Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4002: Người của Hoa tộc Thượng Cổ trở về


“Tinh Huy!” Trần Tinh Huy quỳ một chân xuống: “Lão tổ, có huyền tôn!” Trần Lục Chỉ chỉ có một câu: “Đưa hắn về nhà họ Trần, tôi muốn hắn sống!”

Ngoài những thế lực này, các tông môn lớn nhỏ khác đều xảy ra chấn động lớn!

Người của Hoa tộc Thượng Cổ trở về, chắc chắn là một tin lớn!

Rất nhiều ánh mắt đều tập trung đến Thái Dương Tông, tìm kiếm tung tích của Diệp Bắc Minh khắp nơi!

Lúc này, sâu trong phủ quốc sư Thần Quốc Đại Ngụy. Trong một căn phòng cực kỳ xa hoa, Thanh Huyền Tử cầm một cái đỉnh nhỏ màu hồng mặt đỏ ửng: “Dụng cụ tuyệt vời! Hai người quả nhiên đều là dụng cụ tuyệt vời!”

“Khi đỉnh hợp hoan vụt lóe trong chiếc nhẫn trữ vật của lão phu, lão phu còn tưởng là xảy ra sai sót!”

“Tùy ý động đến hai cô gái, lại là hai dụng cụ tuyệt vời! Cho dù sư phụ của lão phu còn sống cũng không dám nghĩi”

“Dụng cụ tuyệt với từ xưa hiếm có, mỹ nữ tuyệt sắc có dụng cụ tuyệt vời thì càng khó kiếm hơn!”

“Còn đáng quý hơn là hai người các cô còn là tấm thân trong trắng, ha ha hai”

“Tên ngu xuẩn Diệp Bắc Minh, hai dụng cụ tuyệt vời tuyệt thế như vậy ở bên cạnh cũng không biết hưởng thụ, tiếc cho tên nhóc đó đã hóa thành sương máu!”

“Nếu không, lão phu thực sự muốn mời hắn cũng tận hưởng, ha ha ha!”

Thanh Huyền Tử cười cuồng ngạo không thôi, miệng nói những lời dơ bẩn khó nghe!

Hai người Vương Yên Nhi và Tiêu Tiêu nằm trên một chiếc sập giường màu hồng!

Vốn không thể nhúc nhích!

Thanh Huyền Tử liếm môi: “Người đời đều biết tôi là quốc sư Đại Ngụy, có ai biết tôi là phản đồ của Hợp Hoan Tông chứ?”

Nói xong.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4003: Dụi mắt thật mạnh


Tiêu Tiêu cắn môi nhỏ, cơ thể không ngừng run lên: “Ông... ông dám động vào tôi, tôi lập tức tự hủy...”

Thanh Huyền Tử cười lạnh lùng một tiếng, đứng tại chỗ yên lặng nhìn! Hợp hoan đan được gọi là kỳ đan đệ nhất Hợp Hoan Tông!

Mặc cho cô là liệt nữ trinh khiết, hay là lạnh như băng, hay là thần tiên! Chỉ cần thuốc phát huy tác dụng!

Đầu sẽ buông lỏng phòng tuyến cuối cùng!

Một lát sau.

Đôi mắt của Vương Yên Nhi mơ màng, Thanh Huyền Tử trước mặt sớm đã hóa thành một thanh niên khác!

“Cậu Diệp... cậu... sao cậu lại đến đây?” “Đừng... đừng nhìn Yên Nhi, hiện giờ Yên Nhi chắc rất xấu..."

Giọng của Tiêu Tiêu ấm áp: “Chủ nhân, thân thể và trái tim của Tiêu Tiêu đều là của cậu, chỉ cần cậu muốn, Tiêu Tiêu thế nào cũng được...”

Thanh Huyền Tử sầm mặt, tức giận mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, tên nhóc đó thực sự có sức hút lớn vậy ư?”

“Tên phế vật đã hóa thành sương máu, các cô còn nhớ hắn làm gì? Khá được rồi, hôm nay lão phu cho các cô thấy thế nào gọi là người đàn ông thực. sự!”

Thanh Huyền Tử tỏ vẻ mặt ghen ghét!

Bước ra một bước, trực tiếp lao về phía giường!

Phập!

Một luồng sức mạnh cường mạnh bùng phát, Thanh Huyền Tử chỉ cảm thấy mình giống như thiên thạch đập phải, cả người bay di!

Đập mạnh lên bức tường bên cạnh, lồng ngực đau rát phun ra một ngụm máu tươi!

“Kẻ nào... mày vẫn chưa chết? Làm sao có thể!” Thanh Huyền Tử trừng mở to đôi mắt, kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh đột ngột

xuất hiện: “Rõ ràng mày đã hóa thành sương máu rồi! Chẳng lẽ là tao uống nhiều hợp hoan đan, hoa mắt ư?”

Dụi mắt thật mạnh.

Diệp Bắc Minh bước một bước đến trước người Thanh Huyền Tử, dẫm lên người lão ta!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4004: Lúc trong đầu vụt lên suy nghĩ này


Quên luôn cả đau đớn trên người, kinh ngạc hỏi: “Thực lực của mày làm sao có thể cường mạnh như vậy? Rõ ràng tao nhớ mày đã tự hủy rồi!”

“Đợi đã, kẻ tự hủy không phải là mày!” Đồng tử của Thanh Huyền Tử co lại. Ánh mắt của Diệp Bắc Minh băng lạnh: “Ông cũng không ngu xuẩn lắm!”

Vẻ mặt Thanh Huyền Tử biến sắc, từ thực lực của Diệp Bắc Minh thấy nếu ra tay, chắc chắn lão ta chết chắc!

Đi!

Lúc trong đầu vụt lên suy nghĩ này, Thanh Huyền Tử nhanh chóng bò lên, không hề do dự xông ra bên ngoài.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Bây giờ muốn chạy, không cảm thấy đã quá muộn ư

Đang định đuổi theo! Hai cơ thể ấm nóng quấn lấy, ôm chặt người Diệp Bắc Minh! “Hỏng rồi!”

Cơ thể của Diệp Bắc Minh cứng đờ, Thanh Huyền Tử sớm đã biến mất không còn bóng dáng.

“Gậu Diệp... đừng bỏ Yên Nhi...” “Chủ nhân, Tiêu Tiêu là người của cậu...” Hai cô gái lẩm bẩm.

Trong lúc quấn chặt Diệp Bắc Minh, đồng thời còn xoẹt xoẹt xé áo trên người!

Diệp Bắc Minh quát một tiếng: “Các cô tỉnh táo lại đi!” GCắm Quỷ Môn Thập Tam Châm xuống, cơ thể của hai cô gái run lên!

Đôi mắt vốn mơ màng trở nên tỉnh táo vài phần, sau khi phát hiện mình quấn lên người Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, chủ nhân, chúng tôi đã chết rồi ư?”

Diệp Bắc Minh bất lực lắc đầu: “Ai nói các cô đã chết? Các cô chỉ trúng độc thôi!”

“Bây giờ đã được giải độc, còn không buông tôi ra?” “A2”

Hai cô gái mới nhớ ra, hình như mình bị Thanh Huyền Tử bắt đến phủ quốc sư, còn cho họ uống hợp hoan đan!

Liền vội vàng buông Diệp Bắc Minh.

Vì áo trên người bị xé rách, chỉ còn lại mấy mảnh vải rách. Lúc đứng lên liền trơn rơi xuống.

Hiện ra tất cả.

Diệp Bắc Minh vội quay đầu, lấy ra mấy bộ quần áo của mình từ trong nhẫn trữ vật: “Các cô mặc tạm đi!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4005: Trong phút chốc


“Trận pháp!”

Ánh mắt của Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Một trăm linh tám võ giả đứng xung quanh trận pháp!

Đầu là cảnh giới Thiên Thần, thực lực không cao lắm.

Trong tay mỗi người đều cầm một cán cờ màu đỏ máu, trong lúc vung múa, sức mạnh trận pháp cuồn cuộn không dứt!

Thanh Huyền Tử đứng bên ngoài trận pháp: “Thật không ngờ Diệp Bắc Minh, mày lại chưa chết!”

“Chưa chết cũng thôi đi, lại còn dám giết vào điện Thần Hoàng, giết Độc Cô Bá Đạo trước nhiều người!”

“Lão phế vật này cũng không coi là không có tác dụng, trước khi chết lại nói ra bí mật mày là người của Hoa tộc Thượng Gổ trước nhiều người, chẳng lẽ lão phế vật này vẫn luôn tìm hiểu mày không thôi!”

Diệp Bắc Minh nhả ra một câu: “Ông nói thừa nhiều quá rồi đấy!”

Giơ tay chém ra một kiếm, một con huyết long khổng lồ trăm trượng xông ra đập mạnh lên màn sáng màu máu!

Phập!

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên!

Màn sáng màu máu chỉ rung lên một chút, lại không hề bị tổn hại! “Ừm?”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc.

“Ha ha ha!”

Thanh Huyền Tử cười lớn châm biếm: “Diệp Bắc Minh, mày đừng tốn sức nữa, đây là đại trận huyết hồn!”

“Một trăm linh tám lá cờ này đã hút sinh hồn của rất nhiều người, cho dù mày tấn công mạnh đến thế nào, cũng sẽ bị đại trận huyết hồn làm yếu đi một trăm linh tám lần!”

“Cho dù là Tổ Cảnh bị đại trận huyết hồn nhốt, cũng chỉ có một con đường chết!”

Vừa dứt lời, Thanh Huyền Tử ép một lá cờ nhỏ trong tay xuống dưới! Một trăm linh tám lá cờ huyết hồn vung lên! VùiI

Trong màn sáng huyết hồn bùng phát ra một luồng sức mạnh nghiền áp về phía ba người Diệp Bắc Minh, Vương Yên Nhi, Tiêu Tiêu!

Trong phút chốc.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4006: Lập tức


“Ö? Cô định làm thế nào?”, Diệp Bắc Minh kinh ngạc.

Kiếm GCàn Khôn Trấn Ngục cất giọng lanh lảnh trả lời: “Chủ nhân, xem tôi hút cạn nó đây!”

Lập tức.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lơ lửng trên không trung đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, huyết khí bùng phát ra trong đại trận huyết hồn lại hóa thành một lốc xoáy khổng lồ tập trung về phía kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Ngay cả màn sáng màu máu của trận pháp cũng ảm đạm!

“Chuyện gì vậy, sức mạnh của tôi đang biến mất..”

“Tôi không khống chế được bản thân, sức mạnh trong đan điền đang biến mất, lực sinh mệnh của tôi cũng đang biến mất...”

Một trăm linh tám võ giả tay cầm phiến huyết hồn đầy kinh sợ! “Các người làm sao vậy?” Thanh Huyền Tử kinh sợ phát hiện.

Một trăm linh tám người mà mình bồi dưỡng đang già đi với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường!

Vốn dĩ đều là các thanh niên cường tráng, bỗng chốc biến thành đàn ông trung niên.

Sau đó. Người nào cũng râu tóc bạc phơ, trên mặt đầy nếp nhăn!

Giống như ông lão bảy tám mươi tuổi trong người bình thường!

“Cứu tôi với... đừng...” Một trăm linh tám người đều kêu thảm, từng người hóa thành xác khô!

Ngay cả cờ huyết hồn trong tay cũng bay đi, thấy sắp bị kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nuốt chửng!

“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đợi đã!” Diệp Bắc Minh lên tiếng ngăn cản. “Được”.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vẫn chưa hết hứng, soạt một tiếng bay về trong tay Diệp Bắc Minh!

Đại trận huyết hồn được phá vỡi

“Mày rốt cuộc là quái vật gì?”

Thanh Huyền Tử lạnh run người, kinh sợ lùi lại.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4007: Bỗng nhiên


“Diệp Bắc Minh, mày mau thả tao ra! Tao là quốc sư của Thần Quốc Đại Ngụy, mày dám giết tao, Thần Quốc Đại Ngụy sẽ không tha cho mày!”

“Ồn ào!” Phụt! Diệp Bắc Minh rung cổ tay, Thanh Huyền Tử hóa thành làn sương máu!

Toàn bộ bị kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hấp thụ!

Bên ngoài sơn môn Thái Dương Tông.

Các tông môn tập trung đông đủ, các thế lực như Trấn Hồn Tông, Thất Tinh Các, Độn Thế Thần Tông, thần cung Lục Đạo đã từng là thần tông hàng đầu lại trầm mặc không nói, ánh mắt nhìn chăm chằm mấy lượt người ở phía trước nhất đám đông!

“Kim Phật Tông hàng triệu năm không xuất hiện, hôm nay lại có mười tám phật tử đến?”

“Mười tám phật tử cùng ra tay, cho dù là Tổ Cảnh cũng phải tránh nhường!”

“Mười tám phật tử đều là cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong trở lên, ba phật tử đó còn chẳng nhìn thấu nữa!”

Mọi người tặc lưỡi. Đôi mắt nhìn chằm chằm mười támbóng lưng phía trước nhất đám đông! Trên người của họ đều phát phật quang vạn trượng, khí thế kinh người!

“Người của Xích Diễm Cốc cũng rất khủng bố, nghe nói họ có một loại dị hỏat”

Có người kinh ngạc: “Dị hỏa? Dị hỏa trên bảng dị hỏa?” “Đúng thết” Có người gật đầu.

“Dị hỏa thiêu hủy tất cả, ngay cả Tổ Cảnh cũng không dám vượt qua không trung của Xích Diễm Cốc!”

“Còn có nhà họ Trần của thành trì thứ nhất, tuy họ vẫn luôn xuất hiện, nhưng rất khiêm tốn”.

Đôi mắt của mọi người nghiêm lại, nhìn lên một đám võ giả ăn mặc nho nhã.

“Nhà họ Trần lấy nho đạo nhập võ, mở ra con đường võ đạo khác, thực lực thâm sâu khó lường!”

“Nghe đồn nhà họ Trần đã từng có cùng nguồn gốc với Hoa tộc thượng cổ, vốn dĩ thế lực bình thường, sau khi Hoa tộc thượng cổ bị tiêu diệt, nhà họ Trần khởi sắc từ đó, trong đó rốt cuộc có bí mật gì?”

Đám đông nhỏ tiếng bàn tán.

Trong Thái Dương Tông, bầu không khí vô cùng nghiêm túc. Chu Nhược Giai, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến.

Lạc Khuynh Thành, Vạn Lăng Phong cau chặt mày!

Đám người Ly Nguyệt, Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình mặt đầy lo lắng!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4008: Khoan đã!


Đại trận hộ sơn do mười thần hoàng liên thủ bố trí lại bị hắn công phá bằng một đòn?

Rất nhiều võ giả cùng ào lên, chuẩn bị xông vào Thái Dương Tông.

“Khoan đã!"

Chu Nhược Giai bước ra một bước ngăn trước sơn môn của Thái Dương Tông, nghiêm giọng quát: “Ai dám bước vào Thái Dương Tông một bước, thì sẽ là đối địch với Thái Dương Tông tôi!”

“Tuy bây giờ chồng của tôi không ở Thái Dương Tông, nhưng Chu Nhược Giai tôi đã nhớ kỹ các vị!”

Lời vừa được nói ra. Rất nhiều võ giả dừng bước chân, lùi lại theo bản năng! Thủ đoạn nhắc đến Diệp Bắc Minh khiến tất cả không lạnh mà run!

Phật tử thứ năm lắc đầu: “Nữ thí chủ, chúng tôi không có hứng thú với Thái Dương Tông!”

“Chúng tôi đến đây, chỉ để tìm Diệp Bắc Minh, chỉ cần hắn lộ diện, chúng tôi sẽ không tiến vào Thái Dương Tông!”

Vẻ mặt Chu Nhược Giai băng lạnh: “Tôi đã nói, chồng của tôi không ở trong tông môn”.

“Có ở trong tông môn hay không, không phải một câu nói của thí chủ có thể quyết định!”

Phật tử thứ năm cười nói: “Chúng tôi cần vào trong lục soát!” “Không được!”

“Tôi xem ai dám!”

“Muốn tiến vào Thái Dương Tông, thì phải bước qua người tôi trước!”

Đám người Lạc Khuynh Thành, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến đều đứng cùng chiến tuyến với Chu Nhược Giail

Mấy người Ly Nguyệt, Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình mau chóng đứng đến phía saul

Vạn Lăng Phong quát lớn một tiếng: “Toàn bộ tiểu đội Sát Thần ở đây, ai dám bước vào Thái Dương Tông một bước, giết không tha!”

“Rõ!”

Hàng vạn thành viên tiểu đội Sát Thần cùng đồng thanh hô lớn! Một luồng khí tiêu sát vút lên trời!

Các võ giả khác thấy vậy, đồng tử khẽ run lên!

“Ngũ sư huynh, phí lời với họ làm gì? Nơi mà Kim phật chúng ta muốn xông vào thì ai có thể ngăn cản?”, phật tử thứ mười ba tỏ vẻ mặt lạnh lùng.

Hắn xông đến trên bậc thềm sơn môn của Thái Dương Tông, dâm chân! Phập!

Trời rung đất chuyển, bậc thềm nứt ra đá vụn bay ra đập mạnh lên mọi người!

Phụt!

Bốn người Lạc Khuynh Thành, Chu Nhược Giai, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến bị đánh đến nôn ra máu!

Uy áp cường mạnh khiến họ trực tiếp quỳ xuống đất!

“Hừ! Ma đầu chính là ma đầu, bản thân thì trốn làm con rùa rụt cổ, để một đám phụ nữ đàn bà chặn trước sơn môn?”, Phật tử thứ mười ba cười lạnh lùng lắc đầu.

“Vốn sĩ muốn chém gãy đầu của mày, nhưng phật môn không nhuốm máu tươi, nếu mày quỳ xuống buông bỏ đồ đao, quy y cửa phật thì có thể miễn cái chết!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4009: Bảo vệ hai tiểu thư!


Mọi người ngẩn người!

Bé gái thật đáng yêu!

Đây chính là con gái của Diệp Bắc Minh?

“Kẻ xấu, tại sao ông lại muốn hại mẹ tôi!”, trong đôi mắt non nớt của Diệp Tâm tràn đầy lửa giận.

Diệp Nặc chỉ hơn một tuổi, lên tiếng với giọng non nớt: “Chú trọc đầu đừng ức hiếp mẹ của tôi, bố của tôi sẽ nổi giận đấy!”

“Chú trọc đầu?”

“Phật tử của Kim Phật Tông lại bị nói là chú trọc đầu?”

“Ha ha ha...”

Đám người không nhịn được cười ồ lên.

Diệp Tâm và Diệp Nặc xông đến!

Sắc mặt của phật tử thứ mười ba rất khó coi, cảm thấy bị sỉ nhục: “Cút!” Cực kỳ thô bạo tát ra một cái!

Hai người trực tiếp bị tát bay đi!

“Tâm Nhi! Nặc Nhi!”

Mọi người Thái Dương Tông kinh hãi kêu lên!

Bề ngoài cơ thể hai người lại bùng phát ra ánh hào quang màu tím, ngăn cản sức mạnh của đòn này!

Sau khi rơi xuống đất!

Trong hư không sau lưng một người xuất hiện ba con mắt màu tím!

Sau lưng một người hiện lên một con ma long màu đen, giống như vực sâu! “Đây là..”

“Sức mạnh của huyết mạch ma tộc!”

“Suýt! Trong cơ thể cô bé này có huyết mạch ma tộc?”

Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều nhìn sang Diệp Tâm và Diệp Nặc!

Phật tử mười ba cười lạnh lùng lắc đầu: “Thì ra đúng là con cháu của ma tộc, đã như vậy thì bản phật tử không thể giữ lại chúng!”

“Tiểu ma đầu, bản phật tử siêu độ cho mày!”

Năm ngón tay tóm móc trong không trung nghiền áp về phía hai cô bé!

Vạn Lăng Phong trực tiếp nổi lên: “Vãi! Tiểu đội Sát Thần, xông lên cho tôi!” “Cho dù toàn quân chết hết, cũng không được để hai cô bé chịu thương tổn!” “Giết!”

Hàng vạn thành viên tiểu đội Sát Thần bùng lên, sát khí ngút trời!

Sát khí của hàng vạn người ngưng tụ, vẻ mặt của phật tử mười ba khẽ biến sắc lùi lại!

“Thập tứ đệ, thập ngũ đệ giúp tôi!” Đệ tử thứ mười ba khẽ quát một tiếng.

Phật tử mười bốn và phật tử mười năm phía sau tiến lên, ba người đứng sánh vai: “Trấn giết tà mail”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4010: Đội cảm tử


Lư Quốc Phong quay đầu nhìn Vạn Lăng Phong một cái, ánh mắt đỏ máu: “Chiến thần Lăng Phong, Lư Quốc Phong tôi có ngày hôm nay, tất cả đều nhờ vào Diệp soái và ông đề bạt!”

“Không có Diệp Soái, thì không có Lư Quốc Phong tôi hôm nay!”

“Tình hình này, tôi không xông lên thì ai xông lên?”

“Nếu ông về Hoa quốc, nhớ giúp tôi nói với bố mẹ một câu, con trai bất hiếu, không về nữa...

Quát một tiếng: “Tất cả đội, giết!”

Thành viên tiểu đội sát thần tiến lên trước, ngăn trước hai người Diệp Tâm và Diệp Nặc!

Phụt!

Phụt!

Phụt!

Hơn ngàn người hóa thành sương máu tại chỗ, lại không có một ai chùn bước!

Bên ngoài Thái Dương Tông, vô số võ giả xúc động.

Tinh thần coi cái chết như không, bất kỳ ai, bất kỳ thế lực nào trong bọn họ cũng không có được, vậy mà lại nhìn thấy ở Thái Dương Tông?

Đôi mắt Chu Nhược Giai đỏ bừng: “Người của Phật môn lại giết người vô tội bừa bãi như vậy sao? Các người bái phật gì thế?”

Khóe miệng phật tử mười ba cong lên nụ cười băng lạnh: “Khí sát phạt nặng nề như vậy, không biết đã giết bao nhiêu người vô tội!”

“Chẳng khác gì với ma đầu, bản phật tử chỉ là cho họ đi đầu thai, rửa sạch tội nghiệt thôi!”

Vừa nói xong.

Năm ngón tay tóm hư không, một bàn tay lớn màu vàng kim thò ra từ trong phật quang tiếp tục tóm về phía Diệp Tâm, Diệp Nặc!

Thạch Lỗi hít sâu một hơi, đang định lên tiếng.

Đoạn Nha ở bên cạnh ngăn anh ta lại, vỗ vai anh ta: “Người anh em, để tôi trước!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4011: Cơ thể của Chu Nhược Giai trực tiếp ngã xuống!


Diệp Nặc lo lắng đến òa khóc lớn.

Bình thường họ cùng chơi với thành viên của tiểu đội Sát Thần, có tình cảm rất sâu đậm.

Phật tử mười ba cười lạnh lùng lắc đầu: “Nước mắt của ác ma không tin được, đưa chúng mày đi gặp họ!”

Thạch Lỗi quát một tiếng: “Đội cảm tử, giết cho tôi!” Từng lượt người liên tiếp xông lên!

Mỗi lần là khoảng ngàn người, cho đến cuối cùng, hàng vạn thành viên của tiểu đội Sát Thần gần như chết hết!

Trên cả quảng trường Thái Dương Tông đều là máu! “ỨỰc ực...”

Các võ giả bên ngoài Thái Dương Tông nuốt nước miếng, trong mắt ngoài chấn kinh, nhiều hơn là sự kính phục!

Phật tử mười ba khì khì lắc đầu: “Còn ai muốn nộp mạng không? Hôm nay bản phật tử giết càng nhiều, công đức càng lớn!”

“Thập tam ca, phật môn không nói giết, phải nói là siêu đội” Phật tử mười bốn nhắc nhở.

Phật tử mười ba lập tức cười lớn: “Ha ha ha, thập tứ đệ nói đúng, siêu độ, là siêu đội”

Vạn Lăng Phong quát một tiếng: “Đám cặn bã chúng mày, tiểu đội Sát Thần cùng với tôi, giết!”

Hơn ngàn quân tinh nhuệ cuối cùng quyết đoán, cũng không hề do dự nuốt một viên đan dược màu đỏ!

Ngàn người bùng phát ra khí thế thiên quân vạn mã! Phật tử mười năm hừ lạnh lùng một tiếng: “Muốn chết hải”

Phật tử mười ba, phật tử mười bốn, phật tử mười năm cùng ra tay, tiểu đội ngàn người vốn không chống lại được!

Toàn quân bị tiêu diệt kể cả Vạn Lăng Phong!

“Còn có ai muốn được siêu độ không?”, khóe miệng phật tử mười ba nhếch lên nụ cười lạnh lùng.

Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết!

Phật tử mười ba lắc đầu: “Đã như vậy, bản phật tử càng phải giết hai tiểu ma đầu này!”

Giơ tay nghiền áp về phía Diệp Tâm và Diệp Nặc! “Dừng tay!”

Chu Nhược Giai sớm đã nước mắt giàn dụa, vẫn bước liên ngăn trước người Diệp Tâm và Diệp Nặc: “Muốn giết chúng, giết tôi trước!”

“Được!” Thập tử mười ba cười gật đầu.

Giơ tay, chày hàng ma màu vàng kim bay ra, phụt một tiếng trực tiếp xuyên qua trái tim của Chu Nhược Giail

Cơ thể của Chu Nhược Giai run lên, hào quang trong đôi mắt đẹp dần biến mất: “Bắc Minh... xin lỗi, tôi không cố gắng được đến lúc anh về...”

“Cô Chu!”

“Nhược Giai!”

Toàn bộ các cô gái Lạc Khuynh Thành, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Ly Nguyệt, Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình đều run lên!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 4012: Con gái của tôi


"Con gái của tôi, nên do tôi tự mình bảo vệ!"

Nói xong, cô ta gỡ tay Lạc Khuynh Thành ra, ngăn trước người Diệp Tâm và Diệp Nặc!

Một giây sau.

Tôn Thiến đứng bên cạnh Đông Phương Xá Nguyệt, nói: "Ngài nói đúng, con gái của mình nên tự mình bảo vệ!"

Mười ba phật tử "phụt" một tiếng bật cười: "Hahahaha! Mẹ của tiểu ma vật, nghiệp chướng nặng nề!"

"Các người, siêu độ đi thôi!"

Phật quang kim sắc đánh tới như sóng thần trong nháy mắt đã chạm đến hai người Đông Phương Xá Nguyệt và Tôn Thiến!

Cơ thể hai người hòa tan ra! "Mẹ ơi!" "Mẹ ơi!"

Diệp Tâm và Diệp Nặc gần như khóc ngất đi, trên cơ thể hai người đột nhiên phóng ra một mảnh ma quang đen nhánh!

Trên bầu trời Thái Dương Tông mây đen gào thét, sấm sét vang dội, giống như là tận thế đến nơi!

“Sức mạnh huyết mạch?”

"Quả nhiên không phải ma tộc bình thường, càng không thể để nó sống tiếp!"

Mười tám vị phật tử đồng thời ngước lên nhìn trên bầu trời, ánh mắt nghiêm nghị: "Cẩn thận không chậm trễ lại phát sinh biến cố, trước tiên giết chết hai tiểu ma vật này rồi nói tiếp!"

Mười tám vị phật tử chuẩn bị ra tay.

Ly Nguyệt sớm đã nước mắt đầy mặt: "Toàn thể Tu La Tộc xuất kích!”

"Cẩn tuân mệnh lệnh của nữ hoàng!"

Người của Tu La Tộc cũng đều là nhà binh, mười mấy vạn tộc nhân Tu La Tộc lao ra từ di tích Côn Luân Thượng Cổi

"Đây là cái gì... "Chín mươi chín ngọn núi Tọa Long? Đây là di tích Côn Luân Thượng Cổi"

Người Trần gia, Xích Diễm Cốc vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, sau khi thấy di tích Côn Luân Thượng Gổ xuất hiện mới thay đổi sắc mặt.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4013: Đáng chết!


Mười bảy phật tử còn lại đồng thời gật đầu, giết vào đám người!

Trong khoảnh khắc, Thái Dương Tông hóa thành Luyện Ngục nhân gian chân chính!

"Giết! Bảo vệ hai tiểu thư, bảo vệ nữ hoàng!" Tất cả Tu La tộc đều gầm lên!

Mười tám phật tử Kim Phật Tông xông vào trong đám người, mười tám người cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong quét ngang tất cả!

Người Trần gia xung phong lên trước, đã đến trước mặt Ly Nguyệt! "Cùng lên đường đi!" Ly Nguyệt lựa chọn tự bạo!

"Con gái, không!" Ly Tố nhìn thấy con gái tử trận, như nổi điên mà xông vào trong đám người.

Biến mất trong một mảnh sương máu!

Đế Khởi La cắn răng kiên trì, trên người toàn là máu tươi: "Mình không thể . Mình còn chưa nói cho Diệp đại ca là mình thích anh ấy, mình không thể

Phụt!

Một cây trường thương kim sắc đánh tới, xuyên qua lồng ngực Đế Khởi La!

Một bên khác, lồng ngực Sở Sở bị Hàng Ma Xử xuyên thủng, ánh mắt cô ấy mơ màng: "Diệp đại ca, anh còn nợ tôi thật nhiều thật nhiều khoai tây chiên đấy... Kiếp sau trả lại cho tôi ha..."

"Sở Sở!"

Sở Vị Ương kêu thảm một tiếng: "Tôi giết ông!"

"Không chịu nổi một kích!"

Mười ba phật tử lạnh lùng lắc đầu, một quyền giết chết Sở Vị Ương!

Mặc Đình Đình cười thảm một tiếng: "Công tử, vĩnh biệt..."

Đến đây, toàn quân Tu La Tộc bị diệt!

“Huhuhu..."

Diệp Tâm và Diệp Nặc gào khóc: "Không được giết, cầu xin các người đừng giết nữa..."

“Huhuhu, bố ơi, bố mau trở về đi!" Hai cô bé, một đứa chỉ mới năm tuổi, đứa còn lại mới hơn một tuổi! Hai cô bé chịu không nổi hình ảnh như vậy, khóc đến gần như bất tỉnh!

Có người nhướng mày, nhìn về phía Diệp Tâm và Diệp Nặc nói: "Xử lý hai con bé kia thế nào?”

"Di tích Côn Luân Thượng Gổ đang ở trước mắt, trực tiếp giết hai tiểu ma vật này là được, sau đó nhanh chóng đi vào di tích Côn Luân Thượng Cổl", có người đề nghị.

Đột nhiên.

Ầm ầm!

Sâu trong hư không nứt ra một vết rách, từ trong đó vươn ra một cái móng vuốt kim sắc to bằng ngọn núi, chộp một phát đã bắt được hai người Diệp Tâm và Diệp Nặc.

Tiếp theo, móng vuốt kim sắc chộp về phía di tích Côn Luân Thượng Cổi

Ầm ầm!

Thái Dương Tông chấn động kịch liệt, di tích Côn Luân Thượng Gổ bay lên cao, nó và Diệp Tâm, Diệp Nặc đồng thời bị kéo vào trong khe nứt!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4014: Đột nhiên


"Nói không chừng đang trốn trong Thái Dương Tông đấy, đi vào lục soát!"

Đám người không kịp chờ đợi, đi về phía Thái Dương Tông.

Đột nhiên.

"Đệ!"

Phía sau vang lên tiếng rống giận dữ như dã thú gào thét: "Người đâu? Tất cả mọi người đâu!"

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Bắc Minh lao vùn vụt tới, sau khi nhìn thấy tình hình ở Thái Dương Tông thì toàn thân đều run rẩy!

Đôi mắt càng đỏ hồng đến dọa người! "Diệp Bắc Minh!" Có người nhận ra Diệp Bắc Minh.

Phật tử số mười ba quay đầu, mỉm cười nói: "Cậu chính là Diệp Bắc Minh à? Thật ngại quá, cậu xuất hiện quá muộn, bọn họ đều đã bị bản phật giết chết hết."

Một luồng máu nóng xông thẳng lên đầu anh!

Trái tim Diệp Bắc Minh thắt lại một cái, lửa giận trong lòng và sự phẫn nộ không còn cách nào ngăn chặn được: "Không thể nào!"

Người Trần gia, Xích Diễm Cốc tập trung vào Diệp Bắc Minh!

Vây quanh khắp bốn phương tám hướng!

Phật tử số mười ba cười đùa: "Tiểu đội Sát Thần đó thật đúng là không sợ chết, một đợt lại một đợt đến nộp mạng!"

"Còn có người phụ nữ tên Chu Nhược Giai đó nữa, là chính tay tôi dùng Hàng Ma Xử đâm xuyên qua ngực cô tat"

"Đúng rồi, mấy người phụ nữ của cậu, đa số đều chết trong tay bản phật tử, thế nào, cậu rất tức giận sao?”

"Tôi muốn diệt toàn tộc ông!" Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng, phát ra một tiếng gào thét như dã thú! Con mắt Thần Ma giữa trán hiện ra!

Phía sau cuộn lên ma khí ngợp trời, chín con Hắc Sắc Ma Long trong nháy mắt hóa thành màu đỏ như máu xông ra!

Một trăm bốn mươi tám khối xương Chí Tôn trong cơ thể sôi trào, một sức. mạnh trước nay chưa từng có bộc phát ra ngoài,

khóa chặt mục tiêu là phật tử số mười ba mà vọt thẳng đến!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4015: Hôm nay


Diệp Bắc Minh bóp chặt lấy cổ phật tử số mười ba, thần hồn đánh thẳng vào tâm trí ông ta, Sưu Hồn!

Một vài cảnh tượng khiến Diệp Bắc Minh tuyệt vọng xuất hiện trong đầu! Tiểu đội Sát Thần hung hãn không sợ chết!

Chu Nhược Giai vì ngăn cản đám người mà vẫn lạc!

Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Lạc Khuynh Thành, Vạn Lăng Phong!

Cảnh tượng đám người Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình tử chiến, từng cảnh lần lượt xuất hiện trong đầu Diệp Bắc Minh!

Cuối cùng.

Một móng vuốt to lớn màu vàng óng xé rách hư không chộp tới, mang Diệp. Tâm và Diệp Nặc đi!

"Hahaha, chết rồi... Tất cả mọi người chết cả rồi!" “Hahahahaha I"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng: "Tôi muốn tất cả các người ở đây, vĩnh viễn không được siêu sinh!"

Hai tay hóa thành móng vuốt sắc nhọn, mỗi lần xẹt qua đều xé xuống một phần máu thịt trên người phật tử số mười ba!

"A... Máu thịt của tôi...! Mau cứu tôi Phật tử số mười ba kêu thảm.

Mười bảy phật tử còn lại thấy thế, đồng thời hướng về phía Diệp Bắc Minh ra tay!

Diệp Bắc Minh mặc cho các loại tấn công đánh vào người mình, máu me đầm đìa cũng không cảm thấy đau đớn!

Mãi cho đến cuối cùng, tất cả máu thịt trên người phật tử số mười ba bị Diệp Bắc Minh xé hết xuống!

Xương cốt bị một quyền của Diệp Bắc Minh nện thành bụi phấn!

"Thập tam đệ! Đáng chết! Giết tên ma đầu này!", tất cả các phật tử còn lại đều nổi giận, nhao nhao lao đến.

Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cho tôi sức mạnh!"

"Ông đây không tiếc bất cứ giá nào, phải giết hết tất cả mọi người có mặt ở hiện trường!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật mình: "Tiểu tử, đừng xúc động, bây giờ cậu cần ẩn nấp..."

Diệp Bắc Minh lập tức nổi giận: 'Ẩn nấp? Ẩn nấp cái rắm ấy! Ông đây nghe lời ông ẩn nấp, tình hình hiện tại thế nào?”

"Tiểu đội Sát Thần toàn quân bị diệt, người phụ nữ của tôi đã chết! Con gái tôi không biết tung tích, Thái Dương Tông cũng bị hủy diệt theo!"

"Tôi sợ hãi bị bại lộ? Tôi thật là sợ quá đii"

Cho dù hôm nay ông đây có chết ở chỗ này, cũng phải kéo theo những tên súc sinh này chôn cùng! Sức mạnh! Cho ông đây sức mạnh!"

"Hôm nay, tất cả mọi người đều phải chết!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục than nhẹ một tiếng: "Được thôi".



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4016: Các phật tử còn lại giật mình!


Các phật tử còn lại giật mình!

"Hít... Diệp Bắc Minh đến cùng có thực lực gì?", người của Trần gia, Xích Diễm Cốc và những người tu võ khác bị dọa đến mí mắt giật giật!

Một quyền đấm chết phật tử số chín có cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong, thế này cũng quá kinh khủng rồi!

Một màn phía sau...

Càng thêm khiến bọn họ khó mà quên được trong cả đời!

"Đáng chết, tất cả các người đều đáng chết!"

Diệp Bắc Minh xông vào trong đám người, cho mỗi người một quyền!

Mười sáu phật tử cứ như dưa hấu, tất cả đều bị anh dùng một quyền đánh

"Còn có các người, tất cả đều phải chết ở chỗ này!"

Diệp Bắc Minh đưa tay ra, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục kiếm xuất hiện trong tay anh: "Kiếm Càn khôn Trấn Ngục, giết cho tôi!"

"Căn nuốt máu thịt và thần hồn của tất cả bọn họ, khiến bọn họ vĩnh viễn không được siêu sinh!"

"Giết! Giết! Giết..." Diệp Bắc Minh không ngừng gầm lên! Trước mắt toàn là màu đỏ rực của máu!

Anh đã giết đỏ cả mắt, bất kể là ai, chỉ cần xuất hiện trước mắt anh, đều bị một kiếm hóa thành sương máu!

Giờ khắc này, anh đã hoàn toàn hóa thân thành sát thân! "Đồ ma quỷ!"

"Đến cùng thì chúng ta đã trêu chọc trúng thứ gì?"

"Đừng mà..."

"Diệp tông chủ, tôi không có ra tay mà..."

"Chúng tôi chỉ đến tham gia náo nhiệt thôi... Đừng mà..."

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, khí tàn sát tràn ngập trong thiên địa!

Một ngày này, bên ngoài Thái Dương Tông hóa thành Địa Ngục trần gian!

Hơn nửa canh giờ sau, tất cả mọi người bên ngoài Thái Dương Tông đều vẫn lạc!

"Hahahaha... Tiểu Tháp, mười năm trước Diệp gia chúng tôi bị hủy diệt, cửa nát nhà tan..."

"Mười năm sau tại thần giới, tôi còn phải chịu đựng một lần cửa nát nhà tan nữa, tu võ... Hahaha, tu con mẹ nó võ ấy..."

Diệp Bắc Minh quỳ gối trước sơn môn Thái Dương Tông, vừa khóc vừa cười: "Là tôi có lỗi với mọi người, hahaha..."

Lúc này, giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Tiểu tử, bản tháp biết cậu rất đau khổ.

"Nếu bản tháp nói cho cậu, tôi có thể cứu mọi người một lần, cậu có thể vui hơn chút nào không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4017: Đáng chết nhất!


"Đạo sinh càn khôn, Trấn Ngục bất diệt!"

"Bản tháp tán đi sức mạnh càn khôn, thời không! Chảy ngược!"

VùiI

Trong chớp mắt này, Diệp Bắc Minh cảm thấy toàn bộ thế giới đều dừng lại.

Trong chốc lát, tất cả máu thịt, xác chết, xương trắng trên mặt đất, toàn bộ như cuộn phim tua ngược mà xây dựng lại, trở về như cũ!

Từng người đã bị giết chết xuất hiện lại, thời gian nhanh chóng đảo ngược!

Người tu võ của các đại tông, Trần gia, Xích Diễm Cốc, thậm chí là mười tám phật tử bị Diệp Bắc Minh giết chết, tất cả xuất hiện trong cảnh tượng trước mắt!

Chu Nhược Giai, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Lạc Khuynh Thành, Vạn Lăng Phong.

Ly Nguyệt, Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình.

Thành viên của tiểu đội Sát Thần, tộc nhân Tu La Tộc, tất cả đều xuất hiện trước mắt!

Diệp Bắc Minh phát hiện, mình căn bản không thể hô hấp, chớ nói chỉ là cử động một cái!

Rốt cục thì.

Khung cảnh dừng quay ngược!

"Phù..."

Diệp Bắc Minh vừa có thể hô hấp, bên tai liền truyền đến tiếng quát khẽ.

"Bảo vệ hai tiểu thư!"

Lư Quốc Phong gầm nhẹ một tiếng: "Đội cảm tử ra khỏi hàng, uống thuốc!"

Một ngàn thành viên của tiểu đội Sát Thần bước ra khỏi đám người, mỗi người móc ra một viên đan dược màu đỏ, chuẩn bị nuốt vào!

Diệp Bắc Minh kích động đến nước mắt tuôn ra.

Anh không thèm lau khô nước mắt, bước ra một bước đến phía trước sơn môn Thái Dương Tông: "Lư Quốc Phong, lui ra!"

Vù!!!

Trong khoảnh khắc Diệp Bắc Minh xuất hiện, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều rơi vào trên người anh!

"Tiểu sư đệ!"

“Bắc Minh!"

"Diệp soái!"

"Tông chủ, ngài trở về rồi!"

Đám người Thái Dương Tông vô cùng kích động.

Diệp Bắc Minh lau đi huyết lệ ở khóe mắt, cuống họng khô khốc, anh lắc đầu nói: "Được nhìn thấy mọi người lần nữa, thật tốt."

Vẻ mặt mọi người vô cùng nghỉ hoặc, không biết tại sao Diệp Bắc Minh lại đột nhiên nói như vậy!

Bỗng nhiên.

Trong đám người vang lên một giọng nói đùa cợt: "Cậu chính là Diệp Bắc Minh? Làm sao mà khóc thế?"

"Không phải là vì sợ hãi bật khóc đấy chứ?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4018: Lửa giận


Ầm!

Một tiếng động giòn tan vang lên, xương ngực của phật tử số mười ba lập tức nổ tung ngay tại trận, hoàn toàn không chống lại nổi uy lực của một cú đấm của Diệp Bắc Minh!

“Cú đấm này là vì Nhược Giail”

Ầm!

“Cú đấm này là vì Xá Nguyệt!”

Ầm!

“Cú đấm này là vì đại sư tỷ!”

Ầm!

“Cú đấm này là vì Tôn Thiến!”

Ầm!

“Cú đấm này là vì tiểu đội Sát Thần!”

Ầm!

“Cú đấm này là vì Ly Nguyệt!”

Ầm!

“Cú đấm này là vì...”

Diệp Bắc Minh như thể phát điên, đấm hết cú này tới cú khác vào lồng ngực của phật tử số mười ba!

Bọn Chu Nhược Giai, Chu Lạc Ly, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Ly Nguyệt ngơ ngác ra mặt. Bắc Thần làm vậy là sao?

Phật tử số mười ba ráng chịu đựng đau đớn, nét hoảng sợ lộ rõ trên khuôn mặt của ông ta: “Cậu đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu, tôi có làm gì đâu...”

Lồng ngực của ông ta máu me be bét! “Đừng vội, vẫn còn trò vui đang chờ ông!”

Diệp Bắc Minh toét miệng cười một tiếng, thọc tay vào lồng ngực của phật tử số mười ba, tóm lấy trái tim của ông ta.

Phụt!

Anh cưỡng chế móc nó ra rồi “bộp” một tiếng, bóp nát! *Á..., phật tử số mười ba đau méo mặt.

“Em mười bai”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4019: Cậu chính là ác ma!


Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bổ một nhát xuống! Phập!

Thân thể của phật tử số mười ba bị chém lìa khỏi đầu, bị Diệp Bắc Minh tung cước sút bay.

Xác của phật tử số mười ba bay ra ngoài, rơi xuống bậc thềm trước cửa sơn môn Thái Dương Tông trong tư thế hai tay chống xuống đất!

Diệp Bắc Minh tiện tay quảng đầu của phật tử số mười ba đi, vừa khéo rơi trúng vào giữa hai tay của phật tử số mười ba!

Chứng kiến cảnh ấy, tất cả người tu võ của các tông môn đang có mặt ở đây đều hít sâu một hơi!

Đường đường là phật tử số mười ba, vậy mà bị Diệp Bắc Minh chém một nhát đứt lìa đầu, thi thể bưng đầu quỳ gối bên ngoài sơn môn Thái Dương Tông!

Mọi người sợ rớt cả tròng mắt trước cảnh tượng này! “Em mười bai” “Anh mười bai”

“Diệp Bắc Minh, cậu thật đáng chết, mọi người hãy đồng loạt ra tay siêu độ cậu ta đi!”

Mười bảy phật tử cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong đồng loạt ra tay, ánh sáng nhà Phật chiếu rọi khắp muôn nơi.

Không khí dường như đang sôi lên, luồng hơi thở chết chóc thổi ập về phía Diệp Bắc Minh!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh giá: “Còn hai người nữa, hai người cũng là đồng lõal”

Anh nhìn chăm chằm vào phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!

Diệp Bắc Minh bước một bước, Ảnh Thuấn!

Lập tức xuất hiện trước mặt phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm!

“Cậu muốn làm gì?”

Hai người kia biến sắc, chỉ riêng sát khí lạnh giá tỏa ra từ người Diệp Bắc Minh thôi đã đủ khiến tay chân bọn họ run rẩy, không điều khiển được thần lực trong cơ thể rồi!

“Siêu độ các người!”

Diệp Bắc Minh bổ một nhát kiếm!

Gầm!

Một luồng kiếm khí màu đỏ máu tuôn ra từ trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, loáng thoáng nhìn thấy bóng một con Huyết Long khổng lồ bên trong kiếm khí màu đỏ máu đang gầm lên!

Phựt Phựt!

Hai chiếc đầu bay lên trời, bọn họ thậm chí không có cả cơ hội để phản kháng!

Diệp Bắc Minh bước một bước xông tới, đạp bay hai cái xác đi xa!

Hai cái xác quỳ “phịch” gối bên ngoài bậc thềm trước sơn môn Thái Dương Tông!

Hai chiếc đầu rơi xuống, trúng vào tay của mỗi người! “Chuyện này...” Bầu không khí lặng ngắt đáng sợ!

Mười mấy vạn người tu võ đang có mặt ở đây đều há to miệng, không ai dám thở mạnh dù chỉ một hơi!

Kinh khủng! Mẹ kiếp, quá kinh khủng! Cuối cùng thì mười lăm phật tử còn lại cũng kịp nhận thức được tình hình, bọn họ run rẩy nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, đôi mắt giăng đầy tơ máu:

“Cậu! Ác ma! Cậu chính là ác ma!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4020: Nổ tung đi cho ông!


Diệp Bắc Minh cực kỳ ngang ngược, xông lên như một ngôi sao băng!

Ở trong mắt anh, mười lăm tên cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong dường như không hề tồn tại!

“Ôi trời ạ... Cậu ta chán sống rồi hay sao?”

Đám người tu võ đứng bên ngoài Thái Dương Tông nghẹn họng, trố mắt ra nhìn, hoảng sợ suýt thì nổ tung tròng mắt!

Ánh mắt của người nhà họ Trần và Xích Diễm Cốc vô cùng nặng nề, bọn họ thực sự không hiểu Diệp Bắc Minh lấy đâu ra tự tin!

“Giết!”

Mười lăm phật tử quát khế một tiếng, phật tử số mười là người đầu tiên xông lên, cầm trong tay một cây chày kim cang.

“Cút mẹ mày đi!”

Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng: “Nổ tung đi cho ông!”

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém mạnh xuống, ngay trong khoảnh khắc va chạm với chày kim cang, nó lập tức chém chày kim cang vỡ vụn!

“Á!"

Phật tử số mười kêu lên một tiếng đầy thảm thiết, cơ thể bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất, mảnh vỡ của chày kim cang găm vào ngực!

Hai tay phật tử số mười run rẩy, suýt chút nữa thì nổ tung!

“Mày có biết vì sao tay mày không bị gãy không?”, Diệp Bắc Minh bước một bước đuổi theo.

Con ngươi của phật tử số mười thu nhỏ lại, ông ta bất giác nhìn về phía thi thể của phật tử số mười ba, phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm: “Lẽ nào...

“Chúc mừng mày đã đoán đúng!”

Diệp Bắc Minh lạnh lùng vung kiếm lên chém!

Phập!

Trong khoảnh khắc chiếc đầu bay lên trời, Diệp Bắc Minh tung cước sút bay thi thể của phật tử số mười ra ngoài, quỳ gối trên bậc thềm bên ngoài Thái Dương Tông!

Một giây sau.

Anh lại đạp thêm một cước nữa!

Đầu của phật tử số mười bay ra ngoài, rơi vào hai tay của ông ta!

Mặc dù đã có tiền lệ trước đó nhưng không ít người tu võ khi chứng kiến cảnh này...

Vẫn không nhịn được bụm chặt miệng, không dám phát ra tiếng động! “Em mười!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 4021: Đầu nện mạnh xuống đất!


“Còn chuyện chặt một cánh tay thì đúng là chỉ có tên ngốc...” Câu này còn chưa nói xong!

Diệp Bắc Minh bỗng bộc phát, mang theo luồng khí máu tanh ngợp trời vọt tới trước mặt Trần Tinh Huy!

Năm ngón tay duỗi ra tóm lấy vai của Trần Tinh Huy, “rắc” một tiếng thật to! Trần Tinh Huy quỳ phịch xuống đất, đầu gối nổ tung, đau suýt ngất xỉu: “Diệp

Bắc Minh, cậu điên rồi! Tôi là gia chủ nhà họ Trần số một rừng rậm Tỉnh Hồn, cậu dám đối xử với tôi như vậy... Ầm!

Diệp Bắc Minh túm đầu Trần Tinh Huy đập mạnh xuống đất!

Trần Tinh Huy vừa mới tới cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ, hoàn toàn không chống đỡ nổi sức mạnh của Diệp Bắc Minh!

Đầu nện mạnh xuống đất!

Anh ta vừa định ngóc đầu dậy thì lại bị Diệp Bắc Minh đạp xuống! Bụp!

Đầu Trần Tinh Huy nổ tung ngay tại trận!

“Gia chủ...”

Những người còn lại của nhà họ Trần sợ rùng mình, phẫn nộ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

“Tôi rất không ưa loại ánh mắt kiểu này! Cho nên, các người cũng chết luôn đi!”, Diệp Bắc Minh lắc đầu, cuốn theo một luồng gió tanh kinh khủng xông tới chỗ đám người nhà họ Trần.

Phập! Phập! Phập!

Kiếm khí quét ngang bổ dọc, màu máu ngợp trời!

Toàn bộ ba mươi mấy người tu võ của nhà họ Trần đều ngã xuống, Diệp Bắc. Minh giẫm lên thi thể của bọn họ, đưa mắt nhìn xung quanh: “Tôi nói lại một lần cuối cùng, tự phế đan điền, để lại một cánh tay thì được rời khỏi đây!”

“Tôi đếm đến mười, ai còn chưa thực hiện yêu cầu của tôi thì đều phải chết!”

“Một, hai, ba...”

Diệp Bắc Minh mới vừa mở miệng.

Lập tức có một nhóm người tu võ không chịu nổi áp lực: “Diệp tông chủ, chúng tôi biết lỗi rồi!”

“Chúng tôi sẽ tự phế đan điền, tự chặt một tay ngay!”

Đám người này tự đập mạnh vào đan điền của mình, đánh nát đan điền trong bụng xong lại tự chém lìa một cánh tay!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom