Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hãy Gọi Ta Là Quỷ Sai Đại Nhân

Chương 20: Sao hắn lại đuổi theo mình tới đây?


Sau khi hai vị du thần của ty tuần tra rời đi, quỷ ảnh của Hàn Đồ chậm rãi hiện lên. Nhìn thấy Hàn Đồ, vẻ mặt Từ Hồng hơi thay đổi, dường như nghĩ tới cái gì, mở miệng nói: “Hàn Đồ, sao ngươi lại ở đây?”

“Cầm bảo vật của các ngươi, nếu không làm việc thì có được sao?”

“Ý ngươi là…”

“Không sai, vị quỷ sai bên cạnh hai vị du thần vừa rồi, chính là người hại chết đệ tử của Tuyết Hoa đạo hữu.”

Nói xong, Hàn Đồ chỉ vào hồn của Trương Lão Cửu trong hố luyện hồn, nói: “Từ Hồng đạo hữu, chắc hẳn quỷ này không đơn giản chỉ là quỷ sủng của ngươi đúng không?”

“Hàn Đồ, có một số việc có thể hỏi thăm, có một số việc không thể hỏi thăm, ngươi hiểu không?”

Hàn Đồ thay đổi sắc mặt, gật đầu, bối cảnh của ngươi thâm hậu, ngươi nói cái gì thì là cái đó.

“Đi thôi, ta theo ngươi đi xem, quỷ sai mà ngươi nói có gì bất phàm, mà lại dám hành hung ở dương gian.”

Nói xong, hai người đi về phía trước.

Tô Doãn Sâm vẫn luôn đi về phía trước, hướng đến huyện Thủy Giang. Chẳng biết tại sao, hắn cảm thấy trong lòng bất an, nhưng không biết rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề.

“Hôm nay quên xem lịch, chẳng lẽ hôm nay không thích hợp câu hồn sao?” Trong lòng Tô Doãn Sâm thầm nhủ.

Lúc này, hắn đi qua một mảnh rừng cây nhỏ, bốn phía đột nhiên có âm khí bốc lên, trong âm khí cuồn cuộn có hai bóng dáng chậm rãi đi tới.

Trong đó một vị người mặc đạo bào, tướng mạo bất phàm, mang dáng vẻ tiên phong đạo cốt, chính vị vừa rồi tự xưng là Từ Hồng, đệ tử Xiển giáo.

“Sao hắn lại đuổi theo mình tới đây?”

“Chẳng lẽ là bởi vì mình đưa du thần của ty tuần tra tới dương gian, nên muốn trả thù mình sao?”

“Không thể nào, đệ tử đại giáo, sẽ không nhỏ mọn như vậy chứ?”

Một vị khác có tướng mạo xấu xí, hung thần ác sát, vừa nhìn đã biết là quỷ vật sát khí hừng hực.

“Quỷ tướng?” Đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, ở trên người quỷ vật kia, hắn cảm nhận được một luỗng uy lực to lớn. Cỗ uy lực này dường như giống với Lục Cương, đều bị ý chí Địa phủ khống chế, chẳng lẽ tên này là quỷ sai Địa phủ?

“Tô Doãn Sâm!” Lúc này, Hàn Đồ lên tiếng, trong mắt lóe ra một tia lạnh lẽo.

“Không biết các hạ là...” Vẻ mặt Tô Doãn Sâm trở nên nghiêm nghị, cả người đối phương tràn ngập sát khí, làm cho hắn có loại dự cảm không tốt: “Ta biết rồi, ngươi cũng là quỷ sủng của Từ Hồng đạo hữu đúng không?”

Hắn tự hỏi, sau khi tiến vào Địa phủ vẫn luôn vất vả cần cù câu hồn, cũng không có đắc tội với quỷ nào, nhưng rõ ràng Quỷ tướng này lại đến với vẻ bất thiện.

Lúc này, hắn nhìn về phía Hàn Đồ, tâm tư nhanh chóng thay đổi. Đã như vậy, sát kiếp hôm nay rất có thể là bởi vì người này.

Nghe vậy, Hàn Đồ giận dữ, nổi trận lôi đình.

“Con mẹ nó, ngươi mới là quỷ sủng, ông đây nhận tiền người ta, trừ họa thay cho người!” Hàn Đồ vừa nói, sau đó giơ tay lên vồ về phía Tô Doãn Sâm.

Tô Doãn Sâm thay đổi sắc mặt, nhanh chóng bộc phát tu vi để ngăn cản.

Bùm!

Đối phương là cấp độ Quỷ tướng thì làm sao Tô Doãn Sâm có thể ngăn được, lập tức đập một phát bay đi, ngã mạnh xuống mặt đất. Hồn thể của hắn cũng đã rạn nứt, có quỷ khí “xì xì” tràn ra từ trong khe nứt.

“Chống cự giỏi thật!”

Đối với một cái đánh không có đánh chết Tô Doãn Sâm, Hàn Đồ ngược lại rất bất ngờ. Thân hình hắn ta chợt lóe sáng, lập tức đến bên người Tô Doãn Sâm, lần nữa giơ tay đánh một phát.

Bỗng chốc, một nguồn uy năng kinh khủng lan tràn, tấn công về phía Tô Doãn Sâm.

Tô Doãn Sâm thay đổi sắc mặt, cách một đại cảnh giới, quả nhiên chênh lệch cực lớn. Đối phương tiến hành tấn công, hắn hoàn toàn khó có thể ngăn cản.

Dù cho hắn đã tu luyện Quỷ Thần Thất Tai đến Tam Tai, đã có thể tạo ra uy hiếp đối với âm linh cấp độ Quỷ tướng, nhưng đối mặt với đối phương, hắn hoàn toàn không có cơ hội ra tay.

“Bùm!”

Một chưởng này hạ xuống, hồn thể của Tô Doãn Sâm trong nháy mắt đã bị đập nát, ngay cả chân linh cũng bị uy năng trên cú đánh này tiêu diệt.

Khắp nơi mờ mịt, một trận quỷ khí đón gió tung bay.

“Đại công cáo thành!” Hàn Đồ vỗ tay, xoay người đi về phía Từ Hồng.

Vẻ mặt Từ Hồng nghiêm nghị, Hàn Đồ này đúng là có thực lực rất mạnh. Cho dù là hắn ta, chỉ sợ cũng khó có thể ngăn cản một chiêu của đối phương.

Chẳng qua, trong trời đất này, cũng không phải so xem tu vi ai cao hơn, mà là so thân phận, địa vị, bối cảnh và chỗ dựa vững chắc.

Cho dù thực lực của Hàn Đồ có mạnh hơn mình thì sao, đối phương cũng không dám ngông cuồng trước mặt mình.

“Từ Hồng đạo hữu, sau này những việc dơ bẩn này, còn xin chiếu cố nhiều hơn.” Hàn Đồ mỉm cười, nhìn về phía Từ Hồng.

“Đương nhiên rồi, chúng ta...” Giọng nói của Từ Hồng đột nhiên dừng lại, ngơ ngác nhìn phía sau Hàn Đồ, cả người đều bối rối.

Chỉ thấy phía sau Hàn Đồ, một bóng đen đang chậm rãi thành hình, nhìn bộ dáng chính là Tô Doãn Sâm vừa rồi tan thành mây khói.

Lúc này thân thể của hắn còn hơi trong suốt, cũng chưa có hoàn toàn thành hình, nhưng dựa vào tốc độ này, e rằng chỉ trong mấy tiếng hít thở là đã ngưng tụ được rồi.

“Từ Hồng đạo hữu, ngươi làm sao vậy?” Hàn Đồ thấy mặt Từ Hồng dại ra, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

“Phía sau... Phía sau!” Lúc này, cuối cùng Từ Hồng cũng lấy lại tinh thần, vội vã mở miệng.

“Hàn Đồ, cẩn thận phía sau!” Từ Hồng hoảng hốt hô lên.

Nghe vậy, Hàn Đồ biến sắc, chợt xoay người, nhưng lúc này đã chậm. Đôi mắt đột nhiên co rụt lại, chỉ thấy một ngón tay ở trong mắt hắn ta càng lúc càng lớn.

“Quỷ Thần Thất Tai?” Hàn Đồ cực kỳ hoảng sợ.

“Ngươi cũng tu luyện Quỷ Thần Thất Tai?”

Lúc này, Hàn Đồ đã không kịp trốn, ngón tay Tô Doãn Sâm đâm thẳng vào ấn đường của đối thủ, một cỗ uy năng kh ủng bố từ trên ngón tay hắn tràn ra, lập tức tràn vào trong biển ý thức của Hàn Đồ.

“Phốc!”

Một tiếng vang nhỏ, chân linh của Hàn Đồ đã bị Quỷ Thần Thất Tai tiêu diệt. Sau đó, hồn thể của hắn ta rạn nứt, hóa thành từng trận quỷ khí, biến mất ở trong hư không.

Quỷ Thần Thất Tai, Nhất Tai trảm Quỷ binh, Nhị Tai trảm Quỷ sát, Tam Tai trảm Quỷ tướng…

Cả người Tô Doãn Sâm bốc lên âm khí, hắn cảm giác mình đã rất suy yếu, dường như sức lực cả người đều bị móc sạch nhưng cảm giác hồn thể của hắn đã lớn mạnh hơn rất nhiều.

Quan trọng nhất là, Tô Doãn Sâm cảm giác sức lực nào đó trên người mình đang yếu bớt, mà thân thể của hắn thì đang tiếp tục mạnh lên.

“Thứ gì đó đang yếu dần... Công đức?”

Lúc này, rốt cuộc Tô Doãn Sâm cũng biết công đức là dùng để làm gì, là dùng để cường hóa hồn thể của mình, bổ sung những thứ mà hồn thể cần.

Sở dĩ quỷ sai Địa phủ rất quan tâm đ ến công đức, không chỉ bởi vì công đức là đồng tiền to lớn ở âm phủ, mà hơn hết là bởi vì công đức có thể tăng cường hồn thể. Lúc hồn thể bị tổn thương, có thể nhanh chóng khôi phục hồn thể.

Tuy rằng hấp thu quỷ khí cũng có thể khôi phục hồn thể, nhưng quá trình ấy quá chậm, sao có thể so với công đức có thể thuận tiện bổ sung trong nháy mắt.

“Xem ra sau này chẳng những phải tích góp từng chút điểm tiến hóa mà còn phải tích góp công đức nữa.” Tô Doãn Sâm thầm nói trong lòng.

Vừa rồi hắn chết đi sống lại được là nhờ thiên phú thân xác bất tử, khiến linh hồn hắn bất diệt, nháy mắt đã khôi phục.

Theo Tô Doãn Sâm phỏng đoán, vừa rồi hồn thể của hắn được tái tạo lại và trở nên mạnh mẽ hơn trước đó là vì tiêu hao công đức.

“Nghĩa là chỉ cần có đầy đủ công đức thì có thể cường hóa hồn thể vô hạn sao?”

Lúc này, cuối cùng Từ Hồng cũng lấy lại tinh thần, hắn ta biến sắc, ánh sáng trong tay chợt lóe, lập tức xuất hiện một viên ngọc giản, định dung nhập tiên thức vào. Thế nhưng Tô Doãn Sâm lanh tay lẹ mắt, vung tay lên, lấy đi ngọc giản kia.

Sau đó, hắn đột nhiên vung ra xích câu hồn, trong lúc Từ Hồng bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức móc lấy nguyên thần của đối phương.

Lần này, Từ Hồng ở trước mặt Tô Doãn Sâm xem như không còn một tia kháng cự.

Bản thân hai người đều ở cấp độ Thiên Tiên, tuy Tô Doãn Sâm tuân theo ý chí Địa phủ, có khí vận tăng thêm, thực lực mạnh hơn Từ Hồng nhưng Từ Hồng là đệ tử Xiển giáo, không đến mức không thể phản kháng.

Nguyên do vì chuyện vừa rồi quá mức kỳ lạ, một quỷ sai đã hồn phi phách tán chớp mắt đã sống lại, khiến hắn ta khiếp sợ vô cùng. Lúc đang định thông qua ngọc giản truyền âm để gọi trợ thủ thì bị Tô Doãn Sâm phát hiện, hắn nhân lúc Từ Hồng chưa kịp lấy lại tinh thần quyết đoán ra tay, câu lấy nguyên thần của hắn ta.

Thân thể không có nguyên thần, đối mặt với xích câu hồn đặc biệt nhắm vào linh hồn thì hoàn toàn không có một tia phản kháng.

“Vì sao ngươi muốn hại ta?” Tô Doãn Sâm nhìn Từ Hồng bị xích câu hồn trói buộc, trầm giọng hỏi.

“Không… Ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không có ý định muốn hại ngươi.”

“Không có? Ngươi cho rằng ta không nghe được cuộc đối thoại của hai người sao?”

Tuy vừa rồi hồn thể của Tô Doãn Sâm tiêu tán nhưng linh hồn của hắn vẫn luôn ở đây, đương nhiên nghe được rõ ràng cuộc đối thoại của hai người.

“Là ngươi mua chuộc Quỷ tướng kia giết ta?” Hai mắt Tô Doãn Sâm lạnh như băng, nếu không phải hắn có thiên phú thân xác bất tử thì e rằng lúc nãy đã hồn bay phách tán rồi.
 
Chương 21: Dường như ngươi rất hận ta?


Trong rừng cây nhỏ, âm khí tràn ngập, hai mắt Tô Doãn Sâm tỏa ra quang mang khiếp người, lạnh lùng nhìn chằm chằm nguyên thần của Từ Hồng đang bị xích câu hồn trói buộc.

“Tô Doãn Sâm, ngươi nghe ta nói, thật sự không phải ta muốn hại ngươi, ta cũng là được người ta ủy thác thôi.” Từ Hồng hấp tấp nói, hắn ta đã cảm nhận được sát ý nồng đậm trên người Tô Doãn Sâm, không dám lại lôi thân phận bối cảnh ra để chèn ép nữa.

“Được người nhờ vả? Được ai nhờ vả?”

“Tuyết Hoa chân nhân!”

“Tuyết Hoa chân nhân?” Tô Doãn Sâm sửng sốt, cảm giác cái tên này nghe hơi quen.

“Nói láo, ta không biết Tuyết Hoa chân nhân gì đó.”

“Không! Ngươi biết, đệ tử của hắn chết trong tay ngươi mà.”

Giờ khắc này, rốt cục Tô Doãn Sâm cũng nhớ ra, ngày đó lúc câu hồn, một đạo nhân tự xưng là đệ tử của động Tuyết Hoa chạy tới ngăn cản bị hắn dùng một đầu ngón tay đè chết. Bây giờ nghĩ lại, hẳn đối phương là đệ tử của Tuyết Hoa chân nhân rồi.

“Gã ở đâu?”

“Trên núi Thiên Bối!” Từ Hồng không chút do dự nói.

Lúc này đã cận kề cái chết, kẻ ngu mới có thể giữ bí mật.

“Ngươi trả lời rất lanh lẹ nhỉ!”

“Tuyết Hoa chân nhân hại người không ít, ta chỉ ước gì có thể tự tay giết gã.”

Nghe được lời của Từ Hồng, Tô Doãn Sâm khẽ mỉm cười, nói: “Vậy ngươi theo ta đến núi Thiên Bối một chuyến đi.”

“Được, có thể, mong ngươi giữ gìn tốt cơ thể ta.” Từ Hồng nhìn về phía thân thể của mình.

Tô Doãn Sâm cũng nhìn về phía thân thể của đối phương, ánh mắt hắn lóe lên, sau đó đánh một phát, lập tức đập thân thể này thành bột vụn.

“Ngươi...” Từ Hồng giận dữ, cái thân thể đó đã dùng không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, giờ đây lại bị tên chó chết này đánh tan rồi?

Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt của Tô Doãn Sâm, trong lòng hắn ta khẽ run, vội vàng cúi đầu. Vỡ thì cứ vỡ vậy, chỉ cần hôm nay có thể sống sót, ngày sau tạo lại cơ thể cũng được.

Đến lúc đó, hắn ta nhất định phải luyện tên quỷ sai này vạn năm.

“Dường như ngươi rất hận ta?” Tô Doãn Sâm hỏi.

“Không không không, ta nào dám chứ? Ngươi là quỷ sai của Địa phủ mà.”

“Có gì không dám, ngươi còn có thể thu nạp quỷ nô thì có chuyện gì không dám làm?”

Tô Doãn Sâm cũng không có ý định buông tha người này, tuy rằng chỉ mới gặp người này một lần nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng. Bình thường đám đệ tử đại giáo đã quen kiêu ngạo ương ngạnh, tuyệt đối sẽ không chịu nổi sự khuất nhục này.

Hôm nay hắn câu nguyên thần của Từ Hồng ra, nếu lại thả đối phương rời đi, ngày sau chỉ sợ vĩnh viễn không bao giờ yên ổn.

Chỉ là thân phận của Từ Hồng đúng thật hơi phiền toái, nếu hôm nay chết rồi, sợ rằng sư môn của hắn ta sẽ điều tra việc này. Bởi vậy, hắn cần xóa đi tất cả dấu vết.

Nếu không phải vừa rồi Từ Hồng nhắc nhở, hắn đã quên mất thân thể của đối phương. Đến lúc đó có thân thể không có linh hồn, sư môn của Từ Hồng sẽ có thể nghĩ đến Địa phủ ngay lập tức.

Giờ thì tốt rồi, phá hủy thân thể của hắn ta, xem như là chết không đối chứng.

“Đi! Đến núi Thiên Bối!” Tô Doãn Sâm quất một roi lên nguyên thần của Từ Hồng, hắn ta đau đến nỗi suýt nữa đã ch ảy nước mắt.

Thân là đệ tử Xiển giáo, sống an nhàn sung sướng đã quen, có bao giờ hắn ta phải chịu khuất phục như vậy đâu?

Lúc này nguyên thần đau nhức, xen lẫn một bụng uất ức, Từ Hồng nặn ra vài giọt nước mắt. Đáng tiếc, lúc này trong trạng thái nguyên thần, nước mắt của hắn ta vừa nặn ra đã tiêu tan.

“Khóc cái gì? Nam tử hán đại trượng phu có cái gì mà phải khóc?” Tô Doãn Sâm lại quất một roi.

Chẳng lâu sau, dưới sự dẫn dắt của Từ Hồng, hai người đã tới núi Thiên Bối.

“Tô Doãn Sâm, ta đã mang ngươi tới, có thể thả ta ra hay không?”

“Không thể!” Tô Doãn Sâm nói chắc như đinh đóng cột.

“Ngươi…”

“Ra tay với quỷ sai tại chức, dựa theo luật âm, phải chém!”

“Cái luật âm chó má gì vậy, toàn bộ Địa phủ chỉ có ngươi còn nói đến luật âm thôi đó?” Từ Hồng tuyệt vọng, cuồng loạn, đương nhiên hắn ta cũng biết về luật âm, nhưng những thứ luật âm chó má này có ai còn để ý đâu?

Bây giờ sao lại gặp phải quỷ sai cứng ngắc như vậy? Lại còn vô cùng tích cực.

“Khinh thường luật âm, tội thêm một bậc, hồn phi phách tán.”

Nghe vậy, Từ Hồng câm miệng, hắn ta sợ tới mức nguyên thần cũng run rẩy.

Làm đệ tử Xiển giáo đời thứ tư, hắn ta có tiền đồ rộng lớn, có hào quang tươi đẹp mà người ngoài khó có thể so sánh, nhưng mà hiện tại, lại bị một quỷ sai gây khó dễ.

“Rốt cuộc làm sao ngươi mới có thể thả ta?”

“Ta có rất nhiều bảo vật, dù là dương nhân hay là âm quỷ dùng, ta đều có.”

“Ngươi có công đức không?” Tô Doãn Sâm đột nhiên mở miệng nói.

“Công đức? Ta có! Năm đó đi theo sư tôn hành tẩu thế gian, trảm yêu trừ ma, cũng tích góp được không ít công đức.”

“Cho ta!”

Từ Hồng trầm mặc, công đức là thứ vô cùng quý giá, làm sao có thể chắp tay nhường cho người khác? Không chỉ âm quỷ cần công đức, tiên nhân dương gian cũng cần công đức.

Công đức khí vận càng cao, nguyên thần của bọn họ càng tràn đầy, ngộ tính càng cao, vận may cũng càng nhiều.

“Thế nào? Ngươi không muốn?” Tô Doãn Sâm cầm roi trong tay.

“Không… Ta đồng ý.” Nguyên thần của Từ Hồng lộ vẻ ảm đạm, mở miệng nói.

Sau đó, nguyên thần của Từ Hồng phát sáng, có thần bí chập chờn tràn ngập ra ngoài, rồi tràn về phía Tô Doãn Sâm.

Cỗ thần bí này hạ xuống hồn thể Tô Doãn Sâm, hắn cảm giác thân thể của mình dường như hư không, ngược lại cảm giác tràn đầy vô cùng, thấy hết sức ấm áp.

Sau khi nôn công đức ra, nguyên thần của Từ Hồng trở nên ảm đạm, mong đợi nhìn Tô Doãn Sâm: “Hiện tại có thể thả ta đi chưa?”

Tô Doãn Sâm không nói gì, mà đang kiểm tra thuộc tính của mình.

[Họ tên: Tô Doãn Sâm

Cảnh giới: Quỷ sát (63/1000)

Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)

Công pháp: Kinh U Minh (Thành tựu nhỏ 63/100)

Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 63/100)

Điểm tiến hóa: 63

Công đức: 2500

Sứ mệnh: Cố gắng làm việc, nâng cao tính tích cực của quỷ sai, duy trì cân bằng âm dương trong trời đất.

Ghi chú: Câu hồn được điểm tiến hóa.]

“Linh hồn bất diệt, đại diện cho việc linh hồn của ta không chết, tuy nhiên lúc tái tạo hồn thể đã tiêu hao 1000 công đức để hồn thể trở nên lớn mạnh hơn.”

Lúc này, Tô Doãn Sâm nhìn về phía cột công đức, phát hiện thế mà hắn có đến 2500 điểm công đức.

Khá lắm, Từ Hồng này lại có nhiều công đức như vậy.

Lần trước hắn dọa dẫm mấy tên quỷ sai đến tìm hắn gây rắc rối mới được hơn 1000 công đức, hôm nay cường hóa hồn thể, tiêu hao chỗ công đức còn lại cũng chỉ còn một hai trăm điểm.

Nhưng bây giờ, lập tức bổ sung tận 2500.

“Còn nữa không?” Tô Doãn Sâm trầm giọng nói.

“Không… Không còn!” Nguyên thần của Từ Hồng ảm đạm nói.

“Hửm?” Tô Doãn Sâm hừ một tiếng, giơ roi trong tay muốn rút đi.

Từ Hồng sợ tới mức nhanh chóng mở miệng, hiện giờ công đức giảm mạnh, nguyên thần suy yếu, đã chịu không nổi rồi. Nếu còn quất thêm mấy roi, chỉ sợ hắn ta sẽ hồn bay phách tán ngay tại đây.

“Mau giao ra đây!”

Sau một nén nhang, nguyên thần của Từ Hồng đã ảm đạm không ánh sáng, gần như là trong suốt, giống như một khách làng chơi tiết hết dương nguyên, buồn ngủ.

“Tô Doãn Sâm, không còn, thật sự không còn, đã hết rồi.” Từ Hồng suy yếu nói.

“Ta không tin, chắc chắn ngươi còn giấu hàng lậu, ngươi không thành thật, mau giao ra đây.”

“Không còn, thật sự không còn!”

“Ta thấy ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.” Nói xong, muốn giơ roi lên.

“Còn… Còn có một điểm cuối cùng!” Từ Hồng thật sự khóc.

Hắn ta u oán nhìn Tô Doãn Sâm, trong lòng chửi con mẹ nó một ngàn lần. Nếu có thể, hắn ta chỉ ước có thể xé xác đối phương ra mà ăn.

Thật đáng ghét!

Hắn ta đường đường là đệ tử Xiển giáo đời thứ tư, bây giờ lại bị một quỷ sai đối xử như vắt sữa, đúng là nhục nhã tột độ.
 
Chương 22: Có lẽ thật sự đã hết rồi


Dưới chân núi, Tô Doãn Sâm chèn ép Từ Hồng không biết mệt, thề phải ép cho hắn ta không còn thừa một giọt nào.

Lại trải qua thời gian một nén nhang, Từ Hồng đã hoàn toàn hết sạch, nguyên thần đã không còn chút hào quang, thần sắc của hắn ta ảm đạm, hiện lên màu xanh, ngay cả đứng cũng đứng không vững.

“Tô... Tô... Tô Doãn Sâm, thật sự... Không còn...” Nguyên thần của Từ Hồng quỳ rạp trên mặt đất, đã không ngẩng đầu lên được. Một trận gió lạnh thổi tới, hắn ta nhịn không được rùng mình một cái, cảm giác mình giống như sắp bay đi.

“Chỉ có tí xíu vậy sao? Tiếp tục nôn cho tai”

“Không... Không còn, thật sự không còn, một giọt cũng không còn!” Mí mắt Từ Hồng nặng nề, nguyên thần trống rỗng, nói chuyện cũng không có sức lực.

[Họ tên: Tô Doãn Sâm

Cảnh giới: Quỷ sát (63/1000)

Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)

Công pháp: Kinh U Minh (Thành tựu nhỏ 63/100). truyen bjyx

Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 63/100)

Điểm tiến hóa: 63

Công đức: 6502

Sứ mệnh: Cố găng làm việc, nâng cao tính tích cực của quỷ sai, duy trì cân bằng âm dương trong trời đất.

Ghi chú: Câu hồn được điểm tiến hóa.]

Tô Doãn Sâm nhìn Từ Hồng, trong mắt lóe lên tia u ám, tên này đúng là dê béo.

Có lẽ thật sự đã hết rồi, ngay cả số hàng đơn vị còn bị moi ra, hẳn không còn giấu giếm gì nữa.

Một Tiên Thiên nhỏ nhoi mà đã có nhiều công đức như vậy, nếu là Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên thì có thể được bao nhiêu chứ?

Dường như Tô Doãn Sâm đã thấy được kế phát tài, cách có thể cường hóa hồn thể cường hóa.

“Được, ta tin tưởng ngươi nhưng nếu ngươi có thể phun ra 100 công đức nữa, nói không chừng ta sẽ thật sự tha cho ngươi một mạng.”

“Trời... Trời ơi... Con... Mẹ ngươi...” Nguyên thần của Từ Hồng càng ngày càng suy yếu, lời nói của Tô Doãn Sâm làm tim hắn ta đập thình thịch.

Còn phải phun 100 công đức nữa, ngay cả một chút công đức hắn ta còn không phun ra được chứ nói gì đến 100 công đức? Nếu đơn vị đo lường công đức thấp nhất là 0 thì có lẽ hiện tại chỉ số của hắn ta đã tụt xuống số âm.

Từng trận gió lạnh tấn công đến, nguyên thần của Từ Hồng càng ngày càng trong suốt, đã bắt đầu chậm rãi tiêu tán.

“Tô... Doãn Sâm! Con mẹ ngươi, lòng dạ hiểm độc... Ô... Quỷ, áp bức... Công đức!” Cuối cùng Từ Hồng phun ra một câu, nguyên thần hoàn toàn tiêu tán, linh hồn suy yếu quá độ, hơn nữa bị Tô Doãn Sâm chọc tức khiến hồn phi phách tán, cuối cùng bị một cơn gió lạnh thổi bay.

Đây là lần đầu tiên Tô Doãn Sâm nhìn thấy có người tức giận đến mức hồn phi phách tán.

“Ờ..” Tô Doãn Sâm hơi sửng sốt, Từ Hồng lại tự tan biến? Nhưng như vậy cũng tốt, miễn cho bản thân phải động thủ. Hắn nhìn về phía đỉnh núi Thiên Bối, trong mắt lóe ra sát ý mãnh liệt.

Tuyết Hoa chân nhân, dám âm thầm sử dụng ám chiều, tìm âm linh cấp Quỷ tướng đến giết mình, đúng là đáng chết.

“Mình giết gã xem như đang bảo vệ luật âm của Địa phủ.”

Nói xong, Tô Doãn Sâm chậm rãi leo núi.

Lúc này, trên đỉnh núi Thiên Bối, Tuyết Hoa chân nhân đứng ngồi không yên. Từ Hồng đạo hữu đã rời đi rất lâu, đến giờ phút này còn chưa có trở về khiến trong lòng gã rất bất an.

Không biết tiểu quỷ kia đã bị chém hay chưa, lúc này gã nhìn xuống chân núi, đột nhiên cảm giác dưới chân núi có âm khí nồng đậm bốc lên, mênh mông mờ mịt, thậm chí còn không thể nhìn rõ.

“Hả? Chẳng lẽ là Hàn Đồ đạo hữu tới?” Sắc mặt Tuyết Hoa chân nhân chợt đổi, hai mắt phát sáng. Gã thi triển thần thông để nhìn kỹ, sau đó không khỏi biến sắc.

Chỉ thấy trong âm khí cuồn cuộn, một quỷ sai trẻ tuổi cầm xiềng xích trong tay, mặc huyền bào đang từng bước một đi tới.

Nhìn thấy quỷ sai trẻ tuổi này, Tuyết Hoa chân nhân giật mình: “Chẳng lẽ đây là bộ mặt thật của Hàn Đồ đạo hữu?”

Nghĩ đến đây, Tuyết Hoa chân nhân đứng dậy nghênh đón: “Hàn Đồ đạo hữu, đạo hữu đến rồi, tên quỷ sai hại đồ nhi ta đã bị giết chưa?”

Nghe được lời ấy, đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, trong nháy mắt đã biết thân phận của đối phương, người trước mặt này chính là Tuyết Hoa chân nhân.

“Tuyết Hoa chân nhân!” Lúc này, Tô Doãn Sâm mở miệng.
 
Chương 23: Người vi phạm luật âm


“Ta đây!" Tuyết Hoa chân nhân chắp tay: “Hàn Đồ đạo hữu yên tâm, bảo vật hứa hẹn cho đạo hữu, tự khắc sẽ dâng lên.”

Nói xong, Tuyết Hoa chân nhân lấy ra một cái túi đựng đồ ở trên người ra, Tô Doãn Sâm mở túi ra xem, bên trong đúng là mấy món đồ cổ. Một cây đèn cổ sứt mẻ, một hạt châu phát ra ánh sáng u ám, còn có mấy cái răng nanh giống như răng chó.

Những thứ này đều là những đồ vật có tác dụng cho tu hành âm linh.

“Không đủ!” Tô Doãn Sâm lạnh lùng mở miệng.

“Hàn Đồ đạo hữu, lúc ấy những cái chúng ta nói chính là những thứ này mà”

“Ta nói không đủ!” Tô Doãn Sâm nhìn về phía đối phương, trong mắt lóe tia sáng đáng sợ, mang theo sát ý nồng đậm.

Tuyết Hoa chân nhân này có thực lực Địa Tiên, ở trước mặt Tô Doãn Sâm hoàn toàn chẳng là gì, một cú đánh của hắn đã có thể đập chết đối phương.

“Hàn Đồ đạo hữu, đạo hữu muốn đổi ý sao? Phải biết, đạo hữu chính là người do Từ Hồng đạo hữu đề cử cho ta. Nếu đạo hữu thất tín, chỉ sợ sẽ không có cách nào ăn nói với Từ Hồng đạo hữu?”

“Đưa công đức trên người ngươi cho ta!” Tô Doãn Sâm không giải thích quá nhiều, hắn cũng không thèm để ý đống đồ cũ kia, hắn chỉ quan tâm đ ến hai thứ.

Một, điểm tiến hóal

Hai, điểm công đức!

Chỉ cần có đầy đủ hai thứ này, hắn có thể đi ngang ở cả hai cõi âm dương mà không bị cản trở.

“Thế mà ngươi lại muốn công đức của ta? Hàn Đồ, ta sẽ nói lại với Từ Hồng đạo hữu!”

“Mau giao công đức ra đây!” Tô Doãn Sâm hừ lạnh, một luồng áp lực kh ủng bố tràn ra, mang theo sát ý nông đậm.

Lúc này, Tuyết Hoa chân nhân cũng không dám lắm lời nữa, đành giao một phần công đức của mình ra.

“Cướp bóc công đức, đạo hữu không sợ sẽ tạo nghiệp sao?”

“Không cần ngươi quan tâm!” “Còn nữa, tiếp tục!” Tô Doãn Sâm hét lớn.

Sắc mặt của Tuyết Hoa chân nhân vô cùng khó coi, đành phải giao thêm một phần nữa. Cuối cùng, dưới sự chèn ép của Tô Doãn Sâm, gã cũng bị ép khô. Chẳng qua gã còn có thân thể, trong thân thể có lực lượng huyết khí nông đậm chống đỡ, sẽ không hồn phi phách tán giống như Từ Hồng.

Sắc mặt Tuyết Hoa chân nhân tái nhợt, hai mắt thất thần, suy yếu nói: “Hết rồi, đã không còn nữa”

“Không còn? Ta nghe nói thiêu đốt huyết khí trả lại cho thiên địa cũng có thể chuyển hóa thành công đức. Lấy một nửa huyết khí của ngươi chuyển hóa thành công đức đi."

“Phụt..” Tuyết Hoa chân nhân suýt hộc máu: “Hàn Đồ, ngươi điên rồi, như vậy sẽ xảy ra án mạng đó. Hôm nay ta đưa công đức cho ngươi là vì nể tình ngươi báo thù giúp ta, đừng có quá đáng.”

“Hơn nữa, ngươi làm như thế, chắc chắn sẽ tạo nghiệp ngút trời. Đại La Kim Tiên cũng không dám cướp đoạt công đức của người khác giống như ngươi. Dựa theo thiên đạo, về sau nhất định sẽ gặp nhân quả báo ứng!”

“Bốp!” Tô Doãn Sâm thẳng tay đập một cú, Tuyết Hoa chân nhân hoảng hốt, thân thể gã đã bị đập nát.

“Lão già thối tha, không thành thật, vẫn dám giấu của riêng đúng không?” Tô Doãn Sâm hừ lạnh.

Nhân quả gì đó, nghiệp chướng gì đó, hắn hoàn toàn không sợ những thứ này.

“Ngươi...”

“Ngươi không phải Hàn Đồ, ngươi là ai?” Sắc mặt của Tuyết Hoa chân nhân biến đổi, đột nhiên quát to.

Hàn Đồ chân chính rất kiêng ky Từ Hồng, không thể mạo hiểm đắc tội với Từ Hồng để đối phó với gã được.

Hơn nữa, Hàn Đồ chính là Quỷ tướng, cấp độ Kim Tiên, tuy cú đánh vừa rồi đủ để đập chết gã nhưng thân thể gã chỉ bị rạn nứt, chứ chưa tan biến.

“À đúng rồi, ta quả thật không phải Hàn Đồ, Hàn Đồ đã bị †a giết!”

“Cái gì?” Tuyết Hoa chân nhân sợ hãi tái mặt, đối phương thật sự không phải Hàn Đồ? Vậy công đức của mình chẳng phải là cho không sao?

Tên này còn gi ết chết Hàn Đồ luôn? Đó là Quỷ tướng, là Kim Tiên đấy!

“Ngươi còn nghỉ vấn gì không?” Tô Doãn Sâm hỏi.

“Ngươi... Ngươi là quỷ sai kia?” Lúc này Tuyết Hoa chân nhân chợt bừng tỉnh, không khỏi nghẹn ngào.

Ngu quá, gã thật sự ngu quá, tích góp công đức cả đời, giờ lại dâng hết cho kẻ thù.

Tuyết Hoa ơi là Tuyết Hoa, mày đúng là tên ngu xuẩn.

Tuyết Hoa chân nhân hối hận đến xanh ruột, chỉ ước có thể cho mình mấy bạt tai.

“Hừ! Không chỉ Hàn Đồ bị ta chém, ngay cả Từ Hồng trong miệng ngươi cũng đã tan thành mây khói.” Tô Doãn Sâm hừ lạnh.

“Người vi phạm luật âm, tội đáng chếtỊ”

Nói xong, Tô Doãn Sâm lập tức rút xích câu hồn ra, trói thân thể Tuyết Hoa chân nhân lại, xong lạnh lùng nói: “Về phần ngươi, cũng không cần thiết tồn tại.”

“Hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, thiêu đốt huyết khí trả lại thiên địa để kiếm công đức; thứ hai, hồn phi phách tán, ngươi chọn cái nào?”

“Ta chọn thiêu đốt huyết khí!”

Trên khuôn mặt Tuyết Hoa chân nhân hiện rõ vẻ sợ hãi, gã không chút do dự chọn cách thứ hai. Đứng trước viễn cảnh hồn phi phách tán, dù Tuyết Hoa chân nhân có hận Tô Doãn Sâm ngút trời cũng không dám kiên cường nữa.

Chết tử tế không bằng còn sống sót, tôn nghiêm của tiên gia gì đó, có quan trọng bằng mạng sống không?
 
Chương 24: Ta đã chết rồi


Sắc mặt của Tuyết Hoa chân nhân u ám, gã cực kỳ uất ức. nhưng vẫn thiêu đốt một nửa huyết khí chuyển hóa thành công đức đưa cho Tô Doãn Sâm.

Cuối cùng gã càng ngày càng suy yếu, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ già nua, thở thoi thóp.

“Ta đã thiêu đốt một nửa huyết khí rồi, hiện tại đi được. chưa?”

“Đã thiêu đốt một nửa nhưng ta thấy phong thái của ngươi vẫn sung sức lắm, chuyển nốt phần còn lại luôn đi!” Tô Doãn Sâm nói.

“A..” Tuyết Hoa chân nhân suýt thì tức chết, gã nhìn Tô Doãn Sâm đầy oán hận, nói: “Không thể nào, ta không thể thiêu đốt thêm huyết khí. Nếu còn thiêu đốt một nửa, mạng của ta sẽ nguy mất.”

“Đã như vậy, để ta tiễn ngươi lên đường” Tô Doãn Sâm nói, hắn cũng biết đối phương không thể nào tiếp tục thiêu đốt huyết khí.

“Không... Ngươi đã nói sẽ bỏ qua cho ta mà!” Tuyết Hoa chân nhân gầm thét.

“Hừ! Chuyện hoang đường vậy mà ngươi cũng tin? Chẳng lẽ ngươi tu tiên đến choáng váng luôn rồi? Chưa từng nghe câu lời ma quỷ nói tin được mới là lạ hả?”

Dứt lời, Tô Doãn Sâm vung xích câu hồn đập nát thân thể của gã, một nguyên thần suy yếu bay ra, u oán trừng Tô Doãn Sâm.

“Ác quỷ, ngươi sẽ không được chết tử tế!”

“Ta đã chết rồi, sao mà chết được nữa chứ?” Nói rồi, Tô Doãn Sâm thổi một hơi, thổi tan nguyên thần vô cùng suy yếu kia.

Sau đó hản cầm lấy xích câu hồn, rời khỏi nơi đây.

Hắn không đi nơi khác mà quay về cái hố luyện hồn gần huyện Bình An kia.

Từ Hồng đã chết, hắn muốn xem hồn của Trương Lão Cửu kia như thế nào rồi.

Chẳng lâu sau, hẳn đã đến nơi, trong hố luyện hồn yên tĩnh không một tiếng động, từng sợi âm khí bay lơ đãng, hồn Trương Lão Cửu đang đứng đờ ra dưới hố.

Trước đó không lâu, ông ta đột nhiên khôi phục trí nhớ, nhớ lại cuộc đời của mình.

Khi còn bé cha mẹ đều mất, ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, cả đời một mình lẻ loi hiu quạnh, không cưới được một người vợ nào nhưng tính tình thiện lương, trợ giúp rất nhiều người trong thôn.

Tuy rằng không có người đưa tiễn nhưng sau khi qua đời thân thể khô héo, hồn phách ông ta tận mắt nhìn thấy người trong thôn mua một cỗ quan tài cho mình. Tuy không có lễ chôn cất rầm rộ nhưng cũng coi như mồ yên mả đẹp.

Cách đó không lâu, ông ta gặp được một người xấu, đưa ông ta tới nơi đây. Dường như Trương Lão Cửu bị người kia khống chế, ép phải nuốt chửng những u hồn khác, thực lực của ông ta không ngừng tăng lên, giờ đây đã đạt tới cấp Quỷ tướng.

Những chuyện xảy ra trước đó đối với Trương Lão Cửu mà nói đều quá dơ bẩn ác độc. Cả đời làm việc thiện, sau khi chết lại hóa thành ác quỷ, cản nuốt những u hồn vô tội kia, khiến ông ta cảm giác tội lỗi vô cùng.

“Hu hu hu...” Hồn Trương Lão Cửu co cụm trong góc, phát ra tiếng nức nở đáng sợ.

Tô Doãn Sâm đứng trên hố luyện hồn, nhìn Trương Lão Cửu đau đớn không chịu nổi, hắn có thể cảm nhận được cảm giác tội lỗi trong lòng Trương Lão Cửu.

“Trương Lão Cửu!” Tô Doãn Sâm trầm giọng lên tiếng.

Nghe vậy, Trương Lão Cửu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về bóng dáng ở trên hố luyện hồn.

“Đại nhân là quỷ sai ư?” Trương Lão Cửu run rẩy hỏi. “Quỷ sai đại nhân, xin người hãy mang ta đi, đưa tới chảo. dầu của Địa phủ. Ta đã phạm sai lầm, ta đã cắn nuốt rất nhiều sinh hồn, bọn họ đều vô tội.”

“Ta không ngờ khi ta còn sống làm việc thiện cả đời, kết quả lại hóa thành ác quỷ gây ra tội ác tày trời. Là ta đáng chết, quỷ sai đại nhân, xin đại nhân hãy trừng phạt ta đi.”

Trương Lão Cửu vô cùng hối hận, đau khổ không thôi.

“Trương Lão Cửu, những chuyện này đều không phải ý chủ quan của ngươi làm, ngươi bị người ta khống chế, không trách

ngươi được." Tô Doãn Sâm nói.

“Nhưng cuối cùng vẫn là ta làm, sai chính là sai, món nợ này vẫn tính trên người ta.”

“Được, theo ta trở về, ta sẽ đề cử với Ty Quân để ngươi làm âm sai, ngày sau chuộc tội.”

Nghe vậy, Trương Lão Cửu hoảng hốt hỏi: “Ta cũng có thể làm quỷ sai ư?”
 
Chương 25: Thăng cấp Kinh U Minh!


“Có thể!”

“Được! Ta đi theo đại nhân, nhưng trước khi làm quỷ sai, ta xin được xuống chảo dầu để chuộc tội!”

Khóe miệng Tô Doãn Sâm co rút, đây đúng là con quỷ kỳ lạ, quỷ khác nghe đến dầu chiên là xoay người bỏ chạy, vậy mà

Trương Lão Cửu này còn khát khao dầu chiên.

Sau đó hăn lấy xích câu hồn ra, trói hồn của Trương Lão, rồi đi về phía xa xa.

Một ngày trôi qua rất nhanh, Tô Doãn Sâm câu được năm vong hồn ở huyện Thủy Giang liền quay về Địa phủ.

Về phần chuyện xảy ra trong phạm vi của núi Đoạn Bối, trong khoảng thời gian ngăn, không một ai biết.

[Họ tên: Tô Doãn Sâm

Cảnh giới: Quỷ sát (68/1000)

Thiên phú: Thân xác bất tử (Linh hồn bất diệt) Công pháp: Kinh U Minh (Thành tựu nhỏ 68/100)

Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 68/100)

Điểm tiến hóa: 68

Công đức: 8502]

Nhìn điểm thuộc tính của mình, Tô Doãn Sâm khẽ mỉm cười, với điểm công đức hiện giờ, có thể nói hắn khá giàu có.

E rằng có rất nhiều Ty Quân của ty câu hồn cũng không sở hữu nhiều công đức như hắn, dù sao thứ này cần tiêu hao liên tục.

Chẳng những cần lúc tu luyện mà còn cần để khôi phục hồn thể trong trường hợp bị hao tổn khi chiến đấu.

Hơn nữa, nghe quỷ trong kỹ viện nói, đồng tiền mà những quỷ nữ muốn cũng là công đức chứ không phải tiền giấy hay vàng bạc gì.

Chẳng lâu sau, Tô Doãn Sâm đã đến ty câu hồn, hẳn đề cử Trương Lão Cửu với Lục Cương.

Lục Cương dùng gương soi nghiệp chiếu qua người đối phương, gật đầu nói: “Khi còn sống làm việc thiện tích lũy được không ít công đức, tuy rằng sau khi chết có đi đường vòng nhưng cũng coi như phù hợp với yêu cầu của quỷ sai, sau này cứ ở lại ty ba mươi ba làm quỷ sai câu hồn đi.”

“Ty Quân, ta xin được đến chảo dầu của ty trị ác, chờ ta chịu hình phạt xong xuôi sẽ trở về làm quỷ sai.”

“Hể?” Lục Cương ngẩn tò te, đây là lần đầu tiên hẳn ta gặp loại quỷ như này đấy.

Lục Cương nhìn Tô Doãn Sâm, Tô Doãn Sâm nhún vai, cũng không mở miệng.

“Được được được, nếu muốn chiên thì ngươi đi đi. Ta sẽ viết một văn thư, ngươi cứ mang theo.”

Khoảng thời gian kế tiếp, mỗi ngày Tô Doãn Sâm vẫn câu hồn như thường lệ, điểm tiến hóa đang nhanh chóng gia tăng. Về phần công đức, bỗng lộc hàng tháng của hắn là 100 điểm công đức bổng lộc, đối với Tô Doãn Sâm hiện giờ mà nói có hơi chướng mắt.

Vẫn là lấy công đức từ người khác thì tốt hơn.

Nhưng hắn cũng không thể gặp ai là lại lừa gạt công đức. của người ta được chứ?

Bởi vậy, Tô Doãn Sâm vẫn rất thong dong, muốn quỷ sai của ty ba mươi ba đến tìm hän gây rắc rối. Thế nhưng giờ đây ai cũng biết Tô Doãn Sâm không dễ chọc, không một ai đến kiếm chuyện với hẳn.

“Xem ra vẫn chưa đủ chăm chỉ, nếu chăm chỉ đến trình độ nhất định, chỉ sợ bọn họ sẽ không chịu nổi mà muốn đối phó

với mình.” Tô Doãn Sâm lẩm bẩm.

Chớp mắt đã hơn ba tháng trôi qua, điểm tiến hóa Tô Doãn Sâm lại gia tăng 500 điểm.

Hiện giờ đã đạt tới 568 điểm, lại tiến thêm một bước đến khoảng cách 1000 điểm tiến hóa.

“Thăng cấp Kinh U Minh!”

Lúc này, Tô Doãn Sâm khoanh chân ngồi trên quan tài trong mộ huyệt, thì thầm trong lòng.

“Tiêu hao 100 điểm tiến hóa, Kinh U Minh đã thăng lên cấp bậc thông thạo.”

[Họ tên: Tô Doãn Sâm

Cảnh giới: Quỷ sát (468/1000)

Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)

Công pháp: Kinh U Minh (Thông thạo 468/1000)

Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 468/1000)

Điểm tiến hóa: 468

Công đức: 8502]

Sau khi Kinh U Minh tăng lên cấp bậc thông thạo, Tô Doãn Sâm cảm giác tốc độ luyện hóa quỷ khí của hẳn cũng nhanh hơn. Có quỷ khí tẩm bổ hồn thể, tốc độ tăng cường hồn thể của hắn cũng nhanh hơn không ít.

Qua ba tháng, cuối cùng cái chết của đệ tử Xiển giáo đời thứ tư Từ Hồng cũng nhấc lên sóng gió, mà trong Địa phủ, Tô Doãn Sâm lại nghênh đón một cơ hội mới.
 
Chương 26


Ngày hôm đó, có quỷ sai nói với Tô Doãn Sâm là Ty Quân gọi hắn đến gặp mặt. Tô Doãn Sâm không dám chậm trễ, đi ra khỏi mộ huyệt, đến đại điện của ty ba mươi ba.

Trong đại điện u ám đáng sợ, Lục Cương ngồi trên đỉnh đại điện, nhìn Tô Doãn Sâm tiến vào, khẽ mỉm cười.

“Ty Quân, không biết ngài gọi ty chức đến có chuyện gì?” 'Tô Doãn Sâm thi lễ, mở miệng hỏi.

“Tô Doãn Sâm, ngươi là quỷ sai câu hồn mà ta tuyển chọn. Những ngày qua, ta cũng đã thấy biểu hiện của ngươi, làm rất tốt”

“Đa tạ Ty Quân khích lệ, ty chức còn cần cố gắng.” Tô Doãn Sâm khiêm tốn nói.

Khóe miệng Lục Cương giật giật, còn cần cố gắng? Thôi đi, đám quỷ sai dưới trướng ta đã sắp quẳng gánh mặc kệ sự đời vì sự chăm chỉ của ngươi rồi đấy.

“Tô Doãn Sâm, ngươi rất có tài năng, làm quỷ sai ở ty ba mươi ba thật sự có hơi thiệt cho ngươi.”

“Có thể dốc sức vì ty ba mươi ba là vinh hạnh của ty chức.”

Lục Cương thở dài trong lòng, đừng lấy làm vinh hạnh nữa, ngươi mau đi đi.

“Được rồi, ngươi cũng đừng khiêm tốn nữa, giờ đây vị trí Ty Quân của ty mười chín đã trống được ba tháng, ta đã tiến cử ngươi với chưởng ty, đợi lát nữa ngươi đi gặp chưởng ty với ta.”

“Ty Quân của ty mười chín? Trống ba tháng, chẳng lẽ...” Lúc này, đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, nhớ tới vị Quỷ tướng mà mình giết ở dương gian ba tháng trước: “Chẳng lẽ người mình giết chính là Ty Quân của ty mười chín?”

“Tô Doãn Sâm, sao thế, ngươi không muốn?” “Không! Ty chức nguyện ý!” Nói giỡn, nếu có thể trở thành Ty Quân thì sẽ có quyền lợi lớn hơn, nghe nói việc câu hồn mỗi ngày cũng không có giới hạn, cho dù câu trở về mấy chục vong hồn cũng không ai quản.

Chỉ cần làm Ty Quân, điểm tiến hóa của hắn có thể tăng vùn vụt rồi.

“Nếu đồng ý, vậy theo ta đến chủ điện của ty câu hồn để gặp hai vị chưởng ty.”

“Vâng!”

Nói xong, hai người đi ra đại điện, đi về phía chủ điện của ty câu hồn.

Bên dưới ty câu hồn chia ra rất nhiều ty nhỏ, chủ điện thì nằm ở trung tâm Địa phủ, cũng là nơi hai chưởng ty làm việc.

Chưởng ty của ty câu hồn chính là Hắc Bạch Vô Thường, thực lực của hai người rất mạnh, nghe nói đã là Thái Ất Kim Tiên đỉnh phong. Hơn nữa thân là chính thần của Địa phủ, có thêm khí vận và công đức, ngay cả mấy Đại La Kim Tiên bình thường trên dương gian cũng có thể đánh một trận với họ.

Chỉ tiếc, hiện giờ Địa phủ suy yếu, hai người cũng khiêm tốn, đã lâu lắm rồi không lên dương gian.

Lúc này, trong chủ điện, hai bóng dáng khí thế hào hùng ngồi ngay ngắn trong đại điện, quanh thân đều có dao động mãnh liệt, âm khí lượn lờ khắp chốn, trông vừa uy nghiêm vừa đáng sợ.

Trong đó một vị mặc trường bào màu trắng, sắc mặt tái nhợt, ngũ quan đoan chính, từng đường kẻ đen tràn ngập nửa khuôn mặt, thoạt nhìn đầy yêu dị.

Đỉnh đầu hän ta đội một cái mũ quan màu trắng, trên đó viết bốn chữ thật to: Gặp là phát tài!

Một vị khác thì mặc quan bào màu đen, khuôn mặt đen kịt, vẻ mặt dữ tợn, nhìn qua đã biết hung thần ác liệt, trên mũ quan có viết: Thiên hạ thái bình!

Hai người này chính là hai vị trong Thập Đại Âm Soái của Địa phủ, Hắc Bạch Vô Thường chưởng quản ty câu hồn.

“Ty chức Lục Cương, bái kiến hai vị Thần Quân” Sau khi tiến vào đại điện, vẻ mặt Lục Cương đầy cung kính, hẳn ta lôi kéo Tô Doãn Sâm hành lễ với Häc Bạch Vô Thường.

“Miễn lễ!” “Tạ ơn hai vị Thần Quân!” Lục Cương kính cẩn nói.

“Lục Cương, hắn chính là Tô Doãn Sâm mà ngươi nói sao?” Lúc này, Hắc Vô Thường Phạm Vô Cứu mở miệng, nhìn về phía Tô Doãn Sâm.

Tô Doãn Sâm lộ vẻ chấn động, nhanh chóng cúi đầu, bị Hắc Vô Thường nhìn chăm chú, khiến hắn có cảm giác cả người đều bị nhìn thấu, tinh thần hoảng sợ.

Lục Cương lên tiếng: “Tuy Tô Doãn Sâm gia nhập ty câu hồn chưa được lâu, nhưng hẳn câu hồn rất cẩn thận tỉ mỉ, chưa bao giờ phạm sai lầm, chính là người câu hồn không bỏ sót một ai ở dưới trướng ty chức.”

“Bởi vậy, ty chức cảm giác hắn có năng lực để đảm đương vị trí Ty Quân của ty mười chín.”

“Ừ!” Häc Vô Thường gật đầu, sau đó nhìn sang Bạch Vô Thường, hỏi: “Thất ca, huynh cảm thấy thế nào?”

Hắc khí trong đôi mắt của Bạch Vô Thường Tạ Tất An bắt đầu tuôn trào, nhìn về phía Tô Doãn Sâm, nói: “Tô Doãn Sâm, nếu lúc ngươi câu hồn, bị người trên dương gian ngăn cản thì sẽ làm như thế nào?”

“Cản trợ Địa phủ câu hồn, dựa theo luật âm thì phải chém!” Tô Doãn Sâm trầm giọng nói.

“Không sai, hiện giờ không có nhiều quỷ xem trọng luật âm của Địa phủ nữa.” Bạch Vô Thường Tạ Tất An cười nói.

“Hy vọng sau này ngươi vẫn có thể duy trì sơ tâm, phát huy tinh thần không bỏ sót một vong hồn nào của ty câu hồn ta.”
 
Chương 27: Đăng ký đi


“Ty chức nhất định sẽ nghiêm túc câu hồn, không phụ sự ưu ái của hai vị Thần Quân.”

lói hay lắm, bổn quân chờ ngày đó!” Phạm Vô Cứu cười nói.

Nói xong, trong tay hắn ta lóe lên ánh sáng, lập tức xuất hiện một lệnh bài, vung tay lên, lệnh bài đã bay đến trong tay Tô Doãn Sâm.

“Đây là lệnh bài Ty Quân của ty mười chín, sau này, ngươi chính là Ty Quân của ty mười chín.”

“Đa tạ hai vị Thần Quân!” Tô Doãn Sâm khom người thi lễ, liếc mắt nhìn lệnh bài màu đen trong tay, trong lòng hơi kích động.

Có chức vị Ty Quân này, sau này tốc độ câu hồn của hắn sẽ nhanh hơn nhiều.

“Lui ra đi!”

Sau đó, hai người rời khỏi chủ điện của ty câu hồn, Lục Cương nhìn về phía Tô Doãn Sâm, cười nói: “Tô Doãn Sâm, ngươi mới đến nhậm chức Ty Quân của ty mười chín, có thể mang mấy tâm phúc qua đó.”

“Vâng, kính xin Ty Quân cho ty chức đưa Trần Khang, La Thanh còn có Trương Lão Cửu đi!” Tô Doãn Sâm nói.

“Cũng tốt, bọn họ đều có quan hệ thân thiết với ngươi, đến bên kia, có thể giúp ngươi không ít”

“Đa tạ Ty Quân”

“Không dám nhận không dám nhận, Tô Doãn Sâm, giờ đây. ngươi cũng là Ty Quân, sau này gọi một tiếng Lục lão ca là được rồi”

'Tô Doãn Sâm nhậm chức Ty Quân của ty mười chín cũng không có nghỉ thức gì, mà mang theo tam quỷ đến thẳng đại điện của ty mười chín.

Trong đại điện, mấy vị quỷ sai lười biếng ngồi trên mấy cái ghế dựa, có tên cầm giấy đen viết công văn, mà cũng có tên

nằm sấp trên bàn ngủ.

Sau khi Tô Doãn Sâm tiến vào đại điện, quỷ trong đại điện có chút xôn xao.

“Vị này là ai? Trông khí tức rất mạnh.”

“Không biết, Ty Quân đã ba tháng không trở lại, e răng đã tiêu tán, vị này không phải là Ty Quân mới đó chứ?”

“Rất có thể!”

“Chư vị, ta tên là Tô Doãn Sâm, ngày sau chính là Ty Quân của ty mười chín!”

Sau đó, hẳn đem đặt giấy ủy nhiệm trên bàn làm việc của đỉnh đại điện, trong chốc lát giấy ủy nhiệm đã dấy lên ngọn lửa màu xanh lam, trong chốc lát đã hóa thành hư ảo, có một luồng ý chí từ đỉnh đại điện lan tràn ra, trút xuống dưới.

Tô Doãn Sâm cảm giác một cỗ sức lực hạ xuống người mình, đó dường như là khí vận của Địa phủ, giống như bản thân phải tuân theo ý chí gì đó.

Tô Doãn Sâm đi lên đại điện, ngồi trên đỉnh đại điện, nhìn về phía đông đảo quỷ sai ở dưới đại điện.

Chúng quỷ sai lộ vẻ chấn động, rồi nhanh chóng cung kính hành lễ.

“Xin bái kiến Ty Quân.”

Tô Doãn Sâm gật đầu, vừa định nói chuyện, đã thấy ngoài đại điện có quỷ sai câu hồn trở về.

“Mẹ nó, làm ông đây mệt chết, mau mau đăng ký đi, ông đây muốn đến quỷ kỹ viện dạo chơi.” Quỷ kia thúc giục.

Quỷ sai phụ trách đăng ký lập tức thay đổi sắc mặt, ra sức nháy mắt với quỷ sai câu hồn đang tiến vào đại điện.

“Lão Lục, mắt ngươi bị co giật à?”

“Khoan ca, Ty Quân mới đến rồi.”

Nghe vậy, vẻ mặt Dương Khoan lập tức thay đổi, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đại điện, chỉ thấy Tô Doãn Sâm đang nhìn về phía mình, cảm nhận được vẻ đáng sợ trong hai mắt của đối phương, điều này làm cho hắn thấy hãi hùng trong lòng.

“Bái kiến Ty Quân!” Dương Khoan thi lễ.

“Đăng ký đi!” Tô Doãn Sâm gật đầu.

Rất nhanh, quỷ sai phụ trách đăng ký đã đăng ký xong.

“Điểm tiến hóa + 0.01”

Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên trong lòng Tô. Doãn Sâm, điều này làm cho hắn thật sự sợ hãi.

Tình huống gì đây?

Chẳng lẽ quỷ sai dưới trướng câu được hồn, mình cũng có phần thưởng? Nếu thật sự là như vậy thì tốt quá.

“Dương Khoan, hôm nay ngươi câu được mấy hồn? Mà đã muốn đi chơi?” Tô Doãn Sâm cầm trong tay danh sách các quỷ sai trong ty mười chín, mở miệng hỏi.

“Khởi bẩm Ty Quân, đã được hẳn một vong hồn” Dương lão lục nói.

"Hừ!” Tô Doãn Sâm hừ một tiếng, đập danh sách trong tay xuống bàn làm việc một cái thật mạnh
 
Chương 28: Không phải!


Trong đại điện của ty mười chín, Tô Doãn Sâm đột nhiên ném danh sách quỷ sai lên bàn, phần đông quỷ sai đều thay đổi säc mặt, vội vàng cúi đầu.

Bọn họ không biết, vì sao vị Ty Quân mới tới này lại nổi giận.

“Ty Quân, cái này... Ngài... Hồn thể của Dương Khoan run rẩy, không rõ bản thân làm sai ở chỗ nào. Hai ngày qua bản thân liên tục câu hồn, gần như đã câu được số lượng của nửa tháng.

Chính là bởi vì muốn biểu hiện tốt một chút, xem có thể thăng chức thành Ty Quân hay không, nhưng không ngờ, lại có một Ty Quân bất ngờ xuất hiện.

Trong lòng hẳn ta cũng thấy rất khó chịu, nào ngờ Ty Quân vừa mới nhậm chức tân Ty Quân đã ra oai với hắn ta.

“Dương Khoan, số lượng câu hồn mỗi ngày tối đa của ty mười chín là năm vong hồn?”

“Vâng!”

“Nhưng mỗi ngày đều lên dương gian?”

“Không phải!”

“Không phải sao?” Đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, nhìn về phía chúng quỷ sai, nói: “Trước tiên các ngươi nói cho ta nghe quy luật lên dương gian của ty mười chín.”

“Ty Quân, là như thế này, Ty Quân tiền nhiệm lập ra quy củ, ty mười chín của chúng ta cứ một lần lên dương gian câu hồn thì sẽ được nghỉ ngơi một ngày. Nói cách khác, là làm một nghỉ một”

Nghe vậy, Tô Doãn Sâm giận dữ, các ngươi đều nghỉ ngơi thì ai kiếm điểm tiến hóa cho ta?

“Không được, quy tắc này tuyệt đối không được, đúng là khiến người ta phẫn nộ. Dương gian có rất nhiều vong hồn chưa có câu về Địa phủ, bất cứ lúc nào cũng mang nguy hiểm sẽ hóa thành ác quỷ. Hành vi này của các người, chính là không làm tròn trách nhiệm!”

“Ty Quân, không chỉ có ty mười chín của chúng ta mà, rất nhiều ty điện của ty câu hồn đều làm như vậy!”

“Các ty điện khác thì ta không quản được, nhưng ty mười chín của ta, ngày sau tuyệt đối không thể như thế”

Chúng quỷ sai đều thay đổi sắc mặt, nhìn vẻ mặt u ám của Tô Doãn Sâm, cũng không dám mở miệng.

“Từ giờ trở đi, mỗi người lên dương gian đều phải câu được ít nhất năm quỷ hồn. Lên dương gian sáu ngày, nghỉ ngơi một ngày, tính theo giờ của dương gian. Bắt đầu từ giờ Hợi mỗi đêm, đến giờ Ty ngày hôm sau mà các ngươi lên dương gian, không câu đủ năm vong hồn, vô cớ trở về Địa phủ trước thời hạn sẽ bị khấu trừ công đức”

Lời này vừa nói ra, chúng quỷ đều kinh hãi, sắc mặt trong nháy mắt đã thay đổi.

Dựa theo lời Ty Quân nói, chẳng phải mỗi ngày phải câu hồn sáu canh giờ, câu hồn sáu ngày nghỉ một ngày sao?

Đây là việc quỷ có thể làm ư?

“Ty Quân, như vậy không ổn đâu, lượng công việc có phải hơi lớn không?” Lúc này, một vị quỷ sai lên tiếng.

“Lượng công việc lớn sao? Trương Lão Cửu, Trần Khang, La Thanh, ba người các ngươi làm tấm gương cho bọn họ, nếu các ngươi có thể hoàn thành, bọn họ cũng có thể hoàn thành.”

“Vâng!” Trương Lão Cửu và Trần Khang đồng thanh nói.

Hai mắt La Thanh xoay chuyển, cũng nhanh chóng gật đầu. Trời ạ, thánh chăm chỉ có được quyền lợi, thật sự khiến người ta chết mất, làm chúng ta cũng phải chăm chỉ theo.

“Mặt khác, nếu ai không muốn nghỉ ngơi trong ngày thứ bảy, có thể tiếp tục câu hồn, có thể tính là tăng ca. Đến lúc đó, †a sẽ có khen thưởng công đức.”

“Mẹ nó, tên này chắc chắn là thánh làm ăn, khi ta còn sống nếu có được đầu óc biết chèn ép người làm như hẳn thì đã sớm phát tài rồi” La Thanh thầm nghĩ trong lòng.

Trong đại điện, đông đảo quỷ sai đều mang sắc mặc rất khó coi. Có câu quan mới đến đốt ba đống lửa, nhưng Ty Quân mới nhậm chức này đốt lửa hơi mạnh thì phải?

Khiến quỷ sai của toàn bộ ty mười chín đều hừng hực lửa giận ở trong lòng, nhưng giờ này khắc này, trong lòng bọn họ mặc dù có tức giận, cũng không dám có chút oán hận.

Trong biên chế Địa phủ, cấp trên có quyền đưa tiểu quỷ dưới trướng vào luân hồi. Nếu ai dám làm càn, chỉ với một tờ văn thư của Ty Quân, đã có thể đưa bọn họ vào súc sinh đạo.

“Mẹ nó, Ty Quân này đúng là chẳng ra gì.” “Áp bức chúng ta như thế, thật sự nên xuống địa ngục.” “Tên chó chết này, mẹ nó đúng là cực kỳ tàn ác.”

Tất cả quỷ sai đều oán thầm trong lòng, măng chửi Tô Doãn Sâm.

“Cũng có thể là vừa mới nhậm chức, muốn tạo chút thành tích cho hai vị chưởng ty xem, qua một thời gian ngắn sẽ khôi phục thái độ bình thường thôi.”

“Không phải Ty Quân trước đây cũng như vậy sao? Vừa nhậm chức thì lúc nào cũng cẩn thận tỉ mỉ, chưa đến hai tháng đã lộ mặt, quen rồi sẽ ổn thôi.”

Cũng có người giữ thái độ lạc quan, cho rằng Tô Doãn Sâm cố ý làm ra vẻ, quy tắc này chưa cần đến mấy ngày đã không đánh tự thua rồi.
 
Chương 29: Thiếp thân?


Chẳng qua, bọn hản không biết được quyết tâm của Tô Doãn Sâm. Nếu là quỷ sai dưới câu được hồn mà bản thân không có được thưởng điểm tiến hóa thì không nói gì, có lẽ Tô Doãn Sâm sẽ không yêu cầu nghiêm khắc như vậy.

Nhưng hiện tại, khi hẳn biết Câu hồn quỷ sai dưới trướng mà câu được hồn thì mình cũng có điểm tiến hóa, vậy còn nói gì nữa?

Nghỉ ngơi?

Các ngươi đều nghỉ ngơi thì ai kiếm điểm tiến hóa cho ta? Các thuộc tính của ta không tăng lên nữa sao?

Cho đến giờ phút này, Tô Doấn Sâm mới hiểu được tâm trạng của những nhà tư bản ở kiếp trước, nhân viên nghỉ một ngày, chính là tổn thất của ta, tại sao ta lại để cho ngươi nghỉ chứ?

Con mẹ nó, đúng là quá ác!

'Tô Doãn Sâm cười ha ha, nhưng lại thật đã. Hắn muốn câu hồn thì câu, không muốn câu hồn thì cả ngày uống rượu nghe: nhạc, vẫn có tiểu quỷ giúp mình kiếm điểm tiến hóa, vậy tại sao không áp bức chứ?

Nhưng những câu hồn quỷ sai này thật sự quá lười biếng, khiến lễ nghi của Địa phủ sắp sụp đổ, ở tam giới không có chút địa vị nào.

“Đầu giải tán đi!” Lúc này, Tô Doãn Sâm vung tay lên, chúng quỷ sai rời đi với vẻ mặt u ám.

“Tô Doãn Sâm, ngươi đúng là thứ không ra gì.”

“Đồ chó má, sớm muộn gì cũng có ngày ngươi sẽ xuống địa ngục.”

“Tô Doãn Sâm, ta muốn hỏi thăm sức khỏe tám đời tổ tông nhà ngươi!”

“Tô Doãn Sâm, lương tâm của ngươi thật bị chó tha rồi, khi còn sống chắc cũng thứ tạp chủng.”

Sau khi rời khỏi ty điện của ty mười chín, rất nhiều quỷ sai không khỏi chửi ầm lên.

“Nhỏ tiếng một chút, nếu bị Ty Quân nghe được, chỉ sợ sẽ gây khó dễ cho chúng ta đấy.”

Nghe vậy, đông đảo quỷ sai thay đổi sắc mặt, cẩn thận nhìn chung quanh, nhanh chóng câm miệng.

Tuy rằng bọn họ hận không thể xé xác Tô Doãn Sâm ra mà ăn, nhưng chẳng phải vẫn cần kiếm sống dưới trướng của hắn sao?

“Haiz, tầng lớp quỷ sai ở dưới đáy như chúng ta, thật sự là không có quỷ quyền mà, cho dù bị bóc lột, cũng không có chỗ để giải oan.” Có quỷ sai than thở.

“Đúng vậy, biết làm sao được? Không làm ư? Trong mộ của ta còn có hai quỷ nhỏ đang chờ nuôi nữa.”



“Ta thường xuyên dạy tiểu quỷ của ta, nhất định phải học tập luật âm cho tốt, ngày sau đến làm tiểu phán quan của ty xét xử, mỗi ngày cũng không cần phải mạo hiểm quỷ mạng lên dương gian như chúng ta. Mỗi ngày mệt chết mệt sống, cũng kiếm không được mấy công đức.”

“Đúng vậy, ty xét xử vẫn thoải mái hơn, nếu không được thì ty trị ác cũng được nữa. Tuy răng hơi bẩn, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng.”

“Ai mà chẳng nghĩ thế, ta sẽ cho con ta đến ty địa ngục, trấn thủ ty địa ngục. Có điều, quỷ bình thường không có chịu nổi luồng sát khí của ty địa ngục.”

Dưới một loạt cảm xúc bất đắc dĩ, uất ức, tức giận, mắng chửi, thở hổn hển của chúng quỷ, cuối cùng lắc đầu đi về phía quỷ môn quan.

Ty Quân đã quyết định như vậy rồi, bọn họ chỉ có thể chấp hành, ngoài việc đến chỗ chưởng ty tố cáo, nhưng có ai dám chứ?

“Ty Quân, ty chức là Nguyên Xuyên, là thị quan của ngài, trước tiên để ty chức dẫn ngài đi xem hành cung của ngài.”

“Hành cung?”

“Đúng vậy, bây giờ ngài là Ty Quân, không cần ở trong cái nghĩa địa nhỏ kia nữa”

Nói xong, đã đưa Tô Doãn Sâm đ ến một khu nghĩa địa lớn của âm phủ.

Rất nhanh, bọn họ đã đến một nghĩa trang, nơi chứa những ngôi mộ nguy nga, vô cùng uy nghiêm. Mỗi một ngôi mộ đều cao tầm ba mươi trượng, hơn nữa đất đai vô cùng rộng lớn.

'Thậm chí, Tô Doãn Sâm còn nhìn thấy có quỷ nữ ở trong nghĩa trang này. Mỗi người bọn họ đều mặc quần áo hở hang, bộ ng ực to lớn, vóc dáng có lồi có lõm, da trắng nõn nà. Nếu không phải trên người có những sợi quỷ khí, hẳn còn cho rằng họ là nữ tử gánh hát ở dương gian.

“Những quỷ nữ này làm gì vậy?” Tô Doãn Sâm nhìn vào trong nghĩa trang.

“Là thế này, âm phủ có rất nhiều âm linh cấp thấp, khi nương nương chưa có diễn hóa luân hồi thì khäp U Minh toàn là âm linh. Bọn họ do cõi âm thai nghén ra, đều có âm thọ, lúc âm thọ chưa hao hết thì không thể vào luân hồi.”

“Có một số âm linh thành quỷ sai Địa phủ, mà một số không được may mản như vậy, vì kế sinh nhai, không ít quỷ nữ đã thành nữ tử phong trần”

“Vậy bọn họ tới đây..."

“Đa số Ty Quân đều cần sĩ diện, không muốn đến quỷ kỹ viện nên bảo họ đến nhà mua vui, nếu ngài Ty Quân muốn...”

“Hừi Ta nào phải loại người đó?” Tô Doãn Sâm giận dữ, liếc mắt đánh giá đám quỷ nữ này một phen, lặng lẽ phán xét, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ.

Sau đó, dưới sự dẫn dắt của thị quan, hẳn tiến vào ngôi mộ lớn thuộc về ty mười chín.

Vừa đi tới cửa mộ đã thấy có mấy nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, dáng người kiêu ngạo, bộ ng ực to lớn hành lễ.

“Thiếp thân bái kiến Ty Quân!”

“Thiếp thân?” Tô Doãn Sâm sửng sốt, nhìn Nguyên Xuyên bên cạnh.

“Ty Quân, là thế này, nơi đây chính là chỗ ở của Ty Quân đời trước. Hiện tại ngài trở thành Ty Quân mới, dựa theo quy định, ngài có thể thừa kế tất cả của hắn ta”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom