Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch [Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 443: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt


- -12---#Tiểu Đào Đào.

Buổi chiều rất nhanh liền đến, Uyển Nhi đi theo Thầy Lục tới lớp mà Từ U Niệm học, cô càng không ngờ Mộc Thiên Thiên cũng học lớp này, còn là chung bàn với Từ U Niệm..

Lúc bước vào lớp, toàn bộ học sinh đều nhìn Uyển Nhi với đôi mắt kinh diễm. Họ chỉ nghĩ đây là học sinh mới, với dung mạo xinh đẹp hoàn mĩ, vóc người 3 vòng chuẩn.

Khí chất hơn người, mái tóc đen tuyền dài, được cột cố định lại. Dương Lục Lục ho nhẹ hai tiếng, bắt đầu mở miệng giới thiệu..

" Khụ -- Khụ!  Tôi xin giới thiệu với các bạn em, đây sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp này. Bắt đầu từ hôm nay..

" Nói chính xác hơn nữa, tôi không còn chủ nhiệm của các em nữa..

" Ồ....... không thể tin được:" Toàn bộ học sinh kinh ngạc thốt Lên, nhìn cô giáo chủ nhiệm này. Như thế nào cũng chỉ bằng tuổi họ, lẽ nào có giáo viên trẻ tới vậy..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Từ U Niệm mãi thất thần nhìn Uyển Nhi không chớp mắt, kế bên Mộ Thiên Thiên nhìn Từ U Niệm, sau đó lại nhìn Uyển Nhi với ánh mắt như muốn giết người..

Dương Lục Lục nhanh chóng rời khỏi lớp học, Uyển Nhi cũng vào vị trí của mình. Điều đáng nói rằng, Dương Lục Lục mới đi thì thái độ học sinh liền khác hẳn..

Vô vàn câu hỏi vang lên, lớp học ồn ào xôn xao như một cái chợ..

"Này bạn học, bạn chỉ đùa thôi đúng không? Trẻ như vậy làm sao có thể làm giáo viên..

" Cô ơi, cô bao nhiêu tuổi rồi, cô đã có người thương chưa...?

" Này cô em nhỏ như vậy, liệu có đủ bản lĩnh dạy tụi này hay không?

Từ U Niệm lạnh lùng đảo mắt quan sát thái độ của Uyển Nhi, khi bị mọi người chêu chọc. Mộ Thiên Thiên vặn vẹo gương mặt, tay nắm chặt nghiến răng nghiến lợi nói..

" Chỉ là đứa nhà nghèo, ă bám Từ Gia. Có gì hay ho...

Từ U Niệm tuy không thích Uyển Nhi, nhưng hắn lại rất ghét vị hôn thê được sắp đặt Mộ Thiên Thiên này. Hắn nhịn không được lên tiếng..

" Mộ Thiên Thiên, dù cô ấy nghèo cũng không ăn bám Mộ Gia cô. Bớt nói lại, sẽ không ai nghĩ cô bị câm..

Sắc mặt Mộ Thiên Thiên tái xanh lại, hừ lạnh mở miệng phản bác..

" Từ U Niệm, tôi là vị hôn thê của anh, sớm muộn Từ Gia tôi sẽ bước vào làm Tư Phu Nhân, anh lại bênh vực con nhỏ ở tầng lớp hạ đẳng kia??

Tiếng ồn của học sinh khiến Uyển Nhi khó chịu, đám nhóc này còn làm ổn nưa. Lão nương sợ chịu không nổi mà khâu miệng chúng lại mất..

[...] Tiểu tỷ tỷ, chúng chỉ là hài tử, nà hài tử phải dạy từ từ. Xin tỷ tỷ đừng kích động, hãy nhẹ nhàng với lũ bạn trẻ..

Uyển Nhi được hệ thống tẩy não một hồi. Cô nhịn sinh khí xuống, khẽ đứng dậy trước bục giảng..

Âm thầm vận nội lực, dồn vào bàn tay. Lập tức bàn tay nhỏ bé nắm lại thành quả đấm. Uyển Nhi hung hăng mạnh bạo đấm thẳng lên bảng..

Ngay lập tức tấm bảng vỡ bụng, còn có thể nhìn thấy bức tường lõm xuống một hố nhỏ. Âm thanh vỡ nát vang lên..

- Ầm.. ầm... ầm....

Yên phăng phắc...

Tất cả mọi người phía dưới, hai mắt mở lớn như rớt ra ngoài. Đồng loạt khó khăn nuốt nước bọt xuống cổ hỏng..Hơi thở nặng lại..

Lúc này Uyển Nhi xoay người xuống, nở nụ cười xinh đẹp hút hồn.Nhưng đối với mọi người không khác gì nụ cười chết chóc..

Cô ngọt ngào lên tiếng..

" Các bạn thật ồn, khiến tôi khó chịu..

" Tôi xin tự giới thiệu một lần duy nhất, cũng là cuối cùng. Tôi là Mễ Uyển Nhi 17 tuổi, giáo viên chủ nhiệm lớp này bắt đầu từ hôm nay..

" Còn năng lực của tôi ra sao, học rồi sẽ rõ. Các bạn còn ồn, kết quả như chiếc bảng kia..

" Được rồi,đã chào hỏi xong. Bắt đầu vào học, lật trang 32 ra..

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +15% độ hảo cảm là 5% tiểu tỷ tỷ rất giỏi)

Từ U Niệm kinh ngạc nhìn Uyển Nhi, cô gái này chỉ dùng một nắm Đấm. Đã khiến lũ quậy phá kia im lặng.. quả thật đáng quan sát...
 
Chương 444: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 13


- --13---#Tiểu Đào Đào..

Mọi người phía dưới không dám hé răng lấy nữa lời. Đây là trường hợp lần đầu họ gặp giáo viên nhỏ tuổi, bạo lực như vậy..

Tạm thời đám học sinh vẫn chưa nghĩ ra kế hoạch gì. Đành phải im lặng lật từng trang sách ra..

Mộ Thiên Thiên cắn răng, cô ta không phục. Ngay tức khắc đứng dậy, không kịp dùng não suy nghĩ, lên tiếng phản đối

" Mễ Uyển Nhi, cô có tư cách gì để dạy chúng tôi.. Cô chỉ là thứ nhà nghèo ăn bám, đồ hạ đẳng...

Mọi người ở dưới nhìn Mộ Thiên Thiên, sau đó lại liếc nhìn Uyển Nhi với con mắt tò mò. Mộ Thiên Thiên là tiểu thư có tiếng,  không ai dám đụng tới.

Vậy chuyện mà cô ta nói cô giáo chủ nhiệm mới này. Thuốc tầng lớp hạ đẳng, còn ăn bám có thật hay không?

Uyển Nhi vẫn giữ im lặng, cô viết đề bài được xem là dễ cũng được. Mà khó cũng được, sau đó nhìn xuống dưới Mộ Thiên Thiên.Nhàn nhạt mở miệng....

" Tôi có năng lực hay không, bạn học này liền rõ. Tôi có hạ đẳng hay ăn bám cũng không ăn bám Mộ Gia..

" Nếu bạn học này nghi ngờ năng lực của tôi, thì lên đây giải bài toán lớp 1 này. Chỉ cần giải được tôi lập tức xin nghỉ với hiệu..

" Bất cứ ai phía dưới giải được, tôi lập tức rời khỏi đây. Nên nhớ, đây chỉ là bài toán lớp 1...

Dưới lớp im lặng, căng mắt nhìn đề toán trên bảng bị vỡ....

Mộ Thiên Thiên không chịu thua cuộc, đã vùng văng lên bảng. Còn không quên trừng mắt,  thái độ ngang ngược với Uyển Nhi..

" Mễ Uyển Nhi, cô hãy nhớ kĩ lấy lời này. Chỉ bài toán lớp 1 cũng khó dễ được tôi?

Uyển Nhi cười nhạt, gật gật đầu:" Rất Sẵn lòng...

Mọi người lẫn Từ U Niệm dõi theo Mộ THiên Thiên lên bảng giải bài...

15 phút trôi qua, Mộ Thiên Thiên cầm viên phấn, mãi không xuống được. Cánh môi đã sớm bị cắn tới đỏ..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Cô ta dùng ánh mắt xuống dưới cầu cứu

Nhưng bất cứ ai cũng trong trạng thái của Mộ Thiên Thiên. Không tài nào giải được đáp án..

Đây là đề lớp 1, không giải được thì thật không biết để mặt mũi vào đâu..

" Sao rồi bạn học Mộ Thiên Thiên, bạn có giải được hay không? Tôi còn bài chưa giảng xong

Mộ Thiên Thiên:"...."

Hậm hực vứt viên phấn xuống dưới đất, vùng vằng đi xuống chỗ ngồi. Thấy như vậy, Uyển Nhi cười mỉa mai, cất giọng lên.

" Phía dưới còn ai giải được hay không? Nếu không chúng ta tiếp tục học bài..

Yên lặng......

Hồi lâu sau, Từ U Niệm lên tiếng..

" Tôi muốn thử sức..:"

" Xin mời, cứ tự nhiên:" Uyển Nhi khẽ cười, ra hiệu cho Từ U Niệm đi lên

Mọi người như ngưng thở nhìn Từ U Niệm, bởi vì họ biết Từ U Niệm như một thần đồng, thiên tài. Môn nào cũng giỏi..

5 phút sau, Từ U Niệm đặt viên phấn xuống. Hắn đứng bên cạnh Uyển Nhi, lãnh đạm mở miệng..

" Cô kiểm tra đi..

Uyển Nhi thong dong đứng dậy, kiểm tra kết quả. Sau đó Nhàn nhạt lên tiếng..

" Bạn học này kết quả đúng... nhưng, cách làm sai bét..

" Tại sao? Cách làm rõ ràng đúng..:" Hắn nhịn không được lên tiếng phản bác..

Phía dưới căng thẳng theo từng giây, Uyển Nhi yên lặng. Viết cách giải đúng sang một bên, sau đó mọi người nhìn lên bảng kinh ngạc không thôi..

Quả thật nếu so sánh hai lời giải. Thì cách giải của Uyển Nhi dễ hiểu và hợp lí. Còn cách giải của Từ U Niệm, khiến mọi người như lạc vào mê cung, càng nhìn càng dối...

" Được rồi, bạn học có thể xuống

" Nếu không ai giải được, thì rất tiếc. Các bạn nên về học lại toán lớp 1..

" Hơn nữa bạ Học Mộ Thiên Thiên, chậm hiểu bài như vậy còn ngôi xa bảng. Từ bây giờ bạn lên bàn trên ngồi cho tôi..

Đừng làm phiền tới các bạn kế bên

Mọi người xung quanh mím môi nhịn cười. Đây là người đầu tiên dám chê cười Mộ Thiên Thiên nổi tiếng đanh đá..

Uyển Nhi cười tươi, lão nương mới không để cho đôi uyên ương ngồi gần nhau đâu.

Từ U Niệm nhìn Uyển Nhi, sau đó lại nhìn cách giải bài một cách thâm thúy..

Hắn cư nhiên lại bại dưới tay 1 nữ nhân..

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 10 % Tiểu tỷ tỷ cố lên)
 
Chương 445: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 14


- --14---#Tiểu Đào Đào.

Mộ Thiên Thiên tức giận đi lên bàn trên ngồi, dù thế nào đi nữa. Bản thân cô ta không thể giải bài là sự thật, đến Từ U Niệm giải còn sai, thì cô giải nổi sao..

Suốt một buổi chiều, cả lớp ngoan ngoãn nghe giảng tới đáng sợ. Họ thừa nhận bản thân mình, sợ hãi và khâm phục giáo viên nhỏ tuổi này, cách giảng bài ngăn gọn dễ hiểu và đầy súc tích..

Tới cuối buổi tan tường. Mộ Thiên Thiên cố gắng lì lợm đuổi theo Từ U Niệm, nhưng hoàn toàn bị hắn đuổi đi một cách vô tình.

Cho tới khi Uyển Nhi và Từ U Niệm leo lên xe và về Từ Gia. Khiến ai nhìn thấy cũng phải giật mình. Họ tò mò? Mối quan hệ giữa Mộ Thiên Thiên, Từ U Niệm là gì? Phải chăng là tình tay ba nhưng trong tiểu thuyết hay viết??

Không phải Mộ Thiên Thiên luôn hô rằng cô ta là vị hôn thê của Từ U Niệm hay sao??

Từ Gia..

Hai người bước xuống xe,đi vào bên trong. Nhan Chân Chân đã vội vã lên tiếng hỏi..

" Sao rồi, Tiểu Niệm, hôm nay học có vui không? Rất bất ngờ phải không?

Hắn nhăn mày nhìn mẹ mình, trong lòng Suy đoán. Nghĩ rằng mọi chuyện đều do mẹ hắn sắp đặt..

" Mẹ, con phải nói gì nhỉ?...  Rất bất ngờ..

Nói xong, hắn đi lên lầu. Mạnh mẽ đóng sầm cửa lại..

- Rầm...

Khiến Nhan Chân Chân nhún nhún vai, thắc mắc lên tiếng..:" Rốt cuộc nó nổi điên cái gì? Càng lớn càng khó dạy bảo..

" Tiểu Nhi, Hôm nay Tiểu Niệm có vấn đề gì sao?

Uyển Nhi vừa hạ giáo án xuống. Cô tự nhiên nhét bánh bao vào miệng nhai ngấu nghiến, liếc đôi mắt lên lầu, sau đó lại nhìn Nhan Chân Chân..

Đúng lí hợp tình lên tiếng

" không có gì đâu Dì. Chỉ là hôm nay Từ U Niệm không thể giải đề toán lớp 1 mà con đưa ra..

" Phốc..suy....:"Nhan Chân Chân nhịn không được mà bật ra tiếng... Bà nhìn Uyển Nhi và con trai cưng của mình, thật có số phu thê..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Nhìn thế nào cũng vừa mắt. Chỉ tiếc rằng lão chồng quá cố của mình. Lại mắt mù liên hôn với Mộ Gia, tiểu thư đanh đá đó..

Nhan Chân Chân tới gần Uyển Nhi, vỗ vỗ lên bàn tay nhỏ nhắn của cô. Ôn nhu mở miệng nói..

" Tiểu Nhi, thật phiền cho con rồi. Tiểu Niệm Dì đành nhờ con dạy bão nó vậy..

" Được, Dì yên tâm..:" Cô cười sáng lạn chấp nhận, bắt tập trung càn quét đồ ăn trên bàn.

Ông bà ta có câu, có thực mới vực được đạo a~~

- -- Mộ Gia..

Mộ Thiên Thiên tức giận phi thẳng vào phòng của mình. Hôm nay cô ta bị Mễ Uyển Nhi hạ nhục trước đám bạn, quả thật không cam tâm...

- Đinh.... đinh.. đinh..

Chuông đồng hồ cổ chỉ điểm 22h khuya, hàn khí quanh quẩn xung quanh người Mộ Thiên Thiên. Cô ta bất giác xoa xoa hai tay lại với nhau, ánh mắt như bị ma xuôi quỷ khiến nhìn lên bàn.

Quyển sách cũ kĩ ố vàng khiến cô ta bị thu hút. Quyển sách này cô ta đã đọc hơn phân nửa. Chỉ là trong tâm luôn suy nghĩ, đây chỉ là ai đó viết để giải trí mà thôi..

Mộ Thiên Thiên đứng lên, tiến lại gần bàn.

Một bước rồi lại một bước..

Cô ta run lẩy bẩy mở từng trang một ra. Cho tới khi tới trang bản thân mình cần tìm

- Cách gọi Vong Lên...
 
Chương 446: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 16


- -15---#Tiểu Đào Đào.

Mộ Thiên Thiên hồi hộp căng thẳng nhìn vào những dòng chữ ngoằn ngèo. Cô ta nhìn và làm theo các bước được chỉ dẫn..

Cô ta tìm một con búp bê bằng vãi, lấy một cái chén không. Một chậu nước đầy để xuống dưới đất.

Sợi dây kết thành ngôi sao năm cánh, một con dao nhỏ sắc nhọn, một nắm tóc của bản thân mình.

2 cây đèn cầy, 1 mảnh vãi được cắt ra từ bộ quần áo bản thân mình đang mặc..

Mộ Thiên Thiên nhìn lên dòng chữ. Có ghi rõ ràng, phải thực hiện lúc 00h00 phút.

Toàn bộ thứ cần thiết đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ còn đợi thời gian nữa thôi. Mộ Thiên Thiên kéo ghế ra giữa nhà. Xoay ghế và chậu nước đầy về hướng Bắc.

Sợi dây kết thành ngôi sao được đặt gần với búp bê vãi. Mảnh vãi và tóc nhét vào trong bụng búp bê.

Dường như lúc này hàn khí mỗi lúc càng lạnh, khiến toàn thân thể Mộ Thiên Thiên run lên từng hồi. Tiếng gió rít lên xoẹt qua tán lá cây..

Như tiếng ai đó ai án thù hận rít gào không ngừng...

30 phút... trôi qua..

1 giờ đồng hồ nữa lại qua..

- Đinh -- Đinh -- Đinh...

Tiếng chuông đồ hồ điểm 00h00 phút khiến cô ta giật nảy mình. Mộ Thiên Thiên vội vã ngồi vào ghế, toàn thân hướng về phía Bắc đón gió lạnh tạt vào mặt..

Cô ta rạch một đường trên ngón tay út của mình. Nhỏ 3 giọt máu xuống dưới chậu nước, ánh trăng sáng phản chiếu vào như một tấm gương sáng..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Sau đó Mộ Thiên Thiên thả búp bê được nhét tóc và vãi vào trong chậu nước. Vòng tay kết sao năm cánh đeo lên cổ tay của mình.

Con dao nhỏ cô ra ngậm vào miệng. Mồ hôi trên trán túa ra như suối, Mộ Thiên Thiên run run cúi cái cổ cứng ngắc nhìn vào mặt chậu nước soi sáng..

Lúc này hai cây đèn cầy tắt lịm, gió lạnh liên tục thốc vào trong phòng quấn lấy cô ta...

Cổ tay đeo vòng nổi lên gân xanh rõ rệt. Ngón tay út liên tục chảy máu tới khẩn trương.. Trong quyển sách có ghi, cô không được phép lên tiếng, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa..

Hô hấp Mộ Thiên Thiên nặng dần, trong lòng cô ta khẽ gọi vong quỷ lên. Gương mặt cô nhìn chằm chằm vào mặt gương phản chiếu trong chậu nước..

- Rít.... rít... rít.. vù vù... vù...

- Kẽo kẹt... kẽo kẹt.. lạch cạch... lạch cạch.... rầm... rầm..

Gió nổi lên càng mạnh, khiến hai cánh cửa sổ va đập vào nhau điên cuồng. Mặt đất lạnh như hàn băng rung chuyển, chỉ lạ rằng, mặt chậu nước lại không hề rung động dù chỉ một chút..

Mộ Thiên Thiên âm thầm gọi..

- Tôi muốn được nhìn thấy cô..

- Hãy cho tôi thấy cô... tôi đồng ý đánh đổi... hãy cho tôi thấy.... tôi muốn thấy cô....

Vài giây sau...

Mặt chậu nước nhiễu lên từng cơn sóng nhỏ, dần dần để lộ ra gương mặt trắng hếu. Mục nát, đôi con ngươi trắng dã trừng mắt nhìn Mộ Thiên Thiên..

Dường như nữ quỷ nhìn Mộ Thiên Thiên tới mức muốn long sòng sọc hai mắt, nở nụ cười quái dị tới mức lạnh sống lưng..

Mộ Thiên Thiên giật giật, lười dao không may cứa vào cánh môi. Khiến miệng cô ta nhiễm đầy máu..

Cô ta sợ như muốn ngất đi, toàn thân cứng ngắc như có người chói buộc Mộ Thiên Thiên đơ người, nghiêng cái cổ cứng ngắc của mình, nhìn vào vai nhỏ. Đang có cánh tay lạnh buốt trắng nhợt đặt trên đó..

Âm thanh như réo gọi hồn vang lên, quỷ dị ma mị kinh người...

- Cô... c.... ô đã sẵn sàng trả giá hay chưa....
 
Chương 447: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 16


- --16---#Tiểu Đào Đào.

Dường như lúc này, đôi cánh tay mục nát kia xoay cả người lẫn ghế của Mộ Thiên Thiên với tốc độ nhanh chóng tới vài vòng.

Lúc này Mộ Thiên Thiên cúi xuống dưới chân ghế. Liền nhìn thấy đôi chân trần trắng nhợt ước nhẹp, sát vào người của mình..

Tim cô ta đập nhanh như đánh trống, trong đầu văng vằng liên tục vài câu..

- Đừng tiếp tục... chạy đi....chạy đi....

Dù có như vậy, thì cái hình dạng nữ quỷ kinh khủng khiếp kia không hề biến mất. Mà nó còn đưa ngón tay hôi thối, mục nát kia đưa lên miệng, rút con dao nhỏ từ trong mặt ra..

Ghé sát gương mặt quỷ dị vào sát mặt Mộ Thiên Thiên. Nó cười ma quái, văng vẳng khiến Mộ Thiên Thiên không thể nào động đậy. Chỉ còn cách trừng hai mắt nhìn con quỷ trước mặt mình..

" Nào, hãy nói đi..cô muốn tôi thực hiện nguyện vọng gì.. mau nói đi....

" Nói đi.....

Mộ Thiên Thiên sợ hãi như muốn thét lên, nhưng cô ta theo bản năng. Thốt thành, nói thật nguyện mà bản thân mình muốn nhất..

" Tôi.. tôi.. muốn  Từ U Niệm... Muốn anh ta.. muốn....muốn..

- Ha ha ha... ha ha..

- Tóc -- Róc rách..... vù vù...

Nước từ trên người nữ quỷ nhỏ xuống từng giọt dính dính. Mộ Thiên Thiên nuốt nuốt bọt xuống. Cẩn thận nhìn nước nhiễm xuống sàn nhà. Thứ đó không phải nước.. mà đó là máu và ròi bọ đang nhúc nhích.. nhúc nhích bò lên hai bàn chân của cô..

Âm thanh văng vẳng quỷ dị vang lên, gió vẫn rít gào lên từng đợt. Nước trong chậu sôi lên sùng sục...

" Được! Nhưng.. tôi muốn giọng nói của cô. Phải đánh đổi...phải đánh đổi..

Toàn thân Mộ Thiên Thiên co rúm lại. Lúc này cô ta sợ, thật sự sợ hãi.. Nhưng đã gọi vong quỷ lên, không trao đổi.

Chỉ sợ bản thân sống không được bao lâu...

" Đổi... tôi đổi...:" Mộ Thiên Thiên run rẫy, hai hàm răng va chạm nhau cầm cập...

" Rất tốt.... tôi sẽ giúp cô.. Từ U Niệm. phải không... Từ U Niệm...

Lúc này toàn thân Mộ Thiên Thiên như căng ra, cổ họng cô ta đau nhức! bỏng rát. Như có bàn tay vô hình đang nắm. lấy cổ họng mình, mạnh mẽ lôi kéo ra ngoài..

" Ưm..ô... ô.... ô:"

Vài phút sau.

Nữ quỷ biến mất, chỉ còn lại vũng máu đen thui in rõ hình bàn chân trên sàn nhà. Búp bê vãi thấm đỏ máu tươi nổi lên trên bề mặt nước..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Cửa sổ đóng chặt lại, Mộ Thiên Thiên sợ hãi nhảy lên giường. Ôm cứng lấy gối, cô ta không thể tin được, bản thân mình vừa giao dịch với quỷ..

Thật sự giao dịch với quỷ

Cô ta thử cất giọng nói lên, lập tức âm thanh khàn khàn khản đục, ồm ồm vang lên, ngay tức thì cô ta ôm lấy cổ của mình...

- ---- Từ Gia...

Lúc này Uyển Nhi đang bật sáng đèn, nghiên cứu kĩ càng nhật kí mà Mễ Bà viết lại bằng tay. Có nhiều từ ngữ cổ, khiến cô mất thời gian dịch không ít..

Tức khắc từ trong quấn nhật kí rơi ra tấm hình, người con trai duy nhất sống tới khi đại học gửi về cho Mễ Bà..

Uyển Nhi nhìn tấm hình, liền thấy nam nhân đẹp không có góc chết nở nụ cười rạng rỡ. Sau bao nhiêu năm hắn không hề cười..

Nhưng vài giây sau, tấm hình trắng đen hiện lên hai bàn tay đang kéo căng cơ mặt nam nhân trong hình, tạo ra nụ cười kinh dị như Từ U Niệm đêm qua..

Uyển Nhi giật thót mình, vứt tấm hình xuống dưới đất. Cô nhịn không được chữi thề

" Chết Tiệt, Hù chết lão nương..

- -- Ở thôn làng hẻo lánh..

Mễ Bà vừa mới bắt được một tiểu quỷ quấn thân vào đứa bé 4 tuổi. Chỉ là sau khi đứa bé ngừng khóc... nó quay người lại cười với Mễ Bà. Nụ cười khiến Mễ Bà kinh sợ..

" Mễ Bà..Ha ha ha

" Chúng ta còn gặp lại... ha ha haha..

Mễ Bà choáng váng gục người xuống nền đất lạnh. Ngọn đèn dầu le lói, chỉ sáng được một góc tường...

Bà thở ra thườn thượt. Hai mắt già nua nhìn dáng người đứa bé nắm tay mẹ mìn dần khuất dạng..

" Oan Oan tương báo, tới bao giờ mới dứt... mày đã mang 7 đứa con của tao đi rồi.. Đừng tạo nghiệp nữa..... đừng.. tạo nghiệp nữa..

- Không..:" Âm thanh vô hình đáp lại trong hư không...
 
Chương 448: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 17


- --17---#Tiểu Đào Đào..

Mễ Bà cố gắng lê người ngồi dậy, tìm tòi đồ nghề của mình, dường như đã gắn bó cả cuộc đời. Gồm có bộ kim châm và ống tre. Vài dụng cụ bắt quỷ.

Bà định lên Từ Gia, trong lòng bà luôn lo lắng bất an. Tin chắc con quỷ kia sẽ không buông tha cho Uyển Nhi dễ dàng như vậy....

Nhất là vào thời điểm đêm trăng tròn 18 tuổi..

Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời chỉ mới ló rạng. Uyển Nhi và Từ U Niệm không hẹn, cùng nhau xuống dưới đại sảnh..

Nhan Chân Chân nhìn sắc mặt con trai mình, có chút nhợt nhạt. Bà lo lắng lên tiếng hỏi..

" Tiểu Niệm, con thấy trong người không khỏe chỗ nào?

Nghe thấy Nhan Chân Chân nói như vậy, Uyển Nhi hơi nghiêng đầu nhìn hắn. Quả thật ngày hôm nay Từ U Niệm có chút khác lạ so với ngày thường. Ấn đường của hắn đen lại, quanh người tỏa ra âm khí nặng nề..

" Con không sao! Con tới trường đây:"

Dứt lời, hắn vội cầm một chiếc bánh mì. Sau đó liền rời đi, chính vì vậy Uyển Nhi vội vàng đuổi theo sau..

" Dì, con cũng tới trường...

" Được được...! Lũ trẻ quả thật luôn vội vàng...

Nhan Chân chân lắc lắc đầu, nhàn nhã ngồi xuống. Thì ngay lập tức tiếng chuông điện báo vang lên từng hồi..

- Reng - Reng -- Reng...

Nhan Chân Chân bước tới, đưa ống nghe sát vào lỗ tai. Giọng của Mễ Bà trầm ngâm, run run vang lên...

" Chân Nhi, là ta đây...

Nhan Chân Chân kinh ngạc, vui vẻ đáp lại:" Mẹ Mễ, hôm nay mẹ gọi cho con là có việc??

" Phải là có việc..

" Con có thấy Tiểu Nhi có gì khác thường hay không?

Thấy Mễ Bà hỏi đột ngột như vậy, Nhan Chân Chân cố gắng suy nghĩ. Một hồi sau liền trả lời thật..

" Mẹ Mễ! Tiểu Nhi thì không có gì khác lạ. Nhưng Tiểu Niệm nhà con lại hành động khác lắm, sắc mặt còn rất xanh sao.

Nghe thấy như vậy, Mễ Bà ở đường giây bên kia. Bất giác bà nhớ tới đứa con trai thứ 7 của mình. Lúc trước khi chết cũng có trạng thái như Từ U Niệm

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Bàn tay bà nắm chặt ống nghe, nghiêm túc dặn dò..

" Chân Nhi, con phải lấy một bát máu cho đen... tút.... tút.... tút... tút.... rè.. rè.... xoẹt..

" Alô, Mẹ Mễ.. lấy cái gì cơ.. Mẹ Mễ, mẹ còn ở đó không...alo..

- Mất kết nối..

Mễ Bã thẫn thờ nhìn điện thoại bàn, bà cắn cắn răng vào cánh môi già nua của mình. Âm thầm quyết định, bà phải lên đó, phải tiêu giệt con quỷ kia....

- -----Cao Trung..

Lúc này Từ U Niệm vừa bước xuống xe, thì Mộ Thiên Thiên liền lao vào ôm lấy cánh tay phải của hắn. Điều khiena mọi người và Uyển Nhi kinh ngạc rằng..

Hắn lại không đẩy Mộ Thiên Thiên ra, hay buông lời từ chối như bình thường. Thấy có hiệu quả như vậy, Mộ Thiên Thiên càng tin tưởng vào những gì nữ quỷ kia nói với mình..

" Từ U Niệm, anh mãi là của Mộ Thiên Thiên Này..

" Ừ:" Từ U Niệm như cái xác vô hồn trả lời lại...

Uyển Nhi kinh ngạc, cô khẽ lấy ngon tay ngoáy lỗ tai của mình. Rốt cuộc tại sao giọng của Mộ Thiên Thiên lại khó nghe như vậy? Hơn nữa Từ U Niệm anh ta đang nghĩ cái quái gì?

[...] Tiểu tỷ tỷ, nam chủ đang bị quỷ khống chế. Còn nữ chủ đã khế ước giao dịch với quỷ, buộc cô ta phải đánh đổi giọng nói của mình..

Hệ Thống lên tiếng nhắc nhỡ, lúc này Uyển Nhi mới thực sự thông suốt. Bây giờ muốn Từ U Niệm tỉnh táo lại, chỉ còn một cách dùng miệng hút âm khí ra khỏi người của hắn..

Tay nhanh hơn não, Uyển Nhi tức tốc tiến lên phía trên. Lôi Từ U Niệm chạy thẳng về phía trước, khiến mọi người kinh hách không thôi..

Mộ Thiên Thiên trừng hai mắt, hét to bằng cái giọng vô cùng khó nghe lên.

" Mễ Uyển Nhi, cô muốn làm gì. Buông Từ U Niệm ra..:"
 
Chương 449: Lời Nguyền Của Quỷ - Thế Giới Trừng Phạt 18


Mặc kệ Mộ Thiên Thiên ra sức lôi kéo, Uyển Nhi vẫn kéo Từ U Niệm chạy đi. Chỉ là cô cảm giác được Từ U Niệm rất nặng.

Giống như cô đang cố tình kéo một cái núi lên đi, chứ không phải con người nữa..

Uyển Nhi cắn chặt răng, ầm thầm vận nội công. Lão nương không tin, lại không thể nào kéo được hắn đi..

Cô xoay người lại, lập tức nụ cười quái gở kia lại được treo trên gương mặt của Từ U Niệm. Uyển Nhi trừng mắt mở miệng mắng lớn..

" Tưởng cười sẽ dọa sợ lão nương sao, thật ngây thơ..

Nói xong cô dùng toàn bộ sức mạnh của mình. Bế ngang người Từ U Niệm, chạy như bay về phía sau trường, hai người hiện đứng nơi góc khuất..

Uyển Nhi nhìn vào đôi môi của hắn, cô không cần suy nghĩ nhiều. Lập tức áp cánh môi mình lên đôi môi kia.

Chiếc lưỡi hệt như con rắn nhỏ, tách mở khớp hàm. Uyên Nhi dùng lực từ từ hút âm khí từ trong miệng Từ U Niệm ra..

Cỗ khí lạnh thấu xương lan tỏa khắp khoang miệng. Gân cổ Từ U Niệm nổi lên, hắn dần dần ý thức được. Nhiệt độ cơ thể ấm dần và sắc mặt đã chuyển hồng..

30 giây sau...

Từ U Niệm kinh ngạc, trừng lớn đôi mắt.  Nhìn nữ nhân xinh đẹp đàn mãnh liệt hôn mình. Tư vị ngọt ngào ấm áp quấn chặt hắn..

Hô hấp như ngưng lại, tim đập thình thịch thình thịch nhảy loạn lên. Hắn muốn đẩy Uyển Nhi ra, nhưng lại luyến tiếc cảm giác này..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Hắn ngẩn người nhìn hàng lông mi dày cong vút, chiếc mũi cao đẹp thanh thoát.. Mờ môi hồng hồng chạm hôn lên môi hắn không buông..

( Ting -- độ hảo cảm của nam chủ +30% độ hảo cảm là 40%, tiểu tỷ tỷ siêu siêu giỏi)

Âm thanh hảo cảm tăng lên,  Uyển Nhi lập tức buông khỏi cánh môi của Từ U Niệm. Lập tức hắn xoay người đè Uyển Nhi vào tường..

Một lần nữa, ánh môi mình lên đôi môi của cô. Hắn không hôn, mà cắn gặm điên cuồng, khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn..

" Ô..ô... ô.. buông ra tên này... Từ U Niệm, anh nổi điên cái gì...

Từ U Niệm buông Uyển Nhi ra, sắc mặt hắn đỏ bừng như muốn nhỏ máu ra ngoài. Giống như chính bản thân mình vừa bị khinh dễ...

" Tại sao cô hôn tôi được, thì dĩ nhiên tôi cũng hôn cô được. Chúng ta huề..

Nói xong, hắn xoay người bỏ đi. Còn không quên lên tiếng châm chọc Uyển Nhi..

" Mễ Uyển Nhi, rốt cuộc cô có phải là nữ nhân hay không? Một chút tiết tháo cũng không có..

" Hay cô đã yêu thầm tôi rồi?

Uyển Nhi mở lớn hai mắt, lúc này cô rất muốn tát tên nam chủ này. Giúp hắn tỉnh ra, vì cớ gì hắn lại tự luyến như vậy..

Cô hét lớn lên:" Từ U Niệm, anh là của Mễ Uyển Nhi này, nhóc con đừng tự cao tự đại nữa. Mau khoanh tay chịu trói..

Từ U Niệm thất thần một chút, sau đó nhanh chóng rời đi. Vừa ra khỏi góc khuất. Mộ Thiên Thiên lập tức nở nụ cười bám lấy tay hắn.

" Từ U Niệm, Mễ Uyển Nhi mới làm gì anh..?

Hắn nhíu chặt hai hàng lông mày, một tay đẩy gở bỏ tay Mộ Thiên Thiên ra, lành lùng mở miệng đuổi..

" Mộ Thiên Thiên cô cút, ai cho cô bám. lấy tôi? Giọng cô như quỷ vây..kinh tởm.

Mộ Thiên Thiên trừng lớn hai mắt, tại sao thái độ của Từ U Niệm lại khác như vậy. Mới khi nãy còn nghe lời mình, sao bây giờ lại thành ra thế này??

- Đúng rồi, chắc chắn là việc tốt con tiện nhân Mễ Uyển Nhi làm..

Mộ Thiên Thiên căm tức, âm thầm ghi hận lên đầu của Uyển Nhi..
 
Chương 450: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 19


- 19---#Tiểu Đào Đào.

Uyển Nhi vẫn bình thản lên lớp giảng dạy, duy nhất ánh mắt của Mộ Thiên Thiên và Từ U Niệm, nhìn cô với cách hoàn toàn khác nhau.

Từ U Niệm từ đầu tới cuối luôn cố gắng tránh né ánh mắt của cô. Mộ Thiên Thiên lại khác, cô ta căm thù nhìn như muốn lột da xé xác Uyển Nhi thành từng mảnh.

Mộ Thiên Thiên trừng trừng đôi mắt đỏ hiện lên tia máu, bàn phải nắm lấy cổ tay trái đang đau nhức dữ dội. Chiếc vòng kết hình ngôi sao lúc ẩn lúc hiện sau lớp da thịt mỏng..

Văn phòng hiệu trưởng...

Trương Gia Kì ngẩn ngơ nhìn nữ sinh 16 tuổi trước mặt mình. Ông không ngờ con gái của Thượng Quan Dung lại tài giỏi, phải nói là hết mực thiên tài như vậy..

Không hổ là nữ nhân khiến ông dành cả cuộc đời để yêu. Hơn nữa thầy Lục cũng phải nể phục, nhìn Uyển Nhi với con mắt khác trước..

Bầu không khí lúc này không được tự nhiên, Trương Gia Kì đành lên tiếng:" Khụ ~ Mễ Uyển Nhi, tôi nghe nói em đang ở chung với Nhan Chân Chân và Từ U Niệm?

Nghe tới đây Dương Lục Lục bỗng chốc xiết hai tay lại thành quyền. Hắn kinh ngạc nhìn Uyển Nhi thêm vài lần, trong đầu không khỏi suy nghĩ. Rốt cuộc Từ Gia và vị giáo viên trẻ tuổi này có mối quan hệ như thế nào?

Hơn nữa, hắn phải thừa nhận rằng. Vừa gặp và thời gian ngắn chứng kiến năng lực của Mễ Uyển Nhi, hắn đã hâm mộ cô tới 8, 9 phần 10 rồi..

Để so với độ tuổi thì không chênh lệch bao nhiêu.

Uyển Nhi trầm ngâm đảo mắt quan sát hai người đàn ông ngồi đối diện mình. Cô không hiểu họ nhìn cô với ánh mắt như vậy là có ý gì?

" Việc này, em chỉ tạm thời ở lại Từ Gia. ngoài ra không có quan quan hệ gì khác.. "

Dương Lục Lục nghe được câu trả lời, hắn thở ra nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Lúc này Trương Lạc Kì lên tiếng nhắc nhở..

" Dù sao thì em cũng là giáo viên, hành sự phải đúng mực. Trong trường nghiêm cấm yêu đương, hơn nữa còn là giáo viên và học sinh..

" Được, em đã rõ:" Uyển Nhi lên tiếng phủ nhận, thực chất cô nghi ngờ rằng. Chắc chắn Trương Lạc Kì đã nghe được tiếng gió từ ai đó rồi..

- ---- Từ Gia..

- Ầm.. -Rầm... Rầm...

Từ U Niệm mặt đỏ tía tai đóng xầm cửa lại. Hắn không mở miệng nói một lời nào, khiến Nhan Chân Chân giật mình không ít..

Bà lo lắng, đứng trước cửa phòng nhẹ nhàng lên tiếng...

" Tiểu Niệm, rốt cuộc con nổi điên cái gì?

Yên lặng.......

Hồi lâu sau không được đáp lại, Nhan Chân Chân định xoay người bước đi thì Từ U Niệm gào vọng ra bên ngoài....

" Mẹ, đuổi Mễ Uyển Nhi đi đi.. Nếu không từ ngày mai con sẽ ở lại kí túc không về nữa..

Bà cười cười, thở phào một hơi. Bà luôn nghĩ con trai mình trong độ tuổi mới lớn, hạnh động tới lời nói đều muốn phần thắng..

" Vậy được, con ở lại kí túc xá vui vẻ. Để Tiểu Nhi ở lại với mẹ..

- Rầm... Rầm..

" Mẹ! Rốt cuộc Từ U Niệm là con của mẹ hay Mễ Uyển Nhi là con mẹ...

" Sùy..!! Mẹ không có đứa con trai thần kinh như con,tối nay nhịn cơm..

Nhan Chân Chân thản nhiên xuống dưới đại sảnh. Vừa đúng lúc Uyển Nhi dùng xong điểm tâm, bà nhìn cô, sau đó cười không nói gì..

Bất giác Uyển Nhi ngơ ngác nhìn Nhan Chân Chân với ánh mắt đầy khó hiểu..

- Nhìn lão nương nhiều như vậy làm gì? Lão nương biết lão nương xinh đẹp mà..

[...] Bệnh tự luyến của Tiểu tỷ tỷ có xu hướng tăng lên một cách nhanh chóng a~~

- ----Mộ Gia..

Lúc này Mộ Thiên Thiên ngồi thẫn thờ trước gương. Cô ta cầm chiếc lược bằng gỗ, có tẩm qua máu gà. Trước mặt đặt 3 quả trứng gà.

Đôi mắt vô thần nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trong gương. Miệng không ngừng lẩm bẩm..

- Một chãi....

- Hai chãi....

- Ba chãi....
 
Chương 451: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 19


- --19---#Tiểu Đào Đào.

Uyển Nhi vẫn bình thản lên lớp giảng dạy, duy nhất ánh mắt của Mộ Thiên Thiên và Từ U Niệm, nhìn cô với cách hoàn toàn khác nhau.

Từ U Niệm từ đầu tới cuối luôn cố gắng tránh né ánh mắt của cô. Mộ Thiên Thiên lại khác, cô ta căm thù nhìn như muốn lột da xé xác Uyển Nhi thành từng mảnh.

Mộ Thiên Thiên trừng trừng đôi mắt đỏ hiện lên tia máu, bàn phải nắm lấy cổ tay trái đang đau nhức dữ dội. Chiếc vòng kết hình ngôi sao lúc ẩn lúc hiện sau lớp da thịt mỏng..

Văn phòng hiệu trưởng...

Trương Gia Kì ngẩn ngơ nhìn nữ sinh 16 tuổi trước mặt mình. Ông không ngờ con gái của Thượng Quan Dung lại tài giỏi, phải nói là hết mực thiên tài như vậy..

Không hổ là nữ nhân khiến ông dành cả cuộc đời để yêu. Hơn nữa thầy Lục cũng phải nể phục, nhìn Uyển Nhi với con mắt khác trước..

Bầu không khí lúc này không được tự nhiên, Trương Gia Kì đành lên tiếng:" Khụ ~ Mễ Uyển Nhi, tôi nghe nói em đang ở chung với Nhan Chân Chân và Từ U Niệm?

Nghe tới đây Dương Lục Lục bỗng chốc xiết hai tay lại thành quyền. Hắn kinh ngạc nhìn Uyển Nhi thêm vài lần, trong đầu không khỏi suy nghĩ. Rốt cuộc Từ Gia và vị giáo viên trẻ tuổi này có mối quan hệ như thế nào?

Hơn nữa, hắn phải thừa nhận rằng. Vừa gặp và thời gian ngắn chứng kiến năng lực của Mễ Uyển Nhi, hắn đã hâm mộ cô tới 8, 9 phần 10 rồi..

Để so với độ tuổi thì không chênh lệch bao nhiêu.

Uyển Nhi trầm ngâm đảo mắt quan sát hai người đàn ông ngồi đối diện mình. Cô không hiểu họ nhìn cô với ánh mắt như vậy là có ý gì?

" Việc này, em chỉ tạm thời ở lại Từ Gia. ngoài ra không có quan quan hệ gì khác.. "

Dương Lục Lục nghe được câu trả lời, hắn thở ra nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Lúc này Trương Lạc Kì lên tiếng nhắc nhở..

" Dù sao thì em cũng là giáo viên, hành sự phải đúng mực. Trong trường nghiêm cấm yêu đương, hơn nữa còn là giáo viên và học sinh..

" Được, em đã rõ:" Uyển Nhi lên tiếng phủ nhận, thực chất cô nghi ngờ rằng. Chắc chắn Trương Lạc Kì đã nghe được tiếng gió từ ai đó rồi..

- ---- Từ Gia..

- Ầm.. -Rầm... Rầm...

Từ U Niệm mặt đỏ tía tai đóng xầm cửa lại. Hắn không mở miệng nói một lời nào, khiến Nhan Chân Chân giật mình không ít..

Bà lo lắng, đứng trước cửa phòng nhẹ nhàng lên tiếng...

" Tiểu Niệm, rốt cuộc con nổi điên cái gì?

Yên lặng.......

Hồi lâu sau không được đáp lại, Nhan Chân Chân định xoay người bước đi thì Từ U Niệm gào vọng ra bên ngoài....

" Mẹ, đuổi Mễ Uyển Nhi đi đi.. Nếu không từ ngày mai con sẽ ở lại kí túc không về nữa..

Bà cười cười, thở phào một hơi. Bà luôn nghĩ con trai mình trong độ tuổi mới lớn, hạnh động tới lời nói đều muốn phần thắng..

" Vậy được, con ở lại kí túc xá vui vẻ. Để Tiểu Nhi ở lại với mẹ..

- Rầm... Rầm..

" Mẹ! Rốt cuộc Từ U Niệm là con của mẹ hay Mễ Uyển Nhi là con mẹ...

" Sùy..!! Mẹ không có đứa con trai thần kinh như con,tối nay nhịn cơm..

Nhan Chân Chân thản nhiên xuống dưới đại sảnh. Vừa đúng lúc Uyển Nhi dùng xong điểm tâm, bà nhìn cô, sau đó cười không nói gì..

Bất giác Uyển Nhi ngơ ngác nhìn Nhan Chân Chân với ánh mắt đầy khó hiểu..

- Nhìn lão nương nhiều như vậy làm gì? Lão nương biết lão nương xinh đẹp mà..

[...] Bệnh tự luyến của Tiểu tỷ tỷ có xu hướng tăng lên một cách nhanh chóng a~~

- ----Mộ Gia..

Lúc này Mộ Thiên Thiên ngồi thẫn thờ trước gương. Cô ta cầm chiếc lược bằng gỗ, có tẩm qua máu gà. Trước mặt đặt 3 quả trứng gà.

Đôi mắt vô thần nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trong gương. Miệng không ngừng lẩm bẩm..

- Một chãi....

- Hai chãi....

- Ba chãi....
 
Chương 452: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 20


- 20---#Tiểu Đào Đào.

4 chãi.......

5 chãi......

6 chãi....

7 chãi.....

Mộ Thiên Thiên run rẫy chãi đủ 7 lần, sắc mặt trắng nhợt nhìn trực diện vaoc trong chiếc gương. Bất giác cổ tay trái, đẹp chiếc vòng kết thành hình ngôi sao nổi lên khỏi bề mặt da thịt.

Máu từng tia một hằn lên từng đường gân xanh ghê dợn người. Lúc này không gian tĩnh lặng tới đáng sợ..

Gió không nổi, cưa khổng rít gào lên oán thán. Mà cỗ lực mạng mẽ vô hình nào đó đang dần tiến tới, trong gương hiện lên gương mặt nữ quỷ.

Có lẽ đã là lần thứ hai nhìn thấy nữ quỷ, nên Mộ Thiên Thiên không còn sợ hãi, kinh hoàng như ban đầu nữa...

Âm thanh vang vọng, âm lãnh. Bầu không khí trầm lại. Cảm giác lạnh lẽo tăng lên đột ngột..

" Gọi ta lên...! Cô còn thứ gì để đánh đổi..?

Mộ Thiên Thiên căng cơ mặt, mở miệng nói, cổ họng phát ra âm thanh ồm ồm khản đặc..

" Ngươi.. ngươi còn có tư cách bảo ta đổi sao? Không phải lần trước, ngươi nói sẽ giúp Từ U Niệm yêu ta, ở bên ta..

" Nhưng mọi sự đều không thành, trả giọng nói lại cho ta... trả lại cho ta....

- Vù.. vù.

- Ầm... phập...

Tức khắc Mộ Thiên Thiên bị nữ quỷ hất văng ra đằng sau. Bóng đèn theo đó rung lắc kịch liệt....

" Hừ, lí do hẳn ngươi cũng biết...Bây giờ, sức mạnh của ta chưa đủ mạnh..

" Lần này ta muốn dung mạo của cô, chắc chắn Nam Nhân kia sẽ thuộc về cô..

Từng câu từng chữ của nữ quỷ in sâu vào trong đầu Mộ Thiên Thiên. Cô ta Chống tay lên tường, lồm cồm bò dậy. Hàm răng cắn lấy môi dưới tới mức bật máu..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Đôi con ngươi đỏ ngầu tia máu, nhìn chăm chăm vào chiếc gương đối diện. Hai tay nắm chặt xoắn xuýt vạt áo ngủ liên hồi.

" Cái gì.. Dung... Dung.. mạo.....

" Phải:"

Lúc này nữ quỷ thoát ra khỏi chiếc gương, bay tới. Áp sát gương mặt lỗi lõm mục nát của mình. Dương lên nụ cười tà mị..

" Từ U Niệm phải thuộc về ta.. nhất định là của ta..:" Mộ Thiên Thiên như mất đi lí trí, hét lớn lên..

Nữ quỷ đưa bàn tay trắng hếu, khớp tay dài ngoằng tì lên từng đường nét trên gương mặt Mộ Thiên Thiên. Nó tiếp tục cất lên âm thanh kinh dị, dò hỏi..

" Ngươi Thật sự yêu nam nhân kia? Muốn hắn thì phải " Trả Giá:"

Mộ Thiên Thiên không hề tránh né, cô ta liên tục lẩm bẩm..

" Yêu sao? Phải.. là rất yêu...yêu tới tận sâu tâm can, vậy mà hắn...hắn không yêu ta...

" Ha ha, trả giá.. ta đồng ý..

" Ngươi muốn gì cứ lấy đi... lấy hết đi.. ta trả giá mà.... chỉ cần Niệm Niệm yêu ta, chỉ cần hắn nhìn ta nhiều thêm một chút...

" Được,....:"

Tức khắc gương mặt Mộ Thiên Thiên đau rát, nóng bỏng. Như có ai đó mạnh mẽ lột từng thớ da thớ thịt một lên...

Cảm giác đau đớn, sống không bằng chết. Mộ Thiên Thiên ghì lấy, ôm chặt gương mặt mình. Đau đớn lăn lộn trên mặt đất lạnh cóng..
 
Chương 453: Lời Nguyền Của Quỷ - Thế Giới Trừng Phạt 21


- 21---#Tiểu Đào Đào.

Mộ Thiên Thiên đau đớn vật vã dưới sàn đất lạnh như hàn băng, mười khớp ngón tay mảnh khảnh ôm lấy gương mặt đau rát của chính mình.

Phải mất 30 phút,cô ta mới thực sự bò từ mặt đất đứng dậy, hai tay buông lõng. Cảm giác đau đớn dần dần biến mất, nhạt nhòa đi rất nhiều.

Mộ Thiên Thiên bước chân run rẫy, tiến từng bước nhỏ tới gần chiếc gương đối diện.....

"A A A A! Mặt của ta....mặt.....sao có thể như vậy..ai đây, không phải ta...không phải ta...

Tiếng hét hoảng loạn vang lên, Mộ Thiên Thiên không tin vào mắt mình. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc gương, bê trong phản chiếu dung mạo thô, đôi mắt híp.

Chiếc mũi to, đôi môi dày thâm đen. Quả thực dung mạo hiện tại rất xấu, hơn nữa đôi mắt luôn nổi lên tia máu đỏ ngầu.

" Hối hận rồi? Hối hận cũng đã muộn...đã trao đổi,sao có thể rút lại quyết định:" Giọng nói văng vẳng u mị, lạnh sống lưng của nữ quỷ cất lên.

- Bộp "

Mộ Thiên Thiên cắn chặt hàm răng, tau phải đấm lên bề mặt gương, dường như cô ta đã chấp nhận hiện thực này. Không lâu sau, tững chữ rít từ kẽ răng phát ra..

" Ta không hối hận, chỉ cần Từ U Niệm yêu ta. Chỉ cần hắn chịu chấp nhận, nhìn nhận ta dù chỉ một chút..

Mộ Thiên Thiên hướng mặt về khoảng không, hiển nhiên nữ quỷ không đáp trả lại. Thay vào đó, chỉ còn âm thanh côn trùng kêu rả rích, mặc dù rất bé.

Lúc này, đồng hồ chỉ điểm 3 giờ sáng.

••••••••Từ Gia.

Lúc bấy giờ, Từ U Niệm mãi thu xếp quần áo vào chiếc vali nhỏ. Hắn quyết định thực sự chuyển vào kí túc xá của trường..

Bất chợt Từ U Niệm rùng mình, toàn thân cứng ngắc. Cái lạnh quấn chặt thân hắn, âm thanh hư ảo nhẹ nhẹ phát ra..

" Hãy nhớ! Ngươi rất yêu Mộ Thiên Thiên..Mau tới Mộ Gia...

" Là ai? Ai đang nói chuyện?:" Từ U Niệm hít sâu một hơi, hắn không hề sợ hãi mở miệng nói..

Bất chấp dù cho Từ U Niệm lên tiếng hỏi, âm thanh quỷ dị kia như tẩy não, sai khiến hắn...

" Mau tới Mộ Gia, người ngươi yêu nhất là Mộ Thiên Thiên.....

" Mau tới Mộ Gia, người ngươi yêu nhất là Mộ Thiên Thiên.....

" Mau tới Mộ Gia, người ngươi yêu nhất là Mộ Thiên Thiên.....

Bất giác Từ U Niệm như con dối, động tác cứng đờ bước đi. Miệng mấp máy...

" Người tôi yêu nhất là, Mộ Thiên Thiên...

" Mộ Thiên Thiên.....

Từ U Niệm vừa bước đi vừa lẩm bẩm xuống cầu thang, tuy hắn bị nữ quỷ điều khiển. Nhưng sâu tận tâm can, vẫn hiện lên hình bóng mờ nhạt của Mễ Uyển Nhi..

- Lạch Cạch...Lạch Cạch....

Hắn bước đi nhanh hơn, bàn tay mạnh mẽ mở nắm cửa. Thân xác bước đi cứng ngắc ra khỏi Từ Gia...

Lúc này Uyển Nhi còn mãi say giấc, bất chợt hai hàng lông mày nhíu chặt lại. Trong giấc mơ, cô nhìn thấy Mễ Bà đang vẫy tay mình, dường như có điều muốn nói...

" Tiểu Nhi, mau thức dậy..mau dậy....

Chớp mắt, lại hiện hữu hình ảnh Thượng Quan Dung bị quỷ nhập thân. Sắc mặt hận thù, nụ cười quái dị gằn lên thành tiếng....

" Mày lấy gì chống lại tao....ha ha ha...chết đi..đợi mày 18 tuổi, tao sẽ.....

" Ăn thịt...uống máu mày...ha ha ha

Trán nhỏ thấm ướt mồ hôi, bàn tay nắm chặt lấy tấm mện mỏng. Lồng ngực phập phồng liên hồi, hơi thở trở nên gấp gáp. Uyển Nhi giật mình bật dậy....

" Mẹ kiếp! Dám vào giấc mộng hù dọa lão nương...hẳn là nó muốn lão nương đánh bay linh hồn...

[...]:" Tiểu Tỷ Tỷ, tỷ cũng biết sợ??

" Hừ! Lão nương mới không sợ. Hệ Thống Chó chết, mi là đang khinh thường ta??

[...]:" Bổn hệ thống có sao?? 18 đời ta cũng không dám...

Uyển Nhi thở phào ra một hơi, cô có linh cảm không mấy tốt lành. Một mặt, giấc mơ kia rất chân thật...

Suy nghĩ một hồi, Uyển Nhi dò tìm Từ U Niệm trên bản đồ siêu cấp. Tức khắc cô kinh ngạc không thôi...

" Tên nam chủ này, đêm hôm khuya khoắt hắn còn muốn đi đâu?

" Không lẽ...hắn là muốn chạy trốn???

Tay nhanh hơn não, Uyển Nhi bước xuống giường. Nhanh chóng khoác lớp áo mỏng, chân đi nhanh vào đôi giày vãi, ra khỏi Từ Gia theo sau Từ U Niệm..
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom