Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 724: "Các em có ai biết bơi không?”


Chương 725: Đi ngang qua lung tung là phải trả giá  

             Diệp Thiến do dự một chút nói: "Chắc không cần đâu, ngày thường mình cũng sẽ không tới đây, cũng thỉnh thoảng cuối tuần mới tới đây, ở lại đây coi như nghỉ ngơi.”  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Cậu sắp năm cuối đại học rồi, đến lúc đó tốt nghiệp rồi chẳng lẽ cậu vẫn còn định ở Bạch Bối. Khẳng định là sẽ ở nơi này lâu dài, trong nhà làm một phòng múa đối với cậu mà nói là rất cần thiết."  

             Diệp Thiến suy nghĩ một chút rồi nói: "Để lát nữa mình thương lượng với Triệu Dật.”  

             “Ừ!”  

             Bạch Nguyệt ngẩng đầu nhìn cầu thang, Triệu Dật cùng Phùng Tiếu Tiếu còn chưa xuống. Cô rốt cuộc không nhịn được từ trên sô pha đứng lên nói: "Mình đi lên lầu xem thử.”  

             Diệp Thiến nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, tay tùy ý vẫy vây ý bảo Bạch Nguyệt tự mình đi, đừng quấy rầy chính cô.  

             "Cậu thật sự không đi hả? Cậu không đi thì mình đi, chút nữa quay lại kể cho cậu nghe."  

             "Ừm."  

             Bạch Nguyệt cười hì hì, từ trên sô pha bò dậy, cũng không mang giày mà cứ như vậy đi chân trần rón rén lên lầu, bởi vì như vậy mới không phát ra tiếng chân.  

             Cô cẩn thận đi đến cửa phòng Phùng Tiếu Tiếu nghiêng lỗ tai nghe ngóng, thế nhưng lại không nghe thấy động tĩnh gì. Bạch Nguyệt còn đang do dự có nên đến gần một chút hay không thì cửa bỗng nhiên mở ra, Triệu Dật mặc quần đùi đứng ở cửa, trên người lại không mặc quần áo, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt.  

             Bạch Nguyệt lắp bắp sợ hãi, có cảm giác đi làm trộm bị bắt được. Cô nhìn qua cửa thì thấy Phùng Tiếu Tiếu đang nằm nghiêng, trên người đắp chăn, dáng vẻ đang ngủ say.  

             "Em đi lên thay quần áo... , quần áo của Tiếu Tiếu có vừa vặn không, anh có muốn đến trung tâm mua sắm để đổi bộ khác không?”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Rất vừa người, không cần thay đổi. Anh cũng giúp em xem quần áo có vừa người hay không.”  

             Triệu Dật nói xong đi ra cửa, thuận tay đóng cửa phòng lại.  

             Bạch Nguyệt nhất thời thoáng có chút bối rối, mình lên trên xem có gì hay ho không, sao lại có cảm giác tự mình rơi vào bẫy vậy nhỉ?  

             Bạch Nguyệt có chút bối rối ngượng ngùng nói: “Em chỉ là đi ngang qua…”  

             Triệu Dật cười nói: “Đi ngang qua lung tung là phải trả giá.”  

             …  

             Diệp Thiến nằm trên sô pha ở phòng khách xem video, nhưng chốc lát sau cũng không nhịn được mà hướng ánh mắt nhìn lên cầu thang.  

             Không có ai cả!  

             Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu đi lên, không còn bóng dáng.  

             Bạch Nguyệt nói đi lên xem một chút, cũng không thấy bóng dáng.  

             Diệp Thiến tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, khuôn mặt xinh đẹp của cô hơi đỏ lên.  

             Bạch Nguyệt này thế mà một đi không trở lại.  

             Chỉ là không biết bọn họ có ở cùng một chỗ hay không...  

             Nghĩ đến đây nhịp tim của Diệp Thiến hình như tăng nhanh hơn.  

             Tuy rằng Diệp Thiến cũng cảm thấy chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nhưng hiện tại cô vẫn có chút không tiếp nhận được.  

             Thật là xấu hổ.  

             Gần hai giờ đồng hồ sau Bạch Nguyệt mới từ trên cầu thang đi xuống, cô đã thay xong áo tắm và khoác một cái khăn thật lớn.  

             Nhưng mà khả năng bơi lội của Triệu Dật thật sự rất tốt, điểm này Quan Tâm cũng không thể không thừa nhận.

 
Chương 725: Nếu lỡ như thua ...


Chương 726: Đánh cược  

             Bạch Nguyệt bắt đầu bơi lội, loại cảm giác bơi lội ở hồ bơi công cộng và bơi lội ở hồ bơi riêng của mình đương nhiên là hoàn toàn khác nhau, chỉ có một từ để miêu tả, sảng khoái!  

             Cuộc sống của người có tiền quả nhiên là thoải mái!  

             Bạch Nguyệt bơi qua lại một lần, rồi tựa vào bên mép nước, ngâm mình cũng không có bơi nữa.  

             Triệu Dật cười nói: "Mới bơi qua bơi lại một vòng lại không bơi nữa rồi? ”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt ửng đỏ, thấp giọng nói: "Không còn sức nữa rồi, em không bơi tiếp được nữa.”  

             Vừa nghe Bạch Nguyệt nói như vậy, khuôn mặt của Phùng Tiếu Tiếu cũng đỏ lên, đồng thời ánh mắt trách móc nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             Tên này, hừ!  

             Triệu Dật cười ha ha một tiếng nói: "Các em như vậy là không được rồi, phải tập luyện nhiều hơn, với khả năng của anh bơi qua lại năm mươi vòng cũng không thành vấn đề!”  

             "Năm mươi vòng! Anh khoe khoang quá rồi đấy!”  

             Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu đều tỏ vẻ không tin.  

             Dù sao Triệu Dật vừa rồi chính là tiền chiến Phùng Tiếu Tiếu, hậu chiến Bạch Nguyệt. Hắn liên tục như vậy cũng không nghỉ ngơi, thể lực tiêu hao như vậy còn có thể bơi qua lại năm mươi vòng?  

             Hồ bơi này mặc dù không phải là rất lớn nhưng cũng dài chừng hai mươi lăm mét, nếu bơi qua bơi lại thì khoảng năm mươi mét, năm mươi vòng thì chính là 2,500 mét!  

             Bơi năm mươi vòng chính là bơi không ngừng nghỉ hai ngàn năm trăm mét. Lúc trước Triệu Dật đã tiêu hao thể lực như vậy rồi, không phải mọi người đều nói sau khi làm chuyện đó đàn ông tay chân mềm nhũn sao? Sao còn có thể bơi xa như vậy được?  

             Triệu Dật cười cười nói: "Vậy chúng ta đánh cược không?”  

             Bạch Nguyệt không chút yếu thế hỏi: "Đánh cược cái gì?”  

             Triệu Dật cười hì hì hỏi Phùng Tiếu Tiếu: "Còn Tiếu Tiếu thì sao, em có dám đánh cuộc hay không?”  

             Phùng Tiếu Tiếu hỏi: "Anh muốn đánh cược cái gì?”  

             Triệu Dật cười hắc hắc, kề sát một chút thấp giọng nói: "Dù sao chúng ta cũng ở cùng một chỗ, ngủ cùng nhau cũng là chuyện sớm muộn. Nếu như anh thắng, lần sau chúng ta không tách ra ngủ riêng nữa, cùng nhau ngủ trong phòng ngủ chính, như thế nào?”  

             Khuôn Mặt Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu đều đỏ bừng đến mang tai.  

             Bạch Nguyệt cắn môi hỏi: "Nếu như anh thua thì sao?”  

             Triệu Dật sảng khoái nói: "Người của anh, đánh cuộc tiền gì đó thì cũng không có ý nghĩa. Nếu như anh thua, các em có thể yêu cầu anh làm một việc, bất luận là việc gì, như thế nào?”  

             Làm cho mỗi người một việc?  

             Bất kỳ việc gì?  

             Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu liếc nhau, cả hai đều thấy được ý tưởng trong lòng của đối phương.  

             Bình thường Triệu Dật đều đối xử rất tốt với các cô, chỉ cần các cô có yêu cầu gì thì hắn nhất định sẽ dốc hết sức để giúp đỡ các cô hoàn thành, mà coi như không có yêu cầu gì thì hắn cũng sẽ chủ động giúp các cô xử lý một số việc; nhưng mà có một cái hứa hẹn cũng không tệ đâu.  

             Dù sao thì chuyện đánh cược cùng Triệu Dật cũng là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra không phải sao?  

             Nhất là Bạch Nguyệt, trước kia đã từng trải qua cuộc chiến đổi người với Diệp Thiến, hôm nay lại trải qua cuộc chiến cùng Phùng Tiếu Tiếu, tất cả mọi người đều ở cùng một chỗ sao lại phải phân biệt rõ ràng làm gì?  

             Nếu đã chuẩn bị sống thật tốt cả đời thì sao không mở rộng tư tưởng để vui vẻ chứ?  

             Cược!  

             “Được rồi, nếu như anh có thể bơi năm mươi lượt vừa đi vừa về thì xem như bọn em thua, lần sau nhất định sẽ nghe lời anh.”  

             Bạch Nguyệt tiếp nhận cá cược, nhưng suy nghĩ một chút cô bổ sung thêm: “Nếu như anh thật sự thắng thì cũng phải chờ lúc Thiến Thiến không có ở đây ...”  

             Bạch Nguyệt còn vừa lè lưỡi đáng yêu vừa quay đầu liếc mắt nhìn ra sau, tựa hồ sợ Diệp Thiến nghe được.  

             Triệu Dật cười ha hả, đáp ứng không do dự chút nào.  

             Thành lũy dù kiên cố cũng sẽ có lúc bị công phá thôi!  

             “1, 2,...”

 
Chương 725: Nếu lỡ như thua ...


Chương 726: Đánh cược  

             Bạch Nguyệt bắt đầu bơi lội, loại cảm giác bơi lội ở hồ bơi công cộng và bơi lội ở hồ bơi riêng của mình đương nhiên là hoàn toàn khác nhau, chỉ có một từ để miêu tả, sảng khoái!  

             Cuộc sống của người có tiền quả nhiên là thoải mái!  

             Bạch Nguyệt bơi qua lại một lần, rồi tựa vào bên mép nước, ngâm mình cũng không có bơi nữa.  

             Triệu Dật cười nói: "Mới bơi qua bơi lại một vòng lại không bơi nữa rồi? ”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt ửng đỏ, thấp giọng nói: "Không còn sức nữa rồi, em không bơi tiếp được nữa.”  

             Vừa nghe Bạch Nguyệt nói như vậy, khuôn mặt của Phùng Tiếu Tiếu cũng đỏ lên, đồng thời ánh mắt trách móc nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             Tên này, hừ!  

             Triệu Dật cười ha ha một tiếng nói: "Các em như vậy là không được rồi, phải tập luyện nhiều hơn, với khả năng của anh bơi qua lại năm mươi vòng cũng không thành vấn đề!”  

             "Năm mươi vòng! Anh khoe khoang quá rồi đấy!”  

             Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu đều tỏ vẻ không tin.  

             Dù sao Triệu Dật vừa rồi chính là tiền chiến Phùng Tiếu Tiếu, hậu chiến Bạch Nguyệt. Hắn liên tục như vậy cũng không nghỉ ngơi, thể lực tiêu hao như vậy còn có thể bơi qua lại năm mươi vòng?  

             Hồ bơi này mặc dù không phải là rất lớn nhưng cũng dài chừng hai mươi lăm mét, nếu bơi qua bơi lại thì khoảng năm mươi mét, năm mươi vòng thì chính là 2,500 mét!  

             Bơi năm mươi vòng chính là bơi không ngừng nghỉ hai ngàn năm trăm mét. Lúc trước Triệu Dật đã tiêu hao thể lực như vậy rồi, không phải mọi người đều nói sau khi làm chuyện đó đàn ông tay chân mềm nhũn sao? Sao còn có thể bơi xa như vậy được?  

             Triệu Dật cười cười nói: "Vậy chúng ta đánh cược không?”  

             Bạch Nguyệt không chút yếu thế hỏi: "Đánh cược cái gì?”  

             Triệu Dật cười hì hì hỏi Phùng Tiếu Tiếu: "Còn Tiếu Tiếu thì sao, em có dám đánh cuộc hay không?”  

             Phùng Tiếu Tiếu hỏi: "Anh muốn đánh cược cái gì?”  

             Triệu Dật cười hắc hắc, kề sát một chút thấp giọng nói: "Dù sao chúng ta cũng ở cùng một chỗ, ngủ cùng nhau cũng là chuyện sớm muộn. Nếu như anh thắng, lần sau chúng ta không tách ra ngủ riêng nữa, cùng nhau ngủ trong phòng ngủ chính, như thế nào?”  

             Khuôn Mặt Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu đều đỏ bừng đến mang tai.  

             Bạch Nguyệt cắn môi hỏi: "Nếu như anh thua thì sao?”  

             Triệu Dật sảng khoái nói: "Người của anh, đánh cuộc tiền gì đó thì cũng không có ý nghĩa. Nếu như anh thua, các em có thể yêu cầu anh làm một việc, bất luận là việc gì, như thế nào?”  

             Làm cho mỗi người một việc?  

             Bất kỳ việc gì?  

             Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu liếc nhau, cả hai đều thấy được ý tưởng trong lòng của đối phương.  

             Bình thường Triệu Dật đều đối xử rất tốt với các cô, chỉ cần các cô có yêu cầu gì thì hắn nhất định sẽ dốc hết sức để giúp đỡ các cô hoàn thành, mà coi như không có yêu cầu gì thì hắn cũng sẽ chủ động giúp các cô xử lý một số việc; nhưng mà có một cái hứa hẹn cũng không tệ đâu.  

             Dù sao thì chuyện đánh cược cùng Triệu Dật cũng là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra không phải sao?  

             Nhất là Bạch Nguyệt, trước kia đã từng trải qua cuộc chiến đổi người với Diệp Thiến, hôm nay lại trải qua cuộc chiến cùng Phùng Tiếu Tiếu, tất cả mọi người đều ở cùng một chỗ sao lại phải phân biệt rõ ràng làm gì?  

             Nếu đã chuẩn bị sống thật tốt cả đời thì sao không mở rộng tư tưởng để vui vẻ chứ?  

             Cược!  

             “Được rồi, nếu như anh có thể bơi năm mươi lượt vừa đi vừa về thì xem như bọn em thua, lần sau nhất định sẽ nghe lời anh.”  

             Bạch Nguyệt tiếp nhận cá cược, nhưng suy nghĩ một chút cô bổ sung thêm: “Nếu như anh thật sự thắng thì cũng phải chờ lúc Thiến Thiến không có ở đây ...”  

             Bạch Nguyệt còn vừa lè lưỡi đáng yêu vừa quay đầu liếc mắt nhìn ra sau, tựa hồ sợ Diệp Thiến nghe được.  

             Triệu Dật cười ha hả, đáp ứng không do dự chút nào.  

             Thành lũy dù kiên cố cũng sẽ có lúc bị công phá thôi!  

             “1, 2,...”

 
Chương 717: Không cần khách sáo với nhau đâu."


Chương 718: Tham quan nhà mới  

             Quan Tâm dẫn đường cho hai người đi tới gặp Triệu Dật, hắn cười nói: "Sao hai em lại đi cùng nhau vậy?"  

             Bạch Nguyệt cười hì hì trả lời: "Ban đầu em đi taxi rồi tình cờ gặp cô ấy trên đường nên chuyển sang ngồi cùng xe với cô ấy luôn… Dù sao đi một mình đến biệt thự lớn như vậy thì cũng hơi lo sợ…"  

             Triệu Dật cười nói: "Vào đi, không có người ngoài đâu. Anh và Tiếu Tiếu đang nhặt rau, tối nay chúng ta cùng ăn lẩu."  

             Hai người Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc nhau rồi Diệp Thiến lên tiếng: "Vậy để chúng em cùng phụ giúp nha."  

             Triệu Dật dẫn họ vào phòng khách, cười nói: "Tạm thời nơi này ngoài Quan Tâm ra thì không có người giúp việc nào khác, cũng không có đầu bếp cho nên tối nay chúng ta phải tự lực cánh sinh, tự nấu tự dọn."  

             Diệp Thiến nghe Triệu Dật nói vậy, trong lòng càng thêm thoải mái, nói: "Không câu nệ như vậy thật tốt."  

             Ba cô gái và một chàng trai cùng ở một nhà, mà cả ba cô gái này đều là người yêu của chàng trai đó. Việc này nếu để người ngoài nhìn thấy thì thật xấu hổ, cho dù chỉ là người giúp việc thì trong lòng cũng không thoải mái.  

             Hơn nữa Bạch Nguyệt và Diệp Thiến vẫn còn là sinh viên chưa có nghề nghiệp ổn định nên rất sợ bị người khác hiểu lầm rằng họ vì tiền mà chấp nhận làm tình nhân.  

             Triệu Dật thấy Diệp Thiến thoải mái hơn bèn cười nói: "Đợi lát nữa ăn cơm mọi người cùng nhau thảo luận xem có nên thuê người giúp việc toàn thời gian hay không. Còn bây giờ hãy chuẩn bị bữa tối trước nha."  

             Ba người vừa nói chuyện vừa đi vào nhà, đúng lúc Phùng Tiếu Tiếu cũng đi ra từ phòng bếp. Ánh mắt cô dừng lại trên người Diệp Thiến và Bạch Nguyệt, trong lòng thầm khen ngợi.  

             Đúng là đại mỹ nữ!  

             Dáng người vừa mảnh khảnh vừa thanh cao này thật sự làm cho người ta ngưỡng mộ nha!  


             "Tới rồi à!"  

             Phùng Tiếu Tiếu chủ động lên tiếng chào hỏi và bày tỏ thiện ý.  

             Nếu đã quyết định tới nơi này thì không nên tỏ thái độ, như vậy thật không có ý nghĩa. Nếu trong lòng khó chịu thì đừng tới nơi này mà hãy rời bỏ Triệu Dật.  

             "Chào chị Tiếu Tiếu, em là Diệp Thiến."  

             Khuôn mặt Diệp Thiến ửng đỏ vì hơi xấu hổ, nhưng giọng điệu trả lời Phùng Tiếu Tiếu vẫn rất thân thiện, hơn nữa cô còn chủ động gọi Tiếu Tiếu là chị.  

             Bạch Nguyệt cũng cười hì hì rồi tiếp lời: "Chào chị Tiếu Tiếu, em là Bạch Nguyệt."  

             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt nghe Triệu Dật nói như vậy, nhất thời có thêm vài phần thiện cảm với Phùng Tiếu Tiếu.

 
Chương 718: "Đĩa đơn hay album vậy?"


Chương 719: Một đám đầu bếp xinh đẹp  

             Nếu Phùng Tiếu Tiếu đến trước và chọn phòng tốt nhất, có thể Diệp Thiến và Bạch Nguyệt sẽ không nói gì, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút không vui.  

             Thật sự là ai đến trước thì sẽ được ưu tiên sao?  

             Nhưng Phùng Tiếu Tiếu chờ đợi như vậy khiến Diệp Thiến và Bạch Nguyệt rất vui, thiện cảm với Phùng Tiếu Tiếu cũng tăng lên mấy phần.  

             "Tiếu Tiếu, cậu thật có lòng!"  

             Quan Tâm vẫn lặng lẽ đứng ở bên cạnh, trong lòng cô tràn đầy sự thán phục khi được tận mắt chứng kiến cuộc gặp gỡ này.  

             Thật bản lĩnh!  

             Đây là bản lĩnh của ông chủ!  


             Ba cô gái xinh đẹp và ưu tú lại vì một người đàn ông mà nguyện ý sống chung dưới một mái nhà. Hơn nữa hai bên còn khiêm nhường lễ độ như vậy, không có vẻ gì là tranh sủng hay ghen tị.  

             Lợi hại thật!  

             Ông chủ thực sự rất lợi hại!  

             Quả thật ông chủ có nhiều tiền, nhưng thiên hạ này còn có những người nhiều tiền và nhiều tình nhân hơn ông chủ, nhưng có thể chung sống hòa thuận như vậy thì thật sự rất hiếm có.  

             "Mời đi theo tôi!"  

             Cảm thán thì cảm thán, Quan Tâm vẫn không quên nhiệm vụ của mình. Cô lập tức đưa tay dẫn đường cho ba người họ rồi giới thiệu từng căn phòng.  

             Tất nhiên chủ nhân căn nhà sẽ ở lầu cao nhất. Sau khi ba cô gái dạo xem một vòng thì bắt đầu bàn bạc về căn phòng mà mình muốn.  

             Có tất cả mười căn phòng, lầu một hai căn, lầu hai bốn căn, lầu ba bốn căn. Đương nhiên phòng ngủ của Triệu Dật nằm ở lầu ba.  

             Ba người thương lượng một chút, cuối cùng đều chọn ba căn phòng ở lầu ba, vì vậy mà lầu hai không có người ở.  

             Chọn phòng xong ba người trở lại tầng dưới rồi tham quan hồ bơi và khu vườn sau nhà.  

             "Hồ bơi thật đẹp, tôi nhìn thấy thì chỉ muốn nhảy vào bơi một chút."  

             Hồ bơi trong mát sạch sẽ, nước bên trong vừa được thay mới để nghênh đón Triệu Dật dọn vào ở, xem ra Quan Tâm đã bỏ ra không ít công sức.  

             Triệu Dật cười nói: "Hiện tại thời tiết còn hơi lạnh nên hãy chờ thêm vài ngày để tránh bị cảm. Chẳng hạn như nếu ngày mai nóng hơn thì có thể bơi một chút."  

             "Được!"  

             Ba cô gái vui vẻ tung tăng dạo chơi trong biệt thự. Được sống trong một căn biệt thự xa hoa như vậy, ai lại không vui cơ chứ?  

             Nếu như không nhờ Triệu Dật thì có lẽ cả đời họ cũng không có cơ hội như vậy.  

             Không phải người đẹp nào cũng có cơ hội được gả cho đại gia, hơn nữa thông thường người có thể mua được biệt thự 80 triệu thì đa số đều đã ở tuổi trung niên. Hiếm có thanh niên nào còn trẻ mà đã có sự nghiệp thành công như vậy…  

             Nếu có thì cũng là phú nhị đại phải ở cùng cha mẹ, nghĩ đến thôi cũng thấy khó thở rồi.  

             Thẳng thắn mà nói, tuy Triệu Dật không chuyên nhất nhưng hắn lại đối xử vô cùng tốt với họ, hắn cam tâm tình nguyện vung tiền để chiều chuộng họ.  

             Đương nhiên điều này cũng xuất phát từ bản lĩnh kiếm tiền như uống nước của Triệu Dật.  

             Nếu đổi lại là người bình thường, e là ngay cả suy nghĩ cũng không dám.  

             Trời cũng đã tối.  

             Phùng Tiếu Tiếu nói: "Hay là đi nấu bữa tối trước nha, mọi người đều đói bụng rồi."  

             "Được."  

             Triệu Dật và ba cô gái trở lại phòng bếp và bắt đầu sơ chế nguyên liệu cho món lẩu.  

             Phùng Tiếu Tiếu và Bạch Nguyệt nấu ăn rất giỏi, trong ba người chỉ có Diệp Thiến là nấu ăn hơi kém. Mặc dù nấu không ngon nhưng cô vẫn có chút hiểu biết về việc nấu nướng. Còn kỹ thuật nấu ăn của Quan Tâm thì hỏi phải bàn, đương nhiên là vô cùng thành thạo rồi.  

             Quả là một nhóm đầu bếp xinh đẹp.  

             Năm người cùng bận rộn nấu ăn, vì vậy mà bữa tối cũng nhanh chóng được làm xong.  

             "Tiếu Tiếu, bài hát kia của cậu rất nổi tiếng, không biết khi nào cậu sẽ ra mắt bài hát mới?"  

             "Mình cũng đồng ý, sống riêng tư một chút sẽ thoải mái và tự do hơn, cũng không sợ bị người khác dòm ngó hay gièm pha…"

 
Chương 726: “Lợi hại, em phục rồi!”


Chương 727: Phục hay không?  

             Hai người Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu vốn không có sức lực bơi lội mà chỉ muốn ngâm mình nên giờ đang giúp Triệu Dật đếm.  

             Đến khi Diệp Thiến thay áo tắm quay lại thì Triệu Dật đã bơi tới vòng thứ mười.  

             Diệp Thiến tò mò hỏi: “Sao hai người lại không bơi vậy?”  

             Bạch Nguyệt nháy mắt mấy cái: “Anh ấy nói bản thân có thể bơi năm mươi lần vừa đi vừa về nhưng mình và Tiếu Tiếu không tin.”  

             Bạch Nguyệt không nói tới chuyện đánh cược, bởi nếu nói ra thì Diệp Thiến nhất định sẽ hỏi, cô có chút xấu hổ.  

             Tính cách Diệp Thiến có phần hướng nội, không gan dạ mạnh bạo như Bạch Nguyệt nên việc này vẫn nên chờ Triệu Dật tìm cơ hội đến nói rõ thôi.  


             “Năm mươi lần vừa đi vừa về? Lợi hại vậy sao? Anh ấy bơi một mạch không nghỉ ngơi luôn?”  

             “Đúng vậy!”  

             Diệp Thiến chậm rãi xuống nước, bụng nhỏ bằng phẳng, trên thân không có chút thịt thừa nào, đây là lợi thế của việc luyện tập vũ đạo trong thời gian dài.  

             “Anh ấy có thể bơi xa như vậy sao?  

             Bạch Nguyệt cười hì hì: “Đúng rồi, mình cũng nghĩ như vậy.”  

             “20,...., 25,..”  

             “40,...”  

             Ba cô gái kinh ngạc, hắn ta thật sự lợi hại như vậy sao?  

             Thế mà bơi một mạch, không dừng lại nghỉ ngơi giữa chừng, tốc độ vẫn luôn ổn định không giảm chút nào, thể lực như này cũng tốt quá rồi đấy.  

             “Kỹ thuật bơi lội của anh ấy cũng tốt quá rồi, tư thế xem cũng rất chuẩn, nhìn bộ dáng thật thoải mái nhẹ nhàng.  

             “Anh ấy nói bản thân bơi lội rất tốt, Thiến Thiến, nếu cậu muốn học thì anh ấy có thể dạy đó.”  

             “Thể lực tốt ghê, tốc độ cũng nhanh nữa, bơi một mạch năm mươi lần vừa đi vừa về!”  

             Ba cô gái đột nhiên dừng lại, quay qua liếc nhau, đều nhìn đến được vài phần cảm xúc vi diệu trong mắt đối phương.  

             Thể lực tốt không?  


             Đương nhiên, thể lực có thể không tốt sao?  

             Ai không biết điều đó chứ?  

             “50!”  

             Triệu Dật dừng lại, vừa bước lên bờ vừa lau nước trên mặt, cười nói: “Sao nào, phục hay không?”  

             Triệu Dật cũng không nói chuyện đánh cược, hắn không biết Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu có nói chuyện này cho Diệp Thiến không nhưng dựa theo tâm tư của con gái thì phỏng chừng sẽ không nói ra?  

             Bạch Nguyệt dựng ngón cái lên: “Lợi hại, em phục rồi!”  

             Khuôn mặt Phùng Tiếu Tiếu đỏ lên, vừa nghĩ đến chuyện đánh cược trái tim cô lập tức đập nhanh vài phần, nhưng cô cũng hiểu được ý chữ “phục” này của Triệu Dật.  

             Nếu đã chịu phục thì phải tuân thủ ước định cá cược.  

             Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Không thấy anh rèn luyện bao giờ, sao thể lực của anh lại tốt đến vậy chứ?”  

             Cải tạo thân thể của hệ thống đương nhiên là sản phẩm chất lượng cao!  

             Với tố chất thân thể hiện tại của Triệu Dật thì chỉ sợ ngay cả bộ đội đặc chủng đã trải qua huấn luyện cũng không bằng, chuyện bơi lội hai ngàn năm trăm mét tựa như giết gà dùng dao mổ trâu vậy!  

             “Vẫn vậy, vẫn vậy! Chưa bị tụt lùi, hơn nữa cũng sẽ tiếp tục tốt hơn!”  

             Mấy cô bạn gái của Triệu Dật thật sự là không có người hướng về tiền tài của hắn mà tới, nếu không mấy chuyện như mua nhà mua xe mua quần áo này không phải là đưa bao nhiêu muốn chừng ấy, càng nhiều càng tốt sao?

 
Chương 726: “Lợi hại, em phục rồi!”


Chương 727: Phục hay không?  

             Hai người Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu vốn không có sức lực bơi lội mà chỉ muốn ngâm mình nên giờ đang giúp Triệu Dật đếm.  

             Đến khi Diệp Thiến thay áo tắm quay lại thì Triệu Dật đã bơi tới vòng thứ mười.  

             Diệp Thiến tò mò hỏi: “Sao hai người lại không bơi vậy?”  

             Bạch Nguyệt nháy mắt mấy cái: “Anh ấy nói bản thân có thể bơi năm mươi lần vừa đi vừa về nhưng mình và Tiếu Tiếu không tin.”  

             Bạch Nguyệt không nói tới chuyện đánh cược, bởi nếu nói ra thì Diệp Thiến nhất định sẽ hỏi, cô có chút xấu hổ.  

             Tính cách Diệp Thiến có phần hướng nội, không gan dạ mạnh bạo như Bạch Nguyệt nên việc này vẫn nên chờ Triệu Dật tìm cơ hội đến nói rõ thôi.  


             “Năm mươi lần vừa đi vừa về? Lợi hại vậy sao? Anh ấy bơi một mạch không nghỉ ngơi luôn?”  

             “Đúng vậy!”  

             Diệp Thiến chậm rãi xuống nước, bụng nhỏ bằng phẳng, trên thân không có chút thịt thừa nào, đây là lợi thế của việc luyện tập vũ đạo trong thời gian dài.  

             “Anh ấy có thể bơi xa như vậy sao?  

             Bạch Nguyệt cười hì hì: “Đúng rồi, mình cũng nghĩ như vậy.”  

             “20,...., 25,..”  

             “40,...”  

             Ba cô gái kinh ngạc, hắn ta thật sự lợi hại như vậy sao?  

             Thế mà bơi một mạch, không dừng lại nghỉ ngơi giữa chừng, tốc độ vẫn luôn ổn định không giảm chút nào, thể lực như này cũng tốt quá rồi đấy.  

             “Kỹ thuật bơi lội của anh ấy cũng tốt quá rồi, tư thế xem cũng rất chuẩn, nhìn bộ dáng thật thoải mái nhẹ nhàng.  

             “Anh ấy nói bản thân bơi lội rất tốt, Thiến Thiến, nếu cậu muốn học thì anh ấy có thể dạy đó.”  

             “Thể lực tốt ghê, tốc độ cũng nhanh nữa, bơi một mạch năm mươi lần vừa đi vừa về!”  

             Ba cô gái đột nhiên dừng lại, quay qua liếc nhau, đều nhìn đến được vài phần cảm xúc vi diệu trong mắt đối phương.  

             Thể lực tốt không?  


             Đương nhiên, thể lực có thể không tốt sao?  

             Ai không biết điều đó chứ?  

             “50!”  

             Triệu Dật dừng lại, vừa bước lên bờ vừa lau nước trên mặt, cười nói: “Sao nào, phục hay không?”  

             Triệu Dật cũng không nói chuyện đánh cược, hắn không biết Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu có nói chuyện này cho Diệp Thiến không nhưng dựa theo tâm tư của con gái thì phỏng chừng sẽ không nói ra?  

             Bạch Nguyệt dựng ngón cái lên: “Lợi hại, em phục rồi!”  

             Khuôn mặt Phùng Tiếu Tiếu đỏ lên, vừa nghĩ đến chuyện đánh cược trái tim cô lập tức đập nhanh vài phần, nhưng cô cũng hiểu được ý chữ “phục” này của Triệu Dật.  

             Nếu đã chịu phục thì phải tuân thủ ước định cá cược.  

             Phùng Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Không thấy anh rèn luyện bao giờ, sao thể lực của anh lại tốt đến vậy chứ?”  

             Cải tạo thân thể của hệ thống đương nhiên là sản phẩm chất lượng cao!  

             Với tố chất thân thể hiện tại của Triệu Dật thì chỉ sợ ngay cả bộ đội đặc chủng đã trải qua huấn luyện cũng không bằng, chuyện bơi lội hai ngàn năm trăm mét tựa như giết gà dùng dao mổ trâu vậy!  

             “Vẫn vậy, vẫn vậy! Chưa bị tụt lùi, hơn nữa cũng sẽ tiếp tục tốt hơn!”  

             Mấy cô bạn gái của Triệu Dật thật sự là không có người hướng về tiền tài của hắn mà tới, nếu không mấy chuyện như mua nhà mua xe mua quần áo này không phải là đưa bao nhiêu muốn chừng ấy, càng nhiều càng tốt sao?

 
Chương 727: Dùng thân phận bạn gái?


Chương 728: Rãnh rỗi vậy, không đi chơi với bạn gái anh sao?  

             Lại nói, trong mấy người bạn gái thì chỉ có Khổng Hi là Triệu Dật chưa từng tặng cô bất cứ vật gì, xe hay phòng ở đều chưa từng tặng qua, dù cô có là nữ tổng giám đốc có tài sản lên đến trăm tỷ thì Triệu Dật vẫn cảm thấy không tốt.  

             Tháng bảy này là thời gian tập đoàn Thiên Hà chuẩn bị đưa ra thị trường, vừa vặn cũng là thời gian nghỉ hè nên Triệu Dật chuẩn bị trở về Thiên Phủ, chuẩn bị ở bên Khổng Hi bù đắp, quan tâm chăm sóc cô một thời gian.  

             Hừm, lần này về nhất định phải cẩn thận chọn một món quà cho cô ấy.  

             Chuẩn bị tặng cái gì mới được đây?  

             Châu báu, trang sức, xe hay phòng ở? Mấy thứ này cô ấy đều không thiếu nha.  

             Tạo một chút lãng mạn?  

             Cái này thật ra là có thể nhưng mà vẫn phải có đồ vật nào đó mang ý nghĩa tượng trưng mới được.  

             Tặng quà cho Bạch Phú Mỹ thật sự là một việc khiến người ta phải đau đầu mà.  

             Tuy rằng nói tặng đúng món quà thì cho dù là một chiếc nhẫn làm bằng nắp lon nước ngọt cũng có thể khiến người ta xúc động, nhưng mà làm gì có nhiều món quà khiến người ta động tâm đến thế cơ chứ!  

             Tâm ý cũng không phải là thứ có thể thể hiện ra một cách dễ dàng.  

             Suy nghĩ kỹ đi nào!  

             Triệu Dật phục hồi tinh thần, suy nghĩ một chút hắn lập tức quyết định tìm lý do phát cho mấy cô bạn gái một khoản tiền, dù sao trong sinh hoạt cơ bản luôn có chỗ cần tiêu tiền.  

             Dù sao chạy xe vẫn phải đổ xăng, nếu va chạm thì vẫn phải mang xe đi sửa mà, đúng không?  

             Cũng phải tự mua cho mình quần áo đẹp nữa chứ?  

             Dù Triệu Dật mua cho các cô rất nhiều quần áo hàng hiệu nhưng không phải tất cả đều là xa xỉ phẩm, có không ít nhãn hiệu quần áo như Adidas, Nikes,... thậm chí cũng có các thương hiệu bình dân như Uniqlo, tất cả đều lấy thoải mái, phù hợp, đẹp mắt làm chủ.  

             Hừm, lấy lý do gì đây?  

             Có rồi! Hai ngày nữa là Quốc tế Thiếu nhi!  

             Ngày 1/6 Quốc tế Thiếu nhi, phát xì lì cho bạn gái cũng được mà, nhỉ?  

             Buổi tối, Triệu Dật lẻn vào phòng của Diệp Thiến, lần này Diệp Thiến không khóa trái cửa phòng nữa.  

             Dù sao ban ngày Diệp Thiến cũng đã biết chuyện Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu cùng Bạch Nguyệt thay quần áo, nếu đã có người mở đầu vậy thì không cần cứng rắn chống đỡ nữa.  

             -----  

             Sáng ngày chủ nhật, lúc mọi người ngồi lại một chỗ cùng nhau dùng bữa sáng, hai bên thân thiết thêm vài phần, dần dần khiến người ta có cảm giác như người một nhà.  

             Triệu Dật nhìn trong mắt, vui trong lòng.  

             Thật tuyệt vời!  

             Ăn xong bữa sáng, Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến cùng Bạch Nguyệt đi dạo phố với nhau, Triệu Dật bị vứt bỏ một cách vô tình, mà những chuyện như thế này thì về sau sẽ càng ngày càng nhiều.  

             Lúc mấy người Phùng Tiếu Tiếu đi dạo phố thì Triệu Dật cơ bản đều bị xa lánh.  

             “Bọn em dùng cơm bên ngoài, buổi trưa sẽ không về đâu!”  

             Triệu Dật bất đắc dĩ: “Được, được, mấy người các em vui vẻ là được.”  

             Sau khi ba cô gái rời đi, Triệu Dật một mình nằm trên sô pha rồi lại chạy đến nằm trên ghế dài ở vườn hoa gần bể bơi, ánh mặt trời buổi sáng nhẹ nhàng khiến người ta cảm thấy ấm áp, thoải mái vô cùng.  

             Triệu Dật cầm điện thoại di động tán gẫu cùng Khổng Hi.  

             Triệu Dật: Tiểu Hi Hi~  

             Khổng Hi: Rảnh rỗi vậy, hôm nay không phải là cuối tuần à, không đi chơi cùng mấy cô bạn gái của anh sao?  

             Triệu Dật: Họ đi mua sắm cùng nhau rồi, một mình anh đang ở nhà buồn chán nằm phơi nắng đây.  

             Triệu Dật tiện tay chụp một bức hình rồi gửi qua.  

             Triệu Dật: Còn phải chờ xét duyệt nữa sao? Bây giờ thế nào rồi?

 
Chương 727: Dùng thân phận bạn gái?


Chương 728: Rãnh rỗi vậy, không đi chơi với bạn gái anh sao?  

             Lại nói, trong mấy người bạn gái thì chỉ có Khổng Hi là Triệu Dật chưa từng tặng cô bất cứ vật gì, xe hay phòng ở đều chưa từng tặng qua, dù cô có là nữ tổng giám đốc có tài sản lên đến trăm tỷ thì Triệu Dật vẫn cảm thấy không tốt.  

             Tháng bảy này là thời gian tập đoàn Thiên Hà chuẩn bị đưa ra thị trường, vừa vặn cũng là thời gian nghỉ hè nên Triệu Dật chuẩn bị trở về Thiên Phủ, chuẩn bị ở bên Khổng Hi bù đắp, quan tâm chăm sóc cô một thời gian.  

             Hừm, lần này về nhất định phải cẩn thận chọn một món quà cho cô ấy.  

             Chuẩn bị tặng cái gì mới được đây?  

             Châu báu, trang sức, xe hay phòng ở? Mấy thứ này cô ấy đều không thiếu nha.  

             Tạo một chút lãng mạn?  

             Cái này thật ra là có thể nhưng mà vẫn phải có đồ vật nào đó mang ý nghĩa tượng trưng mới được.  

             Tặng quà cho Bạch Phú Mỹ thật sự là một việc khiến người ta phải đau đầu mà.  

             Tuy rằng nói tặng đúng món quà thì cho dù là một chiếc nhẫn làm bằng nắp lon nước ngọt cũng có thể khiến người ta xúc động, nhưng mà làm gì có nhiều món quà khiến người ta động tâm đến thế cơ chứ!  

             Tâm ý cũng không phải là thứ có thể thể hiện ra một cách dễ dàng.  

             Suy nghĩ kỹ đi nào!  

             Triệu Dật phục hồi tinh thần, suy nghĩ một chút hắn lập tức quyết định tìm lý do phát cho mấy cô bạn gái một khoản tiền, dù sao trong sinh hoạt cơ bản luôn có chỗ cần tiêu tiền.  

             Dù sao chạy xe vẫn phải đổ xăng, nếu va chạm thì vẫn phải mang xe đi sửa mà, đúng không?  

             Cũng phải tự mua cho mình quần áo đẹp nữa chứ?  

             Dù Triệu Dật mua cho các cô rất nhiều quần áo hàng hiệu nhưng không phải tất cả đều là xa xỉ phẩm, có không ít nhãn hiệu quần áo như Adidas, Nikes,... thậm chí cũng có các thương hiệu bình dân như Uniqlo, tất cả đều lấy thoải mái, phù hợp, đẹp mắt làm chủ.  

             Hừm, lấy lý do gì đây?  

             Có rồi! Hai ngày nữa là Quốc tế Thiếu nhi!  

             Ngày 1/6 Quốc tế Thiếu nhi, phát xì lì cho bạn gái cũng được mà, nhỉ?  

             Buổi tối, Triệu Dật lẻn vào phòng của Diệp Thiến, lần này Diệp Thiến không khóa trái cửa phòng nữa.  

             Dù sao ban ngày Diệp Thiến cũng đã biết chuyện Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu cùng Bạch Nguyệt thay quần áo, nếu đã có người mở đầu vậy thì không cần cứng rắn chống đỡ nữa.  

             -----  

             Sáng ngày chủ nhật, lúc mọi người ngồi lại một chỗ cùng nhau dùng bữa sáng, hai bên thân thiết thêm vài phần, dần dần khiến người ta có cảm giác như người một nhà.  

             Triệu Dật nhìn trong mắt, vui trong lòng.  

             Thật tuyệt vời!  

             Ăn xong bữa sáng, Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến cùng Bạch Nguyệt đi dạo phố với nhau, Triệu Dật bị vứt bỏ một cách vô tình, mà những chuyện như thế này thì về sau sẽ càng ngày càng nhiều.  

             Lúc mấy người Phùng Tiếu Tiếu đi dạo phố thì Triệu Dật cơ bản đều bị xa lánh.  

             “Bọn em dùng cơm bên ngoài, buổi trưa sẽ không về đâu!”  

             Triệu Dật bất đắc dĩ: “Được, được, mấy người các em vui vẻ là được.”  

             Sau khi ba cô gái rời đi, Triệu Dật một mình nằm trên sô pha rồi lại chạy đến nằm trên ghế dài ở vườn hoa gần bể bơi, ánh mặt trời buổi sáng nhẹ nhàng khiến người ta cảm thấy ấm áp, thoải mái vô cùng.  

             Triệu Dật cầm điện thoại di động tán gẫu cùng Khổng Hi.  

             Triệu Dật: Tiểu Hi Hi~  

             Khổng Hi: Rảnh rỗi vậy, hôm nay không phải là cuối tuần à, không đi chơi cùng mấy cô bạn gái của anh sao?  

             Triệu Dật: Họ đi mua sắm cùng nhau rồi, một mình anh đang ở nhà buồn chán nằm phơi nắng đây.  

             Triệu Dật tiện tay chụp một bức hình rồi gửi qua.  

             Triệu Dật: Còn phải chờ xét duyệt nữa sao? Bây giờ thế nào rồi?

 
Chương 719: Tăng gấp đôi!


Chương 720: Tiền lương tăng gấp đôi  

             Ba người Phùng Tiếu Tiếu vừa chuẩn bị bữa tối vừa tán gẫu, cuối cùng quyết định việc có nên thuê người giúp việc hay không.  

             Không thuê!  

             Tự mình làm!  

             Đương nhiên Triệu Dật tôn trọng ý kiến của ba người họ. Vả lại kỳ thực trong lòng hắn cũng cảm thấy việc nội trợ trong nhà chỉ là chuyện nhỏ, tuy rằng có thể hơi phiền phức nhưng nếu tự mình chăm sóc nhà cửa thì thú vị hơn nhiều. Đây gọi là cảm giác gia đình ấm cúng.  

             Quần áo đến tận tay, cơm bưng đến tận miệng, cảm giác giống như ở khách sạn năm sao, chỉ cần trả tiền rồi tùy ý ra lệnh lập tức có người cung kính làm theo.  

             Triệu Dật nghiêng đầu cười nói: "Quan Tâm, xem ra cô phải tự làm một mình rồi."  

             Quan Tâm mím môi khẽ cười, nói: "Không sao đâu, như vậy cũng tốt mà. Tôi mua thêm mấy con robot lau nhà để dọn dẹp hàng ngày, tới cuối tuần thì mở cửa để người giúp việc theo giờ đến tổng vệ sinh. Về phần bếp núc, nếu mọi người không chê thì tôi xin xung phong nấu ăn. Trái lại, nếu các bà chủ muốn đích thân xuống bếp thì tôi sẽ phụ giúp đi mua đồ và chuẩn bị nguyên liệu… Bây giờ tôi không có nhiều việc nên rất nhàn rỗi. "  

             Triệu Dật cười nói: "Cô vừa là quản gia vừa là đầu bếp, đôi khi còn làm tài xế và trợ lý cho tôi. Tôi thấy cô nên nhanh chóng tìm cho mình một trợ lý kín miệng để giúp cô làm những việc lặt vặt. Ngoài ra tôi sẽ tăng tiền lương của cô lên một chút…"  

             Quan Tâm mỉm cười nói: "Nếu ông chủ và các bà chủ thường xuyên ở lại đây thì tôi nhất định phải tìm thêm trợ lý, ngày thường giúp tôi mua đồ ăn làm việc vặt gì đó, tôi cũng sẽ học cách lười biếng hơn. Về phần tăng lương, công việc này của tôi không hề mệt mỏi, vả lại đãi ngộ cũng rất cao rồi…"  

             Triệu Dật cười nói: "Cô làm nhiều việc nên từ tháng này tôi sẽ tăng lương gấp đôi cho cô."  

             Tăng gấp đôi!  

             Quan Tâm có vẻ giật mình, nói: "Ông chủ, công việc của tôi không xứng đáng được hưởng lương như vậy…"  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Nói về công việc thì quả thực là không đáng nhưng nếu tính cả sự tín nhiệm và chuyên nghiệp thì rất xứng đáng. Cô hãy coi như ông chủ của cô nhiều tiền nên muốn nhờ cô tiêu giúp một chút."  

             Tín nhiệm và chuyên nghiệp?  

             Quan Tâm lập tức hiểu được.  

             Những chuyện riêng tư xảy ra trong biệt thự này nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ gây ra sóng gió lớn. Hơn nữa Phùng Tiếu Tiếu còn theo nghiệp ca sĩ và là người của công chúng, nếu mọi chuyện bị bại lộ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp.  

             Lần này Triệu Dật tăng lương phần lớn là vì tin tưởng cô chứ không phải vì cô làm được công to việc lớn gì.  

             Thật sự nếu bàn về công việc, thuê một đầu bếp cùng một người trợ lý và một người giúp việc có thể giải quyết tốt đẹp mọi chuyện, mà tiền lương cộng lại chỉ tốn khoảng 20 ngàn tệ. Vì vậy Triệu Dật mới nói, tăng lương là bởi tín nhiệm và sự chuyên nghiệp của cô.  

             Ông chủ muốn tăng lương và còn nói rõ nguyên nhân, tất nhiên Quan Tâm không từ chối. Hơn nữa cô càng tận tâm tận lực phục vụ tốt hơn.  

             Bạch Nguyệt bưng đĩa nấm đặt lên bàn rồi nhìn chung quanh và nói: "Đã chuẩn bị xong hết rồi, bắt đầu ăn thôi…"

 
Chương 728: Anh thật sự muốn mua cho em sao?


Chương 729: Khổng Hi đòi quà  

             Khổng Hi: Có chút rắc rối nhưng không phải vấn đề lớn.  

             Triệu Dật: Ừm, nếu như có vấn đề gì thì nói cho anh biết, tuy rằng chưa chắc anh đã có biện pháp giải quyết nhưng mà một người kế ngắn, hai người kế dài mà.  

             Khổng Hi: Biết rồi, nếu thật sự có chuyện gì nhất định sẽ nói cho anh mà, ngoại trừ việc anh là bạn trai của em ra thì anh vẫn là cổ đông lớn thứ hai của công ty mà.  

             Triệu Dật: Ha ha, cũng đúng nha, hiện tại anh chỉ cần chờ Tiểu Hi Hi em mang anh bay thôi, giờ anh chỉ muốn nằm yên, không muốn cố gắng.  

             Khổng Hi: Anh thôi đi, cái hạng mục kia của anh đang làm em cũng nghe qua rồi, hạng mục đó có giá trị lên đến mấy chục tỷ. Bây giờ chỉ tính riêng dự án bất động sản kia thôi tài sản của anh ít nhất cũng hơn hai ba mươi tỷ rồi, so với em còn nhiều hơn.  


             Triệu Dật: Vợ ơi, từ lúc quen nhau đến giờ anh đều chưa tặng em một món quà nào, em có thứ gì đặc biệt yêu thích không, anh tặng em?  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh thật được đó nha, một chén nước bưng đến bằng, thân mình hiện tại bên cạnh người đẹp mềm mại mà vẫn không quên người vợ già là em đây.  

             Triệu Dật: Nói lung tung gì đó! Tiểu Hi Hi của anh diện mạo xinh đẹp, dáng người cũng rất đẹp, có năng lực lại còn vô cùng dịu dàng nữa, chỗ nào già chứ?  

             Khổng Hi: Em lớn hơn mấy cô ấy những năm, sáu tuổi, hơn nửa thập kỷ rồi, sao lại không già chứ. Mấy cô ấy hiện giờ đang độ tuổi đẹp đẽ rực rỡ nhất.  

             Triệu Dật: Không sao cả, sau này để các cô ấy gọi em là chị.  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh nghĩ thật đẹp!  

             Triệu Dật: Làm người mà, dù sao cũng phải có chút mơ mộng!  

             Khổng Hi:/trợn mắt/!  

             Triệu Dật: Đợi đến tầm cuối tháng sau được nghỉ hè, anh sẽ về Thiên Phủ, sau đó mỗi ngày đều ở cùng em.  

             Khổng Hi: Anh không ở cùng bọn họ sao? Bỏ lại nhiều người như vậy mà chỉ quay về chơi với em sao?  

             Triệu Dật: Đương nhiên rồi! Chẳng phải công ty chuẩn bị niêm yết sao, đến lúc đó khẳng định em sẽ rất bận rộn, cũng rất mệt mỏi nên anh quay về cùng với em. Coi như không giúp được việc gì thực tế thì ở cùng em xem như một chút tâm ý của anh đi.  

             Khổng Hi: Được rồi, đợi tháng sáu anh về lại nói tiếp.  


             Triệu Dật: Ai, Tiểu Hi Hi, em nói xem anh có nên mua thêm một căn phòng nữa hay không? Nếu ở lại trong nhà em thì ánh mắt của  ông nội nhìn anh có chút gì đó ấy, lại không được tự do.  

             Khổng Hi: Ha ha, anh cũng  cảm thấy ngượng ngùng sao?  

             Triệu Dật: Thực ra anh vốn rất thẹn thùng, rất nội liễm đó!  

             Khổng Hi: Anh trai à, làm người thì vẫn cần phải có chút mặt mũi!  

             Triệu Dật: Ha ha, anh nói nghiêm túc đấy, nếu anh mua một căn nhà ở ngoài thì em có đến ở cùng anh không?  

             Khổng Hi: Không được, ông nội ở nhà chỉ có một mình em không yên tâm, thực ra em vẫn muốn ở bên cạnh cùng ông nhiều hơn. Thật ra ông nội cũng rất thích anh, chỉ là cảm thấy anh còn nhỏ tuổi một chút thôi.  

             Triệu Dật: Được rồi, vậy thì anh không mua nữa.  

             Khổng Hi: Lần trước em kể cho ông nghe chuyện anh vận hành dự án bất động sản ở Giang Châu, ông cảm thấy rất bội phục anh, còn nói anh là thiếu niên anh kiệt đó.  

             Triệu Dật: Vậy thì anh phải cùng ông nội uống chút rượu, ấy không, uống chút trà để tâm sự rồi.  

             Khổng Hi: Được, đến lúc đó xem anh biểu diễn thế nào.  

             Chỉ một lát sau, ánh mắt Triệu Dật bỗng ngừng lại...

 
Chương 720: "Đúng vậy, không thể trêu chọc nha! ”


Chương 721: Anh là địa chủ, ai giám trút giận với anh  

             Bếp điện và nồi lẩu đã được bày sẵn trên bàn ăn, hương thơm và hơi nóng tỏa ra khắp phòng, xung quanh là các loại nguyên liệu tươi ngon.  

             Quan Tâm rót rượu và đồ uống cho mọi người rồi đứng nghiêm trang ở một bên.  

             Triệu Dật nhìn Quan Tâm một cái rồi cười nói: "Đứng đó làm gì? Ngồi xuống ăn cùng đi. Hôm nay không có người ngoài, về sau có lẽ nơi này cũng không tiếp người ngoài nên cô đừng khách sáo. Cô đứng như vậy, sao chúng tôi có thể ăn uống tự nhiên được…"  

             Quan Tâm hơi do dự một chút, làm gì có quản gia nào lại ăn cơm cùng chủ nhà cơ chứ?  

             Triệu Dật thấy cô đứng im lặng thì cười nói: "Tôi là ông chủ, tôi ra lệnh cho cô ngồi xuống ăn thoải mái."  

             Phùng Tiếu Tiếu cũng cười nói: "Anh Dật nói đúng đó. Tuy chị là quản gia nhưng bây giờ ở đây không có người ngoài hay khách lạ. Đều là người một nhà nên chị đừng khách sáo nữa, lẽ nào chúng tôi lại để chị phải lủi thủi ăn sau, như vậy thật không hay."  

             Quan Tâm hết cách đành ngồi xuống rồi nói: "Quy tắc của nghề quản gia không cho phép tôi được ngồi ăn chung với chủ nhân…"  

             Triệu Dật cười nói: "Chúng tôi không phải danh gia vọng tộc gì nên không cần nhiều quy tắc như vậy. Chỉ cần không có người ngoài thì chúng ta đều là người một nhà, mau ăn đi đừng ngại nữa."  

             Quan Tâm gật đầu nói: "Cảm ơn ông chủ."  

             Quan Tâm hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Triệu Dật. Nếu có người ngoài hay có khách lạ thì tất nhiên Quan Tâm phải giữ đúng bổn phận quản gia của mình. Còn nếu chỉ có người nhà thì không cần khách sáo, càng không cần phân biệt chủ tớ rõ ràng như vậy.  

             Chỉ là Quan Tâm cũng biết, sợ là sẽ không có quá nhiều khách khứa lui tới nơi này.  

             Dù gì thì ngoại trừ Bạch Nguyệt ra thì Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến đều có nhà riêng. Nếu họ muốn đãi khách thì đương nhiên là sẽ làm ở nhà của họ chứ không phải ở đây.  


             Ngay cả người giúp việc họ cũng không cần, vậy hiển nhiên là nơi này giống như Vườn Địa Đàng riêng của họ, chỉ có một mình Quan Tâm là người ngoài.  

             Quan Tâm tự rót cho mình một ly nước ngọt, còn mọi người đều uống rượu. Ngay cả người không uống được rượu như Tiếu Tiếu cũng tự rót cho mình nửa ly rượu vang đỏ.  

             Triệu Dật nhìn ba người họ, trong lòng vô cùng xúc động, hắn nâng ly rượu lên nói: "Mọi người cùng cạn ly, hôm nay là tiệc tân gia của chúng ta, cũng là ngày các em gặp mặt nhau!"  

             Ba cô gái nâng ly lên và liếc nhìn nhau một cái, ánh mắt chứa đầy sự trìu mến.  

             Có lẽ là bởi vì ba người họ đều còn trẻ và đều có hướng phát triển sự nghiệp riêng của mình nên hoàn toàn không xảy ra xung đột lợi ích. Cũng vì vậy mà họ không có ý đồ hay mưu mô gì xấu xa.  

             Họ cùng ngồi ở đây, tất cả là vì không muốn rời bỏ Triệu Dật.  

             Những chuyện dọn dẹp dĩ nhiên là giao cho Quan Tâm còn họ ngồi xem TV ở phòng khách. Được một lúc thì chuẩn bị lên phòng nghỉ ngơi, dù sao đi học đi làm một ngày lại còn uống chút rượu nên có hơi mệt mỏi.

 
Chương 728: Anh thật sự muốn mua cho em sao?


Chương 729: Khổng Hi đòi quà  

             Khổng Hi: Có chút rắc rối nhưng không phải vấn đề lớn.  

             Triệu Dật: Ừm, nếu như có vấn đề gì thì nói cho anh biết, tuy rằng chưa chắc anh đã có biện pháp giải quyết nhưng mà một người kế ngắn, hai người kế dài mà.  

             Khổng Hi: Biết rồi, nếu thật sự có chuyện gì nhất định sẽ nói cho anh mà, ngoại trừ việc anh là bạn trai của em ra thì anh vẫn là cổ đông lớn thứ hai của công ty mà.  

             Triệu Dật: Ha ha, cũng đúng nha, hiện tại anh chỉ cần chờ Tiểu Hi Hi em mang anh bay thôi, giờ anh chỉ muốn nằm yên, không muốn cố gắng.  

             Khổng Hi: Anh thôi đi, cái hạng mục kia của anh đang làm em cũng nghe qua rồi, hạng mục đó có giá trị lên đến mấy chục tỷ. Bây giờ chỉ tính riêng dự án bất động sản kia thôi tài sản của anh ít nhất cũng hơn hai ba mươi tỷ rồi, so với em còn nhiều hơn.  


             Triệu Dật: Vợ ơi, từ lúc quen nhau đến giờ anh đều chưa tặng em một món quà nào, em có thứ gì đặc biệt yêu thích không, anh tặng em?  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh thật được đó nha, một chén nước bưng đến bằng, thân mình hiện tại bên cạnh người đẹp mềm mại mà vẫn không quên người vợ già là em đây.  

             Triệu Dật: Nói lung tung gì đó! Tiểu Hi Hi của anh diện mạo xinh đẹp, dáng người cũng rất đẹp, có năng lực lại còn vô cùng dịu dàng nữa, chỗ nào già chứ?  

             Khổng Hi: Em lớn hơn mấy cô ấy những năm, sáu tuổi, hơn nửa thập kỷ rồi, sao lại không già chứ. Mấy cô ấy hiện giờ đang độ tuổi đẹp đẽ rực rỡ nhất.  

             Triệu Dật: Không sao cả, sau này để các cô ấy gọi em là chị.  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh nghĩ thật đẹp!  

             Triệu Dật: Làm người mà, dù sao cũng phải có chút mơ mộng!  

             Khổng Hi:/trợn mắt/!  

             Triệu Dật: Đợi đến tầm cuối tháng sau được nghỉ hè, anh sẽ về Thiên Phủ, sau đó mỗi ngày đều ở cùng em.  

             Khổng Hi: Anh không ở cùng bọn họ sao? Bỏ lại nhiều người như vậy mà chỉ quay về chơi với em sao?  

             Triệu Dật: Đương nhiên rồi! Chẳng phải công ty chuẩn bị niêm yết sao, đến lúc đó khẳng định em sẽ rất bận rộn, cũng rất mệt mỏi nên anh quay về cùng với em. Coi như không giúp được việc gì thực tế thì ở cùng em xem như một chút tâm ý của anh đi.  

             Khổng Hi: Được rồi, đợi tháng sáu anh về lại nói tiếp.  


             Triệu Dật: Ai, Tiểu Hi Hi, em nói xem anh có nên mua thêm một căn phòng nữa hay không? Nếu ở lại trong nhà em thì ánh mắt của  ông nội nhìn anh có chút gì đó ấy, lại không được tự do.  

             Khổng Hi: Ha ha, anh cũng  cảm thấy ngượng ngùng sao?  

             Triệu Dật: Thực ra anh vốn rất thẹn thùng, rất nội liễm đó!  

             Khổng Hi: Anh trai à, làm người thì vẫn cần phải có chút mặt mũi!  

             Triệu Dật: Ha ha, anh nói nghiêm túc đấy, nếu anh mua một căn nhà ở ngoài thì em có đến ở cùng anh không?  

             Khổng Hi: Không được, ông nội ở nhà chỉ có một mình em không yên tâm, thực ra em vẫn muốn ở bên cạnh cùng ông nhiều hơn. Thật ra ông nội cũng rất thích anh, chỉ là cảm thấy anh còn nhỏ tuổi một chút thôi.  

             Triệu Dật: Được rồi, vậy thì anh không mua nữa.  

             Khổng Hi: Lần trước em kể cho ông nghe chuyện anh vận hành dự án bất động sản ở Giang Châu, ông cảm thấy rất bội phục anh, còn nói anh là thiếu niên anh kiệt đó.  

             Triệu Dật: Vậy thì anh phải cùng ông nội uống chút rượu, ấy không, uống chút trà để tâm sự rồi.  

             Khổng Hi: Được, đến lúc đó xem anh biểu diễn thế nào.  

             Chỉ một lát sau, ánh mắt Triệu Dật bỗng ngừng lại...

 
Chương 721: Cũng không biết các cô gái đã thức dậy chưa?


Chương 722: Anh thật đáng thương  

             Triệu Dật đi theo ba cô gái lên lầu rồi trơ mắt nhìn họ trở về phòng riêng, sau đó đóng cửa phòng lại!  

             Thậm chí hắn còn nghe được tiếng khóa trái cửa phòng!  

             Triệu Dật lập tức trợn tròn mắt.  

             Đều đóng cửa hết rồi, vậy mình phải ở đâu bây giờ?  

             Làm sao bây giờ?  

             Vừa chua vừa ngọt!  

             Triệu Dật bất đắc dĩ một mình trở lại phòng của mình. Sau khi tắm rửa thay đồ đi ngủ thì  nhất thời cảm thấy hào hứng đến nỗi không ngủ được.  

             Có chút ngoài dự đoán của Triệu Dật khi ba cô bạn gái của mình cùng nhau gặp mặt lại hòa thuận vui vẻ như vậy.  

             Không có âm thầm giao chiến, cũng không có ai nhằm vào ai công kích, mọi người dường như đều rất cẩn thận tiếp xúc với đối phương. Tuy còn có một chút khách sáo nhưng Triệu Dật đoán không bao lâu nữa mọi người sẽ thật sự thân thiết với nhau.  

             Cả ba cô gái đều không hẹn mà cùng nhau khóa trái cửa phòng, ý tứ của các cô nàng rõ ràng là tối nay không hoan nghênh Triệu Dật.  

             Dù sao ngày đầu tiên, nếu là về việc kia không biết những người khác nghĩ gì?  

             Thực tế lại là một hòa thượng gánh nước uống, hai hòa thượng mang nước uống, ba hòa thượng không có nước uống. Không ai hoan nghênh hắn, lại còn khóa trái cửa để hắn một mình đi về phòng.  

             Ngược lại Triệu Dật cũng không suy nghĩ nhiều, về sau có rất nhiều cơ hội. Hơn nữa hôm nay là ngày đầu tiên, mọi người có thể hòa thuận ở chung đã là rất tốt rồi, Triệu Dật cũng không dám nghĩ nhiều.  

             Tuy nhiên có vẻ đây là một phương hướng để nỗ lực chăng?  

             Triệu Dật đối với tất cả các các cô đều bình đẳng như nhau, không thiên vị bất kỳ ai.   

             Ba cô gái thẳng thắn chung sống cùng nhau như vậy coi như sau này sẽ gắn bó với nhau. Về sau tuy rằng Triệu Dật cũng cần phải chạy tới chạy lui, có những lúc sẽ phải dành thời  gian riêng cho một người, nhưng vào những ngày lễ quan trọng gì đó thì không cần phải chia ra chạy khắp nơi.  

             Ví dụ như ngày Lễ tình nhân, Giáng sinh hay Thất Tịch các loại, tất cả mọi người đều có thể cùng nhau ăn lẩu, Triệu Dật không cần buổi trưa chạy nơi này, buổi tối chạy nơi kia, phân thân chạy khắp nơi như trước.  

             Ngoại trừ ba cô bạn gái này còn có Khổng Hi ở Thiên Phủ và Tần Băng Lạc ở Thượng Hải. Khổng Hi quản lý tập đoàn Thiên Hà, Tần Băng Lạc thì bận rộn tham gia các giải đua ngựa, cả hai đều đang cố gắng gây dựng sự nghiệp của mình. Vậy tạm thời Khổng Hi sẽ không có khả năng đến Thiên phủ, Tần Băng Lạc ngược lại thì có thể, nhưng trong thời gian ngắn cô chắc chắn sẽ không đến Giang Châu ở, ít nhất cũng phải chờ Triệu Dật sau khi tốt nghiệp mới cân nhắc vấn đề này.  

             Tạm thời như vậy là ổn định!  

             Tuy trên lý thuyết thời gian cuối tuần của ba cô gái sẽ nhiều hơn một chút, nhưng cuối tuần này nếu chỉ ở cùng với Liễu Vũ Phi có thể sẽ gây xung đột, Triệu Dật cũng chỉ có thể tận dụng sắp xếp thời gian.  

             Vốn là Liễu Vũ Phi chuẩn bị cuối tuần này cùng Triệu Dật và Tô Nhã leo núi, Triệu Dật chỉ có cách tìm lý do né tránh.   

             Mặc kệ nói như thế nào thì hiện tại so với lúc trước đã tốt hơn nhiều, ít nhất khi ở Giang Châu Triệu Dật chỉ cần phân thân hai chỗ.  

             Huống chi Triệu Dật cùng Phùng Tiếu Tiếu, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đều đã nói rõ ràng, các cô cũng đã đều biết về Liễu Vũ Phi, các ngày lễ lớn vắng mặt một hai lần cũng sẽ không thấy lạ, dù sao sau này Triệu Dật nhất định sẽ bù đắp cho các cô.  

             Hơn nữa trong vòng một ngày phân thân hai chỗ vẫn không có vấn đề gì.  

             Triệu Dật trêu ghẹo nói: "Anh thật đáng thương, anh cô đơn khó ngủ, trằn trọc cả một đêm..."

 
Chương 729: Phương pháp đặc thù?”


Chương 730: Dáng vẻ trung niên  

             “Ông chủ, ăn cơm thôi!”  

             Triệu Dật đi vào phòng ăn đã thấy trên bàn bày xong hai món mặn một món chay cùng một chén canh, tất cả đều là đồ ăn thường ngày nhưng hương vị lại không tệ chút nào.  

             Thịt heo hầm cọng tỏi, tôm đất luộc, bông cải xanh xào, canh cà chua trứng.  

             Triệu Dật ngồi xuống, nhìn nói: “Không tệ nha, nhìn thôi cũng đã muốn ăn, lại nói quản gia tư nhân các cô cũng học thêm cả nấu nướng sao?”  

             Quan Tâm vừa lấy cơm cho Triệu Dật vừa trả lời: “Đương nhiên là được học qua, dù sao thì đôi khi chúng tôi vẫn phải đối mặt với tình huống không có đầu bếp nhưng ông chủ hay người trong nhà muốn thêm đồ ăn, hoặc trong một vài trường hợp đặc biệt nào đó. Tuy nhiên kỹ năng bếp núc không thể bằng đầu bếp chuyên nghiệp được.”  

             Triệu Dật nhận lấy bát cơm, nhìn Quan Tâm ngồi ở một bên cười nói: “Ngồi xa như thế là sợ tôi ăn mất cô hay gì, hiện tại chỉ có hai người tôi với cô thì cứ thoải mái đi.”  

             Quan Tâm đổi chỗ ngồi, chuyển thành ngồi đối diện Triệu Dật.  

             Đối với ông chủ này của mình, Quan Tâm không có gì để nói cả. Đối phương vừa hào phóng lại tương đối tùy tiện, không hề có cái giá ông chủ lớn chút nào, chỉ cần cô hoàn thành tốt những việc hắn giao cho là được, tựa hồ xem cô như một người bạn bình thường.  

             Triệu Dật ăn một miếng cơm, cười nói: “Người khác làm quản gia thì đều chỉ cần phụ trách quản lý, còn cô ở chỗ tôi thì cái gì cũng phải làm.”  

             Quan Tâm mỉm cười đáp: “Nhưng ông chủ của họ lại không hào phóng như ông chủ của tôi, lại không hề kiêu ngạo.”  

             Triệu Dật cười nói: “Cô nói thế này là đang khen tôi phải không? Không tệ, biết nói chuyện như thế thì cô nói nhiều thêm mấy câu nữa đi.”  

             Quan Tâm nghiêng đầu sang một bên, cố gắng nén ý muốn bật cười  

             Cô sợ mình cười đến sặc mất.  

             “Ông chủ, tôi đang ăn cơm đấy.”  

             Triệu Dật cười ha ha nói: “Tâm tình của ông chủ cô hiện đang rất vui vẻ cho nên cũng muốn mọi người vui vẻ cùng nhau.”  

             Quan Tâm cười nói: “Ông chủ, anh trực tiếp tăng gấp đôi tiền lương của tôi là tự động tôi sẽ cảm thấy vui vẻ. Đúng rồi ông chủ, nếu như mấy cô Tiếu Tiếu đều không cần đến đầu bếp linh tinh thì tôi có thể tiếp nhận thêm một chút chuyện trong nhà, tôi chuẩn bị tuyển trợ lý để bình thường giúp tôi làm chân chạy việc vặt, ví dụ như đưa đón các cô ấy, mua thức ăn hay làm một ít chuyện mà anh phân phó.”  

             Triệu Dật cảm thấy sao cũng được nói: “Cũng được, cô tự xem rồi tuyển thêm đi, việc này tôi không quản. Đãi ngộ tự cô định ra đi, cô cảm thấy ổn là được, tôi chỉ có một yêu cầu đó chính là miệng phải chặt.”  

             Quan Tâm gật đầu: “Tôi biết rồi, ông chủ.”  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút: “Người cô tuyển không cần đến công ty mà tiền lương hằng tháng cô cứ trực tiếp trả cho họ, bây giờ tôi chuyển cho cô một triệu trước, cô ghi  thống kê khoảng chi vào sổ là được, khi nào dùng hết thì lại bảo tôi.”  



 
Chương 729: Phương pháp đặc thù?”


Chương 730: Dáng vẻ trung niên  

             “Ông chủ, ăn cơm thôi!”  

             Triệu Dật đi vào phòng ăn đã thấy trên bàn bày xong hai món mặn một món chay cùng một chén canh, tất cả đều là đồ ăn thường ngày nhưng hương vị lại không tệ chút nào.  

             Thịt heo hầm cọng tỏi, tôm đất luộc, bông cải xanh xào, canh cà chua trứng.  

             Triệu Dật ngồi xuống, nhìn nói: “Không tệ nha, nhìn thôi cũng đã muốn ăn, lại nói quản gia tư nhân các cô cũng học thêm cả nấu nướng sao?”  

             Quan Tâm vừa lấy cơm cho Triệu Dật vừa trả lời: “Đương nhiên là được học qua, dù sao thì đôi khi chúng tôi vẫn phải đối mặt với tình huống không có đầu bếp nhưng ông chủ hay người trong nhà muốn thêm đồ ăn, hoặc trong một vài trường hợp đặc biệt nào đó. Tuy nhiên kỹ năng bếp núc không thể bằng đầu bếp chuyên nghiệp được.”  

             Triệu Dật nhận lấy bát cơm, nhìn Quan Tâm ngồi ở một bên cười nói: “Ngồi xa như thế là sợ tôi ăn mất cô hay gì, hiện tại chỉ có hai người tôi với cô thì cứ thoải mái đi.”  

             Quan Tâm đổi chỗ ngồi, chuyển thành ngồi đối diện Triệu Dật.  

             Đối với ông chủ này của mình, Quan Tâm không có gì để nói cả. Đối phương vừa hào phóng lại tương đối tùy tiện, không hề có cái giá ông chủ lớn chút nào, chỉ cần cô hoàn thành tốt những việc hắn giao cho là được, tựa hồ xem cô như một người bạn bình thường.  

             Triệu Dật ăn một miếng cơm, cười nói: “Người khác làm quản gia thì đều chỉ cần phụ trách quản lý, còn cô ở chỗ tôi thì cái gì cũng phải làm.”  

             Quan Tâm mỉm cười đáp: “Nhưng ông chủ của họ lại không hào phóng như ông chủ của tôi, lại không hề kiêu ngạo.”  

             Triệu Dật cười nói: “Cô nói thế này là đang khen tôi phải không? Không tệ, biết nói chuyện như thế thì cô nói nhiều thêm mấy câu nữa đi.”  

             Quan Tâm nghiêng đầu sang một bên, cố gắng nén ý muốn bật cười  

             Cô sợ mình cười đến sặc mất.  

             “Ông chủ, tôi đang ăn cơm đấy.”  

             Triệu Dật cười ha ha nói: “Tâm tình của ông chủ cô hiện đang rất vui vẻ cho nên cũng muốn mọi người vui vẻ cùng nhau.”  

             Quan Tâm cười nói: “Ông chủ, anh trực tiếp tăng gấp đôi tiền lương của tôi là tự động tôi sẽ cảm thấy vui vẻ. Đúng rồi ông chủ, nếu như mấy cô Tiếu Tiếu đều không cần đến đầu bếp linh tinh thì tôi có thể tiếp nhận thêm một chút chuyện trong nhà, tôi chuẩn bị tuyển trợ lý để bình thường giúp tôi làm chân chạy việc vặt, ví dụ như đưa đón các cô ấy, mua thức ăn hay làm một ít chuyện mà anh phân phó.”  

             Triệu Dật cảm thấy sao cũng được nói: “Cũng được, cô tự xem rồi tuyển thêm đi, việc này tôi không quản. Đãi ngộ tự cô định ra đi, cô cảm thấy ổn là được, tôi chỉ có một yêu cầu đó chính là miệng phải chặt.”  

             Quan Tâm gật đầu: “Tôi biết rồi, ông chủ.”  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút: “Người cô tuyển không cần đến công ty mà tiền lương hằng tháng cô cứ trực tiếp trả cho họ, bây giờ tôi chuyển cho cô một triệu trước, cô ghi  thống kê khoảng chi vào sổ là được, khi nào dùng hết thì lại bảo tôi.”  



 
Chương 730


Chương 731: Khi nào thì trả nợ  

             Khi Triệu Dật đang ăn cơm thì điện thoại di động bên cạnh đột nhiên lóe lên.  

             Hắn cầm lấy di động lên nhìn, cảm thấy có chút kinh ngạc.  

             Vậy mà lại là Giang Dĩnh đã không gặp hơn nửa năm.  

             Lúc trước Giang Dĩnh cùng với Bành Yến quay bộ phim “Niềm Tin Trỗi Dậy”, Triệu Dật còn đáp ứng với cô là sẽ đến thăm, còn nói là muốn quy tắc ngầm cô nhưng đến tháng tư hắn lại bận rộn cả một tháng, cộng thêm suy nghĩ của hắn đã thay đổi so với trước kia nên về sau hắn cũng không đến thăm cô.  

             Dù là tiệc đóng máy mà trước đó Triệu Dật nói muốn tham gia, nhưng cuối cùng hắn cũng không đi.  

             Bây giờ hắn cảm thấy có chút lúng túng, còn có chút chột dạ.  

             Giang Dĩnh: Ông chủ, ngài thật là nhẫn tâm nha! Có phải là anh đã quên mất diễn viên nhỏ đáng thương này rồi không?  


             Khóe miệng Triệu Dật không nhịn được khẽ nhếch lên.  

             Triệu Dật: Đừng tỏ ra thương tâm như vậy chứ. Đây là lỗi của tôi, do quá bận rộn nên không tham gia buổi tiệc  được.  

             Giang Dĩnh: Tôi biết ông chủ rất bận rộn nhưng không biết có thể nể mặt ăn cùng tôi một bữa cơm không?  

             Triệu Dật: Cô về bao lâu rồi?  

             Giang Dĩnh: Khoảng một tuần rồi, tôi vừa mới gộp những vấn đề bên này lại để giải quyết một thể.  

             Triệu Dật: Được! Vậy tôi mời cô ăn cơm, đãi cô vì đã làm việc vất vả. Nhưng hôm nay thì không được, tuần sau từ ngày một đến ngày năm đều được.  

             Giang Dĩnh: Vậy thứ hai ngày mai được chứ?  

             Triệu Dật: Được, cô muốn ăn gì?  

             Giang Dĩnh: Không phải tôi là người nên hỏi anh muốn ăn gì sao? Tôi mời anh mà.  

             Triệu Dật: Cô mời ông chủ ăn cơm, trong lòng ông chủ sẽ cảm thấy hoảng hốt. Nên cứ để ông chủ mời cô ăn, trong lòng tôi đã quyết nên cô mau nói xem ăn cái gì.  

             Giang Dĩnh: Anh nói như vậy, tôi rất đau lòng. Chẳng qua tôi muốn cảm ơn anh đã chăm sóc và giúp đỡ tôi, anh hoảng hốt cái gì.  

             Triệu Dật: Xem cô quay phim mấy tháng vất vả như vậy nên để tôi mời cô ăn một bữa thật ngon. Sky Wings Buffet được chứ?  

             Giang Dĩnh: Được rồi, ai bảo anh là ông chủ. Cảm ơn ông chủ, tôi không có ý kiến gì.  

             Triệu Dật: Được rồi, sáu giờ tối mai, tôi sẽ gửi định vị.  

             Giang Dĩnh: ok.  

             Triệu Dật buông điện thoại di động xuống, ngẩng đầu: "Quan Tâm, giúp tôi đặt hai chỗ vào lúc sáu giờ tối mai ở Sky Wings Buffet, dùng tên của tôi.”  

             "Được, thưa ông chủ."  

             Ba người Phùng Tiếu Tiếu đi dạo đến khoảng bốn giờ mới về nhà, mỗi người đều xách túi lớn túi nhỏ quần áo cùng với đồ vật nhỏ của mình.  

             "Hôm nay các em có vẻ bội thu rồi nhỉ…"  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Đúng vậy, bọn em mua không ít, hôm nay Tiếu Tiếu trả tiền tất cả..."  

             Triệu Dật cười nói: "Tiếu Tiếu là tiểu địa chủ đó, không cần tiết kiệm cho em ấy... Mua những gì vậy để anh xem một chút?”  

             Diệp Thiến cười hì hì liếc triệu Dật một cái: "Đồ của phụ nữ, anh xem cái gì.”  

             Triệu Dật nhún nhún vai: "Được rồi, không phải anh quan tâm các em sao, sợ các em chọn không được đẹp.”  

             Ba người cười hì hì cùng đi lên lầu, sau đó lại đi xuống bắt đầu nấu cơm.  

             Ăn cơm tối xong, Diệp Thiến lái xe về Bạch Bối, dù sao thứ hai cô cũng có tiết nếu đi buổi sáng thì quá vất vả.  

             Triệu Dật tiễn Diệp Thiến xong rồi đi về phòng khách, nhìn Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu trên sô pha bỗng nhiên cười ha hả.  

             Bạch Nguyệt ngẩng đầu thì nhìn thấy triệu Dật tươi cười, nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên ngáp một cái, duỗi thắt lưng.  

             "Tiếu Tiếu, hôm nay đi cả ngày có hơi mệt mỏi, mình tắm rồi đi ngủ trước..."  

             "Sớm vậy sao?"  

             Triệu Dật cười như không cười nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt: "Vậy khi nào các em định trả nợ?”

 
Chương 722: Chúng ta cùng đi xe giống nhau.”


Chương 723: Nhiệm vụ hôm nay chính là mua sắm  

             Triệu Dật còn chưa dứt lời, Diệp Thiến bên cạnh cầm lấy một cái bánh bao, trực tiếp nhét vào miệng Triệu Dật: "Bánh bao còn không bịt được miệng của anh sao? ”  

             “Thiến Thiến làm tốt lắm!”  

             Phùng Tiếu Tiếu khen một câu, cười hì hì bày bát đũa xong.  

             Triệu Dật cắn hai ba miếng nuốt cái bánh bao xuống, cười nói: "Nhét một cái bánh bao như vậy, cũng không sợ nghẹn chết anh sao? Các em đây là muốn mưu sát chồng đúng không?”  

             Triệu Dật ngồi xuống, cùng ba cô gái ăn sáng, Quan Tâm thì nói mình đã ăn trước.  


             "Hôm nay có ai sắp xếp đi đâu không?"  

             Phùng Tiếu Tiếu nói: "Em muốn đi đến công ty một chuyến, nhưng không nhiều việc lắm, chắc là buổi trưa sẽ trở về.”  

             Bạch Nguyệt nói: "Em sẽ đến công ty lúc 4 giờ chiều.”  

             Diệp Thiến cười cười: "Học sinh như em không có lớp, hôm nay cho mình nghỉ!”  

             Triệu Dật cũng biết trước tuy rằng ba người ở chung tại biệt thự nhưng ngày thường khẳng định ba cô gái sẽ không ở chung một chỗ, dù sao thời gian làm việc của mỗi người không giống nhau.  

             Phùng Tiếu Tiếu trước mắt còn đang chuẩn bị album, tuy bận rộn nhưng đều có thể về nhà. Bạch Nguyệt hiện tại đang làm phát thanh viên kênh giao thông, không phải ngày nào cũng chín giờ đi làm đến năm giờ về, ngược lại cũng có thể mỗi ngày ở đây, nhưng đoán chừng cô cũng sẽ không mỗi ngày đều ở đây. Diệp Thiến đi học, chỉ có cuối tuần có thể tới, cũng có thể nếu luyện múa gì đó cũng không tới được.  

             Chậm rãi từ từ, chung quy rồi sẽ có một ngày thực hiện ước mơ, hiện tại phá vỡ từng cái từng cái rào cản ngăn cách mọi người…  

             "Buổi sáng chúng ta đi mua đồ bơi đi, sau đó buổi trưa có thể ngâm mình một chút!"  

             Bạch Nguyệt hưng phấn đề nghị, cô đối với hồ bơi này rất có hứng thú.  

             Buổi sáng Phùng Tiếu Tiếu có việc, đương nhiên không có biện pháp cùng mọi người đi dạo phố. Hơn nữa hiện tại cô đã có danh tiếng, tuy cùng Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đi dạo phố không thành vấn đề, nhưng có thêm Triệu Dật thì lại khác. Nếu bị nhận ra và bị chụp lại truyền lên mạng, nói không chừng sẽ dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyền.  

             Phùng Tiếu Tiếu hiện tại còn chưa phải là ca sĩ hot nhất showbiz, về sau nếu như trở thành ca sĩ hàng đầu thì vấn đề này đều cần phải đặc biệt chú ý.  


             Cũng bởi vậy mà nhất định sau này cô sẽ không có cơ hội cùng Triệu Dật đi dạo phố.  

             Sức mạnh của cư dân mạng là vô cùng lớn. Một khi bị phơi bày, đến lúc đó mọi người đương nhiên sẽ tò mò người đàn ông đi cùng Phùng Tiếu Tiếu là ai? Vậy những người phụ nữ kia là ai đây?  

             Đến lúc đó giới truyền thông đưa tin rầm rộ, Liễu Vũ Phi không phải sẽ biết đến các cô sao? Bạn bè thân thích hay gì cũng sẽ biết hay sao?  

             Lúc ấy chẳng phải mọi thứ đều tan tành hết?  

             Phùng Tiếu Tiếu nháy mắt mấy cái, nghiêng mặt nhìn Triệu Dật: "Anh Dật, buổi sáng em không đi dạo được, anh giúp em chọn một bộ đồ bơi, buổi chiều em cũng có thể đi bơi cùng mọi người được.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được.”  

             Đồ bơi size gì căn bản không cần hỏi, ai còn có thể rõ ràng hơn Triệu Dật chứ?  

             Ăn sáng xong, Phùng Tiếu Tiếu tự đến công ty, Triệu Dật cùng Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lái xe đến trung tâm thương mại.  

             "Nguyệt Nguyệt, cậu đã suy nghĩ xong muốn mua xe gì chưa? Cậu không có xe, đi đi về về không tiện."  

             "Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta chính là mua sắm thật nhiều, mua mua mua..!”

 
Chương 730


Chương 731: Khi nào thì trả nợ  

             Khi Triệu Dật đang ăn cơm thì điện thoại di động bên cạnh đột nhiên lóe lên.  

             Hắn cầm lấy di động lên nhìn, cảm thấy có chút kinh ngạc.  

             Vậy mà lại là Giang Dĩnh đã không gặp hơn nửa năm.  

             Lúc trước Giang Dĩnh cùng với Bành Yến quay bộ phim “Niềm Tin Trỗi Dậy”, Triệu Dật còn đáp ứng với cô là sẽ đến thăm, còn nói là muốn quy tắc ngầm cô nhưng đến tháng tư hắn lại bận rộn cả một tháng, cộng thêm suy nghĩ của hắn đã thay đổi so với trước kia nên về sau hắn cũng không đến thăm cô.  

             Dù là tiệc đóng máy mà trước đó Triệu Dật nói muốn tham gia, nhưng cuối cùng hắn cũng không đi.  

             Bây giờ hắn cảm thấy có chút lúng túng, còn có chút chột dạ.  

             Giang Dĩnh: Ông chủ, ngài thật là nhẫn tâm nha! Có phải là anh đã quên mất diễn viên nhỏ đáng thương này rồi không?  


             Khóe miệng Triệu Dật không nhịn được khẽ nhếch lên.  

             Triệu Dật: Đừng tỏ ra thương tâm như vậy chứ. Đây là lỗi của tôi, do quá bận rộn nên không tham gia buổi tiệc  được.  

             Giang Dĩnh: Tôi biết ông chủ rất bận rộn nhưng không biết có thể nể mặt ăn cùng tôi một bữa cơm không?  

             Triệu Dật: Cô về bao lâu rồi?  

             Giang Dĩnh: Khoảng một tuần rồi, tôi vừa mới gộp những vấn đề bên này lại để giải quyết một thể.  

             Triệu Dật: Được! Vậy tôi mời cô ăn cơm, đãi cô vì đã làm việc vất vả. Nhưng hôm nay thì không được, tuần sau từ ngày một đến ngày năm đều được.  

             Giang Dĩnh: Vậy thứ hai ngày mai được chứ?  

             Triệu Dật: Được, cô muốn ăn gì?  

             Giang Dĩnh: Không phải tôi là người nên hỏi anh muốn ăn gì sao? Tôi mời anh mà.  

             Triệu Dật: Cô mời ông chủ ăn cơm, trong lòng ông chủ sẽ cảm thấy hoảng hốt. Nên cứ để ông chủ mời cô ăn, trong lòng tôi đã quyết nên cô mau nói xem ăn cái gì.  

             Giang Dĩnh: Anh nói như vậy, tôi rất đau lòng. Chẳng qua tôi muốn cảm ơn anh đã chăm sóc và giúp đỡ tôi, anh hoảng hốt cái gì.  

             Triệu Dật: Xem cô quay phim mấy tháng vất vả như vậy nên để tôi mời cô ăn một bữa thật ngon. Sky Wings Buffet được chứ?  

             Giang Dĩnh: Được rồi, ai bảo anh là ông chủ. Cảm ơn ông chủ, tôi không có ý kiến gì.  

             Triệu Dật: Được rồi, sáu giờ tối mai, tôi sẽ gửi định vị.  

             Giang Dĩnh: ok.  

             Triệu Dật buông điện thoại di động xuống, ngẩng đầu: "Quan Tâm, giúp tôi đặt hai chỗ vào lúc sáu giờ tối mai ở Sky Wings Buffet, dùng tên của tôi.”  

             "Được, thưa ông chủ."  

             Ba người Phùng Tiếu Tiếu đi dạo đến khoảng bốn giờ mới về nhà, mỗi người đều xách túi lớn túi nhỏ quần áo cùng với đồ vật nhỏ của mình.  

             "Hôm nay các em có vẻ bội thu rồi nhỉ…"  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Đúng vậy, bọn em mua không ít, hôm nay Tiếu Tiếu trả tiền tất cả..."  

             Triệu Dật cười nói: "Tiếu Tiếu là tiểu địa chủ đó, không cần tiết kiệm cho em ấy... Mua những gì vậy để anh xem một chút?”  

             Diệp Thiến cười hì hì liếc triệu Dật một cái: "Đồ của phụ nữ, anh xem cái gì.”  

             Triệu Dật nhún nhún vai: "Được rồi, không phải anh quan tâm các em sao, sợ các em chọn không được đẹp.”  

             Ba người cười hì hì cùng đi lên lầu, sau đó lại đi xuống bắt đầu nấu cơm.  

             Ăn cơm tối xong, Diệp Thiến lái xe về Bạch Bối, dù sao thứ hai cô cũng có tiết nếu đi buổi sáng thì quá vất vả.  

             Triệu Dật tiễn Diệp Thiến xong rồi đi về phòng khách, nhìn Bạch Nguyệt và Phùng Tiếu Tiếu trên sô pha bỗng nhiên cười ha hả.  

             Bạch Nguyệt ngẩng đầu thì nhìn thấy triệu Dật tươi cười, nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên ngáp một cái, duỗi thắt lưng.  

             "Tiếu Tiếu, hôm nay đi cả ngày có hơi mệt mỏi, mình tắm rồi đi ngủ trước..."  

             "Sớm vậy sao?"  

             Triệu Dật cười như không cười nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt: "Vậy khi nào các em định trả nợ?”

 
Chương 723: "Có lẽ hai người họ nói đang nói chuyện gì đó.”


Chương 724: Cậu muốn đi thì cứ đi xem  

             Hiện tại cho dù Triệu Dật hàng ngày đều mua mấy thứ này, một ngày tiêu 1 triệu đi chăng nữa, một năm cũng chỉ tiêu hơn 300 triệu. Coi như Triệu Dật không có hệ thống trong tay thì với giá trị tài sản hiện có, lợi nhuận thu được hằng năm cũng đơn hơn 300 triệu, căn bản là không cần lo lắng về tiền.  

             Tiêu tiền không có gánh nặng tâm lý, có thể nói chỉ có người giàu mới tùy hứng như vậy được.  

             Không có gì để nói, quét qua các cửa hàng trên đường đi, chỉ trong vài giờ túi lớn và túi nhỏ đã chứa đầy cốp xe.  

             Ba người trở lại biệt thự thì đã gần trưa, Phùng Tiếu Tiếu đã trở về, đang cùng Quan Tâm nấu cơm trưa trong phòng bếp.  

             "Mọi người về rồi!"  

             Triệu Dật ừ một tiếng, cười nói: "Em làm món gì ngon vậy?”  

             "Chỉ là món ăn thường ngày, cũng không có gì đặc biệt."  

             Phùng Tiếu Tiếu tiếp lời nói một câu, chợt cười nói: "Đi dạo phố mua được cái gì rồi? Thật nhiều túi lớn túi nhỏ đó nha. ”  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Mua chút quần áo mùa hè, còn có một ít đồ dùng sinh hoạt, bọn mình còn mua cho cậu nữa.”  

             "Mua áo tắm à?"  

             Diệp Thiến mỉm cười nói: "Áo tắm đương nhiên có, còn có một ít đồ mùa hè, anh Dật mua cho chúng ta."  

             Diệp Thiến cũng đổi cách xưng hô, cô gọi Triệu Dật là anh Dật. Dù sao Triệu đại gia đó là biệt danh riêng, thời điểm khác vẫn nên gọi là anh Dật thì tốt hơn, coi như là xưng hô thống nhất.  

             Về việc trong mấy người thì Triệu Dật nhỏ tuổi nhất.  

             Ai quan tâm chứ?  

             Với khí chất trầm ổn thành thục như vậy thì nói Triệu Dật 19 tuổi thì người ta cũng không tin.  

             Hơn nữa, đàn ông bây giờ đều là lấy bản lĩnh so cao thấp. Triệu Dật phong thái chín chắn trưởng thành đối đãi với các cô, chẳng lẽ lại gọi là Tiểu Dật?  

             Mở miệng gọi Tiểu Dật sao được chứ?  

             "Tiếu Tiếu, em xem xem quần áo của em có vừa không?"  

             Sau khi ăn xong, Triệu Dật cười hỏi Phùng Tiếu Tiếu: "Nếu như không vừa thì để cho Quan Tâm đem đi trả hoặc đổi.”  

             Phùng Tiếu Tiếu ừ một tiếng: "Được, em đi thử xem.”  

             Triệu Dật nháy mắt mấy cái, đứng lên nói: "Đi, anh đi xem giúp em.”  

             Phùng Tiếu Tiếu cười cười không nói gì đi lên lầu, Triệu Dật đi theo phía sau cô lên lầu.  

             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt nằm trên sô pha rộng rãi mềm mại để tiêu cơm, dù sao vừa ăn cơm xong không thể đi bơi.  

             Nhìn Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu đi lên lầu, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc nhau ánh mắt thoáng có chút tò mò.  



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom