Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 2165


Chương 2165

Tất cả bọn họ đều bước nhanh đến chỗ Vương Nhất, nắm chặt tay anh, quan tâm nói.

“Chúng tôi đến muộn! Tiểu Vương, cậu không sao chứ?”

Ông lão kia bắt tay với Vương Nhất, tất cả những người đứng sau vừa hào hứng vừa lo lăng cho Vương Nhất.

Còn những người khác đều bị bọn họ coi như không khí.

mủ Bầu không khí trở nên rất yên tĩnh.

Bất luận là Lý Khinh Hồng, Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền hay thậm chí là Diệp Thúy Như, đều vô cùng kinh ngạc.

Nhìn đến ngẩn người!

Những ông lão này đều đến từ viện dưỡng lão số một, có địa vị hết sức quan trọng đối với nước H.

Ngay cả các gia chủ các vương tộc cũng phải khách khí với bọn họ.

Không ngờ lại có những cử chỉ thân mật với Vương Nhất!

Hình như bọn họ có quan hệ rất tốt.

Chỉ có Khương Nhã My vẫn tỏ ra bình thường, như thể những ông lão uy nghiêm này bắt tay với Vương Nhất là chuyện đương nhiên.

Vương Nhất lần lượt bắt tay với những ông lão kia, cười nói: “Tôi không sao, phiền các vị trưởng bối đi một chuyến rồi.”

“Đâu có?”

Ông lão uy nghiêm dẫn đầu xua xua tay, ăn nói chính trực.

“Tiểu Vương, cậu đến Yên Kinh cũng chẳng nói cho chúng tôi một tiếng để chúng tôi đi đón cậu!”

“Đúng vậy, chúng tôi đã nghe nói hết rồi, chuyện xảy ra ở sân bay đã làm chấn động toàn bộ đại viện quân khu, mọi người rất lo lắng cho cậu, may là cậu không sao, nếu không chúng tôi sẽ cảm thấy rất áy náy!”

Các ông lão cảm thấy rất áy náy.

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế chết lặng khi thấy tất cả các lãnh đạo trong đại viện quân khu đều lo lắng cho Vương Nhất.

Đặc biệt là Long Trường Thế, hai mắt trợn tròn, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

“Ba, chẳng phải ba mời mấy ông ấy tới sao? Sao bọn họ chẳng thèm nhìn chúng ta lấy một cái đã đi tới chỗ thằng kia rồi?”

“Ba cũng không biết!”

Long Thiên Ngộ cũng ngẩn ra, chuyện này không giống với tưởng tượng của ông tai Chẳng lẽ thằng nhóc này cũng có lai lịch gì đó ở Chiến Vực?

Sao có thể? ‘ Long Thiên Ngộ không tin.

Thăng con rể không được công nhận nhà Lý Thị cũng khá nổi tiếng ở chín vương tộc lớn Yên Kinh. ị Chuyện đứa con gái lớn nhà Lý Thị bị một thăng đàn ông làm nhục dẫn đến mang thai vào năm năm trước ở Thiên An đã huyện náo khắp mọi nơi.

Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng thằng đàn ông làm nhục cô con gái lớn nhà Lý Thị sẽ bị Lý Thị đuổi tận giết tuyệt, không ngờ anh không những không chết mà ngược lại còn được vào cửa.

Trong mắt người ngoài, đây là tín hiệu cho thấy Lý Thị muốn xoa dịu mọi chuyện.

Ai sẽ quan tâm đ ến một đứa con rể không được công nhận?
 
Chương 2166


Chương 2166

Không ngờ lại có nhiều lãnh đạo lo lắng cho anh như vậy!

Long Thiên Ngộ càng nghĩ càng thấy kỳ, ông ta cảm thấy thế giới này loạn thật rồi.

“Các vị, các vị à, tôi mới là người của Chiến Vực Yên Kinh, các vị không thèm để ý đến †ôi mà lại quan tâm đ ến thằng rác rưởi này làm gì?”

Long Thiên Ngộ lấy hết dũng khí chất vấn những ông lão uy nghiêm kia.

Chát!

Đáp trả ông ta là một cái tát trời giáng vào mặt.

“Rác rưởi? Tôi thấy cậu mới là tên rác rưởi ấy!”

Ông lão uy nghiêm dẫn đầu mặt đầy phần nộ, tức giận trợn mắt nhìn Long Thiên Ngộ: “Cậu là cấp dưới của ai?”

Long Thiên Ngộ thấp thỏm trả lời: ‘Tôi đến †ừ quân khu thứ nhất.”

“Được rồi, bây giờ không phải nữa rồi, thu dọn hành lý rồi cút đi!”

Ông lão uy nghiêm xua đuổi ông ta như đuổi ruồi. — ˆ Oành…

Long Thiên Ngộ bỗng cảm thấy không ổn, đầu óc trống rỗng.

“Thưa ngài, tại sao chứ? Chẳng phải các ngài đến đây xử lý chuyện của tôi sao?”

Long Thiên Ngộ không cam lòng kêu to.

“Đúng, là giải quyết chuyện của cậu chứ không phải đứng về phía cậu. Dám đắc tội với Tiểu Vương sao, tôi thấy cậu muốn chết rồi!”

Ông lão uy nghiêm lộ ra vẻ hung dữ.

Những người khác cũng lạnh lùng nhìn ông 1a.

Tít tít tít Không lâu sao, điện thoại của Long Thiên Ngộ vang lên, là cấp trên gọi tới.

Bảo ông ngày mai đừng lên chiến khu nưa.

Điện thoại Long Thiên Ngộ rơi xuống đất, Long Trường Thế cũng ngây người.

Long Thiên Ngộ là trụ cột của gia đình bọn họ, nếu bị đuổi ra khỏi chiến khu, địa vị của bọn họ ở Long Thị sẽ tụt dốc không phanh.

“Đợi đã, các vị, tôi và con trai đều là người Long Thị, các ngài biết Long Thị chứ? Ba tôi chính là lão Ẩn ChủI”

Long Thiên Ngộ nói rõ danh tính của mình, định giấy chết.

Ông lão uy nghiêm xách ông ta lên rồi tát ông ta một bạt tai.

“Chúng tôi biết cậu là người Long Thị, chính bởi vì là người Long Thị mới phải đối xử càng nghiêm khắc!”

Sau đó, ông ta chỉ vào Vương Nhất: ‘Các người có biết cậu ấy là ai không?”

“Cậu ấy là khách quý Long Thị mời đến!”

Oành!

Nghe xong, Long Thiên Ngộ cùng Long Trường Thế lập tức đơ ra.

Khách quý của Long Thị?

Sao họ không biết nhỉ?

Hai cha con ở Long Thị địa vị không cao, nên không biết quyết định của lão Ẩn Chủ.

Mọi người liền nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt khác.

Sao có thể như vậy?

Long Thiên Ngộ bồng nhớ ra gì đó, ông ta đột nhiên nhìn về phía Vương Nhất, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
 
Chương 2167


Chương 2167

“Là cậu sao?”

Long Trường Thế cũng nhớ ra rồi.

Lúc nấy Vương Nhất bảo hai cha con nên quỳ xuống, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Kết quả lãnh đạo ở đại viện quân khu xuất hiện!

Vương Nhất cười nói: “Tôi đã khuyên các người, nhưng các người lại không nghe, tôi cũng hết cách!”

Bạch bạch bạch!

Đúng lúc này, bên ngoài sân bay lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Bốn người đàn ông trung niên mặt phúc hậu, mặc vest đi giày da hoảng hốt bước vào.

Lúc mọi người nhìn thấy bọn họ, da đầu Tên muốn nổ tung.

“Đây chẳng phải là bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây năm bắc của thương hội Cửu Vương sao? Sao bọn họ lại đi cùng nhau?”

Nhìn thấy bốn người này, Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế suýt ngất xỉu.

Người của thương hội Cửu Vương Yên Kinh cũng tới!

Rốt cuộc thằng nhóc này có lai lịch gì?

Thương hội Cửu Vương là thương hội lớn nhất trong tám thương hội lớn nhất cả nước, có quy mô rất lớn nên phân thành bốn nhánh đông tây nam bắc, mỗi chỉ nhánh đều có người phụ trách.

Người phụ trách đều là những vương tộc ở Yên Đô, rất được kính nể. Bình thường nếu không có việc gì lớn, bốn người này sẽ không tụ họp với nhau.

Hôm nay là ngày gì mà sao nhiều nhân vật tai to mặt lớn cùng xuất hiện thế này.

Lý Thế Nhân và Lạc Thanh Hiền cũng kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Càng đừng nói đến Lý Khinh Hồng, cô không ngờ Vương Nhất lại gọi cả người của tổng chiến khu Yên Kinh và thương hội Cửu Vương đến.

“Cậu Vương! Chúng tôi đến muộn, cậu không sao chứ?”

Bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây nam bắc thấp thỏm đứng trước mặt Vương Nhất, khom người xin lỗi.

“Không sao, chỉ là có vài người có mắt không tròng muốn ngủ với vợ tôi thôi.”

Vương Nhất rít một hơi thuốc lá, tùy tiện nói.

Sắc mặt bốn người phụ trách bốn nhánh đông tây nam bắc đột nhiên tối sầm lại, bọn họ nhìn chòng chọc hai cha con Long Thiên Ngộ.

“Cậu Vương, cậu nói xem cậu muốn xử lí chuyện này thế nào? Nếu cậu muốn cả nhà bọn họ lưu lạc đầu đường xó chợ, tôi sẽ lập tức sai người đi làm ngay.”

Hai cha con Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ khiếp sợ, suýt ngất xỉu.

Với thế lực của thương hội Cửu Vương, muốn khiến một vương tộc phá sản phải lưu lạc đầu đường xó chợ thật sự quá dễ dàng.

Vương Nhất cười xua tay: “Không cần nghiêm trọng như vậy, tôi chỉ là muốn hỏi…

“Bây giờ các người chịu quỳ xuống chưa?”

Vương Nhất mỉm cười nhìn hai cha con Long Thiên Ngộ.

“Quỳ, quỳ, quỳ! Bây giờ chúng tôi quỳ liền đây!”

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế hoàn hồn, kích động quỳ xuống đất.

Mọi người rất kinh ngạc.
 
Chương 2168


Chương 2168

Không ngờ Vương Nhất gọi nhiều người tới như vậy chỉ đơn thuân muốn Long Thiên Ngộ và Long Thi Đào quỳ xuống!

Nhưng bọn họ lại không có lấy một câu oán thán.

Họ bằng lòng làm tùy tùng của Vương Nhất.

Bởi vì bọn họ biết thân phận thực sự của Vương Nhất, nên phải tôn thờ anh như tổ tiên của họI Lý Thế Nhân, Lạc Thanh Hiền và Diệp Thúy Như đều trố mắt nhìn nhau.

Bọn họ có một điểm chung.

Chính là đã từng điều tra danh tính của Vương Nhất.

Nhưng chỉ điều tra được một nửa, nửa còn lại không tra được.

Cũng đành chịu thôi, bọn họ không có quyền hạn này. Toàn bộ nước H chỉ có một người có tư cách xem thông tin danh tính của Vương Nhất!

Đến giờ họ vấn chưa thể tiếp nhận được chuyện Vương Nhất lại có thể mời được các nhân vật tai to mặt lớn mánh khóe thấu trời này!

Đặc biệt là Diệp Thúy Như, nghĩ đến việc trước kia từng là kẻ thù của Vương Nhất, cô ta cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Nếu ngay từ đầu Vương Nhất lấy thế lực hùng hậu này ra tay với cô ta thì cô ta có mười cái mạng cũng không đủ sống.

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế quỳ xuống đất, trên mặt lộ ra vẻ kích động.

Lần này bọn họ thật lòng muốn quỳ xuống xin lôi, thậm chí còn dập đầu với Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

“Cậu Vương, cô Lý, là do tôi không dạy dõ được con trail”

“Nó cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, đắc tội cô Lý, thật xin lỗi!”

Bịch bịch!

Nói xong, hai người quỳ rạp xuống trước mặt anh.

Sau khi được chứng kiến lai lịch khủng của Vương Nhất, cuối cùng họ cũng nhận ra mình đã chọc nhầm người, quỳ xuống xin lôi là hình phạt nhẹ nhất rồi.

Nếu không tới cái mạng nhỏ cũng chẳng còn!

Vương Nhất mặc kệ bọn họ, anh nhìn Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My: ‘Đã hết giận chưa?”

Lý Khinh Hồng khẽ gật đầu, Khương Nhã My lạnh lùng đáp: “Tạm được.”

Thật ra Lý Khinh Hồng cũng không giận bao nhiêu, người giận nhiều hơn phải là Khương Nhã My, bởi vì Kim Đức Hữu nhắm trúng cô ta.

Thấy hai cô gái đã nguôi giận, Long Thiên Ngộ và Long Thi Đào mới nhẹ nhõm.

Bây giờ họ không màng đến tiền đồ nữa rồi, điều cần suy tính bây giờ là liệu họ có thể sống sót hay không.

“Cảm ơn cậu Vương, cảm ơn cô Lý!”

“Tôi sẽ mang con trai rời khỏi đây ngay…

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế chuẩn bị rời đi.

Vừa đi được một bước, giọng nói của Vương Nhất lại vang lên sau lưng.

“Tôi đã cho các người đi sao?”
 
Chương 2169


Chương 2169

Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế bỗng đơ ra, mặt mày cứng ngắc quay đầu lại.

“Chẳng phải cậu đã tha thứ cho chúng tôi rồi sao? Cậu còn muốn gì nữa đây?”

Long Trường Thế tức giận hỏi.

Vương Nhất cười nói: “Vợ tôi đã tha thứ cho các người, nhưng vẫn còn một chuyện các người vân chưa giải quyết xong đâu?”

Tin tức động trời.

Bỗng khiến tất cả mọi người sững sờ, họ kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ cũng thừ người ra.

Sau khi định thần lại, Long Thiên Ngộ tát mạnh vào mặt Long Trường Thế: ‘Mày còn gây ra chuyện gì nữa hả?”

Long Trường Thế sắp khóc tới nơi: ‘Không có, con không có mà.”

“Nếu không có thì sao cậu Vương lại không cho chúng ta đi?”

Long Thiên Ngộ giận dữ gầm lên.

Lý Khinh Hồng cũng hoài nghỉ nhìn Vương Nhất: “Còn gì nữa vậy anh?”

Vương Nhất không lên tiếng, chỉ chậm rãi xoay người lại nhìn Kim Đức Hữu đang lén lút nhân lúc hỗn loạn tìm cách trốn thoát.

“Ông muốn đi đâu thế ông chủ Kim?”

Soàn soạt!

Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn vào Kim Đức Hữu.

Những người có mặt ở đây đều là những người quyền cao chức trọng, mang theo khí thế kinh người, ánh mắt vô cùng áp bức.

Khoảnh khắc đó, Kim Đức Hữu có cảm giác vạn tiễn xuyên tim, sống lưng cứng đờ, mồ hôi lạnh đột ngột túa ra.

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

Kim Đức Hữu ngã phịch xuống đất, bị nhiều người nhìn chòng chọc như thế khiến ông ta sợ muốn ngất.

“Tôi thấy công ty bảo vệ đa quốc gia của ông không sạch sẽ, định điều tra một phen.”

Vương Nhất nheo mắt đi từng bước về phía ông ta.

Anh vừa thốt ra câu này, sắc mặt Kim Đức Hữu và Long Trường Thế liền thay đổi.

Cuối cùng họ cũng nhớ ra trước đó Vương Nhất có nói về nguồn cung ứng nhân tài cho công ty bảo vệ.

Bề ngoài là lính đánh thuê, nhưng nguồn gốc thực sự lại có liên quan đến Long Trường Thế.

“Dừng, dừng tay!”

Kim Đức Hữu cảm thấy chột dạ, xua tay nói: “Công ty chúng tôi có giấy phép kinh doanh đàng hoàng, nhân viên bảo vệ dưới quyên tôi đều có lai lịch trong sạch, cậu dựa vào đâu điều tra chúng tôi?”

Vương Nhất cười khẩy: “Nếu lai lịch trong sạch, tại sao lại sợ chúng tôi điều tra?”

Lúc này, Khương Nhã My đi tới, liếc xéo vệ sĩ cường tráng phía sau Long Trường Thế.

“Anh nghỉ ngờ bọn họ lén chuyển giao nhân tài ở Chiến Vực sang cho công ty bảo vệ?”

Vương Nhất gật đầu: “Đúng vậy, cô nhìn những vệ sĩ phía sau Long Trường Thế đi, có người nào không phải từ Chiến Vực bước ra?”
 
Chương 2170


Chương 2170

Khương Nhã My cũng lạnh lùng nói: ‘Nếu là như vậy, chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng.”

Bọn họ đều đến từ Chiến Vực, anh không muốn nhìn thấy người của Chiến Vực bị người ta tùy ý sai khiến.

Vương Nhất nhanh chóng nói rõ ý đồ của mình với những ông lão kia. Nghe xong, ánh mắt ông lão bỗng trở nên lạnh lùng, sau đó vung tay lên: “Đi điều tra công ty bảo vệ Thần Long nước H cho tôi!”

“RõI”

Rầm rầm rầm!

Đám đông phía sau lập tức tập hợp lại rồi lái xe về hướng công ty bảo vệ.

“Đợi, đợi đã…”

Kim Đức Hữu hoảng sợ, muốn ngăn những người đó lại.

Nước H có một quy tắc, không thể mang người của Chiến Vực ra ngoài làm vệ sĩ riêng.

Nếu bị bắt sẽ bị xử tội rất nặng.

Nhưng chưa kịp đuổi theo thì bọn họ đã lên xe rời đi.

Kim Đức Hữu mặt đầy kinh ngạc nhìn cảnh này.

“Tiêu rồi, chấm hết rồi…”

Kim Đức Hữu không ngờ chỉ vì nhìn trúng một người phụ nữ trên máy bay lại kéo theo thảm họa diệt vong công ty.

Sắc mặt Long Trường Thế cũng tái nhợt, nếu công ty của Kim Đức Hữu bị điều tra, nhất định sẽ tra ra được anh ta.

“Thăng con trời đánh, rốt cuộc mày đã làm gì, sao mặt mày tái nhợt thế kia?”

Long Thiên Ngộ chú ý tới biểu cảm của Long Trường Thế, kinh ngạc hỏi.

“Ba, ba… ba cứu con đi, bây giờ chỉ có ba mới cứu được con thôi!”

Long Trường Thế run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt nói: “Con lén đưa người của Chiến Vực vào làm vệ sĩ của tập đoàn rồi trục lợi từ đó…”

Vốn tưởng rằng có Long Thị chống lưng thì chuyện này sẽ không bị phát hiện, không ngờ lại có một người khiến cả Yên Kinh phải run sợ.

Thậm chí còn kinh động đến các lãnh đạo trong đại viện quân khu. Nếu muốn điều tra, chắc chắn sẽ tra ra được.

“Cái gì? Sao mày dám làm ra chuyện động trời này hả…”

Nghe Long Trường Thế nói xong, hai mắt Long Thiên Ngộ tối sầm suýt ngất xỉu.

Là người của Chiến Vực, ông ta đương nhiên biết rõ quy tắc của Chiến Vực.

Việc tự ý để người của Chiến Vực trở thành vệ sĩ tư nhân là một điều tối ky!

Trong lúc hai người đang nói chuyện, nhóm người kia đã quay lại nói nhỏ vào tai những ông lão kia.

“Cái gì? Có chuyện như vậy sao?”

Ông ta nối giận đùng đùng, mặt đanh lại.

Ông ta chỉ vào Long Trường Thế và Kim Đức Hữu: “Bắt họ về thẩm vấn cho tôi!”

“RốI”

Kim Đức Hữu lập tức bị bắt.

“Ba, cứu conl”

Long Trường Thế cũng bị bắt lại, anh ta giấy giụa cầu xin Long Thiên Ngộ cứu mình.
 
Chương 2171


Chương 2171

Sắc mặt Long Thiên Ngộ tái nhợt như tờ giấy: “Trường Thế, không phải ba không muốn cứu con, mà là vì tội của con quá nghiêm trọng, cho dù muốn cứu cũng không cứu được!”

Nhìn Long Trường Thế và Kim Đức Hữu bị bắt đi, vẻ mặt Vương Nhất vẫn hờ hững, trong mắt không có một tin chập chờn.

Bảo cha con Long Trường Thế quỳ xuống chỉ vì để Long Trường Thế nới lỏng cảnh giác.

Anh sẽ không tha cho bất cứ ai thèm muốn vợ mình.

Long Trường Thế và Kim Đức Hữu đã bị bắt đi, Long Thiên Ngộ cũng đi theo.

Bởi vì họ nghi ngờ Long Trường Thế là người cung ứng nguồn nhân tài cho công ty bảo vệ Thần Long.

Lý Khinh Hồng đi tới, cười nói với Vương Nhất: ‘Lần này anh lại nổi tiếng ở Yên Kinh rOI.

Mới tới Yên Kinh lại gây chấn động như vậy, hoàn toàn khác với lần trước Vương Nhất đến Yên Kinh.

Lần này Vương Nhất tới Yên Kinh là để lập uy!

Vương Nhất cười nói: “Có lợi hại hơn nữa cũng là chồng em.”

“Đồ tự luyến”

Lý Khinh Hồng cười quyến rũ, ôm chặt lấy Vương Tử Lam.

“Đi thôi.”

Vương Nhất định ra khỏi sân bay. Nhưng vừa quay đầu lại, phát hiện mọi người đều nhìn mình bằng con mắt khác.

Người của thương hội Cửu Vương và Chiến Vực đã rời đi, chỉ còn lại người của Lạc Thị, Lý Thị và Diệp Thị.

Diệp Thúy Như, Lạc Thanh Hiền và Lý Thế Nhân đều nhìn anh với ánh mắt cảnh giác.

“Sao thế?”

Vương Nhất không nhịn được cười.

Diệp Thúy Như thu lại tầm mắt, gương mặt lạnh lùng, cao ngạo đáp: “Không có gì.”

Nói xong, Diệp Thúy Như rời khỏi sân bay.

Trước khi đi, Vương Nhất còn thấy toàn thân cô ta căng thẳng.

Lúc này đây Lạc Thanh Hiền cũng đã hoàn hồn, bà ta mỉm cười, khen ngợi từ tận đáy lòng.

“Khinh Hồng, mắt nhìn của con tốt hơn mẹ nhiều.”

Không ngờ, Lý Khinh Hồng lại gật đầu: “Đúng thế, tốt hơn nhiều.”

Khi Lý Khinh Hồng nói điều này, khóe miệng khẽ cong lên, vẻ mặt rất tự hào.

Mơ hồ có chút khoe khoang.

Vương Nhất cũng bất đắc dĩ, phụ nữ có ưu †ú đến đâu cũng không thể thoát khỏi lòng Hư vinh.

Hư vinhcủa phụ nữ là gì?

Không phải giày cao gót, không phải vẻ đẹp hay vóc dáng.

Mà là đàn ông.

Lạc Thanh Hiền mỉm cười rời khỏi sân bay.

Xét vê mắt nhìn đàn ông, bà †a quả thực không bằng con gái.

Chỉ còn Lý Thế Nhân ở lại.
 
Chương 2172


Chương 2172

Ông ta đứng ở cửa hồi lâu, hút xong một điếu thuốc, sau đó vãy tay với Vương Nhất: “Lại đây.”

“Sao thế?”

Vương Nhất biết ông già vợ có chuyện muốn nói riêng với mình, thế là hai người ra chỗ khác nói chuyện.

Lần cuối cùng hai người gặp nhau là ở hội nghị biên giới phía Bắc, cũng không tính là lâu lắm.

Lúc này, hai người đã bình tĩnh đứng chung một chõ.

Nhưng cả hai đều không nói gì, chỉ im lặng hút thuốc.

“Nói thật tôi rất thích cảnh hai chúng ta có thể bình tĩnh đứng hút thuốc với nhau, thay vì tỏ ra thù địch khi gặp nhau.”

Vương Nhất là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, anh mỉm cười nói.

Lý Thế Nhân nói: “Chỉ cần cậu rời khỏi con gái tôi, tôi sẽ bình tính nói chuyện với cậu.”

Vương Nhất cười: “Tôi không hiểu.”

“Không hiểu cái gì?”

Vương Nhất mỉm cười: “Tôi nhớ lần trước đến Lý Thị, ông đã hỏi tôi dựa vào đâu kết hôn với Khinh Hồng, bây giờ tôi có thể trả lời câu hỏi này.”

“Chỉ băng những thứ này, đã đủ chưa?”

Vương Nhất ngẩng đầu nhìn Lý Thế Nhân.

Với bối cảnh lai lịch này, anh đã hơn hẫn Lý Thế Nhân.

Lý Thế Nhân trâm mặc hồi lâu, thình lình nói: “Cậu là Ẩn Chủ đúng không?”

Cậu là Ẩn chủ đúng không?

Lý Thế Nhân dùng một giọng điệu rất bình thường hỏi câu này.

Giống như đang ở nói chuyện thường ngày.

Nhưng mắt của Vương Nhất lại hơi nheo lại.

Anh cảm nhận được rõ ràng, sau khi nói xong câu này, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên thay đổi.

Gió lạnh tiêu điều, bầu không khí ngưng đọng.

Sau câu nói này, ở đây trở nên cực kỳ yên tính.

Đám người xung quanh tập trung, người qua người lại.

Yên Kinh là một thành phố có nhịp điệu sống rất nhanh, trên cầu vượt, người đi đường vội vàng, biểu cảm trên mặt hoặc lo lắng, còn có người nhìn đồng hồ trên cổ tay.

Không có ai chú ý thấy cuộc nói chuyện của Vương Nhất và Lý Thế Nhân ở bên này.

Thân phận Ẩn chủ chắc là chuyện mọi người đều muốn biết.

Ánh mắt của Lý Thế Nhân cũng giống như radaz, nhạy bén quan sát biểu cảm trên mặt Vương Nhất.

Cố nhìn ra một chút dấu vết.

Tuy nhiên, ông ta căn bản không nhìn ra gì cả.

Vương Nhất giống như một đại dương mông mênh.

“Phải.”

Điều nằm ngoài dự liệu, Vương Nhất lại thừa nhận.

“Quả nhiên là cậu.”

Nụ cười trên mặt Lý Thế Nhân từ từ biến mất, ánh mắt nhìn chằm chăm Vương Nhất.
 
Chương 2173


Chương 2173

“Sao nhìn ra Ẩn chủ là tôi vậy?”

Vương Nhất vẫn giống như trước, trên mặt nở nụ cười ôn hòa.

Nhưng nụ cười đó, độ ấm đang không ngừng rút đi.

“Cảm giác.”

“Cảm giác của kẻ mạnh, thật ra cũng là một loại năng lực.”

Lý Thế Nhân nói.

Ánh nắng chiếu xuống, chiếu lên mặt của anh, trên mặt mạ một lớp ánh vàng.

Vương Nhất mỉm cười: “Thì ra là vậy.”

Vấn đề này dừng ở đây.

Thật ra khi Lý Thế Nhân hỏi câu hỏi cậu là Ẩn chủ nhỉ, phản ứng đầu tiên của Vương Nhất là sửng sốt trong lòng.

Thân phận anh là Ẩn chủ không thể bị lộ.

Ba vợ sao lại biết?

Cũng ngay giây trước, trong lòng anh đã có đáp án.

Ẩn chủ mà ba vợ hỏi, không phải là Ấn chủ kia, mà là tuyển thủ hắc mã tham gia đại hội Bắc Cảnh dùng biệt danh ‘Ẩn chủ’ để tham gia.

Trong tình cảnh luôn không được coi trọng, một đường tiến lên, cuối cùng cùng với Lý Thế Nhân lọt vào chung kết.

Hơn nữa lập ra chiến đấu sinh tử, sống chết do trời an bài.

Nếu không phải bị quan chấp hành của Võng Lượng ‘Tử La Lan’ cắt ngang, hai người nhất định sẽ chiến tới lúc có một bên ngã xuống.

Từ góc độ nào đó, Tử La Lan cũng gián tiếp giúp Vương Nhất một tay, không giết tới cuối cùng với ba vợ.

Bởi vì bất luận là Lý Thế Nhân chết, hay là Vương Nhất chết, đối với Lý Khinh Hồng đều là đả kích sâu sắc.

Giãm lên xác của đối phương để thượng vị, trên tay nhuốm máu của đối phương, gánh tội danh tội phạm giết người, cuối cùng cái có được nhất định là sự xa cách và lạnh nhạt của Lý Khinh Hồng.

“Cậu nói xem, nếu cuộc chiến đó không bị người khác cắt đứt, cuối cùng ai sẽ thắng?”

Ánh mắt Lý Thế Nhân nhìn đi chỗ khác, trầm ổn hỏi.

“Cuối cùng nhất định sẽ là tôi thắng”

Vương Nhất nói.

“Sao cậu biết?”

Lý Thế Nhân kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất châm một điếu thuốc, nói: “Bởi vì ông là một người ba.”

“Là ba, một chuyện cơ bản nhất chính là không thể để con gái đau lòng.”

“Có thể thà tự mình chết, cũng sẽ không tự †ay giết người con gái yêu.”

“Vậy nên, cuộc chiến sinh tử, vốn không có nghĩa lý gì.”

Nói tới cuối, ánh mắt Vương Nhất đã nghiêm nghị hơn nhiều.

Lý Thế Nhân nhìn Vương Nhất vài lần, bỗng mỉm cười: ‘Đây là sự tự tin của cậu sao?”

“Không phải tự tin, là tôi tự nhận thức.”
 
Chương 2174


Chương 2174

Vương Nhất rất nghiêm túc uổn nắn: “Tôi cũng là một người ba: “Lúc đầu ở sơn trang Anh Liệt, ông ép tôi đồng ý tham gia cuộc chiến sinh tử, lúc đó căn bản không muốn giết tôi nhỉ?”

Khựng lại một chút, Vương Nhất nhìn Lý Thế Nhân với ánh mắt đầy sắc lạnh: “Ông hy vọng có người có thể ngăn cản ông, có đúng không?”

Lý Thế Nhân bỗng mất đi hứng thú nói chuyện tiếp.

“Tôi cuối cùng cũng biết tại sao tôi lại ghét cậu rồi, cậu có thể nói chết câu chuyện.”

Lý Thế Nhân mặt mày ủ rũ bỏ lại câu này, sau đó thì xoay người rời đi.

“Ba vợ”

Vương Nhất bồng gọi một tiếng.

Bóng lưng của Lý Thế Nhân hơi khựng lại, cuối cùng không có quay đầu, bước lên chiếc xe thương vị của Lý Thị, từ từ đi xa.

Vương Nhất cũng quay lại bên cạnh Lý Khinh Hồng.

Lý Khinh Hồng tò mò ghé sát lại: ‘Anh và ba em nói gì vậy?”

Vương Nhất mỉm cười: ‘Không có gì, nhưng có một tin tốt, ba em bước đầu công nhận anh rồi.”

Lý Khinh Hồng nghe vậy, trên mặt cũng nở nụ cười bất ngờ: “Thật sao?”

Cản trở lớn nhất của cô và Vương Nhất chính là sự phản đối của Lý Thế Nhân, nếu ba có thể đồng ý ở bên nhau, vậy tiếng phản đối trong nội bộ Lý Thị cũng sẽ ít đi một chút.

Người phản đối do Lý Tinh Sở cầm, sau khi Lý Tỉnh Sở mất tích thì ít đi rất nhiều.

Cộng thêm việc Lạc Thanh Hiền về kinh, địa vị của Lý Khinh Hồng càng thêm vững chắc.

Khương Nhã My đứng ở đăng sau, nhìn dáng vẻ một nhà ba người hạnh phúc của Vương Nhất Lý Khinh Hồng, trên mặt cũng nhiều thêm nụ cười chua xót.

Chúc phúc rồi, hạnh phúc thuộc về cô ta thì sao?

Lại đang ở đâu?

“Tiếp theo cô có dự định gì?”

Vương Nhất quay đầu, nhìn sang Khương Nhã My.

Khương Nhã My trầm ngâm một lát, nói: “Tới Long Thị gặp lão Ẩn chủ, cuối cùng…

tôi định về Khương Thị, thắm mộ ba mẹ Tôi.”

Vương Nhất gật đầu: “Cũng được, đến lúc đó tôi đi cùng cô.”

Khương Nhã My không từ chối, chỉ là ánh mắt dịu đi một chút.

Đường cô ta trở về Khương Thị nhất định Sẽ có rất nhiều cản trở, có Vương Nhất ở đó, cô ta có thể dễ dàng hơn một chút.

“Đi thôi, tới Long Thị.”

Ba người vây một chiếc taxi, đi tới vương tộc Long Thị.

“Cậu bạn, ba người cũng tới tham gia bữa tiệc sinh nhật của tiểu công chúa của Long Thị nhỉ?”

Bác tài của Yên Kinh rất khéo miệng, thấy ba người khí thế bất phàm, không giàu thì quý, cộng thêm chỗ tới lại là nơi như Long Thị thì mỉm cười hỏi.

Đám Vương Nhất, Lý Khinh Hồng lại sững người.

“Tiệc sinh nhật của tiểu công chúa Long Thị?”

“Đúng vậy, các người không biết sao? Lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị.”

 
 
Chương 2175


Chương 2175

“Đó là buổi tụ tập của các vương tộc, tất cả các thế lực gia tộc qua lại thân thiết với Long Thị đều tới, tham gia lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị.”

“Haizz, đáng tiếc đó không phải là bữa tiệc mà những người như chúng tôi có thế tham gia, nếu không nhất định mở mang rồi.

Bác tài nói với vẻ mặt ngưỡng mộ.

Vương Nhất và Khương Nhã My liếc nhìn nhau, đều nhớ tới chuyện trước kia.

Vụt!

Vào lúc này, một chiếc siêu xe màu đỏ Vượt xe.

Bác tài sửng sốt nói: “Đây không phải là xe của cậu Khương Khương Cẩn hay sao?

Biển số xe không đổi, siêu xe lại đổi rồi.”

Vương Nhất lại liếc nhìn Khương Nhã My, không cân hỏi, Khương Cẩn này nhất định tới từ cùng một tộc với Khương Nhã My – Khương Thị.

Vương tộc Long Thị tọa lạc ở trong một trang viên có vị trí đất đỏ ở khu Triều Viêm Yên Kinh, nơi này đâu đâu cũng được kết bằng màu đỏ vô cùng xa hoa.

“Dừng ở đây đi”

Vương Nhất mỉm cười bảo dừng, sau đó trả tiền xe.

Bác tài lại lắc đầu, cười nói: “Nơi này cách chủ viện của Long Thị còn mấy dặm đường nữa, ba người phải đi rất xa, tôi đưa ba người vào trong, tiền xe không cần tính.”

Vương Nhất liếc nhìn vào trong, cũng mỉm cười: “Vậy cảm ơn, bác tài.”

Bác tài ở Yên Kinh khéo nói lại nhiệt tình, đây là điều nổi tiếng cả nước.

Rẽ quẹo nhiều lần, cuối cùng cũng tới bãi đỗ xe.

Nhưng bãi đỗ xe hiển thị, chỉ có một chỗ đỗ xe.

Bác tài lái vào, tìm được chỗ đó.

Kết quả phát hiện chỗ đó đã bị người ta chiếm mất, chính là chiếc siêu xe màu đỏ đó.

Xe của cậu Khương, Khương Cẩn.

Có điều kỹ thuật lái xe của Khương Cẩn đó hình như không phải quá tốt, chỗ đỗ xe này có hơi hẹp, liên tục lùi mấy lần cũng không vào được, cuối cùng vần lái xe.

Bác tài là tài xế kỳ cựu, khoảnh khắc Khương Cẩn lái xe thì đi vào một cách hoàn mỹ.

Trong chiếc siêu xe màu đỏ có một thanh niên đeo mặt kính râm mặc áo sơ mi hoa, cúc áo sơ mi trên cùng còn phanh ra, có thể thấy cơ bắp săn chắc rèn luyện nhiều năm.

Có thể thấy là một cậu chủ đào hoa tiêu sái không trói buộc.

Nhưng Khương Cẩn có một điểm yếu trí mạng là: anh ta thích xe thể thao, nhưng kỹ năng lái xe của anh ta không tốt.

Đặc biệt thể hiện ở cách lùi xe đỗ xe, đừng nói chỗ đỗ xe hẹp như vậy, dù là vị trí bình thường, anh ta cũng phải dừng nửa ngày.

Lúc này nhìn thấy chỗ đỗ xe duy nhất bị người khác chiếm mất, còn ở trước mặt anh ta, dùng kỹ thuật lùi xe điêu luyện một lần đỗ vào, Khương Cẩn tháo kính râm xuống, mắt cũng trợn tròn.

Anh ta hoàn hồn lại, ngay lập tức nổi giận.

Cái xe taxi rách nát này không chỉ cướp chỗ đỗ xe của anh ta, vậy mà còn đỗ vào trong một lần.

Đây không phải là vả mặt anh ta một cách chính diện hay sao?

Khương Cẩn tức giận đùng đùng xuống xe: “Ê, lão già, xe này là của ông à?”
 
Chương 2176


Chương 2176

Lúc này sau khi Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My nói cảm ơn xong thì chuẩn bị xuống xe.

Đột nhiên nghe thấy đằng sau có người gọi, vô thức quay đầu nhìn.

Chỉ thấy Khương Cẩn tức tối đi tới, hằn học đạp một cước vào cốp xe của chiếc taxi.

“Fuck, thật là xe rách nát gì cũng dám chạy vào, có biết đây là nơi nào không?”

“Đại viện trung tâm của vương tộc Long Thị, hôm nay là lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thi Thi của Long Thị, đây là nơi một chiếc taxi như của ông có thể chạy vào sao, người đâu đập chiếc xe này cho tôi!”

Khương Gẩn vô cùng hống hách tức giận gầm lên, rất nhanh, mấy người đàn ông vạm vỡ lạnh lùng mặc vest đen đi tới.

Bọn họ đều là vệ sĩ của Khương Thị, tới từ sớm, chỉ là Khương Cẩn lòng tự trọng lớn quá, không cho phép người khác giúp anh ta đồ xe, vậy nên bọn họ chỉ có thể đợi ở một bên.

Lúc này, bác tài mặt mày hoảng sợ đi xuống xe.

Vừa nghe thấy muốn đập xe của ông ta, ông ta bị dọa tái mặt.

“Cậu… cậu Khương, xin lỗi, tôi chỉ là đưa khách tới, không phải cố ý muốn chiếm chỗ đỗ xe của cậu.”

“Hơn nữa, hơn nữa, tôi là thấy cậu lái ra, tưởng cậu muốn tìm chỗ đỗ xe khác.. “

Bác tài mặt mày chột dạ giải thích, trên trán đã đổ mồ hôi hột.

Ông ta chỉ là tầng lớp làm công sinh sống ở Yên Kinh, đắc tội với cậu cả của Yên Kinh như Khương Cẩn, căn bản là không có đường sống.

Mà động tĩnh ở đây cũng thu hút sự chú ý của Vương Nhất, ánh mắt của anh hơi lạnh.

“Con mắt nào của ông nhìn thấy tôi muốn lái ra? Lùi xe không được không được lái ra, rồi lùi vào lại à? Ông thì hay rồi, khi tôi lái xe thì trực tiếp lái vào!”

Khương Cẩn mặt mày tức giận, nhận định bác tài này là coi thường, còn đang khoe kỹ thuật lái xe trước mặt mình.

“Cậu Khương…

Sắc mặt của bác tài khó coi, không ngừng cầu xin.

“Ông còn biết tôi à? Biết tôi ông còn dám cướp chỗ đỗ xe của tôi, chán sống rồi hả!”

Lông mày Khương Gẩn nhíu lại, càng thêm giận dữ: “Không cần nói, xe này tôi nhìn ngứa mắt, buộc phải đập!”

“Vâng, cậu cải”

Tất cả các vệ sĩ của Khương Thị rất nhanh đã cầm mỗi người một cái cờ lê, vẻ mặt vô cảm đi về phía chiếc taxi đó.

Sắc mặt của bác tài đó thay đổi, vội vàng chạy tới ngăn cản.

“Đừng…”

“Chiếc xe này không phải của tôi, là xe của công ty chúng tôi, đập thì tôi phải đền, tôi không đền nổi?”

Bác tài lo lắng tới mức trán toát đầy mồ hôi lạnh, dùng cả tiếng địa phương.

Khương Cẩn nghe xong, vẻ mặt càng thêm khinh thường: “Thì ra còn là một người nơi khác, người nơi khác đến Yên Kinh làm việc rất không dễ dàng nhỉ?”

“Tiền nhà tiền sinh hoạt ở Yên Kinh đắt như vậy, với chút tiên đó của các người sao mà trả nổi?”

“Có điều người nghèo thì phải có giác ngộ của người ngoài, nơi như này là nơi cả đời các người không đi vào được, các người không phù hợp với nơi này! Đi vào chỉ là vấy bẩn nơi này, hiểu không?”

Khương Cẩn chỉ vào bác tài mắng.

Bác tài căn bản không dám nói nửa câu, trong lòng cũng dấy lên một tia hối hận, không nên đưa đám Vương Nhất vào trong trang viên.
 
Chương 2177


Chương 2177

Ông ta chỉ là dựa theo yêu cầu của bãi đỗ xe dừng lại thì sắp bị đập xe sao?”

Khóe mắt bác tài đỏ lên, thậm chí có nước mắt chảy xuống.

Ông ta không dám tức giận, cũng không dám nói, bởi vì đối phương là cậu chủ của vương tộc Yên Đô.

Nhìn một màn này, trong mắt Lý Khinh Hồng cũng dấy lên một chút tức giận.

Vừa muốn lên tiếng quở trách, Vương Nhất lại lắc đầu: “Em và Nhã My đi vào trong vương tộc Long Thị trước đi, anh giải quyết là được.”

Lý Khinh Hồng liếc nhìn Khương Cẩn, trong mắt có sự lo lắng: “Hôm nay là ngày vui của Long Thị, anh đừng làm quá.”

Lý Khinh Hồng không lo lắng Khương Cẩn sẽ bất lợi cho Vương Nhất, ngược lại, cô lo lăng Vương Nhất sẽ làm gì Khương Cẩn.

Vương Nhất mỉm cười: “Yên tâm, anh có chừng mực.”

Sau khi xác nhận lại, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My mới rời khỏi bãi đỗ xe.

Lúc này chỉ có một mình Vương Nhất, ánh mắt của anh lạnh dần.

Có lẽ là anh trước kia cũng là người bình thường giống bác tài này, không nhìn quen nhất những cậu chủ nhà giàu ức hiếp một dân thường tay không tấc sắc như này.

“Chỉ là cướp chỗ đỗ xe của cậu mà thôi, tới mức ép người vậy sao?”

“Với lại, là chính cậu không biết đõ xe, không đỗ vào được chỗ này, trách ai được?”

Giọng nói lạnh lùng truyền tới, Vương Nhất đưa tay ra, tóm lấy cổ tay của một vệ sĩ.

Keng!

Chiếc cờ lê trong tay anh ta rơi xuống đất, đập vào mu bàn chân, đau tới mức anh ta gầm lên.

Bãi đô xe yên lặng trong nháy mắt, con người của Khương Cẩn trợn tròn.

“Anh, anh nói tôi cái gì?”

Anh ta nghỉ ngờ tai của mình nghe nhầm.

Kỹ thuật đỗ xe của anh ta không tốt, nhưng cũng không ai dám nói ra ở trước mặt anh tal Vương Nhất mặt không cảm xúc lắp lại một lần: “Tôi nói cậu không biết đỗ xe thì cho cậu thêm một tiếng, cậu cũng không đỗ vào chỗ này!”

“Ôi trời!”

“Oắt con, cậu chết chắc rồi! Vậy mà dám xem thường cậu Khương!”

“Cậu còn dám ra tay?”

Vương Nhất vừa dứt lời, các vệ sĩ của Khương Cẩn đều ngây ngốc, ai nấy đều mở miệng mắng.

Còn Khương Cẩn, càng tức tới xanh mặt.

Còn chưa có ai dám nói anh ta đỗ xe không tốt, đây là đang vả mặt anh ta.

Bác tài cũng bị dọa cho tái nhợt mặt mày hơn, ông ta kéo Vương Nhất nói: ‘Cậu bạn, cậu đừng chọc cậu Khương tức giận, chúng ta không chọc nổi đâu.”

Lúc này Khương Cẩn cũng phản ứng lại, hắn học nhìn Vương Nhất: “Thằng nhãi, hôm nay anh đừng hòng đi ra khỏi đây một cách hoàn chỉnh!”

Cho dù nơi này là địa bàn của Long Thị, anh ta cũng phải khiến Vương Nhất trả giá đất.

Vương Nhất không để tâm, nhìn sang bác tài, cười nói: “Bác tài, bây giờ bác mau rời khỏi đây đi, chiếc xe này không thể bị đập.

“Đúng đúng đúng, nhưng cậu…”
 
Chương 2178


Chương 2178

Bác tài lại chần chừ liếc nhìn Vương Nhất, vẻ mặt rất lo lắng.

Vương Nhất mỉm cười không để tâm: “Không cần lo lắng cho tôi, đừng nói cậu ta chỉ là một cậu chủ bình thường của vương tộc, dù là nhân vật quan trọng của Khương Thị tới cũng không thể làm gì được tôi.”

Xoạtl Lời này vừa dứt, Khương Cẩn lập tức nổi giận.

“Thằng nhãi, dám xem thường Khương Thị tôi, anh là đang tìm chết!”

Còn bác tài xế trực tiếp nhìn đơ luôn, ông †a ngây ngốc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất của lúc này, tuy vẻ ngoài rất bình thường, nhưng lại bất giác cho người †a một loại uy áp của cường giả.

Chỉ riêng loại khí phách đó thì là thứ Khương Cẩn không thể so sánh.

Lễ nào cậu ta thật sự tiếp được một nhân vật lớn sao?

Chỉ thấy Vương Nhất mỉm cười hờ hững: ‘Bác tài, bác là một người tốt, nếu không phải vì để chúng tôi bớt phải đi bộ vài bước, cũng sẽ không chọc phải người ta, chỉ dựa vào điều này, tôi sẽ không trơ mắt nhìn bác bị ức hiếp.”

Bác tài sau khi ngây ngốc xong thì có vẻ mặt hết sức cảm động.

“Cảm ơn cậu, vậy, tôi đi trước!”

Bác tài hiểu, ông ta chỉ là một người bình thường, ở lại đây sẽ chỉ thêm rắc rối, sau khi cảm ơn xong thì lên xe chuồn mất.

“Mẹ kiếp, đứng lại!”

Khương Cẩn không khỏi tức giận chửi một tiếng, nhưng chỉ có thể chơ mắt nhìn chiếc taxi đi xa.

Quay đầu lại, ánh mắt Khương Cẩn nhìn sang Vương Nhất tràn ngập hung tàn.

“Thăng nhãi, nếu anh muốn làm chim đầu đàn, vậy được, hôm nay anh không tàn phế vào bệnh viện, chữ Khương của tôi sẽ viết ngược!”

Vương Nhất lắc đầu cười: ‘Lẽ nào tôi nói Sai sao, nếu cậu có thể lùi chiếc xe này vào thì tôi xin lỗi cậu, như thế nào?”

Khương Cẩn bồng nghẹn, làm sao nghe không ra Vương Nhất đang chế nhạo anh 1a?

Chỗ để xe bé như này, cho anh ta đồ một ngày cũng không đỗ vào được!

Nụ cười của Vương Nhất rất bình thản: “Nếu không có kỹ thuật đỗ xe thì đừng lái xe thể thao như này, đi bộ còn có thể tăng cường sức khỏe tránh bệnh tật, như vậy không tốt sao?”

“Ông đây lái xe gì, anh quản được chắc?”

Mũi của Khương Cẩn cũng tức tới lệch cả đi, nhưng sau đó, anh ta lại bình tĩnh lại, nheo mắt đánh giá Vương Nhất, hỏi: “Thằng nhãi, anh tên gì? Tôi nhớ người cùng lên xe xuống xe còn có hai người phụ nữ, bọn họ đâu?”

Vừa rồi sự chú ý của Khương Gẩn tập trung toàn bộ vào người bác tài, không có nhìn thấy bóng dáng của Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My.

“Bọn họ…”

Vương Nhất đang muốn trả lời, Khương Cẩn lại nghĩ ra cái gì đó, ánh mắt lập tức trở nên khinh thường.

“Tôi hiểu rồi, thằng nhãi, anh và hai mỹ nữ vừa rồi là đi ghép xe tới đây nhỉ? Anh cũng là tới tham gia lễ trưởng thành của tiểu công chúa Long Thị?”

Đi ghép xe?

Vương Nhất sững người, sau đó lắc đầu bất lực.

“Bỏ đi.”

Khương Cẩn lập tức rơi vào trầm mặc.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom