Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1223: Phong Cốc 16


" Phụ thân!"

Sắc mặt Phong Tiêu Tiêu thay đổi, trong mắt đẹp xuất hiện một tia tàn nhẫn: " Chúng ta không thể tiếp tục chờ được, hiện tại nhất định phải bắt giữ Cố Nhược Vân, ta tin nàng còn chưa có đi xa! Vạn nhất nàng chạy thoát, chờ đợi sẽ là tai họa cho toàn bộ Phong Cốc, nữ nhân kia thiên phú quá mức đáng sợ, nếu để nàng trưởng thành, Phong trưởng lão căn bản không làm gì được nàng, cho nên nữ nhi khẩn cầu phụ thân hạ lệnh đuổi giết Cố Nhược Vân, hơn nữa để Phong Ngọc Thanh xuống mồ an nghỉ!"

Thình thịch!

Sau khi Phong Tiêu Tiêu nó xong lời này, liền vội vàng quỳ trên mặt đất, khuôn mặt bình tĩnh nói.

" Khẩn cầu cốc chủ đuổi giết hung thủ, vì nhị thiếu gia báo thù rửa hận!"

Đám người Bạch lão cũng quỳ xuống, khẩn cầu nói.

" Đủ rồi!" cốc chủ phất phất tay, ngữ khí uy nghiêm vang lên trong phòng, " Cho dù đuổi giết nàng, Phong Ngọc Thanh cũng không có khả năng sống lại, một khi đã như vậy, ngựa chết cứ coi như ngựa sống! Ta tạm thời tin tưởng bọn họ một lần, nhưng nếu sau ba ngày nàng còn chưa có xuất hiện, ta đây sẽ làm nàng hiểu rõ đắc tội Phong Cốc kết cục bị thảm như thế nào! mặc dù chân trời góc biển, thiên đường hay địa ngục, ta đều sẽ đuổi giết nàng, không chết không ngừng!"

Oanh!

Khí thể trên người cốc chủ cuồn cuộn phát tán, đem cái bàn trước mặt đánh nát, ánh mắt hắn tràn ngập lạnh lẽo,trong âm thanh tràn đầy sát khí.

Phong trưởng lão rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra,hoàn hảo thành công bảo vệ nhị thiếu gia, hiện tại cũng chỉ đợi nàng trở về.....

Sư phụ, hy vọng ngươi đừng làm ta thất vọng....

Phong trưởng lão nhẹ nhàng rũ mắt xuống, ở trong lòng âm thầm nói một câu.

" Đại tiểu thư!"

Bạch lão quay đầu nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu, sau khi nhìn thấy sắc mặt nữ tử thập phần khó coi, trong lòng không nhịn được đánh bộp một cái.

Phong Tiêu Tiêu không nói gì, nhẹ nhàng mấp máy môi, ánh mắt mềm nhẹ ban đầu trở nên lạnh lẽo vạn phần, trên dung nhan thanh tú đoan trang cũng không còn nhu mì thay vào đó là đường cong lạnh nhạt....

Hiện tại ánh mắt mọi người đều dừng trên Phong Ngọc Thanh, hiện tại trừ bỏ Bạch lão bên cạnh nàng, ngoài ra cũng không còn ai thấy được biểu tình nàng, tất nhiên sẽ một lần nữ cân nhắc tính cách Phong Tiêu Tiêu một chút...

.........

Ba ngày, thời gian thoáng qua.

Trong phòng luyện đan, Cố Nhược Vân lau chùi mồ hôi trên trán, hiện tại cũng đã qua ba ngày, cũng là thời điểm ta nên đi Bắc Uyển cho Phong Ngọc Thanh ăn cái này, nếu để thêm nữa sợ là ngân châm sẽ mất đi hiệu lực."

Phỏng chừng toàn bộ người Phong Cốc đều không có nghĩ đến, Cố Nhược Vân căn bản là không có rời đi Phong Cốc, mà là trốn ở trong nhà Phong trưởng lão dốc lòng luyện chế Hoàn Hồn đan.

Sau khi thu hồi đan dược, Cố Nhược Vân không có chần chờ liền xoay người hướng bên ngoài đi ra....

Nhưng mà, khoảnh khắc Cố Nhược Vân vừa đi tới Bắc Uyển, liền cảm nhận được một tia dị dạng, làm bước chân nàng hơi hơi cứng lại, cuối cùng vẫn cất bước đi tới...

.............

Bên trong phòng, thời gian ba ngày trôi qua, Phong trưởng lão càng thêm nôn nóng đầy mặt, không ngừng đi qua đi lại, đôi con ngươi thường xuyên lướt nhìn ngoài cửa, biểu hiện thần sắc lo âu.

" Phong trưởng lão, ta thấy là nàng sẽ không tới."

Bạch lão cười lạnh một tiếng, trào phúng nói.

Cảm nhận được hơi thở quanh thân cốc chủ càng thêm rét lạnh, lòng Phong trưởng lão càng thêm cấp bách, trong lòng không ngừng cầu nguyện, hy vọng Cố Nhược Vân mau mau trở về. vào ba ngày trước, hắn đã lập lời thề, nếu Cố Nhược Vân không trở lại mà nói, chỉ sợ tính mạng của mình cũng khó giữ được.
 
Chương 1224: Phong Cốc 17


Chỉ là, Phong trưởng lão lại không nghĩ tới, chính mình có một ngày đem vận mệnh phó thác cho một nữ tử trẻ tuổi.

Đây là chuyện căn bản lúc trước hắn chưa từng nghĩ tới.

Kẽo kẹt!

Thời điểm Phong trưởng lão càng ngày càng nôn nóng, cánh cửa đóng chặt rốt cuộc đẩy mở ra, tiếp theo nữ tử một thân thanh y từ ngoài cửa chậm rãi tiến vào, xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.

Khoảnh khắc khi nhìn thấy Cố Nhược Vân, nước mắt Phong trưởng lão thiếu điều chảy ra, trời biết trong vòng ba ngày này hắn thừa nhận áp lực như thế nào? thỉnh thoảng còn phải chịu khí lạnh từ người cốc chủ phát ra làm hắn kinh hách cỡ nào, còn phải chịu lời nói lạnh nhạt của Bạch lão, càng là lo lắng hãi hùng cho Phong Ngọc Thanh.

Hắn chưa từng kích động như bây giờ, lúc này nghiễm nhiên Cố Nhược Vân giống như mẹ ruột hắn, làm hắn thiếu chút nữa quỳ xuống.

" Ngươi rốt cuộc đã tới."

Hắn run rẩy nhìn về phía Cố Nhược Vân, trong mắt tràn đầy hưng phấn, lời nói ra lại bất đắc dĩ: " Ngươi mà không tới, ta liền bị những người này giết đi."

Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, tầm mắt nhìn mọi người chen đầy nhà, ánh mắt của nàng tạm thời dừng trên người Phong Tiêu Tiêu một chút, chợt liền thu trở về, lại lần nữa nhìn về phía Phong trưởng lão: " Những chuyện ta giao cho ngươi đã làm thế nào? có người nào động qua ngân châm chưa?"

Phong trưởng lão hung hăng gật đầu: " chuyện ngươi giao cho ta đã thành công hoàn thành, ngân châm hiện tại vẫn như lúc đầu ngươi rời đi, không có một chút xê dịch, xin yên tâm đi."

" Được, hiện tại ta liền cứu hắn."

Cố Nhược Vân chậm rãi hướng phía giường Phong Ngọc Thanh đi tới, dùng ngón tay đem bờ môi hắn mở ra, đem đan dược bỏ vào.

Đan dược này khi tiến vào miệng Phong Ngọc Thanh, biến thành một dòng nước trong, trực tiếp chạy vào nội tạng.

Oanh!

Một cỗ lực lượng từ trên người Phong Ngọc Thanh bùng lên, toàn bộ thân thể hắn ở trên giường chấn động một chút, giống như bị điện giật.

" Chờ ta nhổ ngân châm xuống, hắn có thể tỉnh lại, Hoàn Hồn hoa lúc trước hút đi linh lực cũng sẽ chậm rãi khôi phục."

Sau khi Cố Nhược Vân nói xong lời này, liền rút từng ngân châm trên người Phong Ngọc Thanh xuống.

Từ khi Cố Nhược Vân tiến vào căn phòng cho tới bây giờ, cốc chủ không nói một lời, nhưng mà tầm mắt hắn trước sau vẫn nhìn chằm chằm động tác của thanh y nữ tử, khi thế trên người càng thêm cường đại, trên dung nhan lạnh lùng một mảnh lạnh lẽo.

Hắn đặt tay trên tay cầm ghế dựa, không tự chủ được nắm thật chặt, trong con ngươi tràn đầy sắc bén.

Nếu sau khi ngân châm nàng nhổ xuống mà Thanh nhi vẫn không tỉnh lại, tất nhiên hắn muốn nữ nhân này chôn cùng!

Phong Tiêu Tiêu cắn cắn môi, sắc mặt rất là khó coi, suy nghĩ của nàng cùng những người khác không giống nhau, nàng hy vọng Phong Ngọc Thanh không tỉnh lại! Phong Ngọc Thanh mà chết đi, vô luận là Cố Nhược Vân hay là Phong trưởng lão, chắc chắn đều phải chết trong tay phụ thân!

Bang!

Cố Nhược Vân giơ tay lên, đem một cây ngân châm cuối cùng khí phách lấy ra, lấy ra khăn tay chậm rãi gom lại, chợt nàng đứng dậy, nhàn nhạt nâng khóe môi: " Được, đã thành công."

Bá!

Cốc chủ đột nhiên đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam tử nằm trên giường, một khắc kia hô hấp của hắn không tự chủ được dồn dập, trong đôi mắt tràn ngập thần sắc chờ mong.

Có thể nhìn thấy được, đối với nhi tử duy nhất, cốc chủ vẫn rất thương yêu, cho dù ác danh của hắn truyền xa hay hắn là một phế vật...

Trên giường, đôi mắt nhắm chặt của nam tử dưới ánh mắt của mọi người, thong thả mở ra, con ngươi hắn có chút mê mang, tựa hồ không rõ đã xảy ra chuyện gì. Nhưng khi nhìn thấy mọi người đứng xung quanh mép giường, hắn sửng sốt một chút, tầm mắt cũng trở nên rõ ràng hơn.
 
Chương 1225: Phong Cốc 18


" Phụ thân, ngươi như thế nào ở chỗ này?"

Phong Ngọc Thanh giãy giụa ngồi dậy, sắc mặt còn mang theo tái nhợt ban đầu: " Hơn nữa, còn có nhiều người như vậy..."

" Thanh nhi."

Sau khi nhìn thấy nam tử mở to mắt, trong lòng cốc chủ vui vẻ, thân thể chợt lóe tới trước giường, gắt gao cầm tay Phong Ngọc Thanh, kinh hỉ nói: " Ngươi không có việc gì? ngươi thật sự không có việc gì? Ta còn tưởng rằng ngươi đã...."

" Phụ thân," Phong Ngọc Thanh nhẹ nhàng cười, " Xin lỗi, ta muốn khôi phục thực lực, cho nên khiến cho Cố Nhược Vân đại sư tới giúp ta trị liệu, không có nói trước cho ngươi, thực sự xin lỗi, về sau ta sẽ không có như vậy nữa."

Cốc chủ ngây ngẩn cả người, không dám tin nhìn nam tử trước mặt.

Đây là nhi tử ăn chơi trác táng tùy hứng, ác danh bên ngoài sao?

Vì sao hắn lại cảm giác được một người dường như thay đổi....

" Sau khi ăn Hoàn Hồn đan, thương tổn trước kia ngươi chịu cũng đã khỏi hẳn."

Khi cốc chủ ngây người một lúc, một đạo âm thanh thanh lãnh chậm rãi truyền đến: " Mặt khác, thực lực của ngươi cũng có thể hoàn toàn khôi phục, bất quá cũng không có nhanh như vậy, phải chậm rãi điều tức! hiện tại ngươi có thể thử vận khí."

Nghe vậy, Phong Ngọc Thanh vội vàng khoanh chân mà ngồi, thử điều tức hơi thở chính mình.

Khi cảm nhận được linh lực mênh mông trong thân thể mình, sắc mặt của hắn từ kinh ngạc biến thành vui sướng, âm thanh kích động: " Thật sự ta có thể tu luyện lần nữa, Cố Nhược Vân đại sư, cảm ơn ngươi, thật sự cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta cũng không có khả năng có cơ hội như vậy."

So với Phong Ngọc Thanh, cốc chủ thêm kích động, phải biết rằng nhi tử hắn yêu thương nhất những năm gần đây lại đau khổ nhất, căn bản không đoán trước được, vào một ngày hắn có thể khôi phục thực lực.

" Cố đại sư," hắn đứng lên, đối mặt với Cố Nhược Vân nói, " Vừa rồi tương đối vô lễ với ngươi, còn thỉnh ngươi đừng để trong lòng, ngươi giúp Thanh nhi chính là giúp toàn bộ Phong Cốc chúng ta, đại ân đại đức này ta sẽ nhớ cả đời, vĩnh viễn không quên."

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: " Ta cũng Phong Ngọc Thanh có duyên, cho nên mới cứu hắn một lần, mà so với những gì hắn cho ta, chuyện này cũng không tính là gì."

Nếu không nhờ Phong Ngọc Thanh, linh thú của nàng cũng sẽ không tiếp nhận được truyền thừa.

Mà thế lực của nàng, cũng sẽ không tăng trưởng nhanh như vậy.

" Cố cô nương."

Phong Tiêu Tiêu rất nhanh liền bình phục tâm tình, chậm rãi đi đến trước mặt Cố Nhược Vân, cười khẽ mở miệng: " Từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta liền biết ngươi cũng không có đơn giản, không nghĩ tới thân thể Ngọc Thanh đều được ngươi trị liệu bình phục, vì cảm tạ ngươi, nếu về sau ngươi cần cái gì, ngươi có thể nói một tiếng, ta đương nhiên lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ."

" Đa tạ," Cố Nhược Vân cười một tiếng, " Bất quá, ta cũng không cần, đúng rồi, ngày hôm qua ta gặp được mấy sát thủ, có một cường giả tốt bụng đã cứu ta một mạng, chỉ cần Phong Cốc các ngươi không giống như những sát thủ đó muốn mạng của ta, ta đã rất cảm tạ."

Nghe những lời nói này, sắc mặt Phong Tiêu Tiêu hơi đổi, rất nhanh liền khôi phục, dung nha thanh tú nâng lên tươi cười ấm áp như gió nhẹ.

" Cố cô nương, ngươi là ân nhân Phong Cốc chúng ta, Phong Cốc như thế nào lại lấy oán trả ơn? việc này ngươi cũng đừng quá mức lo lắng!"

" Tiêu Tiêu," cốc chủ đối với lời nói của Phong Tiêu Tiêu rất là vừa lòng, hơi hơi gật đầu, nói, " Ngươi thân là thiếu chủ Phong Cốc, mấy ngày nay Cố đại sư ở lại Phong Cốc cần phải chiếu cố chu toàn! trăm triệu lần không thể để nàng chịu bất cứ ủy khuất gì."
 
Chương 1226: Phong Cốc 19


" Phụ thân, ngươi yên tâm, ta cùng Cố cô nương cũng coi như là có nhận thức, tất nhiên sẽ chiếu cố tốt nàng."

Trong đôi mắt Phong Tiêu Tiêu tràn đầy ý cười, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Cố Nhược Vân, chậm rãi nâng môi: " Cố cô nương, ý của ngươi như thế nào?"

" Đại tiểu thư Phong Cốc hẳn là rất bận, phỏng chừng không có thời gian chiếu cố ta," nét mặt Cố Nhược Vân biểu hiện tươi cười thản nhiên, " Cho nên, không cần Phong Cốc các ngươi chiêu đãi, tự ta đã đủ rồi."

Cốc chủ gật gật đầu: " Nếu Cố cô nương khăng khăng như vậy, ta đây cũng không bắt buộc, tiếp theo ta để người dẫn cô nương đi an bài, nếu Cố cô nương có yêu cầu gì cứ nói một tiếng, tất nhiên ta sẽ đáp ứng Cố cô nương bất cứ yêu cầu gì."

" Được."

Hiện tại, Cố Nhược Vân không làm ra vẻ mà trực tiếp đồng ý.

" Mặt khác, vì để cho Phong Ngọc Thanh khôi phục càng nhanh, ta cần phải đi chuẩn bị một ít đan dược, tiếp theo các ngươi hãy an bài cho ta một cái phòng luyện đan, không để cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy ta."

Luyện đan?

Vừa nghe đến hai chữ này, mắt Phong trưởng lão liền phóng ánh sáng: " Sư phụ, ta có thể làm trợ thủ của ngươi hay không? Ngươi yên tâm, ngươi không muốn dạy ta luyện chế đan dược, ta sẽ không học trộm, hơn nữa với chỉ số thông minh này của ta cho dù có học trộm cũng không thể học được cái gì, nhưng ta muốn ở bên cạnh ngươi nhìn ngươi luyện chế đan dược, đây là hy vọng cả đời ta cho tới nay, sư phụ ngươi hãy giúp ta đi."

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Phong trưởng lão thần sắc cầu xin, trông mong nhìn Cố Nhược Vân.

Mặc dù không được luyện đan, khả năng được đi theo bên người một luyện đan sư, cũng là vinh hạnh của hắn! còn có thể một khắc nhìn thấy đan dược xuất thế, hắn cũng thỏa mãn!

Cố Nhược Vân trầm mặc nửa ngày,, gật gật đầu: " Được."

Rốt cuộc được Cố Nhược Vân đồng ý, phong trưởng lão thiếu chút nữa nhảy dựng lên, trên mặt già nua tràn đầy hưng phấn, kích động nói: " Sư phụ, đến lúc đó, ngươi có chuyện gì cứ giao cho ta đi làm, ta nhất định sẽ không làm sư phụ thất vọng."

Cố Nhược Vân nhún nhún vai, không hề nói thêm cái gì, nhìn đến một màn này cốc chủ cười ha ha hai tiếng, sắc mặt không còn lạnh lùng uy nghiêm như lúc đầu: " Cố cô nương, vì báo đáp ngươi, dược kho Phong Cốc ta tùy thời ngươi cứ mở ra, nếu ngươi cần dược liệu nào cứ tùy tiện đi vào lấy, lấy hết tất cả cũng không sao."

Với hắn mà nói, toàn bộ kho dược liệu Phong Cốc đều không bằng một phân hào đối với Phong Ngọc Thanh, Cố Nhược Vân trợ giúp Phong Ngọc Thanh khôi phục thực lực, đua cho nàng hết tất cả thì có là gì?

" Nếu thật sự có yêu cầu, ta sẽ không có khách khí."

Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, nói.

Nàng đương nhiên sẽ không khách khí, mặc dù kế tiếp là luyện chế đan, cũng là để Phong Ngọc Thanh khôi phục thân thể...

" Phụ thân," Phong Tiêu Tiêu một bộ dáng muốn nói lại thôi.

" Có chuyện gì ngươi liền nói đi."

Khuôn mặt cốc chủ lần nữa mang theo vẻ uy nghiêm, nhìn Phong Tiêu Tiêu đang rối rắm trước mặt.

" Phụ thân, nữ nhi có một việc muốn thỉnh cầu phụ thân," Phong Tiêu Tiêu do dự mở miệng, " Tháng sau là sinh thần của nữ nhi, không biết phụ thân có thể trợ giúp nữ nhi gửi thiệp mời cho một người?"

" Nga?" cốc chủ nhướng nhướng mày, nhìn dung nhan Phong Tiêu Tiêu có chút ngượng ngùng liền nhìn ra manh mối, nhàn nhạt cười nói, " Không biết là ai, không biết là ai mà ngươi lại nhờ ta phát đi thiệp mời."

" Là Hồng Liên lĩnh chủ," trên mặt Phong Tiêu Tiêu hiện lên một tầng ửng đỏ, " Ta nghe nói Hồng Liên lĩnh chủ cũng đã tới Đệ Nhất thành, thỉnh phụ thân giúp ta mời hắn tiến tới Phong Cốc làm khách."

Hồng Liên lĩnh chủ?

Nghe được lời này, Cố Nhược Vân vốn dĩ muốn xoay người rời đi bỗng dừng lại bước chân, trong mắt mang theo ánh sáng cổ quái.
 
Chương 1227: Phong Cốc 20


" Người mà ngươi nói là Hồng Liên lĩnh chủ đối nghịch Lâm gia?" cốc chủ có chút kinh ngạc, " Hồng Liên lĩnh chủ kia xác thật là một thiên tài hiếm có, ta nhớ rõ thời điểm ban đầu Lâm gia đuổi giết hắn, hắn chỉ mới là một Võ Vương mà thôi, nhưng lại dưới sự đuổi giết mà trưởng thành tới bây giờ, hiện tại Lâm gia bởi vì hắn mà đau đầu, Tiêu Tiêu, có phải ngươi đối với Hồng Liên lĩnh chủ kia có hứng thú?"

Phong Tiêu Tiêu gật gật đầu: " Phụ thân, nam nhân mà nữ nhi muốn tìm kiếm cho tới này là Hồng Liên lĩnh chủ, buồn cười ta thế nhưng lại không biết."

" Tiêu Tiêu," cốc chủ nhíu nhíu mày, " Ta xác thật cũng rất bội phục Hồng Liên lĩnh chủ này, nếu hắn là con rể ta, ta không có ý kiến gì, lấy thiên phú hắn chỉ cần Phong Cốc dốc sức bôi dưỡng hẳn là không có vấn đề gì, chỉ là Hồng Liên lĩnh chủ này đã có thê tử, chẳng lẽ ngươi muốn làm tiểu thiếp hắn?"

" Không," Phong Tiêu Tiêu lắc đầu nói, " Thê tử Hồng Liên lĩnh chủ đã mất tích hai mươi mấy năm, sinh tử chưa biết, nói không chừng đã không còn trên dương thế, mà nhân sinh lại dài lâu, chẳng lẽ thời gian tiếp theo hắn chỉ đơn độc một mình vượt qua? rất hiển nhiên là không có khả

năng! cho nên, ta nghĩ rằng ta có cơ hội làm thê tử hắn, đối với chính mình ta vẫn rất tin tưởng."

Mặc dù hiện tại trên đại lục, đã có người đem sự tình Cố Nhược Vân là nữ nhi Hồng Liên lĩnh chủ truyền bá ra ngoài, lại không có truyền đến trong Đệ Nhất thành, hiện tại Phong Tiêu Tiêu căn bản không biết nữ nhi của người ta đang ở trước mặt mình, còn muốn bắt trộm phụ thân nàng.

Nếu nàng biết Cố Nhược Vân là nữ nhi Hồng Liên lĩnh chủ, nhất định sẽ không táo bạo thương thuyết chuyện này một cách trắng trợn như vậy.

Cốc chủ trầm ngâm nửa ngày, mới chậm rãi mở miệng: " Tuổi tác của Hồng Liên lĩnh chủ có chút lớn, chẳng qua ta xác thật kính nể hắn, hắn được xem là người duy nhất của tục giới đi lên làm cho ta khâm phục! nếu ngươi muốn gả cho hắn, ta không có ý kiến gì ngược lại sẽ giúp ngươi phát đi thiệp mời, nhưng Hồng Liên lĩnh chủ có nguyện ý cưới ngươi hay không, phải dựa vào nỗ lực chính ngươi, điểm này phụ thân không giúp được ngươi."

" Vâng, thưa phụ thân."

Phong Tiêu Tiêu củng củng nắm tay, cúi đầu, trong mắt tràn đầy tươi cười.

Đối với năng lực chính mình, nàng vẫn tin tưởng rất lớn, mà trên phương diện này nàng tin mình có thể đem hắn cảm hóa.

Nghe đối thoại của đôi cha con này, trong mắt Cố Nhược Vân tràn đầy thần sắc cổ quái, bất quá, nàng cũng không nói cái gì.

Vốn dĩ nàng còn đang rầu rĩ làm như thế nào để thông báo cho phụ thân nơi mình đến, nếu Phong Cốc nguyện ý mời phụ thân đến, nàng liền ở chỗ này chờ đợi hắn vậy.

Chờ đến một khắc kia khi phụ thân và mình gặp nhau, cũng là lúc tìm Lâm gia báo thù...

.............

" Lĩnh chủ."

Trong khách điếm, bá một tiếng, một đạo thân ảnh từ trong hư không trống rỗng xuất hiện, trước cửa sổ hồng y nam tử đang đứng, cung kính nói: " Gần đây người Phong Cốc nơi nơi tìm kiếm lĩnh chủ."

" Phong Cốc?"

Nam nhân nhẹ nhăn mày, chậm rãi xoay người, trên dung nhan lãnh khốc mang một tia cười lạnh: " Vì sao Phong Cốc lại hỏi thăm ta?"

" Nghe nói là sinh thần đại tiểu thư Phong Cốc, muốn mời lĩnh chủ đến tham gia?"

Đại tiểu thư Phong Cốc?

Hồng Liên lĩnh chủ trầm mặc xuống: " Nếu ta không có nhờ lầm, đại tiểu thư Phong Cốc này hình như đi tìm Vân nhi gây phiền toái, một khi đã như vậy, ta đây liền đi một chuyến Phong Cốc! Xem một chút đám người kia rốt cuộc làm gì!"

Đắc tội bất cứ kẻ nào, ngàn vạn lần đừng đắc tội kẻ điên Hồng Liên lĩnh chủ này!

Kẻ điên này luôn luôn rất mang thù, Phong Tiêu Tiêu đã từng ở Dược Tông gây phiền toái cho Cố Nhược Vân, chuyện này hắn ghi tạc trong lòng, cho nên lần này mới đáp ứng lời mời Phong Cốc! Vì đó là cơ hội vì nữ nhi nhà mình nhổ ra một ngụm ủy khuất!
 
Chương 1228: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 1


Phong Cốc.

Trong phòng luyện đan, Cố Nhược Vân dốc lòng luyện chế đan dược.

Mà một bên nàng, Phong trưởng lão tung ta tung tăng đi theo một bên làm trợ thủ, hoàn toàn không cảm thấy thân là trưởng lão Phong Cốc lại như thế có hành vi mất mặt, ngược lại còn rất tự hào! rốt cuộc người có thể đi theo làm trợ thủ bên cạnh luyện đan sư cũng không nhiều lắm.

" Đem đan dược này đi cho Phong Ngọc Thanh dùng," bàn tay trắng Cố Nhược Vân vung lên, đem đan lô mở ra, đem đan dược bên trong tới trước mặt Phong trưởng lão, " Mỗi ngày dùng một viên, có thể trợ giúp hắn chữa trị thân thể, thực lực của hắn một tháng sau có thể khôi phục hoàn toàn cũng không sai biệt lắm."

Cầm đan dược trong tay, Phong trưởng lão cực kỳ cẩn thận, sợ không cẩn thận đánh mất.

" Sư phụ, ta đây liền đem cho nhị thiếu gia."

Trên mặt hắn mang theo tươi cười nịnh nọt, sau khi nói xong lời này liền xoay người đi ra khỏi phòng luyện đan, nháy mắt giúp nàng đóng cửa lại.

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chợt đem tầm mắt lần nữa nhìn về phía đan lô, tiếp tục bắt đầu luyện chế đan dược....

.........

" Bạch lão, gần đây có tin tức của Hồng Liên lĩnh chủ hay không?"

Nam Uyển, trong căn phòng độc đáo, ánh mắt Phong Tiêu Tiêu mang theo ưu sầu, nhìn lão giả trước mặt hỏi.

" Đại tiểu thư, ngươi yên tâm, cốc chủ đã sai người đem tin tức truyền ra ngoài, nếu Hồng Liên lĩnh chủ nghe được, nhất định sẽ đến," Bạch lão cười cười, trấn an nói, sau đó hắn lại lên tiếng hỏi: " Bất quá, đại tiểu thư, ngươi có phát hiện cả người nhị thiếu gia đều đã thay đổi?"

So với Hồng Liên liên lĩnh chủ, Bạch lão càng quan tâm hơn chính là cục diện Phong Cốc hiện tại.

Phải biết rằng, những năm gần đây hắn giúp dại tiểu thư rất nhiều việc, vạn nhất đại tiểu thư thất bại, chỉ sợ bản thân mình cũng không thể tồn tại trong Phong Cốc.

Phong Tiêu Tiêu rầm mặc xuống, từ lần trước sau khi Cố Nhược Vân đem thân thể hắn trị liệu tốt, hắn xác thật dường như thay đổi thành một người khác, không còn tư thái ăn chơi trác táng như trước, ngược lại ổn trọng hơn rất nhiều.

" Mặc kệ như thế nào, ta không thể để quyền thế bị Phong Ngọc Thanh cướp tới tay, bằng không trong Phong Cốc này cũng không có chỗ cho ta dung thân!" ánh mắt Phong Tiêu Tiêu hiện lên một đạo ánh sáng, gằn từng chữ một nói, " Cho nên, ta muốn tháng sau sinh thần ta, cũng là lúc phụ tử Phong Ngọc Thanh biến mất trên đời này! Chỉ khi bọn họ đã chết, Phong Cốc này mới hoàn toàn thuộc về một mình ta!"

Còn có Cố Nhược Vân...

Hiện giờ nghĩ đến ba chữ này, Phong Tiêu Tiêu hận đến nghiến răng nghiến lợi!

Nếu không phải có Cố Nhược Vân, Phong Ngọc Thanh cũng không có khả năng bình phục, bởi vậy nữ nhân này nhất định phải táng thân trong Phong Cốc!

" Đại tiểu thư, chúng ta nên làm như thế nào?" ánh mắt Bạch lão kinh ngạc nhìn Phong Tiêu Tiêu, hắn hiểu rằng sau khi trải qua việc này, Phong Tiêu Tiêu đã không kiềm chế được nữa.

Vạn nhất bị Phong Ngọc Thanh đoạt lại quyền thế, nỗ lực của bọn họ nhiều năm như vậy đều uổng phí!

" Ta đã kêu gọi người Mị Tông đến giúp ta một tay! nếu không phải phụ thân quá mức bất công so với Phong Ngọc Thanh, ta cũng sẽ không muốn mạng của hắn! cho nên, ta mặc kệ muốn làm cái gì, đều là bọn họ bức ta!" Phong Tiêu Tiêu hít sâu một hơi, đáy mắt hiện lên một đạo ánh sáng, " Mặt khác, ta nhất định phải thấy Hồng Liên lĩnh chủ trước sinh thần, làm cho hắn hoàn toàn trở thành người của ta!"

Ánh mắt Bạch lão dần dần tràn ngập tàn nhẫn: " Đại tiểu thư, ngươi an tâm, ta sẽ trợ giúp ngươi đoạt được vị trí cốc chủ Phong Cốc, lúc đó chúng ta cũng không cần tiếp tục giả trang nữa."
 
Chương 1229: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 2


Phong Tiêu Tiêu nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra sát khí lạnh băng.

" hiện tại đây, tông chủ Mị Tông sẽ tự mình tới giúp ta! hơn nữa ta đã đáp ứng nàng, nếu nàng giúp ta đoạt được vị trí cốc chủ Phong Cốc, ta liền đem nhất tộc Hỏa linh thú đều đưa cho nàng, lần này có tông chủ Mị Tông tương trợ, chúng ta nhất định có thể đem phụ tử Phong Ngọc Thanh giết chết!"

Âm thanh nàng lạnh nhạt vô tình, dường như người nàng muốn giết cũng không phải phụ thân sinh dưỡng nàng, mà là một kẻ thù không đội trời chung.

" Phụ thân, ngươi đừng trách ta tàn nhẫn, mấy năm nay cho dù ngươi đối với ta cũng không tồi, nhưng người quan trọng nhất trong lòng ngươi vẫn là Phong Ngọc Thanh! nếu cứ tiếp tục như vậy, ta không thể tiếp tục ở vị trí thiếu chủ Phong Cốc, mà thân phận này ta tuyệt đối muốn làm."

" Không," nàng dừng một chút, tiếp tục nói, " Từ khi dưới trắng ta đã bắt đầu thề, ta không phải là thiếu chủ Phong Cốc, mà chính là cốc chủ!"

Có lẽ sau khi phụ thân chết đi, Phong Cốc sẽ giữ vị trí thế lực hàng thứ hai trong tam đại thế lực, bất quá không quan hệ, nàng đối với bản thân tin tưởng rất lớn, chung quy có một ngày Phong Cốc sẽ khôi phục lại hào quang lúc xưa. Huống chi, còn có Hồng Liên lĩnh chủ có thể giúp đỡ nàng.

Hiện tại, trong Thượng Cổ Thần Tháp, Cố Nhược Vân vừa xuất hiện trong tháp, tất cả linh thú đều vây xung quanh nàng.

" Chủ nhân, hiện tại vì sao không giết Phong Tiêu Tiêu?" Chu Tước lại nhớ đến bộ dáng dối trá của Phong Tiêu Tiêu, hai tròng mắt liền phun hỏa, phẫn nộ nói.

" Không vội," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, " Phong Tiêu Tiêu dù sao hiện tại cũng là thiếu chủ Phong Cốc, nếu động đến nàng, cốc chủ Phong Cốc khẳng định sẽ không mặc kệ ngồi xem, mà thực lực cốc chủ xác thật rất cường đại! cho nên, ta phải đợi một khắc khác để vạch trần Phong Tiêu Tiêu."

Chu Tước bĩu môi: " Vậy chúng ta chờ đến khi nào? Phong Tiêu Tiêu cẩn thận như vậy, căn bản sẽ không bại lộ, giống như mấy hôm trước, sau khi chủ nhân chữa khỏi cho Phong Ngọc Thanh, nàng rõ ràng hận ngươi đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn tươi cười đối với ngươi."

" Ta đã để cho Phong Ngọc Thanh không cần che giấu nữa, cho hắn khôi phục bản tính, cho nên rất nhanh Phong Tiêu Tiêu nhất định kiềm chế không được," Cố Nhược Vân nâng khóe môi, " Mặt khác, tháng sau phụ thân sẽ tới nơi, ta liền ở tại Phong Cốc chờ hắn đến vậy."

" Chủ nhân, thật sự Phong Tiêu Tiêu sẽ kiềm chế không được sao? Chẳng lẽ nàng muốn tiếp tục mưu hại Phong Ngọc Thanh? chỉ sợ hiện tại không dễ dàng như vậy đi." Vân Dao cũng rất là nghi hoặc, có chút kinh ngạc hỏi.

" Nếu chỉ bằng một người là nàng khẳng định không thể đắc thủ, nhưng theo ta được biết, Phong Tiêu Tiêu cùng Mị Tông quan hệ không tồi, lần sinh thần này của nàng, Mị Tông tất nhiên sẽ đến, hiện tại ta có thể suy đoán được, thời khắc chờ người Mị Tông tiến đến, nàng khẳng định sẽ một tay liên hợp Mị Tông đối phó Phong Ngọc Thanh, mà trước lúc đó chúng ta nên chuẩn bị cho thật tốt."

Vốn dĩ Cố Nhược Vân tính toán không nhúng tay vào chuyện này, nhưng sau khi Phong Tiêu Tiêu mượn sức nàng thất bại liền muốn hạ sát thủ đối với nàng! như vậy, nàng sao có thể tiếp tục nhường nhịn thêm?

" Đúng rồi...." Cố Nhược Vân đột nhiên nhớ tới cái gì, chuyển hướng về Hỏa linh thú bên cạnh, " Lúc trước trong di tích ta có được một đan phương là Võ Thánh đan dược, có thể trợ giúp một người bán thánh đột phá đến Võ Thánh, hiện giờ ta đã đem đan dược luyện chế thành công, ngươi có thể thử xem."

Mọi người đều biết, sau khi võ giả tới cảnh giới Võ Đế cao cấp, liền xuất hiện hai phân nhánh, nếu thành công thì tấn chức Võ Thánh, chứng minh sau này tiền đồ vô hạn.

Nhưng có một ít người, sẽ đột phá thất bại, bởi vậy tiến vào hàng ngũ bán thánh, hơn nữa cả đời cũng không thể tiến hành đột phá nữa.
 
Chương 1230: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 3


Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ.

Tỷ như nói đan dược!

Ngươi đột phá thất bại, sau khi tiến vào hàng ngũ bán thánh, xác thật không thể tu luyện, nhưng mà nếu có đan dược có thể làm cho võ giả từ trong bán thánh đi ra thành Võ Thánh! chỉ là loại đan dược này rất là trân quý, cho dù ở vạn năm trước cũng khó nhìn thấy.

Nhưng Cố Nhược Vân cũng không có nghĩ đến, trong di tích nàng phát hiện một tấm đan phương này....

Trong mắt Hỏa linh thú tràn đầy thần sắc kích động, nó run rẩy vươn móng vuốt chính mình đem đan dược cầm lại, một ngụm nuốt xuống, tiếp theo sau đó oanh một tiếng, một cỗ lực lượng cường hãn từ từ trên người hắn phát ra, khuếch tán trong toàn bộ Thượng Cổ Thần Tháp.

Võ Thánh!

Nó rốt cuộc đột phá đến Võ Thánh!

Hỏa linh thú kích động hoàn toàn, lời muốn nói đều không thể nói ra được, ánh mắt cảm kích nhìn Cố Nhược Vân, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.

" Xem ra đan dược này xác thật có thể đem bán thánh đột phá thành Võ Thánh," Cố Nhược Vân trầm ngâm nửa ngày, nhìn về phía Hỏa linh thú nói, " hiện tại ngươi củng cố lực lượng sau khi đột phá một chút, bởi vì ngươi là nhờ đan dược mới có thể thành công tăng cấp Võ Thánh, cho nên lực lượng có chút không ổn định, trong thời gian mấy ngày này nhất định củng cố một chút."

Hỏa linh thú vội vàng gật gật đầu, hiển nhiên còn chưa có đi ra từ trong kinh hỉ.

Cố Nhược Vân nhìn Hỏa linh thú lần nữa, liền rời đi Thượng Cổ Thần Tháp...

...............

Phong Thành.

Muốn đi đến Phong Cốc nhất định phải đi qua Phong Thành.

Hiện tại trong Phong Thành, một bộ hồng y xuất hiện trong thành, dung nhan nam nhân tuấn mỹ lộ ra thần sắc lãnh khốc, mày kiếm nhíu chặt, môi mỏng mang theo độ cong lãnh ngạnh, hắn không có bất luận do dự gì liền đi vào bên trong thành.

Trong phút chốc hắn đi vào trong thành, liền bị hộ vệ thủ cửa thành phát hiện, vội vàng đi bẩm báo Phong Tiêu Tiêu.

" Ngươi nói là thật?"

Bỗng nhiên Phong Tiêu Tiêu đứng lên, trong mắt tràn đầy kích động, trên dung nhan thanh tú đoan trang không tự chủ được tràn ngập đỏ ửng: " Hồng Liên lĩnh chủ thật sự tới?"

" Bẩm báo đại tiểu thư, chúng ta xác thật thấy Hồng Liên lĩnh chủ đi vào trong Phong Thành, cho nên mới tới báo lại."

Người nọ củng củng nắm tay, cung kính nói.

" Được, ngươi đi xuống đi," Phong Tiêu Tiêu phất phất tay, ngăn chặn cảm giác xúc động trong lòng nói, " Mặt khác, điều tra một chút Hồng Liên lĩnh chủ đi vào khách điếm nào, sau đó ta liền đi tìm hắn...."

" Vâng, đại tiểu thư."

Sau khi được phân phó xong, người nọ liền lui xuống.

Khách điếm, bên trong phòng, hồng y nam nhân khoanh chân ngồi trên giường nhắm mắt dưỡng thần, ngoài cửa sổ gió nhẹ thổi vào, một thân hồng y nhẹ lay động.

Phanh phanh phanh!

Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng động gõ cửa, làm hồng y nam nhân mở ra đôi mắt, trong mắt lãnh khốc hiện lên tia sáng khác thường.

" Ai?"

Âm thanh hắn trầm thấp mà khàn khàn, lại giống như một đạo búa ta hung hăng đánh lên trái tim nữ tử ngoài cửa phòng.

Trong lòng nữ tử run lên, nàng vươn tay về phía cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, vì thế nháy trong gian phòng, xuất hiện dung nhan nàng ngày đêm nhớ mong.

" Là hắn!"

Thật sự Hồng Liên lĩnh chủ là nam nhân nàng đã từng thấy qua, nhưng nàng như thế nào cũng không nghĩ tới điểm này, nếu không mà nói lúc trước nàng liền đi Hồng Liên lãnh địa tìm kiếm hắn.

" Hồng Liên lĩnh chủ," nàng hít sâu một hơi, kiềm chế trái tim muốn nhảy lên kia, hướng về hồng y nam nhân trong phòng đi đến, trên dung nhan thanh tú đoan trang biểu hiện một mạt tươi cười làm người thư thái, " Ta là đại tiểu thư Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu, vì có ý nghênh đón Hồng Liên lĩnh chủ nên đến đây, thỉnh Hồng Liên lĩnh chủ đừng trách móc."
 
Chương 1231: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 4


Hồng Liên lĩnh chủ cười lạnh một tiếng, âm thanh trước sau vẫn lãnh khốc.

" Đại tiểu thư Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu? Hóa ra đường đường đại tiểu thư Phong Cốc như thế nhưng lại cái đức hạnh này, nửa đêm tự tiện xông vào phòng nam nhân, nếu ngươi có nhu cầu không thể giải quyết, Phong Cốc nhiều nam tử như vậy, ngươi có thể tùy tiện hưởng dụng từng người."

Sắc mặt Phong Tiêu Tiêu thoáng chốc trở nên trắng bệch, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, Hồng Liên lĩnh chủ có thể nói ra lời ác độc như thế.

Thế nhưng nói mình tới tìm hắn, là vì giải quyết nhu cầu sinh lý?

" Hồng Liên lĩnh chủ, ngươi nói như vậy là hiểu lầm, ta chỉ là tới nghênh đón ngươi thôi, cũng không có suy nghĩ khác."

Phong Tiêu Tiêu rất nhanh liền khôi phục tươi cười bình thường, phảng phất không có nghe thấy lời nói trào phúng của hắn.

Hồng Liên lĩnh chủ không thể không bội phục, đại tiểu thư Phong Cốc quả nhiên tâm cơ thâm trầm, bản thân mình vũ nhục nàng như vậy, nàng lại có thể giống như không có việc gì còn đối với ngươi biểu lộ tươi cười.

" Ta chỉ là một người hẹn mọn ở tục giới mà thôi, như thế nào đáng giá đại tiểu thư Phong Cốc tự mình đến nghênh đón?"

Con ngươi Hồng Liên lĩnh chủ càng thêm lãnh khốc, mắt đen lạnh lùng nhìn Phong Tiêu Tiêu đứng trước mặt.

Không sai, đối với người Đệ Nhất thành vô luận thiên phú hắn cường đại cỡ nào, bất quá chỉ là một người tục giới mà thôi! mà thực lực ở thế tục, cùng Đệ Nhất thành tuyệt đối không thể so sánh! cho nên, đối với mục đích Phong Tiêu Tiêu tới tìm mình, Hồng Liên lĩnh chủ tuy không rõ nhưng cũng không phải là mục đích đơn giản!

Đôi mắt Phong Tiêu Tiêu trầm xuống, gắt gao cắn môi: " Hồng Liên lĩnh chủ, ngươi như thế nào lại không tín nhiệm ta? Ta tới nơi này chỉ là muốn nghênh đón ngươi đi Phong Cốc, cung không có ý khác, hơn nữa phụ thân ta đối với ngươi cảm thấy hứng thú, nên muốn gặp ngươi."

Khi nói lời này, nàng hướng Hồng Liên lĩnh chủ chậm rãi đi qua, trong cặp mắt đẹp kia ánh sáng lân lân, phảng phất có một lực hấp dẫn đem lòng người khác hãm sâu trong đó!

Dần dần, trong cặp mắt đen lãnh khốc của Hồng Liên lĩnh chủ hàm chứa trào phúng dần dần mê mang, giống như bị dụ hoặc, cặp mắt kia bị một tầng sương trắng che đậy, vẩn đục không rõ, giống như con rối, hai mắt đã không còn tiêu cự.

" Hô," Phong Tiêu Tiêu thở ra một ngụm trọc khí, bên môi nâng lên tươi cười, " Vẫn tốt, ta đã từng trộm học được mị hoặc chi thuật từ trong tay Mị Tông, vừa vặn ở chỗ này sử dụng, ban đầu ta không nghĩ làm như thế nhưng ngươi lại đối chọi ta gay gắt, cho nên ta chỉ có thể dùng loại phương pháp này làm ngươi nghe theo mệnh lệnh của ta!"

Phong Tiêu Tiêu nâng lên đôi mắt dừng trên người hắn, trong mắt kia mang theo ái mộ mãnh liệt, muốn duỗi tay vuốt ve khuôn mặt nam nhân, cuối cùng cách mấy phân dừng lại.

" Hồng Liên lĩnh chủ, rất nhanh ta liền không phải là đại tiểu thư Phong Cốc,à là cốc chủ Phong Cốc! lúc đó, ta sẽ làm ngươi trở thành nửa kia của ta! đương nhiên, trước đó ta còn cần ngươi giúp một ít việc, ngươi ngàn vạn lần đừng trách ta lợi dụng ngươi, ta làm như vậy cũng vì quá mức ái mộ ngươi, chỉ có diệt trừ chướng ngại, chúng ta mới có thể thuận lý thành chương ( thuận theo lý thuyết) trở thành một đôi thần tiên quyến lữ."

Tựa hồ nghĩ đến cảnh đẹp sau này, Phong Tiêu Tiêu nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình.

" Ngươi yên tâm, ở chỗ này ta sẽ không động ngươi một phân nào, chờ sau khi thành thân, chúng ta sẽ cùng nhau phiên vân phúc vũ*, không phải ngươi nói ta có nhu cầu sinh lý sao? loại nhu cầu này, cũng là đối với ngươi mà nói......"

Phong Tiêu Tiêu nhu tình mật ý ngóng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Hồng Liên lĩnh chủ, thâm tình chân thành nói: " Đúng rồi, Hồng Liên lĩnh chủ, ta còn không biết tên của ngươi?"

( *phiên vân phúc vũ: chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần)
 
Chương 1232: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 5


Hai con ngươi Hồng Liên lĩnh chủ vô thần, giống như máy móc, si ngốc nói ra hai chữ: " Cố Thiên."

" Cố Thiên?" Phong Tiêu Tiêu nhắn lại mày liễu, cười khẽ nói, " Tên này thật đúng là không thích hợp với ngươi, bất quá không sao, chỉ cần là của ngươi, ta đều thích, hiện tại ta phải đi, còn cách mấy ngày nữa là sinh thần của ta, mà ngày kia cũng chính là ngày đại hỷ của chúng ta."

Cũng là ngày nàng trở thành cốc chủ Phong Cốc......

Một mạt sát cơ từ đáy mắt nàng lóe qua, Phong Tiêu Tiêu dương môi nở nụ cười.

Dù sao hiện tại Hồng Liên lĩnh chủ cũng đã bị mê hoặc, cho nên nàng cũng không cần phải tiếp tục ngụy trang ở trước mặt hắn, mà là khôi phục bản tính ngoan độc! Nếu như người Phong Cốc thấy một màn này, tất nhiên sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi vì đại tiểu thư trong mắt bọn họ, phẩm hạnh tốt đẹp, đoan trang thanh tú, như thế nào giống tiểu nhân mưu quyền soán vị?

...............

Phong Cốc.

Bên trong thư phòng, sau khi nghe nữ nhi nhà mình nói,

cốc chủ kinh ngạc ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn khuôn mặt phía trước nói: " Tiêu Tiêu, ngươi nói chính là sự thật? Hồng Liên lĩnh chủ đáp ứng thành thân cùng ngươi?"

Phong Tiêu Tiêu ngượng ngùng gật gật đầu: " Phụ thân, lúc trước ta đã gặp qua Hồng Liên lĩnh chủ, chính là thương lượng chuyện thành thân, cho nên, ta muốn vào ngày sinh thần của mình đồng thời cử hành hôn lễ, không biết có được không?"

Hiện giờ thực lực của Hồng Liên lĩnh chủ tuy rằng không đủ cường đại, nhưng mà tiềm lực của hắn rất là vô biên, chỉ cần có thể bồi dưỡng, chung quy có một ngày danh chấn Đệ Nhất thành.

Đương nhiên, nếu thực lực Hồng Liên lĩnh chủ đủ cường hãn, cũng sẽ không bị mình mê hoặc, mị hoặc chi thuật của Mị Tông, luôn luôn có tác dụng đối với người có thực lực thấp hơn mình.........

" Tiêu Tiêu, ngươi xác định Hồng Liên lĩnh chủ đáp ứng nghênh thú ngươi?" cốc chủ trầm mặc xuống dưới hỏi, " Nghe nói Hồng Liên lĩnh chủ kia đối với phu nhân thất lạc của mình là một mảnh si tình, nam nhi si tình như vậy, như thế nào dễ dàng di tình biệt luyến ( thay người yêu như thay áo)?"

Nói thật cốc chủ đối với Hồng Liên lĩnh chủ vẫn là khâm phục một chút, đó chính là một phần si tình kia của hắn.

Đều là người si tình, hắn tự nhiên lý giải được loại cảm thụ của đối phương.

Nhưng không nghĩ tới, Hồng Liên lĩnh chủ sẽ dễ dàng dao động như vậy, từ bỏ thê tử mình tìm kiếm nhiều năm.

" Phụ thân, nữ nhi nói ngươi còn chưa tin sao?" Phong Tiêu Tiêu kéo cánh tay cốc chủ, ý cười đầy mặt nói, " Hồng Liên lĩnh chủ sớm đã đáp ứng ta rồi, sẽ nghênh thú ta qua cửa, cho dù hắn đối với phu nhân một mảnh si tình, nhưng phu nhân hắn cũng đã không còn trên dương thế, cho nên hắn mới đáp ứng ta."

Khi nói lời này, Phong Tiêu Tiêu cúi đầu, hai mắt rơi lệ, tựa hồ vì Hồng Liên lĩnh chủ mà cảm thấy đau lòng.

" Ngươi nói phu nhân Hồng Liên lĩnh chủ đã không còn trên dương thế?" cốc chủ có chút kinh ngạc, cũng là tiếc hận, đều là người si tình, hắn đương nhiên hy vọng đối phương có một kết cục tốt.

Phong Tiêu Tiêu nhẹ nhàng mấp máy môi, hơi gật gật đầu: " Đây là chính miệng Hồng Liên lĩnh chủ nói với ta."

" Được," cốc chủ trầm ngâm nửa ngày, nói, " Nói Hồng Liên lĩnh chủ kia tới gặp ta một chút, ta muốn cùng hắn thương nghị chuyện thành thân."

Muốn thấy hắn?

Sao có thể!

Vạn nhất để hắn thấy Hồng Liên lĩnh chủ, lời nói dối của mình sẽ không còn, hơn nữa phụ thân sẽ dễ như trở bàn tay phát hiện Hồng Liên lĩnh chủ đã bị người mê hoặc.

Huống chi, trong Phong Cốc hiện giờ còn có Cố Nhược Vân!
 
Chương 1233: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 6


Nữ nhân kia là luyện đan sư, khẳng định có thực lực đem Hồng Liên lĩnh chủ cứu tỉnh!

Mà nàng cực kỳ không muốn kết quả này!

" Phụ thân, sau khi Hồng Liên lĩnh chủ tới Phong Thành một chuyến, liền có việc đã rời đi, bất quá hắn đã đáp ứng ta ngày thành thân thân của chúng ta nhất định trở về, ta đem mọi chuyện chuẩn bị tốt, hắn trực tiếp đảm đương vị trí tân lang là đủ rồi!"

Phong Tiêu Tiêu uyển chuyển nhẹ nhàng cười, nói.

Chờ tới ngày thành thân, mặc dù có phát hiện Hồng Liên lĩnh chủ khác thường, cũng không thể vãn hồi rồi!

Hơn nữa, một ngày kia, sẽ trở thành ngày chết của cốc chủ Phong Cốc! chỉ bằng thực lực của Cố Nhược Vân, căn bản khó bảo toàn tính mạng của mình, như thế nào lại đem Hồng Liên lĩnh chủ trúng mị hoặc chi thuật cứu tỉnh?

" Được."

Xuất phát từ sự tín nhiệm đối với Phong Tiêu Tiêu, cốc chủ gật gật đầu: " Tiêu Tiêu, nếu ngươi nói đều là sự thật, phụ thân sẽ giúp ngươi tổ chức hôn lễ, chỉ là hy vọng vào thời điểm hôn lễ đừng xảy ra cái gì, giống như là tân lang mất tích, như thế Phong Cốc chúng ta sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ Đệ Nhất thành."

Mất tích?

Phong Tiêu Tiêu cười khẽ một tiếng, sao có thể? Hồng Liên lĩnh chủ đã trúng mị hoặc chi thuật của mình, như thế nào lại mất tích?

Nhưng mà giờ phút này, Phong Tiêu Tiêu ngàn tính vạn tính, đều để sót một chút, thế cho nên ngày nàng thành thân, chẳng những trở thành trò cười cho toàn bộ Đệ Nhất thành, âm mưu cũng không thành, tánh mạng càng khó giữ được!

" Phụ thân, ngươi yên tâm, tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại chuyện này," Phong Tiêu Tiêu tươi cười đầy mặt, con ngươi mang theo ánh sáng nhu hòa, " Hơn nữa, tên của Hồng Liên lĩnh chủ ta cũng đã biết, tiếp theo ta muốn phụ thân truyền bá tin tức thành hôn, để cho toàn bộ Đệ Nhất thành chúc phúc cho ta."

" A!"

Cốc chủ khẽ thở dài một tiếng, không biết có phải hắn lo lắng nhiều hay không, cứ cảm thấy trong lòng bất an.

Hồng Liên lĩnh chủ là nam nhân si tình như vậy, sao dễ dàng làm người di tình biệt luyến? nhưng nếu không phải như thế, vì sao Phong Tiêu Tiêu kết luận nhất định Hồng Liên lĩnh chủ sẽ đến? Mà từ nhỏ đến lớn, nữ nhi này của mình làm việc rất trầm ổn, khiến hắn cũng thực an tâm.

Không có mười phần nắm chắc, nàng sẽ không mở miệng nói ra!

" Tiêu Tiêu, hiện tại ta tin ngươi," cốc chủ phục hồi tinh thần lại, nói, " Nếu hôn lễ Hồng Liên lĩnh chủ cũng không có tới, ta liền hủy bỏ vị trí thiếu chủ Phong Cốc này của ngươi, ngươi có ý kiến gì không?"

Phong Tiêu Tiêu trong lòng cười lạnh một tiếng, trên mặt vẫn không có biểu hiện gì.

Gia hỏa này, vẫn là lộ ra nguyên hình!

Nàng đã sớm biết, phụ thân muốn lấy xuống vị trí thiếu chủ Phong Cốc, đem vị trí này truyền cho con hắn.

Đáng tiếc, nàng sẽ không để cho cơ hội này xảy ra....

" Phụ thân, nữ nhi không có ý kiến," Phong Tiêu Tiêu ngẩng đầu, nhìn dung nhan lạnh lùng của cốc chủ.

Nàng đương nhiên không có ý kiến.

Bởi vì rất nhanh, nàng cũng không phải là thiếu chủ Phong Cốc, mà là cốc chủ trên vạn người!

" Nếu ngươi đồng ý, hiện tại ta liền đem tin tức hôn lễ của các ngươi truyền đi, nếu có hậu quả gì, một mình ngươi gánh vác!"

Sắc mặt cốc chủ ngưng trọng, âm thanh không giận mà uy nói.

" Nữ nhi hiểu rõ," Phong Tiêu Tiêu cúi đầu, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng, " Hiện tại nữ nhi liền cáo lui."

Sau khi nói xong lời này, nàng chậm rãi xoay người, hướng bên ngoài thư phòng đi ra....

................

Cừu hận lúc trước của Hồng Liên lĩnh chủ cùng Lâm gia, toàn bộ mọi người trong Đệ Nhất thành đều biết, càng khiến cho mặt mũi Lâm gia mất hết, nhưng hôm nay, đại tiểu thư Phong Cốc giống như tiên nhân kia, thế nhưng muốn thành thân cùng với hắn!

Trong Đệ Nhất thành đều đã lan truyền khắp nơi.
 
Chương 1234: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 7


" Ngươi nói cái gì?"

Lâm gia.

Lão giả đột nhiên vỗ bàn đứng lên, sắc mặt xanh mét giận dữ hét: " tiểu tử thúi Hồng Liên lĩnh chủ kia sắp sửa nghênh thú đại tiểu thư Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu! nếu thật sự để cho bọn họ thành thân, sợ là chúng ta muốn đối với hắn ra tay cũng không có dễ dàng như vậy!"

" Gia chủ, chuyện này toàn bộ Đệ Nhất thành đều đã biết, ngươi xem........"

Ánh mắt gã sai vặt thật cẩn thận nhìn lão giả, trong lòng có chút rin sợ hỏi.

Thân thể lão giả ngã thật mạnh trên ghế dựa, khuôn mặt già nua thay đổi thất thường, thật lâu sau hắn khẽ thở dài một tiếng: " Ngươi đi xuống đi, ta phải suy xét đối sách tốt một chút."

" Vâng, gia chủ."

Tên sai vặt vội vàng lui xuống, sợ tiếp theo gia chủ phẫn nộ sẽ phát tiết lên đầu mình.

.................

Lúc này, một quán trà cách Phong Thành không xa, bạch y nữ tử ngồi ở vị trí trong góc, chậm rãi nhấp nháp nước trà trong tay, trên ngũ quan tương tự như Cố Nhược Vân kia bao phủ một tầng lạnh nhạt, làm những người xung quanh không dám tới gần nàng nửa bước.

" các ngươi nghe nói gì chưa?"

Đúng lúc này, trong quán trà vang lên một đạo âm thanh: " nghe nói Hồng Liên lĩnh chủ muốn thành thân cùng đại tiểu thư Phong Cốc."

" Hồng Liên lĩnh chủ, ngươi nói chính là cái người đối nghịch Lâm gia, hơn nữa dưới sự đuổi giết của Lâm gia mà trưởng thành Hồng Liên lĩnh chủ? chậc chậc, thiên phú Hồng Liên lĩnh chủ xác thật không tồi, trong tục giới thế nhưng có thể trưởng thành đi lên cảnh giới này! Ta còn nghe nói, thời điểm hắn là Võ Đế cao cấp cũng đã trong vòng bao vây của Võ Thánh Lâm gia mà đi ra, còn giết chết hai Võ Thánh!"

Lâm gia?

Hai chữ này làm cho bạch y nữ tử đang uống trà buông xuống cái ly trong tay, mày liễu hơi độn, lẳng lặng nghe tiếng nói chuyện của mọi người.

" Bất quá, cho dù Hồng Liên lĩnh chủ mạnh mẽ như vậy so ra vẫn kém đại tiểu thư Phong Cốc, hắn thân là người tục giới lại nghênh thú Phong Tiêu Tiêu, thật sự là trèo cao, nga ~~, đúng rồi, các ngươi đã nghe thấy tên của Hồng Liên lĩnh chủ chưa? Nghe nói... hình như hắn tên là... Cố Thiên!"

Oanh!

Giống như sét đánh giữa trời quang, cả người bạch y nữ tử chấn động, hàn khí trên người càng thêm mãnh liệt, lan tràn toàn bộ trong quán trà.

Tiếp theo nàng cầm lấy trường kiếm trong tay, nhanh chóng xông ra ngoài, cũng không quay đầu lại rời đi nơi này.

Sau khi nàng rời đi một lúc, băng hàn trong quán trà kia mới tản ra....

Đương nhiên, tin tức Hồng Liên lĩnh chủ muốn thành thân với Phong Tiêu Tiêu, cũng truyền tới trong tai Cố Nhược Vân, sau khi nghe thấy lời này, lông mày nàng nhẹ nhàng nâng một chút, trên mặt mang theo một mạt cười lạnh: " Xem ra Phong Tiêu Tiêu thật đúng là quyết tâm phải làm mẹ kế ta."

Vân Dao nhìn Cố Nhược Vân hỏi: " chủ nhân, ta cảm thấy Phong Tiêu Tiêu kia cũng không phải là loại người ba hoa chích chòe, có thể đi xem Hồng Liên lĩnh chủ xảy ra chuyện gì hay không?"

Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, ánh mắt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo: " Phụ thân không phải là người dễ dàng bị hãm hại! hơn nữa, xem ra Phong Tiêu Tiêu cũng không biết ta là nữ nhi hắn, cho nên nhất định cũng không có khả năng đem ta uy hiếp hắn! bởi vậy, ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà phụ thân đáp ứng cùng nàng thành thân."

" chủ nhân," Vân Dao trầm mặc hỏi, " hay chúng ta đi tìm Hồng Liên lĩnh chủ một chút? hỏi hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? cũng để cho chủ nhân ngươi yên tâm."

Con ngươi Cố Nhược Vân trầm một chút: " Được, ngươi đi tìm hiểu một chút rốt cuộc chuyện là như thế nào, ta cũng không yên tâm hắn."
 
Chương 1235: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 8


Dù cho Cố Nhược Vân tin tưởng Hồng Liên lĩnh chủ không dễ dàng bị người hãm hại như vậy, nhưng mà tóm lại trong lòng nàng cũng có chút không yên tâm, cho nên mới vừa rồi để Vân Dao đi tìm hiểu mọi chuyện một chút!

" vâng, chủ nhân."

..................

Phong Cốc, lụa đỏ treo đầy toàn bộ sơn cốc, duy nhất Bắc Uyển như cũ một mảnh bình thản yên lặng.

Bên trong sương phòng, Phong Ngọc Thanh bưng lên chén trà trong tay nhẹ nhấp một ngụm, ngữ khí có vẻ không một chút để ý: " Cố cô nương, ngươi hẳn là cũng biết chuyện gần đây của Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu nàng sắp sửa cùng Hồng Liên lĩnh chủ thành thân, không biết đối với ngươi việc này có cảm tưởng gì?"

Cố Nhược Vân cười cười: " Hồng Liên lĩnh chủ sẽ không cưới nàng."

Nghe được lời này, trong mắt Phong Ngọc Thanh hiện lên một đạo kinh ngạc: " Cố cô nương, vì sao ngươi có thể xác định Hồng Liên lĩnh chủ sẽ không thành thân cùng nàng (PTT)?"

Đương nhiên bởi vì, Hồng Liên lĩnh chủ là Cố Thiên, cũng là phụ thân nàng!

Phụ thân đối với mẫu thân một khối si tình, lại như thế nào nghênh thú nữ tử khác?

Chuyện này căn bản không có khả năng phát sinh.

" Nếu Phong Tiêu Tiêu khăng khăng muốn ngày đó tổ chức hôn lễ, tất nhiên sẽ bị mọi người chê cười," Cố Nhược Vân nhún nhún vai, nhàn nhạt cười cười nói, " Ngươi cũng nên chuẩn bị một chút, ta có thể dự cảm được, trong hôn lễ của Phong Tiêu Tiêu tất nhiên sẽ có động tác lớn."

Phong Ngọc Thanh im lặng nửa ngày hỏi: " Cố cô nương, ngay từ đầu ta để ngươi trợ giúp ta đối phó Phong Tiêu Tiêu, ngươi cự tuyệt, vì sao bây giờ lại đồng ý?"

Nghe vậy, Cố Nhược Vân khẽ cười một tiếng: " Bởi vì Phong Tiêu Tiêu cho người ám sát ta!"

Bởi vì Phong Tiêu Tiêu phái người ám sát nàng!

Sau khi nghe được lời này, PHong Ngọc Thanh mới có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, sở dĩ Cố Nhược Vân trợ giúp mình không phải vì nửa cái Phong Cốc, mà bởi vì Phong Tiêu Tiêu to gan lớn mật muốn giết nàng.

Người không phạm ta, ta không phạm người!

Mà ngươi nếu phạm nàng, nàng cũng sẽ không khoanh tay chịu chết.

Phong Ngọc Thanh dường như có chút cảm thán nói: " Lúc đó thực may mắn là ta đã đi tìm ngươi! ta cũng thực may mắn, người cùng ngươi kết thù không phải ta!"

Nữ nhân này luôn luôn có thù báo thù, có ân báo ân, nếu ngươi không trêu chọc nàng, vô luận ngươi là cái dạng người gì nàng đều sẽ không để ý tới. Nhưng nếu trêu chọc đến nàng, mặc kệ trả giá như thế nào nàng đều sẽ trừ bỏ ngươi trước!

" Chuyện về Hồng Liên lĩnh chủ, ngươi cũng không cần quá lo lắng, ngươi chỉ cần phòng bị người Mị Tông, lấy quan hệ giữa Phong Tiêu Tiêu và Mị Tông, khẳng định sẽ ra tay trợ giúp nàng, hiện giờ có thể chân chính giúp Phong Tiêu Tiêu cũng chỉ có Mị Tông."

Mị Tông?

Phong Ngọc Thanh sửng sốt một chút, chợt gật gật đầu: " ta hiểu được, Cố cô nương, nếu ngươi giúp ta đêm vị trí thiếu chủ Phong Cốc đoạt lại, ta đây cũng sẽ thực hiện hứa hẹn, đem nửa cái Phong Cốc tặng cho ngươi."

" Ta đối với Phong Cốc không có hứng thú," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, " bất quá, đối với tộc Hỏa linh thú kia nhưng thật ra ta có cảm thấy hứng trí phi thường, nếu ta giúp ngươi đối phó Phong Tiêu Tiêu, ngươi đem tất cả mọi người tộc Hỏa linh thú giao cho ta là được."

Phong Ngọc Thanh không có bất luận do dự gì liền gật gật đầu: " Chờ sau khi kế hoạch Phong Tiêu Tiêu thất bại, ta sẽ nói cùng phụ thân, để hắn đem Hỏa linh thú tặng cho ngươi."

" được," Cố Nhược Vân cười cười, đứng lên nói, " Vậy ngươi chuẩn bị một chút chuyện cho vài ngày tới, có hoàn toàn đánh bại Phong Tiêu Tiêu hay không cũng chỉ có thể xem vài ngày tới!"

Nàng xoay người hướng ngoài cửa đi đến, một thân thanh y chậm rãi bay múa trong gió nhẹ.
 
Chương 1236: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 9


Ngày thành thân.

Tiếng trống du dương, phi thường náo nhiệt.

Vô số cường giả ở các thế lực tập trung tới, thế cho nên hiện giờ Phong Cốc hoàn toàn kín người không còn chỗ.

Lúc này, ngoài cửa thành Phong Thành, bạch y nữ tử giống như tiên nhân từ trong hư không chậm rãi hạ xuống, trên dung nhan tuyệt mỹ bao phủ một tầng hàn khí, tầm mắt lạnh lùng nhìn thẳng khoảng không phía trước, âm thanh lạnh như băng sương: " Phong Cốc, Phong Tiêu Tiêu........"

Nàng chậm rãi nang lên khóe môi, trong cặp mắt băng lãnh vô cùng, chỉ là sau khi nghĩ đến có thể gặp lại nam nhân ngày đêm nhớ nhung, cảm xúc phẫn nộ của nàng liền được thay thế bằng sự kích động.

" Thiên ca, mặc kệ Phong Cốc đối với ngươi làm cái gì! Ta phải để bọn họ biến mất trên đời này! không có bất luận kẻ nào, có thể tổn thương nam nhân của ta!" âm thanh bạch y nữ tử càng thêm lạnh lẽo, có thể nhận thấy độ ấm xung quanh giảm đi vài phần, thật lâu sau nàng mới thu hồi hàn khí trên người, giọng nói nhẹ như gió thoảng, " Hơn nữa Thiên ca, ta tin tưởng ngươi, ngươi tuyệt đối sẽ không ruồng bỏ tình cảm chúng ta, cho nên khẳng định người Phong Cốc đã làm gì đối với ngươi, ta sẽ không bỏ qua cho bọn họ!"

Dứt lời, thân hình bạch y kia chợt lóe, hướng về hư khoảng không cách đó không xa bay nhanh, chớp mắt biến mất trên không trung Phong Thành.

................

" Chúc mừng a~~, chúc mừng."

Giữa Phong Cốc, một đám người củng củng nắm tay, hướng về cốc chủ chúc mừng.

Trên dung nhan cốc chủ mang theo mỉm cười có lệ đối với mọi người, trong lòng lại âm thầm nôn nóng lên, hắn biết hiện tại hành vi Phong Tiêu Tiêu quá mức tùy hứng, vạn nhất Hồng Liên lĩnh chủ cũng không có đến, toàn bộ Phong Cốc sẽ trở thành trò cười lúc trà dư tửu hậu.

" Tiêu Tiêu, hắn thật sự sẽ đến sao?"

Chung quy hắn vẫn kiềm chế không được, chuyển hướng về phía Phong Tiêu Tiêu người mặc hỷ bào đỏ rực, cau mày hỏi.

Phong Tiêu Tiêu đội trên đầu một tấm khăn đỏ rực, không thấy rõ biểu tình hiện tại của nàng, nhưng mà âm thanh nàng lại lộ ra mười phần tự tin, từ từ vang lên: " Phụ thân, yên tâm đi, khẳng định hắn sẽ đến, chúng ta chỉ cần chờ một lát là được."

Cốc chủ muốn nói cái gì đó, chung quy vẫn là ngậm miệng lại, trong lòng than nhẹ một tiếng, càng là hối hận không kịp.

Sớm biết như thế, hắn không nên đáp ứng Phong Tiêu Tiêu một cái thỉnh cầu vô lễ như vậy.

Hiện tại giờ lành sắp đến, trước sau vẫn không thấy tung tích tân lang đâu.

" Ha ha ha," một tiếng cười to truyền đến, " Không phải người Phong Cốc các ngươi muốn tổ chức hôn lễ? vì sao chỉ thấy tân nương, lại không thấy tân lang đến?"

Ánh mắt cốc chủ nhìn đám người đi ra từ sau lưng trung niên nam tử, ánh mắt bỗng nhiên trầm lại, trên dung nhan lạnh lùng mang theo một tầng giận dữ, lạnh lẽo nhìn hắn.

" Hồng Liên lĩnh chủ là người tuân thủ hứa hẹn hết lòng, tất nhiên sẽ đến! không phiền môn chủ Thiên Môn nhọc lòng."

Sắc mặt lạnh lùng của trung niên nam tử được xưng là môn chủ Thiên Môn, cười lạnh một tiếng, trào phúng mở miệng: " ta thật ra cảm thấy, Hồng Liên lĩnh chủ kia sẽ không tới! ai không biết Hồng Liên lĩnh chủ đã có ai thê tình thâm, như thế nào sẽ đến nơi này?"

Dưới khăn voan màu đỏ, Phong Tiêu Tiêu gắt gao nắm nắm tay, sát khí trong lòng dần dần khếch tán ra ngoài.

Chờ sau khi nàng lấy được Phong Cốc, chuyện đầu tiên là nàng phải diệt Thiên Môn! nàng không giống như phụ thân mà sợ hãi rụt rè, chuyện gì cũng không dám làm, mặc dù là đánh đến người chết ta sống, cuối cùng nàng sẽ thâu tóm toàn bộ Thiên Môn!

Đó là bởi vì môn chủ Thiên Môn dám can đảm cười nhạo nàng thì phải trả giá đắt!

Sắc mặt cốc chủ cũng rất là khó coi, hừ một tiếng liền quay đầu, cũng không có liếc nhìn môn chủ Thiên Môn một cái.

" hôm nay thế lực môn chủ cũng chúng ta cũng không khác biệt lắm," con ngươi Phong Ngọc Thanh thấp hèn, sao đó ở bên tai Phong Ngọc Thanh thấp giọng giải thích nói, " hơn nữa, hai cái thế lực bất hòa mấy trăm năm qua, phụ thân ta cùng môn chủ Thiên Môn ân oán cũng là đời trước truyền xuống, bất quá, Phong Tiêu Tiêu thành thân nhất định muốn mời thế lực này, ta cũng có thể đoán được tình cảnh sau khi môn chủ Thiên Môn gặp phụ thân."
 
Chương 1237: Sinh thần Phong Tiêu Tiêu 10


Cố Nhược Vân nhướng nhướng đầu, quay người nhìn chỗ không trung không xa phía trước, mày hơi hơi động: " Tới!"

Nghe được lời này, Phong Ngọc Thanh sửng sốt một chút, chợt nhìn theo ánh mắt nàng, nháy mắt một đạo hồng y lãnh khốc rơi vào trong mắt hắn, tựa như một hỏa cầu trên bầu trời xẹt qua, rơi xuống trước mặt mọi người.

" Hồng Liên. rốt cuộc ngươi cũng tới."

Phong Tiêu Tiêu xốc lên cái khăn trên đầu mình, hai con mắt ẩn tình ngóng nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân kia, chậm rãi hướng tới hắn đi qua, nhưng mà sau khi nàng nhìn thấy trong ánh mắt lãnh khốc nam nhân kia chỉ có ánh sáng vô tình, không tự chủ được ngơ ngẩn, bước chân bỗng nhiên cũng dừng lại.

Không đúng!

Giờ khắc này, Phong Tiêu Tiêu cảm nhận được một tia không thích hợp, Hồng Liên lĩnh chủ này đã bị nàng mê hoặc, vì sao trong mắt đen của hắn lại thanh minh như vậy? đây căn bản không phải là người trúng mị hoặc chi thuật, bởi vì hắn có cảm xúc!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ mị hoặc chi thuật mất đi hiệu lực?

Phong Tiêu Tiêu ngẩn người, trong đầu không suy nghĩ được gì, trong sân liền truyền đến âm thanh lãnh khốc của nam nhân kia: " Phong Cốc các ngươi không phải mời ta tới tham gia sinh thần đại tiểu thư Phong Cốc sao, thế nhưng lại làm hỷ sự? Thật đúng là đáng chúc mừng."

Oanh!

Như một dạo sấm sét oanh tạc, làm tất cả mọi người ở đây ngẩn ngơ.

Lời này của Hồng Liên lĩnh chủ là có ý tứ gì? hắn không phải là tân lang sao? lại giống như không biết hôm nay Phong Cốc làm hy sự?

Ánh mắt cốc chủ chuyển hướng nhìn Phong Tiêu Tiêu, ánh mắt kia tràn ngập dò hỏi cùng nghi ngờ, tựa như muốn nàng giải thích cho hắn.

" Hồng Liên, ngươi làm sao vậy?" Phong Tiêu Tiêu uyển chuyển nhẹ nhàng cười cười, hướng tới Hồng Liên lĩnh chủ đi qua, trong mắt đẹp là một mảnh sóng nước lóng lánh, âm thanh nhu hòa giống như gió nhẹ: " Ngươi quên mất sao, lúc trước chúng ta đã thương lượng tốt, hôm nay thành thân."

Cho dù hiện giờ hắn thoát ly được mê hoặc thì như thế nào? bản thân mình vẫn như cũ có thể đem hắn khống chế được!

Trên mặt Phong Tiêu Tiêu mang theo tươi cười tràn đầy tự tin, trong mắt lộ ra ánh sáng mê người, âm thanh nàng tựa như xiềng xích câu hồn, muốn câu lấy linh hồn người khác.

Nhưng mà, đối với ánh mắt tràn ngập câu hồn của nàng, dung nhan Hồng Liên lĩnh chủ trước sau không đổi, trong đôi mắt lãnh khốc mang theo trào phúng, bên môi nâng lên một độ cong lãnh ngạnh, dùng âm thanh chỉ có hai người mới nghe thấy được: " Ngươi cho rằng...ngươi có thể mê hoặc được ta?"

Lúc đó, bất quá hắn giả bộ bị nàng mê hoặc, chính là muốn xem nữ nhân này rốt cuộc muốn làm cái gì.

Lại không nghĩ rằng, nàng thế nhưng muốn gả cho hắn?

Như thế, không bằng hắn tương kế tựu kế, mặc cho nàng an bài! nếu không, cũng không thể trong trường hợp này đả kích nàng trầm trọng, làm cho từ đây mặt mũi nàng mất hết! đó là do Phong Tiêu Tiêu dám can đảm đưa nữ nhi bảo bối nhà mình vào chỗ nguy hiểm, nhất định phải trả giá rất đắt.

Lời nói của Hồng Liên lĩnh chủ như một đạo sét đánh giữa trời quang, làm cho bước chân Phong Tiêu Tiêu lui về sau hai bước, mắt đẹp kinh ngạc trừng lớn, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Hồng Liên lĩnh chủ.

Gia hỏa này lúc trước đã chịu mị hoặc chi thuật của chính mình, thế nhưng là giả bộ?

Rốt cuộc nàng đã làm chuyện gì, thế cho nên hắn muốn thông qua phương pháp này trả thù nàng?

" Hóa ra đường đường là đại tiểu thư Phong Cốc, thế nhưng muốn tùy tiện lôi kéo một người nam nhân thành thân," Hồng Liên lĩnh chủ cười lạnh một tiếng, trong âm thanh lãnh khốc mang theo thần sắc trào phúng, " bất quá, thực xin lỗi, ta là tới tham gia sinh thần, cũng không phải tới cưới vợ! hơn nữa, ta đã có một người thê tử, dù cho hiện giờ nàng không ở bên cạnh ta, trong lòng ta vĩnh viễn chỉ có một mình nàng! ngươi muốn ta cưới ngươi, thật là khổ tâm uổng phí!"
 
Chương 1238: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 1


Khuôn mặt cốc chủ lạnh lùng tràn đầy phẫn nộ, đôi con ngươi chuyển hướng về sắc mặt tái nhợt của Phong Tiêu Tiêu hỏi: " sao lại thế này?"

Bước chân Phong Tiêu Tiêu không ngừng lui về phía saum, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, vì sao mị hoặc chi thuật của mình đối với nam nhân này không có tác dụng? chẳng lẽ thực lực của hắn cường đại hơn nàng?

Chuyện này căn bản không có khả năng!

Nàng vội vàng lắc lắc đầu, phủ nhận cái đáp án này.

Hồng Liên lĩnh chủ hơn một năm trước mới đột phá đến Võ Thánh sơ kỳ, hắn không có khả năng tấn chức nhanh như vậy, rốt cuộc hắn dựa vào cái gì chống đỡ lực lượng mê hoặc?

" Chuyện này là Phong Tiêu Tiêu chính mình làm ra, cùng Phong Cốc không có quan hệ."

Mọi người ở đây khiếp sợ hành vi của Phong Tiêu Tiêu, một đạo âm thanh thản nhiên vang lên, nháy mắt làm cho mọi người dời đi ánh mắt, tầm mắt dừng trên một dung nhan thanh lệ xuất trần.

" Bất quá," Cố Nhược Vân dừng một chút, cười khẽ nói, " ta thật ra không nghĩ tới ngươi lại đến nơi này, lại còn có thể uy phong như thế, vừa xuất hiện làm dọa tứ phương, không thấy nhiều người như vậy bị ngươi dọa sợ tới mức không nói nên lời sao?"

Mọi người lại ngây ngẩn, không nghĩ tới Cố Nhược Vân sẽ nói chuyện với Hồng Liên lĩnh chủ, nhưng thật ra lại bắt đầu suy đoán thân phận bọn họ.

" ha ha ha!"

Dưới ánh mắt mọi người, Hồng Liên lĩnh chủ cười ha ha hai tiếng, tiếng cười kia tràn đầy vui sướng không thể diễn tả, không còn lãnh khốc vô tình như trước.

" Ngươi nha đầu này, có người như ngươi cùng lão cha nói chuyện sao? mau đến bên cạnh lão cha, để lão cha nhìn xem ngươi gần đây như thế nào?"

Lão cha?

Lời này giống như một đạo sấm sét oanh tạc lần nữa, tức khắc mọi người trợn tròn mắt.

Ngay cả Phong Ngọc Thanh đứng bên cạnh Cố Nhược Vân cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc chuyển về khuôn mặt Cố Nhược Vân, trong mắt kia tràn đầy khiếp sợ.

Cố cô nương là nữ nhi Hồng Liên lĩnh chủ?

Khó trách nàng sẽ thề son sắt như thế khi nói ra một lời kia, hóa ra nàng thế nhưng là nữ nhi thân sinh của hắn! buồn cười Phong Tiêu Tiêu ở trước mặt nữ nhi hắn là Cố Nhược Vân, liền bí mật mưu đồ trở thành mẹ kế người ta.

Phong Tiêu Tiêu cũng bị một đạo tin tức này oanh tạc đến thất điên bát đảo, gắt gao cắn chặt môi, ánh mắt không dám tin từ trên người Hồng Liên lĩnh chủ chuyển qua khuôn mặt Cố Nhược Vân, trong lòng thật chấn động.

Nàng biết, bản thân mình yêu đơn phương hắn nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một kết cục như vậy.

Còn nguyên nhân của hắn, chính bởi vì nàng muốn ám sát nữ nhi hắn yêu thương.

Nếu nàng có thể sớm biết thân phận của Cố Nhược Vân, bất luận như thế nào, nàng sẽ không phạm phải sai lầm không thể vãn hồi như vậy!

" Lão cha."

Thân thể Cố Nhược Vân chợt lóe, liền nhảy vào trong cái ôm của Hồng Liên lĩnh chủ, nàng gắt gao ôm nam nhân trước mặt, trên mặt hiện ra một nụ cười: " Rốt cuộc ngươi cũng tới.........."

" Ta có thể không tới sao?" Hồng Liên lĩnh chủ khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng vỗ đầu nữ tử trong ngực, con ngươi lãnh khốc dần dần ôn nhu xuống, " nếu ta không tới, ai vì ngươi trút giận? thế nhưng lúc đó Phong Tiêu Tiêu ở trong Dược Tông làm khó dễ ngươi! hiện giờ còn dám ba hoa chích chòe nói ta sắp sửa cùng nàng thành hôn! ta khi nào đáp ứng nghênh thú nàng? cho rằng dùng mị hoặc chi thuật kia có thể làm mọi chuyện thuận lợi, buồn cười, thật sự là buồn cười đến cực điểm!"

Ngay từ đầu, Phong Tiêu Tiêu còn chưa rõ ràng mình cùng Hồng Liên lĩnh chủ không oán không thù, mặc dù hắn không thích nàng, cũng không nhất thiết hại nàng như thế.

Nhưng hiện tại nàng đã biết, hóa ra hắn là phụ thân Cố Nhược Vân!

Kể từ đó, tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích!
 
Chương 1239: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 2


" Hồng Liên, Phong Tiêu Tiêu nâng lên mắt đẹp, đau đớn nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, " Chẳng lẽ ngươi thật sự đã quên, mấy năm trước chúng ta gặp nhau lần đầu tiên? nhiều năm như vậy, ta chưa từng quên ngươi, vì sao ngươi đã quên ta?"

Nàng vĩnh viễn sẽ không quên, nắm đó nàng nghe nói ở tục giới có một tòa di tích được khai quật, lần đầu tiên nàng rời đi Đệ Nhất thành để tới di tích trước.

Cùng lúc ở nơi đó, nàng gặp Hồng Liên lĩnh chủ! đã bị tuyệt đại phong hoa của hắn hấp dẫn.

Nam nhân như vậy, vô luận ở nơi nào đều là cảnh đẹp ý vui, sẽ là tiêu điểm trung tâm của mọi người.

Nhưng nàng yêu đơn phương hắn nhiều năm như vậy, hắn lại không nhớ rõ nàng......

" ta cũng không có quên ngươi."

Âm thanh lãnh khốc của nam nhân, một thân hồng y, bên trong cuồng phong lại khí phách như trời cao.

Thời điểm Phong Tiêu Tiêu đang vui sướng, âm thanh nam nhân lại lần nữa vang lên: " ngươi ở Dược Tông khó xử nữ nhi bảo bối của ta, cho dù ngươi có hóa thành tro ta vẫn nhận ra ngươi! còn những chuyện khác ngươi nói tới.....xin lỗi, trên đời này đối với ta mà nói, chỉ là chuyện râu ria hoặc là người nào đó, không cần phải nhớ kỹ!"

Chuyện râu ria hoặc là người nào đó........

Mấy chữ này, giống như một cây chân hung hăng đâm vào trái tim Phong Tiêu Tiêu, làm bước chân nàng lại lần nữa lùi về phía sau, lắc đầu cười khổ nhìn về phía Hồng Liên lĩnh chủ.

" Nếu ngươi không có thê tử, ngươi sẽ cưới ta?"

Trong mắt nàng mang theo một tia mong đợi cuối cùng, hy vọng có thể nghe được đáp án mình mong muốn.

Nếu có thể nghe được đáp án kia, xem trên phân lượng Hồng Liên lĩnh chủ, hôm nay nàng sẽ không xử Cố Nhược Vân, hơn nữa sẽ thả cha con bọn họ rời đi.

" Sẽ không."

Nhưng mà, âm thanh nam nhân vẫn trước sau lãnh khốc, cũng làm cho tia hy vọng cuối cùng của nàng biến mất.

Phong Tiêu Tiêu thống khổ nhắm lại hai mắt, thật lâu sau nàng mới chậm rãi mở ra, bên trong đôi mắt đẹp đã không còn nhu tình mà thay vào đó là tràn ngập lạnh lẽo nhìn dung nhan tuấn mỹ trước mắt này.

Hồng Liên, nếu ngươi bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa!

Ta đã cho ngươi cơ hội, chính ngươi đã không biết quý trọng một chút, một khi đã như vậy, nữ nhi của ngươi ta nhất định không thể giữ lại! đến nỗi ngươi....ta cũng muốn ngươi cả đời chiếu cố ta, vĩnh sinh vĩnh thế ( mãi mãi lâu dài), không thể có tự do!

" Ha ha," môn chủ Thiên Môn cười lạnh một tiếng, châm chọc nói, " cốc chủ Phong Cốc, ta thấy Hồng Liên lĩnh chủ này căn bản không thích nữ nhi ngươi, thậm chí cũng không biết hôm nay hắn sẽ trở thành tân lang, chẳng lẽ ngươi muốn bức bách hắn nghênh thú nữ nhi ngươi?"

Sắc mặt cốc chủ rất là khó coi, tầm mắt lạnh lùng nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu, trong đôi mắt trừ bỏ khí phách uy vũ, còn có rất thần sắc thất vọng rất nhiều.

Rất hiển nhiên, rốt cuộc hôm nay Phong Tiêu Tiêu đã làm hắn thất vọng!

" Phong Tiêu Tiêu, khoảng thời gian trước ngươi đã thề rất chắc chắn ở trước mặt ta, nói Hồng Liên lĩnh chủ nhất định sẽ đến nghênh thú ngươi, nếu không giống như lời ngươi đã nói, vậy ngươi hãy giao ra vị trí thiếu chủ Phong Cốc, hiện giờ, ngươi đã không còn là thiếu chủ Phong Cốc! Vị trí này hãy giao cho Thanh nhi.

Cốc chủ phất phất ống tay áo, không giận mà uy nói.

Sắc mặt Phong Tiêu Tiêu càng trở nên tái nhợt, đột ngột nàng nở nụ cười, tươi cười kia thập phần thê lương, giống như tiếng quỷ khóc trong rừng rậm.

" Phụ thân, vô luận ta làm cái gì, trong lòng ngươi ta vẫn không bằng Phong Ngọc Thanh."

Nàng ngẩng đầu nhìn cốc chủ, trong ánh mắt hàm chứa đau đớn thâm trầm.

Nếu phụ thân không bởi vì thất bại của nàng mà lấy đi thân phận thiếu chủ Phong Cốc, có lẽ nàng sẽ không quyết định như vậy, nhưng vô luận bản thân nàng làm cái gì, vẫn không thay đổi được lòng hắn!
 
Chương 1240: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 3


Trừ Phong Ngọc Thanh ra, không có bất cứ kẻ nào có thể đả động tới lòng lạnh lẽo vô tình của nam nhân này.

" Phong Tiêu Tiêu, ngươi thật sự làm ta quá thất vọng rồi," cốc chủ lắc lắc đầu, nhìn Phong Tiêu Tiêu nói, " Vô luận ta nói cái gì ngươi đều không muốn nghe, một hai phải tùy hứng mà làm, kết cục bây giờ là Phong Cốc tùy người trong thiên hạ chê cười, trở thành trò cười lúc trà dư tửu hậu trong Đệ Nhất thành!"

Phong Tiêu Tiêu cười khổ một tiếng: " nếu đổi lại là Phong Ngọc Thanh, chỉ sợ ngươi không thể tức giận, cuối cùng vẫn sẽ tha thứ hắn, còn với ta ngươi lại không giống như vậy, ta đối với ngươi vĩnh viễn không bằng hắn, ta cũng là nữ nhi ngươi, vì sao lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy."

" Rất đơn giản!" cốc chủ cười lạnh một tiếng, " Bởi vì Thanh nhi là nữ nhân ta yêu thương sinh ra, mà ngươi ta lại không muốn! nếu không phải mẫu thân ngươi thiết kế ta, ngươi cho rằng sẽ có ngươi xuất hiện?"

Thật hiển nhiên, cốc chủ bị nàng làm cho tức điên, đem bí mật Phong Cốc nói ra.

Không phải nàng muốn một đáp án sao?

Vậy tốt thôi, hắn liền nói cho người khắp thiên hạ biết vì sao hắn không yêu thích Phong Tiêu Tiêu! cũng là cấp cho Phong Ngọc Thanh cơ hội danh chính ngôn thuận đoạt lại quyền thế.

" Tiêu Tiêu, tuy nói ngươi sinh ra không phải là điều ta mong muốn, nhưng những năm gần đây ta cũng không có bạc đãi ngươi!" cốc chủ thở dài, bất đắc dĩ nói, " Nếu không phải lần này ngươi làm ra chuyện quá lớn, ta cũng sẽ không đem cái danh hiệu thiếu chủ Phong Cốc tháo xuống, cho nên ngươi có kết cục hôm nay, đều là ngươi gieo gió gặt bão!"

Ngươi có kết cục hôm nay, đều là ngươi gieo gió gặt bão!

Một câu này làm cho Phong Tiêu Tiêu chấn động toàn thân, tiếp theo sau đó nàng cười lớn, trong tiếng cười mang theo nước mắt, tùy hứng bừa bãi: " Ngươi nói ngươi không có bạc đãi ta? vậy ngươi dựa vào cái gì không cưới mẫu thân ta, ngược lại đem ta giao cho mẫu thân Phong Ngọc Thanh nuôi nấng? vì sao mẫu thân Phong Ngọc Thanh có thể ở vị trí phu nhân chính quy, mẫu thân cả ta đến địa vị tiểu thiếp cũng không có? ta cũng là nữ nhi ngươi, ngươi lại nơi nơi bất công! cho hắn ăn chơi trác táng thành tính, cho dù hắn là cái phế vật, ngươi vẫn như cũ quan tâm hắn, trước nay không quan tâm ta một chút nào!"

Nàng liếm mắt thu lại tiếng cười, mắt đẹp không còn ấm áp như gió xuân thay vào đó là lạnh lẽo tràn ngập nhìn cốc chủ.

" Không sai, hôm nay ta xác thật thất bại, thì như thế nào? từ nay về sau, vị trí cốc chủ Phong Cốc ta sẽ tới ngồi! ngươi liền cùng nhi tử đáng chết của ngươi vào địa ngục đi!"

Cốc chủ ngây ngẩn cả người, hắn không dám tin nhìn dung nhan tàn nhẫn của Phong Tiêu Tiêu: " Vừa rồi ngươi nói cái gì? ngươi đem lời nói lặp lại lần nữa!"

" Hừ!" Phong Tiêu Tiêu hừ lạnh một tiếng, " Đừng cho là ta không biết, từ sau khi thực lực Phong Ngọc Thanh khôi phục, ngươi vẫn luôn muốn đem vị trí thiếu chủ truyền cho hắn, bởi vậy ta mới liên hợp cùng Mị Tông, cho hai phụ tử các ngươi vào địa ngục làm bạn, ngươi yên tâm, Phong Cốc này ở trong tay ta sẽ mạnh hơn so với ở trong tay ngươi! Ta sẽ đem nó phát triển vì thế lực đứng đầu Đệ Nhất thành!"

" Phong Tiêu Tiêu, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?"

Phong trưởng lão giận tím mặt, từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, bàn tay tạo thành quyền hung hăng đánh về phía sau lưng Phong Tiêu Tiêu, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ: " Quỳ xuống cho ta, hướng cốc chủ bồi tội!"

Phanh!

Thời điểm bàn tay Phong trưởng lão sắp sửa rơi xuống sau lưng Phong Tiêu Tiêu, là lúc có một đạo thân ảnh hiện lên, đem chưởng phong của hắn chặn lại, cười lạnh nhìn hắn: " Phong trưởng lão, tính cách ngươi vẫn xúc động như cũ, đáng tiếc ngày hôm nay qua đi, trong Phong Cốc này không còn Phong trưởng lão!"

" Bạch trưởng lão, các ngươi muốn mưu phản?" Phong trưởng lão hung hăng cắn răng, vô cùng đau khổ hỏi.
 
Chương 1241: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 4


Dù cho hắn cùng Bạch trưởng lão bất hòa, cũng chưa từng nghĩ tới hắn sẽ mưu phản.

Huống chi, trong cảm nhận của hắn, Phong Tiêu Tiêu tuyệt đối không làm ra loại chuyện này.

" ha ha," Bạch lão cười lạnh một tiếng, " Ta muốn mưu phản thì thế nào? Phong trưởng lão, ngươi cho rằng dựa vào ngươi có thể ngăn chặn nhiều người chúng ta như vậy?"

Ngay tức khắc, những trưởng lão đã sớm bị Phong Tiêu Tiêu mượn sức đồng loạt đứng lên, tập thể chắn trước mặt Phong trưởng lão, bảo vệ Phong Tiêu Tiêu phía sau.

" Các ngươi......." Phong trưởng lão hai mắt đỏ lên, ánh mắt xuyên thấu qua đám người nhìn Phong Tiêu Tiêu đứng phía sau, hắn như cũ ôm một tia hy vọng cuối cùng đối với nàng, " Đại tiểu thư, ta biết ngươi rất bất mãn với cốc chủ, bởi vì bất công cho nên mới phản nghịch, chỉ cần ngươi hướng cốc chủ nhận sai, ta sẽ vì ngươi cầu tình, vô luận như thế nào cốc chủ vẫn là phụ thân ngươi, là sinh ngươi dưỡng ngươi, hơn nữa phụ thân ngươi cũng chưa từng phạt nặng ngươi! cho dù hắn có yêu thích Phong Ngọc Thanh, những năm gần đây đối với ngươi cũng không tồi, càng là hao hết tâm tư bồi dưỡng ngươi."

Không sai, trong mắt Phong trưởng lão. Phong Tiêu Tiêu hiện giờ chỉ là một cái tiểu hài tử phản nghịch mà thôi, mà tiểu hài tử thì đáng để tha thứ.

Đáng tiếc, hắn lại không rõ, mặc kệ như thế nào Phong Tiêu Tiêu cũng sẽ không quay đầu lại.

" Phong trưởng lão, những năm gần đây ta vẫn luôn muốn mượn sức ngươi, nhưng ngươi lại đối phụ thân quá mức trung thành," Phong Tiêu Tiêu chậm rãi xoay người, hơi hơi nâng khóe môi, " Hiện tại ta có thể cho ngươi một cái cơ hội, nguyện trung thành với ta hay là vào địa ngục làm bạn với đôi phụ tử này?"

Phong trưởng lão lửa giận dâng lên, gắt gao nắm chặt tay: " Phong Tiêu Tiêu, ngươi thật sự muốn làm như thế?"

" Không sai, vì ngày này ta đã đợi quá lâu rồi! nếu như phụ thân không có đem vị trí thiếu chủ Phong Cốc truyền cho Phong Ngọc Thanh, ta cũng sẽ không cực đoan như thế! Nhưng hết thảy, là bởi vì bất công của hắn gây ra, mặc dù chết trong tay ta thì cũng chính là hắn sai!"

" Đại tiểu thư, ngươi đối với cốc chủ hiểu lầm, cho dù cốc chủ rất yêu thương nhị thiếu gia, nhưng nếu ngươi không có phạm sai lầm trước, hắn cũng không có khả năng đem danh hiệu thiếu chủ lấy lại," Phong trưởng lão lắc lắc đầu, thở dài nói, " Trước đó vài ngày, cốc chủ còn cùng ta thương lượng, qua mấy năm nữa liền đem vị trí cốc chủ truyền cho ngươi, nhưng ngươi lại làm hắn quá thất vọng rồi."

" Ngươi cho rằng ta sẽ tin lời ngươi nói?" Phong Tiêu Tiêu cười lạnh một tiếng, trào phúng nói, " Mặc dù ngươi nói chính là sự thật thì thế nào? hiện giờ dưới loại tình huống này, ta đã không quay đầu được, hơn nữa ta còn có thể nói cho các ngươi biết một việc, năm đó Phong Ngọc Thanh thân bị trọng thương, là người của ta làm! chỉ là không nghĩ tới ngươi có thể đem tính mạng của hắn cứu trở về, nhưng cứu được thì cứ cứu đi, hắn thân là một phế vật, đối với ta đã không có bất kỳ uy hiếp gì."

Nói đến đây, nàng ngưng lại một chút, chuyển hướng về phía Cố Nhược Vân, trong ánh mắt sát khí lập lòe: " nhưng mà, các ngươi lại tìm nữ nhân này đem tới, hơn nữa còn để nàng khôi phục thực lực cho Phong Ngọc Thanh! Nếu hắn chỉ là một cái phế vật, ta cũng sẽ không có giết hắn, người hại Phong Ngọc Thanh chân chính là nàng!"

Bang!

Âm thanh nàng chưa dứt, một cái tát liền đột nhiên quăng tới, thân thể nàng trực tiếp bị tát bay ra ngoài, phịch một tiếng ngã vào trong đám người.

Nắm tay cốc chủ run rẩy kịch liệt, trong ánh mắt đã không còn áy náy thay vào đó vào một mảnh phẫn nộ dữ dội.

" Hóa ra, năm đó người muốn sát hại Thanh nhi là ngươi, buồn cười chính là ta lại không biết điểm này, thế nhưng đem thân phận thiếu chủ giao cho ngươi!" uy nghiêm trên người hắn phát ra, con ngươi phun lửa nhìn nàng, " Phong Tiêu Tiêu, hắn là đệ đệ ngươi, ngươi vì vị trí thiếu chủ Phong Cốc, liền muốn giết hại đệ đệ chảy chung dòng máu với ngươi!"
 
Chương 1242: Một nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Sanh Tiêu 5


Cố chủ rất là vô cùng đau đớn, cho dù Phong Tiêu Tiêu sinh ra là điều hắn không muốn, nhưng mấy năm nay hắn vẫn như cũ cho nàng vô số vinh quang, càng là không bạc đãi nàng. Không nghĩ tới trong cảm nhận của Phong Tiêu Tiêu, thể nhưng là dạng suy nghĩ này.

Chính là giết hại đệ đệ thân sinh của nàng!

Hồng Liên lĩnh chủ nhướng nhướng mày, con ngươi lãnh khốc không chứa tình cảm, chỉ là hắn không nghĩ tới, đi vào trong Phong Cốc còn có thể nhìn thấy trò hay như thế.

Ha ha ha!

Phong Tiêu Tiêu cười phá lên, tiếng cười kia rất là điên cuồng, đã không còn mềm mại như gió, không còn hình tượng cao quý nữa.

" Giết hắn thì như thế nào? người chắn đường ta, một người ta cũng sẽ không bỏ qua! Phụ thân, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi như vậy! sau này ngươi sẽ biến mất trên đời này, không bao giờ gặp lại!"

" Chỉ bằng ngươi?"

Phong trưởng lão đã hoàn toàn đánh mất tâm lý khuyên bảo, cười lạnh nhìn về phía Phong Tiêu Tiêu đang điên cuồng: " Phong Tiêu Tiêu, cho dù ngươi mượn sức nhiều trưởng lão như vậy cũng vô dụng! chỉ bằng vào những người này, tuyệt đối không thể chiến thắng ta cùng cốc chủ đại nhân!"

" Phải không?"

Âm thanh hắn chưa dứt, bỗng nhiên truyền đến một âm thanh kiều mị, làm cho lòng Phong trưởng đang lão phẫn nộ đột nhiên run rẩy một chút.

" Nếu thêm cả ta nữa, không biết các ngươi có phải đối thủ hay không?"

Sau khi dứt lời, bên trong đám người, một đạo thân ảnh yêu mị đi ra, phía trên dung nhan tuyệt diễm của nữ tử kia gợi lên tươi cười dụ hoặc lòng người, bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển, muôn vàn phong thái, làm mọi người ở đây không nhịn được đều đem ánh mắt phóng trên người nàng.

" Chẳng lẽ Mị Tông các ngươi cũng muốn nhúng tay vào chuyện của Phong Cốc chúng ta?" sắc mặt cốc chủ rất là khó coi, đôi mắt lạnh nhạt nhìn về hướng nữ tử tuyệt mỹ động lòng người.

Nữ tử tuyệt diễm nở nụ cười nhạt, mị nhãn long lanh nhìn cốc chủ: " Ta đã đáp ứng Phong Tiêu Tiêu, đem vị trí cốc chủ đoạt tới vì nàng, mà điều kiện của nàng chính là đem tộc Hỏa linh thú đưa cho ta."

" Nguyệt Linh!"

Cốc chủ phẫn nộ, dung nhan lạnh thêm một tầng: " thực lực ngươi kém ta không nhỏ, ngươi cho rằng có thể chiến thắng ta? nếu ngươi khăng khăng muốn giúp Phong Tiêu Tiêu, vậy đừng trách ta không khách khí!"

" ha ha," nữ tử tuyệt diễm xưng là Nguyệt Linh kia che môi cười duyên một tiếng, hướng về cốc chủ quăng một cái mị nhãn, " Nói thật, ta xác thật là không có khả năng giết ngươi, Mị Tông ta cùng Phong Cốc kết giao nhiều năm, cho nên nếu ngươi nguyện ý làm ấm giường cho ta, nói không chừng ta sẽ tha cho ngươi một mạng."

Đối với cốc chủ mà nói, những lời này của Nguyệt Linh đó là vũ nhục rất lớn.

Oanh!

Trên người hắn bộc phát lực lượng cường đại, nắm tay thành quyền, nhanh chóng vọt tới trước mặt Nguyệt Linh, một quyền này nhắm vào dung nhan tuyệt diễm hạ xuống.

" Ngươi cho rằng ta dám can đảm cùng ngươi đối địch, sẽ không có nắm chắc mà đến sao?" Nguyệt Linh nhàn nhạt gợi lên khóe môi, trong mắt đẹp hiện lên ánh sáng, " Bằng lực lượng của ngươi, ta thật giết không được ngươi, nhưng mà hơn nữa....hắn đâu?"

Phanh!

Thời điểm cốc chủ đang kinh ngạc, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một kích thật mạnh, đột nhiên không kịp phòng ngừa, thân thể hắn hung hăng té xuống, phịch một tiếng ngã trên mặt đất, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, làm khuôn mặt lạnh lùng thập phần trắng bệch.

" Xin lỗi," môn chủ Thiên Môn cười lạnh một tiếng, " Ta thích nhất chính là nhìn thấy tình thế hiện giờ của Phong Cốc các ngươi, cho nên ta đã đáp ứng Mị Tông, giúp nàng việc này, vốn dĩ Phong Cốc các ngươi bẫy rập vô số, ta không có khả năng nháo sự trong Phong Cốc, muốn trách thì trách Phong Tiêu Tiêu hôm nay thành thân, hơn nữa nàng đã gửi thiệp mời cho ta, cơ hội tốt như thế sao ta có thể buông tha?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom