Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 956


Chương 956

Thần Quân điên cuồng gào lên.

Diệp Quân đã lao tới trước mặt vòng xoáy màu đen, hắn đang định vung kiếm chém xuống thì lúc này Lý Bán Tri bên dưới bỗng hét lên một tiếng: “Cẩn thận”.

Diệp Quân quay phắt đầu lại, lúc này ‘Lục Thiên’ đã ra tay.

Cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi.

Diệp Quân kinh hãi nhưng không lùi lại, vì hắn biết hắn không thể lùi nữa.

Ngay khi Diệp Quân đang muốn liều mạng, bỗng có một bàn tay đặt ở hắn trên vai: “Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bị ỷ lớn ăn hiếp nhỏ đâu, ngươi đứng đấy nhìn bọn ta thể hiện nhé”.

Diệp Quân quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ đang đi tới. Bà ấy mặc váy dài màu tím nhạt, thắt lưng đỏ chót quấn quanh vòng eo nhỏ nhắn yêu kiều, tóc đen như mực tựa thác đổ xuống từ mây cao xõa đến ngang lưng, xinh đẹp vô ngần.

Trong tay bà ấy là một thanh kiếm.

Kiếm tu ư?

Diệp Quân sửng sốt.

Bất thình lình, người phụ nữ vung kiếm.

Một nhát chém cực kỳ bình lặng, không hề mang theo kiếm ý hay kiếm thế, nhưng…

Uỳnh!

“Lục Thiên” kia vừa vọt đến trước mặt bà ấy đã bị đánh bay đi nghìn trượng.

Khi dừng lại, lòng bàn tay phải của gã đã xuất hiện một vết chém sâu hoắm.

“Lục Thiên” nheo mắt nhìn người phụ nữ, khẽ cười: “Ra là thanh kiếm thứ tư của nhân gian, Mộ Thiên Đạo”.

Mộ Thiên Đạo!

Thanh kiếm thứ tư của nhân gian, à, bây giờ hẳn phải là thanh kiếm thứ năm mới đúng.

Nhưng không quan trọng.

Mấu chốt ở chỗ thành tựu kiếm đạo của bà ấy, dưới Tứ Kiếm chính là vô địch!

Lý Bán Tri thấy Mộ Niệm Niệm xuất hiện thì thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cũng may ngày hôm đó bà ấy đã thông báo và mời Mộ Niệm Niệm trở về tọa trấn, bằng không thì hậu quả không thể nào tưởng tượng được.

Số cường giả đến từ Chân thế giới hôm nay quá nhiều!

Thấy Mộ Niệm Niệm nhìn mình, “Lục Thiên” vừa định mở miệng thì thấy bà ấy lại vung kiếm lên.

Uỳnh!

Những người khác còn chưa kịp phản ứng, đã lại thấy gã lùi lại hơn nghìn trượng.

Khi dừng lại, toàn bộ cánh tay phải của gã bị chém lìa ở bả vai, máu phun như suối.

“Lục Thiên” nheo mắt, vừa định mở miệng thì Mộ Niệm Niệm lại vung kiếm lên.

Uỳnh!

“Lục Thiên” lại lui thêm nghìn trượng.

Khi dừng lại, đến cánh tay trái của gã cũng rơi xuống, máu phun đến là kinh dị.

Hai nhát kiếm, chém bay hai cánh tay!

“Lục Thiên” lại bật cười: “Không hổ là người năm ấy theo Kiếm Chủ Nhân Gian tiến vào Chân thế giới chúng ta! Lợi hại! Đúng là lợi hại!”
 
Chương 957


Chương 957

Uỳnh!

Lời vừa dứt, thân hình gã run rẩy kịch liệt trước khi có một người đàn ông trung niên chậm rãi bay ra.

Ông ta mặc áo bào xa hoa, mái đầu bạc trắng không buộc không cài, chỉ theo gió bay phất phờ, gương mặt mang vẻ không giận tự uy.

Và đôi tay vẫn còn lành lặn!

Nhưng thân thể Lục Thiên đã không còn tay.

Sắc mặt gã khó coi vô cùng, vì sao chỉ có gã bị thương?

Mộ Niệm Niệm nhìn người đàn ông trung niên: “Trấn Thiên Môn của Chân thế giới có chín Đại Thần Đế, tám đã bị ta đánh, ngươi hẳn không phải là tên cuối cùng”.

Ông ta cười đáp: “Ta là người thứ mười vừa được thăng chức, Thái Hòa Thần Đế”.

Rồi cong môi nói: “Không ngờ Mộ Thiên Đạo lại xuất hiện hôm nay. Cũng tốt thôi, ta đã muốn giao thủ với ngươi từ lâu, xin được chỉ giáo”.

Nói xong, ông ta bước tới trước. Chỉ trong phút chốc, đất trời nhòe đi rồi biến mất từng chút một.

Những cường giả đại chiến thấy vậy thì biến sắc, đồng loạt ngừng tay rồi thối lui về sau.

Ảnh Nữ đứng cạnh Diệp Quân ấn tay xuống. Vùng thời không quanh cả hai lập tức bị một thứ sức mạnh bí ẩn bao trùm.

Chỉ thấy Thái Hòa Thần Đế cũng siết tay lại. Vô số đại đạo bí ẩn từ bốn phía trong thiên địa ùa tới trong tay ông ta.

Ông ta khống chế được đại đạo chư thiên!

Khắp đại lục Tiểu Quan bất ngờ chấn động dữ dội, phạm vi triệu dặm quanh thư viện Quan Huyên thì sụp đổ từng chút một.

Ai nấy đều hốt hoảng.

Diệp Quân thấy vậy thì toàn thân sôi trào.

Cường giả!

Đây mới đúng là cường giả đứng đầu trong thiên địa!

Phải công nhận mắt nhìn của mình trước kia còn quá nhỏ.

Phá núi đã là gì?

Ông đây muốn phá cả trời!

Ông trời: “…”

Đúng lúc này, Thái Hòa Thần Đế giương mắt nhìn Mộ Niệm Niệm, nhăn nhở toét miệng cười rồi tung ra cú đấm.

Ầm!

Một quyền ấn bao hàm vô số đại đạo quét ngang bốn phía, nhắm thẳng Mộ Niệm Niệm.

bà ấy chỉ bình thản bước tới, vung kiếm ra.

Vẫn bình lặng như trước.

Uỳnh!

Quyền ấn bị nhát kiếm chặn đứng tại chỗ. Đất trời bốn phía bắt đầu bốc cháy thành tro.

Mộ Niệm Niệm nheo mắt, lại chém ra nhát thứ hai.

Ầm!

Quyền ấn ầm ầm vỡ tan.
 
Chương 958


Chương 958

Bỗng có một luồng sức mạnh khổng lồ quét tới.

Mộ Niệm Niệm vung kiếm.

Nhát kiếm chém vào quyền mang.

Ruỳnh!

Đất trời sụp đổ, bốn bề đen nhánh trong phút chốc.

Thái Hòa Thần Đế cấp tốc lùi lại hơn mấy nghìn trượng, nhưng Mộ Niệm Niệm cũng không thừa thắng xông lên.

Dù bà ấy đã chiến thắng qua mấy đợt giao thủ!

Diệp Quân thấy thế thì sa sầm mặt, nhìn khắp nơi một lượt rồi nói với Ảnh Nữ: “Tỷ tỷ này, quanh chúng ta còn có rất nhiều cường giả thần linh còn mạnh hơn Thái Hòa Thần Đế này”.

Ẩn Nữ: “Thế thì sao?”

Diệp Quân nhìn về phía Mộ Niệm Niệm: “Vị Mộ Thiên Đạo này rõ ràng có cơ hội thừa thắng truy kích nhưng lại không làm, từ đầu đến cuối đều ở gần ta, cho thấy bà ấy đang đề phòng những tên thần linh ẩn nấp”.

Hắn thoáng dừng lại: “Nếu ta không đoán sai thì sắp có cường giả thần linh đến, nên Thái Hòa Thần Đế mới ra tay để khích Mộ Thiên Đạo chủ động tấn công, khi ấy những tên thần linh ẩn nấp kia sẽ lập tức tấn công ta. Nhưng ông ta không ngờ rằng Mộ Thiên Đạo không dính bẫy!”

Xung quanh có thần linh ẩn nấp!

Ẩn Nữ nhíu mày, chậm rãi nhắm mắt để cảm nhận bốn phía, sau đó lắc đầu: “Ta không cảm nhận được gì cả”.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Ảnh Nữ tỷ tỷ đã không cảm nhận được, vậy thì chỉ có thể là tên thần linh ấy rất mạnh.

Hắn thầm hỏi: “Tháp gia, tên thần linh kia có mạnh không?”

Tiểu Tháp: “Mạnh”.

Có thật kìa!

Diệp Quân chần chừ: “Đã có thần linh ẩn nấp, sao ngươi không nhắc ta?”

Tiểu Tháp: “Ngươi thông minh mà, không cần ta nhắc cũng đoán ra được”.

Diệp Quân đen mặt: “Lỡ ta đoán không ra thì sao?”

Tiểu Tháp: “Thì liên quan gì ta? Ta chỉ là cái tháp, ngươi có bị đánh chết thì ta cũng đâu làm được gì!”

Diệp Quân im luôn.

Thôi xong.

Tháp gia bắt đầu giở chứng rồi!

Bên kia, Thái Hòa Thần Đế im lặng nhìn Mộ Niệm Niệm, không nói một lời.

Người phụ nữ này đã nhìn thấu ý đồ của ông ta.

Chợt nghe Mộ Niệm Niệm nói: “Tất cả cường giả thư viện Quan Huyên, lập tức lùi về sau Thiếu chủ!”

Những người được điểm danh nghe vậy thì làm theo không chút chần chừ.

Sau đó Mộ Niệm Niệm xoay người vung kiếm.

Roẹt!
 
Chương 959


Chương 959

Đất trời bị xé rách, một đường hầm thời không rộng đến nghìn trượng xuất hiện trước mặt họ.

Mộ Niệm Niệm nói với Diệp Quân: “Đưa họ đến Trụ giới, bảo vệ cho tốt. Họ vốn không nên tham dự trận chiến này”.

Chỉ những ai chưa đạt được đến ngưỡng sức mạnh nhất định, tạm thời không có tư cách đến chiến trường Hư Chân mới phải ở lại trông coi thư viện, vậy mà bây giờ lại bắt họ phải đối mặt với những cường giả tinh nhuệ nhất đến từ thế giới thần linh.

Chắc chắn không được!

Hơn nữa bọn họ còn là tương lai của thư viện, nếu bỏ mạng tại đây thì thư viện về sau sẽ phát sinh hiện tượng đứt gãy nghiêm trọng.

Diệp Quân không chút do dự, ra lệnh: “Đi!”

Rồi vọt vào đường hầm.

Những người khác nhanh chóng nối gót.

Bỗng nghe một Thần Quân ở xa lên tiếng: “Muốn đi à?”

Y vừa định ra tay thì bỗng bị một thấy một tia kiếm quang lóe lên.

Phập!

Tên Thần Quân chưa kịp phản ứng lại đã bị đâm xuyên qua trán.

Mộ Niệm Niệm lạnh lùng liếc sang đám thần linh: “Nhúc nhích thử xem?”

Bọn chúng nhìn lại với vẻ mặt nghiêm trọng.

Tính ra thì bọn chúng không hề xa lạ gì với vị Mộ Thiên Đạo này.

bà ấy năm xưa từng theo Kiếm Chủ Nhân Gian đi vào Chân thế giới. Kiếm Chủ Nhân Gian nhất chiến thành danh, Mộ Thiên Đạo cũng từ đó nổi tiếng.

Đó cũng là trận chiến khiến Chân thế giới phải mở to mắt nhìn vũ trụ Quan Huyên.

Đây là lần đầu tiên có người tiến vào thế giới của chúng, mà Kiếm Chủ Nhân Gian cũng đã giết hơn một triệu thần linh, lấy mạng mấy nghìn Thần Đế.

Cũng là lần duy nhất.

Từ sau đó, vũ trụ Quan Huyên không còn ai có thể bước vào Chân thế giới thêm một lần nào nữa.

Mộ Thiên Đạo bỗng nhìn người sắp đi vào đường hầm thời không, gọi: “Trần Quan Tử của Kiếm Tông!”

Y ngoái đầu nhìn lại, nghe bà ấy căn dặn: “Nếu có cường giả trên Thần Đế xuất hiện thì gọi tổ tiên!”

Gọi tổ tiên.

Đây là con bài tẩy cuối cùng của Kiếm Tông.

Nhưng vì năm xưa Diệp Huyên và thế giới Hư Chân từng giao hẹn không cho cường giả Phá Thần Cảnh ra tay nên chiêu này cũng bị hạn chế.

Trận chiến năm ấy, Kiếm Chủ áo xanh, Thiên Mệnh và kiếm tu Tiêu Dao vì để Diệp Huyên Phá Thần mà đều lựa chọn không ra tay. Ba mươi triệu năm đã trôi qua, không ai dám chắc Kiếm Chủ áo xanh liệu có ra tay hay không.

Nhưng Mộ Niệm Niệm lại cho rằng con đã không giúp, nay đến cháu cũng không giúp thì thôi đừng đổi họ lại làm gì.

Cứ mang họ Diệp suốt đời đi!

Trần Quan Tử nghe vậy thì gật đầu rồi dẫn nhóm kiếm tu theo sau biến mất ở phương xa.

 
 
Chương 960


Chương 960

Mộ Niệm Niệm nhìn Thiên Tú và Kỳ Tỉ Thiên ở chân trời: “Làm phiền hai vị ở lại cùng ta đoạn hậu”.

Thiên Tú gật đầu: “Được”.

Thật ra thì đối thủ của họ cũng rất mạnh nên cũng không có cách rời đi.

Hai bên đều đang giữ chân nhau, để xem viện quân bên nào đến trước.

Thái Hòa Thần Đế ở bên kia, nhìn thấy ba người phụ nữ và những người khác đứng bảo vệ trước đường hầm thời không.

Hai bên tiếp tục giằng co.

Kỳ Tỉ Thiên hỏi: “Niệm Niệm cô nương, sao thế giới Hư Chân còn chưa đến chi viện?”

Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Không đến được”.

Kỳ Tỉ Thiên ngạc nhiên.

Mộ Niệm Niệm thì thầm: “Khi biết thân phận thật của Diệp Quân, Chân thế giới chắc chắn sẽ phát động tấn công, kiềm chế nhóm A La của thế giới Hư Chân”.

Kỳ Tỉ Thiên nhíu mày: “Nếu thế giới Hư Chân không thể đến thì một khi viện quân của Chân thế giới đến đây, tiểu tử kia…”

Mộ Niệm Niệm: “Vẫn còn viện quân”.

Kỳ Tỉ Thiên kinh ngạc: “Là ai?”

Mộ Niệm Niệm hạ giọng: “Đừng xem thường một người mẹ nào cả. Mẹ của hắn chắc chắn đã lường trước được cục diện hôm nay… Cứ chờ tiếp mà xem”.

Tần Quan!

Người này cũng từng đi vào Chân thế giới ở trận chiến năm ấy!

Hơn nữa còn giết nhiều thần linh hơn cả Kiếm Chủ Nhân Gian!

Người khác là đi một bước, giết một người.

Còn bà ấy là đi tới đâu, giết sạch tới đó!

Trong đường hầm thời không, nhóm cường giả thư viện Quan Huyên đi theo sau Diệp Quân, ai nấy đều mang vẻ mặt trầm trọng vô cùng.

Thư viện đã phải chịu tổn thất nặng nề trong trận chiến này!

Số Quan Huyên Vệ thượng cổ mà Lý Bán Tri phái tới giờ chỉ còn lại năm.

Mấy trăm kiếm tu của Kiếm Tông, giờ chỉ ngót nghét hai trăm.

Hơn một trăm kiếm tu của họ đã bỏ mạng!

Số cường giả thư viện Quan Huyên chết đi lại càng không thể đếm được.

Quá sức thảm thiết!

Lần này thư viện bị đánh cho không kịp trở tay.

Diệp Quân quan sát bọn họ trong im lặng.

Tuy không quen biết nhau, nhưng ai nấy đều liều mạng bảo vệ hắn.

Vì sao?

Vì hắn là con của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Thân phận này không chỉ là vinh dự mà còn đi kèm với trách nhiệm.

Bảo vệ toàn bộ vũ trụ Quan Huyên ư?
 
Chương 961


Chương 961

Với người một ngày trước vẫn còn là kiếm tu bình thường như Diệp Quân mà nói, áp lực đúng là nặng như núi đổ.

Hắn còn chưa kịp thích ứng với việc mình thoắt cái trở thành con của Kiếm Chủ Nhân Gian, nên không thể nào diễn tả được cảm xúc khi nhìn thấy những người ở thư viện liều mạng bảo vệ mình.

Lý Bán Tri đi đến cạnh hắn, nhỏ giọng nói: “Đừng nghĩ nhiều”.

Bà ấy không biết đánh nhau, có ở lại cũng không được gì, vì vậy cũng rút lui theo.

Diệp Quân hít vào một hơi, nói: “Dì Tri, nếu con đoán không sai thì có lẽ chúng ta sẽ không đợi được viện binh đến. Một khi biết được thân phận của con, thần linh ở Chân thế giới chắc chắn sẽ không từ mọi cách để giữ chân A La Đại Kiếm Đế và những người khác”.

Lý Bán Tri không đáp.

Bởi bà ấy cũng nghĩ đến điều này.

Diệp Quân: “Mục tiêu trước mắt của chúng ta là Trụ giới. Con không rành nơi ấy nên muốn hỏi dì, chúng ta đến đó thật sự có thể chống lại bọn thần linh kia sao?”

Lý Bán Tri im lặng một hồi mới đáp: “Ta không dám xác định, nhưng trước mắt Trụ giới là lựa chọn duy nhất của chúng ta”.

Lựa chọn duy nhất.

Diệp Quân hỏi: “Ban nãy con nghe dì nói Võ Thần Vệ của Trụ giới đang đến?”

Lý Bán Tri gật đầu: “Tối đa là một khắc nữa, họ sẽ có thể hội quân cùng chúng ta”.

Diệp Quân gật đầu rồi rơi vào trầm tư.

Lý Bán Tri nhìn sang: “Con có suy nghĩ gì?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ: “Bọn họ có thể xâm nhập vào thế giới Hư Chân, chẳng lẽ không thể làm vậy với Tiên Bảo Các?”

Đồng tử Lý Bán Tri co rụt lại.

Diệp Quân tiếp tục: “Chúng ta có thể đến Trụ giới, nhưng tốt nhất không nên hội quân với Võ Thần Vệ. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Thái Hòa Thần Đế và những kẻ khác không ngăn cản chúng ta đi vào đường hầm thời không đã là quá bất thường!”

Lý Bán Tri nói ngay: “Ám U viện chủ, lập tức mở một đường hầm thời không mới!”

Ám U đáp: “Tuân lệnh”.

Rồi xoay người biến mất ở phía xa, không lâu sau đã cùng những người khác cưỡng chế mở ra một đường hầm mới, để cả đoàn thay đổi hướng đi.

Lý Bán Tri nhìn Diệp Quân với ánh mắt tán thưởng.

Thằng bé này suy nghĩ rất thấu đáo.

Diệp Quân lại gọi: “Ám U viện chủ”.

Ám U đáp: “Có thuộc hạ”.

Diệp Quân: “Trụ giới có người của ông ở đó không?”

Ông ta gật đầu: “Có”.

Diệp Quân: “Liên lạc được với bọn họ không?”

Ám U: “Được”.

Diệp Quân: “Ai là người đáng tin nhất ở đó? Ít nhất phải tin được chín phần?”

Ám U: “Võ lão của Võ Các là người hay được Tần các chủ cho đi theo, tuyệt đối không thể phản bội Các chủ và Thiếu chủ. Hiện ông ấy đang quản lý Võ Thần Vệ”.
 
Chương 962


Chương 962

Diệp Quân suy nghĩ một hồi: “Võ Thần Vệ sẽ nhanh chóng đến hội quân với chúng ta, ông mau cho người đi gặp, nếu không phải do Võ lão dẫn đầu thì chúng ta không đến Trụ giới nữa”.

Ám U ngạc nhiên.

Sau đó sắc mặt trở nên khó xem.

Trụ giới không bị Chân thế giới phong tỏa, vì vậy Võ lão chắc chắn biết rằng Diệp Quân là con của Tần các chủ, nhất định sẽ muốn đích thân dẫn người đến chi viện.

Nhưng nếu người dẫn đầu không phải ông ta, thì chỉ có thể là Trụ giới đã gặp chuyện.

Một khi đã vậy, bọn họ còn đi tới đó nữa thì chính là chui đầu vào rọ.

Ám U khom người hành lễ thật sâu rồi thối lui.

Diệp Quân nhìn những người khác với ánh mắt phức tạp.

Hắn không muốn đa nghi, nhưng với một số lượng người đi theo khổng lồ đến vậy, hắn không thể không đa nghi, không thể không thận trọng, bởi vì chỉ cần một cú sẩy chân là có thể kết liễu vô số mạng người.

Mà bọn họ vốn không nên bị cuốn vào những trận chiến ở cấp bậc này!

Diệp Quân bỗng hỏi Lý Bán Tri: “Dì Tri, Tiên Bảo Các hiện do ai làm chủ?”

Lý Bán Tri: “Ưng Thanh cô nương”.

Diệp Quân thì thầm: “Hẳn cũng đã biết chuyện”.

Lý Bán Tri gật đầu: “Không thể không biết được. Nếu ta đoán không sai, nàng hẳn cũng đang nghĩ cách đến đây”.

Diệp Quân gật gù rồi nói với những người đi sau: “Mọi người tập trung chữa trị trước đi”.

Bọn họ gật đầu.

Trải qua một trận chiến, họ sống thì còn sống nhưng trên cơ bản đều bị thương nặng.

Nhất là bên Kiếm Tông có rất nhiều kiếm tu hăm hở xung phong đi đầu, cũng là bên chịu tổn hại nặng nề nhất.

Diệp Quân lại nhìn sang Văn Viện, thấy người dẫn đầu là viện chủ Thư Hiền và Diệp Quan Chỉ.

Thấy hắn nhìn sang, Diệp Quan Chỉ mỉm cười.

Diệp Quân gật đầu chào hỏi rồi nhìn sang Thần Đạo Viện do Nam Lăng Nhất Nhất dẫn đầu.

Các Thần thuật sư của bọn họ đã chứng tỏ giá trị cực cao của mình trong trận chiến khi không ngừng giữ chân thần linh, bằng không thư viện Quan Huyên đã phải chịu tổn thất nặng nề hơn nữa.

Nam Lăng Nhất Nhất thấy ánh mắt hắn lia tới thì thoáng ngạc nhiên rồi đưa tay lên chào hỏi.

Thiếu chủ ư?

Trong lòng cô ấy, Diệp Quân vĩnh viễn là sư đệ!

Hắn cười cười chào lại rồi nhìn về một chỗ khác, nơi một cô gái đang đứng như bị ngăn cách bởi ranh giới.

Tóc trắng, áo tuyết.

Tịch Huyền.

Người đến từ U Minh Viện, cũng là đệ tử duy nhất của nơi này, vì vậy khi đứng một mình luôn toát ra vẻ cô độc.

Thấy hắn nhìn mình, Tịch Huyền dời tầm mắt sang nơi khác, không nói gì.

Diệp Quân im lặng thu ánh mắt về.
 
Chương 963


Chương 963

Tịch Huyền khẽ liếc sang, sắc mặt trở nên ảm đạm, đầu hơi rũ xuống.

Trong lòng cô ấy đang phức tạp vô cùng.

Chỉ qua một đêm, Diệp Quân đã trở thành Thiếu chủ.

Thiếu chủ của thư viện!

Đây dĩ nhiên là chuyện rất tốt, khiến Tịch Huyền khẽ mỉm cười.

Hắn càng trải qua những thứ tốt đẹp, cô sẽ càng vui vẻ.

Diệp Quân nhìn sang động thiên Tuế Nguyệt, thấy số cường giả của họ đã giảm đi một nửa.

Không chỉ họ mà Linh Hư Thần Địa cũng vậy.

Hai tộc này là những người quyết liệt nhất khi giúp hắn ngăn cản Thần Tướng lúc ban đầu.

Thấy Diệp Quân đi tới, Nam Ly Âm và Trương Vân Thiên vừa định hành lễ thì bị hắn ngăn lại.

Hắn thì thầm: “Thật xin lỗi hai vị tiền bối”.

Trương Vân Thiên vội nói: “Thiếu chủ tuyệt đối đừng nói vậy…”

Ông ấy lắc đầu cười: “Ta cũng không ngờ ngươi lại chính là con của Kiếm Chủ Nhân Gian, Thiếu chủ của chúng ta”.

Thật sự là không hề ngờ đến, mà bây giờ ông mới hiểu ra vì sao tổ tiên lại dặn dò phải dốc toàn lực hỗ trợ người này.

Thì ra tổ tiên đã sớm biết thân phận hắn!

Không chỉ Trương Vân Thiên mà Nam Ly Âm cũng không ngờ rằng mấy lời khoác lác của Diệp Quân lại là thật.

Bây giờ nhớ lại chỉ cảm thấy buồn cười.

Cũng giống như Trương Vân Thiên, đến tận lúc này bà ấy mới biết vì sao tổ tiên bảo có chết cũng phải giúp Diệp Quân.

Các trưởng lão của động thiên Tuế Nguyệt không những không ngạc nhiên mà còn phấn khích vô cùng, bởi họ đã sớm biết thân phận Diệp Quân.

Mà càng hưng phấn hơn họ chính là tộc Thiên Long hiện tại.

Tộc trưởng Ngao Thịnh và các trưởng lão hưng phấn không gì sánh bằng.

Là Thiếu chủ!

Khác với Linh Hư Thần Địa và động thiên Tuế Nguyệt, Thiếu chủ Ngao Thiên Thiên của họ xem như đã ký khế ước bình đẳng với Diệp Quân.

Lại còn hòa hợp với nhau!

Một tầng quan hệ vô cùng đặc biệt.

Nói tóm lại, tộc Thiên Long lần này hời to rồi.

Các cường giả bên này không khỏi xúc động, thầm nhủ Ngao Thiên Thiên đúng là tinh mắt.

Bằng không nếu lựa chọn Lục Thiên thì bọn họ đã tiêu đời rồi.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về điểm cuối của đường hầm thời không với vẻ lo âu.

Hắn đã nhận ra thực lực tổng thể của vũ trụ Quan Huyên không bằng Chân thế giới.

Hơn nữa nội bộ thư viện lại có vấn đề rất lớn.

Có thể bị Chân thế giới đánh đến Tổng viện, chứng tỏ có gì đó rất bất thường.
 
Chương 964


Chương 964

Bỗng Ám U xuất hiện trước mặt hắn, báo cáo: “Người của chúng ta đã gặp mặt người Võ Các”.

Diệp Quân vội hỏi: “Thế nào?”

Ám U hạ giọng: “Võ lão không đến, hơn nữa chúng ta phát hiện đối phương không bình thường”.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Lý Bán Tri nhíu mày.

Ngay cả Tiên Bảo Các cũng gặp vấn đề nội bộ?

Đáng sợ thật!

Ám U: “Thiếu chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Ngay cả ông ta cũng không khỏi cảm thấy hốt hoảng.

Nếu ngay cả Trụ giới cũng gặp chuyện thì Tiên Bảo Các đã không còn là nơi an toàn.

Diệp Quân đang trầm tư suy nghĩ thì thấy đường hầm thời không nơi xa bỗng vỡ nát, để một luồng sức mạnh kinh khủng ùa ra.

Ám U biến sắc, bước tới vung tay lên. Thời không bốn phía sụp đổ, mọi người đã xuất hiện ở một vùng tinh không khác.

Đứng cách đó không xa chính là một đội ngũ hơn trăm người.

Đi đầu là một người đàn ông trung niên.

Ám U thấy người này thì sắc mặt kém hẳn đi: “Thiếu chủ, họ chính là Võ Thần Vệ đến tiếp ứng chúng ta”.

Võ Thần Vệ?

Diệp Quân lẳng lặng quan sát người đi đầu.

Quả nhiên đã phản bội.

Hắn không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ Tiên Bảo Các vô dụng đến vậy sao?

Người đàn ông cũng nhìn hắn: “Giữ chúng lại!”

Không hề nhiều lời vô nghĩa.

Các Võ Thần Vệ đứng sau ông ta toan ra tay.

“Ai dám dụng vào Thiếu các chủ?!”

Bỗng có một tiếng rống phẫn nộ vọng tới từ trong lòng vũ trụ khiến tinh hà run rẩy.

Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một con tàu tinh không khổng lồ chừng trăm nghìn trượng xé toạc thời không bay ra.

Đứng ở đầu là một ông lão.

Võ lão!

Đi theo sau con tàu lại là mấy trăm chiếc tàu to lớn khác.

Rắc rắc!

Thời không bốn phía nứt toác trong nháy mắt, để vô số khí tức khủng khiếp ùa ra. Sau đó, mấy trăm nghìn cường giả mặc giáp tím xuất hiện, khiến tinh hà chấn động kịch liệt.

“Tham kiến Thiếu chủ”

Bọn họ đồng loạt quỳ một gối xuống: “Chúng ta hộ giá chậm trễ, xin được dập đầu, mong Thiếu các chủ thứ tội!”
 
Chương 965


Chương 965

Nói rồi đồng thời cúi lạy.

Bái kiến Thiếu chủ!

Mấy trăm nghìn cường giả đang có mặt đồng loạt quỳ xuống, âm thanh chấn động tinh hà.

Trên chiếc chiến hạm to kia, Võ Lão bước về phía trước một bước, sau đó, ông ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Võ Lão lập tức muốn quỳ xuống, nhưng lại bị Diệp Quân ngăn cản.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Võ Lão là người mẹ ta tin tưởng nhất, không cần những nghi thức xã giao này”.

Võ Lão vẫn chậm rãi quỳ xuống, cung kính nói: “Thiếu chủ, thuộc hạ cứu giá chậm trễ, vô cùng đáng chết”.

Diệp Quân đỡ Võ Lão dậy, sau đó nói: “Tạm thời không nói đến những chuyện này, giải quyết chuyện trước mắt đã!”

Võ Lão gật nhẹ đầu, ông ấy xoay người nhìn người đàn ông trung niên phía xa, quát lên: “Dư trưởng lão, Các chủ đối xử không tệ với ông, vì sao ông lại muốn phản bội Các chủ?”

Dư trưởng lão kia cười khẽ, đang định đáp lời thì Diệp Quân đột nhiên nói: “Giết ông ta, ông ta muốn kéo dài thời gian”.

Giết ông ta!

Mọi người sửng sốt.

Mấy cường giả Tiên Bảo Các xung quanh đều sửng sốt, sau đó đồng loạt nhìn về phía Võ Lão.

Sắc mặt Diệp Quân vô cùng bình tĩnh, hắn cũng không nói gì.

Nhưng Võ Lão lại thay đổi sắc mặt: “Còn ngây người ra đấy làm gì? Thiếu chủ nói giết ông ta, mau ra tay đi!”

Nói xong, trên mặt ông ta đã có mồ hôi lạnh chảy xuống.

Đám người khốn kiếp, các ngươi đừng có hại lão phu!

Nếu thiếu chủ này là một kẻ thù dai, các ngươi làm như thế thì lão phu sẽ toi đời đấy!

Nghe thấy lời có Võ Lão, những cường giả xung quanh đều lấy lại tinh thần, sau đó xông thẳng về phía mấy người nhóm Dư trưởng lão.

Võ Lão lén nhìn thoáng qua Diệp Quân, thấy nét mặt bình tĩnh không chút dao động của Diệp Quân thì thầm run rẩy.

Không phải ông ấy suy nghĩ nhiều, mà là ông ấy từng ở lại hệ Ngân Hà, biết rõ những kẻ tạo phản gần như đều không có kết quả tốt.

Đặc biệt là lần này, Võ Các xuất hiện kẻ phản bội, nếu không vì ông ấy nhận ra điều bất ổn, đích thân dẫn người chạy đến, thì thật sự không thể tưởng tượng nổi hậu quả.

Dư trưởng lão phía xa hơi cau mày, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong lòng hơi khiếp sợ, ông ta không ngờ Thiếu các chủ này lại quyết đoán như thế, không hề cho ông ta cơ hội kéo dài thời gian.

Mà lúc này, tình huống xung quanh thay đổi.

Oanh!

Thời không trước mặt Dư trưởng lão nứt ra, sau đó, một tia đao mang chém ra từ trong thời không bị nứt kia.
 
Chương 966


Chương 966

Xoẹt!

Ngay sau đó, mấy trăm cường giả Tiên Bảo Các vừa xông lên đã bị tia đao mang này chém thành hư vô!

Mọi người hoảng hốt.

Lúc này, một người phụ nữ chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người, người phụ nữ khá trẻ, trông chỉ khoảng hai mươi mấy. Bà ta mặc váy xanh, áo khoác tím, mặt như tranh vẽ, làn da như tuyết, mái tóc dài màu xanh đen dài đến tận eo, bên phải hông của bà ta đeo một thanh đoản kiếm có vỏ, chỗ đuôi đoản kiếm có hai cái chuông nhỏ.

Sau lưng người phụ nữ còn có một ông lão lưng còng đi theo, ông lão dáng người cao gầy, mái tóc trắng bạc rối bời, trong tay trái của ông ta cầm một thanh trường đao có vỏ, mà bàn tay đó chỉ có bốn ngón tay.

Chiêu đao khi nãy là ông ta chém ra!

Ám U bên cạnh Diệp Quân nhìn chằm chằm ông lão lưng còng kia: “Thần Đế!”

Nghe thấy thế, Diệp Quân lập tức cau mày.

Lại một Thần Đế nữa tới?

Mẹ kiếp!

Chân thế giới các người điên rồi à?

Các người làm như thế sao mà ta chịu được!

Diệp Quân thầm thấy giận dữ: “Tháp gia, ta không muốn cố gắng nữa! Ta muốn gọi người, ta muốn gọi cô cô váy trắng!”

Tiểu Tháp ngẫm nghĩ, sau đó khuyên nhủ: “Ngươi không nên như thế, dù bọn họ thật sự hơi quá đáng, nhưng cũng đâu cần thiết phải gọi người, một khi nghiện rồi thì khó giải quyết lắm”.

Diệp Quân chớp mắt: “Ý của Tháp gia là cô cô váy trắng có thể đánh thắng Thần Đế đúng không?”

Nghe vậy, Tiểu Tháp lập tức run rẩy nói: “Ngươi là ma quỷ à?”

Đến lúc này rồi mà hắn còn muốn gài bẫy lão tử?

Thế này thì ai mà chịu được chứ?

Ngươi không được di truyền cái gì tốt, cứ thích di truyền sự gian trá của cha mẹ ngươi!

Thật khó tin! Diệp Quân bật cười, rõ ràng là hắn đánh giá khá thấp thực lực của cô cô váy trắng rồi.

Sở dĩ hắn hỏi như thế là vì muốn thăm dò thực lực của cô cô váy trắng, vì đến hiện tại, những cường giả hắn từng gặp đều không mang đến cho hắn cảm giác như cô cô váy trắng.

Cảm giác gì?

Cảm giác vô địch!

Hắn cảm thấy, cô cô váy trắng giết người đều không cần sử dụng kiếm thứ hai.

Mà thực lực của những cường giả xuất hiện lúc này chắc chắn là mạnh hơn Đại Kiếm Đế, nói cách khác, thực lực của cô cô váy trắng vô cùng có khả năng là vượt xa cả Thần Đế.

Vượt xa cả Thần Đế!

Diệp Quân ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Tháp gia, cô cô váy trắng có thể chống lại mấy vị Thần Đế?”

Tiểu Tháp giận dữ nói: “Một nghìn tỷ!”

Diệp Quân đen mặt: “Ngươi lại bắt đầu không nghiêm túc rồi đó”.

Tiểu Tháp: “…”

Sau khi xuất hiện, người phụ nữ thần linh kia quan sát Diệp Quân phía xa một lúc, sau đó hơi nhếch môi, dùng huyền khí truyền âm cho ông lão bên cạnh: “Du sư phụ, lát nữa ta sẽ lừa tiểu tử kia đến đây, ông tìm thời cơ chính xác giải quyết hắn bằng một đao!”
 
Chương 967


Chương 967

Ông lão cầm đao nhìn Diệp Quân phía xa, không nói gì.

Người phụ nữ nhìn về phía Diệp Quân, vẫy tay nở nụ cười xán lạn: “Này, tiểu tử nhân loại đẹp trai kia, có thể đến đây nói chuyện một lát không?”

Diệp Quân ở phía xa lấy lại tinh thần, ngạc nhiên nhìn về phía người phụ nữ thần linh: “Ta ư?”

Người phụ nữ thần linh cười đáp: “Đúng thế!”

Diệp Quân nhìn ông lão sau lưng người phụ nữ, người phụ nữ cười khẽ: “Ngươi là Thiếu chủ của thư viện Quan Huyên, đừng nói là ngươi sợ nhé?”

Diệp Quân cười nói: “Bà xưng hô như thế nào?”

Người phụ nữ thần linh chớp mắt: “Ngươi đến đây, ta sẽ cho ngươi biết!”

Diệp Quân nhìn chằm chằm bà ta: “Tháp gia của ta nói bà muốn giết ta, bảo ta đừng đi, ta nghe lời Tháp gia!”

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ nghiêm túc nói: “Ta không phải kiểu người như thế, sao ta có thể làm ra hành động hèn hạ vô sỉ như vậy được”.

Diệp Quân nhìn chằm chằm người phụ nữ: “Chuyện lần này là bà lên kế hoạch à?”

Người phụ nữ thần linh hơi ngạc nhiên: “Sao ngươi lại nói thế?”

Diệp Quân bình tĩnh đáp: “Một Thần Đế đi theo bên cạnh bà, lại còn cung kính như thế, có lẽ thân phận của bà thật sự không đơn giản. Nên ta mới thử đoán vậy, bây giờ thấy nét mặt của bà thì có lẽ là ta đoán đúng rồi”.

Nghe thấy thế, nét mặt các cường giả của thư viện Quan Huyên đều trở nên nặng nề.

Người phụ nữ trước mắt này mới thật sự là người đứng sau mọi việc ư?

Người phụ nữ thần linh quan sát Diệp Quân, cười nói: “Nhân loại này đúng là thông minh”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, hắn không nói gì, nhưng trong lòng lại cực kỳ đề phòng.

Phụ nữ xinh đẹp mà lừa gạt đàn ông khi nào cũng dễ thành công, mình phải cẩn thận hơn!

Ám U ở bên cạnh cất giọng nặng nề: “Thiếu chủ, có lẽ bà ta đang kéo dài thời gian, chúng ta phải rút lui thôi!”

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Không còn kịp nữa rồi”.

Ám U sửng sốt.

Người phụ nữ thần linh phía xa khẽ mỉm cười: “Không thể không nói, lần này thật sự có rất nhiều chuyện bất ngờ. Bất ngờ đầu tiên chính là ngươi, không ngờ ngươi lại là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, thật sự khiến người ta thấy bất ngờ. Còn bất ngờ thứ hai chính là vũ trụ Quan Huyên này còn nhiều cường giả cao cấp như thế mà chúng ta lại không biết!”

Nói đến đây, bà ta cười khẽ, sau đó nói: “Nhưng dù thế nào thì ta vẫn phải giết ngươi, tránh để ngươi trưởng thành, dù sao thì bây giờ giết ngươi cũng dễ hơn”.

Diệp Quân nhìn Lý Bán Tri bên cạnh, nét mặt bà ấy rất bình tĩnh.

Thấy nét mặt bình tĩnh của bà ấy, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Dì Tri bình tĩnh như thế cũng đồng nghĩa với việc chắc chắn vẫn còn đại lão ở trong bóng tối.

Diệp Quân cũng không lo lắng nữa, hắn hờ hững nói với người phụ nữ thần linh kia: “Đến bây giờ bà còn chưa ra tay, nếu ta đoán không lầm thì bà còn đang đợi, đợi một vị… Thần Đế! Đúng không?”

Người phụ nữ chớp mắt: “Ngươi đoán ư?”
 
Chương 968


Chương 968

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ giơ ngón tay cái: “Ngươi đoán giỏi thật đấy”.

Diệp Quân sa sầm mặt, hắn nói trong lòng: “Tháp gia, chắc ngươi có thể chống lại một Thần Đế đúng không?”

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Không thể, ngươi phải hiểu rằng ta chỉ là một cái tháp mà thôi”.

Diệp Quân chợt nói: “Tiền bối trong tháp đâu?”

Tiểu Tháp vừa định đáp lời thì nó chợt khựng lại, tên khốn kiếp này lại thả bẫy rồi.

Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tiểu tử này rất gian trá!”

Tiểu Tháp đáp: “Quá nhiều cường giả xuất hiện khiến tên tiểu tử này hơi hoảng hốt rồi”.

Giọng nói bí ẩn nói: “Bình thường thôi, hắn đã đối diện với tình huống thế này bao giờ đâu? Nói thật, bây giờ hắn có thể bình tĩnh như thế, không rối tinh rối mù, ta đã thấy bất ngờ lắm rồi”.

Tiểu Tháp nhẹ giọng tán thành: “Đúng là thế”.

Người phụ nữ thần linh ở phía xa đột nhiên nói: “Ngươi có muốn đến đây tán gẫu không?”

Diệp Quân nhìn bà ta, bà ta cười nói: “Ta xin thề với Chân Thần là chắc chắn sẽ không ném đá giấu tay với ngươi”.

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Chúng ta đứng đây không tán gẫu được à?”

Người phụ nữ cười khẽ: “Ngươi cẩn thận thật đấy”.

Dứt lời, bà ta đột nhiên quay đầu nhìn ông lão cầm đao bên cạnh: “Du Lão, giết hắn đi, sử dụng hết khả năng của mình, tuyệt đối không được nương tay”.

Nhưng ông lão cầm đao lại lắc đầu.

Cô gái cau mày: “Bên phía bọn họ có cao thủ à?”

Du Lão nhìn bà ta, chẳng lẽ ngươi không biết có người hay không à?

Người phụ nữ thần linh nhìn về phía nơi nào đó, cười nói: “Mấy cường giả đứng đầu của thế giới Hư Chân đều đã bị chúng ta giữ chân mà bọn họ vẫn có nhiều cường giả như thế… Vì sao trong trận chiến năm đó, những người này lại không tham chiến?”

Du Lão im lặng.

Người phụ nữ thần linh ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nếu ông không chắc chắn thì đợi thêm một lát nữa!”

Sau đó, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta không tin sau lưng hắn có nhiều cường giả như thế!”

Diệp Quân phía xa nhìn Võ Lão bên cạnh: “Võ Lão, ông còn có lá bài tẩy gì không?”

Võ Lão nghiêm túc đáp: “Có!”

Hai mắt Diệp Quân lập tức bừng sáng, Võ Lão lại nói: “Nhưng nó ở Trụ Giới, ta không mang theo”.

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Ông không mang lá bài tẩy theo?

Thế ông còn nói làm cái quái gì!

Võ Lão cười khổ: “Không phải không mang theo, mà là không thể mang theo, hơn nữa chỉ cậu mới có thể sử dụng lá bài tẩy kia thôi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chỉ ta có thể sử dụng?”

Võ Lão gật đầu: “Năm đó Các chủ có tạo ra một vài Thần Tướng Quan Huyên, mà họ chỉ nghe lệnh của Các chủ…”

Nói đến đây, ông ấy thoáng im lặng, sau đó lại hỏi: “Túi vải nhỏ của Các chủ có ở trong tay cậu không?”
 
Chương 969


Chương 969

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Túi vải nhỏ gì cơ?”

Võ Lão sửng sốt: “Cậu không giữ nó à?”

Diệp Quân gật đầu: “Không!”

Võ Lão nhíu mày: “Không thể nào! Các chủ từng nói sẽ để lại cho cậu cái đó mà”.

Diệp Quân thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia, có túi vải nhỏ à?”

Tiểu Tháp đáp: “Có!”

Diệp Quân sửng sốt, sau đó thắc mắc: “Sao ngươi không đưa nó cho ta?”

Tiểu Tháp đáp: “Ngươi cũng đâu có đòi!”

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt: “Tháp gia, trước kia ngươi có bị phụ thân với gia gia của ta đánh không?”

Tiểu Tháp: “…”

Lúc này, trong đường hầm thời không sau lưng người phụ nữ thần linh phía xa có một khí thế mạnh mẽ dâng lên, sau đó, một người đàn ông trung niên mặc đồ trắng chậm rãi bước ra.

Thần Đế!

Lại một Thần Đế nữa tới!

Cô gái nhìn về phía Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Du Lão, giết hắn, thẳng tay ra chiêu mạnh nhất với hắn đi!”

Nghe thấy lời của cô gái, Diệp Quân lập tức đen mặt.

Con mẹ nó!

Người phụ nữ này đúng là xấu xa!

Nghe thấy lời của người phụ nữ, Du Lão bước một bước về phía trước, sau đó chém tới một đao.

Vụt!

Chiêu đao này chém tan cả tinh hà.

Diệp Quân vội nhìn về phía Lý Bán Tri, Lý Bán Tri chớp mắt: “Con nhìn ta làm gì? Ta là quan văn, không biết đánh nhau đâu!”

Diệp Quân: “…”

Không có đại lão nào à?

Đầu Diệp Quân kêu ong ong, không có đại lão nào khác mà dì bình tĩnh thế?

Vào lúc ông lão kia vung đao, sắc mặt các cường giả xung quanh đều thay đổi.

Thần Đế!

Thực lực này dù có đông người cũng không thể chống lại được, có thể nói, đối diện cường giả thế này, có đông người hơn nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Chiêu đao khiến tất cả mọi người rơi vào tuyệt vọng!

Cách Diệp Quân không xa, Trần Quan Tử híp mắt lại, trong lòng bàn tay y chợt xuất hiện một tấm kiếm lệnh.

Đối mặt với cường giả thế này, tất cả những người xung quanh đều không phải là đối thủ!

Chỉ có thể gọi tổ tông mà thôi!

Lúc này, thời không trước mặt Diệp Quân chợt nứt ra, sau đó, một người phụ nữ mặc áo trắng xuất hiện, nét mặt người phụ nữ rất lạnh lùng, tóc buộc cao, trông rất ngầu.
 
Chương 970


Chương 970

Tay trái người phụ nữ cầm một thanh trường thương.

Người phụ nữ áo trắng không nói câu nào, thẳng tay đâm ra một thương.

Oanh!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, đao khí kia vỡ tan tành, cả tinh hà cũng có cùng số phận với đao khí!

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía người phụ nữ, tỏ vẻ vô cùng khiếp sợ, còn có cả sự bỡ ngỡ.

Diệp Quân cũng thấy bỡ ngỡ, hắn chưa từng gặp người phụ nữ trước mặt, vì thế, hắn vội hỏi trong lòng: “Tháp gia, ngươi biết người này không?”

Tiểu Tháp đáp: “Biết!”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, không thể không nói, Tháp gia thật sự rất lợi hại, có cảm giác không có gì là nó không biết cả, có lẽ nó đã làm công từ rất lâu rồi.

Thấy người phụ nữ áo trắng, Lý Bán Tri lập tức thở phào nhẹ nhõm!

Cuối cùng cũng đến rồi!

Người phụ nữ này chính là An Nam Tịnh!

Võ Thần thời đại trước!

Lý Bán Tri cũng không hiểu rõ về An Nam Tịnh cho lắm, vì người này không cùng một thời đại với bà ấy.

Người này là Võ Thần thời Kiếm Chủ Thanh Sam!

Thật sự là có một không hai!

An Nam Tịnh không phải do bà ấy gọi đến mà là do U Minh Điện gọi, lúc nhìn thấy Chân thế giới giở trò xấu xa như thế, U Minh Điện mới quyết định gọi người.

Thấy An Nam Tịnh, Du Lão phía xa lập tức cau mày, trong mắt lộ vẻ nặng nề.

Người phụ nữ thần linh bên cạnh ông ta quan sát An Nam Tịnh một lúc, cười nói: “Ngươi có thể đánh thắng hai vị Thần Đế không?”

An Nam Tịnh nhìn chằm chằm người phụ nữ thần linh, lạnh lùng đáp: “Ngươi có thể gọi thêm mười người nữa!”

Gọi thêm mười người nữa!

Nghe thấy lời của An Nam Tịnh, những người xung quanh đều sửng sốt.

Lợi hại đến thế ư?

Bà muốn đấu với mười vị Thần Đế?

Người phụ nữ thần linh cười khẽ: “Đúng là ngông cuồng! Du Lão, Quân Lão, đánh chết bà ta đi!”

Bà ta vừa cất lời, hai Thần Đế lập tức lao đi.

Ánh mắt An Nam Tịnh lạnh tựa như băng, bà ấy đâm thương về phía trước.

Oanh!

Trong nháy mắt, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, hai vị Thần Đế kia lùi lại tận một trăm nghìn trượng.

Thấy cảnh này, mọi người đều hóa đá!

Đây là Thần Đế à?

Có khi nào là hàng giả không vậy?

Thấy tình huống trước mắt, Diệp Quân cũng sững sờ.
 
Chương 971


Chương 971

Lúc này, hắn cảm thấy bản thân quá yếu.

Cái gì gọi là cường giả?

Chính là thế này đây!

Thực lực chỉ có thể bổ đôi một ngọn núi của hắn hoàn toàn không thể xem là cường giả, đối diện người thế này, hắn thật sự chỉ như một con kiến mà thôi!

Bổ trời?

Tham vọng nhỏ quá!

Mục tiêu phải lớn hơn!

Bổ vũ trụ mới được!

Sau khi thoát khỏi sự kinh ngạc, mọi người lại trở nên vui mừng.

Vô địch!

Không ngờ bên phía vũ trụ Quan Huyên họ vẫn còn cường giả đáng sợ đến thế!

Trên mặt người phụ nữ thần linh phía xa cũng không còn nụ cười nữa, bà ta nhìn An Nam Tịnh, im lặng một lúc rồi nói: “Lợi hại!”

An Nam Tịnh nhìn về phía người phụ nữ: “Gọi mười tên Thần Đế đến đây, ta không đùa!”

Mọi người: “…”

Người phụ nữ thần linh cười nói: “Gọi thì gọi!”

Dứt lời, bà ta mở lòng bàn tay, trong lòng bàn tay bà ta có một tia kim quang chợt phóng lên cao, trong nháy mắt, kim quang đã tiến vào nơi sâu trong vũ trụ. Ngay sau đó, trong kim quang kia chợt vang lên tiếng ngâm xướng như đến từ xa xưa.

Diệp Quân nhìn nhẫn không gian trên tay phải của người phụ nữ thần linh, không biết đang nghĩ gì. Lúc này, Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Tiểu tử, chúng ta thương lượng một chuyện!”

Diệp Quân hơi tò mò: “Chuyện gì?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Lát nữa lúc nói chuyện với tiền bối cầm thương này, ngươi đừng có nói bậy bạ, biết chưa?”

Nó thật sự có bóng ma tâm lý rồi!

Nếu tên chết tiệt này nói bậy nói bạ trước mặt An Nam Tịnh thì chẳng khác nào muốn giết nó.

Ở trước mặt An Nam Tịnh, đại ma vương tung hoành thiên hà như Nhị Nha còn phải khiêm tốn đấy.

Diệp Quân chớp mắt: “Tháp gia, sao ta có thể nói chuyện bậy bạ được?”

Tiểu Tháp nói thêm: “Có thưởng!”

Diệp Quân vội nghiêm túc nói: “Tháp gia yên tâm, ta nhất định sẽ không nói bậy bạ đâu!”

Sau đó, hắn nhìn về phía An Nam Tịnh ở cách đó không xa, dường như Tháp gia rất sợ vị tiền bối này.

Lúc này, trong kim quang có vô số thần quang chứa phù văn màu vàng bí ẩn chiếu xuống, trong những thần quang này phát ra những âm thanh vừa bí ẩn vừa cổ xưa, vào khoảnh khắc nó xuất hiện, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt!

Lúc này, mọi người đều cảm nhận được linh hồn của mình đang biến mất từng chút một!

Sắc mặt của Ám U ở bên cạnh cũng thay đổi: “Không ổn rồi, đây là một trong mười Chân Thuật của Chân thế giới: Bỉ Ngạn Siêu Độ!”

Chân Thuật?
 
Chương 972


Chương 972

Mọi người ngơ ngác, chưa nghe nói tới bao giờ.

Ám U nói với giọng điệu sợ hãi: “Nghe đồn, một khi pháp thuật này được sử dụng, nó có thể siêu độ cả một vũ trụ. Ba mươi triệu năm trước, Chân thế giới từng dùng nó để siêu độ một vũ trụ, lúc đó Kiếm Chủ Nhân Gian phải sử dụng nhân gian kiếm ý mới có thể phá giải…”

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía người phụ nữ thần linh kia với nét mặt rất nặng nề: “Không ngờ người phụ nữ này lại có thể sử dụng Chân Thuật, chắc chắn lai lịch của bà ta rất không đơn giản”.

Lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên bước một bước về phía trước, trường thương phá không bay đi.

Xoẹt!

Dưới ánh nhìn của mọi người, trường thương xé rách tinh hà, cả tiếng ngâm xướng bí ẩn kia cũng không thể thoát được.

Chỉ trong nháy mắt, An Nam Tịnh đã cầm thương xông đến chỗ kim quang kia, đúng lúc này, một khuôn mặt hư ảo khổng lồ đột nhiên xuất hiện từ trong kim quang, sau đó, một ngón tay màu vàng dài vạn trượng chỉ về phía An Nam Tịnh.

Đứng trước ngón tay này, An Nam Tịnh trở nên nhỏ bé tựa như một con kiến, nhưng ngay sau đó…

Oanh!

Ngón tay vỡ tan tành, một thanh trường thương đã đâm vào trong kim quang.

Ầm!

Kim quang rung động dữ dội, sau đó biến thành mảnh vụn bay đầy trời.

Sau khi dùng thương phá tan kim quang, An Nam Tịnh quay đầu nhìn về phía người phụ nữ thần linh. Thấy bà ấy nhìn mình, người phụ nữ im lặng, thầm thấy khiếp sợ.

Người phụ nữ này quá mạnh!

Vũ trụ Quan Huyên xuất hiện nhiều cường giả bí ẩn như thế từ bao giờ vậy?

Người phụ nữ thần linh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Bọn họ là gì của ngươi?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi đáp: “Người nhà!”

Người phụ nữ thần linh lập tức cau mày: “Không phải người nhà ngươi là đám cường giả nhóm Kiếm Chủ Nhân Gian à? Trong trận đại chiến năm đó, những người đến giúp ngươi bây giờ cũng chưa từng xuất hiện”.

Diệp Quân đáp: “Họ là người của ông nội ta!”

Ông nội!

Nét mặt mọi người cứng đờ.

Người phụ nữ thần linh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Lợi hại!”

Diệp Quân đi tới bên cạnh An Nam Tịnh, sau đó cất lời: “Tiền bối, có thể giết người phụ nữ này không ạ?”

Trực giác cho hắn biết, người phụ nữ kia không đơn giản, nếu có thể giải quyết ngay tại đây là tốt nhất.

Hơn nữa, chắc chắn nhẫn không gian của bà ta có rất nhiều báu vật.

An Nam Tịnh nhìn về phía Diệp Quân, bà ấy quan sát hắn, nét măt dần trở nên dịu dàng: “Con không tệ”.

Diệp Quân chần chừ một lúc, sau đó hỏi: “Tiền bối có biết Tháp gia không?”

Tiểu Tháp: “…”

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân: “Biết!”

Diệp Quân đang định nói tiếp thì Tiểu Tháp vội nói: “Thưởng, có thưởng!”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Tháp gia nói ông nội của con rất lợi hại, có phải thật không?”
 
Chương 973


Chương 973

Nghe vậy, Tiểu Tháp lập tức thở phào nhẹ nhõm.

An Nam Tịnh gật đầu: “Đương nhiên là thật!”

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nhìn người phụ nữ thần linh, hắn cau mày, người này vẫn chưa chịu đi.

Rõ ràng dù đã thấy thực lực đáng sợ của tiền bối An Nam Tịnh, bà ta vẫn không từ bỏ ý định muốn giết hắn.

An Nam Tịnh cũng quay đầu nhìn về phía người phụ nữ thần linh kia, bà ấy không nói nhiều, đột nhiên tiến lên một bước.

Phía xa, sắc mặt hai vị Thần Đế thoáng chốc thay đổi, hai người lao về phía trước.

Oanh oanh!

Hai lực lượng đáng sợ lập tức dâng lên, trong nháy mắt, toàn bộ tinh hà đều rung động.

Thực lực của hai vị Thần Đế đúng là rất khủng khiếp!

Lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên đâm ra một thương.

Oanh!

Dưới ánh nhìn của mọi người, hai vị Thần Đế bị chiêu thương đánh lui mấy vạn trượng!

An Nam Tịnh cũng không thừa thắng xông lên, mà lại xoay người xông về phía người phụ nữ thần linh!

Giống với suy nghĩ của Diệp Quân, rõ ràng bà ấy muốn giết người phụ nữ này trước!

Nhưng đúng vào lúc này, người phụ nữ thần linh kia chợt trở nên hư ảo.

Vụt!

Chiêu thương chém tới, người phụ nữ thần linh đã trở nên hư ảo vỡ tan, nhưng An Nam Tịnh lại cau mày, bà ấy quay đầu nhìn về phía xa, người phụ nữ kia đã xuất hiện ở cách nơi này vạn trượng.

Người phụ nữ thần linh nhìn chằm chằm An Nam Tịnh, bà ta mở lòng bàn tay, lại có một tia kim quang phóng lên cao!

Oanh!

Kim quang bay lên nghìn trượng, sau đó biến thành một tấm gương lớn, trong tấm gương chính là An Nam Tịnh, nhưng An Nam Tịnh trong gương không mặc áo trắng, mà lại mặc áo đen!

Sau đó, An Nam Tịnh trong gương chậm rãi bước ra.

Ầm!

Khoảnh khắc An Nam Tịnh áo đen bước ra, một khí thế mạnh mẽ lập tức dâng trào từ trong cơ thể bà ta, trong nháy mắt, toàn bộ tinh hà rung động, vô cùng kinh khủng.

Thấy cảnh này, Diệp Quân lập tức nhíu mày!

Cái gì đây?

Diệp Quân nhìn Ám U bên cạnh, nhưng Ám U cũng tỏ vẻ nghi ngờ, rõ ràng là ông ta cũng chưa từng nhìn thấy tấm gương trong tay người phụ nữ thần linh.

An Nam Tịnh nhìn tấm gương trên đầu người phụ nữ thần linh, sau đó dời mắt nhìn An Nam Tịnh áo đen ở đối diện mình.

Lúc này, An Nam Tịnh biến mất khỏi chỗ vừa đứng.

Mà An Nam Tịnh áo đen cũng gần như biến mất cùng lúc với bà ấy.

Oanh!

Thời không phía xa lập tức bộc phát hai tia thương mang đáng sợ
 
Chương 974


Chương 974

Nhưng đúng lúc này, hai Thần Đế bên cạnh người phụ nữ thần linh chợt biến mất, mục tiêu của bọn họ không phải An Nam Tịnh, mà là Diệp Quân ở bên cạnh!

Rõ ràng An Nam Tịnh áo đen kia xuất hiện là để giữ chân An Nam Tịnh, mục tiêu thật sự của người phụ nữ thần linh vẫn là Diệp Quân!

Thấy hai Thần Đế lao đến chỗ mình, Diệp Quân híp mắt lại.

Người phụ nữ thần linh này vẫn muốn giết hắn!

Phía xa, rõ ràng An Nam Tịnh cũng nhận ra ý đồ của người phụ nữ kia. Sau khi đánh lui An Nam Tịnh áo đen bằng một thương, bà ấy không đi cứu Diệp Quân mà xông đến chỗ người phụ nữ thần linh, vì lúc này, bà ấy đã không kịp quay lại cứu nữa rồi!

Nếu đã không kịp trở về, vậy thì một đổi một thôi!

Người phụ nữ thần linh nhìn An Nam Tịnh lao đến, cau mày.

Rõ ràng bà ta không hề đoán trước được rằng An Nam Tịnh sẽ không cứu Diệp Quân mà lại đi giết mình!

Diệp Quân cũng bất ngờ!

Hai vị Thần Đế kia cũng thế!

Thật sự muốn một đổi một ư?

Mọi người xung quanh đều có vẻ hoảng hốt!

Diệp Quân nhìn chằm chằm hai vị Thần Đế đang lao tới, tay phải nắm chặt kiếm Hành Đạo, hắn sẽ không khoanh tay chờ chết, cho dù đánh không lại thì hắn cũng phải đánh.

Nhưng nhóm Ám U và Trần Quan Tử lại đứng chắn trước mặt hắn, đương nhiên họ sẽ không để hai vị Thần Đế này lại gần Diệp Quân.

Tuy Diệp Quân rất yêu nghiệt, nhưng đối phương là Thần Đế, cho dù là ở mấy chục triệu năm trước thì cũng là cường giả hàng đầu.

Diệp Quân hiện tại không thể chống lại được họ.

Nhưng lúc này Diệp Quân lại không hề sợ hãi.

Có chỗ dựa nên không sợ?

Không!

Ở trước mặt hai vị Thần Đế này, đúng là hắn không thể đánh lại, nhưng hắn không sợ, cùng lắm thì chết thôi mà.

Lúc này Diệp Quân đột nhiên giậm chân phải, cả người hoá thành một luồng kiếm quang rồi bay ra.

Nhìn thấy cảnh này, nhóm Ám U đang đứng trước mặt hắn đều biến sắc.

Họ không ngờ rằng Diệp Quân lại ra tay với hai vị Thần Đế, hơn nữa còn là chủ động xuất kích.

Tốc độ của Diệp Quân quá nhanh, khi nhóm Ám U phản ứng lại thì hắn đã vọt ra trước, bọn họ không thể ngăn được.

Diệp Quân cầm kiếm Hành Đạo xông về phía hai Thần Đế, giờ phút này hắn đã quên đi sự sống và cái chết.

Từ trận chiến với Lục Thiên là hắn đã nén giận rồi.

Các cường giả cứ hết người này đến người khác tới bắt nạt tân binh là hắn.

Không thoả đáng chút nào!

Đương nhiên, nếu ở đây có người có thể chống lại hai Thần Đế này thì hắn sẽ không ra tay, nhưng vấn đề là An Nam Tịnh đã bị giữ chân, không còn ai có thể địch lại hai Thần Đế này, nếu hắn không đứng ra thì người chết sẽ là người khác.
 
Chương 975


Chương 975

Hắn không muốn nhìn thấy người khác phải chết vì mình.

Cảm giác đó thật sự rất khó chịu.

Việc của mình thì mình tự lo.

Nếu các ngươi đến để giết Diệp Quân ta thì ta sẽ tự chiến đấu.

Giờ khắc này, kiếm thế của Diệp Quân đã lên đến đỉnh điểm, đây là một nhát kiếm quên sinh tử của hắn.

Khi mà đã chẳng còn sợ chết nữa thì Thần Đế có là cái gì?

Nếu không thể sống thì cầu chết thôi!

Diệp Quân đột nhiên gầm lên một tiếng, dưới chân đột nhiên xuất hiện tia sấm sét, kiếm Hành Đạo xé rách thời không chém về phía hai Thần Đế.

Đúng lúc này, một chiếc lân giáp kim quang bao phủ lấy Diệp Quân.

Thiên Long Thần hộ vệ!

Vào thời khắc mấu chốt này, Ngao Thiên Thiên đã thi triển Thiên Long Thần hộ vệ.

Giờ phút này, Ngao Thiên Thiên cũng đã coi nhẹ cái chết.

Bởi vì cô ta biết rõ, đừng nói là mình, cho dù cụ tổ tộc Thiên Long của cô ta ở đây cũng chẳng đánh lại được hai Thần Đế này.

Nhưng thế thì thế nào?

Chiến đấu thôi!

Xuống hoàng tuyền cùng thanh niên này, có vẻ cũng không có gì là xấu.

Lúc này một người một rồng đã ôm tâm lý chắc chắn sẽ chết.

Ở đằng xa, Du Đế cầm trường đao trong tay tiến lên trước, trong mắt dâng lên sát khí ngút ngàn, ông ta chém thật mạnh vào kiếm Hành Đạo của Diệp Quân.

Ông ta không hề nương tay, chém ra với toàn lực.

Không thể giữ đứa trẻ này lại!

Hôm nay không giết thì sau này khó mà giết được.

Ầm!

Khoảnh khắc trường đao hạ xuống…

Rắc!

Dưới sự chú ý của mọi người, trường đao trong tay Du Đế bỗng vỡ tan hoá thành vụn bột, nhưng gần như cùng lúc đó, Diệp Quân cũng bay lộn ngược hàng chục vạn trượng. Khi Diệp Quân bay ra, lân giáp màu vàng trên người hắn vỡ vụn từng tấc, cơ thể hắn cũng nát tan.

Mà lúc này, Thần Đế còn lại cũng xông tới, sức mạnh cường đại chấn động thời không xung quanh nổ tung từng tấc, cực kỳ kinh hãi.

Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên chủ động tách khỏi Diệp Quân.

Cô ta gầm lên một tiếng, khôi phục bản thể, hoá thành con rồng vạn trượng, sau đó dùng bản thể của mình quấn quanh linh hồn của Diệp Quân từng lớp từng lớp.

Vù!

Lúc này, một luồng kim quang bất chợt chiếu lên người Ngao Thiên Thiên.

Đùng!

Sức mạnh Thần Đế cường đại nổ tung, Ngao Thiên Thiên lập tức hét lên một tiếng chói tai, đồng thời cơ thể cô ta cũng bắt đầu vỡ vụn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom