Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 254: Ngươi thật muốn đi sao?


May mắn, chuyến này đi hắn thu được rất nhiều Vân Thuyền. Nếu không, muốn đưa dân tị nạn về thành thật sự là đau đầu.

Trong đôi mắt đẹp của Vạn Lăng Nhi nổi lên gợn sóng, khi thấy Sở Ninh không hề kiêu căng mà nói chuyện bình thường với bá tánh.

Nàng ta thấy quá nhiều kẻ kiêu căng rồi.

Kẻ nào cũng để mắt trên trời, xem người dân là cỏ rác.

Hãn là kẻ kiêu ngạo nhất Thanh Châu, mà có thể làm được thế này khiến nàng ta rất bất ngờ.

Vạn Lăng Nhi cũng đến giúp đỡ.

Bấy giờ, trên chiếc xe kéo tượng trưng cho thân phận nhỉ nữ của Vạn Hoàng đứng đầy bá tánh.

Sở Ninh không nói nhiều, lấy Phá Vọng Mâu ra lịnh nơi linh mạch Mộc Việt

Linh mạch này đã bị đào hơn một nửa rồi, đất đai toàn là mảnh lộn xộn.

“Đại ca!"

“Chuyến này, chúng ta khai thác tổng cộng bốn mươi vạn linh thạch, một vạn năm nghìn con Nhất Gia Vân Thuyền, ba nghìn Nhị Giai Vân Thuyền”. 

“Còn Linh binh các loại cũng có hơn hai vạn binh!"

Yến Tử Lăng vui mừng khi kiểm kê thu hoạch của quân.

Số lượng này chỉ là vật tư của đại quốc, chưa tính đến trân bảo và dược liệu quân đã cướp được trong Càn Khôn Giới

Thậm chí...

Bên cạnh của Sở Ninh còn có thêm vài Linh thuật sư cấp hai.

Cho nên chuyến này, họ thu hoạch được số lượng vô cùng khủng khiếp.

Nó giúp cho Đại Hạ lập tức có được nền móng hàng trăm năm của các đại quốc siêu cường khác.

Không bao lâu nữa, Đại Hạ có thể đe dọa khắp nơi và có được trận tuyến của riêng mình!

“Không đủ”.

Sợi tóc của Sở Ninh bay nhẹ trong gió.

Động Hùng chủ có Thần Linh Huyết thống càng cao, sẽ có tốc độ luyện hóa linh thạch càng nhanh.

Chinh chiến lần này. 

Tạo Hóa chủng của hẳn đã đạt đến ba trăm ba mươi viên, nhưng chỉ trong một tháng đã tiêu mất một vạn linh thạch mới có thể sử dụng được chúng.

Cho nên, số lượng linh thạch thế kia làm sao mà đủ dùng!

Nên biết rằng...

Cơ thể và năm miệng động của hẳn như cái động không đáy, phải lấy tài nguyên khổng lồ đến lấp lại.

“Không đủ?”

Yến Tử Lăng chớp mắt rồi vung tay: “Tiếp theo đây, đại ca muốn cướp đại quốc nào nữa?”

“Tên nhóc này”.

Sở Ninh liếc Yến Tử Lăng: “Ngươi đi về trước đi, đợi sau khi Trúc Trì luận đạo kết thúc rồi hãy đến”.

Xuất chinh lần này.

Hắn dùng Phá Vọng Mâu tu được vài loại tuyệt học, vậy nên cần thời gian lắng đọng và nghiền ngẫm lại

“Ngươi thật muốn đi sao?”

Vạn Lăng Nhi nghiêng tai lắng nghe, đến bốn chữ Trúc Trì luận đạo, cơ thể lại run lên. 

Chuyến này, nàng ta với Vạn Kỷ Ương đến đây chỉ muốn giải vây cho Sở Ninh, cũng muốn khuyên Sở. Ninh đừng đến Trúc Trì luận đạo.

“Đương nhiên”.

Sở Ninh đáp lại kiên quyết giống hệt như muốn Nhập Hóa Long Bí Cách tại Ngũ Cực Vực lúc trước.

Hắn cũng biết rất rõ thái độ của Đông Thắng Hoàng triều.

Nếu hẳn không đi, Đông Thẳng Hoàng triều sẽ chơi chiêu độc. Lúc đó, người gặp họa chỉ có bá tánh vô tội.

Mà tu giả tranh đoạt chỉ có cơ duyên trong Tuyệt Cảnh thôi.

Còn trên con đường vô địch, có trăm trận chiến như vậy. Vậy nên, hẳn làm sao gặp nạn lại rút lui được.

Nếu ông già kia thật sự là Sở Vô Địch.

Vậy Cửu Khúc Quỳnh Cung chắc chắn có manh mối của gia gia

Hắn càng tò mò.

Vì sao Sở Võ Địch lại ra tay với Cửu Khúc Hoàng triều, có phải liên quan đến ân oán của Sở tộc không? 

"Về Đại Hạ!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 250: Có người rất khó hiểu.


Hắn ta thật lòng muốn kết bạn với Bắc Vương!

Con đường vô địch của bán thuần huyết yêu nghiệt lại có tốc độ đáng sợ như thế.

Chỉ căn hản ta không ngã giữa đường, thì tương lai có thể đánh nát cục diện của Tứ Đại Hoàng triều rồi!

...

Con đường Bắc Vương đi vẫn đầy giết chóc.

“Trận linh phục kích cấp hai tăng ba của 'Mông Điền' Vũ triều đứng vị trí thứ bảy trong Thanh Châu đại quốc, đã bị Bắc Vương dùng đao phá trận, số người chết và bị thương hơn mấy chục vạn!”

“Mười vị Thiên Tuyệt xuất hiện đã bị Bắc Vương g iết chết, không ai may mắn trốn thoát."

“Thôi Hàng Thiên Tuyệt Thanh Châu sử dụng Trượng Linh kiếm đánh Bắc Vương bị thương. Sau khi quyết đấu mấy trăm chiêu, hắn ta đã rơi xuống thế yếu rồi bị Bắc Vương giết!”

Đủ loại tình báo xuất hiện, đánh đến cho những người chú ý trận chiến không kịp đọc đến mức đầu choáng mắt hoa.

Tu giả lần này tham gia ngăn chặn Bắc Vương không tính nhiều, nhưng toàn là cường giả

Ví dụ như Thôi Hàng, hắn ta là một kiếm khách điên cường ở Thanh Châu Đại Địa, đứng trên bảy trăm tên trên Thiên Tuyệt bảng.

Hắn ta trả giá cả mạng sống của mình, nhưng vẫn bị Bắc Vương giết?

Những người nghe được tin này lập tức nghỉ ngờ đầu tiên, họ nghĩ có phải đó là tin giả không.

Nhưng lại có người từ hiện trường xem về nói, khẳng định tình báo là thật.

Bắc Vương Đại Hạ giãm lên dị chủng Động bay đến, cơ thể sừng sững như núi, màu vàng rám nắng nhuộm cả trời cao.

Sau khi linh mạch Vân Hiên Vũ triều bị cướp đi, thêm vào cơ thể của Bắc Vương đã giúp Động của hắn liên tục tăng cấp, càng đánh càng mạnh!

Kết quả, hắn vững chãi như một tòa núi khiến lòng người áp lực.

Bắc Vương Đại Hạ như một thanh kiếm, còn kẻ. đích đối đầu chính là đá mài dao.

Địch càng nhiều, thân kiếm càng sắc bén.

Không ai biết, làm sao để bẻ gãy thanh kiếm đó! 

Bắc Vương sát phạt rất quyết đoán, khi gặp ngăn chặn.

Hắn sẽ khiến bọn chúng trả giá đắc và giết đến mức đối phương đẫm máu mới bỏ qua, bởi hắn muốn dùng cách khát màu này chặn cơn lốc trên đường đi sắp đến!

Mưa gió cứ thế kéo dài một tháng.

Tu giả đứng trên con đường máu đại quốc luôn thấp thỏm lo sợ, rồi đột nhiên phát hiện ra ý chí chiến đấu cũng đã biến mất rất nhiều

Có người rất khó hiểu.

Tại sao Bắc Vương thật sự mạnh, không phụ tiếng kẻ kiêu ngạo nhất Thanh Châu, nhưng vẫn không thể đứng ở vị trí cao nhất trên Thiên Tuyệt Bảng?

“Đông Thẳng Hoàng triều đã chú ý tới Bãc Vương, mời Bắc Vương tham gia Trúc Trì luận đạơ”.

“Nơi đó là đầm rồng hang hổ, Bắc Vương mà đến đó ất sẽ gặp họa!"

Một giọng nói nhỏ vang lên giải thích nghỉ ngờ của mọi người.

Họ đã đọc được rất nhiều tình báo, cũng chứng minh Bắc Vương là một nhân vật khó chơi 

Thế mà họ cần gì phải đánh đổi cái giá đắt, để chơi máu với Bắc Vương chứ?

Có Đông Thẳng Hoàng triều cũng đủ bóp ch ết Bắc Vương rồi!

Huống hồ gì, trên Trúc Trì luận đạo sẽ có Cửu Khúc Quỳnh Cung xuất thế. Có rất nhiều Thiên Tuyệt mạnh đều đang chuẩn bị muốn dùng trạng thái tốt nhất của mình đến tìm hiểu bí mật của Quỳnh Cung.

Sau khi luận đạo kết thúc.

Còn rất nhiều thời gian để lấy Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân bí!

...

Trên trời cao, có hai ngàn con dị chủng Siêu Phàm vỗ cánh hạ xuống.

Bách Tuế quân chỉ còn lại có một ngàn năm trăm người.

Sau một tháng giết chóc.

Bách Tuế quân cũng đã tôi luyện, đúc ra mũi nhọn từ máu và lửa trong trận chiến.

Một ngàn năm trăm người này đều là sản vật được đãi ra trong biển cát to lớn. 

Mà...

Những Bác Tuế quân này đã tiêu hóa hết thuộc tính của Thốn Phàm đan dược, thành công tu luyện được Quy Nhất Đao Quyết

Họ hợp tác dùng đao biến sông thành biển, đảo ngược nghịch cảnh, giết siêu phàm tuyệt đỉnh!

“Ha ha!”

“Ta còn nói tu giả đại quốc đều là đám xương cứng, ai ngờ gan nhỏ xíu đã bị đại ca dọa lui rồi!”

Yến Tử Lăng cười to, nói.

Bộ ngân bào của hân ta đã nhuộm thành hồng.

Sau một tháng chém giết, hẳn ta, Nhân Đồ, Dương Diệp đều bị thương, nhưng trong lòng lại thấy rất thoải mái.

Uy danh Bách Tuế Đại Hạ đã phất lên rồi.

Uy thế Bắc Vương Đại Hạ càng ngày càng vang xa.

Trong chiến loạn ở Thanh Châu, kẻ không thể dùng lực đè ép khắp nơi thì làm sao đổi được thái bình được.

Mà... 

Trước mặt họ là một vùng hoang trống, không thấy tu giả đại quốc giúp đỡ. Thoắt cái, họ có thế đến được cổ địa của Vũ Lạc Vũ triều.

Lúc ba vị tướng mạnh đang nói chuyện với nhau.

Sở Ninh vẫn chắp hai tay sau lưng, đưa mắt nhìn ở đẳng xa phía bên dưới.

Bắc Vương mặt một bộ bạch y đang bay phấp phới cũng bị thương, trên ngực nhuộm một vết màu đỏ nhưng khí tự sát phạt càng nồng đậm.

Sở Ninh biết rất rõ....

Những người mạnh với đám mây đen kia biến mất đều không phải hoàn toàn là công của hẳn.

Suốt chặn đường này...

Hắn còn gặp vài cái xác máu chảy đầm đìa!

Chủ nhân xác đều là Thiên Tuyệt hùng chủ!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 255: Không cần đa lễ


Dòng người chen chúc xô đẩy ở Ngọc Môn Quan của Đại Hạ.

Trong đó có các cấp lãnh đạo, cũng có bá tánh bình thường

Khi Bắc Vương dẫn Bách Tuế quân xuất chinh, Đại Hạ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Mười lăm vị Tân Tú Minh chủ đại quốc dẫn rất nhiều Vương quân đã giữ thành, thế trận sẵn sàng đón quân địch.

Hơn bốn tháng trôi qua, họ đều ở trong sự căng thẳng từng giây từng phút.

Chuyện đáng ăn mừng chính là.

Bắc Vương dùng cách sát phạt bừa bãi, ngông cuồng, quyết đoán đã làm vơi rất nhiều gánh nặng cho bọn họ.

Sau đó...

Các lại tin chiến thẳng truyền đến, khiến người ở Đại Hạ mừng đến mức bật khóc.

Người thanh niên này gánh trên vai Đại Hạ quốc, 

diễu hành trong núi xác và biển máu để tôn vinh sức mạnh của Đại Hạ!

Lần này, hắn không những thăng thứ hạng trên Thiên Tuyệt Bảng mà còn đẩy xếp hạng của Đại Hạ Đại quốc lên cao.

Nhật Nguyệt Lâu.

Mấy đại quốc xung quanh biết Bắc Vương xuất chinh lần này, thu hoạch rất lớn và còn giúp xếp hạng của Đại Hạ lên thứ mười một của Đại Quốc Bảng.

Đoạn thời gian gần đây.

Có vài đại quốc cử sử giá đến, muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đại Hạ.

Mà ngày này.

Bắc Vương về đến nơi, rất nhiều bá tánh đều ào đến.

“Đại Hạ chúng ta cũng có quân đội Siêu Phàm”

“Khi nào nhóc con nhà ta có thể vượt qua tuyển chọn, gia nhập dưới trướng của Bắc Vương. Ta có chết cũng không hối hận”.

Trong cửa, bá tánh vừa nói chuyện với nhau, vừa nhìn hàng ngàn binh lính đang đứng trước Liệt Trận ở cửa thành.

Những chiến sĩ này khoác áo giáp bạc, đeo loan đao bạc bên hông, áo choàng bay phấp phới trong gió, rõ ràng đều là Bách Tuế quân của Bắc Vương.

Bắc Vương xuất chính.

Thuật Các của Đại Hạ cũng không rảnh rỗi.

Họ dùng bốn tháng trời, rèn luyện ra một ngàn vị Siêu Phàm!

Huyết khí của Bách Tuế quân dày đặc, khí thế hùng hồn nhưng không có bá tánh nào sợ hãi

Bởi vì họ đều là đội quân nghe theo ý chí của Bắc Vương, bảo vệ con em Đại Hạ.

Trong đó, còn có nhi nữ của họ!

Đương nhiên, đa số ánh mắt đều nhìn đến cô gái đang được Bách Tuế quân bao vây.

Cô gái này xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ, nàng ta chỉ đứng ở nơi đó cũng đủ xinh đẹp làm người ta không rời mắt.

Không ai biết tên của nàng ta.

Nhưng tất cả mọi người đều đoán được, nàng ta được Bách Tuế quân bảo vệ thì chắc chắn có quan hệ rất thân với Bắc Vương.

“Đến!”

Có người thốt lên.

Gió lớn đang tàn phá ở ngoài Ngọc Môn Quan, một đội quân hùng mạnh đang cuồn cuộn bước đến.

Lúc đầu, bá tánh trong cửa thấy ba trăm ngàn người tị nạn sau lưng hơi giật mình, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống trước thanh niên bạch y dẫn đầu nói: “Cung nghênh Bắc Vương!"

“Bái kiến Bắc Vương!"

Động tác của Bách Tuế quân ở trong cửa rất đều nhịp, họ quỳ một gối xuống đất, đặt tay phải lên ngực hành lễ với Bắc Vương quân.

“Không cần đa lễ"

Sở Ninh mim cười, nhảy khỏi Đại Kim.

Hắn là thiên tài sinh ra tại Sở tộc, nhưng Đại Hạ lại sinh và nuôi hắn.

Hân khó có thể cắt đứt tình cảm với mảnh đất này, chính ở nơi này mới có thể bỏ xuống phòng bị.

Rầm!

Bỗng nhiên, một làn gió thơm thổi đến, theo đó là một bóng hình xinh đẹp chạy tới.

Hình như nàng đã suy xét trường hợp hiện tại, nên khi đến trước mặt Sở Ninh lập tức dừng lại

“Còn tốt."

“Xem ra nước thuốc ta chuẩn bị không cần thiết rồi."

Tần Hoa Ngữ quan sát Sở Ninh kỹ lưỡng, nhìn thấy vết đỏ thẫm trên ngực đối phương mà cau mày lại



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 251: Thú vị đấy


“Lại có tên mù đến à?”

Thái độ của Yến Tử Lăng, Dương Diệp, Nhân Đồ đều thay đối, họ dẫn Bách Tuế quân cùng đi theo.

Quần áo của Sở Ninh bay phần phật giữa không trung, rồi đừng lại trên một cây lớn.

“Biến mất?"

Sở Ninh nhíu mày.

Vừa rồi...

Hắn phát hiện một huyết khí rất mạnh, lập tức lao đến, nhưng lập tức tìm không thấy tung tích đâu.

Tâm nhìn của Sở Ninh bắt đầu di chuyển, nhìn thấy một mảnh vải dệt màu xám treo trên nhánh cây.

Rầm!

Sở Ninh vung bàn tay lên, mảnh vải bị gió mạnh cuốn lên rơi trong lòng bàn tay của hắn

“Đường bán thuần huyết vô địch đã xác định chỉ có một người lập ra, ta nghĩ người nọ chắc là ta”.

“Ngươi với ta phân định cao thấp trong Trúc Trì luận đạc". 

Một hàng chữ bằng máu đơn giản ánh vào mắt của Sở Ninh.

Cái này là chiến thư.

Không nhắc danh dự, không nhắc thân phận chỉ thể hiện thái độ bất khả chiến bại.

Con đường đi đến bất khả chiến bại còn dài, khó tìm được đối thủ.

“Chẳng lẽ là Đông Thắng Thái tử kia? Hắn ta. không sợ bị đại ca đánh à?”

Yến Tử Lăng đi đến và nhìn thấy dòng chữ kia, lập tức nói

“Không phải hắn”.

Sở Ninh siết tấm vải, lắc đầu.

Đông Thẳng Thái tử rất thẳng thắn, tính cách lại vô cùng cưỡng vọng độc tôn, nếu hẳn ta muốn chiến thì đến đấu luôn, để lại thư mà không hiện thân làm gì?

Dòng chữ được viết bằng máu, chê giấu mình trong bóng đêm như đã ngủ đông mấy chục tái. Người này đã tôi luyện một tâm trạng vô địch, ổn định hơn với tính cách của Đông Thắng Thái tử rất nhiều.

Người này chính là kẻ nhân lục cục diện đang rối loạn, đi săn giết Thiên Tuyệt!

Tâm niệm của Sở Ninh chuyển động, thoắt cái đã nghĩ đến một chỉ tiết nhỏ.

Hồi trước, hân còn ở Hóa Long Bí Cảnh Ngũ Cực Vực, nhìn thấy một chuỗi năm dấu chân nhuộm máu.

Sở Ninh không để ý, cho rằng đó là thiên kiêu Cực Cảnh, tiến vào Ngũ Cực Vực để lại.

Khi hẳn nhìn thấy chiến thư này.

Sở Ninh nhận ra.

Trong các thiên kiêu Cực Cảnh ở Thanh Châu, trừ hắn ra còn có một người bước vào Ngũ Cực Vực. Có lẽ, người này cũng tu ra năm miệng động rồi!

“Còn có người này nữa à!", Dương Diệp hít một hơi lạnh.

Kẻ đi trên đường bán thuần huyết vô địch không để lộ danh, chứng minh người này vô cùng tàn nhẫn.

“Thú vị đấy"

Sợi tóc của Sở Ninh chuyển động, khóe miệng nở, lên nụ cười.

Thiên Tuyệt Thanh Châu có thứ gì đó áp đảo được hắn, thì đó chỉ có thời gian lắng đọng thôi. 

Đương nhiên, có đối thủ như vậy hẳn cầu còn không được.

“Đại ca!"

Yến Tử Lãng há miệng th ở dốc.

Lần này bọn họ sáng lập đường máu cho đại quốc, mới biết Sở Ninh chấp nhận rồi lời mời đến Đông Thắng, muốn đến Trúc Trì luận đạo.

“Đi thôi”.

Sở Ninh lại vẫy vẫy tay, cất chiến thư đi và tiếp. tục đi về phía trước.

“Chắc các ngươi biết rõ tính cách của vua, chúng ta khuyên không được đâu”. Nhân Đồ thở dài.

“Hừ!"

“Dù sao còn cách mấy tháng mới đến Trúc Trì luận đạo, lúc đó quy mô của Bách Tuế quân Bắc Vương cũng đã mở rộng rất nhiều rồi”.

“Đông Thắng dám làm bậy thì chúng ta lập tức đánh vào, khai chiến với bọn chúng!"

Yến Tử Lang cười toe toát, lập tức đi theo.

Hắn ta là cấp dưới của Bảo Vương, nên cũng có tình cảm thầy trò với Bắc Vương. 

Vì Sở Ninh thì cho dù đó là Tứ Đại Hoàng triều, hẳn cũng đám đánh!

Bắc Vương sáng lập đường máu đại quốc, mười mấy xác chết Thiên Tuyệt ngã xuống, số lượng Động bình thường, Siêu Phàm, Đại Quốc Vương quân lại cao hơn một trăm vạn.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 256: Ai bảo ngươi lắm mồm


Gương mặt của Tân Hoa Ngữ ngại ngùng nóng lên như bỏng, nàng muốn vùng vẫy lại nghe giọng trầm. ấm truyền đến tai. Nàng lập tức đứng yên.

Hắn ác chiến suốt bốn tháng, làm sao không mệt chứ.

Nhưng trong lúc xung quanh đều là kẻ mạnh săm soi, hắn làm sao đế lộ ra vẻ mệt mỏi của mình. Hắn chỉ có thể dùng ý chí cứng như sắt thép nhận sự khổ cực che đi những chua xót trong quá trình chiến đấu, cũng không ai hiểu được.

Cho đến giờ phút này.

Hắn mới rũ bỏ hết những ánh hào quang trong cơ thể của mình, cầu xin một chút yên bình.

“Lần sau, đừng hành động tùy thích như vậy nữa”.

“Nếu chàng có chuyện gì, ta phải làm sao bây giờ!"

“Sau này, Đại Hạ gặp khó khăn gì, ta sẽ giúp chàng cùng nhau chống đỡ!”

Chóp mũi của Tần Hoa Ngữ ngửi được mùi máu và bụi bặm trên cơ thể nam tử, hơi chua xót. Tay ngọc của nàng nằm lấy vạt áo của Sở Ninh.

Trong bốn tháng qua... 

Nàng chỉ có thể dùng luyện đan để dời đi lực chú cũng đần đần xác định được trái tim của mình.

Mấy năm nay.

Nàng luôn nói những lời lạnh nhạt với Sở Ninh, chỉ muốn đối phương chú ý đến mình.

Suốt chặn đường qua.

Bóng dáng thanh niên này đã khắc sâu vào trái tìm của nàng.

“Được”

Sở Ninh lẩm bẩm, rồi buông Tân Hoa Ngữ ra.

“Khà, Độc Vương biến thành tẩu tử rồi”.

'Yến Tử Lăng chạy đến, cười xấu xa nói.

“Bắc Vương đại nhân, nếu cô gái muốn làm mấy một vị tướng quân, chắc chàng không ngại đâu nhỉ”. Gương mặt xinh đẹp của Tần Hoa Ngữ nở nụ cười nói

“Tùy nàng".

Sở Ninh lạnh lùng nói, Yến Tử Lăng nghe thế rùng mình rồi xoay người chạy mất.

Tần Hoa Ngữ thông linh Đan Kỹ, đương nhiên cũng giỏi về Độc Thuật. Ngay cả Hạng Hắc cũng không gánh nổi, đừng nói chỉ là hẳn ta. 

“Ai bảo ngươi lắm mồm”.

Nhân Đồ với Dương Diệp đang sắp xếp cho ba mươi vạn dân chạy nạn.

Ngay cả hơn mười vị vương giả Siêu Phàm cũng cần phải đăng ký vào danh sách.

“Vị này là Linh Đan sư đang quản lý Thuật Các của Đại Hạ mà Bắc Vương nói sao?”. Một ông già khoảng sáu mươi tuổi quan sát kỹ Tân Hoa Ngữ, rồi nhìn Bách Tuế quân trong cửa ngạc nhiên hỏi.

Thoáng chốc, họ đã hiểu được vấn đề.

E là Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân Bí liên quan đến nàng!

Có thể ở trong đoạn thời gian này mà rèn ra rất nhiều Vương quân Siêu Phàm như vậy, xác định tỷ lệ thành công cao đến mức nào?

Dù là Linh Đan sư Nhị Giai như ông ta làm chủ loại bí này cũng khó làm được như thế.

“Ở lại"

“Có lẽ, ta sẽ có tương lai ở Đại Hạ”.

Mấy ông già đến từ Vũ Lạc Võ triều không làm phiền Sở Ninh với Tân Hoa Ngữ, chủ động vào cửa. 

“Người nào đó chơi chiêu cũng không tệ đâu nhỉ”.

Tần Hoa Ngữ với Sở Ninh sánh vai bên nhau vừa. đi vừa thầm thì: "Chàng không những mang vẽ nhiều Linh Thuật sự, còn dẫn theo một vị Hoàng nữ về nữa”.

“Hoàng nữ?”

Lúc này, Sở Ninh mới nhớ Vạn Lăng Nhi cũng lái xe đến Đại Hạ.

“Hoa Ngữ..”

Sở Ninh muốn mở miệng đã một sự ấm áp phủ lại môi như chuồn chuồn nước lướt qua.

“Ta tin chàng”.

Tần Hoa Ngữ bước nhanh về phía trước.

Sở Ninh đứng ngẩng người tại chỗ.

Cảm giác vừa rồi rất đẹp đẽ và ảo diệu, đáng tiếc nó quá ngắn.

“Nữ nhân này đúng là hiểu cách tuyên thệ chủ quyền mà”. Đột nhiên trong lòng Sở Ninh dâng lên một tia thích thú.

Hắn xoay người, nghiêm túc nói với Vạn Lăng Nhi: “Nếu Vạn cô nương thấy thích thú với cảnh sắc của Đại Hạ ta, cứ ở đây một thời gian”. 

“Ngươi!”

Vạn Lăng Nhi đang đầy ai oán, vừa nghe hẳn nói suýt chút nữa đã tức phát điên.

Tên Bắc Vương này xem nàng ta là gì chứ?

“Sở Ninh”.

“Chàng không mau cút về Bắc Vương phủ, ta không giữ nổi nữa, mặc kệ cho nó loạn đấy”.

Tân Hoa Ngữ chợt xoay người từ từ nói: "Chàng vừa đi bốn tháng, nơi đó đã rối thành một nùi. Ta thêm mắm dặm muối chút nữa, Lâm dì với Sở thúc sẽ lột da chàng đấy”.

“Hoa Ngữ..."

Nụ cười tươi của Sở Ninh lập tức cứng lại, Nhân Đồ với Dương Diệp nhìn thấy thế cũng nín cười.

“Được rồi, được thôi. Bắc Vương đại nhân cố lên, sớm ngày sinh cho một cậu nh ỏ Vắc Vương cho Đại Hạ chúng ta”

“Đến lúc đó, cha con cùng ra trận, một nhà ra hai vương!"

Bá tánh trong cửa đều ồn ào, đối xử với Sở Ninh như con của mình. 

Bọn họ đều là người từng trải, sao không hiểu được.

Bắc Vương phủ đã có nữ chủ nhân rồi.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 252: Thể đủ chưa


Chuyện đáng ăn mừng là...

Những tu giả nước láng giềng còn đang tàn sát bừa bãi, lập tức im lặng rút ra ngoài.

Bởi Bắc Vương Đại Hạ đã đến!

“Chiến tranh chỉ làm bình dân khổ, bá tánh khổ” Sở Ninh quan sát các quận của Vũ Lạc, thở dài.

Những nơi Thanh Châu không có hắn, cũng bị chiến hỏa thiêu đốt

Hắn nhìn bá tách cực khổ, không đành lòng.

“Đợi khi ta trở thành Cực Đỉnh Hoàng giả Thanh Châu rồi, phải nhất thống Thanh Châu, xe, quỹ, thư , văn của các quốc gia cộng lại đều theo một quy tắc”, Sở Ninh thì thầm.

Ba vị tướng quân nghe thế, đều rất xúc động đến Hổ Khu rung lên.

Họ biết Nguyện Cảnh của Bắc Vương không chỉ vì Đại Hạ mà còn vì bá tánh Thanh Châu.

Bọn họ thật sự mong đến ngày đó.

Sở Ninh hai mắt mở ra rồi nhắm lại, đồng tử lộ ra ánh bạc, hẳn đang ở trên núi nhìn biển, nhận ra sự giao nhau của vận mệnh quốc gia. 

“Hình như ngươi không có chỗ để về, hay cứ gia nhập vào Đại Hạ bọn ta”.

Sở Ninh thấy bá tánh chạy nạn ven đường đều nói những lời này.

Hắn không quan tâm bá tánh Vũ Lạc Vũ triều nhìn hẳn ra sao, hắn chỉ muốn làm sao cho nhóm dân chạy nạn có thể an cư lạc nghiệp.

Thoáng chốc, đã có người bước đến hành lễ và tỏ vẻ đồng ý.

Bọn họ đã chịu đủ thời gian trôi dạt khắp nơi, làm sao không hi vọng có thể có một đại quốc có tình hình ổn định?

Khi Vũ Lạc Võ Chủ còn sống, ông ta đánh thuế, lao dịch rất nặng, mở rộng lãnh thổ khắp nơi. Sau khi, ông ta chết đi rồi không ai thấy tiếc, mà thái độ của Bắc Vương khiến họ rất cảm kích.

Họ muốn đưa dân chạy nạn về Đại Hạ, nên dị chủng phi hành không đủ dùng, cần lấy ra Vân Thuyền.

Điều khiển Vân Thuyền căn tiêu hao linh thạch.

Một viên linh thạch có thể quý giá hơn người thường rất nhiều.

Nhưng Bắc Vương không thèm để ý, hành động này của hắn khác hoàn toàn với các Động Hùng chủ khác.

“Ta phải chăm sóc cho con dân Đại Hạ, được mọi người tôn xưng là Bắc Vương nên cũng nên gánh trọng trách của vương giả”. Sở Ninh mỉm cười ý bảo Bách Tuế quân lấy Vân Thuyền từ Càn Khôn Giới ra

Lần này xuất chinh...

Họ lấy được một vạn chiến Vân Thuyền phi hành.

Nếu không nhắc đến việc cưỡi nhẹ, thoải mái thì mỗi một chiếc Vân Thuyền có thể chở một ngàn người.

“Bắc Vương đại nhân”.

“Nếu ngài không cho, ta nguyện ý gia nhập vào. Hạ”.

Có mấy chục vương giả Siêu Phàm cũng đến.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Sở Ninh, gương mặt họ xuất hiện sự xấu hổ.

Vũ Lạc Võ Chủ ngã xuống, họ cướp sạch những món trân quý của vũ triều, sợ đi đến mảnh đất khác sẽ bị người khác theo dõi. Cho nên, mới muốn dựa vào uy thế của Bắc Vương che chở.

“Người nhập vào Đại Hạ, không được có dị tâm”. 

Sở Ninh chỉ nói một câu như vậy.

Hơn mười vương giả Siêu Phàm chỉ có thể ngoan ngoãn lấy ra món trân quý và Vân Thuyền chở dân chạy nạn đi.

Sở Ninh đến gần nơi mà quốc vận của Vũ Lạc Vũ triều lắng đọng, sau lưng là một trăm con Vân Thuyền đi theo, có mười vạn dân chạy nạn.

Linh mạch Vũ Lạc Vũ triều cũng dài mấy chục. dặm, nó đã bị một đám Linh Thuật sự tóc hoa râm đ ến trước rồi.

Đám Linh Thuật sư này đều lệ thuộc vào Vũ Lạc Vũ triều.

Chúng muốn rời đi trước, tích góp đủ một ít món đồ riêng rồi quy phục đại quốc khác.

Bọn chúng không có võ lực mạnh, tốc độ khai thác cũng rất yếu nên khi nhìn thấy Bắc Vương đã đến, họ lập tức lui ra nhường đường

“Mang tiếng là Bắc Vương thì chắc không vì linh mạch, mà ra tay giết mấy lão già như chúng ta đâu nhỉ?”. Một ông già khoảng sáu mươi tuổi cảnh giác hồi.

Cả cơ thể ông ta có mùi hương đan dược lượn lờ, là một tên Linh Đan sư cấp hai. Bên cạnh ông ta, còn có Linh Trận sư cấp hai, Linh Khí sư cấp hai. Họ đều là các lão già của Vũ Lạc Vũ triều.

“Đương nhiên không”.

Sở Ninh cười nói: “Chư vị lão nhân cứ đi hay ở tủy thích, văn bối sẽ không cản"

“Bắc Vương, ngay cả dân chạy nạn ngươi cùng muốn dẫn về Đại Hạ, sao không muốn mời bọn ta?” Nhóm Linh Thuật sư bất ngờ hỏi

Bắc Vương càn quét xong linh mạch này, Đại Hạ có thể bước lên cấp bậc cao chỉ dưới đại hạ, cũng là một đội quân riêng mạnh nhất rồi



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 257: Các lại tin chiến thắng


Dòng người chen chúc xô đẩy ở Ngọc Môn Quan của Đại Hạ. Trong đó có các cấp lãnh đạo, cũng có bá tánh bình thường.

Khi Bắc Vương dẫn Bách Tuế quân xuất chỉnh, Đại Hạ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Mười lăm vị Tân Tú Minh chủ đại quốc dẫn rất nhiều Vương quân đã giữ thành, thế trận sẵn sàng đón quân địch.

Hơn bốn tháng trôi qua, họ đều ở trong sự căng thẳng từng giây từng phút. Chuyện đáng ăn mừng chính là...

Bắc Vương dùng cách sát phạt bừa bãi, ngông cuồng, quyết đoán đã làm vơi rất nhiều gánh nặng cho bọn họ.

Sau đó...

Các lại tin chiến thắng truyền đến, khiến người ở Đại Hạ mừng đến mức bật khóc.

Người thanh niên này gánh trên vai Đại Hạ quốc, diễu hành trong núi xác và biển máu để tôn vinh sức mạnh của Đại Hạ!

Lần này, hắn không những thăng thứ hạng trên Thiên Tuyệt Bảng mà còn đẩy xếp hạng của Đại Hạ Đại quốc lên cao.

Nhật Nguyệt Lâu.

Mấy đại quốc xung quanh biết Bắc Vương xuất chỉnh lần này, thu hoạch rất lớn và còn giúp xếp hạng của Đại Hạ lên thứ mười một của Đại Quốc Bảng.

Đoạn thời gian gần đây.

Có vài đại quốc cử sử giá đến, muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đại Hạ. Mà ngày này.

Bắc Vương về đến nơi, rất nhiều bá tánh đều ào đến.

“Đại Hạ chúng ta cũng có quân đội Siêu Phàm”.

“Khi nào nhóc con nhà ta có thể vượt qua tuyển chọn, gia nhập dưới trướng của Bắc Vương. Ta có chết cũng không hối hận”.

Trong cửa, bá tánh vừa nói chuyện với nhau, vừa nhìn hàng ngàn binh lính đang đứng trước Liệt Trận ở cửa thành.

Những chiến sĩ này khoác áo giáp bạc, đeo loan đao bạc bên hông, áo choàng bay phấp phới trong gió, rõ ràng đều là Bách Tuế quân của Bắc Vương.

Bắc Vương xuất chinh. Thuật Các của Đại Hạ cũng không rảnh rỗi. Họ dùng bốn tháng trời, rèn luyện ra một ngàn vị Siêu Phàm!

Huyết khí của Bách Tuế quân dày đặc, khí thế hùng hồn nhưng không có bá tánh nào sợ hãi.

Bởi vì họ đều là đội quân nghe theo ý chí của Bắc Vương, bảo vệ con em Đại Hạ.

Trong đó, còn có nhi nữ của họ!

Đương nhiên, đa số ánh mắt đều nhìn đến cô gái đang được Bách Tuế quân bao vây.

Cô gái này xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ, nàng ta chỉ đứng ở nơi đó cũng đủ xinh đẹp làm người ta không rời mắt.

Không ai biết tên của nàng ta.

Nhưng tất cả mọi người đều đoán được, nàng ta được Bách Tuế quân bảo vệ thì chắc chắn có quan hệ rất thân với Bắc Vương.

“Đến!” Có người thốt lên.

Gió lớn đang tàn phá ở ngoài Ngọc Môn Quan, một đội quân hùng mạnh đang cuồn cuộn bước đến.

Lúc đầu, bá tánh trong cửa thấy ba trăm ngàn người tị nạn sau lưng hơi giật mình, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống trước thanh niên bạch y dẫn đầu nói: nghênh Bắc Vương!”

“Bái kiến Bắc Vương!”

Động tác của Bách Tuế quân ở trong cửa rất đều nhịp, họ quỳ một gối xuống đất, đặt tay phải lên ngực hành lễ với Bắc Vương quân.

“Không cần đa lễ”. Sở Ninh mỉm cười, nhảy khỏi Đại Kim. Hắn là thiên tài sinh ra tại Sở tộc, nhưng Đại Hạ lại sinh và nuôi hẳn.

Hắn khó có thể cắt đứt tình cảm với mảnh đất này, chính ở nơi này mới có thể bỏ xuống phòng bị.

Rầm!

Bỗng nhiên, một làn gió thơm thổi đến, theo đó là một bóng hình xinh đẹp chạy tới.

Hình như nàng đã suy xét trường hợp hiện tại, nên khi đến trước mặt Sở Ninh lập tức dừng lại.

“Còn tốt”. “Xem ra nước thuốc ta chuẩn bị không cần thiết rồi”.

Tân Hoa Ngữ quan sát Sở Ninh kỹ lưỡng, nhìn thấy vết đỏ thẫm trên ngực đối phương mà cau mày lại.

Cảm xúc đau lòng.

Chiến thần bất bại trong lòng bá tánh Đại Hạ, đã chịu quá nhiều vết thương trong ác chiến vì nàng.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 253: Mọi yếu tố đều thuận lợi.


Sở Ninh dẫn đầu Bách Tuế quan nghỉ chân ở cổ địa Vũ Lạc Vũ triều hơn nửa tháng, rồi lại khởi hành.

Sau lưng hắn, đã có thêm mười mấy vạn người, trong đó có vương giả Siêu Phàm và cả Linh thuật sư. cấp hai.

Đối mặt với các lão Vũ Lạc Vũ triều.

Bắc Vương chưa từng ép bức họ, chỉ một lời nói hững hờ cũng khơi dậy lòng hiếu thẳng của đám Linh Thuật sư rồi.

Họ muốn theo Bắc Vương về Đại Hạ, để nhận biết về vị thiên tài Đan Thuật kia.

Nếu khó chịu với Đại Hạ, có thể rời đi.

Đó là những hứa hẹn của Bắc Vương!

Mà một vùng tang thương.

Có ánh bình minh vàng hoe mờ nhạt chiếu vào cơ thể Sở Ninh, khiến hắn trông như tiên đứng giữa nhân gian.

Hắn tự mình sáng lập đường máu cho đại quốc, tự mình chống lại các đường Thiên Tuyệt. 

Bắc Vương cũng bị thương.

Trên ngực hẳn có một vết chém, đó đó vết thương do kiếm khác Thôi Hàng Thiên Tuyệt gây ra.

Mà...

Xác của Thôi Hàng đã lại, vết thương trên ngực của hắn cũng đã lành lại.

Không cần dùng đan dược, cũng không cần luyện hóa trân bảo.

Cơ thể Tạo Hóa Bảo Thể Đệ Nhị Chuyển của Sở Ninh như cái động, Sinh Mệnh Triêu Khí tỏa sáng cọ rửa toàn thân, đấy tốc độ chữa lành nhanh đến ngạc nhiên.

Sở Ninh cầm vài linh thạch trong tay, màu vàng rám nắng lượn lờ quanh cơ thể của hắn như rồng. Chím thú trong rừng thấy vậy hoảng sợ, vội vàng bỏ chạy không còn lấy một bóng.

Năm cái miệng động trên bụng của hẳn lúc chìm lúc nổi, hoa văn dày đặc sáng lên lộng lẫy ép đến sóng khí cuồn cuộn, có dấu hiệu muốn tách ra khỏi cơ thể.

“Ai có thể cản ta ở đại quốc này!"

Sở Ninh nhắm rồi mở mắt, từng trận ánh sao rung chuyển đã vùng hoang vu. tu giả ven đường sợ hãi, vội vàng ngẩng đầu với gương mặt ngạc nhiên.

Bắc Vương Đại Hạ càng chiến càng mạnh.

Năm miệng động sắp cô đọng ra một trăm văn rồi!

Khó mà tưởng tượng nổi!

Bắc Vương quét sạch linh mạch của hai đại quốc siêu cường Vân Hiên, Vũ Lạc đã chứng minh sức mạnh của hẳn đẩy mạnh đến mức nào.

Câu hỏi vừa rồi không phải là biểu hiện khinh thường quần hùng, mà là sự thăng hoa trong Tâm Cảnh của hắn.

Dùng kẻ địch để rèn dũa lợi thế cho mình!

Bắc Vương vẫn không che dấu hành tung của mình như cũ, đến vùng đất mục đích cuối cùng Mộc Việt Vũ triều.

Không còn bất kỳ trở ngại nào trên con đường máu đại quốc nữa.

Mọi yếu tố đều thuận lợi.

Còn một nguyên nhân quan trọng hơn đó là.

Một chiếc xe kéo có ánh sáng màu tím lượn lờ xung quanh, đuổi theo đội ngũ của Bắc Vương từ phương xa.

Trên chiến kỷ có một chữ Vạn, thể hiện chủ nhân của chiếc xe kéo này đến từ Vạn Pháp Hoàng triều.

Trên xe kéo chỉ chở một vị nữ tử không đến gần, cũng không rời đi. Chiếc xe này vẫn luôn giữ khoảng cách với đội Bắc Vương đến cổ địa Mộc Việt.

“Ngươi có chịu đến hay không?”

Cuối cùng, Sở Ninh không nhịn được nữa mà nhìn Vạn Lăng Nhi ngồi ở trên xe hỏi

Tuy thân phận Hoàn nữ tất tôn quý, tu vi của Vạn Lăng Nhi cũng không tệ.

Nhưng ai cũng không biết răng có kẻ điên nào ngay lúc Thanh Châu đang chiến loạn hay không.

Dù sao, dù tính về dáng người hay nhan sắc của Vạn Lăng Nhi như chim sa cá lặn, cũng phải nói là hiếm gặp trong hàng dặm đường.

“Ừm."

Vạn Lăng Nhi nhẹ nhàng gật đầu, chải lại mái tóc vàng óc, hơi chột dạ.

“Ta cử người đưa ngươi về”. Sở Ninh nói

Tuy hẳn đã hủy hôn rồi, nhưng lúc trước Vạn Kỷ Ương đã bảo vệ Tần Hoa Ngữ.

Cho nên, hẳn không thể làm ngơ nàng ta được.

'Vạn Lăng Nhi nghe thấy dậm chân, quát khẽ: “Con đường này không phải Đại Hạ của ngươi, ta muốn đi thì đi, muốn ở thì cứ ở đấy!"

'Tên khốn kiếp này không thích mình như vậy sao?

“Nữ nhân này nóng nảy quá”.

'Yến Tử Lăng vuốt cằm, lo lắng.

Vạn Lăng Nhi là phận nữ giới, họ không thể đuổi bằng bạo lực được.

“Vạn Thập!”

Sở Ninh nhíu mày, quát: “Ngươi mà không xuất hiện nữa, ta sẽ bắt cóc muội muội ngươi để đòi tiền chuộc từ Vạn Pháp Hoàng Triều!”

Hắn không tin.

Nữ nhí duy nhất của Vạn Hoàng đương thời có thể một mình đến nơi này.

Đúng như hẳn nghĩ.

Sở Ninh vừa dứt lời, có một luồng khí tức bốc lên trong chỗ tối. 

Vạn Lăng Nhi đưa mắt nhìn lại, lại nhanh chóng biến mất.

“Không sao."

Vạn Lăng Nhi ngẩng đầu, lái xe kéo đến gần: “Dù sao phụ hoàng ta có rất nhiều tuyệt học, cho ngươi một ít cũng không vấn đề gì



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 258: Được rồi


Cho đến giờ phút này.

Hắn mới rũ bỏ hết những ánh hào quang trong cơ thể của mình, cầu xin một chút yên bình.

“Lần sau, đừng hành động tùy thích như vậy nữa”. “Nếu chàng có chuyện gì, ta phải làm sao bây giờI” “Sau này, Đại Hạ gặp khó khăn gì, ta sẽ giúp chàng cùng nhau chống đối”

Chóp mũi của Tần Hoa Ngữ ngửi được mùi máu và bụi bặm trên cơ thể nam tử, hơi chua xót. Tay ngọc của nàng nắm lấy vạt áo của Sở Ninh.

Trong bốn tháng qua...

Nàng chỉ có thể dùng luyện đan để dời đi lực chú ý, cũng dần dần xác định được trái tim của mình.

Mấy năm nay.

Nàng luôn nói những lời lạnh nhạt với Sở Ninh, chỉ muốn đối phương chú ý đến mình.

Suốt chặn đường qua.

Bóng dáng thanh niên này đã khắc sâu vào trái tim của nàng. “Được”.

Sở Ninh lẩm bẩm, rồi buông Tần Hoa Ngữ ra.

“Khà, Độc Vương biến thành tẩu tử rồi”.

Yến Tử Lăng chạy đến, cười xấu xa nói.

“Bắc Vương đại nhân, nếu cô gái muốn làm mấy một vị tướng quân, chắc chàng không ngại đâu nhỉ”. Gương mặt xinh đẹp của Tân Hoa Ngữ nở nụ cười nói.

“Tùy nàng”.

Sở Ninh lạnh lùng nói, Yến Tử Lăng nghe thế rùng mình rồi xoay người chạy mất.

Tân Hoa Ngữ thông linh Đan Kỹ, đương nhiên cũng giỏi về Độc Thuật. Ngay cả Hạng Hắc cũng không gánh nổi, đừng nói chỉ là hắn ta.

“Ai bảo ngươi lắm mồm”. Nhân Đồ với Dương Diệp đang sắp xếp cho ba mươi vạn dân chạy nạn.

Ngay cả hơn mười vị vương giả Siêu Phàm cũng cần phải đăng ký vào danh sách.

Vì này là Linh Đan sư đang quản lý Thuật Các của Đại Hạ mà Bắc Vương nói sao?”. Một ông già khoảng sáu mươi tuổi quan sát kỹ Tân Hoa Ngữ, rồi nhìn Bách Tuế quân trong cửa ngạc nhiên hỏi.

Thoáng chốc, họ đã hiểu được vấn đề.

E là Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân Bí liên quan đến nàng!

Có thể ở trong đoạn thời gian này mà rèn ra rất nhiều Vương quân Siêu Phàm như vậy, xác định tỷ lệ thành công cao đến mức nào?

Dù là Linh Đan sư Nhị Giai như ông ta làm chủ loại bí này cũng khó làm được như thế.

“Ở lại, “Có lẽ, ta sẽ có tương lai ở Đại Hạ”.

Mấy ông già đến từ Vũ Lạc Võ triều không làm phiền Sở Ninh với Tân Hoa Ngữ, chủ động vào cửa.

“Người nào đó chơi chiêu cũng không tệ đâu nhỉ”.

Tân Hoa Ngữ với Sở Ninh sánh vai bên nhau vừa đi vừa thầm thì: “Chàng không những mang về nhiều Linh Thuật sự, còn dẫn theo một vị Hoàng nữ về

nữa. “Hoàng nữ?” Lúc này, Sở Ninh mới nhớ Vạn Lăng Nhi cũng lái xe đến Đại Hạ. “Hoa Ngữ...”

Sở Ninh muốn mở miệng đã một sự ấm áp phủ lại môi như chuồn chuồn nước lướt qua.

“Ta tin chàng”.

Tân Hoa Ngữ bước nhanh về phía trước.

Sở Ninh đứng ngẩng người tại chỗ.

Cảm giác vừa rồi rất đẹp đẽ và ảo diệu, đáng tiếc nó quá ngắn.

“Nữ nhân này đúng là hiểu cách tuyên thệ chủ quyền mà”. Đột nhiên trong lòng Sở Ninh dâng lên một tia thích thú.

Hắn xoay người, nghiêm túc nói với Vạn Lăng Nhi: “Nếu Vạn cô nương thấy thích thú với cảnh sắc của Đại Hạ ta, cứ ở đây một thời gian”.

“Ngươi!”

Vạn Lăng Nhi đang đầy ai oán, vừa nghe hẳn nói suýt chút nữa đã tức phát điên.

'Tên Bắc Vương này xem nàng ta là gì chứ? “Sở Ninh”.

“Chàng không mau cút về Bắc Vương phủ, ta không giữ nổi nữa, mặc kệ cho nó loạn đấy”.

Tân Hoa Ngữ chợt xoay người từ từ nói: “Chàng vừa đi bốn tháng, nơi đó đã rối thành một nùi. Ta thêm mắm dặm muối chút nữa, Lâm dì với Sở thúc sẽ lột da chàng đấy".

“Hoa Ngữ...”

Nụ cười tươi của Sở Ninh lập tức cứng lại, Nhân Đồ với Dương Diệp nhìn thấy thế cũng nín cười.

“Được rồi, được thôi. Bắc Vương đại nhân cố lên, sớm ngày sinh cho một cậu nh ỏ Vắc Vương cho Đại Hạ chúng ta”.

“Đến lúc đó, cha con cùng ra trận, một nhà ra hai vương!”
 
Chương 254: Ngươi thật muốn đi sao?


May mắn, chuyến này đi hắn thu được rất nhiều Vân Thuyền. Nếu không, muốn đưa dân tị nạn về thành thật sự là đau đầu.

Trong đôi mắt đẹp của Vạn Lăng Nhi nổi lên gợn sóng, khi thấy Sở Ninh không hề kiêu căng mà nói chuyện bình thường với bá tánh.

Nàng ta thấy quá nhiều kẻ kiêu căng rồi.

Kẻ nào cũng để mắt trên trời, xem người dân là cỏ rác.

Hãn là kẻ kiêu ngạo nhất Thanh Châu, mà có thể làm được thế này khiến nàng ta rất bất ngờ.

Vạn Lăng Nhi cũng đến giúp đỡ.

Bấy giờ, trên chiếc xe kéo tượng trưng cho thân phận nhỉ nữ của Vạn Hoàng đứng đầy bá tánh.

Sở Ninh không nói nhiều, lấy Phá Vọng Mâu ra lịnh nơi linh mạch Mộc Việt

Linh mạch này đã bị đào hơn một nửa rồi, đất đai toàn là mảnh lộn xộn.

“Đại ca!"

“Chuyến này, chúng ta khai thác tổng cộng bốn mươi vạn linh thạch, một vạn năm nghìn con Nhất Gia Vân Thuyền, ba nghìn Nhị Giai Vân Thuyền”. 

“Còn Linh binh các loại cũng có hơn hai vạn binh!"

Yến Tử Lăng vui mừng khi kiểm kê thu hoạch của quân.

Số lượng này chỉ là vật tư của đại quốc, chưa tính đến trân bảo và dược liệu quân đã cướp được trong Càn Khôn Giới

Thậm chí...

Bên cạnh của Sở Ninh còn có thêm vài Linh thuật sư cấp hai.

Cho nên chuyến này, họ thu hoạch được số lượng vô cùng khủng khiếp.

Nó giúp cho Đại Hạ lập tức có được nền móng hàng trăm năm của các đại quốc siêu cường khác.

Không bao lâu nữa, Đại Hạ có thể đe dọa khắp nơi và có được trận tuyến của riêng mình!

“Không đủ”.

Sợi tóc của Sở Ninh bay nhẹ trong gió.

Động Hùng chủ có Thần Linh Huyết thống càng cao, sẽ có tốc độ luyện hóa linh thạch càng nhanh.

Chinh chiến lần này. 

Tạo Hóa chủng của hẳn đã đạt đến ba trăm ba mươi viên, nhưng chỉ trong một tháng đã tiêu mất một vạn linh thạch mới có thể sử dụng được chúng.

Cho nên, số lượng linh thạch thế kia làm sao mà đủ dùng!

Nên biết rằng...

Cơ thể và năm miệng động của hẳn như cái động không đáy, phải lấy tài nguyên khổng lồ đến lấp lại.

“Không đủ?”

Yến Tử Lăng chớp mắt rồi vung tay: “Tiếp theo đây, đại ca muốn cướp đại quốc nào nữa?”

“Tên nhóc này”.

Sở Ninh liếc Yến Tử Lăng: “Ngươi đi về trước đi, đợi sau khi Trúc Trì luận đạo kết thúc rồi hãy đến”.

Xuất chinh lần này.

Hắn dùng Phá Vọng Mâu tu được vài loại tuyệt học, vậy nên cần thời gian lắng đọng và nghiền ngẫm lại

“Ngươi thật muốn đi sao?”

Vạn Lăng Nhi nghiêng tai lắng nghe, đến bốn chữ Trúc Trì luận đạo, cơ thể lại run lên. 

Chuyến này, nàng ta với Vạn Kỷ Ương đến đây chỉ muốn giải vây cho Sở Ninh, cũng muốn khuyên Sở. Ninh đừng đến Trúc Trì luận đạo.

“Đương nhiên”.

Sở Ninh đáp lại kiên quyết giống hệt như muốn Nhập Hóa Long Bí Cách tại Ngũ Cực Vực lúc trước.

Hắn cũng biết rất rõ thái độ của Đông Thắng Hoàng triều.

Nếu hẳn không đi, Đông Thẳng Hoàng triều sẽ chơi chiêu độc. Lúc đó, người gặp họa chỉ có bá tánh vô tội.

Mà tu giả tranh đoạt chỉ có cơ duyên trong Tuyệt Cảnh thôi.

Còn trên con đường vô địch, có trăm trận chiến như vậy. Vậy nên, hẳn làm sao gặp nạn lại rút lui được.

Nếu ông già kia thật sự là Sở Vô Địch.

Vậy Cửu Khúc Quỳnh Cung chắc chắn có manh mối của gia gia

Hắn càng tò mò.

Vì sao Sở Võ Địch lại ra tay với Cửu Khúc Hoàng triều, có phải liên quan đến ân oán của Sở tộc không? 

"Về Đại Hạ!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 255: Không cần đa lễ


Dòng người chen chúc xô đẩy ở Ngọc Môn Quan của Đại Hạ.

Trong đó có các cấp lãnh đạo, cũng có bá tánh bình thường

Khi Bắc Vương dẫn Bách Tuế quân xuất chinh, Đại Hạ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Mười lăm vị Tân Tú Minh chủ đại quốc dẫn rất nhiều Vương quân đã giữ thành, thế trận sẵn sàng đón quân địch.

Hơn bốn tháng trôi qua, họ đều ở trong sự căng thẳng từng giây từng phút.

Chuyện đáng ăn mừng chính là.

Bắc Vương dùng cách sát phạt bừa bãi, ngông cuồng, quyết đoán đã làm vơi rất nhiều gánh nặng cho bọn họ.

Sau đó...

Các lại tin chiến thẳng truyền đến, khiến người ở Đại Hạ mừng đến mức bật khóc.

Người thanh niên này gánh trên vai Đại Hạ quốc, 

diễu hành trong núi xác và biển máu để tôn vinh sức mạnh của Đại Hạ!

Lần này, hắn không những thăng thứ hạng trên Thiên Tuyệt Bảng mà còn đẩy xếp hạng của Đại Hạ Đại quốc lên cao.

Nhật Nguyệt Lâu.

Mấy đại quốc xung quanh biết Bắc Vương xuất chinh lần này, thu hoạch rất lớn và còn giúp xếp hạng của Đại Hạ lên thứ mười một của Đại Quốc Bảng.

Đoạn thời gian gần đây.

Có vài đại quốc cử sử giá đến, muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đại Hạ.

Mà ngày này.

Bắc Vương về đến nơi, rất nhiều bá tánh đều ào đến.

“Đại Hạ chúng ta cũng có quân đội Siêu Phàm”

“Khi nào nhóc con nhà ta có thể vượt qua tuyển chọn, gia nhập dưới trướng của Bắc Vương. Ta có chết cũng không hối hận”.

Trong cửa, bá tánh vừa nói chuyện với nhau, vừa nhìn hàng ngàn binh lính đang đứng trước Liệt Trận ở cửa thành.

Những chiến sĩ này khoác áo giáp bạc, đeo loan đao bạc bên hông, áo choàng bay phấp phới trong gió, rõ ràng đều là Bách Tuế quân của Bắc Vương.

Bắc Vương xuất chính.

Thuật Các của Đại Hạ cũng không rảnh rỗi.

Họ dùng bốn tháng trời, rèn luyện ra một ngàn vị Siêu Phàm!

Huyết khí của Bách Tuế quân dày đặc, khí thế hùng hồn nhưng không có bá tánh nào sợ hãi

Bởi vì họ đều là đội quân nghe theo ý chí của Bắc Vương, bảo vệ con em Đại Hạ.

Trong đó, còn có nhi nữ của họ!

Đương nhiên, đa số ánh mắt đều nhìn đến cô gái đang được Bách Tuế quân bao vây.

Cô gái này xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ, nàng ta chỉ đứng ở nơi đó cũng đủ xinh đẹp làm người ta không rời mắt.

Không ai biết tên của nàng ta.

Nhưng tất cả mọi người đều đoán được, nàng ta được Bách Tuế quân bảo vệ thì chắc chắn có quan hệ rất thân với Bắc Vương.

“Đến!”

Có người thốt lên.

Gió lớn đang tàn phá ở ngoài Ngọc Môn Quan, một đội quân hùng mạnh đang cuồn cuộn bước đến.

Lúc đầu, bá tánh trong cửa thấy ba trăm ngàn người tị nạn sau lưng hơi giật mình, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống trước thanh niên bạch y dẫn đầu nói: “Cung nghênh Bắc Vương!"

“Bái kiến Bắc Vương!"

Động tác của Bách Tuế quân ở trong cửa rất đều nhịp, họ quỳ một gối xuống đất, đặt tay phải lên ngực hành lễ với Bắc Vương quân.

“Không cần đa lễ"

Sở Ninh mim cười, nhảy khỏi Đại Kim.

Hắn là thiên tài sinh ra tại Sở tộc, nhưng Đại Hạ lại sinh và nuôi hắn.

Hân khó có thể cắt đứt tình cảm với mảnh đất này, chính ở nơi này mới có thể bỏ xuống phòng bị.

Rầm!

Bỗng nhiên, một làn gió thơm thổi đến, theo đó là một bóng hình xinh đẹp chạy tới.

Hình như nàng đã suy xét trường hợp hiện tại, nên khi đến trước mặt Sở Ninh lập tức dừng lại

“Còn tốt."

“Xem ra nước thuốc ta chuẩn bị không cần thiết rồi."

Tần Hoa Ngữ quan sát Sở Ninh kỹ lưỡng, nhìn thấy vết đỏ thẫm trên ngực đối phương mà cau mày lại



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 259: Im lặng lắng nghe


“Có vẻ như ngươi đã đoán được rồi.”

"Cái tên Hạng Bàng đó quả thực là một dị huyết giả hiếm gặp..”

Tân Hoa Ngữ đảo đôi mắt đẹp, nhẹ nhàng mở đôi môi đỏ mọng: "Hơn nữa thể chất của hắn tương đối đặc biệt, nếu bị ngoại lực kích thích, hẳn có thể nhanh chóng đánh thức bộ phận huyết thống thần linh đang ngủ say đó.”

Sở Ninh sửng sốt, theo bản năng hỏi: "Ý của ngươi là, bị đánh?"

“Có thể hiểu như vậy."

Tần Hoa Ngữ mím môi, nhẹ nhàng mỉm cười, nàng thật xinh đẹp.

“Còn có thuật dao đan thiên phú đáng kinh ngạc, hiện tại có thể độc lập luyện chế địa đan rồi, không lâu nữa có thể trở thành một luyện đan sư rồi.

“Ta sai Thuật Oác luyện chế ra mấy loại linh đan cấp một, giao cho Võ Chủ Hạ Giang, giúp ông ta củng cố căn cơ, chuẩn bị mở cửa động.”

... 

Tần Hoa Ngữ nhẹ giọng nói, thuật lại những thay đổi của Đại Hạ trong khoảng thời gian này.

Sở Ninh không ngắt lời, chỉ im lặng lẳng nghe.

Tân Hoa Ngữ biết ý của hắn, vì sao lại nhất định phải nhắc tới hẳn?

“Haiz."

Tần Hoa Ngữ đột nhiên ngừng nói, khẽ thở dài một tiếng.

“Bỏ đi, đợi sau khi Trúc Trì Luận Đạo kết thúc, ta sẽ nói với ngươi.” Tần Hoa Ngữ ngước mắt nhìn Sở Ninh, nghiêm túc nói.

"Được."

Sở Ninh gật đầu.

Hắn sẽ không miễn cưỡng Tần Hoa Ngữ.

Ngược lại, Tần Hoa Ngữ lại rất ngạc nhiên khi biết hẳn muốn đến Đông Thẳng Hoàng Triều.

“Có người dẫn đầu đại quân trăm tuổi xuất chinh, gây chuyện lớn như vậy, sao ta có thể không biết?” Tân Hoa Ngữ trợn mắt nhìn Sở Ninh, biết mình cũng không thể thuyết phục được thanh niên trước mặt

“Yên tâm đi." 

Sở Ninh nhẹ giọng nói: “Ta sẽ không tổn thất ở Đông Thẳng, bởi vì chúng ta còn có tương lai tươi sáng!”

“Muốn cùng ta tận hưởng thời xuân thu không?” Tần Hoa Ngữ cười.

Trước mặt hàng triệu tu giả đại quốc, đã hủy hôn ước của Vạn Pháp Hoàng Triều, bày tỏ tấm lòng với nàng, quả thực rất cảm động.

......

Thanh Sơn Linh Thành ngày càng thịnh vượng.

Trong hơn bốn tháng Bắc Vương xuất chính, thành này gần như bị vương quân bao vây hoàn toàn.

Siêu Phàm Nhất Cực Cảnh Hạng Bằng, tự mình tọa trấn, người vào thành đều phải thông qua kiểm tra nghiêm ngặt.

Động thái này.

Là để phòng ngừa ngộ nhỡ có người gây bất lợi cho người của Bắc Vương Tộc.

Đợi khi lệnh thiết quân luật được dỡ bỏ, bách tính trong thành đều reo hò mừng rỡ.

Họ biết. 

Chắc chắn là Bắc Vương đã quay về rồi.

Bắc Vương phủ trở nên rất náo nhiệt, tiếng vui mừng xen lẫn tiếng mắng mỏ, khiến hộ vệ và nha hoàn của Bắc Vương phủ không khỏi bật cười

Họ tận mắt nhìn thấy.

Đường đường là Bắc Vương, lại bị Lâm Lan Chỉ thuyết giảng đến mức không dám nói một lời.

Sở Nguyên, cha của Bắc Vương, ra thuyết phục, nhưng cũng bị mắng một trận.

Cuối cùng, Bắc Vương phủ bị một trận gà bay chó chạy.

Hạng Bàng lén nhìn ra ngoài xem náo nhiệt, liền bị Bắc Vương lôi ra sân sau đánh mấy canh giờ.

Hạng Bàng khóc không ra nước mắt, khiến cho kẻ chủ mưu Tần Hoa Ngữ cười đau bụng

Sau khi biết được thể chất của mình, Hạng Bàng chớp chớp mắt, đánh mạnh vào ngực, biểu thị hẳn ta có thể chịu đựng được.

Nhiều câu nói đùa thể hiện sự ấm áp của đại gia đình ở Bắc Vương phủ.

Đồng thời, trong phủ còn đón một vị khách quý tới, Vạn Lăng Nhi. 

Nàng ta thực sự đã nghe theo lời đề nghị của Bắc 'Vương, ở lại Đại Hạ một thời gian.

Nàng ta biểu thị chuyến đi lần này của mình là lấy thân phận Hoàng nữ thứ mười ba của Vạn Pháp Hoàng Triều, đến thăm Đại Hạ, muốn tạm thời ở lại Bắc Vương phủ.

Sở Ninh nghe vậy, chỉ có thể bỏ cuộc.

Đại Hạ hưng thịnh, nhưng trật tự của các cường quốc vẫn chưa ổn định.

Nếu có thể thiết lập quan hệ ngoại giao với Vạn Pháp Hoàng Triều, cũng có thể gia tăng sức ảnh hưởng.

Còn về việc Vạn Lăng Nhi muốn làm gì, cứ để thuộc hạ đi sắp xếp là được rồi.

Một tháng lặng lẽ trôi qua.

Đại Hạ Võ Triều lại trải qua những thay đổi lớn lao.

Bách tính các quận thường có thể nhìn thấy những thuyền mây tỏa ra linh tính, từ trên không trung chiếu xuống.

Đó chính là linh khí bay của Đại Hạ bọn họ.

Thuyền mây cấp một có thể đi một vạn dặm trong một ngày.

Thuyền mây cấp hai có thể đi mười vạn dặm trong một ngày.

Ở trên thuyền mây chính là vương quân Siêu Phàm của Đại Hạ.

Bắc Vương xuất chỉnh, thu giữ được một lượng lớn hàng hoá.

Ngoài linh thạch, thuyền mây và linh binh, còn có một lượng lớn bảo vật và dược liệu.

Sau khi sàng lọc và phân loại một cách có hệ thống, một số được gửi đến Đại Hạ võ viện, một số được gửi đến Đại Hạ Thuật Các.

Trong đó, Chung Linh Nhũ đạt hàng vạn phân.

Có linh thuật sư cấp hai.

Bất luận là luyện chế linh khí hay tiếp tục luyện chế Thốn Phàm Đan, đều có tiến bộ rất lớn.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 260: Chinh chiến trở về


"Đại ca ca, thứ này có gì đẹp chứ?"

'Đồng Đồng trông như kẻ giả vờ nhìn qua và nói: “Tranh của Đồng Đồng còn đẹp hơn nó.”

Sau khi Sở Ninh trở về, ngoài việc cùng Sở Nguyên luyện tập, cô bé còn bám lấy Sở Ninh.

Bức tranh thủy mặc này trông giống như một tác phẩm ngẫu nhiên của một người say rượu, những đường nét quanh co phác họa một khung cảnh mờ ảo.

Trên bức tranh thủy mặc không ký tên, chỉ viết ba chữ Thiên Vũ Đồ.

“Ha ha.” 

"Bức tranh này không đơn giản, là do một kiếm khách cường đại sáng tác.” Sở Ninh bị chọc buồn cười

Đồng Đồng nghiêng đầu hỏi: "Kiếm khách còn lợi hại hơn đại ca ca à?"

"So tu vị, không hơn.”

“Nhưng nếu là so đao kỹ, ta không bằng hắn.” Sở Ninh nhìn Thiên Vũ Đồ, ánh mắt sáng ngời.

Chinh chiến trở về.

Ngoài việc tu hành và nghiên cứu tuyệt học, hẳn còn suy nghĩ về một vấn đề.

Trên đao kỹ thông linh, còn có mức độ cao hơn không.

Mãi cho đến khi nhìn thấy bức Thiên Vũ Đồ này, hẳn chắc chắn rồi, có!

Xác hợp nhất, niệm xuất đao chí, như cánh tay dùng ngón tay.

Đao kỹ thông linh, dùng đao điều khiển linh khí.

Tiến thêm một bước, là liên quan đến ''ý'.

Đây là một đẳng cấp mà từ ngữ không thể diễn tả được.

Hãy cầm con đao và cho nó sự sống. 

Để đao có thể giống như một tu giả Siêu Phàm, có khí thế riêng, đây là cấp độ thứ ba, đao ý.

Thiên Vũ Đồ không tiết lộ, người vẽ là đao khách.

Nhưng những đường cong đều lấp lánh ánh đao, như rồng bay phượng múa, dường như có một dàn đao dài đang cố gắng xuyên qua bức tranh.

Nếu không phải Sở Ninh đao kiểm kỹ thông linh, căn bản sẽ không nhìn ra được.

“Đao kỹ cao thâm, một cánh hoa, một chiếc lá cũng có thể thành đao.”

“Người vẽ tranh dùng bút lông làm đao, dùng đao ý tạo ra ý cảnh nghệ thuật mơ hồ.” Sở Ninh nghĩ thầm.

Lần xuất chỉnh này đạt được rất nhiều công pháp, võ kỹ, rất nhiều đều có uy lực phi thường.

Nhưng Sở Ninh cảm thấy.

Bức Thiên Vũ Đồ này là một báu vật từ đại dương, và nó có thể giúp hẳn đạt được bước đột phá về đao kỹ.

Nhìn Sở Ninh đảm chìm trong đó, Đồng Đồng rất hiểu chuyện, nhón chân rời đi.

"Ca!" 

Một âm thanh chói tai đột nhiên đánh thức Sở, Ninh.

Chỉ thấy một thiếu nữ đang đi đến, đó là Sở Dao.

Nàng có dáng người duyên dáng, sau khi gia nhập Đại Hạ Thuật Các, khí chất cũng trở nên tao nhã hơn, cũng là một mỹ nhân.

“Dao Nhi, muội không ở Đại Hạ Thuật Các, sao lại quay về thế?” Sở Ninh thu bức Thiên Vũ Đồ lại, bước tới âu yếm xoa đầu đối phương.

“Chỉ biết bắt nạt muội muội, đúng là không có lương tâm!"

Sở Dao nhăn mũi lấy ra một hộp ngọc: "Này, đây là linh đan cấp hai mà tẩu tẩu luyện chế cho ca đấy!”

“Linh đan cấp hai?”

Sở Ninh sửng sốt.

Tần Hoa Ngữ đã đột phá trở thành linh đan sư cấp hai rồi?
 
Chương 256: Ai bảo ngươi lắm mồm


Gương mặt của Tân Hoa Ngữ ngại ngùng nóng lên như bỏng, nàng muốn vùng vẫy lại nghe giọng trầm. ấm truyền đến tai. Nàng lập tức đứng yên.

Hắn ác chiến suốt bốn tháng, làm sao không mệt chứ.

Nhưng trong lúc xung quanh đều là kẻ mạnh săm soi, hắn làm sao đế lộ ra vẻ mệt mỏi của mình. Hắn chỉ có thể dùng ý chí cứng như sắt thép nhận sự khổ cực che đi những chua xót trong quá trình chiến đấu, cũng không ai hiểu được.

Cho đến giờ phút này.

Hắn mới rũ bỏ hết những ánh hào quang trong cơ thể của mình, cầu xin một chút yên bình.

“Lần sau, đừng hành động tùy thích như vậy nữa”.

“Nếu chàng có chuyện gì, ta phải làm sao bây giờ!"

“Sau này, Đại Hạ gặp khó khăn gì, ta sẽ giúp chàng cùng nhau chống đỡ!”

Chóp mũi của Tần Hoa Ngữ ngửi được mùi máu và bụi bặm trên cơ thể nam tử, hơi chua xót. Tay ngọc của nàng nằm lấy vạt áo của Sở Ninh.

Trong bốn tháng qua... 

Nàng chỉ có thể dùng luyện đan để dời đi lực chú cũng đần đần xác định được trái tim của mình.

Mấy năm nay.

Nàng luôn nói những lời lạnh nhạt với Sở Ninh, chỉ muốn đối phương chú ý đến mình.

Suốt chặn đường qua.

Bóng dáng thanh niên này đã khắc sâu vào trái tìm của nàng.

“Được”

Sở Ninh lẩm bẩm, rồi buông Tân Hoa Ngữ ra.

“Khà, Độc Vương biến thành tẩu tử rồi”.

'Yến Tử Lăng chạy đến, cười xấu xa nói.

“Bắc Vương đại nhân, nếu cô gái muốn làm mấy một vị tướng quân, chắc chàng không ngại đâu nhỉ”. Gương mặt xinh đẹp của Tần Hoa Ngữ nở nụ cười nói

“Tùy nàng".

Sở Ninh lạnh lùng nói, Yến Tử Lăng nghe thế rùng mình rồi xoay người chạy mất.

Tần Hoa Ngữ thông linh Đan Kỹ, đương nhiên cũng giỏi về Độc Thuật. Ngay cả Hạng Hắc cũng không gánh nổi, đừng nói chỉ là hẳn ta. 

“Ai bảo ngươi lắm mồm”.

Nhân Đồ với Dương Diệp đang sắp xếp cho ba mươi vạn dân chạy nạn.

Ngay cả hơn mười vị vương giả Siêu Phàm cũng cần phải đăng ký vào danh sách.

“Vị này là Linh Đan sư đang quản lý Thuật Các của Đại Hạ mà Bắc Vương nói sao?”. Một ông già khoảng sáu mươi tuổi quan sát kỹ Tân Hoa Ngữ, rồi nhìn Bách Tuế quân trong cửa ngạc nhiên hỏi.

Thoáng chốc, họ đã hiểu được vấn đề.

E là Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân Bí liên quan đến nàng!

Có thể ở trong đoạn thời gian này mà rèn ra rất nhiều Vương quân Siêu Phàm như vậy, xác định tỷ lệ thành công cao đến mức nào?

Dù là Linh Đan sư Nhị Giai như ông ta làm chủ loại bí này cũng khó làm được như thế.

“Ở lại"

“Có lẽ, ta sẽ có tương lai ở Đại Hạ”.

Mấy ông già đến từ Vũ Lạc Võ triều không làm phiền Sở Ninh với Tân Hoa Ngữ, chủ động vào cửa. 

“Người nào đó chơi chiêu cũng không tệ đâu nhỉ”.

Tần Hoa Ngữ với Sở Ninh sánh vai bên nhau vừa. đi vừa thầm thì: "Chàng không những mang vẽ nhiều Linh Thuật sự, còn dẫn theo một vị Hoàng nữ về nữa”.

“Hoàng nữ?”

Lúc này, Sở Ninh mới nhớ Vạn Lăng Nhi cũng lái xe đến Đại Hạ.

“Hoa Ngữ..”

Sở Ninh muốn mở miệng đã một sự ấm áp phủ lại môi như chuồn chuồn nước lướt qua.

“Ta tin chàng”.

Tần Hoa Ngữ bước nhanh về phía trước.

Sở Ninh đứng ngẩng người tại chỗ.

Cảm giác vừa rồi rất đẹp đẽ và ảo diệu, đáng tiếc nó quá ngắn.

“Nữ nhân này đúng là hiểu cách tuyên thệ chủ quyền mà”. Đột nhiên trong lòng Sở Ninh dâng lên một tia thích thú.

Hắn xoay người, nghiêm túc nói với Vạn Lăng Nhi: “Nếu Vạn cô nương thấy thích thú với cảnh sắc của Đại Hạ ta, cứ ở đây một thời gian”. 

“Ngươi!”

Vạn Lăng Nhi đang đầy ai oán, vừa nghe hẳn nói suýt chút nữa đã tức phát điên.

Tên Bắc Vương này xem nàng ta là gì chứ?

“Sở Ninh”.

“Chàng không mau cút về Bắc Vương phủ, ta không giữ nổi nữa, mặc kệ cho nó loạn đấy”.

Tân Hoa Ngữ chợt xoay người từ từ nói: "Chàng vừa đi bốn tháng, nơi đó đã rối thành một nùi. Ta thêm mắm dặm muối chút nữa, Lâm dì với Sở thúc sẽ lột da chàng đấy”.

“Hoa Ngữ..."

Nụ cười tươi của Sở Ninh lập tức cứng lại, Nhân Đồ với Dương Diệp nhìn thấy thế cũng nín cười.

“Được rồi, được thôi. Bắc Vương đại nhân cố lên, sớm ngày sinh cho một cậu nh ỏ Vắc Vương cho Đại Hạ chúng ta”

“Đến lúc đó, cha con cùng ra trận, một nhà ra hai vương!"

Bá tánh trong cửa đều ồn ào, đối xử với Sở Ninh như con của mình. 

Bọn họ đều là người từng trải, sao không hiểu được.

Bắc Vương phủ đã có nữ chủ nhân rồi.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 261: Trúc Trì Luận Đạo!


Sở Ninh mở chiếc hộp ngọc, tức thì một nguồn khí tức đồi dào tràn về phía trước. Chỉ cần hít một hơi nhẹ, toàn thân hẳn đã cảm thấy khoan khoái, tám luồng hồng quang bản lên cao.

"Đan dược này thật khiến người ta kinh ngạc!" Sở, Ninh kinh hãi nói.

Lúc còn ở Siêu Phàm cảnh, hẳn đã từng dùng Đại Nguyên Đan của Sở tộc, nhưng nói vẽ dao động linh khí thì kém xa đan dược trước mắt,

Sở Ninh nhìn kỹ, tám viên linh đan to bằng quả long nhãn nằm trong hộp ngọc, tỏa ra những đường đan vân.

"Chị dâu nói đây là 'Triêu Khí Hoá Khiếu Đan, có thể tăng cường sinh mệnh triêu khí của cường giả Động Thiên. Phần lớn trong số những châu báu gửi đến Thuật Các Đại Hạ đều đã được dung nhập trong tám viên linh đan này."

"Đan dược này khá đặc biệt, hiện tại ca ca mới chỉ nhìn thấy đan dược còn non mà thôi."

"Sau khi nuốt vào cơ thể, dùng huyết khí để ủ dưỡng, mới thực sự trở thành đan hoàn chỉnh, rồi tiến hành luyện hóa." Sở Dao giải thích.

"Thật kỳ lạ như vậy sao?"

Sở Ninh bày ra vẻ mặt kinh ngạc tột độ.

Trên con đường tu luyện thuật pháp cũng có vô số bí ẩn.

Ở tuổi của Tân Hoa Ngữ mà có thể luyện chế ra linh đan như thế, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Linh đan cần được ủ dưỡng băng huyết khí của tu giả mới hoàn chỉnh, đây là điều hẳn chưa từng nghe qua.

“Tại sao nàng ấy không tự tay đem đan dược đến?” Sở Ninh hỏi.

"Chị dâu vẫn phải chủ trì Thuật Các Đại Hạ, luyện chế càng nhiều Thoát Phàm Đan càng tốt” Sở Dao liếc nhìn đầy thương cảm.

Ngay cả nàng ấy cũng không thể nhìn nổi sự vất và của Tân Hoa Ngữ.

Tất cả là vì Sở Ninh muốn tham gia Trúc Trì Luận Đạo.

Sở Ninh cười khổ. 

Hắn không thể nói rằng có lẽ trong chuyến đi này sẽ tìm ra tung tích của ông nội.

Trước khi làm sáng tỏ những việc của Sở tộc, hắn vẫn chưa muốn cho người nhà biết.

"Ca ca cứ đi đi, nếu mà làm chị dâu kiệt sức thì đừng trách ta báo cho cha mẹ”

Sở Dao bước đi nhẹ nhàng ra ngoài.

"Hoa Ngữ!

Sở Ninh hít một hơi thật sâu, rồi lấy ra tám viên Triệu Khí Hoá Khiếu Đan, nuốt từng viên một vào.

Linh đan vào cơ thể, ban đầu chỉ nằm im lìm.

Giây lát sau.

Xì xì xì!

Thân thể Sở Ninh run lên, máu huyết cuồn cuộn chảy về phía tám viên linh đan, khiến gương mặt hắn tái nhợt trong giây lát

Sở Ninh tập trung tỉnh thần.

Ngay lập tức nhận ra tám viên linh đan đang hút lấy huyết khí của mình, khiến đan thể từ từ lớn dần lên. 

“Chúng đang dùng huyết khí của ta để ủ dưỡng đan non à?” Sở Ninh hiểu ra.

Khi linh đan hoàn toàn thành hình, lúc đó hắn mới có thể luyện hóa chúng.

Mặc dù quá trình này diễn ra lặng lẽ như mưa phùn, nhưng vẫn khiến huyết khí của hắn suy giảm

Lúc này, Sở Ninh khoanh chân ngồi xuống, lấy linh thạch ra.

Vù!

Trong phút chốc, trời đất tỏa sáng rực rỡ, năm cửa Động Thiên trong bụng Sở Ninh hiện ra, phản chiếu trực tiếp lên hư không, khí thế hùng vĩ khiến cả Đại Kim cũng tru lên một tiếng, phải lùi ra xa.

Đây là Động Thiên tách khỏi cơ thể!

Năm cửa Động Thiên của Sở Ninh đã đạt tới một trăm hai mươi vòng.

Thân thể Động Thiên cũng được bao phủ bởi hơn một trăm vòng thần hoàn.

"Trong một tháng trở về này, ta đã tiêu hao hơn một vạn viên linh thạch.”

"Không lâu nữa, trong số các hùng chủ Động, Thiên đơn khẩu, ta có thể tự xưng là vô địch rồi." Ánh mắt Sở Ninh long lanh.

Trên đại lục Chân Linh, giới hạn của một Động Thiên là một ngàn đường vân.

Hiện tại nếu tính cả Động Thiên thân thể, số vân của Sở Ninh đã vượt qua bảy trăm.
 
Chương 257: Các lại tin chiến thắng


Dòng người chen chúc xô đẩy ở Ngọc Môn Quan của Đại Hạ. Trong đó có các cấp lãnh đạo, cũng có bá tánh bình thường.

Khi Bắc Vương dẫn Bách Tuế quân xuất chỉnh, Đại Hạ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Mười lăm vị Tân Tú Minh chủ đại quốc dẫn rất nhiều Vương quân đã giữ thành, thế trận sẵn sàng đón quân địch.

Hơn bốn tháng trôi qua, họ đều ở trong sự căng thẳng từng giây từng phút. Chuyện đáng ăn mừng chính là...

Bắc Vương dùng cách sát phạt bừa bãi, ngông cuồng, quyết đoán đã làm vơi rất nhiều gánh nặng cho bọn họ.

Sau đó...

Các lại tin chiến thắng truyền đến, khiến người ở Đại Hạ mừng đến mức bật khóc.

Người thanh niên này gánh trên vai Đại Hạ quốc, diễu hành trong núi xác và biển máu để tôn vinh sức mạnh của Đại Hạ!

Lần này, hắn không những thăng thứ hạng trên Thiên Tuyệt Bảng mà còn đẩy xếp hạng của Đại Hạ Đại quốc lên cao.

Nhật Nguyệt Lâu.

Mấy đại quốc xung quanh biết Bắc Vương xuất chỉnh lần này, thu hoạch rất lớn và còn giúp xếp hạng của Đại Hạ lên thứ mười một của Đại Quốc Bảng.

Đoạn thời gian gần đây.

Có vài đại quốc cử sử giá đến, muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đại Hạ. Mà ngày này.

Bắc Vương về đến nơi, rất nhiều bá tánh đều ào đến.

“Đại Hạ chúng ta cũng có quân đội Siêu Phàm”.

“Khi nào nhóc con nhà ta có thể vượt qua tuyển chọn, gia nhập dưới trướng của Bắc Vương. Ta có chết cũng không hối hận”.

Trong cửa, bá tánh vừa nói chuyện với nhau, vừa nhìn hàng ngàn binh lính đang đứng trước Liệt Trận ở cửa thành.

Những chiến sĩ này khoác áo giáp bạc, đeo loan đao bạc bên hông, áo choàng bay phấp phới trong gió, rõ ràng đều là Bách Tuế quân của Bắc Vương.

Bắc Vương xuất chinh. Thuật Các của Đại Hạ cũng không rảnh rỗi. Họ dùng bốn tháng trời, rèn luyện ra một ngàn vị Siêu Phàm!

Huyết khí của Bách Tuế quân dày đặc, khí thế hùng hồn nhưng không có bá tánh nào sợ hãi.

Bởi vì họ đều là đội quân nghe theo ý chí của Bắc Vương, bảo vệ con em Đại Hạ.

Trong đó, còn có nhi nữ của họ!

Đương nhiên, đa số ánh mắt đều nhìn đến cô gái đang được Bách Tuế quân bao vây.

Cô gái này xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ, nàng ta chỉ đứng ở nơi đó cũng đủ xinh đẹp làm người ta không rời mắt.

Không ai biết tên của nàng ta.

Nhưng tất cả mọi người đều đoán được, nàng ta được Bách Tuế quân bảo vệ thì chắc chắn có quan hệ rất thân với Bắc Vương.

“Đến!” Có người thốt lên.

Gió lớn đang tàn phá ở ngoài Ngọc Môn Quan, một đội quân hùng mạnh đang cuồn cuộn bước đến.

Lúc đầu, bá tánh trong cửa thấy ba trăm ngàn người tị nạn sau lưng hơi giật mình, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống trước thanh niên bạch y dẫn đầu nói: nghênh Bắc Vương!”

“Bái kiến Bắc Vương!”

Động tác của Bách Tuế quân ở trong cửa rất đều nhịp, họ quỳ một gối xuống đất, đặt tay phải lên ngực hành lễ với Bắc Vương quân.

“Không cần đa lễ”. Sở Ninh mỉm cười, nhảy khỏi Đại Kim. Hắn là thiên tài sinh ra tại Sở tộc, nhưng Đại Hạ lại sinh và nuôi hẳn.

Hắn khó có thể cắt đứt tình cảm với mảnh đất này, chính ở nơi này mới có thể bỏ xuống phòng bị.

Rầm!

Bỗng nhiên, một làn gió thơm thổi đến, theo đó là một bóng hình xinh đẹp chạy tới.

Hình như nàng đã suy xét trường hợp hiện tại, nên khi đến trước mặt Sở Ninh lập tức dừng lại.

“Còn tốt”. “Xem ra nước thuốc ta chuẩn bị không cần thiết rồi”.

Tân Hoa Ngữ quan sát Sở Ninh kỹ lưỡng, nhìn thấy vết đỏ thẫm trên ngực đối phương mà cau mày lại.

Cảm xúc đau lòng.

Chiến thần bất bại trong lòng bá tánh Đại Hạ, đã chịu quá nhiều vết thương trong ác chiến vì nàng.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 262


Nhiều người vinh quang trên Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng.

Thường ngày họ ru rú trong nhà, hoặc là nghiên cứu tuyệt học, hoặc là đóng cửa tu luyện, hiếm khi quan tâm đến thế sự.

Đến tầng cao như họ, thật ra không có mấy chuyện đủ khiến họ động tâm.

Ngay cả khi Bắc Vương ra trận, cũng chỉ dẫn theo một nhóm nhỏ Thiên Tuyệt mà thôi.

Chỉ có uy thế của bậc Hoàng giả mới có thể quy tự được Thiên Tuyệt.

Cuộc hội họp này, chắc chắn không phải là một cuộc hành trình hòa bình, mới chỉ vừa đến gần, đã có trận chiến Thiên Tuyệt bùng nổ.

"Vị Thư Sinh Đoạt Mệnh xếp thứ 10 trên Thiên Tuyệt bảng, từ Tuyệt Tình Gốc đi ra, ngày hôm đó bầu trời tràn ngập ánh hào quang, y đã nắm trong tay hai ngàn vân Động Thiên!

"cường giả xếp hạng hai mươi trên Thiên Tuyệt bảng bị người ta đánh chết, nghe nói kẻ ra tay là một. hoàng tử của Tân Hoả Hoàng Triều!"

"Một hoàng nữ của Tây Âu Hoàng Triều, với một đôi quả đấm thép, đã giết vào vị trí thứ 50 trên Thiên Tuyệt bảng!"

...

Tin tức hỗn loạn tuôn trào trong Hư Giới.

Một cái tên này rồi một cái tên khác, gây nên những đợt sóng lớn, hoặc là ánh hào quang càng thêm chói lọi, hoặc là mờ nhạt biến mất, khiến người nghe sôi sục nhiệt huyết.

Quần hùng của Thanh Châu tranh bá, làm rung chuyển trời đất!

Rất nhanh, một đợt sóng nhiệt cuồn cuộn lại tràn lan khắp các đại quốc.

Tám vị hoàng tử có tu vi khó lường, cùng nhau rời khỏi hoàng triều.

Họ tựa như tám vị chiến thần, chuyên tìm Thiên Tuyệt ra tay, gặp ai đánh nấy, lật đổ từng đối thủ, khiến Thiên Tuyệt bảng phải đón nhận một cuộc tân trang lớn.

"Họ đến từ Đông Thắng Hoàng Triều!"

Khi biết được danh tính của tám vị hoàng tử nà tiếng xì xào bàn tán vang lên tứ phía.

Rồng đẻ ra chín con, con nào cũng khác. 

Đông Hoàng đương triều sinh được chín hoàng tử, tất cả đều là những thiên tài, lúc trẻ đều nằm trong top ba Kiêu Tử bảng.

Giờ đây tám vị hoàng tử này đều đã xông vào top 30 Thiên Tuyệt bảng, quả thực là công lực Siêu Phàm!

"Họ muốn xứng danh cho Đông Thắng Hoàng Triều ư?" Có người lẩm bẩm.

Thái tử Đông Thăng đương triều đã từng tranh đấu trên con đường vô địch nhưng thua trước Bắc Vương của Đại Hạ.

Nay tám vị hoàng tử Đông Thẳng lại hành động khiêu khích như vậy, khó tránh khỏi khiến người ta suy đoán.

Và suy đoán này rất nhanh đã được xác nhận.

“Trên mảnh đất rộng lớn Thanh Châu này, có gì mà vô địch chứ.”

"Những thiên kiêu của các nước nhỏ lại càng không đáng nhắc đến. Lý do duy nhất khiến họ gây được chút sóng gió chỉ là vì chưa va chạm với chúng ta mà thôi."

"Phụ hoàng ta rộng lượng, nếu không, một số kẻ đã sớm ngã xuống, trở thành nắm đất vàng rồi” 

"Trước mặt Đông Thẳng Hoàng Triều của ta, chỉ có những Thiên Tuyệt biết điều và những kẻ không biết điều phải chết thôi.”

Giọng nói lạnh lùng vang vọng trong Hư Giới.

Tám vị hoàng tử Đông Thắng không nhắc đến Bắc Vương, nhưng từng lời đều nhắm vào Bắc Vương.

Sở Ninh bị đẩy vào tâm điểm của sóng gió.

“Bắc Vương Đại Hạ, chúng ta rất tiếc vì không cùng sinh ra trong một thời đại, không thế cùng tranh giành ngôi vị đầu bảng Kiêu Tử Thanh Châu với ngươi”

"Khi Trúc Trì Luận Đạo diễn ra, chúng ta sẽ không lấn át kẻ yếu, nhưng có lẽ sẽ chỉ điểm cho ngươi một phen”

Thấy Sở Ninh không đáp lại, lời lẽ của tám vị hoàng tử Đông Thắng càng thêm khích bác.

Có sát ý không thể kiềm chế, xuyên qua Hư Giới, đè nén không khí khiến người ta khó thở.

Đông Thẳng Hoàng Triều làm sao có thể không oán hận Bắc Vương Đại Hạ?

Trúc Trì Luận Đạo sắp diễn ra do Đông Thắng Hoàng Triều triệu tập vốn là để giao lưu luận bàn, minh chứng tu vi. 

Tám vị hoàng tử Đông Thẳng này, có lẽ sẽ nắm lấy cơ hội, làm khó Bắc Vương!
 
Chương 258: Được rồi


Cho đến giờ phút này.

Hắn mới rũ bỏ hết những ánh hào quang trong cơ thể của mình, cầu xin một chút yên bình.

“Lần sau, đừng hành động tùy thích như vậy nữa”. “Nếu chàng có chuyện gì, ta phải làm sao bây giờI” “Sau này, Đại Hạ gặp khó khăn gì, ta sẽ giúp chàng cùng nhau chống đối”

Chóp mũi của Tần Hoa Ngữ ngửi được mùi máu và bụi bặm trên cơ thể nam tử, hơi chua xót. Tay ngọc của nàng nắm lấy vạt áo của Sở Ninh.

Trong bốn tháng qua...

Nàng chỉ có thể dùng luyện đan để dời đi lực chú ý, cũng dần dần xác định được trái tim của mình.

Mấy năm nay.

Nàng luôn nói những lời lạnh nhạt với Sở Ninh, chỉ muốn đối phương chú ý đến mình.

Suốt chặn đường qua.

Bóng dáng thanh niên này đã khắc sâu vào trái tim của nàng. “Được”.

Sở Ninh lẩm bẩm, rồi buông Tần Hoa Ngữ ra.

“Khà, Độc Vương biến thành tẩu tử rồi”.

Yến Tử Lăng chạy đến, cười xấu xa nói.

“Bắc Vương đại nhân, nếu cô gái muốn làm mấy một vị tướng quân, chắc chàng không ngại đâu nhỉ”. Gương mặt xinh đẹp của Tân Hoa Ngữ nở nụ cười nói.

“Tùy nàng”.

Sở Ninh lạnh lùng nói, Yến Tử Lăng nghe thế rùng mình rồi xoay người chạy mất.

Tân Hoa Ngữ thông linh Đan Kỹ, đương nhiên cũng giỏi về Độc Thuật. Ngay cả Hạng Hắc cũng không gánh nổi, đừng nói chỉ là hắn ta.

“Ai bảo ngươi lắm mồm”. Nhân Đồ với Dương Diệp đang sắp xếp cho ba mươi vạn dân chạy nạn.

Ngay cả hơn mười vị vương giả Siêu Phàm cũng cần phải đăng ký vào danh sách.

Vì này là Linh Đan sư đang quản lý Thuật Các của Đại Hạ mà Bắc Vương nói sao?”. Một ông già khoảng sáu mươi tuổi quan sát kỹ Tân Hoa Ngữ, rồi nhìn Bách Tuế quân trong cửa ngạc nhiên hỏi.

Thoáng chốc, họ đã hiểu được vấn đề.

E là Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân Bí liên quan đến nàng!

Có thể ở trong đoạn thời gian này mà rèn ra rất nhiều Vương quân Siêu Phàm như vậy, xác định tỷ lệ thành công cao đến mức nào?

Dù là Linh Đan sư Nhị Giai như ông ta làm chủ loại bí này cũng khó làm được như thế.

“Ở lại, “Có lẽ, ta sẽ có tương lai ở Đại Hạ”.

Mấy ông già đến từ Vũ Lạc Võ triều không làm phiền Sở Ninh với Tân Hoa Ngữ, chủ động vào cửa.

“Người nào đó chơi chiêu cũng không tệ đâu nhỉ”.

Tân Hoa Ngữ với Sở Ninh sánh vai bên nhau vừa đi vừa thầm thì: “Chàng không những mang về nhiều Linh Thuật sự, còn dẫn theo một vị Hoàng nữ về

nữa. “Hoàng nữ?” Lúc này, Sở Ninh mới nhớ Vạn Lăng Nhi cũng lái xe đến Đại Hạ. “Hoa Ngữ...”

Sở Ninh muốn mở miệng đã một sự ấm áp phủ lại môi như chuồn chuồn nước lướt qua.

“Ta tin chàng”.

Tân Hoa Ngữ bước nhanh về phía trước.

Sở Ninh đứng ngẩng người tại chỗ.

Cảm giác vừa rồi rất đẹp đẽ và ảo diệu, đáng tiếc nó quá ngắn.

“Nữ nhân này đúng là hiểu cách tuyên thệ chủ quyền mà”. Đột nhiên trong lòng Sở Ninh dâng lên một tia thích thú.

Hắn xoay người, nghiêm túc nói với Vạn Lăng Nhi: “Nếu Vạn cô nương thấy thích thú với cảnh sắc của Đại Hạ ta, cứ ở đây một thời gian”.

“Ngươi!”

Vạn Lăng Nhi đang đầy ai oán, vừa nghe hẳn nói suýt chút nữa đã tức phát điên.

'Tên Bắc Vương này xem nàng ta là gì chứ? “Sở Ninh”.

“Chàng không mau cút về Bắc Vương phủ, ta không giữ nổi nữa, mặc kệ cho nó loạn đấy”.

Tân Hoa Ngữ chợt xoay người từ từ nói: “Chàng vừa đi bốn tháng, nơi đó đã rối thành một nùi. Ta thêm mắm dặm muối chút nữa, Lâm dì với Sở thúc sẽ lột da chàng đấy".

“Hoa Ngữ...”

Nụ cười tươi của Sở Ninh lập tức cứng lại, Nhân Đồ với Dương Diệp nhìn thấy thế cũng nín cười.

“Được rồi, được thôi. Bắc Vương đại nhân cố lên, sớm ngày sinh cho một cậu nh ỏ Vắc Vương cho Đại Hạ chúng ta”.

“Đến lúc đó, cha con cùng ra trận, một nhà ra hai vương!”
 
Chương 259: Im lặng lắng nghe


“Có vẻ như ngươi đã đoán được rồi.”

"Cái tên Hạng Bàng đó quả thực là một dị huyết giả hiếm gặp..”

Tân Hoa Ngữ đảo đôi mắt đẹp, nhẹ nhàng mở đôi môi đỏ mọng: "Hơn nữa thể chất của hắn tương đối đặc biệt, nếu bị ngoại lực kích thích, hẳn có thể nhanh chóng đánh thức bộ phận huyết thống thần linh đang ngủ say đó.”

Sở Ninh sửng sốt, theo bản năng hỏi: "Ý của ngươi là, bị đánh?"

“Có thể hiểu như vậy."

Tần Hoa Ngữ mím môi, nhẹ nhàng mỉm cười, nàng thật xinh đẹp.

“Còn có thuật dao đan thiên phú đáng kinh ngạc, hiện tại có thể độc lập luyện chế địa đan rồi, không lâu nữa có thể trở thành một luyện đan sư rồi.

“Ta sai Thuật Oác luyện chế ra mấy loại linh đan cấp một, giao cho Võ Chủ Hạ Giang, giúp ông ta củng cố căn cơ, chuẩn bị mở cửa động.”

... 

Tần Hoa Ngữ nhẹ giọng nói, thuật lại những thay đổi của Đại Hạ trong khoảng thời gian này.

Sở Ninh không ngắt lời, chỉ im lặng lẳng nghe.

Tân Hoa Ngữ biết ý của hắn, vì sao lại nhất định phải nhắc tới hẳn?

“Haiz."

Tần Hoa Ngữ đột nhiên ngừng nói, khẽ thở dài một tiếng.

“Bỏ đi, đợi sau khi Trúc Trì Luận Đạo kết thúc, ta sẽ nói với ngươi.” Tần Hoa Ngữ ngước mắt nhìn Sở Ninh, nghiêm túc nói.

"Được."

Sở Ninh gật đầu.

Hắn sẽ không miễn cưỡng Tần Hoa Ngữ.

Ngược lại, Tần Hoa Ngữ lại rất ngạc nhiên khi biết hẳn muốn đến Đông Thẳng Hoàng Triều.

“Có người dẫn đầu đại quân trăm tuổi xuất chinh, gây chuyện lớn như vậy, sao ta có thể không biết?” Tân Hoa Ngữ trợn mắt nhìn Sở Ninh, biết mình cũng không thể thuyết phục được thanh niên trước mặt

“Yên tâm đi." 

Sở Ninh nhẹ giọng nói: “Ta sẽ không tổn thất ở Đông Thẳng, bởi vì chúng ta còn có tương lai tươi sáng!”

“Muốn cùng ta tận hưởng thời xuân thu không?” Tần Hoa Ngữ cười.

Trước mặt hàng triệu tu giả đại quốc, đã hủy hôn ước của Vạn Pháp Hoàng Triều, bày tỏ tấm lòng với nàng, quả thực rất cảm động.

......

Thanh Sơn Linh Thành ngày càng thịnh vượng.

Trong hơn bốn tháng Bắc Vương xuất chính, thành này gần như bị vương quân bao vây hoàn toàn.

Siêu Phàm Nhất Cực Cảnh Hạng Bằng, tự mình tọa trấn, người vào thành đều phải thông qua kiểm tra nghiêm ngặt.

Động thái này.

Là để phòng ngừa ngộ nhỡ có người gây bất lợi cho người của Bắc Vương Tộc.

Đợi khi lệnh thiết quân luật được dỡ bỏ, bách tính trong thành đều reo hò mừng rỡ.

Họ biết. 

Chắc chắn là Bắc Vương đã quay về rồi.

Bắc Vương phủ trở nên rất náo nhiệt, tiếng vui mừng xen lẫn tiếng mắng mỏ, khiến hộ vệ và nha hoàn của Bắc Vương phủ không khỏi bật cười

Họ tận mắt nhìn thấy.

Đường đường là Bắc Vương, lại bị Lâm Lan Chỉ thuyết giảng đến mức không dám nói một lời.

Sở Nguyên, cha của Bắc Vương, ra thuyết phục, nhưng cũng bị mắng một trận.

Cuối cùng, Bắc Vương phủ bị một trận gà bay chó chạy.

Hạng Bàng lén nhìn ra ngoài xem náo nhiệt, liền bị Bắc Vương lôi ra sân sau đánh mấy canh giờ.

Hạng Bàng khóc không ra nước mắt, khiến cho kẻ chủ mưu Tần Hoa Ngữ cười đau bụng

Sau khi biết được thể chất của mình, Hạng Bàng chớp chớp mắt, đánh mạnh vào ngực, biểu thị hẳn ta có thể chịu đựng được.

Nhiều câu nói đùa thể hiện sự ấm áp của đại gia đình ở Bắc Vương phủ.

Đồng thời, trong phủ còn đón một vị khách quý tới, Vạn Lăng Nhi. 

Nàng ta thực sự đã nghe theo lời đề nghị của Bắc 'Vương, ở lại Đại Hạ một thời gian.

Nàng ta biểu thị chuyến đi lần này của mình là lấy thân phận Hoàng nữ thứ mười ba của Vạn Pháp Hoàng Triều, đến thăm Đại Hạ, muốn tạm thời ở lại Bắc Vương phủ.

Sở Ninh nghe vậy, chỉ có thể bỏ cuộc.

Đại Hạ hưng thịnh, nhưng trật tự của các cường quốc vẫn chưa ổn định.

Nếu có thể thiết lập quan hệ ngoại giao với Vạn Pháp Hoàng Triều, cũng có thể gia tăng sức ảnh hưởng.

Còn về việc Vạn Lăng Nhi muốn làm gì, cứ để thuộc hạ đi sắp xếp là được rồi.

Một tháng lặng lẽ trôi qua.

Đại Hạ Võ Triều lại trải qua những thay đổi lớn lao.

Bách tính các quận thường có thể nhìn thấy những thuyền mây tỏa ra linh tính, từ trên không trung chiếu xuống.

Đó chính là linh khí bay của Đại Hạ bọn họ.

Thuyền mây cấp một có thể đi một vạn dặm trong một ngày.

Thuyền mây cấp hai có thể đi mười vạn dặm trong một ngày.

Ở trên thuyền mây chính là vương quân Siêu Phàm của Đại Hạ.

Bắc Vương xuất chỉnh, thu giữ được một lượng lớn hàng hoá.

Ngoài linh thạch, thuyền mây và linh binh, còn có một lượng lớn bảo vật và dược liệu.

Sau khi sàng lọc và phân loại một cách có hệ thống, một số được gửi đến Đại Hạ võ viện, một số được gửi đến Đại Hạ Thuật Các.

Trong đó, Chung Linh Nhũ đạt hàng vạn phân.

Có linh thuật sư cấp hai.

Bất luận là luyện chế linh khí hay tiếp tục luyện chế Thốn Phàm Đan, đều có tiến bộ rất lớn.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 263: Đan dược này


Sở Ninh mở chiếc hộp ngọc, tức thì một nguồn khí tức đồi dào tràn về phía trước. Chỉ cần hít một hơi nhẹ, toàn thân hắn đã cảm thấy khoan khoái, tám luồng hồng quang bắn lên cao.

"Đan dược này thật khiến người ta kinh ngạc!" Sở Ninh kinh hãi nói.

Lúc còn ở Siêu Phàm cảnh, hắn đã từng dùng Đại Nguyên Đan của Sở tộc, nhưng nói về dao động linh khí thì kém xa đan dược trước mắt.

Sở Ninh nhìn kỹ, tám viên linh đan to bằng quả long nhãn nằm trong hộp ngọc, tỏa ra những đường đan vân.

"Chị dâu nói đây là 'Triêu Khí Hoá Khiếu Đan, có thể tăng cường sinh mệnh triêu khí của cường giả Động Thiên. Phần lớn trong số những châu báu gửi đến

Thuạt Các Đại Hạ đều đã được dung nhập trong tám viên linh đan này."

"Đan dược này khá đặc biệt, hiện tại ca ca mới chỉ nhìn thấy đan dược còn non mà thôi."

"Sau khi nuốt vào cơ thể, dùng huyết khí để ủ dưỡng, mới thực sự trở thành đan hoàn chỉnh, rồi tiến hành luyện hóa." Sở Dao giải thích.

"Thật kỳ lạ như vậy sao?” Sở Ninh bày ra vẻ mặt kinh ngạc tột độ. Trên con đường tu luyện thuật pháp cũng có vô số bí ẩn.

Ở tuổi của Tân Hoa Ngữ mà có thể luyện chế ra linh đan như thế, thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Linh đan cần được ủ dưỡng bằng huyết khí của tu giả mới hoàn chỉnh, đây là điều hắn chưa từng nghe qua.

"Tại sao nàng ấy không tự tay đem đan dược đến?" Sở Ninh hỏi.

"Chị dâu vẫn phải chủ trì Thuật Các Đại Hạ, luyện chế càng nhiều Thoát Phàm Đan càng tốt." Sở Dao liếc nhìn đầy thương cảm.

Ngay cả nàng ấy cũng không thể nhìn nổi sự vất vả của Tân Hoa Ngữ.

Tất cả là vì Sở Ninh muốn tham gia Trúc Trì Luận Đạo.

Sở Ninh cười khổ.

Hắn không thể nói rằng có lẽ trong chuyến đi này sẽ tìm ra tung tích của ông

Trước khi làm sáng tỏ những việc của Sở tộc, hắn vẫn chưa muốn cho người nhà biết.

"Thôi vậy."

"Ca ca cứ đi đi, nếu mà làm chị dâu kiệt sức thì đừng trách ta báo cho cha mẹ.

Sở Dao bước đi nhẹ nhàng ra ngoài.

"Hoa Ngữ!"

Sở Ninh hít một hơi thật sâu, rồi lấy ra tám viên Triêu Khí Hoá Khiếu Đan, nuốt từng viên một vào.

Linh đan vào cơ thể, ban đầu chỉ nằm im lìm. Giây lát sau.

Xixi xì!

Thân thể Sở Ninh run lên, máu huyết cuồn cuộn chảy về phía tám viên linh đan, khiến gương mặt hắn tái nhợt trong giây lát.

Sở Ninh tập trung tinh thần.

Ngay lập tức nhận ra tám viên linh đan đang hút lấy huyết khí của mình, khiến đan thể từ từ lớn dần lên.

"Chúng đang dùng huyết khí của ta để ủ dưỡng đan non à?" Sở Ninh hiểu ra. Khi linh đan hoàn toàn thành hình, lúc đó hắn mới có thể luyện hóa chúng.

Mặc dù quá trình này diễn ra lặng lẽ như mưa phùn, nhưng vẫn khiến huyết khí của hắn suy giảm.

Lúc này, Sở Ninh khoanh chân ngồi xuống, lấy linh thạch ra.

Vùt!

Trong phút chốc, trời đất tỏa sáng rực rỡ, năm cửa Động Thiên trong bụng Sở Ninh hiện ra, phản chiếu trực tiếp lên hư không, khí thế hùng vĩ khiến cả Đại Kim cũng tru lên một tiếng, phải lùi ra xa.

Đây là Động Thiên tách khỏi cơ thể!

Năm cửa Động Thiên của Sở Ninh đã đạt tới một trăm hai mươi vòng.

Thân thể Động Thiên cũng được bao phủ bởi hơn một trăm vòng thần hoàn.

"Trong một tháng trở về này, ta đã tiêu hao hơn một vạn viên linh thạch."

"Không lâu nữa, trong số các hùng chủ Động Thiên đơn khẩu, ta có thể tự xưng là vô địch rồi." Ánh mắt Sở Ninh long lanh.

Trên đại lục Chân Linh, giới hạn của một Động Thiên là một ngàn đường vân.

Hiện tại nếu tính cả Động Thiên thân thể, số vân của Sở Ninh đã vượt qua bảy trăm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom