Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 349


Về phần tại sao tin tức truyền ra nhanh như vậy?

Rất đơn giản.

Bởi vì công chúa phái một nha hoàn đi xuyên qua toàn bộ kinh thành, đến tòa soạn báo dùng tin tức này đổi lấy năm đồng bạc.

Sau đó, nha hoàn lại dưới sự chú ý của toàn bộ kinh thành, cầm năm đồng bạc hồi phủ công chúa.

Chấn động kinh thành!

Trương Tam hít một hơi khí lạnh: "Đáng sợ, không hổ là đại công chúa đã từng ra chiến trường, thật đáng sợ."

Nói xong, hắn gặm miếng bánh ngọt, đụng đụng Dung Chiêu, nhịn không được cảm thán: "Ngươi nói phò mã có phải ngốc không? Đại công chúa từng là người ra chiến trường, hắn còn dám cãi tay đôi với công chúa?"

Dung Chiêu nhét bánh ngọt vào miệng, chậm rãi giơ ngón tay cái lên,"Không hổ là đại công chúa."

Trương Trường Ngôn lại lắc đầu, hạ giọng: "Là hổ cái, cho nên cưới vợ không thể lấy người lợi hại như vậy, đáng sợ thật."

Nói xong, hắn cũng ăn nốt miếng bánh cuối cùng.

Dung Chiêu thuận tay đưa giấy cho hắn, Trương Tam thuận tay nhận lấy, lau xong vo viên rồi vứt đi.

Trương Trường Ngôn: "Muốn đi sao?"

Bọn họ hiện tại đang đứng cách tòa soạn báo không xa, nơi này có không ít người, bọn họ lại là người có thân phận, chỉ có thể đứng trong góc.

Dung Chiêu lắc đầu: "Không vội, có đại công chúa mở màn, ta còn muốn xem tiếp."

Thân phận đại công chúa thích hợp làm người mở màn nhất.

Chẳng qua nghe nói sau khi tiên thái tử chết, đại công chúa tâm tình buồn bực, quanh năm đều ở trong phủ đóng cửa không ra ngoài, cũng không gặp khách lạ, hôm nay có thể nhanh như vậy biết chuyện này, hơn nữa lập tức làm ra hành động cho toàn kinh thành xem, không thể nói phản ứng rất nhanh nhạy.

Đại công chúa quả nhiên chỉ là mở đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-349.html.]

Giờ Mùi, Chu phu nhân tự mình đến tòa soạn báo, thay mặt phu quân Đầu giờ Thân, mẫu thân Thích đại tướng quân đến Từ gia, thay cháu ruột cầu cưới Từ tiểu thư.

Cuối giờ Thân, Thôi Ngũ Nương trở thành nữ biên tập thứ tư của tòa soạn báo.

Đầu giờ Dậu, người nhà Liễu gia khen ngợi Chương thị tài năng, nói Chương gia xuất hảo nữ.

Cuối giờ Dậu, kinh thành thế gia Thôi gia lão phu nhân, Lưu gia lão phu nhân, Triệu gia lão phu nhân, Lý gia lão phu nhân... đồng thời gióng trống khua chiêng đến tòa soạn báo bán tin tức vô hại của nhi tử.

Giờ Tuất, hơn năm mươi lăm vị kinh thành quý nữ, tiểu thư khuê các tặng tòa soạn báo một quyển thi tập, bao gồm năm mươi lăm bài thơ khen ngợi phẩm tính của nữ biên tập.

Giờ Tuất, nữ chưởng quỹ Hứa Như của Thanh Châu phái người cưỡi khoái mã vào kinh, tặng vật Vĩnh Minh Đế ngự ban năm đó cho nữ biên tập tòa soạn báo, hoàn mỹ kết thúc phong ba ngày hôm nay....

Kinh thành xôn xao.

Toàn bộ quá trình Trương Trường Ngôn nhìn đến trợn mắt há mồm.

Sau một lúc, hắn nuốt một ngụm nước miếng, nhìn về phía Dung Chiêu bên cạnh: "Ngươi đã sớm biết?"

Dung Chiêu mỉm cười, không đáp.

Trương Trường Ngôn bắt đầu bẻ ngón tay: "Đại công chúa phô trương bán tin tức chỉ là mở đầu, nói cho mọi người biết có thể dùng hành động thiết thực ủng hộ tòa soạn; Chu phu nhân thay mặt phu quân nhận sai, là đại biểu phản bội phe đối lập Dung thế tử; mẫu thân của Thích đại tướng quân cầu thân, là cho Từ tiểu thư chỗ dựa; Thôi Ngũ Nương làm nữ biên tập thứ tư cũng là thể hiện thái độ ủng hộ tòa soạn; Liễu gia là đại biểu nữ biên tập được gia đình trượng phu ủng hộ; kinh thành quý nữ viết thơ cho tòa soạn báo, là thể hiện tài hoa nữ tử, cũng là liên danh ủng hộ nữ biên tập; Thanh Châu Hứa chưởng quỹ là nữ tử được Hoàng thượng chính miệng khen ngợi, cuối cùng trợ giúp chuyện này đặt một dấu chấm tốt đẹp..."

Kiểm kê xong, hắn hít một hơi khí lạnh, chắc chắn nói: "Đằng sau chuyện này khẳng định có người lên kế hoạch, Dung Chiêu, có phải ngươi đã làm gì không?"

Dung Chiêu vô tội: "Ta có thể làm gì? Những thứ này đều là do mọi người tự phát."

Trương Tam thiếu chút nữa liền tin, nhưng vẫn mãnh liệt lắc đầu: "Không đúng, cái khác không nói, Thanh Châu tới kinh thành mất hơn một hơn phân nửa đã sớm liên hệ cô ta!!"

Trương Tam cảm thấy mình mơ hồ đoán được chân tướng.

Dung Chiêu người này tâm nhãn cực kỳ nhiều, tuyệt đối không có khả năng cái gì cũng không làm!

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Dung Chiêu, muốn biết chân tướng.

Dung Chiêu mỉm cười: "Trương huynh, sắp giờ Hợi rồi, bây giờ tâm tình Trương thừa tướng chắc chắn không tốt, mà huynh còn ở bên ngoài..."
 
Chương 349


Về phần tại sao tin tức truyền ra nhanh như vậy?

Rất đơn giản.

Bởi vì công chúa phái một nha hoàn đi xuyên qua toàn bộ kinh thành, đến tòa soạn báo dùng tin tức này đổi lấy năm đồng bạc.

Sau đó, nha hoàn lại dưới sự chú ý của toàn bộ kinh thành, cầm năm đồng bạc hồi phủ công chúa.

Chấn động kinh thành!

Trương Tam hít một hơi khí lạnh: "Đáng sợ, không hổ là đại công chúa đã từng ra chiến trường, thật đáng sợ."

Nói xong, hắn gặm miếng bánh ngọt, đụng đụng Dung Chiêu, nhịn không được cảm thán: "Ngươi nói phò mã có phải ngốc không? Đại công chúa từng là người ra chiến trường, hắn còn dám cãi tay đôi với công chúa?"

Dung Chiêu nhét bánh ngọt vào miệng, chậm rãi giơ ngón tay cái lên,"Không hổ là đại công chúa."

Trương Trường Ngôn lại lắc đầu, hạ giọng: "Là hổ cái, cho nên cưới vợ không thể lấy người lợi hại như vậy, đáng sợ thật."

Nói xong, hắn cũng ăn nốt miếng bánh cuối cùng.

Dung Chiêu thuận tay đưa giấy cho hắn, Trương Tam thuận tay nhận lấy, lau xong vo viên rồi vứt đi.

Trương Trường Ngôn: "Muốn đi sao?"

Bọn họ hiện tại đang đứng cách tòa soạn báo không xa, nơi này có không ít người, bọn họ lại là người có thân phận, chỉ có thể đứng trong góc.

Dung Chiêu lắc đầu: "Không vội, có đại công chúa mở màn, ta còn muốn xem tiếp."

Thân phận đại công chúa thích hợp làm người mở màn nhất.

Chẳng qua nghe nói sau khi tiên thái tử chết, đại công chúa tâm tình buồn bực, quanh năm đều ở trong phủ đóng cửa không ra ngoài, cũng không gặp khách lạ, hôm nay có thể nhanh như vậy biết chuyện này, hơn nữa lập tức làm ra hành động cho toàn kinh thành xem, không thể nói phản ứng rất nhanh nhạy.

Đại công chúa quả nhiên chỉ là mở đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-349.html.]

Giờ Mùi, Chu phu nhân tự mình đến tòa soạn báo, thay mặt phu quân Đầu giờ Thân, mẫu thân Thích đại tướng quân đến Từ gia, thay cháu ruột cầu cưới Từ tiểu thư.

Cuối giờ Thân, Thôi Ngũ Nương trở thành nữ biên tập thứ tư của tòa soạn báo.

Đầu giờ Dậu, người nhà Liễu gia khen ngợi Chương thị tài năng, nói Chương gia xuất hảo nữ.

Cuối giờ Dậu, kinh thành thế gia Thôi gia lão phu nhân, Lưu gia lão phu nhân, Triệu gia lão phu nhân, Lý gia lão phu nhân... đồng thời gióng trống khua chiêng đến tòa soạn báo bán tin tức vô hại của nhi tử.

Giờ Tuất, hơn năm mươi lăm vị kinh thành quý nữ, tiểu thư khuê các tặng tòa soạn báo một quyển thi tập, bao gồm năm mươi lăm bài thơ khen ngợi phẩm tính của nữ biên tập.

Giờ Tuất, nữ chưởng quỹ Hứa Như của Thanh Châu phái người cưỡi khoái mã vào kinh, tặng vật Vĩnh Minh Đế ngự ban năm đó cho nữ biên tập tòa soạn báo, hoàn mỹ kết thúc phong ba ngày hôm nay....

Kinh thành xôn xao.

Toàn bộ quá trình Trương Trường Ngôn nhìn đến trợn mắt há mồm.

Sau một lúc, hắn nuốt một ngụm nước miếng, nhìn về phía Dung Chiêu bên cạnh: "Ngươi đã sớm biết?"

Dung Chiêu mỉm cười, không đáp.

Trương Trường Ngôn bắt đầu bẻ ngón tay: "Đại công chúa phô trương bán tin tức chỉ là mở đầu, nói cho mọi người biết có thể dùng hành động thiết thực ủng hộ tòa soạn; Chu phu nhân thay mặt phu quân nhận sai, là đại biểu phản bội phe đối lập Dung thế tử; mẫu thân của Thích đại tướng quân cầu thân, là cho Từ tiểu thư chỗ dựa; Thôi Ngũ Nương làm nữ biên tập thứ tư cũng là thể hiện thái độ ủng hộ tòa soạn; Liễu gia là đại biểu nữ biên tập được gia đình trượng phu ủng hộ; kinh thành quý nữ viết thơ cho tòa soạn báo, là thể hiện tài hoa nữ tử, cũng là liên danh ủng hộ nữ biên tập; Thanh Châu Hứa chưởng quỹ là nữ tử được Hoàng thượng chính miệng khen ngợi, cuối cùng trợ giúp chuyện này đặt một dấu chấm tốt đẹp..."

Kiểm kê xong, hắn hít một hơi khí lạnh, chắc chắn nói: "Đằng sau chuyện này khẳng định có người lên kế hoạch, Dung Chiêu, có phải ngươi đã làm gì không?"

Dung Chiêu vô tội: "Ta có thể làm gì? Những thứ này đều là do mọi người tự phát."

Trương Tam thiếu chút nữa liền tin, nhưng vẫn mãnh liệt lắc đầu: "Không đúng, cái khác không nói, Thanh Châu tới kinh thành mất hơn một hơn phân nửa đã sớm liên hệ cô ta!!"

Trương Tam cảm thấy mình mơ hồ đoán được chân tướng.

Dung Chiêu người này tâm nhãn cực kỳ nhiều, tuyệt đối không có khả năng cái gì cũng không làm!

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Dung Chiêu, muốn biết chân tướng.

Dung Chiêu mỉm cười: "Trương huynh, sắp giờ Hợi rồi, bây giờ tâm tình Trương thừa tướng chắc chắn không tốt, mà huynh còn ở bên ngoài..."
 
Chương 350


"A..." Trương Tam thét chói tai một tiếng, lật đật chạy như gió.

Dung Chiêu lắc đầu, nhảy lên xe ngựa.

Lập tức, cô viết một phong thư đưa cho Thạch Đầu: "Lặng lẽ đặt ở tiệm bánh Phúc Lộc Hiên, ngày mai Uyển Quân sẽ đi lấy."

Cô quả thật không làm gì, chỉ là sau khi nhận được thư của Lưu Uyển Quân, đem Hứa chưởng quỹ Thanh Châu vốn an bài mở đầu chuyển đến sau cùng.

Đại công chúa là Lưu Uyển Quân mời.

Phủ công chúa.

Phò mã ủy khuất: "Công chúa, hôm nay vì phối hợp với nàng mà ta mất hết mặt mũi rồi..."

Trường Vũ công chúa mặt không chút thay đổi: "Phò mã, chàng sắp bốn mươi rồi, đừng làm như trẻ con thế, huống hồ bình thường chàng cũng còn mặt mũi đâu."

Phò mã: "Hu hu hu."...

Khi bất kỳ một thế lực nào vặn thành một sợi dây thừng đều cực kỳ đáng sợ.

Cho dù sau này Dung Chiêu, Lưu Uyển Quân, ba vị hoàng tử và tứ đại thân vương có ra sức bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là những nữ tử kia đang lên tiếng, quan trọng là kết quả cuối cùng.

Buổi sáng vẫn còn chỉ trích không ngừng, buổi tối tất cả đều tắt máy.

Người hiểu chuyện biết hành động của các lão thái thái đại biểu cho sự ủng hộ đến từ các đại gia tộc, cũng biết chiều hướng phát triển đã định.

Cho dù là người không hiểu cũng im bặt.

Chu đại nhân quay xe, đại công chúa ủng hộ, thế gia ủng hộ, vô số quý nữ ủng hộ, bọn họ dám đối đầu với nhiều người như vậy sao?

Bọn họ sở dĩ mạnh miệng là bởi vì nữ tử không có khả năng đi ra ngoài cùng bọn họ tranh luận.

Bây giờ nữ nhân "lên tiếng", bọn họ tự nhiên tắt máy.

Đương nhiên cũng có người nói thầm: "Những nữ tử này muốn tạo phản rồi sao, còn dám làm chuyện mất thân phận như thế, thật sự là..."

Lời còn chưa nói hết đã bị nữ quyến trong nhà mắng câm miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-350.html.]

Nữ quyến có lẽ vốn không dám lên tiếng,nhưng hôm nay sự việc phát triển mạnh mẽ, đã cho bọn họ dũng khí mở miệng.

Có thể đường đường chính chính mở miệng ủng hộ, không tính là mất mặt.

Càng nhiều người dám mở miệng, sẽ có càng có nhiều người dám lên tiếng.

Đại thế đã không thể ngăn cản.

Tiếng phản đối càng ngày càng ít, mà người hiện tại vẫn còn cố chấp công khai phản đối, đa phần đều là những văn nhân cổ hủ kia.

Lúc này, tác dụng của một cỗ lực lượng khác liền xuất hiện.

Một văn nhân cổ hủ nào đó giương giọng phê phán trong một gian trà lâu: "Đường đường bảy thước nam nhi, làm sao có thể bị nữ tử cưỡi ở trên đầu? Chúng ta đọc sách mấy năm, bọn họ thì hiểu cái gì? Thế mà dám phê phán văn chương của chúng ta, còn mấy nữ lang viết thơ ủng hộ kia nữa, đúng là làm mất mặt thế gia vọng tộc!"

Hắn nói dõng dạc, lời lẽ sục sôi lại phẫn uất.

Cũng khiến cho rất nhiều người liên tiếp gật đầu, cảm thấy người này nói có lý.

Lúc này trên lầu có người đi xuống, thoáng chốc hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Bùi Thừa Quyết lộ ra nụ cười, nhìn về phía người nọ: "Vị tài tử này, ta có thể xem thơ ngươi viết không?"

Người nọ thấy là kinh thành song kiệt, nhất thời mặt đỏ lên.

Là một văn nhân tiểu gia tộc, hắn ngày thường làm gì móc nối được quan hệ với hoàng thân quốc thích, hắn nói chuyện người ta cũng không để ý tới hắn.

Hiện tại thấy Bùi Thừa Quyết cùng hắn đáp lời, nhất thời kích động.

Chẳng lẽ đám Bùi nhị công tử cũng cảm thấy mình nói có đạo lý? Khen ngợi mình sao?

Nghĩ như vậy người nọ càng kích động.

Hắn không mang theo thơ mình viết trên người, nhưng hắn nhớ rất rõ, vì thế nhanh chóng đọc ra hai bài...

Hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội kết bạn với đám người Bùi nhị công tử!

Thế nhưng hắn còn chưa đọc xong bài thơ thứ hai, Bùi Quan Sơn đã bật cười thành tiếng, vẻ mặt trào phúng: "Ta còn tưởng rằng thơ hay cỡ Thanh âm người nọ im bặt, vẻ mặt kinh ngạc.
 
Chương 350


"A..." Trương Tam thét chói tai một tiếng, lật đật chạy như gió.

Dung Chiêu lắc đầu, nhảy lên xe ngựa.

Lập tức, cô viết một phong thư đưa cho Thạch Đầu: "Lặng lẽ đặt ở tiệm bánh Phúc Lộc Hiên, ngày mai Uyển Quân sẽ đi lấy."

Cô quả thật không làm gì, chỉ là sau khi nhận được thư của Lưu Uyển Quân, đem Hứa chưởng quỹ Thanh Châu vốn an bài mở đầu chuyển đến sau cùng.

Đại công chúa là Lưu Uyển Quân mời.

Phủ công chúa.

Phò mã ủy khuất: "Công chúa, hôm nay vì phối hợp với nàng mà ta mất hết mặt mũi rồi..."

Trường Vũ công chúa mặt không chút thay đổi: "Phò mã, chàng sắp bốn mươi rồi, đừng làm như trẻ con thế, huống hồ bình thường chàng cũng còn mặt mũi đâu."

Phò mã: "Hu hu hu."...

Khi bất kỳ một thế lực nào vặn thành một sợi dây thừng đều cực kỳ đáng sợ.

Cho dù sau này Dung Chiêu, Lưu Uyển Quân, ba vị hoàng tử và tứ đại thân vương có ra sức bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là những nữ tử kia đang lên tiếng, quan trọng là kết quả cuối cùng.

Buổi sáng vẫn còn chỉ trích không ngừng, buổi tối tất cả đều tắt máy.

Người hiểu chuyện biết hành động của các lão thái thái đại biểu cho sự ủng hộ đến từ các đại gia tộc, cũng biết chiều hướng phát triển đã định.

Cho dù là người không hiểu cũng im bặt.

Chu đại nhân quay xe, đại công chúa ủng hộ, thế gia ủng hộ, vô số quý nữ ủng hộ, bọn họ dám đối đầu với nhiều người như vậy sao?

Bọn họ sở dĩ mạnh miệng là bởi vì nữ tử không có khả năng đi ra ngoài cùng bọn họ tranh luận.

Bây giờ nữ nhân "lên tiếng", bọn họ tự nhiên tắt máy.

Đương nhiên cũng có người nói thầm: "Những nữ tử này muốn tạo phản rồi sao, còn dám làm chuyện mất thân phận như thế, thật sự là..."

Lời còn chưa nói hết đã bị nữ quyến trong nhà mắng câm miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-350.html.]

Nữ quyến có lẽ vốn không dám lên tiếng,nhưng hôm nay sự việc phát triển mạnh mẽ, đã cho bọn họ dũng khí mở miệng.

Có thể đường đường chính chính mở miệng ủng hộ, không tính là mất mặt.

Càng nhiều người dám mở miệng, sẽ có càng có nhiều người dám lên tiếng.

Đại thế đã không thể ngăn cản.

Tiếng phản đối càng ngày càng ít, mà người hiện tại vẫn còn cố chấp công khai phản đối, đa phần đều là những văn nhân cổ hủ kia.

Lúc này, tác dụng của một cỗ lực lượng khác liền xuất hiện.

Một văn nhân cổ hủ nào đó giương giọng phê phán trong một gian trà lâu: "Đường đường bảy thước nam nhi, làm sao có thể bị nữ tử cưỡi ở trên đầu? Chúng ta đọc sách mấy năm, bọn họ thì hiểu cái gì? Thế mà dám phê phán văn chương của chúng ta, còn mấy nữ lang viết thơ ủng hộ kia nữa, đúng là làm mất mặt thế gia vọng tộc!"

Hắn nói dõng dạc, lời lẽ sục sôi lại phẫn uất.

Cũng khiến cho rất nhiều người liên tiếp gật đầu, cảm thấy người này nói có lý.

Lúc này trên lầu có người đi xuống, thoáng chốc hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Bùi Thừa Quyết lộ ra nụ cười, nhìn về phía người nọ: "Vị tài tử này, ta có thể xem thơ ngươi viết không?"

Người nọ thấy là kinh thành song kiệt, nhất thời mặt đỏ lên.

Là một văn nhân tiểu gia tộc, hắn ngày thường làm gì móc nối được quan hệ với hoàng thân quốc thích, hắn nói chuyện người ta cũng không để ý tới hắn.

Hiện tại thấy Bùi Thừa Quyết cùng hắn đáp lời, nhất thời kích động.

Chẳng lẽ đám Bùi nhị công tử cũng cảm thấy mình nói có đạo lý? Khen ngợi mình sao?

Nghĩ như vậy người nọ càng kích động.

Hắn không mang theo thơ mình viết trên người, nhưng hắn nhớ rất rõ, vì thế nhanh chóng đọc ra hai bài...

Hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội kết bạn với đám người Bùi nhị công tử!

Thế nhưng hắn còn chưa đọc xong bài thơ thứ hai, Bùi Quan Sơn đã bật cười thành tiếng, vẻ mặt trào phúng: "Ta còn tưởng rằng thơ hay cỡ Thanh âm người nọ im bặt, vẻ mặt kinh ngạc.
 
Chương 350


"A..." Trương Tam thét chói tai một tiếng, lật đật chạy như gió.

Dung Chiêu lắc đầu, nhảy lên xe ngựa.

Lập tức, cô viết một phong thư đưa cho Thạch Đầu: "Lặng lẽ đặt ở tiệm bánh Phúc Lộc Hiên, ngày mai Uyển Quân sẽ đi lấy."

Cô quả thật không làm gì, chỉ là sau khi nhận được thư của Lưu Uyển Quân, đem Hứa chưởng quỹ Thanh Châu vốn an bài mở đầu chuyển đến sau cùng.

Đại công chúa là Lưu Uyển Quân mời.

Phủ công chúa.

Phò mã ủy khuất: "Công chúa, hôm nay vì phối hợp với nàng mà ta mất hết mặt mũi rồi..."

Trường Vũ công chúa mặt không chút thay đổi: "Phò mã, chàng sắp bốn mươi rồi, đừng làm như trẻ con thế, huống hồ bình thường chàng cũng còn mặt mũi đâu."

Phò mã: "Hu hu hu."...

Khi bất kỳ một thế lực nào vặn thành một sợi dây thừng đều cực kỳ đáng sợ.

Cho dù sau này Dung Chiêu, Lưu Uyển Quân, ba vị hoàng tử và tứ đại thân vương có ra sức bao nhiêu cũng không quan trọng, quan trọng là những nữ tử kia đang lên tiếng, quan trọng là kết quả cuối cùng.

Buổi sáng vẫn còn chỉ trích không ngừng, buổi tối tất cả đều tắt máy.

Người hiểu chuyện biết hành động của các lão thái thái đại biểu cho sự ủng hộ đến từ các đại gia tộc, cũng biết chiều hướng phát triển đã định.

Cho dù là người không hiểu cũng im bặt.

Chu đại nhân quay xe, đại công chúa ủng hộ, thế gia ủng hộ, vô số quý nữ ủng hộ, bọn họ dám đối đầu với nhiều người như vậy sao?

Bọn họ sở dĩ mạnh miệng là bởi vì nữ tử không có khả năng đi ra ngoài cùng bọn họ tranh luận.

Bây giờ nữ nhân "lên tiếng", bọn họ tự nhiên tắt máy.

Đương nhiên cũng có người nói thầm: "Những nữ tử này muốn tạo phản rồi sao, còn dám làm chuyện mất thân phận như thế, thật sự là..."

Lời còn chưa nói hết đã bị nữ quyến trong nhà mắng câm miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-350.html.]

Nữ quyến có lẽ vốn không dám lên tiếng,nhưng hôm nay sự việc phát triển mạnh mẽ, đã cho bọn họ dũng khí mở miệng.

Có thể đường đường chính chính mở miệng ủng hộ, không tính là mất mặt.

Càng nhiều người dám mở miệng, sẽ có càng có nhiều người dám lên tiếng.

Đại thế đã không thể ngăn cản.

Tiếng phản đối càng ngày càng ít, mà người hiện tại vẫn còn cố chấp công khai phản đối, đa phần đều là những văn nhân cổ hủ kia.

Lúc này, tác dụng của một cỗ lực lượng khác liền xuất hiện.

Một văn nhân cổ hủ nào đó giương giọng phê phán trong một gian trà lâu: "Đường đường bảy thước nam nhi, làm sao có thể bị nữ tử cưỡi ở trên đầu? Chúng ta đọc sách mấy năm, bọn họ thì hiểu cái gì? Thế mà dám phê phán văn chương của chúng ta, còn mấy nữ lang viết thơ ủng hộ kia nữa, đúng là làm mất mặt thế gia vọng tộc!"

Hắn nói dõng dạc, lời lẽ sục sôi lại phẫn uất.

Cũng khiến cho rất nhiều người liên tiếp gật đầu, cảm thấy người này nói có lý.

Lúc này trên lầu có người đi xuống, thoáng chốc hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Bùi Thừa Quyết lộ ra nụ cười, nhìn về phía người nọ: "Vị tài tử này, ta có thể xem thơ ngươi viết không?"

Người nọ thấy là kinh thành song kiệt, nhất thời mặt đỏ lên.

Là một văn nhân tiểu gia tộc, hắn ngày thường làm gì móc nối được quan hệ với hoàng thân quốc thích, hắn nói chuyện người ta cũng không để ý tới hắn.

Hiện tại thấy Bùi Thừa Quyết cùng hắn đáp lời, nhất thời kích động.

Chẳng lẽ đám Bùi nhị công tử cũng cảm thấy mình nói có đạo lý? Khen ngợi mình sao?

Nghĩ như vậy người nọ càng kích động.

Hắn không mang theo thơ mình viết trên người, nhưng hắn nhớ rất rõ, vì thế nhanh chóng đọc ra hai bài...

Hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội kết bạn với đám người Bùi nhị công tử!

Thế nhưng hắn còn chưa đọc xong bài thơ thứ hai, Bùi Quan Sơn đã bật cười thành tiếng, vẻ mặt trào phúng: "Ta còn tưởng rằng thơ hay cỡ Thanh âm người nọ im bặt, vẻ mặt kinh ngạc.
 
Chương 351


Bùi Thừa Quyết vẻ mặt không đồng ý: "Bùi thế tử, sao ngươi không cho hắn đọc hết?"

Trên mặt người kia dâng lên chờ mong.

Vừa rồi là Bùi nhị công tử mở miệng nói chuyện với hắn, hắn chờ mong nhìn về phía Bùi Thừa Quyết...

Bùi Thừa Quyết khẽ mỉm cười: "Người khôi hài như hắn đã rất hiếm thấy, ngươi ngăn cản hắn làm chi?"

Khuôn mặt người nọ thoáng chốc tái nhợt, lảo đảo hai cái, thiếu chút nữa đứng không vững.

Bùi Quan Sơn: "Trình độ văn thơ của ngươi còn kém hơn bất kỳ vị tiểu thư nào trong thi tập, tại sao còn có mặt mũi chỉ trích bọn họ?"

Bùi Thừa Quyết chậm rãi nói: "Nếu hắn có tài học cũng sẽ không ở chỗ này ganh tỵ đay nghiến người khác."

Mặt người kia từ tái nhợt đến xanh mét, không dám phản bác, thân thể run rẩy.

Bùi Quan Sơn đảo qua mọi người, cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là chuyện nữ biên tập tòa soạn, đây vốn là chuyện tốt, làm gương cho nữ tử, tại sao còn có nhiều lời ganh ghét như thế?"

Người có mặt sửng sốt nhìn nhau.

Bùi Thừa Quyết cũng lạnh mặt, thản nhiên nói: "Chỉ có người không có bản lĩnh mới lo lắng nữ tử cưỡi trên đầu mình, nếu hắn có bản lĩnh, sao lại đem nữ tử ra so sánh?"

Quan Mộng Sinh: "Nói hay lắm!"

Bùi Thừa Quyết cất cao giọng: "Chư vị đều có mẫu thân thê tử, làm trượng phu nên bảo vệ bọn họ, sao còn để người khác chỉ trích nữ tử?"

Bùi Quan Sơn: "Ta đường đường là nam nhỉ bảy thước, phải có tấm lòng rộng rãi, cớ gì e ngại nữ tử lợi hại hơn mình?"

Hai người phối hợp ăn ý, một xướng một hòa, dẫn tới các công tử nhị đại phía sau cũng liên tiếp phụ họa.

"Đúng vậy, người chỉ trích nữ biên tập đều là người không có bản lĩnh."

"Đường đường là nam nhi lại không có lòng dạ quân tử."

"Nữ tử trở nên ưu tú vốn là một chuyện tốt."

"Ta ủng hộ nữ biên tập viên nhật báo!"... Các cổ đông Đoàn Đoàn khẳng khái sục sôi, toàn lực ủng hộ, nhất thời nói đến mức những kẻ khác cúi đầu chịu thua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-351.html.]

Khi tất cả mọi người đều có cùng một quan điểm, ngươi giữ ý kiến phản đối, vậy thì ngươi sẽ cảm thấy quan điểm của mình là sai, hoặc là không dám nói ra miệng.

Những tiếng phản bác kia rốt cục cũng biến mất.

Mà cẩn thận ngẫm lại lời của những công tử này...

Đúng vậy, bọn họ đường đường là nam nhi, sao có thể không có tấm lòng người quân tử?

Chẳng qua chỉ là mấy nữ biên tập, có liên quan gì đến bọn họ đâu? Sao phải nhảy ra phản đối?

Ai mà không có mẫu thân chứ?

Hiếu đạo cũng là quy tắc nam tử phải tuân thủ.

Nói nữ tử mất mặt?

Đây chẳng phải là nói đại công chúa, các lão phu nhân, quý nữ trong kinh, cùng với Hứa Như mà Hoàng thượng chính miệng khen ngợi cũng mất mặt sao?

Vì thế ngày hôm sau đã không còn ai công khai phản đối nữ biên tập, cũng không ai nói nữ tử mất mặt nữa.

Thậm chí khi có người ở trên phố hoặc quán trà lớn tiếng tuyên dương nữ biên tập là chuyện tốt, rất nhiều người cũng phụ họa theo.

Từ đó, thanh âm chủ lưu đã định.

Nhật báo.

Từ tiểu thư đỏ mắt, Chương thị cười nhìn cô: "Ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ là vì người khác nghị luận nên không vui?"

Từ tiểu thư vội lắc đầu, thanh âm khàn khàn: "Không phải, ta không nghĩ tới lại có nhiều người ủng hộ chúng ta như vậy..."

Thôi Ngũ Nương mới tới thở dài: "Có lẽ là nữ tử càng thấu hiểu nỗi khổ của nữ tử."

Chương thị cũng đưa tay lau khóe mắt, lập tức nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, cũng chỉ có Dung thế tử ủng hộ chúng ta, hắn là nam nhi, lại vì chúng ta tranh luận với người đời, chúng ta mới có thể nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy..."

Từ tiểu thư gương mặt ửng đỏ.

Thôi Ngũ Nương kinh ngạc: "Chẳng lẽ Minh Nương nhìn trúng Dung Từ tiểu thư cuống quít lắc đầu, lắp bắp: "Không, không phải, ta và thế tử cũng không môn đăng hộ đối, sao dám có ý nghĩ không an phận, chớ có..."

"Đừng nghĩ nữa, đại sư đã tính mệnh cho thế tử, nói thế tử không thể kết hôn sớm, ít nhất còn phải đợi thêm ba hoặc năm năm nữa mới có thể bàn chuyện hôn sự." Bạch Nguyệt Hoa đi ra, nhàn nhạt nói một câu.
 
Chương 351


Bùi Thừa Quyết vẻ mặt không đồng ý: "Bùi thế tử, sao ngươi không cho hắn đọc hết?"

Trên mặt người kia dâng lên chờ mong.

Vừa rồi là Bùi nhị công tử mở miệng nói chuyện với hắn, hắn chờ mong nhìn về phía Bùi Thừa Quyết...

Bùi Thừa Quyết khẽ mỉm cười: "Người khôi hài như hắn đã rất hiếm thấy, ngươi ngăn cản hắn làm chi?"

Khuôn mặt người nọ thoáng chốc tái nhợt, lảo đảo hai cái, thiếu chút nữa đứng không vững.

Bùi Quan Sơn: "Trình độ văn thơ của ngươi còn kém hơn bất kỳ vị tiểu thư nào trong thi tập, tại sao còn có mặt mũi chỉ trích bọn họ?"

Bùi Thừa Quyết chậm rãi nói: "Nếu hắn có tài học cũng sẽ không ở chỗ này ganh tỵ đay nghiến người khác."

Mặt người kia từ tái nhợt đến xanh mét, không dám phản bác, thân thể run rẩy.

Bùi Quan Sơn đảo qua mọi người, cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là chuyện nữ biên tập tòa soạn, đây vốn là chuyện tốt, làm gương cho nữ tử, tại sao còn có nhiều lời ganh ghét như thế?"

Người có mặt sửng sốt nhìn nhau.

Bùi Thừa Quyết cũng lạnh mặt, thản nhiên nói: "Chỉ có người không có bản lĩnh mới lo lắng nữ tử cưỡi trên đầu mình, nếu hắn có bản lĩnh, sao lại đem nữ tử ra so sánh?"

Quan Mộng Sinh: "Nói hay lắm!"

Bùi Thừa Quyết cất cao giọng: "Chư vị đều có mẫu thân thê tử, làm trượng phu nên bảo vệ bọn họ, sao còn để người khác chỉ trích nữ tử?"

Bùi Quan Sơn: "Ta đường đường là nam nhỉ bảy thước, phải có tấm lòng rộng rãi, cớ gì e ngại nữ tử lợi hại hơn mình?"

Hai người phối hợp ăn ý, một xướng một hòa, dẫn tới các công tử nhị đại phía sau cũng liên tiếp phụ họa.

"Đúng vậy, người chỉ trích nữ biên tập đều là người không có bản lĩnh."

"Đường đường là nam nhi lại không có lòng dạ quân tử."

"Nữ tử trở nên ưu tú vốn là một chuyện tốt."

"Ta ủng hộ nữ biên tập viên nhật báo!"... Các cổ đông Đoàn Đoàn khẳng khái sục sôi, toàn lực ủng hộ, nhất thời nói đến mức những kẻ khác cúi đầu chịu thua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-351.html.]

Khi tất cả mọi người đều có cùng một quan điểm, ngươi giữ ý kiến phản đối, vậy thì ngươi sẽ cảm thấy quan điểm của mình là sai, hoặc là không dám nói ra miệng.

Những tiếng phản bác kia rốt cục cũng biến mất.

Mà cẩn thận ngẫm lại lời của những công tử này...

Đúng vậy, bọn họ đường đường là nam nhi, sao có thể không có tấm lòng người quân tử?

Chẳng qua chỉ là mấy nữ biên tập, có liên quan gì đến bọn họ đâu? Sao phải nhảy ra phản đối?

Ai mà không có mẫu thân chứ?

Hiếu đạo cũng là quy tắc nam tử phải tuân thủ.

Nói nữ tử mất mặt?

Đây chẳng phải là nói đại công chúa, các lão phu nhân, quý nữ trong kinh, cùng với Hứa Như mà Hoàng thượng chính miệng khen ngợi cũng mất mặt sao?

Vì thế ngày hôm sau đã không còn ai công khai phản đối nữ biên tập, cũng không ai nói nữ tử mất mặt nữa.

Thậm chí khi có người ở trên phố hoặc quán trà lớn tiếng tuyên dương nữ biên tập là chuyện tốt, rất nhiều người cũng phụ họa theo.

Từ đó, thanh âm chủ lưu đã định.

Nhật báo.

Từ tiểu thư đỏ mắt, Chương thị cười nhìn cô: "Ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ là vì người khác nghị luận nên không vui?"

Từ tiểu thư vội lắc đầu, thanh âm khàn khàn: "Không phải, ta không nghĩ tới lại có nhiều người ủng hộ chúng ta như vậy..."

Thôi Ngũ Nương mới tới thở dài: "Có lẽ là nữ tử càng thấu hiểu nỗi khổ của nữ tử."

Chương thị cũng đưa tay lau khóe mắt, lập tức nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, cũng chỉ có Dung thế tử ủng hộ chúng ta, hắn là nam nhi, lại vì chúng ta tranh luận với người đời, chúng ta mới có thể nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy..."

Từ tiểu thư gương mặt ửng đỏ.

Thôi Ngũ Nương kinh ngạc: "Chẳng lẽ Minh Nương nhìn trúng Dung Từ tiểu thư cuống quít lắc đầu, lắp bắp: "Không, không phải, ta và thế tử cũng không môn đăng hộ đối, sao dám có ý nghĩ không an phận, chớ có..."

"Đừng nghĩ nữa, đại sư đã tính mệnh cho thế tử, nói thế tử không thể kết hôn sớm, ít nhất còn phải đợi thêm ba hoặc năm năm nữa mới có thể bàn chuyện hôn sự." Bạch Nguyệt Hoa đi ra, nhàn nhạt nói một câu.
 
Chương 351


Bùi Thừa Quyết vẻ mặt không đồng ý: "Bùi thế tử, sao ngươi không cho hắn đọc hết?"

Trên mặt người kia dâng lên chờ mong.

Vừa rồi là Bùi nhị công tử mở miệng nói chuyện với hắn, hắn chờ mong nhìn về phía Bùi Thừa Quyết...

Bùi Thừa Quyết khẽ mỉm cười: "Người khôi hài như hắn đã rất hiếm thấy, ngươi ngăn cản hắn làm chi?"

Khuôn mặt người nọ thoáng chốc tái nhợt, lảo đảo hai cái, thiếu chút nữa đứng không vững.

Bùi Quan Sơn: "Trình độ văn thơ của ngươi còn kém hơn bất kỳ vị tiểu thư nào trong thi tập, tại sao còn có mặt mũi chỉ trích bọn họ?"

Bùi Thừa Quyết chậm rãi nói: "Nếu hắn có tài học cũng sẽ không ở chỗ này ganh tỵ đay nghiến người khác."

Mặt người kia từ tái nhợt đến xanh mét, không dám phản bác, thân thể run rẩy.

Bùi Quan Sơn đảo qua mọi người, cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là chuyện nữ biên tập tòa soạn, đây vốn là chuyện tốt, làm gương cho nữ tử, tại sao còn có nhiều lời ganh ghét như thế?"

Người có mặt sửng sốt nhìn nhau.

Bùi Thừa Quyết cũng lạnh mặt, thản nhiên nói: "Chỉ có người không có bản lĩnh mới lo lắng nữ tử cưỡi trên đầu mình, nếu hắn có bản lĩnh, sao lại đem nữ tử ra so sánh?"

Quan Mộng Sinh: "Nói hay lắm!"

Bùi Thừa Quyết cất cao giọng: "Chư vị đều có mẫu thân thê tử, làm trượng phu nên bảo vệ bọn họ, sao còn để người khác chỉ trích nữ tử?"

Bùi Quan Sơn: "Ta đường đường là nam nhỉ bảy thước, phải có tấm lòng rộng rãi, cớ gì e ngại nữ tử lợi hại hơn mình?"

Hai người phối hợp ăn ý, một xướng một hòa, dẫn tới các công tử nhị đại phía sau cũng liên tiếp phụ họa.

"Đúng vậy, người chỉ trích nữ biên tập đều là người không có bản lĩnh."

"Đường đường là nam nhi lại không có lòng dạ quân tử."

"Nữ tử trở nên ưu tú vốn là một chuyện tốt."

"Ta ủng hộ nữ biên tập viên nhật báo!"... Các cổ đông Đoàn Đoàn khẳng khái sục sôi, toàn lực ủng hộ, nhất thời nói đến mức những kẻ khác cúi đầu chịu thua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-351.html.]

Khi tất cả mọi người đều có cùng một quan điểm, ngươi giữ ý kiến phản đối, vậy thì ngươi sẽ cảm thấy quan điểm của mình là sai, hoặc là không dám nói ra miệng.

Những tiếng phản bác kia rốt cục cũng biến mất.

Mà cẩn thận ngẫm lại lời của những công tử này...

Đúng vậy, bọn họ đường đường là nam nhi, sao có thể không có tấm lòng người quân tử?

Chẳng qua chỉ là mấy nữ biên tập, có liên quan gì đến bọn họ đâu? Sao phải nhảy ra phản đối?

Ai mà không có mẫu thân chứ?

Hiếu đạo cũng là quy tắc nam tử phải tuân thủ.

Nói nữ tử mất mặt?

Đây chẳng phải là nói đại công chúa, các lão phu nhân, quý nữ trong kinh, cùng với Hứa Như mà Hoàng thượng chính miệng khen ngợi cũng mất mặt sao?

Vì thế ngày hôm sau đã không còn ai công khai phản đối nữ biên tập, cũng không ai nói nữ tử mất mặt nữa.

Thậm chí khi có người ở trên phố hoặc quán trà lớn tiếng tuyên dương nữ biên tập là chuyện tốt, rất nhiều người cũng phụ họa theo.

Từ đó, thanh âm chủ lưu đã định.

Nhật báo.

Từ tiểu thư đỏ mắt, Chương thị cười nhìn cô: "Ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ là vì người khác nghị luận nên không vui?"

Từ tiểu thư vội lắc đầu, thanh âm khàn khàn: "Không phải, ta không nghĩ tới lại có nhiều người ủng hộ chúng ta như vậy..."

Thôi Ngũ Nương mới tới thở dài: "Có lẽ là nữ tử càng thấu hiểu nỗi khổ của nữ tử."

Chương thị cũng đưa tay lau khóe mắt, lập tức nhẹ giọng nói: "Đúng vậy, cũng chỉ có Dung thế tử ủng hộ chúng ta, hắn là nam nhi, lại vì chúng ta tranh luận với người đời, chúng ta mới có thể nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy..."

Từ tiểu thư gương mặt ửng đỏ.

Thôi Ngũ Nương kinh ngạc: "Chẳng lẽ Minh Nương nhìn trúng Dung Từ tiểu thư cuống quít lắc đầu, lắp bắp: "Không, không phải, ta và thế tử cũng không môn đăng hộ đối, sao dám có ý nghĩ không an phận, chớ có..."

"Đừng nghĩ nữa, đại sư đã tính mệnh cho thế tử, nói thế tử không thể kết hôn sớm, ít nhất còn phải đợi thêm ba hoặc năm năm nữa mới có thể bàn chuyện hôn sự." Bạch Nguyệt Hoa đi ra, nhàn nhạt nói một câu.
 
Chương 352


Đùa gì chứ.

Dung Chiêu nhà bọn họ sao có thể cưới vợ?

Từ tiểu thư mặt trắng bệch, lại xua tay: "Ta không có ý này, chớ hiểu lầm."

Thôi Ngũ Nương thở dài, thiếu niên mộ ngải, Dung Chiêu tôn trọng nữ tử lại xuất sắc như vậy, tiểu nương tử nhà nào không thích?

Thế nhưng vẫn không thích hợp.

Cô vỗ vỗ Từ tiểu thư, xem như trấn an.

Chương thị lại nhìn về phía Bạch Nguyệt Hoa,"Bạch chủ biên, thế tử lần này vì chúng ta thiếu chút nữa lưng đeo tiếng xấu, chúng ta có phải nên làm chút gì đó cho thế tử hay không?"

Ở tòa soạn bọn họ đều gọi nhau là "biên tập viên", điều này sẽ làm cho người ta rất có cảm giác thành tựu.

Bạch thị khoát tay: "Chương biên tập, không sao cả, chúng ta thân là nữ tử, bởi vì thân phận hạn chế nên cũng không làm được cái gì, chỉ có thể giúp thế tử kinh doanh tốt tòa soạn báo này..."

Bà hít sâu một hơi, ý chí chiến đấu sục sôi: "Chư vị đã làm xong công việc trên tay chưa? Hai ngày nay nhiều chuyện như vậy, chúng ta phải chọn lựa nội dung nhật báo ngày mai cho tốt!"

Nhất thời, tất cả mọi người đều bận rộn.

Bạch thị cũng xoay người bắt đầu làm việc, bà không ngờ việc Dung Chiêu để cho mình làm chủ biên lại có ảnh hưởng không tốt như vậy, lại ngẫm lại Dung Chiêu ở trên triều vì bọn họ tranh luận...

Bạch thị hít sâu một hơi, giống như được uống m.á.u gà, bắt đầu làm việc hùng hùng hổ hổ....

An Khánh Vương phủ.

Dung Vĩ thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười: "Hiện tại bên ngoài không còn ai phản đối, ngược lại đều ủng hộ, Trương thừa tướng muốn liên hợp văn nhân thổi gió bên tai Hoàng thượng cũng vô dụng."

Trương thừa tướng là một người thông minh.

Bên ngoài đại cục đã định, lão không có khả năng lại chạy đến trước mặt Hoàng đế đòi phản đối, thậm chí cố ý nói xấu.

Dung Chiêu nghe vậy cười cười, thanh âm nhẹ nhàng: "Đều là nhờ sự Dung Vĩ gật đầu, đồng ý sâu sắc: "Nữ tử kỳ thật cũng rất có tâm huyết và chủ kiến, trước kia ta còn coi thường bọn họ, nhưng chẳng qua nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ nữ tử sẽ càng ngày càng to gan..."

Ông nghĩ đến hậu viện của mình, Lâm thị mỗi ngày bận bù đầu bù cổ, tùy tiện tính toán sổ sách cũng là con số trên trời, căn bản không rảnh để ý tới ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-352.html.]

Lâm thị tốt xấu gì cũng là chính thất, không rảnh để ý đến ông thì cũng thôi.

Bạch thị là trắc phi, cả ngày đi sớm về trễ, người cũng không thấy bóng dáng đâu!

Ngày hôm qua ông ở trong phủ gặp được Bạch thị, Bạch thị lướt qua người ông như một vị thần, căn bản không nhìn thấy ông...

Làm An Khánh Vương tức muốn nổ đầu.

Dung Chiêu giống như biết phụ thân đang suy nghĩ gì, ánh mắt không đồng ý nhìn ông một cái: "Phụ thân, mẫu thân và trắc phi bận rộn, người không có việc gì cũng đừng đi làm phiền bọn họ."

An Khánh Vương: "... 2"

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, đứng lên: "Phụ thân, con cũng bận, người tự chơi đi."

An Khánh Vương: "222"

Không ngờ toàn bộ An Khánh Vương phủ chỉ có An Khánh Vương ta vô dụng?

Ông nhìn về phía Tạ Hồng.

Tạ Hồng: "... Vương gia, ta cũng cùng thế tử đi làm việc."

Dung Vĩ: "..."...

Trong cung, ngự thư phòng.

Vĩnh Minh Đế đang xem tình báo thu thập được, cùng với tấu chương Triệu Phong phủ doãn kinh thành đưa lên.

Dung Chiêu ở kinh thành, cho nên phần lớn hành động đều ở kinh thành.

Nghe đồn phủ doãn kinh thành từ sau khi Dung Chiêu xuất phủ, bận tới nỗi tóc cũng bạc trắng, mỗi ngày không viết tấu chương thì cũng đang viết tấu chương...

Vĩnh Minh Đế nhìn tấu chương, rũ mắt suy tư.

Bên cạnh có một vị tiểu phi tần gần đây Vĩnh Minh Đế tương đối sủng Tiểu phi tần vô cùng hiểu chuyện, toàn bộ quá trình đều cúi đầu, tuyệt đối không nhìn lung tung, cũng không phát ra một chút âm thanh, im lặng làm vật trang trí.

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Chuyện tòa soạn báo kinh thành hôm qua, nàng thấy thế nào?"
 
Chương 352


Đùa gì chứ.

Dung Chiêu nhà bọn họ sao có thể cưới vợ?

Từ tiểu thư mặt trắng bệch, lại xua tay: "Ta không có ý này, chớ hiểu lầm."

Thôi Ngũ Nương thở dài, thiếu niên mộ ngải, Dung Chiêu tôn trọng nữ tử lại xuất sắc như vậy, tiểu nương tử nhà nào không thích?

Thế nhưng vẫn không thích hợp.

Cô vỗ vỗ Từ tiểu thư, xem như trấn an.

Chương thị lại nhìn về phía Bạch Nguyệt Hoa,"Bạch chủ biên, thế tử lần này vì chúng ta thiếu chút nữa lưng đeo tiếng xấu, chúng ta có phải nên làm chút gì đó cho thế tử hay không?"

Ở tòa soạn bọn họ đều gọi nhau là "biên tập viên", điều này sẽ làm cho người ta rất có cảm giác thành tựu.

Bạch thị khoát tay: "Chương biên tập, không sao cả, chúng ta thân là nữ tử, bởi vì thân phận hạn chế nên cũng không làm được cái gì, chỉ có thể giúp thế tử kinh doanh tốt tòa soạn báo này..."

Bà hít sâu một hơi, ý chí chiến đấu sục sôi: "Chư vị đã làm xong công việc trên tay chưa? Hai ngày nay nhiều chuyện như vậy, chúng ta phải chọn lựa nội dung nhật báo ngày mai cho tốt!"

Nhất thời, tất cả mọi người đều bận rộn.

Bạch thị cũng xoay người bắt đầu làm việc, bà không ngờ việc Dung Chiêu để cho mình làm chủ biên lại có ảnh hưởng không tốt như vậy, lại ngẫm lại Dung Chiêu ở trên triều vì bọn họ tranh luận...

Bạch thị hít sâu một hơi, giống như được uống m.á.u gà, bắt đầu làm việc hùng hùng hổ hổ....

An Khánh Vương phủ.

Dung Vĩ thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười: "Hiện tại bên ngoài không còn ai phản đối, ngược lại đều ủng hộ, Trương thừa tướng muốn liên hợp văn nhân thổi gió bên tai Hoàng thượng cũng vô dụng."

Trương thừa tướng là một người thông minh.

Bên ngoài đại cục đã định, lão không có khả năng lại chạy đến trước mặt Hoàng đế đòi phản đối, thậm chí cố ý nói xấu.

Dung Chiêu nghe vậy cười cười, thanh âm nhẹ nhàng: "Đều là nhờ sự Dung Vĩ gật đầu, đồng ý sâu sắc: "Nữ tử kỳ thật cũng rất có tâm huyết và chủ kiến, trước kia ta còn coi thường bọn họ, nhưng chẳng qua nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ nữ tử sẽ càng ngày càng to gan..."

Ông nghĩ đến hậu viện của mình, Lâm thị mỗi ngày bận bù đầu bù cổ, tùy tiện tính toán sổ sách cũng là con số trên trời, căn bản không rảnh để ý tới ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-352.html.]

Lâm thị tốt xấu gì cũng là chính thất, không rảnh để ý đến ông thì cũng thôi.

Bạch thị là trắc phi, cả ngày đi sớm về trễ, người cũng không thấy bóng dáng đâu!

Ngày hôm qua ông ở trong phủ gặp được Bạch thị, Bạch thị lướt qua người ông như một vị thần, căn bản không nhìn thấy ông...

Làm An Khánh Vương tức muốn nổ đầu.

Dung Chiêu giống như biết phụ thân đang suy nghĩ gì, ánh mắt không đồng ý nhìn ông một cái: "Phụ thân, mẫu thân và trắc phi bận rộn, người không có việc gì cũng đừng đi làm phiền bọn họ."

An Khánh Vương: "... 2"

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, đứng lên: "Phụ thân, con cũng bận, người tự chơi đi."

An Khánh Vương: "222"

Không ngờ toàn bộ An Khánh Vương phủ chỉ có An Khánh Vương ta vô dụng?

Ông nhìn về phía Tạ Hồng.

Tạ Hồng: "... Vương gia, ta cũng cùng thế tử đi làm việc."

Dung Vĩ: "..."...

Trong cung, ngự thư phòng.

Vĩnh Minh Đế đang xem tình báo thu thập được, cùng với tấu chương Triệu Phong phủ doãn kinh thành đưa lên.

Dung Chiêu ở kinh thành, cho nên phần lớn hành động đều ở kinh thành.

Nghe đồn phủ doãn kinh thành từ sau khi Dung Chiêu xuất phủ, bận tới nỗi tóc cũng bạc trắng, mỗi ngày không viết tấu chương thì cũng đang viết tấu chương...

Vĩnh Minh Đế nhìn tấu chương, rũ mắt suy tư.

Bên cạnh có một vị tiểu phi tần gần đây Vĩnh Minh Đế tương đối sủng Tiểu phi tần vô cùng hiểu chuyện, toàn bộ quá trình đều cúi đầu, tuyệt đối không nhìn lung tung, cũng không phát ra một chút âm thanh, im lặng làm vật trang trí.

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Chuyện tòa soạn báo kinh thành hôm qua, nàng thấy thế nào?"
 
Chương 352


Đùa gì chứ.

Dung Chiêu nhà bọn họ sao có thể cưới vợ?

Từ tiểu thư mặt trắng bệch, lại xua tay: "Ta không có ý này, chớ hiểu lầm."

Thôi Ngũ Nương thở dài, thiếu niên mộ ngải, Dung Chiêu tôn trọng nữ tử lại xuất sắc như vậy, tiểu nương tử nhà nào không thích?

Thế nhưng vẫn không thích hợp.

Cô vỗ vỗ Từ tiểu thư, xem như trấn an.

Chương thị lại nhìn về phía Bạch Nguyệt Hoa,"Bạch chủ biên, thế tử lần này vì chúng ta thiếu chút nữa lưng đeo tiếng xấu, chúng ta có phải nên làm chút gì đó cho thế tử hay không?"

Ở tòa soạn bọn họ đều gọi nhau là "biên tập viên", điều này sẽ làm cho người ta rất có cảm giác thành tựu.

Bạch thị khoát tay: "Chương biên tập, không sao cả, chúng ta thân là nữ tử, bởi vì thân phận hạn chế nên cũng không làm được cái gì, chỉ có thể giúp thế tử kinh doanh tốt tòa soạn báo này..."

Bà hít sâu một hơi, ý chí chiến đấu sục sôi: "Chư vị đã làm xong công việc trên tay chưa? Hai ngày nay nhiều chuyện như vậy, chúng ta phải chọn lựa nội dung nhật báo ngày mai cho tốt!"

Nhất thời, tất cả mọi người đều bận rộn.

Bạch thị cũng xoay người bắt đầu làm việc, bà không ngờ việc Dung Chiêu để cho mình làm chủ biên lại có ảnh hưởng không tốt như vậy, lại ngẫm lại Dung Chiêu ở trên triều vì bọn họ tranh luận...

Bạch thị hít sâu một hơi, giống như được uống m.á.u gà, bắt đầu làm việc hùng hùng hổ hổ....

An Khánh Vương phủ.

Dung Vĩ thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười: "Hiện tại bên ngoài không còn ai phản đối, ngược lại đều ủng hộ, Trương thừa tướng muốn liên hợp văn nhân thổi gió bên tai Hoàng thượng cũng vô dụng."

Trương thừa tướng là một người thông minh.

Bên ngoài đại cục đã định, lão không có khả năng lại chạy đến trước mặt Hoàng đế đòi phản đối, thậm chí cố ý nói xấu.

Dung Chiêu nghe vậy cười cười, thanh âm nhẹ nhàng: "Đều là nhờ sự Dung Vĩ gật đầu, đồng ý sâu sắc: "Nữ tử kỳ thật cũng rất có tâm huyết và chủ kiến, trước kia ta còn coi thường bọn họ, nhưng chẳng qua nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ nữ tử sẽ càng ngày càng to gan..."

Ông nghĩ đến hậu viện của mình, Lâm thị mỗi ngày bận bù đầu bù cổ, tùy tiện tính toán sổ sách cũng là con số trên trời, căn bản không rảnh để ý tới ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-352.html.]

Lâm thị tốt xấu gì cũng là chính thất, không rảnh để ý đến ông thì cũng thôi.

Bạch thị là trắc phi, cả ngày đi sớm về trễ, người cũng không thấy bóng dáng đâu!

Ngày hôm qua ông ở trong phủ gặp được Bạch thị, Bạch thị lướt qua người ông như một vị thần, căn bản không nhìn thấy ông...

Làm An Khánh Vương tức muốn nổ đầu.

Dung Chiêu giống như biết phụ thân đang suy nghĩ gì, ánh mắt không đồng ý nhìn ông một cái: "Phụ thân, mẫu thân và trắc phi bận rộn, người không có việc gì cũng đừng đi làm phiền bọn họ."

An Khánh Vương: "... 2"

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, đứng lên: "Phụ thân, con cũng bận, người tự chơi đi."

An Khánh Vương: "222"

Không ngờ toàn bộ An Khánh Vương phủ chỉ có An Khánh Vương ta vô dụng?

Ông nhìn về phía Tạ Hồng.

Tạ Hồng: "... Vương gia, ta cũng cùng thế tử đi làm việc."

Dung Vĩ: "..."...

Trong cung, ngự thư phòng.

Vĩnh Minh Đế đang xem tình báo thu thập được, cùng với tấu chương Triệu Phong phủ doãn kinh thành đưa lên.

Dung Chiêu ở kinh thành, cho nên phần lớn hành động đều ở kinh thành.

Nghe đồn phủ doãn kinh thành từ sau khi Dung Chiêu xuất phủ, bận tới nỗi tóc cũng bạc trắng, mỗi ngày không viết tấu chương thì cũng đang viết tấu chương...

Vĩnh Minh Đế nhìn tấu chương, rũ mắt suy tư.

Bên cạnh có một vị tiểu phi tần gần đây Vĩnh Minh Đế tương đối sủng Tiểu phi tần vô cùng hiểu chuyện, toàn bộ quá trình đều cúi đầu, tuyệt đối không nhìn lung tung, cũng không phát ra một chút âm thanh, im lặng làm vật trang trí.

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Chuyện tòa soạn báo kinh thành hôm qua, nàng thấy thế nào?"
 
Chương 353


Hắn rất ít cùng người trong hậu cung nghị luận chính sự, tiểu phi tần kia có chút kinh ngạc.

Trong nháy mắt đó, trong đầu tiểu phi tần hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Vĩnh Minh đế không cấm nhật báo trong cung, ba vị hoàng tử lại là cổ đông của tòa soạn báo, trong cung của mẫu phi ba vị hoàng tử tuồn ra rất nhiều nhật báo, hóa ra là người phụ trách mua sắm còn có thể giúp các cung nữ mang nhật báo vào cung, sau lại lo lắng gặp phiền phức, hoàng hậu bèn ra lệnh cấm mua nhật báo.

Nhưng đồ vật vừa thú vị vừa mới mẻ như vậy, chỉ cần có một tờ còn ở trong cung, vậy thì mọi người rất nhanh đều sẽ biết.

Tam phi trong cung thả ra không ít nhật báo, tiểu phi tần hôm qua đi thăm quý phi liền lấy được một tờ.

Cũng bởi vì tờ báo này, gần đây hậu cung hoà hợp hơn không ít.

Tiểu phi tần đã đọc báo, cho nên không thể nói là không biết gì cả.

Lúc này Hoàng đế hỏi cô, câu trả lời tốt nhất hẳn là: Thần thiếp không hiểu những thứ này, Hoàng thượng anh minh, tự có chủ đoán.

Nhưng cũng chính vì đọc báo...

Tiểu phi tần hít sâu một hơi, cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói: "Thần thiếp xem qua nhật báo, chuyện nghị luận trong cung cùng với sự ủng hộ của nữ nhân trong thiên hạ, chỉ sợ chuyện nữ biên tập của tòa soạn là đại cục đã định."

Nói xong, cô ngừng thở, không dám nói thêm một chữ.

Vĩnh Minh Đế cũng trầm mặc hồi lâu.

Ngay khi tiểu phi tần bắt đầu thấp thỏm, hắn chậm rãi mở miệng: "Đúng vậy, đại cục đã định."

Nói xong Vĩnh Minh Đế nghĩ một lúc, lại viết xuống mấy chữ.

Thái giám mang theo thánh chỉ cùng thư do Vĩnh Minh Đế tự tay viết chạy tới tòa soạn báo, không đến một canh giờ, tin tức truyền ra...

Hoàng thượng khen ngợi nữ biên tập và tòa soạn, hơn nữa còn tự tay viết xuống bốn chữ: Tấm gương nữ tử.

Đây là ủng hộ đến từ Hoàng đế.

Mấy người Bạch thị òa khóc tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-353.html.]

Vô số nữ tử nhận được tin tức cũng giương khóe miệng, vành mắt đỏ hoe.

Dung Chiêu đem bốn chữ kia đóng khung lại, treo ở bên ngoài "khu làm việc" của nữ biên tập tòa soạn báo, người từ bên ngoài đi ngang qua đều có thể nhìn thấy bốn chữ này!

Ngày hôm sau trên trang đầu nhật báo cũng là chuyện này, khen ngợi nữ biên tập, cũng khen ngợi Vĩnh Minh Đế, hung hăng vỗ m.ô.n.g rồng của Hoàng đế.

Toàn bộ chuyện này đã kết thúc một cách hoàn mỹ.

Không ai có thể làm khó dễ nhật báo và nữ biên tập.

Phe phản đối do Trương thừa tướng cầm đầu cũng im bặt, hoặc là cắn răng thầm hận, hoặc là gắt gao nhìn chằm chằm tòa soạn báo, chờ cơ hội tiếp tục hạ bệ tòa soạn.

Nhưng Nhật Báo Kinh Thành dường như bởi vì bọn họ không công kích nữa, chuyện đưa tin quan viên ngược lại giảm bớt.

Cho dù có, cũng là chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi.

Bị đưa tin nhiều, bọn họ cũng đã quen, thậm chí còn rảnh rỗi đọc báo ăn dưa của một vài quan viên khác.......

Quách Xuyên đã nhiều ngày không vào kinh.

Hắn gần đây nam lai bắc vãng bận rộn sinh ý tơ lụa, vốn không rảnh vào kinh, nhưng ngay tại mấy ngày trước, hắn ngẫu nhiên nhìn thấy một vật... Nhật báo.

Quách Xuyên đọc mà trợn mắt há mồm, tam quan rung chuyển, nhưng người nọ không chịu chia sẻ nhật báo cho hắn, hắn đành phải suốt đêm chạy tới kinh thành.

Lúc xe ngựa lộc cộc đến kinh thành đã là hai mươi chín tháng mười, tới gần đông nguyệt.

Vừa mới vào kinh, Quách Xuyên đã bảo người hầu A Sinh đi tìm người hỏi thăm.

Cũng giống như lần trước, bỏ tiền ra, giữ chặt người nào tay cầm báo.

Việc này cũng không khó, bởi vì khắp đường ai ai cũng cầm báo.

A Sinh: "Xin hỏi tờ báo này đã ra kỳ hai chưa? Đi đâu tìm mua?"

Người nọ cổ quái nhìn hắn, lập tức quơ quơ tờ báo trên tay: "Đã ra năm kỳ rồi, ngày mai chính là kỳ sáu, muốn mua thì hỏi Đoàn Đoàn có hàng cũ không, nếu không thì chờ kỳ sáu ngày mai, sáng sớm sẽ có báo đồng rao bán, hai văn tiền một tờ."
 
Chương 353


Hắn rất ít cùng người trong hậu cung nghị luận chính sự, tiểu phi tần kia có chút kinh ngạc.

Trong nháy mắt đó, trong đầu tiểu phi tần hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Vĩnh Minh đế không cấm nhật báo trong cung, ba vị hoàng tử lại là cổ đông của tòa soạn báo, trong cung của mẫu phi ba vị hoàng tử tuồn ra rất nhiều nhật báo, hóa ra là người phụ trách mua sắm còn có thể giúp các cung nữ mang nhật báo vào cung, sau lại lo lắng gặp phiền phức, hoàng hậu bèn ra lệnh cấm mua nhật báo.

Nhưng đồ vật vừa thú vị vừa mới mẻ như vậy, chỉ cần có một tờ còn ở trong cung, vậy thì mọi người rất nhanh đều sẽ biết.

Tam phi trong cung thả ra không ít nhật báo, tiểu phi tần hôm qua đi thăm quý phi liền lấy được một tờ.

Cũng bởi vì tờ báo này, gần đây hậu cung hoà hợp hơn không ít.

Tiểu phi tần đã đọc báo, cho nên không thể nói là không biết gì cả.

Lúc này Hoàng đế hỏi cô, câu trả lời tốt nhất hẳn là: Thần thiếp không hiểu những thứ này, Hoàng thượng anh minh, tự có chủ đoán.

Nhưng cũng chính vì đọc báo...

Tiểu phi tần hít sâu một hơi, cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói: "Thần thiếp xem qua nhật báo, chuyện nghị luận trong cung cùng với sự ủng hộ của nữ nhân trong thiên hạ, chỉ sợ chuyện nữ biên tập của tòa soạn là đại cục đã định."

Nói xong, cô ngừng thở, không dám nói thêm một chữ.

Vĩnh Minh Đế cũng trầm mặc hồi lâu.

Ngay khi tiểu phi tần bắt đầu thấp thỏm, hắn chậm rãi mở miệng: "Đúng vậy, đại cục đã định."

Nói xong Vĩnh Minh Đế nghĩ một lúc, lại viết xuống mấy chữ.

Thái giám mang theo thánh chỉ cùng thư do Vĩnh Minh Đế tự tay viết chạy tới tòa soạn báo, không đến một canh giờ, tin tức truyền ra...

Hoàng thượng khen ngợi nữ biên tập và tòa soạn, hơn nữa còn tự tay viết xuống bốn chữ: Tấm gương nữ tử.

Đây là ủng hộ đến từ Hoàng đế.

Mấy người Bạch thị òa khóc tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-353.html.]

Vô số nữ tử nhận được tin tức cũng giương khóe miệng, vành mắt đỏ hoe.

Dung Chiêu đem bốn chữ kia đóng khung lại, treo ở bên ngoài "khu làm việc" của nữ biên tập tòa soạn báo, người từ bên ngoài đi ngang qua đều có thể nhìn thấy bốn chữ này!

Ngày hôm sau trên trang đầu nhật báo cũng là chuyện này, khen ngợi nữ biên tập, cũng khen ngợi Vĩnh Minh Đế, hung hăng vỗ m.ô.n.g rồng của Hoàng đế.

Toàn bộ chuyện này đã kết thúc một cách hoàn mỹ.

Không ai có thể làm khó dễ nhật báo và nữ biên tập.

Phe phản đối do Trương thừa tướng cầm đầu cũng im bặt, hoặc là cắn răng thầm hận, hoặc là gắt gao nhìn chằm chằm tòa soạn báo, chờ cơ hội tiếp tục hạ bệ tòa soạn.

Nhưng Nhật Báo Kinh Thành dường như bởi vì bọn họ không công kích nữa, chuyện đưa tin quan viên ngược lại giảm bớt.

Cho dù có, cũng là chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi.

Bị đưa tin nhiều, bọn họ cũng đã quen, thậm chí còn rảnh rỗi đọc báo ăn dưa của một vài quan viên khác.......

Quách Xuyên đã nhiều ngày không vào kinh.

Hắn gần đây nam lai bắc vãng bận rộn sinh ý tơ lụa, vốn không rảnh vào kinh, nhưng ngay tại mấy ngày trước, hắn ngẫu nhiên nhìn thấy một vật... Nhật báo.

Quách Xuyên đọc mà trợn mắt há mồm, tam quan rung chuyển, nhưng người nọ không chịu chia sẻ nhật báo cho hắn, hắn đành phải suốt đêm chạy tới kinh thành.

Lúc xe ngựa lộc cộc đến kinh thành đã là hai mươi chín tháng mười, tới gần đông nguyệt.

Vừa mới vào kinh, Quách Xuyên đã bảo người hầu A Sinh đi tìm người hỏi thăm.

Cũng giống như lần trước, bỏ tiền ra, giữ chặt người nào tay cầm báo.

Việc này cũng không khó, bởi vì khắp đường ai ai cũng cầm báo.

A Sinh: "Xin hỏi tờ báo này đã ra kỳ hai chưa? Đi đâu tìm mua?"

Người nọ cổ quái nhìn hắn, lập tức quơ quơ tờ báo trên tay: "Đã ra năm kỳ rồi, ngày mai chính là kỳ sáu, muốn mua thì hỏi Đoàn Đoàn có hàng cũ không, nếu không thì chờ kỳ sáu ngày mai, sáng sớm sẽ có báo đồng rao bán, hai văn tiền một tờ."
 
Chương 353


Hắn rất ít cùng người trong hậu cung nghị luận chính sự, tiểu phi tần kia có chút kinh ngạc.

Trong nháy mắt đó, trong đầu tiểu phi tần hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Vĩnh Minh đế không cấm nhật báo trong cung, ba vị hoàng tử lại là cổ đông của tòa soạn báo, trong cung của mẫu phi ba vị hoàng tử tuồn ra rất nhiều nhật báo, hóa ra là người phụ trách mua sắm còn có thể giúp các cung nữ mang nhật báo vào cung, sau lại lo lắng gặp phiền phức, hoàng hậu bèn ra lệnh cấm mua nhật báo.

Nhưng đồ vật vừa thú vị vừa mới mẻ như vậy, chỉ cần có một tờ còn ở trong cung, vậy thì mọi người rất nhanh đều sẽ biết.

Tam phi trong cung thả ra không ít nhật báo, tiểu phi tần hôm qua đi thăm quý phi liền lấy được một tờ.

Cũng bởi vì tờ báo này, gần đây hậu cung hoà hợp hơn không ít.

Tiểu phi tần đã đọc báo, cho nên không thể nói là không biết gì cả.

Lúc này Hoàng đế hỏi cô, câu trả lời tốt nhất hẳn là: Thần thiếp không hiểu những thứ này, Hoàng thượng anh minh, tự có chủ đoán.

Nhưng cũng chính vì đọc báo...

Tiểu phi tần hít sâu một hơi, cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói: "Thần thiếp xem qua nhật báo, chuyện nghị luận trong cung cùng với sự ủng hộ của nữ nhân trong thiên hạ, chỉ sợ chuyện nữ biên tập của tòa soạn là đại cục đã định."

Nói xong, cô ngừng thở, không dám nói thêm một chữ.

Vĩnh Minh Đế cũng trầm mặc hồi lâu.

Ngay khi tiểu phi tần bắt đầu thấp thỏm, hắn chậm rãi mở miệng: "Đúng vậy, đại cục đã định."

Nói xong Vĩnh Minh Đế nghĩ một lúc, lại viết xuống mấy chữ.

Thái giám mang theo thánh chỉ cùng thư do Vĩnh Minh Đế tự tay viết chạy tới tòa soạn báo, không đến một canh giờ, tin tức truyền ra...

Hoàng thượng khen ngợi nữ biên tập và tòa soạn, hơn nữa còn tự tay viết xuống bốn chữ: Tấm gương nữ tử.

Đây là ủng hộ đến từ Hoàng đế.

Mấy người Bạch thị òa khóc tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-353.html.]

Vô số nữ tử nhận được tin tức cũng giương khóe miệng, vành mắt đỏ hoe.

Dung Chiêu đem bốn chữ kia đóng khung lại, treo ở bên ngoài "khu làm việc" của nữ biên tập tòa soạn báo, người từ bên ngoài đi ngang qua đều có thể nhìn thấy bốn chữ này!

Ngày hôm sau trên trang đầu nhật báo cũng là chuyện này, khen ngợi nữ biên tập, cũng khen ngợi Vĩnh Minh Đế, hung hăng vỗ m.ô.n.g rồng của Hoàng đế.

Toàn bộ chuyện này đã kết thúc một cách hoàn mỹ.

Không ai có thể làm khó dễ nhật báo và nữ biên tập.

Phe phản đối do Trương thừa tướng cầm đầu cũng im bặt, hoặc là cắn răng thầm hận, hoặc là gắt gao nhìn chằm chằm tòa soạn báo, chờ cơ hội tiếp tục hạ bệ tòa soạn.

Nhưng Nhật Báo Kinh Thành dường như bởi vì bọn họ không công kích nữa, chuyện đưa tin quan viên ngược lại giảm bớt.

Cho dù có, cũng là chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi.

Bị đưa tin nhiều, bọn họ cũng đã quen, thậm chí còn rảnh rỗi đọc báo ăn dưa của một vài quan viên khác.......

Quách Xuyên đã nhiều ngày không vào kinh.

Hắn gần đây nam lai bắc vãng bận rộn sinh ý tơ lụa, vốn không rảnh vào kinh, nhưng ngay tại mấy ngày trước, hắn ngẫu nhiên nhìn thấy một vật... Nhật báo.

Quách Xuyên đọc mà trợn mắt há mồm, tam quan rung chuyển, nhưng người nọ không chịu chia sẻ nhật báo cho hắn, hắn đành phải suốt đêm chạy tới kinh thành.

Lúc xe ngựa lộc cộc đến kinh thành đã là hai mươi chín tháng mười, tới gần đông nguyệt.

Vừa mới vào kinh, Quách Xuyên đã bảo người hầu A Sinh đi tìm người hỏi thăm.

Cũng giống như lần trước, bỏ tiền ra, giữ chặt người nào tay cầm báo.

Việc này cũng không khó, bởi vì khắp đường ai ai cũng cầm báo.

A Sinh: "Xin hỏi tờ báo này đã ra kỳ hai chưa? Đi đâu tìm mua?"

Người nọ cổ quái nhìn hắn, lập tức quơ quơ tờ báo trên tay: "Đã ra năm kỳ rồi, ngày mai chính là kỳ sáu, muốn mua thì hỏi Đoàn Đoàn có hàng cũ không, nếu không thì chờ kỳ sáu ngày mai, sáng sớm sẽ có báo đồng rao bán, hai văn tiền một tờ."
 
Chương 354


"Cái gì?!" Quách Xuyên trợn to mắt, không thể tin nổi vén rèm lên.

Lời này lượng tin tức quá lớn, hắn trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết bị câu nào làm khiếp sợ, lại cảm thấy câu nào cũng rất khiếp sợ.

Mấy tháng trước, bọn họ làm hoàng thương vào kinh đưa cống phẩm, bị Phúc Lộc Hiên mới khai trương mạnh mẽ thay đổi tam quan.

Hôm nay mấy tháng sau, bọn họ vì kỳ một của nhật báo vào kinh, kết quả cách kỳ một còn chưa tới mười ngày, thế mà đã sắp ra kỳ sáu!

Có nhiều nội dung để viết vậy sao?

Hơn nữa...

Hai văn tiền? Đây thật sự không phải tặng không sao?!

Rất nhanh, Quách Xuyên thông qua "sức mạnh đồng tiền" lấy được năm kỳ nhật báo, vốn tưởng rằng hai ngày một kỳ, chất lượng sẽ giảm xuống một nửa, không nghĩ tới thế mà càng ngày càng đặc sắc.

Quách Xuyên và người hầu bên cạnh xem đến say sưa, gần như đắm chìm trong đó.

Thấy trời sắp tối, rốt cục cũng đọc xong năm tờ báo.

Lúc hắn mua báo có nghe người ta nói qua, nội dung khác thì không sao, nhưng "tiểu thuyết nhiều kỳ" kia nhất định phải xem, vì thế Quách Xuyên một hơi xem năm kỳ, xem đến toàn tâm toàn ý, kết quả...

Chưa xong còn tiếp, kỳ sau gặp lại.

Quách Xuyên: "Hết rồi? Sao lại hết rồi?!

Hắn lật qua lật lại tờ báo, không thể chấp nhận.

A Sinh vẻ mặt vẫn chưa xem đã ghiền: "Ngày mai ra kỳ thứ sáu, thiếu gia mua một phần, ta cũng mua một phần..."

Quách Xuyên gật đầu thật mạnh: "Ngày mai ngươi đi mua sớm một chút."

Dừng một chút, hắn cẩn thận đem nhật báo gom lại một chỗ, lẩm bẩm: "Đợi ta xem xong lần thứ hai thì ngươi bảo người đưa đến Giang Nam cho ta, chuyện về nữ biên tập, mẫu thân hẳn là sẽ thích xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-354.html.]

Mẫu thân hắn là một nhân tài, dòng chính đời trước nhà bọn họ chỉ có một mình cha hắn, nhưng cha hắn không có bản lĩnh, gia gia lo lắng cha hắn phá sạch gia sản, bèn cưới cho cha hắn một nữ nhân lợi hại, cũng chính là mẫu thân Quách Xuyên. Sau đó cha hắn mỗi ngày chọi gà dắt chó đi dạo, mẫu thân hắn lo liệu hơn phân nửa việc làm ăn trong ngoài của Quách gia.

Quách Xuyên cảm thấy mẫu thân hắn là một đại nhân vật, nhưng bởi vì là nữ tử, thân phận hoàng thương nhà bọn họ thiếu chút nữa không giữ được.

May nhờ có Tam hoàng tử hỗ trợ, cùng với tích lũy đời đời của Quách gia bọn họ, việc làm ăn này mới có thể tiếp tục sinh tồn.

Hiện tại hắn đã trưởng thành, tuy rằng thay thế mẫu thân ra ngoài làm việc, nhưng trong lòng vẫn bội phục mẫu thân.

A Sinh gật đầu lia lịa.

Quách Xuyên tiếp tục cảm thán: "Kinh thành này thật sự là gió nổi mây phun, trước đó vài ngày không thể tận mắt chứng kiến trận phong ba này, đúng là đáng tiếc... Dung thế tử là một nhân tài, ta phải ở lại kinh thành một thời gian, xem hắn còn muốn làm gì!"

Quách Xuyên cho rằng mình biết làm ăn, hiện tại nhìn Dung Chiêu.

Đây mới thật sự là người biết làm ăn a!

Không, còn không đơn thuần là biết làm ăn.

Một bên kiếm tiền một bên kiếm danh, đây quả thực là chuyện các thương nhân nằm mơ cũng không dám mơ!

Thật sự là làm cho người ta bội phục sát đất.

A Sinh kinh ngạc: "Thiếu gia, người không trở về Giang Nam sao?"

Quách Xuyên đứng lên: "Tạm thời không trở về, ta nhất định phải gặp mặt Dung thế tử một lần, chuẩn bị tốt tơ lụa lần này mang đến, chia làm hai phần, cầm một phần mang tới phủ Tam hoàng tử, nhớ hỏi xem có thể nhờ Tam điện hạ giới thiệu hay không..."

Hắn cầm tờ báo, vừa đi vừa lắc đầu: "Nhân vật như Dung thế tử, làm sao mới có thể kết bạn với hắn đây?"

Ngày thứ hai, ba mươi tháng mười.

Nhật báo kỳ thứ sáu được bày bán, lại là một vòng điên cuồng cướp đoạt.

A Sinh đi sớm cướp được nhật báo, cùng với Quách Xuyên xem như sỉ như say, trên đường cái người như bọn họ rất nhiều.

"Ai nha, ta phải xem truyện dài kỳ trước, không chờ được muốn biết diễn biến tiếp theo rồi."
 
Chương 354


"Cái gì?!" Quách Xuyên trợn to mắt, không thể tin nổi vén rèm lên.

Lời này lượng tin tức quá lớn, hắn trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết bị câu nào làm khiếp sợ, lại cảm thấy câu nào cũng rất khiếp sợ.

Mấy tháng trước, bọn họ làm hoàng thương vào kinh đưa cống phẩm, bị Phúc Lộc Hiên mới khai trương mạnh mẽ thay đổi tam quan.

Hôm nay mấy tháng sau, bọn họ vì kỳ một của nhật báo vào kinh, kết quả cách kỳ một còn chưa tới mười ngày, thế mà đã sắp ra kỳ sáu!

Có nhiều nội dung để viết vậy sao?

Hơn nữa...

Hai văn tiền? Đây thật sự không phải tặng không sao?!

Rất nhanh, Quách Xuyên thông qua "sức mạnh đồng tiền" lấy được năm kỳ nhật báo, vốn tưởng rằng hai ngày một kỳ, chất lượng sẽ giảm xuống một nửa, không nghĩ tới thế mà càng ngày càng đặc sắc.

Quách Xuyên và người hầu bên cạnh xem đến say sưa, gần như đắm chìm trong đó.

Thấy trời sắp tối, rốt cục cũng đọc xong năm tờ báo.

Lúc hắn mua báo có nghe người ta nói qua, nội dung khác thì không sao, nhưng "tiểu thuyết nhiều kỳ" kia nhất định phải xem, vì thế Quách Xuyên một hơi xem năm kỳ, xem đến toàn tâm toàn ý, kết quả...

Chưa xong còn tiếp, kỳ sau gặp lại.

Quách Xuyên: "Hết rồi? Sao lại hết rồi?!

Hắn lật qua lật lại tờ báo, không thể chấp nhận.

A Sinh vẻ mặt vẫn chưa xem đã ghiền: "Ngày mai ra kỳ thứ sáu, thiếu gia mua một phần, ta cũng mua một phần..."

Quách Xuyên gật đầu thật mạnh: "Ngày mai ngươi đi mua sớm một chút."

Dừng một chút, hắn cẩn thận đem nhật báo gom lại một chỗ, lẩm bẩm: "Đợi ta xem xong lần thứ hai thì ngươi bảo người đưa đến Giang Nam cho ta, chuyện về nữ biên tập, mẫu thân hẳn là sẽ thích xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-354.html.]

Mẫu thân hắn là một nhân tài, dòng chính đời trước nhà bọn họ chỉ có một mình cha hắn, nhưng cha hắn không có bản lĩnh, gia gia lo lắng cha hắn phá sạch gia sản, bèn cưới cho cha hắn một nữ nhân lợi hại, cũng chính là mẫu thân Quách Xuyên. Sau đó cha hắn mỗi ngày chọi gà dắt chó đi dạo, mẫu thân hắn lo liệu hơn phân nửa việc làm ăn trong ngoài của Quách gia.

Quách Xuyên cảm thấy mẫu thân hắn là một đại nhân vật, nhưng bởi vì là nữ tử, thân phận hoàng thương nhà bọn họ thiếu chút nữa không giữ được.

May nhờ có Tam hoàng tử hỗ trợ, cùng với tích lũy đời đời của Quách gia bọn họ, việc làm ăn này mới có thể tiếp tục sinh tồn.

Hiện tại hắn đã trưởng thành, tuy rằng thay thế mẫu thân ra ngoài làm việc, nhưng trong lòng vẫn bội phục mẫu thân.

A Sinh gật đầu lia lịa.

Quách Xuyên tiếp tục cảm thán: "Kinh thành này thật sự là gió nổi mây phun, trước đó vài ngày không thể tận mắt chứng kiến trận phong ba này, đúng là đáng tiếc... Dung thế tử là một nhân tài, ta phải ở lại kinh thành một thời gian, xem hắn còn muốn làm gì!"

Quách Xuyên cho rằng mình biết làm ăn, hiện tại nhìn Dung Chiêu.

Đây mới thật sự là người biết làm ăn a!

Không, còn không đơn thuần là biết làm ăn.

Một bên kiếm tiền một bên kiếm danh, đây quả thực là chuyện các thương nhân nằm mơ cũng không dám mơ!

Thật sự là làm cho người ta bội phục sát đất.

A Sinh kinh ngạc: "Thiếu gia, người không trở về Giang Nam sao?"

Quách Xuyên đứng lên: "Tạm thời không trở về, ta nhất định phải gặp mặt Dung thế tử một lần, chuẩn bị tốt tơ lụa lần này mang đến, chia làm hai phần, cầm một phần mang tới phủ Tam hoàng tử, nhớ hỏi xem có thể nhờ Tam điện hạ giới thiệu hay không..."

Hắn cầm tờ báo, vừa đi vừa lắc đầu: "Nhân vật như Dung thế tử, làm sao mới có thể kết bạn với hắn đây?"

Ngày thứ hai, ba mươi tháng mười.

Nhật báo kỳ thứ sáu được bày bán, lại là một vòng điên cuồng cướp đoạt.

A Sinh đi sớm cướp được nhật báo, cùng với Quách Xuyên xem như sỉ như say, trên đường cái người như bọn họ rất nhiều.

"Ai nha, ta phải xem truyện dài kỳ trước, không chờ được muốn biết diễn biến tiếp theo rồi."
 
Chương 354


"Cái gì?!" Quách Xuyên trợn to mắt, không thể tin nổi vén rèm lên.

Lời này lượng tin tức quá lớn, hắn trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết bị câu nào làm khiếp sợ, lại cảm thấy câu nào cũng rất khiếp sợ.

Mấy tháng trước, bọn họ làm hoàng thương vào kinh đưa cống phẩm, bị Phúc Lộc Hiên mới khai trương mạnh mẽ thay đổi tam quan.

Hôm nay mấy tháng sau, bọn họ vì kỳ một của nhật báo vào kinh, kết quả cách kỳ một còn chưa tới mười ngày, thế mà đã sắp ra kỳ sáu!

Có nhiều nội dung để viết vậy sao?

Hơn nữa...

Hai văn tiền? Đây thật sự không phải tặng không sao?!

Rất nhanh, Quách Xuyên thông qua "sức mạnh đồng tiền" lấy được năm kỳ nhật báo, vốn tưởng rằng hai ngày một kỳ, chất lượng sẽ giảm xuống một nửa, không nghĩ tới thế mà càng ngày càng đặc sắc.

Quách Xuyên và người hầu bên cạnh xem đến say sưa, gần như đắm chìm trong đó.

Thấy trời sắp tối, rốt cục cũng đọc xong năm tờ báo.

Lúc hắn mua báo có nghe người ta nói qua, nội dung khác thì không sao, nhưng "tiểu thuyết nhiều kỳ" kia nhất định phải xem, vì thế Quách Xuyên một hơi xem năm kỳ, xem đến toàn tâm toàn ý, kết quả...

Chưa xong còn tiếp, kỳ sau gặp lại.

Quách Xuyên: "Hết rồi? Sao lại hết rồi?!

Hắn lật qua lật lại tờ báo, không thể chấp nhận.

A Sinh vẻ mặt vẫn chưa xem đã ghiền: "Ngày mai ra kỳ thứ sáu, thiếu gia mua một phần, ta cũng mua một phần..."

Quách Xuyên gật đầu thật mạnh: "Ngày mai ngươi đi mua sớm một chút."

Dừng một chút, hắn cẩn thận đem nhật báo gom lại một chỗ, lẩm bẩm: "Đợi ta xem xong lần thứ hai thì ngươi bảo người đưa đến Giang Nam cho ta, chuyện về nữ biên tập, mẫu thân hẳn là sẽ thích xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-354.html.]

Mẫu thân hắn là một nhân tài, dòng chính đời trước nhà bọn họ chỉ có một mình cha hắn, nhưng cha hắn không có bản lĩnh, gia gia lo lắng cha hắn phá sạch gia sản, bèn cưới cho cha hắn một nữ nhân lợi hại, cũng chính là mẫu thân Quách Xuyên. Sau đó cha hắn mỗi ngày chọi gà dắt chó đi dạo, mẫu thân hắn lo liệu hơn phân nửa việc làm ăn trong ngoài của Quách gia.

Quách Xuyên cảm thấy mẫu thân hắn là một đại nhân vật, nhưng bởi vì là nữ tử, thân phận hoàng thương nhà bọn họ thiếu chút nữa không giữ được.

May nhờ có Tam hoàng tử hỗ trợ, cùng với tích lũy đời đời của Quách gia bọn họ, việc làm ăn này mới có thể tiếp tục sinh tồn.

Hiện tại hắn đã trưởng thành, tuy rằng thay thế mẫu thân ra ngoài làm việc, nhưng trong lòng vẫn bội phục mẫu thân.

A Sinh gật đầu lia lịa.

Quách Xuyên tiếp tục cảm thán: "Kinh thành này thật sự là gió nổi mây phun, trước đó vài ngày không thể tận mắt chứng kiến trận phong ba này, đúng là đáng tiếc... Dung thế tử là một nhân tài, ta phải ở lại kinh thành một thời gian, xem hắn còn muốn làm gì!"

Quách Xuyên cho rằng mình biết làm ăn, hiện tại nhìn Dung Chiêu.

Đây mới thật sự là người biết làm ăn a!

Không, còn không đơn thuần là biết làm ăn.

Một bên kiếm tiền một bên kiếm danh, đây quả thực là chuyện các thương nhân nằm mơ cũng không dám mơ!

Thật sự là làm cho người ta bội phục sát đất.

A Sinh kinh ngạc: "Thiếu gia, người không trở về Giang Nam sao?"

Quách Xuyên đứng lên: "Tạm thời không trở về, ta nhất định phải gặp mặt Dung thế tử một lần, chuẩn bị tốt tơ lụa lần này mang đến, chia làm hai phần, cầm một phần mang tới phủ Tam hoàng tử, nhớ hỏi xem có thể nhờ Tam điện hạ giới thiệu hay không..."

Hắn cầm tờ báo, vừa đi vừa lắc đầu: "Nhân vật như Dung thế tử, làm sao mới có thể kết bạn với hắn đây?"

Ngày thứ hai, ba mươi tháng mười.

Nhật báo kỳ thứ sáu được bày bán, lại là một vòng điên cuồng cướp đoạt.

A Sinh đi sớm cướp được nhật báo, cùng với Quách Xuyên xem như sỉ như say, trên đường cái người như bọn họ rất nhiều.

"Ai nha, ta phải xem truyện dài kỳ trước, không chờ được muốn biết diễn biến tiếp theo rồi."
 
Chương 355


"Để ta xem có tin tức gì lớn..."

"Trời ạ... Yến Vân có tuyết lớn, cuộc sống phía bắc khó khăn quá."

"Ha ha ha, ngươi xem, tên xui xẻo này nửa đêm thức dậy, vậy mà..."...

Trong một ngõ nhỏ.

Tiểu nha đầu kiếng chân chờ đợi, trông mong đứng ở cửa.

Phụ nhân trong nhà đang may áo mùa đông, bất đắc dĩ cười nói: "Mau vào đi, đừng để bị cảm."

Tiểu nha đầu cũng không quay đầu lại: "Con không lạnh, con chờ A Gia."

Phụ nhân lắc đầu cũng không nói gì nữa.

Năm nay cuộc sống trong nhà dễ chịu, tiểu nha đầu mặc dày ăn no, ngược lại cũng không sợ chút gió lạnh này.

A Gia đã trở lại...

Rất nhanh, trong phòng náo nhiệt hẳn lên.

Mẹ chồng đun nước, người một nhà ngồi trên giường sưởi, nghe trụ cột trong nhà đọc báo cho bọn họ, vừa nghe vừa bàn luận nội dung trên báo, vui vẻ hòa thuận.

Tiểu nha đầu vui vẻ nhất, quấn quít A Gia muốn nghe chuyện xưa, bảo hắn nhanh chóng đọc.

A Gia trêu chọc tiểu nha đầu, cố ý không chịu đọc, tiểu nha đầu tức giận kêu lên.

Phụ nhân gãi đầu, nhẹ nhàng cười.

Ngày mai đem áo mùa đông giao cho Đoàn Đoàn, tuy rằng kiếm được không nhiều lắm, nhưng dù sao so với ở nhà không có việc gì làm vẫn tốt hơn.

Mùa đông năm ngoái tiền bạc không đủ, quần áo không đủ mặc, ăn uống cũng không đủ no, cô mỗi ngày đều không ngừng sờ sờ tiểu nha đầu, Sợ con bé không chịu nổi mùa đông buốt giá, cuối cùng lạnh đi như đứa bé trước.

Hiên tại cuộc sống thoải mái, nếu có thể vĩnh viễn tiếp tục như thế này thì thật tốt biết bao...

Phụ nhân ở trong lòng cầu nguyện, hy vọng triều Đại Nhạn thái bình, hy vọng Hoàng thượng vạn tuế, cũng hy vọng An Khánh Vương thế tử khỏe mạnh trường thọ, bình an thuận lợi.

Trên một con phố khác.

Mộc tiểu tử bán báo xong, trong túi cất đồ ăn vặt, dắt đệ đệ muội muội về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-355.html.]

"Ca ca ca, cho muội ăn một miếng đi."

"Về nhà rồi ăn."

"Lát nữa phải đi tòa soạn ăn cơm, hiện tại ăn trước một miếng, ăn một miếng!"

"Không được!"

"Ca cal"...

Mộc tiểu tử rốt cuộc không nhịn được, đem đồ trong n.g.ự.c móc ra cho bọn chúng.

Tiết kiệm được chút tiền bạc, lại có tòa soạn báo, ngược lại không lo lắng nuôi không nổi đệ đệ muội muội, ngày thường tốn chút bạc mua đồ vặt, ngược lại cũng không khó khăn....

Hoàng cung.

Vĩnh Minh Đế cũng đang đọc báo.

Hắn cơ hồ mỗi ngày đều phải xem, ngoại trừ xem nhật báo, còn phải xem động hướng gần nhất của kinh thành, tấu chương của phủ doãn kinh thành và tấu chương của Dung Chiêu.

Dung Chiêu coi như thức thời, mỗi kỳ nhật báo sau khi công bố đều sẽ dâng một phần tấu chương.

Vĩnh Minh Đế mỗi lần đều chăm chú xem, tấu chương của Dung Chiêu có đôi khi sẽ mang theo bảng số liệu, rất đơn giản dễ hiểu, tấu chương của cô chưa bao giờ dài, nhưng nội dung gì cũng có.

Chỉ là hôm nay bất đồng...

Dung Chiêu nói ba vị hoàng tử hy vọng Nhật Báo Kinh Thành giống Phúc Lộc Hiên, mở khắp cả triều Đại Nhạn.

Dung Chiêu cũng nói việc này rất dễ, hiện tại nội dung Nhật Báo Kinh Thành được khắc trên ván gỗ, sau đó mang đi in, nếu sau này muốn phát hành toàn bộ triều Đại Nhạn, trực tiếp khắc nhiều ván gỗ, đem ván gỗ kinh thành đã dùng xong đưa đến châu khác in lại.

Chỉ cần tuyển thêm thợ thủ công và công nhân in ấn, đồng thời xây dựng tòa soạn ở mỗi phủ thành là được.

Công tác đơn giản là có thể lập tức đem tòa soạn báo mở khắp triều Về phần trình tự mở, có thể tham khảo vị trí chỉ nhánh của Phúc Lộc Hiên, hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, còn có thể giám thị lẫn nhau.

Nội dung giống hệt Nhật Báo Kinh Thành, không tồn tại nội dung khác được thêm vào.

Dung Chiêu vẫn chu đáo như trước.

Nhưng tờ báo này chung quy vẫn là việc làm ăn của ba vị hoàng tử, Sau này mở rộng ra toàn bộ triều Đại Nhạn...

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Ba vị hoàng tử gần đây thế nào?"

Trong ngự thư phòng có một giọng nói vang lên: "Tranh chấp không ngớt, tâm tình không tệ..."
 
Chương 355


"Để ta xem có tin tức gì lớn..."

"Trời ạ... Yến Vân có tuyết lớn, cuộc sống phía bắc khó khăn quá."

"Ha ha ha, ngươi xem, tên xui xẻo này nửa đêm thức dậy, vậy mà..."...

Trong một ngõ nhỏ.

Tiểu nha đầu kiếng chân chờ đợi, trông mong đứng ở cửa.

Phụ nhân trong nhà đang may áo mùa đông, bất đắc dĩ cười nói: "Mau vào đi, đừng để bị cảm."

Tiểu nha đầu cũng không quay đầu lại: "Con không lạnh, con chờ A Gia."

Phụ nhân lắc đầu cũng không nói gì nữa.

Năm nay cuộc sống trong nhà dễ chịu, tiểu nha đầu mặc dày ăn no, ngược lại cũng không sợ chút gió lạnh này.

A Gia đã trở lại...

Rất nhanh, trong phòng náo nhiệt hẳn lên.

Mẹ chồng đun nước, người một nhà ngồi trên giường sưởi, nghe trụ cột trong nhà đọc báo cho bọn họ, vừa nghe vừa bàn luận nội dung trên báo, vui vẻ hòa thuận.

Tiểu nha đầu vui vẻ nhất, quấn quít A Gia muốn nghe chuyện xưa, bảo hắn nhanh chóng đọc.

A Gia trêu chọc tiểu nha đầu, cố ý không chịu đọc, tiểu nha đầu tức giận kêu lên.

Phụ nhân gãi đầu, nhẹ nhàng cười.

Ngày mai đem áo mùa đông giao cho Đoàn Đoàn, tuy rằng kiếm được không nhiều lắm, nhưng dù sao so với ở nhà không có việc gì làm vẫn tốt hơn.

Mùa đông năm ngoái tiền bạc không đủ, quần áo không đủ mặc, ăn uống cũng không đủ no, cô mỗi ngày đều không ngừng sờ sờ tiểu nha đầu, Sợ con bé không chịu nổi mùa đông buốt giá, cuối cùng lạnh đi như đứa bé trước.

Hiên tại cuộc sống thoải mái, nếu có thể vĩnh viễn tiếp tục như thế này thì thật tốt biết bao...

Phụ nhân ở trong lòng cầu nguyện, hy vọng triều Đại Nhạn thái bình, hy vọng Hoàng thượng vạn tuế, cũng hy vọng An Khánh Vương thế tử khỏe mạnh trường thọ, bình an thuận lợi.

Trên một con phố khác.

Mộc tiểu tử bán báo xong, trong túi cất đồ ăn vặt, dắt đệ đệ muội muội về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-355.html.]

"Ca ca ca, cho muội ăn một miếng đi."

"Về nhà rồi ăn."

"Lát nữa phải đi tòa soạn ăn cơm, hiện tại ăn trước một miếng, ăn một miếng!"

"Không được!"

"Ca cal"...

Mộc tiểu tử rốt cuộc không nhịn được, đem đồ trong n.g.ự.c móc ra cho bọn chúng.

Tiết kiệm được chút tiền bạc, lại có tòa soạn báo, ngược lại không lo lắng nuôi không nổi đệ đệ muội muội, ngày thường tốn chút bạc mua đồ vặt, ngược lại cũng không khó khăn....

Hoàng cung.

Vĩnh Minh Đế cũng đang đọc báo.

Hắn cơ hồ mỗi ngày đều phải xem, ngoại trừ xem nhật báo, còn phải xem động hướng gần nhất của kinh thành, tấu chương của phủ doãn kinh thành và tấu chương của Dung Chiêu.

Dung Chiêu coi như thức thời, mỗi kỳ nhật báo sau khi công bố đều sẽ dâng một phần tấu chương.

Vĩnh Minh Đế mỗi lần đều chăm chú xem, tấu chương của Dung Chiêu có đôi khi sẽ mang theo bảng số liệu, rất đơn giản dễ hiểu, tấu chương của cô chưa bao giờ dài, nhưng nội dung gì cũng có.

Chỉ là hôm nay bất đồng...

Dung Chiêu nói ba vị hoàng tử hy vọng Nhật Báo Kinh Thành giống Phúc Lộc Hiên, mở khắp cả triều Đại Nhạn.

Dung Chiêu cũng nói việc này rất dễ, hiện tại nội dung Nhật Báo Kinh Thành được khắc trên ván gỗ, sau đó mang đi in, nếu sau này muốn phát hành toàn bộ triều Đại Nhạn, trực tiếp khắc nhiều ván gỗ, đem ván gỗ kinh thành đã dùng xong đưa đến châu khác in lại.

Chỉ cần tuyển thêm thợ thủ công và công nhân in ấn, đồng thời xây dựng tòa soạn ở mỗi phủ thành là được.

Công tác đơn giản là có thể lập tức đem tòa soạn báo mở khắp triều Về phần trình tự mở, có thể tham khảo vị trí chỉ nhánh của Phúc Lộc Hiên, hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, còn có thể giám thị lẫn nhau.

Nội dung giống hệt Nhật Báo Kinh Thành, không tồn tại nội dung khác được thêm vào.

Dung Chiêu vẫn chu đáo như trước.

Nhưng tờ báo này chung quy vẫn là việc làm ăn của ba vị hoàng tử, Sau này mở rộng ra toàn bộ triều Đại Nhạn...

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Ba vị hoàng tử gần đây thế nào?"

Trong ngự thư phòng có một giọng nói vang lên: "Tranh chấp không ngớt, tâm tình không tệ..."
 
Chương 355


"Để ta xem có tin tức gì lớn..."

"Trời ạ... Yến Vân có tuyết lớn, cuộc sống phía bắc khó khăn quá."

"Ha ha ha, ngươi xem, tên xui xẻo này nửa đêm thức dậy, vậy mà..."...

Trong một ngõ nhỏ.

Tiểu nha đầu kiếng chân chờ đợi, trông mong đứng ở cửa.

Phụ nhân trong nhà đang may áo mùa đông, bất đắc dĩ cười nói: "Mau vào đi, đừng để bị cảm."

Tiểu nha đầu cũng không quay đầu lại: "Con không lạnh, con chờ A Gia."

Phụ nhân lắc đầu cũng không nói gì nữa.

Năm nay cuộc sống trong nhà dễ chịu, tiểu nha đầu mặc dày ăn no, ngược lại cũng không sợ chút gió lạnh này.

A Gia đã trở lại...

Rất nhanh, trong phòng náo nhiệt hẳn lên.

Mẹ chồng đun nước, người một nhà ngồi trên giường sưởi, nghe trụ cột trong nhà đọc báo cho bọn họ, vừa nghe vừa bàn luận nội dung trên báo, vui vẻ hòa thuận.

Tiểu nha đầu vui vẻ nhất, quấn quít A Gia muốn nghe chuyện xưa, bảo hắn nhanh chóng đọc.

A Gia trêu chọc tiểu nha đầu, cố ý không chịu đọc, tiểu nha đầu tức giận kêu lên.

Phụ nhân gãi đầu, nhẹ nhàng cười.

Ngày mai đem áo mùa đông giao cho Đoàn Đoàn, tuy rằng kiếm được không nhiều lắm, nhưng dù sao so với ở nhà không có việc gì làm vẫn tốt hơn.

Mùa đông năm ngoái tiền bạc không đủ, quần áo không đủ mặc, ăn uống cũng không đủ no, cô mỗi ngày đều không ngừng sờ sờ tiểu nha đầu, Sợ con bé không chịu nổi mùa đông buốt giá, cuối cùng lạnh đi như đứa bé trước.

Hiên tại cuộc sống thoải mái, nếu có thể vĩnh viễn tiếp tục như thế này thì thật tốt biết bao...

Phụ nhân ở trong lòng cầu nguyện, hy vọng triều Đại Nhạn thái bình, hy vọng Hoàng thượng vạn tuế, cũng hy vọng An Khánh Vương thế tử khỏe mạnh trường thọ, bình an thuận lợi.

Trên một con phố khác.

Mộc tiểu tử bán báo xong, trong túi cất đồ ăn vặt, dắt đệ đệ muội muội về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...ieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-355.html.]

"Ca ca ca, cho muội ăn một miếng đi."

"Về nhà rồi ăn."

"Lát nữa phải đi tòa soạn ăn cơm, hiện tại ăn trước một miếng, ăn một miếng!"

"Không được!"

"Ca cal"...

Mộc tiểu tử rốt cuộc không nhịn được, đem đồ trong n.g.ự.c móc ra cho bọn chúng.

Tiết kiệm được chút tiền bạc, lại có tòa soạn báo, ngược lại không lo lắng nuôi không nổi đệ đệ muội muội, ngày thường tốn chút bạc mua đồ vặt, ngược lại cũng không khó khăn....

Hoàng cung.

Vĩnh Minh Đế cũng đang đọc báo.

Hắn cơ hồ mỗi ngày đều phải xem, ngoại trừ xem nhật báo, còn phải xem động hướng gần nhất của kinh thành, tấu chương của phủ doãn kinh thành và tấu chương của Dung Chiêu.

Dung Chiêu coi như thức thời, mỗi kỳ nhật báo sau khi công bố đều sẽ dâng một phần tấu chương.

Vĩnh Minh Đế mỗi lần đều chăm chú xem, tấu chương của Dung Chiêu có đôi khi sẽ mang theo bảng số liệu, rất đơn giản dễ hiểu, tấu chương của cô chưa bao giờ dài, nhưng nội dung gì cũng có.

Chỉ là hôm nay bất đồng...

Dung Chiêu nói ba vị hoàng tử hy vọng Nhật Báo Kinh Thành giống Phúc Lộc Hiên, mở khắp cả triều Đại Nhạn.

Dung Chiêu cũng nói việc này rất dễ, hiện tại nội dung Nhật Báo Kinh Thành được khắc trên ván gỗ, sau đó mang đi in, nếu sau này muốn phát hành toàn bộ triều Đại Nhạn, trực tiếp khắc nhiều ván gỗ, đem ván gỗ kinh thành đã dùng xong đưa đến châu khác in lại.

Chỉ cần tuyển thêm thợ thủ công và công nhân in ấn, đồng thời xây dựng tòa soạn ở mỗi phủ thành là được.

Công tác đơn giản là có thể lập tức đem tòa soạn báo mở khắp triều Về phần trình tự mở, có thể tham khảo vị trí chỉ nhánh của Phúc Lộc Hiên, hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, còn có thể giám thị lẫn nhau.

Nội dung giống hệt Nhật Báo Kinh Thành, không tồn tại nội dung khác được thêm vào.

Dung Chiêu vẫn chu đáo như trước.

Nhưng tờ báo này chung quy vẫn là việc làm ăn của ba vị hoàng tử, Sau này mở rộng ra toàn bộ triều Đại Nhạn...

Vĩnh Minh Đế đột nhiên hỏi: "Ba vị hoàng tử gần đây thế nào?"

Trong ngự thư phòng có một giọng nói vang lên: "Tranh chấp không ngớt, tâm tình không tệ..."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom