Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2995


2995

“Tôi muốn hôn, bây giờ có thể hôn không?” Đường Lăng không hề biết Lâm Bối đang thầm mắng anh té tát trong lòng, đương nhiên cho dù cậu cả Đường biết thì cũng không để ý.

Đánh là thương, mắng là yêu, như này có cái gì không đúng chứ?

Lâm Bối tiếp tục khiếp sợ, cô thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, thế mà lúc này Đường Lăng lại có thể hỏi ra câu như vậy, hơn nữa vẻ mặt vẫn vô tội như thế, thản nhiên như thế!

“Không thể.” Lâm Bối nghiến răng nghiến lợi trả lời, lần này, cô không thả lỏng, đôi tay vẫn đẩy mặt anh ra.

Lâm Bối không chú ý lúc này một tay của cô đang cố gắng che trúng miệng Đường Lăng.

Khóe môi Đường Lăng hơi cong lên, sau đó khẽ cắn một cái vào lòng bàn tay cô.

Lâm Bối giống như bị bỏng, theo bản năng thu tay về, Đường Lăng lại tiến lên trước, hôn lên môi cô lần nữa.

“Nhưng tôi muốn, tôi muốn hôn em, làm sao bây giờ?” Môi Đường Lăng nhẹ nhàng đặt lên môi cô, tiếng lẩm bẩm trầm thấp truyền ra, mang theo dịu dàng khiến người nghe say mê.

Bàn tay đang đẩy của Lâm Bối càng thêm yếu ớt, mà Đường Lăng cũng không hôn sâu, chỉ khẽ chạm vào hai lần, sau đó lại ngẩng đầu lên.

“Cho hôn không?” Đường Lăng ngẩng đầu, trong mắt ngậm ý cười, lại hỏi cô vấn đề vừa rồi.

“Không…” Lâm Bối vẫn giống như trước, phản ứng đầu tiên là muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ đến vừa rồi cô từ chối hai lần nhưng đều vô dụng, căn bản không ngăn cản được Đường Lăng.

Không phải Đường Lăng vẫn hôn sao, vì vậy câu trả lời của cô có tác dụng gì?

Rõ ràng Đường Lăng đang trêu chọc cô!

Lâm Bối sắp bị chọc cho tức chết rồi, cô quyết định, nếu anh lại nói mấy lời vớ vẩn, lại làm chuyện như vậy với cô, cô sẽ, cô sẽ… Ngay lúc Lâm Bối còn chưa nghĩ ra sẽ thế nào, đột nhiên điện thoại của Đường Lăng vang lên.

Đường Lăng thoáng nhìn điện thoại di động ở mép giường, trên màn hình hiển thị là Mạnh Lâm gọi đến.

Lông mày Đường Lăng khẽ cau lại, trong lòng rất không hài lòng, nhưng vẫn giơ tay ra cầm điện thoại di động, nhận cuộc gọi.

Đường Lăng cũng không đứng vậy, vẫn cứ đè nửa người lên người Lâm Bối mà nghe điện thoại như vậy.

“Cậu Đường, anh, anh dậy rồi sao?” Giờ phút này, Mạnh Lâm ở bên ngoài khách sạn đang rất sốt ruột, đã hơn chín giờ rồi mà cậu Đường vẫn chưa dậy.

Mạnh Lâm vừa nghĩ đến trong phòng cậu cả Đường còn có một người đàn ông khác, người đàn ông mà đêm qua cậu cả Đường tự mình ôm vào khách sạn, Mạnh Lâm đã cảm thấy sợ hãi run rẩy cả người.

Đều nói sắc đẹp hại người, quả nhiên không sai chút nào, bình thường cậu cả Đường bình tĩnh như vậy, thông minh nhanh nhạy như vậy, thế mà cũng vì sắc đẹp mà chậm trễ việc chính.

“Ừm.” Đường Lăng trả lời, nghe không ra giọng điệu gì, nhưng có thể nghe ra được bất mãn trong đó.

Tay cầm di động của Mạnh Lâm run lên, cậu Đường tức giận rồi sao?

Anh ta quấy rầy chuyện tốt của cậu Đường rồi sao?

Nhưng cũng đã chín giờ, cũng nên làm chuyện chính rồi, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đã vô cùng cấp bách, còn đang đợi cậu cả Đường đến giải quyết đấy.

“Cậu Đường, tất cả mọi người đều đang đợi anh đến giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.” Đường Lăng biết cậu cả Đường bị quấy rầy rất bất mãn, nhưng anh ta vẫn kiên trì nói hết lời.

Giờ phút này Đường Lăng đè trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, vì vậy Lâm Bối có thể nghe thấy tiếng nói bên kia điện thoại.
 
Chương 2996


 

2996

Lúc này Lâm Bối mới nhớ ra, lần này Đường Lăng đến là để xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, cô nghe nói chuyện kia vô cùng nghiêm trọng, dù sao thế lực của Quỷ Vực Chi Thành quá mức mạnh mẽ, người bình thường đều không dám chọc vào bọn họ.

Ngay cả Quốc vương và Đại vương tử cũng vô cùng kiêng kỵ bọn họ, nhưng mà, nghe ý của Đại vương tử, dường như Quốc vương muốn lựa chọn đứng về phía Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần.

Quốc vương lựa chọn như vậy cũng không kỳ lạ, dù sao ở nước R, thế lực của Đường Lăng cộng thêm thế lực của Nguyễn Hạo thần, chắc chắn vượt qua Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu đề nghị của Đại vương tử.

“Ừm.” Cậu cả Đường đáp lại một tiếng, vẫn không nghe ra được giọng điệu gì.

“Cậu Đường, chuyện này rất nghiêm trọng, cũng rất khẩn cấp, mặc dù buổi tối Đại vương tử mở tiệc đón gió tẩy trần cho anh, có thể bọn họ sẽ lựa chọn đứng về phía chúng ta, nhưng chúng ta cũng không thể gửi gắm tất cả hi vọng vào Hoàng thất, chúng ta vẫn nên tự nghĩ biện pháp giải quyết.”

Lần này, cậu cả Đường còn không thèm ‘ừ’, chỉ dời mắt nhìn về phía Lâm Bối.

Lâm Bối cũng nhìn thẳng vào mắt anh, lông mày cau lại, khoảng cách gần như vậy, đương nhiên cô nghe thấy lời của Mạnh Lâm bên kia điện thoại.

“Đừng nhìn tôi, tôi không biết gì cả.” Lâm Bối quả thật không rõ ràng chuyện này, cô cũng không rõ rốt cuộc Quốc vương đã bàn bạc thế nào với Đại vương tử.

Giọng nói rất nhỏ của Lâm Bối truyền đến Mạnh Lâm ở bên kia trở thành tiếng lẩm bẩm nhỏ nhẹ, Mạnh Lâm nghe thấy, cảm giác có phần giống như thanh âm nũng nịu.

Mạnh Lâm ca thán trong lòng, cậu cả Đường còn có thể làm chuyện chính sao?

“Cậu cả Đường, bây giờ chúng ta có thể đến chi nhánh ở nước R không? Người bên kia vẫn đang đợi.” Mạnh Lâm cố gắng nhẫn nhịn mới không khiến mình mắng thành tiếng, nhưng anh ta nhất định phải lôi cậu Đường ra, nhất định phải làm cho cậu Đường rời xa người đàn ông mưu mô kia.

“Không đi.” Ban đầu Đường Lăng cũng không có dự định đi đến chi nhánh bên này, đi chi nhánh làm gì? Họp với những người kia?

Nếu họp có thể giải quyết được chuyện này, vậy cũng không cần anh đến đây?

“Cậu Đường…” Mạnh Lâm sốt ruột, lập tức than khóc, nhưng rõ ràng Mạnh Lâm cũng biết, nếu cậu Đường không đi anh ta cũng không cách nào ép cậu Đường đi.

“Vậy cậu Đường có tính toán gì? Là muốn thông qua Hoàng thất giải quyết chuyện này sao? Vậy cậu Đường cũng phải chuẩn bị một chút, cậu Đường liên hệ với Đại vương tử, hay là… Mạnh Lâm nhớ đến chuyện cậu Đường quan tâm đ ến Tiểu vương tử, anh ta ngẫm nghĩ rồi tiếp tục nói: “Tối qua cậu Đường nhắc đến Tiểu vương tử, nhưng tôi cảm thấy nếu thật sự muốn thông qua Hoàng thất giải quyết, vẫn là tiếp xúc với Đại vương tử thì tốt hơn, trong Hoàng thất Tiểu vương tử này không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng gì, nếu cậu Đường hao tâm tổn trí trên người Tiểu vương tử, có thể sẽ lãng phí thời gian.”

Giờ phút này, Đường Lăng ép trên người Lâm Bối, khoảng cách đặc biệt gần, lời nói của Mạnh Lâm truyền vào trong tai Lâm Bối vô cùng rõ ràng.

Lâm Bối thoáng nhìn Đường Lăng, đôi mắt khẽ trợn lên, hơi tức giận, nhưng nhiều hơn chính là châm chọc.

Đường Lăng muốn lợi dụng cô sao? Nhưng, đúng như người kia vừa nói, trong Hoàng thất cô quả thật không được sủng ái, không có chút sức ảnh hưởng gì, Đường Lăng tìm cô quả thật là đang lãng phí thời gian.

Đường Lăng đối mặt với đôi mắt đang trợn lên của cô, khóe môi khẽ nhếch nở một nụ cười nhạt, Mạnh Lâm bên kia điện thoại nói như vậy, Đường Lăng vẫn không hề có ý né tránh, trái lại càng lại gần cô hơn, giờ phút này hai người sắp dính vào nhau rồi.

Lâm Bối đẩy anh nhưng không đẩy được, cô muốn anh rời đi, nhưng lúc này anh đang nghe điện thoại, điện thoại di động của anh đang đặt gần ngay bên miệng cô, nếu bây giờ cô nói chuyện, chắc chắn bên kia sẽ nghe thấy.
 
Chương 2997


2997

Cô không muốn khiến người khác hiểu nhầm, vì vậy cô nhẫn nhịn không lên tiếng.

“Cậu Đường, anh có nghe thấy lời tôi nói không?! Tôi cảm thấy tiếp cận Tiểu vương tử kia thật sự vô dụng, cậu Đường có muốn thay đổi kế hoạch…” Mạnh Lâm cũng không biết tình huống bên này, vẫn tiếp tục nói.

Lâm Bối nhìn anh chằm chằm, tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài tớ nơi rồi, cô không dám nói lời gì, anh đang áp lên người cô, cô lại không thể cử động, vì vậy cô chỉ có thể giơ chân lên đá anh một phát thật mạnh.

Đối với Đường Lăng, một phát đá này của Lâm Bối cũng không tính là gì, Đường Lăng không nhịn được bật cười.

“Không cần.” Đường Lăng cười, rất rõ ràng, lời này là nói với Mạnh Lâm bên kia điện thoại.

Sau đó Đường Lăng cúp điện thoại, nếu biết Mạnh Lâm gọi điện thoại để nói mấy lời nhảm nhí này, chắc chắn anh sẽ không nhận.

“Trong Hoàng thất tôi không được sủng ái, không có sức ảnh hưởng, vì vậy anh đừng lãng phí thời gian trên người tôi.” Thấy anh cúp điện thoại, lúc này Lâm Bối mới lên tiếng, rõ ràng trong giọng nói của cô mang theo tức giận, còn có một số cảm xúc mà chính cô cũng không phát hiện.

Nếu nghe kỹ, còn có thể nghe ra một chút tủi thân!

“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sinh động, đặc biệt thú vị.

Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!

“Nhưng tôi lại muốn lãng phí thời gian trên người em đấy.” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi không nhịn được cong lên, cô phát cáu thế này đặc biệt sống động, đặc biệt thú vị.

Khiến anh đặc biệt yêu thích!!!

Câu nói này của Đường Lăng chắc chắn là lời thật lòng, cô là vợ anh, thời gian của anh đương nhiên phải dùng trên người cô rồi.

Nhưng rõ ràng Lâm Bối hiểu lầm ý tứ của anh, sắc mặt lập tức sầm lại, tức giận đọng lại trong mắt: “Tôi sẽ không giúp anh.”

Chẳng biết vì sao, giờ phút này trong lòng cô hơi khổ sở, Đường Lăng đang lợi dụng cô?!

Bởi vì lợi dụng cô nên mới có thể ôm cô vào phòng của anh!

Như vậy vừa rồi anh ta hôn cô thì sao? Cũng là vì muốn lợi dụng cô sao?!

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Lâm Bối cảm thấy lạnh lẽo, đồng thời cũng cảm thấy nhục nhã, sao Đường Lăng có thể như vậy.

“Thật nhẫn tâm, chỉ bằng quan hệ của chúng ta, sao em có thể nhẫn tâm như vậy?” Đường Lăng cảm nhận được cảm xúc cô thay đổi, nhưng anh cũng không vội giải thích, bởi vì anh rất rõ ràng, lúc này giải thích căn bản vô dụng, sẽ chỉ khiến cô càng nghĩ nhiều hơn mà thôi.

Vì vậy Đường Lăng cố ý càn rỡ theo cô!!!

“Quan hệ gì của chúng ta? Chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì? Dựa vào cái gì mà tôi phải giúp anh?” Lâm Bối lập tức nổi giận, giống như mèo con bị giẫm trúng đuôi, lập tức giãy nảy lên.

Cô cố gắng đẩy Đường Lăng ra, không đẩy được thì cô dùng chân đá: “Anh đi ra, đi ra.”

Tại sao Đường Lăng có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy chứ?

Vậy mà anh lại muốn lợi dụng cô? Hơn nữa anh còn thoải mái yên lòng như vậy, bây giờ bị cô biết rồi, anh chẳng những anh hề áy náy, ngược lại còn được đằng chân lân đằng đầu.

Sao anh có thể như vậy?

Trong lòng Lâm Bối cảm thấy dường như có cái gì đang thắt lại, rất đau, rất khó chịu, trước kia cô không chỉ một lần thầm mắng Đường Lăng hèn hạ vô sỉ trong lòng, nhưng lần này chuyện đã tồi tệ đến vậy mà chẳng biết tại sao cô lại không muốn mắng anh.
 
Chương 2998


2998

Thậm chí trong lòng cô còn đang nghĩ, Đường Lăng không phải như vậy, Đường Lăng không thể nào làm như vậy!

Lâm Bối cảm thấy có lẽ mình thật sự điên rồi.

“Sao lại tức giận rồi? Sao lại nhẫn tâm như vậy chứ?” Đường Lăng chỉ khẽ cử động chân là có thể ngăn lại động tác của cô, tay của anh miết lên mặt cô, nhẹ giọng cười nói: “Giúp tôi một chút thôi? Tôi cũng chỉ có thể dựa vào em.”

Đường Lăng nói lời này đến là đương nhiên, đến là thản nhiên.

Nhìn thấy anh như vậy, đôi mắt Lâm Bối trừng lớn hơn, trên mặt lộ rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi, mà nghe thấy giọng điệu đương nhiên này của anh, cô càng tức giận hơn: “Đường Lăng, anh còn biết xấu hổ hay không?”

Sao người đàn ông này lại có thể không biết xấu hổ đến vậy?!

Sao anh có thể?!

Anh lại muốn dựa vào cô sao? Muốn dựa vào cô, để cô giúp anh sao?

Không, cô tuyệt đối sẽ không giúp anh, tuyệt đối sẽ không!

Đường Lăng nhìn cô, khóe môi từ từ cong lên: “Không biết xấu hổ…”

Đường Lăng nói rồi khẽ dừng lại một lát, sau đó lại gần cô, lần này cũng không hôn cô mà lại gần bên tai cô, chậm rãi nói nhỏ: “Chỉ muốn em.”

Cơ thể Lâm Bối run rẩy, trong lúc nhất thời hoàn toàn ngây dại, lời nói của Đường Lăng phát ra ngay bên tai cô, gần như vậy, gần đến mức cô còn có thể cảm nhận được hơi thở của anh, nhưng cô lại cảm thấy hoảng hốt, có một loại cảm giác không biết mình đang ở đâu xuất hiện.

Cô cảm thấy dường như đó là một âm thanh rất xa xôi, một lời nói rất xa xôi không nên thuộc về cô, đúng vậy, không có khả năng thuộc về cô.

Từ giây phút cô giả trai tiến vào Hoàng thất, cô đã biết, lời nói như vậy, âm thanh như vậy, đều không có khả năng thuộc về cô rồi.

Nhưng vì sao, vì sao trái tim của cô lại đập mạnh như vậy, giống như không bị khống chế, giống như muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực cô, trái tim kia, dường như muốn nhảy ra ngoài giúp cô nhìn thấy thứ gì đó.

Cô mơ hồ cảm thấy trái tim đau nhức, nhưng dường như lại không giống đau nhức, là một loại cảm giác rất kỳ lạ.

Môi Đường Lăng bên tai cô chậm rãi chuyển động, dời đến bên môi cô, lần này cô không đẩy anh ra, thậm chí cũng không hề từ chối, càng không có chút phản kháng nào, giờ phút này Lâm Bối đang chìm đắm vào trong thế giới của chính mình.

Khóe môi của Đường Lăng rơi xuống môi cô, nhẹ nhàng chậm chạp mang theo dịu dàng, mang theo thương tiếc, mang theo tình cảm mềm mại của anh, nhưng lần này không chỉ vừa chạm đã rời như mấy lần trước, anh nhân lúc cô đang mơ hồ, dụ dỗ cô hé mở đôi môi đỏ, anh chậm rãi tiến sâu vào.

Nụ hôn của anh rất dịu dàng, rõ ràng là sợ dọa cô, vì vậy, mặc dù lúc này lồ ng ngực anh nóng như lửa đốt, lại không thể phun trào như núi lửa, anh vẫn cố gắng khống chế chính mình, nhớ phải thực hiện dần dần từng bước.

Ừm, phải thực hiện dần dần từng bước!

Có lẽ cậu cả Đường có hiểu lầm nhất định về cái từ ‘thực hiện dần dần từng bước’ này.

Đã hôn nồng nhiệt như vậy, còn thực hiện dần dần từng bước cái gì?!

Lâm Bối không đẩy anh ra nữa, có thể là vẫn chưa lấy lại tinh thần, cũng có thể là vì không có sức, Lâm Bối chỉ cảm thấy giờ phút này cả người cô như nhũn ra, giống như không còn chút sức lực nào nữa.

Cô không nói ra được đó là loại cảm giác gì, toàn thân như nhũn ra, cả người không có sức, tựa như bay giữa những đám mây.
 
Chương 2999


2999

Chỉ là khi cả người như nhũn ra, đồng thời cô cũng cảm thấy dường như hô hấp ngày càng khó khăn, cô giống như thật sự trôi dạt vào những đám mây, nơi đó không có không khí, vì vậy cô sắp không thở nổi rồi.

Cuối cùng cậu cả Đường cũng buông cô ra, nhìn thấy cô thở hổn hển, khóe môi cong lên mỉm cười, hô hấp của anh hỗn loạn, trái tim cũng hỗn loạn rồi.

Cảm giác vừa rồi khiến anh say mê, anh hận không thể tiếp tục nữa, chỉ là rõ ràng đồ ngốc này không có chút kinh nghiệm gì, thậm chí cô còn quên mất hít thở.

Lâm Bối thở hổn hển mấy hơi mới cảm thấy dường như cuối cùng mình cũng sống lại rồi, giờ phút này Đường Lăng ép lên người cô, Đường Lăng rất nặng, nhưng lần này cô không đẩy anh ra, mà đôi mắt nhìn thẳng vào mắt anh.

Giờ phút này trong mắt cô mang theo mấy phần mê mang, lấp lóe ánh sáng, còn có mông lung tựa như bị ngấm men say.

Dáng vẻ này thật giống như một con nai con đáng thương bị lạc đường.

Cậu cả Đường vẫn luôn muốn thực hiện dần dần từng bước nhìn thấy cô như vậy, thật sự rất muốn đè cô dưới người rồi hung hăng bắt nạt cô!

Nhưng mà cậu cả Đường vẫn nhịn được, anh biết cô không phải cô gái bình thường, trên người cô phải gánh chịu quá nhiều thứ, trong lòng cô cũng có quá nhiều áp lực, vì vậy cô có kiên cường mà người khác không có, cô bình tĩnh, cô thông minh, đồng thời cô cũng cảnh giác và cẩn thận.

Vì vậy vẫn phải thực hiện dần dần từng bước… Trong lòng cậu cả Đường thầm mắng một câu, sau đó miễn cưỡng đứng dậy, dời khỏi người cô, anh cảm thấy anh còn tiếp tục nhìn đôi mắt này như vậy, có lẽ anh sẽ thật sự không khống chế được nữa.

Rõ ràng Lâm Bối không ngờ anh sẽ đứng dậy dời khỏi người mình như vậy, ánh mắt Lâm Bối khẽ chuyển động, đôi mắt trong suốt di chuyển theo chuyển động của anh, rõ ràng cô vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.

“Đừng nhìn như vậy nữa, nếu không, hôm nay chúng ta cũng đừng ra ngoài nữa.” Đường Lăng cảm thấy anh có thể chết ở trong tay người phụ nữ này, cô không cần phải làm gì cả, chỉ một ánh mắt là có thể hành hạ chết anh.

Lâm Bối nghe thấy lời nói của anh thì ngẩn người, sau khi hiểu rõ ý tứ của anh, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, sau đó sắc mặt bắt đầu chuyển đỏ, dần dần cả khuôn mặt và cổ đều đỏ bừng lên.

Rốt cuộc vừa rồi cô làm sao vậy?!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trong lòng Đường Lăng thở dài một hơi, cô có biết dáng vẻ bây giờ của cô quyến rũ nhường nào hay không?!

Thực hiện dần dần từng bước chó má, anh thật muốn làm theo khát vọng trong lòng, cứ như vậy… Đường Lăng mới rời đi một chút đột nhiên lại tới gần lần nữa, đôi mắt sâu thẳm cứ như vậy nhìn chằm chằm vào cô.

Lâm Bối bị anh nhìn chằm chằm như vậy không nhịn được hơi hoảng hốt, đáy lòng còn mang theo chút sợ hãi, anh như thế này hơi đáng sợ, như chó sói vậy.

Cơ thể Lâm Bối rụt lại theo bản năng, sau đó từ từ lùi về phía sau, cô cảm thấy Đường Lăng bây giờ vô cùng vô cùng nguy hiểm.

“Anh đừng đến đây.” Giọng nói Lâm Bối mang theo run rẩy, cơ thể co rụt lại theo bản năng, đôi mắt tựa như nai con mang theo hoảng sợ.

Cô không biết cô như vậy hấp dẫn người khác như thế nào, cô như vậy càng khiến người khác muốn bắt nạt thế nào.

“Là em quyến rũ tôi.” Đường Lăng nhìn thấy cô như vậy, đôi mắt sâu hơn mấy phần, giọng nói cũng trở nên khàn khàn.

“Tôi không, tôi không có…” Lâm Bối cảm thấy vô cùng oan uổng, cô quyến rũ anh lúc nào chứ, cô đều hận không thể dứt khoát đá anh ra.

“Em có.” Đường Lăng cắt ngang lời cô, thoạt nhìn lúc này anh đặc biệt nghiêm túc: “Mỗi giây mỗi phút em đều đang quyến rũ tôi…”

Quyến rũ khiến anh sắp phát điên!!!

Đối với anh mà nói, mỗi cử chỉ hành vi của cô, mỗi câu mỗi chữ của cô, mỗi tiếng cười giọng nói của cô, đối với anh vừa là rượu ngon lại vừa là thuốc độc!
 
Chương 3000


Chương 3000

Đối với anh mà nói, nhất cử nhất động của cô, từng câu từng chữ của cô, một nụ cười của cô, đối với anh mà nói đều là rượu ngon, cũng là độc dược!!

Lâm Bối trừng to mắt nhìn anh, người này làm sao lại như vậy, chính anh không cần mặt mũi nữa thì thôi đi, anh còn bỗng nhiên vu khống cô như vậy.

Cô quyến rũ anh lúc nào? Cô làm sao có thể quyến rũ anh?!

Cô rõ ràng là không hề làm gì, hơn nữa cô tránh anh còn không kịp mà.

“Đừng nhìn tôi như thế, thật đấy, nếu không tôi…” Bên trong giọng nói của Đường Lăng mang theo mấy phần khàn khàn, căn bản chính cô cũng không biết dáng vẻ lúc này của cô mê người đến cỡ nào!!

“Anh cút đi, không biết xấu hổ.” Lâm Bối tức giận, toàn bộ gương mặt đỏ bừng, nhịn không được nhấc chân đá anh.

Đường Lăng cũng không ngại, ngược lại còn rất vui vẻ, trực tiếp cười khẽ một tiếng, anh đột nhiên tới gần, không quan tâm chân cô đang đá đạp lung tung, mà đè nửa người lên trên người cô.

Anh nhìn gương mặt của cô đang ở gần ngay trước mắt, đôi môi gần ngay trước mắt, âm thầm hít một hơi.

Đường đại thiếu anh muốn tiến hành theo từng bước, anh vẫn phải khống chế chính mình, không thể quá xúc động.

Ngón tay của anh xoa lên mặt của cô, từ lông mày cô, đến mắt của cô, chậm rãi dời xuống, cuối cùng ngón tay thon dài của anh rơi đến trên môi của cô: “Đừng khẩn trương, sẽ không bắt buộc em.” Mặc dù anh rất muốn, nhưng sẽ không miễn cưỡng cô, cho nên lúc này anh không tiếp tục hôn cô, anh sợ sẽ không khống chế nổi chính mình.

Lâm Bối liền giật mình, cô tin tưởng lời này của Đường Lăng, mặc dù cô không chỉ mắng Đường Lăng hèn hạ, không biết xấu hổ một lần ở trong lòng, nhưng cô biết, Đường Lăng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện ép buộc phụ nữ.

Thời điểm trước kia ở nước Z, thời điểm ban đầu mặc dù anh kiên trì nói muốn cưới cô, mặc dù thái độ của anh lúc đó rất mạnh bạo, nhưng xưa nay anh không ép buộc cô bất cứ chuyện gì, thậm chí cuối cùng anh cũng lựa chọn buông tay, để cô rời đi.

Cho nên chỉ cần cô không đồng ý, chắc chắn Đường Lăng sẽ không làm ra chuyện quá mức.

Chỉ là cô nghĩ đến vừa rồi khi anh hôn cô, cô đã quên phản kháng, thậm chí cô còn…

Lâm Bối nghĩ tới những thứ này, mặt càng đỏ hơn, trong lòng không biết là tức giận hay là ngượng ngùng, lúc này gương mặt của Đường Lăng ở gần ngay trước mắt, không ngừng phóng đại, cô đột nhiên có chút không dám nhìn anh, không biết là chột dạ hay là vì điều gì, cô theo bản năng nhắm mắt lại.

Từ lúc còn rất nhỏ, cô đã nữ giả nam, trở về hoàng thất, là con gái nhưng lại giả trai, cô căn bản không khả năng, cũng không dám nói chuyện yêu đương, cho nên, ở phương diện tình cảm, cô hoàn toàn không có kinh nghiệm, thậm chí cô còn không dám tiếp nhận đồ vật ở phương diện này.

Cho nên, lúc này, cô đối mặt với Đường Lăng, thật sự là có chút không chống đỡ được.

Hơn nữa cô chưa từng yêu đương, cũng căn bản không biết loại tình huống này nên làm như thế nào, không nên làm thế nào.

Cô nhắm mắt lại kỳ thật xem như một loại trốn tránh theo bản năng, mặt khác cô căn bản cũng không suy nghĩ nhiều, căn bản cũng không nghĩ đến nhiều như vậy!!

Đường Lăng vốn dĩ sợ sẽ hù dọa cô, cho nên mới giải thích với cô, muốn cô an tâm, Đường Lăng vốn cho là cô nghe anh nói lời này sẽ thở phào một hơi, sẽ an tâm, thậm chí có thể sẽ thật vui vẻ.

Nhưng, dù thế nào Đường Lăng cũng không nghĩ tới cô sẽ phản ứng như vậy.

Giờ phút này cô giống như đang xấu hổ ngượng ngùng, đôi mắt khép hờ, lông mi thật dài chợt khẽ run, giống như một đóa hoa lo lắng bất an lại chờ người đến hái.
 
Chương 3001


Chương 3001

Đường Lăng thầm thở ra một hơi, hầu kết hoạt động, một đôi mắt vốn dĩ thâm thúy đen bóng đáng sợ, Đường Lăng thông minh như thế nào, coi như trước kia anh cũng chưa từng yêu đương, nhưng anh cũng biết rõ, lúc này, người phụ nữ này không phải bài xích, không phải kháng cự, mà càng giống như đang chờ mong.

Đường Lăng không nhịn được cười, anh dời ngón tay ở môi cô, sau đó hơi nghiêng về phía trước, môi của anh rơi vào trên môi của cô, nhẹ nhàng trằn trọc, khoé môi hơi cong của anh hoàn mỹ dán vào đôi môi của cô.

Thân thể Lâm Bối cứng đờ, mở to mắt, nhìn thấy gương mặt của Đường Lăng bởi vì quá gần mà phóng đại, trong lòng cô không hiểu sao lại thấy hoảng hốt, lại theo bản năng nhanh chóng nhắm mắt lại, lập tức cô lại cảm thấy không thích hợp, lại nhanh chóng mở mắt ra, nhưng vẫn cảm thấy không đúng… Lâm Bối cảm thấy mình sắp điên rồi, Lâm Bối rầu rĩ như thế đương nhiên đã quên làm những chuyện khác, tỉ như từ chối, tỉ như đẩy Đường Lăng ra.

Độ cong của khoé môi Đường Lăng không ngừng giương lên, phản ứng của cô đều rơi vào trong mắt của anh, anh có thể cảm nhận được cô đang khẩn trương, có thể cảm nhận được cô đang luống cuống, thậm chí có thể cảm nhận được cô đang bối rối, nhưng tuy vậy, cô không từ chối, thậm chí không tiếp tục đẩy anh ra như lúc trước.

Kết quả như vậy, khiến cho trong lòng Đường Lăng như nở hoa, đặc biệt tuyệt vời, thoải mái.

Anh cảm nhận được thân thể của cô chậm rãi buông lỏng, mềm mại, đến cuối cùng, tay của cô thậm chí còn kéo lại góc áo của anh.

Giờ phút này Đường Lăng rất muốn cô, nhưng anh vẫn cực lực khống chế chính mình, anh vừa mới nói sẽ không bắt buộc cô, mặc dù hiện tại cô không từ chối, nhưng anh biết, nếu như anh thật sự tiến thêm một bước, khẳng định cô sẽ bị doạ, cho nên vẫn phải tiến hành theo từng bước mới được!!

“Thích không?” Đường Lăng ngẩng đầu, nhìn đôi mắt vẫn đóng chặt như cũ của cô, giọng nói dịu dàng giống như có thể chảy ra nước.

Lâm Bối đột nhiên mở mắt ra, trong nháy mắt gương mặt cô đỏ như muốn nhỏ máu, cô trừng mắt nhìn anh, chỉ là giờ phút này bên trong đôi mắt cô có mấy phần mông lung, có mấy phần mê mang, nhìn không có nửa điểm uy hiếp, ngược lại càng giống như đang nũng nịu.

Con ngươi Đường Lăng hơi thẫm lại, hô hấp hơi dừng lại, sao có thể đáng yêu như thế, thật là muốn mạng.

Đường Lăng cảm giác nếu còn tiếp tục như vậy, anh thật sự có thể đưa mạng cho cô.

“Đứng lên đi, tôi đã gọi bữa sáng, cũng sắp đến rồi.” Đường Lăng dùng ý thức lớn nhất để khống chế lại chính mình, sau đó anh đứng lên trước, xuống giường.

Anh thật sự sợ nếu tiếp tục sẽ không khống chế nổi chính mình, anh biết lần này anh không thể gấp, hơn nữa hiện tại cũng không sớm, hẳn là cô đã đói bụng.

Lâm Bối nghe được rằng anh đã gọi bữa sáng, sắc mặt có chút biến đổi, trong nháy mắt vừa mới mê mang cũng biến mất, nhiều hơn mấy phần bối rối, khoảng thời gian này căn bản cô không thể ăn cơm ngon, bởi vì cô nghĩ tới ăn liền muốn nôn, mặc kệ là ăn cái gì, chỉ cần ngửi được mùi cơm liền muốn nôn, coi như ép buộc chính mình ăn một chút, ngay sau đó cũng sẽ phun ra.

Phản ứng nôn nghén của cô lợi hại như vậy, Đường Lăng lại thông minh như vậy, chờ chút nữa chắc chắn sẽ bị Đường Lăng phát hiện.

Chuyện đêm hôm đó ở nước Z, người khác không biết, nhưng Đường Lăng là người rõ ràng nhất, lúc trước Đường Lăng còn từng nhắc nhở cô chuyện có khả năng mang thai, cho nên nếu như phản ứng nôn nghén của cô còn nghiêm trọng như trước kia, chắc chắn Đường Lăng sẽ nghĩ tới.

Không được, tuyệt đối không thể để cho Đường Lăng phát hiện, tuyệt đối không thể!!

Cô rất rõ ràng thân phận của cô bây giờ, rất rõ ràng tình cảnh của cô bây giờ, nếu để cho người khác biết cô là con gái, chẳng những cô sẽ chết, mẹ cô cũng sẽ chết, quốc vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ, điều này không cần chất vấn!!
 
Chương 3002


Chương 3002

“Tôi không đói bụng, không ăn, tôi đi về trước.” Lâm Bối nhanh chóng đứng dậy, sửa sang lại quần áo một chút, sau đó tìm được băng vải của chính mình ở bên trên tủ đầu giường, sau đó cầm băng vải vội vàng muốn đi vào nhà vệ sinh.

“Ăn gì đó trước.” Đường Lăng thấy cô đột nhiên biến hóa, có chút kỳ quái, anh nhanh chóng đưa tay cầm cổ tay của cô: “Gần đây em gầy đi không ít, ăn bữa sáng rồi lại đi.”

Thời điểm đêm qua ôm cô vào khách sạn, anh đã phát hiện ra, hình như cô gầy hơn so với trước kia, buổi sáng hôm nay anh càng xác định điều này, lúc này mới chỉ gần hai tháng, người phụ nữ này đã giày vò khiến chính mình gầy như vậy, anh rất hoài nghi cô có ăn cơm ngon hay không.

“Tôi không đói bụng, không muốn ăn.” Lâm Bối sợ ngửi được hương vị đồ ăn liền sẽ không nhịn được mà nôn, cho nên, cô thật sự không dám ở lại chỗ này.

Lâm Bối dùng sức hất tay anh ra, Đường Lăng vốn không dùng lực, mà giờ phút này Lâm Bối dùng lực khá lớn vung tay ra, lập tức liền hất tay Đường Lăng ra, lúc này cô không ngượng ngùng như vừa rồi, không mê mang như lúc nãy, hoàn toàn khôi phục dáng vẻ lạnh lùng xa cách ngàn dặm như trước kia, còn có loại mâu thuẫn cùng bài xích kia.

Đường Lăng nhìn cô phản ứng như vậy, hơi híp mắt lại: “Ăn một bữa cơm mà thôi, em đang khẩn trương cái gì?”

Đường Lăng đương nhiên nhìn ra lúc này cô khẩn trương, thậm chí có thể nói là bối rối, Đường Lăng không rõ tại sao cô lại bối rối, nhưng chỉ là ăn bữa sáng, tối hôm qua bọn họ ngủ cũng đã ngủ, buổi sáng hôm nay anh hôn cũng đã hôn rồi, hơn nữa còn hôn không chỉ một lần, cuối cùng cô còn không từ chối.

Làm sao hiện tại chỉ ăn bữa sáng mà phản ứng của cô lại lớn như vậy.

Đường Lăng đương nhiên biết không thể nào là chuyện tránh hiềm nghi hay gì, bởi vì so sánh với chuyện lúc trước, cùng ăn sáng thật sự là việc nhỏ không đáng nhắc đến.

Đường Lăng không nghĩ ra tại sao cô lại phản ứng như vậy?

Đường Lăng cảm nhận được hình như cô đang giấu giếm gì đó, che giấu gì đó, tay của anh cầm cổ tay của cô một lần nữa.

“Tôi không có khẩn trương, tôi chỉ không muốn ăn, anh thả tôi ra.” Trong lòng Lâm Bối gấp gáp, liền không nhịn được bực bội, giọng nói cũng cao hơn theo bản năng, ý tứ kháng cự rất rõ ràng.

“Được rồi, không muốn ăn thì không ăn, đừng tức giận, ngoan.” Đường Lăng không rõ vì sao cô lại kháng cự chuyện cùng nhau ăn cơm đến như thế, hơn nữa thậm chí đến tình trạng sợ hãi, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô, Đường Lăng không miễn cưỡng, lúc đầu cũng là bởi vì lo lắng cho thân thể của cô nên mới gọi bữa sáng, nhưng hiện tại rõ ràng cô không vui, không muốn ăn thì không ăn, cũng không phải chuyện ghê gớm gì.

Giọng nói của Đường Lăng rất nhẹ, nhưng tựa hồ có một loại mị lực trong nháy mắt có thể để cho người ta yên bình lại, đánh tan hơn phân nửa phiền não trong lòng của Lâm Bối.

Mặc dù Lâm Bối không nghĩ đến Đường Lăng lại nhượng bộ nhanh như vậy, hơn nữa còn ôn nhu như vậy, quan tâm như vậy, cho nên mặc dù Đường Lăng buông lỏng cô ra, nhưng cô thất thần bất động như cũ.

Giờ khắc này, cô đột nhiên cảm thấy hoảng loạn vừa nãy ở trong lòng đã yên tĩnh trở lại, cũng không khẩn trương như vừa rồi.

Trong lòng của cô, Đường Lăng vẫn luôn rất xấu bụng, âm hiểm, thậm chí là hèn hạ, cô chưa từng nghĩ đến Đường Lăng sẽ dỗ dành cô như vậy, hơn nữa vừa rồi rõ ràng là cô không thèm nói đạo lý, Đường Lăng chẳng những không tức giận, còn cực kì kiên nhẫn!!

Đường Lăng như vậy khiến cô không thể hình dung, chỉ là bực bội vốn dĩ ở trong lòng cô đã chậm rãi bị đánh tan.

Lâm Bối nhìn anh, cô cảm thấy trước kia, căn bản là cô chưa nhận biết Đường Lăng chân chính.
 
Chương 3003


Chương 3003

Khóe môi của Lâm Bối khẽ nhúc nhích, muốn nói gì đó, nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

“Thưa anh, bữa sáng của anh.” Đường Lăng mở cửa, giọng nói của nhân viên phục vụ truyền đến.

“Được, đưa cho tôi.” Đường Lăng không để nhân viên phục vụ tiến đến, mà tự mình tiếp nhận toa ăn đẩy vào phòng.

Mặc dù khách sạn này mang danh nghĩa là sản nghiệp của tám gia tộc lớn, chỗ này tương đối an toàn, nhưng Đường Lăng vẫn không dám chủ quan, dù sao thân phận của Lâm Bối đặc thù, tình huống càng đặc thù, nếu để cho người khác nhận ra Lâm Bối, để người ta biết tiểu vương tử ở trong gian phòng của anh, chỉ sợ sẽ có phiền phức.

Khi Lâm Bối nhìn Đường Lăng đẩy bữa sáng đến, trong lòng giật mình, sau đó nhanh chóng đi đến toilet, tốc độ của cô rất nhanh, thoạt nhìn như là đang lẩn trốn.

Lúc Đường Lăng quay người vừa vặn thấy được động tác của cô, lông mày của anh khẽ chau lại, cô đây là không muốn cùng anh ăn cơm đến mức nào?

Bất quá chỉ là ăn một bữa cơm, lại sợ đến như vậy sao?

Đến cùng thì cô đang sợ cái gì?

Lúc này Đường Lăng thật sự không nghĩ ra, nhìn thấy cô sắp đi vào toilet, anh không nhịn được gọi: “Thật sự không ăn sao?

Rất phong phú, hơn nữa ngửi cũng rất thơm.”

Lâm Bối nghe được lời của anh, bước chân dừng lại, động tác ngừng một chút, sau một khắc, cô tiếp tục cất bước, muốn tiến vào toilet, cô muốn vào toilet, dù có ngửi được mùi, coi như còn có ngửi được một chút mùi vị, dù cho bị nôn, chí ít thì Đường Lăng cũng không thể phát hiện.

Nhưng ngay lúc cô rảo bước tiến vào toilet, cô ngửi thấy một mùi vị rất thơm, rất thơm, có hương vị của bánh mì, có hương vị của cháo, còn có hương vị của thịt.

Trong lòng Lâm Bối hơi trầm xuống, cô cho là cô sẽ nôn lên nôn xuống như trước kia, nhưng kỳ quái chính là, giờ phút này cô cũng không có cảm giác muốn nôn, ngược lại cảm giác rất đói, đặc biệt đói, đặc biệt muốn ăn gì đó.

Từ khi biết chính mình mang thai không bao lâu, cô liền có phản ứng nôn nghén, vừa mới bắt đầu còn tốt, về sau càng ngày càng nghiêm trọng, đến cuối cùng cô chỉ cần ngửi được hương vị liền buồn nôn, muốn ói, đã thật lâu rồi cô không có loại cảm giác rất đói, rất muốn ăn gì đó này.

Hơn nữa hiện tại cô thật sự không có loại cảm giác muốn nôn kia!!

Lâm Bối sửng sốt, cô không biết là có chuyện gì, dường như từ sau hôm qua nhìn thấy Đường Lăng, cô chưa từng buồn nôn, cô vốn cho là bởi vì đã nôn sạch sẽ đồ ở trong dạ dày, không thể nôn nữa, hoặc là bởi vì cô nhìn thấy Đường Lăng quá khẩn trương, cho nên tạm thời lực chú ý bị dời đi.

Nhưng hiện tại cô biết chính mình không hề khẩn trương, đặc biệt là sau khi Đường Lăng vừa mới dịu dàng dỗ dành cô như vậy, cô thật sự không khẩn trương chút nào cả, hơn nữa hiện tại cô ngửi được nhiều hương vị như vậy, lại không hề cảm thấy buồn nôn một chút nào cả.

Lâm Bối không đi vào toilet, mà quay người, đi đến trước xe đẩy chất đầy bữa sáng, khoảng cách gần như thế, hương vị đồ ăn đặc biệt rõ ràng, đặc biệt nồng đậm, cô vẫn không có cảm giác buồn nôn trước kia.

Lâm Bối âm thầm hít một hơi, sau đó trực tiếp đưa tay cầm một miếng bánh mì, trực tiếp nhét vào bên trong miệng, sau đó cô cảm giác được mùi thơm của thức ăn, rất thơm, ăn thật ngon, hơn nữa không hề cảm thấy buồn nôn một chút nào cả.

Lâm Bối lại đưa tay, lấy một chiếc bánh bao, nhét vào bên trong miệng lần nữa, bánh bao nhân thịt bò hơi tanh, trước kia thời điểm cô nôn nghén, không dám nghĩ đến, cũng không dám chạm vào, nhưng hiện tại sau khi cô ăn hết, chỉ cảm thấy hương vị rất đậm, đặc biệt mỹ vị.

Khóe môi Lâm Bối hơi cong lên, trong miệng còn chưa nuốt hết, lại đưa tay lấy một cái.

 
 
Chương 3004


Chương 3004

Lúc đầu Đường Lăng bị cử động của cô làm cho ngạc nhiên, không phải nói là không ăn sao? Không phải rất kháng cự sao? Tại sao đột nhiên chạy tới, cứ như vậy trực tiếp ăn?

“Em đã rửa tay chưa? Sao lại trực tiếp dùng tay ăn?” Đường Lăng chặn bàn tay đang muốn vươn ra lấy bánh bao của cô, ngủ một đêm còn chưa rửa tay, lấy bánh mì thì coi như thôi, còn trực tiếp lấy bánh bao, không vệ sinh!!

“Tôi đói.” Lâm Bối bị anh ngăn cản, có chút bất mãn, nâng mắt lên, mang theo vài phần ủy khuất nhìn Đường Lăng, hiện tại cô thật sự đói, thật sự rất đói, thật muốn ăn gì đó, cô đã vài ngày không thể ăn được gì, cô cảm thấy chính mình giờ phút này có thể ăn tiếp một con trâu.

Hiện tại cô chỉ muốn ăn cái gì đó, không muốn đi rửa tay.

“Không phải vừa mới nói không đói bụng, không muốn ăn sao?” Khoé môi Đường Lăng hơi cong lên, người phụ nữ này thật đúng là biến đổi trong chốc lát, cũng không biết là ai vừa nghe đến ăn cơm liền chạy về toilet?

Cũng không biết là ai vừa rồi còn nói rõ ràng với anh, cô không đói bụng, không muốn ăn cơm!!

“Hiện tại tôi đói bụng.” Lâm Bối có chút ảo não, hơi có chút không được tự nhiên, nhưng so với đồ ăn dụ hoặc, những cái kia cũng không tính là gì, cô khó có được khẩu vị tốt như vậy, cô nhất định phải ăn no, ai biết sau này cô có giống như trước kia nữa không, cứ buồn nôn, nôn mãi, không ăn được gì cả.

“Dùng đũa.” Đường Lăng cũng không ép buộc cô đi rửa tay, mà là cầm đũa đưa cho cô, anh cũng nhìn ra cô thật sự rất đói bụng, bằng không cũng sẽ không dùng phương pháp ăn như vậy.

Chỉ là, nhìn dáng vẻ giống như đã vài ngày chưa ăn gì của cô, dù nói thế nào thì hiện tại cô cũng là tiểu vương tử của nước R, coi như cô không được sủng ái ở hoàng thất, nhưng không đến mức không có cơm ăn đi?

Anh cảm thấy trong này hẳn là có vấn đề gì!!

Lần này Lâm Bối không kháng cự, cũng không từ chối, cô nhanh chóng nhận đôi đũa ở trong tay Đường Lăng, sau đó trực tiếp ngồi ở một bên, nhanh chóng bắt đầu ăn.

Đương nhiên, sau khi Lâm Bối nuốt bánh bao xong, sau đó cũng không tiếp tục vội vã như vậy, một là sợ ăn quá gấp dẫn đến khó chịu, hai là kịp phản ứng, ở ngay trước mặt Đường Lăng, cô cũng có chút xấu hổ.

Mặc dù Lâm Bối không vội vã như vừa nãy, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, cũng không lâu lắm, bữa sáng bên trên toa ăn đã bị cô tiêu diệt một nửa.

Đường Lăng không ăn, đứng ở một bên mỉm cười nhìn cô, xem ra, cô thật sự đói!

Nhìn ra dường như đã thật rất lâu rồi cô không ăn cơm.

Bởi vì không biết cô thích ăn gì, cho nên anh gọi tương đối nhiều, số lượng anh gọi tuyệt đối đủ ba đến bốn người ăn, nhưng hiện tại một mình cô đã ăn một nửa, hơn nữa còn không có ý dừng lại.

“Tại sao anh không ăn?” Lâm Bối cảm thấy đã ăn không sai biệt lắm, lúc này mới chú ý tới Đường Lăng vẫn đứng ở một bên nhìn cô, chưa ăn.

“Tôi nhìn em ăn.” Khoé môi của Đường Lăng hơi cong lên, giọng nói rất nhẹ, mang theo ý cười, nghe thoải mái như gió xuân.

Nhưng Lâm Bối vẫn cảm giác có chút xấu hổ: “Tôi ăn no rồi, anh ăn đi.”

Lâm Bối vừa nói chuyện, vừa đẩy bữa sáng đến trước mặt anh, nhưng đôi mắt của cô vẫn luôn nhìn những bữa ăn kia, dường như có chút không nỡ.

“Hoàng thất nước R đã hết lương thực sao? Đến cả tiểu vương tử cũng không có cơm ăn? Khiến em đói thành như vậy?” Lúc này Đường Lăng mới ngồi ở đối diện cô, câu nói này của Đường Lăng vẫn nhẹ nhàng chậm chạp như cỗ, chỉ là nếu lắng nghe kĩ, còn có thể nghe ra một chút lãnh ý, còn có một chút nguy hiểm.
 
Chương 3005


Chương 3005

Anh biết cô không được sủng ái ở hoàng thất, anh cũng biết tình huống của cô ở hoàng thất rất gian nan, anh có thể tưởng tượng ra chắc chắn cô đã chịu không ít bắt nạt.

Nhưng, đó là trước kia, từ hôm nay trở đi, anh tuyệt đối không cho phép bất kì ai bắt nạt cô, hoàng thất cũng không được.

Lâm Bối nghe được lời của anh, rõ ràng thân thể cô đã ứng đờ, bởi vì khẩn trương, bởi vì hoảng hốt, đôi đũa trong tay buông lỏng, bánh bao vừa mới gắp lên trực tiếp rơi xuống…

Lâm Bối nghe được lời của anh, rõ ràng thân thể cô đã ứng đờ, bởi vì khẩn trương, bởi vì hoảng hốt, đôi đũa trong tay buông lỏng, bánh bao vừa mới gắp lên trực tiếp rơi xuống… Cứ như vậy trực tiếp rơi xuống đất!!

Mấy ngày nay quả thật là cô không thể ăn cơm ngon, nhưng không phải là bởi vì hoàng thất hết lương thực, mà là bởi vì chuyện cô mang thai, chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể bị Đường Lăng biết.

Cho nên Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, trong lòng không nhịn được mà khẩn trương, cô lo lắng Đường Lăng sẽ phát hiện…

“Sao vậy?” Vốn dĩ Đường Lăng vẫn chỉ suy đoán ở trong lòng, thấy được phản ứng của cô, đôi mắt của anh híp lại: “Là ai bắt nạt em? Nói cho anh.”

Lời lúc trước của anh và phản ứng sau đó của Lâm Bối, khiến Đường Lăng cho là cô thật sự bị người khác bắt nạt, bắt nạt đến mức không có cơm ăn? Khiến người đói thành như vậy?

Tuyệt đối không thể tha thứ!!

Chuyện trước kia anh không quản được, nhưng từ hiện tại trở đi, chuyện của cô đều do anh quản lý.

“Hả?” Lâm Bối nhìn anh, có chút ngơ ngác, ai bắt nạt cô? Nếu là xét đến cùng, kỳ thật kẻ cầm đầu chính là anh, nếu không phải bởi vì anh, cô cũng sẽ không mang thai, không mang thai liền sẽ không có những phản ứng nôn nghén kia, liền sẽ không ăn không ngon, cô cũng sẽ không đói thành như vậy.

Đương nhiên, Lâm Bối khẳng định không thể nói ra điều này, chuyện này cô giấu diếm cũng không kịp, làm sao có thể nói cho anh biết!!

“Đại vương tử mặc kệ sao? Hay là đến cả đại vương tử cũng bắt nạt em?” Đường Lăng nhìn phản ứng của cô, rõ ràng bên trong đôi mắt có nhiều hơn mấy phần nguy hiểm, rõ ràng giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.

“Không có, không có người bắt nạt tôi, đại vương tử càng không bắt nạt tôi.” Lâm Bối lấy lại tinh thần, sau khi kịp phản ứng thì liên tục giải thích, hiểu lầm kia thật sự có chút lớn, trong hoàng thất dù cô không được sủng ái, cũng không có khả năng bị đói bụng.

Coi như thời điểm cô vừa trở về hoàng thất, hoàng thất cũng sẽ không để cô thiếu ăn.

Người này nghĩ cái gì vậy?

“Mặc kệ có chuyện gì, đều không cần giấu diếm tôi.” Thân thể của Đường Lăng hơi nghiêng về phía trước, tới gần cô một chút, đôi mắt cứ như vậy nhìn cô thẳng tắp, giờ phút này thần sắc của anh rất chân thành, thậm chí có thể nói là nghiêm túc.

“Không có, tôi không có giấu diếm anh.” Đối diện với ánh mắt như vậy của anh, Lâm Bối rất hoảng hốt, có một nháy mắt như vậy, cô đã cảm thấy mình sắp không giấu nổi nữa, ở dưới ánh mắt như vậy của anh, theo bản năng cô muốn thẳng thắn.

Nhưng nghĩ đến hậu quả của sự việc, nghĩ đến mẹ của cô, cô biết chuyện cô mang thai tuyệt đối không thể để anh biết.

“Thật sự không có?” Đường Lăng há lại dễ lừa như vậy, nhìn xem dáng vẻ này của cô, anh căn bản cũng không tin tưởng cô, anh biết cô vẫn luôn dấu diếm chuyện gì đó: “Giải thích tình huống hôm nay một chút.”

Đầu tiên là kháng cự ăn cơm, sau đó giống như đã đói bụng thật nhiều ngày, ăn vừa nhanh vừa vội, hơn nữa còn ăn nhiều như vậy, nói với anh là trong chuyện này không có vấn đề gì?
 
Chương 3006


Chương 3006

Anh không tin.

“Chỉ là mấy ngày nay tôi có chút không thoải mái…” Lâm Bối bị anh nhìn chăm chú, cảm giác da đầu đều có chút tê dại, vốn dĩ cô không muốn trả lời vấn đề này, nhưng vẫn trả lời theo bản năng.

Lời vừa ra khỏi miệng, Lâm Bối liền hối hận, cô nói không thoải mái, nếu Đường Lăng truy hỏi, cô phải trả lời làm sao?

Nhỡ đâu bị Đường Lăng phát hiện ra thì làm sao bây giờ?

“Không thoải mái? Sao vậy? Không thoải mái chỗ nào?” Chỉ là phản ứng của Đường Lăng còn lớn hơn so với cô tưởng tượng, bên trong giọng nói của Đường Lăng mang theo sự lo lắng rõ ràng, còn mang theo vài phần sốt ruột: “Đi bệnh viện kiểm tra chưa?”

Đường Lăng hơi ngừng lại, anh biết tình cảnh của cô bây giờ, dù xem như bị bệnh cũng không có khả năng đi bệnh viện kiểm tra, dù sao cô là nữ giả nam, nếu để cho người khác phát hiện sẽ rất phiền phức.

“Một lát nữa tôi dẫn em đi kiểm tra.” Đường Lăng biết thân phận của cô bây giờ không thể trực tiếp đi bệnh viện, nhưng ở đây có bệnh viện của Nguyễn Hạo thần, anh có thể trực tiếp mang cô tới kiểm tra, đến lúc đó liên hệ với anh, không có vấn đề gì.

“Tôi không muốn, không đi bệnh viện.” Lâm Bối kinh hãi kém chút nữa đã nhảy dựng lên, đi bệnh viện?

Nếu như đi bệnh viện chắn chắn sẽ bị lộ tẩy hoài toàn, không dối gạt được gì cả, cô tuyệt đối không thể đi bệnh viện.

Lâm Bối ý thức được phản ứng của chính mình có hơi quá, liên tục giải thích nói: “Tôi như vậy không thể đi bệnh viện, sợ bị người khác phát hiện ra tôi là nữ.”

“Tôi sẽ sắp xếp, yên tâm, không có việc gì.” Đường Lăng có thể lý giải cho sự lo lắng của cô, cho nên cũng không có hoài nghi quá nhiều.

“Không cần, thật sự không cần, chỉ là tôi có hơi cảm mạo, bởi vì cảm mạo, cho nên không muốn ăn, mấy ngày nay đều không ăn cơm ngon, bữa sáng anh gọi đến quá thơm, mới nhịn không được ăn nhiều hơn một chút, tôi thật sự không sao, anh nhìn xem, tôi ăn nhiều như vậy, thực sự rất khoẻ.” Lâm Bối chắc chắn không có khả năng đi kiểm tra với anh, dù sao hiện tại cô không chỉ muốn giấu chuyện cô là con gái, còn có chuyện cô mang thai.

Đường Lăng nhìn cô, trong lúc nhất thời không nói gì.

“Tôi thật sự không có việc gì, anh nhìn, bây giờ không phải tôi rất khoẻ sao? Không phát sốt, cũng không ch ảy nước mũi, không ho khan, càng không đau đầu, hiện tại tôi ăn sáng xong, toàn thân đều có sức lực.” Lâm Bối vì để anh tin tưởng, còn đứng lên xoay vài vòng: “Tôi thật sự không có việc gì cả, không cần đi kiểm tra.”

Khóe môi của Đường Lăng hơi mím lại, anh biết bởi vì chuyện nữ giả nam, bình thường cô sợ hãi chuyện đi bệnh viện kiểm tra thân thể, nhưng Đường Lăng có cảm giác, nguyên nhân hiện tại cô kháng cự dường như không phải chỉ bởi vì chuyện này.

Dường như cô còn đang giấu diếm chuyện gì khác!!

Lâm Bối vốn đã hoảng hốt, bị anh nhìn như thế , cảm giác trái tim đều sắp nhảy ra ngoài, cô biết Đường Lăng lợi hại, cô thật sợ bị Đường Lăng nhìn ra cái gì, cô biết không thể tiếp tục đề tài này nữa.

“Lần này anh tới không phải là vì giải quyết vấn đề Quỷ Vực Chi Thành sao? Hiện tại Quỷ Vực Chi Thành đều bắt nạt đến cửa của anh, anh cũng không nóng nảy sao? Anh còn không tranh thủ thời gian đi xử lý đi.” Lâm Bối dời chủ đề, kỳ thật đây cũng là nghi hoặc chân chính ở trong lòng cô, lần này rõ ràng Đường Lăng tới chính là vì giải quyết chuyện Quỷ Vực Chi Thành, chuyện kia rõ ràng đã lửa sém lông mày, anh còn không nóng nảy sao?

Đã sắp mười giờ rồi, anh cứ như vậy lãng phí thời gian ở chỗ này với cô?

Đường Lăng biết cô đang cố ý nói sang chuyện khác, xem ra cô thật sự không muốn đi kiểm tra, nhìn hiện tại dáng vẻ của cô quả thật không giống như có chuyện gì, vừa nãy Đường Lăng cũng đã nói sẽ không bắt buộc cô làm chuyện gì, cho nên Đường Lăng cũng không tiếp tục kiên trì nữa.

 
 
Chương 3007-3008


Chương 3007

Ngược lại là nghe lời của cô, đầu lông mày của Đường Lăng hơi giương lên, thân thể của anh lần nữa nghiêng về phía cô, cong môi lên, trên mặt mang theo ý cười, sau đó chậm rãi nói từng chữ từng chữ: “Những cái kia đều không quan trọng bằng em, không có cái gì quan trọng bằng em!”

Mục đích lần này anh tới quả thật là giải quyết chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng theo đuổi vợ so với chuyện của Quỷ Vực Chi Thành thì quan trọng hơn.

Lâm Bối vốn còn đang thầm mừng rỡ vì chính mình đã dời đi chủ đề, còn đang âm thầm khen ngợi sự cơ trí của mình ở trong lòng, không nghĩ tới lại đột nhiên nghe được một câu nói như vậy của Đường Lăng.

Trong lúc nhất thời, Lâm Bối hoàn toàn kinh sợ, lập tức trợn tròn mắt, cứ như vậy kinh ngạc nhìn Đường Lăng.

Lúc này trên mặt của Đường Lăng mang ý cười, lời kia cứ như vậy thốt ra, cảm giác giống như có chút qua loa, nhưng trong lòng Lâm Bối lại trực tiếp rung động, cô nghe ra Đường Lăng không phải là thuận miệng dỗ dành con gái, dỗ ngon dỗ ngọt, mặc dù anh đang cười, mặc dù anh không chững chạc đàng hoàng nghiêm túc.

Nhưng chẳng biết tại sao, cô liền cảm giác đó là lời thật lòng, không có gì còn thật lòng hơn lời này.

Lúc này trong lòng Lâm Bối ngũ vị hỗn hợp, thời điểm còn rất nhỏ, cô chỉ có mẹ, không có cha, khi đó mỗi ngày mẹ cô đều rất thương tâm, thường xuyên vụng trộm rơi lệ, kỳ thật khi đó mẹ cô không đặc biệt để bụng đến cô.

Về sau, mẹ cô để cô nữ giả nam trang trở về hoàng thất, lúc ấy người trong hoàng thất căn bản cũng không chân chính thừa nhận cô, bọn họ đều xem thường cô, bao gồm người cha kia của cô, bọn họ đều bắt nạt cô, đều chán ghét cô.

Khi đó cô sống rất gian nan, mà lời mẹ nói với cô nhiều nhất, chính là bảo cô phải cẩn thận, không thể để bại lộ thân phận, không thể bị người phát hiện cô là con gái.

Bắt đầu từ lúc đó, mỗi ngày cô đều sống trong nơm nớp lo sợ, mỗi ngày lo lắng, cô sợ hãi, cô hoảng sợ, nhưng cô không dám nói, cô cũng không thể nói với ai, đến cả mẹ, cô cũng không thể nói.

Mẹ cô dần dần có được cuộc sống mong ước, đối với cô lại càng ít quan tâm.

Cô như là một cây lục bình, không có rễ, không biết trở lại, cả ngày cứ như vậy bồng bềnh trôi, không có người chân chính quan tâm cô, càng không có ai chân chính coi trọng cô.

Đến cả đại vương tử, cũng là bởi vì cô có giá trị lợi dụng, bằng không đại vương tử cũng sẽ giống như người khác, coi như không thấy cô.

Cô sống hai mươi mấy năm, cho tới bây giờ chưa từng có ai nói với cô, cô quan trọng đến mức nào, cô không thể thiếu cỡ nào!!

Kỳ thật cô vẫn luôn biết, ở hoàng thất có cô cũng được mà không có cô cũng không sao, ở trong mắt mẹ, cô cũng chỉ là công cụ để bắt lấy vinh hoa phú quý.

Cô vẫn luôn không nguyện ý thừa nhận điều này, nhưng lại không thể không thừa nhận, nếu mẹ cô thật sự quan tâm cô, lúc trước sẽ không để cô nữ giả nam về hoàng thất, bởi vì ai cũng biết, một khi thân phận của cô bị vạch trần, cô cũng chỉ có một con đường chết, mà lúc đó cô còn nhỏ như vậy, thậm chí lúc ấy cô còn không có năng lực tự bảo vệ chính mình.

Lúc ấy mẹ cô liền đẩy cô vào hoàng thất.

Nhiều năm như vậy, cô đã quen với cuộc sống như vậy, quen bị người xem nhẹ, quen bị người coi thường, quen bị người lợi dụng, quen với việc không có ai quan tâm, cuộc sống không có người yêu thương.

Nhưng hiện tại, người đàn ông ở trước mắt lại nói với cô, không có điều gì quan trọng hơn cô.

Không có điều gì quan trọng hơn cô!

Coi như anh lừa cô, lời này cũng đủ làm cho cô cảm động, bởi vì nhiều năm như vậy, cho dù lừa cô, cũng không có ai nói với cô lời này!

Chương 3008

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 3009


Chương 3009

“Giúp tôi liên hệ anh ta, hẹn thời gian gặp mặt.” Trước khi đến Đường Lăng đã hiểu được một chút tình huống bên này, cho nên Karoo là hạng người gì anh cũng đã biết đến.

Nhưng anh vẫn quyết định gặp mặt một lần với Karoo.

Lần công kích này của Quỷ Vực Chi Thành đối với anh quá đột ngột, Đường Lăng cảm giác không giống loại trút giận cho công chúa gì đó.

Dù sao thành chủ Quỷ Vực Chi Thành bây giờ đang ở Thành phố A, Thành phố A bên kia lại không có bất kỳ động tĩnh gì.

Coi như Thành phố A quản lý nghiêm, không thể tùy tiện làm loạn, nhưng lấy năng lực của thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, nếu thật sự muốn đối phó bọn họ, cũng có biện pháp khác, cũng không nhất định phải vận dụng vũ lực!!

Cho nên, Đường Lăng cảm thấy, muốn giải quyết chuyện này, điều đầu tiên chính là phải biết rõ nguyên nhân, biết rõ đến cùng mục đích của đối phương là gì.

Nếu theo Mạnh Lâm nói, tới công ty thương lượng, kết quả đơn giản đạt được chính là tiến hành phản kích đối với Quỷ Vực Chi Thành, nếu như thế sẽ chỉ làm cho sự tình càng náo càng lớn.

Anh cũng không lo sự tình làm lớn chuyện, anh chỉ không muốn khiến cho người bên anh có thương vong.

Phải giải quyết chuyện này, nhất định phải tìm được nguyên nhân, sau đó giải quyết.

“Cậu chủ Đường, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, thật sự nguy hiểm, chúng ta vẫn nên đi tới công ty thương lượng một chút trước.” Mạnh Lâm quá rõ ràng tính nguy hiểm của chuyện này, anh ta thật sự không muốn để Đường Lăng đi gặp tên Karoo giết người không chớp mắt kia.

Anh nghe nói qua rất nhiều chuyện giết người của Karoo, hơn nữa thủ đoạn đều cực kì tàn nhẫn, Mạnh Lâm cũng biết, đây không phải là lời đồn, những chuyện đó đều là thật.

Tại Nước R không giống như Nước Z, chỗ này rất loạn, thường xuyên có bạo loạn, cho nên có đôi khi mạng người cũng chỉ là chuyện nhỏ, Karoo giết nhiều người như vậy, quốc vương cũng không thể làm gì anh ta.

Tại Nước R, vẫn luôn là do kẻ mạnh định đoạt.

Cậu chủ Đường là lần đầu tiên đến Nước R, không hiểu rõ tình huống bên này, Cậu chủ Đường nghĩ mọi chuyện đơn giản, không ổn.

“Không cần, anh trực tiếp hẹn anh ta, nếu như anh không hẹn, thì tự tôi sẽ hẹn.” Ý tứ lúc này của Đường Lăng rất rõ ràng, không cho thương lượng.

“Được, tôi đi hẹn.” Mạnh Lâm biết Cậu chủ Đường đã quyết định, Cậu chủ Đường đã quyết định thì không thể thay đổi, đương nhiên anh ta không thể để Cậu chủ Đường tự mình đi hẹn Karoo.

Cho nên coi như trong lòng lo lắng, anh ta vẫn không thể không đồng ý, thực sự không được thì đến lúc đó anh ta mang nhiều mấy người đến để bảo vệ cậu chủ Đường.

Dù sao như thế nào, điều quan trọng nhất chính là cam đoan cậu chủ Đường an toàn.

“Người đã hẹn được rồi, thì gọi điện tôi.” Mạnh Lâm đồng ý, Đường Lăng liền không nói gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.

Lâm Bối nhìn anh, muốn nói lại thôi.

“Sao vậy? Muốn nói cái gì?” Đường Lăng nhìn dáng vẻ của cô, khóe môi lại cong lên ý cười một lần nữa.

“Anh muốn đi gặp tên Karoo kia?” Lâm Bối âm thầm hít một hơi, cực lực đ è xuống sự lo lắng ở trong lòng, tận lực để giọng nói của chính mình nghe qua không mang theo quá nhiều sự khác lạ.

“Ừ.” Đường Lăng cũng không có ý giấu diếm cô, bằng không vừa rồi anh sẽ không trực tiếp gọi điện thoại ở trước mặt cô.
 
Chương 3010


Chương 3010

“Karro này là người máu lạnh, ngoan độc, hơn nữa đặc biệt hung tàn, tôi nghe đại vương tử nói, anh ta giết người không nháy mắt, không có chút nhân tính nào, anh đi gặp anh ta, sợ là không tốt lắm.” Lâm Bối cố gắng nói chuyện uyển chuyển, không muốn thể hiện ý tứ của chính mình quá trực tiếp.

Hơn nữa lời này của cô cũng không khoa trương, tên Karoo kia thật sự giống như lời cô nói.

Karro thấy hơi không hợp thì sẽ trực tiếp giết người, hơn nữa mặc kệ là ai, anh ta cũng dám giết.

Hiện tại rõ ràng Quỷ Vực Chi Thành đã đối mặt và tám gia tộc lớn, hiện tại bọn họ là kẻ địch, lúc này Đường Lăng đi gặp tên Karoo kia thì thật sự rất nguy hiểm, nói không chừng một lời không hợp, Karoo có khả năng trực tiếp giết Đường Lăng.

Nếu như gặp mặt ở địa bàn của Đường Lăng thì còn tốt, nếu Karoo lại chọn gặp mặt ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, như thế sẽ cực kì bất lợi đối với Đường Lăng.

Mà từ trước đến nay Karoo âm hiểm giảo hoạt, hiện tại là Đường Lăng đưa ra ý muốn gặp mặt, chắc chắn Karoo sẽ chọn gặp mặt ở địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, không chỉ như thế, có khả năng Karoo sẽ chọn một địa phương đặc biệt có lợi cho mình để gặp anh.

Đến lúc đó Đường Lăng chỉ sợ…

Nghĩ đến loại khả năng kia, trong lòng Lâm Bối liền không nhịn được sợ hãi.

Đúng, cô đang sợ, thật sự sợ hãi!!

Khi Đường Lăng vừa gọi điện thoại, đã đứng thẳng người lên, cách cô một chút khoảng cách, bây giờ nghe lời của cô, Đường Lăng lại đột nhiên khom người, thân thể trực tiếp nghiêng về phía cô.

Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái.

Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái.

“Anh làm gì vậy?” Lâm Bối hoảng hốt, đặc biệt hoảng hốt, sao vậy?

Cô vừa nói gì sai sao?

Vì sao anh đột nhiên tiến đến gần?

Vì sao đột nhiên tới gần như thế?

Anh muốn làm gì?!!!

Đường Lăng nhìn cô, khóe môi cong lên, nhìn ra tâm tình anh rất vui vẻ: “Quan tâm tôi?”

Điều này khiến cho Đường Lăng có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng thì như rót mật, mặc dù lần này anh tới, thái độ của Lâm Bối đối với anh thay đổi rất rõ ràng so với lần trước, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bày ra thái độ bài xích với anh.

Hiện tại cô đang quan tâm anh?

Lâm Bối có chút ngơ ngác, sau khi kịp phản ứng, cảm giác gương mặt hơi nóng lên, trong lòng cũng không biết là buồn bực hay xấu hổ, theo bản năng phản bác: “Ai quan tâm anh chứ.”

Thấy được phản ứng của cô, ý cười trên khóe môi Đường Lăng càng đậm hơn mấy phần.

Lâm Bối nhìn gương mặt tươi cười của anh, trong lòng càng nổi giận, chỉ là nghĩ đến Karoo, cô lại nhịn không được lo lắng, hơn nữa cô cũng muốn giải thích một chút, giải thích rằng cô cũng không quan tâm anh: “Buổi tối hôm nay đại vương tử thiết yến chiêu đãi anh, nói không chừng đến lúc đó đại vương tử sẽ nói ra việc này, nói không chừng hoàng thất bên này sẽ có đề nghị gì, làm sao anh phải vội vã đi gặp Karoo như vậy.”

“Ý của em là để hoàng thất giúp tôi? Lúc trước không phải em nói không giúp tôi sao?” Đường Lăng thấy dáng vẻ càng che giấu càng lộ rõ của cô, trong lòng nín cười, cố ý đùa với cô.
 
Chương 3011


Chương 3011

“Hiện tại tôi cũng chưa hề nói giúp anh, tôi nói là bên phía hoàng thất có thể sẽ có dự định, trước tiên anh có thể tìm hiểu một chút lại nói.” Lâm Bối nghe được lời của Đường Lăng, kém chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi, người đàn ông này đến cùng có nghe hiểu tiếng người hay không?

Cô nói giúp anh lúc nào?

Lại nói, trong hoàng thất cô thấp cổ bé họng, kỳ thật căn bản là không thể giúp việc gì cho anh được.

“Cho nên, em vẫn muốn để hoàng thất giúp tôi.” Đường Lăng tuy nín cười, lúc này trên mặt của anh, trong mắt cũng đã tràn đầy ý cười.

Cô có biết hay không, có một số việc càng giải thích, thì càng không thể giải thích rõ.

Càng không giải thích, càng thể hiện tâm tư của anh.

“Tôi không có, hơn nữa chuyện hoàng thất căn bản là không có phần để tôi nói.” Lâm Bối nhìn gương mặt của anh không ngừng phóng đại ở trước mặt, không biết là bởi vì khẩn trương, hay bởi vì cái gì, đột nhiên cảm thấy nhịp tim đập rất nhanh, cô biết cô không thể để cho Đường Lăng hiểu lầm, tuyệt đối không thể có loại hiểu lầm này.

Đôi mắt của Đường Lăng nhìn cô thẳng tắp, nhưng cười không nói, cũng chỉ nhìn cô.

Đường Lăng như vậy, Lâm Bối cảm thấy trong lòng rất hoảng loạn, nhịp tim càng không thể khống chế được mà tăng tốc, Lâm Bối cảm thấy cô thật sự không chịu nổi loại im lặng này, càng chịu cái nhìn dò xét này của Đường Lăng, theo bản năng cất cao giọng nói: “Tôi thật sự sẽ không giúp anh.”

“Ừ, tôi biết.” rốt cục Đường Lăng không nhịn được cười khẽ một tiếng, nhưng đôi mắt của anh vẫn nhìn cô như cũ, trong con ngươi cũng ngậm ý cười, cũng có một chút cảm xúc không giống.

“Anh biết cái gì?” Đường Lăng như vậy ngược lại khiến Lâm Bối ngây ngẩn cả người, Đường Lăng nói đã biết?

Anh biết cái gì?

Khóe môi của Đường Lăng nhịn không được mà cong lên, lần nữa tiến gần về phía cô, sau đó cố ý hạ giọng, ở trước mặt cô nói: “Tôi biết em không quan tâm, tôi biết em sẽ không giúp tôi.”

Bởi vì lúc này Đường Lăng hạ thấp giọng, hai người lại cách quá gần, khiến giữa hai người nhiều hơn mấy phần mập mờ, lúc Đường Lăng nói chuyện, khí tức của anh cũng không ngừng tản ra ở trên mặt Lâm Bối, càng có nhiều hơn mấy phần cảm giác triền miên.

Lâm Bối đột nhiên cảm thấy cuống họng hơi khô, cô muốn nói chuyện, nhưng lại cảm thấy có chút nói không nên lời, kỳ thật phản ứng đầu tiên của cô khi nghe lời của Đường Lăng là muốn phản bác, nhưng cô đột nhiên nghĩ đến, nếu như bây giờ cô phản bác thì chính là thừa nhận lời nói lúc trước của cô.

Thừa nhận cô quan tâm anh, thừa nhận cô muốn giúp anh, cho nên Lâm Bối cố gắng nuốt lời phản bác sắp thốt ra lại.

“Anh, anh, anh biết là được.” Lâm Bối biết thân phận của cô, tình huống của cô, căn bản không có khả năng có gì đó với Đường Lăng, cho nên cô biết rõ, cô không thể để có hiểu lầm nào giữa hai người về phương diện kia được.

Cô nhất định phải triệt để rũ sạch tất cả quan hệ, tất cả khả năng giữa hai người.

Nghĩ đến đêm qua vậy mà cô lại cùng ngủ với Đường Lăng ở trong một căn phòng, trong lòng cô liền không nhịn được hơi ảo não, đêm qua cũng không biết cô làm sao, tại sao lại ngủ say như vậy.

Những ngày này bởi vì phản ứng nôn nghén, cô không ngủ ngon, ban đêm còn thường xuyên mất ngủ, chẳng lẽ là bởi vì mấy ngày ngủ không ngon nên quá mệt mỏi?

Nhưng rõ ràng là mấy ngày trước cô đã rất mệt mỏi, nhưng vẫn luôn không ngủ được, vì sao hết lần này tới lần khác đêm qua lại ngủ say như vậy.

Thậm chí ngay cả khi Đường Lăng đưa cô trở về phòng, cô cũng không cảm giác được, cũng không tỉnh lại?

Lâm Bối cũng không biết phải giải thích chuyện này như thế nào.
 
Chương 3012


Chương 3012

“Em đi về trước, hay là ở lại đây đợi tôi?” Đường Lăng nhìn cô, thấy lông mày cô càng nhíu chặt hơn, dáng vẻ xoắn xuýt, ý cười trên mặt anh càng không che giấu.

Cô như vậy, không che giấu quá nhiều ở trước mặt anh, cảm giác như vậy thật không tệ.

“Cái gì?” Lâm Bối đang suy nghĩ chuyện của chính mình, nghe lời của Đường Lăng, trong lúc nhất thời chưa lấy lại tinh thần, không hiểu rõ ý tứ của anh.

“Một lát nữa chắc chắn tôi phải ra ngoài, em đợi tôi ở đây, hay là về chỗ của em nghỉ ngơi?” Đường Lăng rất có kiên nhẫn giải thích một lần nữa, anh đã bảo Mạnh Lâm hẹn Karoo, chờ một lát chắc chắn phải ra ngoài.

Bởi vì không biết đến cùng thì tình huống sẽ như thế nào, anh cũng không biết thời gian nào sẽ trở về, cũng không hay nếu để Lâm Bối ở trong phòng chờ anh mãi.

Dù sao cô là tiểu vương tử nước R, nhưng, nói thật trong lòng Đường Lăng vẫn hi vọng Lâm Bối nói sẽ đợi anh ở đây, đương nhiên Đường Lăng biết đó là chuyện không có khả năng, “Đương nhiên tôi muốn trở về.” Quả nhiên, sau khi Lâm Bối nghe được lời của anh, không cần nghĩ đã trực tiếp nhanh chóng trả lời một câu, vừa nói chuyện, Lâm Bối còn nhanh nhanh đứng lên, kéo ra một chút khoảng cách với Đường Lăng.

Sau khi đứng lên, Lâm Bối cũng ý thức được phản ứng vừa rồi của chính mình hình như hơi quá mức một chút, cô âm thầm hít một hơi, để chính mình hòa hoãn một chút: “Tôi cần phải trở về.”

Hiện tại cô là tiểu vương tử nước R, nếu để cho người biết đêm qua cô ngủ ở gian phòng của Đường Lăng, cô cũng không biết sẽ có hậu quả gì.

Làm sao cô có thể ngồi ở đây đợi Đường Lăng trở về.

“Ừ, cũng được.” Lúc đầu Đường Lăng cũng nghĩ rằng cô sẽ phản ứng như vậy, hơn nữa cô phản ứng như vậy mới xem như bình thường.

Mặc dù khách sạn này là của tám gia tộc lớn, nhưng anh cũng không thể cam đoan không có người của thế lực khác trà trộn vào.

Đêm qua thời điểm anh đến là hơn ba giờ sáng, hơn nữa thời điểm ôm Lâm Bối đã dùng áo khoác che khuất Lâm Bối, cho nên không lo lắng người khác sẽ nhận ra Lâm Bối.

Nhưng nếu Lâm Bối vẫn luôn ở lại chỗ này, anh cũng lo lắng sẽ có người phát hiện ra.

“Vậy em về trước đi, ban đêm tôi sẽ trực tiếp đến khách sạn mà đại vương tử thiết yến…” Đường Lăng hơi dừng lời lại, đôi mắt nhìn qua Lâm Bối, cũng không che giấu vài phần hỏi thăm.

Rõ ràng Đường Lăng đang nói cho Lâm Bối hành tung của anh, đương nhiên, dụng ý của anh chính là muốn để ban đêm Lâm Bối trực tiếp đi đến.

“Ừ, tôi sẽ đi đến.” Lâm Bối rất muốn từ chối, nhưng cô cũng biết cô căn bản là không thể từ chối được, đêm qua còn chạy ra nước ngoài, đã để Đường Lăng tóm gọn, bị trực tiếp đưa trở về.

Hơn nữa đêm qua đại vương tử liền để cô sắp xếp tốt cho Đường Lăng, liên quan tới chuyện tiếp đãi Đường Lăng, cô chắc chắn trốn không thoát, buổi tối hôm nay đại vương tử chắc chắn sẽ để cô đi đến.

Trong lòng Lâm Bối lại không nhịn được lo lắng, nếu ban đêm cô lại có phản ứng nôn nghén thì nên làm sao?

“Ừ, được, vậy ban đêm chúng ta gặp lại.” Đường Lăng đối với câu trả lời của cô coi như hài lòng, mặc dù dáng vẻ lúc này của cô rất không tình nguyện.

Đường Lăng biết chuyện này không thể gấp, dù sao hiện tại cô cũng có thân phận tiểu vương tử, cô đối với anh cũng chưa có tình cảm, cho nên mặc kệ là về công về tư, cô cũng đều bài xích anh.

Cô có thể có mặt yến hội buổi tối, mà không phải kiếm cớ né tránh, Đường Lăng cảm thấy chuyện này đã coi như là một tiến bộ không tồi rồi.

“Sau khi tôi rời đi, em lại tìm một cơ hội rời đi, tôi sẽ không tiễn em.” Đường Lăng biết vẫn cần tránh hiềm nghi, dù sao cô là tiểu vương tử nước R.
 
Chương 3013


Chương 3013

Nếu để cho người khác phát hiện hiện tại anh cùng ra ngoài khách sạn với Lâm Bối, chỉ sợ sẽ khiến vài người hoài nghi, hiện tại lúc này anh và Lâm Bối cùng đi ra ngược lại là không có vấn đề gì lớn, chỉ sợ có vài người có ý sẽ điều tra anh đến khách sạn lúc nào, điều tra tiểu vương tử đến khách sạn lúc nào.

Nếu người điều tra quá lợi hại, Đường Lăng cũng không dám cam đoan có thể bị người khác phát hiện ra cái gì hay không, cho nên, vẫn nên chú ý cẩn thận một chút.

Đường Lăng biết, anh muốn cưới Lâm Bối, còn có rất nhiều chuyện cần giải quyết.

“Tôi biết.” Lâm Bối không nghĩ tới Đường Lăng sẽ nói như vậy, quả thực cô không nghĩ đến Đường Lăng sẽ sắp xếp chu toàn như thế.

Trước kia cô vẫn luôn mắng Đường Lăng hèn hạ âm hiểm ở trong lòng, bây giờ lại phát hiện kỳ thật Đường Lăng làm việc rất đáng tin cậy.

Cũng đúng, Đường Lăng là người xuất sắc nhất đời này ở trong tám gia tộc lớn!!

Đường Lăng ăn hết mấy cái bánh bao Lâm Bối chưa ăn, sau đó thay quần áo, đợi điện thoại của Mạnh Lâm bên kia, Mạnh Lâm đã hẹn Karoo, anh liền đi ra ngoài.

Lâm Bối là người thông minh, biết anh đang chờ điện thoại, cô cũng biết anh đang chờ tin tức bên kia của Karoo, lý trí nói cho cô không cần hỏi nhiều, những cái kia đều là chuyện cô không thể quan tâm, chuyện cô không thể quan tâm!

Nhưng cuối cùng cô vẫn không có nhịn được, không nhịn được nhỏ giọng hỏi: “Anh thật sự muốn đi gặp Karoo?”

Lúc Lâm Bối hỏi ra lời này, trong lòng có chút ảo não, có chút hối hận, vừa nãy cũng đã nói chuyện này, liền khiến cho Đường Lăng cho là cô đang quan tâm anh, tại sao cô không nhớ lâu chứ, còn muốn hỏi.

Biết rất rõ ràng giữa cô và Đường Lăng tuyệt đối không có khả năng có cái gì, vì sao cô còn không lý trí hỏi nhiều, quan tâm nhiều như thế?

Ngược lại Đường Lăng không có bất kỳ khác lạ gì, chỉ chuyển mắt nhìn về phía cô, chậm rãi nhẹ gật đầu: “Ừ.”

Lâm Bối cũng ngước mắt nhìn về phía anh, trong lòng đặc biệt xoắn xuýt?

Không thể không đi sao? Câu nói này đi một vòng ở trong miệng Lâm Bối, lại bị cô cố gắng nuốt xuống, Lâm Bối biết rõ, lời như vậy cô tuyệt đối không thể nói.

Có mấy lời Lâm Bối rất rõ ràng là không thể nói ra, cô biết hiện tại điều cô phải làm nhất chính là giữ yên lặng, nhưng trong lòng thì không nhịn được bực bội.

“Tôi biết đại vương tử chiêu đãi tôi liền biểu lộ thái độ của hoàng thất là muốn đứng ở phía chúng tôi, nhưng chuyện này không dễ dàng giải thích như vậy, coi như hoàng thất thật sự quyết định đứng ở phía chúng tôi bên này, sau đó thì sao?” Đối với sự trầm mặc của cô, Đường Lăng chỉ cười cười, hơn nữa còn vô cùng kiên nhẫn giải thích với cô.

“Hoàng thất áp chế không nổi người của Quỷ Vực Chi Thành, tương phản hoàng thất càng áp chế, càng đứng ở phía chúng tôi, chỉ sợ ngược lại sẽ càng k1ch thích mâu thuẫn tăng lên, khiến Quỷ Vực Chi Thành công kích càng kịch liệt.” Đường Lăng biết những lời này tuyệt đối không phải cường điệu, nhìn những cử động trước đó của Quỷ Vực Chi Thành, Đường Lăng không chút nghi ngờ điểm này.

“Sau đó song phương liền triệt để đối lập, bắt đầu không ngừng công kích, không ngừng chiến tranh? Người của chúng tôi bên này đều là vì cầu tài, không phải là nộp mạng.” Lúc Đường Lăng nói lời này trên mặt nhiều hơn mấy phần nghiêm túc, Đường Lăng không hi vọng bất luận kẻ nào bởi vì chuyện này mà mất mạng.

“Tôi không thích chiến tranh, tôi càng không muốn tạo thành bất kì thương vong gì, tôi muốn cắt đứt tất cả thương vong không cần thiết, cho nên, tôi phải đi gặp Karoo.” Đường Lăng giải thích rất chân thành, cũng rất kỹ càng, đối với Mạnh Lâm, Đường Lăng cũng không thể nói nhiều như vậy.

Kể cả Mạnh Lâm, dù giờ phút này Nguyễn Hạo thần ở chỗ này, Đường Lăng có lẽ cũng sẽ không giải thích nhiều như vậy.
 
Chương 3014


Chương 3014

Đương nhiên anh và Nguyễn Hạo thần là anh em, có mấy lời anh không cần nói nhiều, Nguyễn Hạo thần cũng có thể hiểu rõ ràng, hơn nữa sẽ phối hợp với anh.

“Anh thấy anh ta có thể giải quyết vấn đề sao? Người kia rất giảo hoạt, hơn nữa căn bản không thèm phân rõ phải trái.” Lâm Bối nhìn anh, chẳng biết tại sao, trong lòng đột nhiên có một chút cảm giác kỳ quái.

Chưa từng có ai giải thích một việc cặn kẽ như vậy với cô, ở hoàng thất không có ai coi trọng cô, không có ai coi trọng ý kiến của cô, đương nhiên cũng không có khả năng giải thích cái gì với cô.

Đại vương tử mặc dù tin tưởng cô, coi như trọng dụng cô, nhưng đại vương tử làm chuyện gì chắc chắn cũng không giải thích với cô.

Về phần mẹ cô…

Những năm này, sinh hoạt của mẹ càng ngày càng tốt, mỗi ngày không phải đi mua sắm chính là đi thẩm mỹ, những lúc khác hơn phân nửa đều chơi mạt chược với những quý bà giàu có, cô cũng không nhớ rõ đã bao lâu cô không ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với mẹ mình.

Hơn nữa cô biết những điều này vốn thuộc về việc riêng của Đường Lăng, không nên để người ngoài biết.

Nhưng bây giờ Đường Lăng lại nói toàn bộ cho cô biết, hơn nữa còn giải thích cặn kẽ như vậy!!

“Đối phó với người không nói lý thì dùng phương thức không nói lý.” Đường Lăng đã đến để xử lý chuyện này, đương nhiên anh hiểu một chút tình huống bên này, đối với Karoo đương nhiên anh cũng là có lý giải.

Cho tới bây giờ Đường Lăng cũng không phải là người lỗ m ãng xúc động, trong lòng của anh đương nhiên đã có biện pháp.

“Anh, anh muốn làm cái gì?” Lâm Bối nghe được lời này lại kinh sợ hơn, dùng phương thức không nói lý?

Vậy anh định dùng phương thức gì?

Những người giống như Karoo, chẳng những không nói đạo lý, hơn nữa đặc biệt hung tàn, không hề có nhân tính, người ôn tồn lễ độ như Đường Lăng đối đầu với người như Karoo, chỉ sợ…

Lúc này trong lòng Lâm Bối không nhịn được mà lo lắng, hoàn toàn quên đi việc trước đó không lâu cô còn đang mắng Đường Lăng hèn hạ âm hiểm ở trong lòng.

“Không có gì, không cần lo lắng.” Đường Lăng cũng không giải thích quá nhiều, anh không muốn hù dọa cô, coi như cô thông minh, lại tỉnh táo, dù sao cũng chỉ là một cô gái.

Coi như những năm này cô ở hoàng thất trải qua quá nhiều trắc trở, nhưng kỳ thật cô cũng chưa từng đối mặt với những hiểm ác.

“Anh dự định lấy bạo chế bạo với Karoo sao?” Lâm Bối không ngu ngốc, mặc dù Đường Lăng không nói, cô cũng có thể đoán ra một chút, không phải đi nói đạo lý, Karoo cũng không có khả năng nói đạo lý với người khác.

Vậy cũng chỉ có thể có một loại khả năng, đó chính là dùng vũ lực giải quyết.

Lâm Bối là tiểu vương tử Nước R, cô rất rõ ràng nhiều chuyện ở Nước R, hiểu rất rõ, Karoo kia thật sự rất đáng sợ, hơn nữa Lâm Bối cũng biết rõ thế lực của Karoo ở Nước R cường đại đến mức nào.

Cường đại đến mức Karoo có thể trực tiếp uy hiếp quốc vương. Cô cũng biết, quốc vương không chỉ một lần thoả hiệp với Karoo.

Lần này quốc vương sở dĩ đồng ý đề nghị của đại vương tử, muốn đứng ở bên phía Đường Lăng và Nguyễn Hạo thần, nguyên nhân lớn nhất chính là không muốn lại phải chịu uy hiếp của Karoo.

Nói một cách khác, quốc vương chính là muốn lợi dụng sự kiện lần này, muốn lợi dụng Đường Lăng cùng Nguyễn Hạo thần tới đối phó với Karoo.
 
Chương 3015


Chương 3015

Cho nên, buổi tối hôm nay đại vương tử thiết yến khoản đãi Đường Lăng kỳ thật cũng không phải là chuyện gì tốt, đối với Đường Lăng cũng không có chỗ tốt nào.

Đúng như lúc trước Đường Lăng nói, thái độ của quốc vương rất có thể sẽ k1ch thích mâu thuẫn, khiến sự tình phát triển nghiêm trọng hơn.

Rất hiển nhiên, Đường Lăng đã sớm nghĩ đến điểm này, cho nên mới sẽ muốn đi gặp trực tiếp Karoo.

Nhưng Đường Lăng vừa mới đến Nước R, những người kia dưới tay Đường Lăng cũng đều làm vì tiền tài, bọn họ làm sao có thể đấu lại Karoo.

Cậu cả nhà họ Đường văn nhã, càng không phải là đối thủ của loại người như Karoo.

Nếu thật sự vận dụng vũ lực, nếu như động thủ thật, đến lúc đó chắc chắn Đường Lăng sẽ rất nguy hiểm.

Đường Lăng không trả lời Lâm Bối, Đường Lăng cũng biết lần này anh đi có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nếu anh không đi, chuyện này liền không cách nào giải quyết, sau đó sẽ là chiến tranh liên miên, chuyện như vậy là điều anh không muốn nhìn thấy nhất.

“Đường Lăng, anh căn bản không hiểu rõ Karoo, anh cũng căn bản không biết thế lực của Karoo ở Nước R, anh đi như vậy rất không thích hợp.” Mặc dù Lâm Bối không ngừng tự nói ở trong lòng, không nên quan tâm chuyện của Đường Lăng, nhưng cô vẫn không thể nào nhịn được.

Lời vừa rồi của Đường Lăng làm cô kinh hãi, mà lúc này Đường Lăng trầm mặc cũng xác nhận suy đoán của cô, cho nên, cô cảm thấy cô nhất định phải ngăn cản Đường Lăng.

“Thật sự lo lắng cho tôi như vậy?” Đường Lăng nhìn cô, khóe môi mang theo ý cười, giọng nói rất nhẹ nhàng cũng rất dịu dàng.

Anh nhìn ra cô lúc này lo lắng, là thật sự lo lắng, vì anh mà lo lắng.

“Đường Lăng, tôi không nói đùa với anh, tôi rất nghiêm túc, tôi hi vọng anh có thể nhận thức hậu quả khi làm như vậy.” Lâm Bối nghe lời này của anh, trong lòng có chút ảo não, càng không nhịn được tức giận.

Đến lúc nào rồi, người đàn ông này còn nói những lời này.

“Coi như anh muốn gặp mặt với Karoo, ít nhất anh cũng phải điều tra rõ ràng mọi chuyện trước, trước tiên điều tra hoàn toàn người tên Karoo này.” Lâm Bối biết Đường Lăng đã quyết định chuyện gì sẽ không tùy ý thay đổi, cô thử phân tích tình huống với anh.

“Tôi đã điều tra rõ ràng, yên tâm đi, không có việc gì.” Đường Lăng nhẹ giọng an ủi cô, giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, không nghe ra bất kỳ sự khẩn trương gì, khiến cho người ta an tâm.

Nhưng trong lòng Lâm Bối biết rõ chuyện này nguy hiểm đến cỡ nào, đương nhiên không phải một câu của Đường Lăng liền có thể trấn an.

Lâm Bối đang nghĩ nên ngăn cản anh như thế nào, nếu như ngăn cản cách làm hoàn toàn không muốn mạng này của Đường Lăng.

Từ thái độ vừa rồi của Đường Lăng, Lâm Bối biết, muốn thuyết phục Đường Lăng tuyệt đối không phải một chuyện dễ dàng.

Lâm Bối nghĩ đến chuyện chính mình mang thai , có một nháy mắt như vậy, đầu óc của cô đột nhiên lao ra một cái suy nghĩ điên cuồng, nếu Đường Lăng biết chuyện cô mang thai, có thể hay không?

Lâm Bối nghĩ đến chuyện chính mình mang thai, có một nháy mắt như vậy, đầu óc của cô đột nhiên lao ra một cái suy nghĩ điên cuồng, nếu Đường Lăng biết chuyện cô mang thai, có thể hay không?!!!

Chỉ là, ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu óc của cô, thân thể của cô đột nhiên cứng đờ, cô đang làm cái gì? Cô đang suy nghĩ cái gì?

Lấy thân phận cùng tình cảnh bây giờ của cô, chuyện cô mang thai chỉ sợ không gạt được, mà người cần giấu nhất chính là Đường Lăng, cô làm sao có thể nói cho anh biết?

Vừa rồi chỉ vì cô muốn ngăn cản Đường Lăng đi gặp Karoo mà muốn nói chuyện cô mang thai ra, chỉ sợ cô điên rồi!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom