Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 85


Lâm Minh Phong run rẩy tuyên bố lời xin lỗi, sau đó hôn mê bất tỉnh.

"Ý là tất cả tin tức bôi đen lần trước đều do Lâm Minh Phong làm?"

"Ngay cả video thời thơ ấu của công chúa nhỏ cũng là người đăng lên. Thực sự không thể ngờ tới, do tin tưởng nên cô ấy mới giao cho ngươi tư liệu vốn dĩ nên mang đi tiêu hủy. Vậy mà ngươi lại đối xử với cô ấy như vậy?"

"Ngươi thật sự rất ác độc, công chúa nhỏ tin tưởng ngươi, ngay cả quá khứ u ám của mình cũng thẳng thắn nói với ngươi, còn giao cho ngươi giữ hộ. Nhưng ngươi lại phụ lòng sự tin tưởng của cô ấy!"

DTV

"Ngươi đăng video lên mạng khiến cô ấy bị công kích chửi rủa, đó là kết quả mà ngươi muốn sao? Lương tâm ngươi không đau à?"

"Đi c.h.ế.t đi, loại người như ngươi quá ác độc."

Sau khi Lâm Minh Phong xin lỗi, cư dân mạng tập trung vào chuyện hắn làm lộ những video quay lại bí mật nhất của công chúa nhỏ.

Cư dân mạng dùng miệng mắng hắn, mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể nhấn chìm Lâm Minh Phong.

Trang Sinh Hiên Dật nhìn khu bình luận của Lâm Minh Phong, không khỏi cười lạnh: "Ha, trẫm đã nói rồi mà, toàn là ngu dân cả thôi."

Đại hoàng tử Trang Sinh Tư Ngọc mỉm cười, nói: "Phụ hoàng nói rất đúng."

Các vị hoàng tử công chúa ngồi dưới cũng thở phào nhẹ nhõm: "Chỉ vài ngày nữa sự việc sẽ qua đi, lúc đó không còn ai nhớ rõ chuyện ngày xưa của Trang Sinh Hiểu Mộng nữa đúng không?"

"Khóa lại những từ ngữ mấu chốt, để thêm mười, hai mươi hôm nữa, chúng ta cũng tránh trả lời thì chuyện này có thể cho qua được."

"Phiền muốn chết, cũng bởi vì chuyện của công chúa nhỏ mà ta bị đóng cửa không gian."

"Anh hai, anh làm hiệu ứng phát sóng trực tiếp của con bé tăng thêm thêm chút nữa đi. So với ngày xưa thì làm gì còn ai nhớ tới cô công chúa nhỏ yểu điệu ngay cả đi đường cũng lười kia nữa."

"Hiệu ứng phát sóng trực tiếp gì?" Trang Sinh Hiểu Lê vẫn luôn im lặng tỏ ra nghi ngờ.

"Chính là phát sóng trực tiếp Sinh tồn trên tinh cầu hoang dã đó, còn giả ngu gì chứ, không phải anh luôn giúp đỡ nó à?"

"Ta không...” Trang Sinh Hiểu Lê muốn giải thích, nhưng tất cả mọi người đều nhận định hắn là người giúp công chúa nhỏ làm giả phát sóng trực tiếp. Ai cũng tỏ thái độ chúng ta hiểu cả, không cần nghe giải thích.

"Dù sao công chúa cũng làm em gái con rất nhiều năm rồi...”

"Két...” Kim cương vụn đính trên váy bị bóp thật chặt. Không ai hay biết rằng lúc này, trên mặt Trang Sinh Thi Thi đang vô cùng kìm nén.

Cuối cùng Trang Sinh Tư Ngọc tuyên bố: "Việc này đến đây là kết thúc, mọi người về nghỉ ngơi đi." Trang Sinh Hiên Dật lại bổ sung một câu: "Bảo nó quay về, đừng xuất đầu lộ diện ở bên ngoài nữa." Trang Sinh Hiểu Mộng nghiêm khắc chấp hành kế hoạch rèn luyện, nhưng phải vài ngày sau mới thấy hiệu quả. Đương nhiên mấy ngày qua cô không chỉ rèn luyện cơ thể, mà còn kết hợp với uống thuốc bổ.

“Hương vị đồ ăn mà chị gái nấu mấy hôm nay thật kỳ lạ."

"Đại thần nói là ăn vào có thể tăng cường khí huyết, hình như đại thần bị thiếu máu."

"Các chị em đừng nghi ngờ đại thần! Ta cố ý mua nguyên liệu nấu theo thử, ăn vài lần thì thấy vô cùng có tác dụng! Tóc không bị rụng nữa."

"Người chị em ăn món gì vậy?"

"Chính là món này [hình minh họa), nguyên liệu nấu ăn mua ở mấy cửa hàng xung quanh tổ chương trình. Tổ chương trình các ngươi tinh ranh thật đó, để chị Mộng nhà các ngươi bán hàng, đúng là nhân tài có sẵn."

"Tổ chương trình lén lút bán nhiều hàng hóa như vậy sao!"

"Rìu, thuốc nhuộm từ cỏ thiên nhiên, còn có cả nồi xương thú kia của chị gái nữa? Ngay cả thịt lợn hoang dã cũng có, tháng trước vừa lấy được giấy phép bán hàng, các ngươi thật là đỉnh mà. [ngón tay cáil "

"Tổ chương trình các ngươi là biết buôn bán đấy, bảo các ngươi bày bán mấy thứ như tượng gỗ của chị gái và cổ phục thì các ngươi ì ạch mãi, còn mấy thứ đồ dễ bắt chước thì mô phỏng nhanh lắm."
 
Chương 85


Lâm Minh Phong run rẩy tuyên bố lời xin lỗi, sau đó hôn mê bất tỉnh.

"Ý là tất cả tin tức bôi đen lần trước đều do Lâm Minh Phong làm?"

"Ngay cả video thời thơ ấu của công chúa nhỏ cũng là người đăng lên. Thực sự không thể ngờ tới, do tin tưởng nên cô ấy mới giao cho ngươi tư liệu vốn dĩ nên mang đi tiêu hủy. Vậy mà ngươi lại đối xử với cô ấy như vậy?"

"Ngươi thật sự rất ác độc, công chúa nhỏ tin tưởng ngươi, ngay cả quá khứ u ám của mình cũng thẳng thắn nói với ngươi, còn giao cho ngươi giữ hộ. Nhưng ngươi lại phụ lòng sự tin tưởng của cô ấy!"

DTV

"Ngươi đăng video lên mạng khiến cô ấy bị công kích chửi rủa, đó là kết quả mà ngươi muốn sao? Lương tâm ngươi không đau à?"

"Đi c.h.ế.t đi, loại người như ngươi quá ác độc."

Sau khi Lâm Minh Phong xin lỗi, cư dân mạng tập trung vào chuyện hắn làm lộ những video quay lại bí mật nhất của công chúa nhỏ.

Cư dân mạng dùng miệng mắng hắn, mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể nhấn chìm Lâm Minh Phong.

Trang Sinh Hiên Dật nhìn khu bình luận của Lâm Minh Phong, không khỏi cười lạnh: "Ha, trẫm đã nói rồi mà, toàn là ngu dân cả thôi."

Đại hoàng tử Trang Sinh Tư Ngọc mỉm cười, nói: "Phụ hoàng nói rất đúng."

Các vị hoàng tử công chúa ngồi dưới cũng thở phào nhẹ nhõm: "Chỉ vài ngày nữa sự việc sẽ qua đi, lúc đó không còn ai nhớ rõ chuyện ngày xưa của Trang Sinh Hiểu Mộng nữa đúng không?"

"Khóa lại những từ ngữ mấu chốt, để thêm mười, hai mươi hôm nữa, chúng ta cũng tránh trả lời thì chuyện này có thể cho qua được."

"Phiền muốn chết, cũng bởi vì chuyện của công chúa nhỏ mà ta bị đóng cửa không gian."

"Anh hai, anh làm hiệu ứng phát sóng trực tiếp của con bé tăng thêm thêm chút nữa đi. So với ngày xưa thì làm gì còn ai nhớ tới cô công chúa nhỏ yểu điệu ngay cả đi đường cũng lười kia nữa."

"Hiệu ứng phát sóng trực tiếp gì?" Trang Sinh Hiểu Lê vẫn luôn im lặng tỏ ra nghi ngờ.

"Chính là phát sóng trực tiếp Sinh tồn trên tinh cầu hoang dã đó, còn giả ngu gì chứ, không phải anh luôn giúp đỡ nó à?"

"Ta không...” Trang Sinh Hiểu Lê muốn giải thích, nhưng tất cả mọi người đều nhận định hắn là người giúp công chúa nhỏ làm giả phát sóng trực tiếp. Ai cũng tỏ thái độ chúng ta hiểu cả, không cần nghe giải thích.

"Dù sao công chúa cũng làm em gái con rất nhiều năm rồi...”

"Két...” Kim cương vụn đính trên váy bị bóp thật chặt. Không ai hay biết rằng lúc này, trên mặt Trang Sinh Thi Thi đang vô cùng kìm nén.

Cuối cùng Trang Sinh Tư Ngọc tuyên bố: "Việc này đến đây là kết thúc, mọi người về nghỉ ngơi đi." Trang Sinh Hiên Dật lại bổ sung một câu: "Bảo nó quay về, đừng xuất đầu lộ diện ở bên ngoài nữa." Trang Sinh Hiểu Mộng nghiêm khắc chấp hành kế hoạch rèn luyện, nhưng phải vài ngày sau mới thấy hiệu quả. Đương nhiên mấy ngày qua cô không chỉ rèn luyện cơ thể, mà còn kết hợp với uống thuốc bổ.

“Hương vị đồ ăn mà chị gái nấu mấy hôm nay thật kỳ lạ."

"Đại thần nói là ăn vào có thể tăng cường khí huyết, hình như đại thần bị thiếu máu."

"Các chị em đừng nghi ngờ đại thần! Ta cố ý mua nguyên liệu nấu theo thử, ăn vài lần thì thấy vô cùng có tác dụng! Tóc không bị rụng nữa."

"Người chị em ăn món gì vậy?"

"Chính là món này [hình minh họa), nguyên liệu nấu ăn mua ở mấy cửa hàng xung quanh tổ chương trình. Tổ chương trình các ngươi tinh ranh thật đó, để chị Mộng nhà các ngươi bán hàng, đúng là nhân tài có sẵn."

"Tổ chương trình lén lút bán nhiều hàng hóa như vậy sao!"

"Rìu, thuốc nhuộm từ cỏ thiên nhiên, còn có cả nồi xương thú kia của chị gái nữa? Ngay cả thịt lợn hoang dã cũng có, tháng trước vừa lấy được giấy phép bán hàng, các ngươi thật là đỉnh mà. [ngón tay cáil "

"Tổ chương trình các ngươi là biết buôn bán đấy, bảo các ngươi bày bán mấy thứ như tượng gỗ của chị gái và cổ phục thì các ngươi ì ạch mãi, còn mấy thứ đồ dễ bắt chước thì mô phỏng nhanh lắm."
 
Chương 79


Hết lần này tới lần khác đều không thể phủ nhận cô từng là cô công chúa yếu ớt kia.

Rốt cuộc vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại có thay đổi lớn như vậy?

Làm thế quái nào mà cô ấy có được sức mạnh ma thuật đó?

Khán giả cuối cùng cũng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này.

Trang Sinh Hiểu Mộng hoàn thành rèn luyện cả ngày dưới ánh mắt nghi hoặc của khán giả, đêm nay vội đi ngủ sớm.

Trang Sinh Hiểu Mộng nghỉ ngơi nhưng khán giả thì không.

"Hoàng thất giả chết, đóng hết phần bình luận rồi."

"Quá đau lòng cho công chúa nhỏ, mẹ kiếp, hoàng thất nhất định phải đưa ra một lời giải thích.

"Hoàng thất đừng giả chết, giải thích rõ ràng đi. Vì sao công chúa nhỏ phát triển chậm còn không nhanh chóng trị liệu cho cô ấy?"

"Nói công chúa nhỏ đỏng đảnh khó chiều, còn nói cô ấy thiểu năng trí tuệ. Bị bao nhiêu người mắng như vậy, hoá ra đều do hoàng thất các người làm hại."

Hướng dư luận trên mạng thay đổi rất nhanh, hoàng thất bị quần chúng tấn công.

Tài khoản chính thức của hoàng thất đã bị khóa, tài khoản của các hoàng tử công chúa đều đã thất thủ, trong khu bình luận yêu cầu hoàng thất đưa ra một lời giải thích, đòi lại công bằng cho Trang Sinh Hiểu Mộng, chửi bới hoàng thất để trút hết bất mãn trong lòng, ăn ké độ nổi tiếng... cái gì cũng có.

"Đầu óc có vấn đề à, sao lại mắng ta chứ, ta đâu có làm gì con nhỏ ngu ngốc đó đâu." Ngũ hoàng tử nhanh mềm nhanh miệng, không phục nói.

Nhị hoàng tử Trang Sinh Hiểu Lê trừng mắt, gằn giọng: "Lão Ngũ em để ý lời nói một chút cho ta."

Đại hoàng tử đứng ra dàn xếp: "Được rồi, bây giờ không phải lúc cãi nhau. Việc quan trọng bây giờ là xử lý các tư liệu bị tiết lộ ra ngoài cho tốt. Các ngươi đừng lên mạng nói gì hết, giữ im lặng là được rồi, chuyện này không liên quan đến các ngươi.

Ngũ hoàng tử thì thầm: "Vốn dĩ không liên quan đến ta."

"Thi Thi đâu?" Đại hoàng tử phát hiện có người vắng mặt.

"Cô ấy đang livestream với người hâm mộ."

DTV

Lâm Minh Phong chuẩn bị thức trắng đêm, hắn muốn tận mắt chứng kiến Trang Sinh Hiểu Mộng thân bại danh liệt, bị xã hội tẩy chay.

Nhưng một đêm này, hắn đã đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, quả nhiên đám người vô dụng kia lại gió chiều nào xoay chiều ấy, không thấy Trang Sinh Hiểu Mộng thấp hèn ti tiện. Ngược lại càng thêm yêu thương cô ta, quay qua tấn công hoàng thất.

Hoàng thất kiêu ngạo không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào, mà lại vội vàng tiêu hủy tư liệu đã được phát tán đi khắp nơi. Giương cao lá cờ truyền bá riêng tư là phi pháp, những tư liệu bị lộ ra kia chưa được một buổi tối đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Chuyện trong dự đoán của Lâm Minh Phong không xảy ra, cư dân mạng ngu xuẩn luôn thiên vị Trang Sinh Hiểu Mộng. Còn đống số liệu và tư liệu hắn định dùng để làm bằng chứng phản bác lại tin đồn cũng bị xử lý sạch sẽ. Tương đương với việc lần này hắn lại phí công vô ích.

Không có quang não, cũng không thể mở khu bình luận tương tác với fan. Không có đầy đủ vật tư, điểm nổi tiếng để đổi vật tư cũng bị đóng băng.

Kế tiếp hắn phải sống sót trên sa mạc này như thế nào đây?

Trang Sinh Hiểu Mộng c.h.ế.t tiệt, nếu không tại cô ta dàn dựng sóng trực tiếp, hắn cũng sẽ không bị liên lụy đến bước đường này! Vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng luôn đối nghịch, luôn gây trở ngại cho hắn? Cô ta đáng c.h.ế.t nhất, cô ta đáng chết!!

Lâm Minh Phong nổi điên chưa được bao lâu, trợ lý đã đến. Sau đó yên lặng lùi về sau vài bước, dùng giọng điệu xa cách lịch sự để thông báo cho Lâm Minh Phong, tổ chương trình quyết định cho hắn nghỉ để xử lý việc riêng.

Lâm Minh Phong: "Chuyện riêng gì?"

Ánh mắt trợ lý thương hại: "Lát nữa anh sẽ biết."

Lâm Minh Phong được cho nghỉ, không nể nang gì mà lên mạng ngay tại nơi đóng quân của tổ chương trình, nhanh chóng đã phát hiện ra hot search mang tên hắn.
 
Chương 86


Nhân viên tổ chương trình đọc bình luận, trong lòng khổ nhưng không thể nói ra được. Vì bọn họ không thể liên lạc với Trang Sinh Hiểu Mộng, bản quyền nằm trong tay cô ấy, sao họ có thể tùy ý trưng bày lên bán được?

Nhưng dù ghét bỏ tổ chương trình keo kiệt thì sao chứ, tốc độ đặt hàng của bọn họ không hề chậm chút nào, chỉ sợ tới muộn không giành được hàng.

DTV

"Cuối cùng ta cũng biết vì sao các ngươi không bày hàng liên quan tới đại thần lên rồi, bình thường các anh chị em cùng kêu trời kêu đất, cuối cùng các ngươi lén mua đồ không gọi ta."

"Ta cướp được nguyên liệu nấu thuốc của đại thần rồi, tối nay có thể học nấu theo."

Trang Sinh Hiểu Mộng uống thuốc bổ vài ngày, cô cứ tưởng mình đã ích cốc vài năm, từ bỏ dục vọng ăn uống rồi nhưng không ngờ vẫn cảm nhận được vị đắng đáng sợ của thuốc.

Mẹ nó khó ăn quá, dạ dày của công chúa nhỏ liên tục kháng cự nên cô cũng vô thức kháng cự theo. Nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng mặt mày buồn rầu ủ dột, Sở Tầm muốn nói lại thôi: "Không thì đừng uống nữa?"

"Không, ta phải uống." Trang Sinh Hiểu Mộng lại trở nên hăng hái.

Sao mà không uống được, cơ thể kém không thể chỉ dựa vào rèn luyện, phải nuôi dưỡng lại cho tốt dạ dày được nuông chiều hỏng này.

"Ực ực...” Uống hết một bát canh thuốc, Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy vẫn nên đổi thuốc thành canh, uống một lần cho xong.

"Các chị em làm theo!"

"Vì tóc!"

"Các anh em cũng làm theo! Từ chối hói đầu, vì tóc!"

"Thật khó uống...”

"Ngươi xem đại thần có kêu khó uống không. Không được nhổ ra, phải nuốt xuống!"

Trang Sinh Hiểu Mộng không biết giờ phút này cũng có người bị nước thuốc đậm đặc tàn phá vị giác giống mình, mà họ còn cực kỳ cam tâm tình nguyện nữa.

Mấy ngày nay người hâm mộ cảm thấy vô cùng thoải mái nhẹ nhàng, không có những bình luận nghi ngờ và chửi rủa liên tục như trước nữa. Bọn họ tụ tập ở phòng phát sóng trực tiếp của chị gái vì thấy hứng thú và yêu thích, còn cùng nhau học rèn luyện sức khỏe, cùng nhau học nấu ăn may vá... Lấy được rất nhiều lợi ích.

"Tin tốt tới đây các chị em, hô hấp rối loạn của ta đã bình ổn trở lại. Tóc không còn rụng nữa. Nấu canh theo đại thần rất có hiệu quả, dù ta lười biếng chỉ uống canh một ngày một lần thôi đó."

"Chia sẻ niềm vui, ta học theo cách nấu nướng của đại thần, đi tham gia cuộc thi nấu ăn còn giành được giải nhất!"

"Ta cũng thế, có thể nói đại thần đã cứu mạng chó của ta. Luận văn tháng trước của ta được cứu rồi.”

“Nhưng mà tổ chương trình đang làm gì thế, lần trước đã nói sẽ mở chuyên khu cho đại thần mà, sao giờ vẫn không thấy gì?"

"Đúng thế, mấy lời spam của ta không có ích gì sao?"

"Ta chỉ nghĩ tới khu đồ ăn ngon thôi, ta phải làm trưởng khu."

"Đừng ai giành trưởng khu võ cổ với ta!"

Trong nhóm người hâm mộ trò chuyện khí thế ngất trời, đạo diễn nhìn đến phát sầu. Ông ta có thể nói thẳng cho người hâm mộ biết, chuyên khu không thể mở ra là vì bị hoàng thất kiểm soát hay không?

Bọn họ chưa vui mừng được bao lâu thì hoàng thất đã ra tối hậu thư, ra hạn cho Trang Sinh Hiểu Mộng quay về hoàng cung trong vòng một tuần.

Hôm nay đã là ngày thứ năm.

Mặc dù hoàng thất không có thực quyền, nhưng thứ họ không thiếu nhất là tiền, các ngành các nghề đều nhìn lướt qua.

Bọn họ không chỉ có một trăm phương thức làm cho chương trình ngừng phát sóng... Đây là lời do chính miệng hoàng thất đã nói với mấy người đạo diễn, mà cách hoàng thất lựa chọn để đối phó với bọn họ chính là rút vốn. Các nhà quảng cáo lớn liên tiếp rút lui, nguồn cung cấp vật tự đứt gãy. Và hoàng thất còn dùng đủ loại thủ đoạn để ngăn cản một bên mới khác hợp tác với tổ chương trình.

Mỗi một giây sống trên tinh cầu hoang đều cần tốn tiền, thấy vật tự sắp hết mà không có vật tư mới được tiếp tế, tiền bạc cũng không thể quay vòng vốn nên trong tổ chương trình, không một ai là không thấy hốt hoảng cả.
 
Chương 86


Nhân viên tổ chương trình đọc bình luận, trong lòng khổ nhưng không thể nói ra được. Vì bọn họ không thể liên lạc với Trang Sinh Hiểu Mộng, bản quyền nằm trong tay cô ấy, sao họ có thể tùy ý trưng bày lên bán được?

Nhưng dù ghét bỏ tổ chương trình keo kiệt thì sao chứ, tốc độ đặt hàng của bọn họ không hề chậm chút nào, chỉ sợ tới muộn không giành được hàng.

DTV

"Cuối cùng ta cũng biết vì sao các ngươi không bày hàng liên quan tới đại thần lên rồi, bình thường các anh chị em cùng kêu trời kêu đất, cuối cùng các ngươi lén mua đồ không gọi ta."

"Ta cướp được nguyên liệu nấu thuốc của đại thần rồi, tối nay có thể học nấu theo."

Trang Sinh Hiểu Mộng uống thuốc bổ vài ngày, cô cứ tưởng mình đã ích cốc vài năm, từ bỏ dục vọng ăn uống rồi nhưng không ngờ vẫn cảm nhận được vị đắng đáng sợ của thuốc.

Mẹ nó khó ăn quá, dạ dày của công chúa nhỏ liên tục kháng cự nên cô cũng vô thức kháng cự theo. Nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng mặt mày buồn rầu ủ dột, Sở Tầm muốn nói lại thôi: "Không thì đừng uống nữa?"

"Không, ta phải uống." Trang Sinh Hiểu Mộng lại trở nên hăng hái.

Sao mà không uống được, cơ thể kém không thể chỉ dựa vào rèn luyện, phải nuôi dưỡng lại cho tốt dạ dày được nuông chiều hỏng này.

"Ực ực...” Uống hết một bát canh thuốc, Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy vẫn nên đổi thuốc thành canh, uống một lần cho xong.

"Các chị em làm theo!"

"Vì tóc!"

"Các anh em cũng làm theo! Từ chối hói đầu, vì tóc!"

"Thật khó uống...”

"Ngươi xem đại thần có kêu khó uống không. Không được nhổ ra, phải nuốt xuống!"

Trang Sinh Hiểu Mộng không biết giờ phút này cũng có người bị nước thuốc đậm đặc tàn phá vị giác giống mình, mà họ còn cực kỳ cam tâm tình nguyện nữa.

Mấy ngày nay người hâm mộ cảm thấy vô cùng thoải mái nhẹ nhàng, không có những bình luận nghi ngờ và chửi rủa liên tục như trước nữa. Bọn họ tụ tập ở phòng phát sóng trực tiếp của chị gái vì thấy hứng thú và yêu thích, còn cùng nhau học rèn luyện sức khỏe, cùng nhau học nấu ăn may vá... Lấy được rất nhiều lợi ích.

"Tin tốt tới đây các chị em, hô hấp rối loạn của ta đã bình ổn trở lại. Tóc không còn rụng nữa. Nấu canh theo đại thần rất có hiệu quả, dù ta lười biếng chỉ uống canh một ngày một lần thôi đó."

"Chia sẻ niềm vui, ta học theo cách nấu nướng của đại thần, đi tham gia cuộc thi nấu ăn còn giành được giải nhất!"

"Ta cũng thế, có thể nói đại thần đã cứu mạng chó của ta. Luận văn tháng trước của ta được cứu rồi.”

“Nhưng mà tổ chương trình đang làm gì thế, lần trước đã nói sẽ mở chuyên khu cho đại thần mà, sao giờ vẫn không thấy gì?"

"Đúng thế, mấy lời spam của ta không có ích gì sao?"

"Ta chỉ nghĩ tới khu đồ ăn ngon thôi, ta phải làm trưởng khu."

"Đừng ai giành trưởng khu võ cổ với ta!"

Trong nhóm người hâm mộ trò chuyện khí thế ngất trời, đạo diễn nhìn đến phát sầu. Ông ta có thể nói thẳng cho người hâm mộ biết, chuyên khu không thể mở ra là vì bị hoàng thất kiểm soát hay không?

Bọn họ chưa vui mừng được bao lâu thì hoàng thất đã ra tối hậu thư, ra hạn cho Trang Sinh Hiểu Mộng quay về hoàng cung trong vòng một tuần.

Hôm nay đã là ngày thứ năm.

Mặc dù hoàng thất không có thực quyền, nhưng thứ họ không thiếu nhất là tiền, các ngành các nghề đều nhìn lướt qua.

Bọn họ không chỉ có một trăm phương thức làm cho chương trình ngừng phát sóng... Đây là lời do chính miệng hoàng thất đã nói với mấy người đạo diễn, mà cách hoàng thất lựa chọn để đối phó với bọn họ chính là rút vốn. Các nhà quảng cáo lớn liên tiếp rút lui, nguồn cung cấp vật tự đứt gãy. Và hoàng thất còn dùng đủ loại thủ đoạn để ngăn cản một bên mới khác hợp tác với tổ chương trình.

Mỗi một giây sống trên tinh cầu hoang đều cần tốn tiền, thấy vật tự sắp hết mà không có vật tư mới được tiếp tế, tiền bạc cũng không thể quay vòng vốn nên trong tổ chương trình, không một ai là không thấy hốt hoảng cả.
 
Chương 80


Tập trung nhìn lại, còn là hot search Tinh tế.

Ở Cửu Hạ, hắn có nổi tiếng đến mấy, thì sức ảnh hưởng cũng không đủ để bao trùm toàn bộ Tinh tế. Nghệ sĩ có thể lên hot search Tinh tế một lần, nghĩa là địa vị của người đó có thể cao lên đến mấy bậc. Lâm Minh Phong chẳng nghĩ ngợi gì mà nhấn vào, sau đó bị dọa đến mức mặt không còn chút m.á.u mà thoát ra.

Tên đầy đủ của hot search đó là: Đỉnh lưu khu vực Cửu Hạ, Lâm Minh Phong dốc sức nịnh nọt công chúa giả của hoàng thất.

Phần lớn cư dân mạng đều không có ấn tượng gì với cái tên "Lâm Minh Phong" này, cũng không có hứng thú.

Nhưng nội dung của hot search lại vô cùng thu hút, nói có sách mách có chứng. Con người sinh ra đã có tính tò mò, nhanh chóng vội vàng vào hóng dưa.

"Đậu má, Lâm Minh Phong là vị hôn phu trước đây của Trang Sinh Hiểu Mộng?"

"Hắn trồng cây si người sao?"

Trong video, thần thái của Lâm Minh Phong hèn mọn cung kính, muốn có bao nhiêu nịnh nọt thì có bấy nhiêu. Giống như con ch.ó mặt xệ đang thè lưỡi, theo sát sau lưng Trang Sinh Hiểu Mộng.

Công chúa nhỏ khát hắn tranh việc rót nước, không hề để ý đến nhiệt độ mà người hầu đã dặn, kết quả khiến cho làn da mềm mại của công chúa nhỏ bị bỏng đến mức nổi bong bóng.

Công chúa nhỏ ăn cơm hắn đòi đút, hắn không chú ý đến sức ăn của công chúa nhỏ mà người hầu đã dặn. Kết quả đút cho tiểu công chúa ăn no đến mức dạ dày khó chịu, chỉ có thể nằm nghỉ cả một buổi chiều.

Công chúa nhỏ không thể bước qua một con rãnh nhỏ, Lâm Minh Phong trực tiếp nằm úp xuống làm cầu để cô giẫm qua.

Những hành động như vậy, còn đáng sợ hơn lịch sử si tình của công chúa.

Công chúa nhỏ cùng lắm chỉ là khóc lóc cầu xin muốn níu giữ tình cảm, dáng vẻ có hơi khó coi mà thôi. Còn Lâm Minh Phong đã đến mức tự hạ thấp nhân cách, thậm chí có vẻ như hắn cũng rất thích thú.

Trong tin tức được công bố cũng giải thích hành động si tình trước đây của Trang Sinh Hiểu Mộng. Lâm Minh Phong hoàn toàn không phải là một người bạn trai tốt gì.

"... Anh hai, mọi người đừng mắng anh ấy nữa, em tha thứ cho anh ấy."

Một giọng nam không có trong ống kính phẫn nộ nói: "Tha thứ cái gì, hắn có coi em là vị hôn thê không? Hắn có tôn trọng em không?"

"Anh ấy nói xem em là người thân quan trọng nhất...” Công chúa nhỏ ấp úng nói, rồi bày ra vẻ mặt vừa kiên quyết vừa hạnh phúc: "Em đã chấp nhận hắn rồi, anh để em ở bên ảnh được không? Từ trước tới nay em chưa từng cầu xin mọi người cái gì, em thực sự rất rất thích anh ấy!"

Giọng nam kia bật cười, tức giận đến mức không sao kìm được, nói thẳng ra hành vi của Lâm Minh Phong làm tổn hại tới tôn nghiêm của hoàng thất. Nếu không xử phạt Lâm Minh Phong, để hắn nhận thức được tính nghiêm trọng của sự việc thì bọn họ nhất định sẽ không để loại người này làm phò mã. Vì thế công chúa nhỏ lập tức cảm ơn giọng nam kia, tỏ vẻ nhất định sẽ xử phạt Lâm Minh Phong thật tốt để bảo vệ tôn nghiêm hoàng thất, đồng thời cũng quay lại quá trình cho bọn họ xem.

Video tiếp theo chính là video lúc trước công chúa nhỏ bị vạch trần chuyện tra tấn Lâm Minh Phong, nhưng nội dung lại hoàn chỉnh cặn kẽ hơn.

Vì để khiến hoàng thất tha thứ cho Lâm Minh Phong, công chúa nhỏ hết cách đành phải xử phạt Lâm Minh Phong. Tuy nhiên cô lại không đành lòng làm hắn bị thương, vì thế đã nghĩ ra đủ cách để gian lận. Sau việc này Lâm Minh Phong lấy lý do không chịu nỗi nhục nhã, nói lời chia tay với công chúa nhỏ. Công chúa vô cùng áy náy và đau khổ, chịu nhiều đắng cay cố gắng cứu vãn, cuối cùng cũng được Lâm Minh Phong tha thứ.

"Đậu má thì ra là như vậy!"

"Lâm Minh Phong đúng là mặt dày, lần trước ai là người tiết lộ ra thế? Không phải lẽ chính là Lâm Minh Phong, còn mặt dày nói công chúa nhỏ nịnh nọt hắn."
 
Chương 87


Chỉ còn lại hai ngày, Trang Sinh Hiểu Mộng không rõ mình có thể quay về trong vòng hai ngày hay không. Nếu không tổ chương trình chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm ngừng phát sóng trực tiếp.

Trong cuộc họp, bầu không khí của tổ chương trình vô cùng bi thương, còn có tư thế muốn dọn dẹp đồ đạc rời đi.

Đạo diễn cố nặn ra một nụ cười, cố gắng an ủi cả tổ: "Ta đã liên lạc với vài người bạn trong ngành để nghĩ cách rồi. Mọi người đừng sợ, ta nhất định có thể bảo đảm được cuộc sống cho mọi người."

"Hoàng thất thật quá đáng quá đáng." Có người bất mãn nói: "Còn nói không có thực quyền, cuối cùng không phải họ muốn dạy dỗ là có thể dạy dỗ được chúng ta à."

"Hết cách rồi, dù sao cũng là người giàu nhất Cửu Hạ, dùng tiền thôi cũng có thể đập c.h.ế.t người.”

“Đạo diễn, nếu thật sự không được thì chúng ta liên lạc với cô Trang Sinh đi."

Dù sao bọn họ cũng không muốn chương trình cứ như vậy bị ép ngừng phát sóng.

Trợ lý đang xem phát sóng trực tiếp do dự nói: "Nhưng có lẽ cô Trang Sinh cũng không muốn quay lại hoàng thất."

Lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng đang tìm hiểu về chế độ phúc lợi của xã hội Tinh Tế từ chỗ Sở Tầm. Với kẻ sống nay đây mai đó không nghề nghiệp không tài sản như cô, tốt nhất nên có được đãi ngộ nào đó.

Sở Tầm nói: "Cô không muốn quay trở về hoàng thất à? Mặc dù cô đã mất đi thân phận công chúa, nhưng dựa theo pháp luật thì hoàng thất vẫn là người giám hộ của cô."

DTV

"Không muốn quay về." Trang Sinh Hiểu Mộng lắc đầu, sau đó nghi ngờ hỏi: "Người giám hộ có nghĩa là gì?"

"... Nói đơn giản thì người giám hộ phải có trách nhiệm với cuộc sống của ngươi, và đáp ứng được các nhu cầu cơ bản nhất về sinh hoạt cho cô."

"Ý là nếu ta trở về thì hoàng thất sẽ phải tốn công nuôi ta?" Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy thật vô nghĩa: "Đừng, có cầu xin ta ta cũng không quay về. Anh cứ kể ta nghe về phúc lợi xã hội đi."

So với quay về hoàng thất, cô càng tình nguyện sống như dân thường còn hơn. Trang Sinh Hiểu Mộng không biết rằng, vào lúc này, một đám thành viên hoàng thất đều đang xem phát sóng trực tiếp của cô. Trang Sinh Hiên Dật cười lạnh, nói: "Đúng là đủ lông đủ cách rồi, thật sự nghĩ rằng trẫm sẽ cầu xin nó quay về sao?"

"Cứ mặc kệ nó đi phụ hoàng, nó ở bên ngoài lâu rồi, chịu đủ đau khổ sẽ biết đường trở về."

Trang Sinh Hiên Dật trầm giọng ra lệnh: "Hiểu Lê, không được xen vào chuyện của nó nữa, mặc kệ nó đi."

"Hầy, phụ hoàng thật thông minh, để xem không có anh hai giúp đỡ thì cô ta có thể nhảy nhót trên mạng được bao lâu." Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ bước lên phía trước nịnh hót.

Trang Sinh Hiểu Lê cảm thấy khó hiểu, nói: "Ta giúp em ấy cái gì?"

Trang Sinh Tư Vũ nói: "Anh hai đừng giả bộ, chúng ta còn không biết tính anh à. Lúc cô ta xuất cung anh đã cho cô ta không ít tiền, cô ta lên mạng làm đủ chuyện ồn ào như vậy sao lại không có anh yểm hộ ở đằng sau được."

"Nhưng ta thực sự không làm gì cả." Trước ánh mắt đang nhìn mình của phụ hoàng, Trang Sinh Hiểu Lê cảm thấy phải giải thích rõ ràng: "Trước đó ta cho em ấy chút tiền, còn thả ra một chút tin tức nhỏ để ép em ấy quay về sớm một chút. Còn chuyện em ấy phát sóng trực tiếp ta không hề tham dự vào."

Thấy dáng vẻ của Trang Sinh Hiểu Lê không giống đang giả vờ, cũng không cần phải giả vờ làm gì, khiến lòng Trang Sinh Hiên Dật mơ hồ bất an: "Thật sao?"

"Đương nhiên là thật, phụ hoàng...” Trang Sinh Hiểu Lê chợt nhận ra có gì không đúng: "Ta không giúp em ấy, vậy thì em ấy đã làm thế nào?"

Toàn bộ cung điện lập tức trở nên yên tĩnh.

"Không phải em hai làm, thì tất nhiên sẽ là người khác làm." Trang Sinh Tư Ngọc mở miệng nói: "Dù là ai thì cũng đừng hòng lợi dụng Hiểu Mộng."

"Đại thần đương nhiên sẽ không trở về hoàng cung!"

"Nè, bây giờ ta vẫn còn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi đây. Vậy mà hoàng đế chó lại đối xử với đại thần như vậy."
 
Chương 87


Chỉ còn lại hai ngày, Trang Sinh Hiểu Mộng không rõ mình có thể quay về trong vòng hai ngày hay không. Nếu không tổ chương trình chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm ngừng phát sóng trực tiếp.

Trong cuộc họp, bầu không khí của tổ chương trình vô cùng bi thương, còn có tư thế muốn dọn dẹp đồ đạc rời đi.

Đạo diễn cố nặn ra một nụ cười, cố gắng an ủi cả tổ: "Ta đã liên lạc với vài người bạn trong ngành để nghĩ cách rồi. Mọi người đừng sợ, ta nhất định có thể bảo đảm được cuộc sống cho mọi người."

"Hoàng thất thật quá đáng quá đáng." Có người bất mãn nói: "Còn nói không có thực quyền, cuối cùng không phải họ muốn dạy dỗ là có thể dạy dỗ được chúng ta à."

"Hết cách rồi, dù sao cũng là người giàu nhất Cửu Hạ, dùng tiền thôi cũng có thể đập c.h.ế.t người.”

“Đạo diễn, nếu thật sự không được thì chúng ta liên lạc với cô Trang Sinh đi."

Dù sao bọn họ cũng không muốn chương trình cứ như vậy bị ép ngừng phát sóng.

Trợ lý đang xem phát sóng trực tiếp do dự nói: "Nhưng có lẽ cô Trang Sinh cũng không muốn quay lại hoàng thất."

Lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng đang tìm hiểu về chế độ phúc lợi của xã hội Tinh Tế từ chỗ Sở Tầm. Với kẻ sống nay đây mai đó không nghề nghiệp không tài sản như cô, tốt nhất nên có được đãi ngộ nào đó.

Sở Tầm nói: "Cô không muốn quay trở về hoàng thất à? Mặc dù cô đã mất đi thân phận công chúa, nhưng dựa theo pháp luật thì hoàng thất vẫn là người giám hộ của cô."

DTV

"Không muốn quay về." Trang Sinh Hiểu Mộng lắc đầu, sau đó nghi ngờ hỏi: "Người giám hộ có nghĩa là gì?"

"... Nói đơn giản thì người giám hộ phải có trách nhiệm với cuộc sống của ngươi, và đáp ứng được các nhu cầu cơ bản nhất về sinh hoạt cho cô."

"Ý là nếu ta trở về thì hoàng thất sẽ phải tốn công nuôi ta?" Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy thật vô nghĩa: "Đừng, có cầu xin ta ta cũng không quay về. Anh cứ kể ta nghe về phúc lợi xã hội đi."

So với quay về hoàng thất, cô càng tình nguyện sống như dân thường còn hơn. Trang Sinh Hiểu Mộng không biết rằng, vào lúc này, một đám thành viên hoàng thất đều đang xem phát sóng trực tiếp của cô. Trang Sinh Hiên Dật cười lạnh, nói: "Đúng là đủ lông đủ cách rồi, thật sự nghĩ rằng trẫm sẽ cầu xin nó quay về sao?"

"Cứ mặc kệ nó đi phụ hoàng, nó ở bên ngoài lâu rồi, chịu đủ đau khổ sẽ biết đường trở về."

Trang Sinh Hiên Dật trầm giọng ra lệnh: "Hiểu Lê, không được xen vào chuyện của nó nữa, mặc kệ nó đi."

"Hầy, phụ hoàng thật thông minh, để xem không có anh hai giúp đỡ thì cô ta có thể nhảy nhót trên mạng được bao lâu." Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ bước lên phía trước nịnh hót.

Trang Sinh Hiểu Lê cảm thấy khó hiểu, nói: "Ta giúp em ấy cái gì?"

Trang Sinh Tư Vũ nói: "Anh hai đừng giả bộ, chúng ta còn không biết tính anh à. Lúc cô ta xuất cung anh đã cho cô ta không ít tiền, cô ta lên mạng làm đủ chuyện ồn ào như vậy sao lại không có anh yểm hộ ở đằng sau được."

"Nhưng ta thực sự không làm gì cả." Trước ánh mắt đang nhìn mình của phụ hoàng, Trang Sinh Hiểu Lê cảm thấy phải giải thích rõ ràng: "Trước đó ta cho em ấy chút tiền, còn thả ra một chút tin tức nhỏ để ép em ấy quay về sớm một chút. Còn chuyện em ấy phát sóng trực tiếp ta không hề tham dự vào."

Thấy dáng vẻ của Trang Sinh Hiểu Lê không giống đang giả vờ, cũng không cần phải giả vờ làm gì, khiến lòng Trang Sinh Hiên Dật mơ hồ bất an: "Thật sao?"

"Đương nhiên là thật, phụ hoàng...” Trang Sinh Hiểu Lê chợt nhận ra có gì không đúng: "Ta không giúp em ấy, vậy thì em ấy đã làm thế nào?"

Toàn bộ cung điện lập tức trở nên yên tĩnh.

"Không phải em hai làm, thì tất nhiên sẽ là người khác làm." Trang Sinh Tư Ngọc mở miệng nói: "Dù là ai thì cũng đừng hòng lợi dụng Hiểu Mộng."

"Đại thần đương nhiên sẽ không trở về hoàng cung!"

"Nè, bây giờ ta vẫn còn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi đây. Vậy mà hoàng đế chó lại đối xử với đại thần như vậy."
 
Chương 81


"Thế là Lâm Minh Phong từng có hôn ước với công chúa?"

"Lâm Minh Phong là ai? Có thân phận gì chứ, người ta dù gì cũng là công chúa, tại sao phải ăn nói khép nép trước mặt hắn chứ?"

"Một minh tinh của Cửu Hạ mà thôi, nói về thân phận chắc chắn không thể bằng công chúa hoàng thất được."

"Xí, chỉ là một minh tinh mà thôi, tính ra chả có gì vượt trội mà lại cố ra vẻ trước mặt công chúa như vậy." Lâm Minh Phong nhìn thấy những bình luận này thì sắp phát điên tới nơi, không cần nghĩ ngợi đã trả lời: "Lâm Minh Phong là minh tinh đứng đầu Cửu Hạ, có tới sáu tỷ người hâm mộ."

"Không nhờ công chúa nhỏ thì thực sự ta chưa bao giờ nghe thấy cái tên như vậy cả."

"Chắc là rất nổi tiếng ở Cửu Hạ."

"Xin lỗi, người Cửu Hạ cảm thấy mất mặt. Ngày xưa thì phải, còn bây giờ thì không."

"Bây giờ có lẽ vẫn là người nổi tiếng nhất đó, mấy hôm nay chính là lúc hắn nổi tiếng nhất. Mọi người không biết hoàng thất Cửu Hạ này nhỏ nhen hẹp hòi thế nào đâu, đã đắc tội hoàng thất thì vị minh tinh nổi tiếng này có thể xuất đạo được ở Tinh Tế không."

Lâm Minh Phong lửa giận phừng phừng đọc bình luận, lập tức đáp lại: "Hoàng tộc Cửu Hạ không có thực quyền, tỉnh táo chút đi, để chế phong kiến đã bị lật đổ mấy trăm năm trước rồi."

"Giải quyết loại nghệ sĩ này cần gì phải có thực quyền. [xem thường]"

"Không lẽ ngươi là người hâm mộ của nam minh tinh kia?"

Lâm Minh Phong: "Đúng, ta là người hâm mộ của hắn. Ta cảm thấy hắn chẳng làm sai cái gì cả, Trang Sinh Hiểu Mộng và hoàng thất sử dụng tư hình với hắn, làm nhục nghiêm trọng tới phẩm cách của hắn, vậy thì người bị hại có lỗi gì chứ?"

"Thế tại sao vẫn ở bên công chúa nhỏ, vốn dĩ hoàng thất đâu có chấp nhận vị phò mã này chứ."

Lâm Minh Phong nhất thời nóng đầu, lập tức bình luận: "Nếu không phải lúc đó Trang Sinh Hiểu Mộng giả bộ đáng thương cầu xin thì sao ta mềm lòng tha thứ cho cô ta chứ?"

"?"

"Cầu xin."

"Anh trai, có phải ngươi vừa làm lộ chuyện gì không thể?"

"WTF, mọi người đâu mau ra đây xem, Lâm Minh Phong đã xuất hiện!"

"Là tự trả lời bình luận!"

Lâm Minh Phong thấy tình huống không ổn vội vàng thu hồi bình luận, nhưng đã bị cư dân mạng thông minh chụp lại bằng chứng.

"Ngươi không làm sai gì sao? Ta thực sự rất muốn hỏi là ngươi đã làm ra chuyện gì mà lại tổn hại tới tôn nghiêm của hoàng thất?"

"Và cả hình ảnh công chúa nhỏ xử phạt ngươi, xin lỗi ngươi nữa, nhìn từ góc đó thì tất cả đều là ảnh chụp lén phải không? Ngươi ác độc thật đó, chỉnh biến đổi giọng nói của mình, còn phơi bày hình ảnh xấu xí của công chúa nhỏ lên mạng để người ta cười nhạo cô ấy."

Bình luận nghi ngờ và chửi rủa ùn ùn kéo đến, Lâm Minh Phong không dám trả lời, vội vàng rời khỏi khu bình luận.

Nhưng mà acc clone của hắn đã bị lộ, vô số cư dân mạng tràn vào không gian của hắn.

"Thì ra ngươi quan tâm tới công chúa nhỏ như vậy, ngày nào cũng xem cô ấy phát sóng trực tiếp. Anh trai chồng trước đừng yêu quá nhé."

"Không đúng, hình như khoảng thời gian đó ngươi đang ở hoang mạc à, sao lại vào mạng được?" Nương theo vô số bình luận, hắn ấn xóa hết cái này đến cái khác. Nhưng tốc độ khai quật của cư dân mạng lại nhanh hơn nhiều so với tốc độ xóa của hắn.

Lâm Minh Phong hoàn toàn sụp đổ, dứt khoát tắt quyền truy cập tài khoản, sau đó rời khỏi Tinh Võng. Đạo diễn vừa đến đã nhìn thấy Lâm Minh Phong ngồi xổm dưới đất, khuôn mặt đau khổ vặn vẹo.

"Hắn sao thế?" Đạo diễn lặng lẽ hỏi trợ lý.

"Ngài không lên Tinh Võng sao?" Trợ lý nói: "Hoàng thất vừa đánh hắn thê thảm."

DTV

Đạo diễn: "WTF, ta phải đi ngay thử ngay!"

Hot search Tinh Tế treo tên của Lâm Minh Phong suốt một ngày, chiếm vị trí đứng đầu trên bảng giải trí. Lượng người xem tăng lên hơn trăm triệu, kiểu bất ngờ nổi tiếng siêu cấp cỡ này, xưa nay Lâm Minh Phong còn không dám nghĩ đến.
 
Chương 88


"Đến bây giờ vẫn không đưa ra lời giải thích, vẫn còn đang giả chết."

"Toàn bộ từ liên quan đều bị chặn."

"Hoàng thất làm như vậy thật sự không bị trừng phạt gì à?"

"Cấp báo! Cuối cùng hoàng thất cũng có động thái đưa ra lời giải thích, lại còn nói hoan nghênh đại thần về nhà nữa!"

Động thái vừa đăng không đến ba phút, số lượng bình luận mỗi giây tăng lên hàng vạn.

"Thể chất đặc biệt nên không thể can thiệp sớm là cái mẹ gì chứ? Đây là lý do các ngươi cố tình nuôi chị gái thành phế vật à?"

"Không phải chứ, giờ là thời đại nào rồi? Được người ta gọi là hoàng đế thì thật sự nghĩ mình có huyết thống cao quý hơn so với dân chúng phổ thông à? Ngay cả phẫu thuật thân thể trưởng thành cũng không được làm?”

“Cái này gọi là giải thích á? Đừng chọc ta."

"Sao chị gái có thể về được chứ, đừng nằm mơ nữa."

Nhìn thấy trong khu bình luận đều nghiêng về phía trào phúng và nghi ngờ, bộ phận quan hệ xã hội không ngờ giải thích xong lại đạt tới hiệu quả này. Mọi người đều ra mặt nói giúp cho Trang Sinh Hiểu Mộng.

Trang Sinh Hiên Dật thân là hoàng đế cũng không ngờ lại có kết quả này: "Bực thật, rốt cuộc người đứng sau là ai, dám to gan đối nghịch với trẫm."

Các thành viên hoàng thất khác đều có suy nghĩ tương tự nhau, khẳng định đây là bút tích của người đứng sau lưng Trang Sinh Hiểu Mộng, đó là dùng AI để spam định làm ầm với hoàng thất.

Chỉ có góc nhìn của Trang Sinh Hiểu Lê là khác, hắn thường xuyên xem phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng, biết hiện tại sức ảnh hưởng của Trang Sinh Hiểu Mộng lớn nhường nào.

Có hiệu quả như này cũng rất hợp tình hợp lý.

Tiếc rằng phụ hoàng bọn họ lại tin chắc rằng có người đứng phía sau thao túng dư luận, chà đạp tôn nghiêm của hoàng thất.

Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ lơ đễnh nói: "Phụ hoàng đừng giận, người nọ có quyền thế thì sao chứ. Nếu toàn bộ tổ chương trình đều không chống đỡ được nổi thì chưa tới hai ngày đã phải giải tán rồi. Đến lúc đó không lẽ nó còn không chịu ngoan ngoãn quay về."

Sau một thời gian cải tạo, nơi ở đã khác hẳn so với lúc mới tới.

Tường ngoài hai ngôi nhà gỗ nhỏ được trang trí và gia cố lại, thoạt nhìn không hề đơn sơ chút nào. Trong nhà xuất hiện thêm không ít gia cụ, ngày càng có hơi thở của cuộc sống.

Chuồng lợn mở rộng thêm một vòng, ngăn ra thành mấy chuồng, đã có thêm không ít thành viên gia nhập. Vườn rau xanh um tươi tốt, thoạt nhìn rất khả quan.

Vân vân... Nhìn hơi đáng tiếc.

Khoảng thời gian này Trang Sinh Hiểu Mộng tràn trề linh lực, dứt khoát tạo ra một hòn Lưu Ảnh thạch, muốn ghi lại những gì mình nhìn thấy để lúc rời đi vẫn còn kỷ niệm.

Hoặc có lẽ là do bọn họ đã có thể tự sinh tồn và tự săn thú nên dạo gần đây thân câu không còn đưa đồ ăn tới nữa. Cũng từ đó chở đi, Sở Tầm thường xuyên phát hiện trong nhà gỗ của mình có thêm đồ.

Lần này dòng đầu tiên tờ giấy được đưa tới ghi mấy chứ: "Kế hoạch có biến."

Tiểu Cầu đi theo bên cạnh Trang Sinh Hiểu Mộng nhạy cảm như chú ý thấy gì đó, bắt đầu hướng về phía Sở Tầm lắc lư liên tục.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "À, em đi gọi anh ta tới tới ăn cơm đi."

Tiểu Cầu gấp gáp xoay vòng tại chỗ.

DTV

Sở Tầm đi vào phòng bếp... Là chiếc lều lớn được dựng bằng gỗ và da thú.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Ta thấy dạo gần đây anh không được yên lòng lắm, có tâm sự gì sao?"

Sở Tầm ngước mắt lên nhìn đôi mắt trong suốt của Trang Sinh Hiểu Mộng, bên trong cặp mắt không chứa chút tạp chất nào, có thể chiếu rọi nội tâm hắn.

"... Ừm."

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Cũng là chuyện bình thường, dù sao nơi này cũng là rừng rậm nguyên thủy, có lẽ sẽ rất nhàm chán với anh."

"Không nhàm chán." Sở Tầm vô thức trả lời: "Ta cảm thấy nơi này rất thú vị.”

"Thật ra ta cũng cảm thấy rất thú vị." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Thú vị hơn nhiều so với ở lại hoàng cung."
 
Chương 88


"Đến bây giờ vẫn không đưa ra lời giải thích, vẫn còn đang giả chết."

"Toàn bộ từ liên quan đều bị chặn."

"Hoàng thất làm như vậy thật sự không bị trừng phạt gì à?"

"Cấp báo! Cuối cùng hoàng thất cũng có động thái đưa ra lời giải thích, lại còn nói hoan nghênh đại thần về nhà nữa!"

Động thái vừa đăng không đến ba phút, số lượng bình luận mỗi giây tăng lên hàng vạn.

"Thể chất đặc biệt nên không thể can thiệp sớm là cái mẹ gì chứ? Đây là lý do các ngươi cố tình nuôi chị gái thành phế vật à?"

"Không phải chứ, giờ là thời đại nào rồi? Được người ta gọi là hoàng đế thì thật sự nghĩ mình có huyết thống cao quý hơn so với dân chúng phổ thông à? Ngay cả phẫu thuật thân thể trưởng thành cũng không được làm?”

“Cái này gọi là giải thích á? Đừng chọc ta."

"Sao chị gái có thể về được chứ, đừng nằm mơ nữa."

Nhìn thấy trong khu bình luận đều nghiêng về phía trào phúng và nghi ngờ, bộ phận quan hệ xã hội không ngờ giải thích xong lại đạt tới hiệu quả này. Mọi người đều ra mặt nói giúp cho Trang Sinh Hiểu Mộng.

Trang Sinh Hiên Dật thân là hoàng đế cũng không ngờ lại có kết quả này: "Bực thật, rốt cuộc người đứng sau là ai, dám to gan đối nghịch với trẫm."

Các thành viên hoàng thất khác đều có suy nghĩ tương tự nhau, khẳng định đây là bút tích của người đứng sau lưng Trang Sinh Hiểu Mộng, đó là dùng AI để spam định làm ầm với hoàng thất.

Chỉ có góc nhìn của Trang Sinh Hiểu Lê là khác, hắn thường xuyên xem phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng, biết hiện tại sức ảnh hưởng của Trang Sinh Hiểu Mộng lớn nhường nào.

Có hiệu quả như này cũng rất hợp tình hợp lý.

Tiếc rằng phụ hoàng bọn họ lại tin chắc rằng có người đứng phía sau thao túng dư luận, chà đạp tôn nghiêm của hoàng thất.

Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ lơ đễnh nói: "Phụ hoàng đừng giận, người nọ có quyền thế thì sao chứ. Nếu toàn bộ tổ chương trình đều không chống đỡ được nổi thì chưa tới hai ngày đã phải giải tán rồi. Đến lúc đó không lẽ nó còn không chịu ngoan ngoãn quay về."

Sau một thời gian cải tạo, nơi ở đã khác hẳn so với lúc mới tới.

Tường ngoài hai ngôi nhà gỗ nhỏ được trang trí và gia cố lại, thoạt nhìn không hề đơn sơ chút nào. Trong nhà xuất hiện thêm không ít gia cụ, ngày càng có hơi thở của cuộc sống.

Chuồng lợn mở rộng thêm một vòng, ngăn ra thành mấy chuồng, đã có thêm không ít thành viên gia nhập. Vườn rau xanh um tươi tốt, thoạt nhìn rất khả quan.

Vân vân... Nhìn hơi đáng tiếc.

Khoảng thời gian này Trang Sinh Hiểu Mộng tràn trề linh lực, dứt khoát tạo ra một hòn Lưu Ảnh thạch, muốn ghi lại những gì mình nhìn thấy để lúc rời đi vẫn còn kỷ niệm.

Hoặc có lẽ là do bọn họ đã có thể tự sinh tồn và tự săn thú nên dạo gần đây thân câu không còn đưa đồ ăn tới nữa. Cũng từ đó chở đi, Sở Tầm thường xuyên phát hiện trong nhà gỗ của mình có thêm đồ.

Lần này dòng đầu tiên tờ giấy được đưa tới ghi mấy chứ: "Kế hoạch có biến."

Tiểu Cầu đi theo bên cạnh Trang Sinh Hiểu Mộng nhạy cảm như chú ý thấy gì đó, bắt đầu hướng về phía Sở Tầm lắc lư liên tục.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "À, em đi gọi anh ta tới tới ăn cơm đi."

Tiểu Cầu gấp gáp xoay vòng tại chỗ.

DTV

Sở Tầm đi vào phòng bếp... Là chiếc lều lớn được dựng bằng gỗ và da thú.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Ta thấy dạo gần đây anh không được yên lòng lắm, có tâm sự gì sao?"

Sở Tầm ngước mắt lên nhìn đôi mắt trong suốt của Trang Sinh Hiểu Mộng, bên trong cặp mắt không chứa chút tạp chất nào, có thể chiếu rọi nội tâm hắn.

"... Ừm."

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Cũng là chuyện bình thường, dù sao nơi này cũng là rừng rậm nguyên thủy, có lẽ sẽ rất nhàm chán với anh."

"Không nhàm chán." Sở Tầm vô thức trả lời: "Ta cảm thấy nơi này rất thú vị.”

"Thật ra ta cũng cảm thấy rất thú vị." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Thú vị hơn nhiều so với ở lại hoàng cung."
 
Chương 82


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ôi chao, hoàng thất làm vậy là để di chuyển sự chú ý của quần chúng, đẩy Lâm Minh Phong ra làm bia đỡ đạn." Đạo diễn tỏ ra vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nói: "Đáng thương quá đi."

"Hắn không xứng đáng hả?" Trợ lý nói nhỏ.

Nên nhớ Trang Sinh Hiểu Mộng chính là bảng hiệu sống của chương trình bọn họ, là lưu lượng biết đi. Lâm Minh Phong cố tình bôi đen cô ấy, dư luận tiêu cực ba lần bốn lượt nhằm vào Trang Sinh Hiểu Mộng đều có bút tích của hắn.

Kỳ thật toàn bộ thành viên trong tổ chương trình đều ước gì hắn logout sớm một chút.

Giờ phút này Lâm Minh Phong đang vô cùng mẫn cảm, thấy nhân viên tổ chương trình đi ngang qua nở nụ cười thì nghi ngờ không biết bọn họ có đang nghi ngờ hắn hay không.

Giờ lại thấy đạo diễn và trợ lý xì xào bàn tán thì lại nghi ngờ không biết họ có đang thầm nói sau lưng hắn hay không.

DTV

"Câm mồm!"

"Các người có tư cách gì để nói ta?"

Lâm Minh Phong phản ứng ngược lại, hắn lao tới trước mặt đạo diễn. Cuối cùng cũng không khống chế được cảm xúc trong lòng: "Không phải người ăn nói khép nép xin ta tham gia vào chương trình là các người à?"

"Các ngươi đã nói sẽ cho ta đãi ngộ tốt hơn lúc phát sóng trực tiếp mà?"

"Kết quả thì sao? Làm giả phát sóng tiếp rồi đẩy ta ra chặn súng! Cũng vì để bảo vệ con tiện nhân Trang Sinh Hiểu Mộng kia!"

"Các người đã quên lúc đó đã cầu xin ta thế nào rồi à? Là các ngươi hại c.h.ế.t ta! Các ngươi cũng là một đám đê tiện. Đồ c.h.ế.t tiệt! Các ngươi đều là đám c.h.ế.t tiệt!"

Lâm Minh Phong hoàn toàn mất hết lý trí và hình tượng, vô cùng tức giận và điên cuồng mắng tổ chương trình, sau đó vung tay đ.ấ.m về phía mấy người đạo diễn.

Đạo diễn sợ hãi ôm lấy cơ thể gần trăm cân của mình. Trợ lý cũng sợ hãi vội vàng ôm đạo diễn.

Nắm đ.ấ.m gầy gò không hề làm lay động được người đạo diễn chút nào, ngược lại bởi vì quá dùng sức mà hắn bị hất ngược ngã sấp xuống đất. Lâm Minh Phong ngã co quắp dưới đất, run rẩy hô lên một câu: "Trang Sinh Hiểu Mộng, các ngươi là đồ đáng chết, đồ đáng chết!"

Trợ lý cực kỳ chấn động: "Bác sĩ, mau gọi bác sĩ, có người mắc bệnh rồi!"

"Hắt xì!" Trang Sinh Hiểu Mộng đang hít đất không hiểu sao đột nhiên hắt xì một cái, suýt nữa thì ngã đập mặt xuống đất.

"Mười hai...” Sở Tầm ngừng đếm: "Không thoải mái chỗ nào à?"

"Không, chắc là nhiều bụi bặm quá." Trang Sinh Hiểu Mộng đứng dậy xoa cánh tay đau nhức, nhìn về phía Sở Tầm đang tỏ ra ôn hòa, bèn thuận miệng nói: "Ta phát hiện anh làm gì cũng không toát mồ hôi." Sở Tầm nói: "Ừ, là do đã được thiết lập khi chỉnh sửa gen."

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Nghe thật ngầu."

Cô lật lại ký ức cũng không tìm được bao nhiêu kiến thức có liên quan.

"Trang bị kỹ thuật chỉnh sửa gen bây giờ đã rất ổn định rồi." Nói xong, ánh mắt Sở Tầm nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Mộng đã hơi thay đổi: "Nếu cô muốn thì chỉnh sửa gen cũng có thể cải thiện thể chất của cô."

Nhưng trong ấn tượng kỹ thuật này cần rất nhiều tiền, hiện tại cô mới tới xã hội Tinh Tế nên chắc chỉ có thể lĩnh tiền cứu trợ sống cho qua ngày.

Năm chủ nhân thân thể này được mười sáu tuổi đã nghe tới kỹ thuật chỉnh sửa gen từ miệng giáo viên dạy riêng. Vì thế đã đòi làm loại kỹ thuật giải phẫu, nhưng lúc đó hoàng đế lại lấy lý do quá trình phẫu thuật vô cùng đau đớn để từ chối cô.

Trang Sinh Hiểu Mộng hỏi: "Năm năm trước làm ca phẫu thuật này đau đớn lắm sao?"

Sở Tầm nói: "Không đau, cũng không có di chứng."

Trang Sinh Hiểu Mộng tin tưởng Sở Tầm không lừa gạt cô, vậy không lẽ hoàng đế đã lừa chủ nhân thân thể này sao?

Tạm thời không tìm được lý do, Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không suy nghĩ quá lâu.

“Thôi, ta vẫn nên tự rèn luyện thì hơn."

[Diendantruyen.Com] Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng


Báo cáo nội dung vi phạm

Xem bình luận
 
Chương 89


Lúc này Trang Sinh Hiên Dật đang ở hoàng cung xem cô phát sóng trực tiếp thì đen mặt: "Ha, để ta xem ngươi có thể mạnh miệng tới khi nào!"

Đến lúc đó đừng hòng khóc lóc cầu xin được quay về!

Bỗng nhiên tầm mắt biến đổi, hình ảnh kéo lên thật cao. Cameras kịp thời bắt được hình ảnh của Trang Sinh Hiểu Mộng, chỉ thấy cô chân đạp trường kiếm lơ lửng giữa không trung.

Trang Sinh Hiên Dật: "?"

Hình ảnh này quá mức chân thật cùng đột ngột, hoàn toàn không cho người ta thời gian chuẩn bị tâm lý. Trang Sinh Hiên Dật không bao giờ ngờ tới trong cuộc sống vốn nhạt nhẽo tầm thường của ông ta lại có ngày xuất hiện loại hình ảnh hoang đường như thế này.

Mà bình luận trên màn hình thấy nhiều thành quen: "Đại thần bay cao thêm nữa đi!"

"Mua khoang mô phỏng lâu rồi, cuối cùng cũng có cơ hội trải nghiệm cảm giác bay lên trời."

"Vậy các ngươi không biết rồi, lần trước lúc chị gái bay lên trời đánh sấm chớp, làm ta nằm trong khoang mô phỏng cảm giác bản thân sắp bị sét đánh thành tro. Không hổ là đại tỷ."

“Hối hận lần thứ một trăm, vì sao ta không mua khoang mô phỏng sớm một chút chứ. Nếu không đã được cùng cảm nhận sự sung sướng khi lên trời với đại tỷ rồi."

"Nhắc nhở hữu nghị, ai mắc chứng sợ độ cao không nên vào khoang mô phỏng để trải nghiệm."

"Á á á á á, các ngươi quá chó, khoang mô phỏng đều bị tranh cướp hết hàng rồi."

Sở Tầm trơ mắt nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng bay lên trời, vẻ mặt của hắn không quá kinh ngạc cho lắm. Mãi tới khi Trang Sinh Hiểu Mộng hạ xuống hắn mới tò mò hỏi: "Vì sao lại đột nhiên muốn bay lên?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Sao anh không hỏi vì sao ta lại biết bay?"

Sở Tầm hỏi: "Vì sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy vẻ mặt đứng đắn của Sở Tầm đã muốn trêu chọc hắn: "Bởi vì ta là thần tiên."

Sở Tầm mở to mắt: "Thần tiên, là thần tiên trong thần thoại cổ xưa sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng không nhịn được bèn phì cười: "Trước mắt mới được coi là bán thần."

Sở Tầm thật lòng thật dạ, bên trong mắt lòng hiếu kỳ mãnh liệt và dục vọng muốn tìm tòi nghiên cứu: "Thật lợi hại." Trang Sinh Hiểu Mộng làm như thật: "Nhưng mà thần tiên không được cho người thường biết thân phận được.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?" Vậy mà Sở Tầm lại tỏ ra sốt ruột. Đây là lần đầu tiên Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn thấy cảm xúc d.a.o động rõ ràng như vậy trên mặt Sở Tầm.

"Vậy thì phải khiến hắn quên đi." Trang Sinh Hiểu Mộng nói.

Sở Tầm lập tức cảm giác không đúng, hai mắt đột nhiên tối sầm lại. Hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy là ánh mắt mang theo nụ cười của Trang Sinh Hiểu Mộng.

"Hầy, anh không giả bộ, ta cũng không giả bộ." Trang Sinh Hiểu Mộng thở dài tiếc nuối: "Ta còn tưởng rằng chúng ta có thể ở đây lâu một chút, hoặc là có thể thân thiết cùng quay lại xã hội Tinh Tế."

"Sao hắn lại hôn mê?"

"Do chị gái làm sao?"

"Tại sao chị gái phải làm như vậy?"

Bình luận trên màn hình vẫn đang không rõ nguyên do, còn Trang Sinh Hiểu Mộng đã đỡ người dậy dứt khoát ngự kiếm phi hành, xuyên qua rừng rậm đi tới trời cao.

[Nhắc nhở, nhiễu sóng không rõ lý do!]

[Nhiễu sóng không rõ lý do!]

DTV

Vào lúc này hình ảnh trở nên mơ hồ vặn vẹo, nhưng chỉ vài giây sau đã hoàn toàn mất hình ảnh.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Sao cameras lại xảy ra vấn đề?"

"Đại thần không sao chứ?"

"Tin tưởng cô ấy!"

Trang Sinh Hiểu Mộng đứng trước một đám mây, lắc lư Sở Tầm ý bảo: "Nếu các ngươi không ra thì người này sẽ lạnh c.h.ế.t đó."

Rồi sau đó đám mây kia biến mất, lộ ra bộ dáng phi thuyền mà Sinh Hiểu Mộng chưa từng nhìn thấy bao giờ, hoàn toàn không hiểu ra sao.

Cửa khoang thuyền mở ra, hai người một nam một nữ thoạt nhìn rất uy nghiêm bước ra ngoài.

Trang Sinh Hiểu Mộng không khách khí vác theo Sở Tầm đi tới cửa, nói: "Nhường đường trước đã, ta muốn đi vào."

Hai người kia hoàn toàn không nghĩ tới Trang Sinh Hiểu Mộng lại làm ra hành động này, họ sửng sốt một lát rồi mới nói: "Cô Trang Sinh, lẽ ra chúng ta phải trò chuyện trước đã."
 
Chương 89


Lúc này Trang Sinh Hiên Dật đang ở hoàng cung xem cô phát sóng trực tiếp thì đen mặt: "Ha, để ta xem ngươi có thể mạnh miệng tới khi nào!"

Đến lúc đó đừng hòng khóc lóc cầu xin được quay về!

Bỗng nhiên tầm mắt biến đổi, hình ảnh kéo lên thật cao. Cameras kịp thời bắt được hình ảnh của Trang Sinh Hiểu Mộng, chỉ thấy cô chân đạp trường kiếm lơ lửng giữa không trung.

Trang Sinh Hiên Dật: "?"

Hình ảnh này quá mức chân thật cùng đột ngột, hoàn toàn không cho người ta thời gian chuẩn bị tâm lý. Trang Sinh Hiên Dật không bao giờ ngờ tới trong cuộc sống vốn nhạt nhẽo tầm thường của ông ta lại có ngày xuất hiện loại hình ảnh hoang đường như thế này.

Mà bình luận trên màn hình thấy nhiều thành quen: "Đại thần bay cao thêm nữa đi!"

"Mua khoang mô phỏng lâu rồi, cuối cùng cũng có cơ hội trải nghiệm cảm giác bay lên trời."

"Vậy các ngươi không biết rồi, lần trước lúc chị gái bay lên trời đánh sấm chớp, làm ta nằm trong khoang mô phỏng cảm giác bản thân sắp bị sét đánh thành tro. Không hổ là đại tỷ."

“Hối hận lần thứ một trăm, vì sao ta không mua khoang mô phỏng sớm một chút chứ. Nếu không đã được cùng cảm nhận sự sung sướng khi lên trời với đại tỷ rồi."

"Nhắc nhở hữu nghị, ai mắc chứng sợ độ cao không nên vào khoang mô phỏng để trải nghiệm."

"Á á á á á, các ngươi quá chó, khoang mô phỏng đều bị tranh cướp hết hàng rồi."

Sở Tầm trơ mắt nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng bay lên trời, vẻ mặt của hắn không quá kinh ngạc cho lắm. Mãi tới khi Trang Sinh Hiểu Mộng hạ xuống hắn mới tò mò hỏi: "Vì sao lại đột nhiên muốn bay lên?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Sao anh không hỏi vì sao ta lại biết bay?"

Sở Tầm hỏi: "Vì sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng thấy vẻ mặt đứng đắn của Sở Tầm đã muốn trêu chọc hắn: "Bởi vì ta là thần tiên."

Sở Tầm mở to mắt: "Thần tiên, là thần tiên trong thần thoại cổ xưa sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng không nhịn được bèn phì cười: "Trước mắt mới được coi là bán thần."

Sở Tầm thật lòng thật dạ, bên trong mắt lòng hiếu kỳ mãnh liệt và dục vọng muốn tìm tòi nghiên cứu: "Thật lợi hại." Trang Sinh Hiểu Mộng làm như thật: "Nhưng mà thần tiên không được cho người thường biết thân phận được.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?" Vậy mà Sở Tầm lại tỏ ra sốt ruột. Đây là lần đầu tiên Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn thấy cảm xúc d.a.o động rõ ràng như vậy trên mặt Sở Tầm.

"Vậy thì phải khiến hắn quên đi." Trang Sinh Hiểu Mộng nói.

Sở Tầm lập tức cảm giác không đúng, hai mắt đột nhiên tối sầm lại. Hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy là ánh mắt mang theo nụ cười của Trang Sinh Hiểu Mộng.

"Hầy, anh không giả bộ, ta cũng không giả bộ." Trang Sinh Hiểu Mộng thở dài tiếc nuối: "Ta còn tưởng rằng chúng ta có thể ở đây lâu một chút, hoặc là có thể thân thiết cùng quay lại xã hội Tinh Tế."

"Sao hắn lại hôn mê?"

"Do chị gái làm sao?"

"Tại sao chị gái phải làm như vậy?"

Bình luận trên màn hình vẫn đang không rõ nguyên do, còn Trang Sinh Hiểu Mộng đã đỡ người dậy dứt khoát ngự kiếm phi hành, xuyên qua rừng rậm đi tới trời cao.

[Nhắc nhở, nhiễu sóng không rõ lý do!]

[Nhiễu sóng không rõ lý do!]

DTV

Vào lúc này hình ảnh trở nên mơ hồ vặn vẹo, nhưng chỉ vài giây sau đã hoàn toàn mất hình ảnh.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Sao cameras lại xảy ra vấn đề?"

"Đại thần không sao chứ?"

"Tin tưởng cô ấy!"

Trang Sinh Hiểu Mộng đứng trước một đám mây, lắc lư Sở Tầm ý bảo: "Nếu các ngươi không ra thì người này sẽ lạnh c.h.ế.t đó."

Rồi sau đó đám mây kia biến mất, lộ ra bộ dáng phi thuyền mà Sinh Hiểu Mộng chưa từng nhìn thấy bao giờ, hoàn toàn không hiểu ra sao.

Cửa khoang thuyền mở ra, hai người một nam một nữ thoạt nhìn rất uy nghiêm bước ra ngoài.

Trang Sinh Hiểu Mộng không khách khí vác theo Sở Tầm đi tới cửa, nói: "Nhường đường trước đã, ta muốn đi vào."

Hai người kia hoàn toàn không nghĩ tới Trang Sinh Hiểu Mộng lại làm ra hành động này, họ sửng sốt một lát rồi mới nói: "Cô Trang Sinh, lẽ ra chúng ta phải trò chuyện trước đã."
 
Chương 83


Cô càng thích quá trình thân thể của mình được trải qua rèn luyện thể chất rồi dần dần mạnh lên.

"Một ngày hít đất mười lăm cái, tiếp tục đi."

Khán giả đi mắng Lâm Minh Phong xong quay lại thì thấy Trang Sinh Hiểu Mộng mồ hôi vã như mưa mà vẫn còn đang gian nan rèn luyện. Họ không khỏi nghĩ tới ngày trước cô bị bôi đen nói là năng lực kém, còn ngu ngốc. Và những bình luận công kích chửi rủa cô trên mạng.

Còn bây giờ đại thần lại vô cùng nghiêm túc, cố chấp chứng minh, rèn luyện bản thân. Tập luyện nửa ngày trời dưới ánh nắng mặt trời. Những người xem ngày xưa từng mắng cô đỏng đảnh làm giả chương trình phát sóng, nay lại thấy vô cùng áy náy, họ thực sự rất đáng chết.

"A a a a, rõ ràng cô ấy rất tốt!"

"Rõ ràng đại thần của chúng ta rất kiên cường!"

"Là vô cùng kiên cường mới đúng!"

"Chết tiệt, búa của chị gái vừa đánh vào mắt ta rồi."

"Hoàng thất đã tạo cái nghiệt gì vậy trời."

"Mọi người chú ý, đừng chỉ lo mắng Lâm Minh Phong mà quên mất hoàng thất. Nếu không phải do hoàng thất thì chị gái không bị giải cứu chậm như thế, còn bị người bên ngoài hiểu lầm chửi rủa một thời gian dài!"

"Con mẹ nó, ta cũng suýt nữa quên mất loại hoàng thất hại người này. Đóng bình luận, đóng không gian phỏng vấn, tới giờ vẫn không lên tiếng thanh minh một câu nào. Đúng là vô cùng kiêu ngạo.”

“Đi thôi, các chị em đi theo ta."

"Đi, các tỷ muội đi theo ta tiến đánh hoàng thất!"

"Chờ ta gửi quà cho đại thần đã, nghe nói tên chó hoàng đế kia đã đóng băng tất cả tài sản của đại thần rồi. Ta nhiều tiền để ta nuôi."

"Đáng ghét, đừng có nhân cơ hội thượng vị. Ta nhiều tiền hơn thì để ta."

"Đừng tranh cãi, xem tổng số tiền quà tặng kìa, đủ để chị gái mua thêm tinh cầu đấy. Ta không hiểu nổi ý định của các người nữa rồi."

Kế tiếp Lâm Minh Phong lại bị treo trên bảng hot search giải trí ở Tinh Tế thêm mấy ngày. Ban đầu người hâm mộ của Lâm Minh Phong cho rằng cư dân mạng chỉ mắng vài câu là xong, dù sao anh trai của họ cũng không làm chuyện gì vi phạm pháp luật.

Lượng người hâm mộ rất lớn, trải rộng ra toàn Tinh Tế, cần gì phải lo không tẩy được? Nghĩ theo hướng tích cực thì việc này làm tăng thêm độ hot cho anh trai bọn họ, cũng không thể từ chối được vị trí đứng đầu trên bảng hot search Tinh Tế.

Cư dân mạng lại lần theo dấu vết tìm ra không ít tin tức liên quan tới Lâm Minh Phong, trong đó bao gồm cả chuyện làm tổn hại đến tôn nghiêm của hoàng thất.

Trước hôm hắn đính hôn với công chúa nhỏ mới nói chia tay với bạn gái, còn là ngủ lần cuối rồi mới chia tay. Sau khi đính hôn với công chúa xong vẫn còn vương vấn không dứt được tơ lòng với bạn gái cũ, than trách về hoàng thất với bạn gái cũ, còn nói không ít mấy câu nguyền rủa oán độc. Cách dùng từ vô cùng cực đoan hung ác, đánh vỡ hình tượng dịu dàng ưu nhã thân thiện mà hắn xây dựng nên.

Mối quan hệ với bạn gái cũ của hắn còn lâu mới kết thúc như vậy, bởi vì Lâm Minh Phong không sử dụng biện pháp an toàn nên bạn gái cũ đang có thai. Nhưng hắn không có ý định phụ trách. Chỉ nhận ra rằng không thể cứ tiếp tục như vậy được, nên hắn đã vứt bỏ bạn gái cũ, đơn phương cắt đứt liên lạc. Bạn gái cũ tức giận cầm theo bản ghi âm đi tìm hoàng thất tố giác Lâm Minh Phong.

Lâm Minh Phong hết cách đành phải cho bạn gái cũ một số tiền lớn làm phí dưỡng thai và phí nuôi dưỡng, còn phải đối mặt với lửa giận của hoàng thất.

Trước khi công chúa nhỏ trừng phạt hắn cho có thì Lâm Minh Phong đã bị hoàng thất dạy dỗ một trận.

Bây giờ việc này đã bị vạch trần hoàn toàn.

Thiết lập Lâm Minh Phong khổ tâm xây dựng nhiều năm sụp đổ hoàn toàn, hình tượng rớt thẳng xuống sàn nhà.

"Cuối cùng em trai này cũng tự đi tìm đường chết."
 
Chương 90


Trang Sinh Hiểu Mộng không có ý muốn thương lượng: "Bây giờ ta không cần phải biết thân phận hay mục đích của các ngươi." Nàng chỉ muốn đi nhờ xe để quay về xã hội tinh tế thôi.

Không đợi bọn họ phản ứng kịp Trang Sinh Hiểu Mộng đã xông vào, nhưng một vách ngăn vô hình lại đột nhiên xuất hiện. Trang Sinh Hiểu Mộng bị bất ngờ không kịp tránh, lực b.ắ.n ngược mạnh mẽ b.ắ.n khoảng cách của cô và Sở Tầm ra xa hơn.

Hai người kia phản ứng rất nhanh, lập tức nâng Sở Tầm dậy. Sau đó đóng cửa khoang lại ngay tức khắc. Trang Sinh Hiểu Mộng vội vàng thi triển thuật quên lãng lên hai người họ, ý định xóa đi ký ức liên quan của bọn họ.

Nhưng tốc độ của phi thuyền quá nhanh, không cho Trang Sinh Hiểu Mộng bao nhiêu thời gian. Từ lúc bị b.ắ.n ra tới bây giờ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ có thể mở to mắt nhìn phi thuyền biến mất giữa không trùng.

Bận rộn nửa ngày ngày trời, cuối cùng chẳng làm được gì.

Trang Sinh Hiểu Mộng chậm rãi đáp xuống mặt đất, cảm thấy vô cùng buồn bực.

DTV

Vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội lần này để rời khỏi nơi này, lại chẳng ngờ đối phương đi ngay không chút do dự. Không tìm hiểu thân phận của cô, thậm chí còn không nói dư ra một câu nào.

Trang Sinh Hiểu Mộng suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được lời giải thích hợp lý.

Chỉ có thể xác định được duy nhất một chuyện là ba người Sở Tầm không có ác ý với cô.

Vậy rốt cuộc mục đích của họ là gì?

"Quay phim đã trở lại bình thường rồi!"

"Đại thần không sao chứ?"

"Hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Khán giả không rõ nguyên nhân, tổ chương trình cũng nhanh chóng giải thích, đơn giản là Sở tiên sinh ngoài ý muốn tham dự phát sóng trực tiếp kia vừa được người đón đi. Do bên kia suy xét tới tính riêng tư nên không phát sóng hình ảnh lúc đó.

Đúng là không thấy Sở Tầm đâu nữa, lời giải thích này rất hợp lý, khán giả chỉ nghĩ đây là khúc nhạc đệm nhỏ trong quá trình phát sóng trực tiếp.

Nhưng lại thấy vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Mộng tỏ ra mất mát.

"Thôi xong rồi, không lẽ đại thần luyến tiếc vị Sở tiên sinh kia?"

"Cũng có thể lắm, lúc Sở tiên sinh ở đó cô ấy nói chuyện nhiều hơn trước."

Trang Sinh Hiểu Lê nhìn bình luận trên màn hình, vô cùng khinh thường nói: "Chó má gì chứ, mới ở chung bao lâu đã luyến tiếc, khó trách lại bị Lâm Minh Phong mê hoặc mất tâm trí."

Lão Ngũ Trang Sinh Tư Vũ nói: "Nó nhanh chóng quay về không phải sẽ có càng nhiều người bầu bạn à." Trang Sinh Hiểu Mộng buồn bực vì bị bỏ lỡ cơ hội rời khỏi rừng rậm nguyên sinh không lý do, khi làm một con lợn rừng nướng ăn cũng không thơm.

Khán giả rất thèm thuồng: "Ăn không hết có thể cho ta, cảm ơn!"

"Van cầu, tới khi nào đại thần mới bằng lòng mở tương tác thực tế chứ?"

"Trong lúc kẻ yếu đang oán giận thì kẻ mạnh đã học được tài nấu nướng theo đại thần rồi."

Không được, không thể có loại tâm trạng tiêu cực này được, Trang Sinh Hiểu Mộng hung hăng gặm vài miếng thịt, ánh mắt dần trở nên kiên định. Cô phải nắm chặt tu luyện để có thể tranh thủ được rời khỏi nơi này sớm, chứ không phải ký thác hy vọng vào những thứ khác được.

Lại một ngày nữa trôi qua.

Thoáng cái đã tới ngày cuối cùng trong tuần.

Trang Sinh Hiên Dật mở miệng: "Nó có chịu trở về không, chắc hẳn bây giờ nó đang thu dọn đồ đạc rồi." Vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Lê cực kì khó nói: "Em ấy không có ý định quay về."

Trang Sinh Hiên Dật: "Vậy bây giờ nó đang làm gì trong rừng?"

"Vừa mới g.i.ế.c một một con phi thuyền cấp năm sao, nửa tiếng trước thì phá hủy sào huyệt của kiến khát máu, một tiếng trước thì…”

Trang Sinh Hiên Dật nghe xong trợn to mắt, giọng nói run rẩy tràn đầy nghi ngờ: "Con nói cái gì?"

"Ta không phóng đại." Trang Sinh Hiểu Lê rất bất lực, hắn cũng không tin nổi. Nhưng chỉ trong vài tiếng, hắn đã xem phát sóng trực tiếp tới c.h.ế.t lặng.

Không chỉ hành động không khoa học của Trang Sinh Hiểu Mộng kỳ dị, mà ngay cả bình luận trên màn hình cũng không được bình thường nốt.
 
Chương 90


Trang Sinh Hiểu Mộng không có ý muốn thương lượng: "Bây giờ ta không cần phải biết thân phận hay mục đích của các ngươi." Nàng chỉ muốn đi nhờ xe để quay về xã hội tinh tế thôi.

Không đợi bọn họ phản ứng kịp Trang Sinh Hiểu Mộng đã xông vào, nhưng một vách ngăn vô hình lại đột nhiên xuất hiện. Trang Sinh Hiểu Mộng bị bất ngờ không kịp tránh, lực b.ắ.n ngược mạnh mẽ b.ắ.n khoảng cách của cô và Sở Tầm ra xa hơn.

Hai người kia phản ứng rất nhanh, lập tức nâng Sở Tầm dậy. Sau đó đóng cửa khoang lại ngay tức khắc. Trang Sinh Hiểu Mộng vội vàng thi triển thuật quên lãng lên hai người họ, ý định xóa đi ký ức liên quan của bọn họ.

Nhưng tốc độ của phi thuyền quá nhanh, không cho Trang Sinh Hiểu Mộng bao nhiêu thời gian. Từ lúc bị b.ắ.n ra tới bây giờ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ có thể mở to mắt nhìn phi thuyền biến mất giữa không trùng.

Bận rộn nửa ngày ngày trời, cuối cùng chẳng làm được gì.

Trang Sinh Hiểu Mộng chậm rãi đáp xuống mặt đất, cảm thấy vô cùng buồn bực.

DTV

Vốn tưởng rằng có thể mượn cơ hội lần này để rời khỏi nơi này, lại chẳng ngờ đối phương đi ngay không chút do dự. Không tìm hiểu thân phận của cô, thậm chí còn không nói dư ra một câu nào.

Trang Sinh Hiểu Mộng suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được lời giải thích hợp lý.

Chỉ có thể xác định được duy nhất một chuyện là ba người Sở Tầm không có ác ý với cô.

Vậy rốt cuộc mục đích của họ là gì?

"Quay phim đã trở lại bình thường rồi!"

"Đại thần không sao chứ?"

"Hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Khán giả không rõ nguyên nhân, tổ chương trình cũng nhanh chóng giải thích, đơn giản là Sở tiên sinh ngoài ý muốn tham dự phát sóng trực tiếp kia vừa được người đón đi. Do bên kia suy xét tới tính riêng tư nên không phát sóng hình ảnh lúc đó.

Đúng là không thấy Sở Tầm đâu nữa, lời giải thích này rất hợp lý, khán giả chỉ nghĩ đây là khúc nhạc đệm nhỏ trong quá trình phát sóng trực tiếp.

Nhưng lại thấy vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Mộng tỏ ra mất mát.

"Thôi xong rồi, không lẽ đại thần luyến tiếc vị Sở tiên sinh kia?"

"Cũng có thể lắm, lúc Sở tiên sinh ở đó cô ấy nói chuyện nhiều hơn trước."

Trang Sinh Hiểu Lê nhìn bình luận trên màn hình, vô cùng khinh thường nói: "Chó má gì chứ, mới ở chung bao lâu đã luyến tiếc, khó trách lại bị Lâm Minh Phong mê hoặc mất tâm trí."

Lão Ngũ Trang Sinh Tư Vũ nói: "Nó nhanh chóng quay về không phải sẽ có càng nhiều người bầu bạn à." Trang Sinh Hiểu Mộng buồn bực vì bị bỏ lỡ cơ hội rời khỏi rừng rậm nguyên sinh không lý do, khi làm một con lợn rừng nướng ăn cũng không thơm.

Khán giả rất thèm thuồng: "Ăn không hết có thể cho ta, cảm ơn!"

"Van cầu, tới khi nào đại thần mới bằng lòng mở tương tác thực tế chứ?"

"Trong lúc kẻ yếu đang oán giận thì kẻ mạnh đã học được tài nấu nướng theo đại thần rồi."

Không được, không thể có loại tâm trạng tiêu cực này được, Trang Sinh Hiểu Mộng hung hăng gặm vài miếng thịt, ánh mắt dần trở nên kiên định. Cô phải nắm chặt tu luyện để có thể tranh thủ được rời khỏi nơi này sớm, chứ không phải ký thác hy vọng vào những thứ khác được.

Lại một ngày nữa trôi qua.

Thoáng cái đã tới ngày cuối cùng trong tuần.

Trang Sinh Hiên Dật mở miệng: "Nó có chịu trở về không, chắc hẳn bây giờ nó đang thu dọn đồ đạc rồi." Vẻ mặt Trang Sinh Hiểu Lê cực kì khó nói: "Em ấy không có ý định quay về."

Trang Sinh Hiên Dật: "Vậy bây giờ nó đang làm gì trong rừng?"

"Vừa mới g.i.ế.c một một con phi thuyền cấp năm sao, nửa tiếng trước thì phá hủy sào huyệt của kiến khát máu, một tiếng trước thì…”

Trang Sinh Hiên Dật nghe xong trợn to mắt, giọng nói run rẩy tràn đầy nghi ngờ: "Con nói cái gì?"

"Ta không phóng đại." Trang Sinh Hiểu Lê rất bất lực, hắn cũng không tin nổi. Nhưng chỉ trong vài tiếng, hắn đã xem phát sóng trực tiếp tới c.h.ế.t lặng.

Không chỉ hành động không khoa học của Trang Sinh Hiểu Mộng kỳ dị, mà ngay cả bình luận trên màn hình cũng không được bình thường nốt.
 
Chương 84


"Ta đã nói rồi, bảo sao vị hôn thê cũ của ngươi lại tức giận như vậy mà ngươi lại không ló mặt ra, hóa ra là vì chột dạ."

"Đã thoát fan, để ta giải thích cho mà biết. Hắn cực kỳ quan tâm tới thể diện, tự cho rằng mình rất giỏi. Nói đúng hơn là hắn luôn coi mối hôn ước kia là lịch sử đen tối, cảm thấy Trang Sinh Hiểu Mộng không xứng được lây dính độ hot với hắn."

"Khi đó công chúa nhỏ bị toàn mạng bôi nhọ, hắn không nói hai lời giải trừ hôn ước. Lúc ấy ta đã thấy người này không ra dáng đàn ông, vì thế đã dứt khoát thoát fan rồi."

"Người hâm mộ nhà khác cũng tới đạp một chân nè. Em trai này ngày xưa ỷ vào việc người hâm mộ của mình tẩy trắng giúp nên đạp cao nâng thấp, bắt nạt kẻ yếu, nịnh nọt tiền bối trong giới, tùy người mà phục vụ."

"Ọe, ban đầu không biết hóa ra hắn lại từng có hôn ước với đại thần, đúng là phải tởm thay đại thần."

"Hắn còn ngại việc từng có hôn ước với chị gái là vết nhơ? Đệt, hắn, nếu không có chị gái thì ai biết hắn là ai chứ, sáu tỷ người hâm mộ? Đúng là nghĩ mình giỏi thật.”

Nhìn thấy dư luận càng ngày càng tiêu cực, độ hot không có xu thế giảm xuống, người hâm mộ của Lâm Minh Phong đứng ngồi không yên Nhưng lúc này đã chậm, hoàn toàn không thể khống chế được phương hướng dư luận được nữa.

Kỹ năng nói và các phương pháp họ hay dùng nay đã không mang lại tác dụng gì, thậm chí cuối cùng còn không thể di chuyển tầm mắt của mọi người ra khỏi bạn gái cũ của Lâm Minh Phong.

Cư dân mạng tới từ các quốc gia khác không chịu nổi, đều đồng loạt cùng trào phúng Lâm Minh Phong.

"Hắn thấy khó chịu, không lẽ công chúa nhỏ thì không à?"

"Mẹ ơi thu tay lại đi, fan hâm mộ đừng điên cuồng tẩy trắng nữa. Vẫn tưởng đây là giới giải trí của Cửu Hạ nên các ngươi có thể tung hoành được hả?"

"Độc bá trong giới lâu rồi nên thực sự nghỉ đâu cũng là địa bàn của mấy người?"

"Bảo thần tượng các người đừng giả c.h.ế.t nữa, mau cút ra đây xin lỗi."

Người hâm mộ cực kỳ bất lực, uất ức đến độ muốn bật khóc. Rõ ràng thần tượng nhà mình không làm chuyện phạm pháp, có nhất thiết phải công kích hắn tới vậy không?

Lâm Minh Phong đang nằm trên giường bệnh ôm đầu tự nói: "Ta đã làm sai cái gì? Sao phải bắt ta xin lỗi?"

"Tổ chương trình đẩy ta ra ngoài chắn súng, hoàng thất kéo ta làm con cờ, ta đã làm sai chuyện gì? Rõ ràng là do con tiện nhân Trang Sinh Hiểu Mộng kia làm hại ta!"

Trang Sinh Hiểu Lê vừa đến đã nghe thấy những lời này: "Hừ."

Hắn cười khẩy, nói: "Xem ra ngươi cũng không phải đồ ngốc hoàn toàn."

"Nhị hoàng tử điện hạ!"

Nhìn thấy Trang Sinh Hiểu Lê bỗng nhiên chiếu ra trước mặt từ trong quang não, Lâm Minh Phong lập tức bị dọa lui đến góc giường, cuống quít nói: "Nhị hoàng tử điện hạ, lúc trước là ta làm không đúng, ta sẽ sửa, ta sẽ giải thích rõ ràng với Hiểu Mộng!"

DTV

"Không cần ngươi phải xin lỗi hoàng thất." Trang Sinh Hiểu Lê nói: "Ngươi muốn kết thúc chuyện cười này thì phải làm theo ý của chúng ta."

Lâm Minh Phong đánh hơi được chuyện khác thường bên trong: "Các người còn muốn ta làm gì nữa?"

"Công khai xin lỗi." Trang Sinh Hiểu Lê không có kiên nhẫn để nói nhiều thêm với Lâm Minh Phong, trực tiếp ném cho hắn một văn bản: "Nếu không thì tự gánh vác hậu quả."

Lâm Minh Phong run rẩy mở văn bản ra, vừa nhìn một lúc sắc mặt đã trắng bệch.

Mãi tới bây giờ Lâm Minh Phong mới tuyệt vọng nhận ra, Trang Sinh Hiểu Mộng mà hắn miệt thị, coi là công cụ để thượng vị lại có thế lực đứng đằng sau mà hắn không thể động vào. Còn hắn từ đầu tới cuối chỉ là con sâu người ta có thể thỏa thích bắt nạt.

"A aa a a!"

Hắn là minh tinh nổi tiếng, có năm tỷ người hâm mộ. Ngay cả cô công chúa nhỏ được hoàng thất yêu thương nhất cũng phải quỳ gối dưới chân người đứng đầu giới giải trí... Còn bây giờ tất cả đã hoàn toàn tan biến.
 
Chương 91


Dù cô ấy làm ra bao nhiêu chuyện kỳ lạ tới mức thái quá cũng không một ai nghi ngờ. Tựa như cô ấy làm gì cũng rất bình thường, thậm chí còn có rất nhiều người reo hò chói tai vì cô ấy.

"Bên tổ chương trình kia thế nào rồi?" Trang Sinh Hiên Dật không tin chuyện quỷ quái, bèn nói: "Thái độ của bọn họ thế nào?"

Trang Sinh Hiểu Lê: "Tổ chương trình nói, bây giờ bọn họ vẫn ổn."

Sự nghi hoặc trên mặt Trang Sinh Hiên Dật cơ hồ muốn thực chất hóa: "Ổn?"

Trang Sinh Hiểu Lê chiếu ra số liệu, nói đúng sự thật: "Chúng ta đã xem nhẹ năng lực bán hàng dựa vào chương trình Sinh tồn trên tinh cầu hoang, đó là một con số vô cùng khủng bố, không hề kém cạnh so với hoàng thất chúng ta."

Trang Sinh Hiên Dật nói ngay: "Không thể nào! Dù có cao thì cũng cao tới mức nào chứ?"

Hoàng thất bọn họ là người giàu nhất nước Cửu Hạ, cho dù vứt bỏ thân phận hoàng thất thì gia tộc Trang Sinh cũng là đại gia đứng đầu tư bản. Chỉ là một chương trình phát sóng trực tiếp nhỏ bé mà thôi, những hàng bán được dựa vào thì có tư cách gì để so sánh với hoàng thất chứ?

"Phụ hoàng xem qua sẽ biết." Trang Sinh Hiểu Lê trực tiếp gửi số liệu cho Trang Sinh Hiên Dật.

"Để ta xem xem chúng bán cái quái gì thế này?" Trang Sinh Hiên Dật khó có thể chấp nhận được hiện thực, vừa mở ra xem thử đã chán ghét tê người.

Thân cây bẩn thỉu, đủ loại cỏ dại lộn xộn, những thứ tục tằn thời nguyên thủy, thịt sống chưa được chế biến cho vào túi đựng, lại còn có cả thứ do côn trùng bài tiết ra các thứ...

Nhìn lướt qua từng mặt hàng trên kệ, vào mắt Trang Sinh Hiên Dật không thứ nào dùng được, toát lên hơi thở tục tằn thô bỉ rẻ tiền.

Trang Sinh Hiên Dật phẫn nộ, bắt đầu khinh miệt: "Chương trình này dựa vào bán mấy mặt hàng rác rưởi này mà vượt qua cả lượng hàng bán ra của chúng ta?"

"Đúng vậy phụ hoàng." Trang Sinh Tư Ngọc nói tiếp: "Thật ra từ ba tháng trước, cũng chính là lúc Hiểu Mộng rời khỏi hoàng cung thì lượng bán ra của chúng ta đã giảm xuống."

"Chương trình này mượn hình ảnh của Hiểu Mộng bán hàng, ngài cũng biết rõ sức ảnh hưởng của Hiểu Mộng lớn bao nhiêu mà."

Tất nhiên Trang Sinh Hiên Dật biết rất rõ, trước kia Trang Sinh Hiểu Mộng không khác gì hình ảnh, người phát ngôn của hoàng thất cả. Công chúa nhỏ được người người yêu thương kia vốn chính đã có giá trị thương mại rất lớn.

Ông ta chỉ không ngờ sau khi Trang Sinh Hiểu Mộng rời đi lại mang tới ảnh hưởng lớn đối với việc mua bán của hoàng thất như thế.

Trang Sinh Hiên Dật trầm mặt, càng thêm quyết tâm: "Lập tức gọi nó trở về, không tiếc bất cứ thủ đoạn gì."

"Nhưng phụ hoàng...” Trang Sinh Hiểu Lê bất đắc dĩ nói: "Bây giờ chúng ta còn thủ đoạn gì để dùng chứ?"

Trang Sinh Hiên Dật cực kỳ khinh thường: "Tiếp tục tạo áp lực cho tổ chương trình, không lẽ để nó đại diện cho những hàng hóa thô tục không thể chấp nhận được kia là có thể khiến tổ chương trình bọn họ khởi tử hồi sinh?"

Vốn dĩ Trang Sinh Hiên Dật chỉ ngẫu nhiên nhìn thoáng qua chương trình phát sóng trực tiếp, nhưng bây giờ ông ta lại không nhịn được muốn xem tiếp. Giờ ông ta muốn xem xem bọn họ có thể kiên trì được bao lâu.

Chỉ rèn luyện thôi thì vẫn chưa đủ, Trang Sinh Hiểu Mộng bắt đầu điên cuồng thực chiến. Khu rừng đã trở thành sân tu luyện được trời ưu ái của nàng, đã có vô số chim muôn thú vật c.h.ế.t dưới kiếm của cô.

“Từ khi anh trai Sở đi thì đại thần bắt đầu thay đổi."

"Bắt đầu trở nên nóng nảy và cực đoan."

"Ai bảo đây không phải yêu chứ?"

"Anh trai Sở mau quay lại đi, đại thần sắp phá luôn khu rừng này rồi."

Chim khổng lồ vươn rộng hai cánh, gần như che khuất bầu trời. Con ngươi to bằng chiếc xe hơi lớn đang nhìn chằm chằm vào bóng người nhỏ bé trong rừng.

Vốn dĩ Trang Sinh Hiểu Mộng đang mặc một bộ đồ xanh, nhưng bây giờ đã dính không ít vết máu, màu xanh thấm ra màu hồng nhạt, vạt áo bay lồng lộng theo gió tựa như những cánh hoa sắc bén đang tách ra.
 
Chương 91


Dù cô ấy làm ra bao nhiêu chuyện kỳ lạ tới mức thái quá cũng không một ai nghi ngờ. Tựa như cô ấy làm gì cũng rất bình thường, thậm chí còn có rất nhiều người reo hò chói tai vì cô ấy.

"Bên tổ chương trình kia thế nào rồi?" Trang Sinh Hiên Dật không tin chuyện quỷ quái, bèn nói: "Thái độ của bọn họ thế nào?"

Trang Sinh Hiểu Lê: "Tổ chương trình nói, bây giờ bọn họ vẫn ổn."

Sự nghi hoặc trên mặt Trang Sinh Hiên Dật cơ hồ muốn thực chất hóa: "Ổn?"

Trang Sinh Hiểu Lê chiếu ra số liệu, nói đúng sự thật: "Chúng ta đã xem nhẹ năng lực bán hàng dựa vào chương trình Sinh tồn trên tinh cầu hoang, đó là một con số vô cùng khủng bố, không hề kém cạnh so với hoàng thất chúng ta."

Trang Sinh Hiên Dật nói ngay: "Không thể nào! Dù có cao thì cũng cao tới mức nào chứ?"

Hoàng thất bọn họ là người giàu nhất nước Cửu Hạ, cho dù vứt bỏ thân phận hoàng thất thì gia tộc Trang Sinh cũng là đại gia đứng đầu tư bản. Chỉ là một chương trình phát sóng trực tiếp nhỏ bé mà thôi, những hàng bán được dựa vào thì có tư cách gì để so sánh với hoàng thất chứ?

"Phụ hoàng xem qua sẽ biết." Trang Sinh Hiểu Lê trực tiếp gửi số liệu cho Trang Sinh Hiên Dật.

"Để ta xem xem chúng bán cái quái gì thế này?" Trang Sinh Hiên Dật khó có thể chấp nhận được hiện thực, vừa mở ra xem thử đã chán ghét tê người.

Thân cây bẩn thỉu, đủ loại cỏ dại lộn xộn, những thứ tục tằn thời nguyên thủy, thịt sống chưa được chế biến cho vào túi đựng, lại còn có cả thứ do côn trùng bài tiết ra các thứ...

Nhìn lướt qua từng mặt hàng trên kệ, vào mắt Trang Sinh Hiên Dật không thứ nào dùng được, toát lên hơi thở tục tằn thô bỉ rẻ tiền.

Trang Sinh Hiên Dật phẫn nộ, bắt đầu khinh miệt: "Chương trình này dựa vào bán mấy mặt hàng rác rưởi này mà vượt qua cả lượng hàng bán ra của chúng ta?"

"Đúng vậy phụ hoàng." Trang Sinh Tư Ngọc nói tiếp: "Thật ra từ ba tháng trước, cũng chính là lúc Hiểu Mộng rời khỏi hoàng cung thì lượng bán ra của chúng ta đã giảm xuống."

"Chương trình này mượn hình ảnh của Hiểu Mộng bán hàng, ngài cũng biết rõ sức ảnh hưởng của Hiểu Mộng lớn bao nhiêu mà."

Tất nhiên Trang Sinh Hiên Dật biết rất rõ, trước kia Trang Sinh Hiểu Mộng không khác gì hình ảnh, người phát ngôn của hoàng thất cả. Công chúa nhỏ được người người yêu thương kia vốn chính đã có giá trị thương mại rất lớn.

Ông ta chỉ không ngờ sau khi Trang Sinh Hiểu Mộng rời đi lại mang tới ảnh hưởng lớn đối với việc mua bán của hoàng thất như thế.

Trang Sinh Hiên Dật trầm mặt, càng thêm quyết tâm: "Lập tức gọi nó trở về, không tiếc bất cứ thủ đoạn gì."

"Nhưng phụ hoàng...” Trang Sinh Hiểu Lê bất đắc dĩ nói: "Bây giờ chúng ta còn thủ đoạn gì để dùng chứ?"

Trang Sinh Hiên Dật cực kỳ khinh thường: "Tiếp tục tạo áp lực cho tổ chương trình, không lẽ để nó đại diện cho những hàng hóa thô tục không thể chấp nhận được kia là có thể khiến tổ chương trình bọn họ khởi tử hồi sinh?"

Vốn dĩ Trang Sinh Hiên Dật chỉ ngẫu nhiên nhìn thoáng qua chương trình phát sóng trực tiếp, nhưng bây giờ ông ta lại không nhịn được muốn xem tiếp. Giờ ông ta muốn xem xem bọn họ có thể kiên trì được bao lâu.

Chỉ rèn luyện thôi thì vẫn chưa đủ, Trang Sinh Hiểu Mộng bắt đầu điên cuồng thực chiến. Khu rừng đã trở thành sân tu luyện được trời ưu ái của nàng, đã có vô số chim muôn thú vật c.h.ế.t dưới kiếm của cô.

“Từ khi anh trai Sở đi thì đại thần bắt đầu thay đổi."

"Bắt đầu trở nên nóng nảy và cực đoan."

"Ai bảo đây không phải yêu chứ?"

"Anh trai Sở mau quay lại đi, đại thần sắp phá luôn khu rừng này rồi."

Chim khổng lồ vươn rộng hai cánh, gần như che khuất bầu trời. Con ngươi to bằng chiếc xe hơi lớn đang nhìn chằm chằm vào bóng người nhỏ bé trong rừng.

Vốn dĩ Trang Sinh Hiểu Mộng đang mặc một bộ đồ xanh, nhưng bây giờ đã dính không ít vết máu, màu xanh thấm ra màu hồng nhạt, vạt áo bay lồng lộng theo gió tựa như những cánh hoa sắc bén đang tách ra.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom