Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3922: Đường Hạo!


Khoảnh khắc đối diện với ánh mắt của Diệp Bắc Minh, hắn có trực giác! Nếu còn dám nói thêm một câu, tên nhóc này thực sự có thể giết mình! Trong tĩnh lặng như cái chết!

Giọng của Đường Hạo vang lên: “Anh Diệp, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, anh làm vậy không hay lắm nhỉ?”

Diệp Bắc Minh nhìn sang Từ Tử Lâm: “Anh ta nói mày là chó của anh ta? Mày nói có phải không?”

“Đường Hạo!”

Từ Tử Lâm đỏ bừng đôi mắt, có chút tức giận nhìn Đường Hạo!

Tuy hắn việc gì cũng nghe theo Đường Hạo sai bảo!

Nhưng hắn cũng là cảnh giới Thần Hoàng!

Làm sao có thể là chó của Đường Hạo!

Đường Hạo cười: “Cho anh làm chó của tôi, đã là nâng cao anh rồi!” “Làm sao? Anh không muốn?”

Đồng tử của Từ Tử Lâm co mạnh lại, tức giận sộc lên đến não: “Vãi, mẹ kiếp! Tôi đây cũng là cảnh giới Thần Hoàng, tôi cũng là con người!”

“Tôi coi anh là anh em, anh lại...” Còn chưa nói hết câu! “Ồn ào!”

Đường Hạo trực tiếp bùng lên, gần như lập tức xuất hiện trước người Từ Tử Lâm!

Giơ tay tóm thiên linh cái của hắn, rắc rắc một tiếng sương máu nổ tung! Tiếng nói dừng hẳn!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3923: Đã như vậy


Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi sẽ không giết người mình, càng sẽ không coi người của mình là chó!”

“Ha ha!”

Đường Hạo cười như không cười, sát ý dần ngưng tụ: Lão Quỷ, bây giờ tôi ra tay nắm chắc mấy phần có thể giết được hắn?”

Ở sâu không đan điền của Đường Hạo! Một tòa nhà quỷ đen xì sừng sững! Trong nhà quỷ vang lên giọng nói:

“Tôi cũng không nhìn thấu được tên nhóc này, với thực lực hiện tại của cậu, tuy có thể giết hắn, nhưng cũng phải trả cái giá cực lớn!"

“Tôi kiến nghị là cậu tìm được thứ đó trước đã, tăng lên cảnh giới Thần Hoàng trung kỳ rồi giết hắn cũng không muộn!”

“Lão Quỷ, cả ông mà cũng không nhìn thấu?', Đường Hạo thu lại sát ý! Hắn thực sự muốn giết Diệp Bắc Minh ngay bây giờ!

“Đã như vậy, chúng ta đường ai nấy đi đi!”

“Thanh Từ, đi theo tôi đi!”, Đường Hạo nhìn sang Nguyễn Thanh Từ. Nguyễn Thanh Từ gật đầu lia lịa: “Tôi không muốn...”

Rồi lại sát gần Diệp Bắc Minh.

Đường Hạo cười đầy thâm ý: “Được! Vậy cô đi theo anh ta đi!”

Quay người biến mất trong màn đêm!

Thành phố Thần.

Sáng sớm Vương Yên Nhi đã mở cửa kinh doanh, cả buổi sáng lại không có vị khách nào đến!

“Có chuyện gì vậy? Sao không có khách?”

Tiêu Vô Tướng đầu toát đây mồ hôi chạy đến: “Cô Vương, xảy ra chuyện lớn rồi

“Trong một đêm, có hai cửa hàng mới mở phía đối diện thiên hạ đệ nhất đan và thiên hạ đệ nhất y!”

“Một nhà y các, một nhà đan các!” “Những cuộc làm ăn vốn thuộc chúng ta đều bị bên đối diện cướp rồi!” “Cái gì?”

Vương Yên Nhi ngẩn người: “Cậu Diệp vừa luyện ra một lô đan dược, đều là chất lượng hàng đầu!”

“Hơn nữa chúng ta có tiền bối Cuồng Đan tọa trấn, bên đối diện có thể cướp công việc làm ăn của chúng ta?”

Tiêu Vô Tướng gật đầu: “Nói thì đúng như vậy, nhưng không biết bên đối diện có lai lịch thế nào!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3924: Chơi lớn quá!


Suýt!

Chơi lớn quá!

Cuồng Đan cũng mới là Đan tôn cửu phẩm!

Phía đối diện đã mới liền ba người?

Đôi mắt Vương Yên Nhi trâm xuống: “Họ đang nhăm vào chúng tai”

“Cậu Diệp giao chỗ này cho chúng ta quản lý lo liệu, tôi quyết không cho phép công việc làm ăn bị cướp!”

“Tiền bối Cuồng Đan đâu? Chúng a đi xem sao!”

Tiêu Vô Tướng trả lời: “Phía đối diện liên tục phái người đến khiêu khích, tiền bối Cuồng Đan qua đó đấu với họ rồi!”

“Cái gì? Không ổn! Cẩn thận bị lừa!”

Vẻ mặt Vương Yên Nhi biến sắc.

Tóm góc váy đi đến phía đối diện con phố!

Thánh Thủ Các!

Thiên Đan Phường!

Hai biển hiệu lớn nổi bật chói mắt!

Ở bên góc của tấm biển có một biểu tượng quen thuộc lọt vào mắt. “Biểu tượng của nhà họ Ngư!”

Vương Yên Nhi kinh ngạc.

Bỗng nhiên.

“Cuồng Đan thua rồi!”

Trong Thiên Đan Phường truyền ra tiếng bàn tán xôn xao! Vương Yên Nhi vội vàng chen vào trong đám đông!

Trong đại diện của Thiên Đan Phường gần như chật kín người!

Chỉ thấy Cuồng Đan đứng trước một đỉnh đan, vẻ mặt hồn siêu phách lạc: “Tôi thua rồi... tôi lại thua rồi...”

Có ba ông lão đứng đối diện!

Một ông râu cá chêt!

Một người một mắt!

Một ông râu tóc đều bạc trắng!

Trên khuôn mặt người nào cũng mang theo vẻ lạnh lùng!

Ông lão râu cá trê cười nói: “Đây chính là Cuồng Đan trong truyền thuyết sao? Ngô Đức Lộc tôi còn chưa dùng hết toàn lực mà ông đã thua rồi!”

“Ông còn có vụ cược vừa nấy chứ?” “Hoặc là cả đời không được phép luyện đan, hoặc là tự chặt một cánh tay!”

Đôi mắt Cưồng Đan đỏ bừng: “Tôi từng hứa với sư phụ, phải luyện đan cho. Thái Dương Tông!”

“Cả đời không luyện đan thì tôi không làm được, đã thua cược thì phải chịu, tôi nguyện chém đứt một cánh tay...”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3925: Cơ thể Vương Yên Nhi run lên!


Cuồng Đan kinh hãi: “Cô Vương, cô đang làm gì vậy?”

Vương Yên Nhi bất chấp năm ngón tay đau nhức: “Tiền bối Cuồng Đan, ông không thể chém đứt một cánh tay!”

“Ông không còn cánh tay, sau này làm sao có thể luyện đan?”

Cuồng Đan cười khổ một tiếng: “Lão phu không giỏi bằng người khác, nguyện thua thì chịu phạt!”

“Không được!”

Vương Yên Nhi cầu xin. Bỗng nhiên.

“Ha ha ha...”

Một tiếng cười thú vị vang lên: “Đây là người của Thái Dương Tông sao? Không hiểu đạo lý dám chơi dám chịu sao?”

“Làm sao? Các người định giở trò hả?” Đám người chủ động nhường ra một lối đi!

Ba đan tôn cửu phẩm cũng quay đầu, chắp tay với một cô gái ăn mặc hoa lệ: “Xin chào phường chủ!”

Ngư Thất Tình! Chủ nhân của Thiên Đan Phường và Thánh Thủ Các!

Vương Yên Nhi nhìn thấy Ngư Thất Tình liền vội vàng lên tiếng: “Thất Tình, cậu xin cô cho tiền bối Cuồng Đan một cơ hội đi được không?”

“Ôi ôi ôil”

Ngư Thất Tình kêu lên: “Cô cũng muốn cơ hội hả? Lúc trước khi tôi bảo cô xin Diệp Bắc Minh cho tôi một cơ hội, thì cô làm gì hả?”

“Còn nữa, chúng ta sớm đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, đừng gọi thân thiết như vậy!”

“Cô có thể gọi tôi là gia chủ nhà họ Ngư, Thánh Thủ Các chủ, Thiên Đan Phường chủ đều được!”

“Duy nhất không thể gọi tên của tôi, thân phận của cô không xứng với tôi! Hiểu không?”

Vương Yên Nhi cắn môi đến trắng nhợt: “Ngư gia chủ, chuyện lúc trước là lỗi của tôi!”

“Vương Yên Nhi xin dập đầu nhận sail” Hai đầu gối mềm trực tiếp quỳ xuống!” Phập! Phập! Phập!

Dập dầu ba cái.

“Cô Vương quỳ dập đầu rồi...”

“Đại tiểu thư nhà họ Vương lại quỳ xuống, chẳng phải là làm nhà họ Vương mất mặt sao?”

“He he, đại tiểu thư nhà họ Vương quỳ trước gia chủ nhà họ Ngư cũng không coi là mất mắt chứ? Chỉ là nghe nói trước đây hai người này là bạn thân, bây giờ lại trở mặt thành thù...”

“Thú vị... ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây!”

Xung quanh lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao!

Giống như từng con dao đâm vào trái tim của Vương Yên Nhi

Ngư Thất Tình cười đắc ở chỗ tôi không đáng tiền!”

: “Quỳ xuống có tác dụng hả? Vương Yên Nhi cô quỳ

Vương Yên Nhi ngẩng đầu, đôi mắt tràn đầy tia máu: “Ngư gia chủ, cô muốn thế nào?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3926: Không đủ!


Vương Yên Nhi ngăn cản nói: “Tiền bối Cuồng Đan, đừng để mọi việc mà Yên Nhỉ làm trở thành vô ích!”

“Cô... ngốc quái” Cuồng Đan xúc động trong lòng.

Cùng lúc đó, Vương Yên Nhi nhìn Ngư Thất Tình với khuôn mặt trắng bệch: “Đủ chưa?”

Sâu trong đồng tử của Ngư Thất Tình run lên, ngoại trừ tức giận thì nhiều hơn là đố ky!

Đúng thế! Đố ky! Dựa vào cái gì!

Dựa vào cái gì mà Vương Yên Nhi có thể vì người của Diệp Bắc Minh mà tự chặt gãy một cánh tay!

“Không đủ!”

Ngư Thất Tình khế quát một tiếng: “Cánh tay của một kẻ đê tiện như cô làm sao có thể so được với cánh tay của Cuồng Đan, ít nhất phải cần hai cánh tay!”

“Được!”

Vương Yên Nhi cắn chặt thanh kiếm trong tay, chém về phía tay trái! Phụt!

Khoảnh khắc cánh tay rơi xuống đất!

Vương Yên Nhi ngẩng đầu cười với khuôn mặt tái nhợt: “Ngư gia chủ, đây là lời vàng ngọc của cô!”

“Hai cánh tay đổi lấy một cánh tay của tiền bối Cuồng Đan, chắc cô phải giữ lời chứ?”

“Cỡ?”

Ngư Thất Tình nhất thời nghẹn lời, trước mặt nhiều người như vậy!

Đương nhiên cô ta không thể không giữ lời: “Các người cút cho tôi!” “Cảm ơn!”

Vương Yên Nhi cười, đứng lên nhìn sang Cuồng Đan: “Tiền bối, chúng ta đi”.

“Cô Yên Nhi..”, cả người Cuồng Đan cứng đờ, tiến lên dìu Vương Yên Nhi rời đi.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3927: Rốt cuộc là thế nào?


Trong đan điền vang lên giọng nói: “Chính là nơi này, nơi này đã ngưng tụ oán khí ít nhất hàng chục triệu năm!”

“Chỉ cần cậu hấp thụ hết toàn bộ oán khí ở đây, thì có thể tiến vào cảnh giới 'Thần Hoàng trung kỳ!”

“Đến lúc đó, cậu có thể tùy ý nắn bóp tên tên nhóc tên Diệp Phong đó!”

Đường Hạo không nhịn được run lên ớn lạnh: “Lão Quỷ, rốt cuộc nơi này là nơi nào? Lại có oán khí nhiều như vậy!”

Lão Quỷ cười he he: “Một chúng tộc hàng tủ người bị giết, cả thế giới hóa thành vùng chết chóc!”

“Oán khí nặng chút không bình thường sao?”

“Suýt..."

Đường Hạo hít khí lạnh: “Nhiều người chết như vậy? Lão Quỷ, sao ông biết?” "

Lão Quỷ nhả ra một câu: “Đồ nhi ngoan, vì là do lão phu làm mà

“Nếu không phải một tên nhóc Hoa tộc Thượng Gổ giết vi sư, trấn áp chân thân của vi sư ở trong thế giới này!”

“Lão phu sớm đã trở thành tổ tiên của Quỷ đạo rồi!”

Nhớ đến bóng hình người Hoa tộc Thượng Cổ đó, cơ thể của lão Quỷ không khỏi run lên!

“Nhưng thiên đạo luân hồi, sau này Hoa tộc Thượng Gổ bị người khác tiêu diệt, cũng là đáng đời!”

Đường Hạo cau mày: “Lão Quỷ, tôi nghe ông từng nói đến chuyện của Hoa tộc 'Thượng Gổ rất nhiều lần!”

“Rốt cuộc là thế nào? Gia tộc đó rất mạnh sao?”

Lão Quỷ cười khổ trả lời: “Đâu chỉ là mạnh, người của Hoa tộc Thượng Cổ, kẻ nào cũng nghịch thiên!”

“Cũng vì quá nghịch thiên cho nên mới mang đến họa diệt tộc, nhưng đó không phải là việc bây giờ cậu cần tìm hiểu!”

“Việc hiện giờ cậu cần làm là hấp thụ oán khí trước mặt, tiến vào cảnh giới 'Thần Hoàng!”

“Được!” Đường Hạo không nói nhiều thêm, bước vào trong sơn cốc! Thần lực trong cơ thể sôi sục!

Liền sau đó, oán khí trong sơn cốc giống như lốc xoáy hội tụ về phía cơ thể của Đường Hạo!

“Cậu Diệp, cậu uống không?”

“Cậu Diệp, cậu đói không? Chỗ tôi còn có ít sơn hào hải vị, làm nóng lên thì có thể ăn!”

“Cậu Diệp, chỗ tôi có một căn phòng mang theo người, cậu và cô Nguyễn có thể đi vào nghỉ ngơi!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3928: Xin đại ca phân phó!


Diệp Bắc Minh cười: “Không cần anh lao vào biển lửa, bây giờ anh có tác dụng rồi đây!”

“Xin đại ca phân phó!” Trương Đạc tuyên thề.

"Phía trước là là thần hoàng!”

Diệp Bắc Minh chỉ về phía trước: “Theo đánh dấu trên bản đồ, hang ổ của con thuồng luồng đen ba đầu thuộc tính thủy cảnh gi

“Thuồng luồng đen canh giữ long chỉ thảo, hy vọng khi độ kiếp nuốt chửng vật này hóa thành chân long!”

“Nhiệm vụ của anh là dụ con thuồng luồng đen đi khỏi, tôi đến hái long chỉ thảo!"

Trương Đạc cứng đờ người chỉ vào mũi mình: “Hả? Tôi hả?” Diệp Bắc Minh cười như không cười: “Sao thế? Không được à?”

“Vừa nấy còn nói nhảy vào biển lửa đấy?”

'Tên mập này trông có vẻ ngu ngốc, trên thực tế kiểu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ!

rất giàu cảm xúc, thuộc

Anh muốn thử xem Trương Đạc có thật lòng hay không!

Vẻ mặt Trương Đạc như sắp khóc, hai chân cũng không nhịn được run lên! 'Thườồng luồng đen cảnh giới thần hoàng là thế nào chứ?

Yêu thú so với con người, trời sinh đã hơn một cảnh giới nhỏ!

Nếu là thuồng luồng đen cảnh giới thần hoàng sơ kỳ, sức chiến đấu cũng sánh ngang với võ giả loài người thần hoàng trung kỳ.

“Không muốn thì thôi, coi như tôi chưa nói”. Nhìn thấy Diệp Bắc Minh thất vọng. “Tôi đi! Đại ca, đợi tin tốt của tôi!”

Trương Đạc dậm chân, xông về hướng hang ổ của thuồng luồng đen như tên pháo đạn: “Sâu nhỏ, ra đây cho ông nội Trương của mày!”

“Hôm nay ông nội Trương phải ăn da thuồng luồng đen nướng than, hấp thịt thưồng luồng đen, hầm canh xương thuồng luồng đen!”

Nguyễn Thanh Từ hơi lo lắng: “Anh Diệp, Trương Đạc là cháu đích tôn của nhà họ Trương nắm giữ Dịch Bảo Các”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3929: Lại gần tôi chút!


Sáu con mắt của thuồng luồng đen ba đầu đỏ ngàu khóa chặt Trương Đạc: “Con người cũng dám khiêu khích bản tọa! Chết!”

Cơ thể khổng lồ giống như tòa núi lớn nghiền áp đến, muốn nghiền nát Trương Đạc thành bùn thịt!

Trương Đạc chân tay hoảng loạn, lấy ra một cái khiên màu đen từ chiếc nhẫn trữ vật!

Truyền thần lực vào trong, cái khiến liền to lên! “Choang một tiếng vang lớn!

Tuy Trương Đạc bị đánh bay đi như cánh diều đứt dây, ngoài sắc mặt tái nhợt ra thì không bị thương gì!

Nguyễn Thanh Từ tỏ vẻ mặt kinh ngạc: “Cái khiên cấp thần khí?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Gia tộc người ta căn cơ thâm hậu, sẽ không có chuyện gì đâu!”

“Chúng ta đi hái long chỉ thảo!” Quay người đi về phía hang ổ của thưồng lưồng đen! Nguyễn Thanh Từ đi theo phía sau!

Trương Đạc thấy mình không hề bị thương, lập tức có dũng khí: “Ha ha ha, con trai thuồng luồng đen!”

“Chỉ dựa vào chút thực lực của mày cũng muốn đánh thương ông nội Trương? Mày nằm mơ đi!”

“Grul

'Thuồng luồng đen gầm lên một tiếng, lại xông lên với lực đạo lớn hơn vưa nấy. không chỉ gấp đôi!

Trương Đạc lại bị đánh bay, cái khiến bị đánh ngược đập lên lồng ngực, nhếch nhác phun ra một ngụm máu tươi!”

“Vãi! Mày chơi thật hả?”

Đi vào hang ổ của thưồng lưồng đen, một luồng hàn lạnh thấu xương ập đến! Xương chí tôn trong cơ thể Diệp Bắc Minh vù vù, băng lạnh biến mất. “Anh Diệp... lạnh... lạnh quá..."

Quay đầu nhìn.

Nguyễn Thanh Từ gần như đóng thành người băng!

Mái tóc, lông mi, đôi mắt, đôi môi, cái mũi, chỗ nào cũng sương giá! Hai tay ôm chặt bờ vai, cả người run lập cập!

Ngay cả áo cũng đông cứng!

“Lại gần tôi chút!”

Diệp Bắc Minh lên tiếng.

“Được..."

Nguyễn Thanh Từ đi đến, sương giá trên khuôn mặt biến mất một nửa!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3930: Một cảm giác ấm áp!


Cô bé này chắc không phải cũng thích mình chứ?

Vãi!

Sức hút không có chỗ dừng chân của tôi!

Cùng với đi sâu vào trong hang ổ của thuồng luồng đen!

Trên người của Nguyễn Thanh Từ ngưng tụ một lớp sương giá, chân tay đều không chịu kiểm soát!

“Hay là, cô lại gần thêm chút đi?” “Được!”

Nguyễn Thanh Từ trực tiếp lao đến, cả người gần như áp sát vào trong lòng Diệp Bắc Minh!

Một cảm giác ấm áp!

Sương giá tan chảy, Nguyễn Thanh Từ lại cảm thấy hành động của haii người ấm áp!

Vừa buông khỏi Diệp Bắc Minh, sức mạnh cực hàn lại ập đến! Chỉ có thể ôm chặt Diệp Bắc Minh! Cứ như vậy, người người đi sâu vào trong hang ổ của thuồng luồng đen!

Đến cuối cùng, cả người Nguyễn Thanh Từ gần như treo trên người Diệp Bắc MinhI

“Tìm được rồi!”

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, đến trước một cây thảo dược giống như sản phẩm nghệ thuật điêu khắc băng hình rồng!

Long chỉ thảo!

Diệp Bắc Minh tìm được long chỉ thảo, đồng thời Đường Hạo cũng hấp thụ sát khí!

Ầm ầm! Trong vòng bán kính vạn dặm sấm chớp ầm ầm, mây đen giăng kín!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3931: Là ý đó!


Con thuồng luồng đen ba đầu đang điên cuồng tấn công Trương Đạc, sau khi nhìn thấy lôi kiếp lại không hề do dự bỏ rơi Trương Đạc và hang ổ mà bỏ đi!

Sau trong sơn cốc.

Đường Hạo cảm nhận năng lượng xung quanh hội tụ, tỏ vẻ mặt chấn kinh lên tiếng: “Lão Quỷ, có chuyện gì vậy? Tôi đã hấp thụ hết sát khí của sơn cốc!”

“Tại sao giữa thiên địa còn có năng lượng khác cuồn cuộn không ngừng hội tụ đến cơ thể của tôi?”

“Ha ha ha! Sóng thần năng lượng, đây là sóng thần năng lượng!”, lão Quỷ cười lớn.

“Sóng thần năng lượng? Đó lá cái gì?”, Đường Hạo nghi hoặc. Lão quỷ kích động giải thích: “Sóng thần bình thường là có loại năng lượng cường mạnh như động đất dao động gây ra, nước biển cùng hội tụ về một

hướng!”

“Sóng thần năng lượng cũng như vậy, điều khác biệt duy nhất chỉ là rất khó kích lên!”

“Đường Hạo, cậu đã hấp thụ sát khí của cả sơn cốc, mà sát khí cũng là một loại năng lượng!”

“Nặng lực trong sơn cốc bị thiếu khuyết, dẫn đến năng lượng của khu thí luyện liền nhanh cóng bổ sung đến bên này! Cho nên mới dẫn đến sóng thần năng

lượng!”

“Bây giờ chỉ cần cậu mau chóng hấp thụ năng lượng ập đến này, thì có thể tiến vào một cảnh giới nhỏ! Tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ!”

Đường Hạo mặt nóng bừng: “Cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ! Xung kích!”

Sau trong hang ổ thuồng luồng đen. “Có chuyện gì vậy? Không tóm được?” Nguyễn Thanh Từ ngẩn người!

Khi năm ngón tay của Diệp Bắc Minh sắp chạm đến long chỉ thảo, lại trực tiếp xuyên qual

Cứ như long chỉ thảo không tồn tại! Rõ rang là ở ngay đó, mà dù thế nào cũng không chạm vào được! Diệp Bắc Minh hơi thộn người: “Tiểu tháp, thế này là sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Chẳng phải cậu đã thuộc lòng cả Thần Nông Bản Thảo Kinh sao? Trong đó miêu tả long chỉ thảo thế nào?”

“Không màu không mùi, vô hình vô dạng!” _

“Sinh ra từ ngưng tụ năng lượng trời đất!

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc chắn: “Đúng thế, long chỉ thảo là vật thể vô hình!”

“Đã là vật vô hình vô dạng, làm sao cậu có thể tóm được nó?”

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Cho nên, tôi vốn không thể mang long chỉ thảo về?”

“Là ý đó!”

“Không hoàn thành điều kiện của Lạc Khuynh Thành, đại sư tỷ của tôi phải làm thế nào?”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3932: Long chi thảo biến mất!


“Vậy thì được rồi, cậu không mang được long chỉ thảo về, chẳng lẽ còn không có cách giúp cô ta hồi phục sức mạnh của cảnh giới Thần Hoàng sao?”

Diệp Bắc Minh hiểu ra: “Tôi hiểu rồi!” Anh không do dự, trực tiếp ngồi khoanh chân!

Há miệng ra hút, năng lượng ẩn chứa trong long chỉ thảo hội tu về phía cơ thể của anhl

Một lúc sau.

Long chi thảo biến mất!

Diệp Bắc Minh hơi thất vọng: “Dược liệu có thể khiến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong tiến vào Tổ Cảnh, mới khiến tôi tăng lên một cảnh giới nhỏ!”

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không vui nói: “Cậu nhóc, cậu biết đủ đi!”

“Trong cơ thể cậu đã có một trăm bốn mươi tám chiếc xương Chí Tôn! Cậu nâng lên một cảnh giới nhỏ, tương đương với tăng một trăm bốn mươi tám cảnh giới nhỏ!”

“Cũng đúng”.

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Tìm kiếm trong hang ổ của thuồng luồng đen một lượt, lại phát hiện mười mấy cây dược liệu hàng đầu!

Ngoài ra, còn có nhẫn trữ vật của mấy chục cường giả.

Có lẽ đều là chiến lợi phẩm sau khi bị thuồng luồng đen giết, Diệp Bắc Minh trực tiếp ném cho Nguyễn Thanh Từ!

Nguyễn Thanh Từ kinh sự: “Anh Diệp, không được...” “Giá trị của những thứ này quá cao, làm sao tôi có thể lấy được!” Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Những thứ này vô dụng với tôi, cô cầm lấy đi!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3933: Không lấy được!


Anh không có hứng thú đi góp vui “Tôi chuẩn bị rời khỏi đây, hai người thì sao?”

“Hả?”

Trương Đạc ngẩn người: “Anh Diệp, khu thí luyện trăm năm mới mở một lần!”

“Anh chắc chăn không ở lại thêm một thời gian ư? Còn có rất nhiều bí cảnh chưa khám phái”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi không có hứng thúi”

“Hai người muốn ở lại cũng được, tôi đi một mình!”

Thần hồn của đại sư tỷ là quan trọng nhất!

Đã chậm một ngày, thần hồn của đại sư tỷ có thể hoàn toàn tiêu tan! Lấy ra lệnh Thần Hoàng!

Truyền chân khí vào trong!

Chỉ thấy mấy đạo phủ văn bay ra từ trong lệnh Thần Hoàng, hình thành một trận pháp, xé rách một đường khe không gian!

Diệp Bắc Minh không hề do dự bước vào trong đó, biến mất!

Nguyễn Thanh Từ thấy vậy, cũng không định ở lại!

Cô ta đã có được mấy chiếc nhẫn trữ vật, tài nguyên bên trong đã đủ rồi! Cô ta cũng lấy ra lệnh Thần Hoàng, xé rác một đường khe không gian rời đi! “Một mình mình ở lại bị Đường Hạo tìm được thì chết chắc! Thôi! Đi thôi!”

Trương Đạc cắn răng, cũng lấy lệnh Thần Hoàng ra rồi rời đi!

Trên không trung quảng trường trung tâm điện Thần Hoàng. Ba cửa truyền tống xuất hiện trong không trung!

Tất cả mọi người trên quảng trường đều ngẩn người: “Ai mà ra nhanh như: vậy? Còn chưa đến ba ngày!”

Liền sau đó. Ba người Diệp Bắc Minh, Nguyễn Thanh Từ, Trương Đạc đi ra từ trong đó!

Một cô gái áo xanh mặt đầy thất vọng quay người: “Thanh Từ, cô đi ra sớm quái”

Một ông lão lưng gù mũi đỏ chót khác thở dài: “ có cái tạo hóa này!”

y, nhà họ Trường vẫn chưa “Thôi vậy, sau này chúng ta không tham gia vào chuyện của điện Thần Hoàng nữa, quay về mở Dịch Bảo Các của chúng ta thì hơn!” Nguyễn Thanh Từ muốn nói lại ngừng. Trương Đạc tỏ vẻ mặt lúng túng! Hắn đúng là không có được gì! “Là tên nhóc cậu hải! Ra nhanh như vậy? Sợ chết phải không!”

Lão tổ Bích Hỏa âm lạnh nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Ra cũng tốt, có lẽ cậu chưa gặp được ba đồ đệ của tôi!

"Bây giờ xong rồi, Súc sinh, lão phu có một vạn cách cho cậu hối hận vì đã đắc tội với lão phu!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 3934: Vừa mới dứt lời!


Vừa mới dứt lời!

Lạc Khuynh Thành chuẩn bị rời đi!

Sau lưng lại vang lên một giọng nói lạnh như băng: "Nếu chị xóa đi chấp niệm của Đại sư tỷ của em, em sẽ khiến cho thần hồn của chị diệt vong!"

Lạc Khuynh Thành dừng chân lại, không thể tưởng tượng nhìn Diệp Bắc Minh: "Cho nên, em chuẩn bị dùng cách mạnh bạo?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Nếu em không cần đến long chỉ thảo và nhân sâm phượng huyết mà vẫn có thể giúp chị khôi phục thực lực cảnh giới Thần Hoàng thì sao?"

"Không thể nào!"

Lạc Khuynh Thành quả quyết lắc đầu.

Diệp Bắc Minh bổ sung một câu: "Lại thêm một cái nữa, giúp chị có tư cách bước vào Tổ Cảnh!"

"Nhớ kỹ, là trăm phần trăm bước vào Tổ Cảnh!" Nghe thấy lời này, trái tim Lạc Khuynh Thành co rụt lại!

Cô ấy thấy Diệp Bắc Minh tự tin như vậy, hô hấp không khỏi trở nên dồn dập: "Em... Dựa vào đâu chứ?"

Diệp Bắc Minh không hề giải thích, trực tiếp bước đến bên cạnh Lạc Khuynh Thành!

Duỗi tay năm lấy cổ tay của cô ấy! "Em muốn làm gì?" Lạc Khuynh Thành giật mình, nhanh chóng thu tay lại!

Giọng nói của Diệp Bắc Minh vang lên: "Nếu như chị không muốn khôi phục thực lực cảnh giới Thần Hoàng, cũng không muốn tiến vào Tổ cảnh!"

"Vậy thì hãy thu tay về, coi như lời vừa rồi em chưa từng nói!" "Thần hồn của Đại sư tỷ em, em sẽ lấy về không tiếc bất cứ giá nào!"

"Em đang uy hiếp chị?", gương mặt xinh đẹp của Lạc Khuynh Thành trầm xuống.

Diệp Bắc Minh lười đến giải thích, dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn cô ấy!

Lạc Khuynh Thành khẽ suy tư: "Nếu như em không làm được như lời em nói, chị đảm bảo em không thể bước ra khỏi điện Thần Hoàng!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Lạc Khuynh Thành nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: "Đi theo chị!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3935: Lạc Khuynh Thành giật mình!


Cô gái áo lam không hề có ý định rời khỏi đây, ngược lại nhắc nhở một câu: "Điện hạ, là ý của tiền bối Độc Cô!"

"Cút!"

Lạc Khuynh Thành khế quát một tiếng, một luồng hơi thở hùng mạnh nghiền ép xuống!

Cô gái mặc áo lam quỳ bịch một tiếng trên mặt đất, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi: "Dạ, em xuống liền đây..."

Rồi chật vật chạy ra khỏi đại điện!

Nhìn theo bóng dáng cô gái áo lam rời đi, Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Xem ra Độc. Cô Bá Đạo không hề yên tâm chị, còn phái người đến bên cạnh chị giám thị?"

"Chẳng phải hai người sắp kết hôn sao?"

Gương mặt Lạc Khuynh Thành lạnh đi: "Chẳng liên quan gì đến em cả!"

Nói xong.

Cô ấy chủ động bàn tay ngọc nhỏ dài: "Em mau kiểm tra đi, thất thần làm gì?" Đầu ngón tay Diệp Bắc Minh khẽ đặt lên!

Liếc mắt nhìn thấu tình trạng toàn bộ thân thể cô ấy!

Một lát sau, Diệp Bắc Minh thu tay về: "Cơ thể của chị bị hai loại sức mạnh gây thương tích, một loại cực lạnh, một loại cực nóng!"

"Cho nên chị cần long chỉ thảo và nhân sâm phượng huyết để luyện chế đan dược, đền bù tổn thương của thân thể?"

Lạc Khuynh Thành trừng mắt lườm anh: "Nói lời vô dụng! Điều này còn cần em nói?"

Diệp Bắc Minh lại lắc đầu: "Vận may của chị không hề tệ, may mắn gặp được eml"

"Nếu chị không gặp được em, cho dù chị có lấy được long chỉ thảo và nhân sâm phượng huyết!"

"Thì có ăn hết đan dược luyện chế từ chúng, cũng không cách nào khôi phục. thực lực cảnh giới Thần Hoàng!"

Lạc Khuynh Thành cười lạnh đáp trả: "Nói bậy nói bại”

"Chính em không thể tìm được hai loại dược liệu này, nên cố ý nói ra những lời này đúng không?”

Diệp Bắc Minh chắp tay đứng, khinh thường lắc đầu: "Chị quá xem thường em rồi!"

"Em cần bịa ra loại lý do này sao? Sở dĩ chị không thể khôi phục thực lực, thân thể có vết thương chỉ là một trong số các nguyên nhân thôi!"

"Nguyên nhân quan trọng nhất là chị đã trúng độc!" "Không có khả năng!"

Lạc Khuynh Thành quả quyết lắc đầu: "Chị có trúng độc hay không, lẽ nào chị lại không biết?”

Diệp Bắc Minh giễu cợt lắc đầu: "Chị quá tự tin vào bản thân mình, hoặc là nói, chị rất tin tưởng Độc Cô Bá Đạo?"

Lạc Khuynh Thành sững sờ! Chợt, giọng nói của cô ấy trầm xuống: "Em đang có ý gì?"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3936: Làm sao em biết được?


"Mặc dù máu của Thú Hoàng có thể tạm thời ổn định vết thương của chị, nhưng cũng sẽ khiến tổn thương của chị nặng thêm!"

Sắc mặt Lạc Khuynh Thành không ngừng thay đổi!

Diệp Bắc Minh lại cho thêm một liều mạnh: "Nếu như em không đoán sai, long chỉ thảo và nhân sâm phượng huyết cũng do Độc Cô Bá Đạo vô tình tiết lộ cho chị đúng không?"

"Làm sao em biết được?”

Lần này, Lạc Khuynh Thành thật sự kinh ngạc!

Thằng nhóc này chỉ xem mạch cho mình đúng một lần, thế mà đã đoán đúng tám chín phần mười!

Quá kinh khủng!

Diệp Bắc Minh thở dài: "Thế mà Đại sư tỷ của em chỉ là một sợi thần hồn của chị, chỉ số thông minh của chị thật sự chênh lệch quá nhiều với Đại sư tỷ của eml”

"Diệp Bắc Minh, đừng tưởng rằng bổn tọa không dám giết em!" Lạc Khuynh Thành cảm giác chịu sỉ nhục!

Diệp Bắc Minh lạnh lùng đáp lại: "Đừng có nhìn em như vậy, chị quả thực quá ngu ngốc!"

"Ngực to mà không có não chính là dùng để chỉ loại người như chị!" "Eml"

Lạc Khuynh Thành cắn răng.

"Đừng có chị chị em eml"

Diệp Bắc Minh không hề nể tình: "Nhất định phải để em nói rõ ràng ra chị mới hết hy vọng đúng không?”

"Vì để tiến vào Tổ Cảnh, Độc Cô Bá Đạo chuẩn bị dùng chị làm lô đỉnh!" "Em nói cái gì?" Anh vừa nói ra lời này, đại điện lập tức rơi vào yên tĩnh!

Hô hấp của Lạc Khuynh Thành gần như ngưng trệ, trợn to mắt nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh: "Không có chuyện đó!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Chị có muốn tin hay không thì tùy! Em chỉ nói một lần duy nhất thôi!"

"Làm theo lời em, em có thể giúp chị khôi phục thực lực cảnh giới Thần Hoàng!"

"Còn có thể giúp chị có cơ hội trăm phần trăm tiến vào Tổ Cảnh!" Lần này.

Lạc Khuynh Thành im lặng!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3937: Huyết mạch Hoa tộc Thượng Cổ!


Lấy ra một con dao găm!

RoetI

Cắt đứt lòng bàn tay, máu tươi nhỏ vào bên trong một chén trà! "Uống nó đi!"

Lông mày Lạc Khuynh Thành nhảy dựng: "Em muốn làm gì?" Diệp Bắc Minh giơ chén trà: "Uống đi rồi chị sẽ biết!"

Lạc Khuynh Thành do dự: "Nếu như em dám đùa cợt chị, em sẽ chết chắc!" Đón lấy chén trà, cô ấy uống một hơi cạn sạch!

Một giây sau.

"Ưm..."

Lạc Khuynh Thành cảm giác toàn thân khô nóng, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên đỏ bừng!

Máu trong cơ thể như thể sôi trào!

Cô ấy tức giận nhìn Diệp Bắc Minh: "Em đã làm gì chị?"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn cô ấy: "Giải độc!"

"Giải độc?"

Lạc Khuynh Thành sững sờ.

Một giây sau, cô ấy kinh ngạc phát hiện mặt ngoài cơ thể mình chảy ra một lớp máu đen!

'Theo càng ngày càng nhiều máu đen trào ra, tình trạng cơ thể cô ấy chợt tốt lên!

"Làm sao có thể! Máu đen này là cái gì?", Lạc Khuynh Thành giật nảy mình.

Diệp Bắc Minh đáp: "Là máu của Thú Hoàng mà Độc Cô Bá Đạo bảo chị uống! Sau khi chị uống máu tươi của em vào, trực tiếp ép chúng ra khỏi cơ thể!"

"Ba ngày một lần, chị uống thêm hai lần sế có thể ép ra toàn bộ máu độc!"

Lạc Khuynh Thành hoàn toàn tin tưởng Diệp Bắc Minh! Cô ấy thật sự trúng độc! Bỗng nhiên.

Diệp Bắc Minh lại lấy ra giấy bút, viết xuống một đơn thuốc: "Cả đơn thuốc này nữa, chị dùng nó đi!"

Lạc Khuynh Thành đón lấy xem xét: 'Đơn thuốc này là để làm gì?"

Đều là một vài dược liệu thường gặp, cô ấy tiện tay là có thể gom đủ!

Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: "Trị liệu nội tiết mất cân đối!"

"Tính tình chị quá nóng nảy, bất lợi cho đợt trị liệu tiếp theo!"

Lạc Khuynh Thành khế quát một tiếng: "Cút!"

Diệp Bắc Minh xoay người rời đi: "Ba ngày một lần, đã đến giờ thì chị tự mình tìm đến tôi uống máu tươi!"

"Chờ đến khi hóa giải hết máu độc bên trong cơ thể chị, em có thể giúp chị khôi phục sức mạnh của cảnh giới Thần Hoàng!"

Đi đến cửa đại điện. Đột nhiên anh dừng bước lại: "Em cũng có một câu hỏi!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3938: Người ta là có thực lực!


Sắc mặt Diệp Bắc Minh dần dần ngưng trọng: "Cho nên? Sự hủy diệt của Hoa tộc Thượng Cổ có liên quan đến điện Thần Hoàng?”

Lạc Khuynh Thành khẳng định gật đầu: "Có liên quan! Đợi đến khi em có đủ thực lực, có thể trực tiếp đi hỏi ba vị Thánh tổ của điện Thần Hoàng!"

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu: "Em hiểu rồi! Cảm ơn!" Anh nhanh chóng rời đi!

Lạc Khuynh Thành sửng sốt một hồi, cô ấy còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh sẽ phẫn nội!

Sẽ tiếp tục tuy hỏi! Không nghĩ tới anh lại gọn gàng dứt khoát rời đi như vậy!

Lòng dạ bậc này khiến Lạc Khuynh Thành lau mắt mà nhìn: "Thằng nhóc này rõ ràng còn chưa đến trăm tuổi, vì sao lại già dặn như thế?"

Trong nháy mắt bước ra khỏi cửa điện Thần Hoàng! TạchI

Vô số ánh mắt rơi xuống người Diệp Bắc Minh! "Mặt hàng bốc phét đã đi ra rồi!"

"Người ta là có thực lực!"

Diệp Bắc Minh không có thời gian để ý tới ánh mắt của mọi người, bởi vì một miếng ngọc bội bên trong nhẫn chứa vật của anh đang không ngừng lấp lóe!

Sau khi tiến vào điện Thần Hoàng, tất cả thông tin từ bên ngoài đều bị chặn lại!

"Xảy ra chuyện rồi?" Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi!

Anh nhanh chóng bước tới một góc không người cách xa đó trên trăm dặm, lấy ra ngọc bội trong nhẫn chứa vật!

Rót chân nguyên vào trong đó!

Giọng nói của Cưồng Đan vang lên: "Sư phụ, Yên Nhi cô nương đã không có..."

Đệ tử đáng chết! Hai tay của Nghe xong Cuồng Đan giải thích rõ ràng, sắc mặt Diệp Bắc Minh âm u đến dọa người! "Đáng chết!" Anh bay lên trời, đang muốn rời đi.

Bỗng nhiên, sau lưng vang lên tiếng cười lạnh: "Cậu Diệp Phong, cậu đi gấp gáp như vậy làm gì?"

Diệp Bắc Minh quay đầu!

Một cô gái áo lam mang theo ba lão già cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong xuất hiện!

Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại: "Là cô? Cô có việc?"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3939: Lão tổ Bích Hỏa!


Cô gái áo lam kinh hoàng, cứng người đứng yên tại chỗ, dù thế nào tiếng "sao" trong cổ họng cũng không nói được nên lời!

Cùng lúc đó.

Sau lưng truyền tới một giọng nói âm u lạnh lếo: "Khặc khặc khặc, thằng rác rưởi cậu thực ra cũng có chút bản lĩnh!"

"Chỉ tiếc cậu đắc tội lão phu, lão phu đã thề nhất định sẽ làm cho cậu hối hận từng đắc tội lão phu!"

"Bây giờ tự cậu quỳ xuống, hay là để lão phu tự mình ra tay chứ?" Cô gái áo lam quay đầu nhìn!

Một lão già có khuôn mặt già nua, cầm quải trượng có khắc đầu rắn trong tay xuất hiện!

Lão tổ Bích Hỏa!

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua phía điện Thần Hoàng: "Tiểu Tháp, ông cảm thấy có thể đánh giết lão tổ Bích Hỏa ở chỗ này không?”

Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Tôi đề nghị cậu nên cách điện Thần Hoàng xa một chút, trong bóng tối ít nhất có bảy tám Thần Hoàng đang chú ý nơi này!"

Thấy Diệp Bắc Minh nhìn về phía điện Thần Hoàng.

Lão tổ Bích Hỏa cười: "Thằng nhóc, đừng có nhìn!"

"Không một ai đến cứu cậu đâu!"

Diệp Bắc Minh trực tiếp xoay người rời đi!

"Muốn chạy? Có thể sao?”

Lão tổ Bích Hỏa hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng đuổi theo!

Phía điện Thần Hoàng xuất hiện mấy bóng người.

Một người trong đó là sư phụ của Vương Yên Nhi, một người mẹ của Nguyễn Thanh Từ, một người khác là ông nội của Trương Đạc!

“Còn biết chạy, không ngốc!” "Lão tổ Bích Hỏa tự mình đuổi giết, cậu ta chết chắc rồi!"

"Tất cả trở về đi thôi, không có gì bất ngờ cả..."

Cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh lao thẳng tới nơi cách xa ba trăm dặm, trực tiếp trốn vào chỗ sâu trong một khu rừng rậm nguyên thủy!

Lão tổ Bích Hỏa đuổi theo phía sau, giọng nói âm u lạnh lẽo không ngừng vang lên: "Thăng rác rưởi nhỏ tiếp tục chạy đi! Lại chạy nhanh nữa lên, lão phu rất hưởng thụ cảm giác đuổi giết như thế này!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3940: Còn chưa kịp nói xong!


Lão tổ Bích Hỏa nghe vậy thì sửng sốt.

Ngay sau đó ông ta suýt bật cười: “Giết người diệt khẩu? Hahahaha!”

“Đây là chuyện tức cười nhất lão phu nghe thấy trong cuộc đời này, cậu muốn giết lão phu diệt khẩu?”

“Tiểu phế vật, dù cậu có thể chém đứt một sợi tóc của lão phu...”

Còn chưa kịp nói xong!

Diệp Bắc Minh giơ tay lên, nắm bàn tay lại, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém ra một nhát!

Gào!

Tiếng rồng gầm vang lên!

Một con huyết long cực kỳ đáng sợ lao ra, khí thế khủng bố, bá đạo, vô địch!

“Hả... Ngươi là ai?”

Lão tổ Bích Hỏa cảm nhận được luồng kiếm khí khủng khiếp ấy, nụ cười của ông ta bỗng chốc cứng đời

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi chính là tiểu phế vật mà ông nói đấy!”

“Chết đi cho tôi!”

Huyết long do kiếm khí ngưng tụ mà thành gầm lên, sao đó lao về phía lão tổ Bích Hỏa như sao bằng rơi xuống!

Lão tổ Bích Hỏa giơ tay lên đỡ đòn, thi triển toàn bộ bản lĩnh của mình!

Phụt!

Nhưng ông ta vẫn bị đánh bay ra xa, phun ra một ngụm máu tươi!

Chỉ một chiêu kiếm mà thôi, thế nhưng ông ta lại bị tên phế vật này nghiền ép hoàn toàn!

Vẻ khó tin và hoảng sợ hiện lên trên khuôn mặt già nua của lão tổ Bích Hỏa: “Thanh kiếm kia... Huyết long... Cả uy lực ấy nữa...”

“Khoan! Diệp Phong? Cậu không phải là Diệp Phong?”

“Cậu là Diệp Bắc Minh!”

Diệp Bắc Minh nhếch miệng: “Chúc mừng ông đã đoán đúng!”

“Shh... Shh... Shh...”

Lão tổ Bích Hỏa xuýt xoa kinh hãi liên tục: “Trong cơ thể thằng nhãi này có 148 chiếc xương Chí Tôn, bây giờ còn nắm giữ một thanh thần kiếm cực kỳ đáng sợi"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 3941: Lão tổ Bích Hỏa đã chết?


Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lại!

Một tòa tháp màu đen bỗng xuất hiện trên trời, trong nháy mắt tháp Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện, không gian và thời gian ở xung quanh như bị ấn nút tạm dừng!

Lão tổ Bích Hỏa hoảng sợ phát hiện mình chỉ có thể đứng yên tại chỗ, không thể di chuyển thêm một bước!

Ông ta sợ hãi ngẩng đầu lên, ngay tức khắc con ngươi co lại: “Đấy là... Tòa tháp trong truyền thuyết?!”

“Trời ạ... Nó thế mà lại ở trong tay cậu...”

Uy lực của tháp bùng nổ!

Trong lòng Lão tổ Bích Hỏa giờ đây chỉ còn lại nỗi sợ hãi và chấn động vô tận, ngay khoảnh khắc nhìn thấy tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông ta biết mọi sự phản kháng đều là phí công vô ích!

Một thứ sức mạnh không thể đối kháng trói buộc lão tổ Bích Hỏa!

Đưa ông ta đến trước mặt Diệp Bắc Minh!

“Lão phu biết kiểu gì mình cũng phải chết, nhưng trước khi chết lão phu muốn ra đi mà không có tiếc nuối!”

Lão tổ Bích Hỏa vẫn chưa hết khiếp sợ: “Cậu là hậu duệ của Hoa tộc. Thượng Cổ thật sao? Cậu trở lại báo thù ư?”

“Ông phải mang theo niềm nuối tiếc mà chết đi rồi

Sắc mặt của Diệp Bắc Minh cực kỳ lạnh lùng.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuyên qua cơ thể của lão tổ Bích Hỏa không hề do dựt

Trong nháy mắt.

Lão tổ Bích Hóa biến thành một cái xác khô bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được!

Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn.

Máu dính lên thân kiếm đen nhánh!

“Hahaha, cảm ơn chủ nhân, lão già này đúng là đại bổ...”

Cùng một lúc khí lão tổ Bích Hỏa chết, một tia sét từ khoảng không trên điện Thần Hoàng bỗng đánh xuống một trong chín mươi chín ngọn núi Rồng!

Ngay sau đó.

Một ngọn lửa màu xanh lá cây bùng lên cao, chạm vào tầng trời, xua tan đám mây!

Rồi thình lình biến mất!

“Kia...”

“Lão tổ Bích Hỏa đã chết?”

Cả điện Thần Hoàng chấn động kịch liệt, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, vẻ khó tin đồng loạt hiện lên trong mắt bọn họ!

“Sao có thể thế được! Lão tổ Bích Hỏa là cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong, ai có thể giết ông ta?”

“Rốt cuộc là có chuyện gì? Vừa nãy lão tổ Bích Hỏa còn đuổi theo Diệp Phong mà?”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom