Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 442


Cẩn vương lần này đi cứu trợ thiên tai có thể sẽ xảy ra chuyện, các triều thần đều biết.

Nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.

Cẩn vương chết, quan trọng là còn liên quan đến Bắc Yến, Bắc Yến là mối họa lớn trong lòng Vĩnh Minh Đế, càng là địch nhân của triều Đại Nhạn.

Chuyện này quá lớn.

Nhật báo vừa mới nhận được tin tức, phỏng chừng hiện tại người tin tức linh thông đều biết.

Dung Vĩ lại truy hỏi: "Còn gì nữa?"

Bạch thị trả lời: "Đã xảy ra chuyện hơn mười ngày rồi, trên đường đi Mã Châu cả đội đều mất mạng, cho nên vẫn không có tin tức truyền đến, là sau đó bên Mã Châu không đón được người mới báo cáo lên trên."

"Quan binh tìm kiếm dọc đường, ở tại biên giới Biến Châu tìm được thi hài đầy đất, đã c.h.ế.t rất nhiều ngày, đồng thời không tìm được t.h.i t.h.ể Cẩn vương, hẳn là đã rơi xuống sông, có rất nhiều t.h.i t.h.ể được vớt lên từ dưới sông, ngoài ra còn vớt được mấy t.h.i t.h.ể của người Bắc Yến."

Dung Vĩ cau mày, mặc kệ có phải có người muốn đẩy chuyện này lên Bắc Yến hay không, việc có người Bắc Yến tham dự nhất định là sự thật.

Rắc rối rồi.

Giọng Dung Chiêu khàn khàn: "Cụ thể ngày nào xảy ra chuyện?"

Bạch thị suy nghĩ một chút, nói: "Đại khái là ngày hai mươi bảy tháng mười một."

"Xoảng..."

Chén trà trong tay Dung Chiêu rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.

Hai người đều nhìn về phía cô, ánh mắt Dung Vĩ nghi hoặc: "Làm sao vậy?"

Dung Chiêu hồi lâu mới lắc đầu: "Không sao, phụ thân và trắc phi ra ngoài trước đi, con muốn yên tĩnh một chút."

Dung Vĩ hồ nghi nhìn cô vài lần, rốt cuộc mang theo Bạch thị rời đi, để lại thư phòng cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu an tĩnh ngồi tại chỗ, không có một tiếng động.

Thì ra tiếng đánh nhau ngày đó là Vô Danh...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-442.html.]

Cô đi ngang qua không dừng lại Vô Danh sống hay chết còn chưa biết.

Rất lâu sau, Dung Chiêu hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, lại thở ra một hơi thật dài, mở mắt lần nữa, trong mắt hết thảy khôi phục bình tĩnh.

Mỗi người một mạng....

Vòng thi đấu thứ hai của Vân Dung Phường còn ba ngày nữa là bắt đầu.

Mấy ngày nay cực kỳ náo nhiệt, đầu tiên là chuyện Từ Minh Chí vu cáo Dung Chiêu đã có kết luận, rất nhiều người mắng "Từ Tặc" c.h.ế.t tiệt, thậm chí còn mắng Từ gia không biết xấu hổ.

Dẫn đến gần đây người Từ gia đều không ra khỏi cửa.

Tiếp theo, có tin tức Cẩn vương bị ám sát, rất nhiều người nghị luận sôi nổi.

Các quan viên phi thường để ý, toàn bộ tâm trí đều đặt ở chuyện này, dù sao có liên quan đến Bắc Yến, Vĩnh Minh Đế cơ hồ mỗi ngày đều phải gọi một bộ phận triều thần đi vào trong cung thương nghị, triều đình và dân chúng chấn động.

Nhưng đối với dân chúng mà nói, cảm thán qua đi cũng liền quên mất.

Bọn họ ngược lại càng tò mò tin tức bát quái.

Ví dụ như...

Hôm qua nhật báo đưa tin, có tin tức nói Từ Minh Chí muốn đón Dung Ngũ Nương về Từ gia.

Điều này làm cho người ta ghê tởm muốn chết.

Cầm tờ báo hôm qua, dân chúng tụ lại một chỗ bàn tán quên trời quên đất...

"Đây không phải là để Dung Ngũ Nương lại vào hố lửa sao?"

"Đúng đó, đã tra tấn Dung Ngũ Nương tới mức này, còn trở về làm gì?"

"Dù sao cũng là thê tử của Từ Minh Chí."

"Phi, nếu Dung Ngũ Nương trở về, chắc chắn sẽ giống như những câu chuyện kia, bị hành hạ tàn nhẫn, hy vọng An Khánh Vương phủ làm chủ cho Dung Ngũ Nương, để cho cô ấy hòa ly đi."

"Đúng nha, những nguyên phối trên báo quá thảm, còn không thể hòa ly thành công, nên ủng hộ Dung Ngũ Nương hòa ly mới phải!"...

Cũng có nam nhân cổ hủ nói: "Hiện tại Từ Minh Chí cũng không có tiền đồ, lại bị thiến, Dung Ngũ Nương không thể sinh con, trở về cũng không sao, có Dung thế tử làm chỗ dựa, ta nghĩ Từ Minh Chí kia hẳn là sẽ Nói xong lập tức bị nữ tử đi ngang qua cùng với một ít nam tử tư tưởng đứng đắn mắng chửi...
 
Chương 443


"Nói hươu nói vượn, người như Từ Minh Chí làm sao có thể đổi tính sửa nết?"

"Đúng nha, hắn còn muốn vu cáo Dung Chiêu, Dung Ngũ Nương nếu như trở về khẳng định sẽ có kết cục thảm hại như mấy vị thê tử trên báo!"

"Ngươi thất đức quá, sao có thể để Dung Ngũ Nương trở về chứ?"

"Hòa ly, ta ủng hộ hòa ly!"...

Người nọ vẫn còn cứng đầu: "Dung Ngũ Nương không thể sinh con, không trở về sau này còn có thể gả cho ai?"

"Vậy thì không gả, Dung thế tử còn không nuôi nổi sao?"

"Chẳng lẽ bởi vì Dung Ngũ Nương bị người ta hãm hại, còn phải để cô ấy vào hố lửa tới mất mạng sao?"

"Đúng, phải hòa ly!"...

Các nữ tử quả thực tức chết, nắm chặt khăn tay mắng chửi người nọ, thậm chí không ít người còn công khai ủng hộ Dung Ngũ Nương hòa ly, kiên quyết không thể trở về Từ gia.

Ngày đó, An Khánh Vương phủ phái nha hoàn đi Từ gia gặp Từ Minh Chí.

Nha hoàn này là Dung Chiêu chọn lựa ra, rất biết cách bày ra khí thế hung hăng, làm cho người ta vừa nhìn đã tức phát điên...

Nha hoàn vào Từ gia, nhìn thấy Từ Minh Chí nằm ở trên giường cũng không hành lễ, nâng cằm, vô cùng cao ngạo nói: "Thế tử hỏi hòa ly không?

Sáu chữ làm cho người ta nghẹn đến phát hoảng.

Người Từ gia: "..."

Đây là thái độ đến hòa ly sao?!

Từ gia lúc này tức giận, nhất là Từ Minh Chí, hắn hung hăng nện chén thuốc trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi: "Nằm mơ! Cô ta đừng hòng hòa ly, ta sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng nghĩ sống tốt!"

Từ lão phu nhân quát lớn: "Minh Chí, câm miệng."

Mắng xong, bà ta gian nan giải thích với nha hoàn Dung gia: "Lúc trước là lỗi của Minh Chí, bảo Ngũ Nương trở về đi, về sau Từ gia nhất định đối xử tốt với Ngũ Nương, để thế tử yên tâm, phàm là Ngũ Nương chịu một chút ủy khuất, chúng ta đều..."

Bọn họ bây giờ không đắc tội nổi Dung Chiêu. Danh dự của Từ gia hôm nay, cho dù là dứt khoát hòa ly cũng không vãn hồi được bao nhiêu, ngược lại nếu giữ lại Dung Ngũ Nương, đối tốt với cô, mang thanh danh "biết sai hối cãi", đối xử tốt với Ngũ Nương" truyền ra ngoài mới có thể vãn hồi.

Cho nên Từ gia không muốn hòa ly.

Tình huống Dung Ngũ Nương bây giờ, hòa ly cũng không gả đi được, bọn họ có thể thương lượng với Dung Chiêu, chịu đựng nghẹn khuất, một lần nữa trở lại làm thông gia.

Đây là tính toán của Từ gia.

Nhưng nha hoàn căn bản không nghe bọn họ nói, nghiêng đầu: "Cho nên nhà các ngươi không chịu hòa ly, được rồi, biết rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-443.html.]

Nói xong, nha hoàn trực tiếp rời đi.

Cứ thế bỏ đi!

Đi rồi!

Người Từ gia đều sợ ngây người, trăm triệu lần không nghĩ tới Dung gia lại có thái độ này.

Cho nên chỉ là tới hỏi một câu sao?

Dung Chiêu lại muốn làm gì?

Chưa tới vài giây, bọn họ đã biết Dung Chiêu muốn làm gì.

Toàn bộ kinh thành đều truyền tai nhau...

An Khánh Vương phủ tới cửa hỏi thăm, Từ gia không chịu hòa ly, Từ Minh Chí còn nói hắn sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng hòng sống tốt.

Dân chúng lắc đầu, đã cạn lời với Từ gia.

Rất nhiều nữ tử tức giận.

Đám tiểu thư thế gia kia mở miệng mắng chửi...

"Từ gia rốt cuộc có còn là người hay không? Sao lại thiếu đạo đức như vậy?"

"Từ Tặc đúng là không phải người! Hại Dung Ngũ Nương thành như vậy, thế mà còn không chịu hòa ly!"

"Những truyện ngắn kia đều là sự thật, muốn hòa ly cũng không được."

"Ô ô ô, Từ gia quá thất đức!"...

Rất nhiều người thậm chí tức phát khóc, vừa nghĩ đến không thể hòa sau...

Tức giận.

Siêu tức giận!

Đại môn Từ gia đều bị người ta ném lá rau nát.

Rất nhiều nữ tử nhắm mắt lại, trong mộng đều là một câu... Không thể hòa ly, phải làm sao?

Quả thực là ác mộng a.

"Chết tiệt, rốt cuộc làm sao mới có thể rời khỏi hố lửa kia?"

Giữa những tiếng mắng chửi hùng hổ ở kinh thành, vào thời điểm Từ gia viết đơn hòa ly, ngày hôm sau, kỳ nhật báo mới nhất được phát hành, trang đầu tỉ mỉ viết lại tiền căn hậu quả của chuyện này, cùng với việc không thể hòa ly, cuối cùng kèm theo một tin...
 
Chương 443


"Nói hươu nói vượn, người như Từ Minh Chí làm sao có thể đổi tính sửa nết?"

"Đúng nha, hắn còn muốn vu cáo Dung Chiêu, Dung Ngũ Nương nếu như trở về khẳng định sẽ có kết cục thảm hại như mấy vị thê tử trên báo!"

"Ngươi thất đức quá, sao có thể để Dung Ngũ Nương trở về chứ?"

"Hòa ly, ta ủng hộ hòa ly!"...

Người nọ vẫn còn cứng đầu: "Dung Ngũ Nương không thể sinh con, không trở về sau này còn có thể gả cho ai?"

"Vậy thì không gả, Dung thế tử còn không nuôi nổi sao?"

"Chẳng lẽ bởi vì Dung Ngũ Nương bị người ta hãm hại, còn phải để cô ấy vào hố lửa tới mất mạng sao?"

"Đúng, phải hòa ly!"...

Các nữ tử quả thực tức chết, nắm chặt khăn tay mắng chửi người nọ, thậm chí không ít người còn công khai ủng hộ Dung Ngũ Nương hòa ly, kiên quyết không thể trở về Từ gia.

Ngày đó, An Khánh Vương phủ phái nha hoàn đi Từ gia gặp Từ Minh Chí.

Nha hoàn này là Dung Chiêu chọn lựa ra, rất biết cách bày ra khí thế hung hăng, làm cho người ta vừa nhìn đã tức phát điên...

Nha hoàn vào Từ gia, nhìn thấy Từ Minh Chí nằm ở trên giường cũng không hành lễ, nâng cằm, vô cùng cao ngạo nói: "Thế tử hỏi hòa ly không?

Sáu chữ làm cho người ta nghẹn đến phát hoảng.

Người Từ gia: "..."

Đây là thái độ đến hòa ly sao?!

Từ gia lúc này tức giận, nhất là Từ Minh Chí, hắn hung hăng nện chén thuốc trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi: "Nằm mơ! Cô ta đừng hòng hòa ly, ta sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng nghĩ sống tốt!"

Từ lão phu nhân quát lớn: "Minh Chí, câm miệng."

Mắng xong, bà ta gian nan giải thích với nha hoàn Dung gia: "Lúc trước là lỗi của Minh Chí, bảo Ngũ Nương trở về đi, về sau Từ gia nhất định đối xử tốt với Ngũ Nương, để thế tử yên tâm, phàm là Ngũ Nương chịu một chút ủy khuất, chúng ta đều..."

Bọn họ bây giờ không đắc tội nổi Dung Chiêu. Danh dự của Từ gia hôm nay, cho dù là dứt khoát hòa ly cũng không vãn hồi được bao nhiêu, ngược lại nếu giữ lại Dung Ngũ Nương, đối tốt với cô, mang thanh danh "biết sai hối cãi", đối xử tốt với Ngũ Nương" truyền ra ngoài mới có thể vãn hồi.

Cho nên Từ gia không muốn hòa ly.

Tình huống Dung Ngũ Nương bây giờ, hòa ly cũng không gả đi được, bọn họ có thể thương lượng với Dung Chiêu, chịu đựng nghẹn khuất, một lần nữa trở lại làm thông gia.

Đây là tính toán của Từ gia.

Nhưng nha hoàn căn bản không nghe bọn họ nói, nghiêng đầu: "Cho nên nhà các ngươi không chịu hòa ly, được rồi, biết rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-443.html.]

Nói xong, nha hoàn trực tiếp rời đi.

Cứ thế bỏ đi!

Đi rồi!

Người Từ gia đều sợ ngây người, trăm triệu lần không nghĩ tới Dung gia lại có thái độ này.

Cho nên chỉ là tới hỏi một câu sao?

Dung Chiêu lại muốn làm gì?

Chưa tới vài giây, bọn họ đã biết Dung Chiêu muốn làm gì.

Toàn bộ kinh thành đều truyền tai nhau...

An Khánh Vương phủ tới cửa hỏi thăm, Từ gia không chịu hòa ly, Từ Minh Chí còn nói hắn sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng hòng sống tốt.

Dân chúng lắc đầu, đã cạn lời với Từ gia.

Rất nhiều nữ tử tức giận.

Đám tiểu thư thế gia kia mở miệng mắng chửi...

"Từ gia rốt cuộc có còn là người hay không? Sao lại thiếu đạo đức như vậy?"

"Từ Tặc đúng là không phải người! Hại Dung Ngũ Nương thành như vậy, thế mà còn không chịu hòa ly!"

"Những truyện ngắn kia đều là sự thật, muốn hòa ly cũng không được."

"Ô ô ô, Từ gia quá thất đức!"...

Rất nhiều người thậm chí tức phát khóc, vừa nghĩ đến không thể hòa sau...

Tức giận.

Siêu tức giận!

Đại môn Từ gia đều bị người ta ném lá rau nát.

Rất nhiều nữ tử nhắm mắt lại, trong mộng đều là một câu... Không thể hòa ly, phải làm sao?

Quả thực là ác mộng a.

"Chết tiệt, rốt cuộc làm sao mới có thể rời khỏi hố lửa kia?"

Giữa những tiếng mắng chửi hùng hổ ở kinh thành, vào thời điểm Từ gia viết đơn hòa ly, ngày hôm sau, kỳ nhật báo mới nhất được phát hành, trang đầu tỉ mỉ viết lại tiền căn hậu quả của chuyện này, cùng với việc không thể hòa ly, cuối cùng kèm theo một tin...
 
Chương 443


"Nói hươu nói vượn, người như Từ Minh Chí làm sao có thể đổi tính sửa nết?"

"Đúng nha, hắn còn muốn vu cáo Dung Chiêu, Dung Ngũ Nương nếu như trở về khẳng định sẽ có kết cục thảm hại như mấy vị thê tử trên báo!"

"Ngươi thất đức quá, sao có thể để Dung Ngũ Nương trở về chứ?"

"Hòa ly, ta ủng hộ hòa ly!"...

Người nọ vẫn còn cứng đầu: "Dung Ngũ Nương không thể sinh con, không trở về sau này còn có thể gả cho ai?"

"Vậy thì không gả, Dung thế tử còn không nuôi nổi sao?"

"Chẳng lẽ bởi vì Dung Ngũ Nương bị người ta hãm hại, còn phải để cô ấy vào hố lửa tới mất mạng sao?"

"Đúng, phải hòa ly!"...

Các nữ tử quả thực tức chết, nắm chặt khăn tay mắng chửi người nọ, thậm chí không ít người còn công khai ủng hộ Dung Ngũ Nương hòa ly, kiên quyết không thể trở về Từ gia.

Ngày đó, An Khánh Vương phủ phái nha hoàn đi Từ gia gặp Từ Minh Chí.

Nha hoàn này là Dung Chiêu chọn lựa ra, rất biết cách bày ra khí thế hung hăng, làm cho người ta vừa nhìn đã tức phát điên...

Nha hoàn vào Từ gia, nhìn thấy Từ Minh Chí nằm ở trên giường cũng không hành lễ, nâng cằm, vô cùng cao ngạo nói: "Thế tử hỏi hòa ly không?

Sáu chữ làm cho người ta nghẹn đến phát hoảng.

Người Từ gia: "..."

Đây là thái độ đến hòa ly sao?!

Từ gia lúc này tức giận, nhất là Từ Minh Chí, hắn hung hăng nện chén thuốc trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi: "Nằm mơ! Cô ta đừng hòng hòa ly, ta sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng nghĩ sống tốt!"

Từ lão phu nhân quát lớn: "Minh Chí, câm miệng."

Mắng xong, bà ta gian nan giải thích với nha hoàn Dung gia: "Lúc trước là lỗi của Minh Chí, bảo Ngũ Nương trở về đi, về sau Từ gia nhất định đối xử tốt với Ngũ Nương, để thế tử yên tâm, phàm là Ngũ Nương chịu một chút ủy khuất, chúng ta đều..."

Bọn họ bây giờ không đắc tội nổi Dung Chiêu. Danh dự của Từ gia hôm nay, cho dù là dứt khoát hòa ly cũng không vãn hồi được bao nhiêu, ngược lại nếu giữ lại Dung Ngũ Nương, đối tốt với cô, mang thanh danh "biết sai hối cãi", đối xử tốt với Ngũ Nương" truyền ra ngoài mới có thể vãn hồi.

Cho nên Từ gia không muốn hòa ly.

Tình huống Dung Ngũ Nương bây giờ, hòa ly cũng không gả đi được, bọn họ có thể thương lượng với Dung Chiêu, chịu đựng nghẹn khuất, một lần nữa trở lại làm thông gia.

Đây là tính toán của Từ gia.

Nhưng nha hoàn căn bản không nghe bọn họ nói, nghiêng đầu: "Cho nên nhà các ngươi không chịu hòa ly, được rồi, biết rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-443.html.]

Nói xong, nha hoàn trực tiếp rời đi.

Cứ thế bỏ đi!

Đi rồi!

Người Từ gia đều sợ ngây người, trăm triệu lần không nghĩ tới Dung gia lại có thái độ này.

Cho nên chỉ là tới hỏi một câu sao?

Dung Chiêu lại muốn làm gì?

Chưa tới vài giây, bọn họ đã biết Dung Chiêu muốn làm gì.

Toàn bộ kinh thành đều truyền tai nhau...

An Khánh Vương phủ tới cửa hỏi thăm, Từ gia không chịu hòa ly, Từ Minh Chí còn nói hắn sống không tốt, Dung Ngũ Nương cũng đừng hòng sống tốt.

Dân chúng lắc đầu, đã cạn lời với Từ gia.

Rất nhiều nữ tử tức giận.

Đám tiểu thư thế gia kia mở miệng mắng chửi...

"Từ gia rốt cuộc có còn là người hay không? Sao lại thiếu đạo đức như vậy?"

"Từ Tặc đúng là không phải người! Hại Dung Ngũ Nương thành như vậy, thế mà còn không chịu hòa ly!"

"Những truyện ngắn kia đều là sự thật, muốn hòa ly cũng không được."

"Ô ô ô, Từ gia quá thất đức!"...

Rất nhiều người thậm chí tức phát khóc, vừa nghĩ đến không thể hòa sau...

Tức giận.

Siêu tức giận!

Đại môn Từ gia đều bị người ta ném lá rau nát.

Rất nhiều nữ tử nhắm mắt lại, trong mộng đều là một câu... Không thể hòa ly, phải làm sao?

Quả thực là ác mộng a.

"Chết tiệt, rốt cuộc làm sao mới có thể rời khỏi hố lửa kia?"

Giữa những tiếng mắng chửi hùng hổ ở kinh thành, vào thời điểm Từ gia viết đơn hòa ly, ngày hôm sau, kỳ nhật báo mới nhất được phát hành, trang đầu tỉ mỉ viết lại tiền căn hậu quả của chuyện này, cùng với việc không thể hòa ly, cuối cùng kèm theo một tin...
 
Chương 444


An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu thay Ngũ tỷ hưu phu Từ Minh Chí.

Các nam tử: "..."

Các nữ tử: "Làm tốt lắm!!"

Tin tức trên báo hôm nay làm cho rất nhiều người khiếp sợ.

Thời buổi này hòa ly còn hiếm thấy, càng đừng nói là hưu phu, trong lịch sử triều Đại Nhạn, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Đối với cao môn hiển quý mà nói, hòa ly rất mất mặt, hiện giờ lại hưu phu... Đây là ấn mặt mũi nam nhân trên mặt đất hung hăng chà đạp a.

Chuyện này nếu phát sinh ở quá khứ, tất nhiên sẽ gặp phải công kích cùng phản đối trước nay chưa từng có, dù sao thời đại này quyền lên tiếng chung quy ở trên tay nam nhân, tiếng nói nữ tử hầu như không được nghe thấy.

Nhưng thời gian này rất đúng lúc, nhất là sau khi những người trong kinh thành bị đả động bởi các câu chuyện trên nhật báo.

Bọn họ đã lưu lại một ấn tượng cố định... Dung Ngũ Nương muốn hòa ly nhưng không được, Từ Tặc kia còn muốn Dung Ngũ Nương chôn cùng, cho nên căn bản không muốn hòa ly.

Mà nếu như không hòa ly, Dung Ngũ Nương sẽ giống như những câu chuyện lúc trước, bị ngược đãi đến chết.

Có việc này làm tiền để, rất nhiều người đều cảm thấy Dung Ngũ Nương làm vậy cũng không sai, dù sao cũng phải thoát khỏi bể khổ kia chứ?

Vì thế, trong số nam tử có hai luồng ý kiến...

"Làm tốt lắm, nên như vậy, bỏ Từ gia kia đi."

"Nhưng nữ tử hưu phu là chuyện trước nay chưa từng có..."

"Vậy thì sao? Ai bảo bọn họ không chịu hòa ly? Cũng không thể để Dung Ngũ Nương đi chịu c.h.ế.t chứ?"

"Ta cũng cảm thấy không sai, hưu phu thì hưu phu."

"Hưu phu khó nghe lắm, Dung thế tử làm việc đúng là không có chừng mực."

"Dù sao cũng là Dung thế tử thay mặt, âu cũng là vì thương tỷ tỷ. Làm chỗ dựa cho tỷ tỷ có gì không tốt?"...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-444.html.]

Các nữ tử thì mỗi người một lời, vỗ bàn trầm trồ khen ngợi... "Đúng lắm, bỏ tên Từ Tặc kia đi!"

"Trước nay đều là nam tử bỏ vợ, dựa vào cái gì Từ Tặc đáng hận như vậy còn không cho phép Ngũ Nương bỏ hắn?"

"Đúng vậy, hơn nữa Dung thế tử thay tỷ tỷ hưu phu, không ai có thể chỉ trích Dung Ngũ Nương được."

"Có nhà mẹ đẻ như vậy thật tốt..."

"Có chuyện của Dung Ngũ Nương, tương lai nếu chúng ta chịu ủy khuất cũng sẽ dám lớn tiếng nói ra, không đến mức đem tất cả ủy khuất đều nuốt xuống bụng, chúng ta nên ủng hộ Dung Ngũ Nương."...

An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu buông tờ báo xuống, vẻ mặt bình tĩnh: "Nói thế nào?"

Tạ Hồng lập tức trả lời: "Phần lớn vẫn ủng hộ, nhưng cũng có một số nam tử rất bất mãn, cảm thấy tổn hại thể diện nam tử, nhất là một số thế gia, thái độ rất không vui."

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh, gật đầu: "Bình thường."

Dừng một chút, Tạ Hồng bổ sung,"Từ gia lại tới nữa, nói là nguyện ý hòa ly, chuyện hưu phu không được nhắc tới, thái độ bọn họ không mấy vui vẻ..."

Dung Chiêu cười lạnh: "Đuổi bọn họ ra ngoài, nói ta không rảnh."

Nếu lúc trước cô có lẽ không thể làm ra chuyện hưu phu đệ nhất thiên hạ này, nhưng hôm nay thời cơ vừa vặn, trong dân chúng có rất nhiều người ủng hộ, Vĩnh Minh Đế và các triều thần đang bận rộn, không rảnh quản chuyện cỏn con này...

Lúc này không hưu phu còn đợi đến khi nào?

Tạ Hồng: "Vâng."

Vẻ mặt lão kính sợ, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng cũng cực kỳ phối hợp.

Đi theo Dung Chiêu càng lâu, lại càng hiểu được thế tử thoạt nhìn hòa khí này rốt cuộc có bao nhiêu cường ngạnh, càng hiểu năng lực cùng thủ đoạn của cô, lại càng làm cho người ta tin phục.

Trước kia Tạ Hồng không cảm thấy, hiện tại ngày càng rõ ràng, tương lai của An Khánh Vương phủ nằm trên người thế tử bọn họ.

Thanh đao trên đỉnh đầu có thể lấy xuống hay không cũng phải xem thế tử nhà bọn họ làm thế nào.

Dung Chiêu như nghĩ đến điều gì, lại hỏi: "Quần áo làm tới đâu rồi?" Dung Chiêu cười, khóe miệng nhếch lên: "Vậy cùng ta đi tìm Ngũ tỷ tỷ"
 
Chương 444


An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu thay Ngũ tỷ hưu phu Từ Minh Chí.

Các nam tử: "..."

Các nữ tử: "Làm tốt lắm!!"

Tin tức trên báo hôm nay làm cho rất nhiều người khiếp sợ.

Thời buổi này hòa ly còn hiếm thấy, càng đừng nói là hưu phu, trong lịch sử triều Đại Nhạn, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Đối với cao môn hiển quý mà nói, hòa ly rất mất mặt, hiện giờ lại hưu phu... Đây là ấn mặt mũi nam nhân trên mặt đất hung hăng chà đạp a.

Chuyện này nếu phát sinh ở quá khứ, tất nhiên sẽ gặp phải công kích cùng phản đối trước nay chưa từng có, dù sao thời đại này quyền lên tiếng chung quy ở trên tay nam nhân, tiếng nói nữ tử hầu như không được nghe thấy.

Nhưng thời gian này rất đúng lúc, nhất là sau khi những người trong kinh thành bị đả động bởi các câu chuyện trên nhật báo.

Bọn họ đã lưu lại một ấn tượng cố định... Dung Ngũ Nương muốn hòa ly nhưng không được, Từ Tặc kia còn muốn Dung Ngũ Nương chôn cùng, cho nên căn bản không muốn hòa ly.

Mà nếu như không hòa ly, Dung Ngũ Nương sẽ giống như những câu chuyện lúc trước, bị ngược đãi đến chết.

Có việc này làm tiền để, rất nhiều người đều cảm thấy Dung Ngũ Nương làm vậy cũng không sai, dù sao cũng phải thoát khỏi bể khổ kia chứ?

Vì thế, trong số nam tử có hai luồng ý kiến...

"Làm tốt lắm, nên như vậy, bỏ Từ gia kia đi."

"Nhưng nữ tử hưu phu là chuyện trước nay chưa từng có..."

"Vậy thì sao? Ai bảo bọn họ không chịu hòa ly? Cũng không thể để Dung Ngũ Nương đi chịu c.h.ế.t chứ?"

"Ta cũng cảm thấy không sai, hưu phu thì hưu phu."

"Hưu phu khó nghe lắm, Dung thế tử làm việc đúng là không có chừng mực."

"Dù sao cũng là Dung thế tử thay mặt, âu cũng là vì thương tỷ tỷ. Làm chỗ dựa cho tỷ tỷ có gì không tốt?"...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-444.html.]

Các nữ tử thì mỗi người một lời, vỗ bàn trầm trồ khen ngợi... "Đúng lắm, bỏ tên Từ Tặc kia đi!"

"Trước nay đều là nam tử bỏ vợ, dựa vào cái gì Từ Tặc đáng hận như vậy còn không cho phép Ngũ Nương bỏ hắn?"

"Đúng vậy, hơn nữa Dung thế tử thay tỷ tỷ hưu phu, không ai có thể chỉ trích Dung Ngũ Nương được."

"Có nhà mẹ đẻ như vậy thật tốt..."

"Có chuyện của Dung Ngũ Nương, tương lai nếu chúng ta chịu ủy khuất cũng sẽ dám lớn tiếng nói ra, không đến mức đem tất cả ủy khuất đều nuốt xuống bụng, chúng ta nên ủng hộ Dung Ngũ Nương."...

An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu buông tờ báo xuống, vẻ mặt bình tĩnh: "Nói thế nào?"

Tạ Hồng lập tức trả lời: "Phần lớn vẫn ủng hộ, nhưng cũng có một số nam tử rất bất mãn, cảm thấy tổn hại thể diện nam tử, nhất là một số thế gia, thái độ rất không vui."

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh, gật đầu: "Bình thường."

Dừng một chút, Tạ Hồng bổ sung,"Từ gia lại tới nữa, nói là nguyện ý hòa ly, chuyện hưu phu không được nhắc tới, thái độ bọn họ không mấy vui vẻ..."

Dung Chiêu cười lạnh: "Đuổi bọn họ ra ngoài, nói ta không rảnh."

Nếu lúc trước cô có lẽ không thể làm ra chuyện hưu phu đệ nhất thiên hạ này, nhưng hôm nay thời cơ vừa vặn, trong dân chúng có rất nhiều người ủng hộ, Vĩnh Minh Đế và các triều thần đang bận rộn, không rảnh quản chuyện cỏn con này...

Lúc này không hưu phu còn đợi đến khi nào?

Tạ Hồng: "Vâng."

Vẻ mặt lão kính sợ, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng cũng cực kỳ phối hợp.

Đi theo Dung Chiêu càng lâu, lại càng hiểu được thế tử thoạt nhìn hòa khí này rốt cuộc có bao nhiêu cường ngạnh, càng hiểu năng lực cùng thủ đoạn của cô, lại càng làm cho người ta tin phục.

Trước kia Tạ Hồng không cảm thấy, hiện tại ngày càng rõ ràng, tương lai của An Khánh Vương phủ nằm trên người thế tử bọn họ.

Thanh đao trên đỉnh đầu có thể lấy xuống hay không cũng phải xem thế tử nhà bọn họ làm thế nào.

Dung Chiêu như nghĩ đến điều gì, lại hỏi: "Quần áo làm tới đâu rồi?" Dung Chiêu cười, khóe miệng nhếch lên: "Vậy cùng ta đi tìm Ngũ tỷ tỷ"
 
Chương 444


An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu thay Ngũ tỷ hưu phu Từ Minh Chí.

Các nam tử: "..."

Các nữ tử: "Làm tốt lắm!!"

Tin tức trên báo hôm nay làm cho rất nhiều người khiếp sợ.

Thời buổi này hòa ly còn hiếm thấy, càng đừng nói là hưu phu, trong lịch sử triều Đại Nhạn, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Đối với cao môn hiển quý mà nói, hòa ly rất mất mặt, hiện giờ lại hưu phu... Đây là ấn mặt mũi nam nhân trên mặt đất hung hăng chà đạp a.

Chuyện này nếu phát sinh ở quá khứ, tất nhiên sẽ gặp phải công kích cùng phản đối trước nay chưa từng có, dù sao thời đại này quyền lên tiếng chung quy ở trên tay nam nhân, tiếng nói nữ tử hầu như không được nghe thấy.

Nhưng thời gian này rất đúng lúc, nhất là sau khi những người trong kinh thành bị đả động bởi các câu chuyện trên nhật báo.

Bọn họ đã lưu lại một ấn tượng cố định... Dung Ngũ Nương muốn hòa ly nhưng không được, Từ Tặc kia còn muốn Dung Ngũ Nương chôn cùng, cho nên căn bản không muốn hòa ly.

Mà nếu như không hòa ly, Dung Ngũ Nương sẽ giống như những câu chuyện lúc trước, bị ngược đãi đến chết.

Có việc này làm tiền để, rất nhiều người đều cảm thấy Dung Ngũ Nương làm vậy cũng không sai, dù sao cũng phải thoát khỏi bể khổ kia chứ?

Vì thế, trong số nam tử có hai luồng ý kiến...

"Làm tốt lắm, nên như vậy, bỏ Từ gia kia đi."

"Nhưng nữ tử hưu phu là chuyện trước nay chưa từng có..."

"Vậy thì sao? Ai bảo bọn họ không chịu hòa ly? Cũng không thể để Dung Ngũ Nương đi chịu c.h.ế.t chứ?"

"Ta cũng cảm thấy không sai, hưu phu thì hưu phu."

"Hưu phu khó nghe lắm, Dung thế tử làm việc đúng là không có chừng mực."

"Dù sao cũng là Dung thế tử thay mặt, âu cũng là vì thương tỷ tỷ. Làm chỗ dựa cho tỷ tỷ có gì không tốt?"...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-444.html.]

Các nữ tử thì mỗi người một lời, vỗ bàn trầm trồ khen ngợi... "Đúng lắm, bỏ tên Từ Tặc kia đi!"

"Trước nay đều là nam tử bỏ vợ, dựa vào cái gì Từ Tặc đáng hận như vậy còn không cho phép Ngũ Nương bỏ hắn?"

"Đúng vậy, hơn nữa Dung thế tử thay tỷ tỷ hưu phu, không ai có thể chỉ trích Dung Ngũ Nương được."

"Có nhà mẹ đẻ như vậy thật tốt..."

"Có chuyện của Dung Ngũ Nương, tương lai nếu chúng ta chịu ủy khuất cũng sẽ dám lớn tiếng nói ra, không đến mức đem tất cả ủy khuất đều nuốt xuống bụng, chúng ta nên ủng hộ Dung Ngũ Nương."...

An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu buông tờ báo xuống, vẻ mặt bình tĩnh: "Nói thế nào?"

Tạ Hồng lập tức trả lời: "Phần lớn vẫn ủng hộ, nhưng cũng có một số nam tử rất bất mãn, cảm thấy tổn hại thể diện nam tử, nhất là một số thế gia, thái độ rất không vui."

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh, gật đầu: "Bình thường."

Dừng một chút, Tạ Hồng bổ sung,"Từ gia lại tới nữa, nói là nguyện ý hòa ly, chuyện hưu phu không được nhắc tới, thái độ bọn họ không mấy vui vẻ..."

Dung Chiêu cười lạnh: "Đuổi bọn họ ra ngoài, nói ta không rảnh."

Nếu lúc trước cô có lẽ không thể làm ra chuyện hưu phu đệ nhất thiên hạ này, nhưng hôm nay thời cơ vừa vặn, trong dân chúng có rất nhiều người ủng hộ, Vĩnh Minh Đế và các triều thần đang bận rộn, không rảnh quản chuyện cỏn con này...

Lúc này không hưu phu còn đợi đến khi nào?

Tạ Hồng: "Vâng."

Vẻ mặt lão kính sợ, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng cũng cực kỳ phối hợp.

Đi theo Dung Chiêu càng lâu, lại càng hiểu được thế tử thoạt nhìn hòa khí này rốt cuộc có bao nhiêu cường ngạnh, càng hiểu năng lực cùng thủ đoạn của cô, lại càng làm cho người ta tin phục.

Trước kia Tạ Hồng không cảm thấy, hiện tại ngày càng rõ ràng, tương lai của An Khánh Vương phủ nằm trên người thế tử bọn họ.

Thanh đao trên đỉnh đầu có thể lấy xuống hay không cũng phải xem thế tử nhà bọn họ làm thế nào.

Dung Chiêu như nghĩ đến điều gì, lại hỏi: "Quần áo làm tới đâu rồi?" Dung Chiêu cười, khóe miệng nhếch lên: "Vậy cùng ta đi tìm Ngũ tỷ tỷ"
 
Chương 445


Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước vòng thi đấu thứ hai của Vân Dung Phường.

Hai ngày nay kinh thành rất náo nhiệt.

Nhưng lại là náo nhiệt mang theo chút hỗn loạn.

Bầu không khí khẩn trương trong triều cũng ảnh hưởng đến kinh thành, gần đây thẩm tra đột nhiên gắt gao hơn, mỗi ngày đều có quan binh tuần tra trong thành, nghe nói là có liên quan đến Bắc Yến, không khí kinh thành mơ hồ khẩn trương.

Mà dân gian cũng rất náo nhiệt.

Bởi vì chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu.

Nhật báo kỳ trước có nhắc chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu, bởi vì có những mẩu chuyện lúc trước, cho nên rất nhiều người đều ủng hộ.

Đương nhiên cũng có không ít người phản đối, hai ngày trôi qua, nam tử phản đối lại càng nhiều.

Không phải tất cả nam tử đều bị nữ quyến trong nhà ảnh hưởng, ngược lại, có vài nam tử thấy nữ quyến trong nhà bị ảnh hưởng, rất không vui, cho rằng Dung Ngũ Nương sẽ "dạy hư" nữ tử, ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục.

Hơn nữa Từ gia cũng không phải cái gì cũng không làm.

Người Từ gia nói bọn họ nguyện ý hòa ly, nhưng An Khánh Vương phủ Dung Ngũ Nương chỉ muốn hưu phu.

Một câu nói vô cùng đơn giản đã khiến rất nhiều nam nhân bất mãn.

Nếu Từ gia không muốn hòa ly, các ngươi bị buộc bất đắc dĩ chỉ có thể hưu phu, ngược lại cũng có thể giải thích, Từ gia người ta rõ ràng là nguyện ý hòa ly al

Nếu nguyện ý hòa ly, Dung gia vì sao còn muốn hưu phu?

Đại Nhạn triều chỉ có hưu thê, chưa bao giờ có hưu phu, hành vi này của Dung Ngũ Nương chính là ảnh hưởng thuần phong mỹ tục!

Đương nhiên, bọn họ kỳ thật biết chuyện này không phải Dung Ngũ Nương làm chủ, Dung Ngũ Nương nếu như tính tình cường hãn, sẽ không đến mức bị người ta ức h.i.ế.p nhiều năm.

Đây hẳn là do Dung thế tử kiên trì. Nhưng phản đối Dung Ngũ Nương hưu phu chính là phản đối Dung thế tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-445.html.]

Sau khi Từ gia tỏ vẻ nguyện ý hòa ly, tiếng phản đối càng lúc càng lớn.

Mà tiếng ủng hộ của nữ quyến kinh thành cũng càng lúc càng mạnh mẽ.

Thường xuyên nghe thấy tiếng cãi vã.

"Nữ tử hưu phu là chuyện mất mặt cỡ nào, Từ gia nguyện ý hòa ly thì vẫn nên hòa ly thôi."

"Phi, Từ Tặc làm ra chuyện như vậy, dựa vào cái gì không thể bỏ hắn?"...

"Chưa từng có nữ tử hưu phu!"

"Cũng chưa từng có loại tặc tử sủng thiếp diệt thê thế này!"...

"Hòa ly và hưu phu có gì khác nhau? Vì sao không thể chọn hòa ly có thể diện hơn? Hai chữ hưu phu chưa nghe bao giờ, có chút mất thể thống."

"Nếu hòa ly và hưu phu không có gì bất đồng, vì sao không thể hưu phu? Còn thể diện? Từ Tặc đối xử Dung Ngũ Nương như vậy, có từng cho người ta thể diện chưa?"...

"Ta không thể nói lý với nữ lưu như cô."

"Ngươi là một nam nhỉ không nói đạo lý, ta mới lười nói với ngươi."...

Xe ngựa Lưu gia đi ngang qua phố, Lưu phu nhân thở dài: "Ồn ào tới mức này, Dung thế tử rốt cuộc muốn làm gì? Nếu Từ gia nguyện ý hòa ly, vậy thì cứ hòa ly thôi, dù sao chỉ cần Dung Ngũ Nương có thể rời khỏi hố lửa là tốt rồi."

Lưu Uyển Quân nhìn ra ngoài, khóe miệng lại mang theo nụ cười chân thành.

Lưu phu nhân không hiểu: "Uyển Quân?"

Trước kia bà ta còn có thể quản giáo nữ nhi, không biết bắt đầu từ khi nào nữ nhi này đã trở thành người cực kỳ tin cậy của Tam hoàng tử, thậm chí có đôi khi còn đội mũ đi phủ Tam hoàng tử, gặp mặt phụ tá của Tam hoàng tử.

Lưu phu nhân cảm thấy ảnh hưởng đến khuê danh của nữ nhi, có nhắc nhở nhưng nữ nhi căn bản không nghe.

Lưu đại nhân còn nói hắn không quản được nữ nhi, ai bảo cô có Tam hoàng tử làm chỗ dựa?

Lưu gia mặc dù là cữu gia của Tam hoàng tử, nhưng rốt cuộc Tam Tam hoàng tử coi trọng Lưu Uyển Quân, bọn họ tự nhiên không có biện pháp chống đối Tam hoàng tử.
 
Chương 445


Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước vòng thi đấu thứ hai của Vân Dung Phường.

Hai ngày nay kinh thành rất náo nhiệt.

Nhưng lại là náo nhiệt mang theo chút hỗn loạn.

Bầu không khí khẩn trương trong triều cũng ảnh hưởng đến kinh thành, gần đây thẩm tra đột nhiên gắt gao hơn, mỗi ngày đều có quan binh tuần tra trong thành, nghe nói là có liên quan đến Bắc Yến, không khí kinh thành mơ hồ khẩn trương.

Mà dân gian cũng rất náo nhiệt.

Bởi vì chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu.

Nhật báo kỳ trước có nhắc chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu, bởi vì có những mẩu chuyện lúc trước, cho nên rất nhiều người đều ủng hộ.

Đương nhiên cũng có không ít người phản đối, hai ngày trôi qua, nam tử phản đối lại càng nhiều.

Không phải tất cả nam tử đều bị nữ quyến trong nhà ảnh hưởng, ngược lại, có vài nam tử thấy nữ quyến trong nhà bị ảnh hưởng, rất không vui, cho rằng Dung Ngũ Nương sẽ "dạy hư" nữ tử, ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục.

Hơn nữa Từ gia cũng không phải cái gì cũng không làm.

Người Từ gia nói bọn họ nguyện ý hòa ly, nhưng An Khánh Vương phủ Dung Ngũ Nương chỉ muốn hưu phu.

Một câu nói vô cùng đơn giản đã khiến rất nhiều nam nhân bất mãn.

Nếu Từ gia không muốn hòa ly, các ngươi bị buộc bất đắc dĩ chỉ có thể hưu phu, ngược lại cũng có thể giải thích, Từ gia người ta rõ ràng là nguyện ý hòa ly al

Nếu nguyện ý hòa ly, Dung gia vì sao còn muốn hưu phu?

Đại Nhạn triều chỉ có hưu thê, chưa bao giờ có hưu phu, hành vi này của Dung Ngũ Nương chính là ảnh hưởng thuần phong mỹ tục!

Đương nhiên, bọn họ kỳ thật biết chuyện này không phải Dung Ngũ Nương làm chủ, Dung Ngũ Nương nếu như tính tình cường hãn, sẽ không đến mức bị người ta ức h.i.ế.p nhiều năm.

Đây hẳn là do Dung thế tử kiên trì. Nhưng phản đối Dung Ngũ Nương hưu phu chính là phản đối Dung thế tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-445.html.]

Sau khi Từ gia tỏ vẻ nguyện ý hòa ly, tiếng phản đối càng lúc càng lớn.

Mà tiếng ủng hộ của nữ quyến kinh thành cũng càng lúc càng mạnh mẽ.

Thường xuyên nghe thấy tiếng cãi vã.

"Nữ tử hưu phu là chuyện mất mặt cỡ nào, Từ gia nguyện ý hòa ly thì vẫn nên hòa ly thôi."

"Phi, Từ Tặc làm ra chuyện như vậy, dựa vào cái gì không thể bỏ hắn?"...

"Chưa từng có nữ tử hưu phu!"

"Cũng chưa từng có loại tặc tử sủng thiếp diệt thê thế này!"...

"Hòa ly và hưu phu có gì khác nhau? Vì sao không thể chọn hòa ly có thể diện hơn? Hai chữ hưu phu chưa nghe bao giờ, có chút mất thể thống."

"Nếu hòa ly và hưu phu không có gì bất đồng, vì sao không thể hưu phu? Còn thể diện? Từ Tặc đối xử Dung Ngũ Nương như vậy, có từng cho người ta thể diện chưa?"...

"Ta không thể nói lý với nữ lưu như cô."

"Ngươi là một nam nhỉ không nói đạo lý, ta mới lười nói với ngươi."...

Xe ngựa Lưu gia đi ngang qua phố, Lưu phu nhân thở dài: "Ồn ào tới mức này, Dung thế tử rốt cuộc muốn làm gì? Nếu Từ gia nguyện ý hòa ly, vậy thì cứ hòa ly thôi, dù sao chỉ cần Dung Ngũ Nương có thể rời khỏi hố lửa là tốt rồi."

Lưu Uyển Quân nhìn ra ngoài, khóe miệng lại mang theo nụ cười chân thành.

Lưu phu nhân không hiểu: "Uyển Quân?"

Trước kia bà ta còn có thể quản giáo nữ nhi, không biết bắt đầu từ khi nào nữ nhi này đã trở thành người cực kỳ tin cậy của Tam hoàng tử, thậm chí có đôi khi còn đội mũ đi phủ Tam hoàng tử, gặp mặt phụ tá của Tam hoàng tử.

Lưu phu nhân cảm thấy ảnh hưởng đến khuê danh của nữ nhi, có nhắc nhở nhưng nữ nhi căn bản không nghe.

Lưu đại nhân còn nói hắn không quản được nữ nhi, ai bảo cô có Tam hoàng tử làm chỗ dựa?

Lưu gia mặc dù là cữu gia của Tam hoàng tử, nhưng rốt cuộc Tam Tam hoàng tử coi trọng Lưu Uyển Quân, bọn họ tự nhiên không có biện pháp chống đối Tam hoàng tử.
 
Chương 445


Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước vòng thi đấu thứ hai của Vân Dung Phường.

Hai ngày nay kinh thành rất náo nhiệt.

Nhưng lại là náo nhiệt mang theo chút hỗn loạn.

Bầu không khí khẩn trương trong triều cũng ảnh hưởng đến kinh thành, gần đây thẩm tra đột nhiên gắt gao hơn, mỗi ngày đều có quan binh tuần tra trong thành, nghe nói là có liên quan đến Bắc Yến, không khí kinh thành mơ hồ khẩn trương.

Mà dân gian cũng rất náo nhiệt.

Bởi vì chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu.

Nhật báo kỳ trước có nhắc chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu, bởi vì có những mẩu chuyện lúc trước, cho nên rất nhiều người đều ủng hộ.

Đương nhiên cũng có không ít người phản đối, hai ngày trôi qua, nam tử phản đối lại càng nhiều.

Không phải tất cả nam tử đều bị nữ quyến trong nhà ảnh hưởng, ngược lại, có vài nam tử thấy nữ quyến trong nhà bị ảnh hưởng, rất không vui, cho rằng Dung Ngũ Nương sẽ "dạy hư" nữ tử, ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục.

Hơn nữa Từ gia cũng không phải cái gì cũng không làm.

Người Từ gia nói bọn họ nguyện ý hòa ly, nhưng An Khánh Vương phủ Dung Ngũ Nương chỉ muốn hưu phu.

Một câu nói vô cùng đơn giản đã khiến rất nhiều nam nhân bất mãn.

Nếu Từ gia không muốn hòa ly, các ngươi bị buộc bất đắc dĩ chỉ có thể hưu phu, ngược lại cũng có thể giải thích, Từ gia người ta rõ ràng là nguyện ý hòa ly al

Nếu nguyện ý hòa ly, Dung gia vì sao còn muốn hưu phu?

Đại Nhạn triều chỉ có hưu thê, chưa bao giờ có hưu phu, hành vi này của Dung Ngũ Nương chính là ảnh hưởng thuần phong mỹ tục!

Đương nhiên, bọn họ kỳ thật biết chuyện này không phải Dung Ngũ Nương làm chủ, Dung Ngũ Nương nếu như tính tình cường hãn, sẽ không đến mức bị người ta ức h.i.ế.p nhiều năm.

Đây hẳn là do Dung thế tử kiên trì. Nhưng phản đối Dung Ngũ Nương hưu phu chính là phản đối Dung thế tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-445.html.]

Sau khi Từ gia tỏ vẻ nguyện ý hòa ly, tiếng phản đối càng lúc càng lớn.

Mà tiếng ủng hộ của nữ quyến kinh thành cũng càng lúc càng mạnh mẽ.

Thường xuyên nghe thấy tiếng cãi vã.

"Nữ tử hưu phu là chuyện mất mặt cỡ nào, Từ gia nguyện ý hòa ly thì vẫn nên hòa ly thôi."

"Phi, Từ Tặc làm ra chuyện như vậy, dựa vào cái gì không thể bỏ hắn?"...

"Chưa từng có nữ tử hưu phu!"

"Cũng chưa từng có loại tặc tử sủng thiếp diệt thê thế này!"...

"Hòa ly và hưu phu có gì khác nhau? Vì sao không thể chọn hòa ly có thể diện hơn? Hai chữ hưu phu chưa nghe bao giờ, có chút mất thể thống."

"Nếu hòa ly và hưu phu không có gì bất đồng, vì sao không thể hưu phu? Còn thể diện? Từ Tặc đối xử Dung Ngũ Nương như vậy, có từng cho người ta thể diện chưa?"...

"Ta không thể nói lý với nữ lưu như cô."

"Ngươi là một nam nhỉ không nói đạo lý, ta mới lười nói với ngươi."...

Xe ngựa Lưu gia đi ngang qua phố, Lưu phu nhân thở dài: "Ồn ào tới mức này, Dung thế tử rốt cuộc muốn làm gì? Nếu Từ gia nguyện ý hòa ly, vậy thì cứ hòa ly thôi, dù sao chỉ cần Dung Ngũ Nương có thể rời khỏi hố lửa là tốt rồi."

Lưu Uyển Quân nhìn ra ngoài, khóe miệng lại mang theo nụ cười chân thành.

Lưu phu nhân không hiểu: "Uyển Quân?"

Trước kia bà ta còn có thể quản giáo nữ nhi, không biết bắt đầu từ khi nào nữ nhi này đã trở thành người cực kỳ tin cậy của Tam hoàng tử, thậm chí có đôi khi còn đội mũ đi phủ Tam hoàng tử, gặp mặt phụ tá của Tam hoàng tử.

Lưu phu nhân cảm thấy ảnh hưởng đến khuê danh của nữ nhi, có nhắc nhở nhưng nữ nhi căn bản không nghe.

Lưu đại nhân còn nói hắn không quản được nữ nhi, ai bảo cô có Tam hoàng tử làm chỗ dựa?

Lưu gia mặc dù là cữu gia của Tam hoàng tử, nhưng rốt cuộc Tam Tam hoàng tử coi trọng Lưu Uyển Quân, bọn họ tự nhiên không có biện pháp chống đối Tam hoàng tử.
 
Chương 446


Lại nói, ngoại trừ việc Uyển Quân là nữ tử, cô được Tam hoàng tử tín nhiệm, đối với Lưu gia tuyệt đối là chuyện tốt, cho nên Lưu gia không can thiệp nữa, tùy ý Lưu Uyển Quân muốn làm gì thì làm.

Lưu Uyển Quân cũng càng ngày càng có chủ kiến, rất nhiều chuyện thậm chí bọn họ cũng không biết.

Lưu phu nhân có đôi khi sẽ đột nhiên cảm thấy... Nữ nhi của mình rất không tầm thường.

Lưu Uyển Quân nghe vậy, quay đầu lại cười: "Cãi nhau là chuyện tốt, càng cãi nhau lại càng biết suy nghĩ, mà suy nghĩ nhiều có thể hiểu rõ hơn."

Lưu phu nhân không hiểu.

Lưu Uyển Quân cười cười, không giải thích nữa.

Đây cũng là sau này cô mới hiểu được, có một số vấn đề chưa từng nghĩ tới, nếu tốn thời gian suy nghĩ sẽ hiểu được thêm nhiều thứ.

Cuộc tranh cãi về hưu phu và hòa ly này, ảnh hưởng đến nữ tử vượt quá sức tưởng tượng.

Chẳng qua vô luận là nam tử hay nữ tử đương thời đều không phát hiện.

Dung Chiêu làm việc cho tới bây giờ đều như thế, can đảm cẩn thận....

Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước cuộc thi Vân Dung Phường, một kỳ báo mới được bán ra.

Kinh thành đã ồn ào hai ngày, rất nhiều người đều chờ xem nhật báo, muốn nhìn xem kết quả của chuyện này.

Dung thế tử có lẽ sẽ nhượng bộ nhỉ?

Nhượng bộ cũng rất đơn giản, chỉ cần đem hai chữ hưu phu đổi thành hòa ly, mọi người liền có thể tiếp nhận.

Tuy nhiên, người cầm nhật báo lại hiện ra vẻ mặt cổ quái.

Xem xong trang đầu.

Lại xem trang sau.

Không, không có gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-446.html.]

Đừng nói cái gì từ hưu phu chuyển thành hòa ly, trên nhật báo căn bản không có tin tức liên quan!

Giống như hai chữ hưu phu lúc trước đã kết thúc cuộc tranh chấn này. Như thể An Khánh Vương phủ sẽ không phản hồi nữa.

Nhìn kỹ nội dung nhật báo, tin tức hôm nay là giải thích quy tắc thi đấu ngày mai...

Cuộc thi Vân Dung Phường tổng cộng có hai ngày, mỗi ngày đều sẽ triển lãm tác phẩm dự thi của bốn mươi vị tú nương, dân chúng mỗi người đều có thể nhận được hai bông hoa lụa, ném hoa lụa cho quần áo yêu thích tức là "bỏ phiếu".

Nếu muốn ném nhiều hơn thì phải dùng tiền mua, cũng không đắt, một văn tiền hai bông.

Quần áo sẽ được trưng bày trên con đường lúc trước bọn Dung Chiêu đi qua, con đường kia vốn dĩ cũng có tên, nhưng sau khi Dung Chiêu mở ra tiền lệ, trên con đường kia thường xuyên có người ném hoa, cho nên liền được gọi là đường Phong Hoa.

Lấy ý của phong quang và hoa quý.

Trên nhật báo nói, Vân Dung Phường đã trình báo với phủ doãn kinh thành, hai ngày đó xe ngựa sẽ không đi qua đường Phong Hoa nữa, mà là đi vòng từ đường phố bên cạnh, để trống sân thi đấu.

Hai con đường gần như kề nhau, cũng không sao.

Khi quần áo được trưng bày trên đường Phong Hoa, dân chúng vây xem ném hoa lụa xuống, có người sẽ đi nhặt hoa lụa thống kê số lượng.

Các tú nương lấy được càng nhiều hoa lụa, xếp hạng sẽ càng cao, ba mươi người đầu tiên sẽ tiến vào vòng thi đấu thứ ba.

Hình thức này rất mới mẻ, lúc này dẫn tới rất nhiều người thảo luận.

Có người vẫn quan tâm đến sự kiện của Dung Ngũ Nương, kết quả lật tới lật lui, chỉ lật tới một bài báo, thế nhưng là nói...

Vân Dung Phường mới thiết kế ra một bộ y phục, cũng là bộ nữ trang đầu tiên của Vân Dung Phường, sẽ mặc trên người Dung Ngũ Nương.

Đầu giờ Thân hôm nay, Dung thế tử cùng Dung Ngũ Nương sẽ đi tới đường Phong Hoa.

Nội dung không dài, ý tứ cũng rất rõ ràng.

Trước đó vài ngày, thứ bọn họ chờ mong nhất là triển lãm quần áo Vân Dung Phường, các công tử thế gia cưỡi ngựa đi trên đường, dân chúng vây xem, còn có hoạt động ném hoa, hôm nay giờ Thân lại có, chẳng qua lần này là nữ trang, người mặc quần áo đi trên đường Phong Hoa cũng là nữ tử.

Hơn nữa còn là nhân vật gần đây được tất cả mọi người chú ý... Dung Ngũ Nương.
 
Chương 446


Lại nói, ngoại trừ việc Uyển Quân là nữ tử, cô được Tam hoàng tử tín nhiệm, đối với Lưu gia tuyệt đối là chuyện tốt, cho nên Lưu gia không can thiệp nữa, tùy ý Lưu Uyển Quân muốn làm gì thì làm.

Lưu Uyển Quân cũng càng ngày càng có chủ kiến, rất nhiều chuyện thậm chí bọn họ cũng không biết.

Lưu phu nhân có đôi khi sẽ đột nhiên cảm thấy... Nữ nhi của mình rất không tầm thường.

Lưu Uyển Quân nghe vậy, quay đầu lại cười: "Cãi nhau là chuyện tốt, càng cãi nhau lại càng biết suy nghĩ, mà suy nghĩ nhiều có thể hiểu rõ hơn."

Lưu phu nhân không hiểu.

Lưu Uyển Quân cười cười, không giải thích nữa.

Đây cũng là sau này cô mới hiểu được, có một số vấn đề chưa từng nghĩ tới, nếu tốn thời gian suy nghĩ sẽ hiểu được thêm nhiều thứ.

Cuộc tranh cãi về hưu phu và hòa ly này, ảnh hưởng đến nữ tử vượt quá sức tưởng tượng.

Chẳng qua vô luận là nam tử hay nữ tử đương thời đều không phát hiện.

Dung Chiêu làm việc cho tới bây giờ đều như thế, can đảm cẩn thận....

Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước cuộc thi Vân Dung Phường, một kỳ báo mới được bán ra.

Kinh thành đã ồn ào hai ngày, rất nhiều người đều chờ xem nhật báo, muốn nhìn xem kết quả của chuyện này.

Dung thế tử có lẽ sẽ nhượng bộ nhỉ?

Nhượng bộ cũng rất đơn giản, chỉ cần đem hai chữ hưu phu đổi thành hòa ly, mọi người liền có thể tiếp nhận.

Tuy nhiên, người cầm nhật báo lại hiện ra vẻ mặt cổ quái.

Xem xong trang đầu.

Lại xem trang sau.

Không, không có gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-446.html.]

Đừng nói cái gì từ hưu phu chuyển thành hòa ly, trên nhật báo căn bản không có tin tức liên quan!

Giống như hai chữ hưu phu lúc trước đã kết thúc cuộc tranh chấn này. Như thể An Khánh Vương phủ sẽ không phản hồi nữa.

Nhìn kỹ nội dung nhật báo, tin tức hôm nay là giải thích quy tắc thi đấu ngày mai...

Cuộc thi Vân Dung Phường tổng cộng có hai ngày, mỗi ngày đều sẽ triển lãm tác phẩm dự thi của bốn mươi vị tú nương, dân chúng mỗi người đều có thể nhận được hai bông hoa lụa, ném hoa lụa cho quần áo yêu thích tức là "bỏ phiếu".

Nếu muốn ném nhiều hơn thì phải dùng tiền mua, cũng không đắt, một văn tiền hai bông.

Quần áo sẽ được trưng bày trên con đường lúc trước bọn Dung Chiêu đi qua, con đường kia vốn dĩ cũng có tên, nhưng sau khi Dung Chiêu mở ra tiền lệ, trên con đường kia thường xuyên có người ném hoa, cho nên liền được gọi là đường Phong Hoa.

Lấy ý của phong quang và hoa quý.

Trên nhật báo nói, Vân Dung Phường đã trình báo với phủ doãn kinh thành, hai ngày đó xe ngựa sẽ không đi qua đường Phong Hoa nữa, mà là đi vòng từ đường phố bên cạnh, để trống sân thi đấu.

Hai con đường gần như kề nhau, cũng không sao.

Khi quần áo được trưng bày trên đường Phong Hoa, dân chúng vây xem ném hoa lụa xuống, có người sẽ đi nhặt hoa lụa thống kê số lượng.

Các tú nương lấy được càng nhiều hoa lụa, xếp hạng sẽ càng cao, ba mươi người đầu tiên sẽ tiến vào vòng thi đấu thứ ba.

Hình thức này rất mới mẻ, lúc này dẫn tới rất nhiều người thảo luận.

Có người vẫn quan tâm đến sự kiện của Dung Ngũ Nương, kết quả lật tới lật lui, chỉ lật tới một bài báo, thế nhưng là nói...

Vân Dung Phường mới thiết kế ra một bộ y phục, cũng là bộ nữ trang đầu tiên của Vân Dung Phường, sẽ mặc trên người Dung Ngũ Nương.

Đầu giờ Thân hôm nay, Dung thế tử cùng Dung Ngũ Nương sẽ đi tới đường Phong Hoa.

Nội dung không dài, ý tứ cũng rất rõ ràng.

Trước đó vài ngày, thứ bọn họ chờ mong nhất là triển lãm quần áo Vân Dung Phường, các công tử thế gia cưỡi ngựa đi trên đường, dân chúng vây xem, còn có hoạt động ném hoa, hôm nay giờ Thân lại có, chẳng qua lần này là nữ trang, người mặc quần áo đi trên đường Phong Hoa cũng là nữ tử.

Hơn nữa còn là nhân vật gần đây được tất cả mọi người chú ý... Dung Ngũ Nương.
 
Chương 446


Lại nói, ngoại trừ việc Uyển Quân là nữ tử, cô được Tam hoàng tử tín nhiệm, đối với Lưu gia tuyệt đối là chuyện tốt, cho nên Lưu gia không can thiệp nữa, tùy ý Lưu Uyển Quân muốn làm gì thì làm.

Lưu Uyển Quân cũng càng ngày càng có chủ kiến, rất nhiều chuyện thậm chí bọn họ cũng không biết.

Lưu phu nhân có đôi khi sẽ đột nhiên cảm thấy... Nữ nhi của mình rất không tầm thường.

Lưu Uyển Quân nghe vậy, quay đầu lại cười: "Cãi nhau là chuyện tốt, càng cãi nhau lại càng biết suy nghĩ, mà suy nghĩ nhiều có thể hiểu rõ hơn."

Lưu phu nhân không hiểu.

Lưu Uyển Quân cười cười, không giải thích nữa.

Đây cũng là sau này cô mới hiểu được, có một số vấn đề chưa từng nghĩ tới, nếu tốn thời gian suy nghĩ sẽ hiểu được thêm nhiều thứ.

Cuộc tranh cãi về hưu phu và hòa ly này, ảnh hưởng đến nữ tử vượt quá sức tưởng tượng.

Chẳng qua vô luận là nam tử hay nữ tử đương thời đều không phát hiện.

Dung Chiêu làm việc cho tới bây giờ đều như thế, can đảm cẩn thận....

Ngày mười bốn tháng mười hai, một ngày trước cuộc thi Vân Dung Phường, một kỳ báo mới được bán ra.

Kinh thành đã ồn ào hai ngày, rất nhiều người đều chờ xem nhật báo, muốn nhìn xem kết quả của chuyện này.

Dung thế tử có lẽ sẽ nhượng bộ nhỉ?

Nhượng bộ cũng rất đơn giản, chỉ cần đem hai chữ hưu phu đổi thành hòa ly, mọi người liền có thể tiếp nhận.

Tuy nhiên, người cầm nhật báo lại hiện ra vẻ mặt cổ quái.

Xem xong trang đầu.

Lại xem trang sau.

Không, không có gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-446.html.]

Đừng nói cái gì từ hưu phu chuyển thành hòa ly, trên nhật báo căn bản không có tin tức liên quan!

Giống như hai chữ hưu phu lúc trước đã kết thúc cuộc tranh chấn này. Như thể An Khánh Vương phủ sẽ không phản hồi nữa.

Nhìn kỹ nội dung nhật báo, tin tức hôm nay là giải thích quy tắc thi đấu ngày mai...

Cuộc thi Vân Dung Phường tổng cộng có hai ngày, mỗi ngày đều sẽ triển lãm tác phẩm dự thi của bốn mươi vị tú nương, dân chúng mỗi người đều có thể nhận được hai bông hoa lụa, ném hoa lụa cho quần áo yêu thích tức là "bỏ phiếu".

Nếu muốn ném nhiều hơn thì phải dùng tiền mua, cũng không đắt, một văn tiền hai bông.

Quần áo sẽ được trưng bày trên con đường lúc trước bọn Dung Chiêu đi qua, con đường kia vốn dĩ cũng có tên, nhưng sau khi Dung Chiêu mở ra tiền lệ, trên con đường kia thường xuyên có người ném hoa, cho nên liền được gọi là đường Phong Hoa.

Lấy ý của phong quang và hoa quý.

Trên nhật báo nói, Vân Dung Phường đã trình báo với phủ doãn kinh thành, hai ngày đó xe ngựa sẽ không đi qua đường Phong Hoa nữa, mà là đi vòng từ đường phố bên cạnh, để trống sân thi đấu.

Hai con đường gần như kề nhau, cũng không sao.

Khi quần áo được trưng bày trên đường Phong Hoa, dân chúng vây xem ném hoa lụa xuống, có người sẽ đi nhặt hoa lụa thống kê số lượng.

Các tú nương lấy được càng nhiều hoa lụa, xếp hạng sẽ càng cao, ba mươi người đầu tiên sẽ tiến vào vòng thi đấu thứ ba.

Hình thức này rất mới mẻ, lúc này dẫn tới rất nhiều người thảo luận.

Có người vẫn quan tâm đến sự kiện của Dung Ngũ Nương, kết quả lật tới lật lui, chỉ lật tới một bài báo, thế nhưng là nói...

Vân Dung Phường mới thiết kế ra một bộ y phục, cũng là bộ nữ trang đầu tiên của Vân Dung Phường, sẽ mặc trên người Dung Ngũ Nương.

Đầu giờ Thân hôm nay, Dung thế tử cùng Dung Ngũ Nương sẽ đi tới đường Phong Hoa.

Nội dung không dài, ý tứ cũng rất rõ ràng.

Trước đó vài ngày, thứ bọn họ chờ mong nhất là triển lãm quần áo Vân Dung Phường, các công tử thế gia cưỡi ngựa đi trên đường, dân chúng vây xem, còn có hoạt động ném hoa, hôm nay giờ Thân lại có, chẳng qua lần này là nữ trang, người mặc quần áo đi trên đường Phong Hoa cũng là nữ tử.

Hơn nữa còn là nhân vật gần đây được tất cả mọi người chú ý... Dung Ngũ Nương.
 
Chương 447


Dung thế tử làm chỗ dựa cho tỷ tỷ, cùng tỷ tỷ đi trên đường.

Chuyện liên quan đến nữ trang thật ra không ngoài ý muốn, dù sao có nam trang nhất định sẽ có nữ trang, chỉ là bọn họ đầu không ngờ, lần diễu hành nữ trang đầu tiên lại không chọn một vị tiểu thư thế gia đại tộc, mà là Dung Ngũ Nương!

Dung Chiêu không sợ quần áo kia không bán được nữa sao?

Đọc báo xong, tiếng nghị luận lại vang lên.

"Dung thế tử quả nhiên là yêu thương tỷ tỷ."

"Đúng vậy, một hồi phong quang như vậy lại để cho tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ hắn lại..."

"Dung Ngũ Nương cũng là bị Từ Tặc làm hại, ngươi nếu còn nói như vậy, về sau chúng ta không chứa chấp ngươi!"

"Dung Ngũ Nương có đệ đệ như Dung thế tử thật tốt."

"Cho nên chuyện hưu phu kia rốt cuộc thế nào rồi? Chẳng lẽ Dung thế tử không muốn thay đổi, vẫn kiên trì hưu phu?"...

"Sao chỉ bàn luận chuyện Từ Tặc và Dung Ngũ Nương vậy, không ai có hứng thú với trận đấu ngày mai sao?"

"Đương nhiên là có, ta cũng cảm thấy hứng thú, đến lúc đó ta sẽ chọn quần áo mình thích."

"Ha ha ha, ngươi cũng không mua nổi."

"Mua không nổi ta có thể xem nha, có thể chọn nha, dựa theo số lượng hoa lụa để tính xếp hạng, như vậy cũng rất tốt, rất công chính, chúng ta đều có thể tham dự."...

"Ta không giống các ngươi, ta chỉ muốn nhìn xem quần áo nữ tử Vân Dung Phường trông thế nào."

"Ta cũng vậy, quần áo nam tử đẹp như vậy, nữ tử hẳn là cũng sẽ không xấu đi?"

"Lát nữa đi xem."...

Có rất nhiều người còn đang nghị luận nội dung nhật báo, nhất là một số nam tử vẫn tức giận với thái độ không thay đổi của Dung Chiêu.

Rất nhiều nữ tử tụ tập nhỏ giọng nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-447.html.]

Buổi chiều, giờ Thân.

Không quan tâm mọi người bởi vì cái gì mà náo nhiệt này hôm nay hai   bên đường Phong Hoa người tấp nập, phảng phất toàn bộ người trong kinh thành đều chen chúc trên đường.

Cửa hàng hai bên đường đã sớm dựng thêm một tầng, cửa hàng nào không thể thêm cũng đã dựng thêm hành lang, đặc biệt để cho dân chúng vây xem, lúc này khắp nơi đều là người.

Cũng may khoảng thời gian này tin tức náo nhiệt, hôm nay người vây xem còn nhiều hơn lúc đám người Bùi Thừa Quyết đi diễu hành.

Trương Trường Ngôn nghiêng đầu hỏi: "Hoa lụa chuẩn bị xong chưa?"

Quan Mộng Sinh liếc mắt một cái, kéo tới một cái sọt, ghét bỏ nói: "Ngươi nghĩ ta là ngươi sao, sao có thể không chuẩn bị được, tỷ tỷ của A Chiêu chính là tỷ tỷ của ta, đương nhiên phải ủng hộ!"

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, chiếm vị trí tốt gần cửa sổ, kiên quyết không nhúc nhích.

Hiện tại những công tử trẻ tuổi quen biết lâu với bọn hắn, mặt mũi cũng dày hơn, cũng không còn quá tôn trọng kinh thành song kiệt, nếu bọn hắn rời đi, vị trí này nhất định sẽ bị người khác chiếm mất...

Trương Trường Ngôn: "Chiếm tiện nghi gì vậy? Đừng gọi tỷ tỷ lung tung."

Quan Mộng Sinh bĩu môi, có chút bất mãn: "Đều là huynh đệ, tại sao các ngươi đều có một hồi phong quang, được đi trên đường Phong Hoa, còn ta cái gì cũng không có?"

Bọn họ chính là huynh đệ cùng nhau phạm đại tội a!

Trương Trường Ngôn: "Dung Chiêu không phải đã đáp ứng làm cho ngươi một bộ rồi sao?"

Quan Mộng Sinh chán nản: "Vậy không giống, Vân Dung Phường sau này bắt đầu bán quần áo, đường Phong Hoa có lẽ sẽ không còn náo nhiệt nữa, không được vạn người chú ý như trước... A Chiêu cũng thật là, sao lại nặng bên này nhẹ bên kia?"

Bùi Quan Sơn quay đầu lại, mặt không chút thay đổi: "Muốn trách thì trách ngươi không đẹp bằng chúng ta."

Quan Mộng Sinh: "...?"

Bùi Thừa Quyết khế mỉm cười: "Đúng vậy, ngươi không phát hiện A Chiêu chọn người dựa theo dung mạo sao?"

Quan Mộng Sinh: "..."

Hắn hừ hừ: "Đáng giận, không phải chỉ là tuấn tú thôi sao? Ta cũng không tệ a..." Tướng mạo hắn không kém, chẳng qua không đẹp trai bằng đám yêu nghiệt này! Trương Trường Ngôn cực kỳ đắc ý.
 
Chương 447


Dung thế tử làm chỗ dựa cho tỷ tỷ, cùng tỷ tỷ đi trên đường.

Chuyện liên quan đến nữ trang thật ra không ngoài ý muốn, dù sao có nam trang nhất định sẽ có nữ trang, chỉ là bọn họ đầu không ngờ, lần diễu hành nữ trang đầu tiên lại không chọn một vị tiểu thư thế gia đại tộc, mà là Dung Ngũ Nương!

Dung Chiêu không sợ quần áo kia không bán được nữa sao?

Đọc báo xong, tiếng nghị luận lại vang lên.

"Dung thế tử quả nhiên là yêu thương tỷ tỷ."

"Đúng vậy, một hồi phong quang như vậy lại để cho tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ hắn lại..."

"Dung Ngũ Nương cũng là bị Từ Tặc làm hại, ngươi nếu còn nói như vậy, về sau chúng ta không chứa chấp ngươi!"

"Dung Ngũ Nương có đệ đệ như Dung thế tử thật tốt."

"Cho nên chuyện hưu phu kia rốt cuộc thế nào rồi? Chẳng lẽ Dung thế tử không muốn thay đổi, vẫn kiên trì hưu phu?"...

"Sao chỉ bàn luận chuyện Từ Tặc và Dung Ngũ Nương vậy, không ai có hứng thú với trận đấu ngày mai sao?"

"Đương nhiên là có, ta cũng cảm thấy hứng thú, đến lúc đó ta sẽ chọn quần áo mình thích."

"Ha ha ha, ngươi cũng không mua nổi."

"Mua không nổi ta có thể xem nha, có thể chọn nha, dựa theo số lượng hoa lụa để tính xếp hạng, như vậy cũng rất tốt, rất công chính, chúng ta đều có thể tham dự."...

"Ta không giống các ngươi, ta chỉ muốn nhìn xem quần áo nữ tử Vân Dung Phường trông thế nào."

"Ta cũng vậy, quần áo nam tử đẹp như vậy, nữ tử hẳn là cũng sẽ không xấu đi?"

"Lát nữa đi xem."...

Có rất nhiều người còn đang nghị luận nội dung nhật báo, nhất là một số nam tử vẫn tức giận với thái độ không thay đổi của Dung Chiêu.

Rất nhiều nữ tử tụ tập nhỏ giọng nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-447.html.]

Buổi chiều, giờ Thân.

Không quan tâm mọi người bởi vì cái gì mà náo nhiệt này hôm nay hai   bên đường Phong Hoa người tấp nập, phảng phất toàn bộ người trong kinh thành đều chen chúc trên đường.

Cửa hàng hai bên đường đã sớm dựng thêm một tầng, cửa hàng nào không thể thêm cũng đã dựng thêm hành lang, đặc biệt để cho dân chúng vây xem, lúc này khắp nơi đều là người.

Cũng may khoảng thời gian này tin tức náo nhiệt, hôm nay người vây xem còn nhiều hơn lúc đám người Bùi Thừa Quyết đi diễu hành.

Trương Trường Ngôn nghiêng đầu hỏi: "Hoa lụa chuẩn bị xong chưa?"

Quan Mộng Sinh liếc mắt một cái, kéo tới một cái sọt, ghét bỏ nói: "Ngươi nghĩ ta là ngươi sao, sao có thể không chuẩn bị được, tỷ tỷ của A Chiêu chính là tỷ tỷ của ta, đương nhiên phải ủng hộ!"

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, chiếm vị trí tốt gần cửa sổ, kiên quyết không nhúc nhích.

Hiện tại những công tử trẻ tuổi quen biết lâu với bọn hắn, mặt mũi cũng dày hơn, cũng không còn quá tôn trọng kinh thành song kiệt, nếu bọn hắn rời đi, vị trí này nhất định sẽ bị người khác chiếm mất...

Trương Trường Ngôn: "Chiếm tiện nghi gì vậy? Đừng gọi tỷ tỷ lung tung."

Quan Mộng Sinh bĩu môi, có chút bất mãn: "Đều là huynh đệ, tại sao các ngươi đều có một hồi phong quang, được đi trên đường Phong Hoa, còn ta cái gì cũng không có?"

Bọn họ chính là huynh đệ cùng nhau phạm đại tội a!

Trương Trường Ngôn: "Dung Chiêu không phải đã đáp ứng làm cho ngươi một bộ rồi sao?"

Quan Mộng Sinh chán nản: "Vậy không giống, Vân Dung Phường sau này bắt đầu bán quần áo, đường Phong Hoa có lẽ sẽ không còn náo nhiệt nữa, không được vạn người chú ý như trước... A Chiêu cũng thật là, sao lại nặng bên này nhẹ bên kia?"

Bùi Quan Sơn quay đầu lại, mặt không chút thay đổi: "Muốn trách thì trách ngươi không đẹp bằng chúng ta."

Quan Mộng Sinh: "...?"

Bùi Thừa Quyết khế mỉm cười: "Đúng vậy, ngươi không phát hiện A Chiêu chọn người dựa theo dung mạo sao?"

Quan Mộng Sinh: "..."

Hắn hừ hừ: "Đáng giận, không phải chỉ là tuấn tú thôi sao? Ta cũng không tệ a..." Tướng mạo hắn không kém, chẳng qua không đẹp trai bằng đám yêu nghiệt này! Trương Trường Ngôn cực kỳ đắc ý.
 
Chương 447


Dung thế tử làm chỗ dựa cho tỷ tỷ, cùng tỷ tỷ đi trên đường.

Chuyện liên quan đến nữ trang thật ra không ngoài ý muốn, dù sao có nam trang nhất định sẽ có nữ trang, chỉ là bọn họ đầu không ngờ, lần diễu hành nữ trang đầu tiên lại không chọn một vị tiểu thư thế gia đại tộc, mà là Dung Ngũ Nương!

Dung Chiêu không sợ quần áo kia không bán được nữa sao?

Đọc báo xong, tiếng nghị luận lại vang lên.

"Dung thế tử quả nhiên là yêu thương tỷ tỷ."

"Đúng vậy, một hồi phong quang như vậy lại để cho tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ hắn lại..."

"Dung Ngũ Nương cũng là bị Từ Tặc làm hại, ngươi nếu còn nói như vậy, về sau chúng ta không chứa chấp ngươi!"

"Dung Ngũ Nương có đệ đệ như Dung thế tử thật tốt."

"Cho nên chuyện hưu phu kia rốt cuộc thế nào rồi? Chẳng lẽ Dung thế tử không muốn thay đổi, vẫn kiên trì hưu phu?"...

"Sao chỉ bàn luận chuyện Từ Tặc và Dung Ngũ Nương vậy, không ai có hứng thú với trận đấu ngày mai sao?"

"Đương nhiên là có, ta cũng cảm thấy hứng thú, đến lúc đó ta sẽ chọn quần áo mình thích."

"Ha ha ha, ngươi cũng không mua nổi."

"Mua không nổi ta có thể xem nha, có thể chọn nha, dựa theo số lượng hoa lụa để tính xếp hạng, như vậy cũng rất tốt, rất công chính, chúng ta đều có thể tham dự."...

"Ta không giống các ngươi, ta chỉ muốn nhìn xem quần áo nữ tử Vân Dung Phường trông thế nào."

"Ta cũng vậy, quần áo nam tử đẹp như vậy, nữ tử hẳn là cũng sẽ không xấu đi?"

"Lát nữa đi xem."...

Có rất nhiều người còn đang nghị luận nội dung nhật báo, nhất là một số nam tử vẫn tức giận với thái độ không thay đổi của Dung Chiêu.

Rất nhiều nữ tử tụ tập nhỏ giọng nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-447.html.]

Buổi chiều, giờ Thân.

Không quan tâm mọi người bởi vì cái gì mà náo nhiệt này hôm nay hai   bên đường Phong Hoa người tấp nập, phảng phất toàn bộ người trong kinh thành đều chen chúc trên đường.

Cửa hàng hai bên đường đã sớm dựng thêm một tầng, cửa hàng nào không thể thêm cũng đã dựng thêm hành lang, đặc biệt để cho dân chúng vây xem, lúc này khắp nơi đều là người.

Cũng may khoảng thời gian này tin tức náo nhiệt, hôm nay người vây xem còn nhiều hơn lúc đám người Bùi Thừa Quyết đi diễu hành.

Trương Trường Ngôn nghiêng đầu hỏi: "Hoa lụa chuẩn bị xong chưa?"

Quan Mộng Sinh liếc mắt một cái, kéo tới một cái sọt, ghét bỏ nói: "Ngươi nghĩ ta là ngươi sao, sao có thể không chuẩn bị được, tỷ tỷ của A Chiêu chính là tỷ tỷ của ta, đương nhiên phải ủng hộ!"

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, chiếm vị trí tốt gần cửa sổ, kiên quyết không nhúc nhích.

Hiện tại những công tử trẻ tuổi quen biết lâu với bọn hắn, mặt mũi cũng dày hơn, cũng không còn quá tôn trọng kinh thành song kiệt, nếu bọn hắn rời đi, vị trí này nhất định sẽ bị người khác chiếm mất...

Trương Trường Ngôn: "Chiếm tiện nghi gì vậy? Đừng gọi tỷ tỷ lung tung."

Quan Mộng Sinh bĩu môi, có chút bất mãn: "Đều là huynh đệ, tại sao các ngươi đều có một hồi phong quang, được đi trên đường Phong Hoa, còn ta cái gì cũng không có?"

Bọn họ chính là huynh đệ cùng nhau phạm đại tội a!

Trương Trường Ngôn: "Dung Chiêu không phải đã đáp ứng làm cho ngươi một bộ rồi sao?"

Quan Mộng Sinh chán nản: "Vậy không giống, Vân Dung Phường sau này bắt đầu bán quần áo, đường Phong Hoa có lẽ sẽ không còn náo nhiệt nữa, không được vạn người chú ý như trước... A Chiêu cũng thật là, sao lại nặng bên này nhẹ bên kia?"

Bùi Quan Sơn quay đầu lại, mặt không chút thay đổi: "Muốn trách thì trách ngươi không đẹp bằng chúng ta."

Quan Mộng Sinh: "...?"

Bùi Thừa Quyết khế mỉm cười: "Đúng vậy, ngươi không phát hiện A Chiêu chọn người dựa theo dung mạo sao?"

Quan Mộng Sinh: "..."

Hắn hừ hừ: "Đáng giận, không phải chỉ là tuấn tú thôi sao? Ta cũng không tệ a..." Tướng mạo hắn không kém, chẳng qua không đẹp trai bằng đám yêu nghiệt này! Trương Trường Ngôn cực kỳ đắc ý.
 
Chương 448


Quan Mộng Sinh chỉ có thể chờ mong: "Có lẽ sau khi Vân Dung Phường chính thức bán quần áo, quần áo của bọn họ vẫn có thể gây ra tiếng vang, đường Phong Hoa vẫn giữ được náo nhiệt trong quá khứ..."

Lúc này, có người kêu lên: "Đến rồi!"

Quan Mộng Sinh mạnh mẽ đứng lên, tất cả mọi người bắt đầu chen chúc nhìn ra cửa sổ.

Xa xa, trên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn Dung Hương Tích: "Ngũ tỷ, tỷ có trách ta khiến tỷ bị người ta chỉ trích trong khoảng thời gian này không?"

Dung Hương Tích vốn rất khẩn trương, thậm chí căng thẳng tới tay cũng run rẩy.

Lúc này nghe vậy, cô cuống quít lắc đầu, vội vàng nói: "Cho dù có A Chiêu hay không, chỉ cần ta muốn hòa ly cũng sẽ bị chỉ trích, hiện giờ có nhiều người lên tiếng giúp ta đã là rất tốt rồi."

Dung Chiêu: "Thật sao?"

Dung Hương Tích hận không thể thề thốt: "Thật đó, A Chiêu chớ để ý những lời đồn nhảm kia, cho dù không có chuyện hưu phu, bởi vì ta... không thể sinh con, những người đó cũng sẽ chỉ trích."

Dung Chiêu nở nụ cười, chớp chớp mắt: "Ngũ tỷ, không khẩn trương sao?"

Dung Hương Tích ngẩn ra.

Cô vốn khẩn trương đến hai chân đều run rẩy, hiện tại dường như thật sự tốt hơn nhiều.

Dung Chiêu lúc này nhảy xuống xe ngựa, vươn tay: "Ngũ tỷ, đi thôi, cùng ta đi dạo đường Phong Hoa."

Dung Hương Tích không hiểu sao hai mắt đỏ hoe.

Nhưng hôm nay cô trang điểm, không thể khóc, cho nên nuốt nước mắt trở về, khóe miệng nhếch lên, đặt tay lên lòng bàn tay Dung Chiêu, chậm rãi từ trên xe ngựa đi xuống.

Vừa mới đi xuống, tiếng kinh hô của những người vây xem cũng vang lên.

Đường Phong Hoa hôm nay có rất nhiều người, cho nên đa số chỉ có thể chen chúc ở bên ngoài đường Phong Hoa, nơi Dung Hương Tích xuống xe cñna đã vâv auanh rất nhiều: cần chúng. Dung Hương Tích hít sâu một hơi, trong tiếng kinh hô đứng thẳng lưng, được Dung Chiêu dắt đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-448.html.]

Dung Chiêu hôm nay rất khiêm tốn, mặc một bộ lục y, mặc dù có một khuôn mặt có thể nói là tuyệt thế, nhưng lúc này lại không có bao nhiêu người nhìn cô.

Bọn họ đều đang nhìn Dung Hương Tích.

Trong nháy mắt nhìn thấy, trong đầu mọi người đều chỉ có một ý niệm.

Từ Tặc chẳng lẽ là mắt có vấn đề?

Thê tử như thế này cũng ngược đãi?

Vốn có người cảm thấy không nên hưu phu, hiện tại nhìn thấy Dung Hương Tích lại đột nhiên cảm thấy: Đúng là nên bỏ Từ Tặc! Hắn không quý trọng nữ tử!

Quần áo Dung Hương Tích màu hồng nhạt, xếp chồng lên nhau cực kỳ đẹp mắt.

Tóc là búi tóc phi tiên đơn giản, trang sức trên đầu là kiểu dáng chưa từng thấy qua, hoa quý tỉnh xảo điểm thúy, rũ xuống trước trán, tôn lên khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn, tua rua màu bạc rũ xuống hai bên thái dương, theo bước chân cô đi lại, nhẹ nhàng lay động.

Một khuôn mặt đoan trang đại khí, dung mạo kinh diễm, mặc dù có chút gầy yếu nhưng hoàn toàn có thể áp chế được trang phục hôm nay.

Lại nhìn quần áo kia, vừa nhìn đã có cảm giác kinh diễm tương xứng với người mặc, lúc đi lại, làn váy chồng lên nhau như thể từng đóa hoa hé nở.

Bộ bộ sinh hoa!

Tất cả mọi người ngây người, kinh ngạc nhìn Dung Chiêu dẫn Dung Hương Tích đi trên đường.

Lúc này, đột nhiên có người từ trên lầu ném ra vô số hoa tươi trên con đường bọn họ đang đi, mọi người đều kinh ngạc, cho dù là Dung Chiêu và Dung Hương Tích cũng hơi ngạc nhiên.

Dung Hương Tích dừng bước, có chút chần chờ.

Dung Chiêu ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc nhìn thấy một nữ tử đoan trang hơn ba mươi tuổi đứng trước cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh nhìn các cô.

Dung Chiêu ngẩng đầu cười, lập tức nghiêng đầu, thấp giọng giải thích: "Là đại tỷ."

Đại tỷ Dung Hương Cầm. Bởi vì xuất giá sớm nên không biết tình huống của Dung Chiêu, Dung Vĩ vì an toàn của Dung Hương Cầm mà xa lánh đại nữ nhi, mấy năm nay Dung Hương Cầm và An Khánh Vương phủ không có qua lại.

Nhưng hôm nay cô lại là người đầu tiên rải hoa trên con đường Dung Hương Tích muốn đi.
 
Chương 448


Quan Mộng Sinh chỉ có thể chờ mong: "Có lẽ sau khi Vân Dung Phường chính thức bán quần áo, quần áo của bọn họ vẫn có thể gây ra tiếng vang, đường Phong Hoa vẫn giữ được náo nhiệt trong quá khứ..."

Lúc này, có người kêu lên: "Đến rồi!"

Quan Mộng Sinh mạnh mẽ đứng lên, tất cả mọi người bắt đầu chen chúc nhìn ra cửa sổ.

Xa xa, trên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn Dung Hương Tích: "Ngũ tỷ, tỷ có trách ta khiến tỷ bị người ta chỉ trích trong khoảng thời gian này không?"

Dung Hương Tích vốn rất khẩn trương, thậm chí căng thẳng tới tay cũng run rẩy.

Lúc này nghe vậy, cô cuống quít lắc đầu, vội vàng nói: "Cho dù có A Chiêu hay không, chỉ cần ta muốn hòa ly cũng sẽ bị chỉ trích, hiện giờ có nhiều người lên tiếng giúp ta đã là rất tốt rồi."

Dung Chiêu: "Thật sao?"

Dung Hương Tích hận không thể thề thốt: "Thật đó, A Chiêu chớ để ý những lời đồn nhảm kia, cho dù không có chuyện hưu phu, bởi vì ta... không thể sinh con, những người đó cũng sẽ chỉ trích."

Dung Chiêu nở nụ cười, chớp chớp mắt: "Ngũ tỷ, không khẩn trương sao?"

Dung Hương Tích ngẩn ra.

Cô vốn khẩn trương đến hai chân đều run rẩy, hiện tại dường như thật sự tốt hơn nhiều.

Dung Chiêu lúc này nhảy xuống xe ngựa, vươn tay: "Ngũ tỷ, đi thôi, cùng ta đi dạo đường Phong Hoa."

Dung Hương Tích không hiểu sao hai mắt đỏ hoe.

Nhưng hôm nay cô trang điểm, không thể khóc, cho nên nuốt nước mắt trở về, khóe miệng nhếch lên, đặt tay lên lòng bàn tay Dung Chiêu, chậm rãi từ trên xe ngựa đi xuống.

Vừa mới đi xuống, tiếng kinh hô của những người vây xem cũng vang lên.

Đường Phong Hoa hôm nay có rất nhiều người, cho nên đa số chỉ có thể chen chúc ở bên ngoài đường Phong Hoa, nơi Dung Hương Tích xuống xe cñna đã vâv auanh rất nhiều: cần chúng. Dung Hương Tích hít sâu một hơi, trong tiếng kinh hô đứng thẳng lưng, được Dung Chiêu dắt đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-448.html.]

Dung Chiêu hôm nay rất khiêm tốn, mặc một bộ lục y, mặc dù có một khuôn mặt có thể nói là tuyệt thế, nhưng lúc này lại không có bao nhiêu người nhìn cô.

Bọn họ đều đang nhìn Dung Hương Tích.

Trong nháy mắt nhìn thấy, trong đầu mọi người đều chỉ có một ý niệm.

Từ Tặc chẳng lẽ là mắt có vấn đề?

Thê tử như thế này cũng ngược đãi?

Vốn có người cảm thấy không nên hưu phu, hiện tại nhìn thấy Dung Hương Tích lại đột nhiên cảm thấy: Đúng là nên bỏ Từ Tặc! Hắn không quý trọng nữ tử!

Quần áo Dung Hương Tích màu hồng nhạt, xếp chồng lên nhau cực kỳ đẹp mắt.

Tóc là búi tóc phi tiên đơn giản, trang sức trên đầu là kiểu dáng chưa từng thấy qua, hoa quý tỉnh xảo điểm thúy, rũ xuống trước trán, tôn lên khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn, tua rua màu bạc rũ xuống hai bên thái dương, theo bước chân cô đi lại, nhẹ nhàng lay động.

Một khuôn mặt đoan trang đại khí, dung mạo kinh diễm, mặc dù có chút gầy yếu nhưng hoàn toàn có thể áp chế được trang phục hôm nay.

Lại nhìn quần áo kia, vừa nhìn đã có cảm giác kinh diễm tương xứng với người mặc, lúc đi lại, làn váy chồng lên nhau như thể từng đóa hoa hé nở.

Bộ bộ sinh hoa!

Tất cả mọi người ngây người, kinh ngạc nhìn Dung Chiêu dẫn Dung Hương Tích đi trên đường.

Lúc này, đột nhiên có người từ trên lầu ném ra vô số hoa tươi trên con đường bọn họ đang đi, mọi người đều kinh ngạc, cho dù là Dung Chiêu và Dung Hương Tích cũng hơi ngạc nhiên.

Dung Hương Tích dừng bước, có chút chần chờ.

Dung Chiêu ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc nhìn thấy một nữ tử đoan trang hơn ba mươi tuổi đứng trước cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh nhìn các cô.

Dung Chiêu ngẩng đầu cười, lập tức nghiêng đầu, thấp giọng giải thích: "Là đại tỷ."

Đại tỷ Dung Hương Cầm. Bởi vì xuất giá sớm nên không biết tình huống của Dung Chiêu, Dung Vĩ vì an toàn của Dung Hương Cầm mà xa lánh đại nữ nhi, mấy năm nay Dung Hương Cầm và An Khánh Vương phủ không có qua lại.

Nhưng hôm nay cô lại là người đầu tiên rải hoa trên con đường Dung Hương Tích muốn đi.
 
Chương 448


Quan Mộng Sinh chỉ có thể chờ mong: "Có lẽ sau khi Vân Dung Phường chính thức bán quần áo, quần áo của bọn họ vẫn có thể gây ra tiếng vang, đường Phong Hoa vẫn giữ được náo nhiệt trong quá khứ..."

Lúc này, có người kêu lên: "Đến rồi!"

Quan Mộng Sinh mạnh mẽ đứng lên, tất cả mọi người bắt đầu chen chúc nhìn ra cửa sổ.

Xa xa, trên xe ngựa.

Dung Chiêu nhìn Dung Hương Tích: "Ngũ tỷ, tỷ có trách ta khiến tỷ bị người ta chỉ trích trong khoảng thời gian này không?"

Dung Hương Tích vốn rất khẩn trương, thậm chí căng thẳng tới tay cũng run rẩy.

Lúc này nghe vậy, cô cuống quít lắc đầu, vội vàng nói: "Cho dù có A Chiêu hay không, chỉ cần ta muốn hòa ly cũng sẽ bị chỉ trích, hiện giờ có nhiều người lên tiếng giúp ta đã là rất tốt rồi."

Dung Chiêu: "Thật sao?"

Dung Hương Tích hận không thể thề thốt: "Thật đó, A Chiêu chớ để ý những lời đồn nhảm kia, cho dù không có chuyện hưu phu, bởi vì ta... không thể sinh con, những người đó cũng sẽ chỉ trích."

Dung Chiêu nở nụ cười, chớp chớp mắt: "Ngũ tỷ, không khẩn trương sao?"

Dung Hương Tích ngẩn ra.

Cô vốn khẩn trương đến hai chân đều run rẩy, hiện tại dường như thật sự tốt hơn nhiều.

Dung Chiêu lúc này nhảy xuống xe ngựa, vươn tay: "Ngũ tỷ, đi thôi, cùng ta đi dạo đường Phong Hoa."

Dung Hương Tích không hiểu sao hai mắt đỏ hoe.

Nhưng hôm nay cô trang điểm, không thể khóc, cho nên nuốt nước mắt trở về, khóe miệng nhếch lên, đặt tay lên lòng bàn tay Dung Chiêu, chậm rãi từ trên xe ngựa đi xuống.

Vừa mới đi xuống, tiếng kinh hô của những người vây xem cũng vang lên.

Đường Phong Hoa hôm nay có rất nhiều người, cho nên đa số chỉ có thể chen chúc ở bên ngoài đường Phong Hoa, nơi Dung Hương Tích xuống xe cñna đã vâv auanh rất nhiều: cần chúng. Dung Hương Tích hít sâu một hơi, trong tiếng kinh hô đứng thẳng lưng, được Dung Chiêu dắt đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-448.html.]

Dung Chiêu hôm nay rất khiêm tốn, mặc một bộ lục y, mặc dù có một khuôn mặt có thể nói là tuyệt thế, nhưng lúc này lại không có bao nhiêu người nhìn cô.

Bọn họ đều đang nhìn Dung Hương Tích.

Trong nháy mắt nhìn thấy, trong đầu mọi người đều chỉ có một ý niệm.

Từ Tặc chẳng lẽ là mắt có vấn đề?

Thê tử như thế này cũng ngược đãi?

Vốn có người cảm thấy không nên hưu phu, hiện tại nhìn thấy Dung Hương Tích lại đột nhiên cảm thấy: Đúng là nên bỏ Từ Tặc! Hắn không quý trọng nữ tử!

Quần áo Dung Hương Tích màu hồng nhạt, xếp chồng lên nhau cực kỳ đẹp mắt.

Tóc là búi tóc phi tiên đơn giản, trang sức trên đầu là kiểu dáng chưa từng thấy qua, hoa quý tỉnh xảo điểm thúy, rũ xuống trước trán, tôn lên khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn, tua rua màu bạc rũ xuống hai bên thái dương, theo bước chân cô đi lại, nhẹ nhàng lay động.

Một khuôn mặt đoan trang đại khí, dung mạo kinh diễm, mặc dù có chút gầy yếu nhưng hoàn toàn có thể áp chế được trang phục hôm nay.

Lại nhìn quần áo kia, vừa nhìn đã có cảm giác kinh diễm tương xứng với người mặc, lúc đi lại, làn váy chồng lên nhau như thể từng đóa hoa hé nở.

Bộ bộ sinh hoa!

Tất cả mọi người ngây người, kinh ngạc nhìn Dung Chiêu dẫn Dung Hương Tích đi trên đường.

Lúc này, đột nhiên có người từ trên lầu ném ra vô số hoa tươi trên con đường bọn họ đang đi, mọi người đều kinh ngạc, cho dù là Dung Chiêu và Dung Hương Tích cũng hơi ngạc nhiên.

Dung Hương Tích dừng bước, có chút chần chờ.

Dung Chiêu ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa lúc nhìn thấy một nữ tử đoan trang hơn ba mươi tuổi đứng trước cửa sổ, vẻ mặt bình tĩnh nhìn các cô.

Dung Chiêu ngẩng đầu cười, lập tức nghiêng đầu, thấp giọng giải thích: "Là đại tỷ."

Đại tỷ Dung Hương Cầm. Bởi vì xuất giá sớm nên không biết tình huống của Dung Chiêu, Dung Vĩ vì an toàn của Dung Hương Cầm mà xa lánh đại nữ nhi, mấy năm nay Dung Hương Cầm và An Khánh Vương phủ không có qua lại.

Nhưng hôm nay cô lại là người đầu tiên rải hoa trên con đường Dung Hương Tích muốn đi.
 
Chương 449


Đây đều là hoa tươi, hoa tươi mùa này là thứ quý giá, Dung Hương Cầm ném ra nhiều như vậy, tuy rằng không tươi cười, nhưng thái độ đã thể hiện rõ.

Không phải quan tâm muội muội, hà cớ gì làm như thế?

Dung Hương Tích ngẩn người, lập tức đỏ mắt.

Dung Chiêu nhặt lên một cành hoa, đưa cho cô.

Dung Hương Tích một tay cầm thật chặt hoa tươi, một tay được Dung Chiêu nắm lấy, bước lên đường hoa, từng bước một đi về phía trước.

Sau đó lại có Dung Hương Kỳ và Dung Hương Họa ném ra hoa tươi và hoa lụa, trải ra một con đường hoa trước mặt Dung Hương Tích, dọc theo đường đi, vô số người ném hoa, vô số người kinh hô, mọi người đều bị Dung Ngũ Nương kinh diễm.

Đi chưa được nửa đường, có người kéo một xe hoa tươi đi đến, trải trên mặt đất, cất cao giọng nói...

"Đại công chúa tặng Ngũ Nương hoa tươi một xe, chúc Ngũ Nương thoát ly khổ hải."

Tiếng la hét lại vang lên.

Đại khái chỉ có đại công chúa mới dám lớn tiếng như thế, nói Dung Hương Tích đã thoát khỏi bể khổ.

Sau đại công chúa, càng ngày càng có nhiều hoa tươi và hoa lụa tung ra hai bên, rải khắp đường Phong Hoa.

Các nữ tử thế gia đại tộc trực tiếp mở cửa sổ, cất cao giọng nói: "Chúc mừng Ngũ Nương hưu phu thành công, thoát ly khổ hải."

Trong đám đông có người nói: "Không ra thể thống!"

Nhưng thanh âm như vậy hoàn toàn bị nhấn chìm trong từng tiếng kinh hô cùng với từng tiếng chúc mừng trong kinh.

Lúc đi đến chỗ trà lâu của đám người Bùi Thừa Quyết, một sọt hoa lụa thả xuống, đồng thời tiếng nam tử vang lên: "Chúc mừng Dung Ngũ Nương thoát ly bể khổ!"

Thanh âm những công tử này đặc biệt sục sôi, Trương Trường Ngôn nửa người đều thò ra ngoài cửa sổ, hô to: "Chúc mừng!!"

Tựa như thật sự có chuyện tốt.

Cảm xúc là truyền nhiễm, náo nhiệt là do nhiều người tạo thành, một bên đường, thậm chí xen lẫn tiếng khóc kích động.

"Chúc mừng Dung Ngũ Nương!"

"A a, rốt cục cũng bỏ được tên Từ Tặc kia!"

"Dung Ngũ Nương, Ngũ Nương!"

"Chúc mừng."...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-449.html.]

Trong tiếng kêu gọi, Dung Hương Tích được Dung Chiêu dắt đi càng ngày càng xa.

Hai người đi qua quán trà.

Trương Trường Ngôn thu hồi thân thể, nhìn người đuổi theo, nhìn hoa đầy đất, vẻ mặt cảm thán: "Phong quang thật... Còn phong quang hơn tiểu gia ngày đó."

Bùi Thừa Quyết nhìn hắn, thản nhiên nói: "Chúng ta còn chưa lên tiếng, ngươi nói làm gì?"

Bùi Quan Sơn dựa vào cửa sổ, nhìn đối diện,"Ai bảo Dung Ngũ Nương là tỷ tỷ của Dung Chiêu chứ, hơn nữa ngươi xem những nữ tử kia, bọn họ đều ủng hộ Dung Ngũ Nương."

Đại khái các nữ tử đồng cảm, biết Dung Hương Tích khổ sở.

Việc này cũng chứng tỏ hưu phu có ý nghĩa như thế nào với bọn họ.

Trương Trường Ngôn như là nghĩ đến cái gì, thì thào: "Dung Chiêu đối với tỷ tỷ tốt như vậy, nếu như gả cho hắn, phỏng chừng sẽ càng phong quang đi?"

Quan Mộng Sinh khiếp sợ: "Chẳng lẽ ngươi vì một hồi phong quang mà nhập ma chướng muốn gả cho A Chiêu?"

Trương Trường Ngôn: "..."

Mặt hắn đỏ bừng, mắng: "Nói hươu nói vượn cái gì, lão tử là nam nhân, là nam nhân!!"

Ánh mắt Quan Mộng Sinh vẫn hồ nghỉ như cũ.

Trương Trường Ngôn vươn tay muốn đánh hắn, Quan Mộng Sinh nhanh chóng né tránh.

Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, nhún vai, mặc kệ hai người này....

Dung Hương Tích khẽ run rẩy, khắc chế lắm mới không khóc lên.

Dung Chiêu vẫn nắm tay cô, cho cô dũng khí đi hết đường Phong Hoa.

Mọi người đều biết cuối đường Phong Hoa chính là Phúc Lộc Hiên, khi không hòa ly, là tỷ vứt bỏ Từ gia, là Từ gia không xứng với tỷ."

Hòa ly và hưu phu khác nhau, ý nghĩa đối với nữ tử khác nhau, ý nghĩa đối với Dung Hương Tích cũng khác nhau.

Dung Hương Tích nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu nhẹ nhàng cười, từ đầu đến cuối nắm tay cô, thanh âm trong trẻo: "Tỷ quay đầu nhìn xem."

Dung Hương Tích quay đầu lại.

Đường Phong Hoa cô đi đã trải đầy hoa, những người kích động kia đi theo phía sau bọn họ.

Đây đúng là một hồi phong quang, những người xem náo nhiệt kia không ai khinh bỉ, không ai ghét bỏ, bọn họ có kích động, có kinh diễm, cũng có hâm mộ và cảm thán.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom