Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2964: Khó Khăn Trong Thời Gian Mang Thai


“Ừ! Bị âm thanh em ăn gì đó đánh thức!”

Anh vừa nhẹ nhàng vuốt lưng cô, vừa nói, “Không biết, còn tưởng rằng trong nhà có chuột ăn vụng đó!”

“Anh… Anh nói em ăn bánh bích quy giống tiếng con chuột sao?” Cô có chút tổn thương chất vấn, “Cái gì vậy?”

Cô ấm ức, không vui rồi!

Anh lại vui vẻ, “Con chuột nhỏ rất đáng yêu mà? Nói đi nói lại, nhìn em ăn như vậy, em đói bụng sao?”

“Dạ… Không biết vì sao, bị đói mà tỉnh dậy, em nhớ rõ buổi tối, em ăn cũng không ít, vì sao lại đói như vậy được nhỉ.”

“Chắc là đứa bé trong bụng đói bụng rồi.”

“Vậy ạ?”

Vân Thi Thi cười, “Được rồi! Cảm giác mang thai bé con này, còn khó khăn nữa!”

Dừng một chút, cô lại ôm lấy tay anh, làm nũng nói, “Chồng à, em muốn ăn kem!”

“Không được.” Mộ Nhã Triết lập tức nghiêm mặt, “Không được ăn.”

Cô năn nỉ mãi, “Hu hu… Ăn một miếng, một miếng cũng không được sao?”

“Không thể nhịn được à?”

“Em không biết vì sao, gần đây rất muốn ăn kem…”

Không nói đến kem thì không sao, vừa nhắc đến kem, nước miếng của cô lại chảy ra.

Cô tội nghiệp nuốt nước miếng, lập tức nói, “Một miếng cũng được! Cho em đỡ thèm được không?”

“Không được.” Lập trường của anh rất kiên định, không có chút nào vì cô ấm ức mà thương cảm, sinh ra bất luận dao động gì, “Không được ăn là không được ăn!”

“Sao anh có thể nhẫn tâm như vậy?”

Vân Thi Thi tức giận nói, “Anh không thể hiểu một chút được sao?”

“Vợ à, anh đã cực kỳ hiểu rồi. Anh là vì tốt cho em thôi.”

“Tốt với em, thì nên lập tức mua kem giúp em chứ?” Cô cố tình gây sự.

Anh vẫn kiên nhẫn như cũ, nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô, dỗ dành nói, “Ngoan, ăn xong rồi, thì đi ngủ thôi, không cần nhớ đến nó, thì không đói bụng.”

“Em rất muốn…”

“Nghe lời!”

Mộ Nhã Triết để sát vào tai cô, ý vị thâm trường nói, “Anh có thể nhịn xuống mười tháng không động vào em, em nhịn xuống mười tháng không ăn đồ lạnh không được sao?”

“…” Mặt Vân Thi Thi lập tức nóng bỏng, mặt đỏ tai hồng.

Cô nắm chặt góc áo áo ngủ, có chút xấu hổ nói, “Em nghe nói… Cho dù lúc mang thai, qua ba tháng, chỉ cần cẩn thận một chút, không ảnh hưởng đến chuyện giường…”

“Không được.”

Mộ Nhã Triết rất kiên định, cố chấp nói, “Phàm là có một chút nguy hiểm, đều không được.”

“Anh cũng quá cẩn thận thôi…”

“Nhỡ đâu thì sao?”

Anh đột nhiên nắm vai cô, nhìn cô chăm chú, “Là vì quá để ý, cho nên một chút cũng phải cẩn thận, cho dù có một chút nguy hiểm, anh đều sẽ không làm. Không có ngộ nhỡ, anh cũng không cho phép có ngộ nhỡ!”

Chính vì để ý quá mức, lúc này anh mới làm mọi việc thật cẩn thận, sợ rằng cô và đứa bé trong bụng có gì đó sơ suất.

Có lẽ người bình thường khó mà hiểu cảm nhận của anh.

Anh không hy vọng đứa bé trong bụng chịu một chút tổn thương, càng không hy vọng cô chịu đau khổ.

Trong lòng anh rõ ràng, ngày mang thai, đúng là cực kỳ dày vò, huống chi cô không nhìn thấy cái gì, không làm được cái gì, chuyện cơ bản là đọc sách cũng là ý nghĩ xa xỉ.

Bởi vậy anh mới có thể không tiếc dùng toàn bộ thủ đoạn, bỏ ra nhiều thời gian ở bên cạnh cô.

Trong lúc này, anh từ chối tất cả xã giao và tiệc rượu, cai thuốc, kiêng rượu, đa số mọi chuyện trong công ty, trừ phi là là chuyện quyết định sách lược giao cho anh, còn lại, đều giao cho Lục Cận Dự và Khương Thân.
 
Chương 2965: Nhân Sinh Gian Nan Có Một Số Việc Đừng Nên Phá Hủy!


May mà anh có hai trợ thủ đắc lực như vậy.

Nhưng mà Lục Cận Dự và Khương Thân khổ mà không nói ra được.

Lục Cận Dự yên lặng châm chọc nói, không biết, còn tưởng rằng lão đại mang thai mười tháng!

Vân Thi Thi đành phải tâm không cam, tình không nguyện, để anh nắm tay trở về phòng ngủ.

Mộ Nhã Triết ôm cô lên giường, đắp kín chăn cho cô.

Sau khi anh lên giường, Vân Thi Thi đột nhiên xoay người lại, ôm lấy anh.

“Cảm ơn anh.”

“Hả?” Anh có chút bất ngờ nhíu mày.

Lại nghe cô nói, “Ở trong giai đoạn này, có phải em luôn cố tình gây sự hay không?”

Không đợi anh mở miệng, cô lại có chút buồn rầu nói, “Không biết vì sao, trong khoảng thời gian này, tính tình của em càng ngày càng khó khống chế! Chút chuyện nhỏ không chiếm được thỏa mãn, liền cảm thấy nôn nóng, muốn tức giận. Có phải em luôn chọc anh tức giận hay không?”

“Không có!”

Mộ Nhã Triết cười, “Bây giờ vợ đang trong giai đoạn đặc biệt, nhường em nhiều một chút là được.”

“Ý ở ngoài lời, là em cố tình gây sự, anh không chấp nhặt với em sao?” Vân Thi Thi cố ý đùa anh.

Mộ Nhã Triết vừa nghe, còn có thể không hiểu sao, cô đây là cố ý đào hố chờ anh nhảy!

Anh là người thông minh, anh biết rõ, nếu anh nói thẳng thì cô sẽ không hài lòng.

Vì thế, anh hỏi lại, “Cái này sao có thể tính là cố tình gây sự được? Vợ anh dịu dàng hiền lương, anh yêu em còn không kịp nữa là!”

Vân Thi Thi biết anh cố ý dỗ cô, nhưng mà trái tim lại như nếm mật ngọt vậy!

“Được rồi, đừng náo loạn nữa.”

Mộ Nhã Triết ôm cô vào trong ngực, dặn dò, “Đi ngủ sớm một chút.”

Nằm ở trong ngực anh, cô đột nhiên cảm thấy có chút bất an.

“Bây giờ, chính là thời khắc hạnh phúc nhất trong đời em sao? Vì sao em lại cảm thấy có chút bất an?”

Mộ Nhã Triết nhíu mày, có chút không hiểu ý của cô nói.

“Bây giờ em thật sự hạnh phúc, em không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng mà giờ phút này, chắc là thời khắc hạnh phúc nhất của em đi! Hạnh phúc có được, em đều sắp cảm thấy có chút không chân thực…”

“Sẽ không!”

Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng sờ sờ tóc của cô, “Anh sẽ để em càng hạnh phúc hơn! Anh muốn đem thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này, tặng cho em.”

Vân Thi Thi mấp máy môi, nằm ở trong ngực anh yên tâm ngủ.

Không lâu sau, liền phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.

“Nhanh như vậy đã ngủ rồi sao?”

Anh dở khóc dở cười, xoa mặt cô, “Heo.”

Vì thế, ôm lấy cô, anh cũng cảm thấy hài lòng đi vào giấc ngủ.

Nhưng mà không bao lâu sau, oán niệm của Vân Thi Thi đối với kem, càng lúc càng tới giới hạn rồi!

Thời tiết càng lúc càng nóng bức.

Hoa Cẩm dường như là cố ý kéo theo cừu hận, bán sỉ trong nhà một số lớn kem Haagen – Dazs, cornetto, đủ loại.

Hữu Hữu về đến nhà, vừa mở tủ lạnh ra, thấy tủ lạnh đầy kem, mồ hôi lạnh chảy ra một phen, có chút hoài nghi, Hoa Cẩm này, không phải cố ý đấy chứ.

Cố ý lấy kem tới kéo cừu hận?

Anh ta không biết mẹ vì không được ăn kem, đã oán niệm rất lâu sao?

Hận rất nhiều!

Nhân sinh gian nan có một số việc đừng nên phá hủy!

Mẹ đã cực kỳ gian nan rồi!

Hoa Cẩm lại nói, thời tiết càng ngày càng nóng, mỗi ngày ra ngoài mua, trên đường đi đều bị phơi nắng, không bằng mua nhiều về nhà.

Hữu Hữu cảm thấy có đạo lý.

Mỗi ngày xế chiều, Hoa Cẩm và hai bánh bao nhỏ ở trong vườn hoa, vừa ăn kem vừa líu ríu noi chuyện.

Vân Thi Thi ngồi ở một bên, ôm nước sôi để nguội, oán niệm.

“Mẹ cũng muốn ăn!”
 
Chương 2966: Mưu Hại Công Chúa Nhỏ


“Mẹ, mẹ ngoan ngoãn đi!”

Hữu Hữu nói thầm một câu, “Nhịn một chút, trời cao biển rộng!”

“Ăn một miếng cũng không được sao?”

“Một miếng cũng không được. Cha sẽ đánh con mất!” Hữu Hữu nói.

Tiểu Dịch Thần ở bên cạnh che miệng cười trộm nói, “Nói không chừng, còn lấy tội danh mưu hại công chúa nhỏ, phạt quỳ bàn giặt đó!”

Hữu Hữu cũng đồng ý gật gật đầu.

Vân Thi Thi đứng dậy, chậm rãi đi qua chỗ bọn họ.

Hoa Cẩm vừa thấy, lập tức đưa tay ra đỡ, “Chị, chị cẩn thận một chút…”

Vân Thi Thi lại tức giận hất tay anh ta, nói, “Đừng đụng vào chị! Chị không phải là chị của em!”

Hoa Cẩm vô tội bị tai họa, vẻ mặt bất đắc dĩ khóc tang nói, “Sao em nằm không mà cũng bị trúng đạn vậy?”

Hữu Hữu ở một bên dở khóc dở cười nói, “Đâu có nằm không cũng trúng đạn? Chú mới chân chính là người độc ác!”

“Sao cháu lại nói lời này?” Hoa Cẩm khóc không ra nước mắt chỉ vào mình, “Sao chú lại là người độc ác?”

Hữu Hữu nói, “Nếu không phải chú cố ý dụ dỗ mẹ trước, mẹ cũng sẽ không vì thèm ăn mà chết đi sống lại như vậy!”

Trên trời có một cái chảo bay đến.

Trực tiếp đập vào đầu Hoa Cẩm.

Hoa Cẩm ôm lấy chuyện này, ấm ức nói, “Được rồi! Là lỗi của chú!”

“Chỉ mang thai mà thôi, cũng không phải lần đầu tiên! Lúc mẹ mang thai hai đứa, cũng không cẩn thận như vậy, cái này không thể động vào, cái kia cũng không thể, các con không khỏe mạnh cường tráng sao?”

Hữu Hữu nghe xong, lập tức hắng giọng một cái, bĩu môi nói, “Không công bằng! Thân thể của Tiểu Dịch Thần khỏe mạnh cường tráng, nhưng có phải mẹ quên rồi không, lúc trước bốn tuổi, hầu như con đều sống ở trong bệnh viện! Hóa ra trong lúc mang thai mẹ không có chăm sóc mình thật tốt, không chừng, thân thể con không tốt, là vì liên quan đến nguyên nhân này!”

Cô không giải thích gì nữa, càng giải thích Hữu Hữu càng đứng về phía lập trường của Mộ Nhã Triết, càng thêm tin tưởng, dưỡng thai rất quan trọng đối với việc thai nhi khỏe mạnh!

Bầu trời lại ném một cái chảo đến, cái chảo này, trực tiếp đập lên đầu Vân Thi Thi!

Đầu cô quả thực mờ mịt, trong lòng yên lặng oán thầm, tố chất thân thể con không tốt, căn bản không liên quan đến giai đoạn dưỡng thai!

Vân Thi Thi vô tội giải thích, “Con và Tiểu Dịch Thần là thai song sinh, bác sĩ nói, lúc hai đứa ở trong bụng mẹ, tranh giành chất dinh dưỡng, con không cướp được Tiểu Dịch Thần, còn hơn tám tháng đã sinh hai đứa, vì sinh non, cho nên thân thể suy yếu.”

“Vì sao lại sinh non ạ?”

Hữu Hữu tò mò hỏi, đôi mắt chớp chớp.

“Bác sĩ nói, là vì trong lúc mang thai cảm xúc lo lắng, còn…”

Khi đó mang thai hơn bảy tháng, Vân Thi Thi cầu được phê chuẩn, hiếm khi mới gặp được Vân Nghiệp Trình một lần.

Thời gian đó, là thời điểm khó khăn nhất của nhà họ Vân.

Chỉ là cho dù gặp mặt, nhưng mà Vân Nghiệp Trình lại cực kỳ cực đoan về chuyện cô có thai.

Ông từng kiêu ngạo như thế, sao có thể trơ mắt nhìn con gái mình yêu thương dùng thân thể để thay nhà họ Vân trả nợ chứ?

Nợ nần vay nặng lãi, có lẽ sắp trả hết rồi!

Nhưng áy náy của ông đối với cô, lại là cảm giác cả đời khó mà trả hết!

Bởi vậy, mỗi khi gặp mặt ông, cha con ngồi đối mặt, ông luôn luôn nghĩ đủ loại biện pháp, khuyên cô xóa sạch đứa nhỏ này.

Vân Nghiệp Trình nghĩ rất đơn giản, nhưng ông không biết, nếu xóa sạch đứa bé, sẽ tạo thành tổn thương lớn hơn với ông.

Ông không hiểu, chỉ là không hy vọng, bởi vì chuyện này, ảnh hưởng đến tương lai của cô.
 
Chương 2967: Chấp Niệm Quá Sâu


Cho nên, giai đoạn đó, áp lực và trách nhiệm trong lòng cô, thật sự quá nặng.

Mang thai lần đầu là song sinh, hơn nữa lúc mang thai, cô chỉ mới 18 tuổi, chưa đủ hai mươi tuổi, độ tuổi này mang thai, tỷ lệ sinh non cao gấp 11 lần phụ nữ mang thai bình thường.

Cảm xúc lại còn dao động rất lớn, buổi sáng một ngày cô tỉnh lại, mới vừa xuống giường đi chưa được mấy bước, liền cảm thấy thân thể hình như có chút khác thường, mơ hồ không thích hợp.

Trên đường đi làm thủ tục đi học trở lại, ở trong xe, cô cảm giác được thân dưới đột nhiên có dịch thể ấm áp không ngừng chảy ra đùi, đúng là vỡ nước ối.

Bởi vì cách ngày dự tính sinh còn rất xa, bởi vậy, đối với việc đột nhiên sinh non, tất cả mọi người chưa từng dự đoán được.

Lúc này mới vội vàng đưa đến bệnh viện, may mắn mà an toàn.

Hoa Cẩm đột nhiên lẩm bẩm, “Nếu là ăn một chút, chắc là không có vấn đề gì đâu?”

“Không được!”

Hữu Hữu kiên trì mãi, “Nếu như mẹ xảy ra chuyện gì, cha sẽ xé chú ra thành mảnh nhỏ!”

Hoa Cẩm hoảng sợ, “Tàn bạo như vậy…”

“Đương nhiên rồi! Em gái là mạng của cha! Có em gái ở đây, địa vị của chúng cháu không còn rồi!”

Nói xong, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ôm đầu khóc rống, “Tiểu Dịch Thần, em đột nhiên cảm thấy trái tim chua xót…”

Vân Thi Thi, “…”

Hai thằng nhóc này, biết diễn trò như vậy từ khi nào?



Vân Thi Thi cùng ba người dây dưa một lúc lâu, vẫn tốn công vô ích như trước.

Một phần chấp niệm này, không có chút nào phai nhạt, nhất là đến buổi tối, nằm ở trên giường, bị ép che chăn mỏng, cũng bởi vì người đàn ông nào đó nghiêm túc nói, phụ nữ có thai không thể bật nhiều điều hòa, huống hồ còn chưa tới mùa nóng, bởi vậy chỉ bật quạt, cô luôn năn nỉ mở điều hòa mãi, Mộ Nhã Triết mới bật điều hòa 29 độ.

29 độ sao?

Như vậy thà không bật còn hơn!

Bởi vậy trong lúc nóng bức, cô càng lúc càng muốn nếm hương vị kem lạnh như băng!

Vì thế, ma xui quỷ khiến, cô xoay người xuống giường, rón ra rón rén mò mẫm đến phòng Hoa Cẩm, sờ soạng đến giường Hoa Cẩm.

“Bốp…”

Một bàn tay che mặt Hoa Cẩm, Hoa Cẩm vốn đang ngủ ngon, đột nhiên có một bàn tay duỗi về phía anh ta, sờ tới sờ lui trên mặt anh ta, anh ta lập tức giật mình từ trong mộng tỉnh lại, thấy Vân Thi Thi ngồi cạnh giường anh ta, nhỏ giọng gọi anh ta, “Hoa Cẩm, tỉnh tỉnh…”

“Làm sao vậy chị?”

Hoa Cẩm lập tức nhanh chóng ngồi dậy, có chút lo lắng đánh giá cô, “Thân thể không thoải mái ạ?”

“Chị… Chị rất muốn ăn kem, Hoa Cẩm, em dẫn chị đi ăn kem có được không?”

Hoa Cẩm, “…”

Anh ta có chút khó hiểu nhìn cô, thật sự là không biết, rốt cuộc chấp niệm đến mức nào, làm cô nửa đêm không ngủ được, mò mẫm đi đến phòng anh ta, năn nỉ anh ta mang cô đi ăn kem.

Phải biết rằng, phòng của anh ta và phòng ngủ của cô, cách cũng không gần, còn có cầu thang, cô mò mẫm qua được đây, nhất định tốn không ít thời gian.

“Đến mức này sao?” Hoa Cẩm cười nói, “Chị muốn ăn như vậy sao?”

“Rất muốn rất muốn! Bây giờ chị vừa nghe đến kem, nước miếng liền chảy ra!”

Dừng một chút, Vân Thi Thi lại nói, “Lúc trước chị có tra qua, phụ nữ có thai cho dù kiêng ăn, cũng không có khắc nghiệt như vậy, chỉ cần số lượng vừa phải là được. Hơn nữa kem thôi mà, cho vào trong miệng ngậm một lát, cũng không lạnh như vậy rồi!”
 
Chương 2968: Em Mang Chị Đi Ăn


“Hoa Cẩm, nếu yêu cầu nhỏ như vậy mà không được thỏa mãn, chị nhất định sẽ uất ức.”

Hoa Cẩm đau lòng nhìn cô.

Có lẽ những người khác nhìn thấy, yêu cầu như vậy, đúng là hơi làm kiêu một chút.

Nhưng theo ý anh ta, anh ta lại có thể hiểu được.

Phải biết rằng, khi người khác mang thai, ít nhất đôi mắt còn tốt, cho dù lúc thèm muốn thứ gì đó, còn có thể làm chút việc gì đó để phân tán sự chú ý.

Nhưng mà cô không thể.

Cô không làm được cái gì.

Vẽ tranh, thêu, đọc sách, xem TV, lên mạng, chơi trò chơi…

Thậm chí là đi dạo, đều cần người nâng cô.

Cực kỳ buồn chán.

Chắc là không có bao nhiêu người có thể chịu được, có lẽ đổi lại là người khác, e rằng sẽ bị chứng u buồn.

Hoa Cẩm do dự một lúc lâu, đột nhiên chạm vào điện thoại di động nói, “Chị đợi một lát!”

“Hả? Em muốn làm gì?”

Cô tò mò hỏi, Hoa Cẩm không có trả lời trước, cô chỉ nghe thấy tiếng gõ điện thoại.

Mấy phút sau, Hoa Cẩm để điện thoại di động xuống, nói với cô, “Em vừa tra trên mạng một phen rồi, nói nếu chỉ ăn một chút, ngẫu nhiên ăn một chút băng, không tính là quan trọng. Hơn nữa bây giờ trời nóng nực, không quá nhiều là được!”

“…”

Hoa Cẩm vỗ tay ra tiếng, “Số lượng vừa phải! Đúng rồi, số lượng vừa phải!”

“Đúng vậy, chị nói không sai chứ?”

Vân Thi Thi kích động nói, “Lúc trước còn nói, phụ nữ có thai không thể tiếp xúc thời gian dài với máy tính, có phóng xạ! Nhưng thực tế thì sao? Trước đây lúc chị đi làm, rất nhiều đồng nghiệp mang thai, nhưng không thấy người nào từ chức! Đều là sắp đến thời gian sinh, mới nghỉ ngơi ở nhà đợi sinh, sinh đứa bé ra, đều khỏe mạnh cường tráng mà!”

“Nhưng mà, trong nhà đã hết kem rồi.”

Hoa Cẩm vừa đánh giá sắc mặt cô, vừa cẩn thận nói, “Đã bị Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ăn hết sạch rồi!”

“… Hai thằng nhóc này, sao lại ăn nhiều như vậy…”

Cô lẩm bẩm, Hoa Cẩm nhìn cô bật cười, “Được rồi, không cần niệm nữa, bây giờ em đưa chị đi tìm kem, có được không?”

“Ừ!”

“Vậy thay quần áo.”

“Được!”

Hoa Cẩm nắm tay cô, đưa cô đi vào phòng thay quần áo, lấy quần áo cho cô thay, sau đó đóng cửa lại, để cô tự thay.

Trên người anh ta mặc đồ ở nhà, không thay cũng không sao.

Đợi Vân Thi Thi thay quần áo xong, Hoa Cẩm vụng trộm lấy chìa khóa xe, mang theo cô rón ra rón rén đến ga ra, đỡ cô ngồi vào bên cạnh tay lái, sau đó ngồi vào trong xe, khởi động xe.

“Bây giờ đã mười hai giờ, e rằng không có tiện bán kem mở cửa nữa rồi!”

“Không phải Haagen – Dazs cũng không sao!”

Hoa Cẩm cầm tay lái, suy nghĩ một lát, ánh mắt đột nhiên sáng lên, “Em biết một chỗ.”

“Chỗ nào?”

“Chợ đêm lớn nhất khu Tĩnh An. Ở đó có lẽ bán đồ ăn khuya, bây giờ trời nóng như vậy, từng quán đã bắt đầu bán kem hộp rồi!”

“Kem hộp!”

Vân Thi Thi nghe được nước miếng chảy càng lợi hại hơn, “Kem hộp ăn rất ngon.”

“Được rồi! Con mèo nhỏ tham ăn! Em mang chị đi ăn!”

Hoa Cẩm đạp chân ga, xe chậm rãi chạy ra khỏi ga ra, anh ta mải nói chuyện với Vân Thi Thi, lại quên nhìn kính chiếu hậu, sau khi anh ta vừa mới đi ra khỏi ga ra, một chiếc xe limousine đỗ ở cửa cũng chậm rãi theo sát.

Hoa Cẩm lái xe, dọc theo đường đi, không nhanh không chậm, Vân Thi Thi nghĩ sắp được ăn kem yêu thương, tâm tình rất vui sướng.
 
Chương 2969: Chị… Anh Rể!


Vì thế, hai người rảnh rỗi thoải mái, bắt đầu nói chuyện với nhau.

Vân Thi Thi, “Gần đây công việc bận rộn không?”

Hoa Cẩm, “Bận thì không bận. Gần đây em nhận nhiều quảng cáo, chắc là có liên quan đến tỉ lệ người xem trên TV.”

Vân Thi Thi kinh ngạc, “Gần đây cực kỳ nổi sao?”

Hoa Cẩm gật gật đầu, “Dạ, sau khi nhân vật của chị chết, tỉ lệ người xem TV tăng lên rồi.”

Vân Thi Thi, “…”

Hoa Cẩm, “Dù sao, nhân vật phản diện đã chết, khán giả theo đuổi tình cảm mãnh liệt, cũng lập tức sống lại rồi! Dựa vào tỉ lệ xem của phim trên TV, em nhận được không ít quảng cáo.”

Một trong những chỗ tạo ra thu nhập cho minh tinh lớn nhất, đó là quảng cáo, nó là chủ yếu nhất.

Một dạng thu nhập cao khác của minh tinh, đó là thù lao quay phim điện ảnh và truyền hình, với giá trị của Hoa Cẩm, quay một tập phim là có 100 vạn, chia cho công ty, sau đó trừ thuế còn 60 vạn, nói cách khác, có tổng cộng 60 tập, Hoa Cẩm nhận được 3600 vạn.

Đó là một con số đáng quý rồi.

Thu nhập này, ở trong giới giải trí, làm cho bao nhiêu người không bì kịp.

Nhưng đây chỉ là một phần thu nhập.

Nói chung, ngoại trừ diễn, mỗi người bình quân một năm có thể quay hai bộ phim truyền hình và một bộ phim điện ảnh, hơn nữa còn tham gia tiết mục giải trí và sân khấu, còn thù lao quảng cáo vẫn chiếm bộ phận lớn.

Quảng cáo quay chụp một vài ngày, mấy ngày này, liền có thể thu nhập được mấy trăm vạn, có thể nói là thoải mái đơn giản.

Trên người Hoa Cẩm có tổng cộng mười mấy sản phẩm anh ta làm người đại diện, lớn lớn nhỏ nhỏ, từ đồ trang điểm cao cấp, đồ xa xỉ, di động, đồ điện gia dụng, sản phẩm đồ ăn vặt, đồ uống, dầu gội…

Quảng cáo kinh tế nhìn sức mua của fan có mạnh hay không.

Fan của Hoa Cẩm rất điên cuồng, trên cơ bản mời anh ta là người đại diện cho sản phẩm, kiếm được rất ổn định.

Bởi vậy, khó trách gần đây tinh thần anh ta thoải mái, nhận được quảng cáo, có thể không vui sao?

“Gần đây em rất nổi tiếng nhỉ!”

Dù sao Hoa Cẩm đóng vai nam chính, thật sự rất được yêu thích.

Vẻ mặt ổn trọng, thủy chung một lòng, từ độ nóng xem phim trên TV, độ nổi tiếng của anh ta tăng lên rất nhiều!

“Giá trị con người của em, cũng thay đổi gấp nhiều lần. Tần Chu nói, tăng còn nhanh hơn giá cổ phiếu!”

“Ha ha ha!”

Xe chạy đến chợ đêm, sau khi dừng xe xong, Hoa Cẩm nắm tay Vân Thi Thi, một đường tìm kiếm, rốt cuộc cũng tìm được kem ở một quán bán đồ nướng.

“Thi Thi, chị ngồi ở chỗ này một lát, em đi mua kem cho chị.”

Vân Thi Thi nhu thuận ngồi xong, một lòng chờ mong Hoa Cẩm mua kem yêu thương đến cho cô.

3 phút trôi qua, Hoa Cẩm mua hai loại kem, một loại vị ô mai, một loại vị chocolate, vẻ mặt mỉm cười đi đến, trước khi đưa kem cho cô, còn thay cô mở hộp ra.

“A! Thìa!”

Anh ta đưa cái thìa qua, nhưng mà vừa mới ngồi xuống, đột nhiên cảm nhận được hơi thở lạnh như băng.

Anh ta rùng mình một cái, ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy người đàn ông ở phía sau Vân Thi Thi, lập tức hít vào một hơi khí lạnh!

Đôi mắt trừng lớn, giống như gặp quỷ!

Vân Thi Thi nghe thấy tiếng anh ta hít khí lạnh, cũng hoảng sợ, tay nắm thìa cũng lập tức dừng lại, có chút khẩn trương hỏi, “Hoa… Hoa Cẩm, làm sao vậy?”

“Chị… Chị…” Anh ta ấp úng một lúc lâu, nói năng lộn xộn, rõ ràng là quá sợ hãi!

Lần này biến thành cô cũng khẩn trương theo, “Chị đây! Gọi chị cái gì?”

“Anh rể!”
 
Chương 2970: Cậu Cũng Mang Thai Rồi Hả?


“Anh rể!”

“…”

Một tiếng anh rể này, Vân Thi Thi nháy mắt giống như bị sét đánh chợt ngẩn ra!

Anh rể sao?

Trong đầu cô lúc này bắt đầu suy nghĩ, anh rể Hoa Cẩm, không phải là…

Vân Thi Thi cứng đờ người, máy móc quay đầu, cho dù thấy không rõ, nhưng mà trong tầm mắt mông lung, nhìn thấy được một bóng dáng cao to.

Cao lớn, toàn thân mơ hồ là quần áo bình thường màu đen, thấy không rõ gương mặt, nhưng mà khí tràng kinh người, cùng với khí tức đặc biệt trên người Mộ Nhã Triết, làm cho cô lập tức ý thức được - -

Cô bị bắt tại trận rồi!

Sao anh lại đi theo?

Trên mặt Vân Thi Thi càng cứng ngắc.

Hoa Cẩm lại lo lắng đề phòng nuốt nước miếng, cười ha ha, “Anh rể, sao anh cũng đến đây?”

Anh ta vừa cười nịnh nọt vừa yên lặng oán thầm, sao anh lại tìm đến được chỗ này?

Chẳng lẽ trên người bọn họ có định vị sao?

Khi Hoa Cẩm đang tìm kiếm, Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhếch môi, “Trên người hai người không có định vị đâu.”

“Vậy có phải là phái thám tử tư theo dõi hay không?” Hoa Cẩm hầu như là thốt ra, nhưng mà một giây sau, anh ta lập tức che miệng lại, xấu hổ nhìn anh.

Vậy mà thốt ra rồi!

Đợi đã!

Sao anh biết trong lòng mình đang nói cái gì?

Chẳng lẽ?

Anh rể này của anh ta, còn có thuật đọc tâm sao?

Hoa Cẩm suy nghĩ miên man, Mộ Nhã Triết lại nói, “Anh cũng không có thuật đọc tâm.”

Trong lúc này Hoa Cẩm càng xấu hổ, đứng ngồi không yên hỏi, “Vậy sao anh biết trong lòng em đang suy nghĩ cái gì?”

“Trong lòng cậu nghĩ cái gì, đều viết hết ở trên mặt rồi.”

Mộ Nhã Triết dừng một chút, ánh mắt nhìn kem trong tay anh ta và Vân Thi Thi, ánh mắt càng lúc càng lạnh như băng.

“Hơn nửa đêm ăn kem sao?”

Ánh mắt Mộ Nhã Triết lộ ra ý tứ hàm xúc nguy hiểm, nhìn kỹ anh ta lần thứ hai, ánh mắt lạnh như băng khó lường, làm cho người ta không rét mà run.

Hoa Cẩm bị anh nhìn chăm chú càng sởn gai ốc!

Anh ta vừa định giải thích, lại nghe Vân Thi Thi ngồi nghiêm chỉnh nhu thuận, mỉm cười nói, “Hoa Cẩm nói, em ấy đột nhiên muốn ăn kem, cho nên em đi cùng với em ấy.”

Một cái bát to đập vào đầu Hoa Cẩm.

Hoa Cẩm, “???”

Cái gì?

Anh ta bị bán đi như vậy sao?

Hoa Cẩm sợ tới mức lạnh run!

Mộ Nhã Triết nghe xong, ánh mắt ý vị thâm trường rơi vào người anh ta, anh ta sợ tới mức giật mình một cái, vừa định vì mình rửa sạch ‘Hiềm nghi’.

Vân Thi Thi giống như biết anh ta muốn giải thích gì đó, ở dưới bàn, thò tay qua véo đùi Hoa Cẩm một cái.

Hoa Cẩm giật mình một cái, đau đến đỏ tròng mắt, thốt ra theo bản năng: “Đúng vậy, chị nói rất đúng.”

Lúc này Vân Thi Thi mới buông tay ra, xụ mặt lại.

Hoa Cẩm đau đớn nước mắt sắp chảy ra, lập tức dùng tay xoa xoa chỗ cô vừa véo, trong lòng lệ rơi đầy mặt.

Trong lòng bé cưng khổ sở, nhưng mà bé cưng không nói.

Sao Mộ Nhã Triết lại không nhìn ra chút mờ ám của Vân Thi Thi, anh cố ý không phá hủy, trong mắt là bí hiểm, hơi nhếch môi, “Hả…?”

Hoa Cẩm cười cười, “Không biết vì sao, nửa đêm em tỉnh lại, rất muốn ăn kem. Nhưng mà một người đi ra ngoài ăn, rất nhàm chán, mới lôi kéo chị đi cùng em.”

“Cho nên…” Mộ Nhã Triết lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta, “Cậu cũng mang thai rồi sao?”

Cục diện lại cực kỳ xấu hổ lần nữa.

Sợ nhất cái gì?

Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh.

Hoa Cẩm bất an ngồi thẳng người, sờ sờ cái bụng, cười gượng, “Chắc là vậy? Ha ha! Anh rể cười lạnh rất là lạnh đó…”

Ánh mắt cũng rất lạnh.
 
Chương 2971: Cực Kỳ Tàn Ác…


Đừng trừng mắt nhìn anh ta có được hay không? Làm ơn làm ơn!

Anh ta cũng cực kỳ vô tội mà.

Trong đôi mắt lạnh như băng của Mộ Nhã Triết, Hoa Cẩm mặc niệm chú đại bi trong lòng.

Vân Thi Thi ở bên canh trêu chọc nói, “Cũng không biết Hoa Cẩm bị sao, đột nhiên thèm ăn kem, em nghĩ vừa đúng lúc ngủ không được, cùng hắn đi ra ngoài tìm đồ ăn! Ha ha!”

Mộ Nhã Triết cũng bắt chước cô cười lạnh, “Ha ha.”

Vân Thi Thi, “…”

Hoa Cẩm, “…”

Cả hai người đều lặng lẽ cầu xin ở trong lòng, anh đừng nở nụ cười như vậy.

Khóc còn tốt hơn cười.

Vân Thi Thi chột dạ, lại nghe Mộ Nhã Triết ngồi bên cạnh Hoa Cẩm, xoay người nhìn về phía anh ta, lười biếng mà chống tay lên má, nhìn anh ta, như là trưởng bối mến yêu nhìn vãn bối.

Hoa Cẩm mất tự nhiên đứng dậy.

“ Anh rể, làm sao vậy ạ?”

Mộ Nhã Triết nhìn hoa Cẩm, giọng nói trở nên ôn nhu, “Thích ăn kem như vậy sao?”

Giọng điệu ôn nhu như vậy, nhưng mà lọt vào trong tai, lại rét lạnh muốn chết.

Cảm giác ánh mắt anh và lời nói, có hàm ý khác.

Hoa Cẩm nhịn không được rùng mình một cái, kiên trì mà gật gật đầu, “A.”

“Tốt lắm”

Mộ Nhã Triết đột nhiên đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.

Hoa cẩm cũng không thèm quan tâm anh đi nơi nào, đi làm gì, khẩn trương túm lấy ống tay áo Vân Thi Thi, vẻ mặt cầu xin hỏi, “Chị, phải chống lưng giúp em đấy! Anh rể tàn bạo như vậy, không biết sẽ dạy dỗ em thế nào đâu! Không phải là anh ấy đi lấy roi tới đánh em đấy chứ?”

“Chắc không phải đâu? Trước mặt công chúng anh ấy sẽ không xuống tay với em.”

Vân thi Thi cũng khẩn trương, dừng một chút, rồi vội vàng an ủi anh ta, “Em yên tâm, anh rể em cực kỳ ôn nhu, anh ấy không chửi, lại càng không đánh em, nếu anh rể dám đánh em, chị nhất định đứng trước người em ngăn cản!”

“Thật sao?”

Hoa Cẩm nửa tin nửa ngờ, liền nghe tiếng bước chân ở phía sau truyền đến, anh ta nghi hoặc mà quay đầu lại, thấy Mộ Nhã Triết ôm hai thùng kem trong tay đi tới bên canh anh ta, đặt ở trước mặt anh ta.

“Cậu ăn đi anh mời.”

Toàn thân Hoa Cẩm hóa đá.

Nhìn hai thùng kem ước chừng có năm hộp nhỏ!

Ánh mắt Hoa Cẩm nhìn vào hư không, Mộ Nhã triết ngồi đối diện với anh ta, bình tĩnh mà nhìn anh ta.

“Ăn đi nếu không đủ anh sẽ mua thêm, anh mời.”

“…”

Hoa Cẩm miễn cưỡng nói, “Nhiều như vậy, em ăn sao hết?”

Vân Thi Thi không nhìn thấy, chỉ nghe thấy giọng điệu của Hoa Cẩm như sắp khóc đến nơi.

“Không phải cậu nói muốn ăn sao?”

Mộ Nhã Triết mỉm cười sâu xa, “Nếu không ăn …”

Hoa Cẩm nâng mắt nhìn anh.

Lại nghe thấy âm thanh rét lạnh Mộ Nhã Triết, “Nếu không ăn, cũng đừng trách anh không khách khí.”

“…”



Từ đầu đến cuối, Vân Thi Thi nghiêm chỉnh, cô không nhìn thấy gì, Mộ Nhã Triết ngồi đối diện với Hoa Cẩm, một tay nâng một hộp kem, tay kia cầm thìa, xúc từng miếng nhét vào miệng Hoa Cẩm.

Hoa Cẩm không có bất kỳ phản kháng gì, nhớ lại lời uy hiếp của anh, cảm thấy vẫn nên ăn kem thì hơn!

Vì thế, anh ta kiên trì, ăn hết một miếng lại một miếng, thời tiết vẫn cứ nóng, ăn hết một thùng kem, hàm răng vì lạnh mà đóng băng.

Mộ Nhã Triết vân đạm phong khinh mở ra một hộp kem khác, đem tất cả kem đưa tới miệng anh ta, nhàn nhạt ra chỉ thị, “Ăn.”

“Hu hu…”

Khóe mắt Hoa Cẩm bắt đầu co giật, ăn một miếng, cả người cũng không tốt.

Anh ta liếc nhìn kem ở trên bàn, trong lòng ai oán, không phải là muốn anh ta ăn hết đống kem này đấy chứ?
 
Chương 2972: Sắp Bay Lên Rồi


“Đến đây, há miệng!

Mộ Nhã Triết giơ thìa.

“Anh rể, ăn không hết có thể đóng gói lại không?” Anh ta nhìn thoáng qua hộp kem trên tay anh, nấc cục, cười còn khó coi hơn cả khóc, “Em sắp no rồi.”

Mộ Nhã Triết khẽ nói một câu, “Ăn không hết thì chuyển sang loại có túi.”

Mặt Hoa Cẩm nhăn lại, khóc không ra nước mắt, “Túi sao? Loại có túi ấy ạ?”

Mộ Nhã Triết kiêu ngạo trả lời, “Hừ. Cậu nói xem?”

“… Dạ, em ăn.” Vẻ mặt Hoa Cẩm thấy chết không sờn.



Ăn xong hai thùng cộng thêm hai hộp kem, là thể nghiệm gì đây?

Hai chữ đánh giá: Khổ hình.

Sau khi Hoa Cẩm nhẹ nhàng bước lên xe, nhìn phía trước, Mộ Nhã Triết đã dìu Vân Thi Thi ngồi vào trong xe.

Lại thấy anh cẩn thận cài dây an toàn cho Vân Thi Thi, sau đó ngồi vào vị trí lái, khởi động xe, đi mất.

Rốt cuộc anh ta nhịn không được, ôm bụng, vẻ mặt xanh mét.

Đây là cái quỷ gì?

Người đàn ông này, quả thực là nô lệ của vợ.

Đôi này cũng thật là!

Hơn nửa đêm không ngủ được, chạy tới lăn qua lăn lại anh ta làm gì?

Cảm giác lần đầu bị thương là như thế nào?

Anh ta rất vô tội mà!



Trên xe, Vân Thi Thi khẩn trương nắm chặt dây an toàn, lo lắng đề phòng nuốt nước bọt.

“Chồng à…”

Mộ Nhã Triết nhíu mày, “Hả?”

“Anh vừa rồi làm gì… làm gì Hoa Cẩm…” Vân Thi Thi có chút lo lắng hỏi, “Nghe giọng của em ấy, hình như bộ dạng rất thống khổ, anh cho em ấy ăn bao nhiêu kem thế?”

Mộ Nhã Triết, “Ăn hết.”

Vân Thi Thi, “Ăn hết là bao nhiêu?”

Mộ Nhã Triết, “Hai thùng, với hai hộp.”

Vân Thi Thi nhất thời không rét mà run.

Chỉ là nghĩ đến tư vị cố gắng ăn nhiều kem như vậy, nghĩ thế nào cũng không chịu đựng nổi đi?

Cô đột nhiên không còn chấp niệm với kem nữa, thậm chí còn có chút buồn nôn.

Cô buồn nôn, mục đích của Mộ Nhã Triết đã đạt được, hài lòng rồi.

Anh hỏi, “Em còn muốn ăn kem không?”

Vân Thi Thi cuống quít lắc đầu, “Không muốn ăn nữa rồi…”

Không nghĩ đến nữa rồi. =_=b

Mộ Nhã Triết đột nhiên nắm lấy tay cô, cùng cô đan mười ngón tay thật chặt.

Ngực Vân Thi Thi ấm áp, nắm lấy tay anh.

Vừa rồi bưng hộp kem trong thời gian dài, tay anh có chút lạnh.

Anh không nói cái gì, nhưng mà một chi tiết nho nhỏ như vậy, cô lập tức hiểu được bất an và đau lòng của anh.

Một người đàn ông như vậy, chuyện gì cũng đều giữ ở trong lòng.

Có lẽ là quá để ý.

Quá để ý, sẽ sợ hãi mất đi.

Bởi vậy, cẩn thận của anh, chỉ vì bảo vệ cô tốt hơn.

“Sau này em nhất định sẽ ngoan ngoãn.” Vân Thi Thi nhỏ giọng nói.

“Ừ, ngoan.”

“Nhưng mà…”

Vân Thi Thi đột nhiên chuyển đề tài, “Anh bắt em ấy ăn nhiều kem như vậy, em ấy có thể có chuyện gì hay không?”

Mộ Nhã Triết, “…”

Vân Thi Thi khẩn trương nói, “Nhất định là sẽ bị tiêu chảy?”



Phòng vệ sinh, lúc Hoa Cẩm đi ra, sắp bay lên rồi.

Anh ta kéo đôi chân dài đi ra, đỡ tường, đi đến phòng khách, trời đã tờ mờ sáng.

Trong phòng khách, Mộ Nhã Triết đi từ trong nhà ăn ra, rót một cốc nước ấm tinh khiết cho anh ta, “Uống vào.”

Hoa Cẩm nhận lấy nước, tựa vào tường, vẻ mặt oán niệm.

“Em hình như sắp bay lên rồi!”

Mộ Nhã Triết nhướng mày, “Tiêu chảy rồi hả?”

“Dạ, có chút.”

Mộ Nhã Triết về phòng, lại lấy thuốc dạ dày cho anh ta, “Uống nó vào.”

Hoa Cẩm ngớ ra vài giây, nhận lấy hộp thuốc, “Cảm ơn anh rể.”
 
Chương 2973: Nói Khoác


Trải qua chuyện này, Vân Thi Thi cũng học được an phận không ít, xem như là đồ ăn dạy dỗ.

Nhưng mà, dưỡng thai vẫn nhàm chán buồn tẻ như trước.

Hữu Hữu vì cô tìm một số chương trình và âm nhạc, thậm chí là tấu nói*, cho cô giết thời gian.

*: Một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt

Ngày trái lại an nhàn thanh thản.



“Lão đại, anh biết không? Gần đây Mộ thị tuyên bố tin tức kết hôn, thằng nhóc Mộ Yến Thừa đó, sắp kết hôn với Tống Ân Nhã rồi.”

Trong văn phòng, Lục Cận Dự đi đến trước bàn làm việc của Mộ Nhã Triết, đưa tới một tấm thiệp màu đỏ, đây chắc là anh ta lấy từ một người bạn truyền thông, nghe nói, lễ kết hôn của Mộ Yến Thừa và Tống Ân Nhã, sẽ mở tiệc chiêu đãi trăm bàn, còn mời các nhân vật nổi tiếng trong giới, hơn trăm nhà truyền thông, xem ra, thề là phải biến hôn lễ thật nổi bật.

Mộ Nhã Triết nhận lấy thiệp mời, mặt không chút thay đổi nhìn thoáng qua.

Trên thiếp mời, là ảnh cưới Tống Ân Nhã và Mộ Yến Thừa, còn viết rõ thời gian và địa điểm.

Anh nhìn kỹ một phen, nói là ảnh cưới, chẳng bằng nói là ảnh cưới dựa theo ý nghĩa truyền thống.

Tống Ân Nhã mặc áo cưới, nắm tay Mộ Yến Thừa, mà Mộ Yến Thừa mặc tây trang, hai người đứng ở trước phông màu trắng, chụp ra một tấm.

“A…”

Lục Cận Dự cười, “Lão đại, anh có đi không?”

Mộ Nhã Triết liếc anh ta, “Anh đi làm gì?”

“Đi xem náo nhiệt.”

“Nhàm chán.”

“Sao lại nhàm chán? Mộ thị và nhà họ Tống còn nói khoác, nói hôn lễ lần này nhất định phải làm long trọng, tốt xấu gì, đi xem nhà họ Mộ làm ra cục diện như thế nào, lão đại cũng được tham khảo một phen. Không phải anh và chị dâu còn chưa làm hôn lễ sao? Chúng ta sắp xếp, chắc chắn không thể kém hơn.”

Mộ Nhã Triết cười đùa, “Lớn thì sao? Hôn lễ, không chỉ xem phô trương hay không, quan trọng là phải có ý nghĩa kỷ niệm.”

Phải thật lòng.

Khương Thân ngồi ở một bên, hừ lạnh một tiếng nói, “Lần này sở dĩ Mộ thị làm lớn như vậy, còn không phải là vì muốn dựa vào hôn lễ lần này, chấn Mộ thị bề ngoài sao. Tốt hơn quý tộc nghèo túng, cùng bị vét sạch của cải, cũng cần phải dùng hết mọi thủ đoạn, đem khí thế quý tộc giả bộ ra.”

Lục Cận Dự vỗ tay, “Đơn giản mà nói, là ngụy trang thôi.”

Khương Thân, “Bingo.”

Mộ Nhã Triết nhíu mày, “Tuy Mộ thị nghèo túng, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, dù sao thực lực vẫn còn vững chắc, các cậu đừng khinh thường.”

Lục Cận Dự nói, “Lão đại, không phải anh một lòng một dạ muốn chiếm sản nghiệp chữa bệnh của Mộ thị sao?”

Đúng vậy.

Khương Thân phân tích, “Nhưng mà cưỡng chế thu mua sản nghiệp chữa bệnh của Mộ thị mà nói, tất sẽ khiến nguyên khí của chúng ta bị thương nặng. Bây giờ Mộ thị nắm sản nghiệp này rất chặt. Tuy hiện giờ trên danh nghĩa, Mộ Yến Thừa là gia chủ của Mộ thị, nhưng mà quyền lực chân chính của nhà họ Mộ, vẫn do Mộ Lâm Phong nắm trong tay. Nếu không phải Mộ Lâm Phong khổ sở chống đỡ, dựa vào một mình Mộ Yến Thừa, có thể làm được gì chứ?”

Lục Cận Dự nói, “Lão hồ ly Mộ Lâm Phong này, cũng không phải là nhân vật đơn giản, không dễ đối phó. Nhưng mà dựa vào Mộ Yến Thừa gà mờ như vậy, khi nào Mộ Lâm Phong thật sự ngã xuống, nhà họ Mộ chắc chắn sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc. Vị trí của anh ta, ngồi không được lâu đâu. Mấy năm nay, thân thể của Mộ Lâm Phong hình như không được tốt, cục diện như vậy đối với chúng ta, có lợi rất nhiều.”

“Đối phó với Mộ Lâm Phong, bài trên tay chúng ta bây giờ tốt, đánh như thế nào, nhất định phải vững vàng, không thể phá hủy đống bài này.”
 
Chương 2974: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hèm (1)


Khương Thân uống một ngụm trà, nói, “Nhưng mà Mộ Lâm Phong cố chấp, dùng người không khách quan, thuộc hạ căn bản toàn người không dùng được. Bằng không lão đại rời khỏi Mộ thị, cũng sẽ không dễ dàng mang đi được nhiều người nòng cốt như vậy.”

“Hai cậu làm xong công việc rồi sao?” Mộ Nhã Triết nói xen vào một câu.

Lục Cận Dự và Khương Thân liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức đứng dậy, đi về văn phòng của mình.

Mộ Nhã Triết nhìn lướt qua thiệp cưới, ném vào trong thùng rác.



Biệt thự Minh Thành.

Mạnh Tinh Tuyết ngồi ở trên ghế sofa, trong tay cầm một tấm thiệp cưới, mở ra xem, bên trong rõ ràng là ảnh cưới của Mộ Yến Thừa và Tống Ân Nhã, cô ấy nhìn, lại cảm thấy rất chói mắt.

Hôn lễ của Mộ Yến Thừa và Tống Ân Nhã, lửa sém lông mày, cô ấy không chỉ một lần nói ra nghi ngờ với Mộ Yến Thừa, không hiểu vì sao anh ta lại kết hôn với Tống Ân Nhã.

Nhưng mà Mộ Yến Thừa lại cười nói, “Tinh Tuyết, em yên tâm, bây giờ, anh sẽ không để em thất vọng.”

“Vậy thiệp cưới nên giải thích thế nào đây?”

Mộ Yến Thừa chỉ nói một câu, “Đến lúc đó em sẽ hiểu!”

Mạnh Tinh Tuyết nghe được câu đó trong đầu đều là mờ mịt, nhưng mà anh ta nói như vậy, cô ấy vẫn lựa chọn tin tưởng không điều kiện.

Chỉ mong, bây giờ anh ta không để cô ấy thất vọng!

Thật sự không phải cô ấy quá mù quáng, mà vì Mộ Yến Thừa thay đổi, từng chút từng chút, cô ấy đều thấy ở trong mắt.

Từ Yển Thành về thủ đô lâu như vậy, hầu như mỗi tối, Mộ Yến Thừa đều ở cùng cô ấy.

Anh ta nói muốn sắp xếp cho cô ấy ở trong biệt thự dưỡng thai, anh ta liền đem một tòa biệt thự tư nhân của mình sắp xếp cho cô ấy, còn sai năm người hầu và một bảo mẫu, phụ trách chăm sóc cuộc sống hàng ngày của cô ấy.

Mạnh Tinh Tuyết nghe theo lời dặn của anh ta, an tâm mà dưỡng thai!

Cô ấy được chăm sóc rất tốt, hai tháng qua, vậy mà tăng lên được năm cân, cô ấy rất khó béo lên, cho dù ăn thế nào, luôn luôn khó mà tăng cân, có thể thấy được không thiếu thứ gì, chi phí ăn mặc, cô ấy được chăm sóc rất tốt.

Không chỉ như vậy, vì sợ cô ấy cô đơn, khi anh ta rảnh rỗi, sẽ mang cô ấy đi dạo khắp nơi.

Công viên, bờ hồ, thậm chí lái ô – tô mang cô ấy đi du lịch ở những nơi thú vị.

So với thờ ơ với cô ấy trước đây, có lẽ là vì thiếu chút nữa mất đi, bởi vậy, đối với cô ấy, Mộ Yến Thừa càng quý quý trọng gấp đôi.

Hóa ra, cảm giác được người ta quý trọng, lại hạnh phúc như vậy.

Mạnh Tinh Tuyết nhắc nhở chính mình, yêu mà nói, có một nửa là đủ rồi, không cần yêu quá sâu, không cần yêu nhiều hơn anh ta, nếu không, đau khổ vẫn lại là mình.

Nhưng mà được tình cảm dịu dàng bao vây lấy, cô ấy hình như lại rơi vào tay giặc một lần nữa.

Mỗi lần khám thai, đều do Mộ Yến Thừa đi cùng, không có ngoại lệ.

Sáng sớm một ngày, khám thai theo thường lệ, Mộ Yến Thừa đặc biệt xin phép rồi, hội nghị buổi sáng không đến được, lái xe đưa cô ấy đến bệnh viện.

Ngồi trên xe, Mạnh Tinh Tuyết có chút xấu hổ nói, “Mỗi lần khám thai anh đều xin nghỉ đi cùng em, không có người phê bình kín đáo anh sao?”

Mộ Yến Thừa nói, “Người khác đi cùng em, anh lo lắng.”

Mạnh Tinh Tuyết nghe xong, trong lòng ngọt ngào, nhếch môi lên, trong lòng giống như pháo hoa nổ.

Đến bệnh viện, Mộ Yến Thừa đỡ cô ấy xuống xe, vào khoa phụ sản, sau khi cùng cô ấy làm kiểm tra các hạng mục, đỡ cô ấy ngồi trên ghế dựa, sau đó nói với cô ấy, “Anh đi xếp hàng lấy báo cáo, em ở chỗ này đợi anh một lát.”

“Dạ!”

Mộ Yến Thừa cười, đưa nước khoáng đã mua cho cô ấy, xoay người đi xếp hàng.

Mạnh Tinh Tuyết yên lặng ngồi trên ghế đợi.
 
Chương 2975: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hẻm (2)


Mạnh Tinh Tuyết yên lặng ngồi trên ghế đợi.

Cô ấy quá nhàn rỗi, liền lấy chiếc giày mới đan được một nửa từ trong túi ra.

Khi mang thai, ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm, cô ấy liền học làm thủ công.

Từ đan áo cho đứa bé, đến giày, cô ấy nghĩ, đứa bé đi đôi giày mình tự đan, nhất định sẽ càng tốt hơn, vì thế muốn tự thân tự lực.

Dù sao, cô ấy cũng không có việc gì làm, bình thường bận rộn với những món đồ thủ công, cũng là thú vui.

Đan được một nửa, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng người phụ nữ nghiến răng nghiến lợi.

“Mạnh Tinh Tuyết?”

Mạnh Tinh Tuyết nghe thấy có người gọi tên mình, quay đầu lại, tầm mắt cùng Tống Ân Nhã không hẹn mà gặp!

Đây gọi là oan gia ngõ hẹp, gặp kẻ thù nơi ngõ hẻm rồi!

Mạnh Tinh Tuyết thật sự không ngờ, Tống Ân Nhã sẽ cùng tới bệnh viện khám thai cùng ngày với cô ấy.

Nhưng mà không giống như cô, Tống Ân Nhã đi cùng Giang Khởi Mộng, Giang Khởi Mộng cũng đi xếp hàng lấy giấy báo cáo, để Tống Ân Nhã ngồi trên ghế đợi.

Tống Ân Nhã vừa nhìn thấy cô ấy, bừng bừng tức giận.

Nghĩ cũng không cần nghĩ, người phụ nữ này tới khám thai, là đi cùng ai!

Nghĩ đến Mạnh Tinh Tuyết được Mộ Yến Thừa chăm sóc tỉ mỉ, cô ta thì sao? Chỉ có thể đi cùng Giang Khởi Mộng đến khám thai, lẻ loi hiu quạnh, trong lòng liền hận!

Cô ta lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt Mạnh Tinh Tuyết, ánh mắt tàn nhẫn nhìn bụng hơi lộ ra của cô ấy, híp híp mắt.

Nghe nói, người phụ nữ này mang thai năm tháng rồi!

Từ sau khi Mạnh Tinh Tuyết về thủ đô, không phải cô ta không đi tìm Mạnh Tinh Tuyết, đáng giận chính là, Mộ Yến Thừa che chở cô ấy rất khá, cô ta hỏi thăm thế nào, cũng không biết được cô ấy đi đâu.

Chỉ biết là, Mộ Yến Thừa luôn ở bên cạnh cô ấy, chăm sóc cô ấy, mỗi lúc trời tối, đều ở cùng cô ấy.

Chuyện này, làm cho cô ta cảm thấy rất không công bằng!

Dựa vào cái gì chứ?

Cô ta mới là vị hôn thê của anh ta!

Cho dù không có tình cảm, trong bụng cô ta mang đứa bé của anh ta, chẳng lẽ anh ta làm cha, chỉ hỏi một chút, quan tâm một chút cũng không được sao?

Tống Ân Nhã cảm thấy rất đau khổ!

Mạnh Tinh Tuyết nhìn thấy cô ta, trong lòng ‘Hồi hộp’ một phen, trên mặt trái lại lộ ra biểu tình khinh miệt.

“Hóa ra là cô à?”

Cô ấy cười, kiêu ngạo và lạnh lùng, “Cô cũng tới khám thai sao?”

“Mạnh Tinh Tuyết, cô còn mặt mũi để nói sao?”

Tống Ân Nhã hầu như không che dấu bất luận tức giận gì, dùng tay chỉ cô ấy, “Cô rất đắc ý có phải không? Chen chân vào hôn nhân của người khác, cô cảm thấy có thành tựu, có phải không?”

Mạnh Tinh Tuyết lập tức ngớ người ra.

Giọng nói của Tống Ân Nhã rất to, lập tức hấp dẫn người xung quanh chú ý.

Tới chỗ này đều là phụ nữ có thai khám thai, vừa nghe thấy những lời này, lòng hiếu kỳ của mọi người dâng cao lập tức tụ tập lại, mọi người nhao nhao nhìn về phía hai người, thấy hai người một người đứng, một người ngồi, tức giận giằng co.

Mạnh Tinh Tuyết cười lạnh một phen, “Tôi không hiểu cô đang nói gì!”

“Cô không hiểu tôi đang nói gì sao?” Tống Ân Nhã dừng một chút, “Hơn hai tháng qua, có phải Mộ Yến Thừa đều ở chỗ của cô hay không?”

Mạnh Tinh Tuyết hỏi ngược lại cô ta, “Có liên quan gì với cô không?”

“Tôi là vợ của anh ấy, cô nói xem có liên quan đến tôi không?”

Tống Ân Nhã tức giận, lập tức ngẩng đầu nhìn thoáng qua xung quanh, đột nhiên lớn tiếng nói, “Mọi người ở đây phân tích đúng sai giúp tôi với! Cô ta - -! Cô ta xen vào hôn nhân của tôi, chen chân vào tình cảm của tôi, đoạt đi chồng của tôi, bây giờ kẻ thứ ba, đều ngang ngược như vậy sao?”
 
Chương 2976: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hẻm (3)


Mọi người nghe vậy, vừa nghe lời này, lập tức hiểu ra.

Hóa ra, người phụ nữ tức giận này, là vợ cả, mà người ngồi trên ghế, nhìn vô tội đáng thương, lại là kẻ thứ ba sao?

“Đã lâu lắm rồi tôi không có gặp chồng mình! Lúc tôi mang thai, là chồng, vậy mà không có ở bên cạnh tôi, chăm sóc tôi, mà cả ngày lẫn đêm đều ở cùng kẻ thứ ba, chăm sóc cô ta, bảo vệ cô ta! Đây tính là gì?”

Mạnh Tinh Tuyết kinh ngạc một phen, nhìn xung quanh, lại thấy mọi người xung quanh đều nhìn cô ấy, chỉ trỏ cô ấy, bắt đầu nghị luận.

“A! Bây giờ kẻ thứ ba đúng là ngang ngược thật! Vợ cả này đúng là đáng thương, mình mang thai, bên cạnh lại không có người chăm sóc.”

“Kẻ thứ ba cũng mang thai sao?”

“Cô nhìn cô ta xem, nếu không mang thai, tới chỗ này làm gì? Chắc là cũng đến khám thai! Nhìn bụng cô ta mà xem, chắc là có thai năm tháng rồi!”

“Kẻ thứ ba và vợ cả đều mang thai sao?”

“Thật ly kỳ! Rốt cuộc người đàn ông này khốn nạn bao nhiêu, vậy mà để cho vợ cả và kẻ thứ ba cùng mang thai! Qúa ghê tởm rồi!”

Cô ấy cắn chặt môi, vẻ mặt phẫn nộ nhìn về phía Tống Ân Nhã.

Người phụ nữ này, đúng là độc ác, vậy mà lợi dụng dư luận để chỉ trích cô ấy, chèn ép cô ấy!

Tống Ân Nhã lại nói, “Mọi người cũng không biết đâu? Tháng sau tôi và chồng mình kết hôn, nhưng mà người phụ nữ này tuyên bố khiêu khích tôi! Không biết cô ta dùng thủ đoạn gì, trói chồng tôi ở bên cạnh, nhất định là cô ta thổi gió bên tai chồng tôi, hai tháng rồi! Chồng tôi chưa bao giờ hỏi đến tôi một câu, cũng không có đến liếc mắt nhìn đứa bé và tôi một cái! Tôi… Tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ rồi…”

Cô ta nói xong lời này, đôi mắt lập tức đỏ lên, lấy tay che mặt, khóc lóc thương tâm.

Mọi người nghe xong, lòng đầy căm phẫn, bắt đầu nhục mạ.

“Người phụ nữ này đúng là không biết xấu hổ!”

“Sao kẻ thứ ba lại có thể ghê tởm như vậy? Tôi nhìn bộ dạng cô ta rất xinh đẹp, muốn tìm người đàn ông nào mà chả được? Sao cứ dính vào người đã có gia đình làm gì?”

“Không chừng người đàn ông này có tiền! Bây giờ không phải đều như vậy sao? Phàm là người đàn ông có tiền, vợ ở nhà không cần, còn muốn ra ngoài với ong bướm! Giống như hoàng đế cổ đại vậy!”

“Là kẻ thứ ba đáng giận, là chồng còn ghê tởm hơn! Người đàn ông như vậy, còn gả làm gì!”

Tống Ân Nhã lau nước mắt nói, “Hối hận cũng không có biện pháp, đứa bé đều có rồi, không thể để đứa bé sinh ra, lại không có cha chứ?”

“Đúng vậy, đó là một vấn đề!”

Có một số người lớn tiếng không nhịn nổi nữa, chỉ trỏ nói với Mạnh Tinh Tuyết, “Nếu cô có chút lương tâm, thì đừng chen vào tình cảm của gia đình người ta! Còn đứa bé trong bụng cô, cũng nhanh xóa sạch đi! Người ta đã có gia đình, định đi cướp đoạt, lương tâm của cô có thể ổn định sao?”

“Đúng vậy! Cô gái tốt, đi chen chân vào hôn nhân của người ta làm gì? Cô như vậy, sẽ gặp báo ứng đó!”

Mạnh Tinh Tuyết ngẩng mạnh đầu, trầm giọng nói, “Tôi không phải là kẻ thứ ba!”

Tống Ân Nhã trừng cô ấy, “Cô nói cái gì?”

“Tôi nói - -” Mạnh Tinh Tuyết đứng dậy, đứng đối mặt với cô ta, đứng sóng đôi nói, “Tôi không phải là kẻ thứ ba! Là cô mới đúng!”

Mọi người nghe vậy, lại cả kinh.

Cục diện này, có phần rối loạn, giống như lạc vào sương mù, nhìn không rõ lắm.

Mọi người bắt đầu phân vân, một người nói đây là kẻ thứ ba, một người lại nói người kia mới là kẻ thứ ba, rốt cuộc ai mới là kẻ thứ ba?
 
Chương 2977: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hẻm (4)


Mạnh Tinh Tuyết cười lạnh lùng, ánh mắt nhìn thẳng Tống Ân Nhã, gằn từng chữ nói, “Tống Ân Nhã, cô mới đúng là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của tôi và Mộ Yến Thừa!”

“Cô nói cái gì?”

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Mạnh Tinh Tuyết lạnh lùng thốt lên, “Ban đầu, là tôi và Yến Thừa ở cùng một chỗ, cô thì sao? Đúng vậy! Tôi thừa nhận, cô muốn kết hôn với anh ấy, nhưng đừng tưởng rằng, tôi không biết cô dùng thủ đoạn gì!”

Vẻ mặt Tống Ân Nhã có chút chột dạ, vẻ mặt trắng bệch nói, “Cô đừng nói linh tinh! Cô nói ai là kẻ thứ ba?”

“Cô!”

Trong mắt Mạnh Tinh Tuyết trong veo mà lạnh lùng, trong lòng yên lặng nói, so kỹ thuật diễn sao?

Tống Ân Nhã, cô tính kế tôi, từng bước ép sát, dùng thủ đoạn hại tôi, thậm chí còn uy hiếp đứa bé trong bụng tôi, cô tâm ngoan thủ lạt, nhưng hôm nay tôi, sẽ không sợ hãi mà lùi bước!

Nghĩ đến đây, Mạnh Tinh Tuyết cười trong veo mà lạnh lùng, thẳng lưng, làm cho người ta cảm thấy, không để cho bất luận kẻ nào xâm phạm và khinh nhờn.

Cô ấy nhìn xung quanh, lập tức mở miệng nói, “Cho dù mọi người muốn làm người chính nghĩa, cũng cần phải biết rõ chân tướng sự việc, rồi hẵng đi chỉ trích người khác! Lời nói của cô ta, mọi người thật sự tin tưởng sao? Mọi người biết đứa bé trong bụng cô ta có như thế nào không?”

Không đợi Tống Ân Nhã cướp trả lời, Mạnh Tinh Tuyết lại nói, “Đúng vậy, tôi thừa nhận, bây giờ Yến Thừa là vị hôn phu của cô, nhưng Yến Thừa vốn thuộc về tôi! Người anh ấy yêu là tôi, mà đứa bé trong bụng tôi, cùng đứa bé trong bụng cô khác nhau! Đứa bé trong bụng tôi, là Yến Thừa cho tôi! Mà đứa bé trong bụng cô, là cô trộm được!”

“Cái gì?”

Mọi người nghe vậy, ngạc nhiên không thôi!

Đứa bé trong bụng, còn có thể trộm được sao?

“Lời này là có ý gì?”

“Đứa nhỏ còn có thể trộm được sao? Không hiểu lắm!”

Tống Ân Nhã nghe xong, lập tức hiểu rõ cô ấy muốn nói gì, tức giận đến toàn thân phát run, “Câm miệng!”

“Sao thế? Cô Tống, cô đang chột dạ sao? Không phải cô muốn tất cả mọi người phân xử cho cô sao? Không bằng như vậy, cô nói một chút đứa bé trong bụng cô rốt cuộc là có được như nào? Để cho mọi người phân xử, rốt cuộc là ai đúng ai sai?”

Tống Ân Nhã tức giận nói, “Cô câm miệng cho tôi!”

Mạnh Tinh Tuyết cười, lại không thèm để cảnh cáo của cô ta ở trong mắt, cô ấy xoay người, nói với mọi người, “Mọi người không biết sao? Người phụ nữ đứng trước mặt mọi người, là con gái của thị trưởng, Tống Ân Nhã!”

“Tống Ân Nhã sao?”

“A! Tôi đọc ở trên báo, thị trưởng Tống Chính Quốc của chúng ta có ba đứa con, con gái thứ hai tên là Tống Ân Nhã, nghe nói xuất thân nhà giàu có, nhưng bằng cấp rất cao, diện mạo lại cực kỳ xuất chúng!”

“Hóa ra là con gái của thị trưởng!”

Mạnh Tinh Tuyết lại nói, “Đứa bé trong bụng của cô ta, là thông qua thụ tinh nhân tạo mà tạo thành! Còn lấy t*ng trùng từ đâu ra sao? Là cô ta trộm t*ng trùng từ trong kho!”

Vừa dứt lời, mọi người lại ầm ĩ lên.

“Trộm sao?”

“Làm sao có thể?”

Mạnh Tinh Tuyết lạnh lùng thốt lên, “Đúng là làm người ta khó mà tin được, xuất thân danh môn, là con gái của thị trưởng, có đủ tài hoa xinh đẹp, lại làm ra loại chuyện bẩn thỉu như vậy!”

Tống Ân Nhã giống như người điên lao về phía cô ấy kêu gào, “Khốn nạn, tôi bảo cô câm miệng, cô không nghe thấy sao?”

Nói xong, cô ta liền xông đến phía sau Mạnh Tinh Tuyết, đưa tay muốn kéo tóc cô ấy.

Mạnh Tinh Tuyết lùi ra sau một bước, một lòng che chở bụng, nâng tay hất tay cô ta đang duỗi tới.

Cục diện lúc này trở nên hỗn loạn.
 
Chương 2978: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hẻm (5)


Cục diện lúc này trở nên hỗn loạn.

Có lẽ Tống Ân Nhã bị những lời cô ấy nói kích thích, thế cho nên hai mắt cô ta đỏ bừng, vừa túm vừa đánh cô ấy.

Mạnh Tinh Tuyết cũng không ngồi yên, có lẽ xuất phát từ bản năng của người mẹ, cô ấy một tay che chở bụng, một tay kéo tóc Tống Ân Nhã, kéo mạnh.

Hai người đánh nhau.

Người qua đường xung quanh kinh hồn táng đảm nhìn, nhưng đa số đều chỉ xem náo nhiệt, rất nhiều người đều có thai, thấy cuộc chiến này, náo dám tiến lên khuyên can?

Giang Khởi Mộng cầm báo cáo trở về, vừa thấy chỗ ngồi có người đánh nhau, tập trung nhìn vào, một trong số đó đúng là Tống Ân Nhã, sợ tới mức vứt báo cáo trong tay đi, vội vàng xông lên.

“Đừng đánh nhau nữa! Đừng đánh nữa!”

Giang Khởi Mộng không dễ dàng gì mới tách được hai người ra, đưa Tống Ân Nhã sang một bên, vội vàng nói, “Có sao không?”

“Mẹ! Mẹ đừng ngăn cản con! Con phải dạy dỗ con khốn này mới được!”

Tống Ân Nhã nói xong, vừa muốn xông lên trước.

Giang Khởi Mộng sợ cô ta làm mình bị thương, lại kéo cô ta trở về bên người, răn dạy, “Con làm gì thế? Con không nghĩ gì sao, con đã mang thai năm tháng rồi, không giống như trước đây nữa! Cho dù con không nghĩ đến mình, thì cũng nên nghĩ đến đứa bé trong bụng! Con quấy rối như vậy, là vì cái gì đây?”

Tống Ân Nhã quay đầu, vẻ mặt dữ tợn vươn tay ra, đỏ mặt chỉ phía trước, vẻ mặt Mạnh Tinh Tuyết phòng bị, Tống Ân Nhã khóc lóc kể lể, “Mẹ! Cô ta là Mạnh Tinh Tuyết! Cô ta là con khốn đó! Hai tháng này, Mộ Yến Thừa không quan tâm con, đều ở bên cạnh cô ta! Con có thể không tức giận được sao? Vậy mà cô ta còn nói con là kẻ thứ ba! Mẹ, con có thể không tức được sao?”

“Được rồi, cẩn thận một chút, tránh động thai!”

Bà ta vội vàng trấn an cảm xúc của cô ta, nhưng mà đột nhiên phản ứng kịp, có chút kinh ngạc liếc nhìn Mạnh Tinh Tuyết một cái, “Con nói cái gì? Cô ta là Mạnh Tinh Tuyết sao?”

Giang Khởi Mộng quay đầu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Mạnh Tinh Tuyết, ánh mắt giống như lưỡi dao, khoét lên thân thể cô ấy.

“Cô là Mạnh Tinh Tuyết sao?”

Mạnh Tinh Tuyết nhìn thoáng qua bà ta, thông qua cuộc nói chuyện vừa rồi giữa hai người, cô ấy cũng đoán được thân phận của bà ta, là mẹ của Tống Ân Nhã.

Cô ấy dùng một tay bảo vệ bụng, tràn đầy đề phòng, “Ừm” một tiếng.

“Mộ Yến Thừa đâu?”

Giang Khởi Mộng cao giọng kêu la, “Cậu ta ở đâu rồi Vị hôn thê của mình mang thai năm tháng cậu ta không quan tâm, đều dành tất cả thời gian vây quanh con đ* đê tiện như cô!”

Mạnh Tinh Tuyết tức giận nói, “Tôi không phải là con đ* đê tiện! Dì này, phiền dì tôn trọng người ta một chút! Là vợ của thị trưởng, lại không có một chút phong độ gì!”

Giang Khởi Mộng ngẩn ra, lại nhìn xung quanh, không ít người chỉ trỏ hai người, bà ta mới ý thức được, bây giờ mình đang ở trước công chúng, đúng là cần phải đúng mực một chút.

Nghĩ đến đây, bà ta đi đến gần Mạnh Tinh Tuyết, nói, “Cô đi theo tôi! Tôi có lời muốn nói với cô!”

Mạnh Tinh Tuyết thấy bà ta như hổ rình mồi, vội vã lắc đầu, “Tôi không đi theo dì đâu! Tôi phải ở chỗ này đợi Yến Thừa!”

“Tôi bảo cô đi theo chúng tôi, có nghe hay không?”

Ngữ khí của Giang Khởi Mộng càng lúc càng sắc bén, “Chuyện này là việc riêng của chúng ta, không cần thiết phải nói ra trước mặt công chúng!”

“Muốn làm cái gì, cũng phải đợi Yến Thừa trở về đã!”

Mạnh Tinh Tuyết rất thông minh!

Bây giờ vì ở trước mặt công chúng, trước mặt nhiều người như vậy, bọn họ không dám làm gì cô ấy, ngộ nhỡ cô ấy đi theo bọn họ, không chừng bọn họ sẽ làm gì cô ấy!
 
Chương 2979: Gặp Kẻ Thù Nơi Ngõ Hẻm (6)


Mạnh Tinh Tuyết biết rõ, mình thế đơn lực bạc, không có Mộ Yến Thừa che chở, cô ấy sẽ không làm được gì.

Giang Khởi Mộng thấy cục diện giằng co, càng tức giận hơn, nhưng bà ta một lòng nghĩ, chuyện này bất kể thế nào, hôm nay phải thanh toán hết!

Lúc bình thường, Mộ Yến Thừa giấu con hồ ly tinh này rất kỳ, tìm không thấy một chút dấu vết gì!

Bây giờ không thể bỏ qua, để cho bà ta gặp được, sao có thể để cô ấy rời đi đây?

Nghĩ đến đây, Giang Khởi Mộng bước đến trước mặt Mạnh Tinh Tuyết, nắm lấy cánh tay cô ấy kéo đi.

“Con đ* đê tiện này, tôi nói cho cô biết, hôm nay cho dù thế nào, cô cũng phải đi theo tôi! Chuyện giữa cô và Ân Nhã, phải tính toán rõ ràng!”

“Tôi không đi!”

“Đi theo tôi!”

Trong lúc hai người giằng co, Mộ Yến Thừa cầm báo cáo trở về, liếc mắt một cái thấy được một màn này, thấy một đám người vây quanh, đứng ở giữa là hai mẹ con Tống Ân Nhã và Giang Khởi Mộng.

Lại thấy Giang Khởi Mộng ra sức kéo cánh tay Mạnh Tinh Tuyết, anh ta lập tức xông tới, hất tay Giang Khởi Mộng ra, đứng trước người Mạnh Tinh Tuyết, lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ!

“Làm gì thế?”

Tống Ân Nhã nhìn thấy anh ta, lại càng tức hơn, vừa thấy anh ta không chút nghĩ ngợi đứng về phía Mạnh Tinh Tuyết, trên mặt lại càng nhịn không được, xanh đỏ đen trắng một trận.

“Mộ Yến Thừa, anh có ý gì? Anh phải hiểu, người nào mới là vị hôn thê của anh! Không phải cô ta! Là tôi! Người kết hôn với anh, là tôi!”

Tống Ân Nhã khàn giọng gào thét với anh ta, “Nhưng anh có ý gì đây? Cô ta lại có ý gì đây?”

Giang Khởi Mộng nhìn thấy anh ta đến, thái độ cũng mềm mại hơn chút, than thở nói, “Yến Thừa à, tháng sau cháu và Ân Nhã cử hành hôn lễ rồi! Bây giờ cháu cứ vây quanh người phụ nữ này, rốt cuộc là đặt Ân Nhã ở vị trí nào thế?”

“Lúc trước, cũng không phải là tôi cố gắng phải cưới con gái của bà!”

Mộ Yến Thừa vừa nghĩ đến bộ dạng hai mẹ con như hổ rình mồi đối với Mạnh Tinh Tuyết, lại cảm thấy vừa tức vừa sợ, lạnh lùng thốt lên, “Tôi rõ ràng không có bất luận tình cảm gì với con gái bà, là cô ta muốn kết hôn với tôi, lúc trước tôi đã nói với cô ta rồi, cùng cô ta kết hôn là có thể, nhưng mà việc riêng của tôi, cô ta không có quyền can thiệp, đây là hiệp ước, tôi nói rõ ràng rồi!”

“Anh đây là ngoại tình đấy!”

Tống Ân Nhã lên án, “Về tình về lý, đều không nên tồn tại!”

Mộ Yến Thừa nhắc nhở cô ta, “Tống Ân Nhã, chúng ta còn chưa kết hôn đâu.”

“Nhưng mà tháng sau chúng ta kết hôn rồi!”

Tống Ân Nhã tức giận nói, “Vì sao, tôi chỉ muốn một cuộc hôn nhân trung thành, một người chồng yêu thương tôi, như vậy cũng không được sao?”

“Cô mong muốn như vậy sao?”

Mộ Yến Thừa dừng một chút, đột nhiên lại nói, “Nếu cô không muốn đoạn hôn nhân ‘Không trung thành’ này, cô có thể từ hôn bất cứ lúc nào, tôi không sao cả!”

“Từ hôn sao?”

Tống Ân Nhã nhìn anh ta khó có thể tin, không thể tin được, lời như vậy mà anh ta cũng có thể nói ra được!

Trong lúc này, trong đầu cô ta hiện lên vô số đoạn ngắn nhỏ.

Cô ta cố gắng tranh giành, muốn chiếm được, cuối cùng cái gì cũng không có.

Cô ta hao tổn tâm cơ muốn chiếm được Mộ Nhã Triết, không tiếc đau khổ thật nhiều, lưng đeo tất cả khuất nhục, lợi dụng thụ tinh nhân tạo, muốn mang thai đứa bé của Mộ Nhã Triết, mẹ vinh nhờ con gả cho anh, nhưng cuối cùng lại phát hiện, mình lại bị đùa bỡn ở trên bàn tay!

Mộ Nhã Triết tính kế toàn bộ mọi chuyện, xoay chuyển lại, biến thành cô ta đâm lao đành phải theo lao!
 
Chương 2980: Rời Khỏi Mộ Thị, Anh Chỉ Còn Lại Hai Bàn Tay Trắng!


Kết quả thì sao?

Cô ta hận Vân Thi Thi nhất, bây giờ cô được Mộ Nhã Triết cưng chiều, muốn bao nhiêu hạnh phúc thì có bấy nhiêu hạnh phúc.

Cho dù thời gian trước, có phóng viên truyền thông đưa tin, Vân Thi Thi bởi vì chuyện ngoài ý muốn, bị mù, đôi mắt bị thương, bây giờ ở nhà dưỡng thai.

Còn có, vì chuyên Cố Tinh Trạch, Vân Thi Thi cả ngày buồn bực, cơm nước không vô, suýt chút nữa không giữ được đứa bé trong bụng.

Nhưng nhìn ảnh chụp chó săn chụp được, Vân Thi Thi đeo khẩu trang, có Mộ Nhã Triết làm bạn, đến bệnh viện khám thai, toàn bộ hành trình đều tươi cười đầy mặt.

Khi Mộ Nhã Triết nhìn về phía cô, cho dù chụp ảnh mơ hồ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được, cử chỉ anh cưng chiều, giống như che chở cho một đứa bé!

Cô ta hận!

Vì sao có một số người, có thể nhận được hạnh phúc, mà cô ta thì sao?

Nghĩ đến Vân Thi Thi, nghĩ đến Mạnh Tinh Tuyết, nghĩ lại chính mình, trái tim Tống Ân Nhã đột nhiên lạnh lẽo, cảm thấy mình thật đáng thương!

Cô ta nắm chặt tay, đột nhiên đi về phía Mạnh Tinh Tuyết, nắm lấy tay cô ấy, nói với Mộ Yến Thừa, “Vì sao anh lại thích người phụ nữ như vậy?”

“Cô làm gì thế?”

Mộ Yến Thừa ngăn cản tay cô ta, Tống Ân Nhã lại đẩy mạnh anh ta ra, vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía Mạnh Tinh Tuyết, ngạo mạn nói, “Luận về gia thế, luận về bối cảnh, luận về dung mạo, ba thứ này cô ta có thể so được với tôi sao? Tôi có chỗ nào không bằng cô ta? Anh muốn che chở cô ta như vậy! Chẳng lẽ anh không biết sao? Chú hai của anh, tuyệt đối sẽ không cho cô ta bước vào cửa lớn nhà họ Mộ!”

Mộ Yến Thừa ngẩn ra, bị những lời cô ta nói làm cho sửng sốt!

“Vì sao anh hai của anh lại bị đuổi ra khỏi cửa lớn nhà họ Mộ, anh không quên đấy chứ?”

Tống Ân Nhã đỏ mắt, nghiến răng nghiến lợi nói, “Anh ta là vì cố chấp muốn ở cùng một chỗ với Vân Thi Thi! Nhưng chú hai của anh tâm cao khí ngạo, cánh cửa nhà họ Mộ cao như vậy, những kẻ đê tiện có lai lịch bất minh có thể đi vào được sao? Nếu anh cố ý lưu lại mặt hàng này, chẳng lẽ anh không nghĩ đến kết cục sau này sao?”

Dừng một chút, cô ta lại nói, “Anh hai của anh là người thích đẹp, ngay cả giang sơn Mộ thị cũng không cần! Nhưng anh ta lại khác! Anh ta có năng lực, anh ta có cái đầu buôn bán, rời khỏi nhà họ Mộ, cũng có thể khai phá một vùng trời mới! Hiện giờ anh ta thành lập tập đoàn Thánh Ngự, anh ta vẫn có thể bảo vệ cuộc sống rực rỡ của mình! Nhưng mà, Mộ Yến Thừa, anh thì sao? Anh đừng quên, anh dựa vào cái gì mới lên làm gia chủ nhà họ Mộ! Anh tự hỏi mình chưa, rời khỏi nhà họ Mộ, anh còn cái gì? Anh cái gì cũng không còn!”

Vẻ mặt Mộ Yến Thừa trắng bệch, vì những lời cô ta công kích, tinh thần kích động.

Nhưng những lời cô ta nói đều là sự thật.

Nếu rời khỏi nhà họ Mộ, anh ta đúng là sẽ biến thành hai bàn tay trắng.

Anh ta khác với Mộ Nhã Triết.

Từ nhỏ Mộ Nhã Triết đã có bộ não thiên tài về buôn bán, thiên phú dị bẩm, cho dù ở Mộ thị, khi anh vẫn còn là tổng giám đốc, tuy mặt ngoài bị Mộ Lâm Phong khống chế, nhưng mà Mộ Lâm Phong là nhân vật nào?

Hình dung là cáo già cũng không đủ.

Anh lại có thể gạt Mộ Lâm Phong, di chuyển hơn phân nửa Mộ thị!

Nói là đuổi ra khỏi cửa lớn, nhưng đây chỉ là lời nói một bên của nhà họ Mộ!

Thực tế thì sao?

Anh rời đi rất thoải mái, thuận lợi vui vẻ trở thành người đứng đầu kiêm nhiệm tổng giám đốc của tập đoàn Thánh Ngự, vẫn rực rỡ giống như trước đây!

Mà anh ta thì sao?

Mộ Lâm Phong sẽ không để cho Mạnh Tinh Tuyết bước chân vào cửa lớn nhà họ Mộ.

Tuy anh ta là gia chủ, nhưng quyền lực vẫn nằm trong tay Mộ Lâm Phong, Mộ Lâm Phong chỉ muốn một con rối, một cánh cửa.
 
Chương 2981: Tống Ân Nhã Sinh Non (1)


Anh ta mặc dù là chủ nhà, nhưng quyền lực vẫn nằm ở trong tay Mộ Lâm Phong, anh ta cùng lắm chỉ là một con rối, hôm nay anh ta ăn ngon mặc đẹp, nhưng cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.

Nếu rời khỏi nhà họ Mộ, anh ta sẽ trở thành hai bàn tay trắng.

"Anh không nghĩ lại sao?"

Tống Ân Nhã chỉ thẳng mặt Mạnh Tinh Tuyết mà hỏi anh: "Vì một người phụ nữ như vậy, noi theo Mộ Nhã Triết rời bỏ nhà họ Mộ, thực sự đáng giá sao?"

Mộ Yến Thừa nhìn thoáng qua Mạnh Tinh Tuyết.

Anh không thể bị đuổi ra khỏi nhà họ Mộ.

Anh muốn cho Mạnh Tinh Tuyết cùng đứa bé trong bụng cô cuộc sống đầy đủ.

Tất cả những gì bây giờ anh có, đều là Mộ Thị cho, nếu như anh rời khỏi Mộ Thị, lập tức mất hết tất cả.

Mạnh Tinh Tuyết vội vàng nhìn anh, cả người cứng đờ, cười nói: "Yến Thừa, anh không cần nghe lời cô ta! Nếu anh rời khỏi Mộ Thị, anh cũng sẽ không phải hai bàn tay trắng! Anh không phải còn có em sao? Còn có đứa bé trong bụng chúng ta? Tại sao lại nói là hai bàn tay trắng chứ?"

Tống Ân Nhã tức giận: "Cô câm miệng!"

"Cô mới là người phải câm miệng!"

Mạnh Tinh Tuyết hướng Tống Ân Nhã rống lên một câu, ngược lại nói với Mộ Yến Thừa, "Yến Thừa, anh chẳng lẽ còn không hiểu em sao? Em biết, em biết anh muốn cho em cuộc sống đầy đủ! Nhưng mà, hạnh phúc của mỗi người khác nhau! Có một số người phụ nữ, muốn ở biệt thự lớn, mỗi ngày tiền tiêu đầy đủ, giúp việc làm hết tất cả! Nhưng còn em, em chỉ cần anh, chỉ cần anh là đủ rồi! Dù anh có hai bàn tay trắng, em cũng không hề bận tâm!"

Dừng một chút, cô nghẹn ngào nói: "Em cảm thấy, nếu như anh không còn gì cả, em ngược lại càng yên tâm mà ở bên anh, yêu anh! Bởi vì, em sẽ không cần lo lắng ánh mắt của người đời, lại càng không bị người ta hoài nghi, em yêu anh là vì mục đích khác! Em yêu anh, chỉ yêu anh mà thôi, những cái khác đều không quan trọng!"

"Ha, thật là nực cười! Cô cho rằng Yến Thừa thật sự vì cô, mà bỏ qua Mộ Thi sao?"

Tống Ân Nhã nắm bả vai cô, nói: "Cô lẽ nào lại không biết, tất cả những thứ này, đều là mơ ước từ rất lâu của anh ta? Cô lẽ nào không biết? Để có ngày này, anh ta đã cố gắng bao nhiêu? Bây giờ, khi mọi thứ trong tầm mắt, lại để cho anh ta bỏ qua, cô nghĩ anh ta cam tâm tình nguyện sao? Đừng có mơ! Chỉ bằng cô sao?"

Dừng một chút, Tống Ân Nhã còn nói: "Ngược lại nói, cô có thể chịu được cuộc sống nghèo khổ, Mộ Yến Thừa thì sao? Từ trước tới nay, anh ta muốn gì, đều rất rõ ràng, lấy hay bỏ, anh ta sẽ tự biết chọn! Không tới phiên cô lên tiếng!"

"Tống Ân Nhã!"

Mạnh Tinh Tuyết trừng trừng nhìn cô ta, bỗng nhiên cười lạnh: "Tôi nghe nói, cô vì muốn có con của Mộ Nhã Triết, không tiếc đi thụ tinh nhân tạo, lại không ngờ tới bị Mộ Nhã Triết động tay. Lại có con của Yến Thừa! Cho nên, đây cũng là mong muốn của cô sao?"

Tống Ân Nhã khó chịu cắt lời: "Im miệng!"

Ánh mắt cô ta bỗng nhiên rơi vào trên bụng của Mạnh Tinh Tuyết, trong mắt lóe lên sự tàn nhẫn, cô ta cong môi, tràn đầy dã tâm.

"Cô cho rằng bằng đứa con trong bụng này, liền có thể mẹ sang nhờ con sao? Thực là hoang tưởng! Tôi ngược lại muốn xem, nếu như không có đứa bé này, cô làm sao để dương oai trước mặt tôi!"

Nói, Tống Ân Nhã liền vươn tay, hướng về phía bụng của cô.

"Không được!"

Giang Khởi Mộng hoảng sợ: "Ân Nhã!"
 
Chương 2982: Tống Ân Nhã Sinh Non (2)


Mạnh Tinh Tuyết sợ tới sắc mặt trắng bệch, vội vã lui lại, Tống Ân Nhã lại như điên cuồng lao tới chỗ cô, muốn lần thứ hai đánh nhau!

Cô ta muốn hủy diệt đứa bé này.

Đến lúc đó, chỉ bằng một Mạnh Tinh Tuyết tàn hoa bại liễu, xem cô ta còn có thể làm gì?

Mộ Yến Thừa rốt cuộc mới kịp phản ứng, không chút nghĩ ngợi xông tới, lao tới đứng trước mặt của Mạnh Tinh Tuyết bảo vệ cô, chỉ vào Tống Ân Nhã lạnh lùng nói: "Tống Ân Nhã, cô đừng có chanh chua như vậy! Không phân tốt xấu, tôi đã nhiều lần cảnh cáo cô, đừng có càn quấy! Bằng không, đừng trách tôi không khách khí!"

"Người đàn bàn chanh chua? Anh nói tôi chanh chua?"

Tống Ân Nhã giật mình mà mở to mắt nhìn, không thể tin Mộ Yến Thừa lại nói như vậy!

Người đàn bà chanh chua!

Từ nhỏ đến lớn, chưa có ai dùng từ như vậy để hình dung cô!

"Cô dám động tới một sợi tóc của Tinh Tuyết, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!"

Mộ Yến Thừa nói tiếp, càng khiến cho Tống Ân Nhã thêm xấu hổ.

Cô gật đầu, âm thanh run rẩy nói: "Tốt! Mộ Yến Thừa, anh lợi hại! Anh thật lợi hại! Tôi ngược lại muốn nhìn xem, đến khi tôi tự tay giết chết đứa bé kia, anh có thể làm gì tôi!"

Nói, cô ta liền điên cuồng lao tới chỗ Mạnh Tinh Tuyết, dùng sức đẩy Mộ Yến Thừa ra, ánh mắt đỏ ngầu!

Mộ Yến Thừa mắt thấy Mạnh Tinh Tuyết sắp bị đẩy ngã, muốn bảo vệ đứa bé trong bụng cô, không kịp nghĩ nhiều như vậy, đỡ Mạnh Tinh Tuyết một cái, kéo cô vào trong ngực mình, một tay kia, lại đẩy Tống Ân Nhã ra!

Tất cả lực của Tống Ân Nhã đều dồn hết ra ngoài, Mộ Yến Thừa lại đẩy như vậy, một giây tiếp theo liền ngã xuống...

Chiếc túi rơi ra ngoài, mỹ phẩm cùng điện thoại bên trong đều tán loạn rơi trên mặt đất.

Ngay sau đó, liền nghe được tiếng hít sâu từ bốn phía.

Mạnh Tinh Tuyết kinh ngạc, Mộ Yến Thừa ôm cô, men theo tầm mắt nhìn lại, hoảng sợ phát hiện Tống Ân Nhã ngã xuống đất, đau đớn ôm bụng, có thể thấy cô ta đau tới mức nào!

Giang Khởi Mộng lập tức chạy tới, vội vàng đỡ cô ta dậy, quan tâm hỏi: "Con có sao không?"

Tống Ân Nhã vẻ mặt trắng bệch, mồ hôi lớn chừng hạt đậu rơi xuống.

Giang Khởi Mộng giận quá hóa giận, chỉ thẳng mặt Mộ Yến Thừa quát: "Mộ Yến Thừa, cậu điên rồi sao? Trong bụng Ân Nhã vẫn còn mang thai con của cậu! Cậu làm như vậy... cậu..."

"Mẹ..."

Bên người, Tống Ân Nhã hơi thở mong manh, bất lực mà bàng hoàng.

Cô chặt chẽ níu lấy ống tay áo của Giang Khởi Mộng, âm thanh nức nở, vô lực nói: "Mẹ... con... con đau quá..."

Bất ngờ một người kêu lên: "Chảy máu!"

Giang Khởi Mộng hoảng sợ nhìn theo chân của cô, đã thấy trong khe hở giữa hai chân có một dòng máu đỏ thẫm chảy dọc theo chân cô.

"Ân Nhã! Con... con sao lại chảy máu?"

Tống Ân Nhã vừa nghe chảy máu, sắc mặt càng trắng hơn, cô chỉ cảm thấy dưới bụng vô cùng đau nhức, giống như có thứ gì vừa bị rơi ra!"

Cô theo ánh mắt của Giang Khởi Mộng nhìn xuốn, liền thấy từng giọt máu đỏ đang rơi ra, lập tức gấp tới phát khóc!

Mạnh Tinh Tuyết nhìn cũng bị hình ảnh này dọa cho sợ.

Mộ Yến Thừa cũng không ngờ tới, sự việc lại thành ra như này, nhìn Tống Ân Nhã đang đau đớn, trong lúc nhất thời chân tay luống cuống!
 
Chương 2983: Tống Ân Nhã Sinh Non (3)


Tống Ân Nhã vừa sợ, lại vừa tuyệt vọng, mang thai năm tháng, không phải là không có tý tình cảm nào với đứa bé trong bụng.

Huống chi, đây chính là vốn liếng cho lần đặc cược này của cô, nếu mất đi rồi, cô không biết phải làm thế nào cho phải!

"Mộ Yến Thừa, sao cậu có thể độc ác như vậy?"

Giang Khởi Mộng đau lòng hỏi một câu.

Người chung quanh lập tức nói, "Nhanh nhanh qua giúp cô ấy đi!"

"Đúng vậy!"

Tiếng xe cấp cứu vang lên, vài người nhân viên đẩy giường đẩy tới, đưa Tống Ân Nhã tới phòng cấp cứu.

Hô hấp của Mạnh Tinh Tuyết có chút dồn dập, cô túm lấy ống tay áo Mộ Yến Thừa, lo lắng hỏi: "Tống Ân Nhã có thể xảy ra chuyện gì không?"

"Anh không biết!"

Mộ Yến Thừa cũng không biết nên trả lời cô thế nào.

Bởi vì ngay cả anh cũng đang rất loạn.

Mạnh Tinh Tuyết lại cẩn thận hỏi: "Vạn nhất, đứa bé trong bụng cô ấy xảy ra chuyện! Anh liệu có... liệu có đau lòng hay không?"

"Không!"

Mộ Yến Thừa cười nhạt, "Đứa bé đó, vốn không nên tồn tại! Đó là chính cô ta chuốc lấy, tự làm tự chịu! Anh... anh cũng không muốn đẩy cô ta! Là... là anh sợ em sẽ bị làm hại!"

Nói, hô hấp của anh cũng trở lên dồn dập.

Mộ Yến Thừa cúi đầu nhìn cánh tay của mình, chính nó, vừa rồi mới đẩy ngã Tống Ân Nhã, nếu như, đứa bé thực sự gặp nguy hiểm, chính là do anh làm hại.

Nhưng...

"Anh không cố ý đẩy cô ta!"

Anh không phải cố ý!

Anh cũng không muốn làm cô ta bị thương!

Mạnh Tinh Tuyết vô cùng đau lòng, ôm chặt anh khổ sở nói: "Yến Thừa, đừng suy nghĩ nhiều! Em biết, em cũng thấy! Anh không muốn hại cô ấy! Anh là vì bảo vệ em, bảo vệ con chúng ta..."

Mộ Yến Thừa ôm lấy cô, mệt mỏi nhắm hai mắt.

...

Cửa phòng phẫu thuật, Giang Khởi Mộng đang đứng ngồi không yên thì nhìn thấy Mộ Yến Thừa cùng Mạnh Tinh Tuyết đi tới, bà ta nhìn thấy liền kích động đứng dậy, nhào tới phía Mạnh Tinh Tuyết.

"Đều tại mày! Đều vì con tiện nhân này! Bác sĩ nói, đứa bé có khả năng sẽ không giữ được! Nếu không phải tại mày, nếu không phải mày..."

Vừa nói, bà ta vừa kích động lao tới...

Mộ Yến Thừa bước tới, bảo vệ đứng trước mặt Mạnh Tinh Tuyết, đẩy Giang Khởi Mộng ra, nói: "Bác gái, bác bình tĩnh chút! Xin hãy tự trọng!"

Giang Khởi Mộng trừng mắt: "Mộ Yến Thừa, cậu còn muốn nói giúp cho con tiện nhân này hay sao?"

"Dù đứa bé có xảy ra chuyện đi nữa, cũng không có liên quan gì tới cô ấy!"

Mộ Yến Thừa kích động nói: "Chuyện này là do cháu làm! Ai làm nấy chịu, nếu như bác có gì không hài lòng, thì cứ hướng về phía cháu!"

Giang Khởi Mộng gật đầu, run rẩy nói: "Tốt! Đại trượng phu, thật có trách nhiệm! Tại sao cứ làm khổ Ân Nhã như vậy? Nếu như đứa bé thật sự xảy ra chuyện, nó nên làm thế nào? Nên làm thế nào bây giờ?"

Bà vừa chấn vấn, vừa khổ sở đấm ngực anh!

Đúng lúc này, cửa bỗng nhiên mở ra, Giang Khởi Mộng khẩn trương chạy tới, thấy bác sĩ đi ra, bà ta lập tức lo lắng hỏi: "Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi?"

"Bà đây, mong bà bình tĩnh... Thực sự xin lỗi, đứa bé không thể giữ được, xin lỗi..."

Giang Khởi Mộng nghe xong, con mắt bỗng nhiên trừng lớn, cả người xụi lơ mà ngã trên mặt đất, mặc cho bác sĩ khuyên bảo cũng không chịu đứng dậy.

Rất nhanh, giường phẫu thuật được đẩy ra ngoài.

Tống Ân Nhã mới vừa phẫu thuật xong, bởi vì thai nhi mới được năm tháng, nên phải mổ bụng, hiệu lực của thuốc mê lúc này cũng đã hết, vẻ mặt cô ta vô cùng khổ sở, toàn mồ hôi lạnh.

"Ân Nhã!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom