Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 456: C456: Thử cai sữa đêm


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Vấn đề của Huyên Huyên không nhỏ, Tần Lãng quyết định tự mình bón cho cậu bé, Tô Thi Hàm và dì Vương phụ trách bón cho Vũ Đồng và Khả Hinh.

Hai cô công chúa nhỏ rất ngoan ngoãn, nhất là nhóc tham ăn Vũ Đồng, mỗi lần đến giờ cơm đều rất tích cực, cũng là người ăn xong đầu tiên.

Khi nhìn thấy thức được mang tới, Vũ Đồng lập tức hưng phấn vỗ vỗ ghế nhỏ của mình, miệng còn lẩm bẩm: "Ma ma... Ăn, ha ha... Ma ma”

Tô Thi Hàm cười nói: "Vũ Đồng, là ăn cơm, không phải là ăn ma ma nha."

"Nào, nói theo mẹ nào, ăn cơm!”

"Ăn... Ha ha... chơm chơm." Vũ Đồng bị đõ ăn dụ hoặc, cố gắng học phát âm.

Cô đưa cháo đã thổi nguội đến bên miệng Vũ Đồng, cô bé lập tức nuốt vào, vừa ăn vừa vui vẻ đá chân nhỏ, điệu bộ cực kỳ thỏa mãn.

Khả Hinh ở bên kia cũng ăn như bình thường, hình như không vì trong cháo cho thêm thức ăn mà ảnh hưởng đến khẩu vị.

Chỉ còn lại Huyên Huyên, Tân Lãng đưa thìa đến bên miệng Huyên Huyên, nhóc con ngửi trước một cái, cũng không há miệng ngay.

Gần đây, cậu nhóc này rất tỉnh ranh, biết có những lúc cha mẹ bón không phải là món nhóc thích ăn. Cho nên mỗi lần trước khi ăn, nhóc đều ngửi một chút xem có phải hương vị mình thích hay không. Nếu không phải thì nhóc sẽ ngậm miệng, không chịu ăn.

Nhóc con ngửi ngửi, lông mày hơi cau lại một chút


A? Hình như hôm nay mùi vị có chút khác, lúc rước chưa ngửi mùi này lần nào. Mặc dũ không có bơ, nhưng mà mùi này rất là thơm nha!

Tân Lãng dụ dỗ nói: "Huyên Huyên! Ăn thôi nào, hôm nay cháo rất ngon đó nha."

Huyên Huyên nghe Tân Lãng nói xong, há mồm ăn thử một chút. Cháo cá tuyết vừa vào miệng, ánh mắt nhóc con lập tức sáng lên.

Vỗ lên ghế "bá bá hai cái, trực tiếp ăn sạch sẽ thìa cháo.

Ăn xong còn võ võ tay Tân Lãng: "Baba, ha ha..."

Tô Thi Hàm ở một bên cười, nói: "Xem ra Huyên Huyên kén ăn nhà chúng ta hôm nay rất hài lòng đó nha."

Tần Lãng nói: “Chắc là Huyên Huyên giống anh, thích ăn thịt”

Huyên Huyên nhanh chóng ăn hết chén cháo nhỏ, tiếp đó nhóc cúi đầu nhìn cái chén nhỏ trống không, thậm chí còn muốn ăn thêm.

Tân Lãng cầm cái chén không rồi nói: "Hết rồi nha! Huyên Huyên, buổi chiều chúng ta lại ăn nữa nha”

Huyện Huyên li3m li3m miệng, hài lòng ợ một cái.

Tô Thi Hàm quay lại một màn này, gửi đến nhóm chat của gia đình.

3n đầu tiên các bé cưng ăn cháo cá tuyết. "

"Huyên Huyên rất thích ăn, ha ha!"

Phía dưới là tin mà ông bà gửi đến.

Bà Tần: "Ha ha, Huyên Huyên nhà chúng ta giống hệt Tân Lãng lúc nhỏ, chỉ thích ăn thịt không thích ăn rau.

Ông Tần: "Thi Hàm, con và Tân Lãng phải cho Huyện Huyên ăn rau nữa nha, nếu không sau này nhóc tự ăn cơm sẽ rất kén ăn đấy."

Ông Tô: "Huyên Huyên ăn ngon quá nhỉ, ba bé cưng nhà chúng ta thật đáng yêu! Trẻ con mà, có chút kén ăn cũng bình thường, về sau sẽ thay đổi!


Bà Tô: "Đừng nghe cha con nói, ông thông gia nói đúng đấy! Huyên Huyên thích ăn thịt là chuyện tốt, nhưng mà không thể không ăn rau được nha. Về sau ăn cháo gạo thì kết hợp rau với thịt, khi còn bé không uốn nắn, về sau càng khó sửa hơn.

Tô Thi Hàm: "Cha mẹ! Mọi người yên tâm đi, con và Tân Lãng sẽ cẩn thận. Bây giờ Huyên Huyên đã chấp nhận ăn cháo rồi.

Bà Tần: "Thi Hàm! Hôm nay ba bé cưng tròn bảy tháng, gần đây luôn ăn bữa phụ, con đã cho bọn nhỏ cai sữa ban đêm chưa?"

Cai sữa ban đêm?

Tô Thi Hàm nhìn thấy từ mới này, có chút không hiểu.

Tô Thi Hàm: "Mẹ! Bây giờ đã muốn cai sữa sao? Con tính đợi khi các bé cưng được một tuổi mới bắt đầu cai sữa”

Bà Tân: "Là cai sữa ban đêm thôi, không phải hoàn toàn cai sữa. Làm như vậy để buổi tối các bé không bị tiểu đêm”

Phương Nhã Nhàn: "Đúng thế, Thi Hàm! Bây giờ bọn nhỏ đã bảy tháng, có thể cai sữa đêm rồi. Để chúng có thói quen ngủ nguyên một buổi tối, như vậy về sau sẽ tốt cho bọn nhỏ nghỉ ngơi và hoạt động Người lớn chúng ta cũng thoải mái hơn."

Tô Thi Hàm đọc xong tin nhắn của hai mẹ thì quay sang thương lượng với Tân Lãng,

"Thi Hàm! Cha mẹ nói cũng không sai, thời gian ngủ của các con bây giờ đã ngắn hơn trước, có khi thức cả buổi sáng, buổi tối thường xuyên đi tiểu đêm."

"Gần đây công ty của em khá bận, buổi tối còn phải dậy nhiều lần, như vậy thì ban ngày ở công ty cũng không được nghỉ ngơi tốt. Anh thấy mắt em có quầng thâm rồi đấy, chúng ta cai sữa đêm, để các con ngủ sâu hơn. Như vậy thì chúng ta cũng có thể nghỉ ngơi thêm một chút."

Tô Thi Hàm nói: "Nói thì nói như vậy, nhưng mà các con có thể bỏ thói quen uống sữa và đi tiểu đêm sao?"

Tần Lãng nói: “Chúng ta cứ thử xem, các con cũng được bảy tháng rồi, chắc là có thể. Tối nay chúng ta sẽ bắt đầu nhé."


Ban đêm, Tân Lãng và Tô Thi Hàm quyết định thử cai sữa đêm cho ba đứa nhỏ.

Dựa theo đề nghị của bà Tô và bà Tần, hôm nay Tần Lãng và Tô Thi Hàm chơi với các bé đến mười giờ tối, mới cho các bé ăn sữa. Đặc biệt để các bé uống no một chút, sau đó mới đi ngủ.

Chờ khi cả ba bé cưng đều ngủ, Tân Lãng và Tô. Thi Hàm tầm xong, lên giường nằm thì đã là mười một giờ đêm.

Tô Thi Hàm nhìn thoáng qua chiếc nôi bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Tân Lãng, anh cảm thấy tối nay các. con có được không?”

Tần Lãng lắc đầu, nói: 'Anh không biết, nhưng mà mẹ nói, nếu các bé cưng tỉnh thì chúng ta phải giả vời như không bi

"Thi Hàm, mặc dù hôm nay bắt đầu cai sữa đêm, nhưng mà anh đoán buổi tối chúng ta sẽ phải dậy cho các con đi tiểu đêm. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, chúng ta tranh thủ thời gian đi ngủ thôi”

"Được, ngủ ngon."

Hơn hai giờ sáng, một tiếng khóc của trẻ con phá vỡ không khí yên tĩnh trong phòng.

Tô Thi Hàm chợt tỉnh giấc, cả người phản xạ có điều kiện muốn bò dậy. Đúng lúc này, Tần Lãng dùng một tay ôm lấy cô, ngăn cán động tác của cô.

Lúc này Tô Thi Hàm mới tỉnh táo lại, nhớ tới chuyện tối nay muốn cai sữa đêm cho ba bé cưng, cô đành phải trợn tròn mắt, mặt đối mặt với Tân Lãng, ai cũng không đứng dậy.
 
Chương 464: C464: Đám bạn cùng phòng hâm mộ không thôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Hơn nữa, giá mà Tân Lãng đưa cho bọn họ cũng là giá bán buôn, trên trang web chính thức có niêm yết giá trong cửa hàng. Đối với một bộ đầu gội và phục hồi tóc thì bọn họ có thể nhận được hoa hồng là 30 tệ, với 2/000 bộ thì sẽ được 60 ngàn nhân dân tệ một ngày. Sau khi trừ một số chỉ phí về thủ tục và chuyển phát nhanh thì một ngày mỗi người cũng kiếm được từ 10 đến 20 ngàn, vì thế nên họ đương nhiên cảm thấy rất vui vẻ.

Chỉ là bình thường dựa vào tờ rơi thì không thể nào đạt được hiệu quả như việc giáo sư Từ giúp họ tuyên truyền.

"Anh Lãng, hôm nay chúng em kiếm được nhiều tiền như vậy đều là nhờ anh Lãng đã tạo cơ hội cho chúng em. Vì vậy tối nay chúng em muốn mời anh Lãng, chị dâu và các bé con cùng đi ăn cơm, không biết gia đình anh có thời gian rảnh không?” Tôn Húc hỏi.

Đây là kết quả thảo luận của ba người bọn họ.

Tuy hôm nay họ kiếm được nhiều tiền như vậy, dù không thể phủ nhận công lao và nỗ lực trước đây của bọn họ. Nhưng điều quan trọng nhất chính là đầu gội đầu do Tần Lãng làm ra có hiệu quả tốt. Nếu không phải Tần Lãng sẵn sàng cho họ cơ hội thì họ cũng sẽ không thể kiếm được nhiều tiền đến thế.

Tần Lãng nghĩ một lúc rồi nói: "Ăn cơm thì bỏ qua đi, chị dâu các cậu gần đây rất bận rộn, đến buổi tối mới về đến nhà. Buổi tối hai chúng tôi còn phải chăm bọn nhỏ, nếu không thì tối nay ba người các cậu đến nhà tôi ăn cơm đi. Tôi sẽ bảo Tô Thi Hàm gọi Lưu Hi, Lương Tiểu Khiết và Từ Tĩnh tới. Tôi sẽ nấu cơm cho mọi người."


Khi Tăn Lãng và Tô Thi Hàm đi học thì gần như ngày nào cũng gặp bạn cùng phòng, nhưng vì hai người có con nhỏ nên bọn họ thường không có nhiều thời gian ở bên nhau, thỉnh thoảng tổ chức tiệc tối thì mọi người mới có thể tụ tập náo nhiệt một chút

Tôn Húc ở đầu bên kia vui vẻ đồng ý.

Buổi tối, ba người đem theo mấy túi quà lớn nhỏ đến chung cư của Tần Lãng thì tình cờ gặp Tăn Lãng đang ở dưới lầu đón Tô Thi Hàm đi làm về.

Nhìn thấy chiếc xe mới của hắn thì Dương Bân, Chu Kỳ và Tôn Húc ngay lập tức trở nên phấn khích.

Đàn ông mà, ai mà chả xe yêu, nhất là xe sang trọng như vậy.

"Anh Lãng, chiếc xe mới này thật sự quá xuất sắc! Nhìn dáng vẻ này đi, quả nhiên là xe xịn!" Dương Bân đi một vòng quanh xe, trong mắt tràn đầy ghen tị.

Chu Kỳ nhìn bên trong nói: "Xe sang có khác, chỗ ngồi giống như ghế hạng nhất trên máy bay!"

Tôn Húc ở một bên cười nói: “Chu Kỳ! Cậu nói cứ như là đã được ngồi máy bay khoang hạng nhất rồi vậy. Chu Kỳ, nếu mình không nhầm thì năm ngoái cậu mới đi máy bay lần đầu tiên, lại còn ngồi hạng phổ thông nữa đúng không?"

Chu Kỳ nói: "Mình chưa ăn qua thịt heo, chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy sao? Trên mạng có rất nhiều ảnh chụp về khoang hạng nhất, mình đã xem qua rồi và chúng giống hột ghế ngồi trong xe của anh Lãng!"

"Xe của anh Lãng có giá hơn một triệu tệ, khoang hạng nhất của máy bay cũng chỉ là vài ngàn tệ thôi, đã vậy mấy chỗ ngồi đó lại còn dùng đi dùng lại nhiều lần!"


"Anh Lãng, mấy người bọn em thực sự rất ghen tị với anh đấy. Nửa năm trước mới mua một chiếc BMW, hơn nửa năm sau lại mua thêm một chiếc Mercedes-Benz, đây đúng là một chiếc xe rất tốt. Hơn nữa, đừng nói đến chuyện mua một cái xe, bọn em ngay cả lái còn không biết nữa." Chu Kỳ có chút ghen tị nói.

Tần Lãng nói: "Các cậu không cần phải ghen tị với tôi làm gì. Đợi đến khi doanh số bán đầu gội đầu Tân Thị chúng ta tăng lên thì các cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, lúc đó chuyện mua xe cũng rất dễ dàng nha."

Nói đến đây thì ba người bạn cùng phòng đều cười vui Vẻ.

"Anh Lãng! Cả ngày hôm nay em kiếm được gần 20 ngàn nhân dân tệ, em thực sự rất phấn khích nên đã gọi điện cho mẹ. Bà ấy bị dọa đến không nói thành lời rồi liên tục hỏi có phải em làm điều gì phạm pháp không. Sau đó em nói với mẹ về việc đi theo anh bán đầu gội đầu, cha mẹ em rất vui khi thấy tôi kiếm được nhiều tiền như vậy, họ còn nói rằng em đã gặp được quý nhân."

"Gia đình em cũng như nhà của cậu ấy. Cha mẹ em nghe nói dạo này em kiếm được nhiều tiền như vậy họ thật sự không tin nổi, hai người họ mừng quá nên rất nóng lòng muốn đến trường để cảm ơn anh Lãng.

đấy!"

"Em cũng vậy! Cha mẹ nói rằng em thật sự may mắn khi có được một người bạn cùng phòng như anh Lãng. Sau khi đi theo anh Lãng, em không chỉ tìm được bạn gái mà còn kiếm được nhiều tiền!”


Lưu Hi nhìn họ cười nói: "Tôi cũng nhận được tiền."

Hôm nay tôi đã nhận được lương tháng trước, đây là tháng lương đầu tiên của tôi. Cha mẹ đã giữ giúp tôi, nói rằng số tiền này có ý nghĩa rất lớn, trong tương lai tiền trong chiếc thẻ này sẽ là tiền tiết kiệm cá nhân của tôi!"

Lương Tiểu Khiết và Lâm Tĩnh nhìn họ với vẻ mặt vô cùng ghen tị.

“Tôi thực sự ghen tị với các cậu. Ba người các cậu có thế cùng Tân Lãng bán đầu gội đầu để kiếm tiền. Lưu Hi cũng có thể làm cùng chỗ với Tô Thi Hàm và nhận tiền lương từ cậu ấy. Chỉ có tôi và Lâm Tĩnh là vẫn đau khổ vì cố gắng học tập mà không biết khi nào mới có thể kiếm được tiền!"

Lâm Tĩnh cũng rất ghen tị nói: "Đúng vậy, tôi rất mong được làm việc trong công ty của Tô Thi Hàm, giống như Lưu Hi vậy! Khi đó không những được mọi người mỗi ngày mà còn được trả lương, hiện tại tôi không muốn đi theo con đường mà cha mẹ đã sắp đặt một chút nào, chỉ muốn cùng mọi người chăm chỉ khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền thôi!"

Tô Thi Hàm nhìn hai người bạn cùng phòng, nói: "Kế hoạch tương lai của mỗi người khác nhau, hai người các cậu đã có kế hoạch của riêng mình thì cứ theo kế hoạch mà làm, sau này các cậu vẫn có thể kiếm tiền được mà"
 
Chương 463: C463: Giáo sư cũng giúp quảng cáo


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Nhưng mà ông vẫn không thích người khác nhắc đến cái đầu hói của mình, bây giờ Dương Bân nói như vậy, đúng là muốn kiếm chuyện.

"Giáo sư Từ! Thầy đừng giận, Dương Bân thật sự không đùa, chúng em nói thật đó. Bây giờ có một loại đầu gội đầu có thể điều trị rụng tóc, hơn nữa còn có thể giúp thầy mọc tóc lại nữa." Chu Kỳ vội vàng nói

Giáo sư Từ hơi nhíu mày, nghỉ ngờ nói: "Dầu gội đầu gì? Thật sự có thể giúp điều trị rụng tóc? Lại còn có thể giúp... mọc tóc lại?"

Mấy năm nay, giáo sư Từ đã thử rất nhiều đầu gội được là chống rụng tóc, nhưng mà không có chút hiệu quả nào, ông đã sớm từ bỏ con đường, này.

Nếu không phải bây giờ ông đã hơn năm mươi tuổi, có lẽ ông đã đi thử thẩm mỹ của giới trẻ, chọn con đường cấy tóc.

Nhưng mà ông nghe nói cấy tóc giá cả đắt đỏ mà lại không dùng được lâu

Nhìn thấy thái độ của thầy giáo có chút buông lỏng, các học sinh trong lớp lập tức kích động, bạn học ngồi bàn đầu trực tiếp đưa điện thoại cho giáo sư xem.

"Giáo sư, Dương Bân và Chu Kỳ nói thật, thầy xem, có rất nhiều bạn học đã dùng đầu gội đầu này, hơn nữa thực sự đã mọc lại tóc!


Giáo sư Từ nửa tin nửa ngờ cầm điện thoại xem thử, sau khi nhìn thấy hình ảnh so sánh trước và sau khi sử dụng trong bài đăng trên diễn đàn, ông lập tức động tâm.

Không chỉ người trẻ tuổi thích làm đẹp, mặc dù năm nay ông đã hơn năm mươi tuổi rồi, nhưng mà nếu có thể trị khỏi cái đầu Địa Trung Hải của mình, để mình lấy lại một đầu tóc đen xinh đẹp, vậy thì thật là tốt.

"Dầu gội đầu Tăn thị? Đây là đầu gội đầu gì? Sao ôi chưa nghe thấy bao giờ? Bài đăng này trên diễn đàn không phải là trò đùa của các cậu đấy chứ?” Giáo sư Từ có chút không tin hỏi lại

"Không phải đâu! Giáo sư, bài viết này không phải do học sinh trong trường chúng ta đăng. Hơn nữa thầy nhìn xem, bên dưới có mấy chục ngàn người bình luận đó, sao có thể là do bọn em bày trò, bọn em lấy đâu ra năng lực đó chứ:"

"Cái này thực sự có hiệu quả sao? Có thể mua dầu gội đầu Tân thị ở trên mạng không?" Giáo sư Từ hỏi.

Dương Bân vui vẻ nói: "Có thể mua! Giáo sư, có thể mua ở chỗ chúng em”

“Bởi vì đầu gội đầu Tân thị này, là bạn học Tần Lãng lớp chúng ta nghiên cứu ra!"

Giáo sư Từ ngạc nhiên nhìn Tân Lãng, cau mày nói: "Tân Lãng nghiên cứu đầu gội đầu?”

"Những học sinh này đúng là hồ đồ, chúng ta học chuyên ngành kinh tế học, không phải học chuyên ngành nghiên cứu sinh vật học. Dầu gội đầu bạn học Tân Lãng nghiên cứu đã làm kiểm tra mức độ an toàn chưa?"

"Tân Lãng! Chuyện của em, rất nhiều giáo sư trong trường đều biết rõ. Thầy cũng biết em rất có năng lực, tự mình gây dựng sự nghiệp, Tam Tân Trai ai rất thành công. Nhưng mà em cũng không thể thử linh tỉnh, nghiên cứu đầu gội đầu không phải chuyện đùa”

"Nếu có người vì dầu gội đầu của em xảy ra chuyện gì đó, vậy thì em sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đó." Thầy giáo già cảm thán lại lo lắng nói

Tần Lãng cười cười, nói: "Giáo sư Từ! Thầy cứ yên tâm, đầu gội đầu Tân thị được nhà máy chính quy sản xuất, tất cả đều trải qua trình tự, đúng theo quy định của nhà nước."

"Giáo sư Từ, thầy không biết đâu, đầu gội đầu nhà bạn học Tân Lãng làm rất lợi hại. Hơn nữa, nhà cậu ấy có nhà máy sản xuất chính quy, vừa khai trương đã bán ra bảy mươi ngàn bộ. Tính đến nay, khai trương đã được hai tháng, đã sắp cán mốc một trăm năm mươi ngàn bộ rồi đó."


"Hơn nữa, người đã dùng thử dầu gội đầu này đều phản hồi rất tốt. Giáo sư, thầy có thể lên gian hàng trên mạng nhìn thử, trên đó đã có khoảng năm mươi ngàn bình luận, còn có nhiều lời khen và hình ảnh so sánh, đảm bảo không thế lướt hết được."

Giáo sư Từ rất kinh ngạc, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm đầu gội đầu Tân thị, cũng đến gian hàng của mấy người Tôn Húc. Ông phát hiện, đầu gội đầu này vừa ra mắt không lâu, nhưng mà hình như đúng là có hiệu quả.

Hơn nữa đầu gội đầu này còn là do học sinh của ông nghiên cứu, đúng là khiến người ta kinh ngạc.

Giáo sư Từ kinh ngạc, ông nhìn Tân Lãng, nói: "Bạn học Tần Lãng, là thầy trách nhầm em, em đúng là lợi hại"

"Vấn đề hói đầu này đã quấy nhiễu thầy gần mười năm, cuối cùng cũng có hy vọng. Vậy thầy sẽ đặt đơn trong gian hàng trên mạng của mấy đứa, nếu có hiệu quả, thầy sẽ đích thân cho em."

"Chắc chẩn sẽ hiệu quả! Giáo sư Từ, thầy xem, nhiều bạn học dùng như vậy đều nói có hiệu quả đấy ạ!"

Đúng vậy ạ, giáo sư Từ, thầy nhìn đường chân tóc của em đi, vị trí chân tóc cũng bắt đầu mọc tóc rồi."

Có một bạn học đích thân vén tóc mình lên cho giáo sư Từ xem.

Giáo sư Từ nhìn xong, nở nụ cười, vung tay lên. nói: "Được! Vậy chờ hết tiết học, thầy sẽ đến phòng giáo vụ với các thầy cô khác. Dù sao cũng là đầu gội đầu do bạn học lớp chúng ta nghiên cứu, nói ra thì người làm thầy như tôi cũng có chút mặt mũi”


Nói xong, ông nhìn Tân Lãng nói: "Bạn học Tần Lãng, nếu dầu gội đầu này có hiệu quả tốt như trên bài viết nói, vậy thì thầy và tất cả giáo sư trong trường chúng ta đều sẽ cảm ơn em."

Buổi chiều hôm đó, vừa mới tan học không lâu thì Tôn Húc đã gọi điện thoại cho Tân Lãng

"Anh Lãng! Chúng ta lại có thêm một tin vui!"

"Sau khi Giáo sư Từ trở về thì ông ấy thật sự đã tuyên truyền cho chúng ta nên đã có rất nhiều giáo sư, giáo viên và cả các bạn sinh viên đến gian hàng online để đặt mua sản phẩm, thế nên hôm nay gian hàng của chúng ta đã bán được gần 2,000 bộ Anh Lãng, chúng ta phát tài rồi!"

Đơn hàng của Tăn Lãng chủ yếu là mấy trăm tệ đến mấy triệu tệ, cho nên chỉ với 2,000 bộ thế này cũng không đáng để vui mừng đến vậy.

Nhưng đây lại là nguồn động viên lớn cho những người bạn cùng phòng.

Ngày nào họ cũng dầu gội ở bên ngoài, có khi cá ngày chỉ bán được mấy chục đơn. Bây giờ ngồi trong ký túc xá mà có thể bán được 2,000 đơn một ngày thì đương nhiên là rất vui vẻ rồi.
 
Chương 457: C457: Một đêm một mỏi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Khả Hinh khóc một hồi, phát hiện chỉ đánh thức anh trai và chị gái. Tối nay baba và mama không sang xem bé, bé con càng ủy khuất, khóc càng lớn tiếng hơn.

Huyện Huyên cũng nghẹn ngào kêu: 'Baba... Mama..”

Vũ Đồng cũng khóc lớn theo em gái

Mấy nhóc khóc một hồi cũng không thấy baba và mama đâu, Huyên Huyên cũng không gọi nữa, đổi thành khóc giống như hai em gái.

Vũ Đồng xúc động đến mức vỗ vào chiếc nôi nhỏ. của mình.

Nghe từng tiếng khóc của ba bé cưng, trái tim Tô Thi Hàm cũng thắt lại.

Một giây giống như là dài hơn rất nhiều, rõ ràng mấy nhóc mới khóc có vài phút, vậy mà Tô Thi Hàm lại cảm thấy bọn chúng đã khó rất lâu rồi.

Trong lòng Tân Lãng cũng không thoải mái, lông mày nhíu lại.

Hai người nhìn nhau, trong mắt đều là đau lòng.


Đối mặt với tình huống chưa gặp bao giờ, ba nhóc con vô cùng bối rối, càng ngày càng khóc lớn, không có ý dừng lại chút nào.

Năm phút sau, cổ họng của Khả Hinh đã hơi nghẹn ngào, Tô Thi Hàm không nhịn được nữa, dùng khẩu hình nói với Tần Lãng: "Tân Lãng, em không chịu nổi."

Tần Lãng cũng giống cô.

Ở bên kia, Vũ Đồng khóc quá nên bị sặc, bé bắt đầu ho sặc sua.

Bé vừa ho, Tần Lãng và Tô Thi Hàm ngay lập tức ngồi dậy. Hai người tranh thủ thời gian, nhanh tay nhanh chân bắt đầu dỗ đứa nhỏ, Tô Thi Hàm trấn an các con, Tân Lãng thì đi pha sữa bột

Giây phút thấy ba nhóc con ôm lấy bình sữa, hai người Tân Lãng và Tô Thi Hàm đều thở dài một hơi

"Tân Lãng, em cảm thấy chuyện này quá khó rồi, nghe ba đứa nhỏ khóc là em không chịu nối. Hơn nữa, anh nhìn này, nhìn ba đứa thật đáng thương, khóc đỏ cả mặt rồi. Nhất là Vũ Đồng, suýt nữa là bị sặc nữa chứ, Khả Hinh cũng khóc khản cả cổ.

Tân Lãng kéo vai vợ yêu, ôm cô vào trong ngực, nói: "Anh biết! Anh hiểu! Thi Hàm, anh cũng giống em, nghe các con khóc như vậy, trong lòng anh cũng rất khó chịu."

"Nhưng mà quá trình này, tất cả cha mẹ và các bé đều phải trải qua. Bây giờ mới chỉ cai sữa đêm, chờ đến khi hoàn toàn cai sữa, các con còn khó chịu hơn bây giờ. Nếu ngay cả lần này chúng ta cũng không, vượt qua được, vậy những lần sau sẽ càng khó hơn nữa đó."

“Được rồi..." Tô Thi Hàm vùi đầu vào trong lòng Tần Lãng.

Bình thường, ba bé cưng tỉnh giấc lúc đêm thì đều không khóc, uống sữa xong sẽ ngủ tiếp. Nhưng mà hôm nay, chắc là do Tô Thi Hàm và Tân Lãng không để ý đến chúng, cho nên từ sau khi uống sữa xong, ba bé con vẫn cố thức.

Rõ ràng đã rất buồn ngủ, mí mắt cũng dính vào nhau, vậy mà đứa nào cũng không chịu ngủ, cố gắng mở to mắt nhìn baba và mama, giống như sợ bọn họ sẽ đi mất.

Tô Thi Hàm và Tân Lãng thấy vậy thì trong lòng càng khó chịu hơn.

Hai người ngồi tại bên giường dỗ dành các bé đi ngủ, Tân Lãng mở hộp âm nhạc ở bên cạnh ra, bên rong có những bản nhạc giúp các bé dễ ngủ.

Mọi ngày cái này rất linh nghiệm, chỉ cần mở một lát là ba bé sẽ ngủ. Nhưng mà hôm nay mở rất lâu, Vũ Đồng và Huyên Huyên mới không chịu nổi cơn buồn ngủ nữa, bây giờ mới nhầm mắt lại.


Còn Khả Hinh thì nhất định không chịu ngủ, buồn ngủ thì dùng tay nhỏ dụi mắt, ngáp lên ngáp xuống mấy cái.

Tô Thi Hàm rất đau lòng, ôm con gái nhỏ vào trong lòng nhẹ nhàng dỗ dành: "Khả Hinh ngoan, baba và mama ở đây nha, chúng ta không đi đâu cả, cũng không phải không để ý Khả Hinh. baba và mama chỉ hi vọng buổi tối Khả Hinh và anh chị có thể ngủ thật ngon, bé cưng đi ngủ có được không nào?”

Tô Thi Hàm bắt đầu hát ru, vừa ôm Khả Hinh vừa chậm rãi đi lại trong phòng.

Động tác đung đưa nhẹ nhàng giống như khi bé nắm trong nôi, như vậy các bé có thể dễ ngủ. Nhưng mà cho dù như vậy, Khả Hinh vẫn kiên trì hơn nửa tiếng mới mệt quá ngủ mất.

Sau khi tất cả các bé đều đi ngủ, tâm trạng của Tần Lãng và Tô Thi Hàm đều rất nặng nề, hai người năm rất lâu mới ngủ tiếp được, nhưng mới ngủ một lát, Vũ Đồng lại tỉnh dậy.

Trước đây, các bé ngủ buổi tối rất có quy luật, bình thường sẽ uống sữa hai đến ba lăn, nhưng mà tối nay, cả ba bé ngủ đều không ngon giấc, một đêm dậy năm sáu lần.

Sáng sớm hôm sau, Tân Lãng và Tô Thi Hàm đều bị ngủ quên, khi ba dì bảo mẫu đến, hai người họ vẫn chưa rời giường, các bé cưng cũng còn đang ngủ

Mười giờ, cả nhà họ mới bắt đầu ra khỏi phòng ngủ.

Lúc này, Lâm Tiêu đã ngồi uống cà phê ở phòng khách.

“Tân Lãng, Thi Hàm, bây giờ hai người dậy à, muộn như vậy sao? Nếu biết trước, mình đã ở nhà ngủ nướng rồi. Mình còn dự định đến sớm một chút để nhìn con trai con gái nuôi của mình đấy."


Tần Lãng mim cười, gật đầu chào hỏi với Lâm Tiêu. Sau đó, hẳn đi vào phòng bếp pha sữa bột cho các bé.

Tô Thi Hàm uể oải đi đến ghế sofa ngồi xuống, cả người mệt rã rời không muốn cử động chút nào.

Lâm Tiêu nhìn cô một cái, lại nhìn người đang trong phòng bếp, cả hai người đều không có chút tỉnh thần nào, cô hơi nhíu mày.

Chờ Tần Lãng và các dì bảo mẫu đến phòng ngủ cho các bé cưng uống sữa, cô ấy nhỏ giọng hỏi Tô Thi Hàm: "Thi Hàm! Hôm qua, cậu với Tần Lãng nhà cậu có phải hơi... Có chút quá không?”

Tô Thi Hàm ngủ không ngon, trong lòng lại đang phát sầu vì chuyện cai sữa đêm của bọn nhỏ, nhất thời không rõ ý của Lâm Tiêu, cô hỏi lại: "Cái gì cơ?"

Lâm Tiêu làm động tác đập hai tay vào nhau, nói: “Tất nhiên là cái này nè!"

"Hai người các cậu ngủ đến mười giờ mới dậy còn mang dáng vẻ phóng túng quá độ, chẳng lẽ Tân Lãng nhà cậu là loại hình cả đêm không ngủ sao?”

Tô Thi Hàm nghe vậy thì quay đầu trừng Lâm Tiêu một cái, nói: "Lâm Tiêu, sao trong đầu cậu từ sáng đến tối toàn mấy thứ không lành mạnh thế hả!"

"Cái này thì có gì mà không lành mạnh? Cậu và Tân Lãng cũng đính hôn rồi, loại chuyện này không phải rất bình thường sao? Mình chỉ là muốn nhắc nhở hai người nên tiết chế một chút, mình là sợ cơ thể cậu không chịu đựng nổi thôi mài" Lâm Tiêu trêu chọc nói.
 
Chương 465: C465: Huyên huyên thích bò


Chu Kỳ nhìn hai cô gái rồi nói: "Tiểu Khiết, Lâm Tĩnh, hai người đừng nản lòng! Hiện giờ có thể thấy rằng đầu gội đâu Tân Thị đã trở nên phổ biến trong trường đại học, mỗi ngày đều có rất nhiều đơn đặt hàng. Ba người bọn tôi không chắc có thể giải quyết được mọi chuyện, đến lúc đó các cậu có thể đến giúp đỡ nha! Lúc đấy vừa có thêm thu nhập vừa không làm ảnh hưởng đến việc học tập của các cậu."

Lâm Tĩnh hào hứng nói: "Được rồi! Cha mẹ tôi muốn tôi về nhà thi vào biên chế sau khi tốt nghiệp. Hiện tại tôi vẫn đang học đại học nên cũng không cần phải bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi sớm như vậy, tôi có rất nhiều thời gian rảnh, đến lúc đó tôi sẽ giúp các cậu và kiếm thêm tiền!"

Lương Tiểu Khiết thở dài buồn bã nói: "Nhưng tôi sắp bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học nên phần lớn thời gian đều ở thư viện, vì vậy tôi chỉ sợ mình không có thời gian ra ngoài kiếm tiền."

Tô Thi Hàm thấy vậy thì vỗ vỗ Lương Tiểu Khiết, nói: "Không sao đâu, Tiểu Khiết! Trước tiên cậu hãy ôn tập kỳ thí tuyển sinh sau đại học trước, chờ đến khi kỳ thi tuyển sinh kết thúc thì cậu sẽ có rất nhiều thời gian rảnh. Lúc đấy mình và Tân Lãng chắc chắn vẫn ở Thượng Hải nên cơ hội kiếm tiền còn rất nhiều. Bây giờ điều quan trọng nhất đối với cậu là kỳ thi tuyển sinh sau đại học!

"Được rồi! Mọi người đừng đứng dưới lầu nữa, mau đi lên thôi! Tôi đã làm xong cơm tối rồi!" Tần Lãng hô lên.

Thấy có đông người đến nhà, ba nhóc con vô cùng thích thú.

Các bé vốn đã rất vui khi cha mẹ về nhà nhưng. giờ lại có thêm nhiều cô chú muốn chơi với mình, cho. nên các bé cưng lại càng tỏ ra thích thú.


Căn phòng tràn ngập âm thanh của bọn nhỏ, khi Chu Kỳ và những người khác mang quà ra thì sự phấn khích của bọn nhỏ lên đến đỉnh điểm.

Buổi chiều hôm nay Dương Bân, Chu Kỳ và Tôn Húc đi dạo trong thành phố đã mua rất nhiều quà cho ba đứa bé nhà Tân Lãng. Bao gồm ngũ cốc, quần áo, đồ chơi và nhiều loại khác.

Hôm qua bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy, bọn họ biết nếu đưa cho Tân Lãng một phong bao đỏ thì Tân Lãng nhất định sẽ không nhận, nhưng bọn họ cũng không phải người không biết cảm ơn, cho nên mới bàn bạc sẽ cùng nhau mua quà tặng cho bọn nhỏ.

Nếu mua những thứ khác thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm có thể sẽ từ chối, nhưng nếu mua quà cho bọn nhỏ thì bọn họ nhất định sẽ nhận lấy.

Ngoài quần áo và đồ chơi thì cả ba người bọn họ còn lấy ra một chiếc túi của nhãn hàng Chu Đại Sinh.

"Anh Lãng, đây là món quà nhỏ chúng ta mua cho các bé. Không biết bây giờ bọn nhỏ có đeo được không, nhưng anh và chị dâu cứ giữ lại trước."

Tân Lãng cầm lấy hộp, mở ra thấy có ba sợi dây chuyền khóa trường mệnh, tất cả đều được làm bằng vàng 999.

Tân Lãng cau mày nói: "Sao lại mua đồ đắt tiền như vậy cho bọn nhỏ? Bé còn nhỏ, dùng mấy cái này cũng không thích hợp. Hơn nữa người trong nhà cũng đã mua rất nhiều rồi."

"Bây giờ các cậu mới bắt đầu kiếm tiền, không cần mua nhiều đồ như vậy cho bọn nhỏ đâu”

Dương Bân nói: "Anh Lãng, tất cả số tiền này đều là chúng tôi kiếm được sau khi đi theo anh. Lần này em không cảm thấy đau lòng khi mua quà cho bọn nhỏ, bởi vì trong tương lai sau khi bọn em đi theo anh thì sẽ còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn nữa!"

Chu Kỳ gật gật đầu, nói: “Dương Bân nói không sai Anh Lãng, bây giờ đầu gội đầu của chúng ta rất phổ biến, ngày tốt của chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu!"


Tôn Húc nói: "Anh Lãng! Anh hãy giữ món quà này đi. Như vậy thì sau này khi bọn em kiếm tiền cũng cảm thấy an tâm hơn. Đây là một chút tấm lòng của bọn em dành cho bọn nhỏ."

Tân Lãng nhìn bọn họ, cười nói: "Được rồi! Vậy tôi sẽ căm những thứ này. Sau này các cậu hãy tiết kiệm một ít tiền cho chính mình đi. Hiện tại chúng ta vẫn là học sinh năm ba, sang năm đã là năm bốn rồi. Thêm một năm nữa là ra trường, đến lúc đó có tiền trong tay rồi có thể làm bất cứ điều gì mà các cậu muốn”

“Ừm! Bọn em sẽ cùng đi theo Anh Lãng lăn lộn!” Cả ba người vui vẻ nói.

Bữa tối mọi người đều ăn vui vẻ thoải mái, tay nghề của Tăn Lãng không thể chê vào đâu được. Dương Bân vốn luôn kêu gào giảm cân, hồi đi học cũng kiềm chế được cơn thèm ăn. Thế nhưng hôm nay đến nhà Tần Lãng lại ăn đến hai bát cơm.

Khi mọi người đang ăn, ba đứa nhỏ đang chơi ở trong rào chắn. Vũ Đồng cùng Khả Hinh còn tốt, chúng im lặng ngồi trên đệm và chơi đồ chơi, trông đáng yêu đến động lòng người. Huyên Huyên thì không giống vậy, cậu nhóc chơi đồ chơi một hồi thì lại đi gần rào chắn ở bên cạnh.

Lần trước cậu nhóc ngã một phát thì có lẽ nhóc con đã hiểu rằng thứ này hơi nguy hiểm. Cho nên bây giờ nó không trèo lên nữa mà thích bò khắp nơi

“Huyên Huyên đây là muốn làm gì nha? Là muốn bò ra ngoài chơi sao?” Lương Tiểu Khiết nhìn Huyên Huyện rồi hỏi.

Tô Thi Hàm nói: "Ừm, Huyên Huyên không thích chơi ở trong rào chắn, cho nên luôn muốn tìm một chỗ để chui ra ngoài."


"Trước đây bọn mình chỉ để bọn nhỏ ở trên mặt đệm, không có rào chắn ở bên ngoài nên bọn nhỏ. muốn bò chỗ nào cũng được. Thế nhưng bây giờ bọn nhỏ đã bò được, có khi còn bò khỏi đệm, cho nên Tần Lãng và mình đã đặt rào chắn để rào lại ở bên ngoài

"Vũ Đồng và Khả Hinh thì rất nhanh quen với chuyện này, chỉ có Huyên Huyên là lúc nào cũng muốn chạy ra ngoài”

Chu Kỳ nói: "Huyên Huyên là con trai, cho nên luôn lì lợm hơn một chút là chuyện bình thường"

Dương Bân một bên ăn vừa nói: "Chu Kỳ, đây không phải là l lợm, đây gọi là phóng khoáng, yêu thích tự do. Huyên Huyên của chúng ta sau khi lớn lên nhất định sẽ là một anh chàng lãng tử"

Nghe mọi người gọi tên mình, Huyên Huyên ngẩng đầu mim cười hướng về phía bàn ăn. Sau đó tiếp tục vươn cánh tay nhỏ bé ra ngoài hàng rào.

Sau bữa tối, một vài người trong số họ không vội vàng quay về nhà, mà ngồi trên sàn ở phòng khách để chơi với bọn nhỏ.
 
Chương 464: C464: Đám bạn cùng phòng hâm mộ không thôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Hơn nữa, giá mà Tân Lãng đưa cho bọn họ cũng là giá bán buôn, trên trang web chính thức có niêm yết giá trong cửa hàng. Đối với một bộ đầu gội và phục hồi tóc thì bọn họ có thể nhận được hoa hồng là 30 tệ, với 2/000 bộ thì sẽ được 60 ngàn nhân dân tệ một ngày. Sau khi trừ một số chỉ phí về thủ tục và chuyển phát nhanh thì một ngày mỗi người cũng kiếm được từ 10 đến 20 ngàn, vì thế nên họ đương nhiên cảm thấy rất vui vẻ.

Chỉ là bình thường dựa vào tờ rơi thì không thể nào đạt được hiệu quả như việc giáo sư Từ giúp họ tuyên truyền.

"Anh Lãng, hôm nay chúng em kiếm được nhiều tiền như vậy đều là nhờ anh Lãng đã tạo cơ hội cho chúng em. Vì vậy tối nay chúng em muốn mời anh Lãng, chị dâu và các bé con cùng đi ăn cơm, không biết gia đình anh có thời gian rảnh không?” Tôn Húc hỏi.

Đây là kết quả thảo luận của ba người bọn họ.

Tuy hôm nay họ kiếm được nhiều tiền như vậy, dù không thể phủ nhận công lao và nỗ lực trước đây của bọn họ. Nhưng điều quan trọng nhất chính là đầu gội đầu do Tần Lãng làm ra có hiệu quả tốt. Nếu không phải Tần Lãng sẵn sàng cho họ cơ hội thì họ cũng sẽ không thể kiếm được nhiều tiền đến thế.

Tần Lãng nghĩ một lúc rồi nói: "Ăn cơm thì bỏ qua đi, chị dâu các cậu gần đây rất bận rộn, đến buổi tối mới về đến nhà. Buổi tối hai chúng tôi còn phải chăm bọn nhỏ, nếu không thì tối nay ba người các cậu đến nhà tôi ăn cơm đi. Tôi sẽ bảo Tô Thi Hàm gọi Lưu Hi, Lương Tiểu Khiết và Từ Tĩnh tới. Tôi sẽ nấu cơm cho mọi người."


Khi Tăn Lãng và Tô Thi Hàm đi học thì gần như ngày nào cũng gặp bạn cùng phòng, nhưng vì hai người có con nhỏ nên bọn họ thường không có nhiều thời gian ở bên nhau, thỉnh thoảng tổ chức tiệc tối thì mọi người mới có thể tụ tập náo nhiệt một chút

Tôn Húc ở đầu bên kia vui vẻ đồng ý.

Buổi tối, ba người đem theo mấy túi quà lớn nhỏ đến chung cư của Tần Lãng thì tình cờ gặp Tăn Lãng đang ở dưới lầu đón Tô Thi Hàm đi làm về.

Nhìn thấy chiếc xe mới của hắn thì Dương Bân, Chu Kỳ và Tôn Húc ngay lập tức trở nên phấn khích.

Đàn ông mà, ai mà chả xe yêu, nhất là xe sang trọng như vậy.

"Anh Lãng, chiếc xe mới này thật sự quá xuất sắc! Nhìn dáng vẻ này đi, quả nhiên là xe xịn!" Dương Bân đi một vòng quanh xe, trong mắt tràn đầy ghen tị.

Chu Kỳ nhìn bên trong nói: "Xe sang có khác, chỗ ngồi giống như ghế hạng nhất trên máy bay!"

Tôn Húc ở một bên cười nói: “Chu Kỳ! Cậu nói cứ như là đã được ngồi máy bay khoang hạng nhất rồi vậy. Chu Kỳ, nếu mình không nhầm thì năm ngoái cậu mới đi máy bay lần đầu tiên, lại còn ngồi hạng phổ thông nữa đúng không?"

Chu Kỳ nói: "Mình chưa ăn qua thịt heo, chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy sao? Trên mạng có rất nhiều ảnh chụp về khoang hạng nhất, mình đã xem qua rồi và chúng giống hột ghế ngồi trong xe của anh Lãng!"

"Xe của anh Lãng có giá hơn một triệu tệ, khoang hạng nhất của máy bay cũng chỉ là vài ngàn tệ thôi, đã vậy mấy chỗ ngồi đó lại còn dùng đi dùng lại nhiều lần!"


"Anh Lãng, mấy người bọn em thực sự rất ghen tị với anh đấy. Nửa năm trước mới mua một chiếc BMW, hơn nửa năm sau lại mua thêm một chiếc Mercedes-Benz, đây đúng là một chiếc xe rất tốt. Hơn nữa, đừng nói đến chuyện mua một cái xe, bọn em ngay cả lái còn không biết nữa." Chu Kỳ có chút ghen tị nói.

Tần Lãng nói: "Các cậu không cần phải ghen tị với tôi làm gì. Đợi đến khi doanh số bán đầu gội đầu Tân Thị chúng ta tăng lên thì các cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, lúc đó chuyện mua xe cũng rất dễ dàng nha."

Nói đến đây thì ba người bạn cùng phòng đều cười vui Vẻ.

"Anh Lãng! Cả ngày hôm nay em kiếm được gần 20 ngàn nhân dân tệ, em thực sự rất phấn khích nên đã gọi điện cho mẹ. Bà ấy bị dọa đến không nói thành lời rồi liên tục hỏi có phải em làm điều gì phạm pháp không. Sau đó em nói với mẹ về việc đi theo anh bán đầu gội đầu, cha mẹ em rất vui khi thấy tôi kiếm được nhiều tiền như vậy, họ còn nói rằng em đã gặp được quý nhân."

"Gia đình em cũng như nhà của cậu ấy. Cha mẹ em nghe nói dạo này em kiếm được nhiều tiền như vậy họ thật sự không tin nổi, hai người họ mừng quá nên rất nóng lòng muốn đến trường để cảm ơn anh Lãng.

đấy!"

"Em cũng vậy! Cha mẹ nói rằng em thật sự may mắn khi có được một người bạn cùng phòng như anh Lãng. Sau khi đi theo anh Lãng, em không chỉ tìm được bạn gái mà còn kiếm được nhiều tiền!”


Lưu Hi nhìn họ cười nói: "Tôi cũng nhận được tiền."

Hôm nay tôi đã nhận được lương tháng trước, đây là tháng lương đầu tiên của tôi. Cha mẹ đã giữ giúp tôi, nói rằng số tiền này có ý nghĩa rất lớn, trong tương lai tiền trong chiếc thẻ này sẽ là tiền tiết kiệm cá nhân của tôi!"

Lương Tiểu Khiết và Lâm Tĩnh nhìn họ với vẻ mặt vô cùng ghen tị.

“Tôi thực sự ghen tị với các cậu. Ba người các cậu có thế cùng Tân Lãng bán đầu gội đầu để kiếm tiền. Lưu Hi cũng có thể làm cùng chỗ với Tô Thi Hàm và nhận tiền lương từ cậu ấy. Chỉ có tôi và Lâm Tĩnh là vẫn đau khổ vì cố gắng học tập mà không biết khi nào mới có thể kiếm được tiền!"

Lâm Tĩnh cũng rất ghen tị nói: "Đúng vậy, tôi rất mong được làm việc trong công ty của Tô Thi Hàm, giống như Lưu Hi vậy! Khi đó không những được mọi người mỗi ngày mà còn được trả lương, hiện tại tôi không muốn đi theo con đường mà cha mẹ đã sắp đặt một chút nào, chỉ muốn cùng mọi người chăm chỉ khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền thôi!"

Tô Thi Hàm nhìn hai người bạn cùng phòng, nói: "Kế hoạch tương lai của mỗi người khác nhau, hai người các cậu đã có kế hoạch của riêng mình thì cứ theo kế hoạch mà làm, sau này các cậu vẫn có thể kiếm tiền được mà"
 
Chương 458: C458: Phương pháp cai sữa đêm


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Tô Thi Hàm đẩy cô ấy một cái, nói: "Đừng có mà nói bậy, không phải chuyện đó!"

"Đó là cái gì? Nhìn hai người như vậy, rõ ràng là đêm qua không ngủ ngon, có đúng không?"

"Minh nhớ là bây giờ buổi tối, con trai nuôi cũng con gái nuôi của mình cũng không còn ầm ĩ, chắc là cũng không gây ồn ào làm hai người không ngủ được, đúng không?"

Tô Thi Hàm thở dài, nói: "Đúng vậy, gần đây ba đứa nhỏ ngủ rất ngoan, buổi tối đều ngủ đúng giờ. Một đêm cũng chỉ tỉnh hai ba lăn, mà giờ tỉnh cũng không nhiều lắm, mình và Tân Lãng đã quen rồi."

"Nhưng mà hôm qua chính là ngày ba nhóc tròn bảy tháng, mẹ mình nói nên để các bé cai sữa đêm. Vậy nên hôm qua mình và Tân Lãng thử một chút, kết quả là đêm qua hai bọn mình không được ngủ chút nào.

"Cai sữa đêm?" Lâm Tiêu cũng không hiểu cái này.

Tô Thi Hàm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, mẹ mình nói bây giờ ba đứa đã lớn hơn một chút, muốn tạo thói quen ngủ cả một đêm cho chúng. Tốt nhất là không đi tiểu đêm, cũng không uống sữa đêm nữa. Nhưng mà đêm qua lúc mấy bé cưng tỉnh giấc, mình và Tần Lãng cố ý không để ý đến chúng, kết quả là ba đứa khóc rất lâu. Sau đó chúng mình cho uống sữa, nhưng mà mấy đứa vẫn bị giật mình tỉnh giấc rất nhiều lần”

Hai người đang nói chuyện thì dì Trần từ trong phòng ngủ đi ra, chắc chẩn dì đã nghe Tân Lãng nói lại chuyện tối hôm qua


Dì Trần nhìn Tô Thi Hàm, nói: "Cô Tô, cô không cần quá lo lắng, thời điểm cai sữa đêm gặp chút khó khăn là việc bình thường:

"Có điều cách cô và cậu Tân dùng tối hôm qua thì không được."

Tô Thi Hàm nghe vậy, lập tức hỏi: "Dì Trần, có vấn đề gì vậy ạ?”

“Thời gian lúc trước, các bé cưng đã tạo thành thói quen làm gì đó rồi mới đi ngủ, cho nên ban đêm chắc chắn sẽ tỉnh giấc. Nhưng mà cô và cậu Tân không thể trực tiếp không để ý chúng như vậy được, làm như thế các bé sẽ lo lắng và hoảng sợ"

"Cô Tô! Có lẽ cô không biết, thật ra trẻ con thích cha mẹ nhiều hơn so với chúng ta nghĩ rất nhiều. Thường ngày, chúng vừa khóc hai người đã tỉnh, nhưng mà hôm qua hai người lại giả vờ không tỉnh, các bé sẽ lo lắng hai người có chuyện gì đó, cho nên sợ hãi. Cho nên lúc sau ngủ cũng không an giấc, bởi vì lo lắng cho hai người."

Nghe lời dì Trần nói, trong lòng Tô Thi Hàm có chút kinh ngạc.

Lâm Tiêu nói: "Bé cưng nhỏ như vậy mà có thể nghĩ nhiều vậy sao?"

“Tất nhiên rồi, Lâm tiểu thư, trẻ con rất có linh tinh." Dì Trần vừa cười vừa nói.

Dì Trần, vậy chúng cháu phải làm như thế nào bây giờ? Nếu như chúng cháu dậy, các bé sẽ muốn uống sữa” Tô Thi Hàm cau mày nói.

Di Trần nói: "Cai sữa đêm không được vội, Tô tiểu thư, chúng ta có thể làm từ từ. Bây giờ chủ yếu là bỏ thói quen uống sữa đêm cho chúng, cho nên có thể bỏ thói quen bú sữa mẹ của các bé trước."

"Tối hôm nay, cô và cậu Tân có thể thử một chút. Lúc các bé tỉnh lại, hai người lập tức đi trấn an chúng, nhưng mà cho dù chúng khóc như thế nào thì cũng không cần cho uống sữa mẹ. Cố gắng dùng cách khác dỗ các bé ngủ tiếp”

"Chờ các bé quen rồi, ban đêm tỉnh dậy không uống sữa, hai người có thể làm giống hôm qua, dần dần sẽ tạo thói quen không đi tiểu đêm cho các bé”

Tần Lãng và Tô Thi Hàm nghe theo đề nghị của dì Trần, tối nay sẽ thử một lần nữa.


Đến đêm, mấy nhóc con lại tỉnh giấc như cũ. Lần này Tăn Lãng và Tô Thi Hàm lập tức ngồi dậy. Nhưng mà hai người không cho các bé uống sữa, mà là mở nhạc lên rồi sau đó dỗ chúng ngủ tiếp.

Muốn các bé bỏ thói quen cũng không dễ. Lúc trước, mỗi đêm tỉnh giấc đều muốn uống sữa rồi mới ngủ, hôm nay đột nhiên không được uống sữa, chắc chân các bé sẽ khóc.

Tần Lãng và Tô Thi Hàm thấy bọn chúng khóc không dừng liền ôm con lên, Tô Thi Hàm ôm một bé, Tân Lãng mỗi tay ôm một bé.

Nhưng mà dù được cha mẹ bế lên rồi, thế nhưng mấy nhóc vẫn không chịu ngừng khóc.

Huyên Huyên được Tô Thi Hàm ôm trong ngực, nhóc con vội vàng vùi đầu vào ngực Tô Thi Hàm, miệng nhỏ đi thắng tới "Khẩu phần lương thực" hằng ngày của mình.

Mặc dù Vũ Đồng và Khả Hinh được Tân Lãng ôm trong lòng, nhưng mà ánh mắt của chúng cũng không rời khỏi người Tô Thi Hàm, trong miệng còn kêu "ma ma" rất ủy khuất.

Tô Thi Hàm có chút bất đắc dĩ, nói: "Tần Lãng, thế này thì làm thế nào bây giờ? Hay là thả ba đứa lên giường, chúng ta chơi với chúng một lát đi”

Tần Lãng lắc đầu, nói: "Không được! Thi Hàm, bây giờ các con rất ham chơi, nếu chúng ta chơi với chúng thì chúng sẽ càng thêm hưng phấn mà không chịu ngủ đó”

"Nếu tạo thành thói quen nửa đêm dậy chơi, vậy thì càng không tốt. Bây giờ chúng ta đang muốn cai sữa đêm, nếu như dùng cách chơi đùa để thay thế uống sữa đêm. Vậy thì chính là phá tường đông xây tường tây sao, như thế sẽ mất nhiều hơn được."


Tô Thi Hàm đành bất đắc dĩ, đành phải tiếp tục cùng hân dỗ dành các bé, vừa dỗ dành vừa phải giữ Huyện Huyên, không cho nhóc được uống sữa mẹ.

Cả một đêm, giày vò mấy lần, hai người không được ngủ ngon chút nào.

Nhưng cũng không phải không có chút thu hoạch nào, ít nhất buổi tối các bé khóc rất lâu, nhưng không uống chút sữa nào, lúc sau khóc mệt thì cũng đi ngủ.

Chuyện này đối với Tân Lãng và Tô Thi Hàm cũng xem như là được an ủi.

Qua bốn ngày như vậy, bây giờ vào ban đêm các bé cũng không đòi uống sữa nữa. Ban ngày thì ngược lại, lượng sữa uống và lượng thức ăn đều tăng lên.

Tần Lãng và Tô Thi Hàm cảm thấy đây là chuyện tốt, bước đầu của bọn họ coi như khá thành công Bước thứ hai, chính là bỏ thói quen đi tiểu đêm của mấy nhóc này.

Có điều lần này hai người họ không quá nóng vội nữa, dưới hướng dẫn của dì Trần, bọn họ tiến hành các bước đảm bảo chất lượng.

Mỗi lần các bé cưng tỉnh giấc đều sẽ khóc để thu hút sự chú ý của cha mẹ, dì Trần nói bọn họ, phải tăng từ từ thời gian phản ứng.
 
Chương 466: C466: Dầu gội đầu tân thị bị bôi xấu


Lưu Hi vào bếp giúp Tô Thi Hàm dọn dẹp đồ ăn và bát đũa, khi cô bước ra thì thấy tất cả mọi người đều vây quanh bọn nhỏ. Hiện giờ trên mặt đất đã không còn vị trí của cô, thế là cô đành ngồi ở trên ghế sofa nghịch điện thoại.

Chơi điện thoại được một lúc, lông mày của cô không khỏi cau lại.

“Thi Hàm, cậu qua đây nhìn cái bài post này đi” Lưu Hi nói.

Tô Thi Hàm đi qua, hỏi: "Bài viết nào vậy?”

Lưu Hi đưa di động đưa cho cô, nói: "Dầu gội đầu được nhắc đến ở đây không phải là đầu gội của Tân Thị sao?"

Chu Kỳ ở bên kia vừa cười vừa nói: “Lưu Hi, tin tức của cậu cũng quá muộn rồi! Mấy ngày nay bài đăng này đã nổi tần rần trên diễn đàn rồi! Chính vì bài đăng này mà mấy ngày nay đơn hàng của chúng ta đặc biệt rất nhiều và họ đều khen đầu gội đầu Tần Thị chúng ta."


Lưu Hi nhíu mày, nói: "Không phải bài kia! Trước đây mình có xem bài đăng khen ngợi hiệu quả đầu gội đầu của Tân Thị rồi, nhưng đây là một bài đăng khác cơ. Các cậu cũng có thể mở diễn đàn ra xem. Hiện đang có người bôi đen về dầu gội đầu của Tân Thị ở trên diễn đàn này!"

Khi cả ba người nghe thấy điều này thì họ lập tức lấy điện thoại di động ra và mở diễn đàn ra xem.

Tần Lãng cũng đi tới chỗ Tô Thi Hàm, cùng nhau đọc bài post đó.

Bài này vẫn đăng trên diễn đàn của Trường Đại học, lấy một cái tên rất bắt mắt 'Dầu gội đầu được là đồ dỏm, nó không những không mọc được tóc mà còn khiến tôi bị hói”

Vì bài đăng trước đó quá nối tiếng nên bài đăng có tên này cũng nổi lên ngay lập tức, bởi vì nội dung của hai bài viết gần như trái ngược nhau hoàn toàn.

Dương Bân xem xong, tức giận nói: "Bài đăng này nói vẽ cái gì vậy! Cái gì mà đầu gội đầu của chúng ta không những không hiệu quả mà còn gây rụng tóc. Tôi chưa bao giờ nghe khách hàng phản ánh thông tin như vậy!"

“Đúng vậy! Người này chính là tới cọ nhiệt độ. Nguyên bài viết nhiều lời như vậy, đăng nhiều hình như vậy mà cũng không dám nói đến nhãn hiệu dầu gội, đây rõ ràng là cọ nhiệt của bài trước!” Tôn Húc tức giận nói.

Chu Kỳ nói: “Mặc kệ là thật hay là giả, bây giờ điều quan trọng là bài post này đã nổi như cồn rồi. Số lượt xem bên dưới rất lớn và nhiều người đã trả lời câu hỏi về tính xác thực của bài đăng trước đó. Giờ chúng ta hãy cùng xem một chút về phản hồi ở trên trang web của cửa hàng đi”

Ba người họ mở ra giao diện quản lý của cửa hàng, phát hiện được một đống yêu cầu trả hàng của khách, cùng câu hỏi chất vấn.

Dương Bân như muốn bùng nổ vì tức giận và nói: Những người này có trí óc không vậy? Sao họ có thể đễ dàng tin vào bất cứ điều gì mà người khác nói như vậy, rõ ràng chỉ là một cái trò đùa lòe người thôi mà. Người ta còn chưa nói rõ tên hay nhãn hiệu dầu gội, vậy mà bọn họ lại tin tưởng mà trả hàng!

Tôn Húc nói: "Được rồi! Dương Bân, giờ nói những chuyện này cũng vô dụng. Hiện tại chúng ta cần xử lý thông tin này, nếu không sau này sẽ có thêm nhiều sự nghĩ ngờ nữa thì không tốt."


Ba người họ bắt đầu đắm mình trong việc xử lý thông tin. Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh Lưu Hi cũng giúp đăng nhập vào trang web với tư cách là người bán hàng tạm thời.

Vẻ mặt của Tần Lãng và Tô Thi Hàm đều hiện rõ sự nghiêm túc.

Lúc này mọi người đều bận trả lời tin nhắn trên trang web của cửa hàng. Một số ít khách hàng muốn trả hàng trực tiếp nhưng hầu hết là họ chỉ đến để hỏi thăm tình huống cụ thế. Khi nhận được trả lời thì lại tiếp tục trò chuyện rất lâu, mấy người bọn họ phải một người trả lời mấy chục người, mệt không thể tả.”

Tần Lãng nhìn bọn họ vùi đầu vào đánh máy, hẳn suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước chúng ta đừng nói nhiều, mà hãy nói với mọi người là hiệu quả của dầu gội đầu của Tân Thị rõ như ban ngày, chuyện liên quan đến bài đăng đó chúng ta sẽ cho mọi người một lời giải thích hợp lý”

“Nếu quả như thật có người bị rụng tóc vì đầu gội của chúng ta, thì thương hiệu của chúng ta sẽ tiếp nhận giải quyết và xử lý hậu quả”

Mọi người nghe xong lời này của Tần Lãng, dường như đã tìm được người lãnh đạo, cho nên nhanh chóng gửi những gì mà Tân Lãng nói tới tất cả mọi người.

Sau đó vẫn có không ít người tiếp tục hỏi thăm tình hình thì bọn họ đều đưa ra câu trả lời chắc chắn.


Sau khi xử lý xong mọi thắc mắc thì Tân Lãng gọi bọn họ tới để tổ chức một cuộc họp nhỏ.

Tần Lãng ngồi trên ghế chính của bàn ăn, nghiêm mặt nói: "Mình đã đọc bài đăng này, mấy tấm hình đăng trong đó có vấn đề."

"Tóc rụng là do nang tóc bên trong bị mất đi, nhưng nếu mà nhìn kỹ những tấm hình này sẽ thấy rõ ràng phần chân tóc vẫn còn dính nang tóc”

“Bình thường khi cạo trọc đầu sẽ thấy rõ ràng hơn phần nang tóc này. Mà loại này có lẽ đổi phương là sử dụng thuốc tẩy lông để làm rụng tóc”

Mọi người đều nhìn kỹ tấm hình, Chu Kỳ gật đầu. nói: "Đúng vậy, cái nang tóc này còn có thể nhìn thấy nang tóc màu đen! Anh Lãng, anh nói xem sao lại có người có thể vô đạo đức như vậy, họ tình nguyện dùng chất làm rụng tóc để bôi xấu đầu gội đầu của chúng ta? Em thực sự muốn biết là ai đã làm điều này! Khi đó em sẽ đưa gã ta vào danh sách đen của cửa hàng chúng ta, không bao giờ bán dầu gội cho gã này”

“Cây to đón gió. Mấy ngày nay đầu gội đầu của chúng ta rất nổi trên diễn đàn của trường học, dĩ nhiên sẽ có một số người sẽ ghen tị. Thực sự có rất nhiều vấn đề trong bài đẳng này, không chỉ là vấn đề của những bức ảnh này mà còn việc người này không dám nhắc đến nhãn hiệu của chúng ta. Điều đó cho thấy gã cũng sơ phải chịu trách nhiệm pháp lý”
 
Chương 465: C465: Huyên huyên thích bò


Chu Kỳ nhìn hai cô gái rồi nói: "Tiểu Khiết, Lâm Tĩnh, hai người đừng nản lòng! Hiện giờ có thể thấy rằng đầu gội đâu Tân Thị đã trở nên phổ biến trong trường đại học, mỗi ngày đều có rất nhiều đơn đặt hàng. Ba người bọn tôi không chắc có thể giải quyết được mọi chuyện, đến lúc đó các cậu có thể đến giúp đỡ nha! Lúc đấy vừa có thêm thu nhập vừa không làm ảnh hưởng đến việc học tập của các cậu."

Lâm Tĩnh hào hứng nói: "Được rồi! Cha mẹ tôi muốn tôi về nhà thi vào biên chế sau khi tốt nghiệp. Hiện tại tôi vẫn đang học đại học nên cũng không cần phải bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi sớm như vậy, tôi có rất nhiều thời gian rảnh, đến lúc đó tôi sẽ giúp các cậu và kiếm thêm tiền!"

Lương Tiểu Khiết thở dài buồn bã nói: "Nhưng tôi sắp bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học nên phần lớn thời gian đều ở thư viện, vì vậy tôi chỉ sợ mình không có thời gian ra ngoài kiếm tiền."

Tô Thi Hàm thấy vậy thì vỗ vỗ Lương Tiểu Khiết, nói: "Không sao đâu, Tiểu Khiết! Trước tiên cậu hãy ôn tập kỳ thí tuyển sinh sau đại học trước, chờ đến khi kỳ thi tuyển sinh kết thúc thì cậu sẽ có rất nhiều thời gian rảnh. Lúc đấy mình và Tân Lãng chắc chắn vẫn ở Thượng Hải nên cơ hội kiếm tiền còn rất nhiều. Bây giờ điều quan trọng nhất đối với cậu là kỳ thi tuyển sinh sau đại học!

"Được rồi! Mọi người đừng đứng dưới lầu nữa, mau đi lên thôi! Tôi đã làm xong cơm tối rồi!" Tần Lãng hô lên.

Thấy có đông người đến nhà, ba nhóc con vô cùng thích thú.

Các bé vốn đã rất vui khi cha mẹ về nhà nhưng. giờ lại có thêm nhiều cô chú muốn chơi với mình, cho. nên các bé cưng lại càng tỏ ra thích thú.


Căn phòng tràn ngập âm thanh của bọn nhỏ, khi Chu Kỳ và những người khác mang quà ra thì sự phấn khích của bọn nhỏ lên đến đỉnh điểm.

Buổi chiều hôm nay Dương Bân, Chu Kỳ và Tôn Húc đi dạo trong thành phố đã mua rất nhiều quà cho ba đứa bé nhà Tân Lãng. Bao gồm ngũ cốc, quần áo, đồ chơi và nhiều loại khác.

Hôm qua bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy, bọn họ biết nếu đưa cho Tân Lãng một phong bao đỏ thì Tân Lãng nhất định sẽ không nhận, nhưng bọn họ cũng không phải người không biết cảm ơn, cho nên mới bàn bạc sẽ cùng nhau mua quà tặng cho bọn nhỏ.

Nếu mua những thứ khác thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm có thể sẽ từ chối, nhưng nếu mua quà cho bọn nhỏ thì bọn họ nhất định sẽ nhận lấy.

Ngoài quần áo và đồ chơi thì cả ba người bọn họ còn lấy ra một chiếc túi của nhãn hàng Chu Đại Sinh.

"Anh Lãng, đây là món quà nhỏ chúng ta mua cho các bé. Không biết bây giờ bọn nhỏ có đeo được không, nhưng anh và chị dâu cứ giữ lại trước."

Tân Lãng cầm lấy hộp, mở ra thấy có ba sợi dây chuyền khóa trường mệnh, tất cả đều được làm bằng vàng 999.

Tân Lãng cau mày nói: "Sao lại mua đồ đắt tiền như vậy cho bọn nhỏ? Bé còn nhỏ, dùng mấy cái này cũng không thích hợp. Hơn nữa người trong nhà cũng đã mua rất nhiều rồi."

"Bây giờ các cậu mới bắt đầu kiếm tiền, không cần mua nhiều đồ như vậy cho bọn nhỏ đâu”

Dương Bân nói: "Anh Lãng, tất cả số tiền này đều là chúng tôi kiếm được sau khi đi theo anh. Lần này em không cảm thấy đau lòng khi mua quà cho bọn nhỏ, bởi vì trong tương lai sau khi bọn em đi theo anh thì sẽ còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn nữa!"

Chu Kỳ gật gật đầu, nói: “Dương Bân nói không sai Anh Lãng, bây giờ đầu gội đầu của chúng ta rất phổ biến, ngày tốt của chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu!"


Tôn Húc nói: "Anh Lãng! Anh hãy giữ món quà này đi. Như vậy thì sau này khi bọn em kiếm tiền cũng cảm thấy an tâm hơn. Đây là một chút tấm lòng của bọn em dành cho bọn nhỏ."

Tân Lãng nhìn bọn họ, cười nói: "Được rồi! Vậy tôi sẽ căm những thứ này. Sau này các cậu hãy tiết kiệm một ít tiền cho chính mình đi. Hiện tại chúng ta vẫn là học sinh năm ba, sang năm đã là năm bốn rồi. Thêm một năm nữa là ra trường, đến lúc đó có tiền trong tay rồi có thể làm bất cứ điều gì mà các cậu muốn”

“Ừm! Bọn em sẽ cùng đi theo Anh Lãng lăn lộn!” Cả ba người vui vẻ nói.

Bữa tối mọi người đều ăn vui vẻ thoải mái, tay nghề của Tăn Lãng không thể chê vào đâu được. Dương Bân vốn luôn kêu gào giảm cân, hồi đi học cũng kiềm chế được cơn thèm ăn. Thế nhưng hôm nay đến nhà Tần Lãng lại ăn đến hai bát cơm.

Khi mọi người đang ăn, ba đứa nhỏ đang chơi ở trong rào chắn. Vũ Đồng cùng Khả Hinh còn tốt, chúng im lặng ngồi trên đệm và chơi đồ chơi, trông đáng yêu đến động lòng người. Huyên Huyên thì không giống vậy, cậu nhóc chơi đồ chơi một hồi thì lại đi gần rào chắn ở bên cạnh.

Lần trước cậu nhóc ngã một phát thì có lẽ nhóc con đã hiểu rằng thứ này hơi nguy hiểm. Cho nên bây giờ nó không trèo lên nữa mà thích bò khắp nơi

“Huyên Huyên đây là muốn làm gì nha? Là muốn bò ra ngoài chơi sao?” Lương Tiểu Khiết nhìn Huyên Huyện rồi hỏi.

Tô Thi Hàm nói: "Ừm, Huyên Huyên không thích chơi ở trong rào chắn, cho nên luôn muốn tìm một chỗ để chui ra ngoài."


"Trước đây bọn mình chỉ để bọn nhỏ ở trên mặt đệm, không có rào chắn ở bên ngoài nên bọn nhỏ. muốn bò chỗ nào cũng được. Thế nhưng bây giờ bọn nhỏ đã bò được, có khi còn bò khỏi đệm, cho nên Tần Lãng và mình đã đặt rào chắn để rào lại ở bên ngoài

"Vũ Đồng và Khả Hinh thì rất nhanh quen với chuyện này, chỉ có Huyên Huyên là lúc nào cũng muốn chạy ra ngoài”

Chu Kỳ nói: "Huyên Huyên là con trai, cho nên luôn lì lợm hơn một chút là chuyện bình thường"

Dương Bân một bên ăn vừa nói: "Chu Kỳ, đây không phải là l lợm, đây gọi là phóng khoáng, yêu thích tự do. Huyên Huyên của chúng ta sau khi lớn lên nhất định sẽ là một anh chàng lãng tử"

Nghe mọi người gọi tên mình, Huyên Huyên ngẩng đầu mim cười hướng về phía bàn ăn. Sau đó tiếp tục vươn cánh tay nhỏ bé ra ngoài hàng rào.

Sau bữa tối, một vài người trong số họ không vội vàng quay về nhà, mà ngồi trên sàn ở phòng khách để chơi với bọn nhỏ.
 
Chương 459: C459: Sửa lại cách nói chuyện


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Thời điểm các bé khóc lần thứ nhất, khoảng chừng nửa phút thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm mới dậy, sau đó, đến lần thứ hai thì hai phút bọn họ mới dậy.

Đến đêm ngày hôm sau, Tần Lãng và Tô Thi Hàm chờ đúng năm phút mới quyết định dậy.

Chờ đến đêm ngày thứ ba, không cần Tô Thi Hàm và Tần Lãng rời giường, ba nhóc con đã không khóc nữa rồi. Dường như bọn chúng nhận ra, khóc cũng không thể hấp dẫn baba và mama, mà khóc cũng không có sữa uống nữa.

Thế là đến đêm ngày thứ tư, nửa đêm Tô Thi Hàm tự tỉnh lại. Cô muốn nhìn thử xem các bé con có ngủ không hay có đá chăn gì đó không? Kết quả vừa đến bên cạnh nôi, lập tức mắt to trừng mắt nhỏ với Khả Hinh.

Tô Thi Hàm sửng sốt.

Khả Hinh dậy lúc nào? Sao cô không nghe thấy con bé khóc?

Vừa nghĩ như vậy, nhưng mà Khả Hinh nhìn thấy Tô Thi Hàm liền đột nhiên khóc oa oa. Ngay sau đó, lại là một trận đại chiến dỗ dành bé con lúc đêm khuya...

Ngày hôm sau, lúc bọn họ đang ăn cơm trưa thì Phương Nhã Nhàn gọi video tới, hỏi thăm chuyện cai sữa đêm của các bé cưng.

"Chuyện cai sữa đêm xem như đã thành công ạ." Tân Lãng nói.


Phương Nhã Nhàn nói: "Thật sao? Vậy thì nhanh hơn mẹ dự đoán đó nha”

Tô Thi Hàm vừa uống canh vừa yếu ớt nói: "Đúng là rất nhanh, nhưng mà nửa đêm mấy nhóc vẫn tỉnh giấc, không được uống sữa thì phải dỗ rất lâu mới ngủ Con cảm thấy còn mệt hơn cả thời gian cho bú lúc trước"

Tần Lãng trước mặt Phương Nhã Nhàn chỉ nói chuyện tốt không nói chuyện xấu, nhưng mà Tô Thi Hàm thấy mẹ mình thì không nghĩ nhiều như vậy, vẫn còn mang bộ dáng con gái nhỏ làm nũng.

Tân Lãng nhìn vợ một cái, nhẹ nhàng nhéo nhéo bàn tay trái của cô để an ủi.

Ở bên kia, Phương Nhã Nhàn nói: "Chuyện gì cũng từ từ rõi sẽ đến, như Huyên Huyên, Vũ Đồng và Khả Hinh nhà chúng ta là rất ngoan rồi, đứa nhỏ nhà khác cai sữa đêm còn phải giày vò rất nhiều ngày mới thành công đó."

"Đầu tiên dừng cho chúng uống sữa trước, về sau các bé cưng sẽ hiểu buổi tối tỉnh lại cũng không có sữa uống, rồi sẽ ngủ lâu hơn."

“Thi Hàm! Con không biết chuyện của con lúc nhỏ thôi, lúc mẹ và cha con cai sữa đêm cho con. Ở trong nhà cũng không có ai giúp đỡ, hơn nửa tháng không có ngày nào được ngủ ngon đấy. Như các con bây giờ, nên biết thỏa mãn đi”

Tô Thi Hàm nghe Phương Nhã Nhàn nói như vậy thì đưa mắt nhìn ba bé cưng trong phòng khách, vui mừng nói ra: "May quá! Mấy nhóc này đều ngoan hơn con lúc nhỏ."

"Nào, chuyển camera sang chỗ các bé cưng nào, để bà ngoại nhìn chúng một cái."

Kể từ lần trước đi Thượng Hải về, đã hơn một tháng Phương Nhã Nhàn không thấy các bé cưng rồi, chỉ có thể gọi video mỗi ngày, trò chuyện một chút cho đỡ nhớ.

Trong phòng khách, ba dì bảo mẫu đang cùng các bé chơi món đồ chơi mới, là Baby xếp nhạc.

Bộ đô chơi mới này là Tân Lãng mua cho chúng, có những vòng tròn to nhỏ khác nhau, ở giữa có một cột trụ, có thể xếp những vòng tròn kia lên.

"Trò chơi nhỏ này có thể dạy cho các bé biết khống chế lực tay, chú ý lực tác động, cách cân bằng, năng lực quan sát, động tác chính xác và tư duy logic.

Ba nhóc con lớn lên từng ngày, càng ngày càng thích người lớn chơi với chúng, cũng thích chơi những món đồ chơi chưa được chơi bao giờ.


Đối với món đồ chơi mới hôm nay, ba nhóc con đều rất hứng thú.

Có ba dì bảo mẫu chơi cùng, mấy nhóc chơi quên cả trời đất.

Lúc mới bắt đầu, các dì bảo mẫu sẽ đưa những chiếc vòng theo thứ tự lớn nhỏ cho các bé, các bé sẽ xếp chúng lên trên cột trụ ở giữa.

Trò chơi này đối với đứa trẻ bảy tháng tuổi thì hơi khó một chút, bởi vì bây giờ năng lực bọn cầm nắm của chúng đã vững, nhưng mà động tác vẫn chưa chính xác.

Đối với mấy vòng tròn lớn ở phía dưới thì ba bé cưng có thể xếp rất tốt, nhưng mà đến lượt những vòng tròn nhỏ thì các bé bắt đầu gặp chút khó khăn.

Vũ Đồng thử nhiều lăn mà vẫn không chính xác, nhóc con lo lẳng quay sang dì Trương xin giúp đỡ: "Bà... Nha nha!”

Nhóc con lo lắng kêu, tay nhỏ chỉ chỉ đồ chơi trước mặt.

Dì Trương nói: "Vũ Đồng muốn bà giúp con sao?” Vũ Đồng nhẹ nhàng gật đầu, nhìn dáng vẻ đáng yêu của bé con, dì Trương lập tức đi qua giúp bé.

Phương Nhã Nhàn thấy cảnh này, nói: "Thi Hàm, bây giờ ba đứa nhỏ đã biết nói vài từ rồi sao?”

Tô Thi Hàm nói: "Bây giờ đã biết gọi người rồi ạ, nhưng mà những cái khác thì vẫn giống trước đây, chỉ biết y y nha nha. Nhưng mà người lớn vẫn có thể hiểu ý chúng”'


Phương Nhã Nhàn nói: "Huyền Huyên nhà chúng ta hơn năm tháng đã có thể mở miệng nói chuyện, chẳng lẽ bây giờ vẫn chỉ biết gọi người sao?"

Tô Thi Hàm nói: "Huyên Huyên nói tốt hơn hai em gái một chút, cả ba đứa đều biết gọi người. Nhưng mà Vũ Đồng và Khả Hinh gọi ông bà ngoại vẫn chưa tốt lắm, nếu hai từ khác nhau thì hai bé sẽ ghép chúng lại Còn Huyên Huyên thì khác, mấy từ như ông ngoại, bà ngoại, dì, mẹ nuôi, nhóc đều gọi được."

Nhắc đến chuyện các bé cưng nhà mình biểu hiện có thiên phú ngôn ngữ, trong mắt Tô Thi Hàm có chút tự hào.

Có điều Phương Nhã Nhàn lại cau mày nói: "Thi Hàm, chuyện này không được”

"Hả? Làm sao vậy mẹ? Không phải các bé cưng nhà chúng ta học rất nhanh sao? Mấy bé cưng nhà người ta đều là hơn 10 tháng mới biết gọi người: Tô Thi Hàm nói.

Phương Nhã Nhàn nói: "Đúng vậy, bé cưng nhà chúng ta mở miệng nói chuyện sớm hơn, nhưng mà từ đó đến giờ cũng được hai tháng rồi, vậy mà giờ mới chỉ biết một chút xưng hô đơn giản, cái này tiến triển có chút chậm."

Tô Thi Hàm không hiểu lắm, hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ? Mỗi ngày chúng con đều nói chuyện với chúng, dạy bọn chúng phát âm, mà gần đây mấy nhóc cũng rất thích nói chuyện, y y nha nha nói chuyện với người lớn, chắc là đang học?"

"Đúng vậy, gần đây lúc gọi video với mấy đứa, mẹ cũng phát hiện, các bé cưng rất thích nói chuyện với người lớn. Có điều còn chưa học được phát âm chính xác, khi nào sốt ruột là lại y y nha nha kêu loại
 
Chương 467: C467: Tạm thời ứng phó


"Tôi tuyệt đối tin tưởng vào đầu gội đầu của mình! Nó được sản xuất từ dược thảo và một số loại thuốc. đông y. Dù hiệu quả trị rụng tóc đối với một số người tương đối chậm, nhưng chắc chẩn sẽ không khiến tình trạng rụng tóc trở nên nghiêm trọng hơn, kế cả khi có là hiện tượng dị ứng thì tuyệt đối cũng không phải như vậy” Tân Lãng tự tin nói.

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng cả ba người đều thở phào nhẹ nhõm.

Miễn là nó không phải là vấn đề từ đầu gội đầu của bọn họ thì mọi thứ khác đều có thể giải quyết tốt.

"Anh Lãng, vì người này đang tung tin đồn thất thiệt. Hay là chúng ta đi bắt lại gã này, xem gã có thật sự là mua đầu gội ở cửa hàng chúng ta hay không. Hơn nữa còn phải biết hắn đã sử dụng dầu gội này rong bao lâu, khi nào thì mới xuất hiện tình trạng này. Với lại, chúng ta đều là sinh viên, một sinh viên ở trong ký túc xá với mấy người. Em không tin là cũng có người sẽ giúp đỡ gã nói dối!”

"Ừm, chuyện cứ để tôi giải quyết. Tôi sợ tối nay bên cửa hàng online sẽ có nhiều người chất vấn, cho nên các cậu phải kiên trì một chút. Tôi sẽ tìm cách giải quyết vấn đề của bài đăng này càng sớm càng tốt” Tần Lãng nói.

Ba người gật đầu. Bởi vì chuyện này nên mọi người cũng không có tâm tình tiếp tục ở lại chơi, do đó mỗi người đều trở về trường học.


Sau khi đưa bọn họ đi, Tô Thi Hàm nói: "Tần Lãng, anh nghĩ người này là ai? Rõ ràng là đang nhắm vào. đầu gội đầu của Tăn Thị chúng ta."

Tân Lãng lắc đầu, sờ lên đầu của cô nói: "Anh không biết! Nhưng Thi Hàm, em đừng lo lắng! Vì chúng ta biết đầu gội của chúng ta là rất tốt, chúng ta sẽ. không sợ người bên kia là ai"

Tô Thi Hàm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng”

Tân Lãng cười với cô nói: "Vậy trước tiên anh sẽ gọi điện thoại để xác nhận danh tính của đối phương. Người tung tin đồn này đã nặc danh đăng bài. Gã ta chỉ là con chuột trốn trong rãnh nước. Chúng ta phải tìm được gã ta trước, để gã ta nói ra sự thật. "

Ánh mắt của Tân Lãng sắc bén, khí thế mười phần. Tô Thi Hàm thấy hẳn như vậy thì yên lặng gật đầu.

Tần Lãng gọi điện cho Chu Hướng Bắng: “Anh Hướng Bằng, em có chuyện muốn nhờ anh giúp một tay. Anh có thể thông qua bài đăng để xác định vị trí của người đăng bài được không?"

Chu Hướng Bắng sững sờ một lúc, nói: 'À? Vị trí IP sao? Tăn Lãng, Anh không biết ý của em là gì. Nếu em chỉ đơn giản là xác định vị trí găn đúng của địa chỉ IP thì đương nhiên có thể, có chương trình có thể làm được như vậy. Nhưng nếu là vị trí cụ thể thì e rằng là không thể. Điều đó là phạm vi nghề nghiệp của hacker, hơn nữa nếu nhắm vào người bình thường cũng là chuyện phạm pháp."

Tần Lãng nói: "Sẽ không phạm pháp. Anh Hướng Bằng, em chỉ muốn xác định bài đăng là từ đâu đăng lên. Em chỉ căn một địa điểm găn đúng, chẳng hạn như ký túc xá ở một trường đại học nào đó."

"Vậy là vậy thì không sao cả. Nói chung, các bài đăng trên diễn đàn đều sẽ để lại dấu vết IP, ngay cả khi chúng được gửi ẩn danh. Được rồi, em hãy gửi bài đăng cho anh, anh sẽ giúp em xác định vị trí của nơi đó"


“Được! Cảm ơn anh”

Tân Lãng cúp điện thoại, gửi đường link bài đăng vừa rồi.

Lúc này, trong ký túc xá nam của Đại học Thượng Hải, một nam sinh đội mũ lưỡi trai đứng ở cầu thang an toàn hỏi một người nam sinh trước mặt: "Anh Vũ, chúng ta làm chuyện này có thực sự ổn không? Nếu Tần Lãng biết thì có thể kiện em không? Đây chính là tội vu khống đó."

“Cậu sợ cái gì chứ? Tôi đã đọc bài đăng của bài đăng đó hoàn toàn dựa theo lời mà tôi nói với cậu. Nó hoàn toàn không có vấn đề gì! Toàn bộ bài đăng đó cũng không hề đề cập tới bất kỳ nhãn hiệu đầu gội đầu nào của Tân thị. Cứ coi như Tần Lãng thật sự tìm được cậu thì cũng không thể kiện cáo gì cậu. Đến lúc đó cậu chỉ cần nói là cậu gội bằng đầu gội đầu khác, hoàn toàn không phải là đầu gội của Tân Lãng thì hắn có thể làm gì với cậu được chứ?"

Người nói lời này là Trịnh Phi Vũ, từ trước đến giờ gã luôn tìm Tăn Lãng gây phiền phức. Bởi vì hắn thích Tô Thi Hàm cho nên gã không thích cái tên tình địch Tân Lãng này.

Nhưng bây giờ hẳn thật sự muốn đạp đổ Tân Lãng. Lần trước suýt chút nữa thì sự kiện kia ở cửa hàng Tam Tân Trai đã khiến gã gặp rắc rối. Sau khi về nước cha của gã đã giáo huấn cho gã một trận, đã vậy ông ấy còn đóng băng thẻ ngân hàng của gã trong vòng hai tháng. Điều đó đã khiến gã không có thời gian vui vẻ trong suốt kỳ nghỉ hè này.

Hai ngày trước khi gã đang dạo trên diễn đàn của trường thì gã tỉnh cờ thấy bài đăng kia. Phía dưới có rất nhiều người nói đầu gội đầu của Tân Thị là do chính Tân Lãng nghiên cứu và phát triển, cho nên khi Trịnh Phi Vũ nhìn thấy tin tức này thì thực sự tức giận.


Suy đi tính lại cả đêm, càng nghĩ càng tức giận nên mới nghĩ ra chiêu trò xấu xa như vậy.

Bây giờ là thời đại thông tin Internet, mọi người có thể nói chuyện trên Internet qua bàn phím và màn hình, cũng không phải chịu nhiều trách nhiệm. Bài đăng đó có thể làm dầu gội đầu của Tân Thị trở nên hot thì đương nhiên nó cũng có thể làm đầu gội đầu của Tần mang tiếng xấu.

Dù sao mọi người ăn dưa hóng chuyện cũng chỉ quan tâm đ ến nội dung có nổi hay không, chứ họ đâu có suy nghĩ băng đầu.

Sự thật đã chứng minh, kế hoạch của gã là đúng, Sau khi bài viết nói xấu gội đầu của Tân Thị được đăng tải, ngay lập tức đã đứng top trên diễn đàn, lượt xem tăng chóng mặt. Ban đầu có rất nhiều người vào đăng bài để lại bình luận nói rằng đầu gội của Tân Thị rất tốt và họ sử dụng nó rất hiệu quả. Thế nhưng thanh âm nghĩ ngờ vừa phát ra thì hướng gió đã thay đổi.

Tất nhiên, trong đó có công lao của lực lượng thủy quân(bình luận ảo) mà gã ta mời tới nhưng phần lớn vẫn là của các cư dân mạng đã bị ảnh hưởng bởi hướng gió.
 
Chương 466: C466: Dầu gội đầu tân thị bị bôi xấu


Lưu Hi vào bếp giúp Tô Thi Hàm dọn dẹp đồ ăn và bát đũa, khi cô bước ra thì thấy tất cả mọi người đều vây quanh bọn nhỏ. Hiện giờ trên mặt đất đã không còn vị trí của cô, thế là cô đành ngồi ở trên ghế sofa nghịch điện thoại.

Chơi điện thoại được một lúc, lông mày của cô không khỏi cau lại.

“Thi Hàm, cậu qua đây nhìn cái bài post này đi” Lưu Hi nói.

Tô Thi Hàm đi qua, hỏi: "Bài viết nào vậy?”

Lưu Hi đưa di động đưa cho cô, nói: "Dầu gội đầu được nhắc đến ở đây không phải là đầu gội của Tân Thị sao?"

Chu Kỳ ở bên kia vừa cười vừa nói: “Lưu Hi, tin tức của cậu cũng quá muộn rồi! Mấy ngày nay bài đăng này đã nổi tần rần trên diễn đàn rồi! Chính vì bài đăng này mà mấy ngày nay đơn hàng của chúng ta đặc biệt rất nhiều và họ đều khen đầu gội đầu Tần Thị chúng ta."


Lưu Hi nhíu mày, nói: "Không phải bài kia! Trước đây mình có xem bài đăng khen ngợi hiệu quả đầu gội đầu của Tân Thị rồi, nhưng đây là một bài đăng khác cơ. Các cậu cũng có thể mở diễn đàn ra xem. Hiện đang có người bôi đen về dầu gội đầu của Tân Thị ở trên diễn đàn này!"

Khi cả ba người nghe thấy điều này thì họ lập tức lấy điện thoại di động ra và mở diễn đàn ra xem.

Tần Lãng cũng đi tới chỗ Tô Thi Hàm, cùng nhau đọc bài post đó.

Bài này vẫn đăng trên diễn đàn của Trường Đại học, lấy một cái tên rất bắt mắt 'Dầu gội đầu được là đồ dỏm, nó không những không mọc được tóc mà còn khiến tôi bị hói”

Vì bài đăng trước đó quá nối tiếng nên bài đăng có tên này cũng nổi lên ngay lập tức, bởi vì nội dung của hai bài viết gần như trái ngược nhau hoàn toàn.

Dương Bân xem xong, tức giận nói: "Bài đăng này nói vẽ cái gì vậy! Cái gì mà đầu gội đầu của chúng ta không những không hiệu quả mà còn gây rụng tóc. Tôi chưa bao giờ nghe khách hàng phản ánh thông tin như vậy!"

“Đúng vậy! Người này chính là tới cọ nhiệt độ. Nguyên bài viết nhiều lời như vậy, đăng nhiều hình như vậy mà cũng không dám nói đến nhãn hiệu dầu gội, đây rõ ràng là cọ nhiệt của bài trước!” Tôn Húc tức giận nói.

Chu Kỳ nói: “Mặc kệ là thật hay là giả, bây giờ điều quan trọng là bài post này đã nổi như cồn rồi. Số lượt xem bên dưới rất lớn và nhiều người đã trả lời câu hỏi về tính xác thực của bài đăng trước đó. Giờ chúng ta hãy cùng xem một chút về phản hồi ở trên trang web của cửa hàng đi”

Ba người họ mở ra giao diện quản lý của cửa hàng, phát hiện được một đống yêu cầu trả hàng của khách, cùng câu hỏi chất vấn.

Dương Bân như muốn bùng nổ vì tức giận và nói: Những người này có trí óc không vậy? Sao họ có thể đễ dàng tin vào bất cứ điều gì mà người khác nói như vậy, rõ ràng chỉ là một cái trò đùa lòe người thôi mà. Người ta còn chưa nói rõ tên hay nhãn hiệu dầu gội, vậy mà bọn họ lại tin tưởng mà trả hàng!

Tôn Húc nói: "Được rồi! Dương Bân, giờ nói những chuyện này cũng vô dụng. Hiện tại chúng ta cần xử lý thông tin này, nếu không sau này sẽ có thêm nhiều sự nghĩ ngờ nữa thì không tốt."


Ba người họ bắt đầu đắm mình trong việc xử lý thông tin. Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh Lưu Hi cũng giúp đăng nhập vào trang web với tư cách là người bán hàng tạm thời.

Vẻ mặt của Tần Lãng và Tô Thi Hàm đều hiện rõ sự nghiêm túc.

Lúc này mọi người đều bận trả lời tin nhắn trên trang web của cửa hàng. Một số ít khách hàng muốn trả hàng trực tiếp nhưng hầu hết là họ chỉ đến để hỏi thăm tình huống cụ thế. Khi nhận được trả lời thì lại tiếp tục trò chuyện rất lâu, mấy người bọn họ phải một người trả lời mấy chục người, mệt không thể tả.”

Tần Lãng nhìn bọn họ vùi đầu vào đánh máy, hẳn suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước chúng ta đừng nói nhiều, mà hãy nói với mọi người là hiệu quả của dầu gội đầu của Tân Thị rõ như ban ngày, chuyện liên quan đến bài đăng đó chúng ta sẽ cho mọi người một lời giải thích hợp lý”

“Nếu quả như thật có người bị rụng tóc vì đầu gội của chúng ta, thì thương hiệu của chúng ta sẽ tiếp nhận giải quyết và xử lý hậu quả”

Mọi người nghe xong lời này của Tần Lãng, dường như đã tìm được người lãnh đạo, cho nên nhanh chóng gửi những gì mà Tân Lãng nói tới tất cả mọi người.

Sau đó vẫn có không ít người tiếp tục hỏi thăm tình hình thì bọn họ đều đưa ra câu trả lời chắc chắn.


Sau khi xử lý xong mọi thắc mắc thì Tân Lãng gọi bọn họ tới để tổ chức một cuộc họp nhỏ.

Tần Lãng ngồi trên ghế chính của bàn ăn, nghiêm mặt nói: "Mình đã đọc bài đăng này, mấy tấm hình đăng trong đó có vấn đề."

"Tóc rụng là do nang tóc bên trong bị mất đi, nhưng nếu mà nhìn kỹ những tấm hình này sẽ thấy rõ ràng phần chân tóc vẫn còn dính nang tóc”

“Bình thường khi cạo trọc đầu sẽ thấy rõ ràng hơn phần nang tóc này. Mà loại này có lẽ đổi phương là sử dụng thuốc tẩy lông để làm rụng tóc”

Mọi người đều nhìn kỹ tấm hình, Chu Kỳ gật đầu. nói: "Đúng vậy, cái nang tóc này còn có thể nhìn thấy nang tóc màu đen! Anh Lãng, anh nói xem sao lại có người có thể vô đạo đức như vậy, họ tình nguyện dùng chất làm rụng tóc để bôi xấu đầu gội đầu của chúng ta? Em thực sự muốn biết là ai đã làm điều này! Khi đó em sẽ đưa gã ta vào danh sách đen của cửa hàng chúng ta, không bao giờ bán dầu gội cho gã này”

“Cây to đón gió. Mấy ngày nay đầu gội đầu của chúng ta rất nổi trên diễn đàn của trường học, dĩ nhiên sẽ có một số người sẽ ghen tị. Thực sự có rất nhiều vấn đề trong bài đẳng này, không chỉ là vấn đề của những bức ảnh này mà còn việc người này không dám nhắc đến nhãn hiệu của chúng ta. Điều đó cho thấy gã cũng sơ phải chịu trách nhiệm pháp lý”
 
Chương 460: C460: Thêm rào chắn nhỏ cho các bé cưng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

"Ba bé cưng nhà chúng ta rất thông minh, thiên phú ngôn ngữ cũng cao, người lớn nên để ý dạy thêm trong lúc sinh hoạt hãng ngày, như vậy là tốt nhất.”

"Thiên phú rất quan trọng, nhưng mà bây giờ các bé còn nhỏ, cần người lớn hướng dẫn hơn”

Nghe Phương Nhã Nhàn nói, Tô Thi Hàm hỏi: "Mẹ, vậy chúng con dạy như thế nào bây giờ? Bình thường, con và Tân Lãng đều nhân lúc nói chuyện với chúng, dạy chúng tên gọi của một số đồ vật, còn có một số từ hay dùng.

Phương Nhã Nhàn gật đầu: "Vậy cũng được, nhưng mà phải dạy các bé tự mở miệng nói chuyện"

"Giống như tình huống của Vũ Đồng vừa rồi, bé con sốt ruột chỉ vào đồ chơi là muốn người lớn giúp bé Ánh mắt và động tác như vậy, người lớn chúng ta có thể hiểu, nhưng mà chúng ta không nên nói ra quá sớm, phải để chúng hiểu, chỉ khi nào chúng mở miệng nói ra thì chúng ta mới biết chúng muốn biểu đạt chuyện gì."

"Vấn đề của dì Trương như vừa rồi, rất nhiều người lớn khi dạy trẻ đều mắc phải. Thật ra dạy các bé học nói chuyện, quan trọng nhất không phải là để hiểu ý chúng, mà là để chúng mở miệng nói chuyện."

Nghe Phương Nhã Nhàn nói xong, Tân Lãng và Tô Thi Hàm nhận ra rất nhiều thứ.

Ăn cơm trưa xong, Tô Thi Hàm nhân lúc các bé cưng ngủ trưa, mở một cuộc họp nhỏ với các đi bảo mẫu, nói với mọi người những đề nghị của Phương Nhã Nhàn.


Vậy là sau đó, trong nhà xuất hiện một cảnh tượng rất kỳ quái, người lớn giống như biến thành những đứa bé có "Chỉ số IQ thấp". Trong lúc nói chuyện với các bé, thường hay có biểu hiện không hiểu, còn phải hỏi đi hỏi lại các bé mới có thể hiểu ý của chúng.

Trong nhà thường xuyên truyền đến tiếng kêu lo lắng của các bé cưng, sau đó dưới sự bất đắc dĩ, mấy nhóc con đành phải tự mình từ từ mở miệng nói chuyện.

Bởi vì bây giờ các bé cưng đã biết bò, mặc dù phòng khách đủ lớn cho các bé bò, nhưng mà không đủ an toàn.

Vì vậy, Tần Lãng đặt một bộ rào chẩn dành cho trẻ em ở trên mạng, có thể vây thành một vòng tròn nhỏ cho các bé cưng bò ở bên trong, như vậy bọn nhỏ sẽ không tiếp xúc với một số đồ vật nguy hiểm trong nhà

Khi rào chắn được mang tới, ba nhóc con đều rất hưng phấn.

Bởi vì gần đây càng ngày bọn chúng càng lớn hơn, Tần Lãng thường xuyên mua cho chúng vài món đồ chơi mới. Bây giờ vừa thấy Tân Lãng cầm chuyển phát nhanh vẽ, mấy nhóc lập tức cảm thấy được đây là đồ chơi mới của mình, biếu hiện cực kỳ kích động.

"“Baba! Baba!"

"Chơi chơi!"

Ba nhóc con phấn khích vỗ vỗ tay.

Tô Thi Hàm nhìn thấy vậy cười nói: "Sợ là mấy nhóc này còn chưa biết, lần này anh mua về không phải là đồ chơi mới, mà là chiếc lồ ng nhỏ để nhốt bọn chúng”

Dưới ánh mắt chờ mong của ba bé cưng, Tân Lãng vừa mở chuyển phát nhanh ra, vừa cười nói: " Không có cách nào khác, bây giờ ba đứa đã biết bò mặc dù mấy dì ở bên người ba đứa từ sáng đến tối, nhưng mà cũng có lúc không để ý được."

"Mặc dù chúng ta không để đồ vật gì nguy hiểm trong phòng khách, nhưng mà trong nhà vẫn có một vài góc khuất mà chúng ta không để ý hết, nếu mấy nhóc mà bò đến đó, vậy thì sẽ rất nguy hiểm."

"Cho nên, tạm thời chỉ có cách là hạn chế tự do của chúng mà thôi”


Tần Lãng mở rào chắn ra, Tô Thi Hàm vừa nhìn thấy hình dạng của bộ rào chắn thì ánh mắt lập tức sáng lên.

"Bộ rào chắn này thật là đẹp! Nhìn giống như là lâu đài, mà cửa nhỏ của rào chắn cũng giống cửa lớn của lâu đài. Phía trên còn có một chiếc vương miện nhỏ, phấn phấn nộn nộn thật đáng yêu."

Tần Lãng nói: "Đây là anh tìm nhà máy đặt làm riêng, hơn nữa tháng mới làm xong đó, cộng thêm thời gian vận chuyển, tổng cộng là hai mươi ngày. Anh lúc các con mới học bò, đây là hàng anh đặt làm theo yêu cầu.

"Trong nhà chúng ta có hai bé gái, bây giờ Huyên Huyên cũng còn nhỏ, cho nên anh đặt làm riêng lâu đài nhỏ có màu trắng trắng hồng hồng, chắc chắn mấy bé con sẽ thích."

Trẻ nhỏ đều thích mấy thứ có màu sắc tươi sáng, nhất là các bé gái. Cho dù là nhìn thấy hay chưa từng nhìn thấy rào chắn màu hồng nhạt, các bé vẫn tò mò nhìn về phía bên này.

Tăn Lãng căm đồ vật đến chỗ các bé đang bò, tính lắp đặt luôn bây giờ. Hắn đặc biệt chọn loại vật liệu bảo vệ môi trường, trong cửa hàng còn có giấy chứng nhận kiểm tra lượng fooc-man-đêhít có ở mức cho phép hay không, vì vậy, cầm về nhà là có thể trực tiếp sử dụng.

Tân Lãng phụ trách lắp đặt rào chẩn, còn Tô Thi Hàm ở bên cạnh hỗ trợ. Ba nhóc con cũng không chị ngồi yên, tò mò bò đến bên người cha mẹ để sờ thử "Món đồ chơi mới”

Ba dì bảo mẫu thấy một nhà bọn họ vui vẻ hòa thuận, bèn đứng dậy đi đến phòng giặt quần áo dọn dẹp quần áo cho các bề cưng.

Tân Lãng lắp đặt rào chắn lên rồi cố định, tiếp đó thì đóng cửa rào cửa lại.


Ở bên kia, hai tay Huyên Huyên nắm lấy vách rào chân, vịn vào đó đứng lên.

Đây không phải lăn đầu tiên Huyên Huyên làm như vậy, sau khi nhóc biết bò thì cơ thế càng ngày càng cứng cáp, có khi còn vịn vào người Tân Lãng hoặc là Tô Thi Hàm để đứng lên.

Nhưng mà bây giờ các bé vẫn chưa đủ lớn, cột sống và chân vẫn chưa cứng cáp hẳn, tạm thời không nên tập đứng thẳng quá lâu. Nếu không chân sẽ bị chịu rất nhiều trọng lượng, dẫn đến chứng chân vòng kiềng, chân hình chữ O hoặc là bệnh chân bẹt ở trẻ.

Sau khi nhóm dì bảo mẫu rời đi, Tô Thi Hàm không hỗ trợ Tân Lãng nữa, mà quay sang chú ý mấy bé cưng, các bé ở tuổi này không thể không để mắt được.

Nhìn thấy Huyên Huyên vịn vào rào chắn đứng lên, Tô Thi Hàm vội vàng đi qua, ôm nhóc ngồi lên giữa tấm thảm.

"Huyên Huyên, bây giờ không thể vịn vào rào chắn để đi, nhất là lúc không có baba và mama ở bên cạnh, như vậy rất nguy hiểm."

Nhóc con nghe lời mama, bắt đầu ngõi trên thảm chơi.

Vũ Đồng và Khả Hinh đang chơi xếp gỗ nhỏ, không biết vì lý do gì mà lại ầm ĩ, hai chị em kêu nha nha, Tô Thi Hàm vội vàng đi sang giải quyết mâu. thuẫn cho hai đứa
 
Chương 468: C468: Sự kiện tiếp tục lên men


Sau khi bài đăng nói xấu đầu gội của Tần Lãng trên diễn đàn của trường đại học lên men, thì đã nhanh chóng bị phát tán trên mạng làm ảnh hưởng không nhỏ đến cửa hàng trực tuyến.

Số điện thoại bên chăm sóc khách hàng gần như sắp nổ, mỗi người trong số họ đều tiếc không thể có thêm ba bàn tay, tiếng bàn phím kêu lộp bộp không ngừng.

Lý Nguyên Phát nhìn thấy tình huống này thì nhanh chóng điều động người của bên bán hàng đến hỗ trợ, sau đó lập tức đi gọi điện thoại cho Tần Lãng.

"Anh Lãng, anh có xem tin tức trên mạng không? Hiện giờ đang có bài đăng nói xấu về đầu gội Tần Thị của chúng ta. Có nhiều khách hàng đã mua đầu gội thấy được bài post này thì không dám tiếp tục sử dụng. Số điện thoại liên hệ chăm sóc khách hàng của chúng ta gần như sắp nổ luôn rồi, hiện có rất nhiều người đang hỏi về điều đó."

“Tôi biết, Nguyên Phá Cậu đừng lo lắng, tôi đang giải quyết vấn đề này” Tần Lãng nói.

Lý Nguyên Phát nghe thấy hắn nói như vậy thì trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói: "Anh Lãng, đầu gội đầu của chúng ta không có vấn đề. Cửa hàng trực tuyến gần đây đã bán được rất nhiều đơn đặt hàng và nhận được phản hồi đều rất tốt. Dịch vụ khách hàng của chúng ta cứ cách nhau một tuần đều sẽ gọi điện để hỏi xem có vấn đề gì không”


“Bán hơn mấy nghìn đơn hàng, cho tới bây giờ tôi chưa từng nhận được bất cứ phản hồi về vấn đề bị dị ứng nào. Dầu gội của chúng ta tốt đến mức người bị dị ứng cũng có thể dùng được thì làm sao có thể gây rụng tóc được cơ chứ!"

“Đây nhất định là có người muốn gây rối chúng ta, nhưng dầu gội đầu Tân Thị của chúng ta là nhãn hiệu vừa mới được sản xuất, lẽ ra không nên có đối thủ tấn công chúng ta sớm như vậy mới phải?” Lý Nguyên phát một mặt không hiểu nói.

Tân Lãng nhìn tin nhắn WeChat do Chu Hướng Bằng gửi từ điện thoại di động, nghiêm túc nói: "Không phải là đối thủ cạnh tranh làm. Hẳn là có người ghen tị với tôi, cậu đừng lo lắng. Tôi sẽ giải quyết chuyện này. sớm nhất có thể.”

“Cậu phải tự mình xử lý tình huống ổn thỏa. Hiện tại đầu gội đầu Tân Thị mới bắt đầu gây dựng tên tuổi, cho nên cũng không gặp nhiều vấn đẽ. Khi thương hiệu của Tân Thị được thành lập và có chỗ đứng thì đối thủ cạnh tranh đương nhiên sẽ bắt đầu hành động. Lúc đó bọn họ sẽ không chơi trò trẻ con như đăng bài nói xấu như thế này đâu”

"Vậy nên từ bây giờ cậu phải bắt đầu rèn luyện tự mình xử lý vấn đề, rõ chưa?”

Lý Nguyên phát gật gật đầu, nói: "Anh Lãng yên tâm, Em sẽ xử lý việc của cửa hàng trực tuyến, anh cứ chờ tin vui của em!

Tối hôm đó, ông Tần cũng nhận được tin tức, cho nên lập tức gọi điện cho Tân Lãng để hỏi nhưng Tân Lãng không nghe máy.

Nhiều công nhân trong nhà máy khi xem tin tức trên mạng cũng có chút hoảng hốt.

“Nghe nói trên mạng có người vì đầu gội đầu của Tần Thị chúng ta mà bị rụng tóc nghiêm trọng, nửa cái đầu đều bị trọc. Anh nói xem, nhà máy của chúng ta có phải sẽ không thể hoạt động nữa hay không?”

"Không thể nào, tôi vẫn còn đang nghĩ sẽ làm việc trong nhà máy của chúng ta thêm vài năm nữa. Tôi thấy thu nhập của nhà máy chúng ta rất tốt và rất nhiều việc, kiếm được nhiều tiền hơn các nhà máy khác"


"Lời người ta nói thật đáng sợ. Trong xã hội ngày nay, Internet phát triển như vậy, không có điều gì có thể che giấu. Các anh có thấy mấy ngôi sao nổi tiếng gần đây không, bị lộ ra chút chuyện xấu thì lập tức bị tẩy chay gần như lập tức. Bây giờ rất nhiều người trên mạng đều biết đầu gội đầu của chúng ta khiến một số người bị rụng tóc. Dù là thật hay giả thì mọi người nhất định sẽ không muốn tin chúng ta. Nếu không bán được đầu gội thì chúng ta cũng không có cách nào làm tiếp được! "

Trong toàn bộ dây chuyền sản xuất, mọi người đều đang thảo luận về vấn đề này.

Ông Tần nhận được tin tức, lại liếc mắt nhìn qua điện thoại, sau đó gọi lãnh đạo phân xưởng cho mọi người tạm dừng công việc đang làm và gọi họ ra bên ngoài sân.

Tất cả mọi người bị gọi lại tập trung một chỗ. Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, khiến trong lòng mọi người càng thêm hoảng loạn.

Ông Tăn đứng đẳng trước nói qua loa: "Tất cả mọi người trật tự! Tôi biết mọi người cũng đã xem tin tức về đầu gội đầu của chúng ta ở trên mạng. Với tư cách là giám đốc nhà máy, tôi muốn nói một chút với mọi người về chuyện này."

"Mặc dù nhà máy sản xuất đầu gội đầu của Tân Thị chúng ta mới bắt đầu hoạt động chưa đầy hai tháng, nhưng toàn bộ quy trình đều rõ rằng như ban ngày, cũng không có bất kỳ vấn đề gì về an toàn.”


"Ngoài ra, với tư cách là một nhân viên của nhà máy chúng ta, sau khi lô hàng đầu tiên được gửi đi, tôi đã tặng mọi người một bộ đầu gội và phục hồi tóc của nhà máy chúng ta. Tôi tin rằng một số người chắc hẳn đã sử dụng đầu gội và phục hồi tóc của chúng ta nó có hiệu quả hay không đều không do người khác quyết định, trải nghiệm của chính chúng ta mới là quan trọng nhất, có đúng hay không?"

"Hiện nay, tôi chỉ muốn hỏi mọi người, mọi người nghĩ đầu gội của chúng ta có hiệu quả hay không? ”

Những công nhân bên dưới năm mồm bảy miệng, hô hào, nhưng tất cả đều có cùng một ý kiến.

"Có hiệu quả Dầu gội của chúng ta là loại đầu gội tốt nhất mà tôi từng dùng. Nó có mùi thuốc bắc, không có bị rồng mùi hóa chất và bị khô sau khi sử dụng như các loại đâu gội khác. Hơn nữa nó không làm tóc tôi bị rụng!"

"Tôi là người có quyền lên tiếng nhất trong chuyện này. Năm nay tôi 38 tuổi và tôi vừa sinh đứa con thứ hai vào năm ngoái. Tóc tôi gần như đã bị rụng hết. Tôi đã tìm mọi cách để dưỡng lại tóc hơn một năm nay nhưng hiệu quả chỉ ở mức trung bình. Nhưng sau khi tôi sử dụng đầu gội đầu của nhà máy chúng ta thì tóc của tôi đã bắt đầu mọc lại một ít tóc con! Dầu gội đầu của chúng ta chắc chắn là có hiệu quả!"

"..."
 
Chương 467: C467: Tạm thời ứng phó


"Tôi tuyệt đối tin tưởng vào đầu gội đầu của mình! Nó được sản xuất từ dược thảo và một số loại thuốc. đông y. Dù hiệu quả trị rụng tóc đối với một số người tương đối chậm, nhưng chắc chẩn sẽ không khiến tình trạng rụng tóc trở nên nghiêm trọng hơn, kế cả khi có là hiện tượng dị ứng thì tuyệt đối cũng không phải như vậy” Tân Lãng tự tin nói.

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng cả ba người đều thở phào nhẹ nhõm.

Miễn là nó không phải là vấn đề từ đầu gội đầu của bọn họ thì mọi thứ khác đều có thể giải quyết tốt.

"Anh Lãng, vì người này đang tung tin đồn thất thiệt. Hay là chúng ta đi bắt lại gã này, xem gã có thật sự là mua đầu gội ở cửa hàng chúng ta hay không. Hơn nữa còn phải biết hắn đã sử dụng dầu gội này rong bao lâu, khi nào thì mới xuất hiện tình trạng này. Với lại, chúng ta đều là sinh viên, một sinh viên ở trong ký túc xá với mấy người. Em không tin là cũng có người sẽ giúp đỡ gã nói dối!”

"Ừm, chuyện cứ để tôi giải quyết. Tôi sợ tối nay bên cửa hàng online sẽ có nhiều người chất vấn, cho nên các cậu phải kiên trì một chút. Tôi sẽ tìm cách giải quyết vấn đề của bài đăng này càng sớm càng tốt” Tần Lãng nói.

Ba người gật đầu. Bởi vì chuyện này nên mọi người cũng không có tâm tình tiếp tục ở lại chơi, do đó mỗi người đều trở về trường học.


Sau khi đưa bọn họ đi, Tô Thi Hàm nói: "Tần Lãng, anh nghĩ người này là ai? Rõ ràng là đang nhắm vào. đầu gội đầu của Tăn Thị chúng ta."

Tân Lãng lắc đầu, sờ lên đầu của cô nói: "Anh không biết! Nhưng Thi Hàm, em đừng lo lắng! Vì chúng ta biết đầu gội của chúng ta là rất tốt, chúng ta sẽ. không sợ người bên kia là ai"

Tô Thi Hàm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng”

Tân Lãng cười với cô nói: "Vậy trước tiên anh sẽ gọi điện thoại để xác nhận danh tính của đối phương. Người tung tin đồn này đã nặc danh đăng bài. Gã ta chỉ là con chuột trốn trong rãnh nước. Chúng ta phải tìm được gã ta trước, để gã ta nói ra sự thật. "

Ánh mắt của Tân Lãng sắc bén, khí thế mười phần. Tô Thi Hàm thấy hẳn như vậy thì yên lặng gật đầu.

Tần Lãng gọi điện cho Chu Hướng Bắng: “Anh Hướng Bằng, em có chuyện muốn nhờ anh giúp một tay. Anh có thể thông qua bài đăng để xác định vị trí của người đăng bài được không?"

Chu Hướng Bắng sững sờ một lúc, nói: 'À? Vị trí IP sao? Tăn Lãng, Anh không biết ý của em là gì. Nếu em chỉ đơn giản là xác định vị trí găn đúng của địa chỉ IP thì đương nhiên có thể, có chương trình có thể làm được như vậy. Nhưng nếu là vị trí cụ thể thì e rằng là không thể. Điều đó là phạm vi nghề nghiệp của hacker, hơn nữa nếu nhắm vào người bình thường cũng là chuyện phạm pháp."

Tần Lãng nói: "Sẽ không phạm pháp. Anh Hướng Bằng, em chỉ muốn xác định bài đăng là từ đâu đăng lên. Em chỉ căn một địa điểm găn đúng, chẳng hạn như ký túc xá ở một trường đại học nào đó."

"Vậy là vậy thì không sao cả. Nói chung, các bài đăng trên diễn đàn đều sẽ để lại dấu vết IP, ngay cả khi chúng được gửi ẩn danh. Được rồi, em hãy gửi bài đăng cho anh, anh sẽ giúp em xác định vị trí của nơi đó"


“Được! Cảm ơn anh”

Tân Lãng cúp điện thoại, gửi đường link bài đăng vừa rồi.

Lúc này, trong ký túc xá nam của Đại học Thượng Hải, một nam sinh đội mũ lưỡi trai đứng ở cầu thang an toàn hỏi một người nam sinh trước mặt: "Anh Vũ, chúng ta làm chuyện này có thực sự ổn không? Nếu Tần Lãng biết thì có thể kiện em không? Đây chính là tội vu khống đó."

“Cậu sợ cái gì chứ? Tôi đã đọc bài đăng của bài đăng đó hoàn toàn dựa theo lời mà tôi nói với cậu. Nó hoàn toàn không có vấn đề gì! Toàn bộ bài đăng đó cũng không hề đề cập tới bất kỳ nhãn hiệu đầu gội đầu nào của Tân thị. Cứ coi như Tần Lãng thật sự tìm được cậu thì cũng không thể kiện cáo gì cậu. Đến lúc đó cậu chỉ cần nói là cậu gội bằng đầu gội đầu khác, hoàn toàn không phải là đầu gội của Tân Lãng thì hắn có thể làm gì với cậu được chứ?"

Người nói lời này là Trịnh Phi Vũ, từ trước đến giờ gã luôn tìm Tăn Lãng gây phiền phức. Bởi vì hắn thích Tô Thi Hàm cho nên gã không thích cái tên tình địch Tân Lãng này.

Nhưng bây giờ hẳn thật sự muốn đạp đổ Tân Lãng. Lần trước suýt chút nữa thì sự kiện kia ở cửa hàng Tam Tân Trai đã khiến gã gặp rắc rối. Sau khi về nước cha của gã đã giáo huấn cho gã một trận, đã vậy ông ấy còn đóng băng thẻ ngân hàng của gã trong vòng hai tháng. Điều đó đã khiến gã không có thời gian vui vẻ trong suốt kỳ nghỉ hè này.

Hai ngày trước khi gã đang dạo trên diễn đàn của trường thì gã tỉnh cờ thấy bài đăng kia. Phía dưới có rất nhiều người nói đầu gội đầu của Tân Thị là do chính Tân Lãng nghiên cứu và phát triển, cho nên khi Trịnh Phi Vũ nhìn thấy tin tức này thì thực sự tức giận.


Suy đi tính lại cả đêm, càng nghĩ càng tức giận nên mới nghĩ ra chiêu trò xấu xa như vậy.

Bây giờ là thời đại thông tin Internet, mọi người có thể nói chuyện trên Internet qua bàn phím và màn hình, cũng không phải chịu nhiều trách nhiệm. Bài đăng đó có thể làm dầu gội đầu của Tân Thị trở nên hot thì đương nhiên nó cũng có thể làm đầu gội đầu của Tần mang tiếng xấu.

Dù sao mọi người ăn dưa hóng chuyện cũng chỉ quan tâm đ ến nội dung có nổi hay không, chứ họ đâu có suy nghĩ băng đầu.

Sự thật đã chứng minh, kế hoạch của gã là đúng, Sau khi bài viết nói xấu gội đầu của Tân Thị được đăng tải, ngay lập tức đã đứng top trên diễn đàn, lượt xem tăng chóng mặt. Ban đầu có rất nhiều người vào đăng bài để lại bình luận nói rằng đầu gội của Tân Thị rất tốt và họ sử dụng nó rất hiệu quả. Thế nhưng thanh âm nghĩ ngờ vừa phát ra thì hướng gió đã thay đổi.

Tất nhiên, trong đó có công lao của lực lượng thủy quân(bình luận ảo) mà gã ta mời tới nhưng phần lớn vẫn là của các cư dân mạng đã bị ảnh hưởng bởi hướng gió.
 
Chương 461: C461: Dầu gội tân thị nổi tiếng trong


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Có điều trong lúc cô không để ý, Huyên Huyên lại bắt đầu bò đến chỗ rào chắn.

Có lẽ là vì vừa bị Tô Thi Hàm dạy dỗ, cho nên lần này Huyên Huyên cố ý bò đến vị trí mà Tô Thi Hàm không nhìn thấy, sau đó lại vịn vào thành rào chắn đứng lên.

Giai đoạn này chính là khoảng thời gian các bé tò mò với những gì mình mới học được, bởi vì đã học bò xong, cho nên bây giờ các bé muốn học theo người lớn đứng lên đi bộ. Trước đó Tân Lãng và mấy dì bảo mẫu đều không cho mấy bé cưng tập đi sớm, bây giờ có hàng rào chắn nhỏ này, Huyên Huyên lập tức tự vịn vào đó đứng lên.

Nhóc muốn nhân lúc baba và mama không chú ý, tự mình tập đi. Nhưng mà không ngờ, nhóc vừa đứng lên, còn chưa kịp bước đi đã ngã.

Bịch một tiếng, nhóc con trực tiếp ngồi trên tấm thảm.

Phía dưới là thảm bò dày hai centimét, rất êm, nhóc con ngồi bệt xuống cũng không đau lắm, nhưng mà nhóc bị giật mình. Ngôn Tình Tổng Tài

Tiếng động này cũng thu hút sự chú ý của Tô Thi Hàm và Tần Lãng, hai người đều quay đầu nhìn sang.

Nhất thời cả ba đôi mắt đều dừng lại ở một chỗ.

Tô Thi Hàm theo bản năng muốn đi dỗ dành con trai, nhưng mà Tân Lãng thấy biểu cảm ngơ ngác của Huyện Huyện thì lập tức giữ cô lại.


Mười giây trôi qua, ai cũng không cử động.

Thời gian phảng phất giống như dừng lại.

Lúc đầu miệng nhỏ của Huyên Huyên đã hơi hạ xuống, lúc nhìn thấy Tô Thi Hàm muốn đi qua, nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng bắt đầu khóc lớn, nhưng mà chờ mãi mà vẫn không thấy mama tới.

Nhóc con ngẩn người, giống như quên mất động tác tiếp theo của mình.

Nửa phút trôi qua, Huyên Huyên xẹp miệng, nhìn baba và mama một cái, sau đó lại yên lặng bò về khu vực an toàn ở tấm thảm để chơi.

Thấy cảnh này, Tô Thi Hàm và Tần Lãng đều thở dài một hơi.

Chờ các đì bảo mẫu quay lại phòng khách, rào chẩn đã được lắp xong, Tần Lãng và Tô Thi Hàm đang nói chuyện vừa rồi.

"Huyên Huyên thật là thú vị! Tân Lãng, vừa nãy nhìn nhóc sắp khóc rồi, kết quả thấy hai chúng ta không để ý đến, nhóc con này lại tự bò vẽ”

Tần Lãng nói: "Trẻ con đều như vậy, khóc lớn chủ yếu là để thu hút sự chú ý của người lớn. Vừa nãy Huyện Huyên ngã ngồi như vậy, trên mặt đất có trải thảm, chắc chắn là không đau. Nhưng mà nếu hai chúng ta mà vội vàng tiến lên dỗ dành thì chắc chẩn nhóc sẽ khóc, thậm chí còn khóc lớn hơn”

"Giống như đêm hôm đó, rõ rằng bé đã tỉnh, tự mình nằm trong nôi vẫn rất tốt. Nếu không phải đúng lúc em tỉnh dậy nhìn thấy, có lẽ nhóc con sẽ không khóc. Bé sẽ tự năm chơi một hồi, mệt rồi sẽ ngủ thiếp đi."

ho nên mẹ nói rất đúng, đôi khi chúng ta không thể quá chiều các bé cưng, để chúng học được tự thích ứng sẽ tốt hơn”

Tô Thi Hàm gật đầu, nói: "Em hiểu, để các bé học cách tự giải quyết vấn đề, người lớn chúng ta nên để không gian cho chúng phát triển!"

Buổi chiều, Tân Lãng có một tiết học chuyên ngành, sau khi ăn cơm trưa xong hẳn trực tiếp đi đến trường học.

Vừa bước vào lớp, Tân Lãng lập tức cảm thấy không khí trong phòng học hôm nay có chút khác thường,

Tất cả mọi người đều đang cúi đầu xem gì đó trong điện thoại, còn thỉnh thoảng thảo luận gì đó.


Tần Lãng nghe vài câu, hình như trên diễn đàn có một topic gì đó đang hot.

Hắn đang mải suy nghĩ thì Dương Bân ở bên kia đã hưng phấn gọi hắn.

“Anh Lãng, mau đến đây!"

"Anh Lãng, có một tin vô cùng tốt"

Tần Lãng hỏi: "Tin tốt gì?”

Tôn Húc kích động nói: "Anh Lãng, đầu gội và sản phẩm hỗ trợ mọc tóc của Tân thị chúng ta nổi tiếng rồi"

Chu Kỳ lấy điện thoại di động ra cho Tân Lãng xem: "Anh Lãng, anh xem topic này đi!”

Đây là topic đứng đầu hôm nay, bên dưới đã có mấy chục ngàn bình luận.

Người đăng topic là một sinh viên đại học, mở đầu bài đăng người này sử dụng giọng điệu kích động nói về vấn đề rụng tóc của người trẻ tuổi hiện nay cuối cùng đã được cứu rồi, đó chính là nhờ đầu gội đầu Tần thị!

Trong nội dung của bài viết, chủ topic ghi chép kỹ càng hiệu quả sau nửa tháng mình sử dụng đầu gội đầu và sản phẩm hỗ trợ mọc tóc của Tăn thị. Bài viết còn kết hợp các hình ảnh trước và trong quá trình sử dụng để so sánh. Từ trên hình ảnh có thể nhìn ra, theo mất thường cũng có thể thấy tóc của người này đã mọc nhiều hơn, vị trí chân tóc mọc ra rất nhiều sợi tóc con, tin rằng không lâu nữa là có thể có một mái tóc đẹp.

Topic này vừa đăng buổi sáng hôm qua, mới qua một ngày mà đã trở thành bài hot nhất trên diễn đàn.


Bởi vì đối với sinh viên đại học thời nay, vấn đề rụng tóc đã trở thành vấn đề được mọi người quan tâm nhất.

Không biết là do thời gian làm việc và nghỉ ngơi hay là do các sản phẩm điện tử và cách thức sinh hoạt làm ảnh hưởng, hiện nay giới trẻ rụng tóc sớm hơn trước đây rất nhiều.

Trước đây vấn đề rụng tóc là vấn đề chung của người tuổi trung niên, người trung niên đối mặt với vấn đề rụng tóc chỉ có thể vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ.

Nhưng may mà đa số người ở tuổi trung niên đều gặp vấn đẽ này, nếu gặp được người bị rụng tóc chỉ đành nói một câu, tuổi tác lớn rồi, ai cũng không thể chống lại tuổi già mà.

Nhưng mà tình huống bây giờ thì khác, lớp người trẻ tuổi cũng bắt đầu rụng tóc, vấn đề còn khá nghiêm trọng.

Thời gian học đại học là thời kì thích làm đẹp nhất, vậy mà lại bị rụng tóc. Tóc bị thưa đi đối với các thiếu nam thiếu nữ xinh đẹp đúng là vấn đề khiến người ta sốt ruột.

Bây giờ lại có người đứng ra nói có một loại đầu gội có thể giúp mọc tóc, dĩ nhiên mọi người cực kỳ quan tâm.

Rất nhiều người bình luận dưới bài viết hỏi thăm chủ topic có hiệu quả thật hay không? Còn có người nói mấy câu như người Trung Quốc không lừa gạt người Trung Quốc, nếu chủ topic dám thề thì họ sẽ đi mua ngay lập tức.

Bên dưới cũng có rất nhiều bình luận nói là mình đã sử dụng đầu gội đầu và sản phẩm hỗ trợ mọc tóc của Tần thị, cũng bình luận chia sẻ trải nghiệm với mọi người, khẳng đỉnh sản phẩm rất có hiệu quả.
 
Chương 469: C469: Tìm ra kẻ đăng bài


Hầu hết các công nhân đã sử dụng đầu gội và thuốc mọc tóc thì họ đều khẳng hiệu quả của nó.

Cũng có một số người chưa sử dụng nên thái không quá rõ ràng.

Có người nói: "Giám đốc, không phải chúng tôi không tin vào nhà máy, mà là dù chúng ta có tin vào nhà máy cũng vô dụng. Bởi vì bây giờ trên mạng có bài đăng nói xấu như vậy, nên mọi người đầu có ấn tượng đầu tiên không tốt vẽ đầu gội đầu của chúng ta, do đó họ sẽ không nghe những gì mà chúng ta nói”

“Đúng vậy, giám đốc! Trên đời này không có thứ gì có thể có hiệu quả với tất cả mọi người. Trong bài đăng đó có nói, nếu người đó bị dị ứng với đầu gội đầu của chúng ta thì sao? Tất cả điều đó đều có thể xảy ra Đó vốn là một vấn đề nhỏ, chỉ cần đền bù cho họ là đủ nhưng bây giờ nó lại xuất hiện trên Internet, danh tiếng của đầu gội đầu của chúng ta chắc chẩn sẽ bị ảnh hưởng.

Ông Tần vẻ mặt nghiêm túc đứng ở phía trước, nghe mọi người nói xong, quả quyết nói: Chúng ta cây ngay không sợ chết đứng!"

“Tất cả mọi người đều là công nhân của nhà máy sản xuất dầu gội đầu Tân Thị của chúng tôi và cũng là những người đã sử dụng và trải nghiệm nó. Miệng người là vàng, tôi không tin rằng nhận xét của nhiều người trong chúng ta lại không thể sánh bằng một tin đồn!"


Mọi người đừng hoảng sợ, nhà máy chắc chắn quyết vấn đề này. Mọi người tiếp tục làm việc tại vị trí của mình. Tôi tin rằng chúng ta có thể cùng nhau vượt qua cơn khủng hoảng này!

"Với tư cách là giám đốc nhà máy của mọi người, tôi ở đây để đảm bảo với mọi người rằng đầu gội đầu của Tân Thị của chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề về chất lượng và tất cả các giấy chứng nhận kiểm tra an toàn đều được dán tại văn phòng của tôi. Mọi người đều có thể xem chúng bất cứ lúc nào”

"Bây giờ bất cứ ai trong số mọi người có vấn đề gì với đầu gội của chúng tôi thì đều có thể đứng lên và có thể khẳng định vấn đề là do đầu gội gây ra, thì tôi nhất định sẽ không trốn tránh trách nhiệm!"

Nghe ông Tần nói xong, mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng lắc đầu nói: "Không có vấn đề gì, tôi đã dùng đầu gội đầu của chúng ta và chắc chắn một điều rằng nó rất tốt."

Trong nhà máy có nhiều người như vậy, không ai trong số họ có vấn đề gì, cho dù là kiểm tra hàng mẫu thử cũng có thể chứng minh dầu gội của Tần Thị tuyệt đối đạt tiêu chuẩn.

Lúc này, Tần Lãng và Tô Thi Hàm đang trên đường đến Đại học Thượng Hải.

Hiện tại đã là hơn chín giờ tối, trong một giờ nữa thì việc kiểm soát ra vào ban đêm sẽ được tiến hành rong trường đại học.

Tô Thi Hàm là sinh viên của Đại học Thượng Hải nên rất quen thuộc với nơi này.

Hai người đi tới tăng dưới của ký túc xá nam, Tô Thi Hàm nói: "Tân Lãng, em không được vào ký túc xá nam. Anh cầm điện thoại di động nhớ ghi âm lại tất cả nội dung của cuộc nói chuyện này. Nếu đối phương không muốn giải quyết ổn thỏa thì chúng ta sẽ áp dụng các biện pháp pháp lý. "

Tần Lãng gật gật đầu, cởi khăn quảng cổ rồi đeo vào cổ của cô.

“Trời có chút lạnh. Em chờ ở đây một lúc, nếu cảm thấy lạnh thì đến ký túc xá ở bên kia chờ anh. Anh sẽ nhanh chóng giải quyết rồi xuống ngay”


“Được! Em sẽ đợi anh” Tô Thi Hàm nói.

Tần Lãng trực tiếp đi tới ký túc xá phòng 323. Vừa gõ cửa xong thì có một thanh niên đội mũ bước ra mở. cửa. Vừa nhìn thấy Tần Lãng thì trong tiềm thức của hắn lập tức muốn chạy đi nhưng lại bị Tân Lãng kéo lại.

“Chạy cái gì?”

Tân Lãng vừa mở miệng, người kia lập tức tỉnh táo lại, ngẩng đầu nói: 'Buông ra! Anh là ai, tại sao lại tùy tiện đột nhập vào ký túc xá của người khác?”

"Anh đến đây muốn gây chuyện sao? Tôi nói cho. anh biết, nhân viên bảo vệ của Đại học Thượng Hải của chúng tôi cũng không phải là người ăn chay!"

Tần Lãng cười rồi nới lỏng cổ áo của cậu ta, phủi bụi trên tay nói: "Xem ra cậu biết tôi là ai và cũng biết tôi tới đây là vì bài đăng đó!

Đinh Thụy có chút hoảng sợ, cậu ta tránh đi tâm mắt của hẳn rồi nói: "Bài đăng gì, tôi không biết anh đang nói cái gì cả. Anh đi nhanh lên! Nếu còn không rời đi thì tôi sẽ gọi bảo vệ."


"Bạn học, tôi là người phụ trách của đầu gội Tần Thị. Tôi thấy một bài đăng trên Internet, nói rằng cậu là người đã đã sử dụng đầu gội của Tân Thị chúng tôi và nó gây ra tình trạng rụng tóc nghiêm trọng. Với tư cách là người phụ trách, hôm nay tôi ở đây để giải quyết vấn đề này.

“Tại sao sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi và xuất hiện vấn đề rụng tóc, cậu lại không liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng, hay gọi điện đến dịch vụ sau bán hàng của chúng tôi. Vậy mà lại chọn đăng một bài như vậy lên mạng làm gì? Tôi có thế hiểu cậu không muốn chủ động liên hệ với chúng tôi, thế nên bây giờ tôi đã chủ động tìm đến cậu. ”

"Cậu có nói trong bài viết rằng sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi trong nửa tháng thì tóc trên đầu cậu đã rụng rất nhiều. Bây giờ cậu có thể vui lòng bỏ mũ ra và để tôi nhìn kỹ hơn được hay không?"

Lúc Đỉnh Thụy nhìn thấy Tân Lãng thì cậu ta vô cùng hoảng sợ. Cậu ta cảm giác được Tần Lãng ở đây là để gây phiền phức nhưng mà khi Tần Lãng dễ nói chuyện như vậy thì trong lòng cậu ta lại càng thêm hoảng sợ, bởi vì cậu ta không biết Tân Lãng đang muốn làm gì.

Đình Thụy nhớ Trịnh Phi Vũ đã nói, đối với việc này thì dù bất luận như thế nào thì Tần Lãng cũng phải chịu thiệt thòi.

Tân Lãng đang kinh doanh nên phải cân nhắc đến danh tiếng của đầu gội đầu, cho nên dù hẳn có tìm được cậu ta thì hãn cũng không dám làm gì. Hắn chỉ có một sự lựa chọn là đưa tiền để dàn xếp ổn thỏa. Dù sao thì Tân Lãng cũng không hy vọng chuyện này tiếp tục lên men.
 
Chương 468: C468: Sự kiện tiếp tục lên men


Sau khi bài đăng nói xấu đầu gội của Tần Lãng trên diễn đàn của trường đại học lên men, thì đã nhanh chóng bị phát tán trên mạng làm ảnh hưởng không nhỏ đến cửa hàng trực tuyến.

Số điện thoại bên chăm sóc khách hàng gần như sắp nổ, mỗi người trong số họ đều tiếc không thể có thêm ba bàn tay, tiếng bàn phím kêu lộp bộp không ngừng.

Lý Nguyên Phát nhìn thấy tình huống này thì nhanh chóng điều động người của bên bán hàng đến hỗ trợ, sau đó lập tức đi gọi điện thoại cho Tần Lãng.

"Anh Lãng, anh có xem tin tức trên mạng không? Hiện giờ đang có bài đăng nói xấu về đầu gội Tần Thị của chúng ta. Có nhiều khách hàng đã mua đầu gội thấy được bài post này thì không dám tiếp tục sử dụng. Số điện thoại liên hệ chăm sóc khách hàng của chúng ta gần như sắp nổ luôn rồi, hiện có rất nhiều người đang hỏi về điều đó."

“Tôi biết, Nguyên Phá Cậu đừng lo lắng, tôi đang giải quyết vấn đề này” Tần Lãng nói.

Lý Nguyên Phát nghe thấy hắn nói như vậy thì trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói: "Anh Lãng, đầu gội đầu của chúng ta không có vấn đề. Cửa hàng trực tuyến gần đây đã bán được rất nhiều đơn đặt hàng và nhận được phản hồi đều rất tốt. Dịch vụ khách hàng của chúng ta cứ cách nhau một tuần đều sẽ gọi điện để hỏi xem có vấn đề gì không”


“Bán hơn mấy nghìn đơn hàng, cho tới bây giờ tôi chưa từng nhận được bất cứ phản hồi về vấn đề bị dị ứng nào. Dầu gội của chúng ta tốt đến mức người bị dị ứng cũng có thể dùng được thì làm sao có thể gây rụng tóc được cơ chứ!"

“Đây nhất định là có người muốn gây rối chúng ta, nhưng dầu gội đầu Tân Thị của chúng ta là nhãn hiệu vừa mới được sản xuất, lẽ ra không nên có đối thủ tấn công chúng ta sớm như vậy mới phải?” Lý Nguyên phát một mặt không hiểu nói.

Tân Lãng nhìn tin nhắn WeChat do Chu Hướng Bằng gửi từ điện thoại di động, nghiêm túc nói: "Không phải là đối thủ cạnh tranh làm. Hẳn là có người ghen tị với tôi, cậu đừng lo lắng. Tôi sẽ giải quyết chuyện này. sớm nhất có thể.”

“Cậu phải tự mình xử lý tình huống ổn thỏa. Hiện tại đầu gội đầu Tân Thị mới bắt đầu gây dựng tên tuổi, cho nên cũng không gặp nhiều vấn đẽ. Khi thương hiệu của Tân Thị được thành lập và có chỗ đứng thì đối thủ cạnh tranh đương nhiên sẽ bắt đầu hành động. Lúc đó bọn họ sẽ không chơi trò trẻ con như đăng bài nói xấu như thế này đâu”

"Vậy nên từ bây giờ cậu phải bắt đầu rèn luyện tự mình xử lý vấn đề, rõ chưa?”

Lý Nguyên phát gật gật đầu, nói: "Anh Lãng yên tâm, Em sẽ xử lý việc của cửa hàng trực tuyến, anh cứ chờ tin vui của em!

Tối hôm đó, ông Tần cũng nhận được tin tức, cho nên lập tức gọi điện cho Tân Lãng để hỏi nhưng Tân Lãng không nghe máy.

Nhiều công nhân trong nhà máy khi xem tin tức trên mạng cũng có chút hoảng hốt.

“Nghe nói trên mạng có người vì đầu gội đầu của Tần Thị chúng ta mà bị rụng tóc nghiêm trọng, nửa cái đầu đều bị trọc. Anh nói xem, nhà máy của chúng ta có phải sẽ không thể hoạt động nữa hay không?”

"Không thể nào, tôi vẫn còn đang nghĩ sẽ làm việc trong nhà máy của chúng ta thêm vài năm nữa. Tôi thấy thu nhập của nhà máy chúng ta rất tốt và rất nhiều việc, kiếm được nhiều tiền hơn các nhà máy khác"


"Lời người ta nói thật đáng sợ. Trong xã hội ngày nay, Internet phát triển như vậy, không có điều gì có thể che giấu. Các anh có thấy mấy ngôi sao nổi tiếng gần đây không, bị lộ ra chút chuyện xấu thì lập tức bị tẩy chay gần như lập tức. Bây giờ rất nhiều người trên mạng đều biết đầu gội đầu của chúng ta khiến một số người bị rụng tóc. Dù là thật hay giả thì mọi người nhất định sẽ không muốn tin chúng ta. Nếu không bán được đầu gội thì chúng ta cũng không có cách nào làm tiếp được! "

Trong toàn bộ dây chuyền sản xuất, mọi người đều đang thảo luận về vấn đề này.

Ông Tần nhận được tin tức, lại liếc mắt nhìn qua điện thoại, sau đó gọi lãnh đạo phân xưởng cho mọi người tạm dừng công việc đang làm và gọi họ ra bên ngoài sân.

Tất cả mọi người bị gọi lại tập trung một chỗ. Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, khiến trong lòng mọi người càng thêm hoảng loạn.

Ông Tăn đứng đẳng trước nói qua loa: "Tất cả mọi người trật tự! Tôi biết mọi người cũng đã xem tin tức về đầu gội đầu của chúng ta ở trên mạng. Với tư cách là giám đốc nhà máy, tôi muốn nói một chút với mọi người về chuyện này."

"Mặc dù nhà máy sản xuất đầu gội đầu của Tân Thị chúng ta mới bắt đầu hoạt động chưa đầy hai tháng, nhưng toàn bộ quy trình đều rõ rằng như ban ngày, cũng không có bất kỳ vấn đề gì về an toàn.”


"Ngoài ra, với tư cách là một nhân viên của nhà máy chúng ta, sau khi lô hàng đầu tiên được gửi đi, tôi đã tặng mọi người một bộ đầu gội và phục hồi tóc của nhà máy chúng ta. Tôi tin rằng một số người chắc hẳn đã sử dụng đầu gội và phục hồi tóc của chúng ta nó có hiệu quả hay không đều không do người khác quyết định, trải nghiệm của chính chúng ta mới là quan trọng nhất, có đúng hay không?"

"Hiện nay, tôi chỉ muốn hỏi mọi người, mọi người nghĩ đầu gội của chúng ta có hiệu quả hay không? ”

Những công nhân bên dưới năm mồm bảy miệng, hô hào, nhưng tất cả đều có cùng một ý kiến.

"Có hiệu quả Dầu gội của chúng ta là loại đầu gội tốt nhất mà tôi từng dùng. Nó có mùi thuốc bắc, không có bị rồng mùi hóa chất và bị khô sau khi sử dụng như các loại đâu gội khác. Hơn nữa nó không làm tóc tôi bị rụng!"

"Tôi là người có quyền lên tiếng nhất trong chuyện này. Năm nay tôi 38 tuổi và tôi vừa sinh đứa con thứ hai vào năm ngoái. Tóc tôi gần như đã bị rụng hết. Tôi đã tìm mọi cách để dưỡng lại tóc hơn một năm nay nhưng hiệu quả chỉ ở mức trung bình. Nhưng sau khi tôi sử dụng đầu gội đầu của nhà máy chúng ta thì tóc của tôi đã bắt đầu mọc lại một ít tóc con! Dầu gội đầu của chúng ta chắc chắn là có hiệu quả!"

"..."
 
Chương 462: C462: Giáo sư cũng muốn mua đầu gội đầu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif

Độ thảo luận cao như vậy, topic càng ngày càng hot.

'Tần Lãng đọc bài viết xong, mỉm cười nói: "Đúng vậy, từ ngày nhà máy đi vào hoạt động đến nay đã được gần hai tháng, chắc hẳn là khách hàng sử dụng đã có thế nhìn thấy hiệu quả."

Dương Bân hưng phấn nói: "Đúng vậy, đúng vậy. Anh Lãng, bây giờ topic này đang rất nối tiếng trên diễn đàn, em cảm thấy đầu gội đầu của chúng ta sẽ sớm nổi tiếng trong ký túc xát"

"Sau này, đầu gội đầu Tân thị của chúng ta nối tiếng rồi, nhiệm vụ tiêu thụ của ba người chúng ta có thể nhẹ nhàng hơn một chút. Đến lúc đó, chúng ta không cần ra ngoài để lôi kéo người, có khi còn có rất nhiều bạn học chủ động đến tìm chúng ta để mua." Chu Kỳ vừa cười vừa nói.

Tân Lãng nói: "Đây cũng là hiệu quả được mang lại do sự cố gắng của các cậu. Tôi thấy phía dưới bài đăng có rất nhiều bình luận nói đã sử dụng dầu gội đầu của chúng ta, cũng cảm thấy hiệu quả không tệ, những người này đều là khách hàng mà các cậu tìm đến."

Được Tần Lãng khen ngợi, ba người đều rất kích động.

"Hắc hắc! Anh Lãng, đúng là gần đây bọn em rất chăm chỉ. Trừ thời gian trên lớp ra thì đều chạy tìm thị trường ở bên ngoài, tranh thủ tìm được nhiều khách hàng mua đầu gội đầu của chúng ta."

"Nhưng mà quan trọng nhất vẫn là đầu gội đầu anh Lãng làm có hiệu quả. Nếu không những khách hàng kia chắc chăn chỉ thử một lần mà thôi, nể mặt là bạn học sẽ mua một lần, sau này sẽ không mua nữa."


"Đúng, vẫn là do dầu gội đầu Tân thị của chúng ta chất lượng tốt, cho nên mới có nhiều bạn học hưởng ứng tích cực như vậy. Còn có người đăng hẳn topic lên diễn đàn giúp chúng ta”

Tôn Húc nói: "Chính xác! Đêm hôm qua, lúc ba người bọn em nhìn thấy topic này, còn tưởng rằng bên kia nhờ người đăng. Kết quả hỏi thăm một chút mới biết, thì ra đúng là có bạn học sử dụng sản phẩm của chúng ta đăng lên.

"Tóm lại vẫn là anh Lãng lợi hại, làm ra dầu gội tốt như vậy, chúng ta đều đi theo được lợi."

"Anh Lãng, sau khi topic này được đăng lên, từ hôm qua đến trưa hôm nay, đơn đặt hàng trong nhóm chúng ta tăng lên rất nhanh. Có rất nhiều người đặt trước đầu gội đầu của chúng ta, còn có rất nhiều người nhờ bạn học giới thiệu vào nhóm của chúng ta, bây giờ nhóm chúng ta đã có năm ngàn người, bọn em định mở thêm hai nhóm nữa.”

"Quả nhiên đi theo anh Lăng lăn lộn là quyết định đúng đắn. Ha ha ha, nhiều đơn đặt hàng như vậy, em cảm thấy giấc mộng mua nhà mua xe lấy vợ của em lại gần thêm một bước rồi.

Tân Lãng nhìn đám bạn cùng phòng vui vẻ thì trong lòng cũng rất kích động.

Lô hàng đầu tiên của đầu gội đầu Tân thị đã bán ra hơn một tháng, bây giờ, chính là lúc thương Tần thị nổi tiếng.

Bên phía Ninh Hoành Đạt có phản hồi đầu tiên, nhưng mà Ninh Hoành Đạt và Thạch Hậu Vinh dùng đầu gội để làm quà phúc lợi phát cho nhân viên, cho dù có người sử dụng thấy hiệu quả thì cũng chỉ nói với người bên cạnh.

Nhưng mà đám bạn cùng phòng trong trường học thì lại khác, sinh hoạt của sinh viên đại học rất đa dạng, cũng quen thuộc với internet. Có nhóm sinh viên đã sử dụng giúp, chắc chắn rằng thương hiệu đầu gội đầu Tân thị sẽ được nhiều người biết đến.

Không sai chút nào, hôm nay các bạn học trong lớp cũng đang thảo luận về đầu gội đầu Tân thị.

Bạn học ngöi phía trước nghe thấy mấy người Tân Lãng và Dương Bân nói chuyện, tò mò quay đầu lại hỏi "Tân Lãng, đầu gội đầu này là cậu tự làm thật à?”

"Mình mua một bộ ở chỗ Chu Kỳ, dùng đã được nửa tháng, đúng là rất có hiệu quả. Tần Lãng, cách điều chế là cậu tự nghiên cứu ra sao?"


Tân Lãng gật đầu, nói: "Đúng vậy”

Cả lớp khiếp sợ.

“Tân Lãng, cậu thật lợi hại!"

"Đúng vậy, Tần Lãng, làm bạn học của cậu, mình thấy mình có chút không xứng. Rõ ràng chúng ta học cùng một chuyên ngành, cùng một chương trình học, sao cậu lại giỏi như vậy chứ"

"Hơn nữa mình phát hiện một chuyện, Tân Lãng không chỉ ưu tú trên phương diện chuyên ngành của chúng ta, mà trên các phương diện khác cậu ấy cũng rất ưu tú. Mọi người xem, cậu ấy còn mở Tam Tần Trai những tác phẩm điêu khắc kia cũng rất tốt. Không chỉ vậy, bây giờ cậu ấy còn làm cả đầu gội đầu nữa."

"Không được, mình kích động quá đi mất, mình phải lên diễn đàn bình luận trên topic kia, đầu gội đầu Tần thị chính là do bạn học của mình nghiên cứu ra, mình cảm thấy rất tự hào."

“Tần Lãng, chúng mình cũng phải giúp cậu ha hai"

Khi vị giáo sư 50 tuổi dạy môn marketing bước vào thì nhìn thấy các sinh viên trong phòng học đều đang vây quanh Tàn Lãng, ai cũng vô cùng hưng phấn.

Giáo sư đi đến bục giảng mà vẫn không có ai chú ý tới ông, ông cầm thước gỗ gõ lên bàn hai cái, nghiêm khắc nói: "Sắp đến giờ học, mọi người mau trở về của mình ngồi."


Tất cả mọi người đều vẽ chỗ, nhưng mà trên mặt ai cũng đều vui vẻ, có người còn công khai cầm điện thoại ở trên bàn để đăng bài.

Giáo sư thấy vậy, nghĩ hoặc hỏi: "Đám nhóc mấy cậu, có chuyện gì lớn hay sao? Mấy đứa định không học tiết này của tôi có đúng không hả?”

Dương Bân nhìn đỉnh đầu như Địa Trung Hải của giáo sư Từ, đột nhiên nảy là một ý, giơ tay nói: "Giáo sư, thầy có muốn biết vì sao hôm nay chúng em lại vui vẻ như thế này không ạ?"

Giáo sư Từ trừng mắt liếc cậu ta một cái, nói: "Tôi không muốn biết, mấy đứa nhóc các cậu nghịch ngợm như vậy, có một chút chuyện không đâu cũng làm ra vẻ kích động, tôi đã quá quen rồi.”

Dương Bân cười nói:" Giáo sư, nếu em nói, em có cách giúp tóc thầy mọc ra một lần nữa, thầy có kích động không ạ?"

Giáo sư Từ nhíu mày, một viên phấn bay thẳng về phía đầu Dương Bân.

Những người làm giáo viên như bọn họ, đến tuổi rung niên đều bị hói, đỉnh đầu Địa Trung Hải chính là tâm bệnh của giáo sư Từ suốt bao nhiêu năm nay. Trước đây, ông đã thử rất nhiều cách đều không thành công, tóc vẫn không mọc ra được, bây giờ chỉ có thể đội mũ hoặc là đội tóc giả.
 
Chương 469: C469: Tìm ra kẻ đăng bài


Hầu hết các công nhân đã sử dụng đầu gội và thuốc mọc tóc thì họ đều khẳng hiệu quả của nó.

Cũng có một số người chưa sử dụng nên thái không quá rõ ràng.

Có người nói: "Giám đốc, không phải chúng tôi không tin vào nhà máy, mà là dù chúng ta có tin vào nhà máy cũng vô dụng. Bởi vì bây giờ trên mạng có bài đăng nói xấu như vậy, nên mọi người đầu có ấn tượng đầu tiên không tốt vẽ đầu gội đầu của chúng ta, do đó họ sẽ không nghe những gì mà chúng ta nói”

“Đúng vậy, giám đốc! Trên đời này không có thứ gì có thể có hiệu quả với tất cả mọi người. Trong bài đăng đó có nói, nếu người đó bị dị ứng với đầu gội đầu của chúng ta thì sao? Tất cả điều đó đều có thể xảy ra Đó vốn là một vấn đề nhỏ, chỉ cần đền bù cho họ là đủ nhưng bây giờ nó lại xuất hiện trên Internet, danh tiếng của đầu gội đầu của chúng ta chắc chẩn sẽ bị ảnh hưởng.

Ông Tần vẻ mặt nghiêm túc đứng ở phía trước, nghe mọi người nói xong, quả quyết nói: Chúng ta cây ngay không sợ chết đứng!"

“Tất cả mọi người đều là công nhân của nhà máy sản xuất dầu gội đầu Tân Thị của chúng tôi và cũng là những người đã sử dụng và trải nghiệm nó. Miệng người là vàng, tôi không tin rằng nhận xét của nhiều người trong chúng ta lại không thể sánh bằng một tin đồn!"


Mọi người đừng hoảng sợ, nhà máy chắc chắn quyết vấn đề này. Mọi người tiếp tục làm việc tại vị trí của mình. Tôi tin rằng chúng ta có thể cùng nhau vượt qua cơn khủng hoảng này!

"Với tư cách là giám đốc nhà máy của mọi người, tôi ở đây để đảm bảo với mọi người rằng đầu gội đầu của Tân Thị của chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề về chất lượng và tất cả các giấy chứng nhận kiểm tra an toàn đều được dán tại văn phòng của tôi. Mọi người đều có thể xem chúng bất cứ lúc nào”

"Bây giờ bất cứ ai trong số mọi người có vấn đề gì với đầu gội của chúng tôi thì đều có thể đứng lên và có thể khẳng định vấn đề là do đầu gội gây ra, thì tôi nhất định sẽ không trốn tránh trách nhiệm!"

Nghe ông Tần nói xong, mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ai cũng lắc đầu nói: "Không có vấn đề gì, tôi đã dùng đầu gội đầu của chúng ta và chắc chắn một điều rằng nó rất tốt."

Trong nhà máy có nhiều người như vậy, không ai trong số họ có vấn đề gì, cho dù là kiểm tra hàng mẫu thử cũng có thể chứng minh dầu gội của Tần Thị tuyệt đối đạt tiêu chuẩn.

Lúc này, Tần Lãng và Tô Thi Hàm đang trên đường đến Đại học Thượng Hải.

Hiện tại đã là hơn chín giờ tối, trong một giờ nữa thì việc kiểm soát ra vào ban đêm sẽ được tiến hành rong trường đại học.

Tô Thi Hàm là sinh viên của Đại học Thượng Hải nên rất quen thuộc với nơi này.

Hai người đi tới tăng dưới của ký túc xá nam, Tô Thi Hàm nói: "Tân Lãng, em không được vào ký túc xá nam. Anh cầm điện thoại di động nhớ ghi âm lại tất cả nội dung của cuộc nói chuyện này. Nếu đối phương không muốn giải quyết ổn thỏa thì chúng ta sẽ áp dụng các biện pháp pháp lý. "

Tần Lãng gật gật đầu, cởi khăn quảng cổ rồi đeo vào cổ của cô.

“Trời có chút lạnh. Em chờ ở đây một lúc, nếu cảm thấy lạnh thì đến ký túc xá ở bên kia chờ anh. Anh sẽ nhanh chóng giải quyết rồi xuống ngay”


“Được! Em sẽ đợi anh” Tô Thi Hàm nói.

Tần Lãng trực tiếp đi tới ký túc xá phòng 323. Vừa gõ cửa xong thì có một thanh niên đội mũ bước ra mở. cửa. Vừa nhìn thấy Tần Lãng thì trong tiềm thức của hắn lập tức muốn chạy đi nhưng lại bị Tân Lãng kéo lại.

“Chạy cái gì?”

Tân Lãng vừa mở miệng, người kia lập tức tỉnh táo lại, ngẩng đầu nói: 'Buông ra! Anh là ai, tại sao lại tùy tiện đột nhập vào ký túc xá của người khác?”

"Anh đến đây muốn gây chuyện sao? Tôi nói cho. anh biết, nhân viên bảo vệ của Đại học Thượng Hải của chúng tôi cũng không phải là người ăn chay!"

Tần Lãng cười rồi nới lỏng cổ áo của cậu ta, phủi bụi trên tay nói: "Xem ra cậu biết tôi là ai và cũng biết tôi tới đây là vì bài đăng đó!

Đinh Thụy có chút hoảng sợ, cậu ta tránh đi tâm mắt của hẳn rồi nói: "Bài đăng gì, tôi không biết anh đang nói cái gì cả. Anh đi nhanh lên! Nếu còn không rời đi thì tôi sẽ gọi bảo vệ."


"Bạn học, tôi là người phụ trách của đầu gội Tần Thị. Tôi thấy một bài đăng trên Internet, nói rằng cậu là người đã đã sử dụng đầu gội của Tân Thị chúng tôi và nó gây ra tình trạng rụng tóc nghiêm trọng. Với tư cách là người phụ trách, hôm nay tôi ở đây để giải quyết vấn đề này.

“Tại sao sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi và xuất hiện vấn đề rụng tóc, cậu lại không liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng, hay gọi điện đến dịch vụ sau bán hàng của chúng tôi. Vậy mà lại chọn đăng một bài như vậy lên mạng làm gì? Tôi có thế hiểu cậu không muốn chủ động liên hệ với chúng tôi, thế nên bây giờ tôi đã chủ động tìm đến cậu. ”

"Cậu có nói trong bài viết rằng sau khi sử dụng đầu gội của chúng tôi trong nửa tháng thì tóc trên đầu cậu đã rụng rất nhiều. Bây giờ cậu có thể vui lòng bỏ mũ ra và để tôi nhìn kỹ hơn được hay không?"

Lúc Đỉnh Thụy nhìn thấy Tân Lãng thì cậu ta vô cùng hoảng sợ. Cậu ta cảm giác được Tần Lãng ở đây là để gây phiền phức nhưng mà khi Tần Lãng dễ nói chuyện như vậy thì trong lòng cậu ta lại càng thêm hoảng sợ, bởi vì cậu ta không biết Tân Lãng đang muốn làm gì.

Đình Thụy nhớ Trịnh Phi Vũ đã nói, đối với việc này thì dù bất luận như thế nào thì Tần Lãng cũng phải chịu thiệt thòi.

Tân Lãng đang kinh doanh nên phải cân nhắc đến danh tiếng của đầu gội đầu, cho nên dù hẳn có tìm được cậu ta thì hãn cũng không dám làm gì. Hắn chỉ có một sự lựa chọn là đưa tiền để dàn xếp ổn thỏa. Dù sao thì Tân Lãng cũng không hy vọng chuyện này tiếp tục lên men.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom