Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 214: Có thể tưởng tượng được


Linh khí như tấm lụa ngang trời cuộn ngược vào trong cơ thể Sở Ninh, khiến linh khí trong phạm vi trăm dặm đều hút khô cạn.

Năm miệng động trên bụng của và cơ thể của Sở Ninh như cá voi đang hút nước, ép đến mức những Siêu Phàm có mặt ở đây đều không thể lại giao phúc cho người khác.

“Huyết thống thần linh của ta càng cao, dù có cắn nuốt linh khí của đất, tốc độ luyện linh thạch cũng tăng nhanh hơn”.

Sở Ninh mở đôi mắt ra hơi khó chịu: “Đáng tiếc, muốn cô đọng một viên chủng tạo hóa cũng kéo theo càng nhiều khó khăn hơn”.

Máu tỉnh hoa của sáu mươi lăm vị động cung cấp hết cho Tạo Hoá Chủng, giờ còn chưa đầy một trăm viên.

Có thể tưởng tượng được.

Muốn Tạo Hóa Loại đột phá lên con số năm trăm, và thúc đẩy Lục Chuyển Tạo Hóa Công tiếng cấp đến Tam Chuyển, cần một lượng lớn tinh hoa máu.

Rầm!

Sở Ninh vung bàn tay lên, lập tức sáu mươi vị Động Hùng Chủ Càn Khôn Giới đã bị lực động của hắn cuốn đến năm trên tay.

Trong đó, một cái ấn bằng ngọc đã tràn đầy vết rạn. Đây là ngọc tỷ của Vân Hiên Võ triều đại quốc. Vân Hiên võ chủ ngã xuống, thứ đó cũng tự vỡ vụn.

“Tin tức quân Bách Tuế của Bắc Vương đã lọt qua Hư Giới mà lan ra ngoài à?”, Sở Ninh u ám hỏi.

Hắn dựa vào ngọc tỷ đại quốc của bản thân có thể nhận ra được trong Hư Giới, đang có từng nguồn tinh thần lực dũng mãnh nổ lớn.

“Bắc Vương đại huynh đệ, chuyện này phiền lắm đấy!”

Hạng Bàng đi ra từ trong cửa, nhìn khung cảnh trước mặt mà hơi đần ra. Vân Hiên võ chủ này đúng là tàn nhẫn, trước khi chết còn muốn bẫy Sở Ninh. “Giờ làm sao đây Bắc Vương?”

Tê Vương nhìn tình thế họ đang rơi vào nghiêm trọng, nên cau mày.

Hắn ta biết, tin tức Đại Hạ có quân vương siêu phầm như thế này truyền ra ngoài, sẽ gây ra một trận sóng lớn ra sao.

“Các ngươi thấy thế nào?”

Sở Ninh siết bàn tay, bóp nát ngọc tỷ Vân Hiên Võ triều đại quốc, nhìn quan nội.

Sáu mươi lăm vị Động Hùng chủ đã chết trong vũng máu.

Khiến những người Siêu Phàm bước vào quan nội cũng hoảng sợ, sĩ khí ngã xuống đáy cốc đã bị Bách Tuế quân diệt sạch.

Sở Ninh hỏi Bách Tuế quân. Cốp! Cộp!

Tiếng bước chân vững vàng vọng lên rồi dừng lại, chiến sĩ khoác giáp bạc bày. trận sẵn, lần lượt đi từ trong quan nội ra.

Họ đánh với hai ngàn vị Siêu Phàm, sao không bị thương được?

Quân họ đã có một trăm người ngã xuống trong vũng máu, tàn tạ khó vực dậy nỗi.

Những người còn lại đành kéo cơ thể mỏi mệt của mình, khó khăn ngẩng đầu đi ra, với đôi mắt đầy kiên cường.

“Bọn ta đều đồng lòng chiến đấu!”

Chín trăm vị Bách Tuế quân nhìn vua của họ mà đồng loạt nói lớn. Họ là Bách Tuế quân được Bắc Vương kỳ vọng cao nhất.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 210: Hắn vẫn án binh bất động


Sở Ninh hoàn toàn không quan tâm ba kẻ là cường giả Động Cảnh của Đại Quốc trước mặt.

Hắn vẫn án binh bất động.

Hắn chỉ muốn mượn đội quân Siêu Phàm của đối phương để tôi luyện đội quân Bách Tuế của Bắc Vương.

Lúc này, từng cái khí cơ đáng sợ lập tức sụp đổ như bị lũ quét qua.

Sáu mươi lăm vị động trên không như sáu mươi lăm ngôi sao băng xuyên thủng qua khí vòng, lao xuống Sở Ninh.

Tường thành Ngọc Môn Quan rung lên rồi vang tiếng răng rắc, những vết nứt rách dần ra theo gió mạnh gào thét.

Một hùng chủ Động cảnh có thể trấn áp một đại quốc siêu cường. Chứ đừng nói chỉ là có sáu mươi lăm vị Động, khí thế cuồng bạo phủ xuống đã đủ khiến cho số lượng tổn thất lớn đến mức nào!

Cơ thể Sở Ninh cao lớn và vững chãi như đại bàng cũng bị gió lốc gào thét thổi lắc lư rồi tan ra.

“Ầm!”

Không trung lập tức nổ vang, tỏa khói như sương mù.

Ba thanh trường kiếm phát ra linh tính sáng chói chia ra ba hướng đâm vào lồ ng ngực, bụng và mi tâm của Sở Ninh.

Linh binh này muốn lấy mạng của hản!

Ba linh binh này vừa xuất hiện là đánh ra sát chiêu, cơ thể Sở Ninh đong đưa rồi xuất hiện ba ảo ảnh.

Một người vung quyền, một người chưởng, một người cầm chỉ đánh vào ba đại linh binh kia.

Ầm! Ầm! Âm!

Tia lửa văng tung tóe, ba linh binh sáng chói đang ngút ngàn sát chiến kia liên tục bị đẩy bật ra, cái thì bị đẩy lùi.

Lúc này, ba ảo ảnh đã biến mất, Sở Ninh khổng lồ như một con rồng hình người quét sạch các Động kia.

“A!"

Chủ nhân của ba linh binh thét lên đau đớn, máu bắn tung tóe trên cơ thể, không biết xương tủy đã bị đứt bao nhiêu cây.

Bóng của Sở Ninh vừa thoắt cái đã thấy tàn ảnh xuất hiện.

“Rầm!”

“Đó là tuyệt học Động của Đông Thắng Hoàng triều, gọi là Bách Huyễn Thân. Nó tăng tốc độ cho người sử dụng, ảo ảnh của họ rất giống thật!”. Vân Hiên võ chủ bất ngờ thốt lên.

Bắc Vương tu được loại tuyệt học này xem như đã thành thần thánh, cơ thể hắn có thể chiến đấu với linh binh mà không chút sứt mẻ nào.

“Vân Hiên, trước tiên chúng ta đè Bách Huyễn Thân của hắn xuống!” Một Vũ Lạc võ chủ mặc một bộ áo màu xanh hét lớn.

Tu vi của Bắc Vương không giống như có thể sử dụng Thiên Tuyệt Bảng. Động, không chết không bị thương.

Vả lại, Bách Huyễn Thân là một loại tuyệt học giúp cho tốc độ hiện ảo ảnh vô cùng nhanh, có thể khiến cho việc tấn công nhóm của họ mất đi hiệu lực!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 215: Khí phách


Chúng nó là loài kiêu ngạo, mạnh mẽ và khó thuần, cả người tỏa ra hơi thở khó chịu nhưng lại nghe rắm rắm theo một con chim đầu vàng.

Nó là Đại Kim.

Hai mắt nó sáng rực rỡ, toàn cơ thể vàng hòe như đúc từ vàng thật ra. Đầu có sừng nhọn, lúc bay lượn kêu âm thanh cao chót vót xuyên cả bầu trời.

Trên lưng đám ác điểu này.

Có hơn một ngàn chiến sĩ áo giáp bạc, đeo đap bạc sáng loáng bên hông, áo choàng bay phấp phới. Họ cũng là Bách Tuế quân.

'Tần Hoa Ngữ thống lĩnh linh đan sư Nhất Giai của Đại Hạ, hợp lực luyện chế 'Thốn Phàm đan tạo nên đột phá quan trọng!

Dương Diệp, Yến Tử Lang, Nhân Đồ Hách đều có mặt đầy đủ, họ đã thoát khỏi phàm thai nhìn vua của mình như trở lại thời hoàng kim oai hùng của Bắc Cảnh năm đó, ý chí chiến đấu ngút trời.

Năm xưa.

Toàn người họ đều có tu vi không đủ, để đưa Bắc Vương nắm quyền Đại La.

Bây giờ họ đã bước vào Siêu Phàm, có chết cũng muốn hộ bên cạnh Bắc Vương.

“Trong thời gian gần đây Đại Kim luôn bay ra ngoài Bắc Vương phủ, chẳng lế muốn thuần phục dị chủng Siêu Phàm này sao?”, Hạng Bàng mở to mắt, thâm hỏi.

Mười lăm vị Đại Quốc chủ của Tân Tú Minh cũng âm thầm sợ hãi.

Đại Hạ.

Chẳng những có quân vương Siêu Phàm, mà còn có cách thuần phục đám dị chủng Siêu Phàm sao?

Nên biết rằng.

Tuy Tứ Đại Hoàng triều có đại quân Siêu Phàm, nhưng chỉ phi hành bằng linh khí đến chiến đấu.

Khóe môi của Sở Ninh hơi cong lên. Đúng vậy. Phải chiến!

Hắn muốn trở thành hoàng giả điên nhất tại Thanh Châu, còn muốn Đại Hạ trở thành Hoàng triều.

Con đường này vẫn đầy máu.

Nếu bí mật đã bị công khai, chẳng lẽ hắn còn sợ lộ đuôi? Hắn phải đợi kẻ địch đến gây chiến hỏa ở Đại Hạ này sao?

Tu giả cũng đánh! “Bổn Vương phải mở một đường máu cho Đại Hạ rồi”.

“Con đường này sẽ sử dụng Bách Tuế quân đã tôi luyện ra phủ đầy xương và xác, trong đó có cả địch và các ngươi. Sợ không?”

Sở Ninh nhẹ nhàng hỏi. “Không sợ!”

Dương Diệp, Yến Tử Lăng, Nhân Đồ Hách cùng với Bách Tuế quân cùng gào lên.

“Tốt!” Sở Ninh nhảy lên, đứng ở trên lưng Đại Kim.

“Rút đao các ngươi ra rồi nói cho các đại quốc Thanh Châu này biết, quân vương xuất chúng của Đại Hạ các ngươi đi”.

“Chúng ta đến Vân Hiên, Vũ Lạc, Mộc Việt công khai càn quét linh thạch, tài nguyên của bọn chúng, đúc ra huy hoàng của Đại Hạ ta”.

Quần áo của Sở Ninh phấp phới trong gió, lời nói quẩn quanh trong đất trời: “Ai muốn chiến cứ phi ngựa lại đây, ta sống chết cùng với các ngươi!”

“Bắc Vương..."

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 211: Không ổn rồi!


Bởi vì cơ thể của Sở Ninh giãn ra, chỉ một động tác đơn giản đã khiến rung động càng mạnh hơn.

Bụng của hắn sáng lên, năm cái miệng hố xuất hiện. Tuy không tách khỏi cơ thể chèn ép kẻ thù, nhưng mỗi lỗ đều có ba mươi đường vân.

Đồng thời. Cơ thể Sở Ninh đã được bao phủ ba mươi vòng Thần Hoàn rực rỡ.

Sau khi Sở Ninh trở lại Bắc Vương phủ đã liên tục tu luyện, hết một trăm miếng linh thạch mới có kết quả như hôm nay.

“Mởi” Đôi mắt của Sở Ninh lóe lên ánh sáng thần thánh, nói rõ từng chữ như sấm.

Không trung ngưng kết kia lập tức nổ tung, hình thành vòng tròn rung động lan ra xung quanh.

Cơ thể ba đại cường giả Vân Hiên, Mộc Việt, Vũ Lạc võ chủ như bị đánh bay, mặt cắt không còn giọt máu: “Hắn tu luyện gì mà có thể rèn cơ thể thành động rồi!"

Bắc Vương Đại Hạ chưa đầy một tháng đã có thể mở cửa chính của động rồi.

Hắn dùng ưu thế của năm miệng động, nắm vững một trăm năm mươi viền động rồi biến cơ thể mình thành động, tăng số động lên một trăm tám mươi viền.

Sức mạnh hùng hồn của động giống như thủy triều, thoắt cái đã vượt qua chèn ép ba Thiên Tuyệt kial

“Không ổn rồi!”

Vị Động Cảnh thấy Sở Ninh đã mở ra năm mươi động, lập tức cảm giác nguy hiểm, khí thế cũng vì thế mà yếu đi vài phần.

Cơ thể Sở Ninh lảo đảo với tốc độ ngày một nhanh, rồi hiện ra đống ảo ảnh, cầm Đại Thú Sát, vung tuyệt học chém giết khắp nơi.

Sở Ninh còn chưa hiểu hết về Bách Huyễn Thân, nhưng hắn đã nắm hiểu được các kỹ năng sử dụng cơ bản khác.

Ào ạt, ánh sáng của chiều tà như máu rọi xuống thế gian.

Mỗi một ảo ảnh của Sở Ninh tấn công, lại kéo theo tiếng sấm nổ và một động ngã quy.

Hắn là thiên tuyệt của Thanh Châu, hùng chủ tầm thường sao có thể sánh bằng?

Chỉ trong thoáng chốc.

Hơn năm mươi vị Động đã bị giết tan nát.

Có mười vị mất mạng, còn lại đều bị thương.

“Rác rưởi!”

Con ngươi của Vân Hiên võ chủ đỏ ngầu, ông ta quát rồi vọt đến.

Cuộc chiến Thiên Tuyệt Bảng của Sở Ninh lần này nổi tiếng vì đã giết được ba mươi mốt vị Động Cảnh của Vân Hiên võ chủ.

Vài kẻ có thành tựu lớn cũng bị chết hết trong trận chiến này.

Mười bốn ngàn quân Vân Hiên vũ triều trên Thanh Châu Đại Quốc gần như đã bị xóa sổ, ông ta nhịn làm sao được?

Vân Hiên võ chủ liều mạng, dốc hết sức tấn công. Hai đại võ chủ Mộc Việt, Vũ Lạc thấy tình thế trước mắt, nên im lặng rút lui. Trước đó, họ chắc chắn phe mình có thể chiến thăng.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 216: Dù rơi vào tình cảnh xua đuổi


Đại Hạ, Thanh Sơn Thành.

Một tòa gác mái cao mười tầng, khổng lồ và đứng sừng sững đối lập khá xa với Bắc Vương phủ, mười bước một tốp lính, ba bước một trạm canh giác, thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.

Một thiếu nữ mặc váy lụa đỏ, nhan sắc xinh đẹp hại nước hại dân mang vẻ mặt đầy mệt mỏi đi ra.

Linh đan sư qua lại ven đường thấy nàng ta, lập tức hành lễ với thân phận vãn bối.

Linh đan sư chuyên nghiệp về kỹ thuật luyện đan, cậy tài khinh người.

Chỉ gặp người có vũ lực mạnh mẽ tuyệt đối họ mới cúi đầu, cách thần phục này ngay cả Hùng chủ Động cũng không đấu nổi.

Mà thiếu nữ trước mặt cũng thuộc dạng đó.

Đoạn thời gian này, thiếu nữ dùng tài năng luyện đan xuất sắc và đan phương vô số chèn ép những kẻ không phục.

Dù rơi vào tình cảnh xua đuổi, cũng không linh đan sư nào muốn rời đi khỏi Thuật Các của Đại Hạ.

Bắc Vương Đại Hạ là một yêu nghiệt tu võ. Thiếu nữ trước mắt là thiên tài đan thuật. Nàng ta là linh đan sư.

Người có thể làm cộng sự với thiếu nữ này với Thuật Các Đại Hạ cũng xem như là vi hạnh.

“Luyện chế Thốn Phàm Đan đã vào quỹ đạo rồi”. “Theo dược liệu dự trữ trước mắt, có thể luyện ra hơn ba ngàn viên”. “Đa số các đan sư đều biết luyện Võ Nội Khí Đan, không cần ta lo”.

'Tần Hoa Ngữ buộc tóc lại, nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành: “Chắc tên nhóc kia cũng hài lòng rồi”.

“Tân sư!”

Đột nhiên một con chim ưng bay đến, An Vương búi tóc cao, dáng người quyến rũ nhảy xuống.

“An Yêu Tinh?”. Thái độ của Tần Hoa Ngữ hơi giật mình.

Võ viện Đại Hạ đã lập, đáng lý An Vương nên giữ đó sao đột nhiên vào Thuật các.

Hành động này khiến nàng ấy có dự cảm không tốt.

“Yên tâm, hắn không sao”.

“Hắn đánh thẳng vào Ngọc Môn Quan, Hùng chủ Động cũng không làm gì được hắn”.

An Vương giải thích: “Nhưng mà cuộc chiến này khiến bí mật Đại Hạ có quân đoàn Siêu Phàm bị lộ, hắn dẫn đầu hơn hai ngàn Bách Tuế quân xuất chinh muốn mở đường máu để sáng lập Đại Hạ thành đại quốc!”

An Vương là một vưu vật, còn thường xuyên đấu võ mồm với Tân Hoa Ngữ chỉ vì Sở Ninh.

Nhưng sau khi nàng ta biết được.

Mối quan hệ giữa Sở Ninh và Tân Hoa Ngữ cũng đã đổi cách cư xử. Nàng ta khiêm tốn hơn, gọi Tân Hoa Ngữ bằng Sư.

“Mở đường máu cho đại quốc!”

Cơ thể mềm mại của Tần Hoa Ngữ run lên, ngực lớn phập phồng.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 212: Để ta suy nghĩ


Tất cả dư ảnh của Sở Ninh biến mất, từng sợi chân thân nhỏ như sợi tóc bay lên trói giết khắp nơi.

Tuyệt học Đông Thắng Hoàng Triều đang cố gắng độ sức với Long thuật!

Tuyệt học này do thái tử Đông Thăng sử dụng hồi trước đã nổi tiếng như kim bằng giương cánh.

Bây giờ, khi nó rơi vào tay của Sở Ninh cũng chứng tỏ uy lực khủng khố và hiếm gặp của đấng tạo hóa cho nó. Vài kẻ bay lên không như Đại Giao, bị Chân

Long diệt hết!

Sau mấy chiêu đánh, Vân Hiên võ chủ đã bị thương.

“Rút maul”

Hơn bốn mươi vị động nhận được truyền âm của Mộc Việt, Vũ Lạc, lập tức bỏ qua vết thương trên cơ thể mà chạy tán loạn.

Đám cường giả động vừa bay vừa độn mà chạy.

Bắc Vương không có cách nào cản lại hết toàn bộ đám người muốn chạy trốn kia.

“Ngươi ngồi hóng chuyện, cũng xem đủ rồi nhỉ?”

Sở Ninh giãm mạnh chân xuống không trung, ép sát đến Vân Hiên võ chủ. Đồng thời, ánh mắt của hắn cũng liếc về hướng xa xa.

“Bắc Vương đại nhân!”

Ngay tức thì, mười lăm bóng người có Sinh Mệnh Triêu Khí cười gượng, rồi bay vụt lên trời.

Họ là những kẻ đứng đầu Tân Tú Mị Đại quốc.

Sau khi Sở Ninh bước vào động, họ đã dâng tặng Đại Hạ, gọi hắn là Minh chủ Tân tú.

Ba đại quốc liên hợp đánh vào Đại Hạ, khí thế hừng hực, họ đều biết tin này.

Theo Minh Ước, họ nên ra tay giúp giải quyết chút gánh nặng cho Minh Chủ quốc.

Nhưng có lẽ họ sợ khiến đại quốc siêu cường tức giận, chọc vào gặp họa nên mới do dự đứng nhìn không dám tham chiến.

Nhưng họ phải xuất hiện, khi bị Bắc Vương điểm đích danh. “Ngăn đám đó lại, bổn vương có thể bỏ qua sai phạm của các ngươi”.

Sở Ninh lạnh lùng nói: “Nhưng nếu để kẻ nào thoát được dù chỉ một, ta đây sẽ diệt sạch của các ngươi!”

“Vâng!”

Mười lăm vị đứng đầu Đại quốc lập tức xanh mặt, vội vàng chạy đến, chặn giết đám Động cảnh đang bỏ chạy.

Thực lực của họ cách Thiên Tuyệt Bảng quá xa, nhưng vẫn có chút thủ đoạn. Chỉ là bắt đám Động này lại, không cho kẻ nào chạy thoát được cũng là chuyện dễ dàng.

“Không bỏ sót bất kỳ tên nào, dù chỉ một?”

Vân Hiên võ chủ nhìn Sở Ninh mà phát run.

Sau cơn tức giận, ông ta chỉ còn lại sự sợ hãi và khát vọng sống sót đến cuối cùng.

“Xin Bắc Vương tha cho ta!”, Vân Hiên võ chủ nói.

Sở Ninh không chút phản ứng, cũng chẳng trả lời.

Vân Hiên võ chủ vội vàng lấy ra một ngọc tỷ đại quốc từ Càn Khôn Giới.

“Ngọc tỷ Đại quốc này đã được ta cài pháp ấn”.

Vân Hiên võ chủ hạ giọng nói: “Ta chỉ cần sử dụng một ý tinh thần lực có thể bí mật đúc ra đại quân xuất sắc cho Đại Hạ của ngươi, nhờ đó mà thông qua Hư: giới truyền khắp cả Thanh Châu!”

Trình độ chiến đấu của động cuồn cuộn, mênh mông như biển.

Âm Linh trận ngăn tầm nhìn trong Ngọc Môn Quan đã bị phá vỡ.

Vân Hiên võ chủ đã thấy đội quân Bách Tuế của Bắc Vương!

Đại Hạ mới theo học võ tuyệt, cô đọng vận mệnh quốc gia chỉ nửa năm đã xuất hiện một ngàn người xuất sắc. Chuyện này ai cũng biết.

Tại Thanh Châu đại địa.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 217: Ta đợi hắn về


“Muốn đi không?”

“Ta có thể đưa ngươi đến đới.

An Vương lặng lẽ nhìn Tân Hoa Ngữ. Họ đều là nữ nhân.

Nàng ta vô cùng hâm mộ Tân Hoa Ngữ.

Nàng có được một nam nhân xuất sắc, dùng cách không ai biết để bảo vệ mình, đúng là chuyện lãng mạn chỉ có vương giả Bắc Cảnh làm.

“Không”.

“Ta đợi hắn về”.

Tần Hoa Ngữ nhìn bầu trời, nhẹ nhàng nói.

Chợt.

Tân Hoa Ngữ xoay người quay lại Thuật Các.

“Gọi các linh đan sư đến, luyện đan với ta thâu đêm suốt sáng đi!”

“Chỉ cần còn một hơi thở vẫn phải luyện đan cho ta!” Giọng Tần Hoa ngữ lạnh lùng, quanh quẩn khắp Thuật Các.

Ngươi ác chiến vì ta, ta sẽ xây dựng lại biên giới vì ngươi.

Các đại quốc Thanh Châu cũng không yên lặng. Trước khi ngọc tỷ Vân Hiên Vũ triều đại quốc vỡ, đã truyền tin tức vào Hư Giới

đầu tiên. Không gian yên tĩnh như tảng đá lớn nằm trong mặt hồ yên tĩnh, đột nhiên đã gợn sóng lớn.

“Bắc Vương!” “Lại là Bắc Vương của Đại Hại”

'Từng âm thanh trầm thấp run cả núi.

Trước đó không lâu.

Bắc Vương lấy thế Ngũ Cực rồi nhảy lên mở Động Đại môn đã khiến cho rất nhiều người dè chừng rồi.

Tin tức lần này càng liên quan đến ích lợi lớn.

Bốn chữ quân vương siêu phàm này có ma lực rất lớn, rất ít người có thể ngồi lên đó được.

Vì có người tận mắt nhìn thấy. Bắc Vương dẫn đầu hơn hai ngàn lính Bách Tuế quân xuất phát từ Ngọc Môn Quan Đại Hạ, không che dấu tung tích của mình đến Vân Hiên, Vũ Lạc, Mộc Liệt

càn quét tài nguyên.

Vài đại quốc gần đó lục tục bùng cháy nên sát khí, tuyên bố cuộc chiến sát phạt đã đến.

Đêm đã khuya, trăng treo cao như tấm khay bạc. Hai ngàn con dị chủng Siêu Phàm có cánh bay dày đặc, rợp cả một vùng trời. Sở Ninh mặc một bộ đồ trắng, đứng trên Đại Kim khoanh tay sau lưng.

Dương Diệp, Yến Tử Lăng, Nhân Đồ Hách như chiến thần canh chừng bên cạnh Sở Ninh, uy danh vang ra vạn trượng.

Lâu rồi. Lâu rồi họ không thể cùng với vua đi chém giết một trận thoải mái như vậy.

Mục đích của chuyến đi lần này là ba linh thổ của đại quốc đang có vận mệnh suy bại.

Nhưng những cản trở trên đường lại là từ các đại quốc siêu cường khác. “Kéc!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 213: Bác Long Thuật!


Bác Long Thuật!

Cơ thể đơn độc của Sở Ninh bị bao phủ ba mươi vòng Thần Hoàn bay vụt lên không như đại giao, muốn hủy diệt chân long.

Nhưng Vân Hiên võ chủ làm sao trở thành rồng trước mặt Bắc Vương Đại Hạ được?

Ông ta chỉ là một cây kiếm đáng thương mà thôi.

Tay, khuỷu tay, chân của Sở Ninh hóa thành vũ khí sắc bén không có gì địch nổi, thể hiện kỹ năng khủng khiếp trong việc đánh nhau.

Ban đầu, Vân Hiên võ chủ còn có thể dốc sức đỡ đòn, nhưng khi hai tay ông ta bị bẻ gãy, động ở bụng cũng mất đi ánh sáng thì đã hoàn toàn không có khả

năng chống đỡ mà đứng im nhìn cái chết.

Cơ thể tàn tạ của ông ta như chiếc thuyền con lênh đênh trong biển sóng gió lớn, máu bắ n ra tung tóe.

Ánh mắt của Sở Ninh lạnh băng, chưa từng khựng lại chút nào.

Cá nhân hắn không có quá nhiều hận ý với Vân Hiên võ chủ, bởi vì đối phương hoàn toàn không có uy hiếp với hắn.

Mọi việc ông ta làm đều như một kẻ ngốc. Hắn cũng chẳng cần thiết ra tay.

Chỉ là muốn bắt Vân Hiên võ chủ để giết gà dọa khỉ, nói với các tu giả Thanh Châu biết nếu có ý đồ gây chiến với Đại Hạ thì phải trả một cái giá rất đắt!

Ầm!

Sở Ninh xông đến, cơ thể của Vân Hiên võ chủ bị cắt thành hai khúc, máu tươi b ắn ra nhuộm hồng cả bầu trời!

“Vân Hiên võ chủ chết rồi...”

Võ chủ Mộc Việt, Vũ Lạc đang bị Động của Tân Tú Minh bao vây ở nơi xa, nhìn cảnh sau lưng mà sợ hãi, hàm rung lên cầm cập và hối hận không thôi.

Kiêu ngạo thế này. Làm sao họ chống lại được. Vân Hiên võ chủ chết cũng là kết cục của bọn họ!

Sở Ninh thét một tiếng dài, ánh sáng màu đỏ lượn lờ quanh thân dần dần bị mất sạch, sau đó nổ tung.

“Bắc Vương!” Trong Ngọc Môn Quan, Tề Vương và các tướng lĩnh đều sôi trào nhiệt huyết. Lúc trước họ thần phục dưới trướng Đại Hạ chỉ vì muốn sống.

Nhưng lúc này.

Một loại cảm xúc khó hiểu siết chặt lấy trái tim, khiến lần đầu họ cảm giác. được tự hào.

Những cảm xúc này đều tự hào vì Đại Hạ. Đại Hạ được Bắc Vương dẫn đầu, còn sợ gì không quật khởi?

Ngoài Ngọc Môn Quan của Đại Hạ, từng đốm sáng đỏ nở tung ra.

Sát ý của Sở Ninh cuồn cuộn khắp nơi, tuy hắn chưa rút đao ra lại có uy áp đè bẹp xung quanh.

€ó thể những cái này chính là cuộc tàn sát khiến cho Thanh Châu Đại quốc sợ hãi.

Từng cái xác Động Hùng Chủ bị đánh chia năm xẻ bảy, ngã từ trời cao xuống hòa lẫn với bụi băm.

Sau một nén nhang.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 218: Hắn ta vừa dừng lại


Giáp trên người họ lóe lên linh quang, cầm chiến thuẫn, đeo chiến kích sáng lên ánh sáng lạnh lấp lánh, đúng theo câu nói võ làm quân tốt, siêu phàm là tướng lĩnh giỏi.

Trên lá cờ chiến bay phần phật kia khắc to hai chữ, Đại Càn.

Trên bản Thanh Châu Đại quốc, Đại Càn Vũ triều xếp thứ mười một. Có thể nói là đội đứng đầu trong Tứ Đại Hoàng Triều trong địa bàn của Thanh Châu.

Tòa hùng phong kia là biên giới của Đại Càn Vũ triều, nên có binh cường đóng giữ.

“Bắc Vương”.

"Ta nghe nói quân vương của Đại Hạ Vũ triều nắm giữ bí mật siêu phàm, không biết Bắc Vương có thể lấy ra cho Đại Càn Vũ triều ta đây dùng chung”.

Chàng trai xuất trần đứng trên không trung đánh giá Bách Tuế quân, với dị chủng siêu phàm mà họ đang cưỡi, cười trừ: “Xong việc, triều ta sẽ giúp Đại Hạ an nội nhương ngoại, thậm chí còn tăng quốc lực lên”.

Thanh Châu Đại quốc hiện tại đều nổi lên sát khí.

Hắn ta tin Bắc Vương cũng hiểu tình hình bây giờ.

Bắc Vương dẫn Bách Tuệ quân xuất chính, cũng cho hành động nông nổi của tuổi trẻ sĩ diện thôi.

Có lẽ nếu Bắc Vương đồng ý, hắn ta sẽ cho phép hắn đi qua biên giới của Đại Càn Vũ triều.

Hắn ta là Hùng chủ trấn giữ biên giới, đại diện cho bộ mặt của Đại Càn Vũ triều đầu tiên, nên muốn nhanh chân cướp cơ hội này trước.

“Khéc!”

Sở Ninh không đáp, Đại Kim gian cánh chim ra, linh vũ nở rộ vàng rực dưới ánh trăng như một vòng mặt trời chiếu xuống dưới.

“Động... Dị chủng động?” Gương mặt của chàng trai xuất trần trắng bệch. Trong tình báo không có nói Đại Hạ có dị chủng động.

Với lại Bắc Vương hoàn toàn chẳng bận tâm đ ến bất cứ đạo lý nào, mà thẳng tay đánh.

Trong thoáng chốc. Hùng phong run lên trong cơn lốc gào thét. Dị chủng Siêu Phàm chàng trai kia đang cưỡi cũng lập tức quỳ xuống, rên ư ử.

Đại Kim như diều hâu bắt mồi, móng vuốt lóe lên ánh sáng lạnh xuyên thủng đầu của dị chủng siêu phàm, rồi bắt cơ thể nhỏ như nghé con của nó lên trời cao.

Năm tử xuất trần ngã lăn cù cù xuống đất, bụng cũng xuất hiện một cái lỗ, đứng yên ở trên trời cao.

Rầm! Ngay sau đó, khí nổ lập tức vang lên.

Bóng dáng của Sở Ninh vững chải, đánh bàn tay to như cối xay xuống, kéo lên khí thế trải dài một trăm mét.

Một tuyệt học Đông Thắng Hoàng Triều, Phúc Diệt Thủ!

Chàng trai xuất trần sợ hãi đỡ đòn, kêu lên một tiếng rồi cơ thể lún xuống mấy chục mét.

Hắn ta vừa dừng lại.

Sở Ninh lại đ è xuống chưởng thứ hai. Sau đó.

Chưởng thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Sở Ninh không nói lời nào, từng chưởng đẩy ra đều là máu thịt quăng tung tóe, đầy uy lực.

Cơ thể của chàng trai xuất trần ngã xuống, va trên đỉnh hùng phong như thiên thạch rơi xuống, sau đó tiếp tục lúng sâu.

Đá rơi ồ ạt, mọi vật nát tương. Hùng phong cao trăm mét cũng bị đánh nổ tung. “Người này thật sự nghĩ đại ca vô tình đi ngang qua đây đó à?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 214: Có thể tưởng tượng được


Linh khí như tấm lụa ngang trời cuộn ngược vào trong cơ thể Sở Ninh, khiến linh khí trong phạm vi trăm dặm đều hút khô cạn.

Năm miệng động trên bụng của và cơ thể của Sở Ninh như cá voi đang hút nước, ép đến mức những Siêu Phàm có mặt ở đây đều không thể lại giao phúc cho người khác.

“Huyết thống thần linh của ta càng cao, dù có cắn nuốt linh khí của đất, tốc độ luyện linh thạch cũng tăng nhanh hơn”.

Sở Ninh mở đôi mắt ra hơi khó chịu: “Đáng tiếc, muốn cô đọng một viên chủng tạo hóa cũng kéo theo càng nhiều khó khăn hơn”.

Máu tỉnh hoa của sáu mươi lăm vị động cung cấp hết cho Tạo Hoá Chủng, giờ còn chưa đầy một trăm viên.

Có thể tưởng tượng được.

Muốn Tạo Hóa Loại đột phá lên con số năm trăm, và thúc đẩy Lục Chuyển Tạo Hóa Công tiếng cấp đến Tam Chuyển, cần một lượng lớn tinh hoa máu.

Rầm!

Sở Ninh vung bàn tay lên, lập tức sáu mươi vị Động Hùng Chủ Càn Khôn Giới đã bị lực động của hắn cuốn đến năm trên tay.

Trong đó, một cái ấn bằng ngọc đã tràn đầy vết rạn. Đây là ngọc tỷ của Vân Hiên Võ triều đại quốc. Vân Hiên võ chủ ngã xuống, thứ đó cũng tự vỡ vụn.

“Tin tức quân Bách Tuế của Bắc Vương đã lọt qua Hư Giới mà lan ra ngoài à?”, Sở Ninh u ám hỏi.

Hắn dựa vào ngọc tỷ đại quốc của bản thân có thể nhận ra được trong Hư Giới, đang có từng nguồn tinh thần lực dũng mãnh nổ lớn.

“Bắc Vương đại huynh đệ, chuyện này phiền lắm đấy!”

Hạng Bàng đi ra từ trong cửa, nhìn khung cảnh trước mặt mà hơi đần ra. Vân Hiên võ chủ này đúng là tàn nhẫn, trước khi chết còn muốn bẫy Sở Ninh. “Giờ làm sao đây Bắc Vương?”

Tê Vương nhìn tình thế họ đang rơi vào nghiêm trọng, nên cau mày.

Hắn ta biết, tin tức Đại Hạ có quân vương siêu phầm như thế này truyền ra ngoài, sẽ gây ra một trận sóng lớn ra sao.

“Các ngươi thấy thế nào?”

Sở Ninh siết bàn tay, bóp nát ngọc tỷ Vân Hiên Võ triều đại quốc, nhìn quan nội.

Sáu mươi lăm vị Động Hùng chủ đã chết trong vũng máu.

Khiến những người Siêu Phàm bước vào quan nội cũng hoảng sợ, sĩ khí ngã xuống đáy cốc đã bị Bách Tuế quân diệt sạch.

Sở Ninh hỏi Bách Tuế quân. Cốp! Cộp!

Tiếng bước chân vững vàng vọng lên rồi dừng lại, chiến sĩ khoác giáp bạc bày. trận sẵn, lần lượt đi từ trong quan nội ra.

Họ đánh với hai ngàn vị Siêu Phàm, sao không bị thương được?

Quân họ đã có một trăm người ngã xuống trong vũng máu, tàn tạ khó vực dậy nỗi.

Những người còn lại đành kéo cơ thể mỏi mệt của mình, khó khăn ngẩng đầu đi ra, với đôi mắt đầy kiên cường.

“Bọn ta đều đồng lòng chiến đấu!”

Chín trăm vị Bách Tuế quân nhìn vua của họ mà đồng loạt nói lớn. Họ là Bách Tuế quân được Bắc Vương kỳ vọng cao nhất.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 219: Dựa vào đâu


“Tiện nhân là thích làm ra vẻ!”, Yến Tử Lăng hừ lạnh.

Trong hàng tướng Bắc Cảnh, thiên phú về Kiếm đạo của Dương Diệp cực kỳ cao. Hắn ta còn được Bắc Vương ban Sát Thân Kiếm, dùng cảnh giới Nhân Kiếm hợp nhất, thực lực của hắn ta cũng tăng như diều gặp gió. Chuyện này, khiến Yến Tử Lăng khá là khó chịu.

Dựa vào đâu.

Dương Diệp có thể cầm Sát Thân Kiếm.

Mà đại ca còn muốn cho hắn ta cầm theo thanh Phàm đao chứ?

"Cái thứ ẻo lả bớt than phiền đi, Vương cũng cho ngươi sử dụng Phàm Binh rồi đấy thôi, chứ không ngươi nghĩ kỹ thuật dùng đao như chẻ củi của ngươi có thể bước vào cảnh giới Nhập Các Hợp Nhất à?". Nhân Đồ lườm Yến Tử Lăng, rồi liên tục đánh chưởng giế t chết các cường binh bên dưới chân núi.

“Cũng phải”.

Yến Tử Lăng cười đắc chí, giơ cây đao trên tay lên, khí thế của hắn ta lập tức thay đổi, bắ n ra đao khí vô cùng sắc bén.

Bắc Vương Dưỡng Đao Thuật! Ầm!

Ánh đao cuồn cuộn bắn từ vóc dáng của Yến Tử Lăng ra, chém hơn mười người thành bùn nhão.

Hơn hai ngàn người trong Bách Tuế quân cũng rút đao ra.

Họ khác với các tướng lĩnh dưới trướng Bắc Vương, họ dựa vào tài nguyên để thăng cấp lên Siêu Phàm. Nhưng với sức mạnh của toàn quân, từng đao hợp hóa sông, sông chảy vào biển tạo ra uy lực không thể lường trước được. Bách Tuế quân như một thanh đao chiến khổng lồ, khiến cho nhiều cảnh bộ của Đại Càn Vũ

triều loạn thành một nùi.

Vị Hùng chủ đóng giữ biên giới Đại Càn đã bị trúng chưởng của Bắc Vương Đại Hạ, rơi thẳng xuống đất rồi.

Bách Tuế quân của Bắc Vương cũng hung dữ lạ thường.

Quy Nhất Đao quyết là một loại tuyệt học dùng số lượng ép chết địch, nhờ nó mà hơn mười vạn người bọn họ có thể giết địch thoải mái, máu tươi bản tùng tóe đầy trời.

Những tướng lĩnh Siêu Phàm còn lại bị Yến Tử Lăng và Nhân Đồ bao vây lại.

Đợi khi Bách Tuế quân quay về, với hơn hai ngàn chuôi loan đao hợp lại có thể gi ết chết đám tướng lĩnh Siêu Phàm ít ỏi này!

Huống hồ đừng nói chỉ là.

Đại Kim là dị chủng Động, nó dẫn đầu đám dị chủng Siêu Phàm bay quanh trên trời cao như hổ rình mồi.

Nỗi sợ hãi bao phủ lấy đáy lòng của mỗi chiến sĩ Đại Càn.

Bắc Vương Đại Hạ hoàn toàn không sợ uy thế của Đại Càn quốc. Lần này hắn xuất chinh, mà muốn lấy máu lót đường đi.

Bọn chúng mà lỡ xuất hiện một lát sẽ chết không kịp ngáp.

Tiếng chém giết xé rách bóng đêm càn khôn, màu đỏ máu lóe lên cả ánh trăng bạc.

Một mảnh đổ nát.

Sở Ninh khoanh tay đứng chàng trai xuất trân kia đã biến thành một cái xác, ngã quy trên vũng máu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 215: Khí phách


Chúng nó là loài kiêu ngạo, mạnh mẽ và khó thuần, cả người tỏa ra hơi thở khó chịu nhưng lại nghe rắm rắm theo một con chim đầu vàng.

Nó là Đại Kim.

Hai mắt nó sáng rực rỡ, toàn cơ thể vàng hòe như đúc từ vàng thật ra. Đầu có sừng nhọn, lúc bay lượn kêu âm thanh cao chót vót xuyên cả bầu trời.

Trên lưng đám ác điểu này.

Có hơn một ngàn chiến sĩ áo giáp bạc, đeo đap bạc sáng loáng bên hông, áo choàng bay phấp phới. Họ cũng là Bách Tuế quân.

'Tần Hoa Ngữ thống lĩnh linh đan sư Nhất Giai của Đại Hạ, hợp lực luyện chế 'Thốn Phàm đan tạo nên đột phá quan trọng!

Dương Diệp, Yến Tử Lang, Nhân Đồ Hách đều có mặt đầy đủ, họ đã thoát khỏi phàm thai nhìn vua của mình như trở lại thời hoàng kim oai hùng của Bắc Cảnh năm đó, ý chí chiến đấu ngút trời.

Năm xưa.

Toàn người họ đều có tu vi không đủ, để đưa Bắc Vương nắm quyền Đại La.

Bây giờ họ đã bước vào Siêu Phàm, có chết cũng muốn hộ bên cạnh Bắc Vương.

“Trong thời gian gần đây Đại Kim luôn bay ra ngoài Bắc Vương phủ, chẳng lế muốn thuần phục dị chủng Siêu Phàm này sao?”, Hạng Bàng mở to mắt, thâm hỏi.

Mười lăm vị Đại Quốc chủ của Tân Tú Minh cũng âm thầm sợ hãi.

Đại Hạ.

Chẳng những có quân vương Siêu Phàm, mà còn có cách thuần phục đám dị chủng Siêu Phàm sao?

Nên biết rằng.

Tuy Tứ Đại Hoàng triều có đại quân Siêu Phàm, nhưng chỉ phi hành bằng linh khí đến chiến đấu.

Khóe môi của Sở Ninh hơi cong lên. Đúng vậy. Phải chiến!

Hắn muốn trở thành hoàng giả điên nhất tại Thanh Châu, còn muốn Đại Hạ trở thành Hoàng triều.

Con đường này vẫn đầy máu.

Nếu bí mật đã bị công khai, chẳng lẽ hắn còn sợ lộ đuôi? Hắn phải đợi kẻ địch đến gây chiến hỏa ở Đại Hạ này sao?

Tu giả cũng đánh! “Bổn Vương phải mở một đường máu cho Đại Hạ rồi”.

“Con đường này sẽ sử dụng Bách Tuế quân đã tôi luyện ra phủ đầy xương và xác, trong đó có cả địch và các ngươi. Sợ không?”

Sở Ninh nhẹ nhàng hỏi. “Không sợ!”

Dương Diệp, Yến Tử Lăng, Nhân Đồ Hách cùng với Bách Tuế quân cùng gào lên.

“Tốt!” Sở Ninh nhảy lên, đứng ở trên lưng Đại Kim.

“Rút đao các ngươi ra rồi nói cho các đại quốc Thanh Châu này biết, quân vương xuất chúng của Đại Hạ các ngươi đi”.

“Chúng ta đến Vân Hiên, Vũ Lạc, Mộc Việt công khai càn quét linh thạch, tài nguyên của bọn chúng, đúc ra huy hoàng của Đại Hạ ta”.

Quần áo của Sở Ninh phấp phới trong gió, lời nói quẩn quanh trong đất trời: “Ai muốn chiến cứ phi ngựa lại đây, ta sống chết cùng với các ngươi!”

“Bắc Vương..."

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 220: Một người


Tất cả hợp lại tạo ra đao kỹ thông linh. Hồi trước.

Sở Ninh muốn vào quá trình này phải nhờ vào linh tính huy hoàng của Hạn Lôi đao.

Mà bây giờ. Hắn thử bỏ qua lợi ích của Linh binh, thông linh chấp phàm vật.

Sở Năm nhắm mắt, đáy lòng ngổn ngang. Tiếng chém giết giữa Bách Tuế quân và Đại Càn quân biến mất, mọi thứ trở nên yên tĩnh!

“Bắc Vương!"

“Ta là Hùng chủ giữ biên cương của Đại Càn Vũ triều, đến để chân thành đàm phán về Siêu Phàm bí quyết của ngươi. Vì sao ngươi phải ra tay chém giết như: thết”

Không biết qua bao lâu, có một tiếng thét lên.

Một người trung niên cầm thương, mắt hổ bay từ không trung đến. Ông ta nhìn xác của chàng trai xuất trần lập tức nổi giận quát.

Đại Càn Vũ triều là đại hoàng triều đứng đầu trong tứ đại hoàng triệu ở Thanh Châu đại quốc. Hùng chủ đứng giữ biên cương đều là Động cấp, không kẻ nào yếu hơn.

“Ông chắc chắn hắn ta đến thật lòng muốn đàm phán với ta?”, Sở Ninh không thèm mở mắt, gương mặt cũng rất bình tĩnh.

Thanh Châu đang rơi vào chiến loạn, nên giữa các đại quốc đều ở trong nóng súng khói thuốc.

Mà điều hiển nhiên, chỉ có thực lực mạnh mới là kẻ có quyền nói.

Chàng trai xuất trần kia tập kết cường binh đến đây chặn đường, dáng vẻ kiêu ngạo không để ai vào mắt. Thế là thật lòng dữ chưa?

“Ngươi!” Người trung niên mắt hổ kia cứng họng. Không đợi ông ta nói tiếp, Sở Ninh đã đánh.

Hắn chỉ vây nhẹ cành khô trong tay, chém đến.

Linh khí mới vừa tán loạn khắp nơi lập tức ngưng tụ theo động tác của hắn tạo thành một thanh đao khổng lồ, chém ra xa.

Keng! Trên bụng của người trung niên mắt hổ kia xuất hiện động, năm mươi viền miệng động. Trường thương ông ta đang cầm, lập tức chém ra như một con giao

long đối đầu với nhát đao trước mắt.

Một bàn tay khổng lồ và vô hình phất lên trời cao, lại có linh khí đao khổng lồ tụ lại. Uy thế huy hoàng khiến cho người trung niên mắt hổ kia sởn cả gai óc.

Đao kỹ của Bắc Vương Đại Hạ quá mạnh.

Hắn chỉ cần cầm cành khô cũng tạo ra đao kỹ, dùng linh khí đúc thành lưỡi đao, uy lực dũng mãnh tấn công liên tục vào đối thủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 216: Dù rơi vào tình cảnh xua đuổi


Đại Hạ, Thanh Sơn Thành.

Một tòa gác mái cao mười tầng, khổng lồ và đứng sừng sững đối lập khá xa với Bắc Vương phủ, mười bước một tốp lính, ba bước một trạm canh giác, thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.

Một thiếu nữ mặc váy lụa đỏ, nhan sắc xinh đẹp hại nước hại dân mang vẻ mặt đầy mệt mỏi đi ra.

Linh đan sư qua lại ven đường thấy nàng ta, lập tức hành lễ với thân phận vãn bối.

Linh đan sư chuyên nghiệp về kỹ thuật luyện đan, cậy tài khinh người.

Chỉ gặp người có vũ lực mạnh mẽ tuyệt đối họ mới cúi đầu, cách thần phục này ngay cả Hùng chủ Động cũng không đấu nổi.

Mà thiếu nữ trước mặt cũng thuộc dạng đó.

Đoạn thời gian này, thiếu nữ dùng tài năng luyện đan xuất sắc và đan phương vô số chèn ép những kẻ không phục.

Dù rơi vào tình cảnh xua đuổi, cũng không linh đan sư nào muốn rời đi khỏi Thuật Các của Đại Hạ.

Bắc Vương Đại Hạ là một yêu nghiệt tu võ. Thiếu nữ trước mắt là thiên tài đan thuật. Nàng ta là linh đan sư.

Người có thể làm cộng sự với thiếu nữ này với Thuật Các Đại Hạ cũng xem như là vi hạnh.

“Luyện chế Thốn Phàm Đan đã vào quỹ đạo rồi”. “Theo dược liệu dự trữ trước mắt, có thể luyện ra hơn ba ngàn viên”. “Đa số các đan sư đều biết luyện Võ Nội Khí Đan, không cần ta lo”.

'Tần Hoa Ngữ buộc tóc lại, nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành: “Chắc tên nhóc kia cũng hài lòng rồi”.

“Tân sư!”

Đột nhiên một con chim ưng bay đến, An Vương búi tóc cao, dáng người quyến rũ nhảy xuống.

“An Yêu Tinh?”. Thái độ của Tần Hoa Ngữ hơi giật mình.

Võ viện Đại Hạ đã lập, đáng lý An Vương nên giữ đó sao đột nhiên vào Thuật các.

Hành động này khiến nàng ấy có dự cảm không tốt.

“Yên tâm, hắn không sao”.

“Hắn đánh thẳng vào Ngọc Môn Quan, Hùng chủ Động cũng không làm gì được hắn”.

An Vương giải thích: “Nhưng mà cuộc chiến này khiến bí mật Đại Hạ có quân đoàn Siêu Phàm bị lộ, hắn dẫn đầu hơn hai ngàn Bách Tuế quân xuất chinh muốn mở đường máu để sáng lập Đại Hạ thành đại quốc!”

An Vương là một vưu vật, còn thường xuyên đấu võ mồm với Tân Hoa Ngữ chỉ vì Sở Ninh.

Nhưng sau khi nàng ta biết được.

Mối quan hệ giữa Sở Ninh và Tân Hoa Ngữ cũng đã đổi cách cư xử. Nàng ta khiêm tốn hơn, gọi Tân Hoa Ngữ bằng Sư.

“Mở đường máu cho đại quốc!”

Cơ thể mềm mại của Tần Hoa Ngữ run lên, ngực lớn phập phồng.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 221: Đúng thế


Sở Ninh cầm cành khô đứng, đưa ánh mắt quét qua chẳng chút cảm xúc nào. Hắn vẫn đang chìm đắm trong Đao kỹ thông linh.

“Đao kỹ của đại ca càng ngày càng khủng khiếp!” Con ngươi của Yến Tử Lăng lóe sáng vui mừng.

Đao kỹ ở cảnh giới này chính là ước mơ hắn ta đang nhắm đến.

Nếu hắn ta có thể đạt được cảnh giới đó, thì có thể đè được Dương Diệp cho dù hắn ta có cầm Sát Thân Kiếm trong tay.

“Được rồi, đi thôi”.

Sở Ninh nhìn cường binh đang giữ biên giới Đại Càn Vũ triều đã bị đánh tơi bời, có xu hướng rút lui lập tức ra lệnh.

Chắc chắn rằng

Ngoài các Động của Đại Càn Vũ triều, chắc chắn trên đường họ sẽ gặp thêm người đạt cấp Thiên Tuyệt.

Nhưng chuyến này đi, hắn không muốn dây dưa lâu với Đại Càn Vũ triều. Sở Ninh ra lệnh.

Bách Tuế quân Bắc Vương lập tức cất đao.

Trận đánh này đã mất mấy canh giờ, càng đánh càng tàn khốc.

Bách Tuế quân chết mấy chục người!

Nhưng đó cũng chỉ là một phần xác phủ kín đường máu xương họ đang đi. Sau khi xử lý xác chết xong, Bách Tuế quân lại lên đường với Sở Ninh. Ánh sáng nhô lên ở phương Đông.

Bắc Vương Đại Hạ xuất chỉnh khí thế ngút trời, suốt chặn đường đi qua từng đôi mắt đều đổ dồn lên Sở Ninh.

Họ ở biên giới Đại Càn Vũ triều mất canh giờ, đã có rất nhiều tu giả chạy đến đây để xem.

“Bổn vương khởi hành từ đại hạ, thống lĩnh Bách Tuế quân sáng lập đường máu cho đại quốc”.

“Tu giả nào dám đứng trên đường máu này, đều là địch của ta”. Lời nói của Sở Ninh vang vọng khắp nơi, rung động mấy chục dặm.

“Bắc Vương làm thế, chẳng lẽ không sợ chúng ta huy động quân đánh vào Đại Hạ sao?”. Có một giọng nói tắc lưỡi trong đám quần chúng vang lên.

Bắc Vương Đại Hạ mới đứng đầu Thiên Tuyệt Thanh Châu không lâu, đã để tay liên tiếp bị nhuộm máu.

Trước khi các cường giả Động tụ lại, không ai có thể đảm bảo mình sẽ thắng

“Đại Hạ ta mà chết một người, bổn vương sẽ tự tay lấy đầu của hùng chủ Đại quốc đó đến tế điện”.

“Ta muốn cho cường giả ở Thanh Châu thấy, lỡ như giết không được ta mà kết oán thì kết quả ra sao. Các ngươi tự nghĩ đi”. Sở Ninh đáp lại, giọng nói thấm đầy lạnh lùng.

Người vừa đặt câu hỏi lập tức đổ mồ hôi đầy trán.

Đúng thế.

Thiên kiêu ngang ngửa với yêu nghiệt bán thuần huyết.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 217: Ta đợi hắn về


“Muốn đi không?”

“Ta có thể đưa ngươi đến đới.

An Vương lặng lẽ nhìn Tân Hoa Ngữ. Họ đều là nữ nhân.

Nàng ta vô cùng hâm mộ Tân Hoa Ngữ.

Nàng có được một nam nhân xuất sắc, dùng cách không ai biết để bảo vệ mình, đúng là chuyện lãng mạn chỉ có vương giả Bắc Cảnh làm.

“Không”.

“Ta đợi hắn về”.

Tần Hoa Ngữ nhìn bầu trời, nhẹ nhàng nói.

Chợt.

Tân Hoa Ngữ xoay người quay lại Thuật Các.

“Gọi các linh đan sư đến, luyện đan với ta thâu đêm suốt sáng đi!”

“Chỉ cần còn một hơi thở vẫn phải luyện đan cho ta!” Giọng Tần Hoa ngữ lạnh lùng, quanh quẩn khắp Thuật Các.

Ngươi ác chiến vì ta, ta sẽ xây dựng lại biên giới vì ngươi.

Các đại quốc Thanh Châu cũng không yên lặng. Trước khi ngọc tỷ Vân Hiên Vũ triều đại quốc vỡ, đã truyền tin tức vào Hư Giới

đầu tiên. Không gian yên tĩnh như tảng đá lớn nằm trong mặt hồ yên tĩnh, đột nhiên đã gợn sóng lớn.

“Bắc Vương!” “Lại là Bắc Vương của Đại Hại”

'Từng âm thanh trầm thấp run cả núi.

Trước đó không lâu.

Bắc Vương lấy thế Ngũ Cực rồi nhảy lên mở Động Đại môn đã khiến cho rất nhiều người dè chừng rồi.

Tin tức lần này càng liên quan đến ích lợi lớn.

Bốn chữ quân vương siêu phàm này có ma lực rất lớn, rất ít người có thể ngồi lên đó được.

Vì có người tận mắt nhìn thấy. Bắc Vương dẫn đầu hơn hai ngàn lính Bách Tuế quân xuất phát từ Ngọc Môn Quan Đại Hạ, không che dấu tung tích của mình đến Vân Hiên, Vũ Lạc, Mộc Liệt

càn quét tài nguyên.

Vài đại quốc gần đó lục tục bùng cháy nên sát khí, tuyên bố cuộc chiến sát phạt đã đến.

Đêm đã khuya, trăng treo cao như tấm khay bạc. Hai ngàn con dị chủng Siêu Phàm có cánh bay dày đặc, rợp cả một vùng trời. Sở Ninh mặc một bộ đồ trắng, đứng trên Đại Kim khoanh tay sau lưng.

Dương Diệp, Yến Tử Lăng, Nhân Đồ Hách như chiến thần canh chừng bên cạnh Sở Ninh, uy danh vang ra vạn trượng.

Lâu rồi. Lâu rồi họ không thể cùng với vua đi chém giết một trận thoải mái như vậy.

Mục đích của chuyến đi lần này là ba linh thổ của đại quốc đang có vận mệnh suy bại.

Nhưng những cản trở trên đường lại là từ các đại quốc siêu cường khác. “Kéc!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 222: Họ tin chắc


Sở Ninh dẫn đầu Bách Tuế quân đi băng băng về phía trước, áo giáp chiếu sáng cả vùng, chiến ý ngút trời.

Vài vị Hùng chủ Động đóng giữ đằng trước họ, chỉ có thể im lặng suy nghĩ rồi rút quân.

Quãng đường Bắc Vương đi này, toàn rửa bằng máu Động.

Lời nói của hắn vẫn còn âm vang bên tai bọn chúng, chỉ cần nghĩ đến thôi đã sợ hãi nên không dám lấy thân chắn đường tôn giả Bắc Vương nữa.

Hai ngàn dị chủng Siêu Phàm bay rợp cả một trời, hóa thành một cái bóng lớn xẹt qua đùa của họ, bay thẳng về phía trước.

Vụt! Vụt! Vụt!

Từng bóng người nối đuôi nhau đi vào rừng rậm, mặt đất bên dưới cũng ùn ùn rung lên.

Đại Hạ Siêu Phàm bí quyết truyền đi, rất nhiều siêu cường giả đã rục rịch. Bọn họ đến gần nhất với đường máu, nên mới muốn đuổi đến đây để hớt tay trên trước.

Họ tin chắc.

Chắc chắn có người chống lưng cho đám quân phản loạn này, họ muốn nhìn thấy kẻ đó là ai.

“Khà, xem ra lần này chiến trận quậy hơi lớn á!” Yến Tử Lăng nhếch môi xinh đẹp cười. Bắc Vương xuất chinh, vang danh vạn dặm.

Những nơi gần đó, ngay cả đằng sau cũng nhìn thấy được từng đường nét của con thuyền như ẩn như hiện trong màn bụi mù mịt.

Nhìn ra xa cũng có thể thấy được chiến ky của Đại Càn Vũ triều.

Sở Ninh đánh một trận ở biên giới Đại Càn như vả vào mặt của họ, khiến cho đại quốc nổi giận. Chúng sử dụng linh khí phi hành đến để truy sát đội quân.

Nhưng mà.

Dị chủng dưới chân Bách Tuế quân có tốc độ cực nhanh, Vân Thuyền cấp hai mới có khả năng đuổi theo kịp.

Tình hình của đội quân rất mạnh mẽ vang dội khắp nơi, khi Bách Tuế quân dừng lại chắc chắn là đang bị bao vây.

Yến Tử Lăng lập tức vui mừng, nhưng tại Sở Ninh vẫn im lặng, nên hắn ta cũng không dám mở ra trận chiến lớn.

“Sát Thân Kiếm đang đợi ra ra khỏi vỏ!”, Dương Diệp lạnh lùng nói.

Vân Hiên Vũ triều gần nội địa Thanh Châu, cô đọng quốc vận đã qua một trăm năm, nắm giữ hai vạn quận với mặt đất rộng rãi. Chúng là một đại quốc siêu cường.

Nhưng hôm nay, vì thịnh vượng đó mà suy.

Ngọc tỷ của đại quốc đã vỡ vụng, vận mệnh của quốc gia đã không còn.

Trên đất rộng lớn của Vũ triều, khói lửa nổi lên khắp nơi, một cảnh tượng ngựa người loạn lạc không thể nào tưởng nổi.

Trong trận nổi loạn, những bảo bối và vật quý hiếm của các quận đều bị cướp sạch.

Có Siêu Phàm cắm cờ để phân định ranh giới, tự phong vương cho bản thân.

Các tu giả các nước láng giềng đạp gió đến đây ồ ạt, bởi đám này muốn cướp vận mệnh cô đọng một trăm năm của quốc gia Vân Hiên.

Hai chữ Vân Hiên đã trở thành lịch sử của Thanh Châu. Thoắt cái, đã hơn nửa tháng trôi qua. “Bắc Vương Đại Hạ đến!”

Loạt tin tức này như sóng thần đánh úp vào khắp nơi, khiến người khác sợ run.

Con cưng đứng đầu bảng kiêu ngạo ở Thanh Châu đã đến rồi!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 218: Hắn ta vừa dừng lại


Giáp trên người họ lóe lên linh quang, cầm chiến thuẫn, đeo chiến kích sáng lên ánh sáng lạnh lấp lánh, đúng theo câu nói võ làm quân tốt, siêu phàm là tướng lĩnh giỏi.

Trên lá cờ chiến bay phần phật kia khắc to hai chữ, Đại Càn.

Trên bản Thanh Châu Đại quốc, Đại Càn Vũ triều xếp thứ mười một. Có thể nói là đội đứng đầu trong Tứ Đại Hoàng Triều trong địa bàn của Thanh Châu.

Tòa hùng phong kia là biên giới của Đại Càn Vũ triều, nên có binh cường đóng giữ.

“Bắc Vương”.

"Ta nghe nói quân vương của Đại Hạ Vũ triều nắm giữ bí mật siêu phàm, không biết Bắc Vương có thể lấy ra cho Đại Càn Vũ triều ta đây dùng chung”.

Chàng trai xuất trần đứng trên không trung đánh giá Bách Tuế quân, với dị chủng siêu phàm mà họ đang cưỡi, cười trừ: “Xong việc, triều ta sẽ giúp Đại Hạ an nội nhương ngoại, thậm chí còn tăng quốc lực lên”.

Thanh Châu Đại quốc hiện tại đều nổi lên sát khí.

Hắn ta tin Bắc Vương cũng hiểu tình hình bây giờ.

Bắc Vương dẫn Bách Tuệ quân xuất chính, cũng cho hành động nông nổi của tuổi trẻ sĩ diện thôi.

Có lẽ nếu Bắc Vương đồng ý, hắn ta sẽ cho phép hắn đi qua biên giới của Đại Càn Vũ triều.

Hắn ta là Hùng chủ trấn giữ biên giới, đại diện cho bộ mặt của Đại Càn Vũ triều đầu tiên, nên muốn nhanh chân cướp cơ hội này trước.

“Khéc!”

Sở Ninh không đáp, Đại Kim gian cánh chim ra, linh vũ nở rộ vàng rực dưới ánh trăng như một vòng mặt trời chiếu xuống dưới.

“Động... Dị chủng động?” Gương mặt của chàng trai xuất trần trắng bệch. Trong tình báo không có nói Đại Hạ có dị chủng động.

Với lại Bắc Vương hoàn toàn chẳng bận tâm đ ến bất cứ đạo lý nào, mà thẳng tay đánh.

Trong thoáng chốc. Hùng phong run lên trong cơn lốc gào thét. Dị chủng Siêu Phàm chàng trai kia đang cưỡi cũng lập tức quỳ xuống, rên ư ử.

Đại Kim như diều hâu bắt mồi, móng vuốt lóe lên ánh sáng lạnh xuyên thủng đầu của dị chủng siêu phàm, rồi bắt cơ thể nhỏ như nghé con của nó lên trời cao.

Năm tử xuất trần ngã lăn cù cù xuống đất, bụng cũng xuất hiện một cái lỗ, đứng yên ở trên trời cao.

Rầm! Ngay sau đó, khí nổ lập tức vang lên.

Bóng dáng của Sở Ninh vững chải, đánh bàn tay to như cối xay xuống, kéo lên khí thế trải dài một trăm mét.

Một tuyệt học Đông Thắng Hoàng Triều, Phúc Diệt Thủ!

Chàng trai xuất trần sợ hãi đỡ đòn, kêu lên một tiếng rồi cơ thể lún xuống mấy chục mét.

Hắn ta vừa dừng lại.

Sở Ninh lại đ è xuống chưởng thứ hai. Sau đó.

Chưởng thứ ba, thứ tư, thứ năm...

Sở Ninh không nói lời nào, từng chưởng đẩy ra đều là máu thịt quăng tung tóe, đầy uy lực.

Cơ thể của chàng trai xuất trần ngã xuống, va trên đỉnh hùng phong như thiên thạch rơi xuống, sau đó tiếp tục lúng sâu.

Đá rơi ồ ạt, mọi vật nát tương. Hùng phong cao trăm mét cũng bị đánh nổ tung. “Người này thật sự nghĩ đại ca vô tình đi ngang qua đây đó à?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 223: Chuyện làm người


Khi Bắc Vương Đại Hạ vừa hạ cánh đến đây, cũng thu hút rất nhiều kẻ thù, chắc chắn không lâu nữa sẽ có một trận chiến lớn nổ ra!

Chuyện làm người ta nghi ngờ nhất là.

Bắc Vương Đại Hạ vào cửa rồi nhưng không dừng lại, đội quân vẫn tiếp tục tiến thẳng về phía trước như tìm kiếm cái gì đó.

“Chẳng lẽ, hắn muốn tìm linh mạch của Vân Hiên Vũ triều?”, Ngay lập tức có người phát hiện ra, thốt lên.

Những quốc gia lớn sẽ có vận mệnh lặng động từ mấy chục đến hơn mấy trăm năm sẽ hình thành linh mạch, đời sau đó có thể khai thác linh mạch này để giữ vững triều đại của mình.

Nó chính là vật riêng quan trọng của một quốc gia lớn, cũng là cốt lõi và cội nguồn của quốc gia đó. Nó được giấu đi dưới trận pháp, chỉ có võ chủ mới biết được nó đang ở đâu.

Chuyện này...

Rất nhiều tu giả nước láng giềng bước vào Vân Hiên Vũ triều đông như ruồi không đầu đâm tản ra kiếm ăn khắp nơi để tìm linh mạch, tất cả chỉ mong dựa vào may mắn của mình.

Chẳng lẽ Bắc Vương Đại Hạ biết linh mạch nằm ở đâu?

'Trên mặt đất lớn thênh thang này.

Hai ngàn dị chủng Siêu Phàm chở thêm Bách Tuế quân đập cánh mà bay trên bầu trời.

Tất cả ánh mắt của họ đều dồn vào phía trước, trên người thanh niên mặc đồ trắng.

Sở Ninh đã cho mọi người thấy rõ hắn có thể từ một Hùng chủ Động leo lên núi, nhìn ra biển.

Hắn mở mắt ra, con ngươi đen nhánh tỏ ra ánh sáng bạc lấp lánh như một vị thần xuống trần khám phá mọi nơi không có mục đích.

Các tu giả khác không biết linh mạch của Vân Hiên Vũ triều ở đâu.

Nhưng Phá Vọng Mâu của họ có thể nhìn xuyên qua núi, thấy được nơi giao nhau của nguồn lực cô đọng quốc vận.

Đến Vân Hiên Vũ triều rồi, chuyện làm đầu tiên là càn quét linh mạch của nơi này!

“Từ khi nào đại ca lại khó nắm bắt như thế, ca còn có thể xem phong thủy à?”, Yến Tử Lăng tò mò hỏi.

Nhân Đồ và Dương Diệp nghe thế đều lắc đầu ngán ngẩm.

Từ sau khi Sở Ninh bước vào Siêu Phàm, càng ngày càng bí ẩn hơn, quỹ đạo quật khởi liên tục nâng lên cao.

Qua mấy ngày. Lúc này, Sở Ninh mới ngừng lại và nhìn đăng trước. Nơi đó có một vách đá ẩn mình dưới lớp cỏ cây tươi tốt.

Dòng thác nước đổ xuống ầm ầm, nhìn rõ bọt nước trắng xóa như rồng đang cuộn mình nhào lộn trong đó run cả một khung trời.

“Cái trận ở đây đã là Linh trận Nhị Giai, nhưng có đã bị người ta phá rồi!” Yến Tử Lăng lập tức phát hiện điều khác thường, vội vàng siết chặt khoát đao trong tay.

Đại Hạ tăng chức thành một đại quốc, nên tầm nhìn của hắn ta cũng rộng rãi hơn rất nhiều. Đương nhiên, người có thể phá được Linh trận cấp hai cũng chẳng phải thứ vừa gì.

“Khéc!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 219: Dựa vào đâu


“Tiện nhân là thích làm ra vẻ!”, Yến Tử Lăng hừ lạnh.

Trong hàng tướng Bắc Cảnh, thiên phú về Kiếm đạo của Dương Diệp cực kỳ cao. Hắn ta còn được Bắc Vương ban Sát Thân Kiếm, dùng cảnh giới Nhân Kiếm hợp nhất, thực lực của hắn ta cũng tăng như diều gặp gió. Chuyện này, khiến Yến Tử Lăng khá là khó chịu.

Dựa vào đâu.

Dương Diệp có thể cầm Sát Thân Kiếm.

Mà đại ca còn muốn cho hắn ta cầm theo thanh Phàm đao chứ?

"Cái thứ ẻo lả bớt than phiền đi, Vương cũng cho ngươi sử dụng Phàm Binh rồi đấy thôi, chứ không ngươi nghĩ kỹ thuật dùng đao như chẻ củi của ngươi có thể bước vào cảnh giới Nhập Các Hợp Nhất à?". Nhân Đồ lườm Yến Tử Lăng, rồi liên tục đánh chưởng giế t chết các cường binh bên dưới chân núi.

“Cũng phải”.

Yến Tử Lăng cười đắc chí, giơ cây đao trên tay lên, khí thế của hắn ta lập tức thay đổi, bắ n ra đao khí vô cùng sắc bén.

Bắc Vương Dưỡng Đao Thuật! Ầm!

Ánh đao cuồn cuộn bắn từ vóc dáng của Yến Tử Lăng ra, chém hơn mười người thành bùn nhão.

Hơn hai ngàn người trong Bách Tuế quân cũng rút đao ra.

Họ khác với các tướng lĩnh dưới trướng Bắc Vương, họ dựa vào tài nguyên để thăng cấp lên Siêu Phàm. Nhưng với sức mạnh của toàn quân, từng đao hợp hóa sông, sông chảy vào biển tạo ra uy lực không thể lường trước được. Bách Tuế quân như một thanh đao chiến khổng lồ, khiến cho nhiều cảnh bộ của Đại Càn Vũ

triều loạn thành một nùi.

Vị Hùng chủ đóng giữ biên giới Đại Càn đã bị trúng chưởng của Bắc Vương Đại Hạ, rơi thẳng xuống đất rồi.

Bách Tuế quân của Bắc Vương cũng hung dữ lạ thường.

Quy Nhất Đao quyết là một loại tuyệt học dùng số lượng ép chết địch, nhờ nó mà hơn mười vạn người bọn họ có thể giết địch thoải mái, máu tươi bản tùng tóe đầy trời.

Những tướng lĩnh Siêu Phàm còn lại bị Yến Tử Lăng và Nhân Đồ bao vây lại.

Đợi khi Bách Tuế quân quay về, với hơn hai ngàn chuôi loan đao hợp lại có thể gi ết chết đám tướng lĩnh Siêu Phàm ít ỏi này!

Huống hồ đừng nói chỉ là.

Đại Kim là dị chủng Động, nó dẫn đầu đám dị chủng Siêu Phàm bay quanh trên trời cao như hổ rình mồi.

Nỗi sợ hãi bao phủ lấy đáy lòng của mỗi chiến sĩ Đại Càn.

Bắc Vương Đại Hạ hoàn toàn không sợ uy thế của Đại Càn quốc. Lần này hắn xuất chinh, mà muốn lấy máu lót đường đi.

Bọn chúng mà lỡ xuất hiện một lát sẽ chết không kịp ngáp.

Tiếng chém giết xé rách bóng đêm càn khôn, màu đỏ máu lóe lên cả ánh trăng bạc.

Một mảnh đổ nát.

Sở Ninh khoanh tay đứng chàng trai xuất trân kia đã biến thành một cái xác, ngã quy trên vũng máu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom