Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1415: Người này chính là Diệp Phàm!


Long Quốc, Thiên Hải, khu biệt thự Tử Kinh, trong sân của căn biệt thự mà Đường Sở Sở từng ở, một chàng trai trẻ đang nằm dài trên ghế, yên tĩnh tắm nắng!

Người này chính là Diệp Phàm!

Từ ngày Đường Sở Sở bị đưa đi đến nay đã ba tháng trôi qua.

So với ba tháng trước, Diệp Phàm bây giờ có chút khác biệt. Trước đây, Diệp Phàm vô cùng sắc bén, trên người mang theo sát khí mãnh liệt, nhưng bây giờ, trên mặt hắn chỉ còn lại vẻ bình thản, trên người hắn cũng không cảm nhận được chút sát khí hay khí thế sắc bén nào, thậm chí, Diệp Phàm còn không phát ra chút khí tức nào cho thấy hắn là tu hành giả, trông hắn bây giờ giống hệt một người bình thường!

Ba tháng trước, chín viên Kim Đan và Đan Điền của Diệp Phàm bị bà lão áo trắng phá hủy, mất hết sức mạnh. Nếu không có Sở Trường Sinh, tộc trưởng của nhà họ Sở kịp thời xuất hiện, giúp hắn phá hủy sức mạnh của bà lão áo trắng, e rằng hắn đã chết từ lâu. Nhưng dù vậy, Đan Điền và Kim Đan cũng đã bị hủy, sức mạnh không còn, Diệp Phàm cũng chẳng khác gì người thường!

Ba tháng nay, Diệp Phàm vẫn luôn ở đây, trải qua cuộc sống của một người bình thường. Về phần những thuộc hạ của hắn như Hiên Viên Bất Bại và Tiêu Phá Quân đã được cha của bọn họ đón về, những người còn lại thì bế quan hoặc đi khắp các giới để tu luyện.

"Anh họ, ăn cơm thôi!" Trần Tiểu Manh vui vẻ chạy đến bên cạnh Diệp Phàm.

"Được, chúng ta đi ăn cơm thôi!" Diệp Phàm đứng dậy đi vào trong biệt thự. Trong biệt thự, Cơ Như Yên và Lâm Thi Âm đang mang thức ăn từ trong bếp ra.

Hiện tại, bên cạnh Diệp Phàm chỉ còn ba cô gái là Trần Tiểu Manh, Cơ Như Yên và Lâm Thi Âm.

"Thiếu chủ, đay là mon mới do toi lam đay, anh nem thu xem!" Cơ Như Yên mỉm cười nhìn Diệp Phàm, nụ cười quyến rũ động lòng người.

"Được, để tôi thử xem sao!" Diệp Phàm mỉm cười, cầm đũa gắp một miếng, nói: "Um, ngon đấy!"

"Công tử!" Lúc này, một giọng nữ khác vang lên, Đoan Mộc Hinh, Phiệt chủ của Đoan Mộc Phiệt xuất hiện

"Sao cô lại đến đây?" Diệp Phàm nhìn Đoan Mộc Hinh, nhẹ giọng hỏi.

"Đây là viên đan dược mới nhất tôi luyện chế, anh dùng thử xem, có lẽ sẽ giúp ích cho việc khoi phuc tu vi của anh!" Đoan Mộc Hinh lấy ra một viên đan dược, nhìn Diệp Phàm nói.

Từ khi biết Diệp Phàm bị mất hết tu vi, Đoan Mộc Hinh đã nghiên cứu các loại thuật luyện đan, luyện chế đủ loại đan dược, mong muốn giúp Diệp Phàm khôi phục thực lực!

"Cảm ơn, tôi xin nhận tấm lòng của cô, nhưng tôi hiểu rõ tình trạng cơ thể mình, những thứ này không có tác dụng với tôi đâu!" Diệp Phàm nhìn Đoan Mộc Hinh, thản nhiên nói.

"Tôi biết, nhưng anh cứ thử đi, anh đừng bỏ cuộc!"

"Tôi tin tu vi của anh nhất định sẽ khôi phục!" Đoan Mộc Hinh nhìn Diệp Phàm, kiên định nói.

"Cảm ơn cô!" Diệp Phàm cảm thấy ấm áp, mỉm cười nói


"Diệp Phàm, mày cút ra đây cho tao !!! " Đột nhiên, bên ngoài biệt thự, một tiếng quát lạnh lùng vang lên.

"Ai ồn ào vậy, ăn cơm cũng không được yên!" Diệp Phàm bất đắc dĩ nói.

"Để tôi ra xem!" Lâm Thi Âm lập tức đi ra ngoài.

Lúc này, bên ngoài biệt thự có một nhóm người đang đứng, ai nấy đều tỏa ra khí thế lạnh lẽo, tất cả bọn họ đều có thực lực từ Phân Thần Cảnh trở lên, trong đó có vài cường giả Động Hư Cảnh, người đàn ông dẫn đầu là mạnh nhất, đã bước vào Nguyên Thần Cảnh.

"Mấy người là ai?" Lâm Thi Âm lạnh lùng nhìn nhóm người này.

"Tao là Phiệt chủ của Tây Môn Phiệt, Diệp Phàm đã giết con trai tao, hôm nay tao đến để bắt nó trả nợ máu!" Tên cường giả Nguyên Thần Cảnh lạnh lùng quát, lão ta chính là Phiệt chủ của Tây Môn Phiệt, một trong chín Phiệt lớn của Long Quốc.

"Lúc trước, Tây Môn Phiệt mấy người mỗi lần đối mặt với tôi, đến ho cũng không dám ho lớn, vậy mà bây giờ lại oai phong tìm đến tận cửa cơ à!" Diệp Phàm bước ra, khinh miệt nhìn Phiệt chủ Tây Môn Phiệt.

Lúc này, lại có một nhóm người xuất hiện, là người của Lâm Phiệt, dẫn đầu chính là Phiệt chủ Lâm Phiệt.

"Anh Lâm, sao anh lại đen đay?" Phiệt chủ Tây Mon Phiệt nhìn sang Phiệt chủ Lâm Phiệt.

Phiệt chủ Lâm Phiệt đáp: "Giống như cậu, đến để giết thằng đó!"

Phiệt chủ Lâm Phiệt nhìn chằm chẳm Diệp Phàm, vẻ mặt tràn ngập sát ý.

 
Chương 1416: Nộ Hoa Chi Liên bị đanh tan


"Ông là Phiệt chủ Lâm Phiệt phải không? Xem ra ông cũng biết tôi đã trở thành phế nhân, nên mới đến tìm tôi báo thù chứ gì!" Diệp Phàm thản nhiên nói.

"Đúng vậy! Trước đây mày đã nhiều lần chèn ép Lâm Phiệt, còn bao che cho con nhãi kia, mày phải chết!" Phiệt chủ Lâm Phiệt lạnh lùng quát, ánh mắt lướt qua Lâm Thi Âm.

Diệp Phàm lắc đầu, thở dài: "Tôi chỉ mới sa cơ thất thế thôi mà đã bị đám ngưoi rac ruoi may ong coi khinh rồi!"

"Mày nói ai là rác rưởi!" Hai vị Phiệt chủ nghe vậy thì tức giận, định lập tức ra

tay.

Bỗng một tiếng quát lạnh lẽo từ đâu vang lên: "Diệp Phàm, hôm nay chính là ngày chết của mày"

ÂM !!!

Theo tiếng quát, một luồng lửa mang theo sức nóng khủng bố từ trên trời giáng xuống, nhắm thẳng vào Diệp Phàm.

Xoẹt xoẹt xoẹt !!!

Sắc mặt của ba cô gái Trần Tiểu Manh, Cơ Như Yên, Lâm Thi Âm lập tức biến đổi, đồng thời ra tay chống đỡ luồng lửa, nhưng bị nó liên tục đánh lui, miệng phun máu tươi.

Luồng lửa mang theo khí thế không ai cản nổi, tiếp tục lao về phía Diệp Phàm, nhưng vẻ mặt Diệp Phàm vẫn rất bình thản.

'Ai dám động vào chủ nhân?"

Đột nhiên, hai tiếng gầm giận dữ vang lên, Đại Hổ và Nhị Hổ xuất hiện, mỗi người tung ra một quyền, đánh tan luồng lửa kia.

Xoẹt!

Ngay sau đó, một bóng người từ hư không bước ra, chính là Thiếu Tông chủ Viêm Tông của thế giới cao cấp - Từ Phượng, kẻ suýt chết dưới tay Diệp Phàm nhưng sau đó lại được sư phụ của hắn ta đến cứu đi.


"Là mày à?" Diệp Phàm nhìn Từ Phượng, thản nhiên nói.

"Không ngờ mày cũng có ngày hôm nay. Trước đó mày huỷ diệt Viêm Tông của tao, không phải mày rất ngông cuồng sao? Không phải mày rất mạnh sao? Sao giờ phải nhờ thuộc hạ bảo vệ vậy?" Từ Phượng nhìn Diệp Phàm, trong giọng nói tràn đầy vẻ mỉa mai.

Diệp Phàm không hề tức giận, bình tĩnh nói: "Xem ra mấy người đều biết tôi bị mất hết tu vi rồi chứ gì, nếu nãy giờ tôi vẫn còn bình thường, liệu mấy người có dám đến không?"

Xoet!

Sắc mặt Từ Phượng trầm xuống, ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn chẳm chẳm Diệp Phàm. Hai tay hắn ta bùng cháy, ngưng tụ thành Nộ Hỏa Chi Liên, đánh thẳng về phía Diệp Phàm.

Mặc dù đã mất đi Địa Hỏa, nhưng thực lực Từ Phượng cũng đã mạnh hơn, Nộ Hỏa Chi Liên do hắn ta thi triển vẫn vô cùng khủng khiếp, đủ sức giết chết cường giả Tạo Hóa Cảnh!

Âm ầm ầm !!!

Nộ Hỏa Chi Liên ập xuống, nơi nó đi qua, mọi thứ xung quanh đều bị hủy diệt!

Đại Hổ và Nhị Hổ lao lên, mỗi người tung ra một quyền, Thần lực khủng bố bộc phát, mạnh mẽ hơn trước rất nhiều!

OÀNH OÀNH !!!

Hai quyền Thần lực va chạm với Nộ Hỏa Chi Liên, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Nộ Hoa Chi Liên bị đanh tan, hai nắm đam của Đại Hổ và Nhị Hổ mang theo khí thế khủng bố, đánh thẳng về phía Từ Phượng. Sắc mặt Từ Phượng tái mét, ánh mắt lộ vẻ khó tin.

Xoẹt!

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, sư phụ của Từ Phượng đột ngột xuất hiện, một chưởng đánh ra, đẩy lùi Đại Hổ và Nhị Hổ.

"Sư phụ!" Từ Phượng thấy sư phụ xuất hiện thì thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Phàm đến ghế ngồi xuống, thản nhiên nói: "Tuy tao đã mất tu vi, nhưng mày ấy à, cũng có đánh lại thuộc hạ của tao đâu, vẫn phải nhờ sư phụ cứu, mày còn mất mặt hơn tao ấy."

"Mày ... " Câu nói của Diệp Phàm khiến Từ Phượng tức đến mức suýt chút nữa hộc máu, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hắn.

Một luồng uy áp khủng bố tỏa ra từ người sư phụ của Từ Phượng, hướng về phía Diệp Phàm, đồng thời, sư phụ của Từ Phượng vung tay, chưởng lực khủng bố phóng ra, lao thẳng về phía Diệp Phàm.

Nhưng đúng lúc này, một bóng người đột ngột xuất hiện, cũng đánh ra một chưởng, phá hủy chưởng lực của sư phụ Từ Phượng, sau đó đập thẳng vào người đối phương!

ÂM!

Sư phụ Từ Phượng còn chưa kịp phản ứng đã bị chưởng đó đánh tan như mây khói, chết mất xác, ngay cả Từ Phượng cũng bị dư chấn của chưởng lực đó tiêu diệt.

 
Chương 981: C981: Tôi hiểu rồi


Quốc chủ bảy nước còn lại bàn bạc một hồi, từng người phát ra cao thủ đứng đầu nước mình đi đến Lang quốc, với mong muốn khiến đệ tử chiến thần Thiên Sách hoàn toàn mất mạng ở Lang quốc.

Ngoài ra, bảy nước còn triệu tập binh lực xâm chiến Long quốc trong lúc Diệp Phàm đến Lang quốc.

Ở phía Tây Nam, một người thanh niên mặc chiến phục, khoác áo choàng, khí thế phi phàm đứng ở đó, cười nói: “Dám một mình xông vào Lang quốc, rất to gan!”

Người thanh niên này chính là vị thiếu soái chiến bộ thần bí kia.

Lúc này vị thiếu soái này nhận được một cuộc gọi, ánh mắt lóe lên, nói: “Tôi hiểu rồi.”

“Đi, đi quân doanh quân Thiên Sách.” Vị thiếu soái này đi thẳng đến quân doanh quân Thiên Sách.

Một trận gió lốc lớn hơn lại nổi lên.thủ lĩnh của Bảy Phụ Quốc biết được kết quả của trận chiến này và vô cùng bàng hoàng!

Họ không bao giờ ngờ rằng đội quân triệu quân của Bảy vương quốc lại bị đánh bại, thất bại nặng nề đến mức ngay cả thống chế uy nghiêm cũng bị giết.

Và khi họ biết được thủ phạm dẫn đến sự thất bại của quân đội Bảy Phụ Quốc và tàn sát các nguyên soái của Bảy Phụ Quốc thực chất lại là một chàng trai trẻ, họ càng sốc hơn.


Chẳng bao lâu sau, Chúa tể của Bảy vương quốc đã phát hiện ra rằng chàng trai trẻ này chính là Chỉ huy trẻ của Quân đội Tiance và là đệ tử của Thần chiến tranh Tiance!

Khi biết tin, họ trông rất xấu xí.

Chính quân đội của Tiance đã dẫn đến sự thất bại của Lực lượng Đồng minh Ngũ quốc. Không ngờ, sau ngần ấy năm, Chiến thần Tiance không còn †ồn tại, và các đệ tử của ông lại xuất hiện, gây ra một thất bại khác cho Lực

lượng Đồng minh của Ngũ quốc. Bảy quốc gia!

Đây tuyệt đối là một sự xấu hổ và nhục nhã lớn đối với họ, đặc biệt là đối với năm quốc gia đó hồi đó!

"Tên này nhất định phải diệt trừ!"

Ngay lập tức, người đứng đầu bảy nước nhất trí đồng ý.

Lần này bọn họ tổn thất lớn như vậy, ngay cả một nguyên soái uy nghiêm của một quốc gia cũng bị giết, tự nhiên không thể quên chuyện đó, nếu không thì mặt mũi của bọn họ làm sao còn lưu lại trên thế giới?

Nhưng nếu muốn đối phó với Vương quốc Rồng, trước tiên họ phải loại bỏ thủ lĩnh trẻ tuổi của Quân đội Tiancel


Tiếp theo, họ bắt đầu thảo luận về cách đối phó với đứa trẻ này!

Mà trong tộc sói của đất sói, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Giết nhiều người như vậy trong tộc sói của chúng ta, tiểu tử này phải chết, báo cho Satsuma ngay lập tức và yêu cầu hắn dẫn người giết tiểu tử này!"

Vào lúc này, tại Sở Chiến tranh Vương quốc Rồng,

Một thanh âm truyền đến: “Thằng nhóc này thật là vô liêm sỉ, còn dám giết Lam Trạm!”

Sau đó, giọng nói lại vang lên: "Mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch!"

Chớp mắt một đêm đã trôi qua!

Ngày hôm sau, vào sáng sớm,

Một tin tức từ Bộ Chiến tranh lan truyền khắp thế giới.

Đêm qua Thống chế Bộ Chiến tranh đã dẫn quân quét sạch toàn bộ quân đội Sói Vương quốc ở phía tây nam, chiếm lại toàn bộ phía tây nam và giải cứu người dân phía tây nam!

Tin tức này vừa mới truyền ra, đã dấy lên khắp Long Quốc thảo luận sôi nổi, vô số người trong Long Quốc đều khen ngợi vị nguyên soái trẻ tuổi của Bộ Chiến Tranh!

Vị nguyên soái trẻ tuổi đến từ Bộ Chiến tranh đột nhiên xuất hiện này bỗng trở nên nổi tiếng và trở thành một anh hùng vĩ đại trong lòng người dân Vương quốc Rồng!
 
Chương 982: C982: Nhiều đài truyền hình


Và chuyện này vẫn chưa kết thúc, sau đó bộ chiến tranh lại tung ra tin tức,

Đêm qua, vị nguyên soái trẻ tuổi này đã dẫn đầu quân Thanh Long, quân Suzaku và quân của hai chiến khu Tây Nam chặn đứng đội quân triệu quân của Bảy vương quốc ở biên giới, cuối cùng hắn đã thành công tiêu diệt các nguyên soái. của Bảy Phụ Quốc, đẩy lùi quân đội của Bảy Phụ Quốc, và bảo vệ biên giới của Vương Quốc Rồng.!

Tin tức vừa truyền ra, cảm xúc của người dân Long Quốc đột nhiên bùng nổ, tất cả đều hét lên gọi vị nguyên soái trẻ tuổi của Bộ Chiến tranh, coi vị nguyên soái trẻ tuổi của Bộ Chiến tranh là vị thánh bảo trợ của Long quốc. Nhiều người thậm chí còn khen hắn xuất sắc hơn hồi đó, Chiến Thần lại càng anh hùng và mạnh mẽ hơn!

Nhiều đài truyền hình, phương tiện truyền thông, báo chí và Internet đều đang đưa tin về vị nguyên soái trẻ tuổi của bộ chiến tranh này!. Bạn‎ có‎ biế𝑡‎ 𝑡rang‎ 𝑡r𝗎yện‎ ﹟‎ Tr𝑈𝒎Tr𝗎ye‎ n.𝑽N‎ ﹟

Có một thời gian, vị nguyên soái trẻ tuổi bí ẩn đến từ bộ chiến tranh này đã rất nổi tiếng ở Vương quốc Rồng và trở thành một anh hùng vĩ đại và vị thánh bảo trợ trong lòng mọi người!

Trong doanh trại của quân Tiance, Tiantu đập bàn và hét lên: "Bọn họ thật vô liêm sỉ, mới có thể nói những lời như vậy!"

"Không sai, rõ ràng là thủ lĩnh trẻ tuổi của quân đội đã giết chết và đánh bại quân đội của bảy nước, rõ ràng là nguyên soái của Bảy vương quốc. Khi nào anh ta trở thành nguyên soái trẻ tuổi đó?"

Tần Trình tức giận nói.

Lúc này, sau khi biết được tin tức từ Bộ Chiến tranh, những vị tư lệnh quân đội này vô cùng tức giận và vô cùng bất công!


Về phần Mark Ngồi đó, anh ấy có vẻ rất bình tĩnh.

"Thiếu tướng, ngươi nghĩ thế nào?"

Điền Khuyết liếc nhìn Diệp Phàm.

"Thiếu chỉ huy, chuyện này không thể bỏ qua như vậy, rõ ràng là công lao của ngươi, vì sao lại bị vị nguyên soái trẻ tuổi kia lấy đi hết!" Đoạn Đạo tức giận hét lên.

"Tất cả tín dụng đều trống rỗng, nếu họ muốn thì hãy đưa cho người khác!"

“Điều chúng ta phải làm là giành chiến thắng hoàn toàn trong trận chiến này và bảo vệ Vương quốc Rồng!"

Diệp Phàm bình tĩnh nói. "Thiếu tướng, không tốt!" Lúc này, một tên quân nhân Thiên Tộc xông vào, hét lớn với Diệp Phàm.

Nhưng Diệp Phạm hai mắt nheo lại, người đàn ông còn chưa kịp nói chuyện đã lao ra khỏi lều, những người khác cũng đi theo hắn.


Vào lúc này, một lượng lớn người sói xông vào doanh trại quân đội của quân đội Tiance, chúng điên cuồng tàn sát những người lính của quân đội Tiananee.

Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lạnh lùng, đi ra ngoài.

"Ngươi giết thành viên tộc sói của ta?"

"Đúng vậy, ngươi có khí chất sói tộc của ta, chính là ngươi!"

Đột nhiên, một thứ đồ uống lạnh vang vọng vào tai Mark.

Một nam tử cường tráng đến từ Sói Quốc với mái tóc nâu đứng trước mặt Diệp Phàm, giật giật mũi, lạnh lùng nhìn hắn.

"Lại là các ngươi người sói, thật sự không sợ chết!"

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

"Ai giết tộc sói của ta, chết!!!"

Người đàn ông gầm lên giận dữ, phát ra một tiếng sói hú, hắn trực tiếp biến hình, cơ thể tăng gấp đôi, đôi tay mọc ra những móng tay dài và sắc nhọn, trên người phủ đầy lông sói trắng, răng nanh sói mọc ra từ miệng hắn, toát ra một cỗ cực kỳ hung hãn. Khí tức cuồng bạo nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Ngay lập tức, anh lao về phía Mark.
 
Chương 1417: Sao cô lại đến đây?


Người ra tay chính là Thiên Chiếu.

Sau khi dùng một chưởng giết chết cặp sư đồ kia, Thiên Chiếu đến trước mặt Diệp Phàm, lặng lẽ nhìn hắn.

"Sao cô lại đến đây? Tôi cứ tưởng cô đã đi rồi chứ!" Diệp Phàm nhìn Thiên Chiếu nói.

"Anh là chủ nhân của tôi, tôi đi đâu được chứ?" Thiên Chiếu lạnh lùng đáp.

"Bây giờ tôi chỉ là một kẻ mất hết tu vi, cô vẫn muốn làm thuộc hạ của tôi à?" Diệp Phàm mỉm cười nhìn Thiên Chiếu.

"Anh thật sự mất hết tu vi rồi sao?" Thiên Chiếu nhìn chẳm chầm Diệp Phàm, mắt lóe lên tia sáng sắc bén, như muốn nhìn thấu hắn.

Vút vút vút !!!

Đúng lúc này, trên không trung, từng bóng người xuất hiện, ai nấy tỏa ra uy áp kinh khủng, trấn áp toàn bộ Địa Cầu!

Những người này không phải ai khác mà chính là đám cường giả Địa Tôn và Thiên Tôn đến từ tầng thứ bảy, thứ tám và thứ chín, trước đó, đám này đã bị Lục sư phụ của Diệp Phàm đánh cho hộc máu!

Luc Tiêu Thiên Sách xử lý đám người này xong, con muốn hỏi Diệp Phàm xem hắn muốn giết chết hay thu phục, nhưng sau đó xảy ra một loạt chuyện cần phải giải quyết nên cả hai cũng quên béng.

Giờ đây, bọn họ lần lượt xuất hiện, cả người tỏa ra uy áp Địa Tôn và Thiên Tôn, khiến không khí và linh khí của toàn bộ Địa Cầu như đông cứng lại!

"Mấy người cũng tới góp vui à!"

"Cũng muon nhan luc tôi mat hết tu vi để giết tôi đung không? Xem ra Lục sư phụ của tôi vẫn chưa đánh cho mấy người tỉnh ra nhỉ ?! " Diệp Phàm gãi gãi mũi, nhún vai nhìn đám người vừa đến.

"Hừ, bây giờ tên sư phụ đó của mày đã chết rồi, hôm nay bọn tao đến đây là để tiễn mày đi theo sư phụ mày!"

"Những người bên cạnh mày, tất cả cũng phải chết chung với mày!" Đám cường giả lạnh lùng quát, mặc dù biết Diệp Phàm bây giờ đã không còn tu vi, nhưng để trả thù sự sỉ nhục mà Tiêu Thiên Sách đã gây ra cho bọn họ, bọn họ vẫn muốn tự tay giết Diệp Phàm để trút hết hận thù trong lòng. Biết là việc mình đang làm rất bỉ ổi, nếu bị đồn ra ngoài thì bọn họ sẽ mất sạch mặt mũi, nhưng trước đó cũng đã bị Tiêu Thiên Sách sỉ nhục, có mất mặt thêm lần nữa cũng chẳng sao!

"Ai dám động vào anh ấy?" Thiên Chiếu bước lên một bước, trên người tỏa ra khí thế lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn chẳm chẳm đám người trước mặt.

"Cô không cản được bọn ta đâu!" Một Thiên Tôn vẻ mặt uy nghiêm, cao ngạo

nói.

"Phải thử rồi mới biết chứ!" Thiên Chiếu lập tức xông lên, một chưởng đánh về phía đám người kia.

"Tôi đã từng chết rất nhiều lần rồi!" Diệp Phàm thản nhiên nói.

"Mau xuống địa ngục chung với sư phụ của mày đi!" Đám Địa Tôn và Thiên Tôn nhìn chẳm chẳm Diệp Phàm, toàn thân bộc phát uy áp khủng khiếp, lao về phía hắn.

"Được nhiều Địa Ton va Thiên Ton cung ra tay đoi phó như vậy, tôi có nên cảm thấy vinh hạnh không nhỉ ?! " Diệp Phàm vẫn giữ thái độ bình tĩnh, thản nhiên nói.

ÂM !!!

 
Chương 983: C983: Tiểu tử này lại dám tới ta sói nước


Sức mạnh của cường giả tộc sói này có thể so sánh với cường giả Vương giới cấp bảy, sức chiến đấu của hắn cực kỳ mạnh mết!

Nhưng đối với Diệp Phàm hôm nay mà nói, loại sức mạnh này căn bản không là gì cả.

Anh ta đấm thẳng ra ngoài. Nhấp chuột!

Trong phút chốc, một đôi vuốt sói của gã sói mạnh mẽ này đã bị Diệp Phàm đập nát thành từng mảnh.

Gặp sự cối

Diệp Phạm đấm xuyên qua ngực chiến sĩ sói, máu bắn tung tóe khắp nơi! Chậc!

Anh ta trực tiếp xé xác người sói làm đôi.

Trong lúc nhất thời, Diệp Phạm toàn thân đầy máu, liếc nhìn những người sói khác của tộc sói rồi lao ra ngoài.

Bang bang bang bang!!!

Diệp Phàm vung nắm đấm, đánh bay những người sói này từng người một!

Cuối cùng, mấy trăm người sói này đều chết thảm trong tay Diệp Phàm. Vẻ mặt khát máu của Diệp Phạm lúc này khiến người ta rùng mình! "“Sói Tộc, Sói Quốc, chúng ta ra tay với các ngươi!"


Diệp Phàm tự lẩm bẩm, làm ra quyết định.

"Thiên Khuyết!"

Diệp Phàm hét lớn.

"Thiếu gia!" Tianque bước tới và trả lời.

"Ngươi cùng cái khác quân đoàn thống lĩnh bảo vệ Thiên Sách quân!"

Diệp Phàm lớn tiếng nói.

Lúc này Thiên Khuyết nhìn Diệp Phàm hỏi: "Thiếu gia, ngươi có muốn..."

"Tiêu diệt tộc sói và mang lại hòa bình cho đất nước sói!"

Diệp Phàm thờ ơ nói.

Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp rời đi nơi này, đi tới Sói Quốc!


Trong Liên minh tám quốc này, Ye Fan dự định là người đầu tiên tấn công Vương quốc Sói, dù sao Vương quốc Sói là nơi gần nhất với Vương quốc Rồng, trước tiên hãy giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn nhất này!

Chẳng bao lâu, tin tức Diệp Phàm xông tới Vương quốc Sói đã truyền đến tai Sói Vương quốc và bảy vương quốc khác.

"Tiểu tử này lại dám tới ta sói nước, thật dũng cảm!"

"Bây giờ anh ấy đã ở đây, hãy để anh ấy thấy sức mạnh của đất nước sói chúng ta!"

Thủ lĩnh của Vương quốc Sói lạnh lùng hét lên.

Những người đứng đầu của bảy vương quốc khác thậm chí còn thảo luận về điều này, và mỗi người đều cử những chiến binh giỏi nhất của mình đến Vương quốc Sói, hy vọng có thể khiến đệ tử của Chiến thần này chết hoàn toàn trong Vương quốc Sói!

Ngoài ra, Thất Đại Quốc nhân dịp Diệp Phàm đi đến Sói Quốc, một lần nữa điều động quân đội xâm chiếm Long Quốc, chuẩn bị nở rộ hai bên!

Mà ở đâu đó ở Tây Nam, một thanh niên oai vệ mặc chiến phục, khoác áo choàng đứng ở đây, khóe môi nở nụ cười tà ác: “Ngươi dám một mình xông vào sói quốc, ngươi khá là dũng cảm!”

Chàng trai trẻ này chính là nguyên soái trẻ bí ẩn của bộ chiến tranh.

Lúc này, thiếu niên nguyên soái nhận được điện thoại, hai mắt lóe lên nói: "Ta hiểu được!"

"Chúng ta đi đến doanh trại quân đội Thiên Trang!"

Vị nguyên soái trẻ tuổi đã trực tiếp đến doanh trại quân đội Tiance!

Một cơn bão lớn hơn đang đến!
 
Chương 1418: Bây giờ tôi chưa chết được đâu!


Đột nhiên, Sở Trường Sinh xuất hiện, ông ấy vung một chưởng, phá hủy toàn bộ uy áp của đám cường giả Địa Tôn và Thiên Tôn, thậm chí, bọn họ còn bị một chưởng này của Sở Trường Sinh ép đến mức phải liên tục lùi lại!

Vút vút vút !!!

Sắc mặt của đám cường giả tối sầm, kinh ngạc nhìn chẳm chẵm Sở Trường Sinh, bọn họ không ngờ bên cạnh Diệp Phàm còn ẩn giấu một cường giả như vậy.

"Ông đến rồi!" Diệp Phàm cung kính chắp tay ôm quyền với Sở Trường Sinh.

"Mấy lão già tóc bạc trắng cả rồi, tốt xấu gì cũng là người mạnh nhất của vị diện này, vậy mà lại ra tay với một người bình thường đã mất hết tu vi, mấy người không thấy xấu hổ sao?" Sở Trường Sinh lạnh lùng nhìn đám cường giả trước mặt.

"Đây là chuyện của bọn ta, ông đừng xen vào!" Một Thiên Tôn trừng mắt nhìn Sở Trường Sinh.

"Lão già này cứ thích xen vào đấy, hôm nay ai muốn động vào nó, thì phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không!" Sở Trường Sinh mạnh mẽ tuyên bố.

"Thế à? Ông nghĩ ông bảo vệ được nó chắc?" Đột nhiên, một giọng nói trầm thấp, trống rỗng vang lên, âm thanh như muốn vọng khắp Địa Cầu.

Xoẹt!

Không gian trên Địa Cầu bị xé toạc một đường, một lão già tóc bạc, râu bạc, lông mày bạc xuất hiện, khí chất tựa như Tiên nhân giáng thế!

Nhìn thấy người này, Diệp Phàm nhíu mày.

Chẳng phải lão già đó chính là lão tổ của điện Bồng Lai sao?


Lúc trước, khi Diệp Phàm đối phó với điện Bồng Lai, đối phương đã cho một tia linh hồn xuất hiện công kích hắn, cuối cùng phải để Sở Sở ra tay giải quyết tia linh hồn đó!

Khong ngo lan nay ong ta lại đich than đen tan đây!

Xoẹt!

Lao tổ đien Bồng Lai buoc len mot buoc, đen truớc mat Diep Pham và Sở Trường Sinh, ông ta nhìn Sở Trường Sinh, nói: "Ông muốn bảo vệ nó đúng không?"

"Ông là Tiên nhân à?" Sở Trường Sinh nhìn lão tổ điện Bồng Lai, nhíu mày.

Diệp Pham nói với Sở Trường Sinh: "Ông ơi, ông lùi về sau đi, để cháu!"


Lúc này, lão tổ điện Bồng Lai mới nhìn sang Diệp Phàm: "Trước đó cậu tiêu dệt dòng dõi của ta, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được cậu, khiến ta rất hứng thú với cậu. Lần này ta đích thân đến đây, vốn định mang cậu và cô bé kia về, không ngờ cô bé kia lại không ở vị diện này, còn cậu lại mất hết tu vi, đúng là đáng tiếc!"

"Rồi sao?" Diệp Phàm nhìn đối phương, nói.

"Nếu cậu đã mất hết tu vi thì có mang về cũng vô dụng, tốt nhất là chôn cùng với những người của điện Bồng Lai đã chết dưới tay cậu đi!" Lão tổ điện Bồng Lai nhìn Diệp Phàm, thản nhiên nói.

Chỉ một câu nói của ông ta, đã quyết định số phận của Diệp Phàm!

"Muốn tôi chôn chung với đám người đó à? E là không được!"

"Bây giờ tôi chưa chết được đâu!" Diệp Phàm bình tĩnh nói.


Nếu ông ta muốn giết Diệp Phàm, chắc chắn sẽ dễ như giết một con kiến hôi!

Lúc này, sắc mặt Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên và những người khác đều biến đổi, bọn họ định ra tay chặn lại, nhưng đã bị tiên uy của lão tổ điện Bồng Lai áp chế!

"Xem ra chỉ có thể giai phong ấn trước thời hạn!" Sở Trường Sinh nhìn lão tổ điện Bồng Lai rồi lẩm bẩm, nhưng ngay sau đó, ánh mắt ông nhìn về phía Diệp Phàm lại lộ ra vẻ khó tin!

Lúc này, tất cả mọi người, bao gồm cả lão tổ điện Bồng Lai khi nhìn Diệp Phàm đều mang theo vẻ mặt kinh hãi, như thể đã nhìn thấy điều gì đó vô cùng hoang đường đang diễn ra !!

 
Chương 984: C984: Doanh trại quân thiên sách


Doanh trại quân Thiên Sách!

Đám người Thiên Khuyết đang đứng ở đây, sắc mặt mỗi người đều rất khó coi khi nhìn sĩ quan chín sao của Chiến Bộ.

“Dùng quân Thiên Sách của chúng tôi làm mồi nhử để dẫn dụ quân bảy nước vào Nhất Tuyến Thiên?”

“Mấy người nghĩ hay thật đó?”

“Điều này có nghĩa là mấy người không hề coi trọng mạng sống của những binh lính Thiên Sách?”

“Chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ đáp ứng mệnh lệnh này!”

Thẩm Thanh Y, Đoạn Thiên Bằng và Mục Kình Thiên giận dữ hét vào mặt sĩ quan của Chiến Bộ.


Vừa rồi, gã quan này đến để thông báo mệnh lệnh từ Chiến Bộ, yêu cầu quân Thiên Sách huy động toàn bộ lực lượng để dẫn dụ quân bảy nước tiến vào Nhất Tuyến Thiên, sau đó phối hợp với những quân đoàn lớn như quân Thanh Long, cùng một vài đại quân của chiến khu để bao vây và tiêu diệt

quân bảy nước!

Nhất Tuyến Thiên là một hẻm núi ở biên giới Long Quốc, hai bên có vách núi bao quanh, ở giữa có một đường rất hẹp nên gọi là Nhất Tuyến Thiên!

“Đây là mệnh lệnh của Chiến Bộ, các người dám trái lệnh?” Tên sĩ quan nhìn các quân đoàn trưởng rồi hét lên.

“Trái lệnh thì sao? Nhất Tuyến Thiên nhỏ hẹp như vậy, một khi tiến vào sẽ ở thế bị động; đến lúc đó cho dù có sự hỗ trợ của quân đoàn khác, thì e rằng quân bảy nước cũng phải kéo quân Thiên Sách chết cùng.”

“Hơn nữa trải qua chuyện ngày hôm qua, ông cho rằng chúng tôi còn tin vào chỉ viện của Chiến Bộ hay sao? Nói không chừng mấy người đợi quân

Thiên Sách và quân bảy nước gần như kiệt sức rồi thì mới bắt đầu ra tay.”

“Mệnh lệnh này rõ ràng là muốn kéo quân Thiên Sách chôn cùng với quân bảy nước, chỉ có kẻ ngốc mới tuân theo!” Đồ Phu lạnh lùng nói.

“Kẻ nào dám trái lệnh của Chiến Bộ?” Đột nhiên, có một giọng nói âm trầm vang lên.

Một đám người xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một thiếu soái của Chiến Bộ, †oàn thân mặc chiến bào, nhìn có chút tà ác!

“Thiếu soái!” Gã sĩ quan cung kính chào tên thiếu soái này. “Thiếu soái của Chiến Bộ?”

Đám người Thiên Khuyết nhìn tên thiếu soái này, ánh mắt mỗi người đều lóe lên.


“Anh là thiếu soái của Chiến Bộ? Đã cướp công lao của quân đoàn chủ chúng tôi, còn không biết xấu hổ mà dám xuất hiện ở đây?” Đoàn Đao khinh thường hừ một tiếng.

Soạt!!I

Đột nhiên tên thiếu soái này tiến lên một bước rồi nhanh như chớp tát thẳng vào mặt Đoàn Đao, khiến ông bay về sau.

Phụt!!! Đoàn Đao bay xa hàng chục mét và ngã xuống đất, phun ra máu. Lúc này, vẻ mặt đám người Thiên Khuyết liền thay đổi.

Còn tên thiếu soái nói: “Đúng vậy, tôi là Quân Lăng Thiên, thiếu soái của Chiến Bội”

“Anh dựa vào đâu mà dám đánh người?” Hoàng Bộ Thương lạnh lễo nói. “Bất kính với thiếu soái, không nên đánh sao?”

Quân Lăng Thiên âm trầm nói, tản ra khí tức mạnh mẽ áp chế tất cả! Lúc này, không khí dường như đông cứng lại!

“Người của quân Thiên Sách là người mà anh muốn đánh là đánh sao?” Vừa nói Đồ Phu vừa giơ nắm đấm về phía Quân Lăng Thiên.

Soạt!! I


Quân Lăng Thiên lại tát ông ta một cái khiến ông ta cũng bay ra xa, ngã xuống đất rồi hộc máu.

“Bổn thiếu soái đánh người của quân Thiên Sách thì đã sao?” Quân Lăng Thiên ngạo mạn nói, ánh mắt tràn đầy sự khinh thường!

Lúc này, những quân đoàn trưởng khác của quân Thiên Sách đều tức giận nhìn Quân Lăng Thiên, bọn họ đang kìm nén cơn tức giận và sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, ngay cả binh lính quân Thiên Sách cũng đã cũng bao vây anh ta, tay cầm vũ khí, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tên thiếu soái này!

Tuy nhiên, tên thiếu soái này lại không hề quan tâm: “Chiến Bộ đã ra lệnh cho quân Thiên Sách mấy người dẫn dụ quân bảy nước vào Nhất Tuyến Thiên. Quân Thiên Sách mấy người định trái lệnh à?”

“Mệnh lệnh này của Chiến Bộ chính là muốn dồn chúng tôi vào chỗ chết, đương nhiên chúng tôi không thể tuân theo. Hơn nữa, quân Thiên Sách bây giờ chỉ tuân theo mệnh lệnh của thiếu quân chủ, nếu như muốn chúng tôi tuân lệnh, thì chờ thiếu quân chủ của chúng tôi quay về rồi nói!” Mộ Bạch nhàn nhạt nói.

“Quân Thiên Sách là binh lính của Long Quốc, không phải của thiếu quân chủ nào đói”

“Nếu như hôm nay các người dám trái lệnh, thì chính là phản bội Long Quốc, trở thành tội đồ ngàn năm!”
 
Chương 1419: Đúng là kỳ quái!


Lúc này, trên người lão tổ điện Bồng Lai bỗng dâng lên một luồng sức mạnh vô hình, lao thẳng về phía Diệp Phàm hòng tiêu diệt hắn. Những người khác đều bị áp lực từ luồng sức mạnh này trấn áp, hoàn toàn không thể nhúc nhích. Hai mắt Sở Trường Sinh nheo lại, định ra tay can thiệp, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Phàm, ông ấy đã lập tức sững người!

Chỉ thấy Diệp Phàm đối mặt với luồng sức mạnh vô hình đang ập đến, không nhanh không chậm giơ tay phải lên, nhẹ nhàng búng tay. Luồng sức mạnh kia bỗng nhiên nổ tung, hóa thành mây khói, như thể đã bị một sức mạnh đáng sợ hơn nghiền nát trong nháy mắt!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người, bao gồm cả lão tổ điện Bồng Lai phải kinh hãi. Ông ta nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không thể tin nổi!

"Cậu ... cậu không phải là phế nhân sao?" Lão tổ điện Bồng Lai nhìn chẳm chẳm Diệp Phàm, kinh ngạc hỏi. Những người khác cũng đều chấn động, đặc biệt là đám người Lâm Phiệt, Tây Môn Phiệt và những cường giả cấp Địa Tôn, Thiên Tôn, ai nấy đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin, thầm nghĩ, tu vi của hắn chẳng phải đã mất hết rồi sao? Sao vẫn sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy?

Điều quan trọng nhất là, vừa rồi bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ luồng sức mạnh nào phát ra từ người Diệp Phàm. Ngay cả bây giờ cũng vậy, họ vẫn không cảm nhận được một chút khí tức tu luyện nào trên người hắn.

Vậy cú búng tay vừa rồi là sao chứ?

Đúng là kỳ quái!

'Tôi có bao giờ nói mình là phế nhân đâu? Tôi chỉ nói tôi mất hết tu vi thôi mà!" Diệp Phàm thản nhiên nói.

Xoẹt!

Lúc này, sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi, ai nấy đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không dám tin.

Chỉ mất hết tu vi thôi là sao chứ?

"Trong cơ thể cậu rõ ràng không có Đan Điền, thậm chí ngay cả Kim Đan cũng không còn, cậu lấy đâu ra sức mạnh để đối đầu với ta chứ?" Lão tổ điện Bồng Lai kinh hãi nhìn chẳm chằm Diệp Phàm.

Đối với tu hành giả ở các vị diện cấp thấp, nguồn gốc sức mạnh chính là Đan Điền và Kim Đan, nó chính là nơi tích trữ lực lượng Chân Nguyên. Nếu hai thứ này không còn, thì người đó chẳng khác nào một phế nhân, không còn bất kỳ sức mạnh nào!

Ma lao tổ đien Bồng Lai đa dung tien thức quet khap cơ the Diệp Pham, Đan Đien va Kim Đan trong co thể han thuc sự đa không con, than the trong rỗng, chẳng khác nào người bình thường. Vậy thì hắn lấy sức mạnh ở đâu ra? Trừ khi hắn có thể qua mặt được tiên thức của ông ta, nhưng điều này hoàn toàn không thể!

'Đúng là tôi không còn Đan Điền và Kim Đan, cũng không còn lực lượng Chân Nguyên nữa!”

Nhưng ai noi tu hanh gia cu phai co luc lượng Chan Nguyen mới mạnh vậy?" Diệp Phàm thản nhiên nói.

Xoẹt!

Vừa dứt loi, han lap tuc bung ngon tay về phía lao to điện Bồng Lai !

Rắc rắc rắc !!!

Cú búng tay này khiến không gian xung quanh nứt vỡ thành từng mảnh, sắc mặt của lão tổ điện Bồng Lai lập tức biến đổi!

 

Âm !!!


Trong cơ thể của lão tổ điện Bồng Lai bộc phát ra sức mạnh vô cùng to lớn, đây là sức mạnh của Tiên nhân, vượt xa Chân Nguyên, uy lực cực kỳ khủng bố. Ông ta đánh ra một chưởng, cứng rắn đối đầu với cú búng tay của Diệp Phàm!

Chỉ Xích Thiên Nhai!

Diệp Phàm bước lên một bước mà cứ như đang bay trên trời, trong nháy mắt đã đến trước mặt lão tổ điện Bồng Lai, tung một quyền về phía đối phương.

Quyền này trông rất bình thường, không hề có bất kỳ luồng sức mạnh nào bộc phát, nhưng lão tổ điện Bồng Lai khi nhìn thấy quyền này ập đến, lại cảm nhận được một luồng nguy cơ chết chóc rất đáng sợ!

Đây là lần đầu tiên kể từ khi phi thang thành tiên, lão tổ điện Bồng Lai mới cảm nhận được sự tồn tại có thể đe dọa đến tính mạng của ông ta, ngay cả khi đối mặt với những cường giả Tiên Vực, ông ta cũng chưa từng có cảm giác này!

Bồng Lai Ấn !!!

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lão tổ điện Bồng Lai không dám chủ quan nữa, ông ta huy động toàn bộ sức mạnh, ngưng tụ thành một chiêu tuyệt kỹ, mạnh mẽ đánh ra, cứng rắn đối đầu với quyền của Diệp Phàm!

Nhưng ngay sau đó, đồng tử của lão tổ điện Bồng Lai co rút, cả người cứng ngắc cứ như bị đóng băng.

Chỉ thấy quyền của Diệp Phàm ập đến, Bồng Lai Ấn thậm chí còn chưa chống đỡ nổi một giây đã bị đánh tan thành hư vô

Sức mạnh của lão tổ điện Bồng Lai hoàn toàn sụp đổ, ông ta không dám tin mà nhìn chẳm chằm Diệp Phàm: "Không thể nào? Sao cậu lại ... "

Chưa kịp nói hết câu, thân thể của lão tổ điện Bồng Lai đã lập tức nổ tung, chết mất xác!

Xoẹt!

Lúc này, hồn phách của lão tổ điện Bồng Lai thoát ra, định nhân cơ hội bỏ chạy, kết quả, Diệp Phàm chỉ cần búng nhẹ một ngón tay, đối phương đã hồn phi phách tán!

 
Chương 985: C985: Bây giờ không thể lo nhiều như vậy


“Như vậy thì chỉ cần trong vòng một giờ, toàn bộ người dân Long Quốc sẽ biết rằng quân Thiên Sách mà họ coi là vị thánh bảo vệ đã phản bội Long Quốc.”

“Đến lúc đó, danh tiếng do chiến thần Thiên Sách ngày đó tạo nên có lẽ sẽ bị hủy hoại phải không?”

“Tất cả các người sẽ phải gánh chịu sự ô nhục. Các người có thể chịu đựng được không? Những người trong quân Thiên Sách có thể chịu đựng được không? Gia đình của họ có thể chịu đựng được nỗi ô nhục này không?” Khóe miệng Quân Lăng Thiên hơi nhếch lên, cười lạnh.

Khi đám người Thiên Khuyết nghe thấy điều này, biểu cảm của họ không ngừng thay đổi.

“Anh thật độc ác!” Thiên Khuyết lạnh lão nói.

“Bây giờ các người chỉ có hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn nghe theo lệnh của Chiến Bộ, hai là mang tiếng trở thành kẻ phản bội và bị hàng nghìn người sỉ nhục!” Quân Lăng Thiên hét lên.

“Anh...”

Lúc này, tính tình Mộ Bạch vốn ôn hòa cũng không khỏi trừng mắt nhìn Quân Lăng Thiên, vô cùng phẫn nộ!

“Nếu là mệnh lệnh của Chiến Bộ, vậy chúng tôi sẽ tuân theo!” Thiên Khuyết lạnh nhạt nói.


“Quả nhiên là quân đoàn trưởng số 1 của quân Thiên Sách, vẫn là ông biết điều!”

“Nếu đã như vậy thì hãy tập hợp quân đội và chuẩn bị dụ quân bảy nước đi!”

“Nhớ kỹ, nhất định phải dụ bọn chúng đến Nhất Tuyến Thiên, để cho quân đoàn khác có cơ hội tiêu diệt toàn bộ!” Quân Lăng Thiên lạnh lùng nói, sau đó rời đi.

“Thiên Khuyết, chúng ta thật sự phải làm như thế sao?” Hoàng Bộ Thương hỏi.

“Nếu chúng ta không làm, lời nói của anh ta sẽ thành sự thật!”

“Khi đó, bọn chúng nhất định sẽ nhân cơ hội này để bôi xấu quân Thiên Sách là những kẻ phản bội. Đến lúc đó, danh tiếng của quân Thiên Sách mất đi cũng chẳng sao, nhưng mấy chục vạn binh lính của quân Thiên Sách sẽ phải gánh chịu sự ô nhục này. Người nhà và bạn bè của bọn họ sẽ nhận những ánh nhìn khinh thường, thậm chí bị sỉ nhục và nguyền rủa!” Thiên Khuyết nói.

“Đây là còn đường chết. Cho dù chúng ta có làm gì đi chăng nữa cũng sẽ gây bất lợi cho quân Thiên Sách!” Mộ Bạch trầm giọng nói.

“Bây giờ không thể lo nhiều như vậy? Chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh, như thế có lẽ vẫn còn một tia hi vọng sống!”

“Đến lúc quân bảy nước bị dụ vào Nhất Tuyến Thiên, tất cả mọi người không cần phải chiến đấu, chỉ cần rút lui là được!" Thiên Khuyết lạnh lùng nói.

“Vâng!” Các quân đoàn trưởng khác đều gật đầu.

“Tân Thành, cậu dẫn một ngàn người ở lại để chăm sóc những người bị thương!” Thiên Khuyết nói với Chiến Vương chín ngón Tân Thành.

“Quân đoàn trưởng Thiên Khuyết, tôi cũng muốn đi cùng mọi người!" Tân Thành vội nói.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Đây là mệnh lệnh, quân Thiên Sách còn có rất nhiều người bị thương, phải có người ở lại. Hơn nữa nếu có chuyện gì xảy ra với chúng tôi, cậu dẫn bọn họ lập tức ẩn nấp, đợi thiếu quân chủ trở về thì báo cho ngài ấy biết tình hình ở đây!" Thiên Khuyết ra lệnh.


“Vâng!” Tân Thành gật đầu.

Sau đó Thiên Khuyết và bảy quân đoàn trưởng còn lại dẫn quân Thiên Sách trực tiếp tấn công quân bảy nước!

Chẳng bao lâu, hơn 70 vạn quân bảy nước đã tập hợp lại, một lần nữa chiến đấu với quân Thiên Sách.

Lần này vì Diệp Phàm không xuất hiện nên quân bảy nước không còn phải sợ hãi!

Sau đó quân Thiên Sách tuân theo mệnh lệnh vừa chiến đấu vừa rút lui, tiến về phía Nhất Tuyến Thiên.

Chỉ huy mới của quân bảy nước cho rằng quân Thiên Sách sợ hãi nên ngay lập tức ra lệnh đuổi theo bọn họ.

Rất nhanh quân bảy nước đã đuổi theo đến tận hẻm núi Nhất Tuyến Thiên.

“Luil" Thiên Khuyết nhìn quân bảy nước vẫn đang truy đuổi rồi hét lên.

Tất cả đều rút lui vào hẻm núi, còn quân bảy nước đã tiến thẳng đến hẻm núi.

“Đại nhân, phía trước có hẻm núi, liệu có mai phục không?”


Lúc này, một sĩ quan nói với tên chỉ huy.

“Sợ cái gì? Chúng ta đông như vậy, còn sợ bọn họ mai phục à?”

“Đúng vậy, ngày hôm qua chúng ta thất bại lớn như vậy, hôm nay nhất định phải phục thù. Lần này dù thế nào đi nữa cũng phải tiêu diệt quân Thiên

Sách, nếu không chúng ta sẽ không thể quay lại gặp quốc vương!” Bảy chỉ huy mới của quân bảy nước đều đồng thanh nói.

“Tấn công và tiêu diệt quân Thiên Sách!” Sau đó bọn họ dẫn quân tiến thẳng vào Nhất Tuyến Thiên.

Khi quân Thiên Sách và quân bảy nước đều lao vào hẻm núi, bọn họ đã lấp đầy toàn bộ Nhất Tuyến Thiên.

Lúc này, bên ngoài Nhất Tuyến Thiên khoảng một dặm, Quân Lăng Thiên đứng ở chỗ này, cầm điều khiển từ xa, cười lạnh nói: “Tạm biệt!”

Cạch!

Quân Lăng Thiên nói xong liền trực tiếp ấn nút.
 
Chương 1420: Thằng nhãi này


Khoảnh khắc này, tất cả những người có mặt đều chết lặng, không khí như đông cứng lại!

Diệp Phàm từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, không vui không buồn, như thể việc tiêu diệt một vị Tiên nhân đối với hắn chỉ là chuyện rất bình thường!

"Tôi đã nói rồi, tôi không muốn chết, thì mấy người chả làm gì được đâu, ai bảo mấy người không tin!" Diệp Phàm thản nhiên nói.

"Thằng nhãi này ... còn mạnh hơn cả lúc trước nữa ... " Sở Trường Sinh kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Phàm

Giờ khắc này, trái tim vốn đã bình lặng nhiều năm của ông ấy cũng bắt đầu nổi lên gợn sóng!

Diệp Phàm đúng là rất biết cách khiến Sở Trường Sinh chấn động!

Trước đó, khi Đan Điền và Kim Đan của Diệp Phàm bị hủy, Sở Trường Sinh cũng rất tiếc nuối, thậm chí còn tìm kiếm khắp nơi, muốn tìm cách khôi phục Đan Điền và Kim Đan cho hắn.

Nhưng không ngờ, mặc dù Kim Đan và Đan Điền đã mất, nhưng Diệp Phàm còn trở nên mạnh mẽ hơn trước. Ngay cả ông ấy cũng không cảm nhận được một chút sức mạnh nào từ Diệp Phàm, vậy mà hắn vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt một vị Tiên nhân, thật sự quá khó tin!

Xoẹt!

Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm quét về phía đám cường giả Địa Tôn và Thiên

Tôn

Thấy ánh mắt của Diệp Phàm quét tới, sắc mặt của đám cường giả đều biến đổi, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, cả người run lẩy bẩy.

"Mấy người hận Lục sư phụ của tôi nên muốn tìm tôi báo thù đúng không?" Diệp Phàm nhìn đám cường giả, lạnh lùng nói.

"Cái đó ... ", một vị Thiên Tôn vội vàng muốn lên tiếng giải thích, nhưng vừa mới mở miệng, Diệp Phàm đã búng tay.

Âm ầm ầm !!!

Trong nháy mắt, thân thể của nhóm cường giả Thiên Tôn và Địa Tôn đều nổ tung, chết không toàn thây, ngay cả Nguyên Thần cũng hoàn toàn bị tiêu diệt, không để lại bất kỳ dấu vết nào, như thể chưa từng xuất hiện vậy!

"Còn mấy người nữa!"


Diệp Pham lạnh leo liếc nhìn đám người Lâm Phiệt và Tây Môn Phiệt, hai vị Phiệt chủ thấy vậy lập tức hét lên: "Chạy mau!"

Ai nấy đều dốc hết sức lực, muốn chạy trốn khỏi nơi này, chạy trốn khỏi tay Diệp Phàm!

"Không ai chạy được đâu!"

Diệp Pham thản nhiên nói, han bước ra một bước, một luồng uy thế vô hình lan tỏa ra xung quanh, cơ thể của đám người này cũng đồng loạt nổ tung, hóa thành hư vô!

"Đây là ... sức mạnh của nhục thân đúng không?"

"Chẳng lẽ những gì Diệp Phàm vừa thi triển đều là sức mạnh của nhục thân sao?"

"Nhưng để sức mạnh của nhục thân đạt đến cảnh giới này rất khó, trừ khi ... "

Sở Trường Sinh quan sát Diệp Phàm, ánh mắt không ngừng lóe lên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

m ầm ầm !!!

Đúng lúc này, trên bầu trời của Địa Cầu đột nhiên vang lên từng trận sấm sét.

Ngay lập tức, vô số tia sét nhanh chóng tụ lại trên đỉnh đầu Diệp Phàm, hình thành một biển sấm sét khổng lồ!

Biển sấm sét này còn lớn hơn cả biển sấm sét hình thành từ Đan Kiếp và Niết Bàn Kiếp trước đó gấp mấy chục lần, gần như bao phủ toàn bộ Địa Cầu!

Hơn nữa, lần này, những tia sét trong biển sấm sét đều có màu vàng kim, tỏa ra uy áp khiến người khác nghẹt thở!

Khi biển sấm sét màu vàng kim này giáng xuống, tất cả mọi người trên Địa Cầu đều cảm thấy khó thở, tim đập dữ dội, cảm nhận được áp lực cực kỳ khủng bố đang đè nặng trên đầu bọn họ!

"Cái đó là Nhục Thân Thiên Kiếp đúng không?"

"Diệp Phàm thật sự đã đạt đến cấp độ Nhục Thân Thành Tiên rồi sao?" Sở Trường Sinh nhìn Diệp Phàm mà chấn động không thôi.

Nhục Thân Thiên Kiếp là một loại thiên kiếp cực kỳ hiếm gặp, chỉ khi nhục thân đột phá được xiềng xích của thiên địa, đạt đến cấp độ Nhục Thân Thành Tiên, thì thiên địa mới giáng xuống Nhục Thân Thiên Kiếp, mục đích chính là để hủy diệt kẻ sở hữu Nhục Thân Thành Tiên.

Nhục Thân Thành Tiên là hành động nghịch thiên, một khi thành công, thì sức chiến đấu của kẻ đó sẽ vượt xa những Tiên nhân tu luyện bình thường, thậm chí có thể nói là hoàn toàn áp đảo!

"Đã có Nhục Thân Thành Tiên thì bước tiếp theo chính là Nhục Thân Thành Thánh, chẳng lẽ Diệp Phàm muốn tạo nên kỳ tích thật sao?" Sở Trường Sinh nhìn chẵm chẳm Diệp Phàm, lẩm bẩm tự nói.

Âm ầm ầm !!!

Nhưng Diệp Phàm lại không hề chống đỡ, hắn chỉ lặng lẽ đứng đó, mặc cho những tia sét màu vàng kim đánh thẳng vào người, ấy vậy mà, chúng hoàn toàn không thể gây ra bất kỳ vết thương nào trên cơ thể của Diệp Phàm!

Diệp Phàm cứ như đang tắm mình trong những tia sét màu vàng kim này, không hề có ý định chống lại, mặc cho chúng không ngừng đánh vào cơ thể hắn!

"Thằng nhãi này có khác gì quái vật đâu chứ!" Sở Trường Sinh nhìn bộ dạng đó của Diệp Phàm, lại một lần nữa phải kinh ngạc!

Nhục Thân Thiên Kiếp còn đáng sợ hơn thiên kiếp bình thường gấp trăm lần, ngay cả Tiên nhân cũng không dám trực tiếp chống đỡ, nhưng Diệp Phàm lại để mặc cho Nhục Thân Thiên Kiếp liên tục đánh vào người mà một vết thương cũng không có, hắn đúng là quái vật trong số những con quái vật mà !!

 
Chương 986: C986: Tôi có cảm giác không ổn


Lúc này bên trong Nhất Tuyến Thiên, Hoàng Bộ Thương nói: "Không phải Chiến Bộ đã nói quân Thanh Long chờ các quân đoàn lớn khác và người từ chiến khu sẽ phục kích ở đây để bao vây và tiêu diệt đoàn quân bảy nước sao? Tại sao tôi không tìm thấy bất cứ dấu vết nào của bọn họ?”

"Đúng vậy, khi vừa mới đến, chúng tôi cũng không nhìn thấy bất kỳ dấu vết phục kích nào bên ngoài hẻm núi? Chẳng lẽ bọn họ không hề tới phục kích?"

Thẩm Thanh Y nói.

"Tôi có cảm giác không ổn!"

Mộ Bạch nói.

"Chú ý, mau rút khỏi đây!"

Thiên Khuyết trực tiếp hét lên.

Rầm rầm rầm!

Thiên Khuyết vừa nói xong, bên ngoài Nhất Tuyến Thiên đã vang lên những tiếng ầm ầm, mặt đất rung chuyển.

Ngay sau đó, trong hẻm núi vang lên vô số tiếng nổ, vách núi hai bên nổ tung, những tảng đá khổng lồ từ trên trời rơi xuống đánh trúng quân Thiên Sách và quân bảy nước.


"Không hay rồi, ở đây có chôn thuốc nổ, mau rời khỏi đây!" Mộ Bạch hét lên.

Trong hẻm núi liên tục vang lên tiếng nổ, vẻ mặt của chiến sĩ quân Thiên Sách và quân bảy nước đều thay đổi, bọn họ nhốn nháo muốn rời khỏi Nhất Tuyến Thiên.

Nhưng cả hai lối ra vào của Nhất Tuyến Thiên xảy ra vụ nổ lớn, toàn bộ lối ra vào đã bị phá hủy và bị phong tỏa!

Rầm rầm rầmlII

Nhưng từ bên ngoài nhìn vào, từng tiếng nổ tiếp tục vang lên trong hẻm núi của Nhất Tuyến Thiên.

Toàn bộ hẻm núi sụp đổ, cuối cùng chôn vùi hoàn toàn Nhất Tuyến Thiên, đồng thời cũng chôn vùi quân Thiên Sách và quân bảy nước!

Sau đó, Quân Lăng Thiên ngồi ô tô tới đây, lúc này có mấy người tới chỗ anh ta nói: "Thiếu soái, toàn bộ hẻm núi đã sụp đổ, không có ai chạy ra ngoài, nhưng mà quân Thiên Sách đã chết hết hay chưa thì vẫn chưa xác định được!"

"Dưới tình huống này mà người của quân Thiên Sách có thể sống sót, trừ khi phép màu xảy rai"

Quân Thiên Lăng cười lạnh, anh ta gọi điện thoại nói: "Mọi chuyện đã giải quyết xong!"


Tiếp theo, tin tức Thiếu soái thống lĩnh đội quân tiêu diệt toàn bộ 70 vạn quân bảy nước nhanh chóng lan truyền khắp Long Quốc, lại một lần nữa khiến cả Long Quốc náo loạn!

Vô số người dân của Long Quốc đang ca ngợi vị Thiếu soái trẻ tuổi này, trực tiếp coi anh ta là Thần bảo vệ mới của Long Quốc!

Về phần quân Thiên Sách thì không có ai nhắc đến, không ai biết quân Thiên Sách đã trở thành vật hi sinh trong trận chiến này!

Tuy nhiên, có không ít thế lực mơ hồ biết được tin tức, biết quân Thiên Sách bị diệt!

Thiên Hải, bên trong khu biệt thự Tử Kinh, Hoa Hồng Đỏ xuất hiện ở đây, nói với Chung Vô Diễm về quân Thiên Sách.

"Hừ, bọn họ đang đùa với lửa!"

Chung Vô Diễm hừ lạnh.

"Cái gì? Toàn bộ quân Thiên Sách đã bị tiêu diệt?"

"Còn Diệp Phàm thì sao, anh ấy thế nào rồi?"

Lâm Thi Âm vội vàng hỏi.

"Thiếu chủ đã đến Lang Quốc trước, tình hình bây giờ vẫn chưa rõ!" Hoa Hồng Đỏ nói.

"Đừng lo, Tiểu Phàm sẽ không sao đâu."
 
Chương 1421: Cậu thật sự không muốn thành tiên?


"Nhục thân của thẳng nhãi đó rốt cuộc đã đạt đến cấp độ nào rồi?" Sở Trường Sinh tò mò tự hỏi.

Cùng lúc đó, trên bầu trời của các giới ở tất cả các vị diện đều xuất hiện từng tia sét màu vàng kim, tỏa ra uy thế khủng bố!

"Nhục Thân Thiên Kiếp xuất hiện sao?"

"Chẳng lẽ có kẻ đã luyện được Nhục Thân Thành Tiên?"

Cường gia của các giới ở tất cả các vị diện nhìn thấy cảnh tượng này đều trợn mắt kinh hãi.

Nhục Thân Thành Tiên sao? Đã bao lâu rồi chuyện này mới lại xuất hiện?

Các cường giả này đều biết rất rõ sự đáng sợ của Nhục Thân Thành Tiên, một khi kẻ đo that sự thành công thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành cường giả vô song, không ai có thể chống đỡ được!

"Lập tức điều tra rõ vị trí của kẻ đang luyện Nhục Thân Thành Tiên, nếu tên đó không bị thiên kiếp đánh chết thì lập tức đưa hắn về đây!" Người đứng đầu các tông môn và thế lực lớn ở khắp các giới lập tức ra lệnh.

Diệp Phàm còn chưa thành tiên mà đã bị các thế lực ở khắp nơi nhắm đến!

"Chưa gì mà đã luyện được Nhục Thân Thành Tiên, xem ra thẳng nhãi đó thật sự có khả năng phá vỡ Vạn Cổ Cực Cảnh cũng không chừng!" Lúc này, ở một nơi âm u khủng bố giống như địa ngục, một lão già đứng đó, vuốt râu nói.

Ông ta chính là lão già Hoàng Tuyền trong Cấm Địa U Minh!

Lúc này ở Địa Cầu, vô số tia sét màu vàng kim đã hoàn toàn bao phủ Diệp Phàm, tiến hành tấn công nhằm hủy diệt hắn, mỗi một tia sét màu vàng kim đó đã đủ để hủy diệt một thế giới cấp cao, nhưng lại hoàn toàn không gây ra được bất kỳ thương tổn nào cho Diệp Phàm.

Thậm chí, Diệp Phàm còn không ngừng hấp thụ sức mạnh của những tia sét màu vàng kim này, sức mạnh nhục thân của hắn cũng nhờ đó mà nhanh chóng tăng lên.

"Quái vật, đúng là quái vật mà!" Sở Trường Sinh liên tục lắc đầu, cảm thán nói.

Âm !!!

Không biết đã qua bao lâu, tia sét vàng cuối cùng cũng bị Diệp Phàm hấp thu sạch sẽ. Trong cơ thể hắn vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, lan tỏa khắp cả vị diện!

Ù ù ù !!!

Ngay sau đó, trên bầu trời cao, một tiếng nổ lớn vang lên, một cánh cổng khong lồ mo ra, từ ben trong toa ra khí tuc Tien Linh nồng đam!

Đó chính là Thiên Môn!

Giờ đây, Diệp Phàm đã vượt qua Nhục Thân Thiên Kiếp, chính thức đạt được Nhục Thân Thành Tiên, vì vậy Thiên Môn mới mở ra, muốn triệu hồi hắn tiến vào một vị diện cao hơn, trở thành một vị Tiên nhân cao cao tại thượng!

"Thiên Môn!"

Khi Thiên Môn mở ra, tất cả các tu hành giả trong vị diện này đều nhìn thấy, ai nấy đều lộ vẻ mặt kinh hãi.

Thiên Môn mở ra, chẳng lẽ có người sắp phi thăng thành tiên rồi u?

Tuy nhiên, nhìn Thiên Môn, Diệp Phàm cũng không hề có ý định phi thăng, mà tung ra một quyền, đánh thẳng về phía Thiên Môn.

Cảnh tượng này khiến mọi người trên Địa Cầu ha hốc mồm kinh ngạc. Thiên Môn mở ra, phi thăng thành tiên, đó là giấc mơ của biết bao người, vậy mà Diệp Phàm lại muốn phá hủy Thiên Môn, hắn điên rồi chắc!


Xoẹt!

Đúng lúc này, một bóng người đột ngột lao ra từ Thiên Môn, cản lại quyền của Diệp Phàm, nhưng lại bị quyền của Diệp Phàm đánh bật về phía sau!

Người này là một ông lão mặc áo trắng, râu tóc trên người cũng đều là màu bạc trắng, toàn thân tỏa ra khí tức hư ảo, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

"Ông là ai?" Diệp Phàm lạnh lùng nhìn ông lão.

"Ta là người canh giữ Thiên Môn!"

“Cậu đã vượt qua Thiên Kiếp, có thể phi thăng thành tiên, cớ sao lại muốn phá hủy Thiên Môn?" Ông lão áo trắng nhìn Diệp Phàm, nghiêm nghị nói, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.

"Phi thăng thành tiên ư?"

"Làm tiên có gì tốt, tại sao tôi phải thành tiên?" Diệp Phàm ghét bỏ nói.

Lời nói của hắn khiến ông lão canh giữ Thiên Môn sững sờ, trước giờ ông ta chưa từng gặp ai dõng dạc nói không muốn thành tiên hết, đúng là khó tin mà !!

"Cậu thật sự không muốn thành tiên?"

Ông lão canh giữ Thiên Môn nhìn chm chẳm Diệp Phàm, không tin vào những gì hắn nói.

"Một khi Thiên Môn đã mở, cậu chỉ có duy nhất một con đường là thành tiên, đây không phải chuyện mà cậu có thể quyết định!" Ông lão canh giữ Thiên Môn nhìn Diệp Phàm, quát lớn.

"Tôi cứ không muốn thành tiên đấy, ai làm gì được tôi?" Diệp Phàm lạnh nhạt nói, giọng điệu đầy ngông cuồng!

Nói xong, hắn lại tung ra một quyền, đánh thẳng về phía Thiên Môn, muốn phá hủy nó.

Sắc mặt của ông lão canh giữ Thiên Môn biến đổi, nhanh chóng ra tay chống đỡ cú đấm của Diệp Phàm, nhưng vừa tiếp xúc với cú đấm đó, chân mày ông ta lập tức nhíu chặt!

 
Chương 987: C987: Sở sở sắp tỉnh rồi à


Chung Vô Diễm vừa nói xong liền tiếp tục: "Về phần quân Thiên Sách..." Chung Vô Diễm còn chưa nói xong, trên mặt lộ ra vẻ thần bí.

Bùm!

Lúc này, một tiếng ầm vang lên từ một căn phòng trên lầu trong biệt thự, một cỗ khí tức kinh khủng bộc phát.

"Sở Sở sắp tỉnh rồi à?" Chung Vô Diễm vừa nói vừa cảm nhận cỗ khí tức kia, trong mắt hiện lên một tia sáng, nói: "Xem ra lần này Sở Sở trong hoạ lại được phúc!"

"Đây chính là khí tức của thân thể Huyền Âm!"

Đột nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng động lớn.

"Lại đến rồi, mãi vẫn chưa dứt!"

Chung Vô Diễm lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài biệt thự.

Ở bên ngoài biệt thự, một đám đông lớn đang tụ tập, mặc quần áo giống như trang phục của người cổ đại.

"Các người tới tìm thân thể Huyền Âm?" Chung Vô Diễm nhìn đám người rồi nói. "Đúng vậy!"


Đám người này đến từ các thế lực ẩn thế ở Long Quốc, đến đây vì thân thể Huyền Âm.

"Nếu không muốn chết thì lập tức cút đi, thân thể Huyền Âm cũng không phải thứ mà các người có thể thèm muốn chứ?”

Chung Vô Diễm khinh thường nói.

"Cuồng vọng!"

Ngay lập tức, đám cường giả này này tỏ ra lạnh lùng, đều muốn ra tay. "Đừng ép tôi ra tay!"

Chung Vô Diễm hừ lạnh, trực tiếp ra tay.

Cùng lúc đó, Diệp Phàm ở Lang Quốc xa xôi, cũng không biết sự việc quân Thiên Sách và những việc xảy ra ở Thiên Hải.

Không lâu sau khi Diệp Phàm đến Lang Quốc, hắn đã gặp phải một lượng lớn quân Lang.

Bọn họ tấn công Diệp Phàm, rõ ràng bọn họ đã đợi hắn ở đây! "“Giết chóc chính thức bắt đầu!"


Diệp Phàm lộ ra ánh mắt khát máu, xông ra, bắt đầu tàn sát những quân Lang này.

Rầm rầm rầm!!

Với mỗi cú đấm của Diệp Phàm, hàng trăm chiến sĩ quân Lang bị tiêu diệt, không còn sót lại một mảnh xương nào!

Nhìn Diệp Phàm ác liệt và đáng sợ như vậy, Lang Quốc trực tiếp điều động vũ khí nhiệt, vô số đạn pháo bắn về phía Diệp Phàm.

Trong cùng một lúc, vô số tiếng nổ vang lên. Diệp Phàm trực tiếp bị hoả lực dữ dội này nuốt chửng! "Cuối cùng cũng xử lý được tên này!"

Trong căn cứ Chiến Bộ của Lang Quốc, một vị tướng quân nhìn về phía Diệp Phàm đang bị nuốt chửng trong hoả lực, thở dài một hơi rồi bình tĩnh lại.

"Trưởng quan, ngài nhìn kìa!" Đột nhiên một cấp dưới chỉ vào màn hình và hét lên. Vị tướng quân kia đột nhiên nhìn lại, cả khuôn mặt đều cứng đờ.

Chỉ nhìn thấy một bóng người bước ra từ hoả lực kia, hơn nữa không hề bị tổn thương chút nào, người này chính là Diệp Phàm!

"Sao có thể? Không lẽ hắn là siêu nhân? Tại sao hắn không có chuyện gì?"

Vị tướng quân này của Lang Quốc không thể tin nổi nói. "Lập tức điều động máy bay chiến đấu, phải tiêu diệt hắn bằng mọi giá!" Vị tướng quân này trực tiếp hét lên.

Lập tức Chiến Bộ của Lang Quốc điều động hàng chục máy bay chiến đấu hàng đầu, bay về phía Diệp Phàm, giáng một đòn chí mạng vào hắn!

Đối mặt với hàng chục máy bay chiến đấu, Diệp Phàm vung con dao găm màu đen lên rồi chém thẳng vào chúng.

Ầm!
 
Chương 1422: Không thành tiên


Ầm ầm ầm !!!

Diệp Phàm tung một quyền đánh về phía Thiên Môn. Ông lão canh giữ Thiên Môn lập tức ra tay ngăn cản, nhưng khi tiếp xúc với nắm đấm của Diệp Phàm, sắc mặt ông ta biến đổi, ánh mắt lộ vẻ khó tin.

Lúc này, quyền của Diệp Phàm dường như chứa đựng sức mạnh của cả thiên địa, không gì cản nổi. Dù ông lão canh giữ Thiên Môn dốc toàn lực cũng không thể đỡ được cú đấm này!

Bùm!

Diệp Phàm dùng một quyền đánh nát thân thể của ông lão canh giữ Thiên Môn. Chưa hết, quyền này còn tiếp tục lao về phía Thiên Môn, đánh cho nó tan thành hư vô!

Trong nháy mắt, Thiên Môn biến mất, bầu trời của Địa Cầu đã được trả lại sự trong xanh vốn có!

Khi Thiên Môn bị huy diệt, tất cả tu hành giả trong vị diện này đều kinh ngạc!

Bọn họ hoàn toàn không ngờ lại có người dám phá hủy Thiên Môn, tên điên đó rốt cuộc là ai? Cả cơ hội thành tiên cũng không cần!

Lúc này, trên Địa Cầu, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Diệp Phàm, ai nấy đều chấn động. Những người bình thường nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt sùng bái, còn nhóm tu hành giả thì lại cho rằng Diệp Phàm bị điên, ngay cả cơ hội phi thăng thành tiên cũng không cần, đúng là cái tên thần kinh!

"Không thành tiên, chỉ làm chính mình~"

"Thẳng nhãi này .... chẳng lẽ nó muốn tự mình mở ra một con đường riêng sao?" Sở Trường Sinh nhìn Diệp Phàm, lẩm bẩm.

Vút!

Diệp Phàm bay đến trước mặt Sở Trường Sinh, nói: "Cảm ơn ông đã kịp thời đến để giúp đỡ cháu!"

"Thẳng nhãi nhà cậu, đúng là luôn mang lại bất ngờ cho người khác mà!"

"Tôi còn tưởng sau khi Kim Đan và Đan Điền của cậu bị hủy, cậu chắc chắn sẽ tuyệt vọng lắm, không ngờ cậu đã sớm đi một con đường khác, tu luyện Nhục Thể Thành Tiên, cậu giỏi lắm!" Sở Trường Sinh nhìn Diệp Phàm, cảm thán.

"Kim Đan và Đan Điền chỉ như một cái bình chứa đựng sức mạnh mà thôi, dù không có, cũng không ảnh hưởng đến việc tu luyện của cháu đâu ông!" Diệp Phàm thản nhiên nói.

"Thang nhãi nhà cậu nói được câu này thì chứng tỏ cậu đã thật sự giác ngộ

rôi!"

"Phù Đồ đung là đã tìm cho tôi một đứa cháu rể tốt!" Sở Trường Sinh cười lớn.

Sau đó, Sở Trường Sinh rời đi. Diệp Phàm đến trước mặt Thiên Chiếu và những người khác, tất cả bọn họ đều nhìn hắn chằm chằm.

"Sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?"

"Mặt tôi có gì à?" Diệp Phàm sờ mặt, tò mò hỏi.


"Anh không trở thành phế nhân à?" Thiên Chiếu nhìn Diệp Phàm, trầm giọng

hỏi.

"Hỏi gì kỳ vậy? Bộ cô muốn thấy tôi thành phế nhân lắm hả?" Diệp Phàm mỉm cười

Thiên Chiếu lập tức trợn mắt nhìn Diệp Phàm, còn Cơ Như Yên thì lắc đầu nhìn Diệp Phàm, nói thẳng: "Mọi người cũng vì lo cho anh thôi Thiếu chủ, thấy anh như thế thì mọi người có thể yên tâm rồi!"

"Sức mạnh của anh vẫn còn mà sao anh không nói cho tôi biết, hại tôi phải vắt óc luyện cả đong đan dược cho anh!" Đoan Mộc Hinh cau có nhìn Diệp Phàm.

"Tôi đang tạo cơ hội cho cô luyện tay nghề còn gì, thuật luyện đan tôi truyền cho cô trước đây, giờ cô đã nắm vững hết rồi chứ?" Diệp Phàm nhìn Đoan Mộc Hinh nói.

"Ra là vậy sao!" Đoan Mộc Hinh lập tức hiểu ra.

"Bước tiếp theo anh định làm gì?" Lâm Thi Âm tò mò nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn lên bầu trời, nói: "Báo thù, tìm Sở Sở về!"


"Lục sư phụ ... "

Nghĩ đến Lục sư phụ, ánh mắt Diệp Phàm lộ ra vẻ áy náy. Nếu không phải vì hắn, Lục sư phụ cũng sẽ không xảy ra chuyện!

Thời gian vùn vụt trôi, một tháng nữa lại đi qua.

Trong tháng này, Diệp Phàm đã gây dựng lại năm thế lực lớn, bao gồm: Võ Minh, Bách Hoa Lâu, Long Vương Điện, Quỷ Cốc, Quân Thiên Sách.

 
Chương 988: C988: Ngay lập tức


Khi hắn vung con dao lên, một đạo kiếm quang dài mấy ngàn mét bắn ra từ không trung, trực tiếp đánh vào một chiếc máy bay, máy bay ầm một tiếng nổ tung, cả máy bay và người đều bị tiêu diệt!

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Tiếp theo, Diệp Phàm liên tiếp tung ra hơn mười nhát kiếm, mỗi nhát kiếm đều bộc phát kiếm quang đáng sợ, trực tiếp tiêu diệt những chiếc máy bay chiến đấu này!

Đòn tấn công do máy bay chiến đấu này tung ra đối với Diệp Phàm không có tác dụng gì, căn bản không thể làm hắn bị thương!

Vào lúc này, nhóm tướng lĩnh và chỉ huy cấp cao trong căn cứ Chiến Bộ của Lang Quốc đều sửng sốt khi nhìn thấy cảnh này!

"Mau, phóng tên lửa, maul" Vị tướng quân kia lại hét lên. Xoẹt, xoẹt, xoẹt!

Đột nhiên, trên vùng đất Lang Quốc, nhiều tên lửa hạng nặng hóa thành một luồng ánh sáng bắn về phía Diệp Phàm.


Rầm rầm rầml!!! Trong phút chốc, từ nơi Diệp Phàm đứng vang lên một tiếng động lớn, một đám mây hình nấm đáng sợ trực tiếp bay lên, năng lượng quái dị này kéo

dài 30 phút mới dần dần tiêu tán.

Lấy Diệp Phàm làm trung tâm, khu vực trong phạm vi trăm dặm đã bị uy lực của tên lửa này trực tiếp bao phủ, bị phá hủy thành đống đổ nát!

Nơi Diệp Phàm đứng, xuất hiện một cái hố lớn có đường kính hàng nghìn km!

Ngay khi nhóm người trong căn cứ Chiến Bộ của Lang Quốc cho rằng lần này Diệp Phàm đã chết hoàn toàn thì đối phương lại bước ra khỏi hố sâu.

Vào lúc này, vẻ mặt của tất cả mọi người tại căn cứ Chiến Bộ của Lang Quốc hoàn toàn cứng đờ.

Diệp Phàm nhìn bộ quần áo rách nát trên người, lắc đầu: "Xem ra nên chuẩn bị trước một bộ quần áo!"

Rõ ràng là Diệp Phàm không hề lo lắng, với thể lực bây giờ của hắn, cho dù đối mặt với một đòn tấn công bằng tên lửa, vẫn không làm hắn bị thương chút nào, nhiều nhất sẽ khiến máu hắn sôi lên và khí tức rối loạn, sau khi điều tức một chút là ổn!

Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp đánh thẳng về phía thủ đô của Lang Quốc.

Trên đường đi, Lang Quốc phái một số lượng lớn quân Lang và các loại vũ khí hạng nặng đến ngăn chặn nhưng bọn họ không thể ngăn cản được Sát

Thần Diệp Phàm này!

Bằng cách này, Diệp Phàm giết thẳng một đường đến bên ngoài thủ đô của Lang Quốc.

Diệp Phàm vừa đến đã có rất nhiều người xuất hiện vây quanh hắn! "Các người không phải là người của Lang Quốc?"

Diệp Phàm nhìn đám người này, lạnh lùng nói.


"Tôi là Kim Cương, phó hội trưởng Hiệp hội Dị năng Hoa Kỳ!"

Một trong số đó có một người đàn ông trung niên có mái tóc vàng, mặc bộ quân phục, toàn thân phát ra uy thế không thể phá vỡ, lạnh lùng hét lớn.

"Ky sĩ Bàn Tròn trưởng của vương quốc Anh!”

Một người đàn ông cầm thanh kiếm hiệp sĩ phương Tây và mặc áo giáp hiệp sĩ lạnh lùng nói.

"A Di Đà Phật, lão là trưởng lão của Già La Tự ở Thiên Trúc Quốc!"

Một hòa thượng đầu trọc, da màu đồng, mặc tăng bào màu xám, hai tay chấp lại nói.

"Muto Itto - Tộc trưởng của gia tộc Muto ở Anh Quốc!"

Ngay lập tức, một người đàn ông mặc áo choàng đen, mái tóc dài buộc bằng dải lụa đen, gương mặt lạnh lùng, hai tay nắm chặt một cây kiếm dài màu đen, nhìn về phía Diệp Phàm rồi lạnh lùng nói.

"Hồng Thiên - Môn chủ Cổ Quyền Môn của Man Quốc!"

Một người đàn ông với thân hình cường tráng, vẻ mặt dữ tợn, cầm roi hét lên.

"Lãnh Kiếm, đứng thứ hai trong Hắc Bảng của nước ÝI"


Ngay sau đó, một người đàn ông mặc quần áo đen, cắt đầu đỉnh, vẻ mặt lạnh lùng, cầm kiếm trong tay lạnh lùng tàn nhẫn nói.

Về phần người cuối cùng, đôi mắt hắn ta giống như ánh mắt của một con dã thú, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm mà không nói một lời, nhưng Diệp Phàm đã đoán được ngay đối phương do Lưu Ly Quốc phái đến.

Đám người này đều là cường giả do bảy nước phái tới, bọn họ đều từ Tông Cảnh trở lên, những người tự báo thân phận đều là cường giả Quân Cảnh cấp bốn trở lên!

Rõ ràng, bảy nước này cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền để đối phó với Diệp Phàm, dù sao cường giả cấp bậc Quân Cảnh đều là tồn tại cấp đại lão ở các

nước, tuyệt đối sẽ không dễ dàng điều động!

Lần này bảy nước phái bọn họ tới đây, bọn họ hiển nhiên biết rõ Diệp Phàm đáng sợ đến mức nào, chuẩn bị giết chết hắn một cách triệt để.

"Có phải bảy nước phái các người đến chỗ chết không?"

Diệp Phàm nhìn đám người này chế nhạo.
 
Chương 1423: Tộc Tu La?


Năm thế lực này dù sao cũng là truyền thừa của năm vị sư phụ trao cho hắn, hắn không thể để chúng bị mai một được.

Hơn nữa, sau khi gây dựng xong, Diệp Phàm đã đưa tên tuổi của cả năm thế lực này ra bên ngoài Địa Cầu, đến các thế giới khác, đồng thời dùng thủ đoạn mạnh mẽ chinh phục mấy thế lực lớn ở các thế giới cấp cao và Cửu Trọng Thiên, kẻ nào không nghe theo, giết không tha!

Hiện tại, Võ Minh do Đông Phương Hạo Thiên đứng đầu, dưới sự giúp đỡ của Diệp Phàm, Võ Minh thâu tóm hàng loạt các thế lực, tông môn của các giới, trở thành tông môn lớn nhất trong vị diện này, chiêu mộ được một nhóm đệ tử có thiên phú xuất chúng.

Bách Hoa Lâu với tư cách là tổ chức tình báo, tiếp tục do Cơ Như Yên lãnh đạo, ở tất cả các thế giới cao cấp, trung cấp và cấp thấp đều sẽ xây dựng cứ điểm tình báo của Bách Hoa Lâu, từ đó nắm giữ được tất cả mọi chuyện của các giới trong vị diện!

Long Vương Điện do Long Ky Quân Chủ chỉ huy, Long Kình, Điện chủ trước đó và là người có sức chiến đấu mạnh nhất Long Vương Điện trở thành phụ tá cho Long Kỵ Quân Chủ, chiêu mộ tất cả các cường giả đỉnh cao của Cửu Trọng Thiên vào Long Vương Điện.

Còn Quỷ Cốc, sẽ do Thiên Cơ trưởng lão của Quỷ Cốc, Đoan Mộc Hinh và Gia Cát Cẩn phụ trách, chiêu mộ các luyện đan sư, trận pháp sư và luyện khí sư của các giới.

Vì vậy, Diệp Phàm đã tìm đến Luyện Thiên Tông và Dược Thần Cốc, muốn bọn họ gia nhập Quỷ Cốc, Tông chủ Luyện Thiên Tông - Huyền Chú, đã lập tức đồng ý nhưng còn kèm theo một điều kiện.

"Điều kiện gì?" Diệp Phàm nhìn Huyền Chú hỏi.

"Tôi hy vọng Đế Chủ có thể tìm cho Luyen Thiên Tông nửa phần còn lại của Luyện Thiên Lô!" Huyền Chú nhìn Diệp Phàm nói.

"Nửa phần còn lại của Luyện Thiên Lô?" Diệp Phàm nghe vậy thì sững sờ, ánh mắt nhìn về phía cái đỉnh ba chân to đùng của Luyện Thiên Tông, trên đó chẳng phải có viết ba chữ Luyện Thiên Lô đó sao? Sao còn phải tìm?

"Luyện Thiên Lô này là bảo vật được Luyện Thiên Tông truyền thừa từ đời này sang đời khác. Năm xưa tổ tiên đã dùng nó để luyện chế ra một kiện thần binh có sức mạnh vô song, gây chấn động thế giới Đại Thiên, Luyện Thiên Tông cũng từ đó mà trở thành tông môn luyện khí số một của thế giới Đại Thiên."

“Sau khi tổ tiên qua đời, các thế lực khác thèm muốn thần binh kia, muốn chiếm đoạt nó, bèn liên thủ tấn công lên Luyện Thiên Tông. Cuối cùng, Luyện Thiên Tông không địch lại, cả tông bị hủy diệt, ngay cả Luyện Thiên Lô cũng bị chia làm hai. May mắn thay, dưới sự hi sinh của các trưởng lão, truyền nhân Luyện Thiên Tông lúc đó đã cướp lại được một nửa Luyện Thiên Lô và trốn thoát, cuối cùng đến đây ẩn náu!"

"Nguyện vọng lớn nhất đời của vị truyền nhân đó chính là tìm được nửa còn lại của Luyện Thiên Lô, đưa Luyện Thiên Tông trở lại thời kỳ đỉnh cao. Tiếc là năng lực của tôi có hạn, không thể thực hiện được mục tiêu này!" Huyền Chú kể lại.

Diệp Phàm nghe xong, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ Luyện Thiên Tông còn có chuyện xưa bi tráng như vậy!

"Thế giới Đại Thiên ở đâu vậy?" Diệp Phàm nhìn Huyền Chú hỏi.

"Thế giới Đại Thiên thuộc vị diện cấp trung, nhưng cụ thể ở đâu thì tôi cũng không rõ, tôi cũng chưa từng đặt chân đến vị diện cấp trung!" Huyền Chú trầm giọng nói.

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên tia sáng khác thường, hiện giờ hắn cũng đã có chút hiểu biết về vị diện. Thế giới mà bọn họ đang sống thuộc về vị diện cấp thấp, phía trên còn có vị diện cấp trung, cấp cao!

Phi thang thành tiên chính là lên đến vị diện cấp trung, lão tổ Bồng Lai Điện bị hắn giết chết trước đó cũng đến từ vị diện cấp trung. Còn những cường giả khác đến từ vị diện cấp trung hay cấp cao thì Diệp Phàm vẫn chưa rõ.


"Được, tôi đồng ý với ông, tôi nhất định sẽ giúp mọi người tìm nửa còn lại của Luyện Thiên Lô!" Diệp Phàm nhìn Huyền Chú, gật đầu nhận lời.

"Cảm ơn Đế Chủ!"

"Đế Chủ, có thể để Lãnh Ngạo đi theo bên cạnh cậu được không ?! " Huyền Chú cúi người, hỏi Diệp Phàm.

'Được!" Diệp Phàm lập tức đồng ý, Lãnh Ngạo là chủ nhân của Can Tương Kiếm, là một mầm non tốt, đương nhiên hắn không thể bỏ qua.

Cứ như vậy, Luyện Thiên Tông tuyên bố gia nhập Quỷ Cốc, nhưng vẫn giữ lại được cái tên Luyện Thiên Tông. Còn về Dược Thần Cốc, Cốc chủ Dược Thần Cốc cũng không chút do dự, đồng ý gia nhập Quỷ Cốc!

Có Luyện Thiên Tông và Dược Thần Cốc gia nhập, trình độ luyện đan và luyện khí của Quỷ Cốc cũng tăng mạnh. Về trận pháp thì đã có Gia Cát Cẩn, đại sư trận pháp nắm giữ Bát Trận Đồ, không cần phải lo lắng!

Sau đó, Quỷ Cốc cũng bắt đầu tuyển chọn những mầm non thích hợp từ các thế giới khác để gia nhập.

Về Quân Thiên Sách, Diệp Phàm giao cho Thiên Khuyết - vốn là quân đoàn trưởng số một của Quân Thiên Sách, và một số quân đoàn trưởng khác cùng nhau phụ trách quản lý. Sau đó, lấy nhánh Quân Thiên Sách mà Lục sư phụ mang đến làm nền tảng, tuyển chọn một lượng lớn thiên tài ở khắp các giới, thành lập một nhóm Quân Thiên Sách lên đến trăm vạn người, rồi lấy ra một lượng lớn tài nguyên để bồi dưỡng bọn họ!

Ngoài ra, Diệp Phàm còn thành lập Sát Điện, chức Điện chủ giao cho Huyết Đồ, chuyên đào tạo sát thủ cao cấp. Diệp Phàm cũng đem tất cả các loại thuật ám sát mà Tứ sư phụ truyền thụ cho hắn, giao lại cho Huyết Đồ, để Huyết Đồ nhanh chóng đào tạo ra một nhóm sát thủ lợi hại!


Sát Điện này tương đương với một phần truyền thừa của Tứ sư phụ, đến đây, truyền thừa của sáu vị sư phụ cũng đã hoàn toàn lớn mạnh!

Trong tương lai, hắn sẽ để sáu thế lực lớn này tiến vào các vị diện khác, trở thành bá chủ một phương ở các vị diện đó!

Âm âm !!!

Vào một ngày nào đó, trong Tinh Không của vị diện cấp thấp vang lên mấy tiếng nổ, từng bóng người lần lượt xuất hiện, trên người bọn họ tỏa ra khí tức lạnh lẽo.

Vút!

Ngay lúc đó, Diệp Phàm đột ngột xuất hiện, chân đạp vào hư không, nhìn đám người lạ mặt kia, lạnh lùng hỏi: "Mấy người là ai?"

"Mày chính là đồ đệ của tên tộc Tu La đó đúng không?" Một kẻ trong đám người lạ mặt nhìn chẳm chẳm Diệp Phàm, quát lớn.

Vút!

Đối phương vừa dứt lời, Diệp Phàm đã nhíu mày, lạnh lùng nói: "Mấy người biết Tứ sư phụ của tôi à?"

"Quả nhiên, mày chính là đồ đệ của tên đó, dám cấu kết với tàn dư của tộc Tu La, lá gan mày cũng lớn quá ha!" Đối phương nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng quát.

"Tộc Tu La?" Hai mắt Diệp Phàm lóe lên, có chút khó hiểu.

"Đừng nói nhảm với nó nữa, giờ cái tên Tu La đó đang tàn sát ở Tiên Vực kia kìa, mau bắt thằng nhãi đó lại đi, để coi lúc thấy chúng ta giữ thẳng nhãi này, tên tộc Tu La kia có còn dám ngông cuồng nữa hay không!"

"Nếu có thể bắt được tên tàn dư của tộc Tu La đó, chúng ta cũng coi như đã lập được công lớn!"

Diệp Phàm chỉ búng tay một cái, tên đang vươn móng vuốt về phía hắn lập tức nổ tung, chết không còn một mảnh!

Vút vút vút !!!

Sắc mặt những người còn lại lập tức biến đổi.

Diệp Phàm lạnh lùng, cất bước đi về phía bọn họ.

 
Chương 989: C989: Ông thử một chút là biết


"Đệ tử của Chiến thần Thiên Sách, cậu cũng điên cuồng như sư phụ của cậu vậy!"

"Nhưng mà không biết thực lực của cậu có mạnh như sư phụ của cậu hay không!"

Kim Cương - phó hội trưởng Hiệp hội Dị năng Hoa Kỳ nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Ông thử một chút là biết!"

Diệp Phàm sờ sờ mũi, thờ ơ nói.

"Đi chết đi!"

Kim Cương giận dữ hét lên, ông ta tung ra một cú đấm, sức mạnh thuộc tính kim trong tự nhiên điên cuồng tập trung về phía ông ta.

Lập tức toàn thân Kim Cương tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, như thể ông ta đã biến thành một viên kim cương thực sự, tản ra uy thế đáng sợ, ông †a tung ra một cú đấm, không trung trực tiếp nổ tung, bộc phát sức mạnh kinh khủng!

Phó chủ tịch Hiệp hội Dị năng này vậy mà lại kết hợp sức mạnh tự nhiên với chính mình để tạo thành một đòn tấn công tương tự như võ đạo, điều này khiến đôi mắt Diệp Phàm sáng lên!

Đòn tấn công này, cường giả ở Quân Cảnh không thể ngăn cản được!


"Thật thú vị!"

Diệp Phàm cười nhẹ rồi cũng tung ra một cú đấm.

Răng rắc!

Trong khoảnh khắc, có tiếng xương gãy vang lên.

Nắm đấm của Kim Cương bị vỡ ngay tại chỗ, toàn bộ cánh tay của ông ta vỡ thành tro bụi, một cú đấm không thể ngăn cản được của Diệp Phàm đánh

vào ngực ông ta.

Thân thể của phó chủ tịch Hiệp hội Dị năng Hoa Kỳ bị Diệp Phàm trực. tiếp đấm xuyên qua.

Khi Kim Cương bị giết, tất cả các cường giả từ các nước khác đều lao về phía Diệp Phàm, từng người một bộc phát lực lượng mạnh nhất của mình, cố gắng giết Diệp Phàm!

Xoett

Motu ltto của Anh Quốc rút thanh kiếm dài của mình ra, chém một nhát về phía Diệp Phàm, nhát kiếm này xé toạc không gian, chém về phía Diệp. Phàm.


Keng!

Khi nhát kiếm đó sắp chạm vào Diệp Phàm, một tiếng kim loại vang lên rõ ràng, không hề làm hắn bị thương.

"Sao có thể như vậy được?" Đồng tử của Motu Itto co lại, không thể tin được!

Lúc này, trưởng lão của Già La Tự cũng đánh một chưởng lên Diệp Phàm, nhưng cũng không hề lay chuyển được đối phương!

"Sao có thể như vậy được?" Đồng tử của Motu ltto co lại, không thể tin được!

Lúc này, trưởng lão của Già La Tự cũng đánh một chưởng lên Diệp Phàm, nhưng cũng không hề lay chuyển được đối phương!

Ngay sau đó, các đòn tấn công của các cường giả khác đều đổ dồn vào Diệp Phàm.

Nhưng Diệp Phàm vẫn đứng đó, vẻ mặt không thay đổi! "Các người chỉ có chút thực lực thế thôi à?"

Diệp Phàm khinh thường nói.

Ầm!

Một giây sau, một cỗ năng lượng kinh khủng bộc phát từ Diệp Phàm, đánh bay tất cả mọi người.

Hắn trực tiếp mở ra chế độ đi săn!

Răng rắc!!!
 
Chương 1424: Kiếm Vương


Tại một dãy núi hùng vĩ trong Tiên Vực, sát khí ngập tràn, dày đặc đến mức bao phủ toàn bộ dãy núi. Xung quanh dãy núi, hàng chục vạn người đang lơ lửng giữa không trung, ai nấy đều tỏa ra tiên uy đáng sợ. Cả đám người này đều là Tiên nhân chân chính, hơn nữa, bọn họ còn là những cường giả đến từ các tông môn đỉnh cấp của Tiên Vực Đông Châu.

Cảnh giới Tiên nhân được chia thanh Huyền Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Tiên Tướng, Tiên Quân, Tiên Vương, và Tiên Hoàng. Những người có mặt ở đây, tu vi thấp nhất cũng đã đạt đến Kim Tiên, cảnh giới Đại La Kim Tiên thì phải hơn nghìn người, hàng trăm Tiên Tướng, gần trăm Tiên Quân, dẫn đầu nhóm người này là hai mươi vị Tiên Vương hùng mạnh.

Đây đúng là một đội hình kinh khủng. Nếu là bình thường, cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên cung đa được xem là hiếm gap, huống chi là Tiên Tướng, Tiên Quân và Tiên Vương, vậy mà giờ lại xuất hiện đông đảo như thế này!

Sự yên bình của Đông Châu đã bị phá vỡ từ vài tháng trước, khi một cường giả bí ẩn tấn công Vấn Thiên Tông, một tông môn đỉnh cấp của Đông Châu. Vấn Thiên Tông vốn lừng lẫy với lịch sử hàng triệu năm, khắp Tiên Vực không ai không ai không biết đến, nhưng lại bị kẻ bí ẩn đó tàn sát thê thảm. Sau đó không lâu, tin tức lan truyền, kẻ bí ẩn này tự xưng là Tu La, rất có thể là người của tộc Tu La. Tin tức này khiến cả Đông Châu chấn động.

Tộc Tu La, ba chữ này là một sự tồn tại cấm kỵ đối với tất cả các vị diện. Sự khủng bố của Tộc Tu La năm xưa vẫn còn được lưu truyền đến tận ngày nay. Giờ đây, sau nhiều năm, tộc Tu La lại xuất hiện, khiến các thế lực ở Đông Châu lo sợ. Không ai muốn tộc Tu La tái xuất nhân gian, vì vậy, hàng trăm tông môn đỉnh cấp từ khắp các thế giới ở Tiên Vực Đông Châu đã liên kết lại, truy sát kẻ bí ẩn này.

Gần bốn tháng trôi qua, bọn họ chẳng những không giết được kẻ bí ẩn kia, ngược lại, hàng chục vạn người ở Tiên Vực Đông Châu đã trở thành thi thể dưới tay tên đó, vô số cường giả đã ngã xuống! Điều này khiến các thế lực ở Đông Châu vô cùng phẫn nộ. Bọn họ liên tục điều động cường giả, sử dụng mọi biện pháp, cuối cùng đã vây hãm được kẻ bí ẩn kia trong dãy núi này.

"Không phải đã phái người đi bắt đồ đệ của tên đó rồi sao? Sao vẫn chưa thấy đến nữa?" Một Tiên Quân trầm giọng hỏi.

"Tộc Tu La vốn lạnh lùng vô tình, không coi ai ra gì. Dù có bắt được đồ đệ của hắn, sợ là cũng chẳng uy hiếp được hắn đâu. Chi bằng ra tay luôn đi, dù sao hắn cũng đã bị thương. Ta không tin, nhiều cao thủ thế này mà không giết nổi một mình hắn!" Một vị Tiên Quân khác lạnh lùng nói.

"Kiếm Vương, ngài thấy chúng ta nên làm thế nào?" Một trong số hai mươi vị Tiên Vương nhìn về phía vị Tiên Vương dẫn đầu - người đang đeo chín thanh trường kiếm sau lưng, lên tiếng hỏi.

Vị Tiên Vương đó chính là Kiếm Vương, một Thất Phẩm Tiên Vương, sức chiến đấu cực mạnh, xếp hạng 78 trên Tiên Vương Bảng của Tiên Vực.


Tiên Vực được chia thành năm châu: Đông, Tây, Nam, Bắc và Trung, mỗi châu quản lý hàng trăm thế giới, mỗi thế giới đều có không ít Tiên Vương. Tiên Vương Bảng là bảng xếp hạng chiến lực của các Tiên Vương trong Tiên Vực. Kiếm Vương với thân phận Thất Phẩm Tiên Vương mà có thể xếp hạng 78, đủ để chứng minh thực lực của ông ta rất lợi hại.

ÂM ÂM ÂM !!!

Kiếm Vương còn chưa kịp lên tiếng, từ trong dãy núi đã truyền ra những tiếng nổ vang trời, từng luồng sát khí khủng bố bộc phát. Trong nháy mắt, sắc mặt của hàng chục vạn người đang có mặt đều biến đổi, ánh mắt lộ vẻ e ngại. Gần bốn tháng qua, Tu La đã tạo nên một nỗi khiếp sợ quá lớn, khiến bọn họ không thể không dè chừng!

"Không ổn, hắn sắp ra tay rồi!" Các Tiên Vương và Tiên Quân khác đều biến sắc, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

"Thiên Huyền Các chúng ta sẽ bày trận trấn áp hắn, các ngươi nhân cơ hội ra tay bắt hắn đi!" Một vị Lục Phẩm Tiên Vương lên tiếng. Ông ta là Huyền Nham, một đại sư trận pháp của Thiên Huyền Các, tông môn trận pháp nổi tiếng ở Đông Châu.


Vút vút vút !!!

Huyền Nham cùng các cường giả khác của Thiên Huyền Các lập tức bước ra, bắt đầu bày trận.

ÂM ÂM ÂM !!!

Vài phút sau, trời đất rung chuyển, khí tức Tiên Linh trong thiên địa hội tụ lại, hóa thành một đại trận vô thượng, trấn áp xuống dãy núi. Đại trận này có cấp bậc rất cao, tỏa ra khí tức huyền diệu, cứ như đã được sức mạnh của Thiên Đạo hỗ trợ! Uy lực của nó đủ để trấn áp cả Cửu Phẩm Tiên Vương, ngay cả cường giả nửa bước Tiên Hoàng cũng khó lòng phá vỡ!

Nhưng đại trận vừa mới hạ xuống, từ trong dãy núi đã bộc phát ra những tia sáng màu máu, đánh thẳng vào đại trận.

"Không ổn, thực lực của hắn đã tăng lên rồi, các ngươi mau chóng ra tay, giúp bọn ta củng cố đại trận!" Huyền Nham hét lớn.

'Nhanh ra tay!" Kiếm Vương quát lên, đánh ra một chưởng, tiên lực cuồn cuộn bộc phát, rót vào đại trận.

Các Tiên Vương, Tiên Quân, Tiên Tướng khác cùng với hơn mười vạn người đang có mặt đều đồng loạt ra tay, rót toàn bộ tiên lực vào đại trận, củng cố sức mạnh cho đại trận.

Trong chốc lát, trên không trung, hơn mười vạn Tiên nhân đồng loạt ra tay, tiên lực mênh mông, ngập tràn khắp dãy núi, khiến không gian của thế giới này cũng phải run rẩy, dường như không thể chịu đựng nổi sức mạnh của nhiều Tiên nhân như vậy!

 
Chương 990: C990: Ông là quốc chủ của lang quốc


Diệp Phàm tiến lên một bước, dùng tay không bẻ vụn thanh kiếm dài của Motu Itto, đối phương còn chưa kịp phản ứng, hắn đã trực tiếp tóm lấy cổ đối phương, bóp nát tại chỗ!

Theo cách này, tộc trưởng của gia tộc võ thuật hàng đầu của Anh Quốc đã chết dưới tay Diệp Phàm!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
2. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
3. Hậu Cung Hài Tử Vương
4. Nữ Chính Bị Hoang Tưởng
=====================================

Tiếp theo, các cường giả của các nước khác lần lượt chết thảm trong tay Diệp Phàm.

Mấy phút sau, đám cường giả hàng đầu do bảy nước phái đến đều chết thảm, không còn ai sống sót!

Với thân phận của những người này, bất cứ ai trong số họ cũng là đại lão nổi tiếng cấp quốc tế, nhưng bây giờ tất cả đều chết tại đây, nếu tin tức này lan ra, đủ sức làm rung động thế giới!

Sau khi Diệp Phàm xử lý xong những người này, hắn trực tiếp giết vào thủ đô của Lang Quốc.

Có mấy chục vạn quân Lang ở thủ đô nhưng bọn họ vẫn không thể ngăn cản Diệp Phàm!

Theo cách này, Diệp Phàm giết thẳng một đường đến phía ngoài hoàng cung Lang Quốc.


Lúc này, quốc chủ của Lang Quốc dẫn đầu một nhóm các bộ trưởng và tướng lĩnh của Chiến Bộ đứng ở đây, nhìn Diệp Phàm một đường đánh tới, sắc mặt rất khó coi.

"Ông là Quốc chủ của Lang Quốc?"

Diệp Phàm nhìn quốc chủ của Lang Quốc với vẻ mặt đầy sát khí.

Quốc chủ Lang Quốc giận dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

"Bây giờ tôi cho ông một lựa chọn, nhường lại ngàn dặm đất đai của Lang Quốc cho Long Quốc, đồng thời bồi thường cho Long Quốc một nghìn tỷ và đảm bảo rằng kể từ bây giờ, Lang Quốc sẽ không bao giờ xâm chiếm dù chỉ nửa tấc lãnh thổ của Long Quốc!"

"Nếu ông không đồng ý, tôi sẽ tiễn ông lên đường ngay bây giờ!" Diệp Phàm nhìn Quốc chủ của Lang Quốc ra lệnh.

Nghe vậy, Quốc chủ của Lang Quốc và các bộ trưởng khác đều vô cùng tức giận.

"Ranh con, cậu không coi ai ra gì, muốn Lang Quốc chúng tôi nhượng lại lãnh thổ và bồi thường, cậu thực sự nghĩ rằng Lang Quốc của chúng tôi không còn ai sao?"

Quốc chủ của Lang Quốc đối mặt với Diệp Phàm giận dữ hét lên.

Cộc cộc cộc!I!

Lúc này, phía sau Diệp Phàm vang lên tiếng bước chân nặng nề, hắn quay đầu nhìn lại liền thấy bốn bóng người đang đi về phía mình.


Bốn người này đều là người sói, nhưng trên người đều phủ đầy lông sói màu bạc, thân hình cao ba thước, tản ra khí tức đáng sợ hơn gấp trăm lần so

với đám người sói mà Diệp Phàm đã gặp trước đó!

"Bốn người bọn họ là tứ đại Lang Vương của Lang tộc, hôm nay có tứ đại Lang Vương ở đây, cậu chắc chắn phải chết!"

Quốc chủ của Lang Quốc hét lên với Diệp Phàm. "Tứ đại Lang Vương?"

"Hahal"

Diệp Phàm nhìn tứ đại Lang Vương cười mỉa mai. "“Húi"

"Hú!"

"Hú!"

"“Hú!"

Bốn vị Lang Vương phát ra một tiếng sói tru chói tai, biến thành bốn con sói khổng lồ lao về phía Diệp Phàm.

Xoet xoetIII

Móng vuốt sói của bốn người này vung lên trong không trung, xé nát không gian, không khí trong nháy mắt bị tiêu diệt!

Bùm! bùm! bùm! bùm!

Diệp Phàm nhìn bốn vị Lang Vương, hắn liên tục tung ra bốn cú đấm va vào móng vuốt sói của bốn vị Lang Vương, phát ra bốn tiếng động lớn!

Cơ thể của bốn vị Lang Vương đều bị đẩy lùi!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom