Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4182: Là cô ấy?


“Là cô ấy?

Khoảnh khắc nhìn thấy người phụ nữ này, trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.

Sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại thu hồi khí hỗn độn và đi về hướng người phụ nữ xinh đẹp!

Tiêu Phi Yên có chút kinh ngạc: "Nhóc con, cậu điên rồi! Nhìn thấy mỹ nữ thì đừng vội tiến lên, nếu bị phát hiện thì sẽ xong đời đấy!"

Lúc này, Diệp Bắc Minh đã đi tới dưới bậc thang: "Chờ một chút!" Cô gái xinh đẹp cùng cô hầu gái đang chuẩn bị quay trở lại. Nghe được giọng nói của Diệp Bắc Minh thì ngoảnh đầu lại!

"Là anh! Người vừa bị bọn họ truy nã chính là anh! Anh to gan thế, còn dám xuất hiện ở đây?" Cô hầu gái kêu lên.

Diệp Bắc Minh phớt lờ cô ta.

Nhìn thẳng vào người phụ nữ xinh đẹp: "Giúp tôi một việc, đưa tôi rời khỏi đế đôi"

Mỹ nhân xinh đẹp sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười: "Haha, tại sao tôi phải giúp anh?”

Diệp Bắc Minh nói thẳng: "Viên đan dược này là cho cô!" "Hiện tại, cô bảo vệ tôi!" Cô hầu gái cau mày: "Anh đang nói nhảm cái gì vậy? Đi mau đi, nhanh lên!"

Nhưng đôi mắt của người phụ nữ xinh đẹp sáng lên, kinh ngạc thốt lên: "Là

Diệp Bắc Minh gật đầu. Người phụ nữ xinh đẹp trước mặt không ai khác chính là Nguyên Thi Vũ!

Trước đó cô ta bị truy đuổi đến Thần muốn Diệp Bắc Minh bảo vệ cô ta, nhưng không ngờ ba lão già đó lại muốn giết cô ta!

Diệp Bắc Minh giết chết ba lão già rồi trực tiếp rời đi, ẩn thân ẩn tên! Cô ta thậm chí còn không kịp hỏi tên Diệp Bắc Minh! Nguyên Thi Vũ rất kinh ngạc: “Anh thật sự là Thánh tử của Ma tộc sao?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Một hai câu cũng không thể giải thích rõ ràng, tôi cần cô giúp đỡ."

Nguyên Thi Vũ hơi do dự, mặc dù tình hình của cô ta không mấy lạc quan. Nhưng cô ta vẫn gật đầu: “Anh muốn tôi giúp anh thế nào?”

Diệp Bắc Minh phun ra một câu: "Tôi muốn rời khỏi đế đô!"

"Được!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4183: Bỗng nhiên


Chỉ thấy Tiêu Phi Yên bước tới: "Tôi chính là Thần Hậu Tiêu Phi Yên, Tù Sư và 'Tiêu Trấn Quốc muốn phản loạn, hai người không biết sao?"

"Bà là Thần Hậu à?”

Dao Nhi hé cái miệng nhỏ ra hỏi.

Nguyên Thi Vũ ngạc nhiên nhìn kỹ người trước mặt! Hai người chưa từng gặp Thần Hậu.

Mọi chuyện xảy ra trong Đế cung đều bị Tiêu Trấn Quốc và Tù Sư che giấu, họ hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì!

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Nguyên Thi Vũ hỏi. Diệp Bắc Minh nhanh chóng kể lại tất cả những gì đã xảy ra trong Đế cung. Thân thể Dao Nhi run lên: "Thế mà Tù Sư dám tạo phản!"

"Nếu Tù Sư thật sự tạo phản, điện hạ càng không thể rời khỏi kinh thành, Tù Tuệ sẽ càng trắng trợn không kiêng nể gì!"

Đôi mắt Nguyên Thi Vũ lóe lên: "Dưới tổ ấm làm sao có trứng lành? Chuẩn bị xe ngựa!"

Một lúc sau, Dao Nhi cầm lái một chiếc xe ngựa, cùng sáu vị lão giả đi ra khỏi đế đô!

Khi đến cổng thành, quả nhiên bị một nhóm tu võ giả của nhà họ Tù chặn lại: "Đứng lại, Tù Vương có lệnh, không ai được rời khỏi thành!"

"Làm càn! Tôi thấy mắt chó của các người mù rồi!"

Dao Nhi đang cầm lái xe ngựa hét lên: "Tù Binh, không nhìn thấy đây là xe của ai sao?"

"Bên trong là điện hạ Thi Vũ đấy, các người dám ngăn cản cả xe của điện hạ vn"

Một người đàn ông trẻ tuổi đầu trọc bước ra khỏi đám đông. Anh ta khiêng một cây lang nha bổng, trên mặt và cổ đều có hình xăm.

Tù Binh lắc đầu cười nhạo: "Trong Nguyên tộc ai mà chẳng biết cô Dao Nhi là thị nữ thân cận của Thánh Nữ cơ chứ?”

"Tiếc thay, đây là mệnh lệnh của Tù Vương, chúng tôi không thể trái lệnh!”

Từ trong xe ngựa, giọng nói của Nguyên Thi Vũ vang lên: "Tù Vương? Tôi chưa bao giờ nghe nói Nguyên tộc lại có một Tù Vương!"

"Một tên tôi tớ mà cũng dám ngăn cản tôi, vả miệng cho tôi!" "Vâng, tiểu thư."

Một trong những lão giả đáp lời, bước ra trước mặt Tù Binh!

Bốp!

Tù Binh lập tức bị đánh văng ra, khóe miệng rỉ máu tươi: "Mẹ kiếp! Các người dám đánh tôi?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4184: Không ai


Sáu lão giả cũng lộ vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, cảnh giác canh gác xung quanh chiếc xe ngựa!

Tù Tuệ rất xinh đẹp. Dáng người yểu điệu, phong thái quyến rũ muôn vàn! Hoàn toàn không thua kém Nguyên Thi Vũ!

Nhưng, tất cả mọi người nhà họ Tù khi nhìn thấy Tù Tuệ đều không khỏi nuốt nước miếng một cách vô thức!

Không ai trong Nguyên tộc và Tù tộc không biết đến thủ đoạn tàn khốc của người phụ nữ này!

"Chị Thi Vũ, sao vội vã đi thế?" 'Tù Tuệ cười nhạt nhẽo nhìn về phía chiếc xe ngựa.

Phía sau cô ta là hai lão giả mặc áo xám, mắt khép hờ, trông như vĩnh viễn không thể tỉnh lại!

Từ trong xe ngựa, Nguyên Thi Vũ lạnh lùng cười nhạo: "Cô không có tư cách hỏi tôi, tránh ra!"

Tù Tuệ đưa tay che miệng: "Haha, chị Thi Vũ đừng nóng giận chứ."

"Chúng tôi chỉ làm theo quy tắc thôi, chỉ cần chị Thi Vũ có thể chứng minh trong xe không có người khác, tôi đảm bảo sẽ lập tức cho đi!"

Bên trong xe ngựa im lặng một lúc!

Ánh mắt Tù Tuệ dần lạnh lẽo, đưa mắt ra hiệu.

ý, dẫn người vây quanh xe ngựa!

Tù Binh lập tức hiể Bỗng nhiên, cửa xe ngựa mở ra, ngoài Nguyên Thi Vũ thì không có ai khác! Tù Tuệ ngẩn ra.

Không có phù văn ngăn cách trên thân xe, thần niệm của cô ta lập tức quét khắp chiếc xe!

Xác nhận chỉ có một mình Nguyên Thi Vũ! Tù Tuệ cười nói: "Chị Thi Vũ, chị có thể đi rồi!" "Hừ!"

Nguyên Thi Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng trong lòng đã dâng lên sóng gió kinh hoàng: 'Chuyện gì đang xảy ra vậy? Dạ công tử và Tiêu Thần Hậu đâu rồi?"

Ngay lúc trước đó, Diệp Bắc Minh bảo cô ta mở cửa xel

Nguyên Thi Vũ còn tưởng Diệp Bắc Minh sẽ xông pha chém giết ra khỏi đế đôi

Không ngờ hai người lại biến mất!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4185: Nếu thực sự rơi vào


"Ông ta đánh người của tôi, chỉ có thể lấy mạng sống để đền tội thôi!"

"Chị Thi Vũ còn không đi à? Không đi thì sẽ không có cơ hội nữa đâu."

Nguyên Thi Vũ tức giận đỏ mặt!

Lão giả nhìn thấy sự do dự của Nguyên Thi Vũ, đau đớn gượng cười: "Điện hạ, mạng già này của lão nô không đáng gì, xin điện hạ hãy đi đi

Nói rồi, ông ta giơ tay lên định đập vào đầu! Ầm! Đầu ông ta vỡ tan!

Thi thể không đầu của lão giả đổ ập xuống!

Đôi mắt đẹp của Nguyên Thi Vũ đỏ hoe, năm đấm dưới ống tay áo siết chặt: "Chúng ta đi!"

Chiếc xe ngựa nhanh chóng rời khỏi đế đô!

Nụ cười trên gương mặt Tù Tuệ biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng đáng sợ: "Đem thi thể lão già này đi xé ra làm mồi cho chó!"

Vài bóng người nhanh chóng xông tới, kéo lê thi thể lão giả đi. Những người còn lại run lẩy bẩy!

Tù Binh đến gần nịnh hót: "Tiểu thư, thật sự để Nguyên Thi Vũ đi như vậy sao?"

Tù Tuệ cười nói: "Anh nghĩ có khả năng không? Trước tiên hãy để cô ta vui vẻ một lúc!"

"Khi cô ta nghĩ rằng mình đã thoát hiểm, chúng ta sẽ xuất hiện, anh nói xem liệu cô ta có tuyệt vọng không?”

Nhìn nụ cười của Tù Tuệ, Tù Binh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng tới tận đỉnh đầu!

Nếu thực sự rơi vào tay tiểu thư, chắc chắn anh ta sẽ tự sát ngay lập tức như lão giả vừa rồi!

Nửa canh giờ sau, chiếc xe ngựa dừng lại bên ngoài một thung lũng.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4186: Hai đám huyết vụ bắn tung tóe!


Nghe thấy những lời này, Tù Tuệ ngẩn ra! Một cảm giác bất an bao trùm lấy lòng cô ta!

Gần như cùng lúc đó, một nguồn khí tức khủng khiếp tràn ra, hai lão giả áo. xám giật mình!

Họ lập tức chặn trước mặt Tù Tuệ, nhìn chằm chằm vào cửa xe ngựa: "Ai đó, lăn ra đây!"

Giây sau, một đạo kiếm khí xé toạc từ trong xe ngựa lao raI Bộp! Bộp!

Hai đám huyết vụ bắn tung tóe!

Máu me đầy một thân Tù Tuệ!

"Mẹ kiếp...!"

Tù Binh kinh hãi trước cảnh tượng ấy!

"Hít...! Cô..."

Tù Tuệ hãi hùng hít một hơi lạnh, kinh hoàng lùi lại: "Cô không phải Nguyên Thi Vũ, cô là ai?"

"Các người không phải đang truy sát tôi sao?" Một giọng nói nam vang lên.

Diệp Bắc Minh bước ra khỏi xe ngựa.

"Thánh tử Ma tộc Bắc Minh, thế mà lại là anh!"

Ngay khi nhìn thấy gương mặt này, trái tim Tù Tuệ đập loạn xạ, không hề do dự, cô ta lập tức quay lưng bỏ chạy!

Diệp Bắc Minh chỉ niệm một cái trong đầu!

Ảnh thuấn!

Chặn trước mặt Tù Tuệ, tung ra một quyền không chút khách khí! "Phụt—I"

'Tù Tuệ phun ra một ngụm máu tươi, xương ngực và đan điền tan nát ngay tức khắc, té nhào như một con chó chết trước xe ngựa của Nguyên Thi Vũ!

Tù Binh gầm lên một tiếng: "Bảo vệ tiểu thư!"

Diệp Bắc Minh đạp mạnh xuống đất, một luồng ma khí cuồn cuộn bao trùm, hơn chục Tù Binh chạm phải ma khí này lập tức bị tan xác!

Huyết vụ lan tràn khắp nơi!

Chứng kiến cảnh tượng này, Tù Tuệ lập tức thay đổi sắc mặt, điềm đạm đáng yêu van xin: "Thánh tử điện hạ, xin tha mạng ạ, người ta biết lỗi rồi, điện hạ cứ tùy ý xử lý người ta..."

"Thật sao?"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4187: Có thật không vậy?


Nguyên Thi Vũ ngẩn người, khi phản ứng lại thì nhìn Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt kinh ngạc, sự tàn nhẫn quyết đoán của người này khiến cô ta khiếp sợi

"Diệp công tử, nhà họ Tù sẽ nhanh chóng biết Tù Tuệ chết ở đây, chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này!"

Nguyên Thi Vũ nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh: "Không biết Diệp công tử có kế hoạch gì không?"

Diệp Bắc Minh khế động lòng: "Tôi muốn hỏi thăm cô Nguyên hai nơi!" "Được rồi, cứ nói đi."

Nguyên Thi Vũ gật đầu.

Diệp Bắc Minh liền thốt ra hai địa danh: "Tháp Đế Cốt, Ngự Kiếm Tông!"

Nguyên Thi Vũ khế chau mày: "Tông môn trên đại lục Hỗn Độn có nhiều lắm, tôi chưa nghe đến Ngự Kiếm Tông, chắc không phải là tông môn lớn!"

"Còn về Tháp Đế Cốt, tôi biết nơi đó."

"Ô? Cô biết à?"

Diệp Bắc Minh mở to mắt.

Nguyên Thi Vũ vừa định nói thì giọng nói của Tiêu Phi Yên từ trong xe ngựa vang ra: "Trên khắp đại lục Hỗn Độn ai mà chẳng biết Tháp Đế Cốt? Cậu thực sự là Thánh tử Ma tộc à?"

"Hay là cậu đến từ nơi nào khác đấy? Haha Dạ Thần..."

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Tiêu Phi Yên cười thâm trong bụng!

Bà ta đã đoán ra lai lịch của Diệp Bắc Minh, cố ý trêu chọc anh đấy!

"Tháp Đế Cốt là nơi nào vậy?” Diệp Bắc Minh không suy nghĩ nhiều.

Tiêu Phi Yên giải thích: "Tháp Đế Cốt là phần mộ của vũ khí thiên hạ!"

"Phần mộ của vũ khí?"

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ xao động.

Giọng nói của Tiêu Phi Yên tiếp tục vang lên: "Đúng vậy! Kể từ khi có tu võ giả trên đại lục Hỗn Độn, bất kỳ vũ khí nào có khí linh, sau khi chủ nhân của chúng qua đời, chúng đều tự động bay đến bên trong Tháp Đế Cốt!"

"Trải qua thời gian dài, Tháp Đế Cốt dần trở thành phần mộ của vũ khí trên thiên hạ!"

"Má nó..."

Diệp Bắc Minh không thể giữ được vẻ bình tĩnh nữa!

Trực tiếp buột miệng chửi thề!

Thì ra còn có một nơi như vậy?

"Có thật không vậy?"

Tiêu Phi Yên lạnh lùng hừ một tiếng: "Bổn hậu cần phải lừa cậu sao?"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4188: Dùng sức giật mạnh!


Tiêu Phi Yên khẽ nhíu mày! Nguyên Thi Vũ cũng ngẩn người tại chỗ!

Một lúc sau, hai người gần như đồng thanh nói: "Tôi đi cùng anh!"

Tháp Đế Cốt, toàn thân đều có màu xương trắng.

'Tháp này vô cùng đặc biệt, được xây dựng bằng xương trắng của các sinh linh!

Giống như một ngôi mộ, chữa thẳng lên bầu trời cao vút!

Các loại vũ khí cắm trong khe hở của Tháp Đế Cốt, càng lên cao, chất lượng vũ khí càng cao, số lượng cũng càng hiếm hoil

Lúc này, dưới chân Tháp Đế Gốt.

Vô số ánh mắt chăm chú nhìn một người đàn ông đang nhanh như khỉ vượn leo lên đỉnh tháp, đến trước một thanh kiếm sắt đã rỉ sét: "Chính là mày rồi!"

Người đàn ông giơ tay nắm lấy thanh kiếm sắt rỉ!

Dùng sức giật mạnh!

XixìxiI

Thanh kiếm sắt rỉ thực sự bị anh ta rút ra!

"Haha, tôi thành công rồi!" Người đàn ông phấn khích đỏ bừng khuôn mặt.

"Trời ơi, hắn thực sự thành công rồi!"

"Ghen tị quá! Thanh kiếm này dù đã rỉ sét, nhưng nghe nói là kiếm của Kiếm 'Thần Lý Cương Thuần khi còn sống! Có được thanh kiếm này, có lẽ sẽ được truyền thừa của Kiếm Thần!"

Dưới chân Tháp Đế Cốt là một trận xôn xao.

Đột nhiên, thanh kiếm sắt rỉ rung lên, tự phát ra một đạo kiếm quang!

Phụt!

Sượt qua cổ họng của người đàn ông!

Tiếng cười của người đàn ông đột ngột dừng lại, thi thể từ độ cao hơn trăm mét rơi xuống đất!

Thanh kiếm sắt rỉ lại cắm trở lại vị trí ban nãy, như thể không có gì xảy ra!

Diệp Bắc Minh, Tiêu Phi Yên, Nguyên Thi Vũ cùng mọi người vừa đến hiện trường, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này!

Tiêu Phi Yên lắc đầu: "Thấy chưa? Tháp Đế Gốt có thể kiềm chế sức mạnh của tu võ giải"

"Mọi người chỉ có thể dùng sức mạnh thô bạo để leo lên, cho dù may mắn rút được một vũ khí, cũng rất có thể không được vũ khí đó công nhận mà bị giết chết!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4189: Muốn chết à!


"Nghe nói mỗi lần Vạn Khí Cộng Minh đều có một hoặc nhiều vũ khí bị mang đi, đó là dấu hiệu của khí linh tự chọn chủ nhân!"

Dưới chân Tháp Đế Cốt nhốn nháo, những tu võ giả đang ngồi nghỉ đều đứng dậy hết!

Liên tục ngẩng đầu nhìn về phía Tháp Đế Cốt: "Chẳng lẽ..." "Có khí linh sắp chọn chủ nhân rồi sao?"

Tất cả tu võ giả có mặt đều phấn khích!

Nhanh chóng lao về hướng Tháp Đế Cốt!

Diệp Bắc Minh phấn khích tột độ: 'Tiểu Tháp, có phải là mày không? Ngay cả

mày cũng cảm ứng được à?'

Anh lao tới như một luồng cuồng phong, xô đẩy nhiều người văng ra, phun ra máu tươi!

Vừa định bước vào phạm vi của Tháp Đế Cốt!

Vài bóng người chặn trước mặt anh: "Nhóc con, tránh ra! Để công tử nhà tôi leo trước!"

Chứng kiến cảnh này, những tu võ giả khác đều dừng lại. Trên mặt lộ vẻ e ngại nhìn một thiếu niên đứng sau vài người kia!

Thiếu niên đứng ngược hướng với mọi người, ngẩng đầu nhìn về phía những vũ khí trên đỉnh Tháp Đế Gốt!

Diệp Bắc Minh lạnh lùng quét mắt nhìn vài người kia: "Tháp Đế Cốt là của nhà mày à?"

"Tên nhóc này là ai vậy..."

Những tu võ giả khác hoảng hốt, không ngờ Diệp Bắc Minh dám nói như vậy! Vài người chặn Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Rồi cười phá lên!

"Hahahal"

Trong giọng nói đầy vẻ khinh khỉnh: "Nhóc con, mày có biết công tử nhà tao là ai không? Bây giờ lập tức cút qua một bên, quỳ xuống đi!"

"Đợi công tử nhà tao lấy được vũ khí trên Tháp Đế Cốt rồi sẽ xử lý mày!" Diệp Bắc Minh lắc đầu cười nhạt. Xem ra bất kể đi đâu, vẫn có những kẻ tự cho mình là đúng như thế!

Anh lười nói nhảm, trực tiếp vung một bạt tai, bốn người lập tức văng ra nằm bẹp trên đất, rên la thảm thiết!

Làm xong việc này, Diệp Bắc Minh lập tức lao về phía Tháp Đế Cốt!

Thiếu niên đứng ngược hướng với mọi người, khi thấy thuộc hạ của mình bị đánh, trước tiên là ngẩn ra!

Ánh mắt lạnh lẽo lập tức khóa chặt Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, mày thật to gan! Dám đánh người của Uông Hằng tao!"

Diệp Bắc Minh lạnh lùng phớt lờ anh ta!

Tiếp tục lao về phía Tháp Đế Cốt!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4190: Phịch!


Ngay lúc mọi người đang khiếp sợ, Diệp Bắc Minh đã đến dưới chân Tháp Đế Cốt!

Một luồng lực lượng hùng mạnh cuồn cuộn tràn tới!

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên phát hiện, đan điền của mình như bị khô cạn hoàn toàn!

Toàn bộ sức mạnh của tu võ giả đều không thể khởi động, anh híp mắt, ngẩng đầu nhìn về đỉnh Tháp Đế Cốt: "Có vẻ chỉ còn cách dùng sức mạnh thô bạo để leo lên thôi!"

Phịch!

Anh đạp mạnh chân xuống!

Nhảy vọt lên độ cao hơn ba mươi mét!

Ổn định đứng trên một khối xương trắng nhô ra!

"Mẹ kiếp...”

Cảnh tượng này suýt nữa làm cho tròng mắt của tất cả mọi người rớt ra ngoài!

"Tháp Đế Cốt sẽ phong tỏa sức mạnh của tu võ giả, thằng nhóc này thực sự có thể nhảy một phát tới độ cao ba mươi mét ư?"

"Tên này có phải là người không vậy?"

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Diệp Bắc Minh đi vòng quanh Tháp Đế Cốt một lượt!

Khắp nơi đều là vũ khí, mỗi vũ khí đều tỏa ra một luồng khí tức mỏng manhI Khí linhI

"Tiếc thay, nhiều vũ khí đã bị rỉ sét, không được rồi!"

"Nếu đã chọn, thì phải chọn cái tốt nhất!"

Diệp Bắc Minh tiếp tục leo lên, khi đến độ cao khoảng sáu mươi mét, anh phát hiện một con dao găm màu xanh lục.

So với những vũ khí rỉ sét xung quanh, rõ ràng con dao găm này có đẳng cấp. cao hơn!

"Chính là mày rồi!" Diệp Bắc Minh nắm lấy con dao găm xanh lục, rút nó ra khỏi khe xương! Xetl



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4191: Sắc mặt lão giả


Diệp Bắc Minh muốn leo lên nữa, nhưng lại bị một luồng lực lượng mạnh mẽ ngăn cản!

Không thể tiến thêm được nữa! "Chuyện gì vậy?"

Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc.

Nguyên Thi Vũ và Tiêu Phi Yên đi lại gần: "Diệp công tử, Tháp Đế Cốt có giới hạn đấy, mỗi người chỉ có thể leo lên Tháp Đế Cốt một lần trong một canh giờ thôi!"

Hai người đều đội mũ rộng vành, xung quanh có một tấm màn che khuất gương mặt xinh đẹp.

Nếu không che đi, với nhan sắc của họ, rất dễ gây xôn xao! Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ra: "Hóa ra là thế!" Bỗng nhiên...

"Nhóc con, giao nộp con dao găm đó cho tao, rồi quỳ xuống dập đầu một vạn cái thật kêu cho bản công tử!"

Uông Hằng quấn băng vải trên mặt đi tới, phía sau có hai lão giả đạt cảnh giới Chân Quân!

Qua lớp băng vải, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh lếo: "Nếu không, bản công tử sẽ khiến mày..."

Câu nói còn chưa dứt!

Diệp Bắc Minh hơi bực tức, bước từng bước đến trước mặt Uông Hằng: "Người mà bố mày đắc tội còn ít à? Đúng là con chó con mèo gì cũng đều dám to mồm trước mặt tao!"

Anh giơ nắm đấm lên tung ra một quyền!

"Bảo vệ công tử!"

Hai lão giả Chân Quân quát lên một tiếng.

Lập tức chặn trước mặt Uông Hằng!

Một lão giả mặt đen dữ tợn cười nói: "Nhóc con, gan của mày lớn đấy, dám đụng đến người nhà họ Uông!"

Một quyền đấm về phía nắm đấm của Diệp Bắc Minh: "Chết đi!" Một quyền vô cùng hung ác thô bạo!

Trực tiếp va chạm với nắm đấm của Diệp Bắc Minh!

Răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên.

Nắm đấm của lão giả mặt đen vỡ tung ra, cả cánh tay biến thành làn huyết vụ rồi tan biến!

"A... mày... mày là ai vậy?" Sắc mặt lão giả thay đổi dữ dội.

Diệp Bắc Minh vốn đã bực tức, giờ lại có thêm nhiều kẻ đến gây rối như vậy!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4192: Nhưng không ngờ!


"Không... không... công tử... anh hiểu lầm rồi..."

Uông Hăng hoảng sợ đến nỗi mồ hôi đầm đìa trên trán: "Tôi không có ý đó!" Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: "Vậy mày có ý gì? Quỳ xuống rồi nói!"

Một luồng khí tức cực kỳ thô bạo tràn đến!

Uông Hằng hoàn toàn không chống cự nổi, quỳ xuống đất: 'Mày dám bắt tao. quỳ xuống ư? Mẹ kiếp!"

“Tao là người nhà họ Uông, nhà họ Uông là gia tộc được Tù Sư đại nhân nâng đỡ, mày dám đối xử với tao như vậy ư?"

Nghe đến hai chữ "Tù Sư”! Tất cả mọi người có mặt tại đây đều vô thức lùi lại phía saul Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng hơi ngẩn ra một lúc!

Thấy cảnh tượng đó, Uông Hằng nở nụ cười nham hiểm: "Nhóc con, đã sợ rồi sao? Tù Sư đại nhân ấy..."

Nhưng không ngờ!

Diệp Bắc Minh bước tới, dừng ngay trước mặt Uông Hăng: "Vậy mày càng đáng chết hơn!"

Thanh dao găm màu xanh trong tay lóe lên một tia sáng lạnh buốt!

Uông Hằng hoảng sợ ôm chặt cổ: "Mày... mày dám giết tao..."

Đầu anh ta nghiêng sang một bên, rơi xuống đất!

Thân thể vẫn giữ nguyên tư thế quỳ gối!

Trong đám người, ánh mắt của vài tên tu võ giả giật giật, nhanh chóng rời đi.

Tiêu Phi Yên truyền âm: "Diệp Thần, chúng ta nên đi thôi! Tôi vừa nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc rời đi, có lẽ họ là người của Tù tộc!"

"Tù Sư sẽ nhanh chóng đến đây, chúng ta chỉ còn thời gian nửa ngày!” Diệp Bắc Minh ngẩng đầu nhìn về phía Tháp Đế Cốt: "Nửa ngày ư? Đủ rồi!" Giây lát sau.

Một đạo quang mang lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt Diệp Bắc Minh, anh xoay người đi về hướng Tháp Đế Cốt!

"Hắn muốn làm gì vậy?" "Chưa đầy một canh giờ, không lẽ hắn lại muốn tiến vào Tháp Đế Cốt?” Những tu võ giả xung quanh trố mắt kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4193: Đây là tình huống gì thế?


Kẹt kẹt kẹt kẹt!

Xương cốt trong cơ thể Diệp Bắc Minh chấn động dữ dội, như sắp tan vỡ bất cứ lúc nào!

“Phụt..."

Một ngụm máu tươi phun ral

Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ kinh hãi, vừa định ra tay cứu người. Bỗng nhiên.

Vù!

Trên cơ thể Diệp Bắc Minh tỏa ra một tầng quang mang đen kịt, hầu như không thể nhìn thấy!

Khí Hỗn Độn! Ngay khi nó xuất hiện, áp lực từ Tháp Đế Gốt bỗng nhiên biến mất!

Diệp Bắc Minh lau sạch máu tươi nơi khóe miệng: "Tháp nhỏ, lúc quan trọng vẫn phải trông cậy vào mày đấy!"

Giây lát sau.

Diệp Bắc Minh trực tiếp xông lên Tháp Đế Gốt, đến trước một cây giáo dài mới toanh: "Không tồi, lấy mày!"

Anh nâng tay chộp lấy!

Cây giáo dài muốn chống cự lại, một luồng khí Hỗn Độn bao trùm lên nó! Cây giáo chỉ run rẩy nhẹ một chút, đã bị Diệp Bắc Minh nhét vào túi! "Thằng nhóc lại được một thanh vũ khí nữa rồi!"

"Khi thật! Cùng một ngày mà được hai thanh vũ khí Thông Linh, thằng nhóc. này nghịch thiên quá rồi!" Phía dưới có nhiều tu võ giả nhìn với vẻ ghen ty.

"Chuyện gì vậy?" "Sao hắn chưa xuống?"

"Nhìn kìa, thánh tử Ma tộc lại muốn tiếp tục leo lên trên nữa!" Có người kinh hãi kêu lên.

Mọi người kinh ngạc nhận ra, sau khi Diệp Bắc Minh đạt được một thanh vũ khí Thông Linh, Tháp Đế Cốt lại không hề đẩy ngã anh xuống!

Trái lại, anh tiếp tục leo lên tầng cao hơn của Tháp Đế Cốt! “Cái rìu này không tồi!" "Ồ? Thanh kiếm dài màu vàng này cũng được đấy!"

"Cái tiêu ngọc này trong suốt long lanh, vừa nhìn đã thấy không phải vật phàm!"

"Còn cái này nữa, lấy luôn, lấy hết!"

Diệp Bắc Minh như đang mua hàng, điên cuồng cướp đoạt trên Tháp Đế Cốt!

Chỉ trong khoảng thời gian mấy hơi thở, anh đã thu gom được năm sáu món vũ khí Thông Linh!

"Cái quái gì vậy..."

"Đây là tình huống gì thế?”

“Trời ơi, thăng nhóc này một lúc lấy được năm sáu món vũ khí Thông Linh?" "Tháp Đế Cốt, mày không thể đối xử thiên vị như vậy được!”

Những người dưới chân Tháp Đế Cốt đều ngẩn ra, kinh ngạc đến nỗi suýt nứt cả mắt!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4194: Lòng đau như cắt!


Ngay khi tiến sát vào phạm vi của Tháp Đế Cốt! Phụt! Phụt! Phụt...

Hàng chục người lập tức tan thành một đám sương máu!

Cùng lúc đó, cách thủ đô năm trăm dặm.

Bên ngoài một thung lũng, nhìn thi thể của Tù Tuệ, Tù Sư gần như phát điên: "Lũ vô dụng! Bọn mày làm ăn kiểu gì vậy?"

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hắn ta đã mất đi hai đứa con trai và một đứa con gái!

Lòng đau như cắt!

Tù Sư gầm thét như một tên điên: "Sao lại để Tuệ Nhi một mình ra ngoài thành, tất cả bọn mày đều đáng chết!!!"

Một cỗ uy áp cường đại lan ra!

Thân thể của hàng chục vệ sĩ quỳ dưới đất bị nổ tung, tan thành đám sương máu!

Lúc này, một lão giả tóc bạc trắng đi tới, quỳ một gối xuống đất: "Chủ nhân, có tin tức mới nhất từ Tháp Đế Cốt truyền đến!"

"Có người phát hiện Diệp Thần tại Tháp Đế Gốt, và còn có hai người phụ nữ đi cùng!"

"Hai người che mặt nên không nhìn rõ, nhưng nhìn dáng người thì một trong hai có lẽ là Nguyên Thi Vũ!"

"Diệp Thần? Nguyên Thi Vũ?"

Tù Sư lập tức phản ứng lại, gầm lên một tiếng: "Tao hiểu rồi, tao tự hỏi sao lật tung cả đế đô mà vẫn không tìm thấy Diệp Thần và Tiêu Phi Yên!"

"Hoá ra đã rời khỏi đế đô từ lâu rồi!"

"Người phụ nữ kia chắc chắn là Tiêu Phi Yên, chúng nó đến Tháp Đế Cốt làm gì?

"Đi, cùng bổn vương đến Tháp Đế Cốt!!!" Khí tức của Tù Sư cuồng bạo tới cực điểm!

Hắn ta lao đi như một ngôi sao băng!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4195: Cái gì?


Nguyên Thi Vũ ngẩng đầu, há miệng lẩm bẩm: "Hắn... hắn có phải là người không vậy? Truyền thuyết về Tháp Đế Cốt chẳng lẽ đều là giả?"

Tiêu Phi Yên cứng người đứng đó, nhìn thân ảnh trên đỉnh Tháp Đế Cốt với vẻ khó tin: 'Thằng nhóc này đang làm trò gì vậy? Sao hắn có thể một lúc mang đi hơn một trăm thanh vũ khí Thông Linh từ Tháp Đế Cốt chứ?"

"Mà đều là những món vũ khí đỉnh cao nhất, thiên tài của Bát Đại Vương Tộc, Tứ Đại Thánh Địa đều từng đến đây để muốn có được một thanh vũ khí Thông Linh!'

'Phần lớn đều thất bại, sao hắn có thể một lúc lấy được hơn một trăm thanh như vậy chứ?'

Lúc này.

Diệp Bắc Minh đã lên tới đỉnh Tháp Đế Cốt!

Gần như tất cả vũ khí Thông Linh đỉnh cao đều đã được anh thu vào trong túi! Anh khoanh chân ngồi xuống!

Ý niệm khẽ động, tiến vào thế giới bên trong Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Lúc này, phía sau mọi người vang lên một âm thanh chói tai, kèm theo tiếng gầm rú của con sư tử!

Quay đầu lại nhìn!

Chỉ thấy một luồng khí tức khủng khiếp tràn đến, vô số tu võ giả khi nhìn thấy người này đều bị áp bức, quỳ xuống đất!

"Tù Sư!"

Tiêu Phi Yên thay đổi sắc mặt, ngẩng đầu hướng về đỉnh Tháp Đế Cốt la lên: "Tù Sư đã tới, Diệp Thần, chúng ta nên đi thôi!!!"

Nói rồi, bà ta nắm vai Nguyên Thi Vũ, đi về hướng khác! "Bây giờ còn muốn chạy, không thấy là quá muộn rồi sao?" Giọng nói dữ tợn của Tù Sư vang lên!

Không khí cuồn cuộn gió lớn, một hư ảnh hình sư tử chín đầu bao trùm cả bầu trời, từ trường xung quanh dường như cũng bị thay đổi!

Äm!

Sư tử chín đầu quét ngang chân một cái, Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ bị đẩy ngược lại, ngã xuống dưới chân Tháp Đế Cốt!

'Vèo vèo vèo...

Hàng chục lão giả từ trên trời đáp xuống, mỗi người đều ở trên cảnh giới Chân Quân, gương mặt nhăn nheo tỏa ra khí tức xơ xác tiêu điều!

Tù Sư đáp xuống trước mặt Tiêu Phi Yên: "Thần Hậu, xem ra bà không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bổn vương rồi!"

"Còn thằng nhóc Diệp Thần kia, nó ở đâu? Không dám ra đây à?"

Tiêu Phi Yên cười nhạt: "Hắn đang ở trên đỉnh Tháp Đế Cốt, nếu muốn giết hẳn thì tự lên đó đi!"

"Cái gì?"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4196: Tháp Càn Khôn Trấn Ngục


“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!!!"

Diệp Bắc Minh vô cùng phấn khích, đôi mắt hơi đỏ lên: "Nếu ông không tỉnh lại, có lẽ tôi sẽ thật sự phải ngã xuống nơi này rồi!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẽ: "Nhóc con, dù tôi đã mất hầu hết sức mạnh!"

"Nhưng vẫn giữ lại một chút ý thức, luôn theo dõi mọi việc của cậu."

"Cậu lại có thể nghĩ ra cách sử dụng sức mạnh của vũ khí Thông Linh để đánh thức bổn tháp, thật sự không tồi chút nào!"

Diệp Bắc Minh nói: "Đó là nhờ công của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chính nó đã nhắc nhở tôi!"

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bay ra, xoay vòng quanh thân Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong không gian: "Chú tháp, chào mừng trở lại!"

"Ôi...

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thở dài một tiếng: "Xem ra bổn tháp muốn nghỉ ngơi một chút cũng không được rồi, nhưng bổn tháp đã hồi phục một phần nghìn sức mạnh, đủ để cậu đối phó với Tù Sư rồi!"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tiểu Tháp, sức mạnh của ông..."

Anh nhớ lần trước phục hồi hơn năm phần nghìn.

Sao lại chỉ còn một phần nghìn?

"Nhóc con, cậu cứ tưởng lần trước tôi sử dụng thời không hồi tố là trò đùa à?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói một cách bất mãn: "Lần đó, bổn tháp đã mất toàn bộ sức mạnh, sức mạnh vất vả lắm mới ngưng tụ cũng không còn!"

"Lần này nếu không có hơn một trăm thanh vũ khí Thông Linh, có lẽ tôi cũng không thể tỉnh lại!"

"Một phần nghìn sức mạnh, cậu cũng phải biết đủ rồi! Đủ để phát huy sức mạnh của cậu gấp nhiều lần!"

Diệp Bắc Minh gật đầu mạnh mẽ: "Đủ Có Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ở đây, ngoài việc tăng cường sức mạnh! Điều quan trọng hơn là sự tự tin trong lòng anh!

Dưới chân Tháp Đế Cốt.

Tù Sư cảm nhận được luồng khí tức biến hóa vừa rồi đã biến mất, không khỏi cười nhạt: "Thứ tàn phế! Sấm to mà mưa nhỏ à?”

"Chỉ có vậy thôi à?"

Rồi hét một tiếng thật lớn: "Diệp Thần, đừng có giả thần giả quỷ nữa! Mau cút xuống đây chịu chết đi!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4197: Sư tử chín đầu


GàolIII

Tiếng hổ gầm rồng ngâm vang lên, năm ngón tay chộp về phía cổ chân của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh làm sao có thể để Tù Sư được như ý chứ? Äm!I Một tiếng nổ chấn động trời đất, Diệp Bắc Minh đạp mạnh xuống vai Tù Sư!

Thân hình mạnh mẽ của Tù Sư run lên, hai chân mềm nhữn, suýt quỳ xuống tại chỗ!

Phần dưới thân hình lún sâu xuống lòng đất, mặt đất xung quanh hàng chục mét nổ tung tóe, nứt ra như một mạng nhện!

"Sức mạnh của mày... sao lại có thể như vậy!!!"

Tù Sư trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh, kinh hãi như vừa nhìn thấy quỷ.

Trong lòng dâng lên những đợt sóng dữ dội: 'Sao lại thế này được? Thằng nhóc này mới chỉ ở cảnh giới Thần Hoàng mài Chỉ tăng lên một cảnh giới, chưa đầy nửa ngày mà đã khủng khiếp như vậy rồi sao?'

'Đây là quái vật gì thế này? Chẳng lế trên Tháp Đế Cốt hắn đã gặp kỳ ngộ gì khác?"

Không chỉ Tù Sư.

Tất cả tu võ giả xung quanh Tháp Đế Gốt!

Tiêu Phi Yên, Nguyên Thi Vũ cùng tất cả mọi người đều ngẩn ra! Ngay cả những thuộc hạ của Tù Sư cũng đờ người như tượng gỗ! Họ chưa từng thấy ai có thể ép Tù Sư đến mức này!

"Tù Sư, hôm nay chính là ngày mày phải chết!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng, đạp thêm cú thứ hai mạnh mế vào ngực Tù Sư!

Bẹp! Bẹp! Phịch!...

Hai chân luân phiên, hàng loạt cú đạp ập tới!

Tù Sư liên tục lùi lại, xương ngực vỡ tan, lồng ngực lõm sâu vào trong! "Phụt..."

Một ngụm máu tươi phun ra, áp lực này là điều Tù Sư chưa từng cảm nhận!

"Tốt lắm! Rất tốt! Nhóc con, mày đã thành công khơi dậy cơn thịnh nộ của bổn vương rồi!"

"Sư tử chín đầu, giết!!!" Gàoo!

Hư ảnh của sư tử chín đầu gầm thét liên hồi, lao nhanh về phía Diệp Bắc Minh!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4198: Chuyện gì thế này?


"Chuyện gì thế này?!!!"

Tù Sư quả thật không tin vào mắt mình nữa!

Diệp Bắc Minh bước ra, Huyết Long đi sau lưng chắn ngang một khoảng trời: "Tù Sư, đã đến lúc mày phải chết rồi!"

Năm ngón tay vung lên không trung rồi nắm chặt! Kiếm Thiên Ma hiện ra trong lòng bàn tay, một kiếm quét ngang ra ngoài! "Mẹ kiếp!"

Tù Sư nghiến răng nghiến lợi, một thanh trường đao màu đen đặc biệt kỳ dị hiện ra trong tay, điên cuồng chém tới!

Keng!!!

Một tiếng vang đinh tai nhức óc!

Làn sóng khí nổ tung!

Tù Sư bị đẩy văng ra ngoài hơn trăm mét!

Lòng bàn tay hắn ta tê rần, ngay cả vũ khí bản mạng cũng run lên nhè nhẹ, một luồng cảm giác bất lực trào dâng trong lòng!

Giây phút này, Tù Sư tức giận đến cực điểm!

'Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Thằng nhóc. này thật sự là một quái vật à?'

"Tại sao sức mạnh của hắn lại khủng khiếp như vậy? Chẳng lẽ hắn thực sự có đủ sức để giết bổn vương sao?"

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể như vậy! Hôm qua hắn chỉ là một con kiến hôi, hôm nay hắn vẫn chỉ là một con kiến!"

Nghĩ đến đây, Tù Sư lạnh lùng gầm lên: "Nhóc con, nếu không phải nhờ Kiếm Thiên Ma trong tay mày, bổn vương giết mày chẳng khác nào giết gà!"

"Nếu mày có gan thì đừng dùng Kiếm Thiên Ma nữa, bổn vương sẽ quyết một trận sinh tử với mày!"

"Tao sẽ thỏa mãn mày!" Diệp Bắc Minh gật đầu.

Sâu trong đôi mắt của Tù Sư lóe lên một tia vui mừng: Đúng là đồ ngốc! Chẳng lẽ không biết sức mạnh lớn nhất của bổn vương chính là thân thể sao?"

"Giết

Một tiếng gầm rú vang lên! Tù Sư lao tới trong tư thế mạnh mẽ nhất! Diệp Bắc Minh đạp mạnh xuống đất!

Sức mạnh ghê gớm trong cơ thể sôi trào, không chút do dự xông thẳng lên đón đầu một kích của Tù Sư!

Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau! Ầm ầm! Không gian xung quanh vỡ tan, bùng nổ một luồng ánh sáng chói lọi!

Tất cả tu võ giả xung quanh đều kinh hãi đến nỗi không thể mở mắt, đồng thời một tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai!

Mọi người thay đổi sắc mặt, cố gắng nhìn qua dù mắt đau nhói! Họ hoảng sợ đến nỗi tim suýt vỡ tung!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4199: Nhóc con


Tù Sư lại bổ sung: "Những ai tại đây sẵn sàng ra tay, những lời trên đều có hiệu lực!"

Những tu võ giả xem náo nhiệt ngẩn ra một lúc! Rồi đồng tử của họ chợt trở nên lạnh lẽo. Lại thêm hơn trăm người bước raI

Nhìn thấy cảnh này, Tù Sư cười ngạo nghễ: "Ha ha ha ha! Kiến nhiều cắn chết voi, thằng nhóc vô dụng, dù mày có nghịch thiên thế nào đi nữa!"

"Bổn vương không tin nhiều người đánh một người mà không giết được mày, mày mạnh mẽ thì sao chứ? Bổn vương có tài nguyên vô tận để huy động bọn họI!"

"Giết hắn cho bổn vương!!!"

Dứt lời, gần năm trăm tu võ giả cảnh giới Chân Quân đồng loạt tiến lên.

Bốp bốp bốp...

Hơn năm trăm tầm mắt lạnh lẽo khóa chặt Diệp Bắc Minh!

Vù—1I

Trong tích tắc, không khí xung quanh Tháp Đế Gốt như bị đóng băng, hàng loạt sát ý lạnh lẽo đánh úp tới!

"Xong rồi... Diệp công tử..." Thân thể mỏng manh của Nguyên Thi Vũ run lẩy bẩy!

Sắc mặt Tiêu Phi Yên tái nhợt như tờ giấy, dù là Thần Hậu cũng không khỏi run rẩy!

Năm trăm tu võ giả cảnh giới Chân Quân đó! Cho dù có một Thiên Quân cảnh hiện diện cũng sẽ bị hao mòn đến chết mất!

Rầm rầm rầm!

Năm trăm người đồng loạt tỏa ra, từ bốn phương tám hướng tiến về phía Diệp

Bắc Minh!

Ngăn chặn mọi lối thoát! “Nhóc con, đừng trách bọn ta!" “Muốn trách thì hãy trách chính mình đã đắc tội Tù Sư đại nhân!"

Trên gương mặt mỗi người đều lộ vẻ khinh khỉnh cười nhạo!

Diệp Bắc Minh thở dài một tiếng, chậm rãi thu hồi Kiếm Thiên Ma.

"Nhóc con, sao thế? Đã cam chịu số phận à?”

"Thu hồi vũ khí chuẩn bị chờ chết đấy à?"

"Mày là người khôn ngoan, chúng ta sẽ cho mày một cái chết nhẹ nhàng!" Năm trăm người cười nhạo anh, như đang chọc ghẹo anh!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4200: Chuyện gì?


"Chẳng lẽ mày thực sự có đủ sức để giết sạch năm trăm người bọn tao à? Chỉ dựa vào con huyết long kia thôi sao?"

Nhắc đến Huyết Long.

Không ít người lộ vẻ e dè!

Diệp Bắc Minh đáp: "Tất nhiên không phải!" Mọi người thở phào nhẹ nhõm!

Giây lát sau.

Diệp Bắc Minh mở đôi mắt ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười rét lạnh: "Đúng rồi, tôi quên không nói với các người một chuyện!”

"Chuyện gì?"

Lão giả khàn giọng hỏi theo bản năng.

“Trước đây tôi có một biệt hiệu, gọi là Sát Thần!" Nói xong.

Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm chặt, lòng bàn tay tỏa ra một luồng huyết quang!

Một thanh kiếm đen mờ ảo hiện ra trong lòng bàn tay, bị một luồng khí tức kỳ lạ bao trùm, hoàn toàn không nhìn rõ hình dạng thật sự!

Chỉ nhìn thấy được đường viền mơ hồ. Đây là một thanh kiếm, chỉ có thế mà thôi. Nhưng.

Khi nhìn thấy thanh kiếm này, trái tim mọi người không khỏi khựng lại một nhịp!

Tựa như, cửa địa ngục vừa mở toang ra! "Giết!" Diệp Bắc Minh phun ra một chữ!

Thanh kiếm này phát ra một luồng huyết quang cuồn cuộn như tử thần xông ra, nơi nó đi qua đều bị san phẳng!

Hàng chục tu võ giả Chân Quân như giấy mỏng, chỉ cần chạm vào thanh kiếm đó đã tan thành đám sương máu!

Điều đáng sợ hơn là một đạo hư ảnh giống hệt những người tan thành sương máu bắn ra từ đó!

Thần hồn! Vù—†

Thanh kiếm kêu vang lên, tất cả thần hồn và đám sương máu của đám tu võ giả đều bị nó nuốt chửng!

Những tu võ giả còn lại tại đó hít một hơi lạnh, tóc gáy dựng đứng! "Thanh kiếm này ăn thịt người à?"

Lão giả khàn giọng hoảng sợ suýt nhảy dựng lên.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4201: Đáng tiếc là Tù Sư đã chạy rồi!"


"Giết!H"

Kiếm khí bùng nổ, sương máu bay đầy trời!

Dưới Kiếm Trấn Ngục, mười người chết không toàn thây! "Đừng..."

“Tôi sai rồi... cứu tôi!"

Các tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!

Có người cầu xin tha mạng, có người chiến đấu tới cùng, có người chạy trốn thảm hại!

Tất cả đều không ngoại lệ, bị huyết mang đánh úp tới rồi ngã xuống đất.

Một lát sau, hơn 500 người cảnh giới Chân Quân đều ngã xuống, ngay cả thân thể cũng không còn sót lại chút gì!

Toàn bộ máu thịt và thần hồn đều bị Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nuốt chửng! Giờ phút này. Ở giữa chiến trường chỉ còn lại một người, Diệp Bắc Minh!

Trên người anh tỏa ra một luồng khí tức chết chóc áp đảo, khiến những tu võ giả ở gần tháp Đế Gốt run rẩy và tiếp tục rút lui...

Cách xa tháp Đế Cốt cả ngàn dặm. Âm ầml!

Một bóng người bay qua như phát điên, nhanh như tia chớp, vang dội như sấm sét!

Người này chính là Tù Sư!

Sau khi thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giết chết mất chục Chân Quân cảnh trong nháy mắt, Tù Sư cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức quay người bỏ chạy!

"Mẹ kiếp! Tên nhóc này thật sự có được báu vật từ tổ tiên Hoa tộc! Đó là loại kiếm gì vậy?"

"Thật đáng sợi Vừa nhìn thấy thanh kiếm đó, bổn vương đã có cảm giác như: tử thần đang bóp cổ mình!"

'Tù Sư không muốn tin!

Hắn ta có một ảo tưởng.

Nếu ở lại thì mình chắc chắn sẽ chết khi đối mặt với thanh kiếm đó! Vì vậy, Tù Sư đã lợi dụng lúc hỗn loạn để trốn thoát!

Dù có xấu hổ thì cũng tốt hơn là mất mạng!

Diệp Bắc Minh quay lại chỗ Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ, chữa vết thương cho họ, sau đó ném cho mỗi người một viên đan dược!

"Viên đan dược này có thể tạm thời ổn định thương thế của hai người, về sau chậm rãi khôi phục là được!"

"Đáng tiếc là Tù Sư đã chạy rồi!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu, có chút thất vọng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom