Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 260: 260: Hành Hung





Vì vậy, khi nhìn thấy Tiêu Quốc Phổ và một số người, Đỗ Ngọc Nhân gần như gặp được bó mẹ.

“Bang!” Tiêu Nhược Phong bất ngờ tát vào mặt ông ta một cú đắm khiến máu của Đỗ Ngọc Nhân văng tung tóe.

Họ và những người khác đánh Đỗ Ngọc Nhân một cách thô bạo.

Trần Tĩnh Huyên chết lặng.

Tiêu Quốc Phổ phót lờ nó và đưa một bản hợp đồng cho Diệp Quân Lâm.

Ông ta cười và nói: “Anh Lâm, từ nay, Quảng trường Ngân Hải là của anh!”
Đỗ Ngọc Nhân rất ngạc nhiên khi nghe điều này.

Danh tính của người đàn ông này là gì? Để cho gia đình giàu có như thế này nghe lời? Còn chưa tới mười phút, đã nhường Quảng trường cho anh ấy…
Tiêu Nhược Phong nói: “Anh Lâm, tôi hứa, sau này Đỗ Ngọc Nhân sẽ cả đời nhặt rác!” Đỗ Ngọc Nhân bị ném ra.

“Điều này sẽ ổn thôi.” Diệp Quân Lâm nhận lấy hợp đồng và rời đi.

Đôi mắt đẹp của Trần Tĩnh Huyên đầy sùng bái.

Cô ta ngưỡng mộ người đàn ông này hơn một chút.


Sau khi trở về, Diệp Quân Lâm đi cùng Lý Tử Nhiễm đến khách sạn Thiên Hà.

Thì ra nhà họ Lý chuyển đến công ty mới đặc biệt tổ chức yến tiệc, còn mời Lý Tử đi đến dự.

“Tử Nhiễm, chú hai muốn nói thêm vài lời về cháu! Không phải là muốn phát triển tốt rồi cùng nhau đấu tranh cho nhà họ Lý sao? Cháu phải tự lập làm gì?” Lý Văn Hải nói.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Đúng vậy, trừ khi cô không nhận ra nhà họ Lý nữa và muốn phản bội tổ tiên!” Lý Văn Phi nhẫn tâm nói.

Li Tử Nhiễm nắm chặt tay: “Tôi đã không đóng góp cho gia đình họ Lý? Nhưng các người đã làm gì tôi?”
Lúc này, Lý Thiên Hạo mới nâng ly rượu lên và cười nói: “Hôm nay chúng ta phải đặc biệt cảm ơn một người!” “Đó là Tử Nhiễm.

Cô ấy đã trả tiền cho địa chỉ văn phòng mới của tập đoàn họ Lý!”
Mọi người reo hò.

Lý Tử Nhiễm và trái tim bố mẹ cô đau nhói.

Lý Mộng Nguyệt nhìn Lý Tử Nhiễm nói: “Tử Nhiễm, tôi hỏi cô, cô sẽ phát triển như thế nào tiếp theo? Hãy lắng nghe lời khuyên của tôi! Hãy giao tiền đầu tư và các dự án cho ông nội xử lý, và cô, với tư cách là cánh tay phải, đảm bảo rằng sự phát triển rất tốt.

Nếu cô lạc quan về ông nội trong tương lai, cô sẽ làm chủ nhà họ Lý.”
Lý Tùng Khuê gật đầu: “Đúng vậy, Tử Nhiễm! Hiện tại cô muốn tự lập, nhưng nó khó quá.

Không ai đồng ý! Dù cô có làm việc chăm chỉ đến đâu, cô cũng sẽ trở nên ồn ào.


Lý Mộng Nguyệt và Lý Tùng Khuê có ý rất đơn giản: Nếu Lý Tử Nhiễm muốn độc lập trở lại, kết cục sẽ giống như ngày hôm nay.

Tòa nhà văn phòng mới sẽ bị họ cướp mắt…
Cuối cùng, Lý Tử Nhiễm giận dữ bỏ đi.

Diệp Quân Lâm ngay lập tức đi theo.

Bên vệ đường, Lý Tử Nhiễm đang khóc.

“Ông nội luôn thích con trai hơn con gái, và ông ta luôn coi thường tôi!” Lý Tử Nhiễm khóc.

“Em đừng lo, đã có tôi!” Diệp Quân Lâm cười.


Sau khi giao cho Lý Tử Nhiễm hợp đồng cho thuê quảng trường Ngân Hải.

Lý Tử Nhiễm sững sờ: “Cái gì? Ba trăm tỷ trong năm năm?”
Cô nghĩ về nó là khu trung tâm thực sự.

Nếu lựa chọn tòa nhà văn phòng tại đây, đó là biểu hiện cho sức mạnh của công ty, nhà đầu tư và đối tác an tâm hơn.

Nhưng đâu đó là gần ba trăm nghìn tỷ đồng trong năm năm.

Cô ấy chỉ có thể từ bỏ.

Bây giờ Diệp Quân Lâm thực sự đã giành được ba trăm tỉ?”
“Được rồi, đừng cao hứng, đi chuẩn bị đi! Sáng mai nhà họ Lý không có phản ứng thì dọn vào đi!” Diệp Lâm cười.

Ngày thứ hai, trong tòa nhà văn phòng của tập đoàn họ Lý.

Mọi người vẫn đang đắm chìm trong vui sướng, dù sao thì vị trí văn phòng mới này cũng thật mát mẻ.

Lúc này Lý Tùng Khuê vội vàng chạy tới.

“Ông, bác, bố, có chuyện không hay! Công ty của Lý Tử Nhiễm đang di chuyển theo một nhóm đến một nơi mới!”
thường tôi!” Lý Tử Nhiễm khóc.

“Em đừng lo, đã có tôi!” Diệp Quân Lâm cười.

Sau khi giao cho Lý Tử Nhiễm hợp đồng cho thuê quảng trường Ngân Hải.


Lý Tử Nhiễm sững sờ: “Cái gì? Ba trăm tỷ trong năm năm?”
Cô nghĩ về nó là khu trung tâm thực sự.

Nếu lựa chọn tòa nhà văn phòng tại đây, đó là biểu hiện cho sức mạnh của công ty, nhà đầu tư và đối tác an tâm hơn.

Nhưng đâu đó là gần ba trăm nghìn tỷ đồng trong năm năm.

Cô ấy chỉ có thể từ bỏ.

Bây giờ Diệp Quân Lâm thực sự đã giành được ba trăm tỉ?”
“Được rồi, đừng cao hứng, đi chuẩn bị đi! Sáng mai nhà họ Lý không có phản ứng thì dọn vào đi!” Diệp Lâm cười.

Ngày thứ hai, trong tòa nhà văn phòng của tập đoàn họ Lý.

Mọi người vẫn đang đắm chìm trong vui sướng, dù sao thì vị trí văn phòng mới này cũng thật mát mẻ.

Lúc này Lý Tùng Khuê vội vàng chạy tới.

“Ông, bác, bố, có chuyện không hay! Công ty của Lý Tử Nhiễm đang di chuyển theo một nhóm đến một nơi mới!”.

 
Chương 261: 261: Trung Tâm Thành Phố





Mọi người trong nhà họ Lý đều chết lặng.

Toàn bộ công ty chuyển đi có nghĩa là đã tìm được địa chỉ văn phòng mới?
“Họ đã chuyển đến … địa điểm ở đâu?” Giọng nói của Lý Thiên Hạo rõ ràng là run rầy.

“Cháu không biết chỉ tiết, nhưng hình nó chuyển đến trung tâm thành phố!” Lý Tùng Khuê nói.

“Đi, chúng ta đi xem! Bọn họ nhất định phải bị ngăn lại!” Lý Thiên Hạo cùng đoàn người vội vàng chạy tới.

Cuối cùng, họ đến Quảng trường Ngân Hải, cách Trung tâm Tô Châu-Hàng Châu một con phó.

Nơi này là trung tâm của thành phố! Họ đột nhiên thấy những người của công ty Lý Tử Nhiễm đang chuyển đến quảng trường Ngân Hải.

Đó là Li Tử Nhiễm, Lý Văn Uyên và những người khác, họ đang chỉ đạo.

Cả nhóm vội vã chạy đến.


“Tử Nhiễm, cháu làm gì ở đây?” Lý Thiên Hạo hỏi.

“Chuyển đến công ty mới, ông nội bị sao vậy?” Lý Tử Nhiễm mỉm cười.

“A? Quảng trường Ngân Hà, cháu có chắc không? Nó sẽ rất đắt!” Lý Thiên Hạo hỏi.

Khóe môi Lý Văn Phi cười sâu hơn: “Ông ơi, không đắt, ba trăm tỷ trong năm năm! Còn rẻ hơn cả tòa của chúng ta!”
“Cái gì? Ba trăm tỷ? Trời ạ!” Gia đình họ chỉ có thể nhìn cô ấy di chuyển, và đã quá muộn để ngăn chặn nó.

Nơi này cao cấp hơn tòa nhà cũ gấp mười lần! Nhà họ Lý rất hối hận!
Sau khi rời Quảng trường Ngân Hải, Lý Thiên Hạo vẻ mặt khó hiểu: “Không sai, sao Lý Tử Nhiễm có thể tìm được Quảng trường Ngân Hải? Còn là ba trăm tỷ? Đây là điều tuyệt đối không thể!”
“Con sợ rằng Lý Tử Nhiễm đã phản bội thân thể của mình, đúng không?” Lý Văn Hải lạnh lùng nói.

“A? Các ngươi nói cái gì?” Lý Thiên Hạo tò mò nhìn bọn họ.

“Theo cháu biết, chủ nhân của Quảng trường Ngân Hải, Đỗ Ngọc Nhân, là một kẻ lừa đảo, và ông ta không biết đã làm hại bao nhiêu phụ nữ! Chỉ cần hứa ngủ với ông ta, ông ta sẽ hứa tất cả! Cháu nghĩ vậy, Lý Tử Nhiễm chắc đã ngủ với Đỗ Ngọc Nhân rồi, nếu không thì làm sao có thể cho cô ấy thuê với giá ba trăm tỷ được?”
“Đúng! Chắc là Lý Tử Nhiễm đã ngủ với Đỗ Ngọc Nhân!”
“Cô ấy thật là vô lương tâm!” Họ Lý giận dữ hét lên.


“Tôi đã mất mặt với nhà họ Lý quá rồi! Đồ khốn nạn này! Nói cho tôi biết, nhà họ Lý của tôi làm sao có chỗ đứng?” Lý Thiên Hạo nóng lòng xoay người đi cùng Lý Tử Nhiễm giải quyết tài khoản.

“Bố đừng cao hứng, chúng ta trở về trước đi, nghĩ cách đối phó bọn họ!” Lý Văn Phi nói.

Lý Thiên Hạo tức giận và thất vọng: “Tôi đã nói làm thế nào mà cô gái này có thể đầu tư gần đây? Những người đó cho cô ấy tiền như thể họ thật ngu ngóc! Hóa ra là như vậy!”
Lý Mộng Nguyệt cay đắng nói: “Lý Tử Nhiễm xinh đẹp làm sao và thật là một dáng người tốt.

Chỉ cần cô ấy ngủ với đàn ông thì không phải ngoan ngoãn nghe lời cô ấy sao?”
“Haha, thật đáng tiếc khi Diệp Quân Lâm, một tên ngốc, không biết rằng anh ấy đã bị phản bội rồi.” Lý Tùng Khuê nói một cách nhân đạo…
Trước Quảng trường Ngân Hải, nhìn người nhà họ Lý xấu hỗ bỏ đi.

Lý Tử Nhiễm hét lên: “Thật sảng khoái!”
“Đúng vậy, hôm nay thật sảng khoái! Vừa rồi con có nhìn thấy khuôn mặt của hai đứa cháu trai của Lý Văn Hải và Lý Văn Phi không? Chúng sắp khóc rồi!”, “Và ông nội cũng chết lặng!” Lý Văn Uyên thực sự rất phấn khích.

Đây là chiến thắng thực sự đầu tiên với Lý Thiên Hạo.

“Bó, tất cả những chuyện này là do tập đoàn Quân Lâm đàm phán, sự hợp tác mà anh ấy đã nói tới! Nếu không, nó sẽ là hai trăm tám mươi ba tỷ đồng!” Lý Tử Nhiễm nói.

“Con rễ tốt của tôi!” Lý Văn Uyên vỗ vai Diệp Lâm.

Sau khi Lý Tử Nhiễm chuyển đến, Diệp Quân Lâm đã quay trở lại..

 
Chương 262: 262: Không Chịu Thua Kém





Tập đoàn Vân Đình hai ngày nay rất bận rộn.

Phương Tử Tình chỉ ngủ sáu hoặc bảy tiếng một ngày.

Khi Quân Lâm đến, Phương Tử Tình đang họp.

Cũng gọi cho anh ấy để nghe.

Chủ đề là vấn đề xúc tiến ra mắt sản phẩm và người phát ngôn.

Sẽ không bao giờ có bát kỳ vần đề với danh tiếng của sản phẩm.

Cứ công khai đi.

“Đối với đại sứ quảng bá và người phát ngôn hình ảnh, tôi đã chọn một số nghệ sĩ và người có ảnh hưởng, đặc biệt người có ảnh hưởng Tiểu Linh Nhi là một bậc thầy về hàng hóa và phòng phát sóng trực tiếp của cô ấy đã thu được hàng triệu món hàng! Tốt hơn hết là cô ấy nên quảng bá! Mọi người có đồng ý không?””, “Có bình luận gì không?” Phương Tử Tình nói.

“Nếu như mọi người không có ý kiến, chúng ta sẽ cùng các phương tiện truyền thông lớn quảng bá.


Thanh danh của chúng ta tuyệt đối tốt!” Mọi người lần lượt nói.

Diệp Quân Lâm nghe như đã ngủ thiếp đi.

Phương Tử Tình cố tình hét lên: “Còn Diệp Quân Lâm thì sao? Anh có ý kiến gì không?”
Hầu hết những người có mặt đều chế nhạo nhà tư vấn kỹ thuật này.

Họ tưởng rằng anh ấy trước đây có sức mạnh cứng rắn, nhưng không ngờ anh ấy lại là một mớ hỗn độn.

Đối mặt với Phương Tử Tình và Giao Vũ Tường, không phải ai cũng dễ dàng tấn công được.

“Tôi không nghĩ nó sẽ hiệu quả!” Diệp Quân Lâm ngáp dài.

“Không thể nào?” Mọi người nhìn anh chằm chằm.

“Tại sao không?” Phương Tử Tình muốn xem Diệp Lâm Lâm có ý kiến gì không, nên đặc biệt yêu cầu anh ấy tham gia cuộc họp.

“Sản phẩm của chúng ta là một thiết bị y tế! Liệu nó có hữu ích cho những người nổi tiếng và những người nổi tiếng trên Internet để quảng bá nó không?”, Phương Tử Tình tỏ vẻ thất vọng sau khi nghe.

Sáu năm tù đã xóa số tài năng của Diệp Quân Lâm.

Quảng cáo sản phẩm là tìm những người nỗi tiếng rõ ràng trên Internet với lượng truy cập cao, để nhiều người biết đến hơn và danh tiếng của những người nổi tiếng có thể được đảm bảo.

Chỉ có đối tác và người bán có thể mua với sự tự tin.

Để đảm bảo quyền lợi tối đa.

“Được rồi, cuộc họp kết thúc!” Diệp Lâm muốn nói gì đó, Phương Tử Tình trực tiếp tuyên bố cuộc họp kết thúc.


Diệp Quân Lâm sửng sốt, người phụ nữ này là có ý gì?
Phương Tử Tình liếc anh với một cái nhìn mỉa mai và nói: “Sau này đừng tham gia bắt kỳ cuộc họp nào của công ty!”
Các giám đốc điều hành cấp cao khác nhìn Diệp Quân Lâm một cách khinh thường.

Cả công ty cho rằng anh ấy đang làm loạn.

Diệp Quân Lâm bắt lực mỉm cười.

Để Phương Tử Tình đi giải quyết rắc rối trướ!
c Sau khi tan sở, Diệp Quân Lâm chợt nhớ ra điều gì đó.

Phải mua một chiếc xe mới]!
Ngày hôm sau, Diệp Quân Lâm đến phố Ngân Hải, nơi tập trung các cửa hàng.

Anh là khách quen ở đây sáu năm trước nên thông thuộc đường xá.

Anh ấy không biết chuyện gì đang xảy ra hôm nay, có rất nhiều người ở đây.

Nhiều người đang chụp, cũng có đạo cụ, và có rất nhiều anh chàng đẹp trai, dường như đang hoạt động.

Diệp Quân Lâm phóớt lờ họ và đi đến cửa hàng Mercedes-Benz.


“Anh dừng lại!” Vài người phục vụ ở cửa lập tức ngăn Diệp Quân Lâm lại.

“Hả? Có chuyện gì vậy?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Thưa anh, anh đang làm gì vậy?” Người phục vụ hỏi.

“Tất nhiên là tôi đến để mua xe?” Diệp Quân Lâm nói.

“*Ò, thưa anh, hôm nay chúng tôi không mở cửa, chúng tôi sinh hoạt ở đây rồi!” Người phục vụ nhìn Diệp Quân Lâm khinh thường.

Vì đây là cửa hàng Mercedes-Benz 4s lớn nhất tại Tô Châu và Hàng Châu nên tất cả những khách hàng thực sự mua xe đều đặt lịch hẹn trước, rồi sẽ đến lấy.

Họ đã bán được bảy hoặc tám năm, và họ có thể thấy rằng Diệp Quân Lâm không thể mua một chiếc xe hơi.

Những người như Diệp Quân Lâm thường đến để tham gia các trò vui, chẳng hạn như xem xe, chụp ảnh… Họ không thể xử lý hàng chục người như vậy mỗi ngày? Mọi người đều ngán ngắm, cứ nhân danh hoạt động mà từ chối trực tiếp..

 
Chương 263: 263: Mua Xe





Lúc này, một vài người đàn ông mặc vest và đi giày âu đến.

Nhân viên bán hàng ngay lập tức chào hỏi: “Ông đến đây à?”
“Ừ, tôi đến đây để mua xe! Tại sao vậy? Tôi có phải lấy hẹn để mua xe không?” Một người đàn ông hỏi.

Nhân viên bán hàng ngay lập tức mỉm cười: “Không, anh làm ơn! Hãy đến bắt cứ khi nào anh muốn!”
Trương Nguyệt cười nói.

“Hả? Chờ một chút! Tại sao họ có thể mua xe?” Diệp Quân Lâm khó hiểu hỏi.

“Hừm, bởi vì bọn họ có thể mua được! Nhưng là anh không có khả năng!” Trương Nguyệt nói thẳng.

Một số nhân viên bán hàng khác cũng nhìn Diệp Quân Lâm một cách giễu cợt.

Loại người này sẽ không mua xe hơi.

Họ không cần phải lãng phí thời gian.

Diệp Quân Lâm vẻ mặt ủ rũ, lạnh lùng nói: “Gọi lãnh đạo của anh ra ngoài!
“Haha, anh muốn gặp lãnh đạo sao? Lãnh đạo đang bận!”
Trương Nguyệt chế nhạo.

“Bên ngoài ồn ào? Có chuyện gì sao?” Lúc này, một người phụ nữ khoảng ba mươi tui từ bên trong bước ra, mặc trang phục chuyên nghiệp, nhìn có chút uy nghiêm.


“Quản lý anh ấy không có khả năng mua xe nhưng anh ấy vẫn cưỡng bức đi vào!” Trương Nguyệt lập tức chỉ vào Diệp Quân Lâm.

Khi ánh mắt La Hiểu Man nhìn vào Diệp Quân Lâm, cô ấy bị sốc, sau đó cô ấy cười: “Ừ, đây không phải là chủ tịch Lâm sao?”
Diệp Quân Lâm mơ hồ nhớ tới La Hiểu Man này, sáu năm trước là một nhân viên bán hàng nhỏ.

Lúc đó cô ấy làm tất cả các công việc dọn dẹp của cửa hàng xe hơi.

Lúc đó, cô ấy đã quỳ xuống và mỗi lần nhìn thấy Diệp Quân Lâm, cô ấy gần như quỳ xuống vì anh ấy.

Bây giờ họ đều là quản lý.

“Ừm, là tôi, tôi tới đây mua xe, người của cô không cho tôi vào!” Diệp Quân Lâm nói.

La Hiểu Man mỉm cười: “Tôi nghĩ cô ta đã làm đúng! Tại sao muốn nhận anh vì không có tiền mua xe? Thời gian của chúng tiô không phải là quý giá sao?”
“Ai nói với cô rằng tôi không có tiền mua a ô tô?” Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Chỉ cần anh ấy sẵn lòng, anh ấy sẽ mua một trong hàng trăm cửa hàng trên phố Ngân Hải.

“Cô nói tôi không có tiền?”
“Hahaha, Diệp Quân Lâm, anh đừng giả làm một con bê.

Tôi không biết thực lực của anh là gì sao? Anh vừa mới ra tù mà còn dựa vào vợ nuôi.


Anh vẫn muốn mua của tôi.”, “Mercedes- Benz? Anh có xứng đáng với nó không?”
Diệp Quân Lâm chế nhạo: “Đó là cách cô đối xử với khách hàng?”
La Hiểu Man chế nhạo: “Tôi làm vậy vì nó thực tế quá! Sáu năm trước, anh có giá trị hàng nghìn tỷ đồng, và tôi đã hành động như một con bò.

Nhưng bây giờ anh không là gì cả, tôi làm sao lại phải cười để đón tiếp anh?”, “Biến khỏi đây! Đây không phải là nơi mà anh nên ở! Thật tội nghiệp!” La Hiểu Man hét lên.

Cô chỉ cảm thấy cơ thể sảng khoái vô cùng.

Nó chưa bao giờ được sảng khoái như vậy.

Phải biết rằng để có được đơn hàng, trước đây cô ấy thực sự đã làm công việc chăn dắt cho Diệp Quân Lâm, với mong muốn được liếm sạch tất cả đôi giày da của anh ấy.

Bây giờ Diệp Quân Lâm đang rơi vào trạng thái tuyệt vọng, cô rất xấu hỗ.

Những người khác cũng chế nhạo và nói: “Ừ, đây không phải là nơi mà người nghèo đến đây! Anh, cùng lắm hãy mua xe điện đi, nhanh lên!”
Diệp Quân Lâm mặc kệ bọn họ, xoay người bước tới chiếc Audi của cửa hàng bên cạnh.

“Hahaha, anh đi nhầm đường rồi.

Chiếc Audi BMW bên cạnh có thể đắt hon của chúng tôi!” La Hiểu Man cười lớn.

“Quản lý, cô có muốn tôi đi theo không?” Trương Nguyệt cười hỏi.

“Không cần! Anh ấy không đủ tiền mua xe!” La Hiểu Man bước vào cửa hàng.

Khi đến cửa hàng Audi, anh ấy bước vào một cách thuận lợi.

“Thưa anh, anh muốn xem xe gì? Để tôi giới thiệu cho!” Nhân viên bán hàng cười hỏi.

 
Chương 264: 264: Thẻ Ngân Hàng Đen





Diệp Quân Lâm trực tiếp lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng màu đen đưa qua: “Tôi muốn tất cả xe trong cửa hàng của cô!”
Tiêu Vân sửng sốt, không rõ hỏi: “Anh, anh có thể nói lại lần nữa không? Tắt cả các xe trong cửa hàng!
“Ngay lập tức, ngay lập tức!”, Quân Lâm nói.

Nghe xong, Tiêu Vân vô cùng kinh ngạc và run rẫy cầm lấy thẻ ngân hàng đen của Diệp Quân Lâm.

“Đây… Đây là thẻ đen American Express có số lượng có hạn trên thế giới sao?”
Sau khi Tiêu Vân nhìn thấy thẻ ngân hàng, toàn thân cô như bị sét đánh.

Cô đã tìm hiểu về loại thẻ này, không chỉ không giới hạn mà còn có nhiều ưu đãi.

Ví dụ: trên máy bay, nếu bạn sử dụng thẻ American Express đen, chuyến bay có thể quay trở lại cho bạn.

Bây giờ Tiêu Vân đã tin rồi! Đã chạm trán với người sở hữu tắm thẻ huyền thoại.

Tiêu Vân ngay lập tức thông báo cho quản lý của cửa hàng này.

Ngay sau đó người quản lý đã chạy ra ngoài với hàng chục nhân viên.

“Xin chào anh, cửa hàng chúng tôi có tổng kho 248 xe, giá tổng cộng là…” Người quản lý run rẫy nói.

“Quẹt thẻ đi!” Diệp Quân Lâm nói.


Người quản lý đã khóc vì phấn khích, và những người khác cũng vậy.

Hiệu suất của hầu hết các năm được hoàn thành trong một ngày?
“Giúp tôi chọn một chiếc xe trị giá nhất, lấy biển số và làm thủ tục, tôi muốn lái xe trở về, còn tất cả những chiếc xe khác sẽ được gửi đến tập đoàn Vân Đình!” Diệp Quân Lâm nói.

Người quản lý đã đích thân chọn một chiếc Audi RS7 trị giá nhất.

Nó có màu đỏ, rất thích hợp để cho Tử Nhiễm.

Người quản lý đã sắp xếp cho một người nào đó để lấy các thủ tục và biển số xe.

Anh ta còn gọi là Long Phi, tổng đại lý của đại lý Tô Châu.

Hiện tại, Long Phi đang uống trà với tổng đại lý của đại lý Hàng Châu.

Sau khi nhận được cuộc gọi, Long Phi liền hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Anh Long Phi, kể cho anh nghe một sự kiện vui vẻ! Vừa rồi có một khách hàng mua hết xe trong cửa hàng của tôi! Hơn 200 xe, cả lô, quẹt thẻ ngay tại chỗ!”
Long Phi bật dậy sau khi nghe nội dung trên điện thoại.

Anh ta chưa bao giờ thấy một người giàu có như vậy! Bởi Audi không phải là một trong những dòng xe sang hàng đầu, có hàng triệu triệu chiếc.


Hầu hết những chiếc Audi vẫn có giá trên dưới trăm nghìn tỷ.

Quả thực rất kinh hãi khi nhận được đơn hàng như vậy.

“Chủ tịch Long Phi, để tôi nói với anh một điều nữa.

Khách hàng này, vừa bị đuổi ra khỏi cửa hàng bên cạnh! Những kẻ ngu ngốc của Mercedes-Benz cảm thấy rằng những tên như anh ấy không đủ tiền mua xe, vì vậy họ thậm chí còn không để anh ấy vào!”
“Hahaha…” Long Phi mỉm cười khi nghe nó.

Nếu không có cửa hàng Mercedes-Benz.

Có thể có một danh sách mua xe trong một năm sao?
“Long Phi, có gì thú vị vậy?” Tổng đại lý Mercedes-Benz hỏi.

Long Phi nói với Trịnh Huệ sự việc.

“Chúc mừng! Ta thật muốn gặp được như vậy bạo chúa địa phương!” Trịnh Húc rất là ghen tị.

Một đơn hàng lớn! Long Phi cười nói: “Tôi muốn cám ơn nhân viên của anh đã không cho anh ấy vào!”
*“Hả?” Trịnh Húc ngần người.

“Anh ấy đã đến cửa hàng của anh trước, nhưng nhân viên cửa hàng của anh đã chặn ở ngoài cửa, vì nghĩ rằng anh ấy không đủ tiền mua xe, và gọi anh ấy là người nghèo! Anh ấyđến cửa hàng của tôi như một phương sách cuối cùng! Nếu không, có cơ hội này không? Haha…”
Trịnh Huệ nghe xong, hoàn toàn sững sờ như bị sét đánh.

Một lúc sau, Trịnh Húc mặt mày thâm tím, vẻ mặt kinh hoàng.

Trong mắt anh ta có sát ý!
“La Hiểu Man, mẹ nó! Cô có biết cô đã làm gì sai không?”.

 
Chương 265: 265: Hối Hận





“Được rồi, tôi sẽ không nói chuyện với anh nữa! Tôi đi gặp chủ nhân vàng này!” Long Phi bật dậy.

Trịnh Húc lập tức đi theo.

“Đi, tôi cùng anh đi, tôi muốn xin lỗi!
Không chỉ là danh sách, mà máu chốt là khiêu khích loại nhân vật này, không biết chết như thế nào!”
Hai người họ vội vàng đi tới Ngân Hải.

Lúc này, Diệp Quân Lâm đang uống trà trong phòng VIP của cửa hàng, xung quanh là bảy hoặc tám người phục vụ và những người hâm mộ đặc biệt.

Vừa rồi có người định đập vào chân anh.

Trong cửa hàng Mercedes-Benz, La Hiểu Man và Trương Nguyệt hỏi: “Cô có thấy người đàn ông tội nghiệp kia đi ra không?”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Trương Nguyệt cười: “Không, đã hơn nửa giờ rồi! Chắc là đến rồi! Xem xe để tham gia vui vẻ, sẽ không mua được!”
La Hiểu Man cười nói: “Không phải sao, sau này nhiều năm như vậy, người thật sự mua xe, trước sau gì cũng không quá mười phút!”, “Chỉ những con vịt nào kém quá mới xem lâu, cuối cùng sẽ không mua.”
“Đúng, đúng vậy, nhìn thoáng qua cũng có thể biết anh ấy nghèo đến mức không mua nổi!” Trương Nguyệt mỉm cười.

Đúng lúc này, một vài nhân viên của cửa hàng Mercedes-Benz đến ồn ào.

“Ôn ào cái gì?” La Hiểu Man vẻ mặt không vui nói.


“Quản lý, cô không biệt sao?”, “Có chuyện lớn đã xảy ra trên phố Ngân Hải!” Vài người nói.

La Hiểu Man và Trương Nguyệt tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Bây giờ toàn bộ đường Ngân Hải đang sôi sục!”
“Cửa hàng Audi bên cạnh của chúng ta thực sự đã bán tất cả 248 chiếc xe trong kho cùng một lúc, một đơn đặt hàng lớn!”
“Đây chắc chắn là lần đầu tiên!”, “Giờ thì mọi người cùng đón xem nhé!”
Sau khi nghe thấy một sự việc lớn như vậy, La Hiểu Man, Trương Nguyệt và những người khác ngay lập tức chạy ra ngoài.

Chắc chắn, hàng trăm người đã vây quanh cửa hàng Audi.

Các cửa hàng khác của thương hiệu xe hơi khác cũng đến xem.

Họ đều muốn làm quen với điều này.

Thật đáng tiếc khi bọn họ ngồi trong phòng VỊP không thể đi ra, La Hiểu Man và Trương Nguyệt cũng đến phía trước để tham gia cuộc vui.

“Đó là ai2″, “Đặt hàng tất cả hàng tồn kho cùng một lúc? Sao lại chọn Audi? Tại sao không chọn Mercedes-Benz của chúng ta hoặc BMW của anh?” La Hiểu Man hỏi người quản lý của cửa hàng BMW.

Người quản lý của BMW cười nói:” Tôi không biết, nhưng tôi nghe nói chủ sở hữu đã ghé thăm cửa hàng của cô trước đây, sau đó đến cửa hàng Audil”

La Hiểu Man và Trương Nguyệt nhìn nhau, không phải đã gặp một người như vậy sao? Không ai có ân tượng, dù sao thì hôm nay cũng có nhiều người tới xem xe hơn.

Diệp Quân Lâm là ấn tượng nhất.

Nhưng anh ấy nhất định là không phải.

Không biết thế nào.

Chuyện gì đã xảy ra, hai người có linh cảm không tốt.

“Nghe nói, Long Phi, tổng đại lý của Audi đã đích thân chạy tới!
Chỉ để làm quen với chủ nhân vàng này!”, “Giờ cửa hàng bán Audi đã có lãi, thưởng bảy mươi tỷ đồng!”
“Đồng nghiệp của tôi nhìn đều ghen tị.”
Tại sao La Hiểu Man và Trương Nguyệt không ghen tị? Nếu danh sách này có chữ ký của cửa hàng họ, La Hiểu Man có thể nhận được hàng chục tỷ tiền thưởng! Quá ghen tị! Đúng lúc này, một chiếc Audi A8 đã lái lên.

Một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi dài xuống xe lao thẳng vào cửa hàng số 4, nhiều người biết anh ta, đó là Long Phi.

Sau đó, một chiếc Mercedes Benz chạy tới.

Sau khi dừng lại, anh ta xuống xe.

Đó là tổng đại lý Mercedes-Benz Trịnh Húc, nhìn thấy Trịnh Húc đến, La Hiểu Man và Trương Nguyệt lập tức chào hỏi.

“Anh Húc, sao anh lại ở đây?”
La Hiểu Man cười hỏi, khi nhìn thấy La Hiểu Man, Trịnh Húc tát vào mặt cô một cách nghiêm khắc: “Đồ ngu!”.

 
Chương 266: 266: Khách Hàng Bị Mắng Mỏ





Cái tát này trực tiếp tát vào mặt cô ấy.

Cô che mặt và nhìn Trịnh Huệ đầy hoài nghỉ: “Tôi bị sao vậy, anh Húc?”
“Bóp!” Lại có một cái tát vang dội vào mặt.

Trịnh Húc tức giận nói: “Đồ ngốc, cô có biết mình đã làm sai điều gì không?”
*A? Tôi đã làm gì sai?” La Hiểu Man khó hiểu.

Trương Nguyệt và những người khác cũng rất tò mò.

Họ không làm gì cả!
“Bốp!” Trịnh Húc lại tát.

La Hiểu Man mặt sưng lên: “Anh Trịnh, tôi thật sự không biết mình đã làm sai cái gì? Huuu…” La Hiểu Man khóc.

Những người khác có mặt cũng rất tò mò.

Trịnh Húc lạnh lùng nói: “Các người có biết ai đã mua tất cả xe của Audi không?”
“Đúng vậy, đơn hàng một lần hơn bảy trăm nghìn tỷ đồng!” La Hiểu Man cùng Trương Nguyệt nhân đạo nói.

“Vậy để tôi nói cho cô biết một điều, cửa hàng đầu tiên mà anh ấy đến là cửa hàng Mercedes-Benz của chúng ta!” Trịnh Húc rồng lên một cách điên cuồng.


“Cái gì?” Sắc mặt La Hiểu Man và Trương Nguyệt thay đổi rõ rệt.

Những người khác cũng bị sốc.

“A? Chủ nhân thực sự đã đến thăm cửa hàng của chúng ta?
Vậy tại sao lại không mua xe?” La Hiểu Man và Trương Nguyệt tò mò hỏi.

“Tại sao anh ấy không mua xe? Cô không thắc mắc sao! Khi có người đến mua xe, cô chặn họ ở cửa không cho vào! Làm sao họ mua được xe?”, “Lại còn mắng người khác là tội nghiệp!”
“Bùm!” Sau khi nghe tin này, La Hiểu Man và Trương Nguyệt như bị sắm sét đánh trúng.

thật.

Hôm nay họ dùng sự kiện để xua đuổi rất nhiều người đến xem xe.

Nhưng ai có thể ngờ rằng bên trong lại có một người lớn! Chủ sở hữu số tiền lớn, người mua tất cả hàng tồn kho cùng một lúc! Cả hai chết lặng.

“Cô đã làm chuyện ngu xuẩn! Tôi nóng lòng muốn giết cô! Cô có biết cô làm sai cái gì không? Cô đã giết tôi!” Trịnh Húc rống lên.

Lúc này, cửa hàng Audi ồn ào.

Một nhóm người đi ra bao quanh một người.


Ngay cả tổng đại lý Long Phi cũng ở đó cười cùng anh ấy.

“Anh ấy đã ra ngoài!” Không biết là ai hét lên, mọi người nhìn sang.

Trịnh Húc lập tức chào hỏi, cúi người như một con chó.

Trịnh Húc bối rối chạy về phía trước, nhưng khi nhìn thấy Diệp Quân Lâm thì sửng sốt.

“Xin chào, thưa anh! Tôi đã sail Tôi không nghiêm trong kỷ luật!” Trịnh Húc gần như quỳ xuống trước Diệp Quân Lâm.

Long Phi giới thiệu với Diệp Quân Lâm: “Anh Lâm, đây là Trịnh Húc, tổng đại lý của của hàng bên cạnh!”
Diệp Quân Lâm vô cảm sau khi nghe điều này.

Nhìn thấy Diệp Quân Lâm như vậy, Trịnh Húc gần như sợ chết khiếp.

Điều này thực sự đang xúc phạm một ông lớn!
“Anh Lâm đáng kính, tôi đã biết rõ sự việc rồi.

Là lỗi của tôi, tôi không nghiêm kỷ luật! Không ngờ lại có một người không có tư cách như vậy! Tôi xin lỗi anh!”
Ngay sau đó, anh ta kéo La Hiểu Man và Trương Nguyệt đến trước đám đông.

Diệp Quân Lâm nhìn La Hiểu Man và Trương Nguyệt từ từ… La Hiểu Man và Trương Nguyệt cũng nhìn sang.

Nhìn thoáng qua, hai người họ gần như ngắt đi vì sợ hãi.

Bởi vì bao quanh một nhóm người là Diệp Quân Lâm! Hóa ra người đã mua hơn 200 chiếc trong một lần hóa ra là Diệp Quân Lâm! Anh ấy thực sự đến để mua một chiếc xe hơi! Sự lựa chọn đầu tiên là cửa hàng của họ! Cuối cùng, anh ấy đột ngột bị mắng bởi chính mình… Huyết áp của hai người đều tăng lên, đôi mắt của họ tối sầm lại, và họ gần như ngắt đi.

La Hiểu Man không thể tưởng tượng được tiền của Diệp Quân Lâm ở đâu ra?.

 
Chương 267: 267: Ẩn Mình





Những người này kinh hãi! Đôi mắt của Diệp Quân Lâm thật khủng khiếp, đúng không? Tắt cả trái tim bọn họ muốn khóc.

Anh à, sao anh lại là một tên giàu có như vậy? Anh nên mặc một thương hiệu nổi tiếng? Nhưng nhìn Diệp Quân Lâm quá thấp kém, giống hệt như những thứ không thể mua.

Mọi người không thể nghĩ rằng anh ấy là chủ giàu có thực sự!
Thật sự hối tiếc! Rất hối hận!
Lúc này đám người Trương Nguyệt oán hận nhìn La Hiểu Man, nếu La Hiểu Man không từ đằng sau chửi bới Diệp Quân Lâm, bọn họ đã tuyệt đối không đi theo như vậy! La Hiểu Man đã sợ hãi!
Lúc này, Diệp Quân Lâm nói: “Tôi không chấp nhận một lời xin lỗi!”
“Bùm!”
Trịnh Huệ kinh hãi.

Đây là vấn đề! Phạm tội vô hình này có khả năng mang lại sự hủy diệt cho anh ta! Anh ta ngay lập tức nói: “Anh Lâm, tôi hứa sẽ sa thải ngay lập tức La Hiều Man, Trương Nguyệt và tám nhân viên khác! Bất kỳ công ty hoặc cửa hàng nào liên quan đến Mercedes-Benz sẽ không bao giờ thuê bọn họ!”
La Hiểu Man và Trương Nguyệt cả hai sắp ngất xỉu.


Điều này đang phá vỡ tiền của họ! Những công việc lương cao đã biến mắt! Cô ta biết rằng La Hiểu Man có hàng triệu triệu mỗi năm!
Những người khác có hàng triệu! Đây chỉ đơn giản là hình phạt lớn nhất.

*Tôi thông báo rằng các đơn vị liên quan đến Audi sẽ không thuê La Hiểu Man!” Long Phi nhân cơ hội nói.

“BMW chúng tôi sẽ không bao giờ thuê những người này!”
“Porsche của chúng tôi sẽ không bao giờ thuê những người này!”
Trong một thời gian, tất cả các thương hiệu xe hơi trên phố đều bày tỏ ý kiến của mình.

Mặt của La Hiểu Man và Trương Nguyệt đen lại.

Điều này tương đương với việc họ bị chặn bởi toàn bộ ngành! Ít nhất không có cách nào tồn tại ở Tô Châu và Hàng Châu!
Diệp Quân Lâm giễu cọt liếc nhìn La Hiểu Man: “Ánh mắt của cô cũng có thể nhìn nhầm!”
Nghe xong, La Hiểu Man và Trương Nguyệt lập tức tới trước mặt Diệp Quân Lâm, quỳ trên mặt đất cầu xin thương xót: “Anh Lâm, chúng tôi đã sai.

Bây giờ, xin hãy tha thứ cho chúng tôi…
Diệp Quân Lâm phót lờ cô ấy và bỏ đi.

Tiếng khóc của La Hiểu Man vang lên khắp phó.

“Lại đây, vứt những thứ rác rưởi này đi!” Trịnh Húc hét lên.

Hôm nay, một cảnh tượng kỳ diệu đã xuất hiện trước tòa nhà văn phòng của tập đoàn Vân Đình.


Hai trăm chiếc xe Audi mới được đưa đến và đặt ngay ngắn trên quảng trường, cảnh tượng khá hoành tráng.

Mắu chốt là những người trong cuộc của Vân Đình không biết chuyện gì đang xảy ra.

Mọi việc nhanh chóng khiến Phương Tử Tình hoảng hốt.

Phương Tử Tình vội vã đi xuống cùng với một nhóm giám đốc điều hành.

Một số xe tải vẫn đang dỡ những chiếc Audi vào quảng trường.

Phương Tử Tình nhanh chóng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Ông ta nói: “Người phụ trách cửa hàng Audi nói rằng một ông chủ lớn đã đặt hàng hơn 200 chiếc Audi cùng một lúc và yêu cầu chúng tôi gửi nó đến Vân Đình.

Những người khác, tôi không biết cô có phải không!”
“Sếp lớn? Tại sao anh ấy lại mua nhiều xe như vậy?” Phương Tử Tình và những người khác càng khó hiểu hơn.

Vấn đề là bạn không biết ai đã mua nó! Lúc này, Giao Vũ Tường chạy ra ngoài.


“Chúng ta được ông chủ lớn mua cho!”
Nghe xong lời của Giao Vũ Tường, tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Họ không thể hiểu được phong cách của ông chủ lớn này! Tại sao anh ấy lại mua nhiều xe như vậy? Lúc này, một chiếc Audi A8 chạy qua.

Người bước xuống xe là Kỳ Lân.

“Chủ tịch Lân!” Mọi người lần lượt chào hỏi.

Anh ta thấy rằng hầu hết tất cả các giám đốc điều hành của Vân Đình đều ở đó.

Kỳ Lân nói: “Vì tất cả mọi người đều ở đây! Tôi sẽ thông báo một điều-Tập đoàn Vân Đình sắp triển khai hệ thống khen thưởng!”, “Thưởng dựa trên hiệu suất! Dù là giám đốc điều hành hay nhân viên, miễn là có thành tích xuất sắc, sẽ có phần thưởng! Giải thưởng cho mọi người có thể thấy và chúng tôi sẽ trực tiếp thưởng chiếc xe! Số lượng ô tô Audi đỗ trong quảng trường là hơn hai trăm chiếc! Chỉ cần mọi người làm việc chăm chỉ là rất có khả năng, thậm chí chiếc xe thể thao Audi r8 sẽ là của mọi người!”.

 
Chương 268: 268: Nơi Để Xe





“Đương nhiên, khi thưởng xong, nếu không muốn có xe hơi, có thể quy đổi thành tiền mặt!”
“Nghe nói tương lai sếp lớn còn có kế hoạch thưởng nhà, biệt thự khi mọi người tạo ra lợi nhuận cho công ty, công ty sẽ mang đến cho mọi người cả tương lai.”
Ngay sau khi Kỳ Lân thông báo điều này.

“Được rồi!” Toàn bộ tập đoàn Vân Đình sắp sôi trào! Điều này là rất thú vị! Xe thưởng trực tiếp! Quá tự hào! Các nhân viên đang nhìn gì? Triển vọng của công ty có một chút xa.

Ngay bây giờ, đây là tiền lương, phúc lợi và tiền thưởng.

Rõ ràng, hệ thống khen thưởng này đã đánh trúng tâm lý của nhân viên.

Mọi người nắm chặt tay và nguyện làm việc chăm chỉ! Trong một công ty như vậy, có một tương lai!
“Vì công ty mới thành lập nên chưa có nhiều bộ phận làm nên thành tích! Mọi người đã xem kết quả của bộ phận kỹ thuật chưa? Vì vậy, sếp lớn đã quyết định trao tặng 15 chiếc ô tô cho bộ phận kỹ thuật!”, Kỳ Lân tuyên bố.

Lúc này bộ phận kỹ thuật đã hoàn toàn sôi sục.

Giao Vũ Tường cũng rất vui, nước mắt giàn giụa.

Người khác nhìn anh ta mà ghen tị, trong lòng muốn đấu tranh càng thêm quyết tâm!
“Chúng tôi cũng muốn mang lại lợi ích cho công ty, và chúng tôi cũng phải được thưởng xe hơi!”
“Tôi muốn có được chiếc xe thể thao đắt tiền nhát!”

Các nhân viên bắt đầu phát biểu ý kiến.

Nếu các nhân viên được so sánh với các chiến binh, họ là một nhóm hỗ gầm và sói.

Phương Tử Tình nhìn thấy tinh thần của nhân viên làm việc hăng say, cô thầm thở dài: Ông chủ bí ẩn này thật sự rất kinh người.

Anh ấy có thể giành được trái tim của mọi người chỉ trong một lần! Trong tương lai, những lợi ích bỗ sung mà công ty mang lại sẽ vượt xa những phần thưởng này! Điều đáng sợ nhất là ông chủ không bao giờ xuất hiện.

Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm đang vội vã đến Quảng trường Ngân Hải.

Anh ấy mua hơn hai trăm chiếc ô tô, nhát định không phải vì tức giận.

Anh ấy ở đây để thưởng cho nhân viên.

Ba mươi chiếc xe được chuyển đến biệt thự nơi người Thanh Long sinh sống.

Còn mười cái nữa cho James.

Trước Quảng trường Ngân Hải.

Lý Tử Nhiễm chán nản đứng bên đường.


Vì vừa rồi chiếc xe nhỏ của cô ấy bị hỏng.

Bộ phận bảo trì đã đến và nói rằng chiếc xe cần hơn ba lăm triệu để sửa chưa.

Chiếc xe của cô ban đầu là hơn một trăm triệu, vì vậy việc sửa chữa thực sự không đáng.

“Đã đến lúc mua xe!” Lý Tử Nhiễm lẫm bầm một mình.

Lúc này đang là giờ cao điểm, bắt taxi bên đường quá khó.

Lúc này, một chiếc xe ô tô đột nhiên dừng lại bên cạnh Tử Nhiễm, cửa sổ bị cuốn xuống, một người đàn ông trẻ tuổi tháo kính râm xuống, cười nói: “Người đẹp, cô đi đâu vậy? Tôi sẽ tiễn cô!”
“Không cần, cảm ơn anh! “Lý Tử Nhiễm từ chối trực tiếp.

“Đừng coi tôi là người xấu, tôi không phải kẻ xấu! Tôi cũng làm việc ở Quảng trường Ngân Hải, trong tập đoàn Đại Phong bên cạnh công ty của cô! Hãy làm quen với tôi, tôi là phó giám đốc bộ phận mua hàng của tập đoàn Đại Phong!”
Anh ta đi xuống, đưa cho cô ấy một tắm danh thiếp.

Anh ta đã quan sát cô ấy trong một ngày hôm nay, và chỉ nhân cơ hội để bắt chuyện! Anh ta còn khoe khoang với đồng nghiệp rằng nhất định phải lầy được Tử Nhiễm.

Cô ấy nhã nhặn, cầm lây danh thiếp.

“Cô Nhiễm, làm ơn, ở đâu, tôi sẽ xem cho cô!” Anh ta liếc nhìn nà K ên TỆ binh) PA Ôn 3-0! T0 D2 KH g chiệc xe và mỉm cười: “Đây là mâu Tesla mới của tôi, chiệc xe rất thoải mái và phù hợp với cô!”
“Không, tôi sẽ bắt taxi thôi!” Lý Tử Nhiễm vẫn từ chối.

“Tôi sẽ tiễn cô đi, vì cô là hàng xóm, cô sợ gì?” Anh ta chuẩn bị đưa tay kéo Tử Nhiễm.

“Bíp bíp…” Đúng lúc này, từ bên đường vang lên một tiếng còi lớn..

 
Chương 269: 269: Mua Xe Cho Em





Lý Tử Nhiễm và Tiếu Nguyên bắt chợt đều ngẫn người, nhìn về phía xe.

Audi RS7!
Gần ba tỉ cho một chiếc xe!
So với chiếc Telsa mà Tiếu Nguyên đang lái thì đẳng cấp phải vượt hơn tận vài bậ!
c Kính xe dần hạ xuống, lộ ra gương mặt quen thuộc.

Diệp Quân Lâm nhìn Lý Tử Nhiễm, dịu dàng nở nụ cười.

“Vợ, em thát thần cái gì vậy, còn không mau lên xe 2”
Lý Tử Nhiễm như bừng tỉnh, vội vàng mở cửa xe bước vào.

Mà Tiếu Nguyên lúc bấy giờ dường như vẫn chưa thể tin nổi vào mắt mình.

Người phụ nữ này không chỉ đã kết hôn, mà còn kết hôn với người đàn ông giàu có đến như vậy? Tùy tiện lại một chiếc xe thôi đã gần máy tỉ rồi.

Nhưng như vậy cũng chẳng sao cả.

Đôi mắt Tiếu Nguyên lóe lên tia tham lam cuồng vọng, tính toán chuyện sớm muộn gì cũng sẽ lên giường với Lý Tử Nhiễm!
Về phần Lý Tử Nhiễm, cô ngồi trong xe, hiếu kì nhìn nội thất được bày trí xung quanh, không ngừng cảm thán.


Chiếc xe này không phải quá mức xa xỉ rồi đấy chứ? Quả nhiên là xe xịn mà!
“Diệp Quân Lâm, anh thuê xe ở đâu vậy? Một ngày hẳn là tốn nhiều tiền lắm…”
Lý Tử Nhiễm vốn dĩ không tin đây là xe mà Diệp Quân Lâm mua.

Anh nhìn cô, bật cười.

“Vợ à, đây là xe anh mua cho em đó! Không phải ngày trước em nói, hiện tại anh làm theo rồi hay sao?”
“Cái gì cơ? Anh nói thật hay đùa đấy?”
Cô ngạc nhiên xen lẫn bói rối nhìn anh.

Diệp Quân Lâm không nhiều lời giải thích, chỉ đưa bản hợp đồng ra trước mặt Lý Tử Nhiễm.

“Em xem qua đi, đây là thủ tục mua bán xe.”
Lý Tử Nhiễm nhìn dòng chữ thẳng thớm được in trên giấy, mắt ngày càng mở to.

Diệp Quân Lâm nói thật, đây chính là xe mà anh mua cho cô.

“Chồng ơi, em cảm ơn anh.”
Lý Tử Nhiễm vô cùng cảm động, đôi mắt hấp háy, chủ động rướn người hôn Diệp Quân Lâm.

Anh tranh thủ cơ hội, muốn chủ động biến khách thành chủ nhưng liền bị cô bắt bài, nhỏ giọng kêu lên.

*“Nè, anh đừng có phá chứ.

Đèn đỏ, đèn đỏ rồi kìal”
“Thật là, phải tuân thủ luật giao thông rồi!”
Diệp Quân Lâm bát đắc dĩ, chỉ có thể đành tiếp tục tập trung lái xe.

Mà chuyện Lý Tử Nhiễm được mua xe cho rất nhanh mọi người trong nhà họ Lý đều biết.

Triệu Nhã Lan cùng Lý Văn Uyên sau khi biết tin đều vội vàng chạy đến xem.

“Ba mẹ, con cũng đã đặt mua xe làm quà cho hai người rồi ạI Đợi chút nữa nhân viên sẽ đem tới sau.”
Thấy ba mẹ Lý Tử Nhiễm, Diệp Quân Lâm khẽ thở dài, suýt nữa thì anh đã quên mắt hai người bọn họ rồi.

Vài giây sau, Diệp Quân Lâm nhanh chóng liên hệ với Phó Vũ Tường, bảo đối phương nhanh chóng chuẩn bị hai chiếc xe trị giá một tỉ mỗi chiếc mang đến đây.


Khoảng nủa tiếng sau, hai chiếc Audi đã được mang tới hoa viên Phương Đông, tất cả thủ tục đều được hoàn tất đầy đủ, bất cứ khi nào cũng có thể sử dụng xe ngay.

Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan nôn nóng đến mức chẳng thèm ăn cơm, lập tức đi xuống lầu.

Trông thấy hai chiếc xe mới ở ngay trước mặt, cặp vợ chồng yêu thích không nỡ rời tay, liên tục sờ soạng khắp nơi.

Mà Lý Tử Nhiễm lúc này vẫn đang bận nghiên cứu chiếc xe mà Diệp Quân Lâm mua cho mình.

Đúng lúc, Phương Tử Tình vừa tan làm trở về.

Nhìn thấy dáng vẻ hồ hởi của mọi người, cô không nhịn được tủm tỉm cười.

“Chú với cô, cả Tử Nhiễm nữa.

Mọi người đang làm gì vậy ạ?”
“Con rễ vừa mới mua xe cho mọi người đấy!”
Lý Văn Uyên kiêu ngạo ưỡn ngực trả lời.

Phương Tử Tình bấy giờ mới liếc mắt nhìn sang ba chiếc Audi.

“Đây không phải là xe thuộc công ty của cháu sao?”
Phương Tử Tình theo phản xạ bật ra câu hỏi.

Lý Tử Nhiễm nghe vậy liền thắc mắc, sau đó được Phương Tử Tình kẻ lại mọi chuyện.


“Sao thế, có chuyện gì vậy?”
“Ngày hôm nay bộ phận kĩ thuật được thưởng lớn, hơn khoảng chục chiếc xe hơi.

Mà Phó Vũ Tường là đội trưởng đội kĩ thuật, đương nhiên phải hưởng nhiều đặc quyền hơn cả.

Mà anh ấy đối xử với Diệp Quân Lâm rất tốt.

Nếu không có Phó Vũ Tường, làm sao Diệp Quân Lâm có thể trở thành nhân viên của tập đoàn Vân Đình được chứ?”
“Vậy cho nên ý cậu là Phó Vũ Tường vì tình nghĩa bạn bè với Diệp Quân Lâm mà đem tặng anh ấy cả ba chiếc xe sao?”
“Rõ ràng là vậy rồi! Dù sao thì chuyện này tốt nhất cậu nên giữ bí mật, nếu để những nhân viên khác biết, e rằng họ sẽ thất vọng lắm.

Dù sao Diệp Quân Lâm mỗi ngày đều không phải làm công việc nặng nhọc gì, đột nhiên lại được thưởng tận cả ba chiếc xel”
Suy cho cùng thì ngay cả Phương Tử Tình cũng cảm thấy bất công.

Dựa vào cái gì mà Diệp Quân Lâm chẳng phải động tay động chân trong công việc vẫn ngang nhiên có được ba chiếc xe, trong số đó còn có một chiếc trị giá hơn ba tỉ.

Ngay cả cô còn cảm thấy bắt mãn thì huống gì là các nhân viên khá!
c Lý Văn Uyên nghe toàn bộ câu chuyện, trong nháy mắt biểu cảm trên gương mặt liền kém đi rất nhiều.

Vốn ông cứ tưởng rằng con rễ sự nghiệp khởi sắc, không muốn để gia đình nhà vợ thua kém mọi người, trong nháy mắt vung tiền mua xe khiến cả nhà đều nở mày nở mặt..

 
Chương 270: 270: Dựa Vào Tình Nghĩa





Không nghĩ đến chuyện, Diệp Quân Lâm có được ba chiếc xe này là dựa vào tình nghĩa bạn bè với Phó Vũ Tường.

Nghĩ đến việc mở xe rồi ngang nhiên sử dụng, Lý Văn Uyên lại cảm thấy cả người bứt rứt khó chịu.

Biết làm sao được, dù gì thì cũng chảng phải xe do con rễ mình mua.

Hơn nữa còn phải cật lực giấu đi cái bí mật này, càng nghĩ càng khó chịu, trong lòng như nghẹn lại!
“Cô chú đừng suy nghĩ nhiều, dẫu sao thì đây là tình cảm mà Diệp Quân Lâm dành cho hai người! Mọi người cứ tùy ý sử dụng, bên cháu đương nhiên hoàn toàn đồng ý về việc này, không có vấn đề gì cả!”
“Ừm, được vậy thì tốt quá.”
Sau khi nhận được cái gật đầu từ Phương Tử Tình, hai vợ chồng nhà họ Lý mới cảm thấy nhẹ nhõm không ít, tuy nhiên trong lòng lại nổi lên bất mãn với Diệp Quân Lâm.

Chuyện này nếu lộ ra ngoài, người mắt mặt chính là bọn họ.

Cũng may, có Phương Tử Tình kịp thời xuất hiện nhắc nhở.

Mà thời điểm này Diệp Quân Lâm đang dùng bữa, hoàn toàn không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Thấy ba mẹ chồng trở về liền vội hỏi.


“Ba mẹ, hai người thấy xe rồi có thích không ạ?”
“Về sau đừng làm những chuyện mắt mặt như vậy nữa!”
Lý Văn Uyên lớn tiếng tức giận.

Ngay cả Triệu Nhã Lan cũng ồn ào hùa vào theo.

“Đúng đó.

Tắm lòng của con, ba mẹ xin nhận.

Nhưng chuyện lần này mẹ không muốn có lần thứ hai xảy ra, người ngoài mà biết được thì phải giấu mặt mũi vào đâu đây?”
Diệp Quân Lâm ngớ người, thận trọng hỏi lại.

“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy ạ?”
Lý Tử Nhiễm dịu dàng hỏi anh.

“Xe này có phải do Phó Vũ Tường đưa đến không?”
“Đúng vậy.”
“Quả nhiên là như thế!”
Sau khi nhận được câu trả lời từ Diệp Quân Lâm, cô bỏ dở câu hỏi, không tiếp tục giải thích thêm nữa.

Một nhà ba người Lý Tử Nhiễm đều cho rằng lời Phương Tử Tình nói là sự thật, về phía Diệp Quân Lâm thì anh vẫn mắc kẹt trong mớ hỗn độn, chẳng tài nào hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Sáng hôm sau.

Lý Tử Nhiễm cùng ba mẹ mình đã lái xe đi làm từ rất sớm, Diệp Quân Lâm khi ra tới cổng liền đụng mặt Phương Tử Tình.

Cô liếc mắt nhìn anh, nói lời ẩn ý.

*Xem ra anh cũng có chừng mực đấy nhỉ? Ít nhất thì không phải loại lòng tham vô đáy, chỉ muốn vơ vét cho bằng hết.”
*Ý cô là gì?”
“Tôi còn tưởng anh phải lái một chiếc Audi đi làm nữa cơ.”
Phương Tử Tình nhếch môi châm chọc mà Diệp Quân Lâm chỉ khẽ nở nụ cười lịch sự đáp lại, không trả lời.


Cô lái xe rời đi cũng là lúc anh bắt đầu chạy bộ ra ngoài.

Những ngày qua, Diệp Quân Lâm đều chạy bộ để đi làm.

Đây chính là thói quen đã có từ khi anh hoạt động trong quân ngũ, hiện tại nếu không chạy cả người đều cảm thấy khó chịu uễ oải.

Hoa viên Phương Đông là khu vực với nhiều khuôn viên nhỏ, cây cối rậm rạp xanh um, khu vực này đối với người có đam mê chạy bộ như Diệp Quân Lâm chính là một loại hưởng thụ vui vẻ.

Mà ở gần khu những tòa nhà cao ốc nối sát nhau hiện tại đang bị cách ngăn bởi một vòng đai lớn.

“Tránh đường! Tránh đường! Nơi này đã bị phong tỏa! Muốn chạy bộ thì rẽ sang lối khác mà chạy!”
Lúc này Diệp Quân Lâm đã chạy đến trước mặt đội vệ sĩ, trong tay bọn họ còn cầm cả dây xích để dẫn dắt đám chó nghiệp vụ.

Những người chạy bộ hoặc chỉ đơn giản là đi dạo xung quanh, toàn bộ đều bị đuổi đi hết.

Diệp Quân Lâm nhìn sau lưng nhóm vệ sĩ, có người giơ máy quay phim, có người cầm đạo cụ chiếu sáng, còn lỉnh kỉnh cả máy tính các kiểu,…xem chừng là đoàn đội của một ngôi sao nổi tiểng.

Thu hút ánh nhìn nhát chính là một cô gái xinh đẹp đang được bốn người đàn ông coa to lực lưỡng vây quanh, nâng cô đi từng bước, bằng không rất có thể cô gái này sẽ không chịu di chuyển.

Anh còn nghe cả tiếng cô ta tức tối la mắng.

“Mấy người có thể đi chậm một chút được không hả? Đúng là tức chết tôi mà, cái đám người ngu xuẩn khó dạy dỗ này…”
Thậm chí, đối phương còn tùy tiện vứt cả vỏ chuối xuống đường…
Bên cạnh anh dường như có người nhận ra cô gái này, kinh ngạc hô hoán.


“Đây không phải là Tiểu Linh Nhi sao? Cô ấy trong mấy đoạn phỏng vắn tuyên truyền tôi thấy vô cùng lịch sự lễ phép, không nghĩ tới ở ngoài lại là dáng vẻ chanh chua thế này.”
“Đúng vậy, Tiểu Linh Nhi mà tôi biết luôn mang đến nguồn nawg lượng tích cực, lúc nào cũng cười nói, sao tính cách hiện tại lại xấu đến vậy chứ?”
Mọi người đều cảm thấy khó tin trước hình ảnh một Tiểu Linh Nhi như vậy.

“Haha, nhiều ngôi sao nỗi tiếng bây giờ đều thế cả.

Trên truyền hình thì ra vẻ đàng hoàng, thực chất tính cách vừa kém cỏi vừa xấu xa! Những gì mà mấy người chứng kiến qua truyền hình hay phỏng vấn đều chỉ là hình tượng được xây dựng mà thôi!”
Có người cười ha hả, trực tiếp lên tiếng vạch trần.

Diệp Quân Lâm lúc bấy giờ cảm thấy đang cảm thấy khá tức giận.

Ngay cả người nỏi tiếng cũng muốn sử dụng đặc quyền?
Đuổi hết mọi người đi?
Công viên chẳng phải là khu vực dành cho cộng đồng hay sao?
Vào đúng lúc này, nhóm vệ sĩ đã tiền đến trước mặt Diệp Quân Lâm.

“Nhanh chóng rời khỏi nơi này đi, mau lên! Cậu đứng đây nhìn cái gì vậy hả?”.

 
Chương 271: 271: Không Trêu Chọc Nổi





Diệp Quân Lâm đứng im không nhúc nhích.

Ngày hôm nay, anh tuyệt đối sẽ không nhường đường.

Bọn họ là ai mà lại tự cho mình cái quyền phong tỏa khu vực này?
Thời điểm vệ sĩ đanh mặt nỗi cơn tức giận vô tình khiến Tiểu Linh Nhi chao đảo.

Cô nhắc tay tát vào mặt đôi phương, thanh âm lanh lảnh.

“Đầu óc anh bên trong chỉ chứa toàn phân thôi hay sao hả?
Làm cái gì vậy, suýt chút nữa thì té chết tôi rồi!”
“Xin lỗi, xin lỗi…Vừa nãy là do tôi không cẩn thận trượt chân Du Tên vệ sĩ không ngừng cúi đầu xin lỗi nhưng Tiểu Linh Nhi vẫn không chịu bỏ qua, liên tục tất vào mặt đối phương thêm vài cái nữa mới thôi.

Mọi người xung quanh vô tình chứng kiến một màn này, trong lòng đều cảm thấy tức giận thay cho người bị đánh.

Cô gái này, tính tình quả thật khó hầu hạ!

Vệ sĩ suýt trượt chân, Tiểu Linh Nhi không những mắng mỏ đối phương, thậm chí còn tát không ngừng nghỉ.

Có vài người bất bình lấy điện thoại ra vừa quay vừa chụp, ý đồ lan truyền đi tin tức cùng hình ảnh để mọi người nhận ra được bộ mặt thật của cô ta.

Tiểu Linh Nhi vừa liếc mắt nhìn sang liền phát hiện không ít người đang không ngừng quay chụp mình.

Cô tức giận cau mày, trực tiếp chỉ tay.

“Ai cho các người tự ý chụp? Ai cho các người tự ý quay phim hả? Đúng là muốn chết mà! Chị Lan, chị mau ra xem bọn họ ngay cho em đi! Đem hết điện thoại đập nát, cái nào có video thì trực tiếp tịch thu lại, tuyệt đối không để cho đám người này phát tán hình ảnh trên mạng xã hội.”
Quản lý Trương Mỹ Lan nghe lời Tiểu Linh Nhi, nghiêm giọng hét lên.

“Đập vỡ toàn bộ điện thoại! Thu vào toàn bộ video, tuyệt đối không cho bắt kì ai gửi đi!”
Mười máy vệ sĩ nghe vậy lập tức chạy đến chỗ những người đang vây xem, cướp lấy điện thoại hung hăng ném xuống đất, động tác vô cùng quyết tuyệt.

Mọi người vừa giận vừa hoang mang nhưng chẳng ai dám hé miệng nói câu nào.

Đối phương chính là người nỗi tiếng, bọn họ hoàn toàn không trêu chọc nỗi!
Nhưng có một người cao to lực lưỡng từ đầu đến cuối luôn nắm chặt điện thoại trong tay, hai tên vệ sĩ có phí sức cỡ nào cũng chẳng thể lấy được.

Đối phương tức giận gào ầm lên.

“Làm gì, mấy người làm gì vậy? Mấy người có biết cướp điện thoại người khác là hành vi phạm pháp không hả?”
“Hừ, phạm pháp! Nói cho cậu biết, ở đây chúng tôi chính là luật pháp!”
Vài tên vệ sĩ thấy vậy liền tiến tới hỗ trợ, trực tiếp giữ chặt đối phương, sau đó đem điện thoại trong tay cậu ta ném xuống đất vỡ tan tành.

Đối phương nghiến răng nghiền lợi, liên tục chỉ trích.

“Mấy người phải bồi thường điện thoại cho tôi! Bằng không thì phải đưa ra được lí do hợp lí, chuyện này tôi tuyệt đối không để yên đâu!”
Tiểu Linh Nhi nghe vậy liền liếc mắt nhìn người đàn ông, trực tiếp ra lệnh.


“Đánh hắn cho tôi!”
Đám vệ sĩ nghe lệnh lập tức nhào đến xô người đàn ông ngã xuống đất, vung nắm đấm chuẩn bị ra tay.

Đúng lúc này, một thanh âm lạnh nhạt nghiêm nghị vang lên.

“Dùng tay.”
Đám vệ sĩ bất giác khựng lại, ngoái đầu nhìn ra phía sau.

Người lên tiếng không ai khác chính là Diệp Quân Lâm.

“Người nỗi tiếng lại có tính cách kém như vậy? Cho hỏi, phía sau lưng cô là đoàn đội hay công ty nào hậu thuẫn, phụ trách chống lưng vậy hả?”
Diệp Quân Lâm nhếch môi châm chọc.

Tiểu Linh Nhi nghe vậy, cả người lập tức đỏ bừng lên vì tức giận, tông giọng cũng nâng cao theo.

“Anh là cái thá gì? Ở đây hoàn toàn không có việc của anh, đừng có chỏ mõ vào!”
*Tôi khó chịu nhất là khi thấy những chuyện không công bằng như vậy.

Chuyện này tôi không những phải xen vào, mà còn phải làm cho ra ngô ra khoai tới cùng!”
Diệp Quân Lâm nhả chữ, từng câu từng từ đều chắc như đỉnh đóng cột.


“Được, anh đã không có não lại còn hay thích lo chuyện bao đồng, tôi sẽ cho anh với tên này được dịp mở mang tầm mắt, dạy dỗ một phen!”
Tiểu Linh Nhi phẩy tay, đám vệ sĩ đồng loạt nở nụ cười đáng Sợ.

“Oắt con, ông cho mày nếm thửu mùi chó dữ như thế nào!
Xông lên cắn hắn cho taol”
Bọn họ buông lỏng dây xích trong tay, một đám chó dữ đều gầm gừ, chuẩn bị tư thế, dường nhưu trong một giây liền trực tiếp nhào đến ngoạm cổ mục tiêu.

Chỉ có điều, ánh mắt Diệp Quân Lâm bắt tri bất giác lộ ra vẻ lạnh lùng thấu xương, khí thế áp đảo đến rùng mình.

Khiến mọi người xung quanh ngạc nhiên nhất chính là đám chó dữ mới phút trước còn ồn ào sủa loạn, hiện tại đã ngoan ngoãn nằm yên, thân thể chúng không ngừng run rầy.

Diệp Quân Lâm ở trên chiến trường xông pha qua biết bao trận mạc, số người chết dưới tay anh nhiều không sao kể xiết, đích thực là một cỗ máy chiến tranh hạng nặng.

Trên người anh, luôn phát ra sát khí.

Đây chính là khí thế được tôi luyện trên chiến trường qua suốt bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng!.

 
Chương 272: 272: Thờ Phụng





Những con vật này vốn dĩ giác quan so với con người đều nhạy cảm hơn chục lần, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi.

Đừng nói loài chó, ngay cả sư tử hay cọp vằn hung dữ khi cảm nhận được sát khí trên người Diệp Quân Lâm đều theo bản năng nằm rạp xuống đắt, chỉ hận không thể thờ phụng cúng bái anh.

Bởi vì bọn chúng không chỉ nhận thấy được sát khí trên người Diệp Quân Lâm mà còn thấu cảm rõ đối phương hung hãn, tuyệt tình sát phạt đến mức nào.

“Cái gì?”
Tiểu Linh Nhi và đám vệ sĩ nhìn cảnh tượng trước mắt, nhất thời đều ngắn người ra.

Mấy con chó này, rốt cuộc là làm sao vậy?
“Mấy người còn đứng ngây như phỗng ra đó nữa hả? Mau đánh chết hắn cho tôi!”
Tiểu Linh Nhi và Trương Mỹ Lan đồng thanh hô lên.

Lập tức, mười mấy tên vệ sĩ đều xông về phía Diệp Quân Lâm.

Uỳnh uych! Uỳnh uych!
Diệp Quân Lâm tung từng đòn một, chưa đầy ba mươi giây đám người kia đã nằm lăn lộn dưới đất, cuộn tròn thân thể kêu rên.

“Thanh niên này đúng là lợi hại mài!”

“Tướng tá thân thủ giỏi quá đi mát!”
Những người xung quanh đều rào rào vỗ tay.

Thể loại không xem ai ra gì này cần phải có người trừng trị chúng mới đượ!
c Tiểu Linh Nhi lẫn trợ lý Trương Mỹ Lan đều cảm thấy sợ hãi.

Diệp Quân Lâm đi đến trước mặt cô, trực tiếp kéo người từ trên cao xuống.

“Sao? Chân bị tật đi không được à mà phải cần người nâng đỡ?”
Diệp Quân Lâm lớn tiếng hỏi thẳng.

Tiểu Linh Nhi tính tình vốn ngang bướng, theo bản năng muốn gân cổ lên phản bác.

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của anh, cả người đều rúm ró, ngoan ngoãn im lặng.

“Cô tên Tiểu Linh Nhỉ đúng chứ? Hiện tại mau xin lỗi mọi người đi, hơn nữa còn phải đền điện thoại cho bọn họ.”
“Không…”
“Hửm?”
Diệp Quân Lâm không chút kiêng nễ ra điều kiện.

Tiểu Linh Nhi vốn dĩ không chịu, tuy nhiên thời điểm nghe thấy thanh âm lạnh như băng của anh lập tức thay đổi thái độ, vội vàng cúi đầu.

“Xin lỗi!”
Trương Mỹ Lan thấy Tiểu Linh Nhi như vậy, đương nhiên thức thời cúi đầu theo.

“Xin lỗi mọi người!”
“Mau đền bù thiệt hại cho mọi người đi.”
Diệp Quân Lâm hát cằm, Trương Mỹ Lan chỉ có thể cắn răng đi hỏi giá từng chiếc điện thoại, sau đó đền bù theo giá gốc.

Mọi người ai nấy đều hân hoan võ tay.

“Hay lắm chàng trai trẻ!”
Trương Mỹ Lan bây giờ mới dám nhìn snag phái Diệp Quân Lâm, run rẫy hỏi nhỏ.


“Bây giò chúng tôi có thể rời đi được chưa ạ?”
“Chờ chút! Tiểu Linh Nhi, mới đây cô và tập đoàn Vân Đình có mối hợp tác đúng chứ?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Vừa nghe vậy, trợ lý liền thay người của mình nhanh chóng trả lời.

“Đúng vậy.

Tiểu Linh Nhi gần đây vừa kí xong bản hợp đồng với tập đoàn Vân Đình.

Cô ấy là đại sứ tuyên truyền sản phẩm mới, đồng thời cũng là người phát ngôn!”
Tiểu Linh Nhi tò mò nhìn Diệp Quân Lâm, dầu môi lẳm bẩm.

“Cái này thì có liên quan gì đến anh chứ?”
Diệp Quân Lâm dịu dàng nở nụ cười, lời vừa nói ra nghe nhẹ như gió thoảng bên tai.

“Được rồi, vậy bây giờ tôi chính thức thông báo cho hai người biết.

Hợp đồng hợp tác giữa cô và tập đoàn Vân Đình chính thức bị hủy! Tập đoàn Vân Đình chắc chắn sẽ không để cho một người đạo đức chưa đạt chuẩn như vậy làm đại sứ thương hiệu!”
Trương Mỹ Lan bật cười như thể đang nghe chuyện đùa.

“Haha, anh không cần làm tới mức như vậy chứ? Dựa vào đâu anh cho rằng tập đoàn Vân Đình sẽ hủy bỏ hợp đồng với Tiểu Linh Nhi?”
“Bởi vì tôi chính là nhân viên trực thuộc tập đoàn Vân Đình, tôi hoàn toàn có đủ tư cách để hủy bỏ bản hợp đồng này! Xin nhắc nhở lại lần nữa, tập đoàn Vân Đình sẽ không bao giờ kí hợp đồng với loại người thiếu đạo đức như thế này!”
Trương Mỹ Lan lịch sự duy trì nụ cười trên môi.


“Vậy anh cho phép tôi được biết tên nhé? Chuyện hôm nay chưa xong đâu.”
“Nhớ kĩ, tôi tên là Diệp Quân Lâm.

Nếu các người muốn, có thể đến tập đoàn Vân Đình tìm tôi bất kì lúc nào.”
Sau khi nói xong chuyện cần nói, Diệp Quân Lâm lập tức rời đỉ, hai người phụ nữ chôn chân ở phía sau nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, ánh mắt đầy vẻ uất hận.

Tiểu Linh Nhi ngay lúc này thật sự vô cùng muốn giết chết đối phương.

“Chị Lan, mau cho người điều tra thân phận của hắn! Em muốn hắn phải biến mát!”
Tiểu Linh Nhi trước giờ tính tình luôn hung hăng càn quấy, muốn gì được nấy, đây là lần đầu tiên cô bị làm cho bẽ mặt như thế này.

Cô muốn Diệp Quân Lâm phải bốc hơi khỏi thế gian ngay lập tức! Trương Mỹ Lan nở nụ cười nham hiểm “Linh Nhi, không phải đối phương đã tự dâng mình lên rồi sao?
Hắn ta chính là nhân viên trực thuộc tập đoàn Vân Đình!”
“Được rồi, vậy mau chóng thông báo lại với tập đoàn Vân Đình rằng em muốn hủy bỏ hợp đồng! Em muốn để tập đoàn Vân Đình phải hối hận đến chết mới thôi!”
Trương Mỹ Lan giơ ngón cái, tán đồng với cách làm của Tiểu Linh Nhi.

“Quả thật là ý kiến hay! Coi như tập đoàn Vân Đình không giết chết hắn ta thì chắc chắn đối phương cũng sẽ bị sa thải!”.

 
Chương 273: 273: Hủy Bỏ Hợp Đồng Thì Càng Tốt





Tiểu Linh Nhi ánh mắt lóe lên tia oán độc.

“Đến lúc đó, chống mắt lên mà xem em sẽ làm cách nào dạy dỗ hắn.”
“Đúng thời điểm, trực tiếp ra tay! Ngày hô nay mặt mũi chúng ta thật sự là bị tên Diệp Quân Lâm đó phá hỏng hết cả rồi!”
Lúc này Phương Tử Tình đang tổ chúc cuộc họp hàng ngày tại công ty.

Đột nhiên, thư ký từ bên ngoài hớt hải chạy vào.

“Thưa giám đốc, có chuyện không hay rồi.

Công ty giải trí Trường Phong vừa gọi điện đến nói Tiểu Linh Nhi muốn hủy bỏ hợp đồng với chúng ta! Phía bên đó nói rằng sẽ không để Tiểu Linh Nhi làm đại sứ thương hiệu và người phát ngôn nữa!”
Những quản lý cấp cao đang có mặt tại văn phòng, sắc mặt nhất thời đều trở nên khó coi.

“Mau liên lạc với trợ lý riêng của Tiểu Linh Nhi là Trương Mỹ Lan cho tôi ngay!”
Phương Tử Tình nhanh chóng tính toán, sau vài phút trôi qua điện thoại cuối cùng cũng được kết nối.

Đầu dây bên kia, Trương Mỹ Lan lạnh nhạt mở lời.


“Chẳng hay giám đốc Tử Tình tìm đến tôi có việc gì?”
Phương Tử Tình cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhất có thể.

“Trợ lý Mỹ Lan, tôi muốn hỏi về chuyện hủy bỏ hợp đồng.

Chẳng phải trước đó chúng ta đã thỏa thuận mọi thứ xong xuôi hết rồi sao?”
“Haha, giám đốc Tử Tình không biết chút gì về chuyện này sao? Chẳng là có người tự xưng nhân viên của tập đoàn Vân Đình, chủ động muốn phá bỏ hợp đồng với chúng tôi.

Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, đâu thể mặt dày tiếp tục cầu cạnh tập đoàn Vân Đình hợp tác được.

Vậy nên phía chúng tôi chỉ có thể làm theo lời đối phương, trực tiếp hủy bỏ hợp đồng mà thôi!”
Trương Mỹ Lan gẳn giọng, mà phía đầu dây bên này thanh âm Phương Tử Tình đã trở nên gấp gáp.

“Cô có thể cho tôi biết là ai đã đề cập đến việc hủy bỏ hợp đồng hay không?”
“Xin giám đốc Tử Tình nghe cho rõ, họ tên đối phương là Diệp Quân Lâm! Cậu ta không chỉ nói về chuyện hợp đồng mà còn đánh vệ sĩ chúng tôi bị thương, nghiêm trọng nhất chính là ngay trước mặt mọi người sỉ nhục Tiểu Linh Nhi! Vậy cho nên chúng tôi sẽ không tiếp tục hợp tác với tập đoàn Vân Đình thêm lần nào nữa! Quyết định vậy đi!”
Không để Phương Tử Tình phân bua thêm lời nào, Trương Mỹ Lan trực tiếp ngắt máy.

Ăm!
Phương Tử Tình cả người mệt mỏi, lảo đảo ngồi xuống ghế.

Mọi người thấy cô như vậy lập tức nhao nhao hỏi.

“Giám đốc, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
“Diệp Quân Lâm! Cậu ta chủ động gây sự với Tiêu Linh Nhi!
Hiện tại đối phương muốn hủy bỏ hợp đồng, không có ý định hòa giải!”
Phương Tử Tình tuyệt vọng ôm mặt.

Những quản lý cấp cao đều chau mày, lo lắng tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.

“Vậy phải làm sao bây giờ? Ngày mai chính thức bắt đầu công cuộc tuyên truyền rồi.”
Phương Tử Tình chống tay đứng dậy, vẻ mặt đanh lại.


“Để tôi trực tiếp tìm người nói chuyện cho rõ ràng!”
Cô đi đến hành lang, vừa vặn nhìn thấy Diệp Quân Lâm.

Phương Tử Tình tức giận, hoàn toàn không để ý đến hình tượng mà quát lên.

“Diệp Quân Lâm, anh xem anh đã làm ra chuyện tốt gì kia kìa!”
“Có chuyện gì?”
“Anh còn hỏi tôi có chuyện gì được nữa à?Anh trêu chọc Tiêu Linh Nhi, khiến cô ta nỗi giận.

Bây giờ công ty Trường Phong muốn hủy bỏ hợp đồng, chúng ta đào đâu ra đại sứ tuyên truyền sản phẩm đây?”
Phương Tử Tình tức đến mức cả mặt đều đỏ bừng lên.

Diệp Quân Lâm nhếch môi.

“Tập đoàn Vân Đình chúng ta phải vô liêm sỉ tới mức nào mới phải dùng đến loại người như cô ta! Hủy bỏ hợp đồng sao?
Càng tốt.”
Phương Tử Tình cau chặt mày, vẫn chưa hả giận.

“Anh có biết một khi Tiêu Linh Nhi hủy bỏ hợp đồng, chúng ta sẽ tổn thất bao nhiêu hay không hả? Chưa tính đến việc tuyên truyền đem lại kết quả như thế nào thì trước mắt chúng ta đã mắt khoảng bảy mươi tỉ rồi!”
“Tôi nói cho cô biết, Tiểu Linh Nhi này không chỉ đạo đức kém mà còn không biết cách cư xử với người khác cho đàng hoàng, quả thật là hết thuốc chữa.

Cô mời người như vậy tuyên truyền sản phẩm, chính là bôi tro trát trấu vào mặt tập đoàn Vân Đình!”

Diệp Quân Lâm đem chuyện vừa xảy ra kể lại đại khái cho Phương Tử Tình biết.

Cô nghe xong liền nói.

“Chuyện như vậy xảy ra, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ rất tức giận!
Nhưng đây chính là chuyện thường tình, mặt tối trong giới giải trí chính là như vậy, chúng ta không thể nào nhúng tay vào được.

Cái mà tập đoàn cần ở Tiểu Linh Nhi chính là hình tượng, danh tiếng và khả năng tiêu thụ doanh số bán hàng!”
Diệp Quân Lâm khẽ lắc đầu.

“Cô không hiểu ư? Người như thế tuyên truyền chỉ đem lại hiệu quả nhất thời mà thôi, về lâu về dài chút danh tiếng đó của cô ta hoàn toàn không chống đỡ nỗi!”
“Hừ, làm gì có ai kinh doanh như anh chứ hả? Anh mới là đồ kém hiểu biết đấy!”
Phương Tử Tình tức giận mắng Diệp Quân Lâm, sau đó xoay người rời đi.

Anh thấy vậy thì gọi với theo cô.

“Này, cô tính đi đâu đó?”.

 
Chương 274: 274: Anh Không Xin Lỗi





“Tôi sẽ gặp đối phương để thương lượng.”
Diệp Quân Lâm không tính toán để ý đến chuyện này nữa, đi đến bộ phận phòng kĩ thuật, vui vẻ châm trà hút thuốc.

Công ty giải trí Trường Phong.

Phương Tử Tình trực tiếp đến nơi, thái độ ôn hòa, khéo léo bày tỏ ý định muốn tiếp tục hợp tác với công ty.

Nhưng thái độ đối phương từ đầu đến cuối vẫn luôn kiên quyết, nhất định muốn hủy bỏ hợp đồng!
“Trừ khi Diệp Quân Lâm đến trước mặt tôi quỳ gối xin lỗi, sau đó tập đoàn mấy người trực tiếp sa thải anh ta.

Bằng không, đừng hòng nói tới chuyện này thêm lần nào nữa!”
Tiểu Linh Nhi tỏ vẻ trịch thượng ban ơn, đưa ra cách giải quyết cho Phương Tử Tình.

Trương Mỹ Lan bên cạnh cũng đanh giọng.

“Đúng, nhất định phải để cho cậu ta quỳ xuống xin lỗi!”
Phương Tử Tình hoàn toàn không còn cách nào khác, chỉ đành thỏa hiệp.


“Chuyện sa thải tôi có thể làm được nhưng về vấn đề xin lỗi, tôi cần phải nói chuyện rõ ràng với đối phương.

Xin phép đi trước.”
“Diệp Quân Lâm, anh dám gây sự với tôi? Đúng là tìm đường chết mài!”
Nhìn bóng dáng Phương Tử Tình rời đi, Tiểu Linh Nhi nở nụ cười thỏa mãn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ oán độc.

Mà Phương Tử Tình sau khi trở về công ty lập tức đi đến bộ phận kĩ thuật tìm Diệp Quân Lâm, túm lấy tay anh.

“Đi! Mau chóng đi với tôi đến công ty Trường Phong!”
“Có việc gì sao?”
Diệp Quân Lâm ngơ ngác hỏi lại.

Phương Tử Tình cắn môi, lộ rõ vẻ khó xử.

*Đi xin lỗi đối phương chứ làm gì! Phía bên kia nói chỉ cần anh chịu quỳ xuống xin lỗi, sau đó tôi sa thải anh, vậy mọi chuyện coi như xong! Vì lợi ích của tập đoàn Vân Đình, tôi chỉ có thể hi sinh anh.

Chỉ cần anh đồng ý, về sau anh muốn gì, tôi đều sẽ cố gắng đáp ứng, bồi thường thỏa đáng.”
Diệp Quân Lâm kiên quyết lắc đầu.

“Tôi không đi! Bọn họ còn muốn tôi quỳ xuống xin lỗi nữa sao?
Ngược lại người cần phải quỳ chính là bọn họ đấy!”
Thái độ của Diệp Quân Lâm khiến Phương Tử Tình tức giận đến mức cả người đều nóng nảy.

Rõ ràng là anh ta gây chuyện, bây giờ lại không muốn giải quyết?
“Diệp Quân Lâm, đây là chuyện do anh gây ra.

Bây giò anh lại không muốn đi?”
“Tôi không đi!”.

Được tại || TRUМ truyeИ.V N ||

Phương Tử Tình lạnh lùng hỏi lại lần nữa, thái độ Diệp Quân Lâm vân như cũ.

“Được, vậy tôi sẽ tìm người xử lý anh!”
Phương Tử Tình tức giận rời đi, sau đó trực tiếp gọi cho Lý Tử Nhiễm kẻ lại mọi chuyện.

Chẳng máy chốc, Diệp Quân Lâm liền nhận được điện thoại từ vợ mình.

Thanh âm cô ôn hòa, dịu giọng thương lượng với anh.

“Quân Lâm, nghe lời em, hiện tại mau đến gặp đối phương để xin lỗi đi.

Dù sao lợi ích tập đoàn vẫn là trên hết!”
“Anh không đi! Tại sao anh phải quỳ xuống trước mặt bọn họ để xin lỗi? Rõ ràng là anh không hề làm gì sai cả!”
“Được rồi, cứ xem như là anh đúng đi chăng nữa thì chung quy anh vẫn phải xem xét đến lợi ích toàn cục của tập đoàn Vân Đình chứ? Anh có nghĩ đến sự lo lắng của Tử Tình và em không? Người đàn ông ít nhất phải có trọng trách đảm đương một thứ gì đó, huống hồ gì chuyện này còn từ anh mà ra.”
“Anh không xin lỗi! Có đánh chết, anh cũng tuyệt đối không xin lỗi!”
“Anh quả thật làm cho em quá thất vọng rồi!”
Lý Tử Nhiễm tức giận cúp máy.

Biết Diệp Quân Lâm cho dù làm cách nào cũng không chịu đi xin lỗi, nhân viên trên dưới tập đoàn nhìn thấy anh ai nấy cũng đều xì xầm chỉ trỏ.

Ngay cả trong nhà ăn, vài người lớn tuổi nhìn thấy Diệp Quân Lâm vẫn không nhịn được mồm miệng, thấp giọng bàn tán.


“Ông nói xem, chuyện này do cậu ta gây ra, không chịu đi xin lỗi mà còn mặt dày ở đây ung dung ăn cơm nữa chứ!”
“Đúng là đồ rác rưởi mà! Thật sự tưởng mình giỏi giang lắm sao? Không có Phó Vũ Tường, cậu ta chả là cái cóc khô gì cả!”
“Làm sai thì xin lỗi, vậy là xong! Chẳng lẽ cả tập đoàn phải gánh chuyện này chỉ vì một mình cậu ta thôi sao?”
Nghe đủ mọi lời chỉ trích, Diệp Quân Lâm bỗng chốc cảm thấy oan ức không tài nào chịu nổi.

Rõ ràng anh chẳng làm gì sai cả, tại sao mọi người đều muốn anh đảm đương trách nhiệm?
Còn muốn anh phải quỳ xuống xin lỗi? Xã hội này rốt cuộc bị làm sao vậy?
Diệp Quân Lâm có đánh chết anh ta cũng không chịu mở lời xin lỗi, về vấn đề này thì Phương Tử Tình hoàn toàn hết cách.

Mặt khác, khi Tiểu Linh Nhi nhận được tin tức Diệp Quân Lâm vẫn cứng đầu cứng cổ, cô liền lạnh giọng.

“Được thôi.

Chị Lan, khởi động toàn bộ nguồn lực, nhất định phải cho tập đoàn Vân Đình sáng mắt ra! Em muốn con đường tuyên truyền sản phẩm của bọn họ đều bị chặt đứt, ngay cả một người làm đại sứ cũng tìm không ra.

Để xem, bọn họ xoay sở thế nào bây giờ?”.

 
Chương 275: 275: Xe Tới Chân Núi Ắt Có Đường





Phương Tử Tình hiện tại đang ở trong phòng họp cùng mọi người tìm ra giải pháp, cô đau đầu đến mức không thể ngừng việc xoa hai bên thái dương.

Điện thoại đột nhiên reo lên.

Sau khi nói chuyện hồi lâu, gương mặt cô hoàn toàn biến sắc, điện thoại trong tay suýt chút nữa thì rơi xuống đất…
Xong! Thật sự xong đời rồi!
Người gọi đến chính là trợ lý của Thuần Thuần, ngôi sao ca nhạc đang nổi trong giới giải trí, trực thuộc công ty Trường Phong.

Đây cũng chính là đại sứ mà tập đoàn Vân Đình hiện đang kí kết.

Không nằm ngoài dự kiến, đối phương đề nghị hủy hợp đồng.

Tiếp tục, lại có cuộc gọi thứ hai.

“Chào giám đốc Tử Tình, cô vẫn khỏe chứ? Tôi gọi đến từ công ty Trường Phong.


Tôi là trợ lý của nghệ sĩ Phó Côn, hiện tại chúng tôi muốn yêu cầu tập đoàn nhanh chóng giả quyết để hủy bỏ hợp đồng.”
“Xin chào, tôi đến từ công ty giải trí Đại Vương, trợ lý của Tiểu Molly.

Tôi muốn hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Vân Đình!”
“Chúng tôi gọi đến từ Năng khiếu truyền thông.

Liên quan đến những sản phẩm mà tập đoàn Vân Đình sắp tuyên truyền, chúng tôi xin được phép gỡ bỏ!”
Điện thoại liên tục đỗ chuông không ngừng, hơn hàng chục nghệ sĩ đang kí hợp đồng tuyên truyền với tập đoàn Vân Đình đều trực tiếp muốn hủy bỏ hợp đồng! Phần lớn những kênh tuyên truyền khác đều chủ động đề nghị gỡ bỏ sản phẩm.

Ngoài ra, trang phân phối tin tức quảng cáo cũng báo lại rằng chỉ có thể cho tập đoàn Vân Đình xuất hiện trên một số trang báo điện tử ở phía sau.

Còn về vị trí quảng cáo hàng đầu, tuyệt đối không đượ!
c Thậm chí ngay cả các tòa soạn lớn đều thống nhất sẽ không đăng bắt kì tin tức gì liên quan đến tập đoàn Vân Đình.

Phương Tử Tình cùng những quản lý cấp cao liên tục nhận được hơn mười mấy cuộc điện thoại.

Kết quả nghe xong, mặt ai nấy cũng đều xám ngoét, tựa như người sắp chết.

Bọn họ không nghĩ đến việc chuyện Tiểu Linh Nhi nằng nặc đòi hủy hợp đồng chỉ là bước đầu, hiện tại không ngừng làm ầm ï mọi việc lên.

Vốn nghĩ cho dù thiếu đi Tiểu Linh Nhi thì việc lợi nhuận kinh doanh chỉ giảm đi chút ít, hoàn toàn không có vấn đề gì.

Hiện tại thì hay rồi! Toàn bộ con đường tuyên truyền đều bị chặn đứng! Tập đoàn Vân Đình lần này nguy tol Cho dù sản phẩm có tốt đến mấy, cũng sẽ chẳng ai để ý đến!
Không được tuyên truyền, quảng cáo trên diện rộng, căn bản sẽ không ai biết tới! Vậy thì bán cho ai đây?
“Là chúng ta đã đánh giá quá thấp mối quan hệ của Tiểu Linh Nhi ở thành phố Tô Hàng.

Gây sự với cô ta đồng nghĩa với việc gây sự với hơn phân nửa vòng giải trí, sẽ không có ai muốn tiếp tục kí hợp đồng với chúng ta nữa!”
Phương Tử Tình mệt mỏi hít sâu một hơi.


TRợ lý bên cạnh cô lạnh lùng lên tiếng.

“Toàn bộ đều do Diệp Quân Lâm mà ra! Khi không lại kiếm chuyện với Tiểu Linh Nhi làm gì? Cô ta là người chúng ta có thể đụng vào sao?”
“Đúng vậy, đều do Diệp Quân Lâm cả! Lần này công sức của chúng ta xem như đỗ sông đỗ biển cả rồi!”
“Chứ gì nữa, toàn bộ sản phẩm đều kẹt lại, không thể bán ra!”
Mọi người đối với Diệp Quân Lâm đều ôm bụng bất mãn, hiện tại đối phương không khác nào tội nhân thiên cổ ngày xưa.

Báy giờ, Diệp Quân Lâm đột ngột có mặt ở phòng họp, không chút âu lo nở nụ cười.

“Rốt cuộc mọi người đang lo lắng cái gì vậy?”
“Cậu còn hỏi à? Hiện tại các đại sứ tuyên tuyền sản phẩm đều thi nhau rút cả, ngay cả bộ phận truyền thông cũng gặp rắc rối, không thể quảng cáo! Sản phẩm của tập đoàn chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Một trong số các quản lý tức giận gào lên.

Diệp Quân Lâm vẫn như cũ tủm tỉm cười.

*Tôi chỉ muốn nói, bọn họ không thể nào tuyên truyền tốt được đâu! Dùng những người như vậy hoàn toàn không hiệu quả, mọi người quả thật không hiểu gì về tệp khách hàng của tập đoàn chúng ta cả!”
Phương Tử Tình đột ngột đứng dậy, hét lớn.

“Diệp Quân Lâm, hiện tại anh còn ở đây nói xằng bậy cái gì?

Mọi chuyện đều do anh mà ra! Kế hoạch ban đầu chính là tuyên truyền vào ngày mai, ba ngày sau đó sẽ trực tiếp đưa sản phẩm lên kệ.

Hiện tại thì chúng ta bán cho ai, hả?”
“Yên tâm đi, xe đến chân núi ắt có đường! Hiện tại tốt nhất chính là bán đấu giá”
Diệp Quân Lâm đề xuất ý kiến, Phương Tử Tình xua tay.

“Anh mau cút ra khỏi đây cho tôi! Tạm thời tôi không muốn nhìn thấy mặt anh!”
Lúc này đây cô rất muốn.

ngay lập tức sa thải Diệp Quân Lâm.

Nhưng bởi vì đằng sau đối phương có Phó Vũ Tường chống lưng, thật sự không tiện mở lời.

Diệp Quân Lâm buồn bực cúi đầu, tập đoàn của anh, hiện tại Phương Tử Tình lại muốn đuồi anh đi?
Nhưng dù sao người phụ nữ này lúc nóng giận hệt như cọp cái vậy, anh vẫn là không nên dây vào thì hơn..

 
Chương 276: 276: Diệp Quân Lâm Ăn Bánh Bao





Diệp Quân Lâm thức thời rời khỏi tập đoàn.

Mà Phương Tử Tình lần nữa họp bàn, vẫn giữ nguyên ý định cũ, tìm cách giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhát.

Cô còn đặc biệt dặn dò mọi người không được để chuyện này tới tai Lục Nam Hiên.

Cô không muốn Lục Nam Hiên biết chuyện bởi vì như vậy sẽ khiến ông chủ cảm thấy cô không có đủ năng lực giải quyết vấn đề.

Diệp Quân Lâm sau khi bước ra khỏi cổng tập đoàn liền được Thanh Long đến đón.

“Thanh Long, lần trước bảo cậu liên lạc với danh thủ Tần Bắc Sơn.

Thế nào rồi?”
“Tướng quân, ông cụ Sơn vừa biết là ngài thì cực kì vui vẻ!
Ông ấy rất muốn tranh thủ thời gian, gặp được ngài càng sớm càng tốt!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.


“Nói lại với ông ấy, nếu được thì ba ngày sau hãy đến Tô Hàng!
Tôi muốn nhờ ông ấy giúp một việc!”
Thanh Long nghe vậy thì bật cười ha hả.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Vậy thì quá tốt! Tướng quân và Tần Bắc Sơn, một người là chiến thần bảo vệ đất nước, một người là bác sĩ nổi tiếng vang danh xa gần.

Hai người đều là nhân vật quan trọng của đất nước chúng tai”
Tần Bắc Son là ai?
Đó là vị bác sĩ như ngôi sao sáng trên bâu trời, được mọi người vô cùng kính trọng!
Tỉnh thông y thuật, tay nghề tuyệt diệu, thông thạo đủ loại chữa trị Hơn chục năm qua ông đã cứu được cả triệu người có thừa!
Địawc biệt là ở lần đại dịch trước, chính Tần Bắc Sơn đã dẫn đầu tiền tuyến, đem theo hơn hàng chục thiên thần áo trắng tiến lên, đánh lùi “kẻ địch.”
Tần Bắc Son là vị thần trong lòng hàng nghìn người dân!
Trước đó nhờ cơ duyên, Diệp Quân Lâm đã từng cứu ông một mạng.

Từ đó mối quan hệ của hai người được hình thành, càng ngày càng bền chặt.

Một người cầm lấy súng ống, một người nắm chặt dao mỗ trong tay, tất cả mọi thứ họ làm đều vì bốn từ bảo vệ đất nước.

Không biết đã có bao nhiêu quốc gia ước ao có hai vị thần hộ mệnh giống như vậy!
“Còn nữa, thông báo cho nhà họ Tiêu đưa hết những người nồi tiếng ở tiệc mừng lần trước đến chỗ tôi ngay.”
“Đã rõi”
Buổi tối, sau khi Diệp Quân Lâm trở về nhà, từ đầu đến cuối Lý Tử Nhiễm vẫn không hề nói chuyện với anh, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Vợ, chỉ là chuyện cỏn con thôi mà.

Em nhất thiết phải chiến tranh lạnh với anh à?”
Diệp Quân Lâm dịu dàng nở nụ cười.

“Chuyện cỏn con? Em cũng đã nghĩ đây chỉ là chuyện nhỏ cho đến khi nó vượt khỏi tầm kiểm soát như hiện tại! Bởi vì một mình anh mà ảnh hưởng đến toàn bộ tập đoàn Vân Đình! Em nghĩ mãi cũng không thông suốt nồi, chuyện quỳ xuống xin lỗi đối với anh khó khăn lắm sao?”
Lý Tử Nhiễm khịt mũi.


Diệp Quân Lâm nghe được những lời này sắc mặt liền đanh lại, lạnh giọng trả lời.

“Diệp Quân Lâm anh cả đời không lạy trời không lạy đất, làm sao có thể quỳ xuống trước mặt lũ rác rưởi này?”
“Em biết anh là người khí khái! Cũng biết chuyện này anh không hề làm sai! Nhưng anh không thể vì tập đoàn mà hạ mình cúi đầu một lần được hay sao?”
Lý Tử Nhiễm tức giận đến mức lớn tiếng hơn mọi thường rất nhiều.

Diệp Quân Lâm từ đầu đến cuối vẫn kiên quyết lắc đầu.

“Không! Tuyệt đối không được! Anh không làm sai bất cứ chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không xin lỗi!”
“Vậy anh mau đi đi, em tạm thời không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Cuối cùng, Lý Tử Nhiễm đẩy Diệp Quân Lâm ra khỏi cửa.

Anh đi lại lòng vòng trong sân, vốn muốn đến nhà Phương Tử Tình ăn ké bữa cơm nhưng đối phương sớm đã đoán được, trực tiếp khóa chặt cửa.

Hết cách, Diệp Quân Lâm chỉ có thể vớ bừa mây cái bánh bao còn sót lại.

Trên đường lớn, Diệp Quân Lâm đi lung tung không có mục đích rõ ràng, vừa đi vừa gặm bánh bao.

Thảm Tâm Di lúc này vừa bàn xong một thương vụ làm ăn, vừa vặn đang trên đường trở về nhà.


Chợt, cô nhác thấy bóng người quen thuộc.

“Tiểu Vương, người đàn ông kia có phải là Diệp Quân Lâm không vậy?”
Thẩm Tâm Di gọi trợ lý để cậu nhìn qua một chút.

Tiểu Vương vừa liếc mắt lập tức xác nhận ngay.

“Dạ đúng rồi ạ, chính là Diệp Quân Lâm!”
“Diệp Quân Lâm vừa đi vừa gặm bánh bao, hẳn là hiện tại đang lưu lạc đầu đường xó chợ rồi.”
Tiểu Vương ngạc nhiên nhìn Diệp Quân Lâm, trong lúc đó Thảm Tâm Di nghe vậy liền bật cười.

“Haha, thật sự là đang gặm bánh bao! Đi, lái xe qua đó, để tôi nhìn rõ hơn nào!”
Diệp Quân Lâm đang ăn nốt những miếng cuối cùng, một chiếc Roll-Royce sang trọng đột nhiên ngừng lại ngay trước mặt anh.

“Diệp Quân Lâm, sao anh lại ăn bánh bao thế kia?”
Thẩm Tâm Di bước xuống xe, nhẹ nhàng nở nụ cười..

 
Chương 277: 277: Chế Nhạo





Diệp Quân Lâm liếc mắt nhìn Thảm Tâm Di, lạnh lùng nhéch môi.

*Thì? Liên quan gì đến cô?”
“Không có gì, chỉ là tình cờ nhìn thấy anh đang đi trên đường thôi! Tôi chỉ thắc mắc làm sao anh lại lưu lạc đến mức phải ăn banh bao cơ chứ?”
Trong mắt Thẩm Tâm Di, Diệp Quân Lâm chính là tên đàn ông thối tha.

Nhìn thấy đối phương chật vật, trong lòng cô vô cùng vui sướng.

Trợ lý Tiểu Vương đứng bên cạnh lúc này chọt lên tiếng.

“Anh không phải là bị vợ đuổi ra ngoài đường chứ hả?”
Thẩm Tâm Di nghe vậy liền bật cười ha hả.

“Hahaha, nếu như anh độc thân thì số tiền hiện tại kiếm được có thể đủ nuôi bản thân đó.

Nhưng anh lấy vợ, lại còn là lấy một người vợ xuất sắc như thế kia.

So ra, anh đúng là đồ kém cỏi”

“Chẳng liên quan gì đến cô cả.

Mau đi đi.”
Diệp Quân Lâm nhăn mày, bắt đầu mắt kiên nhẫn.

Lúc này, Thảm Tâm Di lấy ra xấp tiền từ trong túi xách, trực tiếp quăng vào người anh.

*Bữa cơm tối hôm nay, xem như là tôi mời anh vậy!”
Tiền bay lả tả, đa phần đều đập trúng mặt Diệp Quân Lâm.

Thẩm Tâm Di và trợ lý rất nhanh đã xoay người rời đi.

Diệp Quân Lâm trọn tròn mặt nhìn xâp tiền trước mặt.

Người phụ nữ này vậy mà dám quăng tiền vào người anh? Đây tuyệt đối là hành vi xúc phạm danh dự! Một vị chiến thần như anh, hoàn toàn không thể bị người khác đối xử như vậy!
“Gia tộc họ Thẩm sao? Năm lần bảy lượt khiêu khích tôi, ngày tháng huy hoàng của các người sắp chấm dút rồi!”
Diệp Quân Lâm đáy mắt xẹt qua tia lạnh lẽo.

Anh nhất định đem nhà họ Thẩm cùng với phòng thương mại Tô Hàng sớm sát nhập lại thành một! Khiêu khích Diệp Quân Lâm, đồng nghĩa với việc bọn họ tự tìm cái chết!
Sau khi sỉ nhục đối phương xong, Thẩm Tâm Di vui vẻ rời đi, gương mặt không giấu nói nụ cười sung sướng.

Tiểu Vương hồ hởi kể lại.

“Ban nãy lúc cô chủ ném tiền vào người Diệp Quân Lâm, hắn ta trông bối rối thấy rõ.”
“Hahaha…”
Thâm Tâm Di cười đến mức không khép miệng lại được.

Lúc về nhà, cô đã kể lại toàn bộ chuyện này với Thẳầm Mặc Son.

Oong ta nghe xong thì vỗ tay liên tục.

“Hay! Làm hay lắm!”
Người nhà họ Thẩm đều cảm thấy chuyện ném tiền sỉ nhục đối phương là việc làm vừa đúng đắn lại vừa tuyệt vời.


Thảm Thanh Phong, người con thứ hai của Thẩm Mặc Sơn nhanh chóng ngắt lời.

“Không nói chuyện này nữa.

Ba, con nhận được tin tức báo rằng bác sĩ nỗi tiếng Tần Bắc Sơn khoảng ba ngày sau sẽ tới Tô Hàng đó!”
“Cái gì? Ngài Bắc Sơn tới Tô Hàng sao? Đây chính là chuyện lớn đó!”
Thẩm Mặc Sơn bát chợt đứng dậy.

Thân thể ông vốn không khỏe, đã máy lần mời Tần Bắc Sơn đến để chữa trị cho mình nhưng đối phương đều khéo léo từ chối.

Dù cho ông đã ra giá trên cả trăm triệu, thì câu trả lời vẫn không thay đổi.

Mọi người đều biết Tần Bắc Sơn cả đời sống liêm khiết trong sạch, không sợ quyền thế, dùng tiền và quyền bắt ép là hai thứ mà ông căm ghét nhất.

Vì lẽ đó mà bất kì nhà quyền quý nào muốn ngỏ ý đi cửa sổ để được chữa bệnh, Tần Bắc Sơn đều không nói hai lời, lập tức từ chối.

Muốn ông chữa bệnh, cứ theo đúng quy tắc đến bệnh viện đăng kí và tiến hành nộp hồ sơ, hoàn toàn không có ngoại lệ.

Mọi bình nhân đều được Tần Bắc Sơn đối xử bình đẳng, theo đúng số thứ tự gọi tên chữa trị.

Tần Bắc Sơn mấy chục năm ở tại Yên Kinh, hiện tại lại chạy đến Tô Hàng, Thằm Mặc Sơn đương nhiên cảm thấy kinh ngạc.

“Chẳng lẽ có người mời ngài Bắc Sơn tới?”

“Con không biết, cũng không tưởng tượng được toàn bộ người trên đất nước chúng ta ai có thể mời ngài ấy đến.

Sự tồn tại của ngài, giống như thần linh vậy!”
Thảm Thanh Phong bày tỏ nỗi lòng.

Thẫm Mặc Sơn đảo mắt, tính toán một chút liền dặn dò con trai mình.

“Thanh Phong, ba giao cho con một nhiệm vụ! Lựa đúng thời điểm, mời ngài Bắc Sơn đến nhà chúng ta, để ba gặp mặt!”
“Con biết rồi!”
“Thật khiến lòng ba bồn chồn mài! Vừa có thể nhìn thấy tướng quân Côn Luân, vừa được gặp mặt bác sĩ vang danh cả nướ!
cĐây chính là hai tòa núi lớn sừng sững ở đất nước chúng tai Không chỉ mỗi gia tộc nhà họ Thẩm trông đợi mà ngay cả phòng thương mại Tô Hàng cũng đã sớm nhận được tin tức hệt như vậy.

Ba ngày sau, Tần Bắc Sơn sẽ có mặt tại thành phố Tô Hàng.

Ngay cả danh môn vọng tộc như nhà họ Hàn, nhà họ Du, nhà họ Lôi và nhà họ Tần cũng đều nôn nóng, muốn nhanh chóng gặp mặt Tần Bắc Son.

“Hahaha, ba ngày sau đích thân chúng ta sẽ đến sân bay đón người!”.

 
Chương 278: 278: Y Thuật Đỉnh Cao Tần Bắc Sơn





“Hai chiến thần Trung Hoa, chúng ta may mắn lắm mới có thể gặp được cùng lúc.”
“Tần Bắc Sơn khả năng y thuật đỉnh cao, tôi thật muốn nhờ ông ấy chẩn bệnh một lần.”
Chưa kể đến phòng thương mại Tô Hàng đối với vấn đề y tế cũng rất để tâm.

Nếu có thể tận dụng cơ hội lần này, móc nối quan hệ với Tần Bắc Sơn thì danh tiếng càng được bảo đảm, đem đến nhiều tài nguyên tốt.

Mục đích của phòng thương mại Tô Hàng rất đơn giản, bằng mọi giá phải mời được Tần Bắc Sơn đến nơi này nghía qua thử mọi thứ một chút.

Ngày hôm sau.

Tin tức bác sĩ Tần Bắc Sơn đến Tô Hàng sớm đã được mọi người biết tới, cũng không biết do ai nói, chỉ có điều đối với sự tồn tại giống như thần linh của ông, mọi người đều háo hức muốn gặp mặt!
Có thể nói, vị trí Tần Bắc Sơn trong lòng người dân đặc biệt quan trọng!
Ngay cả nhân viên tập đoàn Vân Đình từ sáng đã không thể nào ngừng bàn luận về chuyện này.

Dù sao đối phương chính là bác sĩ giỏi nhất, y thuật đỉnh cao, nhắc đến tên không ai là không biết.

Tuy nhiên, thảo luận là một chuyện, tâm trạng hôm nay của bọn họ dù thế nào cũng không vui vẻ nổi.


Bởi hôm nay là ngày đầu tiên chạy chiến dịch tuyên truyền, hiện tại thì chẳng có lấy chút hiệu quả đáng kể nào!
Chưa kể đến việc Tần Bắc Sơn đột ngột xuất hiện, càng khiến khắp các trang mạng ngập tràn tin tức về việc này, áp đảo tất cả mọi thứ.

Đối với tập đoàn Vân Đình mà nói, đây chính là lần tồn thất nặng nề nhát!
Phương Tử Tình vô cùng tuyệt vọng.

Ngày thứ nhất như vậy, chắc chắn ngày tuyên truyền thứ hai cũng chẳng tài nào khá nổi.

Chính bởi vì sự không hiệu quả này mà Phương Tử Tình liên tục thay đổi các biện pháp, chỉ là kết quả sau cùng đều không như cô mong muốn.

Huống chỉ sự xuất hiện của Tần Bắc Sơn đều khiến toàn bộ £ ì VN ca U00 TỰ iAk iê ĐÊẾ” HO ông kính đêu đồ dôn vào ông ây, các trang mạng xã hội hoàn toàn chẳng muốn cập nhật về bất kì tin tức gì khác nữa.

Phương Tử Tình đã chuẩn bị tốt về mặt sản phẩm, hiện tại chỉ có thể đóng băng tạm thời các hoạt động được tính toán từ trước.

Sản phẩm không thể bán ra, lần tổn thất này ước tính phải lên đến gần sáu mươi ba tỉ.

Hiện tại Phương Tử Tình ngay cả ý muốn nhảy lầu cũng nảy sinh trong đầu mát rồi.

Vốn dĩ từ Mỹ quay trở về đây, thoải mái thả lỏng tinh thần, trực tiếp làm một chuỗi kế hoạch kinh doanh lớn.

Cô chưa bao giò nghĩ đến kết quả sẽ như thế này, càng không dám đối mặt với Lục Nam Hiên lẫn ông chủ thần bí đứng phía sau kia.

Cũng may, hai ngày nay Diệp Quân Lâm hoàn toàn không xuất hiện ở tập đoàn.

Không nhìn thấy anh ta, tâm trạng Phương Tử Tình mới cảm thấy khá hơn đôi chút.

Mà Lý Tử Nhiễm cũng đã hai ngày chưa nhìn thấy bóng dáng Diệp Quân Lâm.

Dù sao thì, hiện tại cô chẳng muốn thấy mặt anh chút nào.


Nếu Diệp Quân Lâm không xin lỗi, Lý Tử Nhiễm sẽ không gặp mặt đối phương! Cô sẽ hành động như vậy cho đến khi anh suy nghĩ thấu đáo mới thôi!
Thời gian trôi đi, rất nhanh đã đến ngày thứ ba mà mọi người hồi hộp mong chờ.

Nhưng đối với tập đoàn Vân Đình, đây chính là ngày vô cùng khủng khiếp.

Phương Tử Tình hoàn toàn hết cách, tuyệt vọng xen lẫn mỏi mệt nằm nhoài trên ghế.

Cô không nghĩ tới, giờ phút này vậy mà Diệp Quân Lâm lại xuất hiện.

“Có thể chuẩn bị một chiếc xe ngay lập tức không? Tôi muốn đến sân bay đón người.”
“Hả? Anh muốn đi đón ai cơ? Mà tôi nói này, anh còn mặt mũi về lại đây à?”
Phương Tử Tình tức giận cau mày.

Phó Vũ Tường đột ngột xuất hiện từ phía sau Diệp Quân Lâm, tủm tỉm nở nụ cười.

“Giám đốc Tử Tình, cô chuẩn bị một chiếc xe giúp chúng tôi đi.

Tôi và Quân Lâm phải đi đón một người quan trọng.”
Đứng trước mặt Phó Vũ Tường, Phương Tử Tình dĩ nhiên không thể nói lời từ chối.

Cô gọi cho công ty chuẩn bị chiếc Lincoln, hỗ trợ đối phương đi đón người.

“Diệp Quân Lâm đúng là thích gây chuyện mài! Cậu ta thì đến sân bay đón ai chứ!”

Những quản lý cấp cao thấy như vậy đều tức đến muốn nỗ phổi.

Mà người Diệp Quân Lâm đón không ai khác chính là Tần Bắc Son.

Tần Bắc Sơn, so sánh về mặt thân phận thì không thể nào bằng với Diệp Quân Lâm nhưng đối phương lớn tuổi hơn anh, ngoài ra còn do anh mời đến để giúp đỡ.

Vậy nên Diệp Quân Lâm muốn chính mình xuất hiện, tiếp đón đối phương bằng cấp bậc lễ nghỉ trang trọng nhất.

Thời điểm đến sân bay, mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.

Không chỉ có người dân hiếu kì đến vây xem còn có gia tộc nhà họ Thẩm, phòng thương mại Tô Hàng và bốn gia tộc danh giá xuất hiện, chuẩn bị chỉn chu để đón người.

Xe của tập đoàn Vân Đình xuất hiện liền khiến mọi người thêm một trận ồn ào.

“Hahaha, tập đoàn Vân Đình vậy mà muốn mời ngài Bắc Sơn đây sao? Đúng là chuyện nực cười!”
Lôi Thiên Tuyệt khinh miệt nở nụ cười..

 
Chương 279: 279: Nhiệm Vụ Cần Làm





Nhìn thấy đối phương đến từ tập đoàn Vân Đình, những người khác đều cảm thấy khinh thường.

Ở nơi nà, quyền thế từ các danh gia vọng tộc đều áp đảo hơn rất nhiều.

Một tập đoàn Vân Đình nhỏ bé như thế kia thì có thể nhắc lên được sóng to gió lớn gì cơ chứ!
Tắt cả đều ngầm khẳng định rằng, Tần Bắc Sơn sẽ chọn phòng thương mại Tô Hàng hoặc gia tộc nhà họ Thẩm.

Ngoài ra, bắt kì ai cũng đều không đủ tư cách!
Chưa kể đến việc, chẳng biết ai là người đã có thể mời Tần Bắc Sơn dời gót từ tận Yên Kinh đi đến thành phố Tô Hàng nữa? Ngoại trừ trường hợp ngài Bắc Sơn có nhiệm vụ cần làm ở nơi này thì lí do duy nhất có thể nghĩ đến chính là phòng thương mại Tô Hàng hoặc gia tộc nhà họ Thẩm đã mời ông ấy!
Thảm Tâm Di, Thắm Mặc Sơn và người nhà họ Thẩm đang đứng quây quần cùng nhau, vừa liếc mắt liền trông thấp Diệp Quân Lâm cùng Phó Vũ Tường.

*Ø? Ông, ông mau nhìn xem! Kia không phải là Diệp Quân Lâm sao?”
Thâm Tâm Di chỉ tay, Thảm Mặc Sơn nhìn hướng cô chỉ, kinh ngạc lầm bẩm.


*Lí do gì khiến cậu ta xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ cậu ta cũng đi đón ngài Bắc Sơn?”
Thảm Thanh Phong nhéch môi.

“Ba, Diệp Quân Lâm để đạt được mục đích, hoàn toàn không từ bất kì thủ đọa nào.

Lần này con nghĩ, cậu ta muốn khiến ngài Bắc Sơn chú ý đến mình thì đúng hơn!”
“Ba còn ở đây, cậu ta có tư cách gì để thể hiện chú!”
Thảm Mặc Sơn híp mắt giễu cọt.

Chỉ cần ông còn đứng tại nơi này, bắt luận là ai cũng đều không có đủ tư cách so sánh!
“Không chừng anh ta đến đây là để góp vui ấy chứ!”
Thẩm Tâm Di khẽ nói.

Đột nhiên, cô trông thấy Diệp Quân Lâm đang hướng về phía bọn họ mà bước tới.

Thắm Tâm Di sửng sốt, Thẳm Mặc Sơn càng không kịp phản ứng, chẳng biết Diệp Quân Lâm rốt cuộc muốn làm gì.

“Chẳng lẽ Diệp Quân Lâm còn muốn lôi chuyện ngày trước đã cứu ông chủ ra mà nói?”
Quản gia khẽ lên tiếng khiến Thắm Tâm Di chán ghét nhìn Diệp Quân Lâm.

“Diệp Quân Lâm đúng là hạng người thối nát mà.

Từ đầu đến cuối, cứ dây dưa với nhà họ Thảm chúng ta, tới lui không dứt!”
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm, Thầm Mặc Son lập tức duy trì thái độ nhã nhặn xã giao.

“Không biết cậu Quân Lâm đây có việc gì cần đến chúng tôi sao?”
Diệp Quân Lâm liếc mắt nhìn Thẩm Tâm Di, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.


“Trong vòng nửa tháng, ông và cậu hai nhà họ Thẩm phải đem cô đến trước mặt tôi, cúi đầu gập người xin lỗi.

Như vậy thì chuyện trước đó xem như bỏ qua, bằng không thì gia tộc họ Thẩm ở thành phố Tô Hàng này xem như không tồn tại nữa!”
Diệp Quân Lâm vừa dút lời, mọi người đều ngơ ngác, sau đó bừng tỉnh nghị luận xôn xao.

Mỗi câu nói ra đều khiến tất cả kinh ngạc đến muốn ngắt đi.

Cái gì cơ? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Bọn họ không có nghe nhầm chứ?
Có người dám khiêu khích gia tộc nhà họ Thẩm? Ngay trước mặt Thâm Mặc Sơn sao?
Thậm chí còn nói rằng gia tộc nhà họ Thẩm ở thành phố Tô Hàng này không còn tồn tại nữa! Ý trên mặt chữ chính là muốn triệt tiêu toàn bộ nhà họ Thâm!
Chuyện này quả thực khiến mọi người phải mở to mắt mà xem!
Ngay cả những người đứng đầu ở phòng thương mại Tô Hàng khi nghe mấy lời này cũng cảm thấy sửng sốt không thôi!
Người nào lại cả gan đến mức ở thành phố Tô Hàng này mà dám động vào Thảm Mặc Sơn cơ chứ? Ngay cả Chu Ngọc Hằng còn không thể tùy tiện nói ra những câu như thế này! Bất kể là về mặt quyền lực, tầm ảnh hưởng hay mối quan hệ ở nơi này, Thẳm Mặc Son luôn là người đứng đầu!
Động đến Thẩm Mặc Sơn chính là động đến thành phố Tô Hàng!
Ngay cả Chu Ngọc Hằng cùng những nhà lãnh đạo cấp cao đều phải cần trọng lời nói!
Thế mà đối phương lại có thể ngông cuồng mạnh miệng thốt ra những lời như vậy! Mấu chốt, người nói ra những câu này không ai khác lại chính là Diệp Quân Lâm, người mới vừa được thả ra khỏi tù.


“Hahaha…Thẩm Mặc Sơn tôi ngang dọc cả đời, chưa từng nghe qua ai dám nói câu tiêu diệt toàn bộ gia tộc nhà họ Thẩm, bắt quỳ gối xin lỗi.

Cậu là người đầu tiên đấy!”
Thảm Mặc Sơn không những không tức giận mà còn bật cười.

Diệp Quân Lâm lạnh nhạt đáp lời.

“Tôi chỉ nói một lần duy nhất, nghe hay không thì tùy vào các người!”
“Diệp Quân Lâm, anh là cái thá gì chứ? Tôi ném tiền vào mặt anh thì sao hả? Tôi ném tiền vào mặt anh chính là đang bố thí, làm phước cho anh đó! Đã nghèo hèn kiết xác còn muốn tôi xin lỗi à? Nằm mơ đi!”
Thảm Tâm Di tức tối quát ầm lên nhưng Diệp Quân Lâm hoàn toàn không thèm để ý đến cô.

Anh chỉ nhắc nhở một lần mà thôi.

Lúc bấy giờ, toàn bộ khu vực trong sân bay lại lần nữa trở về với vẻ yên tĩnh..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom