Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1100: C1100: Đi chết hết đi


Không khí dường như đông cứng lại, chỉ còn lại mùi máu lượn lờ xung quanh!

Lúc này Diệp Phàm thở hổn hến, trong mắt hiện lên một tia kỳ dị.

Sức mạnh lúc nãy là sức mạnh được Đại sư phụ đế lại trong cơ thể Diệp Phàm, vừa rồi hắn đã thi triển nó ra.

Không ngờ sức mạnh của Đại sư phụ lại khủng bố như vậy, Bát Kỳ Đại Xà mạnh là thế nhưng trong nháy mắt đã bị giết chết, uy lực này thực sự rất đáng sợ!

Sau đó Diệp Phàm âm thầm thở dài, sức mạnh này mà lại dùng đế đối phó một con rắn, thật lãng phí!

Cùng lúc đó, trên núi cửu Long, trong một căn phòng trên núi, một người phụ nữ mang lụa che mặt, mặc một bộ váy dài màu trắng, cả người đầy khí chất thánh khiết, đang khoanh chân ngồi trên chiếc giường làm từ băng, khí lạnh lượn lờ quanh người, mang đến cho người ta một loại cảm giác nhưtiên khí!

Bà ấy là Đại sư phụ thần bí của Diệp Phàm!

Đột nhiên, Đại sư phụ của Diệp Phàm mở mắt ra, lộ ra một ánh mắt trong veo, đôi đông tử nhiếp người, trong mắt tựa như chứa đựng cả vũ trụ, sâu không lường được!

“Vậy mà đã sử dụng luồng sức mạnh đó rồi?”

Đại sư phụ Diệp Phạm lấm bấm, hiển nhiên biết Diệp Phạm đã sử dụng sức mạnh mà bà ấy để lại trong cơ thế hắn.

Mà sức mạnh này nếu không phải gặp thời khắc nguy hiểm thì chắc chắn Diệp Phàm sẽ không dùng!

Đáy mắt Đại sư phụ Diệp Phàm lộ ra sự lo lắng, môi khẽ mở: “Thiên Thiên!”


Trong phút chốc, một bóng người xuất hiện ở đây, quỳ xuống trước mặt Đại sư phụ Diệp

Phàm, nói: “Chủ nhân, ngài có gì phân phó?”

Người này không ai khác chính là Tư Thiên Thiên, người trước đây được Diệp Phàm đưa lên núi Cửu Long!

Mặc dù dáng vẻ Tư Thiên Thiên hiện giờ trông như một cô gái nhưng khí chất cả người đã hoàn toàn thay đối so với trước đây.

Hiện giờ, Tư Thiên Thiên trông có vẻ chín chắn, hệt như đột nhiên trưởng thành lên, ánh mắt sắc lạnh, toàn thân toát ra hơi thở đáng sợ!

Điều quan trọng nhất là thực lực của cô bây giờ đã trở nên sâu không lường được!

“Thực lực của ngươi tăng không ít, ngươi xuống núi đi theo Tiểu Phàm, nếu có ai cản đường hắn, cứ việc giết không tha!”

Đại sư phụ của Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Vâng, chủ nhân!”

Tư Thiên Thiên cung kính đáp.

Giây tiếp theo, Tư Thiên Thiên biến mất như một bóng ma.

Mà sắc mặt Đại sư phụ của Diệp Phàm không ngừng thay đổi.

Bà ấy giơ tay phải lên và nhìn chằm chằm vào viên hồng sa trên cổ tay phải, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Vào lúc này, trên núi Phú Sĩ ở Anh Quốc.

Sau khi Diệp Phàm sử dụng sức mạnh của Đại sư phụ đế giết Bát Kỳ Đại Xà, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất khôi phục sức mạnh.

Chiến đấu liên tục đã khiến cơ thể hắn bị quá tải nghiêm trọng, toàn bộ cơ quan trong cơ thế đã bắt đầu sụp đổ, hắn phải nhanh chóng hồi phục, nếu không sẽ ảnh hưởng đến mức làm cho thực lực của hắn thụt lùi!

Ngay tại lúc Diệp Phàm đang hồi phục, chủ nhân của đền Shikiten đột nhiên lao về phía hắn, đồng thời hắn ta vung ra một viên ngọc xanh có hình dáng kỳ dị về phía Diệp Phàm!

Viên ngọc này ẩn chứa sức mạnh vô cùng to lớn, là hạt magatama (hạt cong Nhật Bản) tám thước (~2,64m) cũng là Thần Khí cuối cùng trong tam đại Thần Khí Anh Quốc.

Chủ nhân của đền Shikiten ra tay khiến vẻ mặt của Abe Seimei tối sầm lại, cô ta bất ngờ tấn công hắn ta.

Lúc này, mấy ông lão tóc trắng đột nhiên xuất hiện chặn Abe Seimei lại, bọn họ đều là những cường giả ẩn náu trong đền Shikiten, tuy không bằng Abe Seimei nhưng đế ngăn cản cô ta trong chốc lát thì vẫn có thế!. Truyện Truyện Teen


“Thiên tài Long Quốc, sự tồn tại của ngươi đủ uy hiếp thế giới này, ta chỉ đành tiễn ngươi một

đoạn đường vậy!”

Chủ nhân của đền Shikiten thờ ơ nhìn Diệp Phàm, viên magatama tám thước kia sắp rơi vào người Diệp Phàm, nhưng vào lúc này, một vài ánh kiếm đột nhiên lũ lượt kéo đến, chặn lại magatama tám thước!

Hiên Viên Bất Bại cầm Hiên Viên Kiếm, Tần Chính cầm Thái A Kiếm, Huyết Phu cầm Ngư Trường Kiếm, Đông Phương Hạo Thiên cầm Xích Tiêu Kiếm, Long Kỵ quân chủ cầm Thất Tinh Long Uyên Kiếm xuất hiện tại đây.

Trước đó, Diệp Phàm lần lượt trao Xích Tiêu Kiếm và Thất Tinh Long Uyên Kiếm cho Đông Phương Hạo Thiên và Long Kỵ quân chủ, cả hai đều đã điều khiến thành công hai thanh danh kiếm này!

Mà mười đại danh kiếm của Long Quốc, cũng được xưng là mười đại Thần Kiếm, mỗi một thanh kiếm đều có sức mạnh siêu phàm!

Giờ phút này, năm thanh Thần Kiếm này đồng thời chặn lại viên magatama tám thước trong tay chủ nhân đền Shikiten!

“Cút!!!”

Chủ nhân đền Shikỉten lạnh lùng quát, viên magatama tám thước trong tay bùng phát ra ánh sáng ngập trời, trực tiếp đánh bay cả năm người Hiên Viên Bất Bại.

Tuy họ cầm Thần Kiếm, nhưng thực lực giữa họ với chủ nhân đền Shikiten có khoảng cách rất lớn, khiến họ không thể chống lại đối phương!

Lúc này, Đường sở sở, Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên, Đại Hổ, Nhị Hố, Thiên chiếu thần cung và đám người Đồ Phu đều xuất hiện ở đây, lần lượt lao về phía chủ nhân của đền Shikiten, nhằm ngăn cản hắn tấn công Diệp Phàm!

“Muốn chết à!”

Vẻ mặt của chủ nhân đền Shikiten lạnh lùng, hắn ta vung viên magatama tám thước trong tay lên, khiến bọn họ đều bay ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, tất cả những người xung quanh Diệp Phàm đều ngã xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, tất cả đều bị thương nặng.


Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong lòng dâng lên lửa giận ngập trời.

“Giết!!!”

“Giết!!!”

“Giết!!!”

Ngay lúc chủ nhân của đền Shikiten chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm lần nữa, từ xa truyền đến những âm thanh giết chóc dồn dập, hàng trăm ngàn chiến sĩ quân Thiên Sách đều lao tới, tất cả đều không màng sinh tử mà lao vào chủ nhân của đền Shikiten.

“Đi chết hết đi!”

Trong mắt của chủ nhân đền Shikiten hiện lên sát ý, muốn điều động viên magatama tám thước để tiêu diệt hoàn toàn đại quân hàng trăm nghìn người này.

“Không!!!”

Khi Diệp Phàm nhìn thấy hàng trăm ngàn chiến sĩ quân Thiên Sách sắp vì hắn mà chết, hai mắt hắn đỏ ngầu, gầm lên một tiếng!!!

Oanh!!!

Giờ phút này, sấm sét nổ vang, trời đất gào thét!

Sắc mặt của chủ nhân đền Shikiten lập tức thay đối, ánh mắt đôt nhiên liếc nhìn Diêp Phàm.
 
Chương 1101: C1101: Hủy bỏ quốc hiệu trở thành lãnh địa phụ thuộc


Bùm! Bùm! Bùm!

Lúc này, bầu trời bỗng nối lên sấm sét, trời đất rung chuyển!

Trên không trung có một ngôi sao màu tím nhạt chợt hiện ra.

Còn Diệp Phàm từ từ đứng dậy, ánh mắt toát lên sự tức giận, toàn thân bộc phát ra một luồng sức mạnh vô thượng, giống như sức mạnh của một bậc đế vương vậy, nhanh chóng bao trùm toàn bộ núi Phú Sĩ.

Sắc mặt người đứng đầu đền Shikiten chợt thay đổi, kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

“Chết!!!”

Ánh mắt Diệp Phàm cũng dán chặt vào ông ta, thốt ra một chữ “chết” lạnh lẽo.

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Khi hắn vừa dứt lời, xung quanh cơ thể hắn mơ hồ xuất hiện một luồng ánh sáng màu tím, khiến hắn bây giờ như thế đại đế vừa giáng thế, ngay sau đó năm tiếng sấm lớn liền vang lên.

Lúc này, Hiên Viên Kiếm trong tay Hiên Viên Bất Bại và tứ đại danh kiếm trong tay đám người Tần Chính đồng loạt bay lên, giống như được điều

gì đó triệu hồi, bộc phát ra uy lực mãnh liệt!


Ngũ đại danh kiếm của Long Quốc bùng phát ra sức mạnh thần thánh thực sự của chúng, đồng thời tấn công về phía người đứng đầu đền Shikiten. 𝑵hanh mà không có , chờ gì 𝘁ìm nga𝓎 || TRuMT R𝐔𝘠𝑬𝑵.V𝑵 ||

Trong nháy mắt ngũ đại danh kiếm là Hiên Viên Kiếm, Xích Tiêu Kiếm, Thái A Kiếm, Thất Tinh Long Uyên Kiếm và Ngư Trường Kiếm, biến thành năm luồng ánh sáng xé toạc không gian, lao tới trước mặt người đứng đầu đó.

Sắc mặt người đứng đầu đền Shikiten tối sầm lại, ông ta vung hai tay lên, nhanh chóng triệu hòi ra ba Thức Thần cường đại, nỗ lực cản lại sự tấn công của ngũ đại thần kiếm này!

Bùm!!!

Khi đòn tấn công của ngũ đại thần kiếm và tam đại Thức Thần va vào nhau, ngay lập tức liền xảy ra một tiếng nổ kinh hoàng!

Giây tiếp theo, tam đại Thức Thần liền bị ngũ đại thằn kiếm đánh bay vào hư vô.

Sau khi tiêu diệt tam đại Thức Thần, ngũ đại thần kiếm vẫn không ngừng lao về phía người đứng đầu đó, ông ta không còn cách nào khác buộc phải sử dụng một tuyệt kỹ, đốt cháy sinh lực của toàn thân để cố gắng ngăn cản lại sức mạnh của ngũ đại thần kiếm này.

Bum! Bum! Bum!

Lúc này, những tiếng nổ rung chuyển mặt đất không ngừng vang lên, năng lượng cuồn cuộn bốc lên tận bầu trời, tạo thành một đám mây hình nấm khổng lồ, toàn bộ núi Phú Sĩ lại sụp đố, vô số tảng đá lăn xuống đất.

“Rút, rút nhanh!”

Các quân đoàn trưởng của quân Thiên Sách hét lên, binh lính quân Thiên Sách nhanh chóng rút lui, đám người Đường sở sở cũng đứng dậy từ mặt đất rồi di tản về phía bên ngoài núi Phú Sĩ!


Dưới sự tấn công của ngũ đại thần kiếm, toàn bộ núi Phú Sĩ đã bị phá hủy hoàn toàn.

Còn về người đứng đầu đền Shikiten, ông ta đã thịt nát xương tan ngay tại chỗ, chẳng đế lại một chút dấu vết.

Năng lượng sau vụ nố lan ra như muốn nhấn chìm mọi thứ.

Sắc mặt lão tổ của tam đại thần cung đều thay đổi, bọn họ ra tay chặn lại nhưng kết quả lại bị trọng thương.

Chẳng bao lâu sau, năng lượng này dần tiêu tan.

Núi Phú Sĩ lúc này đã không còn tồn tại và trở thành một đống đổ nát và hoang tàn!

Diệp Phàm đứng trong đống đố nát, vẻ mặt

thờ ơ, còn năm đại thần kiếm vẫn bay lơ lửng vây quanh hắn, giống như đang phục tùng hắn vậy!

“Tử Vi Đế Tinh?”

“Anh chính là chủ nhân của Đế Tinh trong truyền thuyết!”

Lúc này, Abe Seimei kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

“Chết!!!”

Diệp Phàm lạnh lẽo nhìn Abe Seimei, ngũ đại thần kiếm lại lao về phía cô ta.

Sắc mặt Abe Seimei tối sầm lại, nhanh chóng thi triển thuật Âm Dương, toàn thân ngay lập tức tỏa sáng rực rỡ rồi hóa thành hoa văn Âm Dương đế chống lại sự tấn công của ngũ đại thần kiếm.

Bùm!! Ị
 
Chương 1102: C1102: Đừng giết tôi


Ngũ đại thần kiếm dễ dàng phá hủy hoa văn Âm Dương này, sau đó xuyên thẳng qua cơ thế của Abe Seimei, cũng chính là Kimura Sakurako.

Ah!!!

Lúc này, Abe Seimei phát ra một tiếng kêu thảm thiết rồi toàn bộ cơ thể liền nổ tung, nát thành từng mảnh, biến thành một đống xương thịt gãy vụn!

Tất cả lão tổ của ba tam đại thần cung ở phía xa đều sửng sốt.

Thế nhưng trước khi họ kịp phản ứng, ngũ đại thần kiếm đã lao về phía họ, khiến cơ thế của ba người bọn họ cũng nố tung ngay tại chỗ.

Trong nháy mắt, chỉ còn lại Diệp Phàm và quốc chủ Anh Quốc trên núi Phú Sĩ.

“Đừng giết tôi, đừng giết tôi!”

“Hộ Tướng Thần Tướng, cậu muốn cái gì tôi cũng có thể cho cậu, kế cả ngai vàng này, cầu xin cậu đừng giết tôi!”

Quốc chủ Anh Quốc lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm, không ngừng cầu xin tha mạng.

Thế nhưng Diệp Phàm chỉ lạnh lẽo nhìn đối phương, cũng không muốn phí lời, ngũ đại thần kiếm lại lao về phía ông ta.

Quốc chủ Anh Quốc liền bị ngũ đại thần kiếm chém thành từng mảnh, chết cực kỳ bi thảm!


Soạt, soạt, soạt!! Ị

Sau khi xử lý xong những người này, ngũ đại thần kiếm lại quay trở về tay chủ nhân của chúng.

Lúc này Diệp Phàm chợt nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi!

Trên bầu trời, ngôi sao tỏa ra ánh sáng tím cũng từ từ biến mất.

ở Long Quốc, cố Tam Thòng nhìn chằm chằm lên bầu trời rồi thấy ngôi sao đã biến mất, ông khẽ cau mày nói: “Thức tỉnh thất bại rồi sao?”

CỐ Tam Thông liền rơi vào trầm tư, ánh mắt không ngừng lóe lên.

Chẳng mấy chốc, một ngày đã trôi qua.

Sự sụp đố của núi Phú Sĩ đã thu hút chú ý của toàn bộ người dán Anh Quốc, nhưng không ai biết chuyện gì đã xảy ra trên núi Phú Sĩ và tại sao nó lại sụp đố.

Về phần Kyoto, vào lúc này vẫn là do quân Thiên Sách kiếm soát.

Sự chỉ huy quân đội Hoa Kỳ và quân đội vương quốc Anh của Alice đã gây thiệt hại nặng nề cho quán đội Lưu Ly Quốc và Man Quốc, số binh sĩ sống sót của hai nước này còn chưa đến 1/3!

Ba ngày tiếp theo lại trôi qua.


Trong ba ngày qua, bầu trời ở Anh Quốc bị mây đen bao phủ, trông vô cùng ảm đạm.

Trong một căn phòng ở Kyoto, Diệp Phàm đang nhắm mắt nằm trên giường, Đường sở sở, Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên, Alice và Huyết Cơ đều vây quanh đây, bao gồm cả Tư Thiên Thiên vừa xuống núi..

“Chủ nhân đã hôn mê mấy ngày chưa tỉnh

lại, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Huyết Cơ lo lắng hỏi.

“Tôi đã liên lạc với nhị sư phụ của anh Tiểu Phàm, ông ấy nói Tiếu Phàm không sao, nếu như hôm nay Tiếu Phàm còn không tỉnh lại, chúng ta sẽ đưa anh ấy về nước rồi lại tìm cách!” Đường sở Sở trầm giọng đáp.

“Diệp đại ca sẽ không sao đâu. Nếu như anh ấy có chuyện gì thì chủ nhân đã ở đây từ lâu rồi!” Tư Thiên Thiên cũng nói.

“Tư Thiên Thiên, chủ nhân của em là ai vậy?” Cơ Như Yên tò mò hỏi.

“Là đại sư phụ của Diệp đại ca!” Tư Thiên Thiên trả lời.

Trong chớp mắt, màn đêm đã buông xuống.

Đường sở sở là người duy nhất còn ở lại trong phòng Diệp Phàm.

Cô nắm chặt tay Diệp Phàm, đặt lòng bàn tay hắn lên má mình, tự lấm bấm: “Anh Tiểu Phàm, anh nhất định không được có chuyện gì đó. Nếu anh xảy ra chuyện, sở sở sẽ không sống nổi!”

Vừa nói, đôi mắt của Đường sở sở dần đỏ lên.

Đột nhiên, bên tai Đường sở sở vang lên một giọng nói: “Nha đầu ngốc, anh còn chưa lấy em, làm sao có thể chết được!”

Soạt!
 
Chương 1103: C1103: Chủ nhân


Đường sở sở lập tức ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm, phát hiện đối phương đã mở mắt.

“Anh Tiếu Phàm, anh cuối cùng cũng tỉnh lại, quá tốt rồi!”

Đường sở sở phấn khích nhào vào lòng Diệp Phàm rồi ôm chặt lấy hắn.

Diệp Phàm nhẹ nhàng đưa tay vuốt tóc Đường sở sở, áy náy nói: “Sở sở, anh xin lỗi vì lại làm em lo lắng!”

“Anh Tiểu Phàm, anh không sao là tốt rồi!”

Lúc này trong mắt Đường sở sở tràn ngập hưng phấn nhìn Diệp Phàm, hắn dịu dàng lau nước mắt cho cô nói: “Yên tâm đi, anh Tiểu Phàm của em không muốn chết, không ai có thế giết được anh!”

“Anh Tiếu Phàm~”

Lúc này Đường sở sở nhẹ nhàng gọi một tiếng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn.

Hử?

Diệp Phàm nhìn Đường sở sở, không biết cô muốn làm gì.

Đột nhiên, Đường sở sở hòn hắn.


Vẻ mặt Diệp Phàm có chút sửng sốt, nhưng sau đó nhanh chóng đáp lại, rồi đè cô xuống

giường.

Sau nụ hôn nồng nàn đó, đúng lúc hai người chuấn bị tiến thêm một bước nữa thì bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa, giọng nói của Cơ Như Yên chợt vang lên: “Cô Đường, bên trong xảy ra chuyện gì vậy?”

Diệp Phàm và Đường sở sở nhanh chóng tách ra, Đường sở sở chỉnh đốn lại quần áo, đáp: “Anh Tiểu Phàm đã tỉnh rồi!”

Đường sở sở vừa dứt lời, cửa liền được mở ra, Cơ Như Yên cùng những cô gái khác nhanh chóng bước vào, khi nhìn thấy Diệp Phàm tỉnh lại, bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng thì anh cũng đã tỉnh!” Lâm Thi Âm nói với Diệp Phàm.

“Diệp đại ca, em biết là anh không sao mà!” Tư Thiên Thiên nhìn Diệp Phàm, khẽ mỉm cười.

“Thiên Thiên, tại sao cô lại ở đây?”

Diệp Phàm thắc mắc nhìn Tư Thiên Thiên, sau đó cô trả lời: “Chủ nhân kêu em đến bảo vệ Diệp đại ca!”

“Chủ nhân?”

Diệp Phàm nghe vậy liền sửng sốt.


“Cô nhận đại sư phụ của tôi là chủ nhân rồi sao?”

Diệp Phàm kinh ngạc nhìn Tư Thiên Thiên, thấy cô khẽ gật đầu: “Đúng vậy!”

“Được rồi, tôi không sao, mọi người đều quay về đi!” Diệp Phàm lên tiếng.

Các cô gái đi ra ngoài, chỉ còn lại một mình Đường sở sở ở lại chỗ này, mặt cô đỏ bừng lên, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn Đường sở sở, trên mặt cũng có ý cười, nói: “Sở sở, em vừa rồi làm sao có thể…”

Hắn còn chưa nói xong, Đường sở sở dịu dàng nhìn hắn, hỏi: “Anh Tiếu Phàm, anh muốn em chứ?”

Nghe thấy lời này, Diệp Phàm có chút choáng váng và không kịp phản ứng trong vài giây.

“Anh Tiếu Phàm, anh đừng có hiểu lầm, em chỉ sợ sau này anh gặp chuyện gì đó… cho nên em…” Đường sở sở lắp bắp.

Lúc này Diệp Phàm mới bình tĩnh lại ròi ôm lấy Đường sở sở nói: “Em sợ sau này nếu có chuyện gì xảy ra với anh, nhưng em vẫn chưa trở thành người phụ nữ chân chính của anh, lúc đó em sẽ cảm thấy hối hận sao?”

“ừm, anh Tiểu Phàm, hãy để em làm người phụ nữ của anh nhé. Thực lực bây giờ của em đã đủ mạnh rồi, cho dù không còn trong trắng nữa

cũng không ảnh hưởng gì đâu!” Đường sở sở dịu dàng nhìn Diệp Phàm.

Với dung nhan quyến rũ của Đường sở sở và biểu cảm đáng yêu của đối phương, e rằng không người đàn ông nào có thế cưỡng lại được sự cám dỗ này!

Ngay cả Diệp Phàm cũng âm thầm nuốt nước bọt, máu sôi sùng sục cả lên, trong lòng luôn thôi thúc hắn đáp ứng.

Thế nhưng hắn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ánh mắt dán chặt vào Đường sở sở: “Sở sở, em yên tâm, anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”
 
Chương 1104: C1104: Diệp phàm nhìn về phía đám phóng viên


“Em biết anh Tiểu Phàm sẽ không sao, nhưng em…”

Đường sở sở nói được một nửa, Diệp Phàm đã ngắt lời: “Anh biết em đang nghĩ gì. Yên tâm đi nào, anh nhất định sẽ đế em thành bà xã thực sự của anh, nhưng không phải là bây giờ. Dù sao anh cũng vừa mới tỉnh lại, em cũng phải đế anh có thời gian hồi phục đúng không nào?”

Diệp Phàm vừa dứt lời, Đường sở sở đã xấu hố đến đỏ cả mặt, gật đầu nói: “Vâng, là em đã quá nóng vội!”

“Đúng rồi sở sở, anh đã hôn mê mấy ngày, bây giờ tình hình thế nào rồi?” Diệp Phàm thấp giọng nói.

“Anh đã hôn mê bốn ngày. Bây giờ bên ngoài đều đang nói về lý do tại sao núi Phú Sĩ sụp đổ. Tuy nhiên, quân Thiên Sách vần nắm quyền kiểm soát Kyoto, cả cơ cấu quyền lực, các quan chức và toàn bộ căn cứ quân sự của Anh Quốc đều nắm trong tay, đại quân của Lưu Ly Quốc và Man Quốc đã bị đánh bại và bỏ chạy!” Đường sở sở nói.

“Được rồi, Sở Sở, em trở về nghỉ ngơi đi!”

Sau khi Diệp Phàm hiếu rõ tình hình, hắn liền nói với Đường sở sở.

“Anh Tiếu Phàm, anh cũng nghỉ ngơi thật tốt nhé!”


Đường sở sở nói rồi đứng dậy đi ra ngoài!

Còn Diệp Phàm tự lẩm bấm một mình, không ngờ rằng hắn đã hôn mê bốn ngày!

Trong bổn ngày qua, Diệp Phàm cảm giác như đang lang thang trên bầu trời đầy sao, đã lĩnh hội được rất nhiều điều.

Về phần cơ thể của hắn, long khí lúc này đã hoàn toàn biến mất và dung nhập vào long cốt của hắn, khiến cho sức mạnh của long cốt đã mạnh hơn rất nhiều.

Diệp Phàm đã hoàn toàn khống chế được sức mạnh của cửu Long cửu Tượng.

Sau trận chiến khốc liệt ngày hôm đó, thực

lực của Diệp Phàm đã tăng lên rất nhiều, có thể nói là tăng vọt, hơn nữa Diệp Phàm cảm nhận được trên thế giới này có một sức mạnh thần bí đang chờ đợi hắn, chờ hắn đến kiểm soát nó!

Sức mạnh này rất giống với sức mạnh khi hắn nhìn thấy quân Thiên Sách sắp bị diệt, không thể nào giải thích được tại sao nó lại có trong cơ thế của hắn.

Chính nhờ sức mạnh này mà hắn có thể điều khiển được ngũ đại thần kiếm!

Bây giờ luồng sức mạnh này đã biến mất, Diệp Phàm có thế cảm nhận được, nhưng lại không cách nào khống chế được nó!

“Đó là sức mạnh gì vậy?” Diệp Phàm tự lấm bấm.

Rất nhanh, hai ngày nữa lại trôi qua.

Vào ngày này, một cuộc họp báo bất ngờ được tổ chức trong hoàng cung Anh Quốc, rất nhiều phóng viên của Anh Quốc và Long Quốc đã được mời đến từ trước.

Tuy nhiên, nhân vật chính của buổi họp báo này không phải là quốc chủ của Anh Quốc mà là Diệp Phàm đang đeo mặt nạ vàng.


Lúc này, Diệp Phàm đứng trước rất nhiều phóng viên và máy quay, dõng dạc nói: “Mọi người có phải là rất tò mò về thân phận của tôi

đúng không, vậy nên trước tiên tôi xin tự giới thiệu, tôi là Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc!”

Vừa dứt lời, các phóng viên có mặt đều kinh hãi, tất cả máy quay đều hướng về phía Diệp Phàm.

Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc đã nổi danh trên toàn thế giới, nhưng không có nhiều người thực sự nhìn thấy hắn.

Bây giờ Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc đang đứng trước mặt bọn họ, khiến những phóng viên này hưng phấn hẳn lên.

“Lý do hôm nay tôi tổ chức buối họp báo này chủ yếu nói hai điều!”

“Điều đầu tiên là quốc chủ Anh Quốc đã bị tôi giết chết!” Diệp Phàm nói.

Soạt!

Lời vừa nói ra, các phóng viên có mặt ở đó đều vô cùng kinh hãi.


Bọn họ làm sao có thế ngờ rằng đường đường là một quốc chủ lại chết như thế này, thật sự khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi, hơn nữa người giết ông ta lại là Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc, điều này càng thêm chấn động!

“Điều thứ hai tôi muốn nói là bắt đầu từ ngày hôm nay, Anh Quốc sẽ chính thức hủy bỏ danh

hiệu quốc gia và trở thành lãnh địa phụ thuộc của Long Quốc. Tất cả chính quyền và quân sự ở Anh Quốc sẽ được quản lý bởi người của Long Quốc!”

Diệp Phàm nhìn về phía đám phóng viên, nói thẳng.

Bùm!!!

Diệp Phàm vừa dứt lời, tất cả phóng viên đều chết lặng.

Sau đó những lời hắn vừa nói đã được truyền đi khắp thế giới thông qua phát sóng trực tiếp.

Lúc này, các nước trên thế giới đều vô cùng chấn độnq!
 
Chương 1105: C1105: Cuộc đàn áp đẫm máu


Anh Quốc, siêu cường quốc đứng đầu về kinh tế trên toàn thế giới, ặc dù kém nước Mỹ và Long quốc nhưng cũng không thể bỏ qua.

Nhưng hiện giờ Anh Quốc lại lưu lạc đến mức phải hủy bỏ quốc hiệu, trở thành lãnh địa phụ thuộc của Long quốc, chuyện này làm người quá khó tin.

Cả thế giới đều chấn động vì chuyện này.

Vô số quốc chủ kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, không thể tin được.

Người dân Anh Quốc càng phản kháng mãnh liệt và cực kỳ không vừa lòng.

Bọn họ là người Anh Quốc, sao có thế đồng ý quyết định này!

Một khi quyết định này được thông qua, đại biếu Anh Quốc chính thức mất nước, bọn họ sẽ trở thành quốc nô, ăn nhờ ở đậu, đây là chuyện bọn họ không thể tiếp thu.

Quyết định này của Diệp Phàm vừa ra, người vui nhất là người dân Long quốc.

Long quốc và Anh Quốc là đối thủ sống chết với nhau.

Đối mặt với Anh Quốc, vô sổ người dân Long quốc đều ngóng trông đất nước dơ bấn đê tiện này tiêu đời.

Bây giờ Anh Quốc sắp mất nước, hơn nữa còn diệt vong trong tay người Long quốc, đối với người Long quổc, đây là một sự kiện vui mừng nhất trong cuộc đời của bọn họ.


Vô số người dân Long quốc nhìn về phía Hộ Quốc Thần Tướng đeo mặt nạ ở phòng phát sóng trực tiếp với ánh mắt sùng kính.

Nếu Diệp Phàm thật sự tiêu diệt Anh Quốc, làm Anh Quốc trở thành lãnh đại phụ thuộc của Long quốc, vậy hắn sẽ trở thành anh hùng trong lịch sử dân tộc, được vạn dân kính ngưỡng.

ở cuộc họp báo hoàng cung Anh Quốc, sau khi Diệp Phàm nói xong chuyện này đã làm phóng viên ở hiện trường xôn xao, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khó tin.

“Hộ Quốc Thần Tướng, xin hỏi quyết định này của ngài có thông qua sự đồng ý của chính phủ và người dân Anh Quốc hay không?”

Các phóng viên dò hỏi Diệp Phàm.

“Nghe rõ đây, tôi đang tuyên bố, chứ không phải trưng cầu ý kiến của các ngươi!”

“Sau hôm nay, trên đời không còn Anh Quốc.”

“Còn việc chính phủ và người dân Anh Quốc có đồng ý hay không, tôi không quan tâm, ai không đồng ý, tôi sẽ giết đến khi bọn họ đồng ý

mới thôi, đương nhiên tốt nhất bọn họ không đồng ý, như vậy tôi sẽ có lý do xóa sổ hoàn toàn quốc gia này khỏi thế giới!”

Diệp Phàm gằn giọng quát, trong mắt mang theo sát ý làm người không rét mà run.


Những lời này của hắn truyền qua phòng phát sóng trực tiếp, lại lần nữa gây chấn động, người dân Anh Quốc tức giận đến cực điểm.

Rất nhanh có rất nhiều người dân Anh Quốc tự phát biếu tình, kháng nghị hành vi của Diệp Phàm, cũng có vô sổ người dân Anh Quốc đăng bài trên mạng, kêu gọi tất cả trai tráng Anh Quốc cùng nhau đuổi ác ma này ra khỏi Anh Quốc, lấy lại ngôi nhà hoàn chỉnh cho bọn họ.

Khắp nơi trên Anh Quốc xảy ra bạo loạn, biểu tình, chống đối, loạn thành một nồi chào.

Bên trong thủ đô Anh Quốc cũng có vô số người dân lên phố biểu tình.

Trong cuộc họp bào ở hoàng cung, Diệp Phàm nhận được tin tức này, nở nụ cười tàn nhẫn, nói: “Nếu bọn họ muốn chết, vậy thành toàn cho bọn họ.”

“Thông báo cho quân Thiên Sách, ai dám chống đối biểu tình, giết không tha.”

Diệp Phàm ra lệnh trước mặt mọi người.

Mệnh lệnh này của hắn đã làm cả thế giới

đều biết thông qua phòng phát sóng trực tiếp.

Các quốc gia sôi trào!

Tất cả mọi người không ngờ Hộ Quốc Thần Tướng lại tàn bạo như vậy, đối mặt với người dân biếu tình đều giết không tha, quá tàn nhẫn.

“Hộ Quốc Thần Tướng, cậu làm vậy không sợ làm cho toàn dân tức giận, trở thành kẻ địch của nhân dân trên toàn thế giới hay sao?”

Mấy vị phóng viên Anh Quốc tức giận nói.
 
Chương 1106: C1106: Tôi không quan tâm


“Trở thành kẻ địch của toàn thế giới thì sao?”

“Tôi không quan tâm.”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Mày sẽ gặp báo ứng!”

Một phóng viên Anh Quốc chỉ vào Diệp Phàm, hét to.

Phụt!

Vị phóng viên này vừa dứt lời đã bị Tần Chính giết chết, còn giết trong lúc đang phát sóng trực tiếp.

Các phóng viên còn lại run bần bật, người dân trên toàn thế giới đều cảm nhận được sự cường thế, bá đạo của vị Hộ Quốc Thân Tướng này.

“Tôi lặp lại lần nữa, từ giờ phút này, Anh Quốc hoàn toàn không tồn tại, nếu ai dám phản


đối, giết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng!

Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng còn lại suất binh bắt đầu hành động, mở ra cuộc đàn áp và càn quét đẫm máu với người dân Anh Quốc.

Rất nhanh khắp nơi trên Anh Quốc đều là tiếng than kêu trời, giết chóc diễn ra mọi lúc.

Trong hoàng cung Anh Quốc, Diệp Phàm đang chuẩn bị rời đi, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến: “Hộ Quốc Thần Tướng, rất uy phong, tùy tiện tiêu diệt một quốc gia.”

Tám bóng người xuất hiện.

Tám người này mặc trường bào khác nhau, đại biểu cho tám loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi băng, trên người cũng tản ra tám loại lực lượng tương tự,. Nha𝗻h 𝗻hất tại # TгUmTг 𝘶y𝒆𝗻﹒𝙫𝗻 #


Người vừa lên tiếng là người mặc trường bào màu vàng, hai tròng mắt lạnh kinh người, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Mấy người lại chui ra từ đâu?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Chúng ta là tám đại chủ thần của liên minh Chúng Thần, vâng lệnh đến mang ngươi về đế thần chủ thẩm phán!”

Người đàn ông mặc trường bào màu vàng

quát.

Ông ta là Kim Thần, một trong tám đại chủ thần, bảy người còn lại đều lấy ngũ hành và phong lôi băng làm danh hiệu.

“Lại là liên minh Chúng Thần! Mấy người dai như đỉa!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, trong lòng nối lên ý muốn hủy diệt liên minh Chúng Thần.

Tố chức này nhiều lần ra tay với hắn, đương nhiên Diệp Phàm muốn hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.

“Hộ Quốc Thần Tướng, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.”
 
Chương 1107: C1107: Ngươi là ai


Người đàn ông mặc hồng bào nói, đôi con ngươi thiêu đốt liệt hỏa, tản ra hơi thở nóng rực.

Ông ta chính là Hỏa Thần!

“Trở về cùng các ngươi? Vậy phải xem các ngươi có thực lực đó hay không.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đừng phí lời với hắn, lên luôn đi!”

Lôi Thần mặc áo tím quá.

Ông ta lao về phía Diệp Phàm.

“Ai dám động vào Diệp đại ca?”

“Chết!”

Một giọng nói lạnh lùng nũng nịu vang lên.

Một bóng người lao thẳng đến Lôi Thần.


Ầm!!!

Một tiếng nố đinh tai nhức óc vang lên.

Phụt!!!

Một bóng người bay ra ngoài, nện trên mặt đất, điên cuồng hộc máu.

Người này không phải ai khác, chính là vị Lôi Thần kia!

Lúc này Lôi Thần mở to mắt, không thể tin được, chưa nói được câu nào đã tắt thở.

Tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.

Bảy đại chủ thần còn lại cũng hoàn hoàn đơ người.

Thực lực của tám người bọn họ đã bước vào trình tự của người tu hành, còn đều trên Luyện Khí tầng năm, với thực lực của bọn họ lại bị người này đánh bại trong một chiêu, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng.

Ngay sau đó bảy người bọn họ và đám người Diệp Phàm cùng nhìn về phía người đã giết chết Lôi Thần.

Khi bọn họ nhìn thấy người này đều vô cùng kinh sợ.


Người này lại là một người phụ nữ, nhìn qua có vẻ còn là một thiếu nữ!

Cô ấy chính là Tư Thiên Thiên.

Sau khi giết chết Lôi Thần trong nháy mắt, Tư Thiên Thiên vẫn giữ sắc mặt lạnh băng, đòi con ngươi lạnh đến mức làm người không rét mà run.

“Không ngờ Thiên Thiên lại mạnh như vậy.”

Diệp Phàm ngạc nhiên nói, sau đó cảm thán: “Xem ra nhận Đại sư phụ làm chủ nhân không lổ!”

“Ngươi là ai?’

Kim Thần gằn giọng hỏi.

“Ai dám động vào Diệp đại ca, chết!”

Tư Thiên Thiên giống như một vệ sĩ tận tâm của Diệp Phàm,

Hỏa Thần gầm lên: “Ngông cuồng!”

“Hôm nay bảy đại chủ thần bọn ta cùng nhau lên, ta muốn nhìn xem một con nhóc như ngươi có thể chống đỡ được hay không!”

Hỏa Thần lạnh lùng nói.

Ngay sau đó bảy người bọn họ đang định cùng xông lên, đúng lúc này một giọng nói khàn khàn vang lên.

“Mấy lão già các ngươi bao vây tấn công một cô bé, không biết xấu hố hả?”
 
Chương 1108: C1108: Sáu vị tài quyết lĩnh chủ


Vút vút vút!!!

Ánh mắt của bảy chủ thần nhìn về phía sau, bọn họ trông thấy sáu bóng dáng xuất hiện.

Sáu người này ăn mặc khác nhau, ngoại trừ hai người bên ngoài thì bốn người còn lại đều như hung thần, trông họ giống ác ma từ Địa Ngục!

Hai người kia, một người mặc một trắng một xám, người phía trước có khí chất siêu phàm, không dính bụi trần, người kia lại chất phác, mang tới cho người ta một cảm giác đơn giản, không giống với mọi người!

Người vừa rồi lên tiếng chính là vị mặc áo xám này.

“Lục đại Tài Quyết lĩnh chủ!”

“Các người đều tới cả rồi!”

Kim Thần nhìn thấy sáu người này xuất hiện thì rất ngạc nhiên, Lục Đại Chủ Thần cũng vô cùng khiếp sợ.

“Tài Quyết Lĩnh chủ?”

Diệp Phàm nhìn thấy sáu người này thì ánh mắt lóe lên tia quỷ dị.

“Mới một thời gian không gặp, người của Liên Minh chúng Thần đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ!”


Người mặc áo xám khinh thường nói.

“Nhân Đạo lĩnh chủ, ông đừng có xấc xược, Liên Minh chúng Thần bọn tôi cũng không sợ sở Tài Quyết các người.”

Vị Hỏa Thần lạnh lẽo quát lớn.

“Thế sao? Vậy thì có thế tới thử xem!”

Người đàn ông mặc áo xám bước lên, trên người tản ta một cỗ uy thế vô hình, chuẩn bị muốn ra tay!

“Tới thì tới, ai sợ ai?”

Hỏa Thần trực tiếp xông lên, đánh về phía người đàn ông mặc áo xám.

Người đàn ông mặc áo xám đánh một chưởng ra, nhìn đòn tấn công này khỏng có gì đặc biệt nhưng khi tiếp xúc với Hỏa Thần lại bộc phát ra sức mạnh rung trời!

Phụt!

Hỏa Thần phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài, cơ thể đập xuống nền đất trừng mắt nhìn đối phương.

Lúc này, vẻ mặt của sáu vị chủ thần còn lại trở nên vô cùng khó coi.


Bọn họ không ngừ chỉ là một Nhân Đạo lĩnh chủ nhỏ nhoi lại có sức mạnh như vậy, thế thì năm lĩnh chủ còn lại phải mạnh cỡ nào?

Dưới sở trưởng sở Tài Quyết, sáu vị Tài Quyết lĩnh chủ này là mạnh nhất, chia thành: Thiên, Nhân, Súc Sinh, Địa Ngục, Quỷ Đói đại biểu cho sáu vị lĩnh chủ, dưới bọn họ là trưởng lão Hắc Bạch.

Trước kia, Liên Minh Chúng Thần và sở Tài Quyết đã giao đấu nhiều lần, đều là do các vị Tài Quyết lĩnh chủ và chủ Thần đối đầu, thực lực hai bên chênh nhau không nhiều, nhưng hôm nay sức mạnh của Tài Quyết lĩnh chủ lại nghiền ép chủ thần, chuyện này đương nhiên khiến người ta phải khiếp sợ!

“Thực lực của các người lại tiến bộ nhiều như vậy?”

Kim Thần nhìn chằm chằm Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Các người cho rằng Liên Minh Chúng Thần có thế chống lại được sở Tài Quyết sao?”

“Nếu không phải sở trưởng đã nói không được diệt Liên Minh Chúng Thần thì các người đã đi đời từ lâu rồi, sao có thể sống tới bây giờ chứ?”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ hung ác nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám chủ thần của Liên Minh Chúng Thần rất khó coi, cảm giác như bị người ta đâm cho một nhát.

“Rốt cuộc sở Tài Quyết các người có quan hệ

gì với hắn? Vậy mà đáng để cả sáu bị lĩnh chủ cùng xuất hiện!”

Kim Thân liếc mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nhìn sáu vị lĩnh chủ với vẻ mặt nghi ngờ.

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm!”

“Cút ngay, nếu không tất cả đều phải chết!”
 
Chương 1109: C1109: Rất nhanh


Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đằng đằng sát khí quát lớn.

“Các người trở về nói với thần chủ, sở Tài Quyết chúng tôi sẽ bảo vệ Hộ Quốc Thần Tướng, nếu ông ta muốn động tới thì phải hủy đi sở Tài Quyết rồi hẵng tính tới chuyện đó!”

Lúc này, người đàn ông mặc áo trắng lên tiếng, đây chính là Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Rút!”

Ánh mắt Kim Thần không ngừng lóe lên, cuối cùng vẫn lựa chọn rút lui, không đối đầu trực diện với Tài Quyết lĩnh chủ.

Bọn họ có tám người, một chết một vị thương, nhân sổ không chiếm được lợi thế, hơn nữa bên cạnh còn có một cô gái trẻ yêu nghiệt, nếu đánh nhau sẽ lành ít dữ nhiều, chỉ có thể rút lui trước.

Rất nhanh, bọn họ đã dẫn theo Hỏa Thần đang bị thương và Lôi Thần đã chết, rời khỏi nơi này.

Sáu vị lĩnh chủ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt mang theo phần quỷ dị.

“Sở Tài Quyết các người giúp tôi với mục đích gì?”

Diệp Phàm trâm giọng nhìn sáu người đối diện.


“Nếu Thần Tướng muốn biết những bí mật này thì xin mời về sở Tài Quyết chúng tôi một chuyến, tới lúc đó tất cả sẽ được rõ ràng!”

Vị Thiên Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Muốn nói thì nói ở đây, không nói thì tôi đi!”

Diệp Phàm bĩu môi, trực tiếp rời khỏi.

Hắn không có thời gian với đám người cái gì mà sở Tài Quyết này.

“Với thực lực hiện tại của cậu, còn chưa đủ tư cách kiêu ngạo trước mặt chúng tôi!”

Địa Ngục đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm với ánh mắt âm u, ông ta lạnh giọng nói.

“Thế sao? Ông có muốn thử thực lực của tôi không?”

Diệp Phàm sờ sờ mũi nói.


“Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không làm hại cậu, mời cậu đi với chúng tôi một chuyến!”

Nhân Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Không có thời gian…”

Diệp Phàm không muốn phí lời.

“Cậu…”

Lúc này, cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ và Địa Ngục Đạo lĩnh chủ đều âm trầm nhìn Diệp Phàm.

“Các người muốn ra tay?”

Tư Thiên Thiên ngăn trước mặt hai người bọn họ, lạnh lùng nói.

“Cô gái, cô có thể giết chết được tên Lôi Thần kia nhưng không đối phó được với chúng tôi, không muốn bị ăn đòn thì lăn sang một bên!”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ khinh thường nhìn Tư Thiên Thiên.

Ầm!!!

Tư Thiên Thiên trực tiếp đánh một chưởng về phía đổi phương.

Vị Súc Sinh Đạo lĩnh chủ kia cũng tung móng vuốt về phía Tư Thiên Thiên.
 
Chương 1110: C1110: Không biết


Kết quả, một tiếng vang truyền tới.

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ bị Tư Thiên Thiên đánh bay ra xa mười mấy mét, miệng phun ra máu, gương mặt trắng bệch.

Lúc này, năm vị Tài Quyết lĩnh chủ khựng lại, bọn họ nhìn chằm chằm Tư Thiên Thiên với ảnh mắt quỷ dị.

“Ai muốn động tới anh Diệp thì trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý không đã!”

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

Ánh mắt Thiên Đạo và Nhân Đạo lĩnh chủ lóe lên, bọn họ nhìn Diệp Phàm nói: “Nếu như Hộ Quốc Thần Tướng không chịu đi theo chúng tôi, vậy thì đế lần khác, sau này còn gặp lại!”

Ngay sau đó, mấy người họ lần lượt rời đi, bao gồm cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đang bị thương kia.

“Chủ nhân, sở Tài Quyết thế giới này rốt cuộc muốn làm gì?”

Đại ma vương Satan tò mò nói.

“Không biết!”


Diệp Phàm lắc đầu.

“Lúc trước hai vị Tài Quyết trưởng lão kia cũng không có địch ý với chủ nhân, nhưng sáu người bọn họ lại chẳng có ý tốt, bọn họ tới đây vì mục đích nào đó!”

Long Kỵ quân chủ trầm giọng nói.

“Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, chỉ cần là kẻ địch của anh Diệp thì đều phải chuẩn bị sẵn quan tài!”

Tư Thiên Thiên lạnh lùng nói.

“Thiên Thiên, nói không sai!”

Diệp Phàm mỉm cười.

Ngay sau đó, bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này.

Diệp Phàm gặp được Tô Nhược Tuyết, đưa thành quả nghiên cứu khoa học mà hắn cho người tìm được từ một căn cứ ở Anh Quốc giao cho đổi phương.


“Đây là thành quả nghiên cứu khoa học mà cô muốn, mang về cho ông nội cô đi!”

Diệp Phàm nhìn Tô Nhược Tuyết nói.

“Cảm ơn anh!”

Tô Nhược Tuyết cầm thành quả nghiên cứu cả đời của ông nội, cô kích động nhìn Diệp Phàm.

“Một tiếng cảm ơn là xong rồi à!”

Diệp Phàm trêu ghẹo nói.

Tô Nhược Tuyết do dự vài giây, cơ thể đột nhiên nghiêng về phía trước, hôn lên môi Diệp Phàm một cái.

Diệp Phàm ngây ngấn cả người.

Tô Nhược Tuyết chạm môi một giây rồi lập tức lùi về sau, vẻ mặt ửng đỏ nhìn Diệp Phàm: “Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi, bây giờ cho anh, đủ chưa?”

“Cô đang dụ dỗ tôi đấy á?”

Diệp Phàm sờ môi nhìn Tô Nhược Tuyết.

“Anh nói linh tinh cái gì vậy?”
 
Chương 1111: C1111: Vô liêm sỉ


Tô Nhược Tuyết tức giận liếc Diệp Phàm một cái, xoay người rời đi.

Trải qua một ngày giết chóc, bên trong Anh Quốc, tất cả dân chúng biểu tình kháng nghị đều bị quân Thiên Sách giết chết.

Trong vòng một ngày, sổ người tử vong ở Anh Quốc vượt qua mấy chục vạn người!

Những hình ảnh máu tanh tàn nhẫn kia lại bị Diệp Phàm cố ý truyền ra ngoài, chấn động cả Anh Quốc và thế giới!

Vô số người đều nói Diệp Phàm là người điên, là ác ma, là ma quỷ!

Nhưng mặc kệ như thế nào, hiệu quả chấn động mà Diệp Phàm muốn đã đạt được!

Trải qua trận giết chóc này, không còn người diễu hành biểu tình nữa, và tất cả các bài đăng phản đổi trên Internet lần lượt biến mất!

Ngày hôm sau!

Các quan chức dưới trướng quốc chủ Anh Quốc đều cùng nhau ra tuyên bố, Anh Quốc chính thức hủy bỏ quốc hiệu, trở thành một lãnh địa phụ thuộc của Long quốc ở nước ngoài, tất cả công tác quản lý nhà nước, quân sự đều do chính phủ Long Quốc tiếp quản!

Ngay sau đó, quốc kỳ đại biểu cho Anh Quốc


chính thức hạ xuống, thay vào đó là quốc kỳ Long Quốc!

Đến lúc này, Anh Quốc chính thức tuyên bố diệt vong!

Lúc này, toàn bộ Long Quốc đều sôi trào!

Vô sổ dân chúng Long Quốc đều hưng phấn, nhao nhao tiếng reo hò phấn khởi.

Mà sau khi hưng phấn qua đi, hơn một tỷ người của Long Quốc không hề diễn tập, đồng thanh hô lớn Quốc Sư hùng mạnh, Hộ Quốc Thần Tướng uy vũ!

Hiện tại, kính ngưỡng của dân chúng Long Quốc đối với Diệp Phàm đã đạt tới mức chưa từng có!

Vô sổ dân chúng Long Quốc trở thành tín đồ của Diệp Phàm!

Trong một thời gian ngắn, vị đệ nhất quốc sư, Hộ Quốc Thân Tướng của Long Quốc đã trở thành thần tượng trong lòng ba thế hệ người dân.

Tất cả đều nhờ có Diệp Phàm, bởi vì hắn, nên dân chúng Long Quốc mới có thể tự hào và kiêu hãnh!

Hành động này của Diệp Phàm đã đặt nền móng cho địa vị của Long Quốc trên thế giới!


Bây giờ không ai dám chọc tới Long QUỐC, bọn họ chính là bá chủ thế giới!

Sau đó, quốc chủ Long Quốc phát biểu cảm ơn Diệp Phàm, đồng thời tuyên bố cả nước nghỉ ba ngày cùng chúc mừng!

Người của các quốc gia lớn khác trên thế giới chỉ có thể hâm mộ ghen tị!

Bên phía Diệp Phàm, cỗ lực lượng tinh khiết thần bí trong cơ thể hắn lại bộc phát như lũ lụt, bao quanh người hắn.

Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lóe ra ánh sáng, yên lặng hấp thu luyện hóa.

Ngày hôm sau, Diệp Phàm xử lý xong chuyện của Anh Quốc, liền dẫn trở về Long Quốc.

“Vô liêm sỉ!”

Ngay khi Diệp Phàm rời khỏi Anh Quốc, ở sâu trong Anh Quốc, một tiếng quát lạnh như băng đột ngột vang lên, ấn chứa cơn giận của thần!

Đương nhiên, Diệp Phàm cũng không nghe được tiếng mắng chửi này, hắn dẫn theo tất cả mọi người trở về Long Quốc, lập tức cho tất cả mọi người bế quan, đồng thời lôi ra mười rương tài nguyên tu luyện lấy được từ trong Long Mạch chia cho những thuộc hạ, để họ nhanh chóng tăng thực lực!

Có những tài nguyên tu hành này, thực lực của đám người Đòng Phương Hạo Thiên, Đại Hổ

Nhị Hổ nhất định có thể tăng lên nhanh chóng!

Vút!

Sau đó, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm, nói với hắn: “Thưa chủ nhân, nqười Côn Lôn tới!”
 
Chương 1112: C1112: Cuộc đàn áp đẫm máu


Anh Quốc, siêu cường quốc đứng đầu về kinh tế trên toàn thế giới, ặc dù kém nước Mỹ và Long quốc nhưng cũng không thể bỏ qua.

Nhưng hiện giờ Anh Quốc lại lưu lạc đến mức phải hủy bỏ quốc hiệu, trở thành lãnh địa phụ thuộc của Long quốc, chuyện này làm người quá khó tin.

Cả thế giới đều chấn động vì chuyện này.

Vô số quốc chủ kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, không thể tin được.

Người dân Anh Quốc càng phản kháng mãnh liệt và cực kỳ không vừa lòng.

Bọn họ là người Anh Quốc, sao có thế đồng ý quyết định này!

Một khi quyết định này được thông qua, đại biếu Anh Quốc chính thức mất nước, bọn họ sẽ trở thành quốc nô, ăn nhờ ở đậu, đây là chuyện bọn họ không thể tiếp thu.

Quyết định này của Diệp Phàm vừa ra, người vui nhất là người dân Long quốc.

Long quốc và Anh Quốc là đối thủ sống chết với nhau.

Đối mặt với Anh Quốc, vô sổ người dân Long quốc đều ngóng trông đất nước dơ bấn đê tiện này tiêu đời.

Bây giờ Anh Quốc sắp mất nước, hơn nữa còn diệt vong trong tay người Long quốc, đối với người Long quổc, đây là một sự kiện vui mừng nhất trong cuộc đời của bọn họ.


Vô số người dân Long quốc nhìn về phía Hộ Quốc Thần Tướng đeo mặt nạ ở phòng phát sóng trực tiếp với ánh mắt sùng kính.

Nếu Diệp Phàm thật sự tiêu diệt Anh Quốc, làm Anh Quốc trở thành lãnh đại phụ thuộc của Long quốc, vậy hắn sẽ trở thành anh hùng trong lịch sử dân tộc, được vạn dân kính ngưỡng.

ở cuộc họp báo hoàng cung Anh Quốc, sau khi Diệp Phàm nói xong chuyện này đã làm phóng viên ở hiện trường xôn xao, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khó tin.

“Hộ Quốc Thần Tướng, xin hỏi quyết định này của ngài có thông qua sự đồng ý của chính phủ và người dân Anh Quốc hay không?”

Các phóng viên dò hỏi Diệp Phàm.

“Nghe rõ đây, tôi đang tuyên bố, chứ không phải trưng cầu ý kiến của các ngươi!”

“Sau hôm nay, trên đời không còn Anh Quốc.”

“Còn việc chính phủ và người dân Anh Quốc có đồng ý hay không, tôi không quan tâm, ai không đồng ý, tôi sẽ giết đến khi bọn họ đồng ý

mới thôi, đương nhiên tốt nhất bọn họ không đồng ý, như vậy tôi sẽ có lý do xóa sổ hoàn toàn quốc gia này khỏi thế giới!”

Diệp Phàm gằn giọng quát, trong mắt mang theo sát ý làm người không rét mà run.


Những lời này của hắn truyền qua phòng phát sóng trực tiếp, lại lần nữa gây chấn động, người dân Anh Quốc tức giận đến cực điểm.

Rất nhanh có rất nhiều người dân Anh Quốc tự phát biếu tình, kháng nghị hành vi của Diệp Phàm, cũng có vô sổ người dân Anh Quốc đăng bài trên mạng, kêu gọi tất cả trai tráng Anh Quốc cùng nhau đuổi ác ma này ra khỏi Anh Quốc, lấy lại ngôi nhà hoàn chỉnh cho bọn họ.

Khắp nơi trên Anh Quốc xảy ra bạo loạn, biểu tình, chống đối, loạn thành một nồi chào.

Bên trong thủ đô Anh Quốc cũng có vô số người dân lên phố biểu tình.

Trong cuộc họp bào ở hoàng cung, Diệp Phàm nhận được tin tức này, nở nụ cười tàn nhẫn, nói: “Nếu bọn họ muốn chết, vậy thành toàn cho bọn họ.”

“Thông báo cho quân Thiên Sách, ai dám chống đối biểu tình, giết không tha.”

Diệp Phàm ra lệnh trước mặt mọi người.

Mệnh lệnh này của hắn đã làm cả thế giới

đều biết thông qua phòng phát sóng trực tiếp.

Các quốc gia sôi trào!

Tất cả mọi người không ngờ Hộ Quốc Thần Tướng lại tàn bạo như vậy, đối mặt với người dân biếu tình đều giết không tha, quá tàn nhẫn.

“Hộ Quốc Thần Tướng, cậu làm vậy không sợ làm cho toàn dân tức giận, trở thành kẻ địch của nhân dân trên toàn thế giới hay sao?”

Mấy vị phóng viên Anh Quốc tức giận nói.
 
Chương 1113: C1113: Tôi không quan tâm


“Trở thành kẻ địch của toàn thế giới thì sao?”

“Tôi không quan tâm.”

Diệp Phàm nói thẳng.

“Mày sẽ gặp báo ứng!”

Một phóng viên Anh Quốc chỉ vào Diệp Phàm, hét to.

Phụt!

Vị phóng viên này vừa dứt lời đã bị Tần Chính giết chết, còn giết trong lúc đang phát sóng trực tiếp.

Các phóng viên còn lại run bần bật, người dân trên toàn thế giới đều cảm nhận được sự cường thế, bá đạo của vị Hộ Quốc Thân Tướng này.

“Tôi lặp lại lần nữa, từ giờ phút này, Anh Quốc hoàn toàn không tồn tại, nếu ai dám phản


đối, giết!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp bị đóng!

Thiên Khuyết và các quân đoàn trưởng còn lại suất binh bắt đầu hành động, mở ra cuộc đàn áp và càn quét đẫm máu với người dân Anh Quốc.

Rất nhanh khắp nơi trên Anh Quốc đều là tiếng than kêu trời, giết chóc diễn ra mọi lúc.

Trong hoàng cung Anh Quốc, Diệp Phàm đang chuẩn bị rời đi, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến: “Hộ Quốc Thần Tướng, rất uy phong, tùy tiện tiêu diệt một quốc gia.”

Tám bóng người xuất hiện.

Tám người này mặc trường bào khác nhau, đại biểu cho tám loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi băng, trên người cũng tản ra tám loại lực lượng tương tự,


Người vừa lên tiếng là người mặc trường bào màu vàng, hai tròng mắt lạnh kinh người, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Mấy người lại chui ra từ đâu?”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Chúng ta là tám đại chủ thần của liên minh Chúng Thần, vâng lệnh đến mang ngươi về đế thần chủ thẩm phán!”

Người đàn ông mặc trường bào màu vàng

quát.

Ông ta là Kim Thần, một trong tám đại chủ thần, bảy người còn lại đều lấy ngũ hành và phong lôi băng làm danh hiệu.

“Lại là liên minh Chúng Thần! Mấy người dai như đỉa!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói, trong lòng nối lên ý muốn hủy diệt liên minh Chúng Thần.

Tố chức này nhiều lần ra tay với hắn, đương nhiên Diệp Phàm muốn hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.

“Hộ Quốc Thần Tướng, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.”
 
Chương 1114: C1114: Ngươi là ai


Người đàn ông mặc hồng bào nói, đôi con ngươi thiêu đốt liệt hỏa, tản ra hơi thở nóng rực.

Ông ta chính là Hỏa Thần!

“Trở về cùng các ngươi? Vậy phải xem các ngươi có thực lực đó hay không.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Đừng phí lời với hắn, lên luôn đi!”

Lôi Thần mặc áo tím quá.

Ông ta lao về phía Diệp Phàm.

“Ai dám động vào Diệp đại ca?”

“Chết!”

Một giọng nói lạnh lùng nũng nịu vang lên.

Một bóng người lao thẳng đến Lôi Thần.


Ầm!!!

Một tiếng nố đinh tai nhức óc vang lên.

Phụt!!!

Một bóng người bay ra ngoài, nện trên mặt đất, điên cuồng hộc máu.

Người này không phải ai khác, chính là vị Lôi Thần kia!

Lúc này Lôi Thần mở to mắt, không thể tin được, chưa nói được câu nào đã tắt thở.

Tất cả mọi người đều vô cùng chấn động.

Bảy đại chủ thần còn lại cũng hoàn hoàn đơ người.

Thực lực của tám người bọn họ đã bước vào trình tự của người tu hành, còn đều trên Luyện Khí tầng năm, với thực lực của bọn họ lại bị người này đánh bại trong một chiêu, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng.

Ngay sau đó bảy người bọn họ và đám người Diệp Phàm cùng nhìn về phía người đã giết chết Lôi Thần.

Khi bọn họ nhìn thấy người này đều vô cùng kinh sợ.


Người này lại là một người phụ nữ, nhìn qua có vẻ còn là một thiếu nữ!

Cô ấy chính là Tư Thiên Thiên.

Sau khi giết chết Lôi Thần trong nháy mắt, Tư Thiên Thiên vẫn giữ sắc mặt lạnh băng, đòi con ngươi lạnh đến mức làm người không rét mà run.

“Không ngờ Thiên Thiên lại mạnh như vậy.”

Diệp Phàm ngạc nhiên nói, sau đó cảm thán: “Xem ra nhận Đại sư phụ làm chủ nhân không lổ!”

“Ngươi là ai?’

Kim Thần gằn giọng hỏi.

“Ai dám động vào Diệp đại ca, chết!”

Tư Thiên Thiên giống như một vệ sĩ tận tâm của Diệp Phàm,

Hỏa Thần gầm lên: “Ngông cuồng!”

“Hôm nay bảy đại chủ thần bọn ta cùng nhau lên, ta muốn nhìn xem một con nhóc như ngươi có thể chống đỡ được hay không!”

Hỏa Thần lạnh lùng nói.

Ngay sau đó bảy người bọn họ đang định cùng xông lên, đúng lúc này một giọng nói khàn khàn vang lên.

“Mấy lão già các ngươi bao vây tấn công một cô bé, không biết xấu hố hả?”
 
Chương 1115: C1115: Sáu vị tài quyết lĩnh chủ


Vút vút vút!!!

Ánh mắt của bảy chủ thần nhìn về phía sau, bọn họ trông thấy sáu bóng dáng xuất hiện.

Sáu người này ăn mặc khác nhau, ngoại trừ hai người bên ngoài thì bốn người còn lại đều như hung thần, trông họ giống ác ma từ Địa Ngục!

Hai người kia, một người mặc một trắng một xám, người phía trước có khí chất siêu phàm, không dính bụi trần, người kia lại chất phác, mang tới cho người ta một cảm giác đơn giản, không giống với mọi người!

Người vừa rồi lên tiếng chính là vị mặc áo xám này.

“Lục đại Tài Quyết lĩnh chủ!”

“Các người đều tới cả rồi!”

Kim Thần nhìn thấy sáu người này xuất hiện thì rất ngạc nhiên, Lục Đại Chủ Thần cũng vô cùng khiếp sợ.

“Tài Quyết Lĩnh chủ?”

Diệp Phàm nhìn thấy sáu người này thì ánh mắt lóe lên tia quỷ dị.

“Mới một thời gian không gặp, người của Liên Minh chúng Thần đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ!”


Người mặc áo xám khinh thường nói.

“Nhân Đạo lĩnh chủ, ông đừng có xấc xược, Liên Minh chúng Thần bọn tôi cũng không sợ sở Tài Quyết các người.”

Vị Hỏa Thần lạnh lẽo quát lớn.

“Thế sao? Vậy thì có thế tới thử xem!”

Người đàn ông mặc áo xám bước lên, trên người tản ta một cỗ uy thế vô hình, chuẩn bị muốn ra tay!

“Tới thì tới, ai sợ ai?”

Hỏa Thần trực tiếp xông lên, đánh về phía người đàn ông mặc áo xám.

Người đàn ông mặc áo xám đánh một chưởng ra, nhìn đòn tấn công này khỏng có gì đặc biệt nhưng khi tiếp xúc với Hỏa Thần lại bộc phát ra sức mạnh rung trời!

Phụt!

Hỏa Thần phun ra một ngụm máu rồi bay ngược ra ngoài, cơ thể đập xuống nền đất trừng mắt nhìn đối phương.

Lúc này, vẻ mặt của sáu vị chủ thần còn lại trở nên vô cùng khó coi.


Bọn họ không ngừ chỉ là một Nhân Đạo lĩnh chủ nhỏ nhoi lại có sức mạnh như vậy, thế thì năm lĩnh chủ còn lại phải mạnh cỡ nào?

Dưới sở trưởng sở Tài Quyết, sáu vị Tài Quyết lĩnh chủ này là mạnh nhất, chia thành: Thiên, Nhân, Súc Sinh, Địa Ngục, Quỷ Đói đại biểu cho sáu vị lĩnh chủ, dưới bọn họ là trưởng lão Hắc Bạch.

Trước kia, Liên Minh Chúng Thần và sở Tài Quyết đã giao đấu nhiều lần, đều là do các vị Tài Quyết lĩnh chủ và chủ Thần đối đầu, thực lực hai bên chênh nhau không nhiều, nhưng hôm nay sức mạnh của Tài Quyết lĩnh chủ lại nghiền ép chủ thần, chuyện này đương nhiên khiến người ta phải khiếp sợ!

“Thực lực của các người lại tiến bộ nhiều như vậy?”

Kim Thần nhìn chằm chằm Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Các người cho rằng Liên Minh Chúng Thần có thế chống lại được sở Tài Quyết sao?”

“Nếu không phải sở trưởng đã nói không được diệt Liên Minh Chúng Thần thì các người đã đi đời từ lâu rồi, sao có thể sống tới bây giờ chứ?”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ hung ác nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám chủ thần của Liên Minh Chúng Thần rất khó coi, cảm giác như bị người ta đâm cho một nhát.

“Rốt cuộc sở Tài Quyết các người có quan hệ

gì với hắn? Vậy mà đáng để cả sáu bị lĩnh chủ cùng xuất hiện!”

Kim Thân liếc mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nhìn sáu vị lĩnh chủ với vẻ mặt nghi ngờ.

“Chuyện này ngươi không cần quan tâm!”

“Cút ngay, nếu không tất cả đều phải chết!”
 
Chương 1116: C1116: Rất nhanh


Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đằng đằng sát khí quát lớn.

“Các người trở về nói với thần chủ, sở Tài Quyết chúng tôi sẽ bảo vệ Hộ Quốc Thần Tướng, nếu ông ta muốn động tới thì phải hủy đi sở Tài Quyết rồi hẵng tính tới chuyện đó!”

Lúc này, người đàn ông mặc áo trắng lên tiếng, đây chính là Nhân Đạo lĩnh chủ!

“Rút!”

Ánh mắt Kim Thần không ngừng lóe lên, cuối cùng vẫn lựa chọn rút lui, không đối đầu trực diện với Tài Quyết lĩnh chủ.

Bọn họ có tám người, một chết một vị thương, nhân sổ không chiếm được lợi thế, hơn nữa bên cạnh còn có một cô gái trẻ yêu nghiệt, nếu đánh nhau sẽ lành ít dữ nhiều, chỉ có thể rút lui trước.

Rất nhanh, bọn họ đã dẫn theo Hỏa Thần đang bị thương và Lôi Thần đã chết, rời khỏi nơi này.

Sáu vị lĩnh chủ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt mang theo phần quỷ dị.

“Sở Tài Quyết các người giúp tôi với mục đích gì?”

Diệp Phàm trâm giọng nhìn sáu người đối diện.


“Nếu Thần Tướng muốn biết những bí mật này thì xin mời về sở Tài Quyết chúng tôi một chuyến, tới lúc đó tất cả sẽ được rõ ràng!”

Vị Thiên Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Muốn nói thì nói ở đây, không nói thì tôi đi!”

Diệp Phàm bĩu môi, trực tiếp rời khỏi.

Hắn không có thời gian với đám người cái gì mà sở Tài Quyết này.

“Với thực lực hiện tại của cậu, còn chưa đủ tư cách kiêu ngạo trước mặt chúng tôi!”

Địa Ngục đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm với ánh mắt âm u, ông ta lạnh giọng nói.

“Thế sao? Ông có muốn thử thực lực của tôi không?”

Diệp Phàm sờ sờ mũi nói.


“Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không làm hại cậu, mời cậu đi với chúng tôi một chuyến!”

Nhân Đạo lĩnh chủ nhìn Diệp Phàm nói.

“Không có thời gian…”

Diệp Phàm không muốn phí lời.

“Cậu…”

Lúc này, cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ và Địa Ngục Đạo lĩnh chủ đều âm trầm nhìn Diệp Phàm.

“Các người muốn ra tay?”

Tư Thiên Thiên ngăn trước mặt hai người bọn họ, lạnh lùng nói.

“Cô gái, cô có thể giết chết được tên Lôi Thần kia nhưng không đối phó được với chúng tôi, không muốn bị ăn đòn thì lăn sang một bên!”

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ khinh thường nhìn Tư Thiên Thiên.

Ầm!!!

Tư Thiên Thiên trực tiếp đánh một chưởng về phía đổi phương.

Vị Súc Sinh Đạo lĩnh chủ kia cũng tung móng vuốt về phía Tư Thiên Thiên.
 
Chương 1117: C1117: Không biết


Kết quả, một tiếng vang truyền tới.

Súc Sinh Đạo lĩnh chủ bị Tư Thiên Thiên đánh bay ra xa mười mấy mét, miệng phun ra máu, gương mặt trắng bệch.

Lúc này, năm vị Tài Quyết lĩnh chủ khựng lại, bọn họ nhìn chằm chằm Tư Thiên Thiên với ảnh mắt quỷ dị.

“Ai muốn động tới anh Diệp thì trước tiên phải hỏi xem tôi có đồng ý không đã!”

Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.

Ánh mắt Thiên Đạo và Nhân Đạo lĩnh chủ lóe lên, bọn họ nhìn Diệp Phàm nói: “Nếu như Hộ Quốc Thần Tướng không chịu đi theo chúng tôi, vậy thì đế lần khác, sau này còn gặp lại!”

Ngay sau đó, mấy người họ lần lượt rời đi, bao gồm cả Súc Sinh Đạo lĩnh chủ đang bị thương kia.

“Chủ nhân, sở Tài Quyết thế giới này rốt cuộc muốn làm gì?”

Đại ma vương Satan tò mò nói.

“Không biết!”


Diệp Phàm lắc đầu.

“Lúc trước hai vị Tài Quyết trưởng lão kia cũng không có địch ý với chủ nhân, nhưng sáu người bọn họ lại chẳng có ý tốt, bọn họ tới đây vì mục đích nào đó!”

Long Kỵ quân chủ trầm giọng nói.

“Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, chỉ cần là kẻ địch của anh Diệp thì đều phải chuẩn bị sẵn quan tài!”

Tư Thiên Thiên lạnh lùng nói.

“Thiên Thiên, nói không sai!”

Diệp Phàm mỉm cười.

Ngay sau đó, bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này.

Diệp Phàm gặp được Tô Nhược Tuyết, đưa thành quả nghiên cứu khoa học mà hắn cho người tìm được từ một căn cứ ở Anh Quốc giao cho đổi phương.


“Đây là thành quả nghiên cứu khoa học mà cô muốn, mang về cho ông nội cô đi!”

Diệp Phàm nhìn Tô Nhược Tuyết nói.

“Cảm ơn anh!”

Tô Nhược Tuyết cầm thành quả nghiên cứu cả đời của ông nội, cô kích động nhìn Diệp Phàm.

“Một tiếng cảm ơn là xong rồi à!”

Diệp Phàm trêu ghẹo nói.

Tô Nhược Tuyết do dự vài giây, cơ thể đột nhiên nghiêng về phía trước, hôn lên môi Diệp Phàm một cái.

Diệp Phàm ngây ngấn cả người.

Tô Nhược Tuyết chạm môi một giây rồi lập tức lùi về sau, vẻ mặt ửng đỏ nhìn Diệp Phàm: “Đây là nụ hôn đầu tiên của tôi, bây giờ cho anh, đủ chưa?”

“Cô đang dụ dỗ tôi đấy á?”

Diệp Phàm sờ môi nhìn Tô Nhược Tuyết.

“Anh nói linh tinh cái gì vậy?”
 
Chương 1118: C1118: Vô liêm sỉ


Tô Nhược Tuyết tức giận liếc Diệp Phàm một cái, xoay người rời đi.

Trải qua một ngày giết chóc, bên trong Anh Quốc, tất cả dân chúng biểu tình kháng nghị đều bị quân Thiên Sách giết chết.

Trong vòng một ngày, sổ người tử vong ở Anh Quốc vượt qua mấy chục vạn người!

Những hình ảnh máu tanh tàn nhẫn kia lại bị Diệp Phàm cố ý truyền ra ngoài, chấn động cả Anh Quốc và thế giới!

Vô số người đều nói Diệp Phàm là người điên, là ác ma, là ma quỷ!

Nhưng mặc kệ như thế nào, hiệu quả chấn động mà Diệp Phàm muốn đã đạt được!

Trải qua trận giết chóc này, không còn người diễu hành biểu tình nữa, và tất cả các bài đăng phản đổi trên Internet lần lượt biến mất!

Ngày hôm sau!

Các quan chức dưới trướng quốc chủ Anh Quốc đều cùng nhau ra tuyên bố, Anh Quốc chính thức hủy bỏ quốc hiệu, trở thành một lãnh địa phụ thuộc của Long quốc ở nước ngoài, tất cả công tác quản lý nhà nước, quân sự đều do chính phủ Long Quốc tiếp quản!

Ngay sau đó, quốc kỳ đại biểu cho Anh Quốc


chính thức hạ xuống, thay vào đó là quốc kỳ Long Quốc!

Đến lúc này, Anh Quốc chính thức tuyên bố diệt vong!

Lúc này, toàn bộ Long Quốc đều sôi trào!

Vô sổ dân chúng Long Quốc đều hưng phấn, nhao nhao tiếng reo hò phấn khởi.

Mà sau khi hưng phấn qua đi, hơn một tỷ người của Long Quốc không hề diễn tập, đồng thanh hô lớn Quốc Sư hùng mạnh, Hộ Quốc Thần Tướng uy vũ!

Hiện tại, kính ngưỡng của dân chúng Long Quốc đối với Diệp Phàm đã đạt tới mức chưa từng có!

Vô sổ dân chúng Long Quốc trở thành tín đồ của Diệp Phàm!

Trong một thời gian ngắn, vị đệ nhất quốc sư, Hộ Quốc Thân Tướng của Long Quốc đã trở thành thần tượng trong lòng ba thế hệ người dân.

Tất cả đều nhờ có Diệp Phàm, bởi vì hắn, nên dân chúng Long Quốc mới có thể tự hào và kiêu hãnh!

Hành động này của Diệp Phàm đã đặt nền móng cho địa vị của Long Quốc trên thế giới!


Bây giờ không ai dám chọc tới Long QUỐC, bọn họ chính là bá chủ thế giới!

Sau đó, quốc chủ Long Quốc phát biểu cảm ơn Diệp Phàm, đồng thời tuyên bố cả nước nghỉ ba ngày cùng chúc mừng!

Người của các quốc gia lớn khác trên thế giới chỉ có thể hâm mộ ghen tị!

Bên phía Diệp Phàm, cỗ lực lượng tinh khiết thần bí trong cơ thể hắn lại bộc phát như lũ lụt, bao quanh người hắn.

Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lóe ra ánh sáng, yên lặng hấp thu luyện hóa.

Ngày hôm sau, Diệp Phàm xử lý xong chuyện của Anh Quốc, liền dẫn trở về Long Quốc.

“Vô liêm sỉ!”

Ngay khi Diệp Phàm rời khỏi Anh Quốc, ở sâu trong Anh Quốc, một tiếng quát lạnh như băng đột ngột vang lên, ấn chứa cơn giận của thần!

Đương nhiên, Diệp Phàm cũng không nghe được tiếng mắng chửi này, hắn dẫn theo tất cả mọi người trở về Long Quốc, lập tức cho tất cả mọi người bế quan, đồng thời lôi ra mười rương tài nguyên tu luyện lấy được từ trong Long Mạch chia cho những thuộc hạ, để họ nhanh chóng tăng thực lực!

Có những tài nguyên tu hành này, thực lực của đám người Đòng Phương Hạo Thiên, Đại Hổ

Nhị Hổ nhất định có thể tăng lên nhanh chóng!

Vút!

Sau đó, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm, nói với hắn: “Thưa chủ nhân, nqười Côn Lôn tới!”
 
Chương 1119: C1119: Dùng mạng của ông để đổi


Long Quốc, điện Võ Hầu!

Lúc này, một nhóm người tụ tập ở điện Võ Hầu, mỗi người đều tản ra khí tức lạnh lùng, tất cả bọn họ đều có thực lực từ Thần cảnh trở lên, trong đó phần lớn đều là người tu hành.

Người đàn ông dẫn đầu với khuôn mặt lạnh lùng toát ra sức mạnh tu hành đáng sợ!

“Gia Cát Cẩn, cút ra đây cho tôi!”

Người đàn ông hét lên một cách mạnh mẽ với vẻ mặt lạnh lùng.

Giọng nói của ông ta to lớn và gay gắt, truyền khắp điện Võ Hầu!

Tuy nhiên, sau khi ông ta nói xong, trong điện Võ Hầu rất lâu vẫn không có ai phản hồi.

Sau khi điện Võ Hầu bị Diệp Phàm dẫn một đám người càn quét, ở đó về cơ bản đã không còn ai.

“San bằng nơi này thành bình địa cho tôi!”

Thấy không có ai phản hồi, vẻ mặt người đàn ông trở nên lạnh lùng, ra lệnh định san bằng nơi này thành bình địa.

Xoẹt!


Lúc này, trong điện Võ Hầu xuất hiện một

bóng người, chính là Gia Cát cấn.

Gia Cát Cẩn hôm nay rất khác so với lúc trước khi Diệp Phàm nhìn thấy, nhưng người đàn ông này lại không nhận ra, ông ta nhìn Gia Cát Cẩn, hừ lạnh một tiếng: “Gia Cát cấn, cuối cùng cô cũng chịu ra ngoài, tôi còn tưởng rằng cô đã quá sợ hãi và bỏ trốn mất rồi!”

“Gia Cát Nghiệp, khi nào đến lượt ông ra vẻ ta đây trước mặt tôi?”

Gia Cát Cẩn nhìn người đàn ông này, thờ ơ nói.

“Hừ, Gia Cát Cấn, cô cho rằng cô vẫn là đại tiếu thư của tộc Gia Cát như trước đây sao? Bây giờ cô đã là một kẻ vô dụng mất hết tất cả, lấy danh nghĩa của tổ tiên lừa gạt người khác ở thế tục này, đúng là làm mất mặt của tộc Gia Cát!”

Người đàn ông này nhìn Gia Cát cấn, mỉa mai nói.

“Ông đến đây chỉ đế chê cười tôi thôi sao?”

Thật ra Gia Cát cấn cũng không quá tức giận mà bình tĩnh nhìn đối phương.

“Gia Cát Cấn, có phải Bát Trận Đồ đang nằm trong tay cô không?”


Lập tức, đôi mắt của người đàn ông này nhìn chằm chằm Gia Cát cấn, lạnh lùng nói:

“Hóa ra ông đến đây là vì Bát Trận Đồ, tin tức

của các người cũng rất nhanh, vậy mà có thể biết được Bát Trận Đồ đang ở trong tay tôi!”

Gia Cát Cẩn lạnh lùng nói.

Lập tức, người đàn ông này nhìn chằm chằm Gia Cát Cẩn: “Bát Trận Đồ thật sự ở trong tay cô sao?”

“Đúng vậy, Bát Trận Đồ đang ở trong tay tôi!” Gia Cát Cẩn nói thẳng mà không hề kiêng dè.

Xoẹt!

Nghe được lời nói của Gia Cát cẩn, vẻ mặt của người đàn ông này vô cùng hưng phấn, sắc mặt không ngừng biến đổi, nhìn Gia Cát cẩn lạnh lùng nói: “Lập tức giao Bát Trận Đồ ra đây!”

“Tại sao tôi phải giao nó cho ông?”

Gia Cát Cẩn lạnh lùng nhìn đối phương.

“Bát Trận Đồ là bảo vật của tộc Gia Cát, cô đã không còn là thành viên của tộc Gia Cát nữa, nên không có tư cách sở hữu Bát Trận Đồ, giao nó ra đây ngay lập tức, nếu không đừng trách tôi không khách khí với cô!”

Người đàn ông này nhìn Gia Cát cấn và hét lên.

“Tôi có thể đưa Bát Trận Đồ cho ông, nhưng…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom