Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1106: C1106: Tôi không quan tâm


“Trở thành kẻ địch của toàn thế giới thì sao?”

“Tôi không quan tâm.”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Mày sẽ gặp báo ứng!”

Một phóng viên Anh Quốc chỉ vào Diệp Phàm, hét to.

Phụt!

Vị phóng viên này vừa dứt lời đã bị Tần Chính giết chết, còn giết trong lúc đang phát sóng trực tiếp.

Các phóng viên còn lại run bần bật, người dân trên toàn thế giới đều cảm nhận được sự cường thế, bá đạo của vị Hộ Quốc Thân Tướng này.

“Tôi lặp lại lần nữa, từ giờ phút này, Anh Quốc hoàn toàn không tồn tại, nếu ai dám phản


đối, giết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng!

Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng còn lại suất binh bắt đầu hành động, mở ra cuộc đàn áp và càn quét đẫm máu với người dân Anh Quốc.

Rất nhanh khắp nơi trên Anh Quốc đều là tiếng than kêu trời, giết chóc diễn ra mọi lúc.

Trong hoàng cung Anh Quốc, Diệp Phàm đang chuẩn bị rời đi, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến: “Hộ Quốc Thần Tướng, rất uy phong, tùy tiện tiêu diệt một quốc gia.”

Tám bóng người xuất hiện.

Tám người này mặc trường bào khác nhau, đại biểu cho tám loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi băng, trên người cũng tản ra tám loại lực lượng tương tự,. Nha𝗻h 𝗻hất tại # TгUmTг 𝘶y𝒆𝗻﹒𝙫𝗻 #


Người vừa lên tiếng là người mặc trường bào màu vàng, hai tròng mắt lạnh kinh người, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Mấy người lại chui ra từ đâu?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Chúng ta là tám đại chủ thần của liên minh Chúng Thần, vâng lệnh đến mang ngươi về đế thần chủ thẩm phán!”

Người đàn ông mặc trường bào màu vàng

quát.

Ông ta là Kim Thần, một trong tám đại chủ thần, bảy người còn lại đều lấy ngũ hành và phong lôi băng làm danh hiệu.

“Lại là liên minh Chúng Thần! Mấy người dai như đỉa!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, trong lòng nối lên ý muốn hủy diệt liên minh Chúng Thần.

Tố chức này nhiều lần ra tay với hắn, đương nhiên Diệp Phàm muốn hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.

“Hộ Quốc Thần Tướng, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.”
 
Chương 1258: C1258: Thật náo nhiệt


Ầm!!!

Mũi kiếm dừng trước người Thiên Chiếu, người kia dùng hết sức lực vận cấm thuật để cản lại kiếm này.

Trong tiếng gầm rú vô tận, người Thiên Chiếu như cánh diều đứt dây bay ngược ra ngoài đập mạnh xuống đất rồi hộc máu.

'Đòn tấn công này khiến Thiên Chiếu bị thương nặng, nếu như không phải ả ta biết trước mà sử dụng cấm thuật thì có lẽ đã không ngăn được!

Lúc này, Diệp Phàm cầm kiếm bước tới, lạnh nhạt nói: “Cô muốn chết thế nào?”

Thiên Chiếu tức giận nhìn Diệp Phàm, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam tâm.

“Không cam lòng à?”

Diệp Phàm cười lạnh, nói: “Đột nhiên tôi lại không định giết cô nữa, không phải cô muốn tôi trở thành nô lệ hầu hạ cô sao? Vậy tôi sẽ cho cô toại nguyện để cô được biết cảm giác làm nô lệ hầu hạ người khá là như thế nào!”

"Anh dám?”

Thiên Chiếu nghe thấy lời Diệp Phàm nói thì vô cùng tức giận.

“Từ nay trở đi, cô chính là nô lệ của tôi!"

Diệp Phàm lạnh lùng quát, câu nói của hân đã rực tiếp tuyên án cho tương lai của Thiên Chiếu!


Thiên Chiếu căm tức mà không thể phản kháng.

“Anh biến cô ta thành nô lệ chắc hẳn có ý với ả nhỉ!"

“Hừ, tôi kém ả ta sao?”

Nữ hoàng Băng Tuyết đi tới ầm rì nói, giọng điệu lộ ra vẻ u oán,

Rõ ràng nữ hoàng Băng Tuyết nghĩ Diệp Phàm có ý với Thiên Chiếu, nghĩ tới hồi trước mình từng có ý muốn kết hôn với với hắn lại bị từ chối nên thấy không vui.

"Cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ muốn cô ta làm nô lệ cho tôi thôi không có ý gì khác!”

Diệp Phàm bĩu môi.

“Thật sao?" Nữ hoàng Băng Tuyết không tin nhìn Diệp Phàm.

“Đương nhiên, vợ tôi xinh đẹp hơn cô ta!”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Vợ anh? Vợ anh là ai?”

Nữ hoàng Băng Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

"Tôi!"

Lúc này, Đường Sở Sở lên tiếng.

Xoẹt!

Nháy mắt, nữ hoàng Băng Tuyết nhìn về phía 'Đường Sở Sở, hai người đối đầu trực tiếp, ánh mắt như tóe lên tia lửa.

“Thật náo nhiệt!"

Long Ngạo suy ngắm cười.

“Tiểu Phàm, cẩn thận nội bộ lục đục!”

Chung VôDiệm run run khóe miệng nhắc nhở Diệp Phàm.


“Cô là vợ anh ấy à dáng vẻ cũng được chẳng biết thực lực thế nào?”

Nữ hoàng Băng Tuyết lạnh nhạt nói.

"Cô có thể thử!”

'Đường Sở Sở lạnh mặt.

Rầm!

Lúc này, nữ hoàng Băng Tuyết tung một chưởng về phía Đường Sở Sở, người kia bình thản nhẹ nhàng phất tay chân lại, chưởng hai người va chạm tại chỗ.

Ầm!!!

Một tiếng sấm rền vang, hai người tách ra lui về sau.

“Vẻ ngoài, thực lực không kém, chẳng trách anh lại không muốn kết hôn với tôi!”

Nữ hoàng Băng Tuyết nói.

“Nữ hoàng Băng Tuyết, đừng nói vớ vấn!"

“Tôi từ chối cô không liên quan tới Sở Sở!”

Diệp Phàm nhìn thẳng nữ hoàng Băng Tuyết.

"Người đàn ông mà Tuyết Vô Cơ tôi nhìn trúng. không thoát được đâu!”


“Bổn hoàng nhất định sẽ khiến anh đồng ý cưới tôi làm vợt"

Nữ hoàng Băng Tuyết tự tin nhìn Diệp Phàm.

Ầm!

Đúng lúc này, Thiên Chiếu đột nhiên vận lực muốn bỏ chạy, vẻ mặt Diệp Phàm thay đổi đang định ngăn lại. Chợt thấy nữ hoàng Băng Tuyết đã lao ra dùng một chưởng đánh cô ta nằm lần ra đất.

“Cô tưởng thoát được sao?”

Nữ hoàng Băng Tuyết khinh thường nhìn Thiên Chiếu, hai tay cô thi triển một ấn huyền ảo, lực lượng hàn băng ngưng tụ thành ấn kí trong suốt, bàn tay trực tiếp đánh vào mi tâm Thiên Chiếu.

A!!!

Thiên Chiếu kêu lên đầy đau khổ, sắc mặt trắng bệch.

“Cô đã làm gì với tôi?”

Thiên Chiếu giận dữ nhìn chằm chằm nữ hoàng Băng Tuyết.

“Bây giờ trong người cô có Băng Linh ấn của bổn hoàng, ấn này khi đánh vào trong linh hồn sẽ có thể không chế được cơ thể đó!"

“Giờ chỉ cần một ý nghĩ của bổn hoàng cũng có thể khiến cô sống không bằng chết, cô đừng nghĩ tới việc giả gì, trừ khi tôi chết. Không thì Băng Linh ấn này sẽ không bao giờ giải được, cho dù cô có mạnh tới đâu cũng vậy!"
 
Chương 1107: C1107: Ngươi là ai


Người đàn ông mặc hồng bào nói, đôi con ngươi thiêu đốt liệt hỏa, tản ra hơi thở nóng rực.

Ông ta chính là Hỏa Thần!

“Trở về cùng các ngươi? Vậy phải xem các ngươi có thực lực đó hay không.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đừng phí lời với hắn, lên luôn đi!”

Lôi Thần mặc áo tím quá.

Ông ta lao về phía Diệp Phàm.

“Ai dám động vào Diệp đại ca?”

“Chết!”

Một giọng nói lạnh lùng nũng nịu vang lên.

Một bóng người lao thẳng đến Lôi Thần.


Ầm!!!

Một tiếng nố đinh tai nhức óc vang lên.

Phụt!!!

Một bóng người bay ra ngoài, nện trên mặt đất, điên cuồng hộc máu.

Người này không phải ai khác, chính là vị Lôi Thần kia!

Lúc này Lôi Thần mở to mắt, không thể tin được, chưa nói được câu nào đã tắt thở.

Tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.

Bảy đại chủ thần còn lại cũng hoàn hoàn đơ người.

Thực lực của tám người bọn họ đã bước vào trình tự của người tu hành, còn đều trên Luyện Khí tầng năm, với thực lực của bọn họ lại bị người này đánh bại trong một chiêu, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng.

Ngay sau đó bảy người bọn họ và đám người Diệp Phàm cùng nhìn về phía người đã giết chết Lôi Thần.

Khi bọn họ nhìn thấy người này đều vô cùng kinh sợ.


Người này lại là một người phụ nữ, nhìn qua có vẻ còn là một thiếu nữ!

Cô ấy chính là Tư Thiên Thiên.

Sau khi giết chết Lôi Thần trong nháy mắt, Tư Thiên Thiên vẫn giữ sắc mặt lạnh băng, đòi con ngươi lạnh đến mức làm người không rét mà run.

“Không ngờ Thiên Thiên lại mạnh như vậy.”

Diệp Phàm ngạc nhiên nói, sau đó cảm thán: “Xem ra nhận Đại sư phụ làm chủ nhân không lổ!”

“Ngươi là ai?’

Kim Thần gằn giọng hỏi.

“Ai dám động vào Diệp đại ca, chết!”

Tư Thiên Thiên giống như một vệ sĩ tận tâm của Diệp Phàm,

Hỏa Thần gầm lên: “Ngông cuồng!”

“Hôm nay bảy đại chủ thần bọn ta cùng nhau lên, ta muốn nhìn xem một con nhóc như ngươi có thể chống đỡ được hay không!”

Hỏa Thần lạnh lùng nói.

Ngay sau đó bảy người bọn họ đang định cùng xông lên, đúng lúc này một giọng nói khàn khàn vang lên.

“Mấy lão già các ngươi bao vây tấn công một cô bé, không biết xấu hố hả?”
 
Chương 1259: C1259: Thiên hải


Nữ hoàng Băng Tuyết lạnh lùng nói.

"Cô..."

Thiên Chiếu cực kì tức giận nhìn nữ hoàng Băng. Tuyết, cô tiếp tục nói: “Từ giờ trở đi, cô là nô lệ của hắn, phải nghe mọi mệnh lệnh. Nếu có ý đõ gì khác, bổn hoàng sẽ khiến cô nếm thử cảm giác sống không bằng chết. Tất nhiên cô có thể chọn cái chết, như vậy. sẽ không phải làm nô lệ nữa, chỉ là cô có dám chết không!"

Trong lúc nhất thời, vẻ mặt Thiên Chiếu thay đổi không ngừng, trở nên cực kỳ xấu xí

Cuối cùng sau hồi lựa chọn, Thiên Chiếu buông

bỏ hết thảy thể diện và tự tôn lực chọn khuất phục, nói với Diệp Phàm: “Thiên Chiếu tham kiến chủ nhân!”

“Từ giờ cô ta là nô lệ của anh!”

“Anh cũng đừng lo cô ta sẽ chạy trốn hay gây hại gì cho anh!"

Nữ hoàng Băng Tuyết nhìn Diệp Phàm.

“Cảm ơn!”

Diệp Phàm nói cảm ơn.

“Anh là người đàn ông của bổn hoàng không căn cảm ơn!”

Nữ hoàng Băng Tuyết nói thẳng.


“Tôi sẽ không cưới cô, cô đừng lãng phí thời gian nữa, thực lực của cô mạnh như vậy, cũng không căn phải song tu với tôi!”

Diệp Phàm bất đắc dĩ nhìn nữ hoàng Băng Tuyết.

“Quả thực không cần nhưng anh là người đầu tiên ôi nhìn trúng, nếu bổn hoàng không có được anh thì sao có thể cai quả thần quốc Băng Tuyết!”

Nữ hoàng Băng Tuyết lạnh lùng nói.

“Nói rất hay, tôi ủng hộ!”

Long Ngạo vỗ tay cười.

“Ngũ sư phụ, người đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa!"

Diệp Phàm bất đắc dĩ nói.

“Không ổn, hậu nhân của ma thần Xi Vưu chạy rồi!"

Đột nhiên, Tiêu Thiên Sách kêu lên, Diệp Phàm liếc nhìn phát hiện hậu nhân của ma thần Xi Vưu thừa dịp bỏ chạy.

Long Đào cũng định nhân cơ hội bỏ chạy nhưng bị Long Ngạo giế t chết bằng một chiêu.

“Lần trước tha cho ngươi, lần này tôi sẽ không nương tay nữa!"

Long Ngạo lạnh lùng quát.

Sau đó, Diệp Phàm bước tới bên người Quốc chủ Long Quốc bắt đầu tiến hành chữa trị.

Sau nửa ngày, thần chí quốc chủ đần khôi phục.

"Diệp Phàm, trẫm...”

Quốc chủ Long Quốc nhìn Diệp Phàm chợt sửng sốt rồi nghĩ ngay tới gì đó, đang định mở miệng, đối phương đã nói: “Quốc chủ, người bị Long Đào khống chế, giờ Long Đào đã chết, người đừng lo.”

“Đúng vậy, Long Đào đã không chế người ra lệnh. cho các căn cứ quân sự tập kích các thành phố lớn, Quốc chủ, xin người lập tức thông báo ngừng tập kích ngay!”

Lúc này, Diệp Phàm đột nhiên nghĩ tới lời Long Đào nói, hắn vội vàng nói với quốc chủ.

“Cái gì? Có việc này sao?"

'Vẻ mặt quốc chủ thay đối lập tức liên hệ các căn cứ quân sự lớn.


Dưới nhắc nhở của Diệp Phàm, cuối cùng quốc chủ Long Quốc cũng đã ngăn kế hoạch tập kích của Long Đào kịp thời!

“Đúng rồi, quốc chủ, nhị sư phụ và tam sư phụ của tôi vẫn không có tin gì trong Long Cấm sao?”

Diệp Phàm dò hỏi quốc chủ.

"Không có, cửa Long Cấm tuy đã được tam sư phụ của cậu mở nhưng bọn họ vẫn chưa ra ngoài. Trằm cũng phái không ít người vào đó thăm dò nhưng không ai sống sót, chỉ sợ hai vị sư phụ đã...

“Không thể nào, nhị sư phụ và tam sư phụ sẽ không sao!"

“Tôi muốn tự vào trong tìm hai người họ!”

Diệp Phàm quyết định.

“Giờ tình huống trong Long Cấm không rõ thế nào sẽ rất nguy hiểm không thể vào trong được!"

Quốc chủ Long Quốc vội nhắc nhở.

“Tôi phải vào tìm họ!”

“Quốc chủ, tôi đã quyết định rồi ngài không cần nói thêm nữa!"

Diệp Phàm trầm giọng.

“Tiểu Phàm, bọn ta đi vào với con!”

Tiêu Thiên Sách nhìn Diệp Phàm.

Nhưng Diệp Phàm lắc đầu, “Các vị sư phụ, mọi người trấn thủ Long Quốc đi, con sợ lúc đó xảy ra chuyện gì có mọi người ở đây, con cũng yên tâm hơn!”

“Vậy anh Tiểu Phàm, em đi cùng anh!”


Lúc này, Đường Sở Sở lên tiếng.

“Bổn hoàng cũng đi!"

Nữ hoàng Băng Tuyết nói thẳng.

"Tôi..."

“Anh Tiểu Phàm nếu anh không cho em theo, em cũng sẽ không cho anh đi đâu!"

'Đường Sở Sở không cho Diệp Phàm nói xong đã kiên quyết nói.

"Được rồi!" . Web‎ đọc‎ 𝒏ha𝒏h‎ tại‎ (‎ t𝗿uⅿt𝗿u‎ ye𝒏﹒V𝑵‎ )

Diệp Phàm thấy Đường Sở Sở kiên quyết tới vậy chỉ có thể gật đầu.

“Bổn hoàng cũng đi, anh là người đàn ông mà bốn hoàng nhận định nên tôi sẽ không để anh xảy ra chuyện gì!"

Nữ hoàng Bằng Tuyết liếc nhìn Diệp Phàm nói.

Cuối cùng, Diệp Phàm dẫn theo Đường Sở Sở và nữ hoàng Băng Tuyết vào Long Cấm.

Lúc bọn họ bước vào trong, đột nhiên một đám người không mời mà tới xuất hiện tại nhà họ Đường ở Thiên Hải!
 
Chương 1108: C1108: Sáu vị tài quyết lĩnh chủ


Vút vút vút!!!

Ánh mắt của bảy chủ thần nhìn về phía sau, bọn họ trông thấy sáu bóng dáng xuất hiện.

Sáu người này ăn mặc khác nhau, ngoại trừ hai người bên ngoài thì bốn người còn lại đều như hung thần, trông họ giống ác ma từ Địa Ngục!

Hai người kia, một người mặc một trắng một xám, người phía trước có khí chất siêu phàm, không dính bụi trần, người kia lại chất phác, mang tới cho người ta một cảm giác đơn giản, không giống với mọi người!

Người vừa rồi lên tiếng chính là vị mặc áo xám này.

“Lục đại Tài Quyết lĩnh chủ!”

“Các người đều tới cả rồi!”

Kim Thần nhìn thấy sáu người này xuất hiện thì rất ngạc nhiên, Lục Đại Chủ Thần cũng vô cùng khiếp sợ.

“Tài Quyết Lĩnh chủ?”

Diệp Phàm nhìn thấy sáu người này thì ánh mắt lóe lên tia quỷ dị.

“Mới một thời gian không gặp, người của Liên Minh chúng Thần đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ!”


Người mặc áo xám khinh thường nói.

“Nhân Đạo lĩnh chủ, ông đừng có xấc xược, Liên Minh chúng Thần bọn tôi cũng không sợ sở Tài Quyết các người.”

Vị Hỏa Thần lạnh lẽo quát lớn.

“Thế sao? Vậy thì có thế tới thử xem!”

Người đàn ông mặc áo xám bước lên, trên người tản ta một cỗ uy thế vô hình, chuẩn bị muốn ra tay!

“Tới thì tới, ai sợ ai?”

Hỏa Thần trực tiếp xông lên, đánh về phía người đàn ông mặc áo xám.

Người đàn ông mặc áo xám đánh một chưởng ra, nhìn đòn tấn công này khỏng có gì đặc biệt nhưng khi tiếp xúc với Hỏa Thần lại bộc phát ra sức mạnh rung trời!

Phụt!

Hỏa Thần phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài, cơ thể đập xuống nền đất trừng mắt nhìn đối phương.

Lúc này, vẻ mặt của sáu vị chủ thần còn lại trở nên vô cùng khó coi.


Bọn họ không ngừ chỉ là một Nhân Đạo lĩnh chủ nhỏ nhoi lại có sức mạnh như vậy, thế thì năm lĩnh chủ còn lại phải mạnh cỡ nào?

Dưới sở trưởng sở Tài Quyết, sáu vị Tài Quyết lĩnh chủ này là mạnh nhất, chia thành: Thiên, Nhân, Súc Sinh, Địa Ngục, Quỷ Đói đại biểu cho sáu vị lĩnh chủ, dưới bọn họ là trưởng lão Hắc Bạch.

Trước kia, Liên Minh Chúng Thần và sở Tài Quyết đã giao đấu nhiều lần, đều là do các vị Tài Quyết lĩnh chủ và chủ Thần đối đầu, thực lực hai bên chênh nhau không nhiều, nhưng hôm nay sức mạnh của Tài Quyết lĩnh chủ lại nghiền ép chủ thần, chuyện này đương nhiên khiến người ta phải khiếp sợ!

“Thực lực của các người lại tiến bộ nhiều như vậy?”

Kim Thần nhìn chằm chằm Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Các người cho rằng Liên Minh Chúng Thần có thế chống lại được sở Tài Quyết sao?”

“Nếu không phải sở trưởng đã nói không được diệt Liên Minh Chúng Thần thì các người đã đi đời từ lâu rồi, sao có thể sống tới bây giờ chứ?”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ hung ác nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám chủ thần của Liên Minh Chúng Thần rất khó coi, cảm giác như bị người ta đâm cho một nhát.

“Rốt cuộc sở Tài Quyết các người có quan hệ

gì với hắn? Vậy mà đáng để cả sáu bị lĩnh chủ cùng xuất hiện!”

Kim Thân liếc mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nhìn sáu vị lĩnh chủ với vẻ mặt nghi ngờ.

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm!”

“Cút ngay, nếu không tất cả đều phải chết!”
 
Chương 1260: C1260: Đây là loại quái vật gì vậy


Long Cấm!

Đúng lúc này Diệp Phàm, Đường Sở Sở và Nữ hoàng Băng Tuyết đã xuất hiện ở đây.

Vừa bước vào nơi này, bọn họ liền nhận ra trong không khí tràn ngập linh khí nồng đậm, xen lẫn một chút tà khí.

Nhìn thoáng qua, trên mặt đất được phủ đầy cát vàng, còn có rất nhiều xương cốt và vũ khí.

Phần lớn những vũ khí này đều đã hỏng, hơn nữa vẫn còn vết máu, cầm lên còn có thể ngửi thấy mùi máu nồng đậm, đã lâu như vậy mà chưa thể tiêu tán, chứng tỏ trận chiến lúc đó ác liệt đến mức nào!

“Xem ra nơi này chính là một chiến trường cổ”

Diệp Phàm nhìn cảnh tượng xung quanh rồi nhẹ giọng nói.


“Chiến trường cổ? Chẳng lẽ là chiến trường của thời thượng cổ sao? Vậy thì nơi này đã tồn tại rất lâu rồi!" Nữ hoàng Băng Tuyết lạnh nhạt nói.

“Ngươi cũng biết về thượng cổ?” Diệp Phàm có chút kinh ngạo, hỏi Nữ hoàng

Trước đây hắn từng nghe mấy vị sư phụ nói về thời thượng cổ, thời đại đó đã tồn tại cách đây ít nhất cũng phải mấy vạn năm lịch sử!

Vào thời đại đó, linh lực trên trái đất ở trong thời kỳ hoàng kim, không hề cạn kiệt như bây giờ. Cường giả cũng xuất hiện không ngừng, tất cả đều có thể hô mưa gọi gió, dời núi lấp biển, thậm chí còn sản sinh ra rất nhiều tiên nhân!

Lúc đó không có pháp luật, không có trật tự, mọi thứ đều thuộc về kề mạnh!

Ở thời đại đó, chúng ta bây giờ còn không đáng để nhắc đến!

Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, linh khí trời đất bỗng nhiên cạn kiệt, khiến tu hành giá không thế nào tu luyện được nữa, rất nhiều người đã cố gắng rời bỏ trái đất này, hoặc chết vì già; còn có một số người đã sử dụng những công pháp bí mật để phong ấn bản 'thân, chờ đợi đến thời điểm thích hợp.

Những người này được gọi là người thượng cổ, Thiên Chiếu Đại Thần và Lang Thần đều thuộc về thời đại đó, cho nên bọn họ cũng là người thượng cổ!

“Ta nhận được truyền thừa của tổ tiên Băng Tuyết Thần Quốc, đương nhiên biết về thượng cố. Thời đại này, Băng Tuyết Thần Quốc là bá chủ của một phương với hàng triệu người!" Nữ hoàng kiêu ngạo đáp.

“Anh Tiểu Phàm, chiến trường cổ này trông có vẻ rất lớn, e rằng chúng ta không thể dễ dàng tìm được hai vị sư phụ!" Đường Sở Sở nói với Diệp Phàm.

“Không dễ dàng cũng phải tìm, chúng ta phải đảm bảo hai sư phụ bình an vô sự mới có thể yên tâm được!” Diệp Phàm lên tiếng.


Soạt, soạt, soạt!!!

Trên mặt đất đột nhiên truyền đến những tiếng xào xạc, khiến sắc mặt của đám người Diệp Phàm chợt thay đối.

“Cẩn thận!" Diệp Phàm hét lên.

Giây tiếp theo, những con thú có hình dáng kỳ lạ lao ra từ bãi cát vàng rồi tấn công bọn họ.

Những con quái thú này đều tỏa ra tà khí nồng đậm, tốc độ tấn công rất nhanh và lực tấn công cũng rất mạnh!

Đám người Diệp Phàm vội vàng ra tay, chiến đấu quyết liệt với đám quái thú này.

Đùng đùng đùng đùng!!!

Sau một trận chiến khốc liệt, đám quái thú đều bị ba người giết sạch.


“Đây là loại quái vật gì vậy?” Nữ hoàng Băng Tuyết hừ lạnh một tiếng.

“Chiến trường cổ không đơn giản, không biết còn có nguy hiểm gì nữa, nên hãy cẩn thận!” Diệp Phàm nhắc nhở.

Sau đó ba người đi sâu vào trong, dọc đường gặp đủ loại xương cốt và vũ khí hư hỏng, thậm chí bọn họ còn nhìn thấy rất nhiều Ngọc Giản, bên trong những Ngọc Giản này đều ấn chứa một công pháp tuyệt kỹ nào đó; đương nhiên là do những cường giá trong trận chiến năm đó để lại. Phần lớn Ngọc Giản đã bị hư hỏng, những cái còn nguyên vẹn đều được Diệp Phàm cất đi; chờ khi nào hẳn có được lĩnh thức thì sẽ kiểm ra từng cái một!

“Đó là gì vậy?"

Đột nhiên Nữ hoàng Băng Tuyết chỉ về phía trước rồi hét lên.

Diệp Phàm và Đường Sở Sở nhìn qua, sắc mặt liền thay đổi.

Một đám mây màu máu chợt xuất hiện, hơn nữa đám mây này còn đang bay về phía họ.
 
Chương 1109: C1109: Rất nhanh


Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đằng đằng sát khí quát lớn.

“Các người trở về nói với thần chủ, sở Tài Quyết chúng tôi sẽ bảo vệ Hộ Quốc Thần Tướng, nếu ông ta muốn động tới thì phải hủy đi sở Tài Quyết rồi hẵng tính tới chuyện đó!”

Lúc này, người đàn ông mặc áo trắng lên tiếng, đây chính là Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Rút!”

Ánh mắt Kim Thần không ngừng lóe lên, cuối cùng vẫn lựa chọn rút lui, không đối đầu trực diện với Tài Quyết lĩnh chủ.

Bọn họ có tám người, một chết một vị thương, nhân sổ không chiếm được lợi thế, hơn nữa bên cạnh còn có một cô gái trẻ yêu nghiệt, nếu đánh nhau sẽ lành ít dữ nhiều, chỉ có thể rút lui trước.

Rất nhanh, bọn họ đã dẫn theo Hỏa Thần đang bị thương và Lôi Thần đã chết, rời khỏi nơi này.

Sáu vị lĩnh chủ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt mang theo phần quỷ dị.

“Sở Tài Quyết các người giúp tôi với mục đích gì?”

Diệp Phàm trâm giọng nhìn sáu người đối diện.


“Nếu Thần Tướng muốn biết những bí mật này thì xin mời về sở Tài Quyết chúng tôi một chuyến, tới lúc đó tất cả sẽ được rõ ràng!”

Vị Thiên Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Muốn nói thì nói ở đây, không nói thì tôi đi!”

Diệp Phàm bĩu môi, trực tiếp rời khỏi.

Hắn không có thời gian với đám người cái gì mà sở Tài Quyết này.

“Với thực lực hiện tại của cậu, còn chưa đủ tư cách kiêu ngạo trước mặt chúng tôi!”

Địa Ngục đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm với ánh mắt âm u, ông ta lạnh giọng nói.

“Thế sao? Ông có muốn thử thực lực của tôi không?”

Diệp Phàm sờ sờ mũi nói.


“Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không làm hại cậu, mời cậu đi với chúng tôi một chuyến!”

Nhân Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Không có thời gian…”

Diệp Phàm không muốn phí lời.

“Cậu…”

Lúc này, cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ và Địa Ngục Đạo lĩnh chủ đều âm trầm nhìn Diệp Phàm.

“Các người muốn ra tay?”

Tư Thiên Thiên ngăn trước mặt hai người bọn họ, lạnh lùng nói.

“Cô gái, cô có thể giết chết được tên Lôi Thần kia nhưng không đối phó được với chúng tôi, không muốn bị ăn đòn thì lăn sang một bên!”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ khinh thường nhìn Tư Thiên Thiên.

Ầm!!!

Tư Thiên Thiên trực tiếp đánh một chưởng về phía đổi phương.

Vị Súc Sinh Đạo lĩnh chủ kia cũng tung móng vuốt về phía Tư Thiên Thiên.
 
Chương 1261: C1261: Đám mây có màu máu


“Đám mây có màu máu sao?” Nữ hoàng ngạc nhiên hỏi.

“Không phải là đám mây, mà là sát khí, vô số sát khí ngưng tụ lại với nhau, cẩn thận!” Diệp Phàm nheo mất lại, nhắc nhở.

Lúc này, đám mây màu máu đã tới, hóa thành sát khí cuồn cuộn lao về phía đám người Diệp Phàm.

Lưỡng sát khí này cực kỳ đáng sợ, thậm chí còn ngưng tụ thành thực thể, chứng tỏ sát khí nhiều vô cùng; hơn nữa nó đã tích tụ trong một thời gian rất dài, vậy nên càng trở nên đáng sợ!

Sát khí vừa xâm nhập vào cơ thể, Diệp Phàm liền thấy cực kỳ khó chịu, toàn thân nóng nảy, thần trí dần hỗn loạn, trong lòng dâng lên đủ loại tà niệm, cảm giác như sắp bị tẩu hỏa nhập ma!

Diệp Phàm ngay lập tức thi triển công pháp, bộc phát toàn bộ sức mạnh trong cơ thể để ngăn chặn lại sự xâm lấn của tà khí này. Thế nhưng sát khí quá mạnh, ngược lại đã áp chế được toàn bộ sức mạnh trong cơ thể của Diệp Phàm!

Đường Sở Sở và Nữ hoàng Băng Tuyết cũng đồng loạt thúc đẩy sức mạnh để chống cự.

Một người bộc phát ra lưỡng ánh sáng thánh thiện để loại bỏ tà khí đến gần, còn một người thì tỏa ra khí lạnh cuồn cuồn để tạo thành một tấm khiên băng bao quanh cơ thể mình.

Thực lực của Diệp Phàm khá yếu, không dễ dàng cản được luồng sát khí này, khiến cho sát khí âm nhập vào cơ thể ngày càng nhiều, sắc mặt hẳn dần trở nên vô cùng thống khổ, hai mắt đỏ ngầu như máu


“Anh Tiểu Phàm!"

Đường Sở Sở lo lắng nhìn Diệp Phàm, cô muốn ra tay giúp đỡ, nhưng sát khí quá mạnh, căn bản không thể giúp được gì, Nữ hoàng Băng Tuyết bên này cũng cùng cảnh ngộ!

Bùm bùm bùm!!!

Lúc này, những đường vân kim đan trong cơ thể Diệp Phàm bất đầu phát sáng, tỏa ra sức mạnh cường đại rồi bắt đầu điên cưỡng nuốt chứng tà khí.

Phần lớn sát khí đã đan trong cơ thể Diệp Phàm nuốt chứng, nhưng vẫn còn một ít tà khí xông thẳng vào tâm trí, ăn mòn linh hồn của hắn, nhưng kim đan không thể nuốt được, chỉ có thể dựa vào sức mạnh linh hồn của Diệp Phàm để tiêu diệt.

Mặc dù Diệp Phàm sở hữu sức mạnh tỉnh thần lực phi thường, nhưng vẫn còn khá kém để đối phó với tà khí.

Sát khí vẫn tiếp tục xâm nhập vào linh hồn hắn và bắt đầu ăn mòn linh hồn để cố gắng kiểm soát nó.

Một khi linh hồn bị khống chế, Diệp Phàm sẽ trở thành một thây ma biết đi.

Hồn Quyết!

Lúc này, Diệp Phàm đột nhiên nghĩ tới công pháp Hồn Quyết mà lúc trước hắn lấy được ở Tàng Bảo Các của Võ Minh!

Đó chính là công pháp linh hồn được các hồn giả chuyên tâm tu luyện!

Lúc đó Diệp Phàm còn dự định tìm cơ hội để tu luyện, nhưng sau đó lại quên mất!

Bây giờ hẳn đột nhiên nhớ tới nó!

Hắn đã ghi nhớ toàn bộ công pháp này, hơn nữa còn nhớ rằng có một phần giới thiệu trong Hồn Quyết. Đó là một khi bắt đầu tu luyện Hồn Quyết, thì linh hồn có thể trở thành một lò nung, nuốt chửng mọi thứ trên thế giới và biến nó thành cúa mình.


Điều này có nghĩa là một khi tu luyện Hồn Quyết, có thể nuốt chửng những sức mạnh khác để không ngừng nâng cao sức mạnh linh hồn của bản thân!

Bây giờ sát khí đã xâm nhập vào linh hồn, liệu cũng có thể nuốt chửng được không?

Nghĩ tới đây, Diệp Phàm liền bắt đầu tu luyện Hồn Quyết.

Vù!!!

Khi Diệp Phàm bắt đầu tu luyện, linh hồn hân khế run rẩy, tỏa ra một luồng hơi thở thần bí!

Hắn rất nhanh đã nhập định, đắm chìm trong tu luyện.

Mười phút sau, sát khí xâm nhập vào linh hồn Diệp Phàm dần bị chính linh hồn hẳn hấp thụ hết

Thế là một nửa tà khí bị kim đan của hắn nuốt chứng, nửa còn l h hồn của hắn hấp thụ.

Có được nguồn năng lượng sát khí này, Diệp Phàm nhanh chóng đã nhập môn Hồn Quyết, sức mạnh linh hồn cũng tăng lên không ngừng.

Đối mặt với sự nuốt chứng và hấp thụ này của Diệp Phàm, sát khí trong chiến trường cổ đang dần tiêu tan, cuối cùng tất cả đều bị Diệp Phàm nuốt chứng.


Nhưng hắn vẫn đang tu luyện, chưa tỉnh lại.

Nữ hoàng Băng Tuyết và Đường Sở Sở cùng bảo vệ Diệp Phàm, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, Diệp Phàm vẫn tu luyện. Nhưng lúc này, trong nhà họ Đường ở Thiên Hải chợt có một tiếng găm vang lên.

Uy lực của huyết mạch đột nhiên bộc phát ra, tạo thành một luồng sức mạnh vô cùng đáng sợ!

“Phong Nhi cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!” bà cụ Đường đứng ngoài cửa phòng, phấn khích hét lên.

Bây giờ bà cụ Đường đã hoàn toàn khác với trước. kia, bà ta đã thực sự bước vào hàng ngũ của tu hành. giả!

Lúc này, có một nhóm người đứng cạnh bà cụ Đường, thực lực của bọn họ đều là Nguyên Anh trở lên, hơn nữa toàn thân còn tỏa ra uy lực huyết mạch rất đặc biệt.

Soạt!
 
Chương 1110: C1110: Không biết


Kết quả, một tiếng vang truyền tới.

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ bị Tư Thiên Thiên đánh bay ra xa mười mấy mét, miệng phun ra máu, gương mặt trắng bệch.

Lúc này, năm vị Tài Quyết lĩnh chủ khựng lại, bọn họ nhìn chằm chằm Tư Thiên Thiên với ảnh mắt quỷ dị.

“Ai muốn động tới anh Diệp thì trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý không đã!”

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

Ánh mắt Thiên Đạo và Nhân Đạo lĩnh chủ lóe lên, bọn họ nhìn Diệp Phàm nói: “Nếu như Hộ Quốc Thần Tướng không chịu đi theo chúng tôi, vậy thì đế lần khác, sau này còn gặp lại!”

Ngay sau đó, mấy người họ lần lượt rời đi, bao gồm cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đang bị thương kia.

“Chủ nhân, sở Tài Quyết thế giới này rốt cuộc muốn làm gì?”

Đại ma vương Satan tò mò nói.

“Không biết!”


Diệp Phàm lắc đầu.

“Lúc trước hai vị Tài Quyết trưởng lão kia cũng không có địch ý với chủ nhân, nhưng sáu người bọn họ lại chẳng có ý tốt, bọn họ tới đây vì mục đích nào đó!”

Long Kỵ quân chủ trầm giọng nói.

“Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, chỉ cần là kẻ địch của anh Diệp thì đều phải chuẩn bị sẵn quan tài!”

Tư Thiên Thiên lạnh lùng nói.

“Thiên Thiên, nói không sai!”

Diệp Phàm mỉm cười.

Ngay sau đó, bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này.

Diệp Phàm gặp được Tô Nhược Tuyết, đưa thành quả nghiên cứu khoa học mà hắn cho người tìm được từ một căn cứ ở Anh Quốc giao cho đổi phương.


“Đây là thành quả nghiên cứu khoa học mà cô muốn, mang về cho ông nội cô đi!”

Diệp Phàm nhìn Tô Nhược Tuyết nói.

“Cảm ơn anh!”

Tô Nhược Tuyết cầm thành quả nghiên cứu cả đời của ông nội, cô kích động nhìn Diệp Phàm.

“Một tiếng cảm ơn là xong rồi à!”

Diệp Phàm trêu ghẹo nói.

Tô Nhược Tuyết do dự vài giây, cơ thể đột nhiên nghiêng về phía trước, hôn lên môi Diệp Phàm một cái.

Diệp Phàm ngây ngấn cả người.

Tô Nhược Tuyết chạm môi một giây rồi lập tức lùi về sau, vẻ mặt ửng đỏ nhìn Diệp Phàm: “Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi, bây giờ cho anh, đủ chưa?”

“Cô đang dụ dỗ tôi đấy á?”

Diệp Phàm sờ môi nhìn Tô Nhược Tuyết.

“Anh nói linh tinh cái gì vậy?”
 
Chương 1262: C1262: Thành một người tài chỉ sau một đêm


Cửa phòng đột nhiên mở ra, một thanh niên từ từ bước tới, chính là Đường Phong.

Anh ta lúc này không những hồi phục lại đôi chân lúc trước bị Diệp Phàm đánh tàn phế, mà còn bước vào hàng ngũ của tu hành giả, trực tiếp tiến vào Kim Đan Cảnh, trong cơ thể tràn ngập một lưỡng sức mạnh đáng sợ!

“Đúng vậy, huyết mạch tam phẩm quả nhiên là hạt giống tốt!”

Một người đàn ông trung niên bên cạnh bà cụ Đường nhìn Đường Phong rồi khẽ gật đầu, người bên cạnh ông ta cũng nói: “Tư tế đại nhân không phải đã nói ở đây sẽ sinh ra thiên tài có huyết mạch ít nhất thất phẩm trở lên sao?”

Người đàn ông trung niên nghe vậy khẽ cau mày, nhìn bà cụ Đường: “Trong thế hệ trẻ nhà họ Đường còn có ai nữa sao?”

“Đó chỉ có thể là..” Đôi mắt bà ta chợt lóe lên.

“Còn ai nữa?” Người đàn ông trung niên lạnh lũng hét lên.

“Đường Sở Sở - cháu gái của tôi bà cụ Đường vội vàng cung kính đáp.


“Cô ta đang ở đâu?"

Người đàn ông trung niên hỏi thẳng, bà Đường đáp: "Chuyện đó tôi cũng không rõ, quan hệ của nó với chúng tôi không tốt lắm, nó từ lâu đã không còn ở đây nữa!”

Người đàn ông trung niên lạnh lẽo quát: “Lập tức đi tìm về đây!"

“Vâng!” bà cụ Đường gật đầu nói: “Đại nhân, cháu trai của tôi.."

“Thiên phú huyết mạch của cậu ta khá tốt, đủ tư cách gia nhập dòng chính của nhà họ Đường!"

Người đàn ông trung niên nói, ánh mắt dán chặt vào Đường Phong: “Từ giờ trở đi, cậu sẽ là thành viên của dòng chính nhà họ Đường”

“Cảm ơn đại nhân!” Đường Phong cung kính nói, ánh mắt tràn ngập vui mừng

Thức tỉnh được huyết mạch vô thượng, đạt đến Kim Đan Cảnh và trở thành thành viên của gia tộc thượng cổ.


Lúc này trong lòng Đường Phong vô cùng hưng phấn!

Anh ta chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó mình có thể từ một kẻ tàn phế trở thành một người tài chỉ sau một đêm!

Soạt!

Đột nhiên ánh mắt Đường Phong lóe lên tia lạnh lẽo, tự lầm bẩm: “Diệp Phàm, mày dám khiến tao phải đau đón, bây giờ tao sẽ trả lại cho mày tất cải"

Bùm!!!

Tại Long Cấm, trong đầu Diệp Phàm chợt có một tiếng gầm vang lên, một lưỡng sáng tím chói mắt bộc phát ra từ linh hồn của hẳn rồi bản thẳng lên trời!

Sắc mặt của Đường Sở Sở và Nữ hoàng Băng Tuyết liền thay đổi, ánh mắt không giấu được sự kinh ngạc

Lúc này, trong linh hồn của Diệp Phàm xuất hiện một không gian thần bí.

Đây chính là linh hải - nơi chứa dựng của linh hồn, chỉ khi nào đạt tới Phân Thần Cảnh mới có thể mở ra!

Một khi linh hải được mở ra, sức mạnh linh hồn sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa có linh hải bảo vệ, linh hồn sẽ càng an toàn hơn!
 
Chương 1111: C1111: Vô liêm sỉ


Tô Nhược Tuyết tức giận liếc Diệp Phàm một cái, xoay người rời đi.

Trải qua một ngày giết chóc, bên trong Anh Quốc, tất cả dân chúng biểu tình kháng nghị đều bị quân Thiên Sách giết chết.

Trong vòng một ngày, sổ người tử vong ở Anh Quốc vượt qua mấy chục vạn người!

Những hình ảnh máu tanh tàn nhẫn kia lại bị Diệp Phàm cố ý truyền ra ngoài, chấn động cả Anh Quốc và thế giới!

Vô số người đều nói Diệp Phàm là người điên, là ác ma, là ma quỷ!

Nhưng mặc kệ như thế nào, hiệu quả chấn động mà Diệp Phàm muốn đã đạt được!

Trải qua trận giết chóc này, không còn người diễu hành biểu tình nữa, và tất cả các bài đăng phản đổi trên Internet lần lượt biến mất!

Ngày hôm sau!

Các quan chức dưới trướng quốc chủ Anh Quốc đều cùng nhau ra tuyên bố, Anh Quốc chính thức hủy bỏ quốc hiệu, trở thành một lãnh địa phụ thuộc của Long quốc ở nước ngoài, tất cả công tác quản lý nhà nước, quân sự đều do chính phủ Long Quốc tiếp quản!

Ngay sau đó, quốc kỳ đại biểu cho Anh Quốc


chính thức hạ xuống, thay vào đó là quốc kỳ Long Quốc!

Đến lúc này, Anh Quốc chính thức tuyên bố diệt vong!

Lúc này, toàn bộ Long Quốc đều sôi trào!

Vô sổ dân chúng Long Quốc đều hưng phấn, nhao nhao tiếng reo hò phấn khởi.

Mà sau khi hưng phấn qua đi, hơn một tỷ người của Long Quốc không hề diễn tập, đồng thanh hô lớn Quốc Sư hùng mạnh, Hộ Quốc Thần Tướng uy vũ!

Hiện tại, kính ngưỡng của dân chúng Long Quốc đối với Diệp Phàm đã đạt tới mức chưa từng có!

Vô sổ dân chúng Long Quốc trở thành tín đồ của Diệp Phàm!

Trong một thời gian ngắn, vị đệ nhất quốc sư, Hộ Quốc Thân Tướng của Long Quốc đã trở thành thần tượng trong lòng ba thế hệ người dân.

Tất cả đều nhờ có Diệp Phàm, bởi vì hắn, nên dân chúng Long Quốc mới có thể tự hào và kiêu hãnh!

Hành động này của Diệp Phàm đã đặt nền móng cho địa vị của Long Quốc trên thế giới!


Bây giờ không ai dám chọc tới Long QUỐC, bọn họ chính là bá chủ thế giới!

Sau đó, quốc chủ Long Quốc phát biểu cảm ơn Diệp Phàm, đồng thời tuyên bố cả nước nghỉ ba ngày cùng chúc mừng!

Người của các quốc gia lớn khác trên thế giới chỉ có thể hâm mộ ghen tị!

Bên phía Diệp Phàm, cỗ lực lượng tinh khiết thần bí trong cơ thể hắn lại bộc phát như lũ lụt, bao quanh người hắn.

Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lóe ra ánh sáng, yên lặng hấp thu luyện hóa.

Ngày hôm sau, Diệp Phàm xử lý xong chuyện của Anh Quốc, liền dẫn trở về Long Quốc.

“Vô liêm sỉ!”

Ngay khi Diệp Phàm rời khỏi Anh Quốc, ở sâu trong Anh Quốc, một tiếng quát lạnh như băng đột ngột vang lên, ấn chứa cơn giận của thần!

Đương nhiên, Diệp Phàm cũng không nghe được tiếng mắng chửi này, hắn dẫn theo tất cả mọi người trở về Long Quốc, lập tức cho tất cả mọi người bế quan, đồng thời lôi ra mười rương tài nguyên tu luyện lấy được từ trong Long Mạch chia cho những thuộc hạ, để họ nhanh chóng tăng thực lực!

Có những tài nguyên tu hành này, thực lực của đám người Đòng Phương Hạo Thiên, Đại Hổ

Nhị Hổ nhất định có thể tăng lên nhanh chóng!

Vút!

Sau đó, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm, nói với hắn: “Thưa chủ nhân, nqười Côn Lôn tới!”
 
Chương 1263: C1263: Oán khí thành hình


Linh hải cũng có những cấp độ khác nhau, nó được chia làm bốn cấp: Thiên, Địa, Huyền và Hoàng; cấp bậc càng cao, linh hải càng lớn và thiên phú của nó càng mạnh, tương lai sau này vô cùng rộng mở!

Linh hải của Diệp Phàm rộng mênh mông, giống như bầu trời đây sao không thể nào nhìn thấy điểm cuối, thậm chí nó thuộc về cấp bậc nào, ngay cả bản thân hắn cũng không biết!

Nhưng Diệp Phàm có thể cảm giác được trong bán kính ngàn dặm tất cả đều nằm trong sự khống chế của hẳn, tầm nhìn của hân đã đạt đến ngàn dặm!

Thậm chí khả năng lĩnh hội của Diệp Phàm cũng đã tăng vọt, hẳn cảm thấy mình có thể lĩnh hội bất kỳ công pháp tuyệt kỹ nào trong nháy mắt!

“Linh hải còn cao hơn cả cấp Thiên, tiểu tử, linh hồn của ngươi thật cường đại!" Đột nhiên, một giọng nói chợt vang lên.

Diệp Phàm nhìn quanh thì nhìn thấy từ xa có một bóng người vừa trong suốt vừa xám đang chậm rãi đi tới, toàn thân tựa hồ như không phải là một thực thể mà là được cấu thành từ một loại năng lượng nào đó, tràn đầy oán hận nồng nặc!

“Oán khí thành hình!”

“Oán linh!”

Diệp Phàm nhìn bóng người này, ánh mắt chợt nheo lại. Lúc trước hẳn từng nghe Long Chiến Thiên nói trong Long Cấm có rất nhiều linh hồn của nhiều cường giả đã chết ở chiến trường năm đó, tích tụ rất nhiều oán khí không thể tiêu tan, cuối cùng sẽ biến thành oán linh!


Oán linh này cực kỳ đáng sợ. Lúc trước các oán linh trong Long Cấm đột nhiên nổi loạn và cố gắng thoát ra bên ngoài, đó là lý do tại sao sư phụ của Diệp Phàm mới đến đây để trấn áp những oán linh này!

Diệp Phàm lúc bước vào Long Cấm không nhìn thấy bất kỳ oán linh nào, cảm thấy có chút kỳ quái, hắn còn tưởng rằng oán linh đã bị hai sư phụ của mình tiêu diệt, nhưng không ngờ bây giờ nó lại xuất hiện!

“Ngươi muốn làm gì?" Diệp Phàm cảnh giác hỏi.

“Tiểu tử, ngươi đang lo lẳng ta sẽ ra tay với ngươi sao?”

Oán linh thản nhiên nói, nếu không nhìn thấy bộ dáng này, hẳn cũng không thể biết đó là oán linh!

“Nếu ngươi muốn ra tay, thì ta cũng không khách khí đâu!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, căn bản không thèm coi trọng đối phương.

“Ngươi thật kiêu ngạo!"

Oán linh cười nói: “Yên tâm đi, thân thể và linh hồn của ngươi đều rất tốt, nhưng bổn tọa không hề thích!”


Nghe được đối phương nói như vậy, Diệp Phàm không biết nên vui hay nên tức giận!

“Vậy thì tiền bối là..."

Lúc này, giọng điệu của Diệp Phàm đã cung kính hơn mấy phần, bởi vì đối phương không có ý định ra tay với hắn, hơn nữa hắn còn cảm nhận được thực lực của oán linh rất cường đại, vậy nên tốt nhất không nên đắc tội!

“Chỉ là bổn tọa thấy linh hải của ngươi còn trên cả cấp Thiên, nên thấy tò mò mà thôi!"

“Đúng rồi, bổn tọa cảm thấy hơi thở trên người ngươi có chút quen!”

“Lúc trước có hai người tới đây, bọn họ có quan hệ gì với ngươi à?" Oán linh hỏi Diệp Phàm.

Soạt!

Diệp Phàm kích động nói: “Tiền bối đã gặp nhị sư phụ và tam sư phụ của ta sao?”

“Hóa ra hai người đó là sư phụ của ngươi!” Oán linh nhàn nhạt nói

Diệp Phàm cũng hỏi thẳng: "Xin hỏi, tiền bối có biết hai sư phụ của ta bây giờ đang ở đâu không?”

“E rằng bọn họ đã xảy ra chuyện rồi!" Oán linh đáp.
 
Chương 1112: C1112: Cuộc đàn áp đẫm máu


Anh Quốc, siêu cường quốc đứng đầu về kinh tế trên toàn thế giới, ặc dù kém nước Mỹ và Long quốc nhưng cũng không thể bỏ qua.

Nhưng hiện giờ Anh Quốc lại lưu lạc đến mức phải hủy bỏ quốc hiệu, trở thành lãnh địa phụ thuộc của Long quốc, chuyện này làm người quá khó tin.

Cả thế giới đều chấn động vì chuyện này.

Vô số quốc chủ kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, không thể tin được.

Người dân Anh Quốc càng phản kháng mãnh liệt và cực kỳ không vừa lòng.

Bọn họ là người Anh Quốc, sao có thế đồng ý quyết định này!

Một khi quyết định này được thông qua, đại biếu Anh Quốc chính thức mất nước, bọn họ sẽ trở thành quốc nô, ăn nhờ ở đậu, đây là chuyện bọn họ không thể tiếp thu.

Quyết định này của Diệp Phàm vừa ra, người vui nhất là người dân Long quốc.

Long quốc và Anh Quốc là đối thủ sống chết với nhau.

Đối mặt với Anh Quốc, vô sổ người dân Long quốc đều ngóng trông đất nước dơ bấn đê tiện này tiêu đời.

Bây giờ Anh Quốc sắp mất nước, hơn nữa còn diệt vong trong tay người Long quốc, đối với người Long quổc, đây là một sự kiện vui mừng nhất trong cuộc đời của bọn họ.


Vô số người dân Long quốc nhìn về phía Hộ Quốc Thần Tướng đeo mặt nạ ở phòng phát sóng trực tiếp với ánh mắt sùng kính.

Nếu Diệp Phàm thật sự tiêu diệt Anh Quốc, làm Anh Quốc trở thành lãnh đại phụ thuộc của Long quốc, vậy hắn sẽ trở thành anh hùng trong lịch sử dân tộc, được vạn dân kính ngưỡng.

ở cuộc họp báo hoàng cung Anh Quốc, sau khi Diệp Phàm nói xong chuyện này đã làm phóng viên ở hiện trường xôn xao, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khó tin.

“Hộ Quốc Thần Tướng, xin hỏi quyết định này của ngài có thông qua sự đồng ý của chính phủ và người dân Anh Quốc hay không?”

Các phóng viên dò hỏi Diệp Phàm.

“Nghe rõ đây, tôi đang tuyên bố, chứ không phải trưng cầu ý kiến của các ngươi!”

“Sau hôm nay, trên đời không còn Anh Quốc.”

“Còn việc chính phủ và người dân Anh Quốc có đồng ý hay không, tôi không quan tâm, ai không đồng ý, tôi sẽ giết đến khi bọn họ đồng ý

mới thôi, đương nhiên tốt nhất bọn họ không đồng ý, như vậy tôi sẽ có lý do xóa sổ hoàn toàn quốc gia này khỏi thế giới!”

Diệp Phàm gằn giọng quát, trong mắt mang theo sát ý làm người không rét mà run.


Những lời này của hắn truyền qua phòng phát sóng trực tiếp, lại lần nữa gây chấn động, người dân Anh Quốc tức giận đến cực điểm.

Rất nhanh có rất nhiều người dân Anh Quốc tự phát biếu tình, kháng nghị hành vi của Diệp Phàm, cũng có vô sổ người dân Anh Quốc đăng bài trên mạng, kêu gọi tất cả trai tráng Anh Quốc cùng nhau đuổi ác ma này ra khỏi Anh Quốc, lấy lại ngôi nhà hoàn chỉnh cho bọn họ.

Khắp nơi trên Anh Quốc xảy ra bạo loạn, biểu tình, chống đối, loạn thành một nồi chào.

Bên trong thủ đô Anh Quốc cũng có vô số người dân lên phố biểu tình.

Trong cuộc họp bào ở hoàng cung, Diệp Phàm nhận được tin tức này, nở nụ cười tàn nhẫn, nói: “Nếu bọn họ muốn chết, vậy thành toàn cho bọn họ.”

“Thông báo cho quân Thiên Sách, ai dám chống đối biểu tình, giết không tha.”

Diệp Phàm ra lệnh trước mặt mọi người.

Mệnh lệnh này của hắn đã làm cả thế giới

đều biết thông qua phòng phát sóng trực tiếp.

Các quốc gia sôi trào!

Tất cả mọi người không ngờ Hộ Quốc Thần Tướng lại tàn bạo như vậy, đối mặt với người dân biếu tình đều giết không tha, quá tàn nhẫn.

“Hộ Quốc Thần Tướng, cậu làm vậy không sợ làm cho toàn dân tức giận, trở thành kẻ địch của nhân dân trên toàn thế giới hay sao?”

Mấy vị phóng viên Anh Quốc tức giận nói.
 
Chương 1264: C1264: Không cần khách khí


Xoẹt!

Diệp Phàm nghe được oán linh này nói, sắc mặt thay đổi, đột nhiên nói: "Hai vị sư phụ của ta đã xảy ra chuyện gì?"

"Trước đó bọn họ đến nơi này tàn sát một số. lượng lớn oán linh, cuối cùng tiến vào tử trủng!"

Oán linh này lên tiếng.

"Tử trúng? Đó là nơi nào?"

Diệp Phàm tò mò hỏi

"Tử trủng là một khu vực cấm trong chiến trường cổ xưa này, nghe đồn có rất nhiều ý niệm tàn hồn của các cường giả hàng đầu trong trận chiến lớn năm đó đều tập trung ở đó, bất kỳ một ý niệm tàn hồn nào. trong đó cũng đủ để đưa hai sư phụ của ngươi xuống địa ngục. Đã nhiều năm như vậy, tất cả người tu hành tiến vào tử trủng, đều không có người sống sót đi ra, cho nên nơi đó gọi là tử trủng, đơn giản là mộ chôn người chết mà thôi!"

Oán linh này nói từng chỉ tiết.

"Ở đây còn có người khác sao?"

Diệp Phàm kinh ngạc nói, hẳn đoán chẳng lẽ họ là những người thủ hộ Long Cấm của Long Quốc?


"Đương nhiên, chiến trường cổ xưa này kết nối với các thế giới lớn, mỗi ngày đều có rất nhiều người tu hành đến đây để rèn luyện!”

Oán linh lên tiếng.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Nghe vậy, cả ba người Diệp Phàm, Đường Sở Sở và Nữ Hoàng Băng Tuyết đều rất kinh ngạc, bọn họ không ngờ rằng chiến trường cổ xưa này lại có liên kết với các thế giới khác!

"Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ gặp được những người từ thế giới khác ở đây đúng không?”

Nữ Hoàng Băng Tuyết nói.

“Đúng vậy, hơn nữa những người ở những thế giới đó mạnh hơn các người rất nhiều, với tài năng của các người mà chỉ có chút thế lực đó, chắc là cấp bậc của thế giới các người không cao đúng không!”

Oán linh này nói.

"Cám ơn tiền bối đã chỉ cho!”

"Không biết tiền bối có thể nói cho ta biết tử trủng kia ở đâu không?"

Diệp Phàm ôm quyền nói.

"Ngươi muốn đi tìm tử trủng?"

Oán linh kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, còn hắn gật đầu nói: "Đúng vậy, ta muốn đi tìm hai vị sư phụ của ta!"

"Mặc dù ngươi có linh hải vượt qua thiên cấp, nhưng ngươi vẫn chưa thật sự trưởng thành, lấy thực lực của ngươi, bước vào tử trủng thì chỉ có đường chết, ngươi phải suy nghĩ kỹ càng!"

Oán linh này nhìn Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.

"Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, dù thế nào đi nữa ta cũng phải tìm được hai vị sư phụ!

Diệp Phàm nói với vẻ mặt kiên quyết


"Được rồi, ngươi cứ tiếp tục đi vẽ hướng này, khi nhìn thấy một cái hang động thì nơi đó chính là tử trủng!"

Oán linh này chỉ vẽ một phương hướng và nói thẳng.

"Cảm ơn!"

Diệp Phàm nói cảm ơn, oán linh kia đột nhiên chỉ tay về phía Diệp Phàm, một tỉa sáng từ ngón tay ông ta bay vụt ra và tiến vào trong cơ thể Diệp Phàm

"Anh Tiểu Phàm!"

Lúc này, sắc mặt Đường Sở Sở và Nữ Hoàng Băng Tuyết đều biến đổi, bọn họ đang muốn tấn công oán linh kia nhưng lại bị Diệp Phàm ngăn cản, hắn nhìn oán linh kia và nói: "Tiền bối, ngài đang..."

Bổn tọa cảm thấy tên nhóc như ngươi rất hợp ý ta, coi như công pháp này là món quà gặp mặt!"

Oán linh này bình tĩnh nói.

Mà cái chỉ tay vừa rồi của ông ta là để truyền một bộ công pháp cho Diệp Phàm.

Công pháp này được gọi là Hoang Thiên Cửu Biến, là một loại công pháp phụ trợ.

Một khi thì triển công pháp này, có thể nhanh chóng tăng lên sức mạnh của bản thân trong thời gian ngắn, công pháp này chia làm chín biến, mỗi lần thực hiện một biến thì sức mạnh trong cơ thể sẽ lập tức. tăng lên.

Biến thứ nhất có thể tăng cường sức mạnh của bản thân lên chín lăn, sau đó cứ vậy tăng gấp đôi, nếu có thể thi triển được biến thứ chín, thậm chí sẽ tạo ra sức mạnh không ngờ!


Sau khi nhìn thấy phần giới thiệu của công pháp này, Diệp Phàm cũng khá kinh ngạc.

Đối với Diệp Phàm mà nói, công pháp này có thể nâng cao sức chiến đấu của hắn rất nhiều!

Với thực lực hiện tại của hắn, một khi thực lực. đột nhiên tăng gấp chín lần, uy lực sẽ không thể tưởng tượng được!

"Cám ơn tiền bối!"

Lập tức, Diệp Phàm cung kính cảm tạ oán linh này.

"Không cần khách khí!"

Oán linh xua tay.

Sau đó ba người Diệp Phầm đi vẽ phía tử trủng, oán linh kia nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Diệp Phàm, lầm bẩm một mình: "Không nghĩ tới Đế Tinh chỉ chủ trong truyền thuyết sẽ xuất hiện, hy vọng lựa chọn lần này của bổn tọa không sai!"

Tiếp theo, ba người Diệp Phàm bay thẳng một đường về phía phương hướng của tử trủng, nhưng bọn họ bay mấy tiếng đồng hồ cũng không nhìn thấy tử trủng kia.

“Sao còn chưa nhìn thấy tử trủng kia? Không phải chúng ta đã bị lừa đó chứ?"
 
Chương 1113: C1113: Tôi không quan tâm


“Trở thành kẻ địch của toàn thế giới thì sao?”

“Tôi không quan tâm.”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Mày sẽ gặp báo ứng!”

Một phóng viên Anh Quốc chỉ vào Diệp Phàm, hét to.

Phụt!

Vị phóng viên này vừa dứt lời đã bị Tần Chính giết chết, còn giết trong lúc đang phát sóng trực tiếp.

Các phóng viên còn lại run bần bật, người dân trên toàn thế giới đều cảm nhận được sự cường thế, bá đạo của vị Hộ Quốc Thân Tướng này.

“Tôi lặp lại lần nữa, từ giờ phút này, Anh Quốc hoàn toàn không tồn tại, nếu ai dám phản


đối, giết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng!

Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng còn lại suất binh bắt đầu hành động, mở ra cuộc đàn áp và càn quét đẫm máu với người dân Anh Quốc.

Rất nhanh khắp nơi trên Anh Quốc đều là tiếng than kêu trời, giết chóc diễn ra mọi lúc.

Trong hoàng cung Anh Quốc, Diệp Phàm đang chuẩn bị rời đi, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến: “Hộ Quốc Thần Tướng, rất uy phong, tùy tiện tiêu diệt một quốc gia.”

Tám bóng người xuất hiện.

Tám người này mặc trường bào khác nhau, đại biểu cho tám loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi băng, trên người cũng tản ra tám loại lực lượng tương tự,


Người vừa lên tiếng là người mặc trường bào màu vàng, hai tròng mắt lạnh kinh người, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Mấy người lại chui ra từ đâu?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Chúng ta là tám đại chủ thần của liên minh Chúng Thần, vâng lệnh đến mang ngươi về đế thần chủ thẩm phán!”

Người đàn ông mặc trường bào màu vàng

quát.

Ông ta là Kim Thần, một trong tám đại chủ thần, bảy người còn lại đều lấy ngũ hành và phong lôi băng làm danh hiệu.

“Lại là liên minh Chúng Thần! Mấy người dai như đỉa!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, trong lòng nối lên ý muốn hủy diệt liên minh Chúng Thần.

Tố chức này nhiều lần ra tay với hắn, đương nhiên Diệp Phàm muốn hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.

“Hộ Quốc Thần Tướng, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.”
 
Chương 1265: C1265: Vẻ đẹp như vậy thật sự hiếm có


Nữ Hoàng Băng Tuyết lạnh lùng nói.

"Vị tiền bối kia sẽ không lừa gạt chúng ta, chúng ta tìm lại thử xem!"

Diệp Phàm trầm giọng nói.

"Anh Tiểu Phàm, phía trước kia hình như có thứ gì đó!"

Đột nhiên Đường Sở Sở lên tiếng, Diệp Phàm đưa mất nhìn về phía trước, ba người bọn họ trực tiếp đáp xuống đất, đi tới đó.

Chẳng bao lâu sau, một cây huyết thảo chứa đầy. năng lượng Huyết Sát mạnh mẽ đã xuất hiện ở đây.

"Đây hẳn là một loại thảo dược sinh ra do.

nhiễm bởi máu của những cường giả trong chiến trường cổ kia!"

“Mà loại thảo dược này có phẩm cấp rất cao, không kém cạnh gì do với cây tiên dược giả của điện Bồng Lai!"

'Đường Sở Sở nói

"Không ngờ ở đây lại có thứ tốt như vậy!"


Diệp Phàm đang muốn tiến lên hái cây huyết thảo này, nhưng đột nhiên một thanh âm lạnh lùng ngạo mạn truyền đến: "Tên kia, cây huyết thảo này là của bổn thiếu gia!"

Khi giọng nói này đột nhiên vang lên, Diệp Phàm và hai người phụ nữ nhìn qua thì thấy một nhóm nam giới mặc trang phục cổ xưa xuất hiện ở đây, trên người mỗi người đều toát ra khí tức mạnh mẽ, bọn họ đều có thực lực tử cảnh giới Kim Đan trở lên, trong đó có một người đàn ông cầm đầu thậm chí đã đạt tới cấp độ Nguyên Anh cấp bốn, đẳng sau người đàn ông này còn có hai cường giả ở cấp độ Phân Thần Cảnh.

“Người đến từ thế giới khác?”

Diệp Phàm nhìn đám người này, ánh mắt lóe lên.

Theo những gì oán linh kia vừa nói, những người này hẳn là những người tu hành đến từ các hành tinh khác.

“Cây thảo dược này thành của ngươi từ khi nào vậy?"

Lập tức, Diệp Phàm lạnh lùng nói, hẳn trực tiếp. hái cây huyết thảo kia.

Xoẹt!

Lúc này, sắc mặt người đàn ông kia trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ nhìn Diệp Phàm: "Tên kia, ngươi rất can đám, dám giành đồ với bổn thiếu gia, ngươi không muốn sống nữa sao?”

"Lải nhải quá, ồn ào muốn chết!”

"Cút!”

Nữ Hoàng Băng Tuyết nhìn người đàn ông này và hét lên với khuôn mặt lạnh lùng.

Xoẹt!

Người đàn ông kia liếc nhìn Nữ Hoàng Băng Tuyết, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó hắn ta lại chú ý đến Đường Sở Sở ở bên cạnh và cũng rất kinh ngạc.

"Đúng là hai người đẹp tuyệt vời!"

"Vẻ đẹp như vậy thật sự hiếm có!"

Người đàn ông này nhìn hai người phụ nữ và khen ngợi, trong mắt hắn ta tràn ngập ánh sáng thèm muốn.

"Còn nhìn nữa thì bổn hoàng sẽ móc mắt ngươi ra"

Nữ Hoàng Băng Tuyết nói với vẻ mặt ngạo nghễ.


"Mạnh mẽ, độc đoán ~"

"Bổn thiếu gia thích!"

Người đàn ông này cười tà ác quyến rũ, thân hình của Nữ Hoàng Băng Tuyết trực tiếp biến mất tại chỗ.

A!

Một giây tiếp theo, người đàn ông hét lên một tiếng đầy thảm thiết, đôi mắt của hẳn ta bị Nữ Hoàng Băng Tuyết trực tiếp móc ra.

Nữ Hoàng Băng Tuyết ra đòn quá nhanh, nhanh đến nỗi cả người đàn ông và những người đứng sau đều không kịp phản ứng, kết quả là hai nhãn cầu của người đàn ông kia đã bị Nữ Hoàng Băng Tuyết bóp nát.

"Khốn kiếp!"

Lúc này, sắc mặt của hai cường giả Phân Thần Cảnh tối sầm lại, trừng mắt nhìn Nữ Hoàng Băng Tuyết, bọn họ đồng loạt ra tay, bộc phát ra sức mạnh chân nguyên khổng lồ, tấn công về phía cô ta.

Bùm!

Nữ Hoàng Băng Tuyết đánh ra một chưởng, không khí băng giá vô tận trong nháy mắt bao trùm hai cường giả Phân Thần Cảnh này.

Rắc rắc rắc!

Một giây tiếp theo, thân thể của hai cường giả Phân Thần Cảnh này trực tiếp nổ tung, biến thành bột mịn rơi trên mặt đất, chết không toàn thây!

Lúc này, tất cả những người còn lại do người đàn ông này mang theo đều hít một hơi thật sâu, vô cùng sửng sốt!


Về phần người đàn ông kia, hẳn ta bịt mắt và không ngừng la hét thảm thiết.

"Chúng ta đi thôi!"

Diệp Phàm nói xong, ba người bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này.

“Thiếu gia!"

Sau khi đám người Diệp Phàm rời đi, đám người kia mới đồng loạt gọi người đàn ông bị móc hai mắt kia, người này gầm lên giận dữ: “Lập tức dùng ngọc giản đưa tin liên lạc với gia tộc, yêu cầu họ phái người tới ngay, ta muốn con khốn đó phải chết, chết không toàn thây!"

Trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua, đám người Diệp Phàm tìm kiếm suốt dọc đường nhưng vẫn không tìm thấy tử trủng.

"Chúng ta chắc chắn đã bị oán linh kia lừa gạt, nơi này đâu có tử trủng nào?"

Nữ Hoàng Băng Tuyết lạnh lùng hét lên.

Diệp Phàm cũng nhíu mày, băn khoăn không biết oán linh kia có đang lừa dối hẳn hay không?

Bùm bùm bùm!

Đột nhiên, phía trước vang lên những tiếng đánh nhau kích liệt.
 
Chương 1114: C1114: Ngươi là ai


Người đàn ông mặc hồng bào nói, đôi con ngươi thiêu đốt liệt hỏa, tản ra hơi thở nóng rực.

Ông ta chính là Hỏa Thần!

“Trở về cùng các ngươi? Vậy phải xem các ngươi có thực lực đó hay không.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đừng phí lời với hắn, lên luôn đi!”

Lôi Thần mặc áo tím quá.

Ông ta lao về phía Diệp Phàm.

“Ai dám động vào Diệp đại ca?”

“Chết!”

Một giọng nói lạnh lùng nũng nịu vang lên.

Một bóng người lao thẳng đến Lôi Thần.


Ầm!!!

Một tiếng nố đinh tai nhức óc vang lên.

Phụt!!!

Một bóng người bay ra ngoài, nện trên mặt đất, điên cuồng hộc máu.

Người này không phải ai khác, chính là vị Lôi Thần kia!

Lúc này Lôi Thần mở to mắt, không thể tin được, chưa nói được câu nào đã tắt thở.

Tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.

Bảy đại chủ thần còn lại cũng hoàn hoàn đơ người.

Thực lực của tám người bọn họ đã bước vào trình tự của người tu hành, còn đều trên Luyện Khí tầng năm, với thực lực của bọn họ lại bị người này đánh bại trong một chiêu, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng.

Ngay sau đó bảy người bọn họ và đám người Diệp Phàm cùng nhìn về phía người đã giết chết Lôi Thần.

Khi bọn họ nhìn thấy người này đều vô cùng kinh sợ.


Người này lại là một người phụ nữ, nhìn qua có vẻ còn là một thiếu nữ!

Cô ấy chính là Tư Thiên Thiên.

Sau khi giết chết Lôi Thần trong nháy mắt, Tư Thiên Thiên vẫn giữ sắc mặt lạnh băng, đòi con ngươi lạnh đến mức làm người không rét mà run.

“Không ngờ Thiên Thiên lại mạnh như vậy.”

Diệp Phàm ngạc nhiên nói, sau đó cảm thán: “Xem ra nhận Đại sư phụ làm chủ nhân không lổ!”

“Ngươi là ai?’

Kim Thần gằn giọng hỏi.

“Ai dám động vào Diệp đại ca, chết!”

Tư Thiên Thiên giống như một vệ sĩ tận tâm của Diệp Phàm,

Hỏa Thần gầm lên: “Ngông cuồng!”

“Hôm nay bảy đại chủ thần bọn ta cùng nhau lên, ta muốn nhìn xem một con nhóc như ngươi có thể chống đỡ được hay không!”

Hỏa Thần lạnh lùng nói.

Ngay sau đó bảy người bọn họ đang định cùng xông lên, đúng lúc này một giọng nói khàn khàn vang lên.

“Mấy lão già các ngươi bao vây tấn công một cô bé, không biết xấu hố hả?”
 
Chương 1266: C1266: Có lẽ phát hiện gì đó có liên quan đến tử trủng


“Đăng trước có tiếng đánh nhau, đi, đi xem!”

Diệp Phàm lên tiếng, ba người bọn họ bay mấy ngàn mét thì nhìn thấy một đám người tu hành trẻ tuổi đang chiến đấu với oán linh.

Phần lớn thực lực của những người tu hành là Kim Đan cảnh và Nguyên Anh cảnh, còn sức chiến đấu của đám oán linh kia lại cực kỳ mạnh, đã cần nuốt không ít người tu hành.

“Lại là oán linh!"

Nữ Hoàng Băng Tuyết lạnh lùng nói, dường như đám oán linh kia phát hiện ba người Nữ Hoàng Băng Tuyết, lập tức không ít oán linh lao về phía bọn họ,

“Tìm chết!”

Bởi vì bị oán linh lừa dối nên lúc này Nữ Hoàng. Băng Tuyết tràn ngập oán khí, kết quả đám oán linh này xông lên chịu chết, hiển nhiên vị Nữ Hoàng này sẽ không nương tay.

Ầm!!!

Hàn băng lạnh lẽo lan tràn, đóng băng toàn bộ đám oán linh kia

Rắc!


Ngay sau đó đám oán linh bị đóng băng vỡ vụn.

Thấy vậy, đám người tu hành kia sợ ngây người, đồng thời cũng hoàn toàn chọc giận đám oán linh còn lại, tất cả xông về phía Nữ Hoàng Băng Tuyết.

Ầm ầm ầm!

Nữ Hoàng Băng Tuyết vung tay không tung chưởng, thiên địa đóng băng, đánh nát thân thể đám oán lĩnh.

Một phút sau, hơn trăm oán linh ở đây đều bị Nữ Hoàng Băng Tuyết tiêu diệt sạch.

Đám tu hành kia vô cùng chấn động, thầm nuốt nước bọt.

“Cảm ơn cô nương ra tay cứu giúp, không biết cô nương đến từ đâu, tên tuổi như nào, có thể làm quen được không? Tại hạ là Hách Liên Thiên, đến từ gia tộc Hách Liên của thế giới Thông Thiên."

Một nam tử đẹp trai, thực lực Nguyên Anh tầng bảy đi đến, nói lời cảm ơn.

“Ngươi muốn ta làm người phụ nữ của ngươi?”

Sắc mặt của người đàn ông này thay đổi, vô cùng xấu hổ, hắn ta đang định lên tiếng, kết quá Nữ Hoàng Băng Tuyết nói thẳng: “Đáng tiếc ta đã có hôn phu, ngươi không có cơ hội”

Nói xong Nữ Hoàng Băng Tuyết trở lại bên cạnh Diệp Phàm, Hách Liên Thiên giật mình, nhìn về phía Diệp Phàm, đồng thời nhìn thấy bên cạnh còn có một người đẹp tuyệt sắc, trong lòng nảy lên sự ghen ghét.

Không ngờ cái tên bình thường này lại có được hai người đẹp tuyệt sắc như vậy, hơn nữa một vị trong đó còn là yêu nghiệt, thực lực mạnh mẽ, thật làm người hâm mộ ghen tị hận.

“Xin chào công tử, ta tên Hách Liên Thiên”

Hách Liên Thiên chào hỏi Diệp Phàm, Diệp Phàm không thèm nhìn hẳn ta, trực tiếp rời đi.

Hành động này của Diệp Phàm làm sắc mặt Hách Liên Thiên tối lại, trong mắt hiện lên sự tức giận.

Một đại thiếu của gia tộc Hách Liên thế giới Thông Thiên, đứng thứ 185 trong bảng yêu nghiệt như hắn ta lại bị người làm lơ, điều này làm hắn ta cực kỳ khó chịu.Cảm giác như bị người và mạnh một cái, hơn nữa bên cạnh đối phương còn có hai người đẹp tuyệt sắc càng làm Hách Liên Thiên cảm thấy không cân bằng.

Hách Liên Thiên lấy ra một ngọc giản truyền tin, gõ từng hàng tin tức vào trong đó.


Diệp Phàm không biết, bởi vì hẳn làm lơ, lại tăng thêm một kẻ địch cho chính mình

Ba ngày trôi qua.

Đám người Diệp Phàm vẫn không phát hiện được gì.

Đường Sở Sở nói: "Anh Tiểu Phàm, tiếp tục tìm như vậy cũng không phải cách”

Nữ Hoàng Băng Tuyết nói: “Đừng để bổn hoàng gặp lại tên oán linh kia, nếu không bổn hoàng sẽ làm hắn ta sống không bằng chết”

Đúng lúc này, cách đó không xa có mất bóng người phi về hướng nào đó, bọn họ đều là người tu hành đến từ các thế giới khác nhau.

“Bọn họ đi làm gì vậy?”

Nữ Hoàng Băng Tuyết tò mò hỏi.

“Có lẽ phát hiện gì đó có liên quan đến tử trủng.”

Diệp Phàm vội vàng đuổi theo.

Ba người Diệp Phàm đi theo đám người đến thung lũng.


Một người đàn ông xõa tóc, quần áo tả tơi ngồi xếp bằng trong thung lũng này, trên người không còn hơi thở, hiển nhiên đã chết.

Trong thung lũng tràn ngập ngọn lửa đỏ hồng, bao phủ người đàn ông kia.

Uy lực của ngọn lửa này cực mạnh, không gian bị đốt cháy đần biến hình, nhưng thi thể của người đàn ông kia không hề thay đổi.

Bên ngoài thung lũng có khoảng mấy trăm người tụ tập, tất cá đều trên Kim Đan.

“Người kia là ai?”

Diệp Phàm nhíu mày hỏi.

“Không lẽ là người chết ở chiến trường cổ?”

Nữ Hoàng Băng Tuyết lên tiếng.

“Không thể nào? Từ chiến trường đến nay đã hơn vạn năm, sao thi thể của ông ta có thể bảo trì hoàn hảo không hao tổn gì như vậy?”

Diệp Phàm cảm thấy rất khó tin, hẳn bước vào chiến trường cổ lâu như vậy, gặp không ít binh khí trên những bộ xương khô do những cao thủ ở chiến trường cổ để lại, nhưng hẳn lại chưa từng nhìn thấy một thí thể hoàn chỉnh như vậy, đừng nói thi thể, ngay cả hài cốt hoàn chỉnh cũng không thấy.
 
Chương 1115: C1115: Sáu vị tài quyết lĩnh chủ


Vút vút vút!!!

Ánh mắt của bảy chủ thần nhìn về phía sau, bọn họ trông thấy sáu bóng dáng xuất hiện.

Sáu người này ăn mặc khác nhau, ngoại trừ hai người bên ngoài thì bốn người còn lại đều như hung thần, trông họ giống ác ma từ Địa Ngục!

Hai người kia, một người mặc một trắng một xám, người phía trước có khí chất siêu phàm, không dính bụi trần, người kia lại chất phác, mang tới cho người ta một cảm giác đơn giản, không giống với mọi người!

Người vừa rồi lên tiếng chính là vị mặc áo xám này.

“Lục đại Tài Quyết lĩnh chủ!”

“Các người đều tới cả rồi!”

Kim Thần nhìn thấy sáu người này xuất hiện thì rất ngạc nhiên, Lục Đại Chủ Thần cũng vô cùng khiếp sợ.

“Tài Quyết Lĩnh chủ?”

Diệp Phàm nhìn thấy sáu người này thì ánh mắt lóe lên tia quỷ dị.

“Mới một thời gian không gặp, người của Liên Minh chúng Thần đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ!”


Người mặc áo xám khinh thường nói.

“Nhân Đạo lĩnh chủ, ông đừng có xấc xược, Liên Minh chúng Thần bọn tôi cũng không sợ sở Tài Quyết các người.”

Vị Hỏa Thần lạnh lẽo quát lớn.

“Thế sao? Vậy thì có thế tới thử xem!”

Người đàn ông mặc áo xám bước lên, trên người tản ta một cỗ uy thế vô hình, chuẩn bị muốn ra tay!

“Tới thì tới, ai sợ ai?”

Hỏa Thần trực tiếp xông lên, đánh về phía người đàn ông mặc áo xám.

Người đàn ông mặc áo xám đánh một chưởng ra, nhìn đòn tấn công này khỏng có gì đặc biệt nhưng khi tiếp xúc với Hỏa Thần lại bộc phát ra sức mạnh rung trời!

Phụt!

Hỏa Thần phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài, cơ thể đập xuống nền đất trừng mắt nhìn đối phương.

Lúc này, vẻ mặt của sáu vị chủ thần còn lại trở nên vô cùng khó coi.


Bọn họ không ngừ chỉ là một Nhân Đạo lĩnh chủ nhỏ nhoi lại có sức mạnh như vậy, thế thì năm lĩnh chủ còn lại phải mạnh cỡ nào?

Dưới sở trưởng sở Tài Quyết, sáu vị Tài Quyết lĩnh chủ này là mạnh nhất, chia thành: Thiên, Nhân, Súc Sinh, Địa Ngục, Quỷ Đói đại biểu cho sáu vị lĩnh chủ, dưới bọn họ là trưởng lão Hắc Bạch.

Trước kia, Liên Minh Chúng Thần và sở Tài Quyết đã giao đấu nhiều lần, đều là do các vị Tài Quyết lĩnh chủ và chủ Thần đối đầu, thực lực hai bên chênh nhau không nhiều, nhưng hôm nay sức mạnh của Tài Quyết lĩnh chủ lại nghiền ép chủ thần, chuyện này đương nhiên khiến người ta phải khiếp sợ!

“Thực lực của các người lại tiến bộ nhiều như vậy?”

Kim Thần nhìn chằm chằm Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Các người cho rằng Liên Minh Chúng Thần có thế chống lại được sở Tài Quyết sao?”

“Nếu không phải sở trưởng đã nói không được diệt Liên Minh Chúng Thần thì các người đã đi đời từ lâu rồi, sao có thể sống tới bây giờ chứ?”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ hung ác nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám chủ thần của Liên Minh Chúng Thần rất khó coi, cảm giác như bị người ta đâm cho một nhát.

“Rốt cuộc sở Tài Quyết các người có quan hệ

gì với hắn? Vậy mà đáng để cả sáu bị lĩnh chủ cùng xuất hiện!”

Kim Thân liếc mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nhìn sáu vị lĩnh chủ với vẻ mặt nghi ngờ.

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm!”

“Cút ngay, nếu không tất cả đều phải chết!”
 
Chương 1267: C1267: Người đẹp này điên rồi hả


Bởi vậy Diệp Phàm rất khó tin người đàn ông này sẽ là cao thủ chết trận ở trận đại chiến kia

Những người tu hành kia bắt đầu bàn tán: “Chẳng lẽ đây là cao thủ ngã xuống ở chiến trường cổ năm đó?"

“Đã hơn vạn năm kể từ trận đại chiến kia, nhưng thi thể này lại có thể bảo trì hoàn hảo như vậy, không biết tu vi của vị cao thủ này khủng bố đến mức nào? Không lẽ là tiên nhân trong truyền thuyết?”

“Nhìn kìa, hình như ngực ông ta có gì đớ?"

Đột nhiên có người chỉ vào vị trí ngực của người đàn ông kia, hình như chỗ ngực có để một quyển sách cổ.

“Chắc chắn đó là công pháp tu luyện của vị cao thủ này, nếu có được nó, có khi có thể một bước lên trời”

Dứt lời, những người tu hành ở đây đều nhìn chẩm chằm vị cao thủ kia, đều muốn có được công pháp tụ luyện này.

Đối với người tu hành, một bộ công pháp tu hành đủ để quyết định giới hạn cao nhất của tương lai. Có một bộ công pháp cường đại không chỉ tu luyện nhanh hơn những người khác, tiềm lực cũng càng cao, thậm chí còn có cơ hội thành tiên.

Lập tức có người đầu óc nóng lên, không màng ngọn lửa trong thung lũng, nhảy vào trong đó.

Nhưng người tu hành này vừa mới bước vào đã bị ngọn lửa kia đốt thành tro bụi.


Ngay lập tức đám người tu hành kia nghiêm mặt, lùi về sau mấy bước.

Bọn họ kiêng kị nhìn ngọn lửa, hiển nhiên bọn họ không ngờ ngọn lửa bình thường này lại mạnh như vậy, có thể đốt sạch một Kim Đan trong nháy mắt.

Nhưng ngọn lửa này cũng không thể ngăn cản quyết tâm muốn mạnh hơn của những người tu hành này, bọn họ bắt đầu thi triển tuyệt kỹ, muống chống đỡ ngọn lửa bước vào thung lũng, nhưng tất cả đều thất bại, mạng lớn kịp thời chạy ra, còn lại trực tiếp bị đốt chết.

Sau khi hy sinh hơn 10 vị tu hành, bao gồm Nguyên Anh cảnh, thậm chí Phân Thần cảnh, cuối cùng đám người tu hành kia cũng không dám bước vào trong thung lũng, đành phải không cam lòng đứng nhìn.

“Ngọn lửa này rất mạnh, để bốn hoàng thứ xem”

Lúc này Nữ Hoàng Băng Tuyết đi đến, bước vào trong thung lũng, làm mọi người giật mình.

“Người đẹp này điên rồi hả?”

“Haizz, người đẹp sắp hương tiêu ngọc vẫn rồi.”

Đám người tu hành thở dài, nhưng rất nhanh bọn họ đều giật mình, chỉ thấy trên người Nữ Hoàng Bằng Tuyết tản ra khí hàn băng vô tận, đóng băng ngọn lửa. Băng hỏa tương khắc.

“Lực lượng hàn băng thật mạnh”

Mọi người kinh ngạc cảm thán.

Nữ Hoàng Băng Tuyết mượn dùng khí hàn băng đi vào thung lũng, chỉ cách thi thể của vị cao thủ kia mấy thước.

Nhưng mấy thước này lại ngăn cản Nữ Hoàng Băng Tuyết, bởi vì càng đến gần thi thể, uy lực của ngọn lửa càng mạnh, ngay cả khí hàn băng cũng khó có thể đóng băng ngọn lửa, thậm chí hàn băng bắt đầu bị ngọn lửa hòa tan.

Ầm!!!

Ngọn lửa bùng lên, ép Nữ Hoàng Băng Tuyết phải rời khỏi thung lũng!

Mặc dù Nữ Hoàng Băng Tuyết thất bại, nhưng biểu hiện của cô ta lại làm mọi người chấn động.


“Hình như ngọn lửa kia phát ra từ thi thể, càng đến gần uy lực càng mạnh”

Nữ Hoàng Băng Tuyết nói với Diệp Phàm.

"Anh Tiểu Phàm, muốn thử không?”

Đường Sở Sở nói.

“Anh ta? Ngay cả bổn hoàng mượn dùng lực lượng hàn băng cũng không thể ngăn cản ngọn lửa, nếu anh ta đi vào, chẳng phải bị đốt thành tro?”

Nữ Hoàng Băng Tuyết lắc đầu nói.

“Sao? Xem thường tôi?”

Diệp Phàm sờ mũi, nói.

“Bổn hoàng không xem thường ngươi, ngươi đừng xúc động.”

Nữ Hoàng Băng Tuyết thấy Diệp Phàm có ý định thử, vội vàng khuyên bảo.

“Yên tâm, tôi sẽ không tìm đường chết”


Diệp Phàm lắc đầu, đi vào trong thung lũng.

Giây tiếp theo, Diệp Phàm đi vào bên trong, ngọn lửa cực nóng kia ập vào người hẳn, mang theo hơi thở hủy diệt.

Diệp Phàm lập tức vận chuyển công pháp chống đỡ ngọn lửa, đồng thời long cốt trong cơ thể cũng lóe lên chặn lại ngọn lửa.

Diệp Phàm bước từng bước vào trong thung lũng, ngọn lửa kia bao phủ lấy hắn, không ngừng đốt cháy hắn nhưng lại chưa thành công, ngược lại thân thể hẳn được rèn luyện, càng ngày càng mạnh.

Đám người tu hành người cốc thấy vậy đều vô cùng chấn động.

Bọn họ không ngờ lại có người chỉ dựa vào thân thể cũng có thể ngăn cản ngọn lửa, quá mạnh.

Tiêu phí công sức, dựa vào long cốt cường hãn, cuối cùng Diệp Phàm cũng đi đến vị trí của Nữ Hoàng Băng Tuyết.

Lúc này ngọn lửa xung quanh Diệp Phàm càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức làm hắn hít thở không thông, muốn hủy diệt hắn.

Diệp Phàm cần răng, thúc giục toàn lực, bước từng bước đến gần, ngọn lửa kia tiếp tục bùng cháy dữ dội, muốn cần nuốt Diệp Phàm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom