xé rách tấm màn đen vô tận, lại lần nữa phát ra ánh sáng không gì sánh kịp.

Cổ Trần lúc này, đang thể hiện ra cấp bậc cường đại nhất của hắn, trạng thái đỉnh cao nhất, tư thái mạnh nhất chưa bao giờ hắn thể hiện.

Một tiếng nổ “Ầm ầm” rất lớn truyền ra từ trong cơ thể, Đại Hỗn Độn trong người Cổ Trần b ùng nổ, lần đầu tiên nghiền ép hoàn toàn lực lượng bản nguyên bên trong.

.

- Lão già nát rượu, đến chiến nào!Cổ Trần hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, hắc ám vỡ nát, sụp đổ ầm ầm, trên nắm đấm kinh khủng của hắn ẩn chứa lực lượng cực đỉnh.

Toàn bộ ba nghìn đại đạo đều hội tụ hợp nhất, ngưng tụ trên nắm đấm của hắn, trong nháy mắt đã đánh đến trước mặt Đại Vu Chúc, quyền phong thổi đến khiến trường bào của lão ta bay phất phới.

Nói ra thì chậm nhưng lại xảy ra rất nhanh, Đại Vu Chúc nhấc cốt trượng lên ngăn cản một quyền này, sau đó lão ta cảm giác được một cỗ lực lượng không có cách diễn tả được xông vào trong cơ thể, trong nháy mắt cả người đã bị đánh bay ra ngoài.


Cỗ lực lượng này mạnh đến mức khiến Đại Vu Chúc cũng phải rung động.

- Lực lượng của đại huynh, xem ra, ngươi đã hoàn toàn lĩnh hội bất hủấn ký do đại huynh để lại, tiếp theo, ta sẽ sử dụng toàn lực.

Đại Vu Chúc lắc lư cánh tay cười nói, ánh mắt đen nhánh như mực, cả người tản ra một cỗ khí tức hắc ám bất hủ.

- Nhóc con, dám nói chuyện với Nhị ca ngươi như vậy, đến đây, nếm thử kết cục bị vây công.

Vừa dứt lời, thân thể Đại Vu Chúc lóe lên một cái, vô số bóng người xuất hiện, mỗi người đều mang khí tức cường đại giống nhau.

Chỉ trong chớp mắt, bốn phía xung quanh Cổ Trần đã xuất hiện một đám bóng người Đại Vu Chúc, tản ra khí tức kinh khủng, mỗi người đều nở một nụ cười khó hiểu với hắn.

- Chiến!.


 
Chương 2447


Cổ Trần rống to, hai tay vung lên chủ động xuất chiêu chém giết.

Ầm!Đại chiến bùng nổ, một trận quyết đấu đỉnh phong giữa Bất Hủ cảnh bắt đầu.

Ầm!Một quyền đánh ra, có bóng người nổ tung vỡ nát ngay tại chỗ, hóa thành vô số hắc quang nhanh chóng tiêu tán.

Mặt Cổ Trần không chút biểu cảm, hai tay lần lượt vung ra từng quyền, gần như mỗi quyền đều đánh nổ một bóng người.

Rầm rầm rầm! Trong bóng tối, trận đại chiến đỉnh cao hấp dẫn vô số ánh mắt, ngay cả vô số sinh linh bị hắc hóa cũng ngừng chiến, tập trung quan sát trận chiến này.


Vĩnh Hằng Chi Chu, Bất Hủ thành, mấy tòa đại hung tổ đều đồng lọat lui về phía sau, ngừng tiến lên, cũng ngừng chiến đều, chăm chú theo dõi cuộc đại chiến giữa hai người Cổ Trần và Phục Hi.

- Ha ha ha! Em rể, thực lực của ngươi vẫn hơi kém một chút đó.

Sau khi đánh một lúc lâu, Phục Hi ở phía sau vô số bóng người, cười ha ha nhìn Cổ Trần đangbị vô số bóng người Đại Vu Chúc vây công.

Tuy mỗi quyền Cổ Trần đều đánh nổ một bóng người, nhưng sau lưng Phục Hi còn vô số bóng người nữa, lít nha lít nhít chen chúc lao tới.

Nhìn thấy cảnh tượng này, da mặt Cổ Trần nhăn nhó, thầm mắng cái lão già nát rượu này, quá độc ác, sao lại tạo ra nhiều phân thân như vậy.

Chẳng trách trước đây hắn lại gặp phải nhiều phân thân của lão ta như vậy, hết cái này đến cái khác, quá ghê tởm.

- Giết!Cổ Trần đánh toàn lực, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, không quan tâm bóng người xung quanh, hai mắt khóa chặt vào bản thể Đại Vu Chúc ở phía trước.

Hai nắm đấm vung lên, giết thẳng đến đó, những nơi hắn đi qua bóng người liên tiếp nổ tung, giống như đều bị đánh nổ không có ngoại lệ.

Dưới hai nắm đấm của Cổ Trần, bất kỳ phân thân nào cũng vô dụng, mặc kệ chúng thiên biến vạn hóa thế nào, chỉ cần một quyền là có thể đánh nổ.

Ầm!Hơn mười bóng người phía trước nổ tung, Đại Vu Chúc nhìn thấy cảnh ấy, lông mày nhảy thình thịch, lão cảm thấy Cổ Trần càng đánh càng hung mãnh, giống như càng đánh càng mạnh hơn.

Bị vô số người vây công, ngược lại hắn càng chiến càng mạnh, điều này khiến lão ta có chút bất ngờ.


- Không tệ nha.

Đại Vu Chúc cười gật đầu, lộ ra hàm răng trắng bóc, hắn đang định mở miệng nói tiếp, đột nhiên trong lòng vang lên tiếng nhắc nhở.

- Không tốt!Đại Vu Chúc nói thầm một tiếng, đang định lui lại nhưng đã chậm, một bóng người từ trong bóng tối đã rơi xuống đỉnh đầu lão, một quyền đánh thẳng vào trán.

Một tiếng “Ầm” rất lớn vang lên, Đại Vu Chúc bị đánh bay vào trong trong bóng tối hư vô, vô số phân thân bốn phía xung quanh bị quyền lực cường đại đánh thành bột phấn ngay tại chỗ.

Cổ Trần mạnh mẽ giết tới, đánh Đại Vu Chúc không kịp trở tay, hắn giết tới khi nào, không ai có thể nhìn thấy rõ ràng.

Bởi vì ở nơi đó, vẫn còn một Cổ Trần đang đại chiến với vô số phân thân.

- Ngươi cho rằng, chỉ ngươi mới có phân thân sao?Cổ Trần lạnh lùng cười một tiếng.

Người đang đại chiến với vô số phân thân kia, thật ra chỉ là một phân thân của Cổ Trần, phân thân Thiên Đế xuất hiện, trực tiếp thay thế Cổ Trần, sau đó đánh Phục Hi không kịp trở tay.

- Chà chà, không tệ, có tiến bộ.

Phục Hi chậm rãi bước ra khỏi bóng tối, tay khẽ vuốt nếp nhăn trên trường bào, trên mặt nở một nụ cười quỷ dị.

Hắn cười khà khà, khiến Cổ Trần nhìn thấy da đầu tê dại, cái lão già nát rượu này lại có ý nghĩ xấu nào đó rồi hả?Ầm!Vừa nghĩ tới điều này, hắn đã trông thấy Thiên Đế rơi vào vòng vây đột kích, thân thể bị đánh bay ra ngoài, bị mấy chục mấy trăm phân thân của Phục Hi xông đến vây quanh.


- Bạo!Sau đó Phục Hi khẽ hét lên một tiếng, mấy trăm phân thân đồng loạt nổ tung.

Tiếng ầm ầm rất lớn vang lên, giống như hàng tỷ thế giới đồng loạt nổ tung tạo ra cơn trùng kích hủy diệt, khiến Vĩnh Hằng Chi Chu và Bất Hủ thành đều hứng chịu cơn trùng kích ấy.

Mặt Cổ Trần hơi biến sắc, cảm thấy một cơn phản phệ mãnh liệt ập đến, Thiên Đế đã bị trọng thương, cơ thể rách như mướp, nhưng vẫn lạnh lùng đứng ở đó.

Hai mắt Thiên Đế lạnh lùng nhìn Phục Hi, trong tay nắm chặt một phân thân của Đại Vu Chúc, năm ngón tay dùng lực bóp chặt, tiếng răng rắc vang lên, phân thân kia bị nổ nát vụn ngay tại chỗ.

- Thú vị!Đại Vu Chúc lạnh lùng nở nụ cười.

Cốt trượng trong tay hắn đột nhiên phát sáng, nhẹ nhàng vung lên, hàng tỷ phân thân cùng nhau nhào đến, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, giống như một dòng lũ lớn che lấp phân thân Thiên Đế của Cổ Trần.

Ầm!Một khắc sau, vô số phân thân tự bạo, cảnh tượng ấy khiến Cổ Trần nhìn vào cũng phải thay đổi sắc mặt, vẻ mặt vô cùng khó coi.

.


 
Chương 2448


Bởi vì Thiên Đế đã bị nổ thịt nát xương tan, hoàn toàn biến mất.

Sau khi thu hồi ý chí, tàn niệm của Thiên Đế, Cổ Trần lạnh lùng nhìn Phục Hi, cái lão già nát rượu này ra tay hung ác thật, ngay cả bản thân cũng tự nổ.

- Thế nào? Còn muốn tiếp tục không? Ngươi không phải đối thủ của ta đâu, xem ra hôm nay các ngươi ai cũng không cần đi nữa rồi.

- Ở lại đây, cùng nhau chui vào trong vòng tay ôm ấp của hắc ám đi.

Phục Hi lớn tiếng gào thét, giơ cao cốt trượng lên, bóng tối vô tận lan tới, vô số sinh vật hắc ám lít nha lít nhít kết bè kết nhóm, bao vây Bất Hủ thành, Vĩnh Hằng Chi Chu và mấy tòa đại hung tổ.


- Đáng chết!Nhìn thấy cảnh này, Bất Hủ thành, Vĩnh Hằng Chi Chu và mấy tòa đại hung tổ đều có chút kinh ngạc.

Nhìn tình hình trước mắt, có vẻ như Cổ Trần đánh không lại Đại Vu Chúc, vị Đại Vu Chúc của Nhân tộc này, chính là Phục Hi, một trong ba nghìn Nhân tộc ngày xưa.

Sự cường đại của hắn hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, ngay cả Cổ Trần người cường đại nhất hiện giờ, hình như cũng không phải đối thủ của lão ta, đang rơi vào thế yếu.

- Giết!Cổ Trần gầm thét, lại lần nữa đánh tới.

Lần này, hắn không tiếp tục thả phân thân ra ngoài, mà tự mình xông thẳng về phía bản thể Đại Vu Chúc.

Lão ta đứng sâu trong hắc ám trước mặt, từ trên cao nhìn xuống Cổ Trần, cười nhìn hắn đang giết tới, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.

- Quá yếu.

Phục Hi lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy thất vọng.

Điều này đã kích thích Cổ Trần, một cỗ đại đạo quang mang hiện lên từ Hỗn Độn trong cơ thể hắn.

- Đại Đạo chí giản, chém!Cổ Trần phát ra một chiêu cường đại nhất của mình, đại đạo thai nghén ra một kích bỗng nhiên phát ra, ngay lập tức hóa thành một cơn gợn sóng lan ra chung quanh.

Vô số phân thân trong phạm vi mấy chục dặm, toàn bộ bị quét sạch sành sanh, bị chôn vùi ngay tại chỗ.


Sắc mặt Phục Hi đại biến, vô số phân thân bị tiêu diệt ngay tại chỗ, khiến lão ta chịu ảnh hưởng, sắc mặt trắng nhợt, hắc quang trong đôi mắt trở nên chập chờn lúc sáng lúc tối.

- Lão già nát rượu, nhận lấy một quyền của ta này.

Đột nhiên một tiếng hét đầy giận dữ truyền đến, Cổ Trần bất ngờ hiện thân, đánh một quyền vào mặt Đại Vu Chúc, đánh thẳng vào mũi lão ta.

Một tiếng răng rắc vang lên, mặt mũi Đại Vu Chúc bị đánh lõm lại, thân thể bay ngược ra sau, rơi xuống một chút máu màu đen.

- Một quyền này, là cái giá phải trả vì đã hãm hại ta.

Cổ Trần giận dữ hét lên, lại đấm ra một quyền, đánh thẳng vào lồng ngực Đại Vu Chúc, một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng xương cốt đứt gãy kêu tạch tạch truyền đến.

Ngay sau đó tay trái hắn đánh ra một chưởng bổ thẳng vào gáy lão ta, dòng Vận Mệnh Trường Hà hóa thành một lưỡi dao sắc bén bổ xuống.

Phốc!Thân thể Đại Vu Chúc run lên, há mồm phun ra một ngụm máu đen, bị thương không nhẹ, đặc biệt là linh hồn ý chí của lão ta, đã bị một nhát chém từ lưỡi dao Vận Mệnh đánh bị thương.

- Vận Mệnh, lực lượng đến từ sau cánh cửa! Đại Vu Chúc lẩm bẩm, biểu cảm trên mặt đã bị bóp méo.

- Một quyền này, là cái giá phải trả vì ngươi đã lừa gạt ta.

Cổ Trần hét lớn, lại vung một quyền đánh vào mặt Đại Vu Chúc.


Một tiếng răng rắc vang lên, miệng, hàm dưới của lão ta đều bị đánh nát, một chiếc răng bay ra ngoài.

Thân thể Đại Vu Chúc nhanh chóng bay ngược ra sau, phá tan vô số hắc ám mới dừng lại.

Lão ta sờ hàm dưới đã bị đánh nát, nhìn một chiếc răng bay ra ngoài, đột nhiên bật cười.

- Khà khà khà…Đại Vu Chúc nở nụ cười quái dị nhìn Cổ Trần, gương mặt vặn vẹo đầy dữ tợn, giống như đã hoàn toàn biến thành người khác.

Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nhìn lão ta, nổi giận nói:- Ngươi, thân là Đại Vu Chúc của Nhân tộc, lãnh tụ tinh thần cao nhất của cả Nhân tộc, vậy mà ngươi cam tâm sa đọa?- Sa đọa?Đại Vu Chúc lắc đầu, hàm dưới bị đánh nát đang nhanh chóng tự chữa khỏi.

Hắn cười nói:- Bởi vì ngươi, không chỉ có ta sa đọa, mà hàng tỷ Nhân tộc trong tương lai đều sa đọa, vô số chúng sinh đều vì ngươi mà sa đọa.

- Bao gồm cả Nữ Oa, bao gồm cả con của ngươi nữa, ngươi nói xem, bởi vì sao?Những lời này của Đại Vu Chúc, khiến Cổ Trần trợn mắt hốc mồm.

.


 
Chương 2449


Hắn mang vẻ mặt choáng váng, giận dữ hét lên:- Rắm thối, ngươi hắc hóa sa đọa thì có liên quan gì đến ta, từ trước đến nay đều do các ngươi ở trong bóng tối dẫn ta đi tới bước đường này.

- Ta còn chưa trách các ngươi đâu.

Trong lòng Cổ Trần rất khó chịu.

Nhưng Đại Vu Chúc lại lắc đầu:- Nhóc con, ngươi vẫn không hiểu, tất cả khởi nguyên, tất cả hắc ám, tai nạn, đều có liên quan với người, đều vì ngươi mà xuất hiện.

- Không có ngươi, chúng ta vẫn còn tiêu sái, vui sướng sinh hoạt trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, chính vì ngươi mới tạo nên tất cả chuyện này.

- Tới đây, giết ta, ngươi mới có thể bước qua, nếu không, các ngươi vĩnh viễn sẽ trầm luân trong bóng tối.


Đại Vu Chúc đột nhiên biến thành người khác, cả người bị hắc ám bao phủ, vô số sinh linh hoảng sợ phát hiện ra, vậy mà bản thân lại bắt đầu bị hắc hóa, bị ô nhiễm.

- Không, ta không muốn bị hắc hóa.

- A! Cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, vô số sinh linh trong Bất Hủ thành, trong Vĩnh Hằng Chi Chu, không hiểu sao đều bị ô nhiễm, bị ăn mòn, bị hắc hóa ngay tại chỗ.

Biến cố này khiến tất cả mọi người đều sợ ngây người.

- Giết!- Mau ngăn cản bọn họ bị hắc hóa ô nhiễm.

Trong Bất Hủ thành, trong Vĩnh Hằng Chi Chu đông thời phát ra tiếng kêu giết, người và sinh linh bị ăn mòn, bị ô nhiễm, đều bị chém giết vô tình.

Giờ phút này, không có thương hại, không có do dự chút nào.

Bởi vì chỉ cần do dự một chút thôi, khả năng người chết chính là bọn họ, thậm chí có khả năng tất cả đều bị ô nhiễm đồng hóa.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cổ Trần thay đổi liên tục, hắn căm tức nhìn Đại Vu Chúc, nhìn cốt trượng đen nhánh trong tay lão ta đang tản ra Hắc Ám bản nguyên vô cùng vô tận.

Chính là do cỗ Hắc Ám bản nguyên này, đã khiến vô số sinh linh bị hắc hóa, bị ô nhiễm, bị đồng hóa đánh mất bản thân, trở thành một phần của hắc ám.

- Lão Vu Chúc, ta luôn rất tôn kính ngươi, nhưng ngươi bây giờ đã không phải là lão Vu Chúc mà ta tôn kính trước đây nữa rồi.

Giọng Cổ Trần trở nên bình tĩnh, biến ảo khôn lường, dường như không chứa một tia tình cảm nào.


Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt phát ra hai tia tiên quang, một ngọn lửa Tiên Đạo nóng hừng hực đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể.

- Dùng tín niệm của chúng sinh, thắp sáng lên Tâm Linh Chi Hỏa, thiêu đốt.

Sau một tiếng rống to của Cổ Trần, một ngọn lửa nóng bỏng ngập trời phát ra từ trong cơ thể hắn, lực lượng tâm linh bùng nổ, hóa thành Tâm Linh Phong Bạo kinh khủng ầm ầm lan ra ngoài.

Cơn phong bạo đáng sợ kia, được thắp sáng bởi tín niệm của chúng sinh, hóa thành biển lửa, thiêu trụi hắc ám, hào quang vô tận, nhiệt lượng vĩnh hằng bất hủ thiêu đốt, phát sáng trong bóng đêm.

- Lão Vu Chúc, lên đường đi!Cổ Trần nói xong, cả người đã biến mất không thấy đâu nữa.

Trong bóng tối thân thể lão Vu Chúc chấn động, trong hai mắt đột nhiên lộ ra một tia bất ngờ, đồng tử co rụt lại, khẽ cúi đầu nhìn một tay xuyên qua từ sau lưng lão ta.

Đó là tay của Cổ Trần, hắn dùng một quyền đánh xuyên qua trái tim Phục Hi.

- Nhóc con giỏi lắm! Đại Vu Chúc lẩm bẩm, thân thể dần dần sụp đổ, tan rã, hóa thành một đám hắc ám đáng sợ nhanh chóng tan biến.

Phốc!Cổ Trần rút tay về, yên lặng nhìn Đại Vu Chúc trước mắt, lão ta đang chậm rãi xoay người lại, hai mắt bình tĩnh nhìn hắn.

- Nhóc con, ngươi đã vượt qua kiểm tra, đáng tiếc, tiếp theo ngươi sẽ phải đối mặt với vợ con mình, hoặc là ngươi bị giết, hoặc là, ngươi tự tay giết chết bọn họ.

Đại Vu Chúc nói xong, còn nở một nụ cười quỷ dị.

Soạt!Nói xong, thân thể lão ta lập tức tan vỡ, hóa thành vô số hắc ám bay ra ngoài rồi biến mất.


- Lão Vu Chúc! Tâm trạng của Cổ Trần cực kỳ phức tạp, có cảm giác thống khổ quấn quanh không nói được thành lời.

Tự tay giết chết người trước mặt, người mà bản thân tôn kính nhất, nhớ lại những ký ức ngày xưa khiến Cổ Trần vô cùng khó chịu.

Lão Vu Chúc, bị hắn tự tay giải quyết.

- Lão già nát rượu, lên đường bình an!Cổ Trần lạnh lùng, chậm rãi quay người, nhìn về phía chỗ sâu nhất trong bóng đêm vô tận, trong mắt dần dần nhìn rõ điểm cuối cùng trong bóng đêm vô tận ấy.

Nơi đó đang có hai bóng người, một nam một nữ, lộ ra khí tức hắc ám kinh khủng, so với Đại Vu Chúc còn mạnh mẽ hơn vài phần.

- Nữ Oa…Khuôn mặt Cổ Trần vặn vẹo, trong miệng lẩm bẩm tên của một người.

Ầm!Sau một khắc, hai bóng người chậm rãi hiện lên từ sâu trong bóng tối.

Một nam một nữ chậm rãi hiện lên, đứng trong bóng tối.

Bóng người mơ hồ không nhìn thấy rõ hình dáng, nhưng Cổ Trần tin chắc, nữ nhân ấy, chính là Nữ Oa mà hắn vẫn luôn tìm mãi không thấy.

- Nữ Oa!.


 
Chương 2450


Cổ Trần nhìn người vừa tới, lẩm bẩm một câu.

Sau đó nữ nhân bước từng bước ra khỏi bóng tối, lộ ra dung mạo chân chính của nàng, đúng là nàng ấy.

Nữ Oa bị mất tích, đang ở ngay trước mắt.

Ánh mắt hai người chạm nhau, điều khiến trong lòng Cổ Trần đau nhói chính là, Nữ Oa đã hoàn toàn hắc hóa, trên người tản ra khí tức hắc ám.

Nữ Oa vốn dĩ sinh cơ bừng bừng, giống như nguồn gốc của sinh mệnh, bây giờ lại biến thành dáng vẻ âm u đầy tử khí, tràn ngập khí tức điềm xấu hắc ám.

So với nàng ngày trước giống như hai thái cực vậy, hoàn toàn giống như hai người khác nhau.

- Ngươi đến rồi.


Nữ Oa nhìn Cổ Trần, bình thản nói một câu.

Cảm giác này khiến Cổ Trần rất không thoải mái, trong lòng đau nhói, Nữ Oa mất tích đã xuất hiện, nhưng hắn không vui nổi chút nào.

Vừa rồi tự tay kết thúc sinh mệnh của lão Vu Chúc, đã khiến Cổ Trần rất thống khổ.

Lão Vu Chúc, chính là người dẫn đường cho hắn, mở ra con đường kiếp này, luôn dẫn đường cho hắn đi tới ngày hôm nay.

Nhưng vừa rồi hắn lại tự tay kết thúc người ấy.

- Huynh trưởng, đi rồi, tiếp theo chính là ta, và cả! Nữ Oa lẩm bẩm, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.

Nói xong nàng nhìn về phía sau lưng, bóng người mông lung kia, là một người thanh niên trẻ tuổi.

Cổ Trần nhìn theo ánh mắt nàng, trong lòng run rẩy, hắn đã đoán ra được thân phận của người thanh niên kia.

- Hắn! Cổ Trần há to miệng, nhưng không biết nên mở miệng thế nào.

Trong lòng hắn vô cùng đắng chát, cảm giác đau nhói dâng lên từng cơn, người trước mắt chính là Nữ Oa mà hắn vẫn luôn tìm không thấy, là phu nhân của hắn.

Còn người thanh niên phía sau, có phải là người con trai mà hắn chưa từng gặp mặt hay không?- Hắn là con của chúng ta, ta gọi hắn là Mạt.

Nữ Oa nhẹ nhàng nói một câu.

Nhưng câu nói ấy lọt vào trong tai Cổ Trần, lại giống như tiếng sấm nổ vậy.

Con trai, thật sự là con trai của hắn và Nữ Oa.


Mạt, đại biểu cho điều gì?Trong lòng Cổ Trần đau nhói, cái tên này, đại biểu cho tương lai, cũng chính là điểm cuối.

Con trai tương lai, gặp mặt phụ thân hiện tại, Cổ Trần, Nữ Oa, và cả con trai tương lai của hai người đang ở ngay trước mắt.

Ba người đứng đó, không ai nói một câu nào.

- Thiên Đế, tới đây, muốn đi qua, phải giết chúng ta.

Nữ Oa bỗng nhiên mở miệng, giọng nói thờ ơ khiến Cổ Trần càng đau lòng hơn.

Hắn nhìn Nữ Oa, ánh mắt chứa đầy tình cảm, sau đó bước từng bước một đi về phía nàng.

- Tự tay giết chết vợ con mình, ngươi biết, ta không làm được mà.

Trên mặt Cổ Trần lộ ra một nụ cười khổ, hắn đi tới trước mặt Nữ Oa, cảm nhận được khí tức hắc ám sâu thẳm, cuồn cuộn, mênh mông đập vào mặt.

Hắn mặc cho cỗ khí tức hắc ám kia đánh vào thân thể thậm chí tâm linh của mình, không trốn tránh chút nào, còn không hề chống lại, hoàn toàn để mặt hắc ám ăn mòn hắn.

Oành!Nữ Oa đột nhiên vỗ một chưởng vào vị trí trái tim Cổ Trần, một tiếng vang trầm trầm truyền ra, hư không hắc ám bốn phía xung quanh đều bị chấn động, rạn nứt giống như một tấm gương.

Giờ phút này, thời gian dường như ngừng lại.

Cổ Trần mỉm cười nhìn Nữ Oa, không nói lời nào, thậm chí để nàng tùy ý đánh mình một chưởng.

- Vì sao không tránh? Vì sao không đánh trả?Trong đôi mắt đen nhánh của Nữ Oa sinh ra một tia gợn sóng, nàng khẽ hỏi một câu.

Cổ Trần mỉm cười, đưa tay ra vuốt ve gương mặt đã bị hắc hóa của nàng, bên trên chứa đầy hoa vặn màu đen quỷ dị, tản ra khí tức bất hủ.


Đó là nguồn gốc hắc ám, là hậu quả sau khi Nữ Oa bị hắc hóa.

- Ngươi là thê tử của ta, là trượng phu, không thể ở bên cạnh làm bạn với ngươi và ta đã rất áy náy, ta không thể nào ra tay với ngươi được.

- Đối với ngươi, ta vĩnh viễn không ra tay được.

Cổ Trần nhỏ giọng thì thầm, nói ra những lời này, sắc mặt hắn vô cùng kiên định không do dự chút nào.

Không sai, hắn không xuống tay được.

Nữ Oa sửng sốt một chút, sau khi yên lặng một lát nàng mới thở dài nói:- Ngươi không giết ta, thì không có cách nào vượt qua, hàng trăm vạn hàng tỷ Nhân tộc và chúng sinh phía sau ngươi cũng sẽ không qua được.

- Quan tâm đến sóng gió ngập trời làm gì, thế giới có bị hủy diệt thì cũng sao đâu?Cổ Trần cười lớn một tiếng, đột nhiên đưa mặt đến gần, khẽ nói:- Hay là, ta hắc hóa với ngươi, một nhà chúng ta có thể ở bên nhau.

- Ta mệt mỏi rồi, cùng nhau hắc hóa, khến cả thế giới hắc hóa là được.

Lời này vừa nói ra, Nữ Oa đã sửng sốt, ngơ ngác nhìn hắn, trong mắt lóe ra một tia sáng khó hiểu, khóe miệng khẽ nhếch lên nở một nụ cười hờ hững.

- Ngươi là Nhân Hoàng đó, là Thiên Đế của chúng sinh, làm như vậy, là sai lầm.

.


 
Chương 2451


Nữ Oa lắc đầu, giọng nói rất lạnh lùng.

Nói xong nàng lại đánh ra một chưởng, một tiếng bịch vang lên, thân thể Cổ Trần run rẩy, nhưng hắn không lui về phía sau chút nào, cho dù trái tim bị chấn động đến run rẩy sắp nứt vỡ.

Hắn vẫn không nhúc nhích tí nào như cũ, chỉ yên lặng nhìn Nữ Oa, giống như muốn khắc sâu hình bóng nàng vào trong lòng.

Đột nhiên, Cổ Trần trực tiếp giang hai tay ra ôm lấy Nữ Oa, hai người ôm nhau trong bóng tối vô tận.

Ngay lập tức, toàn bộ hắc ám đều ngưng lại.


Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, Cổ Trần, không có bất kỳ ý định đánh trả nào, thậm chí còn trực tiếp ôm lấy Nữ Oa.

Xì xì! Một vệt hoa văn hắc ám bò lên cơ thể Cổ Trần, giống như bản thân hắn đang chủ động hắc hóa vậy.

Hắn nở nụ cười tà mị, nói:- Nữ Oa, ta hắc hóa rồi có phải sẽ không cần đánh tới đánh lui với các ngươi nữa hay không?- Ngươi! Nữ Oa ngơ ngác nhìn hắn, trong mắt hiện ra một chút dịu dàng, hắc ám, tuy lạnh như băng, nhưng vẫn cất giấu vẻ dịu dàng như cũ.

- Ta nói này, hai người các ngươi có thể để ý đến cảm thụ của ta một chút được hay không?Đúng lúc hai người đang ôm nhau thâm tình, một giọng nói đột nhiên truyền tới từ trong bóng tối, cắt ngang cuộc nói chuyện anh anh em em giữa hai người.

Cổ Trần, Nữ Oa quay đầu nhìn qua, ánh mắt của tất cả mọi người cũng đồng loạt nhìn sang.

Thì trông thấy người thanh niên vẫn luôn đứng yên bất động kia chậm rãi bước đến, đi ra khỏi hắc ám, lộ ra dung mạo chân chính của hắn.

Nhìn thấy hắn, hai mắt Cổ Trần sáng lên, thần thái, cử chỉ, hai hàng lông mày giống hắn đến bảy phần, một tia rung động mơ hồ truyền đến từ trong huyết mạch.

Người này chính là con trai hắn.

- Ta vẫn còn trẻ con, các ngươi thế này sẽ dạy hư tiểu hài tử đó.

Thanh niên vừa bước tới đã mở miệng nói ra một câu như vậy.


Da mặt Cổ Trần co lại, ngươi vẫn còn là trẻ con sao? So với ta còn trưởng thành hơn đó.

- Phụ thân, rốt cuộc cũng gặp được ngươi rồi.

Thanh niên nhìn Cổ Trần, ánh mắt không hiểu sao có chút nóng bỏng, đó là cảm giác kích động và sùng bái khi con trai gặp được phụ thân mình.

Nhìn người thanh niên trẻ tuổi giống mình trước mắt, trong lòng Cổ Trần khá phức tạp, đột nhiên có thêm một đứa con trai trẻ tuổi như mình, khiến hắn cảm thấy có chút quái dị.

- Phụ thân, ta là con trai ngươi, ta vẫn luôn sùng bái ngươi, người trước mắt vẫn luôn thì thầm bên tai ta về ngươi suốt thời gian một trăm tám mươi tỷ năm.

Thanh niên khẽ mở miệng, khiến Cổ Trần chấn động, một trăm tám mươi tỷ năm, mẹ kiếp, chẳng phải còn sống lâu hơn ta sao?Không đúng, nói như vậy, thằng nhóc con này còn nhiểu tuổi hơn lão cha già của nó sao?- Một trăm tám mươi tỷ năm?Hai mắt CổTrần trợn trừng nhìn hắn, vẻ mặt rất quỷ dị.

Thanh niên khẽ gật đầu, trên mặt hắn cũng lộ ra một tia quái dị, sau đó đột nhiên hắn cười xấu xa nói:- Phụ thân cao cao tại thượng của ta, có phải rất bất ngờ hay không, con trai ngươi năm nay vừa tròn một trăm tám mươi tỷ tuổi.

- Phụt!Thiếu chút nữa Cổ Trần đã phun ra một ngụm máu tươi, hắn cạn lời rồi, tuổi tác của con trai còn lớn hơn so với tuổi của mình, chuyện quái quỷ gì thế này?Vô số cường giả, sinh linh ở bốn phía xung quanh, đều mang vẻ mặt choáng váng nhìn người một nhà trước mắt, đúng là quá quỷ dị.

Nữ Oa hắc hóa, với tư cách là Nhân Hoàng, là con trai của Thiên Đế Cổ Trần, vậy mà người thanh niên kia đã sống một trăm tám mươi tỷ năm, còn lớn tuổi hơn so với lão cha già nhà mình.

Hiện giờ tuổi tác của Cổ Trần căn bản vẫn chưa đến một vạn năm, so sánh chuyện này, rốt cuộc ai mới là phụ thân đây?Hắn im lặng nhìn Nữ Oa, nàng ấy hơi cúi đầu xuống, lúng túng nói:- Một trăm tám mươi tỷ năm tương lai, đã diệt vong từ lâu rồi.


Cổ Trần có chút xúc động muốn khóc, người con trai độc nhất của mình, vậy mà đã sống một trăm tám muoiw tỷ năm, đúng là rất lúng túng.

- Ta đã sinh ra quái thai gì vậy?Cổ Trần dở khóc dở cười nhìn Nữ Oa và người con trai trước mắt.

Nghĩ tới điều gì đó, hắn hỏi:- Nhóc con, ngươi tên Mạt sao?Con trai Cổ Trần cười, nói:- Đúng vậy, phụ thân, cái tên này là do mẫu thân đặt cho ta.

- Tên đầy đủ của ta là Cổ Mạt, đại biểu cho tương lai và điểm cuối.

Cổ Mạt vừa mở miệng, ánh mắt vừa nhìn Nữ Oa nói:- Mẫu thân đã từng nói, ngươi đại biểu cho khởi nguyên, điểm bắt đầu, còn ta đại biểu cho tương lai, điểm cuối cùng.

- Hiện tại, với tư cách là con trai, ta muốn khiêu chiến ngươi, vị phụ thân này.

- Giết ta và mẫu thân, ngươi mới có thể đi qua.

.


 
Chương 2452


Giọng Cổ Mạt lạnh lẽo, không chứa một tia tình cảm nào, ngược lại mang theo nụ cười xấu xa, khiến lòng người rét lạnh.

Nhìn hắn, Cổ Trần nhíu chặt mày lại, sau đó hắn lại nhìn Nữ Oa đã hắc hóa trong ngực mình, trong lòng có cảm giác kích động đến mức sắp phát điên.

Cha con tương tàn?- Muốn đánh thật sao?Cổ Trần nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Cổ Mạt phía đối diện hừ một tiếng nói:- Phụ thân, ngươi là người ta kính ngưỡng, sùng bái từ nhỏ, bởi vì người ta thường nói nuôi mà không dạy là lỗi của cha.

- Từ lúc ta sinh ra, ngươi đã không ở bên cạnh ta và mẫu thân, chưa bao giờ dạy bảo ta một ngày, hiện giờ, với tư cách là con trai ngươi, ta rất thất vọng.

- Đến chiến một trận nào, nếu không, ta sẽ tự tay kết liễu ngươi.

Trên mặt Cổ Mạt đầy vẻ tà dị, vô cùng hung ác, nhìn thấy thế Cổ Trần nhíu mày lại, người này là con trai mình sao?Nhưng hắn nghĩ tới chuyện bản thân chưa từng dạy bảo đối phương một ngày nào, nói thật ra, trong lòng người thanh niên ấy có oán hận cũng là chuyện rất bình thường.


Nghĩ đến điều này, Cổ Trần cười khổ một tiếng, thở dài nói:- Ngươi nói không sai, nuôi không dạy là lỗi của cha, ta chưa bao giờ làm bạn với ngươi một ngày, cũng chưa từng dạy bảo ngươi, là lỗi của phụ thân.

- Nữ Oa, nếu như giữa chúng ta có một người phải chết, vậy thì ra tay đi.

Cổ Trần nói rất thoải mái, từ bỏ chống cự và phòng ngự, mặc cho Nữ Oa và con mình ra tay.

Nhìn thấy hắn như vậy, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Nhân Hoàng, Thiên Đế, muốn từ bỏ bản thân sao?- Nhân Hoàng, tất cả đều đã định trước, ra tay đi, giết chúng ta, tất cả sẽ kết thúc.

Nữ Oa bỗng nhiên nhẹ giọng thì thầm, ghé vào lỗ tai hắn nói một câu.

Nhưng Cổ Trần nghe thấy điều này, thì càng không thể nào ra tay, Nữ Oa đã hắc hóa, vẫn là Nữ Oa trước đây, cho nên Cổ Trần không thể nào ra tay được.

Tự tay giết vợ con mình, cho dù thắng được toàn bộ thế giới này thì thế nào? Trong lòng không có vướng mắc sao?Vừa rồi khi giết lão Vu Chúc, hắn đã áy náy vạn phần, tương đương với vừa giết Nhị ca của vợ mình đó.

- Phụ thân, ngươi khiến ta quá thất vọng.

Cổ Mạt đột nhiên lộ ra vẻ mặt thất vọng, đôi mắt tỏa ra hắc quang nồng đậm, một cỗ khí tức cường đại đánh tới.

Oành!Nữ Oa, Cổ Trần bị tách ra.

- Ra tay, nếu không một khắc sau ngươi sẽ bị hủy diệt.

Cổ Mạt điên cuồng nhìn Cổ Trần.


- Ra tay đi.

Nữ Oa cũng nhìn Cổ Trần, thuyết phục hắn ra tay.

Nhưng Cổ Trần vẫn đứng ở đó, không hề bị lay động, thậm chí cơ thể đã bắt đầu hấp thu nguồn gốc hắc ám xung quanh, giống như muốn chủ động hắc hóa bản thân.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Mẹ kếp, ngươi muốn hắc hóa bản thân sao?- Nữ Oa tỷ tỷ, ngươi đừng làm khó hắn.

Đột nhiên, một luồng khí tức sương lạnh cuốn tới, trong nháy mắt đã đóng băng hắc ám bốn phía xung quanh, đông cứng toàn bộ khí tức hắc ám trong cơ thể Cổ Trần biến nó thành tro tàn.

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, thì trông thấy khí tức băng sương bao phủ khắp nơi, sau đó một bóng hình xinh đẹp duyên dáng, chân đạp trên sương lạnh, bước từng bước đi tới.

- Mỹ Đỗ Toa!Ánh mắt Nữ Oa lóe lên nhìn người tới, người đó chính là Mỹ Đỗ Toa.

Hai nữ nhân gặp mặt, bầu không khí lập tức ngưng đọng, lạnh lẽo, đầy sát khí.

Mỹ Đỗ Toa!Cổ Trần nhìn người tới, chần chừ một lúc cuối cùng lại không mở miệng.

Nữ Oa, Mỹ Đỗ Toa, rốt cuộc đây là lần đầu tiên hai nữ nhân này chính thức gặp mặt.

Tình huống này, khiến Cổ Trần có chút xấu hổ, dù sao, Nữ Oa mới là thê tử kết tóc chính thức của hắn.

- Muội muội, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi.


Nữ Oa nhìn Mỹ Đỗ Toa yểu điệu lạnh lùng trước mắt, đột nhiên nở một nụ cười rung động lòng người.

Cho dù Nữ Oa đã hắc hóa, nhưng vẫn mang theo khí chất mẫu nghi thiên hạ như trước, khiến người ta nhìn vào không nhịn được trầm mê trong đó.

Mỹ Đỗ Toa thản nhiên nói:- Nữ Oa tỷ tỷ, ngươi đừng làm khó hắn, ngươi và ta đều rất rõ, hắn không thể nào ra tay với ngươi được.

- Cho nên, để ta thay hắn, ngươi với ta tỷ thí một trận đi.

Những lời này của Mỹ Đỗ Toa, khiến cường giả khắp nơi đều chấn động.

- Thôi được rồi, ngươi và ta vẫn chưa chính thức làm quen với nhau, nếu đã như vậy, thì đến đây tỷ thí một trận đi.

Nữ Oa cũng rất dứt khoát, nói xong lập tức giơ tay lên, một dòng Trường Hà đen nhánh lập tức xuất hiện sau lưng, tiếng ầm ầm truyền đến, khiến vô số cường giả rung động.

Sắc mặt Cổ Trần thay đổi, nhìn dòng sông dài đen nhánh kia, vốn dĩ nó là dòng sông Sinh Mệnh vậy mà bây giờ đã hắc hóa triệt để, biến thành dòng sông Tử Vong.

Trong dòng sông hắc ám kia ẩn chứa chân lý tử vong, tà ác, điềm xấu, so với trước đây đúng là hai thái cực.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Cổ Trần đau xót, chắc chắn Nữ Oa đã phải nhận vô số áp lực và thống khổ mà hắn không nhìn thấy.

.


 
Chương 2453


- Nguồn gốc Sinh mệnh?Mỹ Đỗ Toa nhìn dòng sông dài màu đen trùng trùng điệp điệp đang lao tới, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.

Đột nhiên nàng nhìn Cổ Trần một cái, trong ánh mắt kia lộ ra một tia khó hiểu.

Trong lòng Cổ Trần chấn động, cảm nhận được có gì đó không ổn sắp xảy ra.

- Nữ Oa tỷ tỷ, ngươi và ta đều không muốn khiến hắn khó xử, đánh ngươi bị thương sẽ khiến hắn khổ sở, cho nên, ta đành phải mời ngươi ngủ say vĩnh viễn với ta vậy.

Mỹ Đỗ Toa thở dài nói ra một câu, sau đó một luồn khí lạnh kinh thiên bất chợt bùng phát ra từ trong cơ thể.

Cỗ khí lạnh này, khiến đại đạo cũng bị đông cứng, thời không, vạn vật, đều bị đóng băng, hắc ám vô tận cũng bị ngưng kết thành từng bông tuyết.


Ầm!Một tiếng ầm ầm vang lên, Mỹ Đỗ Toa hiện ra chân thân của mình, trên người được bao phủ bởi vô số lân phiến băng sương, mái tóc dài như rắn bay múa.

Nửa người dưới chính là thân rắn trắng như tuyết, vảy rắn phát ra khí tức sương lạnh, đây chính là hình thái chân chính của Naga nhất tộc.

- Không tệ!Nữ Oa mỉm cười, hắc quang trên người lóe lên, hiện ra chân thân của mình, đầu người thân rắn, chỉ là Nữ Oa vốn dĩ là nguồn gốc sinh mệnh, hiện giờ đã hoàn toàn biến thành nguồn gốc hắc ám.

Lân phiến đen nhánh kia lóe sáng, khiến người ta hoảng sợ.

Hai nữ nhân, cuối cùng sắp ra tay.

- Hắc ám!Nữ Oa nhẹ nhàng vung tay lên, dòng sông dài đen nhánh cuồn cuộn đánh tới, dòng nước lũ hắc ám lao thẳng về phía Mỹ Đỗ Toa.

Nhìn dòng sông dài hắc ám của Nữ Oa đánh tới, trong lòng Mỹ Đỗ Toa bình tĩnh lạ thường.

- Tỷ tỷ, cùng nhau ngủ một giấc nghìn thu với ta đi.

Mỹ Đỗ Toa thì thào một câu, nói xong, lập tức phát ra lực lượng cường đại nhất của mình.

Lực lượng Vĩnh Đông, vạn đạo đóng băng!Sau một tiếng quát lạnh lùng của nàng, hàn khí vô tận bao phủ khắp nơi, đóng băng hắc ám, vạn đạo yên tĩnh.

Mỹ Đỗ Toa thể hiện ra năng lực cường đại nhất của mình.

Ba nghìn Đại Đạo đều bị đông cứng, vĩnh viễn đóng băng.

Tạch tạch tạch! Luồng khí lạnh lan tràn, những nơi nó đi qua, vạn đạo đóng băng, không có thứ gì ngoại lệ, ngay cả dòng sông hắc ám cuồn cuộn cũng bị ngưng kết, đóng băng.


Mỹ Đỗ Toa bước ra một bước, lách mình đi tới trước người Nữ Oa, hai ngưới mặt đối mặt, khí tức đan xen lẫn nhau, hắc ám, băng lãnh, dần dần đông cứng lại.

- Mỹ Đỗ Toa, dừng tay!Thấy cảnh này, cuối cùng Cổ Trần cũng cảm thấy không ổn, Mỹ Đỗ Toa đang muốn đóng băng vĩnh viễn, cùng nhau ngủ một giấc nghìn thu với Nữ Oa.

Đúng lúc Cổ Trần đang định ra tay ngăn cản, một cỗ lực lượng hắn ám mênh mông đột nhiên đánh tới, đánh bay hắn rất xa.

- Phụ thân, chuyện của mẫu thân, ngươi đừng nhúng tay vào.

Cổ Mạt lạnh lùng đi tới, hai tay ngưng tụ ra Hắc Ám Chi Quang vĩnh hằng, trong nháy mắt đã đánh một quyền về phía Cổ Trần.

Một quyền này mạnh đến mức khiến Cổ Trần rung động.

Vậy mà trên quyền này lại ẩn chứa một loại lực lượng khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc, nhất lực phá vạn pháp.

- Ba nghìn Đại Đạo, nhóc con, trong huyết mạch của ngươi được truyền thừa tất cả của ta.

Cổ Trần giật mình hiểu ra, lập tức vung quyền đánh tới.

Ầm!Hai cha con cuối cùng đã giao thủ.

Một tiếng răng rắc vang lên, cánh tay của hai cha con Cổ Trần, Cổ Mạt cùng nhau nổ tung, huyết nhục bay tán loạn, vậy mà lực lượng của hai người lại ngang nhau.

- Tốt!Hai mắt Cổ Trần sáng lên, thấy con mình cường đại, có cảm giác sắp vượt qua mình, trong lòng hắn ngược lại còn sinh ra cảm giác vui sướng.


Con trai vượt qua bản thân, là một người cha, tất nhiên hắn cảm thấy vô cùng vui mừng.

- Phụ thân, một quyền này thế nào?Cổ Mạt lộ ra một nụ cười tà mị.

Hắn cười hắc hắc nói:- Người con trai này của ngươi, đã phải hao phí tận mười tỷ năm mới giác tỉnh toàn bộ lực lượng huyết mạch của phụ thân đó.

Cổ Trần nghe thấy thế thì cạn lời, mất mười tỷ năm để giác tỉnh huyết mạch của hắn, khoa trương như vậy sao?- Không khoa trương chút nào.

Cổ Mạt khẽ lắc đầu, vừa đi vừa nói:- Phụ thân, có khả năng ngươi vẫn chưa biết, ta là con của ngươi, là con nối dõi duy nhất, để nhận được lực lượng truyền thừa của ngươi, là chuyện vô cùng không dễ dàng gì.

- Theo những gì mẫu thân và nhị cữu nói, lực lượng của phụ thân, rất khó truyền thừa, gần như không có khả năng, nhưng bất hủấn ký của đại cữu, đã khiến ta kế thừa toàn bộ lực lượng truyền thừa của phụ thân.

- Bây giờ, phụ thân, để ta nhìn thấy lực lượng chân chính của ngươi đi.

Cổ Mạt nói xong, trong cơ thể phát ra từng đạo quang mang kinh khủng.

Tổng cộng ba nghìn đạo hắc ám quang mang hội tụ, bao phủ, tản ra khí tức đại đạo bất hủ khủng bố.

.


 
Chương 2454


Oành!Cổ Trần không kịp phản ứng, đã bị cỗ lực lượng hắc ám đáng sợ kia đánh vào lồng ngực, huyết nhục bay tán loạn, lộ ra xương cốt bên trong, đã bị thương.

- Thằng nhóc thối, ngay cả cha già nhà mình ngươi cũng dám đánh, làm phản hả?Nhìn miệng vết thương của mình, trong lòng Cổ Trần có chút bực bội.

Con trai mình đánh mình bị thương, thằng nghịch tử này, tức chết người ta mà.

- Từ khi ngươi sinh ra cho đến bây giờ, ta chưa bao giờ dạy bảo ngươi một ngày, nhưng hôm nay, lão cha già nhà ngươi sẽ cẩn thận dạy cho ngươi nên làm người thế nào.

Mặt Cổ Trần không đổi sắc nhìn Cổ Mạt, người con trai tương lai này, hôm nay hắn nhất định phải giáo dục cẩn thận một phen mới được, nếu không uy nghiêm của người làm cha vứt ở đâu?- Nếu ngươi đã muốn xem lực lượng chân chính của ta, vậy thì ta sẽ để ngươi xem một chút.


Vừa dứt lời, trên người Cổ Trần đã phát ra quang mang kinh thiên, trong nháy mắt một mảnh Hỗn Độn cuồn cuộn lập tức nổ tung, giống như khai thiên lập địa.

Thế giới Đại Hỗn Độn trong cơ thể, toàn bộ nổ tung, hóa thành bản nguyên vô tận dung nhập vào trong cơ thể Cổ Trần, khiến cái kén đại đạo đang thai nghén trong đó cũng hòa tan vào trong cơ thể hắn.

Lúc này, cuối cùng Cổ Trần đã thể hiện ra hình thái mạnh nhất, hoàn mỹ nhất của bản thân mà hắn chưa bao giờ thể hiện ra trước đây, là một hình thái thần bí.

Ầm!Ba nghìn Đại Đạo hợp nhất, hội tụ trên người, giống như bản thân chính là đại đạo.

Giờ phút này, thân thể Cổ Trần đã trở nên mông lung, Tiên môn chậm rãi hiện lên sau lưng, tản ra đại đạo tiên quang vô thượng.

- Đại đạo!Hai mắt Cổ Mạt trợn tròn, lộ ra hào quang kinh người, nhìn chằm chằm vào Cổ Trần.

Hắn ngẩn ngơ, lẩm bẩm:- Nhị cữu nói không sai, đại cữu không gạt ta, phụ thân đúng là! Ầm!Không đợi hắn kịp nói xong, hắn đã cảm nhận được một cỗ lực lượng đánh thẳng vào người, ngay lập tức Cổ Mạt bị đánh bay ra ngoài, trong khoảnh khắc ấy hắc ám vô tận cũng nổ tung, vỡ nát.

Dường như Cổ Trần đã biến thành người khác, hắn đứng trong bóng đêm, ta là duy nhất, chí cao vô thượng.

- Nhóc con, nhìn cho kỹ, đây mới là hình thái mạnh nhất mà phụ thân ngươi chưa bao giờ thể hiện ra, hôm nay để ta dạy cho ngươi khóa học đầu tiên đến từ người phụ thân này.


- Chiến!Cổ Mạt hét lớn một tiếng, sau đó cuốn lấy hắc ám vô tận đánh tới, giống như Hắc Ám Chi Tử, vô cùng ngang ngược.

Ầm!Một tiếng nổ mạnh vang lên, hắc ám nổ tung thành từng mảnh, Cổ Trần chỉ nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, đã đánh nát đại chiêu tuyệt sát của Cổ Mạt, ngăn cản hắn lại.

Hai cha con nhìn nhau chăm chú, trong mắt Cổ Mạt lộ ra một tia ngoài ý muốn, giống như không thể tin được, phụ thân hắn lại có thể cường đại đến mức này?- Chẳng trách, đại cữu cũng thua! Cổ Mạt thì thào một câu.

Cổ Trần nhếch miệng nở một nụ cười, nắm đấm phát sáng, một quyền lao đến đánh bay Cổ Mạt.

Thằng nhóc con này, vô cùng cường đại, nhưng khi Cổ Trần chân chính thể hiện ra hình thái mà hắn chưa bao giờ lộ ra này, Đại Hỗn Độn hợp nhất, cái kén đại đạo dung nhập vào trong cơ thể, giống như bản thân hắn chính là đại đạo.

Trong khoảnh khắc này, Cổ Trần cảm thấy mình là vô địch, không gì có thể ngăn cản được.

- Nhóc con, có phục hay không?Cổ Trần hét lớn một tiếng, vừa dứt lời lại đấm thêm một quyền, đánh thẳng vào người Cổ Mạt, tiếng xương nứt kêu răng rắc vang lên.

Một quyền này của hắn đã đánh gãy xương sườn trước ngực Cổ Mạt, khiến hắn bị thương nặng.

- Phụ thân, ngươi ra tay nặng quá, mẫu thân nói ngươi trọng tình trọng nghĩa, nhưng sao ta lại cảm thấy ngươi là người vô tình vô nghĩa nhỉ?Cổ Mạt khẽ xoa lồng ngực, mặt mũi tràn đầy thống khổ nói.


Cổ Trần nghe xong thì dừng tay lại, có chút ngạc nhiên, sau đó mới kịp phản ứng, sao vừa rồi mình lại ra tay ác như vậy nhỉ? Một kích vừa rồi rõ ràng hắn đã dùng toàn lực, cảm giác như muốn một kích giết chết Cổ Mạt vậy.

Điều này khiến trong lòng hắn có chút ngưng trọng, hình như đã xảy ra chút vấn đề, tựa như, có gì đó không giống.

Giống như mọi thứ, mọi chuyện hắn đều không để trong lòng, thậm chí không có cách nào lọt vào mắt hắn, hắn lạnh lùng, kiêu ngạo, giống như tất cả đều không quan trọng.

- Ta làm sao vậy?sắc mặt Cổ Trần có chút khó coi.

Ngay cả con trai mình cũng ra tay được, mình làm sao vậy? Vì sao lại biến thành loại người này?- Cổ Trần! Đột nhiên một tiếng gọi truyền đến, đánh thức Cổ Trần, hắn quay người nhìn lại, sắc mặt lập tức đại biến.

Trong khoảnh khắc ấy Cổ Trần trông thấy hai người Nữ Oa và Mỹ Đỗ Toa vừa rồi đang đánh nhau, đột nhiên cùng nhìn hắn một cái, sau đó cả hai đều bị đóng băng hoàn toàn.

.


 
Chương 2455


Dòng sông dài hắc ám, bao phủ cả người Nữ Oa, kèm theo cả Mỹ Đỗ Toa, cả hai cùng bị đóng băng, hóa thành một mảnh hàn băng đại đạo tồn tại vĩnh hằng.

- Hóa đạo!Sắc mặt Cổ Trần đại biến, cả giận nói:- Mỹ Đỗ Toa, vậy mà ngươi lại hóa đạo, đóng băng vĩnh viễn, rốt cuộc ngươi đang làm gì thế hả?Cách làm của Mỹ Đỗ Toa, chính là biến mình trở thành băng phong đại đạo, đóng băng nàng và cả Nữ Oa vĩnh viễn, để hai người ngủ say trong đại đạo.

Cách làm này, không sống không chết, mà là hóa thành tượng băng, ngủ say vĩnh viễn trong đại đạo,.

Cho dù Cổ Trần hiện giờ cũng phải bó tay, hắn không ngờ, lại xuất hiện biến cố như vậy, dường như Mỹ Đỗ Toa đã có ý nghĩ này từ lâu rồi.

Nghĩ tới đó, sắc mặt Cổ Trần càng khó coi hơn.


- Thằng nhóc thối, nói cho ta biết, tất cả chuyện này rốt cuộc là thế nào?Cổ Trần cố nén lửa giận đang cháy trong lòng, trừng mắt nhìn thằng nhóc con Cổ Mạt, con trai tương lai của mình, có lẽ sẽ biết điều gì đó.

Nhưng Cổ Mạt chỉ cười nói:- Phụ thân của ta, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao, tất cả những chuyện này đều do ngươi tạo thành, ta, mẫu thân, tất cả mọi người đều vì ngươi mà trở nên như vậy.

- Tương lai, một trăm tám mươi tỷ năm, ta cùng ngươi chiến đấu tròn tám mươi tỷ năm.

Cổ Mạt mang vẻ mặt kích động nói:- Ngươi giết hàng tỷ dòng thời không bao gồm cả chính mình, bao gồm cả chúng ta ở trong đó, giết không còn một mống.

- Phụ thân, muốn biết đáp án, vậy thì giết ta, tiến vào điểm cuối cùng của hắc ám, ở chỗ đó có câu trả lời mà ngươi muốn, ra tay đi.

- Giống như ngươi đã giết bản thân, giết chúng ta vô số lần.

Những lời này của Cổ Mạt, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động, vẻ mặt choáng váng.

Cái gì với cái gì, ta tự giết bản thân vô số lần, giết các ngươi vô số lần sao?Ngươi đang nói đùa à?- Ra tay đi!Cổ Mạt hét một tiếng đầy giận dữ, cuốn lấy hắc ám vô tận lao thẳng về phía Cổ Trần, hoàn toàn không nương tay chút nào, muốn đưa hắn vào chỗ chết.

Cổ Trần đưa tay đánh ra một quyền theo bản năng.

Phốc!Nắm đấm đánh xuyên qua thân thể, vạn vật dừng lại, hắc ám cũng ngưng đọng ở nơi đó, dường như trong khoảnh khắc ấy thời gian cũng đứng im.

Trong giây phút ấy, Cổ Trần ngây dại.


Trong bóng tối, hai bóng người đứng đó, không nhúc nhích.

Cổ Trần ngây dại, nhìn nắm đấm của mình đánh xuyên qua lồng ngực của đối phương, trái tim cũng bị đánh xuyên, quyền ý cường đại đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể, gần như đã phá hoại hết mọi thứ.

- Phụ thân! Đôi mắt đenh nhánh của Cổ Mạt lóe sáng, khóe miệng tràn ra một chút máu đen.

Hắn nhìn Cổ Trần, nhếch miệng cười một tiếng:- Một quyền này, rất mạnh, một kích của đại đạo quả nhiên không tầm thường, ta thua.

Chân tay Cổ Trần luống cuống, nhìn Cổ Mạt trước mắt, khí tức không ngừng suy yếu, khiến hắn vô cùng hoảng sợ.

Người này là con của hắn, nhưng hắn lại tự tay giết chết con trai mình, lúc này linh hồn cũng run rẩy, khí tức trên người sôi trào.

- Vì sao ngươi không tránh?Sắc mặt Cổ Trần vô cùng khó coi, gần như đang gào thét.

Cổ Mạt cười xấu xa nói:- Phụ thân của ta, ngươi đã quên, ta là ngươi kế thừa tất cả truyền thống tốt đẹp của ngươi sao, ngươi không nỡ ra tay với mẫu thân.

- Ta làm con trai, sao có thể nhẫn tâm ra tay với cha mình?Lời này khiến trái tim Cổ Trần run lên, cái thằng nhóc khốn nạn này, vậy mà lại cố ý nhường hắn, trực tiếp để một quyền của Cổ Trần đánh xuyên trái tim, xoắn nát nguồn gốc hắc ám trong cơ thể hắn.

- Tuy từ khi ta sinh ra, ngươi không ở bên cạnh ta, nhưng mẫu thân vẫn thường xuyên nói bên tai ta rằng, phụ thân của ta là nhân vật vĩ đại nhất trên thế gian này.


Cổ Mạt nói đến đây, trong đôi mắt đen nhánh tỏa ra một tia sùng bái, giống như một đứa bé sùng bái phụ thân mình vậy.

Mặc dù hắn đã hắc hóa, nhưng từ đầu đến cuối, hắn chưa thật sự ra tay lần nào với Cổ Trần.

- Phụ thân, đi lấy thứ thuộc về ngươi đi, khởi động lại đại đạo, kết thúc tất cả mọi chuyện.

Cổ Mạt nói xong, thân thể đột nhiên kêu răng rắc rồi vỡ vụn, hóa thành từng mảnh tro bụi tiêu tán.

Trước khi tiêu tán, hắn còn nở một nụ cười rực rỡ với Cổ Trần, sau đó thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một tia sáng, cuối cùng tiêu tán không thấy đâu nữa.

Con trai hắn, đã tiêu tán rồi!Cổ Trần sững sờ ngay tại chỗ, ngẩn người nhìn tay mình.

Hắn tự tay giết chết người con trai mình vừa mới gặp mặt, chưa bao giờ hắn nghĩ tới, bản thân sẽ tự tay kết liễu con trai mình.

.


 
Chương 2456


Khoảnh khắc ấy, trong lòng Cổ Trần vô cùng đau đớn, tâm trạng điên cuồng ấy khiến hắn sắp bùng nổ.

- Ta giết hắn rồi.

Cổ Trần lẩm bẩm, vẻ mặt đầy bi thương, cảm giác đau khổ ấy người ngoài cuộc chắc chắn không thể nào hiểu được.

Ai có thể chấp nhận việc mình tự tay kết liễu người con trai mình vừa mới gặp mặt? Mặc dù hắn đã hắc hóa, nhưng vĩnh viễn vẫn là con của Cổ Trần.

Hơn nữa vừa rồi trong lúc đại chiến, Cổ Mạt căn bản không dùng toàn lực, thậm chí còn cố ý nhường, trực tiếp để một quyền của Cổ Trần tiêu diệt.

- Nữ Oa! Mỹ Đỗ Toa! Cổ Trần đột nhiên lách mình, đi tới khu vực bị đóng băng vĩnh viễn.


Ở nơi đó, có hai người phụ nữ đang bị đóng băng.

Nhìn hai người phụ nữ bị đóng băng vĩnh viễn bên trong, trái tim Cổ Trần lại lần nữa trầm xuống, vô cùng thống khổ, thiếu chút nữa đã phát điên.

- Nữ Oa, xin lỗi, ta đã giết con của chúng ta.

Cổ Trần nhìn Nữ Oa tự trách, tràn ngập thống khổ nói.

Ầm!Cơn hỗn loạn xuất hiện trong lòng Cổ Trần, khiến trong thân thể hắn đột nhiên tuôn ra một đám khí lưu cường đại, trong nháy mắt đã quét qua bóng đêm vô tận bốn phía xung quanh.

Bóng tối bốn phía xung quanh đều bị đông cứng, vạn vật đều ngừng lại, dường như thời gian cũng bị đông cứng, không có chút giao động nào.

Dẫn đến vô số sinh vật hắc ám trong nháy mắt đã tan rã, bị cỗ khí tức kia quét sạch sành sanh, toàn bộ đều hóa thành tro bụi rồi biến mất.

- Giết! Giết! Giết!Lúc này, trong bóng tối, Vĩnh Hằng Chi Chu, Bất Hủ thành, mấy tòa đại hung tổ đều đang chém giết cật lực.

Nhưng sinh vật hắc ám ở bốn phía xung quanh nhiều vô tận, chúng là vô số giống loài tương lai bị hắc hóa, tất cả đều giống như đang nổi cơn điên, ra tay trùng kích.

Cục diện ấy, hình như sau khi Cổ Mạt, con trai Cổ Trần vẫn diệt, đã hoàn toàn mất khống chế.

Không có Cổ Mạt khống chế, tất cả sinh vật hắc hóa vô cùng vô tận kia đều mất khống chế, lao tới giống như đang nổi điên, bao phủ hoàn toàn Vĩnh Hằng Chi Chu và Bất Hủ thành.

Cảnh tượng đáng sợ như vậy, khiến mặt Cổ Trần cũng đổi sắc, ẩn sâu trong bóng tối, có vô số giống loài hắc hóa đang giết tới.


Bọn chúng nhiều vô số kể, giết mãi không hết, giống như vô cùng vô tận, khiến người ta hoảng sợ.

Đôi bên đại chiến thảm liệt, thương vong nặng nề, vô số Nhân tộc, sinh linh Hồng Hoang, các giống loài trong khởi nguyên đều chết trong trận chiến này.

Thậm chí mỗi người nội bộ đã bắt đầu xuất hiện sinh vật bị hắc hóa, bị ô nhiễm, cuối cùng tạo thành thương vong và hỗn loạn to lớn.

Cổ Trần chỉ yên lặng đứng nhìn, không đến giúp đỡ, còn dứt khoát quay người, bước đến chỗ sâu nhất trong bóng đêm vô tận, đó mới là nơi hắn nên đi.

Còn về vô số sinh vật hắc ám còn lại, hễ ngăn cản trước mặt tất cả đều bị đại đạo tiên quang do Cổ Trần phát ra quét sạch sành sanh.

Hắn bước từng bước một đi vào chỗ sâu nhất trong hắc ám, con đường tiên lộ vô tận trài dài dưới chân.

Điểm cuối cùng trong bóng tối, hài cốt trải đầy, hàng tỷ bộ hài cốt của sinh linh được chôn ở chỗ này, thậm chí chúng còn đang tản ra một tia sáng kinh người.

Đã trải qua vô số năm tháng, vô số hài cốt nằm trong bóng tối, vẫn không bị hủy diệt, còn tản ra khí tức cường đại.

Cổ Trần giẫm trên hắc ám, xuyên qua vô số bộ hài cốt vương vãi, đi theo luồng khí tức như có như không kia.

Trong lúc mơ hồ, dường như có một tiếng kêu gọi cùng nhau cộng minh kỳ dị truyền đến, khiến Đại Đạo Tiên Môn trên đỉnh đầu Cổ Trần bắt đầu sinh ra cảm giác kỳ quái.

Điểm cuối cùng trong hắc ám, nơi sâu nhất trong khởi nguyên, có một cỗ khí tức kỳ dị tràn ngập.

- Đại đạo!Cổ Trần đột nhiên bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên hắn đã nhìn thấy điểm cuối cùng trong hắc ám, ở nơi đó đang có một cánh cửa rất cao đứng sừng sững, vĩnh viễn trường tồn.


Cánh cửa kia, không biết cao vài dặm, hình như chỉ có chín trượng, nhưng lại giống như bao gồm hàng tỷ thế giới và hàng tỷ dòng thời không.

Nó đứng ở đó, mang phong cách cổ xưa, đơn giản, lộ ra khí tức Đại Đạo chí giản, vĩnh hằng bất hủ, tuyên cổ trường tồn.

Có đầy dấu vết sặc sỡ khắc trên đó, thậm chí còn có vài vết khắc rất sâu, nhìn kỹ lại, hình như trên đó là dấu vết ái đó dùng búa bổ vào.

Những dấu vết này, mỗi vết đều tản ra khí tức khủng bố, và một tia khí thế bất hủ.

Đó là khí tức của Bàn, lưu lại trên đó từ rất lâu rồi, nhưng vẫn như cũ không hề biến mất.

Đại Đạo Chi Môn!Đầu óc Cổ Trần chấn động, Đại Đạo Tiên Môn trên đỉnh đầu chấn động kêu leng keng, tản ra tiên quang vô lượng, dường như đang sinh ra cộng minh nào đó.

Nhìn thấy cánh cửa kia, sắc mặt Cổ Trần lập tức thay đổi, hắn ngầng đầu nhìn Đại Đạo Tiên Môn trên đỉnh đầu mình một chút, rồi lại nhìn cánh cửa ở điểm cuối cùng trong hắc ám kia.

Cả hai có rất nhiều điểm tương tự, thậm chí có rất nhiều chỗ giống nhau, dường như là hai món đồ giống nhau vậy.

.


 
Chương 2457


- Đây chính là Đại Đạo Chi Môn?Cổ Trần ngơ ngác nhìn cánh cửa kia, cả người sững sờ.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy cánh cửa ấy, đầu óc hắn chấn động, từng tiếng kêu on gong truyền đến từ trong Chân Linh, giống như đã mở ra cấm chế nào đó, vô số đoạn tin tức ngắn tràn vào trong đầu hắn.

Đó là một phần trí nhớ, vừa xa lạ lại cực kỳ quen thuộc.

Sau khi Cổ Trần hấp thu trí nhớ rách nát kia, đột nhiên hai mắt hắn trợn trừng, nhìn Đại Đạo Chi Môn trước mặt, chẳng biết từ khi nào trước cánh cửa ấy đã xuất hiện một bóng hình mông lung xinh đẹp.

- Ca ca! Bóng người xinh đẹp kia lẩm bẩm thì thầm một tiếng.

Nghe thấy giọng nói này, đầu óc Cổ Trần chấn động, sắc mặt lập tức thay đổi.


- Thanh Y!Cổ Trần khẽ kêu lên một tiếng.

Phía trước Đại Đạo Chi Môn, đang có một bóng hình mông lung xinh đẹp đứng ở đó, chính là Thanh Y.

Sao nàng lại xuất hiện ở đây?Nàng xuất hiện ở đây từ khi nào? Trong lòng Cổ Trần sinh ra vô số ý nghĩ, nhìn cả người Thanh Y đang tỏa ra hắc khí, sắc mặt hắn có chút khó coi.

Lúc này dù có ngốc hắn cũng hiểu được, Thanh Y đã thôn phệ vô số vật chất màu đen tràn ra từ trên Đại Đạo Chi Môn, đã trở nên vô cùng khủng bố.

Ầm!Một cỗ khí tức cường đại quét đến, đánh bay Cổ Trần ra ngoài, khiến hắn biến sắc.

Khí tức trên người Thanh Y cường đại vô địch!- Bất Hủ cảnh?Sắc mặt Cổ Trần có chút khó coi.

Khí tức và áp bách do Thanh Y thể hiện ra đã hoàn toàn vượt qua hắn, đó là lực lượng đáng sợ khi bước chân vào cảnh giới Bất Hủ chân chính.

Cổ Trần nhìn ra được, Thanh Y đã trở thành Bất Hủ cảnh chân chính.

- Ca ca! cuối cùng, cũng gặp được ngươi! Thanh Y mở miệng thì thào, giọng nói trong trẻo mang theo cảm giác trống rỗng vô hồn.

Đôi mắt đen nhánh của nàng bình tĩnh nhìn về phía Cổ Trần, khí tức trên người càng ngày càng mạnh, khiến Cổ Trần đều cảm thấy bị uy hiếp.

Sắc mặt CổTrần vô cùng phức tạp, hắn bước từng bước một đi đến, không hề sợ hãi hay lo lắng một chút nào.


Hắn cứ như vậy đi tới trước mặt Thanh Y, chăm chú ngắm nhìn cô gái nhỏ nhắn xin xắn trước mắt, nhớ lại những ký ức khi xưa.

- Thanh Y, ngươi, vẫn còn là ngươi sao?Sắc mặt Cổ Trần thống khổ hỏi một câu, tâm trạng đã kém tới mức cực điểm.

Lão Vu Chúc, Nữ Oa, con trai, mỗi người đều hắc hóa, hiện giờ, Thanh Y cũng biến thành dáng vẻ vô cùng kinh khủng, vốn dĩ Thanh Y đã trọng tổ.

Bây giờ lại hoàn toàn biến thành một nguồn gốc hắc ám loại khác, đứng trước Đại Đạo Chi Môn, tản ra khí tức khiến hắn cũng cảm thấy căng thẳng.

Nghe thấy tiếng Cổ Trần, Thanh Y chậm rãi ngẩng đầu kên, ánh mắt đen nhánh trống rỗng nhìn về phía Cổ Trần, hai người nhìn nhau chăm chú.

- Ca ca! Giọng nói trống rỗng của Thanh Y vang lên.

Trong lòng Cổ Trần đau nhói, hắn đã hiểu, Thanh Y chỉ còn lại một tia ý thức bản năng, nàng chỉ nhớ được duy nhất sự tồn tại của Cổ Trần.

- Thanh Y, ngươi muốn ngăn cản ta sao?Cổ Trần đau lòng hỏi.

Nào ngờ Thanh Y lại khẽ lắc đầu, lộ ra một nụ cười xán lạn, trên người vẫn tàn ra khí tức của nguồn hắc ám vô cùng khủng bố.

Nhưng nàng lại không hề có chút sát ý nào, giống như một cô gái nhỏ tinh xảo hoàn mỹ, gặp được người ca ca mà mình kính yêu nhất, gần gũi nhất.

- Ca ca, thần đã tỉnh rồi, ngươi, cẩn thận! Thanh Y đột nhiên mở miệng nói một câu, nhưng màng còn chưa dứt lời, thân thể đã vang lên một tiếng răng rắc, rồi hiện lên đầy vết rách giống như một vật chết vậy.


Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, kinh ngạc kêu lên:- Thanh Y! Oành!Trong nháy mắt Thanh Y đã nổ thành vô số mảnh nhỏ, hóa thành tro bụi, cứ như vậy tiêu tán.

Cổ Trần sững sờ ngay tại chỗ, tay vẫn đang dừng giữa không trung, ngẩn người nhìn vô số ánh sáng đang bay ra, không hiểu sao Thanh Y lại tan rã.

Thanh Y Bất Hủ cảnh, vậy mà lại tan rã khó hiểu như vậy, bị tiêu tán quỷ dị ngay tại chỗ.

Nhìn thấy cảnh này, ngọn lửa Cổ Trần đang đè ép trong lòng kia không nhịn được nữa, bắt đầu bùng nổ.

- Đại Đạo Chi Môn!Hai mắt Cổ Trần đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Đại Đạo Chi Môn trước mặt, lộ ra vẻ mặt vô cùng tức giận, lệ khí ngập trời.

- Mở ra cho ta!Cổ Trần nổi giận, hắn không nói hai lời lập tức lấy Tiên môn ra, hội tụ lực lượng cả đời mình hung hăng đánh một kích vào Đại Đạo Chi Môn.

Một tiếng “Keng” rất lớn vang lên, Đại Đạo Chi Môn rung động, phát sáng, từng tiếng đại đạo thiên âm truyền ra từ trong đó, ngay lập tức đã quét qua toàn bộ khởi nguyên.

Keng!Một tiếng vang cực lớn, đại đạo vang ầm ầm.

.


 
Chương 2458


Toàn bộ Thế Giới Khởi Nguyên đột nhiên đứng im, một cơn sóng gợn vô hình khuếch tán, truyền ra từ trong Đại Đạo Chi Môn, những nơi nó đi qua, hắc ám đều vỡ nát.

Vô số sinh vật hắc ám tan rã, sụp đổ, chỉ trong nháy mắt đã tiêu tán.

- A! - Ngao! Vô số tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ trong bóng tối, có sinh vật hắc ám, có sinh linh khởi nguyên, tất cả đều vẫn diệt dưới cơn gợn sóng đại đạo này.

Chỉ một kích va chạm thôi, đã tạo ra cơn hủy diệt lớn.

Tạch tạch tạch! Bất Hủ thành chấn động, vô số quang mang lấp lóe, chống lại cơn gợn sóng đại đạo đáng sợ kia trùng kích.

Chỉ tiếc, hào quang bất hủ lấp lóe vài cái, cuối cùng vẫn sụp đổ tan rã.


Ầm!Cả tòa Bất Hủ thành nổ tung, vô số sinh vật, cường giả bị tan thành tro bụi dưới cơn gợn sóng đại đạo trùng kích, cả người đều tan rã hóa thành tro tàn.

- Không! Có sinh vật cường đại giãy dụa, gào thét.

Có tồn tại vô thượng kêu rên, thân thể lập tức tiêu tán, bị một cơn gợn sóng đại đạo đánh tan nát, không thể ngăn cản.

Cả tòa Bất Hủ thành đều bị phá hỏng, vô số sinh vật trong toàn bộ đều gặp nạn, tan rã ngay tại chỗ, căn bản không có sức để ngăn cản.

Dưới đại đạo trùng kích, không một ai có thể may mắn thoát khỏi.

- Gào! Đại đạo!Một tiếng gầm đầy giận dữ truyền đến, một con quái vật khổng lồ hiện lên từ trong Bất Hủ thành lồ, tản ra khí tức bất hủ.

Đó là một cái đầu lâu, vô cùng to lớn, sau khi Bất Hủ thành vỡ vụn nó lập tức hiện ra.

Bất Hủ thành, hóa ra lại là một cái đầu lâu khổng lồ.

Nhìn thấy cái đầu lâu này, Cổ Trần sợ ngây người.

Ầm!Một khắc sau, mấy tòa đại hung tổ ở cách đó không xa cũng nổ nát vụn, vô số hung vật bên trongđều hóa thành tro bụi.

- Chủ nhân!Một con Hỗn Độn Hồ hiện lên trong Thú Sào, lộ ra chân thân, mười cái đuôi cáo đong đưa, tản ra khí tức kinh khủng, dưới đại đạo trùng kích nó không ngừng sụp đổ, tan rã.

Hỗn Độn Hồ gào thét lên, hai mắt lưu luyến nhìn Cổ Trần một chút, sau đó nở một cười rồi vỡ nát thành vô số tia sáng tiêu tán không thấy đâu nữa.

Răng rắc!Cách đó không xa, Long Sào cũng tan rã, một con từ Tổ Long bay ra từ bên trong, nó phát ra tiếng long ngâm kinh thiên với điểm cuối cùng trong hắc ám.


Trên lưng Tổ Long, có một con rồng khác đang nằm sấp ở đó, chính là Long Nữ.

Dưới cơn trùng kích của đại đạo cả hai đều vỡ nát, cuối cùng hóa thành một đám bản nguyên, nhanh chóng tràn vào trong cơ thể Cổ Trần.

- Thiên Đế, chúng ta, bại.

Trong Phong Sào, Phong Hậu thở dài thườn thượt, thân thể và cả tòa Phong Sào đều đang sụp đổ, tan rã, căn bản không có cách nào chịu đựng được đại đạo trùng kích.

Nghĩ sào cũng vậy, một con Kiến kinh hủng hiện lên, nó phát ra tiếng gào thét kinh thiên với hắc ám, đáng tiếc vẫn không thể tránh thoát được một kiếp.

- Nhân tộc bất hủ!- Thiên Đế, chúng ta đi trước một bước.

Đột nhiên, hàng phòng ngự của Vĩnh Hằng Chi Chu cũng sụp đổ tan rã, hàng tỷ Nhân tộc ở bên trong đồng thanh hét lớn, thân thể mỗi người đều tỏa ra ánh sáng.

Tất cả Nhân tộc đều biết, giờ khắc này bọn họ đã thua, bọn họ tự động thiêu đốt bản thân, dưới đại đạo trùng kích hóa thành một đám bản nguyên tinh khiết.

Đám bản nguyên này theo tiếng hò hét, toàn bộ đều rót vào trong cơ thể Cổ Trần.

- Nhân tộc bất hủ!Bất Diệt Cốt, Bất Hủ Chiến Tiên, lão Chí Tôn, tám trăm Chí Tôn của Nhân tộc, tứ đại Tiên Thú, tứ phương Đại Đế, Hắc Thổ, Long Uyên, Man Phi …, từng người nối tiếp nhau hóa đạo.

Dưới đại đạo trùng kích, không một ai có thể may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều hóa đạo rồi biến mất.

Một kích này, diệt mọi âm thanh.

Sắc mặt Cổ Trần vô cùng u ám, khi nhìn thấy cảnh từng người từng người lần lượt hóa đạo ngay trước mắt, hàng trăm vạn hàng tỷ sinh linh đang sụp đổ biến mất.


Vĩnh Hằng Chi Chu bị phá nát, Hồng Hoang sụp đổ, vạn linh biến mất.

- Haiz! Cuối cùng vẫn thiếu một bước.

Hồng Quân đứng đó, Tạo Hóa Ngọc Điệp lơ lửng trên đỉnh đầu, tản ra ba nghìn tia sáng, đáng tiếc vẫn không có cách nào ngăn cản gợn sóng đại đạo trùng kích như cũ.

- Thiên Đế, chúng ta đã cố hết sức rồi.

- Người nhận lấy Tiên Đạo bản nguyên của chúng ta đi.

Sau đó Minh Trà, Phong Đô, Minh Hà, từng cường giả trong Hồng Hoang nối đuôi nhau ào ào thiêu đốt bản thân, hóa thành một đám bản nguyên vô thượng tụ lại.

Bọn họ biết bản thân không có cách nào sống sót, nên đã giao toàn bộ bản nguyên của mình cho Cổ Trần.

Có lẽ, đây chính là tia hi vọng cuối cùng.

- Không cam lòng! Đế Tuấn, Đông Hoàng … Vô số Yêu tộc kêu rên, gào thét, thân thể mỗi người đều hóa thành ánh sáng, bảo vật đều tan rã rồi biến mất.

.


 
Chương 2459


Dưới Đại Đạo Chi Môn, toàn bộ sinh linh đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, không có ngoại lệ.

Đại đạo trùng kích, Vạn Linh Câu Diệt!Soạt!Gợn sóng đại đạo khẽ quét qua, Vĩnh Hằng Chi Chu hoàn toàn tan vỡ, Hồng Hoang, vạn linh ở bên trong, toàn bộ đều biến mất không còn một mống.

Không, vẫn còn lại một thứ, đó chính là mảnh Hỗn Độn u ám kia.

Mảnh hỗn độn ấy đang phun trào, chịu đựng gợn sóng đại đạo trùng kích vẫn không bị hủy diệt biến mất, ngược lại còn sinh ra dị biến.

Ầm!Dần dần, một bóng người mông lung chậm rãi hiện lên, lộ ra hình dáng.

Nàng ta chính là Giới Linh của Hỗn Độn giới, vậy mà lại có thể chịu đựng được đại đạo trùng kích.


Cổ Trần rất bất ngờ, nhưng vẻ mặt vẫn cực kỳ bi thương, ngoài Giới Linh ra, không còn ai tồn tại, tất cả đều bị hủy diệt bởi một kích vừa rồi.

- Nhận lấy bản nguyên của ta đi.

Giới Linh nói xong, thì trực tiếp hóa thành một mảnh Hỗn Độn cuồn cuộn cuốn tới, trong nháy mắt đã xông vào trong cơ thể Cổ Trần, trực tiếp dung nhập vào người hắn.

- Cám ơn ngươi, đã để ta thấy được những điều tuyệt vời mà ta chưa từng nhìn thấy.

Đây là câu nói cuối cùng Giới Linh để lại khi dung nhập toàn bộ bản thân vào trong cơ thể Cổ Trần, trong nháy mắt nó đã tan rã, sau đó biến mất sạch sẽ.

Giới Linh biến mất.

Cổ Trần nhận được toàn bộ bản nguyên của nàng, một mảnh Đại Hỗn Độn, dung nhập vào trong cơ thể, ngay lập tức khiến cơ thể Cổ Trần sôi trào, bạo động.

Vốn dĩ cơ thể hắn đã dung hợp một thế giới Đại Hỗn Độn, hiện giờ lại dung hợp một thế giới Đại Hỗn Độn khác, hành động ấy cuối cùng đã khiến cho khí tức trên người Cổ Trần đánh tan trói buộc, xông đến đỉnh cao nhất.

Bất hủ!Cảnh giới Bất Hủ chân chính, hoàn toàn không chút thiếu sót, không có lỗ hổng nào, đại đạo bất hủ.

Nhưng Cổ Trần không thể nào vui nổi, hắn nhìn lại sau lưng, chỉ còn lại bóng tối mênh mông, không có bất kỳ một chút sinh cơ nào.

Chỉ có hắc ám vĩnh hằng, và một mảnh cô quạnh, Vĩnh Hằng Chi Chu đã bị diệt, chúng sinh đều biến mất, chỉ còn lại một mình hắn cô đơn đứng ở đó.

Giờ khắc này, trong lòng Cổ Trần vô cùng trống rỗng, trên đời mênh mông, chỉ còn lại một mình hắn.

Không, còn một thứ khác nữa.


Chính là cái đầu lâu kia!Cổ Trần đột nhiên bừng tỉnh, nhìn cái đầu lâu do Bất Hủ thành hóa thành kia, lập tức vô cùng kinh nghi.

Sau đó cái đầu lâu kia, hai hai mắt hai ra, nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, trong ánh mắt lộ ra một tia sáng khó hiểu, giống như đang cười.

- Ngươi là ai?Trong lòng Cổ Trần chấn động, nhìn cái đầu lâu kia, không hiểu sao lại cảm giác quen thuộc.

Cái đầu lâu kia, vô cùng to lớn, lơ lửng trong bóng đêm tản ra khí tức khủng bố.

Nó nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra cả hàm răng trắng, trong ánh mắt mang theo ý cười, quan sát Cổ Trần giống như đang rất vui mừng vậy.

- Không tệ, cuối cùng ngươi đã tới cấp bậc này rồi.

Đầu lâu mở miệng nói một câu, khiến đầu óc Cổ Trần chấn động, giọng nói này.

- Bàn?Ngay lập tức, hai mắt Cổ Trần trừng lớn, kinh hãi nhìn cái đầu lâu to lớn kia.

Hắn, vậy mà lại là Bàn?Bàn, người đứng đầu Hỗn Độn Khởi Nguyên ngày trước, tồn tại vô địch.

Hắn vẫn chưa có chết, Bất Hủ thành còn sót lại trong truyền thuyết, hóa ra là do đầu lâu của Bàn hóa thành, chẳng trách tòa thành này có thể đi ra được từ cuối con đường khởi nguyên.

- Ha ha ha! Không sai!Cái đầu lâu kia cười ha ha, lộ ra cảm giác rất thoải mái.

Hắn đứng ở đó, nhìn vô cùng khủng bố, một cái đầu lâu, vậy mà lại mang đến cho Cổ Trần áp bách cường đại.


- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Sắc mặt Cổ Trần có chút khó coi.

Bàn, không chết, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều chết rồi.

Toàn bộ khởi nguyên, vô số cường giả, sinh linh, toàn bộ đều chết rồi, ngay cả vô số sinh linh cùng Nhân tộc trong Vĩnh Hằng Chi Chu do hắn mang tới cũng chết hết rồi.

Hiện giờ, tồn tại cuối cùng trong khởi nguyên, trong bóng đêm vô tận, chỉ còn lại Cổ Trần và cái đầu lâu kia.

Còn cả một cánh cửa Đại Đạo Chi Môn kinh khủng nữa.

Bầu không khí ở hiện trường trở nên ngưng trọng, quỷ dị, Đại Đạo Chi Môn kêu leng keng phát ra hào quang vĩnh hằng bất hủ, vô số vật chất màu đen đáng sợ tràn ra từ bên trong.

Đám vật chất này, xuất hiện đầy trên Đại Đạo Chi Môn, đang thẩm thấu ra từng tia một.

Sau cánh cửa kia, rốt cuộc có thứ gì?- Đến đây nào!Cái đầu lâu kia hét lớn một tiếng, ngay lập tức từng tiếng nổ mạnh đột nhiên truyền đến từ trong Hỗn Độn Khởi Nguyên vô tận.

Ầm!Ầm ầm ầm! Từng tiếng nổ mạnh truyền đến, toàn bộ khởi nguyên đều sôi trào, nổ tung.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom