Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Kiếm Vực Vô Địch

Chương 322: 322: Chết Không Nhắm Mắt 2


- Ngươi… ngươi là kiếm ý… tiểu… tiểu…Tóm lại, hắn không kịp nói hết câu, bởi một tia sáng màu tím trong nháy mắt xẹt qua cổ hắn, sau đó đầu liền bay ra ngoài!Dương Diệp khẽ phủi tay, Tử Linh Kiếm bay trở lại trong tay hắn, hắn chậm rãi đi tới trước thi thể của ba người, thấy ba người đã chết, hắn lắc đầu nói:- Thật ra ta không phản đối cướp bóc, thế nhưng ta phản đối người khiến cướp bóc của ta, còn nữa, trước khi chưa có kết quả trận chiến, ta sẽ không nói nhảm với ngươi!Nói xong, tay Dương Diệp khẽ động, nạp giới của mấy người nằm dưới đất đã bay đến tay hắn, sau khi tra xét một lượt, trên mặt Dương Diệp lại lần nữa lộ ra nụ cười thỏa mãn, bởi vì… trong nạp giới này có tổng cộng mười tám miếng nội đan Huyền thú Vương cấp, cùng một vài công pháp Huyền kỹ thuật, còn có mấy ngàn đá năng lượng, đương nhiên, hắn căn bản coi thường công pháp Huyền kỹ và đã năng lượng.

Điều khiến cho hắn cảm thấy có chút đáng tiếc là trong nạp giới của Thanh Minh không có huyền kỹ của Điệp Lãng chưởng, uy lực của Điệp Lãng chưởng vẫn rất tốt, dù bị kiếm khí của hắn dễ dàng phá vỡ, nhưng trừ việc hắn thi triển kiếm ý tầng ba ra, còn bởi vì Thanh Minh chưa hoàn toàn phát huy được uy lực của nó, nếu không… cho dù hắn thi triển kiếm ý tầng ba, cũng không thể dễ dàng phá vỡ như vậy được!Dù có chút đáng tiếc, nhưng thu hoạch lần này cũng không tệ lắm, cộng thêm những thứ trước đây hắn cướp được, bây giờ hắn đã sắp đủ nội đan Huyền thú Vương cấp rồi!Điều này khiến hắn nhớ tới lời của Tần Tịch Nguyệt, đó chính là giết Huyền thú cũng không nhanh bằng cướp của người khác, đương nhiên, điều kiện trước tiên là thực lực người cướp phải mạnh, nếu không… mấy người trước mặt chính là ví dụ của kẻ không mạnh!Lắc đầu, Dương Diệp nhìn Tử Linh Kiếm trong tay, không thể không nói, cho tới giờ hắn đều xem thường thanh Tử Linh Kiếm này, thậm chí có rất nhiều lần còn nghi ngờ lời Tô Thanh Thi, bởi vì Tô Thanh Thi nói thanh kiếm này đã từng là đạo khí, hơn nữa còn có kiếm linh, nhưng từ trước tới nay, Tử Linh Kiếm dường như chưa từng cho thấy sức mạnh của đạo khí, nhưng lại thường xuyên có tình trạng thi thoảng có hành động khác thường giống như bị động kinh!Thế nhưng hành động lần này của Tử Linh Kiếm khiến Dương Diệp không thể không một lần nữa dò xét nó, bởi vì hắn tiến vào trạng thái lúc trước chính là do Tử Linh Kiếm dẫn hắn vào.


Hơn nữa lúc này hắn đã mơ hồ cảm thấy kiếm linh trong Tử Linh Kiếm, hắn không cách nào xác định được cảm giác này, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được sự ý thức tự chủ tồn tại trong Tử Linh Kiếm!Hơn nữa hắn còn cảm giác dường như kiếm linh trong Tử Linh Kiếm kia muốn giao tiếp với hắn, nhưng không biết vì sao đối phương không cách nào biểu hiện ra ngoài, nói chung trực giác nói với hắn, Tử Linh Kiếm này và kiếm linh của Thanh Linh kiếm trong tay Tô Thanh Thi không giống như đang ngủ say, mà giống như bị thứ gì đó phong ấn lại vậy!Dương Diệp lắc đầu không suy nghĩ tới vấn đề này nữa.

Cho dù thế nào, hôm nay hắn cũng đã có thu hoạch cực lớn, không chỉ chiếm được hơn mười viên nội đan Huyền thú Vương cấp mà còn nâng kiếm ý lên cấp tiểu viên mãn.

Sau khi kiếm ý đạt tiểu viên mãn, Dương Diệp ngạc nhiên phát hiện ra uy lực kia không chỉ đơn thuần tăng theo bội số.

Chính xác mà nói, kiếm ý tầng ba là một bước ngoặt, sau khi đạt được kiếm ý tầng ba, uy lực kia cũng nháy mắt tăng lên một đẳng cấp mới, không đơn thuần là tăng theo bội số nữa!Cho dù nói thế nào, bây giờ hắn lại có mấy phần lòng tin giành được vị trí đứng đầu Thanh Vân Bảng!Cho tới bây giờ, những yêu nghiệt chân chính của Nam Vực, ví dụ như Tần Du Nhiên của đế quốc Đại Tần, ví như Nguyên Đồng có thể trở thành Vũ Thần trong truyền thuyết, hay ví như yêu nghiệt siêu cấp của Đế quốc Huyền Thú đã khiến cho nam tử áo tím của Tộc Viên Kim Cương cũng phải thua kia, hắn còn chưa từng tiếp xúc những yêu nghiệt siêu cấp chân chính trong truyền thuyết đó.


Ở trước mặt mấy yêu nghiệt siêu cấp này, hắn đương nhiên sẽ không cho rằng mình có thể trăm phần trăm thắng được đối phương.

Cho dù là người đàn ông áo tím của tộc Viên Kim Cương kia với Văn Nhân Nguyệt, hắn cũng không dám nói sẽ trăm phần trăm thắng được đối phương, dù sao hai người này cũng chưa dốc toàn lực, thi triển quân bài úp trong trận chiến với hắn!Hắn vẫn luôn nghĩ không thành công cũng thành nhân để tranh đoạt Thanh Vân bảng, hắn đặt ra yêu cầu cho chính mình là phải đoạt được hạng nhất! Thế nhưng hắn chưa từng cho rằng hắn có thể đoạt được hạng nhất, cũng chưa từng cho rằng Dương Diệp hắn chính là kẻ giỏi nhất thế hệ trẻ của Nam Vực, có thể một kiếm đánh bại thiên tài cả thiên hạ!Cho tới bây giờ hắn chỉ đặt mục tiêu là hạng nhất Thanh Vân bảng, còn có thành công hay không hắn không biết!Hít sâu một hơi, Dương Diệp thu hồi lại tâm tư, không suy nghĩ những vấn đề này nữa, Dương Diệp quay đầu nhìn Tử Điêu, hắn cười khẽ, đưa tay xoa cái đầu nhỏ của nó, nói:- Tiểu tử, cảm ơn ngươi vẫn bầu bạn bên cạnh ta!Cho tới giờ, cũng may là bên cạnh còn có tiểu tử này làm bạn với hắn, cùng hắn vượt qua vô số lần chật vật, cũng là tên tiểu tử này giúp hắn làm vô số việc.


Đối với tiểu tử này, hắn vẫn luôn coi nó là người bạn vào sinh ra tử với mình!Tử Điêu chớp chớp nhìn, sau đó cà cà cái đầu nhỏ lên gò má Dương Diệp, bộ dạng thân mật!Dương Diệp khẽ cười, ôm nó vào lòng, sau đó khẽ động chợt lao vụt về phía nam, lúc trước hắn đã nghe được Thanh Liên nói rằng, yêu nghiệt tên Nguyên Đồng kia phát ra lời kêu gọi gì đó, với uy vọng của Nguyên Đồng và các tông môn khác, lúc này bên đó chắc hẳn đã tụ tập được vô số thiên tài của Nam Vực, cuộc tụ họp lớn như vậy, hắn đương nhiên phải đến ngó thử rồi.

Có thể có thể sớm được chứng kiến trận đấu giữa Nguyên Đồng với yêu nghiệt thần bí của Đế quốc Huyền Thú kia, nếu có thể nhìn thấy thực lực của đối phương trước, đương nhiên là một chuyện tốt đối với hắn!.

 
Chương 323: 323: Nguyên Đồng 1


Dương Diệp vốn rất muốn ngồi lên cái ghế Lôi Điêu kia, uy phong biết bao, nhưng mà hắn đã sớm từ bỏ rồi.

Vì ngồi trên Lôi Điêu, tiếp theo còn đánh cướp thế nào được nữa? Hắn dĩ nhiên sẽ không chê nội đan của Huyền thú vương cấp, tất cả đều là tiền cả mà!Dọc đường, Dương Diệp đã gặp được rất nhiều huyền giả nhân loại, nhưng gặp được người nào không có mắt, việc này khiến Dương Diệp khá phiền lòng.Rất nhanh sau đó, hắn đã đến Lạc Vân cốc.Lạc Vân Cốc rất lớn, còn lớn hơn so với Thanh Phong cốc của Kiếm Tông gấp mấy chục lần, ít nhất nơi này cũng chứa được đến mấy chục vạn người.

Hiện tại Lạc Vân cốc rất náo nhiệt, bởi vì trên ngọn núi phía bên trái Lạc Vân cốc có vô số huyền giả nhân loại, chắc cũng trên dưới vạn người, hơn nữa số huyền giả đến nơi này vẫn còn không ngừng gia tăng.

Tuy thế, ngọn núi chẳng có vẻ gì là chật chội cả.Sau đó, Dương Diệp rất nhanh đã tìm được đám người Mộ Dung Yêu của Kiếm Tông, ngoài Mộ Dung Yêu và một số đệ tử của Kiếm Tông ra, còn có người của sáu thế lực lớn.


Nhưng nếu so sánh với số người ở bên ngoài hoàng cung Đại Tần, đệ tử sáu thế lực lớn hiện tại có vẻ ít hơn.

Vậy tính ra, Kiếm Tông vốn có mười người, giờ chỉ còn lại năm người.Điều khiến Dương Diệp bất ngờ đó là ba người của Quỷ Tông lại một người cũng không thiếu.

Cả bên Nguyên Môn cũng vậy, số lượng vẫn được bảo toàn.

Bên Bách Hoa cung và Băng Tuyết cung, cả bên học viện hoàng gia của đế quốc Đại Tần, số lượng đệ tử cũng bị giảm, nhưng những người chủ lực dẫn đầu vẫn còn.

Về phía Hạo Nguyệt tông tổng cộng có năm người đã bị hắn giết chết mất bốn người, giờ tất nhiên chỉ còn lại một người!Không cần phải nói, những người không có mặt không phải là chưa đến, mà là đã chết hết rồi.

Còn việc chết dưới tay của nhân loại hay là trong tay của Huyền thú thì hắn không biết!Khoảng hai canh giờ sau, số người đến mỗi lúc một ít đi, Tần Du Nhiên, người học viện hoàng gia của Đế quốc Đại Tần bước ra, nhìn Nguyên Tiêu của Nguyên Môn, lạnh lùng nói:- Nguyên Tiêu, sư huynh của ngươi đã phát tín hiệu, triệu tập toàn bộ huyền giả đến núi Thanh Vân này, hiện tại tất cả gần như đã có mặt đông đủ rồi, nhưng vị Nguyên Đồng sư huynh của ngươi vẫn chưa thấy đâu! Đám người Nguyên Môn các ngươi cũng kiêu ngạo quá rồi đấy!Nghe hắn nói xong, người của sáu thế lực lớn nhìn về phía Nguyên Tiêu, có thể nói tất cả những người ở đây đều là thiên tài trong thiên tài, có ai mà không kiêu ngạo.


Nếu không phải danh vọng và thực lực của Nguyên Đồng cực cao, cho dù là Nguyên Môn, cũng không có tư cách để ra lệnh cho bọn họ.Nguyên Tiêu chỉ cười, nói:- Các vị, xin hãy bình tĩnh, sư huynh của ta không có ý gì cả, sở dĩ sư huynh ta không đến là do có chuyện cấp bách cần giải quyết, tuyệt đối không phải vì khinh thường gì các vị!- Có việc sao?Tần Du Nhiên lạnh lùng nói:- Triệu tập tất cả chúng ta tới đây chỉ để chờ một mình hắn, hắn lại không biết xấu hổ chọn ngay lúc này để đi xử lý công việc sao? Nguyên Tiêu, học viện hoàng gia chúng ta cũng không thể bị người xem thường đến mức này được!Tần Du Nhiên nói xong, xoay người cùng với người của học viện hoàng gia chuẩn bị đi xuống chân núi.- Ha ha ha.Đúng lúc này, một tiếng cười đầy khí phách vang lên từ chân núi, âm thanh hình như không hề sử dụng chút huyền khí nào gia tăng nhưng vẫn rất to và vang, mấy vạn huyền giả đứng trên núi đều có thể nghe thấy rất rõ.Mọi người chấn động, tất cả đồng loạt nhìn xuống chân núi, xem thử dưới chân núi đang xảy ra chuyện gì.

Sau khi nhìn xuống, mấy vạn người trên núi cùng với sáu thế lực lớn và Tần Du Nhiên liền biến sắc!Chỉ thấy dưới chân núi có một gã thiếu niên mặc áo bào trắng thoáng ẩn thoáng hiện đang lao về phía đỉnh núi.

Dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là ở phía sau lưng gã thiếu niên áo trắng kia, phía sau gã chính là một con quái vật rất lớn, thân dài trăm trượng, rộng gần năm mươi trượng.

Đuôi của con quái vật này lại đang bị gã thiếu niên kia nắm ở trong tay, hơn nữa, con quái vật này vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn!Người thiếu niên áo bào trắng lôi con quái vật chưa chết hẳn, không ngừng giãy dụa này chạy một mạch lên đỉnh núi.

Mà người thiếu niên áo trắng kéo theo con quái vật này lại giống như cầm cọng rơm rạ trong tay, vẻ mặt lại vô cùng thoải mái, điều này khiến Dương Diệp đang đứng trong đám người cũng phải thầm thán phục.Rất nhanh sau đó, thiếu niên áo trắng cũng kéo con quái vật kia lên đến đỉnh núi, sau khi hắn đến nơi, mọi người mới biết con quái vật trong tay thiếu niên kia là một con trăn lớn.


Cơ thể con trăn lớn rất khổng lồ, trên người còn có lân giáp màu đen lấp lánh, nhưng mà lân giáp đã không còn nguyên vẹn, có lân giáp còn muốn rơi ra khỏi cơ thể của con trăn lớn, có thể nhìn thấy rõ máu thịt bên trong.Con trăn lớn vẫn chưa hoàn toàn tắt thở, đôi mắt to như đèn lồng lớn mang theo sát ý, trên thân nó phát ra khí tức khủng khiếp, làm cho mấy tên huyền giả thực lực yếu phải run sợ lùi về sau mấy bước!Người thiếu niên áo bào trắng thả cái đuôi của con trăn lớn ra, nhẹ nhàng nhảy lên, đứng trên đầu của con trăn lớn, dùng một chân đạp vào đầu nó, sau đó nhìn về phía mọi người, cười nói:- Các vị, tại hạ là Nguyên Đồng, tại hạ đến muộn cũng vì có lý do, trên đường đi tại hạ đã nhận được tin Thôn Thiên Cự Mãng – một trong bốn đại bá chủ trong Đế quốc Huyền Thú đang hành hạ huyền giả nhân loại của chúng ta cách đây hơn một ngàn dặm, Vậy nên, tại hạ không thể không đi xử lý chuyện này, đã khiến cho các vị phải đợi lâu, mong các vị hãy bỏ qua cho tại hạ!Nghe hắn nói thế, vô số người trong đám đông liền biến sắc, cũng có vô số người nhìn Nguyên Đồng bằng ánh mắt kính sợ.

Các đệ tử được xem là thiên tài của sáu thế lực lớn ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh, nhưng sâu trong lòng cũng vô cùng e ngại.Ngoài các nhân vật chủ lực của sáu thế lực lớn ra, có ai dám chống lại Thôn Thiên Cự Mãng? Cho dù là đạt tới cảnh giới Vương giả cũng chỉ muốn tránh xa con trăn lớn này.

Nhưng Nguyên Đồng lại rất dễ dàng bắt sống được nó, thực lực của hắn như vậy, có ai dám lại không kính sợ? Ai mà không kiêng kỵ?.

 
Chương 324: 324: Nguyên Đồng 2


Trong đám người, sắc mặt Dương Diệp lại không tỏ vẻ gì, thực lực của con Thôn Thiên Cự Mãng này không chênh lệch hơn người thiếu niên mặc áo tím kia là bao, dù có chênh lệch cũng không tính là nhiều.


Hơn nữa con Thôn Thiên Cự Mãng này vẫn đang ở trong trạng thái bản thể lại vẫn bị Nguyên Đồng bắt sống, có thể suy ra thực lực của Nguyên Đồng thật quá kinh người!Đúng lúc này, Tử Điêu trên vai Dương Diệp vỗ vỗ đầu hắn, hắn quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tử Điêu đang dùng móng vuốt chỉ về phía con Thôn Thiên Cự Mãng ở phía xa, không cần nói cũng biết ý của nó là gì.Dương Diệp cười, chạy đến một chỗ ít người, nói:- Tiểu tử, không cứu được con này nữa đâu, ta cũng không đấu lại nhiều người thế!Tử Điêu lại dùng móng chỉ vào bụng Dương Diệp, dĩ nhiên là đang muốn hắn giúp đỡ.Dương Diệp không nói gì, xoa đầu nhỏ của Tử Điêu rồi nói:- Không được, con này thật sự không thể cứu được, nếu cứu nó rồi, chúng ta sẽ chết chắc!Ở đây lại có tới vạn huyền giả, Dương Diệp hắn cho dù có trâu bò tới mấy, cũng không thể địch lại cả mấy vạn huyền giả như vậy cùng một lúc được.Tử Điêu lại dùng đến đòn sát thủ, dùng móng vuốt xoa lỗ tai Dương Diệp, vẻ mặt vô cùng đáng thương.Ở giữa đỉnh núi, Nguyên Đồng làm như vậy không thể nghi ngờ gì là muốn ra oai phủ đầu đối với mọi người, đặc biệt là các đệ tử của sáu thế lực lớn.

Các đệ tử thiên tài của sáu thế lực lớn đều được xem là những người yêu nghiệt nhất trong môn phái của mình, nên thực lực dĩ nhiên không cần phải bàn cãi, bản thân bọn họ đều là những kẻ cao ngạo.

Nhưng bọn họ ở trước mặt Nguyên Đồng này, cho dù là Quỷ Thủ của Quỷ Tông cũng không thể không thu hồi lại thái độ kiêu ngạo của mình!Bởi vì đứng trước mặt Nguyên Đồng, bọn họ không có gì để có thể kiêu ngạo cả!Lúc này đây, Tần Du Nhiên nhìn về phía Nguyên Đồng nói:- Không hổ danh là người có hy vọng trở thành Vũ Thần nhất.


Nguyên Đồng, nghe đâu ngươi là người đứng đầu trong các huyền giả dưới cảnh giới Vương Giả ở Nam Vực, Tần Du Nhiên ta cũng chưa thua dưới tay bất kì kẻ nào, vậy giờ chúng ta đấu một trận được không?- Ta nữa!Đúng lúc này, Lý Tiên Quân đứng cạnh Quỷ Thủ của Quỷ Tông cũng đột nhiên bước ra, nhìn Nguyên Đồng nói:- Ban đầu ta còn sợ rằng ngươi không được như danh tiếng truyền ra, chỉ có điều bây giờ xem ra ta đã quá lo lắng rồi!Lúc này đây, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung cũng bước ra, nhìn Nguyên Đồng lạnh lùng nói:- Ta cũng muốn thỉnh giáo xem người đứng đầu dưới cảnh giới Vương Giả mạnh đến mức nào, ta cũng tham gia!Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung cũng không yếu thế, lập tức lên tiếng:- Tính cả ta nữa, ta cũng muốn thỉnh giáo xem người yêu nghiệt nhất ở Nam Vực trong suốt ngàn năm qua là yêu nghiệt tới mức nào!Trong sáu thế lực lớn đã có tới bốn thế lực bước ra khiêu chiến với Nguyên Đồng, chỉ còn lại người của Quỷ Tông và Hạo Nguyệt Tông lộ ra sắc mặt có chút khó coi, nếu ra khiêu chiến, bọn họ hình như không đủ tư cách.

Nhưng nếu không ra khiêu chiến lại khó tránh khỏi có chút mất mặt.Mộ Dung Yêu đang chuẩn bị bước ra, Tư Đồ Vinh đứng bên cạnh thấy thế đã nhanh chân vội vàng bước ra trước, nói:- Ta cũng vậy!Là nhân vật đại biểu cho Kiếm Tông, sao để Mộ Dung Yêu chiếm thế thượng phong được?Thấy Tư Đồ Vinh bước ra, những người ở đó chỉ thản nhiên nhìn hắn một cái cũng không nói gì thêm, nhưng không phải là cái nhìn bình thường, mà là liếc mắt nhìn một cái lại khiến cho mặt Tư Đồ Vinh lập tức đỏ cả lên.- Ha ha!Nguyên Đồng đột nhiên cười phá lên, cười được một lúc, Nguyên Đồng nhìn về phía những kẻ khiêu chiến hắn đang đứng phía dưới, sau đó nói:- Các vị tìm Nguyên Đồng ta chỉ vì muốn đấu một trận thôi sao? Nguyên Đồng ta sẽ rất sẵn lòng, nhưng hiện tại không phải là lúc để nói chuyện này.


Các vị cũng biết đấy, toàn bộ huyền thú của Thanh Vân sơn đều đã tập trung hết cả lại?.

 
Chương 325: 325: Mượn Tiểu Tử Kia Sao 1


Nghe hắn nói vậy, mặt mày ai nấy cũng tái mét, tất cả huyền thú đều tập trung lại là thế nào? Không thể nghi ngờ, tin này đối với mọi người giống như sét đánh giữa trời quang, xét về thực lực bản thân Huyền thú đã trên nhân loại một bậc, nếu nhân loại lấy nhiều đánh ít hoặc dùng cách đánh đột kích sẽ vẫn có cơ hội thắng.


Nhưng lần này tất cả huyền thú đều tập trung lại, điều này đại biểu cho cái gì? Nếu vậy, chẳng phải các huyền giả tham gia Thanh Vân bảng lần này đều xong đời cả sao!Tần Du Nhiên trầm giọng nói:- Tất cả Huyền thú đều tập trung lại sao?Nguyên Đồng gật đầu, sau đó nói:- Đợt Thanh Vân bảng lần này không giống với lần trước, các Huyền thú vương cấp của Thanh Vân sơn sẽ không chiến đấu đơn lẻ nữa, lần này chúng sẽ đoàn kết lại giống như huyền giả nhân loại chúng ta.

Vì thế, các vị thử nghĩ xem khi các huyền thú đoàn kết lại với nhau sẽ kinh khủng đến mức nào?- Vì sao các huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn lại khác thường như thế?Lý Tiên Quân của Quỷ Tông lên tiếng hỏi.- Vì hai nguyên nhân – Nguyên Đồng nói – Nguyên nhân thứ nhất là do Thập Vạn Đại Sơn xuất hiện một con huyền thú rất mạnh, không biết con huyền thú này thuộc về tộc nào nhưng thực lực của nó khiến những tinh anh của tộc quần huyền thú thuộc bốn đại bá chủ cũng phải thuần phục.

Nguyên nhân thứ hai là có lời đồn trong nhân loại chúng ta có một người đang nắm một con huyền thú vương cấp, thân phận con huyền thú này rất thần bí, trừ bốn đại bá chủ trong huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn ra, không một con huyền thú nào có thể chống lại được huyết mạch uy áp của con huyền thú vương cấp này.Nguyên Đồng nói đến đây, đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp, nói:- Vị bằng hữu của Kiếm Tông này, ngươi thấy ta nói có đúng không?Nghe xong lời nói của Nguyên Đồng, ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía Dương Diệp, không phải, nói đúng hơn là đổ dồn về phía Tử Điêu trên vai Dương Diệp.Dương Diệp bất ngờ, trước giờ hắn luôn nghĩ mình che dấu tên tiểu tử này rất tốt, nhưng hắn không ngờ đã có người phát hiện ra từ sớm, làm sao tên Nguyên Đồng này lại có thể biết được?Nguyên Đồng nhìn thoáng qua Tử Điêu trên vai Dương Diệp nói:- Ngươi chắc là con huyền thú vương cấp thần bí kia phải không? Thật không thể tin được, thiếu chút nữa ta cũng bị ngươi qua mặt rồi!Nguyên Đồng nói xong, lại nhìn Dương Diệp nói:- Ngươi chính là tên cảnh giới Tiên Thiên đã chém giết cảnh giới Vương Giả, còn giao đấu với cường giả cảnh giới Linh Giả – Dương Diệp đúng không?Nếu đã không giấu được, vậy hắn cũng chẳng cần giấu làm gì nữa, Dương Diệp gật đầu nói:- Ta thật không hiểu nổi vì sao ngươi lại để ý đến ta nhiều như thế, trước giờ ta cũng đâu thể hiện gì nhiều đâu?- Không thể hiện nhiều?Nguyên Đồng đột nhiên lắc đầu cười nói:- Dương Diệp, trong lăng mộ của Trụ Vương của Thập Vạn Đại Sơn, Nguyên Môn ta, còn có Quỷ Tông, Bách Hoa cung và một số người của Kiếm Tông đã chết tại nơi này, ngươi hẳn là có liên quan tới chuyện này nhỉ?Nghe hắn nói vậy, sắc mặt của những người thuộc Quỷ Tông, Bách Hoa cung và Kiếm Tông liền thay đổi, tất cả đồng loạt nhìn về phía Dương Diệp, ánh mắt tràn ngập sát ý.Dương Diệp cũng không thèm để ý ánh mắt của mọi người, chỉ khẽ cười nói:- Nếu ta nhớ không lầm, đệ tử của Nguyên Môn, đệ tử của Bách Hoa cung, cùng đệ tử của Kiếm Tông và Quỷ Tông đều là những cường giả cảnh giới Vương Giả, bốn người cảnh giới Vương Giả, ta chỉ là một kẻ cảnh giới Phàm Nhân làm sao mà đấu lại được với bọn họ? Nhưng ta lại nhớ rất rõ, chẳng phải kẻ trông coi lăng mộ Trụ Vương lúc trước là một cường giả Cảnh giới Linh Giả của Nguyên Môn sao? Người của Nguyên Môn đi giết tất cả mọi người rồi giá họa cho ta à?Nghe lời Dương Diệp nói xong, người của Kiếm Tông và Quỷ Tông đều nhìn về phía Nguyên Đồng.


Không thể không nói, lời của Dương Diệp nói rất có lý, dù sao Dương Diệp cũng chưa đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, làm sao đấu lại với bốn người cảnh giới Vương Giả được?Tất cả mọi người không phát hiện ra, chỉ có Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung là nhìn chằm chằm vào Dương Diệp, nếu như chưa từng đấu một trận với Dương Diệp, nàng cũng sẽ giống bọn người kia, khẳng định người bên trong lăng mộ Trụ Vương không phải là hắn, nhưng bây giờ thì…Nguyên Đồng lắc đầu nói:- Ta không có ý truy cứu chuyện cũ, chỉ là hiện giờ huyền giả nhân loại chúng ta và huyền thú của Đế quốc Huyền Thú sẽ xảy ra một trận chiến sinh tử.


Mà con huyền thú của ngươi lại có uy hiếp rất lớn đối với đám huyền thú kia, ngươi có thể cho chúng ta mượn con huyền thú đó được không? Nếu có nó bên cạnh, tổn thất của huyền giả nhân loại chúng ta nhất định sẽ giảm đi rất nhiều!- Nói nhiều lời vô nghĩa với hắn làm gì, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ hắn lại dám không cho mượn sao? Theo ta, cứ bắt hắn khai ra phương pháp khống chế huyền thú, sau này sợ gì huyền thú trên vai hắn nữa?Tần Du Nhiên đứng bên cạnh lạnh lùng nói.- Tần huynh nói có lý.Lý Tiên Quân của Quỷ Tông cũng hùa theo:.

 
Chương 326: 326: Mượn Tiểu Tử Kia Sao 2


- Nếu như Nguyên huynh đã nói tiểu tử kia có uy hiếp rất lớn với huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, vậy chúng ta cứ trực tiếp đoạt lấy là được rồi, nếu tên kia dám phản kháng thì giết luôn một thể.

- Ha ha ha.

Dương Diệp phá lên cười, cười được một lát, hắn nhìn về phía Tần Du Nhiên và Lý Tiên Quân nói:- Giết ta sao? Vậy chúng ta đứng ở đây, hai người là lần lượt lên hay là cùng lên!- Cùng lên?Tần Du Nhiên khinh thường nói:- Chỉ với một mình ngươi sao? Đừng tưởng giết được vài tên cảnh giới Vương Giả là có thể ăn nói ngang ngược trước mặt ta, có tin ta giết ngươi trong vòng mười chiêu hay không?- Không!Người lên tiếng không phải là Dương Diệp mà là Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, Văn Nhân Nguyệt nhìn Tần Du Nhiên bình tĩnh nói:- Tần Du Nhiên, nếu ngươi có thể giết được hắn trong vòng mười chiêu, ta sẽ đưa Bích Vân Hoàn - huyền bảo Địa cấp thượng phẩm của ta lại cho ngươi, ngược lại thì ngươi đưa Sơn Hà Đồ Địa cấp thượng phẩm lại cho ta, ngươi thấy thế nào?Tần Du Nhiên híp mắt lại, sau đó nói:- Bích Vân Hoàn của ngươi sẽ là của ta!Tần Du Nhiên vừa dứt lời, đột nhiên biến mất, trong nháy mắt hắn đã đứng ở trước mặt Dương Diệp, sau đó đánh một chưởng về phía đầu của Dương Diệp, tốc độ nhanh đến mức có người còn chưa nhận ra hắn đang đứng trước mặt Dương Diệp.


Thấy Tần Du Nhiên ra tay, sát ý xuất hiện trên mặt Dương Diệp, hắn không có một động tác dư thừa nào, dùng tay nắm lấy bàn tay của Tần Du Nhiên đang tấn công tơi, Dương Diệp hắn chưa sợ ai bao giờ!- Ầm.

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên, trong nháy mắt cả hai người Dương Diệp và Tần Du Nhiên đều lùi lại, Dương Diệp lùi về phía au hai bước, còn Tần Du Nhiên lại lùi đến năm bước!Mọi người ở đó thấy thế thì không khỏi ngạc nhiên kêu lên.

Rõ ràng, không ai nghĩ Dương Diệp có thể giao đấu với Tần Du Nhiên mà còn chiếm được thế thượng phong như vậy!Lúc này sắc mặt Tần Du Nhiên dần trở nên cực kỳ khó coi, hắn không thể ngờ được mình lại bị một tên vô danh tiểu tốt của Kiếm Tông đánh lui, điều này chính là một chuyện cực kỳ sỉ nhục đối với hắn!Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Du Nhiên chợt lóe lên sát ý, hắn nói:- Ta đã xem thường ngươi rồi, hóa ra ngươi cũng là kẻ có tài, nhưng mà ta đã nói giải quyết ngươi trong mười chiêu, vậy trong mười chiêu sẽ phải xử lý ngươi!Tần Du Nhiên nói xong lại bước từng bước dài về phía trước, huyền khí trong cơ thể dồn về trong cánh tay phải, ống tay áo lập tức bị xé toang, một tầng băng tuyết dày bao phủ ở lên phía trên cánh tay của hắn.

Trong giây lát, Tần Du Nhiên quát to một tiếng, cánh tay chợt vỗ mạnh về phía Dương Diệp, đánh ra Băng Tinh Chưởng với những băng tuyết lao về phía Dương Diệp.

Sau đó cơ thể Tần Du Nhiên chuyển động, thoáng ẩn thoáng hiện sau phía sau những băng tuyết kia, lao về phía Dương Diệp.

Những nơi Băng Tinh chưởng đi qua đều nhanh chóng bị đóng băng, từng tảng băng lớn dần xuất hiện trong sân.


- Đây chính là Băng Phong Thiên Lý huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm!Nhìn chưởng ấn mang theo năng lượng cực lớn này, Mộ Dung Yêu nãy giờ đứng bên cạnh xem chợt lộ ra sắc mặt nghiêm trọng, còn Tư Đồ Vinh chỉ cười lạnh.

Tư Đồ Vinh vốn không ưa gì Dương Diệp, nếu lần này tên kia chết trong tay Trần Du Nhiên cũng có thể xem là chuyện tốt!Khi năng lượng của Băng Tinh Chưởng đã đến gần sát mặt của Dương Diệp, Dương Diệp híp mắt lại, Tử Linh Kiếm được hắn rút ra khỏi vỏ, lập tức chém mạnh vào chưởng ấn này.

Khi nhìn thấy Tần Du Nhiên thi triển huyền kĩ, hắn đã biết rõ nhược điểm của huyền kĩ này, nhưng hắn vẫn lựa chọn dùng sức phá lại, bởi vì hắn không muốn để lộ quá nhiều con át chủ bài, phải biết rằng bên cạnh hắn còn có mấy yêu nghiệt siêu cấp đang chú ý tới.

- Ầm!Trong nháy mắt Tử Linh Kiếm cắt ngang Băng Tinh Chưởng, nhưng sắc mặt Dương Diệp lập tức biến đổi, vì Tử Linh Kiếm đang nằm trong tay hắn đang bị đóng băng với một tốc độ chóng mặt, trong chớp mắt băng đã lan gần đến tay hắn, sau đó băng tuyết lấy một tốc độ cực nhanh lan tràn ra khắp thân thể của hắn, trong chưa tới một hơi thở mà hắn đã nhanh chóng bị đóng băng thành người băng.


Ngay lúc này, Tần Du Nhiên đã đến trước mặt Dương Diệp, hắn dùng nắm tay được băng tuyết bao phủ đánh mạnh vào mi tâm của Dương Diệp.

Mộ Dung Yêu đang định ra tay, nhưng chưa kịp ra tay đã bị một nam nhân mặt lạnh như tiền trừng mắt nhìn nàng chằm chằm khiến nàng không dám hành động mù quáng!Ngay lúc nắm đấm của Tần Du Nhiên sắp đánh vào mi tâm của Dương Diệp, trong sân lại vang lên tiếng kiếm, chuôi kiếm Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp tưởng chừng như đã bị đóng băng lại phát ra một ánh sáng màu tím, sau đó tia sáng phóng nhanh như sét đánh về phía ngực Tần Du Nhiên.

.

 
Chương 327: 327: Một Nửa Thực Lực 1


Nhìn thấy cảnh tượng này, Nguyên Đồng kinh ngạc ồ lên một tiếng, trong mắt lần không ngờ lộ ra sự hứng thú.


Mấy người thuộc Kiếm Tông đứng bên cạnh lại tỏ vẻ nghi ngờ, bởi vì trước đây họ chưa bao giờ thấy qua loại kiếm kĩ giống như này.Sau khi ba người của Quỷ Tông và Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung thấy cảnh Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp phá băng lao ra, bọn họ lập tức nghiêm mặt.

Tuy đây chỉ đơn giản là một cảnh phá băng nhưng lấy bản lĩnh của mấy người bọn họ đều biết, không có ai khống chế huyền kiếm lại tự động thi triển công tấn công thì có ý nghĩa như thế nào!Trong giây phút Tử Linh Kiếm phá băng cũng khiến Tần Du Nhiên có chút kinh ngạc, đây là việc hắn không nghĩ đến, nhưng Tần Du Nhiên vẫn kịp thời phản ứng, hắn hừ lạnh một tiếng, nắm tay vốn đang đánh về phía mi tâm của Dương Diệp lại đột nhiên biến thành chưởng ấn lao nhanh về phía Tử Linh Kiếm đang bay về phía hắn, tốc độ có phần nhanh hơn.Khi mũi kiếm sắp chạm đến ngực của Tần Du Nhiên, nó lập tức bị Tần Du Nhiên bắt được.

Trong giây lát, Tử Linh Kiếm lại bị đóng băng, tầng băng lần này có vẻ dày hơn so với lần trước.- Ầm!Đúng lúc này, Dương Diệp đang bị đóng băng đột nhiên phá băng thoát ra, một kiếm khí màu vàng xuất hiện bắn về phía Tần Du Nhiên!Tần Du Nhiên kinh ngạc híp mắt lại, hắn không nghĩ Dương Diệp có thể phá được lớp băng dày.


Nhưng đường kiếm khí màu vàng này đã đi tới trước mặt hắn nên hắn cũng chẳng kịp nghĩ gì nhiều, lập tức đưa tay phải về phía trước ngăn cản trước kiếm khí sắc bén đang lao như tên bắn kia.- Két!Lúc này đây, kiếm khí màu vàng của Dương Diệp không còn thuận lợi tiến về phía trước được nữa, sau khi tiếp xúc với tay phải của Tần Du Nhiên, kiếm khí màu vàng lập tức bị đóng băng biến thành một đường băng màu trắng dừng lại ở giữa không trung.- Ngay cả huyền kĩ cũng đóng băng được sao? Tần Du Nhiên này sợ rằng đã tu luyện Băng Phong Thiên Lý tới mức độ đại thành?Nhìn đường kiếm khí màu vàng bị đóng băng, Nguyên Tiêu của Nguyên Môn khẽ lên tiếng.Nguyên Đồng đứng bên cạnh hắn chỉ khẽ cười, không nói gì.Dương Diệp có chút bất ngờ khi nhìn thấy kiếm khí của mình bị đóng băng.

Huyền kĩ của Tần Du Nhiên trước mắt này rõ ràng không tầm thường, ngay cả kiếm khí màu vàng cũng bị đóng băng, xem ra mình phải đấu nghiêm túc hơn một chút rồi!Nghĩ tới đây, Dương Diệp thoáng động tâm, Tử Linh Kiếm lại phá băng thoát ra, biến thành một đường ánh sáng màu tím phóng lên cao, xoay quanh ở phía trên đầu của Tần Du Nhiên, còn Du Diệp đạp mạnh chân phải xuống dưới đất, thi triển ra Tật Phong Bộ, biến thành một tàn ảnh phóng nhanh về phía Tần Du Nhiên.Thấy Dương Diệp lại có thể ra tay trước, trong mắt Tần Du Nhiên lập tức hiện sát ý, bản thân hắn vốn tưởng rằng mình có thể giết Dương Diệp trong một chiêu, nhưng hiện giờ lại là Dương Diệp ra tay tấn công ngược lại hắn, chẳng lẽ người này muốn sỉ nhục hắn ở ngay trước mặt của mọi người sao?Nghĩ đến đây, huyền khi trong người Tần Du Nhiên mạnh mẽ phun ra, một tầng băng tuyết thật dày xuất hiện trên cánh tay đồng thời lan tràn ra ngoài, nhiệt độ không khí xung quanh đã giảm xuống, trong phạm vi mấy trượng xung quanh Tần Du Nhiên đều bị đóng băng, hơn nữa tốc độ đóng băng lại không ngừng tăng lên, nhanh chóng lan tràn về phía Dương Diệp mà không phải chỉ tản ra bốn phía.Sắc mặt Dương Diệp biến đổi, bởi vì hắn cảm giác được sát ý cực kì nguy hiểm từ bên trong lớp băng kia, nhưng bây giờ hắn không còn thời gian để suy nghĩ nữa rồi, huyền khí trong cơ thể cũng bắt đầu khởi động, phía trên nắm tay hắn xuất hiện một ánh sáng màu vàng chói mắt, nắm tay của Dương Diệp dùng sức đấm vào tầng băng đang ngay sát mặt hắn đấm một cái.- Ầm!Lần này, nắm tay Dương Diệp không nhưng không bị đóng băng, mà ngược lại còn đập cho tảng băng vỡ thành từng mảnh nhỏ, sóng khí khủng khiếp từ trong nắm đấm của Dương Diệp chợt bạo phát ra, một số huyền giả đứng gần đó phải lùi về sau vài bước.Một quyền đánh nát băng cứng lại không làm giảm tốc độ của Dương Diệp, động tác của hắn vừa nhanh lại mạnh giống như vũ bão, thoáng chốc đã đứng ở trước mặt Tần Du Nhiên, nắm tay được bao bọc bởi một tầng ánh sáng màu vàng đánh thẳng vào đầu của Tần Du Nhiên.


Những nơi mà nắm tay Dương Diệp đi qua đều phát sinh ra những tiếng động cực lớn với uy lực cực cao, làm các huyền giả đang đứng ngoài xem trận chiến cũng phải kinh ngạc, đặc biệt là những người thuộc Kiếm Tông, lúc này bọn họ đã biết trước kia bản thân đã quá xem thường Dương Diệp rồi!Hiện tại, người duy nhất có thể giữ được bình tĩnh chính là Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, bởi vì chỉ có nàng mới biết thực lực chân chính của Dương Diệp! Thực lực của tên Tần Du Nhiên kia có lẽ mạnh hơn nàng một chút, nhưng tuyệt đối không mạnh hơn bao nhiêu, nếu như không sử dụng át chủ bài thì nàng không tin hắn có thể đánh bại được Dương Diệp.Ngược lại, Tần Du Nhiên nói giết Dương Diệp trong vòng mười chiêu, kiểu này nàng thắng chắc rồi.Ngay khi nắm đấm của Dương Diệp phá băng thành mảnh nhỏ, trong mắt Nguyên Đồng hiện lên chút kinh ngạc, khẽ nói:- Lực lượng không tệ!- huyền khí màu vàng kia của hắn chắc là kim huyền khí trong huyền khí ngũ hành, cũng khó trách được lại có uy lực mạnh như vậy!Nguyên Tiêu đứng bên cạnh cũng khẽ nói.Nguyên Đồng lắc đầu nói:.

 
Chương 328: 328: Một Nửa Thực Lực 2


- Không chỉ vì nguyên nhân này, sức mạnh thân thể của tên này cũng cực kỳ tốt, nếu Tần Du Nhiên dùng toàn sức, may ra có thể đánh bại được Dương Diệp đệ tử của Kiếm Tông này, nhưng muốn giết chết hắn trong vòng mười chiêu thì sợ là không được, trừ khi Tần Du Nhiên dùng tới Sơn Hà Đồ hoặc một con át chủ bài nào đó!- Thực lực của tên Dương Diệp này có thể mạnh đến mức đó không?Nguyên Tiêu kinh ngạc nói.

Nguyên Đồng nhìn thoáng qua những đệ tử Kiếm Tông đang đứng bên cạnh nói:- Tên này phải là người mạnh nhất trong Kiếm Tông lần này, nhưng mà cùng lắm cũng chỉ được đến thế thôi!Nhìn thấy Băng Phong Thiên Lý của mình bị phá, Tần Du Nhiên nheo mắt nhìn, hắn thật sự không nghĩ đến Băng Phong Thiên Lý của mình lại có thể bị tên vô danh tiểu tốt Dương Diệp này phá được.

Hắn đã quá xem thường Dương Diệp rồi, nhưng vậy thì đã sao? Kẻ yếu vẫn chỉ là kẻ yếu mà thôi!Tần Du Nhiên chạm nhẹ mũi chân xuống mặt đất, cứ tưởng hắn sẽ lui về sau vài trượng nhưng không, hắn lập tức lao về phía Dương Diệp, trên tay trái của hắn cũng đã phủ một tầng băng dày, sau khi lao đến trước mặt Dương Diệp, hai tay của hắn chợt đánh ra.


Hai tay đi qua nơi nào, không khí trong nháy mắt lại bị đông cứng.

Dương Diệp cũng không yếu thế, nắm tay lập tức đánh về phía Tần Du Nhiên, hai người vừa tiếp xúc, trong giây lát nắm tay của Dương Diệp đã bị đông cứng lại.

Nhưng ngay sau đó, những lớp băng cứng này lại bị đập nát.

Nhìn hai người đang giao chiến với nhau, Nguyên Tiêu của Nguyên Môn lắc đầu nói:- Băng Phong Thiên Lý của Tần Du Nhiên gặp phải khắc tinh rồi, nếu huyền kiếm của Dương Diệp trong Kiếm Tông không thuộc về huyền khí ngũ hành, Dương Diệp đã sớm trở thành một khối băng rồi.


Mà huyền khí ngũ hành của Dương Diệp lại là kim huyền khí, không phải ai cũng có…Nguyên Tiêu nói đến đây lại nhìn về phía Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung nói:- Băng Phong Thiên Lý này vốn là huyền kỹ của Băng Tuyết cung, trước đây Băng Tuyết cung nợ học viện Hoàng gia của Đế quốc Đại Tần một ân tình, cho nến mới tặng Băng Phong Thiên Lý này cho học viện Hoàng gia của Đế quốc Đại Tần.

Nhớ kỹ, nếu như chống lại Lãnh Tâm Nhiên, khi nàng thi triển ra Băng Phong Thiên Lý, ngươi ngàn vạn lần đừng có tiếp xúc tay chân với nàng ấy!Sắc mặt Nguyên Tiêu đại biến.

Quỷ Thủ của Quỷ Tông đứng bên cạnh khẽ nói:- Sư huynh, hóa ra đệ đã xem thường tên Dương Diệp của Kiếm Tông này rồi, không ngờ hắn có thể giao đấu với Tần Du Nhiên lâu như thế!Lý Tiên Quân nhìn Quỷ Thủ một cái nói:- Ban đầu, ta có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trên người của hắn, nhưng không ngờ hắn có thể chiến đấu ngang ngửa với Tần Du Nhiên, tuy Tần Du Nhiên chưa dùng đến một nửa thực lực của hắn nhưng như vậy cũng đủ để chứng minh thực lực của hắn mạnh đến mức nào rồi.

- Tần Du Nhiên chưa dùng hết một nửa thực lực để đánh sao?Quỷ Thủ ngạc nhiên.


Lý Tiên Quân cười lạnh nói:- Chứ sao nữa, đệ nghĩ thiếu niên tuổi trẻ tài cao của học viện hoàng gia Đại Tần là người thế nào, chẳng lẽ chỉ được như vậy thôi sao? Nếu thật sự chỉ có vậy, hắn làm gì có tư cách để khiêu chiến với Nguyên Đồng? Đệ nhớ, đừng xem thường bất kỳ người nào trong sáu thế lực lớn, bao gồm cả người của Hạo Nguyệt Tông kia.

Nghe hắn nói vậy, Quỷ Thủ nhìn về phía người thanh niên hoàn toàn không có vẻ gì xuất chúng ở trong đám người Hạo Nguyệt Tông nói:- Tên đó sao? Đệ thừa nhận, đệ tử thiên tài trong một nguyên hai môn đều rất lợi hại, nhưng Kiếm Tông, bao gồm cả Dương Diệp và cái người mà huynh nói, đệ không nghĩ trong bọn họ có người nào địch lại được chúng ta!Nghe hắn nói thế, Lý Tiên Quân chỉ lắc đầu không nói gì thêm, hắn quay đầu nhìn về phía Dương Diệp và Tần Du Nhiên đang chiến đấu kịch liệt!- Ầm!Giữa sân, quyền chưởng của Dương Diệp và Tần Du Nhiên va chạm vào nhau, trong nháy mắt hai người lại tách ra, sau đó cả hai người chỉ lạnh lùng nhìn nhau chứ không ra tay vì cả hai người đều biết, nếu như không sử dụng ra hết thực lực, bọn họ sẽ không thể làm gì được đối phương, nhưng nếu chỉ không cần thiết thì bọn họ không muốn để lộ quá nhiều thực lực ở trước mặt cả ngàn người thế này!.

 
Chương 329: 329: Muốn Lĩnh Giáo Một Chút 1


- Tần Du Nhiên, chỉ còn một chiêu thôi!Đúng lúc này, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung lên tiếng nói:- Nếu ngươi không thể giết được Dương Diệp trong chiêu cuối cùng này, Sơn Hà Đồ của ngươi sẽ là của ta, ngươi sẽ không thất hứa đâu nhỉ! Hay là… do ngươi không đủ thực lực để đánh chết Dương Diệp?Tần Du Nhiên cũng không thèm để ý đến lời nói của Văn Nhân Nguyệt, chỉ nhìn Dương Diệp hỏi:- Đúng là ta đã xem thường ngươi rồi, ngươi hẳn là Kim Huyền khí trong huyền khí ngũ hành đúng không?Cổ tay Dương Diệp khẽ động một chút, Tử Linh Kiếm liền bay trở về trong tay hắn, hắn cầm Tử Linh Kiếm chỉ chếch xuống mặt đất nói:- Ta đang chờ ngươi dùng mười chiêu giết chết ta đây, tới đi!Ánh mắt Tần Du Nhiên lập tức lạnh như băng, hắn nói:- Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!Nói xong, huyền khí trong cơ thể Tần Du Nhiên tràn ra như điên, ngay lúc Tần Du Nhiên muốn ra tay, Nguyên Đồng lại đột nhiên xuất hiện giữa hai người bọn họ, Nguyên Đồng nhìn Dương Diệp rồi quay sang Tần Du Nhiên và Văn Nhân Nguyệt nói:- Hai vị có thể lùi ngày so tài này lại sau Thanh Vân Bảng được không? Hôm nay có thể nể mặt ta, tạm dừng chuyện này tại đây thế nào? Đối thủ lúc này của chúng ta là huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn kia.Tần Du Nhiên lạnh lùng nói:- Thực lực như Nguyên Đồng ngươi mà cũng e ngại huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn sao?Nguyên Đồng chỉ lắc đầu nói:- Ta không sợ, nhưng ta là đệ tử đứng đầu của đệ nhất tông môn Nam vực nên ta có trách nhiệm suy nghĩ cho thế hệ huyền giả trẻ tuổi tại nơi này.


Đệ tử của sáu thế lực lớn cùng học viện hoàng gia của Đế quốc Đại Tần đều không e ngại gì huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, nhưng còn những huyền giả nhân loại phía sau chúng ta thì tính sao đây? Vậy nên xin các vị có thể tạm thời bỏ những ân oán cá nhân ra phía sau, đặt đoàn kết lên làm đầu, liên thủ đối địch với huyền thú, như vậy không phải sẽ tốt hơn sao?Nghe xong lời Nguyên Đồng nói, huyền giả đứng xung quanh lập tức lộ vẻ cảm kích, đúng, đệ tử của sáu thế lực lớn không sợ gì Huyền Thú của Thập Vạn Đại Sơn, cái bọn họ sợ là huyền thú liên thủ với nhau chống lại bọn họ.

Nhưng nếu bây giờ mọi người liên hợp cùng nhau, chúng ta sẽ có cơ hội đối đầu với Huyền Thú của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ có thế họ mới sống sót ra ngoài.- Nguyên Môn thật trượng nghĩa.Có ai đó đột nhiên hô to một tiếng.- Nguyên Môn trượng nghĩa, Nguyên Môn trượng nghĩa!Ngay sau đó hàng vạn tiếng hô không ngừng vang lên.Sau khi chứng kiến cảnh này, sắc mặt Tần Du Nhiên khẽ biến vài lần, hắn do dự một lúc lâu mới lạnh lùng nhìn Dương Diệp, sau đó trở lại vị trí lúc đầu của mình.

Nếu hắn cứ cứng đầu sẽ đắc tội với thế hệ huyền giả trẻ tuổi tại nơi này.Văn Nhân Nguyệt đứng bên cạnh cũng chỉ im lặng không nói gì thêm!Nguyên Đồng nhẹ nhàng nâng hai tay lên, rồi hạ xuống, đám người khắp núi lập tức im lặng.


Nguyên Đồng gật đầu, nhìn Dương Diệp nói:- Dương Diệp, nếu ngươi tình nguyện giao ra tên tiểu tử trên vai và nói cách khống chế nó cho chúng ta, ta có thể ra mặt xin cho ngươi làm đệ tử nội môn của Nguyên Môn!Nghe Nguyên Đồng nói vậy, mọi người lập tức tỏ vẻ hâm mộ, nhất là những đệ tử nội môn của Nguyên Môn, vì họ hiểu trở thành đệ tử nội môn mang ý nghĩa thế nào.

Thứ nhất là tiền đồ, tiếp theo là chỗ dựa siêu vững chắc, sau này xuất ngoại hành tẩu, ai dám không nể mặt ba phần?Nghe xong lời Nguyên Đồng nói, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung, Tu La và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông đồng loạt nhìn về phía Dương Diệp, họ muốn biết sự lựa chọn của Dương Diệp là gì, dĩ nhiên người của Kiếm Tông làm sao lại thiếu đi một người được! Môi Mộ Dung Yêu khẽ mấp máy nhưng vẫn không nói gì, còn Tư Đồ Vinh chỉ cười lạnh một cái.Dương Diệp nhìn Tử Điêu, khẽ cười một cái rồi quay đầu lại nói với Nguyên Đồng:- Nghe đâu Nguyên Đồng của Nguyên Môn là kẻ yêu nghiệt nhất trong suốt hàng nghìn năm qua của Nam vực, còn là người đứng đầu dưới cảnh giới Vương Giả và cũng là người có khả năng trở thành Vũ Thần nhất.


Khi nghe được những lời đồn đó, ta rất muốn được gặp ngươi, bây giờ đã gặp được rồi, ta lại nghĩ người có khả năng trở thành Vũ Thần mà lại nhu nhược đến mức này sao? Là tiểu nhân dối trá đến vậy sao?Sau khi Dương Diệp nói xong những lời này, gương mặt hắn cũng không còn tươi cười nữa, nói tiếp:- Chẳng phải ngươi muốn ta nói ra phương pháp khống chế huyền thú này sao? Chẳng phải ngươi muốn thu phục lòng người sao? Cần gì mấy lý do đường hoàng như thế làm gì chứ! Đã làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ trinh tiết, nếu người như ngươi mà trở thành Vũ Thần, vậy Dương Diệp ta cũng hiểu được một điều, cái danh Vũ Thần cũng chỉ được đến thế thôi!Nghe Dương Diệp nói thế, sắc mặt của những người đứng xung quanh lập tức biến đổi, họ nghĩ Dương Diệp chắc không còn muốn sống nữa rồi, nhưng trong thâm tâm ai cũng thầm khâm phục lòng can đảm của Dương Diệp!Người của hai cung và Quỷ Tông chứng kiến hành động của Dương Diệp khẽ gật đầu, bao gồm Tu La cùng Lý Tiên Quân cũng vậy, bọn họ không thể không thừa nhận sự can đảm này của Dương Diệp!.

 
Chương 330: 330: Muốn Lĩnh Giáo Một Chút 2


Nguyên Đồng nheo mắt nói:- Chỉ dựa vào Kiếm Tông của ngươi sao?Tư Đồ Vinh ngay lập tức đứng dậy lạnh lùng nói:- Nguyên huynh, Dương Diệp này mặc dù là đệ tử của Kiếm Tông nhưng bản chất lại ngang ngược hống hách kiêu ngạo, không những thế lòng dạ của hắn cũng độc ác vô cùng.

Hắn thẳng tay hạ thủ với những sư huynh đệ đồng môn, là người dẫn đầu của Kiếm Tông lần này, ta tuyên bố mọi việc làm của Dương Diệp tại Thanh Vân Sơn đều không liên quan đến Kiếm Tông chúng ta, các vị cứ tùy ý xử lý!Tư Đồ Vinh vừa dứt lời, trừ Mộ Dung Yêu và Tần Phong ra, bốn gã đệ tử còn lại của Kiếm Tông đều bước qua đứng về phía của Tư Đồ Vinh.Tư Đồ Vinh vẫn không hề nhận ra, sau khi hắn nói những lời này, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung và Tần Du Nhiên của học viện hoàng gia Đế quốc Đại Tần đều nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường.


Phải biết rằng cùng là sư huynh đệ nội môn của một tông môn với nhau, dù có ân oán gì cũng có thể đóng cửa nói riêng với nhau, để người ngoài nhìn thấy cảnh đối địch là vạn lần không nên, bởi vì chuyện này còn liên quan đến mặt mũi của tông môn kìa!Mà Tư Đồ Vinh hành động không chút do dự, đừng nói là người của sáu thế lực lớn, ngay cả một số huyền giả đứng riêng trong góc cũng khinh thường ra mặt.- Tư Đồ Vinh, Dương Diệp dù gì cũng là đệ tử của Kiếm Tông, ngươi thay đổi được chuyện này sao?Mộ Dung Yêu trầm giọng hỏi.- Ta chưa nói hắn không còn là đệ tử của Kiếm Tông.Tư Đồ Vinh lạnh lùng nói:- Ta nghĩ gì thì nói đó thôi, mấy người cũng chẳng còn liên quan gì đến ta nữa.

Hiện giờ đại nạn phải được đặt lên làm đầu, nếu hắn đã có phương pháp khống chế huyền thú, tại sao lại không chịu nói ra? Hừ, Kiếm Tông không có loại người ích kỉ như hắn!Đây là cơ hội tốt để giết chết Dương Diệp, Tư Đồ Vinh làm sao mà bỏ qua cơ hội này được?Mộ Dung Yêu muốn nói thêm gì đó, nhưng Dương Diệp liền ngăn lại.

Đối với thái độ này của Tư Đồ Vinh, hắn thật cũng không quan tâm!Dương Diệp nhìn cũng chẳng thèm nhìn Tư Đồ Vinh, chỉ nhìn thẳng vào Nguyên Đồng nói:- Nguyên Đồng, vẫn là câu hỏi đó, ta thật rất ngạc nhiên, làm sao ngươi biết tiểu tử kia là huyền thú Vương cấp?Nghe xong lời nói của Dương Diệp, mọi người lập tức bị sốc, tất cả đều nhìn Tử Điêu trên vai Dương Diệp bằng một con mắt khác! Khi Nguyên Đồng nói Tử Điêu trên vai tiểu tử Dương Diệp kia là huyền thú Vương cấp, có rất nhiều người không tin đó là sự thật, họ nghĩ chắc Nguyên Đồng và Dương Diệp có thù oán gì đó nên Nguyên Đồng mới mượn cơ hội để diệt trừ Dương Diệp.

Với lại, việc một nhân loại sở hữu một huyền thú Vương cấp là một việc bất khả thi!Nhưng bây giờ, chính Dương Diệp cũng đã thừa nhận, mọi người cũng không giữ được bình tĩnh, người nào người nấy đều nhìn Tử Điêu bằng ánh mắt thèm thuồng chiếm hữu.- Chuyện đó có quan trọng không?Nguyên Đồng cau mày hỏi.- Có!Dương Diệp trầm giọng nói.- Có thể là do vị cường giả trước kia trông coi mộ Trụ Vương của Nguyên Môn đi điều tra!Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung lên tiếng, nàng nhìn Dương Diệp một cái, tiếp tục nói:- Lúc trước, đệ tử của Bách Hoa cung, Kiếm Tông, Quỷ Tông và Nguyên Môn đều chết trong mộ của Trụ Vương, các tông môn chắc chắn sẽ không để yên chuyện này, phái người đi điều tra ngọn ngành sự việc.


Nhưng những người được phái đi điều tra của Bách Hoa cung, Kiếm Tông, và của cả Quỷ Tông cũng chẳng thể điều tra được chuyện gì.

Còn việc làm sao Nguyên Môn điều tra ra được, cũng chẳng có gì là khó hiểu, hệ thống tình báo của Nguyên Môn hẳn cũng là của Đế quốc Đại Tần!Dương Diệp nghe Văn Nhân Nguyệt nói xong, hắn chỉ lắc đầu cười khổ, bản thân mình đúng là quá sơ suất, lại để cho tiểu tử kia ra tay nhiều lần như thế.

Nhưng cũng chẳng sao, biết thì biết, chỉ cần không đều tra ra hai vị cảnh giới Tôn Giả và cảnh giới Linh Cảnh kia, Dương Diệp hắn có gì phải sợ? Dù gì phần lớn những huyền giả ở đây cũng chỉ ở cảnh giới Tiên Thiên, hắn chẳng cần phải sợ!Nguyên Đồng đột nhiên chậm rãi tiến về phía Dương Diệp, vừa đi vừa nói:- Dương Diệp, thực lực của ngươi quả không tồi, nếu gia nhập vào Nguyên Môn của ta, vậy tiền đồ sau này nhất định sẽ rất sáng lạn.


Dĩ nhiên, điều kiện vẫn là giao ra phương pháp khống chế huyền thú trên vai ngươi.

À, ngươi làm gì có sự lựa chọn nào khác đâu, nhỉ?- Ai bảo ta không còn sự lựa chọn nào?Dương Diệp cũng chậm rãi bước về phía Nguyên Đồng nói:- Nghe đồn Nguyên Đồng ngươi là người đứng đầu dưới cảnh giới Vương Giả, Dương Diệp ta tuy bất tài nhưng vẫn muốn lĩnh giáo một chút!.

 
Chương 331: 331: Đại Quân Huyền Thú Đột Kích 1


- Ha ha.

Nguyên Đồng cất tiếng cười vang, hắn cười được một lúc lại chỉ vào Tử Điêu trên lưng Dương Diệp nói:- Chỉ dựa vào nó sao? Ta không biết nó có năng lực gì mà có thể uy hiếp được mọi huyền thú, nhưng dù cho nó có thần bí hay mạnh đến đâu, vậy nó có thể mạnh bằng con Thôn Thiên Cự Mãng kia được không? Nó…Nguyên Đồng chưa nói hết câu, Tử Điêu trên vai Dương Diệp đã không chịu đựng thêm được nữa, Tử Điêu giơ móng vuốt về phía Nguyên Đồng, một tia sáng tím lập tức xuất hiện di chuyển về phía Nguyên Đồng.

Những người đứng trong sân chứng kiến cảnh này thì lập tức biến sắc, đòn tấn công này thật quỷ dị.


Nguyên Đồng nhìn thấy tia sáng tím đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, hai mắt hắn lập tức híp lại, trong mắt mang theo chút ngạc nhiên nhưng ngay lập tức biến thành tức giận, hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải nắm chặt thành quyền đưa về phía tia sáng tím, nhẹ nhàng quơ vào không trung một cái, lập tức một luồng quyền phong cùng với tiếng nổ chói tai vang lên, hướng về phía tia sáng tím.

- Oành!Trong nháy mắt, tia sáng tím tiêu tán, nhưng quyền phong kia vẫn phóng về Dương Diệp với tốc độ không giảm.

Sắc mặt Dương Diệp cũng không thay đổi, chỉ thấy cổ thay của hắn khẽ động, trường kiếm mạnh mẽ bổ xuống, một tầng kiếm khí màu vàng nhanh chóng bắn ra.

- Oành!Quyền Phong và kiếm khí kịch liệt va chạm vào nhau, trong không trung phát ra một tiếng nổ thật lớn, nhưng quyền phong của Nguyên Đồng không những không biến mất mà vẫn giữ nguyên tốc độ tiến về phía Dương Diệp.

Dương Diệp thấy vậy, sắc mặt thoáng biến đổi.

Hắn nghe đồn Nguyên Đồng có thể lĩnh ngộ cả võ và quyền, xem ra đúng là thật, nếu không huyền khí màu vàng của hắn sẽ không thua một quyền phong nho nhỏ này.

Dương Diệp rút Tử Linh Kiếm ra khỏi vỏ, khi quyền phong đã ở ngay trước mặt, hắn đột nhiên chém một đường!- Ầm!Quyền phong tan thành mây khói.


Dương Diệp đạp mạnh chân phải xuống đất, mượn lực từ mặt đất phóng nhanh ra, hắn cũng chẳng phải là kẻ thích bị đánh, hắn thích chủ động tấn công như thế này hơn!- Không biết tự lượng sức mình!Nguyên Đồng nhìn thấy Dương Diệp còn ngang nhiên chủ động tấn công mình, hắn cười khinh bỉ, tay phải chậm rãi nắm chặt thành quyền nói:- Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!Nguyên Đồng nói xong lại đưa tay phải về phía trước, rồi lại co lại về phía sau một chút, ngừng trong chốc lát rồi mạnh mẽ đánh ra!- Ầm!Một tiếng nổ vang trời kêu lên, những nơi mà nắm tay Nguyên Đồng đi qua đều bị đập nát, trong không trung xuất hiện một đường quyền màu trắng cực kỳ dị thường.

Dương Diệp nhìn thấy cảnh tượng này và cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp bên trong nắm tay kia, hắn lập tức biến sắc, nhưng bây giờ có trốn cũng không kịp.

Một là đổi chiêu khác, hai là dùng Tử Linh Kiếm trong tay cứng rắn chống đỡ!- Oành!Tử Linh Kiếm vừa tiếp xúc với nắm đấm của Nguyên Đồng thì cong thành một đường cong kỳ dị, mà Dương Diệp dưới áp lực của đòn tấn công của Nguyên Đồng lại lập tức bị thổi bay ra ngoài, bay xa hơn cả mấy chục trượng so với hắn dự tính.

- Quá yếu!Nguyên Đồng thấy Dương Diệp bị thổi bay ra ngoài, hắn lại lắc đầu, ngay lúc hắn đang chuẩn bị giải quyết Dương Diệp, đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn xoay người lại nhìn về phía ngọn núi đối diện Lạc Vân Cốc.


Không chỉ có Nguyên Đồng, những người có thực lực không tồi cũng nhìn về phía ngọn núi đối diện, còn Dương Diệp lại trực tiếp bị bỏ quên.

- Grào!Tất cả mọi người nhìn về phía ngọn núi đối diện, từng tiếng gầm to vang lên từ đỉnh núi phía xa, sau đó là bóng dáng của một đám thú thật lớn xuất hiện trên núi, đúng lúc đó, trên bầu trời cũng tối sầm xuống, vô số huyền thú các loại xuất hiện trên không.

Không bao lâu, đã có vô số con huyền thú cỡ lớn đứng đầy trên ngọn núi phía xa, với số lượng đông đảo như thế còn đứng phía trên các huyền giả, đặc biệt là những huyền thú hệ bay trên đầu, lập tức tạo cho các huyền giả một cảm giác áp bức vô cùng! Có vô số huyền giả chưa chiến đã sợ!.

 
Chương 332: 332: Đại Quân Huyền Thú Đột Kích 2


Nguyên Đồng chứng kiến cảnh này, mặt mày biến đổi vài lần, như sực nhớ ra điều gì đó, hắn quay đầu nhìn về phía chỗ Dương Diệp bị đánh bay tới, nhưng bây giờ chỗ hồi đó đã trở nên trống không, Dương Diệp đã mất tích rồi!Nguyên Đồng biết rất rõ con huyền thú thần bí kia của Dương Diệp có uy lực lớn đến mức nào, có cả trăm người biết chuyện Tử Điêu đó uy hiếp đàn kiến Phệ Kim trong Thập Vạn Đại Sơn ra sao, tuy những người chứng kiến đều là của Đế quốc Đại Tần nhưng với thực lực của Nguyên Môn mà muốn moi thông tin từ miệng của những người này cũng không khó!Qua nhiều lần điều tra, Nguyên Môn cũng biết nguyên nhân xuất phát từ Dương Diệp, nhưng muốn bắt giữ Dương Diệp vào lúc đó đã quá muộn, vì Dương Diệp đã đi đến Tần Đô, còn trở thành Địa Phù Sư của công hội Phù Văn Sư.

Hơn nữa Dương Diệp còn là đệ tử của Lâm Sơn, nên vị cường giả Linh cấp lúc trước đang âm thầm điều tra, nên chỉ có thể bỏ qua ý định bắt sống Dương Diệp!Dù gì thì ở Tần Đô, muốn che giấu chuyện gì đó với công hội Phù Văn Sư là điều không thể, ngay cả Nguyên Môn cũng khó mà làm được! Nên lần này đến Thập Vạn Đại Sơn, Nguyên Đồng còn một mục đích khác nữa là tìm Dương Diệp, nếu có thể thu nhận Dương Diệp vào Nguyên Môn luôn, còn hơn nữa thì có lẽ không được!Khống chế huyền thú! Chỉ nghe thôi cũng đã khiến Nguyên Môn phải động tâm!Nguyên Đồng hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn Nguyên Tiêu đang đứng bên cạnh nói:- Ngươi đi tìm hắn đi, lúc trước ta đã từng thử qua rồi, thực lực của hắn vẫn yếu hơn ngươi, nhưng cũng đừng quá khinh thường được, cẩn thận Tử Điêu trên vai của hắn! Nhớ kỹ, nếu đã tìm được hắn, phải lập tức đánh cho hắn tàn phế.


Hắn rất cao ngạo nên muốn hắn gia nhập vào Nguyên Môn là chuyện không thể làm được!Nguyên Tiêu gật đầu, cơ thể thoáng động liền biến mất.Nguyên Tiêu vừa biến mất, Nguyên Đồng đã xoay người nói với tất cả huyền giả:- Các vị đang sợ sao?Không đợi mọi người trả lời, Nguyên Đồng xoay người lại chỉ vào những huyền thú đang bay trên bầu trời nói:- Vạn năm qua, nhân loại chúng ta ít nhiều cũng đã từng chiến đấu cùng huyền thú, nhưng dù vậy kẻ chiến thắng vẫn luôn là nhân loại chúng ta, chủ nhân của Nam vực vẫn là nhân loại! Tất cả những huyền giả nơi này đều là những huyền giả có thiên phú của Nam vực, các ngươi lại sợ một đám súc sinh sao?Nguyên Đồng vừa dứt câu lại lập tức bay lên trời, sau đó một khí thế từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ phun ra, tay phải hóa thành chưởng ấn, bàn tay hướng xuống mặt đất, huyền khí trong cơ thể điên cuồng truyền vào bàn tay, giờ phút này đây, xung quanh Nguyên Đồng sinh ra một nguồn năng lượng vô hình đang dao động.

Cứ mỗi một khắc trôi qua, Nguyên Đồng lại càng trở nên tàn ác, bàn tay đánh mạnh hướng lên trên, hắn quát:- Phách Thiên Chưởng!Trong nháy mắt, một chưởng ấn màu xanh dài cỡ mười trượng, rộng cỡ năm trượng mang theo nguồn năng lượng cực lớn xuất hiện trên trời, chưởng ấn màu lam mang theo năng lượng cực đại làm người khác cảm thấy da đầu run lên, hơi thở cũng nặng nề.

Chưởng ấn hướng về phía những huyền thú bay cách đó mấy chục trượng, đám huyền thú bay tiên phong hứng trọn chưởng ấn lập tức hóa thành vô số mảnh vỡ và máu tươi rơi xuống dưới!Chỉ một chưởng, nhưng có thể giết được cả chục con huyền thú hệ bay cấp Vương.Ngay tại giây phúc đó, mọi người lại được chứng kiến thực lực của kẻ yêu nghiệt ngàn năm có một của Nam vực từ trước đến nay, ngay cả Tần Du Nhiên, Lý Tiên Quân, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung và Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết Cung đều lộ ra ánh mắt cực kì nghiêm trọng.

Tuy Nguyền Đồng chỉ thi triển ra huyền kĩ ít nhất cũng phải là Địa cấp thượng phẩm nhưng đã đủ để chứng minh thực lực của Nguyên Đồng đến đâu.


Phải biết rằng dù ở cảnh giới Tiên Thiên mà muốn phát huy hoàn toàn sức mạnh của huyền kĩ Địa cấp là điều rất khó!Mà Nguyên Đồng chỉ cần tốn chút sức là làm được rồi!Mọi người ở đó thoáng yên lặng một lát, đột nhiên có một người hô to:- Nguyên Đồng vạn tuế!Tiếng nói kia vừa dứt, hàng ngàn tiếng hô Nguyên Đồng vạn tuế lập tức vang lên, cả mấy vạn người ai ai cũng ra sức hô vang, khí thế thật lớn!Nguyên Đồng đáp xuống đất, tay phải chắp sau lưng, tay trái chỉ về phía đàn huyền thú phía xa trên ngọn núi đối diện, nói tiếp:- Các ngươi có thể tin tưởng và cùng ta đấu một trận với bọn chúng được không?- Có!Mọi người đồng thanh đáp!Tần Du Nhiên chứng kiến cảnh này, sắc mặt thoáng biến đổi, xem ra tên Dương Diệp kia nói đúng, tên Nguyên Đồng này muốn thu mua lòng người, Nguyên Môn của hắn đã là tông môn đứng đầu ở Nam vực, vậy tại sao hắn lại cần phải thu mua lòng người, hắn đang muốn làm cái gì đây? Thống nhất sáu thế lực lớn sao? Hay thống nhất toàn bộ Nam vực?Tần Du Nhiên lập tức lắc đầu loại bỏ hai suy luận trên, bởi vì Nguyên Môn tuy mạnh nhưng muốn chống lại sáu thế lực lớn là không thể, dù sao thực lực của hai cung cũng chỉ yếu hơn Nguyên Môn một chút mà thôi.

Còn việc thống nhất Nam vực lại càng không thể, dù Nguyên Đồng có dã tâm, Nguyên Môn cũng sẽ không để cho hắn làm như vậy!Bởi vì trong một quốc gia sẽ không để cho một tông môn dễ dàng dao động được! Nhưng nếu không phải vì hai nguyên nhân trên, Nguyên Đồng muốn làm gì đây? Hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến mức cho rằng Nguyên Đồng đang suy nghĩ cho con cháu huyền giả sau này!Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung liếc mắt nhìn Nguyên Đồng một cái, sau đó chỉ im lặng mặc kệ.


Việc bây giờ họ cần làm là đối phó với huyền thú, vì nếu giờ không liên thủ lại với nhau, cả nàng cũng sợ bản thân không thể sống sót trở về.

Bởi vì những huyền thú kia đều là những kẻ tinh nhuệ trong Đế quốc Huyền Thú!Thanh Vân bảng hiện tại không còn thích hợp lắm!Giờ phút này đây, người của sáu thế lực lớn đang nghĩ như vậy!.

 
Chương 333: 333: Rời Đi 1


- Kréc.Một tiếng kêu chói tai đột nhiên vang lên, âm thanh đó chói tai đến mức khiến thất khiếu của một số huyền giả thực lực thấp ở đây thiếu chút bị chảy máu!Sắc mặt Nguyên Đồng thoáng biến đổi, ngẩng đầu nhìn về phía một con đại bàng cỡ đại đang bay về phía này, kích thước của nó rất lớn, dài chừng mười trượng, rộng chừng ba bốn trượng.


Quan trọng hơn vẫn là uy lực phát ra từ con đại bàng này, dù hai bên cách nhau đến mấy trăm trượng nhưng sức vỗ cánh của nó cũng đã muốn thổi ngã cả mấy huyền giả bên này.Đại Bàng Kim Sí!Mọi người nhìn thấy con đại bàng khổng lồ này thì sắc mặt lập tức biến đổi, là Đại Bàng Kim Sí, đây chính là huyền thú bay mạnh nhất trong Đế quốc Huyền Thú! Nó có thể bay ngàn dặm trong một ngày, đương nhiên khỏi phải nói về tốc độ, nhưng quan trọng nhất vẫn là tiếng kêu của Đại Bàng Kim Sí vì tiếng kêu của nó tương đương với một bộ huyền kĩ sóng âm Địa cấp hạ phẩm!Đại Bàng Kim Sí dùng tốc độ cực nhanh bay đến, dư âm của tiếng kêu sắc bén kia còn chưa hết đã thấy nó đến gần chỗ đám người Nguyên Đồng đứng.

Đại Bàng Kim Sí nhìn đám người Nguyên Đồng, trong mắt lộ tia sự hung ác, nhưng nó không phát động tấn công mà chỉ chậm rãi đáp xuống trước mặt đám người Nguyên Đồng!Mọi người chợt phát hiện ra trên lưng của Đại Bàng Kim Sí có bốn người, dẫn đầu là một gã thanh niên chừng hai mươi tuổi, bộ dạng tuấn tú, quần áo bào hoa, trong tay cầm một cây quạt giấy màu trắng, dáng vẻ phong lưu tiêu sái hơn người.

Ở bên trái của người thanh niên áo bào hoa là một người thanh niên mặc trường bào màu tím, nếu như Dương Diệp ở đây sẽ phát hiện ra người thanh niên mặc trường bào màu tím lại là huyền thú hóa hình của Viên Kim Cương tộc trước đây đã từng đánh một trận với hắn!Đứng bên phải người thanh niên mặc áo bào hoa là một gã trai tráng trên người để trần, hình thể vô cùng cao lớn, cao hơn cả người thanh hiên áo hoa bào những ba cái đầu, cơ thể cường tráng, ngũ quan thô kệch, cả người toàn cơ bắp, nhìn vào đã thấy tràn ngập sức mạnh.Đứng bên trái gã là một nữ tử rất xinh đẹp, trang phục cực kỳ hở hang, phía trên chỉ có một miếng da thú che ngực, còn phía dưới chỉ mặc một chiếc váy da thú ngắn.


Chỉ cần ngồi xổm một chút cũng có thể nhìn thấy hết “cảnh xuân” bên trong.Cái đáng nói ở đây là sau khi nữ tử kia xuất hiện, rất nhiều ánh mắt của vô số huyền giả nhân loại ở đây phải nhìn về phía nàng.Sau khi mấy người kia xuất hiện thì người của sáu thế lực lớn lập tức đứng chắn ở trước mặt Nguyên Đồng, đứng trước huyền thú kia, dù nhân loại có ân oán lớn đến mức nào thì lúc này vẫn phải về chung một phe, cho dù Kiếm Tông hay Quỷ Tông cũng vậy!Người thanh niên áo hoa bào liếc mắt nhìn đám người một cái, sau đó ánh mắt dừng trên người Nguyên Đồng nói:- Ngươi chính là Nguyên Đồng?Nguyên Đồng bước về phía trước, đối diện với người thanh niên áo hoa bào nói:- Ngươi hẳn là con huyền thú thần bí trong Đế quốc Huyền Thú đúng không?Nguyên Đồng nói đến đây lại nhìn ba người đứng bên cạnh nói:- Vậy ba vị này đây cũng chính là bốn đại bá chủ của bốn tộc tinh anh trong Đế quốc Huyền Thú nhỉ? Ta thì…Nguyên Đồng đột nhiên im bặt, sắc mặt khẽ biến, cử động cơ thể bay vào khoảng không.- Ầm!Hai chân Nguyên Đồng vừa rời khỏi chỗ đó, máu từ trong miệng một con Hắc Cự Mãng đột nhiên phun mạnh về phía vị trí của Nguyên Đồng, con Hắc Cự Mãng này cực kỳ giống với con Thôn Thiên Cự Mãng mà Nguyên Đồng đã bắt, nhưng con này so với con kia còn lớn hơn nhiều!Một kích vừa rồi không trúng, Hắc Cự Mãng co mình rồi đẩy nhanh tốc độ thêm vài phần, biến thành một đường sáng màu đen bắn về Nguyên Đồng đang lơ lửng trên không trung.Nguyên Đồng thấy Hắc Cự Mãng đánh úp lại, hắn hừ lạnh một tiếng, hai tay hơi áp vào nhau, rồi cơ thể đột nhiên hạ xuống.


Khi gần tiếp xúc với Hắc Cự Mãng, Nguyên Đồng nâng chân phải lên, đá mạnh một cước vào đầu Hắc Cự Mãng, quát:- Quay lại chỗ cũ cho ta!- Oàng!Hai người vừa tiếp xúc, Hắc Cự Mãng lập tức rơi xuống, đâm uỳnh xuống đất!Nhân loại huyền giả thấy cảnh này lại lập tức lên tiếng hoan hô.- Oành!Hắc Cự Mãn lại chui lên từ mặt đất, lúc này đây trên lân giáp màu đen phía trên đầu Hắc Cự Mãng đã in một dấu giày cỡ 10cm.Thấy cảnh này, sắc mặt của gã thanh niên áo hoa bào và ba tên đứng cạnh thay đổi, ánh mắt nhìn Nguyên Đồng cũng trở nên nghiêm túc hơn.Hắc Cự Mãng giận dữ, ngửa mặt lên trời kêu một tiếng thật dài, ngay lúc nó chuẩn bị tấn công Nguyên Đồng, người thanh niên áo hoa bào nói:- Thần Mãng, trở về!.

 
Chương 334: 334: Rời Đi 2


Hắc Cự Mãng tên Thần Mãng nghe vậy, cơ thể dừng lại một lát, nó do dự một chút, nó cũng không cãi lời của thanh niên áo hoa bào, nó chỉ trừng mắt nhìn Nguyên Đồng một cái rồi trở về trước mặt gã thanh niên kia.Người thanh niên áo hoa bào nhìn Nguyên Đồng, tay phải cầm quạt gõ nhẹ vào lòng bàn tay trái nói:- Không hổ danh là kẻ yêu nghiệt nhất trong ngàn năm qua của Nam vực, không hổ danh là kẻ có khả năng trở thành Vũ Thần, chỉ một cước đã phá luôn phòng ngự của Thần Mãng.


Ta thật sự không nghĩ ra, với thực lực của ngươi đã không cần thiết phải tới tham dự Thanh Vân Bảng nhưng ngươi vẫn quyết định tới, thật sự làm ta thấy tò mò!Nguyên Đồng nhẹ giọng nói:- Nếu đã không nghĩ ra, vậy ngươi không cần phải nghĩ làm gì, ngươi là huyền thú đứng đầu dưới cảnh giới Linh cấp, còn ta là người đứng đầu dưới Vương Giả nhân loại, hôm nay ta thật rất muốn thỉnh giáo xem Đế quốc Huyền Thú của ngươi mạnh hơn hay huyền giả nhân loại ta mạnh hơn!Nguyên Đồng nói xong lại đấm một quyền về phía gã thanh niên áo hoa bào, trong không khí lập tức xuất hiện một quyền kình xé gió tiến về phía gã thanh niên!Gã thanh niên nhìn thấy quyền kình lao về phía mình nhưng sắc mặt vẫn không có gì thay đổi, cũng không định phòng ngự hay phản kích, chỉ tùy tiện đưa tay đỡ lấy kình khí đang bắn về phía ngực hắn.- Oành!Một tiếng nổ vang lên, kình khí tiêu tán trong không trung, còn gã thanh niên mặc áo hoa bào vẫn chẳng bị thương tổn chút xíu gì, quần náo nơi kình khí chạm đến cũng không bị rách!Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của bên huyền giả nhân loại trở nên vô cùng nghiêm trọng, Nguyên Đồng là người mạnh nhất mà họ biết, những người trong sân chưa chắc đã có ai đỡ được quyền đó của Nguyên Đồng nhưng người thanh niên áo hoa bào kia đã thoải mái nhận nguyên một quyền.

Tên Huyền Thú đã hóa hình người này có phòng ngự mạnh đến mức nào?Nguyên Đồng vẫn rất bình tĩnh, cứ như đã đoán trước được mọi việc.Người thanh niên mặc áo hoa bào phủi nơi quần áo bị nhăn, sau đó nói:- Trước trận chiến giữa hai phe chúng ta, ta muốn hỏi một câu.

Nghe đồn trong số các ngươi có một người nắm giữ một con huyền thú Vương cấp, mà con huyền thú Vương cấp này lại rất đặc biệt, không những nó có một năng lực quỷ dị mà còn tạo ra uy lực vô hình đè ép tất cả huyền thú.


Nhân loại các ngươi có biết hắn không?Nguyên Đồng lắc đầu nói:- Bây giờ hắn không có ở đây, nhưng hắn thật sự có một con huyền thú Vương cấp, nếu ngươi muốn gặp con huyền thú này thì cần phải tìm hắn.Người thanh niên mặc áo hoa bào gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn qua phía các huyền giả đứng bên này nói:- Là một đấu một hay đấu đoàn đội, tùy các ngươi quyết.

Nhưng ta có một lời khuyên, tốt nhất các ngươi nên chọn một đấu một, nếu không sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, tất nhiên ta rất mong điều đó nhưng các ngươi hẳn cũng biết điều đó là không thể!Nguyên Đồng nhìn người thanh niên mặc áo hoa bào nói:- Vậy một đấu một đi!- Ta sẽ lên trước!Nguyên Đồng vừa dứt câu, tên nam tử cường tráng bên cạnh người thanh niên áo hoa bào đứng dậy, nam tử cường tráng này nhìn người của sáu thế lực lớn với vẻ khiêu khích nói:- Ta là A Mông, người của tộc Bỉ Mông, mong là nhân loại các ngươi đủ mạnh để chơi với ta!A Mông nói xong nhảy lên, hướng xuống phía dưới, chưa đến một lúc đã xuất hiện trong Lạc Vân Cốc.Những người giữa sân sau một hồi im lặng, Tu La của Quỷ Tông cũng bước lên nói:- Nghe danh tinh anh của bốn đại bá chủ Đế quốc Huyền Thú rất mạnh, ta thật muốn thử xem thế nào!Nói xong, hắn cũng nhảy xuống Lạc Vân Cốc.Sắc mặt Lý Tiên Quân nãy giờ đứng cạnh Tu La chuyển biến vài lần, nhưng hắn đã không kịp ngăn tên kia lại.Chỉ một lát sau, trong cốc truyền đến tiếng tranh đấu của Tu La và A Mông!Mà lúc này đây, Dương Diệp đã xuất hiện ở trăm dặm phía bên ngoài, thực lực của Nguyên Đồng thật ra rất mạnh, nhưng Nguyên Đồng nghĩ chỉ dùng một quyền là giết được hắn thì thật quá ngây thơ rồi.


Bản thân Dương Diệp hắn không có khái niệm liều chết cùng đối phương, vì nó cực kì không thích hợp, thắng vẫn là thua, nếu như hắn đã rơi vào thế bị đánh hội đồng, vậy trốn luôn cho xong!Núi xanh còn đó, không lo không có củi đốt, để những tên huyền giả kia đấu một trận sống còn với Đế quốc Huyền Thú xong, chắc chắn hai bên sẽ có thiệt hại, đến lúc đó hắn chỉ cần đến thu thập thôi là được, không phải như vậy quá tốt sao?Dương Diệp nghĩ xong, gương mặt nở nụ cười, ngay lập tức nụ cười trên mặt hắn cứng đờ, Dương Diệp dừng lại, xoay người, không biết tên Nguyên Tiêu kia đã ở ngay phía sau hắn từ khi nào!.

 
Chương 335: 335: Thực Lực Thực Sự Của Dương Diệp 1


Nguyên Tiêu chậm rãi đi về phía Dương Diệp, vừa đi vừa nói:- Đáng tiếc, thực lực của ngươi không tồi, nếu như chịu nghe lời của sư huynh ta mà gia nhập Nguyên Môn thì ngươi sẽ được Nguyên Môn bồi dưỡng, về sau nhất định trở thành tồn tại không tầm thường.

Nhưng không ngờ ngươi lại từ chối.


Ta thật không hiểu ngươi vì sao lại từ chối? Chắc ngươi biết từ chối cũng đồng nghĩa với chết chứ!Dương Diệp khẽ cười nói:- Ngươi nghĩ ta vì sợ chết mà gia nhập Nguyên Môn, ngươi nghĩ người của Nguyên Môn thực sự để mắt đến ta? Hừ, nếu ta vào Nguyên Môn, cái ta nhận được chắc chắn chỉ là khinh bỉ chứ không phải là bồi dưỡng.

Còn nữa, ta biết thứ các ngươi để mắt đến không phải là thực lực thiên phú của ta, mà là cách khống chế huyền thú của ta, không phải sao? Nếu các ngươi một khi đã có được phương pháp khống chế huyền thú, vậyđừng nói đến bồi dưỡng, chắc chắn lúc đó các ngươi chỉ muốn tìm người để xử lý ta mà thôi! Ngươi nói đúng không?Nguyên Tiêu ngẩn người, sau đó gật đầu đáp:- Ta thừa nhận lời ngươi nói rất đúng, nếu ngươi gia nhập Nguyên Môn thì đừng nói đến người khác, cả ta cũng khinh thường ngươi.

Ngươi là một người rất thông minh, nhưng ngươi nhất định phải chết, vì ngươi có được cái ngươi không xứng có, mau nói phương pháp khống chế huyền thú ra, ta sẽ cho ngươi chết nhanh một chút, thế nào?- Ngươi đi đi, ta tha cho ngươi một mạng đấy, thế nào?Dương Diệp hỏi ngược lại.Hai mắt của Nguyên Tiêu híp lại, cổ tay vừa động, trong tay liền xuất hiện một thanh huyền kiếm mờ ảo, sau đó Nguyên Tiêu nói:- Ta không ghét kẻ kiêu ngạo, vì ta cũng là kiểu người như thế, nhưng ta lại rất ghét những kẻ đã không có thực lực mà còn lên mặt kiêu ngạo, mà ngươi lại thuộc loại người này, ngươi là đệ tử Kiếm Tông, am hiểu cách dùng kiếm, vậy ta sẽ dùng kiếm để đấu với ngươi cho công bằng!- Chờ gì nữa? Lên đi!Dương Diệp nói.Sát ý trong mắt Nguyên Tiêu lóe lên, huyền khí trong cơ thể bắt đầu luân chuyển, kiếm khí trong tay phát ra một ánh sáng sắc bén, huyền khí không ngừng được truyền vào, kiếm khí trong tay ngày một cứng và rõ hơn, cuối cùng thanh kiếm kia như một thực thể thật sự.- Tiếp chiêu!Nguyên Tiêu quát nhẹ một tiếng, cơ thể lập tức biến thành một đường sáng đen phóng về phía Dương Diệp, để lại tàn ảnh ở phía sau lưng!Dương Diệp chậm rãi nhắm lại hai mắt, huyền khí trong cơ thể truyền vào Tử Linh Kiếm đang cầm trong tay trái, trong phút chốc Tử Linh Kiếm phát ra tia sáng vàng và tia sáng tím, hai hào quang trộn lẫn vào nhau, cực kì chói mắt.Nguyên Tiêu híp mắt lại, vẫn duy trì tốc độ tiếp cận Dương Diệp, đến khi cách Dương Diệp khoảng một trượng, đột nhiên hắn quát lớn:- Phân ra!Nguyên Tiêu vừa dứt câu, cơ thể hắn lập tức run lên, sau đó từ trong bản thể xuất hiện thêm bốn phân thân “Nguyên Tiêu”, hiện tại có đến năm “Nguyên Tiêu”, trong đó có bốn người là phân thân ra từ bản thể.


Người ngoài nhìn vào căn bản không thể nhìn ra sự khác nhau giữa phân thân và bản thể!Bốn phân thân đều giống với bản thể Nguyên Tiêu, trong tay đều cầm kiếm khí biến ảo, theo năm đường sáng màu đen thẳng tắp tiến về phía Dương Diệp.

Bản thể biểu hiện thế nào, phân thân biểu hiện thế ấy, động tác đồng loạt nhất trí, ngay cả huyền khí phát ra cũng như nhau!Khi năm thanh kiếm khí còn cách Dương Diệp bốn tấc, Dương Diệp đột nhiên mở mắt ra, trong mắt Dương Diệp thoáng hiện ra hình ảnh của một thanh tiểu kiếm, trong thoáng chốc một nguồn năng lượng vô hình mạnh mẽ phát ra từ Dương Diệp, sau đó rút kiếm ra, ngay lập tức thu kiếm vào.Thời gian như ngừng lại, năm thanh kiếm khí chỉ còn cách Dương Diệp mấy tấc, mà Dương Diệp vẫn đứng yên tại chỗ, không chút sứt mẻ nào, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì!Không gian yên tĩnh được một lát, bốn “Nguyên Tiêu” đột nhiên vỡ tan, hóa thành những đốm sáng nhỏ tan biến giữa không trung, mà Nguyên Tiêu bản thể đứng bên trái Dương Diệp chỉ đứng dại ra nhìn Dương Diệp.


Nơi cổ Nguyên Tiêu xuất hiện một vệt máu chảy ra cực kỳ rõ..

 
Chương 336: 336: Thực Lực Thực Sự Của Dương Diệp 2


- Kiếm Tâm Thông Minh, ý kiếm dứt khoát, làm sao có thể như vậy?Nguyên Tiêu nhìn Dương Diệp, như người thất hồn nhỏ giọng lẩm bẩm.Đúng, Dương Diệp hiện tại không hề che dấu chút thực lực nào, không chỉ dùng đến kiếm ý tam trọng, còn thi triển cả Kiếm Tâm Thông Minh, vậy nên huyền kĩ Thân Pháp này của Nguyên Tiêu không thể làm ảnh hưởng gì được đến Dương Diệp.

“Hậu phát chế nhân” có kiếm ý tam trọng, cộng thêm huyền khí màu vàng và tốc độ cùng uy lực kia lại càng mạnh lên gấp mấy lần.


Cho dù là thiên tài của Nguyên Môn cũng sợ là không cản được một kiếm này!Dương Diệp cũng không nghe được những lời đó của Nguyên Tiêu, vì Nguyên Tiêu nghe xong câu kia dường như đã tắt thở.

Dương Diệp hất tay phải, nạp giới trên tay Nguyên Tiêu bay vào trong tay hắn, nhìn qua những vật bên trong nạp giới, Dương Diệp nở nụ cười như bình thường, cười nhẹ nói:- Không hổ là một đệ tử thiên tài của Nguyên Môn, những đồ này không phải kẻ bình thường nào cũng có được!Trong nạp giới của Nguyên Tiêu có tới sáu cái huyền bảo Huyền cấp thượng phẩm, huyền bảo Huyền cấp trung phẩm và hạ phẩm cũng có hơn hai mươi cái, còn dưới Huyền cấp lại không có cái nào.

Trừ huyền bảo ra, còn có hơn tám ngàn viên đá năng lượng, nội đan của huyền thú Vương cấp có sáu mươi hai cái, còn có hơn một trăm loại các loại linh thảo linh quả khác, hơn nữa tất cả đều là Huyền cấp hạ phẩm.Đột nhiên Dương Diệp mừng như điên, bởi vì hắn phát hiện ra một quyển trục, trên đó có viết kỹ năng thân pháp Địa cấp hạ phẩm Phân Thân Huyễn Ảnh Quyết.Xem qua nội dung bên trong, Dương Diệp càng xúc động hơn.

Bởi vì Phân Thân Huyễn Ảnh Quyết này thật sự rất mạnh, nó gồm có mười tầng, mỗi khi tăng lên được một tầng là có thể tách ra một phân thân y như bản thể, chỉ cần tu luyện được mười tầng là trong chớp mắt có thể sinh ra được mười phân thân.Dĩ nhiên nó cũng có nhược điểm, nó không kèm thêm lực công kích nào, nó chỉ làm mê hoặc được kẻ địch, hơn nữa thời gian tồn tại của phân thân cũng chỉ là một khắc.


Tuy vậy nhưng Dương Diệp vẫn mừng như điên, bởi vì hắn hiện tại chỉ có mỗi phân thân huyền kĩ này thôi, mà hơn nữa phân thân ảo ảnh quyết này còn là Địa cấp!Vậy nên quyển phân thân ảo ảnh quyết này chắc chắn rất mạnh, thiệt ra Dương Diệp có thể một kiếm đánh bại Nguyên Tiêu là vì Dương Diệp hắn có Kiếm Tâm Thông Minh, nhờ nó nên hắn mới có thể nhìn được tất cả bản chất của một huyền kĩ, nên cái phân thân ảo ảnh quyết này hôm nay đã gặp khắc tinh, nếu đổi lại là người khác thì chỉ sợ là khó mà ngăn được!Dương Diệp cất kĩ nạp giới xong lại quay đầu nhìn về phía Lạc Vân cốc, hiện tại hắn có hai lựa chọn, một là quay về Đế quốc Đại Tần, vì hắn đã có đủ nội đan của huyền thú Vương cấp, nếu hắn lựa chọn quay về, huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn này cũng không dám đến làm phiền hắn; hai là tiếp tục ở lại Tập Vạn Đại Sơn, nhưng hắn sợ ở lại nơi này sẽ gặp rất nhiều phiền phức, dù sao chuyện hắn có được huyền thú thần bí đã bị lộ, nên số người muốn đánh nhau với hắn để lấy tiểu tử kia là không ít!Nhưng ở lại Thập Vạn Đại Sơn cũng có cái lợi của nó, đi loanh quanh có thể tiếp tục đánh cướp xung quanh, nếu may mắn có thể thu về được mấy con huyền thú Vương cấp mạnh mẽ!Dương Diệp nghĩ đến đây, hắn quyết định tiếp tục ở lại Thập Vạn Đại Sơn, nhưng thực lực hiện tại của hắn quá yếu, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để tăng cường thực lực của chính mình, bằng không việc hắn đối đầu với mấy tên quái vật của Bách Hoa cung sẽ là chuyện cười cho thiên hạ!Sau khi Dương Diệp quyết định xong, hắn ôm Tử Điêu tiến về Lạc Vân Cốc, Lạc Vân Cốc hiện tại đã biến thành một bãi chiến trường, nhân loại và huyền thú nhất định sẽ không bắt tay giảng hòa.

Chỉ cần hai phe còn đại chiến thì sẽ chẳng có ai rảnh rỗi đi tìm Dương Diệp gây rắc rối.

Bây giờ chỉ có hắn đi gây rắc rối cho người ta thôi.Trên một ngọn núi cách Thanh Vân Sơn hơn nghìn dặm, Thanh Vân Tử đang ngồi xếp bằng trên một hòn đá lớn đột nhiên mở to hai mắt, Thanh Vân Tử nhìn lướt qua những người trong đó rồi nói:- Nguyên Tiêu chết rồi!Những người đứng trong đó vừa nghe xong liền biến sắc, Nguyên Tiêu chính là thiếu niên trẻ tuổi tài năng đứng thứ ba trong Nguyên Môn, ở dãy núi Thanh Vân này, ai có thể giết được hắn? Tần Du Nhiên, Văn Nhân Nguyệt cùng Lãnh Tâm Nhiên của hai cung có lẽ có thể làm được điều đó nhưng là rất khó để thực hiện, vì với thực lực của Nguyên Tiêu, cho dù là Tần Du Nhiên cũng chưa chắc đã có cách để đối phó!Nhưng hiện tại Nguyên Tiêu đã chết!Mọi người nhanh chóng nhìn về phía Hổ Tôn Giả ở phía xa, chỉ thấy Hổ Tôn Giả cười lạnh nói:- Thanh Vân Tử, chẳng lẽ người của Nguyên Môn không thể chết sao? Nếu đã dám tham gia Thanh Vân Bảng thì nên chuẩn bị tâm lý trước đi!Thanh Vân Tử lạnh lùng nhìn Hổ Tôn Giả một cái, sau đó nhìn về phía Thanh Vân Sơn, trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng, tuy cái chết của Nguyên Tiêu làm cho hắn có chút đau lòng nhưng chỉ dừng ở mức đau lòng mà thôi.


Ngược lại, nếu người chết là Nguyên Đồng, sợ là vấn đề không còn là đau lòng nữa mà là một tổn thất, cho dù là Nguyên Môn cũng không chịu nổi đâu!Thật ra hắn luôn đặt niềm tin tuyệt đối vào Nguyên Đồng, nhưng cái chết của Nguyên Tiêu khiến niềm tin này có chút dao động.

Từ trước đến nay Hổ Tôn Giả rất bình tĩnh, dù nhân loại có xuất hiện một kẻ yêu nghiệt như Nguyên Đồng cũng không thể làm thay đổi sự bình tĩnh của Hổ Tôn Giả, một là Hổ Tôn Giả có sức chịu đựng lớn, hoặc là hắn đã biết trước mọi việc, có lẽ là lý do thứ hai.Thanh Vân Tử nghĩ xong, trong mắt trở nên lạnh lẽo, không quan tâm mọi chuyện thế nào Thanh Vân Tử hắn sẽ tuyệt đối không để Nguyên Đồng chết tại Thanh Vân Sơn, cho dù là phá quy tắc của Thanh Vân Bảng đi nữa..

 
Chương 337: 337: Con Đường Thí Luyện Của Vũ Thần 1


Dương Diệp trở lại Lạc Vân Cốc một lần nữa, vì tiểu tử kia rất dễ gây chú ý nên nó đã bị hắn giấu ở vòng xoáy trong đan điền.Khi nấp trong chỗ tối, Dương Diệp đã nhìn thấy tình hình hiện tại của Lạc Vân Cốc, sau khi Dương Diệp nhìn xong, sắc mặt hắn biến đổi vài lần.


Hiện tại, bên trong Lạc Vân Cốc có đầy những thi thể nằm rải rác khắp nơi, trong đống thi thể còn có thi thể của huyền thú, nhưng thi thể của nhân loại vẫn nhiều hơn.

Huyền thú cũng không ngoại lệ, hầu hết bọn họ đều bị mổ bụng lấy đan, còn thi thể của nhân loại đều bị cắt mất cái đầu.Giờ phút này đây, Dương Diệp xem như đã được lĩnh giáo về sự tàn khốc của Thanh Vân Bảng, nhưng đối với cái chết của huyền thú và nhân loại ở đây, Dương Diệp lại không có cảm xúc gì, đặc biệt là những kẻ này, lúc trước bọn họ đều muốn nhìn thấy Dương Diệp hắn chết!Trận chiến kéo dài đến tối, rồi từ tối kéo đến hừng đông, những huyền giả nhân loại trong sân chết ngày một nhiều, huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn tuy cũng đã chết rất nhiều nhưng vì số lượng huyền thú vốn rất lớn nên số huyền thú chết đi cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đến đội quân huyền thú bên này.Nhìn trận chiến ác liệt giữa nhân loại và huyền thú trong cốc, Tần Du Nhiên đứng cạnh Nguyên Đồng trầm giọng nói:- Nguyên Đồng, không thể để tình trạng này tiếp tục kéo dài được! Nếu không, huyền giả nhân loại chúng ta sẽ bị lũ huyền thú kia giết hết mất!Nguyên Đồng nhìn số lượng huyền giả nhân loại phía sau đang càng lúc càng ít, trong mắt hiện lên hàn ý, đúng như lời của Tần Du Nhiên nói, không thể để tình trạng này tiếp tục được! Vì nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ là tất cả huyền giả nhân loại sẽ bỏ mạng tại nơi này, nhưng nếu dùng đấu đoàn đội thì chỉ sợ huyền giả nhân loại sẽ chết nhanh hơn mà thôi!Nói tóm lại, những huyền giả nhân loại này tu vi quá yếu! Nếu là đệ tử chân chính của các tông môn trong sáu thế lực lớn đến Thanh Vân Sơn này, tại sao giờ đây bọn họ lại rơi vào cục diện thế này?Sau một lúc lâu, Nguyên Đồng mới đưa ra quyết định.Mũi chân Nguyên Đồng chạm nhẹ mặt đất và đi vào giữa Lạc Vân Cốc, nhìn huyền thú cầm đầu - thanh niên áo hoa bào nói:- Không cần đấu nữa, trận này nhân loại bên ta thua rồi!Người thanh niên áo hoa bào gật đầu nhẹ một cái, sau đó nói:- Được, nhưng kẻ thua phải trả một cái giá rất lớn, các ngươi định trả cái gì cho chúng ta đây?- Ngươi muốn gì?Nguyên Đồng trầm giọng hỏi.- Giao tên nhân loại giữ con huyền thú Vương cấp kia cho ta, bằng không ta cam đoan với ngươi, dù là một tên cũng không thể bước ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn này được đâu!Người thanh niên áo hoa bào nói.Nguyên Đồng nhíu mày:- Ngươi đang uy hiếp ta sao?Thanh niên áo hoa bào lắc đầu, cười nhẹ nói:- Ta biết, với thực lực của ngươi mà muốn thoát khỏi Thập Vạn Đại Sơn sẽ không khó, còn những tên đệ tử của sáu thế lực lớn này, bọn họ muốn rời khỏi đây cũng không phải là chuyện gì khó, nhưng tu vi của họ sau này sẽ ra sao? Còn con đường thí luyện thành Vũ Thần của ngươi nữa, ngươi tính sao?Nguyên Đồng nghe xong, đồng tử trong mắt lập tức co lại, hắn nói:- Ngươi là ai? Vì sao lại biết con đường thí luyện của Vũ Thần?- Ta là ai không quan trọng!Thanh niên áo hoa bào khẽ cười nói:- Ta vẫn luôn tự hỏi vì sao Nguyên Đồng ngươi lại tham gia Thanh Vân Bảng đợt này, khi xem xét kĩ lưỡng, ta mới biết danh Vũ Thần không chỉ cần chiến tích bất bại, mà còn cần có sự thần phục và tán thành của phần lớn huyền giả.

Ngươi tham gia Thanh Vân Bảng đợt này, kêu gọi bọn họ đối đầu với Đế quốc Huyền Thú là vì hai thứ này đúng không?Nguyên Đồng nhìn thanh niên áo hoa bào một lúc lâu, sau đó nói:- Chúng ta đấu một trận đi, thế nào?Thanh niên áo hoa bào lắc đầu nói:- Giờ chưa phải lúc, đợi đến khi ngươi trở thành Vũ Thần rồi, ta và ngươi sẽ đấu một trận ra trò, giao đấu cùng Vũ Thần mới có ý nghĩa hơn, không phải sao?- Đến lúc đó ngươi đừng để ta phải thất vọng đấy!Nguyên Đồng nói.- Sẽ không đâu!Thanh niên áo hoa bào mỉm cười nói.Nguyên Đồng xoay người, trở về phía huyền giả nhân loại, nhìn số người còn lại trong sân không đến bốn vạn, Nguyên Đồng trầm giọng nói:- Sở dĩ, huyền thú và Đế quốc Huyền Thú đoàn kết lại với nhau là vì chúng đang tìm một con huyền thú Vương cấp, mà con huyền thú này chính là Tử Điêu của đệ tử Kiếm Tông Dương Diệp.


Nếu giao con huyền thú Vương cấp kia cho đối phương, nhân loại và huyền thú sẽ lập tức ngừng chiến giảng hòa, chúng ta lập tức có thể rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, quay trở về Đế quốc Đại Tần.Huyền giả nhân loại nghe xong lời của Nguyên Đồng lại đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, nếu một chọi một với huyền thú thì thật quá bất công với bọn họ, vì thực lực và cấp của huyền thú vốn đã hơn nhân loại một bậc rồi.


Nếu cứ tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ là trừ những huyền giả đứng đầu có thực lực đặc biệt kia ra, những huyền giả khác đều sẽ bỏ mạng tại nơi này!Nhưng giờ thì ổn rồi, chỉ cần giao ra con huyền thú Vương cấp của Dương Diệp là bọn họ có thể trở về Đế quốc Đại Tần, một khi trở về Đế quốc Đại Tần rồi, thứ đang chờ đợi bọn họ chính là vinh quang và cơ hội!Vô số người nghĩ đến đây lại không còn giữ được bình tình nữa!Rất nhanh, vô số huyền giả nhìn về phía đệ tử Kiếm Tông với ánh mắt không có gì là tốt đẹp!Mấy người của Kiếm Tông thấy vậy, lập tức biến sắc, Tư Đồ Vinh dường như nổi giận, trừng mắt nhìn Mộ Dung Yêu giận dữ nói:.

 
Chương 338: 338: Con Đường Thí Luyện Của Vũ Thần 2


- Ngươi còn bao che cho Dương Diệp sao? Ngươi không thấy vì hắn mà Kiếm Tông chúng ta trở thành tiêu điểm chỉ trích của mọi người sao? Dương Diệp hắn chỉ là sao chỗi mà thôi, chỉ vì một sao chổi như hắn mà Kiếm Tông ta gây thù lớn rồi đấy!Mộ Dung Yêu nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn ý, nhưng hắn không nói gì cả, vì với tình trạng bây giờ thì không phải ai cũng có thể thay đổi hay khống chế cục diện được.Tư Đồ Vinh tiến về trước một bước, sau đó cao giọng nói:- Các vị, Tư Đồ Vinh ta muốn giải thích một chút.


Kiếm Tông chúng ta và Dương Diệp không có quan hệ gì cả, nếu các vị có gặp được Dương Diệp, mà hắn không chịu giao ra con huyền thú Vương cấp kia, mọi người muốn xử hắn ra sao thì xử, Kiễm Tông ta tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà tìm các vị báo thù!Nguyên Đồng liếc mắt nhìn Tự Đồ Vinh một cái, sau đó nói:- Tư Đồ huynh quả là người thâm minh trượng nghĩa, không hổ là người tuổi trẻ kiệt xuất của Kiếm Tông, nhưng mà nêu Tư Đồ huynh có gặp được Dương Diệp thì mong huynh sẽ không niệm tình đồng môn mà tha mạng cho Dương Diệp.

Vì huynh cũng thấy đây, mạng của vô số người ở đây đêu tủy thuộc vào hắn cả đây!- Nếu ta gặp được Dương Diệp, ta sẽ không nương tay.Tư Đồ Vinh lập tức tỏ rõ thái độ, giọng nói phán chắc như đinh đóng cột, vài tên đệ tử Kiếm Tông đứng sau hắn cũng nhanh chóng tỏ thái độ theo.- Vậy được!Nguyên Đồng gật đầu, sau đó nhìn về phía mọi người nói:- Năm người tập thành một đội, tất cả chia nhau ra tìm Dương Diệp.

Nhớ, phải đề phòng con huyền thú Vương cấp của hắn! Nếu ai tìm được Dương Diệp, bắt sống được thì tốt, còn không phải mang cho bằng được con huyền thú Vương cấp kia về, ai mang được nó về ta sẽ tặng cho người đó một trăm nội đan của huyền thú Vương cấp, ngoài ra còn được ghi danh vào Nguyên Môn.Mọi người nghe xong đã không còn giữ được bình tĩnh, một trăm nội đan của huyền thú Vương cấp lận đấy, còn có cơ hội trở thành đệ tử của Nguyên Môn nữa chứ! Đây đúng là cơ hội trời cho mà! Mọi người nhanh chóng tập hợp thành các tiểu đội, chia bốn phương tám hướng đi tìm.Nguyên Đồng thấy mọi người đã rời đi, hắn nhìn về phía người của sáu thế lực lớn nói:- Các vị, việc lần này liên quan đến tính mạng của vô số thiên tài ở Nam Vực, các vị sẽ không thấy chế mà không cứu đâu nhỉ?!Tần Du Nhiên cười lạnh một tiếng nói:- Nguyên Đồng, ta không biết vì sao ngươi lại làm như vậy, nhưng mà ta nói thẳng, ta không rãnh để hầu ngươi đâu! Gặp nhau tại trận quyết chiến thứ hai!Tần Du Nhiên nói xong, lập tức dẫn người của học việc hoàng gia Đế quốc Đại Tần rời đi.


Đương nhiên là bọn họ sẽ không sợ huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần bọn họ vừa phòng vệ, huyền thú nào có thể ngăn được bọn họ?Tần Du Nhiên vừa rời đi, Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung cũng tỏ rõ thái độ, Lãnh Tâm Nhiên không nói gì cả, chỉ mang theo người của Băng Tuyết cung đi về một hướng khác, nàng cũng không muốn tham gia vào chuyện này!Nguyên Đồng thấy học viện hoàng gia Đề quốc Đại Tần và Băng Tuyết cung lần lượt bỏ đi, trong mắt hắn hiện tên hàn ý, sau đó hắn nhìn về phía Quỷ Tông và Bách Hoa cung nói:- Còn các ngươi? Các ngươi cũng muốn đi sao?Lý Tiên Quân của Quỷ Tông lạnh lùng nói:- Đương nhiên là chúng ta sẽ đi, sư đệ Tu La của ta đã tử trận, Quỷ Tông chỉ còn lại một mình ta, ta phải tự bảo vệ cái mạng mình cho tốt đã!Lý Tiên Quân nói xong cũng xoay người bỏ đi!Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung liếc mắt nhìn Nguyên Đồng một cái, sau đó nói:- Nguyên Đồng, ngươi đã đưa ra hai quyết định sao lầm.

Thứ nhất là để một mình sư đệ ngươi truy sát Dương Diệp, thứ hai là chia năm người một đội.


Nếu ta là ngươi, ta sẽ để mười người một đội!Văn Nhân Nguyệt nói xong cũng đem người của Bách Hoa Cung rời đi!Nguyên Đồng nhíu mày, Văn Nhân Nguyệt nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ nàng ta muốn ám chỉ thực lực của tên Dương Diệp kia rất mạnh? Nguyên Đồng ngay lập tức lắc đầu, ngay cả một quyền còn đỡ không nổi tại có thể mạnh tới mức nào được?Nguyên Đồng nhìn về phía Tư Đồ Vinh của Kiếm Tông nói:- Dương Diệp là đệ tử của Kiếm Tông, Tư Đồ huynh chắc sẽ không bàng quang đứng nhìn đâu nhỉ?- Tất nhiên!Tư Đồ Vinh lạnh lùng nói:- Kiếm Tông không có loại đệ tử nào như hắn cả, là một đệ tử nội môn, Tư Đồ Vinh ta có nghĩa vụ phải trừ bỏ tai họa cho sư môn!Đùa chắc, Tư Đồ Vinh hắn làm sao để Dương Diệp trở lại Kiếm Tông được? Khi Dương Diệp và Tần Du Nhiên đâu một trận, hăn cũng đã quyêt định dù thế nào cũng không để Dương Diệp trở về Kiếm Tông được, vì tiêm lực và thực tực của Dương Diệp quá khủng khiếp nên muốn vượt qua Tư Đồ Vinh không phải là chuyện khó.Vậy nên, giờ mà không diệt trừ Dương Diệp, vậy còn đợi đến lúc nào?Nguyên Đồng mỉm cười, sau đó nhìn về phía thanh niên áo đen của Hạo Nguyệt Tông, người nãy giờ chỉ quan sát mà vẫn chưa nói tiếng nào, nói:- Hạo Nguyệt Tông thì sao?Thanh niên áo đen cười nói:- Nguyên huynh đừng đùa, hiện giờ Hạo Nguyệt Tông chỉ còn có mỗi mình ta thôi! Nếu ta chết rồi, mặt mũi của Hạo Nguyệt Tông còn để vào đâu nữa? Với tại thực lực của ta với tên Dương Diệp kia cũng không sai biệt mấy, huống hồ Dương Diệp còn có huyền thú Vương cấp hộ thân, nếu ta đi tìm hắn, chẳng phải là tự mình tìm cái chết sao! Vậy nên, ta tựa chọn quay về Đề quốc Đại Tần, mong các vị thông cảm cho!Nguyên Đồng mỉm cười nói:- Được!Cứ như vậy, những huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng lần này không còn đi giết huyền thú nữa, mà sửa thành đi tìm Dương Diệp!.

 
Chương 339: 339: Cướp Giết 1


Dương Diệp nấp trong đám người cười lạnh một cái, muốn tìm hắn? Lần này hắn sẽ không chút kiêng ky mà cướp về.

Thân hình hắn thoáng động một cái đã đột nhiên biến mát.

Thấy vô số người đang tản đi, thanh niên áo bào hoa đứng bên trái một thanh niên áo bào tím trầm giọng nói: “Tuyết Lạc, nêu như bọn họ thật sự tìm được người kia cùng với tên tiêu tử thân bí đó, chúng ta thật sự sẽ thả toàn bộ bọn họ đi sao?”“Đúng vậy!” Thần Mãng đứng bên cạnh khó chịu nói: “Lão tử từ lâu đã thấy khó chịu với đám người này, bình thường đã không cho chúng ta tiến vào thế giới loài người thì thôi, lần này còn không để chúng ta được giết một cách thoải mái, là vì cái gì?“Các người đúng là hai tên ngốc!” Lúc này, nữ tử duy nhất trong nhóm không chút khách khí mắng: “Giết, các người có thể giết sao, ngươi coi những người nhân loại kia là bùn nhão, các ngươi muốn nặn thế nào thì nặn sao? Các ngươi có nghĩ tới chưa, muốn dồn tất cả bọn họ đến chỗ này chúng ta phải bỏ ra bao nhiêu công sức không? Trong năm người chúng ta chắc chắn phải có ba người bỏ mạng ở chỗ này, thực lực của tên Nguyên Đồng đó, ngoại trừ Tuyết Lạc ra, ai trong chúng ta gặp phải cũng đều sẽ mát mạng!”Thanh niên cầm đầu mặc áo bào hoa nhìn theo hướng dòng người rời đi, thấp giọng nói: “Nếu như có thể, ta bằng lòng trả giá để đám người này ở lại đây.


Nhưng ta không thể, chúng ta còn có kẻ thù lớn hơn đang đợi! Đây cũng là nguyên nhân khiên nhân loại và huyện thú chưa bao giờ khai chiên với nhau.

“Kẻ thù lớn hơn?” Thanh niên áo bào tím nhướng mày hỏi.

Tuyết Lạc lắc đầu, nhìn hắn nói: “Tử Tu, huyết mạch của tên tiểu tử thần bí kia lại có uy lực áp chế được ngươi sao?”Nghe Tuyết Lạc nhắc đến tên tiểu tử kia, thanh niên tên Tử Tu lộ ra sắc mặt nghiêm nghị, gật đầu nói: “Huyết mạch của nó và Khiếu Thiên không giống nhau, huyết mạch Khiếu Thiên đã mỏng manh, sức ảnh hưởng đối với chúng ta không lớn, nhưng huyết mạch của nó còn có thể áp chế, trói buộc được cả ta, hơn nữa nó còn là ấu thú, hết thời kỳ ấu thú sẽ trực tiếp thăng thành vương cấp, trong Thập Vạn Đại Sơn ta cũng chưa từng gặp qua điều này.

”Nghe Tử Tu nói vậy, sắc mặt máy người trong sân bao gồm cả cả Tuyết Lạc đều trầm xuống.

Thần Mãng có chút hoài nghi nói: “Vương cấp thời kỳ ấu thú sao? Tử Tu có phải ngươi nhìn lầm rồi không? Huyền thú ta thăng cắp hết sức chậm rãi, muốn từ thời kỳ ấu thú trực tiếp tên huyền thú vương cấp, cho dù có dùng linh thảo thiên cấp trở lên cũng không thể nào tàm được đâu.


”Tử Tu lắc đầu nói: “Nó chắc chắn đang ở thời kỳ ấu thú, trừ uy lực của huyết mạch ra, công kích của nó cũng hết sức quỷ dị và kinh khủng.

Có lẽ các ngươi không tin, nhưng ta thà giao đấu cùng Tuyết Lạc cũng không muốn đánh với nó, giao đấu với nó chúng ta chỉ có nước chịu đòn, bởi vì nó thực sự có thể thuấn di, hơn nữa ngay cả lúc công kích cũng là trực tiếp thuần di xuyên không gian mà tới.

”“Ngay cả công kích cũng là thuần di sao?” Mặt Tuyết Lạc hơi biến sắc nói: “Không phải chỉ tà tốc độ quá nhanh, mà thực sự là thuấn di xuyên không gian?”Tử Tu gật đầu một cái: “Thực sự là thuấn di, hơn nữa uy lực còn hết sức kinh khủng!”Tuyết Lạc quay đầu nhìn về phía xa khẽ nói: “Nếu nó là một tộc huyền thú, hơn nữa lại là một huyền thú thần bí mạnh như vậy, tại sao nó lại phải đi theo một nhân toại chứ?”Tử Tlắc đầu một cái, trầm giọng nói: “Ta cũng không nghĩ ra được chuyện này, Tuyết Lạc, chúng ta không thể để tên tiểu tử này rơi vào tay nhân loại, nếu không chắc chắn nó sẽ trở thành mối họa của Thập Vạn Đại Sơn chúng ta! Không phải nói quá, trong Thập Vạn Đại Sơn, trừ mấy người chúng ta có thẻ miễn cưỡng chống lại uy lực của nó một chút, sợ rằng toàn bộ huyền thú còn ?ại từ Linh cấp trở xuống ở trước mặt nó chỉ có thể để nó mặc sức tàn sát! Chắc mọi người cũng nghe qua chuyện nó cắn bầy kiến vàng gây chấn động rồi chứ? Một ít huyền thú ở trước mặt nó thật sự không có chút ý nghĩa gì!”“Vậy diệt trừ nó thì sao?” Nữ tử đứng bên cạnh đề nghị.

“Không thể!” Tử Tu phản đối nói: “Đầu tiên nó không có ác ý với huyền thú chúng ta, hơn nữa một huyền thú thần bí như vậy chắc chắn gia tộc của nó cũng không phải là loại tầm thường, nếu như chúng ta ra tay với nó mà chọc tới gia tộc nó, rất có thể sẽ dẫn tới chiến loạn trong nội bộ huyền thú chúng ta, như vậy không phải sẽ khiến cho nhân loại được lợi hay sao?”Tuyết Lạc khẽ gật đầu: “Nếu huyết mạch của nó có thể ảnh hưởng tới Tử Tu, như vậy có nghĩa là tổ tiên của nó nhất định đã vượt qua cường giả thánh cấp, một gia tộc đã vượt quá cường giả thánh cấp cho dù có sa sút cũng sẽ không yếu đi bao nhiêu.


Nếu như giết nó, có thể sẽ khiến gia tộc thần bí kia rời khỏi núi, sau đó tạo thành rối loạn trong nội bộ đế quốc huyền thú!”“Nếu không thẻ giết vậy các người nói xem phải ?àm thế nào bây giờ?” Nữ tử kia cau mày nói.

.

 
Chương 340: 340: Cướp Giết 2


“Để xem nó còn trở lại đế quốc huyền thú chúng ta không.” Tử Tu nói.“Người mà nó đi theo có thực lực thế nào?” Tuyết Lạc đột nhiên hỏi.“Hắn sao?” Tử Tu trầm giọng nói: “Ta không biết chính xác thực lực của hắn tới đâu, chỉ biết là hắn lĩnh ngộ được kiếm ý, hơn nữa khả năng phòng ngự của cơ thể hắn cũng không yếu hơn huyền thú vương cấp trong Thập Vạn Đại Sơn chúng ta!”“Kiếm ý?” Tuyết Lạc có chút bất ngờ nói: “Khả năng phòng ngự của cơ thể không kém huyền thú vương cấp của đế quốc ta? Hắn là thể tu sao?”Tử Tu gật đầu nói: “Hơn nữa ta cảm giác hắn vẫn chưa dùng hết toàn lực, dĩ nhiên điểm quan trọng nhất chính là thái độ của tên tiểu tử kia đối với hắn, tên tiểu tử thần bí kia có quan hệ rất tốt với hắn, hai người hết sức thân mật! Nhưng ta không thể hiểu được tại sao một huyền thú có thể thân mật với một nhân loại như vậy?”Tuyết Lạc lắc đầu một cái nói: “Bảo tất cả các huynh đệ đi tìm tên tiểu tử này, sau khi tìm được nó cùng tên nhân loại kia thì đừng vội hành động, phải quay về bầm báo trước, ta muôn gặp tên tiêu tử thân bí này!”Mấy người bên cạnh Tuyết Lạc nghe vậy lại cùng xoay người rời đi, trong chốc lát vô số huyền thú trong núi Thanh Vân nhự thủy triều nhanh chóng tản ra bốn phương tám hướng, dĩ nhiên tắt cả đều đi tìm Dương Diệp cùng Tử Điêu.Còn lúc này Dương Diệp đang làm gì?Hắn đang ôm Tử Điêu đi lòng vòng khắp nơi, dĩ nhiên hắn biết hiện tại có rất nhiều người đang tìm hắn, mà hắn, cũng đang muốn tìm những người này.

Nếu bọn họ đã có ý định muốn giết hắn cùng tiểu từ này, vậy hắn còn khách khí tàm gì? Đương nhiên là thấy một giết một, mặc kệ tà người hay là thú!“Là Dương Diệp, tà Dương Diệp!”Đột nhiên phía đối hiện Dương Diệp có một nhóm người phát hiện ra hắn, sau đó năm người nhất thời hưng phần giống như ăn phải thuốc vậy, điên cuồng nhào tới chỗ Dương Diệp cùng Tử Điêu.Thật ra cũng khó trách những người này tại sao tại hăng hái đến như vậy.


Một trăm viên nội đan huyền thú vương cấp, còn có thẻ trở thành đệ tử ngoại môn của nguyên môn, cám dỗ này đối với những tán tu bọn họ mà nói, thật sự không cách nào cự tuyệt được.

Một khi trở thành đệ tử ngoại môn Nguyên Môn, sẽ có sự khác biệt thế nào, người ngu cũng biết!Thấy năm người nhào tới, Dương Diệp hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, trong sân liền xuất hiện bảy con vật khổng lồ, bao Vây năm người bọn họ.Bảy con huyền thú vương cấp đột nhiên xuất hiện khiến năm người kia sửng sốt, lúc này trong đầu bọn họ tràn ngập dấu hỏi, đây là chuyện gì? Có một tên đầu óc linh hoạt cũng rất nhanh phát hiện ra vấn đề, trong sân có bảy con huyền thú vương cấp, vậy bọn họ muốn sống trở ra là không thể nào, làm sao có thể đánh lại?Nhìn năm người này, ánh mắt Dương Diệp lóe lên tia sát ý, hắn không do dự nói: “Giết, không chừa một tên nào!”.


Dương Diệp hắn cũng không phải là hạng người hiền tành hay mềm lòng gì, mặc dù tên đầu sỏ là Nguyên Đồng của Nguyên Môn kia, nhưng những người này muốn giết hắn và Tử Điêu tà sự thật, cho nên hắn tất nhiên cũng sẽ không nương tay.Dương Diệp dứt tời, bảy con huyền thú nhào tới chỗ năm người kia, thực tực của huyền thú vốn dĩ đã hơn nhân loại, cộng thêm số tượng hai bên tại chênh lệch, năm người đó làm sao có thể là đối thủ của chúng.

Ngay cả cơ hội chạy cũng không có!Không bao tâu, trong sân chỉ còn lại năm cỗ thi thể, sau khi thu lại nạp giới của năm người bọn chúng, Tử Điêu vung móng nhỏ, bảy con huyền thú fiền thu vào vòng xoáy bên trong đan điền của Dương Diệp.Thân hình Dương Diệp thoáng động và bay đi hướng khác.Vẫn là câu nói đó, trên đời này không có cái gọi là đúng hay sai, ngươi mạnh thì ngươi đúng, còn nếu ngươi yếu, vậy có đúng cũng sẽ thành sai!.

 
Chương 341: 341: Phát Hiện Bảo Bối 1


Sau một ngày, Dương Diệp đã liên tục giết mười mấy đội người, từ trong tay những người này, tổng cộng hắn đạt được hơn một trăm nội đan huyền thú vương cấp, cộng thêm nội đan vương thú vôn có của hắn, bây giờ nội đan huyền thú vương cấp của hắn đã gần hai trăm viên.

Ngoài nội đan huyền thú ra, còn có gần ba trăm loại huyền bảo và huyền thuật huyền cấp, còn về đá năng lượng càng là nhiều hơn mười ngàn viên.

Chỉ ngắn ngủi trong thời gian một ngày, Dương Diệp đã bội thu.

Vì để phòng ngừa chuyện hắn nắm giữ đội quân huyền thú bị tiết lộ ra ngoài, vì vậy mỗi một lần Dương Diệp đều phải đuổi cùng giết tận, cho dù là bị lộ thuật ngự kiếm và kiếm ý của mình cũng không tiếc.

Để lộ Tử Điêu đã khiến cho nhân loại và huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn chắn động rồi, nêu như để lộ chuyện hắn nắm giữ đội quân huyền thú ra nữa, lúc đó sợ là hắn thật sự gặp phiền phức lớn rồi.


Người đến tìm hắn sợ rằng chính là cảnh giới vương giả thậm chí là cường giả cảnh giới linh giả.

Chính trong lúc Dương Diệp đánh cướp khắp nơi, chuyện Nguyên Dạ chết đã bị Nguyên Đồng phát hiện.

Đứng ở vị trí Nguyên Dạ bị giết, sắc mặt của Nguyên Đồng vô cùng khó coi, hắn chưa từng nghĩ đến người của Nguyên Môn sẽ bị giết ở trong Thập Vạn Đại Sơn, phải biết rằng thực lực của Nguyên Dạ là đứng hàng đầu, chỉ cần hắn ta có lòng muốn chạy trốn, cho dù là đám người của Thái Du cũng không chắc có thể giết được hắn ta.

Mà đám người của Thái Du vẫn luôn ở bên cạnh hắn, bao gồm một số tinh nhuệ kia của đề quốc huyền thú cũng không rời khỏi tầm mắt của hắn, ngoại trừ những người đó ra, trong Thập Vạn Đại Sơn này còn ai có thể giết hắn ta chứ? Hơn nữa ngay cả cơ hội đề hắn ta chạy trôn cũng không có.

Rất nhanh, Nguyên Đồng nhớ đên cấu nói của Văn Nhân Nguyệt Bách Hoa cung trước khi rời đi “Nếu ta là ngươi, ta sẽ không phái một mình Nguyên Dạ đuôi giêt Dương Diệp!”Nghĩ đến đây, Nguyên Đồng híp mắt, lẩm bẩm:- Cho dù có phải ngươi giết hắn hay không, Nguyên Dạ cũng vì ngươi mà chết, vì vậy ngươi cũng phải chết.

Hắn vừa nói dứt lời, thân hình Nguyên Đồng lóe lên biến mát tại chỗ.

Trong núi Thanh Vân, huyền giả nhân loại bị giết càng lúc càng nhiều, nhưng chuyện này không hề khiến cho những huyền giả nhân foại đang tìm bắt Dương Diệp kia không hề chùn bước, chỉ có điều những người này cũng trở nên thông minh rồi, đó chính là vốn dĩ một tổ năm người trở thành một tổ mười người, sự thật chứng minh, cách này fà hiệu quả, trong khoảng một thời gian tiếp theo, rất ít truyền ra chuyện huyền giả nhân loại bị diệt đội.

Sau khi huyền giả nhân loại kia từ một đội năm người trở thành một đội mười người, Dương Diệp quả thật không ra tay bởi vì hắn không nắm chắc.


Phải biết rằng những tản tu này đều tà tinh anh trong nhân loại, nếu như những người này không chiến đấu, chỉ một lòng muốn chạy, hắn cũng hoàn toàn không nắm chắc sẽ giữ tất cả bọn họ lại.

Mà một khi để đối phương chạy thoát vậy thì phiền phức của hắn sẽ vô cùng vô tận, sợ là đến lúc đó cho dù là công hội Phù văn sư cũng chưa chắc có thẻ bảo vệ cho hắn được.

Chỉ có điều là Dương Diệp cũng không từ bỏ, dù sao cũng có kẻ lọt sổ, không phải sao?Trong khu rừng rậm rạp, Dương Diệp như một con khỉ linh hoạt, không ngừng xuyên qua khu rừng, trước mặt hắn Tử Điêu lóe lên, mỗi khi Dương Diệp đuổi không kịp Tử Điêu, Tử Điêu sẽ tên trực tiếp chớp lóe xuất hiện cách đó vài trượng, sau đó fại quay đầu vẫy móng vuốt nhỏ của nó, giống như đang bảo Dương Diệp tiếp tục.

Đây là một trò chơi mà gần đây Tử Điêu thích nhất, đương nhiên Dương Diệp không thích rồi, đùa gì chứ làm sao hắn có thẻ đuỏi kịp tiểu tử kia? Chỉ có điều lại không thẻ không đuổi theo, phải biết rằng thằng nhóc này giận lên rồi sẽ vô cùng khủng bố, hắn thật là không muốn lỗ tai mình gặp phải tai ương.

Đột nhiên Tử Điêu dừng lại, Dương Diệp đến bên cạnh nó, xoa đầu Tử Điêu, sau đó hỏi:- Chuyện gì thế?Tử Điêu chớp chớp mắt sau đó giơ móng nhỏ chỉ về phía xa.

- Bên đó có người sao?Dương Diệp hỏi.

Tử Điêu lắc đầu, sau đó tại chỉ về phía xa, tần này trong mắt nó tộ ra vẻ hưng phần.


Lần này Dương Diệp đã rõ, bên đó nhát định fà có bảo bối gì rồi, bởi vì chỉ cần phát hiện bảo bối, tiểu tử này mới như vậy.

Mà những thứ bị tiểu tử này cho rằng là bảo bối vậy thì tuyệt đối là bảo bối, vì vậy trong ánh mắt của Dương Diệp cũng lộ ra vẻ hưng phần theo.

Dương Diệp không hề do dự ôm Tử Điêu vào lòng, sau đó thân hình lóe lên, đi về hướng Tử Điêu chỉ.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom