Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1363: Ẩn Môn thỉnh cầu 8


“ Vâng, trưởng lão, Mộ Sở hiểu rõ.”

Mộ Sở cúi đầu, tay đặt trên đất không khỏi nắm chặt.

Hắn biết, lúc này đây chính mình thật sự trái với quy định, bất quá vì trợ giúp Ôn gia, hắn tuyệt đối không hối hận!

Càng quan trọng là, ca ca Cố Nhược Vân dám can đảm lợi dụng tâm tính thiện lương của Nguyệt nhi để bỏ trốn, chỉ bằng vào điểm này, hắn tuyệt đối không bỏ qua đôi huynh muội này! Nói cách khác, nếu để Cố Nhược Vân ngày càng trưởng thành, khẳng định Nguyệt nhi sẽ có nguy hiểm!

Hắn không muốn loại chuyện này xảy ra, cho nên mới trái với môn quy, làm ra chuyện không công bằng.

“ Đi thôi.”

Thiên Nhân trưởng lão cười khổ một tiếng, Mộ Sở này cho dù không phải là đệ tử hắn, nhưng cũng là mình nhìn hắn lớn lên, lại không nghĩ rằng hiện tại hắn sẽ làm ra chuyện khiến người khác thất vọng như vậy. Xem ra phải đến gặp sư phụ hắn giao phó một tiếng, trông giữ tiểu tử này cho tốt, miễn một ngày nào đó lại đôi với Cố Nhược Vân làm ra chuyện gì.

Từ sau khi Mộ Sở rời khỏi, Cố Nhược Vân liền biết người Ẩn Môn sẽ còn tiếp tục đến, hơn nữa lần tới này tuyệt đối cấp bậc cao hơn tả sứ Mộ Sở. Nhưng mà, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, người Ẩn Môn sẽ tới nhanh như vậy, hơn nữa tiến đến là trưởng lão Ẩn Môn.

Nhìn lão giả đầu bạc ngồi trong khách điếm, Cố Nhược Vân hơi hơi nhướng nhướng mày, chậm rãi hướng hắn đi tới, nâng lên khóe môi, một mạt ý cười xuất hiện nơi đáy mắt, giọng nói vẫn thanh lãnh như trước.

“ Lúc trước người Ẩn Môn các ngươi đã tới, không nghĩ tới lại đến nữa, không biết lần này tới tìm ta là có chuyện gì?”

Tuy nói Cố Nhược Vân đã sớm biết ý đồ đến đây của lão nhân này, nhưng biết rõ vẫn cố hỏi, trong cặp mắt tràn đầy ý cười kia hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, cười như không cười nhìn lão giả đang nhấp nước trà trước mặt.

“ Ngươi chính là Cố Nhược Vân?”

Thiên Nhân trưởng lão tinh tế đánh giá Cố Nhược Vân, càng đánh giá càng sợ chấn động.

Nha đầu này không hổ là nữ nhi thánh nữ, lớn lên giống như một khuôn mẫu đúc ra, chẳng qua so với thánh nữ lạnh băng thì trên người nữ nhân này thật ra có cốt khí cao ngạo như rừng trúc, trong thanh lãnh lộ ra ngạo khí không quá rõ ràng.

“ Không sai,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, tầm mắt bắt đầu hướng về Mộ Sở phía sau Thiên Nhân trưởng lão, “ Như thế nào, ta mới vừa đem tiểu bối Ẩn Môn đuổi đi, ngươi liền phải tới báo thù vì hắn?”

Thiên Nhân trưởng lão hơi hơi nhíu mày, nhìn Mộ Sở phía sau, vừa rồi bởi vì hắn sốt ruột, cũng không có cẩn thận dò hỏi qua mọi chuyện.

Hiện giờ nghe Cố Nhược Vân nói, không nhịn được có chút nghi hoặc, hai người bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế cho nên Cố Nhược Vân mới căm thù hắn như thế?

“ Mộ sở, ngươi giải thích cho ta, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào!” sắc mặt Thiên Nhân trưởng lão trầm xuống, “ Vừa rồi ta gọi ngươi tới thỉnh Cố nha đầu tiến tới Ẩn Môn, rốt cuộc ngươi đã làm cái gì, cho nên người khác mới đem ngươi đuổi đi, hơn nữa ngươi còn trở về nói nàng gian lận trong khảo hạch?”

Sắc mặt Mộ Sở biến đổi, đáy mắt hiện lên một tia sáng lạnh: “ Trưởng lão, xác thật là vừa rồi ta tiến đến mời nàng vào Ẩn Môn, chỉ là nàng không muốn đi mà thôi, ta cũng không có tranh cãi cùng nàng cái gì, mong trưởng lão suy xét.”

Khi nói lời này, Mộ Sở không ngừng dùng ánh mắt cảnh cáo Cố Nhược Vân, hiển nhiên đã quên mất người mang cho hắn một cổ sợ hãi mãnh liệt là Tử Tà.

Phải biết rằng, nếu để trưởng lão biết được những chuyện chính mình đã làm. Không phải đơn giản chỉ là bãi miễn chức vị tả sứ như thế, nói không chừng còn có hình phạt tàn khốc, hiện giờ hắn chỉ có thể làm cho Cố Nhược Vân giúp đỡ hắn.
 
Chương 1364: Ẩn Môn thỉnh cầu 9


“ Tả sứ đại nhân, đôi mắt của ngươi có tật xấu phải hay không?” Tử Ngọc thấy động tác của tả sứ, tức khắc cười lạnh một tiếng, “ Vẫn luôn tự mình đưa mắt ra hiệu với chủ tử nhà ta làm cái gì? nếu đôi mắt của ngươi có tật xấu thì trở về tìm y sư trị liệu, đừng đứng ở đây gây trở ngại cho những người khác.”

Dung nhan tả sứ lại lần nữa biến đổi, bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở của Thiên Nhân trưởng lão gày càng lạnh nhạt, trên trán nhịn không được toát ra từng tầng mồ hôi lạnh, nhưng rốt cuộc hắn cũng không dám có bất cứ động tác gì, vội vàng cúi đầu nhìn bàn chân.

Thiên Nhân trưởng lão lạnh lùng nhìn tả sứ, sau đó đem ánh mắt chuyển hướng về phía Cố Nhược Vân, ngữ khí vân thanh phong đạm nói: “ Cố nha đầu, ngươi có thể nói cho ta tiểu tử Mộ Sở này đã đắc tội ngươi như thế nào hay không, làm cho ngươi không muốn đi Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa?”

“ Tả sứ cũng không có đắc tội ta.”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, giọng nói trước sau vẫn thanh lãnh như cũ.

Mộ Sở có chút không dám tin ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía dung nhan thanh lệ kia, hiển nhiên không nghĩ tới vào loại thời điểm này Cố Nhược Vân sẽ giúp hắn nói chuyện, trong lòng khiếp sợ không thôi.

Chỉ có Tử Ngọc mang theo khinh thường như cũ, nửa năm này hắn ở chung với Cố Nhược Vân đã sớm thăm dò qua tính cách của nữ nhân này, nàng luôn có thù tất báo, có ân báo ân, nàng tuyệt đối không làm điều bất lợi cho mình!

Nếu không mà nói, Sở La lúc trước cũng không rơi vào tay nàng.

Sở La này cũng coi như thật oan uổng, bởi vì nổi lên hứng thú với Thiến Bắc Dạ, suốt ngày hướng cung điện chạy qua chạy lại, cũng không nghĩ rằng  mặt mũi của Thiên Bắc Dạ cũng chưa được nhìn thấy liền đắc tội Cố Nhược Vân, sau đó liền bị nàng dùng độc dược kiềm chế tự do cả đời.

Cho nên, Mộ Sở phạm phải sai lầm như vậy, Cố Nhược Vân sẽ dễ dàng buông tha hắn sao? Càng miễn giúp hắn nói chuyện.

“ Cố nha đầu, ngươi xác định hắn không có đắc tội ngươi?”

“ Xác thật tả sứ không có đắc tội ta, “ Cố Nhược Vân nhún nhún vai, “ Tuy nói lúc trước hắn không cẩn thận đem ta truyền tống tới tầng thứ năm trong tháp thí luyện, nhưng dù gì cũng là bên trong khảo hạch, vận khí của ta chỉ là tương đối không tốt mà thôi, bất quá cũng không sao, trong lcs khảo hạch mà xảy ra chuyện này cũng rất bình thường, cũng may mắn ta bình yên vô sự rời đi. Cho dù tả sứ ném chúng ta qua một bên, cũng là vì lúc trước hắn có việc nên muốn đi trước một bước, ta cũng có thể lý giải, ai cũng có một cái tình huống đột ngột phát sinh không phải sao? Điểm này, cũng do vận khí của ta không bằng Ôn Nhã, có thể nửa đường gặp được tả sứ, thuận lợi thông qua tả sứ tiến vào Ẩn Môn.”

Đừng nhìn Cố Nhược Vân trên danh nghĩa là đang giải thích vì tả sứ, kỳ thật chính là đem những chuyện hắn làm nói ra từng cái một.

Quả nhiên, nghe thấy Cố Nhược Vân nói, khuôn mặt gia của Thiên Nhân trưởng lão càng ngày càng lạnh lẽo, khí thế cường đại bao phủ khắp người.

“ Hơn nữa.....” Cố Nhược Vân dừng một chút, nàng nhìn về sắc mặt xanh mét của tả sứ, cười như không cười nói, “ Trí nhớ của tả sứ có chút không tốt, sau khi tiến vào Ẩn Môn liền thôi đi lại còn quên dặn dò hai đệ tử canh cửa Ẩn Môn, làm cho ta bị ngăn ngoài cửa. Nhưng mà, chuyện này ta cũng có thể lý giải một chút, rốt cuộc hắn có mỹ nhân Ôn Nhã trong ngực như vậy như thế nào có thể nhớ tới chuyện khác? Nhưng mà vừa rồi hắn tới tìm ta, làm ta nhất định cùng hắn tiến vào Ẩn Môn, nếu không liền cho ta.... đẹp mặt vì chuyện này.....”

“ Mộ Sở!”

Không đợi Cố Nhược Vân nói hết lời, một tiếng rống to bỗng nhiên truyền đến, làm cho Mộ Sở sợ tới mức bùm một cái quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh thi nhau túa ra, ánh mắt toát ra vẻ hoảng sợ.
 
Chương 1365: Ẩn Môn thỉnh cầu 10


Sắc mặt Thiên Nhân trưởng lão rất là khó coi, vẻ mặt tràn ngập lửa giận, hiển nhiên những lời Cố Nhược Vân vừa mới nói làm hắn hoàn toàn phẫn nộ rồi, không cồn phong thái của một lão giả như trước.

“ Không phải lúc trước ngươi nói là nàng có việc nên không thể cùng ngươi đi Ẩn Môn sao? Hiện giờ lời của nàng nói là như thế nào? Vì sao lại biến thành ngươi ném nàng sang một bên? Nếu ta không có nhớ lầm, căn bản Ẩn Môn không có giao cho ngươi nhiệm vụ khác!”

Mộ Sở bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, lại không thể nói ra một câu phản bác, hắn cúi đầu, càng không dám nhìn khuôn mặt già xanh mét của Thiên Nhân trưởng lão một cái, biện giải nhiều cũng chỉ là vô lực.

“ Hơn nữa, vì sao dọc đường đi ngươi lại ở cùng Ôn Nhã một chỗ, ngươi lại đem Cố Nhược Vân thân là quán quân khảo hạch ném đi?” Thiên Nhân trưởng lão cười lạnh một tiếng, ngữ khí lộ ra thần sắc lạnh lẽo, “ Ta thật sự không nghĩ tới, ngươi thân là tả sứ Ẩn Môn lại phạm phải sai lầm này, tham luyến sắc đẹp, chậm trễ chính sự, căn bản là cô phụ một mảnh tín nhiệm của tộc trưởng đối với ngươi.”

“ Thiên Nhân trưởng lão,” Mộ Sở cắn chặt răng nói, “ Ta ở Ẩn Môn nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi lại không tin ta? Ta cùng Ôn Nhã rất là trong sạch, căn bản không giống như những gì nàng đã nói.”

Nói xong lời này, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân.

Không sai, hắn xác thật là đem Cố Nhược Vân bỏ xuống, điểm này hắn thừa nhận, nhưng hắn không muốn đeo trên lưng tội ác mà hắn không có.

Huống chi, người hắn ái mộ là Ôn Nguyệt, tự nhiên cùng Ôn Nhã là một mảnh trong sạch, từ đâu lại mọc ra dọc đường đi ôm mỹ nhân trong ngực?

“ Ngươi cùng Ôn Nhã là trong sạch?” Cố Nhược Vân dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Mộ Sở, thật giống như không hề biết quan hệ của bọn họ thật sự trong sạch, “ Thời điểm khảo hạch trên Thiên Sơn, ta thấy Ôn Nhã một mình đi tới phòng ngươi vài lần, hơn nữa tiếp theo ngươi lại vì nàng đem ta ném xuống, ta còn tưởng rằng ngươi sợ sợ ta quấy rầy các ngươi ân ân ái ái, mới lấy cớ mang theo nàng rời đi, hóa ra các ngươi là trong sạch?”

Lời này của Cố Nhược Vân tuy là dùng giọng điệu nghi hoặc nói ra, lại không đáng trách khi đem chuyện Ôn Nhã một mình đi tới phòng Mộ Sở nói ra. Mà sau khi nghe thấy nàng nói lời này, dung nhan trưởng lão càng thêm khó coi, phảng phất như đang áp chế một con lửa giận thật sâu.

“ Cố Nhược Vân, ngươi ngậm máu phun người!”

Mộ Sở thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt phẫn nộ gắt gao nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, biểu tình kia giống như muốn đem nàng bầm thây vạn đoạn.

Cố Nhược Vân nâng khóe môi, cười như không cười nhìn Mộ Sở: “ Ta ngậm máu phun người? Vậy ngươi có dám thề, Ôn Nhã không có đi một mình tới phòng của ngươi?”

“ Ngươi.......”
 
Chương 1366: Ẩn Môn thỉnh cầu 11


Mộ Sở chán nản, một cổ buồn bực nghẹn ở trong lòng không thể nói ra, xác thật Ôn Nhã có tiến đến tìm hắn, nhưng bọn họ chẳng phải đang thương lượng đối phó Cố Nhược Vân như thế nào sao? Đương nhiên, những lời này hắn không dám nói ra, nếu không Thiên Nhân trưởng lão nhất định phẫn nộ hơn so với việc hiểu lầm mối quan hệ của Ôn Nhã với hắn!

Mà Cố Nhược Vân cũng biết hắn không thể giải thích, mới cố ý nói ra chuyện đó, trong đôi con ngươi hàm chứa thanh lãnh, khóe môi lại hướng về người phía trước nâng lên một độ cong.

“ Mộ Sở!”

Ánh mắt Thiên Nhân trưởng lão càng thêm sắc bén, giống như kiếm bắn về Mộ Sở: “ Chuyện này, ngươi không cho ta một lời giải thích, hay là đúng như Cố nha đầu đã nói, ngươi cùng Ôn Nhã tồn tại mối quan hệ không trong sáng? Vì muốn ân ái với nàng dọc đường đi cho nên mới cố ý đem Cố nha đầu ném xuống?”

Quy định của Ẩn Môn từ trước đến nay rất là nghiêm khắc, hiện tại những năm gần đây, Mộ Sở vẫn luôn tuấn đúng quy định, cũng không có bất cứ sai lầm nào.

Hiện iờ, Thiên Nhân trưởng lão lại không biết, vì sao Mộ Sở lại trở nên ích kỷ như vậy?

“ Mộ Sở, chờ sau khi trở lại Ẩn Môn, chính ngươi đi tiếp nhận trừng phạt đi.”

Nhìn thấy biểu tình của Mộ Sở, Thiên Nhân trưởng lão đã biết đáp án, hắn thất vọng lắc lắc đầu, phất vạt áo, sau đó mới đem ánh mắt chuyển hướng tới Cố Nhược Vân, nhàn nhạt cười: “ Cố nha đầu, hiện tai xác thật là người Ẩn Môn chúng ta phạm sai lầm, sau khi ta trở về Ẩn Môn sẽ đối với hắn tiến hành nghiêm trị, cho nên, hy vọng ngươi có thể tiếp tục tiến vào Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa,có được không?”

Cố Nhược Vân cười một tiếng: “ Lúc trước, Ẩn Môn các ngươi tổ chức khảo hạch cho nên ta mới tiến vào tham gia, nhưng không nghĩ tới Ẩn Môn nói nhưng không có tính toán gì hết, sau khi ta thông qua khảo hạch lại đem ta cự tuyệt ở bên ngoài! Nếu đó là tác phong của Ẩn Môn, ta không đi Ẩn Môn cũng thế!”

Thiên Nhân trưởng lão lạnh lùng nhìn Mộ Sở quỳ gối sau lưng mình, chợt lần nữa thu hồi tầm mắt, biểu tình không còn lạnh nhạt khi đối mặt với người khác.

“ Cố nha đầu, coi như cho ta mặt mũi, tha thứ Ẩn Môn được không? Rốt cuộc phạm phải sai lầm chính là Mộ Sở, hắn vi phạm quy định của Ẩn Môn, làm ra sai lầm không thể vãn hồi, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ hắn dễ dàng.”

Nha đầu này là nữ nhi thánh nữ, nếu thật sự nàng đối với Ẩn Môn có bất cứ hiểu lầm gì, nếu thánh nữ biết, đừng nói là Mộ Sở này, rất nhiều người rong Ẩn Môn tuyệt đối sẽ xong đời! Cho nên, giờ này khắc này Thiên Nhân trưởng lão mới trăm phương nghìn kế muốn Cố Nhược Vân tha thứ.

“ Muốn ta tha thứ Ẩn Môn không phải là không thể,” Cố Nhược Vân dừng một chút, ánh mắt hiện lên một đạo ánh sáng, “ Mộ Sở ba lần bốn lượt muốn hãm hại ta cũng thôi đi, nhưng vừa rồi hắn lại làm ra chuyện chẳng những khiêu khích ta, còn đả thương người của ta! Ta muốn hắn hướng thuộc hạ của ta xin lỗi, hơn nữa làm cho bọn họ hết giận! Bọn họ chưa xả hết giận, ta cũng không muốn bước vào Ẩn Môn!”

Đây là nàng đòi công bằng cho bọn họ!

Tuy nói nàng ở chỗ này chờ người Ẩn Môn tiến đến, nàng không hoàn toàn từ bỏ truyền thừa, nhưng nàng lại không muốn vì truyền thừa mà nén giận.

Nếu Ẩn Môn khăng khăng bênh vực người mình, nàng ở nơi này thì còn ý nghĩa gì nữa.

“ Cố Nhược Vân, ngươi đừng một tấc lại tiến thêm một bước!”

Đôi mắt  Mộ Sở phun ra lửa giận, phẫn nộ nhìn Cố Nhược Vân, tức giận hét lớn: “ Để ta hướng hai người kia xin lỗi, không có có cửa!”

Xác thật quy định Ẩn Môn rất nghiêm khắc, nhưng mà thân là đệ tử của môn phái lánh đời, trong lòng Mộ Sở có biết bao nhiêu cao ngạo!

Cao ngạo kia quyết không cho phép hắn cúi đầu nhận sai giống như những người khác.

Đặc biệt, hai người kia lại là cấp dưới của Cố Nhược Vân! Nếu thực sự chính mình đi nhận sai, vậy cũng đại biểu cho việc bị nàng hung hăng dẫm lên một chân, chuyện này làm cho Mộ Sở tâm cao khí ngạo sao có thể chịu được?

“ Cố nha đầu, ta có thể cho Mộ Sở hướng ngươi xin lỗi, cũng có thể để cho ngươi xả giận, nhưng hai cái cấp dưới của ngươi sợ chỉ sợ........”

Thiên Nhân trưởng lão cũng có chút chần chờ, nếu để cho Mộ Sở hướng Cố Nhược Vân nhận sai mà xin lỗi, hắn tuyệt đối sẽ không có bất luận ý kiến gì.

Ai kêu Cố Nhược Vân là nữ nhi của thánh nữ?

Đáng tiếc, hai người kia chỉ là hạ nhân thôi, thân phận thật thấp kém, cho dù Mộ Sở có phạm vào sai lầm lớn đi nữa, tốt xấu gì cũng là đệ tử Ẩn Môn, như thế nào có thể hướng hai người kia nhận sai?

“ Xin lỗi, nếu Ẩn Môn các ngươi không thể làm được chuyện này, vậy thỉnh các ngươi trở về đi.” Ý cười trên mặt Cố Nhược Vân biến mất, chậm rãi đứng lên, nhàn nhạt nói.
 
Chương 1367: Ẩn Môn thỉnh cầu 12


“ Ta ở lại nơi này mà không có rời đi, chính là chờ Ẩn Môn các ngươi tiến đến, nhưng hôm nay ta lại nghĩ, lựa chọn của ta là sai lầm, ban đầu ta cho rằng người Ẩn Môn rất hiểu biết đạo lý, lại không nghĩ rằng bênh vực người mình không phân đúng sai, ta hối hận không có trực tiếp rời đi, mà lại ở chỗ này lãng phí thời gian, sau đây chúng ta sẽ liền rời đi.”

Nàng đưa lưng về phía Thiên Nhân trưởng lão, âm thanh vân thanh phong đạm không mang theo một tia cảm tình.

Sắc mặt Thiên Nhân trưởng lão biến đổi, tựa hồ không nghĩ tới Cố Nhược Vân lại kiên quyết như vậy, hắn lập tức trầm xuống, không biết suy nghĩ cái gì.

“ Chủ tử,” Sở La bị lời nói của Cố Nhược Vân làm cho hoảng sợ, lo lắng liếc nhìn sắc mặt của Thiên Nhân trưởng lão đang trầm xuống, chạy nhanh tới, “ ta không có làm sao cả, ngươi không cần vì ta mà tranh cái cùng người Ẩn Môn, thực lực của Ẩn Môn cường đại, đặc biệt người này lại là trưởng lão Ẩn Môn,nếu đắc tội hắn sợ là........”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn Sở La.

Chính một cái liếc mắt này, làm cho Sở La ngậm miệng lại, có chút thấp thỏm bất an nhìn nàng.

“ Sở La, ta biết thủ đoạn ta thu phục ngươi cũng không được quang minh chính đại cho lắm,” thật lâu sau nàng chậm rãi nói, “ Nhưng mà, ít nhất hiện tại ngươi là người bên cạnh ta, ta nhất định phải để các ngươi không được chịu ủy khuất! Không sai, xác thật ta nhìn trúng truyền thừa, bằng không cũng sẽ khôn ở nơi này chờ người Ẩn Môn tới ! Nhưng mà.........”

Nàng dừng một chút, cười lạnh nói: “ Nếu Ẩn Môn khăng khăng để người của ta chịu ủy khuất, cái truyền thừa này ta muốn thì có tác dụng gì! Có lẽ từ lúc bắt đầu ta không nên dừng lại ở nơi này........”

Lòng Sở La phảng phất hung hăng bị đánh trúng, rũ mi xuống, trong mắt đẹp hiện lên một đạo cảm xúc khác thường.

Từ lúc bắt đầu, nàng kông phục Cố Nhược Vân!

Nếu không phải Cố Nhược Vân ám toán nàng, chính nàng cũng sẽ không mất đi tự do cả đời này.

Chỉ sợ mấy ngày qua, Cố Nhược Vân phát huy ra thực lực khiến nàng lau mắt mà nhìn, cũng bởi vậy mà chịu chấn động mãnh liệt, hơn nữa cũng không bài xích nàng giống như trước kia. nhưng vẫn như cũ không tâm phục khẩu phục.

Cho tới bây giờ, lòng nàng mới chân chính hướng về Cố Nhược Vân.

Cố bao nhiêu người muốn có truyền thừa của Ẩn Môn?

Lại có bao nhiêu người sẽ vì một cái cấp dưới nho nhỏ bị người Ẩn Môn gây thương tích, mà sẽ vứt bỏ truyền thừa?

Trong thiên hạ, phỏng chừng cũng sẽ chỉ có một mình nàng mới có khí phách quyết đoán như thế! Truyền thừa của Ẩn Môn lại muốn từ bỏ! Cũng chỉ vì hai người nàng cùng Tử Ngọc mà thôi!

“ Tử Ngọc, Sở La, các ngươi còn thất thần làm cái gì? Thu thập đồ rời đi thôi, không có truyền thừa cũng không sao, dù sao thực lực của ta sớm muộn gì cũng tự mình nỗ lực đi lên.”

Thấy hai người đều ngây ngốc tại chỗ không có động tác, Cố Nhược Vân hơi hơi nhíu mày, nhàn nhạt nói.
 
Chương 1368: Ẩn Môn thỉnh cầu 13


“ A?” Tử Ngọc bỗng nhiên phản ứng lại, vội vàng gật gật đầu, “ Được, hiện tại ta liền đi thu thập đồ đạc rời đi nơi này.”

Nói xong lời này, hắn nhanh chóng xoay người, muốn trở về phòng thu thập đồ đạc .

Trong phú chốc hắn bước được vài bước, một đạo âm thanh già nua từ phía sau lưng truyền đến.

“ Chậm đã!”

Bước chân Tử Ngọc bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía khuôn mặt bất đắc dĩ của Thiên Nhân trưởng lão, lại dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Cố Nhược Vân.

“ Ài,” Thiên Nhân trưởng lão than nhẹ một tiếng, “ Mộ Sở, ngươi nhận sai đi.”

“ Cái gì?”

Mộ Sở chấn kinh rồi, tựa hồ không nghĩ tới Thiên Nhân trưởng lão sẽ có lựa chọn này, lập tức ngốc tại chỗ: “ trưởng...trưởng lão, vừa rồi ngươi mới nói cái gì?”

“ Xin lỗi.”

Thiên Nhân trưởng lão hít sâu một hơi, lạnh lùng ra lệnh nói.

Oanh!

Mộ Sở cảm giác được đầu mình vỡ ra, cả người đều choáng váng, hắn ngơ ngác quay đầu, nhìn Sở La cùng Tử Ngọc, không cam lòng nói: “ Trưởng lão, ngươi nói ta hướng bọn họ xin lỗi? Dựa vào cái gì?”

Cả đời này, hắn chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy!

“ Nếu ngươi còn muốn trở về Ẩn Môn, thì nhanh hướng bọn họ xin lỗi đi.”

Thiên Nhân trưởng lão nhíu nhíu mày, lần nữa nói.

Nha đầu này chính là nữ nhi thánh nữ, thuộc hạ của nàng cũng cùng cấp bậc với người Ẩn Môn.

Nghĩ như thế, trong lòng Thiên Nhân trưởng lão cũng dễ chịu hơn nhiều, nếu để Mộ Sở hướng hai người kia xin lỗi, tính ra cũng không phải là mất mặt.

Đương nhiên, Mộ Sở cũng không biết thân phận của Cố Nhược Vân, cũn không muốn đi điều tra phương diện này.

Dung nhan anh tuấn của hắn đỏ lên, ánh mắt phẫn nộ nhìn hai người Sở La cùng Tử Ngọc, hai tay nắm gắt gao nắm lại, cả người đều run rẩy không thôi. Cuối cùng, dưới ánh mắt sắc bén của Thiên Nhân trưởng lão hắn hướng hai người đi tới, hít sâu một hơi, khom lưng nói: “ Thực xin lỗi, lúc trước là ta vô lễ, hy vọng hai vị có thể tha thứ ta.”

Giờ khắc này, trong lòng hắn lại cảm thấy vô lực như vậy, trên dung nhan anh tuấn mang theo thần sắc nghẹn khuất, phỏng chừng cả đời này của hắn, đều chưa từng hướng người khác xin lỗi.

“ Sở La, Tử Ngọc,” Cố Nhược Vân nhìn hai người đang ngây ngẩn, nhàn nhạt nâng môi nói, “ Lúc trước hắn làm hai ngươi bị thương, hiện tại các ngươi có thể trả lại cho hắn.”

Cho dù Sở La ra tay, để ngăn cản không cho Mộ Sở tổn thương Tử Ngọc, nhưng nếu không phải Sở La kịp thời ngăn chặn, tất nhiên Tử Ngọc thân sẽ chịu trọng thương! rốt cuộc, dưới công kích của Mộ Sở, Sở La thân là cảnh giới Chí Tôn đều bị thương.

Có thể tưởng tượng được, hắn dùng công kích lớn như thế nào đối với Tử Ngọc.

Con ngươi Cố Nhược Vân lập lòe vài cái, khóe môi gợi lên một mạt cười lạnh, trên người lại bao phủ sát khí mãnh liệt.

Nhưng nàng cũng biết, muốn giết Mộ Sở, hiện tại vẫn còn chưa được......

“ Ha ha,” Tử Ngọc nhìn về phía Mộ Sở cúi đầu nhận sai, cười lạnh một tiếng, “ Không nghĩ tới đường đường là tả sứ đại nhân cũng sẽ xin lỗi, lúc trước không phải ngươi rất vênh váo hống hách đi vào khách điếm muốn chủ tử của ta rời đi cùng ngươi sao? Hiện tại như thế nào lại không tiếp tục vênh váo hống hách? Thật không biết Ôn Nhã cho ngươi uống mê hồn dược gì, sai ngươi đi làm cái gì ngươi liền đi làm cái đó, thậm chí thân là trọng tài cũng làm sai quy định!”

Hiện giờ, chỉ cần nghĩ đến gia hỏa này vì Ôn Nhã mà truyền tống bọn họ tới tầng thứ năm của tháp thí luyện, Tử Ngọc liền hận không thể đem tên hỗn đản này bầm thây vạn đoạn! Nếu chủ tử ở tháp thí luyện xảy ra chuyện gì, hắn tin tưởng, Thiên Bắc đại nhân nhất định sẽ huyết tẩy toàn bộ Đệ Nhất thành vì nàng báo thù rửa hận!

Mộ Sở cắn chặt môi không rên một tiếng, mặc cho Tử Ngọc tức giận nhục nhã hắn.

Vì Nguyệt nhi, đừng nói hắn phải đựng nhục mạ, cho dù nói hắn đi mười tám tầng địa ngục hắn cũng sẽ không hối hận!

Hiện tại, nếu cho hắn cơ hội một lần nữa, hắn cũng sẽ làm như thế cho dù là thất bại như cũ! Ít nhất, hắn cũng đã nỗ lực vì hạnh phúc Nguyệt nhi, như thế cũng đủ rồi.

“ Chủ tử, ta có thể trút giận sao?”

Sau khi nói xong những lời này, Tử Ngọc có chút thấp thỏm nhìn về phía Cố Nhược Vân: “ Nếu ta đánh hắn, Ẩn Môn có tìm chúng ta tính sổ hay không?”

Kỳ thật, dựa theo tính cách dễ tức giận của Tử Ngọc, nếu Mộ Sở đổi thành là người khác thì hắn đã sớm động thủ!

Nhưng hắn là Mộ Sở! cho nên Tử Ngọc không dám! Sợ đánh gia hỏa này sẽ khiến cho Ẩn Môn căm giận ngút trời, bởi vậy liên lụy chủ tử nhà mình! Rốt cuộc, hiện tại hắn cũng không phải một thân một mình, không có khả năng tùy ý làm bậy, mọi việc đều phải suy xét vì chủ tử nhà mình.

“ Chuyện này hẳn là nên hỏi Ẩn Môn trưởng lão,” Cố Nhược Vân nhún nhún vai, chuyển hướng Thiên Nhân trưởng lão nói, “ lúc trước tả sứ làm người của ta bị thương, chuyện này ta nhất định phải cho hắn cái công đạo, không biết trưởng lão có ý kiến gì không?”
 
Chương 1369: Ẩn Môn thỉnh cầu  14


Thiên Nhân trưởng lão cười khổ một tiếng, ý kiến? Hắn có thể có ý kiến gì?

Nha đầu này là nữ nhi thánh nữ, nếu hắn mà có ý kiến, nếu thánh nữ biết được, phỏng chừng hắn ăn không ngon ngủ không yên!

“ Cố nha đầu, nếu đổi lại là những người khác, ta nhất định không cho phép người khác nhục nhã người Ẩn Môn, bất quá lúc này ngươi thân là quán quân khảo hạch, ta mới chấp thuận cho ngươi báo thù, chỉ là hy vọng ngươi cũng cho ta mặt mũi, chuyện hôm nay đừng nên lộ ra ngoài, nếu không tất nhiên sẽ làm mất hết mặt mũi Ẩn Môn ở Đệ Nhất thành.

Con ngươi Thiên Nhân trưởng lão lập lòe vài cái, chậm rãi mở miệng nói.

Đương nhiên hắn sẽ không nói cho Cố Nhược Vân biết nguyên nhân chân chính, hiện tại mới lấy thân phận quán quân của nàng ra nói, kể từ đó cũng làm cho người khác tin tưởng.

“ Tử Ngọc, Sở La,” Cố Nhược Vân nhìn hai người phía sau, nhàn nhạt phân phó nói, “ Nếu trưởng lão cũng dã mở miệng, vậy các ngươi liền mang hắn ra ngoài, nghĩ như thế nào liền đánh như thế đó! Ta cùng với trưởng lão có việc cần thương lượng.”

Tử Ngọc giật mình, có chút cảnh giác nhìn Thiên Nhân trưởng lão: “ Chủ tử, gia hỏa này lai lịch không rõ ràng, để ngươi một mình ở chỗ này ta không yên tâm.”

Rốt cuộc, bởi vì Mộ Sở cho nên Tử Ngọc đối với người của Ẩn Môn không có hảo cảm gì.

“ Có Tử Tà ở đây, ta sẽ không có nguy hiểm, các ngươi đi ra ngoài đi, ta có việc thương lượng với trưởng lão,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng lên khóe môi, cười như không cười nhìn lão giả trước mặt.

Tử Ngọc còn muốn nói cái gì, lại bị Sở La kéo đi ra phía bên ngoài.

Đồng thời Mộ Sở cũng bị kéo đi.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa liền truyền đến tiếng hét như giết heo của Mộ Sở........

“ Nói đi,” Cố Nhược Vân đem tầm mắt chuyển hướng về phía Thiên Nhân trưởng lão, nhàn nhạt cười, “ Ẩn Môn các ngươi che chở ta như thế, phỏng chừng cũng không phải là vì thân phận quán quân khảo hạch của ta, khẳng định còn có lý do khác, ngươi không cần dùng lời nói tới lừa gạt ta, ta sẽ không tin.”

Đừng nhìn quy định của Ẩn Môn nghiêm cẩn, cũng không cho phép người trong tộc phạm tội bên ngoài, nhưng mà đối với thế lực Ẩn Môn mà nói mặt mũi đều quan trọng hơn so với bất cứ cái gì, nàng cũng không tin rằng bởi vì chính mình đạt được quán quân khảo hạch, Thiên Nhân trưởng lão mới để mình tùy ý đánh Mộ Sở.

Sắc mặt Thiên Nhân trưởng lão có chút xấu hổ, lúc trước tộc trưởng từng ra lệnh, muốn khảo nghiệm một chút nha đầu này, cho nên hiện tai hắn nhất định không được đem chuyện thánh nữ nói ra.

Hơn nữa, nhìn bộ dáng này phỏng chừng nàng còn chưa biết bản thân chính là nữ nhi thánh nữ.

“ Khụ, khụ,” nghĩ đến đây, Thiên Nhân trưởng lão ho khan hai tiếng nói, “ Cố nha đầu, ngươi có biết vì sao Ẩn Môn lại tổ chức khảo hạch?”

Cố Nhược vân nhướng nhướng mày: “ Chuyện của Ẩn Môn các ngươi làm sao ta biết được?”

“ Ài,” Thiên Nhân trưởng lão thở dài một tiếng, cười khổ nói, “ Nha đầu, có một việc ta có thể xác định nói cho ngươi biết, Ẩn Môn mỗi năm đều sẽ tìm ra một ít đệ tử thiên tư trác tuyệt để tiếp nhận truyền thừa, cho dù sau khi tiếp nhận truyền thừa thì thực lực của bọn họ cũng cao lên rõ ràng, nhưng mà ta có thể nói, truyền thừa đó thất bại.”
 
Chương 1370: Ẩn Môn thỉnh cầu  15


Trong lòng Cố Nhược Vân đột nhiên trầm xuống, tiếp nhận truyền thừa thất bại còn làm cho thực lực tăng cao, nếu người có thể tiếp nhận truyền thừa thành công, sẽ trở nên như thế nào?

“ Nha đầu, truyền thừa này là của một vị cường giả vạn năm trước lưu lại! cũng là vị cường giả kia hao tâm tổn trí tìm thấy truyền thừa trên đại lục rộng lớn này! Chỉ là đáng tiếc, cường giả kia lại không dùng đến truyền thừa, mà lưu lại nơi này, hơn nữa còn lệnh cho người Ẩn Môn trông coi, sau đó cường giả kia lại biến mất.”

Thiên Nhân trưởng lão nhìn biểu tình trầm mặc của Cố Nhược Vân, tiếp tục mở miệng nói: “ Bất quá, để báo đáp Ẩn Môn, hắn cho phép người Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa này! Nhưng chỉ hạn chế cách một năm mới có thể đưa một người vào! Hơn nữa xác định hắn cũng nói rõ với chúng ta, truyền thừa này chỉ người có duyên mới có thể đạt được, cho dù những người khác có tiếp nhận được truyền thừa cũng là thất bại!

Nhưng cho dù như thế, bởi vì một đạo truyền thừa này đã làm cho thực lực Ẩn Môn tiến bộ vượt bậc, cũng đi một bước tới ngày hôm nay.”

Cố Nhược Vân nâng đầu lên, tầm mắt dừng trên khuôn mặt già nua của Thiên Nhân trưởng lão, chậm rãi mở miệng dò hỏi: “ Chuyện này hẳn là bí mật của Ẩn Môn các ngươi, vì sao phải nói cho một ngoại nhân như ta.”

Thiên Nhân trưởng lão cười cười: “ Bởi vì ngươi là quán quân khảo hạch, chuyện của Ẩn Môn cũng cần ngươi trợ giúp.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân đạm mạt cười một tiếng: “ Xin lỗi, thế lực Ẩn Môn các ngươi cường đại như vậy, như thế nào lại yêu cầu sự trợ giúp của ta? Huống chi, ta còn chưa có sống đủ, không muốn nhúng tay vào chuyện Ẩn Môn các ngươi.”

Cố Nhược Vân cũng không biết Ẩn Môn muốn làm cái gì với nàng, nhưng chỉ cần nghĩ cũng biết không có chuyện tốt gì, bàng không vì sao Thiên Nhân trưởng lão lại hạ thấp thái độ trước mặt nàng như thế?

Huống chi, nàng không cho rằng bằng vào thực lực hiện giờ của mình có thể giúp được Ẩn Môn.

“ Nha đầu, trước hết ngươi hãy nghe ta nói xong,” con ngươi Thiên Nhân trưởng lão hiện lên một đạo ánh sáng, trên mặt mang theo ý cười không tiếng động, “ Thời điểm sau khi Ẩn Môn nghe theo cường giả kia đóng quân tại Thiên Thần Phong, cường giả kia có tiến lại một lần, lúc này đây hắn lại mang theo một người!”

Cố Nhược Vân không nói gì, nghiêm túc nghe Thiên Nhân trưởng lão giải thích.

“ Hắn đem người kia phong ấn trong tháp thí luyện, cũng đem thí luyện tháp kia giao cho Ẩn Môn chúng ta canh giữ, tiếp theo sau đó lại biến mất, không có xuất hiện qua lần nào nữa.”

Tháp thí luyện?

Cố Nhược Vân ngẩn ra một chút, lúc trước ở trong thí luyện tháp gặp được nham long kia đã nói với nàng, nhiệm vụ của nó là trông giữ người bị phong ấn trong tháp thí luyện! nếu không có đoán sai mà nói, theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói hẳn là sự tồn tại của người kia!

Không biết rốt cuộc là cái dạng người gì, lại làm cho Ẩn Môn trông giữ đã vạn năm.

“ Lúc trước không lâu, phong ấn trong thí luyện tháp suy yếu, tộc trưởng chúng ta đã cảm giác được người kia sẽ thoát ra, hơn nữa lực lượng của người nọ quá mức cường đại, nếu để hắn xuất hiện trên đại lục, tất nhiên khắp đại lục sẽ bị tai ương, trừ phi vị cường giả để lại truyền thừa cho Ẩn Môn vạn năm qua xuất hiện, nếu không trên đời này nhất định không ai có thể áp chế hắn! Hiện tại, Ẩn Môn chúng ta mới mạo hiểm hướng đại lục chiêu mộ thiên tài tiến vào tiếp nhận truyền thừa, nếu có người tiếp nhận được truyền thừa thành công, nói không chừng có thể đủ hàng phục người nọ!”

Con ngươi Cố Nhược Vân giật mình hỏi: “ Vậy ngươi có biết người để lại truyền thừa chính là ai hay không?”

“ Người kia..........”  Thiên Nhân trưởng lão ngừng lại một chút, khao khát đầy mặt nói, “ Người kia không nên xưng là người, hẳn là thần! Ở trên sách cổ Ẩn Môn chúng ta có ghi lại, lão tổ tông quá cố dùng từ thần để xưng hô với hắn.”

Thần?

Ánh mắt Cố Nhược Vân lập lòe vài cái, chờ sau khi võ giả tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, chẳng khác nào thành thần! Nhưng hôm nay mạnh nhất trên đại lục bất quá cũng chỉ có cường giả Cửu Chuyển, trước nay đều chưa xuất hiện người ở cảnh giới đại viên mãn!

Chẳng lẽ theo như lời Thiên Nhân trưởng lão nói cường giả đó chính là đại viên mãn.

“ Vậy trên sách cổ của Ẩn Môn các ngươi có ghi lại chuyện của vị cường giả kia không?” Cố Nhược Vân nhíu nhíu mày, rốt cuộc nếu nàng tiếp nhận nhiệm vụ của Ẩn Môn, tất nhiên muốn hiểu biết chi tiết của địch nhân.
 
Chương 1371: Ẩn Môn thỉnh cầu 16


Thiên Nhân trưởng lão lắc lắc đầu: “ Đối với hắn, lão tổ tông cũng không có để lại quá nhiều miêu tả, chỉ tuyên bố hắn là thần, chỉ một cái liếc mắt đối với hắn chính là khinh nhờn hắn! Một nhân vật có thể làm lão tổ tông kính ngưỡng như thế, tất nhiên thực lực của cường giả kia rất cường đại! Bất quá, trên sách cổ kia lão tổ tông cho chỉ ra đặc thù của hắn, đó là tóc bạc! Không sai, chính là tóc bạc! Nghe nói cường giả kia có một đầu tóc bạc cực kỳ mỹ lệ, phảng phất chấn động lòng người!”

Tóc bạc?

Oanh!

Hai chữ này giống như sấm sét dừng trong lòng Cố Nhược Vân, làm sắc mặt của nàng thay đổi một chút.

Tóc bạc hồng y, đó là đặc thù của Thiên Bắc Dạ! Hơn nữa, xác thật Thiên Bắc Dạ lai lịch không rõ ràng, lại ngủ say rất lâu, chẳng lẽ theo lời trưởng lão Ẩn Môn người đó là hắn?

Nếu thật là hắn, Ẩn Môn này vô luận như thế nào nàng đều phải đi vào một chuyến, có lẽ ở nơi đó sẽ cho nàng biết đáp án.

“ Được, ta đáp ứng ngươi.”

Cố Nhược Vân ngẩng đầu, đáy mắt hiện lên một đạo ánh sáng: “ Ta có thể tiến vào Ẩn Môn, cũng có thể giúp các ngươi đối phó người trong phong ấn kia, nhưng mà Ẩn Môn các ngươi không được cưỡng bách ta đi làm bất cứ chuyện gì!”

Vốn dĩ nàng không muốn xen vào việc của người khác, nhưng nếu chuyện này cùng Thiên Bắc Dạ có quan hệ, vậy không thể mặc kệ.

Hơn nữa...........

Trong lòng Cố Nhược Vân dần dần trầm xuống, không biết vì sao, trong lòng nàng đột nhiên nhớ tới nam tử áo bào trắng tự xưng là bổn thánh kia!

Ngay từ đầu, thời điểm nàng còn chưa có trở thành Võ Thánh, trước sau vẫn cho rằng nam tử áo bào trắng làm Thiên Bắc Dạ bị thương chỉ là Võ Thánh! Nhưng chờ nàng chân chính cảm nhận được lực lượng Võ Thánh, mới biết được rõ ràng, thực lực nam nhân kia tuyệt đối ở trên Võ Thánh!

Nếu người Ẩn Môn trông giư là hắn, chờ sau khi hắn ra tới, người đầu tiên hắn tìm chính là nàng cùng Thiên Bắc Dạ!

Một khi đã như vậy, nàng liền tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn, nếu như thành công, nói không chừng ngày sau sẽ có lực lượng cùng hắn đối kháng!

Ha ha!

Thiên Nhân trưởng lão cười ha ha hai tiếng, cuối cùng là bỏ xuống lo lắng trong lòng, tươi cười đầy mặt nói: “ Cố nha đầu, vậy hiện tại ngươi có cùng ta tiến vào Ẩn Môn không?”

“ Không được.” Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, “ Hôm nay trờ cũng đã tối, ta sẽ chờ ngày mai xuất phát! Mặt khác, ta hy vọng ngày mai ngươi có thể phái người tiếp ta ngoài cửa Ẩn Môn, miễn cho đến lúc lại bị đệ tử Ẩn Môn cự tuyệt ngoài cửa.”

Nghe được lời này, Thiên Nhân trưởng lão có chút xấu hổ, hắn ho khan hai tiếng nói: “ Ngươi yên tâm đi, Cố nha đầu, sáng sớm mai ta sẽ phái người tiến đến đón ngươi, lúc đó đảm bảo sẽ không có người nào không có mắt ngăn cản ngươi ngoài cửa.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân cười cười, nhàn nhạt trả lời nói.
 
Chương 1372: Ẩn Môn thỉnh cầu 17


Lúc trước nàng còn vì Thiên Nhân trưởng lão đối tốt với chính mình mà cảm thấy nghi ngờ, hiện giờ cũng đã hiểu hóa ra là Ẩn Môn gặp nguy hiểm, muốn hướng đại lục xin giúp đỡ. Mà nàng, cũng vừa vặn có được truyền thừa Ẩn Môn, đối mặt với nguy cơ kế tiếp!

Đang nói, thì thấy mây người từ ngoài cửa đi vào.

Lúc này mặt mũi Mộ Sở đã bầm dập, tóc tai rối bời phía sau, đôi mắt trước sau lại không dám nhìn Thiên Nhân trưởng lão ngồi ở chỗ kia, thậm chí oán hận trong lòng cũng không dám phát tiết ra.

“ Cố nha đầu, hiện tại ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, cáo từ.”

Thiên Nhân trưởng lão đứng lên, củng củng nắm tay, tiếp theo sau đó nhìn Mộ Sở nói: “ Chúng ta đi.”

“ Vâng, trưởng lão.”

Mộ Sở vội vàng cúi đầu đi theo phía sau Thiên Nhân trưởng lão, chờ sau khi bọn họ rời khỏi khách điếm, Thiên Nhân trưởng lão mới dừng bước chân, than nhẹ một tiếng nói: “ Mộ Sở, có một câu bởi vì có Cố nha đầu ở đó, ta mới không thể nói cho ngươi.”

Mộ Sở ngẩn người, có chút không rõ nguyên nhân nhìn Thiên Nhân trưởng lão.

“ Ngươi đừng tưởng rằng hành vi của ngươi ta nhìn không ra!” Thiên Nhân trưởng lão hừ lạnh một tiếng nói, “ Nha đầu kia ngươi không thể đắc tội, nói cách khác đừng nói là ta, cho dù là tộc trưởng cũng không giữ nổi ngươi!”

Đến tộc trưởng cũng không thể giữ nổi hắn?

Mộ Sở trợn tròn mắt, rốt cuộc Cố Nhược Vân này có thân phận gì? Phải biết rằng, ở trong Đệ Nhất thành, hco dù là thành hcủ đại nhân vẫn phải nhượng tộc trưởng ba phần, nhưng Thiên Nhân trưởng lão lại nói nếu đắc tội Cố Nhược Vân, đến tộc trưởng cũng không bảo hộ được hắn?

“ ta đã nói tới như vậy, chính ngươi ngẫm lại cho tốt đi, mặt khác miễn cho ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, sau khi trở về xoay mặt vào tường ngồi thiền ba năm, trong ba năm này ngươi không được rời đi nửa bước! Còn chuyện ngươi ngồi thiền ba năm ta sẽ nói với sư phụ ngươi.”

Nói xong lời này, Thiên Nhân trưởng lão cất bước tiếp tục đi, không có nhìn Mộ Sở phía sau nhiều thêm một cái .

Mộ Sở trầm mặc nửa ngày ngay sau đó liền đuổi theo, có lẽ bởi vì lời nói này của Thiên Nhân trưởng lão, thật ra kế tiếp hắn cũng không có tìm Cố Nhược Vân gây phiền toái! Nhưng mà, cũng bởi vì hắn vừa trở về liền tiến vào phòng đóng cửa ăn năn, không thể đem chuyện này báo cho Ôn Nhã, hiện tại mới làm cho Ôn gia cuối cùng phạm phải sai lầm không thể tha thứ, kết cục chính là bi kịch!

...................

Bên trong từ đường, Thiên Nhân trưởng lão mới vừa đi đến, liền trông thấy tộc trưởng ngồi đợi hắn đã lâu, vội vàng tiến đến, củng củng nắm tay hỏi: “ Tộc trưởng, ngươicó việc tìm ta?”

“ Ân,” tộc trưởng nhẹ nhàng lên tiếng, “ Thiên Nhân trưởng lão, ta nghe nói ngươi xuống núi?”

Thiên Nhân trưởng lão sửng sốt một chút, chợt đem nguyên nhân chính mình xuống núi nói cho tộc trưởng, biểu tình kia còn mang theo bất đắc dĩ: “ Còn không phỉa bởi vì tên tiểu tử Mộ Sở kia? Tiểu tử kia tham luyến sắc đẹp, đem Cố Nhược Vân ném sang một bên, hơn nữa còn khinh nhục nàng, ta xuống núi làm Cố Nhược Vân tiến vào Ẩn Môn, bất quá tính tình nha đầu kia cũng thật ương nghạnh, điểm này cùng thánh nữ rất giống nhau, căn bản là không muốn có hại, còn rất là bệnh vực người mình.”

“ Phải không?” con ngươi tộc trưởng sáng lên một chút, “ Ngươi đã nhìn thấy nha đầu Cố Nhược Vân kia?”

“ Không sai,” Thiên Nhân trưởng lão gật gật đầu, “ Nha đầu kia ta thực xem trọng, tính cách này căn bản là không muốn ủy khuất! Mà tính tình nàng như vậy cũng có thể dễ dàng rở thành một tuyệt thế cường giả, đáng tiếc nha đầu này trưởng thành từ Tây Linh đại lục, nếu ngay từ đầu nàng đã ở trong Ẩn Môn của chúng ta, hơn hai mươi năm này, ta dám cam đoan trong Ẩn Môn không có người nào là đối thủ của nàng.”

Tộc trưởng cười khẽ một tiếng: “ Xem ra nha đầu kia xác thật không tồi, làm cho ngươi đánh giá cao nàng như vậy, nhưng mà Thiên Nhân trưởng lão, ta còn muốn khảo nghiệm một chút nha đầu kia, bởi vậy tạm thời ta sẽ không để nàng tiếp nhận truyền thừa.”

Thiên Nhân trưởng lão có chút kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “ Tộc trưởng, đây la vì sao?”

“ Bởi vì ta muốn biết thiến phú cùng thực lực của nàng rốt cuộc mạnh tới mức nào, có thể đối mặt với nguy cơ của đại lục không!” tộc trưởng hít sâu một hơi nói, “ Hơn nữa, ta còn muốn khảo nghiệm nàng có lực lượng khống chế thánh thú hay không! Trưởng lão, ngươi không nghe qua có câu nói sao? Trò giỏi hơn thầy! nữ nhi của Ngọc nhi khẳng định mạnh hơn Ngọc nhi!”

Thiên Nhân trưởng lão rất là khiếp sợ, phải biết rằng, thánh thú Ẩn Môn nhiều năm như vậy cho tới bây giờ cũng chỉ tán thành một người là thánh nữ, cho dù là tộc trưởng cũng không cho chút mặt mũi nào! cũng chỉ thân mật đối với thánh nữ, nhưng cho dù là thánh nữ cũng chưa từng thành công khống chế thánh thú.

Hiện giờ, tộc trưởng lại đem hy vọng đặt lên người nữ nhi thánh nữ?
 
Chương 1373: Khiêu khích 1


“ Tộc trưởng, cho dù nha đầu kia thiên phú không tồi, cũng là nữ nhi thánh nữ, nhưng mà thánh thú cao ngạo như thế há sẽ bị người khác khống chế dễ dàng? Ta cảm thấy chúng ta vẫn không nên gắt gao đem hy vọng đặt trên người nàng.”

Thiên Nhân trưởng lão nhíu nhíu mày.

Hắn thực thưởng thức nha đầu kia, nhưng cũng không đại biểu nàng có khả năng khống chế thánh thú Ẩn Môn! Bởi vì tính tình của thánh thú này không tốt, trong thiên hạ, nó cũng chỉ tương đối ngoan ngoãn ở trước mặt thánh nữ.

Tộc trưởng nhàn nhạt cười: “ Không thử xem sao biết nàng không được? Nàng là nữ nhi Ngọc nhi, thực lực khẳng định vượt qua Ngọc nhi, cho nên đối với nàng ta vẫn có tin tưởng rất lớn! Còn có, Thiên Nhân trưởng lão, vì khảo nghiệm nha đầu này, thân phận của nàng là nữ nhi thánh nữ không thể để người khác biết được, càng là không thế đối đãi quá đặc biệt với nàng! Bằng không, những người khác trong Ẩn Môn sẽ đoán ra thân phận đặc biệt của nàng, kể từ đó đồng nghĩa khảo nghiệm của nàng cũng sẽ đánh mất.”

“ Ta hiểu được,” Thiên Nhân trưởng lão thở dài nói, “ Ta sẽ dựa theo lời tộc trưởng mà làm, mà nàng có tư cách nhìn thấy thánh thú hay không, cũng phải nhìn xem nàng có thể thông qua khảo nghiệm.”

Rốt cuộc, tính tình thánh thú rất không tốt, nếu tùy tiện mang Cố Nhược Vân tiến đến gặp nó, tất nhiên sẽ chọc giận nó.

Vì thế tộc trưởng mới tiến hành khảo nghiệm trước, người duy nhất thông qua khảo nghiệm mới có thể nhìn thấy thánh thú.

“ Được, ngươi đi xuống đi,” tộc trưởng phất tay, nhàn nhạt nói, “ Chờ sau khi Cố Nhược Vân tiến vào trong tộc, không cần thiết phải đem nàng tới gặp ta, miễn cho những người khác bắt gặp được, ta muốn tự mình xem một chút năng lực của nha đầu này mạnh như thế nào! Đối với nàng, ta có tin tưởng rất lớn.”

Trên mặt tộc trưởng treo lên tươi cười, ngữ khí cũng ôn hòa đi rất nhiều.

Thật hiển nhiên, nàng vẫn rất xem trọng Cố Nhược Vân, hơn nữa nước phù sa không chảy ruộng ngoài, không phải sao? Tốt xấu gì Đông Phương Ngọc cũng là đệ tử của nàng, tự nhiên cũng hy vọng nữ nhi nàng có thể thành công không chế thánh thú!

..................

Hôm sau, nắng mới lên, trước của Ẩn Môn, hai gã đệ tử vẫn như cũ bảo hộ tại đây, chỉ là giờ phút này cả hai có chút hưng phấn, bởi vì Thiên Nhân trưởng lão bên trong Ẩn Môn từ trước đến nay đều là thần long không thấy đầu thế nhưng lại xuất hiện! Lại còn hình như đang chờ người nào.

Nhưng cũng không gây trở ngại cho hai cái đệ tử dang hướng Thiên Nhân trưởng lão lôi kéo làm quen, phải biết rằng cơ hội có thể nhìn thấy tộc trưởng quả thực rất ít, nếu chính mình có thể lấy lòng Thiên Nhân trưởng lão, nói không chừng có thể rời khỏi cửa lớn, không còn phải chờ đợi người khác ở chỗ này.

Thiên Nhân trưởng lão lại là một bộ dáng thất thần, ánh mắt không ngừng hướng về chân núi phía xa, cũng không nghe rõ hai tên gia hỏa này đang nói cái gì, chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, tùy tiện nói hai câu qua loa.

Nhưng mà khi nghe thấy hai câu này, lại làm hai gã đệ tử thụ sủng nhược kinh, hận không thể đi lên quỳ lạy.

Ban đầu, Thiên Nhân trưởng lão tính toán phái người đi đón Cố Nhược Vân, rồi lại sợ kẻ không có mắt làm nàng tức giận, cho nên suy nghĩ nửa ngày, vẫn là tự mình tiến đến cho an toàn.

Huống chi, nha đầu này thân là quán quân khảo hạch, bản thân mình tiến đến tiếp đãi hẳn không sai, cũng sẽ không bại lộ thân phận của nàng.

Đang lúc Thiên Nhân trưởng lão nôn nóng chờ đợi hết sức, vài đạo thân ảnh khoan thai tới muộn, làm đôi mắt hắn bỗng nhiên sáng lên một chút vội vàng tiến lên nghênh đón.

Cùng lúc đó, hai gã đệ tử canh cửa cũng phát hiện Cố Nhược Vân đi tới, tức khắc nhíu mày.

Bọn người kia như thế nào lại tới nữa? Chẳng lẽ bọn họ không lẫn vào được trong Ẩn Môn thì thề không bỏ qua? Hơn nữa, hiện giờ Thiên Nhân trưởng lão còn ở nơi này, nếu chính mình không cẩn thận để bọn người kia tiến vào Ẩn Môn, khẳng định trưởng lão sẽ gán cho tội danh làm việc tắc trách!

Nghĩ đến đây, hai gã đệ tử Ẩn Môn có chút bực bội, cười lạnh muốn mở miệng, trong phút chốc lại phát hiện Thiên Nhân trưởng lão hướng Cố Nhược Vân đi đến.

Bọn họ ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc của bọn họ chuyển động theo Thiên Nhân trưởng lão.
 
Chương 1374: Khiêu khích 2


Chẳng lẽ trưởng lão biết những người kia là gian tế muốn lẫn vào bên trong Ẩn Môn? Cho nên tính toán tự mình ra tay? Nhưng mà không đúng a~, trên mặt trưởng lão không có bất kỳ biểu hiện phẫn nộ nào, ngược lại còn mang theo tươi cười. hơn nữa khác thường ở chỗ Thiên Nhân trưởng lão lại tiến đến đứng ở đại môn, trong lòng bọn họ đột nhiên dâng lên cảm giác không ổn.

“ Thiên Nhân trưởng lão thế nhưng tự mình tới tiếp đón chúng ta, thật đúng là làm chúng ta thụ sủng nhược kinh.”

tuy lời nói là như vậy, nhưng tươi cười trên mặt Cố Nhược Vân trước sau vẫn nhàn nhạt, nhìn không ra bất cứ thần sắc kinh ngạc.

“ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão ha hả cười, “ Nghe các ngươi nói ngày hôm qua bị chặn ngoài cửa Ẩn Môn, miễn cho có người không biết tốt xấu,cho nên ta tự mình tiến đến một chuyến cho yên tâm, nha đầu, phòng của ngươi ta đã giúp ngươi chuẩn bị thật tốt, cùng ta đi vào thôi.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng khóe môi, dưới ánh mắt sợ hãi của hai gã đệ tử Ẩn Mô, chậm rãi đi vào trong Ẩn Môn.

Hai gã đệ tử kia hoàn toàn bị dọa hoảng, sau khi vài đạo thân ảnh kia biến mất cũng chưa phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác nhìn đám người Cố Nhược Vân biến mất, chợt một cổ khủng hoảng tràn ngập ở trong lòng, làm cho thân thể bọn họ run rẩy một chút.

Xong rồi xong rồi.

Mấy người này thật sự là khách của Ẩn Môn, mà bọn họ lại đem bọn họ cự tuyệt ngoài cửa.

Nghĩ đến kết quả này, hai gã đệ tử Ẩn Môn hận không thể đâm đầu chết, cũng là đền bù cho sai lầm phía trước.

............

“ Cố nha đầu, nơi này chính là chỗ ở ta an bài cho ngươi,” sau khi đem Cố Nhược Vân đến một khoảng sân, Thiên Nhân trưởng lão quay đầu, tươi cười đầy mặt nhìn chăm chú vào nàng, “ Một mảnh sân này đều là địa bàn của ngươi, hơn nữa ở chỗ này vô luận ngươi muốn làm cái gì cũng không ai đến quấy rầy ngươi, chẳng qua có một việc ta muốn báo với ngươi trước tiên.

“ Chuyện gì?” Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày hỏi.

“ Nha đầu, tuy nói ngươi đạt được quán quân khảo hạch nhưng chưa có tiếp nhận truyền thừa, còn cần xem biểu hiện của ngươi trong Ẩn Môn, chuyện này sẽ do tự tộc trưởng chúng ta khảo nghiệm, chờ ngươi thông qua khảo nghiệm, truyền thừa của Ẩn Môn chúng ta sẽ truyền cho ngươi,” Thiên Nhân trưởng lão nhìn Cố Nhược Vân, “ Bởi vì thực lực hiện tại của ngươi còn chưa đủ cường đại, vì để tiếp nhận truyền thừa thành công, cũng không còn cách nào khác.”

Quan trọng hơn là, tộc trưởng muốn khảo nghiệm nàng có tư cách gặp thánh thú hay không.

“ Ta hiểu được,” Cố Nhược Vân gật gật đầu, “ Vậy kế tiếp muốn ta làm cái gì?”

“ Ha ha,” Thiên Nhân trưởng lão cười hai tiếng, “ Cái gì ngươi cũng không cần làm, cứ ở trong Ẩn Môn tu luyện là được rồi, trong Ẩn Môn chúng ta linh khí tương đối nồng đậm, đối với tu luyện của ngươi sẽ có rất nhiêu chỗ tốt, hy vọng ngươi có thể nắm chắc cơ hội này.”

“ Được.”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, vân thanh phong đạm nói: “ Vậy sau đây ta sẽ đi tu luyện.”

Xác thật trong Ẩn Môn này linh khí rất nồng đậm, hơn nữa nếu dùng thêm Tụ Linh đan, có thể làm cho việc tu luyện của nàng tăng lên không ít.

“ Cố nha đầu, nếu ngươi có yêu cầu gì, có thể tùy thời đi viện trưởng lão tìm ta, ngươi là quán quân khảo hạch Ẩn Môn chúng ta, vô luận là ta hay là tộc trưởng đều rất xem trọng ngươi.”

Thiên Nhân trưởng lão cười ha ha hai tiếng, hữu hảo đối với Cố Nhược Vân nói: “ Hiện tại nếu ngươi không có chuyện gì nữa, ta liền rời đi trước.”
 
Chương 1375: Khiêu khích 3


Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, không có nói thêm cái gì nữa.

Thiên Nhân trưởng lão thấy vậy cũng không quấy rầy nàng, cười hai tiếng liền xoay người đi đến ngoài sân, rất nhanh biến mất trong tầm mắt nàng.

“ Chủ tử, ngươi cảm thấy lần này rốt cuộc Ẩn Môn muốn làm cái gì? Làm ngươi tiến vào Ẩn Môn tiếp nhận truyền thừa, lại còn phải qua khảo nghiệm  gì đó, ta cứ cảm thấy bọn họ có điểm bất thường.” Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng.

Rất hiển nhiên, hắn vẫn bởi vì chuyện của Mộ Sở mà chỉ cảm thấy phẫn nộ, cứ luôn cho rằng ngươi Ẩn Môn không có ai tốt.

Sở La trừng hắn một cái, châm chọc mỉa mai nói: “ Ngươi tự quản tốt chuyện mình cho tốt là được, chủ tử đã có suy tính, không cần ngươi nói thêm cái gì, huống chi ta không cho rằng người Ẩn Môn có thể hãm hại chủ nhân.”

Tử Ngọc hừ lạnh, không nói thêm cái gì.

Hai gia hỏa này từ nửa năm trước liền bắt đầu tranh phong, chỉ sợ cho đến bây giờ đều không có chút nào thay đổi, chỉ là nếu dụng tâm quan sát mà nói, có thể phát giác ánh mắt Sở La nhìn Tử Ngọc có chút khác thường.

“ Đi thôi.”

Cố Nhược Vân thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói: “ Chúng ta trở về tu luyện, nơi này vừa vặn có ba cái phòng, còn lại hai phòng các ngươi tự an bài cho mình.”

Sau khi nói xong lời này, Cố Nhược Vân liền hướng cửa phòng phía trước đi đến.....

Đương nhiên sau khi nàng tiến vào trong phòng liền bắt đầu tu luyện, mà khi nàng đã tới cảnh giới này, mọt khi tiến vào bên trong tu luyện liền quên mất thời gian, nếu không có tiếng cãi nhau truyền đến từ ngoài cửa, nàng cũng sẽ không nhanh chóng thoát khỏi trạng thái tu luyện.

“ Ôn Nhã, ngươi tới nơi này làm cái gì? Nơi này của chúng ta không chào đón ngươi!”

Âm thanh Tử Ngọc mang theo phẫn nộ, từ ngoài cửa truyền vào.

Bất quá, sau khi Cố Nhược Vân nghe thấy cái tên Ôn Nhã, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng, tiếp theo sau đó chậm rãi đứng dậy, đi ra trước mở cửa phòng.

Kẽo kẹt!

Theo một đạo âm thanh này vang lên, cửa phòng bị mở ra, ánh sáng ngoài phòng chiếu vào phòng, cũng đồng thời chiếu rọi trên dung nhan thanh lệ của Cố Nhược Vân.

Trong lòng Ôn Nhã có chút ghen ghét.
 
Chương 1376: Khiêu khích 4


So với một mảnh sân này của Cố Nhược Vân, nàng lại ở cùng với các đệ tử Ẩn Môn khác trong cùng một đại viện, cũng không có không gian thanh tĩnh như thế! Mà nếu không phải là Cố Nhược Vân, vị trí quán quân khảo hạch sẽ là của nàng, một mảnh sân rộng này cũng là của nàng!

Nàng hít sâu một hơi, nhìn về phía Cố Nhược Vân đẩy cửa phòng đi ra, trên dung nhan ưu nhã tuyệt mỹ nâng lên một mạt tươi cười thân thiện: “ Cố Nhược Vân, ta tới là cũng ngươi thương thảo một chút sự việc, hay là ta đi vào rồi nói tiếp?”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân liếc mắt nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: “ Như thế nào? lúc trước cho ngươi nếm thử tư vị còn chưa thấy đủ, hiện tại lại muốn tiếp tục? Nơi này của ta có trăm ngàn loại đan dược có thể đối phó ngươi, không biết ngươi sẽ lựa chọn loại nào?”

Sắc mặt Ôn Nhã biến đổi, nàng gắt gao nắm chặt tay mới ngăn chặn lửa giận trong lòng, trên dung nhân vẫn là ưu nhã mỹ lệ.

“ Cố Nhược Vân, bên trong Ẩn Môn chính là nơi xa lạ đối với chúng ta, nhất định phải đoàn kết, mới có thể đứng vững gót chân ở chỗ này,” Ôn Nhã cười cười nói, “ Ta biết lúc trước xác thật ta có làm sai một số việc, nhưng hết thảy đều là vì chức quán quân khảo hạch, kỳ thật nói tóm lại chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, vì sao phải chém giết nhau không thôi?”

Cố Nhược Vân cười lạnh lên: “ Không có thâm cừu đại hận? Chính là muốn ta đem từng hành động của Ôn gia của các ngươi nói ra? là ai năm đó mệnh lệnh cho Lâm gia bắt đi huynh trưởng ta, làm cha mẹ ta ly tán? cũng là ai nhiều năm qua vẫn không buông tha hắn như vậy? Hơn nữa còn muốn luyện chế hắn thành con rối?”

Nghe được lời nói của Cố Nhược Vân, dung nhan Ôn Nhã nháy mắt trở nên tái nhợt, nàng gắt gao cắn môi, biện giải cho chính mình: “ Cố Nhược Vân, ta thừa nhận Ôn gia chúng ta xác thật phải xin lỗi một nhà các ngươi! Nhưng hiện tại không phải một nhà các ngươi đã đoàn tụ hay sao? Cố Sanh Tiêu cũng bình yên vô sự, vì sao ngươi không buông tha ta? ngươi giúp ta giải trừ độc trên người, Ôn gia chúng ta có thể đáp ứng giúp ngươi đứng vững gót chân trong Ẩn Môn, huống chi muội muội ta còn phải gả cho tả sứ Ẩn Môn, chỉ cần tầng quan hệ này, ngươi cũng không cần phải lo lắng ngày sau bị ngươi khi dễ.”

Hiện giờ Ôn Nhã hiển nhiên không biết, Mộ Sở đã bị trách phạt vì Cố Nhược Vân, cũng chính bởi vì nàng không biết, mới có thể ở trước mặt Cố Nhược Vân nói ra những lời như vậy.

Mà thời điểm nàng nói ra lời này, đáy mắt hiện lên một đạo sát khí.

Chờ Cố Nhược Vân đem độc dược trên người giải đi, tất nhiên nàng có rất nhiều biện pháp đối phó Cố Nhược Vân!

Nhưng hôm nay, nếu chính mình đối với nàng bất lợi, đầu óc giống như bị người khác đánh đau đến lợi hại, linh hồn cũng có một loại đau đớn không chịu nổi. cho nên, nếu không thể giải độc, thì cả đời này của mình đều không thể báo thù!

“ Ôn Nhã, về sau trước khi muốn đối phó ta, trước nhất ngươi nên thu liễm lệ khí trên người của ngươi,” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, “ Nói cách khác, hơi thở trên người của ngươi đã đem mọi chuyện ngươi muốn làm bại lộ, hơn nữa ta cũng không có ngu xuẩn đến nỗi tự tìm phiền toái, nếu ta thật sự giúp ngươi giải độc, sợ là từ này về sau ta liền phải đối mặt với sự đuổi giết của Ôn gia không thôi! Vĩnh viễn không thể dừng lại!”

Sắc mặt Ôn Nhã lại biến đổi lần nữa, kinh ngạc nhìn về phía Cố Nhược Vân, tựa hồ không nghĩ tới nha đầu này có thể đem suy nghĩ của mình nhìn thấu.

“ Được a~, Ôn Nhã, đến bây giờ ngươi vẫn còn dám dán chủ ý lên chủ tử nhà ta,” Tử Ngọc phẫn nộ rồi, hai mắt trừng Ôn Nhã, “ Chủ tử của gia há là người ngươi có thể trêu chọc? thời điểm ở trên lôi đài ngươi nhận giáo huấn còn chưa đủ! Thật không biết loại người như ngươi lại không biết hối cải một chút, nếu trêu chọc chủ tử, ai cũng đều không cứu được ngươi!”

Thiên Bắc đại nhân yêu thương chủ tử như thế, sao cho phép có người đánh chủ ý lên nàng? Nếu việc này truyền vào tai Thiên Bắc đại nhân, toàn bộ Ôn gia đều sẽ gặp tai ương!

Rốt cuộc, thực lực của nam nhân kia quá mức khủng bố, trưởng thành cũng quá mức nhanh chóng, không tới bao lâu, phỏng chừng mấy cái gia tộc bảo hộ cũng không phải là đối thủ của nam nhân kia.

“ Cố Nhược Vân, ta không rõ lời ngươi nói là có ý gì,” Ôn Nhã đem cảm xúc trong mắt thu lại, ưu nhã cười cười, “ Ta chỉ muốn cùng ngươi liên hợp thôi! Nếu hai người chúng ta liên thủ lại, tất nhiên có thể đứng vững gót chân trong Ẩn Môn.”

Việc đã tới giờ phút này, trong mắt nàng dã không còn sát khí, mà thấy thế vào đó chính là một mảnh chân thành.

Trong lòng Cố Nhược Vân cười lạnh càng sâu, nếu không phải sớm biết cách làm người của Ôn Nhã, nói không chừng nàng sẽ bị ánh mắt tha thiết đó che mắt.

Đáng tiếc, không có người nào rõ ràng nữ nhân này cay độc thế nào hơn nàng.

Chỉ cần chính mình giải độc cho nàng, kế tiếp sẽ có bất tận phiền toái.

Nàng tự tin Ôn gia không thể giết được nàng, đáng tiếc nàng cũng không thể hủy diệt toàn bộ Ôn gia này, hiện tại vì không muốn tìm phiền toái, tất nhiên không thể giải độc cho Ôn Nhã!

“ Ôn Nhã, lúc trước Ôn gia các ngươi làm hại một nhà thê tử chúng ta ly tán, cũng nên biết sớm muộn gì sẽ có một ngày trả giá đắt,” Cố Nhược Vân nâng lên đôi mắt, ánh mắt nhàn nhạt dừng trên dung nhan Ôn Nhã nói, “ Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, chung quy có một ngày, ta sẽ để Ôn gia biến mất trên đời này.”
 
Chương 1377: Khiêu khích 5


Con ngươi Ôn Nhã lạnh xuống vài phần, dù sớm biết rằng nữ nhân Cố Nhược Vân này không dễ dàng khống chế như vậy, lại không nghĩ rằng nàng lại trực tiếp cự tuyệt, càng là không cho Ôn gia bọn họ mặt mũi.

Nghĩ đến đây, nàng hít sâu một hơi, trên mặt treo lên tươi cười ưu nhã: “ Cố Nhược Vân, ta cho rằng ngươi sẽ nghĩ trên phân thượng chúng ta cùng nhau tiến vào Ẩn Môn, sẽ đáp ứng cùng ta liên thủ, không nghĩ tới một người thông minh như ngươi, lại không lựa chọn cái gì tốt cho mình.”

Nàng nhìn Cố Nhược Vân, chậm rãi nói: “ Mặt khác, ta nói cho ngươi biết một việc, vốn dĩ truyền thừa Ẩn Môn chỉ có nhân tài trong Ẩn Môn đạt được, mỗi năm chỉ có một người được cơ hội này, nhưng hôm nay truyền thừa lại bị một ngoại nhân như ngươi đoạt lấy, trong Ẩn Môn có rất nhiều người không phục, lúc đó tất nhiên sẽ tiến đến khiêu khích ngươi, nếu ngươi cùng ta liên thủ, ta có thể nói tả sứ bảo hộ ngươi, nếu không trong Ẩn Môn không thân không thích này, chỉ sợ khó có thể sống sót.”

Tử Ngọc rất là tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Ôn Nhã, hắn vừa định nói bản thân Mộ Sở đã khó bảo toàn, lại bị âm thanh đạm nhiên như gió của Cố Nhược Vân đánh gãy.

“ Nếu ngươi tới tìm ta những việc này, hiện tại ngươi có thể trở về, ta không có hứng thú cùng người Ôn gia liên thủ.”

Dung nhan Ôn Nhã càng thêm lạnh lẽo, nàng cười lạnh một tiếng, tầm mắt giống như dao găm quét về phía Cố Nhược Vân.

“ Cố Nhược Vân, ta đã cho ngươi cơ hội, là tự ngươi không biết quý trọng, về sau đừng trách ta không giúp ngươi.”

Nói xong lời này, nàng cũng không do dự nhiều, xoay người hướng ngoài sân đi đến.

Rất nhanh đạo thân ảnh kia liền biến mất trong mắt những người khác.

Nhìn thân ảnh nàng rời đi, Cố Nhược Vân trầm mặc xuống dưới, thật lâu sau, nàng mới nói: “ Tử Ngọc, Sở La, một câu của Ôn Nhã nói cũng không sai, đệ tử Ẩn Môn đều rất nhìn trúng truyền thừa, vì để có cơ hội đạt được truyền thừa đều liều mạng nỗ lực, hiện giờ cơ hội này đã bị ta cướp mất, cho nên bọn họ sẽ không dễ dàng để chúng ta an ổn tu luyện, các ngươi hãy chuẩn bị tốt tùy thời ứng phó.”

Đừng nhìn người Ẩn Môn lánh đời nhiều năm, càng là một lòng đoàn kết, nhưng một môn phái đã có chiều dài lịch sử lâu như thế sao lại không có phân tranh? Chỉ khi bọn họ đối phó bên ngoài mới nhất trí đồng lòng, bên trong lại không giống như vậy đều có cạnh tranh.

Nếu một môn phái mất đi năng lực cạnh tranh, cũng cách hủy diệt không xa.

Chỉ có cạnh tranh, mới có thể làm cho các đệ tử bên trong môn phái nỗ lực tu luyện.

Hiện tại, đối với hết thảy, Thiên Nhân trưởng lão cũng đã ngầm đồng ý.

“ Chủ tử,” Tử Ngọc giật mình, nghi hoặc nhìn về phía Cố Nhược Vân, “ Ngày đó trưởng lão đối với ngươi giống như rất tốt, lời hắn nói phỏng chừng sẽ không có ai dám can đảm khó xử chúng ta, nói cách khác, tả sứ cũng sẽ không chịu trừng phạt nghiêm trọng như vậy.”

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: “ Thiên Nhân trưởng lão sở dĩ trừng phạt tả sứ, đó là vì tả sứ lợi dụng việc công trả thù riêng, chẳng những ngăn lại chúng ta tiến vào Ẩn Môn, càng là muốn ám hại chúng ta! Bất quá, sau khi ta tiến vào Ẩn Môn cùng những chuyện đó ta không có hứng thú, truyền thừa nhất định phải có được, nếu chúng ta ở trong Ẩn Môn mà những đệ tử đó không thể ứng phó nổi thì làm sao có thể thành công đạt được truyền thừa? Bởi vậy, nếu thực sự có đệ tử tìm tới, Thiên Nhân trưởng lão sẽ không xuất đầu vì chúng ta, quan trọng hơn là đã ngầm đồng ý hành vi này.”

“ Chủ tử, không phải sau này chúng ta sẽ rất phiền toái sao?” Tử Ngọc nhíu nhíu mày, lo lắng hỏi.

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, ngữ khí trước sau vẫn không cho là đúng nói: “ Đã tới rồi thì an tâm ở lại, nếu đệ tử Ân Môn thật sự đến khiêu khích, ta đây cũng không cần phải sợ hãi!”

Nghe được lời nói của Cố Nhược Vân, Tử Ngọc gật gật đầu: “ Chủ tử, ta hiểu được, thực sự nếu có người dám can đảm tìm tới, ta sẽ cho bọn họ biết sự lợi hại của Ma Tông chúng ta!”

Đang nói, một trận tiếng bước chân từ bên ngoài cửa truyền tới, thời điểm Cố Nhược Vân quay đầu lại, liền nhìn thấy một đám người mặc trang phục Ẩn Môn từ ngoài sân tiến vào.

Trong đám người kia, dẫn đầu chính là một nam tử thanh niên, mặt mày mang theo thần sắc kiêu căng, lạnh lùng nhìn mấy người Cố Nhược Vân trước mặt.

“ Các ngươi chính là thế lực đạt được quán quân trong khảo hạch lần này?” tầm mắt tên nam tử thanh niên kia từ trên người Cố Nhược Vân đảo qua mấy người Tử Ngọc, chợt nhìn thấy Sở La đứng phía sau Cố Nhược Vân.

Hắn xem ra, bên trong ba người này, thực lực của Sở La là cường đại nhất, hiện giờ đã tới cảnh giới Chí Tôn!

Cho nên, hiển nhiên Sở La chính là chủ tử của mấy người này.

“ Thật không biết lần này trưởng lão lại giở trò gì, truyền thừa là đồ vật trong Ẩn Môn chúng ta, sao lại vô cớ để người ngoài tiếp nhận! Làm hại những dệ tử ưu tú trong Ẩn Môn chúng ta tổn thất một cơ hội lớn như vậy.”

Khi nam tử thanh niên nói lời này, trong giọng nói để lộ thần sắc đố kỵ.

Hắn được xem là đệ tử tương đối xuất sắc nhất trong Ẩn Môn, vốn dĩ có hy vọng có thể đạt được truyền thừa, nhưng cố tình lại bị người ngoài lấy mất! Cho dù truyền thừa này ở trong tay các đệ tử Ẩn Môn khác, trong lòng hắn cũng sẽ không tức giận như vậy!

“ Ngươi cho rằng, trừ bỏ ngoài Ẩn Môn, những người khác không thể có được truyền thừa?”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhướng nhướng mày, cười như không cười nhìn về phía nam tử thanh niên.

Dựa theo lời Thiên Nhân trưởng lão nói trước đó, là một cường giả đem truyền thừa lưu lại nơi này, hơn nữa ra lệnh cho người Ẩn Môn trông giữ, cũng không phải là đem truyền thừa đưa cho người Ẩn Môn. Nhưng qua nhiều năm như vậy, người Ẩn Môn đã sớm đem truyền thừa làm của mình, không để người khác khinh nhờn!

“ Hừ!” nam tử thanh niên cười lạnh một tiếng, kiêu căng nói, “ Không sai! Truyền thừa vốn chính là của Ẩn Môn chúng ta, các ngươi không phải là người Ẩn Môn, dựa vào cái gì cùng đệ tử Ẩn Môn tranh đoạt cái truyền thừa này?”

Cố Nhược Vân nhún nhún vai: “ Nếu ngươi có ý kiến, ngươi cứ đi tìm trưởng lão Ẩn Môn, chuyện khảo hạch là do bọn họ an bài, ta chỉ may mắn có được vị trí quán quân.”

“ Ngươi.......”

Nam tử thanh niên sắc mặt hơi đổi.
 
Chương 1378: Khiêu khích 6


Hướng trưởng lão đề xuất ý kiến? Hắn có cái lá gan này sao? Nếu thực sự có cái lá gan này, cũng không cần tìm tới những người này gây phiền toái.

“ Ta không có hứng thú cùng ngươi nói chuyện!” nam tử thanh niên trào phúng mở miệng, đem tầm mắt chuyển hướng về phía Sở La đứng phía sau Cố Nhược Vân, “ Ngươi hẳn là chủ tử Ma Tông, chẳng lẽ Ma Tông các ngươi không có quy tắc như vậy, thế nhưng để một cấp dưới chen vào nói ở chỗ này? Nếu là ở Ẩn Môn của chúng ta, khi các trưởng lão nói chuyện, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào nói một lời! Bằng không liền phải chịu xử phạt trong tộc! Nhưng ta thật sự khó tưởng tượng, Ma Tông các ngươi lại không có quy tắc!”

Sở La nhìn nam tử thanh niên như nhìn một kẻ ngốc, trên gương mặt tinh xảo nâng lên một mạt tươi cười trào phúng: “ Xác thật Ẩn Môn các ngươi rất có quy tắc, ai là chủ tử cũng không phân biệt rõ liền xuất khẩu cuồng ngôn, loại quy tắc này Ma Tông chúng ta không học được.”

Bá!

Khuôn mặt nam tử thanh niên nháy mắt liền trở nên lạnh băng, trong con ngươi kiêu căng lộ ra lửa giận.

Gia hỏa này có ý tứ gì?

Nói hắn cái gì mà thân ai là chủ tử cũng không phân biệt rõ ràng?

Chẳng lẽ.........
 
Chương 1379: Khiêu khích 7


Đột nhiên, nam tử thanh niên phản ứng lại, trên dung nhan anh tuấn thập phần khó coi, ý tứ của gia hỏa này chính là nữ nhân bất quá mới tới cảnh giới Siêu Phàm kia, là chủ tử của bọn họ?

Nghĩ đến đây, sắc mặt của hắn càng thêm xanh mét, ánh mắt khiêu khích chuyển hướng về phía Cố Nhược Vân, trầm giọng hỏi: “ Chủ tử Ma Tông chính là ngươi?”

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, không tỏ ý kiến.

Trông thấy tươi cười của nàng, nam tử thanh niên đột nhiên giật mình, hóa ra chính mình thế nhưng nhận sai người!

Bất luận kẻ nào cũng sẽ đem người có thực lực cao cường là chủ tử, mà những người khác có thực lực không bằng thì làm hạ nhân!

Nhưng ai có thể nghĩ đến, Cố Nhược Vân chỉ là một cảnh giới Siêu Phàm, cư nhiên sẽ có cường giả thực lực Chí Tôn đi theo nàng.

“ Hừ!” nam tử thanh niên thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại, hừ một tiếng nói, “ Nếu ngươi là chủ tử Ma Tông, ta đây muốn cùng ngươi tỷ thí! Ta thật muốn nhìn xem ngươi có thực lực gì mà đạt được truyền thừa Ẩn Môn chúng ta!”

Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến truyền thừa lại bị người ngoài đoạt được, nam tử thanh niên rất là không cam lòng, hận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem người trước mặt này quăng ra ngoài!

“ ngươi muốn như thế nào?”

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày, nhàn nhạt hỏi.

“ Rất đơn giản, ta hướng ngươi khiêu chiến!”

Nam tử thanh niên chỉ vào Cố Nhược Vân, cao ngạo nâng cằm, lạnh lùng nói: “ Nếu cả ta ngươi cũng đánh không lại, thì có tư cách gì tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn chúng ta, cho nên ta muốn ngươi lập lời hứa, nếu ngươi tỷ thí thua, ngươi sẽ rời đi Ẩn Môn vĩnh viễn không được bước vào nơi này nửa bước.”

Cố Nhược Vân nhìn nam tử thanh niên hỏi: “ nếu là ta thắng?”

“ Ha ha,” nam tử thanh niên cười lạnh một tiếng, trào phúng nói, “ nếu là ngươi chiến thắng ta, ta sẽ vì vô lễ hôm nay hướng ngươi xin lỗi, hơn nữa từ đây về sau mặc cho ngươi sai sử.”

Ngụ ý, nếu Cố Nhược Vân có thể chiến thắng hắn, hắn cam tâm tình nguyện trở thành tiểu đệ của nàng.

Nhưng mà có khả năng này sao?

Cố Nhược Vân chỉ là cảnh giới Siêu Phàm hậu kỳ mà thôi, mà không lâu trước đó hắn đã đạt được cảnh giới Chí Tôn!

Khoảng cách giữa Siêu Phàm cùng Chí Tôn, hầu như là khoảng cách rất xa, vô luận như thế nào cũng không thể siêu việt hơn.

Cũng chính là nguyên nhân hắn dám can đảm tự tin như thế.
 
Chương 1380: Khiêu khích 8


Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, vân thanh phong đạm nói: “ Thời gian và địa điểm tự ngươi định đoạt.”

“ Ba ngày sau,” trong con ngươi của nam tử thanh niên hiện lên một đạo ánh sáng, từ trên cao nhìn xuống Cố Nhược Vân đứng trước mặt, “ Ta cho ngươi thời gian chuẩn bị ba ngày, đương nhiên trong vòng ba ngày này ngươi vẫn có cơ hội đổi ý, chỉ cần ngươi hối hận, ta có thể buông tha ngươi, nhưng đầu tiên là ngươi phải chủ động rời đi Ẩn Môn.”

Nữ nhân này cho dù là quán quân khảo hạch thì tính là cái gì? Còn không phải những người bên ngoài đều là một đám phế vật! Cùng thiên tài chân chính không thể so sánh. Nếu hiện giờ bọn họ đã ở bên trong Ẩn Môn, đương nhiên hắn muốn cho bọn họ hiểu rằng thiên tài chân chính là như thế nào.

Cố Nhược Vân cười khẽ, không cho là đúng nói: “ Tỷ thí ở đâu?”

“ Liền ở trong quảng trường luận võ Ẩn Môn chúng ta,” ánh mắt nam tử thanh niên để lộ ra thần sắc cuồng ngạo, hiển nhiên không đem Cố Nhược Vân để vào mắt, “ Ba ngày sau, ta sẽ ở quảng trường luận võ chờ ngươi, ta cũng muốn ngươi hiểu rõ chênh lệch của đệ tử Ẩn Môn với người bên ngoài là như thế nào.”

Theo giọng nói nam tử thanh niên rơi xuống, Sở La cùng Tử Ngọc phẫn nộ đầy mặt, nhưng mà Cố Nhược Vân vẫn không nói gì, bọn họ không dám xúc động tiến lên, để tránh tạo phiền toái cho nàng.

“ Ba ngày sau ta sẽ đến, hiện tại nếu ngươi không còn việc gì có thể rời đi.”

Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, nhìn về phía nam tử thanh niên: “ Ta biết bên trong Ẩn Môn các ngươi có rất nhiều người không phục đối với ta, một khi đã như vậy, vào ngày đó ta có thể triển khai đại hội luận võ, bất luận người nào không phục đều có thể hướng ta khiêu chiến, ai đến ta cũng không cự tuyệt! Tử Ngọc, Sở La, chúng ta đi thôi.”

Nói xong lời này, Cố Nhược Vân chậm rãi xoay người, hướng trong phòng đi vào.

Thời điểm tiếng đóng cửa phịch một tiếng vang lên, nam tử thanh niên mới phục hồi tinh thần lại, ánh mắt càng thêm lạnh lùng, mặt không biểu tình hừ lạnh một tiếng: “ Cuồng vọng đến cực điểm! Một cái nữ nhân Siêu Phàm hậu kỳ mà thôi, cũng muốn khiêu chiến tất cả đệ tử Ẩn Môn? Thật không biết tự lượng sức, ta thật muốn nhìn xem nàng có cái bản lĩnh gì!”

...................

Cố Nhược Vân cùng đệ tử Ẩn Môn đánh cược, nháy mắt lan truyền trong toàn bộ Ẩn Môn.

Không chỉ Ôn Nhã là người cùng Cố Nhược Vân đồng thời tiến vào Ẩn Môn đã biết chuyện này, liền đến tộc trưởng trước sau không ra khỏi cửa cũng đã nghe nói qua.

Hiện tại, bên trong từ đường, lão bà đầu bạc ngồi ngay ngắn trên mặt đất, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Thiên Nhân trưởng lão, âm thanh lộ ra một loại cảm giác tang thương: “ Thiên Nhân trưởng lão, ta nghe nói Vân Ngạn hướng Cố nha đầu khiêu chiến?”

“ Không sai,” Thiên Nhân trưởng lão gật gật đầu, “ Vốn dĩ năm nay Vân Ngạn có hy vọng đạt được tiếp nhận truyền thừa, lại không nghĩ rằng bị Cố nha đầu cướp đi, hắn không phục, cho nên liền hướng Cố nha đầu khiêu chiến, muốn mượn cơ hội này làm nàng rời đi Ẩn Môn, tộc trưởng, chuyện này chúng ta có muốn ngăn cản hay không? Rốt cuộc thực lực của Vân Ngạn đã tới cảnh giới Chí Tôn, mà Cố nha đầu chỉ mới đi vào Siêu Phàm hậu kỳ.”

Tộc trưởng trầm mặc nửa ngày hỏi: “ Cố nha đầu có tiếp nhận khiêu chiến không?”

Nghe được câu hỏi này, Thiên Nhân trưởng lão liền nhịn không được lộ ra một tia cười khổ, bất đắc dĩ thở dài nói: “ Nói đến chuyện này, ta cũng không hiểu rõ trong lòng Cố nha đầu rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nếu nàng không tiếp nhận khiêu chiến, truyền thừa lần này vẫn là của nàng, bất cứ kẻ nào cũng không lay động được địa vị của nàng, nhưng nàng lại cố tình tiếp nhận khiêu chiến, vạn nhất bại bởi Vân Ngạn, cuối cùng nên làm thế nào mới được? Cho nên, tộc trưởng, chúng ta nhân lúc bọn họ còn chưa có tỷ thí liền ngăn cản trận thi đấu này! Nói cách khác, Cố nha đầu cũng không phải rời khỏi Ẩn Môn.”

Tuy nói Thiên Nhân trưởng lão đối với Cố Nhược Vân rất tán thưởng, cũng là thiến của của nàng làm cho khiếp sợ.

Nhưng mà, Chí Tôn sơ kỳ cùng Siêu Phàm hậu kỳ chênh lệch quá lớn, căn bản những người khác không thể bước qua, Cố Nhược Vân tiếp nhận khiêu chiến lần này cũng đồng nghĩa với việc từ bỏ truyền thừa. Bởi vậy, Thiên Nhân trưởng lão mới có biểu hiện bất đắc dĩ như thế.

“ Không,” tộc trưởng trầm ngâm trong chốc lát, lắc đầu nói, “ Nếu Cố nha đầu đã đáp ứng khiêu chiến, lúc này đây chúng ta cũng nên xem diễn, ngươi cũng không cần xuất đầu lộ diện vì nàng, ta tin tưởng nữ nhi Ngọc nhi tất nhiên sẽ kế thừa phẩm chất của nàng, hơn nữa, cũng đúng lúc thông qua lần thi đấu này chúng ta nhìn xem một chút năng lực Cố nha đầu mạnh như thế nào.”

Nguyên nhân chính vì nàng là nữ nhi Đông Phương Ngọc, tộc trưởng mới có thể tín nhiệm nàng như thế.

Thiên Nhân trưởng lão có chút kinh ngạc với quyết định của tộc trưởng, nhưng mà tộc trưởng đã mở miệng, hắn cũng không nói thêm cái gì, chỉ là trong lòng tràn ngập lo lắng như cũ, một đôi mắt già tràn ngập sầu lo.

“ Thiên Nhân trưởng lão, ngươi đi xuống trước, nhớ rõ chuyện này không cần phải nhúng tay, ta tin rằng nữ nhi của Ngọc nhi sẽ có năng lực giải quyết,” tộc trưởng dừng một chút nói, “ Huống chi, liền những việc này nàng không thể giải quyết, ngươi cho rằng nàng có thể tiếp nhận truyền thừa thành công sao?”
 
Chương 1381: Khiêu khích 9


Thiên Nhân trưởng lão trầm mặc xuống.

Thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu: “ Tộc trưởng, ngươi nói cũng không sai, mặc dù Cố nha đầu thiên phú mạnh mẽ, nhưng không có năng lực giải quyết phiền toái, chỉ sợ nàng cũng không đảm đương nổi trọng trách này, ta hiểu rõ nên làm thế nào.”

Hắn củng củng nắm tay, sau đó liền xoay người rời khỏi từ đường.

Sau khi Thiên Nhân trưởng lão rời khỏi, tộc trưởng lần nữa nhắm lại đôi mắt tiến vào bên trong tu luyện...

...........

Bên trong chỗ ở của các đệ tử Ẩn Môn, Ôn Nhã bưng lên chén trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rồi đặt lại lên bàn, trên khuôn mặt ưu nhã mang theo ánh sáng người nhìn không hiểu, bên môi nâng lên độ cong.

“ Vừa rồi ngươi nói chính là sự thật? Cố Nhược Vân tiếp nhận khiêu chiến với đệ tử Ẩn Môn?”

Nghe vậy, thị vệ trẻ tuổi đứng phía sau Ôn Nhã củng củng nắm tay nói: “ Bẩm báo tiểu thư, xác thật thuộc hạ đã nghe thấy các đệ tử Ẩn Môn đang thảo luận chuyện này, hiện giờ phỏng chừng trong toàn bộ Ẩn Môn không ai không biết, thuộc hạ cũng là từ trong miệng bọn họ mới biết được tin tức này, hơn nữa Cố Nhược Vân còn hứa hẹn nếu chính nàng thu trong thi đấu sẽ tự rời đi Ẩn Môn.”

Ánh mắt Ôn Nhã lập lòe: “  Đệ tử Ẩn Môn hướng Cố Nhược Vân khiêu chiến đã ở cảnh giới gì?”

Thị vệ tiếp tục bẩm báo nói: “ Nghe nói đệ tử Ẩn Môn kia đã tới cảnh giới Chí Tôn, bên trong Ẩn Môn cũng là nhân vật thiên tài!”

Chí Tôn?

Tươi cười trên mặt Ôn Nhã càng sâu, phảng phất lầm bầm lầu bầu nói: “ Cố Nhược Vân, ngươi cự tuyệt cùng ta hợp tác, kế tiếp nên đối mặt với tình huống này để giác ngộ! Ôn Anh, mấy ngày nay tả sứ ở nơi nào, ngươi có tìm hiểu rõ ràng không?”

Sau khi nghe được lời này, thị vệ được xưng là Ôn Anh kia thật cẩn thận nhìn Ôn Nhã: “ Đại tiểu thư, thuộc hạ đã tìm hiểu rõ ràng, tả sứ đại nhân giống như đắc tội Thiên Nhân trưởng lão, bị đóng cửa bế quan, sợ là trong khoảng thời gian ngắn không thể đi ra.”

Bị nhốt lại?

Ôn Nhã ngẩn người, chợt đem tin tức này trong đầu quăng ra ngoài, nhẹ nhàng nâng khóe môi, ánh mắt hàm chưa tăm tối: “ Được, cho dù không có tả sứ hỗ trợ, bằng vào năng lực của ta đứng vững gót chân trong Ẩn Môn cũng không có gì quá khó khăn, chỉ là Cố Nhược Vân đáng giận kia dám hạ độc ta, làm hại ta không thể có bất luận suy nghĩ xấu nào đối với nàng, bằng không sẽ là đau đớn không thể chịu được! Bất quá, một ngày nào đó, ta sẽ làm cho nàng tự mình giúp ta giải độc!”

Ôn Nhã gắt gao cắn răng, dù cho trong lòng nàng hận đến phát cuồng, lại một chút không dám mắng Cố Nhược Vân, nếu không một khí ý tưởng đó xuất hiện, đau nàng đau đến vỡ toạc ra, đau đến lợi hại.

Nếu không phải bị loại độc này hạn chế, căn bản Cố Nhược Vân không phải là đối thủ của nàng!

Hơn nữa, nếu không phải nữ nhân kia kiêng kỵ Ôn gia, chỉ sợ cũng không hạ độc đối với mình!
 
Chương 1382: Khiêu khích 10


Đương nhiên, Ôn Nhã không biết chính là Cố Nhược Vân cũng không sợ hãi Ôn gia, chỉ cần nàng muốn chạy trốn, Ôn gia cũng đuổi không kịp nàng, nhưng nàng lại không thể không suy xét đến những thân nhân trên đại lục, hơn nữa nàng không nghĩ trêu chọc Ôn gia để chuốc lấy phiền toái.

Ôn Nhã hít sâu một hơi, đáy mắt hiện lên một ánh sáng lạnh: “ Ôn Anh, ngươi đi xuống đi, có tin tức gì lại đến bẩm báo ta.”

“ Tiểu thư,” Ôn Anh trầm mặc nửa ngày, thật lâu sau mới chậm rãi nói, “ Ta còn nghe được một tin tức nhỏ, chỉ là không biết có chính xác hay không,, hiện tại mới do dự có nên bẩm báo tiểu thư.”

“ Cùng Cố Nhược Vân có quan hệ?” Ôn Nhã nhăn lại mày liễu.

Hiện tại, nàng cũng chỉ có hứng thú với tin tức có liên quan tới Cố Nhược Vân.

“ Vâng,” Ôn Anh cung kính trả lời nói, “ Ta nghe theo như lời đệ tử Ẩn Môn nói, lần này Cố Nhược Vân đạt được vị trí quán quân khảo hạch, theo lý mà nói vừa tiến vào Ẩn Môn sẽ lập tức tiếp nhận truyền thừa, nhưng những trưởng lão Ẩn Môn lại không có dẫn nàng đến chỗ truyền thừa trước, mà là tùy ý an bài chỗ ở, cho nên bọn họ đều suy đoán, những trưởng lão Ẩn Môn phỏng chừng là không hài lòng với Cố Nhược Vân, cũng không muốn cho nàng tiếp nhận truyền thừa.”

Hắn dừng một chút, tiếp tục nói: “ Hơn nữa, lần này đệ tử Ẩn Môn hướng Cố Nhược Vân khiêu chiến, cũng không có trưởng lão đứng ra ngăn chặn, có lẽ là trưởng lão muốn nhờ những đệ tử Ẩn Môn ra tay làm Cố Nhược Vân chủ động từ bỏ truyền thừa, rốt cuộc môn phái Ẩn Môn lớn như thế nếu làm việc mà không tính toán gì hết sẽ gặp miệng lưỡi người đời, vì vậy mới đem nàng an bài trong một viện riêng, cũng là vì mặt mũi! Không thể để những người khác trong Đệ Nhất thành biết Ẩn Môn bạc đãi quán quân, bởi vậy những trưởng lão đó đang chờ một cái cơ hội, một khí Cố Nhược Vân thua trong tỷ thí, cũng có thể tự mình từ bỏ truyền thừa!”

Con ngươi Ôn Nhã lập lòe vài cái, một mạt vui sướng từ đáy mắt lóe qua.

“ Nếu Cố Nhược Vân từ bỏ truyền thừa, có phải chứng minh ta còn có cơ hội hay không?”

Lúc này Ôn Nhã cũng đã bị lòng tham chính mình làm cho mờ mắt, cho dù Cố Nhược Vân không có duyên với truyền thừa, trong Ẩn Môn lại có nhiều đệ tử như vậy, vô luận là ai cũng có thể tiếp nhận truyền thừa cũng không tới phiên nàng.

Nhưng mà hiện giờ trong đầu nàng chỉ toàn nghĩ về cái truyền thừa kia, cũng đánh mất năng lực phán đoán.

Mấy ngày hôm trước, nàng cũng đã âm thầm thông qua tả sứ hỏi thăm rõ tình hình bên trong Ẩn Môn, đừng nhìn mỗi cái đệ tử tiếp nhận qua truyền thừa thì thực lực đều tiến bộ vượt bậc, nhưng mà Ôn Nhã lại biết bọn họ tiếp nhận truyền thừa thất bại!

Tiếp nhận truyền thừa thất bại lại có hiệu ứng oanh động như vậy, một khi thành công sẽ trở nên cường đại cỡ nào?

Lúc đó, khắp đại lục đều sẽ bị nàng đạp dưới chân!

Hơn nữa, một khi tiếp nhận truyền thừa thành công, nhất định người Ẩn Môn sẽ lau mắt mà nhìn nàng, nói không chừng nàng còn có cơ hội bò lên vị trí thiếu chủ Ẩn Môn! Bởi vì Ẩn Môn nhiều đệ tử thiên tài như vậy đều không thể tiếp nhận truyền thừa, nếu nàng có được, như thế nào người Ẩn Môn không coi trọng nàng?

“ Cố Nhược Vân, không phải ngươi rất mạnh sao, thì tính là thế nào? Truyền thừa này nhất định thuộc về ta!” Đáy mắt Ôn Nhã hiện lên một đạo hung ác, không còn ưu nhã như trước, âm thanh đều mang theo vài phần âm trầm, “ Không có kẻ nào sau khi đắc tội Ôn Nhã ta, còn có thể bình yên vô sự sống sót! Chờ sau khi ta tiếp nhận truyền thừa thành công, đừng nói là ngươi, sợ là đến thánh nữ Ẩn Môn cũng phải cho ta ba phần mặt mũi!”

Nói không chừng, toàn bộ Ẩn Môn cũng sẽ là của nàng.

Tựa hồ đối với tính cách của Ôn Nhã rõ như lòng bàn tay, Ôn Anh thấy nàng hung ác cũng không có phản ứng gì.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom