Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1056: C1056: Tộc trưởng long


“Bí thuật thiên cơ?” Diệp Phàm không hiểu lắm.

“Làm sao ông biết được bí thuật thiên cơ?”

Lúc này Cổ Tam Thông nhìn về phía Viên Thiên Giám rồi lạnh lùng hỏi. “Ông thế mà lại biết về bí thuật thiên cơ?”

Viên Thiên Giám liếc nhìn Cổ Tam Thông, nói: “Ông có phải là Cổ Tam Thông - minh chủ Võ Minh?”

“Đúng vậy, ông lấy bí thuật thiên cơ ở đâu?” Cổ Tam Thông hỏi lại.

Nhưng ánh mắt của Viên Thiên Giám không ngừng lóe lên, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm và Cổ Tam Thông, sau đó không nói một lời liền đứng dậy bỏ chạy!

“Ông nghĩ rằng mình có thể chạy thoát sao?”

Giọng nói lạnh lo và tàn nhẫn của Diệp Phàm vang vọng bên tai của Viên Thiên Giám.

Viên Thiên Giám còn chưa kịp phản ứng, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt ông ta, rồi đấm mạnh vào ngực khiến cơ thể ông ta nằm bẹp dưới mặt đất, sau lưng tạo thành một cái hố lớn.

Phồng phập phồng phập!!!

Viên Thiên Giám năm trong cái hố đó, không ngừng phun ra máu, lồng ngực như muốn gấy vụn, ông ta trừng mắt nhìn Diệp Phàm, dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại không thể.

Soạt!


Diệp Phàm vung kiếm chém đứt đầu Viên Thiên Giám.

Lúc này, Diệp Phàm cầm cái đầu của ông ta lên, nhìn về phía quân lính Thiết

Giáp Đen, lạnh lùng quát: “Viên Thiên Giám đã chết, các người còn muốn tiếp tục nối giáo cho giặc sao?”

“Bỏ vũ khí xuống ngay lập tức, tôi có thể tha mạng cho các người!” Diệp Phàm uy nghiêm nói.

Những binh lính của Thiết Giáp Đen nhìn thấy đầu của Viên Thiên Giám, vẻ mặt liền thay đổi, cuối cùng đều bỏ vũ khí xuống.

Sau đó, Diệp Phàm ném đầu Viên Thiên Giám xuống đất rồi nhìn quốc chủ của Long Quốc: “Bệ hạ không sao chứ?”

“Cảm ơn Diệp công tử. Long Quốc có được một vị Hộ Quốc Thần Tướng như cậu, quả thật là may mắn!” Quốc chủ Long Quốc nhìn Diệp Phàm rồi cảm thán.

Rầm rập!!!

Lúc này, có tiếng bước chân từ xa truyền tới.

Đám người Diệp Phàm nhìn qua thì thấy một nhóm người chợt xuất hiện ở đây, đứng đầu là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt chữ điền, mặc áo choàng màu vàng kim, đôi mắt tỏa ra hào quang sáng lấp lánh, khiến người khác

không dám nhìn thẳng vào nó!

Trên người đàn ông này tràn ngập một uy thế cực kỳ mạnh mẽ, khiến mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy ngạt thở!


“Tộc trưởng Long?”

Quốc chủ Long Quốc ngạc nhiên nhìn người đàn ông trung niên này. “Tộc trưởng thực sự đến đây sao?”

Long Chiến Thiên cũng kinh ngạc nhìn người đàn ông trung niên này.

Người này chính là Long Đào - tộc trưởng nhà họ Long gia tộc Hộ Long ở Long quốc!

“Tộc trưởng Long, sao ông lại đến đây?” Quốc chủ Long Quốc hỏi Long Đào.

Long Đào không đáp lại câu hỏi của quốc chủ, mà là lại nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm nói: “Cậu đã tiến vào bên trong Long Mạch rồi

“Không sai!” Diệp Phàm nhìn đối phương, lạnh lùng đáp.

“Cậu đã lấy được thứ gì ở trong Long Mạch?” Long Đào hỏi thẳng. “Việc này có liên quan gì đến ông?” Diệp Phàm bĩu môi.

“Mau giao tất cả những thứ cậu lấy được ra đây!”

Lúc này, Long Đào hống hách quát lên.

Sắc mặt Diệp Phàm càng trở nên lạnh lẽo, liếc nhìn đối phương: “Muốn tôi giao hết đồ ra sao? Dựa vào cái gì?”

“Dựa vào việc tôi có thể quyết định sự sống chết của cậu!” Long Đào nhàn nhạt nói.

“Tộc trưởng, chuyện này...”

“Câm miệng!”

Lúc này Long Chiến Thiên đi tới trước mặt Long Đào, vừa định mở miệng thì đã bị ông ta mắng.

“Mau giao tất cả những gì cậu lấy được trong Long Mạch ra đây!”
 
Chương 683: C683: Đây là võ minh


Đỉnh Thái Sơn, ở chỗ này có những kiến trúc phục cổ, chính giữa là một sân thể dục lớn, lập một khối bia, bên trên viết hai chữ to: Võ Minh!

Đây là Võ Minh!

Làm lãnh tụ giới võ đạo Long quốc, Võ Minh nằm trên đỉnh Thái Sơn, thống lĩnh toàn bộ giới võ đạo.

Mỗi một lần tỷ võ Thanh Bảng cũng do Võ Minh phụ trách chủ trì.

Nhưng mấy năm nay, minh chủ Võ Minh biến mất, lực ảnh hưởng và sự thống trị của Võ Minh với giới võ đạo Long quốc dần giảm xuống.

Dù sao Võ Minh có thể trở thành lãnh tụ giới võ đạo Long quốc đều dựa vào Võ Minh Chí Tôn Cổ Tam Thông.

Cổ Tam Thông.

Minh chủ Võ Minh, có rất nhiều danh hiệu như Võ Minh Chí Tôn, Võ Thần...

Trong giới võ đạo Long quốc, Cổ Tam Thông giống như một vị thần. Bởi vì có Võ Thần nên Võ Minh mới có được lực thống trị tuyệt đối.


Hơn nữa toàn bộ Võ Minh là một liên minh được tạo thành từ rất nhiều thế lực và cao thủ, không phải một chỉnh thể.

Bởi vậy Cổ Tam Thông biến mất, toàn bộ Võ Minh cũng chia năm xẻ bảy, khó có thể đoàn kết, làm cho lực ảnh hưởng và sự thống trị ở Long quốc. đang không ngừng giảm xuống.

Bây giờ lực ảnh hưởng duy nhất của Võ Minh ở Long quốc là cuộc thi Thanh Bảng.

Tất cả thế lực từ khắp giới võ đạo đều tề tụ lại đây, ngoại trừ thế lực giới võ đạo, còn có rất nhiều thế lực khác xuất hiện, ví dụ như chín môn phiệt và người hoàng tộc.

Thậm chí còn có không ít thế lực lánh đời. “Nhiều người vậy sao?” Khi đám người Diệp Phàm đi vào nơi này cũng rất ngạc nhiên.

“Lần này vì tăng lên lực ảnh hưởng của cuộc thi Thanh Bảng, Võ Minh gần như bỏ vốn gốc nên mới náo nhiệt như vậy.”

Tạ Thiên Bá cười nói. “Vốn gốc gì?" Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Phần thưởng của cuộc thi Thanh Bảng lần này rất phong phú, từ top 2 đến top 10 đều sẽ có được một võ kỹ cao cấp của Võ Minh.”

Tạ Thiên Bá nói. “Võ kỹ cao cấp?” Diệp Phàm ngạc nhiên nói.


Trong giới võ đạo, sau khi thực lực đạt đến Địa cảnh sẽ từng bước bắt đầu tu luyện võ kỹ.

Võ kỹ có thể tăng lên sức chiến đấu của một người, ví dụ như Tượng Long Chưởng mà Từ Long Tượng từng thi triển là một võ kỹ cường đại!

Võ kỹ chia thành ba cấp gồm cấp thấp, trung cấp, cao cấp.

Nhưng võ kỹ cao cấp thường cực kỳ hiếm, ở giới võ đạo cũng chỉ có những thế lực đỉnh cấp mới có khả năng có được võ kỹ cao cấp.

Cuộc thi Thanh Bảng lần này, Võ Minh trực tiếp lấy ra chín võ kỹ cao cấp làm phần thưởng, đúng là bỏ vốn gốc, cũng đủ để hấp dẫn một đám thiên tài võ đạo đến tham gia.

“Vậy top 1 không có phần thưởng võ kỹ sao?”

Tạ Hạo ngạc nhiên nói.

“Phần thưởng của top 1 càng thêm phong phú.”

“Top 1 Thanh Bảng không chỉ có được một Ngọc Rồng, còn có thể tiến vào Tàng Bảo Các Võ Minh chọn ba thứ.”

“Tàng Bảo Các là nơi quan trọng nhất của Võ Minh, bên trong có đủ loại bảo vật trân quý do minh chủ Võ Minh thu thập từ khắp nơi, ví dụ như công pháp đỉnh cấp, võ kỹ cao cấp, binh khí đứng đầu, dược liệu hiếm có, thậm chí có cả đan dược tăng thực lực.”

Tạ Thiên Bá nói.

“Võ Minh bỏ nhiều vốn gốc như vậy sao?”
 
Chương 1057: C1057: Ông còn có việc gì sao


Long Đào từ từ đến gần Diệp Phàm, trong cơ thể ông ta đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh khủng khiếp tấn công về phía Diệp Phàm!

Đối mặt sự uy hiếp của ỏng ta, trong cơ thể Diệp Phàm cũng bộc phát ra một luồng sức mạnh của rồng đáng sợ, trực tiếp chặn lại áp lực của đối phương!

“Đây là hơi thở của rồng sao?”

“Quả nhiên cậu đã lấy được thứ gì đó trong Long Mạch?”

Long Đào cảm nhận được sức mạnh của rồng, đôi mắt nheo lại, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, sau đó ông ta liền ra tay, lao thẳng về phía Diệp Phàm.

Bùm!!!

Lúc này, cổ Tam Thông đã đứng trước mặt Long Đào và chặn lại đòn tấn công của ông ta.

“Tộc trưởng Long muổn đối phó với đồ đệ của tôi ngay trước mặt tôi sao, không phải ông khinh thường tôi đấy chứ?” cố Tam Thòng nhàn nhạt nói.

“Cố Tam Thông!”


Long Đào trừng mắt nhìn cổ Tam Thông, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo: “Tránh ra, nếu không ông sẽ chết!”

“Muốn động vào đệ tử của tôi, trước tiên phải bước qua xác tôi đã!” cổ Tam Thông nói thẳng.

Ah! Ị!

Đột nhiên Long Đào hét lớn một tiếng, trong cơ thể ông ta liền bộc phát ra một uy lực khủng khiếp, kim quang bao phủ toàn thân, hai tay của ông ta vung lên, một con rồng màu vàng liền bay ra từ lòng bàn tay.

“Phi Long Tại Thiên!”

Long Đào lại hét lên rồi vung tay đánh về phía Diệp Phàm, con rồng vàng ngay lập tức nhe nanh múa vuốt bay về phía Diệp Phàm và cổ Tam Thông.

Uy lực của đòn tấn công này cực kỳ mạnh, tu hành giả bình thường khó có thể chống cự được!

Cổ Tam Thông lại rất bình tĩnh, ông nhanh chóng tung ra một cú đấm, tuy rằng không có bất kỳ sức mạnh khủng khiếp nào, nhưng cú đấm này lại nghiền nát con rồng vàng thành bột.

Hơn nữa cú đấm này còn không dừng lại, còn đánh trúng cơ thể Long Đào, khiến ông ta bay về phía sau.

Rầm! Ị!

Long Đào nửa quỳ trên mặt đất, một tay ôm ngực, phun ra một ngụm máu!

“Sức mạnh của ông đã cường đại đến mức này rồi sao?”

Lúc này, Long Đào kinh ngạc nhìn cổ Tam Thông.

“Mạnh quá!”

Diệp Phàm cũng thầm kinh ngạc khi nhìn thấy cú đấm vừa rồi của nhị sự phụ.

Lúc nãy hắn không cảm nhận được chút sức mạnh nào từ cú đấm đó, nhưng trong nháy mắt nó lại bộc phát sức mạnh hủy diệt mọi thứ, điều này chứng tỏ khả năng kiếm soát và sử dụng sức mạnh của nhị sư phụ mạnh đến nhường nào!


“Tộc trưởng Long, vì Long gia của ông cũng là gia tộc Hộ Long, tôi không muốn giết ông, nhưng ông tốt nhất không nên động vào đồ đệ của tôi, nếu không tôi không ngại khiến gia tộc Hộ Long biến mất đâu!” cố Tam Thông nhàn nhạt nói.

Long Đào nghe xong, sắc mặt không ngừng thay đối, sau đó lại liếc nhìn Diệp Phàm rồi đứng dậy rời đi.

“Nhị sư phụ, con thấy ông ta sẽ không dễ dàng cam chịu như vậy đâu, tại sao không giết chết ông ta để tránh hậu họa về sau?” Diệp Phàm thắc mắc.

“Long gia dù sao cũng là gia tộc Hộ Long,

bọn họ đã bảo vệ Long Quốc mấy ngàn năm, vậy nên cho ông ta một cơ hội đi, nếu như còn có lần sau sẽ giết không thương tiếc!” cổ Tam Thông thờ ơ nói.

Diệp Phàm gật đầu, đồng thời hắn lại một lần nữa cảm thấy bất mãn với thực lực của mình.

Bây giờ hắn vẫn chưa đủ mạnh, cần phải tiếp tục cường đại hơn nữa!

Nếu như hắn không đủ khả năng khống chế được xương rồng, vậy thì chẳng có cách nào phát huy hoàn toàn sức mạnh của xương rồng!

Soạt! Soạt!

Đúng lúc này, trong hoàng cung lại xuất hiện hai bóng người.

Hai người lần này là một ông già mặc áo choàng đen, còn một ông mặc áo choàng trắng.


Bọn họ vừa xuất hiện, Diệp Phàm có chút kinh ngạc nói: “Bọn họ trông giống nhau quá!”

“Hai người lại đến từ đâu vậy?” Diệp Phàm nhìn hai người này, lạnh lùng hỏi.

“Cậu chính là Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc – Diệp Phàm?” ông già mặc áo choàng màu trắng hỏi.

“Không sai, hai người là ai?” Diệp Phàm lạnh lùng đáp.

“Cha của cậu là Diệp Thiên Long?” ông lão mặc áo choàng đen hỏi tiếp.

“Hai người biết cha của tôi?”

Diệp Phàm khẽ cau mày, trong khi vẻ mặt của hai ông già đều đăm chiêu, quả nhiên là có quen biết!

“Rốt cuộc hai người là ai?” Lúc này Diệp Phàm đã mất kiên nhẫn hét lên.

“Chúng tôi là trưởng lão Tài Quyết của sở Tài Quyết Thế Giới!” Hai người nói với Diệp Phàm.
 
Chương 684: C684: Không chỉ mỗi vậy đâu


Tạ Hạo ngạc nhiên nói.

Tạ Thiên Bá nói: “Không chỉ mỗi vậy đâu!”

“Còn có gì nữa?” Tạ Hạo và Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Võ Minh thả tin tức nói top 1 Thanh Bảng lần này sẽ có được Võ Thần Lệnh, trở thành thiếu chủ Võ Minh, tương lai sẽ trở thành minh chủ Võ Minh.”

Tạ Thiên Bá nói. “Võ Thần Lệnh là gì?” Tạ Hạo hỏi.

“Võ Thần Lệnh do chính tay minh chủ Võ Minh chế tạo, đại biểu cho thân phận của ông ấy, nhìn thấy lệnh bài như thấy Võ Thần.”

“Nếu có thể có được Võ Thần Lệnh, tương đương là truyền nhân của Võ Thần, không chỉ có thể chấp chưởng Võ Minh, thân phận địa vị cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất.”

Tạ Thiên Bá trả lời.

“Võ Minh thật sự bỏ được rất nhiều.”


Tạ Hạo cảm thán.

“Bởi vì những phần thưởng này, cuộc thi Thanh Bảng lần này chắc chắn là cuộc thi kịch liệt nhất.”

Tạ Thiên Bá nói. Nghe xong, Diệp Phàm trâm ngâm.

“Không lẽ Nhị sư phụ bảo mình đến tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần này vì để mình kế thừa Võ Minh?”

“Nhưng Võ Thần Lệnh là sao?”

Diệp Phàm nhíu mày.

Rõ ràng Nhị sư phụ đã cho đám Đại Hổ đưa Võ Thần Lệnh cho mình, hiện tại còn ở trên người hắn, nhưng tại sao Võ Minh còn có một Võ Thần Lệnh?

Không lẽ có hai khối Võ Thần Lệnh?” “Tạ tiền bối, xin hỏi có hai khối Võ Thần Lệnh sao?”

Diệp Phàm hỏi, Tạ Thiên Bá sửng sốt: “Không thể nào? Võ Thần Lệnh đại biểu cho Võ Thần, có một không hai, chỉ có một khối, không thể có hai khối.”


Nghe xong giải thích, Diệp Phàm có thể khẳng định khối Võ Thần Lệnh của Võ Minh là giả, nhưng tại sao bọn họ lại đưa ra một Võ Thần Lệnh giả?

Diệp Phàm cảm giác cuộc thi Thanh Bảng lần này không tầm thường. “Cự Tử nhà họ Mặc đến.” Một tiếng quát vang lên.

Cự tử nhà họ Mặc Mặc Uyên và con gái Mặc Nguyệt xuất hiện thu hút không ít sự chú ý.

Dù sao thuật cơ quan của nhà họ Mặc nổi tiếng thiên hạ, truyền thừa hơn ngàn năm, địa vị rất cao.

Mặc Uyên vừa xuất hiện, không ít thế lực tiến lên chào hỏi. .

||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||

“Gia chủ nhà Công Tôn đến."

Ngay sau đó một tiếng quát khác vang lên.

Gia chủ Công Tôn Công Tôn Dã mang theo một đám người xuất hiện.

Lúc này ánh mắt của Mặc Uyên và Công Tôn Dã đối diện nhau, cọ xát ra tỉa lửa.

“Mặc Cự Tử, chúng ta lại gặp mặt.”
 
Chương 1058: C1058: Quốc sư


“Người của sở Tài Quyết Thế Giới sao?”

Diệp Phàm nhướn mày, lạnh lùng hỏi: “Hai người cũng muốn đối phó với tôi sao?”

“Không, cậu đừng hiểu lầm. Việc lúc trước sứ giả Tài Quyết của sở Tài Quyết chúng tôi ra tay với cậu chỉ là ngoài ý muốn. Bọn họ không biết thân phận của cậu!” ông già mặc áo choàng màu trắng vội vàng nói với Diệp Phàm.

“Không biết thân phận của tôi? Bọn họ biết tôi là Hộ Quốc Thần Tướng!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Bọn họ không biết cha của cậu là ai!” ông già mặc áo choàng đen trịnh trọng nói.

“Có ý gì? Cha tôi có quan hệ gì với sở Tài Quyết Thế giới của hai người sao?”

Diệp Phàm cau mày, nhìn chằm chằm vào hai vị trưởng lão.

“Chuyện này vẫn nên đợi sở trưởng của chúng tôi tới, lúc đó ông ấy sẽ đích thân nói với cậu!”

“Tạm biệt!”

Hai người ôm quyền với Diệp Phàm rồi quay người bỏ đi.


“Ý của bọn họ là gì vậy?” Diệp Phàm có chút khó hiểu.

“Cha của con hẳn là có quan hệ gì đó với sở Tài Quyết Thế Giới!” cổ Tam Thông nói.

“Cha con làm sao lại có quan hệ với sở Tài Quyết Thế giới?” Diệp Phàm cực kỳ tò mò.

Lúc này, quốc chủ Long Quốc nói với Diệp Phàm: “Diệp công tử, hôm nay cậu lại lập được công lớn, nhất định phải thưởng thật lớn!”

“Cảm ơn bệ hạ, khen ngợi có lẽ không cần đâu!”

“Nhưng tôi muốn đem toàn bộ trang bị của đội quân Thiết Giáp Đen giao cho quân Thiên Sách, hy vọng bệ hạ sẽ đồng ý!” Diệp Phàm nói.

“Được!”

Quốc chủ Long Quốc gật đầu, nói với Diệp Phàm: “Từ nay về sau cậu không chỉ là Hộ Quốc

Thần Tướng của Long Quốc, mà còn là đệ nhất quốc sư của Long Quốc, chỉ dưới mỗi quyền của trẫm. Bất kỳ ai ở Long Quốc, cậu đều có quyền tiền trảm hậu tấu!”

“Quốc sư?”

Vẻ mặt Diệp Phàm có chút thay đổi, ánh mắt khẽ lóe lên, nói: “Bệ hạ, tôi thấy quổc sư…”

“Đừng từ chối, trẫm đã quyết định rồi!” Quốc chủ Long Quốc trầm trọng nói.

“Vâng!” Diệp Phàm gật đầu.

 Sau đó, đám người Diệp Phàm rời khỏi cung điện, Hiên Viên Bất Bại chợt nói với hẳn: “Chủ nhân, tôi cần phải quay về gia tộc một chuyến, hy vọng chủ nhân đồng ý!”

“Đi đi!” Diệp Phàm đáp.

“Vâng, chủ nhân!” Hiên Viên Bất Bại gật đầu rồi trực tiếp rời đi.


“Hắn ta là người của tộc Hiên Viên sao?” cố Tam Thông hỏi.

“Vâng!” Diệp Phàm gật đầu.

“Nhóc còn này còn quy phục được cả người của tộc Hiên Viên cơ đấy!” cổ Tam Thông nhẹ nhàng mỉm cười.

Chẳng bao lâu sau, chiếu chỉ Hộ Quốc Thần Tướng Diệp Phàm trở thành đệ nhất quốc sư của

Long Quốc đã được ban xuống, trong nháy mắt đã lan truyền khắp cả nước!

Điều này khiến toàn bộ Long Quốc đều kinh ngạc!

Hộ Quốc Thần Tướng vốn đã có địa vị rất cao, bây giờ lại được phong là đệ nhất quốc sư, quả thật là dưới một người trên vạn người!

Ngay lập tức, rất nhiều người ngưỡng mộ vị Hộ Quốc Thần Tướng này.

Nhưng Diệp Phàm còn chưa kịp nghỉ ngơi, Long Chiến Thiên lại tới chỗ hắn.

“Long Soái, ông còn có việc gì sao?” Diệp Phàm hỏi Long Chiến Thiên.

“Đã xảy ra chuyện lớn, có thể cần cậu giải quyết!” Long chiến Thiên nghiêm túc nhìn Diệp Phàm.


“Chuyện lớn gì vậy?” Diệp Phàm nghi hoặc nói.

“Viện Khoa học Long Quốc trước đây có bí mật tiến hành một nghiên cứu rất quan trọng. Nhưng vài giờ trước, kết quả nghiên cứu này đã bị kẻ phản bội của Viện Khoa Học lấy đi!”

“Tên này mặc dù bị chúng ta bắt được, nhưng kết quả nghiên cứu đã bị người của Anh Quốc người lấy đi rồi!” Long chiến Thiên trầm giọng nói.

“BỊ người của Anh Quốc lấy đi rồi?” Diệp Phàm cau mày.

“Đúng vậy, kẻ phản bội đó đã bị người của Anh Quốc mua chuộc. Bây giờ bọn họ lấy đi kết quả nghiên cứu, điều này là một tốn thất lớn đối với Long Quốc!” Long chiến Thiên nói.

“Ông muốn tôi đến Anh Quốc đế lấy lại kết quả nghiên cứu này?” Diệp Phàm hỏi.

“Đúng vậy, kết quả nghiên cứu này rất quan trọng đổi với sự phát triển của Long Quốc, không thể rơi vào tay người Anh Quổc được!” Long Chiến Thiên nghiêm túc nói.

“Được, tôi đi!” Diệp Phàm liền đồng ý.

Sau đó, Diệp Phàm lại sắp xếp hành lý đến Anh Quốc!
 
Chương 685: C685: Đừng kích động


Công Tôn Dã cười nói.

“Hừ!"

Sắc mặt của Mặc Uyên rất khó xem, lạnh lùng nhìn sang chỗ khác.

Công Tôn Dã nhìn Mặc Uyên, lạnh lùng nói: “Mặc Uyên, ngày tận thế của nhà họ Mặc các người sắp đến ròi.”

Tiếp theo người của năm môn phiệt gồm Đông Phương Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt, Võ Phiệt, Lâm Phiệt cũng xuất hiện, được rất nhiều người chú ý.

Đông Phương Hạo Thiên đứng bên cạnh Diệp Phàm, nhìn thấy Đông Phương Hách, phiệt chủ Đông Phương Phiệt thì biến sắc, hai tay nắm chặt, cảm xúc có chút dị thường.

“Đừng kích động!”


Diệp Phàm nhận thấy sự dị thường của Đông Phương Hạo Thiên, nói.

Phương Đông Hách như cảm nhận được, liếc nhìn về phía Đông Phương Hạo Thiên, nhíu mày.

“Phiệt...”

Đông Phương Chiến đứng bên cạnh đang định lên tiếng thì nhìn thấy Diệp. Phàm và Đông Phương Hạo Thiên, sắc mặt thay đổi.

“Không ngờ tên kia lại chạy đến nơi này, không lẽ hắn còn muốn tham gia cuộc thi Thanh Bảng?”

Một thanh niên mặc áo dai, khuôn mặt lạnh lùng đứng bên cạnh Đông Phương Hách nhìn thấy Đông Phương Hạo Thiên, ánh mắt lạnh lão, tràn đây sự thù địch.

“Phiệt chủ, người bên cạnh hắn là thiếu chủ điện Long Vương, Diệp Phàm, kẻ đã giết chết Từ Long Tượng.”


Phương Đông Chiến nói.

Phương Đông Hách liếc nhìn Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng trừng mắt nhìn lại.

“Qủy Cốc đến”

Đột nhiên một âm thang vang lên làm các thế lực bàn tán sôi nổi.

Bọn họ nhìn về phía đám người Qủy Cốc, người cầm đầu là Thiên Cơ trưởng lão Thiên Cơ bộ và Hắc Hổ trưởng lão Võ bộ còn có Huyền Cơ trưởng lão Thuật bộ.

Lần này thực lực của ba vị trưởng lão đã mạnh hơn trước rất nhiều.

“Lúc trước Qủy Cốc chưa từng tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần nào, không ngờ lần này cũng đến!”

“Không lẽ vị thiếu chủ Qủy Cốc kia muốn tham gia cuộc thi lần này?”

“Nếu là vậy thì so cái rắm, thiếu chủ Qủy Cốc là người có thể hạ gục tộc trưởng của bốn gia tộc lánh đời, ai có thể đánh lại hắn?”
 
Chương 1059: C1059: Đi anh quốc


“Sao cô lại ở đây?”

Trên chuyến bay từ Đế Đô tới Anh Quốc, Diệp Phàm mới ngồi xuống đã thấy một cô gái đeo kính râm khẩu trang ngồi ở bên cạnh, hắn vừa liếc mắt đã nhận ra đối phương chính là Tô Nhược Tuyết.

“Tôi muốn đi cùng anh tới Anh Quốc lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia!”

Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm nói.

“Thành quả nghiên cứu khoa học kia có liên quan gì đến cô?”

Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn Tô Nhược Tuyết, đối phương nói thẳng: “Hạng mục khoa học kia là do ông nội và các vị viện sĩ tốn mấy chục năm trời mới nghiên cứu ra, chính vì để cho Long Quốc trở nên càng thêm cường đại, lúc trước những người đó muốn bắt tôi, mục đích ép ông nội phải giao ra thành quả nghiên cứu hoa học, không ngờ cuối cùng vẫn bị người ta đánh cắp.”

“Õng nội tôi tức tới sinh bệnh, nằm trên giường còn dặn nhất định phải lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia, tôi muốn hoàn thành tâm nguyện của ông, đi cùng anh đoạt lại thành quả nghiên cứu!”

Nghe Tô Nhược Tuyết nói vậy, vẻ mặt Diệp

Phàm kinh ngạc: “Dù là như thế thì một cô gái như cô đi thì có ích lợi gì, mau về nhà đi, tôi sẽ đi lấy thành quả nghiên cứu khoa học của ông nội cô về!”

Lúc này, theo trong cabin vang lên tiếng radio, máy bay chính thức cất cánh.

“Lần này thì tôi không về được rồi, chỉ có thể đi Anh Quổc cùng anh thôi!”

Tô Nhược Tuyết thản nhiên nhìn Diệp Phàm.

“Thành quả nghiên cứu khoa học kia quan trọng như vậy, bên phía Anh Quốc nhất định sẽ bảo vệ nghiêm ngặt. Cô đi theo tới đó sẽ gặp nguy hiểm, đến Anh Quốc thì cô nhanh chóng rời đi!”


Diệp Phàm dặn dò Tò Nhược Tuyết.

“Không, tôi đi theo anh cùng mang thành quả nghiên cứu mười mấy năm của ông nội về, yên tâm, tôi sẽ không gây phiền toái cho anh!”

Tô Nhược Tuyết kiên quyết nói.

“Quên đi, tùy cô!”

Diệp Phàm thấy khuyên không nổi, cũng không nhiều lời nữa.

Trong lúc Diệp Phàm bay tới Anh Quốc, ở gia tộc Hộ Long.

Long Đào đi tới một căn phòng bí mật, một vị

lão già tóc bạc trắng đang ngâm trong ao.

“Xin lỗi cha, Long Đào vô dụng, không lấy được thứ trong long mạch về!”

Long Đào quỳ xuống nói với lão giả tóc bạc.

Người này chính là cha của Long Đào, lão tộc trưởng của nhà họ Long – Long Càn.

“Nhưng nếu để người của nhà họ Long nhìn thấy Long Càn, chắc chắn bọn họ sẽ bị dọa sợ.”

Bởi vì từ hơn hai mươi năm trước, Long Càn đã chết, hiện tại sao có thể còn sống?


“Phế vật, ngay cả một thằng ranh con cũng không đối phó được!”

Lúc này, vị lão tộc trưởng nhà họ Long chết đi sống lại này quát với giọng lạnh như băng, khiến người ta không rét mà run.

“Bên cạnh đối phương có cố Tam Thông che chở!”

Long Đào trầm giọng nói.

Vút!

Long Càn mở to hai mắt, lộ ra đôi con ngươi đen kịt, ông ta lạnh lùng nói: “Lão già này còn chưa chết?”

“Cha, người yên tâm, con nhất định sẽ lấy được đồ về!”

Long Đào nói với Long Càn.

“Không cần, Ngạo Thiên sắp xuất quan, ta sẽ đế hắn ra tay!”

Long Càn lạnh lùng đáp.

Vụt!

Nghe được Long Càn nói vậy, vẻ mặt Long Đào khiếp sợ, nói: “Chẳng lẽ Ngạo Thiên đã…”

“Đúng vậy!”

Vẻ mặt Long Càn lạnh như băng.

“Đúng rồi, Long Ngạo ở đáu?”

Ngay sau đó, Long Càn hỏi.

“Không biết, nhưng hiện tại Long Ngạo cũng là sư phụ của Hộ Quổc Thần Tướng!”
 
Chương 686: C686: Tạm thời không gấp


Các thế lực sôi nổi bàn tàn, không ít người lo lắng, sợ vị thiếu chủ Qủy Cốc sẽ tham gia cuộc thi Thanh Bảng lần này, như vậy hy vọng cướp lấy top 1

của bọn họ rất xa vời.

Người của các tông môn võ đạo từng đánh với Qủy Cốc cũng nhìn Qủy Cốc với sắc mặt không mấy thân thiện.

“Là thiếu chủ.” Hắc Hổ trưởng lão của Võ bộ nhìn thấy Diệp Phàm.

“Thiên Cơ, ông đúng là Thần Toán Tử, vậy mà tính đúng rồi, thiếu chủ thật

sự đến. Hắc Hổ trưởng lão ngạc nhiên nói. “Đi “Tạm thời đừng để lộ thân phận của thiếu chủ.”

Hắc Hổ trưởng lão đang định đi về phía Diệp Phàm thì bị Thiên Cơ trưởng lão ngăn lại.

“Sợ cái gì?” Hắc Hổ trưởng lão khó hiểu nói.

“Hiện tại để lộ thân phận của thiếu chủ sẽ làm mọi người cảnh giác với ngài ấy!”

Thiên Cơ trưởng lão nói.

“Đúng vậy.”


Huyền Cơ trưởng lão gật đầu. “Qủy Cốc các người còn dám xuất hiện ở đây?” Đột nhiên một tiếng quát lạnh băng vang lên.

Bốn đám người xuất hiện, trên người tản ra hơi thở lạnh băng, cầm đầu là bốn lão giả đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm người Qủy Cốc.

“Triệu, Hàn, Vệ, Lôi, bốn gia tộc lánh đời đến!”

Âm thanh thông báo cũng cùng lúc vang lên.

“Thì ra là mấy tên thua cuộc, sao? Còn muốn đánh?” Hắc Hổ trưởng lão khinh thường nói.

“Qủy Cốc các người giết tộc trưởng của bốn gia tộc chúng ta, chúng ta sẽ báo mối thù này.”

Đại trưởng lão cầm đầu Triệu tộc lạnh lùng nói.

“Mấy người cũng đến, có nghĩa vị thiếu chủ kia cũng đến, bảo hắn lăn ra

Đại trưởng lão cầm đầu Lôi tộc nói.

“Thiếu chủ Qủy Cốc chúng ta là người mà các ngươi muốn gặp thì gặp hả?”


Huyền Cơ trưởng lão lạnh nhạt nói.

“Ngươi...”

Sắc mặt của Đại trưởng lão Lôi tộc trầm xuống, hai tròng mắt lóe lên lôi điện màu tím, đang định ra tay.”

“Các vị, hôm nay là ngày tổ chức cuộc thi Thanh Bảnh, xin các vị nể mặt minh chủ, nếu các vị có ân oán gì, có thể chờ kết thúc thi đấu rồi giải quyết riêng.”

Lúc này một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đỏ, để tóc dài xuất hiện.

Người này là phó minh chủ Võ Minh, Viêm Khiếu.

“Tạm thời không gấp!”

Đại trưởng lão Vệ tộc nhắc nhở đại trưởng lão Lôi tộc, người sau áp chế sát ý xuống.

“Cảm ơn các vị đã nể mặt Võ Minh, mời vào bên trong.” Viêm Khiếu cười nói. Tiếp theo càng ngày càng có nhiều thế lực xuất hiện.

Các thế lực cấp một, cấp hai của giới võ đạo đều đến, người của mấy tông môn đỉnh cấp cũng đến.

Rất nhanh, hơn ngàn võ giả Long quốc hội tụ trên đỉnh Thái Sơn, hơn nữa thực lực đều trên Nhân cảnh thất trọng.

Bên trong Võ Minh, ngoại trừ phó minh chủ, những người lãnh đạo, các trưởng lão và các đệ tử dưới trướng bọn họ cũng đều xuất hiện.

Lúc này, một lão giả râu tóc trắng cước, mặc trường bào màu trắng di ra.
 
Chương 1060: C1060: Sao có thế


Long Đào trâm giọng nói.

“Hắn ta cũng thành sư phụ của tên kia?”

Long Càn híp mắt: “Tìm hắn, mang về đây!”

“Vâng!”

Long Đào gật đầu.

Bên trong tộc Hiên Viên.

Khi Hiên Viên Bất Bại mang theo Hiên Viên Kiếm trở về, người của tộc Hiên Viên đều rất vui vẻ, nhưng câu sau của hắn đã khiến tất cả mọi người giật mình!

“Bất bại, ngươi thần phục người khác? Sao có thế?”

“Thiếu tộc trưởng, ngươi là tộc trưởng tương lai của tộc Hiên Viên ta, sao có thế thần phục người khác?”

Lúc này, Hiên Viên Bất Bại đứng trong một tòa đại điện xanh vàng rực rỡ, đám trưởng lão hộ pháp tộc Hiên Viên đứng ở hai bên thi nhau nói.

Vừa rồi, Hiên Viên Bất Bại nói ra chuyện hắn đã thần phục người khác, khiến cho cả tộc Hiên Viên chấn động!

Lúc này, người đàn ông trung niên mặc áo tím ngồi ngay trên cung điện nhìn chằm chằm Hiên Viên Bất Bại: “Bất Bại, ngươi thần phục ai?”

“Tử Vi Đế Tinh chi chủ!”


Hiên Viên Bất Bại lạnh lùng nói.

Vút vút vút!!!

Lời của Hiên Viên Bất Bại khiến vẻ mặt của tất cả mọi người thay đối, ai nấy đều khiếp sợ không thôi.

“Chủ nhân Tử Vi Đế Tinh? Điều này sao có thể?”

Một vị hộ pháp tộc Hiên Viên không thể tin nổi.

“Lúc trước tinh thần dị tượng, quả thật có dấu hiệu của Tử Vi Đế Tinh, lẽ nào chủ nhân mới

của Tử Vi Đế đã xuất hiện?”

Đại trưởng lão tộc Hiên Viên nghiêm túc nói.

“Không sai, hẳn chính là Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc!”

Hiên Viên Bất Bại nói qua một lần chuyện xảy ra bên trong long mạch.

Nghe xong, người của tộc Hiên Viên đều chấn động.

Bọn họ không ngờ Tử Vi Đế Tinh chi chủ mới lại xuất hiện như vậy, hơn nữa đối phương còn chiếm được truyền thừa Thủy Tố!

“Đối phương đã là Tử Vi Đế Tinh chi chủ, còn đạt được truyền thừa của Thủy Tổ, con thần phục hắn cũng không mất mặt!”


Lúc này, người đàn ông trung niên mặc áo bào tím kia lên tiếng nói.

Người này chính là là tộc trưởng tộc Hiên Viên, cha của Hiên Viên Bất Bại – Hiên Viên Hạo!

“Cha, hắn muốn toàn bộ tộc Hiên Viên thần phục hắn!”

Hiên Viên Bất Bại nhìn Hiên Viên Hạo.

Nghe Hiên Viên Bất Bại nói như vậy, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.

“Muốn cả tộc Hiên Viên tộc ta đều thần phục hắn? Khẩu khí cũng lớn lắm!”

Một vị hộ pháp tức giận nói.

“Con đã có được Hiên Viên kiếm, vậy chính là chủ nhân tộc Hiên Viên, tất cả cứ dựa theo ý của con mà quyết định đi!”

Hiên Viên Hạo nói với Hiên Viên Bất Bại.

“Vâng, thưa cha!”

Hiên Viên Bất Bại khom người đáp.

Tại Tiêu Phiệt thần bí nhất trong cửu Đại Mòn Phiệt, Tiêu Phá Quân cũng trở về nói chuyện mình đã thần phục Diệp Phàm cho cha hắn là Tiêu Thắng Thiên biết!

“Phụ thân, con đã phụ lòng Tiêu Phiệt!”

Tiêu Phá Quân quỳ xuống nói.

“Phá Quân, con không có phụ lòng Tiêu phiệt, người con thần phục chính là chủ nhân tương lai của Đế Tinh tương lai, theo lý thì nên thần phục hắn!”

Ánh mắt Tiêu Thắng Thiên lên, trầm giọng nói.

Tiêu Phá Quân sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp ý của cha mình, đối phương lại nói: “Nếu Đế Tinh sắp thức tỉnh, Viên Tướng tinh này cũng nên thức tỉnh thôi!”
 
Chương 687: C687: Bái kiến đại trưởng lão


"Bái kiến đại trưởng lão!"

Mọi người trong Võ Minh và phó minh chủ Võ Minh lần lượt cung kính chào hỏi lão giả này.

"Đây là đại trưởng lão của Võ Minh, thân phận còn cao hơn phó minh chủ Võ Minh sao?"

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Diệp Phàm lóe lên, hắn tò mò hỏi.

"Lúc đó, Viêm Khiếu là phó minh chủ của Võ Minh được Cổ Tam Thông lựa chọn để thay mặt ông ta giải quyết công việc của Võ Minh, ở thời điểm đó ngoài ông ta thì Viêm Khiếu là người có thân phận cao nhất trong Võ Minh."

"Nhưng đáng tiếc là kể từ khi Cổ Tam Thông rời đi, quyền lực của Võ Minh gần như đã bị đại trưởng lão của Võ Minh kiểm soát. Mặc dù Viêm Khiếu cũng kiểm soát một số thế lực của Võ Minh nhưng lại không thể chống lại được vị đại trưởng lão này!"

Tạ Thiên Bá giải thích.

"Chào mọi người, chào mừng mọi người hôm nay đến Thái Sơn để tham gia giải đấu Thanh Bảng năm nay!"

"Thanh Bảng đại diện cho danh sách về thực lực của thế hệ trẻ của Long Quốc, người đứng đầu Thanh Bảng cũng đồng nghĩa với việc người đó là một thiên tài đích thực của giới võ thuật!"


"Lần này, Võ Minh sẽ tổ chức Thanh Bảng một cách tốt hơn, cũng như cung cấp phần thưởng hậu hĩnh cho những tài năng xuất sắc lọt vào Thanh Bảng trong năm nay, tôi tin mọi người đã hiểu rõ rồi!"

"Bây giờ tôi sẽ tập trung vào phần thưởng cho người đứng đầu Thanh Bảng!"

"Người chiến thắng hạng nhất của Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được một viên Ngọc Rồng, tôi tin mọi người đã từng nghe truyền thuyết về Ngọc Rồng, nếu tập hợp chín viên Ngọc Rồng thì có thể tìm thấy kho báu ẩn sau Ngọc Rồng."

"Ngoài ra, người đứng đầu Thanh Bảng còn có thể tiến vào Tàng Bảo Các của Võ Minh chúng tôi, tùy ý lựa chọn ba vật phẩm, vũ khí, đan dược, công pháp, võ kỹ không hạn chế, còn điểm cuối cùng, đây nhất định là điều mọi người quan tâm nhất."

"Đúng vậy, người đứng đầu Thanh Bảng năm nay sẽ nhận được Võ Thần Lệnh, biểu tượng của vị trí minh chủ của Võ Minh, trở thành Thiếu chủ của Võ Minh, đến lúc đó, người đó sẽ là ứng cử viên cho vị trí tân minh chủ của Võ Minh!"

Đại trưởng lão từ tốn nói.

Nghe đến đây, tất cả những thiên kiêu của các thế lực có mặt đều trở nên phấn khích.

Sự cám dõ để nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành người thừa kế của Võ Minh quá lớn!

Mặc dù sức ảnh hưởng và sự thống trị của Võ Minh đã suy giảm nhưng đây vẫn là thế lực lớn nhất trong thế giới võ thuật của Long Quốc.


Một khi trở thành Thiếu chủ của Võ Minh sẽ ngay lập tức đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp của giới võ thuật Long Quốc, trở thành người được vô số người kính trọng!

Đây là sự cám dỗ chết người đối với bất kỳ thiên tài nào!

Vào lúc này, trong lòng của các thiên tài từ tất cả các thế lực lớn có mặt đều sôi sục, quyết tâm giành lấy vị trí số 1 trong Thanh Bảng!

Trong đó, trong lòng các đệ tử thiên tài của Võ Minh cũng vô cùng kích động, muốn giành lấy vị trí số 1 của Thanh Bảng!

"Sư tôn, trước đó không phải đã nói, đệ tử trong nội bộ ai giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng sẽ nhận được Võ Thần Lệnh và trở thành Thiếu chủ của Võ Minh à? Tại sao bây giờ lại thay đổi?"

Lúc này, Thiếu chủ hống hách lúc đầu Hạng Thiếu Kiệt nhìn sư tôn hỏi.

"Đại trưởng lão làm như vậy cũng là vì để chọn ra người thừa kế tốt nhất cho Võ Minh!"

"Con không cần phải lo lắng, với thực lực của con, cho dù không lấy được hạng nhất cũng chắc chắn có mặt trên Thanh Bảng!"

Trưởng lão của Võ Minh nói.

"Không, con muốn giành được hạng nhất!" Hạng Thiếu Kiệt kiên quyết nói.

"Chỉ dựa vào cậu mà muốn giành hạng nhất à?"

"Hạng Thiếu Kiệt, cậu cũng đánh giá cao khả năng của mình quá, ai có thể giành được vị trí số 1 của Thanh Bảng ngoài Thẩm đại sư huynh chứ?"
 
Chương 1061: C1061: Bổn vị lão giả kia khó hiếu


Ngay sau đó, Tiêu Thắng Thiên dẫn theo Tiêu Phá Quân rời khỏi Tiêu phiệt, chẳng biết đi

đâu!

Cùng lúc đó, tại một nơi thần bí của Long quốc, một giọng nói lạnh lùng vang lên:

“Viên Thiên Giám phế vật này, bản tôn truyền hắn bí thuật thiên cơ, cho cả thiên thạch mà vẫn bại, đúng là thứ vô dụng, xem ra ta phải chọn người mới!”

ở một nơi khác, địa bàn Thiên Ma Tông, giọng nói âm trầm đột ngột vang lên: “Một đám phế vật, ngay cả long mạch cũng không lấy được, xem ra nhất định ép bổn tọa sử dụng tới con át chủ bài!”

“Truyền mệnh lệnh của bổn tọa, bằng bất cứ mọi giá, bắt ba nghìn đồng nam đồng nữ đến!”

Giọng nói lạnh lẽo vang vọng khắp Thiên Ma Tông.

Ngay sau đó, người của Thiên Ma Tông lập tức hành động.

Thế giới nhỏ Còn Luân đột nhiên truyền đến một tin tức.

Mệnh cách Tử Vi Đế Tinh chi chủ sắp thức tỉnh, không lâu nữa, đời Đế Tinh mới sẽ xuất hiện, thống nhất thế giới nhỏ Côn Lôn!

Tin tức này vừa nố ra, đã kinh động tới các đại môn phái gia tộc trong thế giới nhỏ!


Cường giả khắp nơi đều đang bàn tán về vị

Tử Vi Đế Tinh chi chủ sắp thức tỉnh này!

Tử Vi Đế Tinh, đại biểu cho chủ nhân của Thiên Hạ!

Tử Vi Đế Tinh đời trước tổ tiên của Nhân tộc – Hiên Viên Hoàng Đế, trước kia đối phương đánh bại Ma Thần Xi Vưu, thống nhất các đại bộ lạc, trở thành người đứng đầu thiên hạ!

Hôm nay, chủ nhân mới của Tử Vi Đế Tinh sắp xuất hiện, điều này khiến các thế lực khắp nơi bất an.

Bọn họ đương nhiên không muốn thần phục Tử Vi Đế Tinh chi chủ!

Nhất là những thế lực đỉnh cấp trong thế giới nhỏ Côn Lôn lại càng không muốn có người cưỡi trên đầu trên cổ, ra lệnh cho bọn họ!

Trong lúc nhất thời, khắp các thế lực lớn nhỏ trong thế giới nhỏ Côn Lôn đều chuẩn bị phái cường giả đến giết hoặc là bắt lấy Tử Vi Đế Tinh Chi Chủ, dù sao đối phương còn chưa thức tỉnh, đương nhiên bọn họ không sợ!

Diệp Phàm cũng không biết, hẳn đã trở thành tâm điếm chú ý của thế giới nhỏ Côn Lô!

Trải qua mấy chục giờ bay, cuối cùng Diệp Phàm và Tô Nhược Tuyết cũng tới thủ đô của Anh Quốc!

Lần này Diệp Phàm chỉ dẫn theo năm người

Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu, Đại Hổ, Nhị Hổ và Tân chính.

Hắn không để Nhị sư phụ đi theo!

Đối với Diệp Phàm mà nói, đối phó một đất nước nhỏ bé không cần đến Nhị sư phụ hắn ra tay!

Nhưng đợi đến khi bọn họ ra được khỏi sân bay, bầu trời bên ngoài đã tối đen!

“Tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?”

Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm hỏi.


“Tìm một chỗ nghỉ ngơi trước rồi nói sau!”

Diệp Phàm đáp.

Bảy người bọn họ trực ngồi lên hai chiếc xe đi tới một khách sạn.

Bằng!!!

Không bao lâu sau, chiếc xe phía trước bọn họ vang lên tiếng nổ lớn.

Ngay sau đó, từng tiếng súng vang lên, bên ngoài trở nên hổn loạn!

Diệp Phàm xuống xe xem thử, phát hiện có hai nhóm người đang đánh nhau.

Hai nhóm người này, một nhóm do bổn người dẫn đầu, bọn họ chỉ có mấy chục người, bên kia thì có tới mấy trăm người, thực lực hai bên cách xa nhau.

Rất nhanh, mấy chục tên do bốn người cầm

đầu đã bị đánh chết.

Vào thời điểm quan trọng, một nhóm người cầm kiếm samurai xuất hiện, họ vung kiếm giết chết hơn một nửa trong đám một trăm người kia.

“Bốn vị trưởng lão, các người không sao chứ?”

Lúc này, người đàn ông trung niên lạnh lùng đi tới trước mặt bốn vị lão giả lên tiếng nói.


“Ngươi là?”

Bổn vị lão giả kia khó hiếu.

“Tôi được tộc Vũ Xuyên phái tới, trước kia tộc Muto đã từng trợ giúp tộc Vũ Xuyên, vậy nên sau khi tộc trưởng chúng tôi biết các vị gặp nạn, đặc biệt đế chúng tôi đến đây tương trợ!”

Người đàn ông trung niên này lên tiếng.

“Hóa ra là các vị của tộc Vũ Xuyên, cảm ơn rất nhiều, ơn đức này, tộc Muto ta suốt đời không quên!”

Bốn vị lão giả cảm kích nói.

“Không cần cảm ơn, hôm nay cho dù là ai tới, cũng không thay đối kết quả tộc Muto diệt vong!”

Bổng nhiên, giọng nói thanh thúy của một cô gái vang lên.

Lúc này, một cô gái ngậm kẹo que, buộc tóc

đuôi nqưa, qươnq măt loli xuất hiên.
 
Chương 688: C688: Anh cả


"Đúng vậy, Thẩm đại sư huynh chắc chắn là Minh chủ tương lai của Võ Minh, cậu cũng đừng mơ tưởng nữa!"

Mấy đệ tử Võ Minh cũng hùa theo giễu cợt Hạng Thiếu Kiệt.

"Ai nói chỉ có Thẩm Thiên Quân mới là người đứng đầu Thanh Bảng, anh cả của tôi nhất định sẽ giành hạng nhất!"

Một thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa khoảng 17, 18 tuổi nói với những người khác.

"Thực lực của Viêm Liệt mặc dù không tệ, nhưng vẫn kém một chút so với thực lực của Thiên Quân!"

Một trưởng lão của Võ Minh nói. Lúc này có hai thanh niên bước ra.

Một trong hai người mặc trường sam màu đỏ rực, thân hình cường tráng, tạo cho người ta cảm giác nóng bỏng và rắn chắc.

Người còn lại mặc quần áo màu trắng, vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt lạnh lếo, trên người anh ta có một khí chất vô hình, tràn đầy khí thết


Hai người họ là hai thiên tài hàng đầu của Võ Minh, Viêm Liệt, con trai của Viêm Khiếu - Phó Minh chủ của Võ Minh và Thẩm Thiên Quân - đệ tử của đại trưởng lão Võ Minht

"Anh cả, anh nhất định phải giành được hạng nhất của Thanh Bảng!"

Cô bé buộc tóc đuôi ngựa nhìn Viêm Liệt nói, cô ấy là em gái của Viêm Liệt, Viêm Xán Xán. Googl𝒆‎ 𝙣ga𝐲‎ tra𝙣g‎ —‎ 𝘛r𝑼m‎ 𝘛r𝘂𝐲ệ𝙣.𝚅𝙣‎ —

"Được!"

Viêm Liệt xoa đầu Viêm Xán Xán, cưng chiều nói.

"Không phải ai cũng đủ tư cách lấy được hạng nhất trong Thanh Bảng!" Thẩm Thiên Quân lạnh lùng và kiêu ngạo nói. "Thẩm Thiên Quân, tôi nhất định sẽ đánh bại anh!"

Viêm Liệt năm chặt nằm đấm, nhìn chằm chăm Thẩm Thiên Quân, ánh mắt chứa đầy ý chí chiến đấu!

"Kẻ thua cuộc!" Thẩm Thiên Quân miệt thị.


Lúc này, đại trưởng lão của Võ Minh tiếp tục nới: "Được rồi, tiếp theo tôi sẽ công bố các quy tắc thi đấu của giải đấu Thanh Bảng năm nay. Lần này, sau khi chúng tôi thảo luận, để có thể thể hiện trình độ của mọi người một cách tốt nhất, chúng tôi đã quyết định không tiến hành bốc thăm nhóm đấu như các kỳ trước nữa!"

Nghe đến đây, mọi người từ các thế lực có mặt ở đây đều sửng sốt, không biết tại sao!

Trong các giải đấu Thanh Bảng trước đây, tất cả các người tham gia sẽ được bốc thăm, đấu theo từng cặp, sau đó từng người sẽ tiến vào vòng tiếp theo, cuối cùng chọn ra mười người đứng đầu, lọt vào Thanh Bảng, lần này không còn bốc thăm nhóm đấu nữa, vậy làm thế nào để thi đấu?

"Mọi người có nhìn thấy mười võ đài đó không?"

Đại trưởng lão của Võ Minh đột nhiên chỉ vào mười võ đài cách đó không xa.

Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào mười võ đài này, mỗi võ đài có một con số, từ một đến mười!

"Mười võ đài này đại diện cho các vị trí từ một đến mười trên Thanh Bảng, điều mọi người phải làm là trở thành nhà vô địch của mười võ đài này."

"Giải đấu Thanh Bảng năm nay chỉ giới hạn trong ba nén nhang. Trong ba nén nhang này, mọi người có thể chọn bất cứ võ đài nào, sau đó đánh bại những kẻ muốn chiếm giữ võ đài này."

"Khi hết thời gian, mười nhà vô địch cuối cùng đứng trên mười võ đài này sẽ là ứng cử viên cho Thanh Bảng năm nay, số thứ tự võ đài mà người nào đứng đại diện cho thứ hạng của người đó trên Thanh Bảng!"

Đại trưởng lão Võ Minh nói thẳng.
 
Chương 1062: C1062: Rơi vào bẫy bắt đâu chém giết


Khi bổn trưởng lão của gia tộc Muto nhìn thấy cô gái trẻ này, sắc mặt của bọn họ tối sầm lại, ánh mắt đầy tức giận.

“Là cô ấy!”

Lúc này, Diệp Phàm nhìn cô gái đáng yêu từ xa, trong mắt lóe lên tia sáng.

Cô gái đáng yêu này không ai khác chính là cô gái đáng yêu đến từ Anh Quốc, người có thế thi triển đồng thuật mà Diệp Phàm đã gặp ở Long Quốc trước đây, thân phận thực sự của cô ấy là đại tiếu thư Kimura Sakurako của hội Hắc Long bá chủ mặt đất ở Anh Quốc.

Trước đây có ninja đến từ Anh Quốc ấn nấp bên ngoài biệt thự của Diệp Phàm và Đường sở Sở, bị người của Diệp Phàm bắt được, sau khi điều tra thì phát hiện ra là người của hội Hắc Long.

Khi đó Diệp Phàm đã biết được thân phận thực sự của cô gái đáng yêu này, nhưng lúc đó hắn cũng không có thời gian đế tính toán với cô gái này, không ngờ hôm nay vừa đến Anh Quốc lại gặp được cô gái nhỏ này!

“Kimura Sakurako, cô thật sự cho rằng hội Hắc Long của cô có thế một tay che trời ở Anh Quốc sao?”

Bốn trưởng lão của gia tộc Muto nhìn Kimura Sakurako giận dữ hét lên.

“Bây giờ thì chưa, nhưng sẽ sớm thôi!”

Kimura Sakurako cắn cây kẹo mút, chu mỏ nói.

“Thật là một cô bé kiêu ngạo, tuy còn trẻ nhưng giọng điệu không hề nhỏ!”


Lúc này, người đàn ông trung niên của tộc Vũ Xuyên nhìn Kimura Sakurako hừ lạnh nói.

“Ông đến từ tộc Vũ Xuyên phải không?”

Kimura Sakurako nhìn chằm chằm vào người đàn ông với đôi mắt sáng ngời.

“Đúng vậy!”

“Tộc Vũ Xuyên tôi chắc chắn bảo vệ gia tộc Muto, nếu không muốn chết, hãy mang theo người của cô lập tức cút khỏi đây đi!”

Người đàn ông trung niên hét lên với vẻ mặt ngang ngược.

“Thật sao?”

Kimura Sakurako nở nụ cười, đôi mắt cô ấy nhìn chằm chằm vào người đàn ông, đôi mắt đảo qua đảo lại, hiện lên tia sáng.

“Tiêu diệt gia tộc Muto!”

Ngay lập tức, Kimura Sakurako mở miệng, giọng điệu của cô ấy vang vọng trong tai người

đàn ông, khiến cơ thể ông ta rung lên, đôi mắt trợn to.


Giây tiếp theo, đồng tử của người đàn ông giãn ra nhìn bốn trưởng lão của gia tộc Muto, ông ta đột nhiên rút dao chém xuống.

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!

Trong khoảnh khắc, bốn tiếng phun máu vang lên.

Đầu của bốn trưởng lão gia tộc Muto bị hất lên cao lăn xuống đất.

Bọn họ chết không nhắm mắt!

“Đại nhân!”

Lúc này, những cường giả khác của tộc Vũ Xuyên nhìn hành vi của người đàn ông trung niên này, đều tỏ vẻ kinh ngạc và hét lên.

“Mổ bụng tự sát!”

Kimura Sakurako lại hét lên.

Tại chỗ, người đàn ông như bị ma nhập, dùng dao đâm vào ngực mình.

Lúc này, người đàn ông đã tỉnh dậy, khi nhìn thấy con dao đâm vào ngực mình, ông ta sững sờ, trợn mắt nhìn Kimura Sakurako không nói một lời, rồi ngã xuống mặt đất tắt thở!

Vào lúc này, sắc mặt của đám người của tộc Vũ Xuyên trông rất khó coi, tất cả đều nhìn Kimura

Sakurako với một chút sợ hãi.

“Rút lui!”
 
Chương 689: C689: Tất nhiên


Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, không ngờ quy định của giải đấu Thanh Bảng này lại tàn khốc như vậy!

Đây chẳng phải là một cuộc chiến lớn sao?

Muốn trở thành nhà vô địch của mười võ đài này, nhất định phải đánh bại tất cả các thí sinh khác, hơn nữa không chỉ là đánh từng nhóm mà là đối mặt với sự tấn công của tất cả các thiên tài lớn, sau đó là đánh bại hết tất cả!

Tất nhiên, có khả năng rằng sau khi đã đánh bại vô số đối thủ, sắp đạt được chiến thẳng cuối cùng thì bị người khác phá hỏng vào phút cuối, điều này cũng có thể xảy ra!

Vì vậy, nếu không có thực lực thực sự để đè bẹp người khác, rất khó để trở thành nhà vô địch, đồng thời duy trì vị thế đến phút cuối cùng!

Trong lúc nhất thời, những người đứng đầu các thế lực võ thuật lớn có mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.

"Đại trưởng lão, quy tắc như vậy e rằng không hay lắm!" "Điều này thật không công bằng!"


Một vị chủ nhân của một môn phái võ thuật nhìn về phía đại trưởng lão của Võ Minh nói:

"Đúng vậy!" Một số người lãnh đạo của các thế lực khác cũng cùng ý kiến.

"Lão đây cảm thấy quy tắc này rất công bằng, vì sao chúng ta lại chọn giải đấu này? Là vì chọn ra thiên chỉ kiêu tử cho giới võ thuật ở Long Quốc."

"Thiên chỉ kiêu tử là phải có đủ thực lực đè ép tất cả các người đồng trang lứa khác, quy tắc của giải đấu lần này có thể thể hiện được thực lực chân chính của thiên kiêu thật sự!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nói thẳng.

Ông ta đã nói vậy, nên không ai nói gì nữa.

Dù sao thì giải đấu lần này là do Võ Minh tổ chức, đương nhiên cũng do. Võ Minh quyết định!


"Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến gì nữa, vậy thì bắt đầu đăng ký tham gia giải đấu đi!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nói.

"Quy tắc của giải đấu này quá tàn khốc!"

"Nói không chừng con còn không có cơ hội được xếp vào Thanh Bảng!" Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.

"Cha, cha không có lòng tin với con vậy à, con có phải là con của cha không?"

Tạ Hạo nhếch môi.

"Cha thực sự nghỉ ngờ con không phải con trai cha, nếu không tại sao. con không thừa hưởng được chút thiên phú nào của cha vậy?"

Nghe Tạ Hạo nói, Tạ Thiên Bá thẳng thắn đáp lại.

"Nếu mẹ con nghe được câu này của cha, cha đoán xem kết quả sẽ như thế nào?"
 
Chương 1063: C1063: Tại sao cô muốn giúp tôi


Tất cả đều rút lui ngay lập tức!

Kimura Sakurako nhìn những xác chết trên mặt đất, tiếp tục cắn cây kẹo mút, nở một nụ cười hồn nhiên.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đợi Được Tình Yêu
2. Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
3. Ship Bạn Trai Xuống Âm Phủ
4. Trò Chơi Con Ma
=====================================

Ngay khi Kimura Sakurako chuẩn bị rời đi, cô ấy dường như cảm nhận được gì đó, đột nhiên nhìn qua, phát hiện ra Diệp Phàm.

“Đại ca ca!”

Kimura Sakurako nhìn thấy Diệp Phàm, ánh mắt hưng phấn, vội vàng chạy tới.

“Chúng ta lại gặp nhau!”

Diệp Phàm nhìn Kimura Sakurako lạnh lùng nói.

“Đại ca ca, sao anh lại đến đây? Anh đặc biệt đến gặp em à?”

Kimura Sakurako nhìn Diệp Phàm cười hì hì.

“Tôi tới giết cô!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.


“Đại ca ca, em làm gì sai, sao anh lại giết em?”

Ngay lập tức, Kimura Sakurako tỏ vẻ đáng thương, chớp chớp đôi mắt to tròn, vô cùng ngáy

thơ nhìn Diệp Phàm.

“Đủ rồi, không cần diễn trò trước mặt tôi!”

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên, ánh mắt dán chặt vào Kimura Sakurako: “Một thời gian ròi tôi không gặp cô, đồng thuật của cô đã tiến bộ rất nhiều!”

“Đại ca ca quá khen!”

“Nhưng em cũng muốn cảm ơn đại ca ca, nếu anh không tiêu diệt tố tiên của gia tộc Muto, làm sao em có thế nhân cơ hội này đế tiêu diệt gia tộc Muto!”

Kimura Sakurako nhìn Diệp Phàm mỉm cười nói.

“Cô có biết thân phận của tôi không?”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào Kimura Sakurako, người sau trả lời: “Tôi rất quan tâm đến đại ca ca.”

“Haha!” Diệp Phàm cười lạnh.

“Đúng rồi, đại ca ca, sao đột nhiên anh lại đến Anh Quốc vậy?”

“Chẳng lẽ đại ca ca đến đây để kết quả nghiên cứu khoa học của Long Quốc đã bị lấy trộm?”

Kimura Sakurako chớp mắt nhìn Diệp Phàm.


“Cái gì cô cũng biết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Là tổ chức ngằm lớn nhất ở Long Quốc, hội Hắc Long, có sức ảnh hưởng trên ba giới quân sự, chính trị và thương mại, thông tin tự nhiên là linh hoạt!”

“Có vẻ như đại ca ca thực sự đến đây vì chuyện này!”

Kimura Sakurako nói.

“Đúng vậy, cô muốn mật báo với chính phủ Anh Quốc à?”

Diệp Phàm nhìn Kimura Sakurako, lạnh lùng hét lên.

“Em không những không mật báo mà còn có thế giúp đại ca ca tìm ra vị trí của kết quả nghiên cứu khoa học rồi đoạt lại!”

Theo như Kimura Sakurako nói, Diệp Phàm nhìn đối phương, ánh mắt có chút kinh ngạc.

“Cô có ý gì? Tại sao cô muốn giúp tôi?”

“Bởi vì em thích đại ca ca!”

Hả?

Nghe Kimura Sakurako thố lộ, Diệp Phàm sửng sốt.

“Đại ca ca, hôm nay muộn thế này, chắc anh vẫn chưa sắp xếp chỗ ở, hay là để em sắp xếp cho anh nhé!”

nói.

“Không cần!”

“Tôi không muốn gặp lại cô!”

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

Hắn lên xe trưc tiếp rời khỏi đây.
 
Chương 690: C690: Cứ cố gắng hết sức đi


Tạ Hạo nhìn Tạ Thiên Bá cười ha ha.

"Thằng nhóc, nếu con dám nói cho mẹ con biết, để xem cha có đánh chết con không!"

Tạ Thiên Bá trừng mắt nhìn Tạ Hạo!

“Thực lực của Tạ Hạo không tệ, lọt vào top 10 chắc không thành vấn đề!" Diệp Phàm bình tĩnh nói.

"Chỉ có Diệp thiếu hiểu tôi!"

Tạ Hạo lập tức cười nói.

"Hai người có định tham gia không?"

Ngay lập tức, Diệp Phàm nhìn Lâm Thi Âm và Cơ Như Yên.

"Không có hứng thú!"

Cơ Như Yên lạnh lùng nói.


"Thôi đi, cái tên trên Thanh Bảng này chẳng có ích gì với tôi!" Lâm Thi Âm lắc đầu.

"Vậy thì tôi và Hạo Thiên đi!"

Diệp Phàm nói, bọn họ trực tiếp đến đăng ký.

Việc đăng ký này nhằm đăng ký tên và thân phận, đồng thời xác minh độ tuổi, để tránh có người trên ba mươi tuổi tham gia giải đấu này!

"Đã đến lúc Thiếu chủ của chúng ta làm mọi người kinh ngạc rồi!" Hắc Hổ trưởng lão nhìn Diệp Phạm đi đăng ký, mỉm cười.

"Hôm nay ở đây có rất nhiều thiên tài!"

Huyền Cơ trưởng lão nói.

"Có bao nhiêu người đến cũng không đủ cho Thiếu chủ đánh!" Hắc Hổ trưởng lão nhỏ giọng nói.

"Đừng xem thường, hôm nay Thiếu chủ có điềm xấu!"

Thiên Cơ trưởng lão trầm giọng nói, ánh mắt sâu thẳm.


Bên này đại trưởng lão của Võ Minh đã đến gặp Thẩm Thiên Quân nói: "Thiên Quân, nhớ kỹ, lần này phải giành được vị trí số 1 trên Thanh Bảng!"

"Sư tôn yên tâm, người đứng đầu Thanh Bảng chỉ có thể là con!"

Ánh mắt Thẩm Thiên Quân tràn đầy tự tin.

"Tốt lắm!"

Đôi mắt đại trưởng lão của Võ Minh lóe lên.

Một bên khác, Viêm Khiếu và Viêm Liệt đứng chung với nhau, người sau nói: "Cha yên tâm, con sẽ không để Võ Minh rơi vào tay của thầy trò đại trưởng lão!"

"Cứ cố gắng hết sức đi!"

Viêm Khiếu võ vai Viêm Liệt, đôi mắt lấp lánh.

Sau nửa giờ, quá trình đăng ký sẽ kết thúc!

"Tổng cộng có 535 người đã đăng ký tham gia giải đấu Thanh Bảng lần này, bây giờ mời các thiên tài chuẩn bị sẵn sàng tranh chức vô địch!"

Đại trưởng lão của Võ Minh nhìn mọi người nói.

"Bắt đầu tính thời gian!"

Khi nén hương đầu tiên được thắp lên, giải đấu Thanh Bảng năm nay chính thức bắt đầu!
 
Chương 1064: C1064: Sao tôi cảm thấy có gì đó không ổn


Đối với cô gái này, nếu không phải cô ấy có khuôn mặt nữ tính khiến hắn không thể ra tay được, Diệp Phàm nhất định sẽ giết cô ấy.

Người phụ nữ này tàn nhẫn, tinh thông đồng thuật, nếu là kẻ địch thì nhất định sẽ gặp tai họa lớn!

Kimura Sakurako nhìn xe của Diệp Phàm rời đi, ánh mắt hiện lên tia sáng thần bí, lẩm bấm một mình: “Đại ca ca, cuối cùng anh cũng đến rồi, lần này anh chỉ có thể thuộc về em!”

Chẳng bao lâu, màn đêm tan đi và một ngày mới lại đến!

Ngày này, Diệp Phàm ở trong một khách sạn ở Kyoto, không đi ra ngoài.

“Tại sao anh còn chưa bắt đầu hành động? Nếu quá muộn, khi chính phủ Anh Quốc hoàn toàn kiểm soát được thành tựu nghiên cứu mà ông nội của tôi đã nghiên cứu, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn!”

Tô Nhược Tuyết lo lắng nhìn Diệp Phàm.

“Đừng lo lắng, bất cứ ai trong số bọn họ tiếp xúc với kết quả nghiên cứu khoa học này đều sẽ chết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Lúc này, Diệp Phàm nhận được một cuộc

gọi.

Cuộc gọi này do Cơ Như Yên gọi đến, đối phương nói đã tìm ra vị trí của kết quả nghiên cứu khoa học thông qua thế lực tình báo của Bách Hoa Lâu ở Anh Quốc, bao gồm cả những người có tiếp xúc với kết quả nghiên cứu khoa học, đều đã điều tra rõ ràng!


“Sao rồi?”

Tô Nhược Tuyết liếc nhìn Diệp Phàm.

“Đã điều tra rõ ràng, đêm nay sẽ hành động!”

“Tối nay cô ở lại đây, đừng đi loanh quanh, đợi tôi trở về!”

Diệp Phàm nhìn Tô Nhược Tuyết, dặn dò.

“Được!”

Tô Nhược Tuyết gật đầu.

Trong chớp mắt, màn đêm buông xuống.

ở ngoại ô Kyoto, có một trang viên khống lồ.

Đây là nơi ở của một quan chức cấp cao của chính phủ Anh Quốc, tối nay sẽ tố chức một bữa tiệc rượu và các quan chức từ mọi tầng lớp xã hội ở Kyoto sẽ đến tham dự.

Vào lúc này, trong trang viên này, mấy người Diệp Phàm cũng xuất hiện ở đây.

Sở dĩ bọn họ xuất hiện ở đây là vì tình báo


của Bách Hoa Lâu cho thấy trong trang viên này có một cơ sở nghiên cứu bí mật, kết quả nghiên cứu khoa học bị đánh cắp của viện khoa học Long Quốc đều nằm trong cơ sở nghiên cứu này.

“Chủ nhân, ngài có muốn trực tiếp ra tay không?”

Nhị Hổ nhìn Diệp Phàm hỏi.

“Sao tôi cảm thấy có gì đó không ổn!”

Lúc này, Huyết Phu trầm giọng nói, nhìn xung quanh.

“Có chuyện gì không thích hợp à?”

Đại Hổ khó hiểu hỏi.

“Không biết, không nói rõ được!”

Huyết Phu lắc đầu.

“Có sát khí!”

Đột nhiên Tần chính nói.

Lúc này Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu, Đại Hố và Nhị Hổ nhíu mày, ánh mắt lóe lên.

“Mọi người, cảm ơn các bạn đã đến tham dự bữa tiệc rượu tối nay, chúng tôi cũng muốn cảm ơn những vị khách đặc biệt này!”

Lúc này, một người đàn ông với bộ ria mép đứng trên sân khấu cầm micro nói.

Khi ông ta vừa nói xong, tất cả ánh đèn trong

trang viên đều tập trung vào sáu người Diệp Phàm.
 
Chương 691: C691: Sao vậy


Ngay lập tức, hàng trăm thiên kiêu có mặt đã lao về phía mười võ đài.

Hầu hết mọi người đều đổ xô về phía võ đài đại diện cho vị trí số một trên Thanh Bảng!

Rầm, rầm, rầm!

Trong phút chốc, bọn họ bắt đầu chiến đấu, mỗi người sử dụng võ kỹ và chiến đấu bằng vũ khí của mình, rất nhiều người vì chênh lệch thực lực mà bị đánh bay ra ngoài, điên cuồng nôn ra máu!

Cảnh này trông không giống một giải đấu mà giống cuộc chiến giữa mấy bọn lưu manh ngoài đường, chỉ là thực lực của những người này mạnh hơn bọn lưu manh!

"Dữ dội vậy sao?"

Tạ Hạo rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này.

"Sao vậy, sợ à?"

Tạ Thiên Bá liếc nhìn Tạ Hạo.

"Sao phải sợi"

"Con đi chăm sóc bọn họ đây!"


Tạ Hạo hét lên, lao thẳng ra ngoài.

Thực lực của Tạ Hạo quả thực rất mạnh, anh ta nhanh chóng chiếm được võ đài số 6, đá hết tất cả những kẻ muốn chiếm võ đài này xuống đài!

Nhưng Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, bình tĩnh đứng ở nơi đó.

Sau một trận giao tranh ác liệt, hơn một nửa trong số hàng trăm người tham gia đã rút lui khỏi giải đấu, nhiều người còn lại cũng bị thương.

Hai mươi phút đã trôi qua, giải đấu này chỉ còn lại khoảng một trăm người tham gia, đây đều thiên chỉ kiêu tử của thế hệ trẻ toàn Long Quốc!

Trong số đó, những người đến từ gia tộc và tông môn võ thuật hàng đầu đều ra tay, với thực lực của bọn họ đã nhanh chóng chiếm được một võ đài cho riêng mình!

"Thiếu chủ, ngài không định tiến lên sao?"

Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm dò hỏi.

"Đừng vội, nhân vật chính là người xuất hiện cuối cùng!”

Diệp Phàm mỉm cười.


"Đông Phương Hạo Thiên, không ngờ anh lại xuất hiện ở đây, sao? Anh cũng muốn đứng đầu Thanh Bảng à?”

Lúc này, chàng trai trẻ đi theo bên cạnh Đông Phương Hách bước tới, nhìn Đông Phương Hạo Thiên chế nhạo.

Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn đối phương nói: "Đông Phương Lăng, cậu muốn gì?"

"Anh có gan đấu với tôi một trận không?” Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, trực tiếp khiêu khích.

“Muốn đấu với tôi?"

Đông Phương Hạo Thiên nhíu mày nhìn đối phương.

"Đúng vậy, tôi muốn cha tôi và người của Đông Phương Phiệt biết ai mới thiên tài số một của Đông Phương Phiệt!"

Đông Phương Lăng lạnh lùng hét lên. "Được, tôi chấp nhận lời thách đấu của cậu!" Đông Phương Hạo Thiên nói thẳng.

Sau đó hai người lao tới một võ đài, những người khác trên võ đài đang đánh nhau, thấy hai người bọn họ tiến lên thì muốn tấn công bọn họ.

Đông Phương Lăng tung ra một chưởng khiến những người khác trên võ đài đều bay ra ngoài.

"Hôm nay tôi muốn cho cha tôi biết, Đông Phương Lăng này không hề thua kém gì Đông Phương Hạo Thiên!"

Đông Phương Lăng nhìn Đông Phương Hạo Thiên, lạnh lùng hét lên. Nói xong hắn ta tấn công về phía đối phương. "Phiệt chủ, bọn họ..."

Đông Phương Chiến nhìn hai người bọn họ đánh nhau, sắc mặt thay đổi, nhìn Đông Phương Hách.

Còn Phiệt chủ của Đông Phương Phiệt chỉ lặng yên nhìn hai người chiến đấu!
 
Chương 1065: C1065: Mà muốn giết tôi à


Vào lúc này, sáu người Diệp Phàm lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý.

“Không hay rồi, đây là một cái bẫy, chúng ta trúng kế rồi!”

Sắc mặt Huyết Phu thay đối, nói thẳng.

Sắc mặt của Đông Phương Hạo Thiên, Tần Chính, Đại Hổ, Nhị Hố đều cứng đờ, vẻ mặt cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào!

Về phần Diệp Phàm, hắn lại rất bình tĩnh!

“Có lẽ mọi người không biết chàng trai trẻ này là ai phải không?”

“Hắn là người vừa được Long Quốc phong là đệ nhất quốc sư, Hộ Quốc Thần Tướng!”

“Chính là hắn, đã giết hàng trăm ngàn binh sĩ của Anh Quốc chúng ta, đồng thời cũng giết chết nguyên soái của chúng ta!”

Người đàn ông có ria mép chỉ vào Diệp Phàm nói. đam mỹ hài

Trong chốc lát, sắc mặt của những người có mặt đều thay đổi, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với ánh mắt đầy căm hận.


“Xem ra buối tiệc tối nay là đặc biệt sắp xếp cho tôi!”

Diệp Phàm sờ sờ mũi, mỉm cười.

“Hộ Quốc Thần Tướng, không ngờ đúng không, bữa tiệc rượu tối nay đúng là được sắp xếp đặc biệt dành cho ngài!”

Lúc này, một người đàn ông mập mạp, dáng người thấp bé, đầu trọc, có một chòm râu dưới mũi, mặc quân trang, bước ra từ phía sau, theo sau là một đám người.

“Nguyên soái!”

Người đàn ông có ria mép ngay lập tức hét lên.

“Bái kiến nguyên soái!”

Những người quyền quý và nổi tiếng có mặt lần lượt hét lên với người đàn ông này.

Người đàn ông này là nguyên soái mới của Anh Quốc, tên là Jiro Ida!

“Sao các người biết tôi sẽ tới?”

Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Khi chúng tôi nhận được kết quả nghiên cứu khoa học từ Long Quốc, chúng tôi đã đoán rằng Long Quốc có thể sẽ cử cậu đến để lấy lại kết quả nghiên cứu khoa học này!”

“Không ngờ chúng tôi đã đoán đúng, Long Quốc thực sự đã phái cậu đến đây, vì vậy chúng tôi quyết định lập kế hoạch để dụ cậu đến đây!”

Ida Jiro lạnh lùng hét lên.

“Vậy là trong trang viên này có một cơ sở nghiên cứu, tin tức về việc đặt kết quả nghiên cứu khoa học ở căn cứ này là do các người cố ý tiết lộ?”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, không ngờ đã dụ được cậu đến đấy!”


“Hộ Quốc Thần Tướng, hôm nay đây sẽ là nơi chôn thây của cậu!”

“Chỉ cần cậu chết, Long Quốc sẽ giống như một con hố già không răng, đến lúc đó quân đội Anh Quốc của chúng tôi sẽ lại xuất quân, nhất định có thể san bằng Long Quốc của các người, khiến tất cả những người yếu đuối như các người phải phục tùng Anh Quốc, cúi đầu xưng thần!”

Ida Jiro nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Ông nghĩ cũng hay thật!”

Diệp Phàm chế nhạo nói: “Chỉ bằng một đám rác rưởi như Anh Quốc các người, mà cũng muốn san bằng Long Quốc mênh mông của tôi? Tôi thấy các người bị bệnh ảo tưởng!”

“Hôm nay tôi sẽ cho các người tỉnh táo lại!”

Diệp Phàm hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.

“Hộ Quốc Thần Tướng, bây giờ cậu đang ở

trên lãnh thổ Anh Quốc của chúng tôi, đừng có kiêu ngạo như vậy!”

“Cho dù hôm nay cậu có mạnh đến đâu, cũng chỉ có một con đường chết!”

Ida Jiro trực tiếp vỗ tay.

Giây tiếp theo, những tiếng bước chân nặng nề như tiếng sấm vang lên.


Ngay lập tức, bốn phương tám hướng xuất hiện số lượng lớn xe chiến đấu, xe tăng, xe bọc thép, binh sĩ dày đặc, nhìn thoáng qua ít nhất có hàng trăm nghìn người!

Ngoài ra, trong trang viên đã xuất hiện một số lượng lớn cường giả, bao gồm võ giả, ninja, V.V., tất cả đều có thực lực từ Hoàng cảnh trở lên.

“Chỉ dựa vào chừng này người? Mà muốn giết tôi à?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Hộ Quốc Thần Tướng, đừng tự mãn. Hôm nay, vì giết cậu, tôi đã tìm những người của bốn gia tộc cổ xưa: tộc Liễu Sinh, Giáp Hạ, Phục Bộ, Vũ Xuyên và người của tam đại thần cung: Y Thế thần cung, Bát Kỳ thần cung, Thiên chiếu thần cung, các tộc trưởng của bốn gia tộc cố xưa và ba cung chủ sẽ đến ngay lập tức, tối nay cậu chắc chắn sẽ chết!”

Ida Jiro lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, hét lên.

“Ban đầu, tôi đến Anh Quốc lần này chỉ để lấy lại kết quả nghiên cứu khoa học rồi sẽ rời đi ngay, nhưng vì người Anh Quổc các người không biết sống chết là gì, nên tôi sẽ vui đùa với các người!”

Một luồng ánh sáng lạnh lẽo bắn ra từ trong mắt Diệp Phàm, toàn thân tản ra khí tức giết chóc.

“Giết!!!”

Giọnq Diêp Phàm như sấm trực tiếp hét lên.
 
Chương 692: C692: Trong số đó


Vào lúc này, các trận chiến ở mười võ đài này đã bước vào trạng thái gây cấn.

Ai có thể đứng trong võ đài này về cơ bản đều là Địa Cảnh cấp bảy trở lên, trong số đó cũng có rất nhiều thiên tài có thực lực Thiên Cảnh!

Trong số đó, sự cạnh tranh trên võ đài đại diện cho vị trí số một trong Thanh Bảng là khốc liệt nhất.

Ngay cả thiên chỉ kiêu tử của năm gia tộc lớn trong giới võ thuật và những tông môn hàng đầu đều lần lượt bị đánh bại trên võ đài này.

Ngay cả những thiên tài thế hệ sau của những người có tên trên Thanh Bảng cũng thất bại.

Mà người đánh bại những thiên tài của những thế lực hàng đầu trong giới võ đạo này là thiên tài của bốn ẩn thế gia tộc lớn.

Cả bốn người bọn họ đều là cường giả Thiên Cảnh!

Tiếp theo, bốn thiên tài do Võ Phiệt, Nam Cung Phiệt, Bắc Minh Phiệt và Lâm Phiệt phái ra cũng lao về phía võ đài số 1, chiến đấu quyết liệt với các thiên tài của bốn ấn thể gia tộc lớn!

Bốn thiên tài này cũng đều có thực lực Thiên Cảnh.

Trong lúc nhất thời, tám thiên tài Thiên Cảnh cùng nhau chiến đấu quyết liệt, cảnh chiến đấu vô cùng chấn động!


Rầm rầm rầmlII

Sau một trận chiến kịch liệt, cuối cùng trên võ đài chỉ còn lại một người, đó chính là Lâm Thiên, Thiếu chủ của Lâm Phiệt.

Lúc này Lâm Thiên đang thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, toàn thân kiệt sức.

Lúc này, Hạng Thiếu Kiệt lao lên võ đài, nhìn Lâm Thiên thờ ơ nói: "Anh tự mình đi xuống, hay là tôi đưa anh xuống!"

Lâm Thiên nhìn Hạng Thiếu Kiệt với vẻ mặt lạnh lùng, trực tiếp thi triển một chiêu võ kỹ đánh về phía đối thủ.

Bùm! Một tiếng nổ lớn đột nhiên phát ra từ cơ thể của Hạng Thiếu Kiệt.

Hắn ta bộc phát lực lượng huyết mạch, tung qua một cú đấm, đánh trực diện vào Lâm Thiên!

Phụt phụt!

Lâm Thiên bị Hạng Thiếu Kiệt đấm bay ra ngoài ngay tại chỗ, ngã xuống sàn đấu, nôn ra máu.


Cảnh này thu hút sự chú ý của rất nhiều người!

"Tốt lắm!"

Sư tôn của Hạng Thiếu Kiệt còn võ tay khen ngợi hắn ta. "Hạng nhất Thanh Bảng này, tôi muốn!"

Hạng Thiếu Kiệt trực tiếp hét lên.

Hạng Thiếu Kiệt vừa nói xong, Viêm Liệt đã lao lên võ đài, nhìn chằm chằm vào đối thủ.

"Viêm sư huynhl"

Hạng Thiếu Kiệt nhìn chằm chằm vào Viêm Liệt với đôi mắt lấp lánh. "Hạng sư đệ, dùng hết sức lực của cậu đi!"

Viêm Liệt nhìn Hạng Thiếu Kiệt rồi nói.

Hạng Thiếu Kiệt lại đấm ra một cú đấm, huyết mạch bá vương bộc phát khiến sức chiến đấu của hắn ta tăng vọt.

Mà Viêm Liệt cũng là hình mẫu của võ giả có lực lượng, cú đấm của hắn †a kinh hoàng đến nỗi khiến không gian nổ tung!

Ầm!

Hai người cùng đấm ra một cú, cả không gian nổ tung!

Một luồng năng lượng cực mạnh bắn ra bốn phía.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom