Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 356


Vẫn là tranh chấp không ngớt, nhưng tâm tình cũng không tệ lắm.

Dù sao nhật báo phát triển không ngừng, bọn họ cũng có thể nhận được không ít lợi ích.

Đương nhiên, toàn bộ tòa soạn báo nằm dưới sự quản lý của Dung Chiêu sẽ không mất khống chế, khen ngợi Hoàng thượng còn nhiều hơn khen ngợi ba vị hoàng tử.

Ngón tay Vĩnh Minh Đế gõ gõ mặt bàn, đột nhiên gọi người vào, phân phó: "Truyền chỉ, phong hoàng tôn Bùi Hoài Bi làm Cẩn vương, hôm nay đón về cung."

Đồng tử thái giám co rụt lại, vội vàng cúi đầu, đầu gần như chôn xuống đất.

Ý chỉ này rất đột ngột, nhưng khoảnh khắc truyền ra ngoài, cả triều đều kinh hãi, toàn bộ kinh thành đều lâm vào chấn động, trong vô số phủ đệ, kẻ tới người lui, cho dù là đám người Trương thừa tướng đang nhìn chằm chằm tòa soạn báo của Dung Chiêu, nhất thời cũng không chú ý tới.

Kinh thành thay đổi rồi.

Dung Chiêu lại không để ở trong lòng.

An Khánh Vương phủ không tham dự đoạt đích, cô cũng sẽ không tham dự, cô lúc này đang xem nhật báo.

Sau một lúc lâu, cô lẩm bẩm: "Nhật báo đã đi vào quỹ đạo, chi nhánh tòa soạn báo cũng phải mở, nên tiến hành bước tiếp theo rồi."

Sân khấu lớn như vậy đã dựng xong, sao có thể không tiếp tục bước tiếp theo chứ?

Nền móng đã vững chắc, chỉ chờ bắt đầu dẫn dắt trào lưu.

Trong đầu cô nhanh chóng lướt qua một kế hoạch, Dung Chiêu đứng lên, trước khi tiến hành bước tiếp theo, còn có một việc...

Cuối tháng nên chia hoa hồng cho người ta rồi.

Tháng trước đã chia mấy ngàn lượng cho Trương gia huynh đệ, để cho bọn họ vui vẻ một tháng, tháng này...

Cô phải lấy lại tiền.

Trong mắt Dung Chiêu mang theo ý cười, chắp tay ở sau lưng, lững thững đi ra ngoài.

Trương Nhị và Trương Tam ở nhà chờ một ngày, vốn là muốn đi Phúc cũng không phải mỗi ngày đều đi Phúc Lộc Trang.

Sau khi bọn họ đưa thư cho Dung Chiêu liền ở nhà nôn nóng chờ đợi.

"Dung Chiêu có khi nào không muốn chia tiền cho chúng ta hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-356.html.]

"An tâm đi, trước đây mỗi tháng đều chia hoa hồng rất sảng khoái, Dung Chiêu bây giờ rất bận, chúng ta chờ một chút."...

Rốt cục bọn họ cũng nhận được tin tức: Buổi tối gặp ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu.

Trương Trường Ngôn: "II"

Trương Trường Hành cũng hít một hơi khí lạnh: "Phúc Lộc Hiên? Dung Chiêu muốn mời chúng ta ăn cơm ở Phúc Lộc Hiên sao?!"

Trương Trường Ngôn nhìn lại tờ giấy, xác định không nhìn lầm.

Hai người liếc nhau, sau đó cùng nhau hô to: "Có biến!"

Nếu không có vấn đề, Dung Chiêu vô duyên vô cớ mời bọn họ ăn Phúc Lộc Hiên làm gì? Bọn họ cùng Dung Chiêu hợp tác lâu như vậy, có lúc nào Dung Chiêu mời khách đâu?

À, lần trước mời cổ đông Đoàn Đoàn uống trà.

Trương Trường Hành: "Đây là lầu bốn Phúc Lộc Hiên đó, một trăm lượng bạc một người!"

Trương Trường Ngôn gật đầu: "Đúng đó, Dung Chiêu trước nay có hào phóng như thế đâu, lần hào phóng nhất cũng chỉ mời đệ ăn một bữa ở lầu một Phúc Lộc Hiên, có hai lượng bạc thôi, bây giờ là lầu bốn một trăm lượng một người, chậc."

Một trăm lượng bạc một người, bọn họ thật sự xứng sao?

Trương Nhị đột nhiên trợn mắt: "Đệ ăn ở Phúc Lộc Hiên lúc nào? Sao ta không biết?!"

Vốn là huynh đệ đồng cam cộng khổ, Trương Tam lại lén lút ăn ngon sau lưng hắn!

Điều này sao có thể?!

Còn nữa, Dung Chiêu vì sao mời lão Tam không mời mình?

Trương Tam chột dạ: "... Thì là cái hôm đệ về muộn, bị đánh ấy."

Trương Nhị mặt không chút thay đổi phun ra một chữ: "Đáng."

Nếu không phải lén lút ăn sau lưng hắn, sao lại về muộn bị Trương thừa tướng đuổi đánh? chính sự: "Vô duyên vô cớ Dung Chiêu mời chúng ta lên lầu bốn Phúc Lộc Hiên làm gì? Hắn căn bản không phải người như vậy!"

Trương Trường Hành: "Hơn phân nửa là có vấn đề."

Trương Trường Ngôn chần chờ: "Vậy chúng ta có đi không? Hay là thôi không đi nữa?"
 
Chương 356


Vẫn là tranh chấp không ngớt, nhưng tâm tình cũng không tệ lắm.

Dù sao nhật báo phát triển không ngừng, bọn họ cũng có thể nhận được không ít lợi ích.

Đương nhiên, toàn bộ tòa soạn báo nằm dưới sự quản lý của Dung Chiêu sẽ không mất khống chế, khen ngợi Hoàng thượng còn nhiều hơn khen ngợi ba vị hoàng tử.

Ngón tay Vĩnh Minh Đế gõ gõ mặt bàn, đột nhiên gọi người vào, phân phó: "Truyền chỉ, phong hoàng tôn Bùi Hoài Bi làm Cẩn vương, hôm nay đón về cung."

Đồng tử thái giám co rụt lại, vội vàng cúi đầu, đầu gần như chôn xuống đất.

Ý chỉ này rất đột ngột, nhưng khoảnh khắc truyền ra ngoài, cả triều đều kinh hãi, toàn bộ kinh thành đều lâm vào chấn động, trong vô số phủ đệ, kẻ tới người lui, cho dù là đám người Trương thừa tướng đang nhìn chằm chằm tòa soạn báo của Dung Chiêu, nhất thời cũng không chú ý tới.

Kinh thành thay đổi rồi.

Dung Chiêu lại không để ở trong lòng.

An Khánh Vương phủ không tham dự đoạt đích, cô cũng sẽ không tham dự, cô lúc này đang xem nhật báo.

Sau một lúc lâu, cô lẩm bẩm: "Nhật báo đã đi vào quỹ đạo, chi nhánh tòa soạn báo cũng phải mở, nên tiến hành bước tiếp theo rồi."

Sân khấu lớn như vậy đã dựng xong, sao có thể không tiếp tục bước tiếp theo chứ?

Nền móng đã vững chắc, chỉ chờ bắt đầu dẫn dắt trào lưu.

Trong đầu cô nhanh chóng lướt qua một kế hoạch, Dung Chiêu đứng lên, trước khi tiến hành bước tiếp theo, còn có một việc...

Cuối tháng nên chia hoa hồng cho người ta rồi.

Tháng trước đã chia mấy ngàn lượng cho Trương gia huynh đệ, để cho bọn họ vui vẻ một tháng, tháng này...

Cô phải lấy lại tiền.

Trong mắt Dung Chiêu mang theo ý cười, chắp tay ở sau lưng, lững thững đi ra ngoài.

Trương Nhị và Trương Tam ở nhà chờ một ngày, vốn là muốn đi Phúc cũng không phải mỗi ngày đều đi Phúc Lộc Trang.

Sau khi bọn họ đưa thư cho Dung Chiêu liền ở nhà nôn nóng chờ đợi.

"Dung Chiêu có khi nào không muốn chia tiền cho chúng ta hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-356.html.]

"An tâm đi, trước đây mỗi tháng đều chia hoa hồng rất sảng khoái, Dung Chiêu bây giờ rất bận, chúng ta chờ một chút."...

Rốt cục bọn họ cũng nhận được tin tức: Buổi tối gặp ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu.

Trương Trường Ngôn: "II"

Trương Trường Hành cũng hít một hơi khí lạnh: "Phúc Lộc Hiên? Dung Chiêu muốn mời chúng ta ăn cơm ở Phúc Lộc Hiên sao?!"

Trương Trường Ngôn nhìn lại tờ giấy, xác định không nhìn lầm.

Hai người liếc nhau, sau đó cùng nhau hô to: "Có biến!"

Nếu không có vấn đề, Dung Chiêu vô duyên vô cớ mời bọn họ ăn Phúc Lộc Hiên làm gì? Bọn họ cùng Dung Chiêu hợp tác lâu như vậy, có lúc nào Dung Chiêu mời khách đâu?

À, lần trước mời cổ đông Đoàn Đoàn uống trà.

Trương Trường Hành: "Đây là lầu bốn Phúc Lộc Hiên đó, một trăm lượng bạc một người!"

Trương Trường Ngôn gật đầu: "Đúng đó, Dung Chiêu trước nay có hào phóng như thế đâu, lần hào phóng nhất cũng chỉ mời đệ ăn một bữa ở lầu một Phúc Lộc Hiên, có hai lượng bạc thôi, bây giờ là lầu bốn một trăm lượng một người, chậc."

Một trăm lượng bạc một người, bọn họ thật sự xứng sao?

Trương Nhị đột nhiên trợn mắt: "Đệ ăn ở Phúc Lộc Hiên lúc nào? Sao ta không biết?!"

Vốn là huynh đệ đồng cam cộng khổ, Trương Tam lại lén lút ăn ngon sau lưng hắn!

Điều này sao có thể?!

Còn nữa, Dung Chiêu vì sao mời lão Tam không mời mình?

Trương Tam chột dạ: "... Thì là cái hôm đệ về muộn, bị đánh ấy."

Trương Nhị mặt không chút thay đổi phun ra một chữ: "Đáng."

Nếu không phải lén lút ăn sau lưng hắn, sao lại về muộn bị Trương thừa tướng đuổi đánh? chính sự: "Vô duyên vô cớ Dung Chiêu mời chúng ta lên lầu bốn Phúc Lộc Hiên làm gì? Hắn căn bản không phải người như vậy!"

Trương Trường Hành: "Hơn phân nửa là có vấn đề."

Trương Trường Ngôn chần chờ: "Vậy chúng ta có đi không? Hay là thôi không đi nữa?"
 
Chương 356


Vẫn là tranh chấp không ngớt, nhưng tâm tình cũng không tệ lắm.

Dù sao nhật báo phát triển không ngừng, bọn họ cũng có thể nhận được không ít lợi ích.

Đương nhiên, toàn bộ tòa soạn báo nằm dưới sự quản lý của Dung Chiêu sẽ không mất khống chế, khen ngợi Hoàng thượng còn nhiều hơn khen ngợi ba vị hoàng tử.

Ngón tay Vĩnh Minh Đế gõ gõ mặt bàn, đột nhiên gọi người vào, phân phó: "Truyền chỉ, phong hoàng tôn Bùi Hoài Bi làm Cẩn vương, hôm nay đón về cung."

Đồng tử thái giám co rụt lại, vội vàng cúi đầu, đầu gần như chôn xuống đất.

Ý chỉ này rất đột ngột, nhưng khoảnh khắc truyền ra ngoài, cả triều đều kinh hãi, toàn bộ kinh thành đều lâm vào chấn động, trong vô số phủ đệ, kẻ tới người lui, cho dù là đám người Trương thừa tướng đang nhìn chằm chằm tòa soạn báo của Dung Chiêu, nhất thời cũng không chú ý tới.

Kinh thành thay đổi rồi.

Dung Chiêu lại không để ở trong lòng.

An Khánh Vương phủ không tham dự đoạt đích, cô cũng sẽ không tham dự, cô lúc này đang xem nhật báo.

Sau một lúc lâu, cô lẩm bẩm: "Nhật báo đã đi vào quỹ đạo, chi nhánh tòa soạn báo cũng phải mở, nên tiến hành bước tiếp theo rồi."

Sân khấu lớn như vậy đã dựng xong, sao có thể không tiếp tục bước tiếp theo chứ?

Nền móng đã vững chắc, chỉ chờ bắt đầu dẫn dắt trào lưu.

Trong đầu cô nhanh chóng lướt qua một kế hoạch, Dung Chiêu đứng lên, trước khi tiến hành bước tiếp theo, còn có một việc...

Cuối tháng nên chia hoa hồng cho người ta rồi.

Tháng trước đã chia mấy ngàn lượng cho Trương gia huynh đệ, để cho bọn họ vui vẻ một tháng, tháng này...

Cô phải lấy lại tiền.

Trong mắt Dung Chiêu mang theo ý cười, chắp tay ở sau lưng, lững thững đi ra ngoài.

Trương Nhị và Trương Tam ở nhà chờ một ngày, vốn là muốn đi Phúc cũng không phải mỗi ngày đều đi Phúc Lộc Trang.

Sau khi bọn họ đưa thư cho Dung Chiêu liền ở nhà nôn nóng chờ đợi.

"Dung Chiêu có khi nào không muốn chia tiền cho chúng ta hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-356.html.]

"An tâm đi, trước đây mỗi tháng đều chia hoa hồng rất sảng khoái, Dung Chiêu bây giờ rất bận, chúng ta chờ một chút."...

Rốt cục bọn họ cũng nhận được tin tức: Buổi tối gặp ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu.

Trương Trường Ngôn: "II"

Trương Trường Hành cũng hít một hơi khí lạnh: "Phúc Lộc Hiên? Dung Chiêu muốn mời chúng ta ăn cơm ở Phúc Lộc Hiên sao?!"

Trương Trường Ngôn nhìn lại tờ giấy, xác định không nhìn lầm.

Hai người liếc nhau, sau đó cùng nhau hô to: "Có biến!"

Nếu không có vấn đề, Dung Chiêu vô duyên vô cớ mời bọn họ ăn Phúc Lộc Hiên làm gì? Bọn họ cùng Dung Chiêu hợp tác lâu như vậy, có lúc nào Dung Chiêu mời khách đâu?

À, lần trước mời cổ đông Đoàn Đoàn uống trà.

Trương Trường Hành: "Đây là lầu bốn Phúc Lộc Hiên đó, một trăm lượng bạc một người!"

Trương Trường Ngôn gật đầu: "Đúng đó, Dung Chiêu trước nay có hào phóng như thế đâu, lần hào phóng nhất cũng chỉ mời đệ ăn một bữa ở lầu một Phúc Lộc Hiên, có hai lượng bạc thôi, bây giờ là lầu bốn một trăm lượng một người, chậc."

Một trăm lượng bạc một người, bọn họ thật sự xứng sao?

Trương Nhị đột nhiên trợn mắt: "Đệ ăn ở Phúc Lộc Hiên lúc nào? Sao ta không biết?!"

Vốn là huynh đệ đồng cam cộng khổ, Trương Tam lại lén lút ăn ngon sau lưng hắn!

Điều này sao có thể?!

Còn nữa, Dung Chiêu vì sao mời lão Tam không mời mình?

Trương Tam chột dạ: "... Thì là cái hôm đệ về muộn, bị đánh ấy."

Trương Nhị mặt không chút thay đổi phun ra một chữ: "Đáng."

Nếu không phải lén lút ăn sau lưng hắn, sao lại về muộn bị Trương thừa tướng đuổi đánh? chính sự: "Vô duyên vô cớ Dung Chiêu mời chúng ta lên lầu bốn Phúc Lộc Hiên làm gì? Hắn căn bản không phải người như vậy!"

Trương Trường Hành: "Hơn phân nửa là có vấn đề."

Trương Trường Ngôn chần chờ: "Vậy chúng ta có đi không? Hay là thôi không đi nữa?"
 
Chương 357


Trương Trường Hành vỗ hắn một cái, mắng: "Đệ có phải ngốc hay không, không đi làm sao lấy tiền? Mặc kệ, đi ăn trước, đến lúc đó có đầu tư gì đó, mặc kệ hắn dụ dỗ thế nào cứ làm lơ không nghe, lấy tiền là được."

Cho dù có âm mưu, cùng lắm chỉ là muốn lừa bọn họ tiếp tục đầu tư mà thôi.

Trương Trường Ngôn kiên định gật đầu: "Đệ đã nghèo hơn nửa năm rồi, hiện tại rốt cục lấp xong sổ sách, tuyệt đối không thể nghèo hơn nữa, Dung Chiêu lần này nói gì đệ cũng sẽ không động tâm!"

Trương Trường Hành gật đầu thật mạnh, rất đồng ý.

"Đến lúc đó Dung Chiêu nói cái gì mà đầu tư, cho dù là hạng mục tốt cỡ nào chúng ta cũng sẽ không đồng ý."

"Đúng vậy, cho dù là kiếm nhiều tiền cũng kiên quyết không đồng ý, giữ 40% cổ phần của Phúc Lộc Trang là được rồi."

"Đến thì lấy tiền, cầm tiền xong thì cúi đầu ăn cơm, tuyệt đối không thể bị hắn dụ dỗ."

"Chúng ta còn chưa đi lầu bốn Phúc Lộc Hiên ăn bao giờ, đêm nay nhất định phải ăn nhiều một chút."

"Ăn cho Dung Chiêu nghèo luôn!"...

Hai người thay phiên cổ vũ lẫn nhau, cũng liên tục nhắc nhở đối phương, sau đó bước đi oai vệ đi thằng tới Phúc Lộc Hiên.

Đây là Phúc Lộc Hiên lầu bốn và tiền hoa hồng đó.

Có biến cũng phải đi!

Hai người đột nhiên ra cửa, hơn nữa thái độ khác thường như thế, bị Trương Trường Tri thường xuyên quan sát bọn họ biết được.

Trương Trường Tri xoa mi tâm.

Trong triều sóng ngầm đã bắt đầu khởi động, hôm nay lại càng rung chuyển, ba vị hoàng tử đấu đá đến ngươi c.h.ế.t ta sống, Hoàng thượng lại đột nhiên đón con trai tiên thái tử là Bùi Hoài Bi về.

Hơn nữa ba vị hoàng tử vẫn là hoàng tử, Bùi Hoài Bi lại lấy thân phận Cẩn vương trở về.

Hoàng tử không phong vương, một hoàng tôn phong vương?

Vị vương thứ sáu trong kinh.

Tin tức này thật sự là quá kinh người. Trương thừa tướng sau khi nhận được tin tức, dạo qua thư phòng vài vòng, sau đó vội vàng ra cửa đi tới phủ Du thân vương.

Mặc kệ hai người bởi vì Dung Chiêu sinh ra bao nhiêu hiểm khích, bọn họ vẫn là trụ cột vững vàng của phái trung lập, lúc này tự nhiên là phải cùng nhau thương lượng.

Có thể tưởng tượng, hiện tại trong các phủ đều rối loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-357.html.]

Thế mà Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn còn có thể vui sướng ra khỏi phủ, thấy thế nào cũng quỷ dị...

Trương Trường Tri bực bội: "Rốt cuộc bọn chúng có âm mưu gì? Còn chưa tra ra sao?"

Hạ nhân lập tức hồi bẩm: "Tra được một ít, hình như Nhị công tử và Tam công tử vẫn còn liên lạc với An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, vừa rồi tựa hồ cũng là An Khánh Vương phủ Tạ Hồng ở bên ngoài chuyển lời..."

Đồng tử Trương Trường Tri co rụt lại.

Người của An Khánh Vương phủ ở trước cửa nhà bọn họ?

Hơn nữa lại là Tạ Hồng!

Tạ Hồng người này vừa ra mặt liền đại biểu cho Dung Chiêu, hắn ở bên ngoài lắc lư hai vòng, huynh đệ Trương gia liền vui sướng ra cửa, nghĩ như thế nào cũng có vấn đề.

Trương Trường Tri nổi giận: "Hai người này thật sự là không bớt lo, phụ thân bận rộn, thế cục trong kinh hỗn loạn, bọn chúng thế nhưng còn ở bên ngoài sinh sự, có liên hệ với Dung Chiêu?"

Hắn co cẳng đi ra ngoài, cả giận nói: "Chuẩn bị xe, đuổi theo bọn chúng!"

"Tuân lệnh..."...

Trương Nhị và Trương Tam không biết đại ca ở phía sau liều mạng đuổi theo, đến lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu đã ở trong phòng chờ bọn họ, vừa thấy bọn họ liền nhe răng cười.

Hai người nghi ngờ đi vào.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh rót trà cho bọn họ, thanh âm thoải mái: "Đến rồi?"

Hai người tiếp tục chẩn chờ, cẩn thận ngồi xuống đối diện Dung Chiêu, không khỏi thấp thỏm bất an.

Bọn họ cảm thấy mình tới lấy tiền, Dung Chiêu còn mời bọn họ ăn cơm, hơn nữa còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên... có chút sởn gai ốc. Trương Trường Hành thử mở miệng: "Dung thế tử, sao hôm nay lại bày vẽ như vậy?"

Dung Chiêu đưa nước trà cho bọn họ, bình tĩnh nói: "Đây không phải là vì cảm tạ hai vị ủng hộ Dung Chiêu sao, tháng này nhận được tiền hoa hồng, tiền trong tay Dung Chiêu cũng rộng rãi, mời hai vị ăn một bữa ngon."

Trương Trường Hành hồ nghi: "Thật sao?"

Dung Chiêu: "Thật."

Trương Trường Ngôn truy hỏi: "Vậy tiền hoa hồng ở đâu?"

Dung Chiêu giơ tay vạch tấm vải đỏ trên khay bên cạnh ra, bạc trắng bóng cùng ngân phiếu dưới ánh đèn lưu ly chiếu rọi khiến người ta động tâm.

Trương Trường Ngôn lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tiền đều ở đây, hẳn là không có vấn đề gì.
 
Chương 357


Trương Trường Hành vỗ hắn một cái, mắng: "Đệ có phải ngốc hay không, không đi làm sao lấy tiền? Mặc kệ, đi ăn trước, đến lúc đó có đầu tư gì đó, mặc kệ hắn dụ dỗ thế nào cứ làm lơ không nghe, lấy tiền là được."

Cho dù có âm mưu, cùng lắm chỉ là muốn lừa bọn họ tiếp tục đầu tư mà thôi.

Trương Trường Ngôn kiên định gật đầu: "Đệ đã nghèo hơn nửa năm rồi, hiện tại rốt cục lấp xong sổ sách, tuyệt đối không thể nghèo hơn nữa, Dung Chiêu lần này nói gì đệ cũng sẽ không động tâm!"

Trương Trường Hành gật đầu thật mạnh, rất đồng ý.

"Đến lúc đó Dung Chiêu nói cái gì mà đầu tư, cho dù là hạng mục tốt cỡ nào chúng ta cũng sẽ không đồng ý."

"Đúng vậy, cho dù là kiếm nhiều tiền cũng kiên quyết không đồng ý, giữ 40% cổ phần của Phúc Lộc Trang là được rồi."

"Đến thì lấy tiền, cầm tiền xong thì cúi đầu ăn cơm, tuyệt đối không thể bị hắn dụ dỗ."

"Chúng ta còn chưa đi lầu bốn Phúc Lộc Hiên ăn bao giờ, đêm nay nhất định phải ăn nhiều một chút."

"Ăn cho Dung Chiêu nghèo luôn!"...

Hai người thay phiên cổ vũ lẫn nhau, cũng liên tục nhắc nhở đối phương, sau đó bước đi oai vệ đi thằng tới Phúc Lộc Hiên.

Đây là Phúc Lộc Hiên lầu bốn và tiền hoa hồng đó.

Có biến cũng phải đi!

Hai người đột nhiên ra cửa, hơn nữa thái độ khác thường như thế, bị Trương Trường Tri thường xuyên quan sát bọn họ biết được.

Trương Trường Tri xoa mi tâm.

Trong triều sóng ngầm đã bắt đầu khởi động, hôm nay lại càng rung chuyển, ba vị hoàng tử đấu đá đến ngươi c.h.ế.t ta sống, Hoàng thượng lại đột nhiên đón con trai tiên thái tử là Bùi Hoài Bi về.

Hơn nữa ba vị hoàng tử vẫn là hoàng tử, Bùi Hoài Bi lại lấy thân phận Cẩn vương trở về.

Hoàng tử không phong vương, một hoàng tôn phong vương?

Vị vương thứ sáu trong kinh.

Tin tức này thật sự là quá kinh người. Trương thừa tướng sau khi nhận được tin tức, dạo qua thư phòng vài vòng, sau đó vội vàng ra cửa đi tới phủ Du thân vương.

Mặc kệ hai người bởi vì Dung Chiêu sinh ra bao nhiêu hiểm khích, bọn họ vẫn là trụ cột vững vàng của phái trung lập, lúc này tự nhiên là phải cùng nhau thương lượng.

Có thể tưởng tượng, hiện tại trong các phủ đều rối loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-357.html.]

Thế mà Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn còn có thể vui sướng ra khỏi phủ, thấy thế nào cũng quỷ dị...

Trương Trường Tri bực bội: "Rốt cuộc bọn chúng có âm mưu gì? Còn chưa tra ra sao?"

Hạ nhân lập tức hồi bẩm: "Tra được một ít, hình như Nhị công tử và Tam công tử vẫn còn liên lạc với An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, vừa rồi tựa hồ cũng là An Khánh Vương phủ Tạ Hồng ở bên ngoài chuyển lời..."

Đồng tử Trương Trường Tri co rụt lại.

Người của An Khánh Vương phủ ở trước cửa nhà bọn họ?

Hơn nữa lại là Tạ Hồng!

Tạ Hồng người này vừa ra mặt liền đại biểu cho Dung Chiêu, hắn ở bên ngoài lắc lư hai vòng, huynh đệ Trương gia liền vui sướng ra cửa, nghĩ như thế nào cũng có vấn đề.

Trương Trường Tri nổi giận: "Hai người này thật sự là không bớt lo, phụ thân bận rộn, thế cục trong kinh hỗn loạn, bọn chúng thế nhưng còn ở bên ngoài sinh sự, có liên hệ với Dung Chiêu?"

Hắn co cẳng đi ra ngoài, cả giận nói: "Chuẩn bị xe, đuổi theo bọn chúng!"

"Tuân lệnh..."...

Trương Nhị và Trương Tam không biết đại ca ở phía sau liều mạng đuổi theo, đến lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu đã ở trong phòng chờ bọn họ, vừa thấy bọn họ liền nhe răng cười.

Hai người nghi ngờ đi vào.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh rót trà cho bọn họ, thanh âm thoải mái: "Đến rồi?"

Hai người tiếp tục chẩn chờ, cẩn thận ngồi xuống đối diện Dung Chiêu, không khỏi thấp thỏm bất an.

Bọn họ cảm thấy mình tới lấy tiền, Dung Chiêu còn mời bọn họ ăn cơm, hơn nữa còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên... có chút sởn gai ốc. Trương Trường Hành thử mở miệng: "Dung thế tử, sao hôm nay lại bày vẽ như vậy?"

Dung Chiêu đưa nước trà cho bọn họ, bình tĩnh nói: "Đây không phải là vì cảm tạ hai vị ủng hộ Dung Chiêu sao, tháng này nhận được tiền hoa hồng, tiền trong tay Dung Chiêu cũng rộng rãi, mời hai vị ăn một bữa ngon."

Trương Trường Hành hồ nghi: "Thật sao?"

Dung Chiêu: "Thật."

Trương Trường Ngôn truy hỏi: "Vậy tiền hoa hồng ở đâu?"

Dung Chiêu giơ tay vạch tấm vải đỏ trên khay bên cạnh ra, bạc trắng bóng cùng ngân phiếu dưới ánh đèn lưu ly chiếu rọi khiến người ta động tâm.

Trương Trường Ngôn lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tiền đều ở đây, hẳn là không có vấn đề gì.
 
Chương 357


Trương Trường Hành vỗ hắn một cái, mắng: "Đệ có phải ngốc hay không, không đi làm sao lấy tiền? Mặc kệ, đi ăn trước, đến lúc đó có đầu tư gì đó, mặc kệ hắn dụ dỗ thế nào cứ làm lơ không nghe, lấy tiền là được."

Cho dù có âm mưu, cùng lắm chỉ là muốn lừa bọn họ tiếp tục đầu tư mà thôi.

Trương Trường Ngôn kiên định gật đầu: "Đệ đã nghèo hơn nửa năm rồi, hiện tại rốt cục lấp xong sổ sách, tuyệt đối không thể nghèo hơn nữa, Dung Chiêu lần này nói gì đệ cũng sẽ không động tâm!"

Trương Trường Hành gật đầu thật mạnh, rất đồng ý.

"Đến lúc đó Dung Chiêu nói cái gì mà đầu tư, cho dù là hạng mục tốt cỡ nào chúng ta cũng sẽ không đồng ý."

"Đúng vậy, cho dù là kiếm nhiều tiền cũng kiên quyết không đồng ý, giữ 40% cổ phần của Phúc Lộc Trang là được rồi."

"Đến thì lấy tiền, cầm tiền xong thì cúi đầu ăn cơm, tuyệt đối không thể bị hắn dụ dỗ."

"Chúng ta còn chưa đi lầu bốn Phúc Lộc Hiên ăn bao giờ, đêm nay nhất định phải ăn nhiều một chút."

"Ăn cho Dung Chiêu nghèo luôn!"...

Hai người thay phiên cổ vũ lẫn nhau, cũng liên tục nhắc nhở đối phương, sau đó bước đi oai vệ đi thằng tới Phúc Lộc Hiên.

Đây là Phúc Lộc Hiên lầu bốn và tiền hoa hồng đó.

Có biến cũng phải đi!

Hai người đột nhiên ra cửa, hơn nữa thái độ khác thường như thế, bị Trương Trường Tri thường xuyên quan sát bọn họ biết được.

Trương Trường Tri xoa mi tâm.

Trong triều sóng ngầm đã bắt đầu khởi động, hôm nay lại càng rung chuyển, ba vị hoàng tử đấu đá đến ngươi c.h.ế.t ta sống, Hoàng thượng lại đột nhiên đón con trai tiên thái tử là Bùi Hoài Bi về.

Hơn nữa ba vị hoàng tử vẫn là hoàng tử, Bùi Hoài Bi lại lấy thân phận Cẩn vương trở về.

Hoàng tử không phong vương, một hoàng tôn phong vương?

Vị vương thứ sáu trong kinh.

Tin tức này thật sự là quá kinh người. Trương thừa tướng sau khi nhận được tin tức, dạo qua thư phòng vài vòng, sau đó vội vàng ra cửa đi tới phủ Du thân vương.

Mặc kệ hai người bởi vì Dung Chiêu sinh ra bao nhiêu hiểm khích, bọn họ vẫn là trụ cột vững vàng của phái trung lập, lúc này tự nhiên là phải cùng nhau thương lượng.

Có thể tưởng tượng, hiện tại trong các phủ đều rối loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-357.html.]

Thế mà Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn còn có thể vui sướng ra khỏi phủ, thấy thế nào cũng quỷ dị...

Trương Trường Tri bực bội: "Rốt cuộc bọn chúng có âm mưu gì? Còn chưa tra ra sao?"

Hạ nhân lập tức hồi bẩm: "Tra được một ít, hình như Nhị công tử và Tam công tử vẫn còn liên lạc với An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, vừa rồi tựa hồ cũng là An Khánh Vương phủ Tạ Hồng ở bên ngoài chuyển lời..."

Đồng tử Trương Trường Tri co rụt lại.

Người của An Khánh Vương phủ ở trước cửa nhà bọn họ?

Hơn nữa lại là Tạ Hồng!

Tạ Hồng người này vừa ra mặt liền đại biểu cho Dung Chiêu, hắn ở bên ngoài lắc lư hai vòng, huynh đệ Trương gia liền vui sướng ra cửa, nghĩ như thế nào cũng có vấn đề.

Trương Trường Tri nổi giận: "Hai người này thật sự là không bớt lo, phụ thân bận rộn, thế cục trong kinh hỗn loạn, bọn chúng thế nhưng còn ở bên ngoài sinh sự, có liên hệ với Dung Chiêu?"

Hắn co cẳng đi ra ngoài, cả giận nói: "Chuẩn bị xe, đuổi theo bọn chúng!"

"Tuân lệnh..."...

Trương Nhị và Trương Tam không biết đại ca ở phía sau liều mạng đuổi theo, đến lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu đã ở trong phòng chờ bọn họ, vừa thấy bọn họ liền nhe răng cười.

Hai người nghi ngờ đi vào.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh rót trà cho bọn họ, thanh âm thoải mái: "Đến rồi?"

Hai người tiếp tục chẩn chờ, cẩn thận ngồi xuống đối diện Dung Chiêu, không khỏi thấp thỏm bất an.

Bọn họ cảm thấy mình tới lấy tiền, Dung Chiêu còn mời bọn họ ăn cơm, hơn nữa còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên... có chút sởn gai ốc. Trương Trường Hành thử mở miệng: "Dung thế tử, sao hôm nay lại bày vẽ như vậy?"

Dung Chiêu đưa nước trà cho bọn họ, bình tĩnh nói: "Đây không phải là vì cảm tạ hai vị ủng hộ Dung Chiêu sao, tháng này nhận được tiền hoa hồng, tiền trong tay Dung Chiêu cũng rộng rãi, mời hai vị ăn một bữa ngon."

Trương Trường Hành hồ nghi: "Thật sao?"

Dung Chiêu: "Thật."

Trương Trường Ngôn truy hỏi: "Vậy tiền hoa hồng ở đâu?"

Dung Chiêu giơ tay vạch tấm vải đỏ trên khay bên cạnh ra, bạc trắng bóng cùng ngân phiếu dưới ánh đèn lưu ly chiếu rọi khiến người ta động tâm.

Trương Trường Ngôn lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tiền đều ở đây, hẳn là không có vấn đề gì.
 
Chương 358


Dung Chiêu: "Hai cửa hàng Phúc Lộc Trang đều đã qua tháng đặt trước nhiều nhất, cho nên khấu trừ chỉ phí và tiền mua sắm đầu tháng, 40% hoa hồng là hơn năm ngàn ba trăm lượng, đây là sổ sách, các ngươi có thể xem xét."

Hai người: "!II"

Nghe câu đầu tiên, bọn họ đều cho rằng tháng này tiền hoa hồng sẽ đột nhiên giảm, không nghĩ tới vậy mà còn hơn năm ngàn lượng!

Hơn năm ngàn lượng a.

Tháng trước bọn họ đã giải quyết sạch sẽ số tiền thất thoát trong phủ thừa tướng, tháng này lấy được hơn năm ngàn lượng chính là thu nhập thuần của bọn họ, có thể giúp bọn họ "nhất cử thoát nghèo".

Hơn năm ngàn lượng...

Thật sự rất nhiều tiền.

Nhất là đối với những người nghèo quá lâu mà nói, tiền này đại biểu cho cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.

Trương Trường Ngôn muốn khóc thành tiếng, hắn thật sự chịu đựng quá lâu rồi.

Trương Trường Hành cũng có biểu tình tương tự, trên mặt mang theo phấn khởi khó lòng kiểm chế.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu, không xác định nói: "Thật sự cho chúng ta? Không có âm mưu?"

Hắn kích động, buột miệng nói thẳng.

Trương Nhị vội vàng chọc chọc hắn, hung hăng trừng Trương Tam một cái.

Dung Chiêu: "... Không có."

Trương Trường Ngôn kéo bạc lại ôm vào trong ngực, hưng phấn nói: "Hảo huynh đệ, A Chiêu, ngươi thật sự là hảo huynh đệ của chúng ta, bữa cơm hôm nay chúng ta mời..."

Bọn họ có tiền rồi!!

Không phải là lầu bốn Phúc Lộc Hiên sao? Bọn họ xứng đáng, bọn họ ăn được!

Trương Trường Hành vẫn còn chút lý trí, ho khan một tiếng, khẽ mỉm cười: "Dung thế tử chớ trách lão Tam thất lễ, chúng ta thật sự coi ngươi là nguyện ý mang theo chúng ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-358.html.]

Hắn bưng chén trà lên, thay rượu nói: "Dung thế tử, chúng ta lấy trà thay rượu, kính Dung thế tử một chén."

Trương Trường Ngôn cũng nhanh chóng bưng chén trà lên.

Dung Chiêu mỉm cười giơ chén trà lên: "Khách sáo rồi, về phần tiền cơm thì không cần, ta đã thanh toán rồi."

Ba người uống một hơi cạn sạch.

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa, vẻ mặt huynh đệ Trương gia ngập tràn phấn khởi.

Cô tiếp tục rót trà cho bọn họ, giọng điệu hòa nhã: "Uống trà, uống trà"

Trương Trường Ngôn sờ sờ bụng, nuốt nước miếng: "Ta còn chưa ăn cơm ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên lần nào, A Chiêu, chúng ta ăn trước đi, vừa ăn vừa nói."

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Thời gian còn sớm, nhà bếp còn phải chuẩn bị, chúng ta uống trà trước."

Trương Nhị và Trương Tam chỉ có thể lộ vẻ thất vọng.

Lại uống mấy chén trà, ngay khi Trương Trường Ngôn sắp mất kiên nhẫn, Dung Chiêu gọi người đưa thực đơn vào đặt trước mặt ba người.

Thực đơn tầng bốn của Phúc Lộc Hiên sẽ thay đổi theo mùa, sau khi có tòa soạn báo, việc in ấn thuận tiện, cho nên mỗi vị khách đều có một tờ thực đơn, giấy rất đẹp, còn vẽ cảnh tuyết rơi.

Trên bức tranh thật dài, dùng nét chữ xinh đẹp in từng tên món ăn, bên cạnh có một cây bút lông ngỗng, có thể đánh dấu chọn món mình muốn ăn.

Thực đơn dài không thấy điểm dừng, làm cho người ta không ngừng nuốt nước miếng.

Trương Trường Hành cùng Trương Trường Ngôn hưng phấn, cầm bút lên, cũng bất chấp Dung Chiêu ở bên cạnh, bắt đầu bàn bạc...

"Thịt kho tàu, thịt Đông Pha, thịt viên cua, đây đều là món ăn đặc sắc của Phúc Lộc Hiên, nhất định phải ăn hết."

"Nhị ca, nghe nói mì trộn dầu của Phúc Lộc Hiên rất ngon."

"Không có tiền đồ, tới lầu bốn Phúc Lộc Hiên lại còn muốn ăn mì, a, món ăn nên ăn vào ngày tuyết rơi này độc đáo thật, nếm thử một chút."

"Vậy thì không ăn mì! Hôm nay kiên quyết không ăn mì!" Dung Chiêu nghe bọn họ nói xong, tùy ý chọn hai món ăn.

Gọi đồ ăn xong, Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn rõ ràng càng thêm hưng phấn, bạc đặt ở giữa bọn họ, xem như đã lấy được trong tay, Dung Chiêu cũng không cho bọn họ trả tiền bữa cơm này, mọi việc thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.
 
Chương 358


Dung Chiêu: "Hai cửa hàng Phúc Lộc Trang đều đã qua tháng đặt trước nhiều nhất, cho nên khấu trừ chỉ phí và tiền mua sắm đầu tháng, 40% hoa hồng là hơn năm ngàn ba trăm lượng, đây là sổ sách, các ngươi có thể xem xét."

Hai người: "!II"

Nghe câu đầu tiên, bọn họ đều cho rằng tháng này tiền hoa hồng sẽ đột nhiên giảm, không nghĩ tới vậy mà còn hơn năm ngàn lượng!

Hơn năm ngàn lượng a.

Tháng trước bọn họ đã giải quyết sạch sẽ số tiền thất thoát trong phủ thừa tướng, tháng này lấy được hơn năm ngàn lượng chính là thu nhập thuần của bọn họ, có thể giúp bọn họ "nhất cử thoát nghèo".

Hơn năm ngàn lượng...

Thật sự rất nhiều tiền.

Nhất là đối với những người nghèo quá lâu mà nói, tiền này đại biểu cho cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.

Trương Trường Ngôn muốn khóc thành tiếng, hắn thật sự chịu đựng quá lâu rồi.

Trương Trường Hành cũng có biểu tình tương tự, trên mặt mang theo phấn khởi khó lòng kiểm chế.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu, không xác định nói: "Thật sự cho chúng ta? Không có âm mưu?"

Hắn kích động, buột miệng nói thẳng.

Trương Nhị vội vàng chọc chọc hắn, hung hăng trừng Trương Tam một cái.

Dung Chiêu: "... Không có."

Trương Trường Ngôn kéo bạc lại ôm vào trong ngực, hưng phấn nói: "Hảo huynh đệ, A Chiêu, ngươi thật sự là hảo huynh đệ của chúng ta, bữa cơm hôm nay chúng ta mời..."

Bọn họ có tiền rồi!!

Không phải là lầu bốn Phúc Lộc Hiên sao? Bọn họ xứng đáng, bọn họ ăn được!

Trương Trường Hành vẫn còn chút lý trí, ho khan một tiếng, khẽ mỉm cười: "Dung thế tử chớ trách lão Tam thất lễ, chúng ta thật sự coi ngươi là nguyện ý mang theo chúng ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-358.html.]

Hắn bưng chén trà lên, thay rượu nói: "Dung thế tử, chúng ta lấy trà thay rượu, kính Dung thế tử một chén."

Trương Trường Ngôn cũng nhanh chóng bưng chén trà lên.

Dung Chiêu mỉm cười giơ chén trà lên: "Khách sáo rồi, về phần tiền cơm thì không cần, ta đã thanh toán rồi."

Ba người uống một hơi cạn sạch.

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa, vẻ mặt huynh đệ Trương gia ngập tràn phấn khởi.

Cô tiếp tục rót trà cho bọn họ, giọng điệu hòa nhã: "Uống trà, uống trà"

Trương Trường Ngôn sờ sờ bụng, nuốt nước miếng: "Ta còn chưa ăn cơm ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên lần nào, A Chiêu, chúng ta ăn trước đi, vừa ăn vừa nói."

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Thời gian còn sớm, nhà bếp còn phải chuẩn bị, chúng ta uống trà trước."

Trương Nhị và Trương Tam chỉ có thể lộ vẻ thất vọng.

Lại uống mấy chén trà, ngay khi Trương Trường Ngôn sắp mất kiên nhẫn, Dung Chiêu gọi người đưa thực đơn vào đặt trước mặt ba người.

Thực đơn tầng bốn của Phúc Lộc Hiên sẽ thay đổi theo mùa, sau khi có tòa soạn báo, việc in ấn thuận tiện, cho nên mỗi vị khách đều có một tờ thực đơn, giấy rất đẹp, còn vẽ cảnh tuyết rơi.

Trên bức tranh thật dài, dùng nét chữ xinh đẹp in từng tên món ăn, bên cạnh có một cây bút lông ngỗng, có thể đánh dấu chọn món mình muốn ăn.

Thực đơn dài không thấy điểm dừng, làm cho người ta không ngừng nuốt nước miếng.

Trương Trường Hành cùng Trương Trường Ngôn hưng phấn, cầm bút lên, cũng bất chấp Dung Chiêu ở bên cạnh, bắt đầu bàn bạc...

"Thịt kho tàu, thịt Đông Pha, thịt viên cua, đây đều là món ăn đặc sắc của Phúc Lộc Hiên, nhất định phải ăn hết."

"Nhị ca, nghe nói mì trộn dầu của Phúc Lộc Hiên rất ngon."

"Không có tiền đồ, tới lầu bốn Phúc Lộc Hiên lại còn muốn ăn mì, a, món ăn nên ăn vào ngày tuyết rơi này độc đáo thật, nếm thử một chút."

"Vậy thì không ăn mì! Hôm nay kiên quyết không ăn mì!" Dung Chiêu nghe bọn họ nói xong, tùy ý chọn hai món ăn.

Gọi đồ ăn xong, Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn rõ ràng càng thêm hưng phấn, bạc đặt ở giữa bọn họ, xem như đã lấy được trong tay, Dung Chiêu cũng không cho bọn họ trả tiền bữa cơm này, mọi việc thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.
 
Chương 358


Dung Chiêu: "Hai cửa hàng Phúc Lộc Trang đều đã qua tháng đặt trước nhiều nhất, cho nên khấu trừ chỉ phí và tiền mua sắm đầu tháng, 40% hoa hồng là hơn năm ngàn ba trăm lượng, đây là sổ sách, các ngươi có thể xem xét."

Hai người: "!II"

Nghe câu đầu tiên, bọn họ đều cho rằng tháng này tiền hoa hồng sẽ đột nhiên giảm, không nghĩ tới vậy mà còn hơn năm ngàn lượng!

Hơn năm ngàn lượng a.

Tháng trước bọn họ đã giải quyết sạch sẽ số tiền thất thoát trong phủ thừa tướng, tháng này lấy được hơn năm ngàn lượng chính là thu nhập thuần của bọn họ, có thể giúp bọn họ "nhất cử thoát nghèo".

Hơn năm ngàn lượng...

Thật sự rất nhiều tiền.

Nhất là đối với những người nghèo quá lâu mà nói, tiền này đại biểu cho cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.

Trương Trường Ngôn muốn khóc thành tiếng, hắn thật sự chịu đựng quá lâu rồi.

Trương Trường Hành cũng có biểu tình tương tự, trên mặt mang theo phấn khởi khó lòng kiểm chế.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu, không xác định nói: "Thật sự cho chúng ta? Không có âm mưu?"

Hắn kích động, buột miệng nói thẳng.

Trương Nhị vội vàng chọc chọc hắn, hung hăng trừng Trương Tam một cái.

Dung Chiêu: "... Không có."

Trương Trường Ngôn kéo bạc lại ôm vào trong ngực, hưng phấn nói: "Hảo huynh đệ, A Chiêu, ngươi thật sự là hảo huynh đệ của chúng ta, bữa cơm hôm nay chúng ta mời..."

Bọn họ có tiền rồi!!

Không phải là lầu bốn Phúc Lộc Hiên sao? Bọn họ xứng đáng, bọn họ ăn được!

Trương Trường Hành vẫn còn chút lý trí, ho khan một tiếng, khẽ mỉm cười: "Dung thế tử chớ trách lão Tam thất lễ, chúng ta thật sự coi ngươi là nguyện ý mang theo chúng ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-358.html.]

Hắn bưng chén trà lên, thay rượu nói: "Dung thế tử, chúng ta lấy trà thay rượu, kính Dung thế tử một chén."

Trương Trường Ngôn cũng nhanh chóng bưng chén trà lên.

Dung Chiêu mỉm cười giơ chén trà lên: "Khách sáo rồi, về phần tiền cơm thì không cần, ta đã thanh toán rồi."

Ba người uống một hơi cạn sạch.

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa, vẻ mặt huynh đệ Trương gia ngập tràn phấn khởi.

Cô tiếp tục rót trà cho bọn họ, giọng điệu hòa nhã: "Uống trà, uống trà"

Trương Trường Ngôn sờ sờ bụng, nuốt nước miếng: "Ta còn chưa ăn cơm ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên lần nào, A Chiêu, chúng ta ăn trước đi, vừa ăn vừa nói."

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Thời gian còn sớm, nhà bếp còn phải chuẩn bị, chúng ta uống trà trước."

Trương Nhị và Trương Tam chỉ có thể lộ vẻ thất vọng.

Lại uống mấy chén trà, ngay khi Trương Trường Ngôn sắp mất kiên nhẫn, Dung Chiêu gọi người đưa thực đơn vào đặt trước mặt ba người.

Thực đơn tầng bốn của Phúc Lộc Hiên sẽ thay đổi theo mùa, sau khi có tòa soạn báo, việc in ấn thuận tiện, cho nên mỗi vị khách đều có một tờ thực đơn, giấy rất đẹp, còn vẽ cảnh tuyết rơi.

Trên bức tranh thật dài, dùng nét chữ xinh đẹp in từng tên món ăn, bên cạnh có một cây bút lông ngỗng, có thể đánh dấu chọn món mình muốn ăn.

Thực đơn dài không thấy điểm dừng, làm cho người ta không ngừng nuốt nước miếng.

Trương Trường Hành cùng Trương Trường Ngôn hưng phấn, cầm bút lên, cũng bất chấp Dung Chiêu ở bên cạnh, bắt đầu bàn bạc...

"Thịt kho tàu, thịt Đông Pha, thịt viên cua, đây đều là món ăn đặc sắc của Phúc Lộc Hiên, nhất định phải ăn hết."

"Nhị ca, nghe nói mì trộn dầu của Phúc Lộc Hiên rất ngon."

"Không có tiền đồ, tới lầu bốn Phúc Lộc Hiên lại còn muốn ăn mì, a, món ăn nên ăn vào ngày tuyết rơi này độc đáo thật, nếm thử một chút."

"Vậy thì không ăn mì! Hôm nay kiên quyết không ăn mì!" Dung Chiêu nghe bọn họ nói xong, tùy ý chọn hai món ăn.

Gọi đồ ăn xong, Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn rõ ràng càng thêm hưng phấn, bạc đặt ở giữa bọn họ, xem như đã lấy được trong tay, Dung Chiêu cũng không cho bọn họ trả tiền bữa cơm này, mọi việc thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.
 
Chương 359


Hai người liếc nhau, đều thấy được sự thả lỏng trong mắt đối phương.

Xem ra Dung Chiêu thật sự là lương tâm mọc răng, nguyện ý mời bọn họ ăn cơm.

Cẩn thận ngẫm lại, Dung Chiêu tựa hồ vẫn đối xử với bọn họ không tệ, chuyện làm ăn kiếm tiền như vậy cũng nguyện ý mang bọn họ theo, xem ra oán hận cũ của hai nhà quả thật không tồn tại trên người thế hệ bọn họ.

Trương Trường Ngôn ngẫm lại lúc trước mình muốn dồn Dung Chiêu vào chỗ chết...

Đáng giận, thật sự là quá đáng giận!

Trương Trường Ngôn có chút đỏ mặt, ho khan một tiếng, nói với Dung Chiêu: "A Chiêu, ngươi về sau có gì cần ta hỗ trợ, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ không từ chối!"

Lời này hào khí vạn trượng.

Dung Chiêu đảo tròng mắt, chần chờ: "Cái này..."

Cô vừa mở miệng, hai huynh đệ đồng thời sửng sốt, cơ hồ là cùng nhau ôm chặt ngân lượng, ánh mắt đề phòng.

Chẳng lẽ lại muốn lừa tiền?!

Dung Chiêu không nói gì: "Ta muốn nói, ngày sau nếu Trương thừa tướng còn nhắm vào ta, hi vọng hai vị huynh trưởng có thể báo tin cho A Chiêu."

Hai người này đã bị PTSD (Rối loạn căng thẳng sau chấn thương), làm sao cô có thể kiếm tiền từ bọn họ?

Trương Trường Ngôn thở dài một hơi: "Dễ nói dễ nói, cha ta cũng thật là, lòng dạ quá mức hẹp hòi, thù oán nhiều năm như vậy rồi còn để bụng, xấu tính thật...

Trương Trường Hành vội vàng chọc chọc hắn, tuy rằng hắn cũng cảm thấy như vậy, nhưng ở bên ngoài vẫn không nên nói xấu lão cha.

Bọn hắn họ Trương, cha với bọn hắn mới là một phe.

Trương Trường Hành mỉm cười, khách sáo trả lời: "Đương nhiên rồi, Dung thế tử yên tâm."

Chẳng qua, bọn họ chỉ quan tâm Phúc Lộc Trang.

Dung Chiêu quét mắt nhìn bọn họ, trong lòng hiểu rõ.

Nhận được tiền, hai người chính thức "thoát nghèo", cũng không để ý đến an nguy của Dung Chiêu như trước, phỏng chừng chỉ cần không ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang, Trương Trường Hành chưa chắc có thể giúp cô.

Dù sao Trương thừa tướng mới là cha hắn.

Thế nhưng Trương Tam nói không chừng còn có thể tiếp tục làm một nằm vùng đáng tin cậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-359.html.]

Dung Chiêu nghĩ thầm: Không thể để cho hai người này có tiền.

Lúc này, bồi bàn bên ngoài nối đuôi nhau đi vào, bưng nước rửa tay, khăn mặt các loại, hai huynh đệ lập tức hưng phấn bắt đầu rửa tay, lau tay sạch sẽ.

Bồi bàn phía sau lại đưa bát đĩa, đũa, thìa lên.

Chuẩn bị lên món rồi.

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng: "Nhị ca, nếu không lát nữa đi làm thẻ vàng Phúc Lộc Hiên đi, một tháng tiếp theo đều có thể tùy tiện ăn ở Phúc Lộc Hiên."

Làm xong thẻ vàng, bọn họ còn dư lại hơn ba trăm lượng, không lo lắng tiền cơm, thế nào cũng đủ dùng.

Trương Trường Hành cũng có chút động tâm, chần chờ.

Trương Trường Ngôn: "Sao còn chưa mang thức ăn lên?"

Nói xong, Tạ Hồng vội vã đi vào, ngữ khí lo lắng: "Thế tử! Trương gia Đại công tử đến, nói là tới tìm Nhị công tử cùng Tam công tử!"

Trương Nhị cùng Trương Tam trừng to mắt, lúc này hít sâu một hơi khí lạnh, sợ tới mức hoang mang vô chủ.

Trương Trường Ngôn nóng nảy: "Mau nói cho đại ca biết chúng ta không ở đây!"

Tạ Hồng lắc đầu: "Không được, Trương Đại công tử đã xác định các ngươi ở đây, hắn sắp xông vào rồi."

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn như bị sét đánh.

Bọn họ cứng ngắc ngồi trên ghế, cả người đều không khỏe.

Trương Trường Hành: "Xong đời, bị đại ca bắt tại trận rồi."

Trương Trường Ngôn đề nghị: "Làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp lừa đại ca?"

Trương Trường Hành nuốt một ngụm nước miếng: "Chỉ sợ không được, đại ca không dễ lừa như vậy, hơn nữa hắn chặn cửa, khẳng định là đã có tin tức xác thực..."

Trương Trường Ngôn đứng lên: tiếng như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay vòng vòng,"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ?"

Ngoài cửa, Tạ Hồng kinh hô: "Trương Đại công tử!"

Trương Trường Tri trực tiếp đi lên lầu!

Trương Nhị và Trương Tam đứng lên, mặt trắng như tờ giấy, bất lực nhìn Dung Chiêu, ánh mắt phóng ra tín hiệu cầu cứu.
 
Chương 359


Hai người liếc nhau, đều thấy được sự thả lỏng trong mắt đối phương.

Xem ra Dung Chiêu thật sự là lương tâm mọc răng, nguyện ý mời bọn họ ăn cơm.

Cẩn thận ngẫm lại, Dung Chiêu tựa hồ vẫn đối xử với bọn họ không tệ, chuyện làm ăn kiếm tiền như vậy cũng nguyện ý mang bọn họ theo, xem ra oán hận cũ của hai nhà quả thật không tồn tại trên người thế hệ bọn họ.

Trương Trường Ngôn ngẫm lại lúc trước mình muốn dồn Dung Chiêu vào chỗ chết...

Đáng giận, thật sự là quá đáng giận!

Trương Trường Ngôn có chút đỏ mặt, ho khan một tiếng, nói với Dung Chiêu: "A Chiêu, ngươi về sau có gì cần ta hỗ trợ, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ không từ chối!"

Lời này hào khí vạn trượng.

Dung Chiêu đảo tròng mắt, chần chờ: "Cái này..."

Cô vừa mở miệng, hai huynh đệ đồng thời sửng sốt, cơ hồ là cùng nhau ôm chặt ngân lượng, ánh mắt đề phòng.

Chẳng lẽ lại muốn lừa tiền?!

Dung Chiêu không nói gì: "Ta muốn nói, ngày sau nếu Trương thừa tướng còn nhắm vào ta, hi vọng hai vị huynh trưởng có thể báo tin cho A Chiêu."

Hai người này đã bị PTSD (Rối loạn căng thẳng sau chấn thương), làm sao cô có thể kiếm tiền từ bọn họ?

Trương Trường Ngôn thở dài một hơi: "Dễ nói dễ nói, cha ta cũng thật là, lòng dạ quá mức hẹp hòi, thù oán nhiều năm như vậy rồi còn để bụng, xấu tính thật...

Trương Trường Hành vội vàng chọc chọc hắn, tuy rằng hắn cũng cảm thấy như vậy, nhưng ở bên ngoài vẫn không nên nói xấu lão cha.

Bọn hắn họ Trương, cha với bọn hắn mới là một phe.

Trương Trường Hành mỉm cười, khách sáo trả lời: "Đương nhiên rồi, Dung thế tử yên tâm."

Chẳng qua, bọn họ chỉ quan tâm Phúc Lộc Trang.

Dung Chiêu quét mắt nhìn bọn họ, trong lòng hiểu rõ.

Nhận được tiền, hai người chính thức "thoát nghèo", cũng không để ý đến an nguy của Dung Chiêu như trước, phỏng chừng chỉ cần không ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang, Trương Trường Hành chưa chắc có thể giúp cô.

Dù sao Trương thừa tướng mới là cha hắn.

Thế nhưng Trương Tam nói không chừng còn có thể tiếp tục làm một nằm vùng đáng tin cậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-359.html.]

Dung Chiêu nghĩ thầm: Không thể để cho hai người này có tiền.

Lúc này, bồi bàn bên ngoài nối đuôi nhau đi vào, bưng nước rửa tay, khăn mặt các loại, hai huynh đệ lập tức hưng phấn bắt đầu rửa tay, lau tay sạch sẽ.

Bồi bàn phía sau lại đưa bát đĩa, đũa, thìa lên.

Chuẩn bị lên món rồi.

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng: "Nhị ca, nếu không lát nữa đi làm thẻ vàng Phúc Lộc Hiên đi, một tháng tiếp theo đều có thể tùy tiện ăn ở Phúc Lộc Hiên."

Làm xong thẻ vàng, bọn họ còn dư lại hơn ba trăm lượng, không lo lắng tiền cơm, thế nào cũng đủ dùng.

Trương Trường Hành cũng có chút động tâm, chần chờ.

Trương Trường Ngôn: "Sao còn chưa mang thức ăn lên?"

Nói xong, Tạ Hồng vội vã đi vào, ngữ khí lo lắng: "Thế tử! Trương gia Đại công tử đến, nói là tới tìm Nhị công tử cùng Tam công tử!"

Trương Nhị cùng Trương Tam trừng to mắt, lúc này hít sâu một hơi khí lạnh, sợ tới mức hoang mang vô chủ.

Trương Trường Ngôn nóng nảy: "Mau nói cho đại ca biết chúng ta không ở đây!"

Tạ Hồng lắc đầu: "Không được, Trương Đại công tử đã xác định các ngươi ở đây, hắn sắp xông vào rồi."

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn như bị sét đánh.

Bọn họ cứng ngắc ngồi trên ghế, cả người đều không khỏe.

Trương Trường Hành: "Xong đời, bị đại ca bắt tại trận rồi."

Trương Trường Ngôn đề nghị: "Làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp lừa đại ca?"

Trương Trường Hành nuốt một ngụm nước miếng: "Chỉ sợ không được, đại ca không dễ lừa như vậy, hơn nữa hắn chặn cửa, khẳng định là đã có tin tức xác thực..."

Trương Trường Ngôn đứng lên: tiếng như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay vòng vòng,"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ?"

Ngoài cửa, Tạ Hồng kinh hô: "Trương Đại công tử!"

Trương Trường Tri trực tiếp đi lên lầu!

Trương Nhị và Trương Tam đứng lên, mặt trắng như tờ giấy, bất lực nhìn Dung Chiêu, ánh mắt phóng ra tín hiệu cầu cứu.
 
Chương 359


Hai người liếc nhau, đều thấy được sự thả lỏng trong mắt đối phương.

Xem ra Dung Chiêu thật sự là lương tâm mọc răng, nguyện ý mời bọn họ ăn cơm.

Cẩn thận ngẫm lại, Dung Chiêu tựa hồ vẫn đối xử với bọn họ không tệ, chuyện làm ăn kiếm tiền như vậy cũng nguyện ý mang bọn họ theo, xem ra oán hận cũ của hai nhà quả thật không tồn tại trên người thế hệ bọn họ.

Trương Trường Ngôn ngẫm lại lúc trước mình muốn dồn Dung Chiêu vào chỗ chết...

Đáng giận, thật sự là quá đáng giận!

Trương Trường Ngôn có chút đỏ mặt, ho khan một tiếng, nói với Dung Chiêu: "A Chiêu, ngươi về sau có gì cần ta hỗ trợ, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ không từ chối!"

Lời này hào khí vạn trượng.

Dung Chiêu đảo tròng mắt, chần chờ: "Cái này..."

Cô vừa mở miệng, hai huynh đệ đồng thời sửng sốt, cơ hồ là cùng nhau ôm chặt ngân lượng, ánh mắt đề phòng.

Chẳng lẽ lại muốn lừa tiền?!

Dung Chiêu không nói gì: "Ta muốn nói, ngày sau nếu Trương thừa tướng còn nhắm vào ta, hi vọng hai vị huynh trưởng có thể báo tin cho A Chiêu."

Hai người này đã bị PTSD (Rối loạn căng thẳng sau chấn thương), làm sao cô có thể kiếm tiền từ bọn họ?

Trương Trường Ngôn thở dài một hơi: "Dễ nói dễ nói, cha ta cũng thật là, lòng dạ quá mức hẹp hòi, thù oán nhiều năm như vậy rồi còn để bụng, xấu tính thật...

Trương Trường Hành vội vàng chọc chọc hắn, tuy rằng hắn cũng cảm thấy như vậy, nhưng ở bên ngoài vẫn không nên nói xấu lão cha.

Bọn hắn họ Trương, cha với bọn hắn mới là một phe.

Trương Trường Hành mỉm cười, khách sáo trả lời: "Đương nhiên rồi, Dung thế tử yên tâm."

Chẳng qua, bọn họ chỉ quan tâm Phúc Lộc Trang.

Dung Chiêu quét mắt nhìn bọn họ, trong lòng hiểu rõ.

Nhận được tiền, hai người chính thức "thoát nghèo", cũng không để ý đến an nguy của Dung Chiêu như trước, phỏng chừng chỉ cần không ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang, Trương Trường Hành chưa chắc có thể giúp cô.

Dù sao Trương thừa tướng mới là cha hắn.

Thế nhưng Trương Tam nói không chừng còn có thể tiếp tục làm một nằm vùng đáng tin cậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-359.html.]

Dung Chiêu nghĩ thầm: Không thể để cho hai người này có tiền.

Lúc này, bồi bàn bên ngoài nối đuôi nhau đi vào, bưng nước rửa tay, khăn mặt các loại, hai huynh đệ lập tức hưng phấn bắt đầu rửa tay, lau tay sạch sẽ.

Bồi bàn phía sau lại đưa bát đĩa, đũa, thìa lên.

Chuẩn bị lên món rồi.

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng: "Nhị ca, nếu không lát nữa đi làm thẻ vàng Phúc Lộc Hiên đi, một tháng tiếp theo đều có thể tùy tiện ăn ở Phúc Lộc Hiên."

Làm xong thẻ vàng, bọn họ còn dư lại hơn ba trăm lượng, không lo lắng tiền cơm, thế nào cũng đủ dùng.

Trương Trường Hành cũng có chút động tâm, chần chờ.

Trương Trường Ngôn: "Sao còn chưa mang thức ăn lên?"

Nói xong, Tạ Hồng vội vã đi vào, ngữ khí lo lắng: "Thế tử! Trương gia Đại công tử đến, nói là tới tìm Nhị công tử cùng Tam công tử!"

Trương Nhị cùng Trương Tam trừng to mắt, lúc này hít sâu một hơi khí lạnh, sợ tới mức hoang mang vô chủ.

Trương Trường Ngôn nóng nảy: "Mau nói cho đại ca biết chúng ta không ở đây!"

Tạ Hồng lắc đầu: "Không được, Trương Đại công tử đã xác định các ngươi ở đây, hắn sắp xông vào rồi."

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn như bị sét đánh.

Bọn họ cứng ngắc ngồi trên ghế, cả người đều không khỏe.

Trương Trường Hành: "Xong đời, bị đại ca bắt tại trận rồi."

Trương Trường Ngôn đề nghị: "Làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp lừa đại ca?"

Trương Trường Hành nuốt một ngụm nước miếng: "Chỉ sợ không được, đại ca không dễ lừa như vậy, hơn nữa hắn chặn cửa, khẳng định là đã có tin tức xác thực..."

Trương Trường Ngôn đứng lên: tiếng như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay vòng vòng,"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ?"

Ngoài cửa, Tạ Hồng kinh hô: "Trương Đại công tử!"

Trương Trường Tri trực tiếp đi lên lầu!

Trương Nhị và Trương Tam đứng lên, mặt trắng như tờ giấy, bất lực nhìn Dung Chiêu, ánh mắt phóng ra tín hiệu cầu cứu.
 
Chương 360


Dung Chiêu thở dài: "Ai, trốn không thoát đâu."

Hiệu suất của Trương Đại thấp đến thái quá, Dung Chiêu cảm thấy nếu không phải mình thả tín hiệu cho hắn, phỏng chừng hai tên ngốc Trương Nhị và Trương Tam thật sự có thể gạt được đại ca nhà bọn họ.

Ba huynh đệ nhà họ Trương này.

Lão Đại giảo hoạt, lão Nhị gió chiều nào theo chiều nấy, lão Tam thì khờ khạo.

Hai người càng lúc càng tuyệt vọng.

Mà lúc này, Trương Trường Tri đi vào, bước chân mang theo gió.

Hắn đen mặt, trong mắt là phẫn nộ không kiềm chế được, tầm mắt đảo qua, lạnh lùng nhìn Trương Nhị cùng Trương Tam, hung hăng tới mức hai người run rẩy một cái.

Trương Trường Tri hừ lạnh: "Trở về sẽ thu thập các ngươi!"

Hai người đồng loạt giật mình.

Trương Trường Tri nhìn Dung Chiêu, ngoài cười nhưng trong không cười: "Dung thế tử đây là làm cái gì? Ngươi có gì cần nói với hai đệ đệ bất tài của ta thế?"

Lời này nghe rất khách khí, ngữ khí lại cực kỳ giận dữ.

Dung Chiêu nghe vậy, lộ ra nụ cười, mạnh mẽ ngồi xuống,"Trương Đại công tử nếu tò mò, vậy cùng nhau tâm sự?"

Cô là thế tử An Khánh Vương phủ, địa vị tự nhiên cao hơn Trương Đại.

Trương Trường Tri vẻ mặt lạnh như băng, hắn nhìn sổ sách trên bàn, lại nhìn ngân lượng sáng lóa đặt bên cạnh, trong lòng đã có suy đoán...

Bọn họ hợp tác kinh doanh.

Hơn nữa chỉ sợ là đã bắt đầu hợp tác từ rất sớm.

Trương Trường Tri lúc này còn đứng ở cửa, thấy Dung Chiêu thái độ thản nhiên ngồi đó, hắn hừ một tiếng, nói với Trương Nhị và Trương Tam: "Các ngươi ra ngoài, ta cùng Dung thế tử tâm sự."

Trương Trường Hành: "Đại ca!"

Trương Trường Ngôn: "Chúng ta còn chưa ăn cơm mà..."

"Đói một bữa sẽ không chết, đi ra ngoài!" Trương Trường Tri chắp tay sau lưng, quát lớn. Trương thừa tướng rất muốn đối phó với Dung gia, đứa con lớn như hắn là người hiểu rõ nhất, gần như là trình độ ngươi c.h.ế.t ta sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-360.html.]

Hắn lại trăm triệu lần không nghĩ tới, hai đệ đệ của hắn lại ở sau lưng bọn họ hợp tác với Dung Chiêu!

Lần trước để lão Nhị đi giúp lão Tam rút vốn, xem ra là không thành công, ngược lại còn bị hai bọn chúng liên hợp lừa gạt, bọn chúng vẫn lén lút cùng Dung Chiêu tiếp tục hợp tác.

Không quan tâm kiếm được bao nhiêu tiền, Trương thừa tướng mà biết nhất định sẽ đánh c.h.ế.t bọn chúng.

Hơn nữa, việc này căn bản không thể nghĩ sâu.

Vì sao mỗi lần ra tay với Phúc Lộc Trang đều không thành công?

Vì sao mỗi lần Trương thừa tướng ra tay với Dung Chiêu đều chưa bắt đầu đã kết thúc?

Vì sao Trương Nhị Trương Tam luôn tỏ ra thần bí chạy ra ngoài?

Không thể nghĩ, nếu nghĩ tiếp, hắn hiện tại có chút muốn đánh c.h.ế.t hai tên đệ đệ bất tài!

Còn muốn ăn cơm?

Đói bụng đi!

Trương Đại đuổi bọn họ ra ngoài, Trương Nhị và Trương Tam thống khổ cũng không dám phản kháng.

Huynh trưởng như cha, bọn họ vẫn rất sợ người đại ca này, hiện tại lại bị đại ca bắt được nhược điểm, tùy thời có thể bị lão cha đánh chết, tự nhiên là chim cút giống nhau, căn bản không dám phản bác.

Hai người liếc nhau, Trương Trường Tri tức giận nhìn chằm chằm, cả hai đành cúi đầu ủ rũ đi ra ngoài.

Trương Tam đang muốn lén mang ngân lượng di...

Trương Trường Tri vươn tay nắm cổ tay hắn, mặt không chút thay đổi ngăn cản.

Trương Trường Hành: "Đại ca, đây là tiền hoa hồng của bọn đệ..."

Âm thanh càng lúc càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn im lặng.

Bởi vì ánh mắt c.h.ế.t chóc của Trương Đại đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

Hiển nhiên, hắn không cho phép bọn họ mang tiền đi.

Tiền này phải xử lý như thế nào, hắn còn phải nói rõ ràng với Dung Chiêu đợi biết rõ thực hư từ đầu đến cuối mới tính được. Trương Trường Tri khác với Trương Nhị Trương Tam, hắn không coi trọng tiền.

Điểm này hắn giống cha hắn, tiền tài là vô cùng vô tận, nhưng bọn hắn càng muốn quyền lực, cho nên Trương thừa tướng mới không tham ô nhận hối lộ.
 
Chương 360


Dung Chiêu thở dài: "Ai, trốn không thoát đâu."

Hiệu suất của Trương Đại thấp đến thái quá, Dung Chiêu cảm thấy nếu không phải mình thả tín hiệu cho hắn, phỏng chừng hai tên ngốc Trương Nhị và Trương Tam thật sự có thể gạt được đại ca nhà bọn họ.

Ba huynh đệ nhà họ Trương này.

Lão Đại giảo hoạt, lão Nhị gió chiều nào theo chiều nấy, lão Tam thì khờ khạo.

Hai người càng lúc càng tuyệt vọng.

Mà lúc này, Trương Trường Tri đi vào, bước chân mang theo gió.

Hắn đen mặt, trong mắt là phẫn nộ không kiềm chế được, tầm mắt đảo qua, lạnh lùng nhìn Trương Nhị cùng Trương Tam, hung hăng tới mức hai người run rẩy một cái.

Trương Trường Tri hừ lạnh: "Trở về sẽ thu thập các ngươi!"

Hai người đồng loạt giật mình.

Trương Trường Tri nhìn Dung Chiêu, ngoài cười nhưng trong không cười: "Dung thế tử đây là làm cái gì? Ngươi có gì cần nói với hai đệ đệ bất tài của ta thế?"

Lời này nghe rất khách khí, ngữ khí lại cực kỳ giận dữ.

Dung Chiêu nghe vậy, lộ ra nụ cười, mạnh mẽ ngồi xuống,"Trương Đại công tử nếu tò mò, vậy cùng nhau tâm sự?"

Cô là thế tử An Khánh Vương phủ, địa vị tự nhiên cao hơn Trương Đại.

Trương Trường Tri vẻ mặt lạnh như băng, hắn nhìn sổ sách trên bàn, lại nhìn ngân lượng sáng lóa đặt bên cạnh, trong lòng đã có suy đoán...

Bọn họ hợp tác kinh doanh.

Hơn nữa chỉ sợ là đã bắt đầu hợp tác từ rất sớm.

Trương Trường Tri lúc này còn đứng ở cửa, thấy Dung Chiêu thái độ thản nhiên ngồi đó, hắn hừ một tiếng, nói với Trương Nhị và Trương Tam: "Các ngươi ra ngoài, ta cùng Dung thế tử tâm sự."

Trương Trường Hành: "Đại ca!"

Trương Trường Ngôn: "Chúng ta còn chưa ăn cơm mà..."

"Đói một bữa sẽ không chết, đi ra ngoài!" Trương Trường Tri chắp tay sau lưng, quát lớn. Trương thừa tướng rất muốn đối phó với Dung gia, đứa con lớn như hắn là người hiểu rõ nhất, gần như là trình độ ngươi c.h.ế.t ta sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-360.html.]

Hắn lại trăm triệu lần không nghĩ tới, hai đệ đệ của hắn lại ở sau lưng bọn họ hợp tác với Dung Chiêu!

Lần trước để lão Nhị đi giúp lão Tam rút vốn, xem ra là không thành công, ngược lại còn bị hai bọn chúng liên hợp lừa gạt, bọn chúng vẫn lén lút cùng Dung Chiêu tiếp tục hợp tác.

Không quan tâm kiếm được bao nhiêu tiền, Trương thừa tướng mà biết nhất định sẽ đánh c.h.ế.t bọn chúng.

Hơn nữa, việc này căn bản không thể nghĩ sâu.

Vì sao mỗi lần ra tay với Phúc Lộc Trang đều không thành công?

Vì sao mỗi lần Trương thừa tướng ra tay với Dung Chiêu đều chưa bắt đầu đã kết thúc?

Vì sao Trương Nhị Trương Tam luôn tỏ ra thần bí chạy ra ngoài?

Không thể nghĩ, nếu nghĩ tiếp, hắn hiện tại có chút muốn đánh c.h.ế.t hai tên đệ đệ bất tài!

Còn muốn ăn cơm?

Đói bụng đi!

Trương Đại đuổi bọn họ ra ngoài, Trương Nhị và Trương Tam thống khổ cũng không dám phản kháng.

Huynh trưởng như cha, bọn họ vẫn rất sợ người đại ca này, hiện tại lại bị đại ca bắt được nhược điểm, tùy thời có thể bị lão cha đánh chết, tự nhiên là chim cút giống nhau, căn bản không dám phản bác.

Hai người liếc nhau, Trương Trường Tri tức giận nhìn chằm chằm, cả hai đành cúi đầu ủ rũ đi ra ngoài.

Trương Tam đang muốn lén mang ngân lượng di...

Trương Trường Tri vươn tay nắm cổ tay hắn, mặt không chút thay đổi ngăn cản.

Trương Trường Hành: "Đại ca, đây là tiền hoa hồng của bọn đệ..."

Âm thanh càng lúc càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn im lặng.

Bởi vì ánh mắt c.h.ế.t chóc của Trương Đại đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

Hiển nhiên, hắn không cho phép bọn họ mang tiền đi.

Tiền này phải xử lý như thế nào, hắn còn phải nói rõ ràng với Dung Chiêu đợi biết rõ thực hư từ đầu đến cuối mới tính được. Trương Trường Tri khác với Trương Nhị Trương Tam, hắn không coi trọng tiền.

Điểm này hắn giống cha hắn, tiền tài là vô cùng vô tận, nhưng bọn hắn càng muốn quyền lực, cho nên Trương thừa tướng mới không tham ô nhận hối lộ.
 
Chương 360


Dung Chiêu thở dài: "Ai, trốn không thoát đâu."

Hiệu suất của Trương Đại thấp đến thái quá, Dung Chiêu cảm thấy nếu không phải mình thả tín hiệu cho hắn, phỏng chừng hai tên ngốc Trương Nhị và Trương Tam thật sự có thể gạt được đại ca nhà bọn họ.

Ba huynh đệ nhà họ Trương này.

Lão Đại giảo hoạt, lão Nhị gió chiều nào theo chiều nấy, lão Tam thì khờ khạo.

Hai người càng lúc càng tuyệt vọng.

Mà lúc này, Trương Trường Tri đi vào, bước chân mang theo gió.

Hắn đen mặt, trong mắt là phẫn nộ không kiềm chế được, tầm mắt đảo qua, lạnh lùng nhìn Trương Nhị cùng Trương Tam, hung hăng tới mức hai người run rẩy một cái.

Trương Trường Tri hừ lạnh: "Trở về sẽ thu thập các ngươi!"

Hai người đồng loạt giật mình.

Trương Trường Tri nhìn Dung Chiêu, ngoài cười nhưng trong không cười: "Dung thế tử đây là làm cái gì? Ngươi có gì cần nói với hai đệ đệ bất tài của ta thế?"

Lời này nghe rất khách khí, ngữ khí lại cực kỳ giận dữ.

Dung Chiêu nghe vậy, lộ ra nụ cười, mạnh mẽ ngồi xuống,"Trương Đại công tử nếu tò mò, vậy cùng nhau tâm sự?"

Cô là thế tử An Khánh Vương phủ, địa vị tự nhiên cao hơn Trương Đại.

Trương Trường Tri vẻ mặt lạnh như băng, hắn nhìn sổ sách trên bàn, lại nhìn ngân lượng sáng lóa đặt bên cạnh, trong lòng đã có suy đoán...

Bọn họ hợp tác kinh doanh.

Hơn nữa chỉ sợ là đã bắt đầu hợp tác từ rất sớm.

Trương Trường Tri lúc này còn đứng ở cửa, thấy Dung Chiêu thái độ thản nhiên ngồi đó, hắn hừ một tiếng, nói với Trương Nhị và Trương Tam: "Các ngươi ra ngoài, ta cùng Dung thế tử tâm sự."

Trương Trường Hành: "Đại ca!"

Trương Trường Ngôn: "Chúng ta còn chưa ăn cơm mà..."

"Đói một bữa sẽ không chết, đi ra ngoài!" Trương Trường Tri chắp tay sau lưng, quát lớn. Trương thừa tướng rất muốn đối phó với Dung gia, đứa con lớn như hắn là người hiểu rõ nhất, gần như là trình độ ngươi c.h.ế.t ta sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-360.html.]

Hắn lại trăm triệu lần không nghĩ tới, hai đệ đệ của hắn lại ở sau lưng bọn họ hợp tác với Dung Chiêu!

Lần trước để lão Nhị đi giúp lão Tam rút vốn, xem ra là không thành công, ngược lại còn bị hai bọn chúng liên hợp lừa gạt, bọn chúng vẫn lén lút cùng Dung Chiêu tiếp tục hợp tác.

Không quan tâm kiếm được bao nhiêu tiền, Trương thừa tướng mà biết nhất định sẽ đánh c.h.ế.t bọn chúng.

Hơn nữa, việc này căn bản không thể nghĩ sâu.

Vì sao mỗi lần ra tay với Phúc Lộc Trang đều không thành công?

Vì sao mỗi lần Trương thừa tướng ra tay với Dung Chiêu đều chưa bắt đầu đã kết thúc?

Vì sao Trương Nhị Trương Tam luôn tỏ ra thần bí chạy ra ngoài?

Không thể nghĩ, nếu nghĩ tiếp, hắn hiện tại có chút muốn đánh c.h.ế.t hai tên đệ đệ bất tài!

Còn muốn ăn cơm?

Đói bụng đi!

Trương Đại đuổi bọn họ ra ngoài, Trương Nhị và Trương Tam thống khổ cũng không dám phản kháng.

Huynh trưởng như cha, bọn họ vẫn rất sợ người đại ca này, hiện tại lại bị đại ca bắt được nhược điểm, tùy thời có thể bị lão cha đánh chết, tự nhiên là chim cút giống nhau, căn bản không dám phản bác.

Hai người liếc nhau, Trương Trường Tri tức giận nhìn chằm chằm, cả hai đành cúi đầu ủ rũ đi ra ngoài.

Trương Tam đang muốn lén mang ngân lượng di...

Trương Trường Tri vươn tay nắm cổ tay hắn, mặt không chút thay đổi ngăn cản.

Trương Trường Hành: "Đại ca, đây là tiền hoa hồng của bọn đệ..."

Âm thanh càng lúc càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn im lặng.

Bởi vì ánh mắt c.h.ế.t chóc của Trương Đại đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

Hiển nhiên, hắn không cho phép bọn họ mang tiền đi.

Tiền này phải xử lý như thế nào, hắn còn phải nói rõ ràng với Dung Chiêu đợi biết rõ thực hư từ đầu đến cuối mới tính được. Trương Trường Tri khác với Trương Nhị Trương Tam, hắn không coi trọng tiền.

Điểm này hắn giống cha hắn, tiền tài là vô cùng vô tận, nhưng bọn hắn càng muốn quyền lực, cho nên Trương thừa tướng mới không tham ô nhận hối lộ.
 
Chương 361


Trương Trường Tri di truyền tính cách này của cha hắn, rất có năng lực khắc chế dục vọng của mình.

Trương gia bọn họ dựa lưng vào Trương hoàng hậu, lại có Hoàng đế làm chỗ dựa, căn bản không thiếu tiền, cũng không phải loại người liều lĩnh vì tiền.

Cho dù có chuyện làm ăn ngày tiến đấu kim, Trương gia cũng sẽ không hợp tác với Dung Chiêu!

Lão Nhị và lão Tam chính là thiếu giáo huấn.

Dưới uy nghiêm của hắn, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành chỉ có thể cúi đầu thấp hơn, giống như chim cút rụt cổ đi ra ngoài, bước chân nặng nề.

Khi bọn họ ra khỏi nhã gian, vừa vặn nghênh đón đội ngũ đưa thức ăn.

Đội ngũ như trường long đi qua bên cạnh bọn họ, từng món ngon tản ra mùi vị khiến người ta mê say, hương thơm lan tỏa bốn phía...

Thịt Đông Pha, thịt viên cua, thịt kho tàu, cá quế, bánh trứng, thịt nướng, bánh bao nướng...

Đây là đồ ăn bọn họ gọi a!

Là lầu bốn Phúc Lộc Hiên mà bọn họ tâm tâm niệm niệm a!

Hai người đồng loạt nuốt nước miếng.

Trương Trường Ngôn quay đầu lại, ánh mắt cầu khẩn nhìn Trương Trường Tri: "Đại ca..."

"Ra ngoài! Đừng để ta nói lần thứ ba." Trương Trường Tri đang khắc chế tức giận.

Trễ một khắc thôi hắn cũng muốn đánh c.h.ế.t hai người này.

Hơn nữa, hắn còn muốn tính sổ với Dung Chiêu, thậm chí là chất vấn, giữ lại hai tên vô năng này chỉ tổ vướng bận.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu ánh mắt trấn an, thanh âm nhẹ nhàng: "Ta cùng Trương Đại công tử trò chuyện một chút, các ngươi ở trên sân thượng chờ, nơi đó cũng đốt bếp lò, không lạnh."

Trương Trường Ngôn: "..."

Đây là vấn đề có lạnh hay không sao?!

Hắn hít sâu một hơi không có biện pháp: chỉ có thể cùng nhị ca than thở đi lên sân thượng.

Sân thượng quả thật rất ấm áp, cũng có ghế dựa, còn có thể ngắm cảnh tuyết rơi.

Nhưng hai người đều không có tâm tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-361.html.]

Bọn họ đã rửa tay, gọi đồ ăn, cầm đũa, chỉ chờ ăn cơm a, tại sao lúc này lại đuổi bọn họ ra ngoài?

Cho dù bị bắt, không thể để cho bọn họ ngồi ăn ở bên trong sao?

Trương Trường Ngôn tức giận: "Đại ca thật quá đáng!"

Trương Trường Hành thở dài: "Đại ca hiện tại rất tức giận, đừng nghĩ đến bàn đồ ăn kia nữa, vẫn nên nghĩ xem chúng ta sẽ như thế nào đi, đêm nay thế nào cũng phải bị cha đánh chất..."

Trương Tam bị đánh thành quen, hắn hiện tại trong đầu chỉ nhớ thương bàn đồ ăn kia.

Hắn không hiểu vì sao lại không cho hắn được ăn một bữa ngon?

Chịu đựng hơn nửa năm, cho rằng cuộc sống khổ cực sẽ kết thúc trong món ngon của lầu bốn Phúc Lộc Hiên, lại không nghĩ tới...

Trương Trường Ngôn nghiến răng,"Dung Chiêu hiếm lắm mới đại phát từ bi mời chúng ta ăn một bữa, còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên, kết quả còn chưa kịp ăn đã để đại ca chiếm mất!"

Hắn mắng chửi hùng hồn: "Thật là, đại ca sao không tới muộn một chút?"

Nếu không biết Dung Chiêu không có khả năng tiết lộ chuyện bọn họ hợp tác, hắn còn hoài nghỉ bữa tiệc đêm nay tại lầu bốn Phúc Lộc Hiên là Dung Chiêu chuẩn bị chiêu đãi ca ca hắn.

Thật là.

Sao lại bị đại ca phát hiện chứ?

Hai người ủ rũ cúi đầu ngồi trên ghế, ngươi thở dài, ta thở dài, tiếng thở dài luân phiên.

Lúc này, Tạ Hồng mang theo người lại đây, hạ giọng: "Thế tử vừa mới âm thầm phân phó ta chuẩn bị chút đồ ăn cho hai vị công tử, hai người vừa ăn vừa chờ đi, nếu không đêm nay có thể sẽ đói bụng..."

Trương Trường Ngôn cảm động: "Vẫn là A Chiêu thương chúng ta."

Trương Trường Hành: "Đây mới là huynh đệ."

Lập tức hai người ngẩng đầu nhìn lên, sửng sốt.

Hai bát mì Được rồi, có còn hơn không.

Hai người ngồi cùng nhau ăn mì, vừa ăn vừa than thở...

"Nhị ca, đại ca hiện tại hẳn là đang ăn thịt viên cua và thịt nướng nhỉ?"

"Còn có thịt Đông Pha và thịt kho tàu, còn có bánh trứng, bánh bao nướng và cá nướng..."

"Huynh nói xem tại sao chúng ta lại không thể ăn một bữa ngon chứ? Vất vả lắm mới đợi được bữa ăn thịnh soạn này!"
 
Chương 361


Trương Trường Tri di truyền tính cách này của cha hắn, rất có năng lực khắc chế dục vọng của mình.

Trương gia bọn họ dựa lưng vào Trương hoàng hậu, lại có Hoàng đế làm chỗ dựa, căn bản không thiếu tiền, cũng không phải loại người liều lĩnh vì tiền.

Cho dù có chuyện làm ăn ngày tiến đấu kim, Trương gia cũng sẽ không hợp tác với Dung Chiêu!

Lão Nhị và lão Tam chính là thiếu giáo huấn.

Dưới uy nghiêm của hắn, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành chỉ có thể cúi đầu thấp hơn, giống như chim cút rụt cổ đi ra ngoài, bước chân nặng nề.

Khi bọn họ ra khỏi nhã gian, vừa vặn nghênh đón đội ngũ đưa thức ăn.

Đội ngũ như trường long đi qua bên cạnh bọn họ, từng món ngon tản ra mùi vị khiến người ta mê say, hương thơm lan tỏa bốn phía...

Thịt Đông Pha, thịt viên cua, thịt kho tàu, cá quế, bánh trứng, thịt nướng, bánh bao nướng...

Đây là đồ ăn bọn họ gọi a!

Là lầu bốn Phúc Lộc Hiên mà bọn họ tâm tâm niệm niệm a!

Hai người đồng loạt nuốt nước miếng.

Trương Trường Ngôn quay đầu lại, ánh mắt cầu khẩn nhìn Trương Trường Tri: "Đại ca..."

"Ra ngoài! Đừng để ta nói lần thứ ba." Trương Trường Tri đang khắc chế tức giận.

Trễ một khắc thôi hắn cũng muốn đánh c.h.ế.t hai người này.

Hơn nữa, hắn còn muốn tính sổ với Dung Chiêu, thậm chí là chất vấn, giữ lại hai tên vô năng này chỉ tổ vướng bận.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu ánh mắt trấn an, thanh âm nhẹ nhàng: "Ta cùng Trương Đại công tử trò chuyện một chút, các ngươi ở trên sân thượng chờ, nơi đó cũng đốt bếp lò, không lạnh."

Trương Trường Ngôn: "..."

Đây là vấn đề có lạnh hay không sao?!

Hắn hít sâu một hơi không có biện pháp: chỉ có thể cùng nhị ca than thở đi lên sân thượng.

Sân thượng quả thật rất ấm áp, cũng có ghế dựa, còn có thể ngắm cảnh tuyết rơi.

Nhưng hai người đều không có tâm tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-361.html.]

Bọn họ đã rửa tay, gọi đồ ăn, cầm đũa, chỉ chờ ăn cơm a, tại sao lúc này lại đuổi bọn họ ra ngoài?

Cho dù bị bắt, không thể để cho bọn họ ngồi ăn ở bên trong sao?

Trương Trường Ngôn tức giận: "Đại ca thật quá đáng!"

Trương Trường Hành thở dài: "Đại ca hiện tại rất tức giận, đừng nghĩ đến bàn đồ ăn kia nữa, vẫn nên nghĩ xem chúng ta sẽ như thế nào đi, đêm nay thế nào cũng phải bị cha đánh chất..."

Trương Tam bị đánh thành quen, hắn hiện tại trong đầu chỉ nhớ thương bàn đồ ăn kia.

Hắn không hiểu vì sao lại không cho hắn được ăn một bữa ngon?

Chịu đựng hơn nửa năm, cho rằng cuộc sống khổ cực sẽ kết thúc trong món ngon của lầu bốn Phúc Lộc Hiên, lại không nghĩ tới...

Trương Trường Ngôn nghiến răng,"Dung Chiêu hiếm lắm mới đại phát từ bi mời chúng ta ăn một bữa, còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên, kết quả còn chưa kịp ăn đã để đại ca chiếm mất!"

Hắn mắng chửi hùng hồn: "Thật là, đại ca sao không tới muộn một chút?"

Nếu không biết Dung Chiêu không có khả năng tiết lộ chuyện bọn họ hợp tác, hắn còn hoài nghỉ bữa tiệc đêm nay tại lầu bốn Phúc Lộc Hiên là Dung Chiêu chuẩn bị chiêu đãi ca ca hắn.

Thật là.

Sao lại bị đại ca phát hiện chứ?

Hai người ủ rũ cúi đầu ngồi trên ghế, ngươi thở dài, ta thở dài, tiếng thở dài luân phiên.

Lúc này, Tạ Hồng mang theo người lại đây, hạ giọng: "Thế tử vừa mới âm thầm phân phó ta chuẩn bị chút đồ ăn cho hai vị công tử, hai người vừa ăn vừa chờ đi, nếu không đêm nay có thể sẽ đói bụng..."

Trương Trường Ngôn cảm động: "Vẫn là A Chiêu thương chúng ta."

Trương Trường Hành: "Đây mới là huynh đệ."

Lập tức hai người ngẩng đầu nhìn lên, sửng sốt.

Hai bát mì Được rồi, có còn hơn không.

Hai người ngồi cùng nhau ăn mì, vừa ăn vừa than thở...

"Nhị ca, đại ca hiện tại hẳn là đang ăn thịt viên cua và thịt nướng nhỉ?"

"Còn có thịt Đông Pha và thịt kho tàu, còn có bánh trứng, bánh bao nướng và cá nướng..."

"Huynh nói xem tại sao chúng ta lại không thể ăn một bữa ngon chứ? Vất vả lắm mới đợi được bữa ăn thịnh soạn này!"
 
Chương 361


Trương Trường Tri di truyền tính cách này của cha hắn, rất có năng lực khắc chế dục vọng của mình.

Trương gia bọn họ dựa lưng vào Trương hoàng hậu, lại có Hoàng đế làm chỗ dựa, căn bản không thiếu tiền, cũng không phải loại người liều lĩnh vì tiền.

Cho dù có chuyện làm ăn ngày tiến đấu kim, Trương gia cũng sẽ không hợp tác với Dung Chiêu!

Lão Nhị và lão Tam chính là thiếu giáo huấn.

Dưới uy nghiêm của hắn, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành chỉ có thể cúi đầu thấp hơn, giống như chim cút rụt cổ đi ra ngoài, bước chân nặng nề.

Khi bọn họ ra khỏi nhã gian, vừa vặn nghênh đón đội ngũ đưa thức ăn.

Đội ngũ như trường long đi qua bên cạnh bọn họ, từng món ngon tản ra mùi vị khiến người ta mê say, hương thơm lan tỏa bốn phía...

Thịt Đông Pha, thịt viên cua, thịt kho tàu, cá quế, bánh trứng, thịt nướng, bánh bao nướng...

Đây là đồ ăn bọn họ gọi a!

Là lầu bốn Phúc Lộc Hiên mà bọn họ tâm tâm niệm niệm a!

Hai người đồng loạt nuốt nước miếng.

Trương Trường Ngôn quay đầu lại, ánh mắt cầu khẩn nhìn Trương Trường Tri: "Đại ca..."

"Ra ngoài! Đừng để ta nói lần thứ ba." Trương Trường Tri đang khắc chế tức giận.

Trễ một khắc thôi hắn cũng muốn đánh c.h.ế.t hai người này.

Hơn nữa, hắn còn muốn tính sổ với Dung Chiêu, thậm chí là chất vấn, giữ lại hai tên vô năng này chỉ tổ vướng bận.

Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu ánh mắt trấn an, thanh âm nhẹ nhàng: "Ta cùng Trương Đại công tử trò chuyện một chút, các ngươi ở trên sân thượng chờ, nơi đó cũng đốt bếp lò, không lạnh."

Trương Trường Ngôn: "..."

Đây là vấn đề có lạnh hay không sao?!

Hắn hít sâu một hơi không có biện pháp: chỉ có thể cùng nhị ca than thở đi lên sân thượng.

Sân thượng quả thật rất ấm áp, cũng có ghế dựa, còn có thể ngắm cảnh tuyết rơi.

Nhưng hai người đều không có tâm tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-361.html.]

Bọn họ đã rửa tay, gọi đồ ăn, cầm đũa, chỉ chờ ăn cơm a, tại sao lúc này lại đuổi bọn họ ra ngoài?

Cho dù bị bắt, không thể để cho bọn họ ngồi ăn ở bên trong sao?

Trương Trường Ngôn tức giận: "Đại ca thật quá đáng!"

Trương Trường Hành thở dài: "Đại ca hiện tại rất tức giận, đừng nghĩ đến bàn đồ ăn kia nữa, vẫn nên nghĩ xem chúng ta sẽ như thế nào đi, đêm nay thế nào cũng phải bị cha đánh chất..."

Trương Tam bị đánh thành quen, hắn hiện tại trong đầu chỉ nhớ thương bàn đồ ăn kia.

Hắn không hiểu vì sao lại không cho hắn được ăn một bữa ngon?

Chịu đựng hơn nửa năm, cho rằng cuộc sống khổ cực sẽ kết thúc trong món ngon của lầu bốn Phúc Lộc Hiên, lại không nghĩ tới...

Trương Trường Ngôn nghiến răng,"Dung Chiêu hiếm lắm mới đại phát từ bi mời chúng ta ăn một bữa, còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên, kết quả còn chưa kịp ăn đã để đại ca chiếm mất!"

Hắn mắng chửi hùng hồn: "Thật là, đại ca sao không tới muộn một chút?"

Nếu không biết Dung Chiêu không có khả năng tiết lộ chuyện bọn họ hợp tác, hắn còn hoài nghỉ bữa tiệc đêm nay tại lầu bốn Phúc Lộc Hiên là Dung Chiêu chuẩn bị chiêu đãi ca ca hắn.

Thật là.

Sao lại bị đại ca phát hiện chứ?

Hai người ủ rũ cúi đầu ngồi trên ghế, ngươi thở dài, ta thở dài, tiếng thở dài luân phiên.

Lúc này, Tạ Hồng mang theo người lại đây, hạ giọng: "Thế tử vừa mới âm thầm phân phó ta chuẩn bị chút đồ ăn cho hai vị công tử, hai người vừa ăn vừa chờ đi, nếu không đêm nay có thể sẽ đói bụng..."

Trương Trường Ngôn cảm động: "Vẫn là A Chiêu thương chúng ta."

Trương Trường Hành: "Đây mới là huynh đệ."

Lập tức hai người ngẩng đầu nhìn lên, sửng sốt.

Hai bát mì Được rồi, có còn hơn không.

Hai người ngồi cùng nhau ăn mì, vừa ăn vừa than thở...

"Nhị ca, đại ca hiện tại hẳn là đang ăn thịt viên cua và thịt nướng nhỉ?"

"Còn có thịt Đông Pha và thịt kho tàu, còn có bánh trứng, bánh bao nướng và cá nướng..."

"Huynh nói xem tại sao chúng ta lại không thể ăn một bữa ngon chứ? Vất vả lắm mới đợi được bữa ăn thịnh soạn này!"
 
Chương 362


"Đừng nói nữa, ăn mì đi, cái số nó vậy rồi."

"Ai, ăn mì ăn mì."...

Trương Trường Ngôn: "Đây là mì gì vậy? Ăn cũng không tệ, nếu có thể ăn kèm củ cải khô thì càng ngon."

Trong phòng mỹ vị đầy bàn, nhưng không khí cũng không tốt hơn bên ngoài bao nhiêu.

Trương Trường Tri không phải lão Nhị lão Tam, không có chịu khổ lâu như bọn họ, ngược lại, chỉ riêng Phúc Lộc Hiên hắn cũng đã tới vô số lần, thẻ vàng Phúc Lộc Hiên của Trương thừa tướng thỉnh thoảng đưa hắn dùng để xã giao, ngày thường cũng thường xuyên lui tới Đức Thuận Hiên.

Món ăn này không hấp dẫn hắn.

Hắn lạnh mặt đứng trong phòng, âm u nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu nhướng mày: "Trương Đại công tử, ngồi đi."

Trương Trường Tri vung ống tay áo, đi tới, ngồi xuống đối diện cô, mặt âm trầm, cả người đều tản ra áp suất thấp.

Dung Chiêu đã cầm đũa lên tự mình ăn.

Trương Trường Tri không bình tĩnh như cô, âm u nói: "Rốt cuộc ngươi lừa gạt lão Nhị và lão Tam bằng cách gì?"

Dung Chiêu nuốt thức ăn trong miệng, lại múc cho mình bát canh, thản nhiên nói: "Sao lại lừa gạt bọn họ? Dùng tiền hoa hồng mỗi tháng dụ dỗ bọn họ sao?"

Trương Trường Tri cười lạnh.

Dung Chiêu uống một ngụm canh, nhìn về phía hắn, thở dài: "Đại công tử, ngươi không nên hiểu lầm ta, ta cùng Trương Nhị công tử, Trương Tam công tử là huynh đệ, cho nên có chuyện tốt mới nghĩ đến bọn họ."

Trương Trường Tri lạnh lùng nói: "Huynh đệ bọn chúng họ Trương, không liên quan đến Dung gia các ngươi."

Hiển nhiên, Trương Trường Tri vẫn nhớ thương thù cũ của hai nhà bọn họ, nói chuyện không chút lưu tình, ngược lại vô cùng sắc bén.

Dung Chiêu nhướng mày: "Cho dù là chuyện tốt như Phúc Lộc Trang?"

Trương Trường Tri giật mình.

Lần trước Dung Chiêu thuyết phục Trương Nhị, vừa nhắc tới Phúc Lộc Trang, thái độ cả người Trương Nhị đều thay đổi, dù sao Phúc Lộc Trang làm ăn tốt, người sáng suốt đều có thể nhìn ra.

Phúc Lộc Hiên có thể được tứ đại thân vương coi trọng, Phúc Lộc Trang tự nhiên cũng không thể xem nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-362.html.]

Nhưng lúc này người trước mặt là Trương Đại Trương Trường Tri.

Hắn sau vài giây sửng sốt ngắn ngủi, tay nắm chặt thành quyền, bừng tỉnh đại ngộ: "Trách không được ngươi có thể thuyết phục được lão Nhị cùng lão Tam, hóa ra là dùng Phúc Lộc Trang, ngươi cho bọn hắn bao nhiêu lợi nhuận?"

Dung Chiêu mỉm cười: "40% của hai nhà Phúc Lộc Trang."

Là hai nhà Phúc Lộc Trang!

Trương Đại hít sâu một hơi, hắn liếc mắt nhìn ngân lượng bên cạnh, liếc mắt đã biết số lượng xa xỉ, hắn lại cầm lấy sổ sách đặt bên cạnh.

Mắt nhìn Dung Chiêu, thấy cô không ngăn cản, Trương Đại bắt đầu lật xem.

Xem một lúc, hắn bắt đầu nhíu mày, lập tức khiếp sợ, biểu tình trên mặt càng ngày càng phức tạp, cho đến khi mím chặt môi, gắt gao nhìn chằm chằm sổ sách, không nói một lời.

Dung Chiêu vẫn chú ý hắn, lúc này tiếp tục bình tĩnh uống canh dùng bữa.

Cho dù không yêu tiền, Trương Trường Tri vẫn rung động bởi con số này

Lúc này mới bao lâu?

Phúc Lộc Trang đã kiếm được nhiều tiền như vậy!

Chỉ là lợi nhuận chia cho hai đệ đệ hắn, cộng lại cũng có hai vạn lượng.

Hai vạn lượng là khái niệm gì?

Lúc này mới bốn tháng.

Nếu như một năm, vậy chẳng phải ít nhất năm vạn lượng?

Một năm 40% lợi nhuận thuần có thể chia được năm vạn lượng, đây tuyệt đối là số tiền kếch sù!

Đừng nói một đại gia đình cả đời áo cơm không lo, cho dù là phú thương bình thường, lợi nhuận quanh năm suốt tháng cũng chỉ được mấy vạn lượng, đây còn là lợi nhuận trên tổng số sản nghiệp của bọn họ.

Hắn vẫn biết Phúc Lộc Trang kiếm được nhiều tiền, lại thật sự không ngờ kiếm nhiều tiền như vậy. Hai thôn trang lại kinh người như thế sao?

Thế nhưng cho dù Trương Đại bởi vì con số này mà tim đập thình thịch, hắn cũng rất nhanh tỉnh táo lại, ngược lại có một cỗ hàn ý từ lòng bàn chân lan ra, xông tới da đầu, dẫn tới da đầu căng thẳng.

Dung Chiêu dùng nhiều tiền như vậy hối lộ hai huynh đệ của hắn!
 
Chương 362


"Đừng nói nữa, ăn mì đi, cái số nó vậy rồi."

"Ai, ăn mì ăn mì."...

Trương Trường Ngôn: "Đây là mì gì vậy? Ăn cũng không tệ, nếu có thể ăn kèm củ cải khô thì càng ngon."

Trong phòng mỹ vị đầy bàn, nhưng không khí cũng không tốt hơn bên ngoài bao nhiêu.

Trương Trường Tri không phải lão Nhị lão Tam, không có chịu khổ lâu như bọn họ, ngược lại, chỉ riêng Phúc Lộc Hiên hắn cũng đã tới vô số lần, thẻ vàng Phúc Lộc Hiên của Trương thừa tướng thỉnh thoảng đưa hắn dùng để xã giao, ngày thường cũng thường xuyên lui tới Đức Thuận Hiên.

Món ăn này không hấp dẫn hắn.

Hắn lạnh mặt đứng trong phòng, âm u nhìn Dung Chiêu.

Dung Chiêu nhướng mày: "Trương Đại công tử, ngồi đi."

Trương Trường Tri vung ống tay áo, đi tới, ngồi xuống đối diện cô, mặt âm trầm, cả người đều tản ra áp suất thấp.

Dung Chiêu đã cầm đũa lên tự mình ăn.

Trương Trường Tri không bình tĩnh như cô, âm u nói: "Rốt cuộc ngươi lừa gạt lão Nhị và lão Tam bằng cách gì?"

Dung Chiêu nuốt thức ăn trong miệng, lại múc cho mình bát canh, thản nhiên nói: "Sao lại lừa gạt bọn họ? Dùng tiền hoa hồng mỗi tháng dụ dỗ bọn họ sao?"

Trương Trường Tri cười lạnh.

Dung Chiêu uống một ngụm canh, nhìn về phía hắn, thở dài: "Đại công tử, ngươi không nên hiểu lầm ta, ta cùng Trương Nhị công tử, Trương Tam công tử là huynh đệ, cho nên có chuyện tốt mới nghĩ đến bọn họ."

Trương Trường Tri lạnh lùng nói: "Huynh đệ bọn chúng họ Trương, không liên quan đến Dung gia các ngươi."

Hiển nhiên, Trương Trường Tri vẫn nhớ thương thù cũ của hai nhà bọn họ, nói chuyện không chút lưu tình, ngược lại vô cùng sắc bén.

Dung Chiêu nhướng mày: "Cho dù là chuyện tốt như Phúc Lộc Trang?"

Trương Trường Tri giật mình.

Lần trước Dung Chiêu thuyết phục Trương Nhị, vừa nhắc tới Phúc Lộc Trang, thái độ cả người Trương Nhị đều thay đổi, dù sao Phúc Lộc Trang làm ăn tốt, người sáng suốt đều có thể nhìn ra.

Phúc Lộc Hiên có thể được tứ đại thân vương coi trọng, Phúc Lộc Trang tự nhiên cũng không thể xem nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-362.html.]

Nhưng lúc này người trước mặt là Trương Đại Trương Trường Tri.

Hắn sau vài giây sửng sốt ngắn ngủi, tay nắm chặt thành quyền, bừng tỉnh đại ngộ: "Trách không được ngươi có thể thuyết phục được lão Nhị cùng lão Tam, hóa ra là dùng Phúc Lộc Trang, ngươi cho bọn hắn bao nhiêu lợi nhuận?"

Dung Chiêu mỉm cười: "40% của hai nhà Phúc Lộc Trang."

Là hai nhà Phúc Lộc Trang!

Trương Đại hít sâu một hơi, hắn liếc mắt nhìn ngân lượng bên cạnh, liếc mắt đã biết số lượng xa xỉ, hắn lại cầm lấy sổ sách đặt bên cạnh.

Mắt nhìn Dung Chiêu, thấy cô không ngăn cản, Trương Đại bắt đầu lật xem.

Xem một lúc, hắn bắt đầu nhíu mày, lập tức khiếp sợ, biểu tình trên mặt càng ngày càng phức tạp, cho đến khi mím chặt môi, gắt gao nhìn chằm chằm sổ sách, không nói một lời.

Dung Chiêu vẫn chú ý hắn, lúc này tiếp tục bình tĩnh uống canh dùng bữa.

Cho dù không yêu tiền, Trương Trường Tri vẫn rung động bởi con số này

Lúc này mới bao lâu?

Phúc Lộc Trang đã kiếm được nhiều tiền như vậy!

Chỉ là lợi nhuận chia cho hai đệ đệ hắn, cộng lại cũng có hai vạn lượng.

Hai vạn lượng là khái niệm gì?

Lúc này mới bốn tháng.

Nếu như một năm, vậy chẳng phải ít nhất năm vạn lượng?

Một năm 40% lợi nhuận thuần có thể chia được năm vạn lượng, đây tuyệt đối là số tiền kếch sù!

Đừng nói một đại gia đình cả đời áo cơm không lo, cho dù là phú thương bình thường, lợi nhuận quanh năm suốt tháng cũng chỉ được mấy vạn lượng, đây còn là lợi nhuận trên tổng số sản nghiệp của bọn họ.

Hắn vẫn biết Phúc Lộc Trang kiếm được nhiều tiền, lại thật sự không ngờ kiếm nhiều tiền như vậy. Hai thôn trang lại kinh người như thế sao?

Thế nhưng cho dù Trương Đại bởi vì con số này mà tim đập thình thịch, hắn cũng rất nhanh tỉnh táo lại, ngược lại có một cỗ hàn ý từ lòng bàn chân lan ra, xông tới da đầu, dẫn tới da đầu căng thẳng.

Dung Chiêu dùng nhiều tiền như vậy hối lộ hai huynh đệ của hắn!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom