Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2834


Chương 2834

Trác Thanh chắc là không biết chuyện ba của Viên Ngữ bị bệnh, khẳng định không có khả năng đi điều tra bệnh viện ở huyện thành, cho nên lúc đó Trác Hiểu Lam xóa bỏ tư liệu nằm viện ở thành phố A cũng đã làm rất chu đáo!

Đương nhiên, Trác Hiểu Lam chắc là cũng không nghĩ rằng sau tám năm sự việc sẽ lại liên quan đến chuyện năm đó.

“Hôm nay Trác Hiểu Lam còn có thể bức bách Viên Ngữ tự sát chứng minh ba Viên Ngữ có thể còn sống.” Giọng điệu của Tô Khiết lúc này vô cùng chắc chắn, nếu không phải ba của Viên Ngữ còn sống, Viên Ngữ sẽ không có khả năng nghe lời Trác Hiểu Lam nói, không thể tự sát.

“Người bây giờ ở đâu?” Giờ phút này Nguyễn Hạo thần cũng đồng ý với lời của Tô Khiết, chỉ là ba Viên Ngữ đang ở đâu?

“Chắc chắn không ở bệnh viện nhà họ Trác, nhiều năm như vậy, Viên Ngữ không thể không đi thăm ba mình, đương nhiên, cũng không có khả năng ở trong bệnh viện của Trác Hiểu Lam, dù sao Trác Hiểu Lam làm những việc này đều giấu diếm Trác Thanh, cô ta khẳng định không muốn Trác Thanh có cơ hội phát hiện ra.” Tô Khiết trước tiên loại trừ hai nơi này, mặc dù cả hai nơi đều có thiết bị tốt nhất.

“Trác Hiểu Lam chắc là còn có một phòng làm việc không cho người ngoài biết đến.” Nguyễn Hạo thần dù sao cũng quen biết Trác Hiểu Lam lâu như vậy, vẫn khá hiểu Trác Hiểu Lam.

” Đi tìm Trác Thanh đi.” Nguyễn Hạo thần không muốn tốn thời gian điều tra phòng làm việc bí mật của Trác Hiểu Lam, Nguyễn Hạo thần muốn trực tiếp nói ra mọi chuyện.

Chuyện này Trác Thanh có quyền biết nhất, tám năm, cũng đã đến lúc cho Trác Thanh biết chân tướng chuyện năm đó.

“Vâng.” Đối với đề nghị của anh, Tô Khiết rất tán thành, Trác Thanh chắc chắn hiểu rõ chuyện của Trác Hiểu Lam nhất, cho nên chuyện này do Trác Thanh ra mặt sẽ đơn giản hơn một chút.

Hơn nữa chuyện này quả thật cũng nên nói cho Trác Thanh biết, tuy rằng đối với Trác Thanh mà nói là quá tàn nhẫn, nhưng cô tin tưởng Trác Thanh tình nguyện muốn biết chân tướng, cũng không muốn bị lừa gạt nữa.

Nguyễn Hạo thần nhanh chóng gọi điện thoại cho Đường Lăng: “Anh cả, đã tra ra được.”

“Tìm được rồi, tình huống như thế nào?” Giọng nói của Đường Lăng rõ ràng trở nên kích động, anh thật không ngờ Nguyễn Hạo thần lại tra ra kết quả nhanh như vậy, anh tra nửa ngày cũng không phát hiện được cái gì, hiện tại Nguyễn Hạo thần chỉ dùng chưa tới hai tiếng đã tra ra được.

Có thể do anh quá vô dụng hay không?

“Anh cả, bây giờ chúng ta đến bệnh viện, đi gặp Trác Thanh, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện cụ thể, chuyện này Trác Thanh có quyền biết.” Nguyễn Hạo thần nhanh chóng nói ra quyết định của mình.

“Được, tốt, anh sẽ chờ cậu ở bệnh viện, anh sẽ gọi Trác Hiểu Lam đến.” Đường Lăng biết trong điện thoại cũng không thể nói chuyện rõ ràng, hơn nữa mọi người cùng nhau nói chuyện rõ ràng là tốt nhất.

Đường Lăng vốn rời khỏi bệnh viện chưa được bao lâu, lập tức quay đầu trở về, lúc Đường Lăng trở về bệnh viện tìm Trác Hiểu Lam, lại phát hiện Trác Hiểu Lam đã rời khỏi bệnh viện.

Đường Lăng sững sờ, Trác Hiểu Lam sao lại đột nhiên rời khỏi bệnh viện như vậy, có phải cô ta đi làm chuyện gì hay không?

Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam sẽ làm tổn thương Tô Khiết, anh nhanh chóng đi đến phòng bệnh của Viên Ngữ.

“Trác Thanh, cậu gọi điện thoại cho Trác Hiểu Lam, bảo cô ấy đến bệnh viện một chuyến.” Đường Lăng hiện tại chỉ hy vọng Trác Thanh có thể gọi Trác Hiểu Lam trở về, chỉ cần Trác Hiểu Lam trở về anh mới yên tâm.

Hơn nữa Nguyễn Hạo thần đã điều tra được chuyện tám năm trước, chuyện kế tiếp Trác Hiểu Lam cũng nên ở đây.
 
Chương 2835


 

Chương 2835

“Có chuyện gì vậy?” Trác Thanh hơi ngạc nhiên kèm theo chút khó hiểu khi nhìn thấy dáng vẻ của Đường Lăng, anh ta không rõ vì sao Đường Lăng lại nóng lòng muốn gọi Trác Hiểu Lam tới đây.

“Cậu cứ gọi bảo cô ấy trở lại trước đã, những thứ khác tôi sẽ giải thích cho cậu sau.” Giờ phút này Đường Lăng cũng không vội vàng giải thích thêm, hơn nữa chuyện đó anh chờ Nguyễn Hạo thần tới nói.

Tuy rằng trong lòng Trác Thanh vẫn còn có nghi hoặc, tuy nhiên, đối với yêu cầu của Đường Lăng, anh ta cũng không do dự quá lâu, lấy di động ra bắt đầu gọi điện thoại.

“Chờ một chút.” Chỉ là khi điện thoại của Trác Thanh sắp gọi đi, Đường Lăng đột nhiên gọi anh ta lại.

Trác Thanh nhíu mày, kỳ quái nhìn anh, hôm nay Anh cả không giống như bình thường.

“Cậu nói với cô ấy, Viên Ngữ dường như đã tỉnh dậy, bảo cô ấy nhanh chóng đến đây.” Đường Lăng lo lắng Trác Hiểu Lam không tới, cho nên anh cần phải sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ.

“Anh cả, có chuyện gì vậy?” Trác Thanh cảm thấy kinh hãi khi nghe được lời của Đường Lăng, ý của Anh cả là bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam tới đây hay sao?

Nhưng tại sao?

“Làm như những gì tôi nói, sau này cậu sẽ biết.” Đường Lăng không giải thích nhiều, có một số việc cần Nguyễn Hạo thần lấy chứng cứ mới nói rõ ràng, hơn nữa vừa rồi ở trong điện thoại Nguyễn Hạo thần cũng không nói nhiều, anh cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trác Thanh nhìn Đường Lăng, khóe môi khẽ mím, trong giây lát không nói gì, anh ta rất tín nhiệm Anh cả, nhưng Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam dù sao cũng là chị ruột của anh ta.

Đường Lăng cũng không nói nhiều nữa, những gì anh có thể nói đều đã nói, nếu Trác Thanh không gọi cuộc điện thoại này, anh cũng sẽ không miễn cưỡng Trác Thanh.

“Được rồi, tôi sẽ gọi.” Trác Thanh cũng không do dự quá lâu, nhanh chóng đưa ra quyết định, anh ta tin tưởng Anh cả, Anh cả tuyệt đối sẽ không hại anh ta, tín nhiệm mà anh ta dành cho Anh cả thậm chí còn vượt qua thân nhân của mình.

Anh cả bảo anh ta làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, nếu Anh cả không nói, anh ta cũng sẽ làm theo lời Anh cả nói.

Trác Thanh bắt đầu gọi điện thoại di động.

“Này, em đang làm gì vậy?” Điện thoại vang lên vài tiếng Trác Hiểu Lam mới nhận lấy, giọng nói của Trác Hiểu Lam rõ ràng hơi lạnh lùng, còn mang theo bực bội, rõ ràng có sự khác biệt so với vẻ lãnh đạm thường ngày.

“Chị, chị có thể trở về một chuyến hay không…” Trác Thanh nghe thấy giọng điệu của Trác Hiểu Lam, hơi thất vọng, nhưng trong giọng nói của anh ta cũng không lộ ra vẻ khác thường.

Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì, Trác Thanh là người thông minh, tự nhiên cũng nghĩ ra một số chuyện.

“Em không phải đã nhờ người khác rồi hay sao?” Trác Hiểu Lam trực tiếp cắt ngang lời nói của anh ta, giờ phút này Trác Hiểu Lam cũng không chỉ vì chuyện này mà tức giận, mà là cô ta biết Đường Lăng đang hoài nghi cô ta, trong lòng có cảnh giác, cho nên, cô ta không muốn cứ trở về như vậy.

“Em vừa mới nhìn tình huống của Viên Ngữ, em cảm thấy hình như cô ấy sắp tỉnh lại, Cung Hoa không tới đây nhanh như vậy, chị có thể tới xem giúp em hay không…” Trác Thanh theo ý của Đường Lăng lừa Trác Hiểu Lam.

Giờ phút này Trác Thanh nghĩ đến sự khác thường của Trác Hiểu Lam lúc trước, trong lòng cũng có hoài nghi.

Trác Thanh còn chưa nói xong, lập tức nghe thấy bên kia truyền đến một tiếng phanh xe đột ngột, Trác Hiểu Lam hiển nhiên đang lái xe, mà lời vừa rồi của anh ta hiển nhiên khiến Trác Hiểu Lam phản ứng rất lớn.

Anh ta biết Trác Hiểu Lam từ trước đến nay đều rất lãnh đạm, Trác Hiểu Lam không có khả năng lo lắng cho Viên Ngữ, cho nên, tuyệt đối không phải bởi vì vui mừng mới có phản ứng lớn như vậy.
 
Chương 2836


Chương 2836

Không phải vui mừng, vậy nguyên nhân là gì? Ánh mắt của Trác Thanh nhanh chóng lóe lên.

“Được rồi, chị sẽ quay lại ngay.” Đầu kia của điện thoại trầm mặc trong chốc lát, sau đó giọng nói của Trác Hiểu Lam truyền tới.

Trác Hiểu Lam cũng hoài nghi đây có thể là cái bẫy mà bọn Đường Lăng thiết lập cho cô ta, nhưng Trác Hiểu Lam bình thường mặc kệ làm chuyện gì cũng quá thuận lợi, cho nên cô ta quá tự tin, cô ta nhận định những chuyện cô ta làm đám người Đường Lăng không có khả năng tra ra, ít nhất không có khả năng tra ra nhanh như vậy.

Nếu Viên Ngữ tỉnh lại, chẳng may nói ra chuyện gì, cô ta tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra.

Hơn nữa nếu thật sự là cái bẫy mà Đường Lăng thiết lập cho cô ta, hiện tại nếu cô ta không trở về, chỉ làm cho bọn họ càng hoài nghi hơn.

Vì vậy, cô ta phải quay trở lại xem thế nào.

Cho nên Trác Hiểu Lam suy nghĩ nhiều lần vẫn quyết định trở về, Trác Hiểu Lam âm thầm thở ra một hơi, sau đó quay đầu xe, lại một lần nữa quay trở về.

“Anh cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trác Thanh cúp điện thoại rồi nhìn về phía Đường Lăng.

“Đợi Hạo thần tới đây, để Hạo thần đến nói cho cậu biết.” Giọng nói của Đường Lăng có cảm giác khàn khàn, tuy rằng vừa rồi Nguyễn Hạo thần không nói nhiều lời, nhưng có một điểm Đường Lăng rất rõ ràng, năm đó Trác Thanh và Viên Ngữ chia tay, nhất định là do Trác Hiểu Lam làm.

Đường Lăng biết chuyện này đối với Trác Thanh mà nói quá tàn nhẫn, nhất là trong tình huống Viên Ngữ hiện tại đang hôn mê bất tỉnh, Đường Lăng thật sự không đành lòng nói ra.

“Có phải, những gì đã xảy ra ngày hôm nay có liên quan đến chị gái của em không?” Ánh mắt Trác Thanh nhanh chóng lóe lên, vừa rồi Anh cả bảo anh ta lừa Trác Hiểu Lam trở về, có phải chị ấy cũng liên lụy đến chuyện này hay không?

“Hạo thần sẽ tới đây sớm thôi.” Đường Lăng âm thầm thở ra một hơi, có một số việc, anh thật sự không đành lòng nói ra, tuy nhiên có một số việc Trác Thanh nhất định phải đối mặt, cụ thể vẫn phải đợi Nguyễn Hạo thần tới nói.

Trác Thanh thấy Đường Lăng không nói, cũng không nói thêm nữa, chỉ là giờ phút này vẻ mặt Trác Thanh rõ ràng có chút ngưng trọng, anh ta có một loại dự cảm không tốt lắm, xem ra, Trác Hiểu Lam có thể thật sự có liên quan đến chuyện hôm nay.

Trác Thanh tuy rằng có dự cảm không tốt lắm, cũng đoán được một số chuyện, nhưng Trác Thanh như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện kế tiếp sẽ tàn nhẫn như vậy, xấu xí như vậy.

Anh ta vĩnh viễn sẽ không nghĩ tới, người thân nhất của anh ta, không ngờ lại đối xử với anh ta như vậy!

Anh ta vĩnh viễn sẽ không nghĩ đến, người thân nhất của mình, vậy mà lại đối với mình như vậy!!

Trác Hiểu Lam tốc độ rất nhanh, cũng không lâu lắm đã trở lại, cô ta tiến phòng bệnh, nhìn thấy Đường Lăng sửng sốt một chút, lúc cô ta ra đi Đường Lăng rõ ràng đã đi rồi, sao bây giờ lại trở về?

Đường Lăng không phải nói muốn đi tra những chuyện kia sao? Không có khả năng rảnh rỗi như vậy lại tới phòng bệnh chứ?

Trác Hiểu Lam giờ phút này trong lòng thoảng qua hơi bất an, chẳng lẽ Đường Lăng bọn họ đã tra được cái gì?

Nhưng Đường Lăng coi như tra được cái gì, cũng hẳn là đi tìm Tô Khiết, nới với Tô Khiết, rất không có khả năng tìm đến Trác Thanh.

Đường Lăng nghe thấy tiếng đẩy cửa, ngẩng đầu nhìn, thấy là Trác Hiểu Lam, cũng không nói gì.

Trác Hiểu Lam từ trước đến nay lãnh đạm, kiêu ngạo, tuy nói bọn họ đều cùng nhau lớn lên, nhưng quan hệ của Trác Hiểu Lam cùng bọn họ cũng không tốt lắm, bình thường cũng không nhiệt tình.
 
Chương 2837


Chương 2837

Bây giờ Đường Lăng lại càng không muốn chào hỏi Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam làm những chuyện kia quả thực là đổi mới tam quan của anh, đừng nói những chuyện kia Trác Hiểu Lam đều là nhằm vào Khiết Khiết nhà anh, coi như Trác Hiểu Lam là nhằm vào người khác làm, cũng đều là không cách nào tha thứ.

Chớ nói chi là Trác Hiểu Lam đối với Trác Thanh làm những chuyện kia, Trác Thanh là em trai ruột của Trác Hiểu Lam, Trác Thanh lúc ấy thống khổ như vậy, nhiều năm như vậy cũng chỉ có một mình, đến cả bạn gái cũng không có, Trác Hiểu Lam chẳng lẽ không hề áy này chút nào sao?

Đường Lăng nhìn Trác Hiểu Lam một mặt lạnh nhạt đi đến, trong lòng của anh không nhịn được cười lạnh, xem ra Trác Hiểu Lam thật đúng là không hề áy náy chút nào, chỉ là không biết chờ tất cả mọi chuyện đều thông suốt, Trác Hiểu Lam sẽ là phản ứng thế nào?

“Tình hình cô ta thế nào?” Trác Hiểu Lam cũng không để ý đến Đường Lăng, trước kia quan hệ của cô ta cùng Đường Lăng chẳng ra sao cả, bây giờ sau khi xảy ra những chuyện này, cô ta thật không muốn nhìn thấy Đường Lăng.

Lại nói Trác Thanh gọi điện thoại cho cô ta để cô ta trở về, nói là Viên ngữ sắp tỉnh.

Trác Hiểu Lam đi tới trước giường bệnh Viên ngữ kiểm tra một chút, sau khi kiểm tra xong, lông mày của cô ta hơi nhẹ chau lại, một đôi mắt nhìn về phía Trác Thanh : “Trác Thanh, cậu ý là sao đây?”

Cô ta vừa mới cho Viên Ngữ kiểm tra qua, tình hình hoàn toàn giống lúc trước, căn bản cũng không tỉnh lại, Trác Thanh mặc dù kém cô ta về mặt trái tim nhưng lại vượt trội hơn cô ta ở nhiều điểm khác, cô ta không tin Trác Thanh sẽ xuất hiện sai lầm như vậy.

Vậy cũng chỉ có một loại khả năng, Trác Thanh đang gạt cô ta, lừa cô ta trở về?

Trác Thanh tại sao muốn lừa cô ta trở về?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nếu như Đường Lăng bây giờ đang ở đây, chắc hẳn là ý của Đường Lăng.

Trác Hiểu Lam là người thông minh, tự nhiên rất nhanh đã muốn biết rõ là chuyện gì xảy ra, đã suy nghĩ minh bạch, Trác Hiểu Lam đương nhiên sẽ không ở chỗ này thêm, cô ta nhanh chóng xoay người, muốn đi ra phía ngoài.

“Hiểu Lam, đừng có đi gấp, có chút chuyện……” Đường Lăng đã lừa cô ta đến, tất nhiên sẽ không để cô ta đi như thế, chuyện kế tiếp cô ta nhất định phải ở đây.

“Đường Lăng, cậu có ý gì? Cậu dựa vào cái gì ngăn tôi?” Trác Hiểu Lam vốn là đã tức giận, giờ phút này nhìn thấy Đường Lăng cản mình, sắc mặt của cô ta cũng thay đổi, đương nhiên cô ta giờ phút này không chỉ là bởi vì tức giận, mà là lo lắng Đường Lăng đã tra được chuyện gì?

“Hạo thần lập tức sẽ tới đây, Hạo thần nói anh ấy tra được một ít chuyện, có liên quan tới cô, tôi cảm thấy cô cần phải nghe một chút.” Đường Lăng giờ phút này lại nói uyển chuyển, vẫn là để lại thể diện.

Trác Hiểu Lam lúc nghe thấy Nguyễn Hạo thần đôi mắt nhanh chóng lóe lên một cái, mà lúc nghe Đường Lăng nói Nguyễn Hạo thần đã tra được một ít chuyện, trong lòng cô ta trầm xuống dữ dội, trong lúc nhất thời sắc mặt rõ ràng thay đổi, không còn vẻ cao lãnh ngày thường.

Nguyễn Hạo thần tra được? Anh ta đã tra được?

Làm sao có thể?

Cô ta rõ ràng làm bí ẩn như vậy, Nguyễn Hạo thần không có thể nhanh như vậy đã tra được.

Không thể nào.

Trong lòng Trác Hiểu Lam không ngừng an ủi chính mình, nhưng nắm thật chặt tay vẫn khống chế không nổi run rẩy rẩy.

Đường Lăng nhìn thấy phản ứng của Trác Hiểu Lam như vậy, dấu vết bất định cuối cùng trong lòng đã hoàn toàn biến mất, xem ra Trác Hiểu Lam đã làm những việc này 100% rồi.

“Chị, chị đã làm gì?” Trác Thanh là người thông minh, tự nhiên đã nhìn ra.

Nhưng Trác Thanh làm thế nào cũng không nghĩ tới đây tất cả đều là Trác Hiểu Lam thiết kế, Trác Thanh bị Trác Hiểu Lam lợi dụng.

 
 
Chương 2838


Chương 2838

“Tôi làm cái gì? Em nghĩ chị làm gì?” Trác Hiểu Lam nhìn về phía Trác Thanh, một đôi mắt bên trong rõ ràng nhiều phẫn nộ, làm gì, Trác Thanh cũng dám chỉ trích cô ta?

“Chị, chị làm gì kích động như vậy, chị nếu là không làm gì nói rõ ràng là được rồi.” Trác Thanh thấy được cô ta một mặt dáng vẻ phẫn nộ thì kinh ngạc, anh ta chỉ hỏi một chút, chị làm gì kích động như vậy.

“Cậu giúp người ngoài gạt tôi, bây giờ tin vào một ngừơi ngoài đến chỉ trích tôi, cậu thật đúng là em trai tốt của tôi.” Giờ phút này Trác Hiểu Lam chỉ cảm thấy ngực thắt lại tức giận không ít, đương nhiên cô ta không phải chỉ bởi vì Trác Thanh không tín nhiệm mà tức giận, cô ta chủ yếu là bởi vì Nguyễn Hạo thần.

“Chị, ngươi đừng nóng giận, anh cả cũng không phải người khác, anh cả chính là nói chuyện có thể liên quan đến chị thôi, chúng ta cũng là lo lắng chị bị người ta lợi dụng, em cũng là vì tốt cho chị.” Trác Thanh đến bây giờ còn là nghĩ đến chị của mình chắc chắn bị ngừơi ta lợi dụng.

Trác Hiểu Lam nghe được lời này của Trác Thanh, tâm trạng dịu đi một chút, nghe ý này của Trác Thanh, Đường Lăng bọn họ hẳn không tra được quá nhiều chuyện, chí ít bọn họ họ là còn không tra được chuyện là cô ta làm, nếu là như vậy, cô ta cũng không thể giặc chưa đến đã chạy được.

“Cậu có chuyện gì không thể trực tiếp nói với tôi, tại sao muốn gạt tôi, còn giúp ngừơi ngoài gạt tôi.” Trác Hiểu Lam để mình tỉnh táo lại, nhưng trong lòng vẫn là có bất bình, hơi tức giận vẫn phải xả ra.

Hơn nữa, cô ta cũng là cố ý phô trương thanh thế, cố ý để diễn tả sự bất mãn của mình, chứng minh sự trong sạch của mình.

“Chị, anh cả cũng không phải người ngoài, em cũng không phải cố ý lừa chị, em khẳng định là tin tưởng chị.” Trác Thanh nghĩ đến mình vừa nãy dù sao cũng nói chuyện bịa với Trác Hiểu Lam, cũng hơi băn khoăn.

“Trác Thanh, chị là chị ruột của em.” Trác Hiểu Lam thật là không quen nhìn Trác Thanh nghe lời Đường Lăng răm rắp như thế, Đường Lăng và cậu ta quan hệ cho dù tốt, cũng không phải ngừơi thân, cô ta mới là chị ruột của cậu ta.

“Phải, phải, chị đương nhiên là chị ruột của em.” Trác Thanh bởi vì vừa mới lừa gạt Trác Hiểu Lam nên hơi áy náy, cho nên giờ phút này cậu ta là cật lực thuận theo Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam nói cái gì chính là cái đó, anh ta đương nhiên sẽ không tranh với Trác Hiểu Lam.

“Trác Thanh, em phải biết, chị là người thân của em, chị làm chuyện gì đều là thực tình vì muốn tốt cho em.” Trác Hiểu Lam nhìn thấy Trác Thanh giờ phút này thái độ vẫn hài lòng, chỉ là, cô ta nhìn thấy Đường Lăng đứng một bên tim vô cùng không thoải mái, Trác Hiểu Lam lời này đã rõ ràng muốn châm ngòi ly gián.

Đường Lăng nghe được lời này của Trác Hiểu Lam lông mày hơi nhướn, Trác Hiểu Lam thật đúng là lợi hại, cô ta làm chuyện như vậy với Trác Thanh, nên giận đỏ mặt thở phì phò không nói ra lời, da mặt này cũng đủ dày.

Đường Lăng một mực không nói gì, anh ta thậm chí không nhìn Trác Hiểu Lam một chút, Trác Hiểu Lam bây giờ đối với việc Trác Thanh nói ra lời như vậy, không biết sau đó mặt có đau hay không?

“Em biết, em biết chị thương em nhất, chị đối với em tốt nhất.” Trác Thanh thuận theo lời của Trác Hiểu Lam nói gật đầu, mặc dù Trác Hiểu Lam vẫn luôn rất lãnh đạm, rất cao lãnh, bình thường đối với anh ta kỳ thật cũng không đặc biệt quan tâm, nhưng, bây giờ Trác Thanh hoàn thuận theo cô ta, dù sao cũng là chị ruột của anh ta.

Coi như bình thường đối với anh ta không phải đặc biệt quan tâm, ngẫu nhiên vẫn sẽ nhớ tới anh ta, quan tâm một chút.

Trác Hiểu Lam nhìn thấy thái độ Trác Thanh như vậy, cuối cùng cũng hết giận, tâm trạng cũng bình tĩnh lại, chỉ là trong lòng vẫn còn hơi thấp thỏm, cô ta không biết Nguyễn Hạo thần cuối cùng tra được cái gì, cuối cùng tra được nhiều ít.

“Nói đi, vì chuyện gì gọi chị trở về?” Trác Hiểu Lam từ chỗ Trác Thanh tìm hiểu ra một chút tin tức trước, như vậy sau đó cô ta cũng dễ ứng phó.

Lần này Trác Thanh không trả lời, mà chuyển mắt nhìn về phía Đường Lăng, anh ta đến bây giờ vẫn hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra: “Đại ca, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?”
 
Chương 2839


Chương 2839

Nếu là Trác Hiểu Lam hỏi anh ta, Đường Lăng lúc này căn bản không thèm để ý, nhưng Trác Thanh hỏi, Đường Lăng không thể không để nói tới.

“Hạo thần gọi điện thoại tới cũng không nhiều lời, anh ta chỉ nói có liên quan đến Hiểu Lam, nói hi vọng Hiểu Lam ở đây.” Lời này của Đường Lăng cũng không có nói sai, Nguyễn Hạo thần hoàn toàn chính xác không nói thêm gì với anh ta, mặc dù anh ta biết chuyện mà Nguyễn Hạo thần muốn nói là chuyện gì, nhưng……

Haiii, hay là chờ Nguyễn Hạo thần tới rồi nói sau.

Trác Hiểu Lam nghe được lời của Đường Lăng, một đôi mắt nhanh chóng lóe mấy lần, là Nguyễn Hạo thần để cô ta đến?

Là Nguyễn Hạo thần hi vọng cô ta ở đây?

Nghe lời này của Đường Lăng bọn họ hẳn là cũng không có tra được chuyện gì đặc biệt, chẳng lẽ là Hạo thần muốn gặp cô ta?

Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Trác Hiểu Lam không khỏi kích động. Nói thật, đã lâu rồi cô ta chưa gặp Nguyễn Hạo thần, hơn nữa thậm chí đã cô ta và Nguyễn Hạo thần đã không liên lạc với nhau một thời gian dài. Từ sau khi Tô Khiết trở lại nhà họ Đường, ngay cả gọi điện thoại mà cô ta và Nguyễn Hạo thần cũng không gọi.

Đều do Tô Khiết, trước khi Tô Khiết xuất hiện, quan hệ của cô ta và Nguyễn Hạo thần rất thân mật, khi đó Nguyễn Hạo thần rất nghe lời cô ta.

Trác Hiểu Lam đang nghĩ thì cửa phòng bệnh mở ra, Trác Hiểu Lam nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó thì thấy Nguyễn Hạo thần mở cửa ra, nhưng Nguyễn Hạo thần không nhanh chóng đi vào mà để Tô Khiết ở phía sau vào trước, anh ta mở cửa cho Tô Khiết.

Trong tay Nguyễn Hạo thần còn cầm theo hoa quả và một ít thực phẩm dinh dưỡng, giờ lại giúp Tô Khiết mở giúp, giúp Tô Khiết giữ cửa, còn Tô Khiết thì chỉ cầm một bó hoa tươi trong tay.

Với Nguyễn Hạo thần thì những chuyện này chẳng là gì, nhưng lúc này Trác Hiểu Lam nhìn thấy thì thấy cực kì gai mắt.

Tô Khiết là người chết sao? Sao chẳng biết cầm giúp cho Hạo thần, hơn nữa Hạo thần cầm nhiều đồ thế mà Tô Khiết còn để Hạo thần mở cửa giúp cô ta? Sao Tô Khiết này chẳng biết phân biệt tốt xấu gì vậy?

Khi Tô Khiết đi vào phòng rồi Nguyễn Hạo thần mới vào theo sau, sau đó đóng cửa lại.

Nguyễn Hạo thần đặt hoa quả và thực phẩm dinh dưỡng trong tay xuống, sau đó xoay người lại cầm lấy bó hoa trong tay Tô Khiết rồi bỏ lên một bên bàn.

Mọi động tác đều rất tự nhiên, dịu dàng như thế, quan tâm đ ến thế, Trác Hiểu Lam nhìn mà đỏ cả mắt.

Trước giờ cô ta chưa từng thấy Nguyễn Hạo thần như thế này, cô ta không hề biết Nguyễn Hạo thần cũng biết quan tâm người khác thế này.

Trong mắt cô ta, Nguyễn Hạo thần vẫn luôn lạnh lùng, kiêu ngạo.

Tô Khiết đương nhiên đã phát hiện ánh mắt của Trác Hiểu Lam, chỉ là cô giả vờ không thấy, có điều trước đây Trác Hiểu Lam vẫn luôn che giấu, giờ thì chẳng giấu giếm gì nữa, cứ thế mà trắng trợn nhìn Nguyễn Hạo thần.

Tô Khiết nhìn Đường Lăng, xem ra chắc là Đường Lăng vừa nói gì hoặc làm gì đã kích động Trác Hiểu Lam, hoặc là Trác Hiểu Lam biết họ đã bắt đầu nghi ngờ cô ta nên cũng không cố gắng che giấu như trước nữa.

Trác Hiểu Lam trắng trợn nhìn Nguyễn Hạo thần như thế khiến trong lòng Tô Khiết không thoải mái lắm.

Nguyễn Hạo thần là chồng cô, nếu không có bất ngờ hiện tại thì giờ cô và Nguyễn Hạo thần đã đăng kí kết hôn rồi.

Trác Hiểu Lam biết rõ mấy chuyện này mà còn nhìn chằm chằm Nguyễn Hạo thần, tưởng cô chết rồi sao?
 
Chương 2840


Chương 2840

Khi Nguyễn Hạo thần đặt hoa xuống và xoay người lại, Tô Khiết vươn tay sửa lại tóc tai cho Nguyễn Hạo thần, động tác trông rất thân mật.

Nguyễn Hạo thần sững sờ, sau đó thì bật cười, Nguyễn Hạo thần đẹp trai sẵn rồi, nụ cười này cứ như lập tức khiến cả gian phòng bừng sáng.

Trác Hiểu Lam hoàn toàn ngây ra, cô ta quen biết Nguyễn Hạo thần lâu thế mà rất ít khi thấy Nguyễn Hạo thần cười, trước giờ vẫn chưa từng thấy Nguyễn Hạo thần cười như thế này.

Trác Hiểu Lam nhìn Nguyễn Hạo thần, ánh mắt cũng hơi mê mẩn, anh cười lên thật sự rất đẹp, đẹp hơn bất cứ gì trên đời.

Trác Hiểu Lam trước giờ lạnh lùng, đối với ai cũng kiêu ngạo thành quen, cũng chỉ ở trước mặt Nguyễn Hạo thần mới như thế này.

Đường Lăng tự nhiên thấy được dáng vẻ mê mẩn của Trác Hiểu Lam, ánh mắt của Đường Lăng cũng lạnh lùng hơn.

Lúc này Trác Hiểu Lam nhìn Nguyễn Hạo thần nên không để ý: “Hạo thần, đại ca nói anh có chuyện cần nói, là chuyện gì vậy?”

Khi Trác Thanh nói lời này, giọng nói rất tự nhiên, anh ta cho rằng Nguyễn Hạo thần đến nói chuyện máy nghe lén, anh ta tưởng rằng có khi Trác Hiểu Lam có tí liên quan đến chuyện này nên Nguyễn Hạo thần muốn hỏi Trác Hiểu Lam, chắc là muốn tìm thêm manh mối từ Trác Hiểu Lam.

Lúc này Nguyễn Hạo thần mới nhìn sang Trác Thanh, thấy ánh mắt của Trác Thanh, Nguyễn Hạo thần thầm thở dài, bây giờ Trác Thanh vẫn chưa biết nên Trác Thanh mới có thể bình tĩnh như thế, nếu tiếp theo Trác Thanh nghe thấy lời anh, anh sợ Trác Thanh sẽ không chịu nổi mà sụp đổ.

Nhưng anh cũng không thể gạt Trác Thanh được, dù sao năm đó Viên Ngữ bị Trác Hiểu Lam ép rời khỏi Trác Thanh, Viên Ngữ vô tội, Viên Ngữ cũng yêu Trác Thanh, Trác Thanh nên biết những chuyện này.

Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Trác Thanh thì tỉnh hồn lại, trong đầu cũng tỉnh táo hơn, đúng rồi, rốt cuộc Nguyễn Hạo thần muốn nói gì.

“Hạo thần, rốt cuộc em có chuyện gì vậy? Trác Thanh còn gọi cả chị qua đây, chuyện này liên quan đến chị nữa à?” Trác Hiểu Lam nhìn Nguyễn Hạo thần, môi cong cong nở nụ cười, cô ta không lạnh nhạt với Nguyễn Hạo thần như với người khác.

Nhìn thấy dáng vẻ tỉnh táo lạnh nhạt thế này của Trác Hiểu Lam, trong lòng Tô Khiết thực sự bội phục Trác Hiểu Lam.

Tâm lý của Trác Hiểu Lam quá tốt, đến tận lúc này mà vẫn như người không làm gì cả.

Chắc là Trác Hiểu Lam quá tự tin, cho rằng bọn họ không điều tra được những chuyện mà cô ta đã làm.

Nhưng mà lúc này Tô Khiết chắc chắn không nói gì nhiều.

Nguyễn Hạo thần ngước mắt nhìn Trác Hiểu Lam, ánh mắt đó không hề có cảm xúc nào, chỉ là lạnh nhạt nhìn thoáng qua, nhưng trong lòng Trác Hiểu Lam đột nhiên thấy nặng nề, cô ta bỗng có linh tính không lành.

Hơn nữa Nguyễn Hạo thần đối xử với cô ta như thế, trong lòng cô ta cũng rất khó chịu, tuy rằng Nguyễn Hạo thần vẫn luôn lạnh nhạt như thế với người khác, nhưng Nguyễn Hạo thần chưa bao giờ đối xử với cô ta như vậy cả.

Nguyễn Hạo thần vẫn luôn tin tưởng cô ta, rất gần gũi cô ta.

“Hạo thần, rốt cuộc là sao? Anh mau nói đi.” Trác Thanh giục, anh ta cũng muốn biết Nguyễn Hạo thần đã tra được gì rồi, anh ta cũng muốn biết là ai hãm hại Viên Ngữ thành thế này.

Nhưng khi trước đại ca đã nói, người hại Viên Ngữ che giấu rất kĩ nên không dễ tra ra, chắc Nguyễn Hạo thần chưa tra ra nhanh thế đâu, anh ta cũng không mấy hi vọng.
 
Chương 2841


Chương 2841

“Trác Thanh nói đúng, Hạo thần có chuyện gì thì cứ nói đi, Trác Thanh còn cố ý gọi điện thoại bảo chị đến, nếu có gì cần chị giúp thì chị sẽ không từ chối đâu.” Trác Hiểu Lam điều chỉnh tâm trạng của mình, rồi lại mỉm cười nhìn Nguyễn Hạo thần, cô ta tự nói với bản thân không được hoảng hốt, không được khẩn trương, cô ta tự nói với bản thân rằng Nguyễn Hạo thần không thể nào điều tra ra nhanh như được.

Tô Khiết thì hoàn toàn sợ luôn, Trác Hiểu Lam này mặt dày hết sức, rõ ràng những chuyện đó đều do cô ta làm, cô ta giả vờ như người không làm gì cả thì thôi đi, thế mà còn nói giúp đỡ?

Trác Hiểu Lam muốn giúp thế nào? Giúp tự bắt cô ta sao?

Nếu Trác Hiểu Lam muốn giúp thật thì chẳng thà nói rõ tất cả ra đi.

Tô Khiết ngước mắt nhìn Trác Hiểu Lam, ánh mắt đó hơi ẩn ý, Tô Khiết đã thấy người giỏi giang, cũng đã thấy người giỏi che giấu, nhưng được như Trác Hiểu Lam thì đây là lần đầu cô chứng kiến, đúng là trơ trẽn.

Lúc này Trác Hiểu Lam đang nhìn Nguyễn Hạo thần nên không thấy được ánh mắt của Tô Khiết khi nhìn cô ta.

“Giúp thì không cần, nhưng có vài việc đúng là cần chị giải thích.” Rõ ràng sắc mặt của Nguyễn Hạo thần lúc này hơi lạnh lùng, giọng nói cũng rất lạnh lẽo, xa cách rõ ràng.

Trác Hiểu Lam không ngờ Nguyễn Hạo thần trực tiếp dùng thái độ này với cô ta, nhất thời trong lòng lại chua xót, nhưng trên mặt cô ta cũng không có gì khác thường. Cô ta nhìn Nguyễn Hạo thần, thậm chí trên mặt vẫn còn cười: “Được, chỉ cần chị làm được thì chị sẽ làm, dù là chuyện gì, dù là lúc nào đi nữa.”

Lời nói của người khác Trác Hiểu Lam có thể hoàn toàn lơ đi, nhưng lời của Nguyễn Hạo thần, cô ta ghi nhớ trong lòng từng chữ một, dù cho lúc này Nguyễn Hạo thần lạnh nhạt với cô ta như thế thì cô ta cũng không trách anh.

Chỉ cần anh cần, cô ta đều sẽ giúp anh làm.

Vì anh, chuyện gì cô ta cũng làm được.

Lúc này Trác Hiểu Lam nhìn thẳng Nguyễn Hạo thần, không hề chớp mắt.

Tô Khiết thấy Trác Hiểu Lam như thế thì trong lòng hơi phiền, tuy cô biết Nguyễn Hạo thần không thể nào thích Trác Hiểu Lam, nhưng ánh mắt này của Trác Hiểu Lam đúng là quá thẳng thắn, đúng là khiến người ta khó chịu.

Còn có lời nói của Trác Hiểu Lam cũng khiến người nghe rất khó chịu.

“Nói chuyện chính đi, Hạo thần em nói chuyện em tra được đi.” Đường Lăng không nhìn nổi nữa, sao trước đây anh ta không biết Trác Hiểu Lam mặt dày thế này nhỉ, lời nói này của Trác Hiểu Lam đúng là như sắp thổ lộ với Nguyễn Hạo thần.

Giờ Khiết Khiết còn đang ở đây, hơn nữa Trác Hiểu Lam biết mối quan hệ giữa Hạo thần và Khiết Khiết, Đường Lăng cảm thấy Trác Hiểu Lam như đang cố ý.

Đường Lăng cảm thấy Trác Hiểu Lam cố tình ly gián quan hệ của Hạo thần và Khiết Khiết, Trác Hiểu Lam cố ý khiến Khiết Khiết khó chịu.

Trác Hiểu Lam không thể nào gây xích mích quan hệ của Khiết Khiết và Hạo thần được, nhưng Đường Lăng lo Hạo thần nghe thấy những lời nói này của Trác Hiểu Lam xong thì trong lòng không thoải mái, thế nên Đường Lăng không muốn để Trác Hiểu Lam cứ tiếp tục.

Trác Hiểu Lam không thể nào gây xích mích quan hệ của Khiết Khiết và Hạo thần được, nhưng Đường Lăng lo Hạo thần nghe thấy những lời nói này của Trác Hiểu Lam xong thì trong lòng không thoải mái, thế nên Đường Lăng không muốn để Trác Hiểu Lam cứ tiếp tục.

Nguyễn Hạo thần ngước mắt nhìn Trác Hiểu Lam, sau đó lôi ra một xấp tài liệu.

Trác Hiểu Lam thấy anh lôi ra một xấp tài liệu rất dày thì ánh mắt lóe lên, nhiều như thế, rốt cuộc anh đã điều tra được gì rồi?
 
Chương 2842


Chương 2842

“Tra được người làm hại Viên Ngữ chưa?” Trác Thanh thấy một xấp tài liệu dày cộp nên cũng thấy có hi vọng hơn.

Nguyễn Hạo thần không trả lời mà đưa tài liệu trong tay cho Trác Thanh.

Trác Thanh ngẩn người, thấy hơi bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng nhận lấy.

Trác Thanh lấy tài liệu rồi thì bắt đầu xem, thấy đều là mấy chuyện liên quan đến chuyện tám năm trước, hơn nữa đều là mấy chuyện liên quan đến Viên Ngữ.

Trác Thanh thấy hơi khó hiểu, dù sao thì trong tài liệu mà Nguyễn Hạo thần đưa cho anh ta cũng không viết thẳng tên Trác Hiểu Lam, Trác Thanh cũng không thể nghĩ đến Trác Hiểu Lam được, nhưng anh ta nghĩ đến chuyện trước kia anh ta bắt đầu nghi ngờ chuyện tám năm trước, anh ta nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Hạo thần: “Chuyện gì thế này? Anh tra được gì rồi?”

Trác Thanh tin tưởng năng lực của Nguyễn Hạo thần, nhưng anh ta không hiểu mấy tài liệu này lắm, hơn nữa tài liệu quá nhiều, nhất thời anh ta không xem hết được, anh ta muốn kết quả.

“Cô Trác quen ba của Viên Ngữ chứ?” Nguyễn Hạo thần không trả lời Trác Thanh mà là nhìn Trác Hiểu Lam.

Khi Trác Hiểu Lam nghe thấy Nguyễn Hạo thần gọi cô ta thì ánh mắt nhanh chóng nhìn sang anh, sắc mặt lập tức thay đổi, có ngạc nhiên, có khó tin và có cả đau lòng.

Anh gọi cô ta là gì?

Cô Trác? Anh gọi cô ta là cô Trác ư?

Rõ ràng trước đây anh vẫn luôn gọi cô ta là chị Hiểu Lam.

Trác Hiểu Lam thấy xưng hô này quá bất ngờ nên nhất thời không để ý đến nửa câu sau của Nguyễn Hạo thần.

Trác Thanh lại thấy khó hiểu, mắt nhìn sáng Trác Hiểu Lam, lúc này Trác Thanh thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sao Trác Hiểu Lam quen biết ba của Viên Ngữ chứ?

“Hoặc là tôi nên hỏi cô Trác đây, ba của Viên Ngữ ở đâu rồi?” Đối mặt với ánh mắt đang nhìn thẳng mình của Trác Hiểu Lam, sắc mặt của Nguyễn Hạo thần tối sầm, trước giờ anh không hề có ý gì đó với Trác Hiểu Lam, trước đây vì Trác Hiểu Lam từng giúp mẹ anh, hơn nữa lúc đó cũng từng giúp anh nên khi trước anh cảm kích cô ta.

Nhưng những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã làm đã đặt dấu chấm hết cho quan hệ giữa bọn họ.

Lúc này đây ngay trước mặt Khiết Khiết mà Trác Hiểu Lam lại nhìn anh như thế, anh sợ Khiết Khiết hiểu lầm, nếu không phải tiếp theo còn có chuyện cần nói rõ thì anh thật sự không muốn phí lời thêm với Trác Hiểu Lam.

Rốt cuộc Trác Hiểu Lam cũng lấy lại tinh thần, cuối cùng cũng nghe hiểu lời nói của Nguyễn Hạo thần, ánh mắt cô ta lóe lên, khi đó vì chuyện xưng hô khiến cô ta quá bất ngờ nên lúc này nhất thời chưa hoàn toàn giấu hết cảm xúc của mình, rõ ràng sắc mặt cô ta vừa có thêm ngạc nhiên vừa có thêm khẩn trương.

Cô ta không thể nào ngờ được Nguyễn Hạo thần lại tra đến tận ba của Viên Ngữ, chuyện năm đó rõ ràng cô ta đã sắp xếp ổn thỏa, chuyện này rõ ràng trừ Viên Ngữ ra thì không ai biết cả, vậy sao Nguyễn Hạo thần lại biết?

“Em nói gì? Chị không hiểu.” Trác Hiểu Lam cố gắng tỉnh táo lại, cô ta tự nói với lòng mình không được hoảng hốt, không thể hoảng hốt, chuyện liên quan đến ba Viên Ngữ chẳng có ai biết cả, chắc chắn Nguyễn Hạo thần đang lừa cô ta.

Thế nên cô ta không thể thừa nhận được.
 
Chương 2843


Chương 2843

“Tám năm trước, ba của Viên Ngữ đến huyện Thanh Thủy kiểm tra ra bị suy tim, sau đó đến thành phố A.” Nguyễn Hạo thần thấy cô ta phủ nhận thì ánh mắt càng lạnh lùng hơn, đến tận lúc này rồi mà cô ta còn nói dối.

Lời nói này của Nguyễn Hạo thần tuy như mơ hồ, nhưng anh biết chắc chắn Trác Hiểu Lam nghe hiểu lời anh.

Trác Hiểu Lam xóa hồ sơ nằm viện của ba Viên Ngữ ở thành phố A, nhưng không xóa ở huyện Thanh Thủy.

Quả nhiên, sau khi Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Nguyễn Hạo thần thì sắc mặt thay đổi, tuy không rõ nhưng người ở đây đều là người không đơn giản, đều nhìn thấy cả.

“Chị, chuyện này rốt cuộc là sao? Ba của Viên Ngữ… có quan hệ gì với chị?” Trác Thanh cũng là người thông minh, anh ta nhận ta chuyện này không đơn giản, nhưng lúc này anh ta cũng không nghĩ theo hướng xấu.

Ba của Viên Ngữ bị bệnh tim, Trác Thanh còn tưởng năm đó Trác Hiểu Lam xem bệnh cho ba của Viên Ngữ.

“Chị cũng không biết mấy đứa đang nói gì.” Đương nhiên Trác Hiểu Lam không thể cứ thế mà thừa nhận, chuyện đã qua tám năm rồi, giờ Viên Ngữ vẫn đang hôn mê, Nguyễn Hạo thần cũng chỉ điều tra được như thế thôi, chỉ cần cô ta không thừa nhận thì bọn họ cũng không làm gì được.

“Năm đó, chắc là cô Trác đã cứu ba của Viên Ngữ. Năm đó bệnh tình của ba Viên Ngữ rất nghiêm trọng, trừ phi thay tim, nếu không thì không thể sống thêm được bao lâu, cô là chuyên gia về tim, lúc đó chỉ có cô Trác cứu được ông ấy.” Tô Khiết đã sớm đoán được Trác Hiểu Lam sẽ không thừa nhận, lúc này bọn họ càng dồn sát hơn, nhưng Trác Hiểu Lam vẫn không nói.

“Tôi không biết cô đang nói gì, tôi có quen biết gì ba của Viên Ngữ đâu.” Trác Hiểu Lam nhìn Tô Khiết, mắt híp lại, lại phủ nhận, hiện nhiên cô ta đã quyết tâm sẽ không thừa nhận rồi.

“Cô Trác nói cô không biết ba của Viên Ngữ sao?” Tô Khiết nhếch mép: “Nhưng những mà chúng ta tra được lại không giống thế.”

Khi Tô Khiết nói lời này thì còn cầm lấy xấp tài liệu trong tay Trác Thanh rồi nhanh chóng lật.

Trác Hiểu Lam nhìn cô, mặt tối sầm, môi mím chặt, không nói gì nhưng vẫn thấy được, lúc này Trác Hiểu Lam hơi khẩn trương.

Trác Hiểu Lam cũng lo bọn họ sẽ tra được gì đó.

Dù sao thì bọn họ đã tra đến chuyện ba Viên Ngữ rồi.

“Chúng tôi tra được…” Tô Khiết dừng lật tài liệu, dừng lại ở một trang, Tô Khiết nhìn tài liệu trong tay sau đó chậm rãi nói: “Sau khi ba Viên Ngữ bị bệnh và nhập viện, Viên Ngữ vốn định đi tìm cậu hai Trác, nhưng cô đã tìm đến cô ấy trước khi Viên Ngữ tìm đến cậu hai Trác, sau đó cô nói với Viên Ngữ rằng cô có thể cứu ba của Viên Ngữ…”

Giọng nói của Tô Khiết rất nhẹ nhàng, tốc độ nói rất chậm, ánh mắt cô vẫn luôn nhìn vào tài liệu trong tay, cứ như mấy lời này là đọc từ tài liệu.

Lúc nói giọng điệu của Tô Khiết rất tự nhiên, tự nhiên đến mức không nghe ra có gì bất thường, thế nên mấy cái này thật sự là cô xem được từ tài liệu.

Nhưng chỉ có Tô Khiết biết, mấy cái này là tự cô bịa ra, nhưng có mấy tài liệu về ba của Viên Ngữ, kết hợp với chuyện khi đó Viên Ngữ và cậu hai Trác chia tay, còn thêm sự quan sát của cô với Trác Hiểu Lam, Tô Khiết biết những lời cô vừa nói, về cơ bản thì không sai.

Khi đó Viên Ngữ và Trác Thanh đang yêu nhau, nhà họ Trác là y học thế gia, có bệnh viện riêng của gia đình, trong tình hình này chắc chắn Viên Ngữ sẽ đi nhờ Trác Thanh giúp đỡ, chứ Viên Ngữ không thể nào bỏ qua Trác Thanh mà tìm thẳng đến Trác Hiểu Lam được.

Thế nên, chỉ có thể là Trác Hiểu Lam đích thân đi tìm Viên Ngữ.
 
Chương 2844


Chương 2844

Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Tô Khiết, sắc mặt không thay đổi nhưng trong lòng thì trở nên nặng nề hơn, chẳng lẽ bọn họ điều tra ra thật rồi. Nhưng chuyện này chỉ có cô ta và Viên Ngữ biết thôi, giờ Viên Ngữ vẫn đang hôn mô, Tô Khiết không thể biết được.

“Cô Đường à, khả năng bịa chuyện của cô tài tình thật đấy.” Trác Hiểu Lam nhìn Tô Khiết, môi nở một nụ cười giễu cợt.

Tô Khiết không để ý cô ta, mà tiếp tục xem tài liệu trong tay rồi nói tiếp: “Cô cam đoan sẽ cứu ba của Viên Ngữ, nhưng cô muốn Viên Ngữ đồng ý một điều kiện của cô…” Tô Khiết dừng lại, mắt ngẩng lên nhìn Trác Hiểu Lam, khi đối mặt với đôi mắt lạnh lùng của Trác Hiểu Lam thì chậm rãi nói tiếp: “Cô muốn Viên Ngữ rời khỏi Trác Thanh, không được khiến Trác Thanh nghi ngờ, mà còn phải khiến Trác Thanh mất hết hi vọng.”

“Chị?!” Trác Thanh kinh sợ, sắc mặt thay đổi, ánh mắt nhìn Trác Hiểu Lam hơi hơi ngạc nhiên: “Là thật sao?”

Trác Thanh không tin lắm, tuy trước đó anh ta đã nghi ngờ chuyện năm đó Viên Ngữ chia tay với anh ta có chỗ là lạ, nhưng anh ta không hề nghĩ đến chuyện này liên quan đến Trác Hiểu Lam.

Trước giờ Trác Hiểu Lam luôn kiêu ngạo, lạnh lùng, Trác Hiểu Lam chẳng bao giờ để ý những chuyện chẳng liên quan gì với cô ta, Trác Hiểu Lam và Viên Ngữ chỉ từng gặp nhau ở nhà họ Trác một lần, chỉ chào hỏi một lần thôi.

Trác Thanh thật sự không nghĩ ra lí do mà Trác Hiểu Lam muốn làm chuyện này.

“Nói bậy nói bạ.” Đương nhiên Trác Hiểu Lam sẽ không thừa nhận, hơn nữa lúc này Trác Hiểu Lam không hề chột dạ, đương nhiên càng không có chút áy náy nào.

Trác Hiểu Lam phản ứng như thế khiến Trác Thanh sửng sốt, vốn dĩ anh ta cũng không tin chuyện này có liên quan đến Trác Hiểu Lam cho lắm, giờ càng cảm thấy không thể nào hơn.

Trác Thanh nhìn Tô Khiết, nghĩ rồi sau đó nói: “Chị ấy không có lí do gì để làm thế.” Trác Hiểu Lam nghe thấy Trác Thanh biện giải thay cho cô ta thì cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng, cô ấy không có lí do gì để làm thế, hay phải nói đây không phải là ý của cô ấy, mà là ý của nhà họ Trác, cô Trác chỉ là người thực hiện thôi.” Tô Khiết nhìn Trác Hiểu Lam, sau đó đưa ra lời giải thích.

Chuyện này cũng chẳng khó phân tích, trước giờ Trác Hiểu Lam luôn cao ngạo lạnh lùng, đúng là sẽ không để ý mấy chuyện này, nhưng Trác Hiểu Lam lại làm thế, vậy thì chỉ có một khả năng, đây là ý của nhà họ Trác, nhà họ Trác không muốn Viên Ngữ gả vào nhà họ Trác.

Khi Trác Hiểu Lam nghe thấy Tô Khiết nói lời này, sắc mặt cũng thay đổi, trong lòng Trác Hiểu Lam trầm xuống, Tô Khiết này đúng là có bản lĩnh.

“Là sao? Nhà họ Trác? Không thể nào, ba mẹ tôi không phản đối chuyện của tôi và Viên Ngữ.” Sắc mặt của Trác Thanh lập tức thay đổi mấy lần, anh ta giải thích theo bản năng, nhưng không biết đang giải thích cho Tô Khiết nghe hay là đang giải thích cho chính mình nghe nữa.

Năm đó khi anh ta đưa Viên Ngữ về nhà họ Trác, thật ra cũng không có mấy hi vọng, thậm chí lúc đó anh ta đã chuẩn bị xong sẽ chiến tranh lâu dài với ba mẹ rồi. Nhưng anh ta không ngờ, sau khi anh ta đưa Viên Ngữ về thì ba mẹ không hề phản đối, mọi chuyện đều thuận lợi thế đó, thuận lợi đến mức khiến anh ta cũng không dám tin cho lắm.

“Chị, chị nói cho em, rốt cuộc là sao?” Trác Thanh không ngu, mà anh ta rất thông minh, anh ta lập tức hiểu rõ, khi đó nhà họ Trác chấp nhận Viên Ngữ quá dễ dàng, dễ dàng đến mức khác thường, thế nên có vài việc anh ta cần nghĩ thêm “Trác Thanh, em nghe mấy câu gây xích mích của cô ta rồi chất vấn chị à? Cô ta là gì của em? Còn chị là gì của em? Em có biết suy nghĩ không vậy!” Trác Hiểu Lam nhìn Trác Thanh, giọng nói tức giận, nghe ra rất là cây ngay không sợ chết đứng.

“Còn nữa, em đang nghi ngờ ba mẹ đó.” Sắc mặt thất vọng của Trác Hiểu Lam rất là đúng lúc.

“Em không nghi ngờ ba mẹ, em chỉ muốn biết chuyện năm đó là sao? Chị, chị nói cho em, chuyện năm đó là sao?” Lúc này Trác Thanh rõ ràng nhận ra, có khi năm đó anh ta đã bỏ lỡ nhiều chuyện.
 
Chương 2845


Chương 2845

Anh ta muốn biết sự thật, bây giờ anh ta chỉ muốn biết sự thật.

“Đây là chuyện của em, sao chị biết được.” Trác Hiểu Lam nhìn Trác Thanh, sặc mặt lạnh lùng, không có gì khác thường, đương nhiên cũng không có cảm xúc nào, ngay cả một tí ti đau lòng cũng không.

“Cô Trác không muốn nói vậy để tôi nói thay cô Trác cho.” Tô Khiết thấy Trác Hiểu Lam vẫn chẳng chịu thừa nhận thì trong lòng thầm thở dài, cô đã thấy người mạnh miệng, nhưng người chẳng có tí áy náy nào như Trác Hiểu Lam, che giấu không để lộ sơ hở nào đúng là chẳng được mấy ai.

Tô Khiết biết chắc không hỏi được Trác Hiểu Lam đâu, vậy thì để cô đến nói vậy, đỡ tốn thời gian.

“Sao hả? Cô Đường lại muốn bịa chuyện nữa?” Trác Hiểu Lam dời mắt rồi liếc mắt nhìn Tô Khiết, châm chọc nói.

“Cô Trác không cần sốt ruột, chuyện thì phải nói rồi, còn là bịa hay thật thì Trác Hiểu Lam cô sẽ rõ ràng hơn bất kì ai.” Tô Khiết cũng không tức giận, chỉ thấy hơi buồn cười trước phản ứng này của Trác Hiểu Lam.

Trác Hiểu Lam khẽ run, trong lòng bực mình nhưng cô ta cũng không nói thêm gì. Trác Hiểu Lam là người thông minh, cô ta biết có vài việc, nói càng nhiều thì bại lộ càng nhiều, cô ta thật sự thấy Tô Khiết quá gai mắt nên mới không nhịn nổi mà chế giễu vài ba câu.

“Khiết Khiết, cô mau nói đi, cô mau nói đi.” Trác Thanh lại không chờ được, không hỏi được từ chỗ Trác Hiểu Lam, giờ anh ta gửi hết hi vọng lên Tô Khiết. Trác Thanh cũng biết, Tô Khiết sẽ không bao giờ nói bậy khi không có căn cứ gì.

“Tám năm trước, ba Viên Ngữ bị suy tim, cô Trác tìm đến Viên Ngữ, cam đoan sẽ cứu ba cô ấy, sau đó bảo cô ấy rời đi. Trong tình huống đó, Viên Ngữ không có lựa chọn nào khác, vì nếu cô ấy không đồng ý với cô Trác thì chỉ đành trơ mắt nhìn ba mình qua đời. Vậy nên Viên Ngữ cố ý ở cùng người đàn ông khác khiến anh hiểu lầm, khiến anh bắt gian tại trận, để anh mất hết hi vọng.” Khi Tô Khiết nói lời này thì mắt nhìn Trác Thanh, phần trước thì ban nãy vừa xác định rồi, còn phần sau là cô đoán thôi.

Thấy được Trác Thanh rất yêu Viên Ngữ, thế nên trong tình huống bình thường Trác Thanh sẽ không chia tay với Viên Ngữ, chắc chỉ có Viên Ngữ theo người khác mới có thể khiến Trác Thanh chia tay.

Mà khi đó bệnh tình của ba Viên Ngữ rất nghiêm trọng, từ khi ba Viên Ngữ đến nằm viện ở Huyện Thanh Thủy chó đến khi Viên Ngữ và Trác Thanh chia tay cũng chỉ có mấy ngày, thế nên Viên Ngữ không có thời gian chậm rãi khiến Trác Thanh hiểu lầm, cách nhanh nhất và trực tiếp nhất, cũng khắc nghiệt nhất đó là bắt gian tại trận.

Cũng chỉ trong tình huống đó, Trác Thanh mới mất hết hi vọng, mới không nghi ngờ.

Trác Thanh nghe được lời nói của Tô Khiết, sắc mặt lập tức thay đổi, chuyện đó đến tận bây giờ anh ta vẫn không nói cho ai, ngay cả khi trước đại ca hỏi mà anh ta cũng không nói, vậy sao Tô Khiết lại biết?

Tô Khiết nhìn thấy phản ứng của Trác Thanh thì biết mình đã đoán đúng, Tô Khiết liếc mắt, đúng là đã thấy được sắc mặt của Trác Hiểu Lam cũng thay đổi.

Tô Khiết thầm cười khẽ trong lòng, sở dĩ cô nói bắt gian tại trận, thật ra không phải để k1ch thích cậu hai Trác, mà là để nói cho Trác Hiểu Lam nghe.

Tô Khiết biết, năm đó chẳng mấy ai biết chuyện bắt gian, với thế lực của nhà họ Trác thì đương nhiên sẽ không để chuyện đó truyền ra ngoài, nếu không thì đại ca đã tra ra rồi.

Đương nhiên là cô cũng không tra ra.

Nhưng giờ cô nói thẳng ra, nhất định sẽ khiến Trác Hiểu Lam bất an trong lòng, Trác Hiểu Lam chắc chắn nghĩ rằng cô tra ra thật.

Cứ thế thì chuyện phía sau mới tiến hành êm đẹp hơn, cô cũng có thể dễ gạt Trác Hiểu Lam lỡ miệng nói ra hơn.

Tô Khiết biết Trác Hiểu Lam rất thông minh, hơn nữa còn rất cẩn thận, thế nên chuyện này thật sự không đơn giản.

“Cô biết ư, cô làm sao mà tra ra?” Trác Thanh nhìn Tô Khiết, sắc mặt hơi hoảng hốt.

“Tôi muốn điều tra thì điều tra được thôi.” Đương nhiên Tô Khiết sẽ không giải thích, cô cũng không thể nói cho cậu hai Trác đây là cô đoán.
 
Chương 2846


Chương 2846

“Nhưng đó là giả, là giả cả đó, người đàn ông đó cũng là giả, thực tế không có người đàn ông như thế.” Lúc này cậu hại Trác đã hơi hơi tan vỡ rồi: “Đều là lỗi của tôi, sao lúc đó tôi không đi điều tra cho rõ chứ, sao lúc đó tôi lại ngu ngốc thế chứ.”

“Dù lúc đó anh có đi điều tra thì cũng không thể điều tra ra, dù sao chuyện này không chỉ là ý định của mỗi Viên Ngữ, còn có cô Trác đây, với năng lực của cô Trác mà muốn gạt đi thì có gì khó.” Tô Khiết biết lời nói này hơi tàn nhẫn với Trác Thanh, nhưng đây là sự thật, đến lúc này rồi, Trác Thanh có quyền biết hết sự thật.

“Cô Đường đúng là cao thủ gây chia rẽ.” Sắc mặt của Trác Hiểu Lam rõ ràng trở nên tối sầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Khiết, Trác Hiểu Lam không ngờ Tô Khiết sẽ nói thẳng thừng như thế.

“Sao chị phải làm thế? Tại sao?” Trác Thanh đột nhiên quay qau nhìn Trác Hiểu Lam, lúc này không biết vì đau đớn hay vì tức giận mà ánh mắt của anh ta nổi lên tơ máu kinh người, nhìn khá là kinh khủng.

Hiển nhiên là Trác Thanh tin lời Tô Khiết.

“Trác Thanh, em tin cô ta mà không tin chị sao?” Trác Hiểu Lam sửng sốt, mắt trợn tròn, hơi khó tin nhìn Trác Thanh, hiển nhiên Trác Hiểu Lam không ngờ em trai mình chỉ vì mấy câu của Tô Khiết mà gào lên với mình.

“Sao em lại không tin cô ấy chứ! Cô ấy chẳng việc gì phải lừa em cả, em chỉ muốn biết tại sao chị phải làm thế, chị biết rõ em yêu Viên Ngữ mà, em yêu cô ấy đến thế…” Trác Thanh là người thông minh, tuy bây giờ rất đau lòng nhưng đầu óc anh ta vẫn minh mẫn, anh ta biết rõ Tô Khiết chẳng việc gì phải lừa anh ta.

Đương nhiên anh ta cũng biết Tô Khiết không thể nào lừa anh ta.

Nhưng ngược lại, chuyện năm đó có quá nhiều điều khả nghi, anh ta biết Viên Ngữ thương anh ta, chắc chắn phải buộc làm thế, chứ nếu không Viên Ngữ đã không chia tay anh ta.

Hơn nữa bây giờ Trác Thanh cẩn thận nghĩ lại thì cũng nghĩ rõ một chuyện. Năm đó ba mẹ chẳng những không phản đối anh ta và Viên Ngữ, mà sau đó mẹ còn chủ động đề nghị bảo anh ta đưa Viên Ngữ về ra mắt, đây đúng là thuận lợi đến mức bất thường.

Nhưng năm đó mẹ không hề hỏi về chuyện của Viên Ngữ, ngay cả nhà Viên Ngữ ở đâu, nhà Viên Ngữ có những ai mà mẹ cũng không hỏi, lúc đó mẹ không hề hỏi gì thêm.

Hôn nhân đại sự của anh ta, mẹ không nên như thế, lúc ấy mẹ vừa hài lòng vừa nhiệt tình với Viên Ngữ, nhưng chưa bao giờ hỏi sâu về chuyện của Viên Ngữ.

Giờ nghĩ lại, lúc đó mẹ chẳng hề có ý định chấp nhận cho Viên Ngữ gả vào nhà họ Trác.

Thế nên Trác Thanh tin lời của Tô Khiết!!

“Vậy ý của em là chị đang lừa em, chị với ba mẹ đều đang lừa em sao?” Trác Hiểu Lam cũng giận rồi, không nhịn được mà quát Trác Thanh một câu, cô ta không tin Trác Thanh ở trong trường hợp này lại khiến cô ta khó xử như vậy.

“Lẽ nào không phải sao?” Khóe môi của Trác Thanh hơi nhếch lên, giống như lộ ra một chút ý cười, chỉ là nụ cười đó nhìn trông vô cùng thê lương, giọng nói nghe thì có hơi vô lực, có một loại buồn bã không thể đè nén.

Rất rõ ràng trong lòng của Trác Thanh bây giờ đã có đáp án.

Bây giờ nghĩ lại, mẹ lúc đó căn bản không có ý muốn chấp nhận Viên Ngữ bước vào nhà họ Trác.

Cho nên Trác Thanh tin lời của Tô Khiết!!

Là anh ta quá ngu ngốc, là anh ta quá sơ xuất, đều là lỗi của anh ta, anh ta sớm nên nghĩ tới loại trường hợp đó là không bình thường.

Không, thật ra anh ta sớm đã nghĩ tới rồi, anh ta lúc đó cũng từng nghi ngờ, nhưng anh ta nghĩ rằng ba mẹ yêu thương anh ta, anh ta nghĩ rằng ba mẹ là bởi vì anh ta yêu sâu đậm Viên Ngữ, cho nên bèn chấp nhận Viên Ngữ.
 
Chương 2847


Chương 2847

Anh ta nghĩ rằng ba mẹ sẽ vì hạnh phúc của anh ta, nhưng anh ta đã quên gia đình như của anh ta, ba mẹ như gia đình của anh ta trước nay đều sẽ không đặt hạnh phúc của con cái lên hàng đầu, cái bọn họ nghĩ tới đầu tiên đều là lợi ích của gia tộc.

Mà nhà Viên Ngữ là người nông thôn, gia đình của Viên Ngữ không quyền không thế, nhà họ Trác sao có thể cho phép anh ta lấy một cô gái như thế.

Là anh ta quá ngu ngốc!

“Chị, chị sao lại nhẫn tâm vậy? Chị sao nhẫn tâm làm như vậy thế?” Trác Thanh nhìn sang Trác Hiểu Lam, lúc này giọng nói của anh ta khả năng là vì quá đau lòng mà có hơi khàn đặc: “Chị rõ ràng biết em yêu cô ấy, chị lại cố chấp chia rẽ chúng em, tám năm này, chị nhìn em đau khổ, lại chưa từng tiết lộ một chút gì với em.”

Trác Thanh thật sự không muốn tin người chị gái ruột của anh ta vậy mà sẽ đối xử với anh ta như vậy.

“Nghe không hiểu em đang nói linh tinh cái gì, nếu không có chuyện gì khác, chị đi trước đây.” Trác Hiểu Lam vẫn không thừa nhận, bởi vì trong lòng của chính Trác Hiểu Lam rất rõ ràng, cô ta nếu như thừa nhận rồi, vậy thì rất nhiều chuyện tiếp theo đều sẽ rất dễ liên tưởng tới trên người cô ta, ví dụ như tình trạng hôn mê không tỉnh hiện nay của Viên Ngữ.

Đương nhiên, Trác Hiểu Lam cũng biết cho dù cô ta không thừa nhận, Tô Khiết chắc chắn cũng đã nghi ngờ cô ta rồi, nhưng chỉ cần cô ta không thừa nhận, Tô Khiết không có chứng cứ thì không có thể làm gì được cô ta cả.

Trác Thanh nhìn Trác Hiểu Lam, nhìn thấy vẻ lạnh nhạt của Trác Hiểu Lam, nhìn thấy dáng vẻ sự việc không liên quan tới mình của Trác Hiểu Lam, trong lòng Trác Thanh rất sửng sốt, chị gái của anh ta, chị gái ruột của anh ta, làm chuyện như thế đối với anh ta, bây giờ vậy mà mang dáng vẻ không liên quan.

Trác Thanh nhất thời đều không biết còn phải nói cái gì nữa.

Cũng đúng, ở trong nhà bọn họ, tình thân vốn rất nhạt, ở trước lợi ích, có rất nhiều cảm tình đều có thể hy sinh, là anh ta quá ngu ngốc, là anh ta khát vọng quá nhiều rồi.

Mắt và khóe môi của Trác Thanh nheo và mím chặt lại, không có cản Trác Hiểu Lam.

“Cô Trác, cô sợ là còn không thể đi được.” Chỉ là, Tô Khiết lại đột nhiên lên tiếng ngăn cản Trác Hiểu Lam, sự việc còn chưa có nói rõ ràng, Trác Hiểu Lam tự nhiên không thể đi được, đương nhiên cho dù sự việc nói rõ ràng rồi, Trác Hiểu Lam sợ là cũng không thể đi như vậy được.

Những chuyện mà Trác Hiểu Lam làm đó đã hại chết người rồi.

“Cô có ý gì? Cô dựa vào đâu mà cản tôi?” Trác Hiểu Lam vốn dĩ thấy Tô Khiết thì cảm thấy chướng mắt, huống chi bây giờ trong lòng Trác Hiểu Lam đang tức tối, nhìn thấy Tô Khiết cản cô ta, giọng điệu tự nhiên sẽ không tốt.

“Trước tiên không nói những chuyện mà cô nói đó là thật hay giả? Cho dù là thật, đó cũng là chuyện nhà của chúng tôi, không có liên quan tới cô.” Trác Hiểu Lam lúc này chính là ôm loại tâm lý này, nếu như Tô Khiết bọn họ chỉ là tra được những chuyện này, cô ta hoàn toàn có thể không để tâm, dù sao đó là chuyện nhà của bọn họ, không có một chút liên quan gì với Tô Khiết, Trác Thanh đều không cản cô ta, Tô Khiết dựa vào đâu mà cản cô ta chứ?

“Chuyện nhà của cô chúng tôi tự nhiên sẽ không quản, nhưng chuyện của ngày hôm nay chúng tôi lại không thể không quản.” Tô Khiết tự nhiên biết tâm lý của Trác Hiểu Lam, không thể không nói nội tâm của Trác Hiểu Lam thật sự đủ mạnh mẽ.

Ánh mắt của Trác Hiểu Lam hơi lóe lên, có điều trên mặt cô ta không có lộ ra bất cứ sự khác thường gì, cô ta biết sự việc của ngày hôm nay Tô Khiết không thể tìm được chứng cứ, bởi vì người có liên quan tới máy nghe lén cô ta đều xử lý ổn thỏa rồi, bây giờ Tô Khiết ngay cả một nhân chứng cũng không có.

“Đó là chuyện của cô, không liên quan tới tôi.” Trác Hiểu Lam không muốn để ý Tô Khiết, trực tiếp cất bước đi ra bên ngoài.

“Cô Trác, không bằng cô giải thích tại sao Viên Ngữ lại tiêm thuốc trước đi.” Khóe môi của Tô Khiết hơi nhếch lên, khi Trác Hiểu Lam đi qua bên người cô, không nặng không nhẹ ném ra một câu như này.
 
Chương 2848


Chương 2848

Trác Hiểu Lam luôn biết cách che đậy, trong lòng cô ta tuy sửng sốt, nhưng trên mặt lại không có lộ ra vẻ khác thường.

Chỉ là Trác Thanh lại nhanh chóng thay đổi sắc mặt: “Có ý gì? Khiết Khiết, lời này của cô là có ý gì?”

Lúc này, vẻ mặt sững sờ của cậu hai Trác, trong giọng nói đều mang vài phần run rẩy.

Rất rõ ràng Trác Thanh tuy biết chuyện tám năm trước là Trác Hiểu Lam làm, nhưng lại không ngờ bộ dạng hiện nay của Viên Ngữ cũng có liên quan tới Trác Hiểu Lam.

“Cậu hai Trác, vấn đề này anh khả năng cần phải hỏi cô Trác.” Tô Khiết hai mắt nhìn Trác Hiểu Lam, nhìn thấy vẻ thản nhiên như cũ của Trác Hiểu Lam hiện nay, trong lòng thật sự khá khâm phục Trác Hiểu Lam.

“Chị, lời này của Khiết Khiết là có ý gì? Rốt cuộc là sao hả?” Trác Thanh nhanh chóng quay sang Trác Hiểu Lam, giọng nói hơi run đó có vài phần hoảng loạn, không, không thể nào, không thể là như vậy.

“Tô Khiết, cô là có ý gì? Chia rẽ quan hệ của chị em chúng tôi đối với cô có chỗ tốt gì chứ?” Trác Hiểu Lam đương nhiên sẽ không thừa nhận, cô ta chắc chắn Tô Khiết không lấy ra được chứng cứ.

“Cô Trác, cần phải kể lại một lượt từ đầu tới cuối không?” Tô Khiết biết Trác Hiểu Lam sẽ không thừa nhận, nhìn thấy dáng vẻ thản nhiên của Trác Hiểu Lam, Tô Khiết biết muốn khiến bản thân Trác Hiểu Lam thừa nhận sợ rằng là rất khó.

“Được, cô kể, tôi rửa tai lắng nghe, tôi ngược lại muốn nghe thử cô còn có thể bịa ra câu chuyện gì.” Trác Hiểu Lam biết lúc này cô ta kiên trì muốn đi cũng không thích hợp, đương nhiên cô ta cũng không thể nói gì nhiều, vậy thì nghe thử Tô Khiết nói như nào đi, cũng để cô ta có thể biết được Tô Khiết rốt cuộc đã tra được những gì rồi.

“Khiết Khiết, cô nói, cô nói rốt cuộc là chuyện gì?” Trong lòng Trác Thanh thật ra đã đoán được rồi, nhưng anh ta không quá muốn tin, cũng không thể chấp nhận, hơn nữa anh ta cũng muốn hiểu cụ thể là như nào.

“Tám năm trước, cô Trác lợi dụng ba của Viên Ngữ ép Viên Ngữ chi tay với cậu hai Trác, cô Trác hôm nay cũng giống như vậy lợi dụng ba của Viên Ngữ bức ép Viên Ngữ hôm qua mang túi văn kiện cho cậu hai Trác, hôm nay cô Trác càng là bức ép Viên Ngữ tự mình tiêm thuốc.” Tô Khiết trước giờ đều không phải là người dài dòng, đây là sự thật, là sự thật Trác Hiểu Lam phải đối mặt, tương tự cũng là sự thật mà cậu hai Trác phải đối mặt.

Cậu hai Trác nên biết.

“Chị, thật sự là như này sao? Thật sự là như này sao?” Chút may mắn cuối cùng trong lòng Trác Thanh trực tiếp bị Tô Khiết phá vỡ rồi, anh ta biết, Tô Khiết không có khả năng vô cớ nói lời này, Tô Khiết nếu đã dám nói, sự việc chắc chắn chính xác tới tám chín phần rồi.

Chỉ là anh ta không dám tin, không dám tin chị gái của anh ta vậy mà sẽ làm ra chuyện như thế.

Trác Hiểu Lam bức ép Viên Ngữ đem túi văn kiện đưa cho anh thì thôi đi, Trác Hiểu Lam vậy mà còn bức ép Viên Ngữ tự sát?

“Tô Khiết, cô không cảm thấy những lời này của cô rất nực cười hay sao?” Trác Hiểu Lam không có khẩn trương, vẫn thản nhiên giống như là người không có chuyện gì, đối với lời chất vấn của Trác Thanh, Trác Hiểu Lam cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Trác Hiểu Lam chỉ là khi nhìn sang Tô Khiết, khóe môi mang theo vài phần chế giễu.

“Tô Khiết, không bằng không chứng, cô vu khống tôi như vậy, tôi có thể kiện cô.” Trác Hiểu Lam lúc này rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức khiến người khác nghĩ rằng những chuyện này dường như thật sự không có bất kỳ liên quan gì tới cô ta.

“Tôi một khi dám nói như vậy, tự nhiên là có chứng cứ.” Tô Khiết mỉm cười nhàn nhạt, Trác Hiểu Lam đều không hoảng, Tô Khiết tự nhiên càng không thể hoảng rồi, Trác Hiểu Lam muốn chơi trò tâm lý với cô, cô tự nhiên sẽ phụng bồi, đây là sở trường của cô.

Ánh mắt của Trác Hiểu Lam hơi lóe lên, trong lòng thầm kinh ngạc, tuy cô ta biết sự cẩn mật mà mình làm, cô ta cũng chắc chắn bản thân sẽ không để lại sơ hở, nhưng lời của Tô Khiết vẫn khiến cô ta có hơi lo lắng.
 
Chương 2849


Chương 2849

“Được, lấy chứng cứ ra đây.” Trong lòng Trác Hiểu Lam rõ ràng rất lo lắng, nhưng trên mặt lại không có lộ ra bất kỳ sự khác thường nào, hơn nữa lúc này càng là vô cùng trầm ổn.

Dáng vẻ của Trác Hiểu Lam lúc này, ngay cả Tô Khiết cũng nghi ngờ bản thân có phải là thật sự hiểu lầm Trác Hiểu Lam rồi không.

Có điều, Tô Khiết biết những chuyện này thật sự là Trác Hiểu Lam làm.

“Ông xã thân yêu, lấy chứng cứ ra đây.” Tô Khiết nhìn sang Nguyễn Hạo thần, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, giọng nói đó cũng trong nháy mắt dịu đi vài độ, giọng điệu nghe cũng có hơi giống như đang làm nũng, ừm, quả thật là làm nũng, hơn nữa Tô Khiết còn là mô phỏng theo dáng vẻ bé Vũ Kỳ.

Lúc Tô Khiết nói chuyện, đồng thời đã đi tới bên cạnh Nguyễn Hạo thần, một bàn tay trực tiếp thò vào trong túi quần của Nguyễn Hạo thần, cơ thể của cô càng là trực tiếp dán vào người của Nguyễn Hạo thần.

Khi Trác Hiểu Lam nghe thấy Tô Khiết gọi Nguyễn Hạo thần thân mật như vậy, ánh mắt rõ ràng đã thay đổi, mà khi cô ta nhìn thấy Tô Khiết trực tiếp dán lên người của Nguyễn Hạo thần, nhìn thấy tay của Tô Khiết thò vào trong túi quần của Nguyễn Hạo thần, mắt của Trác Hiểu Lam không nhịn được mà nheo lại.

Nguyễn Hạo thần biết Tô Khiết lúc này làm như vậy đều là vì để mê hoặc Trác Hiểu Lam, nhưng tiếng thân yêu đó của cô, vẫn là khiến lòng anh lay động, mà lúc này cô dán vào cơ thể anh như vậy, tay của cô trực tiếp thò vào trong túi quần của anh, độ ấm của bàn tay cô cách một lớp vải mỏng tang kia, thiêu đốt làn da trên chân của anh, khiến trong lòng anh càng sôi sục hơn.

Mà Tô Khiết ở trong túi quần của Nguyễn Hạo thần moi nửa ngày, vẫn không móc điện thoại ra.

Nguyễn Hạo thần thầm nghiến răng: “Được rồi, để anh, anh tự làm…”

Giọng nói của Nguyễn Hạo thần lúc này nghe đều có hơi khàn…

Cô thật là biết hành hạ người khác, nếu không phải là lúc này còn ở trong bệnh viện, nếu không phải lúc này còn có mấy người vây xem, anh chắc chắn sẽ đè cô làm việc chính rồi.

“Không trách em được, là túi của anh quá sâu rồi.” Khóe môi của Tô Khiết hơi cong lên, giọng nói nũng nịu lúc này càng rõ ràng.

“Được, được, tại anh, đều tại anh.” Nguyễn Hạo thần lúc này sẽ không nói là lỗi của cô, người có sai là anh, bà xã của anh chắc chắn sẽ không sai.

“Như này còn tạm được.” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo thần, nụ cười càng rạng rỡ.

Nguyễn Hạo thần cũng nhìn Tô Khiết, nụ cười trên mặt, sự dịu dàng trong ánh mắt đó có thể say chết người.

Trác Hiểu Lam nhìn một màn này, chỉ cảm thấy trái tim giống như rơi vào trong chảo dầu, vô cùng khó chịu.

Mà lúc này, Nguyễn Hạo thần từ trong túi quần lấy ra một chiếc điện thoại, có điều, Nguyễn Hạo thần không có đưa điện thoại ra, mà nắm chiếc điện thoại trong tay.

“Cô Trác, chiếc điện thoại này cô thấy quen chứ?” Tô Khiết nhanh chóng đưa mắt nhìn sang Trác Hiểu Lam, không cho Trác Hiểu Lam bất kỳ cơ hội phản ứng nào, lại nhanh chóng nói: “Không sai, đây chính là chiếc điện thoại cô cho người đưa cho Viên Ngữ, cũng chính là chiếc điện thoại cô liên lạc với Viên Ngữ.”

Trái tim của Trác Hiểu Lam đang khó chịu trong chảo dầu, lúc này nghe thấy lời của Tô Khiết, cô ta bỗng hoàn hồn, sau đó lại nhìn sang chiếc điện thoại trong tay Nguyễn Hạo thần, bởi vì Nguyễn Hạo thần cầm chiếc điện thoại trong tay, cô ta nhìn không rõ toàn diện chiếc điện thoại trong tay, chỉ có thể nhìn thấy một phần lộ ra ngoài.

Có điều từ một phần này thì thấy, quả thật rất rất giống với chiếc điện thoại mà cô ta liên lạc với Viên Ngữ.

Trác Hiểu Lam kinh ngạc trong lòng, lẽ nào Viên Ngữ không có hủy chiếc điện thoại sao?

 
 
Chương 2850


Chương 2850

Nếu như Viên Ngữ không có hủy chiếc điện thoại đi, Tô Khiết rất có khả năng thông qua những cuộc gọi trong điện thoại tra được một ít manh mối, tuy cô ta không phải là dùng điện thoại của mình, tuy số điện thoại cô ta dùng đó cũng là làm tạm thời.

Nhưng liên quan tới manh mối đó, cô ta không có dọn sạch tuyệt đối, cho nên vẫn có khả năng sẽ tra tới trên người cô ta.

Vẻ thản nhiên đó của Trác Hiểu Lam cuối cùng cũng có vết nứt, cuối cùng cũng có hơi hoảng rồi.

Tô Khiết đương nhiên đã nhìn thấy sự hoảng loạn trên mặt cô ta, Tô Khiết cười thầm trong lòng, cuối cùng không giả vờ tiếp được nữa rồi.

Chỉ là, Trác Hiểu Lam rất nhanh lại hoàn hồn lại, không, không thể nào, Viên Ngữ không thể không nghe lời của cô ta, mạng của ba Viên Ngữ nằm trong tay của cô ta, Viên Ngữ không thể mặc kệ tính mạng của ba mình được.

Nếu không Viên Ngữ cũng sẽ không tự mình tiêm thuốc, Viên Ngữ chắc chắn sẽ nghe lời của cô ta hủy chiếc điện thoại đi.

“Cô kêu Viên Ngữ hủy chiếc điện thoại đi, Viên Ngữ quả thật đã nghe lời của cô, chỉ có điều Viên Ngữ thật sự không giỏi làm chuyện như này, Viên Ngữ ném điện thoại ra ngoài cửa sổ, ném vào trong bụi hoa dưới lầu, bị chúng tôi tìm được rồi.” Tô Khiết là chuyên gia tâm lý, thần sắc của Trác Hiểu Lam tự nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của cô, hơn nữa cô rất dễ dàng có thể nhìn ra suy nghĩ lúc này của Trác Hiểu Lam.

Đương nhiên, sở dĩ lúc này Trác Hiểu Lam lộ ra nhiều sơ hở như vậy, nguyên nhân rất lớn là vì cô vừa cố ý diễn show ân ái với Nguyễn Hạo thần, người rất giỏi như Trác Hiểu Lam, nếu cô ta đã thích Nguyễn Hạo thần, chắc chắn sẽ chịu k1ch thích từ show ân ái giữa cô và Nguyễn Hạo thần.

Vừa rồi Tô Khiết chính là cố ý, bởi vì chiếc điện thoại trong tay Nguyễn Hạo thần căn bản không phải là chiếc điện thoại mà Trác Hiểu Lam đưa cho Viên Ngữ.

Hơn nữa chiếc điện thoại Nguyễn Hạo thần cầm lúc này cũng không phải khác hoàn toàn với chiếc điện thoại mà Trác Hiểu Lam đưa cho Viên Ngữ, chiếc điện thoại trong tay Nguyễn Hạo thần là bọn họ dựa theo chiếc đã nhìn thấy trong video trước đó cộng thêm mảnh vỡ phát hiện ở trong văn phòng của Viên Ngữ mà làm giả một chiếc.

Bởi vì trong video, bệnh nhân đó là cầm chiếc điện thoại trong tay, chiếc điện thoại giả bọn họ bây giờ làm ra cũng chỉ là làm giống một phần lộ ra trong video thôi, mà kiểu cầm điện thoại của Nguyễn Hạo thần lúc này cũng hoàn toàn là giống hệt với bệnh nhân ngày hôm qua.

Tất cả chuyện này đều được Tô Khiết và Nguyễn Hạo thần sắp xếp sẵn trước khi tới phòng bệnh.

Chỉ là bọn họ biết Trác Hiểu Lam quá thông minh, cho nên Tô Khiết mới cố ý trước khi lấy điện thoại ra mà k1ch thích Trác Hiểu Lam, hơn nữa cuối cùng chiếc điện thoại là do Nguyễn Hạo thần lấy ra.

Tô Khiết biết, chiếc điện thoại do Nguyễn Hạo thần cầm, Trác Hiểu Lam sẽ không đi quan sát quá cẩn thận, bởi vì khi Trác Hiểu Lam nhìn Nguyễn Hạo thần, có một phần tâm tư sẽ bị chính Nguyễn Hạo thần quấy rối.

Mọi thứ đều là sách lược.

Trái tim hơi thả lỏng đó của Trác Hiểu Lam lần nữa trở nên lơ lửng, cô ta biết Viên Ngữ không quá có khả năng không nghe lời của cô, nhưng khả năng Viên Ngữ chưa xử lý sạch dữ liệu trong điện thoại vẫn có.

“Tôi căn bản không biết cô đang nói cái gì.” Trác Hiểu Lam ép bản thân bình tĩnh lại, không thể hoảng, tuyệt đối không thể hoảng, cho dù bọn họ tìm được điện thoại, cũng chưa chắc có thể tra được chứng cứ, dù sao số điện thoại mà cô ta liên lạc với Viên Ngữ là mua tạm thời, không có dùng chứng minh thư của cô ta, là mua ở một quầy nhỏ, lúc đó cô ta đã quan sát, không có camera gì cả.
 
Chương 2851


Chương 2851

“Trong chiếc điện thoại này có ghi chép cuộc gọi, số điện thoại này chúng tôi cũng tra được rồi.” Tô Khiết nhìn cô ta, mỉm cười: “Chứng minh thư dùng để làm số điện thoại này chúng tôi cũng tra được rồi, tên là Lý Cường, có điều chúng tôi đã tìm được Lý Cường, Lý Cường hoàn toàn không biết sự tình.”

Những lời này của Tô Khiết đều là dùng để thăm dò Trác Hiểu Lam, bởi vì điện thoại căn bản không có tìm được thì căn bản không có số điện thoại gì cả.

Có điều, Tô Khiết rất rõ Trác Hiểu Lam sẽ không dùng điện thoại của mình để liên lạc với Viên Ngữ, Trác Hiểu Lam chắc chắn là làm số tạm thời, hơn nữa chắc chắn sẽ không dùng chứng minh thư của Trác Hiểu Lam.

Có điều tất cả số điện thoại hiện nay đều bắt buộc phải dùng chứng minh thư mới có thể làm được, Trác Hiểu Lam chắc chắn không làm sim số điện thoại ở quầy kinh doanh chính quy, chắc chắn là làm trong những quầy nhỏ.

Trong những quầy nhỏ khi gặp phải trường hợp này đều sẽ tìm chứng minh thư khác để làm, Trác Hiểu Lam chắc chắn cũng không biết số điện thoại của cô ta là dùng chứng minh thư của anh để làm ra.

Tô Khiết lúc này nói càng cụ thể, càng chi tiết, độ đáng tin mới càng cao, mới càng dễ khiến Trác Hiểu Lam cắn câu.

Quả nhiên, Tô Khiết nhìn thấy sắc mặt của Trác Hiểu Lam nhanh chóng thay đổi.

“Chúng tôi tới khá vội, có điều tôi đã cho người đi tra số điện thoại này là làm ở đâu, tin rất nhanh thì có thể có kết quả rồi, dù sao tất cả số điện thoại mới các tiệm kinh doanh đều là có ghi chép, số điện thoại là từ đâu làm ra, đưa tới đâu, không có tra.”

Tô Khiết lại nhanh chóng bổ sung một câu, bây giờ cô chính là muốn tìm cách từng chút từng chút gỡ bỏ tâm lý đề phòng của Trác Hiểu Lam.

Cơ thể của Trác Hiểu Lam lúc này rõ ràng có hơi cứng đờ, cô ta lúc này đã không có thản nhiên và thả lỏng như trước đó.

“Những điều này có liên quan gì tới tôi, bất chấp lý lẽ.” Có điều Trác Hiểu Lam chung quy không phải là người bình thường, cho dù lúc này trong lòng cô ta đã bắt đầu hoảng rồi, nhưng cô ta vẫn duy trì sự bình tĩnh.

Cô ta tin chắc bọn họ không thể dễ dàng tìm được chứng cứ như vậy, chỉ cần Tô Khiết không tìm được chứng cứ thì không thể làm gì cô ta cả.

Tô Khiết tự nhiên biết tâm tư của Trác Hiểu Lam lúc này, cô không có nói gì nhiều, chỉ là nụ cười trên mặt sâu thêm vài phần.

“Ông xã.” Tô Khiết không tiếp tục để ý Trác Hiểu Lam, mà xoay người nhìn sang Nguyễn Hạo thần lần nữa, một tiếng ông xã, Tô Khiết gọi vừa dịu dàng vừa tê tái.

Ánh mắt của Trác Hiểu Lam bỗng tối đi, ông xã?

Tô Khiết gọi Nguyễn Hạo thần là ông xã?

Bọn họ đã kết hôn rồi sao?

Hôm nay rõ ràng đã tung ra tin tức như thế rồi, Tô Khiết và Nguyễn Hạo thần vẫn là đi đăng ký kết hôn rồi sao?

Chuyện này sao có thể chứ? Sao có thể chứ?

Trác Hiểu Lam nhất thời chỉ cảm thấy bản thân hít thở có hơi khó nhọc, dường như sắp không thở nổi rồi.

Khi Nguyễn Hạo thần nghe thấy tiếng ông xã đó của Tô Khiết, cơ thể hơi tê tái, trong lòng cuộn trào, cảm giác đó vô cùng…

Nguyễn Hạo thần nhất thời cũng không thể hình dung đó là loại cảm giác gì.

Tuy biết cô là diễn kịch, nhưng anh thích nghe, anh không để bụng cô gọi thêm vài tiếng, dùng giọng nói như thế gọi thêm vài tiếng!!
 
Chương 2852


Chương 2852

Tuy biết cô là diễn kịch, nhưng anh thích nghe, anh không để bụng cô gọi thêm vài tiếng, dùng giọng nói như thế gọi thêm vài tiếng!!

Đương nhiên, anh biết, nếu cô thật sự dùng giọng nói như thế gọi thêm vài lần nữa, anh sợ là sẽ không kiềm chế được.

“Anh hỏi Cố Ngũ, xem Cố Ngũ tra được người làm số điện thoại đó chưa?” Tô Khiết lúc này mới tiếp tục nói nốt lời của mình, tiếng ông xã này của cô tự nhiên không phải là gọi không, tự nhiên là có chỗ dùng.

Tô Khiết sợ Trác Hiểu Lam phản ứng lại nhìn ra sơ hở, cho nên Tô Khiết bắt buộc phải làm rối loạn tâm thần của Trác Hiểu Lam trước, khiến Trác Hiểu Lam không thể nghĩ sâu.

Nguyễn Hạo thần tự nhiên hiểu dụng ý của cô, rất là phối hợp rút điện thoại của mình ra, gọi điện cho Cố Ngũ.

Trong lòng Trác Hiểu Lam không kìm được mà hốt hoảng, dù sao khi cô ta mua sim điện thoại không có xử lý gọn gàng.

Trác Hiểu Lam nhìn Nguyễn Hạo thần, thấy Nguyễn Hạo thần ấn gọi điện, trái tim của cô ta cũng không nhịn được mà treo lơ lửng, chỉ là cô ta thấy gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết đó của Nguyễn Hạo thần, lại không kìm được mà sôi sục trong lòng, anh thật sự đẹp trai.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nguyễn Hạo thần trực tiếp lờ đi ánh mắt của Trác Hiểu Lam, vì để phối hợp với Khiết Khiết nhà anh, anh chỉ có thể nhịn trước đã.

Cuộc gọi của Nguyễn Hạo thần rất nhanh đã được kết nối rồi.

“Tra như nào rồi?” Nguyễn Hạo thần không có chút chần chừ, trực tiếp mở miệng hỏi.

Trác Hiểu Lam nghe thấy câu hỏi của anh, trái tim càng treo lơ lửng hơn.

Nguyễn Hạo thần không có mở loa ngoài, Trác Hiểu Lam cách Nguyễn Hạo thần lại có một khoảng cách, co nên giọng nói ở đầu dây bên kia Trác Hiểu Lam không có nghe thấy.

“Chủ tiệm còn nhớ dáng vẻ của người đó không?” Sau đó Nguyễn Hạo thần lại hỏi một câu, nghe ý tứ này rất rõ ràng đã tìm được tiệm làm số điện thoại rồi.

Cơ thể của Trác Hiểu Lam rõ ràng cứng đờ, cô ta tuy cật lực duy trì bình tĩnh, thần sắc trên mặt vẫn có hơi thay đổi, không có thản nhiên và lạnh lùng như trước nữa.

“Được, tôi biết rồi.” Sau đó, Nguyễn Hạo thần thấp giọng đáp một câu.

Tô Khiết nhìn dáng vẻ của Nguyễn Hạo thần, trong lòng không nhịn được mà muốn cười, xem ra trình độ diễn xuất của cậu ba Nguyễn rất cao.

Tô Khiết đương nhiên biết rõ căn bản không thể tìm được tiệm làm số điện thoại đó, bởi vì bọn họ căn bản không có số điện thoại gốc đã liên lạc với Viên Ngữ, sim điện thoại của Viên Ngữ sớm đã bị xuống cống nước rồi.

Bọn họ làm những điều này chính là vì để thăm dò Trác Hiểu Lam.

Nguyễn Hạo thần cúp máy, sau đó nhìn sang Tô Khiết: “Cố Ngũ nói đã tìm được tiệm điện thoại làm số điện thoại đó, chủ tiệm nói còn có ấn tượng với người làm sim đó, chủ tiệm nói người đó ngoại hình rất xinh đẹp, trông rất lạnh lùng, rất cao quý, cho nên chủ tiệm có ấn tượng khá sâu.” Những lời này của Nguyễn Hạo thần nhìn như nói với Tô Khiết, nhưng thật ra là nói cho Trác Hiểu Lam nghe, đây cũng là cái bọn họ trước khi tới phòng bệnh đã phân tích.

Trác Hiểu Lam làm việc cẩn thận cẩn trọng, hơn nữa Trác Hiểu Lam không tin người khác, nếu không cô ta cũng sẽ không xử lý hết ba người hôm qua có liên quan với máy nghe lén, cho nên những chuyện này trước khi chưa có nguy hiểm gì Trác Hiểu Lam chắc sẽ tự mình đi làm.

Dù sao thêm một người biết thì thêm một phần nguy hiểm, Trác Hiểu Lam nếu để người khác đi làm số điện thoại, nếu người đó nói chuyện này ra, chắc chắn sẽ nghi ngờ tới người của Trác Hiểu Lam, ngược lại không bằng Trác Hiểu Lam tự mình đi làm.
 
Chương 2853


Chương 2853

Tô Khiết chắc chắn Trác Hiểu Lam sẽ không làm ngụy trang, bởi vì loại trường hợp đó nếu như ngụy trang, ngược lại sẽ khiến người ta nghi ngờ, cho nên Tô Khiết mới kêu Nguyễn Hạo thần nói chi tiết như vậy.

Quả nhiên, Tô Khiết phát hiện Nguyễn Hạo thần còn chưa nói xong, trong ánh mắt của Trác Hiểu Lam rõ ràng nhiều thêm vài phần hoảng loạn.

Rất rõ ràng phân tích trước đó của cô đều là đúng.

“Bây giờ Cố Ngũ còn ở trong tiệm.” Lời nói của Nguyễn Hạo thần khựng lại, sau đó quay sang nhìn Trác Hiểu Lam: “Cô Trác, mượn ảnh của chị dùng một chút.”

Tuy Nguyễn Hạo thần không có nói rõ, nhưng ý tứ đó lại đã rất rõ ràng, lấy ảnh của Trác Hiểu Lam để chủ tiệm nhận dạng.

Sắc mặt của Trác Hiểu Lam trực tiếp thay đổi, có điều Trác Hiểu Lam dù sao không phải là người bình thường, rất nhanh lại khôi phục vẻ bình tĩnh, ít nhất trên mặt nhìn trông bình tĩnh.

Lúc này Trác Hiểu Lam cũng không màng cách xưng hô xa lạ mà Nguyễn Hạo thần dành cho cô ta nữa, cô ta bây giờ chỉ muốn làm sao che đậy được chuyện này đi.

Trác Hiểu Lam không chắc chắn lời Nguyễn Hạo thần vừa nói là thật hay giả, cô ta thậm chí cũng nghĩ có thể là Tô Khiết thăm dò cô ta, nhưng Trác Hiểu Lam không dám cược, ngộ nhỡ Nguyễn Hạo thần thật sự tra được, ngộ nhỡ chủ tiệm đó thật sự nhận ra cô ta…

“Trong tay tôi không có ảnh.” Trác Hiểu Lam biết cách duy nhất hiện nay chính là kéo dài thời gian, trước tiên nghĩ cách rời khỏi đây đã, sau đó cô ta lại đi xác nhận độ thật giả của sự việc.

Nếu Nguyễn Hạo thần thật sự tra được rồi, cô ta sẽ nghĩ cách xử lý, nếu Nguyễn Hạo thần chưa tra được, cô ta tự nhiên xem chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

“Trong điện thoại của tôi có.” Trác Thanh liếc nhìn Trác Hiểu Lam, sau đó lại xoay sang Nguyễn Hạo thần, mở khóa điện thoại của mình, sau đó đưa tới trước mặt Nguyễn Hạo thần.

Trác Thanh tới bây giờ cũng gần như đã nhìn rõ rồi, cũng đã hiểu chuyện gì rồi.

Tuy Trác Hiểu Lam không thừa nhận, nhưng Trác Thanh biết chuyện này chỉ sợ thật sự có liên quan tới Trác Hiểu Lam.

Mà vừa rồi Trác Hiểu Lam giả bộ mình không có ảnh thì càng khiến Trác Thanh chắc chắn một điểm này, bởi vì Trác Thanh biết rõ trong điện thoại của Trác Hiểu Lam có không ít ảnh.

Trác Hiểu Lam tuy bình thường lạnh nhạt, nhưng cô ta vô cùng thích chụp ảnh.

“Trác Thanh, em làm gì.” Trác Hiểu Lam lập tức hoảng rồi, trực tiếp đi tới giật lấy chiếc điện thoại của Trác Thanh.

Bởi vì Trác Hiểu Lam không thể chắc chắn lời của Nguyễn Hạo thần là thật hay giả, cho nên cô ta thật sự không dám cược, mà tình cảnh vừa rồi căn bản không cho phép cô ta nghĩ nhiều.

Có điều, Trác Hiểu Lam sau khi giật lại chiếc điện thoại của Trác Thanh, bèn ý thức tới sự thất thố của mình, hành vi này của cô ta gần như xem là một loại bạo lộ rồi.

Cô ta hôm nay, thật sự không đủ bình tĩnh, không để lý trí, thật sự là xúc động rồi.

Có điều, điều này thật sự không thể trách Trác Hiểu Lam, tất cả chuyện này vốn chính là tuyến đường Tô Khiết sắp đặt cho cô ta, Trác Hiểu Lam vào bất cứ lúc nào đều rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức có thể lục thân không nhận, nhưng duy chỉ đứng trước Nguyễn Hạo thần cô ta lại không làm được.

Bởi vì yêu thầm mười mấy năm, bởi vì cầu mà không được, Trác Hiểu Lam đối với Nguyễn Hạo thần có một ít chấp niệm gần như bi3n thái, cho nên cảm xúc của Trác Hiểu Lam thật sự rất dễ bị ảnh hưởng từ Nguyễn Hạo thần.

Mà vừa rồi Tô Khiết với Nguyễn Hạo Thần ở trước mặt Trác Hiểu Lam diễn show ân ái hết lần này tới lần khác càng là hoàn toàn k1ch thích tới Trác Hiểu Lam.

Trác Hiểu Lam bây giờ còn có thể duy trì mạch suy nghĩ bình thường đã là rất không dễ dàng rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom