Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 118


Trang Sinh Hiểu Mộng cùng lão đại ăn xong bữa sáng, rồi dọn dẹp bàn ăn.

Sau đó thì sao?

Người xem cũ tự cho là hiểu rõ hành động của Trang Sinh Hiểu Mộng. Sau đó, cô sẽ cho heo rừng trong chuồng ăn, chăm sóc vườn rau. Nhưng hôm trước, cô lỡ làm thịt hết toàn bộ heo rừng, rau dại cùng thảo dược trong vườn cũng đã bị nhổ sạch.

Bỏ qua việc trồng trọt và chăn nuôi, tiếp theo là thời gian tập thể dục.

"Đừng giả vờ nữa, có thể trực tiếp giải thích hay không.”

"Đúng vậy, không cần phải giả vờ, không thể che giấu được đâu."

Tuy nhiên, Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không tập thể dục, bởi vì không cần thiết.

Kế hoạch của cô rất đơn giản, trước khi rời khỏi tinh cầu này, cô muốn thu thập nhiều tài nguyên một chút, so với những chuyện khác, chuyện này quan trọng hơn.

Trang Sinh Hiểu Mộng đánh thức xà yêu đang ngủ say: "Lão đại, cùng chuẩn bị cho tương lai của chúng ta, còn nhớ lúc trước ta kêu mi tìm cái gì không?"

"Tê tê!" Nhớ, đúng là phiền muốn chết, nó vẫy đuôi gọi đàn rắn đến. May mà nó không cần phải đích thân ra tay, nếu không, dù cho có đồ ăn ngon thì nó cũng không muốn đi theo Trang Sinh Hiểu Mộng.

Bầy rắn kéo đến đông nghẹt, Trang Sinh Hiểu Mộng trầm ngâm suy nghĩ: "Ta nhớ là, mọi người muốn mở tương tác thời gian thực?"

DTV

Nhiều người xem chưa kịp phản ứng, nghe Trang Sinh Hiểu Mộng nói vậy, bọn họ liền đáp: "Không phải cô không dám mở sao?"

"Xin lỗi, ta không dám."

"Thế nào, nếu mở ra sẽ bị lộ tẩy, không thì cô thú nhận đi, còn có thể giữ lại chút thể diện."

"Mở." Trang Sinh Hiểu Mộng nói là làm, ở trước mặt hàng tỉ người xem, mở ra chức năng tương tác thời gian thực. Quả cầu nhỏ nhanh chóng điều chỉnh số liệu, tia sáng b.ắ.n ra liên tục, cố gắng mô phỏng môi trường chân thật nhất để mang đến cho khán giả trải nghiệm thực tế nhất.

So với người hiện đại luôn bận rộn, vất vả vì cuộc sống, hầu hết người ở tinh tế đều giống như những bông hoa nhỏ được chăm sóc cẩn thận trong nhà kính, chưa từng nếm qua đau khổ, cũng chưa từng trải qua sự độc ác của con người.

Càng không thể chuẩn bị sẵn tâm lý để tiếp xúc với bầy rắn.

Cảm giác lạnh lẽo và nhơn nhớt ở khắp mọi nơi, như con giòi bám vào xương, lan ra khắp cơ thể. Tiếng "tê tê" truyền vào màng nhĩ khiến người ta sợ hãi, mùi hôi thối của thời kỳ nguyên thủy bao trùm lấy họ, tất cả đã khơi dậy sự sợ hãi trong lòng mỗi người.

"Tắt đi, tắt đi, làm ơn tắt đi!"

"Ôi chúa ơi, sợ c.h.ế.t mất!"

"Đại thần, cô thật độc ác!"

"Cô cố ý đúng không?"

Nhìn tiếng kêu than ở khắp nơi, Trang Sinh Hiểu Mộng thẳng thắn đáp: "Ừ, là cố ý."

Người xem đều bị sự thản nhiên và vô liêm sỉ này của cô làm cho chấn động, sao có thể nói vậy?

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Không phải rất thú vị sao?”

Thú vị cái rắm?!

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Trước đây ta không biết, ta đang tham gia một truyền hình trực tiếp về khả năng sinh tồn, nhiệm vụ của ta là giúp cho người xem được trải qua cảm giác sống chết, mang lại cho mọi người một cuộc phiêu lưu tuyệt vời."

Người xem càng nghe càng sợ.

"Không phải, hình như cô có hiểu lầm về chương trình này."

Lúc này, một antifan tố cáo: "Cô cố ý trả thù chúng ta phải không?"

"Thật keo kiệt, đồ vô liêm sỉ."

"Cô tưởng cô chỉ đang trả thù chúng ta sao? Cô không biết fan của cô cũng đang xem truyền hình trực tiếp à? Ngay cả cảm xúc của họ, cô cũng không nghĩ đến sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng không chút áy náy, bất đắc dĩ nói: "Ta không có, nhưng nếu các người nghĩ vậy thì ta cũng không còn cách nào."

Cô lại nhấn mạnh một lần nữa, giọng điệu chân thành: "Ta cảm thấy chuyện này rất thú vị nên muốn cùng mọi người trải nghiệm, dù là người hâm mộ, hay antifan."

"Ngớ ngẩn mới đi hâm mộ cô!"

Màn hình tràn ngập lời mắng chửi của người xem.

Trợ lý cùng đạo diễn bị c.h.ế.t ngạt trước tình cảnh này. Tiếp tục như vậy, Trang Sinh Hiểu Mộng làm sao có thể tẩy trắng được?

Bầy rắn không ở lại quá lâu, liền đi thu thập tài nguyên cho Trang Sinh Hiểu Mộng.
 
Chương 119


Trang Sinh Hiểu Mộng không quên hỏi đạo diễn: "Ta có thể mang đặc sản ở đây theo không?"

Đạo diễn: "Được." Bọn họ đã thuê tinh cầu này, về lý thuyết, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì miễn không vi phạm pháp luật, kể cả khai thác tài nguyên thiên nhiên.

Đạo diễn và những người khác chưa nhận ra được tính nghiêm trọng của việc này, khán giả thấy Trang Sinh Hiểu Mộng lấy túi càn khôn ra, dự cảm liền không lành.

Sức mạnh của bầy rắn có hạn, nhưng túi càn khôn của Trang Sinh Hiểu Mộng thì vô hạn.

Cô quyết định mang theo nhiều thứ hơn trước khi rời khỏi tinh cầu này.

Trang Sinh Hiểu Mộng xắn tay áo lên: "Đến cũng đến rồi."

Bầu không khí sợ hãi do bầy rắn tạo ra biến mất, người xem dần tỉnh táo lại, cũng nhận ra vừa rồi Trang Sinh Hiểu Mộng đã mở tương tác thời gian thực.

Bọn họ tự mình trải nghiệm, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cảm giác như thật sự sống trong thế giới đó khiến bọn họ không thể nói ra được chữ "Giả" này.

Nhiều người trở nên bối rối.

"Làm giả truyền hình trực tiếp? Ai nói cái này là giả, không có cảm giác chân thật? Ta vừa mới nằm trong khoang mô phỏng!!"

"Vừa rồi là thật, đúng không?"

"Cứu mạng, ta sợ nhất là rắn. Trang Sinh Hiểu Mộng, cô thật xấu xa!"

"Truyền hình trực tiếp thật thì sao chứ? Dùng chiêu trò để dụ bầy rắn đến, tạo ra hiệu ứng này, điều đó sao có thể chứng minh được trước đó không phải giả?"

Người bình luận công bằng và văn minh: "Đừng tưởng như vậy sẽ lừa được chúng ta. Trang Sinh Hiểu Mộng, cô đừng có trốn tránh, tự mình đối mặt, đưa ra bằng chứng chứng minh bản thân đi!"

"Hôm nay cô truyền hình trực tiếp không phải muốn chứng minh bản thân sao? Cô đang làm gì vậy, những việc vừa rồi không đủ sức thuyết phục!"

"Cô ta có thể chứng minh cái gì chứ? Cô ta chỉ muốn tẩy trắng bản thân, còn không có thành ý, cố ý thả rắn để trả thù chúng ta."

"Ta tin cô." Hạ Trường Minh kiên nhẫn: "Ta tin cô vô tội."

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy cần phải thanh minh một chút: "Ta không làm giả."

"Cô chứng minh bằng cách nào?"

Làm thế nào để chứng minh? Trang Sinh Hiểu Mộng lắc đầu, thành thật nói: "Không biết chứng minh thế nào, các người tự mình cảm nhận đi."

Bởi vì thân xác trước không có nhiều kiến thức, tổ chương trình cũng không thể đưa ra được giải pháp, Trang Sinh Hiểu Mộng không biết, ở thời đại tinh tế, có thể thông qua cách gì để chứng minh truyền hình trực tiếp không bị làm giá.

Người xem nghe được lời này của Trang Sinh Hiểu Mộng liền tức giận.

"Ta chỉ cảm thấy, cô không muốn giải thích cho chúng ta.”

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy được màn đạn này liền gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, ta không muốn giải thích."

"...”

"...”

"... Cô cũng nên nói dối một chút đi chứ?"

Người xem tức giận không biết nói gì, cũng không biết nên làm gì. Từ khi được sinh ra cho tới nay, bọn họ chưa từng gặp ai như Trang Sinh Hiểu Mộng. Bất kể họ có tỏ thái độ như thế nào, mắng chửi hay nghi ngờ cô, cô đều không hề bận tâm, cũng không bị chuyện này làm cho ảnh hưởng.

Xem ra cô vốn không xem bọn họ ra gì.

Trang Sinh Hiểu Mộng cười bất đắc dĩ, nói: "Ta chưa từng giả vờ, trước ống kính luôn là bộ dạng chân thật của ta, ta cũng không nói dối các người."

"Không tin!"

Trang Sinh Hiểu Mộng nhún vai: "Các người không tin, ta cũng không còn cách nào khác.

Lại nữa rồi! Cái cảm giác không xem bọn họ ra gì.

Hạ Trường Minh: "Ta tin!"

"Ta bận rồi." Trang Sinh Hiểu Mộng nói với bọn họ: "Có thể sẽ không để ý tới mọi người, nhớ chuẩn bị tâm lý thật tốt nếu tiếp tục xem truyền hình trực tiếp nhé."

"Uy h.i.ế.p ai vậy?"

"Ha ha, nói cứ như chúng ta sẽ sợ vậy.

"Cô nói lời này chắc là đang kiếm cớ để tắt tương tác thời gian thực."

"Đừng tắt, ta muốn xem cô có thể giả vờ tới khi nào."

Thu thập tài nguyên thiên nhiên là hoạt động thú vị, Trang Sinh Hiểu Mộng nghĩ vậy. Tài nguyên thiên nhiên ở tinh cầu này quá phong phú, linh khí dồi dào, khắp nơi đều là kho báu của đất trời.
 
Chương 119


Trang Sinh Hiểu Mộng không quên hỏi đạo diễn: "Ta có thể mang đặc sản ở đây theo không?"

Đạo diễn: "Được." Bọn họ đã thuê tinh cầu này, về lý thuyết, bọn họ có thể làm bất cứ điều gì miễn không vi phạm pháp luật, kể cả khai thác tài nguyên thiên nhiên.

Đạo diễn và những người khác chưa nhận ra được tính nghiêm trọng của việc này, khán giả thấy Trang Sinh Hiểu Mộng lấy túi càn khôn ra, dự cảm liền không lành.

Sức mạnh của bầy rắn có hạn, nhưng túi càn khôn của Trang Sinh Hiểu Mộng thì vô hạn.

Cô quyết định mang theo nhiều thứ hơn trước khi rời khỏi tinh cầu này.

Trang Sinh Hiểu Mộng xắn tay áo lên: "Đến cũng đến rồi."

Bầu không khí sợ hãi do bầy rắn tạo ra biến mất, người xem dần tỉnh táo lại, cũng nhận ra vừa rồi Trang Sinh Hiểu Mộng đã mở tương tác thời gian thực.

Bọn họ tự mình trải nghiệm, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cảm giác như thật sự sống trong thế giới đó khiến bọn họ không thể nói ra được chữ "Giả" này.

Nhiều người trở nên bối rối.

"Làm giả truyền hình trực tiếp? Ai nói cái này là giả, không có cảm giác chân thật? Ta vừa mới nằm trong khoang mô phỏng!!"

"Vừa rồi là thật, đúng không?"

"Cứu mạng, ta sợ nhất là rắn. Trang Sinh Hiểu Mộng, cô thật xấu xa!"

"Truyền hình trực tiếp thật thì sao chứ? Dùng chiêu trò để dụ bầy rắn đến, tạo ra hiệu ứng này, điều đó sao có thể chứng minh được trước đó không phải giả?"

Người bình luận công bằng và văn minh: "Đừng tưởng như vậy sẽ lừa được chúng ta. Trang Sinh Hiểu Mộng, cô đừng có trốn tránh, tự mình đối mặt, đưa ra bằng chứng chứng minh bản thân đi!"

"Hôm nay cô truyền hình trực tiếp không phải muốn chứng minh bản thân sao? Cô đang làm gì vậy, những việc vừa rồi không đủ sức thuyết phục!"

"Cô ta có thể chứng minh cái gì chứ? Cô ta chỉ muốn tẩy trắng bản thân, còn không có thành ý, cố ý thả rắn để trả thù chúng ta."

"Ta tin cô." Hạ Trường Minh kiên nhẫn: "Ta tin cô vô tội."

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy cần phải thanh minh một chút: "Ta không làm giả."

"Cô chứng minh bằng cách nào?"

Làm thế nào để chứng minh? Trang Sinh Hiểu Mộng lắc đầu, thành thật nói: "Không biết chứng minh thế nào, các người tự mình cảm nhận đi."

Bởi vì thân xác trước không có nhiều kiến thức, tổ chương trình cũng không thể đưa ra được giải pháp, Trang Sinh Hiểu Mộng không biết, ở thời đại tinh tế, có thể thông qua cách gì để chứng minh truyền hình trực tiếp không bị làm giá.

Người xem nghe được lời này của Trang Sinh Hiểu Mộng liền tức giận.

"Ta chỉ cảm thấy, cô không muốn giải thích cho chúng ta.”

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy được màn đạn này liền gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, ta không muốn giải thích."

"...”

"...”

"... Cô cũng nên nói dối một chút đi chứ?"

Người xem tức giận không biết nói gì, cũng không biết nên làm gì. Từ khi được sinh ra cho tới nay, bọn họ chưa từng gặp ai như Trang Sinh Hiểu Mộng. Bất kể họ có tỏ thái độ như thế nào, mắng chửi hay nghi ngờ cô, cô đều không hề bận tâm, cũng không bị chuyện này làm cho ảnh hưởng.

Xem ra cô vốn không xem bọn họ ra gì.

Trang Sinh Hiểu Mộng cười bất đắc dĩ, nói: "Ta chưa từng giả vờ, trước ống kính luôn là bộ dạng chân thật của ta, ta cũng không nói dối các người."

"Không tin!"

Trang Sinh Hiểu Mộng nhún vai: "Các người không tin, ta cũng không còn cách nào khác.

Lại nữa rồi! Cái cảm giác không xem bọn họ ra gì.

Hạ Trường Minh: "Ta tin!"

"Ta bận rồi." Trang Sinh Hiểu Mộng nói với bọn họ: "Có thể sẽ không để ý tới mọi người, nhớ chuẩn bị tâm lý thật tốt nếu tiếp tục xem truyền hình trực tiếp nhé."

"Uy h.i.ế.p ai vậy?"

"Ha ha, nói cứ như chúng ta sẽ sợ vậy.

"Cô nói lời này chắc là đang kiếm cớ để tắt tương tác thời gian thực."

"Đừng tắt, ta muốn xem cô có thể giả vờ tới khi nào."

Thu thập tài nguyên thiên nhiên là hoạt động thú vị, Trang Sinh Hiểu Mộng nghĩ vậy. Tài nguyên thiên nhiên ở tinh cầu này quá phong phú, linh khí dồi dào, khắp nơi đều là kho báu của đất trời.
 
Chương 112


Trang Sinh Hiểu Mộng nhanh chóng đồng ý. Cô vốn không biết nên thuyết phục mọi người trong tổ chương trình như thế nào, giờ lại càng cảm thấy áp lực.

Sau khi biết được vị trí, Trang Sinh Hiểu Mộng liền tìm được nơi cắm trại của tổ chương trình.

Toàn bộ tổ chương trình đều ra đón tiếp, bọn họ đứng ngay ngắn thành hàng, đầu hàng là một béo một gầy, không ai khác ngoài đạo diễn cùng trợ lý.

Trang Sinh Hiểu Mộng liếc mắt một cái, thân hình mập mạp của đạo diễn liền run lên: "Cô Trang Sinh, hãy nghe ta giải thích!"

"Được, mấy người nói đi." Trang Sinh Hiểu Mộng trông rất bình tĩnh.

Thực tế là từ khi chương trình phát sóng, cô chưa từng tức giận hay mất kiểm soát, hầu như luôn giữ khuôn mặt vui vẻ để nói chuyện.

Lúc này, tổ chương trình cảm thấy có chút may mắn, liền vội giải thích toàn bộ những chuyện đã xảy ra.

"Chúng ta tưởng cô đã đi rồi, cho nên…”

Trang Sinh Hiểu Mộng ngắt lời: "Cho nên, dù chưa xác định rõ, nhưng các người đã bỏ một người không có khả năng sinh tồn mất tích trong rừng nguyên sinh, mà không có bất kì biện pháp cứu hộ nào."

Đạo diễn vội giải thích: "Sau khi chương trình phát sóng, chúng ta đã nhận ra có gì đó không đúng nên đã lập tức phái cứu viện."

"Đúng vậy, khi đó chúng ta rất lo lắng cho cô!"

"Chúng ta biết sai rồi!"

"Nhưng ta không đợi được." Ánh mắt Trang Sinh Hiểu Mộng bình thản. Cô bình thản đến mức sẽ không vì bất kì lời giải thích nào của bọn họ mà biểu lộ cảm xúc.

"Cô, cô giỏi như vậy...” Khu rừng này đối với cô mà nói không hề có nguy hiểm, cho nên, cứu viện hay không cũng không quan trọng lắm nhỉ?

"Ha." Trang Sinh Hiểu Mộng cười khẽ.

Cô lấy từ trong túi càn khôn ra bộ bàn ghế rồi ngồi xuống, bắt đầu ăn hoa quả khô: "Tiếp đi, nói chi tiết một chút, đừng bỏ sót gì cả."

Nắng như thiêu đốt, nhưng bọn họ lại cảm thấy một luồng khí lạnh đang chạy khắp cơ thể.

"Nói đi, sao lại không tiếp tục nói?" Sau khi biết được sự tồn tại của tổ chương trình, nói cô không kinh ngạc cùng tức giận là giả. Trang Sinh Hiểu Mộng bình tĩnh, cô muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Tại sao chỉ có cô là không hay biết gì.

Đối mặt với nụ cười của Trang Sinh Hiểu Mộng, mọi người đều tròn mắt nhìn nhau, ta nhìn cậu, cậu nhìn ta, không ai dám lên tiếng.

"Nếu các người không nói, vậy để ta hỏi." Trang Sinh Hiểu Mộng nắm chặt tiểu cầu đang lo lắng vì bị rơi xuống đất: "Chương trình trực tiếp bắt đầu từ khi nào?"

Trợ lý bị đạo diễn đẩy một cái, run rẩy nói ra một con số.

Rất tốt, đã bắt đầu ngay từ khi cô vừa mới đến. Quả nhiên, tiểu cầu vẫn luôn ở bên cô, chính là thiết bị phát sóng trực tiếp.

"Cô đừng giận, hiện tại, độ hot của cô rất cao." Trợ lý vội đứng ra thể hiện quyết tâm: "Ta chính là fan trung thành nhất của cô!"

Giọng điệu của Trang Sinh Hiểu Mộng nhẹ nhàng trầm xuống: "Độ hot rất cao?”

"Đúng, đúng, đúng!" Trợ lý mở quang não cho Trang Sinh Hiểu Mộng xem, nhóm người hâm mộ của cô đã vượt qua 100 triệu người, rất nhiều từ khóa hot search,...

"Cô thật sự rất nổi tiếng, có rất nhiều người hâm mộ ủng hộ cô!" Giọng điệu của trợ lý vô cùng hào hứng, ánh mắt nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Mộng tràn đầy ngưỡng mộ cùng kính trọng.

"Cô không biết mỗi ngày có bao nhiêu người xem truyền hình trực tiếp của cô đâu!"

Trang Sinh Hiểu Mộng nhớ lại những hành động của mình trong mấy tháng qua. Đây là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, cô cứ như vậy, không kiêng nể gì mà sử dụng thuật pháp, khó có thể giải thích được sự khác biệt quá rõ ràng giữa tính cách cùng hành động của cô so với thân xác ban đầu. Lúc này, khuôn mặt của Trang Sinh Hiểu Mộng cũng biểu lộ một chút cảm xúc.

Cô hít một hơi thật sâu: "Tại sao không nói ta biết chuyện truyền hình trực tiếp sớm hơn?"

"Bởi vì...” Đạo diễn muốn nói lại thôi.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói tiếp: "Bởi vì truyền hình trực tiếp của ta có độ hot rất cao, các người sợ ta không làm nữa, không muốn mất đi độ nổi tiếng, đúng không?"
 
Chương 113


"À, chuyện này...” Trợ lý với ánh mắt đầy ngưỡng mộ liền không nói nên lời.

Trang Sinh Hiểu Mộng lại hỏi tiếp: "Độ nổi tiếng của ta rất cao, các người có vui không?"

Trợ lý cắn răng: "Vui, rất vui!"

Giờ phút này, hắn rất sợ hãi, nhưng cũng vui mừng vì đại thần đã trở nên nổi tiếng ở tinh tế.

Khóe miệng Trang Sinh Hiểu Mộng co giật: "Ta không vui."

Đạo diễn nhận thấy có chút không ổn: "Cô Trang Sinh, dựa vào nội dung hợp đồng, nếu giữa chừng cô rút khỏi truyền hình trực tiếp, thì chỉ có thể nhận một phần nhỏ lợi nhuận và tiền thưởng."

Trang Sinh Hiểu Mộng chớp đôi mắt: "Uy h.i.ế.p sao?"

"Không phải, không phải!" Dáng vẻ của đạo diễn cực kỳ hèn mọn, hận không thể khắc hai chữ "chân thành" lên mặt: "Ta là đang nghĩ cho cô, cô không biết rõ nội dung hợp đồng, lợi nhuận từ truyền hình trực tiếp đều do cô vất vả mới có được, nếu...”

Trang Sinh Hiểu Mộng lại hỏi: "Ta có cần số tiền này không?"

Nghe được câu hỏi này, bọn họ liền trầm mặc. Với độ nổi tiếng của Trang Sinh Hiểu Mộng, thì số tiền này không là gì cả, cô hoàn toàn có thể kiếm được số tiền nhiều gấp mấy lần số tiền này trong tương lai.

"Ta cần." Trang Sinh Hiểu Mộng trả lời.

Không ai lại đi chê tiền nhiều, cả cô cũng vậy, huống chi đây là số tiền cô kiếm được, cô xứng đáng nhận nó.

Quan trọng là, cô đã phải bỏ rất nhiều công sức mới có được số tiền này, vẫn cần phải bàn bạc kỹ hơn để xem nó có đáng hay không.

Trang Sinh Hiểu Mộng vỗ tay, cổ vũ bọn họ: "Nào nào, ta vẫn còn rất nhiều câu hỏi."

Thời gian sau đó chính là lúc Trang Sinh Hiểu Mộng cùng bọn họ vấn đáp, cô hỏi rất chi tiết, đem vấn đề có thể nghĩ ra đều hỏi một lần.

Một số chuyện khá chắc chắn.

Thứ nhất, tổng số tiền thưởng và lợi nhuận mà cô nhận được từ truyền hình trực tiếp, từ nay cô không cần phải nhận tiền sinh hoạt nữa.

Thứ hai, hành động của cô phi thường thái quá, nó vượt ngoài phạm vi khoa học có thể giải thích, khiến cho nhiều cư dân mạng nghi ngờ, nhưng vẫn may mắn vượt qua được.

Thứ ba, thái quá thì thái quá, dù sao độ hot của cô hiện tại rất cao khiến cô cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Thứ tư, có người nhiều lần hãm hại cô.

Thứ năm, thân phận của thân xác này không đơn giản như cô nghĩ.

Mọi người bị giày vò đến sức cùng lực kiệt, ngay cả trợ lý cũng muốn đem quang não đưa cho Trang Sinh Hiểu Mộng, để cô tự mình lên mạng tìm kiếm.

Nhưng lý do mà Trang Sinh Hiểu Mộng đưa ra rất hợp lý, cô không biết dùng Internet.

Tài khoản trực tuyến của thân xác này vốn do hoàng thất quản lý, mức độ lạc hậu đã đạt đến mức đáng sợ.

Bỏ qua chuyện cô chỉ biết viết và biết chữ, ở một góc độ nào đó, cô có thể được coi là mù chữ trong thời đại tinh tế này, ngay cả ngoại ngữ cũng không thành thạo.

Cái gọi là hoàng thất...

Trang Sinh Hiểu Mộng rơi vào trầm tư, lại bị vật nhỏ trong tay cắt ngang dòng suy nghĩ.

Xà yêu thò đầu ra, nhưng lại bị Trang Sinh Hiểu Mộng đẩy vào: "Đừng phá."

Đạo diễn lấy hết can đảm hỏi: "Trang Sinh tiểu thư, cô suy nghĩ xong chưa?"

"Ta sẽ không rời khỏi truyền hình trực tiếp." Trang Sinh Hiểu Mộng không do dự, cô vui vẻ nói: "Yên tâm, ta sẽ phối hợp với mọi người."

"Thật, thật sao, vậy thì tốt quá." Đạo diễn lau mồ hôi trên trán. Tuy đây là kết quả mà ông muốn, nhưng những chuyện đang xảy ra khiến ông không yên tâm, hệt như có một tảng đá đang treo trước n.g.ự.c vậy. Trang Sinh Hiểu Mộng: "Ta có một yêu cầu."

"Cô nói đi!" Tảng đá đầu tiên rơi xuống, đạo diễn đã chuẩn bị sẵn tinh thần.

"Cái này thuộc về ta." Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ vào tiểu cầu đang yên tĩnh ở trong tay, cảm giác như không tồn tại.

"Đương nhiên là được." Không phải chỉ là một cái camera thôi sao, còn tưởng chuyện gì lớn, đạo diễn nhanh chóng đồng ý.

Tiểu cầu bỗng chốc cứng đơ.
 
Chương 120


Cảm giác vô tình nhặt được kho báu này khiến Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy vui sướng.

Nhưng cũng chỉ đối với Trang Sinh Hiểu Mộng mà thôi.

Việc mở tương tác thời gian thực giúp nâng cao cảm giác hòa nhập của người xem, giúp người xem cảm giác như đang sống trong thế giới này.

Trang Sinh Hiểu Mộng có thể đi lại dễ dàng trong rừng, ra vào tự nhiên.

Người tinh tế đi lại rất khó khăn, thỉnh thoảng trong rừng còn truyền đến tiếng kêu của thú dữ, bầu không khí phức tạp khó tả, côn trùng độc đáng sợ cùng những loại thực vật kỳ lạ xuất hiện... Cảm giác căng thẳng, mỗi bước chân là một bài kiểm tra đối với thể lực và tâm lý.

Người xem may mắn nhất là người không gặp phải con thú biến dị nào.

Nhưng cái gọi là "sợ cái gì thì cái đó tới", Trang Sinh Hiểu Mộng không đụng phải thú biến dị, mà cô tự mình đi tìm thú biến dị.

Nơi quen thuộc với người xem, hang ổ của Tơ Phược Kén trùng.

Trùng to nhúc nhích trước mặt, Trang Sinh Hiểu Mộng lại gần, chất nhầy dính dính cùng xúc cảm vô cùng chân thật, tránh không thể tránh được.

Lúc này, không ít người xem phản ứng dữ dội, bị hệ thống sức khỏe cưỡng chế đăng xuất.

Người xem còn lại đều rất khổ sở, không kịp đề phòng trước hành động của Trang Sinh Hiểu Mộng, cứ thế chạy vào trong đống thú biến dị, còn là con thú biến dị kinh tởm nhất, đây là việc mà con người có thể làm à?

"Ta hỏi lại lần cuối, ai nói cô ấy làm giả truyền hình trực tiếp?!"

"Ư ư ư ư, ta muốn ra ngoài, ta không mắng cô nữa, cô đi ra ngoài được không? Coi như ta cầu xin cô.”

“Muốn c.h.ế.t quá, các người đừng đẩy, nơi này chen không được!"

DTV

Đám người kêu than khắp nơi, chỉ có duy nhất một mình Hạ Trường Minh là không lên tiếng, cũng không hiểu. Tuy rằng con sâu này rất ghê tởm, nhưng có đến mức phải rời khỏi truyền hình trực tiếp không?

Hạ Trường Minh không nhịn được nhắc nhở đám người đang gào khóc, nhưng chỉ nhận được sự từ chối. Người muốn rời khỏi không cần nhắc cũng đã rời khỏi, bây giờ, người xem còn ở trong truyền hình trực tiếp nhất định khuyên không đi.

"Nếu đi rồi làm sao vạch trần cô ta làm giả? Ta sẽ xem cô ta diễn đến khi không thể diễn nổi nữa.”

“Cô ta muốn dùng thủ đoạn này để ép chúng ta đi sao? Quá độc ác, chúng ta mới không ác bằng cô ta.”

“Nếu đi thì chính là bị cô ta lừa, không đi."

Hạ Trường Minh cười nhạo: "Không phải các người nói đại thần làm giả truyền hình trực tiếp sao?" Vẫn có người mạnh miệng: "Những con sâu này độc tính rất lớn, chắc cô ta đã chuẩn bị xong công tác phòng hộ rồi. Một hai điểm là thật, không có nghĩa trước kia cô ta không làm giả."

"Đúng, điều này không thể chứng minh cô ta không làm giả truyền hình trực tiếp."

Hạ Trường Minh: "Vậy hai người nhất định phải kiên trì."

"Nhất định là kiên trì hơn fan não tàn như cậu."

Người xem ở lại cắn răng tiếp tục, chịu đựng cảm giác hít thở không thông khi nhìn thấy con sâu đang nhúc nhích.

Trang Sinh Hiểu Mộng tập trung vào vấn đề trước mắt, không chú ý đến phản ứng của người xem. Cô tới đây chính là vì muốn thu thập thêm chút tơ tằm, loại tơ này dùng để luyện vũ khí vô cùng tốt, chất lượng thượng hạng, tác dụng cao, hiện tại khó có thể kiếm được.

Đáng tiếc là, loại côn trùng này không thể nuôi hợp pháp, bây giờ còn đang truyền hình trực tiếp, nếu không nhất định cô sẽ nuôi một đàn.

"Tiểu cầu, đi thôi."

Không biết đã qua bao lâu, giọng nói trong trẻo của Trang Sinh Hiểu Mộng như tiếng gọi của thiên nhiên, làm cho người xem bị tra tấn đến c.h.ế.t như được sống lại. Trong lúc nhất thời, bọn họ chỉ cảm thấy may mắn sau khi sống sót qua thảm họa, ngay cả nội dung màn đạn cũng dần hạn chế, không còn những lời thẳng thừng như trước.

"Có thể trở về rồi, đi ăn cơm trưa thôi."

"Cô thật sự biết nấu ăn sao? Buổi sáng làm bữa sáng cũng không mở tương tác thời gian thực."

Trang Sinh Hiểu Mộng đang chạy cũng dành chút thời gian nhìn thoáng qua, nói: "Vẫn còn sớm, không thể ăn trưa nhanh như vậy."
 
Chương 120


Cảm giác vô tình nhặt được kho báu này khiến Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy vui sướng.

Nhưng cũng chỉ đối với Trang Sinh Hiểu Mộng mà thôi.

Việc mở tương tác thời gian thực giúp nâng cao cảm giác hòa nhập của người xem, giúp người xem cảm giác như đang sống trong thế giới này.

Trang Sinh Hiểu Mộng có thể đi lại dễ dàng trong rừng, ra vào tự nhiên.

Người tinh tế đi lại rất khó khăn, thỉnh thoảng trong rừng còn truyền đến tiếng kêu của thú dữ, bầu không khí phức tạp khó tả, côn trùng độc đáng sợ cùng những loại thực vật kỳ lạ xuất hiện... Cảm giác căng thẳng, mỗi bước chân là một bài kiểm tra đối với thể lực và tâm lý.

Người xem may mắn nhất là người không gặp phải con thú biến dị nào.

Nhưng cái gọi là "sợ cái gì thì cái đó tới", Trang Sinh Hiểu Mộng không đụng phải thú biến dị, mà cô tự mình đi tìm thú biến dị.

Nơi quen thuộc với người xem, hang ổ của Tơ Phược Kén trùng.

Trùng to nhúc nhích trước mặt, Trang Sinh Hiểu Mộng lại gần, chất nhầy dính dính cùng xúc cảm vô cùng chân thật, tránh không thể tránh được.

Lúc này, không ít người xem phản ứng dữ dội, bị hệ thống sức khỏe cưỡng chế đăng xuất.

Người xem còn lại đều rất khổ sở, không kịp đề phòng trước hành động của Trang Sinh Hiểu Mộng, cứ thế chạy vào trong đống thú biến dị, còn là con thú biến dị kinh tởm nhất, đây là việc mà con người có thể làm à?

"Ta hỏi lại lần cuối, ai nói cô ấy làm giả truyền hình trực tiếp?!"

"Ư ư ư ư, ta muốn ra ngoài, ta không mắng cô nữa, cô đi ra ngoài được không? Coi như ta cầu xin cô.”

“Muốn c.h.ế.t quá, các người đừng đẩy, nơi này chen không được!"

DTV

Đám người kêu than khắp nơi, chỉ có duy nhất một mình Hạ Trường Minh là không lên tiếng, cũng không hiểu. Tuy rằng con sâu này rất ghê tởm, nhưng có đến mức phải rời khỏi truyền hình trực tiếp không?

Hạ Trường Minh không nhịn được nhắc nhở đám người đang gào khóc, nhưng chỉ nhận được sự từ chối. Người muốn rời khỏi không cần nhắc cũng đã rời khỏi, bây giờ, người xem còn ở trong truyền hình trực tiếp nhất định khuyên không đi.

"Nếu đi rồi làm sao vạch trần cô ta làm giả? Ta sẽ xem cô ta diễn đến khi không thể diễn nổi nữa.”

“Cô ta muốn dùng thủ đoạn này để ép chúng ta đi sao? Quá độc ác, chúng ta mới không ác bằng cô ta.”

“Nếu đi thì chính là bị cô ta lừa, không đi."

Hạ Trường Minh cười nhạo: "Không phải các người nói đại thần làm giả truyền hình trực tiếp sao?" Vẫn có người mạnh miệng: "Những con sâu này độc tính rất lớn, chắc cô ta đã chuẩn bị xong công tác phòng hộ rồi. Một hai điểm là thật, không có nghĩa trước kia cô ta không làm giả."

"Đúng, điều này không thể chứng minh cô ta không làm giả truyền hình trực tiếp."

Hạ Trường Minh: "Vậy hai người nhất định phải kiên trì."

"Nhất định là kiên trì hơn fan não tàn như cậu."

Người xem ở lại cắn răng tiếp tục, chịu đựng cảm giác hít thở không thông khi nhìn thấy con sâu đang nhúc nhích.

Trang Sinh Hiểu Mộng tập trung vào vấn đề trước mắt, không chú ý đến phản ứng của người xem. Cô tới đây chính là vì muốn thu thập thêm chút tơ tằm, loại tơ này dùng để luyện vũ khí vô cùng tốt, chất lượng thượng hạng, tác dụng cao, hiện tại khó có thể kiếm được.

Đáng tiếc là, loại côn trùng này không thể nuôi hợp pháp, bây giờ còn đang truyền hình trực tiếp, nếu không nhất định cô sẽ nuôi một đàn.

"Tiểu cầu, đi thôi."

Không biết đã qua bao lâu, giọng nói trong trẻo của Trang Sinh Hiểu Mộng như tiếng gọi của thiên nhiên, làm cho người xem bị tra tấn đến c.h.ế.t như được sống lại. Trong lúc nhất thời, bọn họ chỉ cảm thấy may mắn sau khi sống sót qua thảm họa, ngay cả nội dung màn đạn cũng dần hạn chế, không còn những lời thẳng thừng như trước.

"Có thể trở về rồi, đi ăn cơm trưa thôi."

"Cô thật sự biết nấu ăn sao? Buổi sáng làm bữa sáng cũng không mở tương tác thời gian thực."

Trang Sinh Hiểu Mộng đang chạy cũng dành chút thời gian nhìn thoáng qua, nói: "Vẫn còn sớm, không thể ăn trưa nhanh như vậy."
 
Chương 114


"Còn có." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Mọi người cũng biết ta đã bị đuổi khỏi hoàng thất, về sau nhất định sẽ gặp nhiều rắc rối. Khi đó, ta mong nhận được sự giúp đỡ của mọi người."

Đạo diễn suy nghĩ một chút: "Không thành vấn đề."

Trang Sinh Hiểu Mộng chính là cây thần tài trong chương trình của bọn họ, bọn họ cũng không sợ sẽ đắc tội với hoàng thất nữa, dù sao cũng đã đắc tội từ lâu rồi.

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Được rồi, tạm thời vậy đi, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

Chỉ vậy thôi sao? Trợ lý cảm thấy khó tin, đại thần so với tưởng tượng của hắn còn gần gũi hơn nhiều. Đúng là đại thần mà hắn ngưỡng mộ, lòng tốt cũng vượt xa người bình thường, cứ thế tha thứ cho bọn họ.

Truyền hình trực tiếp của "Trang Sinh Hiểu Mộng bay khỏi vũ trụ" bị gián đoạn, khiến cho người xem không khỏi lo lắng, chờ đợi. Mãi đến tối, tổ chương trình mới đưa ra thông báo, nội dung không đề cập đến vấn đề chính, cũng không giải đáp thắc mắc của cư dân mạng.

Điều đáng chú ý là, bọn họ nhấn mạnh rằng chưa từng làm giả truyền hình trực tiếp và sẵn sàng chịu sự kiểm tra từ các cơ quan liên quan.

"Lại trò này à?"

"Không đúng, ai còn tin vào cái kiểu kiểm tra này chứ?"

Năng lực siêu nhiên của Trang Sinh Hiểu Mộng vẫn chưa được giải thích hợp lý, đúng lúc đó, cô còn làm ra một hành động khiến cho toàn bộ người ở tinh tế phải mở to mắt bay ra ngoài vũ trụ, buộc tổ chương trình bất đắc dĩ phải ngừng truyền hình trực tiếp.

Trang Sinh Hiểu Mộng lật xe, hành động của tổ chương trình cũng lộ ra mười phần chột dạ. Sự nghi ngờ càng lúc càng nhiều, cư dân mạng suy đoán rồi đưa ra kết luận, bọn họ đã bị lừa.

Trang Sinh Hiểu Mộng làm giả truyền hình trực tiếp!

Cư dân mạng cho là mình bị lừa, liền mắng tổ chương trình lừa đảo, nhất là Trang Sinh Hiểu Mộng. Nhưng việc bọn họ mắng sẽ liên quan đến hoàng thất, bởi Trang Sinh Hiểu Mộng có quan hệ với hoàng thất.

Quan trọng là, hiện tại cô không còn là hoàng thất. Hoàng đế của hoàng thất Cửu Hạ đã chính miệng đuổi Trang Sinh Hiểu Mộng đi, đồng thời còn cắt đứt toàn bộ quan hệ.

Không còn hoàng thất làm chỗ dựa, bọn họ không dám nghĩ Trang Sinh Hiểu Mộng lại có thể nhờ được cơ quan Chính phủ đứng ra bảo vệ cho cô, để cô lừa dối người xem tận hai ba lần.

Trong số những người mắng chửi còn có những người bao che cho hoàng thất, những cư dân mạng từng ủng hộ Trang Sinh Hiểu Mộng đều mắng hoàng thất không phải là con người.

Dù vậy thì, việc mắng chửi cũng không hề thoải mái.

Có rất nhiều bí ẩn trên người Trang Sinh Hiểu Mộng.

"Ta vẫn luôn tin tưởng đại thần."

"Những phương thuốc mà cô ấy đưa ra là thật."

"Tại sao chứ. Lúc trước ta rất tin tưởng cô ấy, nếu tổ chương trình không lên tiếng và ngừng truyền hình trực tiếp, thì có lẽ ta vẫn sẽ tin cô ấy."

"Nhiều lần chúng ta đặt ra nghi vấn, ta cứ nghĩ mọi thứ sẽ ổn nhưng thực tế lại không phải như thế. Cô có thể nói cho chúng ta biết là cô không hề lừa dối chúng ta không?"

"Ta không thể sống thiếu cô được, đại thần, xin cô nói cho ta biết, cô không hề làm giả, đúng không?"

"Không phải chứ? Bây giờ còn có fan não tàn tin cô ấy sao?"

"Nhiều người bị mắc lừa như vậy, cuối cùng ta cũng hiểu tại sao thời xưa lại có nhiều quan niệm mê tín đến thế, là bởi vì luôn có những kẻ ngốc dễ bị lừa gạt."

"Ha ha ha ha cười c.h.ế.t mất, sao lại có người tin cô ta chứ, giả tạo muốn chết, đúng là bậc thầy lừa đảo."

"Ta tưởng mấy người chỉ xem cho vui thôi, không ngờ lại thật lòng."

"Bây giờ nghĩ lại chuyện cô ta bị hoàng thất ngược đãi khi còn nhỏ, liền có chút đáng nghi. Cô ta nói dối giỏi quá, hoàn toàn không biết là thật hay giả."

"Thật ngu ngốc, mấy người có thấy cô ta lên tiếng lần nào chưa? Không phải cô ta luôn để người khác đứng lên đấu tranh thay cô ta hay sao?"
 
Chương 121


Nhưng bọn họ cảm giác đã qua lâu thật lâu, ở trong hang ổ của kén trùng chính là sự giày vò lớn nhất, rừng rậm vốn nguy hiểm cũng trở nên ấm áp hơn rất nhiều.

Chỉ là xông vào rừng nguyên sinh đầy thú biến dị mà thôi, chỉ cần Trang Sinh Hiểu Mộng không tới gần, thú biến dị cũng sẽ không ra quấy phá cô.

Trải qua chuyện này, người xem đều tuyên bố để Trang Sinh Hiểu Mộng tự mình chứng minh, sợ cô lại khiến bọn họ c.h.ế.t lặng thêm lần nữa.

Đến lúc đó, người chịu khổ chỉ có bọn họ.

Nhìn đám người đang ỉu xìu, không còn dáng vẻ kiêu căng, Hạ Trường Minh thích thú cười nhạo.

"Không phải các người muốn tự mình kiểm tra truyền hình trực tiếp sao? Cảm giác thế nào? Truyền hình trực tiếp có phải giả hay không, các người không cảm nhận được sao?"

"Sao hai người trông có vẻ không vui?"

"Câm miệng!"

"Chỉ có cậu hâm mộ cô ta, không thấy mất mặt sao?"

"Cô ta không nghĩ đến cảm nhận của fan, chỉ có cậu che chở cho cô ta, thật đáng thương."

"Làm fan của Trang Sinh Hiểu Mộng không mất mặt." Hạ Trường Minh kiêu ngạo: "Mất mặt chỉ có các người.”

“Không biết fan não tàn như cậu lấy đâu ra tự tin. Hy vọng đến lúc đó, cậu không bị vả mặt."

"Hạ tiên sinh, đừng nói nữa, đừng cãi nhau với bọn họ."

"Ngươi còn là fan của đại thần sao?" Hạ Trường Minh hỏi người đang lên tiếng: "Ngươi lấy tư cách gì mà khuyên can?"

Đối phương bị hỏi liền bối rối, do dự nửa ngày rồi trầm mặc.

"Ha ha ha ha, đúng là làm xấu mặt fan của Trang Sinh Hiểu Mộng, cậu xem hắn có để ý không?"

"Trang Sinh Hiểu Mộng cũng mặc kệ đám fan các người, đừng cố gắng nữa, không có hy vọng đâu, truyền hình trực tiếp của cô ta chắc chắn có vấn đề."

Hạ Trường Minh trở thành mục tiêu bị công kích, màn đạn rất nhanh lại tràn ngập những lời cười nhạo cùng mắng chửi, người xem như tìm được một nơi khác để trút giận.

Nếu mắng Trang Sinh Hiểu Mộng sẽ bị cô trả thù, vậy thì mắng fan của cô.

"Làm fan của cô ta, liệu cô ta có xứng không?"

"Làm chó cho anh em, kêu vài tiếng còn được cho mấy cái xương ăn, làm fan của cô ta thì có ích gì?"

Lần đầu tiên Hạ Trường Minh bị nhiều người công kích như vậy, thụ động chịu đựng những lời cười nhạo cùng

sỉ nhục của bọn họ, còn hắn thì không thể phản bác lại. Đầu óc trống rỗng, ngay cả sức để mở miệng cũng không có.

"Các ngươi đang mắng cái gì vậy?" Giọng của Trang Sinh Hiểu Mộng đột ngột vang lên, cô nhìn thẳng vào màn hình, trong mắt hàm chứa sự lạnh lùng.

Khán giả đang mắng sôi nổi bị dọa giật mình.

Không ai trả lời, Trang Sinh Hiểu Mộng lại đọc to: "Cô ta sẽ không quan tâm tới sự sống c.h.ế.t của người hâm mộ."

"Người hâm mộ của Trang Sinh Hiểu Mộng đi c.h.ế.t hết đi.

DTV



"Khó tưởng tượng được những người bây giờ còn hâm mộ cô ta có tam quan như thế nào?"

Trang Sinh Hiểu Mộng đọc với giọng điệu thong thả, giọng nói trong trẻo êm tai nhưng lúc này không một ai dám thưởng thức giọng của cô. Khi cô đọc câu thứ hai, số lượng bình luận trên màn hình bắt đầu giảm mạnh, đọc xong chữ cuối cùng thì bình luận trên màn hình đã vô cùng ít, chẳng bằng một phần ba vừa rồi.

"Các ngươi ghét ta thì cứ ghét, vì sao lại muốn sỉ nhục người hâm mộ của ta?" Trang Sinh Hiểu Mộng thở dài: "Lên mạng sỉ nhục người khác cũng là phạm pháp đấy, lão Tam, đã lưu lại số liệu chưa?"

Cameras gật gật thân hình tròn vo.

Không ngờ Trang Sinh Hiểu Mộng lại quan tâm tới chuyện này, lại còn có ý định muốn truy cứu trách nhiệm của bọn họ. Những khán giả hồi nãy bình luận mắng chửi người sốt ruột nói: "Ngươi không phải người trong cuộc, dựa vào đâu đòi tố cáo bọn ta?"

"Đúng vậy, cho dù mắng cũng chỉ mắng người hâm mộ, muốn thì phải tự đi tố cáo mới được."

Trang Sinh Hiểu Mộng lại nói: "Ta có thể cung cấp bằng chứng cho những người hâm mộ bị mắng, để xem họ có muốn hay không.”

Cô và trợ lý đã tìm hiểu qua, pháp luật của xã hội Tinh Tế rất hoàn chỉnh, chấp hành đúng chỗ, hiệu suất vô cùng cao, buộc tội những người này vô cùng chính xác.
 
Chương 121


Nhưng bọn họ cảm giác đã qua lâu thật lâu, ở trong hang ổ của kén trùng chính là sự giày vò lớn nhất, rừng rậm vốn nguy hiểm cũng trở nên ấm áp hơn rất nhiều.

Chỉ là xông vào rừng nguyên sinh đầy thú biến dị mà thôi, chỉ cần Trang Sinh Hiểu Mộng không tới gần, thú biến dị cũng sẽ không ra quấy phá cô.

Trải qua chuyện này, người xem đều tuyên bố để Trang Sinh Hiểu Mộng tự mình chứng minh, sợ cô lại khiến bọn họ c.h.ế.t lặng thêm lần nữa.

Đến lúc đó, người chịu khổ chỉ có bọn họ.

Nhìn đám người đang ỉu xìu, không còn dáng vẻ kiêu căng, Hạ Trường Minh thích thú cười nhạo.

"Không phải các người muốn tự mình kiểm tra truyền hình trực tiếp sao? Cảm giác thế nào? Truyền hình trực tiếp có phải giả hay không, các người không cảm nhận được sao?"

"Sao hai người trông có vẻ không vui?"

"Câm miệng!"

"Chỉ có cậu hâm mộ cô ta, không thấy mất mặt sao?"

"Cô ta không nghĩ đến cảm nhận của fan, chỉ có cậu che chở cho cô ta, thật đáng thương."

"Làm fan của Trang Sinh Hiểu Mộng không mất mặt." Hạ Trường Minh kiêu ngạo: "Mất mặt chỉ có các người.”

“Không biết fan não tàn như cậu lấy đâu ra tự tin. Hy vọng đến lúc đó, cậu không bị vả mặt."

"Hạ tiên sinh, đừng nói nữa, đừng cãi nhau với bọn họ."

"Ngươi còn là fan của đại thần sao?" Hạ Trường Minh hỏi người đang lên tiếng: "Ngươi lấy tư cách gì mà khuyên can?"

Đối phương bị hỏi liền bối rối, do dự nửa ngày rồi trầm mặc.

"Ha ha ha ha, đúng là làm xấu mặt fan của Trang Sinh Hiểu Mộng, cậu xem hắn có để ý không?"

"Trang Sinh Hiểu Mộng cũng mặc kệ đám fan các người, đừng cố gắng nữa, không có hy vọng đâu, truyền hình trực tiếp của cô ta chắc chắn có vấn đề."

Hạ Trường Minh trở thành mục tiêu bị công kích, màn đạn rất nhanh lại tràn ngập những lời cười nhạo cùng mắng chửi, người xem như tìm được một nơi khác để trút giận.

Nếu mắng Trang Sinh Hiểu Mộng sẽ bị cô trả thù, vậy thì mắng fan của cô.

"Làm fan của cô ta, liệu cô ta có xứng không?"

"Làm chó cho anh em, kêu vài tiếng còn được cho mấy cái xương ăn, làm fan của cô ta thì có ích gì?"

Lần đầu tiên Hạ Trường Minh bị nhiều người công kích như vậy, thụ động chịu đựng những lời cười nhạo cùng

sỉ nhục của bọn họ, còn hắn thì không thể phản bác lại. Đầu óc trống rỗng, ngay cả sức để mở miệng cũng không có.

"Các ngươi đang mắng cái gì vậy?" Giọng của Trang Sinh Hiểu Mộng đột ngột vang lên, cô nhìn thẳng vào màn hình, trong mắt hàm chứa sự lạnh lùng.

Khán giả đang mắng sôi nổi bị dọa giật mình.

Không ai trả lời, Trang Sinh Hiểu Mộng lại đọc to: "Cô ta sẽ không quan tâm tới sự sống c.h.ế.t của người hâm mộ."

"Người hâm mộ của Trang Sinh Hiểu Mộng đi c.h.ế.t hết đi.

DTV



"Khó tưởng tượng được những người bây giờ còn hâm mộ cô ta có tam quan như thế nào?"

Trang Sinh Hiểu Mộng đọc với giọng điệu thong thả, giọng nói trong trẻo êm tai nhưng lúc này không một ai dám thưởng thức giọng của cô. Khi cô đọc câu thứ hai, số lượng bình luận trên màn hình bắt đầu giảm mạnh, đọc xong chữ cuối cùng thì bình luận trên màn hình đã vô cùng ít, chẳng bằng một phần ba vừa rồi.

"Các ngươi ghét ta thì cứ ghét, vì sao lại muốn sỉ nhục người hâm mộ của ta?" Trang Sinh Hiểu Mộng thở dài: "Lên mạng sỉ nhục người khác cũng là phạm pháp đấy, lão Tam, đã lưu lại số liệu chưa?"

Cameras gật gật thân hình tròn vo.

Không ngờ Trang Sinh Hiểu Mộng lại quan tâm tới chuyện này, lại còn có ý định muốn truy cứu trách nhiệm của bọn họ. Những khán giả hồi nãy bình luận mắng chửi người sốt ruột nói: "Ngươi không phải người trong cuộc, dựa vào đâu đòi tố cáo bọn ta?"

"Đúng vậy, cho dù mắng cũng chỉ mắng người hâm mộ, muốn thì phải tự đi tố cáo mới được."

Trang Sinh Hiểu Mộng lại nói: "Ta có thể cung cấp bằng chứng cho những người hâm mộ bị mắng, để xem họ có muốn hay không.”

Cô và trợ lý đã tìm hiểu qua, pháp luật của xã hội Tinh Tế rất hoàn chỉnh, chấp hành đúng chỗ, hiệu suất vô cùng cao, buộc tội những người này vô cùng chính xác.
 
Chương 115


"Đừng trốn sau lưng người hâm mộ với tổ chương trình nữa, mau đứng ra giải thích rõ ràng đi."

Trên mạng có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng tất cả đều thống nhất một yêu cầu: Để Trang Sinh Hiểu Mộng tự mình đứng ra giải thích.

Tổ chương trình vô cùng đau đầu, rắc rối cứ nối tiếp nhau, bọn họ không biết phải đối phó với dư luận trên mạng như thế nào, ngay cả bộ phận mạnh nhất cũng không dám đảm nhận công việc này.

Người phụ nữ là tâm điểm của dư luận, giờ đây đang chậm rãi học cách dùng Internet.

Trợ lý nhìn qua một vài tin tức nóng hổi trong quang não bị Trang Sinh Hiểu Mộng lướt lên, tiêu đề vô cùng bắt mắt, trợ lý nhịn không được liền khuyên nhủ: "Cô đừng xem nữa, chuyện này cứ giao cho chúng ta đi."

Những lời mắng chửi trên mạng thật sự rất khó nghe, nếu tâm lý không đủ mạnh sẽ rất dễ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, ban ngày bọn họ còn thề rằng Trang Sinh Hiểu Mộng rất được yêu thích, là đại thần nổi tiếng ở tinh tế. Kết quả là bây giờ, cô bỗng trở thành kẻ lừa đảo bị khắp tinh tế chỉ trích. Cái tát này đến cũng nhanh quá.

Đúng là càng yêu càng hận, nhiều người trong số đó còn từng là fan của Trang Sinh Hiểu Mộng. Trang Sinh Hiểu Mộng tò mò hỏi: "Mọi người sẽ xử lý thế nào?"

Cô căn bản không biết gì về chiều hướng của dư luận.

Trợ lý nhiệt tình giải thích chi tiết công việc của bộ phận quan hệ công chúng cho Trang Sinh Hiểu Mộng.

“... Nói chung, khi gặp phải tình huống khó xoay chuyển, thì có thể tung ra những tin tức hấp dẫn hơn để đánh lạc hướng dư luận."

Nhưng cách này không có tác dụng với cô, bởi vì bọn họ không tìm được tin tức nào có thể hấp dẫn hơn tin tức của Trang Sinh Hiểu Mộng.

"Mọi người tin ta sao?" Trên mạng tràn đầy sự nghi ngờ, Trang Sinh Hiểu Mộng búng ngón tay, đầu ngón tay liền xuất hiện một tia lửa.

Trợ lý mở to mắt, không chút do dự: "Tin!"

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Sao lại tin tưởng ta?"

Ánh mắt trợ lý cuồng nhiệt, đè nén phấn khởi trong lòng: "Bởi vì cô là Trang Sinh Hiểu Mộng, nếu bọn họ tận mắt nhìn thấy, nhất định sẽ tin tưởng cô!"

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Cậu có biết kỹ năng của ta là gì không?"

Trợ lý rất kiên định: "Cô nói là cái gì thì chính là cái đó!"

"Đây là tiên thuật." Trang Sinh Hiểu Mộng mỉm cười.

"Tiên thuật...” Trợ lý hiểu ra: "Cô chính là thần tiên."

Hắn nhớ lại khái niệm "thần tiên" mà hắn từng được học ở trường, những người có sức mạnh siêu nhiên chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng và đi ngược lại với hệ thống khoa học duy vật.

Đây là trí tưởng tượng của con người trong thời kỳ nguyên thủy. Với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, khái niệm duy tâm này đã hoàn toàn bị phủ nhận và trở thành một phần trong lịch sử, chỉ còn rất ít trang sách đề cập đến vấn đề này.

Nhưng sự xuất hiện của Trang Sinh Hiểu Mộng đã phá bỏ quan điểm vô thần.

"Hiện tại không phải." Trang Sinh Hiểu Mộng giọng điệu nhẹ nhàng mà chắc chắn: "Nhưng sau này thì đúng là như thế."

Sự thật là trong thế giới của cô, cô đã lựa chọn tu tiên. Đến tinh tế, cô nhất định vẫn sẽ tiếp tục tu tiên. Trợ lý nghe vậy liền tràn đầy nhiệt huyết, hận không thể cầm lấy bàn phím, vì đại thần mà đấu tranh anh dũng: "Hiện tại trên mạng đều mắng cô là kẻ lừa đảo, cô nói xem nên làm gì bây giờ, ta nhất định sẽ nghe theo lời của cô!"

Hắn lại nhớ đến tiểu thuyết thời xưa từng viết, người có năng lực siêu nhiên không thể để lộ thân phận, trợ lý vì thế lại càng lo lắng.

"Tắm rửa đi ngủ." Trang Sinh Hiểu Mộng ngáp một cái: "Ngày mai nói tiếp."

Trợ lý: "Hả?"

"Ngày mai truyền hình trực tiếp như thường lệ." Trang Sinh Hiểu Mộng bổ sung một câu: "Ta tự có sắp xếp."

Đêm nay, Trang Sinh Hiểu Mộng nghỉ ngơi ở nơi cắm trại của tổ chương trình—— không thể không thừa nhận, điều kiện ở đây tốt hơn nhiều so với trại nhỏ của cô, các thiết bị công nghệ cô xem không hiểu, cái gọi là bà Lưu vào đại quan viên, tự cảm thấy bản thân thật quê mùa.
 
Chương 122


"Đại thần, là ta, ta đồng ý!" Hạ Trường Minh cảm giác cứ như đang nằm mơ, từ khi Trang Sinh Hiểu Mộng mở miệng nói tới giờ cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại. Vậy mà đại thần lại ra mặt nói giúp hắn!

"Xin chào." Trang Sinh Hiểu Mộng chỉnh lại vạt áo hơi loạn, nói thật thì cô cũng không ngờ mình lại có người hâm mộ riêng giống minh tinh như này, đây là lần đầu tiên cô chính diện giao lưu với những người hâm mộ.

"Chào đại thần!" Hạ Trường Minh cực kỳ kích động, cảm xúc tiêu cực trong lòng lập tức biến mất.

Trang Sinh Hiểu Mộng lại giao lưu với người hâm mộ này một lúc, giao hẹn sau khi dừng phát sóng sẽ chuyển bằng chứng lại cho hắn.

Dưới hiệu suất làm việc cực cao của lão Tam, tài khoản mắng Hạ Trường Minh ngay lập tức bị khóa, đồng thời cũng cấm ngôn luôn.

Những khán giả may mắn còn sót lại trơ mắt nhìn cảnh này xảy ra. Lòng thầm nghĩ không ngờ ngay cả người hâm mộ bị mắng mà Trang Sinh Hiểu Mộng cũng giúp xả giận. Một người thù dai mà mình lại từng mắng cô ta lâu như thế, liệu cô ta có bỏ qua cho mình không? Càng nghĩ càng thấy sợ.

Trang Sinh Hiểu Mộng tiếp tục chuyện của mình, vấn đề các khán giả đang sầu lo lại không ai giải đáp. Mà họ cũng nhanh chóng được trải nghiệm sự "trả thù" mới của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Trang Sinh Hiểu Mộng tiến vào tổ của quái thú đột biến. Nếu nói trải nghiệm đi vào hang ổ của Phược Kén Trùng đã ghê tởm tê da đầu nhất thì lần này chính là không ngừng tới gần cái chết, bước nửa chân thăm dò cửa tử.

Tương tác thực tế hiện vào cảm nhận của khán giả, họ có thể cảm nhận được mọi thứ có giới hạn nhất định trong hoàn cảnh vị trí của Trang Sinh Hiểu Mộng. Ví dụ như lúc đụng độ với khoảng cách gần trong gang tấc với thú khổng lồ mồm đầy răng, suýt c.h.ế.t dưới móng vuốt sắc bén... Lão Tam dốc hết sức lực để khán giả có thể được trải nghiệm hoàn cảnh chân thật nhất.

"Đủ rồi! Đủ rồi! Mau dừng lại đi!"

Bọn họ sắp sụp đổ tới nơi rồi, địa thế trong tầm mắt chưa khi nào được bằng phẳng, nhìn khắp nơi không có lấy một nơi an toàn. Đâu đâu cũng là quái thú đột biến hung ác khiến họ cảm thấy chỉ cần mình phân tâm một chút thôi cũng trở thành thức ăn trong miệng chúng.

"Ta tin là thật rồi, được chưa?"

"Chủ kênh không cần chứng minh nữa, ta chỉ tới xem náo nhiệt thôi, van cầu ngươi thả ta ra ngoài đi, ta tin ngươi không làm giả thật mà."

Hạ Trường Minh không nhịn được trào phúng họ: "Các người không tự rời khỏi phát sóng trực tiếp được à? Không nỡ bỏ đại thần của bọn ta tới vậy?"

"Vấn đề là không thoát ra được!" Bọn họ vô cùng suy sụp.

Bình luận trên màn hình xuất hiện hàng loạt tiếng gào khóc, mà phản ứng phổ biến lại không phải là rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Hạ Trường Minh thử thoát ra ngoài, kết quả lại xuất hiện trục trặc, thực sự không thể thoát ra được.

"Ta đã nhờ bạn bè phản hồi với tổ chương trình, nhưng vẫn chưa thấy trả lời."

"Ta nghi ngờ là do tổ chương trình cố tình bắt tay với Trang Sinh Hiểu Mộng để giáo huấn chúng ta! Nếu không tại sao lại xảy ra trục trặc vào lúc này chứ?"

DTV

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Chúng ta sẽ bị nhốt trong này bao lâu?"

"Chỉ có một cách mà thôi, đó là yêu cầu cô ấy tắt tương tác thực tế."

"Đúng vậy, bảo cô ấy tắt đi!"

Đáng tiếc lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng đang trầm mê đấu trí đấu dũng với quái thú đột biến, không hề rảnh để chú ý tình huống của người xem.

Hạ Trường Minh vui sướng khi người gặp họa, nói: "Hình như chính các người yêu cầu mở chức năng tương tác thực tế mà?"

"Trời đất! Ta thật sự không thể chịu được nữa. Ta sẽ bảo người nhà báo cảnh sát, đây là tội cố tình gây tổn thương!"

Lại thêm một trận dày vò không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng Trang Sinh Hiểu Mộng mới chịu ra khỏi tổ quái thú đột biến.



"Đây là bữa trưa hôm nay của chúng ta." Trang Sinh Hiểu Mộng xách theo thịt tươi của quái thú đột biến ra, giơ lên trước ống kính.
 
Chương 122


"Đại thần, là ta, ta đồng ý!" Hạ Trường Minh cảm giác cứ như đang nằm mơ, từ khi Trang Sinh Hiểu Mộng mở miệng nói tới giờ cuối cùng hắn cũng tỉnh táo lại. Vậy mà đại thần lại ra mặt nói giúp hắn!

"Xin chào." Trang Sinh Hiểu Mộng chỉnh lại vạt áo hơi loạn, nói thật thì cô cũng không ngờ mình lại có người hâm mộ riêng giống minh tinh như này, đây là lần đầu tiên cô chính diện giao lưu với những người hâm mộ.

"Chào đại thần!" Hạ Trường Minh cực kỳ kích động, cảm xúc tiêu cực trong lòng lập tức biến mất.

Trang Sinh Hiểu Mộng lại giao lưu với người hâm mộ này một lúc, giao hẹn sau khi dừng phát sóng sẽ chuyển bằng chứng lại cho hắn.

Dưới hiệu suất làm việc cực cao của lão Tam, tài khoản mắng Hạ Trường Minh ngay lập tức bị khóa, đồng thời cũng cấm ngôn luôn.

Những khán giả may mắn còn sót lại trơ mắt nhìn cảnh này xảy ra. Lòng thầm nghĩ không ngờ ngay cả người hâm mộ bị mắng mà Trang Sinh Hiểu Mộng cũng giúp xả giận. Một người thù dai mà mình lại từng mắng cô ta lâu như thế, liệu cô ta có bỏ qua cho mình không? Càng nghĩ càng thấy sợ.

Trang Sinh Hiểu Mộng tiếp tục chuyện của mình, vấn đề các khán giả đang sầu lo lại không ai giải đáp. Mà họ cũng nhanh chóng được trải nghiệm sự "trả thù" mới của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Trang Sinh Hiểu Mộng tiến vào tổ của quái thú đột biến. Nếu nói trải nghiệm đi vào hang ổ của Phược Kén Trùng đã ghê tởm tê da đầu nhất thì lần này chính là không ngừng tới gần cái chết, bước nửa chân thăm dò cửa tử.

Tương tác thực tế hiện vào cảm nhận của khán giả, họ có thể cảm nhận được mọi thứ có giới hạn nhất định trong hoàn cảnh vị trí của Trang Sinh Hiểu Mộng. Ví dụ như lúc đụng độ với khoảng cách gần trong gang tấc với thú khổng lồ mồm đầy răng, suýt c.h.ế.t dưới móng vuốt sắc bén... Lão Tam dốc hết sức lực để khán giả có thể được trải nghiệm hoàn cảnh chân thật nhất.

"Đủ rồi! Đủ rồi! Mau dừng lại đi!"

Bọn họ sắp sụp đổ tới nơi rồi, địa thế trong tầm mắt chưa khi nào được bằng phẳng, nhìn khắp nơi không có lấy một nơi an toàn. Đâu đâu cũng là quái thú đột biến hung ác khiến họ cảm thấy chỉ cần mình phân tâm một chút thôi cũng trở thành thức ăn trong miệng chúng.

"Ta tin là thật rồi, được chưa?"

"Chủ kênh không cần chứng minh nữa, ta chỉ tới xem náo nhiệt thôi, van cầu ngươi thả ta ra ngoài đi, ta tin ngươi không làm giả thật mà."

Hạ Trường Minh không nhịn được trào phúng họ: "Các người không tự rời khỏi phát sóng trực tiếp được à? Không nỡ bỏ đại thần của bọn ta tới vậy?"

"Vấn đề là không thoát ra được!" Bọn họ vô cùng suy sụp.

Bình luận trên màn hình xuất hiện hàng loạt tiếng gào khóc, mà phản ứng phổ biến lại không phải là rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Hạ Trường Minh thử thoát ra ngoài, kết quả lại xuất hiện trục trặc, thực sự không thể thoát ra được.

"Ta đã nhờ bạn bè phản hồi với tổ chương trình, nhưng vẫn chưa thấy trả lời."

"Ta nghi ngờ là do tổ chương trình cố tình bắt tay với Trang Sinh Hiểu Mộng để giáo huấn chúng ta! Nếu không tại sao lại xảy ra trục trặc vào lúc này chứ?"

DTV

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Chúng ta sẽ bị nhốt trong này bao lâu?"

"Chỉ có một cách mà thôi, đó là yêu cầu cô ấy tắt tương tác thực tế."

"Đúng vậy, bảo cô ấy tắt đi!"

Đáng tiếc lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng đang trầm mê đấu trí đấu dũng với quái thú đột biến, không hề rảnh để chú ý tình huống của người xem.

Hạ Trường Minh vui sướng khi người gặp họa, nói: "Hình như chính các người yêu cầu mở chức năng tương tác thực tế mà?"

"Trời đất! Ta thật sự không thể chịu được nữa. Ta sẽ bảo người nhà báo cảnh sát, đây là tội cố tình gây tổn thương!"

Lại thêm một trận dày vò không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng Trang Sinh Hiểu Mộng mới chịu ra khỏi tổ quái thú đột biến.



"Đây là bữa trưa hôm nay của chúng ta." Trang Sinh Hiểu Mộng xách theo thịt tươi của quái thú đột biến ra, giơ lên trước ống kính.
 
Chương 116


Lúc này không có ai, xà yêu liền thò đầu ra, tò mò nhìn xung quanh, háo hức muốn thử những món đồ kỳ lạ ở trong phòng.

Trang Sinh Hiểu Mộng nắm lấy đầu nó: "Lão đại à, mi có biết câu "một người đắc đạo, gà chó cũng thăng thiên" không?"

Xà yêu không hiểu, chỉ cảm thấy Trang Sinh Hiểu Mộng rất phiền phức.

Trang Sinh Hiểu Mộng giải thích: "Ý là, nếu mi đi theo ta, ta cắn một miếng thịt, mi nhất định sẽ có xương nhai."

"Tê tê!" Xà yêu suy nghĩ một chút, sau đó liền nổi giận. Đừng coi nó là kẻ ngốc, tưởng nó không biết, thịt với xương cái nào ngon hơn sao?

Trang Sinh Hiểu Mộng nghiêm túc hỏi: "Rời khỏi đây, theo ta đến thế giới loài người, thế nào?"

"Tê tê...” Nó làm sao biết thế giới loài người là cái gì?

"Mi ở lại đây, nếu không có gì xảy ra, thì qua mấy trăm năm nữa là có thể tiến hóa, tu vi được nâng lên cấp cao hơn, là điều mi có thể chắc chắn."

Trang Sinh Hiểu Mộng lại phân tích: "Nhưng nếu mi đi theo ta, ta sẽ cho mi nhiều tài nguyên giúp mi tu luyện, không cần đợi đến trăm năm. Tuy không chắc chắn, nhưng lợi ích lại cao hơn."

Xà yêu nửa hiểu nửa không, cái gì mà tu luyện, cái gì mà nâng lên cấp cao, cái gì mà rủi ro hay lợi ích, nó đều không hiểu.

Trang Sinh Hiểu Mộng thay đổi cách nói: "Mi có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?"

"Tê tê!" Tất nhiên rồi, mặc dù nó vốn cũng rất mạnh mẽ.

Nhưng làm sao đảm bảo rằng đi theo cô thì sẽ mạnh mẽ hơn? Ánh mắt xà yêu đầy nghi ngờ.

"Tin tưởng ta là được." Trang Sinh Hiểu Mộng sờ đầu xà yêu: "Không chỉ trở nên mạnh mẽ, mà còn có thể được ăn đồ ăn ngon."

DTV

Xà yêu liền đáp lại: "Tê tê!" Đồ ăn, nó thích!

Nó dùng bộ não đã được khai sáng nghiêm túc suy nghĩ. Trên tinh cầu này chỉ toàn một đám người không có đầu óc, không biết nấu đồ ăn ngon, cũng không thông minh như nó, chỉ biết đánh nhau giành đồ ăn, thật nhàm chán.

Theo như nó biết, nữ nhân tên Trang Sinh Hiểu Mộng này biết làm món ngon, hơn nữa còn có thể giúp nó tiến hóa để trở nên mạnh mẽ, thế giới loài người hình như cũng rất thú vị, đi theo cô cũng không quá thiệt thòi.

Hơn nữa nó còn là lão đại.

"Tê tê." Nó đồng ý.

Trang Sinh Hiểu Mộng vui mừng, nói: "Lão đại thật hiểu chuyện.”

Dỗ dành lão đại xong, Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn về phía quả cầu nhỏ đang treo bên cửa sổ như món đồ trang trí.

“Tiểu cầu."

Quả cầu nhỏ yên tĩnh như gà.

"Đừng giả chết." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Ta biết mi nghe hiểu được."

Thân thể tròn trịa của tiểu cầu hơi run.

"Theo lý mà nói, mi là đồng phạm." Trang Sinh Hiểu Mộng không thể quên chuyện mình bị tổ chương trình lừa gạt suốt mấy tháng qua: "Nhưng ta lên mạng xem và phát hiện ra là, những quả cầu nhỏ giống mi không hề được trang bị trí tuệ nhân tạo, cùng lắm chỉ là công cụ phạm tội."

Quả cầu nhỏ chưa kịp vui mừng thì nghe Trang Sinh Hiểu Mộng nói tiếp: "Dù sao thì, lúc trước ta không biết mi là camera truyền hình trực tiếp, lâu lâu còn truyền linh khí vào cho mi, muốn mi khai sinh trí tuệ."

"Hình như thành công rồi."

Tiểu cầu bị dọa sợ đến mức rơi thẳng xuống đất.

Trang Sinh Hiểu Mộng cười lớn, một tay nắm lấy quả cầu nhỏ: "Đạo diễn đã đưa mi cho ta, từ giờ trở đi, mi phải theo ta."

"Mi có ý kiến gì không?"

Quả cầu nhỏ bị nằm đến mức không nói nên lời.

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Xem ra mi không có ý kiến, hiện tại mi chính là lão tam."

Tiểu cầu: TAT

"Sao trông mi có vẻ không vui vậy? Ta là siêu sao nổi tiếng ở tinh tế, rất nổi tiếng đó."

Mặc dù có hơi tiêu cực.

Ngày hôm sau.

Chuyện Trang Sinh Hiểu Mộng làm giả truyền hình trực tiếp sớm đã long trời lở đất, số lượng người xem cũng tăng vọt.

Trước đây, antifan bọn họ là những người bị đánh cũng không dám đánh trả, còn bây giờ, bọn họ vô cùng tự tin, nhất là fan của Lâm Minh Phong, đều muốn xả ra cơn tức giận này, các phương tiện truyền thông biết tin cũng liền kéo đến, bọn họ hy vọng có thể tìm được tin tức mới ở chỗ này.
 
Chương 123


Cô ấy đang nói chuyện với bọn họ ư? Khán giả rất hoảng hốt.

Trang Sinh Hiểu Mộng dựng bếp nhóm lửa ngay tại chỗ. Trong túi càn khôn có không ít công cụ và gia vị tiện lợi tiết kiệm công sức nhưng cô suy xét tới việc giờ mình đang phát sóng trực tiếp, đành quyết định tự thân vận động. Biểu diễn cho các khán giả Tinh Tế xem kỹ thuật nấu nướng vô cùng nguyên thủy.

Thịt vừa cắt nên rất tươi, bên ngoài còn vết m.á.u chưa khô thoạt nhìn vô cùng mê người... Nếu họ không được nhìn tận mắt quá trình lấy thịt thì ắt hẳn họ sẽ cảm thấy thật ngon.

Qua tay Trang Sinh Hiểu Mộng, từ thịt tươi của quái thú đột biến dữ tợn trở thành món ăn thơm phức ngon miệng trên mâm cơm, cứ như vừa dùng pháp thuật biến ra vậy.

DTV

Trang Sinh Hiểu Mộng bày thịt lên: "Nướng đủ lâu rồi, các ngươi có ăn không?"

Để chiêu đãi người xem, cô đã đặc biệt đi vào tổ của quái thú đột biến, rồi lại tốn công tốn sức một lúc lâu mới lấy được thịt tươi roi rói.

Ngửi mùi thịt họ lại nhớ tới lời thề son sắt của mình khi nói kênh phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng có vấn đề. Lúc này họ cảm thấy vô cùng khó xử và hổ thẹn.

"Rất xin lỗi."

Có người không nhịn được nếm thử, mặc dù chỉ là hương vị và cảm giác do số liệu mô phỏng thành, không giống nguyên vẹn một trăm phần trăm như thực tế được. Nhưng cũng ngon tới mức khiến linh hồn họ run rẩy.

"Nghe nói chủ kênh làm giả sóng trực tiếp, thế lực đứng đằng sau một tay che trời, nên ta mới vào xem thử. Nhưng bây giờ thì ta hiểu rồi, cô ấy không làm giả sóng trực tiếp, chắc chắn là do có người ghen tị với cô ấy!"

"Mẹ ơi, cái này quá ngon!"

"Tại sao lại thơm như thế?"

"Ngon vãi!"

Hạ Trường Minh nhanh chóng nếm thử, độ ngon vượt xa không biết bao nhiêu lần so với thịt nướng do các fan hâm mộ bắt chước đại thần làm theo. Hương vị này khiến người ta ăn vào rồi sẽ không bao giờ quên được.

Lượng đồ ăn nhiều nên Hạ Trường Minh định chia sẻ với người hâm mộ theo thói quen, nhưng lời nói ra tới môi rồi mới chợt nhớ ra ở đây chỉ có mình hắn là fan của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Mà bình luận xin lỗi trên màn hình đều không phải người hâm mộ, trông càng giống của người qua đường và anti fan hơn.

Trong phòng phát sóng trực tiếp không thể chỉ có một mình hắn là người hâm mộ của Trang Sinh Hiểu Mộng được. Hạ Trường Minh không tin tà cẩn thận tìm kiếm trong danh sách người xem, cuối cùng cũng tìm được ID quen thuộc.

"Mọi người thấy thế nào?" Lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng mở miệng nói.

"Rất ngon, cảm ơn đã chiêu đãi."

"Ngày xưa anti ngươi theo phong trào, còn bây giờ ta chính là fan trung thành của ngươi, hoàn toàn tin kênh phát sóng trực tiếp của ngươi không làm giả!"

"Ta cũng thế, xin cảm ơn đã để ta phát hiện ra chủ kênh bảo bối này!"

Chỉ trong thời gian một bữa cơm trưa, tiền thưởng của buổi phát sóng đã lên một tầm cao mới. Bình luận trên màn hình không dày đặc như trước đó, nhưng số lượng người tặng tiền thưởng còn nhiều hơn số lượng người bình luận trên màn hình.

Thấy vậy, Hạ Trường Minh thấy vui thay cho Trang Sinh Hiểu Mộng. Dù lúc trước không có ai ủng hộ thì sao chứ, với sức hấp dẫn của đại thần, cô ấy hoàn toàn không phải lo lắng vấn đề không có người hâm mộ ủng hộ.

Sẽ luôn luôn có người tin tưởng, yêu quý và ủng hộ cô ấy.

Hạ Trường Minh nghĩ và bình luận trên màn hình tương tự, coi như đang khích lệ và tự an ủi bản thân.

Vốn tưởng bình luận tầm thường sẽ bị nhấn chìm trong vô vàn những bình luận trên màn hình khác, ai ngờ lại được Trang Sinh Hiểu Mộng chú ý tới.

"... Đừng buồn, sẽ luôn có người tin tưởng, yêu quý và ủng hộ ngươi. Đó là chỗ dựa vững chãi nhất?" Trang Sinh Hiểu Mộng đọc thầm.

Sau đó cô mỉm cười lắc đầu: "Ta không buồn, thật ra ta càng thấy tò mò hơn. Hình như lúc trước có rất nhiều người nói mình là người hâm mộ của ta à? Sao bây giờ lại không thấy đâu nữa rồi?"
 
Chương 123


Cô ấy đang nói chuyện với bọn họ ư? Khán giả rất hoảng hốt.

Trang Sinh Hiểu Mộng dựng bếp nhóm lửa ngay tại chỗ. Trong túi càn khôn có không ít công cụ và gia vị tiện lợi tiết kiệm công sức nhưng cô suy xét tới việc giờ mình đang phát sóng trực tiếp, đành quyết định tự thân vận động. Biểu diễn cho các khán giả Tinh Tế xem kỹ thuật nấu nướng vô cùng nguyên thủy.

Thịt vừa cắt nên rất tươi, bên ngoài còn vết m.á.u chưa khô thoạt nhìn vô cùng mê người... Nếu họ không được nhìn tận mắt quá trình lấy thịt thì ắt hẳn họ sẽ cảm thấy thật ngon.

Qua tay Trang Sinh Hiểu Mộng, từ thịt tươi của quái thú đột biến dữ tợn trở thành món ăn thơm phức ngon miệng trên mâm cơm, cứ như vừa dùng pháp thuật biến ra vậy.

DTV

Trang Sinh Hiểu Mộng bày thịt lên: "Nướng đủ lâu rồi, các ngươi có ăn không?"

Để chiêu đãi người xem, cô đã đặc biệt đi vào tổ của quái thú đột biến, rồi lại tốn công tốn sức một lúc lâu mới lấy được thịt tươi roi rói.

Ngửi mùi thịt họ lại nhớ tới lời thề son sắt của mình khi nói kênh phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng có vấn đề. Lúc này họ cảm thấy vô cùng khó xử và hổ thẹn.

"Rất xin lỗi."

Có người không nhịn được nếm thử, mặc dù chỉ là hương vị và cảm giác do số liệu mô phỏng thành, không giống nguyên vẹn một trăm phần trăm như thực tế được. Nhưng cũng ngon tới mức khiến linh hồn họ run rẩy.

"Nghe nói chủ kênh làm giả sóng trực tiếp, thế lực đứng đằng sau một tay che trời, nên ta mới vào xem thử. Nhưng bây giờ thì ta hiểu rồi, cô ấy không làm giả sóng trực tiếp, chắc chắn là do có người ghen tị với cô ấy!"

"Mẹ ơi, cái này quá ngon!"

"Tại sao lại thơm như thế?"

"Ngon vãi!"

Hạ Trường Minh nhanh chóng nếm thử, độ ngon vượt xa không biết bao nhiêu lần so với thịt nướng do các fan hâm mộ bắt chước đại thần làm theo. Hương vị này khiến người ta ăn vào rồi sẽ không bao giờ quên được.

Lượng đồ ăn nhiều nên Hạ Trường Minh định chia sẻ với người hâm mộ theo thói quen, nhưng lời nói ra tới môi rồi mới chợt nhớ ra ở đây chỉ có mình hắn là fan của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Mà bình luận xin lỗi trên màn hình đều không phải người hâm mộ, trông càng giống của người qua đường và anti fan hơn.

Trong phòng phát sóng trực tiếp không thể chỉ có một mình hắn là người hâm mộ của Trang Sinh Hiểu Mộng được. Hạ Trường Minh không tin tà cẩn thận tìm kiếm trong danh sách người xem, cuối cùng cũng tìm được ID quen thuộc.

"Mọi người thấy thế nào?" Lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng mở miệng nói.

"Rất ngon, cảm ơn đã chiêu đãi."

"Ngày xưa anti ngươi theo phong trào, còn bây giờ ta chính là fan trung thành của ngươi, hoàn toàn tin kênh phát sóng trực tiếp của ngươi không làm giả!"

"Ta cũng thế, xin cảm ơn đã để ta phát hiện ra chủ kênh bảo bối này!"

Chỉ trong thời gian một bữa cơm trưa, tiền thưởng của buổi phát sóng đã lên một tầm cao mới. Bình luận trên màn hình không dày đặc như trước đó, nhưng số lượng người tặng tiền thưởng còn nhiều hơn số lượng người bình luận trên màn hình.

Thấy vậy, Hạ Trường Minh thấy vui thay cho Trang Sinh Hiểu Mộng. Dù lúc trước không có ai ủng hộ thì sao chứ, với sức hấp dẫn của đại thần, cô ấy hoàn toàn không phải lo lắng vấn đề không có người hâm mộ ủng hộ.

Sẽ luôn luôn có người tin tưởng, yêu quý và ủng hộ cô ấy.

Hạ Trường Minh nghĩ và bình luận trên màn hình tương tự, coi như đang khích lệ và tự an ủi bản thân.

Vốn tưởng bình luận tầm thường sẽ bị nhấn chìm trong vô vàn những bình luận trên màn hình khác, ai ngờ lại được Trang Sinh Hiểu Mộng chú ý tới.

"... Đừng buồn, sẽ luôn có người tin tưởng, yêu quý và ủng hộ ngươi. Đó là chỗ dựa vững chãi nhất?" Trang Sinh Hiểu Mộng đọc thầm.

Sau đó cô mỉm cười lắc đầu: "Ta không buồn, thật ra ta càng thấy tò mò hơn. Hình như lúc trước có rất nhiều người nói mình là người hâm mộ của ta à? Sao bây giờ lại không thấy đâu nữa rồi?"
 
Chương 117


Trang Sinh Hiểu Mộng hắng giọng: "Lão tam, bắt đầu truyền hình trực tiếp."

Tâm điểm của những lời mắng chửi bất ngờ xuất hiện trước ống kính. Phong thái của cô vẫn như cũ, khuôn mặt tinh xảo, như cười như không, tinh thần cũng rất tốt, dường như không bị ảnh hưởng bởi những chuyện xảy ra xung quanh.

Trên màn hình bỗng xuất hiện một màn đạn từ đâu b.ắ.n đến, Trang Sinh Hiểu Mộng không kịp nhìn, cũng không kịp né tránh, chỉ là lúc này, cô đang chuẩn bị làm bữa sáng như thường lệ.

Trang Sinh Hiểu Mộng cố gắng sử dụng phòng bếp của tổ chương trình, cô muốn trải nghiệm một chút cuộc sống tiện lợi cùng các vật dụng công nghệ ở tinh tế, nhưng tiếc là cô không biết cách dùng.

"Cô ta thậm chí còn không thèm làm giả nữa, khung cảnh xung quanh cũng là nơi cắm trại của tổ chương trình. Làm giả thì cứ nói, không cần phải phiền phức như vậy, chẳng giúp ích được gì cả."

"Đừng lãng phí thời gian nữa, cô biết nấu ăn sao? Nhìn sao cũng thấy không giống, cái gì mà phương pháp nấu ăn thời xưa, cô còn định lừa chúng ta đến bao giờ?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn thoáng qua một vài bình luận, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ta không làm phiền nữa."

Cô chỉ đơn giản lấy từ trong túi càn khôn ra bộ dụng cụ làm bếp cùng nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng trong mắt người khác, những việc cô làm chẳng khác gì đang giả vờ.

DTV

"Giả chết!"

"Chuyện đến nước này cô còn muốn nói dối sao?"

Hành động này của cô khiến người xem vô cùng tức giận, trong nháy mắt nhận được vô số lời mắng chửi.

Trang Sinh Hiểu Mộng không quan tâm. Tổ chương trình đứng ngồi không yên, bọn họ đã nghĩ ra rất nhiều cách giải quyết chuyện của Trang Sinh Hiểu Mộng, nhưng không ngờ cô không muốn giải quyết, vẫn tiếp tục làm theo ý mình. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn—– không dám đứng ra ngăn cản.

Đã xử lý xong các nguyên liệu chế biến "tự động", dầu sau khi được làm nóng bằng chảo thì xào thơm các gia vị, Trang Sinh Hiểu Mộng đứng một bên cử động ngón tay, đồ ăn với hương vị thơm ngon lần lượt được bày ra đĩa.

Người xem mắng chửi một hồi liền nhận ra bản thân không thể tiếp tục nữa, bởi vì đồ ăn thật sự quá thơm, Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không để ý tới bọn họ, bọn họ ở đó mắng chửi cũng chỉ cảm thấy mệt mỏi.

Không biết ai đã nghĩ ra tương tác thời gian thực, trong chốc lát, toàn bộ bình luận đều yêu cầu Trang Sinh Hiểu Mộng mở ra tương tác thời gian thực. Lý do rất chính đáng, để đánh giá xem truyền hình trực tiếp này có phải thật hay không.

"Nhanh lên đi, khoang mô phỏng của ta đã sẵn sàng rồi!"

"Ta tò mò không biết dữ liệu mùi hương của cô ấy từ đâu ra."

"Ồ ồ ồ ồ, ta không quan tâm truyền hình trực tiếp là thật hay giả, ta chỉ muốn nếm thử những món ngon kia, cầu xin cô cho ta nếm thử một miếng đi."

"Không phải chuẩn bị cho mọi người." Trang Sinh Hiểu Mộng cuối cùng cũng lên tiếng, trước mặt người xem chỉ nói hai câu: "Mở tương tác thời gian thực cũng không tiện, mọi người chịu khó xem đi."

Chỉ hai câu nói đã khiến người xem bùng nổ cảm xúc.

"Sao cô không biết xấu hổ vậy!"

"Trang Sinh Hiểu Mộng, cô còn lương tâm không?"

"?? Cô đừng quá đáng!"

"Lão đại, dậy ăn cơm." Không thèm để ý đến phản ứng của khán giả, Trang Sinh Hiểu Mộng lấy con rắn từ trong ống tay áo ra.

Xà yêu mơ mơ màng màng ngửi được mùi thức ăn ngon, liền vui vẻ há miệng.

Nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng đút đồ ăn cho thú biến dị, một con rắn nhỏ, cứ thế ăn hết đĩa này đến đĩa khác, khiến cho khán giả không khỏi đau xót.

"Dừng tay đi!"

"Có một từ mà Hạ tiên sinh đã dạy ta, phung phí của trời!"

Lúc này, Hạ Trường Minh ngồi ở trước bàn, khuôn mặt nghiêm túc: "Ta mãi mãi tin tưởng đại thần." Màn đạn này vừa được b.ắ.n ra liền nhanh chóng bị nhấn chìm.

Tuy nhiên, sau khi đăng xong màn đạn, Hạ Trường Minh đã cẩn thận quan sát. Trong màn đạn dày đặc này, hắn phát hiện không chỉ có nội dung ủng hộ của hắn mà còn nhiều nội dung khác, nhưng tất cả đều giống như đá ném vào đại dương, không chút gợn sóng.
 
Chương 124


Hạ Trường Minh nghe vậy thì sửng sốt, câu này hắn không trả lời được. Cũng không thể nói cho đại thần biết là những người đó không thực sự thích, tin tưởng cô ấy tới vậy.

Nếu không cũng chẳng vắng mặt trong cuộc khủng hoảng về sự tin tưởng như này.

"Không sao, bây giờ đã có bọn ta rồi." Những người hâm mộ mới vô cùng nhiệt tình, vội vàng bày tỏ lòng trung thành của mình.

"Đúng thế, bỏ qua mấy người hâm mộ cũ kia đi, vào lúc quan trọng nhất lại không nhờ vả được."

"Ta đã tố cáo hết những tài khoản mắng đại thần rồi, mọi người thấy ta làm có đúng không?”

“Chúng ta thành lập một nhóm fans mới đi."

"Chủ kênh, ngươi nhất định phải tin tưởng ta. Vì một khi ta đã hâm mộ ai thì sẽ ủng hộ người đó vô điều kiện." Bình luận này hiện lên màn hình vô cùng chói mắt. Do hôm nay nó là tài khoản tặng quà nhiều nhân nên được gắn hiệu ứng rất bắt mắt.

Hạ Trường Minh muốn lên tiếng nói thay những fans cũ, nhưng khi nhận ra tài khoản của vị fans cũ kia vẫn luôn giữ im lặng, không hề lên tiếng nói gì thì hắn lại lẳng lặng xóa dòng chữ đã nhập vào.

Trang Sinh Hiểu Mộng bày tỏ cảm ơn đối với sự ủng hộ của mọi người, khiến các fans mới sôi nổi vui vẻ một lúc lâu. Sau đó lại nhận ra chỗ không đúng, vì bộ dạng của chủ kênh khi đối xử với họ giống như họ có cũng được, không có cũng chẳng sao vậy.

Không trả lời một số câu hỏi của họ, vẫn dẫn bọn họ vào rừng nguyên thủy như cũ, cứ như bọn họ không hề tồn tại.

Có fans mới thấy không vui: "Không phải chứ, cao ngạo tới mức đó luôn? Ta tặng thưởng mấy vạn cũng không đáp lại ta một câu."

"Phải biết rõ bây giờ ai là người đang nâng đỡ ngươi, ta đã nói ta không thích quái thú đột biến vậy mà ngươi còn chạy về phía đó, cố tình phải không?"

"Không lẽ nghĩ bây giờ bản thân đã được tẩy trắng, có thể khoe khoang tiếp?"

"Bug không thể thoát khỏi kênh phát sóng trực tiếp lúc nào mới sửa xong thế?"

"Không để ý tới việc ngươi làm giả phát sóng trực tiếp nữa, nhưng thái độ của ngươi có thể đàng hoàng lên chút được không?"

Có fans mới tỏ ra bất mãn, cũng có fans mới lên tiếng phản bác lại: "Các người đừng cãi nhau nữa được không? Phong cách của chủ kênh lúc nào chả vậy, đâu có gì lạ."

"Ai bỏ nhiều tiền thì phải nghe lời người đó à? Vừa rồi ta còn tặng thưởng mấy trăm vạn đó, ta chẳng có yêu cầu gì cả, chủ kênh muốn làm gì thì cứ làm. Tới bữa cơm có phần của ta là được."

"Hình như mọi người đã hiểu lầm gì đó rồi." Trong khi bình luận trên màn hình bắt đầu tranh cãi ầm ĩ, Trang Sinh Hiểu Mộng lại giải thích: "Biểu hiện hôm nay của ta đã làm sáng tỏ nghi vấn làm giả sóng trực tiếp."

Làm sáng tỏ?

Suýt nữa bọn họ đã quên mất mục đích bản thân vào kênh phát sóng trực tiếp này là để vạch trần âm mưu của cô ta, suýt thì bị cô ta làm lệch hướng đi. Thì ra cô ta còn định làm sáng tỏ, thoạt trông có vẻ cô ta không coi sự nghi ngờ của mọi người ra gì cả.

"Đây mà cũng gọi là làm sáng tỏ à?"

Không quan tâm tới cảm nhận của họ, chạy lung tung khắp khu rừng tràn ngập nguy hiểm. Dẫn theo họ xông vào tổ của quái thú đột biến, bị Phược Kiến Trùng kinh tởm bao vây xung quanh, bị thú khổng lồ hung tàn hăm dọa... Có chuyện nào cô ta làm là không quá đáng?

"Bình thường ta đều sống như vậy cả." Trang Sinh Hiểu Mộng không giỏi nói dối, cô chọn thẳng thắn: "Nếu vẫn còn nhiều người nghi ngờ kênh phát sóng trực tiếp của ta là giả thì ta sẽ dẫn mọi người cùng cảm nhận cuộc sống hàng ngày của ta."

"Thú vị lắm phải không."

DTV

"Thú vị cái rắm!"

Thật quá đáng, vậy mà cô còn mặt dày cười đùa cợt nhả, dám nói thú vị nữa.

Đây không phải là làm sáng tỏ, rõ ràng là đang hành hạ bọn họ.

Nhưng bọn họ không dám có lý chẳng sợ phun ra hết như trước. Bởi vì họ đã từng nói trước đó rồi, cảm giác thực không nên quá thực tế, kênh phát sóng trực tiếp này không phải giả.
 
Chương 124


Hạ Trường Minh nghe vậy thì sửng sốt, câu này hắn không trả lời được. Cũng không thể nói cho đại thần biết là những người đó không thực sự thích, tin tưởng cô ấy tới vậy.

Nếu không cũng chẳng vắng mặt trong cuộc khủng hoảng về sự tin tưởng như này.

"Không sao, bây giờ đã có bọn ta rồi." Những người hâm mộ mới vô cùng nhiệt tình, vội vàng bày tỏ lòng trung thành của mình.

"Đúng thế, bỏ qua mấy người hâm mộ cũ kia đi, vào lúc quan trọng nhất lại không nhờ vả được."

"Ta đã tố cáo hết những tài khoản mắng đại thần rồi, mọi người thấy ta làm có đúng không?”

“Chúng ta thành lập một nhóm fans mới đi."

"Chủ kênh, ngươi nhất định phải tin tưởng ta. Vì một khi ta đã hâm mộ ai thì sẽ ủng hộ người đó vô điều kiện." Bình luận này hiện lên màn hình vô cùng chói mắt. Do hôm nay nó là tài khoản tặng quà nhiều nhân nên được gắn hiệu ứng rất bắt mắt.

Hạ Trường Minh muốn lên tiếng nói thay những fans cũ, nhưng khi nhận ra tài khoản của vị fans cũ kia vẫn luôn giữ im lặng, không hề lên tiếng nói gì thì hắn lại lẳng lặng xóa dòng chữ đã nhập vào.

Trang Sinh Hiểu Mộng bày tỏ cảm ơn đối với sự ủng hộ của mọi người, khiến các fans mới sôi nổi vui vẻ một lúc lâu. Sau đó lại nhận ra chỗ không đúng, vì bộ dạng của chủ kênh khi đối xử với họ giống như họ có cũng được, không có cũng chẳng sao vậy.

Không trả lời một số câu hỏi của họ, vẫn dẫn bọn họ vào rừng nguyên thủy như cũ, cứ như bọn họ không hề tồn tại.

Có fans mới thấy không vui: "Không phải chứ, cao ngạo tới mức đó luôn? Ta tặng thưởng mấy vạn cũng không đáp lại ta một câu."

"Phải biết rõ bây giờ ai là người đang nâng đỡ ngươi, ta đã nói ta không thích quái thú đột biến vậy mà ngươi còn chạy về phía đó, cố tình phải không?"

"Không lẽ nghĩ bây giờ bản thân đã được tẩy trắng, có thể khoe khoang tiếp?"

"Bug không thể thoát khỏi kênh phát sóng trực tiếp lúc nào mới sửa xong thế?"

"Không để ý tới việc ngươi làm giả phát sóng trực tiếp nữa, nhưng thái độ của ngươi có thể đàng hoàng lên chút được không?"

Có fans mới tỏ ra bất mãn, cũng có fans mới lên tiếng phản bác lại: "Các người đừng cãi nhau nữa được không? Phong cách của chủ kênh lúc nào chả vậy, đâu có gì lạ."

"Ai bỏ nhiều tiền thì phải nghe lời người đó à? Vừa rồi ta còn tặng thưởng mấy trăm vạn đó, ta chẳng có yêu cầu gì cả, chủ kênh muốn làm gì thì cứ làm. Tới bữa cơm có phần của ta là được."

"Hình như mọi người đã hiểu lầm gì đó rồi." Trong khi bình luận trên màn hình bắt đầu tranh cãi ầm ĩ, Trang Sinh Hiểu Mộng lại giải thích: "Biểu hiện hôm nay của ta đã làm sáng tỏ nghi vấn làm giả sóng trực tiếp."

Làm sáng tỏ?

Suýt nữa bọn họ đã quên mất mục đích bản thân vào kênh phát sóng trực tiếp này là để vạch trần âm mưu của cô ta, suýt thì bị cô ta làm lệch hướng đi. Thì ra cô ta còn định làm sáng tỏ, thoạt trông có vẻ cô ta không coi sự nghi ngờ của mọi người ra gì cả.

"Đây mà cũng gọi là làm sáng tỏ à?"

Không quan tâm tới cảm nhận của họ, chạy lung tung khắp khu rừng tràn ngập nguy hiểm. Dẫn theo họ xông vào tổ của quái thú đột biến, bị Phược Kiến Trùng kinh tởm bao vây xung quanh, bị thú khổng lồ hung tàn hăm dọa... Có chuyện nào cô ta làm là không quá đáng?

"Bình thường ta đều sống như vậy cả." Trang Sinh Hiểu Mộng không giỏi nói dối, cô chọn thẳng thắn: "Nếu vẫn còn nhiều người nghi ngờ kênh phát sóng trực tiếp của ta là giả thì ta sẽ dẫn mọi người cùng cảm nhận cuộc sống hàng ngày của ta."

"Thú vị lắm phải không."

DTV

"Thú vị cái rắm!"

Thật quá đáng, vậy mà cô còn mặt dày cười đùa cợt nhả, dám nói thú vị nữa.

Đây không phải là làm sáng tỏ, rõ ràng là đang hành hạ bọn họ.

Nhưng bọn họ không dám có lý chẳng sợ phun ra hết như trước. Bởi vì họ đã từng nói trước đó rồi, cảm giác thực không nên quá thực tế, kênh phát sóng trực tiếp này không phải giả.
 
Chương 125


Trang Sinh Hiểu Mộng không làm giả. Cô là một người phụ nữ nhưng lại dám tay không bới tổ Phược Kén Trùng, chiến đấu với quái thú đột biến hung tàn.

Rốt cuộc sức mạnh thần kỳ này của cô tới từ đâu? Sự thật khó tin xảy ra ngay trước mặt khiến họ cảm thấy tam quan của mình đang lung lay sụp đổ.

"Không lẽ trên đời này thực sự có ma thuật?"

"Thật không khoa học?"

"Thực sự có năng lực đặc biệt như vậy?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn những bình luận nghi vấn nhảy lên màn hình, bèn nói: "Không phải ma thuật, mà là một thứ... Ừm... Một năng lực rất khó để giải thích trong phạm vi nhận thức của mọi người. Nếu các ngươi muốn biết thì ngày mai ta sẽ nói cho nghe."

"Bây giờ nói rõ ràng luôn đi!"

Chẳng mấy chốc đã chạng vạng tối, Trang Sinh Hiểu Mộng muốn ngừng phát sóng.

Đa phần người xem trong kênh phát sóng trực tiếp vẫn không thể rời khỏi phòng như cũ, nhưng so với vấn đề này thì họ càng quan tâm tới năng lực đặc biệt mà Trang Sinh Hiểu Mộng đã nói hơn.

"Cùng lắm thì ta không thoát ra nữa."

"Ta đã hẹn giờ uống thuốc dinh dưỡng rồi, chỉ chờ buổi phát sóng ngày mai."

"Cứ úp úp mở mở như thế, nhất quyết phải nói lúc cuối cùng!"

Sự chú ý của dân mạng với Trang Sinh Hiểu Mộng vẫn giống như trước, chỉ cần có tên cô bên trên thì chắc chắn không thiếu độ hot, luôn là người có độ hot lớn nhất.

Sau sự kiện chế giễu người thô tục không xứng đáng sử dụng sản phẩm cao cấp, vốn dĩ hoàng thất nên dẹp chuyện đặng yên thân, nhưng trên tài khoản có liên quan tới hoàng thất vẫn bị spam tên của Trang Sinh Hiểu Mộng như cũ.

"Cô ấy nói mình có năng lực đặc biệt là có ý gì?"

DTV

"Các ngươi nuôi dưỡng cô ấy từ bé tới lớn, chắc chắn cũng rõ vài chuyện phải không?"

"Không lẽ đó cũng là nguyên nhân mà từ nhỏ cô ấy đã phát triển chậm?"

Trang Sinh Hiên Dật đột ngột nhìn thấy cái tên này, lập tức nổi giận không kìm.

Giỏi, rất giỏi! Con sói mắt trắng Trang Sinh Hiểu Mộng này đúng là rất giỏi, khi phải đối diện với tình huống bị vạch trần chuyện làm giả phát sóng trực tiếp vẫn nghĩ ra được cách di chuyển tầm mắt của mọi người.

Lại còn nói mình có năng lực đặc biệt. Hoàn toàn dụ dỗ đám ngu dân xoay vòng tròn. Quả nhiên ngu dân mãi là ngu dân, ngay cả mấy lời bậy bạ như vậy cũng tin.

Trang Sinh Hiên Dật tự nhận bản thân được tiếp thu giáo dục của bậc đế vương, kiến thức sâu xa hơn nhiều so với quần chúng ở tầng chót. Thời cổ đại có không ít mánh khóe giả thần giả quỷ có thể lừa được quần chúng, không ngờ tới thời đại Tinh Tế này rồi vẫn còn nhiều người bị dính như vậy.

Ngay cả khi bây giờ khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển cũng có hơn trăm triệu người tin vào cái lý do phản khoa học ấy. Chẳng trách truyền thuyết quỷ thần thời cổ đại đã ăn sâu vào tiềm thức con người.

Trang Sinh Hiên Dật hừ lạnh, giờ ông ta muốn xem xem Trang Sinh Hiểu Mộng định dọn dẹp hậu quả thế nào. Dù sao bây giờ cũng không phải thời cổ đại ngu muội lạc hậu, có hàng vạn cách để vạch trần lời nói dối này.

"Đừng giả c.h.ế.t nữa, mau nói đi, cuối cùng công chúa nhỏ có năng lực đặc biệt đó thế nào?"

Đám ngu dân bị Trang Sinh Hiểu Mộng lừa gạt này thật sự rất đáng thương, nhưng cũng vô cùng đáng ghét... Trang Sinh Hiểu Mộng lừa dân chúng dốt nát thì thôi đi, còn một hai phải làm phiền hoàng thất chắp vá lời giải thích đầy sơ hở này.

Trang Sinh Hiên Dật thật sự nhìn không nổi những bình luận đòi hoàng thất lên tiếng giải thích, dứt khoát đóng phần bình luận.

Không làm phiền được Trang Sinh Hiên Dật, cư dân mạng bèn chuyển hướng về phía những thành viên hoàng thất khác.

Các công chúa hoàng tử khó khăn lắm mới yên tĩnh được một thời gian lại không chịu nổi sự làm phiền của cư dân mạng, vì thế lúc tham gia tiệc tối đã rối rít than phiền.

"Sao ngày nào cô ta cũng làm nhiều chuyện vớ vẩn như vậy?"

"Đúng là bị trục xuất khỏi hoàng thất rồi cũng không yên tĩnh được."

"Giời ạ, phiền muốn chết, khi nào mới cấm sóng cô ta."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom